 |
|

08-04-2008, 07:16 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Thiết cốc môn - Quỳnh Mai - VNthuquan (Äã post trá»n bá»™)
Hồi 1
Bảo Hoà n kỳ hoa
Tuyết rÆ¡i lã chã, gió thổi vi vu, phái Bắc Äông Bá sÆ¡n nÆ¡i u cốc có má»™t dãy tòng xanh um, cao lá»›n, dẫn dà i theo con đưá»ng Ä‘i và o má»™t trang viện xây cất nguy nga hùng vÄ©.
Lúc ấy, nÆ¡i hà nh lang cá»§a ngôi trang viện, mặc cho sương sa gió táp, má»™t cáºu bé mưá»i hai tuổi vẫn đứng ôm cá»™t ngóng chá».
Gương mặt cáºu tuấn tú dá»… yêu lại thêm đôi mắt sáng như sao, mÅ©i thẳng miệng rá»™ng, khiến ai nhìn và o, cÅ©ng Ä‘oán được ý chà cương cưá»ng cá»§a cáºu bé.
Bá»—ng tiếng bước chân từ trong nhà dần dần lá»›n, cáºu biết có ngưá»i sắp ra đây, nhưng mắt cáºu vẫn đăm đăm nhìn ra ngoà i cổng, cáºu Ä‘ang chỠđợi gì váºy?
Quả tháºt, ngưá»i trong nhà đã đến bên cáºu, giá»ng lo lắng khẽ khuyên :
- Äồng nhi! Gió lá»›n như thế nà y, coi chừng bị cảm đấy! Nên và o nhà thì hÆ¡n.
Bá»—ng cáºu bé quay đầu lại nhìn kẻ đứng sau thá» thẻ há»i :
- Hà n thúc thúc! Hôm nay cha cháu có thể vỠchăng?
Ngươi vừa đến là má»™t trung niên, mặt mà y trung háºu, nghe cáºu há»i nhÃu mà y, khẽ đáp :
- Chuyến ra Ä‘i nà y cá»§a Trang chá»§, đã được ná»a năm rồi, có lẽ trong vòng mấy hôm nữa sẽ vỠđến...
Äoạn ông lại khuyên nhÅ© :
- Äồng nhi! trá»i đã gần tối rồi, tuyết lại xuống nhiá»u cáºu nên và o nhà đi!
Mặt cáºu bé tuy đã bị lạnh biến thà nh tái nhợt, nhưng vẫn má»™t má»±c lắc đầu, đưa mắt ra cá»a nói lá»›n :
- Hà n thúc thúc sợ lạnh thì cứ và o đi. Cháu nhất định đứng chỠcha cháu vỠmới thôi!
Ngưá»i trung niên không biết là m sao hÆ¡n, đà nh lắc đầu quay mình và o trong.
Bá»—ng có tiếng vó ngá»±a văng vẳng từ xa, phúc chốc đã đến gần, cáºu bé đưa đôi mắt chỠđợi nhướng to nhìn vá» phÃa cổng.
Ngưá»i trung niên khẽ nói :
- Trang chá»§, má»i ngưá»i đã vá» rồi!
Láºp tức má»™t đại hán chạy ra mở cá»a, bốn con tuấn mã sải vó và o, bốn ngưá»i vừa xuống ngá»±a đã vá»™i Ä‘i và o đại thÃnh.
Cáºu bé vui mừng khôn xiết kêu lên :
- Cha!
Rồi dang hay tay ra ôm chầm lấy ngưá»i trung niên áo lam Ä‘i đầu.
NgỠđâu cha cáºu lấy tay hất cáºu ra, đôi mắt trợn trừng nạt lá»›n :
- Cút đi!
Äoạn bốn ngưá»i tiếp tục Ä‘i thẳng và o đại thÃnh, rầm má»™t tiếng cánh cá»a láºp tức đóng lại.
Cáºu bé Äồng nhi cảm thấy thương tâm, hai tay ôm lấy lan can.
Cáºu gục đầu muốn buông tiếng khóc, nhưng tánh tình cương nghị không cho phép cáºu rÆ¡i lệ.
Cáºu thổn thức tá»± nghÄ© :
“Tại sao cha ta lại không thương ta, chẳng lẽ ta có là m Ä‘iá»u gì khiến cho ngưá»i pháºt ý? Chẳng lẽ ta lại không được sá»± thương yêu cá»§a ngưá»i....?â€
Bá»—ng, má»™t bà n tay nhẹ nhà ng vá»— và o vai cáºu giá»ng thương yêu bảo :
- Äồng nhi, trá»i đã tối rồi chúng ta và o nhà đi thôi!
Cáºu bé cháºm rãi quay đầu lại, mắt cảm xúc nhìn và o gương mặt ngưá»i trung niên. Cáºu biết trong nhà nà y trừ mẹ cáºu ra, ngưá»i thương yêu lo lắng cho cáºu chÃnh là Hà n thúc thúc.
Từ khi cáºu biết suy nghÄ© đến giá», chưa lần nà o thấy cha cáºu cưá»i nói vá»›i cáºu, mặc dầu cáºu đã hết sức tìm cách là m cho ông ta vui lòng, nhưng cÅ©ng vô hiệu quả, hôm nay cÅ©ng là má»™t trong những hà nh động hững hỠấy. Nhưng cáºu không bao giá» có ý giáºn, cáºu chỉ thắc mắc những nghi vấn trong đầu. Có lẽ những nghi vấn ấy chỉ có mẹ cáºu má»›i trả lá»i được thôi!
Cáºu quá Ä‘au đớn nên cất bước chạy nhanh và o trong viện, ngưá»i trung niên khẽ thá» dà i má»™t tiếng, rồi cÅ©ng theo cáºu Ä‘i và o.
Xuyên qua mấy gian nhà má»›i và o đến má»™t căn phòng trưng bà y đơn giản, Äồng nhi vừa và o thấy mẹ, láºp tức chạy đến ôm chầm và o lòng khóc nức nở.
Thiếu phụ đưa tay ôm chặt lấy con, giá»ng âu yếm an á»§i :
- Con ngoan của mẹ. Việc gì phải thương tâm đến như thế nà y?
Äồng nhi vừa khóc vừa nói :
- Cha... ngưá»i...
Cáºu như không nói ra lá»i, cứ khóc rưng rức trong lòng mẹ.
Thiếu phụ trẻ đẹp đưa tay vá»— nhẹ và o ngưá»i cáºu khẽ bảo :
- Hà i nhi! Con mãi không nghe lá»i mẹ dặn, ra phÃa trước là m gì?
Äoạn nảng qua đầu há»i ngưá»i trung niên đứng bên :
- Má»i thúc thúc qua thư phòng để chúng ta bà n chuyện. Äồng nhi ra ngoà i chÆ¡i Ä‘i con.
Mẹ cáºu tiếp lá»i.
Äồng nhi, nhìn thấy cha mẹ cáºu cùng thúc thúc nói chuyện gì trong phòng mà lâu quá, cáºu bèn rón rén vá» phÃa thư phòng.
Lòng cà ng thêm hồi há»™p, nhanh bước chạy đến thư phòng, nhưng khi cáºu vừa đến cá»a thì lại do dá»± không dám Ä‘i và o, vì cáºu sợ gương mặt khắt khe cá»§a cha.
Cáºu đà nh cúi xuống đưa mắt lén nhìn và o khe cá»a, chỉ thấy trong phòng có bảy ngưá»i Ä‘ang ngồi, trừ cha mẹ cáºu ra còn má»™t ngưá»i mà cáºu nháºn biết đó là vị sư đệ duy nhất cá»§a cha cáºu, hằng ngà y cứ mãi lo nghiên cứu võ há»c, Ãt lo đến việc ngoà i, đêm nay ông ta lại có mặt, đủ thấy sá»± việc không phải là tầm thưá»ng.
Äồng nhi bá»—ng thấy cha cáºu nhÃu mà y, nói vá»›i ngưá»i trung niên mặc huyá»n y :
- Từ lúc tiểu huynh tiếp nháºn Chưởng môn, trên giang hồ có lan truyá»n rằng “Chu Tước Hoà n†đã xuất hiện nÆ¡i quan ngoại.
Vị trung niên huyá»n y sư đệ duy nhất cảu cha cáºu lên tiếng :
- Sao! “Chu Tước Hoà n†một trong võ lâm tứ bảo đã xuất hiện rồi sao?
Cha cáºu khẽ thở ra nói :
- à cá»§a tiểu huynh nghÄ©, nếu được võ lâm kỳ trân nà y, thì việc chấn hưng môn phái dá»… như chÆ¡i. Vì thế mà không kể khó nhá»c, bôn ba vạn lý ra ngoà i quan ngoại tìm kiếm...
Nói đến đây, ông ta đưa tay và o áo lấy ra má»™t xâu chuá»—i kim tuyến Ä‘oạn hạ giá»ng nói tiếp :
- Phà mất mấy năm trá»i, cuối cùng tìm được nÆ¡i thiên trì trên đỉnh Trưá»ng Bạch sÆ¡n, không ngá» tin nà y lại bị các đại phái cá»§a võ lâm biết đựơc, há» rần rần phái các cao thá»§, định cháºn đưá»ng mưu hại nhá» trá»i tiểu huynh được yên ổn vỠđến đây, nhưng có lẽ cÅ©ng bởi việc nà y mà đại há»a sẽ Ä‘em đến cho môn phái chúng ta.
Trung niên huyá»n y nhìn xâu kim tuyến trên tay cha cáºu bá»—ng hừ lên má»™t tiếng lạnh lùng nói :
Nếu các đại môn phái không biết tự lượng dẫn thân đến đây, tiểu đệ tuy bất tà i, cũng nguyện gắng sức giúp Chưởng môn sư huynh một tay.
Chỉ thấy cha cáºu cưá»i như vừa ý, Ä‘oạn quay sang mẹ cáºu xuống giá»ng nói :
- Quỳnh muá»™i! Việc nà y có liên quan đến sá»± tồn vong cá»§a môn phái, sao em có mặt ná»a ngà y mà không phát biểu má»™t lá»i gì cả?
Äồng nhi biết là cha cáºu có ý trách khéo mẹ cáºu, nên liá»n đưa mắt nhìn qua vẫn thấy mẹ cáºu vá»›i vẻ mặt lạnh lùng, im lặng không nói má»™t lá»i.
Bá»—ng nghe trung niên huyá»n y cất giá»ng nghiêm nghị vá»›i mẹ cáºu :
- Sư tẩu vốn là ngưá»i từng trải, tiểu đệ rất mong được lãnh cao kiến.
Gương mặt mẹ cáºu nghiêm lại, trầm giá»ng nói :
- Tam sư đệ có lẽ tưởng rằng tôi không quan tâm đến sư tồn vong của bổn môn? Kỳ thực chú chỉ biết có một mà ...
Bá»—ng tiếng cha cáºu quát lá»›n :
- Ai bên ngoà i?
Äồng nhi giáºt mình sợ hãi, liá»n nghe có tiếng cá»§a Hà n thúc thúc từ sau vá»ng tá»›i “Tôi†cáºu liá»n qua đầu lại nhìn, thấy Hà n thúc thúc má»™t mặt đưa tay đẩy cá»a, má»™t mặt ra dấu bảo cáºu trốn Ä‘i Ä‘oạn ông ta lại trở vá» phòng riêng.
Äồng nhi láºt Ä‘áºt vá» phòng hồi há»™p Ä‘á»i chá» giây lát thấy mẹ cáºu bước và o vá»›i gương mặt buồn bã cáºu liá»n đến nắm lấy tay mẹ ân cần há»i :
- Mẹ! Sao lâu quá má»›i vá», cha Ä‘ang có việc gì đấy hở mẹ?
Thiếu phụ gượng cưá»i nói :
- Không có việc gì cả, thôi khuy rồi con nên đi ngủ đi.
Äồng nhi biết mẹ cáºu Ä‘ang có tâm sá»± gì đây nên giả vá» ngoan ngoãn nghe lá»i, thay áo lên giưá»ng nằm.
Bá»—ng nghe tiếng chân khua động, má»™t ngưá»i và o phòng mẹ cáºu khẽ nói :
- Hà n đại ca! Chuyến nà y các đại môn phái vì tranh Ä‘oạt “Chu Tước Hoà n†mà tìm đến đây gây sá»±, sợ không thể nà o tránh khá»i đại hoạ.
Hà n đại thúc lo ngại :
- Lúc nãy nghe nói Trần lão sư nói, có lẽ đêm nay hỠsẽ đến.
Chỉ nghe mẹ cáºu “á†lên má»™t tiếng rồi vá»™i vã bảo khẽ :
- Hà n đại ca, chúng ta đồng ra phÃa trước má»™t vòng xem sao.
Lá»i vừa dứt thì hai ngưá»i cÅ©ng đã ra Ä‘i khuất dạng.
Äồng nhi nghe nói các đại môn phái đêm nay sẽ đến nÆ¡i đây, không khá»i tức giáºn tá»± nhá»§ :
“Bá»n há» tháºt chẳng biết phải trái gì cả “Chu Tước Hoà n†cÅ©ng chẳng phải là váºt cá»§a há», sao lại định đến đây cưỡng Ä‘oạt, hừ! Chẳng lẽ há» không biết sá»± lợi hại cá»§a cha ta sao?â€
NghÄ© đến đây, bá»—ng cáºu có ý muốn Ä‘i lén xem cha cáºu sẽ thi thố thần uy vá»›i bá»n há», bèn lặng lẽ ra khá»i phòng, dần mò đến nÆ¡i cá»a sổ phái trái cá»§a đại thÃnh, đưa mắt nhìn ra phÃa ngoà i sân rá»™ng.
Thá»i gian từng khắc má»™t trôi qua, cáºu vẫn nhẫn nại chá»i đợi, chỠđợi...
Ngoà i trá»i tuyết đã ngưng rÆ¡i, gió thổi yếu á»›t, tứ bá» vắng lặng không má»™t tiếng động.
Bá»—ng tiếng gió lất phất lụa bay, từ bên ngoà i sáu bóng ngưá»i lẹ như chá»›p phi thân và o sân trước, Äồng nhi chăm chú nhìn ra, thấy trong sáu ngưá»i có hòa thượng, đạo sÄ©, tục gia đủ loại, đôi mắt ngưá»i nà o ngưá»i nấy thảy Ä‘á»u láo lia tìm kiến. Sáu ngưá»i chân vừa chạm đất bá»—ng nghe “Kẹt†má»™t tiếng hai cánh cá»a lá»›n cá»§a đại thÃnh cÅ©ng đã mở rá»™ng năm ngưá»i bên trong bệ vệ bước ra, ngưá»i Ä‘i giữa chÃnh là Trang chá»§ Chưởng môn nhân Ä‘á»i thứ ba cá»§a Thiết Cốc môn Cà n Khôn Thá»§ Triệu Chấn Cương.
Cà n Khôn Thá»§ Triệu Chấn Cương cưá»i nói :
- Không ngá» nÆ¡i hoang sÆ¡n cùng cốc nà y, mà lại được chư vị Chưởng môn giáng lâm, tháºt khiến cho Triệu má»— ngạc nhiên vô cùng.
Sáu ngưá»i nghe nói đưa mắt nhìn nhau rồi má»™t đạo nhân độ bảy mươi tuổi bước ra cúi đầu thì lá»… nói :
- Chúng tôi Ä‘ang đêm tá»›i viếng quý trang tháºt ra cÅ©ng bởi có má»™t nghi vấn không giải được, nên đến nhá» Triệu đại hiệp chỉ giáo cho.
Cà n Khôn Thá»§ Triệu Chấn Cương cưá»i nhạt nói :
- Chư vị nếu không phải là nhất phái Chưởng môn cÅ©ng là ngưá»i hùng cứ má»™t phương trên võ lâm. Huyá»n Mạc đạo trưởng lại là vá»ng trá»ng bốn bể không hiểu còn Ä‘iá»u gì khó giải mà phải cần đến Triệu má»— nữa váºy?
Huyá»n Mạc đạo trưởng mỉm cưá»i nói :
- Không phải chúng tôi cố tình trình bà y chuyện, sá»± tháºt việc nà y chỉ có Triệu đại hiệp má»›i giải đáp được, xin đại hiệp miá»…n chấp cho.
Cà n Khôn Thủ Triệu Chấn Cương biến sắc nói :
- Nếu chư vị xem trá»ng Triệu má»— như thế xin đạo trưởng cứ há»i Triệu má»— thấy có thể, sẽ trả lá»i ngay.
Huyá»n Mạc đạo trưởng nghiêm nghị :
- Dục Bắc Thần Kiếm Trình lão anh hùng toà n gia mưá»i hai mạng, trong má»™t đêm bị giết sạch, nghe nói việc nà y chỉ có Triệu đại hiệp là ngưá»i biết rõ hÆ¡n cả mong nói tháºt cho chúng tôi nghe.
Cà n Khôn Thá»§ nghe nói sá»ng sốt, Ä‘ang định mở miệng, thì phÃa chái Äông đã có má»™t ngưá»i phi ra quát lá»›n :
- Các vị vô cớ đến đây náo loạn, chẳng lẽ xem Thiết Cốc môn chúng tôi là dễ hiếp đáp sao?
Huyá»n Mạc đạo trưởng nhìn thấy kẻ đến tuổi độ tứ tuần, mặc áo dà i mà u huyá»n, đôi mắt sáng như sao, liá»n cưá»i nhạt há»i lại :
- Vương thà chá»§ nháºn thấy chúng tôi đến đây là vô duyên vô cá»› sao?
Trung niên huyá»n y trầm giá»ng nói :
- Lá»i nói cá»§a đạo trưởng khi nãy, không phải ám chỉ Chưởng môn bổn phái nhúng tay và o viếc ấy là gì...
Cà n Khôn Thủ đột nhiên quát lớn :
- Tam sư đệ!
Rồi ông ta im lại, đưa mắt quét qua má»i ngưá»i má»™t lượt Ä‘oạn chú mục và o ngưá»i Huyá»n Mạc đạo trưởng cưá»i nhạt :
- Không ngá» Chưởng giáo Nga Mi vá»ng trá»ng võ lâm mà thốt ra những lá»i không há» suy nghÄ©. Triệu má»— tuy không chấn hưng được Thiết Cốc môn, nhưng cÅ©ng không để cho ai có quyá»n hiếp đáp...
Bỗng nghe có tiếng nói lớn :
- Nói váºy “Chu Tước Hoà n†sao lại ở trong ngưá»i tôn giá?
Kẻ phát ra tiếng nói là một cụ già mặt đỠrâu dà i, âm thanh như đại hồng chung, thần thái uy mãnh lạ kỳ.
Cà n Khôn Thá»§ đưa mắt nhìn sang, liá»n nháºn ngay chÃnh là Yến SÆ¡n đại hiệp Triệu Quá»·, danh chấn Bắc phương sáu tỉnh. CÅ©ng là bạn thâm giao vá»›i Dá»±c Bắc Thần Kiếm Trinh Hạo, ngưá»i đã bị ám sát cả gia đình, liá»n hiểu ngay tá»± sá»±, cất tiếng cưá»i ha hả nói :
- Thì ra các vị đến bổn trang nà y, chẳng qua cÅ©ng vì kỳ trân cá»§a võ lâm đấy thôi, đúng váºy “Chu Tước Hoà n†đang ở trong tay Triệu má»— đây.
Bỗng mặt ông sầm lại, lạnh lùng hừ một tiếng tiếp :
- Nhưng các vị cũng chớ nên mượn cớ để lôi thôi đem việc Thần Kiếm Trình gia bị nạn mà nói chung và o đấy.
Yến SÆ¡n đại hiệp Triệu Quá»· cưá»i khẽ nói :
- Miệng lưỡi cá»§a tôn giá tháºt là không kém...
Huyá»n Y Trung Niên quát lá»›n :
- Triệu Quỷ ngươi chớ có lớn lối.
Yến SÆ¡n đại hiệp Triệu Quá»· nhÃu mà y lạnh lùng nói :
- Vương Di, ngươi tưởng rằng lá»i nói cá»§a ta quá Ä‘ang hay sao? Nên biết mấy năm nay, trên giang hồ liên tiếp xảy ra mưá»i mấy vụ án gia đình nạn nhân không để sót má»™t mạng, đủ rõ kẻ hạ sát chỉ là má»™t, chẳng lẽ như váºy không quá đáng hÆ¡n sao?
Cà n Khôn Thủ hừ một tiếng :
- Nói váºy, tôn giá cho là những việc ấy Ä‘á»u do ngưá»i cá»§a Thiết Cốc môn tạo ra?
Bá»—ng nghe má»™t tiếng: “A Di Äà Pháºt†phát ra, bạch mi lão tăng mặc áo cà sa chắp tay lên giá»ng :
- Triệu thà chá»§ vốn là Chưởng môn cá»§a má»™t phái hẳn nhiên không há» nói dối, lão nạp dám há»i váºy chứ “Chu Tước Hoà n†do đâu mà thà chá»§ có.
Cà n Khôn Thá»§ thấy Tinh Huệ đại sư cá»§a Thiếu Lâm tá»± há»i thế, vừa cưá»i vừa đáp :
- Äại sư vốn kẻ hữu đạo cao tăng, sao lại há»i chi cặn kẽ đến thế. Các vị đã có ý đến cướp “Chu Tước Hoà nâ€, cần chi phải giả vá» tra vấn.
Yến Sơn đại hiệp tiến lên hai bước, nói với Tinh Huệ :
- Äại sư cần chi phải nhiá»u lá»i vá»›i bá»n giảo hoạt...
Cà n Khôn Thá»§ không để cho ông ta nói dứt lá»i, cưá»i lá»›n :
- Tôn giá nói váºy má»›i đúng, Triệu má»— tuy bất tà i, cÅ©ng nguyện lãnh giáo và i chiêu tuyệt há»c...
Yến SÆ¡n đại hiệp cưá»i khẽ má»™t tiếng, tung mình nhảy tá»›i song chưởng đánh ngay và o ngưá»i đối phương.
Vương Di đứng bên thấy váºy, thét lên má»™t tiếng, láºp tức nhảy ra đương cá»± vá»›i đại hiệp, hại bên chỉ trong chá»›p nhoáng, đã công thá»§ lên hồi ba hiệp, bá»—ng nghe “Bùng†má»™t tiếng, hai luồng kình lá»±c chạm và o nhau cả hai thảy Ä‘á»u thối lui ba bước.
Tinh Huệ đại sư vá»™i niệm pháºt hiệu, Ä‘oạn lấy tay cản đại hiệp lại và nói vá»›i Cà n Khôn Thá»§ :
- Thiện Tại! Thiện Tại! Tháºt ra lão nạp không muốn má»i ngưá»i phải ẩu đả nhau, nguyện Pháºt từ bi che chở mong Triệu thà chá»§ nói ra nguyên nhân cá»§a “Chu Tước Hoà nâ€...
Lá»i chưa dứt thì sau lưng Cà n Khôn Thá»§ đã có má»™t trung niên hán tá» nhảy ra quát lá»›n :
- Lão hòa thượng đã vì “Chu Tước Hoà n†đến đây, tưởng cÅ©ng á»· mình võ công hÆ¡n ngưá»i, tại hạ xem thá» bản lãnh ra thế nà o cho biết.
Song chưởng lẹ là ng đánh ra, hại đạo kình phong ồ ạt xông và o ngưá»i Tinh Huệ.
Äôi mà y cá»§a Tinh Huệ đại sư nhÃu lại, cưá»i khẽ nói :
- Châu bằng hạt thót, cÅ©ng muốn tá»a hà o quang sao!
Xẹt má»™t cái, tay áo rá»™ng phất ngang, má»™t tiá»m lá»±c như bà i sÆ¡n hải đảo tuôn ra nghinh địch.
“Bùng†má»™t tiếng va chạm khô khan, thân hình cá»§a trung niên hán tá», như diá»u đứt dây, bay bổng và o đại thÃnh.
Cà n Khôn Thá»§ thấy thế nổi giáºn, gằn giá»ng nói :
- Ná»™i lá»±c cá»§a đại sư tháºt là thâm háºu, Triệu má»—i tuy bất tà i cÅ©ng nguyện lãnh giáo và i chiêu.
Bỗng nghe có tiếng phát ra như đại hồng chung :
- Triệu đại hiệp đã không tháºt tình nói ra, lại muốn trả lá»i bằng võ lá»±c. Tôn má»— sẽ thay đại sư lãnh giáo và i chiêu tuyệt há»c cá»§a Thiết Cốc môn xem nà o.
Cà n Khôn Tá» Triệu Chấn Cương cưá»i nhạt nói :
- Tôn huynh vẫn là đệ nhất cao thá»§ cá»§a phái Äiểm Thương, võ há»c tuyệt luân, huynh đệ sá»›m đã nghe danh, đêm nay...
Vừa nói đến đây thì sau viện bá»—ng có má»™t tiếng nổ long trá»i lở đất, má»™t ngá»n lá»a đỠphá»±c lên, sá»± việc xảy ra tháºt quá đột ngá»™t, khiến cho má»i ngưá»i có mặt ai nấy Ä‘á»u ngÆ¡ ngác.
Vương Di liếc nhìn Triệu Chấn Cương má»™t cái, láºp tức tung mình phi nhanh ra sau trang viện.
Triệu Chấn Cương mặt mà y biến sắc, mặt lá»™ hung quang, quét nhìn má»i ngưá»i má»™t lượt, giẫn dữ thét :
- Không ngá» các ngươi là bá»n danh môn chánh phái, lại Ä‘i giở những thá»§ Ä‘oạn đên hèn đến thế.
Vừa nói ông ta vừa tung chưởng đánh tới tấp và o cụ già áo xám.
Cao thá»§ phái Äiểm Thương thấy thế công vô cùng dÅ©ng mãnh, nên không dám khinh thưá»ng, vá»™i lách mình né tránh.
Cà n Khôn Thủ cà ng thêm tức tối, liên hồi đánh thêm hai chưởng, thế mau như điện chớp, mạnh tợ sơn băng.
Cụ già áo xám thấy không còn tránh né kịp nữa “Hừ†má»™t tiếng lạnh lùng, váºn dụng chÃn thà nh công lá»±c giÆ¡ song chưởng ra nghinh địch, chỉ nghe “Hự†má»™t tiếng, thân ngưá»i cá»§a cụ già áo xám đã lảo đảo lùi sau ba bước.
“Bốp... Bốp... Bốp...†tiếng nổ từ sau trang viện lại liên tục phát ra, tiếng ngưá»i náo loạn, lá»a cháy hừng trá»i.
Huyá»n Hạc đạo trưởng “Æmá»™t tiếng ngạc nhiên nói vá»›i Tinh Huệ đại sư :
- Tiếng nổ nà y tháºt là cổ quái, chẳng lẽ lão ma đầu Hoà i Dương PhÃch Lịch Tá» cÅ©ng đã tá»›i sao? Nhưng...
Cà n Khôn Thá»§ như kẻ Ä‘iên cuồng, vừa kêu rống vừa tung mình nhảy lên cao, má»™t luồng thanh quang chói mắt vun vút đâm xả và o bá»n sáu ngưá»i.
Các thuá»™c hạ cá»§a Thiết Cốc môn cÅ©ng đã đồng thanh hè lên má»™t tiếng tuốt kiếm xông và o vây quanh sáu ngưá»i, giỠđây nÆ¡i trang viện đã trở thà nh má»™t cuá»™c há»—n loạn tứ bá»...
Äồng nhi nãy giá» trốn ẩn và o bên đại thÃnh nhìn xem cuá»™c đấu má»™t cách say mê đến khi khói ngạc xông và o cáºu má»›i nhá»› ra là trang viên Ä‘ang bị lá»a đốt, vá»™i vã cắm đầu chạy vá» phòng. Giữa đưá»ng bá»—ng có má»™t bà n tay chụp lấy vai cáºu nắm lại, tiếng nói cá»§a Hà n đại thúc khẽ vang lên :
- Äồng nhi, chá»› nên chạy báºy, mẹ cháu Ä‘ang cho ngưá»i tìm cháu khắp nÆ¡i. Mau theo đại thúc Ä‘i gặp mẹ cháu.
Äồng nhi định vùng vẫy, nhưng nghe nói đến mẹ Ä‘ang tìm mình, sá»±c nhá»› lại và tá»± trách thầm “Sao ta có thể quên mất mẹ ta rồi†nên cáºu ngoan ngoãn theo Hà n đại thúc chạy vá» hướng háºu viện, dá»c đưá»ng tiếng kêu la thảm thiết vang lên, vòm lá»a sáng hừng trá»i.
Äồng nhi thấy mẹ cáºu Ä‘ang từ trong chái viện chạy ra, đầu tóc rối bù, áo quần lam lÅ©, vừa mừng vừa tá»§i, cáºu liá»n nhà o và o lòng mẹ khóc gá»i :
- Mẹ!
Thiếu phụ nhìn thấy đứa con yêu được bình yên vô sá»± vui mừng đến chạy nước mắt, khẽ siết cáºu và o lòng âu yếm :
- Äồng nhi! Con ngoan cá»§a mẹ...
Mặt Äồng nhi đầy lệ, ngước lên nhìn mẹ nói :
- Mẹ! Cha Ä‘ang ở phÃa trước...
Hà n đại thúc trông thấy từ phÃa trang viên bị lá»a đốt cháy rụi vá»™i giục :
- Quỳnh cô, toà n trang bị cháy hết, kẻ địch có đến mấy mươi, giỠkhông chạy sợ e không còn kịp nữa.
Thiếu phụ cúi đầu nhì đứa con, giá»ng bi thảm nói :
- Hà n đại ca, huynh bế Äồng nhi chạy trước tôi Ä‘i xem Trang chá»§...
Äồng nhi nghe nói nhìn mẹ khóc :
- Không! Äồng nhi theo mẹ Ä‘i xem cha giết địch!
Hà n đại thúc lên tiếng :
- Quỳnh cô! Trang chá»§ võ công và trà tuệ hÆ¡n ngưá»i, có lẽ sẽ biết tá»± liệu, thá»i gian không cho phép chần chá» nữa.
Thiếu phụ nức nở nói :
- Huynh Ä‘em Äồng nhi ra sau sÆ¡n khẩu đợi, nếu quá má»™t tiếng đồng hồ mà không thấy tôi và Trang chá»§ đến, thì huynh láºp tức mang nó thoát thân... Ôi! Äứa con nà y tháºt đáng tá»™i nghiệp! Hà n đại ca! Tôi xin ùy thác cho huynh đấy!
Äồng nhi khóc rống lên :
- Không! Không! Äồng nhi theo mẹ!
Lá»a đã lan trà n khắp má»i nÆ¡i, khiến cho ba ngưá»i cảm thấy nóng buốt, khói tá»a mịt mù, thiếu phụ đưa ta vá»— lấy đầu con hiá»n từ nói :
- Con ngoan, nên nghe lá»i mẹ theo Hà n đại thúc. Nếu không mẹ không thương đấy!
Äồng nhi nà o chịu nghe lá»i, cứ vùng vẫy khóc la, thiếu phụ biết nếu còn dần dà ba ngưá»i sẽ bị thiêu chết cả. Nên mặc cho cáºu kêu la nà ng vá»™i vã thúc giục Hà n đại thúc :
- Hà n đại ca! Huynh Ä‘em Äồng nhi Ä‘i nhanh lên... còn nữa. Từ nà y vá» sau huynh cho Äồng nhi được yên ổn, không nên dùng há» Triệu mà sá»a lại là VÅ© Văn.
Hà n đại thúc ngạc nhiên :
- Sao? Vũ Văn không phải là hỠcủa nhị gia sao? Vì...
Nước mắt thiếu phụ chạy ròng, như muốn trốn tránh má»™t Ä‘iá»u gì, vá»™i vã quay đầu chạy vá» phÃa trước thÃnh đưá»ng. Ná»a đưá»ng đột nhiên nà ng dừng lại nói :
- Äồng nhi! Nên nhá»› lấy sau nà y con đổi há» lại là VÅ© Văn.
Äoạn nà ng quay đầu tiếp tục chạy lên trước.
Ãnh lá»a cháy sáng cùng tiếng ngưá»i la ó đã dần dần không nghe thấy nữa.
Äồng nhi cảm thấy mình Ä‘ang bị Hà n đại thúc cặp và o ngưá»i, cắm đầu chạy vá» hướng sau núi bá»—ng cáºu sá»±c nhá»› lá»i căn dặn cá»§a mẹ, ra sau núi chá» ngưá»i vá»›i cha.
Hai ngưá»i đứng yên lặng chỠđợi gió lạnh thổi vi vu, thá»i gian từ từ trôi qua, nhưng hình bóng cá»§a mẹ và cha cáºu không thây đâu cả, hai giá»t nước mắt lăn tròn... lăn tròn trên đôi gò má cá»§a cáºu bé mưá»i hai.
Tuy còn nhá» nhưng cáºu đã biết, cáºu biết đã lâu không thấy cha mẹ tá»›i có lẽ gặp phải chuyện chẳng may rồi, từ nay vá» sau cáºu trở thà nh má»™t đứa bé mồ côi, bi thảm nhất trên Ä‘á»i.
Bá»—ng nghe Hà n đại thúc thốt lên má»™t tiếng “Không xong†rồi vá»™i vã cặp cáºu và o nách, nhanh như bay chạy miết. Qua được mấy rặng núi cao, đột nhiên phÃa trước có tiếng cưá»i ha hả phát ra. Hà n đại thúc biết gặp phải kẻ bất lương nên vá»™i và ng đặt cáºu xuống đất.
Äồng nhi kinh ngạc ngước đầu lên nhìn thấy trước mặt khoảng sáu bảy thước, có năm lão già sắc phục khác nhau, đôi mắt ngưá»i nà o ngưá»i nấy Ä‘á»u chăm chú nhìn và o ngưá»i cáºu.
Hà n đại thúc hừ má»™t tiếng, trầm giá»n nói :
- Hà n má»— cùng Thanh Long bang không cừu không oán. VÅ© bang chá»§ thống lãnh tứ đưá»ng hương chá»§ đến đây cháºn đưá»ng không hiểu ý muốn gì?
Chỉ thấy má»™t trong năm lão già ấy lên tiếng cưá»i nhạt :
- VÅ© má»— xin há»i Hà n lão sư, thằng nhá» kia có phải là con cá»§a Triệu Chấn Cương chăng?
- Äúng váºy, chÃnh là Thiếu trang chá»§, chẳng lẽ VÅ© bang chá»§...
Lão già há» VÅ© tiến đến má»™t bước mỉm cưá»i :
- Việc rất đơn giản, chỉ cần Hà n lão sư để lại thằng nhá» kia. VÅ© má»— quyết không là m khó dá»… ngưá»i.
Äồng nhi nghe nói hừ má»™t tiếng nghÄ© :
“Ta không quen biết vá»›i ngươi để ta lại là m gì, có lẽ lão gì nà y không phải là ngưá»i tốtâ€.
Äôi mắt cáºu giáºn dữ nhì đăm đăm và o mặt lão.
Hà n đại thúc tức giáºn thét lá»›n :
- Câm miệng! Hà n mỗ không tin ngươi có thể giữ được ta!
Láºp tức vung chưởng đánh và o ngưá»i há» VÅ©, lão già cưá»i nhạt vung chưởng đón liá»n, qua lại và i hiệp Hà n đại thúc không ham đánh, tìm cách tháo lui.
Ngưá»i già máºp mạp ấy cưá»i khẩy má»™t tiếng vung chưởng đánh ra quát :
- Không tin cứ nếm thá» xem! Ngưá»i đừng hòng chạy thoát!
Hà n đại thúc không dám khinh địch, láºp tức tụ khà song chưởng, táºn lá»±c đưa ra nghinh chiến, hai luồng chưởng lá»±c vừa chạm nhau, má»™t tiếng nổ chát chúa kình phong xông ra tứ phÃa bắn tung lá»›p tuyết bay cao và cÅ©ng đẩy lui Äồng nhi đến bên bá» vá»±c rá»›t xuống hố sâu.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

08-04-2008, 07:17 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 2
Luyện Hồn cốc
Thân hình nhá» bé cá»§a Äồng nhi như chiếc lá rụng rÆ¡i xuống dưới núi, tay cáºu cứ quÆ¡ Ä‘i chụp lại hai bên sưá»n. Nhưng những sợi dây bò theo vách núi quá nhỠđâu thể chịu nổi được thân hình cá»§a cáºu nên chụp rồi lại đứt, đứt rồi lại chụp, rốt cuá»™c ngưá»i cáºu cÅ©ng lăn long lóc xuống đáy núi.
Äồng nhi cảm thấy ê cả mình mẩy, đầu óc choáng váng rồi mê man bất tỉnh Ä‘i, không biết đến bao lâu, đến khi sương phá»§ đầy mình má»™t luồng hÆ¡i lạnh thấm và o lá»›p áo, má»›i dần dần là m cho cáºu tỉnh dáºy mở mắt nhình quanh, má»›i hay ngưá»i cáºu Ä‘ang nằm trên tà ng mây khô, tuyết đã bao phá»§ lên áo má»™t lá»›p khá dà y.
Cáºu từ từ cá»±a mình, thấy toà n thân ê ẩm, khẽ buá»™t lên tiếng rên, Ä‘oạn lần mò ngồi dáºy đưa mắt đảo nhìn tứ phÃa.
Bá»—ng cáºu thấy nÆ¡i xa xa dưới gốc cây tùng, có hai bóng ngưá»i như Ä‘ang tìm kiếm má»™t váºt gì, đến lúc nhìn kỹ, cáºu ta không khá»i thất kinh, thì ra há» Ä‘ang lùng tìm cáºu.
Äồng nhi vá»™i vã bò dáºy tìm nÆ¡i ẩn trốn, cÅ©ng may cách không bao xa, dưới chân núi có má»™t cái hang nhá», Ä‘ang lúc sợ hãi, cáºu không cần suy nghÄ© vá»™i vã chui mình và o hang, bá»—ng nghe có tiếng văng vẳng từ xa vá»ng đến :
- Từ huynh, lúc nãy đệ thấy trên triá»n núi có mấy cà nh cây bị gãy, thế nà o tên nhãi ranh ấy cÅ©ng bị rá»›t đâu đây, chúng ta nên tìm cho kỹ.
Tiếp theo là những tiếng lá cây xà o xạc, tiếng bước chân đến gần, Äồng nhi cà ng thêm sợ hãi bất kể mình mẩy Ä‘au nhức lần mò chui và o phÃa trong sâu, phần thì đất ẩm ướt đá lổm chổm bò được giây lâu, hai tay và đầu gối cáºu bị trầy Ä‘i mấy chá»—. Nhưng trong giá» phút nà y cáºu đâu kể đến những vết thương nhá» nhặt ấy.
Bá»—ng nghe trước cá»a động có tiếng ngưá»i kêu “Æmá»™t tiếng, khá»i nói cÅ©ng đủ biết hai kẻ ấy đã phát giác ra cá»a động nà y rồi, Äồng nhi lại bò nhanh hÆ¡n nữa, huyệt động như hình vô đáy, cà ng và o cà ng xâu thăm thẳm, không khà ẩm ướt xông lên, mùi tanh hôi nồng nặc.
Nhưng rồi huyệt động cà ng và o cà ng lá»›n dần, ánh sáng lại bắt đầu rá»i xuống, trong bóng tối nhìn ra thấy rõ nÆ¡i ấy là má»™t khoảng đất rá»™ng rãi, có những má»m đá như hình cầm thú, ghê tợn lạ thưá»ng.
Äồng nhi đưa mắt dáo dác nhìn tứ bá», định tìm xem có nÆ¡i nà o để trốn hay không?
Bá»—ng cáºu thấy cách đó độ năm sáu bước có má»™t mô đá hình ngưá»i, trên đỉnh đầu có hai luồng ánh sáng xanh, đăm đăm chiếu và o mặt cáºu.
Äồng nhi sợ hãi đưa mắt nhìn kỹ, dưới hai luồng sáng xanh ấy có má»™t ngưá»i mặt mà y hung tợn Ä‘ang ngồi nÆ¡i mô đá hình ngưá»i ấy, cáºu liá»n kêu lên má»™t tiếng thất thanh, vá»™i vã bước lùi lại hai bước.
Bá»—ng phÃa sau lưng cáºu có tiếng chân ngưá»i bước tá»›i tiếng nói vang lên :
- Hắn ở đây rồi.
Trước mặt có hung thần, sau lưng bị kẻ rượt, Äồng nhi không khá»i rụng rá»i, tay chân bá»§n rá»§n ngã lăn xuống đất.
Láºp tức nghe tiếng cưá»i quái gở cá»§a hung thần quát ra, tiếp theo là má»™t luồng kình phong lướt qua đầu, rồi nghe sau lưng hai luồng chưởng lá»±c chạm nhau đánh “Bùng†má»™t tiếng, kình phong dá»™i ra tứ phÃa, bắn tung thân cáºu vẹt sang bên.
Luồng chưởng phong vừa dứt thì đã có tiếng ngưá»i phát ra :
- Tôn giá là ai? Sao dám ẩn dáºt nÆ¡i đây để ám toán lão phu?
Thì ra hai ngưá»i Ä‘uổi theo cáºu lúc nãy đã bị hung thần vung chưởng đánh ra, nên đưa tay nghinh địch, vừa cất tiếng há»i hung thần ngồi dưới chân quái tượng vừa bước tá»›i gần bên.
Äồng nhi vá»™i vã chui sau cá»™t cố trốn lánh, đưa mắt nhìn ra, má»›i hay hai ngưá»i ấy má»™t ngưá»i là thân hình cao lá»›n còn ngưá»i kia thì mặc áo Ä‘en dáng bá»™ gầy ốm, hai kẻ nà y là đồng bá»n vá»›i những ngưá»i đã cháºn đánh Hà n đại thúc vừa rồi.
Hung thần buông tiếng cưá»i ghê rợn, rồi im bặt đưa mắt nhìn đăm đăm và o hai ngưá»i.
Lão già cao lớn hừ một tiếng :
- Nếu Tôn giá không nói rõ mục Ä‘Ãch ở nÆ¡i đây thì đừng trách lão phu vô lá»…!
Vừa nói lão già thân hình cao lớn vừa bước đến gần.
Hung thần không đợi cho lão ta đến sát, láºp tức vung song chưởng đánh ra, đối phương đưa tay chống đỡ, lẹ như chá»›p hung thần liá»n quay ná»a thân trên sang bên trái, nhằm và o kẻ áo Ä‘en đánh tá»›i.
Kẻ áo Ä‘en nãy giá» cứ đưa mắt dáo dác tìm Äồng nhi, nên không kịp đỠphòng, bị kình lá»±c đánh dá»™i ra ba bước.
Bỗng cụ già cao lớn cất tiếng nói :
- Từ huynh, gã nà y đã tà n phế ná»a thân, không thể di động được, chúng ta mặc gã.
Cụ già áo Ä‘en gáºt đầu đồng y,?láºp tức hai ngưá»i tránh sang bên tìm kiếm.
Äồng nhi thấy váºy thất kinh, vá»™i vã tìm nÆ¡i trốn lánh, bá»—ng cáºu phát giác sau trụ đá cá»§a hung thần Ä‘ang ngồi có má»™t cá»a hang, nên láºt Ä‘áºt vừa núp vừa tiến và o hang ấy.
Bá»—ng “vù†má»™t cái, má»™t đưá»ng xÃch to dà i như con rắn phá»›t qua đầu, kế tiếp “bi- bát†hai tiếng vang lên, thì ra đôi tay cá»§a hung thần giỠđây lại có hai đưá»ng xÃch lá»›n vung ra đánh cản không muốn cho hai lão già ấy và o hang.
Lão già to lá»›n cùng kẻ áo Ä‘en má»™t mặt tránh né đưá»ng xÃch, má»™t mặt huy động vÅ© khà công ra, chỉ thấy cát bụi tung bay, đá văng đôm đốp, bá»—ng nÆ¡i tay áo rá»™ng cá»§a cụ già áo Ä‘en vụt ra má»™t luồng khói công và o ngưá»i hung thần.
Hung thần thấy váºy buông tiếng cưá»i dà i, tà áo phất ngang, láºp tức vẹt tan luồng khói Ä‘en ngay, nhưng ông ta vẫn cưá»i, không hỠđộng thá»§ nữa.
Hai lão già thấy váºy sững sá», giây lát sau như nhịn không được, lão áo Ä‘en lên tiếng :
- Chưa phân thắng bại sao tôn giá lại ngừng tay?
Nhưng hung thần vẫn mặc kệ, tiếng cưá»i quái gở cứ phát ra không ngá»›t...
Äồng nhi sợ hãi, nghÄ© thầm giỠđây không chạy, còn chỠđến bao giá». Äồng nhi liá»n bò ngược trở ra, hai lão già chỉ chá» có thế, liá»n bá» quái nhân chạy lại định bắt sống Äồng nhi. Äồng nhi cố hết sức bình sanh vùng vẫy, hy vá»ng thoát ra tìm con đưá»ng sống...
Ngụy Vân Phi trầm giá»ng nói :
- Nhãi con cũng dám kháng cự sao!
Äồng nhi bá»—ng cảm thấy châu thân bị siết chặt, đầu óc choáng váng, bên tai văng vẳng nghe hai tiếng “há»±, hự†khô khan cá»§a hai lão già , kế đó ngưá»i cáºu như mê man bất tỉnh...
Äến khi má»™t luồng gió nhẹ thoảng qua trên ngưá»i Äồng nhi tiếp theo là những sá»± Ä‘au đớn cÅ©ng tiêu tan Ä‘i mất, má»™t giá»ng nói hiá»n từ văng vẳng bên tai :
- Hà i nhi! Tỉnh lại Ä‘i, má»i việc đã qua cả rồi, có lẽ con có duyên số vá»›i lão sư.
Äồng nhi từ từ mở mắt, cáºu thấy mình Ä‘ang nằm trên má»™t chiếc giưá»ng êm ấm, bên cạnh là má»™t cụ già râu tóc bạc phÆ¡, gương mặt hiá»n từ Ä‘ang mỉm cưá»i nhìn cáºu.
Nhưng sau lưng cụ già , ngưá»i áo trắng Ä‘ang đứng sừng sững nÆ¡i ấy, khiến cho Äồng nhi sợ hãi khôn cùng, vá»™i vã thu mình và o góc giừơng.
Cụ già tóc bạc ôn tồn nói :
- Hà i nhi chớ có sợ, hắn không là m hại con đâu.
Lá»i nói dịu dà ng đã khiến cho cáºu bé VÅ© Văn Äồng má»™t ký ức “Ngưá»i mẹ hiá»n†bá»—ng những cảnh gian nan dần dần hiện lên đầu cáºu, quá bi thương. Cáºu liá»n ngã ngưá»i và o lòng cụ già khóc nức nở.
Lão già đưa tay vuốt ve lấy đầu cáºu an á»§i :
- Con ngoan, chá»› nên khóc, ông biết con đã gặp phải lắm chuyện bi thương, nhưng khóc mà có Ãch gì, bụng con đã đói rồi, mau ăn chút Ä‘iểm tâm Ä‘i!
Äồng nhi vừa tức tưởi vừa nói :
Con không ăn đâu, con muốn báo thù, con phải giết cho sạch bá»n ngưá»i hung ác ấy để báo thù cho cha mẹ cùng Hà n đại thúc cá»§a con.
Lão già gáºt đầu mỉm cưá»i :
- Tốt lắm, tốt lắm, nhưng con không thể để bụng đói mà đi báo thù được.
Nói đến đây cụ già quay ngưá»i ra sau tiếp lấy cái bát mà nẫy giá» ngưá»i áo trắng Ä‘ang đứng chá»±c sẵn nói :
- Äây là cháo lòng nấu vá»›i rá»… tranh ngà n năm ăn vô rất có Ãch cho thân thể, con ăn xong rồi ngá»§ Ä‘i má»™t giấc, mai dáºy lão sẽ dạy cách cho con báo thù, được chưa?
Bá»—ng má»™t ý niệm thóang qua đầu cáºu bé. Äồng nhi liá»n cung kÃnh quì trước mặt cụ già lạy ba lạy vừa khóc vừa nói :
- Lão bá bá, Äồng nhi nhất định nghe theo lá»i bá bá. Xin bá bá dạy cách báo thù cho Äồng nhi.
Cụ già vuốt râu mỉm cưá»i gáºt đầu :
- ÄÆ°á»£c, được. Lão sẽ là m cho con được toại nguyện.
Äợi cho Äồng nhi ăn xong cháo nằm xuống giưá»ng, ông ta dùng hai tay từ từ sá» trên ngưá»i cáºu bé.
Má»™t luồng hÆ¡i nóng cháºm rãi chuyá»n và o cho đến khi cáºu ngá»§ thiếp Ä‘i.
Cụ già ngồi nhìn và o gương mặt tuấn tú cá»§a Äồng nhi, bá»—ng mặt ông nở ra má»™t nụ cưá»i an á»§i, đôi mắt ngấn hai giá»t lệ, ông ta lắc đầu thở dà i lẩm bẩm :
- Äứa bé nà y tuy đã bước và o đưá»ng sát nghiệp, nhưng bổn tánh vẫn khá lương thiện. Ta đợi đã mưá»i năm rồi, giỠđây má»›i gặp...
Trên gương mặt hiá»n từ cá»§a ông, bá»—ng hiện lên má»™t nét oán háºn, ông từ từ cúi đầu chìm đắm trong suy tư.
* * * * *
Ngà y tháng trôi qua, thấm thoát đã được năm mùa hoa nở.
Hôm ấy, và o má»™t buổi chiá»u hoà ng hôn ná»n trá»i đỠá»ng má»™t mà u, cảnh váºt núi rừng đẹp như tranh vẽ, trên má»™t khoảng đất trống trong đám rừng Tòng, má»™t bóng ngưá»i Ä‘ang nhảy múa như công bay rồng lá»™n, nhưng má»—i cỠđộng nhẹ nhà ng cá»§a má»™t bóng ngưá»i ấy theo sau lại là má»™t kình lá»±c ghê ngưá»i, cá» cây chung quanh Ä‘á»u bị luồng gió cuốn như vÅ© bão.
Cách đó mấy trượng má»™t cụ già râu bạc Ä‘ang đứng chắp tay ra sau, chú mục xem xét, thỉnh thoảng lão ta mỉm cưá»i gáºt đầu như mãn nguyện.
Sau lưng cụ già là má»™t ngưá»i áo trắng Ä‘ang kÃnh cẩn theo hầu, đó chÃnh là ngưá»i đã danh chấn đại giang Nam Bắc “Thất Bá»™ Truy Hồn†Ngụy Vân Phi.
Lúc ấy, bóng ngưá»i Ä‘ang bay bổng trên không đột nhiên rÃt lên má»™t tiếng như chim kêu, rồi cắm đầu chúi xuống, hai chân giÆ¡ bổng lên trá»i, đợi còn cách mặt đất chừng bảy thước liá»n xoay mình má»™t cái thân hình lại tung lên như khi nãy...
Thất Bộ Truy Hồn Ngụy Vân Phi đứng bên ngưỡng mộ khen thầm :
- “Vân Long Cá»u Hiệp†thân pháp cá»§a Thiếu cốc chá»§ quả tháºt là rất thà nh thục.
Thức “Long Quy Thượng Hạ†vừa rồi có thể nói đã đạt đến mức tuyệt diệu, chỉ còn đợi há»a hầu cho đến mức thì sợ thế gian Ãt ai là đối thá»§.
Lúc ấy bóng ngưá»i đã từ từ hạ xuống mặt đất. Thì ra là cáºu bé Äồng nhi mà năm năm trước đây đã tìm gặp hiá»n sư chỉ dạy, hiện giá» cáºu đã trở thà nh má»™t chà ng thiếu niên anh tuấn.
Cụ già vuốt râu mỉm cưá»i.
CÅ©ng nhá» cốt cách thông minh hÆ¡n ngưá»i, bẩm phú thâm háºu nên chỉ trong thá»i gian ngắn ngá»§i đã luyện thà nh thuá»™c.
Chà ng thiếu niên VÅ© Văn Äồng đã sá»a lại áo quần chỉnh tá» nhanh nhẹn chạy đến trước mặt cụ già thân máºt gá»i “Sư phụ!†cung kÃnh cúi đầu.
Cụ già vừa cưá»i vừa há»i :
- Äồng nhi, thân pháp “Vân Long Cá»u Hiệp†cá»§a con đã luyện đến mức khá đấy, váºy còn “Tháºp Bát Kim Cương Thủ†thế nà o?
Văn Äồng nghiêng mình cung kÃnh đáp :
- Äồng nhi thấy khi thi triển “Tháºp Bát Kim Cương Thủ†hình như còn thà nh thuá»™c hÆ¡n “Vân Long Cá»u Hiệp†nữa sư phụ à .
Cụ già mỉm cưá»i quay đầu sang ra hiệu cho Thất Bá»™ Truy Hồn Ngụy Vân Phi.
Ngụy Vân Phi hiểu được, ngay láºp tức bước ra ba bước cung kÃnh nói vá»›i Văn Äồng :
- Ngụy Vân Phi xin Thiếu cốc chủ chỉ giáo!
Vân Äồng ngÆ¡ ngác nhìn vá» phÃa sư phụ, cụ già mỉm cưá»i nói :
- Không sao đâu, sư phụ muốn xem “Tháºp Bát Kim Cương Thủ†cá»§a con.
Văn Äồng lúc ấy má»›i hiểu ra mỉm cưá»i cung thân lùi lại ba bước, Ä‘oạn quay qua đứng ngang mặt vá»›i Ngụy Vân Phi chân tấn liên hoa bồn, tay trái đưa ngang mi, tay phải chắp ngay ngá»±c, thế vững như trụ đồng chú thần nhìn vỠđối phương.
Vân Phi cung kÃnh nói :
- Thiếu cốc chá»§ xin má»i!
Văn Äồng đã tụ khà và o ngưá»i, mỉm cưá»i :
- Tiếp chiêu!
Lá»i dứt chưởng ra, lẹ là ng thi thố ba đưá»ng chưởng thế như bà i sÆ¡n hải đảo.
Vân Phi đâu ngá» vừa ra tay, Văn Äồng đã sá» dụng chiêu thức nhanh nhẹn đến thế, nên không kịp chống đỡ, cứ bước lùi ra sau sáu bảy bước, má»›i tránh được ba thức cá»§a đối phương rồi bắt đầu ra tay đánh trả lại...
Văn Äồng khẽ cưá»i má»™t tiếng, bá»—ng chưởng pháp trở lại cháºm chạp dị thưá»ng, nhưng biến hóa kỳ ảo khiến cho đối phương khó có thể dò biết.
Vân Phi mấy lần suýt bị Văn Äồng đánh trúng không khá»i buá»™t miệng khen thầm :
- Thủ pháp đẹp tuyệt!
Lá»i vừa dứt thì ông cÅ©ng láºp tức sá» dụng tuyệt há»c “Thất Bá»™ Truy Hồnâ€. Qua lại lẹ là ng nhắm và o các yếu huyệt cá»§a đối phương Ä‘iểm tá»›i.
Văn Äồng rÃt lên má»™t tiếng “Nháºm à Tung Hoà nh†“Lượng Chu Sa Giá»›i†cùng “Äại Thiên Hoán Cảnh†tam chiêu tuyệt diệu trong “Tháºp Bát Kim Cương Thủ†đem ra thi thố ngay, tay chân quá ư mau lẹ, bức Ngụy Vân Phi phải tránh dang ra xa, ông ta vá»™i thu tay lại thá»§ ngay trước ngá»±c. Văn Äồng tá» vẻ ngạc nhiện, nhưng liá»n hiểu ngay ý định cá»§a đối phương muốn là m gì rồi, cÅ©ng thu tay chắp vá» trước ngá»±c, rồi từ từ đẩy ra theo thế “Äồng Tá» Bái Quan Âmâ€.
Vân Phi đưa chưởng chống cá»± nhưng bá»—ng thấy má»™t tiá»m lá»±c mạnh tợ băng sÆ¡n à o ạt công và o, ông ta sợ hãi trượt chân sang bên tránh né, thuáºn đà đánh ra hai chưởng.
Hai tay Văn Äồng huy động trên không tung luồng chưởng phong cá»§a cao thá»§ giang hồ đã bị hóa giải má»™t cách vô hình, tiếp theo là chưởng ảnh cá»§a đối phương dà y đặc như mà ng lưới, phá»§ quanh mình Vân Phi nhằm và o yếu huyệt.
Ngụy Vân Phi đổ mồ hôi trán, lẹ là ng dùng thế “Lạc Äà Äảo Lá»™n†liên hồi lăn xa ra ngoà i hai trượng, má»›i thoát khá»i lưới chưởng cá»§a đối phương, đến khi ông ta đứng dáºy, đã thấy Văn Äồng cung kÃnh đứng bên cụ già . Vân Phi chạy đến khen ngợi đồng thá»i cảm tạ Thiếu cốc chá»§ đã hạ thá»§ lưu tình.
Cụ già đưa tay ra dấu cho Vân Phi rút lui Ä‘oạn quay sang nói vá»›i Văn Äồng :
- Chiêu “Vạn Pháp Tá» Chương†sau cùng cá»§a con đã đạt tá»›i tám thà nh há»a hầu, đợi khi con luyện thà nh môn “Vô Cá»±c huyá»n công†cá»§a sư phụ dạy thì có lẽ trên giang hồ chẳng mấy ai tiếp được chiêu ấy cá»§a con nữa.
Ngưng giây lát vá»›i giá»ng ôn tồn ông tiếp :
- “Võ Cá»±c huyá»n công†con đã luyện đến mức nà o rồi?
Văn Äồng cung kÃnh đáp :
- Tuy có tiến bá»™ hÆ¡n trước song hai luồng chân khà âm dương vẫn còn rá»i rạc, chưa thể tá»± Ä‘iá»u khiển theo ý muốn được, Äồng nhi ngu muá»™i mong sư phụ chỉ Ä‘iểm thêm cho.
Cụ già vuốt râu cưá»i nói :
- Nếu bản chất cá»§a con không được thâm háºu thì đâu có thể nà o chỉ trong năm năm đã đạt đến mức mà kẻ thưá»ng phải khổ luyện trên mưá»i năm, hiện tượng như con đã nói thì nguyên do hai mạch nhâm, đốc chưa được ăn thông. Theo thầy dá»± Ä‘oán con chỉ cần tịnh tâm khổ luyện thêm má»™t năm nữa, ắt có thể đã thông được hai mạch ấy.
Văn Äồng tá» ra sốt ruá»™t ứa lệ nói :
- Ân sư cÅ©ng hiểu, năm năm nay Äồng nhi không ngà y nà o không trông mong...
Cụ già khoát tay cản lại, nghiêm nghị nói :
- Theo công lực của thầy giúp con đả thông hai mạch ấy thì cũng không có gì khó khăn lắm.
Äoạn cụ già thu xếp cho Äồng nhi và o ở riêng má»™t nÆ¡i gá»i là máºt thất để luyện hai môn “Vô Cá»±c thần công†và “Äoạn Hồn tháºp tam thứcâ€. Thá»i gian thấm thoát trôi qua đã ba tháng rồi, chà ng nóng lòng muốn gặp ân sư, hằng ngà y chà ng thấy nÆ¡i máºt thất nà y có nhiá»u ngưá»i là m công việc khó nhá»c, không biết há» là ai. Chà ng nhìn thấy trong đám nhân công nà y có hai lão già mà trước đây sáu năm đã rượt theo bắt chà ng. Văn Äồng má»›i vỡ lẽ đôi chút, Ä‘ang định tiến lên há»i Ngụy Vân Phi...
Thì sau lưng chà ng có tiếng chân vồn vã, quay đầu nhìn lại má»›i hay má»™t cụ già mặc áo xanh Ä‘ang cung kÃnh đứng trước mặt mình, chà ng nghiêm nghị há»i :
- Cụ là ai? Sao lại ở đây trong lúc nà y?
Cụ già áo xanh nghiêng mình, Ä‘ang định trả lá»i thì đằng kia Thất Bá»™ Truy Hồn đã thốt lên má»™t tiếng “Ærồi tung mình nhanh nhẹn đến nÆ¡i cung thân nói :
- Sao Thiếu cốc chủ lại đến đây?
Äoạn đưa tay chỉ sang cụ già áo xanh tiếp :
- Ngưá»i nà y tên gá»i là Từ Huyá»n, phụng mệnh Cốc chá»§ đến giúp tôi giám thị Luyện Hồn ngục nà y.
Văn Äồng bán tÃnh bán nghi há»i :
- Ngươi bảo những kẻ bị tội nà y do ý của ân sư cả sao?
Từ Huyá»n gáºt đầu nói :
- Cốc chá»§ Ä‘oán biết Thiếu cốc chá»§ đã khổ luyện thà nh công, nên sai tôi đến má»i Thiếu cốc chá»§ trở vá».
Văn Äồng nghe nhắc, má»›i nhá»› ra là mình đã thà nh đạt chưa vá» bẩm lại cho ân sư hay, nên ra dấu cho Từ Huyá»n dẫn đưá»ng vá» cốc. Vừa Ä‘i chà ng vừa lên tiếng há»i :
- Trong đám ngưá»i là m khổ công ấy tại hạ nháºn ra có hai ngưá»i tá»™i đáng hình phạt song chẳng lẽ bao nhiêu ngưá»i ấy cÅ©ng đắc tá»™i cả sao? Há» là m thế nà o lại bị ân sư giam và o đấy?
- Cố nhiên bá»n há» không hẳn toà n là kẻ xấu cả, đồng thá»i cÅ©ng có nhiá»u tay cao thá»§ cá»§a danh môn chÃnh phái. Chỉ vì Cốc chá»§ rất ghét bá»n ngưá»i võ lâm, kẻ nà o võ công cà ng cao, Cốc chá»§ lạt cà ng ghét tháºm tệ, vì váºy mà há»… ai á»· có võ công xông và o Cốc hoà nh hà nh, Ä‘á»u bị bắt và o luyện hồn ngục chịu tá»™i.
Văn Äồng như không tin :
- Không có lẽ ân sư ta là ngưá»i hiá»n từ, đâu nỡ dùng thá»§ Ä‘oạn ấy để hà nh hạ bá»n há», lại nữa trong đám ấy còn có kẻ danh môn chánh phái...
Bá»—ng tấm thảm kịch cá»§a gia đình chà ng cách đây sáu năm lại hiện ra, không phải do bá»n danh môn chánh phái gây ra là gì?
Há» vá»›i bá»n phỉ đồ lục lâm có khác gì đâu?
NghÄ© váºy nên chà ng cứng há»ng không biết nói sao...
Hai ngưá»i đã ra khá»i hang núi, đến má»™t khu rừng Tòng, Từ Huyá»n dừng chân lại, cúi đầu thi lá»… rồi quay mình trở lại đưá»ng cÅ©, Văn Äồng xuyên qua cánh rừng Tòng, đến nÆ¡i tịnh thất cá»§a ân sư, Ä‘ang chỉnh tá» quần áo thì đã nghe tiếng nói cá»§a ân sư từ trong thạch thất phát ra :
- Có phải Äồng nhi đó không? Con và o đây!
Văn Äồng giáºt mình tá»± nhá»§ : “Sao giá»ng nói cá»§a thầy ta có vẻ giáºn dữ đến thế?â€
Chà ng cung kÃnh ứng lên má»™t tiếng rồi vá»™i vã đẩy cá»a bước và o. Thấy sư phụ Ä‘ang ngồi vá»›i vẻ mặt nghiêm nghị, đôi mắt phẫn ná»™ nhìn đăm đăm và o ngưá»i chà ng, sắc thái không còn như lúc trước nữa, tim chà ng Ä‘áºp mạnh vá»™i vã tiến lên hai bước quì xuống cung kÃnh gá»i :
- Sư phụ!
Äoạn chà ng quì thấp xuống nức nở :
- Äồng nhi lá»—i lầm, xin sư phụ trách phạt Äồng nhi!
Cụ già nhìn chà ng hÆ¡i lâu bá»—ng khẽ lắc đầu, gương mặt trở lại hiá»n từ, ôn tồn nói :
- Hà i nhi! Thầy là m sao trách con được vì tấm lòng thương ngưá»i cá»§a con, hà i nhi! Thầy rất vui mừng đấy, mau đứng dáºy Ä‘i.
Văn Äồng giá» má»›i yên tâm cúi đầu lạy tạ rồi đứng lên định Ä‘em việc luyện táºp “Vô Cá»±c thần công†cùng “Äoạt Hồn tháºp tam thức†đã thà nh đạt bẩm lại cho sư phụ mình hay thì...
Cụ già đã mỉm cưá»i nói :
- Thầy đã đến thạch thất xem qua, khá khen cho con đã luyện thà nh “Äoạt Hồn tháºp tam thức†huyá»n ảo ấy.
Ngừng giây lát, mắt cụ bá»—ng sáng lên nhìn và o mặt Văn Äồng há»i :
- Hà i nhi! Thầy hiểu có lẽ con cảm thấy ngạc nhiên lắm thì phải, tại sao thầy lại cứ ẩn cư nÆ¡i sÆ¡n cốc nà y, và tại sao thầy lại oán ghét bá»n võ lâm thế ấy, có phải váºy chăng?
Văn Äồng ấp úng :
- Äồng nhi ngu xuẩn vô tư, không dám...
Cụ già khoát tay, đôi mắt như mÆ¡ mà ng dần dần chìm đắm và o dÄ© vãng, cháºm rãi nói :
- Má»™t ngưá»i sống ở Ä‘á»i, tuyệt chá»› nên Ä‘i sai má»™t bước. Hà i nhi, sư phụ trong tuổi tráng niên, đã bất cẩn gây nên má»™t mối háºn rất lá»›n.
Văn Äồng tá» ra kinh dị, cứ đưa mắt nhìn vỠân sư chỠđợi ông ta nói ra xem việc gì to tát đến thế...
Cụ già từ từ lắc đầu, mặt ra vẻ đau khổ tiếp :
- Việc ấy khó nói cho con biết trong lúc nà y, cÅ©ng vì mối háºn ấy mà sư phụ đã phải ẩn dáºt nÆ¡i đây, đồng thá»i còn láºp lá»i thá» là suốt Ä‘á»i không bước ra khá»i cốc và cÅ©ng không cho phép ai được và o cốc... Ôi! Äã ba mươi năm tuế nguyệt trôi qua, nhưng lòng thầy không lúc nà o quên được...
Nói đến đây bá»—ng đôi mắt ông lóe ra má»™t vẻ hy vá»ng nhìn chà ng :
- Hà i nhi, con là đứa đệ tá» duy nhất cá»§a thầy, mối háºn ấy sau nà y sẽ do con thay mặt thầy mà giải quyết.
Văn Äồng cúi lạy khẩn khiết nói :
- Äồng nhi mang Æ¡n dưỡng dục cá»§a sư phụ thì dù thịt nát xương tan, miá»…n cho sư phụ được toại nguyện là con không bao giá» từ chối.
Cụ già gáºt gáºt đầu, vá»›i tay sang chiếc ká»· ngá»c bên trái lấy ra má»™t cẩm nang được niêm phong kỹ lưỡng, trao cho Äồng nhi dặn :
- Sư phụ đã ghi rõ sá»± việc trước kia cùng phương cách đối phó sau nà y cho con, đợi khi ra giang hồ con gặp được ngưá»i đà n bà tên gá»i “Ngá»c Nhụy Hương Phi†lúc ấy má»›i được mở cẩm nang ra xem.
Văn Äồng hai tay cung kÃnh tiếp lấy cẩm nang, cần tháºn cất và o ngưá»i mà lòng không khá»i thắc mắc. Mối háºn cá»§a sư phụ là gì? Trong cầm nang ấy ghi những gì? Äang nghÄ© ngợi thì sư phụ chà ng tiếp :
- Äồng nhi! Con đã luyện thà nh võ công cá»§a sư phụ đã dạy, mai nà y con nên rá»i khá»i nÆ¡i đây và o giang hồ để há»c thêm kinh nghiệm, đồng thá»i lo giải quyết mối thù cá»§a con...
Văn Äồng không ngá» sá»± việc xảy ra mau lẹ đến thế, trong cảnh trạng nà y mừng, tá»§i, hay buồn cho sá»± ly biệt, bao nhiêu cảm xúc dồn dáºp đến má»™t lượt chà ng chỉ biết gá»i “Sư phụ!†rồi ôm chầm lấy ông ta.
Và i hôm sau chà ng tạ từ ân sư xuống núi, lòng bùi ngùi khôn tả vì nghÄ©a tà y non cá»§a ân sư trong bấy lâu nay, chà ng cắm đầu Ä‘i má»™t mạch vá» phÃa trái Äông Thà nh, bụng đói miệng khát chà ng tìm đưá»ng và o má»™t thị trấn gần nhất. Äang phi thân xuyên qua cánh rừng thưa chà ng chợt nghe thấy phÃa sau có gió phần pháºt. Má»™t bóng xám xẹt qua ngưá»i chà ng cháºn ngay phÃa trước, Văn Äồng dừng bước lại há»i :
- KÃnh lão tiá»n bối có Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
Cụ già áo xám há»i :
- Ngươi có phải là ...
Chưa dứt tiếng, song chưởng đã vung ra vá» phÃa Văn Äồng, chà ng biết đã gặp Ä‘iá»u rắc rối rồi đây.
Má»™t chiêu hai thức đồng lượt đánh ra, chưởng chỉ đưa đến mà kình phong đã bức ngưá»i.
Văn Äồng cưá»i khẽ, tà áo phất phÆ¡, trượt chân sang bên ba thước tránh khá»i, rồi lại đứng vá» nÆ¡i cÅ© như hình vô sá»±.
Cụ già áo xám thấy đánh không trúng, song chưởng lại vung ra nhằm và o các mạng môn yếu huyệt cá»§a Văn Äồng.
Hai tay Văn Äồng vẫn chắp sau Ä‘Ãt, đợi cho chưởng phong sắp đến áo má»›i bước sang bên má»™t bước, chỉ má»™t cỠđộng nhẹ liá»n hóa giải ngay thế công dÅ©ng mãnh cá»§a đối phương vô hình vô dạng.
“Hừ†má»™t tiếng giáºn dữ, song chưởng cụ già chá»™p ngay lên ngá»±c từ thế “Äồng Tá» Bái Quan Âm†biến thà nh “Âm Dương Song Tán chưởng†mạnh mẽ đánh ra.
Văn Äồng cÅ©ng tá» ra vô sá»±, chỉ nhÃch mình má»™t cái rồi cÅ©ng đứng yên như cÅ©, thần sắc vẫn thản nhiên.
Cụ già áo xám thấy ba đưá»ng tuyệt chiêu cá»§a mình không là m đối phương nao núng, ông thu tay lại lá»›n tiếng quát :
- Sao ngươi không xuất chiêu chống trả?
Văn Äồng ngạo nghá»… :
- Nể các hạ là tiá»n bối, ta dùng lá»… nhưá»ng trước ba chiêu.
- Ha ha... xem không ra ngươi cÅ©ng có lòng kÃnh kẻ tiá»n bối. Váºy ba chiêu đã qua, giá» ngươi khá»i cần khách sáo nữa.
- ÄÆ°á»£c! Tiếp chiêu đây!
Tay trái Văn Äồng đưa lên ngay ngá»±c, tay mặt vá»›i thế “Thần Lư Trong Bế†cháºm chạp đẩy ra.
Cụ già áo xám lúc nãy đã đánh ra ba chiêu mà không chạm và o được áo đối phương, trong lòng thầm dè dặt, nên giá» tuy chưởng pháp cháºm chạp cÅ©ng chẳng dám khinh khi.
Láºp tức song chưởng thá»§ thế, song cước đạp chữ ra Ä‘inh, cáºn tháºn nghinh địch. “Bùng†má»™t tiếng hai chưởng chạm nhau.
Văn Äồng nhếch mép mỉm cưá»i, tay mặt vẫn để im không há» biến thức cứ từ từ đẩy tá»›i.
Cụ già bị lùi ná»a bước, quát to má»™t tiếng, hóa chưởng thà nh chỉ, chụp ngay và o cổ tay đối thá»§.
Văn Äồng cưá»i khẽ, tay mặt xòe ra vá»›i chiêu “Thiên Vương Chưởng Tánâ€, tay trái đánh mạnh má»™t luồng kình lá»±c dÅ©ng mãnh bắn ngay và o ngá»±c cụ già .
- Hảo thủ pháp! - Cụ già áo xám lớn tiếng khen, rồi hữu chưởng thâu vỠvới thế “Âm Tân Cà n Khôn†giữ ngang trước ngực.
“Bùng†hai chưởng lại va chạm nhau, chỉ nghe dưới chân trái cụ già đánh bịch má»™t tiếng, khối đá xanh láºp tức bị vỡ nứt.
Văn Äồng buông tiếng cưá»i dà i, lại ra tay tiếp tục tấn công địch.
Cụ già nổi giáºn lôi đình, tóc râu dá»±ng ngược, rống lên dữ dá»™i, song chưởng lẹ là ng tung ra, chân trấn “Bát môn, NgÅ© bộ†chá»›p nhoáng đã tấn công ra tám chưởng.
Trong tám chưởng nà y, hướng công chia là m tám phương vị khác nhau, nhanh nhẹn, uy mãnh, tháºt không hổ danh hiệu “Thá»§ pháp†tuyệt luân.
Văn Äồng cÅ©ng thầm thán phục, vá»™i vã sá» dụng sư môn tuyệt há»c “Tháºp Bát Kim Cang Thá»§â€.
Chưởng pháp đôi bên vô cùng dÅ©ng mãnh, kình lá»±c ồ ồ, chưởng ảnh xoay vù vù như chong chóng, chỉ trong phút chốc mà cát bay đá chạy, bụi tung mù mịt đến ná»a lưng trá»i, những trụ đá chung quanh, không chịu nổi luồng gió cuống ùm ùm ngã nhà o xuống cả.
Äá»™c môn tuyệt há»c “Lôi Äình Bát Quái Du Long chưởng†cá»§a cụ già đã Ä‘em ra sá» dụng, thế mà không những không chiếm được ưu thế vá»›i đối phương, trái lại cảm thấy như mệt nhá»c, không sợ hãi nhá»§ thầm :
- Thiếu niên nà y sao lại có công lá»±c thâm háºu đến thế cà ?
Văn Äồng cÅ©ng không ngá» má»›i đầu đã gặp phải đối thá»§ như thế, chà ng nghÄ© :
“Chưởng pháp cá»§a ngưá»i nà y tháºy là quái dị, công lá»±c có lẽ còn thâm háºu hÆ¡n Ngụy Vân Phi, nếu trên giang hồ mà có thêm mấy ngưá»i như thế thì việc báo thù sợ e...â€
Trong lúc chà ng Ä‘ang suy nghÄ©, tinh thần phân tán, đôi mắt cụ già tinh vi, biết ngay nhược Ä‘iểm láºp tức đánh ra ba chưởng liên hoà n uy lá»±c, bà i sÆ¡n đảo hải.
Văn Äồng bắt buá»™c phải ra tay đương cá»±, dá»™i lùi ná»a bước, chà ng giáºn “Hừ†má»™t tiếng trả lại ba chưởng tức thì.
“Bùng! Bùng! Bùng!†ba tiếng khô khan phát ra, thân hình cụ già cũng theo đấy mà lảo đảo lùi ra sau mấy bước.
Văn Äồng dừng tay đứng lại, đôi mắt lạnh lùng nhìn và o mặt cụ già nói :
- Lần đầu tiên tôi ra tay giết ngưá»i, nên không muốn giết những kẻ không tên tuổi. Váºy các hạ là ai?
Cụ già vừa bị chưởng lá»±c cá»§a chà ng đẩy lùi, tuy đã dò thá» không há» bị thương, nhưng trong lòng cÅ©ng đã hoảng sợ, dù váºy ông ta giả vá» trấn tÄ©nh cưá»i lá»›n :
- Lão phu hóa thân muôn hình vạn trạng, nhãi con mới và o giang hồ, dù cho lão có nói ngươi cũng chẳng biết được.
Ngưng giây lát, ông ta trầm giá»ng tiếp :
- Ngươi là ai? Sao ta lại không biết được?
Äá»™t nhiên Văn Äồng buông tiếng cưá»i dà i, tiếng cưá»i thảm thiết bi ai, lắm lúc như vượn kêu lúc đêm trưá»ng, như ma hú nÆ¡i hoang địa.
Cụ già tuy định lá»±c cao thâm nhưng cÅ©ng không khá»i biến sắc mặt tá» vẻ ngạc nhiên.
Tiếng cưá»i từ từ im bặt, vẻ mặt Văn Äồng như bi lụy, căm há»n :
- Tôi là ai? Các hạ ở trên mảnh đất nhà tôi đánh được ná»a ngà y, còn há»i tôi là ai?
Cụ già à má»™t tiếng như hiểu ra, ngạc nhiên chăm chú và o ngưá»i chà ng lẩm bẩm :
- Ngươi... ngươi vá»›i “Thiết Cốc môn†tiá»n Chưởng môn nhân là ...
Văn Äồng vá»™i nói :
- Là gia phụ...
Cụ già lắc đầu như không tin :
- Không đúng, lão phu Ä‘Ãch tai nghe ngươi tá»± xưng là VÅ© Văn Äồng thì sao lại...
Văn Äồng hừ má»™t tiếng ngắt ngay lá»i nói quát :
- Việc nà y không có liên can đến các hạ, lá»±a phải mệt trà vô Ãch, hôm nay lai lịch cá»§a tại hạ kể như các hạ đã biết rõ rồi, váºy mau thông qua danh tánh Ä‘i.
- Cha chả, muốn biết danh tánh cá»§a lão phu vá»›i mấy đưá»ng chưởng cá»§a ngươi lúc nãy, sợ e chưa xứng.
Văn Äồng tá» vẻ thản nhiên cưá»i nhạt nói :
- ÄÆ°á»£c, lần đầu ra tay tại hạ sẽ cho ngươi phục má»›i được. Váºy mau váºn đủ công lá»±c toà n thân, xem tại hạ ra mấy ngá»n nữa cho ngươi sáng mắt.
- Ha ha! lão phu tung hoà nh giang hồ mấy mươi năm, tuyệt há»c cá»§a các môn phái Ä‘á»u hiểu rõ, hôm nay ngươi cứ việc là m sao cho lão phu phục Ä‘i thì là m.
Nói dứt lá»i ông ta cÅ©ng đã váºn dụng độc môn “NgÅ© Uẩn thần côngâ€, hai mắt chăm chú và o ngưá»i đối phương.
Văn Äồng buông thá»ng hai tay như hình nhà n rá»—i, gương mặt nghiêm trang, thần sắc uy dÅ©ng cứ đưa mắt nhìn vá» cụ già không nói không rằng. Cụ già thấy thế nóng nảy giục :
- Sao còn chưa ra tay?
Lá»i vừa thốt thì hai mắt bá»—ng nhiên hoa lên, má»™t luồng gió nhẹ phất qua ngang mình, đến lúc định thần nhìn lại vẫn thấy Văn Äồng đứng buông tay nÆ¡i chá»— cÅ©, nhưng gương mặt chà ng tá» vẻ đắc ý mỉm cưá»i.
Cụ già nghi ngá», ngầm váºn chân khà điá»u hà nh, vẫn thấy trong ngưá»i tuyệt nhiên vô sá»± ông ta nhÃu mà y lá»›n tiếng :
- Ngươi là m trò gì thế...
Lá»i vừa đến đây, bá»—ng có má»™t ngá»n gió mát thoảng qua trên chiếc áo xám cá»§a cụ Ä‘ang mặc, mưá»i mấy miếng vải to đóng bà n tay theo chiá»u gió bay như đà n bướm, ông ta cúi đầu xem xét, mặt liá»n biến sắc, mồ hôi trán rịn ra.
Thì ra trên chiếc áo dà i, có mưá»i ba nÆ¡i bị dấu bà n tay xé rách như dùng kéo cắt, vị trà cá»§a má»—i lá»— thá»§ng Ä‘á»u nhằm ngay nÆ¡i yếu mạng đại huyệt.
- Thôi rồi! Thôi rồi! - Cụ già thở dà i khẽ nói - Xem váºy bá»n hòa thượng cá»§a Thiếu Lâm cùng đạo sÄ© Nga Mi sợ khó tránh khá»i tai kiếp.
Bá»—ng ông ta lại nghÄ© võ công cá»§a ngưá»i nà y hiện giá» võ lâm giang hồ không mấy ai sánh kịp, nếu muốn tránh khá»i sát nghiệp, chỉ còn có cách nà y...
NghÄ© đến đây, tiếng nói cá»§a Văn Äồng lại phát lên :
- Thế nà o? Ngươi nháºn thấy chết có đáng chưa?
Cụ già áo xám ngẩng mặt lên trá»i cưá»i nói :
- Äáng lắm! Äáng lắm! Thiết Cốc môn có được má»™t ngưá»i con như ngươi, xem việc chấn hưng thanh thế rất có hy vá»ng, lão phu tuy chết cÅ©ng cam lòng.
Văn Äồng nghe thế không khá»i ngạc nhiên, tiến lên má»™t bước trầm giá»ng :
- Các hạ vốn là ai?
Cụ già không há» trả lá»i câu há»i mà nói :
- Tâm nguyện chấn hưng Thiết Cốc môn trong mưá»i mấy năm nay, không ngỠđến giá» lại được mãn nguyện. Ha ha! Ha ha! Ha ha ha ha...
Ông cưá»i má»™t cách vui mừng, phấn khởi.
Văn Äồng ngÆ¡ ngác không hiểu gì cả, há»i lại lần nữa :
- Các hạ là ai? Với Thiết Cốc môn có uyên nguyên gì?
Cụ già áo xám khẽ thở dà i nói :
- Ôi! Sự việc trước kia, đừng nói còn hơn. Lão phu Khương Trạch, với Thiết Cốc môn uyên nguyên rất sâu, sau nà y tôn giá tự nhiên sẽ hiểu.
Suy nghÄ© giây lát, bá»—ng sắc mặt Văn Äồng trở nên lạnh nhạt nói :
- Các hạ chá»› bà y chuyện lôi thôi, để hòng khá»i chết.
Khương Trạch với vẻ hiên ngang :
- Lão phu đâu phải là hạng ngưá»i tham sống sợ chết.
Và bá»—ng ông ta há»i :
- Chẳng lẽ tôn giá chỉ có ý báo thù, ngoà i ra đối vá»›i việc trùng hưng Thiết Cốc môn không há» tÃnh toán sao?
Văn Äồng như sá»±c tỉnh nhá»§ thầm : “Tại sao ta không từng nghÄ© đến Ä‘iểm ấy?â€.
Khương Trạch lại lên tiếng tiếp :
- Tôn giá đã có sẵn tuyệt há»c cái thế trong ngưá»i, chẳng lẽ đà nh nhìn ba chữ “Thiết Cốc môn†bay theo khói bụi sao?
Văn Äồng vặn há»i :
- Các hạ đã có ý niệm phục hưng Thiết Cốc môn, tại sao không ra tay thực hiện.
Khương Trạch lắc đầu thở dà i :
- Ôi! Việc ấy có phải dá»… dà ng đâu? Thiên thá»i địa lợi, nhÆ¡n hòa, khuyết má»™t cÅ©ng không thể được, hÆ¡n nữa đã là ngưá»i lãnh đạo, tà i nghệ tất phải đủ cho quần hùng thán phục.
Nói đến đây ông ta lại thở dà i tiếp :
- Trong giá»›i võ lâm, công lá»±c như lão tuy chẳng mấy ngưá»i, dù cho lão phu có đơn thân độc mã và o chốn giang hồ cÅ©ng chẳng há» gì, nhưng vá»›i tư cách chiêu hiá»n nạp sÄ© trùng hưng má»™t đại môn phái thì tháºt còn kém rất xa, vì thế mà phải đà nh hoang phà tháng năm.
Tim Văn Äồng Ä‘áºp nhanh, nhưng chà ng vẫn giữ vẻ bình tÄ©nh há»i :
- Theo các hạ nháºn thấy tại hạ có đủ tư cách, năng lá»±c ấy sao?
- Có đủ!
Khương Trạch nói với vẻ tin tưởng, đoạn tiếp :
- Vá»›i thân pháºn là ngưá»i kế tục cá»§a Chưởng môn nhân trước kia kiêm võ công tuyệt há»c ấy, cá»™ng và o sá»± lịch duyệt giang hồ cá»§a lão phu mấy mươi năm, thì đại sá»± ắt sẽ thà nh công chẳng sai.
- Sao? - Văn Äồng như không tin há»i lại ngưá»i - Các hạ nguyện giúp tại hạ sao?
Khương Trạch cháºm rãi gáºt đầu.
Nhưng Văn Äồng lại lắc đầu lẩm bẩm :
- Không được! Tại hạ không những chỉ báo huyết thù mà còn nhiá»u việc trá»ng yếu khác phải là m đâu thể Ä‘i chung vá»›i các hạ hoà i được!
Khương Trạch cưá»i ha hả! Vuốt râu cháºm rãi nói :
- Tôn giá muốn báo thù cho cha mẹ, không phải đương đầu với các tay võ lâm cao thủ sao?
Văn Äồng gáºt đầu, Khương Trạch tiếp :
- Nên hiểu má»™t khi môn phái mà hưng thịnh hay suy đồi, đối vá»›i uy đức cá»§a vị Chưởng môn rất là trá»ng hệ, vì váºy mà Tôn giá muốn sáng láºp lại bổn môn, phải thừa cÆ¡ há»™i phục thù, khiến cho thiên hạ võ lâm phải khiếp vì uy, phục vì đức, như thế công việc phục thù cùng sáng nghiệp Ä‘i đôi, thiết tưởng có lão phu má»™t bên cÅ©ng giúp Ãch lắm chá»›.
Văn Äồng cúi đầu suy nghÄ©, chà ng nhá»› lại lúc xuống núi, thầy chà ng tuy không bó buá»™c hà nh động cá»§a chà ng, nhưng có căn dặn nhất thiết không được Ä‘i sai má»™t bước, việc trùng chấn Thiết Cốc môn tháºt quan hệ rất lá»›n, ta có nên...
Khương Trạch đứng bên nhìn xem sắc mặt cá»§a Văn Äồng, biết chà ng còn Ä‘ang do dá»± chưa quyết, ông ta lên tiếng :
- Trên giang hồ tin tức truyá»n Ä‘i rất mau lẹ, nếu tôn giá vá»›i thân pháºn tiếp nối ngôi Chưởng môn Thiết Cốc môn ra mặt khiêu chiến vá»›i kẻ thù trước kia, không mấy ngà y ắt há» sẽ biết, lúc ấy thanh uy không sợ không vững, lòng địch không sợ không rúng động.
Văn Äồng như tỉnh ngá»™ nghÄ© thầm :
“Ngưá»i nà y má»™t hai, cứ khuyên ta trùng hưng môn phái, vá»›i dụng ý gì tuy ta chưa hiểu song những lá»i sau nà y tháºt quả có giá trị không Ãtâ€.
Vì chà ng đã ra công tìm kiếm trên khoảng đất cháy nà y, không gặp hà i cốt cá»§a cha mẹ, trong lòng đã có đôi phần hy vá»ng hão huyá»n, lại nữa Hà n đại thúc thất lạc sống chết chưa tưá»ng, nếu quả há» còn sống, tiếp được tin nà y, không hÆ¡n ta phải tìm kiếm như mò kim đáy biển sao? Chà ng đưa mắt nhìn vá» phÃa cụ già gáºt đầu ưng thuáºn.
Khương Trạch vui mừng nói :
- Mấy năm nay đối vá»›i kế hoạch trùng chấn Thiết Cốc môn lão đã có ghi chép, giỠđây thừa lúc núi thẳm trăng thanh chúng ta cùng nhau bà n luáºn má»™t hồi.
Nói dứt, ông ta tìm má»™t nÆ¡i bằng phẳng sạch sẽ cùng Văn Äồng ngồi xuống đà m luáºn.
Gió đêm thoảng lướt, tiếng côn trùng tứ phÃa trổi vang, tiếng lá cây xà o xạc, chỉ thấy hai bóng ngưá»i má»™t già má»™t trẻ, thỉnh thoảng buông tiếng cưá»i to, có lúc thở ra buồn bã rồi lại phẫn ná»™ căm há»n...
Thá»i gian trôi qua, trôi qua mãi...
Trăng lặng, sao má». Vừng trá»i Äông từ từ sáng tá».
Hai bóng ngưá»i má»™t già , má»™t trẻ đứng dáºy chỉnh tá» y phục Khương Trạch lên tiếng :
- Hà nh động “Thanh Long bang†mấy năm tá»›i đây ngang ngược vô kể, khiến cho võ lâm gai mắt, Chưởng môn nhân trong việc thăm dò tin tức cá»§a Hà n Äồng, răn dạy bá»n chúng má»™t tráºn cho thẳng tay, để giương uy cho “Thiết Cốc mônâ€.
Văn Äồng thấy trá»i đã sáng, rÃt lên má»™t tiếng vang rá»n, tung áo bay Ä‘i, như má»™t là n khói nhạt phút chốc mất dạng.
Khương Trạch cũng giở tuyệt đỉnh khinh công tung mình theo sau.
Cảnh Ä‘iêu tà n cá»§a trang viên có lẽ bắt đầu từ nay sẽ có bao ngưá»i chú ý đến.
|

08-04-2008, 07:17 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 3
Bán dạ truy hồn
Trong lòng chảo Vu SÆ¡n, ba bá» núi dá»±ng, u cốc hiểm nguy, Ä‘i sâu và o trong ngưá»i ta thấy má»™t tòa thà nh bảo, xây cất nguy nga hùng tráng, đấy là “Phong Vân bảoâ€, Tổng đà n cá»§a Thanh Long bang mà nhân váºt giang hồ ai cÅ©ng Ä‘á»u biết tiếng.
Và o má»™t buổi trưa ngà y hôm ấy, trá»i nắng như thiêu đốt, nắng đến đỗi cá» cây Ä‘á»u khô héo, váºy mà trong “Phong Vân bảo†đâu đâu cÅ©ng đèn treo liá»…u kết, âm nhạc vang dáºy vui vẻ tưng bừng.
Hai bên đại môn, hai chiếc lồng đèn to lá»›n đỠhai chữ “Thá»â€ treo lá»§ng lẳng dưới hai chiếc đèn lồng, tiếp theo là hai hà ng đại hán ăn mặc chỉnh tỠđứng đầu là má»™t trung niên hán tỠáo quần đẹp đẽ nhưng đôi mắt nhá» như chuá»™t xạ, mÅ©i cong như mÅ©i ó, không ngá»›t cúi đầu chà o đón các tân khách đến dá»±.
Tuy trá»i nắng gắt mồ hôi ai nấy đổ dầm dá», song trên gương mặt má»i ngưá»i ai cÅ©ng không dám để lá»™ những vẻ than oán.
Äợi cho khách đến Ãt dần, chà ng trung niên hán tá» mắt chuá»™t kia má»›i dám thở phà o má»™t tiếng lui sang má»™t bên định nghỉ ngÆ¡i.
Bỗng nghe có tiếng ai thốt “Khổ quá†âm thanh lớn tợ đại hồng chung khiến cho ai nghe cũng phải giựt mình.
Không hiểu tự lúc nà o, trước mặt chà ng trung niên hán tỠđã đứng sừng sững một cụ già áo xám thân hình to lớn, mặt đỠnhư Quan Công.
Phải hiểu trung niên hán tá» mắt chuá»™t nầy là má»™t nhân váºt khá cao trong đội hồng kỳ cá»§a “Thanh Long bangâ€, hắn có đôi mắt thấy sáu ngả, tai thÃnh tám phương, dù cho má»™t chiếc lá rÆ¡i, má»™t luồng gió thoảng, cÅ©ng không qua được tai mắt cá»§a gã, thế mà sá»± hiện diện cá»§a cụ già bằng cách nà o mà gã không há» hay biết, trong lòng kinh dị vô cùng.
Gã liá»n tằng hắng má»™t tiếng, vung tay cưá»i nói :
- Lão anh hùng khổ sở, có phải đến để chúc thỠcho bổn Bang chủ chăng?
Cụ già áo xám “À†một tiếng vỡ lẽ :
- Hèn chi náo nhiệt như thế nà y, lão phu cứ tưởng có đám tang chứ!
Câu nói nà y vừa thốt ra, má»i ngưá»i trong Thanh Long bang ai nấy Ä‘á»u thất sắc, kinh dị lẫn tức giáºn.
Trong mấy năm nay, uy thế cá»§a Thanh Long bang vang dá»™i giang hồ, nhân váºt hắc bạch lưỡng đạo Ä‘á»u phải nể nang thế mà ngưá»i nầy dám lá»±a ngà y đại thá» cá»§a Bang chá»§, quần chúng tụ táºp đông đảo để tìm cách gây sá»±, bảo sao bá»n há» chẳng kinh? Chẳng giáºn?
Trung niên hán tỠquay ra sau đưa tay ra hiệu, lạnh lùng hừ một tiếng nói :
- Tôn giá nói chuyện nên tháºn trá»ng má»™t tÃ, nếu hôm nay không phải là ngà y đại thá» cá»§a Bang chá»§ thì, hừ...
Cụ già áo xám “Hừ†theo má»™t tiếng, Ä‘oạn cắt đứt lá»i nói cá»§a gã mỉm cưá»i :
- Äại thá» thì chưa thấy, ha, ha, ha, đại há»a có lẽ đến nÆ¡i!
Trung niên hán tỠkhông dằn được nữa, lớn tiếng quát tháo :
- Tôn giá là ai, sao dám nói báºy thế, có ý gì nói ra ngay?
Cụ già áo xám vẻ mặt nghiêm nghị :
- Lão phu phụng mạng “Thiết Cốc môn†Chưởng môn nhân đến cùng Bang chá»§ các ngươi, còn không mau gá»i VÅ© Tưá»ng ra đây nghinh tiếp?
Trung niên hán tá» thoạt đầu ngÆ¡ ngác, song mỉm cưá»i nói :
- Cha chả! Äừng nói chi má»™t tiểu môn phái lâu nay đã bặt tiếng, cho dù Cá»u đại môn phái ngà y nay phái ngươi đến hạ thiệp Ä‘i nữa, cÅ©ng chưa dám ngông cuồng như thế nà y.
Gã ta ngưng giây lát, rồi lại hạ giá»ng :
- Thôi miễn cho, tôn giá là kẻ đến đưa thiệp ta cũng không cố chấp là m chi.
Nói đến đây gã thò tay ra hất hà m :
- ÄÆ°a thiệp đây!
Cụ già áo xám ngá»a mặt cưá»i ha hả :
- Nói mà dá»…, hạng ngưá»i như ngươi đâu có đủ tư cách nháºn thiệp nà y.
- Cha cha, cho dù thiệp và ng thiệp bạc đi nữa, đại gia đây cũng có thể lấy được kia mà !
Cụ già áo xám cưá»i khinh má»™t tiếng, thò tay và o áo lấy ra má»™t tấm đại hồng thiệp, giÆ¡ cao lên nói :
- Thiệp nơi đây, ngươi có bản lãnh thì cứ tiếp đi!
Vừa nói cụ già vừa dùng hai ngón tay kẹp chặt tấm thiệp đưa ra.
Trung niên hán tỠ“Hừ†một tiếng khinh khi, năm ngón tay lẹ là ng đưa ra, chụp lấy hồng thiệp trên tay cụ già .
Cụ già áo xám bỗng khẽ rung tay một cái, miệng quát :
- Ngươi còn chưa xứng lui ra.
Thân hình của hán tỠbỗng như say rượu, lảo đảo bước lùi ra sau, gã ta trừng mắt thét lớn :
- Các anh em mau bắt con chó già nầy lại.
Láºp tức hai hà ng đại hán huy động binh Ä‘ao bao vây tứ phÃa chuẩn bị tấn công.
Thì trong bảo có tiếng vá»ng ra :
- Không được dấy động!
Lá»i chưa dứt thì đã thấy trong bảo có má»™t cụ già đi ra, mặt tÃm râu dà i, áo quần đẹp đẽ, tuổi trạc lục tuần.
Tất cả bang chúng cá»§a Thanh Long bang vừa thấy cụ già ấy có mặt, thảy Ä‘á»u xá»§i tay cúi đầu, ra vẻ kÃnh cẩn.
Cụ già ấy đưa mắt quét nhìn khắp nơi một lượt rồi lớn tiếng quát :
- Äồ ăn hại, cút Ä‘i cả lÅ©!
Äoạn ông ta vung tay nói vá»›i cụ già áo xám :
- Bá»n chúng vô lá»… mạo phạm, xin các hạ miá»…n chấp. Phụng mạng Bang chá»§ kÃnh má»i các hạ di giá đến bổn bang “Long Tưá»ng ThÃnh†tương kiến.
Cụ già áo xám bá» tấm thiệp lại và o áo, lạnh lùng há»i :
- Ngươi cho biết chức vị đến bá»±c nà o, xem thá» có đủ tư cách má»i lão gia chăng?
Cụ già mặt tÃm mỉm cưá»i nham hiểm, vung tay đáp :
- Huynh đệ Lạc Kỳ, giang hồ thưá»ng gá»i “Sanh Tá» Nhất Phà n†hiện Ä‘ang chấp chưởng bổn bang “Kỳ Lân đưá»ngâ€ ÄÆ°á»ng chá»§, còn chưa thỉnh giáo các hạ quà tánh đại danh.
Cụ già áo xám á» á» hai tiếng Ä‘oạn cưá»i lá»›n nói :
- Danh tánh cá»§a lão phu, ngươi chưa xứng há»i, niệm chức ÄÆ°á»ng chá»§ cá»§a ngươi, già nầy cÅ©ng dá»… dãi cho đấy, mau dẫn đưá»ng.
Sanh TỠNhất Phán Lạc Kỳ tức lộn ruột, đưa mắt trừng đối phương một cái, nhưng vẫn ung dung nói :
- Xin má»i!
Rồi quay mình Ä‘i trước dẫn đưá»ng.
Cụ già áo xám gáºt đầu mỉm cưá»i, ung dung cất bước, theo sau và o trong đại bảo.
Xuyên qua má»™t đại thÃnh ngồi đầy các tay hà o khách võ lâm, Ä‘i thêm má»™t khoảng đưá»ng lót bằng đá xanh, má»›i đến má»™t gian nhà trên cá»a đỠba chữ mạ và ng rất lá»›n “Long Tưá»ng ThÃnhâ€.
Sanh TỠNhất Phán Kỳ Lạc đưa cụ già áo xám và o đến nơi và quay lại nói :
- Xin các hạ đứng đợi giây lát, đặng huynh đệ bẩm báo Bang chủ một tiếng.
Cụ già áo xám hừ một tiếng, đứng lại đưa mắt nhìn và o bên trong.
Thá»±c khách trong thÃnh nà y, toà n là các tay cao thá»§ hắc đạo dá»c theo hai bên bá» Huỳnh Hà , cùng Äại Giang Nam Bắc.
Giữa bà n nÆ¡i ngôi chá»§ Ä‘ang ngồi chá»…m chệ là má»™t cụ già mặt mà y uy nghiêm, râu dà i đến ngá»±c. ChÃnh là Bang chá»§ cá»§a Thanh Long bang VÅ© Tưá»ng.
Lúc ấy quần hà o trong thÃnh, ngưá»i nà o ngưá»i nấy mặt tá» vẻ ngạc nhiên, giương đôi mắt hoà i nghi nhìn ra phÃa cụ già áo xám như dò xét.
Vì thần thái tá»± nhiên, gương mặt chưa từng gặp cá»§a cụ già cho dù bá»n há» có moi óc tìm tòi cÅ©ng không nhá»› ra trên giang hồ có kẻ võ công thượng thừa như thế cả.
Thanh Long bang chá»§ VÅ© Tưá»ng cÅ©ng đồng có ý nghÄ© ấy. Ông ta đưa mắt nhìn vá» cụ già , nghe xong Sanh Tá» Nhất Phán Lạc Kỳ bẩm cáo, thân hình vừa đứng dáºy, nhưng chẳng biết sao lại ngồi trở xuống vuốt râu cưá»i lá»›n :
- Lạc đưá»ng chá»§ thay ta tiếp lấy thiệp Ä‘i, rồi đưa ông ta xuống dưới uống ly rượu thá» gá»i là thù lao váºy.
Äá»§ thấy Thanh Long bang chá»§ VÅ© Tưá»ng không thèm ngó ngà ng gì đến cụ già mà tên há» chưa há» nghe qua trên chốn giang hồ.
- Ha ha ha ha...
Cụ già áo xám nghe thế buông tiếng cưá»i to, tiếng cưá»i tuy không kinh ngưá»i, nhưng bá»n quần hà o trong thÃnh Ä‘á»u là ná»™i lá»±c cao thâm, thế mà không chịu đựng được, khà huyết cuá»™n trà o, Ä‘inh tai nhức óc, không hẹn mà ai nấy cÅ©ng phải bịt tai.
Lạc đưá»ng chá»§ vừa đứng dáºy định Ä‘i tá»›i cụ già áo xám tiếp lấy thiệp thì đã bị má»™t luồng kình phong vô hình xô đẩy lá»™n ngược lại phÃa sau. VÅ© Tưá»ng tái mặt lên :
- Ngươi dám...
Chưa dứt lá»i, VÅ© Tưá»ng bá»—ng thấy trước mắt đỠchói.
“Bá»™pâ€, “Bá»™p†hai tiếng vang lên như bị tát tai, hai bên má VÅ© Tưá»ng dÃnh chặt hai tấm thiệp. Má»i ngưá»i Ä‘á»u cả kinh thất sắc. Xem lại cụ già áo xám đã biến mất tá»± hồi nà o.
VÅ© Tưá»ng sượng mặt lấy thiệp ra xem rồi nói :
- Trên giang hồ đồn đãi, cho đến giỠnà y mà cũng chưa ai thấy rõ mặt mà y của ông ta, và cũng chưa ai được hân hạnh biết danh tánh của ông ta.
“Thiên Thá»§ Thần Long†là má»™t nhân váºt động trá»i trong chốn lục lâm, cÅ©ng là má»™t sát tinh cá»§a giá»›i hắc đạo, nhưng nà o ngá» hôm nay lại chịu Ä‘i hạ thiệp cho má»™t kẻ khác là Chưởng môn nhân cá»§a “Thiết Cốc mônâ€.
Thá»i gian giây khắc trôi qua VÅ© Tưá»ng má»›i cẩn tháºn láºt tấm hồng thiệp ra xem, mặt ông không khá»i biến đổi mấy lần. Thì ra bên trong tấm hồng thiệp là má»™t bà i thiệp mà u Ä‘en, trên đỠ:
- “Thiết Cốc môn Chưởng môn nhân VÅ© Văn Äồng†chữ bằng và ng mạ sáng chói.
VÅ© Văn Äồng là ai?
Sanh TỠNhất Phán Lạc Kỳ ngồi bên kinh ngạc thốt ra.
VÅ© Tưá»ng trịnh trá»ng lắc đầu :
- VÅ© Văn Äồng nầy tuy chưa hiểu là ai, song căn cứ và o chuyện “Thiên Thá»§ Thần Long†mà chịu cam tâm Ä‘i là m kẻ đưa thiệp, thì kẻ nầy không phải tầm thưá»ng.
Ngưng giây lát, ông ta đứng dáºy nâng ly rượu cưá»i nói vá»›i quần hà o :
- Phiá»n các vị từ xa đã đến đây, đáng lẽ huynh đệ sẽ cùng chư vị vui chén mấy ngà y má»›i ha hả dạ, nhưng...
Nói đến đây, Bang chá»§ tằng hắng má»™t tiếng bá»—ng đổi giá»ng nghiêm nghị tiếp :
- Äáng lẽ việc khiêu chiến tầm thù là sá»± thưá»ng trên chốn võ lâm, nhưng chuyến nầy cứ theo thân pháºn cá»§a kẻ đưa thiệp, đủ biết không phải tầm thưá»ng. Vì váºy, huynh đệ không muốn cho quà vị phải chịu liên lụy, nên buổi tiệc hôm nay xin gác lại, đợi khi công chuyện xong xuôi rồi sẽ tiếp tục trở lại.
Sau lá»i nói nầy, quần hà o ai nấy Ä‘á»u ngó mặt nhau, có trên phân ná»a đã đứng cả dáºy từ từ rút lui khá»i bà n tiệc.
VÅ© Tưá»ng ra lệnh cho Lạc đưá»ng chá»§ thay mặt đưa khách tiá»n thÃch cÅ©ng nên rá»i nÆ¡i đây ngay, cuối cùng ông ta đưa mắt nhìn vá» những ngưá»i còn lại lên tiếng nói :
- Chư vị nghÄ©a khà như vầy, huynh đệ tháºt ghi tạc và o lòng, nhưng không dối gì, đối vá»›i cuá»™c chiến đêm nay, huynh đệ không chắc lấy là m thắng, mong các vị nên suy nghÄ© lại cho kỹ lưỡng.
Sau câu nói cá»§a Bang chá»§ Thanh Long, lại có mấy ngưá»i mặt tá» vẻ bẽn lẽn cáo từ bước ra.
Lúc bấy giá», trong ngôi đại thÃnh trừ Tam đưá»ng chá»§ trong mấy vị “Phước ThỠđưá»ng†trưởng lão ra, quần hà o chúc thá» chỉ còn :
Kim Bằng bảo chá»§ “Cá»u Thiênâ€.
Luyện Hồn cốc Nhị cốc “Lệ Äá»™câ€.
Bang Huyá»n Qui Äà n chá»§ “Tất Vân Phátâ€.
Má»™t trong Äại Biệt song hùng, “Hắc Ma†Há»a Phi.
Bốn ngưá»i nầy cùng VÅ© Tưá»ng không khác gì mấy, không có việc gì ác mà chẳng là m, cÅ©ng bởi á»· mình có độc môn tuyệt há»c, nên không muốn vì thế mà phải bá» ra Ä‘i.
VÅ© Tưá»ng dùng đôi mắt biết Æ¡n nhìn vá» bốn ngưá»i má»™t lượt rồi láºp tức hạ lệnh cho các trạm canh Ä‘á»u giải tán và o bảo táºp trung chá» lệnh. Sau cùng truyá»n cho thuá»™c hạ rút lui và o Thâm Tân bảo để cùng nhau bà n luáºn chánh sách đối địch...
Ãnh nắng dần dần tà , hoà ng hôn tiếp đến, chẳng bao lâu mà n đêm đã bắt đầu che phá»§ khắp đó đây.
Trong ánh đêm mỠảo, Phong Vân bảo như má»™t con thú khổng lồ Ä‘ang nằm im lìm giương đôi mắt hung tợn nhìn đăm đăm vá» phÃa Cốc khẩu hoang vắng.
Rồi vầng trăng thanh dần dần ló dạng nÆ¡i đỉnh non cao tá»a ánh sáng má» nhạt khắp vùng thâm sÆ¡n cùng cốc.
Thá»i gian má»™t phút...
Một phút... nặng nỠtrôi qua.
Bá»—ng... má»™t ngá»n gió lốc thổi qua, hai chiếc đèn lồng trước cá»a bị giao động...
Ãnh sáng láºp lòe, đến khi gió tạnh, dưới ánh trăng sáng đã thấy hai bóng ngưá»i xuất hiện tá»± lúc nà o. Má»™t cụ già áo xám cao lá»›n cùng vị thiếu niên áo lam mặt mà y tuấn tú.
Äôi mắt cá»§a thiếu niên sáng quắc như hai luồng Ä‘iện nhìn và o cá»a lá»›n cá»§a thà nh bảo, rồi lạnh lùng “Hừ†má»™t tiếng song chưởng phát ra.
“Tung Tungâ€, hai tiếng nổ khô khan cùng hai ngá»n đèn lồng to lá»›n Ä‘ang treo trước cá»a đã biến thà nh tro bụi tung bay.
Thiếu niên áo lam lúc ấy mới cùng cụ già áo xám, ung dung cất bước tiến và o sân.
Trong bảo bầu không khà im lìm, không nghe má»™t tiếng ngưá»i, má»™t hình bóng, tứ bá» toà n là má»™t mà u Ä‘en như má»±c, cảnh tượng rùng rợn kinh hồn.
Thiếu niên cùng cụ già tá» ra không đếm xỉa đến cảnh váºt chung quanh vẫn ung dung tiến bước xuyên qua những gian đại thÃnh đến “Long Tưá»ng ThÃnh†má»›i chịu dừng chân.
Thiếu niên áo lam đứng nhìn quanh một lượt đoạn ra dấu cho cụ già áo xám.
Cụ già ngước đầu lên, đôi mắt trợn ngược cất tiếng quát :
- Giá» phút đã đến VÅ© Tưá»ng ngươi còn chưa ra chịu tá»™i!
Tiếng quát vừa dứt bỗng...
Sạt Sạt Sạt Sạt... mấy trăm luồng ánh sáng từ bốn phÃa chiếu và o. Láºp tức trong đại thÃnh sáng tá» như ban ngà y, khiến cho ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u hoa mắt.
Kha... Kha... Kha...
Má»™t trà ng cưá»i chát chúa, Thanh Long bang chá»§ VÅ© Tưá»ng từ trong “Long Tưá»ng ThÃnh†đi ra đứng ngay trước cá»a.
Tiếng cưá»i vừa dứt, VÅ© Tưá»ng liá»n vung tay nói vá»›i vị thiếu niên áo lam :
- Tôn giá là tân nháºm Chưởng môn nhân “Thiết Cốc môn†VÅ© Văn Äồng?
- Äúng thế.
- Bổn bang cùng quà môn phái lâu nay không phạm nhau vả lại bổn Bang chủ cùng Chưởng môn nhân cũng chưa hỠquen biết, sao đột nhiên lại hạ chiến thiệp, không hiểu có chi dạy bảo.
- Ha ha... sáu năm trước đây, đang đêm tiêu diệt “Thiết Cốc môn†việc ấy ngươi đã quên rồi sao?
- Rất tiếc đêm ấy bổn Bang chá»§ đến cháºm má»™t bước nên quà môn phái đã bị các đại môn phái há»§y diệt, các hạ đến đây có thể nói là đã gõ lá»™n cá»a.
VÅ© Tưá»ng vá»›i lá»i lẽ biện bạch đã đẩy việc ấy lên vai kẻ khác.
Văn Äồng “Hừ†má»™t tiếng lạnh lùng :
- Hà nh động thiêu há»§y trang viện, có lẽ ngươi không tham dá»± đến, nhưng đêm ấy bổn Chưởng môn nhân đã bị quà bang ÄÆ°á»ng chá»§ tặng cho má»™t chưởng, vì thế mà không dám lãng quên.
VÅ© Tưá»ng nghe nói ngạc nhiên, đưa đôi mắt nghi ngá» nhìn vá» phÃa Văn Äồng má»™t lượt, lúc ấy ông má»›i bắt đầu hoảng sợ, trán rịn mồ hôi, nhưng vẫn trấn tÄ©nh cưá»i lá»›n :
- Thì ra quà Chưởng môn nhân là di tá» cá»§a Triệu Chấn Cương? ÄÆ°á»£c! ÄÆ°á»£c! Bổn Bang chá»§ xin nghe theo tôn ý.
Văn Äồng nhếch mép cưá»i cháºm rãi nói :
- Trước tiên, bổn Chưởng môn nhân muốn đòi lại một chưởng của sáu năm trước.
- À! Còn sau đấy?
- Ha ha! Sau cùng cũng không tha cho ngươi.
VÅ© Tưá»ng vuốt râu cưá»i lá»›n nói :
- ÄÆ°á»£c!
Ông quay đầu lớn tiếng :
- Lạc đưá»ng chá»§, mau ra lãnh giáo và i chiêu tuyệt há»c cá»§a vị tân Chưởng môn “Thiết Cốc môn†xem nà o!
Sanh Tá» Nhứt Phán Lạc Kỳ tuân lệnh từ trong bóng tối bay ra, hạ mình ngay trước mặt Văn Äồng vá»›i đôi phán quan bút để ngang trước ngá»±c trầm giá»ng nói :
- Thanh Long bang Kỳ Lân đưá»ng chá»§ Lạc kỳ, xin cùng quà Chưởng môn nhân thanh toán nợ cÅ©.
Äôi mắt lạnh lùng cá»§a Văn Äồng đăm đăm nhìn và o Lạc kỳ, bao căm há»n trước kia từ từ xuất hiện trong ký ức, nhá»› đến Hà n đại thúc, chà ng cà ng nổi giáºn thêm, tay mặt từ từ đưa lên phất nhẹ má»™t cái lạnh lùng thét :
- Äi!
Sanh TỠNhất Phán Lạc Kỳ quát to một tiếng, đôi bút phán quan vung lên chống đỡ.
Xẹt “bùng†má»™t tiếng khô khan, đôi bút phán quan láºp tức bay bổng lên không, Danh Tá» Nhất Phán Lạc Kỳ cảm thấy như có má»™t sức nặng ngà n cân áp đảo “Hự†lên má»™t tiếng thân hình đội xa ngoà i trượng, thất khiếu máu tuôn trà o, không thốt ra được tiếng nà o.
Má»™t vị uy chấn võ lâm Thanh Long bang Tam đưá»ng chá»§. Váºy mà không thể chịu nổi má»™t chiêu.
Toà n thể bang chúng trong Thanh Long bang ngưá»i nà o ngưá»i nấy Ä‘á»u rụng rá»i mất vÃa.
Văn Äồng đưa mắt nhìn vá» tá» thi cá»§a vị đưá»ng chù Lạc Kỳ má»™t cái, Ä‘oạn đưa tay chỉ vá» VÅ© Tưá»ng lạnh lùng :
- GiỠđến phiên ngươi!
VÅ© Tưá»ng tuy trong lòng đã khiếp đảm nhưng gượng cưá»i nói :
- Công lá»±c cá»§a quà Chưởng môn tháºt là thâm háºu, bổn Bang chá»§ xin nguyện lãnh giáo và i đưá»ng.
Nói dứt đưa mắt nhìn tả hữu một vòng đoạn từ từ bước xuống trang cấp.
- Khoan đã!
Văn Äồng lên tiếng.
VÅ© Tưá»ng ngạc nhiên dừng lại.
- Quà Chưởng môn còn Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Ta há»i ngươi đêm ấy ngươi thống lãnh bang chúng đến Cá»u Hoa SÆ¡n tranh chiến vá»›i đại thúc Hà n Äồng, váºy ông ta chết hay sống? GiỠở đâu?
- Ha ha ha... bổn Bang chá»§ giết ngưá»i lu bù, đâu còn biết ai mà nhá»›.
Lá»i vừa dứt, ông ta liá»n tung mình nhảy tá»›i, vung ngay song chưởng đánh và o ngưá»i Văn Äồng.
Thế “Cà ng Thiên Tâm Chưởng†vốn là độc môn tuyệt há»c cá»§a VÅ© Tưá»ng lâu nay Ãt hay dùng đến, độc ác vô kể, giá» lại đánh ra trong lúc địch chưa kịp đỠphòng, táºn hết mấy mươi năm tinh lá»±c nếu chưởng nầy mà thà nh công thì âm mưu độc hiểm cá»§a ông cÅ©ng được toại nguyện.
Chưởng ảnh tung hoà nh, kình lực phát ra thế tợ như bà i sơn đảo hải.
Văn Äồng trong lúc bất ngá», bị bức phải lùi sau hai bước, đôi mà y nhÃu lại, khẽ rÃt lên má»™t tiếng, thân hình như “Tiá»m Long Cá»u Uyển†nghịch chưởng láºp tức đánh ra “Tháºp Bát Kim Cương Thá»§â€, nhanh như Ä‘iện chá»›p, thế tợ lôi đình, đánh ngang và o đối thá»§.
“Bùng! Bùng!†hai luồng chưởng lá»±c chạm nhau, hai tay cá»§a Thanh Long bang chá»§ ôm ngay và o ngá»±c lảo đảo lùi lại mấy trượng, đột nhiên rÃt lên má»™t tiếng tháºt dà i.
Văn Äồng Ä‘ang định tunh mình rượt theo, nhưng Khương Trạch vá»™i vã cản lại khẽ nói :
Chưởng môn nhân mau váºn chân khà há»™ thân.
Lá»i chưa dứt thì hai tiếng Ä‘á»n “Tưng Tưng†bá»—ng nhiên phát ra tiếp theo dưới ánh đèn sáng cá»§a đại thÃnh có hằng trăm mÅ©i tên Ä‘en từ bốn phÃa bắn ra.
Khương Trạch song chưởng liên tục vung ra, phút chốc đã có mưá»i mấy tên cung nô ngã lăn xuống đất.
Văn Äồng hầm hừ mấy tiếng láºp tức nhá»› ra “Lưỡng Nghi chân khÆtung ra tứ phÃa, mấy trăm lằn tên vừa bắn và o ngưá»i thì láºp tức bay ngược trở lại.
Trong bóng tối, tiếng cưá»i nham hiểm vá»§a Thanh Long bang chá»§ phát ra :
“Chu Cát thần côngâ€cá»§a bổn bang bắn ra không hết, để xem quà Chưởng môn nhân cầm cá»± đến chừng nà o.
Lá»i vừa dứt thì tiếng Ä‘á»n “Tưng tưng tưng tưng†vá»ng lên mấy trăm mÅ©i tên lại bắn ra không ngá»›t.
Văn Äồng thét lên má»™t tiếng váºn dụng “Vô Cá»±c huyá»n công†tung mình nhảy cao ba trượng, song chưởng dùng thế “Lưỡng Nghi chân khÆđánh ra, kình phong như trưá»ng giang đại hải, cuồn cuá»™n tung hoà nh.
Láºp tức.
Mưa tên loạn xạ rầm rầm mấy tiếng chát tai, những cá»™t trụ cá»§a đại thÃnh bị luồng chưởng phong đánh gãy, vách sáºp tưá»ng rÆ¡i, các tay cao thá»§ kẻ thì gãy tay cụt chân ngưá»i bị Ä‘áºp đầu xác chết ngổn ngang vô số.
Những ngá»n đèn đã tắt rụi, trong thÃnh tối Ä‘en như má»±c, bá»—ng nghe tiếng cá»§a Khương Trạch quát lên :
- Lũ chuột cả gan!
Trong bóng tối, Văn Äồng ung dung cưá»i lá»›n :
- Lão tiên sanh khá»i cần động thá»§.
Tiếp theo là một tiếng ra lệnh :
- Äi!
Trong đám gạch đổ tưá»ng xiêu nÆ¡i “Long Tưá»ng ThÃnh†đột nhiên có mấy tiếng thảm khốc vang lên, mấy bóng ngưá»i như trái cầu tung bay ra xa.
Thân hình Văn Äồng lại từ từ hạ xuống, năm đầu ngón tay xòe ra nhắm và o hướng mặt cá»§a đại thÃnh chụp mạnh, lên tiếng lạnh lùng :
- Mau ra đây!
Khương Trạch trố mắt nhìn theo, quả thấy Thanh Long bang chá»§ VÅ© Tưá»ng, như bị má»™t hấp lá»±c vô hình bó lại, y theo động tác cá»§a Văn Äồng lảo đảo bước ra.
Năm ngón tay cá»§a Văn Äồng từ từ buông ra lại lên tiếng quát :
- Quì xuống.
Tháºt lạ Ä‘á»i, Thanh Long bang chá»§ danh chấn võ lâm, thế mà không há» kháng cá»± ngoan ngoãn quì xuống.
Khương Trạch đứng bên cứ trố mắt ra nhìn nhiá»u lúc như không tin là sá»± tháºt.
Ông cố định thần nhìn kỹ thì thấy những sá»› thịt trên gương mặt cá»§a VÅ© Tưá»ng hình như rung động, đôi mắt trợn trừng như nẩy lá»a, vá»›i thần sắc ấy chứng tá» ná»™i thể cá»§a ông Ä‘ang bị Ä‘au đớn, trong thâm tâm thì căm phẫn chẳng vừa.
Văn Äồng không há» thương hại lạnh lùng nói :
- Nếu ngươi chịu chỉ nÆ¡i hạ lạc cá»§a Hà n Äồng, ta sẽ cho ngươi được yên thân.
Vừa nói chà ng vừa dùng tay búng và o Liêm Tuyá»n huyệt cá»§a VÅ© Tưá»ng.
VÅ© Tưá»ng bá»—ng rống lên má»™t tiếng giáºn dữ :
- Hà n Äồng vẫn chưa chết, cÅ©ng chẳng sống được yên thân, nếu muốn tìm hắn cứ đến các vùng thâm hiểm tại Vu SÆ¡n hiện giá» bổn Bang chá»§ cÅ©ng chẳng biết địa Ä‘iểm, ngươi có tin hay không thì tùy.
Văn Äồng nhìn đăm đăm và o mặt VÅ© Tưá»ng như dò xét, lát sau chà ng nhếch mép cưá»i mãn nguyện gáºt đầu nói :
- Tốt!
Tay áo nhẹ nhà ng phất ra, chỉ nghe VÅ© Tưá»ng kêu “Hự†má»™t tiếng, thân hình như diá»u đứt dây bay bổng ra xa hai trượng, rá»›t thịch xuống đất nằm im lìm không động Ä‘áºy nữa.
Phong Vân bảo hùng vĩ hiên ngang là bao, thế mà chỉ trong chớp nhoáng đã biến thà nh một nơi hoang vắng điêu tà n.
Văn Äồng đứng đỠra giây lâu bá»—ng đôi mắt chà ng từ từ ứa lệ, chà ng đã khóc.
Dòng lệ truy Ä‘iệu song thân đã bất hạnh. Cảm xúc tấm thạnh tình cá»§a ân sư đã đối đãi và cÅ©ng là giá»t lệ mừng cho sá»± rá»a thù thà nh công trong bước đầu tiên.
Thá»i gian trôi qua được khá lâu, chà ng má»›i khẽ thở dà i má»™t tiếng trầm giá»ng nói :
- Chúng ta đi thôi!
Tà áo mà u lam được dịp tung bay. Khương Trạch cÅ©ng tung mình cất bước, hai bóng ngưá»i phút chốc đã biến dạng trong đêm trưá»ng.
|

08-04-2008, 07:18 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 4
Ngưá»i Äoạt Phách
Trá»i vừa hừng sáng, trên con đưá»ng kỳ khu cá»§a vùng Vu SÆ¡n thâm cốc, má»™t bóng xám cùng má»™t bóng lam lướt nhanh trên mặt đất như hai cánh chim bằng.
Núi cao trùng Ä‘iệp, đại thụ um tùm, thỉnh thoảng từ xa vang lại những tiếng thú kêu, hùm rống. Nhưng bao nhiêu sá»± hãi hùng cá»§a rừng núi ấy, không thể cản được bước tiến cá»§a hai bóng ngưá»i, đó là Văn Äồng cùng Khương Trạch.
Bá»—ng... đôi mắt Văn Äồng sáng lên “Hừ†má»™t tiếng lạnh lùng, lẹ là ng tung mình vá» phÃa gốc cây cách đấy mấy trượng.
Khương Trạch cũng vung tà áo xám, theo sau bén gót.
Thì ra má»™t chiếc thây ngưá»i Ä‘ang nằm lăn dưới gốc cây cổ thụ, mặt mà y còn tươi tắn, chứng tá» nạn nhân vừa chết chẳng bao lâu.
Có Ä‘iá»u rất kỳ lạ là trên ngưá»i cá»§a nạn nhân không há» thấy má»™t vết thương nà o đáng khả nghi, ngÅ© quan Ä‘á»u như thưá»ng.
Khương Trạch đến sát bên, đưa mắt chăm chú nhìn giây lâu, bỗng mặt ông tỠvẻ kinh dị thốt lên một tiếng thất thanh :
- Tháºt quái lạ, ngưá»i nà y chÃnh là danh thá»§ Côn Luân “Hải Thiên Nhứt Hạc†Hạng Khôn.
Văn Äồng chỉ gáºt đầu mấy cái Ä‘oạn đưa mắt ra dấu cho Khương Trạch, hai ngưá»i lại bắt đầu tiến bước Ä‘i được má»™t khoảng độ mấy dặm đưá»ng, đột nhiên Văn Äồng lại đưa tay ra hiệu, hai ngưá»i không hẹn mà đồng đưa mắt nhìn vá» phÃa lỠđưá»ng, quả thấy cách đó không bao xa, lại má»™t tá» thi thân hình lùn máºp, áo quần đẹp đẽ vừa chết cÅ©ng chẳng bao lâu, trên ngưá»i cÅ©ng không có má»™t vết thương khả dÄ© dò xét.
Hiện trạng như váºy, ngay cả Văn Äồng cÅ©ng không khá»i ngÆ¡ ngác, chà ng cảm thấy như Ä‘ang có má»™t lùm mây bao phá»§.
Lúc ấy, Khương Trạch cÅ©ng đến láºt ngá»a thây nạn nhân ra, bá»—ng nhiên sắc mặt tái mét, đôi mắt bÆ¡ phá».
Văn Äồng thấy váºy khẽ há»i :
- Ông là m sao thế?
Khương Trạch lắc đầu mấy cái, miệng lẩm bẩm :
- Tháºt không ngá»! Tháºt không ngá»!...
- Không ngá» việc gì. Chẳng lẽ tiá»n bối lại nháºn biết kẻ nà y nữa sao?
Khương Trạch đưa mắt nhìn vá» tá» thi, vẻ mặt Ä‘au đớn thở dà i, cháºm rãi nói :
- Má»™t trong Äiểm Thương song kiếm “Nhất VÅ© kiếm khách†Tư Äồ Thanh SÆ¡n, võ công xuất chúng, cÆ¡ trà hÆ¡n ngưá»i, không ngá» lại bá» mạng nÆ¡i hoang sÆ¡n nà y.
Côn Luân Danh Tú Äiểm Thương kiếm khách đột nhiên bị giết nÆ¡i Vu SÆ¡n, thá»i gian ngá»™ nạn cá»§a hai ngưá»i cách nhau không bao lâu, chết đồng má»™t cảnh. Việc nà y tháºt quá ly kỳ.
Tình cảnh hiện tại, đã biến vùng Vu SÆ¡n thâm cốc nà y thà nh má»™t khu vá»±c đầy dẫy sá»± chết chóc, thần bÃ.
Gió thổi từng cÆ¡n, mây Ä‘en bao phá»§ cả má»™t vùng bốn bá» vắng tênh, khẩn trương hồi há»™p. Văn Äồng như đã thấy ra vẻ khác biệt đôi mắt dè dặt quan sát từng nÆ¡i.
Bá»—ng Khương Trạch thốt lên má»™t tiếng ngạc nhiên, hai ngưá»i tung mình đến dưới má»™t gốc cây to cách tá» thi không đầy mấy trượng đã thấy trên thân cây có hà ng chữ cá»§a kẻ lạ mặt nà o dùng “Kim Cương chỉ công†viết và o đấy.
“NÆ¡i đây thuá»™c vùng cấm địa ai và o sẽ chếtâ€.
Nét chữ tuy nguệch ngoặc xong từ đầu đến cuối Ä‘á»u xâu cạn như nhau, đủ thấy kẻ lưu tá»± nà y công lá»±c tinh thâm thầm y hợp nhất.
Văn Äồng xem xong, đôi mà y không khá»i nhÃu lại, hừ má»™t tiếng lạnh lùng.
Chà ng xuất thân từ đương kim võ lâm đệ nhứt kỳ nhân môn hạ nếu là trên cây không đỠchữ, chà ng còn cho việc đó đối với chà ng không có liên quan, là m ngơ bỠđi được, nhưng giỠđây...
Mắt chà ng bá»—ng trợn trừng, tay mặt phất ra má»™t cái, láºp tức thân cây to đến má»™t ngưá»i ôm đã răn rắc gãy tung.
Hạ xong cấm lệnh của kẻ lạ, chà ng lại cất bước bay nhanh hướng và o vùng cấm địa thẳng tiến.
Khương Trạch không ngá» hà nh động chà ng quá ư liá»u lÄ©nh, ngÆ¡ ngác giây lâu, Ä‘ang định tung mình Ä‘uổi theo thì sau lưng có tiếng nói lạnh lùng vá»ng tá»›i :
- Cả gan phạm lệnh, để mạng lại đây!
Lá»i dứt thì kình phong cÅ©ng đã đến nÆ¡i, nhắm và o lưng ông đánh tá»›i.
Khương Trạch bình tÄ©nh, váºn dụng bảy thà nh công lá»±c, trở tay đánh lại má»™t chiêu “Lá»±c Kình NgÅ© Nhạc†tiếng gió à o à o, đương nghinh kẻ địch.
“Bùng†hai luồng chưởng lực chạm nhau, hai đà ng không phân cao thấp.
Khương Trạch mượn thế nhảy xa năm thước quay ngưá»i trở lại, đôi mắt trợn trừng.
Thì ra má»™t ngưá»i mặc áo Ä‘en, thân hình ốm tong teo mặt nạ ngÅ© sắc, trông tợ như ma quá»·.
“Ha ha ha†Khương Trạch buông trà ng cưá»i lá»›n :
- Äồ vô danh tiểu tốt cả gan dám xuất hiện trước mặt lão phu ta sẽ đưa ngươi vỠÂm tà o Äịa phá»§!
Lá»i dứt thì tay mặt phất ra táºn dụng chÃn thà nh độc môn ná»™i gia chân lá»±c, quét ngang má»™t cái, má»™t luồng kình phong rÃu rÃt tung ra nhắm và o ngưá»i áo Ä‘en quét tá»›i.
Ngưá»i áo Ä‘en hừ má»™t tiếng lạnh lùng! Không há» thối lui, song chưởng đưa ra nghinh tiếp.
“Bùng, Bùng†chưởng lực chạm nhau tiếng vang như sấm, trong vòng mấy trượng, đá cát tung bay.
Khương Trạch đứng yên như núi, không hỠlay động, chồm râu bay theo gió, thần sắc uy nghi.
Trái lại kẻ áo Ä‘en kêu lên má»™t tiếng thảm thiết, ngã nhà o xuống đất, hai cánh tay Ä‘á»u bị gãy tụi máu ra lai láng, láºp tức mê man bất tÄ©nh.
Ha ha ha Khương Trạch lại vuốt râu cưá»i lá»›n :
- Một lũ chuột nhắt, chỉ có thế thôi.
Lá»i ông chưa dứt thì đã có bốn bóng ngưá»i phân tả hữu hai bên phi đến.
Khương Trạch đưa mắt nhìn lại, ông là ngưá»i nghe thấy đã nhiá»u, lịch duyệt có dư, thế mà cÅ©ng không khá»i ngạc nhiên trước cảnh tượng.
Thì ra, bốn ngưá»i vừa đến cÅ©ng Ä‘á»u mặc toà n má»™t mà u Ä‘en, trên mặt cÅ©ng Ä‘eo mặt nạ ngÅ© sắc như kẻ vừa rồi, trông tháºt rùng rợn.
Bóng ngưá»i nà y vừa đến nÆ¡i, láºp tức buông ra những tiếng cưá»i rùng rợn, nhe nanh múa vuốt như kẻ Ä‘iên loạn hướng và o ngưá»i Khương Trạch nhà o tá»›i.
Trong khoảng khắc chưởng ảnh đã huy động bốn phương tám hướng, vây lấy Khương Trạch không đưá»ng thoát ra.
Khương Trạch quát lên má»™t tiếng giáºn dữ hữu chưởng nhắm và o hai kẻ bên mặt đánh ra, tả chưởng quét ngang.
Một chiêu hai thức bao gồm bốn lối biến hóa thế công như thiên lôi giáng quỷ.
Bốn kẻ áo Ä‘en hú lên má»™t tiếng ám hiệu, thân hình láºp tức dang ra tránh khá»i cuồng phong cá»§a đối thá»§, rồi lại má»™t tiếng hú vang lên bốn ngưá»i vây và o trở lại.
Công lá»±c cá»§a bốn ngưá»i nà y hÆ¡n kém không bao nhiêu, nên cứ đồng động má»™t lúc, má»™t khi đánh ra, táºp trung công lá»±c bình sanh Ä‘á»u nhắm và o yếu huyệt cá»§a Khương Trạch đột kÃch.
Khương Trạch thấy thức đánh vừa rồi vô hiệu tóc râu dá»±ng ngược, hét lên má»™t tiếng giáºn dữ chân Ä‘i chữ bát, tay xuất “NgÅ© Uẩn thần công†vù vù... liên hồi đánh ra bốn chưởng, đá ra tám cước.
Bốn kẻ áo Ä‘en bá»—ng cảm thấy gió áp đến mình nặng như núi trấn, không còn xuất thế đánh ra được nữa chân liá»n bị trượt lão đảo lùi ra sau mấy trượng.
Khương Trạch thu tay đứng lại, đôi mắt nhìn ra bốn ngưá»i, nhưng đầu ông không khá»i dáºy lên má»™t Ä‘iá»u nghi hoặc, bởi vì sau hai lần đụng độ, ông đã để ý dò xem chiêu thức cá»§a bốn kẻ ấy má»™t cách rõ rà ng.
Má»™t ngưá»i sá» dụng “Thiếu Lâm long chưởngâ€, ngưá»i thứ hai lại dùng “Thiên SÆ¡n chưởng pháp†lại có ngưá»i dùng lối võ công quan ngoại “Kỳ Môn Chưởng Thuáºt†và võ lâm Ãt thấy xuất hiện Thanh Hải “Lưu Sa chưởngâ€.
Bốn ngưá»i nà y công lá»±c đâu phải tầm thưá»ng, đưá»ng quyá»n chưởng pháp cÅ©ng chẳng giống nhau, nhưng sao lại ăn mặc má»™t thứ sắc phục Ä‘eo mặt nạ như hình ma quá»·, không chịu để lá»™ gương mặt tháºt cho thiên hạ thấy.
Hai chiếc thây lúc nãy là “Hải Thiên Nhất Hạc†Hạnh Khôn cùng “Nhất VÅ© kiếm khách†Tư Äồ Thanh SÆ¡n có phải do tay bá»n há» giết chăng?
NghÄ© váºy nên ông ta láºp tức có má»™t ý định, trầm giá»ng nói :
- Nếu các ngươi không chịu để mặt tháºt ra, thì đừng trách lão phu xuất thá»§ độc ác.
Sau khi bốn kẻ quái nhân bị Khương Trạch đánh lui ra sau, há» chưa xuất thá»§ đánh lại, ngưá»i nà o ngưá»i nấy cứ đứng trân như khúc gá»—, đôi mắt sáng quắc nham hiểm nhìn vá» ngưá»i Khương Trạch đối vá»›i lá»i nói vừa rồi cá»§a ông là như không há» nghe thấy.
Bá»—ng nhiên, ngưá»i áo Ä‘en đứng phÃa bên mặt lên tiếng :
- Trúc Kinh Khổn Phi!
Ngưá»i áo Ä‘en phÃa bên trái láºp tức tiếp theo :
- Liêu Âm Ban Tịch!
- Minh Nguyệt Äình Huy.
- Phù Vân Trú Ảnh!
Bốn ngưá»i thốt ra bốn câu ám hiệu lạ lùng, ngưá»i ngoà i cuá»™c là m sao mà hiểu được!
Khương Trạch e dè, hừ lên má»™t tiếng tá»± nghÄ© “Äể xem lÅ© quá»· nà y định bà y trò gì nữa đâyâ€.
Nà o hay... trong lúc ông Ä‘ang nghÄ© ngợi thì bốn bóng ngưá»i đã tung bay như cánh chim bằng, theo bốn hướng ra Ä‘i mất dạng.
Biến cố quá đột ngá»™t ấy, khiến cho Khương Trạch cÅ©ng phải sá»ng sá», cÅ©ng không biết nên Ä‘uổi theo ngưá»i nà o đây?
Ông ta từ từ cất bước mà trong đầu như đám mây mù, vá»›i sá»± việc xảy ra vừa rồi, chÃnh mắt ông thấy mà chẳng hiểu ra gì cả.
Bốn ngưá»i nà y võ công cao thâm, cao thá»§ cá»§a những danh môn, nhưng sao há» lại không dám để lá»™ bá»™ mặt tháºt, chẳng lẽ...
Chẳng lẽ thuá»™c vá» má»™t tổ chức bà máºt nà o đây chăng?
Láºp tức câu nói cá»§a Thanh Long bang chá»§ VÅ© Tưá»ng đã thoáng qua đầu “Sá»± bà máºt gì trong vùng Vu SÆ¡n hiểm hốc nà y cà ?†Ngay cả thế lá»±c rá»™ng lá»›n như Thanh Long bang chá»§ mà cÅ©ng không dám héo lánh đến nÆ¡i. Nhưng “Hải Thiên Nhất Hạc†cùng “Nhất VÅ© kiếm khách†tại sao lại đến vùng Vu SÆ¡n xa xôi ngà n dặm nà y là m gì, để rồi phải rước há»a và o thân?
Cà ng nghĩ, ông ta cà ng cảm thấy khó hiểu hơn...
Ã, xác chết “Nhất VÅ© kiếm khách†đâu mất rồi kìa?
Khương Trạch nghe có tiếng nói phát ra láºp tức quay đầu nhìn lại thì thấy Văn Äồng Ä‘ang đứng cách ông không bao xa, đôi mắt nghi ngá» nhìn nÆ¡i chiếc thây cá»§a “Nhất VÅ© kiếm khách†đã nằm khi nãy.
Sắc mặt cá»§a Khương Trạch từ đỠđã biến thà nh tÃm, ông ta vừa kinh dị vừa ngạc nhiên, má»™t thây ma to lá»›n nằm trong tầm mắt cá»§a ông ta, thế mà không cánh mà bay, đâu phải là má»™t chuyện tầm thưá»ng.
Văn Äồng không hỠđể ý đến thần sắc biến đổi cá»§a cụ già , hai luồng nhãn quang rợn ngưá»i, từ từ nhìn vá» bốn phÃa bá»—ng chà ng cưá»i khẽ má»™t tiếng trầm giá»ng quát :
- Mau ra cả đây!
Tiếng quát vừa dứt thì tiếp theo những tiếng cưá»i quái dị nổi lên từ chung quanh mưá»i mấy bóng ngưá»i lẹ là ng tung thân bay ra.
Phút chốc, cách hỠđộ má»™t trượng, mưá»i mấy ngưá»i mặt nạ ngÅ© sắc đã bao quanh thà nh má»™t vòng tròn.
Äôi mắt Văn Äồng sáng như sao, gương mặt lạnh lùng lên tiếng há»i :
- Các ngươi do ai chá»§ xướng ở đây giả ma giả quá»· để hà nh hung nếu muốn toà n mạng, láºp tức trả lá»i cho ta rõ.
- Cha chả!...
Má»™t tên áo Ä‘en đứng ngay mặt Văn Äồng buông tiếng cưá»i Ä‘anh ác nói :
- Tiểu tỠngươi muốn chết gấp hay sao?
Văn Äồng hừ lên má»™t tiếng tay phất ra má»™t luồng kình phong à o ạt bắn tá»›i.
- “Ãi chà !†má»™t tiếng kêu thảm thiết vang lên, ngưá»i áo Ä‘en vừa rồi đã bắn tung ra trượng ngoà i, miệng thổ máu tươi láºp tức tắt hÆ¡i.
Kỳ dư bá»n áo Ä‘en, như không hỠđếm xỉa đến cái chết thảm thiết cá»§a đồng bá»n vừa rồi, chỉ nghe má»™t tiếng ám hiệu rÃt lên há» Ä‘á»u từ từ di động tiến đến VÅ© Äồng cùng Khương Trạch.
Văn Äồng tá» ra giáºn dữ, đôi mi nhÃu lại mắt lá»™ hung quang thét lên má»™t tiếng :
- Lũ chuột muốn chết!
Song chưởng vung lên thà nh má»™t vòng tròn. Trong lúc tức giáºn chà ng đã sá» dụng sư môn tuyệt há»c “Lưỡng Nghi chân khÆphát ra, láºp tức gió cuá»™n vòng quanh như bão táp.
Mưá»i mấy kẻ áo Ä‘en Ä‘ang từ từ di động, bá»—ng thấy má»™t tiá»m lá»±c vô hình như kéo há» và o trong, tiếp theo má»™t tiá»m lá»±c đẩy ra, thế mạnh vô tả.
Bá»n áo Ä‘en thoạt đầu tá» vẻ khinh thưá»ng, nhưng rồi dần dần cảm thấy như tim Ä‘áºp mạnh, hÆ¡i thở không Ä‘á»u, kinh hãi vô cùng, vá»™i vã huy chưởng đánh ra đương cá»±.
Bùng, bùng... liên hồi mấy tiếng phát ra, tứ bá» cát bay đá chạy, xen và o những thân hình nặng trịch ngã lăn giảy giụa, má»™t lát lâu tứ bá» im vắng, gió lặng cát chìm, mưá»i mấy ngưá»i áo Ä‘en khi nãy cÅ©ng đã nằm ngay không nhúc nhÃch, ngưá»i nà o kẻ ấy thất khiếu máu ra, trông mà dá»… sợ.
Gió rừng bá»—ng thoảng qua, mùi hôi tanh cá»§a máu má»§ bay lên nồng ná»±c, Khương Trạch nhìn đám thây ma, không nhịn được khẽ buá»™t tiếng thở dà i, tá»±a hình luống tiếc cho mưá»i mấy sanh linh và như trách móc Văn Äồng quá ư tà n nhẫn.
Nhưng, đối vá»›i Văn Äồng thì chà ng tá» ra thản nhiên vô sá»±, tá»±a như không có việc gì xảy ra, bá»—ng đôi mắt chà ng lim dim, ra dáng lão tăng nháºp định, đứng quay mặt vá» chiá»u gió thổi.
Cá» chỉ khác thưá»ng ấy, dù cho lịch duyệt giang hồ như Khương Trạch cÅ©ng không hiểu được chà ng Ä‘ang là m gì, hay chà ng lại phát giác ra những gì nữa chăng?
Giây lâu Văn Äồng mở mắt khẽ nói :
- Chúng ta Ä‘i xem thá»!
Hai bóng ngưá»i lại tiếp tục lên đưá»ng dá»c theo sÆ¡n đạo lần tá»›i, được má»™t khoảng xa, quả nghe có tiếng khua động binh Ä‘ao, theo cÆ¡n gió thổi vá»ng và o tai. Khương Trạch giá» má»›i hiểu ra liá»n tung mình phi nhanh theo Văn Äồng.
Phút chốc hai ngưá»i đã Ä‘i được mươi dặm đưá»ng, cà ng và o sâu trong lòng núi, đá cà ng gáºp ghá»nh khó bước xuống lên hung hiểm, song tiếng binh Ä‘ao khua chạm đã nghe rõ rà ng.
Văn Äồng liá»n dừng bước lại quay đầu khẽ nói :
- Tiếng khua động từ hướng trái rừng Tòng, lão tiá»n bối theo tại hạ đến đấy.
Nói dứt chà ng lại cất bước phi nhanh, thân hình tung lên cao bảy trượng, lướt nhẹ như cánh chim bằng.
Công lá»±c cao thâm, thân pháp ngoan mục đến đỗi võ lâm kỳ khách như Khương Trạch cÅ©ng không khá»i phục thầm. Ông cÅ©ng giở kinh công tuyệt thế “Thuáºn A Na Di thân pháp†ra sá» dụng, theo sau và o cánh rừng Tòng.
Äi được má»™t khoảng nữa, bá»—ng thấy trước mắt có má»™t khu đất trống, mấy bóng ngưá»i Ä‘ang đấu vá»›i nhau kịch liệt. Văn Äồng liá»n đưa tay ra dấu, láºp tức hai ngưá»i phi thân lên Ä‘á»t cây cao, ngồi yên nhìn xuống lượt tráºn.
Thì ra, có hai trung niên hán tá», tuổi trạc bốn mươi mặt áo mà u lam Ä‘ang bị năm tên áo Ä‘en cầm trưá»ng kiếm vây đánh, hai trung niên hán tỠấy lấy thế dá»±c lưng đương cá»± nhưng xem vẻ há» như đã kiệt quệ.
Má»™t trong hai trung niên hán tá», hình như đã bị thương, máu tươi rịn ra ướt cả thân áo, tay cầm binh khà kỳ lạ, kiếm chẳng ra kiếm Ä‘ao chẳng giống Ä‘ao, còn chà ng trung niên hán tá» bên kia tay cầm cây quạt bằng sắt, đôi mắt trợn trừng, nghiến răng giáºn dữ thì ra hai ngưá»i nà y là đệ tá» cá»§a phái Äiểm Thương, thưá»ng gá»i là “Äiểm Thương song tú†tên gá»i là Hà n Tú và Ngụy Vân. Tên áo Ä‘en có vẻ thá»§ lÄ©nh trong bá»n quát lá»›n :
- Hãy bằm hai con chó chết nà y cho ta.
Lá»i vừa quát thì năm đưá»ng lam kiếm cÅ©ng vừa vung ra chuẩn bị công và o Hà n Tú, Ngụy Vân hai ngưá»i.
|

08-04-2008, 07:20 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 5
Hồ Ly động
Trá»i cà ng vỠđêm, gió rừng cà ng thổi mạnh, giữa đám rừng Tòng, cảnh váºt bắt đầu mỠảo.
Chỉ thấy năm đưá»ng kiếm xanh chá»›p nhoáng vun vút công và o hướng giữa tròng.
Bá»—ng... má»™t tiếng cưá»i dà i xé tan bầu không khà vá»ng đến, má»™t chà ng thiếu niên áo lam từ trên không hạ mình xuống giữa tráºn.
Năm ngưá»i áo Ä‘en thảy Ä‘á»u giáºt mình, không hẹn mà đá»u dừng tay cả lại.
Ngưá»i thiếu niên áo lam ấy là ai? ChÃnh là Văn Äồng mà nãy giỠẩn trên thân cây cao lượt tráºn, chà ng đưa mắt nhìn vá» hướng năm ngưá»i áo Ä‘en má»™t lượt, Ä‘oạn lạnh lùng há»i :
- Mạng cá»§a hai ngưá»i nà y, các ngươi cÅ©ng muốn lấy sao?
Ngưá»i áo Ä‘en cao lá»›n khi nãy, hừ lên má»™t tiếng hất hà m :
- Tiểu tá», ngươi là ai?
- Ngưá»i Äoạt Phách!
- Ngưá»i Äoạt Phách? Ha ha...
Ngưá»i áo Ä‘en tá» ra khinh khi ngá»a mặt lên trá»i cưá»i lá»›n :
- Im mồm!
Văn Äồng thét lên má»™t tiếng, gương mặt lạnh lùng đôi mắt sáng quắc nhìn chầm cháºp và o đối phương.
Ngưá»i áo Ä‘en bá»—ng cảm thấy như lạnh cả ngưá»i vá»™i lùi ra sau má»™t bước.
Văn Äồng gằn từng tiếng má»™t :
- Không há»i đến không được mở miệng!
Nói dứt, không thèm ngó ngà ng đến bá»n áo Ä‘en có phản ứng hay không, chà ng quay ngưá»i vá» phÃa Hà n Tú há»i :
- Hai ngưá»i được gá»i là “Äiểm Thương song tú†ắt là môn hạ đệ tá» cá»§a Äiểm Thương phải chăng?
Từ khi Hà n Tú biết sư đệ đã bị kỳ độc và o mình, ông ta lo lắng vô cùng giá» thấy thiếu niên áo lam bá»—ng nhiên xuất hiện, chẳng khác nà o như má»™t cứu tinh, tinh thần láºp tức phấn chấn cung kÃnh nói :
- Anh em tại hạ chÃnh là đệ tá» Ä‘á»i thứ nhì cá»§a Äiểm Thương phái.
Sắc mặt cá»§a Văn Äồng liá»n nghiêm lại, há»i tiếp :
- Tôn Cao hiện giỠở đâu?
Äiểm Thương đệ nhứt cao thá»§ Tôn Cao, chÃnh là sư tôn cá»§a Hà n Tú cùng Ngụy Vân hai ngưá»i, giá» Văn Äồng bá»—ng buá»™t miệng gá»i tên, khiến cho Hà n Tú có hÆ¡i khó chịu, nhưng bà o tình cảnh hiện tại ông ta không dám tá» ra, chỉ gượng cưá»i nói :
- Tôn giá có việc gì muốn tìm gia sư?
Văn Äồng không trả lá»i, quay sang năm kẻ áo Ä‘en nói :
- Các ngươi ỷ chung hiếp cô, tội đáng xỠchết nhưng cho các ngươi tự định đoạt lấy, hay để chỠta ra tay mới được?
Lá»i nói nà y là tia hy vá»ng đối vá»›i bá»n “Äiểm Thương song tú†vì thế mà sá»± tức bá»±c vừa rồi như không còn tồn tại trong lòng nữa.
Ngưá»i áo Ä‘en to lá»›n hừ má»™t tiếng lạnh lùng khinh khi nói :
- Äâu có dá»… như váºy được, ngưá»i có phải là đồng bá»n vá»›i hai đứa ấy chăng?
Văn Äồng ngang nhiên :
- Hai ngưá»i ấy còn chưa xứng.
Ngưá»i áo Ä‘en buông tiếng cưá»i lá»›n :
- Nếu không phải là đồng bá»n cá»§a chúng thì ngoan ngoãn đứng sang má»™t bên, đợi lệnh sai khiến.
Văn Äồng mỉm cưá»i, đột nhiên sắc mặt nghiêm nghị, lên tiếng :
- Äừng nói xà m, các ngươi muốn gì nói mau!
“Ha ha ha†ngưá»i áo Ä‘en lại cưá»i nghiêng ngá»a Ä‘oạn lá»›n tiếng :
- Thái gia muốn lấy mạng ngươi!
Lá»i vừa dứt, trưá»ng kiếm liá»n tung bay, kỳ dư bốn ngưá»i thấy thế cÅ©ng Ä‘á»u vung kiếm tiến lên, phút chốc những đưá»ng kiếm quang, như má»™t dãy rà o siết dần Văn Äồng cùng Äiểm Thương song tú ba ngưá»i.
Bá»n áo Ä‘en sá»›m đã Ä‘oán hiểu sá»± lợi hại cá»§a Văn Äồng, nên thế kiếm vừa tung ra đã dụng bình sanh tuyệt há»c, năm đưá»ng Lam độc trưá»ng kiếm đã hợp lại như “Thiên la địa võng†giá»t nước cÅ©ng chẳng lá»t.
Bỗng nghe một tiếng thét vang tai :
- Lũ chuột dám cả gan!
Tiếp theo là má»™t tráºn cuồng phong nổi dáºy.
“Äiểm Thương song tú†vá»™i mở mắt ra nhìn không khá»i ngÆ¡ ngác như Ä‘ang trong cÆ¡n má»™ng.
Thì ra thân hình cá»§a Văn Äồng như má»™t con rồng bay bổng lên cao mấy trượng, dưới nà y cuồng phong nổi dáºy, đá chạy cát bay.
Láºp tức tiếng binh khà im bặt, bóng ngưá»i lảo đảo, rồi đến tiếng rống thảm thiết, nghe rợn ngưá»i.
Phút chốc tráºn đấu trở lại im lìm. “Äiểm Thương song tú†đâu phải là kẻ tầm thưá»ng váºy mà trong hoà n cảnh nà y cÅ©ng không hiểu má»™t tà gì cả. Chỉ thấy ánh sáng chá»›p lòa, tiếng rống cá»§a ngưá»i lẫn lá»™n vá»›i tiếng rá»n cá»§a chưởng rồi trở lại im bặt.
Chà ng thiếu niên áo lam giá» lại đứng vá» chá»— cÅ©, thần sắc tá»± nhiên, dưới đất năm chiếc thây đã nằm ngổn ngang, ngưá»i ngưá»i máu ra nÆ¡i thất khiếu hồn vá» Äịa phá»§ từ lúc nà o.
Vá»›i lối phất tay giết ngưá»i trong chá»›p nhoáng, kỳ công cái thế nà y, “Äiểm Thương song tú†thấy phải khiếp sợ, mồ hôi đổ ra đầy trán.
Văn Äồng lấy tay chỉnh tá» quần áo, mỉm cưá»i, thản nhiên nói :
- LÅ© chuá»™t tá»± dấn thân và o lá»a ấy, nhị vị phải sợ hãi là m gì!
Bỗng nét mặt chà ng trở lại nghiêm nghị tiếp :
- Nhị vị là đệ tá» cá»§a Tôn Cao, mau cho biết chá»— ở cá»§a ngưá»i.
Hà n Tú đã thấy sá»± lợi hại cá»§a chà ng thiếu niên trước mặt giá» lại định há»i hà nh tung cá»§a sư phụ mình, nhất thá»i không biết phải trả lá»i ra sao cứ ú á»› mãi :
- Tôn giá... tôn giá..
Văn Äồng như không chỠđợi được nữa, hừ lên má»™t tiếng, hữu chưởng từ từ đưa lên...
Bá»—ng nghe má»™t trà ng cưá»i trong trẻo như chuông ngân từ xa vá»ng đến, rồi trong ánh sáng mỠảo cá»§a cảnh rừng đêm, hai bóng ngưá»i, nhanh như Ä‘iện xẹt phi tá»›i.
Thân hình chưa kịp chạm đất, đã nghe giá»ng nói trong trẻo như châu rÆ¡i đĩa ngá»c từ trên không phát ra.
- Cha chả, ngưá»i nà o đến đây mà lợi hại quá thế! Dám giết chết bá»n gia nô cá»§a chá»§ nhân ta?
Lá»i vừa dứt thì trước mắt ba ngưá»i cÅ©ng đã xuất hiện hai nà ng thiếu nữ mặc áo xanh, mặt đẹp như hoa chá»›m nở.
Văn Äồng vừa trông thấy, liá»n cưá»i nói :
- Thì ra bá»n nà y là nô tù cá»§a ngưá»i? Bá»n chúng đã vô lá»… là m gì cÅ©ng phải đòi chá»§ chúng trả lá»i má»›i được.
Tháºt là lanh trà “Äiểm Thương song tú†tuy có tâm sá»± buồn lo, nhưng cÅ©ng không khá»i thầm khen phục.
Hai nà ng thiếu nữ trẻ đẹp nghe nói tá» vẻ không tin đưa mắt nhìn vá» chà ng thiếu niên má»™t cái rồi bốn hạt châu lóng lánh lại đảo vòng quanh đấu trưá»ng má»™t lượt.
Giây lâu nà ng thiếu nữ hÆ¡i lá»›n tuổi, đột nhiên cưá»i nói :
- Bá»n nô tà i cả gan mạo phạm đến tướng công, tháºt là đáng chết!
Lá»i nói nà y đến đỗi Văn Äồng cÅ©ng phải ngạc nhiên, nà ng đã không trách cứ đối phương, trái lại còn bảo ngưá»i cá»§a mình là đáng chết.
Thiếu nữ nhá» tuổi hÆ¡n đứng bên, miệng nở nụ cưá»i duyên dáng tiếp lá»i :
- Thưa chị! Vị tướng công nà y có ý muốn tìm chá»§ nhân cá»§a chúng ta, váºy thì thá»i giá» không còn sá»›m nữa, ta nên dẫn chà ng Ä‘i thôi!
Văn Äồng hừ má»™t tiếng mỉm cưá»i nói :
- Tại hạ đang định gặp mặt chủ nhân của nhị vị, giỠnhị vị cô nương chịu ra công dẫn lộ, thì còn gì hay cho bằng.
Lá»i dứt thì lại nghe má»™t trà ng cưá»i ha hả rất lá»›n, vang động cả cánh rừng sâu, má»™t bóng ngưá»i áo xám từ trên cao bay xuống.
Văn Äồng liá»n quay sang nói :
- Tiá»n bối đến rất đúng lúc, Ä‘oạn đưa tay chỉ vỠ“Äiểm Thương song tú†tiếp :
- Phiá»n tiá»n bối chăm sóc há»™ hai ngưá»i nà y.
Khương Trạch cung thân tuân mạng rồi dùng lối “NghÄ© Ngữ Truyá»n Âm†(NghÄ© : Kiếm) táºn dụng ná»™i công nói :
- Hai nhãi con nà y thần sắc bất chÃnh, chưởng môn nhân nên cẩn tháºn má»›i được!
Văn Äồng mỉm cưá»i, cÅ©ng dùng lối máºt âm đáp :
- Cảm tạ tiá»n bối đã chiếu cố, vãn bối Ä‘oán sá»± hạ lạc cá»§a Hà n đại thúc, thế nà o hai thiếu nữ nà y cÅ©ng biết được, lão xá» bá»n “Äiểm Thương song tú†nà y rồi, có thể noi theo dấu hiệu mà vãn bối để lại dá»c đưá»ng để tìm đến nÆ¡i gặp mặt.
Khương Trạch gáºt đầu lãnh há»™i.
Hai nà ng thiếu nữ mặt vẫn tươi cưá»i, đợi cho Khương Trạch cùng Văn Äồng nói chuyện xong má»›i đồng lượt cất bước ra Ä‘i, hai tà áo xanh phởn phÆ¡ trong là n gió như hai con chim én bay trong đám liá»…u tùng.
Äi được má»™t khoảng đưá»ng, hai nà ng lại dừng bước, quay lại đưa bà n tay ngá»c ra ngoắc lấy Văn Äồng khẽ gá»i :
- Chà ng đi nhanh lên chứ!
Văn Äồng trầm giá»ng :
- Tháºt phiá»n nhị vị cô nương!
Thân chà ng như rồng lượn cá»u trùng, cất bước tung bay.
Hai nà ng thiếu nữ mỉm cưá»i, thân hình khẽ động, khác nà o tiên nữ du xuân, hướng vá» phÃa rừng sâu thẳng bước.
Trá»i cà ng vỠđêm, sương mù bắt đầu thấm lạnh, gió thổi từng cÆ¡n, ba bóng ngưá»i như ba lằn khói cứ Ä‘i lên... Ä‘i lên mãi.
Bá»—ng hai bóng ngưá»i phÃa trước, bốn vạt tay áo rung động thân hìng láºp tức bay bổng lên má»™t ngá»n đồi cao hút mất dạng.
Bóng ngưá»i theo sau láºp tức đến nÆ¡i, ngá»a mặt lên dòm ngó, xem xét má»™t hồi, rồi cÅ©ng tung bay lên trên đỉnh.
Chân vừa chấm đất, Văn Äồng đã đảo mắt nhìn quanh, bóng cá»§a hai nà ng thiếu nữ không hiểu đã biến đâu chẳng thấy, bá»—ng má»™t ngá»n gió thoảng qua, má»™t mùi hương thÆ¡m giống hoa quế xông ngay và o mÅ©i.
Sau khi ngá»i qua mùi thÆ¡m hoa quế Văn Äồng bá»—ng cảm thấy tinh thần mê mệt, má»™t phút... rồi má»™t phút trôi qua, chà ng như sá»±c nhá»› rùng mình.
Văn Äồng từ từ mở mắt ra nhìn thấy mình nằm trong má»™t căn phòng cá»§a thiếu nữ, mùi hương tá»a ra nhè nhẹ.
Má»™t hồi lâu, sau cánh cá»a xuất hiện má»™t thiếu nữ tuyệt đẹp, nà ng õng ẹo lên tiếng :
- Äến bấy giá» chà ng má»›i tỉnh hả chà ng? Ngá»§ gì mà lắm thế!
Văn Äồng gằn giá»ng :
- Äây là đâu? Tiện tỳ ngươi dám...
Văn Äồng chưa nói dứt lá»i thì thiếu nữ đã đưa tay lên từ từ mở nút áo, là n da trắng hồng mịn mà ng lồ lá»™ trước mắt Văn Äồng.
Chà ng định thần lại, nhưng tháºt là khó chịu, cô gái lại nói trong hÆ¡i thở :
- Chà ng Æ¡i, không nỡ chà ng để em chết má»™t Ä‘á»i xuân xanh ở đây sao?
Cùng vá»›i lá»i nói cô gái đã tá»± trút bá» hết xiêm y, tấm thân lõa thể bà y ra trước mắt Văn Äồng. Văn Äồng vá»™i nhắm mắt lại.
Cô gái lại cất tiếng cưá»i mÆ¡n trá»›n thác loạn :
- Chà ng yêu! Chá»› lãng phà thá»i gian qúy báu, hãy cùng thiếp táºn hưởng...
Rồi lại tiếng cưá»i khúc khÃch, cô gái lại nhoi lêm ôm chầm lấy ngưá»i Văn Äồng...
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
ãàçïðîì, âëàãàëèùå, äèåòà, äîìîäåäîâî, doc truyen thiet coc mon, êóëè÷êàõ, îäíîêëàññíèêè, îáúÿâëåíèé, ìàðãàðèòà, ïîãîäû, ïîçäðàâëåíèÿ, ïðåäñêàçàíèÿ, kim binh mai vnthuquan, ñâèíãåðû, ñàìñóíã, ñàìûé, õðåíîâûé, quynh mai vnthuquan, thiec coc mon vnrhuquan, thiet coc mon quynh mai, thiet coc mon vnthuquan, tron bo ao dai quynh mai, truyen thiet coc mon 4vn, vnthuquan, ýðìèòàæ, æàëþçè  |
| |