 |
|

22-12-2009, 06:50 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hưng Yên
Bà i gởi: 82
Thá»i gian online: 4 giá» 19 phút 7 giây
Thanks: 1
Thanked 13 Times in 11 Posts
|
|
Ebook Nô tỳ Isaura
Phim nà y xem từ hồi 199x, Ä‘á»c lại cÅ©ng hay
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

22-12-2009, 10:43 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Viet Nam - TP HCM
Bà i gởi: 308
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 9,252
Thanked 39 Times in 26 Posts
|
|
Hi, vậy maÌ€ giờ em mÆ¡Ìi biêÌt coÌ saÌch Ä‘oÌ chÆ°Ì Thank baÌc !
|

17-11-2011, 07:24 PM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Oct 2011
Bà i gởi: 37
Thá»i gian online: 2 ngà y 14 giá» 43 phút
Thanks: 314
Thanked 3 Times in 3 Posts
|
|
nội sung thế nà o thế anh??????
|

17-11-2011, 07:35 PM
|
 |
|
|
Tham gia: Jun 2010
Äến từ: Lên phưá»ng mà há»i
Bà i gởi: 2,486
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 1,027
Thanked 3,095 Times in 949 Posts
|
|
Lá»i giá»›i thiệu
Trước khi trở thà nh bá»™ phim vô tuyến truyá»n hình nhiá»u táºp nổi tiếng và o báºc nhất trên thế giá»›i, Nô tỳ Isaura vốn là má»™t thiên tiểu thuyết rất lá»›n cá»§a văn há»c Brazil thế ká»· thứ XIX.ÄÆ°á»£c viết và o năm 1875 do ngòi bút cá»§a Bernardo Guimarães (1825_1884), nhà thÆ¡, nhà văn và giáo sư , cuốn tiểu thuyết nà y minh hoạ cho phong trà o phản kháng mãnh liệt lên án và đòi bãi bá» chế độ chiếm hữu nô lệ Ä‘ang dấy lên rầm rá»™ trên khắp đất nước Brazil lúc bấy giá» ( chế độ nà y tồn tại đến năm 1888).Sá»± kiện trong truyện xảy ra và o khoảng tháºp ká»· 1830, dưới triá»u vua Pêdrô đệ nhị.
Là con gái má»™t nô tỳ lai da Ä‘en và má»™t viên quản lý ngưá»i Bồ Äà o Nha, Isaura được nữ chá»§ nhân má»™t Ä‘iá»n trang ở Campos thuá»™c tỉnh Rio de Janeiro nuôi dạy như má»™t tiểu thư con nhà già u. Và o tuổi hai mươi, nhan sắc cá»§a nà ng được má»i ngưá»i chiêm ngưỡng:dung nhan như má»™t nữ thần, mái tóc Ä‘en dà i và ráºm, dáng dấp như má»™t nữ hoà ng.
Nhưng rồi nữ chá»§ nhân qua Ä‘á»i trong khi chưa kịp trả tá»± do cho cô gái, bá» nà ng lại là m má»™t mồi ngon cho dục vá»ng cá»§a Leoncio, ngưá»i chá»§ má»›i cá»§a Ä‘iá»n trang.Bị ép uổng, hà nh hạ, Isaura phải trốn Ä‘i vá»›i cha, sau khi Leoncio không chịu để ông nà y chuá»™c con vá».
Ở Recife, số pháºn run rá»§i cho Isaura gặp Alvaro, má»™t thanh niên già u có có tư tưởng chống chế độ nô lệ. Má»™t tình yêu mãnh liệt nẩy nở giữa hai ngưá»i.Nhưng Alvaro vì thiếu tỉnh táo đã đưa nà ng đến dá»± má»™t buổi dạ há»™i cá»§a giá»›i thượng lưu, trong đó Isaura bị lá»™ tung tÃch.
Trong câu chuyện đầy những tình tiết bất ngá» nà y, đây chỉ là đoạn giữa chừng. Ngưá»i Ä‘á»c hồi há»™p cầu mong cho cuá»™c tình duyên đầy gian truân cá»§a đôi bạn kêt thúc tốt là nh...
CHÆ¯Æ NG I
Và o những năm đầu cá»§a triá»u đại Don Perdro, trên dãi đất Goitacases phì nhiêu và trù phú, có má»™t Ä‘iá»n trang tuyệt đẹp trãi dá»c con sông Paraiba, cách thị trấn Campos mấy dặm đưá»ng.
Má»™t toà dinh thá»± nguy nga vá»›i những đưá»ng nét hà i hoà má»c lên trên vùng đồng bằng canh tác, dưới chân mấy ngá»n đồi phá»§ rừng đã có phần được những ngưá»i tiá»u phu khai phá. Quanh vùng ấy, thiên nhiên hãy còn giữ nguyên vẻ hoang dã nguyên thuá»·, nhưng trong khu vá»±c gần dinh thá»± bà n tay con ngưá»i đã thuần phục cái thế giá»›i thá»±c váºt quá phồn vinh để gầy dá»±ng những khu vưá»n cây ăn quả, những bãi chăn súc váºt tươi tốt và những vưá»n hoa cá» xén phẳng phiu. Lác đác đó đây má»›i thấy những cây đại thụ - những cây xoà i khổng lồ, những cây thông bá hương và những khóm chuối - hắt bóng lên cảnh váºt như những di tÃch còn lại cá»§a sức sống mãnh liệt cá»§a rừng xưa. Hoạ hoằn lắm má»›i thấy má»™t dãy tưá»ng, má»™t hà ng rà o hay má»™t quãng hà o hố. Những cánh đồng cá» và những khu trồng trá»t lân cáºn được phân giá»›i bằng những luỹ tre khiến cho toà n cảnh nom như má»™t khu công viên rá»™ng mênh mông.
Toà nhà trông thẳng ra mấy ngá»n đồi.Trước mặt nhà là dãy thá»m báºc đá dẫn đến má»™t khung cá»a bám đầy những cây leo lúc nà o cÅ©ng nở hoa. PhÃa sau toà toà dinh thá»± là khu nhà phụ thuá»™c: những túp lá»u cá»§a nô lệ, những dãy chuồng bò và những kho chứa thóc và rÆ¡m rạ. Xa hÆ¡n nữa là những khu vưá»n hoa, vưá»n trồng cau và má»™t khu vưá»n ăn quả rá»™ng mênh mông chạy dà i ra đên bá» sông.
Ây là má»™t buổi chiá»u tháng mưá»i quang đãng và yên tÄ©nh. Mặt trá»i như vẫn chần chừ không muốn lặn ; nó cứ nổi lá»nh bá»nh cuối chân trá»i, treo lÆ¡ lững trên những đám mây viá»n kim tuyến chốc chốc lại đổi mà u. Má»™t là n gió nhẹ và thÆ¡m khẽ lay động đám cây con và những tà u lá dừa soi mình trên nước sông trong vắt.
Ãnh tà dương đỠrá»±c chiếu thẳng và o các cá»a kÃnh trông như thể ở bên trong các phòng lá»a đã trà n ngáºp khắp nÆ¡i. Cảnh váºt chìm trong im lặng. Mấy con bò cái tÆ¡ nằm dưới bóng cây cao nhai cá» chầm cháºm, dáng hiá»n hoà . Äà n gà vịt tha thẩn Ä‘i nhặt thóc quanh nhà , mấy con cừu chốc chốc lại kêu lên và i tiếng " bê-ê-bê bê-ê-bê", và mấy con thá» thong thả vá» chuồng, thỉnh thoảng cất tiếng rống buồn bả. Toà nhà dưá»ng như hoà n toà n hoang vắng. Chỉ có mấy cánh cá»a lá»›n ở phÃa trước và mấy cánh cá»a sổ ở phòng khách mở rá»™ng là còn cho biết rằng trong nhà vẫn có ngưá»i.
Bá»—ng trong bóng hoà ng hôn êm ả ná»—i len những tiếng dương cầm thánh thót, rồi má»™t giá»ng nữ du dương và tha thiết, tươi mát và trong trẻo lạ thưá»ng, cất tiếng hát. Giá»ng hát tuy có phần bị nén lại nhưng vẫn có má»™t âm hưởng vang dá»™i. Äiệu hát buồn buồn, nghe như xa vắng khiến ngưá»i ta nghÄ© đến lá»i than thở cá»§a má»™t tâm hồn bị dà y vò Ä‘au đớn.
Lá»i hát rằng :
Từ thuở lá»t lòng tôi đã thở
Không khà đắng cay của kiếp nô lệ
Như một mầm cây gieo xuống
Má»™t mảnh đất bị rá»§a nguyá»n
Suốt Ä‘á»i tôi than khóc
Thân pháºn kẻ tôi đòi.
Hai cánh tay tôi bị kìm hãm
Chẳng còn ôm ấp được ai
Äôi môi và đôi mắt cá»§a tôi
Nà o có dám nói lấy má»™t lá»i âu yếm
Trá»i cho tôi má»™t quả tim
Chỉ để tôi đau khổ hơn nữa mà thôi.
Trong gió đồng nội cất lên
Hoa toả hương ngây ngất
Chim chóc tự do ca ngợi
Vẻ đẹp của rừng
Riêng kẻ nô tỳ tội nghiệp
Là m gì có được má»™t lá»i ca !
Hãy im đi, kẻ nô tỳ đáng thương
Lá»i than cá»§a mi đầy tá»™i lá»—i
Mi không có quyá»n
Hát lên những niá»m tá»§i cá»±c
Äá»i mi nà o phải cá»§a mi
Mà tim mi cũng không : hãy nhớ lấy.
Giá»ng hát dịu êm chỉ có thể là m cho khách cà ng thêm muốn lại gần ngưá»i Ä‘ang hát : đó chỉ có thể là má»™t nà ng tiên, hay má»™t thiên thần. Váºy ta hãy bước thêm những báºc thá»m để và o tiá»n sảnh.Ở bên phải dãy hà nh lang,má»™t cánh cá»a cao hé mở cho phép ta nhìn và o má»™t căn phòng khách trang hoà ng lá»™ng lẫy.Ngồi trước dương cầm là má»™t thiếu nữ dáng dấp như má»™t bà hoà ng. Khuôn mặt trông nghiêng cá»§a nà ng, tương phản vá»›i mái tóc dà y Ä‘en nhánh, nổi rõ trên mà u gá»— huyá»n cá»§a cây đà n. Nhưng nét mặt ấy thanh tú và trang nhã má»™t cách tá»± nhiên đến ná»—i ai nhìn cÅ©ng phải thấy tâm hồn xao xuyến và lý trà tê dại Ä‘i. Da nà ng cùng mà u vá»›i những phÃm ngà trên đà n - má»™t mà u trắng mịn và êm.Cổ nà ng vẻ thà nh má»™t nét dịu dà ng tiếp tục những đưá»ng cong cá»§a thân hình nà ng má»™t cách vô cùng duyên dáng. Mái tóc dà i lượn sóng chảy xuống hai vai nà ng thà nh những búp mà u hạt huyá»n dà y ráºm và phá»§ gần kÃn hết cả lưng tá»±a cá»§a chiếc ghế nà ng Ä‘ang ngồi. Trên vầng trán mịn mà ng, ánh sáng cá»§a trá»i chiá»u nhuốm má»™t mà u hồng ấm áp. Nó khiến ngưá»i ta nghÄ© đến những chiếc chao đèn huyá»n diệu lưu giữ ở bên trong qua lá»›p tÆ¡ mỠảo, ngá»n lá»a thiêng cá»§a niá»m cảm hứng. Lúc nà y nà ng Ä‘ang quay mặt ra cá»a sổ và mắt nà ng nhìn đăm đắm vão cõi xa xăm.
Vẻ đẹp cá»§a ngưá»i thiếu nữ Ä‘ang hát còn được cách trang phục rất giản dị - hết sức sÆ¡ sà i nữa là đằng khác - là m cho nổi báºt lên hÆ¡n nữa. Má»™t tấm áo dà i bằng vải má»ng mà u thiên thanh tô rõ thêm cái thân hình thanh tú và dáng ngồi trang nhã cá»§a nà ng. Những nếp gấp cá»§a tấm váy khâu nhÃu lượn tròn xung quanh tấm lưng thon thả cá»§a nà ng như má»™t đám mây nhẹ : trông nà ng như má»™t Vệ nữ từ dòng suối nhô lên hay má»™t thiên thần hiển hiện từ là n sương mỠảo. Má»™t cây tháºp tá»± nhá» bằng huyá»n thạch Ä‘eo trên cổ bằng má»™t dãi lụa Ä‘en là món trang sức duy nhất cá»§a nà ng.
Dứt lá»i ca, cô thiếu nữ ngồi yên má»™t hồi lâu, dáng mÆ¡ má»™ng, mấy ngón tay thon thả còn đặt trên phÃm đà n, như Ä‘ang lắng nghe những dư âm cá»§a bà i ca tan dần trong ánh chiá»u.
Bá»—ng tấm mà n mu-xÆ¡-lin trên cánh cá»a mở và o má»™t phòng trong được vén lên, má»™t nhân váºt má»›i bước và o phòng khách.
Äó cÅ©ng là má»™t ngưá»i đà n bà , và cÅ©ng Ä‘ang ở cái tuổi trà n đầy ánh hà o quang cá»§a thanh xuân. Cách trang phục sang trá»ng và tinh tế, dáng Ä‘i đà i các cá»§a nà ng là m cho nà ng có cái vẻ hÆ¡i kiểu cách mà các thiếu nữ con nhà trâm anh thưá»ng có, ngay cả những khi há» chỉ má»™t mình. Quả váºy, Malvina vốn tá»± hà o vá» nhan sắc và địa vị xã há»™i cá»§a mình, nhưng đôi mắt xanh rất to cá»§a nà ng cho thấy rõ nà ng là ngưá»i có tấm lòng nhân háºu.
Malvina lặng lẽ đến cạnh ngưá»i thiếu nữ vừa hát, dừng lại đứng sát sau lưng nà ng và nhẹ nhà ng đặt bà n tay lên vai nà ng.
- Isaura... - Malvina khẽ gá»i.
- Ô ! phu nhân ! - Isaura hÆ¡i giáºt mình - Em không biết có phu nhân ở đây.
- Không sao cả, em cứ hát Ä‘i. Giá»ng em hay quá. Nhưng giá em hát bà i nà o khác thì hÆ¡n. Sao em thÃch cái bà i buồn thảm ấy đến thế ?
- Em thấy nó hay quá, vả lại...À phải ! Em không được nói...
- Em cứ nói Ä‘i, Isaura ạ. Chị đã bảo là em đừng dấu chị Ä‘iá»u gì, đừng sợ gì cả kia mà !
- Bà i hát nà y là m em nhá»› đến mẹ em, ngưá»i mà em chưa từng biết mặt. Nhưng nếu phu nhân không thÃch, em sẽ không bao giá» hát bà i ấy nữa.
- Quả tháºt chị không thÃch lắm, Isaura ạ. Nghe em hát bà i ấy ngưá»i ta có thể tưởng em bị bạc đãi, nghÄ© rằng em là má»™t ngưá»i nô tỳ khốn khổ bị những ngưá»i chá»§ xấu bụng hà nh hạ. Thế nhưng em cÅ©ng biết rằng chẳng thiếu gì những ngưá»i tá»± do ước ao có được má»™t cuá»™c sống như em. Em được chá»§ quý trá»ng. Em được giáo dục như má»™t tiểu thư con nhà quý phái. Em xinh đẹp, và da em trắng trẻo mịn mà ng đến ná»—i không ai có thể tưởng tượng rằng có má»™t Ãt máu Phi Châu tuần hoà n trong các các huyết mạch cá»§a em. HÆ¡n nữa em cÅ©ng biết rằng trước khi qua Ä‘á»i mẹ chồng cá»§a chị đã gởi gắm em lại cho hai vợ chồng chị. Chị sẽ suốt Ä‘á»i tôn trá»ng ý nguyện cá»§a ngưá»i đà n bà thánh thiện ấy. Em cÅ©ng biết đấy : chị đối vá»›i em là má»™t ngưá»i bạn nhiá»u hÆ¡n là má»™t bà chá»§. Không đâu Isaura ạ, - Malvina nói tiếp, giá»ng trách móc nhẹ nhà ng, chị mong sẽ không bao giá» nghe thấy em hát bà i ca buồn bã ấy nữa. Nếu không, chị không bao giá» cho phép em chÆ¡i dương cầm nữa đâu.
- Nhưng thưa phu nhân, em chỉ là má»™t nô tỳ. Sá»± giáo dục mà em được hưởng, cái nhan sắc mà má»i ngưá»i ra sức ca ngợi, nà o có Ãch gì cho em đâu? Cùng lắm đó cÅ©ng chỉ là những thứ trang hoà ng bên ngoà i trên túp lá»u cá»§a má»™t kẻ nô lệ da Ä‘en. Dù có trang hoà ng thế nà o, đó cÅ©ng chỉ là má»™t túp lá»u khốn khổ.
- Em than thân trách pháºn sao, Isaura ?
- Em đâu dám, thưa phu nhân ? Em không có lý do gì để là m như váºy. Chẳng qua em muốn nói rằng mặc dầu được hưởng nhiá»u đặc ân, em cÅ©ng nháºn rõ vị trà cá»§a em trong toà nhà nà y.
- Thôi Ä‘i, Isaura, chị thừa biết cái gì là m em buồn rồi. Vả lại bà i hát kia cÅ©ng cho thấy rõ. Äẹp như em, chắc chắn là phải có ngưá»i yêu !
- Ô thưa phu nhân ! Là m gì có ạ !
- Có thì đã sao? Chẳng có gì lạ hết ! Nà o thú tháºt Ä‘i, em có ngưá»i yêu cho nên má»›i buồn khổ vì ná»—i không được là ngưá»i tá»± do, không được quyá»n tá»± do yêu ngưá»i đã chinh phục trái tim em và cÅ©ng Ä‘em lòng yêu em tha thiết chứ gì?
- Em xin phu nhân tha thứ cho em, - cô nô tỳ đáp vá»›i má»™t cưá»i ngây thÆ¡ - Phu nhân lầm rồi. Em không há» nghÄ© đến chuyện đó.
- Tháºt không đấy? Em không không dấu được ai đâu, Isaura yêu quý ạ. Em Ä‘ang yêu và má»™t ngưá»i xinh đẹp và có há»c thức như em khó lòng có thể phải lòng má»™t anh nô lệ, trừ khi đó là má»™t anh nô lệ giống như em, nhưng là m gì có má»™t ngưá»i nô lệ như váºy ! Chị cho là em yêu má»™t thanh niên tá»± do tuấn tú, cho nên tiếng hát cá»§a em má»›i buồn như váºy. Nhưng em đừng buồn phiá»n nữa Isaura ạ, chị hứa vá»›i em là chỉ nay mai em sẽ được tá»± do. Chỉ cần đợi Leoncio vá» là xong. Chị không muốn má»™t thiếu nữ như em phải chịu mãi thân pháºn nhục nhã cá»§a má»™t nô tỳ.
- Thưa phu nhân, xin phu nhân tin cho rằng em không hỠnghĩ đến tình yêu, và cà ng không hỠnghĩ đến tự do. Chẳng qua có những lúc em buồn vô cớ thế thôi.
- CÅ©ng chẳng sao. ChÃnh chị muốn cho em được tá»± do, và em sẽ được tá»± do.
Äến đây, cuá»™c trò chuyện giữa hai ngưá»i đà n bà bị cắt ngang , có hai ngưá»i kỵ mã dừng ngá»±a trước thá»m.
Hai cô vá»™i chạy ra cá»a sổ.
CHÆ¯Æ NG II
Hai ngưá»i kỵ mã vừa xuống ngá»±a là hai chà ng thanh niên tuấn tú, ăn mặc sang trá»ng. Há» từ thị trấn Campos đến. Cứ trông cái dáng dấp thoải mái cá»§a há» khi Ä‘i và o nhà , cÅ©ng biết ngay đó là những ngưá»i thân thuá»™c.
Quả nhiên má»™t trong hai ngưá»i là Leoncio, chồng cá»§a Malvina, và ngưá»i kia là Henrique, em trai cá»§a nà ng.
Trước khi kể tiếp câu chuyện, ta hãy dừng lại trong chốc lát để là m quen vá»›i hai nhân váºt má»›i nà y.
Leoncio là con má»™t cá»§a trang chá»§ quý tá»™c Don Almeida, chá»§ nhân cá»§a khu Ä‘iá»n trang lá»™ng lẫy mà ta Ä‘ang đến thăm. Don Almeida đã già nua ốm yếu lắm rồi khi cáºu con trai lấy vợ : đám cưới được cá» hà nh má»™t năm trước khi câu chuyện cá»§a chúng ta bắt đầu. Ngà i đã uá»· thác cho Leoncio cai quản toà n bá»™ tà i sản và đã lên định cư ở Thá»§ đô vá»›i niá»m hy vá»ng sẽ Ä‘iá»u trị được những bệnh táºt Ä‘ang là m khổ ngà i.
Leoncio từ bé đến lá»›n bao giá» cÅ©ng được nuông chiá»u. Những sá»± chiá»u chuá»™ng vô hạn độ cá»§a song thân đã từ lâu là m cho tâm hồn chà ng hư há»ng và trà tuệ chà ng lệch lạc. Là đứa trẻ nghịch ngợm và vô ká»· luáºt, Leoncio đã mấy lần phải đổi trưá»ng há»c, và sở dÄ© cáºu thi đỗ chẳng qua cÅ©ng là nhá» danh vá»ng cá»§a gia đình : các thầy dạy cáºu không bao giá» dám xúc phạm đến ngà i Almeida tôn quý.
ÄÆ°á»£c ghi danh và o trưá»ng Y há»c, ngay từ năm thứ nhất Leoncio đã chán ngà nh nà y. Vá»›i sá»± ưng thuáºn cá»§a song thân, cáºu dá»i Ä‘i Olinda để há»c Luáºt. Nhưng sau khi đã phung phà má»™t phần gia sản cá»§a phụ thân để thoả mãn những sở thÃch hoang tà n cá»§a mình, chẳng bao lâu cáºu đã mất hết hứng thú đối vá»›i ngà nh Luáºt. Tin chắc rằng chỉ có châu Âu má»›i cho phát triển trà thông minh và thoả mãn chà ham hiểu biết. Leoncio bèn viết thư cho phụ thân và láºp tức được ngà i ưng thuáºn cho sang Pháp. Ở Paris, Leoncio đã tìm thấy cái thế giá»›i cá»§a xa hoa và cá»§a những lạc thú dá»… dà ng vốn thÃch hợp vá»›i mình, cho nên cáºu rất Ãt khi đến trưá»ng nghe giảng, và có đến trưá»ng chăng cÅ©ng chỉ để mua vui. Ngưá»i ta lại cà ng khó lòng có thể gặp cáºu trong các thư viện, các câu lạc bá»™ văn hoá hay các viện bảo tà ng. Ngược lại, cáºu rất chuyên cần lui tá»›i các hiệu cà phê, các tiệm rượu, các hý viện và các phòng khách thÃnh thá»i thượng, và chẳng bao lâu cáºu đã trở thà nh má»™t trong những trang công tỠđà ng Ä‘iếm nhất cá»§a chốn thá»§ đô. Sau mấy năm cư trú ở Paris, xen kẽ vá»›i những thá»i gian nghỉ ngÆ¡i ở các trung tâm hưu dưỡng có suối nước khoáng và vá»›i những chuyến ngao du ở các đô thà nh lá»›n nhất châu Âu, những món chi tiêu Ä‘iên rồ cá»§a cáºu đã tổn hại đến gia sản đến mức ngà i Almeida tôn quý, mặc dầu thương con rất má»±c , vẫn buá»™c lòng phải gá»i cáºu vá» Campos để tránh cho gia tà i khá»i khánh kiệt hoà n toà n. Và để khá»i là m cho cáºu chạnh lòng vì má»™t cách kết thúc quá đột ngá»™t cái thá»i chÆ¡i bá»i hoang phà cá»§a cáºu, ngưá»i cha hà o phóng ấy liá»n xá» dụng ánh hà o quang cá»§a má»™t triển vá»ng kết hôn đầy hứa hẹn vá» tà i chÃnh.
Leoncio giác ngá»™ rất nhanh quyá»n lợi cá»§a mình và lên đưá»ng vá» nước không cháºm trá»…. Chà ng trai đã hấp thụ các cung cách cá»§a giá»›i thượng lưu châu Âu má»™t cách hoà n hảo đến ná»—i ngưá»i ta có thể tưởng chà ng là má»™t công vương chÃnh hiệu. Nhưng vá»›i cái vá» hà o nhoáng và trang nhã bên ngoà i ẩn nấp má»™t tÃnh cách ti tiện và má»™t tâm hồn đã suy đồi vì trác táng. Những xu hướng tốt là nh và hà o phóng vốn là bẩm sinh trong tÃnh cách cá»§a chà ng không đủ sức ngăn ngừa cho chà ng khá»i hấp thụ những quan Ä‘iểm đồi bại được minh hoạ bằng những tấm gương còn tai hại hÆ¡n nữa.
Khi rá»i châu Âu trở vá» nước, Leoncio đã hai mươi lăm tuổi. Ngà i Don Almeida, sau khi chá»n lá»±a lá»i lẽ má»™t cách công phu, đã nói cho chà ng hiểu rằng đã đến lúc chà ng phải nghÄ© đến tương lai và chá»n lấy má»™t nghá» nghiệp. Chà ng đã hưởng khá đầy đủ những lạc thú mà tà i sản cá»§a cha mẹ có thể cung cấp, và bây giá» chà ng phải há»c cách quản lý, nếu không phải là gia tăng, cái di sản mà không chóng thì chầy sẽ nằm trá»n trong tay chà ng.
Sau nhiá»u lần do dá»± đắn Ä‘o, Leoncio quyết định theo Ä‘uổi nghá» thương mại, mà chà ng thấy độc láºp và chắc chắn hÆ¡n cả. Nhưng những cách suy nghÄ© táo bạo cá»§a chà ng trong lÄ©nh vá»±c nà y chẳng bao lâu đã là m cho cha chà ng khiếp sợ. Công việc nháºp cảng và xuất cảng hà ng hoá, dù là ở quy mô lá»›n, cÅ©ng như công việc buôn nô lệ da Ä‘en, ngà i Almeida Ä‘á»u thấy là những lối là m ăn bất lương, hèn hạ, không xứng đáng là bao vá»›i cái địa vị xã há»™i và ná»n giáo dục tinh vi mà ngà i cho là đã ban cấp cho ngưá»i kế nghiệp duy nhất cá»§a ngà i.
Vá» phÃa mình, Leoncio không thoả mãn vá»›i những công việc kinh doanh vụn vặt kiểu mua sÄ© bán lẽ. Chà ng chỉ quan tâm tá»›i những cuá»™c đầu tư lá»›n và o những thá»§ thuáºt ngân hà ng và những chuyến buôn đại quy mô trong đó có thể đầu tư những số vốn kếch xù. Vốn đã từng lui tá»›i Thị trưá»ng chứng khoáng ở Paris và các thá»§ đô Âu châu khác, chà ng tá»± thấy mình đủ thông thạo để Ä‘iá»u khiển những ngân hà ng cỡ lá»›n hoặc những xà nghiệp công nghệ phồn vinh.
Tuy váºy cha chà ng cÅ©ng vẫn không sẵn lòng giao tà i sản cá»§a mình cho nhà kinh doanh tà i chÃnh trẻ tuổi nà y, vì kể cho đến giá» nà y chà ng chỉ tá» ra có khả năng phung phà những món tiá»n lá»›n trong má»™t thá»i gian rất ngắn nhiá»u hÆ¡n là có khả năng xá» dụng vốn liếng, để thu lại lợi nhuáºn. Cho nên Don Almeida quyết định không bà n đến chuyện nà y nữa, hy vá»ng rằng chà ng trai sẽ tá» ra chÃn chắn hÆ¡n.
Nháºn thấy cụ thân sinh bắt đầu lảng tránh thưá»ng xuyên việc chi cho chà ng những món tiá»n cần thiết cho việc thá»±c hiện các ý đồ cá»§a mình, chẳng bao lâu Leoncio đã Ä‘i đến chá»— kết luáºn rằng hôn nhân là phương tiện đơn giản nhất và tá»± nhiên nhất để gầy dá»±ng má»™t sản nghiệp riêng.
Ở thá»§ đô có má»™t nhà doanh nghiệp rất già u vốn là bạn thân cá»§a Don Almeida, từ lâu đã hứa gả cô con gái là Malvina cho con trai ngà i. Leoncio và Malvina gặp nhau, yêu nhau và lấy nhau trong má»™t khoảng thá»i gian tương đối ngắn. Ãt lâu sau, mẹ Leoncio mất. Ngưá»i đà n bà đáng kÃnh nà y sinh thá»i chẳng được hạnh phúc là bao nhiêu. Don Almeida là má»™t ngưá»i thô lá»— và lạnh lùng, không mấy quan tâm đến cuá»™c sống vợ chồng. Ngà i sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i phóng đãng là m cho vợ ngà i Ä‘au khổ rất nhiá»u. Khổ nhất cho bà là bao nhiêu con cái cá»§a bà sinh hạ Ä‘á»u chết lúc còn nhá», chỉ trừ má»—i má»™t mình Leoncio.
Bà tiếc nhất là Trá»i không cho bà có được má»™t mụn con gái để là m bạn vá»›i bà và an á»§i bà khi đã già yếu.
Tuy váºy sá»± tình cỠđã muốn rằng bà có được niá»m an á»§i nà y trong má»™t sinh váºt yêu kiá»u và má»nh manh, cuối cùng cÅ©ng đã lấp đầy được cái khoảng trống không trong trái tim bà . Má»™t đứa bé nô lệ đã ra Ä‘á»i ngay trong nhà bà , và bà đã láºp tức trút hết tình thương yêu và o đứa bé ấy.
Isaura - đứa bé ấy chÃnh là nà ng - vốn là con cá»§a má»™t nô tỳ lai da Ä‘en là m hầu phòng cho phu nhân Almeida, cÅ©ng là gia nhân trung thà nh nhất cá»§a bà . Ngà i Almeida, vốn là ngưá»i vô đạo, coi tất cả nô tỳ như những súc váºt giống cái dà nh riêng cho mình và vẫn thưá»ng nhìn cô hầu phòng xinh đẹp cá»§a vợ vá»›i đôi mắt đầy thèm muốn. Cô gái lai da Ä‘en trong má»™t thá»i gian đã cố hết sức cưỡng lại những mưu đồ dâm đãng cá»§a chá»§ nhân, nhưng rồi cuối cùng cÅ©ng không chống cá»± nổi khi ngà i dùng đến sức mạnh phÅ© phà ng. Khi biết chuyện nà y, phu nhân Almeida chìm ngáºp trong má»™t ná»—i Ä‘au buồn tuyệt vá»ng.
Bị hạ nhục trước những lá»i trách móc cay đắng cá»§a vợ, ngà i Almeida không còn dám cưỡng ép ngưá»i nô tỳ đáng thương kia nữa, nhưng mặc dầu đã hết sức cố gắng, ngà i cÅ©ng không sao xoá được cái cảm giác ghê tởm cá»§a ngưá»i nô tỳ đối vá»›i ngà i. Căm giáºn vì bị cá»± tuyệt, ngà i trả thù bằng cách sai ngưá»i ấy là m đủ các thứ việc nặng ná» và há»… sÆ¡ xuất má»™t chút là ra tay trừng trị bằng những hình phạt khá»§ng khiếp nhất. Ngà i không cho cô ta là m việc hầu hạ tronng nhà nữa, vì ở đây cô chỉ được giao những việc nhẹ cần đến sá»± khéo léo tinh vi, Ä‘uổi cô ta ra ở lá»u và bắt là m những việc đồng áng nặng nhá»c, lại ra lệnh cho viên quản lý không nương nhẹ cô ta khi giao việc cÅ©ng như khi trừng phạt. Viên quản lý nà y là má»™t ngưá»i đà n ông ở tuổi trung niên, tÃnh vốn nhân háºu hÆ¡n chá»§. Ông ta đã Ä‘em lòng thương xót cô nô tỳ, và hÆ¡n nữa, đã xúc động sâu xa trước vẻ kiá»u diá»…m cá»§a cô. Ông không những không hà nh hạ cô ta, mà còn cưng chiá»u hết mức và tặng rất nhiá»u quà cáp, đến ná»—i chÃn tháng sau cô ta sinh hạ được má»™t đứa con gái. Tức giáºn Ä‘iên cuồng, Don Almeida Ä‘uổi viên quản lý ra khá»i trang viện, bắt cô nô tỳ là m những việc hết sức nặng nhá»c và hà nh hạ cô ta đủ Ä‘iá»u, đến ná»—i cô ta chết trong khi đứa con hãy còn ẵm ngá»a.
Nà ng Isaura xinh đẹp đã ra Ä‘á»i như váºy. Song le, như để Ä‘á»n bù cho cái thân pháºn côi cút cá»§a nà ng đã có má»™t ngưá»i đà n bà thánh thiện cúi mình trên chiếc nôi cá»§a đứa trẻ đáng thương và hết lòng che chở nó dưới đôi cánh từ bi cá»§a mình.
Äối vá»›i phu nhân Almeida, đứa hà i nhi đáng yêu nà y là má»™t ân sá»§ng cá»§a Trá»i để Ä‘á»n bù lại những ná»—i buồn mà cách sống phóng đãng cá»§a chồng bà đã gây ra. Bà thá» vá»›i vong linh cá»§a ngưá»i đà n bà lai da Ä‘en kia là sẽ chăm sóc đứa bé, sẽ nuôi dạy cho nó thà nh ngưá»i như thể chÃnh con mình đẻ ra.
Và phu nhân đã giữ đúng lá»i hứa. Khi đứa bé đến tuổi Ä‘i há»c, phu nhân dạy cho nó há»c Ä‘á»c, há»c viết, há»c khâu vá và há»c cầu nguyện. Sau đó bà lại tìm thầy dạy âm nhạc, dạy khiêu vÅ©, dạy vẽ, dạy tiếng à và dạy tiếng Pháp cho cô bé. Bà mua sách cho cô bé Ä‘á»c. Nói tóm lại, bà cố hết sức là m sao cho cô bé được dạy dá»— hết sức tối ưu, như thể đó là con đẻ cá»§a bà , coi việc nà y như má»™t Ä‘iểm danh dá»± cá»§a bà . Vá» phÃa mình, Isaura, đã xinh đẹp lại được Trá»i phú cho má»™t tư chất thông minh nhạy bén, luôn luôn là m cho bà hà i lòng, vượt xa những Ä‘iá»u bà kỳ vá»ng. Kinh ngạc trước những bước tiến nhanh chóng cá»§a cô bé, phu nhân Almeida thưá»ng tìm má»i cÆ¡ há»™i để cho trà thông minh cá»§a cô bá»™c lá»™ ra trước mắt má»i ngưá»i, như ngưá»i ta vẫn Ä‘em khoe ánh hà o quang lấp lánh cá»§a má»™t viên ngá»c quý mà mình được chiếm hữu.
Từ nay, phu nhân coi đây là niá»m diá»…m phúc cá»§a Ä‘á»i mình. Phu nhân thưá»ng nói :
- Trá»i đã không muốn ban cho tôi má»™t mụn con gái do chÃnh tôi xé ruá»™t đẻ ra,nhưng Trá»i đã ban cho tôi má»™t đứa con gái tinh thần.
Tuy nhiên, Ä‘iá»u là m cho ngưá»i ta ngạc nhiên hÆ¡n cả ở cô bé kiá»u diá»…m nà y là cách cư xá» giản dị, khiêm nhưá»ng mà cô giữ được đối vá»›i những ngưá»i cùng thân pháºn. Mặc dầu được săn sóc nuông chìu hết mức , cô không bao giá» tá» ra kiêu ngạo hay hống hách đối vá»›i những ngưá»i nô lệ khác. Cách giáo dục cầu kỳ không há» mảy may là m thay đổi lòng nhân háºu tá»± nhiên và tÃnh nết hiá»n dịu cá»§a cô. Cô bao giá» cÅ©ng vui vẻ ân cần đối vá»›i các nô tỳ , ngoan ngoãn và lá»… độ đối vá»›i các chá»§ nhân.
DÄ© nhiên Don Almeida rất khó chịu vá»›i sá»± tình nà y. Ngà i cho rằng cách cư xá» cá»§a phu nhân đối vá»›i Isaura chẳng qua là má»™t thói Ä‘á»ng đảnh dở hÆ¡i cá»§a má»™t mụ đà n bà không bình thưá»ng. Ngà i thưá»ng thốt lên, giá»ng thương hại :
- Tháºt ngu xuẩn ! Việc gì lại sức dạy dá»— cái con ngốc ấy như váºy? Chẳng bao lâu nữa lá»›n lên nó sẽ cưá»i và o mặt cho ấy ! Vá» già là các bà đá»u đâm ra như thế, bà thì suốt ngà y đâm ra cầu nguyện vá»›i than thở, bà thì quay ra nuôi chó con hay gà con, riêng bà nà y thì lại má»™t má»±c muốn biến cái con lai da Ä‘en kia thà nh má»™t bà chúa. Má»™t cách giết thì giá» tốn công tốn cá»§a. Mà thà có thu được lợi lá»™c gì cho cam ! Thôi, trong khi bà vất vả vá»›i nó như thế thì Ãt nhất bà cÅ©ng là m Æ¡n là m phúc miá»…n cho tôi những lá»i giáo huấn ngá»› ngẩn và những lá»i phê phán nhục nhằn cá»§a bà ...
Ãt lâu sau lá»… cưới cá»§a Leoncio, cả gia đình trở vá» sống trong toà dinh thá»± ở Campos. ChÃnh lúc bây giá» ngà i Almeida đã quyết định cho con trai hưởng trá»n quyá»n sở hữu Ä‘iá»n trang. Ngà i trao luôn cho Leoncio cả quyá»n cai quản lẫn quyá»n chiếm hữu nô lệ. Ngà i nói là ngà i tá»± thấy mình đã quá già , quá mệt má»i, khó bá» gánh vác việc cai quản Ä‘iá»n trang. Giải quyết xong xuôi việc trao quyá»n thừa hưởng gia tà i, ngà i láºp tức lên đưá»ng Ä‘i Thá»§ đô. Vá» phần phu nhân, bà tỠý muốn ở lại vá»›i con trai. Don Almeida thuáºn lòng ngay.
Malvina, cô vợ trẻ cá»§a Leoncio, tuy là ngưá»i thuá»™c dòng dõi quý tá»™c, song có tâm hồn nhạy cảm và đại lượng. Nà ng quan tâm ngay đến Isaura, lại còn Ä‘em lòng yêu mến cô bé nữa. DÄ© nhiên Isaura vốn hiá»n dịu và khiêm nhưá»ng, xinh đẹp và thông minh đến ná»—i ai tiếp xúc vá»›i cô cÅ©ng Ä‘á»u Ä‘em lòng yêu mến và quý trá»ng ngay từ đầu. Cho nên chẳng bao lâu cô không những trở thà nh ngưá»i nữ tỳ ưa chuá»™ng cá»§a Malvina mà còn là ngưá»i bạn gái thân thiết cá»§a nà ng nữa. Vốn quen được hưởng những thú vui cá»§a chốn kinh thà nh, nà ng rất mừng là đã tìm thấy ở cái nÆ¡i hẻo lánh mà nà ng sẽ phải coi là nhà mình nà y má»™t ngưá»i bạn đáng mến như váºy.
Một hôm Malvina nói với mẹ chồng :
- Sao mẹ không trả tá»± do cho cô bé nà y? Má»™t con ngưá»i nhạy cảm như Isaura sinh ra không phải để là m nô tỳ, mẹ ạ.
- Con nói rất phải, con ạ, - vị phu nhân già đáp dịu dà ng, - nhưng biết là m thế nà o được con ? Mẹ không đủ can đảm trả lại tá»± do cho con chim xinh đẹp mà Trá»i đã gá»i để xoa dịu những ná»—i Ä‘au cá»§a mẹ. Vả lại, trả tá»± do cho nó để là m gì kia? Ở đây, cứ như thế nà y nó chẳng được tá»± do là gì? Nó còn được tá»± do hÆ¡n cả mẹ nữa ấy, vì mẹ không còn thấy thú vị gì trong cuá»™c sống, mà cÅ©ng chẳng còn sức để hưởng những ngà y còn lại nữa. Con muốn mẹ để cho nó cất cánh bay Ä‘i ư ? Thế nếu nó lạc mất, nếu nó không còn tìm được lối vá» ***g cÅ© nữa thì sao? Không được đâu con ạ. Chừng nà o mẹ còn sống, mẹ vẫn muốn giữ nó bên cạnh mẹ, mẹ vẫn muốn nó là cá»§a mẹ, nó chỉ thuá»™c vá» má»™t mình mẹ mà thôi. Có lẽ mẹ chỉ là má»™t mụ già Ãch ká»·, nhưng mẹ còn sống có được bao nhiêu đâu : nó chẳng phải hy sinh gì nhiá»u lắm ! Mẹ chết Ä‘i rồi, nó sẽ được tá»± do, và mẹ sẽ lo việc để lại cho nó má»™t món tiá»n kha khá.
Quả nhiên vị phu nhân già đã mấy lần tìm cách sá»a đổi tá» di chúc đã viết từ trước để thêm những Ä‘iá»u khoản bảo đảm được tương lai cho đứa con nuôi. Nhưng vá»›i sá»± đồng loã cá»§a con trai, Don Almeida đã viện khi lý do nà y khi lý do khác để lần lượt trì hoà n cái việc mà theo như ngà i nói quả quyết vá»›i vợ, chỉ là má»™t thá»§ tục thuần tuý hình thức, cho đến cái ngà y phu nhân liệt giưá»ng sau má»™t cÆ¡n bệnh cấp phát rồi lịm dần Ä‘i, không má»™t phút nà o còn trở lại đủ tỉnh táo để bà y tá» những ý nguyện cá»§a mình.
Bấy giá» Malvina liá»n tá»± phát nguyện vá»›i bản thân là sẽ che chở cho cô bé khốn khổ và trông nom cô bé đúng như ngưá»i đà n bà quá cố từng mong ước. Isaura khóc rất lâu, ngưá»i đã từng đối vá»›i cô là má»™t ngưá»i mẹ ân cần và đầy tình thương xót. Cô vẫn giữ thân pháºn nô tỳ, và nay, không còn được sá»± che chở cá»§a ngưá»i mẹ nuôi nhân háºu nữa, cô trở thà nh miếng mồi ngon cho má»™t gã đà n ông hư há»ng, độc Ä‘oán và tà n nhẫn.
CHÆ¯Æ NG III
Bây giá» ta lại phải là m quen vá»›i Henrique, em trai Malvina. Äó là má»™t chà ng thanh niên đẹp trai và sang trá»ng trạc hai mươi tuổi, tÃnh tình há»i hợt và ưa sÄ© diện như má»™t phần lá»›n thanh niên ở tuổi nà y, nhất là trong số con nhà thế gia, nhưng mặc dầu có và i tÃnh xấu như đã nói, chà ng ta vẫn có lòng nhân ái và không thiếu những ý hướng cao thượng. Chà ng là sinh viên y khoa, và nhân lúc bấy giá» là tiết nghỉ hè, Leoncio đã má»i chà ng vá» thăm chị và cùng sống Ãt ngà y trong khung cảnh thôn dã vá»›i hai vợ chồng.
Như trên kia đã nói, hai chà ng thanh niên từ thị trấn Campos cùng cưỡi ngá»±a vá» Ä‘iá»n trang : hôm qua Leoncio đã lên thị trấn để đón em vợ.
Trước khi cưới vợ, Leoncio chỉ thỉnh thoảng má»›i vỠở vá»›i bố mẹ má»™t và i hôm, cho nên chưa có dịp để ý đến Isaura. Nhưng nay đã vỠở hẳn trong trang viên, chà ng bắt đầu chú tâm nhiá»u đến nhan sắc kiá»u diá»…m khó lấy gì sánh nổi cá»§a cô nô tỳ nà y. Chà ng đã lấy được má»™t ngưá»i vợ tuyệt vá»i, nhưng chắc chắn không phải vì tình yêu - vả chăng xưa nay chưa bao giá» chà ng có được má»™t tình cảm có thể gá»i được bằng danh hiệu nà y. Chà ng cưới vợ theo phong tục, và vì vợ chà ng trẻ đẹp, cho nên chà ng cÅ©ng thấy mình có má»™t mối ham thÃch nà o đấy. Mối ham thÃch nà y được thoả mãn trong hưởng thụ ái ân và cÅ©ng tắt ngấm cùng vá»›i sá»± hưởng thụ nà y.
Số pháºn cá»§a Isaura đã run rá»§i cho nà ng trở thà nh ngưá»i có sức là m rung động trái tim phóng đãng nà y và thức tỉnh những cảm xúc má»›i mẻ trong lòng chà ng. Leoncio láºp tức Ä‘em lòng ao ước nà ng má»™t cách mù quáng, mối tình nà y má»—i ngà y má»™t tăng lên, và cứ má»—i lần bị cá»± tuyệt nó lại cà ng mãnh liệt thêm. Trong cả giá»›i đà n ông, Leoncio chắc chắn là ngưá»i Ãt quen bị từ chối hÆ¡n cả. Và không có gì có thể lái cho chà ng thoát ra ngoà i mối Ä‘am mê cuồng nhiệt nà y, vì xét cho cùng - chà ng nghÄ© váºy - Isaura là váºt sở hữu cá»§a chà ng, và nếu sức thuyết phục cá»§a chà ng tá» ra vô hiệu thì bao giá» chà ng cÅ©ng vẫn còn có thể dùng đến vÅ© lá»±c. Vá» phương diện nà y chà ng quả là đứa con xứng đáng vá»›i cha mình.
Trong khi ruổi ngá»±a bên cạnh Henrique, Leoncio không lúc nà o thoát khá»i sá»± ám ảnh cá»§a hình bóng Isaura, cho nên chà ng không sao cưỡng được ý muốn Ä‘em nà ng ra nói chuyện vá»›i em vợ. Thế là chà ng kể lể hồi lâu vá» Isaura, say sưa miêu tả những vẻ đẹp cá»§a cô nô tỳ, và không há» giấu giếm những ý đồ bất chÃnh cá»§a mình. Henrique quả tình đã đỠmặt vì xấu hổ và tức giáºn khi nghÄ© đến chị mình, nhưng vẫn bị câu chuyện thu hút và cảm thấy nóng lòng muốn biết ngưá»i con gái có má»™t không hai nà y.
Sáng hôm sau, ngà y hai chà ng thanh niên vá», sau khi phá»§i bụi bà n ghế và xếp dá»n phòng khách, Isaura ngồi thêu bên cạnh cá»a sổ. Nà ng đợi các chá»§ nhân thức dáºy dể dá»n bữa ăn sáng hầu há». Chẳng mấy chốc Leoncio và Henrique đã xuống, nhưng chưa bước quá ngưỡng cá»a phòng khách hai ngưá»i đã đứng sững lại nhìn cô gái. Isaura không biết, cứ ngồi thêu như cÅ©.
- Sao, cáºu thấy thế nà o ? - Leoncio thì thầm há»i em vợ - Cứ như má»™t thiếu nữ Andalusia hay má»™t cô gái thà nh Napoli ấy nhỉ !
- Không, quyết không phải, cô ấy còn hÆ¡n thế nhiá»u, - Henrique đáp, hồn xiêu phách lạc - Äó là ngưá»i thiếu nữ Brazil lý tưởng !
- Cáºu đùa đấy chứ, nà ng còn đẹp hÆ¡n tất cả các cô gái Brazil mà tôi đã từng gặp, đẹp hÆ¡n không biết bao nhiêu mà kể ! Giá nà ng là ngưá»i tá»± do, nà ng đã là m cho hà ng trăm đà n ông mất hồn rồi ! Chị cáºu cứ nà i tôi trả tá»± do cho nà ng, viện là đó là ý nguyện cuối cùng cá»§a mẹ tôi. Nhưng tôi dại gì từ bá» má»™t cá»§a báu như váºy. Sở dÄ© mẹ tôi đã quyết nuôi dạy nà ng như con đẻ, chắc chắn không phải vá»›i ý định sẽ phóng thÃch cho nà ng Ä‘i đâu thì Ä‘i, phải không nà o ? Hình như ba tôi đã có lần muốn nhượng bá»™ trước lá»i cầu xin tha thiết cá»§a cha nà ng, má»™t ngưá»i Bồ Äà o Nha nghèo khổ sống ở gần vùng nà y, muốn xin chuá»™c nà ng vá». Nhưng ba tôi đã đòi má»™t số tiá»n chuá»™c cá»±c lá»›n, đến ná»—i lão kia đà nh chịu thua, cho nên vá» phÃa ấy chẳng có gì đáng lo. Henrique ạ, má»™t cô nô tỳ như thế kia là m sao có thể đánh giá bằng tiá»n được ?
- Cô ta tháºt tuyệt diệu - Henrique đáp, giá»ng mÆ¡ mà ng - nếu nà ng là má»™t cung nữ phương Äông, nà ng sẽ át hết má»i ngưá»i, và sẽ được vua chá»n là m chánh cung. Nhưng tôi cÅ©ng xin thưa vá»›i anh rằng giữ trong nhà má»™t cô nô tỳ xinh đẹp, đầy sức quyến rÅ© như váºy tôi thấy có phần bất ổn, tháºm chà có phần nguy hiểm đối vá»›i sá»± hoà thuáºn giữa anh vá»›i chị tôi đấy. Tôi hy vá»ng là cho đến nay hai anh chị vẫn hoà thuáºn đấy chứ ?
- Tôi không ngá» cáºu lại là ngưá»i coi trá»ng đức hạnh má»™t cách nghiêm ngặt đến thế, - Leoncio nói mỉa. - Nhưng cáºu đừng lo : Malvina không há» có ý nghi ngá». Vả lại chÃnh Malvina là ngưá»i mong cho đà n ông chiêm ngưỡng Isaura hÆ¡n ai hết. Và cô ta mong như váºy là phải. Isaura khác nà o má»™t thứ mỹ nghệ phẩm sang trá»ng mà ngưá»i ta phải Ä‘em bà y thưá»ng xuyên trong phòng khách. Chẳng lẽ cáºu lại muốn tôi treo những tấm gương Venitia cá»§a tôi ở dưới bếp sao ?
Vừa lúc ấy Malvina bước và o phòng, tươi mát và vui vẻ như một buổi sáng tháng năm, là m cho câu chuyện giữa hai chà ng thanh niên phải gián đoạn.
- Chà o hai ngà i đà n ông lưá»i biếng ! - Malvina reo lên, giá»ng trong trẻo. - Äã dáºy rồi cÆ¡ đấy !
- Hôm nay trông em vui tươi quá nhỉ ! - anh chồng mỉm cưá»i đáp. - Em vừa gặp con chim xanh má» và ng nà o chăng ?
- Chưa gặp, nhưng thế nà o rồi cÅ©ng sẽ gặp thôi. Quả là em rất vui, và em muốn rằng hôm nay sẽ là má»™t ngà y há»™i cho má»i ngưá»i. Nhưng cÅ©ng còn tuỳ thuá»™c và o anh nữa đấy, Leoncio ạ, cho nên em cứ sốt ruá»™t mong anh thức dáºy. Hôm qua em đã định nói chuyện vá»›i anh, nhưng vì cáºu Henrique đến cho nên em quên khuấy Ä‘i mất.
- Việc gì thế Malvina ?
- Anh có nhá»› lá»i anh đã hứa vá»›i em không ? Má»™t lá»i hứa thiêng liêng đấy. Lẽ ra anh phải thá»±c hiện nó từ lâu, và hôm nay em nhất định bắt anh phải thá»±c hiện đấy !
- Thât ư ? Lá»i hứa gì váºy ?
- Thôi, anh đừng có giả vá» quên ! - Malvina cưá»i lá»›n nói. - Anh đã hứa là sẽ là m giấy trả tá»± do cho Isaura.
Gương mặt Leoncio sa sầm ngay xuống.
- À phải, anh biết rồi, - chà ng đáp xẳng. - Nhưng chẳng lẽ lại là m ngay bây giá», trước mặt cô ấy ? Có nên để cho cô ấy nghe những chuyện chúng ta bà n không ?
- Thì có sao đâu nà o ? Nhưng thôi tuỳ anh, - Malvina nói đoạn nắm tay Leoncio kéo ra hà nh lang.
Rồi quay vá» phÃa em trai, nà ng nói :
- Henrique đợi anh chị một lát nhé. Chị đi pha trà đây.
Ban nãy, mãi đến khi Malvina bước và o phòng Isaura má»›i nháºn thấy sá»± có mặt cá»§a hai ngưá»i đà n ông Ä‘ang vừa quan sát nà ng từ xa vừa thì thầm bà n tán vá»›i nhau. Nà ng cÅ©ng chẳng hiểu gì khi nghe hai vợ chồng Malvina đối đáp mấy câu vừa rồi. Khi hai ngưá»i ra khá»i phòng, nà ng cÅ©ng đứng dáºy, nhưng chưa kịp bước ra cá»a thì Henrique đã ra hiệu bảo nà ng đứng lại.
- Thưa ngà i cần gì ạ ? - Isaura há»i, hai mắt khiêm nhưá»ng nhìn xuống đất.
- Äợi chút, cô bé, tôi có chuyện cần nói vá»›i em.
Chà ng thanh niên bá»—ng ngừng bặt, đứng lặng Ä‘i má»™t lát như sững sá» trước vẻ đẹp lá»™ng lẫy cá»§a Isaura. Lúc nà y chà ng Henrique cá»§a chúng ta trông vụng dại hết sức trong khi đối diện vá»›i vẻ tôn quý và thanh thản cá»§a ngưá»i nô tỳ. Isaura ngạc nhiên nhìn chà ng thanh niên, chá» nghe chà ng nói. Cuối cùng Henrique cÅ©ng sá»±c nhá»› ra rằng tuy kiá»u diá»…m như váºy Isaura cÅ©ng chỉ là má»™t con nô tỳ, và chà ng cÅ©ng nháºn thức được mình lố bịch đến nhưá»ng nà o khi tá» ra ngây dại như thế. Cố là m ra vẻ tá»± nhiên và khinh suất, chà ng lại gần cầm lấy tay Isaura nói :
- Cô bé lai ạ, cô chẳng biết cô đẹp mê hồn như thế nà o đâu. Chị tôi nói đúng, tháºt đáng tiếc là má»™t cô bé xinh đẹp như thế nà y lại phải chịu thân pháºn nô tỳ suốt Ä‘á»i. Giá em là ngưá»i tá»± do, chắc chắn em sẽ là hoa háºu cá»§a các phòng khách thÃnh.
- Thưa ngà i tôi không biết ạ, - Isaura vừa đáp vừa rụt tay lại. - Xin ngà i cho phép tôi đi ra.
Ở lại đây chút đã, tôi có là m gì em đâu. HÆ¡n nữa tôi sẵn sà ng hiến tất cả những gì tôi có để cho em được trả tá»± do, nếu Ä‘iá»u đó có thể là m cho em yêu mến tôi. Em quá xinh đẹp, không thể chịu thân pháºn tù hãm mãi được. Trước sau rồi cÅ©ng có ngà y má»™t ngưá»i đà n ông nà o đó bắt cóc em ra khá»i nhà nà y, và em có nguy cÆ¡ rÆ¡i và o tay má»™t ngưá»i xa lạ không biết đối xá» vá»›i em má»™t cách trân trá»ng đúng như em đáng được đối xá». Tại sao tôi đây lại không phải là ngưá»i sẽ là m cho em trở thà nh má»™t bà chúa, má»™t khi tôi chÃnh là em trai cá»§a cô chá»§ cá»§a em ?…
- Ôi ! Thưa ngà i, - Isaura vá»™i ngắt lá»i chà ng thanh niên, - ngà i ăn nói vá»›i tôi như váºy mà không thấy xấu hổ sao ? Nhất là khi tôi lại chÃnh là nô tỳ cá»§a chị ngà i ? Thiếu gì những cô gái đẹp mà ngà i có thể tán tỉnh…
- Không đâu, Isaura ạ, không có ai được như em đâu, tôi xin thá» như váºy ! Em hãy nghe cho kỹ : ở đây tôi là ngưá»i duy nhất có thể chuá»™c lại tá»± do cho em. Tôi hoà n toà n có thể buá»™c Leoncio phải trả tá»± do cho em, tôi biết những ý đồ cá»§a anh ta đối vá»›i em, và đó là những ý đồ bỉ ổi mà tôi không thể chịu được. Không những tôi sẽ chuá»™c lại tá»± do cho em, mà còn cho em tất cả những gì má»™t ngưá»i con gái như em hằng ao ước : lụa là , và ng ngá»c, xe ngá»±a, tôi tá»› để hầu hạ em. Tôi sẽ là ngưá»i yêu em say đắm không bao giá» cạn nguồn dục vá»ng. Tôi sẽ không bao giá» bá» em để Ä‘i theo bất kỳ ai, vì em có giá hÆ¡n tất cả các tiểu thư cá»§a xứ Brazil gá»™p lại.
- Trá»i Æ¡i, thưa ngà i ! Isaura thốt lên, giá»ng mỉa mai, - tâm hồn ngà i tháºt cao thượng, là m cho em hoang mang quá, ngà i là m cho em mất trà mất. Không được đâu, em xin ngà i hãy Ä‘em những lá»i và ng ngá»c ấy nói vá»›i những ai đáng được hưởng tấm lòng quảng đại cá»§a ngà i. Còn vá» phần em, em bằng lòng vá»›i số pháºn cá»§a em.
- Sao em nỡ tà n nhẫn như váºy, Isaura ? Em hãy nghe anh…- Chà ng thanh niên vừa lắp bắp vừa xiết Isaura và o lòng.
- Thưa ngà i ! - nà ng vừa kêu lên vừa đẩy Henrique, - xin ngà i hãy buông tôi ra !
- Anh van em, Isaura, - chà ng năn nỉ - một lần thôi, cho anh hôn một lần, rồi anh sẽ buông em ra.
- Nếu ngà i cứ như thế, tôi sẽ hét lên cho mà xem. Tháºt không có lấy được má»™t lúc nà o yên để là m việc, lúc nà o ngưá»i ta cÅ©ng đến quấy rầy tôi vá»›i những lá»i bà y tá» mà tôi chẳng muốn nghe chút nà o.
- Chà , kiêu kỳ nhỉ ! - Henrique trấn tỉnh lại, cưá»i gằn. - Quả tháºt cô chẳng thiếu thứ gì, kể cả những dáng Ä‘iệu khinh mạn cá»§a các bà lá»›n. Thôi tôi xin bà chúa đừng giáºn…
- Thôi đủ rồi, thưa ngà i, - ngưá»I nô tỳ kêu lên, ná»—i bá»±c tức dâng lên đến cá»±c độ, - má»™t ông Leoncio còn chưa đủ hay sao mà bây giá» lại đến cả…
- Sao, em nói sao ? Cả Leoncio nữa à ? Ôi tên khốn kiếp, tôi đoán quả không sai…nhưng chắc em thấy anh ta tán tỉnh dễ nghe hơn tôi phải không ?
- Tôi nghe ông ấy cũng như nghe ngà i thôi, thưa ngà i.
- Tôi cÅ©ng thừa biết Isaura ạ. Lòng trung thà nh đối vá»›i cô chá»§ vốn quý trá»ng em như váºy, không thể cho phép em đáp lại những lá»i tán tỉnh cá»§a gã đà n ông phóng đãng ấy. Nhưng tôi đây thì phải khác chứ. Vì lý do gì mà em đối xá» vá»›i tôi tà n nhẫn như váºy ?
- Tôi mà tà n nhẫn với các chủ nhân ! Tôi van ngà i, xin ngà i đừng nhạo báng một con nô tỳ tội nghiệp…
- Tôi nà o có nhạo báng gì đâu, Isaura ! - chà ng thanh niên vừa kêu lên vừa tìm cách ôm lấy Isaura.
Vừa lúc ấy có những tiếng hoan hô giá»…u cợt vang lên sau lưng hai ngưá»i. Henrique quay phắt lại, cụt hứng hoà n toà n. Leoncio đứng trong khung cá»a, hai tay khoanh trước ngá»±c, trên môi nở má»™t nụ cưá»i chế nhạo.
- Giá»i lắm, cáºu em ạ ! - Leoncio ném vá» phÃa Henrique. - Rõ là cáºu ứng dụng mấy bà i luân lý cá»§a cáºu má»™t cách hết sức cừ khôi. Äến đây để tán tỉnh mấy con nô tỳ, tháºt đáng khâm phục.
- Câm ngay, đồ phá đám ! - Henrique giáºn dữ gầm lên.
Phản xạ đầu tiên cá»§a chà ng là xông và o Leoncio, hai quả đấm giÆ¡ cao, toan dùng vÅ© lá»±c đáp lại những lá»i phỉ báng há»—n xược cá»§a ông anh rể. Nhưng rồi chà ng trấn tỉnh lại, thấy dùng lá»i lẽ đánh trả thì hÆ¡n. Dù sao tình thế đối vá»›i Henrique cÅ©ng thuáºn lợi hÆ¡n. Chà ng liá»n bình tâm lại, nói vá»›i má»™t nụ cưá»i cay độc :
- Xin lá»—i anh, tôi không ngá» sá»± quan tâm cá»§a anh đối vá»›i váºt quý bà y ở phòng khách lại tha thiết đến mức là m cho anh phải theo rình nghe trá»™m như váºy. Tôi thấy anh nhiệt tình vá»›i con nô tỳ nà y hÆ¡n cả vá»›i trang viên và vá»›i vợ anh. Tá»™i nghiệp cho Malvina, tôi lấy là m lạ sao chị tôi không biết rõ hÆ¡n con ngưá»i mà chị tôi đã lấy là m chồng.
- Cáºu thá» nói lại câu vừa rồi xem ! - Leoncio quát, vẻ hăm doạ.
- Anh nghe rõ quá rồi còn gì, - Henrique đáp một cách đầy tự tin. - Anh nên biết rằng cách xỠsự xấu xa của anh trước sau rồi chị tôi cũng biết.
- Cáºu mê sảng hay sao thế Henrique ?
- Ngà i tưởng tôi mù hay sao ? Thôi chà o ngà i, tôi xin rút lui. Tôi mà lại Ä‘i tranh già nh má»™t con nô tỳ vá»›i ngà i thì tháºt ô nhục.
- Nà y Henrique, khoan đã…
- Vô Ãch, ngà i ạ. Xin chà o ngà i.
Henrique Ä‘i rồi, Leoncio đứng ngẩn ra má»™t lát. Chà ng lấy là m tiếc đã thách thức Henrique má»™t cách thiếu tháºn trá»ng. Chà ng không ngá» hắn lại biết rõ ná»—i Ä‘am mê cá»§a mình đối vá»›i Isaura và cả những nổ lá»±c cá»§a mình nhằm chinh phục nà ng. Quả tình Leoncio có nói chuyện nà ng vá»›i Henrique má»™t cách không đỠphòng, nhưng lá»i lẽ cá»§a chà ng Ä‘á»u nói ra bằng má»™t giá»ng bông lÆ¡n, không thể coi là những bằng cá»› đầy đủ để Henrique buá»™c tá»™i chà ng phản bá»™i vợ chà ng. Chắc hẳn Isaura đã nói gì vá»›i hắn : chÃnh Ä‘iá»u nà y là m cho chà ng bá»±c mình hÆ¡n cả. Tháºt ra Leoncio chẳng quan tâm gì mấy đến sá»± êm thấm trong gia đình. Äiá»u là m cho chà ng tức giáºn đến cùng cá»±c là những ý đồ cá»§a chà ng đối vá»›i cô nô tỳ đáng yêu có thể bị ngăn trở.
- Cái thằng Ä‘iên ấy có thể là m há»ng việc cá»§a ta, - chà ng cà u nhà u má»™t mình. - Thế nà o nó cÅ©ng ton hót vá»›i Malvina.
Leoncio trầm ngâm nghÄ© ngợi má»™t lát, rồi mắt chà ng đưa vá» phÃa Isaura lúc bấy giá» Ä‘ang khép nép đứng ở góc phòng khách, run rẩy sợ sệt từ khi ông chá»§ đột ngá»™t bước và o. Nà ng đã lặng im chứng kiến cuá»™c đấu khẩu giữa hai ngưá»i đà n ông như con mồi bị thương thảng thốt nhìn hai con ác thú tranh nhau quyá»n được ăn thịt mình. Nà ng hối háºn đến phát khóc lên vì trong má»™t lúc bá»±c bá»™i đã để lá»™ ra những sá»± tháºt nguy hiểm như váºy vá» Leoncio. Sá»± sÆ¡ suất cá»§a nà ng chắc chắn sẽ là cá»™i nguồn cá»§a má»™t sá»± bất hoà nghiêm trá»ng trong nhà , và nà ng nhất định sẽ là nạn nhân đầu tiên cá»§a nó.
Hai ngưá»i đà n ông đã chạm trán nhau, nhưng đó cÅ©ng chỉ như hai đám mây vẫn Ä‘iá»m nhiên bay tiếp trên bầu trá»i sau khi chạm nhau toé chá»›p. Và tia chá»›p nà y chỉ có thể đánh và o đầu ngưá»i nô tỳ khốn khổ mà thôi.
CHÆ¯Æ NG IV
Trông thấy Isaura, Leoncio nói :
- À ! Em vẫn đứng đấy ư ?
Bối rối, cô gái không dám rá»i chổ nấp, trong lòng cầu xin Trá»i đừng để cho ông chá»§ trông thấy mình và cÅ©ng mong ông ta đừng nhá»› tá»›i mình. Lá»i cầu xin ấy tá» ra quá tham lam.
- Những chuyện yêu đương cá»§a cô có vẻ rôm rả đấy nhỉ, - Leoncio giá»…u cợt - cô nghe những lá»i tán tụng cá»§a cái thằng nhãi ranh ấy đấy à ?
- CÅ©ng như em đã nghe những lá»i tán tụng cá»§a ngà i thôi, chẳng qua vì em không có cách nà o khác. Má»™t đứa nô tỳ dám nhìn chá»§ má»™t cách có tình ý đáng bị trừng phạt nghiêm khắc.
- Cô đã kể những gì cho cái thằng ngốc ấy nghe ?
- Em ư ? - ngưá»i nữ tỳ lúng túng, - Em không há» nói Ä‘iá»u gì có thể xúc phạm đến ngà i hay đến ông Henrique cả.
- Hãy coi chừng đấy Isaura ạ, đừng tìm cách dối tôi. Cô không nói gì vỠtôi đấy chứ ?
- Em không nói gì vỠngà i đâu ạ.
- Cô có dám thỠkhông ?
- Em xin thá», - Isaura lắp bắp.
- Coi chừng đấy, Isaura ạ, hãy coi chừng. Kể cho đến nay, tôi đã kiên nhẫn chịu đựng thái độ cá»± tuyệt khinh mạn cá»§a cô, nhưng tôi không thể dung thứ cho cô lắng nghe những lá»i tán tỉnh cá»§a bất kỳ ai ngay trong nhà tôi, gần như ngay trước mặt tôi. Tôi lại cà ng không thể dung thứ cho cô bép xép những chuyện kÃn cá»§a tôi. Nếu cô đã không chấp nháºn tình yêu cá»§a tôi thì Ãt nhất cÅ©ng đừng là m cho tôi nổi giáºn.
- Em xin lá»—i ngà i, nhưng ngưá»i ta cứ theo em tán tỉnh như váºy có phải là lá»—i cá»§a em đâu ?
- Có thể cô có lý, - Leoncio lẩm bẩm, nhưng tôi thấy rõ là phải đưa cô ra khá»i nhà nà y và đem cô Ä‘i giấu ở má»™t nÆ¡i nà o tháºt kÃn để cho những kẻ khác khá»i thèm khát cô…
- Thưa ngà i, tại sao lại như thế ạ ?
- Thôi đủ rồi. Hôm nay tôi không thể nghe cô nói thêm Ä‘iá»u gì nữa. Ngưá»i ta nhìn thấy tôi và cô đứng ở chổ nà y thì không tiện. Sau nà y ta sẽ bà n tiếp. Hiện giá» phải là m sao cho cái thằng ngốc kia khá»i bà y mưu tÃnh kế vá»›i Malvina. Tôi đưa hắn vỠđây tháºt dại quá !
- Lạy chúa, xin chúa rá»§ lòng thương xót, che chở cho ngôi nhà nà y thoát khá»i tai hoạ, - Isaura lâm râm cầu nguyện trong khi nhìn theo ông chá»§ Ä‘ang ra khá»i phòng.
Những cuá»™c tấn công thưá»ng xuyên cá»§a Leoncio má»—i ngà y má»™t thêm bức bách, là m cho Isaura vô cùng lo lắng, không được lấy má»™t phút nà o yên ổn
nữa. Vốn đã quyết tâm kháng cá»± đến chết nếu cần, Isaura luôn luôn nghÄ© đến số pháºn mẹ nà ng trước đây vì qua những lá»i bóng gió cá»§a mấy ngưá»i nô lệ già trong trang viên kể lại, nà ng cÅ©ng hiểu được phần chÃnh cá»§a câu chuyện. Và nà ng có linh cảm rằng tương lai cá»§a nà ng chỉ có thể Ä‘en tối hÆ¡n thế nữa mà thôi.
Äôi khi Isaura cảm thấy rằng chỉ có cách nói hết cho Malvina biết má»›i chấm dứt được những mưu toan tá»™i lá»—i cá»§a Leoncio và do đó cÅ©ng tránh được những tấn bi kịch thảm khốc nhất. Nhưng Isaura quá yêu thương cô chá»§ trẻ cá»§a nà ng, không nỡ nói chuyện vá»›i Malvina vá» má»™t đỠtà i như váºy được. Nà ng biết rằng những lá»i bá»™c bạch cá»§a nà ng chỉ có thể đẩy Malvina xuống má»™t vá»±c thẳm sầu muá»™n và đắng cay sẽ vÄ©nh viá»…n chôn vùi cái ảo giác êm dịu trong đó ngưá»i vợ bất hạnh nà y Ä‘ang sống. Isaura thà chết như mẹ nà ng má»™t nghìn lần trong cảnh bất công còn hÆ¡n là gây nên ná»—i khổ tâm cho cô chá»§ và là m cho bầu trá»i quang đãng trên đầu cô tối sầm lại.
Cha đẻ cá»§a Isaura, ngưá»i duy nhất ở Ä‘á»i ngoà i Malvina ra còn quan tâm đến nà ng, lại không đủ sức che chở cho nà ng thoát khá»i những sá»± truy bức Ä‘ang Ä‘e doạ nà ng. Trong cÆ¡n tuyệt vá»ng, cô nữ tỳ trẻ tuổi chỉ còn biết khóc thầm ná»—i bất hạnh cá»§a mình và cầu xin Trá»i cứu vá»›t.
Bây giá» ta đã hiểu rõ hÆ¡n cái âm hưởng Ä‘au khổ xen lẫn lo âu cá»§a nà ng khi hát khúc vãn ca yêu thÃch nhất. Malvina đã nhầm khi nghÄ© rằng nà ng buồn là vì má»™t mối tình thầm kÃn. Tháºt ra Isaura vẫn giữ nguyên má»™t cõi lòng hoà n toà n trinh bạch. Giá cô chá»§ trẻ nhạy cảm và đầy lòng nhân háºu ấy biết nguyên nhân tháºt cá»§a ná»—i buồn ấy, cô còn xót xa cho nà ng biết nhưá»ng nà o !
|

07-02-2012, 12:03 PM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: Biên Hòa
Bà i gởi: 8
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 11 giá»
Thanks: 4
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Thanks you!! Truyện hay lắm!! Cố gắng phát huy
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
àâòîìàòû, ebook no ty isaura, êóëè÷êàõ, ëþáîâü, îíïìí, ïîðíîãàëåðåè, ïðåäñêàçàíèÿ, nô tỳ isaura ebook, nô tỳ isaura prc, no ti isaura prc, ôîòîãðàôèè, ðàìñòîð  |
| |