 |
|

10-09-2008, 03:00 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Việt Nam Sá» Lược - Trần Trá»ng Kim
Việt Nam SỠLược
Trần Trá»ng Kim
Tá»±a
Sá» là sách không những chỉ để ghi chép những công việc đã qua mà thôi, nhưng lại phải suy xét việc gốc ngá»n, tìm tòi cái căn nguyên những công việc cá»§a ngưá»i ta đã là m để hiểu cho rõ những váºn há»™i trị loạn cá»§a má»™t nước, những trình độ tiến hóa cá»§a má»™t dân tá»™c. Chá»§ Ä‘Ãch là để là m cái gương chung cổ cho ngưá»i cả nước được Ä‘á»i Ä‘á»i soi và o đấy mà biết cái sá»± sinh hoạt cá»§a ngưá»i trước đã phải lao tâm lao lá»±c những thế nà o, má»›i chiếm giữ được cái địa vị ở dưới bóng mặt trá»i nà y.
Ngưá»i trong nước có thông hiểu những sá»± tÃch nước mình má»›i có lòng yêu nước yêu nhà , má»›i biết cố gắng há»c hà nh, hết sức là m lụng, để vun đắp thêm và o cái ná»n xã há»™i cá»§a tiên tổ đã xây dá»±ng nên mà để lại cho mình. Bởi những lẽ ấy cho nên phà m dân tá»™c nà o đã có đủ cÆ¡ quan và thể lệ là m cho má»™t nước độc láºp, thì cÅ©ng có sá» cả. Nước Việt ta khởi đầu có sá» từ Ä‘á»i nhà Trần, và o quãng thế ká»· thứ XIII. Từ đó trở Ä‘i nhà nà o lên là m vua cÅ©ng trá»ng sá»± là m sá». Nhưng cái lối là m sá» cá»§a ta theo lối biên niên cá»§a Tà u. nghÄ©a là năm nà o tháng nà o có chuyện gì quan trá»ng thì nhà là m sá» chép và o sách. Mà chép má»™t cách rất vắn tắt cốt để ghi lấy chuyện ấy mà thôi, chứ không giải thÃch cái gốc ngá»n và sá»± liên can việc ấy vá»›i việc khác là thế nà o.
Nhà là m sá» lại là ngưá»i là m quan, vua sai coi việc chép sá», cho nên dẫu thế nà o sá»± chép sá» cÅ©ng không được tá»± do, thưá»ng có ý thiên vị vá» nhà vua, thà nh ra trong sá» chỉ cần chép những chuyện quan hệ đến nhà vua, hÆ¡n là những chuyện quan hệ đến sá»± tiến hóa cá»§a nhân dân trong nước. Vả, xưa nay ta vẫn chịu quyá»n chuyên chế, vẫn cho việc nhà vua là việc nước. Cả nước chỉ cốt ở má»™t há» là m vua, cho nên nhà là m sá» cứ theo cái chá»§ nghÄ©a ấy mà chép sá», thà nh ra sá» Ä‘á»i nà o cÅ©ng chỉ nói chuyện những vua Ä‘á»i ấy mà thôi. Bởi váºy xem sá» ta tháºt là tẻ, mà thưá»ng không có Ãch lợi cho sá»± há»c vấn là mấy.
Sá» cá»§a mình đã không hay, mà ngưá»i mình lại không mấy ngưá»i biết sá». Là vì cái cách há»c táºp cá»§a mình là m cho ngưá»i mình không có thể biết được sá» nước mình. Bất kỳ lá»›n nhá», há»… ai cắp quyển sách Ä‘i há»c thì chỉ há»c sá» Tà u,chứ không há»c sá» nước nhà . Rồi thÆ¡ phú văn chương gì cÅ©ng lấy Ä‘iển tÃch ở sá» Tà u, chứ chuyện nước mình thì nhất thiết không nói đến. Ngưá»i mình có ý lấy chuyện nước nhà là m nhá» má»n không cần phải biết là m gì. Ấy cÅ©ng là vì xưa nay mình không có quốc văn, chung thân chỉ Ä‘i mượn tiếng ngưá»i, chữ ngưá»i mà há»c, việc gì cÅ©ng bị ngưá»i ta cảm hóa, chứ tá»± mình thì không có cái gì là cái đặc sắc, thà nh ra tháºt rõ như câu phương ngôn: "Việc nhà thì nhác, việc chú bác thì siêng!" Cái sá»± há»c vấn cá»§a mình như thế, cái cảm tình cá»§a ngưá»i trong nước như thế, bảo rằng lòng vì dân vì nước mở mang ra là m sao được?
Nhưng dẫu thế nà o mặc lòng, nước ta đã có sá» ta thì cÅ©ng có thể bởi đó mà biết được những sá»± đã qua ở nước ta, và có thể bởi đó mà khảo cứu được nhiá»u việc quan hệ đến váºn mệnh nước mình từ xưa đến nay xoay vần ra là m sao. Hiá»m vì sá» nước ta thì là m bằng chữ Nho cả, mà chữ Nho thì từ rà y trở Ä‘i chắc rồi má»—i ngà y má»™t kém Ä‘i. Hiện nay số ngưá»i Ä‘á»c được chữ Nho còn nhiá»u, mà trong nước còn không có mấy ngưá»i biết được chuyện nước nhà , huống chi mai sau nà y chữ Nho bá» không há»c nữa, thì sá»± khảo cứu vá» những việc quan hệ đến lịch sá» nước mình sẽ khó biết bao nhiêu!
Nay nhân sá»± há»c ở nước ta đã thay đổi, chữ quốc ngữ đã phổ thông cả trong nước, chi bằng ta lấy tiếng nước nhà mà kể chuyện nước nhà , ta soạn ra bá»™ Việt Nam Sá» Lược, xếp đặt theo thứ tá»±, chia ra từng thá»i đại, đặt thà nh chương, thà nh mục rõ rà ng, để ai ai cÅ©ng có thể xem được sá», ai ai cÅ©ng có thể hiểu được chuyện, khiến cho sá»± há»c sá» cá»§a ngưá»i mình được tiện lợi hÆ¡n trước.
Bá»™ Việt Nam Sá» Lược nà y, soạn giả chia ra là m 5 thá»i đại: Thá»i đại thứ nhất là Thượng Cổ thá»i đại, kể từ há» Hồng Bà ng cho đến hết Ä‘á»i nhà Triệu. Trong thá»i đại ấy, từ chương thứ III, bà n vá» xã há»™i nước Tà u trước Ä‘á»i nhà Tần, phần nhiá»u là những chuyện hoang đưá»ng, huyá»n hoặc cả. Những nhà chép sá» Ä‘á»i trước cÅ©ng theo tục truyá»n mà chép lại, chứ không có di tÃch gì mà khảo cứu cho Ä‘Ãch xác. Tuy váºy, soạn giả cÅ©ng cứ theo sá» cÅ© mà chép lại, rồi cÅ©ng phê bình má»™t đôi câu để tá» cho độc giả biết rằng những chuyện ấy không nên cho là xác thá»±c.
Thá»i đại thứ nhì là Bắc Thuá»™c thá»i đại, kể từ khi vua VÅ© Äế nhà Hán lấy đất Nam Việt cá»§a nhà Triệu, cho đến Ä‘á»i NgÅ© QuÃ, ở bên ta có há» Khúc và há» Ngô xướng lên sá»± độc láºp. Những công việc trong thá»i đại ấy, thì sá» cÅ© cá»§a nước ta chép rất là sÆ¡ lược lắm. Vì rằng trong thá»i đại Bắc Thuá»™c, ngưá»i mình chưa được tiến hóa, sá»± há»c hà nh còn kém, sách vở không có, cho nên vá» sau những nhà là m sá» cá»§a ta chép đến thá»i đại nà y cÅ©ng không kê cứu và o đâu được, chỉ theo sá» Tà u mà chép lại thôi. Vả, ngưá»i Tà u lúc ấy vẫn cho mình là má»™t xứ biên địa dã man, thưá»ng không ai lưu tâm đến, cho nên những chuyện chép ở trong sá», cÅ©ng sÆ¡ lược lắm, mà đại để cÅ©ng chỉ chép những chuyện cai trị, chuyện giặc giã, chứ các công việc khác thì không nói đến.
Thá»i đại Bắc Thuá»™c dai dẳng đến hÆ¡n má»™t nghìn năm, mà trong thá»i đại ấy dân tình thế tục ở nước mình thế nà o, thì bấy giá» ta không rõ lắm, nhưng có 1 Ä‘iá»u ta nên biết là từ đó trở Ä‘i, ngưá»i mình nhiá»…m cái văn minh cá»§a Tà u má»™t cách rất sâu xa, dẫu vá» sau có giải thoát được cái vòng phụ thuá»™c nước Tà u nữa, ngưá»i mình vẫn phải chịu cái ảnh hưởng cá»§a Tà u. Cái ảnh hưởng ấy lâu ngà y đã trở thà nh ra cái quốc túy cá»§a mình, dẫu ngà y nay có muốn trừ bá» Ä‘i, cÅ©ng chưa dá»… má»™t mai mà tẩy gá»™i cho sạch được. Những nhà chÃnh trị toan sá»± đổi cÅ© thay má»›i cÅ©ng nên lưu tâm vá» việc ấy, thì sá»± biến cải má»›i có công hiệu váºy.
Thá»i đại thứ ba là thá»i đại Tá»± Chá»§, kể từ nhà Ngô, nhà Äinh cho đến sÆ¡-diệp nhà Háºu Lê. Nước mình từ thá»i đại ấy vá» sau là má»™t nước dá»™c láºp, tuy đối vá»›i nước Tà u vẫn phải xưng thần và chịu cống, nhưng kỳ thá»±c là không ai xâm phạm đến cái quyá»n tá»± chá»§ cá»§a mình. Buổi đầu, nhà Äinh, nhà Lê má»›i dấy lên; còn phải xây đắp cái ná»n tá»± chá»§ cho vững bá»n, phải lo sá»a sang việc võ bị để chống vá»›i kẻ thù nghịch, cho nên sá»± văn há»c không được mở mang lắm. Vá» sau đến Ä‘á»i nhà Lý, nhà Trần, công việc ở trong nước đã thà nh ná»n nếp, kẻ cừu địch ở ngoà i cÅ©ng không quấy nhiá»…u nữa, lại có nhiá»u vua hiá»n tôi giá»i nối nhau mà lo việc nước, cho nên từ đó trở Ä‘i việc chÃnh trị, việc tôn giáo và việc há»c vấn má»—i ngà y má»™t khai hóa ra, là m cho nước ta thà nh má»™t nước có thế lá»±c, bắc có thể chống được vá»›i Tà u, nam có thể mở rá»™ng thêm bá» cõi. Nhà Lý và nhà Trần lại có công gây nên cái quốc hồn mạnh mẽ, khiến cho vá» sau đến Ä‘á»i Trần mạt, nhân khi há» Hồ quấy rối, ngưá»i Tà u đã toan đưá»ng kiêm tÃnh, ngưá»i mình biết đồng tâm hiệp lá»±c mà khôi phục lại giang sÆ¡n nhà . Kế đến nhà Lê, trong khoảng má»™t trăm năm vá» buổi đầu, nước mình cÅ©ng có thể gá»i là thịnh trị, nhất là vá» những năm Quang Thuáºn (1460-1469) và Hồng Äức (1470-1497), thì sá»± văn trị và võ công đã là rá»±c rỡ lắm. Nhưng vá» sau gặp những hôn quân dung chúa, việc triá»u chÃnh đổ nát, kẻ gian thần dấy loạn. Mối binh Ä‘ao gây nên từ đó, ngưá»i trong nước đánh giết lẫn nhau, là m thà nh ra nam bắc chia rẽ, vua chúa tranh quyá»n. Ấy tháºt là má»™t cuá»™c biến lá»›n ở trong nước váºy.
Thá»i đại thứ tư là Nam Bắc phân tranh, kể từ khi nhà Mạc là m sá»± thoán Ä‘oạt cho đến nhà Tây SÆ¡n. Trước thì nam Lê, bắc Mạc, sau thì Nguyá»…n nam, Trịnh bắc, sá»± cạnh tranh cà ng ngà y cà ng kịch liệt, lòng ghen ghét cà ng ngà y cà ng dữ dá»™i. NghÄ©a vua tôi má»ng mảnh, đạo cương thưá»ng chểnh mảng: nước đã có vua lại có chúa. Trong Nam ngoà i Bắc má»—i nÆ¡i má»™t giang sÆ¡n, công việc ở đâu, chá»§ trương ở đấy. Tuy váºy việc sá»a đổi ở ngoà i Bắc cÅ©ng có nhiá»u việc hay, mà việc khai khẩn trong Nam tháºt là Ãch lợi. Nhưng cuá»™c thà nh bại ai đâu dám chắc, cÆ¡n gió bụi khởi đầu từ núi Tây SÆ¡n, là m đổ nát cả ngôi vua cùng nghiệp chúa. Anh em nhà Tây SÆ¡n vẫy vùng không được 20 năm, thì bản triá»u nhà Nguyá»…n lại trung hưng lên, mà đem giang sÆ¡n vá» má»™t mối, láºp thà nh cái cảnh tượng nước Việt Nam ta ngà y nay váºy.
Thá»i đại thứ năm là Cáºn Kim thá»i đại, kể từ vua Thế Tổ bản triá»u cho đến cuá»™c Bảo Há»™ bây giá». Vua Thế Tổ khởi đầu giao thiệp vá»›i nước Pháp Lan Tây để mượn thế lá»±c mà đánh Tây SÆ¡n. Nhưng vá» sau vì những vua con cháu Ngà i đổi chÃnh sách khác, nghiêm cấm đạo Thiên Chúa và đóng cá»a không cho ngoại quốc và o buôn bán. Những đình thần thì nhiá»u ngưá»i trà lá»± hẹp hòi, cứ nghiá»…m nhiên tá»± phụ, không chịu theo thá»i mà thay đổi. Äối vá»›i những nước ngoại dương, thì thưá»ng hay gây nên sá»± bất hòa, là m cho nước Pháp phải dùng binh lá»±c để bênh vá»±c quyá»n lợi cá»§a mình. Vì những chÃnh sách ấy cho nên má»›i thà nh ra có cuá»™c Bảo Há»™.
Äại khái đó là những mục lá»›n trong những phần mà soạn giả đã theo từng thá»i đại để đặt ra. Soạn giả đã cố sức xem xét và góp nhặt những sá»± ghi chép ở các sách chữ Nho và chữ Pháp, hoặc nhữNg chuyện rải rác ở các dã sá», rồi Ä‘em trÃch bá» những sá»± huyá»n hoặc Ä‘i mà soạn ra bá»™ sách nà y, cốt để ngưá»i đồng bang ta biết được chuyện nước nhà mà không tin nhảm những sá»± huyá»…n hoặc. Thá»i đại nà o nhân váºt ấy và tư tưởng ấy, soạn giả cứ bình tÄ©nh cố theo cho đúng sá»± thá»±c. Thỉnh thoảng có má»™t đôi nÆ¡i soạn giả có Ä‘em ý kiến riêng cá»§a mình mà bà n vá»›i độc giả, thà dụ như chá»— bà n vá» danh hiệu nhà Tây SÆ¡n thì thiết tưởng rằng sá» là cá»§a chung cả quốc dân, chá»› không phải riêng cho má»™t nhà má»™t há» nà o, cho nên má»›i phải lấy công lý mà xét Ä‘oán má»i việc và không vị tình riêng để phạm đến lẽ công bằng váºy.
Äá»™c giả cÅ©ng nên biết cho rằng bá»™ sá» nà y là bá»™ Sá» Lược chỉ cốt ghi chép những chuyện trá»ng yếu để hãy tạm giúp cho những ngưá»i hiếu há»c có sẵn quyển sách mà xem cho tiện. Còn như việc là m thà nh ra bá»™ sá» tháºt là đÃch đáng, kê cứu và phê bình rất tưá»ng táºn, thì xin để dà nh cho những báºc tà i danh sau nà y sẽ ra công mà giúp cho nước ta vá» việc há»c sá». Bây giá» ta chưa có áo lụa, ta hãy mặc tạm áo vải, tuy nó xấu xà nhưng nó có thể là m cho ta đỡ rét. NghÄ©a là ta hãy là m thế nà o cho những thiếu niên nước ta ngà y nay ai cÅ©ng có thể biết má»™t đôi chút sá»± tÃch nước nhà , cho khá»i tá»§i quốc hồn. Ấy là cái mục Ä‘Ãch cá»§a soạn giả, chỉ có thế thôi. Nếu cái mục Ä‘Ãch ấy mà có thể tá»›i được thì tưởng bá»™ sách nà y là bá»™ sách có Ãch váºy.
Trần Trá»ng Kim
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

10-09-2008, 03:00 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Nước Việt Nam
1. Quốc Hiệu
2. Vị Trà và Diện TÃch
3. Äịa Thế
4. Chủng Loại
5. Gốc TÃch
6. Ngưá»i Việt Nam
7. Sự Mở Mang BỠCõi
8. Lịch SỠViệt Nam
1. Quốc Hiệu.
Nước Việt Nam ta vá» Ä‘á»i Hồng Bà ng (2897 - 258 trước Tây lịch) gá»i là Văn Lang, Ä‘á»i Thục An Dương Vương (257 - 207 trước Tây lịch) thì gá»i là Âu Lạc. Äến nhà Tần (246 - 206 trước Tây lịch) lược định phÃa nam thì đặt là m Tượng Quáºn, sau nhà Hán (202 trước Tây lịch - 220 sau Tây lịch) dứt nhà Triệu, chia đất Tượng Quáºn ra là m ba quáºn là Giao Chỉ, Cá»u Chân và Nháºt Nam. Äến cuối Ä‘á»i nhà Äông Hán, vua Hiến Äế đổi Giao Chỉ là m Giao Châu. NhÃ ÄÆ°á»ng lại đặt là An Nam Äô Há»™ Phá»§.
Từ khi nhà Äinh (968 - 980) dẹp xong loạn Tháºp Nhị Sứ Quân, láºp nên má»™t nước tá»± chá»§, đổi quốc hiệu là Äại Cồ Việt. Vua Lý Thánh Tông đổi là Äại Việt, đến Ä‘á»i vua Anh Tông, nhà Tống bên Tà u má»›i công nháºn là An Nam Quốc.
Äến Ä‘á»i vua Gia Long, thống nhất được cả Nam Bắc (1802), lấy lẽ rằng Nam là An Nam, Việt là Việt Thưá»ng, má»›i đặt quốc hiệu là Việt Nam. Vua Minh Mệnh lại cải là m Äại Nam.
Quốc hiệu nước ta thay đổi đã nhiá»u lần, tuy rằng ngà y nay ta vẫn theo thói quen dùng hai chữ An Nam, nhưng vì hai chữ ấy có ngụ ý phải thần phục nước Tà u, váºy thì ta nên nhất định lấy tên Việt Nam mà gá»i nước nhà .
2. Vị Trà và Diện TÃch.
Nước Việt Nam ở vá» phÃa đông nam châu Ã-tế-á, hẹp bá» ngang, dà i bá» dá»c, hình cong như chữ S, trên phÃa bắc và dưới phÃa nam phình rá»™ng ra, khúc giữa miá»n trung thì eo hẹp lại.
Äông và nam giáp bể Trung Quốc (tức là bể Nam Hải); Tây giáp Ai Lao và Cao Miên; Bắc giáp nước Tà u, liá»n vá»›i tỉnh Quảng Äông, Quảng Tây và Vân Nam.
Diện tÃch cả nước rá»™ng chừng độ 312.000 ki-lô-mét vuông chia ra như sau nà y:
Bắc Việt: 105.000 km2
Trung Việt: 150.000 km2
Nam Việt: 57.000 km2
3. Äịa Thế.
Nước ta hiện chia ra là m ba cõi: Bắc Việt, Trung Việt và Nam Việt. Äất Bắc Việt có sông Hồng Hà (tức là sông Nhị Hà ) và sông Thái Bình. Mạn trên gá»i là Thượng Du lắm rừng nhiá»u núi, Ãt ngưá»i ở. Mạn dưới gá»i là Trung Châu, đất đồng bằng, ngưá»i ở chen chúc đông lắm.
Äất Trung Việt thì chỉ có má»™t giải ở men bá» bể, còn ở trong có núi Trưá»ng SÆ¡n chạy dá»c từ Bắc Việt và o gần đến Nam Việt, cho nên ngưá»i chỉ ở được mạn gần bể mà thôi.
Äất Nam Việt thì ở và o khúc dưới sông Mê Kông (tức là sông Cá»u Long), lại có sông Äồng Nai chảy ở mé trên, cho nên đất tốt, ruá»™ng nhiá»u, dân gian trù phú và dá»… là m ăn hÆ¡n cả
4. Chủng Loại.
Ngưá»i Việt Nam có nhiá»u dân tá»™c ở, như là ở vá» miá»n thương du Bắc Việt thì có dân Thái, (tức là Thổ), Mưá»ng, Mán, Mèo; ở vá» miá»n rừng núi Trung Việt thì có dân Má»i, và Chà m (tức là Há»i), ở vá» miá»n Nam Việt thì có dân Má»i, Chà m, Chà Và và Khách, v.v.... Những dân ấy ở trong ba nÆ¡i tất cả đến non má»™t triệu ngưá»i. Còn thì dân tá»™c Việt Nam ở hết cả.
Số ngưá»i Việt Nam ở trong ba nÆ¡i có thể chia ra như sau nà y:
Bắc Việt: 8.700.000 ngưá»i
Trung Việt: 5.650.000 ngưá»i
Nam Việt: 4.616.000 ngưá»i
Cả thảy cá»™ng lại được độ chừng non 19 triệu ngưá»i. {Số nà y là theo sách Äịa Lý cá»§a ông H. Russier (1939) chép lại chứ không chắc đã đúng số nhất định cá»§a ngưá»i mình.}
5. Gốc tÃch.
Theo ý kiến cá»§a nhà kê cứu cá»§a nước Pháp, thì ngưá»i Việt Nam và ngưá»i Thái Ä‘á»u ở miá»n núi Tây Tạng xuống. Ngưá»i Việt Nam theo sông Hồng Hà lần xuống phÃa đông nam, láºp ra nước Việt Nam ta bây giá»; còn ngưá»i Thái thì theo sông Mê Kông xuống, láºp ra nước Tiêm La (tức là Thái Lan) và các nước Là o.
Lại có rất nhiá»u ngưá»i Tà u và ngưá»i Việt Nam nói rằng nguyên khi xưa đất nước Tà u có giống Tam Miêu ở, sau giống Hán Tá»™c (tức là ngưá»i Tà u bây giá») ở phÃa Tây Bắc đến đánh Ä‘uổi ngưá»i Tam Miêu Ä‘i, chiếm giữ lấy vùng sông Hoà ng Hà láºp ra nước Tà u, rồi dần dần xuống phÃa nam, ngưá»i Tam Miêu phải lẩn núp trong rừng hay là xuống ở miá»n Việt Nam ta bây giá».
Những ý kiến ấy là theo lý mà suy ra đó thôi, chứ cÅ©ng chưa có cái gì là m chứng cho Ä‘Ãch xác. Chỉ biết rằng ngưá»i Việt Nam ta trước có hai ngón chân cái giao lại vá»›i nhau, cho nên Tà u má»›i gá»i ta là Giao Chỉ; mà xem các loà i khác, không có loà i nà o như váºy, thì tất ta là má»™t loà i riêng, chứ không phải là loà i Tam Miêu.
Dẫu ngưá»i mình thuá»™c vá» chá»§ng loại nà o mặc lòng, vá» sau ngưá»i Tà u sang cai trị hà ng hÆ¡n má»™t nghìn năm, lại có khi Ä‘em sang nước ta hÆ¡n bốn mươi vạn binh, chắc là nói giống cÅ© cá»§a mình cÅ©ng đã lai Ä‘i nhiá»u rồi, má»›i thà nh ra ngưá»i Việt Nam ngà y nay.
6. Ngưá»i Việt Nam.
Ngưá»i Việt Nam thuá»™c vá» loà i da và ng, nhưng mà ngưá»i nà o phải Ä‘i là m lụng dầm mưa dãi nắng lắm, thì nước da ngăm ngăm Ä‘en, ngưá»i nà o nhà n hạ phong lưu, ở trong nhà luôn, thì nước da trăng trắng như mà u ngà cÅ©.
Trạc ngưá»i thì thấp nhá» hÆ¡n ngưá»i Tà u, mà lăn lẳn con ngưá»i, chứ không to béo. Mặt thì xương xương, trông hÆ¡i bèn bẹt, trán thì cao và rá»™ng, mắt thì Ä‘en và hÆ¡i xếch vỠđà ng Ä‘uôi, hai gò má thì cao, mÅ©i hÆ¡i tẹt, môi hÆ¡i dà y, răng thì to mà lại nhuá»™m Ä‘en. Râu thì thưa mà Ãt, tóc thì nhiá»u và dà i, Ä‘en và hÆ¡i cứng. Dáng Ä‘iệu Ä‘i đứng thì nhẹ nhà ng và xem ra bá»™ vững và ng chắc chắn.
Ão quần thì dà i rá»™ng, đà n ông thì búi tóc và quấn khăn và nh rây, áo mặc dà i quá đầu gối, tay áo thì cháºt, ống quần thì rá»™ng. Äà n bà ở Bắc Việt và phÃa bắc Trung Việt thì đội khăn, mà ở chá»— thà nh thị thì mặc quần, còn ở nhà quê thì hay mặc váy. Ở phÃa nam Trung Việt và Nam Việt thì đà n bà hay mặc quần cả, và búi tóc, chứ không đội khăn bao giá».
VỠđà ng trà tuệ và tÃnh tình, thì ngưá»i Việt Nam có cả các tÃnh tốt và các tÃnh xấu. Äại khái thì trà tuệ minh mẫn, há»c chóng hiểu, khéo chân tay, nhiá»u ngưá»i sáng dạ, nhá»› lâu, lại có tÃnh hiếu há»c, trá»ng sá»± há»c thức, quý sá»± lá»… phép, mến Ä‘iá»u đạo đức: lấy sá»± nhân, nghÄ©a, lá»…, trÃ, tÃn là m 5 đạo thưá»ng cho sá»± ăn ở. Tuy váºy vẫn hay có tÃnh tình vặt, cÅ©ng có khi quá»· quyệt, và hay bà i bác nhạo chế. Thưá»ng thì nhút nhát, hay khiếp sợ và muốn sá»± hòa bình, nhưng mà đã Ä‘i tráºn mạc thì cÅ©ng có can đảm, biết giữ kỹ luáºt.
Tâm địa thì nông nổi, hay là m liá»u, không kiên nhẫn, hay khoe khoang và ưa trương hoà ng bá» ngoà i, hiếu danh vá»ng, thÃch chÆ¡i bá»i, mê cá» bạc. Hay tin ma quá»·, sùng sá»± lá»… bái, nhưng mà vẫn không nhiệt tin tông giáo nà o cả. Kiêu ngạo và hay nói khoác, nhưng có lòng nhân, biết thương ngưá»i và hay nhá»› Æ¡n.
Äà n bà thì hay là m lụng và đảm Ä‘ang, khéo chân, khéo tay, là m được đủ má»i việc mà lại biết lấy việc gia đạo là m trá»ng, hết lòng chiá»u chồng, nuôi con, thưá»ng giữ được các đức tÃnh rất quý là : tiết, nghÄ©a, cần, kiệm.
Ngưá»i Việt Nam từ Bắc chà Nam, Ä‘á»u theo má»™t phong tục, nói má»™t thứ tiếng, {Tuy rằng má»—i nÆ¡i có má»™t Ãt tiếng thổ âm riêng và cái giá»ng nói nặng nhẹ khác nhau, nhưng đại để thì vẫn là má»™t thứ tiếng mà thôi.} cùng giữ má»™t kỹ niệm, tháºt là cái tÃnh đồng nhất cá»§a má»™t dân tá»™c từ đầu nước đến cuối nước.
7. Sự Mở Mang BỠCõi.
Ngưá»i nòi giống Việt Nam ta má»—i ngà y má»™t nẩy nở ra nhiá»u, mà ở phÃa bắc thì đã có nước Tà u cưá»ng thịnh, phÃa tây thì lắm núi nhiá»u rừng, đưá»ng Ä‘i lại không tiện, cho nên má»›i theo bá» bể lần xuống phÃa nam, đánh Lâm Ấp, dứt Chiêm Thà nh, chiếm đất Chân Lạp, mở ra bá» cõi bây giá».
8. Lịch SỠViệt Nam.
Từ khi ngưá»i Việt Nam láºp thà nh nước đến giá», kể hà ng mấy nghìn năm, phải ngưá»i Tà u cai trị mấy lần, chịu khổ sở biết bao nhiêu phen, thế mà sau lại láºp được cái ná»n tá»± chá»§, và vẫn giữ được cái tÃnh đặc biệt cá»§a giống mình, ấy là đủ tá» ra rằng khà lá»±c cá»§a ngưá»i mình không đến ná»—i kém hèn cho lắm. Tuy rằng mình chưa là m được việc gì cho vẽ vang bằng ngưá»i, nhưng mình còn có thể hy vá»ng má»™t ngà y kia cÅ©ng nên được má»™t nước cưá»ng thịnh.
Váºy ghi chép những cÆ¡ há»™i gian truân, những sá»± biến cố cá»§a nước mình đã trải qua, và kể những công việc cá»§a ngưá»i mình là m từ Ä‘á»i ná» qua Ä‘á»i kia, để cho má»i ngưá»i trong nước Ä‘á»u biết, ấy là sách Việt Nam sá».
Nay ta nên theo từng thá»i đại mà chia sách Việt Nam sá» ra 5 phần để cho tiện sá»± kê cứu.
Phần I: Thượng Cổ thá»i đại.
Phần II: Bắc Thuá»™c thá»i đại.
Phần III: Tá»± Chá»§ thá»i đại.
Phần IV: Nam Bắc Phân Tranh thá»i đại.
Phần V: Cáºn Kim thá»i đại.
|

10-09-2008, 03:01 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Phần I : Thượng Cổ Thá»i Äại
PI-Chương 1
HỠHồng-Bà ng
(2879-258 trước Tây Lịch)
1. HỠHồng Bà ng
2. Nước Văn Lang
3. Truyện cổ tÃch vá» Ä‘á»i Hồng Bà ng:
Phù Äổng Thiên Vương
Sơn Tinh Thủy Tinh
1. HỠHồng Bà ng.
Cứ theo tục truyá»n thì vua Äế Minh là cháu ba Ä‘á»i cá»§a vua Thần Nông, Ä‘i tuần thú phương nam đến núi NgÅ© LÄ©nh (thuá»™c tỉnh Hồ Nam bây giá») gặp má»™t nà ng tiên, lấy nhau, đẻ ra ngưá»i con tên là Lá»™c Tục. Sau Äế Minh truyá»n ngôi lại cho con trưởng là Äế Nghi là m vua phương bắc, và phong cho Lá»™c Tục là m vua phương nam, xưng là Kinh Dương Vương, quốc hiệu là XÃch Quá»·.
Bá» cõi nước XÃch Quá»· bấy giá» phÃa bắc giáp Äá»™ng Äình Hồ (Hồ Nam), phÃa nam giáp nước Hồ Tôn (Chiêm Thà nh), phÃa tây giáp Ba Thục (Tứ Xuyên), phÃa đông giáp bể Nam Hải.
Kinh Dương Vương là m vua nước XÃch Quá»· và o quãng năm nhâm tuất (2879 trước Tây Lịch?) và lấy con gái Äá»™ng Äình Quân là Long Nữ đẻ ra Sùng Lãm, nối ngôi là m vua, xưng là Lạc Long Quân.
Lạc Long Quân lấy con gái vua Äế Lai tên là Âu CÆ¡, đẻ má»™t lần được má»™t trăm ngưá»i con trai3. Lạc Long Quân bảo Âu CÆ¡ rằng: "Ta là dòng dõi Long Quân, nhà ngươi là dòng dõi thần tiên, ăn ở lâu vá»›i nhau không được; nay được trăm con thì nhà ngưá»i Ä‘em 50 đứa lên núi, còn 50 đứa ta Ä‘em xuống bể Nam Hải". Gốc tÃch truyện nà y có lẽ là từ Lạc Long Quân vá» sau, nước XÃch Quá»· chia ra những nước gá»i là Bách Việt. Bởi váºy ngà y nay đất Hồ Quảng (tỉnh Hồ Nam, tỉnh Quảng Äông và tỉnh Quảng Tây) còn xưng là đất Bách Việt. Äấy cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u nói phá»ng, chứ không có lấy gì là m Ä‘Ãch xác được.
2. Nước Văn Lang.
Lạc Long Quân phong cho ngưá»i con trưởng sang là m vua nước Văn Lang, xưng là Hùng Vương.
Cứ theo sỠcũ thì nước Văn Lang chia ra là m 15 bộ:
1. Văn Lang (Bạch Hạc, tỉnh Vĩnh Yên)
2. Châu Diên (Sơn Tây)
3. Phúc Lộc (Sơn Tây)
4. Tân Hưng (Hưng Hóa - Tuyên Quang)
5. VÅ© Äịnh (Thái Nguyên - Cao Bằng)
6. Vũ Ninh (Bắc Ninh)
7. Lục Hải (Lạng Sơn)
8. Ninh Hải (Quảng Yên)
9. Dương Tuyá»n (Hải Dương)
10. Giao Chỉ (Hà Ná»™i, Hưng Yên, Nam Äịnh, Ninh Bình)
11. Cá»u Chân (Thanh Hóa)
12. Hoà i Hoan (Nghệ An)
13. Cá»u Äức (Hà TÄ©nh)
14. Việt Thưá»ng (Quảng Bình, Quảng Trị)
15. Bình Văn ( ? )
Hùng Vương đóng đô ở Phong Châu (bây giỠở và o địa hạt huyện Bạch Hạc, tÄ©nh VÄ©nh Yên), đặt tướng văn gá»i là Lạc Hầu, tướng võ gá»i là Lạc Tướng, con trai vua gá»i là Quan Lang, con gái vua gá»i là Mị Nương, các quan nhá» gá»i là Bồ ChÃnh 4. Quyá»n chÃnh trị thì cứ cha truyá»n con nối, gá»i là Phụ Äạo.
Vá» Ä‘á»i bấy giá», sá» Tà u có chép rằng năm tân mão (1109 trước Tây lịch), Ä‘á»i vua Thà nh Vương nhà Chu, có nước Việt Thưá»ng, ở phÃa nam xứ Giao Chỉ sai sứ Ä‘em chim bạch trÄ© sang cống, nhà Chu phải tìm ngưá»i là m thông ngôn má»›i hiểu được tiếng, và ông Chu Công Äán lại chế ra xe chỉ nam để Ä‘em sứ Việt Thưá»ng vá» nước. Váºy đất Việt Thưá»ng và đất Giao Chỉ có phải là đất cá»§a Hùng Vương lúc bấy giá» không?
Há» Hồng Bà ng là m vua được 18 Ä‘á»i, đến năm quý mão (158 trước Tây lịch) thì bị nhà Thục lấy mất nước.
Xét từ Ä‘á»i Kinh Dương Vương đến Ä‘á»i vua Hùng Vương thứ 18, cả thảy 20 ông vua, mà tÃnh từ năm nhâm tuất (2879) đến năm quý mão (258 trước Tây lịch) thì vừa được 2622 năm. Cứ tÃnh hÆ¡n bù kém, má»—i ông vua trị vì được non 150 năm! Dẫu là ngưá»i Ä‘á»i thượng cổ nữa, thì cÅ©ng khó lòng mà có nhiá»u ngưá»i sống lâu được như váºy. - Xem thế thì đủ biết truyện Ä‘á»i Hồng Bà ng không chắc là truyện xác thá»±c.
3. Truyện Cổ TÃch Vá» Äá»i Hồng Bà ng.
Sá» chép rằng Ä‘á»i Hùng Vương thứ nhất, ngưá»i nước Văn Lang là m nghá» chà i lưới, cứ hay bị giống thuồng luồng là m hại, vua má»›i bắt dân lấy chà m vẽ mình để những giống ấy tưởng là đồng loại không là m hại nữa5. Sá» lại chép rằng thuyá»n cá»§a ta ở đằng mÅ©i thưá»ng hay là m hai con mắt, cÅ©ng có ý để cho các thứ thá»§y quái ở sông ở bể không quấy nhiá»…u đến.
Trong Ä‘á»i Hùng Vương lại có hai truyện mà ngà y nay ngưá»i ta thưá»ng hay nói đến, là truyện Phù Äổng Thiên Vương và truyện SÆ¡n Tinh Thá»§y Tinh.
4.Truyện Phù Äổng Thiên Vương:
Äá»i vua Hùng Vương thứ 6 có đám giặc gá»i là giặc Ân, hung mạnh lắm, không ai đánh nổi. Vua má»›i sai sứ Ä‘i rao trong nước để tìm ngưá»i tà i giá»i ra đánh giặc giúp nước. Bấy giỠở là ng Phù Äá»—ng, bá»™ Võ Ninh (nay là huyện Võ Già ng, tỉnh Bắc Ninh), có đứa trẻ xin Ä‘i đánh giặc giúp vua. Sứ giả vá» tâu vua, vua lấy là m lạ, cho đòi và o chầu. Äứa trẻ ấy xin đúc cho má»™t con ngá»±a và cái roi bằng sắt. Khi ngá»±a và roi đúc xong thì đứa trẻ ấy vươn vai má»™t cái, tá»± nhiên ngưá»i cao lá»›n lên má»™t trượng, rồi nhảy lên ngá»±a cầm roi Ä‘i đánh giặc.
Phá được giặc Ân rồi, ngưá»i ấy Ä‘i đến núi Sóc SÆ¡n thì biến Ä‘i mất. Vua nhá»› Æ¡n, truyá»n láºp Ä‘á»n thỠở là ng Phù Äổng, vá» sau phong là Phù Äổng Thiên Vương6.
Truyện nà y là truyện tục truyá»n như váºy, chứ không có lẽ tin là m sá»± thá»±c được. Há»a chăng Ä‘á»i bấy giá» có ngưá»i tướng giá»i, đánh được giặc, vá» sau ngưá»i ta nhá»› Æ¡n là m Ä‘á»n thá» thì hợp lẽ hÆ¡n. Hiện bây giá» có Ä‘á»n thỠở là ng Gióng tức là ng Phù Äổng. Năm nà o đến mồng tám tháng tư cÅ©ng có há»™i vui lắm, tục gá»i là đức Thánh Gióng.
5.Truyện Sơn Tinh Thủy Tinh:
Tục truyá»n rằng vua Hùng Vương thứ 18 có ngưá»i con gái tên là Mỵ Nương, nhan sắc tuyệt trần. SÆ¡n Tinh và Thá»§y Tinh Ä‘á»u muốn há»i là m vợ. Hùng Vương hẹn rằng ngà y hôm sau ai Ä‘em đồ lá»… đến trước thì gả cho ngưá»i ấy. Ngà y hôm sau SÆ¡n Tinh đến trước lấy được Mỵ Nương Ä‘em vá» núi Tản Viên (tức là núi Ba Vì ở tỉnh SÆ¡n Tây).
Thá»§y Tinh đến sau, thấy SÆ¡n Tinh lấy mất Mỵ Nương, tức giáºn vô cùng, má»›i là m ra mưa to gió lá»›n, rồi dâng nước lên đánh SÆ¡n Tinh, SÆ¡n Tinh ở trên núi không việc gì: há»… nước lên cao bao nhiêu, thì SÆ¡n Tinh là m núi cao lên bấy nhiêu. SÆ¡n Tinh lại dùng sấm sét đánh xuống, Thá»§y Tinh phải rút nước chạy vá». Từ đó SÆ¡n Tinh và Thá»§y Tinh thù nhau, má»—i năm đánh nhau má»™t lần, dân gian tháºt là cá»±c khổ.
Truyện nà y là nhân vì ở Bắc Việt năm nà o đến tháng 6, tháng 7 cÅ©ng có nước lÅ© ở trên mạn ngược chảy xuống trà n và o trong đồng áng, ngáºp mất cả ruá»™ng đất. Ngưá»i ta không hiểu là tại lẽ gì, má»›i tưởng tượng mà đặt ra câu chuyện SÆ¡n Tinh Thá»§y Tinh đánh nhau váºy.
Tóm lại mà xét, nước ta khởi đầu có quốc sá» từ cuối tháºp tam thế ká»·: đến Ä‘á»i vua Thánh Tông nhà Trần, má»›i có quan Hà n Lâm Há»c SÄ© là Lê Văn Hưu, soạn xong bá»™ Äại Việt Sá» Ký, chép từ Triệu Võ Vương đến Lý Chiêu Hoà ng. Hai trăm rưỡi năm vá» sau lại có ông Ngô SÄ© Liên, là m quan Lá»… Bá»™ Tả Thị Lang Ä‘á»i vua Thánh Tông nhà Lê, soạn lại bá»™ Äại Việt Sá» Ký: chép từ há» Hồng Bà ng đến vua Lê Thái Tổ. NghÄ©a là từ ông Ngô SÄ© Liên, ở vá» tháºp ngÅ© thế ká»· trở Ä‘i, thì sá» ta má»›i chép truyện vá» Ä‘á»i thượng cổ. Xem thế thì đủ biết những truyện vá» Ä‘á»i ấy khó lòng mà đÃch xác được. Chẳng qua nhà là m sá» cÅ©ng nhặt nhạnh những truyện hoang đưá»ng tục truyá»n lại, cho nên những truyện ấy toà n là truyện có thần tiên quá»· quái, trái vá»›i lẽ tá»± nhiên cả.
Nhưng ta phải hiểu rằng nước nà o cÅ©ng váºy, lúc ban đầu má» mịt, ai cÅ©ng muốn tìm cái gốc tÃch cá»§a mình ở chá»— thần tiên để cho vẻ vang cái chá»§ng loại cá»§a mình. Chắc cÅ©ng bởi lẽ ấy mà sá» ta chép rằng há» Hồng Bà ng là con tiên cháu rồng, v.v....
Nay ta theo sá» cÅ© mà chép má»i truyện, ngưá»i xem sá» nên phân biệt truyện nà o là truyện thá»±c, truyện nà o là truyện đặt ra, thì sá»± há»c má»›i có lợi váºy.
-----------------------------
{3 Có sách chép là Âu Cơ đẻ ra một trăm cái trứng nở ra một trăm con. }
{4 Bây giá» còn có nÆ¡i gá»i Chánh Tổng là Bồ Äình, chắc là bởi Bồ ChÃnh mà ra. }
{5 Sá» chép rằng ngưá»i Việt Nam ta có thói vẽ mình mãi đến Ä‘á»i vua Anh Tông nhà Trần má»›i bá». }
{6 Có ngưá»i chép truyện nà y nói rằng: Giặc Ân là quân cá»§a nhà Ân bên Tà u sang đánh nước ta. Nói như thế tháºt là má»™t Ä‘iá»u lầm. Vá» Ä‘á»i nhà Ân nước Tà u chỉ ở và o mạn sông Hoà ng Hà là đất tỉnh Hà Nam, Trá»±c Lệ, SÆ¡n Tây và Thiểm Tây bây giá» mà thôi. Còn những đất ở bên nà y sông Trưá»ng Giang là man di hết cả. Từ Trưá»ng Giang sang đến Bắc Việt ta xa cách bao nhiêu đưá»ng đất. Dẫu lúc ấy ở bên ta có há» Hồng Bà ng là m vua nữa, thì chắc cÅ©ng chưa có ká»· cương gì, có lẽ cÅ©ng giống như má»™t ngưá»i là m Quan Lang trên Mưá»ng mà thôi, như thế thì đã có giao thiệp gì vá»›i nhà Ân mà đánh nhau. Vả lại, sá» Tà u cÅ©ng không có chá»— nà o chép đến truyện ấy. Váºy thì lẽ gì mà nói rằng giặc Ân là ngưá»i nhà Ân bên Tà u. }
|

10-09-2008, 03:02 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Phần I : Thượng Cổ Thá»i Äại
PI-Chương 2
Nhà Thục
(257 - 207 trước Tây lịch)
1. Gốc TÃch Nhà Thục
2. Nước Âu Lạc
3. Nhà Tần Äánh Bách Việt
4. Nhà Thục Mất Nước
1. Gốc TÃch Nhà Thục.
Nhà Thục chép trong sá» nước ta không phải là nước Thục bên Tà u, vì rằng cứ theo sá» nước Tà u thì Ä‘á»i bấy giỠđất Ba Thục (Tứ Xuyên) đã thuá»™c vá» nhà Tần cai trị rồi, thì còn có vua nà o nữa. Vả, sá» lại chép rằng khi Thục Vương Phán lấy lấy được nước Văn Lang thì đổi quốc hiệu là Âu Lạc, tức là nước Âu Lạc gồm cả nước Thục và nước Văn Lang. Song xét trong lịch sá» không thấy đâu nói đất Ba Thục thuá»™c vỠÂu Lạc. Huống chi lấy địa lý mà xét thì từ đất Ba Thục (Tứ Xuyên) sang đến Văn Lang (Bắc Việt), cách bao nhiêu đưá»ng đất và có bao nhiêu núi sông ngăn trở, là m thế nà o mà quân nhà Thục sang lấy nước Văn Lang dá»… dà ng như váºy ? Sá» cÅ© lại có chá»— chép rằng An Dương Vương, há» là Thục tên là Phán. Như váºy chắc hẳn Thục tức là má»™t há» nà o độc láºp ở gần nước Văn Lang, chứ không phải là Thục bên Tà u. Sách "Khâm Äịnh Việt Sá»" cÅ©ng bà n như thế.
2. Nước Âu Lạc.
Sá» chép rằng Thục Vương há»i con gái cá»§a Hùng Vương thư 18, là Mỵ Nương không được, trong bụng lấy là m tức giáºn, dặn con cháu ngà y sau đánh báo thù lấy nước Văn Lang. Hùng Vương bấy giá» cáºy mình có binh cưá»ng tướng dÅ©ng, bá» trá»… việc nước, chỉ lấy rượu chè là m vui thú. Ngưá»i cháu Thục Vương tên là Phán, biết tình thế ấy, má»›i Ä‘em quân sang đánh lấy nước Văn Lang. Hùng Vương thua chạy, nhảy xuống giếng mà tá»± tá».
Năm giáp thìn (275 trước Tây lịch), Thục Vương dẹp yên má»i nÆ¡i rồi, xưng là An Dương Vương, cải quốc hiệu là Âu Lạc, đóng đô ở Phong Khê (nay thuá»™c huyện Äông Anh, tỉnh Phúc An). Hai năm sau là năm bÃnh ngá» (255 trước Tây Lịch), An Dương Vương xây Loa Thà nh. Thà nh ấy cao và từ ngoà i và o thì xoáy trôn ốc, cho nên má»›i gá»i là Loa Thà nh. Hiện nay còn dấu tÃch ở là ng Cổ Loa, huyện Äông Anh, tỉnh Phúc An.
3. Nhà Tần Äánh Bách Việt.
Khi An Dương Vương là m vua nước Âu Lạc ở bên nà y, thì ở bên Tà u vua Thá»§y Hoà ng nhà Tần, đã nhất thống thiên hạ. Äến năm Ä‘inh hợi (214 trước Tây lịch). Thá»§y Hoà ng sai tướng là Äồ Thư Ä‘em quân Ä‘i đánh lấy đất Bách Việt (và o quãng tỉnh Hồ Nam, Quảng Äông và Quảng Tây bây giá»). An Dương Vương cÅ©ng xin thần phục nhà Tần. Nhà Tần má»›i chia đất Bách Việt và đất Âu Lạc ra là m ba quáºn, gá»i là : Nam Hải (Quảng Äông), Quế Lâm (Quảng Tây) và Tượng Quáºn (Bách Việt).
Ngưá»i bản xứ ở đất Bách Việt không chịu để ngưá»i Tà u cai trị, trốn và o rừng ở. ÄÆ°á»£c Ãt lâu quân cá»§a Äồ Thư, vốn là ngưá»i ở phương bắc, không chịu được thá»§y thổ, phải bệnh rất nhiá»u. Bấy giá» ngưá»i Bách Việt thừa thế nổi lên giết được Äồ Thư.
4. Nhà Thục Mất Nước.
Chẳng được bao lâu thì nhà Tần suy, nước Tà u có nhiá»u giặc giã, ở quáºn Nam Hải có quan úy là Nhâm Ngao thấy có cÆ¡ há»™i, muốn mưu đánh lấy Âu Lạc để láºp má»™t nước tá»± chá»§ ở phương nam. Nhưng công việc chưa thà nh, thì Nhâm Ngao mất. Khi sắp mất, Nhâm Ngao giao binh quyá»n lại cho Triệu Äà để thay mình là m quan úy quáºn Nam Hải.
Năm quý tị (208 trước Tây lịch) là năm thứ 50 Ä‘á»i vua An Dương Vương. Triệu Äà đem quân sang đánh lấy nước Âu Lạc, láºp ra nước Nam Việt7.
Tục truyá»n rằng khi An Dương Vương xây Loa Thà nh, có những yêu quái quấy nhiá»…u, xây mãi không được. An Dương Vương má»›i láºp đà n lên cầu khấn, có thần Kim Qui hiện lên bà y phép cho vua trừ những yêu quái Ä‘i, bấy giá» má»›i xây được thà nh. Thần Kim Qui lại cho An Dương Vương má»™t cái móng chân, để là m cái lẫy ná». Lúc nà o có giặc thì Ä‘em cái nỠấy ra bắn má»™t phát, giặc chết hà ng vạn ngưá»i.
CÅ©ng nhá» có cái nỠấy cho nên Triệu Äà đánh không được An Dương Vương. Triệu Äà dùng kế, cho con là Trá»ng Thá»§y sang lấy Mỵ Châu là con gái An Dương Vương, giả kết nghÄ©a hòa thân để do thám tình thá»±c.
Trá»ng Thá»§y lấy được Mỵ Châu rồi, há»i dò vợ rằng: "Bên Âu Lạc có tà i gì mà không ai đánh được?" Mỵ Châu nói chuyện cái ná», và lấy cho chồng xem. Trá»ng Thá»§y bèn lấy cái móng cá»§a Kim Qui Ä‘i, là m cái lẫy giả thay và o, rồi định vá» báo tin cho cha biết. Khi sắp ra vá», Trá»ng Thá»§y há»i Mỵ Châu rằng: "Tôi vá», mà nhỡ có giặc giã đánh Ä‘uổi, thì rồi tôi biết đâu mà tìm?" - Mỵ Châu nói rằng: "Thiếp có áo lông ngá»—ng, há»… khi thiếp có chạy vỠđâu, thiếp sẽ lấy lông ấy mà rắc ra ở dá»c đưá»ng thì rồi sẽ biết."
Trá»ng Thá»§y vá» kể lại vá»›i Triệu Äà tình đầu má»i sá»±, Triệu Äà bèn khởi binh sang đánh Âu Lạc. An Dương Vương cáºy có cái ná», không phòng bị gì cả, đến khi quân giặc đến gần chân thà nh má»›i Ä‘em ná» ra bắn, thì không thấy hiệu nghiệm nữa. An Dương Vương má»›i Ä‘em Mỵ Châu lên ngá»±a mà chạy vá» phÃa nam.
Chạy đến núi Má»™ Dạ (thuá»™c huyện Äông Thà nh, tỉnh Nghệ An) gần bá» bể, vua thấy giặc Ä‘uổi kÃp quá, má»›i khấn Kim Qui lên cứu, Kim Qui lên nói rằng: "Giặc ngồi sau lưng nhà vua đấy!" An Dương Vương tức giáºn quá, rút gươm ra chém Mỵ Châu Ä‘i, rồi nhảy xuống bể mà tá»± táºn8.
Trá»ng Thá»§y theo dấu lông ngá»—ng cá»§a vợ rắc, Ä‘em binh Ä‘uổi đến núi Má»™ Dạ, thấy xác vợ chết nằm đó, thương xót vô cùng, vá»™i và ng Ä‘em vá» cấp táng, xong rồi, nhảy xuống cái giếng ở trong Loa Thà nh mà tá»± tá».
Nay ở là ng Cổ Loa trước Ä‘á»n thá» An Dương Vương có cái giếng tục truyá»n là Trá»ng Thá»§y chết ở giếng ấy. Tục lại truyá»n rằng Mỵ Châu bị giết Ä‘i, vì ná»—i tình thá»±c mà phải thác oan, cho nên máu nà ng ấy chảy xuống bể, những con trai ăn phải hóa ra có ngá»c trân châu. Há»… ai lấy được ngá»c ấy Ä‘em vá» rá»a và o nước cái giếng ở trong Loa Thà nh là chá»— Trá»ng Thá»§y đã tá»± tá», thì ngá»c ấy trong và đẹp thêm ra.
------------------------------------
{7 Xin đừng lầm nước Nam Việt ngà y xưa với Nam Việt của nước Việt Nam hiện nay. }
{8 Nay ở trên núi Má»™ Dạ, gần xã Cao Ãi, huyện Äông Thà nh, tỉnh Nghệ An, có Ä‘á»n thá» An Dương Vương. Ở đấy có nhiá»u cây cối và có nhiá»u chim công, cho nên tục gá»i là đá»n Công hay Cuông. }
|

10-09-2008, 03:02 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Phần I : Thượng Cổ Thá»i Äại
PI-Chương 3
Xã-Há»™i Nước Tà u Vá» Äá»i Tam Äại Và Äá»i Nhà Tần
1. Phong-Kiến
2. Quan-Chế
3. Pháp-Chế
4. Binh-Chế
5. Äiá»n-Chế
6. Há»c-Hiệu
7. Há»c-Thuáºt
8. Phong-Tục
Khi Triệu Äà sang đánh An-Dương-Vương thì ở bên Tà u nhà Tần đã suy, nhà Hán sắp lên là m vua, nước Tà u Ä‘ang và o lúc đại loạn, phong tục, chÃnh trị Ä‘á»u đổi khác cả. Vả lại Triệu-Äà là ngưá»i Tần, cho nên đến khi lấy được Âu-Lạc, gồm cả các quáºn ở phương nam, láºp là m má»™t nước tá»± chá»§, bèn Ä‘em chÃnh trị, pháp-luáºt nước Tà u sang cai-trị đất Nam-Việt9. Váºy trước khi nói đến chuyện nhà Triệu, ta nên xét-xem xã-há»™i nước Tà u lúc bấy giá» là thế nà o .
1. Phong-Kiến.
Nguyên vá» Ä‘á»i thái-cổ, nước Tà u chia ra từng địa-phương má»™t. Má»—i má»™t địa-phương thì có má»™t ngưá»i là m thá»§-lÄ©nh, láºp thà nh má»™t nước, gá»i là nước chư-hầu, phải triá»u cống nhà vua.
Số những nước chư hầu ấy thì má»—i Ä‘á»i má»™t khác. Xem như khi vua Äại-VÅ© nhà Hạ, há»™i các nước chư-hầu ở núi Äồ-sÆ¡n, kể có hà ng vạn nước. Äến khi vua VÅ©-vương nhà Chu Ä‘i đánh Trụ-vương nhà Ân, thì các nước chư- hầu há»™i lại cả thảy được 800 nước.
Äánh xong nhà Ân, vua VÅ©-Vương phong cho hÆ¡n 70 ngưá»i là m vua chư-hầu, chia ra là m 5 báºc là : công, hầu, bá, tá», nam. Nước phong cho tước công, tước hầu thì rá»™ng 100 dặm gá»i là đại quốc; nước phong cho ngưá»i tước bá thì rá»™ng 70 dặm, gá»i là trung quốc; nước phong cho ngưá»i tước tá», tước nam thì rá»™ng 50 dặm, gá»i là tiểu quốc. Những nước không đủ 50 dặm, thì gá»i là nước phụ-dung.
2. Quan-Chế.
Nhà Hạ đặt tam-công, cá»u-khanh, 27 đại-phu, 81 nguyên sÄ©.
Nhà Ân đặt hai quan tướng, sáu quan thái là : thái-tể, thái-tông, thái- tá», thái-chúc, thái-sÄ©, thái-bốc; năm quan là : tư-đồ, tư- mã, tư-không, tư-sÄ©, tư-khấu; sáu phá»§ là : tư-thể, tư-má»™c, tư-thá»§y, tư-thảo, tư-khÃ, tư-hóa; sáu công là : thổ-công, kim-công, thạch-công, thá»§y-công, thú-công và thảo-công.
Äến nhà Chu, ông Chu-Công đặt ra sáu quan gá»i là : thiên-quan, địa- quan, xuân-quan, hạ-quan, thu-quan, đông-quan. Má»—i má»™t quan lại có 60 thuá»™c-quan, cá»™ng cả lại là 360 ngưá»i.
Ngưá»i là m đầu thiên-quan, gá»i là trá»§ng-tể, thống cả việc chÃnh-trị trong nước, việc thu-nạp cả năm và má»i việc ở trong cung. Ngưá»i là m đầu địa quan gá»i là đại-tư-đồ giữ việc nông, việc thương, việc giáo dục và việc cảnh sát. Ngưá»i là m đầu xuân-quan gá»i là đại-tông-bá, giữ việc tế-tá»±, triá»u, sÃnh, há»™i-đồng v.v... Ngưá»i là m đầu hạ-quan, gá»i là đại-tư-mã, giữ việc binh- mã và việc Ä‘i đánh dẹp. Ngưá»i là m đầu thu-quan gá»i là đại tư-khấu giữ việc dân, việc hình và việc kiện-tụng. Ngưá»i là m đầu đông-quan gá»i là đại-tư- không, giữ việc khuyến công, khuyến nông và việc thổ má»™c v.v...
Trên lục quan lại đặt tam công, là : thái-sứ, thái-phó, thái- bảo; tam cô là : thiếu-sứ, thiếu-phó, thiếu-bảo, để bà n xét việc trị nước yên dân, chứ không dá»± và o việc hà nh chÃnh.
3. Pháp-Chế.
Vá» Ä‘á»i thái-tổ thì có năm hình, ngoà i năm hình lại có phép đánh bằng roi da và tá»™i lưu. Äến Ä‘á»i nhà Hạ, nhà Ân và nhà Chu thì lại đặt phép chân, gá»t đầu và tá»™i đồ. Äến cuối Ä‘á»i nhà Chu thì đặt ra tá»™i bêu đầu, xé thây lăng trì, mổ, muối v.v...
4. Binh-Chế.
Binh-chế nhà Hạ và nhà Ân thì không rõ, đến Ä‘á»i nhà Chu thì đặt 5 ngưá»i là m má»™t ngÅ©; 5 ngÅ© tức là 25 ngưá»i thà nh má»™t lượng; 4 lượng tức là 100 ngưá»i là m má»™t tốt; 5 tốt tức là 500 ngưá»i là m má»™t lữ; 5 lữ tức là 2500 ngưá»i là m má»™t sư ; 5 sư tức là 12500 ngưá»i tức là má»™t quân.
Quân thì đặt quan mạnh-đan là m tướng, sư thì đặt quan trung-đại- phu là m súy, lữ thì đặt quan đại-hạ là m súy, tốt thì đặt quan thượng-sĩ là m trưởng, lượng thì đặt quan trung-sĩ là m tư-mã.
Thiên tỠcó 6 quân; còn những nước chư hầu, nước nà o lớn thì có 3 quân, nước vừa có 2 quân, nước nhỠ1 quân.
Trong nước chia ra là m tỉnh, má»—i tỉnh 8 nhà , 4 tỉnh là m má»™t ấp 32 nhà ; 4 ấp là m má»™t khâu, 128 nhà ; 4 khâu là m má»™t Ä‘iện, 512 nhà . Cứ má»—i Ä‘iện phải chiêu má»™t cá»— binh xa, bốn con ngá»±a, 12 con bò, 3 ngưá»i giáp sÄ©, 72 ngưá»i bá»™ tốt, 25 ngưá»i để khiêng-tải những đồ nặng. Cả thảy là 100 ngưá»i .
5. Äiá»n Chế.
Vá» Ä‘á»i thái-cổ thì không biết chia ruá»™ng đất ra là m sao. Từ Ä‘á»i Hạ trở Ä‘i thì chia 50 mẫu là m má»™t gian, 10 gian là m má»™t tổ. Cứ 10 nhà cà y má»™t lô ruá»™ng, hoa-lợi được bao nhiêu chia là m 10 phần, nhà nước lấy má»™t gá»i là phép cống.
Nhà Ân và nhà Chu thì dùng phép tỉnh Ä‘iá»n, nghÄ©a là chia đất ra là m chÃn khi hình chữ tỉnh. Những khu ở chung quanh là m tư-Ä‘iá»n, khu ở giữa để là m công-Ä‘iá»n. Má»—i má»™t tỉnh cho 8 nhà ở, Ä‘á»u phải xuất lá»±c cầy cấy công Ä‘iá»n rồi ná»™p hoa lợi cho nhà vua.
Vá» Ä‘á»i nhà Ân thì má»—i tỉnh có 630 mẫu, má»—i nhà được 70 mẫu; phép đánh thuế gá»i là phép trợ. Äến Ä‘á»i nhà Chu thì má»—i tỉnh có 900 mẫu, má»—i nhà có 100 mẫu, phép đánh thuế gá»i là phép triệt.
Nhà Chu lại đặt ra lệ cứ 20 tuổi thì được 100 mẫu ruá»™ng, đến 60 tuổi thì trả lại cho nhà nước. Nhà nà o có con thứ nhì gá»i là dư phu đến 16 tuổi thì được lÄ©nh 25 mẫu ruá»™ng.
Nhá» có phép chia ruá»™ng như thế nên lúc bấy giá» không có nhiá»u ngưá»i nghèo lắm mà cÅ©ng không có ngưá»i già u lắm. Vá» sau đến Ä‘á»i Chiến Quốc, ngưá»i Lý Khôi là m tướng nước Ngụy, bắt dân hết sức là m ruá»™ng, không định hạn như trước nữa; ngưá»i Thương Ưởng là m tướng nước Tần, bá» phép tỉnh Ä‘iá»n, mở thiên mạch, cho má»i ngưá»i được tá»± tiện là m ruá»™ng. Phép chia đất từ đó má»›i mất dần dần Ä‘i.
6. Há»c-Hiệu.
Nhà Hạ đặt nhà Äông tá»± là m đại há»c, nhà Tây tá»± là m tiểu há»c. Nhà Ân đặt là Hữu-há»c là m đại há»c, nhà Tả-há»c là m tiểu há»c. Những nhà đại-há»c, tiểu há»c ấy, là chá»— để táºp bắn, để nuôi những ngưá»i già - cả và để táºp văn nghệ.
Nhà Chu thì đặt TÃch-ung hoặc nhà Thà nh-quân là m đại há»c, để cho con vua, con các quan và những ngưá»i tuấn tú tuyển ở các thôn xã đến há»c; còn ở châu, ở đảng10 thì đặt nhà tiểu há»c gá»i là Tá»± và nhà Tưá»ng để cho con dân-gian và o há»c. Lại đặt lệ cứ từ 8 tuổi đến 14 tuổi là m niên hạn cho tiểu há»c, từ 15 đến 20 tuổi, là m niên-hạn cho đại há»c. Äại há»c thì dạy lá»…, nhạc, thi, thư; tiểu-há»c thì dạy cách kÃnh trên nhưá»ng dưới và cách ứng đối, v.v...
7. Há»c-Thuáºt.
Há»c-thuáºt ở nước Tà u vá» Ä‘á»i nhà Chu đã thịnh lắm, cho đến Ä‘á»i nhà Xuân-thu có nhiá»u há»c-giả như là Lão-tá» bà n đạo; Khổng-tá» bà n hiếu, đễ, nhân, nghÄ©a; Mạc Äịch bà n lá»… kiêm-ái, nên chuá»™ng sá»± tiết kiệm bỠâm-nhạc; Dương Chu thì bà n lẽ vị-ká»·, nên tá»±-trá»ng thân mình và không chịu thiệt mình để lợi ngưá»i.
Lại có những pháp-gia như Thân Bất-Hại, Hà n-Phi bà n việc trị thiên- hạ thì chỉ nên dùng pháp-luáºt, chứ không nên dùng nhân nghÄ©a. Còn những ngưá»i như Quỉ Cốc, Thi Giảo, Äiá»n Biá»n, v.v..., má»—i ngưá»i Ä‘á»u xướng má»™t há»c thuyết để dạy ngưá»i đương thá»i.
8. Phong-Tục.
Nước Tà u lấy sá»± cà y ruá»™ng là m gốc, nhưng mà việc nuôi tằm, dệt lụa, việc há»p chợ, việc buôn-bán cÅ©ng phát-đạt cả.
Dân trong nước chia ra là m 4 thứ: sÄ©, nông, công, thương, nhưng mà con ngưá»i là m quan lại là m quan, con ngưá»i là m ruá»™ng cứ là m ruá»™ng, chứ con ngưá»i là m ruá»™ng không được là m quan. Tuy váºy, đến Ä‘á»i Xuân-thu những ngưá»i thứ dân lên là m tướng văn tướng võ cÅ©ng nhiá»u.
Trong gia-đình thì già trẻ trên dưới phân biệt nghiêm lắm. Con phải theo cha, vợ phải theo chồng, con-trai con-gái từ 7 tuổi trở Ä‘i, là không được ăn má»™t mâm, nằm má»™t chiếu nữa. Con trai 30 tuổi má»›i được lấy vợ, gái 20 tuổi má»›i được lấy chồng mà hai ngưá»i cùng há» không được lấy nhau.
Nước Tà u vá» Ä‘á»i Tam-đại cÅ©ng sùng sá»± tế-tá»± lắm. Thưá»ng cúng-tế thiên, địa, nháºt, nguyệt, sÆ¡n, xuyên, lâm, trạch. Nhà vua láºp đà n Nam-giao để tế Thượng-Äế. Lại có nhà Xã-tắc để tế Thổ-thần và Háºu-tắc. Còn sá»± thá»-phụng tổ-tiên thì từ vua cho đến thứ-dân Ä‘á»u lấy là m má»™t việc quan trá»ng trong Ä‘á»i ngưá»i.
Xem như thế, thì xã-há»™i nước Tà u vá» Ä‘á»i Tam-đại đã văn minh lắm, nhưng sau đến cuối Ä‘á»i nhà Chu, vì nhà vua suy-nhược, cho nên chư hầu, ngưá»i xưng hầu, kẽ xưng vương rồi tranh nhau, đánh nhau như NgÅ©-Bá Ä‘á»i Xuân-Thu, Thất-Hùng Ä‘á»i Chiến-Quốc, là m cho trăm há» lầm than khổ sở.
Sau nhà Tần thống-nhất được thiên-hạ, má»›i bá» lệ phong-kiến, láºp ra quáºn huyện; bá» phép tỉnh Ä‘iá»n, láºp thiên-mạch; cấm nho há»c đốt sách vở, việc chÃnh-trị thì cốt dùng pháp-luáºt, để lấy quyá»n lá»±c mà áp chế.
Äang khi phong-tục nước Tà u biến cải như thế, thì Triệu Äà láºp ra nước Nam-Việt (3), Ä‘em văn-minh nước Tà u sang truyá»n-bá ở phương nam, cho nên từ đó vá» sau ngưá»i nước mình Ä‘á»u nhiá»…m cái văn-minh ấy.
-----------------------------
{9 Xin đừng lầm nước Nam-việt ngà y xưa vá»›i Nam-việt cá»§a nước Việt-nam thá»i nay. }
{10 Cứ 12500 nhà má»™t châu, và 500 nhà là m má»™t đảng thì có nhà Tá»±, ở đảng thì có nhà Tưá»ng. }
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âàííû, àâòîçâóê, àâòîøêîëà, âèäåî, åêàòåðèíáóðã, áîäèáèëäèíã, àíãëî, äîñòàâêà, àïòåêà, ãîðÿùèõ, âÿçàíèå, áþäæåòèðîâàíèå, çàðàáîòîê, êèòàéñêèé, èìåíà, êîìïàíèÿ, êóëüòóðîëîãèÿ, íàëîãîâûé, ïåðåâîäîâ, íèññàí, íèæíèé, ïíåâìàòè÷åñêîå, ïðîáëåìû, ïðîñòèòóòêè, ñàéòîâ, ñóáàðó, òàíöû, õèëòîí, õîêêåé, òðàíñ, ýâàêóàòîð, ÷àñîâîé  |
| |