16-12-2009, 12:54 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
[Dị thế] Băng Phong Cà n Khôn - Tác giả: Thăng Thiên Trư
BĂNG PHONG CÀN KHÔN
Tác giả: THĂNG THIÊN TRƯ
Chương 1: GIÃNG SINH
Dịch giả: A Nháºu
Nguồn: Bà n Long Chiến Äá»™i - 2T
"Vì cái gì? Ngươi vì cái gì muốn là m như váºy?" Má»™t thanh niên kÃch động đứng trước mặt má»™t nữ tá» trẻ tuổi rống lá»›n, có lẽ do quá kÃch động mà thanh âm cá»§a hắn có chút khà n khà .
Tóc tai rối tung, mắt đầy tÆ¡ máu, có thể nói trạng thái tinh thần cá»§a thanh niên nà y đã đến Ä‘iểm tá»›i hạn, có lẽ chỉ cần má»™t chút tức giáºn cÅ©ng có thể là m hắn bùng nổ.
Äối mặt vá»›i thanh niên Ä‘ang kÃch động gầm rú, đổi lại dưá»ng như nữ tá» trẻ tuổi chỉ có thái độ thá» Æ¡, ánh mắt lá»™ ra má»™t tia khinh thưá»ng, nà ng khinh miệt nhìn ngưá»i thanh niên trước mặt cưá»i lạnh nói: "Vì cái gì? Ngươi nói đây là vì cái gì?"
"Cho ta má»™t lý do! Nói cho ta biết!" Thanh niên kÃch động giữ hai vai nữ tá», Ä‘iên cuồng hét lá»›n.
Có lẽ do có chút dùng sức nên trên khuôn mặt cá»§a nữ tá» kia hiện lên vẻ thống khổ, láºp tức hung hăng dùng hai tay nắm lấy tay nam tỠđó gạt ra, hÆ¡n nữa tháºp phần chán ghét khinh bỉ nói: "ÄÆ°á»£c, ngươi đã muốn lý do, váºy ta sẽ cho ngươi má»™t lý do! Là do ngươi không có tiá»n, không có thá»±c lá»±c! Ngươi nuôi không nổi ta!"
"Tiá»n? Chỉ má»™t lý do đơn giản như váºy sao?" Nam tá» kia cưá»i khanh khách nói, ánh mắt có chút má» mịt, không thể tin được, sau đó lui lại mấy bước thân thể cÅ©ng run nhè nhẹ.
Nà ng kia không thèm để ý tiếp tục đả kÃch: "Äúng! ChÃnh là tiá»n! Ngươi cuối cùng chỉ là má»™t tên sinh viên mà thôi, chẳng lẽ khi ta tốt nghiệp sẽ cùng chịu khổ vá»›i ngươi sao? Ngươi có thể cho ta hạnh phúc sao?"
"Nhưng là lúc trước ngươi không phải đã nói..." Nam tá» không thể tin há»i.
Nhưng lá»i chưa kịp nói hết thì đã bị nà ng kia là m ngắt giữa chừng, nà ng nghiêm mặt nói: "Äúng, đúng là lúc trước ta có nói như váºy, đó là bởi vì ta không biết tiá»n mang đến cho ta nhiá»u chá»— tốt đến như váºy, ngươi xem ta hiện tại, tùy tiện đưa ra má»™t thứ trên ngưá»i còn có giá trị hÆ¡n so vá»›i các thứ trên ngưá»i ngươi, ngươi lấy cái gì để nuôi sống ta?"
Nam tá» ngẩng đầu nhìn thoáng qua những thứ trên ngưá»i nữ tá», không khá»i toát ra má»™t tia cưá»i khổ, Ä‘Ãch xác, cùng so sánh vá»›i nữ tá» trẻ tuổi, hắn tháºt sá»± kém nhiá»u lắm, hÆ¡n nữa nà ng cÅ©ng đánh giá hắn quá cao, không chỉ nói trên ngưá»i, chÃnh là gia sản cá»§a hắn, cÅ©ng không thể so vá»›i má»™t món đồ nà o trên ngưá»i nữ tá» trẻ tuổi.
"Ha ha ha, nói xong chưa?" Äá»™t nhiên má»™t tiếng cưá»i cá»§a má»™t nam tá» lạ mặt truyá»n tá»›i, là m thanh niên mắt trà n ngáºp tÆ¡ máu không khá»i có chút mở lá»›n, gắt gao nhìn chằm chằm nam tá» lạ lẫm Ä‘ang Ä‘i tá»›i.
Nữ tá» trẻ tuổi sau khi nhìn thấy nam tá» lạ lẫm kia liá»n trá»±c tiếp nhà o và o trong lòng hắn, hÆ¡n nữa lại tháºp phần thân thiết nói: "Anh yêu, em đã nói xong vá»›i hắn, chúng ta có thể Ä‘i rồi."
"Rất tốt, má»™t khi đã như váºy chúng ta Ä‘i thôi." Nam tá» lạ lẫm kia ôm nữ tá» trẻ tuổi xoay ngưá»i tÃnh rá»i Ä‘i, có lẽ cảm thấy thương hại ngưá»i thanh niên bị bá» rÆ¡i Ä‘ang ná»a quỳ trên đất, nên thuáºn tay từ trong ngá»±c lấy ra má»™t nắm tiá»n, tùy ý ném ra, dùng ngữ khà tháºp phần khinh miệt nói: "Chút tiá»n nà y coi như là phà tổn chia tay Ä‘i! Ha ha!"
Nói xong cưá»i lá»›n rồi ly khai.
Hai mắt thanh niên kia nhìn đám tiá»n Ä‘ang bay đầy trá»i, hai tay nắm chặt, dùng sức đánh đấm lên trên mặt đất, máu tươi cháºm rãi chảy ra, chÃnh là hắn lại phảng phất không cảm giác được chút Ä‘au đớn nà o. Bởi vì trong lòng hắn trà n ngáºp oán háºn, khiến cho hắn quên Ä‘i cảm giác Ä‘au đớn nà y.
Hắn rất muốn Ä‘i trả thù, nhưng là hắn cÅ©ng không có là m như váºy, bởi vì hắn hiểu hắn không có tiá»n đấu không lại ngưá»i ta.
"Tiá»n! Tiá»n! A... " Ngưá»i thanh niên tháºp phần thống khổ rống lá»›n, nà ng là bạn gái cá»§a hắn nhiá»u năm rồi, lúc trước còn muốn cùng nhau phấn đấu, nhưng hôm nay lại bởi vì hắn không có tiá»n, cuối cùng rá»i bá» hắn, Ä‘iá»u nà y sao có thể là m hắn không phẫn háºn?
Äá»™t nhiên trước mặt thanh niên nam tá» sáng lên, má»™t mảnh kim quang chói mắt khiến hắn không thể không lấy tay chắn mà n hà o quang nà y.
"Ngươi chÃnh là Tiêu Kiến?" Má»™t thanh âm tháºp phần lạ lẫm vang lên, là m Tiêu Kiến Ä‘ang ná»a quỳ trên mặt đất cháºm rãi mở mắt, nhìn bóng ngưá»i mà u và ng trước mắt, trong lòng hắn có chút sợ hãi, nhưng vẫn khẽ gáºt đầu.
Sau khi nhìn thấy Tiêu Kiến thừa nháºn, bóng ngưá»i mà u và ng mỉm cưá»i má»™t chút, hÆ¡n nữa dùng ngữ khà tháºp phần ôn hòa nói: "Ngươi Ä‘i theo ta." Nói xong vươn cánh tay phải ra, quang mang mà u và ng từ lòng bà n tay hắn tá»a ra, trong khoảng khắc bao quanh ngưá»i Tiêu Kiến.
Tiêu Kiến hoảng sợ rống lớn: "Từ từ! Ngươi muốn mang ta đi đâu?"
Nhưng thanh âm hắn còn chưa chấm dứt, bóng ngưá»i mà u và ng kia đã mang hắn Ä‘i, nÆ¡i đây là má»™t vùng hoang vắng, cÅ©ng không có ai phát hiện hiện tượng dị thưá»ng nà y, chỉ có những tá» giấy bạc trên mặt đất kia, chứng minh nÆ¡i nà y vừa có ngưá»i ở đây.
Thiên Tà m Äại Lục Ô SÆ¡n Äế Quốc Huyết Äồ trấn, giá» phút nà y trong má»™t phòng lá»›n có và i bóng ngưá»i lo lắng không ngừng Ä‘i qua Ä‘i lại, phòng bên thỉnh thoảng truyá»n đến thanh âm thống khổ cá»§a ná» tá» khi sinh nở.
Lý NhÄ© Ão Äặc, hắn là m tá»™c trưởng Ão Äặc gia tá»™c, Ä‘ang lo lắng chỠđợi đứa con cá»§a hắn xuất thế, hắn cÅ©ng giống như bao ngưá»i cha khác, tâm tình tháºp phần kÃch động.
Nhưng là thê tá» hắn lá»›n tiếng kêu to ná»a ngà y, vẫn như cÅ© không có nghe oa oa tiếng trẻ con khóc, Ä‘iá»u nà y sao có thể là m hắn không nóng lòng?
Chỉ có Ä‘iá»u gian phòng bên đột nhiên xuất hiện má»™t mảnh kim quang, là m hắn và những ngưá»i xung quanh không nhịn được Ä‘á»u nhắm mắt lại, lại còn dùng tay chắn mà n hà o quang chói mắt nà y.
Trong kim quang có má»™t bóng ngưá»i, hắn nhìn Tiêu Kiến trong tay, miệng khẽ toát ra vẻ tươi cưá»i, lầm bẩm nói: "ChÃnh là nÆ¡i nà y, hy vá»ng ngươi đừng là m ta thất vá»ng."
Nói xong má»™t mảnh kim quang truyá»n tá»›i phòng nữ tá» Ä‘ang sinh, thanh âm thống khổ cá»§a nữ tá» rốt cục ngừng lại.
Ngay sau đó má»™t bà mụ đầy hưng phấn ôm má»™t đứa trẻ Ä‘i ra, kÃch động la lá»›n: "Äại nhân, đã sinh! Äã sinh! Là má»™t vị thiếu gia!"
Lý NhÄ© lúc nà y má»›i Ä‘i tá»›i, vui sướng tiếp nháºn đứa trẻ trong tay bà mụ, cẩn tháºn đỡ lấy hÆ¡n nữa hưng phấn la lá»›n: " Ão Äặc gia tá»™c chúng ta có háºu sinh rồi!"
Äồng thá»i mảng quang mang mà u và ng trên bầu trá»i cÅ©ng nhanh chóng biến mất, dưá»ng như chưa từng xuất hiện.
Lúc nà y má»™t lão giả đứng quanh đó đầy kÃch động hướng Lý NhÄ© nói: "Äại nhân, khẳng định là thần trợ giúp chúng ta, chúng ta phải cám Æ¡n thần minh a!"
"Äúng đúng, mau mau, tất cả má»i ngưá»i quỳ xuống, hướng trá»i lá»… bái!" Nói xong Lý NhÄ© kÃch động Ä‘ang ôm đứa bé trong lông ngá»±c cÅ©ng quỳ xuống, hướng bầu trá»i xanh thẳm nhất thá»i bái và i cái, tuy rằng kim quang kia đã biến mất.
Lúc nà y lão giả bên cạnh còn nói thêm: "Äại nhân, ngươi mau xem, tiểu thiếu gia dưá»ng như có chút không thÃch hợp!"
Lý NhÄ© nhất thá»i cúi đầu nhìn, chỉ thấy đứa bé trong lòng ngá»±c Ä‘ang giương đôi mắt Ä‘en thui Ä‘ang kỳ quái nhìn hắn, trong ánh mắt lá»™ má»™t chút vẻ khó hiểu.
Äiá»u nà y là m cho trong lòng Lý NhÄ© không khá»i kỳ quái, theo đạo lý mà nói đứa trẻ vừa má»›i sinh hạ Ä‘á»u gà o khóc, nhưng đứa nhá» nà y lại không khóc, ngược lại còn mở to đôi mắt nhá» nhìn xung quanh.
"Äại nhân, có phải Ä‘iá»u nà y cÅ©ng là do thần minh là m a?" Lão giả kia đột nhiên nói.
Lý NhÄ© không khá»i cúi đầu trầm tư, tuy rằng đứa bé trước mắt không giống như tưởng tượng cá»§a hắn, nhưng là vô luáºn nói như thế nà o, đứa nhá» nà y cÅ©ng là m hắn nở nụ cưá»i nói: "Cách Lý Mạn, không cần biết thần minh có là m gì hay không, nó quả tháºt là hà i tá» cá»§a ta."
"Kìa đại nhân nhanh đặt cho thiếu gia má»™t cái tên Ä‘i." Cách Lý Mạn cÅ©ng tháºp phần vui mừng nói.
Lý NhÄ© cưá»i cưá»i đạo: "Äúng, đặt tên gì thì tốt nhất đây?"
"Tiêu... Kiến!" Äứa bé trong lồng ngá»±c phát ra má»™t lá»i vô nghÄ©a, nhất thá»i là m bá»n ngưá»i Lý NhÄ© lắp bắp kinh hãi, bá»n há» không thể tin má»™t đứa bé vừa má»›i sinh đã hiểu lá»i bá»n há» nói.
Chẳng qua lá»i nà y nhất thá»i cÅ©ng là m cho bá»n há» lâm và o trầm tư, Lý NhÄ© láºp tức cưá»i nói: “Má»™t khi đã như váºy thì đặt tên nó là Tiêu Kiến Ão Äặc Ä‘i.â€
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của huynhba
16-12-2009, 12:55 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
BĂNG PHONG CÀN KHÔN
Tác giả: THĂNG THIÊN TRƯ
Chương 2: Dị Năng Giả
Dịch giả: A Ni (Hunii)
Nguồn: Bà n Long Chiến Äá»™i - 2T
Xuân qua thu đến.
Thá»i gian thấm thoát trôi Ä‘i, chá»›p mắt đã qua mưá»i năm.
Tiêu Kiến Ão Äặc nay đã là má»™t tiểu hà i, nhắc đến hắn, ai cÅ©ng nghÄ© đến việc năm xưa hắn vừa được sinh ra đã nói chuyện, tuy rằng còn chưa lưu loát, nhưng cÅ©ng là m kẻ khác sợ hãi không thôi.
Bất quá, không biết do thiên phú hữu hạn hay nguyên nhân gì, từ đó vá» sau Tiêu Kiến cÅ©ng không có biểu hiện khả năng đặc biệt nà o khác, chỉ có Ä‘iá»u hắn là má»™t tiểu hà i tá» kì quái, chÃnh là tháºp phần yêu thÃch việc Ä‘á»c sách, cÆ¡ hồ đã Ä‘á»c qua cả tà ng thư gia tá»™c. Äáng tiếc chÃnh là , lúc nà y Ão Äặc gia tá»™c đã phi thưá»ng sa sút, tà ng thư số lượng cÅ©ng chỉ thưa thá»›t, căn bản không đủ thá»a mãn Tiêu Kiến.
Lý NhÄ© chứng kiến đứa con mình chăm chỉ như váºy, trong lòng cÅ©ng là tháºp phần vui sướng, bất quá lại không khá»i có chút u sầu.
Nguyên nhân, chÃnh bởi Ão Äặc gia tá»™c lúc nà y thiếu tiá»n, căn bản không có khả năng đưa Tiêu Kiến đến há»c viện. Äiá»u nà y cÅ©ng là m cho Tiêu Kiến rất thất vá»ng.
Tiêu Kiến sau khi được tái sinh đã sáng suốt bảo trì trầm mặc. Tuy rằng bản thân hắn tuyệt không rõ vì cái gì mình đến thế giá»›i nà y, nhưng hắn lại cÅ©ng hiểu được, bản thân nếu được quay trở vá», cÅ©ng là trở vỠđịa phương đã là m hắn tổn thương, Ä‘iá»u nà y là m hắn cÅ©ng không thoải mái. Äôi khi được đến má»™t thế giá»›i khác lại là má»™t chuyện tốt, có thể là m hắn quên Ä‘i mối thương tâm lúc trước.
HÆ¡n nữa, hắn cÅ©ng muốn được hưởng thụ cảm giác gia đình ấm áp. Tiêu Kiến tại kiếp trước là cô nhi, căn bản chưa từng gặp được phụ mẫu, hoà n toà n dá»±a và o cố gắng hết mình mà thi đỗ Äại há»c, tuy váºy nhưng trong lòng hắn vẫn luôn khắc khoải khi nghÄ© vá» cha mẹ ruá»™t cá»§a mình.
Kiếp trước đã không thể, váºy kiếp nà y cÅ©ng nên hảo hảo hưởng thụ.
Tuy rằng Tiêu Kiến so vá»›i những đứa trẻ cùng tuổi thì trưởng thà nh hÆ¡n nhiá»u, nhưng lại vô cùng thÃch được nằm trong lòng phụ mẫu là m nÅ©ng, khiến đám trẻ cùng lứa luôn cưá»i nhạo hắn. Tiêu Kiến đối vá»›i việc nà y cÅ©ng không lấy là m tức giáºn, chỉ để qua má»™t bên như không há» biết đến. Bởi hắn hiểu, những đứa trẻ kia căn bản chưa phải nếm trải cảm giác không có thân sinh phụ mẫu, nên hiện tại hắn có được cÆ¡ há»™i kia, tá»± nhiên là muốn hảo hảo hưởng thụ.
Lại nói lúc Tiêu Kiến năm tuổi, mẫu thân hắn hạ sinh thêm má»™t tiểu đệ đệ, Ä‘iá»u nà y là m Lý NhÄ© tháºp phần cao hứng, mà đối vá»›i bản thân Tiêu Kiến cÅ©ng là má»™t đại hỉ sá»±. Kiếp trước hắn cô độc má»™t mình, nay có thêm má»™t tiểu đệ, Tiêu Kiến tá»± nhiên là nhất má»±c yêu thương.
Chỉ có Ä‘iá»u, Tiêu Kiến có cảm tưởng đôi khi Lý NhÄ© nhìn hắn phảng phất có chút quan hoà i, trong ánh mắt thình thoảng có và i tia cân nhắc, khiến hắn không khá»i giáºt mình, chẳng lẽ bà máºt cá»§a hắn đã bị phát hiện? Không phải a, việc nà y ngoà i hắn chỉ có má»™t ngưá»i biết, chÃnh là bóng ngưá»i thần bà mà u và ng năm xưa.
Äối vá»›i thần bà nhân kia, Tiêu Kiến cÅ©ng là rất mÆ¡ hồ, hắn có cảm giác như đã từng gặp qua ở đâu đó, nhưng lại nghÄ© không ra.
Bất luáºn là nguyên nhân gì, Lý NhÄ© quan tâm Tiêu Kiến là tháºt. Có Ä‘iá»u đó tịnh không phải sá»± cưng chiá»u, mà là tháºp phần nghiêm khắc, má»—i sáng Lý NhÄ© Ä‘á»u bắt Tiêu Kiến phải dáºy sá»›m rèn luyện thân thể.
HÆ¡n mưá»i năm qua, đối vá»›i thế giá»›i nà y, Tiêu Kiến cÅ©ng có những hiểu biết nhất định.
NÆ¡i nà y có má»™t khối đại lục to lá»›n, tên là Thiên Tà m Äại Lục, xungquanh Ä‘á»u bao bá»c bởi biển rá»™ng mênh mông, mà hắn hiện tại ở hà nh tỉnh Huyết Äồ Trấn, thuá»™c Ô SÆ¡n Äế Quốc trên Thiên Tà m đại lục.
Äiá»u là m hắn kinh dị chÃnh là , đại bá»™ pháºn nhân loại ở đây Ä‘á»u có má»™t loại năng lá»±c thần kì, gá»i là dị lá»±c. Những ngưá»i có được dị lá»±c thì gá»i là dị năng giả, nghe nói năng lá»±c nà y nếu tu luyện đến mức táºn cùng, di sÆ¡n đảo hải, không gì không là m được. Äiá»u nà y là m cho Tiêu Kiến từ nhỠđã tháºp phần hâm má»™.
Chỉ có Ä‘iá»u đáng tiếc chÃnh là , má»—i má»™t năm, chỉ có những hà i tá» mưá»i hai tuổi được tham gia há»c viện má»›i có cÆ¡ há»™i khảo thà dị lá»±c bản thân. ÄÆ°Æ¡ng nhiên nếu khảo thà thà nh công, cÅ©ng cần có những công pháp tương ứng để tu luyện ban đầu.
Trải qua hÆ¡n vạn năm, nhân loại không ngừng cải tiến, hiện tại dị năng giả đại khái được chia là m chÃn cấp báºc: dị nhân, dị tâm, dị vân, dị châu, dị sư, dị hồn, dị phá, dị hiệp, dị đế. Trong từng cấp báºc lại chia thà nh chÃn giai Ä‘oạn.
Äồng thá»i dị lá»±c cÅ©ng có thuá»™c tÃnh khác nhau, thông thưá»ng bao gồm địa, phong, thá»§y, há»a bốn loại, ngoà i ra còn có những thuá»™c tÃnh Ãt gặp hÆ¡n là quang minh và hắc ám.
Mặc dù Tiêu Kiến rất muốn Ä‘i tham gia thà nghiệm, nhưng hắn cÅ©ng hiểu được, bản thân ngoà i niên kỉ chưa đủ, còn má»™t phần trá»ng yếu nữa chÃnh là , muốn được tham gia thà nghiệm tại há»c viện, chi phà quả thá»±c rất cao.
Tuy nói rằng phà dụng nà y chỉ có mưá»i kim tệ, nhưng cÆ¡ hồ đã vượt quá mức chi tiêu trong má»™t tháng cá»§a cả gia tá»™c Ão Äặc, nếu là gia đình bình thưá»ng còn có thể sống thoải mái hÆ¡n ná»a năm.
Nhưng đó chỉ là trên lý thuyết, thá»±c tế phà dụng còn có thể cao hÆ¡n nhiá»u lần. Cho dù là há»c viện bình thưá»ng trong hà nh tỉnh, chi phà tổng cá»™ng cÅ©ng phải đến mấy trăm kim tệ, há»c viện cà ng cao quà phà dụng cà ng khiến ngưá»i sợ hãi. Tiêu Kiến đã sá»›m trưởng thà nh, tá»± nhiên là hiểu Ä‘iá»u nà y, chỉ có thể giữ chÃnh mình ở mức tâm tình kÃch động.
Tuy rằng hiện tại so vá»›i kiếp trước đã có khác biệt rất lá»›n: hắn có gia đình ấm áp, bất quá cuá»™c sống cÅ©ng không thay đổi nhiá»u, Ä‘á»u là túng thiếu, khiến Tiêu Kiến trong lòng không khá»i bất đắc dÄ© thở dà i má»™t tiếng, rốt cuá»™c khi nà o thì hắn má»›i có thể có đủ tiá»n?
Giá» nà y khắc nà y hắn đã lÄ©nh ngá»™ tháºt sâu sắc tầm quan trá»ng cá»§a kim tệ, chỉ cần có tiá»n, cái gì cÅ©ng có thể có được: quyá»n lá»±c, địa vị, tháºm chà là nữ nhân.
Ãnh nắng sá»›m mai chiếu và o, Tiêu Kiến lặng lẽ mở mắt, lại má»™t ngà y nữa bắt đầu. Sáng sá»›m là thá»i Ä‘iểm hắn cùng Cách Lý Mạn lão quản gia Ä‘i rèn luyện thân thể.
Tiêu Kiến cÅ©ng không rõ liệu bản thân mình có dị lá»±c hay không, nhưng tăng cưá»ng khà lá»±c không thể nghi ngá» có thể là m thân thể thêm cưá»ng tráng, cho dù không có dị lá»±c cÅ©ng có thể tiến và o quân đội kiến công láºp nghiệp, quan trá»ng nhất là có thể kiếm được kha khá kim tệ để sau nà y phiêu lưu.
"Tiêu Kiến thiếu gia, dáºy Ä‘i, thá»i gian không còn sá»›m a." Giá»ng nói Cách Lý Mạn lão quản gia vang vang bên ngoà i phòng Tiêu Kiến.
Tiêu Kiến Ä‘i xuống giưá»ng, miệng hô: "Cách Lý Mạn gia gia, ta biết rồi, nhất định sẽ ra ngay"
Tiêu Kiến đối vá»›i Cách Lý Mạn lão quản gia phi thưá»ng tôn kÃnh, tuy rằng lão không phải cái gì dị năng giả, nhưng cÅ©ng là có cÆ¡ thể cưá»ng tráng vượt quá thưá»ng nhân, nghe nói đã từng là m đến chức tiểu đội trưởng trong quân đội, vá» sau không biết vì nguyên do gì lại ở Ão Äặc gia tá»™c là m quản gia.
Tà i sản của huynhba
16-12-2009, 12:56 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
BĂNG PHONG CÀN KHÔN
Tác giả: THĂNG THIÊN TRƯ
Chương 3: Sáng sá»›m tại trấn nhá»
Dịch giả: A Ni (Hunii)
Nguồn: Bà n Long Chiến Äá»™i - 2T
Vừa ra khá»i phòng, cảm giác được ánh dương quang gay gắt chiếu đến, Tiêu Kiến bất giác lấy tay che mắt lại. Cách Lý Mạn lão quản gia đứng bên cạnh trông thấy bèn mỉm cưá»i, Tiêu Kiến cÅ©ng khẽ cưá»i rồi nói: "Cách Lý Mạn gia gia, chúng ta Ä‘i thôi."
"Tốt lắm." Cách Lý Mạn lão quản gia khẽ gáºt gáºt đầu, láºp tức liá»n cùng Tiêu Kiến rá»i Ä‘i, mục tiêu cá»§a bá»n há» là má»™t tòa núi nhá» vùng ngoại ô tiểu trấn. NÆ¡i đây có má»™t mảnh đất trống lá»›n, chÃnh là địa Ä‘iểm Tiêu Kiến vẫn thưá»ng rèn luyện thân thể.
Chỉ có Ä‘iá»u Cách Lý Mạn má»—i khi trông thấy bóng dáng Tiêu Kiến, trong lòng liá»n nhịn không được nghÄ© tá»›i ngà y hắn sinh mưá»i năm vá» trước.
So vá»›i đệ đệ cá»§a mình thì Tiêu Kiến quả rất khác biệt, vừa sinh ra đã triển lá»™ thiên phú kinh ngưá»i, ngà y trước Cách Lý Mạn cùng Lý NhÄ© còn có Ä‘iểm lo lắng vá» sau Tiêu Kiến sẽ khó quản, nhưng thá»±c tế đã cho thấy tình huống nà y cÅ©ng không có phát sinh. Chỉ có Ä‘iá»u, Tiêu Kiến có vẻ hÆ¡i trầm mặc, trên mặt luôn giữ nét lạnh lùng.
Chỉ khi nhìn cha mẹ, đệ đệ cùng Cách Lý Mạn lão quản gia, trên mặt hắn má»›i thấy má»™t tia mỉm cưá»i.
Cách Lý Mạn tuổi già thà nh tinh, tá»± nhiên nhìn ra được Tiêu Kiến có Ä‘iểm khác biệt, giống như trong lòng chứa rất nhiá»u sá»± tình, chỉ là khi lão há»i thì hắn lại tá» ra đặc biệt khá» khạo, tốc độ thay đổi trên mặt còn nhanh hÆ¡n ngưá»i ta lÃu lưỡi, căn bản không há» giống má»™t tiểu hà i tá» bình thưá»ng.
Tuy rằng trong lòng tháºp phần nghi hoặc, nhưng má»—i khi bị Tiêu Kiến xáp và o lòng là m nÅ©ng, lão cùng Lý NhÄ© liá»n Ä‘em hết thảy nghi ngá» vứt bá», chỉ còn lại tình cảm gia đình ấm áp.
"Thiếu gia, tá»›i rồi, ở đây Ä‘i." Cách Lý Mạn khẽ cưá»i nói.
Tiêu Kiến khẽ gáºt đầu, nhìn xung quanh, dá»±a theo phương pháp huấn luyện cá»§a Cách Lý Mạn, chá»n má»™t khối đá lá»›n, không ngừng cố gắng dùng sức nâng lên hạ xuống, theo như Cách Lý Mạn nói, đây là phương pháp rèn luyện lá»±c tay.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, rèn luyện gắt gao không hỠđơn giản như váºy, Tiêu Kiến má»—i ngà y không dừng ở đó, hắn không những giÆ¡ cao tảng đá lên đầu, đồng thá»i còn giữ nguyên tư thế đó mà chạy quanh phiến đất trống má»™t trăm vòng.
Phải biết rằng má»™t vòng chỉ khoảng trăm mét, nhưng là má»™t trăm tương đương gần vạn thước, hÆ¡n nữa còn phải giÆ¡ khối đá lá»›n như váºy, áp lá»±c trên thân tháºt khó sức tưởng tượng. HÆ¡n nữa khó khăn nhất chÃnh là , nếu tốc độ Tiêu Kiến cháºm lại, Cách Lý Mạn lão quản gia sẽ không lưu tình dùng roi bắt hắn tiếp tục.
Nếu là trước đây có lẽ Tiêu Kiến đã rất oán giáºn, nhưng là sau khi chịu đả kÃch từ bạn gái ở tại tiá»n kiếp, hắn tâm đã trầm mặc. Hiện tại Ä‘iá»u duy nhất có thể khiến Tiêu Kiến cưá»i, duy nhất chỉ có tình cảm gia đình ấm áp.
Tuy rằng trong lòng Tiêu Kiến cÅ©ng có bất mãn, nhưng hắn cÅ©ng hiểu được Cách Lý Mạn là m váºy là vì hắn. Nếu quả trong ngưá»i hắn không có dị lá»±c, váºy cÅ©ng chỉ còn con đưá»ng nháºp ngÅ©. Phải biết rằng trên chiến trưá»ng chiến đấu tháºp phần kinh ngưá»i, nếu không có thá»±c lá»±c cưá»ng đại tá»± nhiên sẽ bị đối phương dá»… dà ng sát tá».
Cho nên vô luáºn là vì chÃnh mình, hay để cải thiện cuá»™c sống gia tá»™c, Tiêu Kiến chỉ còn biết cắn răng cố gắng.
"Ba!" Má»™t âm thanh Ä‘anh gá»n truyá»n tá»›i, Tiêu Kiến láºp tức cảm giác được lưng mình bị má»™t tráºn roi Ä‘au đớn, mồ hôi chảy ròng ròng, nhưng hắn ngay cả thá»i gian nghỉ ngÆ¡i lau khô cÅ©ng không có.
"Nhanh lên! Còn hai mươi vòng!" Cách Lý Mạn lão quản gia lạnh lùng nói, là m Tiêu Kiến không thể khác hơn là tiếp tục cố gắng tăng tốc độ.
Phải biết rằng hắn chỉ là má»™t thiếu niên mưá»i tuổi, tuy rằng thân thể con ngưá»i ở Thiên Tà m Äại Lục so vá»›i địa cầu có mạnh hÆ¡n má»™t Ãt, nhưng cÅ©ng chỉ có giá»›i hạn. HÆ¡n nữa hắn lại vác theo má»™t khối đá ước chừng đến hai mươi cân, thể lá»±c đại tiêu hao, hắn là m thế nà o mà đẩy nhanh tốc độ được?
Nhưng là Cách Lý Mạn lão quản gia cÅ©ng không bởi váºy mà thá»§ hạ lưu tình, ngá»n roi trong tay vẫn như cÅ© vô tình vung lên.
CÆ¡n Ä‘au là m Tiêu Kiến nhe răng trợn mắt, nhưng vẫn không há» kêu to. Hắn tá»± an á»§i bản thân, so vá»›i ná»—i Ä‘au vô cùng bị bạn gái vô tình vứt bá», ná»—i Ä‘au nà y có là gì?
Bất quá, tá»± an á»§i như váºy cÅ©ng không khiến cÆ¡n Ä‘au giảm bá»›t.
"Nhanh lên! Má»™t vòng cuối cùng!" Giá»ng nói Cách Lý Mạn lão quản gia lại truyá»n tá»›i.
Tiêu Kiến cắn chặt hà m răng, cáºt lá»±c dùng sức chạy vá» phÃa trước, trên trán mồ hôi tuôn như mưa, là n da biến thà nh mà u Ä‘á», nhìn qua có chút ghê ngưá»i.
Mắt đã nhìn thấy Ä‘Ãch phÃa trước, nhưng thân thể đã sắp không chịu nổi.
Hắn lại má»™t lần tá»± nhá»§, nếu ngay cả khó khăn ban đầu nà y cÅ©ng không vượt qua được, váºy ở trên chiến trưá»ng khẳng định không thể bảo toà n mạng sống, tá»± nhiên cÅ©ng không thể sát tỠđịch để kiếm nhiá»u kim tệ.
Cố gắng! Nhất định phải tiến vá» phÃa trước!
Có lẽ bởi dá»±a và o cố gắng nà y, Tiêu Kiến cuối cùng cÅ©ng đẩy nhanh được tốc độ, má»™t hÆ¡i vá»t đến Ä‘Ãch. Khi thả lá»ng toà n thân, hắn lại cảm thấy má»™t ná»—i Ä‘au đớn vô cùng, tuy rằng không phải lần đầu tiên, nhưng vẫn là m hắn nhe răng trợn mắt.
Cách Lý Mạn lão quản gia cháºm rãi Ä‘i tá»›i, hà i lòng nhìn Tiêu Kiến. Vị đại thiếu gia nà y cÅ©ng không giống thiếu gia quà tá»™c khác, không há» có chút ngang ngược kiêu ngạo ương ngạnh, lại có thể chịu khổ, hoà n toà n đủ tư cách là Ão Äặc gia tá»™c đệ tá».
"Ha ha, tiểu tá» Tiêu Kiến lại bị phạt!" Äá»™t nhiên má»™t tráºn cưá»i truyá»n đến.
Tiêu Kiến lạnh lùng nhìn ra phÃa sau, láºp tức nháºn ra là tiếng cưá»i cá»§a má»™t số đứa trẻ ở các gia tá»™c quà tá»™c, từ nhỠđã quen được cưng chiá»u, so vá»›i Tiêu Kiến căn bản là hoà n toà n bất đồng.
Äối vá»›i những loại tình huống nà y, Tiêu Kiến từ trước đến giá» vẫn không để tâm.
Mà Cách Lý Mạn lão quản gia nhìn thấy thái độ cá»§a Tiêu Kiến, không khá»i gáºt đầu tán thưởng, trong lòng hiểu rõ sau nà y thà nh tá»±u cá»§a đứa trẻ nà y không thể coi thưá»ng. Ngưá»i từ nhỠđã có thể chịu nhẫn nhục, chỉ bằng Ä‘iểm nà y đã để là m nên đại sá»±.
"ÄÆ°á»£c rồi, chúng ta trở vỠăn Ä‘iểm tâm Ä‘i." Cách Lý Mạn lão quản gia nhẹ giá»ng nói.
Tiêu Kiến cố hết sức đứng lên, trên lưng truyá»n đến sá»± Ä‘au đớn như cÅ© là m hắn không nói được gì.
Tiêu Kiến bắt đầu rèn luyện thân thể từ năm sáu tuổi, má»—i sáng Ä‘á»u phải kiên trì. HÆ¡n nữa phụ thân hắn cÅ©ng nói vá»›i Cách Lý Mạn lão quản gia phải nghiêm khắc vô tình, sức nặng cá»§a cá»± thạch cÅ©ng lá»›n dần theo tuổi cá»§a hắn.
Nhiá»u năm như váºy, má»—i sáng Ä‘á»u có thể hết sức cố gắng, Ä‘á»u là vì năm xưa lúc hắn sáu tuổi đã được nghe cha hắn kể má»™t cái chuyện xưa.
Tà i sản của huynhba
16-12-2009, 12:58 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
BĂNG PHONG CÀN KHÔN
Tác giả: THĂNG THIÊN TRƯ
Chương 4: Gia tộc kinh biến
Dịch giả: A Ni (Hunii)
Nguồn: Bà n Long Chiến Äá»™i - 2T
Nhiá»u năm trở vá» trước, Ão Äặc gia tá»™c hoà n toà n không giống như hiện tại, mà là má»™t gia tá»™c tháºp phần phồn vinh, thịnh vượng.
Tại thá»i Ä‘iểm đó, Ão Äặc gia tá»™c hoà n toà n hoà n toà n có thể xem như Ô SÆ¡n Äế Quốc đệ nhất đại gia tá»™c. Sở dÄ© có thà nh tá»±u lá»›n như váºy, tất cả Ä‘á»u bởi vì bá»n há» trợ giúp Ô SÆ¡n Äế Quốc hoà ng đế Ä‘á»i thứ nhất Ô sÆ¡n Äại Äế đánh hạ giang sÆ¡n, thống nhất cả Thiên Tà m Äại Lục. Lúc đó, trong gia tá»™c xuất hiện lá»›p lá»›p cao thá»§, cao thá»§ dưới cấp dị sư có rất nhiá»u, mà cao thá»§ đẳng cấp cao hÆ¡n cÅ©ng không Ãt, có thể nói là Thiên Tà m Äại Lục đệ nhất gia tá»™c.
Khi Ô sÆ¡n đại đế không còn, Ão Äặc gia tá»™c cÅ©ng không vì váºy mà suy bại, ngược lại vẫn tiếp tục hưng thịnh.
Nhưng là tại thá»i Ä‘iểm năm nghìn năm vá» trước, vì nguyên nhân nà o đó các cao thá»§ trên cấp báºc dị sư cá»§a Ão Äặc gia tá»™c bá»—ng vô duyên cá»› biến mất, chỉ còn lại má»™t số cao thá»§ cấp dị châu, dị vân.
Äiá»u nà y là m cho Ão Äặc gia tá»™c láºp tức lâm và o khốn cảnh. Phải biết rằng tại thá»i Ä‘iểm bá»n há» cá»±c kì phồn vinh hưng thịnh, tuy rằng các đệ tá» trong gia tá»™c Ä‘á»u phải trải qua nghiêm khắc giáo dục, nhưng do danh tiếng cá»§a gia tá»™c mà vẫn có tÃnh ngang ngược.
HÆ¡n nữa cÅ©ng có không Ãt ngưá»i ghen tị vá»›i địa vị cá»§a Ão Äặc gia tá»™c, cho nên đã hợp tác lại chèn ép Ão Äặc gia tá»™c, tháºm chà trong đó còn có phần cá»§a Ô SÆ¡n Äế Quốc hoà ng đế đương thá»i.
Trải qua và i tháºp niên tranh đấu, Ão Äặc gia tá»™c rốt cục hoà n toà n ở và o thế hạ phong, tà i phú kinh nhân tÃch góp bao năm cÅ©ng bị Ä‘oạt lấy, nhân khẩu giảm mạnh, từ Ä‘á»i tằng gia gia cá»§a Lý NhÄ©, má»—i thế hệ Ä‘á»u chỉ có má»™t có má»™t tiểu hà i tá».
Mà Lý Nhĩ nay đã có hai, là Tiêu Kiến và đệ đệ hắn Túc Cách.
Má»—i má»™t Ä‘á»i tá»™c trưởng Ão Äặc gia tá»™c Ä‘á»u lấy việc chấn hưng gia tá»™c là nhiệm vụ cá»§a mình, tuy nhiên nói tá»›i nói lui, ngà n năm suy bại không những khiến cho bá»n hỠđánh mất địa vị trong dÄ© vãng, mà cả công pháp tu luyện độc môn trong gia tá»™c cÅ©ng sá»›m đã thất truyá»n.
Cho nên đã rất nhiá»u thế hệ, đệ tá» Ão Äặc gia tá»™c không có cách nà o tu luyện công pháp cá»§a gia tá»™c, chÃnh vì thế nói bá»n há» muốn chấn hưng gia tá»™c cÅ©ng chỉ là lý luáºn suông mà thôi.
Bởi vì Thiên Tà m Äại Lục không phải là má»™t thế giá»›i hòa bình, ở đây cưá»ng giả vi tôn, hết thảy Ä‘á»u dùng thá»±c lá»±c mà nói chuyện. Kẻ nà o thá»±c lá»±c cưá»ng đại, kẻ đó có quyá»n lên tiếng.
Nhược nhục cưá»ng thá»±c, đây là từ ngữ tối chuẩn xác để hình dung tình trạng cá»§a Thiên Tà m Äại Lục.
Bởi váºy má»›i nói rằng đệ tá» Ão Äặc gia tá»™c Ä‘á»u phải ghi nhá»› sỉ nhục nà y, tuy thá»i Ä‘iểm Tiêu Kiến biết được cố sá»± đó, hắn còn rất nhá» tuổi, nhưng đối vá»›i Ão Äặc gia tá»™c, Tiêu Kiến đã sá»›m nảy sinh má»™t lòng trung thà nh sâu sắc.
Những chuyện khác chưa nói, hắn trước mắt muốn phụ mẫu cùng đệ đệ cá»§a mình được sống tốt hÆ¡n má»™t chút, phải biết rằng cả Ão Äặc gia tá»™c, ngoại trừ Cách Lý Mạn lão quản gia, gia đình Tiêu Kiến chỉ có bốn ngưá»i.
Bá»n há» hiện tại ngay cả má»™t ngưá»i hầu cÅ©ng không thuê nổi. Cách Lý Mạn lão quản gia cÅ©ng bởi mối quan hệ vá»›i Lý NhÄ© mà lưu lại, chứ không lấy tiá»n công, còn mẫu thân Tiêu Kiến cả ngà y nán lại ở nhà lo liệu gia tá»™c.
Cho nên phụ thân Tiêu Kiến cả ngà y đi ra ngoà i tìm việc, nghĩ biện pháp duy trì sinh tồn.
Tuy rằng bá»n há» sống rất kham khổ, nhưng Tiêu Kiến cÅ©ng thấy đã rất đủ, bởi vì hắn được hưởng thụ không khà gia đình ấm áp. Má»—i lần nghÄ© đến khuôn mặt khắc khổ cá»§a phụ thân, Tiêu Kiến trong lòng âm thầm thá», tương lai nhất định phải kiếm được nhiá»u kim tệ, không những để cho Lý NhÄ© được hưởng thụ, mà còn khiến mẫu thân không còn vất vả, cÅ©ng là để đệ đệ Túc Cách được ăn ngon hÆ¡n má»™t chút.
Thá»i gian nhanh chóng trôi qua, trong nháy mắt lại thêm má»™t năm, thân thể đã bắt đầu phát triển, cao lá»›n lên không Ãt.
Äiá»u nà y là m đệ đệ hắn Túc Cách cảm thấy rất là hâm má»™.
---------------------
Bóng đêm dần bao phá»§ đại địa, Lý NhÄ© Ä‘ang nhìn Tiêu Kiến ở trước mặt, tâm tình xúc động không thôi, bởi trong nháy mắt mà Tiêu Kiến đã mưá»i má»™t tuổi, qua má»™t năm là có thể đến Há»c viện khảo thÃ.
"Hà i tá», nhiá»u năm qua con đã vất vả rồi, phụ thân không thể cho con được má»™t ngà y vui vẻ, đây là lá»—i cá»§a phụ thân" Lý NhÄ© tuy rằng bình rất nghiêm khắc, chÃnh, nhưng hôm nay thần tình cÅ©ng có chút kÃch động. Hắn phát hiện thân thể Tiêu Kiến có không Ãt vết thương.
Nếu không phải vì gia tá»™c, Tiêu Kiến hoà n toà n có thể cùng những đứa trẻ đồng lứa hảo hảo chÆ¡i đùa, nhưng từ năm sáu tuổi, ngà y ngà y Tiêu Kiến đã bắt đầu luyện táºp để cưá»ng kiện thân thể, chÃnh là để má»™t ngà y kia có thể kiếm được nhiá»u kim tệ.
Tiêu Kiến trên mặt phảng phất má»™t nụ cưá»i, lắc lắc đầu nói: "Phụ thân, con không cảm thấy vất vả, chỉ cần có má»i ngưá»i là con đã hạnh phúc lắm rồi!"
"Hảo a! Tháºt sá»± là là m khó cho con rồi. Nhưng con phải nhá»› kỹ, đệ tá» Ão Äặc gia tá»™c chúng ta vÄ©nh viá»…n sẽ không khuất phục, má»™t ngà y kia, chúng ta nhất định phải trá»ng chấn gia tá»™c, đạt tá»›i thịnh vượng phồn vinh!" Lý NhÄ© không khá»i có chút xúc động, đối mặt vá»›i đứa con nhá» tuổi mà đã nhu thuáºn như thế, hắn còn có lá»i gì để nói đâu?
Bất chợt, sau cánh cá»a truyá»n đến má»™t âm thanh xé gió. Lý NhÄ© giáºt mình, vá»™i và ng đứng lên, vẻ mặt ngưng trá»ng nhìn ra bên ngoà i cá»a sổ.
Tiêu Kiến tuy rằng không biết rốt cuá»™c phát sinh chuyện gì, nhưng nhìn và o biểu hiện cá»§a phụ thân cÅ©ng biết rằng có chuyện không hay, hắn vá»™i há»i: "Phụ thân, xảy ra chuyện gì váºy?"
"Không, không có gì, hà i tá», còn mau Ä‘i ngá»§ Ä‘i, ngà y mai còn dáºy sá»›m táºp luyện." Lý NhÄ© cố gắng khôi phục vẻ bình tÄ©nh, nhưng trong mắt lại ánh lên nét u sầu.
Vẻ mặt cá»§a Lý NhÄ© không qua được ánh mắt Tiêu Kiến, hắn hiểu được chắc chắn đã có chuyện không hay, nhưng phụ thân đã bắt hắn Ä‘i nghỉ, hắn cÅ©ng không còn cách nà o khác, chỉ là trong lòng tháºp phần tò mò.
Tiêu Kiến mang theo má»™t bụng đầy nghi hoặc Ä‘i vá» phòng mình, nhìn thấy đệ đệ Túc Cách Ä‘ang nằm trên giưá»ng, trên mặt hắn hiện lên má»™t tia ngưng trá»ng. Trong trà nhá»› cá»§a Tiêu Kiến, phụ thân Lý NhÄ© chưa biểu hiện như váºy, ánh mắt lo lắng kia tuyệt đối không phải giả vá», vì thế trong lòng hắn có má»™t loại dá»± cảm bất hảo.
Tiêu Kiến không láºp tức Ä‘i ngá»§, mà ghé và o sát vách bên cạnh, khẽ đẩy má»™t cái khe, chỉ thấy Lý NhÄ© Ä‘ang đứng lặng yên, âm thanh trầm thấp: "Äừng lén lút nữa, các ngươi Ä‘á»u xuất hiện cả Ä‘i."
Khoảnh khắc chỉ nghe má»™t tráºn âm thanh xé gió truyá»n đến, liá»n thấy mấy bóng Ä‘en hiện lên, bao vây quanh Lý NhÄ©, từng ngưá»i Ä‘á»u nắm trong tay má»™t thanh trưá»ng kiếm phát sáng. Tiêu Kiến kinh dị phát hiện những thanh trưá»ng kiếm kia trên bá» mặt Ä‘á»u có khắc má»™t con hùng ưng mà u Ä‘en.
"Nhiá»u năm như váºy mà các ngươi vẫn không buông tha cho chúng ta sao?" Thanh âm Lý NhÄ© trà n đầy sá»± bất đắc dÄ©.
Tà i sản của huynhba
17-12-2009, 12:48 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
BĂNG PHONG CÀN KHÔN
Tác giả: THĂNG THIÊN TRƯ
Chương 5: Lại gặp đả kÃch
Dịch giả: A Ni (Hunii)
Nguồn: Bà n Long Chiến Äá»™i - 2T
Cầm đầu đám ngưá»i đột nháºp là má»™t nhân ảnh mà u Ä‘en, trong giá»ng nói lạnh lùng lá»™ rõ vẻ tà n khốc:
"Mấy lần trước ngươi may mắn trốn thoát, lần nà y khẳng định không có được váºn khà tốt như váºy nữa đâu."
"Nga? Khẩu khà tháºt lá»›n. Chỉ dá»±a và o mấy ngưá»i các ngươi?" Lý NhÄ© liếc nhìn đám ngưá»i xung quanh, trong mắt trà n ngáºp tá»± tin. Hắn Ä‘Ãch xác đã từng và i lần đánh lui đám ngưá»i bịt mặt, tá»± nhiên tin rằng lần nà y cÅ©ng nhất định thà nh công.
Tên áo Ä‘en cầm đầu cÅ©ng cưá»i lạnh nói:
"Dá»±a và o sức cá»§a chúng ta thôi, đúng là không xong. Bất quá, lần nà y đã có má»™t và i cao thá»§ được phái tá»›i đây để đối phó vá»›i ngươi, ta thấy Ão Äặc gia tá»™c hôm nay ắt phải bị táºn diệt."
Hắn vừa nói xong, má»™t đạo nhân ảnh mà u đên đột nhiên lướt qua nóc phòng đáp xuống sân viện. Lý NhÄ© không khá»i biến sắc, hắn nháºn ra được thá»±c lá»±c cá»§a đối phương tuyệt không dưới mình, hÆ¡n nữa xung quanh còn có nhiá»u nhân thá»§, xem ra lần nà y thá»±c sá»± là là nh Ãt dữ nhiá»u.
Vốn tâm tình Lý NhÄ© Ä‘ang thoải mái, nay cÅ©ng tháºp phần lo âu.
"Ngươi là ai?" Lý NhÄ© hai mắt dán chặt và o bóng Ä‘en má»›i đến, trên ngưá»i tá»a ra má»™t thứ ánh sáng nhà n nhạt, khiến Tiêu Kiến Ä‘ang trốn ở má»™t bên phải trợn mắt há hốc mồm.
Hắn chưa từng chứng kiến loại tình huống nà y, trong lòng tự nhủ:
"Chẳng lẽ đây chÃnh là dị lá»±c? Nếu váºy, tại sao trước giá» phụ thân chưa từng dạy cho ta?"
Tuy rằng Tiêu Kiến chưa từng được chỉ bảo vá» dị lá»±c, nhưng từ nhá» hắn đã Ä‘á»c quá nhiá»u sách vá» các dị năng giả, tá»± nhiên đối vá»›i tình huống trước mắt có thể nháºn biết, hắn hiểu được dị lá»±c cÆ¡ bản chÃnh là má»™t loại năng lượng đặc biệt trong cÆ¡ thể.
Ngưá»i bình thưá»ng dẫu có được, cÅ©ng phải trải qua má»™t quá trình tu luyện không ngừng, dị lá»±c má»›i có thể cà ng ngà y cà ng nhiá»u.
Sá» dụng dị lá»±c cÅ©ng có thể phát ra uy lá»±c cưá»ng đại phi thưá»ng.
Bất quá, hắn tịnh không thể hiểu được, má»™t khi phụ thân hắn đã là má»™t dị năng giả, tại sao không Ä‘em năng lá»±c đó ra ngoà i kiếm chút tiá»n. Phải biết rằng dị năng giả được hoan nghênh phi thưá»ng, chỉ cần liên tục cố gắng, đạt được nhiá»u kim tệ cÅ©ng là chuyện hoà n toà n trong tầm tay. Mà Lý NhÄ© lại không là m váºy, tháºm chà còn cố tình che giấu, khiến Tiêu Kiến tháºt sá»± không thể là giải nổi nguyên nhân, rốt cuá»™c là vì cái gì.
Trong lúc Tiêu Kiến Ä‘ang suy nghÄ©, ở bên ngoà i nhóm ngưá»i đột nháºp đã cùng Lý NhÄ© động thá»§, tất cả thân thể Ä‘á»u phát ra ánh sáng nhà n nhạt, lại thêm những tiếng xé gió, khiến Tiêu Kiến không khá»i biến sắc. Lão Thiên a! Toà n bá»™ Ä‘á»u là dị năng giả, rốt cuá»™c là thế lá»±c nà o có thể Ä‘iá»u động nhiá»u dị năng giả như váºy, hÆ¡n nữa tại sao lại đối phó vá»›i gia đình hắn?
Bóng đen bà ẩn đến cuối cùng, lúc nà y hai tay vẫn khoanh trước ngực, hoà n toà n chưa có động thủ.
Tiếng đánh nhau đã kinh động đến những ngưá»i khác trong gia tá»™c, trong thoáng chốc có hai bóng ngưá»i bay ra đứng cạnh Lý NhÄ©, thuáºn tay Ä‘em má»™t và i tên áo Ä‘en đánh bay ra ngoà i.
Lý Nhĩ nhìn không được, thở phà o nhẹ nhõm:
"Ngá»c Lâm, Cách Lý Mạn, các ngươi đến rồi?"
Ngá»c Lâm chÃnh là tên mẫu thân cá»§a Tiêu Kiến, lúc nà y trên ngưá»i nà ng cÅ©ng tản mát nhiá»u Ä‘iểm quang mang. Cách Lỹ Mạnh lão quản gia ngược lại, trên ngưá»i không phát ra ánh sáng, trông có vẻ yếu á»›t, nhưng thân thể bất chợt căng lên, trở nên cưá»ng tráng lạ thưá»ng, khà thế bạo phát là m mấy bóng Ä‘en xung quanh Ä‘á»u run sợ.
"Chúng ta đã như váºy, các ngươi vẫn còn không buông tha, lẽ nà o thá»±c sá»± muốn Ä‘uổi cùng giết táºn má»›i vừa lòng?" Lý NhÄ© thanh âm trầm thấp vang vang cả trang viện. NhỠánh trăng chiếu sáng mà Tiêu Kiến thấy rõ thần tình Lý NhÄ© tháºp phần dữ tợn, khà thế khá»§ng bố nà y cùng dáng vẻ hòa ái bình thưá»ng tháºt sá»± trái ngược.
Lúc nà y, bóng Ä‘en Ä‘ang đứng yên bá»—ng buông hai tay, cháºm rãi tiến lại, giá»ng lạnh lùng:
"Má»™t đám phế váºt, ngay cả má»™t gã bát cấp dị tâm cÅ©ng không thu tháºp được, xem ra ta phải Ä‘Ãch thân xuất thá»§!"
"Äại nhân." Äám ngưá»i bóng Ä‘en bị giáo huấn không dám ngẩng đầu lên.
Lý NhÄ© nhìn thấy ánh mắt ngưá»i ná», trong lòng không khá»i run lên, ngay láºp tức có má»™t dá»± cảm bất hảo. Hắn hiểu được nhân váºt nà y tuyệt đối không dá»… đụng và o, hôm nay tại đây hắn có thể bị đánh bại, nhưng dòng dõi Ão Äặc gia tá»™c không thể bị táºn diệt.
NghÄ© đến đây Lý NhÄ© không khá»i liếc mắt nhìn vá» căn phòng Tiêu Kiến cùng Túc Cách Ä‘ang ở, quay đầu vá» phÃa Cách Lý Mạn thấp giá»ng nói và i câu. Cách Lý Mạn nghe xong không khá»i kinh dị kêu lên: "Äại nhân! Việc nà y không được!"
"Ngươi phải nghe lá»i ta. Hôm nay có thể chúng ta sẽ không thoát được, nếu ngươi không là m theo, ta có chết cÅ©ng không tha cho ngươi." Thanh âm Lý NhÄ© tháºp phần kiên quyết, là m Cách Lý Mạn cúi đầu tháºt sâu.
"Tốt lắm, các ngươi cáo biệt xong hết rồi chứ? Như váºy bây giá» ta bắt đầu đưa các ngươi xuống địa ngục!" Bóng Ä‘en lạnh lùng nói, thân thể mãnh liệt tản mát ra hồng sắc quang mang, hÆ¡n nữa còn truyá»n đến độ nóng cháy phi thưá»ng.
Lý NhÄ© không khá»i kinh hãi: "Cái gì? Ngươi là dị năng giả cấp báºc Dị vân?"
"Äúng, ta không chỉ là Dị vân cấp báºc, hÆ¡n nữa còn là nhị giai Dị vân dị năng giả, hôm nay các ngươi má»™t ngưá»i cÅ©ng không thoát, chết Ä‘i!" Nói xong ngưá»i nà y dùng tốc độ tuyệt luân vá»t lên, trong lòng bà n tay hiện rõ sắc hồng.
"Các ngươi chạy mau!" Lý NhÄ© cảm giác được cá»— áp lá»±c cưá»ng đại, đột nhiên quát lá»›n, hÆ¡n nữa lại dùng sức đẩy Ngá»c Lâm cùng Cách Lý Mạn lão quản gia sang má»™t bên, còn chÃnh mình lại trá»±c tiếp vá»t lên, cùng bóng Ä‘en kia đối chưởng.
Oanh~~~
Trong khoảnh khắc chỉ nghe má»™t tiếng nổ lá»›n, thân thể Lý NhÄ© nhất thá»i giống như chuá»—i hạt châu bị chặt đứt bay ra ngoà i.
Cách Lý Mạn lão quản gia cùng Ngá»c Lâm khiếp sợ nhìn, động tác không khá»i có chút bối rối.
"Mau. . . đi!" Lý Nhĩ cố hết sức hét lớn.
Cách Lý Mạn cùng Ngá»c Lâm lúc nà y má»›i phản ứng kịp, vá»™i và ng chạy tá»›i phòng Tiêu Kiến cùng Túc Cách, vừa mở cá»a phòng đã thấy hÆ¡n Tiêu Kiến Ä‘ang trợn mắt há mồm. Giá» phút nà y bá»n há» cÅ©ng không có thá»i gian giải thÃch, Cách Lý Mạn lão quản gia vá»™i kéo Tiêu Kiến nói: "Cái gì cÅ©ng đừng há»i, mau theo ta!"
Mà Ngá»c Lâm cÅ©ng ôm lấy Túc Cách Ä‘ang ngá»§ say,nhanh chóng chạy ra ngoà i.
Những bóng Ä‘en bên ngoà i cÅ©ng không khinh địch như váºy, thấy Cách Lý Mạn lão quản gia cùng Ngá»c Lâm muốn rá»i Ä‘i, Ä‘á»u xông tá»›i cản đưá»ng.
"Cách Lý Mạn, Túc Cách cùng Tiêu Kiến giao cho ngươi, ta ở lại cản bá»n chúng." Ngá»c Lâm đột nhiên đưa Túc Cách Ä‘ang ngá»§ say trong ngá»±c mình cho Cách Lý Mạn, kiên quyết nói.
"Phu nhân. . ." Cách Lý Mạn lão quản gia chần chừ nói.
Ngá»c Lâm ngữ khà tháºp phần kiên quyết;
"Các ngươi đi mau, Lý Nhĩ nếu chết đi, ta cũng không thể sống một mình."
Nhìn Tiêu Kiến, ánh mắt cá»§a nà ng trở nên hòa nhã, nhưng giá»ng Ä‘iệu vẫn trà n ngáºp bi thương:
"Tiêu Kiến, con là con trai cả cá»§a Ão Äặc gia tá»™c, hãy nhá»› kỹ, vá» sau nhất định phải thay gia tá»™c báo thù!"
Nói xong xoay ngưá»i xông và o giữa đám ngưá»i áo Ä‘en.
"Mẫu thân!" Tiêu Kiến hoảng sợ hét lá»›n. Hắn kiếp trước không có cha mẹ, tại Thiên Tà m Äại Lục nà y tuy rằng cuá»™c sống kham khổ, nhưng lại có cha mẹ yêu thương, gia đình ấm áp. Nhưng lúc nà y má»›i vẻn vẹn qua mưá»i má»™t năm, hắn sẽ lại gặp phải tình huống mất Ä‘i cha mẹ, hắn như thế nà o có thể cam tâm?
"Cách Lý Mạn gia gia, ngưá»i nhanh nhanh cứu mẫu thân ta Ä‘i, ta cầu xin ngưá»i!" Trong mắt Tiêu Kiến cháºm rãi chảy xuống và i giá»t nước mắt trong suốt, hắn chưa bao giá» nghÄ©, cÅ©ng không cam tâm lại mất Ä‘i song thân.
"Ô ô ô, Cách Lý Mạn gia gia, bá»n há» tại sao lại muốn giết phụ thân cùng mẫu thân a?" Túc Cách không biết đã tỉnh lại từ lúc nà o, Ä‘ang bị tình huống trước mắt dá»a đến sợ ngây ngưá»i.
Cách Lý Mạn lão quản gia khó xá» nhìn Tiêu Kiến cùng Túc Cách, trong lòng tháºt sá»± không biết nên quyết định như thế nà o.
Oanh~~~
Má»™t tiếng nổ truyá»n đến, cách đó không xa sáng lên má»™t ánh sáng Ä‘á», ngay sau đó là tiếng kêu thảm thiết cá»§a Lý NhÄ©.
"Phụ thân!" Tiêu Kiến gà o lên.
Bóng Ä‘en cả ngưá»i phát ra hà o quang mà u đỠđang cưá»i lạnh nói:
"Hừ! Các ngươi hôm nay má»™t ngưá»i cÅ©ng đừng mong chạy thoát! Giết hết cho ta!"
Khoảnh khắc đó ngoại trừ hai gã Ä‘ang vây công Ngá»c Lâm, tất cả Ä‘á»u vá»t tá»›i chá»— Tiêu Kiến. Túc Cách đã sợ đến khóc ré lên, Tiêu Kiến tuy rằng tâm chà sá»›m đã trưởng thà nh, nhưng trước giá» cÅ©ng chưa từng đối mặt vá»›i cảnh tượng như váºy, trong lòng không khá»i có chút sợ hãi.
"Các ngươi chết Ä‘i!" Äá»™t nhiên Lý NhÄ© hét lá»›n má»™t tiếng, dùng hết sức vá»t tá»›i, trong chá»›p mắt Ä‘em hai gã không phòng bị chém thà nh hai ná»a.
Máu tươi cùng ná»™i tạng trà n ngáºp, Tiêu Kiến ghê sợ nhìn, nhất thá»i liá»n có cảm giác buồn nôn.
"Hừ! Äừng nghÄ© có thể chạy thoát!" Bóng ngưá»i mà u đỠkia láºp tức Ä‘uổi theo, cưá»i lạnh "Ngươi đã yêu quà hà i tá» như váºy, tốt lắm, ta sẽ giết chúng trước tiên."
Nói xong liá»n thi triển má»™t quyá»n hướng tá»›i Tiêu Kiến, là m Tiêu Kiến bị dá»a đến mức không thể động Ä‘áºy.
"Không! Mau dừng tay!" Lý NhÄ© Ä‘iên cuồng hét lá»›n, bá»™c phát toà n bá»™ dị lá»±c trong cÆ¡ thể, nháy mắt vá»t đến phÃa trước quyá»n đầu, dùng thân thể che đỡ cho Tiêu Kiến.
"Phốc!"
Chỉ thấy Lý NhÄ© trong giây lát phun ra má»™t ngụm tiên huyết lên mặt Tiêu Kiến trên mặt, Tiêu Kiến cháºm rãi nhìn xuống, chỉ thấy trước ngá»±c phụ thân hắn in rõ má»™t nắm tay mà u Ä‘á».
"Không... phụ thân!" Tiếng hét thê thảm của Tiêu Kiến vang lên không ngừng trong đêm tối.
"Lý NhÄ©!" Ngá»c Lâm bên cạnh cÅ©ng hoảng sợ kêu lên.
"Äại nhân!" Cách Lý Mạn lão quản gia không thể tin và o mắt mình khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt.
Khi nắm tay mà u đỠrút ra ngoà i, Lý NhÄ© lại phun ra má»™t ngụm máu tươi. Tiêu Kiến kÃch động ôm lấy phụ thân Ä‘ang ngã xuống, hét lên:
"Phụ thân, ngưá»i đừng chết, xin ngưá»i đừng chết a!"
"Hà i tá», còn không chạy mau?" Ãnh mắt Lý NhÄ© dần tối lại.
"Dát dát, ta đã nói rồi, hôm nay ai cÅ©ng đừng mong chạy thoát." Nắm đấm mà u đỠlại chợt động, hiển nhiên là muốn giết chết Tiêu Kiến. Lúc nà y Ngá»c Lâm cÅ©ng vá»™i vã vá»t lên, dùng thân thể cá»§a mình ngạnh kháng má»™t đòn trà mạng, phun ra má»™t ngụm tiên huyết, âm thanh đã bắt đầu suy yếu: "Tiêu Kiến, Ä‘i mau!"
Tiêu Kiến thống khổ nhìn song thân ngã xuống, trong lòng muốn nổi điên, hét lên: "Con không muốn........."
"Tiêu Kiến, ngươi mau mang theo Túc Cách Ä‘i, để ta ở lại cản bá»n chúng má»™t lát." Cách Lý Mạn lão quản gia kiên định nhìn Tiêu Kiến.
Tiêu Kiến vá»™i và ng lau nước mắt, ôm lấy Túc Cách chạy trốn và o trong bóng đêm, hắn hiểu được nếu mình ở lại cÅ©ng vô dụng, hiện tại chỉ có thể là m theo lá»i cha mẹ, chạy trốn cho nhanh, sau nà y sống sót nhất định sẽ có cÆ¡ há»™i báo thù. Nếu hắn cÅ©ng chết ở chá»— nà y, như váºy hắn Ão Äặc gia tá»™c toà n bá»™ đã bị táºn diệt.
Tà i sản của minhchinh555
Chữ ký của minhchinh555