 |
|

10-03-2008, 06:38 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Cô Bé Nói Dối - Hạ Thu
Cô Bé Nói Dối
Hạ Thu
Chương 1
Trong cuá»™c Ä‘á»i , ngoà i cái táºt thÃch nói láo ra , Äinh Äang còn mang thêm má»™t cố táºt không ai ưa nữa , đó là cái táºt thÃch là m ngưá»i khác đứng tim , sợ Ä‘iếng hồn .
Không hiểu sao cô thÃch nhìn mặt ngưá»i ta , Ä‘ang bình thưá»ng bá»—ng chảy xệ ra , rồi từ hồng chuyển dần sang xanh xám đến thế . Tháºt không thÃch thú gì bằng , đúng giữa lúc ngưá»i bị hại không còn gì hy vá»ng , cô lại báºt cưá»i lên khanh khách . Äùa thôi mà , có gì đâu ! Cô vẫn thưá»ng nhún vai thanh minh cho việc mình là m .
Nhưng lần nà y , Äinh Äang biết cô không đùa. Cả ba cá»§a cô , tá»· phú Kim Hưng cÅ©ng biết váºy . Nên đã năm phút qua rồi , gương mặt ông vẫn không đổi sắc , không lấy lại được vẻ bình thưá»ng , dù giữa thương trưá»ng ông vẫn nổi danh là ngưá»i Ä‘iếm tÄ©nh.
Hai bà n tay ngá» nguáºy , hai bà n chân cÅ©ng bắt đầu ngá» ngoạy trên ghế salon. Äinh Äang báºp báºp môi mút cây kẹo á»›t . Äôi mắt cô mở to nhìn ông sốt ruá»™t . Chỉ là má»™t cái gáºt đầu thôi , sao ông đắn Ä‘o lâu váºy ?
- Không được - Cuối cùng , ông Hưng đà nh phải đứng lên ra tối háºu thư . Dù biết rằng tối háºu thư kia có là m con pháºt dạ .
- Không được ! - Cây kẹo rá»i khá»i miệng rÆ¡i xuống ná»n nhà . Äôi mắt Ä‘ang mở to cụp xuống nhanh. Hai bà n chân dáºm thình thịch trên mặt đất - Sao lại không được chứ ?
- Vì ba thương con , cục cưng à ! - Bước lại gần , má»™t tay đặt lên tóc con vuốt nhẹ , ông Hưng hy vá»ng chuyển lay được lòng Äinh Äang bằng tình phụ tá» thiêng liêng .
- Không cần ba thương con kiểu đó - Gạt mạnh tay ông ra khá»i vai mình , Äinh Äang đùng đùng bước đến cá»a sổ . Gương mặt bầu phụng phịu , phình to .
Từ lúc Äinh Äang còn nhỠđến giá» , chưa lần nà o ông là m trái ý con . Nên lần nà y... quyết liệt là m con buồn ông nghe lòng ray rứt quá . Nhưng biết là m sao . Ông không thể nà o cho nó ra riêng tá»± láºp má»™t mình .
Vá»›i tuổi Ä‘á»i chưa tròn mưá»i tám , vá»›i những tháng ngà y được bảo bá»c nâng niu trong vòng tay ngưá»i cha già hiếm muá»™n , Äinh Äang là má»™t cà nh hoa quý bằng pha lê má»ng . Là m sao nó đối đầu cùng sương tuyết nắng gió Ä‘á»i thưá»ng chứ ?
Song , bất chấp lá»i cha giải bà y hÆ¡n thiệt . GiỠđây , lòng Äinh Äang cháy bá»ng má»™t ước mÆ¡ được tung cánh là m con chim tá»± do bay lượn giữa bầu trá»i thênh thang lá»›n rá»™ng . Ôi , bao đêm , rồi bao ngà y ấp á»§ , Äinh Äang chỉ mong được đến ngà y nà y .
Ngà y sinh nháºt tròn mưá»i tám tuổi , ba hứa sẽ tặng cô món quà mà cô yêu thÃch nhất . Äinh Äang hy vá»ng ,hoà i mong , ấp á»§ , tưởng tượng biết bao nhiêu. Váºy mà ... ông lại nỡ phÅ© phà ng hét to và o mặt cô hai từ : Không được .
Ông coi thưá»ng cô quá ! Nước mắt tá»§i thân lại lăn dà i , Äinh Äang khóc ngon là nh. Tá»± nhiên cô nhá»› mẹ , dù mẹ chỉ là chiếc bóng má» trong tâm khảm cá»§a cô . Cô ước gì mẹ không bị bệnh chết Ä‘i . Bởi chẳng biết sao cô lại tin rằng : Bà sẽ đồng tình , khuyến khÃch cô ra Ä‘á»i tá»± láºp.
Khóc má»™t hồi thấy ông Hưng vẫn đứng yên chẳng có động tinh gì , Äinh Äang không khóc nữa . Ngu sao khóc cho mắt sưng vù chá»›? Cách nà y không được phải tìm cách khác phản công .
Chẳng cần phải nghÄ© lâu , từ nhá» Äinh Äang nổi danh lém lỉnh và mưu mẹo . Trèo qua cá»a sổ , tay nắm lấy cái mà n cá»a , cô hét to :
- Lần nữa, con há»i ba có đồng ý cho con ra Ä‘á»i tá»± láºp không ?
Chữ " không " chưa thoát khá»i miệng cô , ông Hưng đã nghe hồn phách rụng rá»i . Trá»i Æ¡i , cá»a sổ lầu ba mà con ông đứng há»› hênh như trên ghế váºy .
- Ba có trả lá»i không ? - Quên mất mình Ä‘ang nắm tấm mà n cá»a được móc há» trên hai cây Ä‘inh nhá» , Äinh Äang giáºt mạnh tay.
- Ôi, coi chừng con ! Cùng lúc vá»›i tiếng thét , ông Hưng bay ngưá»i qua chiếc bà n kiếng chụp lấy tấm mà n .
Song không còn kịp nữa , chỉ cháºm má»™t giấy thôi tấm mà n đã rá»i khung cá»a sổ , mang theo Äinh Äang rÆ¡i xuống đất .
Cảnh tượng kinh hoà ng quá ! Không nỡ nhìn con tan thây dưới đất , ông Hưng nhắm ghiá»n đôi mắt lại . Trái tim nát tan trong ngá»±c , ông ân háºn khóc thương con , ray rứt cắn xé mình .
Tại sao lại độc tà i ! Tại sao cương quyết không cho con tá»± láºp ? Nó có ý chà vươn lên , là cha , lẽ ra ông phải động viên , khuyến khÃch con má»›i đúng .
- Ba , ba suy nghÄ© chưa ? Có cho con ra Ä‘á»i tá»± láºp không ?
Giữa hai hà ng nước mắt , ông bá»—ng nghe tiếng con văng vẳng. Báºt nhanh ngưá»i dáºy , ông bá»—ng lắc đầu thở ra tuyệt vá»ng : tưởng tượng thôi . Con ông đã chết rồi . Dưới đất , trước cá»a nhà ông , hẳn má»i ngưá»i Ä‘ang xúm quanh Ä‘en đỠ. Má»—i ngưá»i bà n tán má»™t câu rồi chép miệng thương . Con bé còn nhá» , sao bạc phước , bạc phần.
- Ba... trả lá»i lẹ Ä‘i , con má»i tay rồi !
Không phải bằng tiá»m thức , rõ rà ng là giá»ng Äinh Äang . nhìn qua cá»a sổ , chưa kịp mừng , ông lại nghe sống lưng mình lạnh toát . Má»™t tay nắm lấy ống thông hÆ¡i , Äinh Äang Ä‘u tòng teng giữa tưá»ng nhà trống không như con thằn lằn váºy .
- Ba chịu, ba chịu hết mà ! - Không dám suy nghÄ© , ông gáºt đầu nhanh như con bá»a cá»§i - Äừng nhúc nhÃch đưa tay đây ba kéo lên !
Song không ngá» , Äinh Äang cÅ©ng không ngá» mình đã bị tuá»™t khá»i vị trà ban đầu má»™t khoảng xa như váºy . Phải hÆ¡n ná»a thước cô má»›i nắm được bà n tay ba trìu mến vươn ra chỠđón.
Giữa lưng chừng trá»i đất vá»›i bà n tay má»i nhừ , Äinh Äang bắt đầu thấy sợ . Cô chỉ muốn dá»a ba chứ có muốn chết đâu. Sao bây giá»? Cô gần chịu hết nổi rồi.
- Ba Æ¡i cứu con vá»›i ! - Mếu máo khóc , cô gà o to- Con há»ng muốn chết đâu. Con thương ba lắm.
- Ráng chịu Ä‘i con , đừng để hao sức , ba đã gá»i Ä‘iện kêu cấp cứu rồi - Từ cá»a sổ giá»ng ông Hưng gấp rút - Bám chặt lấy nghe con.
- Dạ ! Không phải má»™t mà là hai tay , cả hai chân cá»§a Äinh Äang nữa , giá» Ä‘á»u quấn chặt lấy ống thông hÆ¡i. Ôm tháºt cứng váºy mà cô vẫn thấy cứ tuá»™t dần , tuá»™t thấp dần.
Rồi bá»—ng nhiên cÆ¡n sợ hãi như bay mất. Äinh Äang lại thấy buồn cưá»i . Dá»… mấy ai trong Ä‘á»i có được cái cảm giác nà y.
Äầu tiên là cảm giác sợ đến đứng cả tim. Chà ! Như váºy má»›i gá»i là sợ chứ. Giữa cÆ¡n tháºp tá» nhất sinh mà lị.
Tiếp đó là cảm giác lÆ¡ lá»ng giữa trá»i , nghe bốn bên gió lùa lồng lá»™ng. Y như mấy con chim Ä‘áºu trên cây váºy. Nghe tháºt là thÃch.
Äảo mắt nhìn xuống dưới , Äinh Äang thấy sướng rÆ¡n cả cái bụng. Bao nhiêu ngưá»i Ä‘ang đứng tim , đứng im nÃn thở mà theo dõi cô. Không nhìn rõ nhưng cô biết mặt ngưá»i nà o cÅ©ng xanh lè , tái mét.
Nhất là ba , Äinh Äang thấy phục ông vô hạn. Phút nà y mà còn bình tâm la hét đám công nhân lót đệm đầy đất phòng khi cô lỡ té. Chà , xong việc nà y , chắc nhà đầy nhóc đệm. tha hồ mà nhún nhẩy , mà kê sân há»c võ.
- Két !
Nghe tiếng xe thắng gấp dưới chân , Äinh Äang hướng mắt nhìn rồi reo to trong lòng mừng rỡ:
- ÄÆ°á»£c cứu rồi. Lại được Ä‘i xe cần cẩu nữa , ngon tháºt là ngon.
- Äinh Äang cẩn tháºn đó , ba lên vá»›i con đây.
- Ba cÅ©ng cẩn tháºn đó ! - Äáp trả lá»i ông , Äinh Äang thÃch thú nhìn ông đứng gá»n trong cần cẩu. Tháºt không biết trong lòng ông nghÄ© Ä‘iá»u gì. có thấy ngon như cô không.
- Từ từ con - Má»™t tay đỡ eo Äinh Äang, ông nhẹ nhà ng nhấc cô qua cần câu gá»n như nhấc má»™t con mèo , rồi vẫy tay ra hiệu cho ngưá»i tà i xế hạ cần cẩu trong tiếng thở phà o ra thoát nạn cá»§a nhiá»u ngưá»i.
- Ôi đẹp quá ! - Nhảy như con choi choi , Äinh Äang quay nhìn bốn phÃa từ độ cao cá»§a chiếc cần cẩu - Y như ngồi trên máy bay váºy. Ba à , ba có thÃch không?
- ThÃch ! ÄÆ°a đôi mắt lỠđỠnhìn con , ông như dở khóc dở cưá»i. hai hà m răng va và o nhau láºp cáºp , ông vẫn chưa bình tâm lại sau cÆ¡n sợ Ä‘iếng hồn. Trá»i Æ¡i , sao cứ như cÆ¡n ác má»™ng kinh hoà ng?
- Ba à , ba đừng quên lá»i hứa nhé? - Không để mất cÆ¡ há»™i tốt , Äinh Äang thừa thắng xông lên - Không thì con nhảy xuống cần cẩu thiệt đó.
Dù bây giá» chiếc cần cẩu đã hạ sát đất rồi , nguy hiểm không còn nữa , ông Hưng cÅ©ng láºt Ä‘áºt nắm tay con gái , gáºt đầu vô Ä‘iá»u kiện :
- Hứa, ba hứa mà .
- Äó ! váºy có phải dá»… thương không? - Nhảy lên hôn đánh chụt và o má ông má»™t cái. Äinh Äang há»›n hở tung chân sáo chạy Ä‘i. Nhởn nhÆ¡ như không phải mình vừa là m náo động cả má»™t vùng.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by khungcodangcap; 17-11-2008 at 10:10 PM.
|

10-03-2008, 06:39 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 2
- Trá»i Æ¡i , Ä‘i xe nhà thì là m sao giả danh ngưá»i nghèo khổ , bôn ba ra Ä‘á»i mưu sinh chứ? - Mặt nhăn như khỉ , Äinh Äang gắt lên khi bị ông Hưng buá»™c phải lên chiếc xe Mecxides cho chú Thà nh cẩn thẩn chở Ä‘i .
- Cái gì? Còn giả danh ngưá»i nghèo khổ nữa à ? -Như bất ngá» , như kinh ngạc ông Hưng la lên.
- Há»ng phải nghèo khổ , chỉ hÆ¡i nghèo nghèo thôi - Biết mình lỡ lá»i. Äinh Äang quẹo lưỡi. Cô biết cha sẽ chẳng chấp nháºn cho cô khổ đâu - Chứ há»i ba , há»ng nghèo thì ra Ä‘á»i mưu sinh là m gì chứ ?
- Thôi được rồi - CÅ©ng Ä‘á»c được vẻ nghi ngá» trong ánh mắt cha , Äinh Äang quyết định nhanh -Chìu theo ý ba , con sẽ Ä‘i taxi - Rồi không chỠông kịp có phản ứng gì , cô đưa tay ngoắc lẹ chiếc taxi vừa trá» tá»›i. Äể ông yên lòng , cô hét lá»›n địa chỉ - Chợ Tân Bình.
Chiếc xe vá»t Ä‘i nhanh , qua kiếng chiếu háºu , Äinh Äang nhìn thấy nét mặt ba đăm chiêu đầy lo lắng , cứ đứng nhìn theo bóng taxi.
Chắc là ba sẽ buồn , sẽ nhá»› mình ghê lắm. Tá»± nhiên Äinh Äang nghe dạ nao nao. Thương ba quá , nhưng biết là m sao. ai bảo cô ham vui , thÃch tìm cảm giác vui ngoà i Ä‘á»i chứ ?
NghÄ© đến Ä‘á»i , đến những ngà y phiêu lưu sắp tá»›i cá»§a mình , Äinh Äang lại quên béng ná»—i buồn. Hau háu mở to đôi mắt , cô nghÄ© đến những đồng tiá»n mình là m được bằng chÃnh mồ hôi nước mắt cá»§a mình . Nên Äinh Äang nhất định không xà i và o má»™t đồng nà o trong số mưá»i triệu cá»§a ba cho. Thiệt đúng là ngưá»i lá»›n , lúc nà o cÅ©ng coi thưá»ng con nÃt. CÅ©ng quan trá»ng hóa vấn Ä‘á». Hôm qua cô đã bảo , chỉ cần ông cho cô má»™t triệu thôi. Váºy mà ông cứ nhất quyết bắt cô mang theo đủ mưá»i triệu. Chưa hết ông còn bá» và o bóp cô bốn lượng và ng , má»™t chiếc nhẫn há»™t xoà n và má»™t xấp chi phiếu có sẵn chữ ký cá»§a ông , cho cô mặc tình muốn rút bao nhiêu ở ngân hà ng cÅ©ng được.
- Cô bé , đến chợ Tân Bình rồi ! - Ngưá»i tà i xế khẽ nhắc là m Äinh Äang giáºt mình tỉnh má»™ng. Mỉm cưá»i , bước xuống xe , cô thả bá»™ lang thang tìm chiếc má»™t xÃch lô.
Ba sẽ không ngá» cô sá» dụng đến chiêu Kim Thiá»n thoát xác nà y đâu. Ông cứ Ä‘inh ninh cô ở chợ Tân Bình , nÆ¡i có nhiá»u bằng hữu và bà con thân thuá»™c. Trong lúc cô lại nhởn nhÆ¡ ở má»™t khu dân cư khác. Khu dân cư có nhiá»u ngưá»i nghèo khổ.
Không hiểu sao Äinh Äang cứ muốn biết thế nà o là tình ngưá»i , là sá»± yêu thương đùm bá»c , là nghÄ©a là ng tình xóm . Có má»™t nhà văn nà o đã viết :" Ở nÆ¡i nghèo khổ , con ngưá»i đối xá» vá»›i nhau nhân háºu , tháºt thà hÆ¡n ". Mà cô đã tình cá» Ä‘á»c được . Bao lâu nay , cái chân lý đơn giản kia cứ ăn sâu , ám ảnh và o đầu óc cô , má»™t đứa bé được sinh ra và trưởng thà nh trong nhung lụa . Cô tháºt sá»± muốn tìm thấy má»™t tình bạn thiêng liêng , cao quý . Má»™t mối quan hệ vững bá»n được xây dá»±ng bằng nhân cách , tình ngưá»i chứ không phải má»™t sá»± kÃnh trá»ng giả tạo , má»™t nụ cưá»i xã giao.
- Nè , nhá» Æ¡i , tá»›i chá»— rồi , sao chưa xuống? - Má»™t lần nữa , ngưá»i đạp xÃch lô phải khá»u vai nhắc , Äinh Äang má»›i mÆ¡ mà ng vụt khá»i vòng suy tưởng. Mỉm cưá»i rất duyên , khoe đôi lúm đồng tiá»n sâu trên má , cô nhã nhặn :
- Bao nhiêu tiá»n váºy chú?
Khoảng cách khá xa , con bé dại khá» không há»i giá trước , mình có thể chặt nó mưá»i ngà n. bác xÃch lô thầm nghÄ©. Nhưng -trông nó ăn mặc lôi thôi quá , lại ôm khư khư cái túi đệm trong lòng , giống hệt mấy đứa dưới quê lần đầu lên thà nh phố kiếm việc là m. Tá»™i nghiệp nó, ăn đúng giá váºy .
- Năm ngà n Ä‘i nhá» - Bác tà i trả lá»i má»™t cách vui vẻ.
Rẻ váºy sao? Äinh Äang ngạc nhiên , chá»›p mắt há»i lòng. NghÃch lý quá , con đưá»ng từ nhà ra chợ Tân Bình gần hÆ¡n mà gã lái taxi lấy cô những năm chục ngà n đồng. lại chẳng tốn mốt chút công sức nà o , trong lúc bác xÃch lô mệt phá» cả ngưá»i ra.
- Äúng giá rồi , không mắc đâu - Tương con bé ngẩn ngừoi tiếc số tiá»n quá lá»›n , bác xÃch lô hạ giá»ng - ÄÆ°á»ng xa quá mà .
- Dạ cháu biết , nhưng... cháu chỉ còn ngần nà y - Bà n tay xoè rá»™ng , chìa cho bác xÃch lô nhìn thấy. Rõ rà ng , nó chỉ còn có bốn ngà n thôi. Lại là bốn ngà n đồng nhăn nheo , rách nát .
Toan nổi nóng , nhìn nhìn mặt nó nghệch ra tá»™i quá , bác lại thôi , không nỡ. Nhún vai , bác thở ra má»™t cái rồi đưa tay lượm ba ngà n. Chừa cho nó má»™t ngà n còn má»›i má»›i , không nói lá»i nà o , bác nhảy lên xe , thá»§ng thẳng hòa mình và o dòng ngưá»i đông đúc . Trên chiếc áo kaki mà u xám nhạt , má»™t mảng lưng ướt sÅ©ng mồ hôi.
Bóp chặt bà n tay , nắm cứng tá» giấy má»™t ngà n còn lại , Äinh Äang chợt nghe lòng rưng rưng muốn khóc. Cô thương bác xÃch lô quá. bác Æ¡i , có má»™t trăm ngà n , cháu nhét trong túi đựng cÆ¡m cá»§a bác đó. Lúc nãy , cháu chỉ vỠđóng kịch để thá» bụng bác thôi , không ngá» bác tốt quá .
- Nà y nhá» , má»›i ở quê lên hả? - bà bán bánh canh sát bên vệ đưá»ng tình cá» chứng kiến mà n kịch cá»§a Äinh Äang , lên tiếng há»i khi thấy cô cứ đứng tần ngần bên vệ đưá»ng , đôi mắt hoe hoe đỠ.
- Dạ - Äã trót thì phải trét , Äinh Äang từ từ quay đầu lại , mặt giữ nguyên nét thảm sầu.
Con bé trông kháu khỉnh , đẹp gái quá , nhưng không biết sao buồn váºy? Má»™t chút cảm tình vừa phát sinh cá»™ng má»™t chút tò mò khiến bà quan tâm tá»›i cô.
- Ngồi ghế đi cháu. Ăn bánh canh không ?
Diá»…n đôi mắt giống như sáng giá» mình chưa ăn gì cả , Äinh Äang vá» chép miệng :
- Nhưng cháu chỉ có một ngà n thôi , dì bán không?
Tá» má»™t ngà n nhà u nát lại được chìa ra. Biết đây là số tiá»n duy nhất Äinh Äang còn lại , bà Ba cháºc lưỡi :
- Thôi , cho mà y má»™t tô , không tÃnh tiá»n.
Sao ở đây ngưá»i ta tốt bụng và tháºt thà quá váºy? Hai tay bưng tô bánh canh , Äinh Äang ngây ngô tá»± há»i lòng. Chả bù cho lúc ở nhà , cứ nghe ba luôn miệng nhắc :
- Phải coi chừng tay Thà nh , ngoà i mặt coi ngá»t ngà o váºy chứ... ghê lắm đó.
- Ăn đi cháu , ăn rồi kể dì nghe. Sao còn nhỠ, không ở nhà với cha mẹ , lang thang đi đâu một mình cho khổ chứ ?
Giá»t nước mắt lăn dà i , Äinh Äang và o vai rất khéo. Vá»›i cái giá»ng đứt quãng , giá»ng nghèn nghẹn , cô kể dì nghe câu chuyện thương tâm mà cô vừa sáng tác ra.
Trong câu chuyện , cô là nhân váºt chÃnh. Má»™t nhân váºt chÃnh rất đáng thương , mồ côi cả cha lẫn mẹ. Phải sống nhá» lòng hảo tâm cá»§a má»™t ngưá»i hà ng xóm. Má»›i đây thôi , ngưá»i ấy Ä‘i lấy vợ. Và tháºt không may cho cô , bà vợ ngưá»i ấy tối ngà y đặt Ä‘iá»u la mắng , hà nh hung cô.
Không để ân nhân mình phải khổ tâm ,khó xá» giữa tình và nghÄ©a , cô lén bá» nhà đi. Dù sao cô cÅ©ng lá»›n rồi , tá»± láºp lấy cuá»™c sống Ä‘i là phải...
Câu chuyện thương tâm quá , chẳng những dì Ba đưa tay chạm mắt mà bà Bảy bán thuốc bên cạnh cÅ©ng sụt sùi khóc tá»± bao giá». Tôi nghiệp con bé quá . Äẹp ngưá»i mà hẩm hiu số pháºn.
- rồi bây giá» mà y tÃnh sao? - Hỉ rẹt nước mÅ©i và o kẹt vách , dì ba đưa đôi mắt đỠhoe nhìn cô - Ä‚n đâu? Ở đâu hả?
Không ngá» câu chuyện bịa đặt cá»§a mình có tác dụng mạnh như váºy. Äinh Äang thoáng nao lòng , hối háºn nhìn hai ngưá»i đà n bà khóc sụt sùi. Nhưng... lỡ leo lên lưng cá»p rồi... lẽ nà o lại trèo trở xuống? Cô thảm não :
- Dạ cháu cũng chưa biết nữa.
- Hay là vầy Ä‘i - Bà Bảy bán thuốc chợt lên tiếng khi thấy Äinh Äang dợm đứng lên - Tạm thá»i mà y đến ở nhà tao đỡ. Từ từ rồi tao biểu tụi con Hồng nó kiếm việc dùm cho.
- Ờ phải đó - Dì Ba gáºt đầu phụ há»a - Chị Bảy nói đúng , mà y đến đó ở đỡ Ä‘i.
- Dạ nhưng... - Không ngá» câu chuyện đột nhiên chuyển hướng , Äinh Äang bá»—ng thấy lúng túng. Từ chối hay nháºn lá»i đây? Sao mà cô sợ lá»™ tẩy ghê.
- Còn nhưng gì nữa , theo tao lẹ ! Há»ng có lấy tiá»n đâu mà sợ - Gởi thùng thuốc lá lại , bà te te nắm tay Äinh Äang lôi Ä‘i.
Là m sao từ chối tấm lòng nhân rá»™ng mở tình nhân ái? Nhún vai , Äinh Äang bước theo bà . Äôi mắt mở to , cô không biết cuá»™c phiêu lưu nà y sẽ đưa cô vỠđâu...
Last edited by khungcodangcap; 17-11-2008 at 10:14 PM.
|

10-03-2008, 06:41 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 3
Äặt thúng bánh trên đầu , má»™t tay xách chiếc túi đệm nhá» , Äinh Äang bước nhanh ra cá»a trước cặp mắt mở to thán phục cá»§a dì Ba và dì Bảy. Má»›i lần đầu Ä‘i bán mà xem chừng con bé chẳng mắc cở tà nà o.
Không mắc cở đâu , đôi mắt sáng long lanh. Äinh Äang thá»§ng thẳng ra khá»i con hẻm nhá». Lúc trước , cô từng bán hà ng rong chạy rao khắp nhà rồi. Chỉ khác má»™t Ä‘iá»u lúc đó cô bán bánh giả , còn bây giá» là bánh thiệt. lại là bánh tiêu đưá»ng , thứ bánh cô thÃch ăn nhất trong Ä‘á»i nữa. Rao Ä‘i nhá» , bán bánh mà hông rao , ai biết đưá»ng đâu mà mua chứ? Má»™t chị bán chè , nãy giá» bước Ä‘i song song khẽ lên tiếng nhắc. Rồi như để gương cho Äinh Äang thấy , chị cất giá»ng rao lanh lảnh :
- Ai ăn chè Ä‘áºu xanh nước dừa không !
Giá»ng chị thanh, cao nghe vang lanh lảnh tháºt hay. Thấy Äinh Äang tròn xoe mắt ngó mình , chị mỉm cưá»i gáºt đầu khuyến khÃch rồi gánh chè rẽ sang hướng khác.
Phải rao ư?Tá»± nhiên Äinh Äang thấy gượng miệng quá. Biết rao sao cho đúng bây giá»? ÄÆ°a mắt nhìn quanh , chá»n má»™t khúc đưá»ng vắng nhất , cô quẹo và o rồi cất giá»ng khà n khà n rao thá» :
- Ai ăn bánh...
Kỳ cục quá ! Äinh Äang đỠbừng đôi má. Nhưng hổng lẽ bá» cuá»™c? Äã bảo ra Ä‘á»i tá»± láºp cá»±c khổ lắm mà ? Má»›i bấy nhiêu đã không chịu nổi rồi sao? Như thoáng thấy nụ cưá»i trêu ghẹo cá»§a cha , Äinh Äang vụt thẳng ngưá»i lên , cô cất giá»ng rao lanh lảnh :
- Ai ăn bánh tiêu đưá»ng không?
CÅ©ng trÆ¡n tru lắm , lanh lảnh lắm. Có gì đâu. Cái mặt hất cao , Äinh Äang nghinh ngang bước ra đưá»ng. Không hiểu sao cô lại tin rằng hôm nay mình bán đắt .
- Chú à , chở dùm cháu lên sân gôn nà o gần nhất - Mặc kệ chú xÃch lô mở to đôi mắt nhìn mình như nhìn má»™t quái váºt , Äinh Äang vẫn tin quyết định cá»§a mình là sáng suốt. Chẳng phải má»™t lần Ä‘i chÆ¡i gol vá»›i ba , cô bá»—ng thấy thèm bánh tiêu đưá»ng đến quýnh lên sao. Báo hại lần đó ba và chú tà i xế phải rối lên , lục tung cả sân váºn động tìm mua cho cô mà có được đâu. Mệt bở hÆ¡i tai , ông hà o hển ước :
- Giá có thể , ba sẽ láºp má»™t căn tin bán toà n bánh tiêu đưá»ng.
Nên dù chú xÃch lô có thương tình ăn rẻ tiá»n công và hứa chở cô quay trở lại không lấy tiá»n , cô cÅ©ng khăng khăng bước và o trưá»ng Ä‘ua má»™t cách tá»± tin. Không lâu đâu , cô sẽ trở ra vá»›i mâm bánh rá»—ng không , vá»›i túi tiá»n đầy ắp.
Biết viên bảo vệ sẽ chẳng cho má»™t đứa bé bán hà ng rong và o nÆ¡i giải trà cao cấp toà n dân " sịn" , Äinh Äang Ä‘i vòng ra bãi cá» , khu vá»±c dà nh cho những chú ngá»±a nghỉ ngÆ¡i sau các cuá»™c Ä‘ua. len lén nhét mâm bánh qua khe hở sâu và o má»™t lùm cây , Äinh Äang đứng dáºy , móc túi lấy thẻ há»™i viên đà ng hoà ng Ä‘i qua cổng chÃnh.
Ngạc nhiên vì bá»™ đồ quá tuá»nh toà ng trên ngưá»i cô , nhưng gã bảo vệ không dám khó dá»… gì. Bởi thẻ há»™i viên cá»§a Äinh Äang ngoà i việc hợp lệ còn được đóng thêm hai chữ ưu tiên. dù sao , ba cô cÅ©ng là má»™t nhà tà i trợ tÃch cá»±c cá»§a các thế váºn há»™i trong và ngoà i nước.
Qua được viên bảo vệ , Äinh Äang biết mình vượt qua khá»i cá»a ải gay cấn nhất. Äợi lúc anh ta báºn kiểm tra thẻ cá»§a má»™t há»™i viên vừa má»›i tá»›i , cô co chân chạy như bay vá» phÃa chuồng ngá»±a. Äá»™i mâm bánh lên đầu , cáºp theo bá» tưá»ng , Äinh Äang tiến vá» phÃa há»™i trưá»ng xem bóng đá. Khu vá»±c nà y thưá»ng đông nhất sân váºn động .
Nhưng... tháºt không may cho cô. Hôm nay trên sân bóng chẳng diá»…n ra tráºn đấu nà o , chỉ là mấy cầu thá»§ nghiệp dư chạy tá»›i chạy lui rèn thể lá»±c , nên khu há»™i trưá»ng trống rá»—ng , lưa thưa mấy ngưá»i ngồi Ä‘á»c báo và sưởi nắng ban mai.
Sao mà xui váºy? Mặt Äinh Äang xụ xuống nhanh. Chưa mở hà ng đã váºy rồi. Thiệt là chán quá. Thất thểu ôm mâm bánh , Äinh Äang dẫm chân lên cá» , chầm cháºm bước .
Chợt... cạch...
Má»™t sâu chìa khóa to từ trên trá»i bá»—ng rÆ¡i trước mặt , xuýt là m u đầu cô. Ngẩng nhìn lên , Äinh Äang trông thây má»™t gã thanh niên rất Ä‘iển trai , ngưá»i vạm vỡ , mặc nguyên bá»™ đồ trắng thể thao , tươi cưá»i đưa tay ngoắc :
- Nà ybé ơi , nhặt dùm anh xâu chìa khóa. Lẹ đi rồi anh mua bánh dùm cho.
Thưá»ng thưá»ng , Äinh Äang ghét ai trịnh thượng như anh ta lắm. Như má»i khi cô trá» môi bá» Ä‘i rồi. Nhưng hôm nay... vì mâm bánh chưa được mở hà ng nên cô đà nh nÃn nhịn. Thôi thì ra Ä‘á»i.. chịu thiệt má»™t chút Ä‘i.
NghÄ© như váºy , Äinh Äang cúi xuóng nhặt xâu chìa khóa. Môi nở nụ cưá»i , cô bước dần lên báºc tam cấp.
- Äây lì xì cho bé !
Gã thanh niên cÅ©ng mỉm cưá»i nhe hà m răng trắng toát. Tay cầm tá» mưá»i ngà n còn má»›i , hắn trao cho Äinh Äang sau khi nháºn lại xâu chìa khóa.
- Anh mua hết mưá»i ngà n hả? - Tim Äinh Äang như run lên trước mối sá»™p bất ngá». Mở hà ng kiểu nà y chắc cô bán đắt lắm đây.
- Ờ , hết... - Xoay xoay xâu chìa khóa trong tay , gã thanh niên đưa mắt theo dõi má»™t ngưá»i bạn Ä‘ang dẫn banh trên sân cá» -Hay lăm, hay lắm đó... Æ ... cái gì đây? - Chợt thấy trước mắt mình chìa ra má»™t bịch bánh to , gã tròn mắt lạ lùng .
- Bánh của anh đó , đúng hai chục cái - Rất nhã nhặn , lòng nhẹ vơi ác cảm.
- Nhưng tôi có mua bánh cá»§a bé đâu - Gã vẫn ngồi yên không đưa tay ra nháºn bánh.
- Không mua bánh? - Äôi mà y nhÃu lại. Rồi mắt Äinh Äang chá»›p thÆ¡ ngây - váºy sao anh lại trả tiá»n?
- À... - Nhìn tá» mưá»i ngà n trên tay Äinh Äang , gã chợt hiểu , phá ra cưá»i lá»›n - Cái đó tôi cho bé. Cho không... há»ng phải mua bánh đâu.
- Cho không? Sao lại cho , tôi có xin đâu? - Äinh Äang cảm thấy bị xúc phạm, đôi má nóng bừng lên. Gã thanh niên vẫn không nháºn thấy.
- Vì bé đã lượm giùm anh xâu chìa khóa đó. Thôi đi bán đi , anh không ăn được thứ bánh rẻ rỠấy đâu.
- Tôi không lấy tiá»n cÅ©ng không lượm giùm anh xâu chìa khóa - Äôi mắt tối xầm , Äinh Äang giáºt xâu chìa khóa trên tay gã quăng vèo xuống đất. Ném luôn tá» mưá»i ngà n và o mặt hắn , cô đùng đùng đội mâm bánh lên đầu bá» Ä‘i nhanh. Nghe ruá»™t gan sôi trà o giáºn dữ. Hừ ! Äúng là đồ láu cá , kênh kiệu, khi ngưá»i . Có mưá»i ngà n đồng bạc mà muốn mướn cô nương nà y hả? Già u lắm chắc ?
Vừa Ä‘i vừa lẩm bẩm mắng tên côn đồ khốn kiếp . Äinh Äang không hay mình đã bước sang sân tennis lúc nà o . Äến khi nghe tiếng banh Ä‘áºp mạnh và o lưới cô má»›i bà ng hoà ng chợt tỉnh ngước mắt nhìn lên .
Chẳng hÆ¡n gì sân bóng , sân tennis hôm nay cÅ©ng lặng lẽ vắng tanh. Ngoà i đôi thanh niên táºp trên sân chẳng còn ai sắp hà ng chỠđến lượt minhg như thưá»ng bữa . Nghe nản quá , Äinh Äang đến ngồi và o má»™t chiếc ghế trống dưới bóng cây phượng vÄ© .
Thở phà o má»™t cái , Äinh Äang bắt đầu thấy nóng ná»±c , phe phẩy miếng lá chuối là m quạt , cô suy nghÄ© lung tung. Äầu tiên là mâm bánh còn nguyên chưa bán được cái nà o. Tuy chỉ có năm chục ngà n vừa vốn lá»i thôi , nhưng sao cô nghe rầu trong bụng quá. Má»™t ngà y sắp hết rồi , lẽ nà o lại ăn bánh trừ cÆ¡m? Rồi tiá»n đâu trả cho dì Ba chứ ? Nét mặt cô đăm chiêu , xem chừng khổ sở lắm .
Tiếp đến cái chân Ä‘au nhức má»i nhừ cá»§a cô . Thế má»›i biết buôn bán là trần ai , cá»±c khổ lắm. Chẳng sung sướng như cô vẫn tưởng đâu. NghÄ© đến cảnh ngà y ngà y phải lê đôi chân khắp nÆ¡i vá»›i mâm bánh nặng trÄ©u trên đầu , tá»± nhiên sao cô thây ngán quá , muốn trở vá» vá»›i ba ngay.
- Dạ , xong rồi thưa ông... Giá»ng má»™t đứa con trai cợt vang lên là m cắt ngang nguồn suy tưởng cá»§a Äinh Äang. Quay đầu lại , đôi mắt cô như hút bởi má»™t mà n đối thoại diá»…n ra gần đó.
Ngưá»i đà n ông ngồi quay mặt vá» phÃa Äinh Äang nên cô nhìn rõ lắm. Rõ từng nốt tà n nhang trên gương mặt tròn , đầy thịt. Äôi mắt ti hà như hai cá»ng chỉ vắt ngang trên chiếc mÅ©i xẹp tạo má»™t ấn tượng không tốt là nh trong cô. dù cách ăn mặc sang trá»ng và chiếc bụng phệ đầy bia , ông chứng tỠđược mình là má»™t tay tá»· phú , già u có lắm.
Ngược lại , Äinh Äang có cảm tình vá»›i thằng bé gà y gò quay lưng lại phÃa mình hÆ¡n. Dù không nhìn thấy mặt , cô cÅ©ng Ä‘oán được thằng bé trạc mưá»i ba ,mưá»i bốn tuổi , là m nghỠđánh già y , chuyên đội mưa , nắng nên nước da mốc thếch, Ä‘en xì .
- Xong gì mà xong? Mà y nhìn nè , già y cá»§a tao chẳng bóng lên chút nà o - Giá»ng ngưá»i đà n ông cáu gắt .
Äôi già y đã bóng lắm rồi , bóng đến độ soi được cả mặt mình trong đó. Thằng bé biết và Äinh Äang cÅ©ng biết. Nhưng - thằng bé đà nh lặng câm cúi xuống là m lại từ đầu .
Chướng mắt là m sao , Äinh Äang thấy bất bình giùm thằng bé. Cô chỉ muốn chạy lại mắng cho lão già bụng phệ kia má»™t tráºn. Ngưá»i ta là m kiếm tiá»n thôi , bá»™ nô lệ cá»§a lão hay sao mà đà y Ä‘á»a dữ. Già u bao nhiêu mà phách váºy?
Äứng lên rồi ,Äiinh Äang lại ngồi xuống. Cô không thể là m náo loạn trong nà y , gây liên lụy cho bao ngưá»i vô tá»™i khác. Bá»n nhóc bán hà ng rong , đánh già y sẽ bị trục xuất khá»i chá»— nà y ngay láºp tức nếu dám có má»™t hà nh vi phá rối nà o .
Nén lòng ngồi xuóng , Äinh Äang thầm thán phục thằng bé. Nhịn giá»i quá , nếu gặp cô trong trưá»ng hợp nà y , chắc đã bá» Ä‘i má»™t nước , không thèm lấy má»™t đồng cá»§a lão ta đâu.
- Dạ thưa ông xong rồi - Má»™t lần nữa , thằng bé đứng lên nhã nhặn nói. Hai tay vòng trước bụng xách thùng đồ nghá» , nó đứng chá» lão máºp xăm xoi đôi già y từng chá»— má»™t.
- Bao nhiêu? - Không còn chá»— để bắt bẻ , lão buông giá»ng nặng như chì. Mừng rỡ , thằng bé nói nhanh :
- Dạ năm ngà n.
- Cái gì? mà y định cắt cổ tao hả? - Trong lúc Äinh Äang kêu rẻ thầm trong bụng, lão bụng phệ lại nhẩy lên như đỉa phải vôi - Bốn ngà n thôi , không thì... mà y là m dÆ¡ lại cho tao như cÅ© .
Ngang còn hÆ¡n con nÃt nữa , Äinh Äang nghe nóng mÅ©i dợm đứng lên. Nhưng thằng bé đã cúi đầu , cất giá»ng khà n khà n :
- Dạ bốn ngà n thì bốn ngà n , tùy ông váºy .
- Cầm lấy Ä‘i - Ném đại bốn ngà n và o mặt thằng bé , lão xoa hai tayvà o nhau cưá»i lá»›n , mang đôi già y bóng loáng bước Ä‘i .
Tháºt là quá đáng mà ! Nhìn thằng bé đưa tay quẹt nước mắt rồi Ä‘uổi theo mấy tá» tiá»n bị gió thổi bay Ä‘i , Äinh Äang không còn chịu nổi , đứng báºt lên khá»i ghế. ra sao thì ra , nhất định cô phải dạy cho lão má»™t bà i há»c nhá»› Ä‘á»i .
à định hình thà nh nhanh như tia chá»›p. Äặt mâm bánh lên đầu , cô rảo cẳng Ä‘uổi theo. Äôi mắt sáng lấp lánh tia tinh nghịch. Bạn nhá» Ã , hãy an tâm , thù sắp được trả rồi.
Có má»™t bà lão bán hà ng rong , gánh má»™t gánh đầy Ä‘ang Ä‘i ngược chiá»u vá»›i Äinh Äang bên ngoà i sân váºn động. Vừa nhìn thấy hÅ© cóc ngâm cá»§a bà , đôi mắt cô sáng lên. Như quên mất lão bụng phệ khó ưa , Äinh Äang chạy lại song rà o sắt chắn ngang vẫy gá»i bà rối rÃt. Chả là cô khoái ăn chua lắm .
Mua má»™t lúc gần mưá»i trái cóc , xin bà má»™t gói mắm ruốc to đầy á»›t nữa. Äinh Äang lá»ng thá»ng vừa Ä‘i vừa ăn cóc nhồm nhoà m. Ba mà nhìn thấy cảnh nà y , chắc té xỉu mất thôi - NghÄ© đến đôi mắt mở to kinh ngạc cá»§a ông , Äinh Äang nghe thÃch thú rồi chắc lưỡi nói như than - Thiệt tá»™i nghiệp , ba không biết được cái cảm giác ăn hà ng rong trên phố ngon như thế nà o đâu .
Äinh Äang đã Ä‘i hết khu vá»±c sân gol. Băng qua má»™t bãi cá» dà nh Ä‘ua ngá»±a nữa thôi là đến cổng rồi. Bây giá» Äinh Äang má»›i nhá»› đến mục Ä‘Ãch cá»§a mình. Äảo mắt nhìn quanh , cô mừng rỡ khi thấy lão già bụng phệ đứng gần quầy bán vé. Vẻ mặt đăm chiêu , lão như Ä‘ang suy nghÄ© nên đặt cược cho chú ngá»±a nà o .
CÆ¡ há»™i tốt. Äinh Äang bước nhanh đến bên lão , lá»±a tư thế cẩn tháºn , cô ngã chúi và o ngưá»i lão. Mâm bánh bay vèo xuống đất văng tung toé .
Bất ngá» nên lão ta hoà n toà n thụ động không sao gượng được. Tá» báo tung cao , lão thấy tấm thân hÆ¡n bảy chục ký cá»§a mình té ngá»a ra sau.
Má»™t cái gì đó ươn ướt tanh tanh Ä‘áºp và o mặt lão tối sầm. Phân bò chăng?
á»’ ! Chỉ là gói mắm ruốc đầy á»›t cá»§a Äinh Äang , sẵn tay cô ụp luôn và o mặt lão đấy mà . Äáng Ä‘á»i chưa?
Miệng chưa kịp chà nh ra nở nụ cưá»i đắc thắng , Äinh Äang đã phải kéo nó xuống , chảy xệ ra thảm não trên gương mặt đầy vẻ thê lương , Ä‘au khổ. Má»™t tay ôm bụng , cô oằn oại , lăn lá»™n kêu Ä‘au dưới đất . Vòng ngưá»i quanh cô Ä‘ang lá»›n dần lên.
- Ôi da , Ä‘au bụng quá , Ä‘au bụng quá , trá»i Æ¡i , chắc chết quá !
- Nà y em bé , em sao váºy? - Má»™t bà n tay thân ái đỡ Äinh Äang ngồi lên. Biết con ngưá»i tốt bụng kia đã trúng kế mình , cô không cho lão phệ kịp lên tiếng thanh minh , cất giá»ng nghẹn ngà o :
- Dạ , con đang đi bán , ông nà y từ đâu đụng con một cái , đổ hết bánh rồi , hu hu...
- Nhãi ranh , tao đụng mà y bao giá» chứ? - Äã lau sạch mặt bằng cái khăn mù xoa trắng , lão phệ gầm lên tức giáºn. Trá»i Æ¡i , nếu không có vòng ngưá»i vây quanh đó , lão đã bóp cổ cô chết rồi. Cái mùi mắm ấy vẫn còn tanh nồng trên mặt lão.
- Thì hồi nãy đó , chú vừa Ä‘i vừa Ä‘á»c báo nên đâu có thấy. Ui da , Ä‘au quá ! - Äinh Äang lại nảy ngưá»i lên , oằn oại .
- Em bé à , em có sao không? Tôi chở em đi bệnh viện nhé?
- Ôi , ông ta bỠđi kìa...
Hé má»™t con mắt , thấy lão dợm bá» Ä‘i , Äinh Äang hét lá»›n. Má»™t bà n tay liá»n túm lão lại , bắt lão Ä‘á»n mâm bánh tiêu cho cô.
Phải bá» năm chục ngà n để mua thứ vất Ä‘i , lão cay trong lòng lắm , nhưng biết là m sao , toà n dân máu mặt trong thà nh phố , lão đâu dám để lòi cái bản chất bá»§n xỉn , bần tiện cá»§a mình ra. Äà nh phải Ä‘á»n thêm cho cô má»™t trăm ngà n tiá»n thuốc nữa.
- Cháu bé , cháu đã bá»›t chưa? - Ngưá»i đà n ông tốt bụng ôn tồn há»i khi thấy Äinh Äang nằm im không kêu la nữa.
- Dạ bá»›t rồi - Mục Ä‘Ãch đã thà nh , Äinh Äang không cần đóng kịch , cô khẽ xoa xoa cái bụng - Bây giá» chỉ còn ê ê thôi .
- Tá»™i nghiệp - Tặc lưỡi , móc túi lấy má»™t trăm ngà n trao cho cô , ngưá»i đà n ông hảo tâm trầm giá»ng... - Cho cháu đó .
- Thôi cháu há»ng có lấy đâu - Äinh Äang từ chối tháºt lòng , nhưng ông đã bá» Ä‘i nhanh. Vòng ngưá»i cÅ©ng tan dần , bá» mặc mình cô ngồi trên sân cá» , giữa đám bánh và số tiá»n má»™t trăm ngà n trên tay .
- Ê ! - Má»™t bà n tay vá»— lên vai Äinh Äang rồi má»™t giá»ng nói vừa quen vừa lạ thoảng qua :
- Äóng kịch tà i ghê hén !
Bị Ä‘oán trúng tim. Äinh Äang giáºt nảy ngưá»i lên sợ hãi. Không biết ai mà tà i thế? Cô chần chừ chưa dám quay đầu lại. Cứ sợ gặp lão bảo vệ lá»›n con , mặt đằng đằng sát khÃ.
- Sao? Biết sợ rồi hả? Năn nỉ một tiếng đi , đây hứa bỠqua cho.
Dưá»ng như không phải giá»ng ngưá»i bảo vệ. Thoáng bình tâm , Äinh Äang thoáng nhìn lên , đôi mắt bá»—ng sững sá» chết lặng. Sao lại là hắn chứ? Tên láu cá trên khán đà i là m rÆ¡i chìa khóa mà cô ngỡ cả Ä‘á»i nà y không bao giá» còn gặp lại.
- Lúc nãy quăng mưá»i ngà n lại , cứ ngỡ đó đầy lòng tá»± trá»ng , thanh cao khiết bạch lắm. Nà o ngá» chê đây con cá nhá» , tìm con cá khác lá»›n hÆ¡n. Chà ! ÄÆ°á»£c những hai trăm mấy chục ngà n , tha hồ mà ăn vặt.
Gương mặt hắn nhÆ¡n nhÆ¡n , kèm theo cái giá»ng Ä‘iệu xá» xiên trông tháºt là đáng ghét. Cắn chặt răng , Äinh Äang chỉ muốn Ä‘áºp hắn má»™t cái cho đã Ä‘á»i. Chẳng hiểu cóc khỉ gì cÅ©ng là m vẻ ta đây ngon là nh lắm. Äinh Äang nà y mà thèm là m mấy chuyện tiểu nhân kia. Äừng hòng.
- Thôi , nói vòng vo chẳng qua nói thẳng , chia má»™t trăm ngà n Ä‘i , đây hứa bá» qua cho. Không thì đây bắt lên trá»±c ban , kể cho chú bảo vệ nghe là đó rồi Ä‘á»i.
Bà n tay đưa ra , hắn như muốn tóm lấy Äinh Äang. Trong má»™t giây bị động , cô nghe lúng túng không biết giải quyết sao. Má»™t trăm ngà n không là gì , nhưng tá»± nhiên mất không cho hắn , tức lắm !
Còn không đưa , bị bắt lên bảo vệ thì sao? Co rúm ngưá»i lại , Äinh Äang như đứng giữa ngã ba đưá»ng.
Bỗng. Bốp !
Bà n tay Ä‘ang đưa ra bá»—ng rút nhanh vá». ÄÆ°a mắt nhìn lên. Äinh Äang ngac nhiên nhìn hắn ôm lấy cục u to tướng trên đầu. Ai đã ném mạnh hòn đá và o hắn váºy? ThÃch thú , Äinh Äang đảo mắt nhìn rồi nhoẻn cưá»i toe toét cúng thằng bé đánh già y , kẻ đã âm thầm núp sau bụi cây cứu nó.
Äáng Ä‘á»i chưa?
Cái miệng chu ra và nụ cưá»i há»›n hở cá»§a Äinh Äang là m hắn tức sôi gan. Muốn nhà o đến bạt tai má»™t cái cho bõ ghét nhưng sợ viên đá vô hình quá , hắn đà nh phải quay lưng , háºm há»±c nghiến răng hù :
- Ranh con , đừng có vội mừng.
- Ủa ! Sao Ä‘i nhanh váºy? - Còn má»™t trăm ở đây nà y , lại lấy Ä‘i - Như trêu ngươi , Äinh Äang cất giá»ng gá»i theo rồi phá lên cưá»i ròn rã. Thằng bé đánh già y trong bụi cây cÅ©ng cưá»i theo. Trong chá»›p mắt , Äinh Äang và đám trẻ trở nên thân thÃch. Xúm lại trên bãi cá» , chúng vừa ăn bánh tiêu đưá»ng , vừa cưá»i nhạo lão già bụng phệ , tiếng cưá»i cứ vang rân.
Last edited by khungcodangcap; 17-11-2008 at 10:16 PM.
|

10-03-2008, 06:43 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 4
Báºt nhẹ công tắc Ä‘iện , nhìn ánh đèn loé lên sáng rá»±c má»™t góc đưá»ng , Äinh Äang mỉm cưá»i tá»± khen mình có con mắt tinh Ä‘á»i . Bao nhiêu năm rồi , váºy mà chẳng má»™t ai nháºn ra được. Äây là má»™t ngã tư chứa đầy tiá»m năng kinh tế , thuáºn lợi cho việc phát triển kinh doanh. Nhất là kinh doanh bánh bao và bánh bông lan nướng.
Váºy mà chỉ má»™t lần , phải , chỉ má»™t lần Ä‘i ngang , bằng con mắt chuyên gia có di truyá»n cô đã nháºn ra ngay. Bá» bánh tiêu đưá»ng , cô nằng nặc đòi bà bảy dắt Ä‘i gặp bà chá»§ lò bánh bao nói chuyện.
Vá»›i chiếc lưỡi Tô Tần , vá»›i tất cả vốn liếng há»c được cá»§a các thà nh viên tiếp thị lừng danh. không đầy má»™t tiếng , Äinh Äang đã thuyết phục được bà chá»§ lò bánh bao nổi tiếng kỹ tÃnh và hung dữ , để bà chẳng những bá» bánh bao gối đầu cho bán mà còn chÆ¡i sá»™p sắm luôn cả bá»™ đồ nghá» vừa tá»§ vừa nồi cho cô nữa.
Xem ra cÅ©ng gá»n gà ng và có ấn tượng lắm. Äinh Äang má»™t lần nữa gáºt đầu hà i lòng vá»›i công trình cá»§a mình. Nói là công trình cá»§a cô chứ tháºt ra... đây cÅ©ng là công cá»§a dì Ba và dì Bảy. Suốt má»™t buổi chiá»u , hai bà đã váºn động đám thanh niên ra phụ cô. Lá»›p kê dù , lá»›p khiêng bà n. Vất vả lắm má»›i sắp xếp được cho cô má»™t chá»— bán trông gá»n gà ng , đẹp mắt như váºy.
Vặn cho bếp dầu cháy cao thêm chút nữa , khoan khoái tá»±a lưng và o chiếc ghế bố , Äinh Äang thấy bán bánh bao sướng hÆ¡n bán bánh tiêu đưá»ng nhiá»u.
Vì bán ban đêm nên cô không cần phải đội nón , che khẩu trang kÃn mÃt mặt mà y trốn nắng. Khá»i Ä‘i má»i chân lại khá»i rao khan tiếng nữa. Thế má»›i biết , là m việc gì cÅ©ng cần có đầu óc. Không nhạy bén là cả Ä‘á»i cất đầu lên không nổi.
CÆ¡n gió đêm nhẹ thoảng , hất tung mái tóc Äinh Äang lòa xòa trên má. Ngã đầu ra sau ghế , đôi mắt cô bắt gặp má»™t căn biệt thá»± được kiến trúc theo kiểu tân thá»i , rất đẹp , rất sang.
Nguy nga thế nà y , hèn gì ban chiá»u dì Ba không tấm tắc khen cùng bà Bảy chứ. Hai bà còn ao ước được má»™t lần đặt chân và o căn nhà ấy rồi có chết cÅ©ng vui lòng. Chà , bá»™ ở nhà đẹp là ngon lắm sao?
Nheo mắt ngắm căn biệt thá»± , Äinh Äang thầm công nháºn nó đẹp và trang nhã lắm. HÆ¡n cả tòa nhà cao sáu tầng cá»§a cha con cô nữa. Má»™t chút ganh tỵ len nhẹ và o hồn để cô nghe giáºn ba ghê. Bao nhiêu lân cô bảo phá Ä‘i xây lại căn má»›i cho đẹp rồi mà ông đâu có chịu. Cứ bảo ká»· niệm cá»§a ông ná»™i cần phải giữ gìn. Còn hứa cất cho cô má»™t căn khác giống như váºy nữa. Há»i có chán không? Bảo thá»§ cố hữu gì dữ váºy?
Có má»™t chiếc mô tô phân phối lá»›n vừa thắng sau lưng. Äinh Äang ngỡ khách sá»™p mua bánh , cô quay đầu rồi hốt hoảng cúi thụp ngưá»i , dấu mặt sau thùng bánh nghe tim Ä‘áºp thình thịch .
Oan gia nợ báo , đúng tháºt rồi. Dá»±a lưng và o cây cá»™t Ä‘iện. Äinh Äang khẳng định vá»›i lòng. Không thì sao Ä‘i đâu mình cÅ©ng trông thấy hắn. Mà hắn đến đây để là m gì? Cầu trá»i cho hắn đừng thèm ăn bánh bao bất tá».
Chiếc mô tô được đẩy Ä‘i rồi. Chưa kịp mừng , Äinh Äang đã nghe chân tay rã rá»i. Trá»i hỡi , tệ hại hÆ¡n bao giá» hết. Sao hắn lại có thể là chá»§ nhân căn biệt thá»± tuyệt vá»i kia?
Hy vá»ng hắn chỉ là ngưá»i bạn đến chÆ¡i. Äinh Äang áp ngưá»i sát và o cây cá»™t đèn ngầm theo dõi. Bây giá» cô nháºn thêm , cái gã láu cá kia không chỉ Ä‘i má»™t mình. Sau lưng hắn còn má»™t giai nhân nữa.
Má»™t giai nhân rất đẹp , rất model vá»›i bá»™ đầm cao khoe cặp đùi thon lẳn. Mái tóc quăn bồng và gương mặt đầy son phấn. Cô ả Ä‘eo đầy nữ trang lấp lánh , ra vẻ má»™t ngưá»i già u có lắm.
Gã láu cá đã mở được cánh cá»a bằng chiếc chìa khóa nhá» xÃu cá»§a mình. Nhìn Ä‘iệu bá»™ hắn tá»± tin đẩy xe và o nhà , Äinh Äang biết hắn Ä‘Ãch thá»±c là chá»§ nhân .
Sao bây giá»? Nhón nhón chân , Äinh Äang không lo cho Ä‘iểm kinh doanh lý tưởng cá»§a mình sắp bị lung lay. Cô chỉ nóng lòng muốn biết sau bức tưá»ng dà y cá»™m đầy miểng chai kia , gã láu cá nói gì vá»›i cô gái đẹp. Há» có phải là ngưá»i yêu cá»§a nhau không nhỉ?
Muốn biết quá ! Ná»—i tò mò như lá»a thiêu là m Äinh Äang đứng ngồi không yên. Cô mặc kệ nồi bánh bao nguá»™i lạnh. Nhắc chiếc ghế đến sát gá» tưá»ng. HÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu , nhón ngưá»i lên , Äinh Äang Ä‘u tòong teng trên thà nh như má»™t chú thằn lằn.
Gì chứ leo tưá»ng , Äinh Äang chuyên nghiệp lắm. Ở nhà , cô vẫn thưá»ng lén ba Ä‘i chÆ¡i theo kiểu nà y hoà i. Nên không cần phải tốn nhiá»u công sức cô đã vắt vẻo trên tưá»ng , ngay trụ đèn như má»™t chú mèo con.
Búng mình , Ä‘u tay qua má»™t chạng cây gần đó , chưa kịp sá»a lại tư thế ngồi cho thoải mái , Äinh Äang đã phải nÃn thở ngồi im. Bởi trá»i xui đất khiến , tà n cây nà o không chá»n , cô lại chá»n ngay tà n cây có đôi tình nhân ngồi ôm nhau tâm sá»± .
Thoảng trong tiếng lá xạc xà o , Äinh Äang nghe giá»ng cô gái khà n khà n :
- Triệu Vỹ , em đố anh , chiếc nhẫn hột xoà n em đang đeo mấy ly đây?
Khe khẽ vạch tà n lá nhìn ra , Äinh Äang thấy Triệu Vỹ cầm tay cô gái lên nhìn rồi xì má»™t tiếng :
- Nhá» xÃu váºy , chừng hai ly mấy chứ gì ?
- Ba ly rưỡi cá»§a ngưá»i ta đó - Cô gái cải chÃnh lại rồi kéo dà i giá»ng cá»§a mình ra - Cá»§a anh Duy tặng cho em đó. Ảnh bảo...
- Vứt mẹ cái nà y Ä‘i - Kèm theo giá»ng cáu kỉnh là má»™t tiếng cạch. Giá»ng cô gái thất thanh.
- Sao lại ném của em đi?
- Ngà y mai anh mua cho em chiếc khác to hơn - Triệu Vỹ cộc cằn - Còn bây giỠ, cấm em nhắc đến tên Duy chó chết.
- Ô ! Ngưá»i hùng cá»§a em cÅ©ng biết ghen ư? - Cô gái cưá»i lả lÆ¡i pha chút tá»± hà o.
- Còn nói nữa , có tin anh giết em không?
- Ôi ! Äừng anh !
Giá»ng cô gái nghe gấp rút , là m Äinh Äang ngỡ gã Triệu Vỹ côn đồ dở thói vÅ© phu đánh Ä‘áºp cô ta. Äinh Äang cúi thấp xuống , cố gương đôi mắt to nhìn xuyên qua bóng tối. Lòng nhá»§ lòng , dù đánh không lại , cÅ©ng nhảy xuống can thiệp kịp thá»i.
Nhưng... gì thế nà y ! - Äôi mắt Äinh Äang chÆ¡m chá»›p lạ lùng. Không phải đánh nhau , mà Triệu Vỹ là m gì... kỳ cục váºy? Hắn hôn cô gái má»™t cách say mê.
Là cô bé sống trong tháp ngà , được nâng niu gìn giữ như báu váºt. Äinh Äang chưa má»™t lần chứng kiến cảnh yêu đương nam nữ , cÅ©ng như chưa má»™t lần Ä‘á»c qua sách báo hay phim ảnh . Nên giỠđây được chứng kiến cảnh âu yếm cá»§a hai ngưá»i , cô ngÆ¡ ngác lắm. không biết xấu hổ , Äinh Äang cứ tròn xoa đôi há»™t nhãn. Lòng hoang mang , cô thầm tá»± há»i. Sao Triệu Vỹ lại là m như váºy nhỉ? Và cô gái đẹp kia? Sao cô ta lại bằng lòng? Bá»™ không biết nhá»™t sao?
- A...a...
Và rồi Äinh Äang không nén được tiếng kêu kinh ngạc thoát ra khá»i miệng.
- Ai?
Tiếng kêu cá»§a Äinh Äang đã là m Triệu Vỹ giáºt mình. Ngưng các hà nh động yêu thương , ngẩng đầu lên , hắn hét to giáºn dữ.
Hoảng quá , Äinh Äang nằm bẹp luôn xuống tà n cây , nÃn thở. Mong sao hắn lầm tiếng kêu cá»§a mình vá»›i tiếng con tắc kè Ä‘ang tặc lưỡi ngoà i kia.
Nhưng... Triệu Vỹ không thuá»™c hạng dá»… bá» qua sá»± việc. Nhặt cây đèn pin dưới đất lên , hắn cẩn tháºn lia và o từng lùm cây tìm kiếm.
Là m sao bây giá»? Bị phát hiện mất thôi. Bá»—ng nhiên Äinh Äang thấy mình sáng suốt và liá»u lÄ©nh vô cùng. Äợi Triệu Vỹ vừa quay lưng lại , cô láºp tức phóng xuống ngay. Nhanh như má»™t con mèo , chân vừa chạm đất , cô vụt chạy Ä‘i.
- Anh...
Cô gái chỉ kịp kêu và Triệu Vỹ cÅ©ng kịp xoay ngưá»i lại nhìn thoáng qua bóng cô. Äinh Äang biết hắn muốn Ä‘uổi theo mình , nhưng sẽ không bao giá» Ä‘uổi kịp. Bởi giỠđây , cô Ä‘ang ở trên gá» tưá»ng trong tư thế tuá»™t nhanh xuống đất. NghÄ© đến gương mặt cau lại , tối sầm cá»§a hắn , Äinh Äang thấy thÃch quá , buá»™t miệng cưá»i lên thà nh tiếng.
- Mà y Ä‘i đâu nãy giá» hả? - Má»™t bà n tay bá»—ng đạp mạnh lên vai cô. Sợ muốn rụng tim , Äinh Äang kêu trá»i trong dạ : Sao Triệu Vỹ leo nhanh váºy?
- Tao há»i mà y Ä‘i đâu nãy giá» sao không nói? - Bà n tay quay mạnh vai nó lại.
- Ủa , là dì Ba hả? - Dì Ba tròn xoe mắt - Mà y bỠbán đi đâu?
- Dạ , con... Cánh cá»a bá»—ng mở cuốn lấy tâm trà cá»§a Äinh Äang. Nhìn hai tay Triệu Vỹ xòe ra bất lá»±c trước bước Ä‘i giáºn dữ cá»§a cô gái đẹp , Äinh Äang biết hai ngưá»i hỠđã cãi nhau. Tá»± nhiên nghe khoái trong lòng , cô toét miệng cưá»i - Äáng Ä‘á»i chưa?
- Mà y nói gì chứ? - Tưởng cô nói mình , dì Ba chưng há»ng - Nói ai đáng Ä‘á»i?
- Dạ không có - Biết dì ba đã hiểu lầm , Äinh Äang vá»™i thanh minh - Con nói gã Triệu Vỹ kia đáng Ä‘á»i , chứ không nói dì đâu.
- Triệu Vỹ nà o? - Dì ba nhìn cô nghi ngá». Lẽ nà o má»›i má»™t ngà y mà nó đã biết tên cáºu chá»§ rồi?
- Thì Triệu Vỹ là cái gã tóc dà i dà i đẹp như diá»…n viên Hồng Kông đó - Äinh Äang nhìn vá» phÃa cổng đã đóng lại rồi quay sang dì Ba hà o hứng nói - Dì biết nãy giá» con ở đâu không? Con ở trong nhà hắn và nhìn thấy hết trÆ¡n rồi.
- Nhìn thấy hết là thấy gì ?- Dì ba nôn nóng.
- Là thấy hắn vầy... vầy.. cô gái hồi nãy đó - Vừa múa tay , Äinh Äang vừa diá»…n tả cho dì Ba nghe những gì mình thấy được - Hắn còn muốn cởi áo cô ta.
- Thôi Ä‘i - Äôi má đỠbừng , dì Ba nạt cắt ngang lá»i cô - Con nÃt con nôi mai mốt không được rình coi chuyện ngưá»i lá»›n nữa. Vô duyên lắm ! - Nói xong như quê vá»›i cô , dì bá» Ä‘i má»™t nước.
- Chuyện ngưá»i lá»›n ư ? - Lẩm nhẩm láºp lại lá»i dì , Äinh Äang nghe khó hiểu. Sao là chuyện nguoeif lá»›n chứ? Bá»™ lá»›n rồi ai cÅ©ng váºy sao? Mà tên Triệu Vỹ kia , cả cô gái nữa , có lá»›n hÆ¡n cô bao nhiêu đâu? Lẽ nà o cô cÅ©ng sắp bị giống váºy rồi? Eo ôi , ghê gá»›m quá ! Chiếc lưỡi Äinh Äang lè dà i trong khi cái đầu rụt lại , y như má»™t con ma nhá» trong phim kinh dị. Nồi bánh bao vẫn còn nguyên .
Last edited by khungcodangcap; 17-11-2008 at 10:19 PM.
|

10-03-2008, 06:45 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 5
Nhấn mạnh tay ga cho chiếc LA.250 phân phối phóng vá»›i tốc độ tối Ä‘a , Triệu Vỹ những mong gió sẽ cuốn phăng khá»i lòng mình bao phiá»n muá»™n . Nhưng hÆ¡n má»™t tiếng rồi , cÆ¡n gió mạnh chỉ có thể quất và o mặt anh rát buốt. Mái tóc dà i như sắp tuá»™t khá»i đầu anh , rá»i ra từng cá»ng , mà ná»—i muôn phiá»n cứ lá»›n thêm hÆ¡n.
Cả đám bạn bè , đừng ai dại dá»™t bảo Triệu Vỹ thất tình nghe. Anh sẽ giáºn cả Ä‘á»i không thèm nhìn đến mặt vì cái tá»™i dám coi thưá»ng anh như váºy. Tháºt đó , trong cuá»™c Ä‘á»i , Triệu Vỹ cảm thấy bị xúc phạm nhiá»u nhất vá» lÄ©nh vá»±c nà y.
Bởi , với Triệu Vỹ , con gái có gì đáng giá đâu mà một thằng đà n ông đầy phong độ như anh phải thất tình , phải si mê , cầu lụy. Minh Thu bỠanh ư? Cần gì , chỉ cần một cái búng tay thôi , là các em sẽ vây lấy Vỹ hà o hoa. Lo gì chứ ?
Muá»™n phiá»n trong lòng Triệu Vỹ giỠđây bắt đầu từ má»™t nguyên nhân khác. Dù nguyên nhân đó có Ãt nhiá»u dÃnh dáng đến ngưá»i đẹp Minh Thu , ngưá»i đẹp trong vô số ngưá»i đẹp Triệu Vỹ nà y quen được.
Hơn một tuần đón đưa chinh phục , đã đến lúc... thì đùng một cái tiêu tùng theo mây khói với một lý do vô cùng lãng xẹt.
Äây... má»i cá»™i nguồn phiá»n muá»™n cá»§a Triệu Vỹ là ở chá»— nà y đây. HÆ¡n ba ngà y nằm gác tay lên trán , nghÄ© nát óc , anh vẫn không Ä‘oán nổi chiếc bóng nhỠấy là ai. Thù hằn gì mà phá anh chứ ? Tháºt là điên lên được. Hai hà m răng ngiến và o nhau trèo trẹo , Triệu Vỹ tưởng mình có thể gây ra án mạng tức thá»i , nếu kẻ phá bÄ©nh mình dám hiện ra trước mặt.
Ôi...ôi...
Mải suy nghÄ© miên man , Triệu Vỹ không nhìn thấy má»™t chị bán hà ng rong Ä‘ang băng qua lá»™ trước đầu xe mình. Äạp thắng ư ? E rằng không kịp nữa. Tốc độ ấy , khoảng cách nà y , gây án mạng như chÆ¡i. Khách bá»™ hà nh xanh mặt. Có ngưá»i đã nhắm mắt , chắp tay niệm pháºt.
Chỉ còn má»™t tÃch tắc thá»i gian cho Triệu Vỹ quyết định thôi. Sáng suốt hÆ¡n bao giá» hết , anh không đạp thắng mà ngoặt tay lái và o lá» , nháºn cái rá»§i vá» mình.
Ầm !
Má»™t cá»™t cây số bên đưá»ng bể nát , chiếc xe đổ nhà o , bể đèn , long tay lái. Còn chá»§ nhân? Äầu Ä‘áºp nát nằm dưới thân xe chá» cấp cứu ư? Không đâu , cách đấy không xa , Triệu Vỹ Ä‘ang ngồi trong má»™t tư thế rất đẹp , săm soi vết xước nhẹ trên bắp tay , nét mặt tỉnh như không .
À ! Thì ra anh ta biết võ , khách Ä‘i đưá»ng thở phà o nhẹ nhõm. Chị bán hà ng rong sau khi chắp tay cảm tạ pháºt trá»i cÅ©ng vá»™i vã bước Ä‘i. Tiá»n hung háºu kiết thế là tốt lắm rồi.
Con ngưá»i ta , trong thá»i buổi nà y sao vô tình quá ! Nhìn má»i ngưá»i đến rồi Ä‘i vá»›i mình bằng đôi mắt dá»ng dưng cá»§a kẻ bà ng quan. Tá»± nhiên Triệu Vỹ nghe chua xót. Vết thương không nặng , nhưng lòng lại nghe Ä‘au. Lẽ nà o lòng nhân háºu trong con ngưá»i lại bị đánh mất rồi. Chua xót quá ! á»’ ! Không đâu , dưá»ng như vẫn còn má»™t cặp mắt đầy thông cảm nãy giá» vẫn lén nhìn mình. Không hiểu sao , Triệu Vỹ bá»—ng có cảm giác nà y. Äể khẳng định , anh đảo tia tìm kiếm.
Và anh đã gặp. Không phải đôi mắt buồn cảm thông chia sẻ cá»§a má»™t trái tim nhân ái nhìn đồng loại , mà là má»™t đôi mắt to tròn , Ä‘en láy , ngây thÆ¡ lắm nhưng đầy vẻ trêu ngươi , khiêu khÃch. Cách má»™t con đưá»ng mà anh vẫn Ä‘á»c đượchai chữ đáng Ä‘á»i trong đôi mắt ấy.
Anh không nhạy cảm, cÅ©ng chẳng thánh kiến cùng đôi mắt ấy đâu. HÆ¡n má»™t lần , anh cÅ©ng Ä‘á»c được hai chữ đáng Ä‘á»i trong đôi mắt ấy. Chẳng phải sao , lúc anh bị thằng bé đánh già y chá»i má»™t cục đá u đầu.
Lại là con bé bán bánh tiêu đưá»ng !
Triệu Vỹ không hiểu sao vá»›i con bé ấy , bá»™ nhá»› cá»§a mình lại dà nh nhiá»u ưu tiên váºy. Bao lâu rồi , váºy mà vừa thoáng nhìn đã nháºn ra ngay. Chẳng bù những lúcanh cứ lúng túng , lục tung cả bá»™ óc lên , vẫn không biết ngưá»i Ä‘ang vui vẻ nhiệt tình bắt tay mình là ai nữa. Anh chúa hay quên tên bạn bè. Cả ngưá»i yêu cÅ©ng không ngoại lệ .
Váºy mà ... con bé ấy , anh có biết tên đâu , sao vẫn nhá»›? Nhá»› rõ rà ng từng nét má»™t. Nhất là đôi mắt đó. Lúc nà o cÅ©ng mở tròn vo , trừng trừng nhìn anh như thù địch , như trêu ngươi , như thách thức.
Có duyên chăng? Triệu Vỹ bá»—ng báºt cưá»i trước ý nghÄ© vừa chợt đến. Mấy chuyện nhảm nhà nà y , là m sao tin được. Nhưng rõ rà ng... sá»± tháºt hiển nhiên. Äó là sá»± xui xẻo má»—i lần anh gặp cô bé đó. Như lần nà y cÅ©ng váºy. Äể nhìn thấy cô bé , anh đã phải lá»§i cá»™t đèn. Hừ ! Äúng là đồ sao chổi. Nhăm mặt , Triệu Vỹ nhổ mạnh bãi nước bá»t xuống đưá»ng , cố tình cho cô bé thấy.
Nhưng... cô bé đã không thấy. Lúc nà y cÅ©ng váºy và bây giá» cÅ©ng váºy. Toà n bá»™ tâm trà Äinh Äang đã đặt hết và o xâu cá chiên viên cá»§a cô rồi. Lần đầu tiên trong Ä‘á»i cô được ăn món ăn ngon như thế nà y đây. Hôm qua bán đắt , nồi bánh bao lá»i được mưá»i ngà n , nên hôm nay cô Ä‘i chợ , định bụng sẽ xà i hết số tiá»n kiếm được cá»§a mình.
Ná»a tháng xa nhà , cô đã xà i thâm tiá»n cá»§a ba gần má»™t trăm ngà n. Và nãy giá» Ä‘i chợ , cô cÅ©ng xà i hÆ¡n má»™t trăm ngà n nữa. Há»ng muốn đâu, nhưng biết là m sao bây giá» ? Cô phải mua nồi niêu , xoong chảo bắt đầu cuá»™c sống riêng tư chứ. Lẽ nà o mang tiếng sống tá»± láºp mà cứ ở nhá» nhà bà Bảy , ăn cÆ¡m ké bà hoà i.
Có má»™t căn gác nhá» chỉ cho mướn vá»›i giá hai trăm ngà n má»™t tháng thôi , bao luôn Ä‘iện nước. Lấy lý do mình đã có thu nháºp , Äinh Äang đòi dá»n ra ngoà i , mặc cho bà Bảy và dì Ba cằn nhằn , cá»± ná»±.
Äặt cái gá»i to xuống đất hà o hển thở , Äinh Äang đảo mắt tìm má»™t tá»§ kem. Sao tá»± nhiên cô nghe thèm sinh tố quá. Nhất là sinh tố mãng cầu , chua chua , ngá»t ngá»t.
- Ä‚n cướp, bá»› ngưá»i ta ăn cướp.
Chợt sau lưng Äinh Äang có tiếng má»™t cô gái hét thanh. Quay đầu lại, vừa lúc nhìn thấy má»™t gã to con xách chiếc túi chau vụt qua. Không cầm suy nghÄ©, quên mất gá»i đồ lỉnh kỉnh cá»§a mình, Äinh Äang chạy theo sau tên cướp , miệng hét to chẳng thua cô gái bị giáºt đồ .
Còn Triệu Vỹ nãy giá» vẫn còn ngồi bên chiếc xe ngã chổng queo vì cái giò Ä‘au. Äể tránh bị bá»±c mình , anh thả hồn bay bổng theo khói thuốc xì gà . Chợt nghe tiếng Äinh Äang hét thất thanh , anh quay đầu lại , thấy tên cướp và cô bé chạy vá» phÃa mình ,anh khẽ nhếch môi thà nh má»™t nụ cưá»i. Thả má»™t hÆ¡i khói dà i, anh nheo mắt là m kẻ bà ng quan , dá»ng dưng nhìn Äinh Äang vất vả chạy theo tên cướp.
Tên cướp đã chạy đến gần Triệu Vỹ lắm rồi. Nếu muốn , anh có thể đứng lên , đưa tay ra dá»… dà ng tóm cổ hắn như tóm má»™t con mèo. Hoặc giả là m biếng hÆ¡n , anh chỉ cần đưa má»™t cái chân ra chặn ngang đưá»ng là hắn mất đà té lăn quay.
Nhưng anh không là m thế mà còn thu nhá» ngưá»i như dá»n đưá»ng cho tên cướp chạy , lòng hân hoan nghÄ© đến vẻ mặt méo xẹo cá»§a Äinh Äang . Cho đáng Ä‘á»i ! Triệu Vỹ nà y cÅ©ng biết ăn miếng trả miếng lắm bé ạ.
Từ đằng xa , nháºn ra Triệu Vỹ , Äinh Äang đã khấp khởi mừng thầm , chắc mẻm tên cướp không còn đưá»ng tẩu thoát. Bước chân khẽ lÆ¡i , cô tranh thá»§ má»™t giây ngừng để thở. Cứ ngỡ , ngẩng đầu lên là Triệu Vỹ đã tóm được tên cướp ấy rồi.
Nhưng... tháºt bất ngá» , trước mặt Äinh Äang chẳng có tên cướp nà o , chỉ có má»—i mình Triệu Vỹ phì phèo Ä‘iếu thuốc trên môi cưá»i trêu cô.
Tên cướp thoát mất rồi. Äinh Äang nháºn thức được Ä‘iá»u nà y khi lia nhanh cặp mắt trên đưá»ng. CÆ¡n giáºn bùng lên , không cần nể nang gì, cô bước đến tát mạnh và o gương mặt Ä‘ang nở nụ cưá»i ngạo nghá»….
- Bốp !
Bất ngá» nên Triệu Vỹ không tránh kịp , lãnh nguyên cái tát mạnh như trá»i giáng. năm ngón tay hằn rõ là m tối tăm mặt mÅ©i . Chưa kịp tỉnh thần đã nghe bên tai mình giá»ng Äinh Äang chát chúa :
- Khốn nạn ! Äồ lòi tròng !
Äiên tiết vì bị tát Ä‘au. Triệu Vỹ quên mất cái chân bị tráºt cá»§a mình , vùng đứng dáºy vặn ngược bà n tay vừa há»—n láo ra sau. Không nhá»› mình Ä‘ang đứng giữa chợ , anh gầm to như sư tá» :
- Con quỷ nhỠ, sao mà y dám đánh tao ?
- Ai bảo anh có mắt như mù chứ ? Ăn cướp chạy sát bên mà sao cũng không thấy nữa ?
Những ngưá»i hiếu kỳ đã bắt đầu vây quanh hai ngưá»i . Không thể hà nh hung cô bé giữa đám đông , Triệu Vỹ đà nh phải buông tay. Nhưng để gỡ vốn , anh cưá»i gằn , chá»c tức :
- Không phải Ä‘ui mù mà vì đây không muốn bắt. Äể đó mất đồ chÆ¡i. À !
- Ty tiện , tiểu nhân - Quắc đôi mắt sáng đầy thù háºn , rẻ khinh nhìn Triệu Vỹ , Äinh Äang chợt nghÄ© ra má»™t kế , bèn la to :
- Bắt lấy hắn , bà con Æ¡i , hắn chÃnh là đồng lõa cá»§a tên cướp đó .
- Mà y đừng có đặt Ä‘iá»u - Thoáng tái mặt vì dòng ngưá»i vây kÃn lấy mình Triệu Vỹ la to.
- Tôi không có đặt Ä‘iá»u - Gương mặt tỉnh như không , Äinh Äang nói giòn như bắp nổ - Rõ rà ng lúc nãy anh cố tình chặn đưá»ng tôi cho tên cướp thoát thân. Không đòng lõa thì là gì chứ ?
- Äúng váºy ! Äúng váºy đó ! - Má»™t bác sá»a đồng hồ gần đó gáºt đầu xác nháºn - Tôi cÅ©ng thấy như cháu váºy.
- Giữ hắn lại , đưa hắn đến cảnh sát Ä‘i - Hai thanh niên lá»±c lưỡng đã bước tá»›i giữ chặt tay Triệu Vỹ trong cái nheo mắt đầy ý nghÄ©a cá»§a Äinh Äang. " Cho đáng Ä‘á»i " - Má»™t lần nữa Triệu Vỹ Ä‘á»c được Ä‘iá»u đó trong nụ cưá»i tinh nghịch cá»§a cô bé. Tức sôi gan , anh chỉ muốn chồm theo cho cô bé má»™t tát tai. Nhưng... dòng ngưá»i đã cuốn anh Ä‘i cà ng lúc cà ng xa dần. Biết là m sao? Anh chỉ có thể nhìn háºm há»±c , gởi cho cô bé má»™t cái nhìn đầy Ä‘e dá»a.
Song...Äinh Äang chẳng sợ , cô lại le lưỡi cá»§a mình ra , lắc lư như má»™t con rắn nhá» .
Last edited by khungcodangcap; 17-11-2008 at 10:21 PM.
|
 |
|
| |