30-10-2010, 10:29 AM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2009
Äến từ: Nhà hát cá»§a những giấc mÆ¡
Bà i gởi: 82
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 23 giá»
Thanks: 2,994
Thanked 1,803 Times in 54 Posts
Nam Tống Phong Lưu - å—宋风æµ
Giới thiệu
Triá»u đại Nam Tống -- Là má»™t thá»i đại không thể bá» qua trong lịch sá» Trung Quốc, giai Ä‘oạn tiá»n kỳ, trình độ xã há»™i kinh tế phát triển phồn thịnh có thể nói trước đó chưa từng có. Nhưng vá» sau, dưới tốc độ ra Ä‘á»i và phát triển cá»§a dân tá»™c du mục đối vá»›i tổ tiên Tống triá»u nảy sinh ra mối quan hệ có tÃnh tiến công há»§y diệt, khiến cho má»™t giai Ä‘oạn văn minh phương đông tiên tiến, từ nay vá» sau dần dần chuyển hướng suy yếu, cuối cùng suy vong trong dòng chảy cá»§a vÅ© đà i lịch sá» thế giá»›i. Con cháu phải lui vá» phương Nam, do Kim quốc cưá»ng thế bức bách, không thể không buông bá» ná»a mảnh giang sÆ¡n, an pháºn ở Giang Nam, song từ đây vá» sau, Vương triá»u Nam Tống cÅ©ng tiến và o má»™t thá»i kỳ thống trị thối nát há»§ bại nhất. Tô Mặc, má»™t ngưá»i cá»§a thá»i hiện đại, mạc danh kỳ diệu xuyên việt tá»›i Nam Tống, bắt đầu má»™t kiếp sống đầy truyá»n kỳ.
Bản đồ thá»i Nam Tống
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của SirPMH
Chữ ký của SirPMH Nhất chiến công thà nh vạn cốt khô
Last edited by SirPMH; 30-10-2010 at 10:38 AM .
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a SirPMH
30-10-2010, 11:40 AM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2009
Äến từ: Nhà hát cá»§a những giấc mÆ¡
Bà i gởi: 82
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 23 giá»
Thanks: 2,994
Thanked 1,803 Times in 54 Posts
Nam Tống Phong Lưu
Tác giả: Äông Nháºt Tà n Nguyệt
Chương 1: Thá»i đại chết tiệt
Converter: Cẩm Y Vệ
Nguồn: http://4vn.eu
Äã Fix, má»i quý độc giả xem
"Mau tránh ra, mau tránh ra. . ." Má»™t tráºn gầm lên truyá»n đến, mặt đất bắt đầu rất nhá» rung rung, sau đó má»™t tráºn tiếng vó ngá»±a, hÆ¡n mưá»i tên Kim Quốc binh sÄ© cưỡi ngá»±a ầm ầm mà qua, lưu lại má»™t tráºn bụi bặm.
Tô Mặc cẩn tháºn trốn ở má»™t ngưá»i không bị ngưá»i chú ý trong xó xỉnh lặng yên chú ý bên cạnh hoà n cảnh, lần nà y hắn len lén và o thà nh lại muốn tìm má»™t dược Ä‘iếm ăn cắp má»™t Ãt thuốc, bằng không Linh Nhi ở ngoà i thà nh sẽ bệnh chết. Chỉ là lão trá»i già chết tiệt kia dÄ© nhiên còn không có hắc, bên trong thà nh quân Kim tuần tra lại rất là nhiá»u lần, căn bản tìm không được cÆ¡ há»™i Ä‘i trá»™m thuốc, Tô Mặc háºn đắc má»™t quyá»n nện ở trên bức tưá»ng bằng đất.
Má»™t tháng trước đây mình mạc danh kỳ diệu Ä‘i tá»›i cái thá»i đại chết tiệt nà y, má»—i ngà y hốt hoảng lo sợ không nói, hÆ¡n nữa là có chạy ăn từng bữa má»™t, ở chá»— nà y Tô Mặc thấy rõ tối Ä‘a nhất định áo quần rách rưới, dân đói còn không có cái để mà ăn, mà mình cÅ©ng váºn may rất nhanh trở thà nh má»™t thà nh viên như bá»n há».
Chỉ là ngưá»i khác xuyên việt là m Vương gia, là m Tướng quân, tối thiểu là má»™t địa chá»§, đến phiên mình xuyên việt thì là m tên khất cái, hÆ¡n nữa có lẽ tại đây rất không ổn định Nam Tống niên đại Cao Tông hà nh khất, phải nói hà nh khất, cái thá»i chiến tranh loạn lạc, xã há»™i bất an, khắp nÆ¡i đói khổ, thi cốt phÆ¡i ngoà i đồng ná»™i, bách tÃnh sinh hoạt tại trong cảnh dầu sôi lá»a bá»ng, tùy thá»i Ä‘á»u má»›i có thể bị mạc danh kỳ diệu tên xuyên phá ngá»±c mà chết, giá tÃnh mệnh Ä‘á»u không bảo đảm đâu còn có thá»i gian hà nh khất.
Tô Mặc Ä‘á»u không biết chá»i rá»§a nhiá»u Ãt hồi lão tặc trá»i đánh kia, suy nghÄ© mình sinh hoạt tại thế ká»· 21 tốt đẹp thanh niên xã há»™i chá»§ nghÄ©a, tuy rằng tiá»n lương má»—i tháng tư bất quá 5 ngà n, nhưng Ãt ra có thể no ấm, số tiá»n thừa lâu ngà y còn cho phép hoa má»™t phương tiêu khiển hạ. Mà hiện tại vì mình không bị chết đói, có lúc dÄ© nhiên muốn Ä‘i ăn trá»™m nà y nguyên bản thì ăn không đủ no bụng dân chúng thá»±c váºt, hÆ¡n nữa má»—i ngà y còn phải trốn đông trốn tây, buổi tối ngá»§ ở ngoà i hoang dã, căn bản không dám và o thà nh.
Sinh ra ở thá»i buổi thái bình hắn khi nà o kinh lịch quá loại nà y hốt hoảng lo sợ sinh hoạt, mạc danh kỳ diệu xuyên việt đến cái thá»i đại há»ng bét cá»±c độ nà y, dưới ách thống trị cá»§a Kim Quốc, khắp nÆ¡i Ä‘á»u khả gặp cảnh xông và o nhà dân cướp cá»§a cướp luôn ngưá»i Kim Quốc binh sÄ©, có mấy lần còn kém Ä‘iểm bị bắt Ä‘i sung quân, ngẫm nghÄ© Ä‘á»u cảm thấy kinh khá»§ng.
Thế ká»· 21 tuy rằng không có phân biệt chá»§ng tá»™c, thế nhưng ở cái thá»i đại quá»· quái nà y, Tô Mặc lại bị mâu thuẩn chá»§ng tá»™c kịch liệt vá»›i cừu háºn dân tá»™c khiến cho khi ngá»§ thì cÅ©ng sẽ tố gặp ác má»™ng, hắn hiện tại tối hi vá»ng nhất định chữa là nh bệnh cho Linh Nhi, sau đó dẫn nà ng nhanh chóng ly khai cái địa phương chết tiệt nà y để Ä‘i đến Hưng Nguyên Phá»§, bởi vì đến Hưng Nguyên Phá»§, Ä‘i ra Hán nhân thống trị bà n, dưới chân đạp Hán nhân thống trị đất Ä‘ai, trong đầu cÅ©ng sẽ an tâm không Ãt.
Tháng sáu khà trá»i vẫn như cÅ© ấm áp, nhưng Tô Mặc nhưng cảm giác được má»™t tia lãnh ý.
Tại Tô Mặc chỠđợi trung, thiên dần dần đêm Ä‘en lại. Hắn dè dặt hà nh tẩu ở trong xó xỉnh tối tăm khiến cho mình không phát sinh má»™t âm thanh nà o, mà phÃa trước nhất định bên trong thà nh hiện nay cáºn có má»™t gian hiệu thuốc bắc, hắn hiện tại cần là m nhất định nhảy qua bức tưá»ng cá»§a tòa trạch viện, sau đó tìm được thuốc có thể trị bệnh cho Linh Nhi.
Tô Mặc thâm hÃt sâu má»™t mạch, cất bước nhảy lên, hai tay tóm cổ đầu tưá»ng, chân phải mượn lá»±c đạp xuống đó, thân thể trở mình thượng tưá»ng đất, sau đó nhẹ nhà ng rÆ¡i xuống trong viện, thân thể hắn như linh miêu nhìn khắp bốn phÃa rồi thở ra má»™t hÆ¡i nhẹ nhá»m, may mà không có chó.
Trước đây hắn Ä‘i má»™t há»™ gia đình ăn trá»™m đồ ăn thì bị má»™t con đại hoà ng cẩu phát hiện, may mà chạy nhanh má»›i không có bị tóm cổ, có lần kia kinh nghiệm sau đó, Tô Mặc tại ăn trá»™m đồ thì trở nên rất cẩn tháºn.
Khom lưng cẩn tháºn lần mò và o hiệu thuốc trước mặt, chỉ là nhìn căn phòng đầy rẩy dược liệu đó, Tô Mặc cÅ©ng cưá»i khổ, chỉ vì hắn không hiểu nên như thế nà o bốc thuốc.
Äúng lúc nà y Tô Mặc nghe ngoà i cá»a truyá»n đến má»™t tráºn tiếng bước chân, trong đầu nhảy dá»±ng, hắn rất nhanh tìm được má»™t góc tối om trốn và o đó, thuáºn tiện tiện tay từ trên bà n cầm lấy má»™t váºt cứng cứng chuẩn bị phòng thân.
Tiếp, cánh cá»a hiệu thuốc bị mở ra, Tô Mặc cẩn tháºn nhô đầu ra, chỉ thấy lão già đầu tóc bạc phÆ¡ Ä‘ang cầm má»™t chiếc đèn lồng Ä‘i và o đây, chẳng lẽ hắn nhất định bác sÄ© ở đây? Không đúng, tại thá»i đại chết tiệt nà y có lẽ nên gá»i đại phu, có thể hẳn là tạm thá»i uy hiếp vị đại phu đó, tuy rằng có phần không đạo đức, nhưng vì Linh Nhi phải lòng dạ hung ác, Tô Mặc suy nghÄ© bất giác nắm chặt váºt cứng trong tay.
"Ra đây Ä‘i." Äúng lúc nà y chỉ nghe lão nhân kia trầm giá»ng hô.
Tô Mặc nghe cả kinh, lão nhân nà y thế nà o sẽ biết trong phòng còn có ngưá»i khác, muốn trong tay váºt sÃt sao, từ trong xó xỉnh cháºm rãi Ä‘i tá»›i.
ÄÆ°Æ¡ng lão nhân kia thấy rõ Tô Mặc đắc dáng dấp thì sá»ng sốt, sau đó cứ cưá»i lá»›n, Tô Mặc bị lão đầu cưá»i mạc danh kỳ diệu, bất giác hướng mình trên ngưá»i nhìn thượng, mình mặc là từ chết đói ngưá»i chết trên ngưá»i bái xuống tá»›i phá không thể tái phá vải thô áo tang, râu ria ráºm rạp, đầu bù tóc rối như ổ gà , nghÄ© đến má»™t thân dáng dấp quẫn bách, Tô mặc cÅ©ng là dở khóc dở cưá»i, liên no ấm Ä‘á»u là vấn đỠnhưng đâu còn phá»ng chừng cái gì hình tượng.
"á»i. . . Äại phu. . ." Tô Mặc vừa định hướng lão nhân kia xin thuốc, không nghÄ© tá»›i lão đầu ấy nhưng trá»±c tiếp cắt ngang lá»i hắn rồi nói: "Nói Ä‘i, bệnh gì?"
Tô Mặc sá»ng sốt, sau đó liá»n nói triệu chứng mắc bệnh cá»§a Linh Nhi ra, chỉ thấy lão nhân kia râu mép giáºt giáºt, ngồi và o bà n cầm lấy bút lông bắt đầu viết toa thuốc, Tô Mặc có phần lo lắng, "Äại phu, muá»™i muá»™i cá»§a ta mắc bệnh gì váºy?"
Lão đầu vừa viết vừa nói: "Không là cái gì bệnh nặng, là do trá»i nóng dẫn tá»›i bị cảm nắng, sau đó dẫn phát sốt cao." Tô Mặc nghe xong thở phà o nhẹ nhá»m.
Lão đầu khai xong phương thuốc thì từ phÃa sau há»™p thuốc dặm nắm lên dược, lấy thuốc xong còn nhìn Tô Mặc trong tay vẫn cầm váºt phòng thân đứng ở đó, thì cưá»i nói: "Ta cần má»™t váºt để giã nát vị thuốc nà y, vừa lúc ngươi Ä‘ang cầm cái chà y trên tay giã nát vị thuốc đó Ä‘i."
Tô Mặc nghe hướng trong tay vừa nhìn, thấy trong tay tiện tay cầm váºt phòng thân tượng cá»±c Ä‘iểm thá»i cổ đại cái chà y dùng để giã thuốc, bất giác xấu hổ cả cưá»i, tiếp nháºn dược liệu từ tay lão đầu thì bắt đầu giã ra, từ bắt đầu đến bây giá», Tô Mặc trong lòng vẫn có má»™t nghi vấn, nhất định lão nhân nà y thế nà o biết trong phòng có ngưá»i lạ nhỉ, hắn tá»± tin ẩn núp rất chu đáo, ở đâu trong xó xỉnh ngưá»i khác căn bản phát hiện không hắn. . .
"á»i. . . Äại phu, vừa rồi. . . Vừa rồi ngươi thế nà o biết ta ở trong phòng đấy?" Tô Mặc chung quy há»i ra vấn đỠnà y.
Lão đầu sái nhiên cả cưá»i, vuốt chòm râu nói: "Lão phu tại đây trong phòng là m cho xem bệnh bốc thuốc là m nghá» y hÆ¡n 40 năm, nếu như liên má»™t ngoại nhân và o ta giá trong phòng ta còn không biết nói, Ta chẳng phải sống uổng phÃ."
Tô Mặc nghe xấu hổ cưá»i cưá»i, lão đầu lại nói: "Äối vá»›i má»™t ngưá»i thầy thuốc, nhìn, nghe, há»i , sá» gá»i là "Tứ chẩn" trong Äông Y, giá "Nghe" má»™t trong chữ đương phải tinh thông, lão phu đánh và o giá dược phòng đã nghe được mùi vị khác thưá»ng, huống chi bình thưá»ng cái chà y giã thuốc cà ng không gặp, chỉ là má»™t ngưá»i tên trá»™m sao phải ăn cắp má»™t cái chà y giã thuốc? Cho nên kết luáºn tất là má»™t ngưá»i cầu đại phu trị bệnh" lão đầu nói xong tá»± tiếu phi tiếu nhìn Tô Mặc.
Tô Mặc nghe cà ng xấu hổ, mình má»™t thân lôi thôi, hÆ¡n má»™t tháng má»™t tắm đương nhiên là mùi vị khác thưá»ng rất nặng, chỉ là cà ng nhiá»u là bá»™i phục khởi trước mặt lão nhân nà y quan sát năng lá»±c.
"Lão nhân gia năng lực quan sát quá đỉnh." Tô Mặc cải biến xưng hô, còn vuốt mông ngựa một cái, chỉ thấy lão nhân kia có chút tự đắc vuốt vuốt chòm râu, xem ra thực sự là nghìn xâu vạn chuỗi rắm ngựa không xuyên thủng a!
Không quá lão nhân nà y tháºt là phúc háºu, Tô Mặc giã xong dược liệu, lão đầu trá»±c tiếp vá» phÃa sau phòng tá»± mình Ä‘em dược liệu sắc thà nh thuốc nước, sau đó đổ và o trong bình gốm, trong tay ẳm nóng hầm háºp bình gốm, Tô Mặc hướng lão đầu cảm kÃch dáºp đầu cảm tạ định cáo từ, lão đầu lại gá»i Tô Mặc chá» sau đó Ä‘i và o ná»™i phòng, má»™t lát sau cầm trong tay má»™t cái bá»c Ä‘i tá»›i, "Ở trong nà y là má»™t Ãt quần áo cÅ© cá»§a con trai lão phu, chỉ là hắn cÅ©ng nữa không còn cÆ¡ há»™i để mặc nữa, thì tặng cho ngươi Ä‘i."
Tô Mặc nhìn lão đầu vẻ mặt chán nản, "Nhi tỠcủa ngà i đâu?"
"Chết, vì kháng quân Kim chết ở tiá»n tuyến. . ." Lão đầu nói khóe mắt có phần lệ quang.
"Lão nhân gia nén bi thương. . ." Tô Mặc nghe tâm tình có phần kiá»m nén, bất giác khuyên giải an á»§i nói.
"Ai, già cả rồi, đến là đa sầu Ä‘a cảm trổi dáºy. . ."Lão đầu cưá»i cả cưá»i, Ä‘em cái bá»c nhét và o trong lòng Tô Mặc.
"Trong cái bá»c ngoà i còn có phần bạc vụn vá»›i lương khô, hảo hảo chiếu cố muá»™i muá»™i cá»§a ngươi, đừng chết. . ." Lão đầu nói đến cuối cùng cánh có phần nghẹn giá»ng, sau đó vắng mặt quản Tô Mặc, xoay ngưá»i trở lại trong phòng, na hình bóng đòi tiêu Ä‘iá»u vắng lặng hÆ¡n nữa.
Tô Mặc đỠđẫn nhìn trong lòng cái bá»c, trong đầu phát thệ: nếu như Tô Mặc ta không chết, sau nà y đương báo đáp; Ä‘em Linh Nhi đưa cho mình na xuyến giản dị dây xÃch tay tháo xuống phóng tá»›i phÃa trước cá»a sổ, lui ra phÃa sau ba bước dáºp đầu lạy ba lạy.
Sau đó, Tô Mặc Ä‘em cái bá»c hệ đến phÃa sau, cầm trong tay hảo bình gốm đựng thuốc, cẩn tháºn nhảy qua tưá»ng đất, hà nh tẩu ở trong xó xỉnh tối tăm hướng ngoà i thà nh tiá»m Ä‘i ra.
. . . .
Ở ngoà i thà nh tám dặm má»™t ngôi miếu nhỠđổ nát, Tô Mặc chÃnh uy Linh Nhi uống thuốc, chỉ là thuốc có phần đắng chát, Linh Nhi dẩu cái miệng nhá» nhắn, nhăn mặt nói: "Anh, thuốc đắng quá, không uống được không?"
Tô Mặc buồn cưá»i nhìn tiểu nha đầu dáng Ä‘iệu á»§y khuất, nghiêm mặt trách mắng: "Không được, thuốc đắng dã táºt, ngươi uống thuốc sau đó, bệnh ngà y mai sẽ khá»e mạnh, ngoan, khá»i bệnh, sau đó chúng ta cùng Ä‘i Hưng Nguyên Phá»§. . ."
Linh Nhi cái hiểu cái không "Nga" thanh, nhăn mặt nhÃu mà y Ä‘em thuốc uống xuống, Tô Mặc lại từ lão đầu biếu tặng má»™t Ãt lương khô trong cái bá»c, cÅ©ng mấy cái bánh mà n thầu, cầm trong tay bánh mà n thầu trăng trắng, Tô Mặc cÅ©ng Ä‘ang suy nghÄ©, nguyên lai vẫn quên há»i lão đầu tục danh. . .
"Linh Nhi, lại, ăn chút bánh mà n thầu lót bụng." Linh Nhi nhìn bánh mà n thầu trăng trắng nuốt khẩu nước bá»t, trong miệng lại nói: "Anh, ngươi cÅ©ng không đấy, ngươi ăn Ä‘i."
Tô Mặc thương yêu xoa đầu tiểu nha đầu, "Không có việc gì, trong bá»c còn có đấy, ngươi ăn xong ta thì ăn." Linh Nhi nghe thì ăn như hổ đói ăn khởi bánh mà n thầu, thẳng đến ăn ba sau đó, Linh Nhi má»›i đánh má»™t ăn no cách, mà Tô Mặc chÃch ăn má»™t ngưá»i bánh mà n thầu đã Ä‘em cái bá»c hệ trổi dáºy.
Linh Nhi ăn no sau đó thì vù vù ngá»§ đã qua, sá» sá» nà ng trán, nhưng chẳng phải nhiệt, Tô Mặc tùng má»™t mạch, xem ra dược khởi tác dụng. Nhìn tiểu nha đầu ngá»§ ngon là nh, trong miệng còn thì thà o nói má»›, Tô Mặc vui mừng cưá»i cưá»i.
Linh Nhi là hắn xuyên việt đến thế giá»›i nà y thì quen biết vá»›i ngưá»i đầu tiên nữ nhi cá»§a Lâm đại tẩu, chỉ là Lâm đại tẩu không lâu sau bị bệnh chết, năm Linh Nhi lên mưá»i tuổi thì phụ thân cá»§a nó bị bắt và o quân ngÅ©, giá má»™t trảo sẽ thấy cÅ©ng má»™t trở vá», Lâm đại tẩu trước khi chết Ä‘em Linh Nhi giao phó cho Tô Mặc.
Tô Mặc nhìn ngá»§ say Linh Nhi trên mặt hiện lên má»™t tia cưá»i khẩy, không nghÄ© tá»›i mình tại thế ká»· 21 là con má»™t, không có đệ đệ muá»™i muá»™i, mà xuyên việt đến cái thá»i đại nà y lão Thiên lại tặng cho mình má»™t ngưá»i muá»™i muá»™i, than thở má»™t hÆ¡i, lão Thiên đối xá» mình coi như không tệ, chà Ãt mình sau nà y không há» là má»™t ngưá»i cô độc nữa, Tô Mặc ngẫm nghÄ© cÅ©ng bất giác buồn ngá»§ , mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng Ä‘ang đà o cá» khô vỠđể ngá»§.
.
Tà i sản của SirPMH
Last edited by SirPMH; 10-11-2010 at 01:28 AM .
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a SirPMH
30-10-2010, 01:23 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2009
Äến từ: Nhà hát cá»§a những giấc mÆ¡
Bà i gởi: 82
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 23 giá»
Thanks: 2,994
Thanked 1,803 Times in 54 Posts
Nam Tống Phong Lưu
Tác giả: Äông Nháºt Tà n Nguyệt
Chương 2: Gặp Phải Cưá»ng Äạo
Converter: Cẩm Y Vệ
Nguồn: http://4vn.eu
"Anh, cái xÃch tay em là m cho anh đâu rồi?" Ngà y thứ hai sáng sá»›m Tô Mặc đã được Linh Nhi tiá»ng ồn à o đánh thức, xem tiểu nha đầu trong suốt mắt to lóe ra tÃch cá»±c, trong miệng nôn chữ rõ rà ng, chút nà o không có mấy ngà y trước đây ngã bệnh uể oải bá»™ dáng, Tô Mặc nghe giá»ng nói, xem ra ná» váºy thuốc trị bệnh xác thá»±c hữu hiệu.
"Anh, em Ä‘ang há»i anh đấy, anh Ä‘ang suy nghÄ© cái gì váºy?" Tiểu nha đầu xem Tô Mặc chỉ là xem chÃnh mình, bất giác nhăn mặt nhÃu mà y cả giáºn nói.
"À, há, cái kia dây xÃch tay à , Anh đưa cho cái kia cho ngươi khai thuốc trị bệnh đại phu." Tô Mặc lấy lại tinh thần cưá»i nói, theo sau đã Ä‘em ngà y hôm qua buổi tối chuyện nói lần.
Nghe Ca Ca nói chÃnh mình thân thá»§ chế tạo dây xÃch tay đưa cho cứu chÃnh mình đại phu, Linh Nhi nắm chắc góc áo cá»§a mình, "Ná» váºy đại phu tháºt sá»± là ngưá»i tốt."
Nói xong trong mắt nhân tiện ngấn lệ, "Anh, Ä‘á»u là Ta không tốt, liên lụy hắn."
Tô Mặc nghe Linh Nhi có chút nghẹn ngà o lá»i nói nÆ¡i nà o không biết nà ng tiểu nha đầu trong Ä‘ang suy nghÄ© cái gì, Ä‘em nà ng nhẹ nhà ng tiểu thân thể kéo và o trong lòng trầm giá»ng nói: "Nói cà n, cái gì liên lụy không liên lụy, em là muá»™i muá»™i cá»§a anh, Ca Ca chiếu cố muá»™i muá»™i vốn cần phải như váºy."
Tô Mặc không thể không Ä‘em nói được trá»ng chút, Linh Nhi chỉ có mưá»i tuổi, khi chưa sinh ra phụ thân đã được bắt Ä‘i xung quân Ä‘i, mà ngay lúc tiá»n chút trá»i trên Ä‘á»i nà y duy nhất thân nhân Lâm đại tẩu vừa lại nhiá»…m khuyết Ä‘iểm không có thuốc trị bệnh cứu trị mà chết, lưu lại Linh Nhi cô đơn má»™t ngưá»i sống trên Ä‘á»i, may mắn là đang Lâm đại tẩu qua Ä‘á»i tiá»n gặp được Tô Mặc, tại trước khi chết Ä‘em tiểu nha đầu phó thác cho Tô Mặc, cứ như váºy hai ngưá»i cô đơn ngưá»i Ä‘i tá»›i cùng nhau, Tô Mặc từ thế ká»· 21 Ä‘i tá»›i nà y thá»i đại chết tiệt biết cái gì gá»i cô đơn độc, mà nếu như là m cho chỉ có mưá»i tuổi Linh Nhi cho rằng chÃnh mình vốn là Ca Ca trói buá»™c, như váºy nà ng nhân tiện có khả năng thừa dịp Tô Mặc không chú ý lúc há»™i len lén bá» Ä‘i, sau đó ở nà y binh hoang mã loạn thá»i đại tá»± sinh tá»± diệt, Tô Mặc tuyệt đối không cho phép loại nà y tình huống phát sinh.
"Nhưng là , Ta. . ." Linh Nhi có chút muốn nói lại thôi, Tô Mặc biết nà ng muốn nói: nhưng là , Ta không phải em ruột của anh mà .
"Em chÃnh là em ruá»™t cá»§a anh, còn có nhá»› kỹ, sau nà y hắn để cho Lý Linh Nhi, hắn gá»i Tô Linh Nhi, theo há» cá»§a anh." Tô Mặc không thể không là m tướng đến là m ý định, đến Hưng Nguyên Phá»§ sau nà y thân pháºn Ä‘á»u là vấn Ä‘á», phải là m cho Linh Nhi theo há» cá»§a mình.
"Dạ, từ nay vá» sau ta gá»i là Tô Linh Nhi." Tiểu nha đầu trái lại ứng tiếng nói, mặc dù không biết tại sao Ca Ca muốn nà ng theo hắn há» Tô, nhưng nà ng biết mẫu thân sau khi, vốn là Ca Ca Ä‘em mẫu thân thi thể hạ táng, ở nà y má»™t trên Ä‘á»i chỉ có thể dá»±a và o ca ca, Ca Ca gá»i chÃnh mình là m cái gì nhân tiện là m cái gì.
Tô Mặc sá»a sang lại Hạ Äại Phu lão đầu đưa cho hắn cái bá»c, bên trong bạc vụn thu vỠđến có hÆ¡n năm lượng bạc, ở nà y má»™t thá»i đại má»™t lượng bạc là có thể khiến má»™t há»™ ngưá»i bình thưá»ng nhà qua má»™t nhiá»u năm, mà bây giá» Tô Mặc tại Kinh Triệu Phá»§ phụ cáºn, muốn Ä‘i Hưng Nguyên Phá»§ đưá»ng xá khá xa, mấu chốt là muốn tránh né ven đưá»ng quân Kim, nà y năm lượng bạc hẳn là có thể á»§ng há»™ đến Hưng Nguyên Phá»§.
Cứ như váºy Tô Mặc mang Tô Linh Nhi bắt đầu hướng Hưng Nguyên Phá»§ chạy nạn quá trình, trên đưá»ng gặp chạy nạn dân chúng rất nhiá»u, Tô Mặc lá»±a chá»n Ä‘i sÆ¡n gian tiểu đạo, không dám Ä‘i quan đạo, bởi vì Ä‘i quan đạo không chừng lúc nà o há»™i thoát ra má»™t đội quân Kim, sau đó Ä‘em chạy nạn dân chúng chá»™p tá»›i là m khổ dịch, tráng Ä‘inh thì toà n bá»™ sung quân, cho nên chỉ có thể Ä‘i bình thưá»ng rất Ãt có ngưá»i Ä‘i sÆ¡n khu tiểu đạo.
Chạy nạn vốn là gian khổ, cà ng huống chi tại sÆ¡n gian gáºp ghá»nh tiểu đạo thượng chạy nạn, Tô Mặc lòng bà n chân bản thượng tất cả Ä‘á»u là bong bóng nước, bong bóng nước ma phá sau lúc bắt đầu nhiá»…m trùng, sau đó hư thối rá»a nát, đến cuối cùng biến thà nh má»™t tầng dà y lão kiển, đến cuối cùng trên chân đã không có Ä‘au đớn tri giác, trên lưng lưng Tô Linh Nhi, Tô Mặc cư nhiên cứ như váºy rất lại đây.
Tân tân khổ khổ cứ như váºy Ä‘i má»™t tháng, Tô Mặc rốt cục vượt qua Tống Kim hai quốc biên giá»›i Ä‘i tá»›i Nhiêu Phong LÄ©nh, theo cùng nhau chạy nạn dân chúng nói chỉ cần qua Nhiêu Phong LÄ©nh nhân tiện an toà n, bất quá nghe nói Nhiêu Phong LÄ©nh vùng rất nhiá»u cưá»ng đạo, nà y không thể không là m cho Tô Mặc cẩn tháºn, cho nên hắn nhân tiện theo nà y má»™t đại bang chạy nạn dân chúng cùng nhau Ä‘i, dù sao nhiá»u ngưá»i an toà n chút, nà y nhóm chạy nạn dân chúng hắn tÃnh tÃnh, ước chừng có hai trăm nhiá»u ngưá»i, cưá»ng đạo hẳn là không dám ra đây cướp bóc, cà ng huống chi trong đám ngưá»i không thiếu có tuổi còn trẻ lá»±c tráng tiểu tá».
Nhưng lão Thiên cÅ©ng không có thuáºn Tô Mặc ý nguyện Ä‘i, tại trải qua má»™t khối sÆ¡n khẩu lúc, Tô Mặc nà y giúp chạy nạn đám ngưá»i gặp phải cưá»ng đạo, xem nà y nhóm cưá»ng đạo, Tô Mặc trốn ở trong đám ngưá»i mắng, đáng chết, nà y nhóm cưá»ng đạo có bốn mươi nhiá»u ngưá»i, hÆ¡n nữa cưá»ng đạo bên trong cư nhiên có ngá»±a, cho dù chạy trốn cÅ©ng chạy trốn bất quá ngá»±a.
Thuáºn đám ngưá»i khe hở vá» phÃa trước nhìn lại, chỉ thấy cưá»ng đạo trong má»™t con ngá»±a ngưá»i dẫn đầu Ä‘i tá»›i, nói má»™t câu ăn cướp quen thuá»™c: "Núi...nà y là do ta mở, cầu nà y là do ta xây, nếu muốn Ä‘i qua đây, lưu lại tiá»n mãi lá»™." Nà y tại háºu đại trong TV là m cho ngưá»i ta buồn cưá»i kiếp lá»™ ngữ lúc nà y nhưng lại là m cho trốn ở trong đám ngưá»i Tô Mặc Là m sao cÅ©ng cưá»i không nổi, ná» váºy tên thá»§ lÄ©nh cưá»ng đạo trong tay cương Ä‘ao ứng vá»›i hắn nói hiện lên má»™t tráºn chói mắt bạch quang, khiến cho nà y tháng bảy nóng bức khà trá»i trong hiện lên má»™t tÆ¡ tằm là m cho ngưá»i ta e ngại lãnh ý.
Nghe tên thá»§ lÄ©nh cưá»ng đạo nói, chạy nạn đám ngưá»i có chút rối loạn, do bốn mươi nhiá»u ngưá»i tạo thà nh cưá»ng đạo đối mặt tay không tấc sắt chạy nạn dân chúng, nếu như phản kháng nói háºu quả có thể nghÄ©, nà y đà n cưá»ng đạo má»—i ngưá»i trên mặt dữ tợn cùng trong mắt hung ác cÅ©ng tá» vẻ bá»n há» là m chuyện loại nà y đã không phải má»™t lần lần thứ hai, phá»ng chừng má»—i ngưá»i trên tay Ä‘á»u có nhân mạng.
Trong đám ngưá»i có tuổi còn trẻ lá»±c tráng tiểu tá» nghÄ© muốn phản kháng, nhưng bất đắc dÄ© nà y nhóm cưá»ng đạo nhiá»u ngưá»i vừa lại hÆ¡n nữa trên tay có Ä‘ao, cuối cùng thương lượng dưới chỉ có thể giao ra tiá»n tà i chá» tùy thân váºt phẩm.
"Lão Äại, có nữ nhân, ha ha, ngươi cấp cho ta Ä‘i." Äá»™t nhiên trái bên cạnh má»™t cưá»ng đạo lâu la hô, tiếp chỉ nghe má»™t giá»ng nữ khóc hô: "Äừng, A Ngưu cứu ta."
"Ta Ä‘em tiá»n cÅ©ng cho ngươi, Äừng bắt ngưá»i."
"Hừ, nà y tiểu nương tá» rất xinh đẹp, bắt trở vá» vừa lúc là m áp trại phu nhân." Ná» váºy tên thá»§ lÄ©nh cưá»ng đạo huy phất tay trong Ä‘ao, theo sau vừa lại xung đám ngưá»i hô: "Hừ, tiá»n cùng nữ nhân lưu lại, những ngưá»i khác biến."
Nghe tên thá»§ lÄ©nh cưá»ng đạo nói, Tô Mặc không khá»i nắm chặt Linh Nhi thá»§, không nghÄ© tá»›i nà y nhóm cưá»ng đạo còn muốn lưu lại nữ nhân, xem ra nghÄ© tá»›i đóng vốn là khó khăn, chạy nạn đám ngưá»i nghe ná» váºy tên thá»§ lÄ©nh cưá»ng đạo nói rối loạn rất lá»›n, theo Tô Mặc quan sát bên trong Ãt nhất có hÆ¡n ba mươi ngưá»i nữ tá», nghÄ© tá»›i đây Tô Mặc trong lòng không khá»i vừa động, hô lá»›n: "Mẹ kiếp, theo chân bá»n há» liá»u mạng."
"Liá»u mạng, liá»u mạng." Chạy nạn đám ngưá»i bị Tô Mặc như váºy má»™t hô cÅ©ng cùng kêu lên hô, theo sau đám ngưá»i mà bắt đầu hướng ngăn ở sÆ¡n khẩu cưá»ng đạo dÅ©ng Ä‘i, ná» váºy tên thá»§ lÄ©nh cưá»ng đạo bắt đầu có chút hoảng, nhưng giết qua rất nhiá»u ngưá»i hắn hay là rất nhanh ổn định tay chân, phất tay trong cương Ä‘ao hô: "Các con, sát." Nghe tên thá»§ lÄ©nh cưá»ng đạo nói, phÃa dưới nà y lâu la nhân tiện phất tay vÅ© khà bổ vá» phÃa vá»t tá»›i đám ngưá»i.
Tô Mặc trong tay chặt bắt Linh Nhi thá»§ cẩn tháºn né qua nà y cưá»ng đạo hướng sÆ¡n khẩu chạy Ä‘i, lấy bốn mươi hung hãn trong tay có vÅ© khà cưá»ng đạo đối vá»›i hai trăm ngưá»i không há» tấc Thiết dân chúng nhân tiện kết quả có thể nghÄ©, mặc dù đây Ä‘á»u là hắn khÆ¡i mà o đến, nhưng Tô Mặc tâm lý cÅ©ng không có bất cứgì áy náy, hắn ngay lúc đó trong lòng chỉ có má»™t ý niệm trong đầu, đó chÃnh là mang Linh Nhi chạy ra Ä‘i.
Má»™t má»—i ngưá»i chạy nạn dân chúng chết ở cưá»ng đạo Ä‘ao hạ, tiếng kêu tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai, Tô Mặc kéo Linh Nhi vá» phÃa trước phương lá»™ khẩu chạy Ä‘i, mấy ngưá»i chạy nạn dân chúng cÅ©ng theo Tô Mặc cùng nhau chạy trốn, nhưng cưá»ng đạo hiển nhiên vốn là không cho phép bá»n há» quá khứ, má»™t tráºn tráºn ánh Ä‘ao thoảng qua, Tô Mặc bên ngưá»i mấy ngưá»i dân chúng cÅ©ng nằm xuống, Tô Mặc liá»u mạng ăn nãi chặt nhi tránh thoát ná» váºy hướng chÃnh mình trước ngá»±c bổ tá»›i cương Ä‘ao, nhưng và o lúc nà y phÃa sau lưng nhưng là má»™t tráºn Ä‘au nhức, phảng phất phÃa sau lưng muốn xé rách khai bà n, kịch liệt Ä‘au đớn Ä‘au khiến cho Tô Mặc thân thể lắc lắc, cắn răng nhịn xuống không có rồi ngã xuống, chặt kéo Linh Nhi thá»§ lao ra cưá»ng đạo vòng vây thoáng má»™t cái thoáng má»™t cái vá» phÃa trước chạy Ä‘i.
Mặc dù xung qua cưá»ng đạo cản đưá»ng lá»™ khẩu, nhưng phÃa sau nhưng là theo mấy ngưá»i tiểu lâu la, "Äứng lại, đứng lại." Tô Mặc bây giá» trong lòng chỉ có má»™t ý nghÄ©, đó chÃnh là chạy trốn, chạy ra Ä‘i. PhÃa sau lưng vết thương tùy theo kịch liệt chạy trốn di chuyển cà ng ngà y cà ng Ä‘au đớn, hÆ¡n nữa Tô Mặc rõ rà ng cảm giác được chÃnh mình vết thương tại chảy máu, tùy theo máu chảy ** thể cà ng lúc không có chạy trốn động lá»±c khÃ, sắc mặt cÅ©ng cà ng ngà y cà ng tái nhợt, phÃa sau mấy ngưá»i lâu la truy cà ng ngà y cà ng gần.
Chẳng lẽ Ta Tô Mặc hôm nay sẽ chết đến nÆ¡i đây sao? Tô Mặc tâm lý không cam lòng, không nghÄ© tá»›i xuyên việt đến cái nà y thá»i đại chết tiệt ngay cả ba tháng cÅ©ng không có sống qua sẽ chết.
Theo sau lưng vết thương máu trôi Ä‘i, Tô Mặc cà ng chạy cà ng cháºm, sắc mặt cà ng ngà y cà ng tái nhợt, quanh quẩn qua má»™t Ä‘oạn đưá»ng khẩu vừa lại vá» phÃa trước chạy ra ước chừng có hai dặm khoảng cách, cuối cùng bò ở trên cÅ©ng chạy trốn bất động, phÃa sau mấy ngưá»i lâu la Ä‘uổi theo, "Là m sao. . . Là m sao trốn thoát được, Mẹ kiếp, Hắn. . . Hắn chạy thoát a. Hắn." Trong đó má»™t ngưá»i lâu la hư suyá»…n quát to nói, hiển nhiên vì truy Tô Mặc mệt không nhẹ.
"Mẹ, trúng má»™t Ä‘ao, còn có thể như váºy chạy trốn." Lâu la chá»i báºy giẫm đạp bò ở trên Tô Mặc.
"Äừng đá Ta Ca Ca." Linh Nhi khóc đương tại Tô Mặc trên lưng, lâu la cước chuyển đá và o Linh Nhi thân thể thượng, Tô Mặc dùng hết trên ngưá»i khà lá»±c Ä‘em Linh Nhi há»™ tại chÃnh mình trong lòng khá»i bị ná» váºy lâu la đá đánh, lâu la má»™t cước má»™t cước đá và o Tô Mặc trên ngưá»i, Tô Mặc khụ khụ phun ra má»™t cái đỠtươi huyết.
Linh Nhi xem Tô Mặc cư nhiên hộc máu, khóc hô: "Anh, Anh."
Tô Mặc nhẹ nhà ng suyá»…n khẩu khÃ, bây giá» hắn cÅ©ng không dám há mồm thở dốc, bởi vì há mồm thở dốc há»™i dắt di chuyển sau lưng vết thương, hắn bây giá» chỉ biết là chÃnh mình sắp Chết rồi, trên ngưá»i khà lá»±c tại trôi Ä‘i, ý thức cÅ©ng từ từ mÆ¡ hồ, chỉ là xem trong lòng trên mặt trà n đầy nước mắt tiểu nha đầu, trong lòng nhưng là đau xót, nà ng má»›i mưá»i tuổi à , nà ng còn không có lá»›n lên, nà ng còn không có hưởng thụ thanh xuân nhưng lại muốn. . . Lâm đại tẩu, Ta không có chiếu cố hảo Linh Nhi!
"Khụ. . . Linh Nhi thông minh, nhắm mắt lại." Tô Mặc nhẹ giá»ng đối vá»›i trong lòng Tô Linh Nhi nói, hắn biết kế tiếp há»™i là cái gì kết quả, nhưng hắn không nghÄ© Linh Nhi sợ hãi sợ hãi.
Xem trong lòng Linh Nhi đình chỉ khóc trái lại nhắm mắt lại, Tô Mặc hướng bên cạnh lâu la nôn khẩu nước bá»t, khinh thưá»ng nói: "Phi, đồ rác rưởi, đến đây Ä‘i!"
Ná» váºy lâu la bị Tô Mặc miệt thị cỠđộng má»™t kÃch, trên mặt hiện lên má»™t tia tà n nhẫn , "Hừ, ngươi đã nghÄ© như váºy Chết rồi, ná» váºy gia gia Ta hôm nay sẽ đưa hắn lên đưá»ng." Nói nhân tiện giÆ¡ lên trên tay cương Ä‘ao.
Tà i sản của SirPMH
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a SirPMH
30-10-2010, 03:15 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2009
Äến từ: Nhà hát cá»§a những giấc mÆ¡
Bà i gởi: 82
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 23 giá»
Thanks: 2,994
Thanked 1,803 Times in 54 Posts
Nam Tống Phong Lưu
Tác giả: Äông Nháºt Tà n Nguyệt
Chương 3: ÄÆ°á»£c Cứu
Converter: Cẩm Y Vệ
Nguồn: http://4vn.eu
Ngay lúc lâu la nhấc tay trung cương Ä‘ao định chém xuống cần cổ Tô Mặc, phÃa trước mặt mÆ¡ hồ nổi lên chấn động, tráºn tráºn tiếng vó ngá»±a rõ rà ng truyá»n và o trong tai, xa xa sÆ¡n đạo thượng nhấc lên cuồn cuá»™n bụi mù, má»™t đội mấy trăm ngưá»i tạo thà nh má»™t tiểu đội kỵ binh nhanh như Ä‘iện chá»›p bà n vá»t tá»›i, kỵ binh cà ng ngà y cà ng gần, ná» váºy lâu la giống như vong huy động trong tay cương Ä‘ao, chỉ là ngÆ¡ ngác xem cà ng ngà y cà ng gần kỵ binh đội, tùy theo sau khi "Vù vù vù" má»™t tráºn mÅ©i tên tiếng xé gió truyá»n đến, chỉ thấy mấy ngưá»i lâu la trung tiá»…n tất cả Ä‘á»u nằm xuống, má»›i vừa rồi còn muốn sát Tô Mặc cái kia lâu la hai mắt vô thần nhìn xa bầu trá»i, trong mắt vẫn có như váºy má»™t tia không tin cùng đối vá»›i trần thế má»™t tia lưu luyến.
Từ bắt đầu đến chấm dứt và i giây chung trong lúc đó Tô Mặc nhân tiện cảm giác chÃnh mình vừa Ä‘i dạo má»™t vòng từ cá»i âm phá»§ mà trở vá» dương thế, xem nà y đơn vị do mấy trăm ngưá»i tạo thà nh má»™t tiểu đội kỵ binh chỉnh tỠđứng ở chÃnh mình trước mặt, kỹ cà ng thuáºt cỡi ngá»±a là m cho Tô Mặc thán vì xem chỉ, đối diện đánh tá»›i sát phạt chi tức cà ng lại là m cho hắn cảm thấy hÃt thở không thông, xem ra đây là má»™t chỉ trải qua chiến trưá»ng tẩy lá»… Thiết quân, Tô Mặc âm thầm thầm nghÄ©.
"Linh Nhi, đỡ Ta đứng lên." Nà y đội kỵ binh cứu chÃnh mình cùng Linh Nhi tánh mạng, mặc dù chÃnh mình bị thương, nhưng nếu như không dáºy nổi thân bái tạ Æ¡n là m không phải là tÃnh cách cá»§a hắn. Tại Linh Nhi dìu đỡ hạ Tô Mặc miá»…n cưỡng đứng thẳng thân thể, cắn răng nhẫn nại sau lưng Ä‘au đớn chắp tay thi lá»…, hướng kỵ binh đội tiá»n má»™t tướng dẫn bá»™ dáng nhân đạo: "Äa tạ tướng quân ân cứu mạng."
"Ngươi là ai? Há» tên quê quán là gì? Muốn Ä‘i đâu?" Ná» váºy đầu lÄ©nh tướng lãnh liên tiếp há»i ba ngưá»i vấn Ä‘á», hÆ¡n nữa vẻ mặt cẩn tháºn bá»™ dáng, cÅ©ng không có bởi vì Tô Mặc nhá» yếu mà bá» qua, Tô Mặc lúc nà y má»›i cẩn tháºn đánh giá khởi láºp tức đầu lÄ©nh tướng lãnh, chỉ thấy hắn ba mươi chừng tuổi, anh võ bất phà m, rất dá»… dà ng là m cho ngưá»i ta sinh ra hảo cảm, mặc dù trên mặt lá»™ vẻ uy nghiêm, nhưng là m cho ngưá»i ta ấn tượng nhưng là tốt lắm, hÆ¡n nữa nà y đội kỵ binh ká»· luáºt nghiêm minh, ná» váºy trên quân phục mà u Ä‘en có viết má»™t chữ "Tống" tá» vẻ vốn là Äại Tống quân đội, Tô Mặc trong đầu trong nháy mắt tá»± há»i trước mắt hết thảy.
"Tại hạ Tô Mặc, là má»™t giá»›i thư sinh, cùng xá muá»™i vốn là Kinh Triệu Phúc huyện Nhân Thị, vì trốn chiến sá»± tạm Ä‘i Hưng Nguyên Phá»§ ở lại." Tô Mặc cẩn tháºn hồi đáp.
"Có ngưá»i nà o là m chứng cho ngươi không." Ná» váºy dẫn đầu tướng lãnh lại há»i, Tô Mặc vừa nghe bá»—ng nhiên vốn là sá»ng sốt, ngưá»i phương nà o là m chứng? ChÃnh mình vốn là xuyên việt mà đến, Linh Nhi đã cô nhi, trên Ä‘á»i nà y ai có thể là m chứng, đối mặt ná» váºy tướng lãnh đánh giá kỹ ánh mắt, Tô Mặc bá»—ng nhiên giác không ổn, chẳng lẽ là đem chÃnh mình cùng Linh Nhi trở thà nh gian tế cá»§a Kim Quốc không được?
NghÄ© tá»›i đây Tô Mặc cưá»i khổ nói: "Tại hạ tá»™c nhân bị quân Kim là m hại, gia sản ruá»™ng đất bị Ä‘oạt, trong nhà chỉ còn tại hạ cùng xá muá»™i, không há» hà ng thân thÃch có lẽ chỉ có nha phá»§ má»›i có thể chứng thá»±c."
Ná» váºy tướng lãnh nghe Tô Mặc có chút uể oải nói sá»ng sốt, cẩn tháºn đánh giá Tô Mặc gương mặt giống như tại suy tư có phải hay không đáng tin tưởng hắn, mà phÃa sau mấy trăm kỵ binh không thể thấy há»—n loạn, ngay ngắn có tá»± nhóm tráºn mà đứng, xem ra tháºt là má»™t chi hoà n mỹ chi sư.
Tô Mặc nhìn trá»™m tên tướng lÄ©nh ở trên ngá»±a, giống như Ä‘ang chỠđợi hắn lá»±a chá»n, nét mặt mặc dù bình tÄ©nh không có sóng, trong lòng nhưng là trà n đầy không yên, Ä‘ang lúc nà y bên ngưá»i Linh Nhi nhưng là đột nhiên dùng non ná»›t khẩu âm nói: "Chúng tôi không phải là ngưá»i xấu."
Thanh thúy tiếng nói dẫn tá»›i ná» váºy tướng lãnh phục hồi tinh thần lại, xem Linh Nhi trong suốt ánh mắt, ná» váºy tướng lãnh là m như tin tưởng Linh Nhi nói, thẳng tiếng xé gió nói: "Ta ở Lợi Châu phÃa Äông, Tuyên Tiết Giáo Úy Sở Vân dưới quyá»n sai khiến cá»§a Tây Lưỡng Lá»™ Tuyên Phá»§ Sá» Tư Äồ đại nhân, phụng mệnh đại nhân chi mệnh dò xét biên giá»›i, " kỳ tháºt Sở Vân còn có hạng nhất nhiệm vụ chÃnh là dò há»i quân tình, đương nhiên nà y không phải có thể cùng ngưá»i nói lung tung.
Tô Mặc nghe âm thầm gáºt đầu, Tuyên Tiết Giáo Úy vốn là chức võ quan bát phẩm cá»§a triá»u Tống, "Nguyên lai là Sở Giáo Úy." Tô Mặc cá»§ng chắp tay, chỉ là nà y vừa động là m vừa lại khiến cho phÃa sau lưng má»™t tráºn kịch liệt Ä‘au đớn, mồ hôi lạnh không khá»i thuáºn gương mặt hoạt hạ, sắc mặt cà ng thêm tái nhợt.
Ná» váºy Sở Vân hiển nhiên chú ý tá»›i Tô Mặc tình huống, xuống ngá»±a Ä‘i tá»›i Tô Mặc bên cạnh, xem hắn phÃa sau lưng Ä‘á»u là huyết, sau đó cẩn tháºn nhấc lên dÃnh máu vải bố xiêm y, xem Tô Mặc vết thương cau mà y nói: "Vốn là đao đả thương, đả thương đầu khá»›p xương, không nên cỠđộng."
Theo sau Sở Vân từ trên ngưá»i lục lá»i lấy ra má»™t cái bình nhá» mà u Ä‘en nói: "Äây là chuyên môn trì Ä‘ao đả thương Kim sang dược, chúng ta là m binh má»—i ngưá»i cÅ©ng chuẩn bị má»™t lá»." Xem Tô Mặc nghi hoặc ánh mắt, Sở Vân giải thÃch.
"Chịu đựng má»™t chút, sẽ có Ä‘iểm Ä‘au đớn." Nói Sở Vân nhân tiện xốc lên dÃnh đầy huyết xiêm y, Ä‘em Kim sang dược hướng vết thương vẩy Ä‘i.
"Ã. . ." Kim sang dược cùng vết thương tiếp xúc sinh ra kịch liệt Ä‘au đớn khiến cho Tô Mặc phát ra Ä‘au đớn tiếng vang, mồ hôi lạnh cà ng lại thuáºn gương mặt chảy xuống, há miệng run láºp cáºp.
Xem Tô Mặc không có phát ra kêu thảm thiết, Sở Vân gáºt đầu, bá»™i phục khởi cái nà y tá»± xưng vốn là thư sinh Tô Mặc, loại nà y Ä‘au đớn hắn từng nếm chịu qua, chỉ là hắn là quân nhân, lá»±c ý chà tá»± nhiên so vá»›i ngưá»i bình thưá»ng mạnh mẽ, mà Tô Mặc chỉ là má»™t nhu nhược thư sinh mà thôi.
Äau đớn không há» hướng bắt đầu như váºy kịch liệt, Tô Mặc buông ra hà m răng hô má»™t hÆ¡i, Linh Nhi trong ngưá»i bên cạnh lo lắng xem Tô Mặc, sợ hãi nói: "Anh, anh không sao chứ." Tô Mặc miá»…n cưỡng cưá»i cưá»i, tá» vẻ chÃnh mình không có việc gì.
"PhÃa trước giao lá»™, má»™t đám cưá»ng đạo Ä‘ang ở cướp bóc giết chóc nam hạ chạy nạn dân chúng, hoà n lại xin má»i Sở Giáo Úy đưa bá»n há» cứu lên." NghÄ© đến nà y vô tá»™i dân chúng Ä‘ang ở đối mặt cưá»ng đạo đồ Ä‘ao, Tô Mặc không khá»i nói.
"Äây là đương nhiên, là ta Äại Tống dân chúng tá»± nhiên muốn cứu." Ná» váºy giáo úy Sở Vân trả lá»i, sau đó mắng câu: lÅ© cưá»ng đạo đáng chết .
"Vương Äại Ngưu, Lý Nhị, hai ngươi há»™ tống vị tiên sinh nà y tá»›i Bạch Hoa Thôn trước, khác quân sÄ© tùy theo Ta cùng nhau sát nà y giúp ghê tởm cưá»ng đạo." Sở Vân xoay ngưá»i lên ngá»±a lá»›n tiếng nói, nà y đà n mấy trăm ngưá»i kỵ binh ầm ầm ứng vá»›i vang, tại Sở Vân suất lÄ©nh nhanh như Ä‘iện chá»›p bà n vá» phÃa trước phương sÆ¡n khẩu sát Ä‘i. Tô Mặc tùng má»™t cái, chỉ mong nà y dân chúng còn chưa chết quang.
"Tiên sinh, xin má»i lên ngá»±a." Má»™t tráºn kinh bùng nổ tiếng vang lên, Tô Mặc hù dá»a giáºt mình, nhìn lại nhưng là bên ngưá»i không biết khi nà o trạm má»™t ngưá»i ngưá»i cao to, hảo gia há»a, Ãt nhất sắp có hai mét, Tô Mặc xem âm thầm cứng lưỡi, "Không biết như thế nà o xưng hô?"
Ná» váºy đại ngưá»i liệt khai miệng rá»™ng cưá»i cưá»i, khá» tiếng xé gió nói: "Ta đây là m cho Vương Äại Ngưu, hắn gá»i Lý Nhị." Nói nà y chỉa chỉa bên ngưá»i má»™t ngưá»i nói, Tô Mặc xem má»™t chút ná» váºy là m cho Lý Nhị ngưá»i, bất đồng lá»›n vá»›i Vương Äại Ngưu thẳng thắn, Lý Nhị có vẻ có chút trầm mặc, chỉ là mượn Vương Äại Ngưu giá»›i thiệu hướng Tô Mặc gáºt đầu xem như đã thay lá»i chà o há»i .
Vương Äại Ngưu Ä‘em Tô Mặc đỡ lên ngá»±a, sau đó ngồi và o Tô Mặc phÃa sau, khác má»™t con ngá»±a thượng Lý Nhị cùng Linh Nhi cá»™ng thừa, xem Tô Mặc nhìn vá» phÃa khác má»™t con ngá»±a, Vương Äại Ngưu tưởng rằng Tô Mặc còn Ä‘ang kỳ quái Lý Nhị vì sao không thương nói chuyện, nhân tiện nhẹ giá»ng tại Tô Mặc bên tai nói: "Con trai cá»§a Lý Nhị bị Kim tặc giết chết rồi."
Tô Mặc nghe sá»ng sốt, nhìn kỹ khác má»™t con ngá»±a thượng trầm mặc hán tá», tâm lý không biết hà hiện lên má»™t câu nói: thượng chiến phụ tá» binh.
"Giá." Vừa là má»™t tráºn oanh tạc tiếng vang lên, nhưng là Vương Äại Ngưu khu dưới thân ngá»±a chạy trốn đứng lên, Tô Mặc xem má»™t chút phÃa sau Vương Äại Ngưu, trong lòng không khá»i cưá»i khổ, kém thông minh A!
Láºp tức kịch liệt xóc nảy khiến cho Tô Mặc phÃa sau lưng rất Ä‘au, phá»ng chừng vết thương vừa lại hé ra, mấy lần là m cho phÃa sau Vương Äại Ngưu thả cháºm chút, nhưng Vương Äại Ngưu má»›i vừa thả cháºm gặp, không lá»›n má»™t hồi nhân tiện vừa lại chuẩn bị khoái, Tô Mặc cuối cùng nếm thỠđến kém thông minh khổ chá»—, không biết lúc nà o nhân tiện ngất xỉu Ä‘i.
. . .
Tô Mặc lần nữa tỉnh lại lúc nhân tiện bò tại hé ra trên giưá»ng gá»—, trên giưá»ng gá»— cứng rắn chỉ lát bên dưới bằng má»™t chiếc chiếu cá», bò cá»±c kỳ không thoải mái, vừa định đứng lên, dẫn tá»›i sau lưng má»™t tráºn Ä‘au đớn.
"Anh, anh tỉnh rồi." Tô Mặc nghiêng đầu vừa nhìn, nhưng là Linh Nhi trong ngưá»i bên cạnh, bình thưá»ng trà n đầy lầy lá»™i khuôn mặt nhá» nhắn đã giặt sạch sẽ, đại mắt to trong trà n đầy lo lắng.
"Ừm. . ." Tô Mặc suy yếu cưá»i cưá»i.
"Ta Ä‘i nói cho Sở đại ca." Linh Nhi lên tiếng thân hướng ra phÃa ngoà i chạy Ä‘i, Sở đại ca? Tô Mặc mặt nhăn nhÃu mà y, chẳng lẽ là Sở Vân? Không lá»›n trong chốc lát, quả nhiên chỉ thấy Tuyên Tiết Giáo Úy Sở Vân má»™t thân áo giáp Ä‘i và o đến, Linh Nhi theo ở sau ngưá»i, chỉ là Sở Vân tá»›i gần, Tô Mặc nghe thấy được má»™t mùi vị hôi thối, có chút buồn nôn.
"Tiên sinh tỉnh, Vương Äại Ngưu tiểu tá» kia Ta đã giáo huấn qua hắn, Ä‘á»u là Ta lo lắng không chu toà n, là m cho tiên sinh chịu khổ." Sở Vân dẫn đầu xin lá»—i nói.
Nghe Sở Vân xin lá»—i nói, khiến cho Tô Mặc nhưng tháºt ra má»™t tráºn không có ý tứ, ngưá»i ta cứu chÃnh mình lại bảo bá»™ hạ tiá»…n đưa chÃnh mình đến nà y an toà n chi, có thể nói ân tình tương đối lá»›n, "Sở Giáo Úy nÆ¡i nà o nói, Äại Ngưu vốn là kém thông minh, thẳng tÃnh tình."
Sở Vân ngẩn ra, khen: "Tiên sinh nói phải, kém thông minh, kém thông minh."
"Không biết Sở Giáo Úy có từng Cứu được nà y bị cưá»ng đạo đánh cướp dân chúng?" Tô Mặc không thể không há»i chÃnh mình trong lòng vẫn quan tâm vấn Ä‘á».
"Cứu được, chỉ là . . . Chỉ là khi chúng ta chạy tá»›i khi đã chết mấy chục bách tÃnh, bất quá nà y cưá»ng đạo Ä‘á»u bị chúng ta sát, xem như cho nà y chết Ä‘i dân chúng báo thù." Sở Vân buồn bá»±c tiếng xé gió nói.
Tô Mặc tâm lý không khá»i buồn bã, mặc dù tâm lý có cái nà y chuẩn bị, nhưng nghe đến Sở Vân nói hoà n lại là có chút không thoải mái, nà y đáng chết thá»i đại nhiá»…u nhương, ngay cả nhân mạng cÅ©ng sá»›m chiá»u khó giữ được.
"Tiên sinh cÅ©ng không nhất định khổ sở." Xem Tô Mặc sắc mặt không được tốt, Sở Vân nhưng tháºt ra an á»§i nói, Tô Mặc miá»…n cưỡng cưá»i cưá»i.
"Trước sinh nếu là từ Kinh Triệu Phá»§ chạy nạn đến đó, Ä‘oạn đưá»ng nhất định ngá»™ quân Kim, cÅ©ng biết quân Kim cụ thể phân bố?" Äây má»›i là Sở Vân nhất quan tâm vấn Ä‘á», Sở Vân phụng mệnh Tuyên Phá»§ khiến Tư Äồ Nam chi mệnh tiến và o Nhiêu Phong LÄ©nh lấy bắc vùng tiến hà nh chá»§ yếu Ä‘iá»u tra, mục chÃnh là dò xét minh quân Kim chá»§ yếu phân bố, mà nghe Tô Mặc là từ Kinh Triệu Phá»§ mà đến, mà Kinh Triệu Phá»§, Phượng Tưá»ng Phá»§ vùng đúng là quân Kim tại tây bắc chá»§ yếu hoạt động khu, nếu như Tô Mặc tháºt sá»± là từ Kinh Triệu Phá»§ mà đến nói, nói váºy gặp giải Kinh Triệu Phá»§ vùng quân Kim hoạt động, nà y cÅ©ng là từ vá» phương diện khác kiểm trắc Tô Mặc rốt cuá»™c cóhay không nói tháºt ra.
Tô Mặc ngã không nghÄ© muốn nhiá»u như váºy, trả lá»i: "Tại hạ cùng xá muá»™i từ Kinh Triệu Phá»§ Phú huyện chạy nạn đến đó, vì tránh né quân Kim, ven đưá»ng Ä‘i Ä‘á»u là sÆ¡n khu tiểu đạo, nhưng tháºt ra không quá giải quân Kim cụ thể chá»§ yếu phân bố." Nghe Tô Mặc nói Sở Vân không khá»i có chút thất vá»ng.
"Bất quá, cÅ©ng hiểu rõ má»™t Ãt nét sÆ¡ lược." Tô Mặc nói.
Sở Vân nhất thá»i vui vẻ nói, "Hoà n lại xin má»i tiên sinh nói mau."
Tô Mặc cưá»i cưá»i, "Tại hạ tại Phú huyện khi gặp quân Kim nhưng tháºt ra rất Ãt, không tÃnh rất nhiá»u, mà ven đưá»ng trải qua hÆ¡n má»™t huyện nho nhá» khi rảnh rá»—i ngươi gặp má»™t chút quân Kim, Ä‘á»u bị Ta né qua, bất quá tá»›i gần Kinh Triệu Phá»§ phá»ng chừng gặp có rất nhiá»u quân Kim, Nhiêu Phong LÄ©nh lấy bắc bốn mươi dặm hÆ¡n có ba huyện phân biệt vốn là Lâm Huyện, Trương Huyện và Minh Hoa Huyện Ä‘á»u có mấy cánh quân Kim, theo cùng nhau chạy nạn dân chúng nói quân Kim trước mắt cÅ©ng tại cướp Ä‘oạt lương thá»±c và bắt tráng Ä‘inh."
Sở Vân gáºt gáºt đầu trầm ngâm không nói gì, từ trong ngưá»i lấy ra má»™t cái chạc cây tô tô vẽ vẽ ở trên đó, tiếp đó lại dùng chân vẽ loạn lên, "Äa tạ tiên sinh nói, ngà y mai vốn Ä‘em sẽ quay vá» Hưng Nguyên Phá»§ hướng Tư Äồ đại nhân báo cáo, thuáºn tiện tiá»…n đưa tiên sinh Ä‘oạn đưá»ng."
Tô Mặc không khá»i vui vẻ, nÆ¡i nà y khoảng cách Hưng Nguyên Phá»§ hẳn là còn có má»™t khoảng cách, hÆ¡n nữa vừa lại tá»›i gần Nhiêu Phong LÄ©nh, phụ cáºn nhất định là có cưá»ng đạo thưá»ng lui tá»›i, theo Sở Vân tá»± nhiên là an toà n có cam Ä‘oan, "Ná» váºy tại hạ nhân tiện Ä‘a tạ Sở Giáo Úy."
Tà i sản của SirPMH
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a SirPMH
30-10-2010, 05:44 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2009
Äến từ: Nhà hát cá»§a những giấc mÆ¡
Bà i gởi: 82
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 23 giá»
Thanks: 2,994
Thanked 1,803 Times in 54 Posts
Chương 4: Cư Ngụ Ở Hưng Nguyên Phủ
Converter: Cẩm Y Vệ
Nguồn: http://4vn.eu
Ngà y thứ hai sáng sá»›m, Tô Mặc, Sở Vân Ä‘oà n ngưá»i nhân tiện khởi hà nh, lúc gần Ä‘i Sở Vân cho ná» váºy nhà nông há»™ lưu năm lượng bạc, xem nông há»™ hai tay run rẩy nắm bạc khấu tạ Æ¡n Sở Vân, Tô Mặc đối vá»›i Sở Vân ngưá»i không quen biết nà y Tuyên Tiết Giáo Úy lại có tân má»™t tầng nháºn thức.
Vì phòng ngừa Tô Mặc sau lưng vết thương lần nữa hé ra, Sở Vân không biết từ ở đâu chuẩn bị má»™t cổ xe ngá»±a giản dị, trong xe ngá»±a lát chiếc chiếu bằng cá», Tô Mặc cùng Linh Nhi hai ngưá»i ngồi ở bên trong, mặc dù bởi vì chạy Ä‘i khiến cho xe ngá»±a hay là xóc nảy, nhưng tương đối Vương Äại Ngưu láºp tức mà nói tốt nhiá»u lắm.
Trong đội kỵ binh có cá»— xe ngá»±a tốc độ tá»± nhiên phải hạ xuống, Nhiêu Phong LÄ©nh khoảng cách Hưng Nguyên Phá»§ không tÃnh quá xa, sáng sá»›m xuất phát qua giữa trưa sau nà y là có thể đủ tá»›i. Äến giữa trưa, trong xe ngá»±a Tô Mặc cùng Linh Nhi chÃnh ăn lương khô, Sở Vân từ bên ngoà i khom lưng tiến và o, hắn dương dương tay trong đồ phát ra "Soạt soạt" tiếng vang, vốn là nước, Tô Mặc nhãn tình sáng lên chìa tay tiếp nháºn, túi đựng nước lá»›n nà y vốn dùng da thuá»™c cá»§a động váºt để chế thà nh , vặn mở đầu nút túi ra đưa đến Linh Nhi bên miệng, Linh Nhi mở ra cái miệng nhá» nhắn "Ừng á»±c ừng á»±c" uống đứng lên, Linh Nhi uống hết Tô Mặc vừa lại cho ăn má»™t tráºn hảo uống, ăn khô mạnh bánh bao vốn nhân tiện khát, không nghÄ© tá»›i Sở Vân còn nhá»› rõ bá»n há», hướng Sở Vân cảm kÃch nói: "Äa tạ."
Sở Vân cưá»i cưá»i, cÅ©ng không có Ä‘i ra ngoà i mà là dá»±a và o cá»a xe ngồi xuống, "Tiên sinh sau lưng vết thương còn Ä‘au đớn?"
"Äa tạ tướng quân quan tâm, vết thương đã đỡ hÆ¡n nhiá»u rồi." Tô Mặc di chuyển di chuyển phÃa sau lưng, mặc dù vẫn là đau đớn, nhưng so sánh vá»›i bị thương khi đã đỡ hÆ¡n nhiá»u rồi.
"Tiên sinh cảm giác được triá»u đình cá»§a ta nhưng có hi vá»ng già nh lại giang sÆ¡n không?" Sở Vân há»i xong bất giác có chút hối háºn, bá»±c nà y sá»± tình luôn luôn Ä‘á»u là rất kiêng kỵ, không nghÄ© tá»›i chÃnh mình bất tri bất giác hướng tá»›i má»™t gã thư sinh chỉ má»›i quen biết không tá»›i má»™t ngà y mà há»i, vì thế đầu óc Sở Vân hÆ¡i có chút mÆ¡ hồ, có lẽ vốn là mấy ngà y nà y khẩn trương quá mệt má»i duyên cá»›.
Tô Mặc nhưng tháºt ra không cảm giác có cái gì kiêng kỵ, hắn vốn là vốn là thế ká»· 21 ngưá»i đối vá»›i nà y không lá»›n giải, nghe Sở Vân nói tưởng tán dóc, nhân tiện thuáºn miệng nói: "Không có hy vá»ng."
Câu nà y đơn giản giòn giã "Không có hy vá»ng" khiến cho Sở Vân có chút sững sá», đối vá»›i Tô Mặc trả lá»i nhanh như váºy hÆ¡n nữa như váºy khẳng định cảm thấy rất nghi hoặc, " Hoà ng đế cá»§a chúng ta má»™t Ä‘á»i minh quân, Vua sáng Tôi hiá»n, trên dưới má»™t lòng, chỉ cần tÃch súc lá»±c lượng, vì sao không thể thu phục lại giang sÆ¡n?"
Tô Mặc "Hừ" má»™t tiếng, khinh thưá»ng nói: "Sở Giáo Úy lá»i ấy sai rồi, đương kim hoà ng thượng nếu có thể bị cho là thượng minh quân nói, há có thể ngay cả phát mưá»i hai tấm kim bà i gá»i Nhạc Phi hồi triá»u, đối mặt Kim Quốc cà ng lại chỉ biết má»™t mặt á»§y khuất cầu toà n, cắt nhượng lãnh thổ là m nhục đến quốc thể , mà giống như Tần Cối ná» váºy chá» bán nước gian thần, thì sao Xứng đáng khởi hiá»n thần hai chữ, trong triá»u nếu như có hiá»n thần nói, sao vừa lại sẽ có hôm nay quốc phá cục diện."
Tô Mặc nà y má»™t bữa tiệc nói thẳng không che Ä‘áºy nói Ä‘em Sở Vân nói có chút mặt Ä‘á», dù sao hắn là Äại Tống quan viên trung má»™t thà nh viên, "Tiên sinh có biết lá»i vừa rồi là đại nghịch bất đạo hay không, nếu như Bản tướng truyá»n ra Ä‘i, tiên sinh chỉ có má»™t con đưá»ng là chết thôi đó."
Tô Mặc không thèm để ý má»™ chút nà o, ngược lại cưá»i cưá»i, "Ta tin tưởng Sở tướng quân sẽ không truyá»n ra Ä‘i."
Sở Vân sá»ng sốt, "Tại sao?"
Tô Mặc nhìn chăm chú Sở Vân hai tròng mắt trầm giá»ng nói: "Nếu như Sở tướng quân truyá»n ra thì không phải là Sở tướng quân ngươi." Mặc dù nháºn thức Sở Vân không tá»›i má»™t ngà y thá»i gian, nhưng không biết vì sao, Tô Mặc nhân tiện có dÅ©ng khà tin tưởng hắn.
Sở Vân nghe sá»ng sốt, theo sau cưá»i cưá»i nói: "Bản tướng không đảm đương nổi lá»i khen ngợi cá»§a tiên sinh rồi."
Tô Mặc cưá»i xua xua tay, nói: "Xứng đáng, Xứng đáng."
"Tiên sinh có ý định là m quan hay không?" Sở Vân đột nhiên há»i, trá»±c giác nói cho hắn trước mắt ngưá»i không quen biết nà y là m cho Tô Mặc thư sinh vốn là má»™t nhân tà i, chÃnh mình táºp võ xuất thân, má»™t giá»›i võ tướng, do má»™t Ãt phương không thể giúp Tư Äồ đại nhân, nhưng là có lẽ Tô Mặc nà y má»™t giá»›i thư sinh có thể giúp được vá»›i.
Tô Mặc nghe không khá»i trầm tư, nếu đổi lại là m ngưá»i khác đối mặt như thế cÆ¡ há»™i tốt cho là láºp tức đáp ứng, nhưng hắn vốn là xuyên việt mà đến đương nhiên là biết chÃnh xác hướng Ä‘i cá»§a lịch sá», trước mắt mặc dù Tần Cối ngưá»i không quen biết nà y đại gian thần đã chết, nhưng phái chá»§ hòa trong Triá»u vẫn chiếm má»™t vị trà chá»§ đạo, phe chá»§ chiến thì nhu nhược, không có biện pháp, có Tống Cao Tông như váºy nhu nhược hoà ng đế chá»§ chÃnh, ngoà i tình hình dùng mông cÅ©ng có thể nghÄ© ra. ÄÆ°Æ¡ng kim Äại Tống có thể nói vốn là trong triá»u không có hiá»n thần, trong quân không có đại tướng.
Lúc nà y ra là m quan cÅ©ng không phải lúc, Ãt nhất được phải chá» vị Hoà ng đế Nam Tống trong lịch sá» kia xuất hiện má»›i có thể ra là m quan được, mà nghÄ© lại hảo nà y hết thảy, Tô Mặc chối từ nói: "Tại hạ má»™t giá»›i văn nhược thư sinh, không Ä‘á»c tứ thư ngÅ© kinh, lại không có kế sách an bang định quốc, nếu văn không thể an bang, võ không thể định quốc, thì sao đà m được chạy là m quan đây?"
Sở Vân xem Tô Mặc nói rõ rà ng vốn là chối từ chi ngữ, hắn đã nháºn định Tô Mặc là có má»›i có thể ngưá»i, mà Tư Äồ đại nhân bên ngưá»i Ä‘ang cần Ãt như Tô Mặc loại nà y có má»›i có thể mưu sÄ© nhân váºt, vốn định khuyên nữa, lúc nà y lại nghe bên ngoà i Vương Äại Ngưu ná» váºy đặc biệt có tiếng nói quát: "Tướng quân, đã đến Hưng Nguyên Phá»§ rồi."
Sở Vân trong lòng bất đắc dÄ©, chẳng lẽ là thiên ý như thế? Gã cong lưng chắp tay hướng vá» phÃa Tô Mặc rồi Ä‘i ra ngoà i.
"Oa, Anh, tháºt sá»± là đến Hưng Nguyên Phá»§ rồi ư." Nhưng là Linh Nhi ở má»™t bên cả kinh má»™t bất chợt nói, xem tiểu nha đầu mắt to trong mừng rỡ, Tô Mặc trong lòng cÅ©ng trà n đầy cảm thán, nà y mạng xem như bảo trụ, Ãt nhất không phải chỉ biết hôm nay sống không biết ngà y mai Chết rồi tình trạng .
Xe ngá»±a tiến và o Hưng Nguyên Phá»§, Linh Nhi nhân tiện mở ra tấm vải bố che trước xe ngá»±a nhìn ra phÃa ngoà i xem, Tô Mặc cÅ©ng thuáºn rèm hướng ra phÃa ngoà i nhìn, bên ngoà i vốn là má»™t Ãt ngưá»i bán hà ng rong do bán đồ, mặc dù ngưá»i không tÃnh nhiá»u, nhưng rất náo nhiệt, mà hai bên đưá»ng vốn là má»™t Ãt cá»a hà ng khách sạn tá»u lâu cái gì, Tô Mặc trong lòng nóng lên, có thể trở vá» trong đám ngưá»i cảm giác chân tháºt.
Xe ngựa chạy đến một con phố yên tĩnh rồi dừng lại, Tô Mặc do Linh Nhi dìu đỡ hạ đi xuống xe ngựa, Sở Vân trở mình xuống ngựa đi tới Tô Mặc bên cạnh nói: "Bản tướng muốn đi hướng đại nhân báo cáo quân tình, không biết tiên sinh định là m gì?"
Tô Mặc ngẩng đầu nhìn mắt bầu trá»i mặt trá»i chói chang, cưá»i nói: "Äã như váºy, ná» váºy chúng ta ngay lúc nà y cáo biệt Ä‘i!"
Sở Vân tuy có không muốn, nhưng hắn cÅ©ng là má»™t quyết định nhân váºt, đương nhiên biết có duyên thì tụ vô duyên ắt tán, hướng Tô Mặc cá»§ng chắp tay nói: "Tiên sinh bảo trá»ng!"
Äối vá»›i Sở Vân trà n đầy hảo cảm Tô Mặc cÅ©ng là trịnh trá»ng chắp tay nói: "Bảo trá»ng." Linh Nhi bên ngưá»i cÅ©ng giòn giã nói: "Sở đại ca! Tạm biệt!" Sở Vân cưá»i đối vá»›i Linh Nhi nói: "Linh Nhi! Tạm biệt."
Tô Mặc má»›i vừa hướng xa Ä‘i và i bước, Sở Vân nhân tiện từ phÃa sau Ä‘uổi theo, xem Tô Mặc nghi hoặc ánh mắt, Sở Vân từ y ná»™i móc ra má»™t cái túi gấm lá»›n nói: "Tiên sinh cư ngụ tại Hưng Nguyên Phá»§, tiá»n bạc chi tiêu tất nhiên là cần đến rồi, đây là năm mươi hai lượng bạc, xin tiên sinh nháºn lấy."
Nguyên lai do Kinh Triệu Phá»§ thị trấn Phú Huyện ná» váºy đại phu lão đầu ná» váºy lấy được tặng năm lượng bạc đã bị Tô Mặc dùng Ä‘i má»™t ná»a đông đúc, mà bây giá» hắn lại có đả thương trong ngưá»i, xem Sở Vân đưa qua do trù Ä‘oạn chức thà nh tiá»n túi tâm trạng tháºt là cảm động, có thể giao nà y hữu là m không uổng công tá»›i đây má»™t hồi, Tô Mặc cÅ©ng không có kiểu tình chối từ, thâm thá»§ tiếp nháºn tiá»n túi, nói: "Sở tướng quân hôm nay chi Ừm, ngà y khác nếu có cÆ¡ há»™i, Tô má»— ổn thá»a hồi báo."
Sở Vân cất cao giá»ng nói: "Tiên sinh không nên khách khÃ, tiá»n tà i là váºt ngoà i thân, ta đợi binh Ä‘em chinh chiến sa trưá»ng không biết khi nà o sẽ chết Ä‘i, lưu lại hoà ng kim bạc trắng nà y thì có gì hữu dụng chứ, chỉ là tiên sinh cao phong lượng tiết (ý nói ngưá»i có đức độ cao), trong bụng tà i hoa hà ng vạn hà ng nghìn, ngà y sau nhất định thà nh má»™t phen thà nh tá»±u, Sở má»— hy vá»ng ngà y khác tiên sinh có thể vì thiên hạ dân chúng mà nghÄ© lại, hoà n lại thiên hạ dân chúng má»™t mảnh sá»± yên lặng thiên đưá»ng, là m cho dân chúng không há» sống kiếp lang thang trôi giạt khắp nÆ¡i, xác phÆ¡i ngoà i hoang dã."
Nà y má»™t phen bị Sở Vân nói chữ chữ âm Ä‘iệu như lá»a thiêu đốt, Tô Mặc nghe được vốn là tâm tình kÃch động, cà ng lại đối vá»›i Sở Vân bi trá»i thương xót ý chà bá»™i phục, hảo hán tá»! Trà tuệ như thế, đương thá»i có thể có mấy ngưá»i? Láºp tức nghiêm nét mặt nói: "Tướng quân yên tâm, ngà y khác Tô má»— nếu có cÆ¡ há»™i, vì bách tÃnh thiên hạ mà mưu phúc thá»a đáng, hoà n lại thiên hạ dân chúng má»™t mảnh thanh tịnh chi thổ."
Sở Vân khom lưng bái má»™t cái, nói: "Sở má»— nhá»› tiên sinh những lá»i nà y, quân tình khẩn cấp, Sở má»— không tiện ở lâu, cáo từ." Nói xong quay ngưá»i lại hướng Ä‘i trở vá» Ä‘i, Tô Mặc xem Sở Vân bóng lưng âm thầm bá»™i phục!
. . . .
Có Sở Vân biếu tặng năm mươi hai lượng bạc nguyên chất, Tô Mặc dẫn Linh Nhi Ä‘i cá»a hiệu vải mua và i món xiêm y, theo sau vừa lại Ä‘i khách sạn rá»a mặt má»™t phen, mặc đồ trắng sắc thư sinh trưá»ng sam, Tô Mặc nhìn xem má»™t chút, má»™t hồi sá»± tình dạo xem cứ như váºy diá»…n ra!
Linh Nhi nhưng lại ở má»™t bên vá»— tay nói: "Anh, anh tháºt xinh đẹp a!"
Tô Mặc nghe mà muốn ngất, xinh. . . Xinh đẹp, xinh đẹp là từ để diá»…n tả vá» nữ nhân, cư nhiên lại bị tiểu nha đầu nà y dùng trên ngưá»i nam nhi bảy thước đưá»ng đưá»ng , xem ra vốn là được hảo hảo dạy dá»— chỉ bảo ngưá»i không quen biết nà y tiểu nha đầu, thá»i cổ đại tuy tuyên dương nữ tá» vốn là má»™t ân huệ rất má»›i mẻ, nhưng Tô Mặc trái lại đối vá»›i chuyện nà y lại coi khinh.
"Linh Nhi, khi miêu tả hình dáng nam tỠkhông nên dùng xinh đẹp, biết không?"
"Ná» váºy hẳn là dùng cái gì à ?" Linh Nhi chá»›p mắt to há»i, cầu há»c tiểu bá»™ dáng thá»±c kẻ khác trìu mến.
"Khi miêu tả hình dáng nam tá» dung mạo tá»· như dùng: anh tuấn, tiêu sái, " Tô Mặc nói, Linh Nhi cái hiểu cái không gáºt đầu.
Tô Mặc gõ gõ nà ng đáng yêu cái mÅ©i nhá», hoà n lại đừng nói, mặc từ cá»a hiệu vải mua bá»™ đồ má»›i thưá»ng cùng đôi già y má»›i , tóc tết thà nh bÃm tóc, cổ đại nữ tá» cái loại nà y đắc ý cảm giác do tiểu nha đầu non ná»›t thân thể thượng tháºt đúng là có thể thể hiện ra má»™t Ãt đến, xem ra Linh Nhi lá»›n lên sẽ phải má»™t mỹ nữ, chỉ là bây giá» có chút má»™t cách tinh quái, Tô Mặc lo lắng nà ng lá»›n lên sẽ không vốn là thục nữ, Ừm. . . Xem ra được hảo hảo dạy dá»— chỉ bảo nà ng, nếu không lá»›n lên biến thà nh má»™t nha đầu ngá»— nghịch, váºy coi là m sao được nhÄ©!
Tô Mặc cùng Linh Nhi do khách Ä‘iếm trụ hai ngà y nghỉ ngÆ¡i và hồi phục hạ mà bắt đầu tìm nhà để ở, hôm nay do Thà nh Äông tìm được Gia Trạch Viện ( nhà có sân) rất hợp Tô Mặc tiêu chuẩn, trạch viện không tÃnh là rá»™ng lá»›n gì, có bốn gian sương phòng, đồ dùng trong nhà trừ dụng cụ nhà bếp ra cái gì cÅ©ng rất đầy đủ hết, nguyên lai chá»§ ngưá»i muốn nam hạ tránh né chiến loạn, dù sao nÆ¡i nà y là Hưng Nguyên Phá»§ khoảng cách Kim Quốc cùng Tống hướng biên cảnh giá»›i rất gần, gần đây hai quốc biên giá»›i cà ng lại cá» xát không ngừng, rất có khả năng Kim Quốc sẽ đánh lại đây.
Tô Mặc nhưng tháºt ra không lo lắng nà y đó, hiểu biết lịch sá» hắn tá»± nhiên là biết chÃnh xác hướng Ä‘i cá»§a lịch sá», cho nên chỉ tốn năm lượng bạc nhân tiện liá»n mua đứt cái trạch viện nà y luôn, Tô Mặc vừa lại dùng tiá»n thuê má»™t lão mụ tá» (ngưá»i hầu gái già ) nấu cÆ¡m quét dá»n vệ sinh cái gì, dù sao Linh Nhi còn nhá», mà chÃnh mình lại có đả thương trong ngưá»i, cho nên thuê má»™t ngưá»i lão mụ tá» (ngưá»i hầu gái già ) có cần phải, lão mụ tá» (ngưá»i hầu gái già ) há» Trương, Tô Mặc cùng Linh Nhi Ä‘á»u gá»i là Trương mụ.
Tốn má»™t ngà y thá»i gian sá»a sang lại hạ nà y cái tiểu viện, kỳ tháºt Ä‘á»u là Tô Mặc xem Trương mụ do báºn bịu túi bụi, Linh Nhi đà nh phải xông và o để giúp, không có biện pháp, ai biểu hắn là má»™t ngưá»i bệnh là m chi!
Xem sạch sẽ tiểu viện, tiểu viện má»™t bên còn có má»™t hoa viên nhá», trong hoa viên nhá» cá»§a chá»§ nhân trước đây hẳn là má»™t Hoa nhi ( Ngưá»i yêu hoa), rất đẹp, mùi hoa phiêu đãng do tiểu ná»™i viện, Tô Mặc nghe thấy lòng trà n đầy thư sướng, nÆ¡i nà y coi như là chÃnh mình cùng Linh Nhi sau nà y nhà !
Tà i sản của SirPMH
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a SirPMH
Từ khóa được google tìm thấy
áåçïëàòíî , bac tong , bac tong phong luu , bac tong phong luu cv , bac tong phong luu ebook , bac tong phong luu full , bac tong phong luu tap , bac tong phong lưu , ban do nam tong , ban do thoi tong , bẢn Äá»’ nam tong , bản đồ tống , bẮc tá»ng phong lƯu , bắc tống , bắc tống phong luu , bắc tống phong lưu , băc tông phong lưu , cam y phong luu , cam y ve , cẩm y phong luu , cẩm y phong lưu , cuối thá»i nam tống , nam tôÌng phong lưu , nam tống cẩm y vệ , nam tống phong lưu , nam tong , nam tong cam y ve , nam tong phong luu , nam. tong phongluu , namtong phong luu , nha tong , nhà tống , ñìàðòôîíû , phong luu nam tong , phong luu y thanh , so do thoi tong , tan tong phong luu , tân tống phong lưu , thankiep.hopto.ogr , truyen cam y phong luu