 |
|

12-10-2008, 05:42 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Vạn Huê Lầu diễn nghĩa - Khuyết Danh
Vạn Huê Lầu diễn nghĩa
Khuyết Danh
Lá»i nói đầu
VẠN HUÊ LẦU là má»™t bá»™ y truyện có giá trị sá» liệu cá»§a TQ, được phổ biến rá»™ng rãi sang Việt Nam từ xa xưa. Các vị cụ lão nước ta trước đây đã lấy tÃch truyện soạn ra tuồng hát và trình diá»…n khắp nÆ¡i trong dân gian, là m cho nhân váºt trong truyện trở nên quen thuá»™c.
Truyện viết và o thá»i Tống, sau NgÅ© Äại, Tháºp Quốc, thá»i kỳ mà “năm nước mưá»i Ä‘á»i†đánh nhau liên miên, dân chúng chết chóc đói khát.
Bắt đầu từ năm 960, Triệu Khuông Dẫn cướp ngôi nhà háºu Chu, tiêu diệt các lá»±c lượng phong kiến hùng cứ các nÆ¡i, thống nhất đất nước, trừ nước Liêu phÃa Bắc sông Hoà ng Hà , đánh nước Hạ phÃa Bắc Trung Quốc... và đóng đô ở Khai Phong láºp nên nhà Tống, lịch sá» gá»i là Bắc Tống (960- 1127).
Sau thá»i kỳ thống nhất, nước Tống luôn bị nước Liêu và nước Hâ ở phÃa Bắc Trung Quốc tấn công, là m cho nước Tống nhiá»u lần thảm bại.
Nước Liêu gồm các bá»™ lạc du mục ở phÃa Äông Bắc Trung Quốc đến phÃa Bắc sông Hoà ng Hà , năm 916 gá»i là nước Khiết Äan, sau đổi thà nh nước Liêu.
Nước Tây Hạ gồm các bá»™ lạc dân tá»™c Khương ở Tây Bắc Trung Quốc, thấy nước Tống muốn gồm thâu thiên hạ nên kéo quân xuống phÃa Nam tranh chấp.
Äến năm 1115, vùng Cát Lâm, Liêu Ninh lại nổi lên má»™t quốc gia má»›i gá»i là nước Kim.
Năm 1125, nước Kim tiêu diệt nước Liêu, rồi kéo binh xuống đánh Tống, bao vây Khai Phong. Vua Tống đầu hà ng, nước Kim tạm rút lui vá» phÃa Bắc.
Năm 1127, Kim lại đánh Tống bắt được vua Tống là Tống Huy Tong và vua Tống Khâm Tông, phá nát kinh đô, là m cho nhà Bắc Tống bị diệt vong.
Sau khi quân Kim rút lui vá» Bắc, Triệu Cấm em cá»§a Khâm Tông, được má»™t số tôi thần tôn lên là m vua ở Ưng Châu Hà Nam, xưng hiệu là Cao Tông thà nh láºp nhà Nam Tống (1127-1287)
Nhưng triá»u đình Nam Tống nhu nhược, thu dụng nhiá»u tôi nịnh nên chÃnh trị không vững và ng, nhiá»u lần bị quân Kim đánh phá là m cho nhân dân bị đói kém, sưu thuế nặng ná», phong trà o nhân dân khởi nghÄ©a nhiá»u nÆ¡i, gồm cả cuá»™c khởi nghÄ©a cá»§a nông dân ở Lương SÆ¡n Bạc do Tống Giang Ä‘iá»u khiển.
Nói vá» việc cải tổ, chỉnh đốn việc cai trị thì thá»i Bắc Tống có cuá»™c cải cách cá»§a Phạm Trá»ng Yêm, thá»i Nam Tống có cuá»™c cải cách cá»§a Vương An Thạch, nhưng cả hai cuá»™c cải cách ấy cÅ©ng không cứu vãn được tình thế.
Triá»u Tống có hai lần kéo quân đến đánh Việt Nam, nhưng cả hai lần Ä‘á»u bị thua thiệt.
Lần thứ nhất và o năm 981, quân Tống bị Lê Hoà n đánh bại ở sông Bạch Äằng, tướng Tống là Hầu Nhân Báo bị giết chết.
Lần thứ hai và o năm 1076, nước Tống lại Ä‘em quân xâm lược nhưng Lý Thưá»ng Kiệt đánh phá không vượt qua nổi sông Cầu và binh Tống bị giết chết quá nhiá»u, nên tướng Tống là Quách Quỳ phải rút quân vá» nước.
Äến thế ká»· XIII, quân Mông Cổ bà nh trướng khắp nÆ¡i ở Châu Ã, và Äông Âu, năm 1234 diệt nước Kim, năm 1297 diệt Nam Tống thà nh láºp nhà nước Nguyên ở Trung Quốc.
Äó là bối cảnh chung cá»§a má»™t số truyện ghi lại tình hình Trung Quốc thá»i ấy.
Vạn Huê Lầu dá»±a theo những tháºp niên đầu cá»§a thá»i Bắc Tống giai Ä‘oạn chống lại nước Liêu, và những diá»…n biến ná»™i bá»™ cá»§a triá»u đình nhà Tống.
Phần ná»™i bá»™ phản ánh hai phe trung và nịnh âm mưu chiếm Ä‘oạt quyá»n thế, tạo ra nhiá»u âm mưu xảo trá, tác động và o chÃnh trị cá»§a Tống triá»u.
VẠN HUÊ LẦU là má»™t quán rượu, được lấy tên đặt cho bá»™ truyện, nÆ¡i đó là chá»— gặp gỡ cá»§a các anh hùng khà phách, mà cÅ©ng là nÆ¡i mâu thuẫn giữa trung và nịnh, giữa chánh và tà là m cho cốt truyện lắm Ä‘iá»u kỳ thú.
Phần nổi báºt nhất trong truyện là Bao Công xỠán Quách Hoè sau mưá»i sáu năm má»›i phát giác. Mặc dù Quách Hoè được Hoà ng thái háºu che chở, song Bao Công là ngưá»i ngay thẳng, tôn trá»ng công lý, nên đã vạch trần âm mưu cá»§a nịnh thần qua những hà nh động gian ác chôn chặt trong qúa khứ.
Äá»c VẠN HUÊ LẦU chúng ta tìm hiểu được lòng ngưá»i tá»± ngà n xưa, vẫn phân định hai ranh giá»›i thiện, ác, và đó là những bà i há»c mà chúng ta tìm hiểu trong lẽ sống con ngưá»i.
........
Mùa thu năm 2000.
MỘNG BÃŒNH SÆ N.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by Chân Tình; 12-10-2008 at 05:51 PM.
|

12-10-2008, 05:45 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
hồi thứ nhất
Nơi Kim khuyết thiếu cung nữ
Äất SÆ¡n Tây tìm mỹ nhân
Bấy giá» triá»u Tống, vua ChÆ¡n Tôn là con thứ ba cá»§a vua Thái Tôn, tên là Hằng tức vị năm Máºu Tuất lấy niên hiệu là Hà Bình phong cho vợ lá»›n là Lưu phi là m hoà ng háºu, vợ thứ là Lý phi là Thần phi. Cả hai Ä‘á»u được vua yêu mến.
Năm ấy, hai bà đá»u có thai, vua mừng rỡ ước ao sanh đặng hoà ng nam để nối ngôi.
Còn trong triá»u thì bá quan đầy đủ, cÅ©ng có ngưá»i trung thần vị quốc, cÅ©ng kẻ gian nịnh lá»™ng quyá»n. Những ngưá»i trung thần như: thái sư Lý Hằng, khu máºt sứ Vương Äáng, thừa tướng Khấu chuẩn, thị chế Tôn ThÃch.v.v... còn những kẻ gian thần như: Vương Khâm Nhược, Äinh Vị, Lâm Tri, Trần Hằng Niên là Lưu Thừa Khuê. Năm ngưá»i ấy cùng má»™t phe đảng gá»i là ngÅ© quá»· là m rối loạn triá»u đình.
Lúc ấy có Bao Chuẩn là m quan Phá»§ Doãn tại phá»§ Khai Phong, còn Bà ng Hồng là m quan khu máºt, hai ngưá»i ấy má»™t đà ng trung má»™t đà ng nịnh, cho nên không thuáºn vá»›i nhau.
Và o năm Hà Bình thứ ba, nhằm năm Canh Tý, có quan cáºn thần tâu vá»›i nhà vua xin tuyển thêm cung nữ, vì trong cung thiếu ngưá»i hầu hạ.
Vua Chơn Tôn nghe tâu nghĩ thầm:
- Năm trước ta đã thả ra hÆ¡n má»™t ngà n năm trăm cung nữ, lẽ nà o năm nay lại tuyển thêm cung nữ khác. Thôi để ta hạ chỉ cho tuyển thêm má»™t số Ãt, nhân dịp lá»±a má»™t nà ng có sắc đẹp nết nà ng, ban cho Vương huynh để Vương huynh ta có con nối nghiệp.
NghÄ© như váºy, vua ChÆ¡n Tôn liá»n hạ chỉ sai Trần Lâm ra tỉnh SÆ¡n Tây phá»§ Thái Nguyên tuyển chá»n tám mươi mỹ nữ, không được tuyển quá số ấy, kỳ hạn năm tháng phải vá» triá»u phục chỉ.
Trần Lâm lãnh mạng lui ra, Ä‘em thêm tám tên dÅ©ng sÄ© để hầu cáºn và má»™t ngà n binh để rước mỹ nữ vá».
Äoà n ngưá»i Ä‘i độ má»™t tháng thì đến phá»§ Thái Nguyên, tỉnh SÆ¡n Tây. Các quan địa phuÆ¡ng nghe tin Ä‘á»u đón tiếp rước và o thà nh.
Trần Lâm truyá»n chỉ:
- Nay có thánh chỉ truyá»n tuyển chá»n mỹ nữ, bất kỳ nhà quan hay dân há»… có con gái đẹp Ä‘á»u phải ghi tên và o sổ để tuyển chá»n. Kẻ nà o ẩn giấu sẽ bị tá»™i nặng.
Ngà y ấy trong thà nh phá»§ Thái Nguyên rất xôn xao, các nà ng gái đẹp Ä‘á»u tìm cách gả cưới không cần kén chá»n già u sang. Vì váºy có nhiá»u trai nhà nghèo, hèn hạ cưới được gái đẹp già u sang. Ấy cÅ©ng vì lòng cha mẹ thương con, sợ con gái mình tuyển và o cung thì không biết ngà y nà o mà gặp mặt. Chẳng những con nhà dân phải lo sợ, mà đến cho nhà quan có sắc đẹp cÅ©ng phải lo âu trốn tránh.
Bởi váºy qua má»™t thá»i gian, Trần Lâm chỉ thu nạp được hai trăm mỹ nữ, nhưng chỉ có hai mươi ngưá»i là con nhà qua, còn bao nhiêu là con nhà lê dân hết. Trần Lâm lá»±a lại chỉ được 60 ngưá»i có diện mạo chỉnh tá», còn bao nhiêu Ä‘á»u thả vá» hết.
Trần Lâm nói với các quan:
- Năm trước thiên tá» thả cung nữ ra hết, nay phải chá»n cho đủ số tám mươi ngưá»i, trong đó phải cho cho được báºc quốc sắc thiên hương má»›i vừa ý thiên tá». Nay con gái các báºc quan quyá»n không ra mặt nên tôi buá»™c lòng phải đến từng nhà tra xét.
Các quan nghe Trần Lâm nói Ä‘á»u nhìn nhau lo lắng, trong số đó có má»™t vị quan võ tên Äịch Quảng Ä‘ang là m chức tổng binh có cô con gái đẹp liệu bá» giấu không nổi nên xin kỳ hạn ba ngà y sẽ tìm dâng nạp đủ số.
Trần Lâm chấp thuáºn. Các quan Ä‘á»u lui ra, ai vá» dinh nấy.
Nguyên Äịch Quảng có vợ là Mạnh phu nhân, sanh được hai đứa con gái. Ngưá»i lá»›n là Äịch Thiên Kim, má»›i mưá»i sáu tuổi mà hoa nhưá»ng nguyệt thẹn, lại thêm nghá» cầm kỳ thi há»a, đẹt phụng thêu hoa, tuy chưa định gả cho ai song không chịu ghi tên và o sổ tuyển chá»n.
Ngà y ấy Äịch Quảng vá» dinh, mặt buồn dà u dà u. Mạnh phu nhân thấy váºy há»i:
- Hôm nay có việc chi mà trông tướng quân buồn như váºy?
Äịch Quảng liá»n kể hết cho Mạnh phu nhân nghe. Vợ chồng Ä‘ang cùng nhau than thở thì có Äịch Thiên Kim bước và o nghe rõ sá»± tình liá»n há»i:
- Việc hai anh chị buồn bã em đã nghe rõ hết rồi. Nhưng anh chị ơi, việc đã đến nước nà y còn giấu em là m chi.
Äịch Quảng nói:
- Em Æ¡i! Nay cha đã qua Ä‘á»i rồi, chỉ còn lại mẹ già và hai anh em mình thôi. Nếu anh Ä‘em tên em ghi và o sổ thì mẹ già phải buồn bã khóc than vì phải ca con, e mang bệnh mà chết. Vì váºy ta định vá» tâu vá»›i thánh thượng dung tha tá»™i không tham dá»± kén chá»n mỹ nữ.
Thiên Kim nói:
- Không nên đâu! Anh là ngưá»i là m quan lẽ đâu không rõ phép nước. Nếu thiên tá» không chấp thuáºn lá»i cầu xin thì là m sao tránh khá»i tá»™i khi quân, liên luỵ đến mẹ già nữa. Ấy chỉ vì em mà anh mang tiếng bất trung, bất hiếu. Xin anh hãy suy xét lại.
Äịch Quảng há»i:
- Váºy ý em thế nà o?
Thiên Kim nói:
- Theo ý em thì thì thà liá»u má»™t mình em mà giữ vẹn cả nhà , còn phần anh khá»i lo tá»™i nghịch chỉ nữa.
Äịch Quảng nghe nói cứ ngồi than thở mãi.
Hôm sau Äịch Quảng Ä‘ang ngồi buồn bã thì có quân và o báo:
- Nay có Trần thái giám dẫn quân Ä‘i lục soát nhà cá»§a quan, chốc nữa sẽ đến đây. Äịch Quảng nghe báo mặt mà y cà ng buồn bã, còn Mạnh phu nhân thì tay chân bá»§n rá»§n.
Thiên Kim nói:
- Anh chị đừng lo sợ, em sẽ bằng lòng tiến cung nếu được chá»n.
Nói rồi bèn kêu gia nhân bảo ra đứng ngoà i cổng, đón Trần thái giám, nói:
- Xin đừng xét dinh ta. Äịch tổng binh có má»™t ngưá»i em gái chịu đứng và o sổ kén.
Gia nhân vâng lệnh ra nói y như lá»i.
Thiên Kim lại sai a hoà ng đến Pháºt đưá»ng thỉnh mẹ mình là Nhạc thị thái phu nhân và o háºu đưá»ng.
Má»i ngưá»i trông thấy nhau Ä‘á»u rÆ¡i lệ. Thiên Kim thưa:
- Mẹ Æ¡i nay có thánh chỉ sai Trần Lâm đến đây chá»n mỹ nữ và o cung, song còn chưa đủ số, cho nên Trần Lâm đến kiểm soát từng nhà . Con không thể cho gia đình mang tiếng khi quân nên má»i mẹ đến đây để tá» cùng mẹ.
Nói xong nà ng khóc oà lên. Bà Nhạc thị nghe mấy lá»i tay chân bá»§n rá»§n, còn vợ chồng Äịch Quảng tuy dau buồn cÅ©ng phải khuyên lÆ¡n.
Xảy có quân và o báo:
- Quan thái giám Trần Lâm nói nếu có Thiên Kim đã bằng lòng thì phải láºp tức trình diện để kịp tuyển chá»n.
Bà Nhạc phi vừa khóc vừa nói:
-Thôi, để mẹ đưa con ra khá»i dịch trung cho hết tình mẫu tá».
Thiên Kim lạy mẹ và hai anh chị rồi từ giã lên kiệu, còn Äịch Quảng cÅ©ng lên ngá»±a đưa em gái đến dịch trung. Ba mẹ con Ä‘á»u và o ra mắt Trần Lâm.
Trần Lâm xem thấy Thiên Kim tháºt là tuyệt sắc giai nhân thì cả mừng nói vá»›i Äịch Quảng:
- Váºy cô nà y là con gái cá»§a ngà i sao?
Äịch Quảng nói:
- Nà ng là em ruột của tôi. Hôm trước ngà y có bảo con cháu các quan ai có sắc đẹp thì ghi và o sổ kén. Sở dĩ tôi chần chỠlà vì trong nhà còn có mẹ già , sợ thân mẫu tôi buồn rầu mà sanh bịnh, nên chưa dám đến đúng ngà y. Xin ngà i vỠtrà o tâu với thiên tỠsoi xét.
Trần Lâm nói:
- Việc ấy không can chi hết. Nay ngà i đã vâng chỉ Ä‘em em ra dá»± tuyển thì có tá»™i gì đâu. Còn như em ngà i nhan sắc như váºy nếu và o cung thì được hưởng vinh hoa phú quý.
Trần Lâm chá»n Äịch Thiên Kim và o đầu sổ rồi từ tạ Äịch Quảng đưa nà ng Äịch Thiên Kim vá» cung.
Lúc nà y bà Nhạc thị và Thiên Kim lòng đau như cắt, mẹ con khóc sướt mướt không thôi. Trần Lâm khuyên:
- Xin lão phu nhân bá»›t cÆ¡n sầu não trở vá» dinh, sá»›m muá»™n cÅ©ng có tin tức hồi âm. Tôi chắc tiểu thư sẽ được trá»ng vá»ng.
Lá»i bà n:
sắc đẹp của nữ giới là một lợi khà sắc bén xưa nay đã từng là m mất nước khuynh thà nh, nhưng trước tình cảm gia đình không thể nghĩ đến cái lợi khà ấy mà vơi đi những gì đau khổ trong cách biệt.
Trần Lâm, ngưá»i có trách nhiệm tuyển chá»n mỹ nữ đưa và o cung cÅ©ng đã thấy rõ Ä‘iá»u đó. Má»™t Äịch Thiên Kim sắc nước hương trá»i, được đưa và o cung thì quyá»n quý cao sang như đã nằm trong bà n tay, nhưng không vì váºy mà lúc chia xa tình mẫu tá» không bị xót xa Ä‘au đớn.
Con đưá»ng công danh, phú quý và tình quyến luyến gia đình nhiá»u lúc tác động nhau, là m cho con ngưá»i phải Ä‘au khổ.
Trong cuá»™c sống xưa nay, ngưá»i kẻ anh hùng hà o kiệt trước bổn pháºn là m trai phải Ä‘em thân gánh vác trách nhiệm là m ngưá»i nhưng trong lúc thi hà nh pháºn sá»±, Ä‘em chà khà đảm nháºn việc lá»›n đôi khi vướng mắc tình cảm gia đình mà bá» lỡ cÆ¡ há»™i láºp thân. Äó là lẽ thưá»ng tình mà con ngưá»i phải đấu tranh giữa tình cảm và trách nhiệm.
|

12-10-2008, 05:45 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
hồi thứ hai
Thánh chúa thưởng anh mỹ nữ
Thiên Kim nhá»› mẹ gá»i tâm thÆ¡
Trong lúc Äịch Quảng còn Ä‘ang bịn rịn cuá»™c chia ly vá»›i em gái mình thì Nhạc thị lấy ra má»™t cặp ngá»c uyên ương trong tay áo trao cho Thiên Kim và nói:
- Con Æ¡i! Ngá»c uyên ương nà y là váºt lúc trước cha con phụng chỉ chinh Tây thắng tráºn vá» trà o, được vua ban thưởng. Äó là loại ngá»c quý có thể trừ tà ma cà ngăn chăn Ä‘ao búa không thể phạm và o ngưá»i. Từ khi cha con qua Ä‘á»i rồi mẹ còn cất giữ để là m váºt gia bảo. Con nên lấy má»™t há»™t mà đem theo, còn má»™t há»™t để lạ cho anh con là m lưu niệm.
Sau khi đã trao ngá»c quý, Thiên Kim vá»™i và ng lên xe theo Trần Lâm vá» cung. Bà Nhạc thị thấy xe Thiên Kim Ä‘i rồi thì khóc rống lên má»™t tiếng, té nhà o xuống đất. Äịch Quảng láºt Ä‘áºt đỡ dáºy và khuyên nhá»§ hết lá»i, bà Nhạc thị má»›i gượng gạo lên kiệu trở vá».
Còn Trần Lâm ra khá»i thà nh trá»±c chỉ trở vá» Biện Kinh. Äi má»™t tháng ròng má»›i đến nÆ¡i truyá»n quân ở tại ngá» môn chá» lệnh.
Ngà y ấy vua Ä‘ang ngồi đánh cá» vá»›i Bác vương ở Ä‘iện Trưá»ng Lạc, nghe quân và o báo:
- Thái giám Trần Lâm đi kén mỹ nữ đã vỠđến, xin và o phục chỉ.
Vua ChÆ¡n Tôn nghe tin mừng rỡ, truyá»n cho Trần Lâm và o. Trần Lâm và o bái yết, tâu lại má»i việc Ä‘i kén chá»n mỹ nữ ở SÆ¡n Tây, ròi dâng sổ bá»™ lên. Vua truyá»n dẫn hết mỹ nữ và o xem.
Trần Lâm ra ngá» môn đòi hết tám mươi mỹ nữ và o. Vua ChÆ¡n Tôn xem sổ thấy ngưá»i đứng đầu là Äịch Thiên Kim liá»n dạy đến yết kiến.
Äịch Thiên Kim vâng lệnh bước ra trước mặt vua quì lạy tung hô. Vua xem thấy khen:
- Tháºt là tuyệt sắc giai nhân!
Bác vương cũng khen:
-Chẳng những là xinh đẹp mà lại còn chỉnh tá» thùy mị, không phải là con nhà bần tiện, song chưa rõ là con báºc quan nà o.
Vua nghe Bác vương nói liá»n há»i Thiên Kim:
- Váºy cha nà ng là m quan chi trong phá»§ Thái Nguyên?
Thiên Kim tâu:
- Ông thiếp là Hà m Lâm Äịch Thái, cha là m chức Thống chế tên Ngươn. Anh thiếp là tổng binh Äịch Quảng, cả nhà đá»u hưởng lá»™c vua nhiá»u Ä‘á»i.
Vua nghe tâu rất vui mừng, Bác vương nói:
- Té ra nà ng nà y đã xinh tốt lại có tà i, tháºt đáng quý.
Vua nói:
- Vương huynh nói rất đúng! Nà ng nà y quả là dòng dõi trâm anh, thế phiệt. Trẫm có ý kén má»™t ngưá»i tà i mạo để coi việc ná»™i trợ cho vương huynh, vì từ lâu nay vương huynh sống cô độc.
Bác vương láºt Ä‘áºt đứng dáºy nói:
- Tuy bệ hạ có lòng tốt như váºy, song tôi không dám vâng lá»i, Äịch Thiên Kim là ngưá»i cá»§a bệ hạ tuyển chá»n, tôi đâu dám Ä‘em vá» là m vợ, lá»—i đạo vua tôi.
Vua nói:
- Vương huynh chá»› chối từ. à trẫm đã dá»± tÃnh từ lâu đâu phải buá»™c vương huynh và o con đưá»ng trái lẽ.
Vua phán xong liá»n truyá»n dẫn Äịch Thiên Kim đến Nam Thanh cung và cho thêm mưá»i sáu cung nữ theo hầu hạ.
Trần Lâm lãnh mạng đưa Thiên Kim qua Nam Thanh cung. Bác vương tạ Æ¡n lui ra. Còn các mỹ nữ khác được vua truyá»n lệnh giao và o Chiêu Dương cung đặng Lưu hoà ng háºu phân phát nÆ¡i tam cung lục viện.
Hôm sau, vua truyá»n xuất mưá»i sáu ngà n lượng bạc, cho ngưá»i Ä‘em ra SÆ¡n Tây cấp cho những cha mẹ các mỹ nữ được tuyển và o cung để Ä‘á»n Æ¡n dưỡng dục.
Äịch Thiên Kim khi được và o Nam Thanh cung rồi thì các tỳ nữ Ä‘em xiêm y đến cho nà ng thay đổi. Còn Bác vương mở tiệc khánh hạ má»i các quan ăn uống no say.
Tiệc tan, Bác vương và o cẩm trướng là m lễ hiệp cẩn.
Hôm sau, Bác vương và o triá»u tạ Æ¡n thì được nghe tin vua sai ngưá»i Ä‘em và ng bạc đến SÆ¡n Tây trả Æ¡n cho cha mẹ các mỹ nữ được tiến cung, nên vá»™i trở vá» dinh nói vá»›i Thiên Kim:
- Sẵn dịp vua sai ngưá»i vá» SÆ¡n Tây Ä‘em tiá»n bạc Ä‘á»n công cho cha mẹ cá»§a cung nữ, vương phi nên viết má»™t bức thÆ¡ gởi vá» thăm viếng mẹ và anh chị.
Äịch phi nghe nói cả mừng, sai cung nga Ä‘em giấy má»±c đến viết thÆ¡ và trao cho Bác vương xem. Bác vương trông thấy khen:
- Chữ viết đã đẹp mà lại rất nhanh, đáng là má»™t nữ lưu Ãt có.
Bác vương liá»n đòi khâm sai và o để trao thÆ¡ và dặn:
- Nay ngươi phụng chỉ ra SÆ¡n Tây, sẵn dịp Ä‘em phong thÆ¡ cá»§a vương phi mà trao cho Äịch Quảng hiện Ä‘ang là m tổng binh tại phá»§ Thái Nguyên.
Quan khâm sai vâng lá»i lãnh thÆ¡ lui ra.
Nguyên quan khâm sai nà y há» Tôn tên Tú, rể cá»§a Bà ng Hồng, hiện Ä‘ang là m Trị giám viên, cÅ©ng là má»™t ngưá»i trong gian đảng Bà ng Hồng.
Khi Tôn Tú lãnh phong thơ thì nghĩ thầm:
- “Äịch Quảng là con cá»§a Äịch Ngươn, lúc Äịch Ngươn là m thống chế, còn cha ta là m quan váºn lương, vì Ä‘i trá»… ngà y bị Äịch Ngươn xá» trảm. Thù ấy không đội trá»i chung. Nay gặp được thÆ¡ nà y, chắc là tin là nh cá»§a Äịch Thiên Kim gởi vá» cho Äịch Quảng. Váºy ta giấu tin là nh mà thông tin dữ, đặng là m cho cả nhà bối rối cho bõ ghét.
TÃnh như váºy, Tôn Tú liá»n giấu thÆ¡ Ä‘i.
Hôm sau Tôn Tú và o kho lãnh mưá»i sáu ngà n lượng bạc Ä‘em Ä‘i phân phát cho các gia đình ở SÆ¡n Tây có con tiến cung. Khi đến nÆ¡i truyá»n rao cho những cha mẹ cá»§a cung nga đến mà lãnh bạc, nhưng chỉ phát cho má»—i nhà có má»™t trăm hai mưá»i chÃn lạng bạc, trong lúc nháºn cá»§a triá»u đình đến hai trăm lượng má»—i nhà ., Thế là Tôn Tú ém Ä‘i đến saú ngà n năm trăm hai mươi lượng trong đó có phần cua Äịch Quảng là má»™t trăm hai mươi lượng.
Äịch Quảng lâu nay nhá»› em, trông tin tức, nay nghe có khâm sai đến vá»™i má»i vá» nhà háºu đãi, và nói:
- Nay triá»u đình sai ngà y đến đây đặng phát bạc cho cung nga, váºy ngà i có biết tin tức Äịch Thiên Kim thế nà o chăng?
Tôn Tú giả vỠnói:
- Váºy Äịch Thiên Kim có phải là con cá»§a ngà i không?
Äịch Quảng nói:
- Nà ng ấy là em ruột của tôi.
Tôn Tú nói:
- Té ra nà ng là em ruá»™t cá»§a ngà i! Tháºt tá»™i nghiệp!
Äịch Quảng nghe nói sinh nghi, vá»™i há»i:
- Vì cá»› gì mà ngà i nói như váºy?
Tôn Tú nói:
- Tôi nói cho ngà i hay xin ngà i đừng cho láºu ra thì tôi mang há»a. Nguyên khi em gái ngà i và o cung cứ nhá»› mẹ khóc hoà i, tam cung lục viện ai cÅ©ng ghét, nên em ngà i tá»± ái mà thác Ä‘i. Thiên tá» nổi giáºn bắt tá»™i nà ng là m nhÆ¡ uế trong cung nên truyá»n Ä‘em thây bá» ngoà i đồng. Khi tôi phụng chỉ đến đây thì thiên tá» có dặn tôi há»i thăm cha mẹ Äịch Thiên Kim để là m tá»™i. May nhá» có Trần thái giám tâu xin. Nay ngà i há»i thì tôi phải nói tháºt.
Äịch Quảng nghe nói thất kinh, ngồi sá»ng sốt, còn Tôn Tú từ giã ra vá». Äịch Quảng ra khá»i cá»a rồi trở lại.
Lúc đó bà Nhạc thị đã nghe rõ câu chuyện cá»§a Tôn Tú kể lại nên vừa khóc vừa há»i Äịch Quảng:
- Con Æ¡i! Lá»i khâm sai nói đó nếu là sá»± tháºt thì mạng mẹ ắt không còn.
Äịch Quảng thưa:
- Lá»i khâm sai nói đó có gì xác thá»±c. Nay triá»u đình phái khâm sai đến phát tiá»n cho má»i nhà mà nhà ta không thấy nói đến con e khâm sai giấu tiá»n rồi kiếm chuyện bịa đặt.
Nhạc thị hét to:
- Trá»i Æ¡i! Con gái tôi chết thảm như váºy sao?
Nói rồi té ngá»a xuống đất. Vợ chồng Äịch Quảng đỡ dáºy thì bà đã tắt thở.
Vợ chồng Äịch Quảng khóc than:
- Trong lúc Ä‘ang bình an mà há»a tá»›i thình lình. Em ta đã thác mà mẹ cÅ©ng không còn. Tai nạn đến dồn dáºp.
Khóc rồi mua quan tà i chôn cất.
Lúc ấy con gái Äịch Quảng là Äịch Loan đã mưá»i tuổi nên đã biết thương biết khóc, còn Äịch Thanh thì còn nhá» lắm, không biết gì hết.
Ngà y kia vợ chồng Äịch Quảng ngồi nói chuyện Ä‘au buồn vá» gia cảnh, Äịch Quảng nói:
- Nay em và mẹ chúng ta đã từ trần, còn chúng ta thì triá»u đình còn trong cÆ¡n giáºn, nay mai ắt cho ngưá»i đến vấn tá»™i, chi bằng từ quan, trở vá» quê quán để an thân.
Mạnh phu nhân thưa:
- Biết lá»i nói ấy có thá»±c hay không, chi bằng cho ngưá»i vá» Trà ng An dá» thăm tin tức thế nà o đã rồi sẽ tÃnh.
Äịch Quảng nói:
- Trà ng An xa xôi lắm! Vừa Ä‘i vừa vá» phải mất và i mươi hôm. Nếu chẳng may triá»u đình vãn tá»™i thì toan liệu sao kịp. Thôi ta tÃnh vá» quê thì cứ ra Ä‘i cho an thân.
Lá»i bà n:
Những kẻ gian nịnh, xảo trá thì trong lòng lúc nà o cÅ©ng tìm cách hại ngưá»i. Thù háºn và ganh ghét luôn luôn là chá»— núp ở trong lòng kẻ gian nịnh.
Lá»i nói cá»§a kẻ gian nịnh còn độc hÆ¡n gươm Ä‘ao. Tôn Tú chỉ nói có má»™t lá»i mà giết chết bà Nhạc thị, má»™t mẹ già quá thương yêu con gái mình.
Kẻ gian nịnh không có nhân tÃnh nên không há» có lương tâm trước sá»± Ä‘au khổ cá»§a kẻ khác, mà ác tâm thì lại rất độc hại. Lòng thương ngưá»i không ở trong lương tâm cá»§a kẻ độc ác, bởi váºy muốn xem xét má»™t con ngưá»i để hiểu lương tâm há» thì chỉ cần xem hà nh động cá»§a há» trong dÄ© vãng thì thấy rõ.
Trong cuá»™c sống con ngưá»i, chúng ta thưá»ng động chạm đến thế sá»±, và việc cảnh nhân xá» thế nếu không rõ được bản chất cá»§a từng con ngưá»i thì có thể rất dá»… lầm lạc, gây tác hại không sao lưá»ng trước được.
|

12-10-2008, 05:45 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
hồi thứ ba
Gian đảng âm mưu trừ chánh sĩ
Nghiệt long gây dữ hại anh linh
Sau khi bà n luáºn, Äịch Quảng là m biểu dâng vá» triá»u xin từ chức vá» quê chôn mẹ.
Bấy giá» Tôn Tú là m xong công việc cấp phát bạc thưởng cho gia đình cung nga xong trở vá» triá»u, và o Nam Thanh cung báo vá»›i vợ chồng Bác vương rằng: Äịch tổng binh Ä‘i tuần chưa vá» nên không lấy được thÆ¡ trả lá»i.
Bác vương nghe tâu tưởng thiệt nên trá»ng thưởng cho Tôn Tú rất háºu. Tôn Tú lại góp tất cả số bạc gian láºn Ä‘em dâng cho hai tên gian thần là Phùng Chuẩn và Bà ng Hồng hÆ¡n má»™t muôn lượng bạc để cầu thân.
Vì váºy hôm sau Phùng Chuẩn và o tâu vá»›i vua:
- Tôn Tú có công khó ra SÆ¡n Tây, xin bệ hạ thăng chứ chánh ty coi vá» việc biểu chương trong triá»u.
Vua ChÆ¡n Tôn chuẩn tâu. Tôn Tú tạ Æ¡n rồi lo việc bẩm báo trong triá»u để trình lạ vá»›i nhà vua.
Ngà y kia có biểu chương cá»§a Äịch Quảng từ chức vá» quê, Tôn Tú liá»n Ä‘em đến dinh Bà ng Hồng là m má»™t tá» chiếu giả, chấp nháºn cho Äịch Quảng quy Ä‘iá»n.
Còn Äịch Quảng khi tiếp tá» chiếu giả, liá»n góp nhóp hết tà i sản dá»n vá» quê quán.
Qua đến tháng chÃn năm Kiến Äức nguyên niên, vua nước Khiết ÄÆ¡n kéo năm mươi muôn binh qua xâm phạm Äà ng Châu, đánh vá»›i Dương Hà nhưng nhá» có tướng Vương Siêu võ nghệ cao cưá»ng nên binh Khiết ÄÆ¡n không qua nổi. Dù váºy, Vương Siêu vẫn phải là m biểu chương cấp báo vá» triá»u.
Vua ChÆ¡n Tôn hay tin thất kinh, há»i các triá»u thần có mưu gì đối phó. Dù váºy Vương Siêu vẫn phải là m biểu chương cấp báo bá» triá»u.
Vua ChÆ¡n Tôn hay tin thất kinh, há»i các triá»u thần có mưu gì đối phó.
Khấu Chuẩn tâu:
- Tuy quân Khiết ÄÆ¡n xâm lấn, nhưng không há» chi, nếu bệ hạ ngá»± giá thân chinh thì ắt trừ đặng.
Vua nghe tâu còn đang lưỡng lụ, xảy có nội thị và o báo:
- Lưu hoà ng háºu và Lý Thần phi Ä‘á»u trổ sanh hoà ng tá».
Vua nghe báo mừng rỡ, muốn bãi trà o để và o cung nhìn mặt hai hoà ng nhi, nhưng Khấu Chuẩn lại tâu:
- Nay giặc Ä‘ang đánh Äà ng Châu, trăm há» phân vân, bệ hạ lại bá» và o cung trong lúc chưa ai bà n được mưu gì trừ giặc, hạ thần e quần thần ngã lòng.
Vua nghe tâu bá» việc và o cung, ở lại triá»u thần bà n việc chinh chiến.
Khấu Chuẩn tâu:
- Nếu bệ hạ không ngá»± giá chân chinh thì ắt mấy tỉnh phÃa Bắc không còn, mà Biện Lương cÅ©ng khó giữ. Xin bệ hạ vì lá»i tôi mà ngá»± giá thân chinh, xem việc nước là trá»ng.
Lúc ấy có gian thần là Vương Khâm Nhược sợ vua cầm binh đánh dẹp thì mình phải chịu dãi gió dầm sương nên xin vua ChÆ¡n Tôn dá»i đô sang Kim Lăng để tránh đỡ, rồi sẽ liệu binh các tỉnh vá» mà dẹp giặc Khiết ÄÆ¡n.
Lúc ấy lại có Trần Nghiêu Tẩu xin vua dá»i đô qua Thà nh đô thì tiện lợi hÆ¡n.
Khẩu Chuẩn nói lớn:
- Ai mà khuyên vua dá»i đô thì đáng chém đầu. Kẻ đó chỉ biết có thân mình mà không lo gì cho đất nước.
Vua ChÆ¡n Tôn thấy triá»u thần không nhất trÃ, nên không sao quyết Ä‘oán được.
Lúc nà y nÆ¡i Chiêu Dương cung Lưu hoà ng háºu nghe tin Lý Thần phi sanh đặng hoà ng nam, chiá»u lại hoà ng háºu sanh được hoà ng nữ thì sanh lòng buồn bã, rạng ngà y khiến ná»™i thị báo vá»›i vua rằng mình cÅ©ng sanh được hoà ng nam nữa.
Hôm sau vua lâm triá»u, Phùng Chuẩn thấy vua nghe lá»i Khấu Chuẩn muốn ngá»± giá thân chinh nên can:
- Phụng không nên rá»i ổ, rồng không nên rá»i hang. Nay bệ hạ Ä‘em thân đến nÆ¡i hiểm địa, tôi e xã tắc phải nghiêng ngá»a, chi bằng sai má»™t đại tướng ra đánh dẹp cÅ©ng xong, xin bệ hạ xét lại.
Vua nghe tấu chưa kịp nói thì Khấu Chuẩn nổi giáºn nói:
- Lá»i xưa có nói: “Sà m thần loạn quốc, đổ phụ bại giaâ€. Nói như ông thì chỉ lo cho bản thân mình mà thôi, chẳng tưởng đến giang sÆ¡n, dân chúng.
Phùng Chuẩn nói nói nổi giáºn nhưng chưa kịp trả lá»i thì có vị công thần là Cao Quỳnh (con cá»§a Cao Hoà i Äức) bước ra tâu:
- Lá»i cá»§a tả thừa tướng tâu rất phải, nếu bệ hạ trì hoãn việc ra quân, mà nghe theo lÅ© gian thần, tôi e bệ hạ không khá»i mất nước.
Phùng Chuẩn nổi giáºn mắng lá»›n:
- Sao ông dám ra giữa triá»u buông lá»i xúc phạm đến hoà ng thượng, lại mắng nhiếc đến đại thần đến như váºy?
Cao Quỳnh nạt:
- Ông thiệt chẳng có công cán chi, chỉ nhỠcó va tấc lưỡi mà là m đến đại thần, ông lại không lo đến nợ nước, cứ khua môi múa lưỡi mà là m hại dân là nh.
Phùng Chuẩn bị mắng chưa kịp trả lá»i thì vua ChÆ¡n Tôn đã phán:
- Trẫm đã nhất định thân chinh, chư khanh chớ có tranh cãi là m gì nữa.
Phán rồi liá»n truyá»n cho Cao Quỳnh là nguyên soái, thống lãnh ba mươi muôn binh và má»™t trăm chÃn tướng, còn Khấu Chuẩn thì là m tham mưu, chá»n ngà y tế cá», ngá»± giá thân chinh. (Tráºn nà y đánh Khiết ÄÆ¡n hÆ¡n mưá»i má»™t năm má»›i yên).
Lúc nà y Lưu hoà ng háºu Ä‘ang ở trong cung Ä‘ang sợ hãi nghÄ© rằng: mình đã báo lỡ rồi, e đến khi yên giặc, hoà ng thượng trở vá» không thấy hoà ng nam e không khá»i tá»™i khi quân.
NghÄ© váºy liá»n khiến cung nữ đòi thái giám Quách Hoè và o thương nghị:
- Hôm trước ta khiến ngươi báo lỡ rằng ta cÅ©ng sanh được hoà ng nam, e đến lúc hoà ng thượng vỠđây ta phải mang tôi khi quân. Còn bên BÃch Vân cung thì Lý Thần phi thì không lổi gì vá» sau còn già nh được ngôi hoà ng háºu. Váºy ngươi có kế chi mà hại cho được mẹ con Lý Thần phi thì lá»—i ta má»›i tránh khá»i.
Quách Hòe nghĩ một lát rồi tâu:
- Nếu lệnh bà muốn như váºy thì phải là m như vầy ... như vầy ...
Lưu hoà ng háºu mừng rỡ, khen:
- Kế ấy rất là hay.
Liá»n khiến cung nữ bồng công chúa theo mình, còn mình sắm sá»a vá»›i Quách Hoè qua BÃch Vân cung mà thăm Lý Thần phi.
Bấy giá» Lý Thần phi Ä‘ang ngồi bồng hoà ng tá», bá»—ng nghe có tin hoà ng háºu đến thăm, vá»™i ra đón tiếp má»i và o thết đãi.
Trà nước xong, hoà ng háºu nói:
- Váºy chá»› bên nà y em có đủ sữa cho hoà ng tá» bú hay không? Còn chị thì Ãt sữa không đủ cho công chúa bú.
Lý Thần phi nghe nói liá»n bước lại bồng công chúa mà cho bú, còn hoà ng háºu lại bồng hoà ng tá» nâng niu má»™t hồi rồi nói vá»›i Lý Thần phi:
- Hôm nay vắng mặt hoà ng thượng thì chị em ta buồn lắm, váºy hãy bồng hoà ng tá» sang cung chị chÆ¡i cho khuây khá»a.
Lý Thần phi cÅ©ng muốn sang chÆ¡i cho giải buồn, song sợ qua đó chị em mắc trò truyện không ai chăm sóc cho hoà ng tá», còn giao cho cung nữ thì sợ chúng không hết lòng.
Hoà ng háºu biết ý nói:
- Không há» gì, có thái giám là Quách Hòe đây, tánh tình rất tháºn trá»ng. Nếu giao cho thái giám chăm sóc thì khá»i phải lo.
Lý Thần phi thấy hoà ng háºu ân cần không lẽ từ chối, liá»n giao công chúa lại cho hoà ng háºu, rồi thay đổi xiêm y Ä‘i vá»›i nhau qua Chiêu Dương cung.
Äến nÆ¡i, hoà ng háºu hối thúc cung nữ dá»n tiệc rượu mà đãi Lý Thần phi. Trong tiệc, hoà ng háºu cố ép Lý Thần phi uống mãi cho đến chiá»u.
Lý Thần phi há»i đến hoà ng tá» thì Quách Hòe nói:
- Hoà ng tỠđang ngon giấc.
Hoà ng háºu bảo Quách Hòe đừng là m cho hoà ng tá» giáºt mình, hãy lén mà trồng trở vá» BÃch Vân cung.
Quách Hòe vâng lá»i ra Ä‘i. Hoà ng háºu lại nói vá»›i Lý Thần phi:
- Em đừng lo! Quách Hòe là ngưá»i trung thà nh lắm. Không mấy thuở em qua đây, váºy chị em mình ăn uống vui say má»™t bữa cho phỉ tình ao ước.
Lý Thần phi tin thiệt, cứ ngồi ăn uống chuyện trò cho đến tối má»›i từ giã hoà ng háºu trở vá» cung.
Lúc vỠđến nÆ¡i, Lý Thần phi há»i cung nữ:
- Váºy chá»› hoà ng tỠở đâu?
Cung nữ thưa:
- Quách Hòe bồng hoà ng tỠđến đây thì nói hoà ng tá» còn Ä‘ang ngá»§ say, dặn chúng tôi đừng giở chăn ra là m hoà ng tá» giáºt mình cho nên chúng tôi không dám động, mà hoà ng tá» cÅ©ng chưa thức dáºy.
Lý Thần phi nghe nói cÅ©ng tưởng hoà ng tá» còn ngá»§ nên nói vá»›i bá»n cung nữ:
- Thôi các ngưá»i Ä‘i ngá»§ Ä‘i.
Cung nữ vâng lá»i Ä‘i ngá»§ hết. Còn Lý Thần phi thì thay y phục rồi bước lại giở má»n ra xem thì hoà ng tỠđâu không thấy, chỉ thấy trong má»n có má»™t con mèo chết nằm đó.
Lý Thần phi thất kinh, té ngá»a ra chết giấc. Giây lâu má»›i tỉnh dáºy khóc oà lên. Lúc nà y nà ng má»›i biết hoà ng háºu và Quách Hòe âm mưu cùng nhau tráo con mèo mà hại con mình, song chuyện không bằng cá»›, vả lại hoà ng thượng Ä‘i chưa vá» không biết tá» cùng ai.
NghÄ© hết cách mà không biết phải là m sao cứ ngồi khóc mãi. Bá»—ng nghe có ngưá»i gõ cá»a, Lý Thần phi bước ra xem thì thấy cung nữ bên Chiêu Dương cung là Khấu Thừa Ngá»± chạy và o thưa:
- Lịnh bà ơi! Qua canh ba thì cung nà y bị cháy, mà bà cÅ©ng sẽ mang hại nữa. Váºy xin bà hãy thay đổi áo quần giả dạng ná»™i giám trốn qua Nam Thanh cung mà nương tá»±a Ãt ngà y, đặng chá» hoà ng thượng vá» sẽ hay. Tôi có Ä‘em theo y phục ná»™i giám đây, xin bà hãy thay Ä‘i cho kịp mà lánh nạn.
Cung nữ nói xong bá» chạy ra ngoà i. Lý Thần phi láºt Ä‘áºt thay quần áo rồi chạy ra khá»i BÃch Vân cung tìm đưá»ng trốn qua Nam Thanh cung. Song đêm hôm không biết đưá»ng nà o mà đi.
Lúc nà y Lưu hoà ng háºu và Quách Hòe tráo được hoà ng tá» rồi liá»n đốt rụi BÃch Vân cung, rồi đòi Khấu Thừa Ngá»± sai bồng hoà ng tá» Ä‘em bá» nÆ¡i ao Kim Trì. Thừa Ngá»± vâng lá»i bồng hoà ng tá» ra đến mé ao thì ngồi trên bá» ao mà khóc không biết cách nà o cưú được hoà ng tá». Nà ng cứ ngồi khóc mãi cho đến lúc rạng đông thì có Trần Lâm vâng lệnh Bác vương ra ngá»± viên hái hoa.
Trần Lâm nghe tiếng khóc vá»™i chạy lại xem thì thấy Khấu Thừa Ngá»± Ä‘ang bồng má»™t đứa con nÃt.
Trần Lâm nói:
- Nà ng bồng con ai váºy? Sao lại ngồi đây mà khóc?
Thừa Ngá»± thấy Trần Lâm thì mừng rỡ thuáºt hết đầu Ä‘uôi câu chuyện cho Trần Lâm nghe.
Trần Lâm kinh hãi nói:
- Nay tôi vâng lệnh Bác vương ra đây hái hoa, may mà gặp việc nà y. Thôi nà ng hãy trao hoà ng tỠlại cho tôi, đặng tôi giấu trong lẵng bông nà y đem trở vỠNam Thanh cung.
Thừa Ngá»± láºt Ä‘áºt trao hoà ng tá» lại cho Trần Lâm. Trần Lâm bá» gá»n và o lẵng rồi van vái rằng:
- Xin thiên địa quá»· thần á»§ng há»™ cho hoà ng tỠđừng khóc, đặng tôi Ä‘em ra khá»i hoa viên nà y đưa vá» Nam Thanh cung.
Nói rồi Trần Lâm đội lẵng Ä‘i thẳng và o Nam Thanh cung. Còn Thừa Ngá»± thì nhảy xuống ao Kim Trì liá»u mình tá»± váºn.
Nhắc lại Äịch Quảng từ ngà y chôn mẹ xong, thưá»ng bà n vá»›i Mạnh phu nhân rằng:
- Trước kia mình có hứa gả con Kim Loan cho Trương Văn là con của Trương Hổ là m quan tham tướng. Nay nó cũng đã lớn khôn rồi, ta muốn đưa nó vỠnhà chồng cho an bỠgia thất.
Mạnh phu nhân cÅ©ng đồng ý nên Äịch Quảng viết thÆ¡ Ä‘em cho Trương Văn. Trương văn được thÆ¡ mừng rỡ, sắm sá»a lá»… váºt là m lá»… thà nh hôn. Từ lúc vợ chồng sống vá»›i nhau rất hạnh phúc.
Chẳng bao lâu Äịch Quảng từ trần, Mạnh phu nhân và vợ chồng Trương Văn lo việc chôn cất.
Khổ thay! Mạnh phu nhân gia cảnh cà ng ngà y cà ng sa sút, nhá» có Trương Văn chu cấp má»›i khá»i dói rách.
Ngà y kia, bá»—ng trá»i nổi cÆ¡n bão lụt, nhà cá»a ở huyện Tây Hà bị nước cuốn trôi, mẹ con Äịch Thanh Ä‘á»u bị nước cuốn trôi, không mong sống sót.
Lúc ấy Äịch Thanh trôi báºp bá»nh trên sóng, tấp và o má»™t hòn núi, cây cối um tùm, không biết là nÆ¡i nà o. Xảy thấy có má»™t vị đạo nhân đầu bạc trắng, râu má»c năm chòm, mặt mà y tươi tốt, xem rõ không phải ngưá»i phà m. Äịch Thanh láºt Ä‘áºt quỳ lạy há»i:
- Phải ông là ngưá»i cứu tôi không?
Äạo nhân cưá»i nói:
- Nếu không có ta cứu ngươi thì thân thể ngươi đã và o trong bụng cá rồi. Nay ngươi đã khá»i nạn, đừng trông vá» xứ sở là m chi.
Äịch Thanh nghe nói thì khóc lá»›n:
- Tôi là đứa bé mồ côi cha, bấy lâu nay nương tá»±a má»™t mẹ già , đến nay mẹ tôi không biết sống chết nÆ¡i nà o, dù tôi có sống cÅ©ng chẳng Ãt gì, xin thầy Ä‘em tôi trở vá» chốn cÅ©, đặng tôi chết theo mẹ tôi, còn hÆ¡n là sống mà cô thân khổ sở như vầy.
Lá»i bà n:
Lý Thần phi vì sanh được hoà ng tá» mà mang há»a. Lưu hoà ng háºu vì tham vá»ng ngôi vua mà dối gạt vua rồi hại mạng má»™t đứa trẻ con. Quách Hòe, má»™t tên thái giám độc ác âm mưu là m Ä‘iá»u tà n nhẫn. Má»i chuyện Ä‘á»u có liên quan đến tham vá»ng con ngưá»i trong cuá»™c sống.
Ở đây, chúng ta thấy có Ä‘iá»u đặc biệt là lòng tham hiểm. Lòng tham khi kết hợp vá»›i mưu mô gian xảo thì tai hại khó lưá»ng. Quách Hòe là má»™t tên thái giám dua nịnh nhưng lại là tay đắc lá»±c cho kẻ tham lam sá» dụng gây tá»™i ác.
Trong cuá»™c sống con ngưá»i, ai cÅ©ng muốn tranh Ä‘oạt để hưởng lợi, nhưng rốt cuá»™c theo luáºt nhân quả thì lẻ tà n bạo độc ác sau cùng cÅ©ng phải gánh chịu sá»± trừng phạt.
Lá»i xưa có nói: “trồng cây nà o ra quả ấyâ€.
Những kẻ gian ác lúc háºu quả chưa tá»›i đừng tưởng rằng mình có thể tránh khá»i sá»± trừng phạt cá»§a hà nh động mình gây ra. Vì chưa đến lúc nháºn lãnh háºu quả mà thôi. Không tránh khá»i sá»± trừng phạt tất yếu cá»§a nhân quả cả.
|

12-10-2008, 05:46 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
hồi thứ tư
Tây Hạ cỠđại binh đánh Tống
Quỷ Cốc sai đồ đệ hạ san
Vị đạo nhân nghe Äịch Thanh nói thì khuyên giải:
- Ngươi chá»› lo buồn là m chi. Nay tuy ngươi mắc tai nạn, nhưng ngà y sau ngươi có số hưởng lá»™c triá»u đình. Còn mẹ ngươi tuy bị thá»§y tai, nhưng cÅ©ng chẳng há» chi, chẳng bao lâu ắt được Ä‘oà n tụ. Ngươi hãy an tâm ở vá»›i ta, há»c binh thÆ¡, võ nghệ ngà y ra giúp nước cứu dân.
Äịch Thanh nghe nói liá»n quỳ lạy xin thá» giáo.
Äạo sÄ© nói:
- Nơi đây là núi Nga Mi, còn ta là Quỉ Cốc.
Từ đó, Äịch Thanh cố gắng há»c táºp, má»—i ngà y má»™t tinh thông.
Lúc nà y Nam Thanh cung, Trần Lâm Ä‘em hoà ng tá» giao cho Bác vương và tá» hết sá»± tình. Bác vương đặt tên hoà ng tá» là Thá» Ãch, và bảo Äịch Thiên Kim nuôi là m con, chá» hoà ng thượng ban sư trở vá» sẽ tâu mà trừ bá»n gian nịnh.
Qua năm sau, Äịch Thiên Kim cÅ©ng hạ sinh được má»™t trai, Bác vương đặt tên là Triệu BÃch.
Tháng ngà y thấm thoắt thoi đưa, vua Tống dẹp xong giặc Khiết ÄÆ¡n thì đã chÃn năm rồi mà chưa vá». Hoà ng tá» Thá» Ãch đã lên chÃn tuổi, còn Triệu BÃch là con Bác vương cÅ©ng lên tám tuổi. Ngà y kia Bác vương lâm bệnh nặng nên từ trần, nhằm ngà y rằm tháng tư năm Canh Thìn. Các quan lo việc tống táng theo nghi lá»… đế vương.
Hai năm sau, vua ban sư hồi trà o. Văn võ bá quan Ä‘á»u ra đón rước, lạy mừng và tâu lại việc BÃch Vân cung bị cháy, nên Lý Thần phi và cung nữ trong đó Ä‘á»u bị hại, còn v nay đã qua Ä‘á»i.
Vua nghe tâu Ä‘em lòng thương xót, truy phong Bác vương là m Trung Hiếu vương. Lúc ấy vua Ä‘a năm mươi mốt tuổi, nhưng chưa có con trai nên hạ chỉ láºp Triệu Thá» Ãch lên là m đông cung thái tá», cải tên là Triệu Trinh, và phong con thứ hai cá»§a Bác vương là m Lá»™ Huê vương.
Qua năm sau, vua cải niên hiệu là Cà n Hưng nguyên niên, sau đó vua mang bệnh băng hà , thá»i gian ở ngôi được 25 năm.
Lúc ấy thái tỠđông cung lên mưá»i bốn tuổi, được triá»u thần tôn lên là m hoà ng đế, lấy hiệu là NhÆ¡n Tôn, cải niên hiệu là Thiên Thà nh, phong cho Äịch Thiên Kim là m thái háºu, và Lưu hoà ng háºu cÅ©ng được tôn là m thái háºu. vua láºp vợ chánh là Quách phi là m hoà ng háºu và Trương thị là m quý phi (Äến sau thì Quách háºu và Trương quý phi Ä‘á»u bị phế. Vua lại láºp Tà o thị là cháu ná»™i cá»§a Tà o Bân là m hoà ng háºu và Bà ng thị là con gái cá»§a Bà ng Hồng là m quý phi).
Qua tháng chÃn năm ấy vua nghe lá»i sà m tấu cá»§a nịnh thần giáng cấp Khấu Chuẩn xuống là Tư bá»™ và đưa ra Lôi Châu là m cho Khấu Chuẩn phải bá» mình từ đó. Äến sau, vua truy phong lại chức Quốc công nhưng đã không còn.
Bấy giá» vua nước Tây Hạ là Triệu Nguyên Hiệu sai nguyên soái Táng Thiên Vương, phó soái là Tá» Nha Xai, tả tiên phong là Äại Mạnh Dương, hữu tiên phong là Tiểu Mạnh Dương Ä‘em bốn mươi muôn binh sang đánh Tống. Lúc đến ải Tam Quang thì nhá» có tướng trấn thá»§ là Dương Tôn Bảo đánh cầm cá»± lâu ngà y không rõ hÆ¡n thua, Dương Tôn Bảo phải là m biểu sai ngưá»i vá» triá»u cáo cấp.
Vua NhÆ¡n Tôn lâm triá»u liá»n phán hõi các quan:
- Nay Triệu Nguyên Hiệu sai tướng đem quân xâm lấn biên cương các khánh có kế chi đánh dẹp chăng?
Văn Ngạn Bác quì tâu:
- Tuy binh Tây Hạ xâm lấn nhưng có Dương nguyên soái cầm cá»± không há» chi. Song có má»™t Ä‘iá»u cần gấp là Dương nguyên soái yêu cầu Ä‘em y giáp ra chiến trưá»ng cho quân sÄ© mặc để chống lạnh, xin bệ hạ quan tâm việc nà y.
Vua nghe lá»i tầu liá»n hạ chỉ sai Tôn Tú đăng bảng chiêu má»™ nhân tà i để sai ra Tam Quang trợ chiến.
Bấy giá» Äịch Thanh từ ngà y và o động theo há»c võ nghệ vá»›i Quỉ Cốc đạo sư, đến nay binh pháp thông thạo, võ nghệ siêu quần, ngà y tháng thấm thoát đã được bảy năm. Ngà y kia Quỉ Cốc tiên sư nói vá»›i Äịch Thanh:
- Nay tai nạn cá»§a con đã mãn, mà võ nghệ cÅ©ng đã siêu quần, váºy con hãy xuống Biện Lương là nÆ¡i gặp thân nhân để phò vua giúp nước.
Äịch Thanh thưa:
-Bấy lâu nay con ở đây cùng thầy nhá» thầy dạy dá»—, Æ¡n trá»ng chưa đến. Nay theo lá»i thầy dạy cÅ©ng muốn xuống Biện Lương, song chưa rõ mẹ con còn sống nÆ¡i quê quán hay không, con xin vá» nÆ¡i đó để tìm mẹ con trước đã.
Quỉ Cốc nói:
- Ấy cÅ©ng là lòng hiếu thảo cá»§a con, song con vá» quê cÅ© thì kiếm không đặng. Váºy con cứ vá» Biện Lương thì sẽ có thân nhân há»™i ngá»™. Việc ấy không phải thầy gạt con đâu.
Äịch Thanh thưa:
- Từ đây xuống Biện Lương đưá»ng xá xa xôi biết mấy lấy chi là m lá»™ phà dá»c đưá»ng.
Quỉ Cốc nói:
- Là m trai lo chi Ä‘iá»u ấy. Äể thấy cho con má»™t đồng tiá»n cÅ©ng đủ chi dùng. Tiá»n ấy cứ sanh sản hoà i, muốn xà i bao nhiêu cÅ©ng đủ, chừng nà o con gặp được thân nhân thì thầy thâu lại.
Äịch Thanh mừng rỡ lãnh đồng tiá»n rồi tạ Æ¡n ra Ä‘i. Vừa xuống khá»i núi, bá»—ng má»™t cÆ¡n gió nổi lên là m cho Äịch Thanh bay bổng lên trá»i. Qua má»™t lúc gió tan, Äịch Thanh rÆ¡i xuống đất thấy mình đứng má»™t nÆ¡i đông đảo, bên đưá»ng lại có quán cÆ¡m, Äịch Thanh bèn bước và o quán há»i:
- chẳng biết chỗ nà y kêu là xứ nà o?
Chú quán nói:
- Chỗ nà y kêu là phủ Hà Nam, gần phủ Khai Phong thuộc vỠkinh đô. Quý khách từ đâu đến đây mà không rõ?
Äịch Thanh nghÄ© thầm:
-Té ra thầy mình đã dùng phép đưa mình đến kinh đô rồi. Thôi ta sẽ và o đây nghỉ, chá» sáng mai Ä‘i tìm thân nhân xem co đúng lá»i dặn cá»§a thầy ta chăng?
NghÄ© như váºy, Äịch Thanh và o quán bảo dá»n cÆ¡m nước rồi ngồi lại ăn uống no say.
Chá»§ quán nhìn thấy Äịch Thanh thì khen thầm:
- Con nhà ai mà mặt tợ thoa son, mặt sáng như trăng rằm, tướng mạo uy nghi lại ăn uống như cá»p. Äây chắc là má»™t viên hổ tướng chá»› chẳng chÆ¡i.
Äịch Thanh ăn xong, chá»§ quán tÃnh hết thảy 1 trăm đồng tiá»n. Äịch Thanh liá»n mở gói ra, thấy trong gói có đủ số tiá»n ấy, nên lấy trả cho chá»§ quán, và nhá»§ thầm:
-Tháºt đúng là phép tiên. Có má»™t đồng tiá»n mà xà i mấy cÅ©ng đủ.
Äêm ấy, Äịch Thanh ngá»§ lại trong quán.
Hôm sau cÆ¡m nước xong, Äịch Thanh lấy tiá»n trả cho chá»§ quán rồi Ä‘i dạo trong thà nh phố. Khi Ä‘i qua má»™t cây cầu, Äịch Thanh hổi ngưá»i Ä‘i đưá»ng má»›i biết đây là cầu Biện Hà , nhá»› lá»i thầy dặn cầu Biện Hà là nÆ¡i gặp thân nhân, nhưng không biết thân nhân là ai mà há»i. Chà ng lại nhá»› cầu Biện Hà là chá»— thầy thâu lại đồng tiá»n quý đó nên thò tay và o túi lấy ra cầm trong tay cho chắc, nhưng vừa lấy ra khá»i túi thì đồng tiá»n đã rÆ¡i xuống nước mất dạng. Äịch Thanh không biết là m sao, cứ nhìn xuống nước mà khóc.
Lá»i bà n:
Trong cuá»™c sống con ngưá»i trong cái rá»§i có cái may, trong cái xấu có cái tốt. Tốt xấu luôn luôn duyên khởi hình thà nh má»i biến động cá»§a vạn hữu.
Lưu hoà ng háºu sai thái giám Quách Hòe Ä‘em mèo đổi hoà ng tá» mưu sát để Ä‘oạt lấy ngôi vị trong cung, rồi đốt cung cá»§a Lý Thần phi để cho mất tÃch. Nhưng rồi có ngưá»i vì lương tâm mà giải cứu cả hai mẹ con. Tiếp đó, vua Tống lại phong cho con ruá»™t cá»§a mình lên ngôi mà không há» biết.
Trong cái nghịch trở thà nh cái thuáºn, rồi trong cái thuáºn trở thà nh cái nghịch. Sá»± xoay chuyển ngoà i ý muốn cá»§a âm mưu con ngưá»i. Vì váºy là m ngưá»i chỉ nên là m những việc đạo nghÄ©a, còn duyên số là do duyên định, tức là luáºt vạn hữu cá»§a thiên nhiên.
|
 |
|
| |