 |
|

08-04-2011, 03:16 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
|
|
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn - Tác giả : Trương Tiểu Hoa - New: Q3 - C39
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn
Quyển một : Tiệm cầm đồ số và i chục
Chương 1: Tôi không xuyên việt, các vị đến đi
Tác giả : Trương Tiểu Hoa
Ngưá»i dịch: CuòngLong
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Tôi rất xui xẻo, tháºt đấy. Ngưá»i ta xuyên việt thì thà nh đế vương anh hùng, tệ lắm cÅ©ng vá» thá»i Minh là m vương gia. Còn tôi thì bị ngưá»i ta xuyên việt ngược, tháºt đấy, và như tối hôm qua Lão Sáu Lưu Ä‘em đến chá»— tôi má»™t gã lại chÃnh là Kinh Kha.
Äúng là hắn, cái gã ám sát Tần Thá»§y Hoà ng, trước khi hà nh sá»± còn khai há»™i hát Karaoke .
Thôi, nói từ đầu. Chuyện là thế nà y, má»™t hôm tôi rất hiá»n là nh lang thang trên đưá»ng, không động chạm đến ai, ngang qua tưá»ng công viên, bá»—ng má»™t gã rất bẩn tưởi khua khua đôi tay đầy chất nghệ sÄ© ( bẩn dá»… sợ) gá»i giáºt lại: “ Anh bạn trẻ, cáºu hôm nay có chuyện…â€
ChÃnh là nhà n rá»—i sinh chuyện, tôi, má»™t gã nhà n rá»—i vá»›i ‎ý nghÄ© chán Ä‘á»i tìm giải trà ngồi xổm xuống trước lão già bẩn đỠđộ ho hắng, tôi không sợ bị lừa, đơn giản vì trong túi chỉ có 5 NDT. Tôi cưá»i hì hì nói:
- Ông thá» bói xem tôi tên là gì, sinh năm nà o, là m nghá» gì? Äoán đúng trả tiá»n.
Lão thầy bói lắc đầu nói:
- Ba cái trò đó chỉ già nh cho bá»n lừa đảo, còn ta, là má»™t vị thần tiên, ta há»i chú- có muốn là m thần tiên không?
Äằng nà o thì tôi cÅ©ng chưa muốn Ä‘i, vả lại tôi Ä‘oán lão già sẽ móc ra má»™t đống sách mà nói:†Ta thấy ngươi cốt cách tinh kỳ, là vị luyện võ thiên tà i vạn trung vô nhất.. Từ nay nhiệm vụ bảo vệ thế giá»›i hòa bình giao cho ngươi†( xem Tuyệt đỉnh kungfu) Nhưng đại sư là đại sư, lão nói má»™t câu khiến tôi phục sát đất, dẫn đến những chuyện sau nà y:
- Thuốc chú hút là đồ giả đấy.
Câu đó vừa buông là tôi thấy mình như vị độc giả nà o đó cá»§a khởi Ä‘iểm viết “ má»™t đóa hoa gì gì đó đã khiến tôi là m sao, là m sao đó…†Bình thưá»ng, tôi hay mua thuốc ở tiệm gần nhà , hôm nay lên phố má»›i phát hiện hết thuốc, mua má»™t bao thì bố khỉ, là thuốc giả, chẳng trách có ngưá»i nói, vá»›i đà n ông mua phải thuốc giả bá»±c mình chỉ kém việc đêm tân hôn phát hiện vợ mất trinh có chút xÃu.
Lão già nói câu đó xong 0,01 giây là tôi đã cảm thấy không giữ được 5 NDT trong túi rồi. Nhưng chuyện xảy ra sau đó chỉ có thể hình dung là hoà n toà n ngược lại, lão già nói:
- Chú đáng ra kiếp trước đã thà nh tiên, nhưng đúng chỉ cách khi tiên sá»± bá»™ ( tương đương nhân sá»± bá»™) phê chuẩn má»™t phút thì chú lại yêu má»™t con yêu tinh nữ. Chuyện cÅ©ng không có gì to tát, nhưng lại Ä‘em đến cho tiên giá»›i áp lá»±c nặng ná» và phát sinh vấn đỠ: Nên dùng tiêu chuẩn đạo đức nà o để đánh giá má»™t ngưá»i sắp thà nh tiên nhưng lại chưa thà nh tiên?
Nói tháºt ra tôi có cảm giác mình gặp phải má»™t vị giáo sư trưá»ng Äại há»c Bắc Kinh đóng giả để nghiên cứu vá» tinh thần, tháºm chà còn lén lút nhìn quanh xem có máy quay giấu gần đó không?
- Ngá»c đế rất giáºn dữ, háºu quá rất nghiêm trá»ng, ngà i nguyên lai muốn dung cá»u lôi oanh Ä‘Ãnh đánh chú, nhưng đúng hôm đó là ngà y 7 tháng 7, do Công chúa bảy xin xá» nên đổi thà nh nhất lôi oanh Ä‘Ãnh..
- Xin há»i cá»u lôi oanh Ä‘Ãnh và nhất lôi oanh Ä‘Ãnh có gì khác nhau?
- Chẳng khác gì nhau, nói chung là chú bị đánh chết tươi
- …..
- Sau đó tiên giá»›i tranh luáºn ra kết quả: Bởi vì chú chưa thà nh tiên nên có yêu má»™t con yêu tinh cÅ©ng không đáng bị phạt.
- …..
- Do đó tiên giá»›i quyết định bồi thưá»ng cho chú, thứ nhất là kiếp nà y chú là m giúp há» chút việc, xong xuôi sẽ kéo chú lên là m tiên( chữ kéo nghe rất khó chịu)
Tôi tò mò há»i:
- Thế còn lá»±a chá»n thứ hai?
- Cái nà y do Vương Mẫu đưa ra, bà nà y cho rằng nếu chú và tiểu yêu tinh yêu nhau như thế thì cho hai ngưá»i thá» thách ba kiếp, má»—i kiếp Ä‘á»u ở bên nhau thì cho cả hai thà nh tiên.
Tôi vươn vai, lưá»i nhác nói:
- Truyện rất hay, nhưng mà tui còn chưa ăn cơm đây, thôi, bye bye cụ.
Lão già tóm lấy tôi há»i:
- Là m thế nà o chú mới tin ta là thần tiên?
Tôi uể oải nói:
- Không buông ra ông cho cá»§ Ä‘áºu và o mặt giá»!
- Sao không thỠxem, nói ra một việc để ta chứng minh?
- Trừ khi biến ông đây thà nh đà n bà ( tôi liếc nhìn thấy biển quảng cáo có hình Chương TỠDi trên tòa nhà đối diện) biến thà nh Chương TỠDi.
Lão già lấy tay chỉ má»™t cái, láºp tức tôi cảm thấy không ổn, thằng em tuy không được hoà nh tráng như diá»…n viên nam trong AV nhưng cÅ©ng kha khá, nhanh chóng biến mất như túi ni long trong cÆ¡n bão, tôi vá»™i ôm lấy háng nhưng lão già khốn kiếp rất đểu cáng xô tôi ra đưá»ng kêu ầm lên: “ Chương Tá» Di kìa!â€
Phát hiện ra tôi là hai con khá»§ng long Ä‘ang lang thang gần đó, hai vị cá»™ng lại tối thiểu cÅ©ng được 300 kg, ngẩn ra má»™t giây rồi giống như bị má»™t bà n tay lạ luồn và o quần, rú lên the thé. Rất may lúc đó là 1 h chiá»u và tôi Ä‘ang cúi đầu nên không bị ai khác nhìn thấy. Trong má»™t cÆ¡n động đất rung chuyển, hai vị như xe tăng ầm ầm lao vá» phÃa tôi, tôi chỉ đà nh váºn khà đan Ä‘iá»n sá» chiêu Thê Vân Tung, vừa nhảy vừa leo vượt qua hang rà o công viên, cách hang rà o van nà i lão thầy bói: “ mau biến tôi trở lại..†Hai con khá»§ng long vừa ré vừa bám lấy hang rà o rung rung lay lay, rất có khả năng nhổ bay hang rà o, tôi vươn tay ra ngoà i vô cùng thê thảm nói: “ Như Hoa, nà ng Ä‘i Ä‘i, đừng lo cho ta…â€
…. Trải qua má»™t thá»i gian dà i há»—n loạn, cuối cùng lão già cÅ©ng biến tôi trở lại, sau đó lôi ra má»™t cái kÃnh mát Ä‘eo lên và giÆ¡ má»™t váºt trông như cây bút đối vá»›i hai con khá»§ng long nói: “ Nhìn và o đây!†tạch má»™t tiếng( Chi tiết xem phim Men in Black) Hai con khá»§ng long ngẩn ra và i giây, sau đó má»™t ngưá»i ré lên: “ Chương Tá» Di….!†Lão già mồ hôi như suối lẩm bẩm: “ Äúng là đồ Tây không tin được…â€
Thôi, quay lại chÃnh Ä‘á».
- Äã tin ta là tiên chưa?
- Muốn tôi là m gì thì nói đi – Trở lại thà nh đà n ông tôi phục hồi đôi chút tự tin, vả lại trong túi chỉ có 5 NDT, chẳng sợ bị lừa.
- Äừng bá»±c mình nữa, vả lại ta đến để giúp chú mà , còn nhá»› ta nói không, giúp há» là m và i việc là thà nh tiên.
- Là m gì…? – Nói tháºt là tôi chẳng hứng thú thà nh tiên, là m đến tướng 5 sao cÅ©ng chỉ vì trêu ghẹo Hằng Nga là biến thà nh ngưá»i lợn dưới trăng liá»n.
- Ừm, dưới âm phá»§ dạo nà y không được yên ổn, nguyên nhân là phán quan khi tham gia đám cưới em vợ Diêm vương uống quá chén, lẫn lá»™n sổ sinh tá», khiến rất nhiá»u ngưá»i bị mất má»™t năm tuổi thá». Äể bồi thưá»ng, Diêm Vương đà nh đưa ra chÃnh sách “ Mất má»™t Ä‘á»n haiâ€, “ mất má»™t Ä‘á»n ba†ở kiếp sau. Nhưng mà nên biết là ngưá»i thưá»ng thì dá»…, trong đám đó có má»™t má»› danh nhân, vua chúa tùm lum. Diêm vương cÅ©ng không dám đắc tá»™i ngưá»i ta, đà nh đồng ‎y ‎ cho đám đó quay vá» dương gian sống thoải mái 1 năm.
- CHuyện ấy thì liên quan gì tới tôi?
- Chú nghÄ© thá» xem, đám đó quay lại thá»i kỳ cá»§a mình má»™t năm thì lịch sỠđại loạn mất, má»™t năm đó Lưu Bang và Hạng VÅ© đánh nhau ra sao? Gia Cát Lượng và Tư Mã à sẽ thế nà o, L‎ý Thế Dân có giết Võ Tắc Thiên không? Chưa nói đến vua chúa, L‎ý Bạch, Äá»— Phá»§ má»™t năm không biết viết ra những gì ảnh hưởng Ä‘á»i sau, Thái Luân còn phát minh ra những thứ quá»· quái gì? Nói thế đã hiểu chưa?
- Hiểu đại khái, đám ngưá»i đó ai mà quay vá» sẽ khiến lịch sá» thay đổi nên không đưa vá» thá»i đại cá»§a hỠđược- Dứt lá»i tôi đã thấy không ổn- Không phải Ä‘inh tống hỠđến chá»— tôi đấy chứ?
Lão thầy bói cưá»i rất âm hiểm:
- ChÃnh xác, Diêm Vương lừa bá»n há» là đưa hỠđến tiên giá»›i bồi thưá»ng 1 năm, mà tiên giá»›i chÃnh là chá»— chú, he he he..
Rồi, hiện tại mông Diêm Vương be bét phân, đến lượt tôi thay tã chùi mông, không là m không được, nếu không thì :†Vì cái gì gì đó khiến tôi bị gì gì gì đó…†mất. Tôi là m bộ khó khăn nói:
- Váºy thì cÅ©ng phải cấp kinh phà hoạt động chứ, cấp và i trăm triệu xà i tạm, tiên giá»›i Ãt ra cÅ©ng phải kiếm và i em mặc xưá»ng xám vá»›i dăm con hạc tiên gì đó nữa chứ?
Tôi cứ cho rằng lão già sẽ láºp tức đồng ‎ý, trong tiểu thuyết ba cái vụ tiá»n vá»›i ngưá»i đẹp Ä‘á»u là đạo cụ rẻ tiá»n, dá»… giải quyết, nhưng lão già hết sức đểu cáng lắc đầu:
- Không có, vụ đó ta không giải quyết, đây là thá» thách cá»§a chú, tá»± lo lấy, hÆ¡n nữa đám ngưá»i đó cái gì mà chưa gặp? khá»i tÃnh toán nữa, nếu đồng ‎y thì tối nay ta dẫn khách đến…
- Nhưng mà tôi….
- Bởi vì đây là má»™t vụ giao dịch, chú giúp há» giải quyết vấn Ä‘á», há» cho chú thà nh tiên nên ta gá»i đám đó là khách hà ng, chú có thể đồng ý, có thể từ chối… - Nói Ä‘oạn Ä‘eo kÃnh và móc váºt giong cây bút ra – Nếu từ chối ta chiếu cho chú má»™t phát, báo trước là cái thứ nà y không tốt cho lắm, rất có khả năng khiên chú quên sạch má»i thứ, bố mẹ tên gì, là nam la nữ Ä‘á»u quên tuốt..
- Cơ bản là biến thà nh một tay mất trà chứ gì?
- Äúng, chú khái quát hết sức chÃnh xác.
Tôi láºp tức chỉ tay và o mÅ©i lão già , dùng giá»ng hết sức nghiêm chỉnh nói:
- Là má»™t ngưá»i bình thưá»ng, vì tiên giá»›i phục vụ là nghÄ©a vụ không thể chối bá». Sao ông dám nghi ngá» giác ngá»™ cá»§a tôi chứ?
Và thế là lão già bỠđi, buông lại một câu:
- Sau nà y gá»i anh là Sáu Lưu, tối nay anh đưa khách đến cho chú.
Sau đó, Sáu Lưu đưa đến cho tôi má»™t gã to lá»›n, ăn mặc rất quê mùa và giá»›i thiệu: “ Äây là Kinh Kha!â€
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by kedochanh; 08-04-2011 at 03:20 PM.
|
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a kedochanh
|
|

08-04-2011, 03:18 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
|
|
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn
Quyển một : Tiệm cầm đồ số và i chục
Chương 2: Kinh Kha
Tác giả : Trương Tiểu Hoa
Ngưá»i dịch: CuòngLong
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Khi câu chuyện chưa hoà n toà n triển khai, tôi xin tá»± giá»›i thiệu má»™t chút: Tôi tên là Tiêu Cưá»ng, năm nay 27 tuổi, từ năm 15 tuổi vá» trước, tôi an là nh sống vá»›i cái tên nà y, nhưng rồi khi bá»™ phim ÄÆ°á»ng Bá Hổ và Äiểm Thu Hương cùng con gián nổi tiếng xuất hiện thì cái tên đó tạo cho tôi biệt danh “ Tiểu Cưá»ngâ€( Phim cá»§a Châu Tinh Trì). Äừng có nghÄ© tôi là má»™t gã thất nghiệp, tháºt ra tôi là má»™t tay giám đốc( bây giá» giám đốc nhiá»u như long bò, đáng gì) cá»§a má»™t tiệm cầm đồ.
Cái gì? Bạn bảo bây giá» không có tiệm cầm đồ, thế là bạn lạc háºu rồi, ở bất kỳ thà nh phố nà o, trong ngóc ngách bạn sẽ tìm được má»™t và i tiệm cầm đồ. Tất nhiên là bây giá» không có vụ vác áo cÅ© và o rồi lÄ©nh mấy chuá»—i tiá»n đồng ra nữa, trong nghá» cá»§a tôi bây giá» Vessarc và Armani cÅ©ng không được hoan nghênh, chỉ có xe hÆ¡i và bất động sản là được chà o đón, dÄ© nlà không thể thiếu và ng bạc và đồ cổ. Tiệm cá»§a tôi có tên “ Cát Hà o†nhưng khi bá»™ phim “ Tiệm cầm đồ số 8†ra mắt thì nó mang má»™t cái tên má»›i : Tiệm cầm đồ số và i chục…Thá»i hiện đại tiệm cầm đồ không trang trà kiểu đà i cao chấn song dà y nữa mà không khác gì má»™t công ty bất động sản. Phòng khách rá»™ng rãi, xung quanh xếp má»™t vòng sa long da, trừ không có mô hình, chẳng khác gì má»™t văn phòng nhà đất cả, trong hoà n cảnh đó bà n chuyện là m ăn sẽ khiến ngưá»i ta bình tÄ©nh thoải mái, dù ai cÅ©ng biết bá»n tôi kiếm tiá»n nhá» long tham Ä‘en tối. Ná»a năm nay tôi cÅ©ng không gặp ông chá»§ Hác, từ khi quăng cho tôi má»™t cái tà i khoản có 200 k không xuất hiện má»™t lần. Ná»a năm nay, vụ dùng 60 nghìn cầm má»™t chiếc Mẹc xê đéc còn 80% là mối là m ăn duy nhất cá»§a tôi, kiếm vừa đủ tiá»n chi trả cho phần cứng cá»§a cá»a hà ng, còn lương tôi 1400 NDT là do ông chá»§ bá» tiá»n ra bù, chẳng hiểu con cáo già đó âm mưu gì, nhưng theo dân trong nghá» thì lão từng là m những vụ lá»— lã.
Là giám đốc, đồng thá»i là nhân viên duy nhất cá»§a cá»a hiệu, đúng ra tôi còn có má»™t phó giám đốc há» Phan, là má»™t vị trung niên 45 tuổi, chuyên phụ trách giám định đồ cổ. Từ lúc biết gã đến giá» tôi gặp được hai lần, lần thứ nhất là khi ông chá»§ giá»›i thiệu vá»›i nhau cùng Ä‘i ăn cÆ¡m, lần thứ hai là má»i gã đến giám định thứ nghe nói là ngân phiếu thá»i dân quốc ( 1911-1949), há» Phan chỉ liếc nhìn má»™t cái là đi, chỉ nói: “ Lần sau có ngưá»i dùng và ng mã giả là m ngân phiếu thá»i dân quốc Ä‘em đến giám định thì báo công an luôn Ä‘i…â€
Tình huống cá»§a tôi đại khái là như thế, cá»a hà ng mở trên má»™t con phố rất vắng vẻ, hà ng ngà y nhà n rá»—i. KHông có chuyện thì thôi, xảy ra là kinh thiên động địa, má nó, tôi thà nh dá»± bị thần tiên, còn phải tiếp đãi khách hà ng xuyên việt đến nữa…
Ngay khi tôi vừa có chút chuẩn bị tư tưởng, Sáu Lưu đã dẫn đến cho tôi vị khách đầu tiên: Kinh Kha. Như đã nói, bạn há»c Kinh Kha cao khoảng 1m77, khá vạm vỡ, mặc quả áo vải thô, buồn cưá»i nhất là gã bị lác, khi má»™t mắt gã nhìn bạn thì mắt kia dÃnh ở thái dương. Không sao, sát thá»§ mà , mắt phải nhìn khắp tám hướng.
ChÃnh là đồng chà Tiểu Kinh, trước khi ám sát Tần Vương đứng bên bá» Dịch THá»§y hát hiphop rất là bi tráng, được Cao Tiệm Ly gõ trống tiá»…n đưa vô cùng oai phong. Äáng tiếc là Tiểu Kinh há»c nghệ không tinh, bị Tần Vương bụp cho má»™t tráºn te tua, tức quá dạng háng ra cấp Tần Vương má»™t động tác đầy ám thị tình dục ( Ä‘oạn nà y trÃch từ ‘ Thiên niên hà thuyết sá»â€ chương thứ N, hồi 2 Kinh Kha ThÃch Tần do Trương Tiểu Hoa chá»§ biên)
Sáu Lưu đưa Kinh Kha đến rồi vẫy taxi đi mất tiêu. Kinh Kha có vẻ còn chưa tỉnh lại sau thất bại, ngơ ngơ ngẩn ngẩn, không chú ý‎ đến xung quanh, chỉ nhìn xuống chân rồi nói với tôi:
- Ngà i chÃnh là chá»§ nhân cá»§a tiên cảnh? Cấp ta má»™t cái phòng, có gì nhá»› ra ta sẽ gá»i sau.
Ừm, ăn ở không thà nh vấn Ä‘á», trên gác còn hai căn phòng và má»™t cái kho, tôi và bạn gái chiếm má»™t phòng, tôi đưa Kinh Kha lên, gã đần ngưá»i ngồi bệt xuống đất lẩm bẩm: “ Vì sao?...Vì sao?...†Tôi Ä‘i xuống nhà , phát hiện mồ hôi mồ kê đầy ngưá»i, từ giá» trở Ä‘i tôi bắt đầu Ä‘i trên con đưá»ng thà nh tiên, khách hà ng đầu tiên lại là “ Cổ kim đệ nhất thÃch khách†Kinh Kha. Tôi nhìn lên đồng hồ treo tưá»ng, bạn gái tôi, Bánh Bao sắp Ä‘i là m vá».
Tôi rất xui xẻo, đã nói từ đầu rồi mà , bạn có thấy nam nhân váºt chÃnh trong tiểu thuyết mấy khi có bạn gái? Có Ä‘i chăng nữa cÅ©ng đẹp như tiên phải không?
Bánh Bao há» Hạng, tên đầy đủ là Hạng Bà o Tá», ông già nà ng là loại kế toán Ä‘eo kÃnh dà y như Ä‘Ãt chai, mặc đồ xanh quân đội nuôi hy vá»ng con gái mình lá»›n lên sẽ thà nh nhà giáo nhân dân quang vinh, há»c trò khắp thiên hạ giống như bà o tá» thá»±c váºt váºy. Nhưng cái tên đó Ä‘em lại Ä‘iá»u tốt duy nhất là tiểu thư Hạng Bà o Tá» cà ng lá»›n trông cà ng giống cái bánh bao, nà ng là m việc tại má»™t cá»a hang bánh bao cách chá»— tôi má»™t con phố, cá»a hà ng kinh doanh má»™t loại bánh bao khá nổi tiếng trong thà nh phố, công tác cụ thể là đón khách ở cá»a. TRước đây nà ng là m bồi bà n, nhưng má»—i lần khách gá»i “ bánh bao†đá»u khiến nà ng quay đầu lại rồi không đánh vỡ bát cÅ©ng đánh vỡ đĩa, cuối cùng giám đốc đà nh chuyển nà ng ra đón khách váºy. Xét ra vá» chuyện nà y chỉ có thể giải thÃch bằng việc giám đốc là má»™t ngưá»i tốt, ông ta không thể có suy nghÄ© linh tinh vá» Bánh Bao, vì như chúng tôi biết vá» vị nà y thì khá là nhát gan, thuá»™c loại xem xong Ju-on không dám vá» nhà má»™t mình, tuyệt đối ông nà y không có cái dÅ©ng khà đó.
Bạn há»i tôi vì sao lại yêu Bánh Bao? Äó là má»™t sá»± sai lầm rất mỹ lệ, má»™t buổi chiá»u tôi không đụng chạm đến ai lang thang trên phố ( nghe quen không?) nhìn thấy má»™t ngưá»i con gái có thân thể hoà n mỹ đến cá»±c hạn Ä‘ang uyển chuyển dạo bước, ngưá»i con gái đó là Bánh Bao. Sau đó ngưá»i con gái mang đầy tÃnh mâu thuẫn đó gây cho tôi sá»± tò mò, thế rồi má»™t đêm, sau khi cùng nà ng nghiên cứu đủ loại Maria Ozawa và Sora Aoi, nà ng chiếm hữu tôi má»™t cách dã man, và o lúc sung sướng đến cá»±c Ä‘iểm, nà ng ngáºm má»™t thứ trong miệng lung bung há»i: “ Em là gì cá»§a anh?†Tôi vô cùng Ä‘au khổ rên lên: “ Bà xãâ€
Äó là cả câu truyện.
Bánh Bao sắp Ä‘i là m vá», tôi phải nói gì vá»›i nà ng đây? “ Em yêu, anh sắp thà nh tiên rồi, Kinh Kha Ä‘ang ở trên gác nhà mìnhâ€? NghÄ© đến đây tôi vá»™i chạy lên phòng, lấy má»™t bá»™ quần áo đưa cho gã, nói rằng há»… đến tiên cảnh là phải theo quy định thay đồ..v.v Nhưng gã hoà n toà n không quan tâm đến tôi mà chỉ lầm bầm: Vì sao?...Vì sao?...
Tôi biết gã tÃnh cách cÅ©ng chẳng tốt gì, truyá»n kỳ sát thá»§ cả Ä‘á»i không giết được ai, độ bá»±c bá»™i cá»§a gã có thể Ä‘oán được.Tôi chỉ đà nh nói lá»›n:
- Ông không thấy là của ông ngắn quá à ?
Kinh Kha giáºt mình ngẩng lên ngÆ¡ ngác:
- Ngắn à , nhưng mà cái đó của tôi ngắn thì liên quan gì?
Tôi phát cáu, sao mà ngưá»i cổ đại cÅ©ng H quá váºy? đà nh gà o lên:
- Tôi nói là kiếm của ông ngắn quá!
Kinh Kha như sá»±c tỉnh, móc ra má»™t cây dao găm mà u ngá»c bÃch, nói:
- À..tôi cứ tưởng ông nói là tóc tôi ngắn quá.
|
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a kedochanh
|
|

08-04-2011, 03:18 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
|
|
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn
Quyển một : Tiệm cầm đồ số và i chục
Chương 3: Không phải oan gia không tụ đầu
Tác giả : Trương Tiểu Hoa
Ngưá»i dịch: CuòngLong
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Kinh Kha bá» kiếm lên bà n rồi là m động tác rút kiếm ra khá»i trục bản đồ đâm má»™t nhát, tôi vá»™i và ng nhảy má»™t phát xa cả và i mét. Thanh kiếm đó tôi biết, do Yên thái tá» Äan dùng trăm dáºt và ng mua từ đại sư chú kiếm Từ phu nhân, nghe nói còn tẩm độc, hai tên âm mưu Thái tá» Äan và Kinh kha còn dùng mạng ngưá»i để thá» kiếm. Nếu lúc đó ngưá»i cầm kiếm là Kinh Kha thì tay linh xui xẻo đó là mạng ngưá»i duy nhất hắn giết.
Kinh Kha nhìn tôi không má»™t vết xây xước cả ná»a ngà y rồi như sá»±c nghÄ© ra nói:
- Hóa ra là ngắn quá.
Tôi cáu tiết gà o lên:
- Bố khỉ, ông thần kinh à , nếu đủ dà i thì lụi chÃt tui rồi còn gì.
Kinh Kha không thèm quan tâm mà sung sướng kêu ầm ĩ:
- Nguyên nhân là của ta ngắn quá...!
Sau nà y tôi dùng câu đó, thêm đầu thêm đuôi rồi bán cho một công ty kinh doanh thuốc tráng dương, nghe nói khá đắt hà ng.
Äúng lúc đó cầu thang có tiếng, Bánh Bao Ä‘i là m vá», tôi vá»™i quăng quần áo lên đầu Kinh Kha nói:
- Äại ca thay quần áo trước Ä‘i, để lát nữa thằng em sẽ cùng ông anh bà n vụ dà i ngắn sau.
Thấy tôi định Ä‘i, Kinh Kha nhìn lên trá»i bằng má»™t góc 45 độ, chìa tay ra, có trá»i mà biết định nói gì. Tôi không thèm nhìn hắn, Ä‘i ra cá»a thì đụng mặt Bánh Bao, vá»™i tiện tay đóng cá»a lại.
Bánh Bao là má»™t phụ nữ siêng năng, tay nà ng còn cầm mấy túi thức ăn, nà ng có đức tÃnh cá»§a má»™t cô gái xuất thân từ gia đình không phú dụ là tiết kiệm và nhu cầu tÃnh dục dồi dà o tương ứng vá»›i lứa tuổi, nếu không nhìn trá»±c tiếp và o mặt nà ng thì tôi có cảm giác mình tháºt sá»± đã yêu nà ng rồi.
Bánh Bao Ä‘ang định Ä‘i rá»a rau, thấy tôi thần thần bà bÃ, định và o phòng xem, tôi vá»™i chặn cá»a cưá»i hì hì nói: " Có anh bạn...ở tạm nhà mình mấy hôm". Bánh Bao rút ra má»™t cây hẹ chỉ và o mặt tôi nói: " Chỉ cần nói là nam hay nữa là được.." ÄÆ°á»£c biết là nam, nà ng tươi cưá»i nói: " Tối nay ăn hẹ xà o"
Tôi hé cá»a liếc và o, thấy Kinh Kha vá» cÆ¡ bản đã ăn mặc chỉnh tá», chÃnh Ä‘ang dùng quần sịp lồng ra ngoà i quần bò. Tôi vá»™i nhảy và o nói:
- Ặc, bộ ông tưởng mình là siêu nhân chắc, cái đó mặc bên trong.
Kinh Kha không thèm chú ý đến mấy chuyện vụn vặt, tiện tay vứt cái quần sịp sang một bên nói:
- Äồ cá»§a mấy ngưá»i mặc khó chịu quá.
Tôi vô cùng cảm Æ¡n hắn không dùng áo Adidas cá»§a tôi là m phi phong Ä‘eo phất phá»›i sau lưng, xem ra sát thá»§ đúng là giá»i thÃch ứng hoà n cảnh, hắn không tá» ra hiếu kỳ vá» cá»a kÃnh trong suốt cÅ©ng như không há»i đèn tại sao không dùng dầu thắp, so vá»›i những tay xuyên việt quê mùa trên phim có má»™t khà độ hết sức thân sÄ©.
Nhưng ngay láºp tức tôi biết lý do, hắn lại cầm dao găm lên nói:
- Nhưng nếu dà i hơn thì là m sao mang và o được?
Xem ra hắn muốn sống tiếp má»™t năm là để xây dá»±ng má»™t kế hoạch ám sát hoà n hảo. Tôi chỉ đà nh nhẫn nại há»i:
- Cái trục bản đồ ông dùng to cỡ nà o?
Hắn một tay cầm dao găm, một tay đặt trước mũi dao một đoạn nói:
- Cỡ nà y.
- Ài, sao mấy ngưá»i không phóng to tỉ lệ xÃch lên, và như cái bản đồ lúc đó là 1/10000 , phóng to thà nh 1/1000 thì bá» cả thanh trưá»ng kiếm và o đó, tháºm chà 1/100 thì vác cả thanh phương thiên há»a kÃch và o cÅ©ng OK.
Kinh Kha tuy không hiểu hết những gì tôi nói nhưng cÅ©ng hiểu ra đại khái vấn Ä‘á», hắn vá»— tay và o trán nói:
- Ta tháºt là ngốc, đúng là ...- Ä‘oạn hắn phục xuống vái mà nói- ngà i quả nhiên không uổng là thần tiên.
Sau khi giải quyết vấn đỠcá»§a bản thân, nghi vấn đầu tiên vá» "tiên giwois " láºp tức xuất hiện:
- Cái đó là gì ( tay chỉ cá»§a kÃnh), còn cái kia, sao lại không thấy dầu?( tay chỉ đèn Ä‘iện).
Ặc ặc, tôi bị hắn đánh bại rồi.
May mà câu trả lá»i cá»§a tôi cÅ©ng rất hoà nh tráng:
- Äây là "tiên giá»›i", có nói ông cÅ©ng không hiểu.
Äến giỠăn, tôi gá»i Kinh Kha đến bà n, má»™t năm cÅ©ng khá dà i, tốt nhất là sá»›m cho hắn ra dưới ánh mặt trá»i. Bánh Bao tiếp đãi Kinh Kha má»™t cách nhiệt tình, nà ng là loại phụ nữ có thế nhanh chóng hòa nháºp vá»›i đám bạn bè nhà nhố cá»§a tôi.
Trong lúc Kinh Kha dÃnh mắt và o tivi, và cÆ¡m và o mÅ©i thì Bánh Bao sát và o tai tôi thì thấm:
- Bạn anh mở cá»a hóng mát kìa.
Tôi nhìn sang thì thấy Kinh Kha mặc quần bò LEE cá»§a tôi, khệnh khang dạng chân ngồi, phẹc mÆ¡ tuya không kéo lên, cái thắng không ngắn cÅ©ng chẳng dà i cá»§a hắn thấp thò nhìn ra ngoà i, tôi hắng giá»ng má»™t cái, hắn không thèm nghe. Bánh Bao mượn cá»› ra lấy thức ăn, tôi vá»™i nói: " Kinh Kha, mát mẻ chứ?"
Kinh Kha không thèm nghe, chỉ và o tivi nói:" Mấy ngưá»i tà hon kia là nhà ông nuôi hả?" Tôi chỉ đà nh đứng dáºy chỉ và o váºt đó nói: " Phong tục chá»— tôi không lá»™ thằng em ra đâu"
Tôi cứ ngỡ hắn sẽ xấu hổ, nhưng tôi sai má»™t cách nghiêm trá»ng.
Hắn chỉ tiện tay nhét thứ đó và o rôi há»i:" Hà ng ngà y cho bá»n hỠăn gì?" Tôi chỉ đà nh sầu khổ Ä‘i qua kéo phéc mÆ¡ tuya cho hắn, được má»™t ná»a thì Bánh Bao Ä‘i và o...
Tối hôm đó, tôi chỉ có cách dùng hà nh động thá»±c tế chứng minh mình chỉ có hứng thú tình dục vá»›i ngưá»i khác giá»›i, thân thể trong ánh đèn má» cà ng đặc biệt mỹ lệ cá»§a Bánh Bao như má»™t cái bÆ¡m hút sạch tôi, như nà ng nói, để dù tôi có tâm cÅ©ng không có sức, như thế ban ngà y khi nà ng Ä‘i là m sẽ an tâm. Mãi đến gần sáng bá»n tôi má»›i thu tháºp chiến trưá»ng Ä‘i ngá»§, KInh Kha ngáy cả đêm. Tôi phát hiện hắn là má»™t ngưá»i không khó đối phó, nói trắng ra, trà lá»±c cá»§a hắn hÆ¡i bị thấp, dá»… tin ngưá»i, có lẽ do hắn cho rằng tôi là thần tiên, chỉ cần không nhắc đến vụ ám sát Tần THá»§y Hoà ng thì hắn là má»™t gã khá» trăm phần trăm.
Sáng hôm sau, tôi mở cá»a hà ng muá»™n má»™t tiếng, vừa mở cá»a là thấy Sáu Lưu ngồi trên thá»m hút thuốc, bên cạnh là má»™t gã béo. Thấy tôi, Sáu Lưu dụi thuốc đưa gã béo và o, giá»›i thiệu khách hà ng má»›i. Vừa nghe tên gã béo, tôi láºp tức thấy trá»i long đất lở.
Äá»™c giả thông minh có thể Ä‘oán ra ngay, gã béo là Tần Thá»§y Hoà ng.
|
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a kedochanh
|
|

08-04-2011, 03:19 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
|
|
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn
Quyển một : Tiệm cầm đồ số và i chục
Chương 4: ChÃnh béo đại chiến Kinh khá».
Tác giả : Trương Tiểu Hoa
Ngưá»i dịch: CuòngLong
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Tôi chưa bao giỠnghĩ rằng Tần Thủy Hoà ng là một gã béo.
Gã béo Tần Thá»§y Hoà ng trong khoảng độ 45 tuổi, đầu tóc so vá»›i kinh Kha bóng hÆ¡n nhiá»u, nhìn là biết hay gá»™i, mặc má»™t cái áo bà o thêu đầy Ä‘ao tiá»…n ( tiá»n thá»i Chiến Quốc), chắp tay trước bụng nhìn tôi cưá»i gáºt đầu. XEm ra chúng tôi có cùng má»™t vấn Ä‘á», không biết phải xưng hô đối phương là gì.
Sáu Lưu vỗ vỗ vai Tần Thủy Hoà ng nói:
- Sau nà y gá»i hắn là Cưá»ng hay ngưá»i anh em Ä‘á»u được- Ä‘oạn hướng tôi nói- Chà o anh ChÃnh Ä‘i!
- Chú Cưá»ng!
- Anh ChÃnh!
- Ạnh sau nạy ặn nhỡ chá» chụ hỉ( giá»ng Thiểm Tây khá nặng)
- Khá»™ng cá» chi, khá»™ng cá» chi!- Tôi vá»™i trả lá»i.
Hoà nh tráng, cùng Doanh ChÃnh xưng anh em, tôi có cảm giác cái mặt mình như tấm vải trải giưá»ng bị trẻ con đái dầm, trong má»™t không gian hữu hạn nở ra má»™t cách vô hạn.
Sau nà y tôi má»›i biết bình thưá»ng ChÃnh béo cÅ©ng không khiêm tốn thế, là do Sáu Lưu bảo hắn rằng tôi là thần tiên má»›i váºy. Ông anh ChÃnh béo cá»§a tôi cÅ©ng là ngưá»i khá biết chấp nháºn, đầu tiên là cho ngưá»i luyện thuốc trưá»ng sinh, nghe đâu là luyện gần xong thì ngưá»i đó lăn cổ ra chết, anh ChÃnh bèn láºp tức cho xây binh mã dÅ©ng, hy vá»ng đến thế giá»›i khác có đà n em theo phục vụ, bây giá» trong mắt gã tôi là chúa tể cá»§a thế giá»›i má»›i nên đối xá» vá»›i tôi khá khách khÃ.
Sáu Lưu bá» lại ChÃnh béo rồi vẫy xe ôm Ä‘i mất tiêu, trước giá» tôi cứ nghÄ© những ngưá»i Ä‘i xe ôm có má»™t trái tim rất thiện lương, giá» má»›i biết là sai khá»§ng khiếp, tôi rất ghét lão.
Tần Thá»§y Hoà ng khác vá»›i KInh Kha, gã bá» lại ngôi vua đến đây là để hưởng thụ sinh hoạt, gã nhanh chóng thấy hứng thú vá»›i cái laptop cá»§a tôi, sau khi nháºn thấy tôi là má»™t ngưá»i khá dá»… chịu thì láºp tức má»™t tay mouse vô tuyến ngoái loạn xạ, má»™t tay sá» soạng lung tung lên mà n hình. Sau nà y tôi má»›i biết gã cho rằng con trá» hoạt động được là do có má»™t sợi dây nhá» nối vá»›i con chuá»™t. Gã nghịch má»™t lúc rồi đưa ra yêu cầu đầu tiên: Gã muốn Ä‘i ỉa.
Hôm qua tôi đã dáºy cho Kinh Kha cách dùng toilet Ä‘i tiểu nên giá» có chút kinh nghiệm, biết rằng chỉ cần bảo bá»n há» xả và o hố xà là được. Tôi đưa ChÃnh béo và o, hạ đệm ngồi xuống và bảo Doanh ChÃnh ngồi xuống là xong. KHá»i cần tôi dáºy, hắn đánh má»™t phát rắm rung trá» chuyển đất, mùi thối nồng nặc, ChÃnh béo cảm thấy có lá»—i, liên mang phảy phẩy tay.
Tôi không sợ mùi thối mà sợ đánh thức Kinh Kha dáºy, hắn ngá»§ tại phòng đối diện nhà vệ sinh. Ai cÅ©ng biết những gã khá» thưá»ng hay cố chấp trong và i việc, tối qua tôi đã thu quần áo cá»§a hắn nhưng âm mưu giải trừ vÅ© trang gặp phải kháng cá»± kịch liệt nên thất bại.
Äiá»u đó khiến tôi nghÄ© đến mấy việc, thứ nhất là không nên để hai ngưá»i đụng mặt, thứ hai là phải chuẩn bị và i bá»™ quần áo cuối cùng là chuẩn bị cho ChÃnh béo má»™t phòng "Tổng thống". Hiện chỉ còn má»™t phòng trống là cái nhà kho sát vách Kinh khá».
Hoa má»™t tiếng, ChÃnh béo lao ra khá»i phòng vệ sinh, tay ôm quần chạy huỳnh huỵch xuống nhà , vừa lúc KInh Kha ra khá»i phòng, dụi dụi mắt mê hồ Ä‘i và o toilet chống nạnh đái, hắn nhăn nhăn mÅ©i , còn nhìn tôi má»™t cách bất mãn.
Tôi không có thá»i gian lo cho hắn, vá»™i chạy xuống xem chuyện gì xảy ra vá»›i Tần THá»§y Hoà ng, chỉ thấy hắn Ä‘ang chống cằm ngồi thần ngưá»i ra. Thấy tôi, gã nói:
- Ạnh lạm như chụ ná»i, áºn má»™t cại, nược chãy rạ à m à m, giạt cã minh, cữ nghị ngáºp hệt cã.
Äoạn gã lại chạy lên nhà , nhìn và o má»™t vÅ©ng nước và ng trong bôn cầu gãi gãi đầu không hiểu mô tê gì hết, đại khái KInh Kha đã vá» phòng. Tôi muốn phát khùng, cái chuyện ngá»› ngẩn như váºy cÅ©ng xảy ra được, tháºt bó tay. Tôi gà o ầm lên:
- Anh Kinh, anh ChÃnh, ra đây!
Kinh Kha và ChÃnh béo cùng má»™t lúc thò đầu ra cá»a phòng và cá»a toilet há»i:
- Gì thế?
Hai ngưá»i đồng thá»i phát hiện ra nhau, kêu lên "A" má»™t tiếng và láºp tức sáºp cá»a lại. Tôi còn chưa hiểu mô tê răng rứa gì thì Kinh Kha đã xông ra, giÆ¡ cao cây dao găm, hóa ra hắn Ä‘i lấy dao.
Tần THá»§y Hoà ng không ngu, gã biết mình không ở trong cung và cÅ©ng không có TRiệu Cao chi viện ,huống chi không mang theo thanh kiếm Lá»™c Lô. Giá» má»›i thấy trà tuệ cá»§a vua chúa, ChÃnh Béo biết cách sáºp chốt cá»a và giữ chặt tay nắm cá»a. CÃ’n Kinh Kha chỉ biết vác dao chém loạn xạ, không bao lâu tạo trên cái cá»a toilet má»™t lá»— hình tam giác, hắn ghé mắt nhìn thấy ChÃnh béo kêu ầm lên:
- Ra đây!
Như tôi đã nói, KInh Kha bị lác nặng, má»™t mắt hắn nhìn Tần THá»§y Hoà ng, mắt kia thì như có vẻ theo dõi từng cỠđộng cá»§a tôi, lúc nà y tôi má»›i sá»±c nghÄ© ra mình phải là m gì đó, bèn moi từ dưới Ä‘i văng phòng khách ra má»™t cục gạch ( Sao trong phòng khách nhà tôi lại có cục gạch?) cầm trên tay nghiêm giá»ng quát:
- Há» Kinh kia, không bá» dao xuống là mặt hôn cá»§ Ä‘áºu ngay giá»!
Kinh Kha thấy tôi cầm má»™t váºt vuông vức, hồng quang rá»±c rỡ, không biết là bảo váºt gì cá»§a thần tiên, dá»—i nói:
- Việc cuả tôi ông đừng quản...
Äúng lúc đó Tần THá»§y Hoang moi ra túi xà phòng bá»™t, thông qua lá»— trên cá»a tát ra, Kinh Kha trúng chiêu, rú lên má»™t tiếng, vứt dao dụi mắt. Tôi phát cáu, đầu tiên là thu dao cá»§a KInh Kha, Tần Thá»§y Hoà ng không ngừng phóng bá»™t qua lá»—, tôi mở cá»§a tóm cổ áo lôi gã ra vứt lên Ä‘i văng, Ä‘oạn đưa KInh Kha Ä‘i rá»a mắt. Khi tôi nắm tay dắt hắn quay lại, có cảm giác như mình là cô nuôi dạy trẻ váºy, bá» KInh Kha xuống sa phát đối diện, đặt bình nước khoáng và gạt tà n giữa hai ngưá»i, ôn tồn nói:
- Có gì không nói chuyện với nhau được hay sao mà cứ phải chém chém giết giết thế, lại không phải kiếp trước...
Tôi sá»±c nhá»› ra hai ngưá»i đúng là kiếp trước có thù bèn đổi giá»ng nói:
- Tháºt ra hai ngưá»i đâu có thù háºn gì, đúng không?
Tần Thá»§y Hoà ng gáºt đầu lia lịa, còn Kinh Kha thì cáu kÃnh hừ hừ:
- Là hắn là m tôi toi mạng chứ ai?
ChÃnh béo không chịu thua:
- Thế ai ra tay trước?
Tôi Ä‘áºp cục gạch lên bà n lá»›n tiếng nói:
- Cãi cỠgì, không nhớ đây là đâu hả?
Hai ngưá»i láºp tức rụt cổ im bặt, tôi châm Ä‘iếu thuốc rồi hòa ái nói:
- Không cần biết ai đúng ai sai, Ä‘á»u là chuyện kiếp trước rồi, hai ngưá»i đến đây là để hưởng phúc, vả lại có má»™t năm, còn không biết trân trá»ng sao?
Tần Thá»§y Hoà ng cúi đầu im re, Kinh Kha nhìn tôi, mắt Ä‘o Ä‘á».
- Nà o, lại bắt tay dà n hòa, từ nay là m bạn, ngoan, nghe lá»i!
ChÃnh béo là ngưá»i giÆ¡ tay ra đầu tiên, ngưá»i ta là vua chúa đúng là độ lượng, Kinh Kha bất đắc di nắm lấy má»™t cái. Äôi oan gia nói chung tạm thá»i được giải quyết. Tôi lấy ra má»™t bá»™ quần áo cho ChÃnh béo, đúng là biết nhiá»u thấy rá»™ng, đồ và o tay là biết cá»§a tôi tốt hÆ¡n quần áo cÅ©. Khi Kinh Kha nói vá»›i gã quần lót phải mặc ở trong thì khá nghe lá»i, tá» ra thái độ khá hữu hảo.
Sau đó mấy anh em ( nghe lạ không?) cùng nhau quét dá»n cái phòng kho, tôi xếp và o đó má»™t cái giưá»ng xếp, táºm thá»i thà nh phòng " Tổng thống" cá»§a Tần Thá»§y Hoà ng. So vá»›i Kinh Kha, ChÃnh béo tò mò gấp N lần, há»i hết cái nỠđến cái kia, kinh Kha thay tôi trả lá»i:" Äây là tiên giá»›i, nói ông cÅ©ng không hiểu".
Xem ra tâm thái quyết định tất cả, Tần Thủy Hoà ng nhanh chóng bị tivi cuốn hút, vốn dĩ gã xem " Bách gia giảng đà n" nói vỠHà n Phi, may mà tôi nhanh tay đổi kênh sang Sao Băng để hắn xem.
Má»i việc trên gác tạm yên, tôi vừa nghịch cây dao tịch thu cá»§a Kinh Kha vừa xuống nhà thì thấy phó giám đốc cá»§a tôi, lão Phan đã ngồi chá» từ bao giá».
|
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a kedochanh
|
|

23-04-2011, 05:40 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Dec 2010
Bà i gởi: 1,031
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 267
Thanked 15,041 Times in 846 Posts
|
|
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn
Quyển một : Tiệm cầm đồ số và i chục
Chương 5: Ban nhạc Tần triá»u.
Tác giả : Trương Tiểu Hoa
Ngưá»i dịch: CuòngLong
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Lão Phan hôm nay Ä‘i ăn cưới, cách chô tôi không xa nên ghé qua chÆ¡i, lão là loại trung niên hết sức bình thưá»ng, đầu tóc lÆ¡ thÆ¡ nhưng chải sáng bóng, bụng bia, thương mặc bá»™ đồ rẻ tiá»n do vợ mua ở vỉa hè, trong tá»§ có dăm bá»™ complet phòng khi cần dùng, Ä‘eo kÃnh mà u cà phê, nói chuyện chững chạc, giống như má»i đà n ông trung niên có chút thà nh công hay má»™t anh trưởng phòng cÆ¡ quan nhà nước.
Tháºt ra lão Phan không giản đơn chút nà o, tốt nghiệp khóa hai hay ba gì đó trưá»ng đại há»c địa chất Trung Quốc, chuyên ngà nh khảo cổ. Hồi ấy sinh viên đại há»c phải gá»i là giá»i, má»—i ngưá»i Ä‘á»u có tuyệt kỹ, lão Phan lại thuá»™c dạng top trong số đó. Nếu lão tiếp tục theo chuyên nghiệp cá»§a mình thì ngà y nay tuyệt đối có thể bon chen cùng đám giáo sư trên tivi, đáng tiếc là tháºp niên 90, lão không chống lại được cám dá»— nhảy ra kinh doanh riêng. Thế là từ má»™t tay giá»i giang hoà nh tráng, sau khi lá»— chá»ng vó mấy lần trở nên co ro cúm rúm hết cả lại. Lý do lão lá»— nặng theo tôi là tá»™i cá»§a lão, chẳng trách được ai: Lão vứt bá» chuyên nghiệp theo mấy tay Phúc Kiến Ä‘i buôn đồng hồ.
Sau năm 2000, lão lại quay vỠnghỠcũ, chuyên giám định đồ cổ, kiếm được tuy không ổn định nhưng cũng kha khá, lão ở chỗ tôi lấy cái danh phó giám đốc chứ cũng không lĩnh lương, chỉ thu 20% hoa hồng mỗi món đồ giám định.
Lão đưa cho tôi Ä‘iếu thuốc, tôi bá» dao lên bà n rồi cúi đầu châm lá»a, chưa kịp nói năng gì thì mắt lão Phan đã dÃnh chặt và o cây dao, má»™t cây dao găm thá»i Chiến Quốc có sức quyến rÅ© cỡ nà o vá»›i má»™t gã có bá» dà y giám định đồ cổ có thể hiểu được, kÃnh trệ xuống, lưng còng lại như muốn bay và o cây dao luôn.
Tôi vá»™i giáºt lại dao, bá» và o túi, cưá»i cưá»i nói:
- Dao cắt trái cây, có quái gì mà xem.
Lão chỉ ngón tay và ng khè vì khói thuốc và o tôi nói:
- ÄÆ°a đây!
Tôi móc dao ra tung tung trên tay đùa đùa nói:
- Ông không nghĩ cái nà y là đồ cổ đấy chứ?
Rốt cục lão cÅ©ng mắc lừa, sát sát mồ hôi trên trán cưá»i khổ nói:
- Bệnh nghá» nghiệp rồi, chá»— cáºu là m sao mà có dao thá»i Chiến Quốc được cÆ¡ chứ.
Tôi nghịch nghịch cây dao, giả bá»™ tỉnh bÆ¡ há»i:
- Nếu là dao Chiến Quốc tháºt thì giá bao nhiêu?
- Nếu là đồ tháºt, do chú bán ra thì bán cho ai cÅ©ng phạm pháp, còn bán ra nước ngoà i thì kiếp nà y anh khá»i gặp chú luôn, nhà nước quy định đồ cổ trước năm 1795 không được xuất cảnh, chú nghÄ© xem thá»i Chiến Quốc đến năm 1795 là bao nhiêu năm..
- THì nói chơi thôi mà , cho cái giá nghe coi.
- Thế nà y nhé, tại nhà đấu giá Sotheby ở Anh bán má»™t cái bình thá»i minh là 15 triệu Bảng Anh, chưa cần nói giao dịch ngầm, ở Hồng Kông bán má»™t cây Ä‘ao cá»§a Cà n Long, chưa cần biết Cà n Long đã từng nhìn thấy cây Ä‘ao ấy chưa cÅ©ng đã 40 triệu dollar Hồng Kông rồi, má»™t thanh kiếm mạ và ng Napoleon từng dùng giá 50 triệu NDT...
Tôi chen ngang:
- Nếu là cây dao Kinh Kha dùng để ám sát Tần Thủy Hoà ng thì sao?
Lão Phan lưá»m tôi má»™t phát nói:
- Äừng luyên thuyên nữa, anh phải Ä‘i đây.
Tôi đần mặt ra nhìn cây dao găm bụng bảo dạ" Nếu đổi thà nh tiá»n xu không biết Ä‘áºp chết mình được bao nhiêu lần?"
Kỳ tháºt tôi cÅ©ng không ngốc, chưa cần nói cây dao, từ trên ngưá»i Kinh Kha nhổ sợi lông cÅ©ng tÃnh là di sản văn hóa rồi, nhưng tôi cảm giác dÃnh và o vụ đó hết sức nguy hiểm, chưa nói đến phạm pháp, chỉ tÃnh mấy thứ đó bán ra nước ngoà i, không cần 1000 năm tôi đã thà nh " thiên cổ tá»™i nhân rồi". Là giám đốc má»™t hiệu cầm đồ, tôi có thể lừa lá»c ép giá kiếm chút tiá»n vô lương tâm, nhưng tối thiểu khi còn Ä‘i há»c cÅ©ng được giáo dục yêu nước, vụ nà y không chÆ¡i được.
Buổi trưa, Bánh Bao có 20 phút nghỉ, bình thưá»ng tôi hay đóng cá»a ra cùng nà ng ăn ở ngoà i, hôm nay đà nh bảo nà ng mang 1 cân bánh bao vá» váºy. Khi Bánh Bao vá»™i và ng chạy vá» thì Tần Thá»§y Hoà ng Ä‘ang xem Sao Băng, Bánh Bao gáºt đầu coi như chà o há»i rồi hối hả lấy ghế ngồi coi, bảo nà ng ăn thì bảo ăn rồi, Ä‘oạn cắm mÅ©i và o tivi. Khi Ä‘ang đến Ä‘oạn Äạo Minh Tá»±, Hoa Trạch loại và Sam Thái lằng nhà lằng nhằng thì quảng cáo chen ngang. Bánh Bao đứng dáºy nói vá»›i ChÃnh béo:
- Anh béo, chiá»u vá» cho em biết kết quả.
Äiá»u là m tôi kinh ngạc nhất là ChÃnh béo dùng má»™t giá»ng còn Äà i Loan hÆ¡n cả dân Äà i Loan đáp:
- ÄÆ°á»£c rồi, nói nhiá»u quá đê...
Tôi lôi Kinh Kha, ngưá»i Ä‘ang nhiệt tình nghiên cứu cá»a kÃnh từ phòng bên ra ăn bánh bao, còn may, hai ngưá»i chưa gây ra chuyện gì khiến tôi nhức óc. Kinh Kha hÆ¡i bị khá», vá»›i những sá»± váºt má»›i đã ngại không há»i, đồ đạc trong nhà đủ cho hắn nghiên cứu ná»a năm rồi, còn ChÃnh Béo thì đến hưởng thụ nên tâm lý không thèm chú ý đến mấy thứ đó.
Tôi lo là đến má»™t lúc nà o đó hai ngưá»i tỉnh lại, phát hiện bị Diêm Vương lừa sẽ lôi tôi ra xả giáºn, nhất là Tần Thá»§y Hoà ng, nếu gã biết tôi hay gá»i sau lưng gã là ChÃnh béo. Tôi bỠđồ cá»§a hai ngưá»i và o đáy tá»§, má»™t năm sau phải để hai ngưá»i mang Ä‘i má»™t kiện không thiếu, tôi thừa nháºn không dám Ä‘em bán vì biết đám buôn đồ cổ cÅ©ng không kém gì bá»n buôn ma túy hay vÅ© khÃ, bán ra má»™t món là khá»i yên thân luôn, trông cáºy và o cá»§ Ä‘áºu trong tay tôi có vẻ không đảm bảo. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, tôi cÅ©ng hÆ¡i lắm mồm nhắc lại má»™t câu, tôi không muốn thấy mấy bảo váºt nà y bị bán ra nước ngoà i, bạn Ä‘á»c chỉ cần nhá»› thế là đủ rồi. Cây dao cá»§a Kinh Kha thì tôi rá»a sạch rồi bá» và o thùng công cụ, nÆ¡i nguy hiểm nhất là nÆ¡i an toà n nhất.
Bánh Bao tuần nà y là m ca sáng, tức là 10h Ä‘i là m, 4 h chiá»u nghỉ, tháºt ra là phải khoảng 5h má»›i nghỉ được, ca tối là m từ 4h đến 11h.Là m ca đêm thì Bánh Bao chưa bao giá» bắt tôi Ä‘i đón, không hẳn bì dạng mạo cá»±c kỳ trừu tượng cá»§a nà ng mà vì nhà nà ng ở khu ÄÆ°á»ng sắt, từ bé đến lá»›n đại chiến vá»›i đám trẻ con cùng khu mà trưởng thà nh, thuá»™c loại " giang hồ nhi nữ", khi lên lá»›p sáu đã huýt sáo trêu má»™t thầy giáo đẹp trai, xui xẻo là nà ng không biết đấy là thầy giáo Tiếng Anh má»›i, may mắn là thầy không nghe thấy, lại xui là vì cô chá»§ nhiệm cá»§a nà ng, má»™t bà già khó tÃnh bắt được quả tang. Nhá» váºy suốt thá»i Ä‘i há»c Bánh Bao chỉ há»c được hai câu thÆ¡: Hương hoa mai đến từ giá rét và Mặc gió mưa xuy đả thét gà o.
Vì thế, đối vá»›i đám bạn bè nhà nhố cá»§a tôi nà ng rất dá»… chấp nháºn, hôm nay nà ng mang vá» cả má»™t giá» thức ăn bá»±, nà ng rá»a má»™t qua dưa chuá»™t, bẻ cho Tần Thá»§y Hoà ng má»™t ná»a, tá»± cắn má»™t ná»a há»i:
- Sao, sao, Trạch Loại không là m gì Sam Thái chứ hả?
Sau má»™t buổi chièu Tần Thá»§y Hoà ng đã nắm được tác dụng cá»§a tivi, Ä‘iện thoại và ô tô, sau nà y tôi nói vá»›i gã phim truyá»n hình là giả, gã rất kinh ngạc há»i, biết là giả sao vẫn xem, chỉ đà nh giải thÃch là cÅ©ng như gã xem ngưá»i đẹp sáu nước khiêu vụ thôi. Còn Kinh Kha đã tìm được váºt yêu thÃch, má»™t cái đà i bán dẫn, hắn cho rằng âm thanh là do ngưá»i tà hon bị giam bên trong phát ra, suốt buổi chiá»u tìm cách nói chuyện vá»›i há». Có hai ngưá»i, tôi thấy có nghÄ©a vụ phải là m công tác tư tưởng cho Bánh Bao. Tôi đến bên lavabour , giả bá»™ giúp nà ng rá»a rau rồi nói:
- Hai ngưá»i tháºt ra không được bình thưá»ng! - Tôi rất khéo léo nói - Không phải cùng thá»i đại vá»›i bá»n mình.
- Cái ngưá»i lá»›n tuổi cÅ©ng chỉ 40 chứ mấy?
Tôi gãi đầu nói:
- Chơi Rock đấy, không được hoan nghênh nên cũng hơi thần kinh chút.
Nói váºy Bánh Bao láºp tức hiểu ra, tạm thá»i tôi không dám nói rằng hai ngưá»i sẽ ở đây 1 năm. Là m cÆ¡m xong, trên bà n ăn Bánh Bao há»i:
- Anh béo tên là gì?
Tần Thá»§y Hoà ng thoải mái cưá»i nói:
- Ạnh gá»i lạ Doanh Chịnh!
Bánh Bao nhìn Kinh KHá», hắn cướp lá»i:
- Tui kêu là Kinh Kha!
Bánh Bao ngẩn ra rồi cưá»i ầm lên:
- Äúng là có tÃnh sáng tạo, ban nhạc cá»§a mấy ngưá»i gá»i là gì?
Tôi mồ hôi đầy ngưá»i, chen và o:
- Tần triá»u.
|
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Diệt Thuần Khiết
|
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
ãàäàíèÿ, áåçïëàòíî, aáîðò, àâòîêðåäèò, àâòîìîáèëÿ, ao da nam vessarc, baoconga loantac, do thi khoa hoc vn4, êàòîê, èçäåëèÿ, êîëüöà, há»—n mang, há»—n mang 4vn, îäíîêëàññíèêè, ïåòåðáóðãà, îáðàçåö, ìàðêåòèíã, ìàøèí, ìóëüòèêè, nhac truo c75, ñîáàê, õàêåð, öèôðîãðàä, õóíäàé, quá»· y ngốc háºu c75, su thuong de nhat, su thuong de nhat loan, trương tiểu hoa, ùéÿéíáþðíï, ðàáî÷åãî  |
| |