Ghi chú đến thành viên
Go Back   4vn.eu > Kiến thức > Thế Giới Muôn Mầu > Sách - Tài liệu > Tủ sách Lịch sử - Địa lý > Lịch Sử
Gởi Ðề Tài Mới Trả lời
 
Ðiều Chỉnh
  #1  
Old 01-08-2008, 09:39 AM
donkihotexuthanh's Avatar
donkihotexuthanh donkihotexuthanh is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 293
Thời gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 11 Times in 5 Posts
Những ngày tháng bi thương cuối cùng của Nguyên soái Hạ Long (CAND)

Trong 10 năm diễn ra cuộc Cách mạng văn hóa (1966-1976) bè lũ phản động Lâm Bưu - Giang Thanh đã gây ra vô vàn cái chết oan thê thảm không những chỉ với dân thường, mà còn đối với rất nhiều các vị tướng soái uy danh lừng lẫy của Trung Quốc. Một trong số đó là Nguyên soái Hạ Long.

Nguyên soái Hạ Long, nguyên tên là Văn Thường, tự Vân Khanh sinh năm 1896 tại Tang Thực (Hồ Nam). Năm 1914, gia nhập Trung Hoa Cách mạng đảng của Tôn Trung Sơn. Năm 1926, tham gia Bắc phạt với chức danh Sư trưởng Sư đoàn Đệ cửu quân thuộc quân đội Quốc dân.

Tháng 8/1927 là Tổng chỉ huy quân khởi nghĩa trong cuộc khởi nghĩa Nam Xương nhằm chống lại sự phản bội của Tưởng Giới Thạch. Cùng năm đó Hạ Long gia nhập Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Trong cuộc nội chiến lần thứ nhất (1927-1936) từng giữ chức Chủ tịch Ủy ban Cách mạng kiêm Tư lệnh Quân khu Tương Ngạc Xuyên Kiềm (tức 4 tỉnh Hồ Nam, Hồ Bắc, Tứ Xuyên và Quý Châu), Tổng chỉ huy Phương diện quân số 2 của Hồng quân.

Năm 1935, Hạ Long tham gia Vạn lý Trường chinh (tức cuộc chuyển quân chính quy của Hồng quân từ Giang Tây lên Thiểm Tây để tránh bị quân Tưởng vây đánh và để chuẩn bị cuộc kháng chiến chống Nhật).

Quốc - Cộng hợp tác lần thứ hai (1937-1946) để cùng nhau chống Nhật, Hạ Long là Sư trưởng kiêm Chính ủy Sư đoàn 120 của Bát Lộ quân (tức Hồng quân đổi tên). Năm 1942, được điều về Diên An làm Tư lệnh Liên quân Biên khu Thiểm Cam Ninh. Sau khi Nhật đầu hàng, Hạ Long từng giữ các chức: Tư lệnh Quân khu Tây Bắc, Chủ tịch Ủy ban Quân quản Thành phố Tây An.

Ngày 1/10/1949, nước CHND Trung Hoa thành lập, Hạ Long trở thành Phó chủ tịch Quân ủy TW, Phó thủ tướng Chính phủ, Phó chủ tịch Ủy ban Quốc phòng, Chủ nhiệm Ủy ban Thể dục thể thao TW (TDTTTW). Tới tháng 9/1955, được phong hàm Nguyên soái. Tại Hội nghị TW lần thứ 8 (1956) ông trở thành Ủy viên Bộ Chính trị.

Từ năm 1959 là Phó chủ tịch thường trực Quân ủy TW, Chủ nhiệm Ủy ban Công nghiệp quốc phòng. Dưới sự chỉ đạo của Hạ Long, quân đội TQ đã có những bước tiến rất to lớn trên con đường chính quy hiện đại. Ban Chấp hành ĐCS Trung Quốc, Chính phủ nước CHND Trung Hoa và Chủ tịch Mao Trạch Đông đã hết lời ca ngợi công lao của Hạ Long.

Âm mưu điên cuồng hãm hại Hạ Long của bè lũ Lâm - Giang

Theo kết luận của Cơ quan điều tra TQ công bố vào năm 1980 thì âm mưu hãm hại Hạ Long của Lâm Bưu đã hình thành từ năm 1942. Năm đó Hạ Long được điều động về Diên An (nơi đóng đại bản doanh của ĐCS TQ) làm Tư lệnh Biên khu Thiểm Cam Ninh. Trong một lần nói chuyện với Hạ Long, Mao Trạch Đông đánh giá Lâm Bưu là kẻ thực hành thủ đoạn “lá mặt lá trái”: bên ngoài thì ủng hộ nhưng sau lưng thì luôn tỏ thái độ bất mãn, thậm chí chửi bới và nhục mạ sự lãnh đạo của Mao Trạch Đông.

Biểu hiện rõ nhất là vào năm 1938, Lâm Bưu đã công khai phản đối kế hoạch tập trung binh lực của Mao Trạch Đông nhằm bảo vệ biên khu Thiểm Cam Ninh, chống lại sự tấn công của Nhật. Trong thời gian kháng Nhật, Lâm Bưu đã muốn câu kết với Tưởng, gọi Tưởng là “sư phụ”, và tự xưng là “học trò” v.v...

Nội dung cuộc nói chuyện này sau đó đã tới tai Lâm Bưu, khiến Lâm đứng ngồi không yên. Thêm nữa, vào năm 1937 sau khi tham gia Hội nghị Lạc Dương, trên đường trở về Sơn Tây, Lâm đã tự tay viết cho Hạ Long một bức thư ca ngợi Tưởng Giới Thạch “là người có lòng quyết tâm kháng Nhật đến cùng”, đồng thời đề nghị Hạ Long khi về tới đơn vị của mình “hãy nói cho mọi người biết về điều này”. (Đáng tiếc là bức thư này sau đó, do người lính cần vụ đã không để ý khi giặt áo cho Hạ Long làm nát mất).

Tất cả những điều đó khiến Lâm Bưu lo sợ, vì vậy Lâm đã âm thầm tìm mọi cách hãm hại Hạ Long để “giết người diệt khẩu”... Lâm cho rằng “Hạ uy hiếp trực tiếp tới sự an toàn và địa vị”, “là vật cản lớn nhất trên con đường đoạt quyền” của Lâm.

Thời cơ bắt đầu đến khi Lâm trở thành Bộ trưởng Bộ Quốc phòng TQ vào năm 1959. Ngay sau khi có quyền trong tay, Lâm tiến hành cài cắm hàng loạt những tay chân thân tín của mình vào nắm giữ các cương vị chủ chốt trong các binh chủng Hải, Lục, Không quân, đồng thời thực thi các cuộc thanh trừng nhằm vào những người không ăn cánh. Khi Cách mạng văn hóa bùng nổ vào cuối năm 1965 đầu năm 1966 thì tay chân của Lâm đã nắm giữ hầu hết các cương vị chủ chốt trong quân đội TQ, đặc biệt là binh chủng Không quân do Ngô Pháp Hiến làm Tư lệnh và Hải quân do Lý Tác Bằng làm Tư lệnh, đây là hai tay chân “thân tín nhất” của Lâm (bọn này đã bị Pháp viện tối cao TQ tuyên án tử hình vào năm 1981).

Đòn đầu tiên Lâm Bưu nhằm vào Hạ Long là chỉ đạo hai tên Ngô, Lý tạo ra vô số những tài liệu giả, vu cho Hạ Long đứng đầu cái gọi là “tiểu tập đoàn phản Đảng”, “phần tử xét lại tay chân La Thụy Khanh” bao gồm rất nhiều những cán bộ cao cấp trong quân đội TQ không theo Lâm. Nhưng âm mưu này của Lâm và phe cánh đã không thành. Ngày 7/7/1966, Quân ủy TW dưới sự chủ trì của Lưu Thiếu Kỳ và Đặng Tiểu Bình đã ra nghị quyết nhấn mạnh “Những hoạt động bè phái, gây chia rẽ của Lý Tác Bằng, Ngô Pháp Hiến và những người khác phải bị lên án”.

Biết không thể địch được Hạ Long, Lâm Bưu đã sai vợ là Diệp Quần chạy tới chỗ Giang Thanh “nhờ đồng chí Giang chỉ bảo và giúp đỡ”. Lúc này Giang là thành viên Tiểu tổ Cách mạng văn hóa Trung ương, uy thế ngất trời. Trong thâm tâm Giang cũng vốn có mối hận thù với “các khai quốc công thần”, những người đã quá hiểu Giang là ai ngay từ khi Giang tới Diên An vào năm 1937. Khi Giang lấy Mao Trạch Đông thì rất nhiều cán bộ cao cấp, trong đó có Hạ Long, phản đối cuộc hôn nhân này. Sau đó dù đành nhượng bộ, nhưng “chính các vị này” đã có hẳn một nghị quyết “cấm Giang không được nắm giữ bất kỳ chức vụ gì của Đảng và Nhà nước”.

Với Giang, Cách mạng văn hóa là cơ hội trời cho để thanh toán các mối hận bấy lâu nay, trước hết là dẹp tan “các vị khai quốc công thần” nhằm dọn đường cho Giang leo lên những địa vị cao. Vì thế khi được Diệp Quần nói lại những mong muốn của Lâm Bưu, Giang mừng như bắt được vàng và hứa hẹn “sẽ cùng Lâm Nguyên soái đánh đổ hết bọn xét lại, bọn ngưu quỷ xà thần yêu ma quỷ quái”.

Nhận được sự đảm bảo từ Giang, Lâm Bưu điên cuồng đẩy nhanh những hoạt động nhằm hãm hại Hạ Long. Lâm hạ lệnh cho tay chân của y ở Tổng cục Hậu cần, Binh chủng Thiết giáp, Học viện Chính trị, Ủy ban TDTTTW v.v... tạo ra vô số tài liệu và chứng cứ giả, hình thành một chiến dịch rầm rộ vu cáo Hạ Long. Tuy nhiên, Lâm Bưu biết rằng muốn “đánh đổ” được Hạ Long thì những điều trên là chưa đủ, mà cần phải có “cái gì đó” để ly gián mối quan hệ giữa Mao Trạch Đông với Hạ Long.

Và cách mà Lâm Bưu lựa chọn là tìm cách ghép Hạ phạm vào “điều đại kiêng kị” , đó là “âm mưu hãm hại Mao Chủ tịch nhằm đoạt quyền”. Một lần nữa Lâm Bưu lại trao việc này cho Diệp Quần.

Chẳng khó khăn gì Diệp Quần cũng tìm ra được người thực hiện âm mưu thâm độc của chồng, đó là Ngô Trị Quốc. Quốc nguyên là Trưởng đội cảnh vệ trực thuộc Văn phòng Quân ủy, kẻ đã nhiều lần bị Hạ Long nhắc nhở về tác phong và tinh thần làm việc, sau đó đã bị chuyển sang bộ phận khác. Diệp Quần xúi Quốc viết đơn tố cáo Hạ Long là: “Đã tự ý chiếm làm của riêng một khẩu súng ngắn rất hiện đại nhập khẩu từ nước ngoài, buổi tối khi đi ngủ thì giấu ngay dưới gối, ban ngày thì luôn mang theo người.

Hai tháng gần đây Hạ Long đã giấu khẩu súng này dưới gối của con gái của Đổng Tất Võ ở trong Trung Nam Hải với âm mưu dùng nó để ám sát Mao Chủ tịch khi có cơ hội”.


Sau khi được biết điều này, Đổng Tất Võ đã lập tức có cuộc nói chuyện nghiêm khắc với con gái, khiến cô con gái hết sức kinh ngạc: “Thưa cha, chuyện kỳ quặc này ở đâu ra vậy? Khẩu súng này không phải do Hạ Tư lệnh để ở trong phòng của con. Nguyên do là cách đây đã rất lâu có lần con và một số bạn đến chơi với Hạ Hiểu Minh (con gái Hạ Long), Hạ Tư lệnh đã cho con khẩu súng này để chơi, vì nó đã không thể sử dụng được nữa. Con nhớ là việc này xảy ra từ năm 1957, chứ đâu phải cách đây 2 tháng”.

Sau đó cô con gái của Đổng Tất Võ lấy khẩu súng để trong tủ của mình suốt hơn 10 năm cho bố để bố chuyển tới cơ quan chuyên môn. Tiến hành kiểm tra, người ta phát hiện ra rằng súng không hề có đạn, các bộ phận như quy lát, cò súng đều đã bị han gỉ, không thể hoạt động. Các nhân viên kiểm tra đã phải cười to: “Khẩu súng này chỉ là đồ chơi của trẻ con, không thể sử dụng được”.

Tuy nhiên, Lâm Bưu vẫn bám chặt vào việc này và lớn tiếng “đây đúng là âm mưu muốn làm phản của Hạ Long” và đã trình lên cho Mao Trạch Đông những “bản báo cáo mật” do Ngô Pháp Hiến, Lý Tác Bằng viết để “chứng minh âm mưu muốn ám sát Chủ tịch Mao của Hạ Long là có thật”.

Buổi sáng ngày 5/9/1966, tại phòng nghỉ của bể bơi trong Trung Nam Hải, Mao Trạch Đông đã đưa “bản báo cáo” của Ngô và Lý cho Hạ Long xem. Sau khi xem xong, Hạ Long hỏi Mao Trạch Đông: “Tôi có cần gặp Ngô, Lý để nói cho ra nhẽ không?”, thì Mao Trạch Đông đã nói: “Có gì cần phải nói với họ cơ chứ. Đồng chí không cần phải bận tâm với bọn họ làm gì, tôi chính là “phái bảo hoàng” của đồng chí” (ý muốn nói “Tôi luôn là người đứng về phía đồng chí”). Sau đó hai người đã nói chuyện với nhau về sự nghiệp cách mạng, về lòng yêu nước của Tôn Trung Sơn cũng như nhiều chuyện khác. Cuộc nói chuyện kéo dài rất lâu và thân mật.

Nhưng Hạ Long không ngờ rằng, đó là lần nói chuyện cuối cùng giữa hai người, bởi chỉ 3 ngày sau đó do tác động của Giang Thanh, Hạ Long đã buộc phải “gặp Lâm Bưu để nói chuyện”. Khi gặp Lâm Bưu, Hạ Long đã nói rõ nguyên nhân tại sao có cuộc gặp này, thì Lâm Bưu trả lời: “Với Hạ lão tổng, tôi không hề có ý kiến gì”, nhưng sau đó Lâm nói thêm: “Vấn đề của Hạ lão tổng có thể là lớn, cũng có thể là nhỏ, nhưng quy lại chỉ có một vấn đề, đó là từ nay về sau nên ủng hộ ai, phản đối ai”.

Hạ Long nghe xong thì cười to, rồi trả lời: “Lâm lão tổng, tôi tham gia cách mạng đã bao năm nay, ủng hộ ai, phản đối ai chẳng lẽ Lâm lão tổng còn chưa biết hay sao?”. Rồi Hạ Long nói lời từ biệt và nhanh chóng rời khỏi tư dinh của Lâm Bưu.

Thực hiện âm mưu đã được bàn soạn, cuối năm 1966, Lâm Bưu và Giang Thanh đã xúi giục và cổ vũ cho “phái tạo phản” ở Ủy ban TDTTTW phải “tập trung đánh đổ Hạ Long”.

Vẫn sử dụng chiêu thức như đã từng áp dụng với rất nhiều người khác, chúng cho các “tiểu tướng Hồng vệ binh” tới bao vây nơi ở của gia đình Hạ Long, thay nhau suốt ngày đêm hô khẩu hiệu, đánh thanh la trống mõ, khiến Hạ Long và những người trong gia đình không lúc nào được yên.

Trước tình hình đó, ngày 26/12/1966 Chu Ân Lai đã nói với Hạ Long: “Sức khỏe của đồng chí đang có vấn đề, bây giờ bọn tạo phản lại suốt ngày gây chuyện ầm ĩ, nếu cứ kéo dài như thế này thì rất nguy hiểm. Ban Tổ chức TW đã quyết định đồng chí hãy tạm chuyển tới Tân Lục sở. Mọi chuyện khác trong nhà đã có tôi lo”.

Nhưng sau khi Hạ Long và vợ là Tiết Minh chuyển tới Tân Lục sở không lâu thì “phái tạo phản” của Học viện Chính trị lại kéo tới bao vây nơi ở mới và đòi “lôi Hạ Long ra phê đấu”. Thấy bọn tạo phản quá hung hăng, Tiết Minh đã 3 lần viết thư báo cáo tình hình với Thủ tướng Chu Ân Lai. Tuy nhiên tất cả các thư này đều không có hồi âm (sau này người ta được biết nó đã không đến được tay Thủ tướng Chu Ân Lai).
Thấy Tiết Minh quá lo lắng, Hạ Long an ủi vợ: "Có gì đáng lo đâu, chẳng qua bọn chúng làm bậy đấy thôi. Chúng ta hãy trở về nhà cùng chúng nói cho ra nhẽ".


Trên đường về, hai vợ chồng Hạ Long qua chỗ ở của Chu Ân Lai trong Trung Nam Hải, với dự định báo cáo việc hai vợ chồng quay lại nơi ở cũ. Do phải thường trực tại Đại lễ đường nhân dân để giải quyết các vấn đề của đất nước, nên khi biết tin vợ chồng Hạ Long tới, Chu Ân Lai đã ra lệnh cho thư ký riêng bố trí cho hai vợ chồng Hạ Long tạm trú trong nhà mình, tuyệt đối không được về nơi ở cũ vì sẽ rất nguy hiểm.

Mãi tới 4 giờ chiều ngày 19/1/1967 Chu Ân Lai và Tạ Phú Xuân (Trưởng ban Tổ chức TW) mới chính thức có buổi nói chuyện trực tiếp với vợ chồng Hạ Long. Chu Ân Lai mở đầu: "Vốn dĩ cuộc nói chuyện này có cả Giang Thanh, nhưng tới phút chót Giang đã cáo bận không đi". Sau đó Chu Ân Lai cho Hạ Long biết: Lâm Bưu nói ầm lên rằng "Hạ Long đặt điều bôi xấu sau lưng ông ta, nói rằng lý lịch Lâm Bưu có vấn đề". Sau đó Lâm tố cáo "Hạ Long không những không tuyên truyền tư tưởng Mao Trạch Đông mà còn can thiệp vào khắp nơi, từ Bộ Tổng tham mưu đến các binh chủng không quân, hải quân, tăng thiết giáp, thông tin... với ý đồ đoạt quyền, khiến Mao Chủ tịch không yên tâm".

Ngoài ra Lâm còn nói rằng, Hạ Long phải chịu trách nhiệm trong sự kiện Hồng Hồ (sự kiện "thanh trừ gián điệp" trong ĐCS do Vương Minh tạo ra vào những năm 30, khiến rất nhiều cán bộ Cách mạng bị chết oan), đòi Hạ Long "phải suy nghĩ về những tội lỗi của mình".

Thấy Hạ Long rất phẫn nộ và mấy lần định cắt lời, Chu Ân Lai nói ngay: "Đồng chí không cần phải thanh minh mà làm gì. Chẳng phải là Mao Chủ tịch đã nói sẽ bảo vệ đồng chí hay sao? Còn tôi, tôi cũng nhất định sẽ bảo vệ đồng chí. Tuy nhiên hiện thế lực của Lâm Bưu và Giang Thanh là rất lớn. Vì vậy để bảo vệ sự an toàn của đồng chí, BCH TW sẽ bố trí để đồng chí tạm lánh đến nghỉ ngơi ở một nơi bí mật. Tới mùa thu, chúng tôi sẽ đón đồng chí trở về". Rồi Chu Ân Lai trầm ngâm nói với Hạ Long mà như nói với chính mình: "Cần phải sống đến cùng". Hạ Long rất đau lòng: "Tôi không ngờ lại bị rơi vào hoàn cảnh như thế này".

Chiều ngày 20/1/1967, vợ chồng Hạ Long được bí mật đưa tới Tây Sơn, thuộc vùng núi ở phía tây Bắc Kinh, hoàn toàn cách ly với thế giới bên ngoài. Nơi mà vợ chồng Hạ Long trú ngụ là một ngôi nhà nằm ở lưng chừng núi, 3 mặt là núi cao, vực sâu, chỉ có một con đường nhỏ độc đạo có thể tới được ngôi nhà này. Trấn giữ ở bên ngoài là một số lính cảnh vệ vũ trang. Vợ chồng Hạ Long chỉ còn biết tình hình đất nước nhờ những tờ báo do lính cảnh vệ cung cấp.

Ra đi vĩnh viễn không một người thân bên cạnh

Khi phải bí mật tới lánh nạn ở Tây Sơn, Hạ Long tin rằng chỉ ngày một ngày hai mình sẽ lại trở về. Nhưng rồi một năm trôi qua mà ngày trở về cứ ngày một xa vời. Hạ Long phán đoán tình hình bên ngoài ắt phải rất xấu, và bản thân Thủ tướng Chu Ân Lai cũng gặp nhiều khó khăn. Hạ Long nói với vợ: "Bè lũ Lâm Bưu, Giang Thanh chắc chắn sẽ gây khó dễ với Thủ tướng vì đã cho vợ chồng ta lưu trú ở nhà của Thủ tướng".

Quả thật như vậy. Với quyết tâm "tiêu diệt Hạ Long", trong buổi họp hội nghị TW thường kỳ ngày 7/9/1967, Diệp Quần đã vu cáo Hạ Long rằng: Trong thời gian ở khu Tương Ngạc Xuyên Kiềm vào những năm 30, Hạ Long đã bí mật tiếp xúc với Quốc dân đảng, hòng đầu hàng chúng. Theo Diệp thì đây là vấn đề hết sức nghiêm trọng, cần phải lập Tổ chuyên án để thẩm tra. Lời nói vu vơ của Diệp được Giang Thanh, Trần Bá Đạt. Khang Sinh, Tạ Phú Trị ủng hộ (tất cả bọn này đã bị Tòa án tối cao TQ tuyên án tử hình vào năm 1981). Ngày 13/9, Hạ Long chính thức bị khởi tố điều tra.

Cũng vào thời gian này trên báo chí xuất hiện một bài báo rất dài với nội dung "đại phê phán Ủy ban TDTT Trung ương". Theo bài báo này thì "Trong một thời gian dài Ủy ban TDTT dưới sự lãnh đạo của Hạ Long đã xa rời sự lãnh đạo của Đảng, xa rời đường lối chính trị của giai cấp vô sản, là cái ổ tập hợp những kẻ xấu, tạo ra một vương quốc độc lập riêng". Đọc xong bài báo, Hạ Long vô cùng tức giận: "Bọn chúng đã đang hãm hại tôi, rồi đây còn biết bao những cán bộ, huấn luyện viên, vận động viên của Ủy ban sẽ bị chúng hãm hại nữa đây?".

Mùa hè năm đó trời rất nóng. Suốt trong thời gian 45 ngày liền, mỗi ngày vợ chồng Hạ Long chỉ nhận được một bình nước nhỏ. Hai vợ chồng cứ phải chờ trời mưa rồi mang tất cả xô chậu, thậm chí cả cốc chén ra hứng nước. Một lần hai vợ chồng khênh chậu nước hứng được vào nhà thì Hạ Long bị ngã. Cú ngã đã khiến Hạ Long bị đau nặng ở vùng lưng phải nằm liệt 18 ngày. Còn về lương thực thì thiếu trầm trọng, đến nỗi những khi được đi ra ngoài, Tiết Minh phải tranh thủ hái vội vài nắm rau rừng để Hạ Long có cái ăn thêm.

Thấm thoắt là tới mùa thu. Hạ Long mong mỏi Thủ tướng Chu cho người lên đón. Nhưng ngày nối tiếp ngày trôi qua mà vẫn không thấy ai tới, khiến Hạ Long dự cảm thấy sự nghiêm trọng của vấn đề. Hạ Long nhận định: "Thủ tướng không cho người lên đón hai vợ chồng mình, chứng tỏ Thủ tướng đã lâm vào hoàn cảnh hết sức khó khăn và nguy hiểm".

Bị cách ly với cuộc sống bên ngoài với bao tâm trạng u uất, khẩu phần ăn kém cỏi lại không được chăm sóc về y tế khiến sức khỏe của Hạ Long bị suy giảm nhanh chóng. Bệnh tiểu đường, cao huyết áp ngày càng xuất hiện những triệu chứng nguy hiểm, đặc biệt là huyết áp bị rối loạn, không theo quy luật nào.

Đến ngày 26/3/1968 thì Hạ Long bị ngã, dẫn tới hôn mê. Được cảnh vệ đưa tới bệnh viện, nhưng không những không được cứu chữa mà Hạ Long còn bị kết luận là "bệnh giả vờ". Một điều kỳ cục là, trong bệnh án của Hạ Long lại ghi: "Cần nhớ rằng bọn hữu phái chính là những kẻ dạy cho chúng ta những bài học phản diện", và "tất cả những gì kẻ địch phản đối, thì chúng ta ủng hộ, tất cả những gì kẻ địch ủng hộ thì chúng ta phản đối" v.v...

Suốt mấy ngày lưu ở bệnh viện, Hạ Long không hề được chăm sóc y tế, mà ngược lại luôn bị chửi bới mắng nhiếc vô cớ. Và cuối cùng phải xuất viện mặc dù bệnh tình vẫn rất trầm trọng. Sau này người ta mới biết những tay "bác sĩ" này đều là người của Lâm Giang phái tới với mật lệnh "không được thương xót kẻ thù giai cấp".

Bệnh tình của Hạ Long ngày một xấu, chân tay run rẩy, đi lại khó khăn. Vào 23 giờ ngày 24/5/1969, Hạ Long lại bị ngã. Đến 5 giờ ngày 8/6 thì huyết áp bị tụt xuống đột ngột, vùng bụng bị đau dữ dội. Mặc dù Tiết Minh đã khẩn thiết yêu cầu, nhưng phải 4 giờ sau mới có 2 "bác sĩ" lò dò tới. Hai tay "bác sĩ" này không những không tiến hành việc kiểm tra lượng đường trong máu cũng như trong nước tiểu, hoặc tiến hành bất kỳ sự chạy chữa nào, mà ngược lại chúng bắt Hạ Long uống "Cao sâm bồ đào đường", một loại thuốc cấm không được cho bệnh nhân tiểu đường sử dụng. Sau đó chúng mới lấy mẫu nước tiểu rồi gửi đi kiểm nghiệm. Với cách "chữa bệnh giết người" này thì ý đồ vu cáo cho Hạ Long tội "tự sát" đã không còn là bí mật nữa. Cho tới 0 giờ 5 phút ngày 9/6/1969, bọn chúng vẫn tiếp tục ép Hạ Long uống loại thuốc trên khiến bệnh tình của Hạ Long càng thêm nguy kịch. Mấy giờ sau chúng mới điện báo cho bệnh viện rằng "cần phải cho người đến để đưa Hạ Long đi cấp cứu".

Đến 5 giờ sáng 9/6, các nhân viên y tế của Bệnh viện 301 với sự giám sát của "Tổ chuyên án" lục tục tới Tây Sơn. Chờ tới 7 giờ, được sự đồng ý của Tổ chuyên án, các nhân viên y tế mới dám tuyên bố: "Đưa bệnh nhân nhập viện". Hình như linh cảm được thủ đoạn thâm độc của Tổ chuyên án muốn tách mình ra khỏi sự chăm sóc và bảo vệ của Tiết Minh, Hạ Long thẳng thừng tuyên bố: "Tôi đâu có hôn mê, tôi không cần nhập viện. Bệnh viện đâu phải là nhà của tôi".

Tuy nhiên Hạ Long vẫn bị chúng bắt phải đi với chiêu bài: "Đây là quyết định của tổ chức"(!). Nhưng khi Tiết Minh chuẩn bị các đồ dùng thiết yếu để theo Hạ Long vào bệnh viện thì bị Tổ chuyên án ngăn lại với lý do "việc chăm sóc Hạ Long đã có tổ chức đảm nhiệm". Tiết Minh đành nói với Hạ Long: "Em sẽ đợi anh quay lại căn phòng này". Tuy đã có sự tiên liệu trước, nhưng cả hai vợ chồng đều không thể ngờ rằng đây lại là lần chia tay nhau vĩnh viễn.

Sau này người ta phát hiện ra rằng khi biết Hạ Long nhập viện, Lâm Bưu đã trực tiếp ra lệnh: "Không được đưa tới các bác sĩ, chỉ cần đưa tới các hộ lý là đủ" và "chữa bệnh cũng là cuộc đấu tranh giai cấp" . Vì vậy nhập viện vào 8 giờ 55 phút sáng ngày 9/6, nhưng cũng như lần trước, Hạ Long bị bỏ mặc, không hề được chăm sóc về y tế cũng như về sinh hoạt cá nhân, với lời đồn đại "Hạ Long đã cố ý uống những loại thuốc bị cấm nên vô phương cứu chữa".

Tới 10 giờ 50 phút, huyết áp của Hạ Long tụt xuống chỉ còn 70/40. Tới 15 giờ 4 phút ngày 9/6/1969, Hạ Long, vị nguyên soái hiển hách, một trong những người sáng lập ra nước CHND Trung Hoa, đã trút hơi thở cuối cùng mà không có bất cứ một người thân nào ở bên cạnh

Nguyễn Tiến Cử (Theo Tân Văn ngọ báo)



Các chủ đề khác cùng chuyên mục này:

Tài sản của donkihotexuthanh

Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời

Từ khóa được google tìm thấy
���������, ebook 10 vi nguyen soai, nguyen soai ha long



©2008 - 2014. Bản quyền thuộc về hệ thống vui chơi giải trí 4vn.eu™
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuộc quyền sở hữu của người đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™

Tự độngTELEXVNITắtChính tảKiểu cũ