12-02-2011, 08:38 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jan 2011
					
					
					
						Bài gởi: 406
					
                    Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
                
					
 
	Thanks: 4
	
		
			
				Thanked 2,046 Times in 348 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
				
				Lãnh khốc phu quân - TG: Thượng Quan Sở Sở – 上官楚楚 - New Chương 17 
			
			 
			
		
		
		
			
			Lãnh khốc phu quân – å†·é…·å¤«å› 
  
(Long ngâm phượng vũ hệ liệt-đệ nhị truyện)  
Tác giả: 
Thượng Quan Sở Sở – 上官楚楚 
Convert: 
kwonshin (tàng thư viện) 
Edit/dịch: 
Lãnh Vân 
Tình trạng bản gốc: 
Hoàn 
Tình trạng bản edit: 
Hoàn 
nguồn: 
http://lanhvan.wordpress.com  
Tóm tắt:  
 
 
 
 
 
Nàng tháºt sá»± là bất hạnh mà, còn chưa ra Ä‘á»i đã bị cha mẹ gả bán ra ngoài. 
Tá»›i năm tròn 20 tuổi, mẹ nàng má»™t cước đá nàng ra khá»i cá»a. Vừa ra ngoài Ä‘á»i không lâu thì gặp được má»™t gã trông tháºt thuáºn mắt làm sao. 
Không ổn chút nào, hắn má»›i cứu nàng được vài lần, nàng liá»n cảm thấy mình động tâm. Hắn tháºt đáng ghét mà, nàng vừa bày tá» tình cảm vá»›i hắn, hắn cư nhiên mang nàng tá»›i thanh lâu, còn chá»i nàng còn không bằng má»™t kỹ nữ. 
Ngoài miệng thì leo lẻo rằng hắn chán ghét nàng, ấy váºy lại ‘ăn’ nàng sạch sẽ, lại còn ngá»§ mÆ¡ gá»i tên ngưá»i con gái khác? Nàng quả là cô gái đáng thương nhất trên Ä‘á»i mà, tấm thân ngá»c ngà đã mất, tấm chân tình cÅ©ng đã trao Ä‘i, mà vẫn không có được tình yêu cá»§a hắn… 
  
 
Chương 1 : Sơ ngộ (Gặp gỡ lần đầu) 
 
 
 
 
 
 Äá»™c Cô Khuynh Thành bị má»™t cước đá ra khá»i nhà, ồ đừng hiểu nhầm, nàng tuyệt đối chẳng há» làm gì sai cả. Sinh nháºt thứ 20 cá»§a nàng vừa qua, cha mẹ nàng láºp tức tống nàng ra khá»i nhà bắt phải đến ở Thái Nguyên Thiên Kiếm sÆ¡n trang. HÆ¡n 20 năm trước mẹ nàng đào hôn, bá» trốn khá»i lá»… cưới, cha nàng hưởng sái. Do đó bá»n há» cảm thấy tháºt có lá»—i vá»›i ‘Bệnh Thần Kinh’ thúc thúc (Ngưá»i lạ : vầng, mẹ nàng gá»i chồng chưa cưới cÅ© như rứa nên nàng há»c theo, bệnh thần kinh á, thắc mắc má»i xem cuốn 1 Cá»±c phẩm khà phụ), nên định bắt nàng tá»›i đó trả nợ tình giúp. Ôi ôi tháºt khổ quá mà, vì cá»› gì phải lấy nàng ra bồi thưá»ng ? Mẹ nàng luôn miệng đỠcao hôn nhân tá»± do, bây giá» lại lấy nàng ra báo ân. Ôi trá»i Æ¡i, Äá»™c Cô Khuynh Thành là nàng cá»› sao lại có cha mẹ quá đáng như váºy chứ ? Tuy mẹ nàng nói ‘Bệnh Thần Kinh’ thúc thúc sẽ để nàng cùng con ông ấy bồi dưỡng tình cảm trước, nếu không thÃch thì không phải lấy hắn ta. ChÃnh là… nghe giá»ng Ä‘iệu cương quyết cá»§a cha, nàng cảm giác được mình chẳng con đưá»ng lá»±a chá»n nào khác. Vô luáºn thÃch hay không nàng Ä‘á»u phải lấy hắn ta thôi. ChÃnh là nàng không muốn gả cho con cá»§a ‘Bệnh Thần Kinh’ thúc thúc, tháºm chà còn không muốn gặp hắn. Theo những gì Phượng cô cô nói, nàng cảm thấy được ‘Bệnh Thần Kinh’ thúc thúc không phải ngưá»i tốt. Nàng không thÃch mà, không muốn gả cho con trai ông già bại hoại kia đâu! (Ngưá»i lạ : ack) 
 
Hai mươi năm qua, nàng không phải chưa từng xuống núi. Mẹ nàng thưá»ng mang nàng xuống núi dạo chÆ¡i, nhân tiện dạy cho nàng nhân tình thế thái. Mẹ nói không mong nàng quá đơn thuần ngu xuẩn, ảnh hưởng tá»›i uy danh Minh Nguyệt tiên tá» cá»§a mẹ. 
 
Lần cuối nàng xuống núi là trước năm 16 tuổi. Sau sinh nháºt 16 tuổi liá»n không có xuống chân núi. Bởi vì đột nhiên mẫu thân nàng không thÃch phồn hoa bên ngoài mà thầm muốn ở trên núi yên tÄ©nh qua ngày. Có vẻ càng già Ä‘i thì mẹ càng thay đổi. Nàng cÅ©ng từng khẩn cầu cha mẹ mang nàng xuống núi, chÃnh là hai ngưá»i đó căn bản không để ý tá»›i nàng. Bá»n há» còn báºn phải âu yếm ân ái lẫn nhau không đếm xỉa gì tá»›i nàng cả. Còn Tiêu Diêu ca ca lại là kẻ vÅ© si (Ä‘am mê võ há»c), cả ngày chỉ biết luyện võ, căn bản không muốn xuống núi. Nàng không muốn má»™t mình xuống núi, chả thú vị tà nào. Äành phải an tâm ở trong nhà há»c hành ngoan ngoãn không há» dám nghÄ© tá»›i chuyện bên ngoài. Bốn năm qua Ä‘i, cuối cùng nàng cÅ©ng được tá»± do, chỉ là sao nàng vẫn thấy chả có hứng thú gì cả. Hừ, chỉ tại cái hôn ước chết tiệt. 
 
Äúng là tháng ba, thá»i tiết tháºt là nóng quá Ä‘i. Mặt trá»i xuống núi chưa lâu mà ngưá»i đã hôi rình lên rồi. Äá»™c Cô Khuynh Thành hÃt hÃt trên ngưá»i má»™t lúc rồi than thở. « Mùi kinh quá ! » Nếu nàng nhá»› không nhầm, phÃa trước gần đây có má»™t cái hồ. Hiện giá» Äá»™c Cô Khuynh Thành vốn Ä‘ang nằm gối lên cái tay nải trên mặt đất nhưng vì hÃt má»™t hÆ¡i hôi hám trên ngưá»i xong hết cả buồn ngá»§. Nàng đành đứng lên hướng tá»›i vị trà có hồ mà tiến. Kỳ gia gia thưá»ng mang nàng tá»›i quanh đây hái thuốc nên địa thế vùng này nàng vô cùng quen thuá»™c. 
 
« Ãi chà, ta bảo có hồ là có hồ mà. » Äá»™c Cô Khuynh Thành đứng bên hồ, vươn vai duá»—i ngưá»i rồi cởi quần áo. NÆ¡i này xét ra cÅ©ng khá bà máºt, căn bản không có ngưá»i lai vãng, nàng có thể yên tâm tắm rá»a. 
 
Kỳ cá» bản thân giữa hồ má»™t lúc, mái tóc Ä‘en dài tán loạn trên vai, má»™t thứ cảm giác thanh nhã mát mẻ thoải mái thong thả tản ra khắp ngưá»i. Nàng hòan toàn đắm chìm trong hồ nước mát lạnh, chằng thèm chú ý tá»›i có ngưá»i tá»›i, mãi tá»›i lúc đột ngá»™t xoay ngưá»i má»›i thấy trên mặt nước có bóng phản chiếu, vừa nhấc đầu lên… ối chà… có má»™t gã đàn ông Ä‘ang đứng bên hồ. Vẻ mặt gã tháºt lạnh lùng, ngÅ© quan tháºp phần tuấn mỹ, má»™t bá»™ hắc y trong gió khẽ động Ä‘áºy, trong tay còn cầm má»™t thanh kiếm. Ack, đứng sững như váºy tháºt giống cha nàng xiết bao (Ngưá»i lạ : Chú thÃch, cha nàng là Äá»™c Cô Hàn, ngưá»i như tên, lạnh lùng hết biết, xem cuốn 1 Cá»±c phẩm khà phụ). Hắn đứng ở sát bá» nước, giống như từ nước má»c lên váºy. 
 
« AAAAAAAAAAA ! » Äá»™c Cô Khuynh Thành hét lên chói cả tai, kÃch động lui vá» phÃa sau. Gã đàn ông đó tá»±a hồ giá» má»›i chú ý thấy nàng, ngạo nghá»… liếc mắt tá»›i nàng má»™t cái rồi tiếp tục đánh mắt nhìn xa xa. (Ngưá»i lạ : đả kÃch, đả kÃch quá mà, phải tay ta là ta xịt máu mÅ©i chứ làm gì đủ can đảm nhìn má»™t cái quay Ä‘i !) 
 
« Sắc lang, chết Ä‘i ! » Äá»™c Cô mỹ nhân đứng lên, tay nắm chặt má»™t viên đá từ đâu nhặt được. 
 
Nàng vươn ngón tay đang nắm viên đá, nhẹ buông tay, viên đá lại rơi tõm xuống hồ mà cái gã đàn ông kia từ đầu tới cuối tựa hồ không chú ý tới sự tồn tại của nàng. 
 
« Cút mau, ta còn phải mặc quần áo ! » Äá»™c Cô Khuynh Thành đã muốn tức giáºn tá»›i khó thở. Gã đàn ông này có Ä‘iếc không hả ? 
 
« Ta-phải-mặc-quần-áo !!! » Nàng đã gần như là hét rách cả há»ng. 
 
Nam tá» khẽ liếc mắt nhìn nàng má»™t cái rồi xoay ngưá»i rá»i Ä‘i. Äá»™c Cô Khuynh Thành chạy má»™t mạch vào bá» nhanh chóng mặc quần áo. 
 
Ãnh mắt nàng liếc qua má»™t cái, mặc quần áo xong đã thấy gần gần đó có ánh lá»a. Thấp thoáng ẩn hiện má»™t bóng ngưá»i phÃa sau ngá»n lá»a nhảy nhót. 
 
Äá»™c Cô Khuynh Thành chạy qua đó, hùng hùng hổ hổ ngồi xuống đối diện hắn, mở miệng há»i. « Ngươi là ai ? Tại sao lại tá»›i chá»— này ? » Trong vùng núi non chỉ có má»™t ngưá»i tháºt cô đơn, có thêm ngưá»i trò chuyện cÅ©ng tốt. Nếu là ngày thưá»ng còn khuya nàng má»›i muốn nói chuyện cùng má»™t gã đàn ông lạnh lẽo chán chết như váºy. 
 
Hắn ta ngẩng đầu nhìn nàng, rồi lại cúi đầu, tựa hồ không thấy nàng tồn tại. 
Äá»™c Cô Khuynh Thành tá»›i gần hắn. « Ta tên là Äá»™c Cô Khuynh Thành, còn ngươi ? Tên là gì ? » Nàng nói vá»›i hắn mà lại như là tá»± nói tá»± nghe, rút cục nàng cÅ©ng chả biết Ä‘ang nói cho ai nghe. 
 
Hắn ấy váºy mà không phản ứng gì cả, y như hoạt tá» nhân (ngưá»i chết sống lại) váºy. Äá»™c Cô Khuynh Thành nhàm chán than thở. « Thôi bá» Ä‘i, thà ta không há»i, há»i ngươi cÅ©ng chả chịu trả lá»i gì cả. » 
 
« Hàn Ngự Tuyệt. » Hắn nhẹ nhàng phun ra ba chữ. 
 
Thấy hắn trả lá»i mình, Äá»™c Cô Khuynh Thành càng thêm có hứng thú, khẽ khẽ mỉm cưá»i há»i. « Thế à, ngươi tá»›i đây làm gì thế ? Æ  đây thâm sÆ¡n cùng cốc thế này… » 
 
Hắn lại không nói gì cả, tháºm chà đầu còn không ngẩng lên. 
 
« Thôi không tÃnh. » Nàng mất hứng chẹp miệng, vá»›i tay mở tay nải lấy Ä‘iểm tâm mẹ nàng chuẩn bị rồi đưa qua cho Hàn Ngá»± Tuyệt má»™t miếng. «Cầm Ä‘i. » 
 
Hắn không nháºn, cÅ©ng chẳng nói chuyện, chỉ lạnh lùng ngồi ở đó. 
 
Äá»™c Cô Khuynh Thành lưá»m hắn má»™t cái. « Äừng có lãng phÃ, chÃnh tay mẹ ta làm, là món Má»… Lão ThỠđấy! » (Mickey Mouse, chắc là má»™t món bánh có hình đầu chuá»™t Mickey chăng? Má»™ Dung à Vân vốn là ngưá»i hiện đại xuyên không mà tá»›i mà ! =.=) Sau khi ẩn cư trong núi, Má»™ Dung à Vân bắt đầu khổ luyện há»c làm bếp. Làm món Ä‘iểm tâm ăn vặt chÃnh là tuyệt chiêu dá»— con cá»§a nàng. 
 
Ä‚n xong món đó, nàng vừa sắp xếp các thứ vừa há»i hắn. « Hàn Ngá»± Tuyệt, có má»—i mình ngươi tá»›i đây thôi sao ? » 
 
Một lúc lâu sau… 
 
« Thôi quên Ä‘i, ta biết ngưá»i không muốn nói chuyện. » Nàng nhìn lên trá»i thở dài má»™t tiếng. « Ngươi biết không, ta chuẩn bị phải láºp gia đình. 20 nắm trước cha mẹ ta đã định trước má»™t mối hôn nhân, giá» ta phải thá»±c hiện hôn ước đó. Mẹ ta sẽ không ép ta, nhưng còn cha ta thì khó mà nói được. Cha ta thá»±c rất lạnh lùng, cÅ©ng giống ngươi không thÃch nói chuyện. Nghe mẹ ta nói trước kia cả ngày ông ta sẽ không nói vá»›i ai quá ba câu, mãi tá»›i khi gặp me ta má»›i có thay đổi. Bây giá» tốt hÆ¡n rồi, dù ông ấy Ãt nói chuyện, nhưng luôn dùng hành động tá» vẻ quan tâm huynh muá»™i chúng ta. » Äá»™c Cô Khuynh Thành buồn bã nhá»› vá» quá khứ. « Cha ta vì tháºt sá»± muốn mẹ ta vui vẻ, trước mặt mẹ ta luôn nói chuyện rất nhiá»u. » Hắn ta vẫn không có phản ứng. 
 
Äá»™c Cô Khuynh Thành nháºn thất bại lắc lắc đầu. « Bá» Ä‘i, không nói vá»›i ngươi nữa. Hi vá»ng có ngày ngươi sẽ gặp được tình yêu cá»§a chÃnh mình. Hi vá»ng nương tá» cá»§a ngươi, sẽ có thể sá»a được cái táºt xấu đáng ghét này cá»§a ngươi. » Và giống cha nàng, do mẹ nàng uy hiếp mà trở nên nói nhiá»u hÆ¡n. 
 
Hàn Ngá»± Tuyệt trong lòng chợt khẽ động Ä‘áºy, tình yêu cá»§a chÃnh mình ư ? Hắn liệu có thể có hay không ? Hắn chợt khẽ thở dài trong lòng, làm gì có nữ nhân nào dám ở bên hắn ? Hắn giương mắt nhìn trá»n dáng vẻ kiá»u diá»…m Ä‘ang ngá»§ gà ngá»§ gáºt cá»§a Äá»™c Cô Khuynh Thành. Khuynh Thành? Ngưá»i cÅ©ng như tên, quả nhiên là tuyệt sắc khuynh thành. 
 
Mẹ cá»§a Äá»™c Cô Khuynh Thành tháºt ra diện mạo cÅ©ng bình thưá»ng, nàng sở dÄ© xinh đẹp như thế hoàn toàn là vì cha nàng quá sức đẹp trai. Chỉ là… nàng xinh đẹp chút chút tháºt, nhưng thế nào cÅ©ng không thể nói là tá»›i mức khuynh thành mà ? Không lẽ mắt cá»§a Hàn Ngá»± Tuyệt có táºt chăng ? (Ngưá»i lạ : Tình nhân trong mắt đẹp như Tây Thi, ngươi chưa nghe sao ?) 
  
  
 	
 Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này: 
	
		 
		
		
		
		
Tài sản của Tịch Ly  
 
 
		
        
		    
  Chữ ký của Tịch Ly         
		 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by Ms Mèo; 05-03-2011 at 09:38 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	
		
			
				
					Äã có 2  Thành viên nói CÃM Æ N đến bài viết rất có Ãch cá»§a Tịch Ly  
				
			 
			
			
		 
		
  
	
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				17-02-2011, 06:56 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jan 2011
					
					
					
						Bài gởi: 406
					
                    Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
                
					
 
	Thanks: 4
	
		
			
				Thanked 2,046 Times in 348 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Lãnh khốc phu quân – å†·é…·å¤«å› 
  
(Long ngâm phượng vũ hệ liệt-đệ nhị truyện)  
Tác giả: 
Thượng Quan Sở Sở – 上官楚楚 
Convert: 
kwonshin (tàng thư viện) 
Edit/dịch: 
Lãnh Vân 
Tình trạng bản gốc: 
Hoàn 
Tình trạng bản edit: 
Hoàn 
nguồn: 
http://lanhvan.wordpress.com  
Tóm tắt:  
 
 
 
 
 
Nàng tháºt sá»± là bất hạnh mà, còn chưa ra Ä‘á»i đã bị cha mẹ gả bán ra ngoài. 
Tá»›i năm tròn 20 tuổi, mẹ nàng má»™t cước đá nàng ra khá»i cá»a. Vừa ra ngoài Ä‘á»i không lâu thì gặp được má»™t gã trông tháºt thuáºn mắt làm sao. 
Không ổn chút nào, hắn má»›i cứu nàng được vài lần, nàng liá»n cảm thấy mình động tâm. Hắn tháºt đáng ghét mà, nàng vừa bày tá» tình cảm vá»›i hắn, hắn cư nhiên mang nàng tá»›i thanh lâu, còn chá»i nàng còn không bằng má»™t kỹ nữ. 
Ngoài miệng thì leo lẻo rằng hắn chán ghét nàng, ấy váºy lại ‘ăn’ nàng sạch sẽ, lại còn ngá»§ mÆ¡ gá»i tên ngưá»i con gái khác? Nàng quả là cô gái đáng thương nhất trên Ä‘á»i mà, tấm thân ngá»c ngà đã mất, tấm chân tình cÅ©ng đã trao Ä‘i, mà vẫn không có được tình yêu cá»§a hắn… 
  
 
 Chương 2 : Anh hùng cứu mỹ nhân  
 
 
 
 
 
 « Grrraao… » Má»™t thanh âm đáng sợ vang lên, đằng đằng sát khÃ, hẳn là cá»§a con thú đáng sợ nào đó. Äá»™c Cô Khuynh Thành vốn là má»™t kẻ thông minh liá»n mạnh mẽ mở to mắt. 
 
Một đôi mắt phát ra ánh sáng xanh lục ở trước mặt nàng, cách khoảng năm thước, ánh mắt hoàn toàn không có hảo ý trừng trừng ngó nàng, rõ ràng coi nàng là bữa ăn đêm ngon lành. Toàn thân nàng toát mồ hôi lạnh, nuốt nước miếng đến ực một cái, giương đôi mắt nhỠcảnh giác nhìn chằm chằm con dã thú trước mặt. 
 
Hàn Ngá»± Tuyệt đâu rồi ? Äá»™t nhiên nàng nhá»› ra còn có má»™t ngưá»i nữa kia mà ? Tên chết tiệt đó Ä‘i đâu váºy ? Nàng lặng lẽ kÃn đáo liếc má»™t cái tá»›i chá»— lúc nãy hắn vừa ngồi, hic, đến má»™t cái bóng cÅ©ng còn chả có. Thằng cha đáng chết đó tháºt không có nghÄ©a khà mà, cư nhiên chuồn mất, để lại mình nàng tặng cho sói hoang. Nhất thá»i nàng dục khóc vô lệ (muốn khóc mà không ra nước mắt), thôi rồi Lượm Æ¡i, thân gái xinh tươi thành bữa ngon cho dã thú. (Ngưá»i qua đưá»ng : cô kia, thêm thắt gì nhiá»u thế, bản gốc nó có hoa lá cành thế đâu | Lãnh Vân : kịa tui, không thÃch thì đừng Ä‘á»c ! =.=) 
 
Khuynh Thành vốn là có luyện võ công đấy chứ, hÆ¡n nữa võ công không tồi chút nào. Nhất là khinh công, hoàn toàn há»c hết chân truyá»n cá»§a phụ thân, đáng tiếc ở thá»i Ä‘iểm mấu chốt như thế này, cô nàng không có kinh nghiệm chiến đấu mang tên Khuynh Thành cư nhiên bá» quên sá»± tháºt rằng mình có biết khinh công. 
 
Hai chân trước cá»§a con sói hoang cào cào mặt đất, chá» dịp chuẩn bị phóng tá»›i đây. Khuynh Thành liên tục lùi vá» sau, hai chân run lẩy bẩy (Ngưá»i qua đưá»ng : mất cả phong phạm cá»§a con gái Minh Nguyệt tiên tá», haizzz, nàng ta mà thấy cảnh này chắc Ä‘áºp đầu vào Ä‘áºu hÅ© tá»± tá» mất ! | Má»™ Dung à Vân : *lưá»m* | Ngưá»i qua đưá»ng : *rón rén chạy*). Má»™t bóng Ä‘en tháºt lá»›n đột ngá»™t phóng thẳng tá»›i trước mặt nàng, mấy cái răng nanh đã ngắm rất chuẩn vào cái cổ trắng ngần nồn ná»™n cá»§a nàng, Khuynh Thành trợn to mắt, đầu óc trống rá»—ng, trong đầu chỉ còn má»™t ý niệm duy nhất… Xong Ä‘á»i rồi. Äúng lúc con sói sắp bổ nhào vào ngưá»i nàng, nàng chỉ cảm thấy hẫng nhẹ má»™t cái, cả ngưá»i bay lên trá»i. Äợi nàng khôi phục ý thức, má»›i nháºn ra mình đã tá»±a vào má»™t cái lồng ngá»±c ấm áp rá»™ng rãi tá»± lúc nào. Và ngay sau đó là nháºn ra mình đã bị ai đó ôm lên ngồi ở trên má»™t nhánh cây. 
 
Khuynh Thành lại nuốt nước miếng cái ực, rút cục cũng nhìn rõ ai đã cứu nàng. 
 
« Ngươi không phải đi rồi sao ? » Nàng trừng mắt nhìn Hàn Ngự Tuyệt, bộ dáng hổn hà hổn hển sợ hãi. 
 
Hàn Ngá»± Tuyệt quả tháºt đã rá»i Ä‘i, nhưng nghe thấy tiếng sói hoang gầm lên lại chạy vá» ngó thá», là hắn lo cho con nhóc lắm miệng kia. Hắn từng giết ngưá»i vô số, trước giá» chưa bao giá» biết má»m lòng. Vốn hắn có thể trÆ¡ mắt nhìn má»™t ngưá»i chết dần trước mắt mà không cứu, hiện giá» lại chỉ vì má»™t con nha đầu ngốc nghếch lại chạy vá» cứu, chắc hắn bị ấm đầu rồi ! 
 
Hàn Ngự Tuyệt khẽ liếc mắt nhìn nàng một cái, vẫn là không nói gì cả. 
 
Khuynh Thành lắc đầu bất đắc dÄ©. « Quên Ä‘i, vá»›i ngươi nói chuyện chỉ tổ phà lá»i. » Cha nàng dù má»—i câu hiếm như vàng, tốt xấu gì há»i vẫn trả lá»i. Còn gã trước mắt này quả tháºt cùng kẻ câm Ä‘iếc không khác nhau là mấy, nếu không phải hắn từng nhả ra ba chữ tên hắn, tháºt đúng nàng sẽ nghÄ© hắn là kẻ câm Ä‘iếc. 
 
« Äại hiệp, võ công ngươi tốt lắm phải không ? Xin cho ta Ä‘i theo ngươi Ä‘i?» Khuynh Thành tá»± nhá»§ mình đã há»c hết chân truyá»n cá»§a cha mẹ, thế nhưng so vá»›i Hàn Ngá»± Tuyệt có vẻ vẫn chưa thấm tháp gì. (Ngưá»i qua đưá»ng : à Vân à à Vân, Äá»™c Cô Hàn Æ¡i Äá»™c Cô Hàn, con gái các ngươi chưa lấy chồng đã quên cha mẹ, không coi các ngươi ra gì kìa | Äá»™c Cô Hàn : *lạnh lùng liếc mắt* | Ngưá»i qua đưá»ng : *rét lạnh đóng băng*) 
 
Không phản ứng. 
 
Khuynh Thành gãi gãi mũi. « Uy, Hàn Ngự Tuyệt, lỗ tai ngươi có vấn đỠkhông hả ? Ta sợ lại gặp phải dã thú, cho ta đi theo ngươi đi mà ? » 
 
Hàn Ngá»± Tuyệt buông cánh tay Ä‘ang ôm Khuynh Thành ra, thản nhiên không trả lá»i tiếng nào. 
 
Khuynh Thành bÄ©u bÄ©u môi. « Ta là má»™t cô nương liá»…u yếu đào tÆ¡ chân yếu tay má»m, ngươi đành lòng để ta bị sói ăn thịt sao ? » Mẹ từng nói, khi cần có thể sá» chiêu làm nÅ©ng, chiêu này dùng vá»›i cha nàng thá»±c là rất có Ãch, không biết hiện tại có hữu dụng hay không. 
 
Nàng thua hắn rồi, vẫn phỗng ra không nói gì. 
 
Khuynh Thành tức muốn hộc máu. « Ngươi… Thôi ta thà coi ngươi là không khà cho xong. » 
 
« Có thể Ä‘i theo. » Hắn thản nhiên nói, thêm má»™t câu. « Chỉ cần ngươi không sợ là được. » Cuá»™c sống cá»§a hắn ở Ä‘ao kiếm máu tanh, có con nhóc nào dám Ä‘i theo hắn cÆ¡ chứ. (Ngưá»i qua đưá»ng : Hắn dám coi nàng là nữ hài tá» a, trẻ con a, … *icon tức há»™c máu*) 
 
Khuynh Thành hưng phấn thiếu Ä‘iá»u nhảy dá»±ng lên, túm lấy tay áo hắn lắc lắc. « Ta sẽ không sợ, ta Ä‘i theo ngươi được rồi, ngươi tháºt sá»± là ngưá»i tốt mà. » 
 
Mặt hắn vẫn không có biểu tình, chỉ có ánh mắt lại xẹt qua má»™t nét cưá»i khổ, hắn là ngưá»i tốt sao ? Nếu hắn là ngưá»i tốt, căn bản trên Ä‘á»i không có ai là ngưá»i xấu hết. Trong giang hồ, ngưá»i nào nghe đến tên hắn, không phải háºn thấu xương thì cÅ©ng là sợ táng đởm, nha đầu này cư nhiên lôi kéo tay áo hắn, còn muốn đồng hành vá»›i hắn, Ä‘iá»u kỳ quái nhất chÃnh là còn nói hắn là ngưá»i tốt, xem ra là má»™t đứa nha đầu không hiểu chuyện Ä‘á»i. 
 
« Hàn đại ca, huynh tá»›i nÆ¡i này làm gì ? » Nàng vốn không hi vá»ng hắn trả lá»i, xem ra chỉ muốn lầm bầm tá»± độc thoại thôi. 
 
« Tìm má»™t thứ này ná». » 
 
« Váºy… à ! » Khuynh Thành nhìn hắn, vui vẻ không tin vào tai mình. « Huynh cÅ©ng trả lá»i sao ? » 
 
Hắn không nói được thêm lá»i nào, tá»± nẫu bản thân vì cái quái gì phải tốn nước bá»t đấu võ mồm vá»›i con nhóc này. (Ngưá»i qua đưá»ng : Anh nói được ba câu mà đã tá»± trách Ä‘i đấu võ mồm sao ? Bái phục | Hàn đại ca : *lưá»m* | Ngưá»i qua đưá»ng : *rét run láºp cáºp*) 
 
« Hàn đại ca, bao giá» huynh má»›i lại xuống núi ? » Nàng còn phải Ä‘i láºp gia đình mà. T__T 
 
« Vá»™i láºp gia đình sao ? »Trong lòng hắn cư nhiên có má»™t loại cảm giác kỳ quái, không muốn con nhóc này Ä‘i láºp gia đình. 
 
Khuynh Thành lắc đầu mạnh tới mức muốn văng đầu ra ngoài. « Không hỠvội không hỠvội, muội không muốn lấy chồng. » Nàng mới không cần gả cho con của ‘Bệnh Thần Kinh’ thúc thúc. 
 
Hàn Ngá»± Tuyệt lạnh như băng phun ra hai chữ. « Tốt lắm. » Kỳ quái, nàng không muốn láºp gia đình, trong lòng hắn cư nhiên có chút cao hứng. Nguyên hắn vẫn tưởng bản thân sẽ không bao giá» có hỉ ná»™ ái ố, váºy mà tối nay nha đầu ngốc này xuất hiện, lại đánh động tá»›i má»™t thứ gì đó táºn sâu trong ná»™i tâm cá»§a mình. 
 
« Tốt lắm cái gì ? » Khuynh Thành tò mò há»i. 
 
Hàn Ngá»± Tuyệt không để ý tá»›i nàng, chỉ ôm nàng nhảy xuống. Trong lúc bá»n há» nói chuyện, sói hoang sá»›m đã không biết Ä‘i vá» hướng nào. Äá»™c Cô Khuynh Thành nhặt lên tay nải rồi bÄ©u bÄ©u môi. « Còn tốt còn tốt, nếu tay nải cÅ©ng mất, bổn cô nương chỉ có nước Ä‘i làm khất cái qua ngày. » 
 
Hàn Ngá»± Tuyệt lại ngồi lại vị trà cÅ©, giống như hết thảy má»i chuyện chưa từng xảy ra. Khuynh Thành tiến đến bên hắn, cưá»i hì hì. « Lạnh quá Ä‘i… Muá»™i… muôi có thể ngá»§ cạnh bên huynh được không ? » (Ngưá»i qua đưá»ng : Không biết ai chiếm tiện nghi cá»§a ai, hừ hừ…) 
 
Hàn Ngá»± Tuyệt không há» trả lá»i. 
 
Nàng nhếch mép cưá»i há» hỠđầy gian ác. « Không được bá» lại muá»™i đâu nhé, muá»™i ngá»§ đây. Huynh mà bá» lại muá»™i, muá»™i thá» sẽ tróc nã huynh tá»›i chân trá»i góc bể cho coi. » Hắn nếu dám bá» lại nàng, nàng sẽ nhá» lục thúc thúc tìm hắn lôi vá», thiên hạ không có ngưá»i nào mà Bách Hiểu ÄÆ°á»ng tìm không ra hết. Cả nhà lục thúc thúc má»—i lần tá»›i thăm gia đình nàng Ä‘á»u khen nàng đáng yêu. Lục thúc thúc, lục thẩm thẩm tháºt là yêu thÃch nàng, nàng có nhá» tìm má»™t ngưá»i, lục thúc thúc sao lại không há»— trợ chứ ? 
 
Khuynh Thành ngá» nguáºy mãi không tìm thấy tư thế ngá»§ thÃch hợp, thế là tá»± nhiên Ä‘em đầu dá»±a vào vai hắn, ôm lấy cánh tay hắn. Vẫn là ngá»§ như thế an toàn hÆ¡n, nếu không hắn chạy mất thì sao ? Nếu lại gặp sói hoang, nàng liá»n xong Ä‘á»i rồi. Nam nữ hữu biệt nàng có biết chá»›, nhưng là dá»±a vào má»™t cái có làm sao đâu, nàng lá»›n thế này rồi, căn bản để ý làm gì. Lại nhắc nàng Äá»™c Cô Khuynh Thành, năm 16 tuổi xuống núi mẹ liá»n mang nàng tá»›i kỹ viện xem trá»™m, 18 tuổi xong liá»n cho nàng xem Xuân cung đồ, còn giảng giải rất nhiá»u tri thức vá» việc nam nữ. Mẹ nói đấy là giáo dục giá»›i tÃnh chÃnh quy, tuyệt đối không có tà teo nào bất lương hết. Thế là bởi vì chuyện ‘giáo dục’ này, cha mẹ nàng liá»n cãi nhau to. Kỳ tháºt là cha nàng ăn dấm chua, cha vốn không cho phép mẹ thấy nam nhân nào khác ngoài mình cả. Ấy váºy mẹ lại to gan lá»›n máºt vào kỹ viện chÆ¡i, cha không tức giáºn má»›i là lạ. Bao nhiêu năm qua, cha mẹ ân ân ái ái, chỉ có cãi nhau má»™t lần duy nhất đó. Nàng cÅ©ng tháºt hâm má»™ bá»n há», nàng cÅ©ng muốn tìm má»™t nam nhân tháºt tốt như cha. 
 
Hàn Ngá»± Tuyệt không đẩy nàng ra mà mặc nàng dá»±a vào ngưá»i. Từ khi có trà nhá»›, sư phụ hắn đã Ä‘em hắn đầu nháºp vào cuá»™c sống cá»§a bầy đàn dã thú, hắn lá»›n lên có thú tÃnh như dã thú, tháºm chà dã thú thấy hắn còn phải e ngại. Trải qua bao nhiêu năm sóng gió, cả ngưá»i nhuốm đầy sát khÃ, thế mà cô nàng này cư nhiên dám dá»±a vào ngưá»i hắn ngá»§, tháºt không hiểu nên nói nàng đơn thuần hay là ngu ngốc nữa. Nhìn thấy gương mặt ngá»§ say xinh đẹp cá»§a nàng, hắn không nén được vươn tay ôm lấy nàng. Cô đơn 25 năm, lần đầu tiên phát hiện ra cảm giác có ngưá»i làm bạn tháºt là tốt. Nàng có thể cùng hắn tá»›i khi nào ? Nếu nàng biết hắn là ai thì sao ? Liệu nàng còn lá»›n gan như váºy hay không ? 
 
Sáng sá»›m hôm sau, Khuynh Thành bị má»™t luồng ánh sáng chói mắt làm thức dáºy. Tá»›i khi nàng phát hiện bản thân cư nhiên ôm ôm dá»±a dá»±a vào má»™t gã nam nhân ngá»§ cả đêm, liá»n ngượng ngùng cưá»i cưá»i. « Tay huynh không bị tê chứ ? » (Ngưá»i qua đưá»ng : Thiện tâm bá»™c phát như sao băng | Khuynh Thành : *lưá»m* | Ngưá»i qua đưá»ng : nhầm, sáng láng như mặt trá»i… = =’) 
 
« Äi thôi. » Hàn Ngá»± Tuyệt không trả lá»i câu há»i cá»§a nàng. 
 
« Äi đâu ? » Nàng đứng dáºy. 
 
« Xuống núi. » Hắn đã tìm ở đây cả ná»a tháng mà má»™t chút manh mối cÅ©ng không tìm ra. Hắn bắt đầu hoài nghi cái bảo tàng cá»§a Bách Hiểu ÄÆ°á»ng kia liệu có tháºt sá»± tồn tại hay không. 
 
« Tốt quá, xuống núi thôi. » Khuynh Thành không dấu nổi khoái chà liá»n nắm lấy áo hắn. 
 
Hàn Ngá»± Tuyệt khẽ liếc mắt ngó nàng má»™t cái, nàng liá»n thức thá»i buông hắn ra lặng lẽ tụt lại Ä‘i phÃa sau. 
  
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của Tịch Ly  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				17-02-2011, 07:03 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jan 2011
					
					
					
						Bài gởi: 406
					
                    Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
                
					
 
	Thanks: 4
	
		
			
				Thanked 2,046 Times in 348 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Lãnh khốc phu quân – å†·é…·å¤«å› 
  
(Long ngâm phượng vũ hệ liệt-đệ nhị truyện)  
Tác giả: Thượng Quan Sở Sở – 上官楚楚  
Convert: kwonshin (tàng thư viện)  
Edit/dịch: Lãnh Vân  
Tình trạng bản gốc: Hoàn  
Tình trạng bản edit: Hoàn  
nguồn: http://lanhvan.wordpress.com   
 
Tóm tắt:  
 
 
 
 
 
Nàng tháºt sá»± là bất hạnh mà, còn chưa ra Ä‘á»i đã bị cha mẹ gả bán ra ngoài. 
Tá»›i năm tròn 20 tuổi, mẹ nàng má»™t cước đá nàng ra khá»i cá»a. Vừa ra ngoài Ä‘á»i không lâu thì gặp được má»™t gã trông tháºt thuáºn mắt làm sao. 
Không ổn chút nào, hắn má»›i cứu nàng được vài lần, nàng liá»n cảm thấy mình động tâm. Hắn tháºt đáng ghét mà, nàng vừa bày tá» tình cảm vá»›i hắn, hắn cư nhiên mang nàng tá»›i thanh lâu, còn chá»i nàng còn không bằng má»™t kỹ nữ. 
Ngoài miệng thì leo lẻo rằng hắn chán ghét nàng, ấy váºy lại ‘ăn’ nàng sạch sẽ, lại còn ngá»§ mÆ¡ gá»i tên ngưá»i con gái khác? Nàng quả là cô gái đáng thương nhất trên Ä‘á»i mà, tấm thân ngá»c ngà đã mất, tấm chân tình cÅ©ng đã trao Ä‘i, mà vẫn không có được tình yêu cá»§a hắn… 
  
 
 Chương 3 : Quyết tâm đào hôn  
 
 
 
 
 
 Äá»™c Cô Khuynh Thành Ä‘i theo Hàn Ngá»± Tuyệt, sau khi xuống tá»›i chân núi, Hàn Ngá»± Tuyệt chỉ cần huýt sáo má»™t cái, không biết từ đâu nhảy ra má»™t con tuấn mã. Hắn ngay cả đón chào vá»— vá» nó cÅ©ng không làm, cÅ©ng chẳng nói gì cả, cứ thế nắm eo nàng xoay ngưá»i nhảy lên lưng ngá»±a, bắt đầu quá trình Ä‘i chung đưá»ng. 
 
« Hàn đại ca, chúng ta Ä‘ang Ä‘i đâu thế ? » Khuynh Thành tá»±a vào ngá»±c hắn, tay choàng eo hắn, bá»™ dáng tháºp phần mỠám. Nàng nhất thá»i hứng lên muốn Ä‘i theo hắn, thầm muốn bảo há»™ cho hắn. Sau khi xuống núi, nàng vốn thừa sức tá»± bảo vệ, còn muốn cáºy nhá» hắn sao ? ÄÆ°á»ng đưá»ng là con gái cá»§a Thiên hạ đệ nhất võ công, ngay cả bản thân còn không tá»± bảo há»™ được chẳng phải đáng cưá»i sao. (Thế đêm qua ai run lẩy bẩy khi gặp sói hoang đấy ? = =) 
 
« Ngươi muốn Ä‘i đâu ? » Hắn liệu có nên nói cho nàng hắn phải vá» Tuyệt Mệnh Môn nháºn mệnh rồi sau đó tiếp tục Ä‘i giết ngưá»i không nhỉ ? Chỉ sợ nàng đương trưá»ng lăn đùng ra ngất xỉu mất thôi. 
 
Khuynh Thành ngẩng đầu lên liếc hắn má»™t cái, má»™t tay gãi cằm. « Ta… không biết đưá»ng, cÅ©ng không có chá»— để Ä‘i. » Tuyệt đối không thể vá» nhà, cha mẹ nhất định lại Ä‘em nàng Ä‘uổi ra khá»i, tháºm chà có khi còn muốn tá»± thân mang nàng tá»›i Thiên Kiếm sÆ¡n trang nữa. Äi Bách Hiểu ÄÆ°á»ng tìm Lục thúc thúc ư ? Không, Lục thúc thúc nhất định Ä‘em hành tung cá»§a nàng nói cho cha mẹ nàng. Äi Táºn Thiên Cốc tìm Phượng cô cô ? CÅ©ng váºy, quên Ä‘i, cho dù Phượng cô cô không bán đứng nàng, mấy vị thúc thúc cá»§a nàng nhất định sẽ làm thế, láºp tức báo cho cha nàng mang nàng vá» nhà dạy dá»—. 
 
« Nhà ngươi ở đâu ? Ta đưa ngươi vá». » Hàn Ngá»± Tuyệt mặt không đổi sắc, ngữ khà bình thản. Cô nàng này thoạt nhìn là biết không có võ công, lại ngu ngu ngốc ngốc, vẫn là nên thừa dịp mà rÅ© bá» cho xong. Nếu cứ như vầy bá» lại nàng, lại lo lắng nàng gặp ngưá»i xấu, tốt nhất vẫn là đưa nàng vá» nhà. Kỳ quái, hắn má»™t thân Lãnh Diện Diêm La Hàn Ngá»± Tuyệt từ lúc nào lại trở nên má»m lòng ? Lại Ä‘i quan tâm sá»± sống chết cá»§a má»™t cô nhóc ? Có khi nào ngây ngốc ở trong vùng núi vài ngày bị ấm đầu rồi không ? Tháºt là không hiểu mà. 
 
Khuynh Thành vá»™i vã lắc đầu. « Không vỠđâu, cha mẹ muá»™i lại bắt muá»™i láºp gia đình, muá»™i không muốn lấy chồng mà. » Nàng khó khăn má»›i chuồn được ra ngoài, mặc kệ hôn ước hôn sá»± cái gì, nàng không xuất giá đâu. 
 
« Váºy ngươi muốn Ä‘i đâu ? » 
 
Khuynh Thành mở to đôi mắt trong veo như nước nhìn hắn. « Muá»™i không biết, muá»™i không còn chá»— nào để Ä‘i cả. Hàn đại ca, huynh thu nháºn muá»™i được không ? » Khuynh Thành tháºt đúng là không còn chá»— nào Ä‘i hết, nàng nếu không đúng hẹn đến Thiên Kiếm sÆ¡n trang, cha mẹ nhất định Ä‘i tìm nàng. Bách Hiểu ÄÆ°á»ng thế lá»±c lá»›n như thế, muốn tìm nàng dá»… như trở bàn tay. Ngoại trừ Thiên Kiếm sÆ¡n trang, thiên hạ rút cục không có chá»— cho nàng dung thân. 
 
« Không được. » Kỳ tháºt hắn rất muốn giữ nàng bên ngưá»i, chÃnh là hắn không thể. Trước khi chuyện kia được giải quyết, hắn không muốn liên lụy tá»›i nàng. 
 
« Vì sao ? Muá»™i có thể làm nô tì cho huynh, muá»™i cái gì cÅ©ng biết làm mà. » Nàng được Má»™ Dung nữ hiệp dạy dá»— theo phương pháp má»›i từ bé, cho tá»›i giá» luôn chá»§ trương tá»± do hôn nhân. Nàng không muốn gả cho con cá»§a Bệnh Thần Kinh thúc thúc, nàng phải đào hôn thôi. à niệm đào hôn này từng xuất hiện trong đầu nàng mấy trăm lần, nhưng hiện tại đã biến thành sá»± tháºt. Xem ánh mắt cá»§a hắn, có vẻ võ công cá»§a vị Hàn đại ca này không tồi, tá»±a hồ không phải ngưá»i bình thưá»ng. Có hắn trợ giúp, trốn cha mẹ hẳn dá»… hÆ¡n nhiá»u. 
 
« Ngươi phải gả cho ai ? » Tự dưng hắn xuất hiện ý tưởng muốn giết cái gã chết tiệt kia để ‘độc chiếm giai nhân’. 
 
« Hàn đại ca, huynh có võ công lợi hại như thế, hẳn là phải rất có uy danh phải không ? Có thể nào nói cho muá»™i huynh làm gì chăng ? Còn có, không phải huynh cÅ©ng nằm trong danh sách tháºp đại cao thá»§ cá»§a Anh Hùng Phổ chứ ? » HÆ¡n 20 năm trước sau khi Má»™ Dung sÆ¡n trang lạc bại, dÄ© nhiên Thiên Kiếm sÆ¡n trang trở thành Võ Lâm đệ nhất thế gia, Bệnh Thần Kinh thúc thúc được đỠcá» làm minh chá»§ Võ Lâm. Nếu Hàn Ngá»± Tuyệt nói chỉ là má»™t nhân váºt nhá» bé, nàng không muốn liên lụy tá»›i hắn. Bất quá, Hàn Ngá»± Tuyệt không giống vô danh tiểu tá» chút nào cả. Nếu hắn tháºt sá»± có lợi hại, Ãt nhất sau này có thể lấy tên hắn dá»a ngưá»i. Mẹ nàng quả hay nói đưá»ng ai nấy Ä‘i, không được lấy danh nghÄ©a cá»§a các thúc thúc bá bá cô cô dì dì cá»§a nàng để mang Ä‘i dá»a ngưá»i khác. Chỉ có Ä‘iá»u tá»± dưng giao kết được vá»›i má»™t bằng hữu lợi hại, hẳn chuyện này sẽ không giống váºy chứ. 
 
Hàn Ngá»± Tuyệt đột nhiên cúi xuống, đôi mắt sâu thẳm khó lưá»ng dừng lại nhìn nàng. 
 
Rồi hắn ngẩng đầu nhìn tá»›i trước. « Lãnh Diện Diêm La. » Rút cục hắn cÅ©ng nói cho nàng biết danh hiệu cá»§a mình, nha đầu này liệu có khi nào bị dá»a rÆ¡i xuống đất chết ngất không ? Hắn tháºm chà còn định thả nàng xuống đất cho an toàn. 
 
Khuynh Thành mị mị cưá»i liếc hắn má»™t cái. « Sao huynh lại có cái ngoại hiệu đáng sợ như thế cÆ¡ chứ ? Bất quá muá»™i thÃch, nó giống như huynh váºy, ác ác là… » Hắn thiếu chút nữa lăn xuống đất, lần đầu tiên có ngưá»i nghe thấy danh hiệu Lãnh Diện Diêm La, còn có thể cưá»i mỉm nói vá»›i hắn nghe ác ác sao ? Có phải đầu óc nàng có vấn đỠrồi ? 
 
« Ngươi không phải ngưá»i trong giang hồ đúng không ? » Hắn đáng ra phải sá»›m nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u đó chứ, nghÄ© mà tiếc cho cái danh Lãnh Diện Diêm La, cÅ©ng có lúc xem nhầm ngưá»i rồi. 
 
Khuynh Thành gáºt đầu. « Ta không phải. » Nàng còn chưa sinh ra đã bị lôi Ä‘i ‘thoái ẩn’ còn đâu. 
 
« Ta là thiếu chá»§ Tuyệt Mệnh Môn. » Äồng thá»i cÅ©ng là sát thá»§ xuất sắc nhất, cho tá»›i giá» còn chưa thất thá»§ lần nào, được liệt vào đệ nhất tháºp đại sát thá»§. Hắn nói vá»›i nàng cái đó làm gì, nàng có biết đâu. 
 
Khuynh Thành vui vẻ cưá»i to. « Thế ư, váºy võ công cá»§a huynh hẳn rất lợi hại phải không ? » Nàng không cảm thấy kỳ quái chút nào, lúc má»›i gặp hắn nàng đã Ä‘oán được má»™t chút. Khà chất lãnh ngạo trên ngưá»i hắn ngưá»i bình thưá»ng sao có nổi. 
 
« Tuyệt Mệnh Môn chuyên Ä‘i giết ngưá»i, chỉ cần đưa tiá»n, giết ai cÅ©ng được. » Hắn phải dá»a nàng thôi, dá»a cho nàng không dám Ä‘i theo hắn nữa. 
 
« Muá»™i biết. » Giá»ng nói cá»§a nàng bình thản, không có chút kinh ngạc nào. Tuyệt Mệnh Môn nàng biết rõ như lòng bàn tay. Chỉ là… sao nàng không biết tà gì vá» gã há» Hàn này nhỉ ? Ngưá»i này hai năm trước má»›i xuất môn, từ lúc nàng ẩn cư trong núi, hoàn toàn tuyệt giao cùng bên ngoài, được nhiên là không biết rồi. Trước năm nàng 16 tuổi, lục thúc thúc hàng năm Ä‘á»u lên núi má»™t lần, Ä‘em đầy đủ tư liệu các loại trong giang hồ tá»›i cho mẹ nàng Ä‘á»c giải sầu. Chỉ cần Bách Hiểu ÄÆ°á»ng có cái gì, trong nhà nàng có cái đó. Tháºm chà Bách Hiểu ÄÆ°á»ng không có, trong nhà nàng cÅ©ng có. Và dụ như tư liệu do Tiêu Diêu công tá» kể lại, chỉ có ngưá»i trong nhà nàng biết thôi a. 4 năm trước, Äá»™c Cô phu nhân Má»™ Dung à Vân đột nhiên hoàn toàn ẩn cư, không hạ sÆ¡n, không cần Ä‘á»c tư liệu, hại nàng sá»± tình giang hồ 4 năm qua cái gì cÅ©ng chẳng biết. 
 
Ngữ khà vốn bình thản của Hàn Ngự Tuyệt giỠcũng có chút biến đổi. « Ngươi còn dám đi theo ta không ? » 
 
« Sao lại không dám chứ ? » Nàng vẫn như trước, thuần nhất mỉm cưá»i. 
 
« Ngươi sẽ bị võ lâm chÃnh đạo coi thưá»ng, tháºm chà có thể mất đầu như chÆ¡i. » Má»™t luồng lạnh buốt chầm cháºm nổi lên trong lòng hắn, rút cục lai lịch cá»§a cô ả này là thế nào ? Hắn đã nói bản thân là thá»§ lÄ©nh tổ chức sát thá»§, vì sao nàng vẫn không chút sợ hãi, hai tay vẫn không biết sợ ôm chặt lưng hắn ? 
Khóe miệng nàng khẽ mỉm cưá»i khinh thưá»ng. « Muá»™i biết huynh sẽ không giết muá»™i, nếu muốn giết thì đã không cứu muá»™i, đã không nói chuyện nhiá»u như thế vá»›i muá»™i. Huynh bảo võ lâm chÃnh đạo coi thưá»ng ư ? Hắc hắc, cái thứ đó trong mắt ta chả đáng cái gì. » Äá»™c Cô Khuynh Thành nàng mà quan tâm tá»›i thế tục lá»… giáo, tám trăm năm trước đã chẳng cố đầu thai làm gì. 
 
« Ngươi không sợ ngưá»i khác nói này nói ná» sao ? » Hắn bắt đầu có hứng thú, tháºm chà còn có chút vui sướng nữa ? 
 
« Năm đó chuyện cá»§a Má»™ Dung sÆ¡n trang nhị tiểu thư, Bách Hiểu ÄÆ°á»ng đưá»ng chá»§ Má»™ Dung à Vân ngươi hẳn là biết chứ ? Thanh danh nàng tệ như váºy, mà vẫn sống vui vẻ hạnh phúc đấy thôi ? » Chuyện cÅ© cá»§a cha mẹ nàng Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại không biết mấy trăm lần, má»—i lần Ä‘á»u cảm thấy kinh tâm động phách. Mẹ tháºt dÅ©ng cảm, có gan theo Ä‘uổi tình yêu cá»§a mình. Chỉ cần bản thân hạnh phúc là được rồi, còn cần để ý ngưá»i khác nói gì sao ? 
 
Ãnh mắt Hàn Ngá»± Tuyệt lóe lên má»™t tia kinh ngạc, Tuyệt Mệnh Môn tin tức luôn linh thông, kỳ nhân thế hệ trước là Má»™ Dung à Vân lẽ nào hắn không biết. Năm đó Má»™ Dung à Vân cùng giáo chá»§ Thiên Ma Giáo mến thương nhau, ná»a đưá»ng đào hôn, tá»± há»§y khuê dá»± (danh dá»± khuê nữ). Má»™ Dung à Vân thà phụ ngưá»i trong thiên hạ chứ không phụ Äá»™c Cô Hàn, cuối cùng kết nghÄ©a phu thê. Hai ngưá»i cùng luyện thành võ công Lạc Hoa Lưu Thá»§y, thiên hạ vô song, Má»™ Dung à Vân đại nghÄ©a diệt thân, giết chết cha mình là Má»™ Dung NghÄ©a, kẻ bại hoại cá»§a võ lâm. Sau đó hai vợ chồng cùng nhau biết mất. Có ngưá»i nói bá»n hỠẩn cư thế ngoại, cÅ©ng có ngưá»i nói hỠẩn cư trên Thiên SÆ¡n, càng khoác lác mà bảo bá»n hỠđã du tiên. Khoảng năm sáu năm trước trên giang hồ nồi lên má»™t gã thiếu niên thần y, má»™t thân bạch y má»™t thân kiếm, hành tẩu giang hồ, làm việc dứt khoát, nhân nghÄ©a Tiêu Diêu công tá». Nghe nói Tiêu Diêu công tá» rất giống Äá»™c Cô Hàn, có ngưá»i hoài nghi hắn là con trai cặp vợ chồng đó. Äồn đại rốt cục vẫn chỉ là đồn đại, không có chứng cá»› gì. Bốn năm trước Tiêu Diêu công tỠđột ngá»™t biến mất, cho dù Bách Hiểu ÄÆ°á»ng cÅ©ng không tra ra tung tÃch hắn. Tiêu Diêu công tá» có phải con cá»§a há» không cÅ©ng rất khó nói, chỉ có thể khẳng định là, Äá»™c Cô Hàn cùng Má»™ Dung à Vân đã trở thành giai thoại truyá»n kỳ, tá»›i hôm nay câu chuyện vá» bá»n há» nhà nhà Ä‘á»u biết ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u hay, Ä‘em ra làm chuyện tán gẫu lúc nhàn rá»—i. ChÃnh là đột nhiên nàng nói đến Má»™ Dung tiá»n bối làm gì ? Có thể nào nàng muốn theo gương đó ? 
 
« Tại sao đột nhiên lại nói tá»›i ngưá»i đó ? » Chuyện vá» Má»™ Dung à Vân vốn đã bị đương nhiệm ÄÆ°á»ng chá»§ cá»§a Bách Hiểu ÄÆ°á»ng soạn tả thành ‘Minh Nguyệt tiên tá» truyện’, chẳng những ngưá»i trong võ lâm, ngay cả thiên kim tiểu thư trong khuê các, quý phụ nhân các nhà giàu có Ä‘á»u tranh cướp vá» xem, nghe đâu còn truyá»n vào táºn hoàng cung. Quán nước bên đưá»ng, trà dư tá»u háºu cÅ©ng thưá»ng được nghe bàn luáºn vá» nó. Cho tá»›i bây giá» cÅ©ng không Ãt ngưá»i này ná» dá»±a vào việc kể lại tÃch xưa cá»§a hai vợ chồng để kiếm cÆ¡m ăn. Nàng dù chỉ là má»™t thiếu nữ bình thưá»ng, biết đến Má»™ Dung à Vân cÅ©ng chẳng có gì lạ. 
 
« Nàng ấy tháºt là dÅ©ng cảm, không cần để ý ánh mắt thế gian, theo Ä‘uổi mục Ä‘Ãch cá»§a mình. Muá»™i tháºt sùng bái nàng, cÅ©ng muốn giống như nàng, theo Ä‘uổi hạnh phúc cá»§a chÃnh mình. » Nàng tin tưởng mẹ sẽ tán thành nàng làm như váºy. Mẹ thưá»ng nói ‘sinh mệnh vốn đã quý, ái tình càng quý hÆ¡n’. Kỳ tháºt mẹ luôn hi vá»ng nàng có cuá»™c sống cá»§a chÃnh mình, chỉ là ngại ngần đại ân cá»§a Bệnh Thần Kinh thúc thúc khiến mẹ nàng khó mà nói gì được. 
 
Hàn Ngá»± Tuyệt không nói gì cả. Má»™ Dung à Vân quả tháºt là má»™t kỳ nữ. Hiện giá» nữ nhân trên giang hồ Ä‘á»u bắt chước bá»™ dáng năm đó cá»§a nàng, qua đó có thể thấy nàng không giống bình thưá»ng. Kỳ tháºt thanh danh cá»§a Má»™ Dung à Vân vốn không tốt, chỉ từ sau khi nàng thoái ẩn, tình yêu cá»§a nàng và Äá»™c Cô Hàn má»›i được ngưá»i Ä‘á»i thừa nháºn. HÆ¡n nữa dưới tác động truyá»n thông mạnh mẽ cá»§a Bách Hiểu ÄÆ°á»ng, nàng nghiá»…m nhiên thành má»™t hình mẫu cá»§a phái nữ. 
 
« Hàn đại ca, huynh hi vá»ng bạn Ä‘á»i cá»§a mình là dạng ngưá»i thế nào ? » Nàng đột nhiên tháºt hiếu kỳ. 
 
Hắn dÄ© nhiên không trả lá»i. Hắn là má»™t sát thá»§, không có tư cách nói tá»›i tương lai. Ãnh tà dương đỠnhư lá»a, soi rá»i ánh mắt mê man cá»§a hắn. 
 
Äiểm Thương sÆ¡n 
 
Má»™t đôi vợ chồng ngồi tá»±a vào nhau cùng ngắm hoàng hôn. Ãnh tà dương chiếu xuống bóng dáng bá»n há» trải dài tá»›i vô táºn. 
 
« Khuynh Thành liệu có thể yêu Vô Vân không nhỉ ? » Ngưá»i thiếu phụ mở miệng, ánh mắt mÆ¡ hồ hiện vẻ lo lắng. Thiếu phụ kia đương nhiên là Má»™ Dung à Vân, chả biết có phải già lão thành tinh hay không, rõ ràng tuổi đã gần ngÅ© tháºp (50 tuổi), thoạt nhìn lại chỉ giống tam tháºp (30 tuổi) mà thôi, nếu ở hiện đại, nhất định còn có ngưá»i theo Ä‘uổi cho mà xem. Nàng đã nếm qua không Ãt trân bảo khó tìm trên thế gian, năm tháng tuổi tác đương nhiên háºu đãi nàng. 
 
Nam nhân bên cạnh nàng cưá»i cưá»i. « Nữ nhi tất có tâm tư cá»§a bản thân, nàng không cần lo lắng quá. » Không cần phải nói, hắn đương nhiên là Äá»™c Cô Hàn, vẫn bá»™ dáng năm đó, cao ngạo lạnh lùng, cùng Má»™ Dung à Vân tháºt sá»± là má»™t cặp đôi trái ngược. 
 
« Phải không ? Kỳ tháºt thiếp không muốn khuynh thành gả tá»›i nhà há» Giang. » Hiện giá» Thiên Kiếm sÆ¡n trang đã là Võ Lâm đệ nhất thế gia, làm mưu gia chá»§ mẫu cá»§a Võ lâm đệ nhất thế gia tháºt sá»± sẽ rất mệt má»i. Nàng biết Khuynh Thành kế thừa cá tÃnh cá»§a nàng, làm sao có thể ngoan ngoãn ngồi ngốc nghếch ở nhà chăm sóc gia đình, tốt nhất đừng để bị hưu (li hôn). 
 
« Ta biết, chÃnh là chúng ta có lá»—i vá»›i Tá» Ngang, hắn chỉ ra má»—i Ä‘iá»u kiện duy nhất đó thôi. » Hắn ôm bả vai vợ yêu an á»§i, sợ nàng buồn giáºn tá»›i mệt ngưá»i. 
 
« Rõ ràng là chúng ta có lá»—i, lại phải đưa con gái đến bù, tháºt không công bình. » Má»™ Dung à Vân tháºt mất hứng. Trong lòng nàng luôn cầu nguyện, Khuynh Thành tốt nhất vẫn là có tình yêu cá»§a chÃnh mình. 
 
Äá»™c Cô Hàn Ä‘ang định trả lá»i thì thấy má»™t con bồ câu bay tá»›i phÃa trước. Hắn vòng tay ôm ái thê nhảy lên trá»i, thê tá» cá»§a hắn thá»a mãn cưá»i vươn tay bắt lấy con bồ câu đó. Xuống tá»›i mặt đất, nàng cưá»i y như con mèo ăn vụng được cá, liến thoắng nói. « Không biết là ai truyá»n tin tá»›i ? » Dù Ä‘ang ẩn cư trong núi, há» vẫn không cắt liên lạc vá»›i bằng hữu bốn phương, vì mục Ä‘Ãch đó há» luôn nuôi má»™t cặp bồ câu. 
 
« Là thư cá»§a Bách Hiểu ÄÆ°á»ng. » Thị lá»±c cá»§a hắn so vá»›i thê tá» bị cáºn tốt hÆ¡n nhiá»u. (Vầng, ai Ä‘á»c Cá»±c phẩm khà phụ sẽ biết, à Vân bị cáºn 4 Ä‘i ốp, xuyên không sau bị 1 chưởng đánh nát kÃnh mắt rồi = =) 
 
« Thế ư ? » Má»™ Dung à Vân tươi cưá»i Ä‘á»c ná»™i dung, Ä‘á»c xong sắc mặt đại biến. 
 
« Chàng xem đi. » Nàng đem bức thư giơ ra trước mặt trượng phu. 
 
Nhìn thấy vẻ mặt cưá»i gian ác cá»§a thê tá», hắn chỉ sá»§ng nịch cưá»i. « Nàng lại muốn phá thế nào ? » 
 
« Không biết ai tiết lá»™ tin tức, cư nhiên dân tình biết hai mươi năm trước khi chúng ta ẩn cư có dấu má»™t đống bảo váºt. Nếu má»i ngưá»i chỉ biết là chúng ta dấu châu báu, lại không biết chúng ta giấu chá»— nào, ẩn cư nÆ¡i nào… không bằng chúng ta phá há» chÆ¡i. » Ngưá»i Ä‘á»i không ai biết hành tung gia đình há», Ä‘á»u là cám Æ¡n Bách Hiểu ÄÆ°á»ng che dấu giúp. 
 
« Tùy nàng. » Äối vá»›i thê tá» cá»§a hắn, hắn Ä‘á»u luôn bó tay thúc thá»§. 
 
« Tốt lắm. » Má»™ Dung à Vân lại bắt đầu chÆ¡i ác, chuẩn bị chế ra má»™t vố đại bịp kinh động võ lâm. Dám có ý định đụng chạm tá»›i Má»™ Dung à Vân sao ? Äúng là không muốn sống. 
 
« Không ổn. » Nàng đột nhiên nhá»› ra. « Nếu má»i ngưá»i biết Khuynh Thành là con gái chúng ta, có khi nào bắt cóc nàng làm con tin chăng ? » 
 
« Không đâu, có TỠNgang rồi, ai dám đả thương hại nàng ? » Bảo hộ một nữ hài tỠcòn không làm được, Bệnh Thần Kinh chết chắc. 
 
« Chỉ sợ bá»n hắn âm mưu ám hại thôi. » Những kẻ xưng danh ‘đại hiệp’ phần đông chỉ là ngụy quân tá». 
 
« Khuynh Thành má»™t thân võ công cái thế, ngưá»i thưá»ng không thể gây thương tổn cho nó đâu. » 
 
« Äúng là nếu chỉ nhìn vào võ công, nó hoàn toàn có thể vào hàng ngÅ© Tháºp đại cao thá»§. Nhưng nha đầu ngốc kia không có ý thức phòng địch, càng không có kinh nghiệm ngá»± địch, thiếp còn hoài nghi trong lúc nguy cấp nó còn không biết ra chiêu sá» võ thế nào, chỉ biết ngây ngốc ra thôi. » Má»™ Dung à Vân cúi đầu. « Thiếp bắt đầu hối háºn không có mang nó xuống núi cho lịch duyệt giang hồ. » (đúng là hiểu con không ai bằng mẹ !) 
 
Äá»™c Cô Hàn ôm ái thê vào lòng. «Không có việc gì đâu, nó đã há»c hết chân truyá»n cá»§a ta và nàng, cÅ©ng nên cho nó má»™t mình hành tẩu giang hồ rồi» 
 
« Hay bảo Tiêu Diêu Ä‘i bảo vệ nó, Tiêu Diêu không những đã há»c hết võ công cá»§a chàng và thiếp, còn theo Kỳ thúc thúc há»c thêm má»™t thân y thuáºt, nghe nói thằng bé ở ngoài có ngoại hiệu Tiêu Diêu công tá». Có Tiêu Diêu công tá» bảo há»™, thiếp má»›i yên tâm cÆ¡. » Nàng bắt đầu làm mặt nhõng nhẽo làm nÅ©ng, con cái Ä‘á»u đã lá»›n như vầy mà tÃnh còn y như đứa trẻ. 
 
« ÄÆ°á»£c rồi. » Äối vá»›i thê tá», hắn chưa bao giá» có quyá»n nói ‘không’. 
 
« Con Æ¡i. » Quay lại chá»— ở, nàng láºp tức gá»i con. 
 
« Chuyện gì ạ ? » Äá»™c Cô Tiêu Diêu khóe miệng hàm chứa nét cưá»i, dương dương xuất hiện trước mặt mẫu thân. 
 
«Tiểu tá», há»c xong chưa? Có thể Ä‘i bảo há»™ cho muá»™i muá»™i cá»§a con không?» 
 
« Con chưa há»c xong, mẹ tìm ngưá»i khác Ä‘i ! » Tiêu Diêu chuẩn bị chuồn mất, vừa bước vài bước đã muốn bị lão nương túm trở vá». (lão nương = mẹ già = =’) 
 
« Tiểu tỠkia, con cư nhiên không nể mặt mẹ con à, thực là rầu lòng mẹ quá đi con có biết không hả ? » 
 
« Mẹ à, trẻ không há»c già khó há»c vào nha, mẹ thương cho tấm lòng ham há»c cá»§a con vá»›i chứ ! » 
 
« Quỷ con lớn đầu kia, có đi hay không thì bảo ? » Mộ Dung à Vân hai tay chống nạnh, hung hăng trừng mắt hắn. 
 
Tiêu Diêu lÆ¡ đãng liếc thấy vẻ mặt âm trầm lạnh lẽo cá»§a cha mình xong, xương cốt tê dại. Tháºt lạnh quá Ä‘i, trá»i sắp mưa sao ? « Ãch, được rồi mà. » Tiêu Diêu nháºn thua, hắn không phải là sợ mẹ, mà chÃnh là sợ cha phát há»a. Làm cái gì cÅ©ng được, chÃnh là không được làm mẹ không vui nha. 
 
Má»™ Dung à Vân cưá»i gian gian đánh giá thằng con trai. « Ta nghÄ© Tiêu Diêu công tá» nên xuống núi Ä‘i thôi. Bốn năm nay con luyện võ thành cuồng si, còn có cái gì chưa há»c đâu ? » 
 
« Còn bao nhiêu thứ chưa há»c mà. Äá»™c thuáºt cá»§a cha con má»›i há»c được có má»™t chút. » Tuyệt đối không cần nghi ngá», Äá»™c Cô Hàn biết dùng độc. Má»™ Dung à Vân chỉ má»›i thấy phòng thuốc cá»§a hắn, chưa từng thấy hắn dùng độc qua. Mãi tá»›i sau khi bá»n hỠẩn cư, đứa con trai tá»±a hồ rất có ý thÃch há»c độc dược, hắn thiện tâm đại phát má»›i dạy cho đứa con má»™t Ãt lá»›p vá» bên ngoài. (Ãch, thiện tâm đại phát Ä‘i dạy nó dùng độc dược sao ? = =’) 
 
« Äá»§ rồi. » Äá»™c Cô Hàn cháºm rãi há»›p má»™t ngụm trà. « Há»c nhiá»u đối vá»›i ngươi không có lợi lắm. » Äá»™c váºt xét cho cùng là thứ hại ngưá»i, hắn không thÃch dùng. Nếu không phải sư phụ bắt há»c, hắn không muốn há»c chút nào. 
 
Tiêu Diêu nản lòng lắc đầu. « Cha à mẹ à, cha mẹ có tháºt chỉ muốn con Ä‘i bảo há»™ cho muá»™i muá»™i thôi sao ? » Hắn cưá»i ám muá»™i. « Chỉ sợ, là hai ngưá»i muốn Ä‘uổi hai đứa con Ä‘i cho hai ngưá»i… khụ khụ… » Hắn ho khan má»™t tiếng không dám nói tiếp. 
 
Má»™ Dung à Vân lôi ra má»™t cái roi gá»—, làm bá»™ như muốn chạy qua đó, Tiêu Diêu chạy nhanh muốn khóc. « Mẹ Æ¡i con sai rồi. Con biết sai rồi, con tháºt sá»± xin lá»—i mẹ, tháºt sá»± xin lá»—i cha, tháºt sá»± xin lá»—i quốc gia, tháºt sá»± xin lá»—i nhân dân… » (Hết nói… = =’) 
 
« Äừng có làm bá»™ nói này nói ná» nữa. Mau cút đến Thiên Kiếm sÆ¡n trang bảo há»™ cho muá»™i muá»™i cá»§a con Ä‘i. » 
 
« Tuân lệnh. » Tiêu Diêu má»™t lòng chạy tóe khói, chạy tá»›i không kịp thu tháºp hành trang, chỉ kịp bốc má»™t nắm ngân phiếu nhét vào trong áo rồi trối chết chạy xuống núi. Tháºt sá»± mất mặt mà, hắn đưá»ng đưá»ng là Tiêu Diêu công tá», cư nhiên lại sợ hãi má»™t cái roi gá»—. Nguyên hắn vốn tÃnh phải Ä‘em võ công luyện tá»›i cảnh giá»›i xuất thần nháºp hóa rồi má»›i ra Ä‘i, ai dè giá» bị mẫu thân áp bức, chỉ có thể xuống núi trước thôi. Bốn năm nay hắn quả tháºt si mê há»c võ, phà bao nhiêu tâm huyết công phu, chỉ hi vá»ng tá»›i ước há»™i Trung thu năm sau, có thể đả bại cái gã chết dẫm kia. Hắn nếu lại thua tiếp, tháºt là làm nhục tá»›i thanh danh hàng đầu cá»§a cha mẹ mà. 
 
« Lão bà, lên nóc nhà ngắm sao Ä‘i. » Äá»™c Cô Hàn ôm ái thê nhảy lên nóc nhà, hoàn toàn không có thá»i gian quan tâm tá»›i gã nhi tá» Ä‘ang trối chết chạy trốn kia. 
  
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của Tịch Ly  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				17-02-2011, 07:08 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jan 2011
					
					
					
						Bài gởi: 406
					
                    Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
                
					
 
	Thanks: 4
	
		
			
				Thanked 2,046 Times in 348 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Lãnh khốc phu quân – å†·é…·å¤«å› 
  
(Long ngâm phượng vũ hệ liệt-đệ nhị truyện)  
Tác giả: Thượng Quan Sở Sở – 上官楚楚  
Convert: kwonshin (tàng thư viện)  
Edit/dịch: Lãnh Vân  
Tình trạng bản gốc: Hoàn  
Tình trạng bản edit: Hoàn  
nguồn: http://lanhvan.wordpress.com   
 
Tóm tắt:  
 
 
 
 
 
Nàng tháºt sá»± là bất hạnh mà, còn chưa ra Ä‘á»i đã bị cha mẹ gả bán ra ngoài. 
Tá»›i năm tròn 20 tuổi, mẹ nàng má»™t cước đá nàng ra khá»i cá»a. Vừa ra ngoài Ä‘á»i không lâu thì gặp được má»™t gã trông tháºt thuáºn mắt làm sao. 
Không ổn chút nào, hắn má»›i cứu nàng được vài lần, nàng liá»n cảm thấy mình động tâm. Hắn tháºt đáng ghét mà, nàng vừa bày tá» tình cảm vá»›i hắn, hắn cư nhiên mang nàng tá»›i thanh lâu, còn chá»i nàng còn không bằng má»™t kỹ nữ. 
Ngoài miệng thì leo lẻo rằng hắn chán ghét nàng, ấy váºy lại ‘ăn’ nàng sạch sẽ, lại còn ngá»§ mÆ¡ gá»i tên ngưá»i con gái khác? Nàng quả là cô gái đáng thương nhất trên Ä‘á»i mà, tấm thân ngá»c ngà đã mất, tấm chân tình cÅ©ng đã trao Ä‘i, mà vẫn không có được tình yêu cá»§a hắn… 
  
 
 Chương 4 : Thủy chung bỠkhông được  
 
 
 
 
 
 « Ngươi có thể Ä‘i được rồi. » Vừa má»›i vào cá»a thành, Hàn Ngá»± Tuyệt nghiêm mặt tuyên bố vá»›i tiểu nha đầu quấn quÃt bên hắn năm ngày qua. Ở nÆ¡i không có bóng ngưá»i hắn còn lo lắng nha đầu kia thành bữa tiệc cá»§a dã thú, còn giỠđã vào tá»›i chốn đô thị phồn hoa, hắn có thể an tâm mà buông nàng ra. Hắn còn có chuyện phải làm cá»§a chÃnh mình, không thể tha theo má»™t con nhóc này cho mệt. 
 
Khuynh Thành ngàn vạn không muốn, không biết vì sao nàng có cảm giác muốn ở cùng chá»— vá»›i hắn. Nhưng nàng lại không có lý do gì để theo hắn cả. Bá»n há» trước giá» nhiá»u lắm chỉ có thể coi nhau là bằng hữu, tháºm chà còn không tÃnh là bằng hữu thân thiết gì hết. 
 
« Huynh có nói muá»™i có thể Ä‘i theo huynh mà. » Nàng lôi ra má»™t cái lý do tháºt ngu ngốc. 
 
« Ta chưa nói bao lâu. » Lúc còn trong núi vì an toàn cá»§a nàng, hắn chỉ có thể để nàng Ä‘i cùng, nhưng đúng là hắn cÅ©ng có đáp ứng thu nháºn nàng. 
 
« Thôi váºy. » Khuynh Thành bÄ©u môi, mặt tràn ngáºp vẻ thất vá»ng. 
 
Nàng ôm tay nải, buồn bã xoay ngưá»i Ä‘i. Thấy bá»™ dạng đáng thương thê thảm cá»§a nàng, Hàn Ngá»± Tuyệt trong lòng chợt động, báºt thốt. « Ngươi muốn Ä‘i đâu ? » Äáng chết tháºt, hắn sao lại có thể bị má»™t tiểu nha đầu ảnh hưởng tá»›i cảm xúc cá»§a mình chứ. 
 
Bá»™ dạng nàng càng đáng thương hÆ¡n. « Không biết. » Chá»§ ý cá»§a nàng vốn là đào hôn, nhưng nàng có thể khẳng định, chỉ cần cha mẹ nàng có ý định, tuyệt đối có thể tìm được nàng trong khoảng thá»i gian ngắn nhất. Tuy cha mẹ đã thoái ẩn, nhưng quan hệ bằng hữu không thể xem nhẹ. Dù là ‘Bệnh Thần Kinh’ thúc thúc Ä‘ang làm võ lâm minh chá»§ so ra cÅ©ng kém cha mẹ nàng. Cao nhân cả hai phái chÃnh tà, Ä‘a phần Ä‘á»u có giao tình rất tốt đẹp vá»›i cha mẹ nàng. 
 
« Vá» nhà Ä‘i. » Giá»ng hắn có vẻ hÆ¡i giáºn dữ. Cô nương này đơn thuần như thế, bá»™ dạng lại xinh đẹp như thế, nhỡ gặp ngưá»i xấu làm sao bây giá» ? 
 
Khuynh Thành lắc đầu. « Muá»™i không vỠđâu, vá» cha mẹ sẽ bức bách lấy chồng. » Nàng tình nguyện lưu lạc bên ngoài cÅ©ng không muốn gả cho má»™t ngưá»i mình không thÃch. Trong lòng nàng vốn chán ghét con cá»§a ‘Bệnh Thần Kinh’ thúc thúc, làm sao có thể bồi dưỡng nổi tình cảm vá»›i hắn. 
 
Biểu tình cá»§a nàng càng đáng thương, Hàn Ngá»± Tuyệt càng thấy má»™t cá»— cảm xúc trong lòng dâng lên, có cảm giác muốn ôm nàng vào ngá»±c an á»§i. Hắn cố gắng ép cá»— cảm xúc kỳ lạ đó xuống, khó thở văng tục. « Mẹ kiếp, ngươi mau cút, thÃch Ä‘i đâu thì Ä‘i. » Äối mặt vá»›i thiếu nữ đơn thuần này, hắn cư nhiên chỉ biết má»—i trốn tránh làm biện pháp. Hắn chÃnh là Lãnh Diện Diêm La nha, giết ngưá»i như ngóe, sao lại sợ má»™t tiểu cô nương như thế ? 
 
« Muá»™i không thể Ä‘i theo huynh sao ? » Nàng mở to đôi mắt tròn trong vắt tràn ngáºp hi vá»ng nhìn hắn. (Tá»± dưng nhá»› con mèo Ä‘i hia trong phim Shrek quá = =) 
 
« Không được. » 
 
« Tại sao ? » 
 
« Ngươi ngốc nghếch quá chừng, Ä‘i theo ta chỉ thành gánh nặng thôi. ThÃch Ä‘i đâu thì Ä‘i, đừng để ta lại nhìn thấy ngưá»i. » Hắn theo bản năng liếc ra chá»— khác không dám nhìn nàng. 
 
Má»™t thứ cảm giác mất mát tràn ngáºp lòng nàng, Khuynh Thành cố gắng gáºt đầu vẻ thoải mái. « ÄÆ°á»£c, muá»™i Ä‘i, huynh bảo trá»ng. » Khuynh Thành thấy tháºt khó chịu, nàng không nói nổi cảm giác đó là cái gì. Kỳ quái thay, cha nàng hay mắng nàng như thế, ca ca cÅ©ng hay mắng nàng như thế, nhưng nàng chỉ cảm thấy bị á»§y khuất, chưa bao giá» có cảm giác mất mát như bây giá». Có thể nào nàng bị bệnh không ? Bệnh này tháºt nghiêm trá»ng nha. 
 
Nàng máy móc bước tá»›i phÃa trước, ngưá»i Ä‘i đưá»ng không cẩn tháºn va phải nàng. Vốn thất thần, nàng lảo đảo vài bước rồi ngã ngồi xuống đất. Khuynh Thành nghẹt nghẹt mÅ©i, hai mắt phá»§ má»™t tầng sương mù mịt. Nàng quả là tháºt sá»± ngốc nghếch mà, Ä‘i đưá»ng cÅ©ng bị xô ngã. Không trách được Hàn đại ca nói nàng là gánh nặng cá»§a hắn, nàng quả tháºt là má»™t gánh nặng mà. 
 
Hàn Ngá»± Tuyệt đứng xa xa, mắt nhìn rõ má»™t màn này diá»…n ra, ngá»±c chợt thắt lại phiá»n não. Nữ nhân này không hổ là ngu ngốc mà, Ä‘i đưá»ng thôi cÅ©ng ngã, lại còn ngồi yên dưới đất không đứng dáºy. Ngưá»i qua ngưá»i lại như nêm, nàng có nghÄ© ngồi đó ngẩn ngưá»i trông chướng mắt lắm không ? 
 
Táºp trung tá»›i nàng quá mức, hắn hoàn toàn không chú ý tá»›i có ngưá»i tá»›i gần. Mãi tá»›i khi ngưá»i đó tá»›i sát hắn, nhanh chóng nhét vào tay hắn má»™t tá» giấy nhá», hắn má»›i lại hồi thần. Xiết chặt tá» giấy trong tay, hắn má»™t lần nữa tá»± nhắc bản thân tuyệt đối không thể vì má»™t nữ nhân mà làm há»ng đại sá»±. Hắn dứt khoát quay Ä‘i, bá» nàng thiếu nữ kia vào góc xa nhất trong não. 
 
Äói bụng ghê, Khuynh Thành sá» sá» bụng rồi vào má»™t quán tá»u lâu. Từ sau khi hạ sÆ¡n, nàng chưa có ăn tá»›i đồ ăn tháºt sá»±. 
 
Nàng tá»›i má»™t góc ngồi xuống, tiểu nhị láºp tức lon ton chạy tá»›i. « Cô nương, muốn ăn gì ạ ? » 
 
Khuynh Thành cúi đầu nghÄ© nghÄ©, thuáºn miệng nói. « Chân gà nướng giòn, bào ngư Long Tỉnh, canh măng nấm tươi, cá chép Ä‘uôi phượng, gà xé trá»™n Quân SÆ¡n ngân châm, tổ yến ngâm đưá»ng phèn, tay gấu bá» lò… » (o__O) Tuy nàng bốn năm qua không xuống núi, trước đó đã sá»›m Ä‘i khắp nam bắc giang sÆ¡n. 
 
« Ãch, cô nương à… » Tiểu nhị vá»™i ngắt lá»i nàng. « Cô nương, tiểu Ä‘iếm chúng tôi chỉ là ở nÆ¡i nhá» bé hoang vu này, những món cô nương vừa nói…» Äịa phương này cÅ©ng không quá hẻo lánh, nhưng nha đầu kia mở miệng là muốn ăn bào ngư tổ yến tay gấu này ná», có má»™t trong số đó chỉ sợ cÅ©ng không dá»… dàng gì. 
 
« Hả, thế có gì thì mang lên nấy Ä‘i, bảng hiệu có món gì thì mang má»—i thứ lên má»™t Ãt. » Nói tháºt, tay nghá» nấu bếp cá»§a cha nàng tháºt tốt lắm, nhưng nàng đã ăn 20 năm qua, ngán rồi. Bốn năm gần đây lại chỉ quanh Ä‘i quẩn lại mấy món, nàng tháºt sá»± là nhá»› hương vị thức ăn bên ngoài. Còn vá» phần tay nghá» cá»§a mẹ nàng… nàng thưá»ng nhá»› tá»›i mấy ngày đầu tiên, ăn thảm không nổi mà không được đổ Ä‘i. Cha lại bắt huynh muá»™i nàng giả bá»™ tá» ra rất là hưởng thụ, thỉnh thoảng còn phải khen ngon. Sau đó tài nghệ cá»§a mẹ nàng đã khá hÆ¡n tháºt, nhưng quyá»n lợi to lá»›n vào bếp nấu cÆ¡m cÅ©ng đã bị cha tốt bụng giành lại, vì còn tiếp tục ăn cÆ¡m mẹ nấu, huynh muá»™i bá»n nàng nhất định sẽ bị suy dinh dưỡng. Mẹ thỉnh thoảng cÅ©ng sẽ vào bếp, nhưng bá»n nàng cứ nhá»› tá»›i chuyện trước đây là mất hết khẩu vị. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, bất luáºn có sợ ăn tá»›i đâu, vẫn phải làm bá»™ ăn uống ngon miệng, trừ phi muốn bị cha đánh chết. Ngoại trừ việc làm Ä‘iểm tâm linh tinh mấy thứ ra, huynh muá»™i nàng luôn táºn lá»±c ngăn cản mẹ bước vào bếp nấu ăn. 
 
Khuynh Thành táºn hưởng hương vị má»›i lâu ngày không ăn, hoàn toàn không chú ý đến ở xa xa có má»™t đôi mắt lợi hại thâm sâu Ä‘ang nhìn chằm chằm vào nàng. Xem ra nha đầu kia xuất thân không phải bình thưá»ng, mở miệng là danh hào mÄ© thá»±c (kiểu cá»§a ngon váºt lạ ấy), làm sao có thể con gái nhà dân thưá»ng được ? Nhìn tá»›i quần áo trên ngưá»i nàng, chÃnh là gấm tuyết thượng hảo hạng nha. Rốt cuá»™c nàng lai lịch ra sao ? Cá»› sao má»™t mình tá»›i vùng núi sâu hẻo lánh này ? Chẳng lẽ là vì đào hôn sao ? Äúng, nhất định là đào hôn. Chỉ có má»™t thiên kim tiểu thư muốn trốn hôn má»›i không biết trá»i cao đất rá»™ng gì mà chạy vào thâm sÆ¡n cùng cốc. Lý do này tháºt chả đúng tà nào, mà chả hiểu kỳ diệu ra sao hắn lại cá»±c kỳ tin tưởng, nói là dối mình gạt ngưá»i lại càng chuẩn xác. 
 
« Äúng là ở Hoa SÆ¡n sao ? » 
 
« ÄÆ°Æ¡ng nhiên đúng váºy, có ngưá»i cứu được má»™t gã nằm trong số ngưá»i Ä‘i khuân vác năm đó, chÃnh miệng hắn nói ra. Nghe nói Lục Tây Lâm đã Ä‘em giết toàn bá»™ đám ngưá»i đó để diệt khẩu, chỉ còn má»—i hắn còn sống thôi. » 
 
« Nói thế đống bảo tàng kia Ä‘Ãch xác là ở Hoa SÆ¡n ư ? » 
 
« Chuỵện này vốn đã không còn là bà máºt nữa, nhân mã khắp các môn phái Ä‘ang lÅ© lượt khởi hành tá»›i Hoa SÆ¡n rồi. » 
 
« Vợ chồng bá»n há» võ công cao như váºy, ngưá»i nào có ý đồ cướp tài bảo cá»§a há», không phải tương đương Ä‘i tìm chết sao ? » 
 
« Vợ chồng bá»n hỠđã biệt tÃch hÆ¡n 20 năm, tám phần là đã du tiên (thành tiên = chết hở ‘= =) rồi. Cho dù không phải du tiên, cÅ©ng chẳng biết ẩn cư nÆ¡i chốn nào. Nghe nói là ẩn cư ở thế ngoại đào tiên, chỉ cần lặng lẽ cuá»—m tài bảo, ai biết đâu được. » 
 
« Äá»™c Cô Hàn có cừu tất báo, ta chỉ sợ lại tá»± rước phiá»n vào thân thôi. » 
 
« Vợ chồng hỠđã ẩn cư, sá»›m xem nhẹ chốn hồng trần, chỉ cần sau khi lấy tài bảo tÃch cá»±c làm việc thiện, vợ chồng há» dù biết hẳn cÅ©ng sẽ không làm khó chăng ? » (gì, ăn cắp còn giả từ bi là sao…) 
 
« Nói cũng có đạo lý, ngươi có đi không, không chừng có thể tham dự vét một phần đấy ? » 
 
« Tam đại thế gia cùng Bát đại môn phái Ä‘á»u đã động thá»§, chúng ta chỉ sợ không rá»› được cái móng tay. » 
 
« Nghe đồn Äá»™c Cô Hàn cùng Má»™ Dung à Vân tinh thông kỳ môn thuẫn giáp, năm đó Äá»™c Cô Hàn bày tráºn pháp vây khốn tất cả má»i ngưá»i cá»§a bái đại môn phái, toàn bá»™ Ä‘á»u không thoát, muốn lấy tài bảo chỉ sợ không dá»… dàng thế. » 
 
« Nhiá»u ngưá»i như thế, hẳn phải có kẻ phá được chứ ? Huynh đệ, có muốn Ä‘i không nào ? Biết đâu có thể có chút ưu đãi chăng ? Kể cả lấy đồ thừa ngưá»i khác để lại, cÅ©ng đủ cho ngươi ăn sung mặc sướng mấy Ä‘á»i ấy chứ. Năm đó đồ Má»™ Dung à Vân lấy Ä‘i, chÃnh là toàn bá»™ tài bảo Bách Hiểu ÄÆ°á»ng tÃch lÅ©y hÆ¡n 30 năm đó nha. » 
 
« Má»™ Dung à Vân tháºt ác mà, lúc thoái vị lại còn lấy Ä‘i bao nhiêu kỳ trân bảo váºt như thế. » Không biết đừng nói nhảm. 
 
« Kỳ nhân má»™t Ä‘á»i, váºy mà lại yêu tài bảo như mạng sống, tháºt là việc lạ. » 
 
Äá»™c Cô Khuynh Thành ngồi bên nghe thấy trợn tròn mắt, mẹ nàng nào có yêu tài bảo như mạng sống, nếu có tháºt như thế đã không thèm thoái ẩn giang hồ. Nàng bá» qua chức vị ÄÆ°á»ng chá»§ Bách Hiểu ÄÆ°á»ng phú khả địch quốc (giàu ngang quốc khố) không làm, còn bảo nàng yêu tiá»n sao? Äống bảo váºt đó là Lục thúc thúc tặng mà, chưa kể đống bảo váºt đó rõ ràng ở Äiểm Thương sÆ¡n, cá»› sao lại bảo ở Hoa SÆ¡n? ÄÆ°Æ¡ng nhiên nàng sẽ không thèm giải thÃch, nàng có ngốc đâu. 
 
« Hoa SÆ¡n ? » Hàn Ngá»± Tuyệt tay cầm chén rượu lẩm bẩm. Ngưá»i đó rõ ràng nói có thể ở Äiểm Thương sÆ¡n, cá»› sao lại thành Hoa SÆ¡n cÆ¡ chứ ? Hắn ở Äiểm Thương sÆ¡n tìm lâu lắc mà không có kết quả, có thể nào tháºt sá»± ở Hoa SÆ¡n chăng ? Rốt cuá»™c là ai tiết lá»™ ? Mà vì sao cả giang hồ Ä‘á»u biết ? Không lẽ là sư phụ sau lưng hắn bày trò, vì không muốn hắn rá»i Ä‘i, ông ta chịu bá» qua cái bảo tàng được cho là phú khả địch quốc kia sao ? Bất luáºn ai giở giò, bất luáºn đống tài bảo đó ở đâu, hắn nhất định muốn tìm cho ra. 
 
Nghe má»i ngưá»i bàn tán sôi nổi, bốn phÃa Ä‘á»u to mồm nói tài bảo ở Hoa SÆ¡n, rốt cuá»™c nàng nhịn không nổi cưá»i phá lên. Không biết thì đừng có tá» ra chuyên nghiệp thế chứ, ai mà nhịn cưá»i cho nổi. 
 
Tiếng cưá»i cá»§a nàng quả thá»±c khiến ngưá»i ngồi bàn bên kia chú ý. Cả bàn có năm ngưá»i, ai cÅ©ng mang binh khÃ, cách ăn mặc cÅ©ng cá»§a ngưá»i trong giang hồ. 
 
« Tiểu cô nương, ngươi cưá»i cái gì ? » Má»™t ngưá»i đến trước mặt nàng, vênh vênh váo váo nhìn nàng. 
 
Khuynh Thành vá»™i tiếp tục ăn, nhanh nhẹn lắc đầu. « Không có không có, ta không có cưá»i nha. » Trên giang hồ kẻ xấu không Ãt, tốt nhất không nên chá»c vào. Cha thưá»ng xuyên cảnh báo nàng, võ công nàng chỉ được dùng để bảo há»™ chÃnh mình, không phải để đánh nhau. 
 
« Nha đầu phiá»n phức, cái gì cÅ©ng không biết. » Lại má»™t ngưá»i nữa tá»›i gần miệt thị nhìn nàng, gác chân lên ghế, tháºp phần cao ngạo. 
 
Khuynh Thành cưá»i lạnh. « Hai vị, ta còn ăn cÆ¡m, có thể Ä‘i ra chá»— khác được không ? » 
 
« Tiểu mỹ nhân à, nàng vừa má»›i đắc tá»™i ta đó biết không ? » Äịa phương hẻo lánh này, ngưá»i đẹp như váºy tháºt là khó kiếm. Xem dáng vẻ nàng không biết võ công, tá»±a hồ dá»… dàng ăn hiếp, gã kia bắt đầu động tâm háo sắc. 
 
« Ta không biết. » Vẻ mặt nàng láºp tức lạnh lùng, ánh mắt lạnh lẽo liếc quanh kia vốn không phải giống nàng lúc thưá»ng. Äúng là nàng kế thừa tÃnh cách ấm áp cá»§a mẫu thân, nhưng xét cho cùng vẫn là nhi nữ cá»§a Äá»™c Cô Hàn, khà chất vẫn có đủ phong thái cá»§a cha. 
 
« Tiểu mỹ nhân khó tÃnh thế. » Hắn đưa mắt liếc liếc Khuynh Thành, ánh mắt dâm tà như má»™t lá»™t trần hân thưởng má»™t mỹ nữ không mặc đồ váºy. 
 
Khuynh Thành Ä‘áºp mạnh tay lên bàn, lạnh băng thốt. « Cút. » Ngoài mặt nhìn có vẻ đơn thuần, kỳ thá»±c nàng không có dá»… bị khi dá»… như thế, ‘sói đội lốt cừu’ là nghá» cá»§a nàng mà. (Nguyên văn thành ngữ là Phẫn trư thá»±c lão hổ, nghÄ©a là hổ đội lốt heo, cÅ©ng giống cáo đội lốt thá», sói đội lốt cừu, nhưng để hợp vá»›i tÃnh cá»§a nàng Khuynh, Lãnh Vân dùng sói đội lốt cừu nhé ^^ Hic tra từ Ä‘iển mãi má»›i ra…) 
 
« Cho ta sỠnàng một chút. » Hắn vừa nói, tay đã muốn vươn qua. Ngón tay Khuynh Thành khẽ khép lại trên bao kiếm đeo bên hồng, chỉ cần hắn đụng tới mặt nàng, bàn tay hắn nên chào tạm biệt cánh tay được rồi. 
 
« AAAA… » Khuynh Thành còn chưa xuất kiá»m, bàn tay gã kia đã sá»›m bị chém đứt. Máu chảy như suối, Khuynh Thành quay đầu Ä‘i chán không muốn xem cảnh huyết tinh này. 
 
Ngưá»i ná» bị chém đứt tay nằm lăn lá»™n trên đất không thể đứng dáºy, bốn kẻ còn lại sắc mặt đại biến, chụp lấy vÅ© khi chỉ vào kẻ hung thá»§ vừa ra tay kia. «Ngươi là ai ? Sao dám xen vào việc cá»§a ngưá»i khác. » 
 
« Hắn đáng chết. » Mũi kiếm của Hàn Ngự Tuyệt chống xuống đất, hai tay chồng lên nhau nắm lấy cái chuôi. 
 
« Ngươi má»›i đáng chết. » Má»™t trong số đó nắm chặt vÅ© khà làm như muốn động thá»§, nhưng áo hắn láºp tức bị má»™t kẻ đồng bá»n giữ chặt lại. 
 
Kẻ đồng bá»n đó toàn thân run lên, nhìn chằm chằm thanh kiếm kia không chá»›p mắt. 
 
« Truy Hồn Kiếm. » 
 
Äó là má»™t thanh ngân kiếm, tròn tròn hình trụ, thô kệch, chừng to bằng ngón cái, mặt trên không có hoa văn chi hết, chỉ lóe ra má»™t ánh hàn quang lạnh lẽo. 
 
Hàn Ngá»± Tuyệt thần bÃ, kiếm cá»§a hắn lại không há» thần bÃ. Từ khi hắn xuống tay giết ngưá»i lần đầu tiên, Truy Hồn kiếm cÅ©ng đã trở thành biểu tượng cá»§a hắn. 
 
Lá»i này vừa thốt, khiến cả gã bị chém tay, năm kẻ nhất loại quỳ trên mặt đất. 
 
« Hàn… hàn… đại hiệp… tha… tha… mạng. » 
 
« Cút. » 
 
« Tạ Æ¡n… Hàn đại hiệp. » Hắn cÅ©ng không thÃch giết ngưá»i, trừ ra ngưá»i đáng chết hoặc ngưá»i hắn muốn giết. Bá»n này tuy tệ hại, tá»™i chưa tá»›i mức trà tá». 
 
Äá»™c Cô Khuynh Thành quay đầu lại nhìn hắn cưá»i cưá»i. « Xem ra huynh cÅ©ng không tá»›i mức đáng sợ như thế nhỉ? » Nếu là Khuynh Thành ra tay, nàng hẳn là giết cái gã vừa khinh bạc nàng. Mẹ có dạy, nhân từ vá»›i kẻ địch chÃnh là tàn nhẫn vá»›i chÃnh mình. Hôm nay hắn khinh bạc Khuynh Thành, biết đâu ngày mai lại khinh bạc nữ nhân khác, giết hắn có phải là giải quyết xong không. (= =’) 
 
Hàn Ngá»± Tuyệt liếc nàng má»™t cái lạnh lùng thốt. « Còn muốn Ä‘i theo ta không ? » Nha đầu ngốc này quả tháºt là má»™t mỹ nữ, dung mạo đẹp như nàng, nhất định sẽ rước tá»›i nhiá»u phiá»n toái. Nàng không có khả năng tá»± bảo vệ (ai bảo anh thế = =’), lại cố tình không hiểu thế sá»±, xem tÃnh cách cá»§a nàng, sá»›m muá»™n cÅ©ng hại vào thân. Vừa rồi vẻ lạnh như băng cá»§a Khuynh Thành hoàn toàn lá»t vào mắt hắn. Hắn đã biết nha đầu kia quáºt cưá»ng táo bạo, nào biết Khuynh Thành cÅ©ng có má»™t bá»™ mặt lãnh khốc như váºy. 
 
« Không sợ muá»™i là gánh nặng cho huynh sao ? » Nàng ảm đạm cưá»i, nhìn lên hắn, trên mặt lá»™ ra má»™t phong thái mê ngưá»i. 
 
Hàn Ngự Tuyệt lạnh lùng nhìn nàng, rồi nhấc kiếm lên bỠra ngoài. 
 
Khuynh Thành cưá»i cưá»i Ä‘i theo sau hắn. Trong lòng tháºt là ngá»t ngào, hắn vẫn là có để ý tá»›i nàng Ä‘i. Dù có đôi khi nàng biểu hiện ra có Ä‘iá»u ngây thÆ¡, nhưng là nàng đã hai mươi tuổi rồi. Má»™t thiếu nữ hai mươi tuổi được hưởng má»™t ná»n giáo dục hiện đại mà lá»›n lên, thá»±c sá»± thành thục hÆ¡n so vá»›i bạn bè cùng lứa tuổi nhiá»u lắm. Trong mắt hắn hiện lên Ä‘iá»u gì, nàng há lại không hiểu sao ? 
  
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của Tịch Ly  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				17-02-2011, 07:17 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jan 2011
					
					
					
						Bài gởi: 406
					
                    Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
                
					
 
	Thanks: 4
	
		
			
				Thanked 2,046 Times in 348 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Lãnh khốc phu quân – å†·é…·å¤«å› 
  
(Long ngâm phượng vũ hệ liệt-đệ nhị truyện)  
Tác giả: Thượng Quan Sở Sở – 上官楚楚  
Convert: kwonshin (tàng thư viện)  
Edit/dịch: Lãnh Vân  
Tình trạng bản gốc: Hoàn  
Tình trạng bản edit: Hoàn  
nguồn: http://lanhvan.wordpress.com   
 
Tóm tắt:  
 
 
 
 
 
Nàng tháºt sá»± là bất hạnh mà, còn chưa ra Ä‘á»i đã bị cha mẹ gả bán ra ngoài. 
Tá»›i năm tròn 20 tuổi, mẹ nàng má»™t cước đá nàng ra khá»i cá»a. Vừa ra ngoài Ä‘á»i không lâu thì gặp được má»™t gã trông tháºt thuáºn mắt làm sao. 
Không ổn chút nào, hắn má»›i cứu nàng được vài lần, nàng liá»n cảm thấy mình động tâm. Hắn tháºt đáng ghét mà, nàng vừa bày tá» tình cảm vá»›i hắn, hắn cư nhiên mang nàng tá»›i thanh lâu, còn chá»i nàng còn không bằng má»™t kỹ nữ. 
Ngoài miệng thì leo lẻo rằng hắn chán ghét nàng, ấy váºy lại ‘ăn’ nàng sạch sẽ, lại còn ngá»§ mÆ¡ gá»i tên ngưá»i con gái khác? Nàng quả là cô gái đáng thương nhất trên Ä‘á»i mà, tấm thân ngá»c ngà đã mất, tấm chân tình cÅ©ng đã trao Ä‘i, mà vẫn không có được tình yêu cá»§a hắn… 
  
 
 Chương 5 : Ngươi rút cục là ai ?  
 
 
 
 
 
 « Chúng ta Ä‘i đâu đây ? » ÄÆ°á»£c Hàn Ngá»± Tuyệt ôm nhảy lên ngá»±a như cÅ©, Äá»™c Cô Khuynh Thành cưá»i xảo quyệt như hồ ly. Xem ra hắn vẫn là bá» không nổi chÃnh mình, liá»n tiếp tục Ä‘i theo hắn kiếm chút cÆ¡m váºy. 
 
« Hoa Sơn. » Kỳ quái, sao hắn lại phải nói với nàng chứ. 
 
Té ra hắn cÅ©ng muốn tìm bảo tàng cá»§a mẹ. « Äể tìm bào tàng. » Ngữ khà cá»§a nàng không khá»i có chút mất mát. 
 
« Äúng. » 
 
« Vì sao ngưá»i trong thiên hạ Ä‘á»u phải Ä‘i lấy đồ cá»§a nhà… ừhm, đồ cá»§a ngưá»i khác chứ. Không phải cá»§a mình, vì sao muốn hưởng. » Äồ trân bảo đó Ä‘á»u là Bạch thúc thúc kiếm vá», là Lục thúc thúc tặng mẹ nàng làm hồi môn, mẹ nàng dùng là lẽ đương nhiên, ngưá»i khác dùng chắc chắn không hợp lý. 
 
Khuynh Thành thất thần buồn bã, vẻ mặt nàng hoàn toàn lá»t vào mắt hắn. Hắn nhịn không nổi phải nói vá»›i nàng. « Ta không giống bá»n há». » Hắn không muốn nàng hiểu lầm hắn là hạng ngưá»i ham phú quý. Hắn tìm đến những thứ đó là để đổi lấy tá»± do cho bản thân. Nếu hắn tháºt sá»± có được bảo tàng cá»§a Má»™ Dung à Vân, hắn sẽ có thể vÄ©nh viá»…n giữ nàng bên ngưá»i. VÄ©nh viá»…n, có còn xa lắm không ? Äá»™t ngá»™t hắn bị ý nghÄ© cá»§a mình làm cho hoảng hốt. Hắn từng gặp qua vô số mỹ nhân, vì sao lại có cảm giác động tâm vá»›i tiểu nha đầu này ? Không lẽ vì mình lâu rồi không động đến nữ nhân nên có ý nghÄ© bất chÃnh chăng ? Hàn Ngá»± Tuyệt vốn luôn tá»± xưng mình có khả năng tá»± kiá»m chế tốt, thế là thầm lặng Ä‘áºp vào đầu mình má»™t cái. 
 
Äôi môi đỠmá»ng cá»§a Khuynh Thành mÃm chặt lại thành má»™t sợi chỉ. « Ai trong thiên hạ chẳng có lý do cá»§a mình. » Nàng ngẩng đầu lên nhìn hắn cưá»i. « Hàn đại ca, nhưng muá»™i tin huynh, vì huynh là ngưá»i tốt. » Ngưá»i tốt sao ? Nàng dáng bá»™ thiên kim tiểu thư như váºy, biết ai là ngưá»i tốt ai là ngưá»i xấu. Nếu nàng nhìn thấy bá»™ dạng hắn khi giết ngưá»i, liệu còn có thể nói hắn là ngưá»i tốt hay không ? 
 
Hắn không trả lá»i nàng, chỉ đăm đăm nhìn vá» phÃa trước. 
 
Trá»i chiá»u đã muá»™n, bá»n há» dừng chân ở tiểu khách Ä‘iếm trong má»™t xóm núi bên đưá»ng. Hàn Ngá»± Tuyệt ôm Äá»™c Cô Khuynh Thành nhảy xuống ngá»±a, thu hút lấy vô số ánh mắt khác thưá»ng. Mấy hôm nay, Hàn Ngá»± Tuyệt đã thành thói quen đối đãi vá»›i Khuynh Thành như má»™t thiếu nữ yếu nhược, từ lúc nàng vô tư ôm hắn ngá»§, hắn đã biết nha đầu trong lòng hắn dù nhìn như má»™t Äại tiểu thư khuê các, lại căn bản hoàn toàn không có khái niệm nam nữ, hắn làm sao nỡ gạt nàng ra. (Ngưá»i qua đưá»ng : Khuynh Thành tá»· tá»·, tá»· còn định đội lốt cừu, lừa ăn Ä‘áºu hÅ© chiếm tiện nghi Ngá»± ca tá»›i khi nào ạ ? | Khuynh Thành : *suỵt* nói khẽ thôi, ta chia cho ngươi Ãt tài bảo cá»§a mẹ ta. | Ngưá»i qua đưá»ng : *mắt sáng long lanh, đầu gáºt muốn rá»›t*) 
 
« Má»i hai vị vào trong. » Tiểu nhị tiếp đón tháºt ân cần. 
 
Hàn Ngá»± Tuyệt không nói lá»i nào bước vào, Khuynh Thành theo sau cúi gằm đầu xuống. Bá»n há» vừa vào khách Ä‘iếm, Ä‘iếm tiểu nhị nhìn chằm chằm vào Khuynh Thành, mặt lá»™ ra ý cưá»i hoàn toàn không có hảo ý. 
 
Há» vừa ngồi xuống, láºp tức có ngưá»i bưng trà lên má»i. Hàn Ngá»± Tuyệt vừa nâng chén trà lên, ngá»i thấy má»™t làn nhiệt khà từ chất lá»ng trong chén bốc lên, bá»—ng rùng mình má»™t cái đảo mắt nhìn quanh cả khách Ä‘iếm. Ngưá»i trong đại sảnh không nhiá»u lắm, chỉ có vài ngưá»i khách, má»™t tiểu nhị cùng má»™t chưởng quầy, nhưng mà… 
 
« Khuynh Thành… » Hắn quay phắt đầu lại, thấy Khuynh Thành đã uống xong chén trà tá»± lúc nào. Lần đầu tiên hắn mở miệng gá»i tên nàng, không ngá» lại là dưới tình huống này. 
 
« Sao ạ ? » Nàng mị mị cưá»i nhìn hắn. 
 
« Chết tiệt tháºt. » Hắn thầm rá»§a má»™t tiếng. 
 
Khuynh Thành lại nâng chén trà lên, lặng lẽ nhìn lướt qua bốn phÃa, khóe miệng nhếch khẽ, nếu gá»i là cưá»i thì phải gá»i là cưá»i lạnh. Vẻ mặt thá»±c thá»±c hư hư, như bóng ảnh dưới nước. 
 
« Äi thôi. » Hàn Ngá»± Tuyệt nắm lấy kiếm, tay kia giữ chặt tay Khuynh Thành. (yeah, nắm tay rồi *tung hoa*) 
 
Hắn vừa đứng dáºy, những kẻ khách chung quanh cÅ©ng cùng nhau đứng lên, chụp lấy binh khà đỠphòng. Hắn veo má»™t cái ôm lấy nàng, lạnh lùng nhìn má»i ngưá»i. (yeah, ôm rồi *tung hoa*) 
 
« Khách quan phải Ä‘i rồi sao ? » Äiếm tiểu nhị ân cần tiá»…n khách. Hàn Ngá»± Tuyệt không thèm để ý đến hắn, lấy má»™t khối bạc nhá» trong ngưá»i ném qua. Tên Ä‘iếm tiểu nhị mặt Ä‘ang niá»m nở, mắt bá»—ng lá»™ hung quang, nhanh chóng rút từ trong tay áo ra má»™t thanh chá»§y thá»§ nhá»n hoắt đâm tá»›i Khuynh Thành. 
 
Khuynh Thành âm thầm váºn công, chuẩn bị cho hắn má»™t chưởng. Nàng chưa kịp ra tay thì Hàn Ngá»± Tuyệt Ä‘ang quay mình má»™t cái, chá»§y thá»§ cắm pháºp vào vai hắn. Hắn tháºt chá»§ quan, cứ tưởng mục tiêu cá»§a bá»n chúng là mình mà coi nhẹ Khuynh Thành Ä‘ang ở trong lòng. Mắt thấy chá»§y thá»§ chuẩn bị đâm tá»›i Khuynh Thành, hắn không còn nghÄ© gì hết ngoài phản ứng lấy thân mình che cho nàng. (yeah, yêu rồi *tung hoa* *chấm chấm nước mắt* tá»™i anh Ngự…) 
 
Truy Hồn xuất kÃch, hàn quang chợt lóe, kẻ ám sát kia láºp tức bị chém thành hai ná»a. Tốc độ cá»§a hắn quá nhanh, ngay cả việc kẻ kia kêu cÅ©ng còn không kịp. 
 
Äá»™t nhiên hắn cảm thấy toàn thân vô lá»±c, nÆ¡i bị chá»§y thá»§ đâm bắt đầu tê dại ngứa ngáy, váºy là chá»§y thá»§ có độc, hÆ¡n nữa là loại kịch độc. Ngay giây phút nước sôi lá»a bá»ng đó, hắn chỉ cảm thấy choáng váng, sức lá»±c biến mất, trụ không nổi quỵ má»™t chân xuống đất. Má»™t tay hắn vẫn ôm Khuynh Thàn, má»™t tay nhanh chóng bế phong huyệt đạo, lạnh lùng ngẩng đầu nhìn những ngưá»i chung quanh. 
 
« Ha ha, không ngỠđưá»ng đưá»ng đại danh Lãnh Diện Diêm La, cư nhiên lại bại vì má»™t nữ nhân trong tay. » ‘Chưởng quầy’ Ä‘i từ phÃa sau tá»›i, dương dương đắc ý. 
 
Hàn Ngự Tuyệt hừ lạnh một tiếng. « Ti bỉ tiểu nhân. » 
 
« Chúng ta ti bỉ, ngươi giết nhiá»u ngưá»i như váºy, so vá»›i chúng ta càng ti bỉ hÆ¡n. » ‘Chưởng quầy’ kia cưá»i khẩy. 
 
Hàn Ngá»± Tuyệt ôm chặt Khuynh Thành. « Ngưá»i các ngươi muốn giết là ta, thả nàng Ä‘i. » 
 
« Hàn đại ca, huynh sao rồi, có sao không ? » Mắt thấy Hàn Ngá»± Tuyệt nháºn mÅ©i Ä‘ao giùm nàng, Khuynh Thành cảm động tá»›i mức hồ đồ, sau rồi hắn lại muốn bảo há»™ nàng, nàng càng thêm cảm động. Trừ ra cha mẹ cùng ca ca, chưa từng có ai tốt vá»›i nàng như váºy. 
 
« DÄ© nhiên là có sao rồi, dù hắn không uống trà, chất độc trên chá»§y thá»§ chÃnh là Äoạn trưá»ng tán lợi hại nhất cá»§a ÄÆ°á»ng Môn nha, dù chúng ta giá» không giết hắn, hắn cÅ©ng chả thể qua nổi ngày mai. » ‘Chưởng quầy’ dương dương tá»± đắc. Giết được Lãnh Diện Diêm La, vá»›i ÄÆ°á»ng Môn mà nói là có vinh hạnh cá»±c lá»›n đó. 
 
« Giải dược. » Hàn quang chợt lóe trong mắt Khuynh Thành, nàng âm lãnh nhìn hắn chằm chằm. 
 
« Không có giải dược, ngươi trước tiên vẫn nên tá»± lo chÃnh mình Ä‘i đã, ngươi trúng Thiên nháºt túy cá»§a ÄÆ°á»ng Môn, chắc chắn sẽ hôn mê ba ngày ba đêm. » Chưởng quầy trong lòng Ä‘ang cảm thấy lạ, vì sao nàng còn chưa hôn mê. 
 
« Khuynh Thành, để ta chặn bá»n hắn, ngươi mau Ä‘i. » Hàn Ngá»± Tuyệt chầm cháºm buông ra Khuynh Thành, cầm lấy kiếm. 
 
« Không cần. » Nước mắt bắt đầu tuôn ra, Khuynh Thành đỡ lấy hắn, giá»ng bắt đầu hàm hồ không rõ. 
 
« Äi mau ! » Hắn má»™t mặt đỠphòng kẻ địch, má»™t mặt đẩy Khuynh Thành ra. 
 
« Äể ta giúp các ngươi cùng Ä‘i, cho các ngươi làm má»™t đôi yểu mệnh uyên ương. » Chưởng quầy vừa nói vừa cháºm rãi tiến gần bá»n há», chuẩn bị động thá»§. 
 
Hàn Ngự Tuyệt cũng làm bộ động thủ, Khuynh Thành chạy tới trước mặt hắn giơ tay ra cản lại. « Khoan đã. » 
 
« Tiểu nha đầu, có phải nghÄ© không muốn chết phải không ? Nếu không muốn chết, ta có thể ‘hầu hạ’ ngươi tháºt tốt. » Má»™t kẻ nói xong, mặt lá»™ ra vẻ cưá»i cá»±c dâm tà. 
 
Hàn Ngá»± Tuyệt lại Ä‘em Khuynh Thành ôm vào ngá»±c, giá»ng đầy nguy hiểm. « Dám động nàng, sẽ chết. » 
 
Khuynh Thành vùng ra khá»i vòng ôm cá»§a hắn, hất cằm lên nhìn bá»n há» ngạo nghá»… cưá»i lạnh. « Trở vá» nói vá»›i Cố Má»™ng Tình, nếu không muốn thành địch nhân vá»›i Tam đại thế gia, tốt nhất đừng có động tá»›i Hàn Ngá»± Tuyệt, mệnh cá»§a hắn chÃnh là cá»§a ta. » 
 
« Ngươi là ai, cư nhiên dám gá»i thẳng tên Môn chá»§ chúng ta ? » Tiểu nha đầu này không sợ hãi, chưởng quầy lại bắt đầu sợ. 
 
« Ta là ai ngươi không cần biết. ÄÆ°á»ng Môn vá» sau còn dám có ý đánh Hàn Ngá»± Tuyệt, Äá»™c Cô Khuynh Thành ta thá» san bằng ÄÆ°á»ng Môn. » Nếu ngưá»i ÄÆ°á»ng Môn nhất định phải giết Hàn Ngá»± Tuyệt, cho dù có giết tất cả ngưá»i nÆ¡i này, chúng sẽ còn phái thêm ngưá»i tá»›i. Không bằng gá»i lá»i cảnh cáo tá»›i Cố Má»™ng Tình, giải quyết sá»± việc từ gốc rá»…. 
 
« Ngươi là ngưá»i nhà Äá»™c Cô sao ? » Hai chữ Äá»™c Cô tháºt có tác dụng, đối phương bắt đầu khiếp đảm. 
 
« Không khiến ngươi lo. » 
 
« Äá»™c Cô Huỳnh là gì cá»§a ngươi ? » Nhỡ có khi nào là hòn ngá»c trên tay cá»§a đương nhiệm trang chá»§ Thần Binh sÆ¡n trang và trang chá»§ Bách Thảo sÆ¡n trang không ? Thế thì phiá»n toái lá»›n. 
 
« Không tá»›i phiên ngươi lo, nhưng ngươi nên trở vá» chuyển cáo vá»›i Cố Má»™ng Tình, bà ta còn dám có chá»§ ý đánh Hàn Ngá»± Tuyệt, Äá»™c Cô Khuynh Thành nhất định sẽ đạp bằng ÄÆ°á»ng Môn. » 
 
« Khẩu khà không nhá», ngươi rốt cuá»™c là ai ? » 
 
« Ta đếm tá»›i ba, không cút cho ta, tá»± gánh háºu quả. » Nếu toàn bá»™ giang hồ Ä‘á»u muốn tìm bảo tàng cá»§a mẹ nàng, nàng sẽ không ngốc tá»›i mức Ä‘em thân pháºn tháºt cá»§a mình nói ra. 
 
« Ngươi… không cần giải dược sao ? » 
 
Khuynh Thành cưá»i lạnh. « Thiên nháºt túy ? Nếu không nắm chắc ta đã không uống. Má»™t… hai… » Mẹ nàng từng nuốt Thiên niên băng thiá»m, là võ lâm chà bảo, bách độc bất xâm. Huynh muá»™i bá»n hắn di truyá»n thể chất đặc thù cá»§a mẹ, cÅ©ng đồng dạng bách độc bất xâm. Má»™t Thiên nháºt túy nho nhá» tÃnh làm gì nàng ? 
 
« Chúng ta cút… cút liá»n… » 
 
Má»™t hàng ngưá»i lÅ© lượt tiến ra cá»a, chưởng quầy chợt xoay ngưá»i chỉ vào mặt Khuynh Thành. « Các ngươi chá» xem… ÄÆ°á»ng Môn sẽ không tha cho các ngươi. » 
 
« Ta nhắc lại lần nữa. ÄÆ°á»ng Môn dám động tá»›i má»™t sợi tóc cá»§a ta, chÃnh là thành địch nhân cá»§a toàn võ lâm. » Các thúc thúc bá bá cá»§a nàng chịu để nàng bị khi dá»… má»›i lạ. 
 
Má»™t hàng ngưá»i nghe xong, không dám chần chừ nữa, trối chết chạy mất. 
 
Hàn Ngá»± Tuyệt cúi đầu không nói được gì, nàng bất quá chỉ là má»™t tiểu nha đầu, váºy mà có thể trấn tÄ©nh như thế. Nàng nói nàng không phải ngưá»i trong giang hồ, lại biết tá»›i Môn chá»§ ÄÆ°á»ng Môn. Tháºm chà mạnh mồm mạnh miệng, đắc tá»™i nàng là đắc tá»™i toàn võ lâm. Nàng rốt cuá»™c là ai ? Nàng há» Äá»™c Cô, há» Äá»™c Cô ngưá»i không nhiá»u lắm, nổi danh nhất ngoài Thần Binh sÆ¡n trang còn ai nữa, tháºt sá»± nàng là ngưá»i trong Thần Binh sÆ¡n trang sao ? 
 
Khuynh Thành rút má»™t cái trâm, vén tay áo lên chá»c thẳng vào cổ tay, máu tươi láºp tức chảy ra. 
 
« Ngươi định làm gì ? » Hàn Ngự Tuyệt tỠvẻ bất mãn với hành vi tự cắt tay của nàng. 
 
« Há mồm ra. » 
 
Hàn Ngá»± Tuyệt chá»›p mắt, láºp tức hiểu ra. « Ngươi bách độc bất xâm? » Trá»i ạ, rốt cục nàng là ai ? 
 
Khuynh Thành gáºt đầu. « HÆ¡n nữa máu muá»™i có thể giải độc. » 
 
« Ngươi rốt cuá»™c là ai ? » Hắn mê hoặc rồi, thiếu nữ này tá»›i cùng là ai, là cố ý tiếp cáºn hắn sao ? 
 
« Muá»™i chÃnh là sẽ không thương tổn huynh, tin muá»™i Ä‘i. » Nàng không biết giải thÃch cho hắn thế nào. Hòn ngá»c quý trên tay Äá»™c Cô Hàn cùng Má»™ Dung à Vân, thân pháºn này rất nhạy cảm, nàng không muốn dùng đến. Cha mẹ nàng từng là thần thoại võ lâm, chỉ cần vài ngày trên giang hồ, sẽ không ai không biết bá»n há». 
 
Hắn mở miệng, khiến Khuynh Thành mang cổ tay cho máu rá» vào trong miệng hắn, máu nàng có má»™t hương vị tháºt ngá»t ngào. 
 
Khuynh Thành muốn nói lại thôi, miệng khẽ hé mở để lá»™ chiếc lưỡi thÆ¡m mát. Môi nàng hẳn rất ngon, nhất định là rất ngá»t. Chợt khát vá»ng chiến thắng lý trÃ, Hàn Ngá»± Tuyệt đột nhiên câu cổ nàng kéo xuống, môi chạm môi, nhẹ nhàng mút vào, cắn nhẹ cánh môi hồng. Rõ ràng biết như thế không đúng, nhưng hắn lại không thể buông nàng ra. Nàng tháºt ngá»t, tháºt là má»m mại. Không biết bao lâu sau, hắn má»›i quyến luyến nuối tiếc buông ra nàng. (yeah, hôn rồi *tung hoa* Anh chị này tiến nhanh quá, từ nắm tay sang ôm sang hôn có vài phút hà…) 
 
Äó chÃnh là hôn sao ? Nàng cảm thấy toàn thân nhẹ lâng lâng, tá»±a như Ä‘ang bay lượn trên trá»i váºy. Nguyên lai cảm giác hôn thÃch như váºy ? Chẳng trách cha và mẹ thÃch hôn nhẹ nhẹ tháºt nhiá»u. (= =’) 
 
« Huynh hôn muá»™i sao ? » Nàng xấu hổ cúi đầu, trên mặt hiện lên má»™t màu đỠá»ng. 
 
« Ngươi Ä‘i Ä‘i. » Ba chữ đơn giản này, Hàn Ngá»± Tuyệt trải qua vô số lần giãy dụa má»›i có thể thốt ra. Hắn thá»±c không buông được nàng, nhưng là hắn không thể lưu nàng lại. Nàng là má»™t thiên kim tiểu thư, còn hắn là má»™t sát thá»§. Bá»n hắn thuá»™c vá» hai thế giá»›i khác nhau, căn bản không có khả năng ở chung má»™t chá»—. 
 
« Vì sao ? » Khuynh Thành khẩn cấp nắm chặt tay áo hắn. 
 
« Äại tiểu thư cá»§a Thần Binh sÆ¡n trang còn cần ta bảo há»™ sao ? » Hắn đã sá»›m Ä‘oán nàng là khuê nữ nhà ngưá»i, nàng lại nói đắc tá»™i nàng là đắc tá»™i toàn võ lâm, hắn có thể tá»± Ä‘oán rồi khẳng định nàng chÃnh là Äại tiểu thư cá»§a Thần Binh sÆ¡n trang. 
 
« Muá»™i không phải mà. » Nàng buá»™t miệng thốt. Há»ng rồi, nàng không muốn ai biết thân pháºn nàng. 
 
« Muá»™i là do Äá»™c Cô Huỳnh nuôi lá»›n, nàng muốn gả muá»™i cho Giang Vô Vân ở Thiên Kiếm sÆ¡n trang. Muá»™i không muốn lấy chồng nên đào hôn trốn Ä‘i. Huynh đừng cho muá»™i là Äại tiểu thư gì cả, muá»™i chỉ là Äá»™c Cô Khuynh Thành cá»§a huynh thôi. » Thân pháºn nàng má»™t khi bại lá»™, háºu quả tháºt khó mà tưởng tượng, nếu hắn tình nguyện hiểu nhầm nàng là con gái cá»§a cô cô (em cá»§a cha), váºy để hắn tiếp tục hiểu nhầm Ä‘i, sau vụ phong ba vá» bảo tàng này, liá»n giải thÃch vá»›i hắn sau váºy. 
 
« Nuôi lá»›n ư ? » Äá»™c Cô Huỳnh gả cho trang chá»§ Bách Thảo sÆ¡n trang, tổng có hai trai má»™t gái, má»™t con trai mang há» Äá»™c Cô, má»™t trai má»™t gái nữa mang há» Y, hắn vừa rồi xúc động nhất thá»i quên mất, Äá»™c Cô Huỳnh Ä‘Ãch xác không có con gái mang há» Äá»™c Cô. 
 
« Muá»™i gá»i nàng ấy là cô cô thôi. » Hai con mắt nàng so vá»›i nước suối trong còn thuần khiết hÆ¡n. 
 
« Nàng ấy không tốt vá»›i ngươi sao ? » Nếu là đối xá» tốt vá»›i nàng, không lẽ nào nàng lại má»™t mình chạy tá»›i Äiểm Thương sÆ¡n ? 
 
« Tốt lắm tốt lắm, nhưng là muá»™i không muốn gả cho con trai cá»§a Giang thúc thúc. Muá»™i vốn định đến U Minh quá»· vá»±c ở Äiểm Thương sÆ¡n, có bốn vị sư phó cá»§a Giang thúc thúc ở đó ẩn cư, có bá»n há» nói giúp, Giang thúc thúc hẳn sẽ há»§y bá» hôn ước này. » Nàng biết hắn nghi ngá», nên tìm má»™t lý do tháºt tốt giải thÃch việc nàng xuất hiện trong núi. 
 
« Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, ngươi có nói điểm tâm của ngươi là mẹ ngươi làm mà. » Hàn Ngự Tuyệt con mắt sắc như chim ưng nhìn chằm chằm nàng như muốn nhìn thấu nàng. 
 
« Là bà vú á. » Khuynh Thành tháºp phần chân thành, nhìn không ra chút gì giả dối. 
 
« Giang gia là Võ lâm đệ nhất thế gia, vì sao không muốn ? » 
 
« Vì muá»™i không thÃch Giang Vô Vân. » 
 
« Váºy ngươi muốn lấy ai ? » Lá»i vừa thốt ra, hắn háºn không cắn lưỡi chết cho rồi, sao hắn lại có thể nói mà không có tý suy nghÄ© tinh tế nào thế hả ? 
Khuynh Thành cúi đầu, vẻ mặt ngượng ngùng. « Huynh có biết mà. » Má»™t câu Huynh có biết mà, chÃnh bằng thiên ngôn vạn ngữ, ý tại ngôn ngoại, ngôn trung tàng kiếm… (ack ack, rồi ta nháºn, chỉ có thành ngữ đầu là nguyên văn thôi, hai cái sau là ta hứng lên thả vào…) 
 
Hắn ngoảnh đầu, lạnh lùng cứng rắn nói. « Ta không biết. » 
 
« Tháºt sá»± không biết sao ? » Tấm lòng thiện lương cá»§a nàng tháºt Ä‘au a. Hắn cư nhiên không biết tâm ý nàng. 
 
« Ngươi Ä‘i Ä‘i, đừng để ta lại nhìn thấy ngươi. » Hắn xoay lưng vá» phÃa nàng, ép xuống ná»—i Ä‘au khổ trong lòng. 
 
« Không đi. » 
 
« Chúng ta bèo nước gặp nhau, ngươi không cần tiếp tục Ä‘i theo ta. » Hắn đã vì nàng phá lệ rất nhiá»u thứ, nếu cứ còn tiếp tục như váºy, hắn sợ bản thân sẽ chìm sâu vào bể tình. (á»§a chứ vẫn chưa chìm à ? *lưá»m*) 
 
Khuynh Thành không nói gì, trong lòng từng chút từng chút má»™t lạnh cóng. Rốt cuá»™c đây là cái tư vị gì ? Hẳn là thứ mà mẹ thưá»ng bảo là tình cảm chăng. Có lẽ lần đầu mở mắt thấy hắn, nàng đã bị hắn hấp dẫn, tình cảm thưá»ng chÃnh là ở nháy mắt mà sinh sôi. Äá»™t ngá»™t nàng bị ý nghÄ© cá»§a mình dá»a nguy, nàng căn bản chẳng biết gì vá» hắn, như thế nào có thể dá»… dàng thÃch hắn sao ? 
 
Có những ngưá»i cả Ä‘á»i ở chung vẫn không khác gì ngưá»i lạ, có những ngưá»i ngẫu nhiên gặp gỡ lại dây dưa cả Ä‘á»i, đấy gá»i là duyên pháºn. Ca ca nói tÃnh nàng chẳng hiá»n, tuyệt đối không thể gả nổi cho ai. Mẹ nói, nàng tất sẽ gặp duyên pháºn cá»§a chÃnh mình thôi. Hắn có phải chÃnh là duyên pháºn cá»§a nàng không ? Phần duyên pháºn này, sẽ dài bao lâu ? 
 
Hàn Ngá»± Tuyệt tùy tiện tìm má»™t phòng trong khách Ä‘iếm nghỉ ngÆ¡i, Khuynh Thành Ä‘i theo hắn cÅ©ng không cản. Má»™t đêm qua Ä‘i, bá»n há» Ä‘á»u không nói gì. 
  
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của Tịch Ly  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
 
	
		 
	
	
		
		
		 
	
 
	
	
	
		
			
			 
			Từ khóa được google tìm thấy 
		 
	 
	
		..lanh khoc , àâòîìîáèëÿ , âèäåî , âèäåîíàáëþäåíèå , àëåíà , âèçèòêà , áèëàí , àíàñòàñèÿ , àíòèêâàðèàò , áûòîâàÿ , âÿçàíèå , benh tinh cua nang , êàäåòñòâî , ëîãîòèï , êîíêóðñû , êîìïüþòåð , êîìñîìîëåö , èíôîðìàòèêà , êóëèíàðíûå , ìàëüäèâû , ìàñëåíèöà , ïåòåðáóðãà , ïàòðèîò , ïåðåâîäîâ , íàðàùèâàíèå , ïåðìü , íîêèà , ïîëèòîëîãèÿ , íîóòáóê , ïî÷òîâûå , îñòðîâ , îòçûâû , ïóëêîâî , ïðàâäà , ïðèêîëüíûå , îðõèäåÿ , lãnh khôÌc phu quân , lanh khôc phu quân , lanh khoc phu nhan , lanh khoc phu quan , lanh khoc phu quan 4vn , lanh khoc phu quan hoan , lao cong lanh khoc , lãnh khốc phu quân , ñâàäüáà , ñêàéëèíê , ñëóæáà , ngôn tình sở sở , ñïîðòà , ñîòîâèê , ñòàëüíûå , ñòàòü , ñòðàõîâûå , òåëåôîíû , óãëîâûå , òåêñò , òåòðèñ , õëàìèäèîç , òèìàòè , òóðèçì , ðîñòåëåêîì , øàíñîí , øîêîëàäå