Chúng tôi được cá» Ä‘i dá»± má»™t cuá»™c há»™i thảo khoa há»c ở Nháºt Bản, bốn ngưá»i ở bốn cÆ¡ quan, hai trai hai gái chia Ä‘á»u ná»a phÃa Nam ná»a phÃa Bắc cá»§a đất nước và đá»u chưa tá»›i tuổi ba mươi.
Buổi chiá»u chúng tôi có mặt ở sân bay Tân SÆ¡n Nhất để bay sang sân bay Narita. Tôi lá»›n tuổi nhất và Lan nhá» tuổi nhất ở phÃa Nam, còn Hòa và Ngá»c bằng tuổi nhau, ở phÃa Bắc. Chúng tôi háo hức và hãnh diện, bởi báºc cha anh ở tuổi chúng tôi nằm mÆ¡ cÅ©ng không dám nghÄ© đến chuyện Ä‘i công tác ở nước ngoà i.
Gần sáng thì chúng tôi đến Nháºt. Ngay chiá»u hôm đó và o cuá»™c há»™i thảo. Má»™t há»™i trưá»ng rá»™ng lá»›n, khách bốn bể năm châu đông đúc nhưng được hướng dẫn chu đáo, ai và o chá»— nấy rất tráºt tá»±.
Äoà n chá»§ tịch cuá»™c há»™i thảo là năm ngưá»i được Ä‘á»c tham luáºn, má»—i ngưá»i nói khoảng ba mươi phút, sau đó trả lá»i các câu há»i đại biểu đặt ra. Xong chia ra thảo luáºn theo chuyên Ä‘á», ai quan tâm vấn đỠgì thì đến há»™i trưá»ng đó. Ai không thÃch dá»± cÅ©ng không sao, xung quanh có bà n cà phê, trà , bia, bánh trái.
Tôi kém tiếng Anh nên tham dá»± khó khăn, phải bám theo ngưá»i khác. Lúc đầu tôi cặp kè vá»›i Hòa bởi cùng là con trai và ngá»§ chung phòng vá»›i nhau. Nhưng loanh quanh má»™t hồi, sang phần há»™i thảo theo chuyên Ä‘á», chỉ còn tôi và Ngá»c ngồi trong há»™i trưá»ng. Hòa và Lan rá»§ nhau ngồi ở bà n cà phê bên ngoà i.
Buổi tối Hòa nói với tôi:
- Tội nghiệp cô Lan, trẻ xinh thế mà lại có chuyện trục trặc với chồng.
Tôi bảo:
- Chẳng trách khuôn mặt cô ta có vẻ đăm chiêu.
Hòa lại nói:
- Các cô gái Việt Nam Ä‘i ra nước ngoà i Ä‘á»u có vẻ mặt đăm chiêu như thế.
Hòa từng du há»c ở nước ngoà i nên sà nh sá»i hÆ¡n tôi. Hôm sau, tôi để ý nhìn Ngá»c, thấy quả tháºt khuôn mặt cá»§a Ngá»c cÅ©ng có nét đăm chiêu. Khuôn mặt Ngá»c đầy đặn và rắn rá»i vá»›i những nét gãy gá»n cá»§a ngưá»i có cá tÃnh độc láºp, tuy nhiên ánh mắt cứ vá»i vợi, xa xôi như Ä‘ang lo lắng Ä‘iá»u gì.
Tôi há»i han chuyện gia đình, Ngá»c cho biết có chồng và má»™t đứa con trai, kinh tế đầy đủ, cuá»™c sống hạnh phúc. Rồi Ngá»c bảo chuyến sang Nháºt nà y muốn tìm mua má»™t chiếc máy ghi âm kỹ thuáºt số cho con trai há»c tiếng Anh. Tôi bảo kết thúc buổi chiá»u rá»§ cả Hòa và Lan cùng Ä‘i siêu thị.
Bốn chúng tôi đến siêu thị. Tháºt ra ở Nháºt thì chá»— nà o bán hà ng cÅ©ng như siêu thị bên ta, nghÄ©a là chá»— nà o cÅ©ng dồi dà o hà ng hóa, khách hà ng tá»± chá»n rồi Ä‘em lại quầy tÃnh tiá»n. Gian hà ng máy ghi âm kỹ thuáºt số có hà ng trăm loại lá»›n bé, đắt rẻ. Ngá»c đắn Ä‘o và cứ há»i tôi nên mua loại nà o. Tôi nói:
- Em thấy ưng và vừa túi tiá»n loại nà o thì cứ mua. Ở bên nà y chắc chắn không có hà ng giả.
Cuối cùng Ngá»c mua được má»™t cái. Cô cưá»i tươi tắn và chúng tôi ăn cÆ¡m tối khá vui vẻ. Nhưng khi trở vá» khách sạn thì chỉ có tôi và Ngá»c, còn Hòa và Lan đã tách ra bảo Ä‘i xem phim.
Äêm ấy, gần sáng Hòa má»›i vá». Khi tôi chuẩn bị đến cuá»™c há»™i thảo thì cáºu ta vẫn trùm chăn kÃn đầu, tôi bảo dáºy Ä‘i, trá»… giá» rồi, cáºu ta lầm bầm trong chăn: “Anh cứ Ä‘i trướcâ€. Ra đến thang máy, tôi thấy chỉ có má»™t mình Ngá»c, không thấy Lan, chưa kịp há»i thì Ngá»c đã cho biết:
- Äêm qua Lan Ä‘i đâu khuya lắm má»›i vá», bây giá» còn ngá»§.
Ngồi trong há»™i trưá»ng, tôi lại thấy khuôn mặt rắn rá»i, xinh đẹp cá»§a Ngá»c thoảng nét đăm chiêu, lo nghÄ©. Tôi đã tưởng Ngá»c táºp trung nghe tham luáºn nhưng tôi há»i thì cô rất ngÆ¡ ngác vá»›i những Ä‘iá»u diá»…n giả Ä‘ang nói. Äến tối, Hòa và Lan lại biến mất và quá ná»a đêm má»›i vá». Sáng ra há» lại ngá»§ bù.
Chỉ có tôi và Ngá»c và o thang máy. Ngá»c chợt rá»§ tôi Ä‘i siêu thị nhưng tôi từ chối vì ngà y cuối cùng táºp trung lên há»™i trưá»ng lá»›n, tôi muốn dá»±. Ngá»c ngá» nguáºy vẻ không yên. Tôi há»i:
- Em đi siêu thị mua gì nữa?
Ngá»c trả lá»i:
- Em muốn tìm mua đôi già y.
Tôi nói:
- Già y thì ở tầng hầm khách sạn chúng ta nghỉ có bán rất nhiá»u. Tối qua anh Ä‘i lạc xuống đó đã thấy.
- Thế à ...
Ngá»c nói và vá»™i chà o tôi để Ä‘i xuống đó.
Äến trưa, tôi từ cuá»™c há»™i thảo vá», Hòa và Lan còn ngái ngá»§, ngồi ngáp vặt thì Ngá»c khoe vá»›i tôi đôi già y má»›i mua. Äó là đôi già y thể thao, hiệu Adidas:
- Ở nhà mình không có loại “rin†thế nà y, toà n hà ng “đểu†thôi.
Tôi há»i:
- Em táºp thể thao à ?
-Không, em mua cho chồng em, “lão ta†chơi tennis.
Tôi há»i:
- Chồng em là cầu thủ chuyên nghiệp?
- Không. “Lão ta†là bác sỹ, chơi với bạn bè của “lão ta†thôi.
Tôi cưá»i, trêu:
- Má»™t ngưá»i vợ trên cả tuyệt vá»i.
Ngá»c Ä‘ang vui, nghe tôi nói váºy lại đăm chiêu, rồi nói:
- Äôi già y hai triệu đồng, bằng má»™t tháng lương cá»§a em.
Tôi liá»n bảo:
- Em cũng chu đáo chứ chơi nghiệp dư thì già y nà o chẳng được mà phải tốn kém như thế.
Ngá»c thở dà i má»™t tiếng. Mấy hôm ở gần, đây là lần đầu tiên tôi nghe tiếng thở dà i từ cái miệng xinh đẹp, rắn rá»i, đầy nghị lá»±c cá»§a Ngá»c. Cô hạ giá»ng thì thầm:
- Chồng em Ä‘i đôi già y “đểu†bị đám bạn bè chÆ¡i tennis nhìn bằng ánh mắt coi thưá»ng, chồng em khổ sở lắm. Nên sang Nháºt chuyến nà y, em bà n vá»›i chồng là dù phải nhịn ăn cÅ©ng quyết tìm mua cho chồng má»™t đôi già y “rin†cho đám ngưá»i kia “biết mặtâ€.
Tôi ngạc nhiên quá, chẳng biết nói gì. Hòa và Lan thì vẫn ngồi ngáp vặt. Äã tá»›i giá» ra sân bay vá» nước. Chúng tôi kết thúc chuyến xuất ngoại dá»± há»™i thảo khoa há»c bốn ngà y ở Nháºt.