Hôm nay chợt có hứng làm một cái mục nho nhỏ, những gì tai nghe mắt thấy trong cuộc sống mà đôi khi khiến ta bật cười hay làm ta chua xót, hoặc là gợi lên một chút cảm nghĩ...
Chuyện thứ nhất!
Thời sinh viên, có anh bạn của người bạn nhờ đi giải dùm đề thi toán cao cấp cho một người bạn của anh ta đang học trung cấp tại chức. Tới nơi mới thấy toàn mấy bác cán bộ xã. , đem cái đề ra làm ngon ơ, loại này k làm được thì còn học toán làm gì , mềnh k muốn đi quăng bài, chỉ ngồi giải thôi, nhát mà . Xong ra bác nào cũng chép được 4 bài trên 5 bài. Bác nào ra cũng hớn hở, đãi tiệc ngay(khi về còn đòi hóa đơn đỏ ). Họ già thế mà gọi mềnh bằng anh, buồn cười quá, nhờ anh ngày mai giúp nữa chứ: Chú à, mai con thi rồi . Sau này mới biết khi người ta cần mình thì họ nói hay lắm. Hôm ấy chỉ tiếc là bia sài gòn đỏ lùn, chai nhỏ mới ra, lại còn ken nữa mà mình chẳng dám uống, mai thi mà
Lần đầu vào SG chả dám qua đường , quái sao xe nó chạy k ngừng sao mà qua. Tối đầu tiên biết mưa SG là khi mình đi chiếc xe đạp cũ trên đường Đặng Văn Ngữ. Mưa ướt như chuột lột, một vài cụ già từ xóm nghèo ra tắm mưa, mình thì suýt bị xe đụng, lại còn thấy cảnh cái cống biến thành vòi nước. Thật là bất ngờ và thú vị... ôi mưa SG... nghe nói đỏng đảnh như 1 cô gái, ấy vậy mà cũng có lúc dữ dội quá.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Mạc Tà
Tối nào đi ra chỗ đường Hoàng Văn Thụ, chỗ gần siêu thị bigC cũng thấy mấy ả. Mình đi xe đạp nó chẳng thèm chào mời , mà chúng nó chuyên nghiệp thật, cầm cả MBH theo, phòng gặp CS giao thông cho sướng chủ
Sau này, vào một chiều mưa bay bay, mình lại đi qua cầu Thị Nghè. Mấy cô ở đó đứng sớm lắm, 2h chiều đã thấy lợn lờ. Hôm ấy trời mưa bay bay, ngoài trời mưa bụi bay , mình phóng chiếc stream ghẻ, phóng trên đường Nguyễn Thị Minh Khai, khi đến công viên nước, thấy 1 cô đứng bên cạnh trạm xe buýt, nhìn cái biết ngay là ... , mình thoáng nhìn qua, nàng gật đầu ý nói: Đi không anh, mình cười đáp lễ ý nói: mơ đi em . Bên phải thành cầu một tốp mấy em đang đứng, tội thật, trời mưa sao làm ăn. Bên trái mấy bà xơ xơ bước đi, khung cảnh thật trái ngược. Ôi cái cuộc đời, tự nhiên thấy thương thương mấy e cave, trời cứ mưa thế này thì ... cực thật.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Mạc Tà
Trời nắng chang chang, chạy xe trên đường, một người đàn ông với cái ống bơm ven đường, túi đồ nghề sơ sài ngồi dưới trời nắng. Một người đàn ông già với chiếc xe đạp cũ chạy trên đường, chắc ông ấy cũng đang mưu sinh.
Chiều muộn, một người đàn bà khắc khổ đẩy xe than bên đường, muội than chắc ở đâu đó họ nhặt, thấy lòng thương cảm. Họ cực mưu sinh chứ không hề ngửa tay xin bố thí.
Tự ngẫm thấy mình còn sung sướng nhiều lắm, vậy mà nhiều khi than khổ.
Tối công viên 23/9, gặp một người đàn bà mang bầu ngửa tay xin tiền, cho bà ấy vài ngàn. Sau này vẫn gặp lại mấy lần, vẫn cái bầu ấy. Cái bầu ngàn năm. Một hôm vào buổi trưa thấy bà ấy nằm ngủ ở trạm xe buýt gần đó, vẫn cái bụng bầu và khuôn mặt ấy, ôi cũng tội.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Mạc Tà
Chiều mưa, chạy vội vã trên Hoàng Văn Thụ, người đàn bà bán đồ linh tinh đội mưa đứng bên đường, cạnh ấy là một cái nhà hàng sang trọng, một người đàn ông từ trên ô tô bước xuống, có người che dù. Một người dầm mưa kiếm bạc lẻ, còn người kia đầu không ướt mưa, chân không lấm đất, bước vào nơi ấm áp, ăn sang trọng, quát tháo kẻ này kẻ kia. Mình cũng đang đói nhưng nhìn người đàn bà tự nhiên thấy mình cũng còn được tốt lắm!
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Mạc Tà