Em bé 16 tuổi Thẩm Xuân Linh là m cảm động cả đất trá»i
Ngà y 24/8/1998, má»™t đám tang vô cùng đặc biệt được tổ chức tại huyện Gia Tưá»ng, tỉnh SÆ¡n Äông (Trung Quốc). Ngưá»i chết là má»™t cô gái má»›i 16 tuổi tên là Thẩm Xuân Linh.
Nhưng cô được nháºn những nghi lá»… long trá»ng nhất cá»§a là ng, những ngưá»i anh trai cá»§a cô mặc tấm áo tang chỉ được mặc khi đưa tang cha đẻ. Anh trai cô quỳ rất lâu trước linh cữu em gái, ngưá»i trong là ng ai cÅ©ng Ä‘eo băng tang.
Nhưng không ai biết rằng, cô gái mưá»i sáu tuổi nà y thá»±c ra không há» có máu má»§ ruá»™t thịt gì vá»›i những ngưá»i còn sống, cÅ©ng như vá»›i dân là ng nà y, tháºm chà cô chỉ là má»™t đứa con gái riêng cá»§a mẹ kế mà ngay cả tên trong sổ há»™ khẩu cá»§a là ng cÅ©ng không có.
Tôi là con ruột của gia đình nà y
Tháng 6 năm 1994, mẹ cá»§a Thái Xuân Linh góa chồng, Ä‘em Xuân Linh và đứa em trai từ Long Châu Táºp, huyện Phạm Trạch, tỉnh SÆ¡n Äông (TQ) sang huyện Gia Tưá»ng vá»›i gia đình má»›i. Bố dượng cá»§a Xuân Linh là m nghá» thợ má»™c, tên là Thẩm Thụ Bình, tÃnh tình hiá»n là nh đôn háºu.
Bố dượng có cha mẹ già 70 tuổi, và bốn đứa con trai còn Ä‘ang Ä‘i há»c. Trong đó anh con cả Thẩm Kiến Quốc Ä‘ang há»c Äại há»c Giao thông ở Tây An. Ba cáºu con trai còn lại há»c trưá»ng phổ thông trong huyện.
Gánh nặng gia đình quá lá»›n, nhưng bố dượng cô giá»i nghá» thợ má»™c, trong nhà cÅ©ng chỉ chi tiêu dè sẻn, nên cuá»™c sống gia đình cÅ©ng tạm đủ.
Khi ba mẹ con Thái Xuân Linh gia nháºp đại gia đình ấy, cả nhà đá»u vui vẻ chà o đón, hay có thể bởi nhà toà n đà n ông, giá» có má»™t cô em gái má»›i, cả ông bà ná»™i lẫn bố dượng Ä‘á»u rất yêu quý Xuân Linh.
Khi đó, Linh chỉ vì bố mất, nhà nghèo khó, cô đà nh bá» há»c ở nhà . Bố dượng dứt khoát đưa tiá»n cho cô Ä‘i há»c trở lại. Trong nhà vốn đã bốn đứa con Ä‘i há»c, giá» thêm Xuân Linh, gánh nặng cà ng lá»›n. Ông bố dượng chỉ có cách dà nh thá»i gian là m thêm lúc nông nhà n má»›i đủ cho chi tiêu trong gia đình.
Xuân Linh vô cùng trân trá»ng cÆ¡ há»™i được Ä‘i há»c, ngay há»c kỳ đầu tiên quay lại trưá»ng, cô đứng thứ ba trong khối. Ngoà i há»c táºp, cô lo liệu việc nhà , lúc nà o rảnh rá»—i thì giặt quần áo cho các anh, vác gá»— cho bố dượng, ông bố dượng thưá»ng khen ngợi:
- Bố tháºt là có phúc má»›i có đứa con gái ngoan ngoãn thế nà y.
Thá»i gian hạnh phúc chẳng bao lâu, đầu mùa hạ năm 1995, bố dượng cô trong lúc là m công trình đã ngã từ tầng ba xuống, bị liệt giưá»ng. Cá»™t trụ trong gia đình đã gẫy, nguồn kinh tế chÃnh cá»§a gia đình bị cắt đứt, và tiá»n chữa bệnh cá»§a bố dượng cô đã mang lại má»™t khoản nợ rất lá»›n cho gia đình.
Tháºt đáng tiếc, khi mẹ Xuân Linh được bác sÄ© cho biết, bệnh cá»§a chồng má»›i sẽ không bao giá» khá»i, cả Ä‘á»i nằm liệt giưá»ng, mẹ cô đã rất Ä‘au khổ. Bà không thể chịu đựng nổi sá»± rá»§i ro liên tiếp từ hai Ä‘á»i chồng, lại biết không gánh vác được má»™t gánh nặng quá lá»›n từ gia đình chồng, mất hết hy vá»ng và niá»m tin và o cuá»™c sống.
Bà ôm đứa con trai nhá» ra Ä‘i, bá» lại má»™t nhà đầy ngưá»i già , bệnh táºt, trẻ con cho dù Xuân Linh năn nỉ, cầu xin mẹ như thế nà o.
Thấy bố như thế, ngưá»i con trai thứ hai định xin nháºp ngÅ©, ông bố không đồng ý bởi anh thứ hai và thứ ba sắp cùng thi tốt nghiệp phổ thông, thà nh tÃch luôn đứng đầu trưá»ng.
Ngưá»i con thứ ba cÅ©ng đòi bá» há»c, muốn Ä‘i là m để gánh vác gia đình.
Và o lúc cả nhà bà n cãi, Xuân Linh đỠnghị cho em nghỉ há»c, thay mẹ chèo chống gia đình nà y. Bố dượng cô rÆ¡i nước mắt, ngay cả ông bà ná»™i cÅ©ng khóc. Bố dượng cô Ä‘au khổ nói:
- Xuân Linh, bố xin lá»—i con! Các anh con đã há»c chừng đó năm rồi, giá» bá» Ä‘i uổng phà quá, bố biết là là m thế con sẽ thiệt thòi
Ba ngưá»i anh trai Ä‘á»u nắm chặt tay em gái, cùng thá» vá»›i bố, cho dù sau nà y ai thi đỗ đại há»c, cÅ©ng Ä‘á»u nhá»› công ngưá»i em gái.
Mẹ Xuân Linh bá» Ä‘i, nguồn kinh tế cá»§a gia đình lại mất hẳn chút há»— trợ cuối cùng. Ông bà ná»™i Ä‘á»u thở dà i, bố dượng gạt nước mắt, các anh trai Xuân Linh cÅ©ng lo âu, cả nhà rÆ¡i và o tình trạng thấp thá»m bất an, buồn thảm. Những ngưá»i là ng an á»§i cô bé:
- Ở đây cháu không có ngưá»i thân, hay là cháu quay vá» nhà ông bà ở bên Phạm Trạch Ä‘i!
- Không, cháu không đi được, mẹ cháu bỠđi rồi cháu không thể cũng bỠđi nốt!
Xuân Linh nói với bố dượng:
- Bố ạ, mẹ con bá» Ä‘i rồi, là mẹ con nhẫn tâm; nhưng con hứa con không bao giá» bá» nhà đi, con sẽ ở lại đây cùng vượt qua hoạn nạn vá»›i má»i ngưá»i, từ hôm nay con xin được là con đẻ cá»§a bố!
Năm đó, Xuân Linh mới 12 tuổi, đổi từ hỠThái sang hỠThẩm.
Là m đồng, việc nhà , chăm sóc ngưá»i lá»›n, tất cả má»i việc Xuân Linh Ä‘á»u gánh vác, cô bé là m việc như má»™t phụ nữ thá»±c thụ trong má»™t gia đình nông dân, thức dáºy lúc mặt trá»i má»c, trá»i tối hẳn má»›i nghỉ ngÆ¡i, cẩn trá»ng tÃnh toán từng món má»™t trong gia đình để lo liệu qua ngà y.
Xuân Linh biết, để gia cảnh đỡ khó, thì sức khá»e cá»§a bố phải tốt lên, cho nên và o những lúc nông nhà n, cô bé không quên chăm sóc chu đáo cho bố. Mùa hè năm 1996, thá»i tiết nóng bức, bệnh tình bố dượng cô nặng lên, Xuân Linh quyết định đưa bố lên nằm viện trên thà nh phố Tá» Ninh.
Thu xếp xong việc nhà , cô kéo bố lên thà nh phố chữa bệnh. ÄÆ°á»ng đất 80 km, cô kéo xe hết đúng hai ngà y má»™t đêm. Khi đến nÆ¡i, chân cô đã lở ra, vai kéo sưng u lên má»™t cục lá»›n.
Äể tiết kiệm tiá»n, Xuân Linh đã ngá»§ trong nhà để xe đạp cá»§a bệnh viện, ngưá»i trông xe tưởng cô là ăn mà y, đã mấy lần xua cô ra ngoà i. Xuân Linh đà nh kể hết sá»± tình, ông già trông xe cảm động quá, không chỉ cho cô mang chiếc xe kéo đặt và o táºn bên trong nhà xe, còn kiếm cho cô má»™t cái mà n chống muá»—i.
Dưới sá»± chăm sóc cá»§a con gái nhá», bệnh cá»§a bố dượng cô dần ổn định hÆ¡n, cô lại kéo bố vá» quê trên chiếc xe ấy.
Vừa vỠđến quê, là và o vụ thu hoạch lúa mạch, các anh Ä‘á»u Ä‘ang ở trưá»ng, ông bà ná»™i chỉ có thể giúp cô nấu cÆ¡m và bó những túm lúa, thế là hÆ¡n bảy mẫu đất lúa mạch Ä‘ang chÃn, lại má»™t mình Xuân Linh cắt. Äể kịp thu hoạch, suốt mấy ngà y liên tục cô bé ngá»§ lại ngoà i ruá»™ng lúa, mệt tá»›i mức không chống đỡ nổi nữa thì nằm ngá»§ luôn trên lúa mạch, ngá»§ dáºy lại cắt tiếp.
Vì quá lo lắng, lại vì lao lá»±c, miệng Xuân Linh nở những mụn nước nhá», tay chân xước máu. Tháºt sá»± cô bé đã kiệt sức, còn lại hai mẫu lúa mạch nữa.
Äá»u là lương thá»±c gia đình trông và o đó!
Cô bé bất lá»±c đứng giữa ruá»™ng lúa mạch khóc nức nở không thà nh tiếng, khóc tá»›i mức hà ng xóm chung quanh thấy thương hại quá, bèn tá»›i năm tay mưá»i tay giúp cô gặt nốt mảnh ruá»™ng.
Äợt thu hoạch khó nhá»c đó đổi lại được lương thá»±c đủ ăn cho cả gia đình.
Anh thứ hai đã đỗ kết quả rất cao trong kỳ thi tốt nghiệp trung há»c, nhá» kết quả đó, anh được tuyển và o trưá»ng đại há»c Äồng TỠở táºn Thượng Hải.
Cầm giấy báo nháºp há»c cá»§a anh thứ hai, Xuân Linh chạy như bay vá» nhà quên hết mệt nhá»c, nhảy lên vui sướng. Nhìn đứa em gái vừa bé vừa Ä‘en, ngưá»i anh thứ ba là Thẩm Kiến Văn rá»›t nước mắt tá»§i thân vì thi trượt đại há»c.
Thẩm Kiến Văn buồn rầu nói:
- Anh xin lỗi, em đã vất vả vì cả gia đình, mà anh lại thi trượt!
Vừa nói anh ba vừa khóc. Xuân Linh hốt hoảng nắm lấy tay anh:
- Năm nay thi trượt thì năm sau thi tiếp, anh đừng nản chà như thế!
Thẩm Kiến Văn quyết định không thi đại há»c nữa, ở nhà kiếm sống giúp em gái. Xuân Linh không đồng tình:
- Em chịu vất vả cÅ©ng chỉ vì muốn các anh há»c lên đại há»c mà thôi! Anh thất bại là em cÅ©ng thất bại!
Ba nghìn Nhân dân tệ há»c phà là gánh nặng quá lá»›n vá»›i cả gia đình. Và o lúc bất lá»±c ấy, Thẩm Xuân Linh nghÄ© đến chuyện Ä‘i bán máu.
Lần thứ nhất đến nơi bán máu, vì quá nhỠtuổi, bác sĩ không đồng ý!
Lần thứ hai, cô nói dối tuổi mình, cuối cùng được bán 200 ml máu. Cầm được 400 tệ tiá»n bán máu, ná»—i buồn bã cá»§a cô vẫn không bá»›t Ä‘i. Vì 400 tệ so vá»›i 3.000 tệ thì còn quá Ãt á»i. Như cốc nước hắt và o đống lá»a, chả thấm và o đâu.
Ba ngà y sau, cô quay trở lại trạm y tế. Lần nà y, nói kiểu gì bác sĩ cũng quyết không lấy máu của Xuân Linh. Quá lo lắng, cô đà nh quỳ xuống cầu xin bác sĩ, và kể cho ông biết lý do.
Bác sĩ trầm ngâm rất lâu, cuối cùng ông thở dà i bảo:
- Thôi được, chỉ má»™t lần nà y thôi nhé! Lần sau cháu đừng đến đây nữa, cháu còn quá nhá», cÆ¡ thể còn Ä‘ang phải lá»›n nữa!
Ông bác sĩ chỉ rút một lượng máu rất nhỠtượng trưng, rồi móc túi ra đưa cho cô 700 tệ, là m Xuân Linh vô cùng cảm động.
Vá» nhà , Xuân Linh đưa tiá»n cho bố dượng, bố vá»™i há»i tiá»n ở đâu ra mà nhiá»u thế nà y, cô nói dối là đi vay ngưá»i ta.
Bố cô cầm tay con xem xét, lại móc từ túi cô ra hai tỠgiấy bán máu.
Cả nhà cô Ä‘á»u kinh hãi.
Nhưng số tiá»n đó còn lâu má»›i đủ được, dù chỉ má»™t ná»a há»c phà cho ngưá»i anh.
Bố dượng cô quyết định bán Ä‘i má»™t phần mảnh đất từ ngôi nhà cÅ© cá»§a há», ông bà ná»™i cÅ©ng bán ba cây dương vốn định dà nh gá»— để đóng quan tà i cho ông bà sau nà y. Khi bố dượng không đồng ý bán ba cây dương, ông bà nói:
- Máu của Xuân Linh còn không tiếc, chúng tôi còn cần quan tà i để là m gì nữa!
Dưới sá»± ná»— lá»±c cá»§a toà n gia đình, tiá»n há»c cho anh hai, anh ba cuối cùng đã thu xếp xong. Äể anh Thẩm Tiến Quân có thứ để lên trưá»ng, suốt mấy tối liá»n Xuân Linh thức khuya khâu vá» chăn má»›i và giầy vải cho anh.
Và o lúc lên đưá»ng, Xuân Linh ra bến xe tiá»…n anh, cô nói:
- Anh ạ, nhà mình tuy nghèo, nhưng khảng khái, anh phải há»c cho ra há»c, anh đừng lo lắng chuyện ở nhà , cÅ©ng đừng tá»± khắc nghiệt vá»›i bản thân mình quá, anh cần tiá»n tiêu cứ viết thư vá» cho nhà nhé, em sẽ lo cho anh!
Thẩm Tiến Quân không nén được, ôm lấy đứa em nhỠvà o lòng, cảm động trà o nước mắt.
Có thể bỠrơi cha, không được phép bỠrơi em
Những ngưá»i anh lên đưá»ng Ä‘i há»c rồi, Xuân Linh bắt đầu tÃnh toán xem là m cách nà o kiếm tiá»n để chữa bệnh cho bố, lo há»c phà cho các anh trai. Ban đầu, cô định theo chân các chị trong là ng ra ngoà i Ä‘i là m kiếm tiá»n, nhưng ở nhà còn hai ngưá»i già và má»™t ngưá»i bệnh Ä‘á»u cần chăm sóc, cô chỉ có thể ở lại. Cân nhắc kỹ, cô quyết định trồng bông.
Trồng bông không giống như trồng những cây khác, không chỉ phà sức trồng trá»t, ngay khoản phun thuốc sâu cho bông cÅ©ng rất nguy hiểm, nhưng Xuân Linh tÃnh nhẩm ra, má»™t năm trồng bông có thể thu lãi được 8-9 nghìn Nhân dân tệ (16-18 triệu VND), cô không trù trừ bắt tay và o là m ngay.
Cô háo hức trồng xuống cây bông, nhưng chẳng mấy lâu, khu vá»±c Lá»— Tây Nam (mấy huyện thuá»™c SÆ¡n Äông) gặp dịch sâu xanh trên lá bông (Helicoverpa armigera) trà n tá»›i, vụ dịch là m Xuân Linh cuống quýt, cô bé ngưá»i còn chưa cao bằng ngá»n cây bông đã cõng bình xịt thuốc sâu nặng hÆ¡n 20kg sau lưng Ä‘i dá»c ruá»™ng bông để xịt thuốc.
Cô nghe ngưá»i ta nói, lúc chÃnh ngá» thá»i tiết nóng ná»±c nhất, là lúc trừ sâu có hiệu quả lá»›n nhất. Cô liá»n chá»n lúc giữa trưa nắng to Ä‘i phun thuốc sâu, mặt trá»i rát bá»ng trút nóng xuống cánh đồng bông hầm háºp như má»™t lò hấp khà nóng, là m Xuân Linh không thở nổi. Cô chỉ có thể chạy phun má»™t hà ng rồi chạy ra hÃt thở không khÃ. Má»™t ngà y và o lúc chÃnh ngá», vì thùng thuốc sâu bị rò chảy, cô trúng độc, ngất Ä‘i.
Ngưá»i là ng khiêng Xuân Linh vá». Lúc tỉnh lại, cô không để ý đến sá»± ngăn cản cá»§a ngưá»i bố nằm liệt giưá»ng, lại đòi chạy ra ruá»™ng bông luôn. Năm đó, bông được mùa thu hoạch lá»›n, nhưng vì thế mà giá thu mua bị dìm xuống rất thấp, và Xuân Linh vẫn không thể kiếm được khoản tiá»n như cô mong muốn.
Äầu óc thông minh cá»§a Xuân Linh lại suy tÃnh, cô Ä‘ang nghÄ© có cách nà o kiếm được tiá»n nhanh nhất. Lúc nông nhà n, cô đã từng theo ngưá»i là ng Ä‘i thu mua hoa hòe, cà nh liá»…u (dùng như sợi bà ng, sợi chiếu cói cá»§a VN), cÅ©ng từng Ä‘i bán mÅ© nan, Ä‘áºu tương. Sau nà y, cô nghe ngưá»i ta nói táo Tứ Thá»§y ở huyện bên rất rẻ, cô lại cùng ông bác trong là ng Ä‘i Tứ Thá»§y buôn táo.
Hà ng ngà y, sau bữa tối, cô kéo xe kéo lên đưá»ng, lúc trá»i hÆ¡i rạng thì tá»›i được vưá»n táo, chất đầy xe táo rồi quay vá» ngay. Äà n ông thanh niên kéo má»™t xe, cô cÅ©ng kéo má»™t xe. Dá»c đưá»ng, ngưá»i ta Ä‘á»u ăn táo giải khát, cô thì chưa từng ăn má»™t quả táo nà o, ngay cả những quả dáºp nát cÅ©ng giữ lại phần bố, cho ông bà ăn.
Anh thứ tư Thẩm Kiến Hoa thấy đứa em 14 tuổi vất vả như thế, quá áy náy, quyết định bá» há»c và cÅ©ng trốn nghÄ©a vụ quân sá»±, ở nhà kiếm sống thay em.
Xuân Linh khuyên anh thế nà y:
- Em hâm má»™ nhất trên Ä‘á»i nà y là quân nhân, anh ở nhà rồi sau nà y anh sẽ ra sao? Anh cứ Ä‘i Ä‘i, em vẫn còn chống đỡ gia đình nà y được.
Ngà y anh tư lên đưá»ng, Xuân Linh rút từ trong túi ra má»™t Ãt tiá»n lẻ nhà u nát dúi và o tay anh trai:
- Äây là 80 tệ, tiá»n em dà nh riêng ra, anh giữ lấy để tiêu vặt, và o bá»™ đội rồi anh nhá»› cố gắng.
Thẩm Kiến Hoa mắt rưng rưng.
Mùa xuân năm 1997 là mùa xuân vui sướng hạnh phúc nhất cá»§a Xuân Linh. Tết năm đó, ngoà i ngưá»i anh thứ tư Ä‘ang ở bá»™ đội, cả ba anh trai Ä‘á»u quay vá» nhà ăn tết. Và ai cÅ©ng mang quà vá» cho cô em gái. Ngưá»i anh cả là sinh viên mang tặng em má»™t bá»™ quần áo má»›i, ngưá»i anh thứ hai cÅ©ng là sinh viên tặng em má»™t chiếc khăn mà u hồng, ngưá»i anh thứ ba Ä‘ang ôn thi cÅ©ng mua cho em má»™t há»™p kem trang Ä‘iểm.
Xuân Linh ôm tất cả quà và o lòng vui sướng, nhảy lên cưá»i, lúc đó cô bé quay trở lại vẻ ngây thÆ¡ con nÃt vốn có. Bố gá»i ba đứa con trai đến bên giưá»ng:
- Các con phải báo đáp cho Linh, vì nó đã quá khổ sở rồi. Ngà y sau các con trưởng thà nh, các con có quyá»n quên bố Ä‘i, nhưng không bao giỠđược phép quên Xuân Linh.
Tình thân vĩnh viễn
Công việc nhà nông báºn rá»™n, nhưng Xuân Linh không quên bệnh cá»§a bố dượng, há»… có hy vá»ng, ngại gì đưá»ng xa núi cao, cô Ä‘á»u kéo bố Ä‘i. Trá»i xanh không phụ ngưá»i có công, bệnh cá»§a bố dượng đã đỡ hÆ¡n rất nhiá»u, đã có lúc ông chống được gáºy đứng lên. Những ngưá»i anh há»c hà nh tấn tá»›i. Anh cả Thẩm Kiến Quốc sau khi tốt nghiệp đại há»c đã thi đỗ để há»c tiếp Thạc sÄ©.
Ngưá»i anh thứ tư Thẩm Kiến Hoa đã được và o Äảng trong quân ngÅ©, được đỠbạt lên là m trung đội trưởng. Tháng 9/1997, ngưá»i anh thứ ba Thẩm Kiến Văn cÅ©ng thi đỗ cao đẳng, được Há»c viện Äông y SÆ¡n Äông nháºn và o há»c.
Tháng 3/1998, bà ná»™i bá»—ng dưng bệnh nặng, lúc lâm chung, bà cụ nắm chặt lấy tay Xuân Linh nói: “Xuân Linh, cả Ä‘á»i bà chẳng có gì tiếc nuối, vì đã có má»™t đứa cháu ngoan như cháu, bà chỉ thương xót cháu thôi!†Nói rồi bà lần từ dưới gối ra má»™t chiếc vòng tay bằng ngá»c đưa cho Xuân Linh, Xuân Linh không dám cầm. Ông ná»™i nói: “Xuân Linh, đấy là thứ bà ná»™i định để dà nh cho cháu dâu đầu, nhưng bà ná»™i nghÄ©, cái vòng nà y nên để dà nh cho cháu, cháu hãy nháºn cho bà mãn nguyện Ä‘i!â€. Xuân Linh nuốt nước mắt rưng rưng nháºn lấy.
Sau khi bà ná»™i mất, ngưá»i anh thứ tư viết thư vá», nói sẽ chuẩn bị thi và o trưá»ng quân sá»±, nhưng khi biết bà ná»™i vừa mất, trong nhà đã lo liệu hết tiá»n, anh bèn quyết định bá» cuá»™c. Xuân Linh Ä‘á»c thư, lo lắng, cô liá»n tìm ngưá»i nhá» gá»i thư cho anh trai khuyên ngăn, và gá»i kèm theo đó 200 tệ, để anh trai mua sách vở ôn thi. Cô nói: “Anh ạ, thi và o trưá»ng quân sá»± là việc lá»›n cả Ä‘á»i anh, đừng để khó khăn trước mắt là m ngăn cản việc cả Ä‘á»iâ€.
Äúng lúc đó, mẹ Xuân Linh đã bá» Ä‘i biệt tăm tÃch lâu nay, bá»—ng gá»i thư vá» cho cô, thì ra mấy năm nay, mẹ cô bá» Ä‘i rồi đã là m má»™t tá» giấy li hôn giả mạo vá»›i bố dượng, rồi sang huyện Bình Dương ăn ở vá»›i má»™t ông có tiệm thá»±c phẩm, cuá»™c sống khá sung túc. Mẹ cô nghe qua ngưá»i khác má»›i biết con gái mình mấy năm nay chịu cá»±c khổ vô và n, trong lòng bà rất ăn năn. Mẹ cô gá»i thư tá»›i muốn bảo con gái bá» sang huyện Bình Dương, hứa sẽ tìm cho cô má»™t gia đình đà ng hoà ng để gả chồng.
Äá»c lá thư cá»§a mẹ, Xuân Linh nước mắt dà o dạt, rất muốn được sống má»™t cuá»™c sống đơn giản vô lo cá»§a má»™t cô con gái bên cạnh mẹ. Nhưng cô cÅ©ng không thể nà o bá» rÆ¡i gia đình nà y, cái gia đình nghèo khổ hoạn nạn, nhưng cả nhà đá»u chân tình yêu thương cô!
Bố dượng biết con gái khó xá», khuyên cô:
- Xuân Linh, Ä‘i tìm mẹ con Ä‘i! Bố không trách con, cả nhà ta đã khổ, kéo theo cả Ä‘á»i con khổ theo thì bố không nỡ lòng nà o!
Xuân Linh cắn chặt môi, quỳ xuống trước giưá»ng bệnh cá»§a bố:
- Bố ạ, khổ sở nữa con cũng chịu được, bố đừng đuổi con đi!
Xuân Linh nhá» ngưá»i viết thư trả lá»i mẹ rằng, cô không muốn theo mẹ.
Má»™t ngà y tháng 9/1998, vì muốn kiếm tiá»n cho anh trai thứ tư ôn thi, cô lại nghÄ© đến việc Ä‘i bán máu. Sau rất nhiá»u lần cầu xin, cuối cùng bác sÄ© đã đồng ý, lấy 300ml máu cá»§a cô. Vốn thân thể gầy gò yếu á»›t vì thiếu dinh dưỡng, giá» Xuân Linh cà ng yếu.
Nhưng cô lấy lại tinh thần, Ä‘i ra bưu Ä‘iện gá»i mấy trăm tệ đó cho anh. Lúc liêu xiêu qua đưá»ng, vì không còn tinh thần để ý kỹ, cô bị má»™t xe tải lá»›n chở các cuá»™n sắt gạt ngã, bánh xe lá»›n nghiến qua ngưá»i Xuân Linh.
Tin dữ đến, ông ná»™i cô không chịu đựng nổi, đổ bệnh liệt giưá»ng, bố dượng Xuân Linh cÅ©ng ngất Ä‘i nhiá»u lần. Ngưá»i anh thứ ba Thẩm Kiến Văn là ngưá»i đầu tiên biết tin nà y, anh chạy vá» nhà , chỉ còn biết khóc bên thi thể em.
Ngưá»i anh thứ hai Thẩm Kiến Quân nháºn được Ä‘iện báo, suốt hai ngà y Ä‘i tà u vá» không ăn không ngá»§, khóc từ Thượng Hải vỠđến SÆ¡n Äông.
Ở tÃt táºn Tây An, ngưá»i anh cả Thẩm Kiến Quốc Ä‘ang há»c thạc sÄ© được tin cÅ©ng khóc rụng rá»i, không thể vá» dá»± đám tang được, anh Ä‘iện vá» nhà : “Em gái yêu quý, em dùng tấm lòng ngưá»i mẹ để gánh vác cả gia đình nà y, dùng đôi vai yếu á»›t để dá»±ng lên má»™t niá»m hy vá»ng, cả gia đình mãi mãi yêu em.â€
Vừa nháºn được giấy báo nháºp há»c cá»§a Há»c viện Lục quân Quế Lâm, ngưá»i anh thứ tư Thẩm Kiến Hoa cÅ©ng đồng thá»i nháºn tin em chết, anh ngã ngất Ä‘i trên thao trưá»ng. Tỉnh dáºy liá»n vá»™i vã vá» quê.
Nhưng ở quê, những ngưá»i chết trẻ vị thà nh niên không được phép tổ chức đám ma, ngay cả nghÄ©a trang cá»§a dòng há» cÅ©ng không được phép và o chôn cùng.
Xuân Linh đến đây sống bốn năm, há» tên thì đã đổi, nhưng há»™ khẩu thì không có, ngay cả tư cách là dân chúng cá»§a địa phương cÅ©ng không có, không được coi là ngưá»i là ng. Nhưng những ngưá»i già trong là ng cảm động trước cuá»™c Ä‘á»i hiếu nghÄ©a cá»§a Xuân Linh. Ngưá»i già nói, đứa con gái tốt đẹp thế, chết rồi thì tại sao còn phải để nó phải chịu tức tưởi nữa.
Nhà văn Lưu Hồng, ngưá»i đã từng đến viết bà i phá»ng vấn Xuân Linh hồi trước cÅ©ng đến dá»± tang lá»…, và viết má»™t bà i ai Ä‘iếu cho cô bé:
“Em, là má»™t đóa hoa giữa thung lÅ©ng, má»™t vệt mây ở bên trá»i, lặng lẽ đến, lại lặng lẽ Ä‘i.
Äôi vai nhá» gánh đầy tình ngưá»i, tâm hồn nhá» nâng đỡ cả gia đình, tuổi còn trẻ như thÆ¡ như há»a, như tÆ¡ như khói, lại đầy gian nan khốn khó vất vả.
Em Ä‘i rồi, nhẹ như thế, như đám mây bên trá»i xa, câu chuyện để lại nặng như thế, ân tình cao như núi Thái SÆ¡n...â€.
Những ngưá»i con gái Ä‘á»u có những son phấn cá»§a riêng mình, có lẽ Xuân Linh cả Ä‘á»i chưa chạm và o son phấn, nhưng cô vẫn là ngưá»i con gái đẹp nhất.
Năm 2007, Äà i truyá»n hình Trung ương Trung Quốc dá»± định là m má»™t bá»™ phim truyá»n hình 100 táºp vá» 100 tấm gương tốt cảm động thá»i nay, lấy tên phim là “Câu chuyện cá»§a chúng tôi†để giáo dục thế hệ trẻ Trung Quốc, câu chuyện vá» Xuân Linh sẽ được dá»±ng lại ở táºp mưá»i sáu.
ST.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y: