Khi người ấy không yêu bạn, cho dù quá khứ người ấy đã từng yêu bạn nhưng sau này đã quên bạn đi, hay là chưa từng yêu bạn. Khi bạn không có cách nào để trở thành người trong trái tim người ấy, thì lòng người ấy sẽ không nhớ về bạn. Tuy nhiên người ấy biết bạn yêu người ấy sâu đậm ra sao, nhưng lại chọn cách vờ như là không hay biết
Khi người ấy không yêu bạn, đừng bao giờ gọi điện thoại cho người ấy nữa, cho dù bạn gọi điện thoại cho người ấy,người ấy cũng sẽ nói "được, nhưng có điều anh/em bây giờ bận rồi. Tối nay gọi lại cho anh/em đi, hoặc là có thể anh/em sẽ gọi lại cho em/anh." Và bạn lúc đó xin đừng bao giờ tin là thật, người ta chỉ là tìm ra một lý do hợp lý để cho có mà thôi. Xin bạn đừng chờ đợi, đừng bao giờ lừa dối chính mình. Làm như thế người ấy sẽ bắt bạn chờ đợi mà chẳng biết đến bao giờ...
Khi người ấy không yêu bạn, xin bạn ở trước mặt người ấy đừng bao giờ rơi nước mắt, khi đau ốm đừng bao giờ nói cho người ấy nghe.Người ấy sẽ chẳng dành cho bạn sự chú ý hay quan tâm nào đâu, nhiều nhất là có một chút đồng tình, và mong sự kiêu ngạo của bạn, đừng vứt bỏ đi những cái vốn có thuộc về sự kiêu ngạo ấy. Tuy nhiên rất nhiều người, đã vì tình yêu mất đi quá nhiều. Ngay cả dũng khí đứng dậy cũng không cón, kiêu ngạo ở đâu ? chỉ là cần phải nhớ, chỉ có người yêu mình, mới thực sự có thể tiếc thương cho bạn. Mà không phải là sự đồng tình một cách thờ ơ, thương hại
Khi người ấy không yêu bạn, tình yêu của bạn trở thành trách nhiệm của người ấy. Xin bạn đừng bao giờ tính toán rằng mình sẽ được gì, đừng bao giờ hy vọng có bất kỳ sự báo đáp nào. Đang yêu người không yêu mình, thì bản thân không thể có báo đáp. Đừng so đo đúng hay sai. Như thế sẽ vui vẻ. Cần phải nhớ, tình yêu giữa bạn và người ấy là đơn phương, bạn có lòng, nhưng người ấy vô tâm. Cho nên cũng không thể trách người ấy. Là vì có lẽ ấy cũng muốn làm điều đó tốt hơn một chút, không cần phải hờ hững với bạn như thế kia. Chỉ là yêu một người, đối tốt với một người. Vốn dĩ chính là một thứ bản năng. Xin lỗi, người ấy không có thứ bản năng đó
Khi người ấy không yêu bạn, mong bạn đừng mất đi sự tự tin của bản thân. Bởi vì yêu một người, không phải người ấy giỏi giang, mà đó chỉ là một thứ cảm giác. Người ấy khiến bạn có cảm giác đó, vì bạn yêu người ấy. Giống như vậy, người ấy không yêu bạn, cũng không phải là do bạn không giỏi giang. Giỏi giang, không phải là lý do để yêu. Nhìn xem, vẫn còn có bao nhiêu người yêu mình, chỉ một điệu cười nhạt, cùng đã đẹp khác nhau rồi
Khi người ấy không yêu bạn, nhất định cần phải cầu chúc cho người ấy được hạnh phúc. Có yêu rồi không nên có hận. oán hận rất xấu xí. Sao lại để thứ đẹp đẽ nhất trong cuộc sống trở thành kinh tởm ? cũng đừng cảm thấy bất bình. Ra đi. Người ấy mất đi một người yêu người ấy, còn bạn mất đi một người không yêu mình, nhưng thứ đạt được là một cuộc sống mới, một cơ hội yêu mới.
Xin bạn đừng nghĩ đến "vĩnh viễn". Yêu không có vĩnh viễn, nay bạn yêu người ấy sâu đậm, nhưng sẽ có một ngày bạn không còn yêu người ấy nữa. Người ấy chỉ là đến cái ngày ấy sớm hơn bạn một bước mà thôi. Khi người ấy không yêu bạn, mong bạn hãy giữ lấy một chút ký ức ấm áp, đừng để sự dịu dàng ấy chầm chậm héo tàn.
Khi người ấy không yêu bạn nữa, xin bạn hãy thở thật sâu, trên đường đời, trải đầy những nụ hoa yêu, luôn có một nụ hoa nào đó thuộc về bạn, đó không phải là an ủi. Mà là, đời này kiếp này sớm đã an bài như thế rồi.
Không nuôi dưỡng bất kỳ hy vọng “tái ngộ” nào của hai người. Chẳng lẽ bạn đợi đến lúc cô nàng ném vào mặt mình câu nói “em chưa bao giờ yêu anh, không yêu anh và chúng ta sẽ chẳng bao giờ quay lại với nhau cả”? Sẽ đau hơn nhiều đấy.
Đừng ước mơ những gì ngoài tầm với Mây trên trời,hãy để gió cuốn đi
Khi người ấy không yêu bạn, đừng bao giờ gọi điện thoại cho người ấy nữa, cho dù bạn gọi điện thoại cho người ấy,người ấy cũng sẽ nói "được, nhưng có điều anh/em bây giờ bận rồi. Tối nay gọi lại cho anh/em đi, hoặc là có thể anh/em sẽ gọi lại cho em/anh." Và bạn lúc đó xin đừng bao giờ tin là thật, người ta chỉ là tìm ra một lý do hợp lý để cho có mà thôi. Xin bạn đừng chờ đợi, đừng bao giờ lừa dối chính mình. Làm như thế người ấy sẽ bắt bạn chờ đợi mà chẳng biết đến bao giờ... Đừng ước mơ những gì ngoài tầm với Mây trên trời,hãy để gió cuốn đi[/CENTER]
Chuẩn đấy bác ạ. Em vừa chia tay cô ấy được 2 tháng. Ban đầu thì cô ấy nói là chờ 1 năm nữa (khi cô ấy thi đại học xong) sẽ xem xét lại tình cảm chúng mình và rồi một tuần sau cô ấy gửi tin nhắn chia tay. Em goi điện đến thì cô ấy không nghe còn nhắn tin thì như bác nói, cô ấy nt rằng lúc ấy bận và tối sẽ gọi điện giải thích tất cả và tối đó là một sự câm lặng. Buồn quá, đến bây giờ em vẫn chưa biết lý do cô ấy chia tay mà cũng chẳng muốn biết nữa. Khi yêu thì thề thốt bên nhau còn chia tay rồi thì còn gì để nói nữa
hay lắm, cái này có chút giống như mình làm khi phát hiện cô ấy ko iu mình, cắn răng buông tay thôi. Xóa hết tất cả những j liên quan đến cô ấy đi, hy vọng có thể quên
Chuẩn đấy bác ạ. Em vừa chia tay cô ấy được 2 tháng. Ban đầu thì cô ấy nói là chờ 1 năm nữa (khi cô ấy thi đại học xong) sẽ xem xét lại tình cảm chúng mình và rồi một tuần sau cô ấy gửi tin nhắn chia tay. Em goi điện đến thì cô ấy không nghe còn nhắn tin thì như bác nói, cô ấy nt rằng lúc ấy bận và tối sẽ gọi điện giải thích tất cả và tối đó là một sự câm lặng. Buồn quá, đến bây giờ em vẫn chưa biết lý do cô ấy chia tay mà cũng chẳng muốn biết nữa. Khi yêu thì thề thốt bên nhau còn chia tay rồi thì còn gì để nói nữa
Là "người ở lại" thì sao chứ? Ở lại cũng có cái hay của nó mà. Tôi không phải khoa trương đâu, chẳng qua tôi bị (hay được nhỉ) trải qua cảm giác "ở lại" rồi nên có lẽ tôi suy nghĩ về nó khá nhẹ nhàng. Dù tôi hoàn toàn không dám khẳng định bởi mỗi người mỗi khác! Lúc đầu tôi thấy bản thân mình thật đáng thương và tội nghiệp, tôi hờn trách và căm ghét mọi thứ, thật bất công đến thế là cùng. Một người yêu hết lòng như tôi đây mà phải ngồi "ngậm đắng nuốt cay" nhìn người bỏ rơi mình không một chút thương tiếc (chỉ là suy nghĩ lúc đó thôi, chứ sau này anh ta có lý do gì khác thì... đó là chuyện của sau này, trong thời khắc bị ngã một cú trời giáng như vậy, tôi chẳng còn quan tâm gì nữa).
Tôi hoảng loạn, mất bình tĩnh, nói tóm lại, tôi trong tình trạng thê thảm không-thể-diễn-tả, nhưng tôi vẫn dành cho bản thân một chút tỉnh táo để không phải bi lụy đến nỗi níu kéo, van xin, không, không bao giờ, vì dù sao... tôi cũng là con gái mà! Nhưng đến hồi trấn tĩnh lại, cũng mất một thời gian đấy, tôi cảm thấy việc "ở lại" không ghê gớm như tôi tưởng. Nó không khiến cho tôi trở thành một kẻ thất bại trong tình yêu vì bạn nghĩ đi nhé, tình yêu cũng như một trò chơi (như The Bealtles có nói trong Yesterday: Love was such an easy game to play), người "ra đi" chẳng khác nào là người đầu hàng trước rồi, bạn là người ở lại sau cùng của cuộc chơi mà, vậy là bạn thắng chứ đâu có thua
(Trích trong Người ở lại)
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Na Xinh Đệp