Cửu chuyển kim thân quyết Dịch Giả: One_Zero Quyển 1 - Chương 1: kỳ ngộ
Ngày 7 tháng 10 năm 2002, cuộc thi tuyển vào đại học ở cả nước vừa qua đã kết thúc, đối với học sinh thì thật vô cùng thoải mái, nhưng lại vô cùng khẩn trương vì đã có kết quả thi tuyển.Nhưng đối với Long Vô Danh mà nói thì là một ngày khó quên, bởi vì hắn nhận được giấy thông báo trúng tuyển đại học, bởi vì từ nhỏ hắn là một đứa bé kiên cường và hiếu thắng, nên lần này đối với hắn là tràn ngập mê hoặc.
Từ nhỏ hắn đã là cô nhi, hắn được ông nội nhặt về nuôi nấng lớn lên , từ nhỏ ông nội hắn đã cắt giảm phần ăn của mình để cho hắn được đến trường, nhưng điều đáng tiếc nhất là ông nội hắn không còn có thể nhìn hắn vào đại học.... ông nội hắn đã qua đời.
Hắn một mình từ trường trở về căn phòng cũ nát trên một con đường nhỏ, thân ảnh nhỏ cô độc khắc in trên con đường trở về, trở về căn phòng cũ nát đã mười mấy năm, nhìn những cảnh vật quen thuộc làm hắn nhớ đến ông nội của hắn, thấy cảnh nhớ người, sờ sờ ngọc bội trên cổ, đây là món quà duy nhất của ông nội hắn để lại, ông nội có nói qua cho hắn, đây là manh mối duy nhất để hắn tìm ra được thân thế của mình.
Ngoài phòng vang lên thanh âm kêu to , Long Vô Danh vừa nghe này thanh âm chỉ biết đó là hai người bạn duy nhất của hắn, Dương Văn, Lý Tân hai người, đây là hai bằng hữu duy nhất từ hồi còn tập đọc sách đến bây giờ. Dương Văn là con nhà giàu có điều kiện, phụ thân là Dương Minh mở công ty gia đình với tài sản hơn trăm triệu, sinh ý trải rộng khắp ngõ ngách Hoa Hạ, ở Hoa Hạ có thể xếp là một trong mười người giàu có nhất.
Phụ thân Lý Tân là Lý Hoa là bí thư thị ủy, cả gia tộc tuy không phải ai cũng nhập ngũ nhưng rất có ảnh hưởng . Hai bằng hữu này thường hay chiếu cố hắn, trước kia khi còn đi học tiểu học có rất nhiều đồng học khinh thường Long Vô Danh là cô nhi, hai người này lại đối đãi với hắn như huynh đệ. Dương Văn cùng Lý Tân thấy Long Vô Danh trên đường liền rất vui, cả hai đã thương lượng với nhau liền rủ Long Vô Danh cùng nhau đi du lịch Côn Lôn để giải sầu.
Ngồi trên xe lửa đi Côn Lôn, dọc đường ba người nói cười rất vui vẻ, cùng nhau nói về mục tiêu làm người của mình, mục tiêu của Dương Văn là làm một người có tiền, Lý Tân thì mong làm một chức quan thật to, giấc mộng của bọn họ cùng quan hệ với gia tộc rất có ảnh hưởng. Mười mấy tiếng như vậy vô thanh vô thức trôi qua thật nhanh, chỉ chớp mắt đã tới Côn Lôn, đoàn du lịch được an bài chỗ nghĩ trong khách sạn rất tốt, nghỉ ngơi cả đêm, sáng sớm ngày hôm sau đi theo đoàn du lịch lên núi, một đường du lãm phong cảnh, Vô Danh cảm thấy tâm tình vừa đến nơi này dường như được giải thoát rất nhiều, bất tri bất giác một đường đi tới đỉnh núi.
Tất cả mọi người đều ở đỉnh núi nghỉ ngơi một hồi, lúc này Vô Danh thấy một tiểu cô nương ở đỉnh núi đang xem cảnh, bất tri bất giác tiểu cô nương này đã thối lui đến sát mỏm núi, tiểu cô nương vấp phải một hòn đá nhỏ khiến thân mình ngã xuống về phía sau. Long Vô Danh bằng tốc độ nhanh nhất chạy đến kéo cô bé lại, bởi vì theo quán tính, chính mình không ngờ lại bay ra luôn, một tay nắm vào một khe đá, một tay bắt lấy tay của cô bé. Hai người dần dần đi xuống, lúc này Vô Danh có hai lựa chọn, một là buông cô bé ra và mình đi lên, thì có cơ hội thoát được hiểm cảnh. Hai là cứu cô bé,Vô Danh không ngừng nhớ tới những kĩ niệm thời bé của mình, cuối cùng lựa chọn chính mình lặng lẽ rời khỏi nơi này.
Long Vô Danh dùng hết sức toàn thân của mình ném cô bé lên trên, cũng may Vô Danh từ nhỏ có rèn luyện nên có thể miễn cưỡng mà đem cô bé ném lên, nhưng chính mình lại rơi xuống. Thấy tình cảnh này Lý Tân và Dương Văn kêu gào thảm thiết tên của Vô Danh, nhưng đáng tiếc là Vô Danh lại không hề nghe thấy. Vô Danh rơi xuống chỉ nghe thấy tiếng gió, nhớ tới ông nội, nhớ tới chính mình khi còn sống đau đớn như thế nào, hiện tại rốt cục cũng đã được giải thoát, cũng không biết rơi xuống bao lâu, Vô Danh rốt cuộc mất hết tri giác.
Không biết thời gian bao lâu, Vô Danh có lại tri giác, cảm giác giống như ỡ trong nước, cái loại cảm giác hít thở không ra, trên bờ chỉ thấy Vô Danh toàn thân giống như bi ô tô đụng đau nhứt toàn thân, nằm trên mặt đất hơn nữa ngày mới có tri giác trở lại. Nhìn bốn vách sơn cốc, cảnh sắc chung quanh thật sự tốt lắm, khắp nơi toàn là hoa cỏ, thật sự là thiên đường ở nhân gian.
Lúc này Vô Danh phát hiện ở phái xa có một cái sơn động, nghỉ ngơi một lát hiện Vô Danh cảm giác có một điểm khí lực, đi đến sơn động xem có dã thú ở trong đó không, đi vào sơn động tứ chi cảm thấy thật nhẹ nhàng, khoan khoái, tinh thần không khỏi chấn động. Vô Danh phát hiện không khí ở trong động khác hẳn ở bên ngoài.Vô Danh cảm giác được có tiếng gọi hắn trong sơn động, sau khi suy nghĩ Vô Danh tiếp tục đi vào trong động.
Khi đi sâu vào đường hầm, hắn rốt cục phát hiện bên trong động giống như cung điện thời xưa trên các loại phim ảnh mà khi xưa hắn xem chung với 2 người huynh đệ của hắn, Long Vô Danh vô cùng choáng váng, âm thanh kêu gọi hắn ngay cang kịch liệt,Vô Danh tiếp tục đi vào hướng thẳng đến cánh cửa, giơ hai tay đến cánh cửa, dùng hết khí lực mở cánh cửa to lớn. Cảnh sắc đập vào mắt Long Vô Danh làm hắn vô cùng choáng váng, chỉ thấy bốn phía đều là ánh sáng được phát ra từ các khỏa minh châu, trên đại điện có một bức vẽ một người trung niên trẻ tuổi, bộ dáng làm cho người ta cảm giác được hắn là loại người kiệt ngạo vô lễ, ánh mắt coi rẻ nhân gian.Dưới bức họa có cái bàn, trên cái bàn có một cái ngọc bội, một cái nhẫn, một đôi giày, một bô xiêm y, một cái đỉnh lô cùng một cái tiểu kiếm.
Long Vô Danh đi đến bức họa, chợt phát hiện phái dưới bức họa có một ít chữ nhỏ, trên đó viết:”Tới được đây thì là người hữu duyên, có khả năng kế thừa y bát của ta, chỉ cần 3 bái 9 lạy thì có thể nhận ta làm sư phụ”. Một hàng chữ nhỏ, nếu không tới gần thật không thể nào phát hiện. Vô Danh nghĩ dù gì cũng đã tới địa phương kỳ quái này rồi, bái sư thì bái sư, nghĩ vậy Vô Danh liền quỳ xuống bái sư nhưng lúc hắn lại phát hiện một ít chữ nhỏ: ”Người kế thừa y bát của ta, tất cả đồ vật trên bàn hãy trích máu nhận chủ, tất cả các tin tức đều ở trong ngọc bội này”.
Sau đó Vô Danh liền trích máu trên cái ngọc bội, lúc này Vô Danh cảm thấy không gian xung quanh mình có sự thay đổi, tất cả toàn một mảnh trắng xóa, bỗng nhiên xuất hiện bức họa của người trẻ tuổi. Người trẻ tuổi dường như đang đánh giá Long Vô Danh, liền nói:
- Không tồi , không tồi, là tiên thiên thể trạng, ông trời cho ta một đồ đệ không tồi.
Sau đó cười không ngừng. Long Vô Danh chỉ thấy mắt mình choáng váng, đợi người tuổi trẻ cười xong,Long Vô Danh mới hỏi:
- Người trong bức họa là sư phó sao?
Người tuổi trẻ cười đáp:
- Không tồi, chính là ta, ta biết ngươi có nhiều nghi vấn, trước hết hãy từ từ mà nói.
Chậm rãi nghe chuyện Long Vô Danh mới biết, sư phụ của hắn tên là Vô, bởi vì công pháp của hắn kỳ lạ, cho nên 300 triệu năm qua chưa có thu đồ đệ, địa cầu là nơi hắn trải qua tu luyện, cho nên mới để lại một chút gì đó để xem có người hữu duyên đến làm đệ tử của hắn.Nghe đến đây Vô Danh cảm thấy choáng váng, 300 triệu năm, miệng mở to hình chữ 0, lão thiên a, không lẽ sư phụ của hắn là yêu quái.
Vô lại nói với Long Vô Danh, cái gọi là tu chân là nghịch thiên, hiện tại địa cầu linh khí ngày càng ít, cho nên rất ít người có thể tu luyện đến Nguyên Anh kỳ, càng đừng nói đến cái gì Độ Kiếp kỳ hay Đại Thừa kỳ gì đó. Tiếp theo Vô lại phân biệt từng cảnh giới tu chân cho Vô Danh nghe bao gồm :Ích Cốc, Tâm Động, Kim Đan, Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Phân Thần, Hợp Thể, Độ Kiếp, Đại Thừa 9 giai đoạn, từng giai đoạn được phân làm thượng, trung, hạ ba cảnh giới.
Vô nhìn bộ dáng kinh ngạc của Long Vô Danh mà mỉm cười, sau đó lại nói trên địa cầu này người tu chân hiện còn lại rất ít, bình thường tu luyện đến Nguyên Anh tất cả đều dùng Truyền Tống Trận để đi đến tu chân giới, địa cầu sau thần ma đại chiến thời thượng cổ, linh khí ngày càng thưa thớt, nhưng vẫn có mấy lão "quái vật" ỡ lại Hoa Hạ đại địa để thủ hộ phương Đông, chỉ cần ngươi không chọc bọn hắn, thì bọn hắn cũng không dễ dàng gì đụng đến ngươi.
Long Vô Danh lúc này mới hồi phục tinh thần và nói:
- Thưa sư phụ, linh khí ở địa cầu bạc nhược như vậy thì con tu luyện đến bao lâu thì mới có thể thành tiên được.
Vô cười cười và nói:
- Công pháp của sư phó không có thiên kiếp, bộ công pháp này chính là tu thần nên chỉ có thần kiếp mà thôi, chỉ cần ngươi tu luyện đến lục chuyển kim thần thì mới có thần kiếp, người độ thần kiếp hoàn thành thì sẽ phi thân lên thần giới.
Vũ trụ này được phân ra làm 6 giới: Nhân giới, Tu Chân Giới, Quỷ giới, Tiên giới, Thần giới, Hư Vô giới. Về phần pháp bảo được chia làm: pháp khí, linh khí, chuẩn tiên khí, tiên khí, thần khí, chí tôn khí.Lúc này Vô Danh hỏi sư phụ hắn:
- Sư phụ hiện tại đã đến cảnh giới nào vậy?
Vô cười cười nói:
- Ta đã tu luyện đến cửu chuyển rồi, không còn gì tu luyện nữa!
Long Vô Danh cảm thấy hai mắt choáng váng, ngu ngốc hỏi sư phụ hắn một câu:
- Vậy sư phụ đã trở thành thần rồi phải không?
Vô cười cười nói:
- Thần thì đã tính là cái gì, xách dép cho ta còn không xứng, tốt lắm, hiện tại năng lượng của ta rất nhanh sẽ hết, ta hiện tại chính là phân thân của ta lưu lại để nói chuyện với ngươi, về phần chân thân thì cách nơi này mấy triệu năm ánh sáng, ngươi hiện tại thì đừng nghĩ ngợi gì cả, trước hết ta sẽ trúc cơ cho ngươi.
Nói xong, Long Vô Danh cảm thấy thân thể của mình phiêu phù trên không trung, hai tay của Vô bắt đầu làm một cái thủ ấn, chỉ thấy trên người Long Vô Danh phát ra ánh sáng bảy màu, nữa ngày sau mới chậm rãi biến mất. Long Vô Danh cảm thấy mình vửa mới ngủ dậy liền cảm thấy được rất nhiều điều kỳ diệu, cảm giác toàn thân tràn ngập lực lượng, thấy sư phụ hắn bên cạnh cười và nhìn hắn, Long Vô Danh vội quỳ xuống và dập đầu 3 cái. Vô sắc mặt vui mừng nói:
- Thân ảnh của ta lập tức tiêu tán đây, ngươi cố gắng tu luyện công pháp ta để lại cho ngươi, sư phụ ở một nơi khác chờ ngươi, nếu ngươi có thể tới được thần giới rồi mà có cái gì phiền phức thì hãy tìm một đệ tử khác của ta hiện là sư huynh của ngươi, hắn gọi là Nhân Địch.
Nhìn Long Vô Danh khóc, Vô cảm khái nói:
- Đứa nhỏ hảo hảo tu luyện cho tốt, có ngày chúng ta gặp lại.
Nói xong thân ảnh biến mất. Long Vô Danh thấy thân ảnh sư phó tan dần, hắn đứng lên cảm giác toàn thân tràn ngập lực lượng, đi tới trên bàn xem các đồ vật sư phó lưu lại, trước hết đem cái nhẫn trích máu nhận chủ, theo phương pháp của sư phó lấy tinh thần lực tiến vào bên trong nhẫn, đương trường làm cho hắn choáng váng. Nhẫn này gọi là Cửu Long Giới, thượng phẩm thần khí, bên trong không gian nhìn không thấy đích, bên trong phân làm nhiều cái không gian nhỏ, Long Vô Danh nhìn vào trong các không gian, một cái chứa toàn tảng đá, một cái chứa toàn vũ khí, khôi giáp linh tinh, một cái đặt linh dược linh tinh.Điều kỳ quái nhất là trong giới chỉ có thể chứa vật sống, ở bên ngoài và bên trong thời gian cách biệt theo tỉ lệ 1:50 năm. Nói cách khác bên trong 50 năm, thì bên ngoài chỉ có 1 năm, đặc biệt là còn dựa theo tu vi mà tăng lên. Sau khi trích máu nhận chủ đôi giày, lại cảm thấy choáng váng một chút, lại là thượng phẩm thần khí, giày này có thể gia tốc gấp 10 lần, nhớ tới sư phó nói hắn tu luyện đến Nguyên Anh kỳ thì chỉ dùng mấy thứ này. Vô Danh lại lấy cái đạo bào trích huyết nhận chủ, lại choáng váng, ta dựa vào.!. Đây là thời đại bùng nổ sản phẩm hay sao.?. Lại là thượng phẩm thần khí, không phải sư phó nói vật phẩm phẩm chất càng cao thì càng ít hay sao! Mặc kệ, trước hết phải nhận chủ các món khác đã, đỉnh lô luyện đan, Hủy Diệt chi kiếm, lại là thượng phẩm thần khí, Long Vô Danh hoàn toàn chết lặng.
Dù sao hiện tại mình cũng trúc cơ rồi, hiện tại cũng không cần ăn cơm, dù sao cũng tu luyện nhàm chán để sớm có thể rời khỏi địa phương này. Vô Danh hắn phóng tinh thần vào Cửu Long Giới xem tin tức của sư phó hắn để lại, thì liền thấy cửu chuyển kim thân bao hàm luyện đan, trận pháp, luyện khí đây đúng là một bộ công pháp tu thần thượng phẩm. Chỉ chớp mắt, Long Vô Danh không bít mình tu luyện đến bao lâu, nhìn quanh thân thể tràn ngập chất lỏng màu vàng, đan điền xuất hiện một cái hạt châu, đối chiếu với công pháp tu luyện thì hắn đã đến cấp bậc Kim Đan kỳ rồi, hoàn hảo bên ngoài mới nữa tháng. Sau đó tái tu luyện đến Nguyên Anh kỳ có thể thu nạp pháp bảo vào trong cơ thể, tiếp tục tu luyện, chỉ chớp mắt, chỉ thấy toàn thân kim quang bắn ra bốn phía. Trong cơ thể kim đan càng ngày thay đổi càng nhanh, không thể nào chống đỡ nổi, chỉ nghe phịch một cái, Long Vô danh đã ngất xỉu, lúc này đan điền xuất hiện một tiểu Vô Danh (Khiếp tu gì mà nhanh thế @@).
Không biết bao lâu thì Long Vô Danh tỉnh lại, vội vàng vận công kiểm tra cơ thể, phát hiện bên trong đan điền của hắn có một cái phiên bản của hắn thu nhỏ, nguyên lai chính hắn đã tu luyện đến Nguyên Anh kỳ rồi. Tính toán thời gian hoàn hảo đã qua một tháng, khó trách sư phụ nói tu chân vô năm tháng, sau đó Vô Danh thu tất cả vật mà sư phụ hắn lưu lại cho hắn, trong quá trình thu lại Vô Danh chợt hiểu ra tất cả các bảo vật phải tôn thời gian để luyện hóa, nếu không thì chỉ dùng để nhìn cho đẹp mắt mà thôi. Vô Danh thu công đứng dậy nói:
- Thần khí chính là thần khí, luyện hóa cây kiếm mất những 2 năm, còn đôi giầy thì chỉ được khoảng 20%, thôi mẹ quên đi!
Lúc này Vô Danh ra bên ngoài Cửu Long Giới, nhìn sắc trời còn sớm, nếu mà đem phi kiếm ra ngoài sợ còn không dọa cho mọi người chạy hết à, rõ ràng đợi cho trời tối rồi đi thôi, trước hết luyện tập phi kiếm đã. Nghĩ vậy Long Vô Danh xuất ra phi kiếm để đùa nghịch một chút, ở trong sơn cốc vang lên những tiếng cười không dứt.
Cửu chuyển kim thân quyết Dịch Giả: One_Zero Chương 2: xuất thế
Giữa đêm khuya, trên đỉnh núi Côn Lôn bay ra một đạo thân, vừa nhìn không phải Long Vô Danh thì là ai. Long Vô Danh vẻ mặt khẩn trương nhìn bốn phía xem có hay không bị người phát hiện, thấy bốn bề vắng lặng liền hướng phi kiếm theo phương hướng thị thành bay đi.
Vài phần phút thời gian liền bay đến địa phương chính mình trước kia mình trú ngụ, bay đến một cái góc không ai thì giảm xuống, thu hồi phi kiếm, trên đường đi về nhà cảm giác hắn được chính mình dường như là làm người được 2 kiếp, trong đầu liên miên nghĩ con đường sau này của chính mình.
Bất tri bất giác Vô Danh đã về tới nhà cũ, mở cửa đi vào, nhìn bức ảnh ông nội cùng mình chụp chung lại nghĩ đến sự giúp đỡ của 2 huynh đệ mình, Vô Danh đột nhiên giác trong lòng nhất thời sầu não khóc đứng lên, không biết qua bao lâu, Vô Danh chậm rãi thu hồi nước mắt và dùng phép làm sạch bụi trong phòng, nằm trên giường bất tri bất giác liền thiếp đi.
Sáng sớm hôm sau, trong lúc ngủ mơ giống như nhìn thấy chính mình gặp được ông nội và nói cho mình cần phải kiên cường đứng lên hảo hảo mà sống tốt.
Cánh cửa bên ngoài hình như bị mở ra, Long Vô Danh lập tức liền nhảy xuống giường đứng lên mở cánh cửa ra, ngoài cửa chính là Dương Văn, Lý tân. Hai người mắt choáng váng, sau phút thất thần đột nhiên hét lên hoan hô Vô Danh "ngươi không chết thật tốt quá đi", tiếp theo ba người cứ như vậy ôm nhau thất thanh khóc rống lên.
Chậm rãi thu khởi nước mắt đứng lên, Dương Văn cùng Lý Tân hai người nói không chết là tốt rồi, làm hại chúng ta hai không công lãng phí nhiều nước mắt như vậy, tự trách lâu một hồi, Vô Danh nội tâm âm thầm nói hảo huynh đệ, đời này duy nhất hắn phải quý trọng chính là nhị vị huynh đệ.
Tiếp theo hai người hỏi Vô Danh thế nào mà chạy trốn, từ Vô Danh rơi xuống vách núi đen kia, bọn họ hai người vận dụng quan hệ thế lực trong nhà phái không dưới mười nhóm cứu hộ đi tìm tòi hắn đều không có tin tức, Vô Danh cũng chậm rãi nói cho bọn họ biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, đối với này nhị vị huynh đệ này hắn cũng không hề giữ lại bất kỳ chuyện gì.
Hai người bọn hắn nghe xong toàn bộ câu chuyện thì Lý Tân kích động hỏi:
-Vậy ngươi hiện tại chính là thần tiên ?
Long Vô Danh cười cười nói nói:
-Ta còn không có tu đến cái nông nỗi kia đâu? Chính là bắt đầu tu chân mà thôi, so với thường nhân thì phải lợi hại hơn chục lần, các ngươi nếu nguyện ý theo ta, ta có thể giao các ngươi công pháp khác.
Cửu Long Giới lý còn có hơn mười loại công pháp, đương nhiên Vô Danh không biết đây đều là công pháp cao cấp nhất, thử hỏi nếu là công pháp bình thường Vô như thế nào xem vào trong mắt? Dương Văn cùng Lý tân kích động đích nói: "Chúng ta nguyện ý a!" Thử hỏi ai không nguyện ý trường sinh bất lão a! Long Vô Danh theo Cửu Long giới lấy ra nhị bản công pháp cao cấp nhất, một quyển là Huyền Thiên Thực Kinh 》, một quyển Chiến Thần Quyết.
Dương văn bản thân vóc dáng có phần cường tráng, Chiến Thần Quyết tối thích hợp hắn , Lý Tân có phần gầy yếu hơn, cho nên thích hợp Huyền Thiên Thực Kinh.
Long Vô Danh nói:
-Ta trước giúp các ngươi trúc cơ, các ngươi hai đừng phản kháng ta thu các ngươi vào Cửu Long giới để trúc cơ.
Nói xong liền đem bọn họ thu vào. Sau đó đi vào không gian chứa đan dược cầm bình trúc cơ đan cùng Dương Văn cùng Lý Tân nói họ ngồi xuống mỗi người ăn một viên đan dược, ăn vào ta sẽ đến giúp các ngươi trúc cơ, Dương Văn cùng Lý Tân hai người không nói hai lời liền đem trúc cơ đan ăn đi, lập tức cảm giác được toàn thân như là trong hỏa lò, hai người chỉ biết cắn răng kiên trì chịu đựng, ngay lúc thời điểm bọn họ sắp hôn mê thì cảm giác được từ đỉnh đầu mình có một đạo thanh sắc năng lượng rót vào, bên tai truyền đến thanh âm của Long Vô Danh:
-Bảo vệ tốt cho tâm thần đi, rồi theo lối năng lượng này mà vận chuyển.
Cũng không biết đã qua bao lâu, hai người chậm rãi tỉnh lại, cảm giác toàn thân đều tràn ngập lực lượng, Dương Văn hỏi Vô Danh nói:
-Chúng ta ở trong này trúc cơ dùng bao nhiêu thời gian .
Long vô danh trả lời:
-Hoàn hảo chỉ có 1 năm, các ngươi đã tới Tích Cốc kỳ rồi.
Nghe xong lời này, Dương Văn cùng LÝ Tân sắc mặt đại biến, Dương Văn nói:
-Xong rồi, qua 1 năm, người nhà ta đây còn không biết biến thành cái dạng gì .
Long Vô Danh cười nói nói:
-Ta quên nói cho các ngươi, ở nơi này 1 năm tương đương với bên ngoài mới hai ngày mà thôi. Nói xong Long Vô Danh chính mình nhịn không được đích cười ha hả, Dương Văn cùng Lý Tân liếc nhau, hai người đánh về phía long vô danh cười mắng:
-Ngươi tên Xú tiểu tử này đùa giỡn chúng ta hai a!Tiếp theo ba người cút một đoàn cười đùa trung.
Không biết chơi bao lâu ba người đều mệt mõi té trên mặt đất , Dương Văn nói:
-Vô Danh chúng ta ba người tuy rằng không phải thân huynh đệ, nhưng tình cảm của chúng ta còn hơn cả thân huynh đệ, ba người chúng ta hôm nay kết bái huynh đệ đi.
Nghe vậy cả 3 cùng chỉ tay lên trời nói:
-Ta (Dương Văn), ta (Lý Tân), ta (Long Vô Danh) hôm nay ba người tại đây kết bái, hoàng thiên ở trên chứng giám, không cầu sinh cùng năm cùng tháng cùng ngày, nhưng cầu chết cùng ngày cùng tháng cùng năm.
Ba người đứng dậy Dương Văn nói chúng ta sắp xếp lại trình tự đi! Kết quả vừa hỏi, Dương Văn 20 lớn nhất, hắn là lão Đại, Lý Tân 19 là lão Nhị, Long Vô Danh nhỏ nhất mới 18 là lão Tam.
Dương văn nói:
-Hôm nay thật sự là cao hứng, đáng giá để kỷ niệm một ngày a! Mọi người đến Phúc Thế khách sạn ăn một chút, ta mời khách . Phúc Thế khách sạn là tửu điếm 5 sao nổi danh nhất ở đây, cũng là cửa hàng của nhà lão Đại.
Long Vô Danh nói: "Kỳ thật các ngươi hai trước tiên cần làm một chuyện."
Nghe Long Vô Danh nói Dương Văn cùng Lý Tân hai người sửng sốt, đồng thời hướng Long Vô Danh hỏi:
-Còn có chuyện gì a?
-Các ngươi hai chẳng lẽ không ngửi được mùi vị nào sao?" Nhất thời bọn họ hai ngửi được một mùi tanh tưởi với toàn thân chất bã bám đầy, nguyên lai sau ky trúc cơ thân thể đã bài trừ hết độc tố ra ngoài.
Long vô danh vừa chuyển ý niệm trong đầu ba người xuất hiện ở trong nhà, Dương Văn cùng Lý Tân hai người vội vàng chạy ra hướng nhà tắm, nửa giờ sau hai người mới đi ra, ba người tựu ra cánh cửa, Dương Văn mở ra chiếc xe Hãn Mã của mình, ba người một đường hướng Phúc Thế khách sạn.
Tới rồi khách sạn cửa trên đường Dương Văn đã thông tri cho quản lí, vừa đến cửa quản lí đã tại đứng đợi. Dương văn đối với quản lí nói:
-An bài một lô ghế chúng ta ba người ăn cơm.
Quản lí cung kính đích đối với Dương Văn nói:
-Dựa theo thiếu gia phân phó đã an bài tốt lắm, mời theo ta. Nói xong đi ở phía trước dẫn đường.
Ba người tiến vào ghế lô sau Dương Văn đối với quản lí nói có thể gọi đồ ăn , năm sao cấp khách sạn quả thật tốt chỉ chốc lát sau đồ ăn liền toàn bộ được bày lên.
Dương Văn giơ lên chén rượu nói: "Huynh đệ chúng ta ba người làm một ly, " ba người nâng chén toàn bộ uống xong đi.
Dương Văn lúc này mở miệng nói:
-Lão Tam lần này chúng ta ba người toàn bộ đậu đại học, học phí của ngươi ta giúp ngươi giao ."
Long vô danh mỉm cười hướng về dương văn nói:
-Lão Đại ta tự mình có thể giải quyết, từ nhỏ đến lớn ngươi giúp ta đã quá nhiều . Bởi vì Cửu Long giới dường như có rất nhiều dị bảo quý hiếm, tùy tiện lấy đi ra đều có thể bán không ít đích tiền.
Dương văn thần tình không hờn giận nói:
-Lão Tam, ta đương đại ca nói có thể là có thể, dù sao ta hiện tại trong nhà trừ bỏ tiền ra thì chẳng có gì khác , không giống lão Nhị, trừ bỏ quan trường chuyện của hắn thì chỉ có gia tộc, chúng ta là huynh đệ còn phân như vậy rõ ràng làm gì."
Nghe xong lời phát ra từ nội tâm Dương Văn, Long Vô Danh trong lòng cảm thấy ấm áp . Long vô danh hướng dương văn hỏi:
-Lão Đại nhà ngươi có hay không mở ra cửa hàng châu báu?-
Dương văn lập tức hồi đáp: "Có a! Ngươi hỏi cái này để làm gì?"
Long Vô Danh tươi cười nói: Vậy để cho cơm nước xong ta đi bái phỏng cha nuôi, ta còn có chút việc tìm cha nuôi hỗ trợ thuận tiện ngươi cũng muốn nói cho ba ba chuyện chúng ta kết bái."
Dương Văn sờ sờ đầu cười nói: "Ha hả, cũng phải a!"
Ăn cơm xong sau, ba người lái xe hướng nhà lão Đại đi tới , Vô Danh ở trên xe nghĩ lần đầu đến nhà người ta nên đưa cái gì hảo đây? Nghĩ nghĩ, Long Vô Danh liền theo Cửu Long giới trùng xuất ra một khối vạn năm ôn ngọc, dùng thiên hỏa luyện ra bốn bức tượng phật Di Lặc, lại bày ra 9.9= 81 nói trận pháp, khiến khối ngọc này có thể phòng tà, bách bệnh bất xâm, còn có thể bảo hộ chủ nhân lúc nguy hiểm, có thể ngăn cản Nguyên Anh kỳ ba lượt công kích. Lại xuất ra tứ điều vạn năm tuyết thiềm ti xuyên qua biến thành tứ điều vòng cổ. ( độc giả khẳng định hội hỏi vì cái gì phải chuẩn bị tứ điều vòng cổ đi! Vô nghĩa không nhiều lắm chuẩn bị vạn nhất hữu dụng làm sao bây giờ đâu? Đây là huyết đích kinh nghiệm, nói cho mọi người làm chuyện gì nhiều chuẩn bị chính là đúng vậy )
Lập tức tới rồi Dương Văn gia, Dương Văn vừa đến cửa nhà đã kêu đến:
-Lão nhân ta đã trở về, ngươi tại nơi nào?
Lúc này phụ thân Dương Văn là Dương Minh Khai từ lầu hai đi xuống, cười nói:
-Dẫn theo cùng học trở về à? Tiếp theo đối long vô danh cùng Lý Tân hai người cười nói:
-Tọa, tọa không cần khách khí, tới nơi này cứ chop là nhà mình đi."
Lý Tân cùng Long Vô Danh đối với lão Đại đích phụ thân khom người nói:
-Bá phụ hảo.
Dương Văn lúc này nói:
-Lão nhân, đây là anh em kết nghĩa của con!
Dương Minh khai nhìn nhìn Lý Tân cùng Long Vô Danh hai người liếc mắt một cái, Lý Tân cho hắn cảm giác là giống từ đại gia tộc đi ra, làm cho người ta có loại quan uy đích cảm giác, mà Long Vô Danh cho hắn cảm giác dường như là thấy thâm sâu không lường được, trên người ẩn hiện ra một loại khí phách, cho hắn cảm giác là người nhất trung chi long.
Nhìn đến đây, Dương Minh Khai cười nói:
- Vậy thật tốt! Ta lại, vừa nhiều thêm hai đứa con, tốt lắm, tốt lắm, vậy theo phong tục hẳn các cậu đến kính trà " , tiếp theo đem Dương Văn mẫu thân Dương Tuôn kêu xuống dưới.
Dương Minh Khai đối với Dương Tuôn rơi nói:
-Từ hôm nay trở đi ngươi lại nhiều thêm hai đứa con.
Dương tuôn rơi cười nói vậy tốt lắm, tiếp theo Lý Tân cùng Long Vô Danh quỳ xuống dập đầu ba cái dâng trà kêu một tiếng"Cha nuôi" "Can mụ" , Dương Minh Khai gọi hai người đứng lên đi, đưa ra ngân phiếu 100 vạn gọi là lễ gặp mặt.
Hai người nhìn nhau rồi tiếp lấy. Tiếp theo Long Vô Danh xuất ra nhị điều vòng cổ nói:
-Cha nuôi, can mụ, đây là nhị điều vòng cổ là ta cùng Nhị ca đưa cho nhị lão."
Lúc này Lý Tân hướng Long Vô Danh ra vẻ cảm kích, cái này nhị lão có thể mang ở trên người có thể phòng tà linh tinh. Dương Minh Khai kinh nghiệm thương trường nhiều năm ánh mắt có chõ độc đáo, cầm lấy này ôn ngọc tay liền cảm giác một trận thanh lương, cả kinh thất thanh kêu lên:
-Vạn năm ôn ngọc.
Long vô danh cười cười nói:
-Vẫn là cha nuôi ánh mắt tốt.
Dương Minh Khai nói: "Vô danh ngươi vẫn nên thu hồi đi, cái này là vật vô giá không thể tùy tiện lấy ra, vạn năm ôn ngọc ta đã nghe nói qua hôm nay ta có thể nhìn cũng không uổng cuộc đời này rồi."
Long Vô Danh nói: "Cha nuôi, ngươi thu hồi lại đi, thứ này ta còn có nhìu, ngươi cũng đừng lo lắng, cứ cho rằng ta cùng Nhị ca hai người hiếu kính nhị lão đi, nhị lão không thu hạ chúng ta hai trong lòng bất an a! Hơn nữa chúng ta hai là con hai người, chẳng lẽ hiếu kính nhị lão các ngươi còn không thu sao?"
Nói đến này, Dương Minh Khai cũng nhận, đối với Vô Danh nói:
-Vậy cám ơn các ngươi!
Vô Danh cùng Lý Tân đồng thời nói:
-Hẳn là đích hẳn là đích. Làm mọi người cùng nhau cười rộ lên .
Long vô danh cầm lấy vòng cổ giúp Dương Tuôn mà nói nói: "Can mụ ngươi mang cái này có thể dưỡng nhan à nha!"
Không có một nữ nhân hội không thèm để ý đến dung mạo chính mình, Dương Tuôn nghe Long Vô Danh vừa nói như vậy, kinh hỉ hỏi:
-Thật vậy chăng? Ta đây sẽ không cỡi ra nữa ha hả, nọ vậy mụ mụ trước cám ơn các ngươi nga!"
Tiếp theo Long Vô Danh lại xuất ra một khối ôn ngọc nói:
-Cha nuôi, ta nơi này còn có một khối ôn ngọc ngươi xem có thể hay không giúp ta bán đi.
Dương Minh Khai nói:
-Ngươi không có tiền dùng có thể tìm cha nuôi ta lấy! Tuy rằng cha nuôi không phải đại phú đại đắt tiền, mấy chục vạn trăm vạn cha nuôi vẫn là không xem ở trong mắt a!"
Long vô danh nói tiếp:
-Cha nuôi ta bán đi còn có quyết định của chính mình, ngươi liền giúp ta nhen!
Dương Minh Khai thấy Vô Danh nói đến như vậy, nói:
-Vậy đi dù sao giúp ngươi bán đấu giá điệu ta còn phải kể đến thanh danh, ha hả, Vô Danh lần này còn muốn thác phúc của ngươi ta danh nghĩa châu báu bảo điếm có thể thanh danh lại vang xa , ta đây giúp ngươi an bài.
Tiếp theo cầm lấy điện thoại tên quản lý châu báu bảo điếm đến nhà của hắn, không quá nửa giờ quản lí liền mang theo giám định sư vội vàng chạy tới, đại thật xa chợt nghe đến châu báo xem xét sư đích thanh âm kêu lên:
-Lão Dương, lão Dương ngươi nói có vạn năm ôn ngọc là thật sự hả? Đừng gạt bộ xương già ta nha!
Dương Minh Khai,Lý Tân cùng Long Vô Danh giới thiệu nói:
-Vị này lâm sư phụ ở Hoa Hạ chuyên gia về ngọc, ở nhà họ lý của ta ngây người hơn năm mươi năm.
Vừa vào nhà, Lâm sư phó với vẻ mặt khẩn trương liền hỏi: "Đồ vật này nọ đâu? Đồ vật nọ ở nơi nào?"
Dương Minh Khai xuất ra khối ôn ngọc, Lâm sư phó như mắt lóe sáng như nhìn thấy tình nhân, thì thào nói:
-Đúng vậy, đúng vậy, cùng sách cổ giới thiệu qua giống nhau như đúc a!
Lão nhanh chóng xuất ra dụng cụ xem xét đứng lên, trong chốc lát kích động nói:
-Lão Dương đúng vậy đây là vạn năm ôn ngọc, khối ngọc thật này tính bán đấu giá phải không? Tốt lắm tiêm châu báu chúng ta nhất định sẽ nổi danh thiên hạ, cho chúng ta một tuần đi chuẩn bị đi, thôi chúng ta đi trước.
Dường như sợ lão bản thay đổi ý, lôi kéo quản lí cứ như vậy vội vàng rời đi. Nhìn bộ dáng như vậy Dương Minh Khai hết chỗ nói, đối với Lý Tân cùng Long Vô Danh nói:
-Hắn chính là như vậy, thấy thứ tốt lại làm ra cái đức hạnh này, các ngươi hai người lưu lại ăn cơm chiều đi! Các ngươi cứ tự nhiên, ta đi thư phòng xử lý một chút văn kiện đã!
Cửu chuyển kim thân quyết Dịch Giả: One_Zero Chương 3: cửu trảo kim long
Ở trong nhà lão Đại cùng lão Đại lão Nhị mấy ở phòng khách xem TV nói chuyện phiếm, bất tri bất giác màn đêm đã buông xuống, người hầu lại đây kêu lên:
-Đại thiếu gia nên dùng cơm .
Lúc này mấy người mới phát hiện chính mình hiện tại không cần dùng cơm cũng không sao cả , nhưng là vì không cho chúng nhân hoài nghi, ba người vẫn là tới ngồi vào bàn ăn.
Dương Minh Khai cùng Dương Tuôn đã ở bàn ăn chờ đợi ba người đến, ba người cung kính kêu lên:
-Ba ba, cha nuôi, mụ mụ, can mụ.
Lão Đại cùng cha mẹ khi dùng cơm còn nói muốn đến Lý gia bái phỏng, Dương Minh Khai nói phải xem ngày nào đó có thời gian ước hẹn mọi người gặp mặt cũng tốt, chỉ thấy Long Vô Danh vẻ mặt bi thương, Dương Minh Khai theo Dương Văn nhiều ít biết được thân thế Long Vô Danh, cũng im tiếng không nói, cười gượng vài tiếng rồi nói:
-Ăn cơm, mọi người ăn nhiều một chút đừng khách khí, hiện tại tất cả mọi người đều là người một nhà cả.
Nếm qua cơm chiều, lão Đại cùng cha mẹ liền lái xe mang theo bọn Lý tân hướng Lý gia xuất phát, tới nơi chỉ nhìn thấy bên ngoài có rất nhiều võ cảnh canh gác bên ngoài, xe tới cửa rồi còn muốn tra hỏi rõ ràng, võ cảnh thấy Lý Tân ngồi ở trên xe, cũng không hỏi lại cái gì trực tiếp cho đi qua.
Xe vòng vo mấy vòng phía trước rồi xuất hiện tại một tiểu biệt thự, tới đây Lý Tân trực tiếp mở cửa đi vào, phát hiện phụ thân ngồi ở phòng khách xem tin tức, mẫu thân ở tại phòng bếp nấu ăn.
Thấy Lý Tân trở về, Lý Văn Hoa hỏi:
-Nếm qua cơm chiều không? Còn không mời bằng hữu vào nhà."
Lý Tân trả lời qua loa, vào cửa ngồi Long Vô Danh liên tục đánh giá vị thị ủy bí thư trước mặt này, chỉ thấy một khuôn mặt rất có uy nghiêm, làm cho người ta có cảm giác một loại áp lực tâm lý, Lý Văn Hoa đánh giá trước mặt hai bằng hữu của con mình, Dương Văn cho hắn cảm giác là cái loại nhà giàu có, mà để cho hắn nhìn không thấu chính là Long Vô Danh, làm cho người ta có loại cảm giác khí phách của một thượng vị giả.
Lúc này Lý Rân ngồi bên cạnh phụ thân nói cho phụ thân hôm nay đến nhà Dương Văn để nói chuyện hôm nay ba người cùng kết bái, Lý Văn Hoa sau khi nghe xong hỏi:
-Dương văn, Danh Thắng tập đoàn Dương Minh Khai là người nào?
Dương văn hồi đáp là phụ thân của hắn, Lý Văn Hoa nói khó trách nhìn Dương Văn cảm giác có điểm như là con của hắn, Lý Văn Hoa nói:
-Ngươi đã thế đều là thiệt tình đối đãi với nhau, ta phận làm phụ mẫu cũng không phản đối các ngươi, vậy các ngươi cũng theo phong tục kính trà cho chúng ta đi."
Tiếp theo hắn kêu ra lão bà Tiêu Dao đi ra, Dương Văn cùng Long Vô Danh hai người quỳ xuống vái ba lạy tiếp theo phụng trà, uống trà xong Lý Văn Hoa xuất ra hai bao lì xì cho hai người, vừa cười nói:
-Ta không có tiền như phụ thân Dương Văn, chỉ có một chút điểm tâm ý này mà thôi đừng ngại ít.
Dương Văn cùng Long Vô danh trăm miệng một lời nói:
-Sẽ không đâu, cám ơn cha nuôi, can mụ.
Uống trà xong, cả nhà ngồi ở phòng khách nói chuyện phiếm, tiếp theo Long Vô Danh xuất ra 2 cái vòng cổ biếu Lý Văn Hoa cùng Tiêu Dao trước mặt, nói:
-Cha nuôi, can mụ, đây là lễ vật mà ta cùng đại ca chuẩn bị hiếu kính nhị lão.
Lý văn hoa cầm lấy vòng cổ nhìn kỹ, ánh mắt trợn trừng nhìn lão Đại, kinh ngạc hỏi:
-Đây không phải là vạn năm ôn ngọc a! Thật là bảo vật a!
Long vô danh nói:
-Cha nuôi hảo nhãn lực, này hai tôn ngọc phật quả thật là vạn năm ôn chạm khắc mà ra.
Lý Văn Hoa nói:
-Cha nuôi nào có hảo nhãn lực, bất quá là ông nội đã từng gặp qua mà thôi, ông nội trên người có 1 vật tổ truyền chính là vạn năm ôn ngọc."
Lý Văn Hoa lại đối Long Vô Danh nói:
-Cái này rất quý trọng ngươi nên thu hồi đi!"
Long Vô Danh lại xuất ra bộ dáng lúc ở nhà Dương Văn một hồi Lý Văn Hoa cùng Tiêu Dao mới nhận lấy, tiếp theo lại hàn huyên chút gia sự, đương biết được Long Vô Danh từ nhỏ là cô nhi, Lý Văn Hoa cảm giác được rất kỳ quái, theo lý thuyết như vậy gia thế không có khả năng có thể lấy ra vạn năm ôn ngọc như vậy mới đúng a, nghĩ như vậy nhưng cũng không có hỏi ra tiếng.
Tiếp theo lại hỏi kết quả thi vào trường cao đẳng lần này, biết được ba người toàn bộ đều là đậu đại học, miệng nhất nứt ra cười ha hả nói:
-Không tồi không tồi, toàn bộ đều có tiền đồ, ba đứa toàn bộ đều đậu đại học, người cha này nói ra cũng thực sự có mặt mũi a, đặc biệt Vô Danh a! Vẫn là thi vào trường cao đẳng Trạng Nguyên, thực khó lường a!
Lý Văn Hoa hỏi:
-Đoạn thời gian này dường như tòa soạn báo nơi nơi đều đăng tin tìm ngươi, ngươi đi đâu mà dường như toàn bộ thị thành đều tìm khắp nơi mà không thấy ngươi a.
Lý Tân tiếp nhận khẩu nói:
-Lão ba, cái này 1 lời khó nói hết.
Lý văn hoa cảm khái hỏi khi nào thì đi học, ba người nghĩ nghĩ cuối cùng nhìn Long Vô Danh, Long Vô Danh hồi đáp đại khái một tuần sau mới xuất phát, bởi vì hắn còn muốn nhìn xem đấu giá hội như thế nào.
Ở nhà lão Nhị cho tới mười một đêm, Dương Văn cùng Vô Danh đứng dậy nói lời từ biệt, Lý Văn Hoa nói:
-Về sau có khi thời gian thì thường xuyên tới chơi, dù sao các ngươi hiện tại cũng là con ta.
Hai người nói lời từ biệt xuất môn sau đó Dương Văn hướng Vô Danh hỏi:
-Lão Tam đến nhà ta ngủ hay về nhà?
- Thôi lão Đại đưa ta về nhà đi!
Trở lại nhà mình, Long Vô Danh liền tiến vào Cửu Long giới xem này xem nọ, lơ đãng phát hiện trong góc có khỏa đản, nhưng khỏa đản này lại rất kỳ quái, bốn phía tản ra 9 màu sắc, cầm lấy khỏa đản mới phát hiện này khỏa đản tản ra một loại khí thế uy nghiêm, Vô Danh nghĩ nghĩ hẳn là này đản là cái gì thú đản đi, nghĩ nghĩ sư phó lưu lại 1 tin tức phàm là linh thú đản cần linh khí đưa vào để ấp trứng.
Nghĩ nghĩ vô danh liền quyết định đem này khỏa đản ấp, tiếp theo liền đưa vào 1 tia chân nguyên, không nghĩ tới chân khí liên tục bị hút vào khiến hôn mê bất tỉnh.
Khi Long Vô Danh té xỉu, khỏa đản tản ra 9 màu sắc càng ngày càng đậm, tiếp theo khỏa đản chậm rãi vỡ ra, rốt cục ở một tiếng răng rắc nứt ra, xuất hiện ở không trung con vật, đúng vậy là long. Không biết qua bao lâu thời gian, Long Vô Danh chậm rãi tỉnh lại, vừa thấy xuất hiện trước mình là một con rồng giống hệt trong Trung Hoa truyền thuyết. Sừng giống như lộc, đầu giống như sư tử, mắt giống như thỏ, thân giống như xà, phúc giống như thận, lân giống như ngư, trảo giống như ưng, chưởng giống như hổ, nhĩ giống như ngưu. Hơn nữa con rồng cũng cửu trảo. Con rồng phát hiện Vô Danh tỉnh lại liền bay về phía Vô Danh kêu lên"Ba ba, ba ba." Đương trường thấy Long Vô Danh trên trán hắc tuyến hiện lên, cái éo gì vậy! Ta mới 18 tuổi chạy đâu ra một đứa con là rồng đây, thật buồn bực!
Lúc sau Vô Danh mới biết được phàm là linh thú bị người lấy chân nguyên ấp trứng bình thường nhìn thấy người đầu tiên đều là cho rằng đó chính nhân nhân của mình, cho nên con rồng vừa nhìn thấy hắn liền cho rằng là phụ thân mình. Long Vô Danh nghĩ nghĩ rồi nói:
-Ngươi kêu Tiểu Kim thế nào, dù sao ngươi toàn thân màu vàng, hơn nữa tên này cũng không sai, còn có về sau ngươi đã gọi ta là đại ca! Ta gọi ngươi Tiểu Kim thế nào? Con rồng nghĩ nghĩ rồi gật đầu.
Con rồng lúc này nói:
-Đại ca ta mệt mỏi, ta muốn vào trong cơ thể ngươi nghỉ ngơi .
Không đợi long vô danh trả lời, Tiểu Kim liền trực tiếp chui vào thân thể Long Vô Danh, Long Vô Danh lúc này mới phát hiện phía sau lưng mình xuất hiện 1 đồ án hình rồng, cùng tiểu kim giống nhau như đúc, lúc thanh âm Tiểu Kim truyền đến:
-Đại ca, ở trong thân thể ngươi thật thoải mái nga, như vậy ta tu luyện sẽ nhanh hơn nhiều a! Ta hiện tại muốn ngủ, không có việc gì không cần đánh thức ta.
Lúc này cảm thán nói:
-Ta dựa vào! Nhân phẩm của ta không có tốt đến trình độ như vậy chứ?
Nguyên lai Tiểu Kim cửu trảo kim long, chính là long chi vương giả, đủ nói thiên địa này chỉ có 1 con mà lại là tọa kỹ của nhân vật cấp bậc thiên tôn.
Long Vô Danh giờ phút này còn không biết ở nơi xa xôi trong hư không có 2 vị nam tử, trên mặt có điểm ngạo khí cười rộ lên có điểm tà tà, nam tử hỏi nam tử đầu tóc vàng kim bên cạnh:
-Cửu trảo, đứa con ngươi hiện tại đi theo đồ đệ ta ngươi thật sự không hối hận sao?"
Nam tử tóc vàng giải thích:
-Chủ nhân, Thiếu chủ cũng là vạn trung chi vương, ta nào hối hận. Nguyên lai nam tử cười tà tà chính là Vô, nam tử tóc váng kim chính là con cửu trảo kim long duy nhất trong vũ trụ hồng hoang.
Long Vô Danh ở tại Cửu Long giới tu luyện đứng dậy, thầm nghĩ lần này tu luyện lại tăng tiến, bất tri bất giác đạt tới nhị chuyển hậu kỳ , hiện tại phỏng chừng có thể xem như tu chân Xuất Khiếu tiền kỳ cường giả, nếu có thêm thần khí đích phụ trợ có thể cùng hậu kỳ liều mạng một trận, sư phó nói qua muốn hỗn tại Tu Chân Giới chỉ cần giảng tới thực lực, vẫn là chờ tam chuyển mới tới hỗn tại Tu Chân Giới.
Nhàm chán đứng lên, nghĩ lại vẫn là nên học tập luyện đan! Muốn là làm liền, Long Vô Danh liền luyện chế " Hồi Nguyên đan" loại đan dược phục hồi chân khí trong tu chân giới.
Một ngày cứ như trôi qua, trong đan lô truyền đến 1 mùi thơm ngao ngát, Long Vô Danh biết lúc này là mấu chốt , đánh thủ thế tiếp nhập thành đan, bát bát sáu mươi bốn thủ thế đi vào, Vô Danh miệng hét lên "Thành" , tiếp theo đỉnh lô oanh một tiếng vang.
Long vô danh biết đã thành công, mở ra đỉnh lô thấy nằm ở bên trong đỉnh lô có ba mươi viên đan dược, mỗi khỏa khéo đưa đẩy châu quang chính mình cầm khỏa ăn đi, cảm giác một cỗ nhiệt lưu theo đan điền dâng lên lập tức đem ngày này luyện đan hoa đích thực nguyên lập tức bổ đã trở lại, tiếp theo xuất ra một cái bình ngọc đánh ra 1 thủ thế, hô một tiếng còn lại hai mươi chín khỏa quay vào trong bình ngọc. Tiếp theo tựu ra Cửu Long giới.
Cửu chuyển kim thân quyết Dịch Giả: One_Zero Chương 4: đấu giá hội ( thượng )
Lúc này Vô Danh nghe được tiếng đập cửa bên ngoài, mở ra cánh cửa thì thấy Dương Văn cùng Lý Tân đều đứng ở trước cửa, Vô Danh cười cười hàn huyên mấy câu. Lão Đại nói ở nhà cũng thật là nhàm chán nên gọi điện thoại kêu lão Nhị cùng nhau đến đây để vào Cửu Long giới để tu luyện, mong sớm ngày luyện ra kim đan có thể dùng phi kiếm đi trên không trung cảm thụ một chút cảm giác phi đích.
Vô danh nghĩ lại, dù sao đấu giá hội còn có vài ngày thời gian, chính mình cũng không biết có thể làm cái gì, liên đưa 3 người vào Cửu Long giới, an bài hảo cho 2 người tu luyện, Vô Danh chính mình lại cảm giác không có việc gì để làm, lại bắt đầu học tập luyện khí.
Tới luyện khí phòng, nhìn trên mặt đất có vài 3 tài liệu, Vô Danh trong lòng nghĩ đến sư phó thật sự rất nhỏ nhen mới lưu như vậy một chút tài liệu cho ta. Thiên na, nếu tài liệu này tùy tiện xuất hiện ở Tu Chân Giới phỏng chừng có thể nhấc lên tinh phong huyết vũ, nhìn trên mặt đất, quang thạch, vạn năm tinh kim, vạn năm cát đá. . . . . . . lại nghĩ đây toàn là tài liệu trung phẩm. Phỏng chừng nếu người tu chân nghe được hắn nói những lời này có thể hộc máu mà chết.
Lúc này long vô danh nghĩ đến, dù sao lão Đại cùng lão Nhị phỏng chừng đến đấu giá hội thì cũng đạt tới Kim Đan kỳ mình giúp bọn hắn luyện chế 2 thanh phi kiếm trước đi.
Chính mình có thần khí nhưng bởi vì tu vi còn không có đủ, tạm thời không thể dùng, nên cũng tự luyện cho mình một thanh. Lúc này chỉ thấy giữa không trung hiện lên tài liệu tiếp theo thiên hỏa liền đem này đó tài liệu bao bọc lại lên, bước đầu tiên loại đi tạp chất, không ngừng tinh luyện , vài ngày cứ như vậy trôi qua, chậm rãi hạ hỏa, chậm rãi hình thành hình dạng phi kiếm, đánh tiếp tiến trận pháp, vài ngày lại trôi qua, chỉ nghe một câu "Khởi" , "Hợp".
Cầm lấy phi kiếm vừa vừa đạt cấp chuẩn tiên khí trung phẩm. Long vô danh trong lòng tự an ủi chính mình, hoàn hảo hoàn hảo lần đầu tiên thôi, chính mình còn phải cố gắng điểm, thiên a, nếu những lời này bị luyện khí sư nghe được, phỏng chừng phải tập thể đâm đầu tự sát, Long Vô Danh căn bản không biết hiện tại Tu Chân Giới một thanh chuẩn tiên khí có giá trị gì a! Bởi vì luyện chế chuẩn tiên khí phải là Đại Thành kỳ cao thủ hoặc là Tán tiên mới có thể luyện chế, bởi vì luyện chế chuẩn tiên khí phải phải có tiên khí.
Kế tiếp Long Vô Danh liền khinh xe lộ chín, lại luyện chế vài chuẩn tiên khí cùng một vài tiên khí trung phẩm. Nghĩ lại lão Đại cùng lão Nhị cũng chưa hộ giáp, nên giúp bọn hắn hai luyện chế thêm, dù sao hiện tại thời gian còn sớm, nói là làm, tiếp theo lại cầm tài liệu luyện chế thêm, không biết qua bao lâu thời gian. Long vô danh đứng lên thân duỗi người nói này luyện khí cùng luyện đan thật đúng là làm sống, mệt chết . Hoàn hảo luyện 5 kiện chiến giáp, 2 kiện là tiên giáp trung phẩm, 3 kiện cũng đều đạt tới chuẩn tiên giáp thượng phẩm.
Đột nhiên địa phương lão Đại lão Nhị tu luyện truyền đến từng đợt dao động, Long Vô Danh tức tốc đi tới chỗ bọn họ tu luyện, vừa thấy nguyên lai hai người đều ở giai đoạn Kết Đan, hai người bên người hình thành một trận pháp đang không ngừng đích hấp thu linh khí, Long Vô Danh vừa thấy liền đến trợ một chút.
Vươn hai tay dán phía sau lưng hai người truyền vào một cỗ chân nguyên, lúc này Dương Văn, Lý Tân đều cảm giác được , mình hấp thu nhanh hơn , cứ như vậy nửa ngày trôi qua, lúc này hai người đồng loạt kết đan thành công, chậm rãi tu luyện một chút, củng cố tu vi Kim Đan tiền kỳ. Long vô danh cũng ngồi ở bên cạnh khôi phục nguyên khí.
Qua mấy tháng, dương văn cùng lý tân củng cố cảnh giới Kim Đan tiền kỳ, lúc này Vô Danh cũng khôi phục không sai biệt lắm, duỗi người đứng lên xuất ra vũ khí cùng chiến giáp cho Dương Văn, Lý Tân nói:
-Các ngươi trước lấy máu nhận chủ trước, sau đó ta sẽ dạy các ngươi luyện hóa chúng nó.
Dương Văn cùng Lý Tân hai người đồng thời cám ơn, Vô Danh cười cười nói: "Chúng ta là huynh đệ." Đúng vậy! Một câu huynh đệ bên trong bao hàm nhiều hàm nghĩa , Dương Văn cùng Lý Tân cũng chưa nói cái gì liền lấy máu nhận chủ, sau khi lấy máu nhận chủ liền cảm giác chính mình cùng kiếm có cảm giác huyết mạch tương liên, tiếp theo lại dựa theo Vô Danh đích chỉ điểm đem chiến giáp luyện hóa tiến trong thân thể.
Bọn họ hai an vị ở nơi này cố gắng luyện hóa phi kiếm cùng chiến giáp, Vô Danh đã ở một bên tu luyện, thời gian cứ như vậy trôi qua, lão đại cùng lão Nhị rốt cục luyện hóa chuẩn tiên khí phi kiếm cùng tiên khí chiến giáp ( bình thường vũ khí cùng chiến giáp cấp bậc càng cao luyện hóa thời gian càng dài ).
Lúc này lão Đại cùng lão Nhị tỉnh lại thân duỗi người nhìn Vô Danh hỏi, lần này dùng bao nhiêu thời gian , Vô Danh nói lần này các ngươi tu luyện hơn nữa luyện hóa suốt ba mươi năm , hai người nghe xong hoảng hồn, mẹ ơi, tu luyện thế này thật đúng là không năm tháng a, Vô Danh nói đến hai người hãy mau ở trong này thử cảm giác phi kiếm đích đi.
Tiếp theo hai người liền chậm rãi học cách lái phi kiếm, nhìn bọn họ bộ dáng bay lượn méo mó khúc khúc Vô Danh cười lớn, không quá nửa ngày hai người đều quen thuộc cách sử dụng phi kiếm, Vô Danh nói tốt lắm chúng ta nên đi ra ngoài, tiếp theo vừa chuyển ý niệm trong đầu ba người lại xuất hiện trong nhà Vô Danh.
Đi ra đúng thời điểm trời đã khuya , lúc này di động Dương Văn vang lên, Dương Văn vừa thấy là số điện thoại trong nhà mình, nghe Dương Khai Sáng nói cho hắn buổi sáng ngày mai là đấu giá hội bắt đầu, gọi hắn chuyển cáo Vô Danh buổi sáng ngày mai đến.
Tiếp theo cả 3 cùng nhau nghỉ ngơi.Sáng sớm hôm sau, cả đám tỉnh dậy liền tới đấu giá hội trường, Vô Danh ngồi ở phía trước mở cửa sổ, làn gió sớm mai thổi vào khuôn mặt Vô Danh, Vô Danh trong lòng nghĩ nếu lúc này ông nội còn sống thật là tốt biết bao a, đáng tiếc hết thảy đã chỉ là quá khứ.
Lúc này Dương Văn đẩy Vô Danh nói cho Vô Danh là đã tới rồi, Vô Danh lúc này mới hồi phục tinh thần liền xuống xe, đi theo lão Đại vào đấu giá hội trường, nguyên lai cha nuôi còn giúp bọn họ ba lô ghế, bình thường đấu giá hội đều có chuẩn bị ghế lô cấp cho thế gia cùng đại phú hào.
Tiến vào ghế lô Vô Danh hỏi Dương Văn cái gì là thế gia, Dương Văn cùng Lý Tân dùng ánh mắt là lạ nhìn Vô Danh, khiến hắn buồn bực nhìn lão Đại cùng lão Nhị, lúc này Dương Văn cấp giải thích nói, cái gọi là thế gia đều là gia tộc truyền lưu mấy trăm năm thậm chí còn mấy ngàn năm giống như thế gia. Có điều, nổi danh nhất là ngũ đại thế gia, phân biệt là: Long gia, Đông Phương thế gia, Nam Cung thế gia, Tây Môn thế gia, Công Tôn thế gia, Long gia chủ yếu là phụ trách an toàn quốc gia cùng với an toàn kinh thành. Thật ra cũng là trên toàn bộ thế giới không ai biết Long gia có bao nhiêu tiền, có bao nhiêu thế lực lớn, nhưng là tất cả mọi người biết Long gia ở TQ mà nói khẳng định là bá chủ, xếp hạng đệ nhất vị. Đông Phương Thế Gia chủ yếu là ở mặt quân chính giới có điều so sánh có uy vọng có thể nói là tay cầm 70% quân quyền ở TQ. Nam Cung thế gia còn lại là võ thuật thế gia, chuyên môn phụ trách bảo vệ an toàn chủ tịch, toàn bộ đều có thể tiền trảm hậu tấu. Tây Môn thế gia còn lại là theo chính trị, ở chính giới cũng thế lực mạnh mẽ. Công Tôn thế gia còn lại là theo thương nghiệp, bọn họ nắm giữ giao thông trong tay, khả năng vận chuyển lực lượng đạt tới 30% toàn cầu, anh không khoa trương nếu Công Tôn thế gia đóng cửa , có lẽ toàn cầu trong phạm vi nhất định sẽ phải thoái hóa hơn mười năm.
Long Vô Danh nghe xong giới thiệu, biết biết được 5 gia tộc này thật sự khủng bố a, tùy tiện 1 cái gia tộc xảy ra vấn đề gì hậu quả đều thật là dọa người đích a. Thời gian cứ như vậy đích lặng lẽ trôi qua, chỉ chớp mắt phía dưới đấu giá hội sắp bắt đầu rồi, lúc này Dương Minh Khai lên đài nói:
-Hoan nghênh các vị đã đến, lúc này ta cũng không nhiều lời vô nghĩa, cho mời đấu giá sư Vương Đắc Ý đến chủ trì đấu giá hội này. Nói xong Dương Minh Khai đã đi xuống.
Tiếp theo lên đài chính là bán đấu giá sư Vương Đắc Ý, cứ như vậy 1 kiện lại 1 kiện vật phẩm được bán đấu giá , Vô Danh ba người nhàm chán ở sô pha đều muốn lý ngủ, lúc này phía dưới truyền đến thanh âm:
-Cuối cùng đây là vạn năm ôn ngọc, cụ thể công hiệu cũng không cần ta nhiều giới thiệu! Tin tưởng tất cả tiên sinh, nam nữ nhóm đều hẳn là tương đối hiểu biết qua, hiện tại ta bắt đầu cạnh vỗ, giá quy định làm một triệu nhân dân tệ, mỗi lần tăng giá không được để dưới một trăm vạn, hiện tại bắt đầu.
Một triệu một ngàn vạn. . .
Một triệu năm nghìn vạn. . . .
Hai triệu hai nghìn vạn. . . . .
Tất cả mọi người biết hiện tại giá cả vẫn là đễ , bởi vì mặt trên mấy ghế lô còn không có báo ra giá, lúc này ghế lô của Đông Phương Thế Gia có mấy lão nhân gia đang thương lượng , thật là vạn năm ôn ngọc nếu chúng ta mua được, ít nhất có thể cho nhị vị trưởng lão đạt tới kim đan cảnh giới, mà lúc này Nam Cung ghế lô, Tây Môn, Công Tôn, mấy ghế lô đều nói đồng dạng sự việc.
Bất tri bất giác giá cả đã đạt năm triệu ba nghìn vạn , theo giá cả còn hướng lên trên trên, Vô Danh liền cảm thấy buồn bực không phải là 1 khối ôn ngọc nhỏ nhoi thôi. Đáng giá như vậy sao? Kỳ thật Vô Danh cũng không biết, hiện tại địa cầu linh khí khuyết thiếu, tu luyện căn bản hấp thu không bao nhiêu linh khí, mà vạn năm ôn ngọc là trải qua vạn năm hình thành, trong đó bao hàm linh khí có thể cùng một khối thượng phẩm linh tinh so sánh.
Ngay tại Vô Danh nghĩ chút sự, thì giá cả bên ngoài đã tới tám triệu tứ ngàn vạn rồi, nhưng là tốc độ tăng giá đã rất chậm, lúc này ở ghế lô Tây Môn thế gia truyền ra đến một câu kiêu ngạo nói:
-Chúng ta Tây Môn thế gia mua, mọi người bằng hữu cấp cái mặt mũi cái, mười triệu.
Vừa nói dứt tại ghế lô của Đông Phương Thế Gia liền truyền ra một thanh âm:
-Làm người phải phúc hậu đừng có lấy danh nghĩa gia tộc ra hù dọa người nha, ta ra mười một triệu.
Lúc này tại ghế lô của Tây Môn thế gia lại truyền câu nói:
-A, là lão bất tử Đông Phương gia a, so tiền với chúng ta à? Ta Tây Môn gia ra giá mười hai triệu.