03-03-2011, 11:50 PM
Thiên Nhược Hữu Tình
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: hồ chà minh
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 287
Thanked 1,988 Times in 298 Posts
[Äam Mỹ] Kim Tiá»n Bang – 金钱帮
Kim Tiá»n Bang – 金钱帮
Tác giả: Nhan Lương Vũ – 颜凉雨
Thể loại: Nhất thụ nhất công, hà i, xuyên qua, giang hồ.
Tình trạng: Hoà n – 64 chương + phiên ngoại.
Dịch: CCP + google + hvdict.
Edit: Trưá»ng Tiếu.
Nguồn:http://mvflyin9.wordpress.com/kim-ti%E1%BB%81n-bang/
18++ ai không thÃch thì đừng Ä‘á»c ( Ä‘á»c thì đừng ý kiến)
Äệ nhất chương.
Tiá»n Tiểu Phi vẫn cho rằng mình hạnh phúc.
Tuy rằng không biết phụ mẫu là ai, nhưng hắn từ nhỠđã được lão đại cá»§a má»™t táºp Ä‘oà n móc túi thu dưỡng, không phải lo ăn mặc; tuy rằng chưa bao giá» Ä‘i há»c, nhưng hắn há»c ở đồ thư quán cá»§a bang cÅ©ng không thua bạn đồng trang lứa [không cần kỳ quái vì sao táºp Ä‘oà n móc túi lại có đồ thư quán, thá»i đại kinh tế tri thức, lão đại đương nhiên cÅ©ng hiểu được tri thức chÃnh là tiá»n]; tuy rằng lão đại tưá»ng xuyên đánh hắn mắng hắn, còn buá»™c hắn ra ngoà i trá»™m và ngưá»i ta, nhưng hắn chưa bao giá» hạ thá»§ vá»›i ngưá»i tốt [Ãt nhất hắn cho là tốt], bởi váºy cÅ©ng sống thoải mái an tâm. Nhìn những kẻ ăn không ngon mặc không đủ ấm, lúc nà o cÅ©ng ở ranh giá»›i sống chết đấu tranh vá»›i bệnh táºt, Tiá»n Tiểu Phi may mắn chÃnh mình có cÆ¡ sở kinh tế cùng vá»›i thân thể khá»e mạnh.
Tóm lại, Tiá»n Tiểu Phi nháºn định chÃnh mình cùng vá»›i những thanh niên bình thưá»ng sống hạnh phúc dưới ánh mặt trá»i cÅ©ng không có gì khác biệt, trừ bá» bá»n há» là há»c sinh mà mình là móc túi, phân công xã há»™i bất đồng mà thôi, cÅ©ng không có gì to tát.
ChÃnh là khi Tiá»n Tiểu Phi mưá»i chÃn tuổi mưá»i má»™t tháng hai mươi ba ngà y, nháºn định nà y bắt đầu dao động.
“Äại thúc, ngươi xác định?
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên, không tin ngươi cứ Ä‘i há»i má»i ngưá»i, hoà ng đế hiện tại đã từng là hòa thượng đó.â€
Xem ra chế độ phong kiến triá»u Minh quả thá»±c giống như sách lịch sá» ghi, không há» nghiêm khắc, ngay cả má»™t lão bá bán bánh nướng cÅ©ng có thể gá»i thẳng tục danh cá»§a hoà ng đế.
Hai giá» sau, Tiá»n Tiểu Phi dừng nói chuyện vá»›i lão bá bán bánh. Trải qua hai giá» nói chuyện, hắn đã hoà n toà n tin tưởng mình rÆ¡i và o triá»u Minh, chÃnh xác là Minh sÆ¡, khi Chu Nguyên Chương là m hoà ng đế.
Ai, chÃnh là không có má»™t thanh niên hạnh phúc nà o lại cầm ba trăm nhân dân tệ vừa trá»™m được Ä‘i và o đưá»ng tối, sau đó rÆ¡i xuống má»™t hố ga bị tên đạo tặc thiếu đạo đức nà o đó trá»™m mất nắp, khi tỉnh lại phát hiện mình nằm ở má»™t quán bánh nướng không biết tên, trong tay còn cầm chặt má»™t cái bánh.
Tại gia thiên nháºt hảo, xuất môn bán lá»™ nan (ở nhà ngà n ngà y thì chả sao, vừa ra cá»a đã gặp chuyện), Tiá»n Tiểu Phi hiện tại tháºp phần hoà i niệm lão đại, hai mươi năm qua vẫn ăn cá»§a y, ở chá»— y, dùng đồ cá»§a y, đột nhiên rá»i Ä‘i quả thá»±c có chút không thÃch ứng được, mà lão đại chắc cÅ©ng rất nhá»› hắn, tuy rằng lão đại thưá»ng bảo Ä‘em hắn vá» nuôi là sai lầm lá»›n nhất, táºp Ä‘oà n cÅ©ng quả tháºt vì hắn mà bị cảnh sát bất ngá» táºp kÃch n lần, nhưng hắn vẫn Ä‘em lão đại đối đãi như thân nhân, cÅ©ng từng nghÄ© hầu hạ y đến già . Hắn tin tưởng lão đại cÅ©ng muốn váºy, vì y không chỉ má»™t lần nói qua “còn như váºy tiếp tục ngươi chỠđưa ma ta Ä‘iâ€.
Hiện tại nên là m cái gì bây giá»? Tiá»n Tiểu Phi vô mục Ä‘Ãch lang thang tìm tảng đá ngồi xuống, lục lá»i toà n thân má»›i tìm được ba trăm nhân dân tệ cùng má»™t bá»c nhá» công cụ [công cụ phạm tá»™i] và má»™t cái nhẫn.
Ở thế giá»›i nà y hắn chẳng có bạn hữu nà o, cÅ©ng không có ý định mạo hiểm thá» nhảy và o hố ga chết Ä‘uối lần nữa, huống hồ thá»i nhà Minh cÅ©ng chả có hố ga, mà bánh nướng đại gia kia cÅ©ng chẳng có manh mối gì.
Tiá»n Tiểu Phi chống cằm trầm tư, quần chúng Minh triá»u lại chống cằm soi hắn. Thói thÃch xem náo nhiệt hẳn là từ cổ đã có Ä‘i.
CÅ©ng chẳng trách má»i ngưá»i xúm lại xem, ở thá»i Minh sÆ¡, cái mái tóc và ng cá»§a Tiá»n Tiểu Phi quả tháºt rất chói mắt, đấy là còn chưa kể đến tai trái còn Ä‘eo khuyên tai thá»§y tinh mà u tÃm, còn mặc nguyên cả bá»™ jeans.
Mắt thấy ngưá»i tụ táºp cà ng ngà y cà ng nhiá»u, Tiá»n Tiểu Phi bức thiết hy vá»ng thoát thân. NghÄ© là là m, hắn đột nhiên đứng dáºy dùng toà n lá»±c hướng ra ngoà i chạy, không nghÄ© đám ngưá»i cÅ©ng theo hắn chuyển động, chen thà nh má»™t đống.
“ta, ta sắp không thở được -†tiếng kêu cứu cá»§a Tiá»n Tiểu Phi ở giữa đám ồn à o hoà n toà n không có tác dụng.
Nếu thá»i đại nà y mà có báo chÃ, ngà y hôm sau trang nhất đầu đỠnhất định là “Má»™t thanh niên không rõ nguyên nhân bị kẹp chết ở đầu đưá»ng XXâ€.
Ô ~ sinh mệnh tuổi trẻ sao lại có thể như váºy trôi Ä‘i, Tiá»n Tiểu phi trong lòng bùng lên khát vá»ng sống! Chỉ thấy hắn Ä‘em hết toà n lá»±c ngá»a mặt lên trá»i kêu to -
“Xem a! Trên trá»i có cái gì a!â€
Má»i ngưá»i trong nháy mắt đồng loạt theo má»™t phản xạ có Ä‘iá»u kiện mà ngẩng đầu lên.
Sau đó, Tiá»n Tiểu Phi chạy thoát.
Cái nà y gá»i là trà tuệ a! Tiá»n Tiểu Phi vì chÃnh mình trốn thoát thà nh công mà dương dương tá»± đắc. Bất quá vì phòng ngừa lần thứ hai bị đè, hắn buá»™c phải tìm cách kiếm má»™t bá»™ quần áo.
“Cầm đồ! Cầm đồ! Tuyệt không lừa đảo, và ng bạc quần áo, đồng tẩu vô khi!â€
Quả thá»±c là muốn gì được nấy, trước mặt Tiá»n Tiểu Phi xuất hiện ngay má»™t cái bảng tháºt to “Cầm đồâ€.
Trong Ä‘iếm chỉ có má»™t há»a kế, vừa thấy Tiá»n Tiểu Phi bước và o đã chạy ra đón, vẻ mặt nịnh ná»t: “Vị khách quan nà y, có gì cần tiểu nhân há»— trợ?â€
à thức phục vụ quá kém, thấy mình mặc như váºy còn há»i mấy thứ dư thừa. Tiá»n Tiểu Phi vừa nghÄ© vừa lấy cái nhẫn ra, đây là nhẫn bạch kim khắc văn giá»›i tuần trước hắn chôm cá»§a má»™t tên chÃnh khách, nếu ở hiện đại hẳn là phải bán được xấp xỉ ba ngà n nhân dân tệ.
Há»a kế xem cái nhẫn ná»a ngà y, chăm chú không nói má»™t câu. Äến lúc Tiá»n Tiểu Phi hết cả kiến nhẫn, há»a kế má»›i lên tiếng gá»i lão bản.
Äiển hình cho loại nhà già u má»›i nổi, bụng phì toà n mỡ, cưá»i lên vẻ mặt dữ tợn.
“Vị khác quan nà y, nhẫn bạc cá»§a ngươi quả thá»±c rất nhá», căn bản không đáng giá tiá»n!†Lão bảo vừa nói vừa không ngừng chà lau nhẫn, vẻ mặt rõ rà ng là vừa thấy đã thÃch.
Gì chứ, nhẫn?! Äúng là không biết phẩm vị mà ! Còn có, cái gì mà nhẫn bạc a, đây là bạch kim nha! Tiá»n Tiểu Phi tháºt là câm Ä‘iếc cáºt hoà ng liên, chÃnh là không thể nà o cÅ©ng má»™t ngưá»i triá»u Minh nói xem bạch kim cùng bạc khác nhau chá»— nà o Ä‘i.
“Bất quá hoa văn khắc ở mặt trên tháºt ra tinh tế.†Lão bản lại lên tiếng.
“Coi như là ngươi tinh mắt.†Tiá»n Tiểu Phi má»™t bụng tức giáºn cuối cùng cÅ©ng có chút nguôi ngoai, “Nói Ä‘i, bao nhiêu tiá»n?â€
“Ân…†Lão bản ra vẻ trầm tư, sau đó phun ra má»™t câu là m Tiá»n Tiểu Phi choáng váng, “Nhiá»u nhất năm lượng.â€
Nhẫn cá»§a ta! Tiá»n Tiểu Phi không ngừng hÃt sâu, sau đó tươi cưá»i má»™t cái đến đáng sợ: “Hảo, thà nh giao.â€
Lão bản nghe váºy hoa tâm ná»™ phóng, hai mắt sáng lên. Chỉ thấy hắn Ä‘en nhẫn nhét và o trong lòng, sau đó phân phó há»a kế: “Äi lấy tiá»n.â€
Mắt thấy há»a kế biến mất ở buồng trong, Tiá»n Tiểu Phi cÅ©ng thuáºn thế Ä‘uổi theo, không nghÄ© bị lão bản tiến lên ngăn trở, đầu Ä‘áºp ngay và o má»™t bức-tưá»ng-thịt.
“Ta nói vị khách quan nà y, ngươi không cần nóng vá»™i là m gì!†Lão bản hiển nhiên có chút bất mãn, vừa nói vừa cau mà y phá»§i bụi tại chá»— bị Tiá»n Tiểu Phi đâm và o.
“Nga.†Tiá»n Tiểu Phi không cam lòng đáp má»™t tiếng.
Há»a kế quả nhiên rất nhanh Ä‘em bạc giao đến tay Tiá»n Tiểu Phi.
Cân cân bạc vụn trong tay, Tiá»n Tiểu Phi trong lòng láºp tức rõ rà ng, nà y má»›i có hÆ¡n bốn lượng mà ! Tháºt đúng là hắc Ä‘iếm không hÆ¡n không kém. Bất quá hắn cÅ©ng chẳng muốn nói nhiá»u, hai tay ôm quyá»n: “Cáo từ!â€
Hai mươi phút sau, trên đưá»ng Ãt Ä‘i má»™t kẻ kì trang dị phục, nhiá»u hÆ¡n má»™t công tá» phong độ tao nhã.
Cúi đầu nhìn chÃnh mình má»™t thân bạch y, Tiá»n Tiểu Phi cảm thấy hiệu quả cÅ©ng không tồi. Äây là hắn đã cố cải trang đến mức tốt nhất rồi, còn tóc thì đúng là không có cách, đà nh phải chá» dà i ra rồi nói.
Sắc trá»i dần tối, Tiá»n Tiểu Phi quyết định trước hết phải Ä‘i tìm khách Ä‘iếm.
Cách đó không xa, má»™t khối vảo bố bay phấp phá»›i, mặt trên đỠbốn chữ tháºt to – Dị hương khách Ä‘iếm.
Äá»™c tại dị hương vi dị khách (chỉ có ngưá»i khách tha hương tại nÆ¡i đất lạ), tháºt đúng là hợp chÃnh mình, Tiá»n Tiểu Phi nghÄ© liá»n Ä‘i tìm nÆ¡i ngá»§ trá».
Giá phòng khách Ä‘iếm cÅ©ng không đắt, má»™t đêm hai lượng bạc, chẳng qua bao lâu Tiá»n Tiểu Phi đã được đưa đến phòng.
“Khách quan, đây là nước ấm ngà i yêu cầu, ngà i có muốn ăn chút gì không?â€
“Không cần.†Tiá»n Tiểu Phi buổi chiá»u ăn bánh nướng còn chưa có tiêu hóa hết nữa.
“Váºy thỉnh khách quan nghỉ ngÆ¡i, tiểu nhân ra ngoà i.†Tiểu nhị rất nhanh liá»n ly khai.
Trong bồn nước ấm, hÆ¡i nước lượn lá», ngá»n đèn lay động, như ẩn như hiện. Thế giá»›i dưá»ng như tháºt, lại dưá»ng như giả, hư hư thá»±c thá»±c. à nghÄ© cÅ©ng trở nên mÆ¡ hồ, có lẽ hết thảy là má»™t giấc má»™ng cuối thu, sáng mai rá»i giưá»ng đâu sẽ và o đó.
Tiá»n Tiểu Phi lắc lắc đầu, bắt đầu rá»a mặt. Nước nóng chạm và o mặt, tất cả cÅ©ng trở nên rõ rà ng. Hắn thá»±c sá»± đã đến triá»u Minh, cÅ©ng thá»±c sá»± Ä‘ang ở trong má»™t cái khách Ä‘iếm hÆ¡n sáu trăm năm trước, bên ngưá»i bất cứ thứ gì cÅ©ng là văn váºt có giá trị cả.
Rá»a mặt xong, hắn lại nhá»› tá»›i sắc mặt cá»§a cái tên chá»§ hiệu cầm đồ kia, quả nhiên triá»u đại nà o cÅ©ng có loại ngưá»i như thế. Bất quá -
Tiá»n Tiểu Phi sá» soạng bên hông má»™t lúc, sau đó mở bà n tay, má»™t chiếc nhẫn bạch kim tinh xảo đã nằm tròng lòng bà n tay.
“Thiết ~ cùng ta đấu!â€
CÆ¡n buồn ngá»§ kéo đến, Tiá»n Tiểu Phi thổi tắt ngá»n đèn.
Äêm bắt đầu.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của Lệ Vô Tình
Chữ ký của Lệ Vô Tình
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lệ Vô Tình
03-03-2011, 11:56 PM
Thiên Nhược Hữu Tình
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: hồ chà minh
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 287
Thanked 1,988 Times in 298 Posts
Kim Tiá»n Bang – 金钱帮
Tác giả: Nhan Lương Vũ – 颜凉雨
Thể loại: Nhất thụ nhất công, hà i, xuyên qua, giang hồ.
Tình trạng: Hoà n – 64 chương + phiên ngoại.
Dịch: CCP + google + hvdict.
Edit: Trưá»ng Tiếu.
Nguồn:http://mvflyin9.wordpress.com/kim-ti%E1%BB%81n-bang/
18++ ai không thÃch thì đừng Ä‘á»c ( Ä‘á»c thì đừng ý kiến)
Äệ nhị chương
Tiá»n Tiểu Phi có má»™t giấc mÆ¡ kì quái, trong mÆ¡ hắn Ä‘i tại má»™t đưá»ng hầm tối Ä‘en, bốn phÃa Ä‘á»u là hắc ám, chỉ có má»™t tia sáng ở phÃa xa xa. Hắn cố gắng Ä‘i vá» phÃa ánh sáng, nhưng mãi không đến gần được. ChÃnh là , khi hắn kiệt sức muốn bá» cuá»™c, không biết từ nÆ¡i nà o má»c ra má»™t bà n tay, hung hăng tát má»™t phát, là m má trái cá»§a hắn rát bá»ng.
“TMD! (Con-mẹ-nó) Äứa nà o đánh tao!†Tiá»n Tiểu Phi phẫn ná»™ tỉnh má»™ng, lại bị cảnh tượng trước mắt là m đầu óc trống rá»—ng. Äây không có phải là phòng cá»§a hắn nha, cÅ©ng không phải là giưá»ng sắt cá»§a hắn, cÅ©ng không thấy đèn ngá»§ ở đầu giưá»ng. Hắn Ä‘ang ở Minh triá»u, tại Dị hương khách Ä‘iếm, nằm trên giưá»ng gá»— cá»§a khách Ä‘iếm.
Äá»u tại cái giưá»ng cứng muốn chết, là m hại hắn mÆ¡ mấy thứ kỳ quái.
Tiá»n Tiểu Phi theo bản năng sá» sá» má trái, ai dè thá»±c sá»± Ä‘au nha!
Chả lẽ không phải là mộng?
Tiá»n Tiểu Phi châm đèn, Ä‘i đến trước gương đồng.
Hình ảnh trong gương mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ, chỉ có thể thấy được má trái có má»™t vệt sưng Ä‘á».
Tiá»n Tiểu Phi hắn tuy không dá»±a và o mặt mÅ©i mà kiếm ăn, nhưng tốt xấu gì cÅ©ng coi như là ngá»c thụ lâm phong, thế mà vừa đến Minh triá»u dung nhan đã bị phá há»§y!
Bất quá mê tÃn đến thế nà o cÅ©ng không thể tin là mÆ¡ cÅ©ng có thể gây thương tổn tháºt Ä‘i, cho nên…
Hắn cầm ngá»n đèn, sá» soạng trên giưá»ng má»™t hồi lâu, rốt cuá»™c phát hiện má»™t váºt cưng cứng, chÃnh là má»™t mảnh ngói nhá», tuy má»ng manh nhưng sắc bén dị thưá»ng. Äầu sỠđả thương ngưá»i hẳn là nó Ä‘i.
Nhưng là thế nà o trên giưá»ng lại có mảnh ngói được?
Tiá»n Tiểu Phi má»›i nghÄ© tá»›i đây, đột nhiên trên nóc nhà truyá»n đến má»™t tráºn thanh âm kỳ quái, nghe kỹ lại hình như là tiếng ngưá»i đánh nhau.
Tiá»n Tiểu Phi bá»—ng nhiên nhá»› tá»›i [Äại ná»™i máºt thám](chắc tên phim gì đó), Tây Môn Xuy Tuyết, Diệp Cô Thà nh cùng tứ đại cao thá»§ quyết đấu trên nóc nhà , chẳng qua ngưá»i ta là đánh trên nóc phòng cá»§a hoà ng đế, hÆ¡n nữa mấy ngưá»i kia diện mạo tháºt sá»± là …
Tiá»n Tiểu Phi vừa tá»± há»i mấy thứ chả có tác dụng gì, vừa nhẹ nhà ng chuồn, bởi váºy chỉ chá»›p mắt đã từ phòng bên trái té sang phòng bên phải, chẳng qua là việc nà y lại thà nh chuyện may mắn nhất cuá»™c Ä‘á»i hắn. Nguyên nhân là hắn vừa lò dò và o phòng bên phải, liá»n nghe được má»™t tiếng nổ, má»™t ngưá»i thẳng tắp từ nóc nhà bay và o phòng hắn, vừa vặn rÆ¡i và o phòng trái.
Tiá»n Tiểu Phi lau lau mồ hôi lạnh trên trán, vừa rồi mà rÆ¡i lên ngưá»i mình thì ngá»m luôn mất!
Hết thảy trở vá» yên tÄ©nh, trên nóc nhà cÅ©ng không còn tiếng động. Tá»±a như chưa có gì phát sinh quá. Chỉ có má»™t Ä‘iểm khác biệt duy nhất, đó là trong phòng có thêm má»™t ngưá»i nằm trên mặt đất. Nga, còn có nóc nhà thêm má»™t cái lá»— to nữa.
ChÃnh là , trong nháy mắt, Tiá»n Tiểu Phi rÆ¡i và o trạng thái hóa thạch. Ngưá»i trước mặt sinh tá» chẳng rõ là m cho hắn cảm thấy không ổn. Nói tháºt, Tiá»n Tiểu Phi là móc túi chứ không phải cưá»ng đạo, thân thể cÅ©ng khá»e như trâu, không đánh ngưá»i cà ng chưa từng nằm viện, bởi váºy hắn chưa bao giá» gặp qua ngưá»i chết. Thình lình má»™t cái xác hiện ra trước mắt quả thá»±c là má»™t cái khảo nghiệm ác liệt.
“Khụ, khụ!†Ngưá»i nằm trên mặt đất đột nhiên lên tiếng.
Cảm Æ¡n trá»i đất, còn chưa có chết! Tiá»n Tiểu Phi cÆ¡ hồ là mừng phát Ä‘iên luôn, chạy đến nâng nam nhân kia dáºy, háºn không thể ngay láºp tức là m cho hắn cút xéo không bao giá» xuất hiện trước mắt mình nữa.
Bất quá nam nhân kia tá»±a hồ bị trá»ng thương, căn bản không thể động Ä‘áºy, thanh âm cÅ©ng dị thưá»ng suy yếu: “Thiếu hiệp, Ä‘em cái nà y giao cho, giao cho Xuân Phong Môn… Khụ, khụ…â€
“Xuân Phong Môn là cái gì a?†Tiá»n Tiểu Phi sốt ruá»™t há»i.
“Xuân Phong Môn…†Nam nhân không nói thêm gì nữa, bởi vì tá» thần cÅ©ng không cho hắn thá»i gian nữa.
Nam nhân không nhúc nhÃch, đã chết.
Tiá»n Tiểu Phi có cảm giác như vừa bị lừa đảo. Chết Ä‘i chết xừ Ä‘i, là m gì lại sống lại là m hại ta cao hứng má»™t hồi! Còn nữa, nói lại còn không nói hết, biết rõ chÃnh mình không nói được thì đừng có nhắc lại hai lần “Xuân Phong Mônâ€, cứ nói thẳng và o đỠđi cho rồi, bốn chữ cÅ©ng không nói nổi nữa!
Tiá»n Tiểu Phi nhìn bản quyển phổ nam nhân giao cho, cái nà y là gì mà khiến ngưá»i ta không tiếc tÃnh mạng bảo há»™? Chẳng lẽ là võ công bà tịch hay được nhắc trong tiểu thuyết võ hiệp?
à tưởng xẹt qua đầu là m Tiá»n Tiểu Phi hưng phấn không thôi, hắn vá»™i và ng Ä‘em quyá»n phổ mở ra, trong là hình vẽ, dưới má»—i hình Ä‘á»u có mấy dòng giải thÃch. Bất quá Tiá»n Tiểu Phi cÅ©ng không hiểu cái gì là “Mạch hối nhân trung, khà thôn Ä‘an Ä‘iá»n†(bạn cÅ©ng X hiểu, chắc là cái gì mà tụ khà ở Ä‘an Ä‘iá»n xyz…), cho nên chỉ có thể xem hình ảnh.
Ba khắc sau, Tiá»n Tiểu Phi vẻ mặt đầy hắc tuyến. Äây là cái bà tịch gì nè, cà ng xem cà ng thấy giống trong đồ thư quán cá»§a bang tầng năm hà ng ba bên trái cuốn thứ hai – video thể dục [Tam lá»™ trưá»ng quyá»n] (ba đưá»ng trưá»ng quyá»n) váºy nè? ChÃnh là hiện tại trưá»ng đại há»c thể dục nà o chả dạy cái nà y.
Kỳ thá»±c cÅ©ng không phải, bản quyá»n phổ nà y chÃnh là tổ sư gia cá»§a “Tam lá»™ trưá»ng quyá»nâ€, trải qua mấy trăm năm biến đổi má»›i biến thà nh loại thể dục kia.
Quên Ä‘i, miên man suy nghÄ© cÅ©ng chẳng được gì, hiện tại quan trá»ng nhất là cái thi thể bên cạnh nà y.
Nói không sợ hãi là nói dối, Tiá»n Tiểu Phi tháºt sá»± rất khẩn trương. Hắn đã mắng thầm cÅ©ng không dưới mấy vạn câu, nhưng thế nà o cÅ©ng không thay đổi được sá»± tháºt. Chá»§ nghÄ©a nhân đạo trong lòng đột nhiên phát huy tác dụng, dù sao cÅ©ng không thể để ngưá»i ta tại đây, Tiá»n Tiểu Phi đà nh phải lôi chăn bông ta Ä‘em nam nhân gói lại, dùng mà n buá»™c chặt, thừa dịp nguyệt hắc phong cao chuồn êm khá»i khách Ä‘iếm.
Tiá»n Tiểu Phi từ cá»a sổ nhìn thấy phÃa sau khách sạn là má»™t rừng cây. Hắn hiện tại Ä‘ang ở trong rừng tìm chá»— chôn cái xác.
“Thi thể sẽ không tá»± nhiên sống lại Ä‘i?†Xung quanh tiếng gió thổi thê lương là m cho Tiá»n Tiểu Phi không tá»± chá»§ được lên tiếng phá vỡ sá»± yên lặng đến quá»· dị, bất quá thá»±c rõ rà ng là cà ng nói cà ng khá»§ng bố.
“Ta, ta đây là , là đang tÃch đức là m việc thiện, ngươi biến thà nh quá»· cÅ©ng được, nhưng đừng tá»›i tìm ta!†Tiá»n Tiểu Phi sợ hãi, răng va và o nhau láºp cáºp, đồng thá»i dùng má»™t cái tốc độ hoà n toà n tương phản vá»›i tốc độ nói mà đem ngưá»i ta chôn kỹ.
Khi Tiá»n Tiểu Phi ra khá»i cánh rừng, trá»i đã bắt đầu sáng.
Khách Ä‘iếm chắc chắn là không thể trở vá» rồi, Tiá»n Tiểu Phi sá» sá» quyá»n phổ trong lòng, biết chÃnh mình tiếp theo phải là m gì.
Không có chút do dá»±, nam nhân lâm chung phó thác là m cho hắn có cảm giác mình mang má»™t sứ mệnh nặng ná».
“Vị đại gia nà y, Xuân Phong Môn Ä‘i như thế nà o?â€
“Äừng, đừng há»i ta!â€
“Vị bác gái nà y, ngươi có biết Xuân Phong Môn sao?â€
“Không biết, không biết!â€
“Vị nà y… Ai, ngươi đừng chạy a!â€
ChÃnh ngá», Tiá»n Tiểu Phi miệng lưỡi đã khô khốc cả. Hắn không rõ má»™t cái Xuân Phong Môn có bao nhiêu thần bÃ, cư nhiên không ai biết, hÆ¡n nữa không biết thì thôi, tất cả lại còn lẩn tháºt xa, hắn cÅ©ng không phải bệnh truyá»n nhiá»…m!
Tiá»n Tiểu Phi ngồi ở bên đưá»ng buồn bá»±c, bá»—ng nhiên cảm giác chÃnh mình bị má»™t bóng Ä‘en bao phá»§.
Ngẩng đầu, Tiá»n Tiểu Phi thấy rõ trước mặt xuất hiện má»™t nam nhân. Má»™t thân tá» y, ước chừng hai ba hai tư tuổi, ngÅ© quan thá»±c tuấn tú, pha chút vị nho nhã.
“Nghe nói huynh đà i Ä‘ang há»i thăm vá» Xuân Phong Môn?†Thanh âm cá»§a nam nhân thá»±c trong trẻo, nghe thá»±c thoải mái.
“Ngươi có biết?†Tinh thần Tiá»n Tiểu Phi láºp tức tỉnh táo. Cái gá»i là hi vá»ng chÃnh là loại cảm giác nà y Ä‘i.
“Trước tiên có thể nói cho ta tiết vì sao ngươi muốn đến Xuân Phong Môn được không?
Nam nhân vừa nói, vừa lá»™ ra má»™t nụ cưá»i mê ngưá»i, Tiá»n Tiểu Phi thiếu chút đã ngất xỉu. CÅ©ng rất may hắn nhanh chóng thanh tỉnh lại, cÅ©ng bắt đầu cảnh giác hÆ¡n.
“Ta như thế nà o cảm thấy ngươi Ä‘ang dụ ta xưng tá»™i?â€
“Dụ ngươi xưng tá»™i?†Nam nhân biểu tình mê mang, “NghÄ©a là sao?â€
Biểu tình cá»§a nam nhân là m cho Tiá»n Tiểu Phi bừng tỉnh đại ngá»™: “Nha, ta đã quên, ngươi là …â€
“Ân?†Nam nhân cà ng thêm không hiểu.
“Không có gì.†Tiá»n Tiểu Phi không có ý định giải thÃch cho hắn mấy cái thuáºt ngữ chuyên nghiệp cá»§a thế kỉ hai mươi mốt, “Cá»§a ta ý tứ là , ta có thể không nói lý do Ä‘i Xuân Phong Môn được sao?â€
Nam nhân nhìn chằm chằm Tiá»n Tiểu Phi má»™t lúc, sau đó lại lá»™ ra nụ cưá»i sáng lạn: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên, nói hay không là tùy ngươi.â€
Sau đó nam nhân bắt đầu hướng phố tây đi.
Tiá»n Tiểu Phi có cảm giác nam nhân là đánh giá hắn hẳn là vô hại, hoặc là nói chẳng là m được cái gì kinh thiên động địa má»›i lá»™ ra nụ cưá»i sáng lạn như thế, hoặc cÅ©ng có thể nói là nụ cưá»i yên tâm Ä‘i, má»›i có thể dẫn đưá»ng cho hắn.
Tuy rằng bị ngưá»i khác xem thưá»ng cÅ©ng có chút không cam lòng, Tiá»n Tiểu Phi vẫn là bước nhanh theo.
Xuân Phong Môn đúng là phù hợp hết thảy đặc thù của tà giáo trong võ hiệp tiểu thuyết – địa điểm bà ẩn, kết cấu phức tạp, môn chủ kỳ quái.
ChÃnh mình sẽ không bị cuốn và o cái gì giang hồ phân tranh Ä‘i, Tiá»n Tiểu Phi bá»—ng nhiên thấy lo lắng. Hắn cảm thấy hiện tại mình rất là giống Trương Vô Kỵ lên Quang Minh Äỉnh, khác biệt duy nhất là Trương Vô Kỵ hắn không biết võ công. Cho nên Trương Vô Kỵ tháºt thì có thể lên là m giáo chá»§ mà chÃnh hắn thì rất có khả năng sẽ chết tháºt sá»± thảm.
Trước tiên là nói vỠđịa Ä‘iểm bà ẩn, Tiá»n Tiểu Phi theo nam nhân quẹo trái lái đông chuyển tây gần hai giá», hoà n toà n mất hết cảm giác vá» phương hướng, chỉ biết là Xuân Phong Môn ở ngoại thà nh.
Nói đến kết cấu phức tạ, từ khi và o cá»a Tiá»n Tiểu Phi không ngừng gặp lá»—i rẽ, ngã tư, tháºm chà ngã tám! Trá»i ạ, hắn cảm thấy thân ảnh cá»§a nam nhân phÃa trước trong nháy mắt tháºt là to lá»›n nha, ngưá»i nà y hẳn là trà nhá»› kinh ngưá»i, không thì ắt là trá»±c giác cá»±c kỳ chuẩn.
Cuối cùng nói vá» môn chá»§. Hắn kỳ quái không phải là ở diện mạo, bá»™ dáng cÅ©ng coi như là anh tuấn Ä‘i, nhưng không thể so vá»›i nam nhân dẫn đưá»ng kia được; cÅ©ng không phải ở quần áo, Ä‘á»u là hắc y bình thưá»ng, không có u ám như tưởng tượng. Hắn kỳ quái ở chá»— thái độ vá»›i Tiá»n Tiểu Phi. Nhìn thấy Tiá»n Tiểu Phi, phản ứng đầu tiên cá»§a hắn là dại ra má»™t thá»i gian dà i [đương nhiên đây là Tiá»n Tiểu Phi thấy thế, chứ kỳ thá»±c đối phương là sá»ng sốt tháºt lâu], sau đó bá»—ng nhiên cưá»i ha hả.
“Sa Ngữ, ngươi lôi đâu ra cái thứ nà y váºy?â€
Tiá»n Tiểu Phi chán ghét nhÃu mà y, không phải vì bị gá»i là “thứ nà yâ€, mà vì nụ cưá»i cá»§a tên kia.
Tiá»n Tiểu Phi chán ghét cách cưá»i kia, trong ánh mắt hoà n toà n không có tiếu ý, là m cho ngưá»i ta nhìn thấy không thoải mái.
Không muốn cưá»i thì cưá»i là m gì chứ!
“Ta lang thang trên đưá»ng thì thấy hắn chạy quanh há»i vá» Xuân Phong Môn, nên má»›i Ä‘em hắn đến.†Tá» y nam tá» cưá»i đến tá»± tại, “Bằng không hắn chỉ sợ cả Ä‘á»i tìm cÅ©ng không đến nÆ¡i nà y.â€
Hắc y nam tá» nghe váºy cÅ©ng cưá»i theo: “Dá»… dà ng váºy, không sợ hắn là địch nhân sao?â€
Hai ngưá»i nói chuyện là m Tiá»n Tiểu Phi tháºp phần bất mãn, rõ rà ng không coi mình ra gì mà .
“Hai ngưá»i đủ chưa?†Tiá»n Tiểu Phi rốt cục nhịn không được lên tiếng, “Ngươi rõ rà ng Ä‘oán chắc ta không có uy hiếp gì má»›i mang và o!†Tiá»n Tiểu Phi nói xong lại quay đầu vá» phÃa hắc y nam tá», “Còn có ngươi, căn bản cÅ©ng nghÄ© váºy còn cùng vá»›i hắn kẻ xướng ngưá»i há»a, có ý tứ tháºt!â€
“Hà n, ngưá»i có thấy là hắn nói chuyện là lạ?†Tá» y nam tá», cÅ©ng chÃnh là Sa Ngữ, bởi vì Tiá»n Tiểu Phi cuối cùng má»™t câu “có ý tứ tháºt†mà lại mÆ¡ hồ.
Nam nhân được gá»i là Hà n không phản ứng giống Sa Ngữ, mà lại cảm thấy hứng thú nhÃu mà y.
“Sa Ngữ, có lẽ hắn không đơn giản như ngươi tưởng tượng.â€
“CÅ©ng có khả năng.†Sa Nhữ có chút đăm chiêu, “Bất quá khả nghi nhất là bối cảnh cá»§a hắn, ngươi nhìn tóc hắn coi, ta không nhá»› có môn phái nà o có cái dạng tóc nà y.â€
“Bối cảnh…†nam nhân lại bắt đầu cưá»i, “Có lẽ thá»±c sá»± không bình thưá»ng đâu…â€
ÄÆ°Æ¡ng nhiên không bình thưá»ng! Tiá»n Tiểu Phi kinh thưá»ng thầm nghÄ©, ta chÃnh là ngưá»i thế ká»· hai mươi mốt a!
“Ngươi từ đâu tá»›i đây?â€
Tiá»n tiểu phi cảm giác nam nhân há»i thá»±c kỳ quái, tá»±a như biết chÃnh mình không phải ngưá»i ở thế giá»›i nà y.
Bất quá hắn rất nhanh liá»n quên ý niệm nà y, bắt đầu nổi hứng đùa dai: “Cá»™ng hòa dân chá»§ nhân dân Trung Hoa, chưa từng nghe qua Ä‘i?â€
Sa Ngữ nghe váºy nhÃu mà y nhìn phÃa hắc y nam tá»: “Äó là nÆ¡i nà o? Hà n, ngươi nghe qua sao?â€
Hắc y nam tá» không trả lá»i, lại há»i tiếp: “Ngươi tá»›i Xuân Phong Môn là m cái gì?â€
“Nha! Thiếu chút Ä‘em chÃnh sá»± quên luôn!†Tiá»n Tiểu Phi giống như bá»—ng chợt nhá»› ra cái gì, liá»n há»i, “Các ngươi ở đây có ai cần quyá»n phổ không?â€
Sa Ngữ nghe váºy ngã ngà o ~ Lúc trước thần thần bà bà không thể nói lại là loại chuyện nà y, Ä‘i đến Xuân Phong Môn bán quyá»n phổ?!
Hắc y nam tá» nghe váºy cÅ©ng ngã ~ Lúc nãy cho rằng hắn không đơn giản tá»±a hồ là mình Ä‘a lo chăng?
Tà i sản của Lệ Vô Tình
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lệ Vô Tình
04-03-2011, 12:01 AM
Thiên Nhược Hữu Tình
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: hồ chà minh
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 287
Thanked 1,988 Times in 298 Posts
Kim Tiá»n Bang – 金钱帮
Tác giả: Nhan Lương Vũ – 颜凉雨
Thể loại: Nhất thụ nhất công, hà i, xuyên qua, giang hồ.
Tình trạng: Hoà n – 64 chương + phiên ngoại.
Dịch: CCP + google + hvdict.
Edit: Trưá»ng Tiếu.
Nguồn:http://mvflyin9.wordpress.com/kim-ti%E1%BB%81n-bang/
18++ ai không thÃch thì đừng Ä‘á»c ( Ä‘á»c thì đừng ý kiến)
Äệ tam chương
Phản ứng cá»§a hai ngưá»i là m cho Tiá»n Tiểu Phi ý thức được cách biểu đạt cá»§a mình tá»±a hồ có vấn Ä‘á».
“Không phải, không phải! à ta là ta có má»™t bản quyá»n phổ, các ngươi ai cần?â€
Ngã lần hai ~
“Thứ ta nói thẳng,†Sa Ngữ cố nhịn cưá»i, “Hai câu ngươi nói ta chẳng thấy có gì khác biệt.â€
“Quên Ä‘i, ta nói lại từ đầu.†Tiá»n Tiểu Phi biết chắc chắn không thể nà o nói ngắn gá»n được rồi, vì thế Ä‘em sá»± tình kể hết từ đầu chà cuối.
Tiá»n Tiểu Phi chỉ lo nói, không há» chú ý tá»›i hắn cà ng kể không khà lại cà ng ngưng trá»ng, đến khi hắn nói xong cả đại đưá»ng đã lặng ngắt như tá». Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u tháºn trá»ng nhìn chằm chằm hắc y nam tá», rồi lại giả như không có việc gì. Tiá»n Tiểu Phi nhìn không thấu suy nghÄ© cá»§a hắn, nhưng cÅ©ng tá»± cảm thấy không ổn.
“Äem quyá»n phổ cho ta xem.†Hắc y nam tá» rốt cuá»™c mở miệng, nhưng lá»i nói ra lại là m Tiá»n Tiểu Phi nhÃu mà y.
“Không được, đây là ngưá»i ná» trước khi chết phó thác cho ta, ta chỉ có thể đưa cho chá»§ nhân thá»±c sá»± cá»§a nó thôi.â€
“Váºy chá»§ nhân thá»±c sá»± là ai?†Nam nhân ung dung nhìn Tiá»n Tiểu Phi.
“Ta không biết má»›i há»i, ngươi là môn chá»§, tra tìm má»™t chút chẳng phải sẽ biết.â€
“Tìm?†Nam nhân không nhịn nổi cưá»i ha hả, “Ta dám cam Ä‘oan không ai thừa nháºn.â€
“Vì cái gì?†Tiá»n Tiểu Phi không hiểu. Ngưá»i ná» quả tháºt là nói “Xuân Phong Môn†a, còn nói những hai lần.
“Bởi vì tư tà ng bà tịch là phạm và o môn quy, cho nên nếu thừa nháºn chỉ có má»™t con đưá»ng chết.†Nam nhân nói đến chữ chết, giá»ng Ä‘iệu vẫn thản nhiên như nói chuyện thá»i tiết, là m cho Tiá»n Tiểu Phi không rét mà run.
“Môn quy nà y… Có phải là hÆ¡i nghiêm khắc?†Tiá»n Tiểu Phi khẽ nuốt nước bá»t, tháºn trá»ng nói ra suy nghÄ© cá»§a mình, “Nói cho cùng cÅ©ng chỉ là má»™t cái bà tịch thôi, nhiá»u lắm chỉ có thể cưá»ng thân kiện thể chút.â€
“Ngươi xem rồi?†Hắc y nam tỠnhướn mi.
“Không có! Tuyệt đối không có!†Tiá»n Tiểu Phi láºp tức mạnh mẽ lắc đầu, lá»i nói dối gần như tá»± nhiên thốt ra. CÅ©ng không phải hắn muốn nói dối, nhưng là không biết nếu nói đã xem sẽ gặp phải háºu quả gì nữa. Cứ coi như hắn không có cốt khà cÅ©ng được, dù sao hắn cÅ©ng không dám thừa nháºn.
“Có phải hay không, cứ đưa bà tịch cho ta chẳng phải là được rồi sao.†Nam nhân không buông tha, â€œÄÆ°a nó cho ta.â€
Tiá»n Tiểu Phi sợ hãi, thá»±c sợ hãi, phi thưá»ng sợ hãi, nhưng là , tháºt đáng buồn, ý thức tránh nhiệm vẫn bắt hắn kiên trì theo Ä‘uổi nguyên tắc.
“Kia, không phải là ta không thể cho ngưá»i, mà là cá»§a ngưá»i khác thì ngươi không nên lấy.â€
Lá»i nói cá»§a Tiá»n Tiểu Phi là m cho hắc y nam tá» cảm thấy thú vị, chỉ thấy hắn khẽ nhướn mắt, kiêu ngạo nhìn xuống dưới: “Ta là môn chá»§, tất cả má»i thứ trong Xuân Phong Môn Ä‘á»u là cá»§a ta, huống chi là má»™t quyển quyá»n phổ nho nhá»?â€
CÅ©ng không đợi Tiá»n Tiểu Phi trả lá»i, nam nhân liá»n lệnh cho Sa Ngữ lục soát ngưá»i Tiá»n Tiểu Phi, có thể thấy hắn cÅ©ng đã hết cả kiên nhẫn.
Nhìn Sa Ngữ tiến lên, Tiá»n Tiểu Phi kÃch động má»™t tráºn.
“ta, ta biết Hà ng Long Tháºp Bát Chưởng! Cả Äả Cẩu Bổng! Cà n Khôn Äại Na Di! Còn cả… Nha! Ngươi không được đến gần đây!â€
Sa Ngữ không thèm để ý đến má»™t đống loạn thất bát tao chiêu số kia, mà chỉ quan tâm đến má»™t việc: “Không muốn ta động thá»§ thì giao ra đây.â€
Ô ~ Thế nà y rõ rà ng là cưá»ng đạo mà ! Tiá»n Tiểu Phi lui dần vá» phÃa sau, cuối cùng thân thể đã tá»›i sát tưá»ng.
Sa Ngữ không cho hắn chút thá»i gian nà o, trá»±c tiếp động thá»§.
Tiá»n Tiểu Phi thá»±c sá»± không biết võ công [kỹ thuáºt móc túi không tÃnh], mà Sa Ngữ hiển nhiên là má»™t cao thá»§, cho nên thá»±c không thể so sánh hai ngưá»i vá»›i nhau được. Nhưng nếu có thứ mà Tiá»n Tiểu Phi biết, thì đó là giãy dụa – giương nanh múa vuốt mà giãy dụa, cá»±c kỳ lừng lẫy mà giãy dụa, vô cùng thê thảm mà giãy dụa. Mà cái loại không phải chiêu số gì chống cá»± nà y lại là m cho Sa Ngữ Ä‘au đầu.
Ngưá»i bình thưá»ng so chiêu Ä‘á»u có quy luáºt, cho dù là ngưá»i chỉ biết má»™t tý tẹo võ công. Ngưá»i táºp võ sợ nhất gặp phải mấy đứa má»™t tẹo võ công cÅ©ng không biết, lại ở cá»± ly gần, bởi vì gần quá võ công rất khó thi triển, cuối cùng tháºm chà có khả năng chả khác gì hai kẻ không biết võ oánh nhau.
Mà tình huống trước mắt chÃnh xác là như thế.
Hắc y nam tỠcau mà y nhìn thủ hạ đắc lực nhất của mình cùng một tiểu tỠlai lịch bất minh ẩu đả như hai thằng lưu manh ngoà i phố. Quả thực là một kỳ quan trăm năm hiếm có đi, Sa Ngữ lúc nà o cũng nho nhã sạch sẽ giỠhoà n toà n mất hết hình tượng.
Năm phút sau, ẩu đả kết thúc. Ngưá»i chiến thắng là – Sa Ngữ.
“Hà n, ta là hy sinh tất cả vì ngươi rồi đấy.†Sa Ngữ cháºt váºt Ä‘em quyá»n phổ [đã rách mất mấy trang] trở vá», giao cho nam nhân, sau đó bắt đầu không ngừng xoa xoa cánh tay [bị ai đó cắn].
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, riêng vá» phần cháºt váºt thì Tiá»n Tiểu Phi còn thảm hÆ¡n Sa Ngữ nhiá»u. Tay áo rách má»™t ná»a, già y mất má»™t chiếc, mái tóc và ng vốn bóng mượt giá» trở thà nh thương hiệu nổi tiếng – tổ chim.
Hắc y nam tá» nhìn qua nhìn lại hai ngưá»i, cuối cùng không nhịn được cưá»i ha hả: “Sa Ngữ, ân cá»§a ngươi ta sẽ nhá»› kỹ! Xem ra chúng ta Ä‘á»u coi thưá»ng hắn rồi!â€
“Äáng cưá»i váºy sao?†Tiá»n Tiểu Phi bất mãn nói thầm, hắn chÃnh là liá»u mạng giãy dụa a! Tuy rằng bá»™ dáng có chút thảm hại, nhưng hy sinh cÅ©ng không có uổng phÃ, bởi vì…
“Uy! Hai ngưá»i các ngươi mau Ä‘em đồ trả lại cho ta!†Tiá»n Tiểu Phi hai tay chống nạnh kiêu ngạo nói.
Hắc y nam tá» như vừa nghe được truyện cưá»i: “Não ngươi không gặp vấn đỠgì Ä‘i! Äồ đã ở trên tay ta, dá»±a và o cái gì lại trả cho ngươi?â€
“Ngươi đã nói không thì…†Tiá»n Tiểu Phi vừa nói vừa giÆ¡ tay trái lên, “Ta liá»n há»§y nó…â€
Tay hắn cầm là má»™t khối ngá»c bá»™i hình rồng, giữa sắc trắng chen chút sắc xanh, chung quanh mÆ¡ hồ tá»a ra má»™t luồng khà lạnh nhè nhẹ.
Ngá»c bá»™i vừa xuất hiện, hai nam nhân cÅ©ng chia ra phản ứng khác nhau. Hắc y nam nhân nhÃu mà y bất mãn, còn Sa Ngữ lại hoà n toà n rối loạn.
Vừa rồi Tiá»n Tiểu Phi chÃnh là thừa dịp loạn sá» soạng trên ngưá»i Sa Ngữ má»™t hồi, không nghÄ© là lấy đúng thứ cần lấy. Xem ra váºt nà y đối vá»›i hắn rất trá»ng yếu. Cổ nhân không phải Ä‘á»u thÃch lấy ngá»c bá»™i là m tÃn váºt hay là m đồ gia truyá»n sao. NghÄ© váºy, Tiá»n Tiểu Phi không nhịn được đắc ý má»™t hồi.
“Nguyên lai giãy dụa lung tung là vì cái nà y,†Hắc y nam nhân thanh âm trầm xuống, “Sa Ngữ, ngươi thá»±c sÆ¡ suất quá rồi. Bất quá vấn đỠcá»§a ai ngưá»i đó tá»± giải quyết Ä‘i, ngươi hẳn là hiểu ý ta Ä‘i.â€
“Ta biết.†Sa Ngữ hÆ¡i lên giá»ng, Tiá»n Tiểu Phi tháºm chà nghe được tiếng hắn hung hăng cắn chặt hà m răng.
Tiếp theo, Sa Ngữ Ä‘i đến bên Tiá»n Tiểu Phi, hÃt sâu má»™t hÆ¡i, nói:
“Thiếu hiệp xưng hô như thế nà o?â€
Nha! Trở thà nh thiếu hiệp rồi! Tiá»n Tiểu Phi cảm thấy rõ địa vị cá»§a mình có sá»± thay đổi. Chỉ thấy hắn ngẩng đầu lên, cÅ©ng há»c cách nói cá»§a cổ nhân: “Tại hạ Tiá»n Tiểu Phi!â€
Sa Ngữ nghe váºy nói: “Tiá»n thiếu hiệp, quyá»n phổ hiện tại ở trong tay môn chá»§, ta không có khả năng cÅ©ng không có biện pháp nà o đưa cho ngươi, nhưng khối ngá»c bá»™i kia lại rất quan trá»ng vá»›i ta, thiếu hiệp có thể trả lại cho ra không?â€
Tại sao lại như váºy? Theo kế hoạch thì hắn phải dùng quyá»n phổ trao đổi chứ? Như thế nà o lại biến thà nh như vầy?
Sá»± tình đúng là phát sinh ngoà i dá»± kiến, nhưng Tiá»n Tiểu Phi vẫn tiếp tục kiên trì: “Không có quyá»n phổ váºy cÅ©ng không nói nữa. Ngươi chá» nó hóa thà nh tro Ä‘i!â€
Kỳ thá»±c nói mấy lá»i nà y, Tiá»n Tiểu Phi cÅ©ng không thá»±c kiên định, bởi vì vẻ mặt cá»§a Sa Ngữ thá»±c sá»± là m cho hắn dao động. Hắn không phải là đem bảo váºt quan trá»ng cá»§a ngưá»i ta chôm mất Ä‘i, như váºy sẽ bị trá»i phạt mất.
“Thiếu hiệp cháºm đã!†Sa Ngữ xem ra thá»±c gấp gáp, biểu tình ngưng trá»ng, nghiêm mặt nói, “Ngá»c bá»™i trong tay thiếu hiệp so vá»›i tÃnh mạng ta còn trá»ng yếu hÆ¡n, xin thiếp hiệp hạ thá»§ lưu tình!â€
So vá»›i tÃnh mạnh còn trá»ng yếu hÆ¡n?! Äến tá»™t cùng là có ý nghÄ©a gì đây?
ÄÆ¡n giản và i chữ, lại là m cho Tiá»n Tiểu Phi không thể xuống tay.
Hắn kỳ thá»±c cÅ©ng không muốn phá há»§y ngá»c bá»™i, chÃnh là muốn đổi lấy quyá»n phổ, nhưng kết quả lai khác hẳn má»™t trá»i má»™t vá»±c.
“Rất trá»ng yếu?†Tiá»n Tiểu Phi không nhịn được há»i.
“Rất trá»ng yếu!†ánh mắt Sa Ngữ đầy kiên định.
“So vá»›i tÃnh mạng còn trá»ng yếu hÆ¡n?†Hắn còn muốn xác nháºn lại.
“So vá»›i tÃnh mạng còn trá»ng yếu hÆ¡n!†Sa Ngữ không má»™t chút chần chừ.
Chân thà nh trong mắt Sa Ngữ Tiá»n Tiểu Phi không phải là không nhìn thấy. Bốn mắt nhìn nhau, hắn hoà n toà n đầu hà ng.
“Trá»ng yếu như váºy thì đừng tùy tiện để trên ngưá»i, bằng không bị trá»™m lúc nà o cÅ©ng không biết!†Tiá»n Tiểu Phi khong cam lòng lẩm bẩm, nhưng cÅ©ng ngoan ngoãn Ä‘em đồ trả lại cho Sa Ngữ.
So vá»›i tÃnh mạng còn trá»ng yếu hÆ¡n, hắn thá»±c không chịu nổi câu nói trầm trá»ng như váºy. Con ngưá»i ta sống cả Ä‘á»i tìm được bao nhiêu thứ so vá»›i tÃnh mạng còn trá»ng yếu? Sa Ngữ tìm được rồi, không phải là ngá»c bá»™i, mà là thứ ẩn sau ngá»c bá»™i ấy.
Trong nháy mắt, Tiá»n Tiểu Phi bá»—ng nhiên thấy thá»±c hâm má»™ Sa Ngữ.
“Ngưá»i tá»›i, Ä‘em hắn dẫn Ä‘i, trông coi cẩn tháºn.†Nháo kịch kết thúc, hắc y nam tá» lên tiếng.
Tiá»n Tiểu Phi không nghÄ© tá»›i bá»n há» còn có thá»§ Ä‘oạn như váºy.
“Uy! Quyá»n phổ đã cho ngươi, ngá»c bá»™i cÅ©ng đã trả, còn muốn như thế nà o nữa a! Uy – đây là giam giữ bất hợp pháp – “
Thanh âm cà ng lúc cà ng xa, hiển nhiên hắn đã bi ngưá»i ta lôi xuống.
Äại đưá»ng chỉ còn lại hắc y nam tá» cùng Sa Ngữ.
“Vì sao không dùng ‘Thá»§y sa’?†Hắc y nam nhân nhÃu mà y nói, “Dùng sẽ không mất nhiá»u thá»i gian váºy.â€
“Ta nghÄ© ngươi cÅ©ng không muốn ta dùng.â€
“Nga?†Hắc y nam tá» cảm thấy hứng thú vá»›i lá»i nói cá»§a Sa Ngữ.
“Ãnh mắt ngươi nhìn hắn không giống bình thưá»ng, ta không chắc nếu ta giết hắn có thể hay không láºp tức lại chết dưới tay ngưá»i nữa.†Sa Ngữ cưá»i nói, nhìn như vui đùa, lại ẩn chứa và i phần sá»± tháºt.
“Ngươi nghÄ© nhiá»u rồi.†Hắc y nam tá» cưá»i nhạt, bác bá» lá»i nói cá»§a Sa Ngữ, “Nếu dùng ‘Thá»§y sa’, vá»›i khoảng cách ấy ngươi hoà n toà n có thể chấm dứt tÃnh mạng cá»§a hắn, ta tin bằng khinh công cá»§a ngươi hẳn là có thể trong nháy mắt thu hồi ngá»c bá»™i.â€
“Nhưng ta lại muốn dùng phương thức không đổ máu,†Sa Ngữ cưá»i, “Như váºy chẳng phải tốt sao? Tay ngươi và ta Ä‘á»u dÃnh quá nhiá»u máu tươi rồi.â€
“Kẻ mạnh ăn kẻ yếu, thế gian chÃnh là như váºy.†Hắc y nam tá» thôi không cưá»i, trả lá»i như má»™t chuyện đương nhiên.
“Ta vẫn không hiểu, Hà n,†Sa Ngữ chăm chú nhìn nam nhân, “Ta giết chóc là vì báo thù, còn ngươi thì sao? Ngươi là vì cái gì?â€
“Nếu ta nói ta cÅ©ng Ä‘ang báo thù, ngươi có tin không?†Khóe miệng nam nhân khẽ nhếch, tạo thà nh má»™t độ cong tà n nhẫn, “Hướng cả thế gian báo thù…â€
Sa Ngữ nghe xong trầm mặc tháºt lâu. Äây là lần đầu tiên hắn nghe thấy Hà n nói chuyện nà y, chÃnh là nghe rồi lại thà rằng chÃnh mình chưa từng nghe.
Sa Ngữ khẽ lắc đầu, nói: “Hà n, ngươ có tin không? Ta thấy trong mắt hắn cảm động. Khi hắn nghe ta nói ngá»c bá»™i so vá»›i tÃnh mạng ta còn trá»ng yếu hÆ¡n, trong mắt hắn đầy cảm động! Ta Ä‘á»u đã quên lần cuối chÃnh mình cảm động là khi nà o…â€
“Äây hẳn má»›i là lý do thá»±c sá»± khiến ngươi không giết hắn Ä‘i.â€
Sa Ngữ không nhắc lại, xem như đồng ý.
“Cảm động…†Nam nhân khinh thương lặp lại hai chữ nà y, ánh mắt lộ là tia tà n nhẫn.
“Cảm động phải không? Ta đây liá»n há»§y diệt nó!â€
Trong hồ, sen nở thướt tha muôn mà u muôn vẻ. Trên hồ, thá»§y tạ cổ sắc cổ hương. Theo lý mà nói, cảnh sắc thá»±c hẳn là tươi mát động lòng ngưá»i, nhưng giá» Tiá»n Tiểu Phi chỉ thấy phiá»n toái bất an, bởi vì hắn đã bị nhốt trong nà y ba ngà y liá»n.
Äình viện rất lá»›n, nhưng má»i cá»a ra Ä‘á»u có ngưá»i coi giữ, hắn đã thá» rất nhiá»u lần, nhưng là đá»u mạnh không bằng ngưá»i ta, lại bị đẩy và o. Tuy rằng trước sau cÅ©ng chôm được kha khá đồ từ mấy tên giữ cá»a, chÃnh là không có cái gì có thể dùng.
“Tốt xấu gì cÅ©ng phải có má»™t ngưá»i nói chuyện chứ! Trong ngục giam còn có thá»i gian thông khÃ, còn có bạn tù mà nói chuyện phiếm. Tháºt là …†Tiá»n Tiểu Phi chán sắp chết ngồi tại thạch bà n, miệng liên tục lẩm bẩm.
“Xem ra ta đối xá» vá»›i ngươi vẫn còn tốt chán, có muốn thỠđến phòng giam Xuân Phong Môn xem không?â€
Thanh âm đột nhiên truyá»n tá»›i là m Tiá»n Tiểu Phi thiếu chút ngã khá»i ghế đá.
“Ngươi là quá»· a, Ä‘i đưá»ng cÅ©ng không có tiếng bước chân!†Tiá»n Tiểu Phi thầm oán, nhìn nam nhân má»›i đến.
Vẫn như ba ngà y trước, một thân hắc y.
“Uy, quần áo cá»§a ngươi không phải tất cả Ä‘á»u má»™t kiểu dáng má»™t mà u sắc Ä‘i, tốt xấu gì cÅ©ng có kiểu nà o má»›i chút chứ.â€
Nam nhân tá»± động bá» qua vấn đỠthứ hai Tiá»n Tiểu Phi há»i, chỉ thấy hứng thú vá»›i câu há»i đầu tiên. Hắn nghiêng đầu đến gần tai Tiá»n Tiểu Phi, nói: “Nếu ta bước Ä‘i có tiếng động, đã sá»›m bị ngưá»i khác giết chết không biết bao nhiêu lần rồi.â€
Nam nhân thở ra, khà phả và o tai Tiá»n Tiểu Phi, cảm giác là lạ, nhưng thứ khiến hắn mao cốt tá»§ng nhiên lại là ná»™i dung lá»i nam nhân nói. Bước Ä‘i có tiếng động sẽ bị giết? Kia chÃnh mình còn sống đến bây giá» hẳn là quá may mắn!
Nam nhấn Ä‘em phản ứng cá»§a Tiá»n Tiểu Phi Ä‘á»u thu hết và o đáy mắt: “Như thế nà o, không tin?â€
“Là ngươi cá»±c Ä‘oan,†Tiá»n Tiểu Phi nhÃu mà y,â€Thế giá»›i không phải như thế.â€
“ChÃnh là như váºy!†Nam nhân bá»—ng nhiên trở nên kÃch động, ánh mắt thị huyết, “Trên Ä‘á»i chỉ có hai loại ngưá»i, má»™t loại là giết ngưá»i, má»™t loại là bị giết.â€
Tiá»n Tiểu Phi bị vẻ mặt cá»§a nam nhân dá»a tá»›i, hắn không biết loại chuyện gì có thể là m cho nam nhân biến thà nh như váºy, nhưng vẫn là không thể đồng ý vá»›i lá»i nói cá»§a nam nhân: “Ta cho tá»›i bây giá» chưa từng giết ai, hiện tại chẳng phải vẫn sống hảo hảo sao.â€
“Cho tá»›i bây giá» chưa giết ai?†Nam nhân nghe váºy bá»—ng nở nụ cưá»i, “Tháºt sá»± là váºy sao?â€
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên!†Äiểm nà y thì Tiá»n Tiểu Phi tá»± tin, tuy rằng hắn là má»™t tên móc túi, nhưng cÅ©ng không là m mấy chuyện thương thiên hại lý, cà ng không phải nói đến việc giết ngưá»i.
Nhìn nam nhân tươi cưá»i, cảm giác chán ghét lại dâng lên trong lòng Tiá»n Tiểu Phi: “Ngươi không thể đợi đến lúc muốn cưá»i má»›i cưá»i sao? Rõ rà ng không phải tháºt lòng, lại còn muốn cố tình ra vẻ tươi cưá»i, là m cho ngưá»i ta nhìn và o thấy tháºt không thoải mái! Ta không tin là m thế ngươi lại thấy thoải mái Ä‘i!â€
“Phải không?†Nam nhân không phát há»a như dá»± kiến, mà ngừng cưá»i, nói, “Cám Æ¡n ngươi đã nhắc nhở, để hồi báo ta nói cho ngưá»i má»™t việc…â€
“Cái gì?†Tiá»n Tiểu Phi thá»±c sá»± cảm thấy tò mò.
“Chá»§ nhân cá»§a quyá»n phổ tìm được rồi.â€
“Tháºt sá»±?†Tiá»n Tiểu Phi cao hứng, rốt cuá»™c cÅ©ng hoà n thà nh nguyện vá»ng cá»§a ngưá»i ná» rồi.
“Äừng quá cao hứng,†Nam nhân ngắt lá»i, “Chỉ sợ ngươi không còn có thể gặp hắn.â€
“Vì cái gì?†Lá»i nói cá»§a nam nhân là m Tiá»n Tiểu Phi chợt có dá»± cảm không tốt.
Nam nhân không trả lá»i ngay.
Tiá»n Tiểu Phi thấy vẻ mặt cá»§a hắn cháºm rãi vặn vẹo, sau đó bên tai truyá»n đến má»™t thanh âm quá»· dị.
“Bởi vì ta đã giết hắn rồi.â€
Äầu óc Tiá»n Tiểu Phi hoà ng toà n trống rá»—ng, hắn không thể dùng từ nà o để miêu tả cảm thụ cá»§a chÃnh mình. Là háºn chÃnh mình, hay háºn nam nhân trước mặt, hoặc có thể nà o háºn cả hai?
Hắn hoà n toà n rối loạn, trong mÆ¡ hồ còn thấy nam nhân tươi cưá»i -
“Ngươi không giết ngưá»i ta, ngưá»i ta lại vì ngưá»i mà chết. Ngươi còn dám nói chÃnh mình chưa từng giết ngưá»i sao?â€
Tà i sản của Lệ Vô Tình
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lệ Vô Tình
04-03-2011, 12:08 AM
Thiên Nhược Hữu Tình
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: hồ chà minh
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 287
Thanked 1,988 Times in 298 Posts
Kim Tiá»n Bang – 金钱帮
Tác giả: Nhan Lương Vũ – 颜凉雨
Thể loại: Nhất thụ nhất công, hà i, xuyên qua, giang hồ.
Tình trạng: Hoà n – 64 chương + phiên ngoại.
Dịch: CCP + google + hvdict.
Edit: Trưá»ng Tiếu.
Nguồn:http://mvflyin9.wordpress.com/kim-ti%E1%BB%81n-bang/
18++ ai không thÃch thì đừng Ä‘á»c ( Ä‘á»c thì đừng ý kiến)
Äệ tứ chương
Tiá»n Tiểu Phi không biết nam nhân Ä‘i lúc nà o, chỉ biết đến khi tinh thần hồi phục lại, trá»i đã tối.
Trên mặt nước, sóng gợn từng đợt thanh hắc sắc, trong bóng đêm có má»™t loại yêu dã không nói lên lá»i.
Gió nổi.
Câu nói cuối cùng cá»§a nam nhân cứ quanh quẩn bên tai hắn. Là hắn hại chết sao? à cá»§a nam nhân có phải là , có má»™t ngưá»i vì hắn mà chết? Hắn không dám nghÄ© tá»›i, cà ng không dám thừa nháºn chÃnh mình hại chết má»™t mạng ngưá»i.
Ngưá»i là do bá»n há» giết, vì sao lại lôi cả mình và o? ChÃnh mình giúp ngưá»i ta hoà n thà nh nguyện vá»ng thôi, có gì sai đâu? Tiá»n Tiểu Phi nghÄ© không ra vì sao sá»± tình lại trở nên như váºy, việc đầu tiên mình là m sau khi đến thá»i cổ đại cư nhiên lại là giết ngưá»i!
Không! Ngưá»i không phải do hắn giết, là nam nhân kia!
Nhưng chÃnh mình cÅ©ng coi như là đồng lõa Ä‘i, nếu không phải mình Ä‘em quyá»n phổ đến…
“Äang nghÄ© gì váºy?â€
Thanh âm của Sa Ngữ vang lên trong bóng đêm trống trải, nghe lại cà ng phá lệ trong trẻo.
“Ta có phải đã sai rồi không? Ta căn bản không nên đến đây, không nên nói đến quyá»n phổ, không nên…â€
“Chá» má»™t chút!†Sa Ngữ nhÃu mà y, ngắt lá»i Tiá»n Tiểu Phi, “Ngươi là m sao váºy? Không phải nói nhất định phải hoà n thà nh nguyện vá»ng lúc lâm chung cá»§a ngưá»i ná», nên má»›i thiên tân vạn khổ đến Xuân Phong Môn sao? Như thế nà o giá» lại hối háºn?
“Äúng là hối háºn…†Tiá»n Tiểu Phi bình tÄ©nh lại, nhưng xúc cảm trong lòng vẫn tháºt nặng ná», “Có má»™t ngưá»i vì hà nh vi cá»§a ta mà chết, tuy không phải ta giết, nhưng hắn vì ta mà chết, nếu sá»›m biết váºy ta thà không đến đây…â€
“Ai vì ngươi mà chết? Nói rõ ra xem.†Sa Ngữ hoà n toà n không hiểu.
“Các ngươi không phải giết ngưá»i kia rồi sao? Bây giá» còn giả bá»™ gì nữa!†Tiá»n Tiểu Phi bắt đà u sinh khÃ. Hắn hẳn là có quyá»n tức giáºn Ä‘i, nhất là ở trước mặt Sa Ngữ cùng cái nam nhân đáng giáºn kia.
“Giả bộ†đối vá»›i Sa Ngữ mà nói lại là má»™t từ má»›i nữa, bất quá giá» phút nà y hắn cÅ©ng không có tâm trạng mà quan tâm đến chuyện nà y, tốc độ nói siêu nhanh cá»§a Tiá»n Tiểu Phi là m cho hắn thiếu chút không kịp hiểu vấn Ä‘á»: “Chúng ta giết ngưá»i? Giết ai?â€
Hắn cùng Hà n đúng là đã giết không Ãt ngưá»i, nhưng chuyện đó dù sao cÅ©ng không liên quan tá»›i Tiá»n Tiểu Phi, váºy tại sao hiện giá» Tiá»n Tiểu Phi lại là m như cùng hắn bất cá»™ng đái thiên?
“Vẫn còn giả bá»™ nữa!†Tiá»n Tiểu Phi nghe váºy khinh khỉnh nhìn Sa Ngữ, “Phạm và o môn quy thì sao, khiển trách má»™t chút không phải được rồi? Có nhất định phải giết ngưá»i không? Giết ngưá»i còn đặc biệt đến báo cho ta, các ngươi quả thá»±c là …â€
Trong khi Tiá»n Tiểu Phi còn chưa tìm được từ nà o để mắng tiếp, Sa Ngữ đã hiểu được vấn Ä‘á», lắc đầu bất đắc dÄ©: “Ai nói cho ngươi chúng ta tìm được ngưá»i rồi? Ai nói cho ngươi chúng ta giết hắn?â€
“Ân?†Tiá»n Tiểu Phi ngây ngẩn cả ngưá»i, “ChÃnh là Hà n môn chá»§ cá»§a các ngươi a, hắn hôm nay đến đây nói các ngươi đã giết chá»§ cá»§a cuốn quyá»n phổ rồi… Chẳng lẽ không phải váºy?â€
“…†Sa Ngữ trầm mặc. Hắn thá»±c không ngá» Hà n lại là m như váºy, nhưng đại khái cÅ©ng biết nguyên do.
Há»§y diệt Tiá»n Tiểu Phi, bước đầu tiên chÃnh là là m cho hắn tá»± chán ghét chÃnh mình… Hà n, ngươi nhất định phải là m thế sao?
Sa Ngữ trầm mặc lại là m cho Tiá»n Tiểu Phi nóng nảy, giống như má»™t kẻ lữ hà nh trong sa mạc, rốt cuá»™c cÅ©ng nhìn thấy ốc đảo, nhưng lại sợ đó chỉ là ảo ảnh.
Hắn nắm chặt ống tay áo Sa Ngữ, thanh âm có chút run rẩy: “Nói cho ta biết, hắn không chết phải không? Các ngươi căn bản không có giết hắn đúng không?â€
Sa Ngữ nhìn và o ánh mắt đầy lo lắng cá»§a Tiá»n Tiểu Phi, bá»—ng nhiên nở nụ cưá»i: “Nếu chúng ta thá»±c sá»± đã giết hắn, ngươi sẽ là m gì?â€
Thá»i gian dà i há»—n loạn, tá»±a hồ trong nháy mắt Sa Ngữ đặt câu há»i, tất cả Ä‘á»u trở nên thá»±c rõ rà ng.
“Từ nÆ¡i nà y nhảy xuống.†Tiá»n Tiểu Phi không do dá»± đáp.
Sa Ngữ vừa nghe vừa cưá»i, sá» sỠđầu Tiá»n Tiểu Phi: “Váºy ngươi quên chuyện đó Ä‘i được rồi, chúng ta không chỉ không giết, tháºm chà còn không tìm được ngưá»i.â€
“Tháºt sá»±?†Tiá»n Tiểu Phi xác nháºn lại.
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên.†Sa Ngữ nhìn Tiá»n Tiểu Phi, ánh mắt trở nên dị thưá»ng ôn nhu, “Ngươi đã quên sao, ngà y đó Hà n đã nói, dưới tình huống như váºy không ai lại ngốc đến mức tá»± thùa nháºn, huống chỉ chỉ dá»±a và o má»™t quyển quyá»n phổ chúng ta cÅ©ng chẳng tra được cái gì.â€
“Äúng nga.†Tiá»n Tiểu Phi chá»›p mắt nghÄ© nghÄ©, cÅ©ng không phải loại chà tôn bà tịch ai ai cÅ©ng muốn có như [Tịch tà kiếm phổ], [Cá»u dương chân kinh], chỉ là má»™t cuốn “Tam lá»™ trưá»ng quyá»nâ€, ai ngu đến mức nháºn chứ. NghÄ© đến đây, Tiá»n Tiểu Phi cuối cùng cÅ©ng cưá»i an tâm.
An tâm rồi, Tiá»n Tiểu Phi liá»n phát hiện ra Sa Ngữ Ä‘ang nhẹ nhà ng xoa đầu mình, liá»n gạt tay hắn ra: “Äừng coi ta như tiểu hà i tá».â€
Sa Ngữ đầu tiên là sá»ng sốt, sau đó cưá»i nói: “Như thế nà o, không tốt sao?â€
Tiá»n Tiểu Phi liếc mắt nhìn hắn, thái độ giống như Sa Ngữ vừa há»i cái gì thá»±c ngu ngốc: “Ngươi ở đâu tìm thấy má»™t nam nhân hai mươi tuổi bị má»™t nam nhân cùng lắm chỉ hÆ¡n mình mấy tuổi đối xá» như má»™t hà i tá» mà còn cao hứng?â€
“Ngươi hai mươi tuổi rồi?†Sa Ngữ hoà n toà n bị bất ngá», “Ta vẫn nghÄ© ngươi trông già hÆ¡n tuổi, dù sao…†Sa Ngữ nói đến đây, bõng nhiên dừng lại.
“Dù sao lừa ta cÅ©ng dá»… quá Ä‘i?†Tiá»n Tiểu Phi thay hắn nói hết câu, vừa nói vừa hối háºn, “Ta biết ngươi toà n nói dối mà , căn bản không nên tin tưởng ngưá»i, không nên trả ngá»c bá»™i cho ngươi…â€
“Nếu sớm đã biết, vì cái gì còn trả lại cho ta?†Sa Ngữ hứng thú nhướn mà y.
“Ta chỉ là sợ thôi, vạn nhất là tháºt thì sao? Tuy là khả năng rất nhá», nhưng chỉ cần nghÄ© tá»›i là ta lại không đà nh lòng hạ thá»§.†Tiá»n Tiểu Phi tá»±a hồ thá»±c chán ghét tÃnh cách cá»§a mình.
“Yên tâm Ä‘i,†Sa Ngữ không tiếp tục trêu chá»c hắn, mỉm cưá»i nói, “Ngươi không cần hối háºn, vì khi đó ta nói tháºt.â€
“Lần nà y cÅ©ng là tháºt chứ?â€
“Ta từ lúc gặp ngươi đến giá» vẫn chưa từng lừa gạt ngưá»i Ä‘i?†Sa Ngữ cưá»i khổ, xem ra Tiá»n Tiểu Phi thá»±c sá»± sợ bị lừa.
â€œÄÆ°á»£c rồi, tin tưởng ngươi thêm má»™t lần.†Tiá»n Tiểu Phi tá»±a hồ như hạ quyết tâm rất lá»›n.
Sa Ngữ lắc đầu, khẽ thở dà i: “Tháºt sá»± hâm má»™ ngươi, cho tá»›i nay Ä‘á»u sống hạnh phúc Ä‘i.â€
Không phải câu há»i, là má»™t câu trần thuáºt.
Tiá»n Tiểu Phi suy nghÄ© má»™t lúc, rồi gáºt gáºt đầu. Hắn cảm thấy chÃnh mình thá»±c đúng là hạnh phúc [lý do xin tham khảo đệ nhất chương].
“Váºy trở vá» Ä‘i,†Sa Ngữ lại lá»™ ra vẻ cưá»i là m cho ngưá»i ta chua sót, “Rá»i khá»i giang hồ, đến từ đâu lại vá» nÆ¡i đó Ä‘i.â€
Äến từ đâu lại vá» nÆ¡i đó? Tiá»n Tiểu Phi bị câu nà y chá»c cưá»i, cÅ©ng là má»™t nụ cưá»i khổ: “Ta chỉ sợ không vỠđược.â€
Gió lạnh lại thổi qua, ánh trăng trong trẻo lạnh lùng trải đầy mặt hồ, đẹp đến sắc nhá»n. Dưới ánh trăng ấy, hai ngưá»i, bất đồng tâm tư, tương đồng thương cảm.
“Ta sẽ Ä‘i khá»i đây.†Sa Ngữ bá»—ng nhiên mở miệng, lá»i nói ra là m cho Tiá»n Tiểu Phi sá»ng sốt.
“Ngươi sẽ Ä‘i khá»i Xuân Phong Môn? Váºy ngươi muốn Ä‘i đâu? Ngươi không phải ở nÆ¡i nà y sao?â€
Sa Ngữ nghe váºy, cưá»i cưá»i: “Ai nói vá»›i ngươi ta ở đây?â€
“Ân…†Tiá»n Tiểu Phi không trả lá»i được. Không phải trong tiểu thuyết võ hiệp má»i ngưá»i Ä‘á»u ở trong môn phái cá»§a mình sao? Chưa thấy ai rá»i Ä‘i bao giá» a, đương nhiên trừ khi bị trục xuất khá»i sư môn.
Sa Ngữ cÅ©ng không há»i lại, tiếp tục nói: “Ta vốn không phải ngưá»i Xuân Phong Môn, hai năm trước ra nháºp cÅ©ng là có mục Ä‘Ãch, hiện giá» thá»i cÆ¡ đã đến, ta phải Ä‘i giải quyết chuyện cá»§a mình.
Sa Ngữ vừa nói vừa nhìn xuống mặt nước, Tiá»n Tiểu Phi lại từ cặp mắt kia thấy được cừu háºn cùng quyết tuyệt.
“Forgive…â€
Tiá»n Tiểu Phi bá»—ng nhiên lên tiếng, thanh âm rất thấp, tá»±a như má»™t lá»i thì thầm.
Äó là má»™t loại ngôn ngữ Sa Ngữ chưa từng nghe qua, câu nói kia đối vá»›i hắn nghe giống như má»™t chú ngữ, giá» phút ấy, Tiá»n Tiểu Phi khiến hắn hoà n toà n mê hoặc.
Tiá»n Tiểu Phi cÅ©ng biết Sa Ngữ không có khả năng hiểu được, cho nên hắn xoay ngưá»i lại trong phòng, mang tá»›i giấy bút ["nhà tù" hắc y nam nhân chuẩn bị cho hắn quả thá»±c rất chu toà n].
Tiá»n Tiểu Phi rất Ãt dùng bút lông, chỉ có đôi khi tò mò chÆ¡i đùa, nhưng giá» phút nà y hắn thá»±c sá»± viết lên giấy mấy ký tá»± kia.
Äem giấy giao cho Sa Ngữ, Tiá»n Tiểu Phi mở miệng: “Äây là má»™t loại ngôn ngữ ở chá»— ta, nó có ý nghÄ©a là – tha thứ.â€
“Tha thứ…†Sa Ngữ trầm ngâm tháºt lâu.
Sau đó, hắn lẳng lặng Ä‘em giấy cuá»™n lại, bá» và o trong ngưá»i.
Trong con gió đêm, thanh âm Sa Ngữ phá lệ rõ rà ng -
“Cảm Æ¡n, có lẽ… Ngươi thá»±c sá»± không phải má»™t hà i tá».â€
Tà i sản của Lệ Vô Tình
Last edited by Lệ Vô Tình; 04-03-2011 at 12:09 AM .
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lệ Vô Tình
04-03-2011, 12:15 AM
Thiên Nhược Hữu Tình
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: hồ chà minh
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 287
Thanked 1,988 Times in 298 Posts
Kim Tiá»n Bang – 金钱帮
Tác giả: Nhan Lương Vũ – 颜凉雨
Thể loại: Nhất thụ nhất công, hà i, xuyên qua, giang hồ.
Tình trạng: Hoà n – 64 chương + phiên ngoại.
Dịch: CCP + google + hvdict.
Edit: Trưá»ng Tiếu.
Nguồn:http://mvflyin9.wordpress.com/kim-ti%E1%BB%81n-bang/
18++ ai không thÃch thì đừng Ä‘á»c ( Ä‘á»c thì đừng ý kiến)
Äệ ngÅ© chương
Sa Ngữ Ä‘i rồi, Tiá»n Tiểu Phi biết hắn thá»±c sá»± đã ly khai. Má»—i ngưá»i Ä‘á»u cần đối mặt vá»›i chÃnh mình, trốn tránh vÄ©nh viá»…n Ä‘á»u chỉ là biện pháp tạm thá»i.
Tưởng niệm sao? Nói tháºt, còn chưa tá»›i mức độ đó. Hắn không thuá»™c vá» nÆ¡i nà y, nÆ¡i nà y hết thảy vá»›i Tiá»n Tiểu Phi Ä‘á»u chỉ là má»™t tuồng kịch, mà hắn vừa là diá»…n viên vừa là khán giả, hắn cùng vá»›i bá»n há» vốn chỉ có thể là hai đưá»ng thẳng song song, dù có gần đến mấy, cÅ©ng chẳng thể tương giao.
Nhưng hắn lại ngẫu nhiên đến đây, cho nên hắn má»›i nói “Tha thứ†vá»›i Sa Ngữ, là bởi vì hy vá»ng hai chữ kia có thể giúp Sa Ngữ sống tốt hÆ¡n.
Bất quá thá»±c rõ rà ng, hai chữ nà y chÃnh hắn cÅ©ng không là m được, bởi vì hắn không có ý định tha thứ cho tá»™i ác cá»§a nam nhân kia [Tiá»n Tiểu Phi cảm thấy gá»i hắn là hắc y nam tá» nghe thá»±c giống trong [thám tá» lừng danh Conan] (ặc), cảm thấy là lạ, cho nên trước khi biết tên hắn thì cứ tạm gá»i là nam nhân].
Äúng, chÃnh là tá»™i ác. Tiá»n Tiểu Phi thá»±c không há» khoa chương, hắn luôn yêu quý bản thân mình suốt hai mươi năm, thiếu chút nữa bị má»™t câu nói cá»§a nam nhân kia phá há»§y, ngưá»i như thế không thể tha thứ được.
Tiá»n Tiểu Phi cà ng nghÄ© cà ng tức, cà ng xem cà ng bá»±c, cuối cùng cúi xuống mặt hồ lẩm bẩm lẩm bẩm: “Ta là ngưá»i thế ká»· hai mươi mốt ai, từ bé đến lá»›n lúc nà o cÅ©ng kÃnh già yêu trẻ vui vẻ giúp đỡ ngưá»i khác ngÅ© giảng (ngÅ© giảng: giảng văn minh, giảng lá»… mạo, giảng vệ sinh, giảng tráºt tá»±, giảng đạo đức) tứ mỹ (tứ mỹ: tâm linh mỹ, ngữ ngôn mỹ, hà nh vi mỹ, hoà n cảnh mỹ) má»—i ngà y má»—i tốt, vì cái gì lại tá»›i phải tá»›i cái chá»— khỉ ho cò gáy nà y đâu? Äến đây còn chưa tÃnh, nÆ¡i đầu tiên tá»›i lại là cái Xuân Phong Môn kỳ quái, gặp đầu tiên cÅ©ng là cái nam nhân quái đản kia! Ta lại không đánh hắn không chá»c hắn cá»› gì lại cứ Ä‘i là m khó ta, thiết! Khẳng định là ghen tị ta có khà phách, có phẩm vị, có há»c thức, kiến thức rá»™ng rãi lại tÃnh cách sáng sá»§a thiên chân hoạt bát…â€
Cách đó không xa, nam nhân cau mà y nhìn Tiá»n Tiểu Phi vừa lầm bầm lầu bầu vừa khoa chân múa tay vui sướng, bắt đầu hoà i nghi liệu có phải mình giam lá»ng lâu quá là m cho đầu óc hắn có vấn đỠkhông, tuy rằng hắn vốn cÅ©ng chẳng thông minh gì.
“Ngươi nếu có nhiá»u oán khà không chá»— phát tiết như thế, có thể trá»±c tiếp nhảy và o hồ là xong, ta không vá»›t đâu.†Nam nhân rốt cuá»™c hết cả nhẫn nại mở miệng.
Nghe thấy tiếng cá»§a cừu nhân, Tiá»n Tiểu Phi nhanh chóng quay đầu lại, cÅ©ng không kịp suy nghÄ© thì cái miệng đã theo phản xạ công kÃch: “Nhảy và o hồ? Ngươi không có ý thức bảo vệ môi trưá»ng sao! Nhiá»u cá sống trong hồ như váºy, con nà o cÅ©ng đáng yêu, bÆ¡i tá»›i bÆ¡i lui, nÆ¡i nà y chÃnh là tổ ấm hạnh phúc cá»§a chúng nó a, ngươi cư nhiên như thế tà n nhẫn muốn phá sao? Biết không, nếu như ta nhảy xuống, sẽ tương đương vá»›i sáu ngà n năm trăm vạn.. không đúng, là hÆ¡n sáu ngà n bốn trăm chÃn mươi chÃn vạn chÃn ngà n ba trăm năm trước sao chổi đâm và o địa cầu, mấy con cá nà y sẽ y như khá»§ng long tuyệt chá»§ng hết…â€
Tiá»n Tiểu Phi thá»±c sá»± hoà n toà n lạc Ä‘á», lạc đến bất luáºn hiện đại cổ đại nam nữ già trẻ bần hà n phú quý Ä‘á»u biết hắn lạc Ä‘á». Nam nhân đương nhiên cÅ©ng biết.
“Ta nói…†Nam nhân muốn kéo Tiá»n Tiểu Phi vá» vấn đỠchÃnh, hắn không phải tá»›i đây để nghe Tiá»n Tiểu Phi nói vá» váºn mệnh cá»§a cá trong hồ, mà tá»›i để… Chết tiệt! ChÃnh là , nghe lung tung má»™t hồi, chÃnh hắn cÅ©ng quên tá»›i để là m gì!
“Nói cái gì mà nói!†Tiá»n Tiểu Phi thấy nam nhân mở miệng, láºp tức ngắt lá»i, đồng thá»i cÅ©ng đã nói xong cái Ä‘oạn lạc đỠkia, bắt đầu chuyển sang chá»§ đỠkhác, “Ngươi không cần giải thÃch, cÅ©ng đừng vá»ng tưởng ta sẽ tha thứ cho ngươi! Nói cho ngươi biết, ta vÄ©nh viá»…n… Ân… má»™t thá»i gian dà i… cÅ©ng không có tha thứ cho ngươi!â€
Giải thÃch? Nam nhân mạc danh kỳ diệu (không hiểu gì cả), bá»™ dạng hắn giống đến để giải thÃch lắm sao?! Không phải Tiá»n Tiểu Phi bị Ä‘au mắt chứ?
Trong lòng tá»± bảo phải nhẫn nại, ở trước mặt kẻ địch hắn thống háºn nhất, nam nhân cÅ©ng chưa từng không khống chế được cảm xúc, hiện tại cư nhiên bị má»™t tiểu tá» chá»c giáºn.
Äúng là vá» quýt dà y có móng tay nhá»n mà , nam nhân tá»± nhá»§.
“Ta vì cái gì phải giải thÃch?†Nam nhân nhẫn nại nhẫn nại rồi lại nhẫn nại, cuối cùng nghiến răng há»i.
“Ngươi lừa ta, còn há»i vì cái gì!†Tiá»n Tiểu Phi hiên ngang lẫm liệt nói dõng dạc, “Ngươi có biết, vì má»™t câu nói cá»§a ngươi, ta thiếu chút nữa tá»± sát!â€. Vừa nghÄ© đến sinh mệnh tuổi trẻ tươi đẹp cá»§a mình thiếu chút chôn vùi trong tay hắn, Tiá»n Tiểu Phi liá»n thấy chán nản.
“Xem ra Sa Ngữ đối vá»›i ngươi không tệ, trước khi Ä‘i vẫn còn muốn giúp ngươi má»™t phen.†Nam nhân láºp tức hiểu rõ ngá»n nguồn.
“Hắn chÃnh là ngưá»i thiện lương, không đà nh lòng thấy ta bị ác nhân lừa gạt.†Tiá»n Tiểu Phi nói.
“Thiện lương? Ha ha…†Nam nhân cưá»i không nhịn nổi, “Ta lần đầu nghe thấy có ngưá»i nói Sa Ngữ thiện lương!â€
“Ngươi… Không sao chứ?†Phản ứng cá»§a nam nhân là m Tiá»n Tiểu Phi không hiểu nổi, hắn cÅ©ng đâu có nói cái gì kì quái, là m sao lại khiến ngưá»i ta cưá»i thà nh như váºy?
“Ta tốt lắm, bất quá ngá»i nghe ta nói xong, chỉ sợ sẽ không tốt thôi.†Nam nhân cuối cÅ©ng cÅ©ng ngừng cưá»i, vẻ mặt là m Tiá»n Tiểu Phi mao cốt tá»§ng nhiên.
“Thiện lương Sa Ngữ cá»§a ngươi đã từng vì má»™t nữ nhân mà tá»± tay giết ca ca cá»§a hắn…â€
Lá»i nói cá»§a nam nhân như má»™t dây leo độc, không ngừng uốn lượn sinh trưởng, gắt gao quấn quanh Tiá»n Tiểu Phi, là m cho hắn hÃt thở không thông.
Sa Ngữ luôn ôn nhu mỉm cưá»i vá»›i hắn, Sa Ngữ thưá»ng xuyên lá»™ ra vẻ mặt Ä‘au thương ấy, cư nhiên…
“Như thế nà o? Biết chân tướng rồi sợ hãi?†Nam nhân vừa lòng vá»›i phản ứng cá»§a Tiá»n Tiểu Phi, “Có phải là bắt đầu hối háºn chÃnh mình từng cùng má»™t kẻ tá»± tay giết huynh thân cáºn qua?â€
Tiá»n Tiểu Phi cúi đầu tháºt lâu, đến khi ngẩng lên, ánh mắt nhìn vá» phÃa nam nhân đã trà n đầy kiên định, không có lấy má»™t tia nghi ngá».
“Má»—i ngưá»i Ä‘á»u có má»™t bá»™ mặt bị che dấu Ä‘i, hoặc tà n nhẫn, hoặc ôn nhu, hoặc thiên chân, hoặc lõi Ä‘á»i, không có ai phÆ¡i bà y hết bản thân mình ra trước mặt ngưá»i khác, má»—i ngưá»i tá»± thân Ä‘á»u có má»™t loại tá»± bảo há»™, đó chÃnh là bản tÃnh cá»§a con ngưá»i.â€
Cho nên ta má»™t chút cÅ©ng không hối háºn, Tiá»n Tiểu Phi tá»± nói trong lòng. Ngược lại, hắn còn thấy thá»±c may mắn, tối hôm trước khi nói câu kia, hắn chÃnh là hy vá»ng Sa Ngữ có thể tha thứ cho ngưá»i khác, mà hiện tại, hắn còn hy vá»ng Sa Ngữ có thế tha thứ cho chÃnh bản thân mình.
Bản tÃnh con ngưá»i? Nam nhân kinh thưá»ng lặp lại trong lòng. Hắn gặp qua, con ngưá»i chỉ có Ãch ká»·, tham lam, cùng vÄ©nh viá»…n không dừng lại giết chóc, cái gá»i là mặt bị che dấu cÅ©ng chỉ có thể là những loại bản tÃnh nà y thôi.
Nam nhân nhìn vá» phÃa Tiá»n Tiểu Phi, hắn bá»—ng nhiên rất muốn biết bá»™ mặt ngưá»i nà y che dấu là như thế nà o, so vá»›i hiện tại còn ngu xuẩn hÆ¡n, hay là lại vô cùng khôn khéo. Hoặc là cả hai Ä‘á»u không phải, mà là má»™t bản chất xấu xÃ?
“Ngươi không cần nhìn ta như váºy,†Tiá»n Tiểu Phi bị nam nhân nhìn chằn chằm đến mất tá»± nhiên, “Bá»™ mặt ngươi che dấu kia khẳng định không phải ôn nhu gì, nói không chừng còn đẫm máu hÆ¡n bây giá».â€
Thá»±c ra Tiá»n Tiểu Phi không phải muốn nói váºy, chÃnh là nam nhân nhìn khiến hắn không tá»± nhiên, nên má»›i cố ý nói lá»›n tiếng để che dấu, nhưng hắn cÅ©ng không ngá» nam nhân cư nhiên chấp nháºn.
“Nga, nguyên lai là như váºy…†Nam nhân cố ý tá» vẻ đăm chiêu, sau đó lạnh giá»ng nói, “Nếu Ä‘á»u đã bị ngươi nhìn thấu mà lại không thể hiện chút thì thá»±c xin lá»—i ngươi rồi…â€
Không cần! Tiá»n Tiểu Phi hiện tại đã biết rõ thế nà o là đà o hố chôn mình, chÃnh là nguyên bản hố bẫy ngưá»i khác, kết quả chÃnh mình nằm và o.
Nhìn nam nhân từng bước tá»›i gần mình, Tiá»n Tiểu Phi răng Ä‘áºp và o nhau lá»™p cá»™p, đầu cÅ©ng hoạt động hết khả năng, cuối cùng nghÄ© ra má»™t lý do: “Uy! Thế nà o là mặt bị che dấu chứ, sao cho thể tùy tiện cho ngưá»i khác biết, chúng ta cÅ©ng không phải quen thuá»™c đến thế, đúng không?â€
Nam nhân dừng lại, chóp mÅ©i hắn cách mặt Tiá»n Tiểu Phi chỉ có 0.01.cm, Tiá»n Tiểu Phi tháºm chà có thể cảm nháºn được hô hấp cá»§a hắn.
Tiá»n Tiểu Phi không biết hắn nghÄ© gì, nhưng là mình đúng là đã thoát được má»™t kiếp.
Rốt cục, nam nhân mở miệng, giá»ng nói hoà n toà n mất Ä‘i độ ấm, trở nên dị thưá»ng xa lạ: “Ngươi nói đúng, chúng ta cÅ©ng không phải là rất quen thuá»™c. Cho ngươi má»™t ngà y thu dá»n dồ đạc, ngà y mai ta phái ngươi đưa ngươi rá»i khá»i Xuân Phong Môn.â€
Nói xong, nam nhân bước Ä‘i, để lại Tiá»n Tiểu Phi má»™t ngưá»i đứng sững sá».
Tình trạng gì thế nà y, sao không ai giảng giải cho hắn má»™t chút Ä‘i? Nam nhân là muốn Ä‘uổi hắn Ä‘i sao, kÃnh nhá», hắn cÅ©ng có muốn ở lại đây đâu, chÃnh là hắn bị giam lá»ng mà ! Nói cứ như là hắn ở lại không Ä‘i! Não tên kia có phải là bị ngâm nước rồi không?
Má»™t phen tá»± há»i xong xuôi, Tiá»n Tiểu Phi vẫn không tìm được lý do gì để giải thÃch. Bất quá, hắn hiểu được má»™t việc, chÃnh là sá»± khác nhau giữa hiện đại và sáu trăm năm trước quả nhiên là không thể san bằng.
Quên Ä‘i, mặc kệ hắn nghÄ© thế nà o, chÃnh mình có thể rá»i khá»i đây vẫn là chuyện đáng mừng. Tiá»n Tiểu Phi nghÄ© tá»›i tương lai tốt đẹp phÃa trước, nhanh chóng thu dá»n đồ đạc [kỳ thá»±c hắn cÅ©ng chẳng có thứ gì, mấy thứ mang đến từ thể ká»· hai mươi mốt đến Ä‘á»u để cả trên ngưá»i, bá»c đồ chỉ dùng để chứa đủ thứ thượng và ng hạ cám chôm được từ vệ môn].
Trong lúc Tiá»n Tiểu Phi hưng phấn không ngá»§ được, bên kia nam nhân cÅ©ng không ngá»§.
Thả hắn Ä‘i có lẽ là đúng, tuy không thể nói rõ vì sao, nhưng nam nhân có dá»± cảm rằng, Tiá»n Tiểu Phi sẽ thay đổi tất cả má»i thứ cá»§a hắn, bao gồm cả tinh thần cùng váºt chất.
Mà hắn, thực chán ghét thay đổi.
Tà i sản của Lệ Vô Tình
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Lệ Vô Tình
Từ khóa được google tìm thấy
âèðòóàëüíûå , Ä‘am mỹ 4vn.eu , dam my kim dung , dam my kim quan tien , dam my kim tien bang , danmei kim tien bang , dinh cap luu manh , doc truyen kim tien bang , êóëüòóðîëîãèÿ , îòçûâû , kim ten bang , kim tiền bang , kim tiên bang , kim tiá»n bang , kim tiá»n bang dam my , kim tiá»n bang danmei , kim tiá»n bang hoà n , kim tiá»n bang , kim tiá»n bang ebook , kim tien bang , kim tien bang chuong 64 , kim tien bang dam my , kim tien trang dam my , kimtienbang , manhua Ä‘am mỹ , slam dunk Ä‘am mỹ , tai dam my kim tien bang , tang thu vien , tham hvdict , truyện kim tiá»n bang , truyen kim tien bang , xem truyen kim tien bang , ðàáîòó