Hồi 3: Tìm Cách Dấu Ngưá»i
Nắm cứng hai tay Ä‘áºp mạnh lên bà n, giá»ng cá»§a Quách Thế Phần giáºn dữ:
– Chứng cớ rõ rà ng, ngươi còn muốn lấp liếm nữa à ?
Quản Thiên Phát trấn tÄ©nh tinh thần ngá»ng mặt nhìn thẳng và o mặt gia sư:
– Bẩm sư phụ, đệ tỠcũng có nhân chứng!
Quách Thế Phần thét lớn:
– Nghiệt súc, trước mặt ta ngươi vẫn cứ cưá»ng biện hay sao?
Quản Thiên Phát nói:
– Äệ tá» không dám thế. Từ Kim Lăng đệ tá» phải cải trang vá» cho đến nÆ¡i nà y.
Tháºt sá»± câu chuyện xảy ra đã vô cùng trá»ng đại, xin sư phụ cho Lục sư đệ canh phòng bên ngoà i, cấm đừng cho bất cứ ai, kể cả những ngưá»i trong tiêu cục, để cho đệ tá» bẩm cáo rõ đầu Ä‘uôi.
Là má»™t vị Chưởng môn nhân, lại là Tổng tiêu đầu cá»§a má»™t tiêu cục lá»›n, Quách Thế Phần dù trong cÆ¡n giáºn dữ vẫn còn đủ trà óc phán Ä‘oán sá»± việc, ông ta trấn tÄ©nh gáºt đầu:
– Nghiêm Ấu TÃn, ngươi hãy giữ bên ngoà i, không cho má»™t ai tá»›i đây nếu không có lịnh.
Nghiêm Ấu TÃn ứng tiếng và khép cá»a lại đứng giữ bên ngoà i.
Quản Thiên Phát bước lại đỡ lấy Giang Hà n Thanh, và bây giỠQuách Thế Phần mới chợt thấy, cau mà y:
– Ngưá»i ấy là ai?
Quản Thiên Phát kéo má»™t cái ghế cho Giang Hà n Thanh ngồi tạm, rồi đến gần Quách Thế Phần thấp giá»ng:
– Sự phụ, vị nà y là Giang nhị công tỠcủa ân công...
Quách Thế Phần giáºt mình thốt lên má»™t tiếng kinh ngạc...
Giang Hà n Thanh láºt Ä‘áºt vòng tay:
– Vãn bối Giang Hà n Thanh xin bái kiến Quách thế thúc!
Quách Thế Phần rung giá»ng:
– Giang hiá»n Ä‘iệt đấy ư? Tại sao....?
Sá»± cảm xúc cho biết đây là chuyện bất thưá»ng, ngưá»i lãnh đạo phái Hoà i Dương không nói được hết lá»i....
Quản Thiên Phát láºt Ä‘áºt tiếp theo:
– Sư phụ, chuyện xảy ra quá nhiá»u phức tạp, xin cho đệ tá» khôi phục dung mạo cho nhị công tá» rồi sẽ trình sau!
Vừa nói hắn vừa đưa cho Giang Hà n Thanh một hoà n thuốc và nói tiếp:
– Nhị công tá», bây giá» có thể rá»a mặt được rồi!
Sau khi Giang Hà n Thanh rá»a mặt xong, Quách Thế Phần nhìn ká»· gượng cưá»i:
– Giang nhị hiá»n Ä‘iệt, từ xa xôi đến đây thế mà lão phu không biết, tháºt là má»™t Ä‘iá»u không phải....
Và quay qua Quản Thiên Phát, Quách Thế Phần gạn há»i:
– Thiên Phát, sự việc ra sao mà ngươi không cho ta biết trước?
Quản Thiên Phát nói:
– Äây là trưá»ng hợp vạn bất đắc dÄ©, xin sư phụ rá»™ng dung!
Quách Thế Phần cau mặt:
– Sự việc đã xảy ra như thế nà o, ngươi hãy kể rõ ta nghe?
Quản Thiên Phát bèn Ä‘em tất cả những chuyện gặp phải khi đến Kim Lăng thuáºt lại....
Quách Thế Phần run giá»ng:
– Lạ không, Giang Bá»™ Thanh hiá»n Ä‘iệt bình sanh đôn háºu, thế tại là m sao bá»—ng nhiên biến đổi như thế ấy?
Giang Hà n Thanh ủ rũ:
– Vãn bối cÅ©ng vô cùng thắc mắc, không hiểu tại sao lại biến tÃnh như thế. Từ trước đến nay luôn luôn coi trá»ng tình thá»§ túc, anh em nhất má»±c thương yêu, nhưng từ khi tiên phụ qua Ä‘á»i, bá»—ng sinh ra như thế...
Giang Hà n Thanh nói tiếp với hai dòng nước mắt:
– Chẳng những hạ độc đứa em mà lại còn phóng há»a mưu tÃnh tiêu trừ, nếu không nhá» Quản huynh cứu trợ, thì bây giỠđây vãn bối không biết đã ra sao?
Quách Thế Phần nói bằng má»™t giá»ng dè dặt:
– CÅ©ng có thể lệnh huynh nhất thá»i bị ngưá»i xui là m quấy. Bây giá», Nhị hiá»n Ä‘iệt cứ tạm thá»i ở lại đây Ãt lâu. Má»™t con ngưá»i khi chưa hoà n toà n bị mất lương tri, không khi nà o lại có thể bá» hẳn tình thá»§ túc.
Quản Thiên Phát nói:
– Sư phụ, đệ tá» cảm thấy trong vấn đỠnà y sợ e rằng còn có nhiá»u uẩn khúc.
Quách Thế Phần nhìn Quản Thiên Phát bằng tia mắt ngá»i ngá»i:
– Ngươi thấy như thế nà o thỠnói ta xem?
Quản Thiên Phát nói:
– Äệ tá» cảm thấy Hắc Y.... Không, theo đệ tá» thì nên gá»i hắn là ...Mai Hoa Lệnh Chá»§ thì má»›i đúng, vì cho đến bây giỠđệ tá» má»›i nhá»› ra rằng trên áo choà ng Ä‘en cá»§a hắn có đóa hoa mai trông rất kỳ la.....
Hắn do dự nói tiếp:
– Ở nÆ¡i con ngưá»i cá»§a hắn có Ä‘iểm khả nghi....
Quách Thế Phần cau mặt:
– Như thế nà o gá»i là khả nghi?
Quản Thiên Phát nói:
– Gã...Mai Hoa Lệnh Chủ rất có thể là ...
Hắn có vẻ ngáºp ngừng:
– Chuyện nà y vốn không chứng cá»› nên đệ tá» tháºt khó trình bà y....
Quách Thế Phần vặn há»i:
– Có phải ngươi cảm thấy gã Mai Hoa Lệnh Chủ rất có thể là Giang Bộ Thanh phải không?
Quản Thiên Phát nói:
– Äệ tá» tháºt không dám quả quyết, nhưng căn cứ và o vóc dáng, giá»ng nói thì đại công tá» là ngưá»i đáng nghi hÆ¡n hết!
Giang Hà n Thanh nhóng mình lên run giá»ng:
– Quản huynh nghe giá»ng nói cá»§a gã Mai Hoa Lệnh chá»§ tháºt giống vá»›i đại ca tôi à ?
Quản Thiên Phát nói:
– Gã Mai Hoa Lệnh Chá»§ giá»ng nói lạnh băng băng, nhưng âm thanh cuối cùng rất giống đại công tá».
Giang Hà n Thanh rơi nước mắt:
– Như thế thì đại ca tôi có lẽ đã mất hẳn lương tri rồi.... tại sao.... Tại sao luôn cả cha mình cũng không còn kể đến? Cho đến di thể mà cũng chẳng buông tha....
Quách Thế Phần nói:
– Giang nhị hiá»n Ä‘iệt hãy yên lòng, chỉ bằng và o âm thanh cÅ©ng chưa có thể Ä‘oán định má»™t cách chắc chắn. Lão phu và lệnh tôn vốn là chá»— thâm giao, chuyện nà y má»™t khi lão phu đã biết thì nhất định Hoà i Dương Phái không thể nà o tá»± thá»§ bà ng quan.
Chỉ cần truy ra hạ lạc cá»§a tên Mai Hoa Lệnh Chá»§ thì sá»± tháºt sẽ phÆ¡i bà y. Bây giá» cái đáng lo hÆ¡n hết là chất độc trong mình Nhị hiá»n Ä‘iệt. Vì chỉ khi nà o Nhị hiá»n Ä‘iệt khôi phục lại được công lá»±c thì chuyện bà máºt nà y má»›i có thể Ä‘iá»u tra nhanh chóng. Lão phu có quen vá»›i má»™t vị y thuáºt tinh minh, bất cứ chứng gì cÅ©ng có thể trị được, nhứt là những ngưá»i bị nhiá»…m độc kinh niên. Ông bạn há» ÄÆ°á»ng ấy không ai là không biết tiếng. Có ngưá»i còn gá»i lÃ ÄÆ°á»ng Hoa Äà thì đủ biết y thuáºt cá»§a ông ta như thế nà o rồi. Ngà y mai, lão phu sẽ cho má»i ông ta đến, nhứt định bịnh trạng cá»§a hiá»n Ä‘iệt sẽ không thà nh vấn đỠnguy hiểm.
Giang Hà n Thanh rơi nước mắt:
– Tiểu điệt xin đa tạ Quách thế thúc.
Quách Thế Phần báºt cưá»i:
– Hiá»n Ä‘iệt không nên nói vá»›i lão phu như thế. Nói tháºt cho hiá»n Ä‘iệt biết, năm xưa nếu không có Giang tiên sinh thì lão phu.... mà cả Hoà i Dương Phái không có ngà y nay đâu.... nếu không có Giang đại tiên sinh thì Hoà i Dương Tiêu Cục là m sao nở mặt vá»›i giang hồ bằng hữu chứ?
Quản Thiên Phát nói:
– Sư phụ, bức thư cá»§a Vạn lão tiá»n bối ở Trấn Viá»…n Tiêu Cục không biết sư phụ định xá» trà ra sao?
Quách Thế Phần trầm ngâm:
– Chuyện ấy cÅ©ng có nhiá»u khúc mắc, vì chuyến tiêu cá»§a Trấn Viá»…n Tiêu Cục cÅ©ng bị nạn ở vùng phụ cáºn Long Äô....
Quách Thế Phần nói luôn:
– Vạn huynh gặp mưá»i mấy ngưá»i toà n là bao mặt, nhưng có nháºn ra má»™t ngưá»i sá» dụng Cá»u Cung Äao Pháp cá»§a bản môn. Thêm và o đó có má»™t tên tiêu đầu bị thương bởi Ưng Trảo Công. Vá» Ä‘ao pháp thì đại sư huynh và Nhị sư huynh cá»§a ngươi bình nháºt không há» xá» dụng, như váºy là chỉ có má»™t mình ngươi, có lẽ chá»— nhắm cá»§a há» là như thế.
Chuyện nà y phải thong thả rồi mới có thể truy ra.
Quản Thiên Phát há»i:
– Sư phụ có thấy chuyện nà y và chuyện Mai Hoa Lệnh Chủ có liên hệ hay không?
Quách Thế Phần có vẻ ngạc nhiên:
– Sao? Ngươi nháºn rằng có liên hệ vá»›i gã Mai Hoa Lệnh Chá»§ đấy à ?
Quản Thiên Phát nói:
– Sư phụ có lẽ không quên rằng trước đó ba hôm, Giang đại công tỠcũng không có ở nhà ...
Quách Thế Phần khẽ lắc đầu:
– Không thể như thế được... Ngươi không nhá»› rằng chÃnh trong Trấn Viá»…n Tiêu Cục có phần hùn cá»§a Giang gia trong đó hay sao?
Quản Thiên Phát khẽ liếc Giang Hà n Thanh:
– Äiá»u đó đệ tá» có biết, nhưng theo đệ tá» nháºt xét phong thư nà y cÅ©ng có thể do ý cá»§a Giang đại công tá»...
Quách Thế Phần lắc đầu:
– Con ngưá»i cá»§a Vạn Trấn SÆ¡n ta biết rõ hÆ¡n ai hết, trừ phi có ngưá»i giả môn hạ Hoà i Dương Phái, chứ nếu không khi nà o ông ta lại gởi lá thư nà y, nhất định không có ai độc xúi ông ta cả.
Giang Hà n Thanh nói:
– Quách thế thúc nói rất đúng. Vạn lão thúc đối vá»›i anh em chúng tôi tháºt hết tình á»§ng há»™, ngay sau khi tiên phụ qua Ä‘á»i cÅ©ng thế. Nếu đại ca tôi dù có cố ý giá há»a thì Vạn lão thúc cÅ©ng không bao giá» lại Ä‘i nghe như thế!
Quách Thế Phần gáºt đầu cưá»i:
– Äúng rồi, Giang nhị hiá»n Ä‘iệt nói đúng rồi. Vạn Trấn SÆ¡n đã gởi thư nà y thì nhất định trong đó có chuyện ẩn khúc. Ngà y mai ta sẽ cho ngưá»i Ä‘i đến Trấn Giang há»i cho rõ sá»± tình rồi sẽ có thái độ sau. Bây giá», Giang nhị hiá»n Ä‘iệt nên Ä‘i nghỉ vì đưá»ng xa mệt nhá»c. Quản Thiên Phát hãy gá»i nhà bếp lo dá»n cÆ¡m nước và hãy thay ta mà tiếp Giang nhị hiá»n Ä‘iệt. Sau đó, nhá»› dá»n căn phòng kế bên phòng cá»§a ta cho Giang nhị hiá»n Ä‘iệt nghỉ đỡ.
Quản Thiên Phát có hơi do dự:
– Sư phụ, đệ tá» thấy có nhiá»u bất tiện.
Quản Thiên Phát há»i:
– Bất tiện Ä‘iá»u chi?
Quản Thiên Phát nói:
– Sau khi nhị công tá» ly khai Giang Phá»§, đệ tỠđã phải cải trang cho công tá» là vì sợ ngưá»i ta biết nhị công tỠđã thoát được há»a tai, như thế để tránh sá»± chú ý cá»§a há» cÅ©ng là để tiện bỠâm thầm theo dõi sá»± việc khốc hại đã xảy ra.... Vì thế, theo đệ tá» thì không nên cho nhị công tá» bị lá»™ diện.
Quách Thế Phần vuốt râu gục gáºt đầu:
– À, à ... như thế thì đúng lắm!
Quản Thiên Phát nói:
– Và theo đệ tá» thì nếu đại công tá» biết nÆ¡i hạ lạc cá»§a nhị công tá» thì nhất định sẽ dồn toà n lá»±c để đối phó, kể cả đệ tá» cÅ©ng thế, vì đệ tỠđã biết má»™t phần bà máºt vá» chuyện đã xảy ra nÆ¡i nhà há» Giang. Äại công tá» cÅ©ng quyết tâm giết để mà diệt khẩu, cho nên đệ tá» cÅ©ng phải ẩn mặt luôn.
Quản Thiên Phát gáºt đầu lia lịa:
– Äúng, đúng! Ngươi và Giang nhị hiá»n Ä‘iệt bây giá» cứ nói là cháu há» cá»§a ta, vì gia đình ly tán nên đến đây dùm Ä‘áºu. Cứ nói như thế là xong.
Và ông ta quay ra gá»i lá»›n:
– Ấu TÃn và o đây ta bảo!
Nghiêm Ấu TÃn mở cá»a bước vô và Quách Thế Phần nói luôn:
– Chuyện trong đêm nay tại đây, ngươi không tiết lá»™ vá»›i ai. Nếu có ngưá»i há»i thì cứ bảo là có ngưá»i từ Hồng Äà m Hồ, ngưá»i thân thÃch cá»§a ta đến viếng mà thôi!
Nghiêm Ấu TÃn cúi đầu:
– Vâng, đệ tỠđã biết!
Quách Thế Phần gáºt đầu:
– ÄÆ°á»£c rồi, bây giá» ngươi hãy dá»n phòng kế bên phòng ngá»§ cá»§a ta cho hai ngưá»i cá»§a Tam sư huynh ngươi nghỉ nhé.
Nghiêm Ấu TÃn vâng dạ lui ra.
Quản Thiên Phát lấy dụng cụ cải trang ra sữa đổi dung mạo cho mình và cả Giang Hà n Thanh. Và chỉ mấy phút sau, má»™t tên thuá»™c hạ mang cÆ¡m nước dá»n lên.
Quách Thế Phần nói:
– Nhị vị hiá»n Ä‘iệt hãy dùng cÆ¡m rồi Ä‘i nghỉ kẻo đưá»ng xa má»i mệt.
Quản Thiên Phát và Giang Hà n Thanh cũng không khách sáo, hỠcũng ngồi và o ăn một cách tự nhiên.
Quách Thế Phần nói:
– Hai ngưá»i đưá»ng xa mệt má»i, ăn xong rồi nên Ä‘i nghỉ cho sá»›m. Ngà y mai, ta sẽ cho ngưá»i thỉnh ÄÆ°á»ng Hoa Äà . Cái cần gấp bây giá» là cố là m sao cho Nhị hiá»n Ä‘iệt sá»›m bình phục, rồi các việc khác sẽ tuần tá»± mà hà nh động.
Giang Hà n Thanh nói:
– Äa tạ Quách thế thúc chiếu cố, tháºt tiểu Ä‘iệt cảm kÃch vô ngần.
Quách Thế Phần nói:
– Hiá»n Ä‘iệt đã đến đây thì hãy xem như còn ở Giang gia, hãy tháºt tình không nên khách sáo gì cả.
Nói xong, Quách Thế Phần bảo Nghiêm Ấu TÃn hướng dẫn hai ngưá»i và o trong yên nghỉ.
Nghiêm Ấu TÃn há»i nhá» Quản Thiên Phát:
– Tam sư huynh còn có Ä‘iá»u chi căn dặn nữa chăng?
Quản Thiên Phát nói:
– Không có gì, sư đệ hãy đi nghỉ đi!
Nghiêm Ấu TÃn lui ra và Quản Thiên Phát cùng vá»›i Giang Hà n Thanh cùng tắt đèn Ä‘i ngá»§.
o O o Trằn trá»c mãi không tà i nà o nhắm mắt, Quản Thiên Phát bèn bước xuống giưá»ng nhè nhẹ Ä‘i qua phòng sư phu.....
Hắn chưa kịp đưa tay gõ cá»a thì bên trong Quách Thế Phần đã lên tiếng:
– Quản Thiên Phát đó phải không?
Quản Thiên Phát đáp:
– Thưa sư phụ, chÃnh đệ tá» xin ra mắt!
Quách Thế Phần nói:
– Và o đi!
Quản Thiên Phát xô cá»a bước và o. Trong bóng tối lá» má», thấy sư phụ Ä‘ang ngồi tÄ©nh tá»a, đôi mắt Quách Thế Phần như hai đốm sao đêm nhìn thẳng và o mặt Quản Thiên Phát:
– Quản nhi, đến gặp sư phụ trong giá» nà y phải chăng có Ä‘iá»u nghiêm trá»ng?
Quản Thiên Phát bước lên quỳ xuống:
– Äệ tá» có má»™t chuyện, đến đây cầu xin lão nhân gia thà nh toà n cho....
Quách Thế Phần há»i tháºt cháºm:
– Quản nhi hãy đứng dáºy, có gì cứ nói rõ, sư phụ sẽ giải quyết cho.
Quản Thiên Phát nói:
– Äệ tỠđã suy nghÄ© táºn cùng, đệ tá» muốn cầu xin sư phụ ra lịnh trục xuất đệ tá» ra khá»i môn trưá»ng.
Quách Thế Phần nhìn sững Quản Thiên Phát, và ông nói bằng má»™t giá»ng vô cùng tháºn trá»ng:
– Hiá»n đồ, khi cầu xin thầy như thế, hiá»n đồ đã suy tÃnh kỹ cà ng. Váºy bây giá» hãy nói rõ cho thầy nghe!
Quản Thiên Phát cung kÃnh:
– Äệ tá» trong chuyến Ä‘i Kim Lăng vừa rồi, khi phát hiện có kẻ định trá»™m thây ân công, đệ tỠđã quan sát kỹ, từ khẩu âm cho đến vóc dáng, gã Mai Hoa Lệnh Chá»§ Ä‘á»u rất giống Giang đại công tá», trong lòng đệ tá» cảm nháºn rằng chuyện nà y vô cùng phức tạp. Vá» sau khi Sở Như Phong bá» thuốc mê và o rượu, cho ngưá»i phóng độc châm giết đệ tỠđể mà diệt khẩu, và luôn chuyện phóng há»a hãm hại nhị công tá», bao nhiêu chuyện liên tục phát sinh, cà ng là m cho đệ tá» Ä‘oán chắc rằng trong vấn đỠnà y nó có cả má»™t âm mưu....
Quách Thế Phần hừ hừ trong miệng, nhưng ông ta lại chỉ vuốt râu chá»› không nói thà nh lá»i.
Quản Thiên Phát nói tiếp:
– Cứ theo đệ tá» suy Ä‘oán, đằng sau gã Mai Hoa Lệnh Chá»§ có lẽ còn có ngưá»i chá»§ sá»±, âm mưu cá»§a há» nhất định không chỉ bấy nhiêu đó mà thôi.... Äệ tá» thân mang ân nặng cá»§a Giang Phá»§, cho dù nát thân cÅ©ng chưa đủ Ä‘á»n đáp...
Quách Thế Phần gáºt đầu:
– Hiá»n đồ không nói thầy cÅ©ng biết tâm ý cá»§a hiá»n đồ. Bởi vì hiá»n đồ Ä‘ang là môn hạ cá»§a Hoà i Dương Phái cho nên không dám tá»± do hà nh động để Ä‘á»n đáp ân sâu cho nhà há» Giang, vì thế nên yêu cầu thầy trục xuất khá»i môn trưá»ng, có phải thế không?
Quản Thiên Phát cúi đầu thấp giá»ng:
– ChÃnh đệ tá» có ý như thế!
Quách Thế Phần cưá»i hòa dịu:
– Äồ nhi, con phải biết rằng nếu trước kia không có Giang đại tiên sinh thì trên giang hồ ngà y nay không thể có Hoà i Dương Phái. Bây giá» là lúc Giang gia lâm đại biến, thầy há phải là kẻ sợ chuyện mà quên cả ân nghÄ©a hay sao?
Quản Thiên Phát nói:
– Sư phụ nói như thế tháºt là đúng, chỉ có Ä‘iá»u tình thế trước mắt không giải quyết như thế được.
Quách Thế Phần chớp mắt:
– Äồ nhi nói như thế là sao?
Quản Thiên Phát nói:
– Chắc sư phụ cÅ©ng biết rằng Giang đại công tá» có phải là Mai Hoa Lệnh Chá»§ hay không thì hiện nay chưa ai dám buông lá»i quyết Ä‘oán. Cho dù hắn là Mai Hoa Lệnh Chá»§ Ä‘i nữa, nhưng bên ngoà i hắn vẫn là Kim Lăng đại công tá» Giang Phá»§, và như thế, Hoà i Dương Phái lấy tư cách nà o để gây chuyện vá»›i nhà há» Giang?
Quách Thế Phần cứ vuốt râu trầm ngâm không nói.
Quản Thiên Phát nói tiếp:
– Nếu ngà y mai, sư phụ tuyên cáo vá»›i giang hồ trục xuất đệ tá» ra khá»i môn trưá»ng, thì má»™t mặt coi như đã thá»a mãn được ý cá»§a Trấn Viá»…n Tiêu Cục, mặt khác sẽ là m cho Giang đại công tá» không có lý do trách cứ Hoà i Dương Phái.... Chuyện là m đó chẳng những có lợi cho đệ tá» mà không có hại gì và nhất chuyện lưu nhị công tá» tại nÆ¡i đây cÅ©ng sẽ không là m cho ai chú ý.
Quách Thế Phần cau mà y há»i lại:
– Thế còn đồ nhi, con sẽ là m sao?
Quản Thiên Phát nói:
– Trước kia đệ tá» nhá» Cổ lão sư truyá»n dạy phép dị dung. Vá»›i phương pháp hóa trang đó, tin chắc không ai nháºn được và bây giá» nhị công tỠđã có sư phụ chiếu cố rồi, đệ tá» có cÆ¡ há»™i rảnh rang đột nháºp Kim Lăng, ẩn mặt theo dõi tìm kiếm di thể cá»§a ân công, đồng thá»i theo dõi hà nh động cá»§a bè đảng Mai Hoa Lệnh Chá»§. Tin rằng vá»›i phương cách đó, đệ tá» sẽ thu phục được nhiá»u kết quả.
Quách Thế Phần giÆ¡ tay khẽ gáºt đầu:
– Äồ nhi dụng tâm cá»§a con tháºt là khổ sở, thầy rất cảm thông và sẽ cố gắng giúp cho con.
Quản Thiên Phát quỳ xụp xuống rơi nước mắt:
– Ân thầy như núi Thái, đồ nhi xin cúi lạy để tỠlòng thà nh...
Quách Thế Phần trang trá»ng:
– Äồ nhi hãy nhá»› cho kỹ Ä‘iá»u nà y, thầy chỉ vì muốn thể theo ý kiến cá»§a đồ nhi mà là m vá»›i hình thức bên ngoà i, còn đồ nhi thì cho dù lúc nà o cÅ©ng vẫn là môn đồ cá»§a Hoà i Dương Phái. Khi cần, thần sẽ dùng toà n lá»±c Hoà i Dương Phái để giúp cho con.
Quản Thiên Phát lạy:
– Con nhá»› kỹ Ä‘iá»u thầy dặn, và con nguyện sẽ không bao giỠđể cho thầy thất vá»ng.
Quách Thế Phần gáºt đầu:
– Thôi con hãy đi nghỉ, rồi sáng mai thầy sẽ thu xếp!
Quản Thiên Phát lạy tạ một lần nữa, rồi lui ra.
o O o Ngà y hôm sau, toà n thà nh Dương Châu có mấy tin tức kinh hoà ng.
Thứ nhất, tin đưa vá» cho biết Giang Phá»§ Kim Lăng bị há»a thiêu. Những kẻ cứu há»a thương vong khá nhiá»u, và Giang nhị công tá» Giang Hà n Thanh vì Ä‘ang bệnh nên không cứu kịp, bị há»a hoạn là m thiệt mạng.
Thứ hai, Trấn Viá»…n Tiêu Cục bị tai nạn trong má»™t chuyến tiêu quan trá»ng do chÃnh Tổng tiêu đầu Long Hổ Tiên Vạn Trấn SÆ¡n há»™ tống, bị cướp tại vùng phụ cáºn Long Äô, và Vạn Trấn SÆ¡n bị trá»ng thương.
Vì đưá»ng giao thông bất tiện, cho nên khi tin tức đưa đến Dương Châu thì chuyện xảy ra đã quá hai ngà y. Tuy nhiên, vá»›i hai cái tin quan trá»ng đó đã là m chấn động cả Dương Châu và từ đó, tin tức loan Ä‘i nhanh chóng.
Lúc bấy giá», Tổng tiêu đầu Hoà i Dương Tiêu Cục là Quách Thế Phần má»›i vừa ngá»§ dáºy, tay ông còn Ä‘ang bưng chén trà bốc khói.
Äó là má»™t thói quen, má»—i buổi sáng, việc thứ nhất cá»§a Kim Xà Äiêu Quách Thế Phần phải có má»™t chén trà rồi sau đó má»›i đến sảnh đưá»ng.
Ngay lúc đó, một gã thanh niên trên dưới ba mươi hớt hãi bước và o kêu lớn:
– Sư phu.....!
Quách Thế Phần quay lại:
– Phương Gia Hoằng, có chuyện gì thế?
Phương Gia Hoằng vòng tay cung kÃnh:
– Sư phụ, đệ tá» vừa nháºn được hai tin quan trá»ng!
Quách Thế Phần uống nốt ngụm trà :
– Tin gì thế?
Phương Gia Hoằng nói:
– Thứ nhất, cứ theo tin cho biết thì Kim Lăng Giang nhị công tá» vì bệnh nặng nên đã thiệt mạng trong má»™t tráºn há»a hoạn tại Giang gia trang.
Quách Thế Phần rúng động:
– Tin đó chắc chắn chứ?
Phương Gia Hoằng nói:
– Ngưá»i từ Kim Lăng đưa đến thì chắc là tin xác tháºt.
Quách Thế Phần lộ vẻ buồn:
– Giang đại tiên sinh vốn là con ngưá»i phúc đức, đáng lý Giang nhị công tá» không phải chết vì tai há»a thê thảm như thế... Còn tin thứ hai là gì?
Phương Gia Hoằng nói:
– Thứ hai thì hình như Trấn Viễn Tiêu Cục đã lâm nạn...
Quách Thế Phần vùng trầm giá»ng:
– Tam sư đệ của ngươi đã vỠchưa?
Phương Gia Hoằng ngạc nhiên trước sá»± thay đổi sắc diện bất ngá» cá»§a sư phụ, hắn há»i lại:
– Sư phụ có biết vỠchuyện Quản sư đệ đến Kim Lăng...
Quách Thế Phần gắt:
– Ta há»i hắn đã vá» chưa?
Phương Gia Hoằng giáºt mình:
– Sư phu..... Tam sư đệ chưa vá»...
Quách Thế Phần Ä‘áºp mạnh tay xuống mặt bà n là m cho chén trà tung lên bể nát:
– Hừ, nó mà còn dám vỠđây....
Phương Gia Hoằng lặng im thinh thÃch. Lần đầu tiên hắn thấy sá»± giáºn dữ cá»§a sư phụ.
Quách Thế Phần lại gắt lên:
– Ngươi hãy theo ta!
Không dám chêm má»™t tiếng há»i nà o, Phương Gia Hoằng lá»§i thá»§i theo sau.
Lấy phong thư của Trấn Viễn Tiêu Cục trao cho Phương Gia Hoằng, Quách Thế Phần nói:
– Ngươi hãy xem đây thì rõ!
Tiếp lấy phong thư, Phương Gia Hoằng nÆ¡m ná»›p lo sợ. Hắn băn khoăn không biết ngưá»i cá»§a Trấn Viá»…n Tiêu Cục đến bao giá» và trong lá thư nà y phải chăng có liên quan đến vụ thất tiêu....?
Nhưng khi xem xong thư rồi, da mặt cá»§a Phương Gia Hoằng má»›i tháºt là nhợt nhạt, hắn nói giá»ng ngáºp ngừng:
– Sư phu..... Quản sư đệ bình nháºt...
Quách Thế Phần quát lớn:
– Tên nghiệt súc ấy liên kết vá»›i quân cưá»ng đạo. Nó đã là m bại hoại bản môn.
Ngà y nay sá»± việc đã đến thế nà y, cho dù ta có niệm tình cÅ©ng không còn được. Ngươi hãy láºp tức công bố trục xuất nó ra khá»i môn trưá»ng. Bắt đầu từ đây, tên hắn không còn trong danh sách Hoà i Dương Phái.
Phương Gia Hoằng rung rẩy:
– Sư phu..... chỉ mới được thư của Vạn Tổng tiêu đầu, hư thực chưa....
Quản Thiên Phát át tiếng:
– Một phong thư đó còn chưa đủ hay sao?
Phương Gia Hoằng còn cố muốn biện minh, nhưng Quách Thế Phần đã khoát tay:
– Ngươi không cần nói gì thêm nữa, hãy láºp tức y theo lệnh cá»§a ta!
Thấy sá»± giáºn dữ cá»§a sư phụ, Phương Gia Hoằng biết có nói gì cÅ©ng là vô Ãch, hắn đà nh bóp bụng cúi mặt lui ra.
Nhưng Quách Thế Phần đã vội kêu:
– Hãy khoan!
Phương Gia Hoằng có hơi mừng. Hắn nghĩ có lẽ sư phụ đã có hơi dịu lại....
Quách Thế Phần vẫn hầm hầm:
– Ngươi gá»i Nhị sư đệ cá»§a ngươi và o đây ta dặn!
Phương Gia Hoằng lui ra và chỉ một lát sau, nhị đệ tỠcủa Hoà i Dương Phái là Tà o Vĩnh Thái bước và o.
Quách Thế Phần gá»i Tà o VÄ©nh Thái lại gần bên ká» tai dặn nhá». Há» Tà o cúi đầu tuân lệnh lui ra.
Chuyện Chưởng môn nhân khai trừ Quản Thiên Phát đã là m cho xao động cả nội bộ Hoà i Dương Phái.
Từng nhóm, từng nhóm châu đầu thì thầm nghị luáºn phân vân, không ai Ä‘oán được Quản Thiên Phát đã phạm và o Ä‘iểm nà o quy cá»§ cá»§a bản phái....
Äồng sư huynh đệ, tình cảm cá»§a há» cầm bằng thá»§ túc. Tá»± nhiên chuyện thinh không biến động là m cho há» hết sức bà ng hoà ng.
o O o Khoảng trưa ngà y hôm ấy, trước cá»a Hoà i Dương Tiêu Cục có hai kỵ mã lao nhanh đến và dừng ngay lại.
Gã cỡi ngá»±a Ä‘i đầu là má»™t hán tá» mình váºn áo choà ng mà u xám, đầu đội nón rá»™ng và nh. Con ngưá»i hắn vừa cao vừa ốm, thêm và o đó bá»™ mặt dà i thòn vá»›i chiếc mÅ©i quặp như má» chim ưng, là m cho ai thoáng nhìn và o cÅ©ng Ä‘á»u nháºn ra đó là má»™t con ngưá»i âm hiểm.
Äằng sau là má»™t lão già mặt áo mà u tÃa, tướng mạo quắc thước, đôi mắt ngá»i ngá»i trông tháºt uy nghiêm.
Vừa đến cá»a Hoà i Dương Tiêu Cục, gã hán tá» Ä‘i đầu nhảy xuống Ä‘i thẳng và o giữa hai hà ng ngưá»i đứng gác bên ngoà i. Hắn Ä‘i tháºt hiên ngang và khẽ nhếch nụ cưá»i:
– Xin phiá»n các vị thông báo dùm, bảo rằng có Trấn Viá»…n Tiêu Cục Vạn Tổng tiêu đầu và Nam Giang Phá»§ Tổng quản gia Sở Như Phong xin cầu kiến Chưởng môn nhân.
Nghe đến Vạn Trấn SÆ¡n và Sở Như Phong thân tá»± đến đây, Quách Thế Phần láºt Ä‘áºt Ä‘i ra ngoà i cá»a....
Nhưng trong lúc ấy thì đã có một tên thuộc hạ mang danh thiếp từ ngoà i hối hả bước và o và không hiểu tại sao, Quách Thế Phần lại quay trở và o trong.
Phương Gia Hoằng đón gã thuá»™c hạ và cau mà y há»i:
– Có gì mà hấp tấp đến thế, Lục Äắc Quý?
Lục Äắc Qúy láºt Ä‘áºt trao danh thiếp:
– Phương tiêu đầu, có Trấn Viễn Tiêu Cục Vạn lão gia và Giang Phủ Quản Gia Sở Như Phong cầu kiến!
Phương Gia Hoằng cầm danh thiếp:
– HỠđâu?
Lục Äắc Qúy nói:
– Há» Ä‘ang đợi ngoà i cá»a!
Trao tấm danh thiếp lại cho Lục Äắc Quý, Phương Gia Hoằng bảo:
– Hãy và o thông báo cho sư phụ biết!
Khi Lục Äắc Qúy và o thì Phương Gia Hoằng cÅ©ng vá»™i ra ngoà i.
Bình nháºt khi nghe tin nà y, thì Quách Thế Phần đã láºt Ä‘áºt Ä‘i ra, nhưng hôm nay thì tình hình có khác.
Riêng những ngưá»i trong tiêu cục thì cÅ©ng đã hay tin rằng tối qua có ngưá»i từ Hồng Äà m Hồ gia đình Tiểu Vương Táºp đến. Há» rất biết Tiểu Vương Táºp vốn là gia tá»™c cá»§a Phu nhân Quách Thế Phần, thì tá»± nhiên há» Quách Ä‘ang báºn tiếp những ngưá»i bà con bên vợ ấy.
Vì thế, Lục Äắc Qúy không dám và o ngay, mà lại đứng ngoà i bẩm và o:
– Sư phụ, bên ngoà i có chuyện cần!
Quách Thế Phần bảo Nghiêm Ấu TÃn:
– Hãy cho hắn và o!
Nghiêm Ấu TÃn bước ra vẫy tay:
– Sư phụ cho và o!
Hắn Ä‘i và o tiểu sảnh, thấy Tổng tiêu đầu Ä‘ang ngồi nói chuyện vá»›i hai vị trung niên hán tá», Lục Äắc Qúy vòng tay:
– Bẩm lão nhân gia, bên ngoà i có Trấn Viễn Tiêu Cục Vạn lão gia và Giang Gia Tổng Quản Sở Như Phong xin cầu ra mắt.
Quản Thiên Phát gáºt đầu:
– Biết rồi, ta sẽ ra ngay!
Vừa nói vừa đứng dáºy cưá»i:
– Nhị vị hiá»n Ä‘iệt hãy tạm ngồi đây, ta ra tiếp há»!
Lục Äắc Qúy trao danh thiếp rồi, nhưng hắn không lui ra cứ đứng tần ngần:
– Lão gia....
Quách Thế Phần cưá»i:
– Sao, đã thua hết sạch rồi phải không? ÄÆ°á»£c rồi, hãy và o nói vá»›i quản lý rằng ta đã cho phép xuất cho ngươi mượn trước ba phần lương. Ngươi là ngưá»i có gia đình, ta rá»™ng rãi cho đấy.
Lục Äắc Qúy đỠmặt ấp úng:
– Lão gia, chuyện nà y thuá»™c hạ không phải vay tiá»n mà ... mà vì có chuyện xin trình lại.
Quách Thế Phần khoát tay:
– Có gì chỠta trở lại rồi sẽ nói!
Lục Äắc Qúy vẫn trù trừ:
– Lão gia, chuyện nà y trá»ng yếu....
Quách Thế Phần cau mặt:
– Chuyện chi trá»ng yếu?
Lục Äắc Qúy ngáºp ngừng:
– Lão gia, đây là chuyện mà thuá»™c hạ mắt thấy tai nghe, chuyện tháºt...
Quách Thế Phần cau mặt:
– Ta Ä‘ang có chuyện ngoà i trước, ngươi có biết không? Nói gì thì hãy nói thẳng vấn Ä‘á»!
Lục Äắc Qúy láºt Ä‘áºt đáp:
– Vâng, vâng...
Hắn nuốt nước miếng và nói tiếp:
– Chắc lão gia đã biết gia đình thuá»™c hạ vốn ở Tứ Thá»§y. Trước đây mấy ngà y, sau chuyến tiêu hoà n tất, Quản tiêu đầu Ä‘i Kim Lăng tế Ä‘iện Giang lão tiên sinh, thuá»™c hạ tiện đưá»ng xin theo để ghé thăm nhà , vì thế mà cùng vá»›i Quản tiêu đầu đến Long Äà m rồi má»›i chia tay....
Quách Thế Phần cau mặt:
– Ta cấm không cho nhắc tới cái tên Quản Thiên Phát trước mặt ta, nghe chưa?
Lục Äắc Qúy vá»™i nói:
– Lão gia, thuá»™c hạ không phải đỠcáºp Quản tiêu đầu mà thuá»™c hạ muốn nói vá» Vạn Tổng tiêu đầu cá»§a Trấn Viá»…n Tiêu Cục.
Quách Thế Phần nhÃch lên má»™t bước:
– Vạn Tổng tiêu đầu đã... là m chuyện gì?
Lục Äắc Qúy lại nuốt nước bá»t:
– Vâng vâng..., thuá»™c hạ và Quản tiêu đầu chia tay lúc đó cÅ©ng đã sắp hoà ng hôn. Ngay lúc đó, gặp má»™t vị đồng hương vốn cÅ©ng là m nghá» bảo tiêu Ä‘ang trên đưá»ng vá» Tứ Thá»§y, nhân đó hai chúng tôi ghé quán uống và i chén rượu kết bạn đồng hà nh. Äi suốt đêm đó, đến sáng thì tá»›i Long Äô....
Tháºt là dà i dòng, có lẽ đó là cố táºt cá»§a Lục Äắc Quý, hắn kể lể cả buổi má»›i và o được chÃnh Ä‘á»...
Quách Thế Phần há»i gặn:
– Và các ngưá»i đã gặp Ä‘oà n xe há»™ tiêu cá»§a Trấn Viá»…n Tiêu Cục phải không?
Lục Äắc Qúy nói:
– Thuộc hạ và vị đồng hương vì đi mệt quá nên tạm ngồi dưới gốc đại thụ, nếu không thế thì có lẽ đã không còn mạng...
Quách Thế Phần giục:
– Ngươi cứ nói luôn đi!
Lục Äắc Qúy cúi đầu:
– Vâng, vâng... Hai ngưá»i cá»§a thuá»™c hạ ngồi nghỉ tại bìa rừng chợt thấy có mưá»i mấy ngưá»i bao mặt Ä‘ang Ä‘i vá» hướng bìa rừng. Thấy tình hình bất ổn, hai ngưá»i cá»§a thuá»™c hạ vá»™i ẩn mình và o cá» ráºm. Chỉ má»™t thoáng sau, lúc đó trá»i đã sáng hẳn rồi, hai ngưá»i cá»§a thuá»™c hạ thấy có hai kỵ mã Ä‘i trên đưá»ng và đám ngưá»i bao mặt kêu lên:
“Há» tá»›i đấy, tá»›i đấyâ€... vừa hô, há» vừa xông ra cản lại.
Quách Thế Phần há»i:
– Vạn Tổng tiêu đầu?
Lục Äắc Qúy gáºt đầu:
– Vâng, Vạn Tổng tiêu đầu chỉ mang theo có má»™t ngưá»i thuá»™c hạ. Vì cá»± ly quá xa, nên thuá»™c hạ không nghe há» nói những gì, chỉ thấy sau đó là hỠđộng thá»§. Vạn Tổng tiêu đầu lấy má»™t chống mưá»i, trưá»ng tiên cuốn gió. Nhưng chÃnh lúc Ä‘ang kịch chiến, Vạn Tổng tiêu đầu vụt la lên má»™t tiếng rồi rÆ¡i xuống ngá»±a....
Quách Thế Phần há»i:
– Ông ta bị trá»ng thương?
Lục Äắc Qúy chỉ đáp má»™t tiếng gá»n lá»n:
– Chết!
Quách Thế Phần trừng mắt:
– Nói ẩu, ngưá»i chết có bao giá» sống lại chứ?
Câu nói cá»§a Quách Thế Phần quả tháºt xác đáng vì chÃnh Long Hổ Tiên Vạn Trấn SÆ¡n Ä‘ang có mặt ngoà i cá»a Hoà i Dương Tiêu Cục kia mà !
Lục Äắc Qúy “Vâng, vâng†luôn miệng, và nói tiếp:
– Thuá»™c hạ thấy bá»n chúng kéo thây Vạn Tổng tiêu đầu đến bên gốc cây đà o má»™t cái lá»—, tiếp liá»n theo, có má»™t ngưá»i nhặt lấy ngá»n Long Hổ Tiên và day qua ngưá»i mặc áo Ä‘en có Ä‘Ãnh Hoa Mai khẽ vòng tay há»i:
“Lệnh Chá»§ còn có Ä‘iá»u chi dặn bảo?â€.
Ngưá»i mặc áo Ä‘en có Ä‘Ãnh Hoa Mai nói:
“Không có chuyện gì váºy hãy Ä‘i Ä‘iâ€. Ngưá»i ấy khom mình và phóng lên lưng ngụa cá»§a Vạn Tổng tiêu đầu, má»™t tay cầm ngá»n Long Hổ Tiên, má»™t tay lá»™t chiếc khăn Ä‘eo bao mặt xuống rồi phi ngá»±a Ä‘i luôn...
Lục Äắc Qúy nói đến đó, rồi vụt ngẩng mặt há»i Quách Thế Phần:
– Lão gia có biết ngưá»i ấy là ai không nhỉ?
Quách Thế Phần cau mặt:
– Ai?
Lục Äắc Qúy ngó dáo dác và thấp giá»ng:
– Khi ngưá»i ấy lá»™t khăn bịt mặt thì thuá»™c hạ nhìn thấy rõ rà ng là Vạn Tổng tiêu đầu, má»™t Vạn Tổng tiêu đầu thứ hai.
Quách Thế Phần quắc mắt trầm giá»ng:
– Ngươi trông không lầm đấy chứ?
Lục Äắc Qúy nói:
– Không chỉ riêng thuá»™c hạ, mà còn có vị đồng hương cÅ©ng thấy rõ như thế, nhất định không thể có Ä‘iá»u lầm lẫn được.
Quách Thế Phần trầm ngâm:
– Lại có những chuyện như thế nữa sao? Nhưng ngươi đã nói theo Vạn Trấn Sơn còn có một tên thuộc hạ nữa mà ? Hắn cũng bị chết à ?
Lục Äắc Qúy nói:
– Tên thuá»™c hạ đó đã bị đánh hôn mê, do ngưá»i giả Vạn Tổng tiêu đầu bá» lên lưng ngá»±a mang Ä‘i.
Quách Thế Phần há»i:
– Chuyện đó, sau khi vỠđây, ngươi đã có nói cho ai nghe chưa?
Lục Äắc Qúy nói:
– Không có, thuá»™c hạ đâu dám loạn ngôn như thế, chÃnh định chá» dịp trình lại lão gia, nhưng mãi đến hôm nay má»›i có dịp.
Quách Thế Phần căn dặn:
– Cũng may nơi đây không có ai xa lạ, ngươi nhớ sau nà y đừng cho ai biết chuyện đó nữa nghe!
Lục Äắc Qúy gáºt đầu:
– Vâng, thuộc hạ biết rồi!
Quách Thế Phần nói:
– ÄÆ°á»£c rồi, ngươi hãy theo ta!
Quách Thế Phần dẫn Lục Äắc Qúy Ä‘i ra. Ông không há»i thêm gì. Bao nhiêu chuyện dồn dáºp xảy ra là m cho ông ta lo âu cho đại cuá»™c, chưa biết chuyện sẽ còn diá»…n biến như thế nà o....
Thấy chá»§ nhân lặng thinh, Lục Äắc Qúy cÅ©ng cứ Ä‘i theo chứ không dám mở lá»i.
Mãi khi gần đến bên ngoà i, há» Lục má»›i nhÃch sát bên thấp giá»ng:
– Lão gia, câu chuyện khi nãy là chuyện mà thuộc hạ thấy rất rõ rà ng, xin lão gi đặc biệt chú ý cho!
Quách Thế Phần cũng chỉ ừ hỠnhưng không nói.
Lục Äắc Qúy nói tiếp:
– Không biết hỠđến đây định giở trò gì...?
Ngay lúc đó, nÆ¡i đại sảnh, Phương Gia Hoằng Ä‘ang tiếp kiến Long Hổ Tiên Vạn Trấn SÆ¡n và ngưá»i Quản gia nhà há» Giang, Sở Như Phong.
Quách Thế Phần bước lên là đã cất giá»ng cưá»i rổn rảng:
– Vạn lão ca quang lâm mà đệ hay cháºm quá, tháºt vô cùng thất lá»…...
Phương Gia Hoằng láºt Ä‘áºt đứng lên nói vá»›i khách:
– Gia sư đã đến!
Vạn Trấn SÆ¡n, Sở Như Phong cÅ©ng đứng dáºy và o lão há» Vạn cÅ©ng cưá»i tháºt lá»›n:
– Quách lão ca, lâu quá rồi không gặp...
Day qua Sở Như Phong, ông ta giới thiệu:
– Äây là vị lãnh tụ Hoà i Dương Phái mà cÅ©ng là lãnh tụ cả đại giang thuá»™c bắc.
Và một mặt nói với Quách Thế Phần:
– Còn đây là Kim Lăng Giang Phủ Tổng Quản Sở Như Phong!
Quách Thế Phần vòng tay:
– Cá»u ngưởng, cá»u ngưởng, xin má»i nhị vị an tá»a!
Sở Như Phong nghiêng mình:
– Vâng mạng Giang đại công tá», tại hạ xin có lá»i thỉnh an Quách lão gia!
Phân ngôi chủ khách xong, Quách Thế Phần lại vòng tay:
– Vạn lão ca có lòng đỠbạt, tháºt đệ táºn cảm thâm tình... Hoà i Dương Phái bất hạnh sinh xuất nghịch đồ cÅ©ng tại vì đệ không biết Ä‘oán trước. Huynh đệ đã trục xuất hắn ra khá»i môn trưá»ng. Từ đây trở Ä‘i Hoà i Dương Phái không có tên nghịch đồ ấy nữa.
Không há»i lại ý khách mà đem câu chuyện Quản Thiên Phát ra nói trước, là m cho Vạn Trấn SÆ¡n và Sở Như Phong không biết là m sao nói được.
Má»™t chút tháºt lâu, Vạn Trấn SÆ¡n cưá»i gượng gạo:
– Huynh đệ và Quách lão ca đã hÆ¡n mưá»i năm tình nghÄ©a, vì thế huynh đệ má»›i dám mạo muá»™i gởi thÆ¡ ấy.... à huynh đệ là muốn nhá» lão ca chá» cao đồ vỠđể há»i lại ngá»n ngà nh. Không dè, lão ca đã là m thế rồi, là m sao Quản cao đồ dám trở vỠđây?
Quách Thế Phần quá buồn cưá»i, nhưng ngoà i mặt ông ta cứ là m ra trang trá»ng:
– Tên nghịch đồ đã là m chuyện đại nghịch bất đạo, cả thinh danh của huynh đệ đã bị tay hắn là m đổ vỡ, hắn vỠhay không thì cũng phải nghiêm lịnh trục xuất. Từ đây nếu hắn còn bén mảng, sư huynh đệ nhất định không thể dung cho sống được.
Là m như cà ng nói cà ng giáºn, Quách Thế Phần dáºm dáºm gót chân là m cho ná»n gạch bị nát vụn ra từng mảnh nhá».
Sở Như Phong cưá»i âm hiểm:
– Quách lão gia vốn là báºc đương kim võ lâm tiá»n bối, tại hạ có đôi lá»i muốn thỉnh giáo, nhưng không biết có nên chăng?
Quách Thế Phần thản nhiên:
– Sở tổng quản cứ chỉ dạy!
Sở Như Phong nói:
– Không biết sau khi trục xuất Quản tiêu đầu ra khá»i môn trưá»ng rồi, lão gia định thái độ kế tiếp ra sao?
Quách Thế Phần nói:
– Äã trục xuất hắn ra khá»i môn trưá»ng, tá»± nghịch đồ ấy không còn can hệ gì vá»›i Hoà i Dương Phái nữa!
Sở Như Phong cưá»i mÆ¡n:
– Quách lão gia nói tháºt phải, nhưng theo thiển kiến cá»§a tại hạ thì đáng lý còn cả má»™t vất đỠmà Quách lão gia cần phải nên suy xét lại.
Quách Thế Phần nhướng mắt:
– Chẳng hay theo cao kiến của Sở tổng quản thì lão phu còn phải hà nh sự ra sao?
Sở Như Phong nói:
– Trục xuất đệ tá» ra khá»i môn trưá»ng, đó là chuyện ná»™i bá»™ cá»§a Hoà i Dương Phái, còn vá» phương diện đối vá»›i Trấn Viá»…n Tiêu Cục hình như Quách lão gia chưa có má»™t cách đối xá» nà o....
Quách Thế Phần giáºn lắm, nhưng ngoà i mặt ông vẫn cứ đứng cưá»i cưá»i:
– Có phải Sở tổng quản muốn nói là lão phu nên truy táºp tên nghịch đồ để tra rõ vụ án tổn thất cá»§a Trấn Viá»…n Tiêu Cục?
Sở Như Phong cưá»i:
– Là công án trên phương diện giang hồ đạo nghÄ©a, có lẽ Quách lão gia cÅ©ng nên là m như thế. Äể tá» rõ được tinh thần trách nhiệm.
Sắc mặt của Quách Thế Phần vụt trầm xuống:
– Chẳng hay lá»i vừa rồi cá»§a Sở tổng quản là do ý kiến riêng, hay là tôn ý cá»§a Giang đại công tá» nhỉ?
Sở Như Phong vẫn nở nụ cưá»i âm hiểm trên môi:
– Tại hạ nói như thế là dựa theo đạo nghĩa giang hồ, nhưng hình như Quách lão gia không được vừa lòng?
Quách Thế Phần nói:
– Giang hồ đại nghÄ©a có lẽ không thÃch hợp vá»›i vấn đỠnhư thế, chắc Sở tổng quản cÅ©ng thấy như thế chứ?
Sở Như Phong cưá»i nhạt:
– Quách lão gia đã nói thế thì tại hạ đà nh phải là m thinh cho váºy!
Quách Thế Phần nhìn thẳng và o mặt Sở Như Phong:
– Sở tổng quản đảm nhiệm chức vụ trong Giang Phủ đã lâu chưa nhỉ?
Sở Nhu Phong nói:
– Tại hạ nháºm chức đến nay chưa ngoà i bốn tháng!
Quách Thế Phần vụt báºt cưá»i:
– Thế thì chẳng trách gì Sở tổng quản không nắm vững tình hình. Quản Thiên Phát vốn là ngưá»i cá»§a Giang Phá»§ giá»›i thiệu đến Hoà i Dương Tiêu Cục. Vì thế, cứ theo “Giang hồ đạo nghÄ©a†thì huynh đệ có lẽ nên “há»i ý kiến†cá»§a Giang Phá»§ má»›i là xác đáng.
Vạn Trấn SÆ¡n láºt Ä‘áºt vòng tay giả lả:
– Xin Quách lão ca không nên hiểu lầm... Bởi vì chuyến tiêu bị tổn thất vừa qua cá»§a huynh đệ tháºt quá lá»›n lao, chứ nếu chỉ bằng và ng bạc không thôi, thì huynh đệ đâu dám là m phiá»n đến Quách lão ca như thế!
Quách Thế Phần nói:
– Cứ như thế thì chuyến tiêu vừa rồi cá»§a Vạn lão ca không phải là chuyến tiêu thông thưá»ng à ?
Vạn Trấn Sơn lắc đầu:
– Nếu là loại hà ng thông thưá»ng, thứ hà ng hóa có thể bồi thưá»ng thì cho dù huynh đệ không đủ sức, Giang Phá»§ cÅ©ng có thể dùng cổ phần cá»§a mình mà thay thế, nhưng chuyến hà ng nà y luôn cả Giang Phá»§ cÅ©ng không sao thưá»ng được.
Quách Thế Phần nhướng mắt:
– Chuyến hà ng đó là gì mà Vạn lão ca nói nghe nghiêm trá»ng như thế?
Vạn Trấn Sơn thở dà i:
– Nó là má»™t chiếc rương sắt nhá»!
Quách Thế Phần há»i:
– Vạn lão ca có biết trong chiếc rương đó chứa đựng váºt gì không?
Vạn Trấn Sơn nói:
– Ngà y tiếp nháºn chuyến tiêu đó, đệ không có ở nhà . Nghe nói lại ngưá»i giao chiếc rương đó là má»™t vị thiếu niên mặc áo xanh, ngưá»i ấy bảo rằng chỉ cần Ä‘em chiếc rương ấy đến Vu Hồ. Ngưá»i cá»§a chúng tôi bảo mở rương ra xem thì vị khách nhân ấy nói cứ việc Ä‘em tá»›i nÆ¡i tá»›i chốn, còn trong ấy là váºt đáng giá hay không thì không quan hệ. Nói xong, vị ấy trao tấm ngân phiếu năm ngà n lượng và bá» Ä‘i ngay!
Thấy Vu Hồ là má»™t địa Ä‘iểm quá gần, chuyện bảo tiêu cÅ©ng không đến ná»—i khó khăn, ngưá»i cá»§a chúng tôi cÅ©ng không lo lắng gì cho mấy. Nhưng ngay tối hôm đó, thì lại nháºn được má»™t phong thư, đại ý nói rằng chiếc rương ấy trong thiên hạ không ai có thể bảo há»™ được, chỉ cần ra khá»i Trấn Giang thì không còn giữ nổi nữa. Ngưá»i cá»§a chúng tôi không biết phải là m sao, đà nh phải cho ngưá»i sang Kim Lăng cầu viện...
Vạn Trấn Sơn dừng lại để lấy hơi rồi nói tiếp:
– Trưa ngà y hôm sau, thì đệ vỠđến Trấn Giang, nghe viên quản lý nói lại, đệ thấy rằng chiếc rương nhá» như thế, có thể giắt và o lưng cÅ©ng được, huống chi Vu Hồ gần sát má»™t bên, cho nên đệ má»›i mang theo má»™t ngưá»i thuá»™c hạ Ä‘em chiếc rương ấy Ä‘i.
Tuy không sợ lá»i hăm dá»a trong bức thư nặc danh, nhưng vì vốn tÃnh cẩn tháºn, đệ má»›i giao chiếc rương cho tên thuá»™c hạ dấu trong mình. Không ngá» vừa má»›i tá»›i vùng phụ cáºn cá»§a ngoại ô thì bị mưá»i mấy tên áo Ä‘en bao mặt táºp kÃch. Äệ thì bị thương nhẹ, còn tên thuá»™c hạ cá»§a đệ bị phải Ưng Trảo Công, chiếc rương sắt ấy bị ngưá»i Ä‘oạt mất.
VỠđến tiêu cục má»›i hay rằng Giang Bá»™ Thanh hiá»n Ä‘iệt nghe tin cầu viện láºt Ä‘áºt ngà y đêm thẳng đến Trấn Giang, nhưng không ngá» vừa tá»›i Hạ Thụ thì cÅ©ng bị nhóm ngưá»i áo Ä‘en táºp kÃch mang thương. Vì thế đệ đà nh phải cho ngưá»i mang thư đến báo vá»›i lão ca....
Äã có nghe chuyện do Lục Äắc Qúy kể lại nên Quách Thế Phần gặn há»i:
– Vạn lão ca tháºt không biết trong chiếc rương nhỠấy đựng váºt gì chứ?
Vạn Trấn Sơn lắc đầu:
– Hoà n toà n không biết!
Quách Thế Phần há»i tiếp:
– Thế thì Vạn lão ca có cho ngưá»i đến Vu Hồ Ä‘iá»u tra địa chỉ theo ngưá»i khách ấy nói hay không?
Vạn Trấn Sơn nói:
– Äã có Ä‘iá»u tra rồi, địa chỉ cá»§a ngưá»i khách nói đó chẳng những không có, nhà cá»a mà cÅ©ng không có má»™t ngưá»i nà o.
Quách Thế Phần cau mặt:
– Lạ nhỉ!
Vạn Trấn SÆ¡n vùng thấp giá»ng:
– Cứ theo đệ suy Ä‘oán thì chiếc rương ấy là váºt cá»§a Lý gia nÆ¡i Hà Bắc.
Cà ng nghe Quách Thế Phần cà ng thấy câu chuyện thêm kỳ lạ. Hà Bắc Lý Gia cùng vá»›i Äông Hứa, Giang Nam, Tây Tần vốn là những thế lá»±c ngang hà ng vang dá»™i trong võ lâm, thì váºt cá»§a Lý Gia sao lại phải nhỠđến Trấn Viá»…n Tiêu Cục bảo há»™?
Ông ta gạn há»i:
– Có chắc váºt ấy là tháºt cá»§a Hà Bắc Lý Gia hay không?
Vạn Trấn Sơn nói:
– Äệ có nghe tin bảo rằng mấy ngà y trước Diệp tổng quản cá»§a Lý Gia bị phục kÃch tại Hoà i Âm và đã tá» nạn rồi....
Quách Thế Phần gáºt đầu:
– Äúng, chuyện đó thì huynh đệ có nghe tin, nhưng chuyện đó vá»›i quý tiêu cục đâu có gì can hệ?
Vạn Trấn Sơn nói:
– Cứ nghe lúc Diệp tổng quản trước khi chết, trong mình có mang má»™t chiếc rương sắt nhá»...
Quách Thế Phần cau mặt:
– Lại có chuyện như thế nữa sao?
Vạn Trấn Sơn nói:
– Xin Quách lão ca đừng quên rằng Tiên Nhân Chưởng Lý Quang Trà đang dưỡng bệnh tại Bạch Vân Quan ở Bắc Hiệp Sơn...
Quách Thế Phần mÃm miệng gục gáºt đầu.
Vạn Trấn Sơn nói tiếp:
– Huynh đệ cho rằng váºt trong chiếc rương ấy không chừng rất có quan hệ đến vấn đỠsống chết cá»§a Tiên Nhân Chưởng.
Quách Thế Phần cau mặt nghĩ thầm:
“Sau khi mất tiêu chỉ có mới mấy ngà y, là m sao ông ta lại biết chuyện có manh mối rõ rà ng như thế chứ?†Nghĩ thế nhưng ông ta không lộ ra ngoà i, cứ giả đò suy nghĩ và nói trong nghi vấn:
– Cứ theo lá»i cá»§a Vạn huynh thì chiếc rương ấy quả có quan hệ quá nhiá»u....
Vạn Trấn Sơn với vẻ mặt rầu rầu:
– Chẳng những can hệ quá nhiá»u mà nếu chiếc rương nhỠấy quả là váºt cá»§a Diệp tổng quản thì Bắc Lý nhất định sẽ không khi nà o chịu bá» qua? Nếu không khéo, mình vô cá»› lại chuốc lấy oán thù. Giang Phá»§ và Hoà i Dương Phái cùng bị lôi kéo và o vòng phiá»n lụy.... Vì thế, đệ và tổng quản đây phải gấp rút đến Dương Châu cùng vá»›i Quách lão ca thương lượng.
Quách Thế Phần hơi trầm ngâm:
– Lẽ tự nhiên là Vạn lão huynh đã có sẵn kế hoạch rồi đấy chứ?
Vạn Trấn Sơn nói:
– Nếu huynh đệ đã có cách thì đâu lại đến phiá»n lão ca? Hiện tại, sau khi bá»n phỉ đồ cướp mất chiếc rương không há» lưu lại má»™t chứng tÃch nà o, chỉ có...
Quách Thế Phần nói liá»n theo:
– Chỉ có manh mối rõ nhất là tên nghịch đồ của đệ?
Vạn Trấn SÆ¡n cưá»i vã lã:
– Huynh đệ và lão ca vốn là bạn thâm giao mưá»i mấy năm rồi, chuyện xảy ra như thế, huynh đệ buá»™c lòng phải thừa nháºn là như thế. Mưá»i mấy năm đầu nháºp là m môn hạ cá»§a lão ca, tá»± nhiên những bằng hữu thưá»ng giao dịch vá»›i Quản Thiên Phát, nếu lão ca không biết rõ thì những lệnh đồ hiện tại trong quý phái cÅ©ng có thể biết, hay Ãt ra cÅ©ng có nghe má»™t số nà o. Vì thế huynh đệ muốn lão ca phái và i vị cao đồ giúp để Ä‘iá»u tra chuyện đó...
Quách Thế Phần mÃm miệng nghÄ© thầm:
“Té ra nói vòng vo cả buổi, cuối cùng lá»™ rõ mục Ä‘Ãch cá»§a chúng vẫn không phải vì chiếc rương mà là vì vụ Quản Thiên Phát mà thôi!†Thấy Quách Thế Phần trầm ngâm, Sở Như Phong nói:
– Giang đại công tỠmuốn tại hạ đến đây cũng vì vỠphương diện Giang Phủ có liên quan nên phải ra mặt, nhưng vị đại gia trở lên phương Bắc thì mong lão gia chú ý giúp cho.
Quách Thế Phần gáºt đầu:
– Năm xưa nếu không nhá» Giang đại tiên sinh thì Hoà i Dương Phái cÅ©ng khó lòng xuất diện. Chuyện nà y đã quan trá»ng như thế, tá»± nhiên huynh đệ không thể nà o không lãnh phần trách nhiệm. Nhưng vì tên nghịch đồ hiện tại không biết Ä‘i đâu, cho nên chúng ta chia nhau tra cứu thì còn cái hay nà o hÆ¡n nữa. Ngay sau đây, huynh đệ sẽ cho ngưá»i thông tri cùng đồng đạo võ lâm để truy nã phản đồ. Nhưng nếu hắn không lá»™ diện trong miá»n Giang Hoà i, mà lại nổi trôi xứ khác thì huynh đệ cÅ©ng không là m sao hÆ¡n được.
Sở Như Phong vội nói:
– Tá»± nhiên là như thế. Giang Nam sẽ do Giang Phá»§ đảm nháºn, còn Giang Bắc thì xin phiá»n lão gia giúp sức.
Vạn Trấn SÆ¡n cưá»i ha hả:
– Chỉ cần được Quách lão ca gáºt đầu thì chúng tôi không còn gì lo lắng.
Lúc bấy giá», trá»i đã đúng Ngá». Không đợi sư phụ sai bảo, Phương Gia Hoằng đã cho ngưá»i thiết tiệc, bắt đầu dá»n lên đại sảnh.
Quách Thế Phần đứng lên má»i khách:
– Nhị vị từ xa đến, xin thỉnh dùng và i chén rượu cho vui!
Vạn Trấn SÆ¡n cưá»i cưá»i đứng dáºy:
– Tháºt phiá»n Quách lão ca hết sức, đã đến Dương Châu chúng đệ đà nh nhá» và o lão ca váºy!
Phân ngôi chá»§ khách xong, Quách Thế Phần vừa ăn vừa quan sát. Có Ä‘iá»u khá lạ là Vạn Trấn SÆ¡n không lá»™ má»™t nét nà o để cho thấy đó là ngưá»i giả mạo.
Nhưng Lục Äắc Qúy lại nói rất rõ rà ng, thấy Vạn Trấn SÆ¡n trúng ám khà ngã xuống ngá»±a và được chôn lấp giữa rừng, như thế hắn nhất định không là m sao hồ đồ cho được.
Quách Thế Phần cưá»i nói:
– Chắc lão ca còn nhá»› ba tháng trước đây huynh đệ Ä‘i Kim Lăng Ä‘iếu tang Giang đại tiên sinh, nhân ngồi nói chuyện kháo, huynh đệ có nói cái thị hiếu cá»§a đệ là thÃch ăn tá»i ngâm dấm, mà nhất là phải thứ dấm được mưá»i năm trở lên cá»§a hiệu Nguyên Hòa thì má»›i tháºt là ngon...
Vạn Trấn SÆ¡n gáºt đầu:
– Äúng, đúng...chÃnh đệ nghe Quách lão ca nói mà cÅ©ng bắt thèm!
Ba tháng trước đây, Quách Thế Phần quả có đến Giang Phá»§ Ä‘iếu tang nhưng là m gì có chuyện nói vá» vấn đỠtá»i ngâm dấm vá»›i Vạn Trấn SÆ¡n?
Quách Thế Phần nghiến răng nói thầm:
“Khốn nạn, đúng là lòi cái mặt quỷ của ngươi rồi....†Ông ta thản nhiên nói tiếp:
– Nói thì nói cho có chuyện váºy thôi, nhưng không ngá» mấy ngà y sau lão ca lại cho ngưá»i đưa đến biếu hai hÅ© dấm đúng là thứ dấm lâu năm cá»§a hiệu Nguyên Hòa.
Lúc đó báºn quá, đệ có ý định sẽ cho ngưá»i mang sang lão huynh má»™t Ãt tá»i đã ngâm để thưởng thức tà i chế biến cá»§a đệ, nhưng báºn mãi thà nh ra bá» trôi luôn, tháºt là báºy bạ hết sức.
Vạn Trấn SÆ¡n cưá»i:
– Có chi, có chi.... Tháºt sá»± thì dấm lâu năm cá»§a hiệu Nguyên Hòa vốn tháºt khó tìm, vì hiệu dấm đó danh tiếng khắp nÆ¡i, nên Ãt có khi còn dấm để lại lâu năm. Äệ phải cho ngưá»i sục sạo mà má»›i được hai ché mưá»i năm hÆ¡n đấy. Bây giá», nếu Quách lão ca cần chừng má»™t hÅ© nhá» thì có lẽ cÅ©ng phải đến năm năm nữa má»›i tìm ra.
Äối đáp cá»§a hai ngưá»i toà n là chuyện nhất thá»i bịa ra, nhưng Vạn Trấn SÆ¡n nói tháºt trÆ¡n tru, kẻ vô tâm không là m sao thấy đó là chuyện bịa, mà cÅ©ng có thể nghÄ© rằng hai ngưá»i quả đã có biếu tặng tháºt tình.
Quách Thế Phần nhìn thẳng và o vẻ mặt hồng hà o của Vạn Trấn Sơn, mà trong lòng kinh khủng. Quả là Vạn Trấn Sơn đã bị hại rồi, nhưng không biết tên nà y là ai, mà lại giả y như hệt?
Tuy nhiên, bên ngoà i Quách Thế Phần vẫn cưá»i nói như không:
– Äúng là huynh đệ có nhiá»u khẩu phước, nên lão huynh má»›i nhá»› mà ban cho như thế, huynh đệ đâu dám quá tham lam...
Và như để lãng sang chuyện khác, Quách Thế Phần quay nói với Sở Như Phong:
– Nghe nói tráºn vừa rồi Giang đại công tá» mang thương, không biết hiện tại đã hoà n toà n bình phục chưa? Và chẳng hay bệnh tình cá»§a nhị công tỠđã ra sao?
Nghe đỠcáºp nhị công tá», Sở Như Phong sắc mặt dầu dầu:
– Như thế thì Quách lão gia vẫn chưa hay, nhị công tỠcủa chúng tôi đã khứ thế rồi.
Quách Thế Phần cố ý là m ra kinh ngạc:
– Sao? Sở tổng quản bảo là Nhị hiá»n Ä‘iệt đã khứ thế rồi à ?
Sở Như Phong nói:
– Từ trước đến giá», nhị công tá» thân thế vốn sẵn nhu nhược, nhưng từ ngà y đại lão gia khứ thế thì bệnh trạng má»—i ngà y má»™t tăng. Ba ngà y trước đây, Giang Phá»§ lại bị há»a tai, những ngưá»i trong phá»§ có cứu chữa, nhưng không là m sao kịp, thế lá»a má»—i phút má»—i tăng và ... Nhị công tá» vì bệnh không thoát kịp đã bá» mình trong biển lá»a.
Như bị xúc động mạnh, Quách Thế Phần Ä‘áºp tay xuống bà n cho rượu văng tung tóe, ông ta ngá»a mặt thì thà o:
– Giang đại tiên sinh má»™t Ä‘á»i nhân nghÄ©a, nhưng bây giá» lại mang tai há»a khôn cùng, má»›i vừa nằm xuống thì gia lý bá»—ng thảm há»a. Tháºt không còn biết lẽ công bằng cá»§a thiên địa ra sao....
Vạn Trấn Sơn cũng là m ra vẻ âu sầu:
– Tháºt huynh đệ cÅ©ng cảm thấy như Quách lão huynh. Giang hiá»n Ä‘iệt tuy bệnh trạng liên miên, nhưng tháºt thì con ngưá»i cÅ©ng không phải là yểu tướng. Nhưng không hiểu tại sao lại Ä‘oản mệnh như thế ấy.
Nói xong, ông ta thở dà i sưá»n sượt như sắp rÆ¡i nước mắt.
Tuy nói để mà nói, nhưng coi tướng mạo không phải là yểu tá» cá»§a Vạn Trấn SÆ¡n thì lại là câu nói tháºt.
Là ngưá»i chá»§ tiệc, không lẽ cứ kéo dà i vẻ mặt Ä‘au thương, Quách Thế Phần đà nh cố gượng cưá»i:
– À... thiên sinh hữu mạng, thôi xin chư vị hãy cạn chén kẻo rượu đã lạt rồi....
Tuy là nói như thế, nhưng không khà buổi tiệc cÅ©ng đã không còn được như trước nữa, má»i ngưá»i xem Ä‘á»u gượng gạo....
Sau bữa cÆ¡m, tất cả được lại ngồi nhấm trà , và nói thêm những câu chuyện không được hứng thú. Vạn Trấn SÆ¡n và Sở Như Phong đứng dáºy cáo từ.
o O o Chuyện đã xảy ra là m cho Quách Thế Phần cảm thấy quá là nặng ná».
Ông ta cảm thấy đầu mình như có một tảng đá treo theo vì trăm mối tơ vò không sao gỡ được.
Vạn Trấn SÆ¡n là con ngưá»i giả mạo, đúng là chuyện không còn nghi ngá» gì nữa.
Chỉ có Ä‘iá»u con ngưá»i mà giả đến mức bạn thân cÅ©ng không nháºn được, từ giá»ng nói, tiếng cưá»i, dáng Ä‘i tướng đứng thì quả là chuyện xưa nay không là m sao tin được.
Nhưng ngưá»i ấy là ai?
Hắn giả mạo Vạn Trấn SÆ¡n vá»›i mục Ä‘Ãch như thế nà o?
Má»™t mình ngồi tư lá»± nÆ¡i đại sảnh, Quách Thế Phần thầm nghÄ© đến việc trá»™m thây cá»§a Giang đại tiên sinh, nghÄ© đến việc Giang Bá»™ Thanh hãm hại em ruá»™t cá»§a mình... và chuyện có ngưá»i Ä‘em gởi rương sắt nhá» cho Trấn Viá»…n Tiêu Cục đưa đến việc Vạn Trấn SÆ¡n ngá»™ hại....
Cả má»™t chuá»—i dà i sá»± việc phát sinh trong vòng có mấy ngà y, đã biểu hiện rõ rà ng bên trong có má»™t ngưá»i nà o đó đứng ẩn núp chá»§ sá»± và hình như có liên quan cả đến Hà Bắc Lý Gia.
Tiên Nhân Chưởng Lý Quang Trà đột nhiên đến Bắc Hiệp SÆ¡n Bạch Vân Quan dưỡng bệnh cà ng là m cho thiên hạ cảm thấy hÆ¡i kỳ lạ, đấy lại có tin môn hạ cá»§a ông ta là tổng quản há» Diệp lại bị phục kÃch vong thân tại Hoà i Dương cà ng là m cho sá»± việc ẩn tà ng khúc mắc.
Trong giang hồ có ngưá»i Ä‘oán rằng Hà Bắc Lý Gia có thể đã phát sinh ra đại sá»±, nhưng há» lại thá»§ khẩu, không muốn cho tiết lá»™.
Vì như thế, Nam Giang, Bắc Lý rõ rà ng trong vòng chưa đầy tháng đã phát sinh đại sá»±, mà ngưá»i ngoà i khó lòng biết được căn do cá»§a vấn Ä‘á»...