Hôm nay lục lại đống vở cũ bắt gặp được bài thơ do 1 pé nào đấy hồi cấp 2 làm tặng tụi con trai trong lớp:00 (32):
Đến bây giờ cũng chả bít nhỏ nào làm mà nhiều thèng trong bài giờ xem cũng chả nhớ là ai:00 (9):
Con trai A9
A9 tụi mình vui lắm nhé!
Con trai vừa nói vừa... cười duyên
Miệng mồm thì cứ huyên thuyên,
Tay chân mềm dẻo, múa may lạ thường.
Điển hình là chàng Anh Vương,
Bê đê thứ thiệt, nhân tài nước nam.
Rồi đến chàng Quắn tạp nham,
Dáng đi không thẳng, cái đầu cứ xoăn.
Người bạn đắc lực của xoăn,
Là chàng Chó Dại suốt ngày của gâu.
Một chàng miệng mồm kém đâu,
Mặt mày xấu hoắc xem mình... Đẹp Trai.
Rồi cả đến chàng nói dai,
Vắt mũi chưa sạch làm thơ tỉnh tò.
Một chàng thì cứ lò dò,
Mặt mày ngờ nghệch gọi là: Léo ơi!
Có chàng mặt cứ khơi khơi,
Dân chơi Phù Mỹ chỉ thua trạng Quỳnh.
Sức học thì cứ Bình Bình,
Dáng đi lạch bạch khác nào Vịt xiêm.
Ông trời có lúc lim dim,
Để cho chàng Cốp.. đột biến (gen) bất thường.
Một chàng có tính ương ương,
Mẹ bán bánh xèo, cha đạp xích lô.
Đầu tóc thì xịt keo khô,
Chữ thì xấu hoắc thầy cô la hoài.
Đến chàng mình cứ Còi Còi,
Người gì ốm khiếp, trông mà tội ghê.
Tiếp theo là đến chàng chi?
Rủ nhau đánh lộn Cụt luôn cái giò.
Một chàng như cái mặt mo,
Chuyên gia đi trễ chẳng qua vì khò.
Hai cẳng thì cứ lò dò,
Mặt mày đen khiếp khác nào Bao Công.
Một chàng bị mắc bệnh ngông,
Họ tên: Quái Điểu, đẹp trai lạ thường.
Cuối cùng chàng Bé dễ thương,
Tính tình hiền hậu, giống thằng ve chai.
Lớp mình thì lắm nhân tài,
Nếu mình kể hết bao giờ cho xong.
Bạn nào muốn biết cho xong,
Xin mời qua ngắm A9 lớp mình.
***
Ai ơi chớ vội trách mình,
Người là tác giả bài thơ hay này.
Mà hãy nhìn nhận đúng sai
Con người giận quá mất khôn bạn à.
Có gì xin cứ bỏ qua,
Mình không tài thành viết bằng nhà thơ.
Chỉ sợ trời sáng lơ mơ,
Gà chưa kịp gáy, mọi người đã xa.