  | 
	
	 | 
 
 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				03-07-2008, 09:50 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			
			| 
				
				 Guest 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					
					
					
					
						Bài gởi: n/a
					 
                    Thá»i gian online: 0 giây
                 
					
 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	| 
		
	
		
		
			
			 
				
				Tiếng chim hót trong bụi máºn gai - Coleen Mc Cullough
			 
			 
			
		
		
		
			
			 Tiếng chim hót trong bụi máºn gai 
 
 Coleen Mc Cullough  
 Chương 1 
  
 
  
 
Ngày 8 tháng 12 năm 1915, Meggie Cleary bước vào năm thứ tư cá»§a tuổi Ä‘á»i. Dá»n dẹp xong buổi ăn sáng, không nói má»™t lá»i và hÆ¡i đột ngá»™t, mẹ cá»§a Meggie đặt lên hai tay cô má»™t cái há»™p gói trong giấy màu hạt dẻ rồi bảo cô bé ra ngoài sân. Nghe lá»i mẹ, Meggie ra ngồi ngay trước cá»a nhà, sau bụi cây Ä‘áºu chổi, rồi vá»™i vàng mở chiếc há»™p. Mấy ngón tay cô bé vụng vá», hÆ¡n nữa, giấy gói rất dày. Nhưng ngay lúc đó, má»™t mùi thÆ¡m thoang thoảng làm Meggie nghÄ© đến cá»a hàng bách hóa Wahine. Cô bé Ä‘oán ngay rằng, dù bên trong chứa đựng thứ gì Ä‘i nữa, chắc chắn món quà ấy cÅ©ng được mua từ cá»a hàng bách hóa chứ không phải do ở nhà làm hay do ai đó đã cho. Mở hết lá»›p giấy bên ngoài, Meggie nháºn ra má»™t cái gì đó tháºt mịn và óng ánh ở góc há»™p - Cô bé xé toạc ra.  
- Agnès! á»’ Agnès! - cô bé thì thầm má»™t cách âu yếm, mắt sáng lên khi nhìn thấy má»™t con búp bê nằm êm ái trong má»› giấy vụn. Äúng là má»™t phép mầu. Má»™t phép mầu tháºt. Từ trước đến nay Meggie má»›i đến cá»a hàng Wahine chỉ má»™t lần thôi, hồi tháng 5 vừa rồi, cô bé được cha mẹ thưởng vì đã tá» ra rất ngoan. 
 Lần đó trên chiếc xe bò có mui, cô bé phải hết sức cố gắng má»›i ngồi yên được bên cạnh mẹ. Vui quá, Meggie không kịp nhìn thấy gì và cÅ©ng không nhá»› gì cả, ngoài Agnès, con búp bê tuyệt đẹp mắc chiếc váy xòe rá»™ng bằng xa tanh hồng kết ren chung quanh, được đặt trên quầy cá»§a cá»a hàng bách hóa. Ngay lúc ấy, Meggie kÃn đáo đặt tên Agnès cho con búp bê xinh đẹp, cái tên khá lịch sá»± mà cô bé biết. Váºy mà nhiá»u tháng sau, lòng thèm muốn ấy cá»§a Meggie cÅ©ng chỉ là mÆ¡ ước. Meggie chưa bao giá» có búp bê và không há» tưởng tượng rằng má»™t bé gái như mình ngày nào đó sẽ có má»™t con búp bê. Lâu nay cô bé thưá»ng vui thÃch vá»›i những thứ đồ chÆ¡i mà các anh trai cá»§a cô vứt bá», chẳng hạn như những cái còi, cái ná bắn thun và những hình lÃnh xù xì. Làm sao cô dám mÆ¡ ước được chÆ¡i vá»›i Angès. Tay vuốt nhẹ lên chiếc áo cá»§a búp bê, chiếc áo đẹp nhất trong số những áo mà cô béthấy phụ nữ thưá»ng mặc, Meggie bế nhẹ Angès lên. Tay và chân cá»§a búp bê Ä‘á»u cỠđộng được, cổ và thân mình cÅ©ng thế. Màu tóc vàng óng ánh có Ä‘iểm những hạt trai, khuôn mặt làm bằng sứ được vẽ rất khéo và đẹp. Mắt búp bê màu xanh, sinh động đến kinh ngạc. Äôi mắt ấy sáng lên qua hai hàng mi cong vút. Khi đặt Angès nằm xuống, Meggie khám phá ra rằng búp bê còn biết nhắm mắt lại. PhÃa trên gò má cao màu hồng có má»™t nốt ruồi. Hai môi hÆ¡i hé ra cho thấy những chiếc răng màu trắng tháºt nhá». Meggie đặt búp bê trên đầu gối, tìm má»™t chá»— ngồi êm ái rồi nhìn ngắm má»™t cách say mê. 
 Trong khi Meggie vẫn ngồi như thế thì sau bụi cây Ä‘áºu chổi, Jack và Hughie Ä‘ang chÆ¡i đùa bên cạnh đám cá» má»c cao sát hàng rào. Cả hai nhìn thấy mái tóc màu hung đặc biệt cá»§a Meggie, màu tóc đúng là cá»§a dòng há» Cleary, ngoại trừ Frank là có tóc màu khác. Jack vừa thúc cùi chá» vào anh mình vừa liến thoắng chỉ Meggiẹ Cả hai Ä‘ang chÆ¡i trò quân lÃnh truy lùng má»™t thổ dân Maori phản bá»™i. Meggie không để ý đến hai anh và vẫn đắm nhìn Agnès thân yêu, miệng huýt gió nho nhá» những âm thanh quen thuá»™c.  
- Meggie, mày Ä‘ang cầm gì đó? Jack vừa la to vừa nhào tá»›i - ÄÆ°a tao xem.  
- Ừ, đưa xem. 
 Hughie nói thêm vào, vừa cưá»i khúc khÃch vừa tìm cách chặn Meggie không cho chạy thoát. 
 Cô bé ôm chặc búp bê vào ngực và lắc đầu.  
- Không, búp bê cá»§a em. Món quà sinh nháºt cá»§a em.  
- Cứ đưa bá»n tao xem. Bá»n tao chỉ muốn xem qua thôi. 
 Trong niá»m vui và hãnh diện vừa được mẹ tặng quà, cô bé đưa búp bê ra khoe:  
- Các anh xem này, nó đẹp quá. Nó tên Agnès đó. 
- Agnès? Agnès? Giá»ng Jack chế diá»…u. Tên gì mà tồi thế. Tại sao không gá»i nó là Margaret hay Betty  
- Không thể gá»i khác hÆ¡n vì nó là Agnès! 
 Hughie nhìn cánh tay con búp bê cỠđộng, cáºu ta huýt gió và nói:  
- Jack nhìn xem, tay nó cỠđộng được đấy.  
- CỠđộng làm sao? ÄÆ°a tao xem.  
- Không! Cô bé la lên và lại ôm búp bê sát vào ngực, nước mắt sắp trào ra. - Không, các anh làm hư búp bê của em... A, Jack, đừng đụng vào nó, anh sẽ làm gãy búp bê của em mất. 
 Hai bàn tay rám nắng, dÆ¡ bẩn cá»§a Jack chụp lên cổ tay Meggie, siết tháºt mạnh.  
- Äừng mè nheo nữa, tao mách vá»›i anh Bob bây giá». 
 Jack siết mạnh hai cổ tay của Meggie, trong khi Hughie túm lấy chiếc váy của búp bê kéo ra.  
- ÄÆ°a đây - giá»ng Jack nhá» nhẹ lại. Nếu không, tao sẽ siết mạnh Ä‘au lắm đó.  
- Không, không, Jack! Em năn nỉ anh. Anh làm há»ng búp bê bây giá». Em van anh để cho nó yên. Äừng lấy cá»§a em... 
 Dù hai tay bị siết càng lúc càng mạnh, cô bé vẫn không chịu buông con búp bê ra. Meggie khóc to lên, chân đá vào Jack.  
- Äã lấy được rồi! 
 Hughie reo lên đắc thắng khi búp bê vừa vuá»™t khá»i tay Meggie. 
 Chiếc áo ngoài và bên trong cả chiếc quần lót cÅ©ng Ä‘á»u tÆ¡i tả. Con búp bê hoàn toàn trần trụi. Chúng nắm hai chân búp bê kéo ngược ra phÃa sau, còn cái đầu chúng quay đủ hướng và không thèm chú ý đến Meggie khóc má»™t mình. 
 Trong gia đình hỠCleary vẫn thế, ai mà không có khả năng đối phó thì chịu chứ không có ai hỗ trợ hay thương hại. Nguyên tắc ấy cũng áp dụng cho cả các cô gái. 
 Từng chùm tóc vàng cá»§a con búp bê bị vứt ra rải đầy dưới đất, còn các hạt trai nhấp nhánh văng mất trong cá», má»™t chiếc giày dÆ¡ bẩn vô tình dẫm lên chiếc váy nằm trên đất. Meggie quỳ gối xuống, hai tay run rẩy lượm lại những mảnh áo quần bé nhá» cá»§a búp bê, rồi mò mẫn trong đám cá» mong tìm lại những hạt trai. 
 Nước mắt làm cho cô bé không còn nhìn thấy gì nữa, trái tim Ä‘au nhói má»™t cách lạ lùng, vì rằng từ trước đến nay, chưa bao giá» cô bé lại cảm nháºn má»™t Ä‘iá»u gì đó có thể gá»i là Ä‘au đớn.
 
  
 	
  Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này:
	
		 
		
		
		
		
		
        
		
		
		
		
		
			
				  
				
					
						Last edited by quykiemtu; 06-01-2009 at 10:37 AM.
					
					
				
			
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				03-07-2008, 09:59 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			
			| 
				
				 Guest 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					
					
					
					
						Bài gởi: n/a
					 
                    Thá»i gian online: 0 giây
                 
					
 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 2 
  
 
  
 
Frank nhúng thanh sắt đỠvào nước lạnh gây nên má»™t tiếng xèo, rồi đứng thẳng ngưá»i lên. Anh không còn Ä‘au lưng nữa. Có lẽ vì đã quen công việc ở lò rèn. Chỉ cần sáu tháng thôi - cha anh nói như thế. Nhưng Frank hiểu là biết bao nhiêu năm tháng trôi qua từ khi anh làm quen vá»›i nÆ¡i đây; anh đã đếm thá»i gian trong oán giáºn và háºn thù. Quẳng chiếc búa vào thùng, bàn tay run run, Frank vuốt ngược mái tóc phá»§ kÃn vầng trán rồi cởi tấm tạp đỠcÅ© mèm bằng da. Chiếc áo sÆ¡ mi nằm chá» Frank trên đống rÆ¡m, anh bước Ä‘i nặng ná», dừng lại má»™t lúc và ánh mắt mất hút qua má»™t khe hở cá»§a nhà kho. Mắt anh Ä‘en, mở trừng trừng nhìn vá» hướng ấy. 
 Dáng ngưá»i hÆ¡i thấp nhá», khoảng má»™t thước sáu mươi, Frank gầy như những đứa con trai Ä‘ang lá»›n, nhưng vai và tay trần cá»§a anh Ä‘á»u gân guốc vì cầm búa lâu ngày. Nước da hÆ¡i xanh, mịn, bóng loáng mồ hôi. Tóc và cặp mắt Ä‘en lánh có cái gì đó xa lạ vì rằng đôi môi dày và cái mÅ©i thô thẳng không phảng phất chút nào những nét chung nhất cá»§a gia đình này. Ở mẹ và Frank hình như có dòng máu Maori. Frank gần 16 tuổi, Bob 11, Jack 10, Hughie 9, Stuart 5 và cô bé Meggie... Frank nhá»› ra hôm nay ngày 8 tháng 12 Meggie vừa tròn 4 tuổi. Anh mặc áo vào và rá»i nhà kho. 
 Căn nhà cá»§a gia đình Cleary nằm trên má»™t ngá»n đồi cao hÆ¡n nhà kho và chuồng ngá»±a chừng ba mươi mét. Hầu hết nhà cá»a ở Tây Tây Lan được xây bằng gá»—, không có lầu, dài và rá»™ng để khi có động đất thì không bị sáºp tất cả. Chung quanh nhà má»c đầy những cây Ä‘áºu chổi, mùa này trÄ©u nặng những bông vàng; cá» má»c bao la, xanh rì như phần nhiá»u các đồng cá» nuôi súc váºt. Ngay giữa mùa đông, có những mảng tuyết suốt cả ngày không tan vì rợp bóng mát, cá» vẫn không vàng úa. Rồi mùa hè dài và dịu dàng mang trả lại cho thiên nhiên má»™t màu xanh Ä‘áºm. Mưa cÅ©ng không quá nặng hạt để có thể làm gã cả những loài cây mảnh khảnh nhất. Tai 
há»a ở Tây Tây Lan gầm lên từ trong lòng đất chứ không bao giá» sa xuống từ trên trá»i. Bao giá» cÅ©ng thế, con ngưá»i sống ở nÆ¡i đây như luôn ở trong má»™t đợi chá» thấp thá»m trước sá»± chuyển động, tưởng chừng nghe thấy dưới chân mình những tiếng âm thanh không ngá»›t vang dá»™i từ lòng đất. Vì rằng bên trong lòng đất ẩn chứa má»™t sức mạnh kinh hoàng, má»™t sức mạnh có biên độ dữ dá»™i đến đỗi cách đấy ba mươi năm, má»™t quả núi nguyên vẹn đã bị xóa mất hoàn toàn. 
 Dù thế, đất ở đây tháºt hiá»n hòa, hiếu khách. Từ nhà nhìn ra xa là má»™t cánh đồng xanh như màu ngá»c bÃch trên chiếc nhẫn Ä‘Ãnh hôn cá»§a Fiona Cleary. ÄÆ°á»ng viá»n cá»§a các ngá»n đồi vẽ lên ná»n trá»i màu xanh nhạt; ngá»n núi Egmont cao ba ngàn mét như muốn đâm thá»§ng các tầng mây. Sưá»n núi hai bên khoác màu trắng cá»§a tuyết hết sức cân đối khiến cho Frank vá»™i vã vì anh nhá»› lá»i cha dặn không được rá»i bá» lò rèn. Lệnh cá»§a cha anh lúc nào cÅ©ng nghiêm khắc. Äi vòng vào nhà, Frank bắt gặp mấy đứa em. 
 ChÃnh Frank đã đưa mẹ Ä‘i Wahine để mua búp bê cho Meggie, tuy nhiên anh đã phải tá»± há»i Ä‘iá»u gì đã phải thúc đẩy mẹ anh chịu tiêu xài như thế. Vá»›i mẹ, má»™t món quà sinh nháºt phải là má»™t thứ gì có Ãch lợi cho cuá»™c sống hiện tại; gia đình không dư dả tiá»n để phung phÃ. Không bao giá» mẹ anh mua đồ chÆ¡i cho bất cứ ai để làm quà sinh nháºt. Các con cá»§a bà nhân ngày này Ä‘á»u nháºn được quần áo. Ngày sinh nháºt hoặc Noel là dịp để sắm thêm món gì đó cho tá»§ áo quần còn rất trống trải. Có lẽ mẹ đã bắt gặp cái nhìn thèm muốn cá»§a Meggie trong lần ra tỉnh. Khi Frank há»i mẹ vá» quyết định bất thưá»ng này, bà chỉ nói đôi ba câu vá» niá»m mong ước cá»§a mấy cô bé có được con búp bê, rồi bà chuyển sang đỠtài khác. 
 Giữa lối Ä‘i, Jack và Hughie Ä‘ang giằng co, cả hai đứa Ä‘ang nắm tay chân con búp bê má»™t cách thô bạo. Frank chỉ nhìn thấy Meggie từ phÃa sau lưng, cô bé Ä‘ang đứng như trá»i trồng nhìn hai anh mình dằn vặt Agnès.  
- Äồ quá»· sứ, bẩn thỉu. Frank quát. 
 Jack và Hughie nhanh chân, biến ngay và bỠlại con búp bệ Khi Frank nổi nóng thì khôn hồn bỠđi nơi khác. 
- Tao mà bắt gặp tụi bây rá»› vào con búp bê lần nữa, thì tụi bây lảnh ngay má»™t thanh sắt đỠvào mông, đồ thối tha! Frank hét lên. Frank khom ngưá»i xuống, hai tay đặt lên vai Meggie lay nhẹ.  
- Thôi! thôi! có gì đâu mà khóc! Äừng sợ. Tụi nó bá» Ä‘i hết rồi và không bao giá» dám sá» vào con búp bê cá»§a em đâu. Anh hứa vá»›i em mà. Bây giá» em hãy tặng cho anh má»™t nụ cưá»i sinh nháºt Ä‘i nào... 
 Mặt cô bé như sưng, mà mắt phồng lên. Cô nhìn Frank trân trân bằng đôi mắt nâu, mở to, chứa đầy bi kịch vừa xảy ra và cô bé không nói nên lá»i. Frank lấy từ trong túi quần má»™t chiếc khăn bẩn, lau mặt em gái má»™t cách vụng vá», rồi đặt khăn lên mÅ©i bảo:  
- Hỉ mũi đi cưng. 
 Cô bé nghe lá»i, hết khóc nhưng tiếng nấc vẫn chưa dứt.  
- Frank - Frank - Frank! Mấy ảnh... đã lấy... Agnès của em! Tóc của Agnès bị rứt ra hết rồi và bị mất cả những hạt trai xinh đẹp. Frank, mấy hạt trai đó rơi trong cỠđây nè... nhưng em tìm không ra. 
 Rồi cô bé lại khóc. Giá»t nước mắt rÆ¡i xuống tay Frank. Anh đưa tay lên nhìn và lấy lưỡi liếm.  
- Bây giá» phải tìm lại mấy hạt trai. Nhưng em sẽ không tìm thấy nếu cứ khóc mãi. Còn chuyện này nữa, sao em vẫn ngá»ng nghịu như má»™t em bé má»›i biết nói? Hỉ mÅ©i nữa Ä‘i và nhặt Agnès tá»™i nghiệp cá»§a em lên. Nếu em không mặc ngay quần áo vào cho nó, nó sẽ bị cảm nắng bây giá». 
 Frank đặt Meggie ngồi xuống bên lối Ä‘i rồi dịu dàng trao cho cô bé cho búp bệ Xong cáºu ta vẹt cá» Ä‘i tìm hạt trai, không mấy chốc vừa reo lên má»™t cách đắc thắng vừa giÆ¡ cao cho Meggie xem hạt trai má»›i tìm được.  
- Äây má»›i chỉ là hạt thứ nhất. Em chá» xem hai anh em mình sẽ tìm lại đủ tất cả. 
 Meggie nhìn ngưá»i anh cả cá»§a mình bằng đôi mắt ngưởng má»™ trong khi Frank tiếp tục vẹt cá», thỉnh thoảng đưa lên cao khoe má»™t hạt trai vừa tìm được. Bây giá» Meggie bá»—ng nhá»› lại làn da cá»§a Agnès rất má»nh dá»… bị ánh mặt trá»i thiêu đốt, thế là cô bé chăm chú lo mặc quần áo lại cho búp bê. Tháºt ra búp bê cÅ©ng không mang má»™t vết thương nào đáng kể, tóc chỉ rối lên, tay chân dÆ¡ bẩn nhưng vẫn cỠđộng được bình thưá»ng. Trên mái tóc cá»§a Meggie ở má»—i bên có chiếc lược cài, cô bé lấy xuống má»™t cái để chải tóc cho búp bê. Vụng vá», cô bé làm má»™t chiếc nÆ¡ lá»›n trên đầu cá»§a Agnès bung ra. Thảm kịch. Tất cả tóc tai Agnès Ä‘á»u sút hết và dÃnh trên chiếc lược cài. PhÃa trên cái trán rá»™ng cá»§a búp bê chẳng có gì khác. Không có đầu, không có xương sá» Chỉ có má»™t lá»— trống tác hoác. Meggie run rẩy gần như hoảng hốt, nhưng mắt vẫn nhìn vào phÃa trong lá»— trống. Những đưá»ng nét lồi lõm cá»§a mắt, mÅ©i, miệng nhìn từ bên trong tháºt khiếp đảm, nhất là hai con mắt cá»§a Agnès chỉ là hai lá»— sâu hoắm, có má»™t sợi dây kẽm xuyên qua... 
 Tiếng hét chát chúa cá»§a Meggie không phải là tiếng hét cá»§a trẻ thÆ¡. Meggie quăng Agnès xuống đất rồi tiếp tục la, hai tay ôm mặt, run rẩy. Frank đến gỡ các ngón tay cá»§a Meggie rồi bế em gái vào lòng, đặt đầu cô bé vào chá»— êm ả nhất giữa cổ và vai mình. Cô bé càng thu mình sát vào Frank, tìm kiếm nÆ¡i ngưá»i an niá»m an á»§i, cho đến lúc cÆ¡n xúc động giảm xuống, cô bé má»›i ngá»i thấy cái mùi dể chịu từ thân ngưá»i cá»§a Frank, đó là mùi ngá»±a, mùi mồ hôi và sắt nung Ä‘á». 
 Khi Meggie yên lòng trở lại, Frank há»i em gái cá»§a mình nguyên do cá»§a sá»± hoảng hốt. Anh ta nhặt búp bê lên và Ä‘au xót nhìn thấy cái đầu trống rá»—ng và cố nhá»› xem trong cái thế giá»›i tuổi thÆ¡ cá»§a mình có bao giá» xảy ra nổi khiếp sợ lạ lùng như thế không. Anh nhá»› lại hình ảnh đáng ghét lởn vởn như những bóng ma, những tiếng nói xì xào và những cái nhìn ghét bá». Còn gương mặt cá»§a mẹ nhăn nhó, khắc khổ, bàn tay cá»§a mẹ run rẩy nắm chặt lấy tay mình, ngưá»i căng thẳng. 
 Còn Meggie đã thấy gì mà hoảng sợ như thế? Anh biết rằng Meggie sẽ Ãt hoảng hốt hÆ¡n nếu Agnès đáng thương bị chảy máu khi tóc bị rứt ra. Dù cho máu có tháºt. Vì rằng trong gia đình há» Cleary không có tuần nào là tránh được chuyện ngưá»i này hay ngưá»i ná» bị đổ máu. 
 Meggie nói tháºt nhá»:  
- Em sợ hai con mắt của nó - Trong khi nói, Meggie không dám nhìn con búp bê.  
- Không Meggie, đừng sợ, nó đẹp tuyệt, một kỳ quan. 
 Frank cúi mặt vào mái tóc cá»§a em gái - mái tóc đẹp, dày và sáng rá»±c. Phải mất ná»a tiếng đồng hồ vá»— vá», Frank má»›i thuyết phục được Meggie chịu quay lưng lại nhìn Agnès và thêm má»™t khoảng thá»i gian như thế để dám nhìn thẳng vào cái lá»— trống trên đầu búp bệ Frank chỉ cho em xem hai con mắt cá»§a búp bê động Ä‘áºy như thế nào, bằng cách nào mà hai mắt mở ra và khép lại.  
- Thôi bây giỠđã đến lúc anh em mình phải vào nhà.  
 Frank bế Meggie bằng má»™t cánh tay, con búp bê đặt giữa ngá»±c Frank và ngá»±c Meggie. Mình sẽ nhá» mẹ chữa lại con búp bê. Mẹ sẽ giặt, á»§i lại quần áo cho nó và tìm cách dán lại bá»™ tóc. Còn anh sẽ Ä‘Ãnh lại hạt trai bằng những cây kim găm, chắc chắn sẽ không bao giá» bị rÆ¡i ra nữa, mặc tình cho em muốn chải kiểu tóc nào cho nó cÅ©ng được. 
 Fiona Cleary Ä‘ang ở trong bếp gá»t khoai. Äó là má»™t ngưá»i đàn bà có nước da hÆ¡i nhợt nhạt, ngưá»i thấp, nhưng gương mặt khá nghiêm và cứng rắn. Bà có má»™t dáng đẹp, má»™t thân hình mảnh khảnh dù đã sáu lần sinh. Chiếc áo dài vải trúc bâu gần chấm đất, tháºt sạch; má»™t chiếc tạp dá» lá»›n màu trắng, hồ cứng, phÃa trên được buá»™c quanh cổ, phÃa dưới ôm thân ngưá»i và cá»™t lại bằng má»™t cái nÆ¡ thắt sau lưng tháºt gá»n và đẹp. Từ sáng đến chiếu tối, bà ở trong bếp và ở khu vưá»n phÃa sau nhà; đôi giày ống ngắn màu Ä‘en rất bẩn cá»§a bà chỉ có má»™t con đưá»ng quen thuá»™c lui tá»›i bếp đến chá»— giặt quần áo, từ vưá»n ra đến sào phÆ¡i quần áo rồi quay trở lại bếp. 
 Bà đặt con dao lên bàn, nhìn Frank và Meggie, môi bà bá»—ng mÃm lại:  
- Meggie, mẹ chỉ cho phép con mặc chiếc áo đẹp nhất vào ngày chá»§ nháºt vá»›i má»™t Ä‘iá»u kiện: con không làm bẩn. Bây giá» con nhìn xem ra cái thứ gì. Äúng là má»™t đứa trẻ dÆ¡ dáy.  
- Mẹ Æ¡i, không phải lá»—i cá»§a Meggie đâu - Frank bào chữa. ChÃnh Jack và Hughie đã giành lấy búp bê cá»§a Meggie để xem tay chân cỠđộng như thế nào. Con có hứa vá»›i Meggie là mẹ và con sẽ chữa lại con búp bê. Làm được phải không mẹ? 
- Con đưa mẹ xem - Fiona vừa nói vừa đưa tay ra. Bà là má»™t ngưá»i lặng lẽ, Ãt nói, và có vẻ như sống không được tá»± nhiên. Những gì trong đầu bà khó ai Ä‘oán biết, ngay cả chồng bà. Bà nhưá»ng quyá»n giáo dục các con cho chồng và tuân thá»§ các mệnh lệnh cá»§a chồng mà không có má»™t phản ứng hay than phiá»n nào, ngoại trừ má»™t vài trưá»ng hợp hết sức đặc biệt. Meggie nghe các anh mình nói nhá» vá»›i nhau rằng mẹ cÅ©ng sợ ba như chúng và nếu tháºt thế thì mẹ đã giấu giếm cái sợ ấy dưới má»™t lá»›p ngoài bình thản. Trên nét mặt ấy cÅ©ng tá» ra má»™t chút bướng bỉnh. Bà không bao giá» cưá»i, cÅ©ng như không bao giá» nổi giáºn. 
 Fiona đặt con búp bê lên cái kệ gần bếp và nhìn Meggie:  
- Sáng mai mẹ sẽ giặt quần áo cho Agnès và sẽ chải tóc lại. Sau buổi ăn chiá»u nay, anh con sẽ dán tóc và không chừng phải tắm cho nó sạch sẽ. 
 Meggie tá» ra bằng lòng, nụ cưá»i trên môi. Äôi lúc Meggie rất thèm được nghe tiếng cưá»i cá»§a mẹ nhưng Ä‘iá»u đó lại không bao giá» có được. Meggie cảm giác rằng mình Ä‘ang chia xẻ vá»›i mẹ má»™t Ä‘iá»u gì đó rất đặc biệt mà cha cô và các anh không thể hiểu; thế mà cô bé vẫn không thể nào khám phá những gì chứa đựng bên trong con ngưá»i mà Meggie hết lòng yêu thương. 
 Ngoài Frank, không má»™t đứa con trong gia đình này hiểu được rằng Fiona luôn ở trong tâm trạng mệt má»i, sá»± mệt má»i không dá»… gì vÆ¡i bá»›t. Có quá nhiá»u việc phải làm nhưng lại không có dư tiá»n và không đủ thìgiá» giải quyết. Bà chỉ trông cáºy vào đôi taỵ Ngay bây giá» cô bé cÅ©ng đã giúp mẹ má»™t số công việc vặt mãnh nhưng vá»›i bốn tuổi đầu, Meggie chưa đủ sức làm nhẹ bá»›t gánh nặng cá»§a bà. Sáu đứa con trai, chỉ có má»™t đứa con gái, lại là con út. Những ai quen biết gia đình này Ä‘á»u thương hại bà nhưng Ä‘iá»u ấy đâu có làm thay đổi được gì. Cái giỠđựng đồ cần vá lại đầy những chiếc vá»› chưa được mạng, có cả que Ä‘ang dÃnh vào má»™t chiếc vá»› khác Ä‘ang dở dang. Hughie đã cao nhòng không còn mặc được những cái áo xănÄ‘ai cÅ©; vá»›i Jack thì lại không đủ lá»›n để mặc áo cá»§a anh.
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
			
				  
				
					
						Last edited by quykiemtu; 06-01-2009 at 10:39 AM.
					
					
				
			
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				03-07-2008, 10:40 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			
			| 
				
				 Guest 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					
					
					
					
						Bài gởi: n/a
					 
                    Thá»i gian online: 0 giây
                 
					
 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 3 
 
 
  
 
 Padraic Cleary - tức PaÄ‘y - có mặt ở nhà trong tuần lá»… sinh nháºt cá»§a Meggie là chuyện hoàn toàn tình cá». Mùa cắt long cừu chưa đến, ông tạm làm việc gần nhà, làm đất và trồng trá»t. PaÄ‘y chuyên nghá» cắt lông cừu, làm thá»i vụ từ giữa mùa hè đến hết mùa đông, sau đó là thá»i gian cừu đẻ. Thông thưá»ng PaÄ‘y tìm đủ việc làm để chịu đựng qua mùa xuân và những tháng đầu mùa hè; ông phụ lo cho cừu đẻ, cày đất, vắt sữa bò, hai lần má»—i ngày ở trang trại kế bên. ông sẵn sàng Ä‘i đến bất cứ đâu miá»…n có việc làm, để mặc gia đình sống trong căn nhà tuy lá»›n nhưng có vẻ cổ xưa, má»™t mình vợ phải tá»± lo liệu các thứ. ông không thể làm khác hÆ¡n vì không có đất Ä‘ai riêng. 
 Má»—i ngày PaÄ‘y vá» nhà lúc mặt trá»i khuất bóng, đèn đã đốt lên, in rõ những cái bóng Ä‘en nhảy múa trên trần. Táºp hợp ở mái hiên nhà sau, mấy đứa con trai chÆ¡i đùa vá»›i má»™t con ếch, ngoại trừ Frank. Padraic dư biết con trai lá»›n cá»§a ông hiện giỠở đâu. ông nghe rõ tiếng bá»a cá»§i Ä‘á»u đặn. ông dừng lại ở hiên nhà, đá vào mông Jack má»™t cái và đưa tay xoa đầu Bob má»™t cách thương yêu:  
- Ra phụ Frank chẻ cá»§i, đồ làm biếng. Ráng làm xong trước khi mẹ đặt bàn, bằng không tao sẽ cho má»™t tráºn nên thân. 
 Padraic ra hiệu bằng đầu hướng vá» Fiona Ä‘ang báºn rá»™n bên cái chảo; ông không bao giỠôm hôn vợ trước mặt con cái. Những biểu hiện tình cảm ấy theo ông nên giá»›i hạn trong phòng ngá»§ cá»§a hai vợ chồng. Ông cởi đôi á»§ng dÃnh đầy bùn; Meggie mang đến cho cha má»™t đôi dép. Ông nở nụ cưá»i đón lấy. Trong lòng luôn tràn ngáºp má»™t tình cảm rất lạ như bị chinh phục má»—i khi nhìn thấy Meggie con gái mình. Nó xinh quá, tóc đẹp làm sao; ông cầm má»™t loạn tóc lay nhẹ rồi thả xuống, thÃch thú nhìn con. Ông nhấc bổng Meggie lên rồi hai cha con cùng ngả xuống chiếc ghế bành êm ái đặt ở trong nhà bếp, đó là chiếc ghế bành thá»i Windsor, có lót gối dá»±a. Meggie nằm gá»n trong lòng cha, hai tay bá vào cổ, gương mặt tươi tắn ngước lên hy vá»ng được đùa giỡn vá»›i trò chÆ¡i buổi tối - nhìn ánh sáng xuyên qua những sợi râu ngắn màu vàng cá»§a chạ  
- Em có thấy khá»e không Fiona? - PaÄ‘y há»i thăm vợ.  
- Bình thưá»ng thôi anh ạ. Còn anh đã làm xong cái hàng rào dưới kia chưa?  
- Xong rồi. Anh có thể bắt tay làm hàng rào phÃa trên vào sáng mai. Nhưng lạy chúa, anh mệt quá.  
- Em cÅ©ng thấy anh mệt... Roberson còn giao cho anh con ngá»±a cá tÃnh bất thưá»ng nữa phải không? - Vẫn thế - Chẳng lẽ em nghÄ© rằng hắn sẽ làm việc vá»›i con ngá»±a tồi ấy và dành cho anh má»™t con ngá»±a tốt hÆ¡n sao? 
 Tay anh rã rá»i cả. Hình như con ngá»±a cái này thuá»™c loại cứng đầu nhất ở Tân Tây Lan.  
- Không quan trá»ng. Mấy con ngá»±a cá»§a ông già Roberson Ä‘á»u thuần cả. Sắp tá»›i anh sẽ làm vá»›i lão phải không?  
- Chưa làm ngay đâu. 
 Ông nhồi thuốc loại rẻ tiá»n vào cái tẩu rồi lấy má»™t que cá»§i mồi lá»a từ trong lò Ä‘ang cháy Ä‘á». Sau đó ông lại ngả ngưá»i lên ghế bành, rÃt mạnh má»™t hÆ¡i.  
- Con gái nói cho ba nghe con thấy thế nào khi được bốn tuổi - PaÄ‘y há»i con.  
- Con thấy thÃch lắm ba Æ¡i.  
- Mẹ có cho con quà không?  
- Tại sao ba và mẹ biết được Agnès mà chá»n cho con?  
- Agnès? (ông liếc nhìn qua Fiona, vừa mỉm cưá»i vừa nhÃu mày dò vợ). Có phải tên cá»§a nó là Agnès?  
- Dạ, Nó đẹp tuyệt ba ạ. Con muốn nhìn nó suốt ngày.  
- Rất may là còn lại cái gì đó để nhìn - Fiona nói bằng giá»ng hÆ¡i cằn nhằn. Jack và Hughie đã Ä‘oạt con búp bê trước khi Meggie có thá»i giá» nhìn ngắm.  
- Hừ! Lại chuyện khỉ cá»§a mấy thằng con trai, phải trị chúng. Con búp bê con có há»ng nhiá»u hông?  
- Không đến nỗi. Frank đã bắt gặp hai đứa kịp lúc.  
- Frank? Làm sao nó lại có mặt ở đó? Nó phải ở dưới lò rèn suốt ngày kia mà. Humter chá» nó làm xong cái cánh cá»a nhá».  
- Äúng là nó ở lò rèn suốt ngày - Fiona trả lá»i ngay - Nó chỉ lên nhà thoáng má»™t cái để lấy cái gì đó cần cho công việc. PaÄ‘y quả rất khắc nghiệt vá»›i Frank.  
- Ba ơi! Anh Frank dễ thương lắm. Không có anh ấy, Agnès đã chết rồi... Sau bữa cơm, anh Frank sẽ dán lại tóc trên đầu con búp bê cho con.  
- Váºy thì tốt. PaÄ‘y nói lầm nhầm bằng má»™t giá»ng má»i mệt. 
 Mấy đứa con cá»§a ông Ä‘á»u có tóc màu hung dày và lượn sóng, tuy váºy không có đứa nào màu tóc lại rá»±c sáng dữ dá»™i như ông. PaÄ‘y thấp ngưá»i, chắc như thép, chân vòng kiá»ng do cả Ä‘á»i ngồi trên lưng ngá»±a, hai cánh tay dài ra sau những năm làm công việc cắt lông cừu; ngá»±c và hai cánh tay che phá»§ bởi má»™t lá»›p lông màu vàng. Äôi mắt màu xanh và thưá»ng nheo lại như ngưá»i thá»§y thá»§ hướng tầm nhìn ra xa. Gương mặt ông không có gì là kiểu cách lại dá»… gây cảm tình. MÅ©i tuyệt đẹp, đúng là mÅ©i rômanh, khiến cho những ngưá»i đồng hương ái NhÄ© Lan cá»§a ông phải ghen tức. Ông vẫn còn giữ được giá»ng nói dịu dàng cá»§a vùng Galway, nhưng sau hai mươi năm sống ở miá»n đất xa xôi này ông không còn nói năng nhanh nhẩu như xưa, giống như má»™t cái đồng hồ treo tưá»ng cÅ© kỹ cần được lên dây lại. Má»™t ngưá»i hạnh phúc vì đã thành công trong cuá»™c sống lao động gay go vẫn xứng đáng hÆ¡n nhiá»u ngưá»i khác và mặc dù cai quản cằn nhà này bằng má»™t thứ ká»· luáºt sắt, ông vẫn được con cái yêu thương, ngoại trừ má»™t đứa. Nếu không đủ bánh mì cho má»i ngưá»i, ông nhịn ăn; nếu phải chá»n lá»±a giữa quần áo má»›i cho bản thân hay cho má»™t đứa con nào đó, ông bằng lòng mặc quần áo cÅ©. Theo cách cá»§a ông, đó là má»™t bằng chứng biểu thị tình thương dành cho con, cụ thể hÆ¡n hàng biết bao nhiá»u cái hôn dá»… dàng ban phát. Ông dá»… nóng giáºn và đã từng giết ngưá»i. Nhưng sá»± may mắn đã nghiêng vá» phÃa ông hôm đó; nạn nhân là má»™t ngưá»i Anh chá»§ nhân chiếc tàu Ä‘áºu ở cảng Dun Lacghaize.  
 Fiona xuất hiện ở ngưỡng cá»a sau và nói lá»›n:  
- Vào bàn ăn. 
 Mấy cáºu con trai lần lượt bước vào; ngưá»i cuối cùng là Frank, tay ôm bó cá»§i đến đặt vào chiếc thùng bên cạnh lò sưởi. PaÄ‘y để Meggie đứng xuống rồi đến ngồi ở đầu bàn. Riêng Meggie ngồi trên má»™t cái thùng gá»— đặt bên cạnh cha. Fiona chia thức ăn vào dÄ©a má»™t cách nhanh và gá»n như má»™t ngưá»i phục vụ chuyên nghiệp, rồi mang má»—i lượt hai dÄ©a cho gia đình, trước hết cho PaÄ‘y rồi đến Frank, ngưá»i sau cùng là Meggie. Bà lo cho mình khi má»i ngưá»i đã có phần.  
- Lại cái món ragu chán chết! Stuart cằn nhằn, hai tay cầm dao và nĩa nhưng mặt mày nhăn nhó.  
- Ăn đi! Pađy ra lệnh. 
 Fiona cÅ©ng ngồi vào bàn và nuốt nhanh phần ăn cá»§a mình. Rồi bà đứng lên đặt đầy bánh vào những cái dÄ©a má»›i. Äó là những bánh bÃch qui do bà làm, bên trên rưới đưá»ng, mứt và má»™t loại kem. CÅ©ng chÃnh bà mang má»™t lượt hai dÄ©a lên bàn. Khi xong đâu đấy rồi, Fiona má»›i ngồi thở và bắt đầu ăn phần tráng miệng không có gì vá»™i vã.  
- Ngon quá! Meggie la to lên. Bánh ngon quá! 
 Cô bé cắm sâu chiếc muỗng qua lớp kem.  
- Bữa ăn này là mừng sinh nháºt cá»§a con đó Meggie - PaÄ‘y vui vẻ nói - Do đó mẹ đã làm món tráng miệng mà con thÃch nhất. 
 Sau đó Fiona mang ra má»™t chiếc ấm tháºt lá»›n rồi rót cho má»—i ngưá»i má»™t tách trà bốc hÆ¡i. Cả gia đình ngồi lại ở bàn nói chuyện, uống trà hoặc Ä‘á»c sách khoảng má»™t tiếng đồng hồ nữa. PaÄ‘y ngáºm ống vố, đầu nghiêng xuống Ä‘á»c quyển sách vừa mượn cá»§a thư viện lưu động. Fiona cứ lo châm đầy trà vào mấy chiếc tách trong khi Bob cÅ©ng Ä‘á»c. Những đứa con khác nhá» hÆ¡n chuẩn bị cho thá»i khóa biểu ngày mai. 
 Nhà trưá»ng đã trả há»c sinh vá» trong dịp nghỉ hè; các cáºu con trai được tá»± do tá» ra rất hăng hái đảm nháºn công việc được giao. Bob sÆ¡n phết lại bên ngoài căn nhà, chỉ những nÆ¡i cần thiết; Jack và Hughie Ä‘i kiếm gá»— vỠđể làm cá»§i, chăm sóc những phần phụ thuá»™c cá»§a nhà và vắt sá»a, Stuart trồng rau. Thỉnh thoảng PaÄ‘y ngưng Ä‘á»c sách ngẩng đầu lên để bổ sung thêm cho ai đó má»™t công việc. Phần Fiona thì chẳng nói má»™t lá»i, còn Frank ngồi im trên ghế uống hết tách trà này sang tách trà khác.  
 Cuối cùng Fiona đưa mắt ra hiệu gá»i Meggie đến ngồi trên má»™t cái ghế cao, bà chải tóc cho con gái, rồi bảo Meggie Ä‘i ngá»§, cùng lúc vá»›i Stuart và Hughiẹ Jack và Bob xin Ä‘i ra ngoài cho chó ăn; Frank đặt con búp bê trên tấm ván kê làm bàn viết và bắt đầu dán lại tóc cho nó. PaÄ‘y vươn vai, gấp sách lại rồi đặt cái ống vố trên chiếc ghế vỠốc lá»›n được dùng làm gạt tàn thuốc.  
- Thôi, tôi đi ngủ nha mẹ chúng nó.  
- Chúc anh ngủ ngon, Pađy.  
 Fiona dá»n dẹp tháºt nhanh, chén dÄ©a mang ra sau bếp rồi bắt đầu ngồi rá»a. Frank vùi đầu vào việc sá»a con búp bê. Nhưng khi liếc nhìn chồng dÄ©a cao ngất, cáºu ta báºt dáºy và không nói má»™t lá»i Ä‘i lấy nùi giẻ phụ mẹ. Frank biết rằng nếu bị cha mình bắt gặp thì ông không tha đâu. Ông phân công rất dứt khoát: đàn ông con trai không được rá»› vào công việc cá»§a đàn bà. Biết thế, nhưng Frank vẫn chá» cha mình vừa Ä‘i nghỉ là bắt tay vào phụ mẹ. 
 Fiona trìu mến nhìn con trai lớn:  
- Frank à, không có con mẹ không biết sẽ xoay sở ra sao. Nhưng đáng lý con không nên nhúng tay vào. Sáng mai con sẽ mệt...  
- Mẹ đừng lo. Rá»a vài cái dÄ©a chẳng hao tốn bao nhiêu sức. Giúp mẹ đỡ mệt má»™t chút đâu phải là chuyện lá»›n.  
- Công việc này là của mẹ, và chẳng có gì vất vả đâu Frank ạ.  
- Con mong ngày nào đó nhà mình giàu có để có thể mướn thêm ngưá»i phụ mẹ.  
- Con đừng mÆ¡ chuyện hão huyá»n. 
 Vá»›i tay lấy miếng giẻ, bà lau hai bàn tay á»ng đỠđầy xà phòng. Khi nhìn Frank, trong đôi mắt cá»§a bà chứa đựng má»™t ná»—i âu lo mông lung. Bà Ä‘oán ra sá»± bất mãn cá»§a con và ná»—i cay đắng vượt qua mức độ nổi loạn bình thưá»ng cá»§a má»™t ngưá»i lao động vá»›i số pháºn cá»§a mình.  
- Frank, con không nên có những ước muốn Ä‘iên rồ. Nó chỉ gây phiá»n lụy cho con. Chúng ta thuá»™c tầng lá»›p cùng cá»±c có nghÄ©a là chẳng bao giá» giàu và cÅ©ng không có đầy tá»› đâu con ạ. Con hãy bằng lòng vá»›i chÃnh con và những gì con có. Khi con nói ra những chuyện như thế con đã làm nhục cha con đó. Ông không uống rượu, không chÆ¡i bá»i, ngượi lại làm việc rất cá»±c nhá»c vì chúng ta. Ông không giữ riêng má»™t xu cho ông, tất cả cho chúng ta đấy thôi. 
 Äôi vai gân guốc cá»§a Frank nhúm lại, nét mặt sa sầm xuống:  
- Mẹ ạ, nhưng tại sao muốn thoát khá»i số phần cá»§a mình lại bị trách cứ? Con không thấy Ä‘iá»u gì xấu nếu con mong cho mẹ có được má»™t ngưá»i giúp việc để mẹ bá»›t cá»±c.  
- Äiá»u đó chưa phải tốt đâu con, vì nó không xảy ra như thế! Con biết gia đình mình không đủ tiá»n để lo cho con há»c tiếp và khi con không tiếp tục đến trưá»ng thì làm thế nào con có thể tránh được cái số pháºn cá»§a má»™t ngưá»i lao động cá»±c nhá»c... Giá»ng nói, cách ăn mặc, hai bàn tay chai cá»§a con đã cho thấy con phải lao động má»›i nuôi sống được mình. Không có gì là nhục khi có hai bàn tay chai. CÅ©ng như cha con thưá»ng nói: khi có má»™t ngưá»i có hai bàn tay như thế thì ai cÅ©ng biết ngay đó là má»™t ngưá»i lương thiện. 
 Frank nhún vai không nói.   
 Anh đứng dáºy đặt con búp bê bằng sứ trên đầu tá»§ buýp phê, phÃa sau há»™p bánh bÃch quỵ Anh không sợ mấy thằng em trai có những hành động phá hoại lần thứ hai; chúng ngán Frank nổi giáºn hÆ¡n là cha vì rằng bản chất cá»§a Frank có má»™t chút hung dữ. Nhưng cái tÃnh xấu ấy không bao giá» Frank lá»™ ra khi anh ở bên cạnh mẹ hay cô em gái Meggie. 
 Fiona nhìn Frank mà lòng Ä‘au nhói; dưá»ng như ở Frank có cái gì đó cô đơn và tuyệt vá»ng và biết bao nhiá»u Ä‘iá»u băn khoăn vây hãm. Phải chi PaÄ‘y và Frank hòa thuáºn! Nhưng cả hai Ä‘á»u không nhìn má»i sá»± việc dưới con mắt giống nhau. Há» hục hặc nhau thưá»ng xuyên. 
 Ngoại trừ má»™t lần được Ä‘i chÆ¡i ở Wahine cách đây tám tháng. Meggie chưa bao giá» Ä‘i xa hÆ¡n nhà kho và cái lò rèn ở dưới thung lÅ©ng. Cho nên sáng đầu tiên Meggie Ä‘i há»c ở trưá»ng, cô bị căng thẳng đến đỗi nôn ra ngoài những gì đã ăn sáng. Thế là Meggie được bế vá» phòng ngá»§, tắm rá»a sạch sẽ và thay má»™t bá»™ đồ khác. Bá»™ quần áo má»›i màu xanh Ä‘áºm vá»›i cổ màu trắng theo kiểu lÃnh thá»§y, được thay bằng má»™t cái áo choàng màu nâu xấu xà vá»›i hàng nút cài trên cổ rất cao, khiến Meggie có cảm giác như bị nghẹt thở. 
 Bob, Jack, Hughie và Stuart vừa chạy vừa nhảy cò cò đã ra tới ngoài cổng. Lúc đó Fiona mới lo xong cho Meggie, bà thúc hối con gái mang theo thức ăn sáng, bánh mì xăng-uých phết mứt, bỠvào chiếc cặp cũ.  
- Mau lên Meggie, má»i ngưá»i trá»… hết đấy. Bob ra đến đưá»ng quay đầu lại la lá»›n. Meggie chạy theo mấy anh Ä‘ang khuất dần xa xa. 
 Từ nhà của hỠCleary đến thị trến Wahine khoảng chừng tám cây số. 
 Meggie nhìn cá»™t cây số chỉ đưá»ng mà chân tay rụng rá»i. Tai cá»§a Bob lắng nghe tiếng chuông trưá»ng đã đổ chưa, còn mắt thì liếc sang Meggie đầy băn khoăn; cô bé Ä‘i bước thấp bước cao, thỉnh thoảng lại thở ra mệt nhá»c. Dưới mái tóc dày màu hung, gương mặt đỠhồng cá»§a Meggie bá»—ng trở nên nhợt nhạt. Bob giao chiếc cặp cá»§a mình cho Jack rồi đến bên em gái:  
- Meggie, em ngồi lên lưng anh, anh cõng em đi cho nhanh. 
 Bây giỠthì Meggie có thể khám phá Wahine trong tư thế thoải mái. 
 Wahine chẳng có gì nhiá»u để xem. Không rá»™n rịp bằng má»™t thị trấn lá»›n, nhà cá»a trải Ä‘á»u hai bên con đưá»ng chÃnh tráng nhá»±a. Khách sạn là tòa nhà đáng chú ý nhất cÅ©ng chỉ có má»™t tầng vá»›i má»™t tấm lợp bằng vải chịu trên hai cây trụ nhô ra sát đưá»ng để che nắng. Cá»a hàng bách hóa là nÆ¡i đáng chú ý kế đó. Thị trấn chưa có má»™t nhà chứa xe, ô tô ở đây còn rất hiếm. Trưá»ng há»c và Nhà thá» Anh quốc giáo Ä‘ang được xây kế bên nhau, đối diện vá»›i nhà thá» Thánh Tâm và trưá»ng cá»§a giáo xứ. 
 Khi anh em Cleary Ä‘i ngang cá»a hàng bách hóa thì chuông trưá»ng cá»§a giáo xứ vừa đổ, sau đó là chuông trưá»ng cá»§a thị trấn. Há» bước nhanh hÆ¡n vào sân trưá»ng kịp lúc năm mươi há»c sinh khác bắt đầu xếp hàng trước má»™t nữ tu thấp ngưá»i, tay cầm má»™t cây roi mây dài. Äó là xÆ¡ Agatha. 
 Không bị lôi cuốn bởi những tiếng cưá»i đùa khúc khÃch cá»§a đám há»c sinh, Bob và các em mình đứng nghiêm trang rồi lần lượt Ä‘i theo hàng vào lá»›p trong tiếng hát Niá»m tin cá»§a các Thánh Tổ phụ cá»§a chúng ta, xÆ¡ Catherine đệm dương cầm. Khi há»c sinh cuối cùng vào lá»›p, xÆ¡ Agatha má»›i rá»i khá»i vị trà cá»§a mình. Bà Ä‘i thẳng đến anh em Cleary. Meggia chưa bao giỠđược nhìn thấy má»™t nữ tu, nên miệng há hốc ra.  
- Này Robert Cleary, tại sao em Ä‘i trá»…? Giá»ng nói cá»§a xÆ¡ Agatha khô khan như hét lên.  
- Thưa dì, con xin lá»—i - Bob trả lá»i vụng vá», mắt dán chặt vào cây roi mây Ä‘ung đưa sau lưng xÆ¡ Agatha.  
- Tại sao các em Ä‘i trá»…? Bà há»i gặng lần nữa.  
- Con xin lỗi xơ.  
- Hôm nay là ngày tá»±u trưá»ng, Robert Cleary - tôi nghÄ© rằng vào má»™t dịp như thế, các em phải ráng Ä‘i há»c đúng giá» chứ? 
 Meggie run sợ, táºp trung can đảm rồi lên tiếng:  
- Thưa xơ, đó là lỗi của con - Tiếng nói nhỠnhư thì thầm và tắt nghẽn trong cổ. 
 Cặp mắt màu xanh đầy Ä‘e dá»a rá»i khá»i Bob, chuyển sang hướng Meggie tưởng như xuyên thá»§ng vào táºn tim cô bé, trong khi đó Meggie vẫn hồn nhiên giương đôi mắt nhìn vị nữ tu, hoàn toàn không ý thức rằng mình vừa phạm má»™t sÆ¡ hở.  
- Tại sao lại lá»—i cá»§a cô? - Vị nữ tu há»i Meggie bằng má»™t giá»ng lạnh lùng chưa bao giá» Meggie được nghe.  
- Dạ thưa, con nôn ra đầy bàn, làm lấm cả quần áo. Mẹ con phải lau rá»a và thay quần áo khác cho con, do đó chúng con bị trá»… - Meggie giải thÃch má»™t cách vụng vá». Nét mặt cá»§a xÆ¡ Agatha không há» thay đổi nhưng miệng mÃm chặt lại như má»™t cái lò xo bị căng ra quá sức, còn đầu ngá»n roi thì hạ thấp xuống vài centimét.  
- Chuyện gì thế? Bà há»i Bob như nói vá»›i má»™t loại sâu bá» vô cùng kinh tởm như chưa từng 
có trong danh mục khoa hoc.  
- Xin xÆ¡ tha lá»—i cho. Äây là Meghann, em gái cá»§a con.  
- Nghe đây nhé, phải cho cô em gái cá»§a cáºu biết có những chuyện mà những ngưá»i có lá»… giáo không bao giá» nói đến. Trong má»i trưá»ng hợp, chúng ta không đỠcáºp đến bất cứ má»™t món quần áo lót nào. Không bao giá» và không bao giá». Tất cả những đứa trẻ con nhà đàng hoàng Ä‘á»u phải hiểu Ä‘iá»u ấy. ÄÆ°a tay ra, tất cả.  
- Nhưng thưa xơ, lỗi của con mà! Meggie kêu lên.  
- Im ngay! Agatha quay qua Meggie ra lệnh - Tôi không cần biết ai là thá»§ phạm. Tất cả Ä‘á»u Ä‘i trá»…, váºy tất cả phải bị phạt. - Sáu roi. Bà kết án bằng giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u, chứa đựng sá»± đắc ý. 
 Meggie hốt hoảng nhìn hai bàn tay không nhúc nhÃch cá»§a Bob, rồi nghe tiếng rÃt cá»§a cây roi dài quất xuống nhanh đến ná»—i mắt Meggie không theo kịp. Tiếng voi vang lên khi đụng vào bàn tay, nÆ¡i da thịt má»ng và má»m. Những đưá»ng dàiđỠá»ng nổi lên ngay; lần đánh sau trúng gần ngón tay và lần chót trúng ngay các đầu ngón tay Ä‘au thốn tá»›i óc. XÆ¡ Agatha sá» dụng cây roi má»™t cách đặc biệt chÃnh xác. Thêm ba roi nữa quất xuống dưới tay bên kia cá»§a Bob, rồi bà quay sang Jack. Mặt Bob tái nhợt nhưng không má»™t tiếng rên. Và xÆ¡ Agatha đã dùng cách đánh ấy vá»›i các đứa em trai cá»§a Bob, kể cả Stuart hiá»n háºu và dịu dàng nhất. Tất cả không má»™t tiếng rên. 
 Äến Meggie, cô bé nhắm mắt lại khi ngá»n roi giÆ¡ lên cao và không thấy nó sa xuống lúc nào. Nhưng sá»± Ä‘au đớn tháºt dữ dá»™i, da thịt như bị xé ra và nhức thấu xương. Rồi ngá»n roi thứ hai quất xuống; cÆ¡n Ä‘au lên đến vai thì ngá»n roi thứ ba và thứ tư tiếp theo, trúng ngay những đầu ngón tay. Meggie cắn môi đến khi rướm máu, và cảm thấy xấu hổ khi báºt ra tiếng khóc. Tức giáºn phẫn ná»™ trước má»™t sá»± bất công như thế, Meggie mở lá»›n đôi mắt nhìn xÆ¡ Agatha. Äó là bài há»c đầu tiên cá»§a cô bé, bài há»c không chứa đựng những Ä‘iá»u mà đáng ra vị nữ tu phải đưa vào. 
 Mãi cho đến giỠăn trưa, hai bàn tay Meggie má»›i có thể hoạt động lại bình thưá»ng. Meggie đã trải qua má»™t buổi sáng đầy sợ hãi sá»ng sốt vá» những gì đã xảy ra, đã nghe thấy. Ngồi trước chiếc bàn có hai ghế, ở táºn cùng phòng há»c, Meggie cÅ©ng không chú ý ngưá»i bạn cùng bàn mình là ai. Cô bé trải qua giá» cÆ¡m trưa buồn bã. 
 Khi tiếng chuông báo hiệu tiết há»c trưa bắt đầu, Meggie tìm má»™t chá»— đứng vào hàng, lúc ấy cô bé má»›i nháºn ra những gì chung quanh. Ná»—i xấu hổ bị phạt chưa vÆ¡i nhưng cô bé vẫn ngẩng cao đầu và làm như không nghe những tiếng xì xào trong đám bạn nhá» cùng lá»›p, cÅ©ng như không để ý đến những chiếc cùi chá» thúc vào nhau. 
 XÆ¡ Agatha đứng oai vệ trước há»c sinh vá»›i cây roi dài trong tay, xÆ¡ Declan Ä‘i Ä‘i lại lại ở cuối hàng. XÆ¡ Catherine ngồi trước đàn dương cầm bắt đầu đánh bản: Hãy tiến lên, các con chiên cá»§a Chúa. Các cô cáºu dá»… thương này Ä‘i Ä‘á»u bước như những ngưá»i lÃnh nhá» - xÆ¡ Catherine thầm nghÄ© như thế vá»›i tất cả niá»m kiêu hãnh. 
 Trong ba nữ tu, xÆ¡ Declan là mẫu chép nguyên bản cá»§a xÆ¡ Agatha vá»›i mưá»i lăm tuổi nhá» hÆ¡n, chỉ có xÆ¡ Catherine thì còn có chút gì nhân từ. 
 Ở hàng ghế cuối lá»›p, Meggie liá»u lÄ©nh liếc mắt nhìn sang cô bạn gái nhá» ngồi chung bàn vá»›i mình. Má»™t nụ cưá»i sún răng đáp lại. Äôi mắt Ä‘en tròn làm gương mặt u buồn trở nên rá»±c sáng. Cô bé thu hút Meggie có màu tóc đỠhoe, gương mặt đầy những vết tàn nhang.  
- Bạn tên gì? Cô bé có vẻ đẹp buồn há»i Meggie, miệng cắn đầu cây bút chì. - Meggie Cleary - tiếng trả lá»i cá»§a Meggie tháºt nhá».  
- Hai em đằng kia! má»™t giá»ng khô khan vang lên từ đầu lá»›p. 
 Meggie giáºt thót ngưá»i, nhìn dáo dác xung quanh hoảng sợ, tim cô bé như va chạm vào lồng ngá»±c. Meggie nháºn ra là cả lá»›p Ä‘ang nhìn mình. XÆ¡ Agatha bước xuống Ä‘i thẳng đến Meggiẹ Sá»± sợ hãi khiến Meggie mong chá» má»™t phép lạ nào giúp mình biến mất, hoặc phải co chân chạy ngay khá»i nÆ¡i này. PhÃa sau là bức tưá»ng, hai bên là những bàn há»c, còn trước mặt là xÆ¡ Agatha.  
- Meghann Cleary, em đã nói chuyện. 
- Thưa xơ, vâng.  
- Em nói gì đấy?  
- Tên con, thưa xơ. 
- Tên em? 
 XÆ¡ Agatha lặp lại bằng giá»ng chế diá»…u vừa đảo mắt nhìn khắp lá»›p, như muốn giải thÃch những lá»i lên án cá»§a mình.  
- Này các em, hết chuyện rồi! Thêm má»™t thành viên cá»§a gia đình Cleary mang lại vinh dá»± cho trưá»ng cá»§a chúng ta bằng sá»± hiện diện cá»§a há». Do đó cô ta phải loan báo má»™t cách ầm Ä© tên mình (rồi xÆ¡ quay lại phÃa Meggie). Äứng lên! Em phải đứng lên khi tôi Ä‘ang nói vá»›i em, đồ con nhá» rừng rú! ÄÆ°a hai tay ra. 
 Meggie bước nhanh ra khá»i hàng ghế, những lá»n tóc dài tung lên rồi rÆ¡i xuống che khuất má»™t phần gương mặt. Cô bé vặn chéo hai tay má»™t cách tuyệt vá»ng nhưng xÆ¡ Agatha vẫn không nhúc nhÃch, bà ta cứ chá», cứ chá», cứ chá»... Sau cùng Meggie tìm được chút gan dạ chìa lòng bàn tay ra. Nhưng ngay lúc cây mây Ä‘áºp xuống, cô bé rút bàn tay lại tháºt nhanh vừa thở hổn hển, mặt xanh như cắt. XÆ¡ Agatha chụp lấy và kéo chùm tóc hung vá» phÃa bà, gương mặt cá»§a Meggie áp sát vào cặp kÃnh cá»§a bà.  
- ÄÆ°a tay ra, Meghann Cleary - xÆ¡ Agatha ra lệnh, giá»ng lịch sá»± nhưng lạnh lùng và quyết liệt. 
 Meggie há miệng ra và nôn cả buổi ăn trưa lên chiếc áo dài cá»§a xÆ¡ Agatha. Tiếp đó là tiếng hét kinh hãi cá»§a há»c sinh trong lá»›p; trong khi đó xÆ¡ Agatha trố mắt nhìn những thứ gá»›m ghiếc vừa nôn ra chảy dài từ trên xuống theo những đưá»ng xếp cá»§a chiếc áo. Mặt bà đỠgay vì tức giáºn Ä‘iên ngưá»i cùng vá»›i chút kinh hãi. Cây mây quất xuống không cần biết nhắm vào đâu, Meggie đưa hai tay lên che mặt rồi chạy trốn vào má»™t góc lá»›p, miệng vẫn tiếp tục nôn má»a. XÆ¡ Agatha đã má»i mệt không thèm đánh nữa, bà chỉ ra cá»a:  
- Ra khá»i đây! Vá» nhà cá»§a mày Ä‘i, đồ thất há»c đáng ghê tởm. 
 Rồi bà quay phắt lại bước sang lá»›p há»c cá»§a xÆ¡ Declan. 
 Äôi mắt luống cuống cá»§a Meggie tìm thấy Stuart, ngưá»i anh há»c chung lá»›p ra hiệu cô phải vâng lá»i. Cái nhìn hiá»n hòa cá»§a Stuart đầy thương hại và thông cảm vá»›i Meggie. Cô bé lấy khăn tay chùi miệng và kháºp khiá»…ng bước ra khá»i lá»›p. Còn những hai tiếng đồng hồ nữa má»›i hết giá» há»c, Meggie rá»i sân trưá»ng như má»™t cái máy Ä‘i xuống đưá»ng và biết rằng các anh mình sẽ không theo kịp. Vì quá sợ hãi, Meggie không biết phải đứng lại nÆ¡i nào để chá» các anh. Meggie muốn vá» trước má»™t mình và chỉ má»™t mình thôi để kể vá»›i mẹ tất cả những gì xảy ra. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
			
				  
				
					
						Last edited by quykiemtu; 06-01-2009 at 10:39 AM.
					
					
				
			
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				06-07-2008, 09:32 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			
			| 
				
				 Guest 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					
					
					
					
						Bài gởi: n/a
					 
                    Thá»i gian online: 0 giây
                 
					
 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 Chương 4 
 
 
  
 
 Fiona suýt nữa ngã vào con gái khi bước qua ngưỡng cá»a sau nhà, tay xách má»™t giá» quần áo sắp sá»a Ä‘em phÆ¡i. Meggie Ä‘ang ngồi trên báºc cao nhất ở ngoài hàng hiên, đầu gục xuống, tóc rÅ© rượi, dÆ¡ bẩn. Fiona đặt chiếc giá» nặng xuống, thở ra, đưa tay vẹt qua má»™t bên phần tóc che khuất mặt Meggie.  
- Nói cho mẹ nghe chuyện gì đã xảy ra? 
 Bà há»i bằng giá»ng mệt má»i.  
- Con nôn ra đầy áo của xơ Agatha  
- Chúa ơi! 
 Fiona kêu lên, hai tay chống vào hông.  
- Bà cÅ©ng đã quất cho con nhiá»u roi - Meggie nói không ra tiếng, nước mắt ràn rụa.  
- Tháºt sạch sẽ quá - Fiona đứng lên khó nhá»c xách chiếc giá» quần áo đầy nắp - Meggie, mẹ không biết phải làm gì đây, rồi ba vá» sẽ cho má»™t tráºn. 
 Nói xong bà băng qua sân Ä‘i vá» phÃa hàng dây phÆ¡i quần áo. 
 Meggie lấy tay quệt nước mắt, nhìn theo mẹ má»™t lúc rồi đứng lên và Ä‘i xuống con đưá»ng dẫn đến lò rèn. 
 Frank vừa đóng móng xong cho con ngá»±a cái cá»§a ông Roberson thì Meggie xuất hiện. Anh ta quay lại và thấy Meggie. Những ká»· niệm không lấy gì tốt đẹp mà cáºu ta từng trải qua ở nhà trưá»ng lại áºp đến. Meggie quá nhá» bé, mÅ©m mÄ©m thÆ¡ ngây biết bao, và những gì Frank nhìn thấy trước mắt khiến anh không thể không nghÄ© đến việc giết ngay xÆ¡ Agatha. Giết bà ta, giết bà ta tháºt sá»±. Anh ta buông mấy thứ Ä‘ang cầm trong tay, tháo cái tạp dá» bằng da ra và đến nhanh bên Meggie.  
- Chuyện gì đã xảy ra em gái cưng của anh?  
- Frank vừa há»i vừa quì xuống trước mặt em gái. 
 Mùi nôn má»a xông ra từ em gái làm cho Frank cÅ©ng khó chịu nhưng cáºu ta cố chịu đựng.  
- Anh Frank - Frank - Frank! 
 Cô bé nói như rên siết, gương mặt nhăn nhó Ä‘au đớn, và bây giá» nước mắt má»›i tuôn trào. Meggie nhào tá»›i ôm ghì lấy Frank, và khóc không ra tiếng, nhưng lại rất Ä‘au khổ. Khi Meggie dịu bá»›t cÆ¡n xúc động, Frank bế em gái đặt trên đống cá» khô mùi dá»… chịu, bên cạnh con ngá»±a cái cá»§a ông Roberson. Cả hai ngồi yên lặng nhìn con váºt nhấm ở rÆ¡m. Äầu cá»§a Meggie ngả vào phần ngá»±c trần êm ái cá»§a Frank.  
- Tại sao bà ta phạt tất cả anh em mình hở anh Frank? - Meggie há»i. - Em đã nói là lá»—i riêng cá»§a em mà. 
 Bây giá» thì Frank đã quen cái mùi toát ra từ chiếc áo cá»§a em và anh ta không còn chú ý nữa. Bất chợt, Frank đưa tay ra, lÆ¡ đãng vuốt mÅ©i cá»§a con ngá»±a cái, đẩy nó ra khi nó có vẻ quá thân máºt.  
- Chúng ta nghèo, Meggie, đó là lý do chÃnh. Các dì phước luôn luôn ghét há»c sinh nghèo. Nếu em còn Ä‘i há»c ở cái trưá»ng hắc ám đó cá»§a xÆ¡ Agatha vài ngày nữa, em sẽ thấy bà ta không chỉ nhắm vào anh em Cleary, mà cả anh em Marshall Mac Donald. Tất cả Ä‘á»u nghèo. Ngược lại, nếu chúng ta giàu, Ä‘i há»c bằng xe ngá»±a có mui sáºp sang trá»ng như dòng há» O'' Brien, các bà xÆ¡ sẽ nhảy tá»›i ôm cổ chúng ta. Nhưng chúng ta không có Ä‘iá»u kiện để tặng má»™t cây đàn ócgÆ¡ cho nhà thá», cÅ©ng không có những áo choàng lá»… nạm vàng, hay má»™t con ngá»±a, má»™t chiếc xe cÅ© tặng cho các bà nữ tu dùng việc riêng, nên chúng ta chẳng là gì. Các bà muốn đối xá» vá»›i chúng ta như thế nào tùy ý. 
 Cô bé ngái ngá»§, hai mà mắt trì nặng xuống. Frank đặt em nằm trên đống cá» khô và trở lại công việc cá»§a mình, trên môi Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i và cất tiếng hát nho nhá». 
 Meggie Ä‘ang ngá»§ thì PaÄ‘y bước vào, tay lấm đầy phân vì ông ta vừa chùi rá»a chuồng ngá»±a cá»§a ông Jarman.  
- Mẹ con má»›i cho ba hay la Meggie bị phạt ở trưá»ng và bị Ä‘uổi vá» nhà. 
 Con có biết lý do hay không? 
 Frank để cái trục xe qua một bên.  
- Tội nghiệp nó đã nôn vào áo của xơ Agatha. 
 PaÄ‘y đổi sắc mặt, mắt nhìn thẳng vá» phÃa bức tưá»ng xa nhất như Ä‘ang tìm má»™t thái độ. Rồi ông lại hướng mắt vá» phÃa Meggie  
- Con bé bị xúc động quá mức ngay buổi há»c đầu tiên chứ gì?  
- Con không rõ. Nó đã nôn ở nhà trước khi Ä‘i và do đó làm cho cả bốn đứa phải trá»… giá». Chúng đến trưá»ng sau khi kiểng đổ. Má»—i đứa Ä‘á»u bị ăn sáu roi, riêng Meggie bấn loạn vì cho rằng nó là ngưá»i có lá»—i duy nhất đáng bị phạt. Sau buổi ăn trưa, Meggie lại bị xÆ¡ Agatha đánh má»™t lần nữa, thế là Meggie cá»§a chúng ta đã trút toàn bá»™ bánh mì và mứt lên trên chiếc áo dài màu Ä‘en cá»§a xÆ¡ Agathạ  
- Rồi chuyện gì xảy ra tiếp đó?  
- XÆ¡ Agatha đã tặng thêm má»™t tráºn đòn cho Meggie và Ä‘uổi nó vá» nhà.  
- Như váºy, Meggie đã bị phạt là đúng. Ba rất kÃnh trá»ng các dì phước và ba cÅ©ng ý thức rằng chúng ta không có quyá»n chỉ trÃch hành động cá»§a các dì. Nhưng ba mong rằng các dì sẽ sá» dụng roi thước bá»›t Ä‘i. Ba biết các dì phải khổ tâm lắm má»›i nhét được vào những cái đầu khó bảo cá»§a ngưá»i Ãi NhÄ© Lan chúng ta má»™t chút văn hóa. Dù sao đó là ngày Ä‘i há»c đầu tiên cá»§a Meggie. 
 Frank nhìn cha sá»ng sốt. Lâu nay chưa bao giá» PaÄ‘y nói chuyện vá»›i con trai lá»›n trong tư thế giữa hai ngưá»i đàn ông. Lần đầu tiên được lôi ra khá»i những oán giáºn thưá»ng xuyên đầy ắp, Frank hiểu ra rằng dù vá»›i bá» ngoài cứng rắn, cha mình vẫn tá» ra âu yếm Meggie hÆ¡n cả bá»n con trai. Frank cảm thấy gần vá»›i cha hÆ¡n. Anh mỉm cưá»i không có chút ẩn ý.  
- Meggie là má»™t đứa trẻ tuyệt vá»i phải không ba? 
 PaÄ‘y tán đồng má»™t cách lÆ¡ đãng câu há»i cá»§a Frank vì ông Ä‘ang nhìn Meggiẹ Con ngá»±a cái nhe răng, hỉnh mÅ©i thở phì phì. Meggie trở mình, lăn qua má»™t bên rồi mở mắt. Khi nhìn thấy cha đứng kế bên Frank, cô bé báºt ngồi dáºy, mặt tái nhợt vì sợ sệt.  
- Sao cô gái bé nhá», con đã trải qua má»™t ngày rất mệt nhá»c phải không? 
 PaÄ‘y bước tá»›i, bế Meggie lên và không khá»i giá»±t mình vì mùi tanh xông lên mÅ©i. Nhưng ông nhún vai và ôm con gái vào lòng.  
- Con bị đánh đòn bằng gáºy... - Meggie nói vá»›i cha  
- Này nhé, xơ Agatha cho ba biết đây chưa phải là lần cuối cùng đâu (ông đặt Meggie lên vai) - Bây giỠtốt hơn hết con xem mẹ có sẵn nước nóng để tắm không. Con gái ba mà hôi hám hơn cả chuồng ngựa của Jarman. 
 Những lần nôn má»a cá»§a Meggie đã mang lại má»™t kết quả khá tốt. XÆ¡ Agatha vẫn dùng roi đánh cô bé nhưng bây giá» bà luôn luôn giữ má»™t khoảng cách đủ để tránh những háºu quả bất ngá». Do đó mà sá»±c mạnh cá»§a làn roi và sá»± chÃnh xác đã không còn như trước. 
 Khi Meggie chưa đến trưá»ng thì Stuart là mục tiêu chÃnh cá»§a ngá»n roi trong tay xÆ¡ Agatha. Nhưng tháºt ra, Meggie lại là đối tượng hành hạ thÃch thú hÆ¡n, vì tÃnh hay mÆ¡ má»™ng và kÃn đáo cá»§a Stuart Ãt có chá»— sÆ¡ hở cho xÆ¡ Agatha khai thác. 
 Meggie quen tay trái. Äó là cái tá»™i đáng trị nhất. Ngày táºp viết đầu, khi cô bé cầm cục phấn lên, xÆ¡ Agatha đã lao vào cô bé như César lao vào lÃnh Gaulois:  
- Meghann Cleary, bỠcục phấn xuống ngay! - bà ta hét lên. 
 Thế là má»™t tráºn chiến dằng lại diá»…n ra. Meggie quen tay trái, bất trị, không khoan nhượng. Khi xÆ¡ Agatha bẻ cụp bàn tay mặt cá»§a Meggie trên tấm bảng, Meggie thấy đầu óc đảo lá»™n, khổng biết cách nào Ä‘iá»u khiển bàn tay bất lá»±c cá»§a mình làm theo đòi há»i cá»§a xÆ¡ Agatha. Bà ta có làm gì Ä‘i nữa, bàn tay mặt cá»§a Meggie vẫn không thể kẻ được chữ A. Thừa lúc xÆ¡ Agatha vừa quay sang chá»— khác, Meggie nhanh hÆ¡n dùng tay trái viết má»™t chữ A tháºt đẹp. 
 Nhưng cuối cùng xÆ¡ Agatha đã thắng. Má»™t buổi sáng trong lúc các há»c sinh Ä‘ang xếp hàng, xÆ¡ Agatha đến lắm lấy tay cá»§a Meggie kéo ra sau lưng rồi dùng má»™t sợi dây thừng cá»™t chặt lại. XÆ¡ Agatha chỉ tháo dây khi chuông báo tan há»c vào lúc ba giá» chiá»u. Ngay giá» nghỉ buổi trưa, Meggie cÅ©ng phải ăn, Ä‘i dạo và chÆ¡i vá»›i má»™t bên tay trái hoàn toàn bất động. Ba tháng sau, Meggie táºp được viết bằng tay mặt khá ngay ngắn, theo những qui định do xÆ¡ Agatha đỠra. Äể đảm bảo chắc chắn cô bé không sá» dụng trở lại tay trái, bà ta tiếp tục cá»™t như thế thêm hai tháng. Sau đó xÆ¡ Agatha táºp hợp tất cả há»c sinh để Ä‘á»c má»™t tràng kinh, cảm Æ¡n Äức Chúa Trá»i vá»›i lòng nhân từ cá»§a Ngài, đã chứng minh sai lầm cá»§a Meggie - Những đứa con cá»§a Äức Chúa Trá»i nhân từ Ä‘á»u sá» dụng tay mặt; những ngưá»i sá» dụng tay trái là do quá»· sứ sinh ra, nhất là khi chúng có tóc màu hung. Năm há»c sắp hết, tháng 12 đến và ngày sinh nháºt cá»§a Meggie cÅ©ng gần rồi. Như má»™t thông lệ cá»§a gia đình khi sinh nháºt cá»§a các con rÆ¡i vào má»™t ngày Ä‘i há»c thì buổi lá»… được dá»i qua ngày thứ bảy. 
 Quà sinh nháºt cá»§a Meggie năm nay là má»™t bá»™ tách dÄ©a vá»›i những hình vẽ đỠtài Trung Quốc mà cô bé mong muốn từ lâu. Bá»™ tách dÄ©a ấy được đặt trên má»™t chiếc bàn nhá» xinh sắn màu xanh dương chung quanh có những chiếc ghế nhá». Tất cả do Frank làm cho em trong những lúc rá»—i rảnh. Thế là Agnès mặc chiếc váy màu xanh má»›i, do chÃnh mẹ Meggie cắt và may, được đặt trên má»™t trong những chiếc ghế ấy.  
 Hai ngày trước Noel năm 1917, PaÄ‘y trở vá» nhà đặt lên bàn tá» tuần báo và má»™t chồng sách mượn cá»§a thư viện lưu động. Lần thứ nhất, việc Ä‘á»c báo được chá»n trước việc Ä‘á»c sách. Tổng biên táºp vừa áp dụng má»™t công thức má»›i cho tá» tuần báo phá»ng theo các tạp chà Mỹ. Ở phần giữa tá» báo được dành trá»n để phản ánh tình hình chiến cuá»™c Ä‘ang diá»…n ra.  
 Frank chụp lấy tá» báo và Ä‘á»c ngấu nghiến các bài tưá»ng thuáºt.  
- Thưa ba, con muốn ghi tên vào quân đội. - Frank vừa nói vừa đặt tỠbáo xuống bàn một cách lễ phép. 
 Fiona quay phắt đầu lại, làm đổ món ragu xuống bếp; PaÄ‘y giáºt nẩy mình trong ghế bành Windsor, ngưng Ä‘á»c sách.  
- Con còn quá trẻ, Frank. - Ông đáp lại.  
- Thưa ba, con đã 17 tuổi. Con là má»™t ngưá»i lá»›n! Tại sao bá»n Äức và bá»n Thổ có quyá»n tàn sát quân lÃnh cá»§a chúng ta như những con heo, trong khi đó con lại ở nhà ngồi bình yên? Äã đến lúc má»™t thanh niên cá»§a dòng há» Cleary phải phục vụ Tổ quốc.  
- Nhưng con chưa tá»›i tuổi, Frank - ngưá»i ta không nháºn con đâu.  
- Nháºn. Nếu ba không ngăn trở - Frank nói ngược lại má»™t cách quyết liệt, mắt vẫn nhìn cha. 
 - Nhưng ba không đồng ý. Con là lao động duy nhất trong gia đình hiện naỵ Gia đình cần tiá»n do con làm ra. Con biết Ä‘iá»u đó.  
- Nhưng trong quân đội con cũng được trả lương.  
- Lương lÃnh hả? - PaÄ‘y vừa há»i vừa cưá»i. - Má»™t thợ rèn ở Wahine có thu nháºp nhiá»u hÆ¡n má»™t ngưá»i Ä‘i lÃnh ở châu âu. 
- Nhưng khi con ở đó, con có hy vá»ng đổi thay số pháºn thợ rèn cá»§a con! Äây là lối thoát duy nhất cá»§a con.  
- Tất cả Ä‘iá»u đó Ä‘á»u là chuyện tầm phào! 
 Trá»i Æ¡i, con không hiểu chút nào vá» những Ä‘iá»u con Ä‘ang nói. Ba sinh ra từ má»™t đất nước trải qua má»™t ngàn năm chiến tranh, do đó ba biết ba Ä‘ang nói gì. Con có bao giá» nghe, các cá»±u chiến binh kể lại cuá»™c chiến cá»§a những ngưá»i nông dân gốc Hà Lan ở Nam Phi chống lại quân Anh? Con thưá»ng ra thị trấn Wahine; váºy lần tá»›i con hãy tìm hiểu. Ba nghÄ© Ä‘iá»u đó sẽ rất bổ Ãch cho con. Ngoài ra ba có cảm tưởng bá»n Anh không thÃch dùng ngưá»i Tây Tây Lan; bá»n chúng luôn bố trà lÃnh Tây Tây Lan ở những nÆ¡i dá»… chết nhất để tránh nguy hiểm cho mạng sống quà giá cá»§a há». Cứ xem cái cách mà viên tướng Chwichell đã đưa quân lÃnh cá»§a chúng ta đến má»™t khu vá»±c hoàn toàn không cần thiết như ở Gallipili thì cÅ©ng biết. Mưá»i ngàn ngưá»i bị thiệt mạng trong số năm mươi ngàn. Tại sao lại phải Ä‘i chiến đấu cho cuá»™c chiến cá»§a Anh? Nước Anh đã giúp Ãch gì cho con, cái xứ gá»i là Mẹ Tổ Quốc ấy, ngoại trừ việc hút các thuá»™c địa đến giá»t máu cuối cùng. Nếu con đến nước Anh, con sẽ gặp ngay sá»± khinh bỉ vì con đến từ má»™t xứ thuá»™c địa. Tây Tây Lan không há» bị Ä‘e dá»a, kể cả Úc.  
- Nhưng con vẫn muốn vào quân đội.  
- Con có thể muốn bất cứ Ä‘iá»u gì nhưng con sẽ không rá»i khá»i nÆ¡i đây. Hay nhất là con quên Ä‘i tất cả những chuyện ấy. HÆ¡n nữa con còn quá nhỠđể trở thành ngưá»i lÃnh. Gương mặt cá»§a Frank đỠgay, hai môi mÃm chặt lại, cáºu ta cảm thấy Ä‘au khổ vá» chiá»u cao dưới trung bình cá»§a mình. Má»›i đây, má»™t ná»—i nghi ngỠđáng sợ lại xâm chiếm Frank. Mưá»i bảy tuổi rồi mà Frank vẫn cao đúng má»™t thước năm mươi chÃn, đó là chiá»u cao khi Frank được 14 tuổi; phải chăng mình không còn cao lên nữa. 
 Thế nhưng, công việc ở lò rèn đã mang lại cho anh má»™t thể lá»±c hÆ¡n hẳn vóc dáng cá»§a anh. Tuy nhá» con nhưng Frank có má»™t sức mạnh vô địch. Ở tuổi 17; anh chưa bao giá» bị đánh bại trong bất cứ má»™t cuá»™c thi đấu quyá»n Anh nào. Frank được nhiá»u ngưá»i khắp bán đảo Taranaki biết đến. 
 Pađy nhìn chăm chú Frank, cố tìm hiểu đứa con trai lớn của mình nhưng ông cảm thấy bất lực, Frank là đứa con “xa con tim†của ông nhất dù cho ông đã cố gắng không thiên vị bất cứ đứa con nào. 
 Cuá»™c tranh luáºn trên bàn ăn bá»—ng tắt ngang khi PaÄ‘y nháºn xét vá» chiá»u cao cá»§a Frank; cả gia đình cúi đầu và im lặng khác thưá»ng, hỠăn món ragu thá». Meggie không ăn, mắt cứ nhìn Frank như lo sợ lúc nào đó anh mình có thể biến Ä‘i mất. Còn Frank, sau khi ăn sạch, ngồi nán lại má»™t lúc cho đủ lá»…, rồi đứng lên Ä‘i ra ngoài. Má»™t phút sau tiếng rìu bá»a cá»§i vang vào táºn trong nhà. Frank tấn công những khúc gá»— cứng nhất mà PaÄ‘y đã dá»± trữ để chuẩn bị đốt vào mùa đông, cá»§i loại này cháy cháºm. 
 Trong khi má»i ngưá»i nghÄ© rằng Meggie đã ngá»§, cô bé lẻn ra khá»i phòng bằng ngã cá»a sổ và Ä‘i đến vá»±a cá»§i, nÆ¡i đây được coi là đáng kể nhất trong Ä‘á»i sống cá»§a cả nhà. Vá»±a cá»§i chiếm khoảng đất rá»™ng má»™t trăm mét vuông, Frank Ä‘ang đứng giữa bãi, chiếc rìu sáng loáng giÆ¡ cao hạ xuống nghe rÃt trong gió, những mảnh gá»— nhá» văng tứ tung, lưng trần cá»§a Frank như thoa mỡ, mồ hôi chảy xuống từng giá»t. 
 Meggie rón rén đến im lặng bên chiếc áo sÆ¡ mi và áo lót cá»§a Frank vứt ở má»™t góc, nhìn anh mình vá»›i chiếc rìu, Meggie không khá»i ngạc nhiên. Có đến ba cái rìu như thế sẵn sàng để thay vì vá» cây bạch đàn có thể làm lụt Ä‘i nhanh chóng những cái bén nhất. 
 Frank tiếp tục làm việc gần như theo bản năng dưới ánh sáng hoàng hôn đang tắt lịm. Meggie né tránh nhanh nhẹn những mảnh gỗ nhỠvà chỠcho Frank khám phá sự hiện diện của mình. 
 Khi Frank quay lại để lấy má»™t cái rìu khác thi anh ta bắt gặp cô em gái, ngồi đó im lặng trong chiếc áo sÆ¡ mi cá»§a Frank cài nút tháºt kỹ từ trên xuống dưới. Frank bước đến gần Meggie ngồi xổm xuống, chiếc rìu vẫn để giữa hai đầu gối.  
- Em ra đây bằng cách nào hỡi cô bé lém lỉnh? 
 - Ngã cá»a sổ. Em chá» cho Stuart ngá»§ mê  
- Coi chừng đấy, em sẽ trở thành má»™t thằng con trai hư há»ng mất.  
- Mặc kệ. Em vẫn thÃch chÆ¡i vá»›i bá»n con trai hÆ¡n là buồn hiu má»™t mình.  
- Dĩ nhiên là thế.  
- Có chuyện gì không Meggie?  
- Frank, anh không Ä‘i tháºt chứ?  
 Meggie đặt hai bàn tay lên đùi anh mình và ngước nhìn bằng mắt âu lo, miệng mở lớn, còn nước mắt đã chảy xuống đầy lỗ mũi làm cho cô bé cảm thấy khó thở.  
- Vâng có lẽ anh sẽ Ä‘i Meggie ạ - Frank trả lá»i dịu dàng.  
- Anh Frank ơi, không nên! Mẹ và em rất cần anh! Nhà này không thể thiếu vắng anh được. 
 Frank mỉm cưá»i dù biết khi nghe Meggie hồn nhiên lặp lại những lá»i nói giống hệt mẹ.  
- Meggie, có những việc xảy ra không như mong muốn cá»§a chúng ta. Em phải biết Ä‘iá»u đó. Trong nhà này các thành viên cá»§a gia đình Cleary đã được dạy phải làm việc chung nhau vì lợi Ãch cá»§a má»i ngưá»i mà không bao giá» nghÄ© đến bản thân mình. Anh muốn ra Ä‘i vì anh đã 17 tuổi, đã đến lúc phải tá»± láºp. Nhưng cha không đồng ý. Ngưá»i ta cần anh ở nhà vì lợi Ãch chung. Vì anh chưa đủ 21 tuổi nên anh phải nghe lá»i cha. 
 Meggie gáºt đầu tháºt nhanh, cố gắng hiểu cho được những Ä‘iá»u mà Frank giải thÃch.  
- Thế đấy Meggie. Anh đã suy nghÄ© rất kỹ và anh sẽ ra Ä‘i, anh không thay đổi quyết định. Anh biết mẹ và em không muốn thiếu anh, nhưng Bob lá»›n rất nhanh. Rồi ba và các em sẽ không nháºn ra sá»± vắng mặt cá»§a anh đâu. Chỉ có đồng tiá»n cá»§a anh kiếm Ä‘uợc là đáng kể đối vá»›i ba thôi.  
- Thế là anh không thương ba mẹ và tụi em nữa sao hở anh Frank? 
 Frank quay lại ôm Meggie trong vòng tay, siết mạnh vào lòng, vuốt ve cô em gái với nỗi sung sướng. Hình như có gì quyện chặt vào như là sự tra tấn, pha lẫn đau buồn, cùng xót xa và cả đói.  
- Không đâu Meggie! Anh thương em vô cùng, thương mẹ và em hÆ¡n tất cả má»i ngưá»i cá»™ng lại. Chúa Æ¡i, phải chi em lá»›n hÆ¡n thì anh có thể giải thÃch cho em nghe. Nhưng có lẽ cÅ©ng may khi em còn bé bá»ng như thế này... Äúng thế, như thế này vẫn tốt hÆ¡n... 
- Em van anh, anh đừng đi Frank ạ.  
- Meggie cá»§a anh, em không hiểu những gì anh đã nói à? Nhưng thôi, Ä‘iá»u đó không quan trá»ng. Cái chÃnh là em đừng nói cho ai biết em đã gặp anh. Em có nghe không? Anh không muốn nguá»i khác biết em đã rõ chuyện này. 
 Meggie đứng lên, ráng nở nụ cưá»i:  
- Anh thấy cần phải đi thì cứ đi, anh Frank.  
- Meggie, em nên trở vá» phòng và lên giưá»ng trước khi mẹ biết được em không có ở đó. Äi Ä‘i, chạy nhanh lên...! 
 Sáng hôm sau, Frank đã Ä‘i khá»i nhà. Khi Fiona vào đánh thức Meggie, nét mặt cá»§a bà căng thẳng, nghiêm nghị hÆ¡n lúc nào hết. Meggie nhảy ra khá»i giưá»ng như con mèo bị phá»ng nước sôi và tá»± mặc quần áo vào không cần nhá» mẹ cài những chiếc nút nhá». 
 Ở bếp, mấy cáºu con trai đã ngồi chung quanh bàn, buồn bã. Ghế cá»§a PaÄ‘y trống. Ghế cá»§a Frank cÅ©ng trống. Meggie im lặng rón rén ngồi vào chá»— cá»§a mình, răng cắn chặt vào nhau lo sợ. Sau buổi ăn sáng, Fiona ra lệnh cho các con dá»n dẹp nhà. Ra phÃa sau nhà kho, Bob báo tin vá»›i Meggiẹ  
- Frank đã Ä‘i rồi - Bob nói tháºt nhá».  
- Có lẽ anh ấy chỉ đi Wahine - Meggie đặt giả thiết.  
- Không đâu. Äồ ngu như bò. Anh ấy bá» nhà ra Ä‘i để đăng vào lÃnh. Anh cÅ©ng muốn lá»›n nhanh lên để có thể làm như Frank! Anh ấy may mắn lắm.  
- Còn em thì thÃch anh ấy ở lại nhà hÆ¡n.  
- Äúng quá, em chỉ là má»™t đứa con gái. Khi Meggie trở vào nhà, cô bé há»i mẹ.  
- Ba đâu rồi?  
- Ba đi Wahine  
- Có phải ba đi để đem Frank v�  
- Tháºt không có cách nào giấu chuyện bà máºt trong gia đình này - Fiona cằn nhằn. - Không, ba không Ä‘i tìm Frank ở Wahine. Ba biết Frank Ä‘i đâu. Ba Ä‘i đánh Ä‘iện tÃn cho cảnh sát và cho quân đội ở Wanganui. LÃnh quân cảnh sẽ mang anh con vỠđây.  
- Mẹ Æ¡i, con hy vá»ng rằng há» sẽ tìm ra Frank. Con không muốn Frank Ä‘i luôn.  
- Không một ai trong chúng ta muốn Frank ra 
Ä‘i. ChÃnh vì thế mà ba sẽ lo liệu những Ä‘iá»u cần thiết... để ngưá»i ta đưa Frank trở vỠđây. Tá»™i nghiệp thằng Frank con tôi! Tá»™i nghiệp Frank! - Bà không nói vá»›i Meggie mà than vãn má»™t mình. - Tôi không hiểu tại sao trẻ con phải gánh chịu má»i tá»™i lá»—i cá»§a ngưá»i lá»›n. Thằng Frank tá»™i nghiệp cá»§a tôi, nó khác tất cả... 
 Ba hôm sau, cảnh sát mang Frank trở vá»! Cáºu ta chống lại dữ dá»™i như má»™t con sư tá» - theo lá»i cá»§a viên trung sÄ© ở Wanganui kể lại cho PaÄ‘y.  
- Hắn ta đúng là má»™t tên võ sÄ©. Khi anh chàng biết được rằng Văn phòng tuyển binh đã được thông báo vá» trưá»ng hợp cá»§a hắn, hắn vá»t chạy nhanh như má»™t ngá»n lao. Nếu hắn không xui rá»§i đụng đầu má»™t toán lÃnh tuần thì có lẽ đã thoát thân. Hắn chống lại dữ dá»™i như má»™t kẻ bị ma ám. Phải cần tá»›i năm ngưá»i má»›i còng hắn được. Anh ta quáºy như làm xiếc. 
 Vừa kể lể má»™t cách hấp dẫn, viên cảnh sát vừa tháo những dây xÃch nặng ná» trả lại tá»± do cho Frank rồi đẩy Frank qua ngưỡng cá»a. Frank bị loạng choạng và khi lấy lại thăng bằng anh đã đứng ngay trước mặt PaÄ‘y. Cáºu ta co rúm ngưá»i lại như thể sợ bị phá»ng nếu chạm phải thân thể cá»§a cha. 
 Các em cá»§a Frank đứng chung quanh nhà nhìn lại. Meggie âu lo không biết ngưá»i ta có làm gì hại Frank không. 
 Frank quay sang nhìn mẹ trước hết, hai mắt màu Ä‘en và màu nâu pha trá»™n nhau trong má»™t sá»± kết hợp chưa bao giỠđược nói ra và cÅ©ng không bao giá» nên nói ra. Ãnh mắt khắt khe màu xanh cá»§a PaÄ‘y nhìn thẳng Frank vừa khinh miệt, vừa chua cay, như ngầm nói không thể chỠđợi gì khác hÆ¡n ở má»™t đứa con như thế. Mắt Frank nhìn xuống đất, chấp nháºn cái quyá»n nổi giáºn cá»§a cha mình. Từ hôm đó, PaÄ‘y không nói chuyện vá»›i con trai ngoại trừ những câu cần nói. 
 Gặp lại các em mình, đó là Ä‘iá»u hết sức khổ tâm vá»›i Frank vừa hổ thẹn, vừa khó chịu, như con chim lá»™ng lẫy bay lên cao từ phương trá»i xa thẳm nào đó, rồi bá»—ng bị bắt phải quay vá» bị gẫy cánh, tiếng hót trở nên lặng lẽ. 
 Buổi tối như thưá»ng lệ, Meggie chá» mẹ kiểm soát xong các con Ä‘i ngá»§, cô bé má»›i chuồn ra cá»a sổ và băng qua sân sau; Meggie biết rõ Frank ở đâu giá» này. Ở má»™t góc nhà kho, tránh má»i cái nhìn soi nhói, nhất là cá»§a cha.  
- Frank, Frank, anh ở đâu? 
 Cô bé hạ thấp giá»ng há»i. Meggie bước vào nhà kho tối mịt, chân dò dẫm mặt đất vá»›i ná»—i lo sợ chạm phải má»™t con váºt nào đó.  
- Lại đây, Meggie. 
 Cô bé rất khó khăn má»›i nháºn ra được giá»ng nói cá»§a Frank. Giá»ng nói ấy trước đây rất quen thuá»™c vá»›i Meggie bây giá» lại nghe Ä‘á»u Ä‘á»u, không còn sá»± nồng ấm trong đó. 
 Theo hướng gá»i, Meggie Ä‘i lần đến chá»— Frank nằm rồi ngã vào lòng anh, hai tay ôm Frank, tay dài được bao nhiêu cô bé ôm hết bấy nhiêu.  
- Frank ơi, em sung sướng quá vì anh đã trở vỠđây. 
 Frank tìm cách nằm sát hÆ¡n nữa dưới đống cá» khô để có thể nhìn ngang mặt Meggie. Tay cô bé luồn vào tóc cá»§a Frank miệng kêu lên gừ gừ như con mèo con. Bóng Ä‘en dày đặc không cho Frank nhìn rõ mặt em, thế nhưng tình cảm cá»§a Meggie bá»—ng chốc phá tung những gút mắc trong lòng anh. Frank bắt đầu khóc, run rẩy toàn thân má»™t cách Ä‘au đớn, nước mắt làm ướt áo cô bé. Meggie thì không khóc. Cái gì đó trong tâm hồn nhá» bé cá»§a Meggie đã sá»›m chÃn muồi và cô bé trở thành má»™t ngưá»i khác có thể cảm nháºn được niá»m vui tràn ngáºp, dữ dá»™i, ý thức rõ vá» sá»± cần thiết cá»§a mình. Meggie ngồi, tay lay nhẹ đầu tóc nâu thân yêu, cứ thế cho đến khi ná»—i Ä‘au ở Frank dịu bá»›t và tan vào khoảng trống.
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
			
				  
				
					
						Last edited by quykiemtu; 06-01-2009 at 10:40 AM.
					
					
				
			
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				08-07-2008, 02:03 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			
			| 
				
				 Guest 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					
					
					
					
						Bài gởi: n/a
					 
                    Thá»i gian online: 0 giây
                 
					
 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 5 
 
 
  
 
 
 "Con đưá»ng Ä‘i Drogheda chẳng gợi má»™t chút ká»· niệm thá»i thÆ¡ ấu cá»§a mình" - cha Ralph de Bricassart thầm nghÄ© như thế. Mắt chỉ mở phân ná»a đủ để chống chá»i lại ánh sáng quá chói chang giữa lúc chiếc ô tô má»›i hiệu Daimler Ä‘ang lăn bánh trên con đưá»ng đất gồ ghá» bị đào xá»›i bởi những chiếc xe bò qua lại. Không có chút gì êm ả, xanh tươi và mỠảo cá»§a Ailen ở cái xứ này. Drogheda! chẳng phải chiến trưá»ng mà cÅ©ng chẳng có cuá»™c vây hãm cá»§a cưá»ng quốc nào trong lịch sá». Nói thế có quá lố không? Trong con ngưá»i cha Ralph tÃnh hài hước vẫn rất nhạy, nó đã vẽ ra trong ông hình ảnh má»™t Mary Carson ác cảm và đầy quyá»n lá»±c theo kiểu nhân váºt Cromwell. 
 Cổng rào cuối cùng hiện lên đàng sau má»™t cụm cây. Chiếc xe đỗ lại, tiếng máy nghe khá to. Cha Ralph bước xuống, đầu đội chiếc nón rá»™ng vành màu ghi đã bạc. Ông kéo cái chốt ra rồi đẩy cánh cổng bá»±c bá»™i. Có Ãt nhất hai mươi bảy chiếc cổng rào như thế từ nhà cá»§a cha Ralph ở Gillanbone đến lãnh địa Drogheda; cứ đến má»—i cổng rào cha Ralph phải dừng xe lại bước xuống, mở cổng rồi trở lên xe, cho xe chạy vào bên kia cổng rồi lại dừng xe lại, bước xuống đóng cổng lại, rồi lại trở lên xe cho đến cổng kế tiếp. Nhiá»u lúc ông có ý định giảm bá»›t phân ná»a cái công việc Ä‘á»u đặn mất công ấy bằng cách bá» lại phÃa sau những cái cổng không được đóng lại. Nhưng dù vá»›i cương vị thầy tu khiến cho nhiá»u ngưá»i nể trá»ng, ông cÅ©ng biết rằng Ä‘iá»u đó vẫn không ngăn cản các vị chá»§ cá»§a những cổng rào sẽ buá»™c ông trả má»™t giá đắt cho sá»± cẩu thả cá»§a mình. Cưỡi ngá»±a thì không Ä‘i nhanh và tiện lợi bằng xe ô tô nhưng Ä‘i ngá»±a lại có thể mở và đóng các cổng lại mà không cần đặt chân xuống đất. “Tấm huy chương nào cÅ©ng có bá» trái cá»§a nó†vừa nói, tay cha Ralph vừa mân mê cái bảng chỉ dẫn tốc độ. Cái cổng ở phÃa sau đã được cài chặt lại, cha cho ô tô chạy nốt cây số cuối cùng, tiến vào chÃnh Ä‘iện cá»§a khu vá»±c Drogheda. 
 Trang trại này ở Úc khiến cho bất cứ ai cÅ©ng phải kÃnh nể kể cả má»™t ngưá»i Ãi NhÄ© Lan quen thấy những lâu đài và dinh thá»± quà tá»™c. Drogheda là trang trại xưa nhất và rá»™ng nhất trong vùng. Ông chá»§ cá»§a nó, lão Michael Carson, - đã qua Ä‘á»i - xây má»™t tòa nhà rất hài hòa vá»›i khung cảnh thiên nhiên, váºt liệu xây dá»±ng là sa thạch màu vàng lấy cách đây tám cây số; kiểu kiến trúc cá»§a tòa nhà nghiêm trang theo thế ká»· thứ 18 Ä‘á»i vua George đệ nhất ở Anh vá»›i má»™t tầng và những cá»a sổ rá»™ng chia thành ô vuông nhá»; má»™t hành lang được chịu trên những cá»™t sắt chạy dài theo tầng trệt. Những cánh cá»a sổ bằng gá»— màu Ä‘en trang Ä‘iểm cho chÃnh diện cá»§a tòa nhà cÅ©ng có công dụng cá»§a nó: giữa cái nóng oi bức mùa hè, các cánh cá»a đóng chặt để giữ cái mát mẻ bên trong. 
 Hôm nay, trá»i vào thu, các gốc nho má»c lên cao những tua xoắn và lá rất xanh. Nhưng vào mùa xuân, những dây Ä‘áºu tÃa trồng vào lúc tòa nhà vừa xây - năm mươi năm trước - kết thành má»™t khối chắc nịch vá»›i những chùm cây tá» Ä‘inh hương, cành túa ra ráºm rạp, đầy hoa bám dài theo tưá»ng và trên mái hiên. Quanh ngôi nhà, nhiá»u hecta cá» trải rá»™ng như má»™t tấm thảm, được chăm sóc rất kỹ lưỡng, rải rác đây đó là những hình khối đối xứng, dù ở mùa nào, cÅ©ng rá»±c rỡ màu sắc; hoa hồng, thược dược, Ä‘inh tá» v. v... chen nhau. Má»™t cụm cây bạch đàn đẹp tuyệt màu trắng xám, vá»›i những chiếc lá thon dài Ä‘ong đưa cách mặt đất hai mươi thước, làm cho ngôi nhà tránh được sức nóng dữ dá»™i cá»§a mặt trá»i. 
 Ngay cả những tháp chứa nước xấu xà cÅ©ng được cái loại cây có hoa má»c Ä‘an len nhau che kÃn. Nhá» say mê trang trại, Michael Carson còn sống đã xây không biết bao nhiêu là tháp và bồn nước. Ngưá»i ta đồn rằng Drogheda có thể giữ cho các thảm cá» và các vưá»n hoa tiếp tục xanh tươi dù cho trá»i không mưa trong mưá»i năm. 
 Cha Ralph rá»i ô tô, Ä‘ang băng qua bãi cá» thì má»™t đầy tá»› gái xuất hiện ở hiên trước nhà. Gương mặt cô ta đầy tàn nhang, cưá»i hết miệng.  
- Chào chị Minnie - cha Ralph lên tiếng trước.  
- Thưa cha, tháºt hoan hỉ được gặp cha vào buổi sáng đẹp này - Tiếng cá»§a chị ta vang lên vui vẻ, pha giá»ng Ailen. 
 Má»™t tay chị giữ cánh cá»a báºt mở rá»™ng, tay kia chị đưa ra đón lấy chiến nón cÅ© hình dáng không có vẻ gì là đồ dùng cá»§a má»™t tu sÄ©. 
 Mary Carson ngồi trên chiếc ghế bành gần cá»a sổ lá»›n mở rá»™ng, dưá»ng như bà không chú ý đến cái lạnh Ä‘ang tràn vào căn phòng này. Mái tóc màu vàng hung cá»§a bà vẫn rá»±c rỡ không kém thá»i trẻ trung. Trên mặt Ä‘iểm những nốt tàn nhang màu nâu vì tuổi tác, nhưng không thể che giấu được dưới những nét nhăn. Dấu hiệu duy nhất vá» bản tÃnh bướng bỉnh cá»§a ngưá»i đàn bà này ẩn chứa trong hai đưá»ng khắc sâu hai bên mÅ©i chạy dài xuống mép môi và trong đôi mắt màu xanh nhợt lạnh lùng. 
 Cha Ralph lặng lẽ Ä‘i ngang qua tấm thảm Aubusson và hôn tay lên bà chá»§ trang trại. Cá» chỉ đó hoàn toàn phù hợp vá»›i tầm vóc cao lá»›n, dáng dấp quà phái cá»§a vị linh mục. HÆ¡n nữa chiếc áo dòng màu Ä‘en giản dị còn mang lại ông cái vẻ lịch thiệp cá»§a má»™t nhà tu. Äôi mắt thản nhiên cá»§a bà Mary Carson bá»—ng sáng lên và hình như bà cố làm duyên khi lên tiếng:  
- Cha dùng chút trà nhé?  
- Rất sẵn sàng, thưa bà Carson nếu trước hết bà yêu cầu được xem lễ, ông đáp. 
 Ông buông mình xuống chiếc ghế bành; chiếc áo dòng bị giáºt lên để lá»™ ra ở bên trong chiếc quần cỡi ngá»±a mà hai ống nhét vào đôi á»§ng cao đến gần đầu gối.  
- Tôi có mang theo bánh thánh cho bà. Nhưng nếu bà muốn xem lễ, tôi sẵn sàng làm lễ trong vài phút. Có lẽ tôi không cần phải nhịn ăn lâu hơn.  
- Cha đã đối xá» quá tối vá»›i chúng tôi, thưa cha. Bà nói vá»›i má»™t thái độ khá kiêu kỳ. Bà biết chÃnh xác là linh mục này, cÅ©ng như bao nhiêu linh mục khác đến vá»›i bà, không phải do lòng kÃnh trá»ng mà vì đồng tiá»n cá»§a bà.  
- Xin má»i cha dùng trà - bà nói tiếp - Tôi thấy cha làm lá»… đã đủ. 
 Cha Ralph cố che giấu những ác cảm cá»§a ông vá» ngưá»i phụ nữ lá»›n tuổi này. Rõ ràng, giáo khu này lý tưởng để cho ông rèn luyện lại. Nếu có dịp thoát khá»i thá»i kỳ thất sá»§ng mà ông đã rÆ¡i vào do tánh tình kỳ khôi cá»§a mình, thì ông sẽ không bao giá» lặp lại sai lầm cÅ©. Và nếu ông biết giữ gìn các lợi thế sẵn có, bà già này có thể thá»a mãn những ước nguyện cá»§a ông.  
- Tôi phải thú tháºt, thưa cha, năm vừa qua là má»™t năm đặc biệt dá»… chịu - bà ta nói. Cha 
là ngưá»i chăn dắt được hÆ¡n cha Kelly già rất nhiá»u, mong Chúa trừng phạt tâm hồn mục nát cá»§a ông ấy. 
 Bà nói những tiếng sau cùng giá»ng Ä‘anh lại, thù hằn.  
- Bà Carson thân mến! Äó là má»™t tình cảm không được nhân từ lắm.  
- Có thể đúng, nhưng nó là sá»± tháºt. Ông ta chỉ là má»™t lão già say rượu và tôi tin chắc rằng Chúa sẽ khiến cho tâm hồn lão ta bị thối rữa y như sá»± thối rữa thân xác cá»§a lão ta. Bây giá» tôi bắt đầu hiểu cha khá nhiá»u. Tôi nghÄ© tôi có quyá»n đặt ra vá»›i cha vài câu há»i chứ? Nói cho cùng, cha coi Drogheda như nÆ¡i nghỉ ngÆ¡i cá»§a chạ Trang trại này sẽ tạo Ä‘iá»u kiá»n cho cha làm quen vá»›i chăn nuôi và hoàn chỉnh kỹ thuáºt cỡi ngá»±a cá»§a cha, tránh những thăng trầm cá»§a Ä‘á»i sống ở Gilly DÄ© nhiên tất cả những chuyện đó là do sá»± má»i má»c cá»§a tôi, nhưng ngược lại tôi có quyá»n đặt ra má»™t số yêu cầu. 
 Cha Ralph không thể nào chấp nháºn được cái cách mà bà ta nhắc nhở ông là ngưá»i chịu Æ¡n bà. Nhưng ông Ä‘oán biết sẽ có ngày bà ta đánh giá, gây ảnh hưởng, chi phối mình, đủ để có thể đưa ra má»™t số đòi há»i.  
- Äúng thế, bà Carson. Tôi có cảm Æ¡n bà thế nào cÅ©ng không đáp lại được sá»± đón tiếp ở Drogheda và tất cả những ân huệ ... nào là ngá»±a, xe ô tô...  
- Cha bao nhiêu tuổi? - bà ta cắt ngang.  
- Hai mươi tám.  
- Cha trẻ hÆ¡n tôi nghÄ©. Dù sao ngưá»i ta không gởi má»™t linh mục như cha vào má»™t nÆ¡i như Gilly. Cha đã làm gì để bị ngưá»i ta tống vỠđây, ở táºn cùng thế giá»›i?  
- Tôi đã nhục mạ giám mục - ông trả lá»i má»™t cách bình thản, nụ cưá»i trên môi.  
- À! Nhưng tôi không thể tưởng tượng má»™t linh mục có tài năng như cha lại có thể vui thÃch ở cái hóc xó như Gillanbonẹ  
- Äó là ý muốn cá»§a Chúa.  
- Không đúng. Cha đến đây do những sai lầm cá»§a con ngưá»i..., cá»§a bản thân cha, và cá»§a vị giám mục cá»§a cha. Chỉ có Äức Giáo Hoàng là không thể sai lầm mà thôi. Cha hoàn toàn bị tách khá»i môi trưá»ng tá»± nhiên cá»§a mình ở Gilly; - má»i ngưá»i Ä‘á»u nháºn thấy Ä‘iá»u đó, mặc dù tất cả chúng tôi rất sung sướng có được má»™t ngưá»i như cha; sá»± kiện này đã mang lại cho chúng tôi má»™t sá»± thay đổi dá»… chịu vì cho đến nay ngưá»i ta đã gá»i đến đây những tên không ra gì lại mặc áo dòng - CÅ©ng không cấm cản cái môi trưá»ng tá»± nhiên cá»§a cha ở trong má»™t phòng chá» nào đó đầy quyá»n lá»±c giáo há»™i; chá»› không phải ở đây giữa ngá»±a và cừu. Màu đỠtÃa Hồng y tháºt hạp vá»›i cha.  
- Tôi e rằng đó không phải là vấn Ä‘á». Tôi không coi Gillanbone ở đúng ngay trung tâm lãnh thổ dành cho ngưá»i đại diện cá»§a Giáo Hoàng. Tôi may mắn gặp được bà ở tại Drogheda này. 
 Bà Carson đón nháºn lá»i nịnh hót được tô Ä‘áºm không khác lắm vá»›i sá»± dá»± tÃnh cá»§a ngưá»i đã thốt ra. Bà thÃch thú vá» vẻ đẹp trai, sá»± ân cần cá»§a vị linh mục có đầu óc sắc bén và tế nhị. Tháºt ra ông có thể là má»™t Hồng y tuyệt vá»i. Trong cả Ä‘á»i, bà không nhá»› được khi nào đã gặp được má»™t ngưá»i đàn ông đẹp đến thế hoặc sá» dụng cái đẹp cá»§a mình má»™t cách tài tình như cha Ralph. Ông ta biết rõ sức lôi cuốn cá»§a mình: dáng dấp cao, thân mình cân đối, nét thanh và quý phái. Có thể nói má»—i yếu tố cá»§a cái đẹp thể xác ấy Ä‘á»u kèm theo sá»± chăm chút cá»±c kỳ cái bá» ngoài mà Chúa chỉ trao cho má»™t số rất Ãt ngưá»i. Từ mái tóc Ä‘en và mịn, đến màu xanh đáng kinh ngạc cá»§a đôi mắt, bàn tay, bàn chân thanh nhã và cân đối, ông ta tháºt hoàn toàn. Äúng thế, ông ta ý thức rất rõ vá» vẻ đẹp cá»§a mình. Thế nhưng ông ta làm ra vẻ dè dặt như muốn chứng tá» không bao giỠông để mình nô lệ vá»›i cái bá» ngoài đẹp trai ấy. CÅ©ng có thể ông ta sẵn sàng sá» dụng sức lôi cuốn cá»§a mình để đạt được Ä‘iá»u mong muốn không chút ngại ngùng nếu ông xét thấy cần thiết nhưng không há» tá»± mê hoặc. Bà Mary Carson thiết tha muốn biết Ä‘iá»u gì đã đưa đẩy vị linh mục cư xá» theo cách đó. Tháºt lạ lùng. Có lắm linh mục đẹp như những chàng Adonis trong huyá»n thoại, cá»™ng thêm sức quyến rÅ© nhục dục cá»§a má»™t Don Juca. Có phải chăng há» chá»n sá»± độc thân để lánh mình trốn tránh các háºu quả.  
- Tại sao cha lại chấp nháºn cuá»™c sống ở Gillanbone? Tại sao cha không cởi bỠáo dòng mà phải theo Ä‘uổi má»™t cuá»™c sống như thế này? Những năng lá»±c trá»i phú cho phép 
cha trở nên giàu có và uy quyá»n... Trước hết, cha đừng nói là cha dá»ng dưng vá»›i ý niệm vá» quyá»n lá»±c.  
- Bà Carson thân mến, bà là má»™t tÃn đồ công giáo - ông nói, mày nhÃu lại - Bà biết rằng ước nguyện cá»§a tôi là thiêng liêng; tôi không thể từ bá». Tôi sẽ mãi mãi là linh mục cho đến chết. 
 Bà ta hÃt mạnh vào rồi cưá»i ngặt nghẽo.  
- Thôi Ä‘i, thôi Ä‘i! Bá»™ cha tháºt sá»± tưởng rằng nếu cha từ bỠước nguyện cá»§a mình, cha sẽ bị má»™t cÆ¡n sấm chá»›p, chó và súng đạn rượt Ä‘uổi?  
- DÄ© nhiên là không. CÅ©ng như tôi không tin bà có thể nghÄ© rằng sá»± sợ hãi bị trừng phạt sẽ giữ tôi lại con đưá»ng ngaỵ  
- á»’! Cha đừng dùng những lá»i lẽ trịnh trá»ng như thế. Thế thì cái gì ràng buá»™c cha? Cái gì đã buá»™c cha phải chịu đựng ở nÆ¡i bụi bặm, nóng bức và đầy muá»—i mòng như cái xứ Gilly này? Và nhất là cha có thể ở lại đây vÄ©nh viá»…n. 
 Má»™t thoáng suy nghÄ© xuất hiện trong đôi mắt màu xanh cá»§a vị linh mục nhưng ông lại mỉm cưá»i, nhìn bà Carson thương hại.  
- Quả tháºt bà còn sức sống lắm - ông nói như thì thầm. Tôi đã chá»n lá»±a trở thành linh mục khi còn ở trong nôi. Làm sao tôi có thể giải thÃch Ä‘iá»u đó vá»›i má»™t phụ nữ? Phần nào đó tôi là nÆ¡i thu nháºn, thưa bà Carson, và nhiá»u lúc, tôi cảm thấy chúng tràn ngáºp trong tôi. Nếu tôi là má»™t linh mục xứng đáng hÆ¡n, sẽ không cần má»™t thá»i kỳ chuyển tiếp nào. Và cái trạng thái trá»n vẹn, sá»± đồng nhất vá»›i Chúa không lệ thuá»™c ở má»™t nÆ¡i nào nhất định, dù tôi ở Gillabone hay giữa các bức tưá»ng trong má»™t tòa giám mục, Æ¡n Chúa vẫn đến như nhau. DÄ© nhiên rất khó giải thÃch vì nó vẫn là Ä‘iá»u huyá»n bÃ, ngay cả vá»›i các linh mục. Có phải chăng chÃnh là thế. Từ bá» sá»± thiêng liêng ấy? Tôi không thể từ bỠđược.  
- Như váºy, cha giải thÃch có thể giống như má»™t thứ quyá»n lá»±c, phải không? Tại sao nó chỉ ban cho các linh mục? Äiá»u gì làm cho cha tin rằng chỉ cần má»™t lần xức dầu thánh trong má»™t buổi lá»… dài và mệt má»i là đủ mang đến Ä‘iá»u thiêng liêng ấy cho má»i ngưá»i? Ông lắc đầu.  
- Phải nhiá»u năm suy nghÄ© trước khi được thụ phong, thưa bà Carson. Má»™t tiến triển cháºm đưa đến má»™t trạng thái tâm hồn mở ra cho Chúa ngá»±. Việc thụ phong tá»± nó xứng đáng và má»—i ngày, chúng ta tá» ra xứng đáng; đó là mục Ä‘Ãch cá»§a khánh nguyện, bà thấy không? Không má»™t yếu tố thế tục nào, xen vào giữa ngưá»i giáo sÄ© và thiên hướng cá»§a ông ta... kể cả tình yêu cá»§a ngưá»i phụ nữ hay tiá»n bạc, hoặc sá»± ghê tởm phải khuất phục trước những mệnh lệnh cá»§a những ngưá»i khác. Sá»± nghèo khó không phải má»›i lạ đối vá»›i tôi, tôi không xuất thân từ má»™t gia đình giàu có. Tôi chấp nháºn sá»± thanh khiết mà không thấy khó khăn lắm. Còn sá»± phục tùng? Äối vá»›i riêng tôi, đó là Ä‘iá»u khó nhất. Nhưng tôi tùng phục vì rằng nếu tôi tá»± coi mình quan trá»ng hÆ¡n chức năng thừa sai cá»§a Chúa thì tôi đã lạc hướng. Tôi phục tùng. Và nếu cần, tôi sẵn sàng chấp nháºn Gillanbone suốt Ä‘á»i.  
- Như thế thì cha là thằng ngốc - bà Carson vặn lại. Tôi cÅ©ng thế, tôi cho rằng có nhiá»u Ä‘iá»u quan trá»ng hÆ¡n là tìm cho mình má»™t nhân tình. Nhưng tá»± cho mình là nÆ¡i Chúa ngá»±, tôi không coi đó là má»™t trong những Ä‘iá»u quan trá»ng. Tôi không bao giá» nháºn ra được rằng cha lại tin ở Chúa vá»›i má»™t nhiệt tâm như thế. Tôi nghÄ© ở cha cÅ©ng có sá»± hoài nghị  
- á»’, tôi cÅ©ng thế thôi! Có con ngưá»i lý trà nào lại không hoài nghi! ChÃnh vì thế mà có những lúc tôi trở nên trống rá»—ng. Bà biết không, tôi nghÄ© rằng tôi có thể từ bá» má»i tham vá»ng, và bóp chết má»i ham muốn để có hy vá»ng trở thành má»™t linh mục hoàn toàn.  
- Sá»± hoàn toàn dù ở bất cứ lÄ©nh vá»±c nào cÅ©ng không thể chịu được, má»™t thứ buồn chán thảm hại - Bà Carson nháºn xét - Riêng tôi, tôi thÃch và thÃch hÆ¡n nhiá»u má»™t nét nào đó không hoàn toàn. 
 Cha Ralph cưá»i, nhìn bà Carson vá»›i sá»± ngưỡng má»™ lẫn sá»± đố kỵ. Má»™t ngưá»i đàn bà đặc biệt. 
 Sá»± góa bụa đến vá»›i bà cách đây 30 năm và đứa con duy nhất, đứa con trai, đã chết lúc tuổi còn nhá». Do hoàn cảnh đặc biệt cá»§a bà ở giữa Gillanbone, bà đã không nháºn lá»i bất cứ má»™t ngưá»i đàn ông nào há»i cưới bà trong số những ngưá»i nhiá»u cao vá»ng nhất mà bà có quan hệ. Vá»›i tư cách vợ góa cá»§a Michael Carson, bà là má»™t bà hoàng không thể chối cãi. Nhưng vá»›i tư cách vợ cá»§a má»™t gã nào đó bà đành chuyển cả quyá»n lá»±c cá»§a mình cho ngưá»i mình chá»n. ChÃnh vì thế mà bà từbá» các khoái lạc xác thịt, thÃch cầm lấy cây gáºy quyá»n hành hÆ¡n. Tháºt khó tưởng tượng được bà ta lấy chồng ở cái xứ Gillanbone này vốn rất thÃch cái món ngồi lê đôi mách, nói xấu. Thì đã ra sao. Biết đâu bà lại không Ä‘i ngược lại cách xá» thế lâu nay và trở nên nhân háºu, yếu Ä‘uối. 
 Nhưng bây giá» bà đã khá lá»›n tuổi và ngưá»i ta biết rằng bà ở ngoài vòng cám dá»— xác thịt. Khi vị linh mục trẻ tá» ra cần mẫn trong các nhiệm vụ, bà có thể trả Æ¡n ông bằng những món quà nhá», như chiếc ô tô. Cá» chỉ đó không há» bị coi là khiếm nhã. Là cá»™t trụ không há» lay chuyển cá»§a nhà thá» trong suốt cuá»™c Ä‘á»i, bà đã giúp cho xứ đạo và ngưá»i dìu dắt tinh thần đúng như Ä‘iá»u nên làm, ngay cả khi cha Kelly say mèm lảo đảo trong khi làm lá»…. Bà không phải là ngưá»i duy nhất quan tâm má»™t cách đặc biệt ngưá»i thay thế cha Kelly; cha Ralph de Bricassart xứng đáng được lòng tất cả các con chiên nghèo cÅ©ng như giàu. Nếu giáo dân ở xa nhất không có khả năng đến gặp ông ở Gillanbone thì ông đến vá»›i há» và cho tá»›i khi Mary Carson tặng cho ông chiếc ô tô Daimler, ông di chuyển bằng ngá»±a. Sá»± kiên nhẫn và lòng tốt cá»§a ông khiến cho má»i ngưá»i Ä‘á»u biết Æ¡n. Má»™t số ngưá»i yêu mến ông má»™t cách chân thành; chẳng hạn như Martin King ở Bugela đã trang hoàng lại rất tốn kém nhà xứ; Dominique O'' Rourke ở DibbanÄ‘ibban trả tiá»n lương hàng tháng cho ngưá»i quản gia giá»i giang. 
 Do đó, đứng trên đài cao cá»§a tuổi tác và đơn vị, Mary Carson tá»± cho phép mình được hưởng mối quan hệ thân máºt vá»›i cha Ralph mà không há» sợ tai tiếng. Bà thÃch tấn công ông bằng trà tuệ, con ngưá»i mà bà đánh giá ngang mình vá» mặt này. Bà lấy làm thÃch thú khi tìm cách xuyên thá»§ng các ý nghÄ© thầm kÃn cá»§a cha Ralph bởi vì bà chưa bao giá» tin rằng mình đã hiểu rõ con ngưá»i này. 
 Minnie đẩy chiếc bàn có bốn bánh xe nhá» vào phòng, trên đó đặt trà và bánh ngá»t. 
 Mary Carson trao cho khách bánh galét và lát bánh mì nướng.  
- Cha thân mến - bà nói sau một tiếng thở ra - tôi mong cha sẽ cầu nguyện cho tôi với một sự nhiệt tình đặc biệt như sáng naỵ  
- Bà hãy gá»i tôi là Ralph. Tôi nghi ngá» vá» khả năng tôi cầu nguyện cho bà vá»›i má»™t nhiệt tình cao hÆ¡n má»i khi. Tuy nhiên tôi sẽ cố gắng.  
- á»’, cha quả là ngưá»i quyến rÅ©! Nhưng nháºn xét cá»§a cha không hồn nhiên như ngưá»i ta tưởng. Nói chung, tôi không quan tâm đến cái gì đương nhiên có, nhưng ở cha tôi không dám tin chắc rằng Ä‘iá»u Ä‘áºp vào mắt tháºt ra chỉ là cái phần chìm dưới nước cá»§a tảng băng; phần nào đó giống như cá»§ cà rốt mà ngưá»i ta nhá» trước con lừa. Tháºt sá»± cha nghÄ© thế nào vá» tôi, cha De Bricassart? Tôi sẽ không bao giá» biết được Ä‘iá»u đó vì rằng cha là ngưá»i quá tế nhị phải không? Tháºt quyến rÅ©, quyến rÅ©... Nhưng cha nhá»› hãy cầu nguyện cho tôi. Tôi già rồi và phạm nhiá»u tá»™i lá»—i. 
 Rồi bà Carson cưá»i khúc khÃch.  
- Tôi rất muốn biết được cha đã phạm tá»™i như thế nào? Äúng thế, tôi rất muốn biết. Trong lúc này, tôi Ä‘ang thiếu má»™t ngưá»i quản lý.  
- Lại thiếu nữa?  
- Có tất cả năm ngưá»i lần lượt làm công việc ấy trong năm qua. Tháºt khó mà tìm được má»™t ngưá»i tin cáºy.  
- Nếu dư luáºn đồn đãi mà đúng thì rõ ràng bà không phải là má»™t ngưá»i chá»§ quảng đại và tốt bụng đối vá»›i những ngưá»i làm công.  
- á»’ sao lại ăn nói trâng tráo thế - Mary Carson vừa nói vừa cưá»i - Ai đã tặng cho cha chiếc Daimler má»›i toanh để cho cha khá»i phải Ä‘i ngá»±a.  
- À! Nhưng bà cũng thấy với nhiệt tình của tôi như thế nào khi cầu nguyện cho bà.  
- Nếu Michael có được má»™t chút trà tuệ và cá tÃnh cá»§a cha, tôi tin rằng tôi đã yêu anh ấy - Bà ta buông câu nói đột ngá»™t (sắc mặt cá»§a bà đổi ngay và trở nên cau có) có lẽ cha nghÄ© rằng tôi không còn má»™t ngưá»i bà con nào ở trên cõi Ä‘á»i này và tôi buá»™c phải để lại tiá»n bạc, đất Ä‘ai cho Mẹ cá»§a giáo há»™i chúng ta?  
- Tôi hoàn toàn không biết một tà gì - cha Ralph đáp lại một cách thản nhiên, tay vừa châm trà vào tách.  
- Äây nhé, tôi vẫn còn má»™t ngưá»i em gia đình đông con phần nhiá»u là con trai.  
- Bà quả tháºt rất may mắn - giá»ng cha Ralph nghiêm nghị.  
- Khi tôi lấy chồng, tôi hoàn toàn không có má»™t tài sản đất Ä‘ai nào. Lúc đó tôi biết rằng tôi không thể kiếm má»™t tấm chồng khá giả ở Ailen nÆ¡i mà má»™t cô gái muốn câu được má»™t ông chồng giàu phải có há»c và thuá»™c dòng dõi tiếng tăm. Cho nên tôi đã làm ăn vất vả để dành dụm má»™t số tiá»n đủ để Ä‘i đến má»™t nước khác, ở đó đàn ông giàu có và Ãt đòi há»i hÆ¡n. Khi đặt chân lên đất này, tôi chỉ biết dá»±a vào gương mặt dá»… coi, vóc dáng và má»™t bá»™ óc trên trung bình cá»§a mình. Như thế tôi đã đóng Ä‘inh Michael Carson, má»™t thằng giàu ngu độn. ông ta yêu tôi cho đến hÆ¡i thở cuối cùng.  
- Còn ngưá»i em cá»§a bà? - Cha Ralph vá»™i vàng há»i vá»›i hy vá»ng kéo bà ta trở lại đỠtài chÃnh.  
- Em trai tôi Padraic nhá» hÆ¡n tôi 11 tuổi. Váºy là hắn đã 54 rồi. Chúng tôi là hai kẻ duy nhất cá»§a gia đình còn sống sót lại. Tôi biết rất Ãt vá» em tôi vì khi tôi rá»i Galway nó vẫn còn quá nhá». Hiện nay em tôi sống ở Tây Tây Lan. Nó đã bá» xứ ra Ä‘i mưu tìm sá»± nghiệp nhưng lại không thành công. Tối hôm kia lúc má»™t trong những công nhân cá»§a tôi đến cho hay tên quản gia Arthur Teviot đã chuồn vá»›i bá»c quần áo cá»§a hắn, tôi chợt nghÄ© đến Padraic, má»™t ngưá»i sống chết vá»›i đất Ä‘ai, nhiá»u kinh nghiệm nhưng không có Ä‘iá»u kiện để trở thành ông chá»§. Thế thì tại sao tôi không viết thư cho em tôi và yêu cầu Padraic đưa con cái đến đây làm ăn sinh sống - Tôi đã tá»± nói vá»›i mình, khi tôi chết, sẽ cho nó thừa kế Drogheda và công ty Michael Limited vì nó là bà con gần nhất cá»§a tôi, không kể vài ngưá»i anh em bà con xa xôi còn ở lại Ailen. 
 Bà cưá»i và nói tiếp:  
- Tại sao lại phải chỠđợi? Nó đến ngay bây giá» vẫn tốt hÆ¡n là khi tôi đã chết. Ngay bây giá» nó có thể làm quen vá»›i công việc nuôi cừu trên những cánh đồng đất Ä‘en mà theo tôi rất khác xa vá»›i các Ä‘iá»u kiện ở Tây Tây Lan. Sau đó, khi tôi không còn nữa, nó đã có thể mang đôi á»§ng cá»§a tôi má»™t cách thoải mái Äầu hÆ¡i nghiêng, bà quan sát rất kỹ cha Ralph.  
- Tôi tá»± há»i tại sao bà không nghÄ© đến chuyện này sá»›m hÆ¡n - Ralph chỉ nói thế.  
- á»’, tôi có nghÄ© chứ! Tuy nhiên gần đây, tôi muốn tránh bằng má»i giá cái đám kên kên chỠđợi má»™t cách sốt ruá»™t ngày tàn cá»§a tôi. Tôi có cảm giác là cái ngày cá»§a số mệnh gần ká» và tôi tin rằng... á»’! Tôi không biết. Giá mà cái ngày ấy quanh tôi là những ngưá»i ruá»™t thịt chắc là những ngưá»i ruá»™t thịt chắc là tôi sẽ dá»… chịu hÆ¡n.  
- Chuyện gì đã xảy ra, bà Ä‘ang bệnh? Cha Ralph há»i dồn đầy lo âu.  
- Tôi hoàn toàn khá»e mạnh - Bà Mary Carson nhún vai - Tuy nhiên, vượt qua cái tuổi 65 cÅ©ng có cái gì đáng lo ngại.  
- Tôi hiểu, và bà rất có lý. Chắc hẳn bà muốn được nghe những giá»ng nói trẻ trung trong ngôi nhà này.  
- Ồ, hỠkhông ở đây đâu - Bà Carson kêu lên  
- Há» sẽ ở tại nhà dành cho quản lý, nằm bên con suối cách đây không xa. Äặc biệt tôi không thÃch trẻ con, kể cả tiếng nói cá»§a chúng.  
- Phải chăng làm như thế là keo kiệt với em trai duy nhất của bà?  
- Nó sẽ có gia tài... váºy nó phải xứng đáng để được nháºn cái gia tài đó! Bà Carson nói má»™t cách sòng phẳng. 
 Fiona lại sinh thêm má»™t đứa bé trai sáu ngày trước khi Meggie ká»· niệm sinh nháºt lần thứ chÃn. Bà coi đó là Ä‘iá»u may mắn sau hai lần sẩy thai. ChÃn tuổi, Meggie có thể giúp đỡ cho mẹ. Fiona đã bốn mươi - cái tuổi không còn trẻ để sinh con mà không thấy cá»±c nhá»c và mất sức. Äứa con trai kém sức khá»e được đặt tên là Harold, và đây là lần đầu tiên bà phải nhá» bác sÄ© đến nhà chăm sóc thưá»ng xuyên. 
 Äúng là há»a vô đơn chÃ, biết bao nhiêu khó khăn lại chồng chất lên gia đình Cleary. Sau chiến tranh, thá»i kỳ phát triển vẫn còn là chuyện xa vá»i, tệ hÆ¡n nữa các miá»n quê Ä‘ang bước vào cÆ¡n khá»§ng hoảng nên việc làm càng ngày càng khó hÆ¡n. 
 Lão Angus Mac Whirter má»™t hôm mang đến cho gia đình bức Ä‘iện lúc buổi cÆ¡m trưa vừa xong. Hay tay run run. PaÄ‘y mở phong thư ra: má»™t bức thư gởi như thế thưá»ng không phải là những tin vui. Mấy đứa con trai tụ táºp lại quanh ông, chỉ trừ Frank cầm tách trà và rá»i khá»i bàn ăn. Fiona nhìn theo Frank rồi quay nhìn ông chồng. PaÄ‘y lẩm bẩm gì đó.  
- Chuyện gì đó hở anh? Bà há»i chồng Ä‘ang nhìn tá» giấy và ông trả lá»i như má»™t tin báo tá».  
- Archibald không cần cha con chúng ta - Bob đấm mạnh má»™t cách tức giáºn xuống bàn. Anh đã quá hy vá»ng vá» việc theo táºp sá»± làm thợ cắt lông cừu mà khởi đầu là đàn cừu cá»§a Archibald.  
- Tại sao hắn lại chÆ¡i mình má»™t vố Ä‘au như váºy hở bả Äáng lẽ ngày mai chúng ta đã bắt đầu.  
- Hắn không nêu ra lý do nào cả. Ba đoán chắc một tên vô loại nào đó đã hạ giá thấp để “chặt co†dưới chân chúng tạ  
- Ồ, Pađy! Bà vợ thở ra. 
 Äứa bé mà cả nhà gá»i là Hal bắt đầu khóc trong chiếc nôi đặt gần nhà bếp. Fiona chưa kịp quay lại thì Meggie đã nhanh chân đến bên em. Frank vừa trở lại đứng gần cá»a, vẫn tách trà trên tay, anh nhìn cha má»™t cách chăm chú.  
- Váºy thì bắt buá»™c tôi phải Ä‘i gặp Archibald - Cuối cùng PaÄ‘y đã nói như thế - Bây giỠđã quá trá»… để Ä‘i tìm má»™t chá»— có ngưá»i thuê cắt lông cừu. Tôi cho rằng hắn phải giải thÃch vá»›i tôi rõ ràng. Chúng ta chỉ còn hy vá»ng kiếm được công việc vắt sữa cho đến khi đến Willoughly vào tháng bảy. 
 Trong khi nhìn Meggie thay tã cho em, Frank trêu chá»c:  
- Má»™t ngưá»i mẹ nhá»...  
- á»’, đừng nói thế - Meggie bẻ lại, giáºn dá»—i - Em chỉ giúp mẹ thôi mà...  
- Anh biết - Frank gáºt đầu dá»… thương - Em là má»™t cô gái rất tốt, Meggie bé nhá» cá»§a anh. Nếu không vì Meggie và mẹ, Frank đã dứt khoát rá»i khá»i ngôi nhà này. Anh nhìn cay độc vá» phÃa cha, ngưá»i trách nhiệm chÃnh vá» cuá»™c sống má»›i có lắm xáo trá»™n trong gia đình.  
 Vì đã lá»›n Frank không bị Ä‘uổi ra khá»i nhà lúc mẹ sinh bé Hal, cho nên anh nghe tất cả những tiếng rên la khá»§ng khiếp từ phòng mẹ hôm Hal ra Ä‘á»i. Chưa có má»™t ngưá»i phụ nữ nào lại chịu má»™t thá» thách ghê gá»›m như thế - anh đã lặp lại câu này cả ngàn lần. Má»™t ngưá»i đàn ông Ãch ká»·, không chịu để cho vợ được yên. 
 Meggie đặt Hal trở vào nôi và đến đứng bên cạnh mẹ. Lại má»™t cô gái mà cuá»™c Ä‘á»i sau này sẽ vứt Ä‘i - Frank chua xót thầm nghÄ©. CÅ©ng gương mặt nghiêng nghiêng, sá»± nhạy cảm có cái gì đó cá»§a mẹ trong đôi tay, trong thân hình nhá» bé cá»§a Meggiẹ Cô bé sẽ giống mẹ rất nhiá»u khi trở thành má»™t phụ nữ. Meggie sẽ lấy ai làm chồng? Má»™t thằng bặm trợn nào khác làm nghá» cắt lông cừu ngưá»i Ailen hay má»™t tên nào đó thô lá»—, dÆ¡ dáy, làm mướn tại má»™t hãng sữa ở Wahine? Con bé xứng đáng có má»™t ngưá»i chồng hÆ¡n thế nhưng gốc gác gia đình không cho phép Meggie đòi há»i cao hÆ¡n. Tình thế bế tắc, đó là Ä‘iá»u mà ai cÅ©ng nói đến và má»—i năm như khẳng định thêm lá»i tuyên án này. 
 Äoán biết cái nhìn chăm chú cá»§a Frank; Fiona và Meggie quay lại, cùng má»™t lúc cả hai cưá»i tháºt trìu mến, nụ cưá»i mà phụ nữ thưá»ng chỉ dành cho ngưá»i mình yêu thương nhất. Frank đặt tách trà xuống rồi Ä‘i ra sân cho chó ăn, anh thèm được khóc hay giết ngưá»i miá»…n là làm sao vÆ¡i Ä‘i sá»± Ä‘au khổ. 
 Ba ngày sau PaÄ‘y nháºn được tin buồn từ Archibald thì thư cá»§a Mary Carson đến. Ông mở thư ngay tại trạm bưu Ä‘iện Wahine và trở vá» nhà vui mừng nhảy nhót như má»™t đứa trẻ con.  
- Chúng ta sẽ Ä‘i Úc! ông hét lên, tay giÆ¡ cao những tá» giấy trắng mịn đắt tiá»n trước sá»± ngÆ¡ ngác cá»§a gia đình. 
 Im lặng. Má»i ngưá»i nhìn ông. Sắc mặt cá»§a Fiona lá»™ nét băn khoăn, Meggie cÅ©ng thế, nhưng ánh mắt cá»§a mấy đứa con trai thì đầy niá»m vui. Mắt Frank sáng chói.  
- Nhưng này PaÄ‘y, tại sao chị ấy bá»—ng nhiên nhá»› đến anh sau bao nhiêu năm xa cách? - Fiona há»i chồng sau khi Ä‘á»c lá thư. Từ lâu nay chị ấy vẫn giàu có và vẫn sống cô độc. Thế nhưng có lúc nào bà ấy ngá» lá»i giúp đỡ chúng ta đâu.  
- Hình như chị ấy sợ chết má»™t mình - PaÄ‘y nói để vừa xua Ä‘uổi ná»—i lo sợ cá»§a mình vừa làm yên lòng Fiona. Em có thấy chị ấy nói: chị không còn trẻ và gia đình các em là những ngưá»i thừa kế cá»§a chị. Chị nghÄ© rằng chúng ta nên gặp nhau trước khi chị chết và đã đến lúc em táºp làm ngưá»i quản lý cá»§a chị, đó là má»™t cách đào tạo tốt. Các con cá»§a em đã đến tuổi làm việc, cÅ©ng có thể tham gia có hiệu quả vào việc chăn nuôi. Drogheda sẽ trở thành má»™t kiểu làm ăn gia đình, Ä‘iá»u khiển bởi gia đình, không cần sá»± tiếp tay từ bên ngoài.  
- Chị ấy không nói gì đến chuyện gởi tiá»n cho chúng ta Ä‘i à? 
 PaÄ‘y ưỡn ngưá»i lên và dứt khoát:  
- Không bao giá» tôi chịu hạ mình xuống xin xá» chị ấy! Chúng ta có thể đến Úc mà không cần ăn mày tiá»n cá»§a chị ấy. Tôi có má»™t số tiá»n dành dụm lâu nay.  
- Tôi nghĩ đúng ra chị ấy phải chịu cái khoản chi phà này chứ - Fiona vặn lại không chịu bỠqua. 
 Sá»± bướng bỉnh cá»§a Fiona làm ai cÅ©ng ngạc nhiên bở lâu nay Ãt khi Fiona nói năng như váºy.  
- Tại sao anh lại từ bá» cuá»™c sống cá»§a anh tại đây và Ä‘i làm việc cho chị ấy chỉ vì tin vào má»™t lá»i hứa trong thư? Chị ấy chưa bao giá» nhúc nhÃch má»™t ngón tay để giúp chúng ta, tôi không tin ở chị ấy. Tôi nhá»› đã nghe chÃnh anh nói vá» chị ấy. Tá»±u chung chị ấy có những ngón tay cong quắp đáng tởm hÆ¡n cả bá»n ngưá»i bòn rút từng xu. Anh PaÄ‘y à, dù sao thì anh cÅ©ng không biết rõ chị ấy; anh và chị ấy cách xa nhau vá» tuổi, chị ấy Ä‘i lúc trước khi anh bắt đầu Ä‘i há»c kia mà.  
- Anh thấy Ä‘iá»u đó chẳng ăn thua gì. Và nếu chị ấy thuá»™c loại ngưá»i bòn rút từng xu, lại càng tốt, vì như thế chẳng qua là chúng ta sẽ được nhiá»u tiá»n hÆ¡n. Äừng kèo nài nữa Fiona à. Chúng ta sẽ Ä‘iúUc và chúng ta sẽ tá»± lo cho chuyến Ä‘i ấy. 
 Fiona không nói thêm má»™t lá»i. Trên sắc mặt bà không để lá»™ má»™t nét nào để có thể biết bà bị tổn thương hay không.  
- Hoan hô, chúng ta sẽ đi Úc! Bob ôm lấy vai cha nói lớn. 
 Jack, Hughie và Stuart nhảy múa lung tung còn Frank chỉ mỉm cưá»i, mắt nhìn xa xăm. 
 Chỉ có Fiona và Meggie là buồn và lo ngại. Cả hai hy vá»ng rằng má»i chuyện sẽ không 
đến đâu vì cuá»™c sống ở Úc chưa chắc sẽ dá»… dàng hÆ¡n, bên ấy cÅ©ng sẽ y hệt như ở đây mà lại thêm sá»± lạc lõng vì lạ xứ lạ ngưá»i.  
- Gillanbone ở đâu ba? - Stuart há»i. 
 Má»™t tấm bản đồ thế giá»›i cÅ© kỹ được Ä‘em ra. Mấy đứa con trai mở to mắt nhìn những tá» giấy ngả màu vàng ố cho đến khi phát hiện ra New South Wales, diện tÃch tương đương vá»›i Bắc đảo cá»§a Tây Tây Lan. Và kìa Gillabone ở phÃa trên góc.  
- Äây là tấm bản đồ rất cÅ©, PaÄ‘y giải thÃch. Úc châu giống như châu Mỹ, phát triển vá»›i những bước vÄ© đại. Tôi tin chắc rằng cho tá»›i nay đã có nhiá»u thành phố được xây dá»±ng. PaÄ‘y Ä‘i Wanganni để giữ tám chá»— nằm trên tàu thá»§y Wahine. Phải mang mấy con chó cho hàng xóm, bán rẻ má»™t số bàn ghế, chỉ giữ lại má»™t vài món mà Fiona cần thiết. Chén, dÄ©a, quần áo, sách vở và dụng cụ nhà bếp Ä‘á»u được đóng thùng mang xuống tàu. Cuá»™c hành trình đúng là cÆ¡n ác má»™ng. Trước khi tàu Wahine rá»i cảng Wellington, tất cả đã say sóng và cứ trong tình trạng đó chịu đựng suốt má»™t ngàn hai trăm hải lý trên mặt biển động vá»›i những cÆ¡n gió mùa đông. 
 Bốn tiếng đồng hồ sau khi rá»i Wellington, Frank và Meggie vẫn luôn ở bên mẹ và em bé, tưởng đâu mẹ mình sắp chết. Ngưá»i phục vụ trên tàu má»i má»™t y sÄ© từ những buồng hạng nhất xuống khám Fiona ông ta đã lắc đầu bi quan.  
- Mong sao cho cuộc hành trình sớm kết thúc  
- Ông ta chỉ nói thế. 
 Liá»n đó, ông ra lệnh cho y tá tìm sữa cho đứa bé. 
 Frank và Meggie vẫn cố gắng cho bé Hal bú nhưng Hal không thiết tha lắm khi bình sữa được đưa vào miệng. 
 Còn ba tiếng đồng hồ nữa đến Sydney, biển đột ngột phẳng lặng như mặt gương. Meggie bắt đầu tỉnh lại, tưởng tượng rằng chiếc tàu đang rên siết sau những đòn nhừ tỠchịu đựng sóng gió. 
 Meggie không bao giỠquên những tiếng còi buồn bã rú lên trong sương mù, ấn tượng đầu tiên khi đến Úc. 
 PaÄ‘y đã bồng Fiona trên tay khi rá»i tàu Wahine, tiếp theo là Frank vá»›i em bé, Meggie vá»›i má»™t vali và má»—i đứa con trai bước Ä‘i chệnh choạng, lưng còng dước sức nặng cá»§a má»™t thứ nào đó. HỠđến Pyrmont - cái tên hoàn toàn vô nghÄ©a đối vá»›i há» - vào má»™t buổi sáng mùa đông đầy sương mù, cuối tháng tám 1921. Má»™t hàng xe tắc-xi nối Ä‘uôi nhau Ä‘áºu trước bến tàu. Mắt Meggie mở to ra, miệng há hốc, đứng nhìn; chưa bao giá» cô bé lại thấy lắm ô tô táºp trung lại má»™t nÆ¡i như thế. PaÄ‘y dồn được cả nhà lên má»™t chiếc tắc-xi. Tài xế gợi ý đưa hỠđến khách sạn Cung nhân nhân.  
- NÆ¡i này thÃch hợp nhất cho gia đình ông bạn - hắn giải thÃch vá»›i PaÄ‘y. Äây là má»™t khách sạn dành cho công nhân do những ngưá»i thuá»™c Äạo quân cứu thế quản lý. 
 Các con đưá»ng rá»™ng đầy xe, chạy đủ hướng. Có rất Ãt ngá»±a. Chóa mắt, há» nhìn ngắm những tòa nhà cao bằng gạch, ngạc nhiên vá» những bước Ä‘i tất báºt cá»§a khách bá»™ hành ở Wellington. Thá»§ đô Tây Tây Lan đã để lại dấu ấn đối vá»›i há» nhưng so vá»›i Sydney thì nó chỉ như má»™t thị trấn. 
 Trong khi Fiona nghỉ ngÆ¡i ở má»™t trong vô số những phòng cá»§a khách sạn được gá»i má»™t cách trìu mến Cung nhân dân, PaÄ‘y Ä‘i đến nhà ga trung tâm để há»i giá» tàu lá»a Ä‘i Gillanbone. 
 Ngay tối hôm đó há» lại lên tàu. Nếu không Ä‘i ngay chuyến này há» phải nằm khách sạn thêm má»™t tuần nữa má»›i có tàu Ä‘i Gillanbone. Trước khi lên tàu, PaÄ‘y đã đánh Ä‘iện cho Mary Carson báo trước tin há» sẽ đến vào chiá»u mai.  
 PaÄ‘y tìm được má»™t ngăn trống trên toa tàu hạng ba cho cả gia đình. Những ngưá»i lên sau ghé đầu vào tìm chá»— Ä‘á»u kinh hãi bá» Ä‘i khi thấy lúc nhúc trẻ con. 
 Sáng hôm sau, mở choàng mắt ra, há» kinh ngạc và lo âu trước cảnh váºt hết sức lạ lùng ngoài sá»± tưởng tượng. Hóa ra có má»™t nÆ¡i như thế này trên trái đất hay sao? Vẫn là những thung lÅ©ng nhá» có vẻ dịu dàng như ở Tây Tây Lan nhưng không có chút gì gợi đến miá»n đất vừa bá» Ä‘i. Chỉ có màu nâu và màu xám, kẻ cả cây lá! Lúa mì mùa đông đã ngả sang màu bạc pha vàng hung dưới ánh nắng dữ dá»™i cá»§a mặt trá»i. Fiona nhìn cảnh váºt không để lá»™ xúc động còn Meggie thì nước mắt ràn rụa. Tháºt ghê tởm, mênh mông và không có má»™t dấu vết cá»§a màu. 
 Gillanbone xuất hiện lúc ánh mặt trá»i sắp tắt. Má»™t sá»± táºp hợp đẹp mắt những căn nhà gá»— vá»›i tôn dợn sóng đã cÅ©. Hai bên con đưá»ng chÃnh đầy bụi bặm, không có cây và buồn tẻ. Những tia sáng cuối cùng cá»§a mặt trá»i phá»§ lên má»™t màu vàng hào nháng, Ä‘em lại cho thị trấn cái uy thế ngắn ngá»§i má» dần. Gia đình Cleary đứng tại nhà ga mở to mắt nhìn. NÆ¡i đây là má»™t táºp hợp dân cư trưng ở ngoài rìa cÅ©ng những vùng đất Ä‘ai khô cằn. NÆ¡i cuối cùng cá»§a má»™t vùng còn nháºn được những tráºn mưa không xa lắm vá» hướng Tây, bắt đầu ba ngàn cây số đất sa mạc. 
 Má»™t chiếc ô tô lá»™ng lẫy Ä‘áºu ở sân ga, má»™t linh mục tiến đến gần há» bằng những bước dài mà không cần chú ý đến lá»›p bụi dày. Chiếc áo dòng dài gợi nhá»› hình ảnh cá»§a quá khứ; hình như ông không Ä‘i trên hai chân như má»™t ngưá»i bình thưá»ng, mà lướt nhẹ như trong má»™t giấc mÆ¡; xung quanh ông bụi tung lên từng đợt.  
- Xin mừng tất cả đã đến bình yên, tôi là cha De Bricassart, vừa nói ông vừa đưa tay ra bắt tay PaÄ‘y. Tôi không thể nào lầm, ông đúng là em trai cá»§a bà Mary, ông giống bà ấy như hai giá»t nước (ông quay sang nắm tay Fiona đưa lên môi vá»›i má»™t nụ cước hết sức chân thành. HÆ¡n ai hết, cha Ralph nháºn ra ngay, đó là má»™t ngưá»i phụ nữ đáng kÃnh). Bà rất đẹp - ông nói câu ấy như thể nháºn xét vừa rồi cá»§a ông là chuyện tá»± nhiên đối vá»›i má»™t linh mục, rồi ông đưa mắt vá» phÃa anh em gia đình Cleary Ä‘ang táºp trung ở má»™t góc. 
 Mắt ông dừng má»™t lúc, ngạc nhiên nhìn Frank bế Hal trên tay. PhÃa sau đám con trai, Meggie đứng nhìn cha Ralph, miệng hé mở, tần ngần má»™t chút như vừa chứng kiến sá»± xuất hiện cá»§a Chúa. Không quan tâm đến chiếc áo dòng bằng vải mịn phết xuống đất, ông vượt qua đám con trai đến ngồi trước mặt Meggie đặt hai bàn tay chắc rắn lên tay cô bé như dịu dàng che chở:  
- Thế nào! Con tên gì? Cha Ralph há»i vá»›i nụ cưá»i.  
- Meggie - cô bé trả lá»i.  
- Em tôi, tên Meghann - Frank xen vào hai mày nhÃu lại tá» vẻ bá»±c mình con ngưá»i dẹp trai và cao lá»›n ấy.  
- Meghann là cái tên tôi ưa thÃch (ông đứng dáºy nhưng vẫn giữ tay Meggie trong tay 
mình). Tốt nhất là các bạn đến nghỉ đêm tại nhà xứ, ông vừa nói vừa dẫn Meggie đến xe ô tô. Tôi sẽ đưa các bạn đến Droghela sáng mai; trang trại quá xa nên sau má»™t cuá»™c hành trình dài bằng tàu há»a thế này, chúng ta chưa thể Ä‘i ngay được chiá»u nay. 
 Khách sạn Hoàng Gia, nhà thá» công giáo, trưá»ng há»c cá»§a nhà thá», tu viện và nhà xứ là những ngôi nhà bằng gạch hiếm hoi ở Gillanbone; tất cả các nhà khác, kể cả trưá»ng lá»›n cá»§a thị xã, Ä‘á»u bằng gá»—. 
 Bây giá» bóng tối đã phá»§ trùm, trá»i trở lạnh không thể tưởng tượng; nhưng phòng khách nhà xứ, ngá»n lá»a cá»§a lò sưởi Ä‘ang cháy và từ má»™t gian kế đó má»™t mùi thÆ¡m dịu dàng hấp dẫn thoang thoảng bay qua. Bà quản gia ngưá»i Scotland da nhăn nheo, miệng luôn nói. Äã quen vá»›i sá»± lạnh nhạt cá»§a các linh mục ở Wahine, gia đình Cleary vẫn xa lạ trước vẻ hiá»n lành chất phác nổi báºt ở cha Ralph. Chỉ có PaÄ‘y là cháºm, không có gì ngạc nhiên vì ông liên tưởng đến lòng nhân háºu cá»§a các tu sÄ© vùng Galway quê hương cá»§a ông vẫn thưá»ng có cách đối xá» tốt vá»›i ngưá»i nghèo khó. Vá»›i ông, tôn giáo là hÆ¡i ấm và niá»m an á»§i; còn vá»›i những ngưá»i khác trong gia đình ông thì tôn giáo là má»™t khái niệm ăn sâu đầy sợ hãi, là sá»± khép mình vào má»™t cách xá» thế chệch ra ngoài nếu muốn tránh bị đày xuống địa ngục. 
 Khi má»i ngưá»i đã vá» phòng, cha Ralph ngả ngưá»i thoải mái trong chiếc ghế bành, mải mê nhìn ngá»n lá»a, đốt má»™t Ä‘iếu thuốc và mỉm cưá»i. Trong đầu ông hiện lại đầy đủ hình ảnh gia đình Cleary, đúng như lần đầu ông đã gặp ở sân ga. Ngưá»i đàn ông tháºt giống Mary Carson, nhưng lưng còng vì làm lụng vất vả và rõ ràng không há» có nét thâm hiểm cá»§a ngưá»i chị. Vợ ông ta, đẹp, má»i mệt, tưởng như vừa bước xuống từ trên chiếc xe sang trá»ng được kéo bởi những con ngá»±a trắng. Frank, cau có, mắt Ä‘en, tháºt Ä‘en; các đứa con trai khác giống cha, ngoại trừ đứa nhá» nhất giống mẹ. Stuart, thằng này lá»›n lên sẽ rất đẹp. Äứa bé còn bồng không thể biết nó sẽ ra sao, và cuối cùng là Meggie. 
 Äây là đứa con gái đẹp và đáng yêu nhất mà ông chưa từng gặp. Màu tóc không thể nào mô tả được, không nâu mà cÅ©ng không vàng má»™t sá»± hòa hợp tuyệt vá»i cá»§a hai màu. Cô bé đã nhìn ông bằng đôi mắt xám ánh lên màu bạc, con ngưá»i trong suốt óng ánh như những viên ngá»c. Nhún vai, ông ném Ä‘iếu thuốc vào lò sưởi và đứng dáºy. 
 Sáng hôm sau, ông đưa những ngưá»i khách Ä‘i Drogheda. Quen thuá»™c vá»›i cảnh váºt dá»c đưá»ng, bằng những nháºn xét cá»§a mình, ông gây thÃch thú cho những ngưá»i ngồi trên xe. Hôm nay trá»i nóng bức, như hôm qua. 
 Tất cả ngồi chiếc Daimler tiện nghi gấp bá»™i tàu há»a.  
- Các con cừu ở đây sẫm quá! Meggie nháºn xét buồn bã; ánh mắt mất hút theo những chấm đỠli ti mà ngưá»i ta có thể Ä‘oán là những cái mÅ©i Ä‘ang chúi xuống cá».  
- À, tôi thấy đúng ra nên chá»n Tây Tây Lan, linh mục nói. Äó là má»™t xứ giống như Ãi NhÄ© Lan và nÆ¡i các con cừu Ä‘á»u có má»™t màu trắng sữa đẹp.  
- Vâng, ở đây giống Tây Tây Lan nhiá»u thứ - PaÄ‘y tiếp lá»i - Ở đó cÅ©ng có má»™t thứ cá» xanh mướt, nhưng hoang dã hÆ¡n. 
 PaÄ‘y có vẻ cảm tình sâu Ä‘áºm đối vá»›i cha Ralph. Äúng lúc đó, những con đà Ä‘iểu táºp hợp thành má»™t đàn đứng phắt chệnh choạng rồi bắt đầu chạy nhanh như gió, chân cao lá»ng khá»ng rất khó nhìn rõ, cổ dài thẳng lên. Bá»n trẻ con nÃn thở rồi cưá»i rá»™ lên, thÃch thú được xem những con chim to lá»›n chỉ chạy chá»› không bay. 
 Sau những xúc động mà Úc châu nhanh chóng mang đến, trang trại Drogheda xuất hiện, gợi cho há» nhá»› đến má»™t phần Tây Tây Lan vá»›i tiá»n sảnh cá»§a tòa nhà theo kiểu thá»i vua George, những cây Ä‘áºu chổi um tùm và hàng ngàn cây hồng.  
- Mình sẽ ở đây à? Meggie há»i.  
- Không hoàn toàn đúng như thế - Linh mục lên tiếng rất mau - Ngôi nhà mà các bạn đến ở cách đây má»™t kilomet rưỡi, phÃa dưới thấp má»™t chút, cạnh bên con suối. 
 Mary Carson chỠhỠtrong phòng khách rộng thênh thang. Bà không có một động tác nào để đón em trai mình, Pađy phải đến chỗ bà đang ngồi.  
- Thế nào, PaÄ‘y? Bà há»i nhá» nhẹ nhưng mắt bà liếc nhìn qua phÃa cha Ralph Ä‘ang bế Meggie trên tay, hai cánh tay cô bé choàng lấy cổ cha Mary Carson đứng dáºy má»™t cách nặng ná», không chào Fiona hoặc bất cứ ai.  
- Chúng ta sẽ xem lá»… tức thá»i, bà nói. Tôi biết chắc cha Ralph rất nóng lòng Ä‘i ngaỵ  
- Không đâu bà Mary thân mến (ông cưá»i, mắt long lanh). Tôi sẽ làm lá»…, rồi tất cả chúng ta sẽ dùng chung má»™t buổi cÆ¡m trưa ngon miệng và sau đó tôi sẽ chỉ cho Meggie cái nhà sẽ ở như tôi đã hứa vá»›i cô bé.  
- Meggie? Mary Carson ngạc nhiên.  
- Vâng, đây là Meggie. Nhưng chúng ta đã làm quen không đúng trình tự của nó, tôi xin giới thiệu cho đúng. Bà Mary, tôi xin giới thiệu Fiona. 
 Mary Carson bày tá» sá»± đồng ý bằng má»™t cái gáºt đầu gá»n lá»n và sau đó không chú ý đến mấy cáºu con trai mà cha Ralph lần lượt gá»i tên. Bà quá chăm chú quan sát linh mục và Meggie. 
 NÆ¡i ở dành cho ngưá»i quản lý được xây theo kiểu nhà sàn bên cạnh con suối hẹp khoảng mưá»i mét vá»›i hàng bạch đàn hai bên bá». So vá»›i sá»± nguy nga cá»§a tòa nhà bà Mary Carson, ngôi nhà có vẻ trÆ¡ trá»i nhưng nó cÅ©ng đủ những tiện nghi như căn nhà ở Tây Tây Lan. Äồ đạc bày biện trong nhà theo kiểu thá»i Victoria, bên trên phá»§ má»™t lá»›p bụi má»ng.  
- Các bạn rất may mắn, có má»™t phòng tắm trong nhà, linh mục dẫn đưá»ng phÃa trước vừa Ä‘i vừa giải thÃch. Nhà xây trên các cá»c khá cao vì vào mùa con suối lá»›n ra đột ngá»™t, má»±c nước lên rất cao, tôi nghe nói, có lần lên cao đến 17 mét trong má»™t đêm.  
- Ngưá»i ở nhà này trước đây không được sạch sẽ lắm - Fiona nháºn xét mấy ngón tay chạm vào lá»›p bụi phá»§ trên tá»§ buýt-phê. Cha Ralph cưá»i to lên.  
- Äừng có mong tẩy sạch lá»›p bụi này - ông giải thÃch - NÆ¡i chúng ta ở thuá»™c vùng bên trong và có ba thứ mà bà sẽ phải chịu: sá»± nóng bức, bụi và ruồi. Dù bà có làm gì Ä‘i nữa cÅ©ng không đổi khác được.  
- Cha rất tốt đối với chúng tôi - Fiona nhìn linh mục nói.  
- CÅ©ng là chuyện bình thưá»ng thôi, hai ông bà là những bà con duy nhất cá»§a ngưá»i bạn tốt cá»§a tôi, bà Mary Carson. Không để xúc động, Fiona nhún vai.  
- Tôi không quen duy trì những quan hệ thân thuộc với các linh mục. Các linh mục ở Tây Tây Lan không can dự vào việc riêng của các con chiên.  
- Bà không phải là ngưá»i theo đạo công giáo?  
- Pađy theo đạo công giáo - Dĩ nhiên, con cái cũng được dạy dỗ theo tôn giáo của anh ấy. Tất cả, cho đến đứa cuối cùng...  
- Có phải vì thế mà bà không vừa lòng?  
- Vá»›i tôi hoàn toàn không thành vấn Ä‘á».  
- Bà đã được...  
- Tôi không phải là kẻ đạo đức giả, thưa cha De Bricassart. Tôi đã mất đức tin đối vá»›i chÃnh tôn giáo cá»§a tôi và tôi không mong muốn theo má»™t tôn giáo khác cÅ©ng hoàn toàn vô nghÄ©a đối vá»›i tôi.  
- Tôi hiểu. 
 Cha Ralph quan sát Meggie Ä‘ang đứng ngoài hiên trước nhà và nhìn ra con đưá»ng dẫn đến tòa nhà lá»›n Droghelạ  
- Con gái cá»§a bà đẹp quá. ông lại nói. Tôi vẫn đặc biệt thÃch mái tóc màu vàng vÆ¡nidÆ¡. Màu tóc ấy cá»§a cô bé sẽ khiến ngay cả danh há»a Le Titien cÅ©ng chạy tìm bút vẽ. Tôi chưa từng thấy màu tóc như thế bao giá», có phải đó là con gái duy nhất cá»§a bà?  
- Vâng. Cứ toàn là con trai, trong gia đình của Pađy và của tôi cũng thế. Con gái rất hiếm.  
- Tội nghiệp cô bé, ông nói thầm, nhưng chẳng hiểu tại sao.
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
			
				  
				
					
						Last edited by quykiemtu; 06-01-2009 at 10:40 AM.
					
					
				
			
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
 
	
		  | 
	
	
		
		
		 | 
	
 
 
	
	
	
		
	
	
	
	
		 
	
	
	
		
	
	
 
 |     |