07-05-2012, 06:56 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
[Võ Thuáºt] Quốc Thuáºt Hung Mãnh - TG: Tiểu Tá» Vô Äảm
Quốc Thuáºt Hung Mãnh
Tác giả : Tiểu Tá» Vô Äảm
Quyển 1
-----oo0oo-----
Chương 1: Không có tiá»n há»c đại há»c. (1+2)
Nhóm dịch: Huntercd
Sưu Tầm
Lá»i giá»›i thiệu:
Khang Gia Nguyên, là má»™t thôn là ng ở trên bình nguyên VÄ©nh Phong phÃa Bắc Bồ thà nh Thiểm Tây.
Äây là má»™t thôn nghèo khó có tiếng toà n huyá»n, không có công thương nghiệp, hÆ¡n nữa đất Ä‘ai khô cằn, dân số Ãt, vì váºy thu nháºp năm bình quân đầu ngưá»i ở thôn chỉ có mấy chục đồng. Hiện Ä‘ang là tháng tám, những ngưá»i trẻ tuổi trong thôn Ä‘á»u ra ngoà i là m thuê, nếu không thì lại đánh bạc.
Trong thôn lạnh lẽo, nhà nhà đá»u đóng chặt cá»a, đến những con chó cÅ©ng nằm ưá»n ra, chả buồn sá»§a lên. Mấy con trâu buá»™c ngoà i kia cÅ©ng lặng yên nhá» nước bá»t trắng. Chỉ có má»™t thứ duy nhất phát ra âm thanh là mấy con gà đang tìm ăn khắp nÆ¡i trong thôn, thi thoảng vì tranh nhau má»™t con giun mà đuổi đánh nhau. Chốc lát lại có má»™t con liá»u mạng kêu lên, nhưng số khác thì chỉ kêu mấy tiếng rồi lại im lặng.
Trong má»™t gian phòng cá»§a má»™t căn nhà nhỠđầu thôn, Khang Thuáºn Phong ngồi bất động trên giưá»ng, trong tay hắn Ä‘ang nắm chặt má»™t tá» giấy, đó là giấy thông báo trúng tuyển đại há»c, hắn trúng tuyển và o má»™t trưá»ng đại há»c danh tiếng thà nh phố S rồi. Hắn có thể nghe thấy tiếng cằn nhằn cá»§a mẹ và tiếng khóc cá»§a em gái Thuáºn Yến bên kia bức tưá»ng, thi thoảng có tiếng ho và thở dà i cá»§a cha. Hắn biết mẹ hắn lại bắt đầu công tác cho em gái rồi, muốn gả nó cho con trai má»™t thợ má»™c trong là ng. Em gái hắn mưá»i lăm rồi, trước kia thì đã có thể hứa gả rồi. Nhưng đây là xã há»™i hiện đại, con gái chẳng ai lấy chồng sá»›m nữa. Nhưng ở nÆ¡i nà y, tuối nà y mà gả Ä‘i cÅ©ng chẳng phải là chuyện gì lạ. Vấn đỠlà Thuáºn Yến xưa nay ngoan ngoãn, không há» kém hắn, khả năng đỗ đại há»c cao, vì váºy nó không muốn đứt gánh chuyện há»c thế nà y.
Khang Thừa Phong muốn hét lên, bảo mẹ hắn đừng ép Thuáºn Yến nữa, nhưng hắn lại bất động, hắn biết, mẹ hắn cÅ©ng Ä‘au lòng như hắn. Mẹ là ngưá»i lương thiện, bình thưá»ng hà ng xóm láng giá»ng có chuyện gì Ä‘á»u chạy sang giúp, cÅ©ng yêu thương ba chị em hắn. Nếu không phải là đã hết cách, thì sao lại ép con gái út mình bá» há»c lấy chồng chứ? Hắn sợ nhìn thấy nước mắt cá»§a mẹ, cà ng sợ tiếng thở dà i cá»§a cha. Cha vốn là má»™t ngưá»i đà n ông mạnh mẽ, có tiếng nói trong thông, có uy quyá»n tuyệt đối trong nhà , tà i năng có tiếng. Những ngà y đó trong nhà tuy không phải già u có những vẫn sống tốt. Nhưng từ sau vụ tai nạn xe đó, ông không thể đứng dáºy được nữa. Chị gái hắn vì chiá»u em trai há»c giá»i, lại vì tiá»n chạy chữa cho cha nên má»›i bá» há»c lấy chồng, gả cho má»™t ngưá»i trong thôn mà không yêu. Ngưá»i đà n ông đó luôn không tốt vá»›i chị, nhưng chị gái hắn mạnh mẽ chưa từng má»™t lần kể khổ vá»›i gia đình. Cho đến má»™t lần, Thuáºn Phong không có tiá»n mua má»™t quyển sách tham khảo quan trá»ng, hắn đến tìm chị vay tiá»n thì bắt gặp cảnh anh rể say khướt đánh chị hắn. Vết bà n tay đỠá»ng trên mặt chị là m hắn nổi giáºn, liá»u mạng vá»›i anh rể cùng hai anh trai, má»™t em trai cá»§a anh rể. Nếu không phải chị gái lên tiếng thì hắn rất có thể đã gây án mạng. Chị gái từ nhỠđã yêu thương hắn và em gái, cha mua gì ngon Ä‘á»u không nỡ lòng nà o ăn hết, thưá»ng giữ lại má»™t phần, đợi qua mấy ngà y lại mang cho hắn và Thuáºn Yến ăn.
Sau lần ẩu đả đó, nghe chị nói là anh rể biết Ä‘iá»u hÆ¡n nhiá»u, tuy thưá»ng mẳng chá»i, nhưng không dám động thá»§ nữa. Và vụ đó cÅ©ng khiến hắn nổi tiếng cả vùng, vì mấy anh em nhà anh rể đầu mang tiếng đầu gấu. Sau chuyện nà y, má»i ngưá»i Ä‘á»u biết Khang Gia Nguyên có má»™t Khang Thuáºn Phong biết đánh nhau. Nhưng chuyện nà y lại khiến hắn bị sư phụ trừng phạt, ngà y nà o cÅ©ng bắt chống đẩy 500 cái >â€<
Khang Thuáºn Phong thở dà i, ngồi rồi lại đứng, hắn hoang mang, đỗ đại há»c lại má»™t lần nữa là m ầm Ä© cả thôn lên, bao năm nay, cả thôn không có lấy má»™t sinh viên. Nhưng há»c phà há»c đại há»c má»—i năm sáu nghìn tệ vá»›i má»™t gia đình như hắn thì đúng là số tiá»n lá»›n! Tiếng khóc cá»§a Thuáºn Yến phòng bên đã nhá» dần, mẹ cÅ©ng không nói gì. Hắn nhẹ nhà ng đứng dáºy, mở cá»a phòng, hắn muốn đến chá»— sư phụ. Hắn không muốn há»c đại há»c nữa, dù cho hắn rất muốn. HÆ¡n nữa, hắn là đà n ông, ở cái nÆ¡i trá»ng nam khinh nữ nà y, em gái hi sinh vì hắn là chuyện đáng là m, nhưng câu chuyện cá»§a chị gái hắn năm đó khiến hắn không muốn há»c đại há»c nữa, hắn không muốn hi sinh hạnh phúc cá»§a em gái vì mình, hắn cÅ©ng phải là m gì đó cho gia đình cá»§a mình.
Sư phụ trong mắt Khang Thuáºn Phong là ngưá»i từng trải.
Khang Thuáºn Phong dò túi tiá»n ở trong lồng bếp, rồi lặng lẽ ra khá»i nhà , quay ra đầu thôn, Ä‘i tá»›i Nhai Thượng Trại cách đó hai mươi dặm.
Sư phụ cá»§a Khang Thuáºn Phong Hồ Tà Tá» là má»™t ngưá»i Nhai Thượng Trại các Khang Gia Nguyên hÆ¡n hai mươi dặm đã hÆ¡n tám mươi tuổi rồi. Nhai Thượng Trại là nÆ¡i còn nghèo hÆ¡n cả Khang Gia Nguyên. Hồ Tà Tá» là ngưá»i rất nổi tiếng trong vùng, nghe nói thá»i còn trẻ từng xông pha lẫm liệt, có qua lại máºt thiết vá»›i sư phụ võ há»c nổi tiếng trên huyện thà nh Lưu Anh VÅ©.
Lưu Anh VÅ© là võ sư nổi danh ở huyện Bồ thà nh, nÆ¡i đây có lưu truyá»n câu nói: Bồ thà nh huyện chấn địa hổ, võ giáo đầu Lưu Anh VÅ©. Lưu giáo đầu công phu thâm háºu, lại tinh thông đả pháp Hồng quyá»n cá»§a Cao gia môn. Trước khi CHND Trung Hoa thà nh láºp, từng đảm nhiệm giáo quan võ thuáºt quân Ä‘oà n số hai mốt quân Tây Bắ cá»§a Dương Hổ thà nh, nguyên trưởng quán quốc thuáºt quán tỉnh Thiểm Tây. Hồng quyá»n danh gia thần thoái Dương Kiệt sinh thá»i rất nể phục công phu cá»§a Lưu Anh VÅ©, từng nói, Tây chà Bảo Kê, đông chà Äồng Quan, không có ai có thể hạ được Lưu Anh VÅ©, ý là công phu cá»§a Lưu Anh VÅ© là đệ nhất Thiểm Tây.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên đây chỉ là má»™t cách nói, nhưng Lưu Anh VÅ© đúng là rất ham há»c há»i võ nghệ, thá»i trẻ từng đến nhiá»u nÆ¡i: Hà Bắc, SÆ¡n Äông, SÆ¡n Tây, Hà Nam, Hồ Bắc để theo há»c cao nhân. HÆ¡n nữa lại hiếu động, gặp thứ gì hay cÅ©ng Ä‘á»u không tiếc bá» tiá»n. Hồ Tà Tá» thá»i trẻ theo Lưu Anh VÅ© Ä‘i khắp nÆ¡i, đối vá»›i ông mà nói, vừa là bạn vừa là thầy. Sau giải phóng, vì là do lịch sá», Lưu Anh VÅ© bị Nhà nước giam cầm cải tạo, Hồ Tà Tá» lặng lẽ vá» Nhai Thượng Trại, trông coi cho chuồng gia súc cá»§a đội sản xuất thá»i đó. Do nÆ¡i nà y khá biệt láºp, nên không bị liên đới, bình an qua ngà y tá»›i hiện giá».
Khang Thuáºn Phong có thể bái Hồ Tà Tá» là m thầy là do ông ngoại hắn Khang Hoà i SÆ¡n từng có Æ¡n vá»›i Hồ Tà Tá», còn Æ¡n huệ gì thì không ai biết. Dù gì thì ông ná»™i Khang Thuáºn Phong cÅ©ng gá»i Hồ Tà Tá» là thúc. Khi Khang Thuáºn Phong vừa đến tuổi Ä‘i há»c thì ông ná»™i hắn dẫn hắn đến gặp Hồ Tà Tá» bái sư, vì váºy Khang Thuáºn Phong từ nhỠđã theo Hồ Tà Tá» luyện hồng quyá»n truyá»n thống cá»§a Thiểm Tây.
Hồ Tà Tá» dạy võ có tiếng nghiêm khắc, Khang Thuáºn Phong từ nhá» không Ãt lần bị ăn đòn, hồng quyá»n được gá»i là nhuyá»…n quyá»n, vì váºy yêu cầu cao vá»›i bát cân bà n bổ. Hồng quyá»n môn có cách nói Bà n bất bà n nhuyá»…n bất há»c nghệ, có má»™t bá»™ chuyên bát cân bà n bổ gá»i là Tháºp đại bà n. Khang Thuáºn Phong sáu tuổi há»c quyá»n, gân cốt vẫn chưa được coi là cứng cáp, nhưng cÅ©ng không biết bao lần khóc ròng vì bát cân, cÅ©ng bị Hồ Tà TỠđánh cho không Ãt lần vì động tác không đúng.
Thá»±c ra Tháºp đại bà n ngoà i bát cân áp cốt ra, còn có thể phối hợp vá»›i luyện táºp đúng cách để tăng lá»±c cưá»ng cân. Việc luyện táºp nà y được gá»i là Hà m cân, yêu cầu dùng Kim tá»a quyá»n, ngón tay cái hướng và o trong nắm đấm, tay dùng lá»±c nắm chặt, liên tục duy trì cân kinh, sau khi là m xong má»›i có thể thả lá»ng. Khi đẩy bà n tay, phải nhất lá»±c tam tham, giữ vững cân nhi, co duá»—i cánh tay ba lần. Công pháp cá»§a Tháºp đại bà n là luyện cà ng cháºm cà ng tốt, chỉ mưá»i động tác, hiện Khang Thuáºn Phong có thể luyện suốt ná»a tiếng đồng hồ. Cứ như váºy, hắn luyện bá»™ Tháºp đại bà n nà y hai năm ròng, cho đến năm tám tuổi, Hồ Tà Tá» má»›i chÃnh thức khai quyá»n cho hắn, dạy hắn Tiểu hồng quyá»n. Tiểu hồng quyá»n là quyá»n pháp cÆ¡ bản trong Hồng quyá»n, chá»§ yếu luyện thân pháp và đả pháp, trong có có chiêu thức nổi tiếng là Chưởng bổ thức, tước địa long, liêu âm chưởng, và Xuyên đưá»ng thoái, Cân tá» thoái… Hắn lại luyện bá»™ quyá»n nà y ba năm, trong ba năm đó, Hồ Tà Tá» ngà y nà o cÅ©ng quan sát hắn luyện Tiểu hồng quyá»n, là m cái bia cho hắn. Khi hắn mưá»i hai tuổi, ông cuối cùng đã thêm má»™t bá»™ Ngạnh tháºp bà n và o. Äây là công pháp ná»™i tráng cá»§a Hồng quyá»n, không phải đệ tỠđăng đưá»ng nháºp thất nà o cÅ©ng được truyá»n dạy. Äa số đệ tá» hồng quyá»n há»c đến bá»™ công pháp nà y thì đã ba bốn mươi tuổi rồi. Vì ngưá»i dạy không trải qua khảo nghiệm hà ng chục năm thì sẽ không dá»… dà ng truyá»n lại thứ nà y. Nhưng sẽ chá»n má»™t hai chiêu trong đó để cho luyện. Nếu truyá»n thụ thá»±c sá»± thì phải trải qua khảo nghiệm lâu dà i.
Khang Thuáºn Phong vì có ông ngoại nên Hồ Tà Tá» sá»›m truyện lại bá»™ võ quyá»n nà y cho hắn. Sau đó, ông lại truyá»n cho hắn má»™t bá»™ Pháo chá»§y và Hổ phiên thân. Pháo chá»§y là đại diện cho Mạt sấm quyá»n cá»§a Hồng quyá»n, yết mạt thống trảm bốn chiêu thức liên hoà n, đánh vá»›i thế như chẻ tre. Còn Hổ phiên thân lại là thân pháp quyá»n, trong Hồng quyá»n có nói tá»›i Hổ phiên thân kim bất hoán, sau đó lại là Äại tiểu tá» quyá»n, Yến thanh chưởng, Yến thanh lục đưá»ng, Thiếu lâm bát phổ. Luyện liên tục ba năm, đến khi hắn há»c cấp ba, lão đầu lại thay đổi cách dạy, truyá»n cho hắn Tháºp nhị lá»™ Ä‘an thoái và Bà i tá» thá»§, Tứ bà i thá»§, Bát bà i thá»§ pháp trong Hồng quyá»n. Khi truyá»n dạy cho hắn những thứ nà y, lão đầu bắt đầu phá quyá»n khai lÃ. Phá quyá»n tức là mở ra cách dùng thá»±c tế cá»§a má»—i chiêu, khai là là dạy quyá»n lý, dạy hắn phá quyá»n theo quyá»n lý. Như váºy, khi bắt gặp má»™t quyá»n pháp mà hắn chưa há»c qua thì chỉ cần nhìn tẩu thế là có thể biết cách dùng. Má»—i lần hắn đến nhà lão, lão Ä‘á»u dạy cho các đồ đệ khác xong má»›i đóng cá»a truyá»n dạy cho hắn.
Võ thuáºt truyá»n thống có nhiá»u Ä‘iểm má» mịt, thầy nếu không nói phá lý, dá»±a và o há»c mà ngá»™ ra thì đến chết cÅ©ng không ngá»™ ra được. Giống như má»™t câu trong Hồng quyá»n phổ: Äinh bà ng bất kiến bà ng, thá»§ khứ phục tham bà ng. Äinh bà ng nà y, nhiá»u ngưá»i Ä‘á»u hiểu là dùng Ä‘inh chá»§y tấn công cánh tay cá»§a đối thá»§, thá»±c chết Ä‘inh là hình dáng cá»§a chữ Ä‘inh, nghÄ©a là lấy dá»c phá ngang. Khi đối phương ra tay, mình dùng tay đánh thẳng, tấn công và o bắp tay đối phương, động tác như váºy gá»i là đinh.
Những thứ nà y hiện ngà y cà ng Ãt ngưá»i biết đến, đây chÃnh là nguyên nhân những ngưá»i luyện võ thuáºt truyá»n thống tưởng rằng võ thuáºt truyá»n thống vô dụng, thá»±c ra chỉ là mình luyện không đến nÆ¡i, không đủ Ä‘iá»u khiến đăng đưá»ng nháºp thất cá»§a sư phụ, không được sư phụ phá quyá»n mà thôi. Ngưá»i như váºy, nói trắng ra là còn chưa và o môn phái truyá»n thống.
CÅ©ng chÃnh lúc nà y, Khang Thuáºn Phong vừa má»›i lên lá»›p 11 đã đánh ba anh em nhà anh rể, nổi danh khắp thôn. Hồ Tà Tá» thì nổi giáºn lôi đình, nói cho hắn rát cả tai, nghiêm lệnh không được giao thá»§ vá»›i ngưá»i khác nữa. Nhưng đồng thá»i lại gia tăng cưá»ng độ luyện táºp cá»§a hắn, cÅ©ng tăng cưá»ng luyện táºp thá»±c chiến vá»›i hắn, ngà y nà o cÅ©ng đấu tay đôi. HÆ¡n nữa lão đầu còn bắt đầu luyện cho hắn Thiết sa chưởng công phu tăng cưá»ng tÃnh sát thương.
Khi Khang Thuáºn Phong bước chân lên con đưá»ng tắt không ngưá»i liá»n kéo giá thức ra, hắn vừa Ä‘i vừa múa may các động tác uốn ngưá»i cá»§a Hồng quyá»n, hắn cứ Ä‘i như váºy suốt hai mươi dặm đưá»ng.
SÆ¡n trại rất nhá», chỉ có mưá»i mấy há»™ dân, Hồ Tà Tá» chÃnh là nhà thứ hai phÃa đông thôn. Khi Khang Thuáºn Phong và o cá»a thì bắt gặp con trai thứ hai cá»§a Hồ Tà Tá» Ä‘ang thu mạch ở trước cá»a, lão đầu cÅ©ng hÆ¡n sáu mươi rồi, Khang Thuáºn Phong vẫn gá»i ông là gia gia.
“Nhị gia, ông con đâu rồi?†Khang Thuáºn Phong chà o há»i.
Lão đầu ngẩng đầu cưá»i, gáºt đầu bảo hắn Ä‘i và o, rồi lại cúi đầu là m tiếp.
Khang Thuáºn Phong cứ thế Ä‘i và o, vừa và o vưá»n đã thấy Hồ Tà Tá» ngồi trên cái ghế trong vưá»n, tay phe phẩy cái quạt mo, tay kia nâng ấm trà , mắt nhìn và o má»™t quyển sách được đóng gáy chỉ.
“Ông Æ¡i!†Khang Thuáºn Phong lá»›n tiếng gá»i.
Ông lão ngẩng đầu lên, gương mặt tươi cưá»i: “Cháu đến rồi ah, ăn gì chưa?â€
Khang Thuáºn Phong gáºt đầu, ngồi xuống cạnh ông lão.
Ông lão gấp sách lại, nhấp ngụm trà rồi đặt cái quạt xuống, đứng dáºy nói: “Ông hai hôm nay ngưá»i không khá»e, cháu cùng ta đấu và i chiêuâ€
Khang Thuáºn Phong cưá»i trừ, Hồng Quyá»n Thiểm Tây có phần quái, khác võ thuáºt truyá»n thống khác, đả tán thá»§ không gá»i là đả tán thá»§, mà gá»i là Bà o quyá»n đáp thá»§. Lão đầu nà y cÅ©ng váºy, thưá»ng thÃch đả tán thá»§ vá»›i ngưá»i khác, đồ đệ ai cÅ©ng sợ, khi trẻ sợ lão nặng tay, đánh má»™t lúc lão nói không hay, nhưng ngưá»i khác thì chịu không nổi. Khi lão hÆ¡n tám mươi rồi, cà ng sợ sÆ¡ suất thì không gánh nổi trách nhiệm, vì váºy các đồ đệ luôn tránh đến nhà lão hết sức có thể.
Nhưng Khang Thuáºn Phong thì quen rồi, thá»±c ra kế thừa đả pháp võ thuáºt truyá»n thống, phần lá»›n là thông quan thầy trò giao thá»§, những gì truyá»n đạt Ä‘á»u là tạm thá»i, giao thá»§ rồi thì sư phụ nháºn ra Ä‘iểm chưa được, sẽ chỉ dạy lại. Trong tình hình đó, ngươi phải nhắm và o bá»™ pháºn nà o cá»§a đối thá»§, nên ra tay thế nà o, sẽ tấn công và o bá»™ pháºn nà o cá»§a ngươi, gặp phải tình huống đó thì phải là m thế nà o? Là m sao đánh lạc hướng đối phương, là m sao phán Ä‘oán được đối phương hư thá»±c thế nà o, vì thá»±c tế thiên biến vạn hóa, thứ nà y không có thá»±c chiến thì nói ra cÅ©ng không có cảm giác gì.
Khang Thuáºn Phong liá»n đứng dáºy nói: “Ông, để con thay quần áo đã†Rồi Ä‘i và o trong nhà .
Vị Bắc do là bình nguyên nên ngưá»i ở đây Ä‘á»u ở trong nhà đục sưá»n núi mà ra. Giá» kinh tế phát triển rồi, đại Ä‘a số không ở trong hang động nữa, nhưng ở cái nÆ¡i khốn cùng nà y, má»i ngưá»i vẫn ở trong hang động.
Khang Thuáºn Phong thay quần áo luyện công và o, bá»™ nà y là cá»§a má»™t sư huynh tặng hắn hôm sinh nháºt, có phần hÆ¡i nhá» vá»›i hắn rồi, hắn luyện công ở nhà thưá»ng chỉ mặc má»—i cái quần, nhưng ở nhà lão đầu, hắn luôn mặc loại võ phục nà y để tá» ra tôn trá»ng.
Khi hắn Ä‘i ra, lão đầu đã đứng giữa vưá»n, khu vưá»n nà y là đất trá»™n đá vụn, bằng phẳng, loại ná»n nà y chắc mà không cứng, hợp vá»›i luyện công. Luyện công trên bùn dá»… chấn động đến não, còn trên loại ná»n nà y thì không.
Khang Thuáºn Phong dùng đưá»ng Ä‘i Äinh bà ng thùy, cách di chuyển nà y là dưới Tam lá»™ khai thổ, dùng đối phó vá»›i lão đầu, nhắm và o đôi chân đã không còn linh hoạt cá»§a lão nữa.
Hai ngưá»i bắt đầu di chuyển trong vưá»n.
Chân lão đầu không còn được linh hoạt nữa, nên không chạy khắp nÆ¡i nữa, còn Khang Thuáºn Phong cáºy mình còn trẻ, không ngừng thay đổi thá»§ thế, bước chân nhanh dần lên, xoay xung quanh lão nhân.
CÆ¡ thể hắn tuy luôn cỠđộng, nhưng hai mắt thì chằm chằm và o tư thế cá»§a lão nhân, nhìn bước chân lão nhân di chuyển. Cuối cùng khi chân lão nhân đổi bước ứng vá»›i thay đổi cá»§a hắn thì chân dáºm mạnh, Ä‘iá»u nà y có nghÄ©a lão đầu lại Ä‘iá»u chỉnh trá»ng tâm động tác cháºm lại, cái nà y ngưá»i xưa gá»i là phá định.
Phá định trong võ thuáºt truyá»n thống không giống như chúng ta tưởng tượng, môn há»™ đại khai, để lá»™ ngá»±c gân, mà là trong khi di chuyển, hình thà nh tư thế địch bối ngã thuáºn nhất thá»i bất cẩn. CÅ©ng tức là trong má»™t lúc nà o đó, đối phương di chuyển hay thay đổi không linh hoạt thì được gá»i là phá định.
Äúng lúc nà y, Khang Thuáºn Phong di chuyển, thân hình hắn hÆ¡i xoay lại, chân phải bước lên, đá thẳng vá» phÃa mặt ngoà i chân phải lão đầu, khống chế giao khẩu cá»§a lão đầu, tay phải thì chặn cổ tay phải cá»§a lão nhân. Äây là đả pháp quen thuá»™c trong võ thuáºt truyá»n thống, gá»i là bá»™ bá»™ sáo, nghÄ©a là từng bước khóa đối phương lại, khiến đối phương không tiến lên được, chạy không được. Khác vá»›i trong tản đả hiện đại, má»™t tay nhắm thẳng và o mặt ngưá»i, đánh trúng hay không Ä‘á»u là đả pháp.
Khang Thuáºn Phong được lợi má»™t chiêu, tay trái đưa lên, vòng ra sau đầu lão nhân, chuẩn bị dùng Tá»a khẩu chùy, tuy nhiên sẽ không đánh tháºt và o sau não, quyá»n cước cá»§a hắn là nhằm và o vai phải, đây cÅ©ng là má»™t các trong luyện tán thá»§ cá»§a võ thuáºt truyá»n thống, phòng thương táºt nguy hiểm, má»i ngưá»i lên sà n đấu, chá»§ yếu là chiếm được thượng phong, chứ không là m chấn thương đối thá»§.
Lúc nà y chân phải lão đầu do đã tiếp đất nặng ná», đứng dáºy không dá»…, hÆ¡n nữa Khang Thuáºn Phong hÆ¡i thay đổi thân hình, quay tá»›i phÃa phải sau cá»§a lão đầu, vai trái cá»§a lão nhất thá»i không thể tấn công hắn, coi như bị phế rồi, đây chúng là trung phong trong võ thuáºt truyá»n thống.
Äúng lúc hắn cảm thấy công thế đã thà nh, lÆ¡i là cảnh giác thì lão nhân quay đầu vá» phÃa phải, tả quyá»n cá»§a Khang Thuáºn Long muốn thúc tá»›i, thì hắn cảm thấy chân trán mình trụ Ä‘ang bị tấn công mạnh, chân phải hắn Ä‘ang đưa lăng trên không phải hạ xuống. Khi lão nhân tránh đòn tấn công và o đầu cá»§a hắn thì đặt trá»ng tâm lên chân phải, chân trái đưa lên, chân trái chÅ©i xuống, góc chân đá lại và o ống chân trái hắn.
Sau khi ngăn chặn thà nh công công thế cá»§a hắn, khi chân trái hắn loạng choạng tiếp đất, tìm trá»ng tâm thì chân phải lão nhân lại thuáºn thế hạ xuống. Sau đó cả ngưá»i quay sang trái, hai tay giao chéo nhau tại cánh tay, phá Tá»a khẩu chùy. Tay trái Khang Thuáºn Phong bị hạ xuống, quyá»n tá» rÆ¡i xuống vai hắn, khiến cÆ¡ thịt hắn Ä‘au đớn.
Lão đầu đưa tay trái cá»§a mình lên, tay phải không chần chừ thay phiên, nhưng giÆ¡ cao đánh khẽ, Ä‘áºp nhẹ và o mặt phải cá»§a hắn, chỉ thế thôi mà đã khiến hắn hoa mắt chóng mặt. Sau đó thuáºn thế trở tay, dùng mu bà n tay phong tá»a trán mắt mÅ©i hắn, hắn cảm thấy trá»ng tâm không vững, muốn lùi lại duy trì thăng bằng, nhưng hắn bị chân trái lão nhân ngáng, nên đà nh ngồi phịch xuống.
Tất cả chỉ diá»…n ra trong có má»™t giây, Hồ Tà TỠđợi hắn đứng dáºy rồi quay trở vá» ghế ngồi.
Khang Thuáºn Phong lồm ngồm bò dáºy, hắn vừa mắc lừa ông lão, lão thá»±c là bán phá định cho hắn, khiến hắn tưởng là chân phải đứng vững, trá»ng tâm khó rá»i, nhưng lão đã chuyển trong tâm sang chân phải. Bà o quyá»n đả thá»§, khi phản ứng công phu cá»§a má»i ngưá»i đã tạm ổn thì ai nhanh não, ai lừa được ai, ai có thể nhìn thấu ai.
Hắn phá»§i bụi trên ngưá»i Ä‘i, cÅ©ng Ä‘i vá» phÃa ông lão rồi ngồi xuống.
“Cháu ta có tâm sự, nói cho ông nghe đi†Hồ Tà TỠnhấp trà , nhìn hắn rồi nhặt cái quạt đặt trên đất lên.
Khang Thuáºn Phong trầm ngâm, kể hết má»i chuyện và ý tưởng cá»§a mình cho Hồ Tà Tá».
Nghe xong Hồ Tà Tá» cưá»i, uống hết tách trà , ròi má»›i nói, những lá»i nà y chợt khiến Khang Thuáºn Phong tỉnh ngá»™.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Chữ ký cá»§a Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bước tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
07-05-2012, 06:57 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Quốc Thuáºt Hung Mãnh
Tác giả : Tiểu Tá» Vô Äảm
Quyển 1
-----oo0oo-----
Chương 2: Anh rể xảy ra chuyện. (1+2)
Nhóm dịch: Huntercd
Sưu Tầm
Nghe xong những lá»i cá»§a Khang Thuáºn Phong, Hồ Tà TỠđưa tách trà lên ngang miệng mình, uống như tu nước lã, rồi dùng tay quẹt miệng, rồi má»›i nói vá»›i Khang Thuáºn Phong: “Từ khi con còn rất nhá», ta đã kể chuyện Tam quốc cho con nghe, cho con Ä‘á»c Tam quốc diá»…n nghÄ©a, có biết vì sao không?â€
Khang Thuáºn Phomg im lặng, hắn biết lão đầu không phải Ä‘ang há»i hắn vấn đỠđó!
Quả nhiên Hồ Tà Tá» không đợi hắn trả lá»i đã nói luôn: “Có câu, trẻ không Ä‘á»c Thá»§y Há», già không Ä‘á»c Tam Quốc. Trẻ Ä‘á»c Thá»§y Há», huyết tÃnh Ä‘ang vượng, dá»… Ä‘i nhầm đưá»ng lạc lối. Già đá»c Tam Quốc sẽ dá»… hối háºn những chuyện thá»i trẻ không là m. Vì váºy trẻ Ä‘á»c Tam Quốc có thể sá»›m nhìn thấu thế sá»±, hà nh sá»± khôn ngoan. Con có hiểu không?â€
Khang Thuáºn Phong gáºt đầu, nhưng láºp tức lại lắc đầu.
Hồ Tà Từ báºt cưá»i: “Con rất thuá»™c chuyện Tam quốc đúng không?â€
Lần nà y Khang Thuáºn Phong gáºt đầu chắc nịch, hắn Ä‘á»c bá»™ Tam quốc diá»…n nghÄ©a từ khi má»›i 10 tuổi, là ông ná»™i mua cho hắn, hắn luôn yêu thÃch bá»™ sách nà y, Ä‘á»c không biết bao nhiêu lần, má»—i lần cầm sách lên, dù Ä‘ang ở chá»— nà o, là hắn có thể Ä‘á»c đến cuối cùng. Những câu chuyện trong sách đã quá quen thuá»™c. Hắn vốn sá»›m đã hiểu được dụng ý tại sao ông ná»™i lại mua Tam quốc cho hắn Ä‘á»c, vì váºy hắn thưá»ng nghiá»n ngẫm những ngưá»i trong truyá»n cá» thế ra sao, bà y mưu tÃnh kế thế nà o. Nhưng dù thế nà o thì Tam quốc đã là chuyện quá xa rồi, những thứ Ä‘á»c đầy sắc mà u đó, không thể dùng trong cuá»™c sống hiện tại được.
“Váºy con nói cho ông ngoại, trong sách Lưu Bị tại sao từ má»™t ngưá»i bán già y cá» lại trở thà nh Thục đế? Tà o Tháo vì sao có thể tá» má»™t Hiệu úy Tây Viên trở thà nh Ngụy VÅ© đế ép thiên tá» già nh chÃnh quyá»n? Tôn thị vì sao có thể xưng đế Giang Äông?†Hồ Tà Tá» khua khua cái quạt, nhâm nhi ngụm trà nói.
“Lưu Bị dùng danh nghÄ©a tông thất Lưu Thị, giá»i kết giao á»ng xá», đồng thá»i đâu đâu cÅ©ng có thể thể hiện phong độ hiệp nghÄ©a, hÆ¡n nữa giá»i nháºn ngưá»i, có tà i dùng ngưá»i; Tà o Tháo có dÅ©ng có mưu, giá»i dùng ngưá»i, hÆ¡n nữa kết giao vì ân nghÄ©a; Tôn thị cÅ©ng váºy, Ä‘á»u là ngưá»i biết dùng ngưá»i tại†Khang Thuáºn Phong nhất thá»i không nhá»› được cụ thể, chỉ có thể trả lá»i qua loa.
“Những gì con nói không sai, đó Ä‘á»u là những cái há» thà nh công, nhưng há» ai cÅ©ng có má»™t Ä‘iểm thà nh công nhất, con chưa trả lá»i được†Hồ Tà Tá» nhìn Khang Thuáºn Phong, nói từng câu từng chữ: “Không chỉ há», từ xưa đến nay, ngưá»i trong thiên hạ, Ä‘á»u khiến há» thà nh công nhất, không phải vì há» là ngưá»i thà nh phá»§ thao lược, mà vì trong lòng những ngưá»i nà y, há» sá»›m đã coi mình là chá»§ thiên hạ rồi, sá»›m đã coi thiên hạ là tà i sản cá»§a há»c rồi. Vì váºy trong thiên hạ, đối vá»›i há» mà nói không ai là không dùng được, không đâu là không dung được. Má»i con ngưá»i má»i mảnh đất trong thiên hạ nà y há» dùng không phải không có ý nghÄ©a. Con ngưá»i phải có tư tưởng đó trước, thì má»i chuyện là m má»›i thuáºn tay. Ông thá»i trẻ và o nam ra bắc, cảm nháºn lá»›n nhất là những con ngưá»i hà o kiệt, không ai không coi thiên hạ là tà i sản cá»§a mình…â€
Khang Thuáºn Phong mở to mắt nhìn ông lão, trong lòng hình như ngá»™ ra được chút Ãt, nhưng lại có cảm giác không hoà n toà n nắm được hết.
Hồ Tà Tá» thở dà i, nói tiếp: “Ông biết con nhất thá»i không nói được, ông nói cho con nghe, nếu con lỡ dở chuyện há»c hà nh cá»§a mình, để thà nh toà n Thuáºn Yến, là trái tim con lương thiện! Nhưng nếu con muốn thà nh công, thì phải nắm bắt cÆ¡ há»™i hiện tại, dù phải hi sinh em giá cÅ©ng phải Ä‘i há»c đại há»c. Chỉ có như váºy con má»›i có thể thay đổi được tình trạng gia đình mình hiện giá». Chị con đã vì con mà hi sinh bản thân, nhưng gia đình con đâu có thay đổi được gì? Nếu năm đó chị con má»™t lòng muốn há»c đại há»c thì giỠđã há»c xong rồi, vá»›i ngoại hình và năng lá»±c há»c vấn cá»§a nó thì thay đổi gia đình con có phải dá»… dà ng hÆ¡n nhiá»u không? ÄÆ°Æ¡ng nhiên, cá»a ải năm đó có thể khó qua đối vá»›i gia đình con. Nhưng nó đã hi sinh bản thân mình, có Ãch lợi vá»›i gia đình, con nên hiểu, nhưng chỉ là nợ ngưá»i ta chút tiá»n mà thôi. Nợ má»™t đồng là nợ, nợ má»™t trăm má»™t nghìn má»™t vạn cÅ©ng là nợ, khi đó da mặt mà dà y thì gia đình con cÅ©ng không đến ná»—i bao nhiêu năm nay không ngẩng mặt lên đượcâ€
Khang Thuáºn Phong vẫn ngây mặt ra nhìn ông lão, những lá»i hôm nay ông lão nói, quá khác vá»›i những đạo lý là m ngưá»i mà cha mẹ và ông ná»™i lúc sinh thá»i dạy hắn, hắn không có cách nà o tiếp thu những lá»i nà y cá»§a Hồ Tà Tá».
“Ông chỉ lấy má»™t và dụ thế nà y, không phải nói con phải hi sinh em gái để đổi lấy há»c nghiệp cá»§a con, chỉ là nói cho con biết, con ngưá»i mưu đại sá»± thì không được câu nệ tiểu tiết. Nếu con có thể coi thiên hạ nà y là tà i sản riêng cá»§a con thì không hi sinh em gái con, xoay sở lấy má»™t vạn tám nghìn đồng, cÅ©ng không phải chuyện khó. Thá»§ Ä‘oạn không quang minh cÅ©ng không cần ngại. Là m ngưá»i không phụ đại đức, có phụ tiểu tiết cÅ©ng không phải thiếu sót gì lá»›n. Nợ má»™t món nhân tình, vá» sau có thể trả nhiá»u nhiá»u là được. Phải chịu những lá»i đà m tiếu, chỉ cần có thể có được thứ con cần, đợi ngà y con thà nh công thì những lá»i đà m tiếu đó ắt sẽ biến mất. Công thà nh danh toại vá» sau chÃnh là sức mạnh, nếu cả Ä‘á»i không là m được chuyện gì thì còn nghÄ©a lý gì nữa?â€
Khang Thuáºn Phong gáºt đầu hiểu ý, hắn cảm thấy trong đầu có má»™t chút ý tưởng, nhưng không thá»±c sá»± rõ rà ng lắm.
Hồ Tà Tá» nhìn bá»™ dạng cá»§a hắn, không nói gì nữa, đứng dáºy Ä‘i và o lá»u. Lát sau quay trở ra, trên tay có má»™t phong thư.
“Con hãy cách xoay sở số tiá»n nà y, nếu không được thì cầm lá thư cá»§a ông Ä‘i tìm ngưá»i trên nà y, nhất định có thể mượn… Nhưng chuyện há»c phà giải quyết cụ thể thế nà o ông nghÄ© cháu ông nhất định sẽ có cách! Ông không hiểu thế sá»± hiện tại lắm, chỉ biết, đại há»c nà y giống vá»›i thi trạng nguyên trước kia, đỗ thì trở thà nh nhân tà i trụ cá»™t quốc gia…. Nhưng nếu chút chuyện nà y không giải quyết được thì trạng nguyên đâu còn ý nghÄ©a gì?â€
Khang Thuáºn Phong đứng dáºy gáºt đầu, nháºn lấy lá thư cá»§a Hồ Tà Tá», hắn cúi ngưá»i vá»›i ông lão rồi rá»i khá»i sÆ¡n trại.
Äến con đưá»ng nhá» dưới khe núi, Khang Thuáºn Phong không nhảy nhót như trước nữa mà lại chắp tay sau lưng Ä‘i cháºm lại, tuy vẫn không biết số há»c phà phải là m thế nà o, nhưng trong lòng hắn đã kiên quyết hÆ¡n, không hoảng loạn nữa. Hắn biết mình chắc chắn không hi sinh em gái, cÅ©ng nên giúp cha mẹ yên lòng hÆ¡n, hắn biết mình chắc chắn có cách kiếm được há»c phÃ, hắn nhất định phải há»c đại há»c!
Cách Khang Gia Nguyên và i chục dặm có má»™t thôn là ng khá lá»›n, gá»i là Nam Diêu Äầu.
Nam Diêu Äầu sở dÄ© có cái tên nà y là vì nÆ¡i đây thÃch hợp cho nghá» là m gạch, nÆ¡i nà y trước kia là những ngưá»i là m gạch nghèo khổ tụ lại hình thà nh nên thôn lạng tá»± nhiên. Trước kia đây là thôn nghèo nhất, không bằng cả Khang Gia Nguyên, nhưng từ sau cải cách mở cá»a, thôn là ng khá dần lên.
Khang Thuáºn Äệ chÃnh là gả cho Trương Thẳng Lợi ngưá»i thôn nà y.
Nhà Trương Thắng Lợi có bốn anh em, hắn là anh ba. Cha hắn cả Ä‘á»i là m gạch, là ngưá»i thá»±c thà , nhưng lão nà y ăn được ngá»§ được, là ngưá»i có phúc an nhà n. Bốn anh em há» Trương Ä‘á»u giống cha mình, ai ai cÅ©ng béo tốt, nhưng tÃnh cách thì không thá»±c thà như cha hắn, mà lại giống tÃnh mẹ chúng.
Trước kia, Trương gia vốn nghèo hèn, sá»± thá»±c thà cá»§a Trương cha tháºm chà còn khiến ngưá»i trong thôn dị nghị, nhưng sá»± trưởng thà nh cá»§a bốn anh em Trương thị khiến cho nhà há» Trương dần có thanh thế trong thôn.
Äặc biệt là ông anh cả Trương Minh Lợi, lang thang bên ngoà i theo giang hồ là m thuê vai fnawm, há»c được chút công phu, sau khi quay vá» thì có tiếng đầu gấu, hay đánh nhau, rồi dần ‘nổi danh’, sau đó anh hai cÅ©ng theo anh cả, hai huynh đệ nổi tiếng gần xa. Trương Thắng Lợi và em trai Trương Bình Lợi cÅ©ng theo chân hai anh, ai biết đến tiếng cá»§a hai ông anh cÅ©ng không dám là m gì hai anh em hắn.
Trương Thắng Lợi hÆ¡n Khang Thuáºn Äệ bốn tuổi, hai ngưá»i há»c cùng cấp ba, nhưng Trương Thắng Lợi chỉ há»c hÆ¡n cô có hai lá»›p. Khang Thuáºn Äệ không phải là ngưá»i con gái sắc nước hương trá»i, nhưng lại có duyên, cà ng ngắm cà ng thấy yêu. Thá»i Ä‘i há»c, Trương Thắng Lợi đã để ý đến Khang Thuáºn Äệ, nhưng hắn thuá»™c loại há»c hà nh chẳng ra gì, còn Khang Thuáºn Äệ thì lại cần cù há»c giá»i có tiếng, là há»c sinh ngoan trong mắt thầy cô bạn bè. HÆ¡n nữa, khi hắn thôi há»c, cô còn Ä‘ang há»c năm đầu cấp ba, hắn vốn tưởng hai ngưá»i không thể qua lại được vá»›i nhau, nhưng đột nhiên có má»™t gnayf, hắn nghe tiểu đệ cá»§a mình còn há»c trong trưá»ng nói nà ng không Ä‘i há»c nữa. Trương Thắng Lợi nghe ngóng má»›i biết trong nhà cô có chuyện, hÆ¡n nữa vì tiá»n khám chữa bệnh cho cha mà cô Ä‘ang vá»™i lấp chồng.
Thế nhưng ở nông thôn, mang theo má»™t gánh nặng là má»™t ngưá»i cha bị bệnh như cô thì ai lấy. HÆ¡n nữa cô lại há»c cao, tuy không Ãt ngưá»i động lòng, nhưng không qua nổi cá»a ải cha mẹ. Trương Thắng Lợi sau khi hay tin thì má»›i quỳ xuống xin cha mẹ và anh cả, cầu xin ná»a buổi tối, khóc lóc hứa hẹn, cuối cùng anh cả Trương Minh Lợi thương em, đồng ý là m chá»§. Rồi má»›i là m cái lá»… vạn đồng rước Khang Thuáºn Äệ vá».
Thế nhưng Trương Thắng Lợi lại không há» có được cuá»™c sống hạnh phúc như trong tưởng tượng, Khang Thuáºn Äệ tÃnh tình thanh cao không quen mắt vá»›i mấy anh em Trương Minh Lợi. Mà đâu chỉ là không quen mắt, quan trá»ng là còn coi thưá»ng nhau nữa. Ban đầu khi cô tức giáºn thì Trương Thắng Lợi vô cùng quan tâm, nhưng dần dần, bất luáºn là m gì cÅ©ng chẳng ai quan tâm.
HÆ¡n nữa, Trương Thắng Lợi vẫn còn có Ä‘iá»u khổ tâm không nói được, khi hắn cầu xin cha mẹ và đại ca, cả nhà đá»u nhìn hắn quỳ gối cầu xin cưới ngưá»i con gái nà y, trong lòng hắn uất ức mà không thể nói được. Mà Trương Thắng Lợi đầu phải loại hiá»n là nh cam chịu, đầu tiên thì chỉ lá»i qua tiếng lại, rồi mặc kệ cô là m gì thì là m, sau nữa thì cưá»i nhạo, cưá»i cô chẳng là m được việc gì, cưá»i nhạo nhà cô nghèo khó. Cuối cùng thì hai ngưá»i cãi nhau kịch liệt, Trương Thắng Lợi liá»n động thá»§ đánh cô.
Có lần má»™t thì sẽ có lần hai, dần dần Trương Thắng Lợi đánh quen tay, mà Khang Thuáºn Äệ lại mồm mép ghê gá»›m, tôi nói không được cô thì tôi đánh ~.~ cuối cùng thì dẫn đến vị Khang Thuáºn Phong tức giáºn hôm đó.
Trương Thắng Lợi không ngá» em vợ mình lại lợi hại đến váºy, má»›i chỉ là đứa trẻ má»›i lên lúc nà o cÅ©ng cúi đầu ngoan ngoãn, nổi xung lên đủ khiến hắn mệt má»i.
Vá» sau gá»i cả anh cả anh hai đến, cáºu đánh đến cá»a, đây là chuyện nghiêm trá»ng trong vùng. Sau khi anh cả đến, lá»i qua tiếng lại không hay lại động thá»§, kết quả hắn giương mắt nhìn anh cả và anh hai bị hạ gục. Còn tại là m sao hai anh bị hạ gục thì hắn chưa kịp nhìn rõ.
Anh cả vốn tìm mấy ngưá»i trên huyện vỠđể chuẩn bị báo thù, nhưng nhân thá»§ chưa gom đủ thì buổi tối có ngưá»i đến báo, tên tiểu tỠđó là đồ đệ cá»§a lão già Hồ Tà Tá», má»i ngưá»i đà nh âm thầm rút lui.
Anh cả lúc đó là im rồi, ngưá»i truyá»n lá»i vừa Ä‘i, Trương Minh Lợi liá»n kÃch bác: Bà cô chú tá»± mình cầu xin vá» tá»± mình hầu hạ cho tốt, vá» sao còn gây chuyện vá»›i tiểu tổ tông đó thì anh lá»™t da chú. Có quan hệ vá»›i lão Hồ Tà Tá», cả huyện Bồ Châu nà y ai dám là m gì hắn.
Trương Thắng Lợi láºp tức im bặt.
Cáºu em út cÅ©ng đứng bên ca thán, tốn bao nhiêu tiá»n, quỳ cả tối, đưa vá» nhà má»™t bà ngoại để nuôi.
Mẹ Trương Thắng Lợi vẫn Ä‘ang mắng Khang Thuáºn Äệ ở trong vưá»n thì cÅ©ng bị anh cả ra mắng cho má»™t tráºn phải quay và o.
Trương Thắng Lợi sớm đã hết tâm trạng thương yêu như ban đầu rồi, sau vụ nà y lại cà ng nóng mắt hơn. Thanh niên nông thôn không được lãng mạn như ở thà nh phố, lấy vợ là mong những ngà y sống thoải mái.
Có lá»i nói nà y cá»§a anh cả, Trương Thắng Lợi không thể ngông cuồng như trước, im được má»™t thá»i gian. Trước mặt bạn bè cÅ©ng không nói gì, bị ông cáºu đến táºn nhà há»i, trong vùng bị ngưá»i ta coi thưá»ng. VỠđến nhà , chỉ ngáºm miệng ăn cÆ¡m, ăn xong thì hút thuá»™c, hút chán thì lăn ra ngá»§.
Thế nhưng, Ä‘iá»u khiến Trương Thắng Lợi không thể ngá» là , Khang Thuáºn Äệ có anh em đứng chống lưng lại không há» phách lối hÆ¡n, mà ngược lại còn ngoan hiá»n hÆ¡n, thấy hắn hút thuốc cÅ©ng không cằn nhằn như xưa, chỉ thi thoảng nhìn. Vá» sau dần dần lấy lại tinh thần, mắt sáng hÆ¡n, ra ra và o và o, thi thoảng lại hát và i câu. Trương Thắng Lợi không khá»i cảm thấy nóng ruá»™t, nhìn mà lại cúi đầu hút thuốc, không phải là cô ta Ä‘iên rồi chứ.
“Hút Ãt thuốc thôi …†Trương Thắng Lợi kinh ngạc há hốc miệng, hắn ngẩng đầu lên, nhìn cô đưa gạt tà n đến trước mặt hắn.
Tuy gương mặt không có chút biểu hiện gì, nhưng hắn vẫn nhìn thấy được sự mỉa mai.
Trương Thắng Lợi xoa đầu, mình không sốt, hắn tá»± véo mình, hắn cÅ©ng không nằm mÆ¡, hôm nay quái tháºt, mặt trá»i hôm nay hình như vẫn má»c từ đằng đông mà .
Äi lại mấy vòng trong phòng, hắn vẫn không hiểu ngưá»i phụ nữ nà y là m sao nữa.
Cho đến tối hắn vẫn chưa hiểu.
Nhưng đến ná»a đêm, khi má»™t cÆ¡ thể trần như nhá»™ng lần đầu tiên chá»§ động chui và o chăn cá»§a hắn thì hắn má»›i hiểu.
“Cô sao thế …†Trong bóng tối, hắn nghe thấy giá»ng mình run run.
Ngưá»i phụ nữ không nói gì, chỉ ghì chặt lấy hắn, hôn lấy hôn để.
Hắn quay lại hôn cô.
“Mình vá» sau hút thuốc Ãt thôi, miệng hôi… ừm†Câu đầu tiên cá»§a ngưá»i phụ nữ nà y bị chặn lại.
Rồi sau đó, ngưá»i đà n ông cố gồng mình lên, ngưá»i phụ nữ nhẹ nhà ng rên, trong cuá»™c hôn nhân mấy năm trá»i cá»§a há», đây là lần đầu tiên hòa hợp đến váºy.
“Tại sao lại tốt vá»›i tôi thế …†Trương Thắng Lợi cả ngưá»i đẫm mồ hôi, thá»a mãn nằm ngá»a ra, còn ngưá»i phụ nữ nằm nép trong lòng hắn như má»™t con mèo ngoan ngoãn.
“Vì…vì tôi là bà ngoại mà mình quỳ xuống xin vá»â€¦â€ Ngưá»i phụ nữ nhẹ nhà ng nói, nhưng giá»ng có chút thay đổi, hai cánh tay ôm chặt bụng hắn, Trương Thắng Lợi cảm thấy ngá»±c mình nóng lên.
Hắn chợt cảm thấy sống mũi cay cay, hai mắt rưng rưng.
……
“Vá» sau hút thuốc Ãt thôi … miệng hôi…†Äây là câu nói cuối cùng cá»§a ngưá»i phụ nữ đêm nay.
Cuá»™c sống cá»§a Trương Thắng Lợi từ đó vui vẻ hẳn lên, nói nhiá»u hÆ¡n, nhưng Ãt tùy tiện và lá»— mãng như trước, hắn vốn nghiện thuốc nặng mà lại cai thuốc, hắn bắt đầu ra là m gạch, tôn trá»ng lá»… phép vá»›i cha mẹ hắn. Khang Thuáºn Äệ vẫn không nói nhiá»u, nhưng dung nhan tươi tỉnh hÆ¡n nhiá»u.
Vì váºy mấy ngà y nay khi nà ng không còn cưá»i nữa, Trương Thắng Lợi cảm thấy bà vợ mình có tâm sá»±, há»i mãi mà không nói, hắn không ép, hắn Ä‘oán chuyện nà y chắc có liên quan đến nhà cô.
Khang Thuáºn Äệ ngồi trước bếp lò, lá»a trong lò lại thêm cái nóng cá»§a tháng tám khiến trán cô đổ mồ hôi, áo đẫm mảng nước, cô nhìn chăm chăm và o lò, lo lắng vá» chuyện há»c phà cá»§a em mình.
Mẹ cô có nhá» ngưá»i qua chuyển lá»i, bảo cô vá» nhà má»™t chuyến.
Cô biết vá» nhà có nghÄ©a là tiá»n.
Äiá»u nà y là m khó cô rồi, nhà Trương Thắng Lợi má»›i chỉ tạm đủ sống, nhưng má»™t lúc đòi có mấy nghìn đồng thì đâu có dá»…. HÆ¡n nữa, theo phong tục địa phương, con gái Ä‘i lấy chồng là bát nước hắt Ä‘i, cầm tiá»n từ nhà chồng vá» nhà mẹ đẻ là bị ngưá»i Ä‘á»i chê cưá»i.
Trước kia chắc chắn nà ng sẽ không quản những chuyện nà y, nhưng từ khi chị dâu cả nói vá»›i cô là ngưá»i đà n ông xấu nà y đã phải quỳ xuống thế nà o để lấy cô vá» thì cô thá»±c sá»± cảm động. Ngưá»i ngoà i nhìn và o, ngưá»i đà n ông nà y chỉ biết hút thuốc uống rượu, chỉ biết đánh nhau gây lá»™n, cướp gà trá»™m chó, nhưng ngưá»i tốt hÆ¡n thì có quan hệ gì tá»›i mình?
Thá»±c ra thá»i Ä‘i há»c, cô có thân vá»›i má»™t nam sinh, tuy ngưá»i ta chẳng là m chuyện gì quá đáng, nhưng cÅ©ng coi như có chút tình cảm, nhưng khi cô há»i vay tiá»n cho cha chữa bênh thì ngưá»i ta biến mất, sau đó mấy ngà y thì chẳng thấy ngưá»i đâu. Mà gia đình nam sinh nà y khá hÆ¡n nhà Trương Thắng Lợi nhiá»u.
HÆ¡n nữa từ khi bản thân chấp nháºn hắn, sá»± thay đổi cá»§a hắn ai ai cÅ©ng nhìn thấy, đã thay đổi được nhưng thói xấu tưởng chừng không bỠđược, như bệnh nghiện thuốc, nói không hút là không hút luôn.
Ngưá»i khác có tốt mấy, có ưu tú mấy thì can hệ gì tá»›i mình, ngưá»i ta xấu nhưng không xấu vá»›i mình.
Vì váºy cô má»›i khó xá».
Äúng lúc Khang Thuáºn Äệ thấy khó xá» thì Trương Thắng Lợi là m ăn trên trấn đã biết được tại sao vợ mình lại có thái độ lạ váºy. Thì ra em vợ đỗ đại há»c rồi, cần có tiá»n đóng há»c phÃ.
Ngưá»i đà n ông từng bị ông em vợ tìm đến táºn cá»a đánh nà y lại Ä‘ang Ä‘i khắp nÆ¡i xoay sở tiá»n há»c phÃa cho em vợ mình.
Khang Thuáºn Äệ đợi mãi không thấy chồng vỠăn cÆ¡m trưa, cÅ©ng không thấy ai chuyển lá»i vá», nếu là trước kia đây là chuyện bình thưá»ng, nhưng từ khi hai ngưá»i là m là nh thì hắn thưá»ng vỠăn cÆ¡m đúng giá», không quay vá» kịp thì nhất định sẽ nhá» ngưá»i vá» báo má»™t tiếng.
Cô vẫn muốn đợi hắn vá» thương lượng chuyện há»c phà cá»§a em trai, hai ngưá»i năm nay không góp được đến má»™t nghìn đồng, cô cÅ©ng tiết kiệm được ba trăm, vốn định mua cho Thắng Lợi và i cái áo đẹp, lấy nhau bao năm, cô chưa từng quan tâm đến hắn, mua cho hắn cái gì, vì váºy cô má»›i tiết kiệm tiá»n để thể hiện thà nh ý cá»§a mình.
Nếu Thắng Lợi có thể mượn có bác cả Ãt tiá»n, có thể góp đủ má»™t ná»a thì mình vá» nhà mẹ má»›i nhẹ nhà ng được.
Cuối cùng, cô quyết định vá» nhà trước, chần chừ mãi má»›i mang theo chÃnh trăm đồng trong nhà ,cô tin ngưá»i đà n ông cá»§a mình sẽ không trách mình vá» chuyện nà y.
Sá»± tá»± tin nà y khiến tâm trạng cô tốt hÆ¡n, ngưá»i đà n ông xấu đó đối vá»›i cô tốt nhất.
Khang Thuáºn Phong khi quẹo từ đưá»ng nhá» sang đưá»ng lá»›n đầu thôn thì nhìn thấy Khang Thuáºn Äệ Ä‘ang đẩy xe, vá»™i gá»i to: “Chị!!†Rồi chạy tá»›i đẩy xe giúp.
“Ăn chưa?†Khang Thuáºn Äệ để cho em trai đẩy xe rồi há»i.
“Em vừa trên núi vá», vẫn chưa ăn__ chị ăn chưa?â€
Khang Thuáºn Äệ cưá»i, lấy tay vò đầu hắn nói: “Ăn rồi, sinh viên ạ…â€
Khang Thuáºn Phong cÅ©ng cưá»i, rồi mắt hắn đỠlên: “Chị, nếu không phải cha …, chị cÅ©ng đã là …â€
Khang Thuáºn Äệ trầm mặc, co tưởng mình sẽ Ä‘au lòng, nhưng lại không có cảm giác Ä‘au lòng, cô chợt nhá»› tá»›i ngưá»i đà n ông cá»§a mình, lại cưá»i nói: “Thá»±c ra không thi đại há»c cÅ©ng tốt mà …â€
“Tên há»—n xược đó không bắt nạt chị nữa chứ?†Khang Thuáºn Phong liá»n há»i, từ khi đánh anh rể, hắn không qua nhà chồng chị nữa, hÆ¡n nữa lá»›p 12 há»c căng, hắn cÅ©ng Ãt nói chuyện vá»›i chị, căn bản không biết chuyện giữa chị và anh rể.
“Nói gì váºy! Tiểu tá» thối! Äó là anh rể em đấy …†Khang Thuáºn Äệ mắng hắn, thuáºn tay dà đầu hắn xuống.
Khang Thuáºn Phong dÄ© nhiên tránh được: “Em không nháºn loại anh rể như hắn…â€
Tránh cái gì, không được tránh†Khang Thuáºn Äệ ra vẻ giáºn dữ nói, rồi lại đưa tay đánh hắn.
Khang Thuáºn Phong lần nà y không tránh, để cho chị đánh, hắn chợt cảm thấy sá»± thay đổi cá»§a chị mình, bất giác hét lên: “Chị …â€
Khang Thuáºn Äệ đỠmặt, nói nhá»: “Thá»±c ra, anh rể em cÅ©ng không xấu đâu …â€
Khang Thuáºn Phong kinh ngạc nhìn mặt chị mình đỠlên: “Hai ngưá»i … hai ngưá»i …â€
“Tiểu tá» thối, không được nói!†Khang Thuáºn Äệ lại hung dữ.
Khang Thuáºn Phong cưá»i: “Không nói, không nói, ha ha ha …â€
Äến nhà , vì đã quá giỠăn, cha mẹ và em gái Thuáºn Yến đã ăn rồi, mẹ đã kéo chị và o phòng nói chuyện, em gái Thuáºn Yến mắt đỠngầu bưng cÆ¡m lên cho Thuáºn Phong.
Khang Thuáºn Phong đưa tay ra xoa xoa đầu em: “Mèo mắt Ä‘á», yên tâm, sẽ không bắt em lấy chồng đâu, há»c phà cá»§a anh anh sẽ có cách giải quyết, em hãy há»c cho tốt Ä‘i!â€
“Tháºt không …†Ãnh mắt Thuáºn Yến chợt mở to ra.
Äúng lúc nà y, cánh cá»a trong vưá»n mở toang ra, bước và o là em út nhà há» Trương Trương Bình Lợi, vừa và o cá»a đã hét lên: “Chị dâu ba, Chị dâu ba có đây không?â€
Khang Thuáºn Äệ Ä‘ang ở trong vưá»n vá»›i mẹ liá»n lên tiếng đáp rồi chạy ra: “Chú tư, sao váºy?â€
Trương Bình Lợi láºp tức khóc lên: “Anh ba rể ở trên trấn, bị ngưá»i ta đánh …â€
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
07-05-2012, 06:58 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Quốc Thuáºt Hung Mãnh
Tác giả : Tiểu Tá» Vô Äảm
Quyển 1
-----oo0oo-----
Chương 3: Lão gia tỠxuống núi. (1+2)
Nhóm dịch: Huntercd
Sưu Tầm
Trương Thắng Lợi đúng là bị Thổ Thương đánh rồi.
Trong hà nh lang bệnh viện trấn Bình Hầu, anh cả nhà hỠTrương đang đi đi lại lại, hút thuốc luôn miệng.
Trương mẫu ngồi trên trưá»ng kỉ bên cạnh, vừa khóc lóc vừa mắng con trai không biết đấu tranh, mắng con dâu là hồ ly tinh, mắng cái đồ khốn nạn dùng súng bắn con trai bà .
Bệnh viện trấn Bình Hầu tuy được tiếng là bệnh viện, nhưng chỉ là một căn nhà ba gian, một trấn nghèo thế nà y có thể có bệnh viện gì chứ, còn chưa bằng cái phòng chẩn mạch trên thà nh phố.
Trong phòng cấp cứu, má»™t bác sÄ© Ä‘ang chỉ huy há»™ lý sÆ¡ cứu vết thương cho Trương Thắng Lợi. Khi bác sÄ© rá»a vết thương cởi áo bệnh nhân ra, đến bác sÄ© ngoại khoa nhiá»u kinh nghiệm cÅ©ng phải kinh ngạc thốt lên và cảm thấy lạnh gáy, cả ngưá»i Trương Thắng Lợi bị đánh như các mắt sà ng, vết thương nà o nông nhất cÅ©ng có thể nhìn thấy cái Ä‘uôi sắt lòi ra, nÆ¡i nà o sâu thì chỉ thấy có cái hố sâu Ä‘ang chảy máu như lÅ©.
Bác sÄ© thấy váºy, vừa dặn hô lý sÆ¡ cứu vết thương, vừa bá» khẩu trang Ä‘i ra ngoà i.
Anh cả nhà há»c Trương có quen biết vá»›i bác sÄ©, vừa thấy bác sÄ© Ä‘i ra lên chạy lên há»i: “Sao rồi?â€
“Cả ngưá»i thà nh cái sà ng rồi, những vết thương ngoà i ra nông còn có thể xá» lý, nhưng mấy chá»— thiết sa đã đánh và o ngươi, thương đến ná»™i táng, phải tiến hà nh phẫu thuáºt …â€
“Váºy thì tiến hà nh phẫu thuáºt Ä‘i, không cần lo tiá»n, mình đã bảo ngưá»i Ä‘i góp rồi†Ông anh cả vừa nói vừa đưa Ä‘iếu thuốc ra.
“Vấn đỠlà phẫu thuáºt như váºy bênh viện trấn không có Ä‘iá»u kiện là m, phải lên tuyến huyện … mình sÆ¡ cứu vết thương đã, đảm bảo đến huyện không vấn đỠgì, nhưng cáºu phải chuẩn bị sẵn má»™t chiếc xa, xe cứu há»™ cá»§a bệnh viện Ä‘ang sá»a trên huyện rồi, mình Ä‘i xá» lý cho xong vết thương đã …†Bác sÄ© cÅ©ng không khách khÃ, nháºn lấy thuốc nhưng không hút mà lại kẹp và o sau tai, rồi lại Ä‘eo khẩu trang và o quay lại phòng cấp cứu.
Äúng lúc nà y, cá»a hà nh lang bệnh viện bị mở toang ra, bốn năm ngưá»i xông và o trong, chÃnh là anh hai, trong tay còn lăm lăm con dao giết lợn.
Trong tay những ngưá»i khác cÅ©ng cầm đủ loại vÅ© khà khác nhau.
“Chú ba sao rồi? Mẹ kiếp, là ai là m?†Trương lão nhị mắt đỠngầu, vừa thấy lão đại đã há»i phá»§ đầu.
“Là Tam Hắc Tá» cá»§a xưởng Bản Kim …†Chưa đợi Trương lão đại mở miệng, má»™t thanh niên trẻ đứng cạnh nói nhá».
“Tam Hắc Tá», chú ba không có chuyện gây hấn vá»›i hắn là m gì?†Trương lão nhị cắn răng kêu lên.
“Thắng Lợi giúp Kiá»u Äầu Mã Äông đòi nợ xưởng Bản Kim, xưởng Bản Kim nhá» Tam Hắc TỠáp sổ sách, Thắng Lợi không chịu đựng Tam Hắc Tá», bị em trai Tam Hắc Tá» phóng thương đánh …†Trương lão đại hằn há»c nói.
“Thắng Lợi Ä‘iên rồi chắc? Tam Hắc Tá» chúng ta cÅ©ng không dám khinh suất gây hấn, hắn gây chuyện rồi, mẹ kiếp, hắn ăn nhầm thuốc rồi …†Trương lão nhị cà ng tức giáºn hÆ¡n.
â€œÄÆ°á»£c rồi, đừng cãi nhau nữa! Lão nhị, đưa mấy ngưá»i nà y đến Kiá»u Äầu Mã Äông gia trước, để hắn gom tiá»n, Thắng Lợi vì hắn má»›i xảy ra chuyện, hắn không thể không quản!†Trương lão đại dặn dò lão nhị.
Lão nhị dạ má»™t tiếng: “Các anh em, Ä‘i thôi!†Mấy ngưá»i Ä‘i theo hắn lại xông ra khá»i bệnh viện.
Thấy lão nhị Ä‘i rồi, Trương lão đạo lại quay đầu nói vá»›i má»™t thanh niên: “Nhị Kỳ, cáºu lấy xe máy cá»§a tôi, đến chá»— Hoà ng Minh công ty Khang Mỹ, nói là muốn mượn xe cá»§a công ty hắn, đưa chú ba lên huyện khám bệnh …â€
“Dạ …†Tên tiểu tỠđó mặt mÅ©i căng thẳng, đáp má»™t tiếng rồi quay ngưá»i Ä‘i.
“Äợi đã …†Trương lão đại chợt gá»i hắn lại, quay đầu nói vá»›i má»™t ngưá»i lá»›n tuổi hÆ¡n: “Lão Cẩu, anh Ä‘i cùng Nhị Kỳ, nói ngá»t trước, không được má»›i ra tay, nhất định phải mượn được xe vỠđây!â€
Ngưá»i thanh niên tên Lão Cẩu kia rõ rà ng chững chạc hÆ¡n, hắn gáºt đầu, rồi nói vá»›i gì đó vá»›i Nhị Kỳ rồi hai ngưá»i cùng Ä‘i ra.
Trương lão đại sau đó nói ngưá»i trung niên nãy giá» chỉ hút thuốc: “Hữu Thà nh Ca, anh cÅ©ng Song Hỉ đến chà o há»i Ä‘i, tôi cÅ©ng phải ra ngoà i kiếm tiá»n, lên huyện phải tiêu pha nhiá»u …â€
Ngưá»i trung niên đó gáºt đầu nói: “Cáºu yên tâm Ä‘i Ä‘i, ở đây có anh rồiâ€
Trương lão đại chần chứ nhìn mẹ vẫn còn đang khóc ròng, nói thêm: “Chăm sóc mẹ tôi!†Rồi mang theo ba đệ tỠđi ra.
Lúc nà y ở Khang Gia Nguyên, Khang Thuáºn Phong và chị gái Khang Thuáºn Äệ đã ngồi lên má»™t chiếc xe kéo, ở vùng nông thôn Bồ Châu, đây là công cụ giao thông chá»§ yếu, Ä‘i đưá»ng núi đồi hợp.
Khang Thuáºn Äệ khóc suốt dá»c đưá»ng, không ngừng thúc phu xe Ä‘i nhanh hÆ¡n.
Thấy chị mình như váºy, Khang Thuáºn Phong vừa mừng vừa lo, mừng là vì quan hệ giữa chị và anh rể tốt lên, lo là ngưá»i anh rể nà y vẫn khiến ngưá»i ta lo lắng.
Thổ thương ở nông thôn là dùng thuốc súng đất trá»™n vá»›i sắt, bình thưá»ng để săn chim săn thá», mấy năm nay chẳng còn nhiá»u ngưá»i dùng nữa.
Nhưng, vì thổ thương dùng tản đạn, không nhắm chuẩn được mà sức sát thương lại có hạn, không dá»… gây chết ngưá»i, ngưá»i bị đánh trúng chỉ Ä‘au đơn, vì váºy đám thanh niên ‘tam mao’ ở nông thôn lại thÃch dùng.
Khang Thuáºn Phong há»i Trương Bình Lợi Ä‘ang đỠhoe mắt không nói năng gì: “Anh cáºu sau lại đến trấn xung đột vá»›i ngưá»i ta?â€
Trương Bình Lợi lắc đầu: “Mình không biết, là anh cả cho ngưá»i chuyển lá»i, bảo mình Ä‘i tìm chị dâu …â€
Khang Thuáºn Phong quay đầu, an á»§i lau nước mắt cho chị: “Anh rể bình thưá»ng khá»e mạnh mà , chắc không có chuyện gì đâu …†Nói xong đến mình cÅ©ng cảm thấy không ổn, không dám nói tiếp nữa.
Khang Thuáºn Äệ nghe em trai nói váºy mà không cầm được, cà ng khóc to hÆ¡n.
Khi xe dừng lại trước cá»a bệnh viện, Khang Thuáºn Äệ chưa đợi xe dừng đã nhảy xuống, do quá nóng vá»™i nên hình như có chẹo chân, nhưng không thèm dừng lại, cứ thế xông thẳng và o bệnh viện.
Khang Thuáºn Phong vá»™i dừng xe, vừa Ä‘uổi theo dìu chị, vừa quay đầu lại nói vá»›i phu xe: “Anh vá» trước Ä‘i, sau nà y em sẽ cảm Æ¡n sau …â€
Phu xe đó khoát tay nói: “Anh đến nhà ngưá»i quen nghỉ đã, có chuyện gì đến tìm anh, anh đợi mấy ngưá»i …â€
Khang Thuáºn Phong gáºt đầu rồi Ä‘i và o cùng chị.
Khang Thuáºn Äệ vừa nhìn thấy mẹ chồng khóc lóc ngồi trên trưá»ng kỉ trong hà nh lang liá»n chạy đến kéo tay bà há»i: “Mẹ, Thắng Lợi sao rồi?â€
Trương mẫu liá»n giáºt tay ra nói: “Äồ hồ ly tinh hại ngưá»i, tại ngươi hại Thắng Lợi! Con trai ta …†Rồi bà không cầm được nước mắt khóc lóc ầm Ä© lên.
Khang Thuáºn Äệ bị chẹo chân, lại bị Trương mẫu đẩy ra, láºp tức mất thăng bằng, ngã phịch xuống đất. Khang Thuáºn Phong nóng mắt vá»™i chạy lại dìu chị, thấy Trương mẫu khóc ghê quá, muốn nói rồi lại thôi. Dù gì Trương mẫu cÅ©ng là bá» trên, hắn là trẻ con, không đến lượt hắn lên tiếng.
Khang Thuáºn Äệ không kì kèo thái độ cá»§a mẹ chồng, vừa cố đứng dáºy vừa há»i Trương Thá»§ Lá»…: “Thắng Lợi sao rồi?â€
“Äang trong phòng cấp cứu …â€
Khang Thuáºn Äệ láºp tức muốn xông và o phòng cấp cứu.
Trương Thá»§ Lá»… kéo cô lại: “Không được và o, bác sÄ© Ä‘ang cấp cứuâ€
“Rốt cuá»™c là có chuyện gì, anh Thá»§ Lá»…?†Khang Thuáºn Äệ há»i: “Hôm nay anh ấy lên trấn là m gì? Sao lại bị ngưá»i ta dùng thổ thương đánh? Nghiêm trá»ng không?â€
“Thắng Lợi Ä‘i giúp ngưá»i ta đòi nợ thì bị đánh, anh cÅ©ng không rõ có nghiêm trá»ng không, nhưng ngưá»i toà n máu†Trương Thá»§ Lá»… vừa đỡ Trương mẫu vừa nói.
“Anh ấy giúp ai đòi nợ, anh ấy không phải đã nói là không tham gia và o chuyện cá»§a anh cả và anh hai nữa mà ? Anh cả anh hai đâu?†Khang Thuáºn Äệ tức đến đỠgay mặt.
“Khang Thuáºn Äệ, đừng nóng, lần nà y không quản chuyện Minh Lợi, là Thắng Lợi tá»± mình nháºn cho Kiá»u Äầu Mã Äông, hắn nóng lòng gom tiá»n, nói là … nói là …†Trương Thá»§ Lá»… nói đến đây thì ấp úng, ánh mắt chuyển sang Khang Thuáºn Phong, rồi lại nhìn Trương mẫu.
“Có gì không tiện nói! Con nói cho đồ hồ ly tinh nà y biết, Thắng Lợi là vì là m sao mà … con trai ta …†Trương mẫu khóc đến khà n cả giá»ng lại cà ng khóc to hÆ¡n.
Khang Thuáºn Phong bất giác chau mà y lại, liá»n nói: “ThÃm, con có chuyện muốn nói, thÃm đừng má»™t câu hồ ly hai câu hồ ly, chị con …†Hắn chưa nói xong thì đã bị chị gái đẩy ra: “Ở đây không có chuyện cá»§a em, em đừng nói nữa!â€
Khang Thuáºn Phong liá»n đứng xa ra im bặt.
Trương Thá»§ Lá»… thấy váºy liá»n thở dà i nói: “Không phải em trai em đỗ đại há»c rồi sao? Thắng Lợi biết nhà em lo chuyện há»c phÃ, liá»n âm thầm gom tiá»n, nó không tiện tìm anh cả và anh hai, nói là mình đòi nợ há»™ Mã Äông, bảo nếu đòi được thì hắn được hai nghìn đồng. Thắng Lợi tham số tiá»n đó, liá»n nháºn lá»i, kết quả đối phương nhá» Tam Hắc TỠáp nợ, đó là ngưá»i anh cả anh hai không dám động đến, Thắng Lợi không biết trúng phải tà gì, không nói chuyện vá»›i Tam Hắc Tá», kết quả động thá»§, bị em trai Tam Hắc Tá» dùng thổ thương đánh …â€
Khang Thuáºn Äệ ngẩn ra, rồi ngồi sụp xuống khóc lóc, vừa khóc vừa mắng: “Anh đúng là đồ ngốc …â€
Khang Thuáºn Phong thì cảm thấy đầu mình nổ tung, nghÄ© lại mình lúc trên xe còn trách anh rể không há»c tốt, nhưng không biết anh rể vì mình mà bị liên lụy.
Tam Hắc Tá», đó là ngưá»i nổi tiếng cá»§a trấn Bình Hầu.
Tam Hắc Tá» há» Triệu, tên tháºt là Triệu Hữu Long, ông ngoại hắn nghe nói nguyên là đại thổ phá»§ bên Hoa huyện, đến cuối Ä‘á»i nói là rá»a tay gác kiếm, đến Bồ Châu tránh mặt ở Bình Hầu, mua mảnh đất hÆ¡n mấy chục mẫu, là m má»™t phú ông nhà n nhã.
Ông ná»™i Tam Hắc Tá» là má»™t tay ông ngoại hắn dạy dá»— cả, cÅ©ng là co thá»§ võ nghệ, cÅ©ng là võ sư hiển hách ở huyện Bồ Châu. Äến Ä‘á»i cha hắn thì lại không có hứng thú vá»›i võ thuáºt, bá» võ há»c văn, là m thầy giáo bình dân.
Tam Hắc Tá» từ nhỠđã nghịch ngợm, ở huyện thà nh khi bị ngưá»i cha thầy giáo quản thúc thì quản không nổi, đà nh cho vá» Bình Hầu theo ông ná»™i. Ông ná»™i Ä‘ang lo nghá» trong nhà ‘thất truyá»n’, lần nà y vá»› được ông cháu Ä‘Ãch tôn, đúng là hợp ý, dạy hết bản lÄ©nh cho cháu mình.
Nhưng Triệu lão gia tá» nhanh chóng thất vá»ng.
Tam Hắc TỠđược trá»i phú cho cÆ¡ thể khá»e mạnh, đúng là cái gốc để há»c võ, nhưng lại không chú tâm há»c, há»c vá»› vẩn thì nhanh mà chưa từng khổ luyện. HÆ¡n nữa không hứng thú vá»›i quyá»n pháp mà ông ná»™i dạy, chỉ thÃch mấy thứ đả pháp, lại ra tay tà n nhẫn, nên nhanh chóng gây loạn cả trấn Bình Hầu.
Huyện Bồ Châu từ xưa đã có phong trà o há»c võ, không thiếu cao thá»§ võ công, thế mà xuất phát từ lòng tôn trá»ng vá»›i lão gia tá», má»i ngưá»i Ä‘á»u nhưá»ng Tam Hắc Tá», mặc hắn là m gì thì là m.
Triệu lão gia tá» nhìn thấy bá»™ dạng cá»§a cháu ná»™i, bao nhiệt huyết ban đầu như bị đóng băng lại, biết là thằng cháu mình không dạy nổi, cÅ©ng mặc nó, chỉ dặn dò là trấn Bình Hầu nà y là m gì cÅ©ng được, nhưng ngưá»i trên sÆ¡n trại từ ngưá»i tám mươi đến đứa bé ba tuổi không được động và o. Lão gia tá» biết, thà nh Bồ Châu không có mấy ngươi dám không nể mặt ông, nhưng lão gia tỠđó trên núi thì không động đến được.
Vá» sau lão gia tá» thấy mình không ổn, đưa mấy phả tá»± gia truyá»n và má»™t lá thư nhá» ngưá»i đưa lên sÆ¡n trại, kết quả ngưá»i ta nháºn thu, còn phả tá»± vẫn còn niêm phong trả vá».
Triệu lão gia tá» cưá»i mếu, đốt phả tá»± Ä‘i, viết cho con trai má»™t bức thư, chỉ vá»n vẹn má»™t câu: “Sinh thêm đứa nữa, dạy nó há»c chữ!â€
Ông biết đứa cháu ná»™i nà y cá»§a mình sá»›m muá»™n cÅ©ng không có kết cục tốt đẹp. Dù gì cÅ©ng là cháu mình, lão gia tá» trước khi chết, lại truyá»n cho Tam Hắc Tá» má»™t số đả pháp, hÆ¡n nữa còn để lại má»™t bá»™ bản giáp da trâu, nói là ông ngoại truyá»n lại, dặn hắn khi động thá»§ vá»›i ngưá»i ta thì nhất định phải mặc và o.
Khi trá»i vừa má»›i nhá nhem tối, Trương lão đại và lão nhị đã quay vá» bệnh viện, Trương Thắng Lợi được đưa đến bệnh viện huyện cả đêm, có Khang Thuáºn Äệ và chú út Khang Bình Lợi Ä‘i cùng, Khang Thuáºn Phong vốn muốn Ä‘i nhưng chị hắn không cho.
Nhưng sau khi Trương Thắng Lợi được đưa Ä‘i thì Trương lão đại lại khách khà nói vá»›i Khang Thuáºn Phong: “Äêm nay chúng ta còn có chuyện, không là m phiá»n chú nữa, để lão Cẩu Ä‘i xe máy cá»§a anh tiá»…n chúâ€
Nói rồi hắn ra hiệu cho lão nhị, mấy ngưá»i chuẩn bị Ä‘i.
“Anh Minh Lợi!!†Khang Thuáºn Phong gá»i hắn lại.
Trương lão nhị ngạc nhiên quay lại, bốn anh em hắn chẳng có tiếng tốt đẹp gì ở trấn nà y, từ khi Khang Thuáºn Äệ gả cho chú ba, Khang gia Ãt khi qua lại vá»›i nhà hắn, Khang Thuáºn Phong khi nói chuyện vá»›i anh em hắn luôn khô khốc, chưa từng gá»i chúng là anh.
Khang Thuáºn Phong chần chừ rồi nói tiếp: “Anh Thắng Lợi là vì chuyện cá»§a em má»›i gây chuyện vá»›i Tam Hắc Tá», chuyện nà y em không thể không quảnâ€
Trương Minh Lợi sáng mắt lên, nói tháºt, hắn và lão nhị cÅ©ng là đâm lao theo lao, đêm nay nếu không tìm Tam Hắc Tá» thì chúng không cần lăn lá»™n ở trấn nữa. HÆ¡n nữa, rõ rà ng là , số tiá»n trị bệnh cá»§a chú ba không bì được, vì váºy phải Ä‘i tìm hắn liá»u mạng.
Ba vạn đồng ở thà nh phố chẳng là gì, nhưng ở trấn Bình Hầu nà y, đó là số tiá»n đáng bán mạng ngưá»i. Bạc mặt cả ngà y ở trấn Bình Hầu, má»™t ngà y năm mươi đồng cÅ©ng có thể theo ngưá»i Ä‘i cầm Ä‘ao giết ngưá»i rồi.
Luáºn thá»±c lá»±c, ngưá»i dưới tay chúng không bằng ná»a ngưá»i ta, vì váºy quần ẩu chắc chắn không ổn, chỉ có mình tách ra, bên dưới không nhất định phải Ä‘i, lấy ngưá»i áp đảo là không được. Nhưng luáºn võ nghệ, công phu cá»§a Tam Hắc Tá», đứng nói lão đại và lão nhị, đến mưá»i ngưá»i như chúng cÅ©ng không cầm cá»± được.
Lần trước ở nhà hắn, chúng bị Khang Thuáºn Phong dạy cho má»™t bà i, biết là tiểu tá» nà y võ nghệ không tồi, hÆ¡n nữa Khang Thuáºn Phong là môn đệ cá»§a Hồ lão gia tá» trên sÆ¡n trại, có quan hệ, Ãt nhất có thể ngang sức vá»›i Tam Hắc Tá». Dù gì ông ná»™i cá»§a Tam Hắc Tá» Triệu lão gia tá» cÅ©ng có thâm căn trong võ lâm huyện Bồ Châu.
Trương Minh Lợi nghÄ© đến đây, cúi đầu suy nghÄ© rồi nói: “Thuáºn Phong, chuyện nà y chú không tiện tham gia …â€
“Có gì mà em không tham gia được, anh Thắng Lợi nếu không phải vì em …†Kpt bất giác cao giá»ng lên.
“Anh không có ý đó, chú có biết, chú là môn đệ cá»§a Hồ lão gia tá», không có lá»i cá»§a lão gia tá», bá»n anh không dám cho chú dÃnh và o vụ nà y …†Trương Minh Lợi ngẩng đầu nhìn Khang Thuáºn Phong nói: “Chú xem chuyện nà y có nên nói vá»›i lão gia tá» má»™t tiếng Ä‘iâ€
Khang Thuáºn Phong cÅ©ng trầm ngâm khó xá», hắn không muốn nói vá»›i ông ngoại trên sÆ¡n trại, hắn cÅ©ng sợ ngá»™ nhỡ lão gia tá» không đồng ý, Trương Minh Lợi sở dÄ© ngăn hắn chỉ vì sợ chá»c giáºn lão gia tá».
Những cao thá»§ võ nghệ cả Ä‘á»i có biết bao há»c trò, liên kết lại đúng là má»™t thế lá»±c mạnh. HÆ¡n nữa, chăm sóc đệ tá» quan môn nhá» nhất trong sư môn là quy cá»§ trong giá»›i võ thuáºt truyá»n thống. Vì võ sư đã có tuổi. má»™t là đệ tá» lúc nà y thưá»ng không bảo thá»§, công phu Ä‘á»u sẽ truyá»n hết, hai là , lúc nãy công phu cá»§a võ sư là thà nh thục nhất, thá»i trẻ truyá»n đệ tá», có những thứ chÃnh mình còn chưa ngá»™ ra. Còn lúc nà y chắc chắn đã đến giá»›i hạn hiểu biết võ thuáºt rồi, tiểu đồ đệ như váºy đối vá»›i môn phái mà nói là má»™t kho báu.
HÆ¡n nữa do khởi Ä‘iểm cao, nhưng môn đệ thế nà y tương lai chắc chắc có được thà nh tá»±u cao, vá» sau được ở trên cao, thà nh ngưá»i chưởng môn. Quan trá»ng nhất là , tuổi môn đệ dạng nà y còn nhá», có thể chiếu ứng báºc tá» tôn cá»§a chư vị sư huynh. Vì váºy bất kể công tá», các sư huynh sư đệ Ä‘á»u phải cẩn tháºn vá»›i chuyện cá»§a môn đệ nà y.
Vì váºy, những ngưá»i chỉ cần có chút kiến thức vá» võ lâm Ä‘á»u phải dè chừng những môn đệ nà y, chuyện xấu cần tránh. Chỉ cần mong đồng cam, không cần cá»™ng khổ. Do đó, Trương Minh Lợi tuy cần sá»± giúp đỡ cá»§a Khang Thuáºn Phong, nhưng hắn căn bản không dám cho Khang Thuáºn Phong tham gia và o chuyện nà y, hắn tránh được thì phải tránh.
Khang Thuáºn Phong hiểu Ä‘iá»u nà y, liá»n gáºt đầu nói: “Äêm nay không cần lên nữa, để em viết thư, anh Minh Lợi tim ngưá»i đưa thứ nói cho ông ngoại biết, chuyện nà y không liên quan tá»›i anh … Anh chá»n địa Ä‘iểm Ä‘i, đêm nay em nghỉ ngÆ¡i, nói không chừng ngà y mai phải động thá»§ rồiâ€
Trương Minh Lợi gáºt đầu nói: “Váºy đêm nay chá»§ nghỉ ngÆ¡i Ä‘i, đừng vá»™i, ngà y mai chắc chắn không đánh, không có lá»i cá»§a lão gia tá», anh không dám hẹn chú. Äợi ý cá»§a lão gia tá» hãy nói†Nói rồi quay đầu nói vá»›i Lão Cẩu đứng bên: “Cáºu đưa chú ấy vá» nhà cáºu ngá»§ Ä‘i, chăm sóc cho tá» tế đấy!â€
Ngươi thanh niên tên Lão Cẩu đó liá»n đáp dạ má»™t tiếng.
Trương Minh Lợi lại nói vá»›i Khang Thuáºn Phong: “Anh Ä‘i gặp Tam Hắc Tá» trước, chuyện nà y phải nói đạo lý trước. Chú theo lão Cẩu vá» nghỉ ngÆ¡i Ä‘i, có chuyện gì đợi ý kiến cá»§a lão gia tá» rồi nói†Sau đó hắn quay ngưá»i cùng đám ngưá»i bá» Ä‘i.
Khang Thuáºn Phong theo Lão Cẩu vá» nhà , sau đó luyện bá»™ Nhuyá»…n tháºp bà n rồi lăn ra ngá»§. Nhuyá»…n tháºp bà n dương thân luyện cốt, lại không mệt ngưá»i, là công pháp thÃch hợp nhất cho những ngưá»i trước khi tá»· thà võ công.
Luyện công xong, Khang Thuáºn Phong liá»n Ä‘i ngá»§, thế nhưng ná»a đêm hắn lại bị Lão Cẩu khua dáºy.
“Hồ lão gia tỠđến rồi, chú ra gặp ông ấy Ä‘i†Giá»ng cá»§a Lão Cẩu rất căng thẳng.
Khang Thuáºn Phong tỉnh ngá»§ ngay tức thì, ông ngoại hắn ngay trong đêm đến trấn, ông đã hÆ¡n tám mươi rồi, trên bình nguyên lại không có đèn đưá»ng, Ä‘i như ngưá»i mù, đưá»ng là khấp khểnh, ông vá»™i vã xuống núi là có chuyện gì đây?
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
07-05-2012, 06:59 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Quốc Thuáºt Hung Mãnh
Tác giả : Tiểu Tá» Vô Äảm
Quyển 1
-----oo0oo-----
Chương 4: Hướng Sơn tới. (1+2)
Nhóm dịch: Huntercd
Sưu Tầm
Khang Thuáºn Phong nhanh chóng mặc quần áo, ra khá»i phòng.
Ngoà i cá»a là Trương Minh Lợi Ä‘ang đứng cùng vá»›i má»™t ngưá»i trung niên mà hắn không quen biết, còn có hai chiếc xe máy chưa tắt máy Ä‘ang đợi sẵn.
Thấy hắn Ä‘i ra cÅ©ng không ai nói gì, Trương Minh Lợi tiến đến má»™t chiếc xe, ngưá»i trung niên gáºt đầu vá»›i hắn rồi cÅ©ng lên chiếc xe còn lại, Khang Thuáºn Phong cÅ©ng lên theo.
Hai chiếc xe nổ máy, má»™t trước má»™t sau Ä‘i ra, thanh âm vang vá»ng truyá»n Ä‘i rất xa trong đêm.
Xe máy không có dừng lại chá»— nà o mà phóng thẳng ra ngoà i trấn, khoảng mưá»i phút sau thì Ä‘i tá»›i má»™t thôn trấn phụ cáºn. Tuy sắc trá»i tối Ä‘en nhưng Khang Thuáºn Phong cÅ©ng biết mình Ä‘i tá»›i phÃa tây, tá»›i trấn Bình Háºu. Hồ Tà Tá» có má»™t đồ đệ há» Cao trong thôn nà y.,. thôn Äông Äầu, lần trước Khang Thuáºn Phong đã theo lão gia tá» là m khách tại đây.
Xe máy quả nhiên dừng lại trước thôn Äông Äầu, vừa má»›i dừng lại đã thấy cánh cá»a mở ra, ngưá»i Ä‘i ra đúng là Cao lão đầu.
“ Äến đây “ lão đầu nhà n nhạt nói:†Và o Ä‘i, lão gia tỠở phÃa trong nhà chÃnh.â€
Trung niên nhân kia dẫn bá»n há» tiến và o bên trong.
Khang Thuáºn Phong lúc nà y má»›i nhá»› ra, ngưá»i trung niên nà y chÃnh là hà i tá» cá»§a Cao lão đầu, lần trước cùng Hồ Tà TỠđến đây, Cao lão đầu xin Hồ Tà Tá» cho hắn Ä‘i cùng.
Äi qua cá»a quả nhiên thấy Hồ Tà Tá» ngồi trên giưá»ng trong nhà chÃnh, ngoà i ra còn hai ngưá»i có chút lá»›n tuổi, đại khái khoảng năm sáu chục tuổi ngồi cùng vá»›i hắn, trong phòng bà n ghế lá»™n xá»™n, có bà y, tám ngưá»i tuổi còn trẻ Ä‘ang ngồi. Thấy hắn tiến đến, những ngưá»i nà y đứng lên hướng hắn có ý chà o.
Hồ Tà TỠvỗ vỗ và o chỗ trống bên trái mình, ý bảo hắn đi tới ngồi và o đó.
Khang Thuáºn Phong biết lúc nà y không thể khách khÃ, những vị trà nà y sắp xếp Ä‘á»u có chá»§ ý, lão nhân ngồi bên phải không cần phải nói chÃnh là Cao lão đầu. Bên trái không ai ngồi, nói rõ hai lão đầu trên giưá»ng kia không là đồ đệ ký danh thì cÅ©ng là đồ tôn.
Vá» phần những ngưá»i trẻ tuổi phÃa dưới, chÃnh là những đồ tôn có vai trò trá»ng yếu.
Quả nhiên, Cao lão đầu không đợi lão nhân má»i đến mà trá»±c tiếp đến ngồi bên phải Hồ Tà Tá», Khang Thuáºn Phong cÅ©ng Ä‘i đến bên cạnh lão ngồi xuống. Trên bà n đã bà y má»™t Ãt chén đĩa cùng vá»›i và i bầu rượu.
Trương Minh Lợi không đi và o mà trực tiếp tiến và o căn phòng bên trái, nới nà y cũng không có chỗ cho hắn.
“ Äây là hai ngưá»i mà Cao sư ca kết bái…†Chá» Khang Thuáºn Phong ngồi xuống, Hồ Tà Tá» chỉ và o hai ngưá»i kia mà giá»›i thiệu.
Hai ngưá»i kia hướng Khang Thuáºn Phong gáºt đầu, ngưá»i ngồi bên phải Cao lão đầu đã nói:†Hồ sư năm đó chỉ Ä‘iểm hai huynh đệ ta, cÅ©ng không phải ngoại nhân.â€
Khang Thuáºn Phong biết đây là hai đệ tá» ký danh, cÅ©ng gáºt đầu chà o.
Sau đó, Cao lão đầu má»i má»i ngưá»i dùng bữa, uống rượu.
Bầu rượu luân phiên đổi qua tay năm ngưá»i, má»—i ngưá»i rót má»™t chén rồi uống. Sau khi hết má»™t vòng, bầu rượu đến trong tay Cao lão đầu, lão rót cho Hồ Tà Tá» má»™t chén, rồi chÃnh mình má»›i uống má»™t chén. Bầu rượu lại đến tay Khang Thuáºn Phong, hắn rót cho Hồ Tà Tá» má»™t chén, cho Cao lão đầu má»™t chén sau đó cÅ©ng uống má»™t chén. Kế tiếp, hắn không đưa bầu rượu cho Cao lão đầu mà giao cho ngưá»i phÃa dưới Cao lão đầu, ngưá»i kia rót rượu cho Hồ Tà Tá», Cao lão đầu rồi đến Khang Thuáºn Phong, đến ngưá»i cuối cùng rót rượu cho má»i ngưá»i rồi má»›i uống.
Sau đó, bầu rượu lại trở vỠchỗ Cao lão đầu.
Hồ Tà Tá» gắp má»™t miếng thức ăn, há»i Cao lão đầu:†Hổ tá» cÅ©ng chưa minh bạch sao?â€.
Cao lão đầu trả lá»i:†Vốn là ta đã nói chuyện để hắn hiểu nhưng hắn lại nói lão bất công, không biết ta đã chỉ dạy hắn kiểu gì nữaâ€?
Hồ Tà Tá» mỉm cưá»i nói:†Ngươi cÅ©ng đừng quá để ý đến hắn, hắn rất cố chấp. Vá» Hướng SÆ¡n thì sao? Có liên lạc gì chưa?â€.
“ Vá» Hướng SÆ¡n ngưá»i hẳn đã biết, hắn ở dưới thôn không thể gá»i Ä‘iện, ta đã sai ngưá»i Ä‘i suốt đêm xuống đó, sáng mai sẽ dẫn ngưá»i vá», chỉ sợ là hắn đã ra ngoà i.â€
Hồ Tà TỠhồi lâu không nói, ý bảo Cao lão đầu rót rượu cho hắn.
Uống má»™t ngụm rượu, lại buồn bá»±c ná»a ngà y, lão má»›i nói:†Vá» tên tiểu oa nhi Hướng SÆ¡n nà y, đáng tiếc…â€.
Cao lão đầu không nói, yên lặng rót thêm cho hắn một chén rượu.
Hồ Tà Tá» khoát tay:†Không uống nữa, à i…già rồi không giống như lúc trẻ…†Sau đó quay đầu, ná»™i tâm vẫn không yên, nói vá»›i Khang Thuáºn Phong:†Ta xưa nay không nói gì ngươi, nhưng nay ta đã già rồi, ta sợ ngươi sẽ lá»— mãng, có rất nhiá»u sá»± tình ngươi còn chưa biết, thừa dịp nà y ta nói vá»›i ngươi biết.â€
Khang Thuáºn Phong vá»™i và ng cúi đầu cung kÃnh nghe.
“ Tiểu nhi ngưá»i muốn cùng vá»›i Tam Hắc Tá» luáºn võ, váºy ngưá»i nói cho gia gia má»™t chút, ngưá»i biết được Tam Hắc Tá» luyện công phu gì, am hiểu đấu pháp như thế nà o? TÃnh tình hắn thế nà o?â€.
Khang Thuáºn Phong suy nghÄ© má»™t chút rồi lắc đầu.
“ Ngươi cÅ©ng biết Tam Hắc Tá» tại Bình Háºu trấn nà y có mấy đệ tá»â€¦Mấy đệ tá» nà y am hiểu cái gì? TÃnh tình như thế nà o?
Khang Thuáºn Phong lúc nà y không biết nói gì, lại lắc đầu.
“ Tiểu nhi ngươi cái gì cÅ©ng không biết, ngươi dá»±a và o cái gì mà cÅ©ng luáºn võ vá»›i Tam Hắc Tá»?â€.
Khang Thuáºn Phong khó hiểu nhìn lão nhân, hắn cÅ©ng không minh bạch được, bốn huynh đệ nhà tá»· phu, chẳng phải hắn vẫn đánh thắng được bá»n há» sao?
Hồ Tà Tá» là ngưá»i già đã thà nh tinh, tá»± nhiên hiểu hắn nghÄ© gì trong lòng.
“ Tiểu nhi à , ngươi phải biết là luáºn võ vá»›i Tam Hắc Tá» khác hẳn vá»›i ngưá»i thưá»ng. Ngưá»i thưá»ng luáºn võ đánh thắng hay thua cÅ©ng không cần để lại mạng…Trà ng diện cÅ©ng không có gì, nhưng ngươi luáºn võ trong chốn võ lâm, cần mình bạch được đối phương là ai, thá»§ Ä‘oạn như thế nà o, động thá»§ có sống chết? HÆ¡n nữa cho dù đánh thắng cÅ©ng khó bảo toà n trong đám thân nhân bằng hữu huynh đệ cá»§a hắn không ai đến báo thù. Nếu đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh đến bão thù còn tốt, nếu ngưá»i đến sá» dụng thá»§ Ä‘oạn ám toán thì khó lòng phòng bị.†Hồ Tà Tá» nói đến sau thanh âm dần dần nghiêm khắc hÆ¡n:†Ngươi má»™t khi tiến và o võ lâm, thá»i nà o khắc nà o cÅ©ng phải cảnh giác đỠphòng ngưá»i ám toán. Năm đó Hình à môn Lá»™c ÄÆ°á»ng, chỉ cần có ngưá»i lại gần hắn ba tấc hắn láºp tức đỠphòng. Ngươi cÅ©ng như váºy cho má»— gia, cho dù là bằng hữu, vÄ©nh viá»…n đừng quay lưng lại vá»›i ai trong vòng ba tấc, luôn luôn để mặt đối mặt…â€.
Khang Thuáºn Phong nghe xong giáºt mình há to miệng.
Hồ Tà TỠkhông để ý đến hắn nữa, tiếp tục dùng bữa.
Qua má»™t hồi lâu, Khang Thuáºn Phong má»›i phản ứng lại, cầm lấy bầu rượu trước mặt Cao lão đầu, cung kÃnh mà rót cho lão nhân má»™t chén rượu, nói:†Má»— gia, ta sai rồi!â€.
Hồ Tà Tá» lúc nà y má»›i nghẩng đầu lên, tiếp nháºn rượu, uống má»™t ngụm.
“ Má»— gia biết, thá»i đại bây giá» thay đổi, không giống vá»›i trước kia nhưng tiểu nhi ngươi nhá»› cho kỹ, mặc kệ thá»i đại thay đổi như thế nà o, đạo lý hà nh đạo Ä‘á»u là không sợ giả luyện gia(??), chỉ sợ chân luyện gia(??), luyện gia(?) chân chÃnh tuyệt không quản việc ngoà i thân, đây là má»™t quy cá»§ hà nh đạo, quy cá»§ nà y còn lá»›n hÆ¡n tÃnh mệnh!†Hồ Tà Tá» nói tá»›i đây, hai tròng mắt chá»›p lên:†Từ xưa ngưá»i nghÄ©a hiệp cÅ©ng dùng võ vi phạm lệnh cấm, chân chÃnh là ngưá»i luyện võ, từ xưa đến nay là m gì có ai tuân thá»§ pháp luáºt?â€.
Khang Thuáºn Phong nghe xong những lá»i nà y không khá»i có chút ngây dại.
Äúng lúc nà y Cao lão đầu mang theo má»™t đứa nhỠđến, đứa nhá» trong tay bưng má»™t cái mâm, bên trong có mấy cái bát còn Ä‘ang bốc lên nhiệt khà nóng hổi.
Äi tá»›i giưá»ng, lão thái thái bưng lên má»™t cái bát, nói vá»›i Hồ Tà Tá»:†Tà Tá» bá, má»i ăn canh.â€
Khang Thuáºn Phong vá»™i và ng nháºn cái bát, nhưng không trá»±c tiếp đưa cho Hồ Tà Tá» mà đưa cho Cao lão đầu, sau đó do Cao lão đầu đặt trước mặt Hồ Tà Tá».
Trong cái bát là cháo gạo, được gá»i là canh. Bình thưá»ng ăn cÆ¡m tối xong Ä‘á»u lấy canh để kết thúc.
Trong phòng không có tiếng động nà o, chỉ có tiếng húp canh sùm sụp. Dưới giưá»ng có bảy tám ngưá»i váºy mà không có ai lên tiếng, lẳng lặng mà đợi.
Ä‚n hết bát canh, Cao lão đầu phất phất tay, nhi tá» cá»§a hắn liến tiến và o dẫn bảy tám ngưá»i kia lui ra ngoà i.
Chốc lát sau, lại có má»™t ngưá»i Ä‘i và o, mang theo má»™t bình nước sôi cùng vá»›i má»™t ấm trà . Cao lão đầu đứng lên, từ trong tá»§ lấy ra má»™t há»™p trà , pha xong rồi cấp cho má»—i ngưá»i má»™t chén đầy.
Hồ Tà Tá» nhấp má»™t ngụm trà rồi nói:†Gia tá»™c Tam Hắc Tá», ta từng cùng bá»n hỠđã động thá»§ qua rồi, quyá»n pháp cá»§a bá»n há» là từ Äồng Quan Tô gia.â€
Khang Thuáºn Phong vá»™i và ng táºp trung tinh thần lắng nghe.
“ Năm đó Ngạ hổ Tô tam tại Äồng quan truyá»n xuống không đươc bao nhiêu ngưá»i, truyá»n đến Triệu gia có hai ngưá»i là ngÅ© cÅ©ng tam oa. Tam Hắc Tá» chÃnh là háºu nhân cá»§a Triệu gia. Ông ngoại hắn là đại thổ phỉ Nhị Hoa, tinh thông hắc hổ kim quyá»n. Tam Hắc TỠđặt không Ãt công phu trên bá»™ quyá»n pháp nà y, ta lúc ấy thiếu chút nữa đã lãnh phải hắc hổ trác vÄ© thối ( hổ Ä‘en quẫy Ä‘uôi ). Äấu pháp cá»§a Tô gia đã gần như biến mất, chỉ nghe nói lão đầu Ä‘em đấu pháp truyá»n cho Tam Hắc Tá». Bất quá ngưá»i nà y không hiểu được tinh túy cá»§a nó, chỉ á»· và o khà lá»±c trá»i sinh, bá» ngoà i thì mạnh mẽ mà bên trong lại hư nhược, ấn theo công phu cá»§a Thuáºn Phong hẳn là có thể chế trụ hắn. Nhưng Thuáºn Phong chưa có kinh nghiệm chiến đấu, vì váºy ngà y mai lên núi luáºn võ cần phải cẩn tháºn. Hồ Tà Tá» vừa nói lại chá»›p chá»›p mắt:†Ngà y mai Hướng SÆ¡n áp tráºn, ta cho Loa tá» cùng vá»›i Hổ tá» Ä‘i cùng con, dù sao Triệu lão hán tại Bình Háºu trấn nà y đệ tá» cÅ©ng không Ãt, ta không Ä‘i đỡ để ngưá»i ta nói ta lấy lá»›n hiếp nhá».
Nghe xong lá»i nà y, Cao lão đầu gáºt gáºt đầu, Loa tá» là biệt hiệu cá»§a con trai hắn.
Hồ Tà Tá» nói xong những lá»i nà y, tiếp tục dặn dò Khang Thuáºn Phong:†Ngươi ngà y mai phải có Ä‘iểm giác ngá»™, vá»›i Hướng SÆ¡n mà há»c há»i thêm, Tam Hắc TỠđó chÃnh thức là lão giang hồ lão luyện, ngươi hãy xem xem lần luẫn võ nà y vá»›i việc đánh vá»›i ngưá»i khác thì có gì không giống.â€
Thấy Khang Thuáºn Phong gáºt gáºt đầu, lão gia tá» nói tiếp:â€ ÄÆ°á»£c rồi, các ngươi ngà y mai còn có nhiá»u việc, Ä‘i nghỉ hết Ä‘i, mấy ngưá»i chúng ta còn nói chuyện thêm má»™t lát nữa.â€
Vừa má»›i dứt lá»i, nhi tá» cá»§a lão đầu liá»n tiến lên nói:†Khang thúc, ta đưa ngưá»i Ä‘i nghỉ ngÆ¡i.â€
Khang Thuáºn Phong nghe xong có chút ngại ngùng mà xấu hổ, nhi tá» cá»§a Cao lão đầu so vá»›i chÃnh phụ thân mình có khi còn lá»›n tuổi hÆ¡n.
Ngà y hôm sau, má»›i sáng sá»›m, Khang Thuáºn Phong đã được đánh thức, trong viện tá»±a hồ có rất nhiá»u ngưá»i. Mặc dù đã táºn lá»±c hạ giá»ng nói nhưng nhiá»u ngưá»i thà nh ra vẫn khá ầm Ä©.
Khang Thuáºn Phong vá»™i dáºy, mặc quần áo, đẩy cá»a ra nhìn, quả nhiên là toà n sân đã đầy ngưá»i.
Nhi tá» cá»§a Cao lão đầu đã ở trong sân, Ä‘ang bắt chuyện vá»›i má»™t ngưá»i cao to da Ä‘en ngồi trong viện tá», hắn Ä‘ang lắng nghe nhi tá» Cao lão đầu nói gì đó. Khang Thuáºn Phong vá»™i và ng Ä‘i qua kêu má»™t tiếng:†Hổ tá» ca.â€
Hán tá» kia nghe được tiếng kêu, chuyển đầu nhìn đã thấy Khang Thuáºn Phong, vá»™i và ng đứng lên:†Thuáºn tá».†Rồi vá»— và o vai hắn:†Lợi hại a! Qua được trà ng nà y, tương lai ngươi tiá»n đồ vô lượng.â€
Khang Thuáºn Phong vuốt vuốt đầu mình:†Hổ tá» ca chê cưá»i rồi.â€
Hán tá» kia cÅ©ng cưá»i:†Lão gia tá» có trách mắng gì ngươi không?â€.
“ Không! Chỉ giáo huấn và i câu thôi.†Khang Thuáºn Phong xấu hổ nói.
“ Hẳn là lão gia tá» phải hảo hảo giáo huấn ngươi tháºt tốt, ngươi má»›i có bao tuổi mà có dÅ©ng khà tiếp nháºn tráºn chiến nà y. Loại chiến đấu nà y không phải là ai công phu cao thì thắng. Tam Hắc Tá» không phải là ngưá»i bình thưá»ng, hắn tu luyện đấu pháp gia truyá»n, ngươi tưởng đây là sá»± tình chÆ¡i đùa sao?†Hán tá» kia vừa rồi mặt còn vui cưá»i, trong nháy mắt đã trầm xuống.
Khang Thuáºn Phong không biết nói gì, đứng im nghe hắn giáo huấn.
Hổ tá» nà y không phải ngưá»i bản huyện, hắn là ngưá»i Bồ châu, tên gá»i Cao Hổ. Hắn cÅ©ng không phải đệ tá» cá»§a Hồ Tà Tá» mà là đệ tá» má»™t ngưá»i bằng hữu cá»§a lão, bởi vì lão thu đồ đệ Ãt, Lưu tiên sinh cÅ©ng chưa kịp truyá»n cho hắn cái gì đã qua Ä‘á»i. Trước khi qua Ä‘á»i, Lưu tiên sinh Ä‘em hắn phó thác cho Hồ Tà Tá», công phu cá»§a hắn phần lá»›n là do Hồ Tà Tá» truyá»n cho nên Hồ Tà Tá» mặc dù cùng hắn có tình thầy trò nhưng danh pháºn thì không phải.
Hổ tá» nà y là má»™t ngưá»i da Ä‘en, lần nà y Hồ Tà Tá» gá»i hắn đến chá»§ yếu là để mang những ngưá»i nà y Ä‘i áp tráºn. Äám ngưá»i trong viện cÅ©ng là do hắn mang đến.
“ Lão gia tá» chuẩn bị gá»i ngưá»i kia…Ngươi biết không?†Giáo huấn xong Khang Thuáºn Phong, Hổ tá» lại trở vá» vẻ mặt tươi cưá»i.
“ Ngươi không biết?†Khang Thuáºn Phong há»i hắn nhưng ánh mắt lại hướng vá» nhi tá» cá»§a Cao lão đầu.
“ Ngươi đừng nhìn hắn…Tên Loa tá» nà y, ta há»i hắn lão gia tá» gá»i ngưá»i nà o, hắn chết sống cÅ©ng không nói. Nếu không phải ta nể mặt mÅ©i cá»§a cha hắn, ta không thu tháºp hắn má»›i là lạ.†Hổ tá» nói xong, hai tròng mắt hung tợn mà nhìn Loa tá».
Loa tá» lại cưá»i tá»§m tỉm không nói lá»i nà o, là m như không thấy được bá»™ dáng cá»§a hắn.
Khang Thuáºn Phong biết đây là quy cá»§, Loa tá» má»™t má»±c đứng nghe ngoà i cá»a nhưng cÅ©ng không thể nói cho hắn, hắn không thể loạn truyá»n, đây là quy cá»§ chỉ nghe không nói. Ngưá»i há»c võ không thể là m khác, vì văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị, ngưá»i há»c võ cả Ä‘á»i đánh nhau chết sống chÃnh là vì tranh cao thấp, không có tâm tÃnh tranh cao thấp cho dù có luyện được võ công cao cưá»ng cÅ©ng như đạo lý có tiá»n mà không dùng tiá»n.
Cho nên dần dần hình thà nh nên quy cá»§ “ trưởng bối nói tiểu bối chỉ có lá»— tai không có miệngâ€. Ngươi có thể nghe nhưng không thể nói. Bởi vì ngưá»i nói vô tâm, ngưá»i nghe cố ý, má»™t lá»i nói không tốt có thể dẫn đến tranh cãi, mà tranh cãi trên chốn võ lâm nhiá»u khi phải Ä‘á»n bù bằng tÃnh mệnh
“ Má»— gia nói ta Ä‘i gá»i Hướng SÆ¡n ca đến.â€.
“ Gá»i cả Hướng SÆ¡n ca đến, tháºt là tốt nha! Chỉ là má»™t ngưá»i Tam Hắc Tá», lão gia tá» gá»i cả Hướng SÆ¡n đến, không phải dùng dao mổ trâu để giết gà sao? Lão gia tá» rốt cuá»™c có ý tứ gì váºy?†Cao Hổ vẻ mặt không hiểu nổi.
Khang Thuáºn Phong có Ä‘iểm kỳ quái, nam nhân gá»i là Hướng SÆ¡n nà y hắn đã gặp qua.
Hướng SÆ¡n gia nguyên nhà còn nghèo hÆ¡n so vá»›i Khang gia, cùng ở Nhai Oai thôn, nghe nói Hướng SÆ¡n má»›i chÃnh là đệ tá» chân truyá»n cá»§a lão gia tá», bất quả sau lại bởi vì quan hệ cá»§a mình và má»— gia nên thu thêm chÃnh mình. Sau đó lão gia tá» không thu thêm đệ tá» nữa,
Khi há»c nghệ trên sưá»n núi, hắn đã gặp qua Hướng SÆ¡n mấy lần, má»—i lần Ä‘á»u là vá»™i vã đến rồi vá»™i vã Ä‘i. Má»—i lần đến hắn Ä‘á»u mang cho lão gia tá» má»™t Ãt đồ câu được, má»™t Ãt hà nh núi, máºt ong cùng má»™t Ãt thổ sản, lúc Ä‘i lão gia tá» Ä‘á»u cho hắn má»™t Ãt gạo, lương thá»±c, bá»™t Ä‘áºu, hắn luôn tìm cách từ chối nhưng cuối cùng lại phải mang Ä‘i. Thân thể Hướng SÆ¡n không cao không thấp, không máºp không gầy, tướng mạo bình thưá»ng tháºm chà có chút thanh tú, bá» ngoà i căn bản nhìn không ra là ngưá»i luyện võ. HÆ¡n nữa tÃnh tình hắn rất tốt, gặp ngưá»i luôn khách khÃ, bá»™ dáng lúc nà o cÅ©ng cưá»i tá»§m tỉm, không phải là ngưá»i có khà chất cá»§a ngưá»i luyện võ. Má»™t năm bốn mùa Ä‘á»u là m má»™t thân quần áo chắp vá mà u lam, nghe nói hắn đã ba mươi ba tuổi, bởi vì nhà nghèo nên đến giá» còn chưa lấy vợ.
Hắn không rõ lão gia tá» cÅ©ng váºy, Cao Hổ cÅ©ng váºy, đối vá»›i ngưá»i lúc nà o cÅ©ng cưá»i tá»§m tỉm, không hại ngưá»i hại váºt bao giá» nà y, lại tin tưởng như váºy.
Äang lúc hắn suy nghÄ© miên man, ngoà i cá»a có tiếng xe máy xé gió rồi lại có tiếng ngưá»i thét lên:†Hướng SÆ¡n thúc tá»›i rồi, gá»i lão gia tá».â€.
Khang Thuáºn Phong vá»™i và ng nhìn ra cá»a, chỠđợi nam nhân mà hắn cảm thấy rất thần bà nà y xuất hiện.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
07-05-2012, 07:01 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Quốc Thuáºt Hung Mãnh
Tác giả : Tiểu Tá» Vô Äảm
Quyển 1
-----oo0oo-----
Chương 5: Luáºn võ.
Nhóm dịch: Huntercd
Sưu Tầm
Lúc Hướng SÆ¡n Ä‘i và o, nhưng không phải mặc bá»™ quần áo chắp vá như Khang Thuáºn Phong thưá»ng thấy, mà là má»™t áo choà ng ngắn tay mà u trắng bằng vải thô, hạ thân là má»™t chiếc quần Ä‘en bằng vải thô, gấu quần buá»™c chặt, dưới chân má»™t đôi già y đế vải, trên lưng buá»™c chặt má»™t dãi Ä‘ai lưng mà u lam.
Khang Thuáºn Phong phát hiện hình ảnh Hướng SÆ¡n có chút lôi thôi trong ấn tượng cá»§a mình thoáng cái đã bị hình tượng má»›i nà y là m má» nhạt Ä‘i.
Lúc nà y Hướng SÆ¡n trà n đầy sinh lá»±c, có má»™t loại tá»± tin cùng soái khà nói không nên lá»i.
Dù mang soái khÃ, Hướng SÆ¡n vẫn như trước cưá»i tá»§m tỉm, mấy thanh niên hán tá» liá»n vây lấy, Khang Thuáºn Phong phát hiện, những ngưá»i vây đến Ä‘á»u là những ngưá»i tối hôm qua ở trong phòng.
Những hán tỠđó vây tá»›i, cÅ©ng thân thiết chà o há»i Hướng SÆ¡n, hoà n toà n không giống tối hôm qua gặp mình đã khách khà ra sao.
Trong lúc ồn à o nhốn nháo, Cao lão thá»§ đã từ sau sân Ä‘i ra, má»™t tay nắm lấy cánh tay Hướng SÆ¡n: "Và o trong háºu đưá»ng ngồi, đừng cùng đám nhóc hư đốn không biết lá»›n biết nhá» nà y… ".
Hướng SÆ¡n liá»n vá»— vá»— vai mấy hán tá», xem như là chà o há»i. Sau đó liá»n Ä‘i theo Cao lão thá»§ ra sân sau, Cao lão thá»§ lại quay đầu nhìn Khang Thuáºn Phong: "Thuáºn Phong, lão gia kêu cáºu cÅ©ng qua đây Ä‘i.".
Khang Thuáºn Phong lúc nà y má»›i bắt chuyện vá»›i Hướng SÆ¡n: "Anh Hướng SÆ¡n......".
Hướng SÆ¡n lúc nà y nhìn thấy Khang Thuáºn Phong, vá»™i và ng Ä‘i tá»›i, ôm lấy cánh tay cá»§a hắn: "Hôm qua vô thanh vô tức, Ä‘i, và o trong rồi nói......".
Khang Thuáºn Phong liá»n theo hắn Ä‘i và o trong.
Và o háºu đưá»ng, lão gia tá» còn Ä‘ang ngồi tại vị trà ngà y hôm qua, trên bà n đã châm sẵn má»™t bình nước trà .
Sau khi Hướng SÆ¡n Ä‘i và o, liá»n buông Khang Thuáºn Phong ra, cung kÃnh chà o há»i lão gia tá»: "Lão gia."
Hồ Tà Tá» vá»— vá»— lên chá»— ngồi ngà y hôm qua cá»§a Khang Thuáºn Phong: "Lên đây ngồi Ä‘i, hôm qua ngá»§ ngon không?"
Hướng SÆ¡n liá»n tháo già y leo lên giưá»ng, ngồi bên cạnh lão gia tá». Cao lão thá»§ vẫn ngồi ở vị trà ngà y hôm qua cá»§a hắn.
Hồ Tà Tá» lại bảo Khang Thuáºn Phong: "Lên đây, ngồi bên cạnh anh Hướng SÆ¡n cá»§a con!".
Khang Thuáºn Phong nghÄ© thầm: "Xưng hô kiểu gì váºy, Hướng SÆ¡n gá»i ông là gia, con gá»i ông là má»— gia, ổng lại bảo con gá»i hắn là anh......" Trong lòng buồn bá»±c, nhưng vẫn đà ng hoà ng Ä‘i tá»›i, ngồi bên cạnh Hướng SÆ¡n.
Cao lão thá»§ rót trà cho Hướng SÆ¡n cùng Khang Thuáºn Phong, hai ngưá»i cÅ©ng đưa tay tiếp lấy. Thêm nước cho Hồ Tà Tá», Hồ Tả Tá» khoát tay áo: "Thà nh NghÄ©a, hết việc rồi, cáºu cÅ©ng ngồi xuống Ä‘i, tôi có chuyện muốn nói.".
Cao lão thủ cũng ngồi xuống.
Hồ Tà Tá» lại nói vá»›i nhi tá» cá»§a Cao lão thá»§ Ä‘ang đứng phÃa dưới: "La tá», cáºu ra bên ngoà i, đừng để ngưá»i bên ngoà i đến quấy rầy......".
Nhi tá» cá»§a Cao lão thá»§ liá»n vén rèm Ä‘i ra, đến đứng bên ngoà i nhà chÃnh.
Hồ Tà Tá» nhắm đôi mắt lại, Khang Thuáºn Phong biết thói quen cá»§a lão nhân, lão nhân mắt hÃ, thưá»ng má»—i khi nói chuyện Ä‘á»u hạ thấp giá»ng, không dá»… nhắc lại, cho nên cÅ©ng chuẩn bị tinh thần, nghe lão nhân nói cái gì.
Hồ Tà Tá» nhắm mắt lại, hồi lâu vẫn không thấy mở miệng, má»™t lúc sau, thở dà i nói: "Thà nh NghÄ©a, cáºu là Lão Tam cá»§a chúng ta, Äại sư huynh, Nhị sư huynh cáºu cÅ©ng không còn trên Ä‘á»i nữa, hôm nay tại sao tôi nói những lá»i nà y trước mặt cáºu, chÃnh là mượn cáºu, truyá»n lá»i vá»›i lÅ© oa oa....".
Cao lão thá»§ vá»™i và ng đứng báºt dáºy: "Lão gia, ông nói......".
Hồ Tà Tá» quay đầu nhìn Hướng SÆ¡n: "Hướng SÆ¡n là má»™t đứa trẻ tốt, đáng tiếc thế sá»± thương pháo bây giá», khiến tôi má»™t thân bản lãnh cÅ©ng phà công.... Có khi tôi nghÄ©, nếu không phải cáºu cùng tôi là m ra chuyện nà y, thì vá»›i sá»± thông minh cùng tÃnh cách chịu khó cá»§a con trai tôi, dù sao cÅ©ng đã ba mươi mấy, nhưng vẫn chưa vợ con gì cả."
Hồ Tà TỠvừa nói, hai tròng mắt đã ươn ướt.
Nét cưá»i tá»§m tỉm trên mặt Hướng SÆ¡n thoáng cái bị thu lại, ôm lấy tay lão nhân: "Lão gia, con đã yêu rồi, con há»c theo ngươi, cả Ä‘á»i cÅ©ng không hối háºn!".
Hồ Tà Tá» vá»— vá»— tay Hướng SÆ¡n: "Ta biết con là đứa trẻ ngon, ta cÅ©ng rất khó xá», nhưng ngươi nói xem, những thứ do lão bối chúng ta truyá»n xuống, nói vô dụng cÅ©ng được, đáng tiếc, không bỠđược, thế sá»± bây giá», ngay cả bánh bao cÅ©ng không đổi được.... Vốn ta muốn nháºn con là m quan môn, kết quả lại không bỠđược giao tình cùng Thuáºn Phong má»— gia, theo xưng hô ngoà i môn há»™, lẽ ra nó phải gá»i con là thúc thúc, nhưng trong môn, nó lại là sư đệ con, hÆ¡n nữa hai ngươi tuổi cÅ©ng không kém nhau bao nhiêu, hai ngươi sau nà y cÅ©ng tuân theo huynh đệ giao tình Ä‘i thôi!"
Hướng SÆ¡n cùng Khang Thuáºn Phong liá»n gáºt đầu, kỳ tháºt hai ngưá»i từ khi quen biết đã xưng hô là huynh đệ, an bà i như váºy cÅ©ng không lạ.
Hồ Tà Tá» lại chuyển hướng sang Khang Thuáºn Phong: "Mặc dù nói thông thưá»ng các quan môn há»™ Ä‘á»u sẽ trở thà nh chưởng môn há»™, nhưng anh Hướng SÆ¡n cá»§a con theo má»— gia đã gần ba mươi năm, má»— gia cÅ©ng đối đãi hắn như đệ tá» quan môn, hÆ¡n nữa con bây giỠđã thi đại há»c, tương lai khả năng quay vá» nÆ¡i nà y không lá»›n, cho nên môn há»™ chá»— ta, từ nay trở Ä‘i, sẽ giao cho anh Hướng SÆ¡n cá»§a con, con sau nà y sá»± tình ngoại môn tá»± mình xá» lý, sá»± tình ná»™i môn, phải nghe ca ca...... Những ngưá»i khác, bây giá» tuy thiếu bản lÄ©nh, anh con khẳng định đánh bại hắn, con thông minh lại biết chịu khổ, ta có thể dạy được gì Ä‘á»u sẽ dạy cho con, bây giá» mặc dù trình độ còn kém hÆ¡n nhiá»u, nhưng tương lai phá»ng chừng so vá»›i anh con không kém bao nhiêu, cho nên má»— gia má»›i nói rõ cho con biết chuyện nà y!"
Khang Thuáºn Phong liá»n gáºt đầu.
Hướng SÆ¡n lại mở miệng nói: “Gia, việc nà y là m váºy không thÃch hợp, môn há»™ hay là giao cho Thuáºn Phong Ä‘i!".
Hồ Tà Tá» khoát khoát tay: "Việc nà y cứ nghe ta, con yên tâm, Thuáºn Phong cÅ©ng không phải loại bụng dạ gà con, việc nà y cứ quyết định như váºy Ä‘i, Thà nh NghÄ©a, cáºu cứ việc truyá»n những lá»i nà y xuống dưới."
Cao lão thá»§ gáºt đầu: "Bá, con biết rồi! Chuyện nà y vừa là m xong, con sẽ truyá»n lá»i xuống...."
Hồ Tà Tá» gáºt đầu vá»›i Cao lão thá»§, rồi quay đầu lại: "Thuáºn Phong mặc dù cÅ©ng há»c hết má»i thứ cá»§a ta rồi, nhưng thiếu bản lÄ©nh thá»±c tế má»™t chút, Hướng SÆ¡n năm đó ta mang Ä‘i đánh đông đánh tây, những kiến thức ná»™i tráºn cÆ¡ bản cÅ©ng biết rồi, Thuáºn Phong sau nà y mấy thứ nà y, phải nhá» và o ngươi chỉ Ä‘iểm, ngươi cÅ©ng đừng tà ng tư! Thuáºn Phong cÅ©ng thân thiết giống như cháu cá»§a ta váºy."
"Má»— gia - - " Khang Thuáºn Phong hai tròng mắt không khá»i nóng lên, hắn biết những gì lão nhân nói hôm nay có thể xem là giao đãi háºu sá»±. Như lão nhân cá»§a bá»n há», thể thiên ngá»™ mệnh, má»™t khi sắp xếp háºu sá»±, đó chÃnh là đại hạn sắp rÆ¡i xuống.
"Gia, ngươi yên tâm!" Hướng SÆ¡n buông tay lão nhân ra, đứng lên, Ä‘i đến quỳ gối trước mặt lão nhân: "Con nhất định sẽ xem Thuáºn Phong giống như thân huynh đệ váºy!".
Hồ Tà Tá» liá»n cưá»i: "Có những lá»i nà y cá»§a con, ta yên tâm. Con đứng dáºy Ä‘i...."
Hướng Sơn lúc nà y mới lại ngồi xuống bên cạnh lão nhân.
Hồ Tà Tá» lại nói vá»›i Khang Thuáºn Phong: "Thế đạo hiện nay, chúng ta cứ đả đả sát sát hà nh đạo không còn ngon ăn nữa, Hướng SÆ¡n ca ngươi nhất tâm lo chuyện nà y, trong nhà sinh kế cÅ©ng khó khăn, hắn cÅ©ng không phải là đồ vô dụng, cho nên tương lai con có được thà nh tá»±u, phải nâng đỡ anh con má»™t chút, cho anh con có thể ở trên Ä‘á»i nà y có được kết quả tốt! anh con cÅ©ng giống như con cháu cá»§a má»— gia váºy."
Khang Thuáºn Phong nghe xong lá»i cá»§a lão nhân, cÅ©ng ngồi không yên, đứng lên, quỳ trước mặt lão nhân: "Má»— gia ông yên tâm, anh Hướng SÆ¡n ca giống như anh ruá»™t cá»§a con váºy!"
Hồ Tà Tá» nhìn hai ngưá»i, cưá»i rá»™ lên.
Cao lão thá»§ đứng bên cạnh, há»i nhá»: "Bá, có muốn bà y hương án không?"
Hồ Tà Tá» khoát khoát tay: "Trước hết cứ là m chuyện nà y đã, chá» tối nay uống rượu rồi lại chuẩn bị tiếp!" Rồi lại quay đầu lại há»i Hướng SÆ¡n: "Con biết Tam hắc tá» không?"
"Biết, lần trước thấy hắn cùng Hắc Trì Hạ Tam Quý động thá»§, con không dám khẳng định, hắn hình như là có lá»™ số Tô gia...." Nói tá»›i võ công, trong ánh mắt Hướng SÆ¡n liá»n lóe lên má»™t tia hưng phấn quang mang.
"Ân, hôm qua con đã biết là lá»™ số Tô gia, võ công Tô gia bây giỠở bên ngoà i gần như đã thất truyá»n, con đã gặp qua?" Hồ Tà Tá» há»›p má»™t ngụm trà , há»i.
"Không, con chưa từng thấy, bất quá sư phụ từng nói qua, Cao gia ăn may, Hình gia hưởng công, Tô gia là m tay sai. Con thấy lúc Tam hắc tá» cùng Hạ Tam Quý động thá»§, tay không rá»i nhãn hầu tâm âm, bất đồng vá»›i Cao gia chúng ta, vừa không giống vá»›i Hình gia mà con đã thấy, con phá»ng chừng là võ công Tô gia mà sư phụ từng nói đến." Hướng SÆ¡n cÅ©ng không dám khẳng định mà nói.
"Con có nhãn quang rất tốt, Tam hắc tá» gia truyá»n quả tháºt là võ công Tô gia. Nghe nói Tô gia nguyên lai là xuất thân đại thổ phỉ, cho nên nói đến công phu, chÃnh là tâm độc thá»§ hắc chiêu, chiêu nà o cÅ©ng không rá»i nhãn yết tâm âm. Năm đó cha cá»§a Tam hắc tá» tìm đến cá»a chúng ta, ta cÅ©ng thiếu chút nữa bị hắn là m tổn hại. Sở trưá»ng nhất cá»§a nhà hắn, chÃnh là Hắc hổ trác vÄ© thối, ta lúc ấy thiếu chút nữa trúng chiêu. Công lá»±c cá»§a con ta rất yên tâm, Bất quá Tam Hắc Tá» gia truyá»n đấu pháp, khẳng định tháºt sá»± có chút lợi hại, con vẫn nên cẩn tháºn má»™t chút."
Hướng SÆ¡n gáºt đầu, truyá»n thống võ lâm luáºn võ, không phải nói anh công lá»±c tốt, chiêu pháp cao thì nhất định có thể thắng, ngà y anh luáºn võ cùng vá»›i tinh thần, tâm tình trạng thái có quan hệ rất lá»›n, kinh nghiệm cùng tâm kế cÅ©ng quan trá»ng như váºy. Äánh nhau thì phải đánh và o tâm trà trước, trong truyá»n thống luáºn võ quan trá»ng tương đương, má»™t khi trong lòng có Ä‘iá»u rắc rối không giải quyết được, luáºn võ mưá»i phần thì hết chÃn phần thua.
Truyá»n thống luáºn võ không giống lên lôi đà i đấu đồ váºt như bây giá», đối phương bị đánh trúng chỉ nhá»› má»™t Ä‘iểm, sau khi bị knock out vá» cÆ¡ bản bảo toán tÃnh mạng thì không thà nh vấn Ä‘á», mà là cÆ¡ bản tay cá»§a đối thá»§ chỉ cần đụng đến thân thể anh, như váºy khẳng định là sắp bị hại, không chết thì cÅ©ng mất ná»a cái mạng, cho nên trong truyá»n thống luáºn võ, lão nương tám mươi tuổi hạ gục hà i nhi, đó là sá»± tình thưá»ng thấy. Công lá»±c cao cưá»ng bị ngưá»i công lá»±c không bằng giết chết nÆ¡i nà o cÅ©ng có, đánh trúng Ä‘iểm yếu, giết ngưá»i không cần chiêu thứ hai.
Truyá»n thống võ thuáºt là công phu cà ng già , lá gan cà ng nhá», cho nên Lý Tồn NghÄ©a tiên sinh lúc tuổi già còn dám cùng ngưá»i động thá»§, mặc kệ thắng thua tháºt là đáng để ngưá»i bá»™i phục.
Hướng SÆ¡n nói vá»›i Hồ Tà Tá»: "Công phu Hạ Tam Quý gia đã biết, cÅ©ng không yếu. Lúc ấy Tam hắc tá» cùng hắn tiếp qua sáu chiêu, dùng Liêu Âm Thá»§ nháºp đưá»ng, sau khi nháºp đưá»ng đánh như thế nà o con không rõ lắm, hình như là dùng Hoà i Lý Ä‘inh. Sau đó Hạ Tam Quý liá»n ôm lấy cổ há»ng rồi được ngưá»i ta khiêng Ä‘i."
"Hoà i Là đinh, đó là đồ váºt do Hình à Là biến thà nh!" Hồ Tà Tá» nói: "Má»— gia Tam Hắc Tá» nghe nói năm đó hình như ở lại Hà Bắc mấy năm, năm đó vừa trở vá», ở trong tỉnh thà nh liá»n đốc quân phá»§ vương giáo đầu năm đó bị đánh bại, nghe nói chÃnh là dùng Hoà i Lý Ä‘inh, chiêu pháp nà y cÅ©ng chÃnh là và o lúc đó má»›i truyá»n đến Hồng Quyá»n Môn chúng ta. Con nói Ä‘i, Hoà i Lý Ä‘inh nà y nên dùng gì để phá."
"Hoà i Lý Ä‘inh, chÃnh là cái tên nà y, kỳ tháºt con cảm giác cùng độc Ä‘inh cá»§a chúng ta không sai biệt lắm, bất quá Ä‘em phản uyển đổi thà nh đấm Ä‘inh, Ä‘em đánh vòm há»ng đổi thà nh đánh cổ há»ng, thương tổn cà ng lá»›n hÆ¡n nữa. Những chiêu thức nà y, chiêu thức nà y, dùng Hổ Phiên Thân trong Phiên Bối Chá»§y là có thể phá được.
Hồ Tà Tá» gáºt đầu.
Hướng SÆ¡n lại nói: "Bất quá Tam Hắc Tá» lúc ấy cÅ©ng không biết có con Ä‘ang xem, con xem hắn dùng thuần thục Hoà i Lý Ä‘inh, phá»ng chừng là sở trưá»ng cá»§a hắn, con hôm nay nói không chừng có thể phá hắn trên phương diện nà y, không cần đánh hắn tà n phế, cÅ©ng khiến hắn sợ khiếp vÃa rồi."
Hồ Tà Tá» gáºt đầu: "Bất quá, Vi hổ trác thối cá»§a cha hắn lúc ấy đánh vừa kÃn vừa tà n nhẫn, ta cảm giác cha hắn vá» mặt nà y bá» ra không Ãt công phu, ta cho con Ä‘i má»™t lần, đến lúc đó con nhất định phải cẩn tháºn cái chân nà y!"
Lão gia tá» vừa nói, liá»n đứng lên, Ä‘i xuống phÃa dưới đất. Hướng SÆ¡n cÅ©ng Ä‘i xuống theo, má»™t già má»™t trẻ đứng trước cánh cá»a rá»™ng mở. Mu bà n tay trái cá»§a Hướng SÆ¡n vung ra, tay phải cÅ©ng đẩy tá»›i, nhắm thẳng trước ngá»±c lão thá»§, má»™t chiêu Hắc hổ thâu tâm, đánh rất giản dị. Lão nhân tay phải xượt theo tay trái cá»§a HS, tay trái ôm và o trong, Ä‘em cổ tay phải Hắc Hổ Thâu Tâm cá»§a Hướng SÆ¡n khóa lại, thuáºn thế đẩy sang bên phải mình, bản thân bước sang bên trái má»™t bước, thân thể chuyển sang phải, chân phải từ phÃa sau đá lên, nhằm thẳng và o háºu tâm cá»§a Hướng SÆ¡n.
Khang Thuáºn Phong xem đến nÆ¡i đây, không nhịn được quát má»™t tiếng.
Truyá»n thống Cao gia môn, thối pháp nhất tuyệt, Cao gia môn đại tông sư Diá»u Tá» Cao Tam, sở trưá»ng vá» cước pháp.
Cao gia môn thối pháp, mặc dù cÅ©ng có các dạng các loại đá ngang sưá»n, roi chân vân vân mà bình thưá»ng chúng ta hay thấy, nhưng... tinh diệu nhất là lưng bà n chân, chÃnh là Äảo đả tá» kim quan trong truyá»n thống. Trong truyá»n thống võ thuáºt có má»™t câu nói, cước pháp hay đánh cho cả ngưá»i vướng vÃu, chÃnh là chỉ loại cước pháp nà y. Loại cước pháp nà y chá»— tốt lá»›n nhất là có thể thiếp thân khởi thối, bà máºt mà rất nhanh, kẻ khác khó lòng phòng bị. Cao gia quyá»n trong Hồng quyá»n được gá»i là thần quyá»n quá»· thoái, chÃnh là loại nà y chân pháp giác Ä‘a, hÆ¡n nữa rất hung hiểm.
Hướng SÆ¡n quyá»n thế đã cÅ©, chân lão nhân đã đưa tá»›i cổ áo, nhìn thấy sắp bị đánh trúng, liá»n thấy hắn trá»±c tiếp khom lưng, hai tay chống giữ, cÅ©ng đưa chân trái móc ra, trá»±c tiếp ra chiêu Hạt tá» quyển vÄ©, phá được chiêu nà y, hÆ¡n nữa lại dùng lưng chân phản công trở lại. Hồ Tà Tá» ha ha cưá»i má»™t hÆ¡i, trá»±c tiếp đùi phải khụy xuống rồi quỳ hẳn, đưa chân trái ra cháºn lại. Hướng SÆ¡n ngã xuống không nhúc nhÃch được, mặc lão nhân đè chặt hắn xuống.
Sau đó Hồ Tà TỠđứng dáºy, cÅ©ng thuáºn tay kéo hắn đứng lên: "Lúc ấy ta cÅ©ng váºy. Dùng chiêu Hạt tá» quyển vÄ© nà y để phá chiêu cá»§a Tam Hắc Tá» gia gia."
Hướng SÆ¡n theo đà lá»±c cá»§a lão nhân nhảy dá»±ng lên, cÅ©ng cưá»i lên.
Äúng lúc nà y, La TỠở ngoà i cá»a kêu má»™t tiếng: "Tà Tá» gia, Hổ Tá» cùng Trương Minh Lợi tá»›i, nói là muốn gặp ông."
Hồ Tà Tá» tá»±u nói: "Gá»i bá»n hắn và o Ä‘i, phá»ng chừng có chuyện cần ra mặt rồi." Vừa nói, lão nhân vừa đỡ Hướng SÆ¡n ngồi lên giưá»ng. Hướng SÆ¡n không ngồi lên giưá»ng nữa, thuáºn tiện an vị tại thà nh giưá»ng.
Cao Hổ liá»n cùng Trương Minh Lợi vén rèm cá»a Ä‘i và o, đầu tiên gáºt đầu vá»›i Hướng SÆ¡n trên thà nh giưá»ng, rồi quay đầu nói vá»›i Hồ Tà Tá»: "Hồ bá, theo bá phân phó, sáng nay con dẫn ngưá»i cùng Trương Minh Lợi Ä‘i qua bên Tam Hắc Tá», bây giá» nói rõ rồi, mưá»i giá» tại khu tưá»ng cÅ© thi tà i, nếu như chúng ta thua, chuyện nà y xem như bá» qua, sau đó đồ đệ cá»§a ông sau nà y không thể ở bên Bình Háºu Trấn xen và o những chuyện có liên quan đến Tam Hắc Tá» hắn. Nếu hắn thua, viện phà cá»§a tổ phu Thuáºn Phong toà n bá»™ do hắn xuất ra, món nợ vá»›i Kiá»u Thá»§ Mã hắn ngay láºp tức là m chá»§ trả cho xưởng sá»a chữa, bản thân hắn sau nà y không nói chuyện Bình Háºu Trấn nữa.â€
Hồ Tà Tá» nghe xong, nheo đôi mắt lại: "Hắn thua, cÅ©ng thà nh phế nhân rồi, hắn muốn nói chuyện tại Bình Háºu Trấn nà y, xem ai còn muốn nghe hắn nói!" Vừa nói xong liá»n quay đầu nói vá»›i Hướng SÆ¡n Ä‘ang ngồi trên thà nh giưá»ng: "Con buổi sáng còn chưa ăn gì, bây giá» ra phÃa sau ăn chút gì Ä‘i, ăn nhiá»u thịt gà trứng gà , ăn Ãt mì thôi. Tám phân no là được rồi."
Cao lão đầu quay sang nói vá»›i con mình: "La tá», con đưa chú Hướng SÆ¡n thúc Ä‘i Ä‘i."
Ngưá»i trung niên tên La Tá» liá»n đưa Hướng SÆ¡n Ä‘i ra ngoà i.
"Bá, con từ buổi sáng đến bây giá» vẫn chưa ăn gì, con cÅ©ng Ä‘i ăn chút." Cao Hổ nói xong chánh sá»±, láºp tức trở lại khuôn mặt tươi cưá»i.
Lão gia tá» liá»n cưá»i: "Tên tham ăn nà y, mau cút!" Cao Hổ cưá»i hì hì Ä‘i ra ngoà i.
Trương Minh Lợi ở bên cạnh, ngượng ngùng không biết nói cái gì, Khang Thuáºn Phong sợ hắn xấu hổ, liá»n nói: "Anh Minh Lợi, nếu anh chưa ăn, thì cùng Ä‘i thôi."
Trương Minh Lợi liá»n gáºt đầu, chạy Ä‘uổi theo Cao Hổ.
Cao lão thá»§ nói vá»›i Hồ Tà Tá»: "Bá, không ăn chút gì sao?"
Hồ Tà Tá» lắc đầu: "Chúng ta hay là chỠđến giá» cÆ¡m váºy.â€
Lúc nà y, tại nhà hà ng tốt nhất Bình Háºu Trấn, bên trong nhà hà ng Lục Lục Thuáºn, bá đạo nhất Bình Háºu Trấn Tam Hắc Tá» cÅ©ng Ä‘ang ăn cÆ¡m, trong bà n có mấy lão già năm sáu chục tuổi, bảy tám thanh niên Ä‘ang đứng bên cạnh.
"Hắc Tá», cha cáºu năm đó không phải nói, cáºu không nên gây sá»± vá»›i bang phái cá»§a Hồ Tà TỠđó sao? Sao cáºu lại không nghe......" Má»™t lão đầu lá»›n tuổi nhÃu mà y nói.
"NgÅ© tá» ca, bây giá» không phải tôi chá»c bá»n hắn, là bá»n hắn Ä‘ang cản trở chuyện cá»§a tôi, tôi còn không biết cái tên Trương Thắng Lợi Äại cá»u ca lại là tiểu môn há»™ cá»§a lão già đó, nếu không vì má»™t ngà n đồng tiá»n, tôi dám chá»c lão già ấy sao?†Tam Hắc Tá» hai mắt trợn tròn: "Cha ta năm đó đã phải chịu thiệt dưới tay lão già ấy, ta có thể không biết sâu cạn sao! Bất quá, bây giá» lão già kia cÅ©ng đã hÆ¡n tám mươi, hắn khẳng định không sẽ ra tay. Vá» phần những đồ đệ cá»§a hắn thì cÅ©ng Ä‘á»u trên sáu mươi rồi, quyá»n phạ thiếu tráng, tôi chỉ sợ đánh chết bá»n há» sẽ gây phiá»n toái cho tôi! Äồ tôn cá»§a hắn ta lại cà ng không sợ, cho nên tôi nói bây giá» cÅ©ng là má»™t cÆ¡ há»™i, đã nhiá»u năm như váºy, Triệu gia chúng ta bị Hồ gia cá»§a hắn chèn ép gần chết, lần nà y thắng hắn, vừa đúng lúc hình thà nh chá»— đứng tại Bình Háºu Trấn."
Lão đầu được gá»i là NgÅ© tá» thở dà i: "Cáºu đã quên má»™t ngưá»i!"
"Ngưá»i nà o?" Tam Hắc Tá» ngẩng đầu, hai tròng mắt nhìn chằm chằm lão nhân kia giống như muốn ăn thịt ngưá»i.
"Hướng SÆ¡n, Nhai Oa thôn Hướng SÆ¡n!" lão hán NgÅ© tá» không để ý tá»›i ánh mắt muốn ăn thịt ngưá»i cá»§a Tam hắc tá», nhẹ giá»ng nói.
"Ta chưa từng nghe qua nà y ngưá»i, bao nhiêu tuổi rồi?" Tam hắc tá» thở phà o nhẹ nhá»m.
"Hơn ba mươi rồi!" Lão hán tên Ngũ tỠnói.
"HÆ¡n ba mươi, váºy là đồ tôn cá»§a lão già kia rồi, có cái gì đáng sợ, Hắc TỠđả pháp là do Triệu bá Ä‘Ãch thân dạy cho, tại sao phải sợ mao oa oa như hắn......" Tam Hắc Tá» còn chưa đáp ngôn, má»™t lão già hÆ¡n 50 tuổi bên cạnh NgÅ© TỠđã cưá»i nói.
"Mao oa oa hÆ¡n ba mươi tuổi, cáºu cÅ©ng không sợ gió lá»›n phun ra từ đầu lưỡi cáºu sao, biết Diệu Huyá»n Hoà ng Tứ Cẩu không?" NgÅ© Tá» lão hán quay đầu lại nói vá»›i lão nhân kia.
Lão nhân kia nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên biết, Hoà ng Tứ Cẩu là đồ đệ cá»§a Diệu Huyá»n An Lão Tam, má»™t tay hảo pháo chùy, cÅ©ng được xem là kẻ có máu mặt bên kia. Hoà ng Tứ Cẩu cùng Hướng SÆ¡n nà y có quan hệ gì?"
"Lúc Hướng SÆ¡n đó hai mươi mấy tuổi, Hồ Tà Tá» mang theo hắn đến Diệu Huyá»n thăm há»i an lão Tam, Hoà ng Tứ Cẩu khi đó hÆ¡n bốn mươi, thá»i kỳ hoà ng kim, đối vá»›i Hồ lão nhân ngôn ngữ không rõ rà ng, Hướng SÆ¡n ra ba chiêu, dùng pháo chùy nắm yết thá»§ kéo xuống, Ä‘em Hoà ng Tứ Cẩu ném Ä‘i."
"Hả - - " lão nhân kia liá»n kinh sợ kêu lên má»™t tiếng: "Tôi chưa từng nghe qua việc nà y."
"Ông đương nhiên chưa từng nghe qua, Hồ Tà Tá» cùng An lão tam đó là mạc nghịch, lúc ấy phân phó xuống, việc nà y không được phép truyá»n ra ngoà i! Tôi cÅ©ng có huynh đệ kết bái há»c bản lãnh tại chá»— An lão tam, má»™t lần uống rượu hÆ¡i nhiá»u vô ý nói ra." NgÅ© Tá» lão hán nói, rồi xoay mặt nói vá»›i Tam Hắc Tá»: "Cáºu nghÄ© lão già hÆ¡n tám mươi kia sẽ không có chưởng môn há»™ địa chắc."
Hắc Tá» trầm ngâm má»™t chút, nói: "Chuyện đã đến thế nà y, không có biện pháp thối lui nữa! Ngưá»i có thất thá»§, mã có lá»™ móng, ta đối thượng Hoà ng Tứ Cẩu, cÅ©ng không khiếp sợ hắn. Ngưá»i mang tên gá»i Hướng SÆ¡n nà y có lợi hại, cÅ©ng chỉ là búp bê ba mưá»i mấy tuổi, huynh đệ trong lúc đó vui đùa có thể chiếm thượng phong, chưa chắc tá»›i lúc đánh nhau sống còn thì hắn cÅ©ng có thể chiếm thượng phong!"
"Äúng thế," Lão già vừa nói chuyện xong lại lên tiếng: "Bây giá» là tên đã lên cung, không thể không bắn, không lý do gì lúc nà y lại mất Ä‘i nhuệ khÃ."
Lão đầu được gá»i là NgÅ© Tá» không thèm nói nữa, ngưá»i trong bà n lại tiếp tục nói đến luáºn võ sá»± tình, trong bữa tiệc có hai lão đầu đối vá»›i Cao gia môn tiếp xúc nhiá»u, liá»n rá»i khá»i bà n tiệc đấu võ cho Tam Hắc Tá» xem.
Äang lúc đấu võ, bên cạnh Tam Hắc Tá» có má»™t ngưá»i trẻ tuổi cúi đầu ghé và o lá»— tai hắn nói câu.
Tam Hắc Tá» liá»n nói: "Tốt lắm, thá»i gian không sai biệt lắm, chúng ta Ä‘i, đến xem trước tráºn tá» thế nà o."
"Cáºu má»™t năm ở đó đánh bao nhiêu ngưá»i, địa phương đó cùng sân nhà cá»§a cáºu không sai biệt lắm, còn xem cái gì?" Má»™t hán tá» tuổi tác không chênh lệch mấy so vá»›i Tam Hắc Tá» cưá»i lên.
"Cáºu biết cái rắm gì, cẩn tháºn không sẽ sai lầm to, cứ Ä‘i xem trước cho tốt." Ngưá»i được gá»i là NgÅ© Tá» lão hán liá»n mắng hán tá» kia má»™t câu, đứng dáºy mặc áo khoác.
"Hắc tá», tôi nhá»› cha cáºu có truyá»n lại cho cáºu má»™t cái áo giáp da trâu, cáºu có Ä‘ang mặc hay không...." Lúc nà y, má»™t lão già gầy loắt choắt từ đầu bữa tiệc không nói chuyện mở miệng nói.
Tam Hắc Tá» ngá»› ngưá»i, đột nhiên nhá»› tá»›i lá»i nói năm đó lúc gia gia sắp chết: "Nếu con nếu cùng Hồ Tà Tá» môn nhân động thá»§, thì mặc áo giáp nà y và o, có thể bảo vệ cho con má»™t cái mạng!" Hắn đột nhiên toà n thân đổ mồ hôi lạnh, nói vá»›i tiểu tá» bên cạnh: "Äôn Tá», quay vá» phòng ta, nói chị dâu ngươi lấy bao quần áo mà u Ä‘en dưới đáy giưá»ng mang đến đây."
Má»™t tiểu tá» láºp tức chạy ra ngoà i.
Tam Hắc Tá» ngÆ¡ ngác ngồi xuống, không nói lá»i nà o. Hà o khà trong phòng liá»n ngưng trá»ng lại.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Từ khóa được google tìm thấy
âèçèòêà , di ta quan , hồ tà tá» , ìèòñóáèñè , ñòîëà , óëüòðà , quôc thuáºt hung mãnh , quốc thuãt hung mãnh , quốc thuáºt , quoc thuat , quoc thuat hung han , quoc thuat hung manh , quoc thuat hung manh 4vn , quoc thuat hung manh]\ , quoc thuáºt hung mãnh , quoc.thuat.hung.manh , quocthuat , quuoc thuat hung manh , tiểu tá» võ đảm , truyện quốc thuáºt , truyen quoc thuat , vo hoc quoc thuat , ðàìñòîð