 |
|

10-09-2008, 12:21 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chung Vô Diệm - Tô Chẩn
Chung Vô Diệm
Tô Chẩn
Hồi Thứ Nhất
Diêu Trì tiên nữ bị Ä‘á»a xuống phà m
Tế Thất Tuyên vương chiêm bao đặng vợ
Nhắc lại từ khi Trụ diệt, Châu Hưng, vua Văn Vương kế vị, nhất thống san hà . Thiên hạ bốn phương an cư lạc nghiệp. Qua đến thá»i Xuân Thu chiến quốc, lại phân ra là m mưá»i tám nước chư hầu, chừng ấy can qua lừng lẫy, các nước Ä‘á»u tranh bá tranh hùng, vua Sở Bình Vương thất chánh, nghe lá»i sà m giết kẻ trung lương, là m cho NgÅ© Viên sanh biến, trốn qua đầu nước Ngô, sau kéo binh vá» báo oán, diệt nước Sở, lại đà o mả vua Bình Vương đánh thây cho đã nư giáºn. Chừng ấy thì còn có mưá»i bảy nước , kế bị NgÅ© Tần trừ hết còn năm nước nữa, thì còn có mưá»i hai nước. Äến lúc Chung Vô Diệm ra Ä‘á»i, lại dẹp hết năm nước nữa, thì còn có bảy nước mà thôi, ấy là việc sau nà y.
Bây giỠnói vỠcon gái bà Tây vương Mẫu ở tại cung Diêu Trì nhơn lúc phó hội Bà n đà o, uống rượu mặc lốt Dạ xoa và o, là m cho hình dung xấu xa, rồi đà y xuống nhân gian đầu thai là m con nhà hỠChung.
Tại núi Thương San, là ng Pháp Mã có má»™t ngưá»i há» Chung tên Kỳ, tá»± Thiên Tà i, nhà cá»a già u có , tánh nết hiá»n lương, vợ là Äặng thị, sanh đặng hai trai tên là Chung Long , Chung Hổ, sau sánh đặng má»™t gái nữa, hình dung cổ quái , diện mạo xấu xa, vợ chồng Chung lão thấy váºy đặt tên là Chung Vô Diệm. Nà ng ấy lá»›n lên chẳng há»c thêu thùa vá may, má»—i ngà y cứ lo táºp tà nh nghá» văn nghiệp võ, lại thêm tánh tình cứng cá»i, chẳng chịu thua ai, sau lại gặp bà Lê San thánh mẫu, dạy thêm phép NgÅ© hà nh và Tiên thiên toán số, nên nà ng ấy trở nên má»™t ngưá»i pháp thuáºt cao cưá»ng, thần thông quảng đại, ấy là trá»i đã sẵn dà nh , cho có ngưá»i giúp Tá» Tuyên Vương vững trị, lúc ấy Tá» Tuyên Vương Ä‘ang đóng đô tại tỉnh SÆ¡n Äông , phá»§ Hằng Xương, quáºn Lâm Tri.
Ngà y kia vua Tuyên Vương Ä‘ang buổi ngá»± trà o, các quan văn võ chầu chá»±c, thêm mưá»i ba vị Khoa đạo, mưá»i tám vị Äại Phu, lại có Thừa tướng và Lục bá»™ Cá»u Khanh, thiệt rõ rà ng là má»™t nước thịnh cưá»ng trong Ä‘á»i chiến quốc.
Bữa ná»,nhân lúc vui, vua Tá» Tuyên Vương bèn nói vá»›i các quan rằng:
-Thiệt trẫm cÅ©ng nhá» phước trá»i và nhá» sức bá quan cho nên trong nước phong Ä‘iá»u, võ thuáºn, bá tánh an cư lạc nghiệp, chúa tôi ta má»›i được như vầyâ€.
Các quan bà n tán rằng:
-Ấy chẳng qua là phước lá»›n cá»§a Chúa công, cho nên từ ngà y tức vị đến nay, quốc thái, dân an, quan thanh, dân chánh, lúa má»™t năm trổ hai kỳ, thiệt rõ rà ng là đá»i thạnh trịâ€.
Tuyên Vương nghe tâu cả mừng, bèn triệu Thừa tướng Yến Anh lên điện cho ngồi, rồi nói rằng:
- Trẫm triệu khanh lên đây, chẳng có việc chi lạ, nhÆ¡n vì hôm mồng ba tháng ba nhằm tiết Quý Xuân, Ä‘ang lúc nữa đêm, trẫm nằm chiêm bao thấy má»™t Ä‘iá»m rất lạ, Ä‘ang khi không vùng thấy lá»a cháy đỠhừng kim quang muôn đạo, thá»ai khà ngà n Ä‘á»u, ở trên trá»i rá»›t xuống má»™t cây hoa lạ, trồng trong má»™t cái bồn và ng, trái thì mà u lục, nhà nh thì mà u thanh, trong giây phút lá»a và binh kéo thẳng và o cung, trẫm và bá quan thảy Ä‘á»u kinh hãi, lúc Ä‘ang nguy cấp, bá»—ng thấy trên trá»i gần chá»— cung trăng, có bốn vì tiên cô, Ä‘ang đứng trên mây, tay cầm má»™t nhánh bá»u thá», hiện xuống Ä‘em để trước Kim long Ä‘iện. Hoa ấy vùng trổ bông ra, hà o quang sáng rạng chói lòa bốn phÃa, tức thì lá»a tắt binh tà n, thế giá»›i thanh bình tá» rạng. Bốn vị tiên cô lại Ä‘i thẳng và o Chiêu Dương cung, Ä‘em nhà nh hoa và o cắm nÆ¡i Minh Xuân Ä‘iện, nhà nh hoa ấy đâm chồi má»c rá»… ra tại đó, rồi lại sanh ra năm trái rõ rà ng. Lúc ấy trẫm mừng quá vùng giá»±t mình thức dáºy, chẳng hay là nh dữ thế nà o? Nên phải triệu khanh há»i coi cho biết;
Yến Anh nghe vua nói dứt lá»i, liá»n đứng dáºy bước ra tâu rằng:
- Phà m chiêm bao cũng có khi hư khi thiệt, hễ canh một thì tại lòng mình tơ tưởng, còn canh hai thì nghi hoặc không chừng, canh tư với canh năm cũng hồ đồ không thiệt, nằm chiêm bao trong bốn canh ấy, thì hay nhớ đầu quên đuôi, hoặc nhớ đuôi quên đầu, duy có canh ba thì mới là chánh mộng.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

10-09-2008, 12:22 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Hai
TỠTuyên Vương săn bắn non xanh,
Chung Vô Diệm hái dâu rừng vắng.
Khi Tuyên Vương nghe Yến Anh nói váºy thì cưá»i mà rằng:
- Nếu váºy thì Ä‘iá»m chiêm bao cá»§a trẫmù đây thiệt lắm, vì lúc trẫm thức dáºy, thì trẫm nghe trống Ä‘iểm ba dùi, từ đầu chà cuối trẫm nhá»› hết, không sai má»™t mảy, tiên sanh hãy bà n thá» coi hung kiết thế nà o?
Yến Anh liá»n suy Ä‘oán má»™t hồi rồi cúc cung mà chúc mừng cho vua và nói rằng:
- Äiá»m chiêm bao ấy thiệt là tốt lắm. Vả chăng Chúa công là sao Tá» Vi xuống thế, cho nên ngôi Chánh cung thì phải có nữ tinh hạ giá»›i mà sánh đôi, nay lấy theo Ä‘iá»m chiêm bao nà y mà đoán ra thì vì tinh tú ấy đã xuống phà m rồi, chắc là ở tại đám dâu mà chá» Thánh thượng; nếu Chúa Công muốn gặp ngưá»i, thì phải ngá»± giá đến đó săn bắn.
Tuyên Vương há»i:
- Tiên sanh nói váºy, song chưa biết ngà y nà o má»›i gặp?
Yến Anh tâu rằng:
- Cứ theo đó thì Chúa công phải săn bắn hôm nay , song phải Ä‘i lên núi Thượng San nÆ¡i phÃa Äông bắc, chừng qua giá» Ngá» ba khắc thì gặp Hoà ng háºu chẳng sai, há»… gặp ngưá»i ấy Ä‘em vá» rồi, thì trong bốn mươi hai năm kết nghÄ©a tu la, thiên hạ được trong an , ngoà i trị.
Tá» Vương nghe nói thì cưá»i mà rằng:
- Äiá»u ấy cÅ©ng lạ, sao Tiên sanh dám chắc mà bà n như váºy?
Yến Anh tâu rằng:
- Tôi dám đâu khinh dá»… Bệ hạ, vì tôi cứ theo Ä‘iá»m chiêm bao mà bà n, nên chẳng qua như lá»i, thì tôi chịu toà n gia tru lục.
TỠVương nghe nói cả mừng bèn nói rằng:
- Thiệt hư chưa biết, song lá»i khanh nói thì trẫm cÅ©ng tin, váºy trẫm phải Ä‘i săn bắn má»™t phen, cho khá»i Ä‘iá»u nghi ngại.
Nói rồi liá»n truyá»n lịnh kiểm Ä‘iểm và i muôn binh mã, và văn thần võ tướng cùng quân sư há»™ giá ra Ä‘i. Nguyên Tá» Vương là vua má»™t nước, thuở nay chưa há» tách mình ra khá»i cung, nay lại lên non săn bắn, xem thấy cá» cây tươi tốt , phong cảnh xuê xang, dưới khe nước chảy ro re, trên núi chim kêu lÃu lo thì trong lòng rất nên vui đẹp, cứ xăm xăm Ä‘i tá»›i, tìm dã thú mà săn.
Lúc ấy Chung Vô Diệm đã đặng mưá»i tám tuổi rồi, nghá» văn nghiệp võ tinh thông, duy có má»™t Ä‘iá»u là hình dung cổ quái, tướng mạo xấu xa, tóc đỠmặt xanh, môi dà y miệng rá»™ng, trên đầu lại có ba cái sừng, xem giống như Tiêu diện, mình cao má»™t trượng hai, vai rá»™ng, răng lồi chẳng khác chi quá»· sứ. Ngà y ấy Ä‘ang táºp binh cÆ¡, bá»—ng nhiên trong lòng hồi há»™p, mắt máy thịt run, bèn co tay toán quẻ trong lòng liên minh bạch, khi đánh tay coi rồi, bèn nghÄ© thầm rằng:
“Hôm nay Tá» Vương săn bắn đến đây, váºy thì ta phải ra đón nÆ¡i vưá»n dâu đặng có phối hiệp cùng ngưá»iâ€.
NghÄ© rồi bèn bước đến phòng rá»§ hai ngưá»i chị dâu Ä‘i dạo chÆ¡i vá»›i mình cho có bạn. Khi và o đến nÆ¡i, hai ngưá»i chị dâu mừng rỡ tiếp nghinh, rồi ngồi lại vá»›i nhau luáºn bà n tâm sá»±. Chung Vô Diệm nói:
- Nay tuy gần tá»›i tiết xuân, nhưng khà trá»i hãy con mát mẻ, tôi muốn rá»§ hai chị Ä‘i dạo chÆ¡i vá»›i tôi má»™t lát, chẳng hay hai chị ý như thế nà o?.
Nguyên hai ngưá»i nà y vẫn biết tánh em chồng hay nóng nảy, nếu cản trở thì e sanh việc thị phi nên phải thuáºn theo chiá»u cho xuôi má»™t mái, liá»n sắm sá»a trâm giắt lược cà i, Ä‘iểm trang nhan sắc. Ba chị em sắm sá»a xong rồi, bèn dắt nhau và o nhà trình cho mẹ hay. An NhÆ¡n nói:
- Như ba chị em con muốn đi chơi, thì phải đi cho mau vỠcho chóng, chớ có yểm trệ ở ngoà i mà cực lòng mẹ đợi trông.
Ba ngưá»i dạ dạ vâng vâng lá»i, rồi từ biệt mẹ già dắt nhau ra Ä‘i, chẳng dè hai ngưá»i chị dâu không quen Ä‘i bá»™ nên lóng cóng Ä‘i mau không được. Chung Vô Diệm thấy váºy thì sợ trá»… ngà y giá», bèn nói vá»›i hai chị rằng:
- Váºy thì để cho em Ä‘i trước, đến nÆ¡i vưá»n dâu mà chá», hai chị thá»§ng thẳng Ä‘i sau, bá» nà o cÅ©ng có em tại đó.
Nói rồi liá»n phăng phăng Ä‘i trước, hai chị hưởn hưởn Ä‘i sau. Chung Vô Diệm Ä‘i đến vưá»n dâu, giả hái bên Äông rồi qua bên Nam, rồi lại trở qua phÃa Tây trèo lên cây mà hái nữa.
|

10-09-2008, 12:22 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Ba
Gặp TỠVương, Chung Vô Diệm giễu cợt
Sợ Vô Diệm, TỠTuyên Vương dối phong.
Nói vỠThái Bạc Kim Tinh đang ở trên mây, dòm xuống nhân gian thấy Diêu Trì Nữ đang hái dâu mà chỠTỠChúa , bèn nghĩ bụng:
“Thôi, để ta xuống mà chỉ dẫn Tá» Vương đến đó, đặng vợ chồng gặp nhau cho rồiâ€.
NghÄ© rồi liá»n hóa ra má»™t con thá» bạch chạy qua, chạy lại vởn vÆ¡ trước mặt Tá» Vương. Tá» Vương ngó thấy liá»n giương cung bắn ra má»™t mÅ©i, con thá» cùng ngáºm mÅ©i tên mà chạy dà i, Tá» Vương giục ngá»±a rượt theo, quan quân còn sút lại sau. Tá» Vương má»™t mình tá»›i trước. Vừa đến vưá»n dâu, thì không thấy con thá», duy thấy hai nà ng xinh đẹp, vừa bước và o vưá»n dâu, Tá» Vương kêu lại há»i rằng:
- Ta nhân săn bắn lạc đưá»ng, chẳng hay nà ng có biết đưá»ng vá» Hằng Xương phá»§ ngã nà o, xin là m Æ¡n chỉ giúp cho ta.
Hai ngưá»i bèn đáp lại rằng:
- Chị em tôi là đà n bà con gái quê mùa không biết đâu là đâu, như ngưá»i có muốn há»i thăm đưá»ng, thì xin bước ná»›i và o vưá»n dâu há»i thá» em chồng tôi, hoặc may có biết chăng?.
Nói rồi liá»n sắp lưng Ä‘i thẳng và ovưá»n. Còn Tá» Vương nghe nói thì nghÄ© thầm rằng:
“Rất đỗi là hai ngưá»i chị dâu mà còn xinh đẹp như váºy, huống chi là em chồng, có khi còn tươi tốt hÆ¡n nữa chăng?â€
Váºy thì lá»i Quân sư nói đó ắt chẳng sai lầm, thôi để ta và o đó tìm cho ra Hoà ng háºuâ€.
NghÄ© rồi liá»n giục ngá»±a Ä‘i thẳng và o vưá»n, xảy thấy mÅ©i tên và ng còn nằm dưới đất, còn con thá» chạy đâu không biết. Tá» Vương bèn xuống ngá»±a lượm lấy mÅ©i tên, rồi thót lên ngá»±a và đi , và cưá»i rồi lại nghÄ© rằng:
“Việc nà y chẳng phải là việc tình cá» , ấy cÅ©ng là má»™t cÆ¡ há»™i nó khiến ra như vầyâ€
Và nghÄ© và nhắm xem bốn phÃa , có ý kiếm cho gặp ngưá»i nà o là Chánh cung.
Lúc dó Chung Vô Diệm Ä‘ang ở trên cây dâu, ngó thấy Tá» Vương Ä‘ang đứng ngó bốn phÃa, bèn cố ý giá»…u cợt chÆ¡i, hái lá dâu bá» rải xuống nÆ¡i trước mặt Tá» Vương , rồi lại hái trái dâu liệng xuống trúng bên chót mão Bình Thiên quan. Tá» Vương nổi giáºn bèn nói rằng:
- Ai mà vô lá»… váºy cà ?
Vừa nói, vừa ngó tráºt lên, thấy có má»™t ngưá»i không biết trai hay gái , bèn kêu mà há»i thăm đưá»ng. Chung Vô Diệm chẳng thèm nói lại, vùng bay bổng lên đứng trên không. Tá» Vương thấy váºy thất kinh, phần thì thấy Chung Vô Diệm hình dung cổ quái , tướng mạo xấu xa như váºy, thì trách thầm Quân sư rằng:
“ Yến Anh là thằng khùng tháºt , nó khi ta thái tháºm, nó gạt ta Ä‘i săn, lên núi Thương San phÃa Äông thì sẽ gặp Chiêu Dương Hoà ng háºu, ta nghe lá»i nó lên đây, lại gặp con đà n bà xấu xa gá»›m ghiếc như vầy. Thôi để ta giết chết con nà y trước Ä‘i, rồi ta sẽ vá» trà o bắt Yến Anh mà trị tá»™i má»›i đã nư giáºn choâ€.
Nói rồi liá»n giương cung bắn lên má»™t mÅ©i. Chung Vô Diệm liá»n bắt lấy mÅ©i tên rồi mắng thầm rằng:
“ Lão hôn quân nà y ở độc dữ ha! Thôi để ta dùng má»™t phép má»n, cho va biết ta là ngưá»i thá»§ Ä‘oạnâ€.
Nói rồi liá»n niệm chân ngôn, bẻ mÅ©i tên ấy hóa ra là m sáu mÅ©i tên thần, xẹt xuống cắm và o bốn chân ngá»±a bốn mÅ©i, trước đầu má»™t mÅ©i , sau Ä‘uôi má»™t mÅ©i. Tá» Vương thất kinh kêu lá»›n lên rằng:
- Xin nương nương dung thứ cho tôi, vả chăng tôi là má»™t vị đại thần cá»§a Tá» Tuyên Vương, hôm nay bảo giá Ä‘i săn, nhân rượt theo con thá» lỡ bước tá»›i đây, xét mình dã quây, xin Tiên cô chá»› chấp mà tha cho tôi vá» nước, thì tôi sẽ lo báo Ä‘á»n Æ¡n ấy, chẳng dám sai ngoa.
Chung Vô Diệm nghe nói mỉm cưá»i , liến đáp xuống trước mặt, bước tá»›i nắm chặt Tá» Vương rồi mắng rằng:
- Lão thất phu, ta đây là Chung Vô Diệm, bất kỳ là ai, dẫu cho mưá»i hai vị Quốc vưong mà phạm đến ta thì ta cÅ©ng đánh chết, duy chừa ra có má»™t ngưá»i thôi, còn bao nhiêu, há»… lá»t và o đây thì chẳng trông ra đặng.
Tá» Vương há»i:
- Chừa ra ngưá»i nà o mà Nương nương không đánh ?
Chung Vô Diệm nói:
- Duy có Äông Tá» quốc vương là ngưá»i chá»§ quản cá»§a ta, nên ta không dám mạo phạm đến ngưá»i;
TỠVương nói:
- Nếu váºy thì buông ta ra, ta là Tá» Tuyên Vương đây.
Chung Vô Diệm nói:
- Ngươi mạo nháºn thì ta lại cà ng đánh nhiá»u hÆ¡n nữa.
TỠVương nói:
- Nếu Nương nương chẳng tin, thì xem lại những y quan cá»§a trẫm đây thì biết giả chân, vì cái mão Bình Thiên quan và cái áo ngÅ© trảo long nà y, nếu như ngưá»i thưá»ng thì ai mà dám dùng đồ ấy .
Chung Vô Diệm xem lại tá» tưá»ng liá»n cưá»i, bèn bước tá»›i cầu phong mình là m Hoà ng háºu, Tá» Vương nghe nói mỉm cưá»i và mắng thầm rằng:
“ Cái con má»i nà y nó không biết hổ , hình thù là m sao mà ba phần giống ngưá»i, bảy phần giống như quá»·, có phước pháºn gì mà lại đòi là m đến Chánh cung, thôi ta cÅ©ng giả ý phong nó cho rồi, đặng nó thả ta ra, chứng ta thoát ra khá»i rồi ta sẽ liệu bá» khác.
Nghĩ rồi bèn nói rằng:
- Váºy thì trẫm phong cho nà ng là m chức Chánh cung đó.
Chung Vô Diệm liá»n thâu mấy mÅ©i tên ra rồi, liá»n quỳ má»p xuống, Tá» Vương thừa cÆ¡ ấy liá»n giục ngá»±a ra khá»i vưá»n dâu, nhắm phÃa Tây Nam Ä‘i tuốt. Chung Vô Diệm chá» dáºy thì Tá» Vương chạy đã xa rồi, biết ý Tá» Vương gạt mình mà phong dối bèn nổi giáºn rượt theo .
|

10-09-2008, 12:23 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Bốn
Yến Quân sư chịu đứng là m mai
TỠQuốc chúa trao đổ sánh lễ
Nói vá» các quan văn võ khi thấy Tá» chúa rượt theo con thá», bèn truyá»n lịnh láºp dinh phong tại đó, rồi dẫn binh khinh kị tuốt theo bảo giá, Ä‘i đến ná»a đưá»ng xem thấy xa xa Tá» chúa giục ngá»±a chạy bay vá», bèn phân ra hai bên mà nghinh thỉnh thánh giá vá» dinh. Tá» Vương và o dinh ngồi yên rồi, Yến Anh bèn bước tá»›i tâu rằng:
- Chẳng hay Chúa công có gặp Chiêu Dương Hoà ng háºu hay chưa?.
TỠVương nói:
- Thôi thôi, chá»› có nhắc việc ấy ra là m chi, lá»i Tiên sanh bà n đó cÅ©ng thiệt, vì trẫm Ä‘ang rượt theo con thá», lạc đưá»ng và o đến vưá»n dâu, Hoà ng háºu nà o đâu không thấy, lại thấy má»™t đứa con gái đứng trên cây dâu, hình dung như quá»·, tướng mạo dữ dằn, trẫm bà n giương cung bắn nó, nó liá»n bắt lấy mÅ©i tên rồi nÃu trẫm lại, nó ép trẫm phong là m Chánh cung; lúc ấy trẫm không biết là m sao , túng phải phong dối cho rồi, nó tưởng thiệt nên má»›i buông trẫm ra, trẫm thừa thế chạy tuốt vá» má»›i đặng. Chắc là m sao nó cÅ©ng chạy theo, và như nó tá»›i đây thì trẫm liệu là m sao?
Yến Anh tâu rằng:
- Nà ng ấy thiệt là một vị quý nhân, Chúa công chớ nên khinh dễ, phải dùng nà ng là m bực Chánh cung, thì thiên hạ mới đặng thái bình thạnh trị.
TỠVương chẳng nghe, lại nói rằng:
- Nếu nó chẳng đến thì thôi, bằng nó đến thì giết phức cho rồi.
Nói rồi liá»n truyá»n lịnh ba quân chúng tướng phải dá»± bị đỠphòng. Quân sÄ© vâng lịnh an bà i đội ngÅ© chỉnh tá» .
Kế Chung Vô Diệm chạy tá»›i, ngó thấy ba quân giáo gươm chÆ¡m chởm, còn mình thì tay không, chẳng có binh khà chi hết, bèn ngó bốn phÃa, thấy có má»™t cây táo, liá»n xốc và o nhổ phứt cây táo lên, dưá»ng như nhổ măng, suốt lá bứt rể dùng là m binh khÃ, ước nặng hÆ¡n má»™t trăm cân, lướt thẳng và o dinh , quan quân Ä‘á»u cầm Ä‘ao thương xông ra ngăn trở, Chung Vô Diệm nổi giáºn, hươi cây đánh nhầu, ba quân la hét vang lừng, hè nhau má»™t tiếng áp và o vây phá»§ bốn phương. Chung Vô Diệm liá»n dùng phép định thân, miệng Ä‘á»c thần chú rồi chỉ ra má»™t cái, ba quân dá»u dứng sá»ng, không cỠđộng chi nổi. Chung Vô Diệm bèn bước thẳng và o dinh. Tá» Vương thất kinh chân tay run rẩy, liá»n kêu há»i rằng:
- Ngá»± thê có việc chi và o đây là m lung như váºy, xin nói cho trẫm nghe vá»›i .
Chung Vô Diệm nghe nói chỉ cưá»i ngất, rồi mắng rằng:
- Ngươi là đứa hôn quân, bất nhân thái tháºm, ta hái dâu mặc ta, can cá»› chi ngươi nỡ buông cung bắn ta cho đà nh, may là ta có phép há»™ thân, bằng không ta đã thác vá» tay ngươi rồi. Còn ngươi đã hứa phong cho ta là m Hoà ng háºu, rồi lại gạt ta mà chạy Ä‘i đâu, nay ta đến đây chẳng chuyện chi khác, duy há»i có má»™t việc ấy cho rõ mà thôi.
Tá» Vương liá»n đáp rằng:
- Nà o trẫm có gạt Ngá»± thê bao giá», ấy là lá»i trẫm phong thiệt cho đó.
Chung Vô Diệm nói:
- Lá»i nói ăn trợt như váºy ai mà tin đặng. Từ xưa đến nay há»… trên trá»i có sấm thì má»›i có mưa, có trần thế không có mai sao ra đám cưới.
Thừa tướng Yến Anh Ä‘ang đứng má»™t bên nghe nói váºy, liá»n bước ra quỳ xuống hô: Quốc mẫu, rồi nói rằng:
- Từ xưa đến nay vua chúa chẳng há» nói chÆ¡i bao giá», huống chi đây cÅ©ng có quần thần là m chứng, váºy thì tôi tình nguyện đứng là m mai nhân .
Tá» Vương nghe nói tức giáºn, bèn mắng thầm rằng:
“Cái thằng lùn nà y không ai mượn nó mà nó cÅ©ng thà y layâ€.
Còn Chung Vô Diệm nghe Yến Anh nói váºy, thì đáp lại rằng:
- Ta vẫn nghe khanh là má»™t đấng trung thần, nay khanh chịu là m mai thì ta má»›i tin, nhưng mà khanh hãy tâu vá»›i Chúa công phải dùng váºt chi là m sánh lá»… thì má»›i chắc cho.
Yến Anh nói:
- Váºy thì xin để cho tôi tâu lại đã.
Nói rồi liá»n quay lại tâu vá»›i Tá» Vương rằng:
- Nay Nương nương đã mang Æ¡n Chúa công phong là m Chánh háºu, nhưng mà ngưá»i còn e lá»i nói lÆ¡i là không có là m bằng cá»›, hạ thần là m mai thì đã xong rồi, song ngưá»i nà i có đồ sánh lá»… để cầm là m chắc.
TỠVương nghe nói cúi đầu là m thinh nghĩ thầm rằng:
“ Con má»i nà y quái thiệt, nó lại nà i ta cho đồ sánh váºt, nếu nay ta chẳng nghe theo lá»i nó thì nó ắt chẳng dungâ€.
NghÄ© rồi bèn lấy roi ngá»±a bằng và ng trao cho Yến Anh. Yến Anh tiếp tay Ä‘em ra dâng cho Chiêu Dương Hoà ng háºu. Chung Nương nưong thấy váºy mắng rằng:
- Tá» Vương thiệt khi ta quá, hà ng sánh Chánh cung chẳng phải là tầm thưá»ng, vả lại ta đây chẳng phải là ngưá»i hầu roi, sao lại dùng roi ngá»±a là m đồ sánh váºt, khanh hãy chịu phiá»n Ä‘em và o trả lại cho Tá» Vương, dùng váºt khác thì ta má»›i chịu.
Yến Anh chẳng dám cãi mạng, liá»n lãnh roi Ä‘em và o tâu lại cho Tá» Vương nghe. Tá» Vương bèn rút cây ngá»c trâm trao cho Yến Anh . Yến Anh Ä‘em ra , Chung nương nương cÅ©ng không chịu. Yến Anh không biết là m sao, phải trở và o má»™t lần nữa. Tá» Vương cá»±c chẳng đã phải mở dây ngá»c Ä‘ai trao cho Yến Anh. Yến Anh lãnh lấy Ä‘em ra dâng cho Chung nương nương . Nương nương cả mừng tiếp lấy và tạ Æ¡n rồi lại lấy ra má»™t cây lược bằng gá»— bảy răng, trao cho Yến Anh và nói rằng:
- Khanh hãy Ä‘em và o dâng cho Chúa công, xin ngưá»i hãy trân trá»ng lấy, vì cá»§a ấy là cá»§a thượng giá»›i, chá»› nhân gian chẳng có. Nếu con gái tốt nà o đặng lược ấy gỡ đầu, thì nhan sắc lại cà ng xinh đẹp chẳng kém chi Tiên nữ chốn bồng lai, phải cất và o kho báu để dà nh, chừng ta và o cung rồi sẽ có chá»— dùng, ấy là má»™t váºt rất nên báu lạ. Còn hôm nay ta đã mang Æ¡n tá» sánh, chẳng hay ngà y nghinh thú đã định ngà y nà o cin nói cho ta biết.
Yến Anh liá»n lãnh lược Ä‘em và o dâng cho Tá» Vương và thuáºt lại mấy lá»i Nương nương đã nói, Tá» Vương lấy lược xem coi rồi nói rằng:
- Ấy là đồ vô dụng, giá không đáng ná»a đồng tiá»n , để mà là m gì, hãy quăng Ä‘i cho rảnh.
Yến Anh liá»n tâu rằng:
- Chúa công chá»› nên khinh rẻ, ấy là má»™t váºt báu trong Ä‘á»i, ngà y sau ắt có chá»— dùng. Nương nương lại dạy tôi há»i Chúa công định ngà y nà o nghinh thú.
TỠVương nói:
- Váºy thì hãy Ä‘em cái lược và o kho mà cất, còn sá»± nghinh thú thì định đến ngà y mưá»i ba tháng năm.
Yến Anh lÄ©nh chỉ trở ra nói lại cho Nương nương nghe. Chung nương nương cả mừng , liá»n tạ Æ¡n Tá» chúa ra vá». Rồi đó Tá» Vương hạ lịnh di giá vá» trà o.
|

10-09-2008, 12:23 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Năm
Quyết hại em, hai anh lo kế độc;
Cảm tình con, một mẹ hết lòng can
Nói vá» Chung nương nương lãnh đồ sánh váºt rồi, liá»n trở lại vưá»n dâu, kiếm hai ngưá»i chị dâu đặng hiệp nhau mà vá». Hai ngưá»i xem thấy Nương nương có mang dây ngá»c Ä‘ai, liá»n há»i rằng:
- Váºt ấy ở đâu mà cô mang nó trong mình váºy?
Chung Nương nương liá»n cưá»i, rồi thuáºt hết đầu Ä‘uôi các việc cho hai chị dâu mình nghe. Hai ngưá»i nghe nói sanh nghi lắm, bèn tÃnh thầm vá»›i nhau rà ng:
“ Con nà y bình nháºt nó hay sanh sá»± lắm, đây chắc là nó gây há»a ra rồi, chá»› chẳng không, thôi để chị em ta vá» nhà nói lại cho anh nó hay, đặng mà liệu trước.
Rồi đó ba chị em dắt nhau vá» nhà . Khi vỠđến nhà rồi , ai và o phòng nấy, hai ngưá»i chị dâu bèn thá» thẻ vá»›i chồng rằng:
- Hôm nay Ä‘i dạo chÆ¡i, Tam cô sanh sá»±, xúc phạm đến Tá» quân, thiếp thấy váºy phải vỠđây, nói cho chà ng hay mà liệu trước.
Hai anh em nghe nói liá»n bước ra trung đưá»ng mà thương nghị vá»›i nhau. Chung Long bèn nói rằng:
- Nay Chung Vô Diệm nó là m ra cá»› sá»± như vầy, thì cả nhà phải mang há»a, tánh mạng ắt chẳng còn, liệu là m sao bây giá»?
Chung Hổ nói:
- Nay Chung Vô Diệm nó phạm tá»™i vá»›i trà o đình, lá»i xưa có nói: há»… tá»™i ai là m thì nấy chịu, váºy nay tôi có má»™t kế rất hay,anh chá»› có thinh trương ra mà láºu sá»±, phải má»i cha ra cho mau là lo liệu, chá»› nên cho mẹ biết là m chi, việc nà y ba cha con ta tÃnh êm vá»›i nhau, má»›i đặng. Phải dặn dò gia Ä‘inh, má»—i đứa Ä‘á»u cầm Ä‘ao thương côn bổng, giữ cho chặt cá»a trước cá»a sau, vì nó mạnh bạo lắm, nên phải mai phục thì bắt nó má»›i xong. Chừng bắt nó đặng rồi thì giải phứt nó cho trà o đình trị tá»™i, chá»› chẳng can chi đến cha con ta. Em thì tÃnh váºy, chẳng hay anh liệu thế nà o?
Chung Long nghe nói khen rằng:
- Kế ấy thiệt hay.
Nói rồi bèn cho ngưá»i thỉnh Chung lão ra. Chung lão ra đến trung đưá»ng, thấy Chung Long và Chung Hổ mặt mà y dá»›n dác thì há»i rằng:
- Chẳng hay hôm nay có việc chi mà hai đứa bây coi sợ sệt như váºy?
Chung Long bèn thưa rằng:
- Xin cha hãy ngồi lại, con nói cho cha nghe. Nhân vì hôm nay Chung Vô Diệm nó Ä‘i chÆ¡i nÆ¡i vưá»n dâu, gặp Tá» Vương Ä‘i săn bắn, nó cả gan dám bắt ngưá»i mà đánh, thiệt là tá»™i bằng trá»i, con e chẳng khá»i bị hại hết cả nhà , nên con phải thỉnh cha ra đây lo liệu.
Chung lão nghe nói sợ đã thất thanh, nghẹn ngà o nói không ra tiếng. Chung Hổ bèn thưa rằng:
- Xin cha chá»› lo, hãy nghe theo kế cá»§a con, bắt Chung Vô Diệm trói lại nạp cho trà o đình, thì cha con ta má»›i khá»i há»a.
Lúc ấy, Chung lão sợ quýnh lên, nên chẳng còn chủ ý chi hết, bèn nói rằng:
- Mặc ý hai con, là m sao cho xong việc đó thì là m.
Rồi đó hai anh em bèn kêu gia Ä‘inh dặn dò sắm sá»a khà giá»›i, vây chặt cá»a sau và cá»a trước.
Nói vỠChung nương nương đang ngồi trong phòng bỗng đâu mắt máy long kinh thì lấy là m lạ, bèn co tay đoán quẻ rồi nói rằng:
- Chẳng biết cá»› gì mà cha ta và anh ta lại ra lòng bất lương như váºy, nay gia đình đã mai phục hết bốn phÃa rồi, ta là m sao ra cho khá»i, đặng tá» sá»± nà y cho mẹ ta hay. Váºy thì ta phải dùng tiên gia diệu thuáºt ẩn thân ra cho khá»i má»›i xong.
Nói rồi liá»n dùng phép ẩn thân ra cho khá»i vòng vây mà chẳng ai hay biết đặng, rồi Ä‘i thẳng và o phòng mẹ. An nhÆ¡n xem thấy liá»n há»i rằng:
- Sao con dám cả gan xúc phạm đến Tá» quân, tá»™i ấy ắt cả nhà phải tru lục, nay mẹ nghe rằng: Cha và hai anh con tÃnh bắt con mà nạp cho trà o đình, thiệt lòng mẹ rất nên chua xót! Váºy thì con phải lo mưu cho mẹ con ta thoát khá»i ta ương, nếu để váºy chẳng may con có bá» nà o, thì mẹ cÅ©ng không sống đặng!
Chung nương nương thưa:
- Việc ấy là việc tầm thưá»ng , xin mẹ chá»› lo, vả chăng con tuy pháºn gái, cong cÅ©ng biết việc phải chăng, lá»… đâu dám khinh dá»… Thiên tá». NhÆ¡n vì trá»i đã định phần, số con là m Chánh cung cho Tá» chúa. Bởi con biết trước nên má»›i ra đón tại vưá»n dâu, nay đã gặp đặng ngưá»i, và ngưá»i đã phong cho con là m Quốc mẫu, nà y là dây ngá»c Ä‘ai cá»§a ngưá»i đã cho con để là m sánh váºt, chá» dến ngà y là nh là ngà y mưá»i ba tháng năm, chừng ấy ngưá»i sẽ sai quan đến đây để nghinh thú.
An NhÆ¡n nghe nói bán tÃn bán nghi , liá»n há»i rằng:
- Lá»i con nói đó đó có thiệt như váºy chăng, nếu quả như lá»i thì để cho mẹ ra nói vá»›i cha và hai anh cá»§a con, con chá»› có lo sợ, hãy an tâm chá» Tá» vương rước con vá» trà o.
Nói rồi liá»n bước ra ngoà i, kêu Chung lão thuáºt hết đầu Ä‘uôi các việc. Chung lão nghe nói bèn đổi sợ là m mừng, còn Ä‘ang cúi đầu là m thinh suy nghÄ©. Chung Long và Chung Hổ thấy váºy thì thưa rằng:
- Cha chá»› nghe lá»i mẹ là m chi, Chung Vô Diệm xấu xa như váºy, có lý nà o Tá» vương lại dùng cho là m chức Chiêu Dương, ấy chẳng qua là nó kiếm lá»i xảo quyệt gạt mẹ, xin chá»› nghe theo mà lầm việc cả.
An NhÆ¡n cả giáºn, bèn chỉ Chung Long và Chung Hổ mà mắng rằng:
- Hai anh em bây là là loà i lang độc, cứ mang dạ hại em, nỡ lòng nà o là m cho cốt nhục tương tà n, nghe lá»i vợ bá» em sao đà nh.
Chung Long và Chung Hổ nghe mẹ la rầy, liá»n Ä‘uổi tan hết gia Ä‘inh, rồi dắt nhau Ä‘i mất.
Chung lão bèn há»i An NhÆ¡n rằng:
- Lá»i con nó nói như váºy mà có thiệt hay chăng, và chẳng hay chừng nà o nó má»›i và o cung?
An Nhơn nói:
- Kiết kỳ là ngà y mưá»i ba tháng năm, chừng ấy Thánh thượng sẽ cho ngưá»i đến rước, nay vợ chồng ta cứ giữ má»±c thưá»ng, chừng nà o tá»›i đâu hay đó.
Chung lão nghe nói cÅ©ng an lòng mà xuôi theo ý vợ. An NhÆ¡n liá»n trở và o phòng nói lại cho Chung nương nương hay, mẹ con Ä‘á»u mừng rỡ. Chung Vô Diệm mặt mà y má»›i vui vẻ, bèn rảo bước ra ngoà i, trong lòng lại đói, bèn chẳng cần sai khiến a hưá»n, trở và o bếp dá»n lấy má»™t mình mà ăn, rau mấy sà n, cá mấy cân, dùng chén lá»›n ăn má»™t hÆ¡i sáu mươi ba chén, rồi uống hết ba, bốn bình trà má»›i no bụng. CÆ¡m nước xong rồi, bèn ra sau vưá»n mà luyện binh thÆ¡ đồ tráºn, để phòng khi tế khổn phò nguy, lòng dốc gánh giang san cho Tá» chúa
|
 |
|
| |