 |
|

16-10-2008, 05:05 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Túp lá»u bác Tom - Harriet BeecherStowe
Túp lá»u bác Tom
Tác giả: Harriet BeecherStowe
Chương 1
Ông Shelby bán nô lệ
Chiá»u tối má»™t ngà y lạnh giá tháng hai, có hai ngưá»i ngồi trong má»™t phòng ăn bà y biện sang trá»ng ở bang Kentucky, Hợp chá»§ng quốc Hoa Kỳ. Ghế cá»§a hỠđặt sát gần nhau và há» có vẻ như Ä‘ang trao đổi má»™t việc gì đó rất quan trá»ng.
- Tôi muốn thu xếp việc của chúng ta như thế - ông Shelby nói.
- Theo cách đó, tôi không thể chấp nháºn được - Ngưá»i kia vừa trả lá»i vừa uống má»™t ngụm rượu vang.
- Tuy nhiên, ông Haley ạ, Tom là một của hiếm đấy. Bác ấy rất trung thực và có năng lực.
Nhá» có bác ta, trang trại tôi đã hoạt động tốt. Bác ấy đáng giá hÆ¡n nhiá»u so vá»›i số tiá»n mà ông đỠnghị vá»›i tôi.
- Trung thá»±c à ? Trung thá»±c kiểu má»™t tên má»i Ä‘en chứ gì? - Haley vừa trả lá»i vừa tá»± rót cho mình má»™t cốc rượu mạnh.
- Bác ấy quả là trung thá»±c. Tôi đã giao phó cho bác ấy tất cả má»i thứ tôi có, tiá»n bạc, nhà cá»a, đà n ngá»±a... Tôi để bác ấy tá»± do Ä‘i lại trong vùng.
Bác ấy luôn trung thà nh. Gần đây nhất, tôi cá» bác ấy đến Cincinatti, má»™t mình, để giải quyết má»™t việc và mang vá» cho tôi năm trăm đô la. Và , bác ấy đã quay vá», giá như ngưá»i khác thì đã lợi dụng cÆ¡ há»™i đó chạy trốn rồi! Vả lại, tôi rất tiếc phải chia tay vá»›i bác ấy. Nhưng tôi còn má»™t món nợ vá»›i ông.
Hãy nháºn bác ta vá», và chúng ta xong nợ.
- ông biết đấy, thá»i thế khó khăn lắm. - Gã lái buôn trả lá»i, và lại rót rượu mạnh cho mình.
- Váºy thì, Haley, những Ä‘iá»u kiện cuối cùng cá»§a ông là gì? - ông Shelby há»i sau má»™t lúc im lặng nặng ná».
- Ngoà i Tom ra, ông không có má»™t con bé hay má»™t thằng bé thêm và o cho tôi à ? Tôi cần tất cả những ngưá»i nô lệ cá»§a tôi. Tôi chỉ chia tay há» trong những tình huống nghiêm trá»ng nhất. Tôi không thÃch phải chia ly vá»›i gia nhân cá»§a tôi.
Äúng lúc đó, má»™t cáºu bé gần như da trắng, xinh xắn lạ thưá»ng chạy và o. Cáºu khoảng bốn, năm tuổi. Äôi mắt Ä‘en to cá»§a cáºu hướng cái nhìn qua hà ng mi dà y ráºm. Cáºu mặc má»™t cái áo đẹp mà u đỠvà và ng là m tôn vẻ đẹp cá»§a cáºu. Vẻ dạn dÄ© cá»§a cáºu?cho thấy cáºu là cục cưng rất được ông chá»§ nuông chiá»u.
ạng Shelby ném cho cáºu má»™t chùm nho. Cáºu bé nhảy lên và bắt lấy. ông chá»§ cưá»i.
ạng xoa mái tóc xoăn cá»§a cáºu bé và vá»— vá»— và o cằm cáºu.
- Henry, hãy cho quý ông đây xem cháu biết nhảy múa và hát thế nà o nà o.
Cáºu bé trình diá»…n tháºt duyên dáng.
- Hoan hô! - Haley vừa nói vá»›i cáºu bé vừa ném cho cáºu má»™t miếng cam. - Bé con cừ lắm! Thôi được, tôi lấy thằng bé nà y thêm và o Tom và chuyện cá»§a chúng ta được thanh toán xong! Lúc đó, má»™t thiếu phụ trẻ cÅ©ng gần như da trắng bước và o.
Äó là mẹ cá»§a cáºu bé. Chị khoảng hai mươi nhăm tuổi.
Cáºu bé lao vá» phÃa thiếu phụ.
- Xin ông thứ lỗi, thưa ông, cháu đến tìm Henry.
Và há» rá»i căn phòng.
- Thá» có Jupiter! Má»™t món hà ng đẹp đấy chứ! Con bé giá bao nhiêu? - Elisa không phải để bán, ông Haley ạ. - ông Shelby trả lá»i má»™t cách khô khan. .
- Và Henry cÅ©ng váºy, tôi không muốn chia cắt đứa bé vá»›i ngưá»i mẹ cá»§a nó.
- Dà o! Má»™t thằng má»i Ä‘en được rèn dạy tốt sẽ quen được vá»›i má»i thứ! .
- Äừng nghÄ© đến chuyện đó nữa, Haley, tôi đã nói không là không.
- ông không được lá»±a chá»n nhiá»u đâu, ông Shelby. Thằng bé đẹp thế cÆ¡ mà , nó sẽ được đối xá» tá» tế. Chắc chắn nó sẽ được sá» dụng để giữ cá»a cho khách khứa ra và o các gia đình thượng lưu. Và tôi nhắc lại vá»›i ông rằng chỉ Tom thì chưa đủ đâu.
- Thôi được, tôi sẽ suy nghÄ© vá» việc đó và sẽ bà n bạc vá»›i vợ tôi. ông sẽ có câu trả lá»i cá»§a tôi tối nay. - ông Shelby đáp.
Gã lái buôn chà o và ra vá».
- ôi! Những món nợ! Những món nợ! Tay lái buôn nà y biết là ta Ä‘ang lâm và o má»™t tình thế khó khăn, và hắn lợi dụng Ä‘iá»u đó! Bán Tom Ä‘i! Và con trai cá»§a Elisa nữa chứ! Vợ ta sẽ nói gì đây? Phải chi ta có thể tìm được má»™t giải pháp! - Còn lại má»™t mình, ông Shelby ngẫm nghÄ©.
ở bang Kentucky, chế độ nô lệ tồn tại dưới hình thức Ãt hà khắc nhất. Và ông Shelby là má»™t ngưá»i trung háºu. ông đã là m tất cả để cho những gia nhân cá»§a ông được sống tá» tế. Nhưng công việc là m ăn cá»§a ông sa sút và ông có những khoản nợ lá»›n mà ông không thể hoà n trả.?Trong khi đến tìm Henry, Elisa đã nghe thấy má»™t phần cuá»™c trò chuyện. Khi hiểu ra rằng há» nói vá» việc bán con trai cá»§a chị, chị ôm siết nó và o lòng và khóc nức nở.
- Có chuyện gì thế Elisa? - Bà chá»§ há»i.
Elisa thổ lộ với bà chủ những nỗi lo sợ của chị.
Bà Shelby, biết chồng mình rất tốt bụng và không biết những khó khăn vá» tà i chÃnh cá»§a ông, tá» ra không tin.
- Chị Ä‘iên à ? ông Shelby không Ä‘á»i nà o lại là m như thế! ông ấy không là m ăn vá»›i cánh lái buôn nô lệ miá»n Nam đâu. Chị đừng lo. Dù thế nà o Ä‘i nữa, ta cÅ©ng không đồng ý! Henry sẽ không bị bán đâu.
ÄÆ°á»£c an tâm, Elisa mặc áo cho bà chá»§ và rốt cuá»™c báºt cưá»i vá» những ná»—i lo sợ cá»§a mình.
Elisa đã lấy má»™t thanh niên khéo léo và đẹp trai, sống ở đồn Ä‘iá»n bên cạnh. Tên anh là George Harris. Äó là má»™t chà ng trai thông minh. Bất hạnh thay, ông chá»§ cá»§a anh là má»™t ngưá»i độc ác, rất ghét anh và chỉ giao cho anh những việc hèn mạt nhất.
Một hôm khi bà Shelby đã đi dự tiệc tối, Elisa đang đứng dưới hiên. Một bà n tay đặt lên vai chị.
- George, anh là m em sợ quá! Em hạnh phúc biết mấy được gặp anh! Lại phòng em Ä‘i, chúng ta còn nhiá»u thá»i gian.
Chị dẫn anh và o căn phòng nhỠnơi chị đang khâu vá và chỉ bé Henry cho anh.
- Nó xinh quá, phải không anh? - ừ, Elisa, đó chÃnh là hình ảnh cá»§a em! - Elisa, anh có chuyện phải nói vá»›i em. Cho đến bây giá», anh đã rất kiên nhẫn vá»›i ông chá»§ cá»§a anh. Nhưng ông ấy không ngừng hà nh hạ anh, sỉ nhục anh, và anh không thể chịu được nữa. Anh không muốn Ä‘au khổ nữa. ông ta đã dìm chết con chó nhá» em cho anh, ông ấy đánh Ä‘áºp anh, vụt roi anh... Anh đã quyết định ra Ä‘i, Elisa Æ¡i! - Ra Ä‘i! Và anh định Ä‘i đâu? - Sang Canada. ở đó anh sẽ được tá»± do. Anh sẽ là m việc, và vá»›i tiá»n anh kiếm được, anh sẽ có thể chuá»™c lại mẹ con em, em và Henry. Äó là cÆ¡ há»™i duy nhất để má»™t ngà y kia chúng ta được xum há»p và trở thà nh má»™t gia đình tá»± do.
- Và nếu anh bị bắt? - Hãy có niá»m tin, Elisa ạ. Trong vòng tám ngà y nữa, anh đã ở rất xa rồi. Tạm biệt em! Hãy dÅ©ng cảm lên và đừng quên rằng anh sẽ chuá»™c lại hai mẹ con! - George vừa nói vừa cầm lấy hai bà n tay vợ và nhìn đăm đăm và o mắt cô.?Vá»›i đôi lá»i âu yếm kèm theo những giá»t lệ đắng cay đôi vợ chồng chia tay nhau.
Túp lá»u cá»§a bác Tom là má»™t căn lá»u nhá» dá»±ng bằng thân cây, ở liá»n ká» vá»›i ngôi nhà cá»§a ông bà chá»§, ông bà Shelby. Äằng trước túp lá»u là má»™t mảnh vưá»n nhá», nhá» sá»± chăm sóc cá»§a chá»§ nhân, má»—i mùa hè sum suê những cây phúc bồn tá», dâu và những loại hoa quả khác. Hoa dã yên thảo, hoa cúc và rất nhiá»u loại cây khác là niá»m kiêu hãnh cá»§a bác gái Chloé.
Bác gái Chloé có tiếng là má»™t đầu bếp giá»i nhất vùng. Bác có thể là m rất nhiá»u loại bánh ga tô và rất thÃch má»i khách khứa. Khuôn mặt bác Ä‘en, tròn và bóng láng.
Chiếc giưá»ng nằm kê ở má»™t góc căn lá»u, phá»§ má»™t tấm má»n trắng tinh. PhÃa trên lò sưởi được trang hoà ng bằng những hình vẽ tô mà u. Trên má»™t chiếc ghế dà i thô má»™c có hai đứa trẻ "tóc xoăn tÃt", mắt Ä‘en và sáng ngá»i Ä‘ang ngồi trông má»™t em bé.
Bà n ăn đã được bà y biện cẩn tháºn. Bác Tom là ngưá»i lao công giá»i nhất cá»§a ông Shelby. Bác có vầng ngá»±c rá»™ng, tay chân vạm vỡ và nước da bóng loáng Ä‘en như mun. Nét mặt thuần Phi Châu cá»§a bác toát ra vẻ có lương tri, tình thương yêu và lòng nhân háºu. ÄÆ°á»£c cáºu chá»§ George Shelby giúp đỡ, bác Ä‘ang gắng sức táºp viết trên má»™t tấm bảng đá.
Tất cả Ä‘á»u hoan hỉ khi bác Chloé mang lên má»™t chiếc bánh gatô là m tuyệt khéo. Goerge gá»i bá»n trẻ: "Lại đây, Pierre! Lại đây, Moise!" và đưa cho chúng những miếng bánh ngá»t.
Sau đó, bá»n trẻ chÆ¡i đùa, nhảy múa, và những tiếng reo hò cá»§a chúng kéo dà i cho đến khi chúng kiệt sức.
Ông bà Shelby đã lui vá» căn phòng buổi tối cá»§a há». ông Ä‘á»c báo buổi chiá»u, trong khi bà chải lại mái tóc dà i.
Vá»›i vẻ vô tư lá»±, bà nói: - à , anh Acthur, ngưá»i đà n ông bất lịch sá»± anh vừa tiếp hôm nay là ai thế? - Hắn ta tên là Haley. Hắn bất lịch sá»±, nhưng anh nợ hắn má»™t khoản tiá»n lá»›n.
- Nếu em tin Elisa, thì đó là má»™t gã buôn nô lệ phải không? - Bà há»i.
- Anh không thể giấu em được nữa, rằng tình thế cá»§a anh rất nguy kịch và để thoát ra khá»i tình trạng khó khăn anh Ä‘ang lâm và o, anh chẳng có cách nà o khác là buá»™c phải bán Ä‘i má»™t và i ngưá»i trong số gia nhân cá»§a chúng ta. Anh đã bằng lòng bán bác Tom và bé Henry.?- Cái gì? Bác Tom ư... ngưá»i nô lệ trung thà nh cá»§a chúng ta từ khi còn thÆ¡ ấu... Anh đã hứa sẽ giải phóng cho bác ấy rồi cÆ¡ mà !... Còn Henry, con cá»§a Elisa nữa chứ! Tháºt kinh khá»§ng quá! Và tại sao lại phải đúng là những ngưá»i ấy? - Bởi vì há» sẽ mang lại cho anh những món tiá»n lá»›n hÆ¡n. Anh không còn sá»± lá»±a chá»n nà o khác.
Haley có thể mang bán đất Ä‘ai cá»§a ta. Anh đã vay tiá»n tất cả bạn bè cá»§a anh và em, nhưng vẫn còn thiếu... Äúng bằng giá trị cá»§a Tom và thằng bé.
Bán hỠđi, anh sẽ cứu được ngôi nhà của chúng ta.
- Em đã dạy dá»— há» những bổn pháºn cá»§a gia đình: là m sao mà em chịu đựng nổi ý nghÄ© là giỠđây phải chỉ cho há» thấy rằng: không có mối rà ng buá»™c nà o, không có mối quan hệ nà o, dù thiêng liêng đến mấy mà chúng ta không sẵn sà ng phá vỡ vì đồng tiá»n? - Anh rất buồn phiá»n Emilie ạ, là em lại phản đối việc nà y kịch liệt đến thế. Anh tôn trá»ng những tình cảm cá»§a em. Nhưng hoặc là bán hai ngưá»i đó, hoặc phải bán tất cả.
Bà Shelby im lìm trong chốc lát, rồi thốt ra như má»™t lá»i rên rÄ©: - Chế độ nô lệ đáng nguyá»n rá»§a!... Vá»›i những luáºt pháp như luáºt pháp cá»§a xứ nà y, có nô lệ thì tháºt là tá»™i lá»—i. Lúc nà o em cÅ©ng nghÄ© vá» Ä‘iá»u đó.
Em đã nghÄ© như váºy khi em còn là thiếu nữ, em vẫn còn nghÄ© thế từ khi chúng mình cưới nhau.
Nhưng em hi vá»ng, cứ táºn tình săn sóc và ăn ở phúc đức, em có thể là m cho cuá»™c sống nô lệ cá»§a những gia nhân cá»§a em êm Ä‘á»m hÆ¡n cả cuá»™c Ä‘á»i tá»± do nữa... Em quả đã Ä‘iên rồ! - Vợ cá»§a anh Æ¡i, em hoà n toà n là má»™t ngưá»i theo chá»§ nghÄ©a giải phóng nô lệ! GiỠđây, anh hi vá»ng em đã đồng ý là anh đã hà nh động tốt nhất xét theo hoà n cảnh.
- Vâng, vâng, hẳn thế. - Bà Shelby nói vẻ tư lá»±... Em có thể bán cái đồng hồ cá»§a em hoặc má»™t và i thứ khác... Äể cứu con cá»§a Elisa, em sẽ hi sinh tất cả! - Anh rất tiếc, Emilie, nhưng việc đã xong. Em phải đưa Elisa Ä‘i dạo để việc đó không diá»…n ra trước mặt nó.
ạng bà Shelby không hỠngỠrằng tất cả câu chuyện của hỠđã bị nghe thấy.
Elisa áp sát tai và o khe cá»a, không bá» sót má»™t lá»i nà o cá»§a cuá»™c nói chuyện. Khi hai giá»ng nói đã lắng Ä‘i, chị rút lui, ngưá»i tái nhợt, run rẩy, nét mặt co thắt, môi mÃm chặt... Chị không còn giống má»™t chút nà o vá»›i con ngưá»i dịu dà ng và bẽn lẽn trước đó. Chị tháºn trá»ng Ä‘i rón rén qua hà nh lang, dừng lại má»™t lát trước cá»a phòng bà chá»§ rồi trở vá» phòng?mình. Äó là má»™t gian phòng yên tÄ©nh và duyên dáng ở cùng tầng vá»›i phòng bà chá»§. ở đó chị có những cuốn sách, những món quà được tặng và o dịp lá»… Noen và tá»§ quần áo giản dị... Nói tóm lại, đó là nhà cá»§a chị, ở đó chị đã rất hạnh phúc! Trên giưá»ng Henry Ä‘ang nằm ngá»§. Miệng hé mở, đôi bà n tay bé nhá» mÅ©m mÄ©m đặt trên tấm chăn, má»™t nụ cưá»i rạng rỡ là m sáng ngá»i khuôn mặt em.
- Con trai tội nghiệp! HỠđã bán con rồi! Nhưng mẹ sẽ cứu con.
Chị vội vã lấy một cái bút chì và viết thư cho bà chủ: - Bà ơi! Xin bà đừng cho cháu là kẻ vô ơn.
Cháu đã nghe thấy hết những Ä‘iá»u ông bà nói tối nay. Cháu phải xa ông bà để cứu con trai cá»§a cháu, nhưng cháu sẽ không bao giá» quên lòng tốt cá»§a bà .
Mặc dù lo âu chị vẫn gói ghém quần áo và đồ chÆ¡i cho đứa bé. Chị khá vất vả khi đánh thức Henry Ä‘ang ngá»§ say nhưng rốt cục nó đã thức dáºy: - Mẹ Æ¡i, chúng ta Ä‘i đâu hả mẹ? - Nó há»i, Ä‘oán rằng má»™t Ä‘iá»u gì đó khác thưá»ng sắp xảy ra.
- Suỵt, Henry, đừng nói to thế. Má»™t ngưá»i độc ác muốn mang con Ä‘i tháºt xa... Nhưng mẹ sẽ mặc áo, đội mÅ© cho con trai bé nhá» cá»§a mẹ và trốn Ä‘i cùng vá»›i con để cho kẻ độc ác không thể Ä‘em được con Ä‘i.
ạm con trai và o lòng, chị thầm thì và o tai nó: "Hãy tháºt ngoan con nhé!" và há» Ä‘i ra không gây má»™t tiếng động nà o.
Äó là má»™t đêm sáng trá»i, lạnh, đầy sao. Ngưá»i mẹ choà ng má»™t tấm khăn lên ngưá»i đứa con trai, nó hết sức yên lặng dù hÆ¡i lo sợ, bá lấy cổ mẹ.
Bruno, con chó Ä‘ang ngá»§ ở hiên gầm gừ khi chị đến gần. Nhưng Elisa gá»i nó rất dịu dà ng và , nó nháºn ra chị, vẫy Ä‘uôi, Ä‘i theo chị.
Äã ná»a đêm.
Và i giây sau, hỠđã tá»›i bên túp lá»u cá»§a bác Tom. Elisa gõ nhẹ và o cá»a sổ.
- Trá»i đất Æ¡i! Ai đấy? - Bác Chloé vừa há»i vừa ngồi báºt dáºy. - Nhưng Lisette kìa! Nhanh lên, mình Æ¡i, dáºy mặc áo và o mau lên! Bác Ä‘i ra mở cá»a.
Và trông thấy khuôn mặt thảng thốt với đôi mắt kinh hoà ng của Elisa: - Chúa phù hộ cho chị, Lisa! Trông chị đáng sợ quá! Chị ốm ư? Chuyện gì xảy ra với chị thế? - Con chạy trốn đây, bố Tom ơi, con chạy trốn đây, mẹ Chloé ơi. ông chủ đã bán đứa con trai con rồi.
- Không thể như thế được.
- Có chứ! Cháu đã nghe thấy ông chá»§ nói vá»›i bà chá»§ là ông bán Henry cá»§a cháu rồi... và cả bác?nữa, bác Tom ạ. Bán cả hai ngưá»i cho má»™t lái buôn nô lệ.
Bác Tom ngây ngưá»i kinh hãi. Bác sụp xuống, chứ không phải là ngồi xuống cái ghế cÅ© kỹ cá»§a bác, và để đầu gục xuống đầu gối.
Elisa kể rõ má»i chuyện cho bác nghe.
- ông chá»§ cá»§a chúng ta, ngưá»i rất tốt vá»›i chúng ta, đã phá sản.
- Mình Æ¡i, - Bác Chloé nói vá»›i chồng, - còn kịp đấy. Hãy trốn Ä‘i cùng chị ấy, giấy thông hà nh cá»§a mình hợp lệ mà . Tôi sẽ sá»a soạn đồ đạc cho mình.
Bác Tom từ từ ngẩng đầu lên, buồn rầu nhìn tứ phÃa rồi nói: - Không, tôi không Ä‘i đâu. Äể Elisa Ä‘i thôi.
Chị ấy là m thế là đúng. ông chá»§ cá»§a chúng ta Ä‘ang lâm và o tình thế tuyệt vá»ng. Và tôi không muốn rá»i bỠông ấy. ông ấy trông cáºy ở tôi.
Khi nói những lá»i nà y, bác quay vá» phÃa chiếc giưá»ng nÆ¡i các con bác Ä‘ang ngá»§, không hay biết gì vá» mối hiểm nguy Ä‘ang chỠđợi chúng. Bác lấy đôi bà n tay to rá»™ng bưng lấy mặt và những giá»t nước mắt lá»›n rÆ¡i xuống đất.
- Cháu gặp chồng cháu chiá»u nay. - Elisa nói tiếp. - Anh ấy cÅ©ng có ý định chạy trốn. Xin bác cố gắng nhắn cho anh ấy biết tin tức cá»§a cháu. Nhá» bác nói vá»›i anh ấy là cháu sẽ cố trốn sang CanaÄ‘a.
Bác hãy nói là cháu gá»i anh ấy tất cả tình thương yêu cá»§a cháu. Và xin trông chừng con chó: đừng để nó Ä‘i theo cháu.
HỠchà o từ biệt nhau, rồi Elisa bế con trai lên, chị lặng lẽ đi khuất.
Ngà y hôm sau, ông bà Shelby dáºy muá»™n hÆ¡n lệ thưá»ng.
- Em không hiểu Ä‘iá»u gì đã khiến Elisa cháºm trá»… sáng nay. - Bà Shelby nói sau khi đã rung chuông nhiá»u lần mà vẫn vô hiệu.
Một thiếu niên lai da trắng đến, vẻ sợ hãi.
- Trá»i đất Æ¡i! Thưa bà , những ngăn kéo cá»§a chị Elisa Ä‘á»u mở toang. áo quần chị ấy quăng khắp nÆ¡i... cháu cho là chị ấy đã bá» Ä‘i rồi.
ạng Shelby kêu lên: - Nó đã nghi ngá»... và nó đã chạy trốn! Nếu nó ra Ä‘i, thì đó quả là điá»u không hay đối vá»›i tôi. Haley sẽ nghÄ© rằng tôi đồng mưu trong việc nó chạy trốn! ông Shelby vá»™i vã rá»i căn phòng.
Cả ngôi nhà náo động. Chỉ duy nhất má»™t ngưá»i có thể giải thÃch đôi Ä‘iá»u vá»›i ông bà chá»§, nhưng bác là m thinh: đó là bác bếp trưởng Chloé. Bác vẫn chuẩn bị bánh ngá»t cho bữa sáng như thể không thấy gì, không trông thấy gì Ä‘ang diá»…n ra quanh bác.?Rốt cuá»™c Haley xuất hiện, Ä‘i già y cao cổ, có Ä‘eo Ä‘inh thúc ngá»±a. Từ tứ phÃa, ngưá»i ta quăng và o mặt hắn tin xấu. Haley chá»i rá»§a lu bù, khiến những ngưá»i da Ä‘en trẻ tuổi đến để xem ná»—i thất vá»ng cá»§a hắn, thấy hởi lòng hởi dạ.
- ồ! Lũ quỉ con! Ta mà tóm được chúng nó thì... - Haley lầm bầm qua kẽ răng.
Và , hắn bước và o phòng khách: - Nà o, ông Shelby, chuyện mới kỳ chứ, hình như con mẹ ấy đã bỠtrốn với thằng oắt con rồi.
- ông Haley, bà nhà tôi Ä‘ang ở đây. - ông Shelby nói vá»›i vẻ đưá»ng hoà ng. - Má»i ông ngồi, thưa ông... Vâng, tôi rất tiếc phải nói vá»›i ông là ngưá»i thiếu phụ đó, đã nghe thấy hoặc đã nghi ngá» Ä‘iá»u sắp xảy ra, đã mang con trai cô ta ra Ä‘i đêm hôm qua.
- Tôi thú nháºn, là tôi hy vá»ng rằng ngưá»i ta sẽ xá» sá»± má»™t cách trung thà nh vá»›i tôi trong việc nà y. - Haley lại nói.
-Thế nà o cÆ¡, thưa ông! Tôi phải hiểu Ä‘iá»u nà y ra sao đây ? - ông Shelby vừa nói vừa nóng nẩy tiến lại gần. - Tôi sẽ không tha thứ cho sá»± ám chỉ nà o dù là nhá» nhất từ phÃa ông đâu nhé. Ngưá»i ta không nghi ngỠđược sá»± thà nh thá»±c cá»§a tôi, thưa ông! Dù sao tôi cÅ©ng cho rằng mình phải giúp đỡ và ủng há»™ ông. Hãy lấy ngưá»i và ngá»±a cá»§a tôi, cố tìm há» Ä‘i.
Và rá»i bá» vẻ lạnh nhạt, ông Shelby ân cần bảo Haley ở lại ăn trưa.
Bà Shelby đứng dáºy nói rằng báºn việc không dá»± ăn trưa được, và bà rá»i phòng.
Sam và André thắng yên hai con ngá»±a để ra Ä‘i tìm những ngưá»i bá» trốn. Sam kêu lên: - A! Ngưá»i ta sẽ thấy Ä‘iá»u tôi có thể là m được! - Nghe nà y, - André nói vá»›i ngưá»i cùng Ä‘i, -tôi không chắc là bà chá»§ muốn chúng ta Ä‘em Elisa và con trai cô ấy vỠđâu! - Tôi hiểu, - Sam trả lá»i, - đồng ý, đồng ý.
Bác ta vá»™i vã dẫn đến hai con ngá»±a, con Jerry và con Bell. Con ngá»±a cá»§a Haley, má»™t con ngá»±a tÆ¡ nhút nhát, hay đá háºu, hý vang và lúc lắc dây cương.
- ồ, ồ! - Samuel nói... Mà y chưa thuần! Khuôn mặt Ä‘en như gá»— mun cá»§a bác ta chợt ánh lên vẻ ranh mãnh... Má»™t cây dẻ gai to lá»›n tá»a bóng mát xuống sân: những quả dẻ gai nhá», hình tam giác đầy gai nhá»n, rải đầy mặt đất. Samuel nhặt má»™t quả, lại gần con váºt như thể anh muốn vá»— vá» nó, và khéo léo nhét mạnh quả dẻ nhá» xuống dưới yên ngá»±a.
Cùng lúc đó, bà Shelby xuất hiện trên bao lÆ¡n và ra hiệu cho bác.?- Samuel, bác sẽ Ä‘i cùng ông Haley để chỉ đưá»ng cho ông ấy. Äừng cho ngá»±a Ä‘i nhanh quá, tuần trước con Jerry hÆ¡i bị què đấy.
Haley xuất hiện trên tam cấp. Mấy tách cà phê đã là m hắn dịu Ä‘i đôi chút. Hắn khá vui vẻ, vừa bước lên ngá»±a vừa mỉm cưá»i.
- Tốt lắm, các con cá»§a ta, chúng ta không được phà thá»i gian.
Và hắn đặt chân lên bà n đạp. Và o đúng lúc hắn chạm và o yên, con ngá»±a nhảy chồm lên, hất ông chá»§ cá»§a nó ra cách đó và i bước, trên thảm cá» khiến việc rÆ¡i ngã dịu Ä‘i. Chú ngá»±a tÆ¡ hà vang lên và , sau và i bước đá háºu, lao lên, theo sau là Jerry và Bell.
Tiếp theo là một cảnh hỗn loạn không tả nổi.
Andy và Sam hò la và chạy, lÅ© chó sá»§a, và tất cả những Ä‘iá»u nà y còn lâu má»›i là m cho con ngá»±a tÆ¡ cá»§a Haley dịu Ä‘i.
Haley cÅ©ng chạy sang phải rồi sang trái. ông Shelby cố gắng ra lệnh má»™t cách vô Ãch. Bà Shelby vừa cưá»i vừa lấy là m lạ theo dõi cảnh tượng nà y từ cá»a sổ phòng bà ... tuy rằng trong thâm tâm bà ngá» vá»±c có Ä‘iá»u gì đó.
Rốt cuá»™c, khoảng hai giá» chiá»u, Samuel trở vá», tay nắm cương đưa con ngá»±a theo.
- Nó đã bị tóm rồi! Không có tôi, ngưá»i ta chẳng bao giá» là m nổi Ä‘iá»u đó.
- Không có mà y! Không có mà y thì đã chả có gì xảy ra cả. - Haley là u bà u bằng má»™t giá»ng quạu cá». - Bây giá», ta Ä‘i thôi, và đừng có giở trò ngu ngốc nữa! - ôi, ông Æ¡i, - Samuel kêu lên vá»›i vẻ thảm hại, - chúng tôi Ä‘ang mệt đến chết Ä‘i được. Phải lau xát cho con ngá»±a cá»§a ông... và chân con Jerry Ä‘ang táºp tá»…nh... Tôi không nghÄ© rằng bà chá»§ muốn chúng tôi Ä‘i trong tình trạng thế nà y.
Bà Shelby bước xuống thá»m và tiến vá» phÃa Haley. Bà rất lịch sá»± nói rằng bà rất lấy là m tiếc vá» việc xui xẻo vừa rồi và má»i ông ta ăn tối, đảm bảo rằng ngưá»i ta sẽ cho dá»n ngay láºp tức. Haley đà nh bước vá» phÃa phòng khách vá»›i vẻ khá miá»…n cưỡng.?
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

16-10-2008, 05:06 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 2
Bác Tom bị bán
Trong lúc Ä‘i xa dần túp lá»u cá»§a bác Tom, ná»—i tuyệt vá»ng cá»§a Elisa tháºt lá»›n. Chị Ä‘ang rá»i bá» ngôi nhà duy nhất chị từng biết và rá»i bá» má»™t bà chá»§ mà chị luôn yêu quà và kÃnh trá»ng. Nhưng, mạnh hÆ¡n tất cả những gì còn lại, tình mẫu tá» thúc đẩy chị cứu con mình khá»i mối nguy hiểm khá»§ng khiếp: bị bán cho Haley, má»™t ngưá»i buôn nô lệ. Äứa trẻ đã đủ lá»›n để bước Ä‘i bên cạnh chị. Mặt đất đóng băng rạn nẻ dưới bước chân há», chị run lên trước má»—i tiếng động nhá». Chị lấy là m ngạc nhiên vá» sức mạnh tìm thấy ở mình. Chị bế đứa con ngá»§ say trong đôi tay mình, cảm thấy nó nhẹ tá»±a lông chim.
Ranh giá»›i cá»§a trang trại, cá»§a khu rừng, tất cả lướt qua như những bóng ma... Và chị bước Ä‘i, bước Ä‘i mãi, không dừng chân, không nghỉ lấy hÆ¡i. Lúc bình minh vừa rạng, chị đã ở cách xa trang trại nhiá»u dặm đưá»ng. Chị rất thuá»™c đưá»ng, nhưng qua bên kia sông, đối vá»›i chị miá»n xa lạ bắt đầu.
Khi trên các con đưá»ng, ngưá»i ngá»±a Ä‘i lại bắt đầu nhá»™n nhịp, chị chỉnh đốn lại áo quần và sá»a sang lại mái tóc để tránh thu hút sá»± chú ý.
Äứa trẻ bắt đầu phà n nà n là nó đói và khát.
May mắn thay, chị đã chuẩn bị trước bánh ngá»t và táo.
Hai mẹ con lại Ä‘i tiếp, cho tá»›i khi đến má»™t vùng không sợ ngưá»i ta nháºn ra mình nữa. Và o khoảng giữa trưa, há» dừng lại ở má»™t trang trại xinh đẹp để nghỉ ngÆ¡i và ăn trưa. Bà chá»§ chấp nháºn không bà n cãi gì lá»i giải thÃch cá»§a Elisa là chị đến thăm bạn gái má»™t tuần lá»….
Má»™t tiếng đồng hồ trước khi mặt trá»i lặn, những ngưá»i Ä‘i trốn đến được bá» sông Ohio. Äang là đầu mùa xuân, dòng sông chảy xiết và cuốn Ä‘i những tảng băng.
- Phà không chở nữa rồi! - Elisa buồn rầu nghĩ.
Chị chạy vá»™i đến má»™t quán ăn nhỠđể há»i thăm.
- Có chuyến phà hay tà u thá»§y nà o qua sông không ạ? - Không, tà u bè không Ä‘i nữa. - Bà chá»§ quán trả lá»i. - Nhưng sao chị có vẻ lo lắng...
- Vâng, con trai tôi đang gặp nguy hiểm.
Äá»™ng lòng thương, bà chá»§ quán cho chị biết có má»™t ngưá»i tối nay sẽ đến đây để mang hà ng hóa qua sông và chị có thể chá» ngưá»i ta ở đây.?Äứa trẻ khóc vì mệt, kiệt sức do cuá»™c hà nh trình.
Thế là , bà chủ quán cho hỠvà o một căn phòng nhỠđể nghỉ ngơi. Nhưng Elisa không sao ngủ được.
Mắt đầy lệ, chị đăm đăm nhìn những là n sóng đang dâng lên khủng khiếp ngăn chị với tự do.
Trong khi đó thì chuyện gì diá»…n ra ở nhà ông bà Shelby? Bà Shelby đã ra lệnh dá»n bữa ngay láºp tức.
Nhưng bác Chloé vẫn tiếp tục công việc vá»›i má»™t vẻ cháºm rãi khác thưá»ng. Cả nhà đá»u như Ä‘oán được rằng bà chá»§ chẳng vá»™i vã đến thế đâu. Má»™t chú phụ bếp vụng vỠđánh đổ nước sốt và phải là m lại nước sốt khác. Má»™t đứa trẻ vấp ngã là m đổ thùng nước Ä‘ang xách và nó phải quay lại giếng để lấy nước.
Vá» phần bà , bà Shelby tìm cách giữ Haley và kéo dà i thá»i gian.
Lúc hai giá», Sam và Andre dẫn ngá»±a lại, trông tươi tỉnh và sảng khoái hÆ¡n bao giá» hết.
- Ta muốn Ä‘i ngay ra bá» sông. - Haley bảo há».
- Có hai con đưá»ng Ä‘i ra đó. - Samuel trả lá»i.
- Má»™t đưá»ng đá và má»™t đưá»ng đất. ông thÃch Ä‘i đưá»ng nà o? Sam muốn theo con đưá»ng đá. Andy lại thÃch con đưá»ng nhá» Ä‘i qua các cánh đồng. Nghi ngá» những kẻ giúp đỡ mình, Haley quyết định Ä‘i theo con đưá»ng đất cÅ©.
- Nhưng hình như tôi có nghe nói con đưá»ng nà y đầy những cây gai góc, - Samuel nói tiếp. - Có phải không Andy? Andy không chắc lắm, anh ta chưa nhìn thấy...
Haley không biết nghÄ© như thế nà o nữa, và cuối cùng quyết định: - Không sao, chúng ta cứ Ä‘i theo con đưá»ng đó. Hắn vừa nói vừa rẽ và o con đưá»ng cÅ©.
Äó quả là má»™t con đưá»ng cÅ© kỹ, đã từ lâu không dùng. Sam biết rất rõ Ä‘iá»u nà y, Thỉnh thoảng Andy lại kêu là đưá»ng quá gáºp ghá»nh và xấu đối vá»›i bá»™ móng cá»§a con Jerry. Há» Ä‘i mất rất nhiá»u thá»i gian, nhưng sau cùng đã đến quán trá» nÆ¡i bé Henry Ä‘ang ngá»§ say. Elisa đứng bên cá»a sổ, nhưng chị lại nhìn ra hướng khác, nên không nhìn thấy những kẻ Ä‘uổi theo đã tá»›i nÆ¡i.
Con mắt sắc cá»§a Samuel phát hiện ra chị rất nhanh. Haley và Andy Ä‘i sau má»™t quãng. Thế là Samuel tìm cách là m cho gió cuốn rÆ¡i mất mÅ© cá»§a bác. Bác kêu thét lên má»™t tiếng to, đánh động cho Elisa. Chị lùi vá» phÃa sau.
Căn phòng mở ra phÃa bá» sông.
Chị túm lấy con trai và chạy vụt ra ngoà i. Äúng lúc đó, Haley trông thấy chị và gá»i bác Sam cùng?Andy tá»›i giúp hắn. Há» chạy theo sau chị... Rồi thì, do sức mạnh cá»§a niá»m tuyệt vá»ng thúc đẩy, Elisa quăng mình lên mảng bè băng giá trên dòng sông, và vừa hét những tiếng man dại, gia tăng sức lá»±c, chị vừa nhảy từ tảng băng nà y sang tảng băng khác, trượt chân, bám chặt lấy tảng băng, ngã xuống nhưng rồi lại cứ vùng dáºy! Chị đánh rÆ¡i má»™t chiếc già y, chân bị chảy máu, nhưng chị chẳng cảm thấy gì hết, cho đến khi chị trông thấy bá» sông bên kia và má»™t ngưá»i Ä‘ang chìa tay ra đỡ chị.
- Chị quả là má»™t ngưá»i can đảm, dù chị là ai Ä‘i nữa. - Ngưá»i ấy nói.
Elisa nháºn ra má»™t trong những ngưá»i láng giá»ng cÅ©.
- ôi! ông Symmer! Cứu cháu với! Hãy giấu cháu đi! - Chị nói với ông. - ông Shelby đã bán con trai cháu, và mẹ con cháu phải chạy trốn.
- Chị tháºt dÅ©ng cảm. - ông nói vá»›i chị. - Tôi sẽ giúp chị. Và tôi sẽ chỉ cho chị nÆ¡i có thể ẩn náu. Hãy Ä‘i đến ngôi nhà lá»›n mà u trắng kia kìa, há» là những ngưá»i tá» tế, ở đó không có nguy hiểm nà o cả. Chị xứng đáng được tá»± do và chị sẽ có được nó.
Haley bà ng hoà ng như bị sét đánh trước cảnh tượng nà y.
Những ánh sáng má» cá»§a má»™t lò sưởi vui vẻ phản chiếu trên thảm và trên giấy bồi tưá»ng cá»§a má»™t phòng khách đẹp, lấp lánh trên thân bình rá»±c rỡ cá»§a má»™t bình trà và những chiếc tách. ông Bird, Nghị sÄ©, sá»a soạn Ä‘i đôi già y păng-túp má»›i toanh, trong khi vợ ông trông nom việc bà y bà n ăn, vừa mắng yêu những đứa con nghịch ngợm cá»§a há».
- Tom, buông cái núm cá»a ra! Mary, Mary! Äừng có kéo Ä‘uôi mèo... Con váºt tá»™i nghiệp! Jean! Chá»› trèo lên bà n! Và , quay vá» phÃa chồng, bà nói: - Anh à ! Ngưá»i ta là m gì ở Nghị viện hả anh? - HỠđã thông qua, em yêu, má»™t luáºt cấm chúng ta giúp đỡ những ngưá»i nô lệ từ bang Kentucky đến.
- Và luáºt ấy là thế nà o chứ? Hẳn là nó không cấm việc cho những con ngưá»i tá»™i nghiệp ấy trú ngụ má»™t đêm chứ? Nó có cấm cho há» má»™t bữa ăn ngon, cho quần áo, trước khi há» lại ra Ä‘i không? - Có chứ, em yêu.
Bà Bird là má»™t ngưá»i phụ nữ e lệ và kÃn đáo.
Bà hà nh động bằng sá»± dịu dà ng và thuyết phục, hÆ¡n là dùng lý luáºn và uy quyá»n. Chỉ riêng má»™t Ä‘iá»u có thể khiến bà nổi giáºn: sá»± tà n ác, tất cả những gì giống vá»›i sá»± tà n ác Ä‘á»u là m bà nổi xung.?Bà hăng hái đứng dáºy, tiến vá» phÃa chồng, và , hai má nóng bừng, bà nói vá»›i ông bằng má»™t giá»ng quả quyết: - John, em muốn biết anh có quả thá»±c nghÄ© rằng má»™t đạo luáºt như váºy là đúng đắn hay không? - Em sẽ không cho Ä‘em bắn anh chứ, Mary, nếu anh bảo là có.
- Jonh, em không cho bắn anh đâu, anh không bá» phiếu cho luáºt ấy đấy chứ? - Trá»i Æ¡i, có đấy, anh đã bá» phiếu! - Anh phải biết xấu hổ chứ. Những con ngưá»i tá»™i nghiệp đó không có nhà cá»a, không chá»— nương thân! Luáºt nà y đáng hổ thẹn thay, đáng ghét thay! Nếu có dịp là em sẽ vi phạm nó.
- Mary thân yêu, hãy nghe anh. Những tình cảm cá»§a em rất chÃnh đáng và nhân đạo, nhưng đây không phải chuyện tình cảm. Những quyá»n lợi kinh tế lá»›n lao Ä‘ang có liên can.
- Jonh, anh muốn nói gì thì cứ nói, nhưng anh sẽ không thuyết phục được em đâu.
Nghị sÄ© là má»™t ngưá»i nhân háºu và nhạy cảm, và bà vợ ông biết rõ Ä‘iá»u nà y.
Äúng lúc ấy, bác da Ä‘en già Cudjox thò đầu và o và má»i bà chá»§ xuống bếp có chút việc. ông Nghị sÄ© nhẹ nhõm cả ngưá»i, đưa đôi mắt vừa vui thÃch vừa bất mãn nhìn theo vợ, rồi ông ngồi xuống ghế bà nh, bắt đầu Ä‘á»c báo.
Má»™t lát sau, ông nghe thấy tiếng bà Bird, nói vá»›i má»™t giá»ng sốt sắng và hết sức cảm động: "Jonh! Jonh! Anh xuống dưới nà y má»™t lát được không?" ông Bird ngừng Ä‘á»c báo và đi xuống bếp. ông sững sá» ngạc nhiên và kinh hoà ng vá» cảnh tưởng Ä‘ang bà y ra trước mắt.
Má»™t thiếu phụ, áo quần rách bươm, cứng đỠvì lạnh, má»™t chiếc già y bị tuá»™t mất, má»™t chiếc bÃt tất bị dứt ra, bà n chân tóe máu, Ä‘ang nằm bất động trên má»™t chiếc ghế.
ạng Bird, đứng bất động và lặng lẽ. Vợ ông cùng bác Dina, ngưá»i giúp việc da Ä‘en duy nhất, Ä‘ang cố là m cho chị ta hồi tỉnh, trong khi lão Cud-jox ôm đứa bé trên đầu gối, tháo già y và bÃt tất cho nó, sưởi ấm đôi chân bé nhá» cá»§a nó.
Bác Dina nói giá»ng thương cảm: - Khi bước và o, chị ấy còn kha khá. Chị ấy xin được sưởi nhá» má»™t lát. Cháu vừa há»i xem chị ấy ở đâu đến, thì chị ấy ngã sóng xoà i ra. Cháu nghÄ© là do ấm nóng nên bị choáng.
- Tá»™i nghiệp chị ấy. - Bà Bird ngáºm ngùi nói.
Lúc ấy thiếu phụ mở đôi mắt Ä‘en to, nhìn xung quanh bằng ánh mắt vÆ¡ vẩn và mÆ¡ hồ... Má»™t vẻ lo sợ lướt qua khuôn mặt chị, và chị hét lên:?- ôi! Henry cá»§a tôi! Chúng đã bắt Herny chưa? Nghe thấy tiếng kêu, thằng bé vùng ra khá»i cánh tay lão Cudjox và chạy lại vá»›i mẹ.
- ôi! Nó đây rồi, nó đây rồi! Và chị nói với bà Bird: - Bà ơi, xin bà hãy che chở cháu bé, đừng để cho chúng bắt mất cháu.
- Không đâu, ngưá»i phụ nữ tá»™i nghiệp ạ. Chị sẽ được an toà n ở đây. Chẳng ai là m hại chị đâu.
Ngưá»i ta kê cho chị má»™t chiếc giưá»ng bên lò sưởi, và chị ôm chặt con và o lòng chìm ngay và o má»™t giấc ngá»§ say.
ạng bà Bird trở lại phòng khách.
Chẳng ngưá»i nà o đỠcáºp đến cuá»™c nói chuyện trước đó giữa há» nữa.
- Nà y, em yêu, - ông Bird thốt lên sau khi im lặng trầm ngâm, - chị ta có thể mặc áo cá»§a em nếu nối dà i thêm má»™t chút không nhỉ? Má»™t nụ cưá»i thoáng lướt trên gương mặt bà Bird, và bà trả lá»i: "Äể rồi xem! Cùng lúc đó, bác Dina xuất hiện, nói rằng thiếu phụ đã tỉnh dáºy và muốn được gặp bà chá»§.
ạng bà Bird đi xuống bếp.
Những đứa con của ông bà đã đi ngủ.
Elisa, các bạn đã nháºn ra chị rồi, Ä‘ang ngồi bên bếp lá»a.
Chị kể cho ông bà Bird nghe nỗi thống khổ của chị.
Bà Bird lấy khăn tay che mặt, những giá»t nước mắt chảy ròng ròng trên đôi má bác Dina, còn lão Cudjox thì giụi mắt.
- Thế chị tÃnh Ä‘i đâu? - Bà Bird há»i má»™t cách nhân háºu.
- Äến Canada, đó là nÆ¡i chồng cháu đã trốn sang để thoát khá»i má»™t ngưá»i chá»§ tà n ác, và lao động để chuá»™c lại mẹ con cháu, để chúng cháu được Ä‘oà n tụ.
- Xa, xa lắm, chị khó mà hình dung được, tá»™i nghiệp chị. Nhưng chúng tôi sẽ cố là m việc gì đó cho chị. Äể ngà y mai xem sao. Trong khi chỠđợi, chị hãy ngá»§ ngon và đừng sợ gì cả.
ạng bà Bird trở vá» phòng khách. ông Bird Ä‘i Ä‘i lại lại, cuối cùng, đến bên vợ, nói vá»›i bà : - Em ạ, phải cho chị ấy Ä‘i ngay đêm nay. Tay lái buôn kia sẽ theo dấu chị ta đến đây và o sáng sá»›m mai. Nếu chỉ có má»™t mình chị ta thì không việc gì, nhưng thằng bé kia có thể ló mặt ở cá»a sổ và thu hút sá»± chú ý. Tốt hÆ¡n cả là mẹ con há» ra Ä‘i ngay đêm nay.
- Ngay đêm nay! Biết Ä‘i đâu cÆ¡ chứ??- Anh biết chá»— đó. - ông Nghị sÄ© vừa nói vừa xá» chân và o á»§ng. - Anh cần phải dẫn há» Ä‘i. Lão Cudjox là má»™t ngưá»i đánh xe rất cừ, nhưng trá»i tối Ä‘en như má»±c mà lại còn phải lá»™i qua sông hai lần nữa. Chá»— lá»™i thứ hai rất nguy hiểm nếu không tháºt thạo đưá»ng như anh. Chẳng còn cách nà o khác. Bác Cudjox sẽ Ä‘iá»m nhiên thắng ngá»±a và o lúc ná»a đêm, bác ấy sẽ đưa anh đến quán rượu tiếp theo, từ đó anh sẽ Ä‘i xe ngá»±a trong ba hay bốn tiếng đồng hồ tá»›i Colombus. ở đấy anh có công việc phải giải quyết và o sáng mai.
-Jonh Æ¡i, tấm lòng cá»§a anh tuyệt vá»i hÆ¡n lý trà cá»§a anh. - Bà Bird nói và đặt bà n tay nhá» nhắn trắng trẻo cá»§a mình lên tay chồng. - Em hiểu anh hÆ¡n cả anh tá»± hiểu mình, và em yêu anh vì thế.
Xúc động, ông Nghị sÄ© nói thêm: - Anh không biết em nghÄ© sao, nhưng chúng mình có thể cho chị ấy má»™t Ãt quần áo cá»§a bé Henry nhà ta được không? NghÄ© đến đứa con nhá» nhất vừa mất má»›i đây cá»§a há», đôi mắt bà Bird ứa lệ. Bà và o gian phòng nhá» liá»n ká» vá»›i phòng bà , mở má»™t cái tá»§ và bắt đầu gói ghém những bá»™ quần áo xinh xinh, những món đồ chÆ¡i... Rồi bà mở tá»§ quần áo cá»§a mình, lấy ra hai bá»™ váy áo giản dị, xuống gấu cho dà i ra. Bà khâu cho đến khi chuông Ä‘iểm mưá»i hai giỠđêm.
Bà chạy ra đặt hà nh lý và o xe và đánh thức ngưá»i khách lạ. Rồi, Elisa quấn má»™t tấm khăn choà ng và mặc chiếc áo khoác cá»§a bà chá»§ tốt bụng, xuất hiện ở cổng, ôm con trong tay. Chị nhìn đăm đăm bằng đôi mắt đầy biết Æ¡n khuôn mặt cá»§a bà Bird Ä‘ang chìa tay ra cho chị. Chị muốn nói, nhưng khi mở miệng, chị chẳng thốt ra được tiếng nà o.
Rồi chị lên xe ngựa và ra đi.
Tình thế tháºt trá»› trêu đối vá»›i ông Nghị sÄ© ngưá»i vừa má»›i bá» phiếu thông qua má»™t đạo luáºt hà khắc chống lại những ai xá» sá»± như váºy đối vá»›i các nô lệ bá» trốn! Nhưng quả tháºt ông đã bảo vệ đạo luáºt ấy mà chưa há» gặp má»™t ngưá»i Ä‘i trốn, cÅ©ng như chưa gặp phải tình huống thế nà y bao giá»! ÄÆ°á»ng ngáºp bùn, và ông Nghị sÄ©, ngưá»i thiếu phụ và đứa trẻ bị lúc lắc va Ä‘áºp từ bên nà y sang bên kia thà nh xe. Äá»™t nhiên, cả ba ngưá»i bị hất lên ghế phÃa trước. LÅ© ngá»±a đá háºu, nhảy lồng lên, và chiếc xe lại đứng thẳng... Hai con ngá»±a bị sa lầy.
Bác Cudjox kêu lên, Ä‘iá»u khiển lÅ© ngá»±a...
Sau cùng, bước đưá»ng gay cấn đã vượt qua. Và chiếc xe lại tiến lên, được chăng hay chá»›. Nhưng sau má»™t cú xóc mạnh hÆ¡n những lần trước, chiếc xe dừng lại hẳn. ông Nghị sÄ© ra khá»i xe và bị ngã sóng xoà i xuống bùn. Bác Cudjox đỡ ông lên trong tình trạng thảm hại.
Äêm đã rất khuya khi cả nhóm ngưá»i dừng lại trước cổng má»™t trang trại rá»™ng lá»›n. Sau và i lần cố gõ cá»a, chá»§ trang trại xuất hiện.
John Van Tromp là má»™t ngưá»i vạm vỡ, mạnh mẽ, râu ria xồm xoà m, đã từng là má»™t chá»§ trại già u có. Thá»i ấy ông có rất nhiá»u nô lệ. Nhưng chế độ áp đặt cho ngưá»i da Ä‘en đã là m ông chán ngán ghê tởm. ông đã bán đất Ä‘ai tà i sản để lui vá» trang trại nà y, và ông đã giải phóng tất cả các nô lệ cá»§a mình.
- ông có thể cho má»™t ngưá»i phụ nữ khốn khổ và má»™t đứa trẻ Ä‘ang bị má»™t lái buôn nô lệ Ä‘uổi theo tá túc được không? - Thượng Nghị sÄ© Bird há»i ông ta.
- Dĩ nhiên rồi. Bảo hỠvà o đi.
Mệt rã rá»i. Elisa ôm đứa con Ä‘ang ngá»§ say trong tay, lê bước đến cổng. John đưa hai mẹ con và o má»™t phòng ngá»§ nhá».
- Hãy ngá»§ bình yên nhé! - ông nói vá»›i há».
ạng ra khá»i phòng, đóng cá»a lại.
Nghị sĩ kể cho ông John nghe vắn tắt câu chuyện.
Rất xúc động, ông John đỠnghị ông Nghị sĩ ở lại nghỉ qua đêm, nhưng ông Nghị sĩ phải lo giải quyết việc của ông ở Colombus và o sáng mai.
- Nếu thế thì tôi sẽ tiá»…n ngà i... Tôi sẽ chỉ cho ngà i má»™t con đưá»ng Ãt hiểm nguy hÆ¡n con đưá»ng ngà i đã Ä‘i tá»›i đây.
Lúc ra Ä‘i, ông Nghị sÄ© đưa cho ông John má»™t tá» mưá»i đô la.
- Äể cho chị ấy. - ông nói.
- ÄÆ°á»£c rồi. - ông John trả lá»i.
Hai ngưá»i xiết chặt tay nhau và chia tay.
Và o buổi sáng tháng hai ảm đạm đó, túp lá»u cá»§a bác Tom rất buồn bã. Bác gái Chloé là chiếc áo sÆ¡ mi cá»§a chồng và chốc chốc lại chùi má»™t giá»t nước mắt.
Bác Tom ngồi bên cạnh bác gái, cuốn Thánh kinh để mở trên đầu gối. Hai ngưá»i chẳng ai nói gì. Những đứa con vẫn còn Ä‘ang ngá»§.
Bác Chloé đặt chiếc bà n là xuống, đến ngồi bên bà n và cất tiếng: - Em biết cần phải nhẫn nại, nhưng giá như Ãt ra em cÅ©ng được biết mình sẽ ở đâu và ngưá»i ta đối xá» vá»›i mình như thế nà o! Bà chá»§ nói là trong vòng má»™t hay hai năm, bà sẽ chuá»™c lại mình. Nhưng những ai đã Ä‘i xuống miá»n Nam thì chẳng bao giá».trở lại. Em biết rất rõ ngưá»i ta đối xá» vá»›i há» thế nà o trong các đồn Ä‘iá»n.
- Tôi là ngưá»i bị bán Ä‘i, - bác Tom trả lá»i, -chứ không phải là mình và các con. ở đây, mình và các con được an toà n. Äiá»u gì xảy đến sẽ chỉ xảy đến vá»›i riêng mình tôi thôi, và chúa sẽ phù há»™ tôi.
- Không đúng đâu, ông chá»§ không được bán mình Ä‘i! ông ấy phải cho mình được tá»± do. Lẽ ra ông ấy phải giải phóng cho mình từ nhiá»u năm nay rồi. ChÃnh mình là ngưá»i lo toan má»i việc cho ông ấy.
- Chloé, mình đừng nói như thế. Những ngưá»i chá»§ vẫn quen được ngưá»i ta là m má»i việc vì há»...
nhưng ông chá»§ cá»§a chúng ta tốt hÆ¡n những ngưá»i khác nhiá»u. ông ấy sẽ không để tôi phải Ä‘i nếu ông ấy có thể là m khác được, tôi biết chắc như thế.
- Tất cả những Ä‘iá»u đó không là m em khuây khá»a được đâu. Äể em dá»n cho mình má»™t bữa ăn cuối cùng.
Ngưá»i đà n bà tá»™i nghiệp đã chuẩn bị bữa ăn ngon nhất bác có thể là m.
Sau bữa ăn, bác Chloé rá»i bà n ăn rất nhanh.
- Em Ä‘i sá»a soạn hà nh lý cho mình đây. ôi! Rồi sẽ chẳng có ai trên Ä‘á»i nà y chăm sóc sá»a soạn cho mình nữa! Má»™t đứa con cá»§a bác kêu lên: - Bà chá»§ đến kìa! - Bà chá»§ chẳng có việc gì để là m ở đây cả. -Bác Chloé gắt gá»ng.
Bà Shelby bước và o. Bác Chloé cà u nhà u đưa bà má»™t chiếc ghế. Bà Shelby là m ra vẻ không nháºn thấy gì.
- Bác Tom tá»™i nghiệp, tôi rất buồn phải nhìn bác ra Ä‘i. Nếu bây giá» tôi đưa tiá»n cho bác, thì há» sẽ lấy cá»§a bác mất thôi. Nhưng tôi hứa vá»›i bác tôi sẽ là m tất cả để bác quay vỠđây cà ng sá»›m cà ng tốt.
Những đứa con bác Tom kêu lên: - Lão lái buôn đến kìa! Haley dùng chân đá và o cổng để mở cổng. Tức giáºn vì không bắt được Elisa và con cá»§a chị, hắn ra lệnh: - Lại đây, tên má»i. Mà y đã sẵn sà ng rồi chứ? Bác Tom Ä‘iá»m tÄ©nh đứng dáºy để Ä‘i theo ông chá»§ má»›i. Bác vác hà nh lý cá»§a mình lên vai. Bác Chloé ôm trong tay đứa con gái út đưa tiá»…n bác trai ra táºn xe. Hai đứa lá»›n vừa Ä‘i theo mẹ vừa khóc.
Bà Shelby Ä‘i vá» phÃa gã lái buôn và nói vá»›i hắn má»™t lát vẻ cá»±c kỳ hăng hái. Tất cả má»i ngưá»i trong nhà đá»u Ä‘i vá» phÃa cá»— xe. Những nô lệ, trẻ cÅ©ng.như già , chen chúc xung quanh để nói lá»i từ biệt vá»›i ngưá»i bạn cá»§a há». Ná»—i giáºn dữ bừng bừng trong há».
Haley Ä‘i qua đám đông những ngưá»i nô lệ và nói vá»›i bác Tom: - Lên xe Ä‘i! Bác Tom ngồi xuống chiếc ghế dà i. Thế là , Haley lấy má»™t đôi còng sắt ở dưới chá»— ngồi, còng và o cổ chân bác.
Tiếng rì rầm bất bình lan khắp đám đông, và bà Shelby từ trên thá»m kêu lên: - Tôi đảm bảo vá»›i ông, ông Haley, rằng đây là má»™t sá»± phòng xa hết sức vô Ãch! - Tôi không muốn đánh mất tiá»n cá»§a tôi má»™t lần nữa. - Gã lái buôn đê tiện trả lá»i.
- Xin bà bà y tá» giúp vá»›i cáºu George tất cả niá»m yêu thương cá»§a tôi. - Bác Tom cố nói nốt.
Rồi Haley quất ngựa. Sau khi đưa mắt nhìn rất lâu lần cuối ngôi nhà , bác Tom ra đi.
ạng Shelby vắng mặt. ông tá»± nhắc lại rằng ông không được lá»±a chá»n, song tháºt vô hiệu. ông không thể tá»± thuyết phục mình. Và , để khá»i phải chứng kiến cảnh chia ly Ä‘au buồn, ông đã ra Ä‘i từ sáng, mong rằng tất cả đã kết thúc khi ông trở vá».
Äã Ä‘i qua ranh giá»›i cá»§a trang trại, và bác Tom cùng ngưá»i chá»§ má»›i cá»§a bác đã ra đến đưá»ng quốc lá»™.
Khi đã đi được khoảng một dặm, Haley dừng lại trước một lò rèn.
- Tôi muốn ông ná»›i rá»™ng những cái khóa tay nà y ra, nó hÆ¡i cháºt so vá»›i khổ ngưá»i cá»§a tên má»i nà y. - Haley nói vá»›i ngưá»i thợ rèn, và chỉ và o đôi còng ở chân bác Tom.
- ạ kìa! Bác Tom nhà ông Shelby đây mà !...
ạng ấy đã bán bác ư! Nhưng ông không cần phải xÃch bác ta đâu, bác ấy là ngưá»i tốt nhất và trung thà nh nhất đấy...
- Tôi biết, tôi biết, - Haley trả lá»i, - nhưng tôi nghi ngá»...
- Mà nà y, - bác thợ rèn ngẫm nghÄ© rồi thêm, -khà háºu miá»n Nam không thÃch hợp vá»›i những ngưá»i da Ä‘en ở bang Kentucky, bác ấy có thể chết ở đó.
- Nó gặp may đấy, tôi đã hứa sẽ đối xá» tá» tế vá»›i nó. - Haley kết luáºn.
Trong suốt cuá»™c nói chuyện, bác Tom ngồi rầu rÄ© trong xe, bá»—ng bác nghe tiếng vó ngá»±a khô giòn, gấp gáp và gá»n ghẽ..Bác vô cùng ngạc nhiên thấy cáºu chá»§ George Shelby, vừa choà ng tay ôm cổ bác vừa kêu lên: - Tháºt là đáng hổ thẹn! ôi, bác Tom! Là m sao mà cha tôi lại có thể là m má»™t việc như thế nà y cÆ¡ chứ? Mà má»i ngưá»i chả nói gì vá»›i tôi cả! Má»™t anh bạn đã cho tôi biết chuyện. Dù thế nà o, ở nhà cÅ©ng đã nghe tôi nói rồi đấy! - Cáºu không nên là m thế, cáºu George. Là m cho má»i ngưá»i nổi giáºn có được việc gì đâu.
- Tôi không thể kìm được mình.
- ôi, cáºu chá»§, tôi đã buồn biết mấy khi ra Ä‘i mà không gặp cáºu! Cáºu đến khiến tôi sung sướng quá! - Tôi có má»™t thứ cho bác đây, bác Tom. Äây là đồng má»™t đôla cá»§a tôi.
- Nhưng tôi không thể nháºn nó được.
- Có, có chứ. Hãy cầm lấy! Bác Chloé bảo tôi đục một cái lỗ ở giữa, xỠsợi dây qua để cho bác đeo nó quanh cổ. Bác sẽ giấu nó dưới áo để cho cái lão gớm ghiếc kia không lấy đi mất của bác.
Má»—i lần bác nhìn đồng tiá»n nà y, hãy nhá»› là má»™t ngà y kia tôi sẽ đến nÆ¡i ấy tìm bác và tôi sẽ Ä‘em bác vá».
- VÄ©nh biệt cáºu George, hãy yêu kÃnh cha cáºu, ông ấy không còn cách lá»±a chá»n nà o khác. Hãy là m như thế và hãy há»c hà nh chăm chỉ nhé.
Äúng lúc đó, Haley quay lại mang theo những cái còng tay.
- Tôi sẽ mách cha tôi vá» cái cách ông đối xá» vá»›i bác Tom. - George nói. - ông xiá»ng ngưá»i ta như con váºt ấy, ông Ä‘em bán ngưá»i ta... Tất cả những Ä‘iá»u ấy là m tôi phẫn ná»™! - Äừng có kêu ầm lên như thế, chà ng trai, nếu tôi bán chúng Ä‘i, đó là vì ngưá»i ta mua cá»§a tôi! -Haley lạnh lùng trả lá»i.
Và chiếc xe ra đi..
|

16-10-2008, 05:06 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 3
Cuộc chạy trốn của Elisa
Ngồi trong chiếc ghế dá»±a chị Ä‘ung đưa nhẹ nhà ng, mắt dán và o món đồ khâu vá, đó là Elisa, cô bạn cá»§a chúng ta, ngưá»i chạy trốn. Vâng, chị ở đó, xanh xao hÆ¡n, và gầy guá»™c hÆ¡n khi còn ở Ken-tucky.
Thỉnh thoảng, chị lại ngước lên dõi theo những trò chơi của bé Henry.
Bên cạnh chị, má»™t ngưá»i đà n bà ngồi trên má»™t chiếc ghế xÃch Ä‘u nhá», giữ trong lòng má»™t cái đĩa thiếc, và xếp và o đĩa những quả đà o. Äó là bà Ra-chel Halliday tốt bụng.
- Nà y, Elisa, chị vẫn luôn muốn sang Canada ư? - Bà dịu dà ng há»i.
- Vâng ạ, thưa bà . - Elisa trả lá»i đầy vẻ quả quyết. - Cháu cần phải ra Ä‘i. Cháu không dám ở lại đây.
- Chị biết là chị có thể ở lại đây lâu chừng nà o chị muốn. Tuy nhiên, chị hãy nghĩ đến việc mình sẽ là m một khi sang bên đó.
- ôi, cảm Æ¡n bà ! - Elisa thốt lên. - Nhưng cháu không ngá»§ yên được bà ạ. Lúc nà o cháu cÅ©ng mÆ¡ thấy có ngưá»i đến bắt nó Ä‘i.
- Tá»™i nghiệp thằng bé! - Rachel nói. - Nhưng chị hãy an tâm, chưa có ngưá»i chạy trốn nà o bị bắt lại ở là ng chúng tôi đâu, và ngưá»i ta không thể bắt đầu vá»›i chị được.
Cổng mở ra và một phụ nữ thấp nhỠtròn trĩnh bước và o.
- Ruth Stedman! Cô có khá»e không, Ruth? -Rachel vừa nói vừa sốt sắng Ä‘i vá» phÃa ngưá»i phụ nữ.
- Rất khá»e. - Ruth trả lá»i.
Äó là má»™t ngưá»i phụ nữ xinh xắn bé nhá» chừng hai nhăm tuổi.
- Ruth, đây là cô bạn Elisa Harris của chúng ta, và cháu bé mà tôi đã kể với cô.
- Tôi rất sung sướng được gặp chị, Elisa, rất sung sướng! - Ruth vừa nói vừa nắm chặt tay Elisa như thể chị là má»™t ngưá»i bạn cÅ© cá»§a há». - Äây là cáºu con trai nhá» yêu quà cá»§a chị phải không... Tôi mang cho cháu má»™t cái bánh ngá»t đây.
Và cô đưa cho Henry cái bánh ngá»t hình trái tim, cáºu bé rụt rè cầm lấy.
- Con cô đâu? - Rachel há»i.
- Nó Ä‘ang đến, cùng bé Mary nhà chị..Vừa lúc đó, cá»a mở và Mary, rất giống mẹ, bước và o phòng cùng vá»›i em bé.
Ruth cởi cho bé những lá»›p khăn choà ng mà cô đã quấn quanh em, sá»a sang quần áo cho bé, âu yếm ôm hôn và đặt em xuống sà n nhà để em chÆ¡i đùa.
Ngưá»i mẹ ngồi xuống và bắt đầu thoăn thoắt Ä‘an. Hai ngưá»i đà n bà điá»m tÄ©nh bà n luáºn.
Siméon Halliday, cao lớn, tráng kiện, mặc quần và áo vét bằng vải thô, đội một cái mũ rộng và nh, bước và o.
- Có tin gì thế hở bố nó? - Rachel vừa há»i vừa cho bánh và o lò.
- Peter Stelbins bảo tôi rằng ông ấy sẽ đến đây tối nay cùng vá»›i bạn bè. - Siméon nói vá»›i giá»ng đầy ý nghÄ©a trong khi rá»a tay.
- Thế à . - Rachel nói vẻ tư lá»± và liếc nhìn vá» phÃa Elisa.
- Chị đã chẳng nói vá»›i tôi há» chị là Harris đấy ư? - Siméon há»i.
Rachel nhìn chồng.
Elisa run bắn lên, trả lá»i vâng.
Siméon gá»i vợ và o phòng bên.
- Chồng cô ấy ở trong toán ngưá»i sẽ đến đây tối nay. - ông thì thà o. - Peter đã tìm thấy má»™t ngưá»i đà n bà và hai ngưá»i đà n ông, má»™t ngưá»i trong số há» tên là George Harris. Theo những gì cô ấy nói vá»›i mình, anh chắc chắn đó là anh ta. Äó là má»™t anh chà ng đẹp trai và dá»… thương. Theo em có nên nói ngay vá»›i Elisa không? - Có chứ, hẳn Ä‘i rồi! Tháºt là má»™t tin vui biết mấy! Hãy nói cho chị ấy Ä‘i.
Rachel gá»i Elisa và o má»™t gian phòng nhá».
Lại đây, con gái của ta, ta có chuyện nà y muốn nói cho cháu biết.
Bà ôm lấy bé Henry trong vòng tay và hôn nó.
- Cháu sắp được gặp bố rồi, bố cháu sắp đến đây! - Bà nói vá»›i đứa trẻ Ä‘ang mở tháºt to đôi mắt.
Äôi má Elisa thoáng á»ng hồng, và chị ngồi xuống, ngưá»i lả Ä‘i, gần như bất động.
- Dũng cảm lên, con gái! Anh ấy sẽ đến đây đêm nay.
- Äêm nay! Äêm nay ư! - Elisa nhắc lại, rồi chị ngất Ä‘i.
Khi tỉnh lại, chị Ä‘ang nằm trên giưá»ng và được đắp má»™t tấm má»n. Ruth Ä‘ang xát tay chị bằng long não. Tất cả má»i ngưá»i tất báºt xung quanh chị. Lần đầu tiên kể từ khi chạy trốn, thần kinh chị má»›i giãn ra. Má»™t cảm giác má»›i mẻ vá» sá»± nghỉ ngÆ¡i và an toà n choán lấy chị. Chị vẫn nằm, đôi mắt Ä‘en mở lá»›n, và , dõi theo cỠđộng cá»§a bạn bè xung quanh.như trong má»™t giấc mÆ¡. Mệt rã rá»i, chị ngá»§ thiếp Ä‘i.
Äêm đã xuống từ lâu. Con trai chị ngá»§ bình yên bên cạnh chị. George thổn thức khóc bên giưá»ng chị.
Tháºt hạnh phúc biết bao cho chị được nhìn thấy anh khi chị thức dáºy! Khi há» xuất hiện, bé Henry, Elisa và George được đón tiếp rất má»±c thân tình, và nồng nhiệt là m cho há» có cảm giác như trong mÆ¡.
Thế là tất cả nhà sum há»p quanh má»™t bà n ăn thịnh soạn.
Äây là lần đầu tiên George được ngồi ngang hà ng cùng bà n ăn vá»›i những ngưá»i da trắng. Sá»± ngượng ngùng cá»§a anh tan Ä‘i rất nhanh nhá» lòng nhân háºu cá»§a những ngưá»i chá»§ nhà .
- Cha Æ¡i, chuyện gì sẽ xảy ra nếu ngưá»i ta phát hiện ra cha? - Bé Siméon há»i.
- Cha sẽ ná»™p phạt. - Ngưá»i cha thản nhiên trả lá»i.
- Thế nếu há» bắt cha và o tù? - Mẹ con và con, hai mẹ con có thể Ä‘iá»u hà nh trang trại, phải không nà o? - Con ghét những ngưá»i chá»§ nô! - Äứa trẻ kêu lên.
- Con là m cha ngạc nhiên đấy, con trai ạ! Cha sẽ là m cho ngưá»i chá»§ nô những gì cha là m cho chÃnh ngưá»i nô lệ, nếu ngưá»i ấy cần đến cha.
Con trai ông đỠbừng mặt.
- ông bà có nguy cÆ¡ gặp nhiá»u rắc rối vì đã săn sóc chúng cháu như thế nà y. - George nói. -Chúng cháu sẽ ra Ä‘i cà ng sá»›m cà ng tốt.
- Cháu cứ bình tÄ©nh ở lại đây suốt ngà y hôm nay. - Siméon trả lá»i anh. - Cháu sẽ được an toà n.
Trong Ä‘oà n chúng ta, má»i ngưá»i Ä‘á»u trung thà nh và ai nấy Ä‘á»u cảnh giác. Cháu ra Ä‘i ban đêm thì sẽ chắc chắn hÆ¡n. Äêm nay, lúc mưá»i giá», Philéas Fletcher sẽ dẫn đưá»ng cho tất cả các cháu đến ga tà u tiếp theo.
Äúng lúc đó, ngưá»i ta nghe thấy có tiếng nói bên ngoà i. Ai đó gõ cá»a và Elisa giáºt mình khi mở cá»a.
Siméon đứng đó vá»›i má»™t ngưá»i quâycÆ¡ khác.
ạng giá»›i thiệu ngưá»i đó vá»›i há» dưới cái tên là Philéas Fletcher. Philéas cao, gầy, mái tóc hung đỠvà khuôn mặt rất thanh tú, minh mẫn.
- Anh bạn Philéas cá»§a chúng ta đã khám phá ra má»™t Ä‘iá»u quan trá»ng và có liên quan đến các cháu, hãy nghe anh ấy nói.
- Äúng thế. - Philéas nói. - Äêm hôm qua, tôi có dừng lại ở má»™t quán rượu, và ở đó tôi nghe thấy.ngưá»i ta nói: "Váºy là , chắc hẳn chúng nó Ä‘ang ở chá»— những ngưá»i quâycÆ¡!" Tức thì tôi lắng nghe tiếp, và chÃnh là chúng Ä‘ang nói vá» anh chị. Tôi đã nghe thấy toà n bá»™ kế hoạch cá»§a chúng. George sẽ bị bắt đưa vá» nhà chá»§ cá»§a anh ở bang Kentucky, hai ngưá»i đà n ông phải Ä‘em Elisa sang bang Nou-velle Orléans bán, còn đứa bé thì trả cho gã lái buôn đã mua nó. Äiá»u tệ hại nhất là chúng biết con đưá»ng chúng ta phải Ä‘i, và bảy, tám ngưá»i sẽ Ä‘uổi theo ta. Váºy thì, phải là m gì bây giá»? - George, chúng ta sẽ ra sao đây? - Elisa há»i giá»ng lạc Ä‘i.
- Anh biết Ä‘iá»u anh sắp là m. - George vừa trả lá»i vừa Ä‘i tìm những khẩu súng cá»§a anh. Anh không muốn kéo ai theo mình. - Hãy chỉ cho cháu mượn cái xe cá»§a ông thôi và chỉ đưá»ng cho chúng cháu.
Cháu sẽ tự lái xe lấy.
- ÄÆ°á»£c lắm, anh bạn. - Philéas trả lá»i. - Nhưng anh cÅ©ng cần má»™t ngưá»i chỉ đưá»ng cho anh chứ.
- Cháu không muốn các ông phải liên lụy và o cuộc phiêu lưu nà y. - George đáp.
- Philéas là ngưá»i mà các cháu cần đấy. Anh ấy sẽ Ä‘i cùng cháu.
Và vừa nhìn vũ khà của anh, ông vừa nói thêm: - Cháu đừng vội sỠdụng những thứ nà y nhé.
- Cháu sẽ không tấn công đâu, - George trả lá»i, - tất cả Ä‘iá»u mà cháu muốn là chúng để cho cháu Ä‘i khá»i đất nước nà y. Và cháu sẽ chiến đấu đến cùng chứ không để cho vợ và con cá»§a cháu bị bắt.
- Tôi tin rằng ta còn được hai, ba tiếng đồng hồ sá»›m hÆ¡n bá»n chúng, nếu chúng theo đúng kế hoạch. - Philéas nói. - Nhưng tốt hÆ¡n cả là đừng ra Ä‘i khi trá»i chưa tối. Hai giá» nữa chúng ta sẽ ra Ä‘i. Tôi sẽ nhá» má»™t ngưá»i bạn, Michael Cross, cưỡi ngá»±a theo sau chúng ta để báo tin trong trưá»ng hợp nguy hiểm. Hãy dÅ©ng cảm lên, George! Và ông bước ra ngoà i.
- Cháu có thể hoà n toà n trông cáºy và o ông ấy.
- Siméon nói. - Còn bây giá», Rachel, chúng ta hãy nhanh nhanh chuẩn bị má»i thứ, tất cả cÅ©ng cần phải ăn trước khi Ä‘i.
Má»™t lát sau, má»™t chiếc xe ngá»±a to dừng lại trước cổng. Äêm sáng trá»i và lấp lánh ánh sao. Philéas nhảy nhanh ra khá»i chá»— ngồi để giúp những ngưá»i ra Ä‘i lên xe. George Ä‘i ra, má»™t tay dắt con trai và tay kia dắt vợ.
- Äây là hai tấm da trâu để giữ ấm cho các cháu và để đỡ xóc. - Rachel bảo há».
Rồi Elisa chà o từ biệt những con ngưá»i đã đối xá» tốt đối vá»›i chị. Siméon giúp chị trèo lên xe, và .ngồi yên vị cạnh con trai chị. George và Jim, ngưá»i cùng đến nhà những ngưá»i quâycÆ¡ vá»›i anh, ngồi trên má»™t chiếc ghế dà i bằng gá»— má»™c. Philéas ngồi trên ghế trước.
- VÄ©nh biệt những ngưá»i bạn cá»§a tôi. - Siméon nói.
- Cầu Chúa phù há»™ cho ông, và xin cảm tạ từ đáy lòng mình. - Những ngưá»i tị nạn trả lá»i.
Và chiếc xe ra Ä‘i, bánh xe nghiến mặt đất đóng băng vỡ răng rắc. Há» lặng im không nói. Há» vượt qua rừng, qua những cánh đồng rá»™ng, lên đồi, xuống thung lÅ©ng, nhiá»u giá» trôi qua.
Äứa bé ngá»§ ngay, Elisa cÅ©ng nhắm mắt. Philéas là ngưá»i vui nhá»™n nhất, ông huýt sáo để giết thì giá».
Khoảng ba giá», George nghe thấy tiếng ngá»±a phi.
- Äó là Michael Ä‘uổi kịp chúng ta đấy. - Philéas nói. - Äây cÆ¡ mà , Michael! - Philéas, ông đấy à ? Bá»n chúng Ä‘uổi theo ngay sau tôi, có tám hay mưá»i đứa, kÃch động vì hÆ¡i men.
Chạy đi, nhanh lên! Philéas thúc ngựa phi nước đại. George và Jim xiết chặt súng.
Kẻ thù Ä‘ang tiến lên. Chiếc xe đột ngá»™t dừng lại bên cạnh má»™t núi đá dốc đứng, khối núi đá trÆ¡ trá»i vút lên giữa má»™t vùng đất mênh mông bằng phẳng. Philéas biết rất rõ chốn nà y.
- Chúng ta đến nÆ¡i rồi! - ông vừa nói vừa nhảy ra khá»i chá»— ngồi. - Nhanh lên! Xuống cả Ä‘i! Trèo theo tôi lên núi kia! Michael, Ä‘i tìm Amariah và đưa nhiá»u ngưá»i quay lại đây để dạy cho lÅ© vô lại ấy má»™t bà i há»c ra trò! Tất cả má»i ngưá»i xuống xe trong nháy mắt.
Tốp ngưá»i leo lên núi đá, trong khi Michael, theo lá»i khuyên cá»§a Philéas, bá» Ä‘i rất nhanh.
HỠnhìn thấy dấu vết một lối nhỠdốc dẫn và o lòng núi đá.
- Äây là má»™t trong những hang để Ä‘i săn cá»§a chúng tôi... lại đây! - Philéas bảo há».
Há» leo lên đưá»ng dốc và tá»›i má»™t khe rá»™ng chừng ba pi-ê. Philéas ôm đứa bé trong tay, vượt qua trở ngại dá»… dà ng và kêu to bảo những ngưá»i khác nhảy Ä‘i.
Äằng sau, bá»n ngưá»i cưỡi ngá»±a vừa phóng đến vừa chá»i rá»§a và la ó. Äến lượt chúng Ä‘i và o núi đá.
- Bá»n chúng sẽ phải Ä‘i qua từng đứa má»™t trên con hẻm hẹp nà y để đến được đây. - Philéas nói. -Chúng sẽ ở trong tầm súng cá»§a chúng ta.
Những kẻ đuổi theo hỠgồm có hai gã buôn nô lệ, Jack Locker và Marks, hai viên cảnh sát và .một lũ du thủ du thực tuyển mộ ở quán rượu và đổi bằng rượu mạmh.
- Ta sắp bắt được chúng nó. - Má»™t đứa trong bá»n nói.
- Nhưng mà , Jack, chúng có thể bắn và o ta! - Chẳng nguy hiểm gì đâu, lÅ© má»i Ä‘en đã chết khiếp vì sợ rồi! Äúng lúc đó, George xuất hiện trên đỉnh núi, giá»ng Ä‘iá»m tÄ©nh và rõ rà ng anh há»i chúng muốn gì.
- Chúng tao muốn bắt lại má»™t lÅ© má»i chạy trốn.
George và Elisa Harris, con trai của chúng nó và Jim Selden.
- Tôi là George Harris đây, nhưng giỠđây tôi là ngưá»i tá»± do, trên mảnh đất tá»± do cá»§a Chúa! Các ông có thể trèo lên đây, nhưng chúng tôi có ý định tá»± bảo vệ. Ngưá»i đầu tiên trèo lên sẽ là ngưá»i chết.
- Nà o! Nà o, các ngưá»i thấy rõ chúng ta là cảnh sát, luáºt pháp đứng vá» phÃa chúng ta. Tốt hÆ¡n cả là các ngưá»i hãy đầu hà ng Ä‘i! - Tôi biết luáºt pháp á»§ng há»™ các ngưá»i, nhưng các ngưá»i muốn chúng tôi trở thà nh tù nhân để đánh Ä‘áºp, bị hà nh hạ, bị bán, bị mua... A! Tháºt là nhục nhã thay cho luáºt pháp cá»§a các ngưá»i và cho các ngưá»i! Chúng tôi Ä‘ang ở đây, dưới bầu trá»i cá»§a Chúa, cÅ©ng tá»± do như chÃnh các ngưá»i váºy! Và các ngưá»i sẽ không bắt được chúng ta nữa đâu. Chúng tôi sẽ chiến đấu cho đến chết vì tá»± do cá»§a chúng tôi! Thái độ cá»§a anh, sá»± gan dạ cá»§a anh khiến cả nhóm cá»§a Jack Locker phải nÃn thinh. Marks là ngưá»i duy nhất không cảm thấy má»™t chút xúc động nà o. Hắn quả quyết nạp đạn và o súng, và bắn George.
George nhảy báºt vá» phÃa sau, và viên đạn sượt qua tóc anh trước khi cắm và o má»™t thân cây.
- Không sao đâu, Elisa. - George bảo.
- Thay vì diá»…n thuyết, lẽ ra cáºu nấp cho an toà n thì hÆ¡n. - Philéas bảo anh.
- Tao chưa bao giỠsợ lũ da đen, - Jack nói, -tao cũng chẳng sợ chúng và o ngà y hôm nay. Ai đi với tao nà o? Và hắn trèo lên núi.
George hướng súng và o chá»— đưá»ng hẻm nÆ¡i lÅ© kia sắp xuất hiện.
Rồi hình dáng đồ sộ của Jack xuất hiện ở bỠkhe.
George phát há»a và Locker ngã lăn giữa những tảng đá, cây cối và bụi ráºm xuống đáy khe.
- Äi tìm Jack, tao phóng Ä‘i cầu viện đây! -Mark kêu to. Và gã chạy trốn trong tiếng huýt sáo cá»§a đám còn lại..George thấy bá»n chúng Ä‘i xuống tìm Jack Locker, kẻ Ä‘ang rá»n rÄ© dưới đáy khe. Chúng cố sức đặt gã lên ngá»±a, nhưng gã lái buôn lần nà o cÅ©ng nặng ná» ngã váºt xuống đất. Thế là chúng bá» mặc gã lại! Bá»n chúng lại lên ngá»±a và rút Ä‘i.
Khi chúng đã biến mất, Philéas bắt đầu nhúc nhÃch.
- Xem nà o, tôi đã bảo Michael đem chi viện đến gặp chúng ta, nhưng có lẽ tốt hơn là đi tìm anh ấy. Chúng ta sẽ gặp anh ấy ngay thôi.
Lúc ấy ông nhìn thấy Michael đang đến, có Amariah và con trai ông là Stephen đi cùng.
- Thế là chúng ta an toà n rồi! - ông mừng rỡ reo lên.
- Chúng ta hãy dừng lại và là m Ä‘iá»u gì đó giúp cái ngưá»i Ä‘ang rên rỉ rất to kia. - Elisa nói.
- ừ, chúng ta sẽ chữa trị cho hắn ở chá»— những ngưá»i quâycÆ¡. - Philéas thêm và o.
- Marks, - Jack nói bằng giá»ng yếu á»›t, - mà y đấy ư? - Nó nghÄ© đến việc cứu cái mạng cá»§a nó hÆ¡n là nghÄ© đến mà y. - Philéas vừa bảo gã vừa xem xét các vết thương. - Cứ nằm yên nếu mà y muốn ta cầm máu cho.
HỠđưa tất cả lên xe, và Jack ngất Ä‘i trong lòng những ngưá»i khác. Gã chỉ bị thương nhẹ.
- Trong mưá»i lăm ngà y nữa, mẹ cá»§a Amariah sẽ chữa khá»i cho hắn.
Má»™t giá» sau, há» tá»›i trang trại xinh xắn cá»§a Amariah, nÆ¡i má»™t bữa ăn ngon Ä‘ang đợi há»..
|

16-10-2008, 05:12 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 4
Gia đình Saint - Clare
Dòng Mississipi! Những lá»›p sóng réo ầm ầm, cuồn cuá»™n chảy, sá»§i bá»t, đục ngầu, là m lở hai bên bá»...
Trá»i! Tại sao dòng sông lại phải mang theo sức nặng khá»§ng khiếp nà y, nước mắt cá»§a những kẻ bị áp bức, tiếng thở dà i cá»§a những ngưá»i bất hạnh và ná»—i thống khổ đắng cay cá»§a những trái tim khốn cùng...
Những tia nắng cuối cùng cháºp chá»n trên mặt sông rá»™ng mênh mông như biển cả.
Những cây sáºy rung rinh, những cây trắc bá cao và đen ngòm lõng thõng rêu tối như vòng hoa tang, sáng chói lên trong ánh nắng và ng rá»±c.
Má»™t chiếc tà u thá»§y chạy bằng bánh xe, chở hà ng nặng trÄ©u, Ä‘ang tiếp tục hà nh trình. Những kiện bông chồng chất thà nh đống trên mạn tà u, trên cầu tà u, khắp nÆ¡i! Lá cá» Hoa Kỳ bay phần pháºt kiêu hãnh trên tà u.
Bác Tom ở đó, nép mình giữa những kiện bông.
Sau khi rá»i bang Kentucky, Haley Ä‘i xe đến Wash-ingtÆ¡n, nÆ¡i hắn mua thêm những ngưá»i nô lệ khác.
Trong đám ngưá»i ấy có má»™t chú bé mà Haley đã không ngần ngại tách ra khá»i ngưá»i mẹ đã gần như mù lòa cá»§a chú. Hắn xiá»ng tất cả há» lại. Yên tâm vá» những cá»§a mua được, sau cùng hắn cho má»i ngưá»i xuống chiếc tà u nà y và đi vá» phương Nam.
Những ngưá»i da Ä‘en chen chúc ở khoang giữa tà u không là m nảy sinh mấy lòng trắc ẩn cá»§a những hà nh khách trên tà u. Tuy váºy, má»™t ngưá»i đà n bà tuyên bố rất to rằng má»™t cảnh tưởng như thế tháºt là ná»—i nhục nhã cho đất nước nà y, nhưng rồi ngưá»i ta trả lá»i chị những ngưá»i da Ä‘en sinh ra là để Ä‘em mua và bán.
Bác Tom đã chiếm được lòng tin cáºy cá»§a Haley.
Thoạt đầu gã còn giám sát bác rất ngặt, nhưng rồi dần dần gã ná»›i lá»ng sá»± quản lý và giỠđây, gã cho phép bác tùy ý Ä‘i lại trên tà u.
Lúc nà o cÅ©ng tốt bụng và ân cần, sẵn lòng giúp đỡ ngưá»i khác, bác Tom đã nhanh chóng chinh phục được sá»± quý mến cá»§a má»i ngưá»i. Khi thấy mình không có việc gì nữa để là m, bác ngồi và o chá»— những kiện bông và đá»c kinh Thánh.
Từ trên boong tà u cao, bác nhìn thấy phong cảnh trôi qua trước mắt. Bác nháºn ra những ngưá»i.nô lệ Ä‘ang là m việc xa xa và là ng mạc gồm những túp lá»u cá»§a hỠở cách xa những ngôi nhà tráng lệ cá»§a những ngưá»i chá»§ nô. Bức tranh sống động nà y cứ trải ra, thì trái tim bác lại trở vá» vá»›i trang trại cÅ© nấp dưới tán lá cá»§a những cây dẻ gai già , ở bang Kentucky. Bác nhá»› đến ngôi nhà cá»§a ông bà Shelby, đến căn lá»u nhá» cá»§a bác, đầy hoa thu hải đưá»ng.
Bác như trông thấy bác gái Ä‘ang sá»a soạn bữa tối, nghe thấy tiếng cưá»i cá»§a những đứa con, tiếng lÃu lô cá»§a đứa bé út ngồi trên đầu gối bác...
Rồi tất cả tan biến.
Bác chỉ còn nhìn thấy những cây mÃa và những cây trắc bá cá»§a các đồn Ä‘iá»n sáng rá»±c. Bác chỉ còn nghe thấy tiếng máy tà u chạy ầm ầm rà o rạo, nhắc bác rằng toà n bá»™ phần Ä‘á»i tươi sáng kia cá»§a bác đã vÄ©nh viá»…n mất Ä‘i rồi.
Giữa đám hà nh khách trên tà u có má»™t ngưá»i đà n ông trẻ tuổi, quý phái và già u có, ở bang Nou-velle Orléans.
Tên anh là Saint-Clare.
Äi cùng anh là má»™t cô con gái chừng năm, sáu tuổi, được má»™t ngưá»i phụ nữ đã có tuổi trông nom.
Bác Tom thưá»ng hay để ý đến cô bé. Ai đã nhìn thấy cô bé, ngưá»i đó sẽ không thể quên em được vì em tháºt xinh đẹp và duyên dáng. Dáng đầu cá»§a em, vẻ thanh tú tao nhã cá»§a cái cổ, cá»§a thân hình, có má»™t vẻ quý phái lạ thưá»ng. Mái tóc dà i và ng óng xõa quanh em như má»™t áng mây. Äôi mắt xanh sẫm thăm thẳm và thông minh.
Má»™t vẻ ngây thÆ¡ trà n đầy hạnh phúc dưá»ng như thoảng trên gương mặt cô bé như bóng lá râm mát cá»§a mùa hè. Em luôn luôn hoạt động, hát, chạy, nhảy nhót... Cha em và ngưá»i đà n bà trông nom em lúc nà o cÅ©ng phải Ä‘i tìm em. Và bởi vì há» chả la mắng em bao giá», nên em vẫn cứ chạy khắp tà u.
Luôn bị thu hút bởi vẻ linh hoạt cá»§a bé, bác Tom dõi theo sinh linh bé bá»ng ấy vá»›i sá»± quan tâm ngà y cà ng tăng lên. Má»—i khi nhìn thấy cô bé, bác ngỡ thấy má»™t thiên thần cá»§a Thánh kinh.
Cô bé thưá»ng buồn rầu Ä‘i qua đám ngưá»i bị xiá»ng xÃch. Äôi lúc, em thá» nâng những cái xiá»ng cá»§a há» bằng đôi tay bé bá»ng cá»§a mình. Rồi em thở dà i và bá» Ä‘i. Và lát sau em trở lại, mang theo bánh kẹo, những quả hồ đà o và cam, vui vẻ chia cho má»i ngưá»i. Rồi em lại nhanh nhẹn biến Ä‘i.
Bác Tom biết cách là m thân vá»›i trẻ em. Bác rụt rè đưa cho cô bé những món đồ chÆ¡i bé xÃu mà bác là m ra, và em dè dặt nháºn lấy.
- Cô bé, tên cô là gì? - Bác há»i em và o lúc bác cho là thuáºn tiện.
- Evangéline Saint-Clare. - Cô bé nói. - Nhưng má»i ngưá»i gá»i cháu là Eva. Còn ông, ông tên là gì?.- Tôi tên là Tom, nhưng trẻ em ở Kentucky Ä‘á»u gá»i tôi là bác Tom.
- Thế thì, cháu cÅ©ng gá»i bác là bác Tom. Bác Ä‘i đâu, hở bác Tom? - Tôi chẳng biết, cô Eva ạ.
- Sao cÆ¡? Bác không biết ư? - Không, ngưá»i ta sẽ bán tôi cho ngưá»i nà o đó, nhưng tôi không biết bán cho ai.
- Bố cháu có thể mua bác đấy. - Eva hăng hái nói. - Ngay hôm nay cháu sẽ xin bố cháu là m việc nà y.
- Cảm ơn cô. - Bác Tom nói.
Nghe tiếng bố gá»i, Eva chạy vá» phÃa ông. Hai cha con đứng gần lan can, vì con tà u đã dừng lại để lấy thêm cá»§i và hỠđứng xem. Má»™t rung chuyển bất ngá» khiến tà u chòng chà nh, cô bé mất thăng bằng và rÆ¡i xuống nước. Bác Tom trông thấy em ngã và bác xông tá»›i, lao mình xuống sông và tóm được em khi em nhô lên mặt nước.
Bác ôm lấy cô bé bÆ¡i vá» phÃa thân tà u, nâng em lên đưa cho hà ng loạt bà n tay Ä‘ang vươn vá» phÃa em. Má»™t lúc sau, bố em bế em vá» khoang cá»§a các quý bà .
Ngà y hôm sau, và o buổi chiá»u tà má»™t ngà y oi nồng, con tà u cặp bến Nouvelle Orléans. Trên boong, ai nấy chuẩn bị lên bá».
Bác Tom cá»§a chúng ta vẫn ngồi ở phÃa mÅ©i tà u, khoanh tay trước ngá»±c, thỉnh thoảng lại lo lắng nhìn vá» phÃa nhóm ngưá»i có bé Eva. Cô bé chẳng còn chút dấu vết cá»§a tai nạn xảy ra hôm trước. Má»™t ngưá»i đà n ông trẻ tuổi, lịch lãm, đứng bên cạnh cô bé. Rõ rà ng đó là bố cô. Anh vui vẻ nghe song vẫn giữ thái độ khá khinh miệt, gã Haley Ä‘ang khoe khoang vá» phẩm chất món hà ng cá»§a hắn.
- Tóm lại, ông đòi bao nhiêu? - Không kể việc hắn cân đối lá»±c lưỡng, mà nếu ông tÃnh cả những phẩm chất trà tuệ cá»§a hắn, thì phải đến cái giá...
- Bố Æ¡i, bố mua bác ấy Ä‘i, giá bao nhiêu cÅ©ng được. - Evangéline vừa nói vừa quà ng tay quanh cổ bố. - Con biết là bố có khá nhiá»u tiá»n mà .
- Äể là m gì, con yêu quý? Äể chÆ¡i à ? - Con muốn bác ấy được sung sướng.
- Má»™t lý do hay đấy! Cuá»™c tranh cãi diá»…n ra gay gắt giữa gã Haley ti tiện và ông Saint-Clare. Nhưng rốt cuá»™c, giấy tỠđã được ký, tiá»n đã trao.
Thế là , dắt tay con gái, ông Saint-Clare Ä‘i đến bên thân tà u, vui vẻ nói bác Tom: - Anh xem, ông chá»§ má»›i cá»§a anh có hợp ý anh không! Bác Tom ngước mắt lên..Mắt bác ứa lệ, và bác kêu lên: - Thưa ông chá»§, cầu Chúa phù há»™ cho ông! - Tên bác là gì? Tom à ? Bác có biết đánh xe ngá»±a không, Tom? - Cháu vẫn quen trông nom ngá»±a, ở nhà ông Shelby có rất nhiá»u ngá»±a! - Ta sẽ cho bác đánh xe ngá»±a, vá»›i Ä‘iá»u kiện má»—i tuần bác không được say rượu quá má»™t lần.
- Thưa ông chá»§, cháu không uống rượu bao giá».
- Cà ng tốt.
- Và bác sẽ được sung sướng, bố cháu rất tốt vá»›i tất cả má»i ngưá»i.
- Cảm Æ¡n con gái. - Bố cô bé vừa trả lá»i vừa quay gót.
Augustin Saint-Clare là con trai má»™t chá»§ đồn Ä‘iá»n già u có bang Louisiane. Mẹ anh là má»™t ngưá»i Pháp theo đạo tin là nh. Augustin thừa hưởng ở mẹ má»™t thể chất cá»±c kỳ mảnh khảnh và đã phần lá»›n thá»i gian cá»§a tuổi thÆ¡ ấu anh sống ở bang Vermont, tại nhà bác anh, vì ngưá»i ta cho rằng khà háºu lạnh sẽ là m cho anh khá»e mạnh lên.
Từ thuở niên thiếu, anh đã khiến má»i ngưá»i chú ý vì anh cá»±c kỳ nhạy cảm. Rồi thá»i gian che phá»§ sá»± hiá»n háºu đó bằng má»™t vẻ ngoà i thô nhám.
Anh trưởng thà nh, và rất Ãt ngưá»i biết là anh nhạy cảm đến mức nà o.
Äiá»u là m anh thÃch thú là mỹ há»c và lý tưởng.
Anh không ưa việc buôn bán, cÅ©ng như những ná»—i phiá»n toái liên quan đến giá»›i là m ăn.
Anh đã Ä‘em lòng yêu má»™t thiếu nữ vừa xinh đẹp vừa tao nhã. Nhưng cô đã kết hôn vá»›i má»™t ngưá»i khác, và Augustin ngỡ mình phát Ä‘iên! Äể quên lãng, anh lao và o má»™t cuá»™c sống há»™i hè và chÆ¡i bá»i. Anh trở thà nh bạn trai chÃnh thức cá»§a cô gái đẹp nhất vùng. Má»i sá»± được thu xếp rất nhanh: anh cưới má»™t khuôn mặt xinh tươi có đôi mắt Ä‘en láy và má»™t trăm ngà n đô la. Má»i ngưá»i Ä‘á»u cho là anh hạnh phúc.
Khi những bữa tiệc tùng và những cuá»™c thăm viếng cá»§a kỳ trăng máºt qua Ä‘i, anh hiểu ra rằng cô gái trẻ đẹp ấy, ngưá»i cả Ä‘á»i được tán tụng và nuông chiá»u, có thể là má»™t ngưá»i bạn Ä‘á»i rất chuyên chế.
Cô thiếu nhạy cảm, và Ãch ká»· kinh khá»§ng. Từ khi còn nhá», cô đã được kẻ hầu ngưá»i hạ bao quanh, những ngưá»i ấy chỉ luôn nghÄ© đến việc thá»a mãn dù là sá»± Ä‘á»ng đảnh nhá» nhất cá»§a cô. Cô không bao giá» nghÄ© rằng há» cÅ©ng có thể mong muốn hoặc ao ước Ä‘iá»u gì đó.
Cha cô, ngưá»i mà cô là đứa con duy nhất, chưa bao giá» từ chối cô Ä‘iá»u gì. Và o lúc gia nháºp giá»›i giao tế, cô, ngưá»i thừa kế xinh đẹp và già u có, thấy tất cả đà n ông trong thà nh phố Ä‘á»u thở ngắn than dà i dưới chân mình.
Không một phút giây nà o cô hồ nghi vỠviệc Augustin sẽ hạnh phúc bên cô.
Khi Augustin bắt đầu chểnh mảng sá»± chú ý chăm chút mà má»™t ngưá»i Ä‘ang tán tỉnh thưá»ng tá» bà y, đã có những cÆ¡n khóc lóc, giáºn dá»—i, những cuá»™c cãi vã nho nhá», rồi là cãi lá»™n thá»±c sá»±. Nhưng Augustin là ngưá»i tốt bụng và khoan thứ, anh đã cố xoa dịu vợ bằng những món quà và những lá»i khen ngợi.
Rồi Marie sinh má»™t đứa con gái, và Augustin cảm thấy tất cả tình thương mến trá»—i dáºy trong lòng. Anh đặt cho con tên cá»§a mẹ anh, má»™t ngưá»i đà n bà tuyệt vá»i, hy vá»ng đứa trẻ sẽ được giống bà .
Vợ anh ghen lồng lá»™n vì chuyện ấy. Tình yêu sâu sắc cá»§a Augustin đối vá»›i con gái cÅ©ng là m cho cô ta hết sức ghen tức. Cô sợ mình bị tước Ä‘oạt những gì anh cho con gái. Kể từ khi sinh con, sức khá»e cô giảm sút nhanh chóng. Má»™t cuá»™c sống thưá»ng xuyên không hoạt động, sức nặng cá»§a sá»± buồn chán triá»n miên đã biến cô, ngưá»i vợ trẻ đẹp cá»§a Augustin, thà nh má»™t ngưá»i đà n bà xanh xao, tiá»u tụy, ốm yếu, tá»± cho mình là ngưá»i đà n bà bất hạnh nhất.
Chỉ toà n những lá»i than vãn ta thán không dứt.
Cứ hai ngà y thì cô ở trong phòng má»™t ngà y vì nhức đầu. Tất cả công việc trong nhà phó thác hết cho những ngưá»i giúp việc. Saint-Clare sợ rằng con gái mình phải chịu đựng cảnh sống thiếu tiện nghi và nhất là thiếu tình âu yếm cá»§a ngưá»i mẹ. Anh liá»n đưa con vá» vùng Vermont. ở đó, anh đỠnghị ngưá»i chị há» cá»§a anh, cô Ophélia Saint-Clare, Ä‘i cùng vá»›i cha con anh vá» nhà hỠở phương Nam để săn sóc bé Eva và quán xuyến việc nhà .
Há» Ä‘ang ở trên con tà u đưa há» vá» nhà khi chúng ta là m quen vá»›i há».
Cô Ophélia ngưá»i gốc Nouvelle Angleterre, nÆ¡i cô đã trải qua bốn mươi lăm năm hạnh phúc.
Tất cả những cá» chỉ cá»§a cô Ophélia Ä‘á»u khô khan, quả quyết, đầy nghị lá»±c. Cô không nói nhiá»u, nhưng tất cả những gì cô nói Ä‘á»u đúng. Äó là hiện thân cá»§a tráºt tá»±, cá»§a sá»± chÃnh xác và phương pháp.
Cô quy cá»§ như má»™t cái đồng hồ và không ưa tất cả những gì không giống cô. Cô đã Ä‘á»c lịch sá» và sách cổ Ä‘iển, và cô có má»™t ý kiến nghiêm khắc đầy tÃnh nguyên tắc vá» má»i việc, những nguyên tắc mà cô sẽ không ngừng tuân thá»§ bất chấp má»i Ä‘iá»u.
Trên hết, cô thấm nhuần ý thức vá» bổn pháºn. Nhân danh bổn pháºn, cô có thể là m bất cứ Ä‘iá»u gì, tháºm chà cô sẽ tiến bước trước nòng đại bác..Là m sao cô lại có thể có thiện cảm vá»›i Saint-Clare? Anh, vui vẻ, nhẹ dạ, phóng túng đến thế, uể oải giẫm lên trên má»i nguyên tắc và má»i quan Ä‘iểm mà cô trân trá»ng! Mà quả thá»±c, cô yêu quà anh! Và cô cÅ©ng yêu quà cả bé Eva nữa. Ai mà có thể không yêu quà cô bé được cÆ¡ chứ, cô bé tá»™i nghiệp? ... Äối vá»›i Augustin, cô còn hÆ¡n cả khoan dung nữa, cô bá» qua tất cho anh! Trong khi chúng ta mải báºn tâm vá» cô Ophélia, con tà u đã đổ hà nh khách xuống bến cảng. Những ngưá»i bạn cá»§a chúng ta lên chiếc xe Ä‘ang đợi đón há» và đi qua các phố cá»§a Nouvelle Orléans.
HỠđừng lại trước má»™t tòa nhà cổ xây pha trá»™n kiểu Tây Bân Nha và kiểu Pháp. Sau khi vượt qua cổng, bước và o má»™t cái sân, bao quanh là những tòa nhà vuông vắn. Giữa sân, má»™t đà i phun Ä‘ang tuôn trà n sóng nước trắng ánh bạc, đổ xuống thà nh những cụm bá»t nhá» và o má»™t bồn cẩm thạch được viá»n quanh bằng những luống hoa đổng thảo lá»›n.
Hai cây cam rợp bóng mát Ä‘ang tá»a hương thÆ¡m ngát. Những cháºu hoa bằng cẩm thạch chạm trổ trồng đầy những loà i hoa nhiệt đới quý giá nhất sắp xếp thà nh hình tròn quanh rìa bãi cá». Những cây lá»±u lá»›n, tán lá lấp lánh, đầy những bông hoa đỠnhư lá»a, những cây nhà i Aráºp lá sẫm, hoa trắng như những ngôi sao nhÅ© bạc, những cây má» hạc, những cây hồng lá»™ng lẫy trÄ©u xuống dưới những bông hoa Ä‘ang mùa nở rá»™. ... Hà nh lang bao quanh sân Ä‘á»u treo những tấm rèm bằng vải Ä‘em vá» từ Châu Phi, để tránh những tia nắng mặt trá»i.
Tóm lại, tháºt là cảnh sang trá»ng lãng mạn lý tưởng. Chiếc xe tiến và o. Eva như má»™t con chim sẵn sà ng bay ra khá»i lồng.
- Nhà cháu, ngôi nhà thân yêu, đẹp và đáng yêu đấy chứ ạ? - Eva nói với cô Ophélia.
- ừ, nÆ¡i nà y đẹp lắm. - Cô Ophélia vừa nói vừa bước xuống xe. - Nhưng có vẻ hÆ¡i cổ kÃnh và hÆ¡i tà đạo.
Saint-Clare mỉm cưá»i khi nghe lá»i nháºn xét cá»§a cô Ophélia và nháºn thấy vẻ thán phục rạng rỡ trên khuôn mặt bác Tom.
- Nhà nà y có phù hợp vá»›i bác không, bác Tom? - Vâng, thưa ông, rất tuyệt ạ. - Bác Tom trả lá»i.
Một đám đông gia nhân từ khắp nơi chạy à o đến.
Má»™t ngưá»i trong số há», Adolphe, Ä‘á»c thuá»™c lòng má»™t bà i diá»…n văn ứng tác từ mưá»i lăm ngà y nay!.- Hay lắm, được rồi. - Saint-Clare nói vá»›i vẻ vô tâm và châm biếm. - Các cáºu có Ä‘i mang hà nh lý cho tôi không nà o? Tôi sẽ quay lại ngay.
Anh dẫn cô Ophélia và o một phòng khách lớn trông ra đại sảnh.
Eva chạy vá» phÃa má»™t phòng khách nhá».
Má»™t thiếu phụ cao lá»›n, xanh xao, mắt Ä‘en, hÆ¡i nhá»m ngưá»i dáºy khá»i chiếc giưá»ng nghỉ.
- Mẹ! - Eva vừa reo vừa bá lấy cổ mẹ và hôn mẹ tới tấp.
- Thôi đủ rồi, con gái, cẩn tháºn đấy. - Ngưá»i mẹ trả lá»i, - Con sắp là m mẹ Ä‘au đầu đây nà y.
Và chị hôn phớt qua con gái.
Saint-Clare bước và o, hôn vợ, rồi anh giá»›i thiệu chị há» cá»§a anh vá»›i vợ. Marie ngước mắt nhìn cô Ophélia và chà o há»i vẻ lịch sá»±.
Lúc nà y toà n thể gia nhân đã đứng cháºt ở cá»a ra và o. Má»™t ngưá»i đà n bà lai đứng đầu cả nhóm, có vẻ bồn chồn.
- Bác Mammy đây rồi! - Eva vừa nói vừa băng ngang qua phòng mẹ, lao và o lòng bà , hôn bà đầy âu yếm.
Bác Mammy không bảo rằng em là m cho bác Ä‘au đầu, ngược lại bác siết chặt em và o ngá»±c, vừa cưá»i vừa khóc.
Cô Ophélia kinh ngạc: - Lũ trẻ phương Nam nà y... ạm hôn những...
- Những ngưá»i da Ä‘en chứ gì?... - Saint-Clare bổ sung. - Kìa! Chị không quen cảnh đó phải không? Và anh vừa cưá»i vừa bước sang gian đại sảnh.
Anh bắt tay từng gia nhân, pha trò là m tất cả bá»n há» cưá»i rá»™.
Eva đến vá»›i há», xách theo má»™t túi to hạt dẻ, táo, đưá»ng, những dải nÆ¡ và ren, đồ chÆ¡i đủ các loại.
Saint-Clare quay vá» phÃa bác Tom và má»i bác sang phòng khách để anh giá»›i thiệu bác vá»›i nữ chá»§ nhân.
Bác Tom yên lặng ngắm nhìn những tấm thảm nhung, những tấm gương, những bức há»a, những bức tượng và tất cả cảnh tráng lệ nà y mà bác chưa bao giá» dám hình dung tá»›i.
- Xem nà y, Marie, anh mang vá» cho em má»™t ngưá»i đánh xe ngá»±a đây. Bác ta rất Ä‘iá»u độ và bác ấy sẽ đưa em Ä‘i má»i nÆ¡i mà em muốn Ä‘i. Còn em vẫn sẽ bảo rằng anh không nghÄ© gì đến em trong khi anh Ä‘i du ngoạn chứ gì? Marie nhìn bác Tom chằm chằm.
- Em tin chắc bác ta sẽ uống rượu cho mà xem.
- Chị nói. - HÆ¡n nữa, bác ta trông y như má»™t con hà mã ấy!.Có tiếng cưá»i vui vẻ vang lên từ trong sân vá»ng qua những tấm rèm lụa. Saint-Clare Ä‘i ra ban công kéo rèm và cả anh cÅ©ng báºt cưá»i. Bác Tom Ä‘ang ngồi trong sân và Evangéline quà ng lên cổ bác những chiếc vòng tết bằng hoa. Quà ng xong, cô bé sà và o lòng bác.
- ồ! Bác Tom! Thế nà y trông bác ngá»™ quá! Bác Tom, luôn nở nụ cưá»i khoan dung, có vẻ hân hoan. Quả thá»±c vá» mặt váºt chất, bác chẳng có lý do gì để phà n nà n. Eva đã xin bố để bác Tom phục vụ riêng em. Bác Tom được lệnh bá» má»i việc khác vì Eva, má»—i lần cô bé đòi bác.
Bác được mặc má»™t bá»™ chế phục rất đẹp và bác cÅ©ng có gia nhân dưới quyá»n bác, nhưng bác chỉ bằng lòng vá»›i má»™t sá»± kiểm soát đơn giản.
Bác sống ở má»™t nÆ¡i tháºt dá»… chịu và bác không há» thá» Æ¡ trước Ä‘iá»u đó.
- Nà y, Marie, - Saint-Clare nói vá»›i vợ và ngồi xuống ghế sôpha, - hãy nói Ä‘iá»u gì dá»… thương vá»›i ngưá»i chồng tá»™i nghiệp cá»§a em Ä‘i chứ.
- Anh đã vá» cháºm mưá»i lăm ngà y so vá»›i dá»± kiến! - Quả có thế, nhưng anh đã viết thư cho em rồi mà ! - Má»™t bức thư rõ ngắn và tháºt là lạnh nhạt! - Anh bị gấp quá, xe thư Ä‘i ngay. Thôi nà o, đây là má»™t món quà từ New York. Má»™t tấm ảnh chụp anh và Eva ngoà i phố.
- Trá»i Æ¡i, đứng nom má»›i lố lăng là m sao! - Em không thấy giống à ? - Äừng nói nữa, Saint-Clare, em đã bị nhức đầu suốt cả ngà y đấy. Em Ä‘au như chịu Ä‘á»a đầy.
- Bác Mammy Æ¡i! - Saint-Clare gá»i. - Tôi giao phó bà chá»§ cho bác đây, bà khó ở và cần Ä‘i nghỉ.
Bác đưa bà vỠphòng nhé.
Marie Saint-Clare không có má»™t chút dù tối thiểu sá»± tôn trá»ng đối vá»›i những ngưá»i nô lệ. Chị không ngừng chê trách há».
Và chắc chắn là những ý kiến cá»§a chồng là m chị phẫn ná»™. Còn vá» cô Ophélia, cô chia sẻ những suy nghÄ© cá»§a Augustin, và lắng nghe Marie, môi mÃm lại, vẻ không tán thà nh.
- Mợ không nghÄ© rằng Chúa đã tạo ra ngưá»i da Ä‘en cÅ©ng cùng má»™t dòng máu như chúng ta ư? - Cô Ophélia há»i cô ta.
- Em có nói là không đâu. - Marie đáp và ngáp ngá»§. - Nhưng không thể so sánh linh hồn há» vá»›i linh hồn chúng ta được. Saint-Clare khẳng định rằng chia ly bác Mammy vá»›i chồng cá»§a bác ta, cÅ©ng như chia ly em vá»›i anh ấy... Em đã nói vá»›i anh ấy là có sá»± khác biệt, nhưng anh ấy không thấy ra Ä‘iá»u.đó. CÅ©ng như thể em nói rằng Mammy yêu những đứa con bẩn thỉu cá»§a bác ấy ngang bằng em yêu Eva váºy.
Cô Ophélia có vẻ sợ rằng mình sẽ nói ra Ä‘iá»u gì đó.
Má»™t ngà y chá»§ nháºt, Marie Saint-Clare ăn mặc rất lịch sá»±, đứng trên thá»m nhà . Vì tuần nà o chị cÅ©ng Ä‘i lá»… nhà thá», và nhân dịp ấy đã phục sức lá»™ng lẫy, còn Ä‘eo thêm má»™t chiếc vòng kim cương - chị rất sùng đạo và o má»i ngà y chá»§ nháºt! - Eva đâu nhỉ? - Chị há»i cô Ophélia.
- Nó dừng ở cầu thang để nói vá»›i bác Mammy và i lá»i. Em nói vá»›i bác Ä‘iá»u gì nhỉ.
- Bác Mammy yêu quÃ, con biết là bác bị Ä‘au đầu từ nhiá»u ngà y nay. Äi ra ngoà i như thế nà y sẽ là m cho vú khá»e lên. Bác hãy cầm lấy lá» nước hoa cá»§a con.
- Lá» nước hoa mạ và ng và gắn kim cương cá»§a con ấy ư? Bác không thể nháºn nó được, cô chá»§ ạ.
- Sao lại không? Bác cần nó chứ không phải là con. Mẹ con luôn luôn dùng thứ nước hoa nà y mỗi khi mẹ bị đau đầu. Nà y, bác hãy cầm lấy đi, cho con vui lòng.
- Con tháºt là má»™t cá»§a báu! - Bác Mammy nói vá»›i cô bé.
- Con đã là m gì đấy? - Marie há»i bé Eva.
- Con tặng bác Mammy lá» nước hoa cá»§a con để bác Ä‘em nó Ä‘i lá»… nhà thá».
- Cái gì kia, Eva? Lá» nước hoa bằng và ng cá»§a con ấy à ? Hãy chạy Ä‘i lấy nó vá» nhanh lên! Eva tá» vẻ rất khổ sở và cháºm rãi Ä‘i vá» phÃa cầu thang.
- Marie à , hãy để cho con bé là m như nó muốn.
- Saint-Clare nói.
- Eva con cần phải tốt bụng vá»›i những ngưá»i ấy, nhưng không được đối xá» vá»›i há» như là những ngưá»i thuá»™c giai cấp chúng ta! - Con thÃch gì hÆ¡n? - Saint-Clare há»i con gái - Sống vá»›i bác ở Vermont hay sống ở đây vá»›i những ngưá»i nô lệ? - ở đây tốt hÆ¡n. - Eva trả lá»i.
- Vì sao váºy? - Saint-Clare há»i.
- Bởi vì xung quanh chúng ta có nhiá»u ngưá»i hÆ¡n để chúng ta yêu quÃ. - Bé Eva trả lá»i.
- Äấy chÃnh là má»™t trong những câu trả lá»i ngu ngốc cá»§a con bé nà y! - Marie nói.
- Con yêu qúi cá»§a bố ở đâu trong bữa ăn trưa thế? - Saint-Clare há»i.
- Con ở trong phòng bác Tom. Con nghe bác ấy hát. Bác ấy hát những Ä‘iá»u rất hay vá» Nouvelle Jerusalem, vá» những thiên thần tá»a sáng... Và con,.con cÅ©ng giảng cho bác ấy nghe quyển kinh Thánh cá»§a con.
- Äây là chuyện bông phèng nhất cá»§a mùa nà y! - Marie thốt lên.
- Anh đảm bảo rằng bác ấy là m chuyện đó rất tốt. Bác ấy có tinh anh cá»§a tôn giáo. - Saint-Clare nói thêm. - Sáng nay anh nghe thấy bác ấy cầu nguyện... Anh chưa bao giá» nghe thấy Ä‘iá»u gì cảm động như thế... Bác ấy đã gá»i gắm anh cho Chúa.
- Bác ấy đoán rằng anh nghe bác ấy. - Marie nói khẽ một cách nham hiểm.
|

16-10-2008, 05:13 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 5
Eva và chế độ nô lệ
Saint-Clare chẳng có mối báºn tâm nà o vá» tiá»n bạc và giao phó chuyện chợ búa mua bán cho má»™t trong những gia nhân cá»§a anh, cáºu Adolphe bảnh bao.
Bản thân cáºu ta cÅ©ng vô tâm và ngông nghênh như ông chá»§. Vì thế sá»± hoang phà cứ việc diá»…n ra.
Bác Tôm, có thói quen tham gia và o má»i việc tÃnh toán trong nhà ông bà chá»§, không nén được đôi khi phải khuyên ngăn khéo léo.
Ngạc nhiên vì lương tri tuyệt diệu và sá»± thông hiểu công việc cá»§a bác Tom, Saint-Clare ngà y cà ng tin cáºy bác hÆ¡n, và cuối cùng bác trở thà nh má»™t ngưá»i quản lý cá»§a ông chá»§.
Bác Tom có má»™t niá»m tôn kÃnh đặc biệt pha lẫn táºn tụy và sá»± quan tâm cá»§a má»™t ngưá»i cha đối vá»›i ông chá»§ trẻ đẹp cá»§a bác. Bác để ý thấy anh bông đùa vá»›i má»i chuyện, rằng anh hay lui tá»›i các.há»™p đêm, anh uống rượu, và điá»u đó khiến bác rất khổ tâm.
Má»™t đêm, Augustin sau bữa tiệc trở vá» nhà say như chết. Bác Tom và Adolphe đặt anh lên giưá»ng và , trong khi Adolphe cho đó là chuyện hết sức hà i hước, thì bác Tom suốt đêm đó cầu nguyện cho ông chá»§.
Ngà y hôm sau, Augustin tá» vẻ ngạc nhiên: - Sao thế, bác Tom, bác không ngá»§ à ? - Tôi cảm thấy rất bất hạnh, thưa ông chá»§, tôi vẫn cứ luôn nghÄ© là ông chá»§ tốt vá»›i tất cả má»i ngưá»i.
- ừ, thế tôi đã là m gì nà o? Bác thiếu thốn gì sao? - Không phải, thưa ông chủ, ông luôn luôn tốt với tôi.
- Váºy thì, bác Ä‘ang nghÄ© gì thế? Bác nói cho tôi rõ Ä‘i.
- Äêm qua, tôi đã tá»± nhá»§ rằng ông chá»§ không tốt vá»›i chÃnh bản thân ông chá»§.
Giá»ng bác Tom run rẩy trong cổ, và nước mắt bác chảy dà i trên má.
- Bác có lý, bác Tom ạ, - Saint-Clare trả lá»i, -tôi không nên tham gia và o tất cả những trò Ä‘iên rồ ấy nữa. Tôi thá» vá»›i bác là bác sẽ không thấy tôi trong tình trạng nà y nữa. Nhưng tôi xin bác đấy, tôi không đáng để ngưá»i ta phải khóc vì tôi đâu.
Bác Tom bước ra ngoà i, hết sức vững dạ.
Và Saint-Clare giữ lá»i hứa.
Ngà y đầu tiên sau khi đến đây, cô Ophélia dáºy từ bốn giá» sáng. Cô xem xét hết các tá»§ và các phòng mà cô có chìa khóa. Bác Dinah, ngưá»i đầu bếp già da Ä‘en, ngưá»i vẫn trị vì trong bếp, cảm thấy rất công phẫn nhìn ngưá»i má»›i đến lục lá»i những cái tá»§ cá»§a bác. Bác Dinah vẫn được coi là má»™t thiên tà i vá» nghệ thuáºt nấu ăn, và má»i ngưá»i luôn để bác tổ chức khu vá»±c cá»§a bác theo ý bác muốn. Váºy là bác có quyá»n lá»±c tuyệt đối. Nói cho cùng, không ai có thể chê trách bác Ä‘iá»u gì. Bác có đôi chút kỳ dị, không ngăn nắp và tùy hứng, nhưng bác lúc nà o cÅ©ng dá»n ra những món ăn tuyệt ngon.
Hôm ấy, và o giá» lẽ ra phải bắt đầu chuẩn bị bữa chiá»u, bác Ä‘ang ngồi bệt xuống đất ở trong bếp nghỉ ngÆ¡i hút tẩu phì phèo.
Äó cÅ©ng là lúc cô Ophélia xuống bếp sau khi đã Ä‘i xem khắp tòa nhà . Bác Dinah ở tư thế phòng thá»§, đã quyết không chấp nháºn những quy tắc má»›i trong lãnh địa cá»§a bác. Bác không đứng dáºy, và theo dõi qua khóe mắt tất cả má»i hà nh vi cá»§a "quà bà miá»n Bắc"..Ngưá»i đó mở má»™t cái ngăn kéo và quay vá» phÃa bác đầu bếp: - Bác giải thÃch như thế nà o vá» việc lấy ra những cái khăn bà n đẹp như thế nà y để gói thịt? - Cháu chẳng còn cái khăn tay nà o cả...
- Và sao bác lại chất đống trong cái ngăn kéo nà y nà o là má»™t quyển Thánh ca, quả nhục Ä‘áºu khấu, má»™t cái áo, thuốc lá, má»™t cái tẩu thuốc, pháo, hai đĩa đựng nước xốt đầy sáp, những chiếc già y cÅ©, những chiếc que Ä‘an và những cái phong bì rách đựng gia vị? - Cháu đựng sáp trong những cái đĩa xốt là để cho dá»… lấy.
- Bác dùng những cái đĩa xốt mạ và ng như thế sao? - Cháu sẽ bỠsáp ra và o một ngà y tới.
- Thế tại sao bác lại nhà o bột trên những cái hòm thế? - Bởi vì trên bà n đã đầy bát đĩa rồi chả còn chỗ nà o cả.
- Váºy thì bắt đầu rá»a bát đĩa Ä‘i.
- Rá»a bát ư! Cô Marie không bao giá» bảo cháu Ä‘i rá»a bát! - Bác Dinah à , tôi sẽ sắp đặt lại má»i thứ trong căn bếp nà y, và tôi mong bác giữ cho nó ngăn nắp từ nay vá» sau.
- Trá»i Æ¡i, đấy có phải việc cá»§a các quà bà đâu! - Bác Dinah phẫn ná»™ trong khi cô Ophélia hăng hái bắt tay và o việc.
- Trong vòng và i ngà y, cô Ophélia đã cải tổ lại tất cả má»i việc trong nhà . Nhưng cô không được sá»± giúp đỡ cá»§a kẻ ăn ngưá»i là m.
Má»™t hôm, cô đến nói vá»›i Saint-Clare vẻ chán nản: - Thá»±c là không thể sắp đặt má»i chuyện ở đây và o ná» nếp! - Quả có thế.
- Tôi chưa bao giỠthấy lộn xộn và lãng phà đến như thế.
- Em đồng ý với chị.
- Nếu cáºu phải coi sóc má»i chuyện thì cáºu sẽ xét các chuyện đó má»™t cách nghiêm túc hÆ¡n.
- Chị yêu quÃ, có hai loại ông chá»§. Chúng ta thuá»™c số những ngưá»i chá»§ tốt, không ưa tá» ra nghiệt ngã. Thế thì muốn đạt được việc gì đó cÅ©ng khó hÆ¡n, và cần rất khéo léo và tinh tế. Cho nên, em thÃch để má»i việc đến đâu thì đến. Và em không muốn phạt đòn những ngưá»i nô lệ tá»™i nghiệp nà y.
Bác Dinah là m cho chúng ta những bữa tiệc thá»±c sá»±: những món canh, những món quay, những món tráng miệng, kem ướp lạnh... và điá»u đáng kể,.là những thứ bác ấy dá»n lên, chứ không phải cái cách bác ấy chuẩn bị bữa ăn.
- Nếu cáºu biết những gì mà chị đã khám phá! - Em cÅ©ng Ä‘oán thế, chị cá»§a em ạ.
Nhưng, tháºt tình mà nói, chị đừng chỠđợi má»i việc sẽ hoà n hảo kể cả những chi tiết nhá» nhất.
Thôi nà o, nói chuyện nghiêm túc thế là đủ rồi, ta Ä‘i ăn thôi! Buổi chiá»u, cô Ophélia Ä‘ang ở trong bếp thì bác Prue, má»™t bà già cao lá»›n và rất gầy bước và o.
Bà đội trên đầu má»™t giá» bánh bÃtcốt và những cái bánh mỳ nhá» nóng giòn.
Bà có vẻ cau có và giá»ng khà n khà n. Bà đặt giá» xuống đất, ngồi xổm và khoanh tay trên đầu gối.
- Tôi đang muốn chết đây. - Bà nói.
- Sao lại thế? - Cô Ophélia há»i.
- Tôi sẽ được giải thoát khá»i ná»—i thống khổ cá»§a tôi.
- Sao bác lại uống rượu? - Má»™t cô hầu nhá» há»i bác.
- Äể quên Ä‘i sá»± bất hạnh và ná»—i Ä‘au khổ cá»§a tôi.
- Lại đây, bác Prue, để tôi xem bánh bÃtcốt cá»§a bác nà o, - bác Dinah nói, - và cô Ophélia đây sẽ trả tiá»n cho bác. Tôi sẽ lấy hai tá bánh.
Bác Tom, ở trong bếp trong suốt cuộc nói chuyện, theo chân bác ta ra phố.
- Tôi sẽ mang há»™ bác giá» bánh cho đến cuối phố. Bác Tom bảo bác ta vá»›i niá»m thương cảm.
- Äể là m gì? Kể từ khi chồng tôi mất Ä‘i, chả có ai giúp tôi nữa? - Bác từ đâu đến? - Từ bang Kentucky.
- Tại sao bác lại hay uống rượu? - Äể quên ná»—i Ä‘au khổ cá»§a tôi. Sau khi tá»›i miá»n nà y, tôi sinh má»™t đứa con. Äó là đứa bé dá»… thương nhất, nó chẳng khóc bao giá». Bà chá»§ cá»§a tôi cho phép tôi nuôi dạy nó. Thế rồi bà ấy phát bệnh, bà ấy không muốn mua sữa cho con tôi nữa.
Äứa bé tá»™i nghiệp khóc suốt ngà y suốt đêm. Bà chá»§ nổi giáºn vì nó. Bà không cho tôi ngá»§ bên nó nữa, bà buá»™c tôi phải ngá»§ trong phòng bà . Và thế là tôi đã mất đứa con nhá» tá»™i nghiệp. Và tôi bắt đầu uống rượu.
Ngưá»i ta không nói vá»›i bác là má»™t ngà y kia bác sẽ lên thiên đà ng và bác sẽ tìm được sá»± an nghỉ trên đó hay sao? - Có chứ, nhưng thà không lên đó còn hÆ¡n ở đó vá»›i ngưá»i da trắng..Rất xúc động, bác Tom quay vá» nhà . Bác gặp Eva, cô bé ngay tức khắc nháºn ra vẻ xao động cá»§a bác.
- Bác Tom, hãy cho cháu biết có chuyện gì thế? Một cách giản dị, bác Tom kể cho cô bé nghe câu chuyện của bác Prue.
Äôi má cá»§a Eva xanh nhợt Ä‘i và em thở má»™t hÆ¡i dà i.
- Cháu chẳng muốn đi chơi nữa, câu chuyện nà y là m cháu buồn quá. - Cô bé nói.
Và em quay và o trong nhà .
Và i hôm sau, ngưá»i ta biết tin bác Prue chết.
Cô Ophélia lo âu, bảo bác Tom kể cho cô nghe câu chuyện vỠbác Prue.
- Tháºt là tồi tệ, tháºt là khá»§ng khiếp! - Cô Ophélia vừa kêu lên vừa Ä‘i và o gian phòng nÆ¡i Saint-Clare Ä‘ang Ä‘á»c tạp chÃ.
- Em biết là chuyện sẽ dẫn đến kết thúc như thế. - Augustin nói.
- Cáºu đã ngá» thế mà cáºu lại chẳng là m gì để ngăn ngừa chuyện khá»§ng khiếp nà y.
- Nếu ngưá»i ta muốn tá»± há»§y hoại mình, thì em chẳng thể là m gì cho hỠđược. Tốt hÆ¡n là chúng ta để cho má»i việc Ä‘i theo tiến trình cá»§a chúng.
- Chị không thể chịu được việc nhìn bao cảnh đau buồn ấy.
- Em hiểu chị, chị cá»§a em ạ. Em đã thừa kế từ cha em má»™t đồn Ä‘iá»n rá»™ng lá»›n. Em và em trai em đã phân chia nhiệm vụ. Bá»n em có hÆ¡n bảy trăm nô lệ, nhưng em không chịu nổi việc không biết rõ từng ngưá»i trong số há» và sở hữu há» như sở hữu má»™t bà y đà n. Số nô lệ rất đông, hiển nhiên là có những Ä‘iá»u kinh khá»§ng xảy ra, nhất là viên quản lý đồn Ä‘iá»n lại là má»™t con ngưá»i cá»±c kỳ khắc nghiệt.
Em trai em rất hạnh phúc vá»›i cuá»™c sống cá»§a má»™t Ä‘iá»n chá»§ trẻ, nhưng hai năm sau em không muốn sống má»™t cuá»™c sống như váºy nữa. Em trai em khuyên em lấy lại ngân hà ng và tòa nhà cá»§a gia đình ở Nouvelle Orléans. Và thế là em đến đây.
Tháºt phi lý khi nói đến hạnh phúc mà những ngưá»i nô lệ có thể được biết. Cả Ä‘á»i là m lụng, từ sáng đến tối, dưới quyá»n má»™t ông chá»§... mà tất cả chỉ vì má»™t chút đồ ăn thức uống... Tháºt là nhục nhã.
- Váºy thì, sao cáºu không giải phóng cho những ngưá»n nô lệ cá»§a cáºu Ä‘i? - Cô Ophélia há»i.
- Em không có đủ can đảm là m việc đó. Má»™t số nô lệ đã thá»±c sá»± là má»™t phần cá»§a gia đình nà y và em rất gắn bó vá»›i há». Há» cÅ©ng rất sung sướng được sống vá»›i em và em để cho hỠđược lợi từ tiá»n bạc cá»§a em. Tuy thế em trai em không ngừng trách móc em..- Cáºu ấy không nên là m thế.
- Khi còn trẻ, em đã ước mơ trở thà nh thủ lĩnh của phong trà o giải phóng nô lệ. Nếu thế thì đất nước chúng ta sẽ không bị khinh bỉ như ngà y nay nó đang bị những nước khác trên thế giới khinh bỉ.
- Tôi khâm phục cáºu đấy, em trai ạ.
- Em không khác biệt vá»›i những ngưá»i khác lắm đâu. Em chỉ hiểu là nếu ngưá»i ta nghÄ© rằng đạt được má»™t kết quả nà o đó nhá» phạt đòn thì lòng tốt là má»™t biện pháp cÅ©ng hữu hiệu như thế.
Trong khi ăn, má»i ngưá»i nói bóng gió đến cái chết cá»§a bác Prue.
- Nếu những ngưá»i da Ä‘en xá» sá»± tốt hÆ¡n, thì Ä‘iá»u đó sẽ không xảy ra! - Marie Saint-Clare nói.
- Nhưng mẹ Æ¡i, bác ấy rất bất hạnh, và điá»u đó đã là m bác ấy nghiện rượu chè đấy! - Eva nói.
- Äó không phải là má»™t cái cá»›, chÃnh tôi đây cÅ©ng rất bất hạnh! Tôi nghÄ© rằng tôi phải chịu Ä‘au khổ còn nặng ná» hÆ¡n bác ta nhiá»u. Sá»± Ä‘au khổ cá»§a những ngưá»i da Ä‘en là do há» tai ác. Nà y nhé, cha tôi có má»™t ngưá»i nô lệ luôn luôn tìm cách chạy trốn, ngưá»i ta đã phạt đòn anh ta nhưng anh ta cứ tái phạm. Má»™t hôm anh ta chẳng còn lê bước được, thế mà vẫn lết ra táºn thảo nguyên và anh ta đã chết ở đó. Anh ta chả có lý do gì để là m như thế, cha tôi đối xá» rất tốt vá»›i những nô lệ cá»§a ông ấy! Eva bá»—ng khóc òa lên.
- ôi! Con gái bé bá»ng tá»™i nghiệp cá»§a bố... Äừng khóc con! Chúng ta không nên kể những chuyện buồn trước mặt con. - Saint-Clare nói.
- Những Ä‘iá»u nà y đâm thẳng và o tim con. Con có những ý nghÄ© vá» tất cả những Ä‘iá»u đó, và có thể má»™t ngà y kia con sẽ kể vá»›i bố.
- Con cứ suy nghÄ©, con yêu quÃ, suy nghÄ©, nhưng đừng khóc. Con hãy xem quả đà o xinh đẹp bố đã hái cho con nà y! Eva mỉm cưá»i cầm lấy quả đà o, nhưng má»i ngưá»i nháºn thấy khóe môi cô bé run rẩy vì buồn rầu.
- Chúng ta đi xem cá và ng đi. - Bố cô bé vừa bảo vừa nắm lấy tay cô.
Rồi ngưá»i ta nghe thấy những tiếng cưá»i vui vẻ vang lên trong sân. Eva và bố Ä‘uổi nhau trên các lối Ä‘i.
Bác Tom có má»™t căn phòng nhỠở bên trên chuồng ngá»±a. Phòng rất sạch sẽ, bên trong có má»™t chiếc giưá»ng, má»™t cái ghế và cả má»™t cái bà n gá»— nhá» trên để quyển kinh Thánh và cuốn thánh ca cá»§a bác.
George, con trai ông Shelby, đã dạy bác Ä‘á»c và viết. Thế là bác quyết định viết, nhưng bác quên mất cách viết má»™t số chữ và phải cố gắng hết sức..Äúng lúc ấy, Eva đến, đứng đằng sau ghế bác và nhìn qua vai bác.
- Bác Ä‘ang là m gì đấy? - Cô bé há»i.
- Tôi Ä‘ang táºp viết thư cho ngưá»i vợ tá»™i nghiệp và cho các con cá»§a tôi, nhưng tôi sợ rằng không viết nổi.
- Cháu sẽ giúp bác, năm ngoái cháu đã táºp viết má»™t Ãt rồi. - Eva trả lá»i. - Nhưng cháu e rằng chÃnh cháu cÅ©ng đã quên mất.
Eva ghé mái đầu bé nhỠtóc và ng óng lại gần mái đầu to lớn tóc đen, và hai bác cháu bắt đầu là m việc.
Sung sướng vá» kết quả đạt được, Eva reo lên: - Chắc là bác gái sẽ sung sướng lắm đấy, bác Tom! Và các con bác nữa! Quả thá»±c là rất không hay việc cướp bác Ä‘i khá»i bác gái và các con cá»§a bác. Cháu sẽ bảo bố cháu trả bác vá» nÆ¡i ấy.
- Bà chá»§ cÅ© cá»§a tôi đã hứa vá»›i tôi là bà ấy sẽ chuá»™c lại tôi ngay khi bà ấy có thể là m việc đó! Và cáºu chá»§ George, con trai bà ấy, nói rằng cáºu sẽ đến tìm tôi...
- ồ! Thế thì anh ấy sẽ đến, cháu rất hà i lòng.
- Eva nói.
- Kìa, bác Tom! - Saint-Clare đến đúng lúc đó.
- Bác là m gì thế? - Anh vừa há»i vừa nhìn cái bảng đá.
- Má»™t bức thư ấy mà ... Trông chẳng ra sao có phải không? - Tôi không muốn là m bác nản lòng, bác Tom ạ, nhưng tôi cho rằng nếu tôi viết cùng vá»›i bác thì sẽ tốt hÆ¡n nhiá»u.
- Việc bác ấy viết lá thư nà y là rất quan trá»ng cha ạ. - Eva nói thêm. - vì bà chá»§ cá»§a bác ấy đã hứa là sẽ gá»i tiá»n để chuá»™c lại bác ấy.
Saint-Clare giấu sự nghi ngỠvà bảo bác Tom đi thắng ngựa.
Äến tối, bức thư cá»§a bác Tom đã được viết xong và được bá» và o thùng thư.
Trong thá»i gian nà y, cô Ophélia tiếp tục những cải cách cá»§a cô trong tòa nhà . Saint-Clare tuyên bố anh đã mệt má»i khi nhìn thấy bà chị lúc nà o cÅ©ng báºn rá»™n như váºy. Äúng là cô đã là m hÆ¡i quá. Cô dạy từ má» sáng và khâu vá đến khi mà n đêm buông xuống.
Má»™t buổi sáng, khi Ä‘ang dá»n dẹp nhà cá»a, cô nghe thấy Saint-Clare gá»i cô từ dưới chân cầu thang.
- Chị ơi, chị xuống đây đi, em có cái nà y cho chị xem.
- Gì thế? - Cô Ophélia vừa há»i vừa Ä‘i xuống, tay cầm chiếc áo Ä‘ang Ä‘an.
- Em có má»™t món quà cho chị. - Anh nói và anh đẩy lên phÃa trước má»™t con bé da Ä‘en chừng.tám, chÃn tuổi. Äó là má»™t con bé có nước da Ä‘en nhánh, cặp mắt luôn láo liên, và không ngừng nhìn khắp má»i thứ trong nhà . Miệng nó mở hé vì ngạc nhiên để lá»™ hà ng răng nhá» trắng muốt. Tóc nó chia thà nh các bÃm nhá» rải rác khắp đầu. Nó chỉ có má»™t cái bao rách tã mặc thay quần áo. Toát ra từ toà n bá»™ con ngưá»i nó má»™t vẻ gì kỳ lạ và ngẫu hứng. Cô Ophélia kinh ngạc, quay vá» phÃa Saint-Clare và há»i anh: - Augustin, sao em lại đưa nó đến đây? - Thì, để chị giáo dục nó và dạy dá»— nó đúng cách.
Cô Ophélia sững sỠvà không nói gì cả.
- Topsy, đây là bà chủ mới của mà y, ta sẽ giao mà y cho bà đây, hãy chú ý cư xỠcho ngoan nhé.
- Vâng, thưa ông. - Topsy vừa trả lá»i vừa chắp tay lại.
- Augustin, Ä‘iá»u nà y nghÄ©a là thế nà o? Trong nhà cáºu đã đầy những lÅ© quỉ ấy rồi, chúng ta không thể bước má»™t bước nà o mà lại không giẫm lên chúng... váºy mà cáºu còn đưa vá» thêm má»™t đứa nữa! Mà để là m gì cÆ¡ chứ, trá»i ạ! - Äể chị dạy dá»—, mở mang cho nó, em đã nói vá»›i chị rồi mà . Chị lúc nà o cÅ©ng tuyên truyá»n vá» giáo dục, chị hãy dạy dá»— nó như nó cần được dạy dá»—.
- Tôi không cần, tôi bảo đảm vá»›i cáºu thế, tôi đã có quá đủ việc đại loại như thế nà y rồi! - Äấy, các vị con chiên ngoan đạo là như thế đấy! Các vị cá» má»™t nhà truyá»n giáo khốn khổ đến sống vá»›i những kẻ tà đạo, thế mà khi ngưá»i ta chỉ yêu cầu các vị cải đạo cho má»™t kẻ tà đạo thôi, thì cho là đòi há»i quá nhiá»u. Ngưá»i ta bảo há» bẩn thỉu và khó chịu, rồi thế ná», rồi thế kia...
- Tôi không nhìn má»i váºt theo quan Ä‘iểm ấy. -Cô Ophélia nói, vẻ dịu Ä‘i.
Và cô liếc nhìn con bé.
Saint-Clare đã đánh trúng.
- Con bé nà y là con má»™t cặp vợ chồng bợm rượu và hà ng ngà y khi Ä‘i qua quán rượu tồi tà n cá»§a há», em luôn nghe thấy con bé khóc lóc, còn bố mẹ nó thì la hét và nguyá»n rá»§a. Việc đó không thể kéo dà i hÆ¡n được nữa, thế nên em đã mua con bé cho chị. Chị hãy dạy dá»— nó như ở Nouvelle Angleterre, em tin cáºy ở chị.
- Tôi sẽ là m cái mà tôi có thể. - Cô Ophélia nói.
Và cô dẫn con bé xuống bếp. ở đó, cô thấy rõ là chả ai có ý định dạy bảo nó. Nên cô quyết định chÃnh cô sẽ là m việc ấy, vá»›i sá»± giúp đỡ cá»§a cô Jane..Cô Ophélia khám phá ra rất nhiá»u vết đấm đá và những vết sẹo lá»›n trên ngưá»i con bé. Cô cảm thấy má»m lòng vì thương cảm.
Khi con bé đã ăn mặc chỉnh tá», tóc đã cắt ngắn, cô Ophélia thấy tạm hà i lòng. Cô bắt đầu suy nghÄ© vá» má»™t kế hoạch giáo dục. Cô ngồi xuống trước cô bé nô lệ và há»i nó.
- Cháu lên mấy, Topsy? - Cháu không biết, thưa bà .
- Sao cơ, cháu không biết à , không ai bảo cháu sao? Thế còn mẹ cháu? - Cháu không có mẹ! - Cháu muốn nói gì thế? Cháu sinh ra ở đâu? - Cháu chưa bao giỠsinh ra. - Topsy tiếp tục nói mặt nhăn nhở.
Cô Ophélia lại hÆ¡i nghiêm khắc nói: - Ta không đùa vá»›i cháu đâu, cô bé ạ, cháu phải trả lá»i ta.
- Cháu không sinh ra bao giá», cháu không có bố, không có mẹ, chẳng có gì sất, cháu được má»™t lái buôn nuôi, còn mẹ già Sue trông nom...
Con bé đã nói thà nh tháºt, có thể thấy rõ Ä‘iá»u đó.
- Cháu có biết khâu vá không? - Cô Ophélia đặt cho nó những câu há»i dá»… hÆ¡n.
- Không ạ. Cháu biết xách nước, rá»a chén đĩa, cá» dao, hầu hạ má»i ngưá»i ạ.
- Chị thấy không, chị của em, mảnh đất còn hoang sơ đấy, tất cả đợi được khai phá.
Cô Ophélia có những tư tưởng rất rõ rà ng vá» giáo dục. Dạy lÅ© trẻ nói năng khi chúng biết nói, dạy giáo lý cÆ¡ đốc, dạy Ä‘á»c, dạy viết, và phạt chúng khi chúng dối trá.
Sáng hôm sau, cô Ophélia cho gá»i Topsy và o phòng và bắt đầu dạy nó cách trải giưá»ng.
- Hãy chú ý xem những gì ta là m, Topsy. - Cô nói.
- Vâng, thưa bà , - Topsy vừa nói vừa thở dà i vẻ ủ ê rầu rĩ.
Và trong khi cô Ophélia quay lưng lại để chỉ cho nó cách là m, cô há»c trò nhá» thó má»™t đôi găng tay và má»™t dải ruy băng, nó khéo léo giấu dưới ống tay áo.
- GiỠhãy cho ta xem cháu là m thế nà o nà o. -Cô Ophélia vừa nói vừa kéo lại những tấm chăn.
Và cô ngồi xuống.
Topsy trải giưá»ng vẻ khéo léo và nghiêm trang, cô Ophélia rất hà i lòng. Nhưng rá»§i thay má»™t động tác lại là m thòi dải ruy băng ra khá»i tay áo nó. Cô Ophélia lao tá»›i..- Con bé hư, cháu đã ăn cắp cái ruy băng nà y! Topsy nhìn dải nÆ¡ vẻ ngây thÆ¡ và hoà n toà n ngạc nhiên.
- Äây là dải nÆ¡ cá»§a cô Ophélia đây mà ! Là m thế nà o mà nó lại mắc ở trong tay áo cháu nhỉ? - Topsy, đừng có nói dối, chÃnh cháu đã lấy trá»™m nó! - Không phải đâu ạ, cháu tháºm chà còn chưa nhìn thấy nó nữa là ! Trước má»™t sá»± dối trá đến như thế, cô Ophélia công phẫn, bắt con bé ngồi xuống và lay lay ngưá»i nó.
- Nếu cháu thú nháºn, cháu sẽ không bị đòn.
- Vâng vâng, thưa cô, chÃnh cháu đã lấy nó, cÅ©ng như đôi hoa tai cá»§a chị Rosa, và cả cái vòng cổ mà u đỠcá»§a cô Eva nữa. Và cháu đã đốt tất cả những thứ đó rồi ạ.
Äúng lúc đó, Eva bước và o, chiếc vòng đỠđeo quanh cổ.
- Cháu đã tìm thấy vòng rồi à , Eva? - Cô Ophélia há»i.
- Cháu vẫn luôn Ä‘eo nó ở trên cổ mà ! Cô Ophélia còn ngạc nhiên hÆ¡n nữa khi Rosa mang má»™t giá» quần áo bước và o. Äôi hoa tai leng keng trên tai chị.
- Ta chẳng hiểu gì sất, Topsy ạ, tại sao cháu lại nói là cháu đã lấy những thứ nà y? - Cô đã bảo cháu thú nháºn mà ...
- Nhưng cháu không cần phải thú nháºn những việc mà cháu không là m, như thế cÅ©ng là dối trá! - Nếu cháu là ông Saint-Clare, cháu sẽ đánh đòn nó. - Rosa nói.
- Không, đừng, chị Rosa, chị đừng nói như thế.
- Evangéline nói bằng má»™t giá»ng uy quyá»n như đôi khi cô biết lấy giá»ng uy quyá»n.
Rosa ngây ngưá»i như bị mê hoặc.
- Cô Eva có dòng máu cá»§a ông chá»§ trong huyết quản... quả là rõ rà ng. Cô bảo vệ tất cả má»i ngưá»i, cÅ©ng như cha cô! Evangéline nhìn Topsy.
Cô bé dịu dà ng nói với nó: - Topsy tội nghiệp, em biết là chúng ta sẽ săn sóc em tỠtế. Ta thà tặng em tất cả những thứ ta có còn hơn là nhìn thấy em trộm cắp.
Äó là câu nói nhân từ đầu tiên mà Topsy từng được nghe, và nó không dám tin ở tai mình.
Cô Ophélia nói vá»›i ngưá»i em há»: - Chị không biết phải là m gì để giáo dục nó nếu không phạt đòn. - ÄÆ°á»£c thôi, - anh trả lá»i, - hãy là m như chị muốn. Nhưng trước dây nó đã từng bị đánh, và chị thấy kết quả đó! - Thế thì là m gì bây giá»? Chị chưa bao giá» thấy má»™t đứa trẻ nà o như thế. Nhưng chị sẽ tiếp tục cố gắng.
Và cô rất can đảm bắt tay và o việc. Cô ấn định má»™t tráºt tá»±, thá»i gian biểu, và tiến hà nh dạy con bé Ä‘á»c và viết. Việc há»c hà nh diá»…n ra khá tốt, chẳng mấy chốc Topsy Ä‘á»c đã thông thạo.
Chẳng bao lâu, má»i ngưá»i trong nhà đá»u chú ý đến Topsy. Ngay cả Eva cÅ©ng bị lóa mắt bởi con quỉ nhá» nà y. Cô Ophélia lo ngại vá» Ä‘iá»u đó. Cô bảo Saint-Clare đưa má»i việc và o tráºt tá»±.
- Dà o! Hãy để mặc bá»n trẻ...
Thoạt tiên những ngưá»i nô lệ khinh miệt Topsy. CÅ©ng đôi khi nó gặp rắc rối vá»›i ngưá»i nà y ngưá»i ná», chẳng hạn như tình cá» có cô hầu nà o không tìm thấy đôi hoa tai cá»§a mình, hoặc cô khác vấp phải chảo nước sôi... Nhưng chẳng bao giá» ngưá»i ta chứng minh được đó là do Topsy.
Nó rất sáng dạ. Chỉ qua và i bà i há»c, nó đã biết dá»n phòng cá»§a cô Ophélia đúng như ý cô muốn.
Nó vẫn còn hoang dã và vô ká»· luáºt, nhưng khi nó muốn thì nó quét tước dá»n dẹp y như má»™t ngưá»i đầy tá»› thá»±c thụ và táºn tụy.
Việc giáo dục Topsy cứ diễn ra trong một, hai năm như thế. Cô Ophélia đã quen với nó. Saint-Clare lấy chuyện đó là m vui. Dần dần, êm ả, nó có được vị trà của nó trong nhà ..
|
 |
|
| |