Năm 2004 tiên giới,tại chín tầng mây của tiên giới,có ba người hình dạng quái dị đang nhàn rỗi ngồi chơi trên đám mây,ba người kia không phải là người mà tại phàm nhân giới vẫn lưu truyền la Trư Bát Giới,Tôn Ngộ Không và Sa Ngộ Tịnh.Ba người bọn họ từ khi bái sư là Đường Tăng cùng nhau đi thỉnh tây kinh,sau khi trải qua tam tai bát khó khăn,rốt cục thì mọi người đều đã tu thành chánh quả.
Sau khi ba người thành phật họ nhàn rỗi vô lo vô tư,thường xuyên tụ lại một chổ để trò chuyện,Đường Tăng vì phải thường xuyên phải đi giang kinh nên thường không có cách nào tới tham gia tụ họp được.Trư Bát Giới ăn xong 1 ngụm thức ăn,không biết là bằng pháp thuật gì, đột nhiên trong tay xuất hiện cái bình quả,hắn vừa ăn một tay,tay còn lại là bình quả vừa ăn vừa nói:”Gần đây phàm nhân quốc thái dân an hơn nữa ngũ giới đã đạt thành hiệp nghị.đã không còn tai nạn nào quá lớn nữa,làm cho chúng ta phi thường an nhàn,nếu không chúng ta đã không có thời gian ăn thủy quả.
Tôn Ngộ Không sau khi nghe Bát Giới ,tiếp theo bất đắc dĩ ôm oán giận nói:”Phật tổ phong lão tôn ta là đấu chiến thắng phật,nhưng bây giờ ngũ giới bình yên,bây giờ ngay cả đối thủ để đánh một trận cũng không có,bây giờ ngoài những nhân vật đứng đầu ngũ giới có thể cùng lão tôn ta đánh một trận,chưa từng có người nào có thể cùn lão tôn ta đánh một trận.Thật sự là đáng buồn.”
Trư Bát Giới hô to với giọng khinh thường:”Ta nói hầu ca,ngươi không nên cả ngày hô quát đòi đánh nhau,muốn đi làm một chuyện nào đó có ý nghĩa,như vậy mới là ý nghĩa của cuộc sống”.
Tôn Ngộ Không cùng Sa Ngộ Tịnh vừa nghe Bát Giới nói xong,hai miệng đồng thời quát lên:”Cái gì là chuyện ý nghĩa?thế nào là cuộc sống đích thực?”
Trư Bát Giới thấy hai người có sự hứng thú,không khỏi âm thầm cười,sau đó nói:”Các ngươi có nghe nói phàm gian có một loại trò chơi là lưới du hay không,lão Trư ta đây cơ hồ đều ngâm mình ỡ võng du,cái gì la truyền kỳ,kiếm hiệp kỳ duyên,phong chi cốc lão Trư ta đây đều có danh hiệu,có thể một bên phao(có thể đây là cách nói”hack”),hơn nữa trò chơi có rất nhiều mĩ nữ,đối với con mắt phi thường có lợi nha”Trư Bát Giới vừa nói xong,Tôn Ngộ Không và Sa Ngộ Tịnh trong đầu hiện lên một mảng hư không.
Trư Bát Giới lơ đểnh nói tiếp:”Hầu ca,huynh tại ngũ giới có thể nói là vô địch,nhưng khi so với chơi võng du,đệ có thể xác định huynh không bằng đệ,trước mắt lão Trư ta đây chơi võng du,từng nhân vật đều bài danh ít nhất đều là ba đại cao thủ”Trư Bát Giới trên mặt toát ra vẻ đầy tự hào.
Sa Ngộ Tịnh bán tính bán nghi hỏi:”Nhị sư huynh,huynh có lợi hại như vậy không?Mặc dù huynh là nhị sư huynh,nhưng huynh không thể lợi hại như vậy a?”Tôn Ngộ Không vừa nghe sư đệ mình nói xong,nhịn không được cười ha hả.
Trư Bát Giới nghe Sa Ngộ Tịnh nói xong,tức giận liền nói:”Cái gì ta chính là nhị sư huynh của ngươi a,không có khả năng lợi hại à”nói xong hắn lại nói tiếp:”ta đây tốt xấu gì năm xưa cũng là Thiên bồng nguyên soái,thống lãnh mười vạn thiên binh thiên tướng a,không thể so sánh với tên ba mắt Nhị Lang Thần xui xẻo kia,cho dù bây giờ đầu thai có hình dang thành trư,đã có hình dạng anh tuấn tiêu sái,anh vũ bất phàm,mê đảo cả ngàn vạn cô gái”.
Tôn Ngộ Không miễn cưỡng ngừng cười,sau đó nói:”Hảo,ta biết ngươi la Thiên bồng đại nguyên soái,nhưng ngươi đã nói mấy trăm năm rồi mà không thay phiền àh,ngươi không phiền thì cái lỗ tai của ta phiền đó.Thành thật mà nói,chơi lưới du,có biện pháp tìm người đánh nhau không?”
Trư Bát Giới lúc này mới hết giận,đáp:”Hầu ca,huynh thật là bản tính khó dời,lại muốn đi đánh nhau,lưới du có nhiều điều thú vị đó,có thể đánh nhau,nhưng trước mắt,nhưng trước mắt độ chân thật không thể làm người chơi tận hứng thú.
Tôn Ngộ Không vừa nghe xong,liền cảm thấy hứng thú,hướng tới Bát Giới hỏi về các cách chơi về các loại trò chơi võng du.
Nghe Bát Giới giảng giải một ít về cách chơi võng du,Tôn Ngộ Không linh cơ vừa động,nói:”Lão trư,nếu nhân gian không có điều khoản chân thật cơ hồ đạt 100%,không bằng ba huynh đệ chúng ta,đồng thời nghiên cứu về sự chân thật gần 100% của lưới du.”
CHÍ TÔN TIÊU DIÊU TRUYỆN
Tác giả:Tiêu Dao
Dịch:dtf45
Nguỗn:www.***********.com
Convert:mixmin199
HỒI 2
Trư Bát Giới nghe Tôn Ngộ Không nói xong,cảm giác được cái chủ ý này không sai,nếu độ chân thật là 100%,chính mình tựu phao(=**** ai co ý riêng hay noi mình nghe thử)càng nhiều,thấy càng nhiều mỹ nữ a,nhưng phải cẩn thận lo nghĩ a,lại có cảm giác ý nghĩ này không thể thực hiện được.Trư Bát Giới hướng về đại sư huynh của mình hỏi:
-Hầu ca muốn phát triển ra cái loại lưới du này hoàn toàn không dễ dàng a,bằng ba người chúng ta không thể làm được.
Tôn Ngộ Không suy nghĩ một chút rồi nói tiếp:
-Lão Tôn ta đây sẽ nhờ Ngọc Hoàng và các thần tiên giúp đỡ,để cho họ đem công pháp bỏ vào,sau đó mời Lỗ Ban hỗ trợ,khẳng định có thể nghiên cứu độ chân thật gần 100% của võng du a.
Trư Bát Giới cẩn thận lo nghĩ nói:
-Hầu ca,điểm ấy có thể thử được,cái tên Lỗ Ban kia là một tên nghiên cứu cuồng người,việc gì có nghiên cứu,gọi hắn hỗ trợ là tốt nhất,nếu không được thì dến Minh Giới mượn lại nhóm nghiên cứu ra cái trò Lưới du,quan trọng là phải qua được cửa đầu tiên là Ngoc Hoàng.
Tôn Ngô Không khinh thường nói:
-Ngọc Đế hắn dám cự tuyệt lão Tôn ta ư,chẳng lẽ hắn không sợ lão Tôn ta đại náo thiên cung một lần nữa à.
Trư Bát Giới nghe xong liền giơ ngón cái lên,nói:
-Quả nhiên là Hầu ca của ta,lão Trư ta đây nghe lời ngươi.
Hai người nói xong không hẹn mà gặp cùng nhìn về hướng Sa Ngộ Tịnh
Sa Ngộ Tịnh thấy cả hai người cùng hướng nhìn về mình,vội vàng nói:
-Nếu các sư huynh đã quyết định,lão Sa ta cũng đi theo các ngươi.
Cứ như vậy,ba người đạt thành hiệp nghị.Sau đó Tôn Ngộ Không bay lên cân đẩu vân hướng tới ngọc điện của thiên đình mà bay tới.
Trong ngọc điện,Ngọc Đế cùng các chư tiên vừa mới thương nghị xong triều chánh,đang chuẩn bị bãi triều.Lúc này,một gã thiên binh đến đây bẩm cáo:
-Khải tấu Ngọc Đế, bên ngoài có Tôn Ngộ Không cần cầu kiến.
Ngọc Đế vừa nghe xong,trong lòng âm thầm kêu khổ,con khỉ này lần trước còn làm cho mình phải kêu trời,không biết lần này sẽ yêu cầu cái gì nữa đây.(tính dịch là khỉ già nhưng thấy không ổn)
Ngọc Đế muốn cự tuyệt hắn,nhưng lại sợ hắn một lần nữa đại náo thiên cung nũa,đã biết linh tiêu điện xong rồi.Ngọc Đế bất đắc dĩ nói:
-Truyền hắn vào điện.
Qua không bao lâu,thiên binh dẫn Ngộ Không vào linh tiêu điện,Ngộ Không vào linh tiêu điện,hướng Ngọc Đế làm một cái lễ,sau đó nói:
-Ngọc Đế,lão Tôn ta lần này đến đây có một chuyện muốn nhờ vả a.
Ngọc Đế nghe xong trong lòng âm thầm mắng:”ngươi lần nào đến mà không có chuyện nhờ vả”.nhưng hắn lại e ngại tu vi của con khỉ kia nên không làm gì khác hơn là tiếp tuc giả bộ dáng vui vẻ,nói:
-Ngươi yêu cầu cái gì,chỉ cần là hợp lý,ta liền đồng ý.
Tôn Ngộ Không vừa cười vừa nói:
-Lão Tôn ta cùng sư đệ muốn phát triển độ chân thật dến 100% của lưới du,hướng đến Lỗ Ban cùng chúng tiên hỗ trợ ta a.Ta nghĩ chúng tiên đều tự đem công pháp đặt ỡ võng du,như vậy có thể làm cho lục giới bồi dưỡng them nhiều nhân tài.Mục đích của lão Tôn ta đây kỳ thật cũng là muốn bồi dưỡng một nhân tài có thể cùng mình đánh nhau một trận.Huống hồ hiện nay có rất nhiều môn phái đã bị diệt môn.Rất nhiều công pháp có thể nói là bị thất truyền,như vậy có thể mượn cơ hội này đem nhiều công pháp truyền lưu xuống a….
Tôn Ngộ Không vừa nói xong,tất cả chúng tiên đều bắt đầu nghị luận.Ngọc Đế càng thấy tâm lý của con khỉ già này thiên biến vạn hóa,mỗi lần đều thỉnh cầu những điều vô cùng cổ quái vô tình lại làm khó cho mình,lần này rất tốt,mĩ Hầu vương nói cái gì đem công pháp truyền lưu,bồi dưỡng nhân tài lục giới,đơn giản là muốn tìm đối thủ cho mình hay sao,mới có một mình Tôn Ngộ Không thôi đả làm cho mình phải nhứt đầu,nếu lại tới thêm một mạng,thiên đình còn an bình hay sao.
Ngọc Đế ngại tu vi của Tôn Ngộ Không,không thể trước mặt chư tiên cự tuyệt hắn,không lam cách gì hơn là nói:
-Đây là sự kiện trọng đại,trẫm sẽ hảo hảo nghe ý kiến của chúng tiên.Chúng tiên đối với chuyện này có ý kiến gì.
Lúc này,tai linh tiêu điện chư tiên truyền âm nghị luận,trao đổi ý kiến.Vào lúc này,Nhị Lang Thần người luôn nghịch với Ngộ Không tiến lên nói:
-Ngọc Đế thần cho rằng ý kiến của Ngộ Không không được.Trước mắt,mặc dù mặt ngoài của luc giới thái bình,nhưng không có gì có thể đảm bảo không có chiến tranh,lưới du này có thể làm cho thiên binh thiên tướng rèn luyện,gia tăng thật nhiều kinh nghiện thưc chiến,làm cho thiên binh luôn duy trì trạng thái tốt nhất.
Lời của Nhị Lang Thần vừa nói ra,chư tiên trong linh tiêu điện hết sức kinh ngạc, mọi người đều biết, Nhị Lang Thần và Tôn Ngộ Không luôn luôn không hợp nhau,nhưng bây giờ Nhị Lang Thần lại đồng ý với ý kiến của Ngộ Không,làm cho chúng tiên cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.Không nên nói cả chư tiên của linh tiêu điện,mà ngay cả Ngộ Không cũng ngạc nhiên không thôi.
Kỳ thật Nhị Lang Thần cũng mang tư tâm riêng của mình,hắn và Ngộ Không có cùng mục đích giống nhau,là bồi dưỡng ra một người có tu vi làm đối thủ.Hắn cùng Ngộ Không ở lục Giới là 2 tên chiến cuồng,một ngày không có đánh nhau là không thoải mái.
Ngọc Đế vốn dĩ nghĩ Nhị Lang Thần sẽ phản đối ý của Ngộ Không,vạn vạn lần không nghĩ đến trường hợp Ngộ Không và Nhị Lang Thần cùng về 1 phía,Ngọc Đế trừng mắt nhìn Nhị Lang Thần một cái rồi quay sang Sao Thái Bach nói:
-Sao Thái Bạch ngươi là lão tiên trong chúng thần,ngươi đối với chuyện này có ý kiến như thế nào?
Sao Thái Bạch thấy Ngọc Đế đem vấn đề khó khăn này chuyển cho mình,rõ ràng là muốn làm cho mình không đáp ứng ý kiến của Ngộ Không,vậy mình sẽ làm người xấu.Sao Thái Bạch từ thượng giới tiên đế đến nay,không biết đã làm người thần tử bao nhiêu năm rồi.
Nhìn tình hình bây giờ,rõ ràng là có rất nhiều chư tiên đồng ý và đứng về phía Ngộ Không,nếu chính mình phản đối,nhất định mình sẽ bị chư tiên mỗi người một ngụm bọt nước là đủ chết.
Linh cơ vừa động,Sao Thái Bạch quyết định không ủng hộ bên nào cả,tiếp theo nói:
-Ngọc Đế thần cho rằng việc này có 2 cái lợi 2 cái hại.Thứ 1,việc này giống như lời Nhị Lang Thần nói,có thể mượn võng du(hồi này minh đổi lưới=võng)để rèn luyện thực lực của thiên binh,đề phòng cho việc tương lai có thể phát sinh,vạn nhất lục giới phát động chiến tranh,thì lúc đó các thiên binh cũng bảo trì được thưc lực.Thứ 2,như Đấu chiến thắng phật nói,hôm nay các môn phái tu chân đã lụi tàn,rất nhiều công pháp truyền xuống bị thất truyền.Chúng ta mượn cơ hội này truyền 1 ít công pháp tu chân lưu lại cho nhân gian,vạn nhất nếu nhân gian có xảy ra chuyện gì thì cũng có năng lực chống đỡ.
-Chúng ta đã phân tích cái lợi,bây giờ đến cái hại.Cái hại 1,nghiên cứu đòi hỏi nhân lực,vật lực cùng tài lực.Theo ta biết nhân gian chưa thể nghiên cứu ra cái khoản độ chân thật đến 100% cho võng du,có hay không có thể nghiên cứu ra,vẫn là một ẩn số.Cái hại thứ 2,đem công pháp tu chân truyền xuống,đầu tiên chúng ta biết hay không biết tu chân bí pháp rơi vào tay hung đồ cùng hung cực ác,như vậy sẽ đem đến cho nhân gian 1 tràng đại tai nạn,nhưng chỉ cần truyền cho người có tính lương thiện vậy có thể tạo phúc cho chúng sinh.
Ngọc Đế nghe xong ý kiến của Sao Thái Bạch,không thể nói một câu,lão nói một hồi lâu cung không nêu lên được lập trường của mình.Trong đó việc lợi và hại,chính mình cùng chư tiên đều biết,còn cần hắn nói sao.Bây giờ hắn không làm người xấu cũng không làm người tốt,giờ thì chỉ có thể mình làm.
Tôn Ngộ Không nói tiếp:
-Điểm ấy thật ra không có vấn đề,công pháp truyền xuống chỉ là một tiểu bộ phận,chánh thưc công pháp cao thâm,có thể phong ấn cấm chế,để ngừa rơi vào tay phường cùng hung cực ác.
Ngọc Đế nhìn chư tiên,nói:
-Chư tiên còn có ý kiến nào khác không? Có thể nói ra cho mọi người nghe.
Chư tiên trong linh tiêu điện không có ý kiến nào nữa,đa số lựa chọn trầm mặc không nói,Ngọc Đế thấy chúng tiên không nói ý kiến nào nữa,chỉ biết chính mình không có lý do nào để từ chối Ngộ không,nếu chính mình từ chối ý kiến của Ngộ Không,chẳng phải là Ngộ Không có cái cớ để đại náo thiên cung thêm một lần nữa sao.
Lúc này,Ngọc đế liền nhớ tới một nhân vật nên liền nói:
-Viêc này thật là trọng đại,trẫm phải hỏi ý kiến của Tam Thanh Thiên Tôn mới được,sau đó sẽ cẩn thận suy nghĩ một phen,Ngộ Không, trẫm sẽ có câu trả lời cho ngươi.
Tôn Ngộ Không muốn hỏi Ngọc Đế thời gian,thiên binh lại tiến đến nói:
-Bẩm Ngọc Đế,Tam Thanh Thiên tôn muốn người đến tam thanh cảnh để bàn chuyện quan trọng.
Ngọc Đế nghe thiên binh bẩm báo xong,nghĩ thầm vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo tới,bất luận là tiên hay người đều không qua được câu nói này,bất quá tới thật đúng lúc.Ngọc đế hướng Tôn Ngộ Không nói:
-Trẫm sẽ mau chóng có câu trả lời cho ngươi,bây giờ trẫm phải đi gặp thiên tôn,bãi triều.
Ngọc Đế nói xong lập tức tới Tam thanh cảnh.Tại tam thanh cảnh,nét mặt của Tam Thanh thiên tôn lo lắng,nói đến tu vi ba vi thiên tôn có việc gì phải lo lắng cơ chứ,Tam Thanh thiên tôn lo lắng cái gì,trước mắt không muốn cho người biết.
Nhưng vào lúc này,Ngọc Đế đã đi tới tam thanh cảnh.
-Tham kiến ba vị thiên tôn!
Ngọc Đế cung kính trước ba vị thiên tôn làm một cái lễ ra mắt.Ngọc Đế hỏi trước:
-Ba vị thiên tôn, không biết có việc gì gấp mà yêu cầu ta đến đây thương nghị.
Thái thương Lão Quân trong Tam thanh thiên tôn nói:
-Ngọc Đế,lần này yêu cầu ngươi tới đây,là bơi vì ta đã dung đại thần thông chiêm tinh,phát hiện ra sắp có một đại tai kiếp xảy ra ở luc giới,ta tuy biết kiếp này,nhưng rốt cục cũng không biết nó thuôc dạng tai kiếp gì.
Ngọc đế nghe vậy trong lòng vô cùng kinh ngạc,tai kiếp gì mà ngay cả tam thiên tôn cũng không biết.Lúc này,tam thanh thiên tôn nói:
-Ngọc đế gần đây nhất thiên đình có xảy ra chuyện gì không?
Ngọc đế cẩn thận lo nghĩ ,đột nhiên nghĩ đến sự việc của Tôn Ngộ không muốn mượn tay chúng tiên phat triển võng du.
Ngọc đế nói:
-Đấu chiến thắng phật Tôn Ngộ Không,muốn tại nhân gian phát triến võng du,hướng tới trẫm mượn tiên nhân cùng Lỗ Ban trợ giúp nghiên cứu.Hắn nói hắn muốn mượn cơ hội này để bồi dưỡng ra người có thể cùng hắn đánh một trận,hắn muốn bồi dưỡng nhân tài cho lục giới.
Thái thương lão quân cười to,theo thói quen vuốt bộ râu dài của mình,tiếp theo còn nói:
-Con khỉ năm đó trộm linh đan của ta,mới có thể được đại thần thông như ngày nay,quên đi không trông nom hắn,trước mắt…lấy đại sự làm trọng.
Nguyên thủy thiên tôn gật đầu nói:
-Cứ làm vậy đi nha,ta muốn đợi hắn đột phá tu vi cùng với người đứng đầu ngũ giới thương lượng ứng phó đại kiếp.Vì đại kiếp này,tất cả các giới đều phải hợp lực mới vượt qua được.Chỉ hy vọng thiên đạo bất diệt.
Ngọc đế cung kính nói:
-Tuân mệnh!
Sau đó bay đi khỏi tam thanh cảnh,bảy đạo bạch quang tại không trung chợt lóe,tam thanh thiên tôn cùng tứ ngự đã xuất phát đi quá hư cảnh trước.
Rốt cuộc,lục giới phải ứng phó với tai kiếp này như thế nào chú?Không biết chúng sanh của lục giới có thể vượt qua tai kiếp này hay không,hết thảy tất cả còn là ẩn số.
Rốt cục cũng xong 1 chương, mình phân 3 hồi 1 chương nha thông cảm mới tập dịch.Vả lại huynh vicent nói mình ngưng dịch truyện này để tập dịch lại cho có căn bản.Nhưng lỡ pót rồi thì phải pót cho hết để các bạn đọc đỡ mất hứng.Cam đoan 1 ngày 1 hồi,truyện này là truyện dịch nhưng bị đưa vào box sáng tác mong an hem nào pót ở trang wed khác nhớ dùm đừng nhầm là tui sáng tác là chết,vi phạm bàn quyền là xấu hổ lắm nha
Dịch: dtf45
Tác giả: Tiêu Dao
Convert: Mixmin199
Nguồn:***********.com
Hồi 4
Tại quá hư cảnh,bảy đạo bạch quang thoáng hiện, thân ảnh củaTam thanh thiên tôn cùng tứ ngự xuất hiện tại quá hư cảnh.Tiếp theo năm đạo kim quang hiện ra.
Năm đạo kim quang vừa xuất hiện là nhưng người đứng đầu phật giới như Như Lai phật tổ,thượng thế phật tổ Nhiên Đăng cổ phật,hạ thế phật tổ phật Di Lặc cùng tứ đại Bồ Tát.Như Lai phật tổ hướng Tam Thanh thiên tôn nói:
-Ba vị thiên tôn,đã lâu không gặp!
Một người trong Tam Thanh nói:
-Đúng vậy,chúng ta đã lâu không gặp,chỉ là lần này tai kiếp xảy ra không biết có an toàn vượt qua kiếp nạn không,bây giờ vẫn còn là ẩn số.
Nhiên Đăng cổ phật nói tiếp:
-Hết thảy tất cả là định số,không cần cố gắng quá mức,chỉ cần chúng ta cố gắng hết sức vượt qua kiếp này.
Linh Bảo thiên tôn chợt hiểu ra,cười nói:
-Nhiên Đăng cổ phật một lời nói làm bừng tỉnh người trong mộng.
Mười một đạo hắc khí thoang 1 hiện lên,đầu tiên xuất hiện là một người mặc 1 kiện hắc y trông rất anh tuấn,nam tử kia không phải ai khác,chính là người nắm trong tay hết thảy tất cả sinh tử Phong Đô đại đế.Phía sau hắn là mười người còn lại mà nhân gian thường gọi thập đại điên diêm vương.
Phong Đô đại đế tiến lên hành lễ:
-Tam Thanh thiên tôn ,Tam thế Phật Tổ,đã lâu không gặp,không nghĩ tới vừa mới gặp mặt vi,cự nhiên là vì thương lượng biện pháp ứng phó đại kiếp của lục giới,ta tuy nắm trong tay hết thảy sinh tử trong thiên hạ,nhưng cũng không cách nào khác nắm trong tay phương pháp vận hành của thiên đạo.
Phật Di Lặc nói tiếp:
-Hy vọng lần này đối với chúng ta nhân từ một chút là được,lần này tai kiếp bất kể tiên,yêu,ma,phật,quỷ,người đều không thể chạy thoát,có lẽ lần này là sự khảo nghiệm của thiên đạo.
Như Lai phật tổ nhìn một lát,rồi bấm ngón tay tính toán,sau đó nói:
-Thiên đạo vẫn đối với chúng ta hết sức nhân từ,có một đường hy vọng,bây giờ chỉ còn chờ yêu giới Ngưu Ma Vương và ma giới ma đế Lệ Thiên Tà tới,ta vừa mới nhắc Tào Tháo,Tào Tháo liền tới.
Lúc này một âm thanh lớn từ phía chân trời truyền đến:
-Như Lai phật tổ,chiêm toán của ngươi thật là vô cùng chính xác.
Nói xong,13 thanh quang hiện ra,cầm đầu là một người trên đầu có đôi sừng trâu mặc một chiến bào màu đỏ trông khôi ngô tuấn tú,nam tử nọ chính là Ngưu Ma Vương,còn lại 12 người chính là 12 đại yêu .
Ngưu Ma Vương giọng nói thật hết sức phóng đại nói:
-Còn lại cái lão Ma Đế vẫn còn chưa đến àh? Hắn không phài sợ không dám đến không?
Ngưu Ma Vương vừa nói xong,tất cả mọi người đều cười thầm.Lúc này một âm thanh phóng đại truyền đến,nhưng âm thanh này tuy to nhưng không giống như âm thanh của con trâu Ngưu Ma Vương, mà chính là âm thanh của Ma Đế Lê Thiên Tà:
-Thúi lắm! Ngưu Ma Vương,Trẫm đã sớm đến,ngay phía sau ngươi,nên nhớ Ma Giới chúng ta đều là anh hung hảo hán không phải như lời ngươi nói đâu.
12 đạo hắc khíxuất hiện chung quanh Ngưu Ma Vương và 12 yêu thú.10 hắc khí kia tư nhiên là xuất ra thân ảnh,trong 10 người thì có thân ảnh của Lệ Thiên Tà còn lại là cữu đại ma quân.
Ngưu Ma Vương thấy mình bị vây xung quanh nên sinh ra cảnh giác,liền nói:
-Ma Đế,ngươi làm cái gì vậy?Mới nói ngươi hai câu mà ngươi đã làm như vậy,thậ không có khí độ nào hết.
Ma Đế Lệ Thiên Tà khinh thương rồi nói:
-Trẫm không cùng ngươi đánh nhau,nếu một chọi một ngươi nghĩ mình có thể đánh thắng ta không?
Ngưu Ma Vương nghe xong,2 luồng khói từ mũi xông ra,tức giận nói:
-Ai nói lão ngưu ta một chọi một không thắng nổi ngươi,lão ngưu ta chỉ kính lão là người đã sống ngàn năm thôi đúng chứ lão bất tử.
Ma Đế Lệ Thiên Tà vừa tính phản bác lại Ngưu Ma Vương,lúc này Nguyên Thủy Thiên tôn trong tam thanh mở miệng nói:
-Ma Đế,nếu ngươi đã tới thì chúng ta vào trong điện để nói chuyện về tai kiếp sắp xảy ra.
Ma Đế cũng biết lúc này nên dừng cãi nhau với Ngưu Ma Vương,có chút gật đầu,lúc này mọi người hóa thành vô số đạo quang bay vào giữa điện.Không lâu sau mọi người đều xuất hiện tại giữa điện,đều tự mình ngồi vào vị trí đã định sẵn,quá hư điện không thuộc về một giới nhất định nào,mà là nơi thương nghị của lục giới,mỗi khi có đại sự gì thì những người đứng đầu lục giới phải tới quá hư cảnh bàn chuyện.
Nguyên Thủy thiên tôn nói đầu tiên:
-Vừa rồi theo như lời của Như Lai phật tổ thì tai kiếp lần này có 1 hy vọng,rốt cuộc đó là hy vọng gì?Ngũ giới đứng đầu đã tề tụ về,xin phật tổ hãy nói rõ .
Như Lai phật tổ vẻ mặt hiền lành trên mặt nở ra 1 nụ cười,sau đó nói:
-Ta lấy phật giới chí bảo Đại Nhật luân hồi ấn cùng Đại Nhật Như Lai chú phản phục làm một quẻ,trong quẻ thể hiện có 6 người có thể hóa giải tai kiếp này,nhưng sáu người giải tai kiếp này như thế nào thì ta không thể đoán ra được.
Mọi người nghe xong trên mặt đều có tia vui mừng,tiếp theo Nguyên Thủy thiên tôn nói:
-Ta đã lấy thần thông đẩu toán ,cũng không biết tai kiếp này rốt cục là tai kiếp gì,xem ra tai kiếp lục giới sắp phải chịu thật sự là đại tai kiếp.
Ngoài Nguyên Thủy tất cả đều là người đứng đầu các giới,cũng giống Tam Thanh,không cách nào biết được nội dung của lần tai kiếp này.Xem ra Như Lai phật tổ tu vi lại tiến bộ rồi,bằng không đều là đứng đầu các giới sao là không làm được,Như Lai làm được là nhờ có phật bảo trợ giúp.
Kỳ thật đứng đầu các giới ai cũng giống như phật tổ,ngoài Như Lai còn có 2 phật tổ khác hỗ trợ dung phật bảo mới xem được một quẻ này.Các giới đều có thưc lực bình hành(=bằng nhau),tuy nhiên những người đứng đầu các giới không ai hy vọng có người phá tan cục diện bình hành này,để tránh tai lục giới sẽ có chiến tranh xảy ra.
Lúc này,Phong Đô quỷ đế nói:Không bằng ta xem 1 quẻ,xem có thể hay không có một điểm ứng phó với tai kiếp sắp xảy r
Dịch:dtf45
Convert:Mixmin199
Tác giả:Tiêu Diêu
Nguồn:***********.com
Hồi 5
Ý kiến này tứ giới khác đều gật đầu,lập tức bắt đầu xem quẻ,Tam Thanh lấy thần thông xem quẻ,mỗi người bọn họ lần lượt xem quẻ,tam thế phật tổ còn lại miệng đọc khẩu quyết sử dụng đại nhật Như Lai chú,mà đại nhật luân hồi ấn theo đó mà khởi động,các pháp ấn trên đầu bon họ xoay vòng.
Phong Đô quỷ đế nhắm hai mắt lại,miệng đang đọc chú ngữ,xuất ra quỷ giới chí bảo sanh tử bộ, sanh tử bộ phát ra quang mang 1 đen 1 trắng.
Năm đó Tôn Ngộ Không đùa giỡn ở quỷ giới cũng lấy sanh tử bộ nhưng cái này thì không phải,ngoài trừ ghi sinh tử của lục giới,ngoài ra còn có một quyển có thể dự tính được tương lai,cũng là quỷ giới chí bảo.
Sanh tử bộ bị hủy trong tay Tôn Ngộ Không năm đó chỉ là bản sao sanh tử của nhân gian,vì vậy mới có thể bị Tôn Ngộ Không dùng 1 ngon lửa tam muội chân hỏa mới đốt được.
Ma đế hai tay kết pháp ấn,trên tay sáng lấp lánh nhưng có vài điểm hắc quang, trong miệng đọc một trang chú ngữ,yêu giới vốn không hiểu về xem quẻ,Ngưu Ma Vương chính mình cũng không biết,nhưng may thay ở yêu giới có dự thế thiên kính .
Dự thiên kính đời thứ nhất yêu giới đứng tại một chỗ,không người phát hiện có thể dự đoán được tương lai,yêu giới đứng đầu thay nhau truyền xuống,dự thiện kính cùng sanh tử bộ của yêu giới có thể cùng dư đoán được tương lai.
Ngưu Ma Vương hai mắt nhắm lai,đánh ra một đạo ấn quyết,khởi động dư thế thiên kính,dự thế thiên kính phát ra bạch quanh nhàn nhạt,một đạo bạch quang bắn vào mi tâm của Ngưu Ma Vương.Qua không lâu,đứng đầu ngũ giới đều xem xong,nhưng trên mặt không có một một tia vui mừng.
Như Lai phật tổ nói:
-Chư vị có thể thấy được cái gì không?
Còn lại tất cả các giới đều lắc đầu.
Ma đế lúc này nói:
-Ngay cả sáu người có thể giải thiên kiếp cung không thể nhìn ra,xem ra thiên muốn mất lục giới,dù sao biển người mang mang,hơn nữa họ la người bình thường,không tu luyện pháp quyết thì cũng vô dụng.
Nhưng lúc này Thái Thượng lão quân nghĩ đến ý nghĩ của Tôn Ngộ Không về võng du,võng du thì hắn cung có nghe qua,nhưng là một ít kiến thức cơ bản về thôi.Võng du có thể làm cho nhiều người tiến vào,như vậy thì việc tìm sáu người là có hy vọng.
Nghĩ đến đây,Thái Thượng lão quân không khỏi thoải mái cười to,còn lại mọi người thấy Thái Thượng lão quân cười to nhất thời cảm thấy nghi vấn.
Thái Thượng lão quân thấy mọi người nhìn hắn,vội vàng giải thích:
-Thiên đạo không mất,vừa rồi chính phật giới đấu chiến thắng phật Tôn Ngộ Không tìm đến Ngọc đế mượn người,muốn phát triển cái võng du.
Ngưu Ma Vương tò mò hỏi:
-Ta nói này Thái Thượng lão quân,nghĩa đệ ta Tôn Ngộ Không muốn phát triển cái loại võng du,cùng với việc này có quan hệ gì chứ?
Ma đế bất mãn nói tiếp:
-Trẫm nói này lão quân,bây giờ là khi nào rồi,không nên nói những điều vô dụng như vậy,bây giờ nên quan tâm làm cách nào vượt qua thiên kiếp chứ.
Thái Thượng lão quân đối với sự bất mãn của Ma đế không cho là đúng,theo thói quen vuốt râu rồi nói tiếp:
-Cũng không phải ,cũng không phải,muốn qua được kiếp này,ắt phải dùng cái loại võng du này,.Võng du muốn cho rất nhiều người tiến vào,chúng ta có thể từ bên trong tìm ra người cứu thế.Cho dù chúng ta tìm được họ thì cũng phải cho họ thời gian tu luyện công pháp,không bằng tại võng du chúng ta truyền công pháp cho họ tu luyện,họ có thể thu được một ít kinh nghiệm thực chiến.
Mọi người còn lại nghe xong ,đồng thanh nói:
-Như thế nào mới truyền công pháp xuống?
Thái thượng lão quân nói tiếp:
-Chúng ta có thể đem công pháp tu luyện bỏ vào võng du,lại lấy đại thần thông tạo ra không gian tràn ngập linh khí,làm cho linh hồn người ta có thể đi vào chơi,khi linh hồn bọn họ vào võng du,thân thể sẽ chiếu theo công pháp tự vận hành tu luyện,nhung là chúng ta muốn…trước khi đưa họ vào phải phong bế công lực,trừ sáu người cứu thế chủ,nếu không phải lúc khẩn yếu thì không cởi bỏ phong ấn.
Phong Đô quỷ đế nói:
-Quả nhiên là hảo kế,nhưng phần lớn công pháp tu luyện bỏ truyền vào trong ấy,chính là hiểm chiêu,nếu truyền cho người lưu manh gian ác,hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Thái Thượng lão quân nói tiếp:
-Điểm ấy yên tâm,thứ nhất bọn họ tu luyện tại võng du hết thảy chúng ta có thể phong bế công lực bọn họ,thứ hai chúng ta làm ra công pháp cao thượng cửa ải vô cùng khó.Cuối cùng các giới đều phải hợp tác,con người không thể biết đâu là công pháp chính ,cho nên chúng ta chỉ cần lo người tu hành tà ác,nhưng chỉ cần các tổ sư các môn phái ở phàm nhân nói cho họ biết sắp có đại kiếp diệt thế ta tin rằng họ sẽ lo lắng mà dốc lòng tu luyện,không tham gia tranh đấu.Cứ như vậy,khi tai kiếp đến thì phàm nhân cũng có lực lượng để bảo vệ.
Còn lại các giới nghe xong,cảm giác được kế này có khả năng.Ngưu Ma Vương suy nghĩ cẩn thận rồi nói tiếp:
-Chúng ta phái người vào trò chơi để làm người huấn luyện,như vậy có thể huấn luyện người các giới,tăng mạnh thực lực,và để bọn họ tìm một ít nhân tài như vậy có thể có hy vọng vượt qua tai kiếp lần này.
Ma đế lo nghĩ rồi nói:
-Việc này phải có nhân lực vật lực thật lớn,các giới đều phải phối hợp mới có thể hoàn thành ,vả lại chúng ta cũng cần chắc chắn khoãn võng du này độ chân thật phi thường cao,nhưng lại muốn loại võng du này phổ biến khắp thế gian.
Ngưu Ma Vương cười nói:
-Ma đế việc ấy ngươi không cần lo,võng du có độ chân thật cao chỉ cần các giới phái đủ nhân thủ là được,còn không sợ mở rộng được àh.
Phong Đô quỷ đế nói:
-Lấy thực lực ngũ giới làm việc này không khó,nhưng pháp bảo ở đâu ra?Cái này phi thường trọng yếu,có tu vi mà không có pháp bảo thì cũng vô dụng.
Vẫn chưa mở miệng là Nhiên Đăng cổ phật nói:
-Người ngũ giới trong võng du có thể thu nhận con người làm đồ đệ,như vậy taị nhân gian bọn họ có thể truyền một chút y bát,bọn họ có thể truyền cho đồ đệ của mình một ít pháp bảo,Nếu như không đủ thì có thể làm cho họ luyện chế ra,pháp bảo không nên mạnh,chỉ cần họ có thể tự bảo vệ là ổn,về phần sáu người cứu thế chử thì có thể ngũ giới sẽ xuất ra pháp bảo mạnh hơn,đến lúc đó người đứng đầu ngũ giới có thể thu họ làm đồ đệ.
Đứng đầu ngũ giới chỉ cảm giác có thể làm như vậy thôi,đại nạn trước mắt,lục giới chua từng có,còn muốn pháp bảo làm gì,vả lại thu bọn hắn làm đồ đệ,đem pháp bảo cho đồ đệ cũng không có hại.
Ma đế lúc này nghĩ đến ,chúng ta ngũ giới có thể xuất ra pháp bảo cao nhất của mình nhưng chính là có sáu người cứu thế chủ,vậy còn một người còn gì có nữa mà xuất ra chứ?Ma đế nghĩ tới đây,liền lập tức hỏi :
-Chư vị,chúng ta những người đứng dầu ngũ giới có thể xuất ra pháp bảo của mình,nhưng giải kiếp này có sáu người,một người còn lại thì làm sao đây?
Ma đế vừa nêu ra vấn đề,mọi người lúc này mới nghĩ đến tất cả đều suy nghĩ trầm tư.
Bất kể làm như thế nào mỗi giới đều xuất ra một kiện pháp bảo,nói bọn họ xuất thêm một kiện nữa nhất định họ không chịu,dù sao pháp bảo mạnh nhất cũng không phải là có nhiều lắm,hơn nữa cũng phải duy trì sự bình hành cho ngũ giới mới là quan trọng.Nếu xuất thêm một kiện,vậy sự bình hành trong ngũ giới sẽ bị phá tan.
Mọi người vì chuyện này mà suy nghĩ nát óc.Lúc này Thái Thượng lão quân linh cơ vừa động nói:
-Còn lại một người ngũ giới chúng ta tùy thời gian mà phối hợp luyện chế ra hai thanh tuyệt thế thần kiếm.Chúng ta cũng không thu hắn làm đồ đệ mà cho hắn làm đại biểu nhân gian lãnh đạo năm người còn lại cùng kháng thiên kiếp.
Tất cà mọi người nghe vậy,cảm giác đề nghị của Thái Thượng lão quân không sai,như vậy thực lực của ngũ giới vẫn bảo trì bình hành,tất cả đều xuất ra tài liệu luyện kiếm,tính toán công bình.Hơn nữa trong sáu người cần có người lãnh đạo,bất kể người của giới nào làm lãnh đạo cũng sẽ gây ra sự không phục,không bằng để cho người lãnh đạo không phải là người của các giới lãnh đạo cùng kháng thiên kiếp.
Phật Di Lặc nói tiếp:
Mỗi giới đều xuất ra tài liệu thì không khó ,nhưng hai thanh thần kiếm này phải được luyện chế cẩn thận,nếu không thì uy lực sẽ giảm.
Thái Thượng lão quân nói tiếp:
-Điểm này mọi người không cần lo lắng,chỉ cần ta lấy bát quái hỗn độn lò ra luyện chế,phối hợp với tài liệu tốt,còn sợ hai thanh tuyệ thế thần kiếm không luyện chế ra hay sao.Sau khi luyện chế hai thanh thần kiếm,chúng ta đem tất cả pháp bảo mạnh nhất của các giới cùng phong ấn một chỗ tại võng du,thiết lập cửa ải vô cùng khó để khảo nghiệm,chỉ cần vượt qua thì chính là người chúng ta cần tìm.
Còn lại mọi người nghe xong,đều gật đầu tỏ vẻ tán thành .
Chương sau sẽ là tập luyện chế nên hơi chán nhưng mong các bạn vẫn ủng hộ mình nha.