Một khen em 'nướng' trong mùng
Ba kêu mẹ gọi vùng vằng không ra
Hai khen em có giọng ca
Chó mèo cắn chuột nghe là...ngẩn ngơ
Ba khen cái tật ở dơ
Giặt đồ, tắm gội 'đừng chờ em nha'
Bốn khen cái tật ba hoa
Học dốt mà sổ toàn là tiếng Anh
Năm khen cái tật tài lanh
Miệng mồm lắm chuyện nổi danh trong làng
Sáu khen em khoái ăn hàng
Bún bò, hủ tiếu đừng hòng em chê
Bảy khen cho cái 'biết nghề'
Quay bài, ảo thuật nhất tề xưng tên
Tám khen cái tính hay quên
Mượn tiền không trả bảo: 'quên thiệt mà'
Chín khen nét đẹp: ối chà
Vô Diệm mà gặp, gọi 'bà con' ngay.
Mười khen em...dữ thiệt quá tay
Lồng lên như hổ đọc bài 'Mười khen'.
Một thương đôi má của nàng
Xoa toàn mỹ phẩm anh tàn tháng lương
Hai thương giọng ngọt như đường
Nàng xin một tiếng, vua nhường mất ngôi
Ba thương ... thì đỏ ... cái môi
Anh không chạm được sợ trôi son nàng
Bốn thương mười ngón thiên đàng
Móng nàng lạ lắm, lúc vàng lúc xanh
Năm thương đôi mắt long lanh
Liếc tình, cọp cũng biến thành nai tơ
Sáu thương cái nết ngây thơ
Quen nàng một tháng anh khờ mười năm
Bảy thương cái mặt trăng rằm
Đòi mua một cái áo đầm mới vui
Tám thương mái tóc buông xuôi
Làm anh điêu đứng bởi mùi dầu thơm
Chín thương nàng biết nấu ăn
Ba năm một món, anh ròm như ma
Mười thương tính chẳng xa hoa !!!
Vòng vàng hổng thích, hột xoàn thì mê !!!
Đời tôi sao quá ê chề ...
Thương xong mười cái, chắc về chết luôn
Các chủ đề khác cùng chuyên mục này: