[ Đô Thị ] Đế Quốc Mỹ Nữ -- Tác giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc - New: C120
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 1: Người gặp mặt là một mỹ nữ chân dài
Nguồn: MT
Giới thiệu:
Nhiều người mới thấy cái tên sách này đã cảm thấy là một truyện **, ** tinh khiết đô thị, cho nên nghĩ không đúng khẩu vị liền trực tiếp chọn gạch chéo rồi.
Đúng vậy, đây thật là truyện nhạy cảm thể loại đô thị, hơn nữa cực kỳ **, cực kỳ mỹ nữ, cực kỳ dâm đãng, nhưng cũng không thể nói đây là tiểu thuyết hương muối thuần túy, bên trong dù sao chứa đựng một chút kỹ thuật đáng xem đấy, ví dụ như các loại u ác tính, lại ví dụ như xem là biết đấy. . . Bên trong đã có một đống kinh nghiệm bản thân, cũng có những phần tư liệu tôi tìm đọc, cho nên tôi kiên quyết không thừa nhận hoàn toàn xa rời sự thật.
(Lời tác giả)
Trong một lần đi gặp mặt nữ giáo viên xinh đẹp, sinh viên năm thứ tư Trương Dương bất ngờ dung hợp với một miếng thủy tinh công nghệ cao có trí năng, chứa đựng những tin tức về tương lai, hệ thống cứu vãn Nữ Oa.
Căn cứ theo yêu cầu của hệ thống, Trương Dương phải tìm được những mỹ nữ cực kỳ xinh đẹp rải rác ở khắp nơi trên Trái Đất để tu bổ Tinh Sử, cũng phải sử dụng tất cả vốn liếng kéo tất cả các nàng vào tân đế quốc do một tay mình tạo nên, đi theo hắn hoàn thành kế hoạch khổng lồ - Nữ Oa vá trời.
Nhưng mấu chốt của vấn đề là những mỹ nữ mà hắn phải đối mặt không chỉ là hoa hậu giảng đường, mỹ nữ giáo viên mà còn phải khiêu chiến với những nhà nữ khoa học thành đạt, nữ đặc công tuyệt sắc, nữ diễn viên, siêu mẫu, tiểu thư… trên thế giới. Hơn nữa các nàng còn có một đặc điểm chung đó là IQ cực cao.
Các nàng không chỉ giàu có mà còn là nữ thần trong nữ thần, cực phẩm trong cực phẩm!
Truyện đã ra được hơn 500 chương, với điểm bình chọn là 9.8 (qidian.com), hiện vẫn đang ra đều đặn. Trương Dương sẽ làm như thế nào? Mời các bạn theo dõi!
Chúc các bạn có những giây phút thư giãn thật thoải mái!
Thành phố Mai Ninh. Mặt trời mùa thu sau chính Ngọ có chút chói mắt, đường Tân Hải cổ xưa, đá cẩm thạch rải trên phố cũ dưới ánh mặt trời chói chang cũng bị nướng quay cuồng, khí nóng như hun đốt người ta, những chú ve trốn tránh trên cây nhãn hai bên phố cũ mệt mỏi kêu gào, những tiếng kêu rên cuối cùng trong cuộc sống của chúng.
Đây là một trong những khu thương mại sầm uất nhất thành phố Mai Ninh, nhưng mà do thời gian đi làm, lại thêm đây là đầu thu nắng nóng cho nên lúc này mọi người tình nguyện tránh ở trong nhà hoặc là hưởng thụ điều hòa mát lạnh trong văn phòng, cũng không muốn mù quáng đi dạo trên đường phố thương mại cũ đầy tủ kính bày hàng này.
Chỗ ngoặt đầu phố là tiệm cà phê Kỳ Đóa, nhìn qua cửa sổ có thể thấy bên trong cơ hồ không có một bóng người, chỉ có một nữ phục vụ nhìn rất chuyên nghiệp, hai tay bắt chéo đứng thẳng ở cửa tiệm, dáng tươi cười mà không người nào nhìn thấy, e rằng cung kính chờ đợi nhưng căn bản không chào được khách hàng nào.
Đồng hồ báo thức chầm chậm chạy tới 14h, trạm xe bus cách tiệm cà phê không xa két một tiếng, một chiếc xe khách màu vàng dừng lại, cửa xe mở ra.
Trương Dương lưu luyến không rời máy điều hòa trên xe đi xuống, dung nhập vào cái nóng có thể khiến người ta nghẹt thở, mục đích của hắn là chỗ tiệm cà phê Kỳ Đóa ở đầu phố.
Áo sơ mi ngắn tay màu đen, quần jeans màu bạc, người cao 1m81 còn có làn da trắng trẻo di truyền từ dòng họ cùng khuôn mặt thanh tú khiến Trương Dương thoạt nhìn có vẻ hào hoa phong nhã, rất có phong cách thanh niên văn nghệ.
Đây là cách ăn mặc trước sau như một của Trương Dương, song cái đó và chuyện hắn muốn làm hôm nay lại có vẻ có chút không hòa hợp.
Hắn là một học sinh năm thứ tư đại học Hóa Học Mai Ninh ngành vật lý – công trình, nhưng hôm nay hắn tới để gặp mặt.
Trương Dương năm nay hai mươi mốt tuổi, hơn nữa còn là sinh viên, mặt khác theo như bộ môn hắn mà nói, vừa tốt nghiệp chính là mạng sống bị vùi dập giữa chợ, cho nên thi nghiên cứu sinh là đường ra duy nhất của hắn, nói cách khác hắn hoàn toàn không có lý gì vừa mới bắt đầu năm 4 liền bỏ chạy đi gặp mặt, còn là trốn lớp để đi gặp mặt.
Địa điểm gặp mặt tại quán cà phê Kỳ Đóa, tiếp giáp với bệnh viện đại học Mai Ninh nổi tiếng hạng ba thành phố Mai Ninh, gần bệnh viện Trung Sơn. Địa điểm là bên gái lựa chọn, bởi vì người làm mối song phương là một nữ bác sĩ xinh đẹp tên Dương Tĩnh ở khoa phóng xạ của bệnh viện.
Nữ bác sĩ này Trương Dương gặp rất nhiều lần, tóc đen mắt đen, khuôn mặt trứng ngỗng, làn da trắng nõn nà, quan trọng nhất vẫn là nàng ta thuộc loại chân dài Trương Dương thích nhất, tiêu chuẩn chân dài chiếm tám phần đầu thân, chỉ có điều đối tượng Trương Dương gặp mặt không phải nàng, mà là người nàng giới thiệu.
Một người là sinh viên, một người là học viên xinh đẹp trong bệnh viện, đối phương làm sao có thể là đối tượng giới thiệu cho Trương Dương được chứ?
Chuyện phải bắt đầu nói từ đầu năm.
Trương Dương nguyên quán là thành phố An Bình bên cạnh thành phố Mai Ninh, từ nhỏ do tai nạn xe cộ nên đã mất cha mẹ, ông nội một mình ngậm đắng nuốt cay nuôi dưỡng hắn, cho đến lúc hắn thi được 211 điểm vào trường nổi tiếng toàn tỉnh và danh hiệu 985.
Sau đó tai nạn lại lần nữa ập xuống gia đình vốn cũng đã tan tành này, nửa học kỳ Đại Học năm 3 thì biết được ông nội bị ung thư gan giai đoạn cuối, lúc đó Trương Dương khăng khăng đòi bán đi tài sản còn sót lại duy nhất của gia đình, là cái nhà ở quê thành phố An Bình để chữa bệnh cho ông.
Trải qua hơn một tháng trị bệnh bằng hoá chất, bệnh của ông nội tuy vừa mới bắt đầu có chuyển biến tốt đẹp, nhưng theo đó lực miễn dịch của cơ thể thay đổi đột ngột, vẫn không thể kháng trụ được căn bệnh, không đến hai tháng sau thì đã qua đời.
Ông nội là một người rất hay nói, hơn nữa còn rất ương ngạnh, trong lúc trị bệnh bằng hoá chất, mặc dù mỗi ngày ông phải chịu đau đớn vô cùng trên người nhưng ông đều cười, thậm chí giúp bác sĩ an ủi những bệnh nhân khác trong viện.
Trước khi lâm chung, ông cố chấp nắm tay Trương Dương không thể nhắm mắt, mãi đến khi Dương Tĩnh nén lệ ở bên tai ông thấp giọng nói gì đó, ông mới mỉm cười mà đi.
Sắp xếp xong hết hậu sự của ông nội, sau khi nghỉ hè, bác sĩ Dương mới nói thật với hắn.
- Ông nội anh vẫn luôn hi vọng chống chọi được tới ngày anh lập gia đình, nhưng ông ấy biết rõ bản thân mình, cho nên cuối cùng thân đại sự của anh ông ấy giao hết cho tôi, hi vọng tôi tìm một đối tượng cho anh.
Sau đó còn có một màn mở đầu đó, khai giảng học kỳ này không bao lâu, bác sĩ Dương Tĩnh nói đã tìm được một đối tượng phù hợp, bảo hắn 14h30 chạy tới quán cà phê Kỳ Đóa cạnh bệnh viện, không được đến trễ, không thể không đi.
Trương Dương đút tay vào túi quần, lấy ra một tờ 100 đồng đã bị vò nhàu nát, lại nhìn tín vật hẹn gặp mặt, một tờ báo ngày của Mai Ninh, chậm rãi tới trước cửa cà phê Kỳ Đóa.
Lạnh nóng thay đổi khiến hắn không hiểu sao sinh ra cảm giác nghẹt thở, mồ hôi bỗng chốc từ trên trán túa ra.
Một chiếc BMW Z4 màu đỏ dừng trước cửa tiệm, Trương Dương nhìn lướt qua, cảm thấy có chút quen mắt, nhưng hắn cũng không quá để ý, trong lòng tính toán, chút tiền ấy trong túi có đủ mua hai tách cà phê hay không.
Trương Dương hiện giờ có thể dùng hai chữ nghèo rớt để hình dung, căn nhà duy nhất đã bán, nợ bà con xa hơn sáu vạn đồng, còn cả tiền vay học tập.
Tuy rằng hắn hiện tại mỗi ngày đều chạy đi làm bán thời gian, ngày thường không làm gì liền đến chỗ làm, nhưng cuộc sống khó khăn có thể nghĩ là biết.
May mắn là hắn kế thừa gien vui vẻ bẩm sinh từ ông, tuy rằng cuộc sống khó khăn, nhưng chỉ cần còn sống là còn có hi vọng, nhưng dĩ nhiên, với tình huống hiện tại của hắn, đừng nói cái gì mà gặp mặt, cho dù nói đến chuyện yêu đương chỉ sợ đều phải tính toán tiền bạc trong túi có đủ mua một đóa hồng hay không.
Sở dĩ hôm nay đến nơi hẹn là vì Trương Dương cảm thấy bản thân nợ bác sĩ Dương một nhân tình, người ta đã nhiệt tình như thế, chung quy không nỡ cự tuyệt nàng, với lại Trương Dương tin tưởng, sau lần này, người ta coi như hoàn thành giao phó lúc ông nội lâm chung rồi, không có lần tiếp theo nữa.
Theo cửa tiệm đẩy ra, một luồng hơi lạnh đập vào mặt, nhân viên phục vụ mặc đồng phục màu đỏ sậm cúi người, mắt hình trăng non uốn thành một vòng cung cười tủm tỉm tặng hắn một nụ cười nghề nghiệp:
- Hoan nghênh, xin hỏi tiên sinh có mấy người.
Trương Dương nhìn lướt qua trong quán, sau đó trong một góc thấy một khuôn mặt hết sức mê người.
Nàng có mái tóc đen tuyền, hai tay đang lật xem một quyển tạp chí không biết tên, trên người mặc một cái áo phông sọc đen trắng với cổ chữ V, nhìn qua khuôn mặt vừa khéo làm vòng eo mảnh khảnh của nàng phác họa đến tinh tế.
Do hai tay đặt trên bàn khiến bộ ngực của nàng có vẻ càng thêm bắt mắt, mỹ nữ Trương Dương gặp qua không ít, nhưng dậy thì hoàn mỹ đến thế Trương Dương hiếm khi thấy.
Tầm mắt Trương Dương bên này nhìn lại, đó là bộ ngực tròn trĩnh cao ngất kinh người, không có một chút cảm giác sệ xuống chút nào, thuộc về loại hình giọt nước hoàn mỹ tuyệt đối, bên dưới là một chiếc váy ngắn màu tím, sự tương phản của màu sắc làm cặp đùi đẹp kia càng tỏ ra trắng nõn mềm mại, dưới ánh đèn dịu nhạt mơ hồ lóe ra vẻ rực rỡ mê người, phảng phất có thể phản chiếu bóng người.
Điều kiện như thế đã đủ vừa lòng khiến trái tim người ta nhảy thình thịch, nhưng thoạt nhìn còn chưa đủ kích thích.
Mấu chốt là một cặp chân dài của nàng không đơn thuần là trắng ngần mà thôi, dù rằng nàng ngồi nghiêng người, nhưng căn cứ theo suy tính Trương Dương nhìn ra, cặp chân dài trắng ngần kia của nàng tỉ lệ tuyệt đối là cấp hoàng kim, đôi chân thẳng tắp thon dài cơ hồ không thấy bất kỳ vết sẹo nào.
Dương Tĩnh là mỹ nữ chân dài chiếm 8 phần đầu thân, mà vị trước mắt này không thể nghi ngờ chính là loại chiếm 1/2 đầu vạn trung vô nhất, mỹ nữ chân dài tỉ lệ hoàn mỹ tuyệt đối, nhìn mà dự đoán thì cặp chân kia ít nhất cũng phải có gần 1 thước 2.
Không có cách nào khác thấy rõ chính diện của nàng, song chỉ cần nhìn từ mặt bên, Trương Dương có thể khẳng định khuôn mặt mỹ nữ này tuyệt đối là nghiêng nước nghiêng thành.
Trong quán ngoài nàng ra hình như cũng không có khách nào khác.
Trương Dương nhìn nhìn thời gian, 14h3', khoảng cách tới thời gian ước định còn có 27 phút, ấn theo kinh nghiệm mà nói, mỹ nữ nghiêng thành trước mắt hẳn không phải là đối tượng gặp mặt của mình.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 2: Bắt đầu cập nhật
Nguồn: MT
Trương Dương hít vào một hơi, nhéo nhéo tờ một trăm đồng trong túi kia, một ly Latte đắt nhất là 36 đồng, hai cốc là 72 đồng, chỉ cần em gái kia không quá coi trọng bản thân, hoặc giả không phải ăn tiền, số tiền này hẳn là đủ rồi.
Vì thế nhìn một cái bàn gần cửa trả lời:
- Hai người, tí nữa còn có người tới.
- Vâng, tiên sinh!
Nhân viên phục vụ xinh đẹp mỉm cười bước đi.
Tiếng đối thoại hình như động tới mỹ nữ đang lẳng lặng nhìn tạp chí kia, nàng nghiêng đầu liếc Trương Dương một cái, lại quay đầu tiếp tục xem tạp chí của nàng.
Nhưng cái nhìn này cũng làm Trương Dương nháy mắt hóa đá, mỹ nữ, tất nhiên, kia là mỹ nữ siêu cấp tuyệt đối, nhưng mỹ nữ này hắn biết.
Nàng là trợ giảng Anh văn của học viện, nữ giáo viên xinh đẹp nhất thậm chí toàn bộ học viện Mai Đại, một năm trước mới học xong thạc sĩ nghiên cứu sinh từ ngành Anh khoa ngoại ngữ trường Mai Đại, sau đó trở thành trợ giảng mỹ nữ trẻ tuổi nhất học viện.
Dù rằng nàng có lẽ không biết Trương Dương, nhưng Trương Dương lại biết nàng rất rõ, liên tục đạt danh hiệu hoa khôi trong bảy năm, người mẫu nổi danh Fashion Magazine, nghe nói cha mẹ cũng có xí nghiệp nổi tiếng ở Mai Ninh, chiếc Z4 màu đỏ dừng trước cửa kia chính là của nàng, điển hình hóa thân nữ thần chân dài giàu có và trí tuệ.
Không biết nàng vì sao nguyện ý ở học viện làm một trợ giảng, nhưng Trương Dương lại không ít lần gặp khó khăn từng té ngã trong tay nàng, bốn môn học Anh ngữ năm trước còn cầm trong tay nàng đấy, do phải chăm sóc ông nội nên Anh văn trước học kỳ của hắn vô cùng thê thảm, năm nay học lại, vừa vặn nàng vẫn đảm nhận giáo viên tạm thời.
Nhưng nàng vì sao lại ở đây? Có vẻ như bản thân hắn buổi chiều còn có một tiết luyện nói của nàng.
Trương Dương ngắm một vòng tứ phía, chuẩn bị tìm một góc chết, bởi vì nơi này rất không an toàn, vạn nhất chẳng may nàng nhận ra bản thân, vậy thật đúng là chết thẳng cẳng.
Mà giờ phút này, di động Trương Dương vang lên, tiếng chuông sôi nổi khiến mỹ nữ trợ giảng chân dài bên kia càng đưa ánh mắt tới đây, Trương Dương sợ tới mức co rụt đầu lại, xoay nhanh khuôn mặt ra ngoài cửa sổ, lúc này mới dè dặt cẩn trọng nhận điện thoại.
Điện thoại là Dương Tĩnh gọi tới, mở miệng chính là những lời xin lỗi.
- Rất xin lỗi, rất xin lỗi, tôi tính sai giờ, là như vậy, em gái tôi còn có một lớp phải đi, cho nên thời gian đổi thành hai giờ chiều, địa điểm không thay đổi, anh giờ đang ở đâu? Anh có thấy ai cầm tờ báo Mai Ninh không?
- Có lớp? Đổi thành hai giờ?
Trương Dương ngẩn ngơ, nói như vậy, bản thân đến muộn? Trong lòng hắn thế nào đột nhiên có loại cảm giác không ổn?
- Đúng vậy, em gái tôi đã tới đó rồi, đúng rồi nó tên Dương Phi, là trợ giảng Anh văn học viện của các anh đó. . .
- Dương Phi?
Trương Dương tiềm thức quay đầu lại, sắc mặt không khỏi trắng bệch một trận, thật sự là rất trùng hợp, tên trợ giảng mỹ nữ không phải vừa vặn là Dương Phi hay sao? Nàng là em gái bác sĩ Dương? Bác sĩ Dương dây thần kinh thế nào không tốt, lại có thể giới thiệu giáo viên mình cho mình, nàng ấy không rõ thân phận của mình thật sao?
Đúng lúc ánh mắt trợ giảng mỹ nữ cũng vừa chuyển tới người hắn, gương mặt tinh xảo tuyệt mỹ giờ phút này hơi nhíu mày, đôi mắt đẹp đen lúng liếng hơi hơi chuyển động, dường như hưởng ứng lại cái gì đó, rồi sau đó lông mày giãn ra, tựa hồ nghĩ tới cái gì, ánh mắt lạnh nhạt chiếu tới Trương Dương, dò hỏi:
- Trương Dương?
Trương Dương không có trả lời, cầm di động đáp lại qua loa, rồi nhanh chóng cúp điện thoại, sau đó cầm lấy menu che mặt.
- Thượng Đế ơi, đức Phật từ bi ơi, cô nghìn vạn lần đừng nhận ra tôi nha!
Trương Dương âm thầm cầu khấn.
Nhưng không như mong muốn, Trương Dương rõ ràng nghe được tiếng giày cao gót thanh thúy dẫm trên sàn khi Dương Phi đứng dậy đi qua đây.
Lần này thật là chết chắc rồi, sớm nghe nói Dương Phi hạ tử thủ đặc biệt ngoan độc, xem ra, năm nay học lại Anh văn lại nguy hiểm rồi.
Cùng với tiếng bước chân dần dần tới gần, trái tim Trương Dương cũng nhảy tới cổ họng, Kiếm tận thế của Thẩm Phán đang bổ vào đầu hắn, mà hắn lại chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Đúng lúc này, bên ngoài bầu trời đột nhiên tối sầm lại, dường như nháy mắt đã xảy ra nhật thực, đưa tay không thấy được năm ngón, ngay sau đó, một tia sáng khủng bố xé toang bầu trời đêm đen kịt, thoáng cái từ phía chân trời xa xôi kia rơi thẳng xuống mặt đất.
- Bùm …
Sau khi tiếng nổ bạo liệt qua đi, thiên địa khôi phục lại bình thường, phảng phất chuyện vừa xảy ra tất cả đều là cảnh trong mơ, biến mất.
Đây là ảo giác sao? Trương Dương dụi dụi mắt, khi mở ra, miệng không tự chủ được mở to, rốt cuộc không khép lại được.
Bởi vì chiếc Z4 của Dương Phi ngay vừa rồi trong nháy mắt đã hoàn toàn thay đổi, từ động cơ đến kính chắn gió bị nện một lỗ thủng thật lớn, linh kiện bên trong trở thành một đống sắt vụn, đống sắt vặn vẹo giống như ma quỷ hung dữ dựng thẳng gốc lên.
Điều này phải cần lực đánh thế nào a? Thiên thạch thật sao? Trương Dương nhìn chằm chằm vào kính trong suốt trước mắt, phát hiện bên cạnh chỗ ngồi của bản thân cũng có một lỗ nhỏ kích cỡ ngón cái, có thể là mảnh vụn đâm xuyên vào đi.
Sau đó hắn liền phát hiện, trên bàn trước mặt mình đột nhiên hiện lên một quả pha lê màu lam trong suốt lóe sáng yêu quang quỷ dị, giống như một loại đường có thể phát sáng khe khẽ run run.
Trương Dương cầm lấy quả cầu kia trong vô thức, lập tức đầu mút dây thần kinh của ngón tay đột nhiên cảm giác được một cỗ cường lực, sau đó quả cầu tinh thể màu lam kia bỗng chốc biến mất, phảng phất dung nhập vào lòng bàn tay Trương Dương.
Trong đầu, một hỗn hợp giọng nữ quỷ dị đột nhiên vang lên.
- Thủ tục hệ thống Nữ Oa nhận chủ, kiểm tra gien chủ nhân . . . Nam giới, nhóm máu B, . . . Điều kiện ăn khớp, bắt đầu cập nhật . . .
- Bắt đầu cập nhật ư?
Hai mắt Trương Dương tối đen, trong nháy mắt, đầu hắn giống như bị hơn mười cục gạch đồng thời nện vào, từng cơn đau đớn kịch liệt, ngay sau đó, hắn thậm chí rõ ràng cảm giác được não bộ với hàng tỉ dây thần kinh của mình như là bị vô số côn trùng cắn nuốt, bỗng chốc trở thành trống rỗng.
Trương Dương cũng không giống như nhiều tiểu thuyết miêu tả, hôn mê hoặc bỏ mình đi gặp Diêm La Vương, ngược lại, đầu hắn vẫn liên tục tỉnh táo, hơn nữa còn tỉnh táo hơn bất kỳ lúc nào.
Mặc dù rất đau, đau đến mức hắn thấy cho dù giờ bị người ta dùng gạch đập chết cũng sẽ cảm ơn người đập chết hắn.
Nhưng hắn lại chỉ có thể mở to hai mắt, đứng cứng ngắc giống như bị điểm huyệt.
Hắn có thể cảm giác được rất rõ ràng đầu mình đang vận chuyển cấp tốc, hơn nữa tốc độ rất nhanh, rất nóng, như một chiếc tàu Thần Châu xuyên qua tầng khí quyển với nhiệt độ cao cùng tốc độ cao làm bạn.
Hắn có thể cảm giác được các dây thần kinh chính của bản thân mình đang bị lực lượng không biết tên nào đó xé rách từng sợi, một lần nữa chải vuốt, sắp xếp, như một chương trình Computer xây những miếng vá, được sửa đổi, cập nhật.
Lúc này, mọi thứ xung quanh với hắn mà nói giống như một cuốn phim 3D, hắn cảm giác được vật thể di chuyển, không khí lưu thông, nhưng hắn lại không có tham dự vào trong đó, như một người đứng xem bị dừng hình ảnh.
Dương Phi đi tới nhìn chiếc Z4 màu đỏ bề ngoài vô cùng thê thảm, hét lên bên tai Trương Dương sóng âm cao tới 120 đê-xi-ben, sau đó im bặt, hai tay trắng nõn co quắp thành nắm đấm, môi anh đào hồng nhuận mím chặt, đôi mắt đẹp trong suốt trợn tròn, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm chiếc BMW Z4 màu đỏ bị nện nát bươm ngoài cửa sổ với vẻ ngẩn ngơ và không cam lòng.
Nàng không biết là, đôi giày cao gót tới 10 cm màu lam đế nhọn của mình đang dẫm nát trên mu bàn chân Trương Dương.
Nhưng cũng may Trương Dương đã hoàn toàn chết lặng, một chút đau đớn như thế với hắn mà nói hoàn toàn là không đáng kể, với lại lúc này bởi vì Dương Phi bất thình lình bị một màn khiến cho tâm tình rối loạn, thân thể mềm mại nóng bỏng giờ phút này hoàn toàn biến hình, chiếc cổ chữ V của chiếc áo phông do những động tác bất quy tắc mà có vẻ hơi rộng mở.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 3: Tuyệt đại mỹ nhân
Nguồn: MT
Với chiều cao 1m81 lại thêm tư thế Dương Phi ngồi xuống, Trương Dương lơ đãng nhìn lướt qua, con mắt liền dừng lại, bởi vì lúc này, cổ áo Dương Phi rộng mở đối diện đúng hai mắt của hắn.
Bên trong cổ áo rộng mở, hai đỉnh núi tròn trĩnh được áo lót màu lam nâng lên cơ hồ là không bỏ sót lọt vào mắt Trương Dương, hai bán cầu trắng như tuyết run rẩy mạnh được bao bọc khó có thể dò xét.
- Ầm!
Trương Dương đang bị thống khổ dày vò đột nhiên cảm thấy đầu như bị nổ tung, tiếng nổ đến như cao tần sóng âm chấn động đánh úp lại.
Hoạt động kịch liệt làm mỗi bộ phận trong đầu hắn bỗng chốc vặn vẹo, đồng thời khiến khuôn mặt hắn thoạt nhìn trở nên có chút hèn mọn, hình như là cố ý rình coi phong cảnh trước ngực Dương Phi.
- Lách tách!
Giống như trong khu rừng rậm yên tĩnh, người đi săn giẫm lên cành khô bị đứt, Trương Dương bỗng nhiên ý thức được lỗ mũi hắn vốn rất yếu ớt bỗng chốc vỡ ra, một dòng chất lỏng màu đỏ ấm áp chảy ra khỏi lỗ mũi hắn.
Máu mũi?
Trong mơ hồ, Trương Dương cũng thấy được gương mặt Dương Phi vì phẫn nộ mà cũng như hắn có chút vặn vẹo, tuy là cũng xinh đẹp, cũng mê người, nhưng Trương Dương có thể thấy, biểu cảm như thế hiển nhiên giá trị phẫn nộ đã vượt qua 90%, nếu trước mắt là một con khủng long, hắn tin tưởng đối phương lại không chút nào do dự phân thây hắn.
Chết, nàng nhất định cho rằng mình liếc trộm bộ ngực của nàng nên mới chảy máu mũi, Trương Dương theo bản năng muốn giải thích chút gì đó, nhưng trong đầu chợt truyền đến mấy âm tiết trấn trụ, vẫn là giọng nữ đáng yêu hỗn hợp với tiếng kim loại vừa nãy, song bây giờ tựa hồ càng nhân tính hóa một chút:
- Hệ thống Nữ Oa cập nhật xong, chính thức vận hành. . . . . Thân phận chủ nhân, Trương Dương, sinh viên năm 4 học viện đại học Hóa học Công nghệ Mai Ninh, cấp bậc Cứu Vớt Giả sẵn sàng, không đáng kể, nhiệm vụ mở chi nhánh hệ thống, nhiệm vụ quan trọng nhất, kế hoạch đầu tiên của sơ cấp Cứu Vớt Giả, lấy bằng tốt nghiệp khoa vật lý - công trình chính quy, trước mắt xác xuất thành công 34%.
Một hàng phụ đề cùng với giọng nữ dần dần rõ ràng hiển hiện ra trong đầu.
- Mẹ kiếp, yêu quái!
Trương Dương theo bản năng há mồm, sau đó lúc này mới phát hiện, bản thân lại khôi phục năng lực hành động.
- Yêu quái?
Dương Phi lúc này đã không thể dùng lời gì để hình dung sự phẫn nộ của mình, hôm nay ra ngoài có phải là không đúng giờ hoàng đạo không? Sáng sớm trước khi rời khỏi cửa đã bị cha mẹ kể lể một trận, mãnh liệt yêu cầu nàng mau chóng tìm bạn trai, nếu không nghe lời, ABC, các loại anh tài nhà giàu đẹp trai trong nhà giới thiệu lập tức tới cửa.
Dưới uy hiếp bậc này, nàng không thể không đồng ý đề nghị của chị gái, đi du kích giả vờ gặp mặt!
Là đại diện của những mỹ nữ tuyệt đỉnh với danh tiếng nữ thần chân dài giàu có và trí tuệ, Dương Phi tự nhiên sẽ không dễ dãi đến mức khuất phục dưới sắp đặt của cha mẹ và chị gái cùng một gã tiến sĩ du học nước ngoài gặp mặt nói chuyện yêu đương.
Nàng chỉ cần chụp một bức ảnh cho qua với đối phương cho cha mẹ biết là được rồi.
Do đó, nàng nén chịu nhiệt độ 34 độ bên ngoài, lấy chiếc Z4 màu đỏ yêu thích đồng thời mạo hiểm rất có khả năng không đến kịp lớp học tiếp theo chạy tới tiệm cà phê chị gái chỉ định và gặp mặt thanh niên đẹp trai thiên hạ đệ nhất hiếu nghĩa như trong miệng chị nói.
Kết quả, cái tên cầm báo Mai Ninh kia lại có thể là học trò của mình, lại còn là tên duy nhất dám để số trong bài kiểm tra tiếng Anh của đại học, bản thân sớm đã hạ quyết tâm trực tiếp coi đại vương trốn lớp này thành con sâu làm rầu nồi canh để xử lý.
Nhưng mà những thứ này cũng không tính là cái gì, bởi vì nàng từ đầu tới cuối không coi đối tượng gặp mặt hôm nay làm một gia súc, à không, người để đối đãi!
Thế nhưng, chiếc BMW yêu dấu của mình giờ chẳng biết tại sao bị nện đập bể, đến vô cùng thê thảm, e rằng đến chính văn phòng BMW cũng khó có thể khôi phục, nếu không phải vì gặp thằng nhóc này thì có bị thế không?
Như vậy còn chưa tính, hắn còn dám nhân cơ hội lợi dụng mình, rình nhìn trộm Mimi mình đã giữ gìn nhiều năm, cả chính mình lúc tắm cũng không nỡ nhìn nhiều, còn lộ rõ vẻ mặt hèn mọn như thế, thậm chí trực tiếp không kiêng nể gì chảy máu mũi.
Cuối cùng đưa ra một đánh giá:
- Yêu quái!
Cái này giống như, anh tìm mua một chiếc máy tính xách tay ở trên mạng, tôi nhất thời sai lầm gửi anh cái AIR của APPLE, miễn phí tặng anh một bộ phim hành động của đảo quốc, anh xem hay thì dù không muốn trả tiền lại nhưng cũng đừng đánh giá xấu tôi.
Nhịn là tốt nhưng cái kia là không thể nhịn được mà! Dương Phi tôi cũng là thân phận mỹ nữ giảng viên giọng hay, đẹp lại nhiệt tình, được hâm mộ nhất toàn bộ Mai Đại, thế nhưng dưới loại tình huống này, ngay cả Quan âm Bồ Tát cũng có 3 phần tức giận.
Động tác đầu tiên của nàng là lập tức che phong cảnh đẹp trước ngực, sau đó mắt đẹp trợn lên nhìn chằm chằm Trương Dương với khuôn mặt hèn mọn bởi vì hoảng sợ mà không ngừng rút lui về sau, khoát tay là một cái tát.
- Bốp!
Trương Dương máu mũi vừa mới chảy ra bỗng chốc hóa thành từng đóa hoa hồng bay lả tả.
- Gặp công kích, lực công kích mục tiêu tám, không có uy hiếp tới sinh mệnh, có thể chọn những phương thức phản kích sau, tập kích ngực đối phương, vén váy đối phương.
Trương Dương gặp đòn nghiêm trọng còn chưa có phản ứng kịp, trong đầu lập tức phản xạ có điều kiện phát ra giọng nữ nhắc nhở và không khác mấy vừa nãy.
Tập kích … em gái ngươi ấy, Trương Dương bụm mặt thối lui lại, nói thật, là rất đau, nhưng có đau nữa cũng không bằng trận đau buốt trong óc vừa rồi, kia mới gọi là đau tan lòng nát dạ.
- Giáo sư Dương . . . Tôi. . .
- Ồ, thì ra anh biết tôi, tôi rất hiếu kỳ anh làm gì mà lại trực tiếp giả vờ không biết tôi.
Dương Phi xoay cổ tay, tay theo bản năng khép cổ áo lại, mặt nhăn nhó, nhìn chằm chằm tờ báo Mai Ninh đặt trên mặt bàn, hiển nhiên tức giận chưa tiêu tan.
- Chuyện hôm nay, nếu dám tiết lộ ra ngoài nửa phần. . . Anh. . . Đời này anh đừng mong tốt nghiệp từ Mai Đại.
Nói xong, nhớ tới chuyện quan trọng hơn của mình, quẳng Trương Dương xuống, kinh hô một tiếng chạy ra ngoài cửa nhìn chiếc Z4 màu đỏ bị nện đã hoàn toàn thay đổi.
- Hệ thống Nữ Oa nhắc nhở. . . . . Trong phạm vi mười thước xung quanh tồn tại uy hiếp đến sinh mệnh chủ nhân, mục tiêu, một chiếc BMW Z4 sắp nổ, đếm ngược còn 15s. . . 14s. . .
Trong đầu Trương Dương đột nhiên xuất hiện một tín hiệu nhắc nhở rõ ràng, lập tức tiếng đếm ngược tít tít vang lên.
- Zời ơi! Con mẹ nó chứ!
Trương Dương không kịp ngẫm nghĩ thứ kia nói thật hay giả, hét lớn với nhân viên phục vụ trong quán:
- Xe sắp nổ, chạy mau đi. . .
Bên kia, Dương Phi còn chưa biết gì đang chuẩn bị mở cửa xe lấy đồ.
- Giáo sư Dương . . . Nguy hiểm!
Dương Phi lúc này đã lâm vào trạng thái đờ đẫn, hoàn toàn không có nghe Trương Dương đang nói cái gì, nàng đương nhiên biết Z4 bắt đầu gặp lửa là nguy hiểm, chẳng qua nàng cảm thấy bản thân hẳn là còn thời gian lấy vài thứ quan trọng đó trên xe.
Nhưng trong lúc hoảng loạn, mới phát hiện cửa xe đã khóa, nàng đang chuẩn bị đập vỡ cửa kính xe lại đột nhiên phát hiện cả người nhẹ đi, vòng eo mảnh khảnh căng thẳng bị người ôm chặt lấy, sau đó cặp đùi đẹp thon dài cũng nâng lên, chiếc giày cao gót màu lam rơi xuống.
Nhìn lại, thấy đích thị Trương Dương mồ hôi ngưng tụ trên gò má cùng ánh mắt hơi chút dữ tợn, trong lòng Dương Phi không khỏi căng thẳng, gia súc này muốn làm gì đây?
Trương Dương cao 1m81, ở miền nam Trung Quốc cũng xem như là một thanh niên cao to mạnh mẽ, nhưng trên thực tế với cân nặng 72 kg khiến hắn thoạt nhìn có vẻ mảnh khảnh gầy yếu, mà Dương Phi nhìn ra phỏng chừng ít nhất cũng cao ngoài 1m7, làn da trắng nõn, dáng người cân xứng hoàn mỹ, hẳn nặng 50 kg trở lên.
Trương Dương một tay ôm lấy eo nàng, tay kia vòng dưới gối nàng, sau khi mạnh mẽ bế nàng lên mới phát hiện ôm gì đó 50 kg và ôm một mỹ nữ nặng ngoài 50 kg hoàn toàn là hai việc khác nhau.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 4: Thấy cái không nên thấy
Nguồn: MT
Dương Phi càng liều mạng giãy dụa, đôi chân dài đẹp đá loạn tứ phía, hai tay không ngừng đánh đấm cào cấu, các kiểu kỹ năng cộng thêm đủ thứ long trảo thủ.
- Làm ơn. . .
Trương Dương không có nhiều thời gian giải thích với nàng, thấy nàng giãy dụa, theo bản năng gia tăng sức mạnh, ôm chặt eo chân nàng, chẳng qua hắn tăng thêm khí lực, Dương Phi bên kia lại càng mặc kệ, chẳng những dùng cả tay chân, hiện tại thậm chí cả miệng cũng dùng, đầu nghiêng qua cắn một cái lên tay Trương Dương.
- Buông tôi ra!
- Ối chà! Cô cầm tinh con chó à?
Trương Dương đau đến đổ mồ hôi đầy đầu, nổi gân xanh, nhưng lúc này cũng không phải lúc so đo với nàng, uy lực một chiếc xe nổ mạnh hắn ở trong TV cũng không hiếm thấy, mọi thứ trong phạm vi mười mét xung quanh đều có thể bị nó nhấc lên, lúc này hai người còn chưa có thoát khỏi phạm vi vụ nổ đâu.
- Đồ Háo Sắc. . . Tôi muốn giết anh!
Mắt thấy Trương Dương ôm mình liều mạng chạy vào trong một ngõ nhỏ bên cạnh, trống ngực Dương Phi không khỏi tăng tốc nhanh chóng, trong khoảng thời gian này, trên Internet nơi nơi đều lưu truyền những cái gì mà dâm loạn trên đường, trên đường không ít chuyện hiếp dâm xảy ra, chẳng lẽ gia súc này cũng muốn làm nhục mình hay sao đây?
Nghĩ đến điểm này, nàng càng hoảng sợ, cắn hắn hắn không phản ứng, đá hắn giống như đá vào tấm ván gỗ, phải làm thế nào bây giờ?
Nước mắt bỗng chốc làm mơ hồ đôi mắt xinh đẹp, biểu cảm mãnh liệt vừa rồi giờ phút này bỗng chốc trở thành hai mắt đẫm lệ:
- Trương Dương, anh vẫn còn là sinh viên, tiền đồ còn rất rộng lớn, giáo sư vẫn là gái tân . . .
Lời còn chưa dứt, Trương Dương ôm nàng chợt ngã nhào ở chỗ quẹo bên phải, hai người đồng thời ngã xuống đất, Dương Phi bất chấp đau đớn, khi giãy dụa đứng lên bỏ chạy thì …
- Bùm!
Một tiếng nổ rung trời, vị trí nơi chiếc Z4 màu đỏ của nàng vừa đỗ hiện lên một cột lửa cao phóng lên trời, sóng nhiệt sinh ra từ vụ nổ lập tức khiến mọi thứ mười mét xunh quanh gần đấy xốc ngược lên trời, cửa kính tiệm cà phê Kỳ Đóa ào ào rơi vỡ, lực xung kích của vụ nổ thậm chí trực tiếp lan đến vị trí Dương Phi và Trương Dương, nếu không phải Trương Dương đúng lúc ôm nàng trốn vào góc, lúc này, cho dù là không bị nổ chết, chỉ sợ cũng bị lửa cháy sạch khiến thay đổi hoàn toàn luôn rồi.
Cả người Dương Phi run rẩy, sức lực được tích tụ nháy mắt trôi sạch không còn một mảnh, dựa vào chân tường mềm nhũn ngồi xuống đất, đôi mắt nhìn chằm chằm Trương Dương đầu đầy mồ hôi, lưng dựa vào tường thở dốc, thế này mới ý thức được, người này hóa ra là cứu mình, may là bản thân không có tiện dịp đá vào đũng quần hắn.
- Anh làm gì mà không nói sớm?
Dương Phi một tay ôm bộ ngực cao ngất đang phập phồng lên xuống, cố gắng bình ổn lại hô hấp gấp gáp, nhìn Trương Dương cũng thở hổn hển, trong lòng có chút cảm kích, nhưng ngoài miệng cũng không có chút xíu tức giận.
Nghe vậy, Trương Dương mệt mỏi nhìn nàng một cái, nhưng không nhìn còn khá, vừa nhìn, vốn hơi thở đã dồn dập lại càng dồn dập hơn.
Vừa rồi ôm Dương Phi chạy rất chật vật, cho nên cho dù Trương Dương lần đầu tiên cùng một người trưởng thành khác phái tiếp xúc thân mật, nhưng thời điểm này ngoài chạy trối chết ra, trong lòng cũng không có tạp niệm khác, nhưng lúc này đã tránh được một kiếp nạn, mới phát hiện mỹ nữ mình cứu giờ đang dùng một tư thế cực kỳ mập mờ ngồi trước mặt hắn.
Lưng nàng tựa vào tường, áo phông sọc đen trắng được vén lên chút lộ ra vòng eo trắng nõn tinh tế, eo thon nhỏ không có một vết sẹo úp mở sáng bóng kinh người, chiếc váy ngắn màu tím bên dưới trong lúc chạy đã lệch ra, bên trong chiếc váy là đôi chân dài đẹp, mặt khác cuộn mình vuông góc 90 độ với bề ngang chân miệng váy vừa vặn đối mặt với Trương Dương.
Theo góc Trương Dương nhìn lại, phong cảnh cực đẹp bên trong váy nàng lộ ra không sót một mảnh, chân dài đẹp tới tận cùng, có thể thấy rõ ràng cái đường viền màu lam phối hợp vừa vặn với áo lót cùng màu nàng mặc, khu vực thần bí vô cùng mê người kia cứ như vậy không hề phòng bị thân mật với ánh mắt hắn.
Vì thế, thật tự nhiên máu mũi Trương Dương lại không dự đoán trước được trào ra, mà lúc này cũng thực sự bốc hỏa rồi. . .
- Ối, mắt anh nhìn đi đâu hả?
Dương Phi lại thét chói tai, theo bản năng nhanh chóng khép chân lại, ôm váy thở phì phì đứng lên, vừa rồi sinh ra chút ấn tượng với Trương Dương nháy mắt không còn sót lại chút gì.
- Khụ. . . Khụ. . . Giáo sư, tôi đi xem có ai bị thương không?
Trương Dương còn có thể giải thích cái gì đây, ai bảo cô ở trước mắt tôi, ai bảo cô ngồi xuống, ai bảo cô mở rộng hai chân, ai bảo cô mặc váy ngắn.
May mà, uy lực vụ nổ tuy lớn, nhưng buổi chiều trời nóng hầm hập, trừ cửa kính tiệm cà phê Kỳ Đóa bị vỡ nát, một người phục vụ bên trong bị chút vết thương ngoài da, cũng không có tổn thất gì nhiều khác.
Lúc sau cảnh sát tới, xem xét hiện trường, cả kinh trợn mắt há hốc mồm, đơn giản lấy khẩu cung của Trương Dương và Dương Phi xong rồi mới cho cái kết luận sơ bộ.
- Căn cứ theo lời anh chị nói, đây là thiên thạch, nhưng mà sự thực còn phải sau khi chúng tôi xem băng theo dõi mới có thể cho ra kết luận cuối cùng.
Một gã cảnh sát trẻ tuổi nhìn dáng người cao gầy, xinh đẹp khiến người ta say mê của Dương Phi vài lần, tặng thêm câu an ủi:
- Dương tiểu thư, cô cũng thật may mắn, thành phố Mai Ninh chúng ta cho tới giờ chưa từng có kỷ lục bị thiên thạch nện xuống, BMW của cô lại sáng tạo ra kỷ lục đầu tiên đó nha.
Hắn nhìn chiếc Z4 đã thành sắt vụn, có thể là ý thức được lời mình tuyệt không có buồn cười, vội vàng sửa lại rồi bổ sung thêm:
- Cô yên tâm đi, tình huống này của cô, công ty bảo hiểm nhất định đền bù vừa ý cô, tôi. . . Chúng tôi có thể làm chứng cho cô.
Dương Phi vẫy vẫy tay, xem ra là lười truy cứu anh chàng cảnh sát "hài hước" này, hỏi ngược lại:
- Chúng tôi đi được chưa?
- À, là như vậy, cô là đương sự, tốt nhất vẫn nên tới cục miêu tả quá trình lại, như vậy bồi thường sau này với cô cũng có trợ giúp rất lớn, về phần chàng trai này. . .
Cảnh sát nhìn Trương Dương, vừa định mở miệng.
Dương Phi vẫy tay ngắt lời hắn, nói:
- Anh ta là học trò của tôi, buổi chiều anh ta còn có lớp, các anh để anh ta đi trước đi.
- Không thành vấn đề!
Đại mỹ nữ mở miệng, cảnh sát kia cũng không có ý muốn giữ Trương Dương lại.
Trương Dương cũng cảm thấy bản thân cần phải đi, nhìn Dương Phi, hỏi:
- Giáo sư, cô không có việc gì vậy tôi đi trước nhé?
- Hừ!
Dương Phi thoạt nhìn tức giận chưa tiêu, nhìn Trương Dương, theo bản năng che váy.
- Còn đứng đây làm gì, muốn bị đúp sao?
Nghe vậy, Trương Dương như lấy được đại xá, vừa muốn cất bước, Dương Phi lại đi lên.
- Vừa rồi đã nói với anh, chuyện hôm nay không được nói với bất kỳ ai khác, có biết không?
- Biết rồi.
Trương Dương đương nhiên biết, nếu chuyện Dương Phi với sinh viên của mình đi gặp mặt truyền ra, đây không phải sẽ làm cho giảng viên và sinh viên Mai Đại cười rớt hàm hay sao, về sau nàng làm sao tiếp tục ở Mai Đại được nữa, đương nhiên, bản thân cũng càng không ở được.
Dương Phi lạnh lùng nhìn hắn một cái, lại hỏi:
- Chị tôi thì anh chuẩn bị nói thế nào?
- E hèm . . . Ở đây xảy ra vụ nổ, chị Dương Tĩnh muốn không biết cũng khó à?
Dương Phi nhíu nhíu đầu mày, nghĩ nửa ngày, giọng điệu dịu đi một chút nói:
- Chị tôi tôi tự nhiên sẽ ứng phó, anh không cần phải nhúng tay vào. . . Tôi mặc kệ anh quen biết thế nào với chị tôi, cũng mặc kệ vì sao chị ấy để tôi đi gặp mặt anh, anh hẳn là biết, học trò mà không chịu chăm chỉ lên lớp, lại đến đây loạn bát nháo gì đó, tôi không thể tha thứ, hi vọng hôm nay tôi nói anh nhớ kỹ. . . Mặt khác, từ nay về sau tôi là tôi, anh là anh, coi ta như chúng ta chưa từng đã gặp mặt, anh thành tích không tốt, tôi cũng không có khả năng chùn tay với anh.
Nói xong, không thèm nhìn Trương Dương thêm chút nào, quay đầu liền đi.
Trương Dương nhún vai, nhìn chằm chằm bóng lưng thướt tha của nàng, không nói gì lắc lắc đầu:
- Tôi cũng không cầu cô chùn tay, cô không hạ độc thủ với tôi, tôi đã cám ơn trời đất rồi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 5: Giới thiệu hệ thống
Nguồn: MT
Đang nghĩ ngợi, trong đầu đột nhiên không dự báo trước hiện ra một màn hình lớn.
- Kế hoạch Nữ Oa, hệ thống vận chuyển, sau khi thành công sẽ được một khen thưởng cấp M, nhận hay không?
Ô, đây là ý gì? Trương Dương rốt cục có thể khẳng định, những thứ vừa rồi chẳng biết tại sao bất thình lình xuất hiện trong đầu tuyệt đối không phải ảo giác của mình hoặc giác quan thứ sáu, mà là thứ gì đó chân chân chính chính chân thật tồn tại, đầu mình giống như trồng thứ quái nào đó, là cái tinh thể trong suốt chói rọi màu lam chớp tắt quỷ dị kia sao?
Đang nghĩ ngợi, trong đầu, giọng nữ kia lại vang lên:
- Nhận hay không? Nếu trả lời không, trong năm giây nữa hệ thống sẽ tự động xóa bỏ và khởi động lại, một lần nữa thay đổi lại đại não. . .
- Ối mẹ ơi, thật đúng là biến đại não của mình trở thành CPU sao?
Ngồi ở trên xe bus công cộng về trường, Trương Dương không thể bình tĩnh , mặc cho là ai trong não đột nhiên kỳ diệu có thêm ra cái đồ vật quái lạ, thì không ai có thể lập tức tiếp nhận được, nhưng không chỉ thế, vật kia còn giống như là có chút tác dụng, tỷ như vừa rồi đã cứu mình cùng Dương Phỉ một cái mạng.
Hơn nữa nếu bắt nó tháo dỡ, còn phải có cách gi đó kìa? Đối máy tính cũng không xa lạ, Trương Dương hoàn toàn hiểu được điều này có ý vị như thế nào, ai biết có thể xảy ra tác dụng phụ gì hay không, biến mình thành kẻ đầu óc ngu ngốc thì làm như thế nào? Thật giống như một máy tính không có hệ thống thao tác, còn có thể dùng sao?
Suy nghĩ không đến năm giây, Trương Dương nhanh chóng đưa ra quyết định: tiếp nhận! Trong đầu vừa mới hiện lên suy nghĩ này, một đám ánh sáng trắng đẹp mắt nhất thời hiện ra trong óc, đồng thời xuất hiện một bối cảnh đối thoại màu lục nhạt, thực hiển nhiên, cái màn hình này so với màu đen để viết chữ vừa rồi đã thoải mái hơn nhiều, cái này giống như từ DOS chuyển sang WINDOWS vậy.
- Hoan nghênh tiến vào kế hoạch hệ thống Nữ Oa, căn cứ tin tức thu thập đến nay biểu hiện, anh là duy nhất thành công tiếp nhận hệ thống, có điều này, hệ thống đem sẽ đưa tặng một giải thưởng cấp M, khai phá sơ cấp não vực.
Thanh âm vừa dứt, Trương Dương cảm thấy một trận chấn động kỳ quái đến đại não, chấn động qua đi, toàn bộ đầu óc đột nhiên cảm thấy thanh tỉnh, tựa hồ nghĩ cái gì, hoặc là tự hỏi cái gì đều nhanh hơn rất nhiều, chẳng lẽ đây là kết quả của khai phá sơ cấp não vực?
- Thưởng cho thành công, anh đã có được công năng sơ cấp não vực, tương đương với tiêu chuẩn khoa học gia phổ thông, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là anh phải đi nắm giữ tri thức tương đương. Hiện tại hệ thống giới thiệu kế hoạch Nữ Oa cho anh, nghe xong giới thiệu, sẽ có thể được hệ thống đưa tặng một cấp thưởng F, tiếp nhận hay không?
Trương Dương ngẩn ngơ, cấp thưởng M cho khai phá sơ cấp não vực tương đương với một khoa học gia tiêu chuẩn, đây cũng quá shock rồi, nhưng hiện tại ngoài cảm giác tư duy đột nhiên nhanh hơn ở, hắn tựa hồ cũng không thấy gì dị thường. Nhưng chỉ điểm này cũng đã để hắn mừng rỡ như điên .
Cho nên vừa nghe nói còn có thưởng, đương nhiên là không hề nghĩ ngợi liền đồng ý, dựa theo logic bình thường, cấp thưởng F là cao hơn so với M, liên tưởng đến vừa rồi một cấp thưởng M là khai phá sơ cấp não vực, cấp F này rất cao hẳn là cũng sẽ không tệ.
- Kế hoạch Nữ Oa, nguyên nhân sinh ra kế hoạch Nữ Oa, năm 2025 sau công nguyên, khoa học kỹ thuật trên địa cầu đột nhiên đại bùng nổ, sau đó dẫn phát vũ khí tính sát thương đại quy mô toàn cầu khuếch tán, trong tình huống căng thẳng cao độ, chiến tranh đầu tiên bùng nổ tại Trung Đông, sau đó gây ra thế chiến thứ ba, cũng cuối dẫn đến chiến tranh hạt nhân, màu trắng mùa đông bao phủ toàn bộ tinh cầu màu lam, không đến nửa năm, nhân loại liền không thể tiếp tục sinh tồn tại tinh cầu màu lam này. May mắn còn có những khoa học gia tồn tại, định ra một phương pháp cứu vớt toàn nhân loại, gọi là kế hoạch Nữ Oa vá trời, cũng lợi dụng lý luận vượt không gian, đem hệ thống này đưa lên đến năm 2012, hy vọng lợi dụng thời gian quá khứ có thể cứu vớt tinh cầu không gian màu lam, cứu được tương lai nhân loại.
- Nội dung kế hoạch Nữ Oa, quyền hạn đọc, yêu cầu cấp S, bổ tinh sử cấp bậc, bởi vì chủ nhân hệ thống hiện nay là dự bị cứu vớt giả cấp F, quyền hạn không đủ, không thể mở ra, hệ thống bị phong bế, đợi chủ nhân hệ thống đạt tới quyền hạn đó tự động mở ra.
- Bổ sung thuyết minh, kế hoạch Nữ Oa sẽ căn cứ chủ nhân hệ thống cấp bậc tăng lên mà từ từ mở ra thưởng cho cấp bậc, cấp bậc chủ nhân hệ thống phân chia là cấp dự bị cứu vớt giả, sơ cấp cứu vớt giả, trung cấp cứu vớt giả, cao cấp cứu vớt giả, sơ cấp thủ vệ giả, trung cấp thủ vệ giả, cao cấp thủ vệ giả, bổ tinh sử, tinh cầu thủ vệ sử, tương ứng thưởng cho cấp bậc từ thấp đến cao phân biệt là M, F, E, D, C, B, A, S, SS cấp.
- Là cấp dự bị cứu vớt giả, nhiệm vụ lần thứ nhất hoàn thành sẽ trở thành một người sơ cấp cứu vớt giả cấp F, nhiệm vụ đã chính thức khởi động, nhiệm vụ thất bại, hệ thống có quyền thu hồi bất cứ cái gì hạng F đã thưởng cho, cũng phải gánh vác hậu quả không mong muốn bởi vậy mà sinh ra. Giới thiệu xong.
Không đợi Trương Dương mở miệng nói cái gì đó, hệ thống lại nói tiếp.
- Xét thấy chủ nhân hệ thống đã hoàn toàn lý giải nội dung hệ thống, hệ thống đưa tặng một cấp thưởng F, ba lượt cảnh cáo nguy hiểm, tức là: khi chung quanh trong phạm vi hai mươi mét cách chủ nhân hệ thống xuất hiện nguy hiểm đối với tính mạng chủ nhân hệ thống, hệ thống sẽ đưa ra cảnh cáo, xin nhớ kỹ, chỉ có nguy hiểm có tính vật lý hệ thống mới có biện pháp phân biệt, hiện nay còn dư hai lần chưa sử dụng.
- Hai lần? Không phải ba lần sao?
Trương Dương không khỏi lớn tiếng kháng nghị, thanh âm phẫn nộ lập tức khiến cho những người trên xe buýt khác quay sang nhìn, Trương Dương đành ngoan ngoãn câm miệng, may mà lúc này ở trên xe cũng không có nhiều người, hơn nữa đều là một vài bà lão, các bà cảnh giác quan sát tiểu tử kia trong chốc lát, sau đó xác định người này nhất định là bị mộng du, cho nên khe khẽ tư nghị một phen, liền bỏ qua hắn.
- Anh vừa rồi đã sử dụng một lần.
Giọng nữ Hệ thống lạnh như băng trả lời hắn.
Trương Dương không nói gì mà đảo cặp mắt trắng dã, cứ như vậy liền sử dụng mất một lần, đây cũng quá nhanh rồi. Nhưng hắn coi như là được lợi, dù sao những người khác cũng không có loại này đãi ngộ này, người khác, ai có thể trước khi gặp nguy hiểm, có được loại gợi ý này đâu, đây tương đương với cho mình thêm hai mạng sống mà.
- Tôi có một câu hỏi.
Từ từ thích ứng được, Trương Dương bắt đầu học được cách đối thoại cùng hệ thống ở trong đầu.
- Cái gì là nhiệm vụ sơ cấp cứu vớt giả? Tôi nên hoàn thành như thế nào?
- Đây là nhiệm vụ lần thứ nhất của anh, kế hoạch sơ cấp cứu vớt giả, cho nên hệ thống sẽ gợi ý cho anh, nội dung nhiệm vụ cụ thể là, thứ nhất, trong hai năm lấy được học vị thạc sĩ; thứ hai, tìm được bốn người tương lai bổ tinh sử.
- Ôi, ngươi rõ ràng giết ta phải không.
Trương Dương nghe được điều kiện này, nhất thời trước mắt tối sầm, điều kiện này cũng quá hà khắc rồi, chính mình bây giờ có thể lấy được bằng tốt nghiệp đại học chính quy về tay hay không đều là vấn đề, hơn nữa tốt nghiệp thạc sĩ, tối thiểu cũng phải ba năm nữa, về phần cái gì bổ tinh sử, càng không hiểu được, đó là cái gì?
- Cảnh cáo, nhiệm vụ đã khởi động, nhiệm vụ thất bại, ngoài thu về thưởng cấp bậc tương ứng, sẽ còn có hậu quả khác không nói rõ.
- Nghĩa là gì?
Trương Dương thật sự muốn khóc, cái gì gọi là nhiệm vụ thất bại thu về những gì đã thưởng cho, không phải thưởng cho một hồi lại thu lại, sưau đó chính mình sẽ bị tiêu diệt trong nổ mạnh như lúc trước chứ ?
Không, không cần, chính mình còn là một trai tân mà . . . Trước khi lâm chung ông nội đã ngàn lần dặn dò, Trương gia không thể ngừng hương khói. . .
- Được rồi, được rồi, ta tiếp nhận . . .
Trương Dương không có nghĩ nhiều, dù sao cứ như vậy, ít nhất còn có hai năm thời gian, không phải sao.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 30 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius