22-08-2008, 09:53 AM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				Bất Diệt Ma Tôn
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Apr 2008
					Äến từ: bình dương
					
					
						Bài gởi: 2,242
					
                    Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngày 3 giá» 
                
					
 
	Thanks: 1
	
		
			
				Thanked 31 Times in 14 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
				
				Trăm năm cô đơn - Gabriel Garcia Márquez 
			
			 
			
		
		
		
			
			Trăm năm cô đơn  
 
Tác giả: Gabriel Garcia Márquez 
 
Dịch giả: Nguyá»…n Trung Äức 
 
Lá»i giá»›i thiệu 
  
 
   
	
 Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này: 
	
		 
		
		
		
		
Tài sản của phongvan  
 
 
		
        
		    
  Chữ ký cá»§a phongvan      [CENTER][B][SIZE=6][COLOR=blue]Má»™t lần lầm lỡ nghìn thu háºn.[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER] 
[CENTER][B][SIZE=6][COLOR=#0000ff]Má»™t phút sa cÆ¡ trá»n kiếp sầu.[/COLOR][/SIZE][/B] [/CENTER] 
 
[spoiler][CENTER][B][COLOR=red][SIZE=7]Chúa đảng Lưu Manh[/SIZE][/COLOR][/B][/CENTER] 
 
[CENTER][COLOR=blue][B][URL]http://www.4vn.eu/forum/forumdisplay.php?f=349[/URL][/B][/COLOR] [/CENTER] 
  
 
[CENTER][COLOR=blue]Làm trai thiết nghÄ© phải dê, không dê ngưá»i nói "bê đê" khó xài. TÃnh dê phát triển dài dài, Nhát dê phải chịu những ngày cô đơn. Lỡ dê con gái giáºn há»n, "Anh này dê quá... vô duyên hổng thèm". Dê phải giữ vững tinh thần, Trở thành dê chúa cuối cùng có đôi. Con trai dê phải dê rồi, Dê không sàm sỡ cho Ä‘á»i thêm tươi. Hãy dê mặc kệ ai cưá»i, Cứ dê cố gắng thì trá»i sẽ thương. Chẳng dê con gái sẽ buồn, Dê theo nghệ thuáºt thẳng đưá»ng mà Ä‘i hey wa' hey wa'!![/COLOR][/CENTER] 
[/spoiler] 
       
		 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by quykiemtu; 06-01-2009 at 09:45 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				22-08-2008, 09:58 AM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				Bất Diệt Ma Tôn
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Apr 2008
					Äến từ: bình dương
					
					
						Bài gởi: 2,242
					
                    Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngày 3 giá» 
                
					
 
	Thanks: 1
	
		
			
				Thanked 31 Times in 14 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Cốt truyện và đỠtài
 
 
   
 
 
 
 
   Trăm năm cô đơn là câu chuyện vá» dòng há» BuênÄ‘ya tồn tại bảy thế hệ, ngưá»i đầu tiên bị trói vào gốc cây và ngưá»i cuối cùng Ä‘ang bị kiến ăn, má»™t dòng há» tá»± lưu đày vào cõi cô đơn để chạy trốn tá»™i loạn luân.  
 
Cái tá»™i loạn luân này khởi sá»± từ việc tên cướp biển Phranxit Ärăc tấn công Riôacha khiến các cụ tổ cá»§a Ucsula Igoaran phải chuyển đến láºp nghiệp ở má»™t làng hẻo lánh. Tại đây các cụ tổ cá»§a Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya đã láºp nghiệp bằng nghá» trồng thuốc lá. Qua ba thế ká»·, hai dòng há» này đã có quan hệ thâm giao, cháu chắt há» lấy lẫn nhau dẫn tá»›i thảm hoạ đẻ ra má»™t ngưá»i đàn ông có Ä‘uôi lợn. ChÃnh cái gương tày liếp này đã khiến cha mẹ Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya và Ucsula Igoaran tìm má»i cách ngăn cản nhưng há» vẫn cứ lấy nhau. Khi đã là vợ chồng rồi và dẫu Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya tuyên bố "dù có đẻ ra kỳ đà anh cÅ©ng cóc cần". Ucsula Igoaran vẫn sợ đẻ ra đứa con có Ä‘uôi lợn, nên khi Ä‘i ngá»§ bao giá» cô cÅ©ng mặc chiếc quần trinh tiết do mẹ may cho. Sá»± việc kéo dài hÆ¡n má»™t năm khiến dân làng ngạc nhiên và đồn rằng anh chồng là kẻ bất lá»±c.  
Má»™t hôm, bị thua Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya trong má»™t cuá»™c chá»i gà, Pruđênxiô Aghila không kìm được lòng đã lỡm bạn: "Tao mừng cho mày và để xem cái con gà này có làm phúc cho vợ mày không". Vì lá»i nói lỡm ấy anh ta phải trả cả tÃnh mạng.  
Nhưng không vì thế, ngưá»i chiến thắng được sống thanh thản, trái lại lúc nào cÅ©ng bị lương tâm dằn vặt đến mức phải bá» làng tìm Ä‘á»n má»™t miá»n đất không được hứa trước để láºp ra làng Macônđô, để tá»± lưu đày trong cõi cô đơn trăm năm. Rồi trong cõi cô đơn ấy, những Hôsê AccaÄ‘iô và những Aurêlianô, những Rêmêđiôt và những Amaranta đã ra Ä‘á»i, sống cuá»™c Ä‘á»i vá»›i số pháºn bi đát dưá»ng như đã được định trước: lay lắt trong ná»—i cô đơn và hoài nhá»›, thấp thá»m lo phạm tá»™i loạn luân.  
Nhưng lo cÅ©ng chẳng được. Lúc còn Ä‘ang thá»i sinh nở, sau má»—i lần đẻ Ucsula Igoaran Ä‘á»u cặn kẽ xem con mình có mang bá»™ pháºn nào cá»§a con váºt không. Vá» già, cụ luôn luôn nhắc nhở đám cháu con hãy mở to mắt để nháºn mặt há» hàng, đừng chung đụng xác thịt mà sinh con có Ä‘uôi lợn. Nhưng cụ không thể sống đến hết chuyện để khuyên giải Amaranta Ucsula và Aurêlianô Babilônia. Vì không biết rõ gốc gác, không nắm được quan hệ ruá»™t thịt, Amaranta Ucsula và Aurêlianô Babilônia đã yêu nhau mãnh liệt, ăn nằm vá»›i nhau và lấy nhau vá»›i hy vá»ng tình yêu sẽ cải tạo nòi giống mình. Nhưng hỠđã đẻ ra đứa con quái thai có Ä‘uôi lợn và con váºt huyá»n thoại này đã kết liá»…u dòng há» BuênÄ‘ya tồn tại bảy thế hệ. Rõ ràng trong thế giá»›i cô đơn và hoài nhá»› ấy, những ngưá»i trong dòng há» BuênÄ‘ya đã phạm tá»™i loạn luân dù cho há» cô ý chạy trốn tá»™i loạn luân. Như váºy chúng ta thấy trong Trăm năm cô đơn, loạn luân là má»™t đỠtài đã mở và đóng lại má»™t thiên truyện.  
Nhưng sá»± ra Ä‘á»i và tồn tại cá»§a dòng há» BuênÄ‘ya lại gắn rất chặt vá»›i số pháºn cá»§a làng Macônđô.  
 
Lúc đầu Macônđô là má»™t làng quê hiá»n hoà. Tại đây chưa má»™t ai đã ngoài ba mươi tuổi. Macônđô chưa có nghÄ©a địa, dân trà Macônđô chưa được khai sáng. Ãứng đầu làng là Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya, má»™t tá»™c trưởng. Ông chăn dắt dân Macônđô theo lá» thói cá»§a công xã nông thôn. Dân Macônđô sống hiá»n lành, không phạm tá»™i giết ngưá»i nên không cần có quan cai trị (phần Ä‘á»i) và cha cố (phần hồn). Mặc dù sống biệt láºp vá»›i thế giá»›i bên ngoài, dân Macônđô đã biết làm cho làng mình trở thành má»™t làng quê trù máºt và yên vui.  
Ngưá»i Digan, theo tiếng chim hót và tiếng nhạc đồng hồ, đã tìm được đưá»ng đến vá»›i Macônđô. Há» mang tá»›i đây biết bao thứ má»›i lạ mà dân Macônđô chưa há» biết tá»›i. Há» mang tá»›i làng nghá» thá»§ công và nghá» buôn bán. Há» láºp ra phố Thổ NhÄ© Kỳ.  
   
Macônđô từ má»™t làng quê trở thành má»™t thị trấn. ChÃnh phá»§ trung ương phái tá»›i làng má»™t Quan thanh tra. Ãó là ông Apôlina Môscôtê. Sá»± có mặt cá»§a Quan thanh tra đã làm cho cuá»™c sống vốn thanh bình cá»§a Macônđô bá»—ng trở nên bị xáo trá»™n. Cuá»™c ná»™i chiến triá»n miên và khốc liệt giữa hai phái Bảo hoàng và Tá»± do đã nhiá»u phen tàn phá Macônđô, làm cho dân chúng phải nhiá»u phen Ä‘iêu đứng. Tương ứng vá»›i thá»i kỳ này cá»§a Macônđô là sá»± trưởng thành cá»§a thế hệ thứ hai dòng há» BuênÄ‘ya mà ngưá»i tiêu biểu là đại tá Aurêlianô BuênÄ‘ya.  
   
 
Ngài đã phát động ba mươi hai cuộc chiến và ngài phải chịu thất bại hoàn toàn, buộc phải kà hiệp định đình chiến Neclanđia mà thực chất của bản hiệp định này là sự đầu hàng của lực lượng Tự do trước lực lượng Bảo hoàng.  
Nhá» có đưá»ng xe lá»a, Macônđô thá»±c sá»± giao lưu vá»›i thế giá»›i bên ngoài. Phim ảnh, máy phát Ä‘iện, máy hát, gái Ä‘iếm, khách du lịch đã tràn ngáºp Macônđô. Công ty chuối (thá»±c chất là Công ty hoa quả Mỹ) cÅ©ng đến đây và láºp đồn Ä‘iá»n chuối. Dân tứ xứ đổ vá» Macônđô. Cuá»™c sống Macônđô sầm uất lên. Giai Ä‘oạn này cá»§a Macônđô tương ứng vá»›i thế hệ thứ tư dòng há» BuênÄ‘ya mà ngưá»i tiêu biểu là hai anh em sinh đôi: Aurêlianô Sêgunđô và Hôsê AccaÄ‘iô Sêgunđô. Aurêlianô Sêgunđô to khoẻ đầy sinh lá»±c, sôi nổi sống hết mình trong cõi Ä‘á»i thế tục. Ngược lại Hôsê AccaÄ‘iô Sêgunđô vóc ngưá»i mảnh khảnh nhưng rất thông minh, đã tham gia lãnh đạo cuá»™c đấu tranh cá»§a công nhân chuối đòi cải thiện sinh hoạt và tăng lương. Ngưá»i Mỹ, ở đây là ngài Trao, rất xảo quyệt và tráo trÆ¡ tìm má»i cách thoái thác những yêu cầu chÃnh đáng cá»§a công nhân. Khi cuá»™c đấu tranh lên đến cao trào, ngưá»i Mỹ đã thẳng tay tắm máu công nhân bằng má»™t vụ thảm sát tất cả những ai có mặt ở sân ga và sau đó dùng Ä‘oàn tàu dài hÆ¡n hai trăm toa chở xác chết ném xuống biển như Công ty chuối vẫn đổ chuối thối.  
 
Công ty chuối rút khá»i Macônđô. Bằng phép màu, Công ty chuối đã dìm chết Macônđô trong má»™t tráºn mưa lụt kéo dài bốn năm mưá»i má»™t tháng hai ngày và sau đó lại rang khô nó trong nạn hạn hán kéo dài mưá»i má»™t năm. Macônđô tiêu Ä‘iá»u xÆ¡ xác. Cá» dại, sâu bá» sinh sôi nảy nở nhanh chóng và hung hãn tiến công con ngưá»i ngày má»™t quyết liệt hÆ¡n để đến má»™t ngày kia má»™t tráºn cuồng phong nổi lên xoá Macônđô khá»i mặt đất này.  
   
   
KẾT CẤU VÀ THỜI GIAN NGHỆ THUẬT  
 
Khi Ä‘á»c đến Aurêlianô Babilônia giải được mã cá»§a Menkyađêt viết trên những tấm da thuá»™c, chúng ta nháºn thấy Trăm năm cô đơn là chuyện vá» dòng há» BuênÄ‘ya được viết tỉ mỉ đến từng chi tiết theo phương thức thá»i gian đồng hiện vá»›i má»™t kết cấu phức tạp và chặt chẽ. Viết được như váºy chÃnh là vì Gacxia Mackêt đã khởi công viết cuá»™n sách này từ năm 1950. Khi ấy, ông má»›i mưá»i bảy tuổi làm má»™t nhà báo táºp sá»±, từng có má»™t Ãt truyện ngắn đăng trên các báo chà địa phương. Sống trên gác xép má»™t toà nhà bốn tầng, nhiá»u bữa phải ăn cÆ¡m cá»§a các cô gái Ä‘iếm nghèo cùng trá» trong ngôi nhà ấy, Gacxia Mackêt viết cuốn tiểu thuyết nhan đỠNgôi nhà (La Casa) bao gồm những chuyện vá» ngôi nhà có ma, ngôi nhà cá»§a chÃnh ông bà ngoại mình. Ãây là câu chuyện ông biết được qua miệng ngưá»i bà ngoại có biệt tài kể chuyện. Và đây cÅ©ng là cuá»™c ná»™i chiến giữa phái Bảo hoàng và phái Tá»± do qua miệng ngưá»i ông ngoại, má»™t cá»±u chiến binh cá»§a phái Tá»± do. Những chuyện này gắn bó vá»›i tuổi ấu thÆ¡ cá»§a nhà văn. ông phải bá» dở cuốn sách, có lẽ vì ông còn quá trẻ.  
Sau đó chúng ta thấy ông lần lượt cho ra mắt bạn Ä‘á»c những tác phẩm như. Ãôi mắt chó xanh (táºp truyện, 1955), Lá rụng (tiểu thuyết, 1955), Ngài đại tá chá» thư (truyện, 1957), Giá» xấu (tiểu thuyết, 1962) và Ãám tang cá»§a bà Mẹ vÄ© đại (táºp truyện, 1962). Chúng ta thấy những nhân váºt này có mặt nhiá»u lần trong các tác phẩm trên và chúng có liên quan vá»›i nhau vì chúng Ä‘á»u ở làng Macônđô hoặc có dịp qua lại làng Macônđô.  
 
HÆ¡n thế nữa, chúng ta thấy nhiá»u nhân váºt đó lại có mặt trong Trăm năm cô đơn. Như váºy, ta có thể nói rằng qua các trang này, Gacxia Mackêt đã rèn luyện, thá» thách ngòi bút mình, đã tìm ra được cái giá»ng Ä‘iệu độc đáo cá»§a mình trước khi bước vào viết cuốn sách ông từng ấp á»§ nhiá»u năm, đó là Trăm năm cô đơn. Ông thuá»™c lòng câu chuyện đến mức có thể kể ngược rồi kể xuôi cho các bạn mình nghe. Vào má»™t ngày tốt lành năm 1965, ông bảo MecxeÄ‘et Baccha, vợ ông, rằng: "Từ nay em lo chuyện nhà cá»a để anh chuyên viết sách". Ông dành mưá»i tám tháng, ngày nào cÅ©ng như ngày nào, sáng bắt đầu từ tám giá», chiá»u kết thúc vào lúc ba giá», cặm cụi viết. Khi viết được hai trăm trang, ông Ä‘á»c tiểu thuyết Thế ká»· ánh sáng cá»§a nhà văn Alêhô Cacpentiê. Vì nháºn thấy lá»i văn cuốn sách mình Ä‘ang viết na ná giống lá»i văn cá»§a Thế ká»· ánh sáng, ông xé bá» bản thảo, bắt đầu viết lại từ đầu. Cuốn sách được phát hành, đã gây dư luáºn sôi nổi trên văn đàn Mỹ Latinh. Thành công ấy hoàn toàn không bất ngỠđối vá»›i Gacxia Mackêt vì khi rá»i ghế nhà trưá»ng ông mang hai niá»m tin lá»›n: chá»§ nghÄ©a xã há»™i và những cuốn tiểu thuyết hay, vì trách nhiệm cá»§a ngưá»i cầm bút là phải viết cho tháºt hay. Trăm năm cô đơn là má»™t trong những cuốn tiểu thuyết ông mÆ¡ ước và đã phấn đấu để có được.  
 
Khi Ä‘á»c xong Trăm năm cô đơn chúng ta thấy ở cuốn sách này có hai văn bản. Văn bản má»™t là cái văn bản chúng ta Ä‘á»c hết dòng này sang dòng khác chạy suốt từ đầu đến cuối sách. Văn bản hai là văn bản được Menkyađêt viết trên những tấm da thuá»™c. Văn bản hai làm ná»n cho văn bản má»™t. Tương ứng vá»›i hai văn bản trên có hai ngưá»i kể chuyện. Má»™t là ngưá»i kể chuyện ở văn bản má»™t, chúng tôi gá»i là ngưá»i kể chuyện thứ nhất, và ngưá»i kia là Menkyađêt kể chuyện ở văn bản hai, chúng tôi gá»i là ngưá»i kể chuyện thứ hai. Sau khi đã thuá»™c lòng câu chuyện vá» dòng há» BuênÄ‘ya do ngưá»i kể chuyện thứ hai ghi trên những tấm da thuá»™c, ngưá»i kể chuyện thứ nhất, vá»›i tư cách nhà thông thái, ngưá»i hiểu biết tất cả, theo sở thÃch cá»§a mình kể lại cho chúng ta nghe chÃnh những câu chuyện ấy.  
Rồi trong khi kể cho chúng ta nghe, ngưá»i kể chuyện thứ nhất đã váºn dụng kết cấu sá»± kiện để làm nổi báºt tÃnh cách má»™t nhân váºt hoặc bản chất má»™t sá»± kiện bằng cách há»™i tụ các sá»± kiện, các tình tiết theo thứ tá»± biên niên sá».  
Tương ứng vá»›i hai ngưá»i kể chuyện, trong tiểu thuyết Trăm năm cô đơn có hai thá»i gian sau đây:  
 
a) Thá»i gian cá»§a ngưá»i kể chuyện thứ nhất tương ứng vá»›i văn bản má»™t, bắt đầu vá»›i việc giá»›i thiệu má»™t nhân váºt, rồi đến thế ká»·, sau đó lại tiếp nối cùng vá»›i việc kể tiếp vá» nhân váºt ấy.  
Thá»i gian cá»§a ngưá»i kể chuyện thứ nhất dưá»ng như lấp kÃn má»i khoảng không gian trong đó nhân váºt tồn tại và nó cho ta cảm quan vá» toàn bá»™ cuá»™c Ä‘á»i nhân váºt ấy. Và dụ: kể vá» cuá»™c Ä‘á»i đại tá Aurêlianô BuênÄ‘ya, cuốn sách mở đầu: "Rất nhiá»u năm sau này, trước đội hành hình, đại tá Aurêlianô BuênÄ‘ya đã nhá»› lại buổi chiá»u xa xưa ấy, cái buổi chiá»u cha chàng dẫn chàng Ä‘i xem nước đá". Trong sách cái thá»i Ä‘iểm Aurêlianô BuênÄ‘ya sắp bị hành quyết nằm ở chương thá» bảy. Sá»± kiện cha chàng dẫn chàng Ä‘i xem nước đá lại được kể ngay từ chương thứ nhất. Như váºy là trong suốt bảy chương đầu cuốn sách, tác giả nói vá» cuá»™c Ä‘á»i niên thiếu, trưởng thành cho đến khi Ä‘i tráºn cá»§a đại tá Aurêlianô. Tiếp đó thá»i gian cá»§a ngưá»i kể chuyện thứ nhất má»›i váºn động tiếp để kể cho chúng ta biết vá» những hành động, những thất bại chua cay sau này cá»§a đại tá Aurêlianô. Cuá»™c Ä‘á»i các nhân váºt khác như Aurêlianô Sêgunđô và Aurêlianô Babilônia cÅ©ng được trình bày tương tá»±. Như váºy, thá»i gian cá»§a ngưá»i kể chuyện thứ nhất là thá»i gian tâm lý gắn vá»›i quá trình nhá»› lại, quá trình hồi tưởng.  
b) Thá»i gian cá»§a ngưá»i kể chuyện thứ hai gắn vá»›i văn bản hai. Thá»i gian này là thá»i gian dòng há» BuênÄ‘ya ra Ä‘á»i, thịnh đạt và tuyệt diệt. Nhưng vì dòng há» này là má»™t dòng hỠđã được khẳng định, không phát triển tá»›i má»™t tương lai nào nên thá»i gian cá»§a ngưá»i kể chuyện thứ hai chuyển động vòng tròn.  
Thá»i gian cá»§a ngưá»i kể chuyện thứ hai là thá»i gian cốt truyện mang tÃnh biên niên sá», nó là thá»i gian thá»±c tại, tồn tại độc láºp vá»›i ý thức cá»§a ngưá»i kể chuyện thứ nhất.  
 
Trong Trăm năm cô đơn chúng ta thấy hai loại thá»i gian này Ä‘an bện lấy nhau, hoà quyện vào nhau, trong đó thá»i gian cá»§a ngưá»i kể chuyện thứ hai, thá»i gian thá»±c tại, giữ vai trò then chốt, tạo thành thá»i gian nghệ thuáºt cá»§a tác phẩm, phản ánh được đặc trưng trì động, cháºm phát triển cua Mỹ Latinh: "Xét vá» mặt hình thức mà nói thá»i gian cá»§a sá»± cháºm phát triển thưá»ng váºn động theo chu kỳ khép kÃn và vá» mặt kỹ thuáºt mà nói nó thưá»ng bị chia vụn thành các khoảnh khắc. Nó có tÃnh chất váºn động theo chu kỳ khép kÃn, là vì cái quá trình lịch sá» không bao giỠđược kết thúc. Khởi nghÄ©a không bao giá» có tác động đẩy sá»± nghiệp đấu tranh giành độc láºp dân tá»™c Ä‘i tá»›i ná»n độc láºp tháºt sá»± Ãất nước không bao giá» Ä‘i tá»›i độc láºp thá»±c sá»±. Cá nhân không bao giá» Ä‘i tá»›i sá»± tá»± ý thức hoàn toàn. Tất cả Ä‘á»u thay đổi Ä‘á»u chuyển hoá nhưng tất cả Ä‘á»u giẫm chân tại chá»—"(1).  
 
Thá»i gian Ä‘a chiá»u, thá»i gian nghệ thuáºt cá»§a Trăm năm cô đơn là má»™t thành tá»±u cá»§a Gacxia Macket. Nhưng thá»i gian nghệ thuáºt cá»§a tác phẩm chỉ đạt hiệu quả nghệ thuáºt cao khi Gacxia Macket tạo ra được má»™t Macônđô, sản phẩm tuyệt vá»i cá»§a hư cấu nghệ thuáºt. Chúng ta có thể dá»… dàng nháºn ra Atacarata là nguyên mẫu cá»§a Macônđô vì trong tác phẩm, nhất là phần cuối, chúng ta có thể nháºn ra những ngưá»i tháºt việc tháºt cá»§a Atacarata, quê hương cá»§a tác giả. Và dụ theo Hecman Vacgat, nhà phê bình văn há»c Côlômbia, bạn thân cá»§a Gacxia Macket, thì cụ già bán sách cổ ngưá»i Catalunha chÃnh là cụ Ramôn Viniêt. Bốn ngưá»i bạn trẻ chÆ¡i thân vá»›i nhau chÃnh là tác giả (vai Gabrien) và các bạn cá»§a ông như Anva chÃnh là nhà văn Anvarô Xêpêda: XamuÄ‘iô, Vacgat chÃnh là nhà phê bình văn há»c Hecman Vacgat và Anphôrô chÃnh là hoạ sÄ© Anphônxô Phuênmađô. Dù có thế Ä‘i nữa Macônđô vẫn không phải là Atacarata mà ngược lại Macônđô là bất kì má»™t thành phố nào cá»§a Côlômbia nói riêng, cá»§a Mỹ Latinh nói chung. Macônđô là má»™t địa danh hư cấu đủ sức dung nạp má»i chuyện, từ chuyện có thá»±c đến chuyện tưởng tượng - dù tưởng tượng theo nguyên tắc hư cấu nghệ thuáºt hay tưởng tượng theo nguyên tắc huyá»n thoại. Nhá» váºy, thá»±c tại Ä‘á»i sống ùa vào tác phẩm má»™t cách phong phú, Ä‘a dạng, không chỉ cái có thá»±c mà còn có cả cái không có thá»±c theo những cấp độ sau đây:  
 
1. Cái có thá»±c vốn là những sá»± kiện lịch sá» từng xảy ra ở Côlômbia và Mỹ Latinh được tác giả tái hiện chÃnh xác tá»›i từng chi tiết. Ãó là cuá»™c ná»™i chiến triá»n miên và khốc liệt giữa phái Bảo hoàng và phái Tá»± do. SÄ© quan hai phái ban ngày đánh nhau kịch liệt, ban đêm làm bạn cá» bạc. Trong Trăm năm cô đơn, Ä‘iá»u đó được phản ảnh trong quan hệ bạn bè giữa đại tá Aurêlianô và tướng Raken MôncaÄ‘a.  
 
2. Cái có thá»±c vốn là cái lạc háºu, cổ há»§ cá»§a Mỹ Latinh được tác giả tái hiện trong tác phẩm theo phương pháp phúng dụ. ChÃnh nhá» thế, giá»ng Ä‘iệu hài hước đã nổi Ä‘áºm trong Trăm năm cô đơn. Và dụ: đá nam châm, kÃnh lúp, thước Ä‘o góc, la bàn, nước đá (ở phần đầu), máy hát, máy nổ, phim ảnh, xe lá»a (ở phần cuối). Ãó là những công cụ từng được sáng chế và sá» dụng phổ biến trên thế giá»›i nhưng vẫn là những thứ tân kì đối vá»›i dân chúng Macônđô.  
 
3. Cái có thá»±c mang tÃnh chất kì diệu được tác giả đưa vào tác phẩm. Ãó là khả năng ngoại cảm tuyệt vá»i cá»§a đại tá Aurêlianô BuênÄ‘ya. Ãó là sá»± đồng cảm tuyệt đối giữa hai chú bé sinh đôi khi ngưá»i này uống nước chanh thì ngưá»i kia, mặc dù không uống, vẫn cứ nói đúng trăm phần trăm là nước chanh không pha đưá»ng..  
 
4. Cái có thá»±c được nhà văn tưởng tượng theo nguyên tắc huyá»n thoại hoá đẩy nó tá»›i mức phi thưá»ng hoặc quái dị. Ãó là trưá»ng hợp Rêmêđiôt - Ngưá»i đẹp là má»™t cô hầu ngưá»i AnhÄ‘iêng. Cô ta vốn không đẹp. Cô ta vô cá»› bá» nhà chá»§ và chá»§ nhà không hay biết cô ta bá» Ä‘i lúc nào và Ä‘i đâu. Trong Trăm năm cô đơn, cái cô ngưá»i ở ấy đã trở thành ngưá»i trong gia đình, ngưá»i đẹp và cô ta đã bay lên trá»i vì cô ta là hiện thá»±c là cái đẹp không thuá»™c cõi thế tục này. Ngược lại vá»›i trưá»ng hợp cô gái là vụ thảm sát hÆ¡n ba ngàn ngưá»i là chuyện có thá»±c từng xảy ra ở Côlômbia vào cuối những năm hai mươi thế kỉ này, nhưng đã được Gacxia Mackêt huyá»n thoại hoá theo hướng quái dị để bá»™c lá»™ bản chất xấu xa, đê tiện, tàn nhẫn cá»§a tư bản Mỹ.  
5. Cái không có thá»±c do nhà văn căn cứ vào cảm quan cá»a mình trước thá»±c tại xã há»™i mà tưởng tượng ra rồi đưa vào tác phẩm theo nguyên tắc huyá»n thoại hoá. Mưa hoa trong đám tang cá»§a Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya là cảm quan xót thương cá»§a tác giả trước má»™t con ngưá»i đầy nghị lá»±c, đầy thông minh, luôn Ä‘am mê hiểu biết. Tráºn mưa lụt là cảm quan cá»§a tác giả trước thá»±c tại trì động đã đến ngày táºn thế cá»§a xã há»™i Mỹ Latinh. Cái Ä‘uôi con lợn cá»§a thằng bé cuối cùng trong dòng há» BuênÄ‘ya là cảm quan cá»§a tác giả vá» loại ngưá»i chưa thành ngưá»i hoặc đã bị hạ cấp dưới mức ngưá»i.  
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của phongvan  
 
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by quykiemtu; 06-01-2009 at 09:45 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				22-08-2008, 10:05 AM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				Bất Diệt Ma Tôn
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Apr 2008
					Äến từ: bình dương
					
					
						Bài gởi: 2,242
					
                    Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngày 3 giá» 
                
					
 
	Thanks: 1
	
		
			
				Thanked 31 Times in 14 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Nhân váºt và thông Ä‘iệp 
 
 
  
 
 
 
 
   Thành công cá»§a Gacxia Macket trong việc tạo ra má»™t không gian và thá»i gian nghệ thuáºt như trên đã mở ra má»™t khả năng to lá»›n trong việc xây dá»±ng các nhân váºt có cá tÃnh. Chúng ta dá»… dàng nháºn ra những nhân váºt trong Trăm năm cô đơn là những nhân váºt siêu mẫu, tức là những con ngưá»i phi thưá»ng, dị hợm và quái dị. Nhá» tÃnh chất siêu mẫu nầy, các nhân váºt trong Trăm năm cô đơn đã gây hào hứng cho độc giả để rồi mãi mãi Ä‘á»ng lại trong tâm trà bạn Ä‘á»c. Quả váºy, trong Trăm năm cô đơn có khoảng sáu mươi nhân váºt, kẻ cả chÃnh lẫn phụ. Nhân váºt nào cÅ©ng có cá tÃnh rất sông động trước mắt chúng ta. Thành công này có được là nhá» Gacxia Macket đã váºn dụng và nâng cao thá»§ pháp xây dá»±ng nhân váºt cá»§a truyện kể dân gian: chỉ chấm phá đôi nét còn nhưá»ng chá»— cho trà tưởng tượng cá»§a ngưá»i Ä‘á»c ngưá»i nghe. Tuỳ từng nhân váºt cụ thể, ông thấy cần nhấn mạnh nét cá tÃnh nào thì ông táºp trung miêu tả những biểu hiện cá»§a cá tÃnh ấy. Cần phải làm nổi báºt tư chất thị dân cá»§a Piêtrô Crêspi thì ông miêu tả và chỉ miêu tả cái bàn tay có nước da mai mái xanh cá»§a anh ta. Cần làm nổi báºt trái tim yêu rạo rá»±c cá»§a Pila Tecnêra, Gacxia Macket luôn nhấn mạnh đến cái mùi khen khét phả ra từ nách ả, đến cái tiếng cưá»i khanh khách cá»§a ông như tiếng gù cù cù rục cá»§a con bồ câu. Cần làm nổi báºt tư chất rầu rÄ© cá»§a đại tá Aurêlianô BuênÄ‘ya ông nhấn mạnh tiếng khóc từ trong bụng mẹ cá»§a đại tá. Cần làm nổi báºt tư chất trác táng, Ä‘am mê rượu chè và há»™i hè cá»§a Aurêlianô Sêgunđô ông nhắc Ä‘i nhắc lại nhiá»u lần cái câu nói đầy khẩu khà cá»§a anh ta: "Hỡi những con bò cái hãy dạng háng ra kẻo cuá»™c Ä‘á»i ngắn ngá»§i lắm" v.v… và v.v…  
Như váºy chúng ta thấy má»—i nhân váºt được khu biệt hoá vá»›i các nhân váºt khác bởi chỉ má»™t hoặc vài ba Ä‘iểm. Trong nhiá»u trưá»ng hợp, những đặc Ä‘iểm này được phóng đại đến mức quái dị như những chiếc mặt nạ. Và do đó nhân váºt trở thành siêu mẫu gây ấn tượng sâu sắc trong ngưá»i Ä‘á»c. Chúng ta không thể quên được Babilônia, anh thợ cÆ¡ khà cá»§a Công ty chuối vá»›i đàn bướm vàng, không thể quên được Rêmêđiôt Ngưá»i đẹp vá»›i luồng khà độc có hiệu quả trong việc làm chết những kẻ Ä‘am mê cô do không biết cách chứng tá» tình yêu cá»§a mình không thể quên được Menkyađêt vá»›i chiếc mÅ© cánh quạ không thể quên được Pêtra Côtêt mà tình dục cá»§a cô ta có ảnh hưởng quyết định đến tÃnh mắn đẻ cá»§a gia súc không thể quên được Rêbêca, cô gái nặng hoài nhỠăn đất, v.v… và v.v… Nhá» thá»§ pháp này Gacxia Macket giúp chúng ta phân biệt những nhân váºt cùng tên trong gia đình BuênÄ‘ya vốn có thói quen lấy tên cha mẹ đặt cho con(2). Chúng ta dá»… dàng nhá»› và phân biệt Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya, ngưá»i sáng láºp ra làng Macônđô vá»›i Hôsê AccaÄ‘iô kẻ Ä‘i dòng quanh thế giá»›i, vá»›i AccaÄ‘iô Hôsê tên bạo ngược, vá»›i Hôsê AccaÄ‘iô Sêgunđô kẻ trầm tư lánh Ä‘á»i và Hôsê AccaÄ‘iô kẻ Ä‘i tu không đắc đạo. Chúng ta nhá»› và phân biệt ngài đại tá Aurêlianô BuênÄ‘ya, ngưá»i phát động ba mươi hai cuá»™c chiến, vá»›i Aurêlianô Sêgunđô kẻ trác táng, vá»›i Aurêlianô Babilônia ngưá»i thông minh chịu há»c đã Ä‘á»c được văn bản tiếng Phạn do Menkyađêt viết trên những tấm da thuá»™c và vá»›i Aurêlianô kẻ bị kiến tha. DÄ© nhiên ngoài những đặc Ä‘iểm bên ngoài làm nổi báºt tÃnh cách nhân váºt, những Hôsê AccaÄ‘iô và những Aurêlianô còn được định vị bởi chức vụ nghá» nghiệp và thế hệ. Nhưng nếu chúng không được đặc Ä‘iểm hoá bằng những cá tÃnh khác thưá»ng và dị thưá»ng, chúng ta sẽ dá»… dàng nhầm lẫn bởi chúng giống nhau. Khi còn bé bao giá» há» cÅ©ng ngoan ngoãn, đôi khi nhút nhát, hay nghịch ngợm.  
 
Ãiển hình cho sá»± giống nhau này là trưá»ng hợp hai cáºu bé sinh đôi Nhưng càng lá»›n há» càng khác nhau. Những Aurêlianô có trà thông minh tuyệt vá»i nhưng lại mắc chứng trầm tư, á»§ dá»™t và chán Ä‘á»i. Trong khi đó những Hôsê AccaÄ‘iô bao giá» cÅ©ng khoẻ mạnh, táo gan và sống chan hoà. Hai tuyên nhân váºt này có lúc hoán vị tư chất cho nhau. Ãó là trưá»ng hợp hai anh em sinh đôi: Hôsê AccaÄ‘iô và Aurêlianô Sêgunđô. Những đặc tÃnh giống nhau này là yếu tố di truyá»n cá»§a ông tổ Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya. Ở ông tổ này, chúng ta thấy vừa có sức mạnh cÆ¡ bắp vừa có sức mạnh trà tuệ vừa manh động táo bạo, bốc đồng vừa có ý chà mạnh mẽ và kiên quyết. nhưng đức tÃnh ấy được di truyá»n lại cho đám cháu con theo hai nhánh: những Hôsê AccaÄ‘iô và những Aurêlianô. Cái ông tổ này còn di truyá»n lại cho đám cháu con cả ná»—i cô đơn hoài nhá»› do lương tri bị dằn vặt trước cái chết cá»§a Anxiô AgliÄ‘a.  
 
Tuy là những ngưá»i khoẻ mạnh, thông minh, có ý chà và nghị lá»±c phi thưá»ng, nhưng những Hôsê và những Aurêlianô bao giá» cÅ©ng thất bại, cÅ©ng phải sống trong cảnh cô đơn.  
 
ChÃnh sá»± giống nhau này đã gây cho Ucsula Igoaran luôn luôn có cảm giác thá»i gian quay tròn vì bà lão cứ nháºn thấy các thế hệ sau giống hệt thế hệ trước. Khi vá» già, bà lão luôn luôn nhầm lẫn Hôsê AccaÄ‘iô Sêgunđô và Aurêlianô Babilô mà vá»›i ngài đại tá Aurêlianô BuênÄ‘ya, con trai bà. Pila Tecnêra cÅ©ng nêu ra những nét tương đồng giữa các thế hệ trong dòng há» BuênÄ‘ya. Hiển nhiên, chúng ta thấy rằng cái sá»± lặp lại ấy có được là do thá»i gian cá»§a ngưá»i kẻ chuyện thứ hai chuyển động theo má»™t đưá»ng tròn khép kÃn. Cái vòng tròn lá»›n nhất là cái vòng tròn dòng há» BuênÄ‘ya chạy trốn tá»™i loạn luân - Ä‘i láºp làng má»›i - phạm tá»™i loạn luân và bị tuyệt diệt. Trong cái dòng tròn lá»›n này có các vòng tròn nhá», những mảnh vụn cá»§a thá»i gian, trong đó bảy thế hệ dòng há» BuênÄ‘ya tồn tại. Má»—i vòng tròn là má»™t cuá»™c Ä‘á»i nhân váºt.  
 
Tiêu biểu cho những vòng tròn ấy là vòng tròn - cuá»™c Ä‘á»i cá»§a đại tá Aurêlianô BuênÄ‘ya khi còn trẻ sản xuất những con cá vàng Ä‘i chiến tráºn vá» già lại sản xuất những con cá vàng, là vòng tròn - cuá»™c Ä‘á»i cá»§a hai anh em sinh đôi Aurêlianô Sêgunđô và Hôsê AccaÄ‘iô Sêgunđô: lúc thiếu thá»i giống nhau như hình vá»›i bóng lá»›n lên, má»™t ngưá»i béo phì, sôi nổi dấn thân vào cuá»™c Ä‘á»i thế tục, ngưá»i kia gầy cao, trầm tư và lánh Ä‘á»i - đến khi chết lại giống nhau như đúc. Những vòng tròn nhá» này, những mảnh vụn thá»i gian này, đánh dấu những cố gắng cá»§a các thế hệ trong dòng há» BuênÄ‘ya muốn thoát khá»i cái cô đơn. Nhưng những cố gắng ấy thảy Ä‘á»u vô Ãch, thảy Ä‘á»u thất bại. Nguyên nhân tá»± đâu?  
 
Trước hết chúng ta thấy trong Trăm năm cô đơn những nhân váºt trong dòng há» BuênÄ‘ya ngày càng tách mình khá»i cá»™ng đồng xã há»™i và trong quá trình hiện hữu, há» ngày má»™t trở thành những ngưá»i sống trái tÃnh trái nết. Và cái thói sống trái tÃnh trái nết này đến lượt nó lại đào sâu thêm cái hố ngăn cách há» vá»›i cá»™ng đồng xã há»™i. Bản thân hành động bá» làng cÅ© Ä‘i láºp làng má»›i (Macônđô) cá»§a Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya là bước đầu tiên dòng há» này tá»± tách mình khá»i cá»™ng đồng xã há»™i, khá»i lịch sá» và truyá»n thông văn hoá. Rồi ở làng Macônđô, vì thèm khát những tiến bá»™ khoa há»c ở bên ngoài, Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya say sưa và bồng bá»™t lao vào những tìm kiếm khoa há»c. ông tá»± giam mình trong phòng thà nghiệm, và công việc tìm kiêm những phát kiến đã ngày càng đưa ông tá»›i bá» vá»±c cá»§a sá»± thất bại. Ông trở thành má»™t kẻ Ä‘iên dại và bị trói vào gốc cây dẻ. Äến ngưá»i chắt Hôsê AccaÄ‘iô Sêgunđô, cái chân lý duy nhất mà anh ta muốn chứng minh cho má»i ngưá»i biết: vụ thảm sát rùng rợn những ngưá»i lao động ở sân ga thành phố là có tháºt, đã không thể nào đến vá»›i quần chúng. Nguyên nhân cá»§a thất bại trên là do anh ta quá hoảng sợ nên chạy trốn vào phòng Menkyađêt, tá»± giam mình trong đó, không chịu tiếp xúc, không chịu đối thoại vá»›i bất kì ai ngoại trừ ngưá»i anh em sinh đôi và thằng cháu há».  
Tá»± tách mình khá»i cá»™ng đồng xã há»™i, sống cuá»™c sống dị thưá»ng còn là nguy cÆ¡ dẫn cá nhân đến cuá»™c sống độc Ä‘oán chuyên quyá»n. Khi cá nhân đã có quyá»n hành trong tay sẽ trở thành tên độc tài, tên bạo chúa khát máu hÆ¡n cả bạo chúa thá»i Trung cổ. Từ khi nhỠđến khi Ä‘i tráºn, bị bắt làm tù binh, bị án tá» hình, Aurêlianô BuênÄ‘ya là má»™t nhân váºt đáng yêu, tháºm chà rất đáng yêu. Ấy là lúc anh ta còn gắn vá»›i Ä‘á»i thưá»ng, còn biết xuất phát từ thá»±c tiá»…n mà hành động và suy nghÄ©. Anh ta là má»™t chàng thanh niên vừa thông minh, vừa dÅ©ng cảm.  
Nhưng khi trở thành má»™t tổng tư lệnh các lá»±c lượng vÅ© trang vùng duyên hải, anh ta đã tá»± tách cá nhân mình khá»i đồng đội khá»i cá»™ng đồng xã há»™i tháºm chà còn đối láºp vá»›i đồng đội, vá»›i xã há»™i bằng chÃnh đội quân cấm vệ đông đúc, và cái vòng phấn trắng mà anh ta ngồi ở chÃnh giữa để ban phát các mệnh lệnh và lá» luáºt, để chÆ¡i trò chÆ¡i chiến tranh. Anh ta chiến đấu không vì má»™t lý tưởng nào, ngay cả đảng Tá»± do cá»§a mình. Anh ta chiến đấu cho bản thân mình, cho niá»m kiêu hãnh cá»§a cá nhân mình. Vá»›i phương châm xá» thế. "Ngưá»i bạn tốt nhất là ngưá»i bạn vừa chết", anh ta sẵn sàng cho tay chân hoặc nhân danh cách mạng giết những ngưá»i bạn tốt cá»§a mình má»™t khi ngưá»i bạn ấy Ä‘e dá»a vị trà cá»§a anh ta và dụ việc giết thá»§ lÄ©nh những ngưá»i da đỠTêôphilô Vacgat. Bất kể tình bạn keo sÆ¡n vá»›i đại tá Hêrinênđô Mackêt, anh ta sẵn sàng kết tá»™i tá» hình ngưá»i bạn mình. Anh ta không bạn. Anh ta cô đơn và càng cô đơn hÆ¡n nữa khi mà những ngưá»i bạn cùng chiến hào tư tưởng những ngưá»i thuá»™c đảng Tá»± do, quay lưng lại vá»›i anh ta, không chịu ra thông cáo bác bá» những luáºn Ä‘iệu cá»§a phái Bảo hoàng vu anh ta là má»™t tên cướp: Rồi cÅ©ng vì niá»m kiêu hãnh cá»§a cá nhân mình, vì danh tiếng cá»§a con ngưá»i mình anh ta kà hiệp định đình chiến NeclanÄ‘ia mà thá»±c chất cá»§a nó là sá»± đầu hàng, là cú mua bán cuối cùng nhằm Ä‘em lại vinh quang cho bản thân anh ta và chÃnh cái vinh quang này, tức là cái huân chương công huân mà Tổng thống nước Cá»™ng hoà tặng, anh ta cÅ©ng phải đổi bằng biết bao sinh mạng cá»§a những chiến sÄ© tá»± do, những con ngưá»i cách mạng không tuân theo mệnh lệnh cá»§a anh ta, vẫn tiếp tục chiến đấu. ChÃnh cái ná»—i nhục cá»§a má»™t kẻ đầu hàng quay lại Ä‘i bắn giết những ngưá»i cùng chà hướng vá»›i mình đã buá»™c anh ta phải từ chối tấm huân chương công huân. Anh ta trở vá» Ä‘oàn tụ vá»›i gia đình, sống trong tình thương bao la cá»§a Ucsula Igoaran. Anh ta lại sản xuất những con cá vàng không nhằm mục Ä‘Ãch kiếm lá»i mà nhằm mục Ä‘Ãch được yên thân, Ä‘á»i sống không cần phải báºn tâm, phải suy nghÄ©.  
 
NghÄ©a là bằng cách sống này anh ta vẫn sống cho bản thân anh ta. Anh ta không yêu ai ngoài bản thân mình. Ãó chÃnh là bi kịch cá»§a đại tá Aurêlianô BuênÄ‘ya…  
 
Ngưá»i duy nhất hiểu được tư chất cá nhân Ãch ká»· cá»§a đại tá Aurêlianô BuênÄ‘ya là cụ Ucsula Igoaran, ngưá»i mẹ cá»§a đại tá.  
 
Vá»›i trà minh mẫn cá»§a cụ già sống ngoài trăm tuổi, Ucsula Igoaran đã nháºn ra cái tiếng khóc cá»§a đại tá ngay từ lúc còn trong bụng mẹ không phải là dấu hiệu cá»§a ngưá»i có tài nói giá»ng bụng hay có tài tiên tri mà chỉ đơn thuần là dấu hiệu không thể nhầm lẫn được cá»§a sá»± bất lá»±c trước tình yêu. Nó là dấu hiệu cá»§a cái cô đơn.  
 
CÅ©ng nhá» sống lâu, nhá» trà minh mẫn, cụ Ä‘iểm duyệt lại những cháu con cá»§a mình và cụ thấy ra tất cả bá»n há», ngưá»i nhiá»u ngưá»i Ãt Ä‘á»u sống Ãch ká»·, Ä‘á»u sống trái thói trái nết, Ä‘á»u không thể hoà đồng vá»›i gia đình, vá»›i làng xóm, vá»›i xã há»™i. Cụ cÅ©ng nháºn ra cái lối sống Ãch ká»·, cái lối sống trái thói trái nết ấy cÅ©ng đáng kinh tởm như cái Ä‘uôi con lợn từng ám ảnh suốt cả cuá»™c Ä‘á»i cụ. Và cái Ä‘uôi lợn cá»§a ngưá»i cuối cùng dòng há» BuênÄ‘ya là sá»± váºt chất hoá, là sá»± bản thể hoá cá»§a tác giả vá» thói sống Ãch ká»· cá»§a loại ngưá»i đã đánh mất bản chất ngưá»i - tổng hoà các mối quan hệ xã há»™i, cá»§a loại ngưá»i thú váºt. Bà cụ nháºn thấy những ngưá»i trong dòng há» không thiếu sức mạnh cÆ¡ bắp và trà tuệ, không thiếu lòng dÅ©ng cảm và ý chà kiên cưá»ng. Cái thiếu duy nhất cá»§a những Hôsê AccaÄ‘iô và Aurêlianô là tình yêu, là trái tim yêu thương sôi nổi và mãnh liệt cá»§a Rêbêca, ngưá»i không há» bú dòng sữa cá»§a cụ. Tình yêu là cái cần cho dòng há» mình. Bởi chỉ có tình yêu thá»±c sá»± và chân thành má»›i là động lá»±c chÃnh khiến cá nhân hoà đồng vá»›i gia đình, vá»›i làng xóm và cá»™ng đồng xã há»™i. Tình yêu má»›i là cái cần thiết để thoát ra khá»i hoàn cảnh cô đơn. Chúng ta nháºn ra tư tưởng triết mỹ này vào những lúc các nhân váºt sắp Ä‘i sang cõi khác đã suy nghÄ© vá» cuá»™c Ä‘á»i cá»§a mình. Chỉ khi đứng trước há»ng súng đội hành hình, AccaÄ‘iô Hôsê má»›i thấy yêu tháºt sá»± Rêbêca, Rêmêđiôt (vợ đại tá Aurêlianô). Chỉ đến khi chết, Amaranta, cô gái già, má»›i tháºt sá»± cởi mở lòng mình, tháºt sá»± sống cho ngưá»i khác bằng chÃnh cái việc chuyển thư và lá»i nhắn cá»§a ngưá»i sống cho các vong hồn dưới âm ty. Chúng ta thấy rõ tư tưởng triết mỹ ấy ở linh động yêu cuồng say cá»§a Amaranta Ucsula và Aurêlianô Babilônia và nguyện vá»ng sinh ra má»™t Aurêlianô chiến thắng cả ba mươi hai cuá»™c chiến, nghÄ©a là há» mong muốn bằng tình yêu sẽ cải tạo nòi giống mình. Nhưng cái tình yêu ấy diá»…n ra trong thế giá»›i cô đơn đến cùng cá»±c đã chỉ đẩy thêm dòng há» BuênÄ‘ya mau đến ngày tuyệt diệt mà thôi. Chúng ta thấy tu tưởng triết mỹ ấy còn được bá»™c lá»™ ở nhân váºt Rêmêđiôt - Ngưá»i đẹp. Biết bao chàng trai si mê Rêmêđiôt - Ngưá»i đẹp và đã chết oan vì nàng. Kẻ chết gục ngoài chấn song cá»a sổ. Kẻ lao đầu từ mái nhà xuống chết tươi. Kẻ bị ngá»±a đá giáºp ngá»±c mà chết. có kẻ vì quá si mê nàng mà hoá rồ. Có phải vì Rêmêđiôt đẹp mang theo mình mùi cá»§a tá» thần như ngưá»i ta vẫn đồn đại không không hẳn là như váºy. Bởi vì cái mà trái tim những ngưá»i đàn ông cảm thấy má»—i báºn nàng Ä‘i qua chÃnh là tình yêu chân thành và da diết do nàng khêu gợi và đánh thức trong trái tim há». Nhưng những ngưá»i đàn ông này không biết chá»n chiếc chìa khoá tốt nhất để mở khoá tâm hồn nàng. Há» chỉ biết tá» tình hoặc vụng dại ngây ngô như cái cách cá»§a viên sÄ© quan, hoặc thô bạo như cái cách cá»§a anh chàng xem trá»™m nàng tắm, hoặc đểu cáng như cái cách cá»§a kẻ bị ngá»±a đá giáºp ngá»±c, hoặc quá ư kiểu cách như cái cách cá»§a chàng công tá» từ xa tá»›i. Qua những cách tá» tình này chúng ta thấy dù Ãt dù nhiá»u những trang nam nhi kia Ä‘á»u coi sắc đẹp cá»§a Rêmêđiôt - ngưá»Ã¬ đẹp là má»™t thứ cần phải hưởng thụ ngay trên thế gian này. Nhưng vì Ngưá»i đẹp không thuá»™c cõi tục này. Vì thế nàng tá» ra ngây thÆ¡, hÆ¡n thế nữa, ngây ngô, nàng dá»ng dưng vá»›i má»i thứ trên Ä‘á»i, nàng tá» ra là ngưá»i không biết yêu, là ngưá»i thấy cuá»™c sống thế tục này không phù hợp vá»›i chÃnh mình. Vì váºy, có thể nói cái chìa khoá tốt nhất để mở cá»a tâm hồn nàng là tình yêu. "Có lẽ chỉ cần má»™t thứ tình cảm nguyên thuá»· và giản dị như tình yêu là đủ để không chỉ chinh phục nàng mà còn tránh được má»i nguy hiểm.  
 
Từ đó chúng ta thấy thông Ä‘iệp cá»§a Trăm năm cô đơn là lá»i kêu gá»i má»i ngưá»i hãy sống đúng bản chất ngưá»i - tổng hòa các mối quan hệ xã há»™i cá»§a mình, hãy vượt qua má»i định kiến, thành kiến cá nhân, hãy lấp bằng má»i hố ngăn cách cá nhân để cá nhân mình tá»± hòa đồng vá»›i gia đình, vá»›i cá»™ng đồng xã há»™i. Vì lẽ đó Gacxia Maket tùng tuyên bố cuốn sách mà ông để cả Ä‘á»i sáng tác là cuốn sách vá» cái cô đơn và thông qua cái cô đơn ông kêu gá»i má»i ngưá»i Ä‘oàn kết, Ä‘oàn kết để đấu tranh, Ä‘oàn kết để chiến thắng tình trạng cháºm phát triển cá»§a Mỹ Latinh, Ä‘oàn kết để "sáng tạo ra má»™t thiên huyá»n thoại khác hẳn. Má»™t huyá»n thoại má»›i, hấp dẫn cá»§a cuá»™c sống, nÆ¡i không ai bị kẻ khác định Ä‘oạt số pháºn mình ngay cả cái cách thức chết, nÆ¡i tình yêu có lối thoát và hạnh phúc là cái có khả năng thá»±c sá»±, và nÆ¡i những dòng há» bị kết án Trăm năm cô đơn cuối cùng và mãi mãi sẽ có váºn may lần thứ hai để tái sinh trên mặt đất này".  
   
NGUYỄN TRUNG ÃỨC  
   
   
Chú thÃch:  
(1) Phát biểu cá»§a G. Gacxia Mackêt trong buổi trao giải thưởng Nôben được tổ chức tại Phòng Khánh tiết Viện Hàn lâm Thụy Ãiển.  
(2) Dẫn the Manuên Manđônađô Äênix: TÃnh chất hung bạo cá»§a sá»± cháºm phát triển và tÃnh chất cháºm phát triển cá»§a sá»± hung bạo, tạp chà Casa số ra tháng 9 năm 1976, trang 24. 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của phongvan  
 
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by quykiemtu; 06-01-2009 at 09:46 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				22-08-2008, 10:11 AM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				Bất Diệt Ma Tôn
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Apr 2008
					Äến từ: bình dương
					
					
						Bài gởi: 2,242
					
                    Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngày 3 giá» 
                
					
 
	Thanks: 1
	
		
			
				Thanked 31 Times in 14 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 1 
 
 
    
 
 
 
 
    Rất nhiá»u năm sau này, trước đội hành hình, đại tá Aurêlianô BuênÄ‘ya đã nhá»› lại buổi chiá»u xa xưa ấy, cái buổi chiá»u cha chàng dẫn chàng Ä‘i xem nước đá. Thá»i ấy Macônđô là má»™t làng gồm vài chục nóc nhà tranh vách đất dá»±ng bên bá» con sông nước trong như pha lê, ào ào chảy qua những tảng đá nhẵn thÃn, trắng bong, to như những quả trứng thá»i tiá»n sá». Thế giá»›i lúc ấy còn ở buổi hồng hoang, chưa có tên gá»i các đồ váºt và để gá»i chúng cần phải dùng ngón tay chỉ Ä‘Ãch vào từng cái má»™t. Cứ vào tháng ba hàng năm, má»™t gia đình digan rách rưới dá»±ng má»™t túp lá»u bạt ngay cạnh lâng, rồi vá»›i tiếng kèn trống om xòm quảng cáo những phát minh má»›i. Ãầu tiên, há» mang tá»›i đá nam châm. Má»™t ngưá»i digan lá»±c lưỡng, hàm râu lởm chởm,. bàn tay lông lá, tá»± giá»›i thiệu mình tên là Menkyađêt, làm ngay má»™t thà nghiệm kinh rợn trước công chúng vá» cái mà chÃnh ông ta gá»i là kỳ quan thứ tám cá»§a các thuáºt sÄ© luyện đá giả kim uyên bác xứ Maxêđoan. Từ nhà này sang nhà khác ông ta kéo hai thá»i kim loại đã nhiá»…m từ, và thế gian kinh ngạc khi nhìn thấy xanh, chảo, vạc, kìm, bếp lò rÆ¡i đổ ngổn ngang, đồ gá»— kêu cá»t kẹt bởi Ä‘inh, ốc vÃt Ä‘ang như muốn tuá»™t ra khá»i chúng, và hÆ¡n nữa, những váºt bằng sắt bị mất từ lâu bá»—ng lại ló ra ở ngay nÆ¡i chá»§ nó từng mất công tìm kiếm.  
Rồi sau đó, má»i ngưá»i bị lôi cuốn đổ ra đưá»ng, lÅ© lượt, ồn Ä© theo sau những trò ảo thuáºt đầy thÃch thú cá»§a Menkyađêt. "Má»—i má»™t váºt Ä‘á»u có cuá»™c sống", ngưá»i digan quảng cáo vá»›i giá»ng lanh lảnh, "vấn đỠlà ở chá»— biết đánh thức tâm hồn nó". Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya, ngưá»i có trà tưởng tượng thưá»ng Ä‘i xa hÆ¡n cả bản thể cá»§a giá»›i tá»± nhiên và còn vượt quá rất xa những phép màu và trò huyá»n ảo, nghÄ© rằng có thể sá» dụng phát minh vô bổ ấy vào việc moi vàng từ trong lòng đất. Menkyađêt, vốn là ngưá»i cao thượng, nói trước cho ông biết: "Ãồ này không dùng vào việc ấy được" Nhưng Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya lúc ấy vẫn không tin đức tÃnh cao thượng cá»§a ngưá»i dân digan, vì váºy đã đổi ngay má»™t con lừa và má»™t cặp dê đực để lấy hai thanh nam châm. Ucsula Igoaran, vợ ông, từng nghÄ© tá»›i việc dùng những gia súc này vào việc mở rá»™ng ngôi nhà ở cá»§a há» vốn dÄ© tồi tàn, đã không thuyết phục được ông. "Ôi dà, rồi chúng ta sẽ có ối vàng để xây nhà, lo gì mình Æ¡i", ông cãi lại. Trong vài tháng liá»n, ông trần lưng làm việc để biến những dá»± Ä‘oán cá»§a mình thành hiện thá»±c. ông đào bá»›i cặn kẽ khắp vùng, kể cả dưới lòng sông, rồi kéo rê hai thanh nam châm, khấn rõ to lá»i cầu nguyện cá»§a Menkyađêt. Váºt duy nhất mà ông đào bá»›i được là má»™t bá»™ giáp trụ từ thế ká»· XV, bị lá»›p han rỉ phá»§ kÃn, bên trong như má»™t quả bà khổng lồ chứa đầy đá Khi Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya và bốn ngưá»i đàn ông trong đội khai quáºt cá»§a mình tháo rá»i được bá»™ giáp trụ này, há» thấy má»™t bá»™ xương ngưá»i đã hoá vôi, cổ còn lá»§ng lẳng Ä‘eo má»™t há»™p thánh tÃch bằng đồng đựng má»› tóc phụ nữ.  
 
Những ngưá»i digan trở lại làng vào tháng ba. Lần này há» mang theo má»™t kÃnh viá»…n vá»ng và má»™t kÃnh lúp có mặt gương to bằng mặt trống, há» trưng bày chúng như thể trưng bày phát kiến má»›i nhất cá»§a những ngưá»i Do thái ở AmtecÄ‘am. Há» cho má»™t cô digan ngồi ở đầu làng và đặt cái kÃnh viá»…n vá»ng ở ngay cá»a vào cá»§a túp lá»u bạt. Sau khi trả năm đồng rêan, dân chúng ghé mắt vào kÃnh viá»…n vá»ng và há» nhìn thấy cô digan ở ngay trong tầm tay mình. "Khoa há»c đã rút ngắn khoảng cách", Menkyađêt quảng cáo: "Chẳng bao lâu, không cần phải ra khá»i nhà mình, con ngưá»i đã có thể biết được bất kỳ Ä‘iá»u gì xảy ra trên trái đất". Má»™t buổi trưa nóng bá»ng, bá»n há» làm má»™t thá» nghiệm khá»§ng khiếp bằng chiếc kÃnh lúp khổng lồ: chồng má»™t đống cá» khô ở giữa đưá»ng rồi lấy kỉnh lúp chiếu tia mặt trá»i vào, thế là cả đống cá» bùng cháy. Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya, ngưá»i vẫn chưa nguôi buồn vá» sá»± thất bại cá»§a việc dùng nam châm tìm vàng, lại nẩy ra ý định sá» dụng phát minh ấy như má»™t thứ vÅ© khÃ. Má»™t lần nữa, Menkyađêt lại khuyên can ông. Nhưng rồi chÃnh Menkyađêt phải nháºn lại hai thanh nam châm và nháºn thêm ba đồng tiá»n thá»i thuá»™c địa để đổi cho Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya chiếc kÃnh lúp. Ucsula khóc lóc thảm thiết. Số tiá»n ấy là má»™t phần cá»§a túi tiá»n vàng mà cha bà đã tÃch cóp trong suốt cuá»™c Ä‘á»i ăn đói mặc rách và bà đã chôn chúng dưới gẩm giưá»ng chá» dịp cần thiết má»›i tiêu đến. Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya, ngay đến an á»§i vợ cÅ©ng không có ý định, đã vá»™i dốc toàn lá»±c vào những việc thà nghiệm vá»›i Ä‘am mê cá»§a má»™t nhà khoa há»c và hÆ¡n thế nữa còn dấn thân vào những nguy hiểm chết ngưá»i. Ãể làm rõ hiệu quả cá»§a kÃnh lúp đối vá»›i quân địch, chÃnh ông đã tá»± mình đứng ngay vào vùng ánh sáng là nÆ¡i kÃnh lúp đã há»™i tụ tia nhiệt mặt trá»i, và ông bị bá»ng, những vết bá»ng này trở thành ung nhá»t phải mất nhiá»u thá»i gian má»›i chữa lành. Suýt nữa ông đốt nhà vì không thể chịu nổi những lá»i rỉa rói cá»§a bà vợ, ngưá»i từng cảnh giác trước ná»—i nguy hiểm cá»§a phát minh này. ông ở lỳ trong phòng mình nhiá»u giá» liá»n, tÃnh toán-vá» những khả năng chiến lược cá»§a thứ vÅ© khà má»›i sáng chế, cho đến khi ông viết được má»™t bản chỉ dẫn mạch lạc có tÃnh sư phạm và đầy sức thuyết phục. ông gá»i nó cho nhà chức trách, có kèm nhiá»u bằng chứng cá»§a kinh nghiệm bản thân và vài bản vẽ thuyết trình. Ông giao nó cho má»™t sứ giả mang Ä‘i. Ngưá»i này Ä‘i xuyên rừng, bị lạc trong đầm lầy đáng sợ, vượt qua những con sông cuá»™n sóng, suýt nữa thì mất mạng vì thú dữ, vì thất vá»ng và dịch bệnh, trước khi tìm thấy con đưá»ng mà những con lừa cá»§a ngưá»i đưa thư vẫn qua lại. Mặc dù đưá»ng Ä‘i đến thá»§ đô thá»i ấy là rất khó khăn, Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya đã dá»± định sẽ chế tạo rất nhanh thứ vÅ© khà này nếu như chÃnh phá»§ ra lệnh thá» nó ngay trước mặt các nhà quân sá»± và ông sẽ Ä‘Ãch thân hướng dẫn cho há» vá» nghệ thuáºt phức tạp cá»§a chiến tranh sá» dụng năng lượng mặt trá»i. Trong nhiá»u năm liá»n ông chỠđợi thư phúc đáp cá»§a chÃnh phá»§. Cuối cùng, chán chưá»ng vì chỠđợi, ông đành phải than phiá»n vá»›i Menkyađêt vá» sá»± thất bại cá»§a công việc vừa ở bước khởi đầu. Váºy là ngưá»i digan lại có dịp bày tá» tư chất cao thượng cá»§a mình: trả lại ông những đồng tiá»n đôblông để lấy lại chiếc kÃnh lúp ngoài ra còn để lại má»™t số tấm bản đồ cá»§a ngưá»i Bồ Ãào Nha, và má»™t vài dụng cụ Ä‘i biển. Tá»± tay mình, Menkyađêt còn viết má»™t bản tổng kết chặt chẽ vá» những nghiên cứu cá»§a thày tu Hecman, rồi đặt vào vị trà cá»§a nó để ông có thể sá» dụng kÃnh thiên văn, la bàn và thước Ä‘o góc 60 độ. Trong những năm tháng mưa dài lê thê, Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya ở lỳ trong cái phòng nhá» làm ở cuối nhà để không má»™t ai quấy rầy mình trong lúc làm thà nghiệm. Nhá» hoàn toàn bá» thói quen ăn, ngá»§ đúng giá», ông ở ngoài sân suốt đêm để theo dõi đưá»ng Ä‘i cá»§a các vì sao và suýt ná»a mắc bệnh Ä‘au đầu vì ý muốn xây dá»±ng má»™t phương pháp chÃnh xác để tìm phương Nam. Khi đã thành thạo sá» dụng và Ä‘iá»u khiển các dụng cụ, ông có ý niệm vá» má»™t khoảng không gian mênh mông cho phép ông Ä‘i thuyá»n trên những biển xa lạ, đến những miá»n đất hoang vu không bóng ngưá»i và kết bạn vá»›i những ngưá»i hiển hách mà không cần phải ra khá»i bàn làm việc cá»§a mình. Ãấy là thá»i kỳ ông mắc táºt nói má»™t mình, Ä‘i dạo khắp nhà chẳng để ý tá»›i ai trong lúc Ucsula và bá»n nhóc nhổ cá» trong vưá»n, chăm bón chuối và khoai sá» sắn và cá»§ từ, bà ngô và cà *** dê. Không má»™t dấu hiệu báo trước nào, bá»—ng nhiên ông ngừng má»i hoạt động sôi nổi để chìm đắm trong suy tưởng. Vài ngày liá»n, ông cứ như ngưá»i bị bá» bùa mê, giá»ng thì thầm nhắc Ä‘i nhắc lại cho chÃnh mình nghe hàng loạt những phá»ng Ä‘oán đầy kinh ngạc mà ông không cần tin vào sá»± hiểu biết cá»§a chÃnh mình. Cuối cùng, vào giỠăn trưa, má»™t ngày thứ ba tháng chạp, ông xổ tung tất cả ná»—i căng thẳng trong tâm tưởng mình. Bá»n trẻ cả Ä‘á»i sẽ nhá»› mãi vẻ trang trá»ng cá»§a cha chúng khi ông ngồi vào đầu bàn, ngưá»i run rẩy lên cÆ¡n sốt, gầy rá»™c Ä‘i vì công việc quan sát kéo dài và vì lòng chua xót bởi trà tưởng tượng. ông đã công bố cho chúng biết phát kiến cá»§a mình: "Trái đất tròn như thể quả cam ấy?  
Bà Ucsula không chịu được nữa. "Nếu ông có Ä‘iên thì má»™t mình ông Ä‘iên thôi", bà gào, "nhưng xin ông chá»› có nhồi sá» bá»n trẻ những ý nghÄ© bông lông cá»§a mình nhét . Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya lặng thinh, không để cho mình sợ hãi trước cÆ¡n thất vá»ng cá»§a bà vợ mà trong lúc bá»±c mình bà đã quẳng kÃnh thiên văn xuống sàn nhà làm nó vỡ toang. ông làm cái khác và tụ táºp những ngưá»i đàn ông trong làng ở ngay trong phòng nhá» rồi bằng thứ lý thuyết khó hiểu đối vá»›i bá»n ngưá»i này ông đã chứng minh cho há» thấy khả năng trở lại Ä‘iểm xuất phát ban đầu nếu cứ nhằm hướng đông cho tàu thuyá»n chạy. Cả làng Ä‘á»u nhất loạt đồng ý vá»›i nhau rằng Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya đã mất trÃ.  
Giữa lúc ấy, Menkyađêt trở lại để dàn xếp má»i việc. ông công khai biểu dương trà thông minh cá»§a con ngưá»i bằng việc đơn thuần nghiên cứu thiên văn, đã xây dá»±ng được má»™t lý thuyết từng được công nháºn trong thá»±c tiá»…n mặc dù cho đến lúc ấy ở làng Macônđô vẫn chưa ai biết tá»›i, và để bày tá» lòng ngưỡng má»™ cá»§a mình ông đã tặng lại Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya má»™t phòng thà nghiệm giả kim, má»™t ká»· váºt sẽ gây ảnh hưởng quyết định đối vá»›i tương lai cá»§a làng này.  
Vào thá»i ấy, Menkyađêt già Ä‘i nhanh đến mức ai cÅ©ng phải ngạc nhiên. Trong những chuyến đẩu tiên đến làng này hầu như ông cùng trạc tuổi vá»›i Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya. Nhưng trong lúc ông này vẫn giữ được sức khoẻ vâm váp cá»§a mình, cái sức chỉ cầm hai tai con ngá»±a có thể quáºt ngã nó, thì ngưá»i digan dưá»ng như đã bị suy nhược bởi những Ä‘au đớn khá»§ng khiếp. Thá»±c ra đó là háºu quả cá»§a rất nhiá»u thứ bệnh lạ lùng do ông nhiá»…m phải trong những chuyến du lịch vòng quanh thế giá»›i.  
Theo như chÃnh lá»i ông kể vá»›i Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya trong lúc giúp ông này dá»±ng phòng thà nghiệm thì thần chết Ä‘uổi theo ông khắp miá»n, nó cứ đánh hÆ¡i ống quần ông mà theo riết nhưng vẫn không túm được ông. Cuá»™c Ä‘á»i ông là cả má»™t cuá»™c trốn chạy trước không biết bao nhiêu thứ tai ương và hoạn nạn đã giống xuống đầu cái giống ngưá»i. ông qua khá»i bệnh phong ở Ba Tư, bệnh hoại huyết ở quần đảo Malaixia, bệnh há»§i ở Alêchgiăng, bệnh phù thÅ©ng ở Nháºt Bản, bệnh dịch hạch ở đảo MaÄ‘agaxca, nạn động đất ở Xixin và nạn đắm tàu xảy ra thưá»ng ngày ở eo biển Magadanêt(1). Cái con ngưá»i kỳ vÄ© đó, ngưá»i từng nói rằng mình nắm được các bà quyết. cá»§a NôstraÄ‘am(2), là má»™t ngưá»i mang vẻ buồn rầu, bởi mặt trá»i buồn bao quanh ông, vá»›i con mắt à châu dưá»ng như đã biết được mặt trái cá»§a sá»± váºt. ông dùng má»™t chiếc mÅ© rá»™ng vành màu Ä‘en nom như cánh quạ xoè và má»™t chiếc áo nỉ khoác ngoài bị rêu xanh hàng thế ká»· phá»§ lên. Nhưng dù có sức hiểu biết quảng bác là thế và có môi trưá»ng hoạt động bà hiểm là thế, ông vẫn có má»™t tư chất ngưá»i, má»™t tư chất thế tức, là cái làm cho ông gắn bó vá»›i những vấn đỠnhá» nhặt cá»§a cuá»™c sống thưá»ng ngày: ông than vãn vá» những mệt má»i cá»§a tuổi già, do phải chịu đựng hoàn cảnh kinh tế túng thiếu, và từ lâu ông không mỉm cưá»i vì bệnh hoại huyết đã nhổ hết răng. Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya hiểu rõ rằng cái buổi trưa ngá»™t ngạt Menkyađêt đã bá»™c bạch những chuyện riêng tư cá»§a Ä‘á»i mình mãi mãi sẽ là  
ngá»n nguồn cá»§a má»™t tình bạn vÄ© đại. Bá»n trẻ đầy thán phục trước những câu chuyện huyá»n thoại cá»§a ông. Aurêlianô, lúc ấy chưa quá năm tuổi, sẽ phải nhá»› suốt Ä‘á»i hình ảnh Menkyađêt mà cáºu đã được nhìn thấy: ông ngồi để cho ánh sáng chói chang trắng bạc từ cá»a sổ chiếu vào mặt, trong lúc mồ hôi ròng ròng chảy trên hai thái dương và vá»›i giá»ng nói trầm vang cá»§a cây. đại phong cầm ông đã rá»i ánh sáng vào những miá»n tối tăm nhất cá»§a trì tưởng tượng. Hôsê AccaÄ‘iô, ông anh cáºu có lẽ sẽ di lại cho con cháu mình cái hình ảnh kỳ diệu ấy như di lại má»™t ká»· váºt truyá»n Ä‘á»i. Trái lại, Ucsula lại giữ mãi ká»· niệm xấu vá» chuyến thăm viếng ấy, bởi vì bà bước vào phòng đúng lúc Menkyađêt do đãng trà đã làm vỡ má»™t chai thuá»· ngân.  
- Ãó là mùi cá»§a quá»· dữ phải không? - bà há»i.  
- Hoàn toàn không phải, - Menkyađêt bào chữa. - Ngưá»i ta xác minh rằng quá»· dữ có mìn diêm sinh còn thứ này chẳng qua chỉ có mùi thuá»· ngân thôi, bà ạ!  
Lúc nào cÅ©ng vá»›i tác phong sư phạm, ông làm má»™t cuá»™c trưng bày vá» những đặc tÃnh quái đản cá»§a chất ngân sa, nhưng Ucsula chẳng hỠđể ý mà trái lại mang bá»n trẻ Ä‘i cầu kinh. Cái mùi tá» thần ấy, gắn rất chặt vá»›i ká»· niệm vá» Menkyađêt, sẽ mãi mãi lưu lại trong trà óc bà.  
Phòng thà nghiệm thô sÆ¡ - chưa kể tá»›i hàng lô chiếc phá»…u, bình thà nghiệm, bình lá»c và những chiếc rây - bao gồm má»™t bình cÆ¡ bản vốn là những bình thuá»· tinh cổ dài và hẹp mô phá»ng theo hình chiếc bình giả kim và má»™t nồi cất được ngưá»i digan làm theo đúng mẫu miêu tả hiện đại cá»§a chiếc nồi cất có 3 cánh tay cá»§a bà Maria, ngưá»i Do thái. Ngoài những thứ này Menkyađêt còn để lại bảy thứ kim loại tượng trưng cho bảy hành tinh, những hình mẫu vá» Moisê và Xôximo; má»™t cục vàng giả và má»™t cuốn sổ trong đó có những lá»i chỉ dẫn và hình vẽ miêu tả các quá trình cá»§a thuáºt giả kim vÄ© đại, những thứ này cho phép ngưá»i nào biết giảng giải chúng sẽ có ý định hành nghá» chế tạo đá giả kim(3). Bị cách thức làm vàng giả tưởng như quá giản đơn này quyến rÅ©, trong vài tuần liá»n, Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya tán Ucsula cho mình đào số tiá»n vàng để nhân số vàng này lên gấp bá»™i. Trước tÃnh gàn cá»§a ông, Ucsula phải nhượng bá»™ chồng như trước đây vẫn nhượng bá»™. Thế là Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya đổ ba mươi đồng đôblông vào chảo trá»™n lẫn chúng vá»›i bá»™t đồng, bá»™t diêm sinh và bá»™t chì. Rồi ông để chúng trong má»™t chảo sâu và Ä‘un cách thá»§y trên bếp lá»a, cho tá»›i khi chúng chảy ra biến thành má»™t thứ nước xirô đặc quánh, nồng nặc mùi khét, giống kẹo cháy hÆ¡n là thứ vàng quý. Trong quá trình chưng cất vất vả đây thất vá»ng, thất hợp kim này cùng vá»›i bảy thứ kim loại tượng trưng cho bảy hành tinh được ngâm trong dung dịch thá»§y ngân đặc và muối sun phát, sau đó chúng lại được ngâm trong chảo mỡ lợn (vì không có dầu cá»§ cải nên phải thay bằng mỡ lợn) để Ä‘un cách thuá»· trên bếp lá»a. Cuối cùng, số vàng quý giá cá»§a Ucsula sau quá trình Ä‘un nấu công phu đã hoá thành má»™t thứ giống như thứ cháo đặc sệt, cháy thành than, bết chặt lấy đáy chảo không tài nào gá» ra được.  
   
Khi những ngưá»i digan trở lại làng này, Ucsula đã cố ngăn dân làng không Ä‘i xem há». Nhưng tÃnh hiếu kỳ bao giá» cÅ©ng thắng ná»—i sợ sệt, bởi vì hôm ấy, những ngưá»i digan chạy Ä‘i khắp làng thổi kèn, khua trống inh á»i, trong lúc ngưá»i quảng cáo loan báo tin sẽ trưng bày thành tá»±u kỳ ảo nhất cá»§a những ngưá»i Naxianxênô(4). Thế là cả làng đổ xô nhau đến lá»u cá»§a ngưá»i digan. Trả má»™t xu vào cá»a, bá»n há» nhìn thấy má»™t Menkyađêt trẻ trung, khoẻ mạnh, da dẻ căng bóng, vá»›i hàm răng má»›i trắng bong. Những ai nhá»› hàm răng móm mém vì bệnh hoại huyết, đôi mà tóp và đôi môi thâm xịt cá»§a ông sẽ phải rùng mình kinh ngạc trước thà nghiệm đầy sức thuyết phục vá» những khả năng siêu việt cá»§a ngưá»i digan. Dân chúng chuyển từ trạng thái kinh ngạc đến trạng thái sợ hãi khi nhìn thấy Menkyađêt moi hàm răng ra, má»›i nguyên, được cắm trên hai lợi, rồi chìa cho má»i ngưá»i xem trong má»™t lát - trong giây lát thoáng qua ấy, Menkyađêt lại trở thành chÃnh cái con ngưá»i già lụ khụ cá»§a những năm trước đây - sau đó ông cắm chúng vào lợi rồi mỉm cưá»i vá»›i tất cả sức trẻ trung vừa được khôi phục lại. Ngay đến cả Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya cÅ©ng phải thừa nháºn rằng hiểu biết cá»§a Menkyađêt đã đạt tá»›i những đỉnh cao quá sức tưởng tượng, nhưng rồi ông cảm thấy má»™t niá»m vui lành mạnh hÆ¡n khi ngưá»i digan giải thÃch riêng cho ông vá» cách thức trồng răng giả. Äiá»u đó khiến ông thấy vừa đơn giản vừa kỳ diệu, khiến cho ông, chỉ từ đêm đến sáng, mất ngay hứng thú trong việc nghiên cứu thuáºt giả kim; ông trở nên lầm lỳ khó tÃnh và lại ăn uống thất thưá»ng, lại suốt ngày chỉ Ä‘i lại trong nhà. "Ngoài đưá»ng xảy ra biết bao Ä‘iá»u kỳ lạ không thể tưởng được", ông nói vá»›i Ucsula.  
 
"Ở bên kia sông, vâng, chÃnh ở đó, có đủ loại máy móc kỳ diệu, trong khi đó chúng ta vẫn sống như những con lừa". Hết thảy những ai quen biết ông từ thuở má»›i láºp làng Macônđô, Ä‘á»u ngạc nhiên thấy dưới ảnh hưởng cá»§a Menkyađêt ông đã thay đổi biết nhưá»ng nào.  
   
Lúc đầu, Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya là má»™t vị trưởng giả trẻ tuổi ngưá»i vẫn thưá»ng dạy dân việc trồng cấy, khuyên nhá»§ cách nuôi dạy trẻ nhá» và gia súc, cá»™ng tác vá»›i má»i ngưá»i, ngay cả trong công việc dùng đến sức mạnh cÆ¡ bắp, để đưa cuá»™c sống chung cá»§a làng Ä‘i lên, ngày má»™t nhấm khá và yên bình hÆ¡n. Bởi vì ngôi nhà cá»§a ông ngay từ thuở ban đầu đã là ngôi nhà đẹp nhất làng còn những ngôi nhà khác Ä‘á»u được làm theo hình mẫu cá»§a nó: ngôi nhà có cá»a ra vào rá»™ng và sáng sá»§a, có má»™t nhà ăn, làm theo kiểu hành lang vây xung quanh trồng hoa màu sắc sặc sỡ, có hai phòng ngá»§, má»™t cái sân rá»™ng vá»›i cây dẻ khổng lồ, má»™t vưá»n cây thẳng hàng và má»™t vưá»n cá» rá»™ng mà ở đấy nào dê, nào lợn, nào gà sống thành bầy vui vẻ. Những con váºt duy nhất bị cấm nuôi không chỉ ở trong nhà này mà ngay cả trong làng là những chú gà chá»i.  
Äức cần mẫn cá»§a Ucsula sánh ngang vá»›i đức cần mẫn cá»§a chồng mình. Bà năng nổ, mảnh khảnh, kiên nghị. Ngưá»i đàn bà run rẩy mà chẳng má»™t ai nghe thấy cất tiếng hát trong suốt cả cuá»™c Ä‘á»i mình, là ngưá»i có mặt ở khắp chốn kể từ lúc trá»i vừa bừng sáng cho đến khi tối mịt, lúc nào cÅ©ng báºn bịu vá»›i đàn gà kêu chÃp chÃp. Nhá» có bà, ná»n nhà đất nện không chút bụi, tưá»ng đất không vấy bẩn, bàn ghế giưá»ng tá»§ do chÃnh bàn tay vợ chồng bà làm nên lúc nào cÅ©ng sạch sẽ, và những rương hòm cÅ© đựng quắn áo lúc nào cÅ©ng dịu thÆ¡m mùi húng dồi.  
   
Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya, vốn là ngưá»i tháo vát chưa từng có trong làng, đã bố trà các nhà theo hình thức sao cho từ má»i nhà Ä‘á»u có thể Ä‘i ra sông và không má»™t nhà nào phải gánh nước vất vả hÆ¡n nhà nào, đánh những con đưá»ng chạy tháºt khéo để má»i nhà Ä‘á»u chịu nắng như nhau vào mùa nóng. Chỉ trong Ãt năm, Macônđô là má»™t làng ngăn nắp gá»n gàng và chuyên cần hÆ¡n bất kỳ làng nào trong số những làng được ba trăm cư dân ở đây biết tá»›i cho đến lúc bấy giá». Thá»±c tế, đó là má»™t làng hạnh phức, là nÆ¡i chưa má»™t ai ngoài ba mươi tuổi, và chưa há» có ngưá»i chết.  
   
Kể từ những ngày láºp làng, Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya đã làm bẫy và làm lồng chim. Chẳng bao lâu, không chỉ trong nhà ông mà trong tất cả các nhà cá»§a làng này Ä‘á»u đầy chim: nào chim tổ treo, chim hoàng yến, chim cổ Ä‘á», chim axulêhô. Tiếng chim tổ treo inh á»i khiến Ucsula phải lấy sáp ong bịt lá»— tai lại để khá»i mất cảm giác thá»±c. Khi những ngưá»i digan thuá»™c bá»™ tá»™c cá»§a Menkyađêt đến đây lần đầu tiên để bán những viên thuốc Ä‘au đầu, thì má»i ngưá»i lấy làm kinh ngạc nháºn thấy bá»n ngưá»i này làm sao có thể tìm đến làng mình, má»™t cái làng chìm trong hÆ¡i mù cá»§a đồng lầy, và những ngưá»i digan thú nháºn rằng hỠđến được là nhá» tiếng chim hót dẫn đưá»ng.  
   
Những táºp tục tốt đẹp nhưng còn sÆ¡ đẳng ấy, trong thá»i gian ngắn bị cuốn tuá»™t Ä‘i bởi cÆ¡n Ä‘am mê đá nam châm, bởi những tÃnh toán thiên văn, bởi những mÆ¡ má»™ng biến chì thành vàng và bởi những thèm khát được biết những kỳ quan thế giá»›i cá»§a Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya. Vốn là ngưá»i hoạt bát và sạch sẽ, Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya đã trở thành má»™t ngưá»i lưá»i nhác, ăn mặc thì lôi thôi lếch thếch, râu ria thì xồm xoàm đến mức Ucsula phải dùng con dao thái thịt cạo cho nó gá»n lại. Không thiếu ngưá»i cho rằng ông là nạn nhân cá»§a má»™t thứ bùa yểm quái quỉ nào đó.  
 
Nhưng những ngưá»i tâm đầu ý hợp vá»›i cÆ¡n Ä‘iên cá»§a ông đã bá» công việc và gia đình để theo ông, khi ông đặt lên vai mình bá»™ đồ nghá» thợ má»™c và yêu cầu má»i ngưá»i cùng giúp tay mở má»™t con đưá»ng để làng Macônđô có thể giao tiếp vá»›i những phát minh lá»›n cá»§a loài ngưá»i.  
Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya hoàn toàn không hiểu địa lý cá»§a vùng này. ông biết rằng vá» hướng đông là dãy núi không thể vượt qua dược và ở phÃa bên kia dãy núi là thành phố cổ Riôacha, nÆ¡i trong những thá»i đã qua - theo như lá»i ông ná»™i Aurêlianô BuênÄ‘ya thứ nhất kể vá»›i ông - tên cướp biển Phrăngxit Ärăc rất ham mê môn thể thao dùng đại bác săn cá sấu sau đó lá»™t da, nhồi rÆ¡m rồi Ä‘em chúng tiến dâng nữ hoàng Isaben. Trong thá»i trai trẻ cá»§a mình, ông cùng vá»›i những ngưá»i bạn đã mang vợ, con cái, gia súc cùng nồi niêu bát ba vượt qua dãy núi này để tìm đương ra biển, nhưng sau hai mươi sáu tháng ròng rã, bá»n hỠđã phải bá» cuá»™c và đành phải láºp ra làng Macônđô để khá»i phải trở vá» chốn cÅ©. Äó là con đưá»ng ông không thÃch vì nó chỉ có thể dẫn ông trở lại thá»i quá vãng. Ở phÃa nam là những hồ nước phá»§ kÃn thứ rong bèo lâu Ä‘á»i và cả má»™t thế giá»›i đầm lầy rá»™ng mênh mông mà theo như lá»i chứng cá»§a những ngưá»i digan thì nó không có bá» bến. Äầm lầy mênh mông ấy biến mất vá» phÃa tây vá»›i má»™t mặt nước trắng xóa trải đến nÆ¡i sắc nước lẫn vào màu trá»i, là nÆ¡i có bá»™ cá kình gồm những con váºt có nước da má»m mại, có đầu và cổ cá»§a ngưá»i phụ nữ. Vá»›i ma lá»±c cá»§a bá»™ vú khổng lồ, chúng vẫn thưá»ng làm cho những ngưá»i Ä‘i biển mất mạng. Những ngưá»i dì gan phải mất sáu tháng trá»i Ä‘i thuyá»n trên con đưá»ng thuá»· ấy để cuối cùng gặp được má»™t doi đất liá»n là nÆ¡i những con lừa cá»§a ngưá»i đưa thư qua lại. Theo tÃnh toán cá»§a Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya thì khả năng duy nhất để giao lưu vá»›i ná»n văn minh bên ngoài là con đưá»ng hướng bắc. Váºy là ông phân phát dá»— nghá» thợ má»™c và khà giá»›i săn thú cho chÃnh những ngưá»i từng Ä‘i vá»›i ông trong chuyến Ä‘i tìm và thành láºp làng Macônđô; rồi tá»± tay nhét la bàn, bản đồ vào ba lô và bắt đầu cú thám hiểm quá táo bạo này.  
Trong những ngày đầu há» không gặp má»™t trở ngại đáng kể nào. Há» men theo bỠđá lổn nhổn, Ä‘i ngược dòng sông cho tá»›i nÆ¡i mấy năm trước từng đào được bá»™ giáp trụ thế ká»· XV, rồi từ đó há» theo con đưá»ng mòn len lá»i qua những cây cam dại Ä‘i sâu vào rừng ráºm. Cuối tuần thứ nhất, há» giết và quay thịt má»™t con nai, nhưng há» bảo nhau chỉ ăn má»™t ná»a, phần còn lại ướp muối dành cho những ngày sắp tá»›i. Vá»›i tÃnh toán tháºn trá»ng ấy, để duy trì cuá»™c thám hiểm, bá»n hỠăn thịt vẹt Ä‘uôi dài, má»™t thứ thịt xanh lè có vị hạc cá»§a xạ hương. Sau đó, khoảng hÆ¡n mưá»i ngày liá»n, há» không được nhìn thấy mặt trá»i. Äất dưới chân há» lại ẩm thấp và nhão nhoét giống như tro tàn cá»§a núi lá»a, và cây cối ngày má»™t ráºm rạp, hiểm hóc hÆ¡n, tiếng chim kêu vượn hú ngày má»™t xa dần và quang cảnh lại trở nên mãi mãi buồn tẻ.  
Những ngưá»i trong Ä‘oàn thám hiểm cảm thấy buồn phiá»n vì những ký xe cổ xưa nhất cá»§a mình trá»—i dáºy trong cái thiên đưá»ng ẩm ướt và quạnh hiu này, cái thiên đưá»ng còn xa xưa hÆ¡n cả cái thiên đưá»ng ở đó giống ngưá»i đã phạm tá»™i tổ tông, là nÆ¡i á»§ng ngáºp sâu trong thứ nước bùn giống như dầu bốc hÆ¡i và những con dao rá»±a phải hạ xuống chém ngang thân những cây hoa loa kèn trắng và những chú kỳ nhông vàng ươm. Trong suốt cả má»™t tuần, hầu như không ai mở miệng nói lấy má»™t lá»i, vá»›i bá»™ ngá»±c tức thở bởi thứ không khà khô nóng tanh mùi máu, bá»n há» Ä‘i như những kẻ mắc chứng má»™ng du trong má»™t thế giá»›i ảm đạm, hầu như chỉ được soi sáng nhá» lùa Ä‘om đóm láºp loè.  
Há» không thể quay lui được vì con đưá»ng được mở ra theo dấu chân há» chẳng bao lâu đã bị thứ cây cá» má»›i, lá»›n nhanh tưởng như nhìn thấy được, lấp mất lối. "Äừng sợ", Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya nói: "Cất nhất đừng để mất phương hướng". Không lúc nàn rá»i mắt khá»i la bàn, ông hướng đạo má»i ngưá»i trong Ä‘oàn Ä‘i vá» phương bắc, cho tá»›i khi há» ra tá»›i má»™t vùng đất thú vị. Äó là má»™t đêm tối mịt mùng, không má»™t vì sao, nhưng lại là má»™t đêm thoáng đãng nhá» không khà má»›i mẻ và trong trẻo. Qua chuyến xuyên rừng dài ngày, má»i ngưá»i Ä‘á»u mệt phá» vá»™i Ä‘i mắc võng và lần đầu tiên trong hai tuần liá»n há» say sưa ngá»§. Khi thức dáºy, mặt trá»i đã lên cao. Há» Ä‘á»u hào hứng. Trước há» là má»™t chiếc tàu Tây Ban Nha khổng lồ, màu trắng và bụi báºm, nổi lên giữa những cây dương xỉ và chà là trong ánh sáng ban mai dịu dàng.  
   
Nó nằm nghiêng vá» mạn phải. Những mảnh buồm rách còn treo trên những cá»™t buồm nguyên vẹn, nằm giữa những thừng chão có kết hoa nguyệt quế. Thân tàu, được lá»›p vẩy cá ép đã hoá đá và lá»›p rêu xanh phá»§ kÃn, hoàn toàn bị gắn chặt xuống ná»n đá.  
   
Toàn bá»™ cấu trúc cá»§a nó dưá»ng như chiếm cứ cả má»™t khung cảnh riêng, cái khung cảnh cô đơn và lãng quên, cái khung cảnh được bảo vệ trước sá»± phá phách cá»§a thá»i gian và chim chóc. Ở bên trong tàu mà những ngưá»i thám hiểm đã khéo léo mở được cá»a, không có gì khác hÆ¡n là má»™t rừng hoa chen kÃn.  
Việc bắt gặp con tàu này, dấu hiệu tá» rằng biển đã gần ká», như má»™t gáo nước lạnh dá»™i vào ngá»n lá»a nhiệt tình cá»§a Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya. Ông cho rằng việc này như má»™t lá»i nhạo báng cái số pháºn trá»› trêu cá»§a mình: khi Ä‘i tìm biển, dù phải trả giá đắt vá»›i biết bao hì sinh và khó nhá»c, thì không thấy, còn giỠđây không Ä‘i tìm thì lại thấy nó lù lù hiện ra trên con dưá»ng cá»§a mình như má»™t trở ngại không thể nào vượt nổi. Rất nhiá»u năm sau, đại tá Aurêlianô BuênÄ‘ya có dịp trở lại vùng này khi nó đã có má»™t dưá»ng bưu Ä‘iện bình thưá»ng, váºt duy nhất cá»§a chiếc tàu ấy mà chàng bắt gặp là má»™t mạn tàu cháy nham nhở nằm giữa cánh đồng hoa mỹ nhân thảo, chỉ đến lúc này, chàng nháºn ra rằng cái câu chuyện ấy chẳng qua chỉ là má»™t sản phẩm cá»§a trà tưởng tượng cá»§a cha mình. Chàng tá»± há»i làm sao con tàu ấy đã có thể tiến sâu vào cái địa Ä‘iểm nằm ngay trên dết liá»n này.  
Nhưng Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya không cần phải báºn tâm như váºy khi mà sau bốn ngày Ä‘i bá»™, ông đã gặp được biển cách chá»— con tàu khoảng mưá»i hai kilômét. Những mÆ¡ ước cá»§a ông tan biến trước cái biển màu xám tro, ngầu bá»t và bẩn tưởi, tháºt không bõ cái công ông đã khó nhá»c trong chuyến mạo hiểm cá»§a mình.  
- Con c…? - Ông gào -, Macônđô đã bị nước vây quanh rồi.  
Cái ý niệm vá» má»™t bán đảo Macônđô cứ lá»›n lên trong thá»i gian dài, được thể hiện trên tấm bản đồ nhiá»u sai lầm mà Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya đã vẽ nó vào lúc Ä‘oàn thám hiểm cá»§a ông trở vỠông vẽ nó mà lòng đầy giáºn dữ, do đó đã quá cưá»ng Ä‘iệu những khó khăn giao lưu vá»›i bên ngoài. Ông làm thế như là để trừng phạt ngay chÃnh mình vì tá»™i thiếu cân nhắc cặn kẽ khi chá»n địa Ä‘iểm này để láºp làng. "Sẽ chẳng bao giá» chúng ta Ä‘i tá»›i đâu được", ông thở than trước mặt Ucsula. "Chúng ta đến mục xác trong khi còn sống ở đây mà chẳng thể nào được hưởng những lợi Ãch cá»§a khoa há»c Ä‘em lại". Cái ý nghÄ© sáng tỠấy, được nung nấu vài tháng trong phòng thà nghiệm dã dẫn ông tá»›i việc thai nghén má»™t kế hoạch chuyển Macônđô đến má»™t địa Ä‘iểm thÃch hợp hÆ¡n. Nhưng lần này Ucsula phản đối những kế hoạch vá»™i vàng cá»§a ông. Trong quá trình váºn dá»™ng thầm lặng và khéo léo cá»§a má»™t nhá»i đàn bà cần mẫn, bà chuẩn bị cho các bà phụ nữ trong làng chống lại má»i sá»± há»i hợt cá»§a những ông chồng đã bắt đầu chuẩn bị để di chuyển. Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya không biết từ bao giá» và vì sức mạnh chống đối nào mà các kế hoạch cá»§a ông cứ lá»™n nhào trong má»› bòng bong những nguyên cá»› và mâu thuẫn để rết cục chúng chỉ còn là má»™t ảo tưởng đơn thuần.  
 
Ucsula chăm chú theo dõi ông, theo dõi ông cho đến khi bà má»§i bòng thương. Ấy là buổi sáng bà gặp ông trong căn phòng ở cuối nhà. Trong lúc sắp xếp dụng cụ cá»§a phòng thà nghiệm vào các hòm, ông lải nhải dá»± tÃnh những mÆ¡ ước khi di chuyển được làng. Bà để cho ông làm xong. Bà để cho ông đóng Ä‘inh các hòm lại và dùng cành bài hương chấm má»±c viết tắt tên há» mình lên trên mà không há» than vá»›i ông má»™t lá»i, nhưng bà hiểu rằng ông thừa biết (vì bà nghe thấy ông nói ra trong các cuá»™c độc thoại) rằng những ngưá»i đàn ông trong làng sẽ không tham gia kế hoạch di chuyển. Chỉ đến khi ông gỡ cánh cá»a phòng ra, lúc ấy bà má»›i dám há»i vì sao ông làm thế, và ông chua xót trả lá»i bà: "Bởi vì không ai Ä‘i thì chúng mình cứ Ä‘i". Ucsula vẫn bình tÄ©nh:  
- Chúng mình cũng không đi đâu hết, - bà nói. - Chúng mình ở tại đây bởi vì ở đây chúng mình đã sinh hạ được một đứa con.  
 
- Má»™t khi chúng ta chưa có ngưá»i thân chết để chôn dưới đất thì chúng ta vẫn cứ là những kẻ không quê hương bản quán.  
Với lòng kiên nhẫn, bà nhẹ nhàng cãi lại:  
- Nếu cần thiết tôi phải chết để các ngưá»i ở lại đây, tôi sẽ chết.  
 
Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya không tin rằng quyết tâm cá»§a vợ mình lại nghiêm túc đến thế. Ông cố thuyết phục bà bằng phép mầu nhiệm cá»§a mình, bằng lá»i hứa vá» má»™t thế giá»›i huyá»n ảo nÆ¡i chỉ cần rá» mấy giá»t nước thần xuống đất là đủ để cây đơm trái theo ý nguyện cá»§a con ngưá»i, nÆ¡i má»i thuốc men và phương tiện chữa bệnh cho con ngưá»i được bán vá»›i giá rẻ. Nhưng Ucsula vẫn Ä‘iá»m nhiên trước những lá»i đưá»ng máºt có sức thôi miên cá»§a ông:  
- Thôi đi, xin ông hãy bỠnhững ý nghĩ viển vông ấy đi và hãy lo cho các con, - bà nói. - Hãy nhìn chúng kìa, có thảm không! Ôi những đứa trẻ không được chăm sóc theo đúng ý lành của Thượng đế. Chúng chẳng khác gì những con lừa.  
Lần nữa, Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya chăm chú nghe từng lá»i cá»§a vợ mình. Ông nhìn qua cá»a sổ và thấy hai đứa trẻ Ä‘i chân đất ở ngoài vưá»n nắng và ông có cảm giác rằng chỉ đến lúc ấy chúng má»›i bắt đầu tồn tại. Ông để ý tá»›i chúng nhá» lá»i khẩn cầu cá»§a Ucsula. Váºy là có má»™t cái gì đó đã xảy ra trong tâm trạng ông, cái gì đó thiêng liêng và có thá»±c đôi ông ra khá»i thá»i hiện tại cá»§a mình và đưa ông trôi dần vào cõi nguyên sÆ¡ cá»§a dòng ký ức.  
Trong lúc Ucsula quét nhà, ngôi nhà mà giỠđây chắc chắn bà sẽ gắn cả Ä‘á»i mình vá»›i nó, ông ngồi đắm Ä‘uối nhìn những đứa trẻ cho đến khi mắt ông đẫm lệ. Ông lấy mu bàn tay chùi Ä‘i, thở phào má»™t cách nhẹ nhõm rồi đĩnh đạc nói:  
 
- Thôi được, nào bà hãy bảo chúng nó đến giúp tôi ôi các thứ trong hòm ra?  
Hôsê AccaÄ‘iô, đứa lá»›n, đã lên mưá»i bốn tuổi. Cáºu có cái đầu vuông vức, tóc rá»… tre và có đức tÃnh làm theo sở thÃch riêng y hệt tÃnh cha. Mặc dù cáºu to lá»›n và có sức mạnh cÆ¡ bắp nhưng rõ ràng ở tuổi này cáºu đã để mất trà tưởng tượng. Cáºu được hoài thai và sinh ra trong lúc má»i ngưá»i Ä‘ang khó nhá»c vượt núi, ấy là lúc trước khi thành láºp làng Macônđô. Cha mẹ cáºu cảm tạ thượng đế khi xem khắp ngưá»i cáºu không thấy có bá»™ pháºn nào là bá»™ pháºn cá»§a con váºt. Aurêlianô, ngưá»i đầu tiên sinh ra ở Macônđô, sẽ lên sáu tuổi vào tháng ba tá»›i. Cáºu bé lặng lẽ và cô Æ¡n. Cáºu đã khóc trong bụng mẹ và lá»t lòng vá»›i đôi mắt mở thao láo. Trong lúc ngưá»i ta cắt rốn cho cáºu thì cáºu ngá» nguy cái ẩu từ bên này sang bên kia để làm quen vá»›i các váºt bày trong phòng và vá»›i tÃnh tò mò không sợ hãi, dò xét khuôn mặt cá»§a đám đông. Sau đó, mặc kệ những ai đến gần để xem mình, cáºu bé cứ chăm chăm nhìn lên mái nhà á»p ẹp xuýt sáºp xuống dưới sức ép khá»§ng khiếp cá»§a cÆ¡n mưa. Má»™t ngày ná», cáºu bé Aurêlianô, má»›i lên ba tuổi, bước vào nhà bếp giữa lúc Ucsula lắc nồi canh ra khá»i bếp và đặt nó lên bàn, chÃnh trong ngày ấy, bà má»›i nhá»› lại sức nặng cá»§a cái nhìn ấy. Cáºu bé tháºp thò ở hoài cá»a, nói: "Nó sẽ đổ đấy"… Cái nồi đã được đặt che chắn trên bàn, nhưng bá»—ng nhiên, đúng như lá»i cáºu báo trước, nó bắt đầu rung lên bần báºt rồi lăn ra mép bàn như có sức đẩy từ bên trong, và nó vỡ toang từng mảnh trên sàn nhà. Ucsula hoảng sợ, kể lại câu chuyện vá»›i chồng mình, nhưng ông giải thÃch cái hiện tượng ấy như má»™t hiện tượng tá»± nhiên. Ông vẫn thưá»ng như thế, luôn luôn không để ý đến sá»± có mặt cá»§a các con mình, phần vì coi tuổi thÆ¡ như má»™t giai Ä‘oạn thiếu trà tuệ và phần vì lúc nào ông cÅ©ng quá Ä‘am mê trong những lý thuyết hư vô.  
Nhưng kể từ buổi sáng gá»i bá»n trẻ đến giúp mình tháo dỡ các dụng cụ cá»§a phòng thà nghiệm ra khá»i thùng, ông đã dành cho chúng những giá» quà nhất cá»§a mình. Trong căn phòng biệt láºp mà trên các tưá»ng cá»§a nó ngày má»™t dày đặc các bản đồ khó hiểu và các bức hoạ huyá»n thoại, ông dạy chúng Ä‘á»c, viết, làm toán và ông nói vá»›i chúng vá» những Ä‘iá»u kỳ diệu cá»§a thế giá»›i không chỉ dừng lại trong khuôn khổ những hiểu biết mà nhiá»u khi còn vượt xa trà tưởng tượng cá»§a ông. Äây là Ä‘iá»u mà bá»n trẻ vừa há»c được: ở má»™t miá»n đất táºn cùng Nam châu Phi, có những ngưá»i rất đỗi thông tuệ và hiá»n lành đến mức niá»m vui duy nhất cá»§a há» là được ngồi suy tư; và rằng ngưá»i ta có thể lá»™i qua biển Egiê(5) bằng cách nhảy từ đảo này sang đảo khác cho đến táºn cảng Xalônich(6). Những buổi há»c kỳ thú ấy Ä‘á»ng lại như khắc vào ký ức những đứa trẻ, đến mức nhiá»u năm sau này, má»™t phút trước khi viên sÄ© quan cá»§a quân đội Bảo hoàng ra lệnh cho đội hành hình nổ súng, đại tá Aurêlianô BuênÄ‘ya đã sống lại buổi chiá»u tháng ba êm Ä‘á»m, cái buổi chiá»u cha chàng bá» dở bài há»c váºt lý, đầy hào hứng vá»›i má»™t tay giÆ¡ lên không và đôi mắt lim dim để đón nghe từ xa vá»ng đến tiếng kèn, tiếng trống, tiếng lục lặc cá»§a ngưá»i digan đã nhiá»u lần tá»›i làng Ä‘ang rùm beng quảng cáo phát minh má»›i nhất đầy kình ngạc cá»§a các nhà thông thái sứ Memphi(7).  
Äó là những ngưá»i digan má»›i. Những ngưá»i đàn ông và dàn bà trẻ, chỉ biết chÃnh thứ tiếng mẹ đẻ cá»§a mình. Há» là những váºt mẫu khả ái vá» nước da bóng mịn và bàn tay thông minh, mà những Ä‘iệu nhảy và âm nhạc cá»§a há» gieo niá»m vui ồn ào trên má»i nẻo đưá»ng làng. Há» mang theo những chú vẹt lông nhuá»™m đủ màu có thể ngâm những bài dân ca Ã; con gà mái đẻ trăm quả trứng vàng theo nhịp trống panđêrêta; con khỉ đã được dạy dá»— Ä‘oán Ä‘iá»u anh Ä‘ang suy nghÄ©; cá»— máy vạn năng vừa đơm cúc vừa làm hạ cÆ¡n sốt; chiếc máy dể quên Ä‘i những ký ức buồn, dữ; lá cao để quên thá»i gian và hàng nghìn những phát minh khác, tất cả Ä‘á»u rất khéo léo và kỳ thú đến mức Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya cÅ©ng muốn chế ra cái máy nhá»› để có thể nhá»› tất cả. Chỉ trong chốc lát, ngưá»i digan làm cho làng thay đổi. Những ngưá»i dân Macônđô bá»—ng chốc cÅ©ng bị lạc đưá»ng ở ngay chÃnh quê hương mình, vì há» Ä‘ang ngây ngất trước há»™i chợ phong phú này.  
Dắt tay từng đứa trẻ để chúng khá»i bị lạc trong đám đông há»—n độn, đụng hoài phải những ngưá»i làm trò ảo thuáºt có hàm răng mạ vàng và những ngưá»i múa rối có sáu cánh tay, ngá»™t ngạt trong mùi dầu hồi và mùi bạc hà do đám đông phả ra, Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya Ä‘i tìm Menkyađêt khắp nÆ¡i để ông ta giảng giải cho mình nghe những bà máºt không lưá»ng hết được cá»§a ná»—i trăn trở huyá»…n hoặc ấy. Äi mãi, Ä‘i mãi, rồi cuối cùng ông cÅ©ng đến nÆ¡i Menkyađêt vẫn thưá»ng dá»±ng lá»u, nhưng ông lại gặp má»™t ngưá»i Acmêni lầm lỳ nói tiếng Tây Ban Nha Ä‘ang quảng cáo má»™t thứ nước xi rô có phép tàng hình. Ông ta uống đánh á»±c má»™t cốc nước pha hổ phách trong lúc Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya rẽ đám đông Ä‘ang trố mắt xem trò ảo thuáºt và ông đã đến táºn nÆ¡i để há»i thăm Menkyađêt. Ngưá»i digan ngạc nhiên nhìn ông, trước khi tàng hình vào má»™t vÅ©ng nước hắc Ãn đặc sánh và nóng hổi, từ đó vá»ng lên câu trả lá»i: "Menkyađêt đã chết rồi ị. Hoảng hốt trước cái tin dữ này, Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya chết lặng ngưá»i, cố vượt qua ná»—i thống khổ, cho đến khi đám ngưá»i xem bá» Ä‘i theo lá»i má»i chào cá»§a các trò ảo thuáºt khác, và vÅ©ng nước cá»§a ngưá»i Acmêni hoàn toàn bay hÆ¡i. Sau đó những ngưá»i digan khác cÅ©ng khẳng định vá»›i ông rằng quả đúng thế. Menkyađêt đã chết vì sốt rét tại những cồn cát ở Xinhgapo và thi hài cá»§a ông ta đã được ném xuống vùng nước sâu nhất cá»§a biển Giava. Bá»n trẻ không để ý đến tin này.  
Chúng Ä‘ang nÅ©ng nịu đòi cha dẫn Ä‘i xem phát minh má»›i lạ cá»§a các nhà thông thái xứ Memphi, được quảng cáo ở ngay cá»a ra vào cá»§a quán hàng, theo như lá»i đồn, nó thuá»™c vá» hoàng đế Xalômông. Chúng đòi da diết đến mức Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya phải trả ba mươi đồng rêan vào cá»a để dẫn các con mình vào ngay giữa quán hàng là nÆ¡i có má»™t ngưá»i khổng lồ thân thể lông lá có cái đầu cạo nhẵn, mÅ©i Ä‘eo má»™t chiếc khuyên đồng, cổ chân Ä‘eo má»™t chiếc xiá»ng sắt nặng trịch, Ä‘ang canh giữ má»™t chiếc hòm bà máºt. Khi ngưá»i khổng lồ mở nắp, từ trong hòm phả ra má»™t luồng hÆ¡i lạnh buốt. Trong hòm chỉ có má»™t khối trong suốt vá»›i những lá»— nhá» li ti mà khi ánh hoàng hôn chiếu vào bá»—ng lấp lánh đủ sắc màu như các vì sao. Lòng đầy hoang mang vì biết rằng bá»n trẻ nhà ông Ä‘ang đợi má»™t lá»i giải thÃch ngay tức thì, Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya chỉ dám thầm thì nói:  
- Äó là má»™t viên kim cương lá»›n nhất thế giá»›i.  
- Không phải, - ngưá»i digan chữa lại, - đó là nước đá.  
 
Không hiểu gì, Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya giÆ¡ tay định sá» vào tảng nước đá, nhưng gã khổng lồ gạt phắt tay ông Ä‘i. "Muốn sá» nó, phải đưa thêm năm đồng rêan nữa!", gã nói. Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya đưa năm đồng rêan rồi đặt bàn tay lên tảng nước đá. Ông để nguyên tay vài phút trong lúc tìm ông Ä‘áºp dồn dáºp đầy vẻ vừa lo sợ vừa thÃch thú khi được tiếp xúc vôi váºt diệu kỳ này.  
Không biết nói gì hÆ¡n, ông móc túi trả thêm mưá»i đồng rêan nữa để cho các con ông cÅ©ng được sống cái cảm giác diệu huyá»n này. Cáºu bé Hôsê AccaÄ‘iô không dám sá» tảng nước đá. Trái lại, Aurêlianô tiến lên phÃa trước má»™t bước, đặt bàn tay vào tảng nước đá nhưng rụt ngay ra. "Eo Æ¡i, bá»ng kinh", cáºu hốt hoảng thốt lên. Nhưng cha cáºu không để ý đến lá»i cáºu. Lòng đầy cảm kÃch thước sá»± hiển nhiên cá»§a váºt kỳ ảo, lúc này ông quên Ä‘i sá»± thất bại cá»§a những công việc viển vông cá»§a mình, quên Ä‘i cái tá» thi Menkyadêt bị ném xuống biển làm mồi cho cá má»±c. Ông trả thêm năm đồng rêan nữa, rồi vá»›i bàn tay đặt trên tảng nước đá, như để trình bày má»™t lá»i chứng trên Kinh Thánh, ông thốt lên:  
- Äây là má»™t phát minh lá»›n nhất cá»§a thá»i đại chúng ta.  
   
   
 
Chú thÃch:  
 
1) Magadanet: vịnh biển ở Chilê, mang tên nhà thám hiểm Phecnamđô đê Magadanêt đã phát hiện ra nó vào năm 1520.  
 
(2) NôstraÄ‘am, còn gái Mighen đơ NôstreÄ‘am (1503-1566) nhà chiêm tinh và thầy thuốc ngưá»i Pháp, tác giả cá»§a những lá»i sấm truyá»n nổi tiếng.  
(3) Nguyên văn: Piedra filosofal (tiếng Pháp là Pierre Philosophal) có há»c giả dịch là "Ä‘iểm kim thạch", má»™t hợp kim mà theo quan niệm cá»§a các nhà giả kim thuáºt có phép màu biến các kim loại thành vàng.  
(3) Naxianxênô: dân thành Naxianxô thuá»™c Tiểu Ã.  
(5) Biển Egiê là má»™t phần cá»§a Äịa Trang Hái, nằm giữa bán đáo Ban căng và Anatôli.  
(6) Cảng Xalônich thuá»™c Hy Lạp trong vịnh cùng tên được biển Egiê tạo nên, là mót trung tâm công nghiệp quan trá»ng.  
(7) Memphi, thuộc Hoa Kỳ, một trung tâm công nghiệp nằm trên bỠsông Misisipi  
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của phongvan  
 
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by quykiemtu; 06-01-2009 at 09:48 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				02-09-2008, 02:09 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				Bất Diệt Ma Tôn
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Apr 2008
					Äến từ: bình dương
					
					
						Bài gởi: 2,242
					
                    Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngày 3 giá» 
                
					
 
	Thanks: 1
	
		
			
				Thanked 31 Times in 14 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 2 
 
 
 
 
 
 
Khi tên cướp biển Phrăngxit Ärăc tấn công Riôacha ở thế ká»· XVI, bà tổ cá»§a Ucsula Igoaran đã quá kinh ngạc trước tiếng chuông nhà thá» inh á»i đổ hồi và tiếng đại bác chát chúa nổ rá»n, đến mức quẫn trà ngồi vào má»™t bếp than hồng. Những vết sẹo cháy đã làm cho cụ trở thành má»™t ngưá»i vợ ăn bám suốt Ä‘á»i. Cụ chỉ có thể ngồi nghiêng má»™t phÃa dá»±a lưng trên những chiếc gối đệm và Ä‘i đứng kỳ dị, bởi thế chẳng bao giá» cụ Ä‘i ra ngoài trước con mắt má»i ngưá»i. Cụ từ bá» má»i sình hoạt xã há»™i vì bị ám ảnh bá»i cái ý nghÄ© ngưá»i mình phả ra mùi khét khó chịu. ánh bình minh bắt gặp cụ ở ngoài sân. Cụ không dám ngá»§ bởi nằm má»™ng thấy bá»n ngưá»i Anh cùng vá»›i những con chó dữ tợn đã trèo qua cá»a sổ phòng ngá»§ và làm cụ chết khiếp vì những cá»±c hình ghê rợn bằng những thanh sắt nung Ä‘á». Chồng cụ, má»™t thương nhân ngưá»i vùng Aragông(1), đã có hai con vá»›i cụ, tiêu tốn má»™t ná»a cá»a hàng để thuốc thang và mua vui cho vợ, ngõ hầu làm giảm bá»›t ná»—i sợ hãi. Cuối cùng, ông cụ bá» nghá» buôn, mang gia đình Ä‘i sống ở má»™t miá»n xa biển, trong má»™t xóm những ngưá»i dân AnhÄ‘iêng hiá»n lành ở sâu trong núi. Tại đây cụ ông đã làm cho vợ má»™t phòng ngá»§ không cá»a sổ để bá»n ướp biển, trong những cÆ¡n ác má»™ng kia, không có lối nhảy vào. 
Tại xóm vắng này, trước đó rất lâu có má»™t nhà trồng thuốc lá ngưá»i Âu, sinh ra trên châu Mỹ. Äó là Äông(2) Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya ngưá»i mà cụ tổ Ucsula cùng thành láºp má»™t tổ hợp sản xuất chỉ trong má»™t thượng ngắn đã có vốn to. Vài thế ky sau, ngưá»i cháu cá»§a ông tổ kết hôn vá»›i cô cháu gái cá»§a ông tổ Aragông. Vì thế mà má»—i báºn Ucsula ra khá»i nhà theo tiếng gá»i cuồng nhiệt cá»§a chồng mình, đã nhá»› lại những ngẫu nhiên xảy ra cách đây ba trăm năm, và nguyá»n rá»§a cái giá» mà tên cướp biển Phrăngxit Ärăc tấn công Rioacha. Äó là cách đơn giản để giải phiá»n, bởi trên thá»±c tế hỠđã gắn bó vá»›i nhau cho tá»›i khi chết bởi mối liên hệ còn bá»n chặt hÆ¡n cả tình yêu: đó là ná»—i dằn vặt lương tâm chung cả hai ngưá»i. Là anh em vá»›i nhau, há» cùng lá»›n lên trong má»™t xóm cÅ© mà các báºc tiá»n bối cá»§a mình, bằng lao động và thuần phong mỹ tục, đã biến nó thành má»™t cái làng tốt đẹp nhất trong số các làng thuá»™c tỉnh này. Mặc dù cuá»™c hôn nhân cá»§a hỠđã thấy trước má»™t cách hiển nhiên ngay khi trào Ä‘á»i, nhưng khi há» bá»™c lá»™ ý nguyện được lấy nhau thì cha mẹ hai bên đã định ngăn cản. Các cụ sợ rằng hai con ngưá»i khoẻ mạnh đó thuá»™c hai dòng há» hàng thế ká»· đã có tình thâm giao sẽ phải sống trong tá»§i hổ vì sinh ra những con kỳ đà. Trước hỠđã có tấm gương tày liếp. Bà cô cá»§a Ucsula lấy ông chú cá»§a Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya sinh ra má»™t dứa con suốt Ä‘á»i mặc quần rá»™ng thùng thình và chết vì bệnh chảy máu sau khi đã sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i bốn mươi hai tuổi luôn luôn trai tân, bởi vì y sinh ra và lá»›n lên vá»›i cái Ä‘uôi xoắn hình chiếc mở nút chai ở cuối có má»™t túm lông. Äó là má»™t cái Ä‘uôi lợn mà y không bao giỠđể cho bất kỳ ngưá»i đàn bà nào nom thấy. Và y đã phải trả giá bằng cả cuá»™c Ä‘á»i mình khi má»™t ngưá»i làm nghỠđồ tể dùng con dao phay chặt phắt luôn cái Ä‘uôi lợn ấy Ä‘i. Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya vá»›i sá»± thanh thản cá»§a tuổi mưá»i tám đã giải quyết vấn đỠnày bằng má»™t câu gá»n lá»n: "Có đẻ ra lợn anh cÅ©ng cóc cần, miá»…n là biết nói". Thế là há» cưới nhau vá»›i tiệc tùng kéo dài ba ngày liá»n có pháo nổ và các ban nhạc giúp vui. Từ đó trở Ä‘i, bá»n há» sẽ hạnh phúc biết bao nếu như bà mẹ Ucsula không Ä‘e doạ cô bằng tất cả những dị dạng đáng sợ cá»§a những đứa con sẽ sinh ra đến mức cô không dám cho động phòng. Vì sợ ngưá»i chồng vâm váp và ngang ngược sẽ cưỡng dâm trong lúc mình ngá»§, Ucsula, trước khi Ä‘i nằm, đã mặc má»™t chiếc quần do bà mẹ may cho. Äó là má»™t chiếc quần vải gai được má»™t hệ thống dây da chằng khéo làm cho bá»n hÆ¡n vá»›i má»™t chiếc khoá sắt to sụ đóng kÃn lại. Bá»n há» sống như váºy trong mấy tháng liá»n. Ban ngày, chàng Ä‘i chăn dắt những chú gà chá»i cá»§a mình, còn nàng cùng vá»›i mẹ ngồi thêu bên khung thêu. Ban đêm cô phải chống cá»± trong vài giá» trước khát vá»ng cuồng nhiệt cá»§a chồng mà việc ấy dưá»ng như được làm là để thay thế cho sá»± chung đụng xác thịt, cho tá»›i khi linh cảm cá»§a dân chúng đánh hÆ¡i thấy có má»™t cái gì không bình thưá»ng Ä‘ang xảy ra và há» liá»n tung tin đồn rằng Ucsula sau má»™t năm cưới chồng vẫn tiếp tục trinh tiết là do chồng cô bất lá»±c. Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya là ngưá»i biết tin đồn sau cùng. 
- Ucsula này, mình thấy đấy, ngưá»i ta Ä‘ang đồn ầm lên, - anh bình tÄ©nh nói vá»›i vợ. 
- Thây kệ há» nói, - cô nói, - chỉ cần chúng ta biết vá»›i nhau rằng liá»u đó là không đúng sá»± thá»±c. 
Váºy là vợ chồng há» cứ sống trong tình cảnh ấy trong khoảng sáu tháng nữa, cho đến má»™t ngày chá»§ nháºt bi thương là ngày Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya đã thắng Pruđênxiô Aghila má»™t tráºn chá»i gà. Giáºn dữ, Ä‘iên tiết vì thấy máu con gà cá»§a mình, kẻ bị thua liá»n tách ra xa Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya để má»i ngưá»i trong sởi chá»i gà có thể nghe được lá»i mình sẽ nói: 
- Tao mừng cho mày, - anh ta gào, - để xem xem cuối cùng con gà ấy nó có làm ơn cho vợ mày không nào. 
Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya nÃn thinh, ôm lấy gà mình. "Tôi sẽ trở lại ngay", anh nói vá»›i má»i ngưá»i, sau đó anh nói vá»›i Pruđênxiô Aghila: 
- Còn mày, liệu xác đấy, hãy trở vỠnhà và cầm lấy vũ khà đi, kẻo tao sẽ giết mày. 
Mưá»i phút sau anh trở lại vá»›i cây giáo sắc nhá»n cá»§a ông ná»™i mình. Ngay ở lối ra vào sởi chá»i gà, nÆ¡i có đến ná»a làng đã tụ táºp, Pruđênxiô Aghila Ä‘ang đứng chá». Anh ta không có thá»i gian để tá»± vệ. Cây giáo cá»§a Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya được phóng Ä‘i vá»›i sức mạnh cá»§a con bò tót và vá»›i đưá»ng bay chÃnh xác cá»§a chÃnh cây giáo do cụ Aurêlianô BuênÄ‘ya Thứ nhất phóng Ä‘i từng kết liá»…u những con hổ trong vùng, đã xuyên qua cổ há»ng Pruđênxiô Aghila. Äêm ấy, trong lúc má»i ngưá»i Ä‘ang viếng tá» thi ở ngoài sá»›i chá»i gà thì Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya bước vào phòng ngá»§ giữa lúc vợ anh Ä‘ang mặc chiếc quần trinh tiết. 
Huơ huơ cây giáo trước mặt cô, anh ra lệnh: "Hãy cởi thứ đó ra". 
Ucsula không nghi ngá» quyết định cá»§a chồng. "Mình sẽ phải chịu trách nhiệm vá» Ä‘iá»u vừa xảy ra", anh rá»n rÄ© nói. Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya cắm pháºp ngá»n giáo xuống ná»n nhà. 
- Nếu mình đẻ ra kỳ đà thì chúng mình sẽ nuôi kỳ đà, - anh nói - Nhưng trong cái làng này sẽ không có thêm những ngưá»i hết vì tá»™i lá»—i cá»§a mình. 
Äó là má»™t đêm tháng bảy đẹp trá»i, trăng thanh gió mát và bá»n há» thức suốt đêm vần nhau trên giưá»ng cho đến lúc rạng đông, không để ý tá»›i gió lùa vào phòng mang theo tiếng than khóc cá»§a gia quyến Pruđênxiô Aghila. 
Äám tang này được liệt hạng đám tang danh dá»±, nhưng hai ngưá»i dằn vặt lương tâm. Có má»™t đêm mất ngá»§, Ucsula ra sân ống nước, đã nhìn thấy Pruđênxiô Aghila đứng ngay bên cạnh chum. Anh ta đứng đấy, xanh tái, vẻ rầu rÄ©, Ä‘ang muốn dùng ẵm rÆ¡m cá» bát để nhét vào lá»— thá»§ng nÆ¡i cổ há»ng. Cô không hãi nhưng má»§i lòng thay. Cô trở vào phòng kể lại cho chồng nghe Ä‘iá»u mắt mình nhìn thấy nhưng anh không tin. "Những ngưá»i chết không Ä‘i ra khá»i phần mồ cá»§a mình", anh nói. "Chẳng qua là chúng mình không chịu nữa sá»± giày vò cá»§a lương tâm mình thôi". 
Hai đêm sau, Ucsula lại nhìn thấy Pruđênxiô Aghila ở trong nhà tắm Ä‘ang dùng bã lau lau vết máu Ä‘á»ng lại ở cổ. Äêm khác cô lại thấy anh ta Ä‘ang Ä‘i lại dưới trá»i mưa. Giáºn dữ trước việc vợ mình nhìn thấy ma, Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya cầm giáo bước ra sân. Quả nhiên bóng ma rầu rÄ© Ä‘ang đứng ở đấy. 
- Cút mẹ mày đi? - Hôsê Accađiô Buênđya gào lên. - Mày mà cứ lảng vảng ở đây ông sẽ giết? 
Pruđênxiô Aghila không Ä‘i, mà Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya cÅ©ng không dám phóng cây giáo. Từ đấy trở Ä‘i anh không thể ngá»§ ngon giấc. Anh bị dằn vặt bởi chÃnh ná»—i buồn mênh mang cá»§a ngưá»i chết từ trong mưa nhìn anh, bởi chÃnh ná»—i thương cảm sâu sắc cá»§a ngưá»i chết đối vá»›i những ngưá»i sống, bởi chÃnh cÆ¡n khát cá»§a ngưá»i chết lục khắp nhà để tìm nước dấp bã lau. "Có lẽ anh ta Ä‘au khổ lắm", Ucsula nói vá»›i chồng: "Anh ta quá lẻ loi". 
Cô càng cảm động hÆ¡n khi lần gần đây nhìn thấy bóng ma Ä‘ang mở vung nồi bếp thì cô hiểu cái mà nó Ä‘ang tìm và kể từ lần ấy, cô đặt những tô nước ở khắp nhà cho nó. Má»™t đêm ná», bắt gặp bóng ma Ä‘ang rá»a vết thương ở ngay trong phòng mình, Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya không thể chịu được thêm nữa, đã nói: 
- ÄÆ°á»£c rồi, Pruđênxiô ạ, - anh nói vá»›i bóng ma, - chúng tôi sẽ Ä‘i khá»i làng mày, Ä‘i đến nÆ¡i xa nhất mà chúng tôi có thể Ä‘i, và chúng tôi sẽ không bao giá» trở lại nữa. Bây giá» cáºu hãy Ä‘i Ä‘i, hãy thanh thản mà Ä‘i Ä‘i. 
Äó là nguyên nhân bá»n há» vượt núi. Vài anh bạn cá»§a Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya, tất cả Ä‘á»u trai trẻ như anh, náo nức vá»›i chuyến Ä‘i mạo hiểm này, đã thu dá»n đồ đạc rồi mang chúng cùng vá»›i vợ con để Ä‘i tá»›i miá»n đất chẳng má»™t ai đã hứa hẹn cho há». Trước lúc khởi hành, Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya đã chôn cây giáo ở ngay ngoài sân và lần lượt chặt cổ những con gà chá»i tuyệt vá»i cá»§a mình mà lòng anh Ä‘inh ninh tin rằng làm như thế sẽ an á»§i phần nào vong linh Pruđênxiô Aghila. Váºt duy nhất mà Ucsula mang theo là má»™t chiếc rương trong đó đựng quần áo cưới má»™t Ãt đồ ăn và má»™t túi nhỠđựng những đồng tiá»n vàng cá»§a cha cô để lại. Äoàn ngưá»i ra Ä‘i không Ä‘i theo má»™t lá»™ trình nhất Ä‘inh. Há» chỉ mải Ä‘i theo hướng ngược lại con đưá»ng dẫn tá»›i Riôacha để không bá» lại má»™t dấu vết nào và để tránh chạm mặt ngưá»i quen. Äó là má»™t chuyến Ä‘i kì dị. Khi Ä‘oàn ngưá»i Ä‘i được mưá»i bốn tháng trá»i, vá»›i cái bụng quặn Ä‘au vì thịt khỉ và canh rắn, Ucsula đẻ ra má»™t chú bé vá»›i tất cả các bá»™ pháºn ngưá»i cá»§a chú. Cô đẻ rÆ¡i giữa đưá»ng ngay lúc nằm trên má»™t chiếc võng hai ngưá»i khiêng, bởi vì hai chân cô xuống máu sưng vù lên mất cả hình thù, và các tÄ©nh mạch cứ phồng lên như những vấp rá»™p. Những đứa trẻ tháºt đáng thương hại vá»›i cái bụng lép và đôi mắt quầng thâm. Tuy váºy chúng lại tá» ra dẻo dai hÆ¡n cha mẹ chúng trong chuyến Ä‘i gian truân này, và trong phần lá»›n thá»i gian còn thÃch thú là khác. Má»™t buổi sáng ná», sau gần hai năm ròng rã leo núi, há» là những ngưá»i đầu tiên nhìn thấy sưá»n phÃa tây cá»§a dấy núi. Từ trên đỉnh núi mù mây phá»§ há» nhìn thấy mặt nước bằng bao la cá»§a má»™t đầm lầy mênh mông trải tá»›i táºn bá» bên kia thế giá»›i. Song chẳng bao giá» há» gặp biển. Có má»™t đêm, sau vài tháng lạc lối giữa những đầm nước, những đã cách rất xa nÆ¡i cuối cùng há» gặp những ngưá»i AnhÄ‘iêng trên con đưá»ng mình Ä‘i, há» nghỉ lại bên bá» má»™t con sông nhiá»u đá, nước trong như má»™t dải pha lê đông lạnh. Nhiá»u năm sau này, đại tá AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya định theo con đưá»ng ấy để đánh úp Riôacha và sau sáu ngày Ä‘i chàng hiểu rằng đó là má»™t cÆ¡n Ä‘iên. Tuy nhiên, cái đêm há» nghỉ lại bên cạnh sông ấy, những ngưá»i đồng hành cá»§a cha chàng Ä‘á»u hoảng hốt như những ngưá»i chết Ä‘uối không nÆ¡i bám vÃu, nhưng con số cá»§a hỠđã tăng thêm trong cả quá trình vượt núi và tất cả bá»n há» quyết sống (dÄ© nhiên hỠđã tìm cách) cho đến lúc đẩu bạc răng long. Äêm ấy Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya nằm má»™ng thấy ở ngay nÆ¡i đó má»™t thành phố đông vui vá»›i những ngôi nhà có tưá»ng kÃnh đã má»c lên. Ông há»i đó là thành phố gì và ông được trả lá»i bằng má»™t cái tên chưa bao giá» nghe thấy, má»™t cái tên chẳng có ý nghÄ©a gì nhưng nó cứ vang Ä‘á»ng trong giấc mÆ¡: Macônđô. Ngay ngày hôm sau, ông thuyết phục các bạn mình rằng sẽ chẳng bao giá» bá»n há» tìm thấy biển. Ông hạ lệnh cho há» phát quang má»™t vùng bên cạnh sông, nÆ¡i thoáng mát hÆ¡n và tại dó há» láºp làng. 
Trước hôm được biết nước đá, Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya vẫn chưa hiểu được ý nghÄ©a cá»§a giấc má»™ng vá» những ngôi nhà có tưá»ng kÃnh. Sau hôm đó, ông những tưởng mình đã hiểu được ý nghÄ©a sâu xa cá»§a nó. Ông nghÄ© rằng trong má»™t tương lai không xa ngưá»i ta có thể sản xuất hàng loạt các khối nước đá bằng váºt liệu hết sức thông thưá»ng như nước lã, và dùng chúng để xây dá»±ng những ngôi nhà má»›i cho làng. Lúc đó Macônđô sẽ không còn là má»™t nÆ¡i nóng bức đến mức bản lá» và chốt cá»a bằng sắt cÅ©ng phải quăn lại vì hÆ¡i nóng, và trở thành má»™t thành phố quanh năm là mùa đông. Nếu như ông không nôn nóng tiến hành xây dá»±ng má»™t nhà máy nước đá ngay là vì lúc ấy ông Ä‘ang hào hứng vá»›i việc dạy dá»— các con mình, trước hết là Aurêlianô, cáºu bé ngay từ đầu đã bá»™c lá»™ má»™t năng khiếu đặc biệt vá» thuáºt làm vàng giả. Phòng thà nghiệm lúc nào cÅ©ng sạch bong không má»™t vết bụi. GiỠđây, rất bình tâm, không náo nức trước Ä‘iá»u kỳ ảo bằng việc xem lại những chỉ dân cá»§a Menkyađêt, ông cố tách vàng cá»§a Ucsula ra khá»i thứ hợp chất đóng chóc lại ở đáy chảo. Cáºu thanh niên Hôsê AccaÄ‘iô hầu như không tham gia công việc ấy. Trong khi cha cáºu dốc toàn tâm toàn sức vào công việc trong ống nghiệm thì cáºu cả, vốn là ngưá»i thá»±c làm theo ý mình, là ngưá»i lá»›n trước tuổi, đã trở thành má»™t chàng thanh niên lá»±c lưỡng. Cáºu vỡ giá»ng. Mép cáºu đã lún phún má»c đầy lông tÆ¡. Má»™t đêm ná», Ucsula bước vào phòng khi cáºu đã cởi hết quần áo để Ä‘i ngá»§. Bà thảng thốt cảm thấy vừa thẹn vừa thương. Äó là ngưá»i đàn ông, sau chồng mình, bà thấy khá»a thân, và y đã được chuẩn bị chu đáo để vào Ä‘á»i và Ä‘iá»u đó bà thấy không được bình thưá»ng. Lần thứ ba, Ucsula hoài thai, và lại sống lại những ná»—i lo âu thuở má»›i lấy chồng. 
Vào thá»i ấy, có má»™t ngưá»i đàn bà vui tÃnh, ăn thô nói tục hay khÆ¡i chuyện, thưá»ng đến nhà, là ngưá»i vẫn hay làm giúp các việc vặt trong nhà và biết bói bài. Ucsula Ä‘em chuyện con trai mình thổ lá»™ vá»›i thị. Bà nghÄ© rằng cái cÆ¡ thể quá cỡ cá»§a con trai mình là má»™t sá»± không bình thưá»ng như cái Ä‘uôi lợn cá»§a ngưá»i chú há». Ngưá»i đàn bà báºt má»™t tràng cưá»i ha hả vang vá»ng khắp nhà giống như má»™t dòng thuá»· tinh ào chảy. Trái lại, thị nói, "cáºu cả sẽ là ngưá»i hạnh phúc đấy, bà ạ". Äể khẳng định lá»i Ä‘oán số, vài ngày sau thị mang tá»›i nhà má»™t cá»— bài, rồi sau đó, má»™t mình lẻn vào kho ngô ở gắn nhà bếp vá»›i Hôsê AccaÄ‘iô và đóng chặt cá»a lại. Thị Ä‘iá»m nhiên đặt cá»— bài lên chiếc bàn thợ má»™c cÅ©, rồi liến thoắng nói rặt những chuyện không đâu, trong lúc đó chàng trẻ tuổi buồn chán hÆ¡n là thÃch thú ngồi bên cạnh thị chỠđợi. Bá»—ng nhiên thị giÆ¡ tay lên ôm choàng lấy anh. "Ôi tuyệt quá , thị nói má»™t cách thảng thốt vẻ chân thành, và đó là Ä‘iá»u duy nhất thị có thể nói được. Hôsê AccaÄ‘iô cảm thấy gân cốt bá»§n rá»§n, sợ hãi và muốn khóc thét lên. Ngưá»i đàn bà không há» dặn bảo anh Ä‘iá»u gì. Nhưng suốt đêm ấy Hôsê AccaÄ‘iô cứ lục tìm thị trong thứ mùi khói phả ra từ nách thị, và cái mùi ấy cứ bám lấy da thịt anh. Anh muốn lúc nào cÅ©ng được ở bên cạnh thị, muốn thị là mẹ mình. muốn rằng bá»n há», anh và thị không bao giá» sẽ ra khá»i kho ngô, muốn thị nói vá»›i mình ôi tuyệt quá, muốn thị lại ôm lấy mình rồi nói ôi tuyệt quá. Má»™t ngày ná», anh không thể chịu đựng thêm nữa và đã đến nhà thị để tìm thị. 
Anh đến chÆ¡i nhà không được tá»± nhiên lắm, ngồi đợi ở phòng khách, không nói không rằng. Trong thá»i khắc ấy anh không thèm khát thị. Anh thấy thị hoàn toàn khác vá»›i hình ảnh mà cái mùi cá»§a thị khêu gợi; lúc này thị như má»™t ngưá»i đàn bà khát. Anh uống cà phê rồi từ biệt ngôi nhà á»p ẹp. Äêm ấy, trong ná»—i sợ hãi do mất ngá»§, anh lại da diết khát khao thị, nhưng lúc ấy anh không yêu thị như lúc ở trong kho ngô mà trái lại như trống cái buổi chiá»u ấy. 
Mấy ngày sau, ngưá»i đàn bà đột ngá»™t gá»i anh đến nhà mình vào lúc thị Ä‘ang ở nhà vá»›i bà mẹ. Thị lôi anh vào buồng ngá»§ vá»›i cái cá»› dạy anh chÆ¡i bài. Thế là thị tha hồ ôm anh, đến mức anh mất cả khoái cảm sau cú ngây ngất ban đầu, rồi anh cảm thấy sợ nhiá»u hÆ¡n là thÃch thú. Thị nÅ©ng nịu đòi anh phải đến tìm mình vào ngay đêm ấy. Anh đã trót đồng ý nhưng khi Ä‘i ra anh má»›i hiểu rằng không thể Ä‘i được. Song đêm ấy, trên cái giưá»ng nóng bá»ng như than lá»a, anh hiểu rằng cần phải Ä‘i tìm thị dù biết việc đó là không thể làm được. Anh sá» soạng mặc quần áo, tai lắng nghe trong bóng tối tiếng thở Ä‘á»u Ä‘á»u cá»§a cáºu em, tiếng ho khan cá»§a cha mình ở phòng bên, tiếng hen khò khè cá»§a đàn gà mái ở ngoài sân, tiếng muá»—i vo ve, tiếng thình thình cá»§a con tim mình Ä‘áºp và tiếng ồn ào cá»§a trá»i đất chưa bao giá» anh được nghe, rồi anh bước ra con đưá»ng Ä‘ang im lìm ngá»§. Anh thành tâm mong muốn cá»a đã được cài then hẳn hoi chứ không chỉ khép lại như lá»i thị hứa vá»›i anh. Nhưng cá»a vẫn chưa cài then. 
Anh lấy ngón tay khẽ đẩy cánh cá»a và thế là các bản lá» rÃt lên cá»t kẹt nghe vừa buồn vừa âm vang khiến anh lạnh cả gáy. Kể từ lúc anh bước vào, bằng cách lách vai nhẹ nhàng để không gây tiếng động, anh vẫn cảm thấy cái mùi ấy. Anh vẫn còn ở trong phòng khách là nÆ¡i ba ngưá»i em trai thị mắc võng ở những vị trì mà cho đến lúc này anh không biết và trong bóng tối không thể xác định được, váºy là anh chỉ còn thiếu sá» soạng mà bước vào, mà đẩy cánh cá»a phòng và Ä‘i đến nÆ¡i ấy làm sao không bị nhầm giưá»ng thì nằm. Anh tìm nó. Anh vấp phải dây võng mắc ở tầm thấp hÆ¡n là anh tưởng, và cái ngưá»i đàn ông Ä‘ang ngáy khò khò cho đến lúc ấy vẫn Ä‘ang má»™ng mị, nói vẻ tỉnh khô: "Äó là ngày thứ tư". Khi đẩy cánh cá»a buồng ngá»§ anh đã không thể tránh được cú vấp phải mép sàn nhà nhô cao. 
Trong bóng đêm tối Ä‘en như má»±c, bá»—ng nhiên, vá»›i má»™t ná»—i nhá»› nhung không thể đừng được, anh hiểu rằng mình đã hoàn toàn mất phương hướng. Trong phòng cháºt hẹp này có bà mẹ, cô em, ngưá»i chồng và ba đứa con cá»§a cô ta Ä‘ang ngá»§, và cả ngưá»i đàn bà nữa, mà có lẽ thị không đợi anh, cÅ©ng đã ngá»§ rồi. Có lẽ anh sẽ không lần theo cái mùi ấy nếu như nó không nồng nặc khắp nhà. Cái mùi đàn bà ấy vừa có vẻ hư hư lại vừa có vẻ thá»±c thá»±c như thể lúc nào nó cÅ©ng ở ngay trên làn da anh. Anh đứng im như thằng phá»—ng trong má»™t lúc lâu mà ngạc nhiên tá»± há»i lòng mình đã làm thế nào để Ä‘i tá»›i cái vá»±c thẳm trống trải này. Giữa lúc ấy có má»™t bàn tay xoè rá»™ng các ngón cÅ©ng Ä‘ang sá» soạng trong bóng tối, đã đụng phải mặt anh. Cái bàn tay ấy không ngạc nhiên, vì dù không biết Ä‘Ãch xác là anh, nó Ä‘ang đợi anh. 
Thế là anh tin cái bàn tay ấy và trong trạng thái mệt má»i đến kinh khá»§ng, anh đã để cho nó lôi tuá»™t mình đến má»™t chá»— không được tiện nghi lắm, là nÆ¡i nó lá»™t truồng anh ra, nó mân mê anh như mân mê cá»§ khoai, nó vần anh sang bên trái lại xoay anh sang phải, là nÆ¡i anh không ngá»i thấy mùi đàn bà nữa mà chỉ thấy mùi nước đái quá»·, và là nÆ¡i anh định nhá»› lại gương mặt thị thì anh lại hình dung ra gương mặt bà Ucsula; rồi anh hoang mang mà nháºn ra rằng mình Ä‘ang làm má»™t việc mà từ lâu hằng mong muốn nhưng chưa bao giá» nghÄ© rằng trên thá»±c tế sẽ có thể được làm, không há» biết Ä‘ang là nó như thế nào bởi không biết đâu là chân, đâu là đầu và cÅ©ng chẳng biết chân ấy là cá»§a ai, đầu ấy là cá»§a ái và anh cảm thấy mình không thể chịu đựng được hÆ¡n nữa trước cÆ¡n nhói biết nÆ¡i tháºn mình, trước cÆ¡n Ä‘au quắn nÆ¡i bụng mình, anh đâm phát hoảng và cảm thấy ná»—i khao khát chếnh choáng vừa muốn được chạy trốn đồng thá»i vừa muốn được ở lại mãi mãi trong cái im lặng đầy thất vá»ng và cái cô đơn đáng sợ hãi này. 
Ngưá»i đàn bà ấy tên là Pila Tecnêra. Thị là má»™t thành viên cá»§a Ä‘oàn ngưá»i di cư đã láºp nên làng Macônđô, bị gia đình lôi Ä‘i leo để tách thị ra khá»i gã đàn ông từng cưỡng hiếp thị vào lúc thị má»›i mưá»i bốn tuổi, và theo Ä‘uổi thị đến năm thị hai mươi mốt tuổi, nhưng không bao giá» quyết định công khai quan hệ cá»a hai ngưá»i trước công chúng vì gã là con ngưá»i sở khanh. Gã hứa sẽ theo thị đến cùng trá»i cuối đất, nhưng ngay sau đó, khi vấn đỠđã êm đẹp đâu vào đó, thị cứ mòn mắt chá» trông, bằng cách đánh đồng gã vá»›i những ngưá»i đàn ông cao lá»›n và cả vá»›i những ngưá»i nhá» bé thấp lùn, vá»›i những ngưá»i đàn ông tóc hung và cả những ngưá»i tóc Ä‘en, đó là những ngưá»i mà quân bài hứa hẹn vá»›i thị rằng há» sẽ đến từ đưá»ng biển và từ đưá»ng bá»™ trong ba ngày, ba tháng hoặc ba năm. Trong lúc chỠđợi, thị đã đánh mất độ săn chắc cá»§a các bắp vế, độ căng phồng cá»§a bá»™ ngá»±c, vẻ duyên dáng yểu Ä‘iệu, nhưng lúc nào thị cÅ©ng giữ được con tim luôn bốc lá»a tình. Cuồng nhiệt trước trò mê say ấy, đêm nào cÅ©ng váºy, Hôsê AccaÄ‘iô Ä‘i tìm hÆ¡i thị bằng cách vượt qua cái mê cung ấy. Có những khi gặp cá»a đóng then cài, anh đã gõ cá»a vài lần, vì biết rằng đã có gan gõ lần thá» nhất ắt phải gõ tá»›i lần chót, và sau khi đã dai dẳng chỠđợi, anh được thị mở cá»a. 
Ban ngày, thiếp Ä‘i vì buồn ngá»§, anh thầm ngáºm nhấm khoái cảm đêm trước. Song khi thị bước vào nhà, vui vẻ, hồn nhiên, vẻ bông lÆ¡n, thì anh chẳng phải mệt sức để che giấu ná»—i mệt má»i cá»§a mình, bởi vì cái ngưá»i đàn bà có tiếng cưá»i giòn từng làm kinh động những con bồ câu ấy rất mãn nguyện đã dạy cho anh biết thở tháºt sâu, biết giữ cho tim không Ä‘áºp quá dồn dáºp và đã cho phép anh biết vì sao những ngưá»i đàn ông lại sợ chết đến thế. Anh quá mải mê suy tư đến ná»—i không hiểu niá»m vui tràn trá» cá»§a tất cả má»i ngưá»i trước việc cha và em trai anh làm náo loạn cả nhà bằng cách loan tin đã nung chảy được chất hợp kim và đã tách được vàng cá»§a Ucsula. 
Quả nhiên, sau những ngày làm việc cần cù đầy hứng thú, cha con Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya đã giành được kết quả. Ucsula rất sung sướng, đến mức bà phải cảm Æ¡n Thượng đế vá» phát minh cá»§a thuáºt giả kim, trong lúc đó dân làng tụ táºp trong phòng thà nghiệm và gia đình má»i há» xÆ¡i mứt ổi vá»›i bánh qui để mừng kỳ tÃch, Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya cho há» xem cái nồi nấu kim loại vá»›i số vàng đã được lấy lại, làm như thể ông vừa chế được. Sau khi cho má»i ngưá»i xem khắp lượt, cuối cùng ông mang nó đến trước mặt đứa con trai đầu lòng cá»§a mình, ngưá»i trong thá»i gian gần đây hầu như không bước chân vào phòng thà nghiệm. Äặt trước mắt anh thứ kim loại khô khốc và vàng óng, rồi ông há»i: "Con thấy thế nào?". Hôsê AccaÄ‘iô chân thành trả lá»i cha: 
- Cái đồ *** chó ấy mà! 
Cha anh liá»n vả má»™t cái tát trái vào miệng anh đến là Ä‘au, làm cho anh phải chảy máu và ứa nước mắt. Äêm ấy Pila Tecnêra dán thuốc cao lên chá»— sưng, mò mẫm trong bóng tối tìm chai rượu và bông và làm tất cả những gì thị muốn nhưng không làm anh khó chịu, để yêu anh mà không làm anh Ä‘au đớn. Bá»n há» trở nên thân thiết, chỉ Ãt phút sau, không ai bảo ai, đã thầm thì to nhá» nói chuyện vá»›i nhau: 
- Anh muốn chỉ má»™t mình em bên anh, - anh nói, - má»™t ngày gần đây, anh sẽ kể hết chuyện chúng mình cho má»i ngưá»i biết để kết thúc những trò vụng trá»™m luôn má»™t thể. 
Thị không định ngăn cản anh. 
- Thế thì rất hay, - thị nói, - nếu chỉ có mình chúng mình vá»›i nhau thôi, chúng mình sẽ thắp đèn sáng để nhìn nhau cho sướng và em có thể gào to tất cả những gì em thÃch không còn lo má»™t ai quấy rối, và anh sẽ thì thào bên tai em tất cả những lá»i tục tÄ©u anh nghÄ© ra được. 
Buổi trao đổi này, nỗi căm tức cha mình, và khả năng khẩn cấp của mối tình quá trớn, đã làm cho anh thêm bạo dạn rồi đột ngột, anh kể tất cả cho em trai mình nghe. 
Thoạt đầu, Aurêlianô chỉ hiểu được ná»—i nguy hiểm và những tai hoạ sẽ xảy ra do các cú liá»u mạng cá»§a anh trai mình gây nên, nhưng cáºu vẫn chưa cảm nháºn được cái khoái cảm đến đê mê cá»§a câu chuyện. Rồi niá»m khao khát dần dần xâm chiếm cáºu. Cáºu bắt ngưá»i anh kể tỉ mỉ những tình tiết li kì, đồng cảm vá»›i ná»—i Ä‘au đớn ê chá» và má»m lạc thú cá»§a ông anh, cáºu cÅ©ng thấy bồi hồi lo âu và sung sướng. Cáºu thức đợi ông anh mình cho đến gần sáng, cứ trằn trá»c bồi hồi trên cái giưá»ng như có ai bá» than đỠvào, và khi ông anh trở vá», cả hai ngưá»i Ä‘á»u tỉnh như sáo nói chuyện cho đến lúc dáºy, vì váºy mà chẳng bao lâu cả hai anh em Ä‘á»u lỠđỠlừ đừ, chán ngấy thuáºt giả kim và kiến thức uyên bác cá»§a cha mình và cả hai Ä‘á»u trốn vào cõi cô đơn. 
"Bá»n trẻ nhà này cứ như những thằng đần, lúc nào cÅ©ng thẫn thá»", Ucsula nói. "Có lẽ chúng bị giun quấy đấy". Bà chuẩn bị cho há» má»™t tô nước thuốc lá paicô(3) và cả hai ngưá»i Ä‘iá»m nhiên uống, rồi chỉ trong má»™t ngày hỠđã mưá»i má»™t lần ngồi vào bô, thải ra má»™t vài con giun màu hồng hồng. Hai anh em thÃch thú chìa cho má»i ngưá»i xem vì chúng cho phép hỠđánh lạc hướng Ucsula vá» căn nguyên cái bệnh buồn phiá»n cá»§a há». Lúc đó Aurêlianô không chỉ hiểu mà còn có thể cảm nháºn những kinh nghiệm tình dục cá»§a ông anh như chÃnh mình đã trải qua, bởi vì có má»™t lẩn khi ngưá»i anh kể rất tỉ mỉ vá» cách thức làm tình như thế nào, thì cáºu đã ngắt lá»i há»i: "Anh cảm thấy như thế nào?"… Không ngần ngừ, Hôsê AccaÄ‘iô trả lá»i ngay: 
- Như thể trá»i rung đất chuyển ấy. 
Vào lúc hai giá» sáng má»™t ngày thứ năm trong tháng Giêng, Amaranta đã ra Ä‘á»i. Trước lúc chưa có ai vào phòng, Ucsula xem xét khắp ngưá»i đứa hài nhi. Nó nhẹ tênh và căng má»ng như má»™t con thằn lằn non, nhưng tất cả các bá»™ pháºn trên ngưá»i nó Ä‘á»u thuá»™c giống ngưá»i. Aurêlianô chỉ biết tin vui khi thấy má»i ngưá»i kéo đến nhà mình rất đông. Äể trốn tránh sá»± ồn Ä© này, cáºu ra khá»i nhà Ä‘i tìm ông anh, ngưá»i đã bá» trống giưá»ng từ lúc mưá»i má»™t giá», và đó là má»™t quyết định đột ngá»™t đến mức cáºu không kịp tá»± há»i làm thế nào để lôi được anh mình ra khá»i phòng Pila Tecnêra. Cáºu Ä‘i quanh nhà thị vài giá» liá»n, cứ huýt sáo làm hiệu liên tục cho đến khi buổi bình minh buá»™c cáºu phải trở vá». Trong phòng cá»§a bà mẹ, cáºu bắt gặp Hôsê AccaÄ‘iô vá»›i bá»™ mặt tỉnh bÆ¡, Ä‘ang chÆ¡i vá»›i cô em gái má»›i sinh. 
Ucsula hầu như vừa kết thúc kì nghỉ đẻ bốn mươi ngày thì những ngưá»i digan cÅ©ng vừa tá»›i làng. Äó chÃnh là những ngưá»i làm xiếc và những ngưá»i múa rối từng mang nước đá đến đây. 
Khác vá»›i nhóm ngưá»i cá»§a Menkyađêt, chẳng bao lâu bá»n hỠđã trưng bày các thứ hàng hoá tiêu xài chứ không như trước đây chỉ có những thành tá»±u cá»§a tiến bá»™ khoa há»c. Khi mang nước đá đến, hỠđã không quảng cáo mặt Ãch lợi phục vụ cho Ä‘á»i sống con ngưá»i mà chỉ quảng cáo nó như má»™t trò ảo thuáºt đơn thuần. Lần này, bên cạnh các trò tiêu khiển khác, há» mang đến má»™t cái thảm bay. Há» không giá»›i thiệu nó như má»™t đóng góp cÆ¡ bản cho sá»± phát triển giao thông mà giá»›i thiệu nó như má»™t thứ đồ chÆ¡i. DÄ© nhiên dân chúng moi nốt những mẩu vàng cuối cùng để thưởng thức cú bay vù vù trên các nóc nhà trong làng. 
Lợi dụng sá»± tha thứ đầy thú vị cá»§a công chúng Ä‘ang ồn ào, Hôsê AccaÄ‘iô và Pila Tecnêra đã sống những giá» tá»± do. Há» là hai ngưá»i tình ngây ngất hạnh phúc giữa đám đông đến mức tưởng rằng tình yêu còn sâu sắc và lắng Ä‘á»ng hÆ¡n cả cái khoái lạc tá»™t dình và tức thá»i cá»§a há» trong những đêm vụng trá»™m. Tuy váºy Pila Tecnêra lại phá tan cái niá»m vui ấy. Phấn chấn hẳn lên trước Ä‘am mê cá»§a Hôsê AccaÄ‘iô lúc Ä‘ang táºn hưởng hạnh phúc đôi lứa, thị nhầm lẫn cách thức nói và lúc cần nói, đã bá»—ng nhiên chụp lên đầu anh má»™t trách nhiệm nặng ná» bằng cả quả địa cầu. "GiỠđây, anh đã là má»™t ngưá»i đàn ông rồi đấy", thị nói vá»›i anh. Và vì anh không hiểu Ä‘iá»u thị vừa nói, thị thong thả giải thÃch cặn kẽ: 
- Nghĩa là anh sẽ có một đứa con trai. 
Trong vài ngày liá»n, Hôsê AccaÄ‘iô không dám ra khá»i nhà. Chỉ cần nghe thấy tiếng cưá»i khanh khách cá»§a Pila Tecnêra là đã đủ để anh trốn vào phòng thà nghiệm, là nÆ¡i những thứ đồ thá»§ công mỹ nghệ, thành quả cá»§a thuáºt giả kim, Ä‘ang sống lại nhá» lòng từ thiện cá»§a Ucsula. Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya vồn vã đón đứa con lầm lạc và hướng dẫn anh táºp sá»± trong công việc mẩy mò cá»§a thuáºt giả kim đã được ông hiểu cặn kẽ. Má»™t chiá»u ná», hai anh em rất phấn khởi trước tấm thảm bay ngang tầm cá»a sổ phòng thà nghiệm mang theo ngưá»i digan lái và vài em nhá» trong làng Ä‘ang vui vẻ vẫy tay chào, và Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya không thèm nhìn tấm thảm bay. "Cứ để há» mÆ¡ má»™ng", ông nói, "chúng ta sẽ bay cao hÆ¡n bá»n há» vá»›i phương tiện khoa há»c hÆ¡n cái thảm bay thảm hại này". Dẫu Ä‘ang phải giả vá» làm ra vẻ hứng thú vá»›i công việc, Hôsê AccaÄ‘iô không bao giá» có thể hiểu được những khả năng kỳ vÄ© cá»§a lò luyện đá giả kim mà đối vá»›i anh nó chỉ đơn giản là má»™t bình thuá»· tinh làm tồi quá. Anh biếng ăn, mất ngá»§, cáu kỉnh, giống hệt cha mình lúc ông phải đối mặt vá»›i những thất bại trong má»™t số công việc và trạng thái thất thưá»ng ấy cá»§a anh đã buá»™c ông phải thay anh làm má»i công việc trong lò luyện đá giả kim vì nghÄ© rằng công việc này làm anh quá lao lá»±c. Aurêlianô dÄ© nhiên hiểu rằng ná»—i Ä‘au khổ ấy cá»§a ông anh mình không liên quan gì đến lò luyện đá giả kim, nhưng cáºu không tài nào làm cho anh thổ lá»™ vá»›i mình Ä‘iá»u sâu kÃn kia. Hôsê AccaÄ‘iô không còn hiếu động như trước. Từ má»™t ngưá»i hóm hỉnh và cởi mở anh trở thành má»™t kẻ kÃn đáo và khó tÃnh. Quá ưa thÃch nôi cô đơn, lúc nào cÅ©ng giáºn há»n xung quanh, má»™t đêm ná», như má»i bữa anh lại để trống giưá»ng bá» Ä‘i ra ngoài, nhưng không đến nhà Pila Tecnêra mà Ä‘i thẳng má»™t mạch đến há»™i chợ. Sau khi dạo khắp các trò vui, không thÃch thú trước bất kỳ trò thÆ¡i nào, anh để ý đến má»™t ngưá»i không diá»…n trò, má»™t cô gái digan rất trẻ, hầu như còn Ä‘ang ở tuổi thÆ¡, Ä‘eo đầy cổ những hạt pha lê giả ngá»c. Äó là má»™t ngưá»i đàn bà đẹp nhất cho đến lúc ấy anh được biết. Anh Ä‘ang ở giữa đám ngưá»i mải mê xem trò diá»…n má»™t ngưá»i đàn ông biến thành con rắn vì không nghe lá»i bố mẹ. 
Hôsê AccaÄ‘iô không để ý xem. Trong lúc diá»…n ra cuá»™c tra há»i ngưá»i đàn ông - con rắn, anh len lá»i giữa đám đông để Ä‘i tá»›i nàng ngưá»i đầu tiên là nÆ¡i anh gặp cô gái digan, dừng lại phÃa sau cô ta. Từ phÃa sau, anh ôm lấy thắt lưng cô ta. Cô ta cố vùng ra nhưng Hôsê AccaÄ‘iô càng ôm chặt hÆ¡n. Váºy là cô đã rung động, đứng im nhưng vẫn quay lưng lại anh, run rẩy vì ngạc nhiên và sợ hãi mà không thể tin Ä‘iá»u đó là sá»± thá»±c, cuối cùng cô ngoảnh mặt lại, vá»›i nụ cưá»i run rẩy cô nhìn anh. Trong lúc ấy hai ngưá»i đàn ông digan lùa ngưá»i đàn ông con rắn vào túi và mang vào bên trong quán hàng. Má»™t ngưá»i digan trưởng trò quay ra phÃa công chúng nói: 
- Thưa quý ông quý bà, bây giá» chúng tôi xin trình diá»…n tiết mục kinh rợn vá» má»™t ngưá»i đàn bà, đêm nào cÅ©ng như đêm này, Ä‘á»u bị chặt đầu vào đúng giá» này trong suốt má»™t trăm năm mươi năm vì tá»™i đã dám nhìn cái không nên nhìn. 
Hôsê AccaÄ‘iô và cô gái không xem tiết mục chặt đầu ngưá»i đàn bà. Há» Ä‘i vá» quán cá»§a cô, là nÆ¡i vá»›i ná»—i thèm khát tuyệt vá»ng há» thá»a sức hôn nhau trong lúc cởi quần áo. Cô gái digan cởi hết những chiếc áo ngoài, những chiếc váy lót, chiếc coóc-xê đệm nhiá»u lần vải, chuá»—i hạt pha lê giả ngá»c thì bá»™ ngá»±c căng và đôi mông nở trước đây bá»—ng biến Ä‘i mất. Thá»±c ra cÆ¡ thể cô giống như má»™t cành khô, ngá»±c lép, vế teo không bằng cánh tay cá»§a Hôsê AccaÄ‘iô, nhưng lại có được cái vẻ dạn dÄ© và cái hÆ¡i nồng ấm kéo lại. Tuy nhiên, Hôsê AccaÄ‘iô không thể đáp ứng ngay cÆ¡n cuồng nhiệt cá»§a cô, bởi há» Ä‘ang nằm trong má»™t cái quán công, là nÆ¡i những ngưá»i digan qua lại luôn, lúc thì mang các dụng cụ làm xiếc, lúc thì hoá trang, có lúc há» tụ táºp bên cạnh giưá»ng chÆ¡i má»™t ván xúc xắc. Ngá»n đèn treo trên má»™t cây cá»™t ở giữa bãi soi sáng xung quanh. Lúc há» thôi không mân mê nhau, Hôsê AccaÄ‘iô trần truồng nằm duá»—i thẳng cẳng trên giưá»ng, không biết làm gì thêm, thì cô gái cố làm trò khêu gợi anh. Sau đó, có lúc có má»™t ả digan da dẻ bóng mượt bước vào, theo sau là má»™t ngưá»i đàn ông, vốn không phải là ngưá»i cùng gánh xiếc cÅ©ng không phải là ngưá»i làng này. Và rồi cả hai cùng cởi quần áo ngay trước giưá»ng Hôsê AccaÄ‘iô Ä‘ang nằm. Không có ý định trêu ngươi anh, ngưá»i đàn bà nhìn Hôsê AccaÄ‘iô, vá»›i lòng đầy thèm khát, háo hức ngắm nghÃa con váºt trứ tuyệt cá»§a anh Ä‘ang nghỉ ngÆ¡i. 
- Ôi, anh bạn? - Ả reo lên. - Cầu Thượng đế sẽ che chở cô em cho anh bạn nhé. 
Ngưá»i bạn gái cá»§a Hôsê AccaÄ‘iô yêu cầu để cho hỠđược yên và cái đôi ấy nằm xuống ná»n nhà ngay cạnh giưá»ng. Ná»—i Ä‘am mê cá»§a những ngưá»i khác đánh thức cÆ¡n hăng cá»§a Hôsê AccaÄ‘iô. Ngay từ phút đầu, các xương hóc cô gái dưá»ng như long ra kêu ràn roạt như những quân đôminô chạm vào nhau, trên da cô nhá»›p nhúa thứ mồ hôi nhá» nhá» vàng, đôi mắt cô giàn giụa lệ cả ngưá»i cô phát ra tiếng kêu ư ứ và phát ra thứ mùi bùn cứ lẩn vẩn đây đó. Nhưng cô gái dai sức đã vượt qua cú chung đụng vá»›i má»™t tÃnh cách kiên cưá»ng và má»™t sá»± dÅ©ng cảm đáng khâm phục. 
Lúc ấy Hôsê AccaÄ‘iô cảm thấy mình bị nâng bổng lên đến trạng thái khó thở là nÆ¡i trái tim anh tan ra trong má»™t cái giếng nhục dục êm dịu Ä‘ang chảy vào cô gái theo các lá»— tai và chui ra qua lá»— miệng biến thành những lá»i được dịch sang ngôn ngữ cá»§a cô. Äó là thứ năm. Äêm thứ bảy, đầu đội má»™t chiếc khăn Ä‘á», Hôsê AccaÄ‘iô bá» nhà ra Ä‘i cùng vá»›i những ngưá»i digan. 
Khi Ucsula thấy anh vắng mặt vá»™i Ä‘i khắp làng tìm anh. Tại khu lán tan hoang, không có gì hÆ¡n là má»™t dòng nước bẩn giữa những đám tro còn nóng trong các bếp đã dáºp lá»a. Má»™t ngưá»i Ä‘ang tìm những hạt pha lê giả ngá»c trong đống rác, nói vá»›i Ucsula rằng đêm qua hỠđã nhìn thấy con trai bà lẫn trong đám ngưá»i digan ồn ào, tay đẩy chiếc xe cÅ©i trong nhất ngưá»i-rắn. 
"Thế là nó theo bạn digan rồi", bà gào lên bên tai ông, ngưá»i không tá» má»™t dấu hiệu lo lắng nào trước tin con trai mất tÃch. 
- Cầu Chúa đúng như thế, - Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya nói và vẫn nghiá»n cái chất liệu đã được nghiá»n ngàn lần trong cối, đã được nung rồi lại nghiá»n. - Như váºy nó sẽ há»c để làm ngưá»i. 
Ucsula há»i má»i ngưá»i bá»n digan Ä‘i vá» hướng nào. Trên đưá»ng Ä‘i bà lại há»i, ngưá»i ta lại chỉ cho, bà tiếp tục Ä‘i vì nghÄ© rằng vẫn còn thá»i gian để Ä‘uổi kịp con trai. Cứ như thế bà Ä‘i ngày má»™t xa làng hÆ¡n cho đến khi nháºn ra mình đã ở cách làng quá xa đến mức không nghÄ© sẽ trở vá». Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya chỉ phát hiện ra sá»± vắng mặt cá»§a vợ mình vào lúc tám giá» tối, khi ông đặt chất hợp kim được nấu lại trên má»™t lá»›p mùn và Ä‘i xem vì sao bé Amaranta khóe đến khản tiếng. Ãt giá» sau, ông táºp hợp má»™t nhóm đàn ông nai nịt gá»n gàng, đặt bé Amaranta vào tay má»™t bà nháºn cho bú chá»±c, rồi Ä‘i tìm Ucsula. Aurêlianô cÅ©ng cùng Ä‘i vá»›i há». Những ngư dân ngưá»i AnhÄ‘iêng, bằng Ä‘iệu bá»™, đã ra hiệu cho há» biết rằng không thấy ai Ä‘i qua kể từ sáng sá»›m đến giá». Sau ba ngày tìm kiếm vô Ãch, những ngưá»i Ä‘i tin trở vá» làng. 
Trong vài tuần, Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya hoàn toàn chịu thất vá»ng. Ông chăm nom bé Amaranta như má»™t ngưá»i mẹ. Ông tắm, thay quần áo cho bé rồi ban ngày, bốn lần mang bé Ä‘i xin bú, và ban đêm ông hát ru bé ngá»§, vốn là việc Ucsula chưa từng làm. Có lần Pila Tecnêra tá»± nguyện đến xin đỡ đần công việc ná»™i trợ cho đến khi nào Ucsula trở vá». Aurêlianô, mà linh cảm kỳ lạ cá»§a cáºu vốn đã cảm thấy thị là kẻ thá»§ phạm gây ra ná»—i bất hạnh này, quắc mắt nhìn thị khi thị bước vào. Váºy là cáºu biết rằng dù dưới hình thức nào Ä‘i nữa thị cÅ©ng là kẻ có tá»™i trong việc ông anh trai bá» Ä‘i và tiếp đó, bà mẹ cáºu mất tÃch, rồi bằng cách đó cáºu đã thầm lặng và kiên quyết kết tá»™i thị khiến cho ngưá»i đàn bà này không dám bén mảng tá»›i nhà nữa. 
Vá»›i thá»i gian trôi Ä‘i má»i việc lại đâu vào đấy. Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya và con trai ông không hay biết vào lúc nào há» lại làm việc trong phòng thà nghiệm, nào lau bụi, nào đất lá»a cho ống nghiệm, rồi lại mải mê tiến hành công việc bào chế các chất hợp kim đã vài tháng nay ngá»§ yên trên lá»›p mùn. Ngay đến bé Amaranta, nằm gá»n trong chiếc nôi mây, cÅ©ng tò mò quan sát công việc lặng lẽ cá»§a cha và anh mình trong căn phòng lạ kì hẳn Ä‘i vì hÆ¡i thuá»· ngân. Sau mấy tháng Ucsula biệt tÃch, có má»™t lần đã xảy ra những sá»± việc lạ lẫm. Má»™t bình thuá»· tinh rá»—ng nằm trên tá»§ từ lâu từng bị ngưá»i ta bá» quên, bá»—ng nặng đến mức không thể xê dịch được. Má»™t nồi đựng nước lá»c đặt trên bàn làm việc, không há» có lá»a Ä‘un ở dưới, cÅ©ng tá»± nhiên sôi sùng sục và chỉ trong ná»a giỠđã cạn sạch nước. Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya và con trai ông thảng thốt nhìn những hiện tượng đó mà không thể giải thÃch được, nhưng rồi há» cứ khăng khăng cho chúng là Ä‘iá»m báo trước cá»§a chất hợp kim sẽ ra Ä‘á»i. Má»™t ngày ná», chiếc nôi cá»§a bé Amaranta tá»± nó quay tròn rồi Ä‘i xung quanh căn phòng trước ná»—i hoảng hốt cá»§a Aurêlianô, ngưá»i đã vá»™i vàng chạy đến giữ lại. Nhưng cha cáºu vẫn cứ Ä‘iá»m nhiên như không. Ông đặt chiếc nôi trở lại chá»— cÅ© rồi cá»™t nó vào má»™t chân bàn, lòng tin rằng cái sá»± kiện hằng mong đợi hẳn sẽ phải xảy ra nay mai. Äúng lúc ấy Aurêlianô nghe thấy cha mình nói: 
- Nếu không sợ Thượng đế thì hãy sợ kim loại váºy! 
Bá»—ng nhiên Ucsula trở vá» sau gần năm tháng mất tÃch. Bà trở vá» vá»›i vẻ há»›n hở, trẻ trung, mặc bá»™ váy áo lạ kiểu đối vá»›i ngưá»i làng. Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya mừng mừng tá»§i tá»§i hầu như không thể cưỡng lại cứ ôm hôn bà. "Chao ôi, ra thế cÆ¡ đấy!", ông nói như gào: "Tôi biết sẽ xảy ra mà" và thá»±c tình ông tin, bởi vì trong những buổi ở lý trong phòng khi bào chế hợp chất, từ trái tim mình ông đã cầu cho sá»± kiện Ä‘ang háo hức chỠđợi sẽ không phải là kết quả mỹ mãn cá»§a thuáºt giả kim, cÅ©ng không phải là sá»± giải thoát khá»i bá»… lò Ä‘ang thổi lá»a nung chảy kim loại, cÅ©ng không phải phép biến bản lá», khoá cá»a ở nhà này thành vàng, mà là cái sá»± kiện vừa xảy ra: Cuá»™c trở vá» cá»§a Ucsula. Nhưng bà không chia sẻ niá»m vui ồn Ä© cá»§a chồng mình. Bà hôn ông theo lệ như thể bà vắng nhà chưa quá má»™t giỠđồng hồ, rồi bảo ông: 
- Mình hãy ra ngoài đi! 
Khi ra đưá»ng và nhìn ngắm đám đông, Hôsê AccaÄ‘iô BuênÄ‘ya mãi má»›i định thần được. Há» không phải là bá»n digan. Há» là những ngưá»i đàn ông và đàn bà y hệt dân làng này, cÅ©ng có mái tóc má»m và nước da nâu, cÅ©ng là những ngưá»i nói chÃnh tiếng nói cá»§a ông và cÅ©ng thở than vá» cạnh những ná»—i Ä‘au khổ ấy. Há» mang theo những chú lừa thồ thức ăn, những chiếc xe bò chở bàn ghế và dụng cụ nấu ăn, vốn là những thứ hàng giản dị và thiết cốt được những ngưá»i bán hàng bày bán không phải quảng cáo. Há» tá»›i đây từ bá» bên kia cá»§a đầm lầy, cách Macônđô khoảng hai ngày đưá»ng, là nÆ¡i các làng hàng tháng Ä‘á»u đặn nháºn thư từ bưu Ä‘iện và đã làm quen vá»›i các máy móc sản sinh nhiá»u lợi Ãch. Ucsula không Ä‘uổi kịp bá»n digan, nhưng bà gặp được con đưá»ng mà chồng mình không thể phát hiện ra trong chuyến tìm kiếm những phát minh vÄ© đại đã thất bại. 
 
Chú thÃch: 
(1) Má»™t vùng phÃa Tây Bắc nước Tây Ban Nha. 
(2) Tiếng tôn xưng: ngài, ông… 
(3) Paicô - một thứ cây thuộc hỠrau muối sản ở châu Mỹ, lá có vị chát có thể tẩy được giun.  
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của phongvan  
 
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by quykiemtu; 06-01-2009 at 09:50 AM .