Những con cá cá» - Trần Äức Tiến
Những con cá cá» Trần Ãức Tiến Hà ng năm, cứ và o dịp hè là khu khu táºp thể n�y lại ầm Ä© l�n được má»™t dạo. Ấy là nhá» có lÅ© trẻ con. LÅ© trẻ từ khắp các miá»n quê khác nhau theo bố mẹ ra Hà Ná»™i nghỉ hè, đến ở trong khu nhà toà n những há»™ độc thân nà y. Má»™t bá»n lau nhau vá»›i những bá»™ quần áo cá»™c cỡn, ngả mầu cháo lòng suốt lượt, trông đứa nà o cÅ©ng có vẻ rụt rè, ngÆ¡ ngác, thảng hoặc có má»™t và i ông tướng con ngổ ngáo thì cÅ©ng chỉ là cái ngổ ngáo nhà quê - vừa chân ướt chân ráo đến buổi sáng, buổi trưa đã có thể tót lên vắt vẻo trên ngá»n cây bà ng trong sân, nhưng há»… có việc cần qua đưá»ng phố lại nhá»›n nhác mắt trước mắt sau, chỉ chá»±c va và o dòng xe cá»™ ngược xuôi không ngá»›t...
Mùa hè năm nay, Chất cÅ©ng đưa vợ con ra nghỉ trong khu táºp thể. Cả khu nhà có hai cái "buồng hạnh phúc" thì hai cặp vợ chồng khác đã đến ở trước, nên ngưá»i bạn cùng phòng vá»›i Chất phải tạm "sÆ¡ tán" sang phòng bên để Chất có thể kê ghép hai cái giưá»ng cá nhân vá»›i nhau. Vợ con anh ra đây nghỉ có và i tháng hè, không ăn Ä‘á»i ở kiếp gì nên sá»± cháºt chá»™i cÅ©ng không đáng ngại.
Vợ Chất là má»™t ngưá»i đà n bà hiá»n là nh, Ãt nói, và có vẻ hÆ¡i cháºm chạp. Chị quanh năm sống ở má»™t vùng quê rất hẻo lánh, rất xa Hà Ná»™i, cái vùng mà theo Chất là rất Ãt ánh sáng văn ho� rá»i tá»›i! Ở má»™t nÆ¡i như váºy, kẻ khôn ngoan cÅ©ng còn là ngu ngÆ¡ so vá»›i chốn thị thà nh, huống chi ngưá»i bản tÃnh tháºt thà , chất phác... Có lẽ chÃnh vì thế mà hè năm nà o, Chất cÅ©ng cố gắng thu xếp cho vợ con ra nghỉ ở chá»— mình Ãt ngà y.
Thằng Quang - con Chất - má»›i tám tuổi, là m quen vá»›i bá»n trẻ rất nhanh. Nó chÆ¡i vá»›i cả bá»n khá vui vẻ và ... biết Ä‘iá»u. Má»™t phần do nó cÅ©ng là trẻ con nông thôn như những đứa kia, phần nữa, do cung cách ăn ở, sinh hoạt cá»§a bố nó cÅ©ng giống hệt như những ngưá»i lá»›n khác trong khu nà y. Há» là bạn đồng nghiệp cá»§a nhau đã hà ng chục năm, hà ng và i chục năm, nhiá»u ngưá»i tóc đã ngả mầu và vẫn còng cá»c trên má»™t cái xe đạp cÅ©, má»™t cái giưá»ng cá nhân, má»™t cái bếp dầu... và căn bản nhất là không khi nà o to tiếng! Trong sân khu táºp thể, suốt ngà y (khi ngưá»i lá»›n Ä‘i là m vắng vẻ) và suốt cả những buổi tối mất Ä‘iện (không được xem ti-vi), lÅ© trẻ la hét, chạy huỳnh huỵch, leo cả lên hiên nhà và bám lá»§ng lẳng ở đấy như những con dÆ¡i... Thằng Quang không biết trèo nhưng r�t giá»i c�u c�. Ở giữa sân khu nhà , vốn là má»™t tòa biệt thá»± cổ hai tầng được cải tạo và mở rá»™ng, vẫn còn má»™t cái bể xi-măng hình bầu dục khá lá»›n, giữa bể là hòn non bá»™ và trong bể lúc nà o cÅ©ng lưng lá»ng má»™t lá»›p nước lưu cữu, Ä‘en sẫm như má»±c. Những chú cá cá» sống trong đó, có vẻ sặc sỡ, nhưng lại lỠđỠngốc nghếch hÆ¡n nhiá»u so vá»›i đồng loại sống ở nÆ¡i thông thoáng. Chỉ cần má»™t sợi chỉ, má»™t mẩu dây phanh xe đạp uốn thà nh lưỡi câu, và i hạt cÆ¡m nguá»™i, Quang đã có thể má»™t loáng bắt sống được năm sáu chú. Rá»a sạch má»™t cái lá» thá»§y tinh, đổ đầy nước và o, thả các chú cá và o đó là chúng có thể sống và bÆ¡i lăng xăng...
Chất thấy con chÆ¡i ngoan, cÅ©ng bá»›t dần Ä‘i sá»± coi sóc, nhắc nhở hay quát nạt. Anh cảm thấy yên tâm, và cái ý định đưa vợ con Ä‘i chÆ¡i đó đây má»—i nÆ¡i má»™t tà cho mở mang tầm mắt cứ nhạt dần. Ngại, rất ngại. Ban ngà y báºn bù đầu lên ở cÆ¡ quan. Buổi chiá»u vá», mâm cÆ¡m dá»n sẵn, vợ con sạch sẽ phởn phÆ¡ thế kia là tốt lắm rồi. Ão quầ, xe ph�p dăt d�u nhau ra đưá»ng là m gì nữa cho thêm bụi và thêm mệt? Cái nếp sống không riêng gì cá»§a Chất, cái nếp sống cá»§a cả khu táºp thể nà y từ xưa tá»›i nay vẫn là như váºy, luôn luôn coi sá»± yên ổn, chừng má»±c là m trá»ng.
Nhưng thằng Quang và bá»n trẻ thì không. Tất cả má»i trò chÆ¡i, dù hấp dẫn đến đâu, chúng cÅ©ng rất mau chán. Chúng dần dà phát hiện ra khu nhà nà y quá cháºt hẹp, cháºt hẹp đến mức thuá»™c lòng từng chá»— đặt vòi nước, từng cống rãnh, từng gốc cây và má»i xó xỉnh khác. Ngay đằng sau khu nhà là Hồ Tây, má»™t mặt nước rá»™ng mênh mang và ngằn ngặt xanh. Nhưng lÅ© trẻ chưa tìm được cách chui qua cánh cá»a gá»— để có thể nhảy tùm xuống đó mà vùng vẫy.
Ãợt nghỉ hè xắp hết. Trưa nay bá»n trẻ ngồi vạ váºt vá»›i nhau dưới gốc bà ng. Mấy quyển truyện tranh nhà u nát vứt lăn lóc bên cạnh. Lăn lóc những xác máy bay, tà u chiến giấy... Má»™t thằng bé trong bá»n có tiếng là ngoan, con ông phó tiến sÄ© kÃnh trắng lưng gù bên cạnh phòng bố Quang, đã bá» vá» từ nãy, Ä‘ang giở sách ra ôn táºp hè. Nó có cái dáng ngưá»i cần mẫn, nghiêm chỉnh hệt như bố... Thằng Quang đột nhiên quay mặt Ä‘i nÆ¡i khác. Nó sá»±c nghÄ© đến lúc phải theo mẹ vá» quê, phải tiếp tục đến trưá»ng. Chưa bao giá» nó thấy sợ và ngán sách vở đến như váºy.
Ngoà i kia phố xá vẫn ồn à o. Leng keng tiếng chuông tà u Ä‘iện và ầm ầm ô- tô. Những quả bóng bay đủ mầu sắc... Những que kem ngá»t lịm và mát lạnh... Công viên, mặt hồ xanh, chiếc xuồng máy lao vun vút tung bá»t trắng... Vưá»n bách thú, nà o sư tá», hổ báo, cá sấu, đại bà ng và khỉ, đủ má»i loà i khỉ... Thà nh phố rá»™ng lá»›n còn biết bao nhiêu Ä‘iá»u má»›i lạ, kỳ thú nữa mà nó chưa được biết...
*** Buổi tối lại mất Ä‘iện. Ãiện hồi nà y táºp trung dà nh cho việc chống hạn, đôi khi không thông báo trước mà vẫn cứ cắt. Mất Ä‘iện thì cái há»™i tổ tôm cá»§a Chất không hoạt động được. Vắng Ä‘i tiếng Ä‘áºp bà n, tiếng xuýt xoa và thỉnh thoảng là má»™t chuá»—i cưá»i vỡ ra, là m giáºt mình những ngưá»i Ä‘i ngá»§ sá»›m... Nhưng mất Ä‘iện thì lại chưa thể Ä‘i ngá»§ ngay. Trá»i oi ngá»™t như thế nà y, nghÄ© đến việc phải chui và o mà n đã vã mồ hôi, còn mong gì ngá»§?
Ngá»n đèn dầu được thắp lên, đỠquạch và ngun ngút muá»™i. Năm sáu ngưá»i đà n ông, không ai hẹn ai, tụ táºp lại trong má»™t căn phòng, vừa nằm vừa ngồi lố nhố. Ấm ch� đ� t�n, ph�ch nước s�i nhấc lên đã nhẹ bá»—ng, mấy cái chén uống nước lá»ng chá»ng bốn góc bà n. Những câu chuyện cÅ©ng ông chẳng bà chuá»™c bởi đỠtà i quá quen... Lương bổng, cất nhắc... váºt giá leo thang... con trẻ hư há»ng vì ngưá»i lá»›n...
- Các ông có biết không? Lão Q. bị ká»· luáºt, không phải vì mấy cái tá»™i ấy đâu nhá?
Trong im lặng bá»—ng má»™t ngưá»i nà o đó reo lên như váºy. Câu chuyện đổi hướng, những bóng ngưá»i bất động bắt đầu cá»±a quáºy. Không ai ngồi đây còn lạ ông Q. - vị thá»§ trưởng cÅ© cá»§a há». Ngoà i thói quan cách, độc Ä‘oán, trù úm ngưá»i nà y ngưá»i ná», kéo bè kéo cánh gây mất Ä‘oà n kết trong cÆ¡ quan, ông còn mắc cả má»™t cái tá»™i tầm thưá»ng mà những ngưá»i tầm thưá»ng lại rất Ãt khi mắc, vì nhiá»u lẽ... Má»™t cô nhân viên phục vụ so vá»›i ông còn quá trẻ... Má»™t buổi trưa, trong giá» nghỉ, ngay trên chiếc bà n là m việc trong căn phòng dà nh riêng cá»§a ông... Cá»§a đáng tá»™i, cái chuyện trăng hoa ấy là ngưá»i ta đồn thế, chứ nà o có ai bắt táºn tay day táºn mặt. Nhưng mà ngưá»i ta tin. CÅ©ng giống như trước đây, khi ông còn đương chức, ngưá»i ta vẫn tin nhất cá» nhất động cá»§a ông...
Cái ngưá»i ban nãy đột nhiên reo lên trong căn phòng yên lặng lại reo lên chuyện ấy. Lại tranh cãi rất hăng. Ngá»n đèn dầu được khêu to thêm, cà ng ngun ngút muá»™i. Bóng những cái đầu ngả nghiêng, những cánh tay khua khoắng trên tưá»ng nhà . Chất cÅ©ng tham gia mạnh mẽ. Ãạo đức hay vô đạo đức? Ãá»§ má»i thứ tiêu chuẩn được đưa ra. Ãá»§ má»i thứ lý sá»± xoay như chong chóng. Chất dưá»ng như đã Ä‘i xa quá, chÃnh mình cÅ©ng không còn tin lắm và o những Ä‘iá»u mình Ä‘ang nói...
Ôi ôi! Thà nh thá»±c hay giả dối? Cái cô nhân viên phục vụ kia, giỠđã ngoà i ba mươi rồi, nhưng trông vẫn còn duyên dáng lắm. Má»›i đầu giá» là m việc ngà y hôm qua, khi mang phÃch nước sôi đến phòng Chất, cô ta còn mỉm cưá»i vá»›i anh. Bá» cái nón má»›i mua trên đầu xuống, cô ta nằn nì anh kẻ há»™ tên cô ta lên đó. Chữ Chất chả Ä‘á»u tăm tắp mà . Nhưng không hiểu sao, Chất chỉ kẻ được mấy chữ xô lệch và nghiêng ngá»a. HÆ¡i thở cá»§a cô ta ngay bên cạnh, và cái thứ mùi rất đà n bà từ tóc, từ áo quần, da thịt cá»§a cô ta cứ tá»a ra như giăng bẫy anh. Cô ta vùng vằng cầm lấy nón, nhưng lại nhăn mÅ©i lại má»™t cách đáng yêu... Má»™t hy vá»ng mÆ¡ hồ le lói... Má»™t ý nghÄ© gần giống như sá»± phản bá»™i không sao cưỡng lại ... ấy là sá»± so sánh ngấm ngầm những lần ăn nằm vá»›i vợ gần đây... Dưá»ng như ở vợ Chất đã cạn hương hoa, đã cạn sức cám dá»— mê muá»™i vốn có ở má»™t ngưá»i đà n bà khá»e mạnh. Sau những lần như váºy, Chất đã ngạc nhiên thấy mình tỉnh táo má»™t cách lạ kỳ. Tháºm chà có thể chui ra khá»i mà n để rÃt má»™t hÆ¡i thuốc là o... Váºy thì buổi sáng hôm qua, được ngưá»i đà n bà đẹp và rừng rá»±c ấy cưá»i vá»›i mình, nhăn mÅ©i vá»›i mình, Chất thèm khát, mặc dù biết cả Ä‘á»i cÅ©ng không dám Ä‘i xa hÆ¡n cái sá»± thèm khát vụng trá»™m ấy. Thì có gì lạ? Vị thá»§ trưởng kia cÅ©ng là má»™t con ngưá»i, và ông ta...
Chất thở dà i, ngao ngán nhìn xung quanh. Câu chuyện đã cÅ© mèm, đã xảy ra từ mưá»i năm trước mà sao bây giá» vẫn còn gây ra những cuá»™c tranh luáºn đầy rẫy những lý lẽ cao siêu. Nó có vẻ giống như cá»— bà i tổ tôm vẫn là m náo động các buổi tối, cá»— bà i đã dùng quá lâu, những quân bà i mòn vẹt cả bốn góc, Ä‘en xạm lại, bợt trắng Ä‘i rồi lại Ä‘en xạm lại, má»—i lần cầm lên tay lại thấy bốc lên má»™t mùi u ám và mục ải...
Ngá»n đèn trong phòng vẫn đỠquạch. Ãêm nay chắc sẽ mất Ä‘iện cho tá»›i sáng. Cái nóng má»—i lúc má»™t tăng. Không khà như ngưng Ä‘á»ng trong căn phòng. Ai vừa hút má»™t Ä‘iếu thuốc là o, búng khói đặc như sữa, lÆ¡ lá»ng, lÆ¡ lá»ng mãi chưa chịu tan. Cảnh tượng giống như trong má»™t toa tà u. Má»™t toa tà u đã dừng lại từ lâu lắm. Mà sao khu táºp thể tối nay im ắng má»™t cách lạ lùng như váºy?
Giữa lúc ấy, vợ Chất bần thần xuất hiện ở cá»a:
- Các anh Æ¡i, bá»n trẻ con!...
Tiếng kêu hốt hoảng cá»§a chị là m căn phòng lặng Ä‘i trong má»™t giây. Má»™t giây đủ cho há» nháºn ra: lÅ© trẻ con đã biến mất! Bất ngá» và kinh hoảng... Ngá»n lá»a đèn chao nghiêng. Mấy ngưá»i nằm báºt dáºy. Cái Ä‘iếu cà y bị chân ai đá phải lăn lách cách. Quát tháo la gá»i. Chân ngưá»i chạy. Khóa xe đạp mở...
Khu táºp thể, vì lÅ© trẻ con, lại má»™t phen nháo nhác...
*** LÅ© trẻ Ä‘i thà nh hà ng dá»c, trên vỉa hè.
Ãi đầu là những đứa bé nhất, má»—i đứa nÃu chặt tay má»™t đứa lá»›n hÆ¡n. ÃÃch thân thá»§ lÄ©nh cá»§a cả bá»n, má»™t thằng bé chừng mưá»i hai tuổi, rắn rá»i trong cái dáng cao ngồng và mái tóc đỠcạch trên đầu, Ä‘i sau cùng. Thằng nà y có thể má»™t mình từ nhà quê lên đây vá»›i bố, qua má»™t chặng đưá»ng dà i bằng tà u há»a, rồi xe Ä‘iện, những đưá»ng phố ngoắt ngoéo và xa lạ cá»§a Hà Ná»™i, mà không há» sợ lạc.
Chúng đi, lặng lẽ và hồi hộp như một đoà n thám hiểm...
Không nói cho bố mẹ biết, bởi vì nói ra thì chắc chắn sẽ bị ngăn cản. Ngưá»i lá»›n hay sợ hãi đủ má»i thứ chuyện...
Phố đông ngưá»i quá. Toà n những ngưá»i lạ. Há» Ä‘i lại nhá»›n nhác vá»™i vã. Xe cá»™ phóng vun vút. Hình như ở má»™t nÆ¡i nà o đó, má»™t cái gì đó rất quan trá»ng, rất to tát Ä‘ang chỠđợi há». Không ai để ý đến bá»n trẻ. Có má»™t và i chú công an ngoái nhìn theo chúng, nhưng lại quay Ä‘i ngay vì nháºn ra những bá»™ quần áo và những dáng Ä‘iệu hiá»n là nh.
Trong cái táºp thể trẻ con nà y cÅ©ng có má»™t kẻ "đà o ngÅ©". Ãấy chÃnh là thằng con ông phó tiến sÄ©. Ãi được má»™t cây số, thằng nà y đã tụt lại sau. Ná»a cây số nữa, nó dừng hẳn lại và tuyên bố bá» cuá»™c. Hình như nó cho rằng cứ tiếp tục a dua vá»›i lÅ© trẻ nà y thêm Ä‘oạn đưá»ng nà o thì cái đức ngoan ngoãn cá»§a nó - đã được ngưá»i lá»›n thừa nháºn - sẽ bị rÆ¡i rụng Ä‘i má»™t Ãt.
- Quay lại! Không tao bắn!
Hoà n toà n không đùa, "thủ lĩnh" chĩa ngón tay trỠlà m súng và o bụng thằng con ông phó tiến sĩ và ra lệnh.
- Mà y không có quyá»n! Chúng mà y không muốn há»c, thÃch Ä‘i lêu lổng thì cứ việc...
- Nà y ông cụ non, đừng có láo! Không há»c mà chúng ông lại biết cá cá» là cá cá», chứ không nhầm là cá và ng như mà y. Nhưng thôi, sợ thì cứ chuồn Ä‘i. Nhưng nếu mà y mách vá»›i má»i ngưá»i là chúng ông Ä‘i thì... "Thá»§ lÄ©nh" không ngần ngại biến khẩu súng thà nh cái kìm, xoắn ngay và o tai thằng kia má»™t cái nghiêng cả ngưá»i - Nhá»› đấy, cút!
Sá»± việc diá»…n ra không là m cho bá»n trẻ mất hứng thú, trừ thằng Quang. Nó tiếp tục Ä‘i ở gần giữa hà ng, im lặng, vừa ghét thằng quay vá», vừa sợ thằng cầm đầu. Giá không có chuyện đó thì vẫn thÃch hÆ¡n.
...Bá»n trẻ đã Ä‘i được khá xa, qua khá nhiá»u nÆ¡i má»›i chỉ thấy nói đến trong sách vở. Vì không thạo đưá»ng nên có thể cả bá»n đã phải Ä‘i loanh quanh, nhưng Quang nhá»› rất rõ là đã qua Lăng Bác, chùa Má»™t Cá»™t, chợ Ãồng Xuân, hồ Hoà n Kiếm... Và bây giá», không đứa nà o bảo đứa nà o, tất cả đứng sững lại trước má»™t tòa nhà cao lá»›n và rá»±c rỡ như má»™t tòa lâu đà i. Những tòa lâu đà i trong chuyện cổ tÃch có lẽ cÅ©ng chỉ đẹp đến thế...
- Cung thiếu nhi!
"Thá»§ lÄ©nh" hét lên bằng má»™t cái giá»ng nghe rất lạ, ná»a như thán phục, ná»a như coi thưá»ng. Và nó thá»c hai tay và o túi quần rá»™ng thùng thình, nghênh mặt nhìn tòa nhà , vừa ngạo ngược, vừa ngốc nghếch.
Thằng Quang ngồi thụp xuống trên hè, vì hồi há»™p hÆ¡n là vì má»i. Cái thiên đưá»ng trẻ con có tháºt ấy Ä‘ang ở ngay trước mắt nó, chỉ cách có má»™t hà ng rà o bằng sắt.
Những cầu trượt, cầu báºp bênh, Ä‘u quay... Cả má»™t vòng quay khổng lồ chạy bằng Ä‘iện, chở những trẻ con trên ô-tô, máy bay, tà u vÅ© trụ và những con thú hiá»n như đất... Những ghế đá xinh xinh, êm ái và mát lạnh... Má»™t vưá»n hoa chi chÃt những bông hoa tươi tắn dưới ánh Ä‘iện xanh như nước mưa... Những câu chuyện thú vị và bà ẩn chắc chắn Ä‘ang diá»…n ra trong từng căn phòng có hai cánh cá»a sổ mở rá»™ng trên tầng hai. Căn phòng sáng xanh. Má»™t cô bé mặc áo váy xanh Ä‘ang má»™t tay nâng đà n lên ngang mặt, má tì lên há»™p đà n, tay kia đưa nhẹ... Thằng Quang không biết tên gá»i cây đà n, nhưng tiếng đà n thì nó nghe như nuốt lấy... Khi cô bé bỠđà n xuống, đưa tay lên sá»a lại cái nÆ¡ trắng cà i lên tóc, má»™t tình cảm mÆ¡ hồ chợt là m se thắt trái tim thằng bé... Nó Ä‘oán cô bé đúng bằng tuổi nó. Nó không ghen tị. Nhưng nó thèm muốn...
- Muộn rồi, vỠthôi! Xem thế chưa chán à ?
Cùng lúc vá»›i câu nói vang lên, má»™t bên tai thằng Quang bị xoắn lại Ä‘au Ä‘iếng. Khuôn mặt thằng "thá»§ lÄ©nh" cháºp chá»n, nhăn nhở. Ãòn trừng phạt cá»§a nó lần nà y không trúng Ä‘Ãch, thằng Quang vùng đầu ra, lùi lại, đôi mắt dại Ä‘i. Nó hét to, lạc cả giá»ng:
- Cút đi! Tao không thèm đi với mà y nữa... Không thèm!
*** Còn lại má»™t mình nó, trên đưá»ng phố. Lòng tá»± ái, ná»—i giáºn dữ đã nguôi giảm. Bây giá» thì nó sợ. Phố xá vỠđêm cà ng có vẻ lạ lẫm. Nó không nháºn ra má»™t tÃn hiệu quen thuá»™c nà o trên đưá»ng nhưng vẫn cứ Ä‘i, cho đến lúc biết chắc rằng mình đã lạc.
Thằng bé cảm thấy chán nản vì những đưá»ng phố rất giống nhau. Nhưng ở má»—i xó tối trước mặt Ä‘á»u có thể xảy ra những chuyện bất ngá» khiến nó hốt hoảng. Và thế nà o rồi bố nó cÅ©ng tìm thấy nó...
... Rằm trung thu năm ngoái, bó nó vá» nhà nghỉ phép. Nó vòi vÄ©nh bố là m cho nó má»™t cái đèn ông sao. Nhưng không biết vì sao bố nó không chịu là m. Gần đến tối rước đèn, thằng bé uất ức bá» nhà trốn sang bà ngoại, cách xa đến mưá»i cây số. Sang ngà y sau, bố nó tìm đến. Cầm chắc được ăn mấy cái bạt tai. Nhưng không. Ông con rể ngượng vá»›i mẹ vợ, cả năm vá» phép được mưá»i ngà y mà nằm bẹp ở chá»— vợ hà ng tuần chưa thèm vác mặt đến... Bố nó chỉ lấy mấy ngón tay nâng cằm nó lên, nhìn và o mặt cưá»i: "Mà y có trốn lên giá»i"...
Bản năng xúi giục thằng bé trong đêm phải tìm tá»›i chá»— đông ngưá»i. Nó mừng rỡ dừng lại trước cá»a ga tà u há»a và tìm đến má»™t chá»— có Ä‘iện sáng rồi ngồi nghỉ, giữa những ngưá»i Ä‘ang chá» tà u. Nhưng nó dò xét, nghi ngại. Mấy bà n tay bất giác giữ chặt hÆ¡n quai ba-lô, miệng túi xách... thằng bé vừa hãi sợ, vừa bá»±c tức, liá»n tìm chá»— tối hÆ¡n và Ãt ngưá»i hÆ¡n.
Bây giỠthì thấm mệt. Nó ngồi tựa đầu và o chiếc cột đá, nhắm mắt lại.
... Vẳng đến từ rất xa má»™t tiếng đà n, ban đầu còn bị át Ä‘i bởi tiếng còi tà u, tiếng ngưá»i gá»i nhau à ới, tiếng má»™t chiếc xe tải ầm ầm chạy... Nhưng tiếng đà n rõ dần, rõ dần... Má»™t tòa lâu đà i lá»™ng lẫy... Không phải những chiếc bóng Ä‘iện sáng bình thưá»ng, mà là cÆ¡ man những chiếc đèn ông sao... Ngững ngôi sao hồng hồng, xanh biếc phÆ¡i phá»›i bay... cô bé mặc chiếc áo váy mầu xanh đứng đợi cáºu bé ở chân cầu thang. Cô mỉm cưá»i, chìa bà n tay trăng trắng xinh xinh cá»§a mình ra cho cáºu. Tay kia cô bé vẫn cầm đà n, cây đà n có âm thanh kỳ lạ mà cáºu chưa biết tên. Cáºu bé nắm chặt miệng chiếc túi giấy bóng, bên trong sóng sánh nước và những con cá cá»... Bà n tay xinh nhá» và cái bóng áo xanh huyá»n ảo luôn luôn ở phÃa trước mặt... Những báºc thang bằng đá loang loáng sáng... Rất nhiá»u trẻ con... ở đây toà n là trẻ con... Lên cao, lên cao nữa... Chân cáºu bé rÃu lại, và tim Ä‘áºp, tim Ä‘áºp, tim Ä‘áºp...
Má»™t giá»t nước mắt ứa ra, lăn cháºm rãi trên má thằng bé. Ngưá»i cảnh sát khu vá»±c tần ngân hồi lâu, rồi quả quyết đưa bà n tay rắn chắc cá»§a mình ra và nắm lấy vai nó, lắc nhẹ...
*** Chất thất kinh đã Ä‘iên tiết văng tục cả vá»›i vợ, đã hoang mang vì đủ má»i thứ mẹ mìn ám ảnh, và bây giá», khi đã tìm thấy con thì cổ anh cứ ứ lên má»™t ná»—i cáu giáºn không để đâu cho hết. Anh gần như quẳng thằng bé lên chá»— ngồi sau xe đạp, rồi mặc kệ vợ vừa khóc vừa Ä‘i bá»™ từ đồn công an vá» nhà , nhảy lên xe phóng như Ä‘iên...
Thằng Quang không đủ thá»i giỠđể bình tÄ©nh lại và sợ hãi. Quả tháºt thằng bé đã không sợ hãi, kể cả khi ngá»n roi đầu tiên quất và o Ä‘Ãt Ä‘au quắn lên. Ãôi mắt mở to, nó nhìn khuôn mặt hốc hác và đẫm mồ hôi cá»§a bố. Vẻ mặt ấy như muốn nói, nó đã hư đốn đến mức không thể tha thứ được. Nó không biết, như váºy có đúng không, nhưng chắc là bố nó, mấy bác, mấy chú và cả mấy đứa trẻ đã từng là đồng bá»n vá»›i nó Ä‘ang nhao nhao ở ngoà i cánh cá»a kia, không biết được giấc mÆ¡ ban nãy cá»§a nó...
Chất lại vung roi, trong tiếng ồn à o can ngăn cá»§a mấy ngưá»i đứng ngoà i. Và lần nà y thằng Quang bá»—ng giáºt thót ngưá»i. Giáºt thót ngưá»i, không phải vì bị ăn đòn, mà vì má»™t váºt gì đó vừa vỡ choang trên ná»n nhà . Mấy giá»t nước lạnh bắn và o chân nó. Trá»i Æ¡i, cái lá» thá»§y tinh, cái lá» thá»§y tinh nuôi cá cá»...
Chất đã hất đổ cái lỠthủy tinh từ trên bà n xuống đất.
Theo phản xạ tá»± nhiên, thằng Quang sụp ngay xuống. Bây giá» má»›i thấy nó khóc. Nước mắt thằng bé trà o ra, trà o ra, rÆ¡i xuống và hòa tan ngay và o vÅ©ng nước Ä‘ang loang rá»™ng trên ná»n nhà . Những con cá cá» quẫy quẫy... Má»™t bà n tay thằng bé xòe ra, nhưng ngón tay kia run rẩy, tháºn trá»ng nhặt từng con cá vô tá»™i lên, đặt và o đó.
Chất bà ng hoà ng nhìn cảnh tượng Ä‘ang diá»…n ra trước mắt. Những ý nghÄ© thoáng nhanh trong đầu... Ngá»n roi cá»§a anh... Ná»—i lo lắng cá»§a anh... Những Ä‘iá»u báºn tâm cá»§a anh, cá»§a mấy ông ngưá»i lá»›n trong khu táºp thể nà y... Tất cả những thứ đó, lúc nà y Ä‘á»u trở nên vô nghÄ©a trước sinh mệnh cá»§a mấy con cá nhá».
Thằng bé đứng dáºy, không nhìn bố, khe khẽ mở then cá»a. Nó rón rén Ä‘i ra sân, vá» phÃa bể nước có hòn non bá»™. Nhưng bất ngá» nó dừng lại và đổi hướng, hấp tấp chạy ù vá» phÃa sau... Chất sá»±c tỉnh, lao vút theo, rÆ¡i mất cả roi. Không hiểu bằng cách nà o, thằng bé đã lá»t được ra ngoà i cánh cổng gá»—... Rõ rà ng phải có má»™t lối mòn nà o đó mà những ngưá»i lá»›n không thể ngỠđược. Nếu không thì chỉ má»™t chút nữa thôi, má»™t chút nữa thôi là những chú cá nà y có thể chết vì mắc cạn. Thằng bé từ từ thả nhẹ bà n tay đựng cá xuống. Nước Hồ Tây mát lạnh. Những con cá vùng bÆ¡i Ä‘i. Thằng bé há»›n hở má»™t cách rất trẻ con quay mặt lại, nhìn má»i ngưá»i lố nhố đằng sau cánh cổng gá»—.
Cho đến nay, những con cá cỠấy vẫn còn sống. Chúng may mắn không phải luẩn quẩn trong bể nước dưới chân hòn núi giả. GiỠđây là cả lòng hồ mênh mông...
11 - 1985
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by khungcodangcap; 29-09-2008 at 06:21 PM.
|