[Tiên Hiệp] Tiên Qua Hành - TG: Lịch Thập Tam - Q2C9 - Nguồn: 4vn.eu
Tiên Qua Hành
Tác Giả: Lịch Thập Tam
Đội Nòng Nọc xin ra mắt bộ truyện: Tiên Qua Hành – TG: Lịch Thập Tam.
Bộ truyện đã được hoàn thành, tổng số chương bao nhiêu để dành cho các đạo hữu tự tìm hiểu .
Giới Thiệu:
Cổ Qua - một chàng trai mồ côi, mười sáu tuổi mà vẫn chưa Quán đỉnh, mọi người vẫn cho rằng hắn chỉ là một tên phế vật, ngay cả cô gái mà hắn thích, cùng lớn lên với hắn cũng vì vậy mà rời bỏ hắn…
Mười năm trước, Cổ Qua bị ăn quả lừa của linh hồn Tử Điên tôn giả. Hắn vất bỏ tất cả để âm thầm tu luyện Thái Diễn Thập Nhị Đồ Sấm. Khi đại thành, linh hồn của Tử Điên tôn giả muốn đoạt xá thân thể của Cổ Qua. Nhưng thằng này hên xui cắn trả lại được và nuốt luôn linh hồn của Tử Điên. Từ trong trí nhớ của Tử Điên, hắn tu luyện được Phệ Quyết. Dùng Phệ Quyết có thể thôn phệ được tất cả năng lượng trong thiên địa, làm gia tăng thực lực của mình.
Gặp được kỳ ngộ, trải qua nhiều trận chiến sinh tử, Cổ Qua từng bước tiến xa trên con đường tu tiên…
Nhân dịp năm mới tết đến, đội Nòng Nọc xin chúc các đạo hữu có một mùa xuân tươi trẻ, một năm mới tràn đầy hạnh phúc, nhất là sức khỏe luôn luôn dồi dào, công việc ổn định, tiền vô như nước cung hỷ cung hỷ
Tân niên chấp bút chúc mọi nhà
Tiền vô đầy túi đủ tiêu pha
Sức khỏe dồi dào trên đất khách
Hạnh phúc an lành chốn quê cha
Học vấn trải đường ta tiến bước
Công danh thuận lợi có đâu xa
Chung tay góp sức đời tươi sáng
Bất phụ lão niên, thọ mệnh đa
Đêm khuya, trên đỉnh núi Thanh Nhận cao gần ngàn thước.
Ngọn núi khổng lồ bao phủ gần nửa thành Thanh Nhận, trong đó có thể nhìn thấy loáng thoáng vài ngọn đèn dầu đang phát sáng.
Dưới ánh trăng, mấy ngàn con Biên Bức(con dơi) bay qua, càng làm tăng thêm vẻ lành lạnh.
Nếu như nhìn kỹ, giờ phút này trên đỉnh núi Thanh Nhận có một gã thanh niên nam tử đang đứng.
Nam tử này lông mày rậm, đôi mắt giống như bảo thạch lóe ánh sáng, vẻ mặt thanh niên nam tử này lộ vẻ kiên nghị, cho dù ai nhìn cũng sẽ lưu lại ấn tượng thật sâu.
Y phục của nam tử bị từng làn gió thổi làm lay động. Nam tử ngẩng đầu, nhìn ánh trăng sáng, tựa hồ như nhìn về một nơi xa xăm đang suy nghĩ cái gì...
- Cổ Qua, ngươi đã mười sáu tuổi mà không thể “Quán đỉnh’, cuộc đời này nhất định sẽ không thể trở thành võ giả được. Từ giờ trở đi, loại bỏ ra khỏi gia phả Cổ gia, cách chức làm nô bộc, linh vị phụ thân bị đưa ra khỏi từ đường…
Cho tới giờ khắc này, trong đầu Cổ Qua vẫn còn ông ông tiếng nói đó. Cảnh tượng chật vật lúc bị loại bỏ khỏi gia phả vẫn còn rõ mồn một trước mắt.
- Cứ như vậy giáng chức ta thành nô bộc sao?
Cổ Qua thu hồi nhãn thần, có chút cô đơn đưa ánh mắt nhìn linh vị phụ thân trong tay.
Trên linh vị có khắc năm chữ to “thứ xuất, Cổ Lệ Thiên ’. Đây là linh vị của phụ thân Cổ Qua, phải biết rằng có thể tiến vào từ đường Cổ gia, hơn nữa còn là thứ xuất, vậy khẳng định là vì Cổ gia lập nhiều công lao lớn .
Nhưng bởi vì Cổ Qua bị loại bỏ khỏi gia phả, linh vị phụ thân hắn cũng bị gia tộc di trừ ra ngoài.
- Phụ thân, con ở chỗ này thề, sẽ có một ngày, nhất định con sẽ để cho linh vị của người được ngự trị trên từ đường Cổ gia…
Cổ Qua nhớ rất rõ, năm đó khi phụ thân hắn hấp hối, nguyện vọng lớn nhất chính là linh vị của mình vĩnh viễn được ở lại trong từ đường. Nhưng hiện tại cư nhiên lại bị di trừ ra ngoài.
- Ngày mai chính là Tiên phái tuyển chọn đệ tử. Mặc dù hiện tại con vẫn chưa thể Quán đỉnh, nhưng lực lượng cùng tốc độ cũng đã đạt tới cực hạn của thường nhân, vẫn có cơ hội rất lớn... Đây là cơ hội giúp con thăng chức rất nhanh... Không tốt! Lão ma đầu này ra tới thật không phải lúc.
Đột nhiên, ánh mắt Cổ Qua đỏ bừng, diện mục trở nên có chút dữ tợn, thanh âm gầm nhẹ từ cổ họng của hắn không ngừng truyền ra, cố gắng nín nhịn. Cổ Qua hiển nhiên là đang khắc chế cái gì.
Một tay Cổ Qua chạm đất, ánh mắt đỏ rực phát ra lam quang mờ nhạt. Có thể thấy được, hắn cực kỳ thống khổ, hai tay nắm chặt, quỳ trên mặt đất, hai đầu gối lún thật sâu vào trong lòng đất.
Một hồi lâu, Cổ Qua mới lên tiếng nói:
- Lão ma đầu, ngươi lại tới ăn mòn tâm trí của ta. Không phải đã nói là đợi sau khi Tiên phái chọn lựa sao?
Hết sức khống chế động tác của mình, tay trái Cổ Qua run run hướng vào trong ngực móc ra.
- Ra đi.
Chỉ thấy trong lòng bàn tay Cổ Qua nâng một cái bánh xe màu lam, bánh xe cũng không lớn, chỉ dài một xích, hơn nữa hình dáng chỉ là nửa vòng tròn, trong suốt vô cùng, quanh thân tản ra khí thể màu lam thần bí. Bên trong, tựa hồ còn có mùi thơm ngào ngạt bay ra.
Quỷ dị chính là, ở giữa bánh xe này có một hạt châu màu đen hình bầu dục. Hạt châu màu đen cùng bánh xe cực kỳ không hài hòa. Hiển nhiên không phải là một thể.
Hạt châu màu đen toát ra hắc khí nhè nhẹ, tràn ngập bên trong, từ từ tạo thành một nhân hình.
- Cạc cạc, đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, bổn tiên là cao nhân Tiên giới, không phải là ma đầu.
Hư ảnh một lão đầu hèn mọn hiện ra trước mặt Cổ Qua, nhìn Cổ Qua từ trên xuống dưới.
- Không tệ! Thân thể căn bản phù hợp với yêu cầu tu luyện Phệ Quyết, bộ pháp bố trí ban đầu trong Thái Diễn Thập Nhị Đồ Sấm cũng đã đại thành... Có thể tiến hành đoạt xá rồi...
Hư ảnh nhìn Cổ Qua giống như nhìn người chết.
Cổ Qua khoanh chân ngồi dưới đất, ngũ tâm hướng về phía trước, tựa hồ bóng đen mới vừa rồi đột nhiên lao ra đã mang đến cho Cổ Qua thương tổn thật lớn.
- Lão ma đầu, ngươi mỗi lần đi ra ngoài cũng hút đi lực lượng của ta. Ngày mai ta còn muốn tham gia khảo hạch của Tiên phái, ngươi nói lời lại không giữ lời.
Cổ Qua cảm giác cực kỳ suy yếu, lấy trạng thái hiện tại của hắn, sợ rằng khảo hạch ngày mai sẽ bị thất bại.
- Ha ha... Tiểu tử Phàm trần, ngươi đúng là ngây thơ vô cùng, đáp ứng điều kiện của ngươi, là bởi vì muốn lợi dụng ngươi. Mười năm nay ngươi đã luyện tới đỉnh phong, cho nên hôm nay ta liền muốn chiếm lấy thân thể này của ngươi rồi. Ha ha…Thân thể này của ngươi chính là thân thể Tiên Thiên Phệ Linh, chính là phúc họa tương y(phúc họa liền nhau). Quả nhiên ta nhìn không lầm.
Tử Điên tôn giả âm hiểm cười cười.
Lai lịch Tử Điên tôn giả này lại hết sức bất phàm, hắn từng bằng vào Phệ Quyết hấp thu Thiên Lôi Địa Hỏa ở Tiên giới hoành hành bá đạo không xem ai ra gì. Nhưng khi hắn độ Thiên kiếp, lại kỳ tư diệu tưởng, muốn dùng Phệ Quyết hấp thu kiếp lôi, chống lại Thiên kiếp. Vừa muốn nếm thử, đã bị Thiên kiếp oanh thành mảnh vụn, may mắn nguyên thần hắn chạy thoát, lưu lạc trong không gian nhập vào bánh xe thần kỳ, linh hồn có thể bất diệt.
Mà cái hạt châu đen kia chính là khi hắn loạn lưu trong không gian, từ từ luyện chế linh hồn tạo thành nơi sống nhờ.
- Nếu như lấy thân thể Tiên Thiên Phệ Linh tu luyện Phệ Quyết, thôn phệ kiếp lôi chống lại Thiên Lôi cũng không phải là không thể. Ha ha... Ông trời thật là chiếu cố ta... Hay là nhanh chóng đoạt xá thôi.
Hắc khí trong bánh xe màu lam đột nhiên tăng mạnh, hoàn toàn đem Cổ Qua bao phủ bên trong.
- Lão ma đầu, ngươi muốn làm gì?
Thân thể Cổ Qua không kịp khôi phục hoàn toàn, muốn đứng lên, nhưng phát hiện thân thể không thể động….
Ầm…
Cổ Qua cảm giác đầu nặng nề như đụng phải thứ gì, thân thể không thể khống chế được nằm trên mặt đất.
- Tiểu tử phàm nhân, vậy mà cũng dám đấu lại với ta.
Thân thể Tử Điên tôn giả hóa thành màu đen, tựa như thực chất, đem thân thể Cổ Qua gắt gao vây khốn, từ từ treo lên giữa không trung.
Đột nhiên, hắc sắc quang mang vừa thu lại, thân thể Cổ Qua cứng đờ, thật giống như không có bất kỳ sinh khí nào.
- Ừ! Như vậy là tốt rồi, chỉ cần đem máu tươi của ngươi nhỏ vào Nạp Linh Truy nơi linh hồn ta sống nhờ, ta liền thành công hơn phân nửa rồi.
Nếu muốn đoạt xá, có hai phương thức, một loại là trực tiếp cắn nuốt linh hồn. Chính là linh hồn Tử Điên tôn giả trực tiếp đem linh hồn Cổ Qua cắn nuốt sạch sẻ. Nếu như vậy, trong linh hồn Tử Điên tôn giả sẽ có dấu vết của Cổ Qua, Tử Điên tôn giả dĩ nhiên sẽ không chọn phương thức này.
Một loại khác gọi là rỉ máu khu trục. Để cho máu tươi Cổ Qua nhỏ vào Nạp Linh Truy, linh hồn Tử Điên tôn giả sẽ trực tiếp tiến vào ý thức hải của Cổ Qua, đem linh hồn Cổ Qua đuổi đi.
- Cạc cạc, tiểu tử, bồi dưỡng ngươi mười năm, hiện tại rốt cục cũng đến lúc hồi báo rồi.
Tử Điên tôn giả hình tượng hóa ra một thanh đoản đao màu đen, nhẹ nhàng cắt một đường trên cổ tay Cổ Qua, máu tươi nhất thời trào ra.
Hình ảnh Tử Điên tôn giả vòng quanh lam sắc Nguyệt Luân, chuyển máu tươi xuống phía dưới.
Lấy máu nhận chủ, máu tươi nhỏ vào Nạp Linh Truy, liền bắn tung tóe vào lam sắc Nguyệt Luân
- Mẹ kiếp, hỏng bét! Ta làm sao lại quên mất cái này! Lam sắc Nguyệt Luân này thần bí vô cùng, ngay cả ta cũng không thăm dò rõ ràng được tác dụng của nó, hiện tại lại nhận chủ rồi. Bất quá đợi lát nữa ta đoạt xá thành công, lam sắc Nguyệt Luân này sẽ là vật trong túi của ta
Vù vù vù…
Pháp luân màu lam chuyển tới trước người Cổ Qua, tựa hồ muốn ngăn cản máu trên tay Cổ Qua.
Nhưng máu trên tay Cổ Qua vẫn tiếp tục nhỏ vào trong thạch trụy.
- Ha ha ha... Lấy máu thành công. Xem ta tiến vào ý thức hải, đem linh hồn tiểu tử này đuổi ra ngoài.
Linh hồn Tử Điên tôn giả hóa thành bảy đoàn khói đen, từ thất khiếu Cổ Qua tiến vào trong ý thức hải của hắn, bộ dáng hết sức kinh khủng.
- Ha ha ha... Không tới một canh giờ nữa, ta liền có thể chân chánh nắm giữ cỗ thân thể này. Đến lúc đó trên trời dưới đất, ta lại lần nữa tu luyện Phệ Quyết, thành tựu chân thần thân thể. Coi như là Tiên Đế cũng phải nể mặt ta ba phần. Ha ha...
Thời gian chậm rãi trôi qua, sinh cơ Cổ Qua lúc mạnh lúc yếu, hành hạ cường độ lớn như thế, linh hồn Cổ Qua giống như đã cận kề cái chết.
Trong ý thức hải của Cổ Qua, trắng xoá một mảnh, linh hồn Cổ Qua suy yếu gần như trong suốt, đã hoàn toàn tiến vào trạng thái vô ý thức.
Lúc này, linh hồn Tử Điên tôn giả đã xông vào, chắc chắn thành công ngó chừng linh hồn Cổ Qua.
- Đợi linh hồn ngươi yếu thêm một chút, ta liền đuổi đi, như vậy tiết kiệm được cho ta không ít linh hồn lực.
Đang lúc này, dị tượng xuất hiện.
Vù... Vù...
Lam sắc Nguyệt Luân bên ngoài nhất thời rung động, ở trên người Cổ Qua không ngừng tìm khe hở, tựa hồ muốn tiến vào ý thức hải của Cổ Qua. Nguyệt quang bên trong lam sắc pháp luân vô cùng đặc biệt, nhất là lúc pháp luân hình bán nguyệt này không ngừng bay múa lên xuống, linh lực xung quanh tựa hồ đều bị ngưng tụ lại.
Đột nhiên, lam sắc Nguyệt Luân bay lên, toàn thân bành trướng, đường kính cơ hồ lớn tới ba thước. Hình ảnh Nguyệt Luân khổng lồ đem thân thể Cổ Qua hoàn toàn bao bọc vào trong, mà linh khí mới vừa rồi tụ tập cùng sinh cơ tạo thành một cái xoáy cự đại không ngừng tiến vào trong thân thể Cổ Qua.
- Sao lại như vậy? Tiểu tử này làm sao lại không chết? Không đem linh hồn của hắn hành hạ chết, ta sao có thể dễ dàng đuổi đi
Tử Điên tôn giả hết sức kỳ quái. Lấy tình huống người bình thường, hắn nếu như muốn chiếm đoạt, chỉ cần dùng một phần trăm linh hồn lực là đã có thể. Nhưng thể chất Cổ Qua đặc thù, dựa theo Tử Điên tôn giả phỏng đoán, chỉ cần dùng ba mươi phần trăm linh hồn lực tiến thêm một bước đề cao thể chất Cổ Qua, sau đó đổi thành dùng mười phần trăm linh hồn lực từ bên ngoài tuyệt đối có thể hoàn thành đoạt xá.
Nhưng linh hồn lực của hắn đang không ngừng biến đổi, mặc dù nhìn như mỗi lần đều có thể nhanh chóng hoàn thành đoạt xá. Mỗi lần cũng là linh hồn Cổ Qua sắp chết, nhưng mỗi lần sinh cơ vừa tắt liền lập tức khôi phục lại.
- Đáng chết!
Tử Điên tôn giả thật sự nổi giận, lại lấy ra hai mươi phần trăm linh hồn lực, hóa thành một cổ lực lượng khổng lồ tiến vào trong não Cổ Qua. Càng lợi hại hơn chính là, hai mươi phần trăm linh hồn lực này có mười lăm phần trăm là xông về ý thức hải của Cổ Qua. Nếu quả thật thành công xông vào chỗ sâu nhất trong ý thức hải, ý thức hải của Cổ Qua chắc chắn sẽ bị mở rộng, linh hồn vì vậy vô cùng có khả năng ở trong quá trình này sẽ thoát ly khỏi thân thể, hoặc là trực tiếp bị linh hồn lực của Tử Điên tôn giả ép tách ra.
Ong ong ong...
Lam sắc Nguyệt Luân tựa hồ cảm giác được Tử Điên tôn giả gia tăng lực độ, nó liên tục lên xuống với tốc độ càng nhanh hơn. Khắp núi Thanh Nhận vô luận là cây cối hay là là sinh vật trong nháy mắt này cũng phóng thích ra một cỗ sinh cơ khổng lồ. Từng sợi sinh cơ lực màu trắng như thực chất liên tục không ngừng từ mi tâm Cổ Qua tiến vào.
Cỗ sinh cơ lực này rót vào trong linh hồn Cổ Qua, dần dần ý thức đã biến mất của Cổ Qua liền từ từ hồi phục.
- Đau quá... sao lại đau như vậy... Đây là nơi nào?
Khuôn mặt Cổ Qua nhợt nhạt. Cách đó không xa hình ảnh Tử Điên tôn giả lơ lửng, nhưng hình ảnh của hắn đã yếu đi rất nhiều.
- Tại sao? Lão ma đầu, mười năm qua, ta đã buông tha không “Quán đỉnh, vậy mà ngươi lại muốn giết ta.
Cổ Qua lúc này đã hiểu được Tử Điên tôn giả sẽ làm cái gì đối với hắn.
- Tiểu tử phàm trần, ngươi không xứng nói lời đó với ta, ngươi chịu chết đi.
- Đau quá... sao lại đau như vậy... Đây là nơi nào?
Khuôn mặt Cổ Qua tái nhợt. Cách đó không xa hình ảnh Tử Điên tôn giả đang lơ lửng. Nhưng hình ảnh của hắn đã yếu đi rất nhiều.
- Tại sao? Lão ma đầu, mười năm qua ta buông tha không Quán đỉnh vậy mà ngươi lại muốn giết ta?.
Lúc này Cổ Qua đã hiểu được Tử Điên tôn giả sẽ làm cái gì đối với hắn.
- Tiểu tử phàm trần, ngươi không xứng nói lời này cùng ta, ngươi chịu chết đi.
Tử Điên tôn giả lúc này tức giận vô cùng. Linh hồn Cổ Qua chẳng những không chết như trong tưởng tượng của hắn, ngược lại còn khôi phục ý thức. Cho dù lần này đoạt xá thành công, Tử Điên tôn giả cũng phải chịu một tổn thất thật lớn.
Tử Điên tôn giả đánh về phía Cổ Qua. Vốn hình tượng của lão nhìn qua rất hèn mọn, lúc này càng trở nên giống một ma thần, mở ra miệng rộng, muốn cắn xé linh hồn Cổ Qua.
"Liều mạng. "
Chuyện xảy ra trước mắt, mười sáu năm qua Cổ Qua dù là nghe cũng chưa từng nghe nói qua, chứ đừng nói là đã trải qua. Ở trong ý thức hải cùng địch nhân tác chiến, chuyện này tựa hồ chỉ có xuất hiện trong mộng mà thôi.
Vèo... Cổ Qua tựa hồ có thể cảm giác được huyết nhục của mình bị Ma thần xé rách một khối lớn.
- Ăn ngon thật, rất là thơm.
Tử Điên tôn giả một kích đắc thủ càng đến gần Cổ Qua hơn. Sau khi linh hồn Tử Điên tôn giả cắn xé linh hồn Cổ Qua, thì giống như được uống một loại dược tề làm tăng lực, càng trở nên cường đại uy vũ hơn.
- Ta cũng phải cắn trả lại.
Ngay khi Tử Điên tôn giả buông lỏng, Cổ Qua đánh về phía linh hồn hắn.
- Tiểu tử phàm trần, ngươi làm ta rất là giật mình. Không nghĩ tới, ta hao phí bảy tám phần linh hồn lực, lại tạo ra được một đối thủ như vậy. Nhưng như vậy càng hay, chờ ta hấp thu sở hữu linh hồn lực của ngươi, chiếm cứ thân thể của ngươi. Ha ha... Lại đến một ngụm...
Linh hồn Tử Điên tôn giả hết sức linh hoạt, nhẹ nhàng tránh thoát công kích của Cổ Qua.
Linh hồn Tử Điên tôn giả đột nhiên kéo linh hồn Cổ Qua lại, từ phía sau đột nhiên nhào tới. Hiển nhiên, nếu như lần này Tử Điên tôn giả đắc thủ, linh hồn Cổ Qua sẽ bị hắn từng bước xâm chiếm.
Ong ong...
Lúc này, một đường lam sắc quang mang từ Nguyệt Luân bắn ra, trực tiếp tiến vào trong não vực linh hồn Cổ Qua.
- A…
Linh hồn Tử Điên tôn giả tựa hồ chịu một kích thích thật lớn. Cổ Qua nắm giữ ở thời cơ, xoay người kéo linh hồn Tử Điên tôn giả. Mới vừa rồi một loạt tranh đấu, đã kích thích huyết tính của Cổ Qua, từng miếng từng miếng cắn xé...
Cổ Qua cảm giác cắn vào không phải là huyết nhục, mà là một loại năng lượng kỳ quái. Loại năng lượng này ẩn chứa lực lượng thập phần lớn mạnh... Bất tri bất giác, linh hồn Tử Điên tôn giả bị linh hồn Cổ Qua từ từ xâm chiếm.
Linh hồn đối linh hồn là đối thủ dễ dàng nhất, Tử Điên tôn giả lấy linh hồn thật thể trực tiếp đối mặt Cổ Qua cho là chiếm hết tất cả ưu thế. Nào ngờ thiên toán vạn toán, nhưng quên mất cái Nguyệt Luân thần bí kia.
Vào một khắc kia, khi máu tươi Cổ Qua nhỏ vào lam sắc Nguyệt Luân, thì Nguyện Luân cũng đã nhận chủ rồi. Cho nên mới có hành động liên tiếp chống đỡ cho chủ.
Nếu không phải lam quang kia tạo cho linh hồn Tử Điên tôn giả một kích trí mạng, Cổ Qua nhất định sẽ không thể nào chạy thoát, vận mệnh của hắn nhất định sẽ bị Tử Điên tôn giả từ từ xâm chiếm.
Hoặc là cam chịu, hoặc là tàn nhẫn.
Một khắc kia, khi Cổ Qua không ngừng cắn xé Tử Điên tôn giả, hắn khắc sâu hiểu rỏ hàm nghĩa của những lời này.
Từ trước đên nay hắn vẫn nhẫn nhịn, nhịn đến mức tận cùng. Đến lúc không thể nhịn được nữa, thì biến thành tàn nhẫn. Không có thực lực, chỉ có thể nhịn, mà một khi có thực lực, thì không cần phải nhịn nữa.
Cổ Qua cảm giác mình không cần nhịn nữa.
Khi hắn cắn nuốt linh hồn Tử Điên tôn giả, hắn cảm nhận được lần nữa khôi phục lại quyền khống chế đối với thân thể. Khiến hắn mừng rỡ nhất chính là, cư nhiên hắn lại có thể Quán đỉnh rồi, hơn nữa tất cả kinh mạch trong cơ thể tự nhiên càng trở nên thông suốt. Cái gọi là chân khí lại càng dư thừa biến thái. thậm chí, trong kinh mạch còn có lực lượng như thực chất đang chảy xuôi.
Chủ yếu nhất chính là, Cổ Qua cảm giác năng lực cảm giác của mình càng trở nên nhạy cảm hơn, ánh mắt có thể nhìn càng xa hơn, bên tai có thể nghe được thanh âm rõ ràng vô cùng...
Thật ra thì Cổ Qua cũng không biết, chỗ lợi ích lớn nhất hắn nhận được chính là linh hồn cùng ý thức hải. Trải qua lần đánh trận này, linh hồn Cổ Qua đã chân thật vô cùng, ý thức hải lại càng mở rộng hơn trước gấp trăm lần.
Cổ Qua biết, những thứ này chính là do mới vừa rồi hắn cắn xé linh hồn Tử Điên tôn giả mà có được.
Xem ra tàn nhẫn vẫn tốt hơn.
Ánh mắt Cổ Qua đảo một vòng, vọt một cái liền đứng lên. Mới vừa rồi ở trong não vực đại chiến, không những không khiến Cổ Qua cảm thấy mỏi mệt, ngược lại sau khi hấp thu tất cả linh hồn lực của Tử Điên tôn giả, lúc này trạng thái của Cổ Qua so với bất cứ lúc nào cũng muốn tốt hơn gấp trăm lần.
Ong ong...
Trong nháy mắt, khi Cổ Qua đứng lên, lam sắc Nguyệt Luân kia liền hóa thành một luồng khói xanh, vây quanh sau lưng Cổ Qua, trực tiếp tiến vào trong thân thể Cổ Qua.
Sau lưng Cổ Qua liền xuất hiện một hình ành Nguyệt Luân, phía trên có một số hoa văn kỳ quái, còn có ba chữ to "Sách Tiên Luân ".
Hết thảy những việc này Cổ Qua hoàn toàn không biết.
- Di? Đây là cái gì? Nhìn có chút quen mắt.
Cổ Qua nhìn Nạp Linh Truy kỳ quái rơi trên mặt đất.
- Đây là hạt châu màu đen trên Nguyệt Luân kia, chẳng qua là Nguyệt Luân kia đã đi nơi nào?
Cổ Qua có chút không giải thích được.
- Quản nó làm gì. Dù sao tiêu diệt được lão ma đầu tai họa này rồi, cái hạt châu màu đen này ta xem cũng là bảo bối. Theo như lão ma đầu nói Phệ Quyết được cất giữ trong này. Ngày mai ta còn muốn tham gia Tiên phái chọn lựa, tốt nhất là nghỉ ngơi một đêm thì tốt hơn.
Cổ Qua thu hồi tâm tư hỗn độn, đem linh vị phụ thân hắn ôm vào lòng, nhảy từ trên núi Thanh Nhận xuống.
Thân thể Cổ Qua giống như lá cây, nhẹ nhàng bay từ trên không xuống, thỉnh thoảng dừng lại, thỉnh thoảng gia tốc, lâng lâng, tựa như thần tiên trên trời hạ phàm.
- Sau khi Quan đỉnh, thân thể càng thêm nhẹ nhàng rồi. Trước đây không thể thực hiện được đại tiểu chu thiên, hiện tại vô luận là lực lượng Phệ Quyết, hay là bố trận bộ pháp, đều đã có đề cao tương ứng.
Có thể ngự không mà đi, ít nhất là Thông Huyền cao thủ. lấy thực lực của Cổ Qua bây giờ tuyệt đối làm không được. Cổ Qua sở dĩ dám từ trên ngọn núi cao ngàn mét nhảy xuống, cũng là bởi vì đệ nhất Phó Đồ Sấm trận trong Thái Diễn Thập Nhị Đồ Sấm của bày trận bộ pháp, Cổ Qua mỗi lần bước ra một bước, tựa hồ có thể dẫn động năng lượng kỳ quái trong thiên địa, tiện đà vẫn có thể duy trì thăng bằng cho thân thể.
Về phần Thái Diễn Thập Nhị Đồ Sấm là công pháp gì, Cổ Qua cũng chỉ là nghe Tử Điên tôn giả nói qua, nên biết cũng không cụ thể.
Mắt nhìn xuống thành Thanh Nhận, Cổ Qua hào khí tỏa ra:
- Mới vừa trải qua Quán đỉnh đã lợi hại như vậy. Nếu thành Chân Thần, vậy thì sẽ còn lợi hại đến bực nào?
Chân Thần, Bất Tử Bất Diệt, Đại Tiêu Diêu, là mục tiêu cuối cùng của tất cả Tu Chân giả. Nhưng thành tựu Chân Thần nói dễ vậy sao? Thần Châu từ trước tới nay ghi lại, Chân Thần chỉ có hai vị.
Vị thứ nhất được xưng là Bàn Mông Thủy Thần, một vị khác được gọi là Thiên Phụ Hình Tinh.
Hai vị này cũng đã là nhân vật Thái Cổ rồi.
Gần vạn năm tới nay, người tu vào Tiên Vũ chi đạo ít lại càng ít, huống chi là thành tựu Chân Thần.
- Thành tựu Chân Thần. Ta muốn thành tựu Chân Thần.
Cổ Qua hào khí ngưng kết, rống to một tiếng, thanh âm lay động ở trong sơn cốc, thật lâu không thể tản đi.
Mặt trời đã sớm dâng lên, xuyên thấu qua tầng mây mỏng tỏa ánh sáng chiếu lên trên lá cây, từng mảnh từng mảnh vàng óng ánh.
Cổ Qua dậy rất sớm, hôm nay là một ngày hắn dậy sớm nhất trong suốt mười sáu năm qua. Trải qua một buổi sáng thật là thư thái, không có Cổ gia gia tộc ràng buộc, không có lão ma đầu tàn nhẫn huấn luyện, có chăng chỉ là một tâm thần nhẹ nhõm.
Cổ Qua một đêm không ngủ, hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện. Giờ phút này từ bề ngoài nhìn vào, Cổ Qua so với hôm qua đã có điểm bất đồng thật lớn. Trong lúc giơ tay nhấc chân, chân khí tự hành lưu chuyển. khi lẳng lặng đứng yên, liền trở nên rất uy thế. Nếu có cao nhân nào nhìn thấy, liền sẽ phát hiện Cổ Qua tu vi bất phàm.
Chân khí tự hành lưu chuyển, đây là biểu hiện của Địa giai trung phẩm võ giả. Dĩ nhiên Cổ Qua hiện tại chính là miệng cọp gan thỏ, không có một thân khí lực, một pháp quyết đối địch cũng không có. Nếu quả thật cùng người động thủ, không sử dụng Thái Diễn Thập Nhị Đồ Sấm chạy trốn, sợ rằng sẽ gặp nhiều thua thiệt.
- Phụ thân, hài nhi không có làm cho ngươi mất thể diện. Hài nhi đã đột phá, trở thành võ giả.
Một đêm tu luyện, Cổ Qua không có bất kỳ pháp quyết, chỉ dựa vào linh khí dư thừa trên người, cường ngạnh tấn cấp tới Địa giai trung phẩm.
Hốc mắt Cổ Qua đỏ lên, nước mắt chảy ra, hắn quỳ gối trước linh vị Cổ Lệ Thiên, trong lòng vô cùng phức tạp.
- Phụ thân, hài nhi hiện tại đã mười sáu tuổi, lập tức sẽ phải tham gia Tiên phái chọn lựa, mới có thể nhìn đến thư tín mà người để lại cho con.
Cổ Qua thuở nhỏ cơ khổ, lúc sáu tuổi là do một người hầu già( lão ẩu) trong gia tộc nuôi lớn. Sau lại tình cờ nhận được Sách Tiên Luân vẫn đi theo Tử Điên tôn giả tu luyện.
Thư tín cùng di vật chính là do phụ thân Cổ Qua giao cho lão ẩu, lão ẩu sau khi chết thì giao lại cho Cổ Qua.
Cổ Qua trở lại trong túp lều, ký ức năm xưa không ngừng hiện về trong trí não hắn. hắn lấy ra một túi, túi này không lớn, nhưng có vẻ khá nặng. Hiển nhiên bên trong là kim khí quý trọng gì đó.
- Theo Lưu bà bà nói, di tín của phụ thân hẳn là ở trong đó.
Cổ Qua mở túi ra, bên trong là một vài thỏi vàng. Ở dưới cùng, Cổ Qua lấy ra một lá thư tay bằn kim gấm.
- Xem ra phụ thân lúc ấy, ở trong tộc đường có chức vị rất lớn. Dùng kim gấm viết chữ, trước nay ta cũng chỉ thấy quá trường lão đại nhân sử dụng qua mà thôi.
Cổ Qua ngưng thần nhìn thư gấm, một cỗ cảm giác chua xót từ đáy lòng dâng lên. Chữ của phụ thân bá đạo vô cùng, kim câu thiết họa, cương trực bất loan.
“Cổ Qua hài nhi, chắc hẳn con đã biết, phụ thân rất thương yêu mẫu thân con. Mẫu thân con mất đi, phụ thân mỗi ngày lòng như đao cắt, ngày ngày lấy nước mắt rửa mặt, tu vi võ học cũng khốn đốn không tiến. Nên ta thỉnh cầu ra trận giết địch, dĩ cầu đột phá võ đạo. Chẳng qua là khi ta lên chiến trường, dũng cảm vô địch, chém giết ba mươi võ giả địch nhân, trong đó trung phẩm võ giả năm người, Địa giai thượng phẩm võ giả một người, lập nhiều chiến công hiển hách. Nhưng phụ thân cũng biết mình đã không còn sống được bao lâu. Khi ta chém giết tên võ giả Địa giai thượng phẩm kia là một gã tiên sư huynh trưởng. Lần này về nhà chính là để lo liệu chuyện sau này, cũng là vì nhớ thương nhi tử nên muốn về thăm con một chút.”
Cổ Qua học đến nơi đây, nước mắt rốt cục ngăn không được, rớt xuống.
- Thật ra thì, trong lòng phụ thân cũng vui mừng, vì sẽ mau chóng được đoàn tụ cùng mẫu thân con. Chẳng qua là khổ cho hài nhi. Đây kim gấm viết lại vài chữ cùng vài thỏi vàng gia tộc ban thưởng để lại cho con ngày sau chi dụng. Ta tu luyện ba mươi năm, mặc dù rất có thành quả, nhưng không có võ công nào có thể để lại. Tin tưởng sau khi ta chết, gia tộc sẽ đối tốt với ngươi. Một điều hài nhi hãy nhớ lấy, con nhất định không nên trả thù. Tiên sư tông phái, không phải là con có thể tưởng tượng. Con nếu có thể truyền tiếp hương khói, đã là an ủi tâm linh của ta và mẫu thân con trên trời cao rồi. Tuyệt bút.
- Phụ thân, con nhất định phải báo thù cho phụ thân.
Cổ Qua rống lên một tiếng, đột nhiên đứng lên, điên cuồng la lên.
- Nhất định báo thù cho người... Tiên sư... Ta quản hắn là cái khỉ gió tiên sư gì...phụ thân…. Hu hu…
Cổ Qua mặc dù chỉ mới mười sáu tuổi, nhưng từ nhỏ lớn lên trong lòng đã u ám, tâm tính bền bỉ. Giờ phút này nhìn thấy bút tích của phụ thân, vừa đọc xong thư của phụ thân, giống như phụ thân cùng hắn nói chuyện với nhau, trong lòng chua xót không thể khống chế được, nằm ở trên bàn khóc rống lên.
Một lúc lâu, Cổ Qua khóc mệt mỏi, bò người lên.
- Phụ thân, cha yên tâm, hài nhi được rất nhiều kỳ ngộ. Cho dù giết không được tên Tiên Sư kia, chạy trốn vẫn là có thể. Chẳng qua là thù này con biết phải đi tìm người nào đây? Để con hỏi đại trưởng lão một chút chắc là người biết.
Cổ Qua đem kim gấm cất xong, lại đem thoi vàng đặt ở trong túi.
Thu thập xong xuôi, Cổ Qua đem linh vị phụ thân cùng Nạp Linh Truy mang đi, hướng khu kiến trúc của Cổ gia, ngạo nghễ đi xuống.
Gia tộc khảo hạch, là do thành chủ phân công người đến các nhà tiến hành khảo hạch. Thông qua khảo hạch đệ tử, sẽ do Tiên Sư Tiên phái trực tiếp tiến hành khảo hạch.
Đệ tử gia tộc một khi tiến vào tiên phái, địa vị ở trong gia tộc sẽ lập tức tăng lên. Phải biết rằng, Đông Duyên Tông chưởng quản bao gồm Tiên Vũ đế quốc, ở bên trong tam đại đế quốc, thế lực thập phần lớn mạnh. Nếu chỉ trở thành ngoại môn đệ tử, đã là nhân vật oai phong một cõi trong mắt phàm nhân thế tục rồi.
Ánh mắt Cổ Qua lấp lánh, lấy thân phận hiện tại của hắn, hẳn là phải mặc y trang nô bộc. Nhưng bây giờ Cổ Qua mặc một bộ trường bào màu trắng, lại thêm khí chất Cổ Qua vốn là phi phàm, trong lúc ánh mắt nhìn quanh, anh khí tự nhiên thoát ra, đúng như triều dương.
- Hôm nay gia tộc chọn lựa, hẳn là ở trong phòng luyện công. Ta cần sớm đi tới, để tránh phát sinh biến cố gì. Nếu có người dám trêu ta, ta liền giết gà dọa khỉ.
Cổ Qua không khỏi tăng nhanh cước bộ.
- Đó là pho tượng cùa Thủy Thần Bàn Mông.
Cổ Qua đi trên đường, ánh mắt không ngừng hướng về phía trước nhìn lên. Pho tượng kia hắn hầu như ngày ngày đều thấy, nhưng ngay cả dũng khí nhìn lên cũng không có.
Chỉ thấy pho tượng là một người khổng lồ cao tầm hai mươi mét đứng trên bải đất trống, trên đầu pho tượng tóc bay phất phới, mắt sáng như đuốc, ngắm nhìn ngoài xa xa. Pho tượng mang phong cách cổ xưa, tang thương, bén nhọn...
Thủy Thần Bàn Mông dùng võ nhập đạo, ngay cả pho tượng cũng tản mát ra khí thế ngập trời, khiến cho lòng người nảy sinh ý ngưỡng vọng. Năm đó Thủy Thần suất quân đánh bại Thiên Ngoại Tiên Ma, hào hứng quá độ, dùng ba ngọn núi đá, tự khắc ba trăm pho tượng, di lưu nhân gian, cho người người chiêm ngưỡng, sau đó tiêu dao đi.
Chân Thần. Đây chính là thật lực lượng của Thần...
Võ Giả cảnh, Chân Võ cảnh, Tiên Võ cảnh, sau mới có thể là Chân Thần. trong mỗi cái cảnh giới lại tỉ mỉ phân chia từng tầng, trong Võ Giả cảnh phân thành Địa giai cùng Thiên giai. Cổ Qua hiện tại là Võ Giả cảnh mà đã như thế, như vậy Chân Thần còn cường đại như thế nào đây?
Cổ Qua không dám nghĩ tiếp, vội vã liếc mắt một cái, tiếp tục chạy đi.
Trong khi hành tẩu, cũng không để ý mọi người xung quanh dần dần nhiều hơn. Càng đến gần phòng luyện công , một vài đệ tử trẻ tuổi đang tụm năm tụm ba mà tán gẫu, hiển nhiên cũng là đang đợi thành chủ phái sứ giả đến tiến hành khảo hạch.
Những người này, đại đa số Cổ Qua đều không nhận ra. Cổ gia lớn, trừ mấy đệ tử dòng chính Cổ Qua nhìn quen mắt, những người thưộc chi khác hắn rất ít tiếp xúc. Mặc dù là hàng năm vào lúc tế tự trong từ đường đều có thể gặp mặt một lần.
- Ô ô. Xem một chút ai vậy, không phải là Cổ Qua bị cách chức làm nô bộc sao? Ngươi không hảo hảo chẻ củi nấu cơm, tới đây xem náo nhiệt gì?
Một đệ tử nhận ra Cổ Qua.
- Còn không phải sao? Mọi người nhìn hình dạng của hắn xem, có phải là đại trưởng lão quyết định, đến nô bộc cũng không cho hắn làm, trực tiếp trục xuất khỏi gia tộc hay không?
- Đúng đấy, chính là người mười sáu tuổi rồi, ngay cả Quán đỉnh cũng không được, hắn căn bản không xứng là thành viên Cổ gia, cút khỏi nơi này đi...
Quán đỉnh là giai đoạn trước khi đả thông kinh mạch trở thành Địa giai võ giả. Không thể Quán đỉnh, gần như không có khả năng trở thành võ giả. Cổ Qua trong mười năm vẫn tu luyện công pháp của Tử Điên Tôn Giả, đến nỗi đêm qua mới thành công Quán đỉnh.
Thường thường mười tuổi đã Quán đỉnh. Sáu năm qua Cổ Qua luôn khuất nhục nhẩn nhịn, lúc nào cũng phải nghe tiếng mắng chửi nên Cổ Qua sớm đã thành thói quen, nhưng hôm nay cảm giác đặc biệt chói tai.
Hoắc. .
Cổ Qua đột nhiên đứng thẳng, căm tức nhìn người đang cười nhạo hắn.
- Cổ Qua, chớ có giả bộ, cỡ như ngươi, ta chỉ cần một ngón tay cũng có thể bóp chết ngươi.
Một gã đệ tử chi thứ, vừa nói vừa đi đến bên cạnh Cổ Qua, hướng về trước mặt Cổ Qua đánh một quyền.
Trước kia ở nơi này, lúc nào cũng có người khi nhục Cổ Qua, nhưng hắn luôn nhẫn nhịn, nhưng hôm nay thì không giống.
Lần này là Cổ Qua tới lập uy, oán khí nhiều năm vào giờ khắc này có thể bùng nổ rồi.
Ầm…
Cổ Qua đánh ra một quyền, tuy đi sau mà đến trước, nặng nề đánh trên người tên đệ tử này.
Lực lượng năm ngàn cân, cho dù Cổ Qua đã thu hồi chín thành lực lượng, nhưng cũng không phải là thứ mà tên đệ tử kia có thể thừa nhận.
Chỉ nghe răng rắc một tiếng xương gẫy giòn vang, tên đệ tử kia liền nằm trên mặt đất, không biết sống chết.
- Ta đã nương tay, đừng trêu chọc ta nữa. Coi như là các ngươi đã Quán đỉnh hay là trở thành võ giả, vẫn không phải là đối thủ của ta.
Cổ Qua ngạo nghễ đối mặt nhìn mọi người, một lời lửa giận rốt cục đốt sạch.
Toàn bộ mọi người đều há hốc mồm, đây là cái tên Cổ Qua khốn cùng kia sao? Đây là cái tên mặc cho bọn hắn dùng lời nói lăng nhục là vô năng tiểu tử kia sao? Mới vừa rồi mọi người còn quơ tay múa chân, toàn bộ đều có chút sợ hải lui về phía sau.
Đột nhiên, một đạo thanh âm lạnh lùng, từ phòng luyện công bên trong truyền ra.
- Cổ Qua, ngươi thật là uy phong.
Cổ Qua biết cái thanh âm này là thanh âm của Cổ Tranh, cháu đại trưởng lão Cổ gia.
Cổ Tranh từ hai năm trước, đạt được cảnh giới Địa giai hạ phẩm, lực lượng thân thể năm trăm cân, lại học công pháp gia tộc. Hắn từng được xếp hạng thứ ba mươi chí trên “Tiên Vũ Kiều Sở bang”, là nhân vật lợi hại nhất trong tất cả những thanh niên đồng lứa ở Cổ gia.
Bất giác mọi người liền nhượng ra một lối đi, Cổ Tranh từ phòng luyện công từ từ đi ra.
Cách ăn mặt của Cổ Tranh giống như một công tử phú gia, đầu đội Tử Kim di quan, thân mặc áo sợi, bên hông đeo ngọc đái, rong tay cầm một cái chiết phiến, bộ dạng hoàn toàn không giống với người luyện công.
Hôm nay hắn lòng tràn đầy tự tin có thể hoàn toàn qua đươc thử nghiệm của gia tộc, hắn tới đây chẳng qua là tới để khoe khoang một phen. Hơn nữa lấy tu vi Địa giai hạ phẩm võ giả của hắn, cộng thêm đại trưởng lão chuẩn bị, tiến vào Tiên phái là rất có hi vọng.
Bên cạnh Cổ Tranh còn có một vị thiếu nữ xinh đẹp, nhìn qua cũng chỉ tầm mười bốn mười lăm tuổi. Con mắt nàng chăm chú nhìn trên người Cổ Tranh, hiển nhiên, nàng đối với Cổ Tranh sùng bái đến cực điểm.
- Lăng nhi.
Cổ Qua nhìn thấy thiếu nữ liền trở nên thất thần. Lúc trước khi hắn mới sáu tuổi, khi Cổ Qua còn bé bị Tử Điên tôn giả ăn mòn não vực, chính là nhờ có Cổ Lăng, giúp cho hắn có đươc niềm vui.
Năm hắn chín tuổi, Cổ Lăng luôn luôn đi theo bên cạnh Cổ Qua, mỗi ngày đều gọi ca ca không ngừng, Cổ Qua đối vối muội muội không phải dòng chính này thích vô cùng. Nhưng kể từ khi phát hiện Cổ Qua không thể Quán đỉnh, Cổ Lăng cũng rời khỏi Cổ Qua, ngược lại bám theo bên người Cổ Tranh như hình với bóng.
Trong thời gian Cổ Lăng rời đi, lúc đầu Cổ Qua thật là có chút không thích ứng, sau đó dần dần cũng thích ứng, nhưng vẫn thường xuyên nhớ tới Cổ Lăng. Chẳng qua là mấy năm gần đây lại quên mất.
- Lăng nhi là để cho ngươi gọi sao?
Cổ Tranh vênh mặt hất hàm chỉ vào Cổ Qua. Hắn từng nghe Cổ Lăng nói đến đoạn thời gian khi còn nhỏ, thường chơi đùa cùng một người tên là Cổ Qua, trong lòng tràn đầy ghen tỵ.
- Ngươi bây giờ là một phế vật, ta không cùng ngươi so đo. Cút nhanh khỏi nơi này đi, tránh cho ô uế bản thiếu gia đích thân ra tay.
- Vù.
Cổ Tranh mở chiết quạt ra, động tác tiêu sái cực kỳ.
- Cổ Qua, ngươi đi nhanh đi. Kiếm pháp Cổ Tranh ca ca rất cao, hơn nữa nội lực lại càng đạt tới hậu thiên đỉnh phong, lục lượng thân thể một ngàn cân, ngươi tuyệt đối không phải là đủ thủ đâu.
Lời nói Cổ Lăng lạnh lùng, thỉnh thoảng liếc về phía Cổ Tranh ánh mắt lại hết sức ấm áp, trong giọng nói hiển nhiên là gièm pha Cổ Qua.
Tĩnh táo. Phải tĩnh táo.
Cổ Qua nhìn người thiếu nữ quen thuộc ngày xưa trước mặt, nhưng lại nói ra lời bất cận nhân tình đến không ngờ. Cổ Qua biết, Cổ Lăng mặc dù cũng mang họ Cổ, nhưng cùng Cổ gia không hề có quan hệ máu mủ, chỉ có dựa vào Cổ gia cường giả, mới có thể có địa vị ở Cổ gia. Mấy năm nay Cổ Qua vẫn thông cảm cho Cổ Lăng, nhưng giờ phút này, tim của hắn như tan vở.
- Cổ Qua, ta nói ngươi không nghe thấy sao? Cút nhanh lên, đừng cản đường đi của ta và Cổ Tranh ca ca. Đợi lát nữa đại trưởng lão tới, còn phải tiến hành khảo nghiệm đây.
Cổ Lăng nhướng mày, mắt hạnh trợn to, hiển nhiên là thật sự có chút ít nóng nảy.
Cổ Qua lù lù đứng ở nơi đó, mặc dù trong lòng khó chịu, thế nhưng lúc này Cổ Qua thong dong vô cùng. Hắn tiêu sái hướng phòng luyện công bước đi thong thả.
- Hôm nay ta chỉ muốn thông qua chọn lựa mà tới.
Mọi người ngây ngẩn cả người, Cổ Tranh cũng có chút nghi ngờ. Một tên nô bộc phế vật không thể Quán đỉnh, lại có thể tiến vào phòng luyện công, có thể thông qua chọn lựa sao?
- Cổ Qua, nếu ngươi còn đi tiếp một bước, đừng trách ta xuất thủ.
Cổ Tranh thấy Cổ Qua không để ý tới lời mình nói nên quát lớn, trên mặt mũi có chút khó chịu. Thu hồi chiếc quạt, hiển nhiên thật sự muốn động thủ.
- Vút…
Cổ Qua đột nhiên gia tốc, dưới chân như có gió lốc xuất hiện, tốc độ cực nhanh, làm cho ánh mắt người ta có chút theo không kịp. Cổ Qua mười năm qua ngày ngày tập luyện bày trận bộ pháp, không khỏi kinh thế hãi tục. Cổ Qua chẳng qua là dùng dao mổ trâu giết gà mà thôi.
Cổ Tranh chỉ cảm thấy trước mắt một đạo bóng xám hiện lên, thân thể lảo đảo. Nhưng hắn phản ứng cực nhanh, lập tức đứng vững cước bộ, lớn tiếng quát:
- Cổ Qua, ngươi lại dám đánh lén. Xem ta như thế nào thu thập ngươi.
Đột nhiên, chỉ nghe phía sau đám người truyền đến một tiếng quát. Trong tiếng quát này còn có chất chứa nội lực, chúng đệ tử nghe tiếng không dám có một cử động nhỏ nào.
- Lập tức dừng tay. Hôm nay Tiên phái chọn lựa, các ngươi lại ở chỗ này đánh nhau.
Phía sau đám người, một thanh âm già nua vang lên, đám đệ tử vốn là xem náo nhiệt, nhất thời yên lặng như tờ.
Cổ Tranh biết là gia gia tới, vội vàng thả kiếm trong tay ra, dừng lại cước bộ.
- Gia gia, nô tài Cổ Qua này không lo chẻ củi nấu cơm, ngược lại lại chạy tới phòng luyện công làm loạn. Hôm nay là ngày Tiên phái chọn lựa đệ tử ưu tú, ta thân trưởng tôn, tự nhiên là xuất thủ trừng phạt, không thể để trách nhiệm cho người khác.
Đại trưởng lão Cổ Long là một vị lão nhân khoảng sáu mươi tuổi, tinh thần khỏe mạnh, trên mặt hồng quang, không có một tia yếu nhược nào. Bên cạnh hắn có một tên ăn mặc như quan lại, nhưng đối với Cổ Long hết sức cung kính.
Cổ gia là đại tộc của Tiên Vũ Đế Quốc, cho dù là thành chủ thành Thanh Nhận đích thân đến, cũng phải đối với Cổ Long có ba phần cung kính.
Cổ Long liếc mắt nhìn Cổ Qua, nhất thời kinh ngạc vạn phần.
- Làm sao có thể, ta không nhìn lầm chứ?
Đại trưởng lão đi vào nhìn Cổ Qua, khuôn mặt kích động ngừng thở...
- Không sai, chân khí tràn đầy đến tận bên ngoài cơ thể, chính là đặc điểm của Địa giai trung phẩm võ giả. Đứa nhỏ này ngày hôm qua còn không thể Quán đỉnh, hôm nay liền trở thành Địa giai trung phẩm võ giả. Ôi trời ơi... Phải biết rằng, cho dù có trải qua Quán đỉnh mà muốn trở thành võ giả cũng cần thời gian hai năm. Cái này là xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ đứa nhỏ này luôn luôn giấu diếm thực lực, nhưng hôm này cũng chạy không thoát đôi mắt của ta? Ổn định. Phải ổn định, Địa giai trung phẩm võ giả, có thể có tiến vào Đông Duyến Tông trở thành nội môn đệ tử, Cổ gia ta ngoại môn đệ tử rất nhiều, nhưng nội môn đệ tử, gần mười năm nay không có người nào.....
Sứ giả thành chủ cũng lộ vẻ mặt không thể tin được. Hắn và đại trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, khóe miệng chất đầy ý mừng.
Thông thường cho dù Quán đỉnh sớm nhất cũng là mười tuổi, trở thành võ giả ít nhất cũng cần phải mất hai năm, lực lượng hai trăm cân.
Chân chính tiến vào Địa giai hạ phẩm cần ba năm trở lên, giống như Cổ Tranh vậy mười bốn tuổi đạt được Địa giai hạ phẩm chính là thiên tài rồi, huống chi khoảng cách giữa Địa giai trung phẩm cùng hạ phẩm cũng cần ít nhất là bảy năm thời gian. Chỉ cần đi vào Địa giai trung phẩm, vậy thì vô cùng có khả năng trở thành Thiên giai võ giả.