Hồi 4
Lang Nha Äá»™ng
Lục Thừa Ân bị Quá»· Diện Lang Nha bắt Ä‘i, trong lòng nóng như lá»a đốt, lo lắng cho số pháºn Thanh Long tiêu cục, nhưng chà ng bị lão khống chế huyệt đạo muốn nói cÅ©ng không nói được.
Trải qua ba ngà y đêm băng rừng lá»™i suối, cuối cùng Quá»· Diện Lang Nha đặt chân và o má»™t cánh rừng già thâm u. Ngoà i bìa rừng có cầm má»™t tấm bảng vá»›i hà ng chữ “Lang Nha động- Tá» Vong Chi Äịaâ€.
Quá»· Diện Lang Nha tay vẫn xách Thừa Ân, mồm rú lên má»™t tiếng lanh lảnh. Trong rừng nhiá»u tiếng rú đáp lại rồi nhanh như chá»›p nhảy ra hai con chó sói cao lá»›n dị thưá»ng.
Soạt ... soạt ...
Má»™t bầy sói mưá»i con phóng tá»›i phá»§ phục dưới chân Quá»· Diện Lang Nha. Hai con sói đầu đà n dá»±ng đứng chân chồm lên ngưá»i lão mừng rỡ, thân hình chúng cao to gần bằng Quá»· Diện Lang Nha, tháºt là hai con sói to lá»›n chưa từng thấy.
Quá»· Diện Lang Nha vuốt ve bầy sói chẳng khác gì ngưá»i ta ná»±ng con. Lão chỉ và o hai con sói lá»›n, nói vá»›i Thừa Ân:
- Chúng là Huyá»n Môn Trấn Võ nhị tướng cá»§a lão phu. Mấy mươi năm qua, trừ thằng lùn Trương Tá» Thông, chưa há» có kẻ nà o vượt qua tỠđịa và o đến giang sÆ¡n cá»§a lão phu.
Lão bỠThừa Ân xuống, giải huyệt cho chà ng rồi nói với bầy sói:
- Trấn Võ tướng quân, mau đến chà o thiếu chủ nhân đi.
Kỳ lạ thay, hai con sói dưá»ng như nghe được tiếng ngưá»i, chúng láºp tức đến trước Thừa Ân dá»±ng chân lên vái chà ng ba lạy. Bầy sói mưá»i con cÅ©ng láºp tức là m theo hai con đầu đà n.
Soạt ... Soạt ...
Trong rừng lại phóng ra thêm mấy bóng trắng nữa, lần nà y là năm trung niên hán tá» mặc áo lông sói trắng, tay cầm xÃch sắt. Bá»n chúng cung kÃnh quỳ lạy Quá»· Diện Lang Nha:
- KÃnh mừng Lang Chá»§ hồi động !
- Miễn lễ ! Sang chà o thiếu lang chủ đi.
- Mừng Lang chủ thu được đồ đệ.
Nói rồi, năm tên quay sang vái lạy chúc mừng Thừa Ân. Chà ng nhìn thấy cảnh tá»±ong đó thì vừa sợ vừa phục con ngưá»i cá»§a Quá»· Diện Lang Nha. Trên thế gian nà y tưởng chỉ có lão là ngưá»i duy nhất thuần phục được sói, sống vá»›i sói mà thôi.
Bây giỠhuyệt đạo đã được khai giải, chà ng nghiêm mặt nói:
- Tiá»n bối ! Vãn bối cần phải đến ChÃnh NghÄ©a bang má»™t chuyến.
Quá»· Diện Lang Nha nổi giáºn:
- Ngươi cứ lải nhải chuyện vô Ãch đó là m gì. Mặc xác ChÃnh NghÄ©a bang vá»›i Thanh Long tiêu cục tà n sát lẫn nhau, chúng ta việc gì phải báºn tâm.
- Äại trượng phu má»™t lá»i đã hứa không thể không là m. Vãn bối nhất định phải đến ChÃnh NghÄ©a bang.
- Lão phu bất cần ngươi là m đại trượng phu, chỉ cần ngươi há»c cho giá»i Lang Nha thần chưởng, sau nà y thay lão phu giương danh thiên hạ, là m chuyện long trá»i đất lỡ, kinh thiên động địa là được rồi.
Dứt lá»i, lão kéo tay chà ng lôi tuá»™t và o rừng. Bầy sói tản mác ra lo việc canh phòng bên ngoà i.
Và o đến trong rừng rồi má»›i biết bốn chữ “Tá» Vong Chi Äịa†hoà n toà n không phải khoác lác. Trong rừng, xương trắng chất đầy như lá, sá» ngưá»i lăn lóc như trái khô. Ngoà i xưong ngưá»i ra còn có cả xương súc váºt, từ hươu nai cho đến sư tá», hổ báo Ä‘á»u vong mạng dưới móng vuốt bầy sói dữ cá»§a Quá»· Diện Lang Nha.
Äi khoảng hÆ¡n má»™t dặm thì bá»—ng hiện ra má»™t vùng đất rá»™ng, cây cá» xinh tươi, muôn hoa Ä‘ua nở tháºt khác xa vá»›i khung cảnh thâm u rợn mùi tá» khà trong rừng.
Giữa cảnh đà o nguyên đó là một dòng suối chảy vắt qua, nước suối trong ngần thấy đáy, tung tăn bơi lượn là những con cá mà u và ng óng ánh.
Trước động, mưá»i thiếu nữ mặc áo lông sói trắng muốt, nà ng nà o cÅ©ng xinh đẹp lá»™ng lẫy, và ra đón Quá»· Diện Lang Nha:
- Cung nghinh Lang chủ hồi động.
Mưá»i cô thiếu nữ cất giá»ng oanh và ng, xúm xÃt vây quanh Quá»· Diện Lang Nha.
Lão cưá»i tÃt mắt, bà n tay vuốt ve trên thân hình cong cong cá»§a đám mỹ nữ.
Thừa Ân là chà ng trai mới lớn, nhìn thấy cảnh đó thì mặt mà y nóng ran, hai má đỠbừng. Quỷ Diện Lang Nha khoát tay nói:
- Hà i tá» ! Trong đám mỹ nhân nà y ngươi thÃch nà ng nà o cứ việc chá»n, lão phu tặng cho đấy.
Äám con gái xoay qua Thừa Ân liếc mắt đưa tình, lắc lư uốn éo tấm thân ngà ngá»c nhao nhao há»i:
- Lang chá»§ Æ¡i ! Ngưá»i tìm đâu ra má»™t Lang Nha mỹ nam tá» như thế nà y ?
- Chớ có vô lễ, từ nay hắn là Thiếu Lang chủ của các ngươi đấy.
- Chúng nô tỳ xin ra mắt Thiếu Lang chủ.
Mưá»i nà ng mỹ nữ đồng thanh hô lên, tháºt là má»™t cảnh tượng chẳng khác gì chốn ná»™i cung hoà ng đế. Thừa Ân vừa thẹn vừa giáºn không nói được má»™t lá»i nà o.
Quỷ Diện Lang Nha lại kéo tay chà ng đi:
- Lão phu cho ngươi xem Lang Nha BÃch Äá»™ng cá»§a lão phu.
Bước và o tòa thạch động, Thừa Ân không khá»i bà ng hoà ng sá»ng sốt trước cảnh xa hoa cá»±c độ cá»§a nó. Äá»™ng thất rá»™ng lá»›n sáng rá»±c bởi hà ng ngà n hạt dạ minh châu lá»›n nhỠđủ kiểu được gắn khéo léo trên vách đá.
Khắp nÆ¡i mà n giăng trướng phá»§, tất cả Ä‘á»u là lụa là thượng hạng. Từ bà n ghế, ly tách cho đến giưá»ng ngá»§ Ä‘á»u là m bằng và ng ròng, không có má»™t váºt tầm thưá»ng nà o lẫn lá»™n và o.
Quá»· Diện Lang Nha tuy sống trong động đá giữa rừng sâu nhưng giang sÆ¡n cá»§a lão không kém gì hoà ng cung cá»§a các báºc đế vương, quả tháºt thiên hạ vô song.
Tối hôm đó trong động mở tiệc linh đình, thức ăn là sÆ¡n hà o hải vị, nem công chả phượng. Rượu nhắm là thứ rượu thương hạng được chưng cất công phu, chôn sâu dưới lòng đất mưá»i năm má»›i lấy lên.
Quá»· Diện Lang Nha ngồi trên ghế và ng lót da báo gấm, xung quanh mỹ nhân hầu hạ, phÃa dưới thì ca vÅ© xênh sang, trông lão chẳng khác gì báºc thiên tá».
Thừa Ân ăn uống qua loa cho đỡ đói, trong lòng rối rắm như tÆ¡ vò, ná»a đêm tan tiệc, Quá»· Diện Lang Nha dá»±a tay hai mỹ nhân chệnh choạng Ä‘i và o tả động. Lão cÅ©ng không quên dặn dò mà cÅ©ng là cảnh cáo chà ng:
- Nà y tiểu tá», ngươi thÃch mỹ nhân nà o cứ việc chá»n, mấy đứa cÅ©ng được, nhưng chá»› có Ä‘i và o háºu động, cÅ©ng đừng mong trốn thoát khá»i đây. Không có lệnh cá»§a lão phu thì không ai ra khá»i tá» vong lâm được. Ngươi chá»› dại dá»™t mà là m mồi cho mấy con sói cá»§a lão phu.
Lão không nói Thừa Ân cÅ©ng biết rõ chà ng khó lòng mà trốn khá»i Lang Nha động, trừ khi là có võ công cái thế hoặc có pháp thăng thiên động thổ.
Chà ng thở dà i, thất thểu tìm đưá»ng Ä‘i ngá»§ cho lại sức để còn lo tìm kế khác. Trước đó chẳng phải má»™t phen khổ sở, lo xua Ä‘uổi đám mỹ nhân lăng loà n dâm đãng cá»§a Quá»· Diện Lang Nha cứ bám riết lấy chà ng.
Quá»· Diện Lang Nha tuy dung mạo xấu xÃ, tÃnh tình ác độc nhưng vá» bản lÄ©nh hưởng thụ thì hắn là báºc nhất trong thiên hạ. Lục Thừa Ân lần đầu tiên trong Ä‘á»i được nằm trên chăn nệm êm ái lại thoang thoảng hương thÆ¡m khiến chà ng không sao ngá»§ được.
Trong tòa nhà Lang Nha động nà y ngà y cÅ©ng như đêm Ä‘á»u sáng rá»±c, thứ ánh sáng lung linh, mát lạnh cá»§a Ngá»c BÃch cà ng là m cho ngưá»i không quen mất ngá»§.
Giữa lúc chà ng Ä‘ang trằn trá»c thì bá»—ng mà n gấm vén lên, má»™pt thiếu nữ cá»±c lỳ xinh đẹp, mặt má»™t thứ lụa má»nh dÃnh gần như nhìn thấu cả da thịt trèo lên giưá»ng cá»§a chà ng.
Thừa Ân ngồi báºt dáºy lui và o góc giưá»ng hoảng hốt kêu lên:
- Cô nương ... Cô nương là m gì thế ?
Thiếu nữ nở nụ cưá»i tươi như hoa nở, ánh mắt Ä‘ung đưa tình tứ, giá»ng nà ng ngá»t như rót máºt:
- Chà ng ơi ! Sao lại hoảng hốt như thế ! Lang chủ sai nô tỳ đến hầu hạ chà ng đây.
Thừa Ân từ nhá» sống vá»›i dì nÆ¡i sÆ¡n lâm cùng có, cuá»™c sống ẩn cư khiến chà ng không có cÆ¡ há»™i tiếp xúc vá»›i thế giá»›i bên ngoà i. Lần đầu tiên nhìn thấy mỹ nhân, lại là thứ đà n bà dâm đãng khiến Thừa Ân hồn phi phách tán, tay chân luống ca luống cuống muốn tìm đưá»ng chạy trốn mà không được.
Ngưá»i đẹp thấy chà ng ngây thÆ¡, trẻ con như thế thì cà ng thÃch thú. Nếu so vá»›i Quá»· Diện Lang Nha thì chà ng trẻ trung hấp dẫn hÆ¡n nhiá»u. Nà ng ta không thể kể gì liêm sÄ© sấn tá»›i cá» má và o mặt chà ng.
Phụ nữ vốn có mùi hương cực kỳ quyến rũ, thiếu nữ nà y lại là một đại mỹ nhân khiến Thừa Ân phút chốc nhũn ra như con chi chi. Chà ng chỉ còn biết rên lên:
- Tá»· tá»· Æ¡i ! XIn ngưá»i hãy tha cho tôi ...
- Chà ng nói lạ, thiếp có phải là ăn thịt chà ng đâu mà tha với không tha. Thôi để thiếp cởi áo cho chà ng nhá.
Nà ng ta miệng nói tay là m, Thừa Ân chỉ biết xua tay rối rÃt:
- Xin đừng ... Xin đừng ...
- Äã thế thì thiếp tá»± cởi áo cho thiếp váºy.
Äám thiếu nữ nà y đã được Quá»· Diện Lang Nha đà o luyện nên các ngón nghá» tình trưá»ng thuần phục chẳng thua gì các kỹ nữ lầu xanh. Nà ng ta chỉ khẽ lắc vai má»™t cái thì mảnh lụa khoát há» trên ngưá»i rá»›t xuống để lá»™ cả tấm thân ngà ngá»c.
Thừa Ân huyết khà đảo lá»™n, hai mắt nhìn thân hình kiá»u diá»…m cá»§a mỹ nhân từ trên xuống dưới. Nà ng ta đưa tay mÆ¡n trá»›n đôi gò bồng đảo có hai cái núm tròn tròn như bá»›t son, thân hình uốn éo há»i:
- Chà ng ơi ! Chà ng thấy thiếp có đẹp không ?
Lục Thừa Ân giữa lúc sắp đầu hà ng thì bá»—ng trong đầu chà ng nghÄ© đến mối háºn thù mưá»i tám năm chưa rá»a, chà ng hình dung hÆ¡n má»™t trăm nhân mạng Lục gia phÆ¡i xương đồng ná»™i, những mảnh xương trắng hếu, đầu sá» lăn lóc giống như cảnh trong tá» vong lâm mà sáng nay chà ng đã chứng kiến.
Lục Thừa Ân trong ngưá»i mang dòng máu anh hùng cá»§a cha, lại được sá»± giáo dục chÃnh thống cá»§a Ngá»c Nữ Linh SÆ¡n Diệp Tố Minh nên đối vá»›i lá»… nghi Nho giáo Khổng Tá» chi đạo chà ng đã thuá»™c là u trong lòng. Vì lẽ đó mà giữa lúc muôn phần nguy an, sá»± cám dá»— sắc dục và cuá»™c sống đế vương cá»§a Quá»· Diện Lang Nha vẫn không lung lạc được chà ng.
Lục Thừa Ân như ngưá»i vừa tỉnh cÆ¡n mê, xuất hạn mồ hôi dầm dá». Chà ng vụt đứng lên cất giá»ng trang nghiêm:
- Cô nương hãy mặc áo và o, tại hạ cần yên tĩnh nghĩ ngơi.
Thiếu nữ tuy là hạng gái dâm đãng, nhưng trước khà độ cá»§a Thừa Ân nên cÅ©ng có phần mắc cỡ. Nà ng ta bẽn lẽn mặc áo và o rồi ngoan ngoãn rút êm. Thừa Ân lúc nà y má»›i thở phà o má»™t tiếng, thầm trách mình, tá»± nhá»§ từ nay vá» sau sẽ tu tâm dưỡng tánh, chuyên lòng lo việc báo thù rá»a háºn.
Sáng hôm sau, mới bảnh mắt Quỷ Diện Lang Nha đã tới tìm chà ng. Lão nheo con mắt độc nhất nhìn Thừa Ân ranh mãnh:
- Hà i tá» ! Äêm qua mưa gió thế nà o ? Mỹ nhân có phục vụ ngươi táºn tình không ?
Thừa Ân nghiêm mặt đáp:
- Tiá»n bối, từ nay không nên là m thế nữa. Tiểu Ngưu tuy quê mùa ngốc nghếch nhưng quyết không là m những chuyện thương thiên bại lý.
Quỷ Diện Lang Nha thâm tâm muốn đà o luyện chà ng thà nh một Lang Nha thứ hai.
Lão tưởng đâu đêm qua chà ng đã sa và o lưới tình, không ngá» sá»± việc xảy ra ngoà i dá»± Ä‘oán khiến lão ngẩn ngÆ¡ má»™t lúc, rồi tức giáºn gầm lên:
- Tiểu quỷ ! Lão phu không tin là không huấn luyện được ngươi.
Thừa Ân có phần chán ghét thủ đoạn của lão nên lạnh lùng đáp:
- Hừ ! Ta cũng không tin đám mỹ nữ lăng loà n của ngươi khuất phục được ta.
- ÄÆ°á»£c, để lão phu cho ngươi thấy chút thá»§ Ä‘oạn cá»§a Quá»· Diện Lang Nha ta.
Dứt lá»i, lão thét gá»i má»™t tên lang nô, lôi nà ng mỹ nữ đêm qua ra rừng ném xác cho bầy sói ăn thịt. Thừa Ân kinh hãi gà o lên nhưng không cách nà o cứu được ngưá»i con gái xấu số, phút chốc đã nghe gà o thét kinh khá»§ng cá»§a nà ng ấy. Tiếng bầy sói tru lên man dại rồi tiếng ngưá»i rên rỉ yếu dần cho đến khi tắt lịm. Lục Thừa Ân uất khà xung thiên nhưng không là m gì được, bất giác hai hà ng lệ bi thương chảy dà i trên má.
- Quá»· Diện Lang Nha ! – Chà ng trừng mắt nhìn lão già lang sói ! –Ta mà luyện thà nh võ công sẽ Ä‘áºp chết ngươi ném xác cho bầy sói ăn thịt.
Không ngá» bị chà ng mắng nhiếc như thế, lão lại lấy là m thÃch thú:
- ÄÆ°á»£c lắm ! Ãt ra ngươi cÅ©ng có tâm tÃnh như thế má»›i xứng đáng là há»c trò cá»§a Quá»· Diện Lang Nha ta. Lão phu muốn ngươi trở thà nh kẻ tham lam nhất, độc ác nhất, dâm đãng nhất trong thiên hạ.
Quả tháºt con ngưá»i cá»§a Quá»· Diện Lang Nha vừa độc ác vừa quái dị không tưởng tượng được. Lão táºp trung đám lang và bá»n mỹ nữ lại ra lệnh cho chúng tìm bắt má»™t thiếu nữ khác thế và o chá»— ngưá»i xấu số. Lão còn tuyên bố má»™t quyết định rùng rợn là há»… nà ng nà o không hầu được Tiểu Ngưu thì sẽ giống như số pháºn ngưá»i con gái kia là m mồi cho sói dữ.
Sắp xếp xong xuôi đâu đó má»i việc Quá»· Diện Lang Nha lấy là m đắc ý nói:
- Bây giỠlão phu huấn luyện võ công cho ngươi.
Thừa Ân đã căm háºn lão cá»±c độ nên nói năng không còn kiêng ná»… gì nữa:
- Äiá»u kiện thứ hai cá»§a ta, ngươi chưa là m xong thì đừng có nói đến chuyện há»c võ vô Ãch.
- Hừ ! Ngươi muốn lão phu Ä‘em võ công bà kÃp cá»§a mình dâng cho ngưá»i ta thì quả là chuyện Ä‘iên rồ.
- Việc nà y ảnh hưởng đến lòi nói của ta và sinh mạng toà n gia Thanh Long tiêu cục ta không thể không là m được.
- Hừ ! Lão phu mặc xác lá»i hứa cá»§a ngươi, đã là Lang Nha thì không có danh dá»± gì hết. Còn nhân mạng ở Thanh Long tiêu cục lại cà ng không liên quan đến lão phu.
Lục Thừa Ân biết mình hôm nay rÆ¡i và o tay lão ma đầu cùng hung cá»±c ác và o báºc nhất thiên hạ, chà ng chỉ còn biết kêu lên khổ mà không thể là m gì hon được.
Tuy nhiên, đối với việc võ công thì chà ng nhất quyết không cho lão toại nguyện.
Cả buổi sáng đó, Quá»· Diện Lang Nha tức giáºn gà o thét á»m tá»i, tháºm chà lão còn dùng thá»§ Ä‘oạn ác độc không chế đại huyệt, dùng Lang Nha Thần Công vá»›i thá»§ pháp phân thân thác cốt dã man tra tấn nhưng vẫn không khuất phục được chà ng.
Quá»· Diện Lang Nha tâm tÃnh ác độc như sói và cÅ©ng quái dị vô song. Mặc dù lão tức giáºn trước sá»± ngoan cố kiên cưá»ng cá»§a Thừa Ân nhưng mặt khác lão lại hà i lòng, cho rằng mình đã tìm được má»™t đồ đệ xứng đáng, tư chất hoà n toà n thÃch hợp cho việc đà o tạo nên má»™t Quá»· Diện Lang Nha thứ hai.
Cả ngà y hôm đó không được việc gì nhưng tối đến Quá»· Diện Lang Nha vẫn vui vẻ mở tiệc tùng ca vÅ© vang rá»n cả động. Khi đã chếnh choáng men rượu, lão thì thầm vá»›i Thừa Ân:
- Äêm nay lão phu có má»™t bất ngá» lý thú dà nh cho ngươi.
Thừa Ân đối với những thủ đoạn tà n độc nham hiểm của lão đã có phần khiếp sợ.
Chà ng anh dÅ©ng kiên cưá»ng không sợ lão ra tay vá»›i mình, nhưng nếu vì chà ng mà má»—i đêm phải chết má»™t mạng ngưá»i thì chà ng tháºt không thể chịu đựng nổi.
Thừa Ân vá» giưá»ng nằm nhưng trằn trá»c hoà i không sao ngá»§ được. Có lúc chà ng định liá»u thân tìm đưá»ng trốn thoát, nhưng chà ng cÅ©ng thừa biết vá»›i thân thá»§ hiện tại cá»§a chà ng thì không thể thà nh công được.
Quả nhiên, ná»a đêm Quá»· Diện Lang Nha bắt đầu giở trò. Lần nà y lão Ä‘Ãch thân mang đến má»™t thiếu nữ trẻ cá»±c kỳ xinh đẹp, trên mình vẫn còn mặc má»™t chiếc áo tân nương. Thì ra đám thuá»™c hạ cá»§a lão cÅ©ng tà n độc không kém gì chá»§ nhân. Sáng nay được lệnh, chúng đã và o thà nh lùng sục gái tÆ¡, tình cá» bắt gặp má»™t đám rước dâu, thấy tân nương xinh đẹp, chúng tiện tay cướp luôn kiệu hoa mang cô dâu vá» nạp cho chá»§ nhân. Quá»· Diện Lang Nha đẩy cô gái lên giưá»ng chà ng cưá»i vá»›i vẻ khoái trá:
- Tiểu hà i tá» ! Lão phu vì quá cung mi nên có món mồi ngon cÅ©ng dà nh tặng cho mi. Äêm qua mi chê mỹ nhân cá»§a lão phu hoa tà n nhụy rữa, thì nà ng nà y là gái tÆ¡ má»›i lá»›n, chắc mi không chê nữa chứ ?
Lục Thừa Ân tức giáºn trà n hông nhưng không thể là m gì được chỉ biết giương mắt đứng nhìn. Quá»· Diện Lang Nha Ä‘oán biết tâm lý cá»§a chà ng nên lão xảo quyệt nói:
- Chắc hà i tỠngươi không muốn lão phu lại đem món mồi thơm nà y quăng cho sói ăn thịt chứ.
Dứt lá»i, lão phất tay giải huyệt cho thiếu nữ tá»™i nghiệp, ngá»a cổ cưá»i to đầy vẻ đắc ý. Lão đã Ä‘i xa nhưng vẫn dùng ná»™i công thượng thừa truyá»n vá»ng đến tai chà ng:
- Hà i tá» ngoan, hãy nếm mùi Ä‘á»i cho biết, lão phu chẳng xúi dại ngươi đâu.
Lúc nà y trong căn phòng đá dùng là m chá»— ngá»§ tráng lệ chỉ còn lại hai ngưá»i. Thừa Ân đưa mắt nhìn thiếu nữ thì chợt giáºt mình trước nhan sắc yêu kiá»u diá»…m lệ cá»§a nà ng.
Nà ng chừng mưá»i sáu, mưá»i bảy tuổi, mà y thanh mắt sáng, môi đỠnhư son, da trắng mịn như tuyết. Äôi mắt hồ thu Ä‘en láy, to tròn như hạt nhãn cá»§a nà ng mở to nhìn Thừa Ân vừa có vẻ sợ hãi, oán há»n, lại có vẻ uất háºn phiá»n muá»™n ... Chao ôi ! Äôi mắt cá»§a nà ng tá»±a như má»™t kỳ quan cá»§a thế giá»›i, có vẻ đẹp tráng lệ huy hoà ng, lại vừa có chút gì đó thâm u huyá»n bÃ. Quả là má»™t đôi mắt tuyệt thế vô song.
Thừa Ân ngẩn ngÆ¡ nhìn nà ng má»™t lúc thì giáºt mình, có phần ngượng ngùng vì thái độ vô lá»… vừa rồi. Chà ng lúng túng nói:
- Xin cô nương tha lỗi cho tại hạ vừa rồi vô phép.
Thiếu nữ ngẩn ngÆ¡ má»™t chút rồi chợt cưá»i gằn:
- Ngươi đừng đóng kịch trước mặt ta vô Ãch. Bổn cô nương trước sau gì cÅ©ng chết, ta thà chết chứ nhất định không để cho ngươi là m nhục.
Thiếu nữ tuy còn nhá» nhưng khà độ cá»§a nà ng là m cho Thừa Ân phải bá»™i phục. Lại thêm giá»ng nà ng dù trong lúc tức giáºn cÅ©ng thanh tao trong sáng như tiếng há»a mi khiến cho Thừa Ân không khá»i rung động cõi lòng.
Chà ng mỉm cưá»i nói:
- Cô nương xin đừng hiểu lầm tại hạ.
- Hừ ! Hạng ngưá»i như ngươi cho dù có tá» vẻ thanh cao cÅ©ng không lừa được bổn nương đâu.
Thừa Ân thấy nà ng quá kiên cưá»ng thì lấy là m thÃch thú, trong lòng muốn thá» nà ng má»™t chút:
- Cô nương đã rơi và o tay ta sao còn ngang tà ng lắm thế.
Nà ng hất mặt lên nhìn Thừa Ân, có má»™t chút ngang bướng, ngây thÆ¡ trong giá»ng nói cá»§a nà ng:
- Cùng lắm là chết, bổn cô nương có gì phải sợ. Ngươi đừng có hòng là m nhục ta.
Thừa Ân vì sợ đám thuá»™c hạ cá»§a Quá»· Diện Lang Nha đứng bên ngoà i rình nghe nên chà ng rảo bước ra xem thá». Không thấy ai chà ng má»›i yên tâm trở và o. Má»—i lần chà ng bước lại gần thiếu nữ để Ä‘i ngang qua nà ng thì nà ng lùi lại má»™t chút thá»§ thế trông rất buồn cưá»i.
Thừa Ân lại buông má»™t câu dá»a dẫm:
- Cô nương không biết một khi đã rơi và o tay võ lâm cao thủ thì dù có muốn chết cũng không chết được sao.
- Ngươi đừng dá»a ta.
- Tại hạ dá»a cô nương là m gì.
- Äã thế ta cắn lưỡi chết trước cho xem.
Thừa Ân nghe nà ng nói váºy thì hốt hoảng kêu lên:
- Ấy ... Ấy ! Cô nương đừng là m thế ... có chuyện gì chúng ta từ từ bà n bạc sau.
Thừa Ân đâu biết thiếu nữ nà y tuy còn nhá» nhưng cá»±c kỳ thông minh tinh tế. Qua mấy câu trò chuyện nà ng đã ngá» ngợ nghi ngá» tư cách cá»§a Thừa Ân có gì khó hiểu nên vừa rồi giở má»™t chút thá»§ Ä‘oạn dá»a dẫm Thừa Ân.
Nà ng lại chau mà y nhăn mặt nói:
- Ta với ngươi có gì mà bà n bạc.
- Cô nương nếu không muốn chết thì phải nghe lá»i tại hạ.
Thừa Ân thấy nà ng chẳng những cực kỳ xinh đẹp mà còn có phong độ khác phà m, trước cảnh nguy hiểm mà vẫn không hỠtỠvẻ khiếp nhược thì trong lòng chà ng đã cảm phục, yêu quý nà ng hết mực rồi.
Không ngỠthiếu nữ nghe đến cái chết thì mặt hoa sa sầm, lạnh lùng nói:
- Ta trước sau gì cũng chế, muốn hay không cũng thế mà thôi.
Nà ng nói như thế là còn có tâm sự khác nữa, nhưng Thừa Ân đâu hiểu được, chà ng cứ đinh ninh nà ng vì hoà n cảnh nà y mà tỠvẻ bi quan như thế.
Thấy nà ng quá tội nghiệp nên thôi chà ng không đùa nữa:
- Äể tại hạ nói cho nà ng biết, chÃnh tại hạ cÅ©ng bị Quá»· Diện Lang Nha bắt và o đây. Hắn là tên đại ma đầu cùng hung cá»±c ác, giết ngưá»i trong nháy mắt, cho nên nếu muốn giữ mạng, ta không thể chá»c giáºn hắn được.
- Hừ ! Ngươi đừng hòng lừa gạt ta. Nếu ngươi không phải là quý tỠhoặc đồ đệ yêu của hắn thì sao hắn lại đem ... đem ...
Nói đến đây, nà ng gượng đỠmặt, vì thế mà dung mạo nà ng lại cà ng thêm xinh đẹp. Thừa Ân cố định tâm không dám nhìn nà ng nữa, bởi vì trong khung cảnh nà y rất dá»… khiến ngưá»i ta ngã lòng.
- Cô nương nói đúng lắm, Quá»· Diện Lang Nha chÃnh là muốn bắt tại hạ là m đồ đệ cá»§a hắn.
- Ngươi cà ng nói ta cà ng cảm thấy hồ đồ khó hiểu.
Thừa Ân bèn sÆ¡ lược tóm tắt kể lại câu chuyện cá»§a mình cho nà ng nghe. Nà ng vốn thông minh tinh tế, qua đôi mắt nhìn ngưá»i đã tin Thừa Ân đến mưá»i phần, nhưng vẫn giả vá»:
- Ngươi chịu là m đồ đệ Quá»· Diện Lang Nha gì đó vừa được há»c võ công cái thế, mỹ nữ hầu hạ, cuá»™c sống đế vương thì cá»› sao lại từ chối ?
Thừa Ân thấy nà ng có chút khinh thưá»ng mình thì lạnh nhạt đáp:
- Äó là việc cá»§a tại hạ, cô nương không cần biết tá»›i. Có Ä‘iá»u nà ng muốn toà n mạng thì phải nghe lá»i ta.
- Ta lại thÃch chết hÆ¡n. Nếu ta là ngươi thì thà chết chứ không chịu để cho ma đầu là m nhục.
Thừa Ân nghe xong mấy câu nói đó thì giáºt mình ngẩn ngÆ¡ nhìn nà ng. Chà ng tháºt không ngá» trên Ä‘á»i nà y lại có ngưá»i con gái can đảm phi thưá»ng, xem cái chết nhẹ tợ lông hồng như nà ng. CÅ©ng vì thế mà chà ng cảm thấy nóng mặt, máu nóng tuổi trẻ dồn lên huyết quản. Chà ng nghÄ© tá»›i huyết thù gia háºn, đôi mắt chợt ánh lên tia sáng rợn ngưá»i, cất giá»ng lạnh lùng:
- Tại hạ còn sứ mạng trá»ng đại, lúc nà y chưa thể chết được.
Thiếu nữ chá»›p mắt há»i:
- Ngươi có sứ mạng gì ?
- Äiá»u đó thì cô nương không cần phải biết.
- Ngươi ...
Thiếu nữ tức giáºn đỠmặt, mÃm môi trừng mắt nhìn chà ng chứ không nói gì thêm.
Thừa Ân nói mà không thèm nhìn nà ng:
- Äêm rồi, Quá»· Diện Lang Nha đưa đến đây má»™t cô gái, vì bị tại hạ từ chối nên sáng ra lão đã ném nà ng cho bầy chó sói ăn thịt. Cô nương chắc không muốn mình bị sói xé xác chứ ?
Thiếu nữ lúc bị bắt và o đây đã nhìn thấy bầy chó sói hung tợn cá»§a Quá»· Diện Lang Nha. Tuy nà ng không sợ chết tháºt nhưng đối vá»›i má»™t cô gái mà nói, chỉ nghÄ© đến cảnh bầy sói hung dữ xông và o mình thì cho dù nà ng có can trưá»ng cứng cá»i đến mấy cÅ©ng phải sợ xanh mặt.
Nà ng muốn xuống nước nói vá»›i Thừa Ân và i lá»i, nhưng thấy chà ng chấp tay sau lưng, lạnh lùng quay Ä‘i không thèm nhìn mình nữa thì bất giác tá»§i thân sa hai hà ng lệ.
Nà ng lại nghÄ© đến thân pháºn tá»§i nhục cá»§a mình thì không ká»m lòng được nữa báºt khóc thà nh tiếng. Thừa Ân nghe tiếng khóc giáºt mình quay lại, bá»—ng nghe tim mình Ä‘áºp mạnh má»™t cách kỳ lạ.
Từ xưa đến nay, anh hùng vốn không qua ải mỹ nhân. Äến như báºc đế vương như ÄÆ°á»ng Minh Hoà ng còn mất nước vì tay Dương Qúy Phi, hay như Sở Bá Vương Hạng Võ má»™t Ä‘á»i vô địch cÅ©ng vì nà ng Ngu CÆ¡ mà bá» mạng thì huống chi là chà ng trai mưá»i tám tuổi như Thừa Ân tránh sau khá»i động lòng trước mỹ nhân.
Thừa Ân nhẹ nhà ng nói một câu an ủi:
- Cô nương đừng khóc nữa, tại hạ đã có cách giúp cô nương.
Nà ng thút thÃt nói:
- Tôi ... không muốn bị chó sói xé xác. Chết như thế xấu lắm.
Thừa Ân suýt báºt cưá»i. Äến chết mà còn nghÄ© đến chuyện xấu đẹp thì chắc chỉ có nà ng là ngưá»i duy nhất trên thế gian nà y. Chà ng lắc đầu nói:
- Äã thế thì cô nương phải nghe lá»i tại hạ.
- Ngươi ... có cách gì ?
Lúc nà y nà ng đã xuống nước nên trông nà ng nhu mì, yếu Ä‘uối lại cà ng xinh đẹp hÆ¡n nữa. Thừa Ân vì nhan sắc diá»…m lệ cá»§a nà ng mà nhiá»u lần phải khốn đốn cúi gầm mặt nhìn xuống đất.
Chà ng cố định tâm trấn tĩnh tinh thần, nói:
- Cách thì đã có, chỉ vì ...
Thấy chà ng nháºp ngừng nà ng giục:
- Vì sao ? Ngươi mau nói đi.
- Cô nương ... cô nương phải đóng giả với tại hạ ...
Thiếu nữ nghe nói đến đó thì đã hiểu chuyện, bất giác mặt nà ng đỠrần cả lên.
Hai ngưá»i má»™t nam má»™t nữ Ä‘á»u còn trẻ tuổi, lại thanh kỳ tuấn tú hiếm có trong thiên hạ, ngà y hôm nay rÆ¡i và o hoà n cảnh oái oăm khiến tâm hồn há» lâng lâng má»™t cảm giác rất kỳ lạ.
Thiếu nữ mãi một lúc mới nói được:
- Không ... không còn cách nà o ... khả dĩ hơn sao ?
- Tại hạ cũng không biết là m sao nữa.
Thiếu nữ ức lòng quá, bất giác lại rơi lệ:
- Nếu thế thì ... ta ... ta thà bị sói xé xác còn hơn.
Thừa Ân cÅ©ng quá Ä‘au lòng mà thở dà i. Äợi nà ng khóc má»™t lúc, chà ng má»›i nói:
- Tại hạ cÅ©ng biết là sỉ nhục cho cô nương lắm. Nhưng chỉ cần chúng ta tấm lòng thanh tao trong sáng, hà nh động quang minh có trá»i đất chứng giám là được rồi. Cô nương, ngá»™ biến phải tùng quyá»n, chỉ cần giữ được sinh mạng sau nà y sẽ báo thù.
- Tôi pháºn gái yếu Ä‘uối, thân mình giữ còn chưa xong nói gì đến chuyện báo thù.
- Tại hạ xin thỠmột ngà y gần đây sẽ thay mặt cô nương, vì sinh linh thiên hạ mà san bằng tòa Lang Nha quỷ động nà y.
Lúc nói câu đó, Thừa Ân toát lên khà độ hiên ngang lẫm liệt cá»§a các báºc anh hùng khiến thiếu nữ bất giác nghe trái tim mình Ä‘áºp liên hồi. Äêm đó, chà ng nhưá»ng nà ng ngá»§ trên giưá»ng, còn mình Ä‘em chăn xuống sà n lót nằm. Äôi nam thanh nữ tú ấy trải qua má»™t đêm trằn trá»c, gần nhau trong gang tấc nhưng vẫn giữ được gia nghiêm lá»… giáo tháºt là điá»u hiếm có trên Ä‘á»i.
oOo Sáng ngà y Thừa Ân và thiếu nữ xinh đẹp giả tuồng như thẹn thùng e lệ, lại tá» ra tâm đầu ý hợp khiến Quá»· Diện Lang Nha thÃch chà cưá»i vang cả thạch động. Äám mỹ nữ thì nguýt háy ghen tỵ vá»›i nà ng, tá» vẻ oán ghét Thừa Ân ra mặt.
Quỷ Diện Lang Nha vỗ vai chà ng bảo:
- Hảo hà i tá» ! Ngươi chịu nghe lá»i lão gia thì sẽ được sung sướng suốt Ä‘á»i. Nay ta tặng luôn ngưá»i đẹp cho ngươi đấy. Chùng nà o chán chê thì lão gia lại sai ngưá»i Ä‘i tìm cho ngươi đứa khác.
Thừa Ân áºm ừ cho qua chuyện. Quá»· Diện Lang Nha lại dịu dà ng dá»— ngá»t:
- Bây giá» hà i tá» ngoan ngoãn theo gia gia luyện táºp võ công nhé !
Thừa Ân nghiêm mặt đáp:
- Chừng nà o tiá»n bối đưa vãn bối đến ChÃnh NghÄ©a bang thá»±c hiện lá»i hứa, vãn bối má»›i chấp nháºn cùng ngưá»i luyện võ.
Quỷ Diện Lang Nha cau mà y bực bội nói:
- Ngươi việc gì phải báºn tâm đến chuyện vô Ãch đó lắm thế ?
- Vãn bối má»™t lá»i đã hứa thì không thể là m sai được.
Quá»· Diện Lang Nha sạm mặt lại, con mắt độc nấht lá»™ ra tia sát khÃ:
- Bây giá» nếu lão phu Ä‘áºp chết mi thì sao ?
- Vãn bối mà có ná»a lá»i van xin thì chẳng phải anh hùng.
- ÄÆ°á»£c lắm ... !
Quá»· Diện Lang Nha cất chưởng nhằm đầu Thừa Ân bổ xuống. Tháºt sá»± lão đã nổi sát khà nhưng không hiểu sao nữa chừng lão hạ tay, trợn mắt háºm há»±c nhìn chà ng những muốn ăn tươi nuốt sống.
Tại sao Quỷ Diện Lang Nha lại nhẫn nại với chà ng như thế ?
Con ngưá»i cá»§a lão vô tình ác độc thì không phải bà n nữa. Lão là ngưá»i tá»± phụ tá»± cho mình thông minh quán thế má»›i chế ra được pho võ công Lang Nha Bà Lục độc nhất thiên hạ.
Dưới mắt cá»§a lão, con ngưá»i chẳng ai hÆ¡n lão nữa, vì váºy nên đối vá»›i chuyện tìm truyá»n nhân phát dương quang đại sở há»c đắc ý cá»§a mình lão đặt biệt quan tâm.
Từ khi phát hiện Thừa Ân là ngưá»i có tư chất thông minh, cốt cách phi phà m thì lão đã vô cùng hà i lòng, tá»± nhá»§ trên thế gian nà y không còn ai xứng đáng để lão thu nạp là m đồ đệ hÆ¡n nữa. Qua đó cÅ©ng đủ biết lão có cặp mắt tinh Ä‘á»i và tháºt sá»± rất thông minh.
Còn má»™t lý do nữa là vì lão năm nay đã ngoà i bảy mươi, dương thá» cÅ©ng chẳng còn bao nhiêu nên đối vá»›i việc thu nháºn đồ đệ, lo chuyện mai háºu cÅ©ng có phần gấp rút.
Vì những lý do đó mà Quá»· Diện Lang Nha nhiá»u phen tha chết cho Thừa Ân, mặc dù lão thèm giết chà ng cÅ©ng không kém gì muốn được chà ng là m đệ tá».
Quá»· Diện Lang Nha quá»· chưởng đánh ra ná»a chừng lại biến thà nh Lang Trảo ấn và o phong huyệt cá»§a Thừa Ân khiến chà ng Ä‘au đớn kêu rú, cả ngưá»i co giáºt, hai mắt trợn trừng, lưỡi thè ra, nước dãi chảy lòng thòng trông giống như con sói Ä‘iên, tháºt là má»™t cảnh tượng vô cùng khá»§ng khiếp. Thá»§ Ä‘oạn tà n độc đó chắc cÅ©ng chỉ có Quá»· Diện Lang Nha má»›i nghÄ© ra.
Äêm qua Thừa Ân đã biết hôm nay thế nà o mình cÅ©ng bị hà nh hạ nên đã căn dặn thiếu nữ xinh đẹp dù có thấy chuyện gì cÅ©ng cứ là m ngÆ¡ im lặng, đó là vì chà ng lo trong lúc nóng giáºn, con quá»· Lang Nha thuáºn tay giết nà ng luôn.
Thừa Ân cả ngưá»i co giáºt liên hồi, tay chân quÃu lại nằm lăn lá»™n dưới đất trông vô cùng thê thảm. Thiếu nữ xinh đẹp dù đã được dặn trước nhưng nhìn thấy sá»± Ä‘au đớn cùng cá»±c cá»§a Thừa Ân thì cầm lòng không được báºt khóc.
Trong lúc đó thì Quá»· Diện Lang Nha lại lấy là m đắc ý tru lên những tiếng cưá»i quái gở. Tháºt ra, lão lòng dạ lang sói không có chút tình ngưá»i nà o. Äối vá»›i việc thu nháºn Thừa Ân là m đệ tá» chẳng qua chỉ vì lão muốn lưu truyá»n thanh danh cá»§a lão cho háºu thế, hoà n toà n vì lợi Ãch cá nhân lão mà thôi.
Thiếu nữ xinh đẹp trải qua má»™t đêm ká» cáºn vá»›i Thừa Ân lòng đã phát sinh tình cảm, vì Ä‘au xót cho chà ng mà bất chấp nguy hiểm tÃnh mạng, vá»™i và ng nhảy ra cầu xin:
- Lang chá»§ Æ¡i, xin ngưá»i hãy dừng tay !
Quả nhiên đúng như lá»i Thừa Ân đã Ä‘oán, Quá»· Diện Lang Nha nổi sát khÃ, lão quát:
- Khốn kiếp ! Mi dám xen và o chuyện của lão phu ư ?
Äám mỹ ná» vốn đã sẵn ghét nà ng, lại ở lâu ngà y trong động nên cÅ©ng lây nhiá»…m tÃnh tình lang sói ác độc cá»§a chá»§ nhân nên hùa nhau đốc thêm và o:
- Lang chủ giết quách con tiện tỳ đó đi.
- Hà ... hà ... Lão phu ngà y hôm nay chưa giết ngưá»i nên cÅ©ng ngứa ngáy tay chân lắm rồi.
Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc đó bá»—ng trong đầu thiếu nữ lóe lên má»™t mưu kế, nà ng liá»n nói:
- Nếu Lang chá»§ tha chết cho nô tỳ, nô tỳ sẽ có cách khuyên nhá»§ chà ng nghe lá»i Lang chá»§.
- Ngươi có cách gì nói lão phu nghe thá».
- Nô tỳ sẽ cố gắng khuyên nhủ chà ng.
- Ngươi không là m được đâu. Thằng nhỠương gà n nà y đâu dá»… gì nghe lá»i ngươi.
- Nô tỳ tự tin mình sẽ là m được.
Quá»· Diện Lang Nha liếc nhìn thấy nà ng dung mạo khá xinh đẹp, tuy đối vá»›i lão cÅ©ng chẳng là cái gì, nhưng lão lại nghÄ© Thừa Ân còn trẻ tuổi chưa trải mùi Ä‘á»i có lẽ là sẽ nghe lá»i mỹ nhân.
NgfhÄ© thế, lão liá»n gáºt đầu:
- ÄÆ°á»£c lắm, lão phu cho ngươi thá»i gian từ giỠđến sáng mai. Nếu ngươi không là m được thì hãy tá»± vác xác ra rừng cho bầy sói ăn thịt.
-Váºy xin Lang chá»§ giải huyệt cho chà ng.
- Không được, lão phu phải hà nh hạ nó đúng má»™t canh giá» má»›i hả giáºn. Nếu ngà y mai mà nó vẫn còn chưa ngoan ngoãn thì lão phu tăng lên hai canh giá», cứ như thế xem nó cứng đầu tá»›i đâu.
Quá»· Diện Lang Nha tá»± cho mình thá»§ Ä‘oạn cao cưá»ng nên khoái chà cưá»i khà khà rồi chắp tay sau lưng đủng đỉnh Ä‘i ra ngoà i động.
Thừa Ân bị hà nh hạ đúng má»™t canh giá» thì huyệt đạo tá»± khai giải, lúc đó vì lăn lá»™n dưới ná»n đá nên khắp ngưá»i chà ng Ä‘á»u trầy xước, áo quần rách tả tÆ¡i, máu me nhuá»™m đỠtoà n thân.
oOo Thừa Ân tỉnh dáºy thì thấy mình nằm trên giưá»ng, ê ẩm rát buốt cả ngưá»i. Thiếu nữ xinh đẹp ngồi bên cạnh chiếu tia mắt long lanh dịu dà ng nhìn chà ng. Hai ngưá»i không nói lá»i nà o, nhìn nhau má»™t lúc rồi chợt mỉm cưá»i.
Thiếu nữ cất tiếng dịu dà ng:
- Ngươi còn cưá»i được ư ?
Thừa Ân chống tay ngồi dáºy:
- Một chút thủ đoạn của lão thì là m gì được tại hạ.
Thừa Ân vốn có căn cơ nội công vững chắc nên sức khoẻ bình phục rất nhanh.
Thiếu nữ lại nói:
- Hôm nay thiếu chút nữa thì lão giết ngưá»i rồi. Thôi, ngà y mai nghe lá»i lão luyện võ cho xong, thiết nghÄ© cÅ©ng không có hại gì cho ngươi.
- Chuyện đó thì không thể được.
- Nhưng tôi đã trót hứa vá»›i lão sẽ khuyên ngưá»i ngoan ngoãn nghe lá»i lão.
Thừa Ân trong lúc bị hà nh hạ đau đớn nên không biết gì vỠchuyện nà ng hứa hẹn với Quỷ Diện Lang Nha. Chà ng khẽ cau mà y trách:
- TạÃi hạ đã dặn cô nương đừng xen và o chuyện cá»§a tại hạ kia mà .
Thiếu nữ bị Thừa Ân trách móc oan uổng thì lấy là m giáºn ngoảnh mặt nhìn Ä‘i chá»— khác. Thừa Ân thấy thế thở dà i nhá» nhẹ nói:
- Tại hạ vì mắc má»™t lá»i hứa nên không thể chiá»u ý lão được.
- Tôi không biết, chỉ có Ä‘iá»u lão buá»™c tôi nếu không khuyên được chà ng thì mang xác ra rừng là m mồi cho bầy sói.
Thừa Ân giáºt mình ngó sững nà ng má»™t lúc rồi buồn bã thở dà i. Hai ngưá»i im lặng má»™t lúc lâu, thiếu nữ không chịu được cuối cùng lên tiếng:
- Sao, ngưá»i chắc cÅ©ng muốn tôi bị sói ăn thịt cho rảnh nợ lắm ?
- Cô nương ...
Thừa Ân chỉ thốt được như thế rồi ngừng ngang, gương mặt dà u dà u đầy vẻ tâm sự.
Thiếu nữ thấy thế thì há»i tiếp:
- Sao không nói tiếp đi ?
- Tại hạ có má»™t lá»i hứa rất quan trá»ng ...
Thừa Ân kể lại câu chuyện của mình. Nghe xong nà ng nói:
- Nếu đã như thế thì cứ để tôi chết quách Ä‘i cho xong. Dù sao tôi sống trên Ä‘á»i nà y cÅ©ng không có Ãch gì.
- Tại hạ ... là m sao có thể nhìn cô nương chết được.
Thừa Ân nói xong mấy lá»i ân tình tha thiết ấy thì tá»± thẹn cúi đầu gầm mặt nhìn xuống. Thiếu nữ cÅ©ng hÆ¡i thẹn, giả vá» nhìn vẩn vÆ¡ nói:
- Nhưng lá»i hứa cá»§a ngươi là rất quan trá»ng. Ngưá»i đâu thể vì tôi mà để tÃnh mạng hon trăm ngưá»i cá»§a Thanh Long tiêu cục phải chết thảm.
Thừa Ân chợt cất giá»ng khẳng khái:
- Tại hạ thân là m trai mà vô dụng thôi thì sáng mai tình nguyện cùng chết vá»›i cô nương. Thà chết Ä‘i còn hÆ¡n sống mà lương tâm cắn rứt vá»›i trá»i đất.
Thiếu nữ nghe chà ng nói mấy câu chà tình đó thì bồi hồi xúc động, nước mắt rưng rưng chực rơi xuống.
Thừa Ân chợt mÄ©m cưá»i há»i:
- Cô nương có vui lòng cho tại hạ cùng xuống tuyá»n đà i chăng ?
- Nà ng lưá»m mắt nhìn chà ng, trách móc:
- GiỠphút nà y mà còn đùa được ư ?
Thừa Ân chợt kêu lên:
- á»’ ! Trước sau gì cÅ©ng chết, tại sao chúng ta không thá» liá»u má»™t phen ?
- Liá»u thế nà o ?
- Cùng bỠtrốn.
- Vô Ãch thôi ! Quá»· Diện Lang Nha đâu phải là hư danh, đống xương trắng trong rừng chẳng phải đã cho thấy Ä‘iá»u đó sao ? Theo tôi thì ... chưa chắc lão lại giết ngưá»i.
- Không đâu, hắn đối vá»›i việc nháºn ngưá»i là m đồ đệ rất có lòng thà nh, tất sẽ nghÄ© ra cách khác chế phục ngưá»i.
- Thôi thì hãy phó mặc cho số mệnh.
Hai ngưá»i trò chuyện đến đó thì không còn chuyện gì để nói nữa, sá»± im lặng bá»—ng là m há» bối rối ngượng ngùng ...
Thiếu nữ ngẩn ngÆ¡ suy nghÄ© đến số pháºn cá»§a mình. Thân gái giá» phải chịu cảnh chung chạ cùng má»™t chà ng trai xa lạ trong căn phòng bé tÃ, còn phải đóng giả nà y ná» ...
tháºt không còn gì là danh tiết nữa. Bất giác, nà ng tá»§i thân nước mắt rưng rưng ...
Thừa Ân thấy nà ng khóc thì lòng dạ xốn xang, nhưng vốn không phải là kẻ miệng lưỡi nên chỉ thốt được hai tiếng “cô nương†rồi im bặt.
Nà ng đưa mắt nhìn chà ng vừa có vẻ buồn phiá»n lại vừa trách móc:
- Chúng ta đến hoà n cảnh nà y rồi mà đến danh tánh cũng chưa biết, sau nà y chết xuống địa ngục cũng chẳng biết tên nhau.
Thừa Ân trước khi xuống núi được di nương nhiá»u lần căn dặn dù thế nà o cÅ©ng không được tiết lá»™ danh tánh, nhưng đối vá»›i nà ng thiếu nữ nà y chà ng lại không muốn nói dối.
Chà ng ngáºp ngừng, lưỡng lá»± má»™t lúc má»›i nói:
- Tại hạ là Tiểu Ngưu.
Không ngá» thiếu nữ là ngưá»i thông minh nhạy bén nên thấy thái độ cá»§a chà ng thì biết ngay chà ng chẳng tháºt tình. Nà ng chỉ cưá»i nhạt má»™t tiếng chứ không nói gì.
Thừa Ân thấy nà ng như thế thì nhá»™t nhạt khó chịu nhưng chẳng biết là m sao, chà ng nghÄ© ngợi má»™t chút thì há»i lại:
- Cô nương tên hỠlà gì ?
- Tôi là Tiểu Miêu.
Nà ng kéo dà i giá»ng chế nhạo, rõ rà ng muốn trả đũa Thừa Ân. Chà ng bảo mình là con trâu nhá» thì nà ng nói mình là chú mèo con.
Thừa Ân thấy tình hình căng thẳng, sợ nà ng giáºn luôn thì khốn nên tìm cách cứu gỡ, mặc dù biết như thế là phạm đến Ä‘iá»u đại kỵ:
- Tại hạ trong lòng có nỗi khổ tâm, mong cô nương đừng trách móc.
- Ná»—i khổ gì mà đến tên tháºt cÅ©ng chẳng dám nói ra, ngưá»i tháºt chẳng tháºt lòng.
- Tại hạ ... có mối huyết hải gia cừu chưa trả. Kẻ đại thù mà biết được thân thế cá»§a tại hạ tất sẽ trừ cá» táºn gốc.
Thiếu nữ nghe xong thì trong lòng dịu lại, đôi mắt đằm thắm nhìn chà ng:
- Kẻ thù cá»§a ngưá»i ghê gá»›m lắm sao ?
- Tại hạ cÅ©ng chưa biết hắn là ai, nhưng nhất định là má»™t nhân váºt lẫy lừng trong thiên hạ.
- Ngưá»i nói sao nghe khó hiểu quá ? Tại sao ngưá»i không biết kẻ thù là ai ?
- Chuyện nà y ... xin tha lỗi cho tại hạ không thể nói ngay được.
Rồi như sợ nà ng giáºn chà ng nói thêm:
- Nếu chúng ta may mắn còn sống, hoặc giả sau nà y hữu duyên gặp lại, tại hạ tùy lúc mà nói rõ cho cô nương biết chuyện mình.
Thiếu nữ nhá»› lại đêm qua chà ng có nói má»™t câu “tại hạ còn sứ mạng trá»ng đại, lúc nà y chưa thể chết đượcâ€. Bây gá» hiểu ra, nà ng vừa thương vừa ân háºn vì lúc đó mình đã nói lá»i không phải.
Nà ng tuy có hối háºn trong lòng nhưng cÅ©ng chẳng nói ra. Từ hôm qua nà ng đã chú ý bà n tay thiết thá»§ cá»§a chà ng, bây giá» Ä‘em ra há»i:
- Bà n tay cá»§a ngưá»i sao thế ?
Thừa Ân má»™t lần nữa lại rÆ¡i và o tình thế khó xá». Tháºt ra chà ng có thể nói dối như đã từng nói vá»›i Quá»· Diện Lang Nha, chắc chắn nà ng sẽ tin ngay mà chẳng tra há»i gì thêm.
Tuy nhiên ... có má»™t Ä‘iá»u lạ lùng là chà ng không muốn nói dối nà ng. Äối vá»›i nà ng, chà ng cảm thấy má»™t lá»i nói không thà nh tháºt là xúc phạm đến nà ng.
Thiếu nữ thấy chà ng ngẩn ngơ thì hiểu phần nà o:
- Phải chăng ngưá»i lại có Ä‘iá»u khó nói ?
Thừa Ân được lá»i như cởi tấm lòng liá»n vá»™i gáºt đầu.
Thiếu nữ thấy chà ng tuy không nói ra sá»± tháºt nhưng đối vá»›i mình có lòng chân thà nh thì rất cảm động. CÅ©ng từ lúc đó nà ng bắt đầu cảm thấy con ngưá»i cá»§a Thừa Ân không chỉ có vẻ đẹp khôi ngô bên ngoà i mà còn có khà chất cá»§a báºc nam tỠđại trượng phu.
Buổi sáng vừa bảnh mắt ra, Quá»· Diện Lang Nha đã đến tìm hai ngưá»i, cho thấy đối vá»›i việc nà y lão rất quan tâm. Lão lừng khừng nhìn chà ng há»i:
- Ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa ?
Trong lòng đã quyết định, Thừa Ân dứt khoát đáp:
- Vãn bối không có gì phải suy nghĩ.
- Hừ ! Lão phu cũng biết thằng nhỠnhà ngươi cứng đầu ương bướng, lão phu không thể không phục ngươi. Tuy nhiên ngươi nỡ lòng nà o nhìn con nhãi xinh đẹp nà y bị là m mồi cho lũ sói sao ?
- Ngà y hôm nay chúng tôi đã rơi và o tay lão sớm muộn gì cũng phải chết, thôi thì chết sớm một chút cà ng tốt.
Dứt lá»i, Thừa Ân nắm tay thiếu nữ, hai ngưá»i đủng đỉnh Ä‘i ra. HỠđánh má»™t ván bà i liá»u, Ä‘em sinh mạng mình ra đặt cuá»™c. Quá»· Diện Lang Nha gầm lên:
- Các ngươi định đi đâu ?
Thừa Ân thản nhiên đáp:
- Chẳng phải bầy sói của lão đang đói bụng sao ?
- Khốn kiếp ! Lão phu đâu thể để ngươi chết dễ dà ng như thế được.
- Tiểu Ngưu ta đến chết còn không sợ thì sợ gì thủ đoạn của lão.
- Váºy để lão phu cho ngươi táºn mắt chứng kiến Huyá»n Môn Trấn Võ Nhị Tướng xé xác con nhãi trước đã.
Thừa Ân trợn trừng mắt nhìn Quỷ Diện Lang Nha:
- Nếu lão hại nà ng thì ta nhất quyết không Ä‘á»i nà o há»c võ công cá»§a lão. Xem thá» lão chết rồi còn ai nối nghiệp cá»§a Quá»· Diện Lang Nha.
Thiếu nữ tiếp lá»i Thừa Ân:
- Xem ra cái tên Quá»· Diện Lang Nha lừng lẫy trong giang hồ chỉ được má»™t Ä‘á»i lão là hết rồi.
Hai ngưá»i đánh đúng và o chá»— khổ tâm cá»§a Quá»· Diện Lang Nha, khiến lão tức giáºn râu tóc dá»±ng đứng cả lên mà không là m gì được.
Con ngưá»i cá»§a Quá»· Diện Lang Nha không chỉ ác độc mà còn khôn ngoan, nham hiểm dị thưá»ng. Lão là m việc gì cÅ©ng cân nhắc lợi hại, vì lẽ đó mà lão kiên nhẫn chừa mạng Thừa Ân cho đến ngà y hôm nay.
Quá»· Diện Lang Nha suy nghÄ© má»™t lúc thì cưá»i nhạt nói:
- Hay lắm ! Hai ngưá»i đã nhìn ra chá»— yếu cá»§a lão phu thì kể ra cÅ©ng đáng khen.
Các ngươi đã dám Ä‘em sinh mạng ra là m trò đùa thì lão phu cÅ©ng nhân nhượng các ngươi má»™t chút váºy.
Thừa Ân và thiếu nữ nghe lão nói thế thì thở dà i trút Ä‘i gánh nặng, biết rằng Quá»· Diện Lang Nha không còn ý giết ngưá»i nữa.
- Tiểu tá» ! Ngươi nghe cho rõ đây ! Quá»· Diện Lang Nha gằn giá»ng - Lão phu tất nhiên không thể Ä‘em thần công bà kÃp cá»§a mình dâng cho ngưá»i ta được, cho nên Linh SÆ¡n ChÃnh NghÄ©a bang không cần đến nữa. Tuy nhiên lão phu sẽ vì ngươi mà ra má»™t chút công sức đến Thanh Long tiêu cục bảo vệ cho bá»n chúng má»™t phen. Ngươi thấy thế nà o ?
Lục Thừa Ân biết Quá»· Diện Lang Nha nhân nhượng bấy nhiêu là quá lắm rồi, không thể đòi há»i thêm ở lão được nữa. Tuy nhiên, chà ng vẫn chưa đồng ý ngay:
- Là m sao biết được lão có đủ sức bảo vệ ngưá»i không ?
Quá»· Diện Lang Nha nghe chà ng nói như thế thì ngá»a cổ cưá»i như Ä‘iên dại. Tiếng cưá»i cá»§a lão nhá»n nhhư dao, sắc như báu kiếm, rá»n rỉ như tiếng sói tru. Thừa Ân có căn cÆ¡ ná»™i lá»±c cố gắng chịu đựng, còn thiếu nữ thì phải má»™t phen bịt tai mà vẫn Ä‘au đầu tưởng chừng như muốn vỡ cả óc.
CÅ©ng may Quá»· Diện Lang Nha không có ý hại ngưá»i, lão chấm dứt trà ng cưá»i rồi lạnh lùng nói:
- Nếu lần sau ngươi có lá»i lẽ miệt thị như thế thì lão phu sẽ cắt lưỡi ngươi.
- Thôi được, cứ cho là lão giá»i Ä‘i. Nhưng tại hạ là m sao tin được lão có giữ lá»i hay không ? Thôi thì đợi sau khi dà n xếp việc Thanh Long tiêu cục hãy bà n đến chuyện há»c võ.
- Không được ! Lão phu đã quá nhưá»ng nhịn ngươi rồi. Tuy ngươi có cốt cách khá tốt nhung chưa chắc gì lãnh há»™i được thần công cái thế cá»§a lão phu. Bắt đầu từ ngà y hôm nay, má»—i ngà y ngươi phải luyện được má»™t chiêu trong Lang Nha Bà Lục. Ban ngà y táºp luyện chiêu thức, buổi tối luyện ná»™i công. Nếu ngươi không là m được thì ... ha ha ...
lão phu sẽ cho ngươi một cái chết thê thảm nhất từ trước đến nay.
Quá»· Diện Lang Nha má»—i lá»i nói ra Ä‘á»u có căn cứ. Võ công cá»§a lão từ sói mà ra, thiên hạ độc nhất, không phải ngưá»i nà o cÅ©ng lãnh há»™i được. Vì thế mà Thổ Hà nh Vương Trương Tá» Thông nghiên cứu mưá»i mấy năm trá»i vẫn không hiểu má»™t câu, má»™t chữ nà o trong Lang Nha Bà Lục.
Còn như Quá»· Diện Lang Nha mặc dù rất thÃch Thừa Ân nhưng vì chà ng nhiá»u lần chống lại lão nên lão căm háºn chà ng cÅ©ng không Ãt. Tá»· như chà ng mà tối dạ chẳng tiếp thu được sở há»c cá»§a lão thì hỡi Æ¡i, Quá»· Diện Lang Nha sẽ vô cùng sung sướng mà hiết phức chà ng Ä‘i. Không chỉ thế, lão còn tìm cho chà ng cái chết Ä‘au đớn nhất.
Quá»· Diện Lang Nha rút trong ngưá»i ra má»™t tấm da, chÃnh là váºt mà Trương Tá» Thông đã đốt đèn nghiên cứu mưá»i mấy năm, là thứ mà vì nó đệ nhất tiêu đầu Äà m Chấn Hưng phải vong mạng. Lão ném tấm da cho Thừa Ân, khinh khỉnh nói:
- Lẽ ra lão phu táºn tình chỉ dạy cho ngươi, nhưng vì ngươi quá ngông cuồng phách lối là m cho lão phu vừa yêu vừa háºn. Thôi thì ngươi hãy tá»± nghiên cứu lấy, thá» xem ngươi được bao nhiêu bản lÄ©nh mà kiêu căng lắm váºy.
Thừa Ân trong lòng lo lắng lắm nhưng cũng vỠphách lối đáp:
- Hừ ! Vá»›i mấy ngón võ sói cá»§a lão, ta mà không lãnh há»™i được thì dù sống trên Ä‘á»i cÅ©ng vô dụng.
Quá»· Diện Lang Nha cưá»i sằng sặc má»™t lúc rồi nói:
- Giá»i lắm ...giá»i lắm ...Sáng mai lão phu trở lại lấy mạng ngươi.
Dứt lá»i, lão lắc mình biến mất như bóng ma, giá»ng nói văng vẳng để lại:
- Ngươi và o khu rừng bên trái động mà táºp luyện.
oo Hai ngưá»i tìm được khoảng đất trống trong khu rừng mà Quá»· Diện Lang Nha chỉ.
Há» giáºt mình khi thấy ở đây bà y la liệt hà ng trăm chiếc sá» ngưá»i trắng hếu. Những chiếc sá» sắp xếp thà nh hình má»™t con sói khổng lồ, chÃnh giữa đặt má»™t phiến đá bằng phẳng, mặt đá láng mịn chứng tỠđã từng có ngưá»i ngồi lên đó.
Thừa Ân run giá»ng nói:
- Lẽ nà o Quá»· Diện Lang Nha dùng sá» ngưá»i để luyện công ? Chà ng quan sát kỹ thì quả nhiên má»—i chiếc sỠđầu có dấu năm ngón tay nông sâu khác nhau, từ đó suy ra thì Quá»· Diện Lang Nha quả nhiên dùng sá» ngưá»i luyện thà nh ngá»§ trão, những vết tay nông sâu là do võ công cá»§a lão từng lúc tiến bá»™ theo thá»i gian.
Hai ngưá»i xem xong thì toát mồ hôi lạnh. Thừa Ân vừa sợ vừa giáºn, nghiến răng nói:
- Lão tặc tỠnà y quả nhiên là độc ác như lang sói.
- Ha ha ... Lão phu nếu không ác độc thì sao gá»i là Quá»· Diện Lang Nha !
Giá»ng nói từ xa truyá»n lại có cái công lá»±c rá»n rÄ© là m ngưá»i nghe phải Ä‘au đầu nhức óc. Thì ra Quá»· Diện Lang Nha vẫn Ä‘ang theo dõi há».
Thiếu nữ xinh đẹp run run nói:
- Thôi, ngươi lo táºp võ công Ä‘i, đừng chú ý đến lão là m gì.
Thừa Ân hôm nay vì lo cho sinh mạng cá»§a hÆ¡n má»™t trăm ngưá»i Thanh Long tiêu cục mà miá»…n cưỡng là m theo ý cá»§a Quá»· Diện Lang Nha, thâm tâm chà ng tá»± nhá»§ má»™t ngà y nà o đó tá»± tay chà ng sẽ Ä‘áºp chết lão độc váºt nà y trừ há»a cho võ lâm.
Chà ng giở tấm da ra nhìn và o những hà ng chá» chi chÃt trên đó cùng vá»›i những đồ hình minh há»a.
Lang Nha Bà Lục chia là m ba phần. Phần thứ nhất là ná»™i công tâm pháp, chỉ dẫn cách thu nạp chân khÃ, bồi bổ nguyên thần. Phần thứ hai bao gồm những chiêu thế kỳ ảo, dá»± theo sá»± di chuyển, cách săn mồi, những táºp tÃnh ác độc cá»§a loà i sói mà viết ra.
Phần thứ ba là môn võ công tối thượng dùng sá» ngưá»i mà luyện thà nh, chÃnh là Lang Nha Thá»±c Cốt trảo.
Thừa Ân xem sơ qua một lượt Lang Nha Bà Lục rồi bắt đầu nghiên cứu chiêu thứ nhất trong phần thứ hai có tên là Lưỡng Lang Phân Cốt. Trong lúc chà ng nghiên cứu võ công thì thiếu nữ xinh đẹp đứng gần đó quan sát chà ng.
Thừa Ân có trà tuệ hÆ¡n ngưá»i, trá»i phú cho căn cÆ¡ cốt cách để luyện táºp võ nghệ, lại được dì là báºc kỳ nữ trong thiên hạ dạy dá»— táºn tình suốt mưá»i mấy năm, nên giỠđây có thể nói chà ng là nhân váºt hiếm có trong Ä‘á»i.
Äối vá»›i Lang Nha Bà Lục là má»™t môn võ công độc nhất vô nhị, tối thượng trên giang hồ, nếu là ngưá»i thưá»ng thì không thể trong thá»i gian ngắn có thể tham thấu được.
Thừa Ân Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại và i lần thì đã thấu hiểu phần lý thuyết cá»§a chiêu Lưỡng Lang Phân Cốt. Cà ng Ä‘á»c, chà ng cà ng kinh hãi, sắc mặt thay đổi từng lúc trông tháºt khó coi. Nhá»› lại đây chÃnh là chiêu mà Quá»· Diện Lang Nha định dùng để xé xác Trương Tá» Thông.
Thiếu nữ thấy chà ng sắc mặt liên tục thay đổi thì lo lắng, tiến tá»›i há»i:
- Ngươi có sao không ?
Thừa Ân thẫn thỠnói:
- Ãc quá ... độc quá ! Ta không thể luyện môn tà công nà y được.
- Nhưng ngưá»i không thể không luyện.
Thừa Ân lắc đầu:
- Ta không muốn trở thà nh Quỷ Diện Lang Nha thứ hai.
Thá»±c ra, Quá»· Diện Lang Nha biết rõ nếu Thừa Ân tu luyện võ công trong Lang Nha Bà Lục thì tâm tÃnh chà ng theo đó mà thay đổi. Chừng ấy, chà ng sẽ có lòng dạ lang sói đúng như ý cá»§a lão.
Con ngưá»i cá»§a Quá»· Diện Lang Nha thâm hiểm, ác độc, đã tÃnh tá»›i mức độ đó, nhưng không ngá» Thừa Ân quá thông minh đã nhìn thấu sá»± việc.
Chà ng Ä‘á»c xong khẩu quyết chiêu đầu Lưỡng Lang Phân Cốt, xem qua phần đồ hình minh há»a thì giáºt mình kinh hãi, vừa sợ vừa luyến tiếc.
Chà ng sợ vì chiêu thế quá ác độc, tiếc vì Lang Nha Bà Lục quả là má»™t môn võ công đặc sắc trong thiên hạ, không luyện nó thì tháºt uổng phÃ.
Thiếu nữ thấy chà ng ngẩn ngÆ¡, liá»n thắc mắc há»i:
- Ngươi đang nghĩ gì thế ?
Thừa Ân lắc đầu thở dà i:
- Trên Ä‘á»i nà y sao lại có ngưá»i ác độc lại thông minh như Quá»· Diện Lang Nha chứ ?
- Ngươi nhất quyết không luyện võ công của lão ư ?
- Không thể luyện được.
- Không kể mạng sống cá»§a chúng ta, ngưá»i phải nghÄ© đến Thanh Long tiêu cục hÆ¡n má»™t trăm mạng chứ.
- Ta đà nh thất lỗi với lão tiêu đầu, sau nà y gặp nhau dưới suối và ng sẽ tạ tội cùng lão.
Thiếu nữ nháºn thấy con ngưá»i cá»§a Thừa Ân tuy thông minh tuyệt đỉnh nhưng đôi lúc gà n dở không chịu nổi nên bá»±c mình giáºt miếng da trên tay chà ng xem thá».
Nà ng vốn chẳng có chút võ nghệ nà o nhưng cÅ©ng là báºc kỳ nữ, có trà tuệ hÆ¡n ngưá»i, nên xem Ä‘i xem lại má»™t lúc thì cÅ©ng thấu đáo được phần nà o thứ võ công độc đáo cá»§a Quá»· Diện Lang Nha. Quả nhiên nà ng cÅ©ng toát mồ hôi sợ hãi.
Tuy nhiên, nà ng quyá»n biến, cÆ¡ trà hÆ¡n Thừa Ân nên ngẩm nghÄ© má»™t lúc thì nói:
- Tôi tuy không biết gì vá» võ công nhưng thiết nghÄ© võ nghệ là tÄ©nh váºt, con ngưá»i má»›i chÃnh là động váºt. Võ công là thứ do con ngưá»i chế tạo ra, con ngưá»i là m chá»§ nó, tùy cÆ¡ ứng biến tùy lúc váºn dụng cho thÃch hợp.
Tóm lại, con ngưá»i là m chá»§ võ công. Tuy trên Ä‘á»i có thứ võ nghệ ác độc tháºt nhưng nếu con ngưá»i có thiện tâm biến hung thà nh cát, biến dữ hóa là nh thì thiết nghÄ© thiên hạ sẽ thái bình.
Thừa Ân nghe nà ng lý giải thâm sâu tinh tế như thế, ngẩn ngơ nhìn nà ng, trong lòng đã muôn phần bội phục. Chà ng được nà ng khai thông tư tưởng một cách khéo léo, nhưng thâm tâm còn chút nghi ngại:
- Tại hạ sợ mình không là m được như thế ?
- Ngưá»i có thiện tâm sẽ được việc thiện, chỉ cần trong lòng có quyết tâm.
Thừa Ân quả cảm động buá»™t miệng há»i:
- Nà ng tháºt ra là ngưá»i như thế nà o ? Nà ng tên gì, nà ng từ đâu tá»›i ?
Thiếu nữ nở nụ cưá»i duyên dáng:
- Tôi tên là Tiểu Miêu, từ trong kiệu hoa bị ngưá»i ta cướp tá»›i đây.
- Tiểu Miêu ... Tiểu Miêu ! Tuy không phải là tên tháºt cá»§a chà ng nhưng rất phù hợp. Từ nay ta gá»i nà ng là Tiểu Miêu cô nương nhá.
- Thế là tôi gá»i ngưá»i là Tiểu Ngưu. Cái tên đó cÅ©ng hợp vá»›i ngưá»i lắm.
Nói rồi, nà ng che miệng cưá»i khúc khÃch. Nụ cưá»i là m gương mặt nà ng rạng rỡ như ngà n vạn đóa hoa xuân khiến Thừa Ân mê mẩn ngắm nhìn như kẻ mất hồn.
Mãi đến khi nà ng Ä‘áºp vai chà ng khẽ nhắc, chà ng má»›i giáºt mình sá»±c tỉnh.
Ngà y hôm đó Thừa Ân luyện chiêu đầu Lưỡng Lang Phân Cốt trong pho Lang Nha Thần Công Bà Lục.
Buổi tối, Quá»· Diện Lang Nha cho ngưá»i mang thức ăn đến, đợi hỠăn xong ngưá»i đó dẫn hỠđến má»™t tòa động thất nhá» nằm phÃa sau Lang Nha động.
Trong động không có thứ gì khác ngoà i má»™t chiếc giưá»ng đá và và i ngá»n Ä‘uốc cắm trên vách. Thừa Ân bắt đầu nghiên cứu phần ná»™i công tâm pháp, trong lúc đó Tiểu Miêu vẫn ở bên cạnh quan sát chà ng táºp luyện.
Thừa Ân từ nhỠđược dì truyá»n dạy khẩu quyết “Quy Nguyên Thần Côngâ€, má»™t môn ná»™i công huyá»n môn chÃnh tông, dá»±a theo nguyên lý cÆ¡ bản cá»§a đạo pháp Nho gia mà chế thà nh.
Hôm nay nghiên cứu Lang Nha Thần Công, Thừa Ân giáºt mình nháºn ra hai pháp môn nà y hoà n toà n khác nhau.
Ngưá»i luyện “Quy Nguyên Thần Công†ngồi xếp bằng tÄ©nh tá»a, ngược lại Lang Nha Thần Công thì chiếu theo tư thế ngồi xổm hai tay và chân chụm lại gống như loà i sói trong lúc chuẩn bị tấn công con mồi.
“Quy Nguyên Thần Công†nạp khà và o Ä‘an Ä‘iá»n, từ đó váºn chuyển Ä‘i kỳ kinh bát mạch. Còn Lan Nha tâm pháp thì dạy cách thổ nạp chân khà qua hà ng vạn lá»— chân lông trên khắp toà n thân, tháºt là má»™t cách tu luyện ná»™i công độc nhất vô nhị.
Äó chỉ là nguyên lý cÆ¡ bản, Ä‘i sâu và o chi tiết thì rõ rà ng cách váºn chuyển chân khÃ, Ä‘iá»u hoà kinh mạch cá»§a hai loại võ công tâm pháp nà y hoà n toà n khác nhau.
Thừa Ân vì tÃnh hiếu kỳ nên chiếu theo trong đồ hình minh há» a bắt đầu luyện cách thổ nạp chân khà má»›i lạ.
Chà ng chuyên tâm táºp luyện, ban đầu gặp chút khó khăn nhưng đến khi táºp trung cao độ thì cảm thấy có sá»± biến chuyển.
Äầu tiên, các sợi chân lông trên ngưá»i chà ng ngá» nguáºy, dần dần chúng dá»±ng đứng lên, qua đó thu nạp luồng hà n khà lạnh lẽo trong thạch động và o cÆ¡ thể.
Hà n khà sau khi xâm nháºp bắt đầu chống chá»i vá»›i luồng nhiệt năng vốn có trong cÆ¡ thể, ban đầu hà n khà yếu á»›t nhưng sau đó mạnh dần lên vô tình tạo thà nh má»™t tráºn chiến giữa nóng và lạnh.
Cuá»™c chiến ná»a nóng ná»a lạnh khiến sắc diện cÅ©ng thay đổi từng lúc. Mặt chà ng bây giá» ná»a xanh ná»a Ä‘á», con mắt bên xanh thì trắng dã không còn nhìn thấy tròng Ä‘en, con bên đỠthì sáng rá»±c vằn lên những tin máu trông tháºt khá»§ng khiếp.
Thừa Ân trong lúc luyện công, thần trà há»—n loạn nhìn thấy toà n nhÅ©ng chuyện chém giết đánh nhau. Con mắt xanh thấy lang sói giết ngưá»i xé xác, máu me dầm dá».
Con mắt đỠlại cảnh tượng ra cảnh mây mưa dâm loạn, còn đôi tai thì nghe tiếng sói tru, tiếng ngưá»i rên xiết vô cùng khoái lạc.
Thừa Ân lúc nà y khi cưá»i khi khóc, khi thì rên rỉ lúc lại tru lên như sói là m cho Tiểu Miêu vô cùng sợ hãi. Nà ng vá»™i nắm tay chà ng giáºt mạnh:
- Tiểu Ngưu ...Tiểu Ngưu ... Ngưá»i là m sao thế ?
Nà ng vô tình đâu biết Thừa Ân Ä‘ang lạc và o thế giá»›i ma quái cá»§a Quá»· Diện Lang Nha. Thừa Ân vừa phát giác ra nà ng thì láºp tức cuồng tÃnh nổi lên, cảnh dâm đãng trong con mắt đỠkÃch thÃch cá»±c độ khiến chà ng nhảy xổ và o chá»™p lấy nà ng như chó sói chá»™p mồi.
Bà n tay của Thừa Ân nhanh như chớp xé toạc áo nà ng, tay còn lại xiết cổ khiến Tiểu Miêu hãi hùng khiếp sợ mà chẳng kêu lên được tiếng nà o.
Thừa Ân hÆ¡i thở khò khè, dục tÃnh lên tá»›i cá»±c Ä‘iểm. Chà ng váºt Tiểu Miêu xuống giưá»ng toan giở trò thú váºt. Giữa lúc đó bá»—ng vang lên trà ng cưá»i sằng sặc kéo dà i không dứt, Ä‘Ãch thị là tiếng cưá»i cá»§a Quá»· Diện Lang Nha.
Tiếng cưá»i đầy vẻ khoái trá cá»§a lão xa dần ... xa dần rồi im bặt. Lão cho rằng Thừa Ân đã rÆ¡i và o tâm ma nên thÃch thú mà yên tâm bá» Ä‘i.
Tiểu Miêu chẳng có chút võ công, ở trong đôi tay thô bạo cá»§a Thừa Ân chẳng khác gì con thá» rÆ¡i và o tay sói. Nà ng biết Thừa Ân vì luyện ma công nên ma tÃnh phát động là m u mê tinh thần, nhưng không có cách gì giúp chà ng, cÅ©ng như tá»± cứu mình.
Nà ng vì quá uất ức, Ä‘au lòng, bất giác nước mắt trà o ra như suối. ChÃnh lúc đó đôi mắt cá»§a Thừa Ân chạm và o mắt nà ng, kỳ lạ thay, đôi mắt trong veo ngấn lệ ấy có má»™t sức mạnh vô song đánh thức bản năng con ngưá»i trong Thừa Ân.
Trong khoảng khắc những tạp niệm biến mất, thay và o đó là cảnh gia thù huyết háºn, là hình ảnh tà n phế cá»§a Ngá»c Nữ Linh SÆ¡n Diệp Tố Minh. Rồi văng vẳng bên tai chà ng là những giáo huấn nghiêm khắc cá»§a di nương, rồi giá»ng Ä‘á»c Äạo Äức Kinh, Khổng Tá» chi đạo, rồi những vần thÆ¡ kim cổ, những câu chuyện, Ä‘iển tÃch anh hùng chÃnh trá»±c trong nhân gian mà chà ng đã từng nghe dì giảng dạy. Thừa Ân thoát khá»i tâm ma trong gang tấc.
Chà ng kêu há»± lên má»™t tiếng rồi ngã luôn xuống giưá»ng bất tỉnh. Tiểu Miêu thoát nạn vùng ngồi dáºy, quần áo nà ng bị Thừa Ân gần như xé vụn nhưng nà ng không lo gì cho mình mà vá»™i và ng xốc chà ng dáºy cất tiếng gá»i tha thiết:
- Ngưu ca ... Ngưu ca ... !