Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #1  
Old 24-05-2008, 02:34 PM
lnt1980's Avatar
lnt1980 lnt1980 is offline
Yêu Vợ Yêu Con
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: vt
Bài gởi: 196
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngày
Xu: 0
Thanks: 834
Thanked 431 Times in 42 Posts
Bát Nhã Thần Chưởng (Vương Triệu Anh) - Äã post đủ bá»™.

Bát Nhã Thần Chưởng
Nguyên tác : Vương Triệu Anh
Nguồn Vnthuquan.net


Hồi 1

Máu Nhuộm Chu Gia Trang



Má»›i sáng mà tại Äiá»n Trang cá»§a nhà há» Chu ở Trương Châu đã khá đông cao thá»§ đứng bên ngoài.
Äó là má»™t khu đất rá»™ng xung quanh có nhiá»u cây cối má»c um tùm. Má»™t ngôi nhà lá»›n, được xây dá»±ng chắc chắn. Tá»a lạc ngay chính giữa khu vưá»n vá»›i hai cánh cá»­a bằng gá»— dầy mà thá»i gian đã làm ngả màu Ä‘en bóng lúc nào cÅ©ng đông ngưá»i. Do vậy mà hồi vẫn còn ở trên núi, én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng thưá»ng tá» ra ghen tỵ vá»›i Chu Äại Cẩm.
Thái Ất đạo nhân biết tất cả những Ä‘iá»u ấy. Song, bản thân lão lúc nào cÅ©ng mong muốn ba gã đệ tá»­ cá»§a mình lúc nào cÅ©ng hòa thuận trong tình đồng môn, tương thân tương ái nên trước lúc qua Ä‘á»i, lão Chân Nhân gá»i ba đệ tá»­ đến dặn rằng:
- Các con đã theo ta gần hai chục năm. Kể vá» võ công thì cÅ©ng tạm đủ để thi thố vá»›i Ä‘á»i. Song thật đáng tiếc...
Lão nói đến đây bỗng ngừng lại một chút rồi kh- thở dài:
- Äiá»u mà ta tâm đắc nhất suốt cả cuá»™c Ä‘á»i thì chính ta lại chưa làm được...
Chu Äại Cẩm nghe thấy thế vá»™i vàng nói:
- Thưa sư phụ.. tại sao trước đây sư phụ chưa bao giá» nói vá»›i chúng con Ä‘iá»u đó. Việc đó là việc gì vậy? Xin sư phụ hãy cho chúng con biết dù chết cÅ©ng chẳng dám từ nan...
Thái Ất chân nhân buồn bã thở dài:
- Chuyện chẳng có gì quan trá»ng cả. Sở dÄ© ta không muốn nói vì muốn tá»± mình khám phá... Các ngươi có nghe nói đến Kỳ Thư..."Mai Hoa Phổ" chưa?
- "Mai Hoa Phổ" ư? - Cả ba Ä‘á»u đồng thanh kêu lên.
- Phải...
Thái Ất Chân Nhân chậm rãi nói:
- Äó là tuyệt kỹ võ công cá»§a má»™t kỳ nhân, nguyên trước kia là má»™t môn đồ cá»§a phái Thiếu Lâm là Phổ Hiá»n đại sư...
- Thưa sư phụ! Tại sao lại nói "trước kia" không l- Phổ Hiá»n bị khai trừ khá»i môn phái?...
- Äúng thế, cách đây hÆ¡n má»™t trăm năm, Phổ Hiá»n đại sư là má»™t đệ tá»­ cá»§a chùa Thiếu Lâm nhưng chỉ giữ má»™t địa vị hết sức thấp kém. Theo luật lệ ngàn xưa, ngoài võ công bổn môn các môn đồ không được phép tập luyện bất cứ má»™t môn võ công nào khác, nhưng để mở mang khai sáng làm rạng rỡ môn phái, các nhà sư có đẳng cấp cao có quyá»n nghiên cứu và phát triển võ thuật cá»§a bổn môn trên cÆ¡ sở những thế võ đã có trước. Mặc dù địa vị tầm thưá»ng song vá»›i lòng say mê võ há»c, Phổ Hiá»n đã nhiá»u năm trá»i nghiá»n ngẫm các pho võ công cá»§a Thiếu Lâm như:
Thập Bát La Hán Quyá»n, Phục Hổ Quyá»n...
Äại sư đã nhận thấy rằng dù các món võ công ấy có cao thâm đến đâu chăng nữa song võ há»c bao la nên không sao tránh khá»i những khiếm khuyết. Äại sư định bụng rằng khi nào thành công s- trình lên phương trượng chưởng môn là Trí Huệ thiá»n sư biết.
Má»™t hôm vào lúc ná»­a đêm Phổ Hiá»n đại sư trong lúc Ä‘i quanh chùa thì bá»—ng nghe có tiếng đập cá»­a. Äêm hôm ấy, trá»i lại mưa to gió lá»›n, sấm sét ầm ầm nên thính lá»±c phải thật là ghê gá»›m má»›i phát hiện được tiếng đập đó. Phổ Hiá»n trong lòng nghi hoặc và tá»± nhá»§:
"Quái lạ đêm hôm mưa gió thế này mà lại có ngưá»i gõ cá»­a chùa thì thật là lạ lùng". Äại sư cố lắng tai nghe thì quả thật ngoài tiếng đập cá»­a yếu á»›t lại còn có tiếng thở rất gấp gáp cá»§a má»™t ngưá»i nào đó dưá»ng như bị trá»ng thương thì phải. Phổ Hiá»n bước nhanh ra rồi hé mở cánh cá»­a. Bên ngoài trá»›i tối Ä‘en nhưng nhỠánh chá»›p nhằng nhịt lóe lên nên Phổ Hiá»n trông rõ đó là má»™t nữ nhân đầu tóc rÅ© rượi ngá»±c đây máu hiển nhiên là Ä‘ang bị thương trầm trá»ng. Thấy cánh cá»­a bá»—ng hé mở nữ nhân vô cùng mừng rỡ rồi vá»™i thá»u thào nói kh-:
- Xin đại sư mở lòng từ bi... cứu mạng...
Phổ Hiá»n hết sức ngạc nhiên rồi há»i:
- Thí chủ! Sao lại bị đến nông nỗi này!
- Tiểu nữ bị... địch nhân đả thương... nên buá»™c lòng phải trốn lên đây nên phiá»n đến đại sư! Mong đại sư...
Phổ Hiá»n trong lòng nghi hoặc vô cùng. Vốn là nhà tu hành chân chính nên đại sư đâu có thể hiểu được những ngoắt ngóeo trong giang hồ, nên trong lòng cảm thấy phân vân khó xá»­. Äạo Phật lấy từ bi làm gốc song đêm hôm khuya khoắt, kẻ bị thương lại là má»™t nữ nhân. Thật là "tiến thoái lưỡng nan" Suy nghÄ© má»™t hồi lâu rồi Phổ Hiá»n ngập ngừng nói:
- Xin nữ thí chá»§ cảm thông cho ná»—i khổ bần tăng... Bần tăng không có quyá»n cho ngưá»i lạ vào chùa...HÆ¡n nữa giá»›i luật cá»§a bổn tá»± rất là nghiêm ngặt... Nếu như... nếu như... vào ban ngày bần tăng có thể vào bẩm báo cùng phương trượng chưởng môn để ngưá»i định liệu... đằng này...
- Ha...ha... Nữ nhân bá»—ng bật lên tràng cưá»i yếu á»›t - Té ra chùa Thiếu Lâm dang vang bốn bể hóa ra chỉ là lá»i đồn hão mà thôi...
- Sao nữ thí chá»§ lại phát ngôn bừa bãi như thế - Phổ Hiá»n Ä‘iá»m tÄ©nh nói - Bần tăng... quả thật không hiểu...
- Có thế mà cÅ©ng không hiểu ư? Nữ nhân cưá»i nhạt nói - Ta bảo:
Chùa Thiếu Lâm chỉ toàn là những hạng tầm thưá»ng. Không xứng đáng là kẻ tu hành...
Phổ Hiá»n không chút giận dữ. Äại sư chấp hai tay lại rồi nói giá»ng từ tốn:
- Thiện tai! Thiện tai! Bần tăng quả thật đầu óc hãy còn tăm tối dốt nát nên không hiểu được ẩn ý cao siêu của thí chủ. Xin thí chủ vui lòng giải thích thêm cho bần tăng có được hay không? Bần tăng chỉ biết chấp hành giới luật:
Tuyệt đối không được giao tiếp với nữ nhân... Hơn nữa...
- Giá»›i luật! - Nữ nhân mỉa mai nhắc lại - Äại sư là ngưá»i tu hành há lại không biết:
đạo lý cá»§a nhà phật là "Từ bi há»· xả" hay sao? Äạo phật lấy chữ "Nhân" làm trá»ng má»™t con kiến cÅ©ng là má»™t chúng sinh huống chi lại là má»™t con ngưá»i. Không l- đại sư không thấy rằng cứu được má»™t ngưá»i là thêm má»™t phước đức hay sao?
- Tất nhiên... tất nhiên là vậy. - Phổ Hiá»n ấp úng nói. - Nhưng vào lúc này chỉ có má»™t mình bần tăng và nữ thí chá»§ e có gì bất tiện...
- Äã là bậc tu hành sao đại sư lại còn câu nệ những Ä‘iá»u tầm thưá»ng như vậy. Nữ nhân mệt nhá»c nói - Chỉ kẻ nào trong tâm có "tà ý" thì má»›i nảy sinh định kiến mà thôi? Äại sư sao lại còn tị hiá»m nam nữ...
Phổ Hiá»n giật mình nghÄ© thầm:
"Mình vào chùa đã bao lâu nay, mà má»™t Ä‘iá»u tưởng chừng đơn giản như thế mà cÅ©ng không thể hiểu nổi, thật đáng hổ thẹn!". NghÄ© như vậy song đại sư vẫn trầm tÄ©nh nói vá»›i nữ nhân:
- Äa tạ thì chá»§ đã chỉ dạy cho bần tăng. Vậy thì... bần tăng nào dám chối từ...
Nói xong Phổ Hiá»n cúi xuống bế xốc nữ nhân lên vai rồi bước nhanh vào chùa. Nữ nhân vì quá yếu á»›t đã gục lên vai đại sư. Phồ Hiá»n kh- đặt thiếu phụ nằm xuống trong trại phòng cá»§a mình rồi cúi xuống xem xét vết thương trên ngá»±c. Äại sư lúc này chỉ chuyên tâm vào việc chữa trị nên đâu có để ý gì đến làn da trắng như tuyết và đôi gò bồng đảo Ä‘ang phập phồng theo nhịp thở.
Dưá»ng như nữ nhân trúng phải má»™t chưởng lá»±c gì đó thật kinh hồn, toàn thân bầm tím trông thật dá»… sợ. Phổ Hiá»n ngồi xếp bằng bên cạnh nữ nhân, Ä‘iểm nhanh vào chín huyệt đạo để cầm máu rồi đặt ngón tay trá» vào huyệt Äản Trung là huyệt há»™i cá»§a "khí" nằm trên nhâm mạch. Chừng má»™t khắc sau toàn thân cá»§a nữ nhân đã hồng hào trở lại, trong khi đó làn khói trắng trên đỉnh đầu nhà sư bốc lên má»—i lúc má»™t dày đặc.
Lúc ấy trá»i đã gần sáng, bá»—ng vang lên tiếng quát tháo ầm ầm ở bên ngoài cổng chùa. Má»™t thanh âm nghe chói tai cá»§a má»™t hán tá»­ cất lên, kèm theo tiếng đập "bình bình" vào cá»­a:
- Cái lÅ© trá»c, giá» này vẫn chưa dậy sao? Các ngưá»i mà không mở cá»­a thì đừng trách ta không báo trước!
Cánh cổng chùa hé mở. Má»™t nhà sư nhá» bé bước ra giá»ng nhá» nhẹ:
- Mới sáng sớm mà thí chủ đã gây huyên náo, không sợ kinh động tới Phật Tổ sao?
- Thật tức cưá»i quá! Dư Äại Hổ này từ xưa đến nay có biết sợ gì ai! Ta đến đây để tìm ngưá»i! Các ngươi dấu y ở đâu thì khôn hồn mang ná»™p ra đây. Nếu không, há» Dư này quyết không để yên đâu!
- Xin thí chá»§ đừng có nóng tính thế. Nhà sư ôn tồn nói - Bổn chùa chưa từng làm Ä‘iá»u gì khuất tất bao giá» cả.
- Chẳng hay thí chủ định kiếm ai vậy!
- Ngươi đừng làm bá»™ tịch nữa, mau gá»i phương trượng ra đây cho ta há»i chuyện!
- Quyết không thể được! Bần tăng xin nói rõ:
trong chùa không có bất cứ má»™t ngưá»i lạ nào cả. Thí chá»§ nên Ä‘i tìm chá»— khác thì hÆ¡n.
- Nói láo! Ta đã theo dấu thị chạy lên đây thì lầm làm sao được.
Gã nói xong toan lách mình vào cửa nhà sư vội la lớn:
- Bần tăng xin thất lễ.
Nói rồi chân trái nhà sư bước lên má»™t chút chân phải đưa ra thành bá»™ chÅ© "Nữ" tay trái co lại nÆ¡i thắt lưng rồi vung quyá»n phải đánh ra. Äó là chiêu "Bạch Xà Xuyên Hoa" rất là dÅ©ng mãnh.
Hán tá»­ ná» cưá»i nhạt quát lá»›n:
- Ngươi dám ngăn cản ta sao? Thử xem ngươi có làm nổi hay không?
Gã xoay ngưá»i bước nhanh chân trái lên hai bàn tay xòe ra sá»­ dụng chiêu "Song Äao Trảm Xà" chém vào xương tỳ bà cá»§a nhà sư. Gã xuất thá»§ cá»±c kỳ mau lẹ suýt nữa đã đánh trúng vai nhà sư, ắt hẳn xương cốt phải gẫy vụn vì kình lá»±c phát ra mạnh vô cùng. Nhà sư kinh hãi vô cùng không ngá» má»›i có chiêu đầu mà Dư Äại Hổ đã sá»­ dụng má»™t cách tàn ác như vậy. Lão vá»™i hạ thấp ngưá»i xuống để tránh né đòn dùng chưởng tâm tay trái đánh mạnh lên đó má»™t chiêu gá»i là "Mãnh Hổ Phục Äịa" má»™t tuyệt kỹ cá»§a Thiếu Lâm quyá»n pháp.
Dư Äại hổ cưá»i nhạt. Gã ngang nhiên tiến lên má»™t bước rồi bất ngá» tung chân phải ra chiêu "Liên Hoàn Uyên Ương Thoái" đá mạnh vào ngá»±c nhà sư.
Cú đá nhanh đến ná»—i nhà sư không kịp phản ứng chỉ nghe tiếng "rắc" khô gá»n hiển nhiên ngá»±c nhà sư đã bị bể nát rồi. Nhà sư ôm ngá»±c ngã bật ngá»­a vá» phía sau lăn lá»™n dưới đất. Dư Äại Hổ toan bước vào thì ngay lúc đó xuất hiện tam sư mặc áo vàng, Ä‘i đầu là má»™t ngưá»i cao tăng mặt đỠnhư chu sa, cổ Ä‘eo má»™t chuá»—i hạt to tướng, nước đã lên màu Ä‘en bóng. Cạnh lão là nhà sư cao và gầy, cặp lông mày bạc trắng phá»§ dài xuống mắt tay phải cầm má»™t cây thiá»n trượng có trạm trổ nhiá»u nét tinh vi. Nhà sư cao gầy quát lá»›n:
- Thí chủ là ai mà dám cả gan đột nhập tới đây đả thương đệ tử của bổn môn?
Dư Äại Hổ cưá»i nhạt không trả lá»i vào câu há»i:
- Tưởng Thiếu Lâm công phu ghê gớm thế nào, thật ra chỉ là tiếng đồn mà thôi.
- Phải. - Nhà sư mặt đỠchính là Trí Huệ thiá»n sư chậm rãi nói - Gã đệ tá»­ cá»§a bần tăng quả thật không phải là đối thá»§ cá»§a thí chá»§ đâu. Phải chăng thí chá»§ là Hắc Dạ Xoa Dư Äại Hổ đó không?
- Hân hạnh! Hân hạnh! Dư Äại Hổ cưá»i sằng sặc. Tên tuổi cá»§a kẻ hèn này mà đại sư cÅ©ng biết đến thì thật là vinh dá»± cho Dư má»— này lắm rồi. Vừa rồi gã đệ tá»­ cá»§a đại sư có vô lá»… vá»›i tại hạ nên Dư má»— này có hÆ¡i nóng tính má»™t chút mong đại sư thứ lá»—i cho.
- Äừng có huênh hoang như vậy. Nhà sư ốm là Viên TÄ©nh Thá»§ Tá»a La Hán ÄÆ°á»ng bá»—ng nhiên nổi giận. Không l- Thiếu Lâm không còn ai nữa hay sao?
- Äừng hiểu lầm. Äừng hiểu lầm. Dư Äại hổ xua tay nói. Tại hạ lên đây chỉ cốt tìm ngưá»i thôi. Chỉ mong đại sư trao trả y cho tại hạ là xong?
- Tìm ngưá»i? Trí Huệ Thiá»n Sư nhướng cặp mắt lên. Làm gì có chuyện ấy được. Thí chá»§ không lầm lẫn đấy chứ? Bần tăng xin cam Ä‘oan không có má»™t ngưá»i lạ mặt nào ở đây cả.
- Thật là đáng tiếc. Dư Äại Hổ nhếch mép cưá»i ác độc. Không l- đại sư là nhà tu hành mà lại nói dối thế sao. Thế thì đây là cái gì.
- Gã nói rồi chỉ tay vào vết máu trước cổng chùa.
- Lạ thật, lạ thật? Trí Huệ Thiá»n Sư chau mày. Äiá»u đó bần tăng quả thật không há» biết. Thí chá»§ hãy đợi má»™t chút.
Lão quay sang nói với Viên Tĩnh:
- Ngươi hãy vào chùa xem coi có gì lạ hay không?
Viên TÄ©nh tuân lệnh. lão xem xét kỹ lưỡng từng nÆ¡i má»™t song không phát hiện được gì cả. Chợt lão thấy căn phòng phía cuối cá»§a Phổ Hiá»n mặc dù trá»i đã sáng nhưng vẫn còn le lói ánh đèn. Viên TÄ©nh chạy lại vào và lão sá»­ng sốt há hốc cả miệng ra không nói được má»™t lá»i nào cả. Bên trong Phổ Hiá»n Ä‘ang ngồi xếp bằng bên cạnh má»™t nữ nhân thân thể lõa lồ. Äiá»u làm Viên TÄ©nh ngạc nhiên hÆ¡n cả là Phổ Hiá»n chỉ là má»™t nhà sư coi Tàng Kinh các chẳng có võ công gì cả mà hiện tại xem ra ná»™i lá»±c còn hùng hậu hÆ¡n cả lão. Mãi má»™t lúc sau Viên TÄ©nh má»›i bình tâm trở lại, lão đẩy cá»­a quát lá»›n:
- Ngươi...Ngươi...dám cả gan làm chuyện như vậy trong chùa sao?
Phổ Hiá»n từ từ rút tay khá»i huyệt đạo cá»§a nữ nhân rồi quay lại kh- nói:
- Thưa sư huynh... Vụ này...
- Ta không có sư huynh sư đệ gì với ngươi. Mau ra ngoài gặp sư phụ rồi ngươi s- biết!...
Phổ Hiá»n theo Viên TÄ©nh Ä‘i ra trong thấy Trí Huệ Thiá»n Sư, Viên TÄ©nh nói lá»›n:
- Bẩm phương trượng quả đúng như lá»i thí chá»§ đây nói...
Lão liếc nhìn Dư Äại Hổ rồi ghé tai Trí huệ Thiá»n Sư thuật lại cảnh vừa chứng kiến. Trí Huệ nghe xong nét mặt vẫn tá» ra bình tÄ©nh. Lão lạnh lùng há»i Phổ Hiá»n:
- Nghiệt đồ việc này là thế nào?
- Äêm hôm qua đệ tá»­ nghe thấy tiếng đập cá»­a nên bước ra thì gặp nữ thí chá»§ Ä‘ang bị thương thế rất trầm trá»ng. Äệ tá»­ nghÄ©:
Cứu ngưá»i còn hÆ¡n cứu há»a nên...
- Nên nhà ngươi đã vi phạm giá»›i luật có đúng không? Ngươi có biết rằng việc ngươi làm đã phạm vào má»™t Ä‘iá»u cấm kỵ cá»§a chùa đã đỠra hàng ngàn năm nay. Trí Huệ Thiá»n Sư nghiêm giá»ng nói.
- Äệ tá»­ biết xin sư phụ trừng phạt...
- ÄÆ°á»£c, ngươi hãy Ä‘em nữ thí chá»§ đó ra đây.
Dư Äại Hổ từ nãy giá» vẫn theo dõi cuá»™c nói chuyện cá»§a mấy thầy trò Thiếu Lâm. Nghe đến đó gã cưá»i lá»›n:
- Thật có tận mắt chứng kiến má»›i biết đệ tá»­ chùa Thiếu Lâm lại có những hạng ngưá»i bại há»ai như thế... Ha...Ha... Dám đưa cả đàn bà con gái vào chùa làm ô uế cả chốn linh thiêng...Äể ta coi các ngưá»i xá»­ phạt y như thế nào...
- Việc đó là chuyện riêng của bổn tự không liên quan đến ngươi? Viên Tĩnh tức giận nói.
- ÄÆ°á»£c, được! Dư Äại hổ cưá»i nhạt. Nếu các ngươi xá»­ phạt khong nghiêm bao che cho đệ tá»­, việc này đồn ra ngoài giang hồ thì thật là đáng hổ thẹn, sao tránh khá»i thiên hạ chê cưá»i... Hãy giao thị cho ta, ta s- rá»i khá»i đây ngay lập tức...
- Xin phương trượng rủ lòng từ bi đừng giao tiểu nữ cho hắn.
- Má»™t giá»ng nói yếu á»›t vang lên. Má»i ngưá»i giật mình quay lại thì đã thấy nữ nhân xuất hiện tá»± lúc nào Ä‘ang đứng sau Trí huệ Thiá»n Sư. Trí huệ Thiá»n Sư không trả lá»i, lão há»i Dư Äại Hổ:
- Du thí chủ có thể cho bần tăng biết:
nữ thí chủ này là thế nào với thí chủ được chăng?
- Thị là phu nhân cá»§a tại hạ! Dư Äại Hổ đáp.
- Thật như vậy sao! Trí Huệ thiá»n sư kinh ngạc há»i.
- Äúng vậy. Dư Äại Hổ đáp.
- Làm thế nào mà hai thí chủ lại đến nông nổi này?
- Chuyện dài dòng lắm tại hạ không thể kể hết cho các vị nghe được.
Trí Huệ Thiá»n Sư quay sang phía nữ nhân rồi chậm rãi nói:
- Xin nữ thí chá»§ cảm thông cho bần tăng không thể bao bá»c thí chá»§ được.
Äó là việc ngoài ý muốn cá»§a bần tăng...
Nói xong lão nói vá»›i Dư Äại Hổ:
- Xin má»i thí chá»§ đến nhận ngưá»i...
Dư Äại hổ vênh váo toan tiến lên má»™t bước thì Viên TÄ©nh Äại Sư bá»—ng giÆ¡ tay ra ngăn gã lại rồi nói:
- Hãy khoan! Bổn chùa nhất định s- trao trả nữ thí chá»§ đây cho ngươi song còn má»™t Ä‘iá»u nữa...?
- Äiá»u gì vậy! Dư Äại Hổ lá»›n tiếng há»i.
- Bần tăng muốn thí chá»§ hãy trả lá»i cho chúng ta được rõ:
Việc ngươi vô cớ đả thương đệ tử của Thiếu lâm thì tính sao đây?
- Ta đâu có ý đả thương y! Dư Äại Hổ cưá»i nhạt. Việc ấy ta đã trả lá»i vá»›i Phương Trượng chưởng môn rồi đó, y đã vô lá»… vá»›i ta...
- Sao gá»i là vô lá»…! Viên TÄ©nh nổi nóng. - Ngươi tá»± tiện xâm nhập rồi á»· mình võ công cao cưá»ng đánh ngưá»i trá»ng thương...Nếu biết hối cải ta còn có thể bá» qua cho..
- Äúng đấy, đúng đấy! - Mấy đệ tá»­ Thiếu Lâm đứng ngoài nhao nhao tán thành. Bắt hắn phải tá»± há»§y võ công để chừa thói "á»· mạnh hiếp yếu"...
- Không l- lại đễ dàng như thế. Dư Äại Hổ mỉm cưá»i. Các vị đừng tưởng đông ngưá»i là có thể uy hiếp được Dư má»— này đâu...
- Bần tăng quả thật không muốn gây khó dá»… gì cho thí chá»§... - Trí Huệ Thiá»n Sư nhẹ nhàng nói. - Äạo Phật vốn từ bi, bần tăng chỉ cần thí chá»§ hứa vá»›i bần tăng hai Ä‘á»u...
- Xin đại sư hãy nói ra, nếu không gì gò ép Dư mỗ này quá đang thì tại hạ sẵn sàng chấp nhận...
- Chẳng có gì quá miá»…n cưỡng đâu! Thứ nhất thí chá»§ phải xin lá»—i chúng tăng bổn tá»±,- Ä‘iá»u thứ hai không được sát hại nữ thí chá»§ đây!...
Khó quá, khó quá! Dư Äại Hổ kêu lên. Cả hai Ä‘iá»u kiện đó ta vẫn không thá»±c hiện được...
- Vậy thì thí chá»§ đã bắt buá»™c bần tăng vô lá»… rồi... - Viên TÄ©nh không kiá»m được sá»± tức giận quát lên.
Các đệ tá»­ chùa Thiếu Lâm Ä‘á»u biết rõ tính tình cá»§a Viên TÄ©nh rất nóng nảy hÆ¡n nữa võ công cá»§a lão rất cao chỉ dưới có Trí Huệ Thiá»n Sư má»™t bậc nếu lão ra tay ắt hẳn Dư Äại Hổ nắm chắc phần bất lợi, nên ai nấy Ä‘á»u tá» ra hoan hỉ.
Nghe thấy Viên TÄ©nh nói như vậy, Dư Äại Hổ không há» tá» ra nao núng.
Gã thản nhiên nói:
- Có nghÄ©a là...Äại sư muốn cùng má»— động thá»§. Há» Dư này lâu nay vẫn khao khát được chiêm ngưỡng võ há»c cao thâm cá»§a Thiếu Lâm xem có đúng như lá»i đồn đại hay không! Xin má»i!... Dư Äại hổ vừa nói dứt lá»i gã đã bước ra khoanh, hai tay trước ngá»±c phong thái rất là ngạo mạn.
Viên TÄ©nh tức giận vô cùng. Lão cÅ©ng bước ra tay cắp cây thiá»n trượng nặng mấy trăm cân trông nhẹ nhàng như cầm má»™t cây tăm vậy. Lão quát lá»›n:
- Dư thí chủ, đây là tự ngươi chuốc lấy đau khổ, đừng trách bần tăng nhé.
Hãy tiếp chiêu đây.
Viên TÄ©nh tay phải cầm thiá»n trượng vung lên rồi quét ngang má»™t cái dùng chiêu "Hoành Tảo Thiên Quân" đánh vào hạ bàn đối thá»§.
Dư Äại Hổ cÅ©ng rút phắt ra trưá»ng kiếm ở sau lưng gã không đỡ gạt mà nhảy lùi lại má»™t bước rối bất ngá» vung gươm lên đâm xéo vào bả vai Viên TÄ©nh. Äó là chiêu có tên gá»i là "Bạch Hồng Quán Nhật" má»™t thế kiếm đánh rất hiểm hóc dùng để hóa giải sá»± uy hiệo cá»§a đối phương nÆ¡i hạ bàn.
- Hảo kiếm pháp! Hảo kiếm pháp! Viên TÄ©nh bật lên tiếng khen, nhưng lão bá»—ng thu trượng vá» chỉ khẻ nghiêng mình né tránh. Dư Äại Hổ giật mình khi thấy đột nhiên Viên TÄ©nh cầm trượng sang tay trái đầu trượng kh- rung lên rồi Ä‘iểm ngay vào huyệt "Lan VÄ©" nÆ¡i cẳng chân phải cá»§a gã. Dư Äại hổ buá»™c phải thu gươm vỠđể gạt.
Choang má»™t tiếng, Dư Äại Hổ cảm thấy má»™t luồng kình lá»±c Dương Cương truyá»n lên cánh tay mạnh m- vô cùng thì hoảng sợ suy nghÄ©:
"Ná»™i lá»±c cá»§a lão trá»c này không phải là tầm thưá»ng ta phải hết sức cẩn thận má»›i được".
Gã liá»n huy động cây trưá»ng kiếm như giao long uốn khúc liên tiếp tấn công Viên TÄ©nh. Äại sư vẫn không há» nao núng, lão sá»­ dụng cây thiá»n trượng bảo há»™ kín đáo khắp toàn thân tưởng chừng như hạt mưa cÅ©ng không thể lá»t.
Äệ tá»­ Thiếu Lâm bên ngoài reo hò ầm Ä©, vô cùng chắc mẫm Dư Äại Hổ trước sau gì cÅ©ng thảm bại. Song Trí Huệ thiá»n sư lại nghÄ© khác. Lão quay sang nói vá»›i má»™t đệ tá»­ bên cạnh:
- Ngươi chá»› vá»™i mừng. Ta e rằng đánh lâu Viên TÄ©nh s- gặp bất lợi. Võ công cá»§a Dư Äại Hổ rất là lÆ¡i hại. Viên TÄ©nh tính tình nóng nảy nên hÆ¡i thở không Ä‘iá»u hòa, thêm ná»­a cây thiá»n trượng lại quá nặng ná»...
Quả nhiên đánh chừng hÆ¡n trăm hiệp tuy chưởng pháp không há» rối lá»an nhưng hô hấp cá»§a Viên TÄ©nh xem ra có phần trầm trá»ng. Chỉ có những bậc đại cao thá»§ má»›i có thể nhận ra Ä‘iá»u đó. Dư Äại Hổ phấn chân tinh thần.
Gã liá»n ra tay đối đấu chiêu số chỉ ra ná»­a phần khiến Viên TÄ©nh hao tổn ná»™i lá»±c. Äúng như gã dá»± tính đến lúc này, Viên TÄ©nh hầu như chỉ lo đở gạt cÅ©ng đã khó nhá»c rồi. Bá»—ng dư Äại Hổ quát to:
- Hãy coi đây.
Gã hÆ¡i nghiêng ngưá»i má»™t chút rồi ra chiêu:
"Kim Long Hý Thá»§y" đưá»ng gươm như má»™t con rắn bạc đâm thẳng vào cổ há»ng Viên TÄ©nh. Äại sư vá»™i đưa trượng lên gạt tay tả Dư Äại Hổ bá»—ng vươn ra sá»­ dụng "NgÅ© Long Trảo" chụp vào bả vai nÆ¡i huyệt "Kiên TÄ©nh", bị đánh trúng huyệt này kình khí s- ngưng trệ, mất mạng ngay tức khắc, cùng lúc gã thu gươm vá» rối đăm chếch xuống dưới hạ bàn cá»§a nhà sư, nhằm Ä‘iểm vào huyệt "Thá»§y Phản" nằm dưá»i rốn má»™t tấc.
Äây là má»™t lối đánh rất hiểm độc, Viên TÄ©nh đứng đỠra chịu chết, không còn cách nào đỡ nổi. Ngay cả Trí Huệ Thiá»n sư đứng gần đó muốn ra tay cÅ©ng không kịp nữa. Äá»™t nhiên thấp thoáng có bóng áo vàng nhảy ra thân thá»§ mau lẹ không thể tả, má»i ngưá»i không nhìn rõ nhà sư ra tay bằng cách nào chỉ thấy Dư Äại Hổ thối lui vá» phía sau mấy bước mặt mày thất sắc. Gã run giá»ng:
- Thì ra lÅ© trá»c các ngươi định liên thá»§ chống đỡ ta chăng?
Trí Huệ Thiá»n Sư giật mình nhìn xem đệ tá»­ trong chùa ai là ngưá»i có võ công cao siêu dưá»ng ấy. Lão ngạc nhiên khi thấy đó là Phổ Hiá»n má»™t ngưá»i chỉ ở má»™t vị trí hết sức tầm thưá»ng trong chùa.
Phổ Hiá»n vá»™i chấp tay trước ngá»±c giá»ng ôn tồn nói:
- Không phải thế! Giữa thí chá»§ và bổn tá»± đâu có oán thù gì mà thí chá»§ nỡ ra tay ác độc vậy, còn gì gá»i là tình đồng đạo võ lâm...
- Ha! Ha! Chính các ngươi đã gây sự trước đâu phải tại ta. Phải chăng ngươi muốn cùng ta giao đấu?
- Không dám! Không dám! Bần tăng võ công thấp kém làm sao địch nổi thí chá»§ chẳng qua tình thế cấp bách nên liá»u chống đỡ mà thôi...
- Ngươi đừng có giả bá»™ nữa? Võ công cá»§a ngươi không phải tầm thưá»ng.
Tại hạ muốn lãnh giáo vài chiêu cá»§a đại sư. Nếu Dư má»— thua s- không bao giá» bén mảng lên đây nữa. Äại sư đừng có khách sáo.
Nói dứt lá»i Dư Äại Hổ không đợi chá» Phổ Hiá»n trả lá»i gã vung quyá»n đánh liá»n.
- Bần tăng xin thất lá»…. Phổ Hiá»n đáp nhanh giÆ¡ hai tay ra chiêu "Phân Cung Cá»± Äình" má»™t chiêu hóa giải thế đánh cá»§a Dư Äại Hổ má»™t cách nhún nhưá»ng vì đòn này chỉ đơn thuần là thá»§ thế không công.
- ÄÆ°á»£c lắm. Dư Äại Hổ cưá»i gằn. Gã sá»­ dụng liên tiếp toàn những chiêu ác hiểm để hạ cho bằng được Phổ Hiá»n. Suốt năm mươi chiêu đầu Phổ Hiá»n hoàn toàn chống đỡ chứ không trả đòn khiến cho Trí Huệ lấy làm lạ lùng. Rõ ràng những chiêu thức Phổ Hiá»n sá»­ dụng là "Äạt Ma Quyá»n Pháp" nhưng đã biến hóa đến độ xuất thần nhập quá»· khiến Trí Huệ thầm nghÄ© chưa chắc mình được như vậy.
Dư Äại Hổ nóng ruá»™t vô cùng, gã đã tấn công liên tiếp mà vẫn không há» chiếm được thượng phong. Gã thấy Phổ Hiá»n có ý nhưá»ng nhịn nên quyết định tận dụng Ä‘iểm này.
Gã vận kình vào cánh tay ra chiêu "Phượng Hoàng Triển Äá»±c" nhằm mục đích buá»™c nhà sư vung quyá»n lên đỡ rồi s- đánh gãy cánh tay cá»§a Phổ Hiá»n. Gã hốt hoảng chợt thấy bóng dáng nhá» bé cá»§a Phổ Hiá»n bá»—ng ở bên cạnh mình rồi má»™t tiếng nói nhá» nhẹ cất lên:
- Xin thí chá»§ bảo trá»ng bần tăng ra chiêu đây!
Hai tay nhà sư xòe ra như đóa hoa sen Ä‘ang nở nhằm đánh vào sưá»ng Dư Äại Hổ. Trí Huệ bật lên tiếng khen:
- Chiêu "Khai Hoa Tiến Phật" thật là tuyệt diệu.
Dư Äại Hổ toan khép cánh tay lại dùng cù chỠđánh vào mặt nhà sư theo thế "Nhị Hổ Quy SÆ¡n" để cứu nguy song Phổ Hiá»n đã biến thành chiêu "La Hán Ngá»a Thụy" tay tả nắm lại thành quyá»n, ngón trá» tay hữu xòe ra Ä‘iểm ngay nÆ¡i huyệt "Xích Trạch" ở cánh tay phải cá»§a gã.
- Nguy tai. Dư Äại Hổ thầm kêu lên. CÅ©ng may, Dư Äại Hổ võ công cÅ©ng vào hạng thượng thừa nên gã kịp trấn tÄ©nh lại. Gã búng mình nhảy vá»t vá» phía sau để tránh đòn, nhưng chân vừa chấm đất gã đã thấy Phổ Hiá»n đứng ngay trước mặt ra chiêu "Phật Quang Phổ Chiếu" đánh vào thượng bàn đồng thá»i chân phải nhà sư quét ngang.
- Tuyệt diệu! Tuyệt diệu! Trí Huệ thiá»n sư reo lên. Lão quên mất là Phổ Hiá»n chỉ là má»™t đệ tá»­ tầm thưá»ng cá»§a Thiếu Lâm mà công phu cao dưá»ng ấy quả là má»™t Ä‘iá»u không thể tưởng tượng nổi. Dư Äại Hổ đành vận khí khắp thân mình ráng chịu cú đánh. "Binh" má»™t tiếng bị trúng quyá»n ỡ ngá»±c thối lui phía sau má»™t bước song chỉ thấy Ä‘au chút ít. Gã đâu biết rằng Phổ Hiá»n là ngưá»i nhân hậu nên chỉ sá»­ dụng có má»™t phần công lá»±c mà thôi. Dư Äại Hổ nghÄ© bụng:
"Võ công Phổ Hiá»n tuy cao thật, nhưng ná»™i lá»±c chẳng có gì đáng kể, mình phải dùng chưởng lá»±c để giết chết hắn" Gã bèn mỉm cưá»i nói:
- Tại hạ rất khâm phục quyá»n pháp cá»§a Äại Sư song muốn lãnh giáo chưởng lá»±c cá»§a Äại Sư có được không?
Phổ Hiá»n xua tay:
- Thiện tai! Thiện tai! Bần tăng thiết nghĩ giao đấu vậy là đủ rồi đâu cần tranh hơn thua làm chi. Xin thí chủ hãy thuận theo yêu cầu của phương trượng chưởng môn là xong.
- Äừng nói nhiá»u lá»i hãy coi chưởng cá»§a ta đã.
Dư Äại Hổ vận hết kình lá»±c vào hai tay rồi đẩy mạnh ra.
- "Huyết Trảo Công" - Má»i ngưá»i hốt hoảng la lên. Quả thật ngưá»i Dư Äại Hổ hồng đỠrá»±c lên như máu, dương kình phát ra ầm ầm như sấm động.
Ngay Trí Huệ cÅ©ng khiếp đảm vô cùng tá»± há»i không hiểu "Kim Cương Thần Công" mà lão luyện được có chống nổi chưởng lá»±c cá»§a Dư Äại Hổ hay không.
Chỉ thấy bá»™ cà sa cá»§a Phổ Hiá»n bá»—ng phồng lên như buồm căng gió. Hai tay Phổ Hiá»n ngá»­a ra để trước ngá»±c thân hình bất động. Chưởng phong cá»§a Dư Äại Hổ ập tá»›i bá»—ng tan biến như bá»t nước, còn chính gã thì ngã bật ngá»­a vá» phía sau máu trào ra khá»i miệng.
- Ngươi... Ngươi... Gã lắp bắp kêu lên. Chưởng pháp gì mà lạ lùng vậy?
Phổ Hiá»n chưa kịp trả lá»i đã lảo đảo bá» Ä‘i xuống núi mất dạng.
Trí Huệ Thiá»n sư quay vá» phía Phổ Hiá»n rồi lạnh lùng há»i:
- Phổ Hiá»n. Vụ này là... thế nào?
- Bẩm phương trượng... đại sư...
- Ngươi còn gì mà phải dấm giếm nữa, chưởng pháp vừa rồi ngươi đã há»c cá»§a ai!
- Äệ tá»­ không há»c cá»§a ai cả. Äó là "Kim Cương Chưởng" cá»§a Thiếu Lâm chỉ có Ä‘iá»u... những chá»— tinh diệu cá»§a nó...
- Ngươi định gạt ta sao! Trí Huệ nghiêm giá»ng. Pho chưởng pháp này đã từ mấy trăm năm nay song những tinh túy thâm sâu cá»§a nó ngay cả những chưởng môn Ä‘á»i trước cÅ©ng chưa thấu hiểu được hết, không l-.... ngươi.... - Lão ngừng lai má»™t chút rồi nói tiếp. HÆ¡n nữa ta xem ra, không phải chưởng pháp Kim Cương cá»§a Thiếu Lâm...
- Bẩm phương trượng....Hãy để đệ tử trình bày...
- Ngươi đã biết rõ môn quy khá»i phải rưá»m lá»i nữa. Trí Huệ phẩy tay. Ta không bắt lá»—i ngươi vá» việc nữ thí chá»§ đây, song việc ngươi tá»± tiện há»c lõm võ công cá»§a bá»n tà môn tả đạo là Ä‘iá»u không thể chấp nhận được...
- Äúng đấy. - Viên TÄ©nh xen vào. Xin phương trượng hãy xá»­ phạt thật công minh.
- Ta không muốn má»™t mình chá»§ trương ý kiến. Các ngưá»i nghÄ© sao...
- Äuổi y ra khá»i bổn môn và phế bá» võ công. - Äám đệ tá»­ nhao nhao.
- Không được. Nữ nhân cất giá»ng yếu á»›t. Các ngươi xá»­ sá»± như vậy là không công bằng...
- Ngươi làm gì có quyá»n xen vào chuyện cá»§a bổn phái. - Viên TÄ©nh quắc mắt. - Phổ Hiá»n ngươi có chịu không?
Viên TÄ©nh nói xong phất mạnh tay áo má»™t luồng kình lá»±c xô ra, Phổ Hiá»n bị hất vá» phía sau mấy thước, khóe miệng rỉ ra vài giá»t máu.
Nên biết rằng ná»™i lá»±c cá»§a Phổ Hiá»n vô cùng thâm hậu nhưng lão không vận công chống đỡ nên đã bị ná»™i thương nhẹ. Nữ nhân thấy vậy la lên:
- Äại sư chúng ta chạy Ä‘i.
- Không được ta là đệ tử Thiếu Lâm tất phải chịu trừng phạt.
- Nhưng như vậy là quá tàn ác. Nữ nhân nói tiếp. - Äại sư không nghÄ© tá»›i bản thân mình nhưng còn võ công... không l- ngưá»i để nó thất truyá»n.
Phổ Hiá»n nghe nữ nhân kia nói vậy thì động tâm. Quả thật, đại sư đã hao tổn tâm cÆ¡ bao năm nay để phát triển võ há»c cá»§a Thiếu Lâm không l- giỠđây chịu uổng phí... HÆ¡n nữa công phu lại chưa thành tá»±u...
Bỗng nghe Viên Tĩnh quát to:
- Yêu nữ kia! Nếu ngươi còn nói nữa thì đừng có trách Thiếu lâm ta không hiếu khách...
Lão nghiêm giá»ng nói tiếp:
- Phổ Hiá»n ngươi còn chỠđợi gì nữa mà không tá»± xá»­ hay phải đợi ta ra tay!...
Phổ Hiá»n vá»™i nói vá»›i Trí Huệ:
- Xin Chưởng môn dung tình. Chẳng phải đệ tử muốn chống đối lại nghiêm lệnh của bổn môn song đệ tử muốn thỉnh cầu một việc...
- Ngươi muốn gì! Hãy nói mau lên.
- Äệ tá»­ muốn sư phụ gia Æ¡n cho đệ tá»­ mưá»i năm nữa, sau khi hoàn thành tâm nguyện xin trở lại đây chịu hình phạt...
- Làm sao ta biết được trong thá»i gian này ngươi còn dở những trò gì nữa.
Ta không cần lấy sinh mạng ngươi song tất cả những gì ngươi được truyá»n thụ Ở đây thì phải phế bá» hết...
Nữ nhân liá»n ghé tai Phổ Hiá»n nói kh-:
- Äại sư có nói vá»›i bá»n há» vô ích. Vá»›i võ công cá»§a đại sư thì chúng ta thừa sức thoát thân mà...
Phổ Hiá»n vòng tay cung kính nói vá»›i Trí Huệ Thiá»n Sư:
- Xin sư phụ cùng các sư huynh sư đệ thứ lá»—i. Cho đệ tá»­ không thể vâng lá»i trong lúc này được. Äệ tá»­ không có lá»—i gì cả chỉ là hiểu lầm mà thôi...
- A! Ngươi á»· mình võ công cao cưá»ng chống lại sư phụ phải không!
Viên TÄ©nh quát lá»›n lập tức có đệ tá»­ Thiếu Lâm kẻ côn ngưá»i trượng mà ra bao vây Phổ Hiá»n vào giữa.
- "La Hán Trận" - Viên TÄ©nh lập tức hô to, nhà sư đồng lá»at xông lên nhằm ngưá»i Phổ Hiá»n vung trượng lên đánh.
Nguyên La Hán Trận là má»™t trận pháp vô cùng lợi hại. Năm xưa Äạt Ma Tổ Sư đã nghÄ© ra thế trận này để bảo vệ chùa.
Bất kỳ ai, dù võ công kém cá»i đến đâu nhưng đã há»c qua trận pháp này Ä‘á»u trở nên uy lá»±c vô cùng. Bởi nó gồm cả công lẫn thá»§ rất là toàn diện, kẻ bị vây hãm như lá»t vào má»™t rừng ngưá»i không tài nào lá»t qua nổi, trông qua thì há»—n độn nhưng kỳ thá»±c lại rất nghiêm trá»ng.
Phổ Hiá»n tuy chưa há»c qua thế trận này song đôi lần thấy các môn sinh luyện tập, đại sư đã hiểu hết được chá»— vi diệu cá»§a nó. "La Hán Trận" được bố trí theo ngÅ© hành bát quái gồm tám cá»­a là "Hưu, Sinh, Thương, Äá»—, Cành, Tá»­, Kinh, Khai" nếu không biết cách hóa giải thì võ công dù cao đến mấy cÅ©ng đành chịu.
Phổ Hiá»n bình tÄ©nh tiến vá» phía cá»­a "Sinh". Má»™t rừng trượng vung lên nhằm vào ngưá»i đại sư đánh tá»›i, Phổ hiá»n lạng ngưá»i Ä‘i đã nhảy ra phía sau nhà sư nhá» bé trước mặt. Nhà sư vung trượng quét ngang song đã bị quyá»n tay cá»§a Phổ Hiá»n thúc ngược lại trúng lưng nhà sư đồng thá»i chân phải Ä‘iểm xuống đất vá»t ngưá»i Ä‘i. Chỉ mấy cái nhô lên hụp xuống Phổ Hiá»n đã thoát khá»i vòng vây cá»§a đám đệ tá»­ Thiếu Lâm. CÅ©ng may đại sư không có ý đả thương đồng môn cá»§a mình chỉ cốt thoát thân mà thôi nên chẳng có ai bị há» cấn gì cả. Lúc má»i ngưá»i định truy kích thì đã không kịp, Phổ Hiá»n đã mất dạng...
Kể đến đây Thái ất Chân Nhân ngừng lại. én Thiên Trá»ng há»i:
- Thưa sư phụ, thế còn nữ nhân là ai vậy?
- Thị là má»™t nữ ma đầu tên là Trịnh Ãc Bình. Thị cùng chồng là Dư Äại Hổ thoạt đầu âm mư bày gian kế gây lá»™n xá»™n bên ngoài rồi thừa cÆ¡ sai ngưá»i vào phía sau lẻn lấy Ä‘i cuốn "Äạt Ma Tâm Kinh" nhưng không thành. Sau đó bất ngá» thấy võ công cá»§a Phổ Hiá»n đại sư cao siêu không thể tưởng tượng nổi nên đổi ý định...
Sau khi chạy được mấy ngày đưá»ng, Phổ Hiá»n đại sư tá»›i má»™t vùng phong cảnh hữu tình non xanh nước biết nên ngưá»i quyết định dừng chân lại làm nÆ¡i tu luyện công phu... Trá»n Ä‘á»i chỉ nhận có hai đệ từ. Ngưá»i thứ nhất là ta, ngưá»i thứ hai là Từ Quốc Äạt sư thúc các ngươi...
- Ãa! Sao các đệ tá»­ chưa bao giá» nghe sư phụ nhắc tá»›i bao giá» cả!
- Äó là Ä‘iá»u Ä‘au khổ cá»§a ta. Thái Ất đáp. - Y tuy là sư đệ nhưng niên ká»· còn ít hÆ¡n các ngươi...
- Sao lại có chuyện lạ lùng như vậy được? Chu Äại Cẩm há»i.
- Ta gặp sư phụ trong má»™t hoàn cảnh khá đặc biệt. Lúc ấy ta là má»™t thanh niên yếu Ä‘uối bệnh há»an lại mang trong mình ác bệnh. Sư phụ thương tình Ä‘em ta vá» chùa chữa trị gần ba mươi năm trá»i má»›i khá»i bệnh. Nên võ công không há»c được nhiá»u ở sư phụ... Sau đó má»›i xuất hiện sư thúc cá»§a các ngươi nên tuy vào sau ta rất lâu song lại há»c võ công trước ta, nên công phu cá»§a y cao thâm hÆ¡n ta nhiá»u... Má»™t hôm sư phụ gá»i hai ta ra rồi nói rằng:
- Cả cuá»™c Ä‘á»i ta say mê võ há»c, ta sáng chế ra má»™t pho chưởng pháp thượng thừa. Thật ra đó chỉ là rút ra những tinh túy sâu xa nhất cá»§a võ há»c Thiếu Lâm mà các tiá»n nhân Ä‘á»i trước đã để lại. L- ra lâu nay ta phải truyá»n đạt cho các con từ lâu song...
Phổ Hiá»n đại sư ngừng lại má»™t chút rồi nói tiếp:
- Äây là má»™t công phu có má»™t uy lá»±c to lá»›n phi thưá»ng nếu để thất truyá»n thì quả là má»™t Ä‘iá»u tổn hại lá»›n cho ná»n võ há»c, nhưng nếu nó rÆ¡i vào tay nhá»­ng ngưá»i tàn ác vô lương tâm thì thật là tai hại không thể sao có thể Ä‘o lưá»ng được...
Phàm trên Ä‘á»i này má»i sá»± việc Ä‘iá»u phải có chữ "duyên" không thể cưỡng cầu mà được. Ta tá»± biết không còn sống được bao lâu nữa nên đã ghi chép tâm cÆ¡ vào hai quyển sách. Trước khi vá» chầu Phật, ta s- trao lại cho hai con mong rằng các con cố gắng luyện tập và tìm được ngưá»i xứng đáng để truyá»n lại cho Ä‘á»i sau...
én Thiên Trá»ng, Tạ Vân hùng và Chu Äại Cẩm vá»™i há»i:
- Sư phụ, vậy sư phụ đã luyện thành công chưa?
- Chưa. - Thái Ất buồn rầu đáp. Bởi vì... bởi vì ta cũng chưa bao giỠđược cầm nó trong tay cả...
- Tại sao lại như vậy. Ba gã há»i dồn. Không l-...
- Phải bởi vì có má»™t việc đã xảy ra... Hôm đó sư phụ sai ta và Từ Quốc Äạt xuống núi để làm việc cho ngưá»i. Bảy ngày sau ta vá» trước thì thấy cảnh tượng vô cùng khá»§ng khiếp. Sư phụ bị kẻ nào đó đánh lén ngưá»i bê bết máu trông thật thê thảm. Ta Ä‘oán rằng vá»›i võ công cá»§a sư phụ không má»™t kẻ nào có thá» là đối thá»§ cá»§a ngưá»i trừ khi y sá»­ dụng thá»§ Ä‘á»an đê tiện mà thôi. Ta xem xét vết thương thấy không thể nào cứu chữa được nữa. Lúc ấy chợt sư phụ kh- mở mắt. Ta vá»™i há»i:
- Sư phụ... Sư phụ hãy cho đệ tử biết kẻ nào đã hạ độc thủ vậy?
- Ta... ta... cuốn... Thái... Cá»±c... Äồ... gã... y..
- Sư phụ... - Nước mắt ta trào ra. Äệ tá»­ xin hứa s- trả thù cho sư phụ. Sư phụ hãy cố gắng nói tên kẻ đó cho con biết...
- Câu cuối cùng ta nghe không được rõ ràng lắm vì nó là tiếng nấc Ä‘á»an nên ta cÅ©ng không hiểu là chữ Vương hay là Dương thì sư phụ đã tắt thở. Ta Ä‘au xót vô vàn rồi tìm má»™t nÆ¡i cao ráo sạch s- chôn cất sư phụ Ở đó...
Ta quay trở lại thạch động tìm kiếm vì vẫn tin rằng hẳn là trước đó sư phụ đã có di ngôn để lại. Không há» có dấu vết má»™t trận ác chiến nào cả nên ta càng tin rắng sư phụ đã bị ám toán. Song có má»™t vết máu Ä‘en nhá» giá»t Ä‘i vá» hướng đông chứng tá» sư phụ đã kịp phóng chưởng nên kẻ địch hẳn đã bị ná»™i thương rất trầm trá»ng.
Ta bất chợt nhìn thấy một vạt áo cháy đen do chưởng phong xé rách và ta bàng hoàng khi nhận thấy đó chính là vạt áo của gã sư đệ của ta:
Từ Quốc Äạt.
Không còn nghi ngỠgì nữa chính gã đã hạ độc thủ. Chỉ vì muốn cướp bí kíp ghê gớm kia nên y đã nảy lòng tham sợ sư phụ không trao cho y mà trao cho ta là sư huynh của gã.
Nhưng vẫn còn má»™t Ä‘iá»u nghi vấn. Gã há» Từ sao sư phụ nói má»™t câu và đó ta lại nghe như chữ Dương vậy. CÅ©ng có thể ngưá»i nói kh- quá nên ta nghe lá»™n chăng? Bởi vì giữa chốn hoang sÆ¡ này ngoài y ra thì còn ai vào đây nữa lại còn chứng cá»› là mảnh áo hãy còn rành rành...
Ta rút gươm cắt máu ở ngón tay rồi đỠlên phiến đá hàng chữ:
"Äệ tá»­ nguyện s- tìm được bằng được phản đồ để báo thù cho sư phụ" Ta bá»—ng phát hiện trong góc hang có má»™t mảnh giấy bị xé làm ba và má»™t cuốn "kỳ phổ" cá»§a sư phụ. Ta nhặt lên coi và nhận thấy mảnh giấy này chỉ má»›i vừa bị xé bá» cách đây không lâu. Có thể Từ Quốc Äạt không tìm kiếm được gì nên tức giận xé nát. Trên mảnh giấy chẳng có gì ghi chép ngá»ai trừ mấy hình v- thật khó hiểu. Ta vuốt lại cho thật thẳng rồi cất vào trong bá»c cùng vá»›i cuốn kỳ phổ rồi vái lại sư phụ lần cuối.
Từ đó cho đến này ta đã mất bao công sức tìm kiếm tên phản đồ này nhưng y như bóng chim tăm cá biến mất. Rồi không ngá» trên giang hồ truyá»n tin đồn "Bát Nhả Thần Chưởng" đã lá»t vào tay ta khiến các cao thá»§ hắc bạch hai đạo Ä‘á»u tìm ta hầu để Ä‘á»at lấy bí kíp...
Chính vì thế ta buộc phải thay đổi hỠtên mai danh ẩn tích để tránh sự truy tầm của võ lâm bảo toàn mạng sống để có thể tìm ra dấu vết kẻ thù... Song cho đến nay...
Ngừng một lát Thái Ất đạo nhân buồn bã nói tiếp:
- Ta đã không hoàn thành được tâm nguyện cá»§a sư phụ đó là ná»—i Ä‘au lá»›n cá»§a ta. Bây giỠđến lượt các con hãy ráng làm nốt. Các con có ba ngưá»i giỠđây ta giao cho má»—i con má»™t mảnh giấy, Kỳ Phổ ta giao cho Chu Äại Cẩm...
Kể từ đó ba lão chuyên tâm nghiên cứu những bí ẩn cá»§a mảnh giấy song má»i cố gắng Ä‘á»u vô vá»ng... cho đến khi Chu Äại Cẩm bị sát hại...



Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này:

Tài sản của lnt1980


Last edited by lnt1980; 24-05-2008 at 03:55 PM.
  #2  
Old 24-05-2008, 02:37 PM
lnt1980's Avatar
lnt1980 lnt1980 is offline
Yêu Vợ Yêu Con
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: vt
Bài gởi: 196
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngày
Xu: 0
Thanks: 834
Thanked 431 Times in 42 Posts
Bát Nhã Thần Chưởng
Nguyên tác : Vương Triệu Anh
Nguồn Vnthuquan.net


Hồi 2

Nghi Ãn Trùng Trùng




Trá»i đã sáng rõ. Lúc này lại có thêm má»™t số tay cao thá»§ đứng bên ngoài ngôi nhà én Thiên Trá»ng để ý thấy có khá nhiá»u ngưá»i có danh vá»ng trong giá»›i võ lâm.
CÅ©ng dá»… hiểu thôi, bởi vì từ khi Chu Äại Cẩm xuống núi gã đã kết giao khá rá»™ng rải vá»›i má»i nÆ¡i nổi tiếng là má»™t "Mạnh Thưá»ng Quân" Ä‘á»i nay, sẵn lòng giúp đỡ bất cứ ai há» thuá»™c tà hay chánh. Má»™t Ä‘iá»u khiến giá»›i giang hồ kính nể là vì tính lão rất thâm trầm kín đáo nên chẳn ai biết nguồn gốc tích sư môn cá»§a lão song căn cứ vào công phu thì hẳn phải là môn đồ cá»§a má»™t kỳ nhân thuá»™c chính phái danh môn chứ không sai... Chỉ có én Thiên Trá»ng và Tạ Văn Hùng là hiểu rõ Chu Äại Cẩm và há» là đồng môn vá»›i nhau. HỠđã được sư phụ căn dặn là phải dấu ká»· sư môn cá»§a mình.
én Thiên Trá»ng thấy cánh cá»­a cổng vẫn đóng im lìm thì sinh lòng nghi hoặc lão há»i Tạ Vân Hùng:
- Sư đệ không lẽ gia nhân trong nhà chết hết cả hay sao? Chuyện này...
- Sư huynh hãy thử một lần nữa xem. Tiểu đệ thấy nghi vấn lắm.
én Thiên Trá»ng khẽ gật đầu rồi bước đến gần cánh cá»­a. Lão hạ thấp ngưá»i xuống vận kình vào cánh tay rồi phóng chưởng ra.
"Bình" một tiếng. Chưởng lực đã phóng ra, song hai cánh cổng làm bằng một loại gỗ đặc biệt chỉ khẽ rung chuyển chút ít, nhưng vẫn bướng bỉnh khép kính. Lão định phóng một chưởng nữa thì một lão già ăn mặc theo lối đạo sĩ phái Côn Luân ngăn lại nói:
- Lão huynh không ăn thua gì đâu, loại gỗ này lão phu rành lắm. Nó là loại gỗ "Thiết mộc" (gỗ cứng như sắt) sống cả gần trăm năm ở vùng Tây Vực.
- Làm sao há» có thể làm được cánh cổng này, nếu nó đã cứng rắn như vậy? - Tạ Vân Hùng kinh ngạc há»i.
- Tạo hóa thật là kỳ công. Lão già phái Côn Luân là Khổng Lương mỉm cưá»i. - Loại cây này cứ được hai trăm tuổi thì phần rá»… lại má»m Ä‘i và đó chính là món ăn ưa thích cá»§a má»™t loại thú có má» nhá»n gá»i lạ Hắc Tinh Thá»­.
Giống này tìm đến đúng cái cây cần tìm dùng móng vuốt đào đất rồi gặm rá»… cây. Äến lúc đó cây sẽ đổ xuống. Ngưá»i ta bèn chở đến má»™t dòng suối nước nóng lúc nào cÅ©ng sôi sùng sục là "Há»a Diệm Tuyá»n" ngâm ở đó trong năm năm. Muốn chế được má»™t đồ vật gì phải tính toán Ä‘o đạc trước rồi vá»›t gá»— lên.
Gá»— sẽ má»m như gá»— thưá»ng. Nhưng phải làm thật nhanh trong vòng hai ngày nếu không gá»— cứng trở lại và phải chỠđợi tiếp trong vòng năm năm....
- Kiến văn cá»§a các hạ thật là quảng bác. én Thiên Trá»ng nói giá»ng khâm phục. - Vậy thì chúng ta phải tính sao đây.
- Tất cả chúng ta cùng hợp lực thì mới có thể thành công được.
- Phải đấy! Phải đấy! mấy gã hán tử đứng quanh tán thành.
Äoạn én Thiên Trá»ng quay lại phía sau nói lá»›n:
- Các vị bằng hữu hảo hán! Lão phu sẽ đếm đến "ba" chư vị cùng một lúc phát chưởng vào cánh cổng này nhé.
Mưá»i sáu cao thá»§ đồng loạt phóng chưởng kình má»™t tiếng nổ lá»›n phát ra.
Cánh cổng nặng ná» bật tung. Cả đám đông ùa vào ngưá»i nào tay cÅ©ng thá»§ thế.
Khác hẳn vá»›i sá»± tiên Ä‘oán cá»§a má»i ngưá»i bên trong vẫn yên lặng má»™t cách đáng sợ...
Qua má»™t cái sân rá»™ng vá»›i má»™t loạt hai hàng cây đám đông tá»›i má»™t ngôi nhà lá»›n. én Thiện Trá»ng và Tạ Vân Hùng đã quá quen thuá»™c vá»›i khung cảnh này nên bước vào trước. Hai lão vừa trông thấy cảnh tượng liá»n thét vang lên.
Trên má»™t cái ghế gá»— Chu Äại Cẩm ngồi ngá»­a đầu ra sau hay tay hai chân Ä‘á»u bị trói chặt vào ghế, máu chảy loang xung quanh mặt đất. Hai mắt gã lồi hẳn ra ngoài dưá»ng như trước khi chết lão đã tức giận đến cá»±c Ä‘iểm. Căn phòng bên cạnh là xác mấy gã gia nhân có thể nhận ra chúng Ä‘á»u là những kẻ có võ công vào loại không phải tầm thưá»ng. Má»i đồ đạc bị lục tung chứng tá» kẻ sát thá»§ đã hành động để tìm kiếm má»™t vật gì đó.
én Thiên Trá»ng quan sát má»™t hồi lâu thi thể cá»§a Chu Äại Cẩm rồi khẽ nói:
- Các vị có nhận ra thá»§ pháp giết ngưá»i cá»§a y không? Dưá»ng như Chu Äại Cẩm đã bị khống chế và tra khảo trước khi bị hạ sát?
- Ta trông như "Äá»™c Long Trảo" cá»§a phái Không Äá»™ng. Má»™t lão già có nước da vàng á»­ng, trưởng lão bảy túi cá»§a Cái Bang nhận xét.
- Ngươi nói láo ! Má»™t hán tá»­ phái Không Äá»™ng đứng bên cạnh quát to. - Theo ta y bị bể đầu bởi "Giáng Long Thập Bát Chưởng" cá»§a ngươi thì có. Các vị hãy xem này, vừa nói gã vừa chỉ vào má»™t đưá»ng nứt dá»c theo sau gáy cá»§a Chu Äại Cẩm.
- Thôi ! Xin các hảo hán bằng hữu đừng có cãi nhau nữa ! Tạ Vân Hùng vội can ngăn.
- Theo ý cá»§a tại hạ rất khó mà nhận ra thá»§ pháp cá»§a gã. Nhưng chắc chắn má»™t Ä‘iá»u là võ công cá»§a gã rất cao. Nhưng hiện nay trong lòng tại hạ bá»—ng nảy ra má»™t nghi vấn? Tại sao các vị lại tá»± nhiên có mặt ở đây? Có phải là...
Tài sản của lnt1980


Last edited by lnt1980; 24-05-2008 at 04:17 PM.
  #3  
Old 24-05-2008, 02:40 PM
lnt1980's Avatar
lnt1980 lnt1980 is offline
Yêu Vợ Yêu Con
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: vt
Bài gởi: 196
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngày
Xu: 0
Thanks: 834
Thanked 431 Times in 42 Posts
Bát Nhã Thần Chưởng
Nguyên tác : Vương Triệu Anh
Nguồn Vnthuquan.net

Hồi 3


Äiệu Hổ Ly SÆ¡n




Không khí trong nhà bá»—ng dưng im lặng dần. Quả thật má»™t câu há»i đơn giản như vậy đã khiến cho má»i ngưá»i ngá»› ngưá»i ra. Lão già há» Khổng trưởng lão Cái Bang lên tiếng trước:
- Chu huynh đây vốn có mối thâm tình với bang chủ Cái Bang ta, cách đây hơn một tuần bang chủ có nhận được một phong thư báo phải đến Chu gia trang để hỗ trợ Chu gia đối phó với kẻ thù...
- Phái Võ Äang ta cÅ©ng thế. - Vài đệ tá»­ cá»§a phái Võ Äang cá»§ng thừa nhận.
- Chúng ta cũng vậy. Quần hùng lao nhao lên.
én Thiên Trá»ng thốt nhiên tái mặt lại. Gã ghé tai vào tai Tạ Vân Hùng há»i nhá»:
- Sư đệ thấy chuyện này lạ lùng không? Lạ thật là Chu Äại Cẩm dưá»ng như là đã biết trước tai há»a sẽ xảy ra...
- Sao y không nói gì cho chúng ta biết nhỉ? - Tạ Vân Hùng há»i lại. - Tại sao sư huynh Ä‘oán vậy?
- Cách đây mưá»i năm, phu nhân cá»§a Chu Äại Cẩm có mang thai. Giang hồ đồn đại là phu nhân tá»± nhiên mất tích nhưng ta không cho là thế? Mặc dù y không nói gì nhưng qua thái độ thấy y vẫn vui vẻ như không ta Ä‘oán rằng y đã cho nàng lẩn trốn má»™t nÆ¡i nào đó...
Vậy thì... - Tạ Vân Hùng lắp bắp nói. Phải chăng cái chết của y có liên quan đến mảnh giấy...
- Có thể như thế. - én Thiên Trá»ng đăm chiêu nói. - Nhưng bao năm nay chúng ta đã uổng phí tâm cÆ¡ cÅ©ng chưa tìm thấy ra nó có ý nghÄ© gì. Huống chi việc này chỉ có ba ngưá»i chúng ta biết thôi mà...
Äá»™t nhiên Tạ Vân Hùng biến sắc lão thì thầm:
- Sư huynh, đệ e rằng...
Lão sợ quá không nói nên lá»i.
- Làm sao? én Thiên Trá»ng há»i dồn.
- Có... thể... chúng ta mắc mưu mất rồi... Äệ nghÄ© ta... nên vá» ngay... e ở nhà có biến...
- Äúng thế! - én Thiên Trá»ng giật nảy mình lão đưa mắt ra hiệu cho Tạ Vân Hùng rồi không nói không rằng lao vút ra cá»­a.
Ra đến bên ngoài cả hai lão trổ thuật phi hành chạy miết vỠphía Tây.
Chạy đến xế chiá»u tối má»™t nÆ¡i vắng vẻ, núi rừng hiu quạnh. én Thiên Trá»ng ngừng lại rồi bảo Tạ Vân Hùng:
- Gần đây có một tửu điếm ta ghé vào kiếm gì ăn rồi đi tiếp vì quanh đây cả trăm dặm không có hàng quán nhà cửa đâu!
- Phải đấy! - Lão há» Tạ tán thành. - Äệ cÅ©ng cảm thấy đói bụng rồi.
Hai lão chạy thêm má»™t quảng nữa thì tá»›i má»™t tá»­u Ä‘iếm. Äó là má»™t Ä‘iếm tá»­u xiêu vẹo được dá»±ng lên hàng gổ má»™t cách tạm bợ. Mấy ngá»n nến được cấm trên tưá»ng tá»a ra má»™t thứ ánh sáng vàng vá»t.
Bên trong là vài bộ bàn ghế xấu xí. Góc bên phải có sáu gã ăn mặc theo lối đệ tử phái Thanh Thành đang ngồi ăn.
én Thiên Trá»ng bấm vào vai Tạ Vân Hùng khẽ gá»i:
- Chắc đám đệ tá»­ phái Thanh Thành cÅ©ng Ä‘ang trên đưá»ng tá»›i Thương Châu đây! Chúng ta hãy vào ăn cho mau, đừng nên chuyện trò gì vá»›i há»?
Tạ Vân hùng gật đầu. Hai lão tìm má»™t cái bàn bên góc trái cố ý ngồi quay lưng lại đám hán tá»­ rồi gá»i tiểu nhị.
- Cho bá»n ta mấy cân thịt ít đậu và má»™t bình rượu nhé!
- Xin quan khách thứ lỗi cho! Tiểu nhị một gã loắt choặt khuôn mặt dài như mặt ngựa chấp tay nói.
- Sao! Tạ Vân Hùng ngạc nhiên há»i. Má»›i giá» này mà đã hết đồ ăn rồi ư?
Quán có đến nỗi đông khách đâu?
Lão chỉ sang bàn mấy hán tử:
- Äồ ăn thừa mứa còn vương vải trên bàn. Ngươi thá»­ vào tìm xem coi có gì có thể cho vào bụng được hay không? Bá»n ta vốn không phải là hạng ngưá»i keo kiệt đâu.
Nói xong Tạ Vân Hùng thò tay vào bá»c móc ra mấy lạng bạc rồi đặt lên bàn.
- Ngươi cầm lấy khá»i phải đưa lại...
- Thưa lão gia. Gã khúm núm nói. Tiểu nhân đâu dám đòi há»i tiá»n bạc nhiá»u đến thế. Vấn đỠlà...
- Hay là ngươi chê ít tiá»n? én Thiên Trá»ng quắc mắt há»i. NÆ¡i đây vắng vẻ chỉ có má»™t quán cá»§a ngươi ngươi định bắt chẹt bá»n ta chăng?
- Tiểu nhân đâu dám thế? Gã mặt ngựa vội vàng nói.
- Thế thì mang đồ ăn ra đây mau? Còn gì thì ăn nấy! Bá»n ta đói bụng lắm rồi...
- Thưa hai lão gia. Äồ ăn cá»§a quán thì hãy còn nhiá»u song mấy đại gia kia đã trả hết rồi...
- Sao lại vô lý thế? Tạ Vân Hùng nói. Äồ ăn trên bàn chúng còn ăn không hết kia kìa.
- Dạ cái đó tiểu nhân không được rõ. Nếu hai lão gia muốn dùng thì.. Xin hai vị cảm phiá»n nói vá»›i... mấy lão gia kia dùm, tiểu nhân xin phục vụ ngay ạ!
én Thiên Trá»ng đưa mắt nhìn gã sư đệ. Lão nói thật khẽ:
- Ta nghi quá, chắc là bá»n này muốn gây sá»± vá»›i chúng ta. Biết làm sao bây giá»?
- Má»™t sá»± nhịn, chín sá»± lành. Tạ Vân Hùng lẩm bẩm. Ta hãy nhưá»ng nhịn bá»n chúng má»™t chút cÅ©ng không sao? Sư huynh cứ mặc đệ lo liệu.
Lão nói xong đứng dậy rồi bước sang bàn mấy gã đệ tử Thanh Thành từ tốn nói:
- Lão phu là Tạ Vân Hùng xin có vài lá»i cùng quí vị...
Sáu gã đại hán vỠnhư không nghe thấy lão nói gì cả, cứ tiếp tục ăn uống, đồ ăn vứt bừa bãi xuống đất.
Tạ Vân Hùng cố nén giận. Lão nói tiếp:
- Bá»n tại hạ lỡ đưá»ng qua đây định kiếm chút gì ăn cho đỡ bụng không ngá» các vị đã trả tiá»n hết rồi...
- Thế thì sao hả? Má»™t gã mặt mÅ©i xương xẩu trong hung ác ngoác miệng ra há»i.
- Bá»n ta có tiá»n thì bá»n ta ăn, mắc má»› gì đến ngươi?
- Xin đừng hiểu lầm xin đừng hiểu lầm. Tạ Vân Hùng vội nói. - Các hạ hiểu cho quanh đây hàng trăm dặm không có lấy một hàng quán nào cả tại hạ muốn quí vị đây vui lòng....
Lão ấp úng vì chưa tìm được lá»i nào thích hợp thì bên ngoài bá»—ng có tiếng cưá»i ha hả rồi má»™t hán tá»­ trung niên bước vào.
Gã ngưá»i tầm thước mày thanh mắt sáng mình khoác áo Ä‘oạn màu lục đầu đội khăn nhu cân, lưng giắt quạt lông trông thật Ä‘á»m dáng. Vừa bước vào quán gã vừa nói lá»›n:
- Chà! Không ngỠchốn u tịch này mà cũng náo nhiệt gớm. Tiểu nhị đâu mau cho ta một bình rượu uống chơi! Mang thêm chút đồ nhắm ngon nữa nhé.
én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng giật mình kinh hãi lại thêm chuyện gì nữa đây. Ai chứ gã này thì hai lão biết quá rõ. Y là Giang Thành Há»™i má»™t quái nhân khét tiếng giang hồ phóng đãng, chẳng theo phe nào cả. Tuy nhiên giang hồ cÅ©ng có phần nể sợ gã vì võ công cá»§a gã rất cao cưá»ng.
Giang Thành Há»™i chẳng để ý đến ai, gã chá»n má»™t cái bàn ở giữa rồi quát to:
- Tên tiểu nhị chó chết đâu rồi, làm gì mà chậm rãi thế. Lão gia thèm rược đến chết được, ngươi không ló mặt ra thì đừng có trách ta nóng tính.
Tên tiểu nhị sợ run cả ngưá»i chạy đến xun xoe nói:
- Xin khách quan bớt giận số là thế này.
Gã liá»n kể sÆ¡ lược đầu Ä‘uôi cho há» Giang nghe.
Bá»—ng nhiên hán tá»­ mặt mÅ©i xương xẩu đưa mắt lưá»m gã tiểu nhị rồi nói:
- Mang đồ ăn ra cho khách quan đây. Y là khách má»i cá»§a ta.
Tiểu nhị dạ ran rồi lui vào bếp nhanh như một con chuột. Chỉ một thoáng sau gã mang lên một bình rượu nóng và mấy cân thịt. Giang Thành Hội đập bàn:
- Mang thêm rượu thịt nữa ra đây. Chỗ này lão gia dùng không đủ.
Gã tiểu nhị thụt vào rồi lại mang ra mấy món nhắm nữa hãy còn bốc khói nghi ngút. Giang Thành Há»™i mỉm cưá»i nói vá»›i én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng:
- Mấy khi được mấy vị đây đãi tiệc. Tại hạ uống má»™t mình thì cÅ©ng mất hứng. Xin má»i hai vị sang đây uống chén rượu nhạt gá»i là sÆ¡ giao "Tứ hải chi ná»™i, giai huynh đệ giả". Xin má»i!
Gã mặt mày xương xẩu thấy há» Giang má»i én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng thì tức giận. Gã đứng bật dậy dùng cạnh bàn tay chém mạnh vào góc bàn làm sứt má»™t miếng chứng tá» tý lá»±c cá»§a hắn không phải là tầm thưá»ng. Gã quát lá»›n:
- Không được. Ta đã thương tình ngươi, ngươi định lạm dụng lòng tốt cá»§a ta sao? Muốn uống rượu má»i thì khó chứ rượu phạt thì dá»… lắm.
Giang Thành Há»™i cưá»i nhạt. Y làm như không thấy gã mặt mày xương xẩu Ä‘ang tức giận cá»±c Ä‘iểm. Y nói giá»ng rất ôn hòa:
- Các hạ làm gì mà nổi nóng lên thế, làm hư mất cái bàn cá»§a ngưá»i ta thì lấy tiá»n đâu mà Ä‘á»n đây.
Dứt lá»i gã cúi ngưá»i xuống dùng ngón trá» và ngón cái gắp mảnh gá»— lên rồi làm bá»™ kinh ngạc nói:
- Các vị coi! Công lực của các hạ đây thật là vô song chỉ chặt một cái mà gốc bàn đã nát vụn ra như cám.
Gã dứt lá»i xoa hai ngón tay vào nhau. Mẩu gá»— đã nát vụn rá»›t tá lả xuống đất.
én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng Ä‘á»u biết há» Giang đã thi triển tuyệt kỹ để trả đũa mấy gã đệ tá»­ Thanh Thành. Khiến mấy gã nổi Ä‘iên lên. gã mặt xương xẩu chỉ tay vào Giang Thành Há»™i nạt:
- ÄÆ°á»£c lắm, ngươi đã tá»± chuốc lấy há»a vào thân thì đừng trách ta tàn ác.
Gã vá»›i tay ra sau lưng rút nhanh thanh kiếm đánh "xá»at" má»™t tiếng rồi nhằm vai bên tả cá»§a há» Giang đâm chênh chếch tá»›i. Giang Thành Há»™i khẽ nghiêng ngưá»i né tránh thì gã đại hán đã biến chiêu xoay kiếm đâm ngay vào bụng.
- Khá lắm. Giang Thành Há»™i bật lên tiếng khen. Gã tung chân phải đá vào cưá»m tay địch thá»§ đồng thá»i tay hữu vươn ra năm ngón tay cong theo thế ưng trảo ra chiêu "Không thá»§ Ä‘á»at bạch nhật" thá»§ pháp thật mau lẹ không thể tưởng tượng được.
Gã đệ tá»­ phái Thanh Thành cÅ©ng vào hạng cao thá»§. Gã vá»™i rút gươm vá» nhảy lùi lại vá» phía sau má»™t bước tránh khá»i cái "chá»™p" cá»§a gã há» Giang rồi hét lá»›n:
- Các ngươi còn chần chỠgì nữa mà không động thủ.
Năm tên hán tá»­ đồng lá»at rút gươm ra xông vào én Thiên Trá»ng thấy thế bảo Tạ Vân Hùng:
- Hiá»n đệ chúng ta cÅ©ng vào giúp há» Giang Ä‘i.
Hai lão cá»§ng rút trưá»ng kiếp ra nhảy vào cuá»™c.
"Thật là lạ lùng. én Thiên Trá»ng nghÄ© bụng. Ta đã từng diện kiến võ công cá»§a phái Thanh Thành đâu có cao siêu như mấy gã này, thậm chí chưởng môn Tùng Lâm đạo trưởng so vá»›i mấy gã này chắc cÅ©ng không cao hÆ¡n là bao nhiêu. Không hiểu bá»n chúng là nhân vật nào vậy?" Thật ra cả sáu gã sở dÄ© kiá»m chế được Giang Thành Há»™i, én Thiên Trá»ng, và Tạ Vân Hùng là nhỠở trận pháp rất là kỳ dị. Sáu đưá»ng gươm vung lên lấp loáng như muôn đạo hào quang bao phá»§ lấy ba ngưá»i. Giang Thành Há»™i vừa đánh vừa nhá»§:
"Xem ra nếu cứ đấu giằng dai mãi thế này thì phần bất lợi là vá» phía mình. Kiếm pháp bá»n chúng sở dÄ© lợi hại là vì chúng liên thá»§ được vá»›i nhau theo má»™t trận pháp đã được tập luyện thành thục phải tách chúng ra má»›i được." Gã nghÄ© như vậy rồi rút cây quạt sau lưng ra đập đánh "chát" vào sống gươm cá»§a má»™t tên đại hán. Kình lá»±c mạnh đến ná»—i tên này phải xoay ngưá»i Ä‘i ná»­a vòng má»›i đứng vững được. Giang Thành Há»™i tung mình nhảy vá»™i qua ngưá»i gã, tên mặt xương xẩu trúng kế nhảy vá»t theo miệng quát lá»›n:
- Ai cho ngươi thoát dễ dàng thế.
Gã phóng gươm nhằm đánh vào lưng há» Giang, mÅ©i gươm nhắm vào huyệt "Äại Trùy" ở đốt sống cổ. Kiếm khí rất trầm trá»ng.
Giang Thành Há»™i mừng thầm. Äợi cho mÅ©i gươm cách huyệt đạo chừng má»™t tấc gã má»›i vung cánh quạt lên đập vào thanh gươm nghe chát lên má»™t tiếng. ÄÆ°á»ng gươm bị vẹt ngang sang má»™t bên. Giang Thành Há»™i xoay mình lại tay hữu đưa ra, ra chiêu "Cầm Nã" bóp vào bàn tay cầm gươm cá»§a gã hán tá»­ nÆ¡i huyệt "Dương Trì" - Ui cha! Gã hán tá»­ thét lên má»™t tiếng Ä‘au đớn. Gã có cảm giác như bị hai gá»ng kìm bóp chặt. Thanh gươm trên tay rÆ¡i xuống đất.
Còn lại năm gã đấu vá»›i én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng cục diện đã thay đổi hoàn toàn. So vá» võ công én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng còn trên má»™t bậc song nhá» liên thá»§ nên má»›i vây hãm được hai lão đến lúc này. Tên có võ công cao hÆ¡n cả bị Giang Thành Há»™i kiá»m chế nên khiến kiếp pháp cá»§a chúng trở nên há»—n độn. én Thiên Trá»ng phấn chấn tinh thần. Lão vÅ© lá»™ng thanh trưá»ng kiếm không má»™t chút sÆ¡ hở áp đảo địch thá»§. Bá»—ng nghe lão quát lên:
- Trúng này!
Lập tức gã cao gầy bị trúng ngay một kiếm nơi bả vai, còn tên đứng phía tả cũng bị Tạ Vân Hùng đá cho một cước trúng bụng ngã lộn nhào. Hai tên còn lại vôi hô lớn:
- Chúng ta chạy mau!
Hai gã liá»n chém bậy má»™t nhát rồi cùng bốn tên kia nhảy lá»™n vá» phía sau phóng mình chạy mất dạng.
én Thiên Trá»ng nói vá»›i Tạ Vân Hùng:
- Chúng ta có nên Ä‘uổi theo chúng không! Sá»± việc này rất đáng ngá». Cần phải biết rõ chúng thuá»™c môn phái nào. Tiá»u đệ thì nghÄ© không nên. Chúng ta mà cứ dây dưa thế này thì e mắc mưu bá»n chúng mất.
én Thiên Trá»ng gật đầu khen phải. lão vòng tay rồi trịnh trá»ng nói vá»›i Giang Thành Há»™ i:
- Xin đa tạ đại hiệp có lòng hỗ trợ. lão phu nhất định sẽ không quên!
- Chuyện nhá» má»n có gì mà đáng quan tâm. Giang Thành Há»™i phẩy tay.
Äã là ngưá»i võ lâm há thấy những chuyện bất bình mà lại khoanh tay? Chẳng hay nhị vị có việc gì mà khẩn cấp quá vậy?
- Bá»n ta... Bá»n ta... Tạ Vân Hùng toan nói song kìm lại được. Tuy lão hết lòng cảm Æ¡n hành động hiệp nghÄ©a cá»§a Giang Thành Há»™i nhưng trong lòng không khá»i úy kỵ vì lão nghÄ© rằng há» Giang là kẻ không đáng tin cậy. Thấy lão ấp úng trong miệng Giang Thành Há»™i hiểu ngay. Gã mỉm cưá»i:
- Xin bỠqua cho tại hạ vì đã quá tò mò tốt hơn cả là xin hai vị vào dùng cơm rồi còn đi ngay kẻo lỡ việc.
Gã tiểu nhị thấy ba ngưá»i võ công trác tuyệt đánh Ä‘uổi được sáu tên đại hán gã xum xoe đến gần nói:
- Cũng nhỠcủa các lão gia mà mấy tên cẩu tặc đã phải bỠchạy, tiểu nhân...
- Thôi đừng nói rưá»m lá»i nữa. Tạ Vân Hùng sẵng giá»ng. Mang cÆ¡m ra cho bá»n ta mau!
Tên tiểu nhị dạ ran. Chỉ trong chốc lát đồ ăn đã bày ra la liệt trên bàn, chẳn thiếu món gì. én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng cố lùa cho nhanh rồi vá»™i vã đứng dậy cáo từ:
- Lão phu xin cáo biệt. Hẹn ngày tái ngộ.
Giang Thành Há»™i gật đầu đáp lá»… rồi nhìn theo hai ngưá»i lao ra cá»­a như tên bắn.
én Thiên Trá»ng và Tạ Vân hùng không dám nghỉ ngÆ¡i cứ cắm đầu mà chạy miết. Qua ngày hôm sau, hai ngưá»i Ä‘i tá»›i má»™t thị trấn vô cùng sầm uất.
én Thiên Trá»ng bảo vá»›i Tạ Vân Hùng:
- Ta ghé vào đây mua hai con ngựa để đi cho mau. Nếu có ngựa tốt thì sáng mai sẽ vỠtới nơi.
Tạ Vân Hùng gật đầu khen phải. hai lão gặp má»™t ông già Ä‘i đưá»ng liá»n dừng lại há»i thăm:
- Xin há»i lão trượng quanh đây có chá»— nào bán ngá»±a hay không?
Ông già nhìn hai lão chòng chá»c từ đầu đến chân như má»™t quái vật rồi há»i lại:
- Hai vị từ xa đến đây phải không?
- Dạ thưa lão trượng. Tạ Vân Hùng cung kính nói. Chúng tôi có việc phải Ä‘i Äại Äầu SÆ¡n gấp nên rất cần mua ngá»±a tốt.
- Chỗ bán thì có đấy nhưng lão e rằng các vị không mua được đâu.
- Lão trượng yên tâm dù đắt đến đâu chúng tui cÅ©ng mua. Chúng tôi có tiá»n mà!
- Không phải là vấn đỠđắt hay rẻ, có tiá»n hay không có tiá»n. Cụ già nhìn mặt nói. Mà vì là má»›i có lệnh...
- Lệnh gì vậy? Không lẽ triá»u đình lại cấm mua bán ngá»±a? - én Thiên Trá»ng ngạc nhiên há»i.
- Số là ngày hôm qua có vị đại nhân ăn mặc rất sang trá»ng đến đây. Gần trấn này có má»™t thôn gá»i là Tá» Mã Thôn. Sở dÄ© có cái tên như vậy là vì có gia đình nhà há» Tá» nổi tiếng nhá» má»™t giống ngá»±a quí. Há» Tá» chuyên buôn bán ngá»±a nên quanh đây ngoài lão ra chẳng ai buôn bán ngá»±a cả vì không cạnh tranh lại giống ngá»±a quí cá»§a lão. Hai vị đại nhân đó kiếm nhà lão há» Tá» rồi không hiểu sao sau khi nói chuyện lão thấy trước cá»­a nhà treo tấm bản "Không bán ngá»±a" đầu Ä‘uôi là như vậy.
én Thiên trá»ng vá»™i há» i:
- Xin cảm Æ¡n lão trượng đã chỉ Ä‘iểm nhưng xin lão trượng cứ chỉ chá»— cho chúng tôi biết đến Ä‘iá»n trang há» TỠở biết đâu may ra...
- Cái đó không khó gì chỉ sợ nhị vị tốn công thôi. Cứ Ä‘i vá» hướng Tây cá»§a trấn sẽ thấy má»™t trang trại rá»™ng lá»›n xung quanh có trồng nhiá»u cây. Äó chính là nhà lão TỠđấy.
én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng vòng tay chào cáo biệt rồi theo hướng cụ già vừa chỉ Ä‘i miết. én Thiên trá»ng khẽ bảo há» Tạ:
- Hiá»n huynh. Äúng là bá»n chúng âm mưu sắp đặt từ trước rồi. Chúng ta có đến cÅ©ng vô ích mà thôi...
Quả nhiên được một lát hai lão nhận ra ngôi nhà lão trượng đả chỉ xung quanh thật yên vắng, ngay trước cổng nhà có một tấm bảng to tướng treo tòng têng nét chữ còn mới:
"Không bán ngá»±a" én thiên Trá»ng cùng Tạ Vân Hùng tiến tá»›i trước rồi giÆ¡ tay lên gõ cá»™c cá»™c mấy cái vào cánh cá»­a. Ngay lập tức cánh cá»­a mở, má»™t gã gia Ä‘inh lá»±c lưỡng thò ngay đầu ra ngoài dưá»ng như gã đã đợi từ trước:
- Hai vị cần gì? Muốn mua ngựa phải không?
én Thiên trá»ng giật bắn ngưá»i. Tuy trông gã tráng Ä‘inh ăn mặc có vẻ quê mùa song rõ ràng y phải là má»™t cao thá»§ qua cặp mắt lấp loáng có thần.
- Phải. én Thiên trá»ng trả lá»i. Chúng tôi vì phải Ä‘i đưá»ng xa nên rất cần có ngá»±a cưỡi. Chẳng hay...
Lão chưa dứt lá»i thì gã đại hán đã nói ngay:
- ÄÆ°á»£c, được. Ngưá»i vùng này thì Tá» gia không bán còn quí khách phương xa thì được. Xin má»i. Gã nói rồi chìa tay ra.
Thật ngoài sá»± tiên liệu cá»§a én Thiên Trá»ng. Không ngá» sá»± việc lại dá»… dàng đến thế. lão theo gã trang Ä‘inh vào má»™t căn phòng rá»™ng rãi nhưng được bố trí má»™t cách quê mùa. én Thiên trá»ng đưa mắt nhìn xung quanh rồi há»i:
- Xin cho chúng tôi được xem ngựa. Xin lỗi vì không thể ngồi đây lâu được, các hạ vào bẩm cùng gia chủ dùm cho.
- Qúy khách hãy ngồi chÆ¡i dùng trà đã. Má»™t giá»ng nói nhá» nhẹ nhưng nghe thật chói tai vang lên. Má»™t hán tá»­ mặt trắng bệch như ngưá»i vừa ốm dậy từ phía trong bước ra. Gã mỉm cưá»i rồi tá»± giá»›i thiệu:
- Tại hạ là thiếu trang chủ ở đây xin nhị vị thứ lỗi vì đã đón tiếp chậm trễ.
- Bay đâu! Gã vỗ hai tay vào nhau. Dâng trà.
Từ phía trong xuất hiện má»™t nữ nhân mặc xiêm y màu lục tay bưng má»™t cái khay trên có hai tách trà Ä‘ang tá»a khói nghi ngút.
én thiên Trá»ng sinh lòng ngá» vá»±c lão nhìn sang gã sư đệ không thấy Tạ Vân Hùng tỠý nghi ngá» gì cả. Lão vá»™i nói:
- Xin đa tạ tấm thịnh tình của thiếu trang trang chủ. lão đưa hai tay lên hứng tách trà song lại vỠlàm rơi xuống đất.
"Choảng" má»™t tiếng. Tách trà rá»›t xuống ná»n gạch bể làm đôi. Nước trà bắn ra tung tóe sá»§i bá»t. én Thiên Trá»ng đập mạnh tay xuống bàn làm tách trà còn lại bay lên nhắm hướng gã thư sinh bay tá»›i nhanh như chá»›p. Gã thiếu trang chá»§ cưá»i nhạt vung tay áo lên. Tách trà dưá»ng như gặp phải má»™t bức tưá»ng chắn vô hình chắn lại lÆ¡ lá»­ng trên không. Rồi nghe "cách" má»™t tiếng tách trà vỡ làm hai mảnh nước bên trong bắn ra tung tóe.
én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng vá»™i nhảy lùi vỠđể tránh. Hai lão Ä‘á»u biết rất rõ nếu để má»™t giá»t bắn vào ngưá»i tức khắc sẽ bị trúng độc ngay lập tức.
Lão nổi nóng quát to:
- Tiểu tặc, ngươi là ai lại rình rập ám toán ta.
Ngươi chết đến nÆ¡i rồi mà còn la lối. Gã tá»± xưng là thiếu trang chá»§ quát lại. Biết Ä‘á»u thì quì xuống xin tha mạng may ra ta động lòng thương mà bảo toàn tính mạng cho bằng nghịch ý ta thì hối hận chẳng kịp đâu.
- Bá»n ta có thù oán gì vá»›i ngươi đâu mà ngươi lại quyết giết bá»n ta như vậy? Ngươi thuá»™c bang phái nào, có dám nói ra đây không hả? - Tạ Vân hùng há»i gã.
- Äừng nói nhiá»u lá»i. Hán tá»­ lạnh lùng cắt ngang. Nếu các ngươi chán sống thì dá»… thôi ta không bao giỠđể ngươi thất vá»ng đâu....
- Äâu có dá»… như ngươi tưởng.- én thiên Trá»ng nổi giận nói.- Ngươi á»· ngưá»i đông định uy hiếp bá»n ta chăng?
- Ta vốn không bao giá» á»· mạnh hiếp yếu. Chỉ cần má»™t mình ta phát lạc hai ngươi cÅ©ng đủ. Nào bây giá» vị nào có hứng thú thì xin má»i ra tay trước, hay là nhị vị cùng ra tay má»™t lượt cÅ©ng được. Càng đông càng vui, ta đỡ phải mất công ra tay hai lần.
én Thiên Trá»ng tức giận đến cá»±c độ lão ghé tai Tạ Vân Hùng khẽ nói:
- Sư đệ xem ra võ công cá»§a tên này không phải tầm thưá»ng đâu. Äể ta thá»­ đấu vá»›i gã xem sao, nếu không thắng được sư đệ phải tìm cách mà chạy Ä‘i nhé, để sau này tìm cÆ¡ há»™i báo thù.
Lão dứt lá»i bung mình nhảy vá»t và đứng trước mặt gã thiếu trang chá»§ thi triển tuyệt ká»· "Hoàng Anh Lạc Äả" năm đầu ngón chân đặt nhẹ xuống đất không má»™t tiếng động nào. Thân pháp cá»§a gã thiếu trang chá»§ cÅ©ng ảo diệu không kém gã lạng mình lên phía trước tay tả thá»§ vào trước ngá»±c tay hữu ra chiêu "Quạt Vương Bát Phiến" đánh vào mặt én Thiên Trá»ng nhanh không thể tưởng tượng nổi. Gã trù tính rằng:
"Lợi dụng én Thiên Trá»ng má»›i đặt chân xuống bá»™ pháp còn chưa vững vàng dù có đỡ được chiêu này song nhất định phải mất thượng phong." Nhưng gã không ngỠđược đây là má»™t chiêu tuyệt kỹ thượng thừa cá»§a Thái Ất Chân Nhân. Bá»™ vị trông có vẻ há» hững nhưng đó chỉ là hư chiêu cốt để dụ kẻ địch. Quyá»n phải cá»§a gã vừa đánh ra ná»­a chừng thì én Thiên Trá»ng đã xoay mình vá» mé trái địch thá»§ ra chiêu "Bách Äiểu Quy Sào" nhằm huyệt "Vân Môn" ở trước ngá»±c.
Äây là huyệt đạo khá quan trá»ng cá»§a Phế Kinh nằm cách huyệt "Trung Phá»§" huyệt đầu tiên xuất hiện ở bên ngoài kinh này chừng khá»ang hÆ¡n tấc. Gã thiếu trang chá»§ kinh hãi song gã vốn là má»™t hảo thá»§ trên chốn giang hồ nên không dá»… gì trúng gã được.
Äầu ngón tay cá»§a én Thiên Trá»ng gần tá»›i huyệt đạo. Lão yên trí rằng vá»›i tuyệt chiêu này gã thiếu trang chá»§ chỉ còn chá» chết vì chiêu số gã đã phát huy được nữa chừng không sao thu vỠđược. Lão bá»—ng thấy cánh tay nhẹ hẳn Ä‘i, hiển nhiên lão đả đánh vào khoảng không. Gã thiếu trang chá»§ đã ngã mình vá» phía sau như má»™t cành cây gặp gió đồng thá»i chân phải gã tung má»™t cước "Thiên Long Cước" nhằm nÆ¡i cánh tay cá»§a én Thiên Trá»ng.
Thá»§ pháp này có tên gá»i là "Tuyệt Sứ Phùng Sinh" cÅ©ng ví như cây Ä‘ang khô hạn mà gặp trận mưa rào đột nhiên sống lại, má»™t tuyệt kỹ thượng thừa chỉ có cao thá»§ hạng nhất má»›i sá»­ dụng được.
Chỉ có mấy chiêu mà hai ngưá»i đã sá»­ dụng những công phu tối thượng nhất nên chỉ cần má»™t sÆ¡ sót nhá» cÅ©ng đủ để mất mạng rồi.
Tạ Vân Hùng đứng ngoài quan sát hai ngưá»i giao đấu lòng lão không khá»i xao xuyến. Gần năm chục chiêu qua lại mà má»™t ngưá»i như lão từng trải nhiá»u vẫn không tài nào nhận rõ được sư môn cá»§a gã này, mã bá»™ trông thì nhẹ nhàng lả lướt nhưng rất trầm trá»ng, má»—i lần gã xuống tấn lại làm cho mắt đất rung chuyển, kinh lá»±c phát ra thật đáng nể.
Trong khi đó đám thá»§ hạ cá»§a gã thiếu trang chá»§ giảo mạo vẫn đứng canh chừng Tạ Vân Hùng nhưng án binh bất động dưá»ng như chúng hết sức tin tưởng vào võ công cá»§a gã.
Quả thật tình trạng cá»§a én Thiên Trá»ng lúc này thật đáng ngại. Lão hầu như không phản kích được nữa mà hoàn toàn chỉ lo chống đỡ cÅ©ng đả vất vả rồi.
Lão bị chưởng phong cá»§a tên thiếu trang chá»§ uy hiếp ráo riết đến thở không ra hÆ¡i. Thình thế càng trở nên tuyệt vá»ng vì trong nhà chật chá»™i khó bá» xoay trở.
"Binh" má»™t tiếng lão bị trúng má»™t quyá»n vào bả vai khiến cả cánh tay tê dại cÆ¡ hồ không nhắc lên nổi. gã thiếu trang chá»§ bá»—ng dừng tay nhảy lùi ra rồi cưá»i lá»›n:
- Äến giá» này mà ngươi vẫn còn cố chống cá»± nữa sao! Biết Ä‘iá»u thì theo ta vá» tổng đàn may ra còn toàn mạng...
én Thiên Trá»ng trong lòng căm hận khôn tả. Lão tá»± biết trước sau gì cÅ©ng bị thảm bại dưới tay bá»n chúng mà thôi... Lão toan liá»u chết đánh nữa thì gã thiếu trang chá»§ đả nói tiếp:
- Liá»u mạng chỉ là cái dÅ©ng cá»§a kẻ thất phu không hiểu thá»i cuá»™c. Dù ngươi có thoát khá»i đây thì thá»­ há»i ngươi định Ä‘i đâu má»›i được chứ? Ta nói để ngươi rõ:
Sơn động của ngươi đã tan hoang không còn gì nữa rồi...
- Ngươi nói láo, tên cẩu tặc gian ác kia, lão phu sẽ quyết sống mái vá»›i ngươi... én Thiên Trá»ng hét lên.
- Äừng có giận dữ làm gì? Gã thiếu trang chá»§ ôn hoà nói. Ngươi tưởng ta gạt ngươi hay sao? Ta sẽ cho ngươi xem bằng chứng ngay bây giá»!
Gã vỗ hai tay vào nhau đánh "Bốp" rồi kêu to:
- Bay đâu! Mang ra đây cho ta!
Bốn gã đại hán xuất hiện, Ä‘i đầu là má»™t gã thấp bé hai tay bưng má»™t cái mâm bằng gá»— trên phá»§ vải Ä‘á». Äến trước mặt thiếu trang chá»§, tên thấp bé cung kính nói:
- Thưa... thuộc hạ...
ÄÆ°á»£c. gã lạnh lùng đáp rồi cầm má»™t góc khăn lật ra.
- Trá»i!
én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng kinh ngạc la lên. Trước mắt hai lão là sáu cái thá»§ cấp tóc tai dá»±ng ngá»±c mắt hãy còn loang Ä‘á».
Gã thiếu trang chá»§ quan sát nét mặt cá»§a én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng rồi nhếch mép:
- Sao! Các ngươi đã tin lá»i ta nói chưa. Ngươi hãy nhìn xem đây là đầu những ai?
Gã chá» tay ra hiệu cho tên thấp bé mang cái mâm gá»— lại vá» phía én Thiên Trá»ng và Tạ Vân hùng.
- Äúng rồi. én Thiên Trá»ng lẩm bẩm. Cái đầu tóc dá»±ng ngược vá»›i cặp mắt lồi ra kia chính là cá»§a lão Äầu Tá»­ còn cái bên cạnh là cá»§a Hứa Vân Thanh cả hai Ä‘á»u là đệ tá»­ cá»§a lão, còn bốn cái đầu còn lại là cá»§a mấy tên gia nhân.
- Ngươi... Ngươi... thật là tàn ác. én Thiên Trá»ng giận phát run lên.
- Ha... Ha...
Gã thiếu trang chá»§ buông tiếng cưá»i sắc lạnh:
- Chưa đâu! Hãy còn nữa.
Quả nhiên một tên hán tử xuất hiện tay bê một cái mâm gỗ lớn.
- Äá»§ rồi đấ y! Tạ Vân Hùng quát.
- Chúng ta thỠsống mái với ngươi.
Dứt lá»i lão đưa hai tay phóng chưởng ra. Gã thiếu trang chá»§ cÅ©ng đưa tay lên phất mạnh má»™t cái. Má»™t luồng kình lá»±c mạnh mẽ xô ra chặn đứng luồng chưởng phong cá»§a Tạ Vân Hùng lại kèm theo má»™t tiếng nổ lá»›n.
Tạ Vân Hùng thối lui vỠphía sau mấy bứơc khí huyết nhộn nhạo cả lên.
Một luồng khí âm hàn chạy thấu qua ngực làm lão run lên bần bật. Lão kinh sợ nghĩ thầm:
"Lãnh ém Chưởng" má»™t công phu thượng thừa đã thất truyá»n sao gã này lại sá»­ dụng được. Vậy thì...
Lão không kịp nghĩ ngợi gì, toàn thân run lên không sao chịu đựng nổi.
Gã thiếu trang chá»§ không bá» lỡ cÆ¡ há»™i lạng ngưá»i vá» phía trước nhanh như chá»›p ra chiêu "Cầm Nã" bóp mạnh vào bàn tay lão nÆ¡i huyệt "Dương Khê" én Thiên Trá»ng thấy sư đệ bị nguy đến nÆ¡i lão vá»™i phóng chưởng đánh vào bả vai gả thiếu trang chá»§ để giải vây.
Không ngá», y đã đỠphòng tình huống này từ trước. Chưởng kình chưa kịp phát ra đến nÆ¡i thì én Thiên Trá»ng đã bị gã tung chân vá» phía sau đá "bốp" má»™t cái vào ngá»±c.
én Thiên Trá»ng chỉ kịp "há»±" lên má»™t tiếng ngồi phịch xuống đất. Lão cố gắng gượng đứng lên song lại ngã ngá»­a ra ngay.
Gã thiếu trang chá»§ định đưa tay Ä‘iểm huyệt thì bá»—ng nhiên má»™t bóng ngưá»i từ ngoài nhảy vào thân thá»§ mau lẹ không tưởng tượng được.
Ngưá»i má»›i xuất hiện là má»™t gã không rõ tuổi tác vì hiển nhiên là y Ä‘eo mặt nạ cặp mắt loang loáng đảo qua đảo lại phát ra những tia hung quang rợn ngưá»i.
Gã quát to:
- Dừng tay! Hai vị cứ bình tâm đã có tại hạ đây.
Gã đứng trước mặt tên thiếu trang chá»§ rồi cất giá»ng trầm và đục:
- Ngươi hã cút khá»i đây ngay lập tức hay muốn cùng ta động thá»§?
Thật lạ lùng võ công cá»§a gã thiếu trang chá»§ đã cao cưá»ng nhưá»ng ấy mà khi nghe gã nói y rung lên cầm cập rồi không nói không rằng nhảy vá»t ra ngoài cá»­a rồi biến mất dạng.
Äám thá»§ hạ cÅ©ng không ai bảo ai lần lượt cắm cổ chạy miết.
Diá»…n biến xảy ra hết sức bất ngá» khiến Tạ Vân hùng và én Thiên Trá»ng không tin ở mắt mình nữa. Chỉ trong nháy mắt căn nhà đã trở nên im lặng như tá».
én Thiên Trá»ng chống tay ngồi dậy rồi gượng nói:
- Äa tạ đại hiệp đã ra tay giải cứu. Lão phu không biết lấy gì để tạ Æ n này?...Xin há»i...
Lão toan nói tiếp thì bá»—ng thấy nôn nao trong ngưá»i liá»n thổ ra má»™t búng máu tươi.
- Äừng khách sáo ná»­a, để tại hạ chữa trị cho đã. Gã lạ mặt liá»n bước tá»›i sau lưng én Thiên Trá»ng để tay vào huyệt Linh Äài rồi truyá»n công lá»±c vào.
én Thiên Trá»ng cảm thấy dá»… chịu ngay lập tức. Má»™t luồng kình lá»±c thượng thừa trút vào thân thể gã mạnh như nước triá»u dâng liên miên bất tuyệt. Lão giật mình nghÄ© bụng:
"Trên Ä‘á»i này không lẽ lại có ngưá»i có ná»™i lá»±c ghê gá»›m như thế sao? Gã này không rõ lai lịch lại không biết mặt thật cá»§a y không biết niên kỹ bao nhiêu nhỉ?" Chừng mấy khắc luồng nhiệt khí cá»§a gã đã trục ra ngoài luồng khí âm hàn các huyệt đạo đã thông suốt như thưá»ng. én Thiên trá»ng vá»™i vòng tay lên rồi trịnh trá»ng nói:
- Lão phu nhá» thần oai cá»§a các hạ mà bảo toàn sanh mạng. Dám há»i quí tính cao danh các hạ là chi?
- Xin các hạ đừng bận tâm làm gì những chuyện nhá» má»n. Tên tuổi tại hạ chẳng có gì đáng nói e làm rưá»m tai hai vị...Chẳng qua là...
Tạ Vân Hùng xen vào:
- Mấy tên cưá»ng địch vừa rồi thật là lợi hại thế mà chỉ vừa thoáng thấy các hạ đả bá» chạy đủ biết công phu các hạ cao thâm đến dưá»ng nào. Lão phu không khá»i có Ä‘iá»u thắc mắc.
- ã! Có gì đâu chẳng qua tại hạ đã động thá»§ vá»›i bá»n chúng rồi...
- Thế hẳn là các hạ biết rõ lai lịch cá»§a bá»n chúng chứ?
- Phải. Hán tá»­ chậm rãi nói. Bá»n chúng thuá»™c vế má»™t bang há»™i má»›i xuất hiện gần đây. Thật ra bang há»™i này có từ lâu rồi, song các giáo chá»§ Ä‘á»i trước công phu tầm thưá»ng nên chẳng gây được chút thanh thế nào cả...
- Bang há»™i nào vậy? én Thiên Trá»ng ngạc nhiên há»i.
- Thanh Long Bang.
- Thanh Long Bang! - Tạ Vân Hùng nhắc lại. - Trước kia...
- Phải, ngày trước giáo chá»§ cá»§a bá»n chúng là Thôi VÄ©nh Kiện võ công chẳng có gì đáng kể nên tên tuổi cá»§a bang này đã chìm dần không có gì để nói.
Song trong má»™t lần đại há»™i, má»™t kẻ lạ mặt xuất hiện đòi tá»· đấu vá»›i Thôi VÄ©nh Kiện để Ä‘á»at ngôi bang chá»§.
- HỠđã tá»· thí vá»›i nhau? - én Thiên Trá»ng há»i.
- Gá»i là tá»· thí thì hÆ¡i quá. - Gã Ä‘eo mặt nạ trầm ngâm nói. Bởi vì chỉ có hai chiêu há» Thôi đã bị thảm bại rồi.
- Hai chiêu? Cả hai lão Ä‘á»u đồng thanh cất tiếng. Võ công cá»§a Thôi VÄ©nh Kiện tuy chưa phải là vô địch nhưng cÅ©ng đáng kể được coi là má»™t trong những cao thá»§ lão phu cÅ©ng có biết y và được vung kiếm võ công cá»§a y vài lần.
én Thiên Trá»ng thốt lên. Kẻ đánh bại Thôi VÄ©nh Kiện là ai vậy? Các hạ có biết không?
- Không ai biết mặt thật và tên tuổi cá»§a y nhưng tại hạ nghe ngưá»i ta thưá»ng gá»i là Hà giáo chá»§.
- Hoạt động cá»§a Thanh Long Bang rất kỳ bí. Không ai biết tổng đàn chúng đặt ở đâu, chỉ những khi Thanh Long Bang mở đại há»™i chúng má»›i gặp nhau. Y phục chúng thưá»ng mặc có thêu má»™t con rồng trước ngá»±c...
- Làm sao mà.... - Tạ Vân Hùng ngừng nói. các hạ biết rành rẽ bá»n chúng như vậy?
- Tại hạ đã trà trộn được vào bang hội của chúng nhân một kỳ đại hội.
Song cũng chính vì thế mà súyt bỠmạng dưới tay giáo chủ...
- Võ công của Hà giáo chủ ra sao? Các hạ có biết không?
- Theo thiển ý cá»§a tại hạ thì hiện nay trên giang hồ y không có địch thá»§ trừ Bất Nghi Äại Sư chưởng môn phái Thiếu Lâm, Dương Linh Ngá»c chưởng môn phái Võ Äang là có thể úy kị vài phần...
- Vậy thì tại sao y còn chưa hùng bá thiên hạ, nếu như...
- Äiá»u ấy... Ä‘iá»u ấy thì tại hạ không được rõ nhưng có thể là vì y chưa luyện thành má»™t công phu nào đó... hoặc giả như nếu các phái liên thá»§ lại thì y cÅ©ng khó lòng....
- Quả đúng như thế. én Thiên Trá»ng nói. Chắc là y đợi khi nào công phu thành tá»±u sẽ áp chế quần hùng...
- Äúng. Và cÅ©ng vì vậy mà hai vị suýt bá» mạng đấy.
- Bá»n ta... Tạ Vân Hùng thốt lên. Võ công có gì nếu như so vá»›i gã...
- Không phải thế. Gã lạ mặt ngắt lá»i. Äúng là võ công hai vị không thể so sánh được vá»›i Hà giáo chá»§ nhưng vì hai vị có liên quan đến má»™t kỳ thư quan trá»ng...
Ngừng một lát rồi hán tử chậm rãi nói tiếp:
- Phải chăng má»™t vị là én Thiên Trá»ng má»™t vị là Tạ Vân Hùng hai cao đồ cá»§a Thái Ất Chân Nhân...
- Ãa! Hai lão kinh ngạc há mồm la lá»›n. Các hạ... Các hạ biết chúng ta...
én Thiên trá»ng bối rối trong lòng. Việc lão là đệ tá»­ cá»§a Thái Ất Chân Nhân hoàn toàn trên giang hồ không má»™t ai biết cả. Vì sư phụ đã căn dặn phải dấu kín hành tung. Vậy sao gã này lại biết. Lòng lão bá»—ng nảy sinh mối ngá» vá»±c nên há»i tiếp:
- Lão phu tuy cÅ©ng là ngưá»i luyện võ song ít xuất hiện trên giang hồ mà các hạ cÅ©ng biết đến thì quả thật lấy làm vinh hạnh lắm.
Hán tá»­ liếc xéo én Thiên Trá»ng má»™t cái. Làm gì mà gã chẳng Ä‘oán ra ẩn ý cá»§a én Thiên Trá»ng nhưng gã vẫn tảng lá» Ä‘i làm như không biết gì cả. Gã bình thản nói:
- Chắc hai vị cÅ©ng biết má»›i đây thôi Chu Äại Cẩm bị má»™t kẻ nào đó sát hại...
- Các hạ có biết nguyên nhân vì sao không? HỠChu đâu có gây thù chuốc oán với ai đâu?
- Äúng vậy! Không những không gây thù chuốc oán vá»›i ai mà Chu lão gia còn là má»™t hảo bằng hữu đối vá»›i tất cả má»i ngưá»i. Muốn biết rõ nguyên nhân có lẽ phải lật lại quá khứ cá»§a lão má»›i hiểu được phần nào...
- Y là sư huynh của lão phu. Tạ Vân Hùng khẽ nói.
- Chính vì thế mà y gặp nguy hiểm đấy! Hán tá»­ cất cao giá»ng. Theo tại hạ biết thì hai vị cÅ©ng Ä‘ang bị Ä‘e dá»a tính mạng. Có phải đệ tá»­ cá»§a hai vị đã bị giết hết rồi đúng không?
én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng biến sắc mặt, không biết nói sao thì gã hán tá»­ nói tiếp:
- Sỡ dĩ tại hạ biết cặn kẽ như vậy là vì...
Gã liá»n lấy trong ngưá»i má»™t tấm thẻ bài bằng đồng trên có nạm khắc má»™t con rồng ngậm má»™t viên ngá»c.
- Cái này là..
- Là thẻ bài cá»§a bá»n Thanh Long Bang. Chính nhá» nó mà tại hạ đã trà trá»™n vào bang há»™i cá»§a chúng.
- Các hạ làm thế nào mà có được thẻ bài này?
- Tại hạ động thá»§ vá»›i má»™t tên nắm giữ vị trí khá cao trong Thanh Long Bang. Sau khi kiá»m chế được gã, tại hạ đã phải khó khăn lắm má»›i bắt được hắn nói. Tuy nhiên y là ai, chức vụ gì trong bang há»™i, giáo chá»§ là ai thì y nhất định không nói nhưng qua những Ä‘iá»u hắn kể có thể Ä‘oán được y phải là ngưá»i rất thân cận vá»›i giáo chá»§ Thanh Long Bang.
Tạ Vân Hùng nghe đến đây trong lòng đã bá»›t ngá» vá»±c. Dù sao y cÅ©ng là ngưá»i đã cứu mạng lão.
- Chắc các vị biết đến má»™t kỳ thư có tên là Mai Hoa Phổ ở trong có ghi chép nhiá»u bí quyết võ công thượng thừa:
Từ Chưởng Pháp, Quyá»n Pháp, Kiếm Pháp, cá»§a má»™t dị nhân Ä‘á»i trước là Phổ Hiá»n Äại Sư. Nghe đâu cuốn kỳ thư đã bị kẻ nào đó lấy mất rồi...
- Làm gì có chuyện đó được. Tạ Vân Hùng nói. Chuyện này lão phu có được nghe qua.
- Chuyện đó không quan trá»ng lắm. Hán tá»­ phẩy tay. Bởi vì thá»±c hư thế nào chưa ai biết được chỉ có má»™t Ä‘iá»u là an nguy cá»§a nhị vị là do....
Gã ngừng một lát nhìn xem hai lão có phản ứng gì không rồi nói tiếp:
- Là do ba mảnh giấy gì đó....
....Cùng lúc hạ sát Chu Äại Cẩm bá»n chúng đã lừa các vị và má»™t số quần hùng đến Äiá»n Trang há» Chu để tiện bá» hành động...Tại hạ tốn bao công sức dò há»i bá»n chúng bởi vì mối an nguy cá»§a võ lâm hiện nay...
- Bá»n Thanh Long Bang cần tìm lão phu để làm gì? Ngay bản thân lão cÅ©ng chẳng hÆ¡n gì bá»n chúng kia mà.
- Các hạ không hiểu đó thôi! Hai mảnh giấy vẽ Thái Cá»±c Äồ cá»§a hai vị thì bá»n chúng lấy được rồi. Còn mảnh thứ ba và cuốn Kỳ Phổ cá»§a Chu Äại Cẩm thì chúng chưa lấy được. Tại hạ đã lẻn nghe trá»™m được cuá»™c nói chuyện giữa ba tên mà má»™t trong số đó có thể là giáo chá»§ cá»§a bá»n chúng nên biết được....
Cuốn kỳ phổ và má»™t góc Thái Cá»±c Äồ nghe đâu Chu Äại Cẩm đã gá»­i cho má»™t ngưá»i há» Lưu cất giữ. Tại hạ cÅ©ng không hiểu tại sao bá»n chúng biết được.
Song cụ thể gã há» Lưu là ai ở đâu thì bá»n Thanh Long Bang chưa biết. Vì chúng nghi ngá» hai vị có thể giúp chúng tìm ra tung tích ngưá»i này... Do vậy...
- HỠLưu? Tạ Vân Hùng nhăn trán suy nghĩ. ã này! Sư huynh không biết có phải là...
én Thiên trá»ng khẽ hừ lên má»™t tiếng rồi đáp má»™t cách há» hững:
- Hiá»n đệ chỉ nghÄ© vá»› vẫn thôi. Chúng ta có quen biết ai há» Lưu đâu.
- Hai vị thá»­ cố nhá»› lại xem vì việc này rất hệ trá»ng! Hán tá»­ nói. ém mưu cá»§a bá»n Thanh Long Bang hết sức rõ ràng. Tại hạ nhận thấy chúng ta phải có trách nhiệm tìm ra gã há» Lưu trước bá»n chúng bởi vì các vị thừa biết nếu lá»t vào tay giáo chá»§ Thanh Long Bang thì nguy hiểm biết nhưá»ng nào...
- ÄÆ°á»£c, được. Tạ Vân Hùng nói để lão phu nhá»› lại thá»­ coi. Trước đây Chu Äại Cẩm có má»™t gã gia nhân tâm phúc hình như cÅ©ng há» Lưu thì phải song đã lâu lắm rồi gã ở đâu thì lão phu cÅ©ng không nhá»›.
- Hai vị đừng lo, chúng ta hãy còn nhiá»u thá»i gian. Hán tá»­ vá»™i trấn an.
Bây giỠnơi ở của hai vị đã bị nguy hiểm rồi hai vị tính đi đâu?
- Lão phu... cũng chưa biết nữa.
- Quả thật biết tìm chốn nào dung thân bây giá»? én Thiên Trá»ng nói.
- Tại hạ có má»™t ý kiến này. - Hán tá»­ nói. - Hai vị nên đến Phong SÆ¡n Trấn cÅ©ng gần đây thôi tá túc má»™t thá»i gian...
- Lão phu... Lão phu... én Thiên Trá»ng ngập ngừng nói. Lão phu không quen ai ở đó cả.
- Äừng lo tại hạ đã nói ra tất cả đã có chá»§ trương rồi. Chẳng hay hai vi có nghe đến má»™t nhân vật là Vương Nhất Minh không?
- Có phải là bang chá»§ "Thần Quyá»n Môn" không?
- Äúng rồi Vương Nhất Minh nổi danh trên giang hồ không những ở võ công trác tuyệt mà còn vá» lòng trượng nghÄ©a. Bất kỳ ai dù Ä‘ang phe phái nào gặp khó khăn là Ä‘á»u giúp đỡ cả. Sao hai vị không đến đấy!
- Lão phu e rằng mình Ä‘ang gặp nguy hiểm thế này đến nương nhá» lão sợ lại liên lụy đến ngưá»i ta chăng?
- Hai vị chá»› bận tâm. Thần Quyá»n Môn thế lá»±c rất lá»›n, võ công Vương Nhất Minh không phải tầm thưá»ng. HÆ¡n nữa chưởng môn các phái Ä‘á»u là chá»— tâm giao vá»›i y, nhất là Dương Ngá»c Linh chưởng môn phái Võ Äang...t heo thiển ý cá»§a tại hạ hai vị đến đó chắc sẽ được tiếp đón nồng hậu.
.... HÆ¡n nữa chỉ vài ngày tá»›i lão sẽ làm lá»… mừng thá» lục tuần. Thiệp má»i đã phát hết rồi, hẳn là sẽ náo nhiệt lắm.
én Thiên Trá»ng suy nghÄ© hồi lâu rồi khẽ nói:
- Xin đa tạ các hạ đã chỉ điểm. Lão phu chắc là phải nghe theo rồi. Hiện nay đâu còn chỗ nào dung thân nữa đâu?...
Tài sản của lnt1980


Last edited by lnt1980; 24-05-2008 at 04:15 PM.
  #4  
Old 24-05-2008, 02:43 PM
lnt1980's Avatar
lnt1980 lnt1980 is offline
Yêu Vợ Yêu Con
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: vt
Bài gởi: 196
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngày
Xu: 0
Thanks: 834
Thanked 431 Times in 42 Posts
Bát Nhã Thần Chưởng
Nguyên tác : Vương Triệu Anh
Nguồn Vnthuquan.net

Hồi 4


Vương Sở Hồng



Äợi ta vá»›i.
Thanh âm trong trẻo cất lên là của một cô gái tuổi chừng ,. Cô mặc mặc bộ quần áo mảu hồng trên ngực có thêu bông hoa sặc sỡ. Hai bím tóc trái đào được kết bằng một sợi dây lụa màu xanh phất phơ trước gió. Nước da trắng như tuyết đôi gò má ửng hồng tương phản với đôi mắt đen láy làm tôn thêm cho cô một sắc đẹp dịu dàng.
Phía trước là má»™t gã thiếu niên cÅ©ng trạc tuổi cô gái hoặc hÆ¡n cô má»™t tuổi là cùng. Äôi môi má»ng lúc nào cÅ©ng khép lại tạo cho y má»™t vẻ nghiêm trang già dặn trước tuổi. Gã chạy trước vừa chạy vừa ngoái lại phía sau canh chừng cô gái thỉnh thoảng lại buông lá»i trêu trá»c cô gái:
- Nào, cố lên. Ai đến chậm sẽ bị phạt đấy nhé.
- Ngươi khôn vừa thôi chứ. - Cô gái nói giá»ng giận dá»—i. - Ta không thèm chạy nữa đâu xem ngươi trừng phạt ta nổi không!
- Äấy là tại muá»™i, ai bảo muá»™i leo núi thi vá»›i ta....
- Ngươi là nam nhi lẽ ra phải nhưá»ng cho ta chạy trước má»›i phải chứ.
Ngươi có đứng lại không, ta mà bắt được ngươi thì...
- Thì làm sao? - Gã thanh niên vẫn không ngá»›t trêu chá»c. - Ta đâu có để ngươi bắt được...
- Rồi ngươi sẽ biết. cô gái hét toáng lên, ta sẽ cho ngươi mấy quyá»n vào ngá»±c.
Gã thiếu niên mỉm cưá»i rồi đứng chá» cô gái. Gã ngồi trên má»m đá nhìn cô gái khó nhá»c leo lên. Gã chìa tay ra:
- Tiểu muá»™i! ÄÆ°a tay đây ta kéo lên cho.
- Không thèm! Bộ ngươi tưởng không có ngươi ta không lên được hay sao?
- Thôi mà!
Gã thiếu niên cưá»i làm lành. Gã nắm lấy cánh tay cô gái rồi lấy hết sức kéo mạnh lên. Gã kéo mạnh quá lại đúng lúc cô gái đạp chân mạnh vào tảng đá phía dưới nên cô bay vút lên đụng vào ngưá»i gã rồi cả hai ngã lăn ra.
Cô gái vùng đứng dậy mắt đỠbừng lên trông lại càng khả ái. Cô vung quyá»n đánh "binh, binh" vào ngá»±c gã thiếu niên rồi mắng:
- Tiểu tử, ai khiến ngươi kéo ta lên, ngươi... ngươi...
Cô giận quá không nói nên lá»i.
Gã thiếu niên luống cuống. Gã vung tay lên đỡ gạt song vẫn bị trúng mấy quyá»n vào ngá»±c. Gã la lên:
- Muội muội, dừng tay, tại hạ... đỡ không nổi đâu?
Cô gái thích chí toét miệng cưá»i rồi nói:
- Sao! Ngươi đã phục tiểu muội chưa! Từ nay không chịu sửa đổi thì đừng có trách ta đấy nhé.
Khuôn mặt gã thiếu niên bỗng trở nên buồn rầu gã khẽ nói:
- Muá»™i cậy có gia gia truyá»n thụ võ công nhiá»u hÆ¡n ta...Ta từ nhỠđến giá» sư phụ...
Gã định nói nữa nhưng lại im bặt. Cô gái thấy gã không vui vội an ủi:
- Tiểu ca đừng oán trách sư phụ làm gì! Hẳn sư phụ có ý gì chứ không đâu... nhưng bù lại... tiểu ca lại được há»c chữ nghÄ©a nhiá»u hÆ¡n muá»™i. Thế là hòa.
- Tiểu huynh đâu có dám trách cứ gì sư phụ đâu? Chẳng qua là tự buồn chán như vậy thôi.
- Tiểu ca! Sao lại buồn. Mặc dù tiểu ca không phải là con đẻ của sư phụ song ngươi có phân biệt đối xử gì đâu? Gia gia coi tiểu ca cũng như muội mà!
- Không phải thế! - Thiếu niên thở dài. - Tiểu huynh chỉ có buồn vá» thân thế mình chưa được rõ ràng minh bạch. Hình như cái chết cá»§a song thân tiểu huynh là do ngưá»i cá»§a phái Thiếu Lâm?
- Äã bảo tiểu huynh đừng có lo lắng mà! - Cô gái nói. - Gia gia đã hứa sẽ lo liệu chu toàn, đợi khi nào tiểu huynh lá»›n lên đã...
- Ta...ta...đã lớn rồi còn gì? - Thiếu niên cáu kỉnh nói. - Tiểu muội coi đến giỠnày võ công chả có gì lèo tèo vài miếng võ sơ đẳng, chẳng đánh được ai, trong khi chữ nghĩa lại đầy một bụng thì có ích gì cơ chứ!
- ã này! - Thiếu nữ bá»—ng mỉm cưá»i. - Huynh đừng có buồn nữa, tiểu muá»™i nghÄ© ra má»™t cách...không biết huynh có chịu không?
- Cách gì vậy?
- Tiểu muá»™i há»c võ nhiá»u hÆ¡n huynh còn huynh thì ngược lại. Chúng ta trao đổi cho nhau thế có phải là hai bên cùng có lợi.
- Không được đâu! Không được đâu. - Thiếu niên nói. - Văn chương thi tiểu huynh dạy cho muội nhưng võ công thì không thể được.
- Có gì mà không được nào?
- Bởi vì nếu muá»™i truyá»n thụ võ công cho tiểu huynh sư phụ mà hay thì nguy đấy.
- Sư phụ làm sao mà biết được? - Thiá»u nữ quả quyết. - Chỉ có hai ta biết làm gì có ngưá»i thứ ba?... Huynh chỉ nên giữ ý má»™t chút thôi. Trước mặt sư phụ đừng có giở võ công ra là xong. Nào, đồng ý Ä‘i.
Cô gái đưa ngón tay ra, thiếu niên cÅ©ng đưa ngón tay trá» ngoắc vào ngón tay cô gái. Cô gái mỉm cưá»i nói:
- Ta lên trên kia chơi đi.
Gã gật đầu nắm tay cô gái rồi mải miết trèo lên cao nữa.
Khu vá»±c này có năm ngá»n núi lá»›n quây quần bên nhau nên được gá»i là NgÅ© SÆ¡n, cảnh quan thật bao la hùng vÄ©. Bên trên lại có má»™t thác nước ầm ầm trút xuống đêm ngày tạo nên những âm thanh vang dá»™i. - Chàng trai bảo cô gái:
- Phong cảnh ở đây thật là đẹp như chốn bồng lai, tiểu ca sợ vui chân lại không muốn quay vỠnữa?
Gã cùng cô gái đến ngồi gần bên thác nước. Phía dưới là vá»±c sâu muôn trược đầy những má»m đá sắc nhá»n.
Thiếu niên nói:
- Tiểu muá»™i có thấy phong cảnh thật là tuyệt vá»i không? Äến đây tiểu ca má»›i hiểu được hàm ý sâu sa cá»§a các tiá»n nhân để lại qua các thÆ¡ văn. Hóa ra há»c nhiá»u đâu phải là vô ích.
- Thật tiếc tiểu muá»™i lại không biết làm thÆ¡ để ghi lại những cảnh đẹp này. Tiểu ca há»c nhiá»u hiểu rá»™ng thì làm má»™t bài thÆ¡ nghe Ä‘i.
- Chịu thôi. - Thiếu niên khẽ nhún vai. - Ngưá»i ta đã có câu:
Nhãn tiá»n hữu cảnh đạo bất đắc nghÄ©a là trước mắt có cảnh đẹp mà không sao nói ra được. Các thi nhân còn lấy làm khó nữa là tiểu huynh.
- Câu đó ai nói vậy?
- ã! Äó là má»™t câu thÆ¡ cá»§a Lý bạch má»™t thi nhân Ä‘á»i ÄÆ°á»ng. Nhưng thật ra theo ý tiểu ca, tuy chẳng tả má»™t câu nào mà lại nói hết được cái đẹp rồi.
Bá»—ng thiếu niên nhìn thấy gần đó có má»™t phiến đá bằng phẳng như được ai đẽo gá»t cẩn thận gã nói vá»›i cô gái:
- Muội xem đây trông như có ai đã làm cái bàn ở đây vậy. Chúng ta lại coi đã.
Gã lại thì nhìn thấy trên mặt phiến đá có vẽ má»™t bàn cá». Äiá»u làm gã kinh ngạc là ngưá»i nào đó đã dùng chỉ lá»±c cá»§a ngón tay vẽ nên:
đưá»ng nét sắc sảo gá»n gàng. Gã bật lên má»™t tiếng "ồ" kinh ngạc:
- Tiểu muội xem nét vẽ này, xem ra như được tạo nên bởi chỉ lực. Không biết cao nhân nào có công lực ghê gớm như vậy.
- 􀃒 nhỉ? Cô gái gật đầu. Nhưng thật là lạ lùng, cảnh quan tuy có đẹp song lại gần thác nước suốt ngày ầm ầm Ä‘inh tai nhức óc thì còm tâm trí đâu mà đánh cá»...
Thiếu niên nói:
- Tại vì chúng ta chưa hiểu đó thôi. Chắc vị tiá»n bối nào vẽ bàn cá» này hiển nhiên phải có ẩn ý....
Thiếu nữ bá»—ng mỉm cưá»i:
- Tiểu ca tá»± nhiên muá»™i lại thấy nổi hứng muốn Ä‘i vài đưá»ng kiếm.
Chúng ta cùng tập đi.
- Tiểu huynh... tiểu huynh có biết gì đâu mà... đấu với tiểu muội.
- Không sao muội chỉ cho.
- Nói đoạn cô gái chạy đi kiếm hai khúc cây. Cô đưa cho thiếu niên rồi nói:
- Chúng ta lấy cái này thay kiếm cũng được, để tiểu muội biểu diễn trước cho huynh coi nhé.
Rồi cô vung cây gậy lên đi đủ chiêu trong "Bát Môn Kiếm Pháp" một tuyệt kỷ của nhà hỠVương.
Thiếu niên cứ đứng ngây ngưá»i ra nhìn má»™t cách thán phục. Gã vá»— tay rồi reo lên:
- Hay quá! Tiểu muội dạy cho ta đi!
Cô gái dừng tay rồi nhăn mặt trêu gã:
- ÄÆ°á»£c! ÄÆ°á»£c! Muốn há»c cÅ©ng chẳng khó gì. Song tiểu huynh phải hứa vá»›i muá»™i má»™t Ä‘iá»u.
- Tiểu muội nói thử xem nào. nếu như không vượt quá mức của tiểu huynh thì...
- Tất nhiên là không có gì ghê gá»›m cả. Chỉ cần từ nay vá» sau huynh nhất nhất phải nghe lá»i tiểu muá»™i... có thế thôi! Có chịu không?
- Thôi được... chịu! Gã cưá»i rồi đưa hai tay lên làm Ä‘iệu bá»™ phục tùng.
- Thế là xong rồi nhé! Huynh không được thay đổi ý kiến đấy. - Cô gái nói. - Huynh hãy nghe đây. Bát Môn Kiếm Pháp là má»™t công phu tối thượng cá»§a gia gia. Nó có thể đánh được đối phương tứ hướng và nếu luyện tá»›i chá»— tinh thâm có thể địch muôn ngưá»i.
Cô gái dừng lại rồi đưa chân phải lên trước tay trái cầm đầu cây gậy hơi uốn cong một chút:
- Äây là chiêu khởi đầu có tên gá»i là "Nhật Nguyệt Tranh Huy". Kình lá»±c tụ Ở đầu mÅ©i gươm. Tiểu huynh thá»­ làm coi.
Thiếu niên y lá»i, tay trái cầm đầu gậy uốn cong xuống.
- Giá»i lắm! - Thiếu nữ khen. - Thảo nào gia gia khen tiểu huynh có căn cÆ¡ tốt để há»c võ, sau này sẽ còn tiến nhanh hÆ¡n tiểu muá»™i nữa đấy!
- Bây giỠđến chiêu thứ hai, mũi kiếm đưa chếch sang bên phải đâm vào bụng đối phương, tay trái thu vỠtrước ngực đó là chiêu "Yến Tử Lược Thủy" Thiếu niên lại làm theo song cô gái bất ngỠla lên:
- Nhưng đừng có đâm vào bụng đối phương đó chỉ là hư chiêu, hãy đưa thẳng mÅ©i gươm vào há»ng, biến thành "Äá»™c Long Xuất Äá»™ng" Cứ như thế cô gái cùng thiếu niên chiết giải hết chiêu này đến mưá»i chiêu kiếm pháp. Tập xong cô gái nói:
- Khá lắm tiểu huynh thật là thông minh cứ đà này thì tiểu muội chẳng còn gì để dạy nữa. Ta tập một lần nữa cho thuần thục nhé.
Cô gái cẩm cây gậy lên tay hô:
- Nhật Nguyệt Tranh Huy.
Thiếu niên vừa làm theo thì cô gái đã hô tiếp:
- Äá»™c Xà Xuất Äá»™ng.
Gã thấy cô sử dụng ngay chiêu thứ ba thì đâm ra lúng túng, thay vì theo thứ tự phải là "Yến Tử Lược Thủy" đàng này cây gậy bỗng đâm ngược lên thành thử gã không đỡ được bị trúng ngay vào má máu chảy ròng ròng.
Cô gái thấy vậy sợ hãi vút cây gậy xuống đất rồi chạy lại kêu to:
- Trá»i Æ¡i! Sao ngươi khá» thế này. Lẽ ra phải bước sang trái rồi đâm vào cổ tay ta má»›i phải chứ! Chiêu "Lưu Tinh Cản Nguyệt" Thiếu niên chỉ hừ má»™t tiếng rồi buồn rầu nói:
- Tại tiểu huynh tối dạ, chắc không há»c nổi võ công đâu?
- Tại muá»™i, tại muá»™i... - Cô gái lấy tay tá»± đánh vào ngá»±c. - Tiểu huynh má»›i há»c làm sao mà lãnh há»™i cho hết được...
- Äừng lo tiểu huynh không sao đâu mà. Chỉ sợ sư phụ rầy la thôi...
Cô gái vá»™i lấy trong ngưá»i tắm khăn lụa rồi rịt vết thương. Thiếu niên nói:
- Muội làm như thế hư hết cái khăn rồi... Cứ để mặc tiểu huynh... vết thương này có nhằm gì đâu?
Nói đoạn gã giật lấy chiếc khăn định đưa lại cho cô gái song trên chiếc khăn đã thấm máu.
- Thôi. Cái này không dùng được nữa rồi. Muội cho huynh luôn đi...
- Ta...ta... Cô gái đỠbừng mặt lên rồi ấm úng không nói nên lá»i.
Bất chợt một thanh âm trầm cất lên phía sau. Cả hai giật mình quay lại.
Một lão già da mặt nhăn nheo như quả táo khô, râu dài xuống gần tới bụng với cặp lông mày phủ xuống che kính cặp mắt lão trông thật là quái dị. Trông lão nửa cốt cách của thần tiên, nửa như một ma quái nên thật lạ lùng.
Lão toét miệng cưá»i rồi nói:
- Xem ra vị tiểu cô nương này có vẻ yêu thương tiểu tử này lắm đấy nhỉ?
Ha ha!... ta nhìn hai ngưá»i mà muốn trẻ lại đến chết Ä‘i được...
Lão nói rồi dặm chân xuống đất ra chiá»u khổ sở lắm.
Cô gái toan nổi nóng nhưng trông thấy Ä‘iệu bá»™ rất hoạt kê cá»§a lão nên dịu giá»ng:
- Tiá»n bối ngưá»i là ai, sao lại bá»—ng nhiên xuất hiện nÆ¡i này?
- Ta già cả lẽ ra ngươi phải là ngưá»i trả lá»i ta trước má»›i phải chứ.
- Vãn bối là Vương Sở hồng còn tiểu huynh là Chu Cẩm Sơn...
- Thì ra là Vương Sở Hồng cô nương. Lão già cưá»i khùng khục, cô nương là thế nào cá»§a lão Vương Nhất Minh vậy?...
Vương Sở Hồng thấy lão có vẻ coi thưá»ng gia gia mình thì nổi giận nhưng xét thấy lão có vẻ nhiá»u tuổi hÆ¡n gia gia nhiá»u nên đáp:
- Vương Nhất Minh là gia gia vãn bối...
Cô ngừng lại một chút rồi không giấu nổi vẻ tự hào:
- Thế tiá»n bối cÅ©ng biết tá»›i gia gia cá»§a tiểu bối sao?
- Hà...hà... - Lão già đáp - Y còn là hậu bối của ta.... nhưng thật lạ...
Lão già bỗng trầm ngâm nghĩ ngợi rồi lẩm bẩm một mình:
- Làm gì có chuyện lạ thế được.... không lẽ...
- Tiá»n bối nói gì vậy? Vương Sở Hồng ngạc nhiên há»i.
- Không có gì... không có gì...chuyện đó bỠqua đi. Hồi nãy ta có xem cô nương múa kiếm, chiêu số thì đúng song phần biến hóa thì lại dở... kiếm khí lại chưa đủ... không ngỠgã Vương Nhất Minh lại dạy đệ tử tồi tệ đến thế!
- Tiá»n bối cÅ©ng biết Bát Môn Kiếm Pháp sao? - Vương Sở Hồng tức giận há»i. - Äây là má»™t tuyệt ká»· gia truyá»n...
- Bát Môn Kiếm là cái quái gì đối vá»›i ta... - Lão già cưá»i khẩy. - Äể ta dạy ngươi xem có hÆ¡n gia gia cá»§a ngươi không nhé.
Lão cuối xuống nhặt cây gậy của Vương Sở Hồng rồi quát to:
- Hãy trông kỹ đây này.
Cây gậy bỗng hoa lên một cách kỳ ảo kiếm khí rít lên vù vù. Vương Sở Hồng giật mình - cũng là chiêu "Yến Tử Lược Thủy" mà uy lực đã tăng lên gấp bội phần. Lão già thu kiếm vỠrồi nói.
- Ngươi thấy sao! So với gia gia ngươi thì kiếm pháp của ta thế nào?
- Tiểu.... tiểu... bối... - Vương Sở Hồng ấp úng. - Tiá»n bối ngưá»i là ai?
- Tên tuổi ta đã chết rồi... - Lão già đáp. - Ngươi há»i làm gì?
Chu Cẩm SÆ¡n bá»—ng nghÄ© ra má»™t Ä‘iá»u. Gã há»i:
- Thưa tiá»n bối phải chăng tiá»n bối chính là ngưá»i đã vẽ nên bàn cá» trên mặt đá phải không?
- Khen ngươi cũng khá thông minh đấy! - Lão già nói. - Chính là ta....
- Hẳn là tiá»n bối thích chÆ¡i cá» lắm nhưng ở đây đâu có thích hợp...
- Ngươi không biết là phải... - Lão già mỉm cưá»i. - Thác nước này cứ ầm ầm suốt ngày đêm nhưng... cứ năm lại có ba ngày nước ngừng đổ xuống...
- Có chuyện lạ như vậy sao? Chu Cẩm SÆ¡n kinh ngạc há»i.
- Äúng thế... nhưng trong ba ngày chỉ có từ giá» Thân đến giá» Mão mà thôi... cả thảy là giá» má»—i ngày... lúc ấy...
- Tiá»n bối đánh cá» vá»›i ai?
Lão già không trả lá»i rồi mÆ¡ màng nói:
- Kỳ hạn sắp đến rồi.. ta biết làm sao đây? - Lão lẩm bẩm cái gì trong miệng rồi buông tiếng thở dài..
Tá»± nhiên Chu Cầm SÆ¡n thấy thương hại lão. Gã tỠý quan tâm há»i:
- Tiá»n bối! Vãn bối thấy tiá»n bối hình như có Ä‘iá»u gì băn khoăn trong lòng lắm thì phải... vãn bối có thể...
- Ngưá»i làm gì giúp được ta? - Lão già đáp. - Thôi các ngươi vá» Ä‘i... nếu ngươi muốn hai tháng sau hãy đến chá»— này...
Vương Sở Hồng nói với Chu Cẩm Sơn:
- Tiểu huynh, tiểu huynh tiá»n bối nói phải đấy. Bây giá» muá»™n rồi ta vá» thôi...
Chu Cẩm SÆ¡n nói giá»ng quả quyết:
- Tiá»n bối, nhất định vãn bối sẽ đến...
Rồi gã vòng tay cung kính chào lão già:
- Vãn bối xin cáo biệt...
Gã nắm tay Vương Sở Hồng quay mình Ä‘i xuống núi. ÄÆ°á»£c mấy bước gã bá»—ng quay đầu lại thì đã không thấy lão già đâu nữa.
- Quái lạ... - Chu Cẩm SÆ¡n lá»™ vẻ kinh dị. - Vị tiá»n bối đó biến Ä‘i đâu rồi!
- Làm sao chúng ta có thể thấy được. - Vương Sở Hồng đáp. - Tiểu muội thấy võ công lão thật cao siêu không tưởng tượng nổi. Gia gia cũng chưa chắc... Cô định nói:
chưa bằng lão... song lại thôi...
Hai ngưá»i mãi chạy miết. Lúc vá» tá»›i Phong SÆ¡n trấn trá»i đã tối mịt.
Vương Sở Hồng sợ hãi nói:
- Chết rồi... thế nào tiểu huynh cũng bị phạt mất thôi... Làm sao bây gi�
Quả nhiên vừa bước vào tá»›i cổng đã nghe thanh âm cá»§a Vương Nhất Minh từ trong nhà vá»ng ra, trung khí đầy rẫy:
- Hai đứa Ä‘i đâu mà bây giá» má»›i vá»... to gan thật...
Thanh âm vừa dứt đã thấy Vương Nhất Minh xuất hiện trước cổng.
Lão khoác một cái áo bằng gấm trước ngực có thêu một vòng tròn biểu tượng cho Thái Cực ngang lưng có thắt một dây đai màu xanh.
Vương Sở Hồng sợ hãi quỳ xuống nói:
- Gia gia... hài nhi vui chÆ¡i nên quên mất lối vá»... xin gia gia tha tá»™i...
- Ta đã căn dặn các ngươi thế nào? Vương Nhất Minh nghiêm khắc nói.
Chu Cẩm Sơn sao ngươi không biết khuyên bảo y?
- Thưa sư phụ! Äệ tá»­ có lá»—i... xin sư phụ trừng phạt.
Vương Nhất Minh dùng gịong mũi hừ lên tiếng:
- Ta Ä‘oán rằng không phải vì chuyện vui mà lạc lối. Hẳn các ngươi đã gặp sá»± việc gì lạ dá»c đưá»ng đây! Hãy mau nói thật cho sư phụ biết.
Chu Cầm SÆ¡n từ nhỠđến lá»›n được Vương Nhất Minh thương yêu chiá»u chuá»™ng nuôi nấng nên gã hết sức kính trá»ng lão, nên bản thân gã chưa bao giá» dấu diếm Vương Nhất Minh Ä‘iá»u gì cả. Gã thấy sư phụ há»i liến vá»™i vàng đáp:
- Thưa sư phụ! Quả có thế. Con cùng Hồng muá»™i lúc ở trên núi có gặp má»™t ngưá»i...
- Ai vậy? - Vương Nhất Minh giật mình thoáng lộ lo âu.
- Äệ tá»­ không rõ! Lão mặt nhăn nheo, râu tóc để rất dài trông rất là kỳ dị...
- Không có lẽ, không có lẽ. Vương Nhất Minh tá»± lẩm bẩm má»™t mình. - Lão bá»—ng biến sắc mặt túm lấy ngá»±c áo Chu Cẩm SÆ¡n há»i dồn:
- Ngươi... Ngươi... có trông thấy lão xuất hiện ở đâu ra không?
- Không. Äệ tá»­ không thấy. Äệ tá»­ cùng Hồng muá»™i chợt nghe tiếng sau lưng quay lại đã thấy lão ở đó.
Chu Cẩm SÆ¡n định kể tiếp cho Vương Nhất minh việc lão già lại hẹn y hai tháng nữa lên núi song thấy thái độ Vương Nhất Minh có Ä‘iá»u khác lạ nên gã lại thôi. Tuy vậy lòng gã không khá»i bứt rứt vì đây là lần đầu tiên gã đã dấu diếm sư phụ. Gã liếc mắt nhìn Vương Sở Hồng xem cô ta có nói gì không song thấy cô chỉ cuối mặt xuống nên y cảm thấy yên tâm.
Im lặng má»™t lát rồi giá»ng Vương Nhất Minh bá»—ng dịu trở lại:
- Ta đã căn dặn các ngươi không được Ä‘i dâu chÆ¡i xa vì các ngươi còn ít tuổi, kiến thức non ná»›t làm sao hiểu được lòng dạ ngưá»i giang hồ... HÆ¡n nữa mấy hôm tá»›i đây là lá»… mừng thá» lục tuần cá»§a ta. Giá»›i võ lâm sẽ tụ há»p vỠđây rất đông. Lỡ có chuyện gì...
Chu Cẩm Sơn vội dập đầu xuống đất:
- Äệ tá»­ biết lá»—i, làm sư phụ lo lắng thật là đắc tá»™i...
- Thôi! Äứng lên Ä‘i... - Vương Nhất Minh nhẹ nhàng nói. - Lần sau ngươi nhá»›...
Lão chưa nói dứt lá»i thì bá»—ng có tên gia nhân chạy nhanh vào rồi nói:
- Thưa lão gia! Bên ngoài có ngưá»i cầu kiến. Có cho há» vào hay không ạ?
- Há» có xưng danh tánh gì hay không? Vương Nhất Minh há»i.
- Bẩm không. Hai ngưá»i chỉ...
- Thôi, được rồi. - Vương Nhất Minh khẽ phất tay. - Má»i há» vào...
- Dạ.... - Gã gia nhân kính cẩn đáp to.
Vương Nhất Minh thong thả bước vào tòa sảnh. Lão không phải đợi lâu.
Gã gia nhân đã quay lại theo sau là hai lão già một lão ngươi thấp bé, mặt mũi nhẵn thín.
Vương Nhất Minh đứng dậy, lão vòng tay rồi thi lễ:
- Lão phu là vương Nhất Minh bái kiến hai vị. Chẳng hay hai vị quí tánh cao danh là chi và có Ä‘iá»u gì chỉ giáo?
- Vương giáo chá»§ Ä‘a lá»… như vậy khiến chúng tôi vô cùng áy náy. Lão ngưá»i cao vá»™i nói. Tại hạ là én Thiên Trá»ng còn đây là sư đệ cá»§a tại hạ tên gá»i là Tạ Vân Hùng...
- Rất hân hạnh được bái kiến nhị vị, có phải Chu Äại Cẩm lão gia là sư huynh đệ vá»›i hai vị?
én Thiên Trá»ng giật mình. Lão này ở đâu mà việc gì cÅ©ng biết. Không hiểu là việc Chu Äại Cẩm bị sát hại lão đã biết hay chưa?
- Äúng vậy! Y là sư đệ cá»§a tại hạ và má»›i đây y đã bị hạ thá»§.
én Thiên Trá»ng chỠđợi sá»± kinh ngạc cá»§a Vương Nhất Minh song lại ngược vá»›i dá»± Ä‘oán cá»§a lão.
Vương Nhất Minh chẳng có vẻ gì tỠra xao động lão nói:
- Lúc đó tại hạ cũng vừa mới nghe qua. Hình như việc này có liên quan đến bí kíp võ công mà giang hồ đã đồn từ lâu...
- Kiến văn của Vương giáo chủ thật quảng bác, tại hạ vô cùng khâm phục.
Hẳn là tôn giá Ä‘ang gặp khó khăn. Vương Nhất Minh chợt há»i:
- Thấy lão Ä‘oán trúng ý mình, én Thiên Trá»ng trong lòng không khá»i chấn động. Lão nói:
- Vương giáo chá»§ quả có cặp mắt tinh Ä‘á»i! Äúng là...
Lão định nói tiếp, khuôn mặt lá»™ rõ sá»± Ä‘au đớn thì Vương Nhất Minh đã ngắt lá»i:
- Tại hạ biết chá»— khổ tâm cá»§a hai vị! Chắc chắn bá»n chúng đã lùng sục tá»›i quí trang...
- Phải! tất cả đệ tá»­ và gia nhân không má»™t ai sống sót... Bá»n... Bá»n....
chúng thật ác độc.
- Chúng có lấy đi được gì không?
- Có! - én Thiên Trá»ng ngập ngừng nói.- Năm xưa lệnh sư trước khi mất có để lại má»™t di vật là tấm Thái Cá»±c Äồ nhưng đã bị xé làm ba mảnh...
- Chắc tôn giá hiểu rõ công dụng cá»§a chúng chứ! Vương Nhất Minh ngắt lá»i.
- Không! Thật quả là chúng tôi cũng chưa phát hiện được. Chúng có ý nghĩ gì?...
- Theo thiển ý cá»§a tại hạ. - Vương Nhất Minh nói. - Nhất định chúng có liên quan đến công phu võ há»c nếu không lệnh tôn sư đâu có cẩn thận đến như vậy.
- Äúng vậy! Chẳng dấu gì Vương giáo chá»§ nhưng có Ä‘iá»u là ngay lệnh sư cÅ©ng không thể hiểu nổi chá»— ảo diệu cá»§a nó thì làm sao bá»n chúng có thể biết được.
Ngừng má»™t lát rồi én Thiên Trá»ng nói tiếp:
- Tại hạ chỉ có má»™t thắc mắc là... Thái Cá»±c Äồ chúng đã có trong tay mà sao lại vẫn truy tìm bá»n tại hạ đến như thế? - Vương giáo chá»§. - Lão trịnh trá»ng nói. Bá»n tại hạ hiện Ä‘ang bị chúng truy nã gắt gao nên tạm thá»i phải nhá» cậy Vương giáo chá»§ giúp đỡ. Không hiểu có làm phiá»n gì giáo chá»§ không?
- Hai vị tất phải khách sáo Vương Nhất Minh khẳng khái nói. Cùng là đồng đạo trong võ lâm vá»›i nhau, lúc sa cÆ¡ phải hết sức giúp đỡ đó là chuyện thưá»ng tình có gì mà gá»i là Æ¡n nghÄ©a. Xin hai vị cứ bình tâm, việc này cứ để mặc Vương má»— lo liệu...
Lão mỉm cưá»i nói tiếp:
- Mấy hôm nữa là lá»… mừng thá» lục tuần cá»§a lão phu sẽ có nhiá»u cao thá»§ tụ há»p, có lẽ NgÅ© Äại chưởng môn cÅ©ng có mặt lão phu sẽ đưa việc này ra bàn tính luôn thể...
Vương Nhất Minh vá»— tay má»™t cái. Má»™t lão quản gia dáng ngưá»i nhá» bé xuất hiện. Vương Nhất Minh nói vá»›i én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng:
- Äây là Tần lão má»™t ngưá»i tâm phúc cá»§a lão phu đã lâu năm. Lão tuy không hiểu võ công song tính tình cẩn thận và trung thành. Lão sẽ đưa cả hai đến nÆ¡i nghÄ© ngÆ¡i.
én Thiên Trá»ng gật đầu cảm tạ Vương Nhất Minh rồi theo lão già há» Tần Ä‘i vào bên trong nÆ¡i dành riêng cho khách. Äó là má»™t căn phòng lá»›n được bài trí đơn sÆ¡, nhưng trang nhã chứng tỠđầu óc mỹ thuật cá»§a chá»§ nhân. Lão há» Tần chỉ vào căn phòng rồi nói:
- Äây là chá»— nghỉ ngÆ¡i cá»§a hai vị xin tùy tiện, có gì cần cứ cho tiểu nhân biết...
Tạ Vân Hùng khẽ gật đầu rồi bước theo khép cửa lại. Lão ngồi xuống một cái ghế được kê giữa nhà bên cạnh một cái bàn trón trên có sẵn bình trà.
- Sư huynh. - Tạ Vân hùng nói. - Thiên hạ đồn Vương Nhất Minh giàu lòng nghÄ©a hiệp quả không sai. CÅ©ng may võ công cá»§a Vương giáo chá»§ rất cao, thanh thế lại lá»›n, chúng ta khá»i phải lo ngại gì nữa.
én Thiên Trá»n không đáp. Lão chợt há»i Tạ Vân Hùng:
- Hiá»n đệ. Nãy giá» hiá»n đệ có thấy gì lạ không?
- Tiểu đệ chẳng thấy có là bất thưá»ng cả... không hiểu huynh Ä‘ang nói gì vậy.
- Kể cÅ©ng khó nói. - én Thiên Trá»ng đáp lá»­ng lÆ¡. - Chỉ có Ä‘iá»u lão há» Tần.
- Lão quản gia ấy ư? - Tạ Vân Hùng nhắc lại. - Lão ta... lão ta...
- Äệ thấy hồi nãy Vương giáo chá»§ có giá»›i thiệu vá»›i bá»n ta là lão há» Tần không biết võ công. Nhưng ta xem có vẻ như không phải vậy?
- Làm sao sư huynh lại Ä‘oán thế? - Tạ Vân Hùng há»i. - Không lẽ y ở vá»›i Vương giáo chá»§ mấy chục năm mà Vương giáo chá»§ không phát hiện hay sao?
Thực là vô lý.
- Äúng là vô lý thật song... - én Thiên Trá»ng ngập ngừng rồi ghé vào tai Tạ Vân Hùng thì thầm. - Hồi nãy ta vô tình trông thấy y liếc nhìn chúng ta...
Lúc đó cặp mắt y không lá» má» như lúc đầu mà rõ ràng lấp loáng có thần. Nếu đúng như vậy võ công cá»§a y thật không cao lưá»ng được? Không hiểu Vương Nhất minh có biết Ä‘iá»u này hay không? Hay lão cố ý giấu chúng ta?
Tạ Vân Hùng không biết trả lá»i ra sao, lão nói:
- Thôi, kệ lão. Chúng ta chỉ là những khách chẳng liên quan gì đến mình cả. Có Ä‘iá»u sư huynh đã có ý kiến như vậy thì chúng ta nên đỠphòng là hÆ¡n.
Tài sản của lnt1980


Last edited by lnt1980; 24-05-2008 at 04:13 PM.
  #5  
Old 24-05-2008, 02:46 PM
lnt1980's Avatar
lnt1980 lnt1980 is offline
Yêu Vợ Yêu Con
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: vt
Bài gởi: 196
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngày
Xu: 0
Thanks: 834
Thanked 431 Times in 42 Posts
Bát Nhã Thần Chưởng
Nguyên tác : Vương Triệu Anh
Nguồn Vnthuquan.net

Hồi 5


Lá»… Mừng Thá» Phát Sinh Cừu Äịch




Thanh Phong Quán má»™t khách Ä‘iếm tá»a lạc ngay giữa Phong SÆ¡n Trấn bá»­a nay đông khách lạ thưá»ng. Äiá»u đặc biệt khác vá»›i má»i khi là thá»±c khách hôm nay toàn là ngưá»i trong giá»›i võ lâm. Tuy nhiên xem ra thì chưa thấy xuất hiện những cao thá»§ hạng nhất, Ä‘a phần là đệ tá»­ các môn phái ở đẳng cấp trung bình.
Chủ quán một lão giá có chòm râu đen như râu dê xum xoe đi lại quanh các bàn miệng liến thoắng:
- Thật là hân hạnh, hân hạnh. Trăm năm mới có một lần tệ quán mới được tiếp đón đông đủ các vị như thế này... Xin các vị cứ thoải mái.
Má»™t gã đại hán lưng dắt Ä‘oản Ä‘ao đệ tá»­ phái Hoa SÆ¡n nói giá»ng lè nhè:
- Chá»§ quán! Từ sáng đến giá» ngươi có thấy Tứ Äại Chưởng môn đến đây chưa?
- Tiểu nhân làm sao biết được ạ? - Lão nói giá»ng nịnh ná»t. - Hẳn là các vị đến đây để mừng thá» lục tuần cá»§a Vương lão gia.
- Äúng đấy! - Má»™t gã đệ từ Cái bang nói. - Vương lão gia là ngưá»i rá»™ng rãi dù không má»i bá»n ta cÅ©ng đến mấy khi được bữa rượu thịt no say?
- Các ngươi thì chỉ nhậu nhẹt ăn uống đúng là bá»n phàm phu tục tá»­. Bá»n ta đến chỉ để mừng thá» Vương lão gia thôi.
Gã đệ tử Cái Bang quay lại xem ai nói thì ra lả một đạo sĩ phái Côn Luân.
Gã tức giận vặn lại:
- Bá»n các ngươi chỉ là bá»n giả nhân giả nghÄ©a mà thôi. Bên ngoài thì ra vẻ khiêm cung song bên trong thì...
Gã nói đến đó bá» chừng không nói tiếp khiến đám đông xung quanh cưá»i ồ lên. ö gã muốn ám chỉ đám đệ tá»­ Côn Luân cùng nhậu nhẹt bê tha chẳng kém gì ngưá»i thưá»ng nên còn tệ hại hÆ¡n cả những kẻ không bị giá»›i luật ngăn cấm.
Gã đệ từ Côn Luân, một gã mặt trắng cặp mắt nhỠvà dài là Hà Thiện Lưu tam đệ tử Côn Luân phái. Gã bừng bừng nổi giận đập nát chén rượu, bể cả bàn làm chén bát nảy tung lên rớt xuống đất vỡ tan tành:
- Thằng ăn mày thối tha kia, nếu hôm nay không nghĩ tới cuộc vui sắp tới thì ta sẽ cho ngươi một trận nhừ đòn rồi đấy!
- Ngươi tưởng Cái Bang ta sợ Côn Luân các ngươi hay sao. - Gã ăn mày ngoác miệng ra cưá»i. - Ta còn lạ gì ngươi nữa. Ngươi là Hà Ãc Lưu có phải không?
Gã ăn mày cố tình nói lệch chữ thiện sang chữ Ãc để xá» xiên Hà Thiện Lưu. Má»i ngưá»i Ä‘á»u thấy rõ cả.
Hà Thiện Lưu toan đứng dậy thì bỗng có tiếng nói oang oang của một hán tử vừa từ ngoài bước vào:
- Xin các vị đừng có gây lá»™n nữa. Hôm nay tất cả má»i ngưá»i không phân biệt môn phái Ä‘á»u là khách quí cá»§a "Thần Quyá»n Môn", Vương giáo chá»§ sai tại hạ ra đầy má»i tất cả các vị lên núi.
Má»i ngưá»i nhìn lại xem ai thì là Vương Xứ Nhất, đại đệ tá»­ cá»§a Vương Nhất Minh.
Vương Xứ Nhất quay sang nói với chủ quán:
- Tiá»n bạc các vị đây ngươi không được lấy má»™t xu. Ngày mai Vương giáo chá»§ sẽ thanh toán hết.
- Dạ... dạ... - Lão chủ quán dạ ran. - Tiểu nhân xin lãnh ý.
- Các vị. - Vương Xứ Nhất cao giá»ng. - Ngày mai má»›i là lá»… mừng thá» song các vị đã đến đây xin má»›i lên SÆ¡n trại nghỉ ngÆ¡i để Thần Quyá»n Môn chúng tôi được bồi tiếp... xin má»i....
Gã nói Ä‘á»an Ä‘i trước dẫn đưá»ng, quần hùng lục tục theo sau.
Quả là Vương Nhất Minh đã chuẩn bị vô cùng chu đáo. Dá»c hai bên đưá»ng cứ cách má»™t quãng lão đã cho dá»±ng những tòa lương đình bên trong có bố trí bàn ghế và bá»n gia nhân để tiếp khách giang hồ. Bá»n gia nhân này tuy chỉ làm công việc phục vụ song nhìn qua cÅ©ng biết chúng Ä‘á»u là ngưá»i có võ công cả. Trong trại cá»§a Vương Nhất Minh nằm sau má»™t trái núi chiếm má»™t khu đất rá»™ng mấy dặm. Äến đây má»›i thấy hết quy mô mà Vương Nhất Minh đã bá» công phu sắp xếp. Lão đã cho dá»±ng mấy cái rạp bằng cỠđể khách khứa nghÄ© tạm qua đêm. Lão đã cho chăng đèn kết hoa từ tối hôm trước nên chỉ đứng từ xa cÅ©ng thấy ánh sáng rá»±c rỡ. Phía trước là bốn cái đèn lồng cá»— lá»›n, được dán giấy Ä‘á», mặt trước có viết chữ TH„ nét chữ như rồng bay phượng múa. Trên má»™t cái sân rá»™ng là má»™t dãy bàn kê làm sáu hàng má»—i hàng mưá»i chiếc. Má»™t chiếc bàn dài đặt tám chiếc ghế được kê hÆ¡i cao lên, trên ghết Ä‘á»u phù da báo có lẽ dành cho Bát Äại Chưởng Môn.
Vương Xứ Nhất không dấu nổi vẻ hãnh diện. Gã chỉ vào một cái nhà rạp:
- Các vị đến nÆ¡i rồi đó xin má»i vào đây tạm nghỉ. Má»i thứ cần dùng xin cứ tùy tiện...
Äám đông vá»— tay reo hò:
- Cảm ơn Vương giao chủ đã có lòng đón tiếp.
Vương Xứ Nhất hài lòng. Sau khi quần hùng đã đâu vào đấy rồi, gã truyá»n gia nhân tiếp đãi rượu thịt.
Hà Thiện Lưu cùng đám đệ tử Côn Luân ngồi chung một bàn. Gã ỷ mình thuộc môn phái lớn nên không chịu ngồi chung với đệ tử môn phái khác.
Bá»—ng gã nghe thấy phía sau có tiếng mấy ngưá»i nói:
- Này sư đệ! Kể ra Thần Quyá»n Môn được đứng ngang hàng vá»›i Bát Äại môn phái cÅ©ng là phải.
- 􀃒! - Gã kia vừa ngồm ngoàm vừa trả lá»i. - Mấy năm nay thanh thế Thần Quyá»n Môn má»—i ngày má»™t lá»›n, khắp nÆ¡i Ä‘á»u biết...
- Tiểu đệ kiến văn hẹp hòi vẫn có Ä‘iá»u chưa hiểu... - Má»™t gã khác chen vào. - Không biết lai lịch Vương giáo chá»§ ra sao?
- Cái đó thì bá»n mình làm sao hiểu được. - Gã Ä‘ang nhai nhồm nhoàm đáp. - Nhưng những cái khác thì tại hạ cÅ©ng biết sÆ¡ qua.
- SÆ¡ qua là những cái gì? Nói nghe Ä‘i. - Má»™t gã thanh niên nhanh miệng há»i.
- Thần Quyá»n môn là má»™t bang phái lá»›n, có cả trăm hảo thư, ngươi đến đây đã thấy rồi đấy nhưng đắc ý nhất cá»§a Vương gia là bảy đệ tá»­ mà gã há» Vương hồi nãy tiếp đãi chúng ta đứng đầu...
Gã ngừng lại cố nuốt miếng thịt rồi làm bộ hiểu biết nói tiếp:
- Phu nhân cá»§a há» Vương là Tôn Nhị Kiá»u mãi đến hÆ¡n bốn mươi má»›i sinh hạ được má»™t tiểu thÆ¡... Vương lão gia cưng chiá»u lắm coi như viên ngá»c quý nên tuy nhá» tuổi mà võ công cÅ©ng vào hạng khá.
- Nghe đâu còn có một gã nữa mà!
- È không... gã thiếu niên kia chỉ là con nuôi của Vương gia mà thôi...
- Ngươi cÅ©ng am hiểu đấy nhỉ. - Gã ngồi bên cạnh lên tiếng khen. - Thế theo ngươi Thần Quyá»n Môn so vá»›i các môn phái khác thế nào?
- So vá»›i Thiếu Lâm, Võ Äang thì cÅ©ng chẳng thua kém gì?... Chẳng thế mà chưởng môn phái Võ Äang kết giao thâm tình vá»›i Vương lão gia lắm. Còn Côn Luân thì chẳng có gì để nói...
Hà Thiện Lưu nghe gã có vẻ coi thưá»ng phái Côn Luân thì nổi giận. Gã quay lại nhìn xem ai là ngưá»i vừa nói câu đó. Song chỉ thấy má»™t đám lố nhố mấy gã hán tá»­. Gã bá»±c dá»c nghÄ© bụng:
Bá»n này ăn mặc không theo má»™t môn phái nào cả không hiểu chúng thuá»™c bang há»™i nào...
NghÄ© như vậy gã liá»n lá»›n tiếng nói vá»›i má»™t tên đệ tá»­ phái Côn Luân ngồi bên cạnh cố ý để bá»n kia nghe thấy:
- Sư đệ biết không Vương lão gia tuy không phải thuá»™c môn phái chính thống nhưng bá»n tà ma ngoại đạo không bao giá» kết giao thế mà xem ra lần này hình như bá»n chúng cÅ©ng trà trá»™n vào đây thì lạ quá...
- Sư huynh nói đúng đấy, trước đây Hắc Long Bang, Kim Sa Bang nổi lên quấy nhiá»…u xưng hùng xưng bá, bây giá» có Thần Quyá»n Môn bá»n chúng biến Ä‘i đấu hết cả... - Gã kia phụ há»a theo.
Gã vừa dứt lá»i hán tá»­ phía sau đứng phắt dậy chỉ tay vào mặt gã quát lá»›n:
- Ngươi dám nhục mạ Hắc Long Bang ta.
Thì ra y là đệ tử của hắc Long Bang một bang hội mới nổi lên ở vùng Giang Nam.
- Ãa! Hắc long Bang vẫn còn tồn tại sao! - Hà Thiện lưu làm bá»™ ngây ngô.
- Thế ra...
Gã nói chưa hết câu đã thấy hán tá»­ trước mặt vung quyá»n đánh ra nhằm ngay trước ngá»±c.
Hà Thiện Lưu đã để ý phòng bị ngay từ đầu. Gã xoay chiếc ghế má»™t vòng rồi ra chiêu "Äá»™c Thá»§ Phật Tâm" đánh ngay vào huyệt "Thương Quan" trước bụng. Quyá»n thuật phái Cô Luân xuất xứ từ Tây Vá»±c nên chú trá»ng vào sá»± cương mãnh. Quyá»n chưa tá»›i mà kình phong đã rít lên vù vù. hán tá»­ kia không ngá» Hà Thiện Lưu ra tay độc ác vậy bèn vươn tay trái ra dùng cầm nã thá»§ chụp vào cổ tay gã.
Hà Thiện lưu là má»™t cao thá»§ thứ ba cá»§a phái Côn Luân nên võ công đâu phải tầm thưá»ng. Gã định bụng sẽ bóp nát cánh tay cá»§a gã hán tá»­ cho hả giận nên đợi cho bàn tay cá»§a gã hán tá»­ sắp chụp vào cổ tay gã. Hà Thiện Lưu bá»—ng xoay cổ tay Ä‘i má»™t vòng.
Äây là má»™t tuyệt ká»· hóa giải chiêu cầm nã rất là hiệu nghiệm có tên là "Vân Thương Trảo" đối phương dù có cao cưá»ng đến đâu cÅ©ng khó tránh được vì đòn đánh rất gần lại thần tốc. Hán tá»­ nhận ra thì đã muá»™n rồi. Gã đành thúc thá»§ chịu trận. Chỉ nghe má»™t tiếng rắc khô gá»n cổ tay gã đã gãy lìa.
- Xin các hạ dừng tay.
Vương Xứ Nhất xuất hiện vào đúng lúc Hà Thiện Lưu định dùng chưởng đánh vào ngực hán tử. Chỉ thấy gã phất tay áo một cái, kình lực từ tay áo xô ra đẩy vẹt chưởng của Hà Thiện Lưu sang một bên. Kình lực mạnh đến nỗi Hà Thiện Lưu còn lảo đảo suýt ngã.
Diá»…n biến này xảy ra hoàn toàn bất ngá» khiến các cao thá»§ trong quán Ä‘á»u giật mình khiếp sợ. Chỉ má»™t phẩy tay trông rất nhẹ nhàng mà má»™t cao thá»§ như Hà Thiện Lưu chịu không nổi. Không hiểu công lá»±c cá»§a Vương Xứ Nhất cao thâm đến mức nào...
Má»i ngưá»i Ä‘á»u ngá»› ngưá»i ra. Hà Thiện Lưu vừa tức giận vừa sợ hãi không nói được tiếng nào. Tuy Vương Xứ Nhất không động thá»§ vá»›i gã chỉ cố ý giảng hòa song việc gã phóng chưởng ra đã làm Hà Thiện Lưu mất mặt.
Tuy trong bụng tức giận khôn tả nhưng Hà Thiện Lưu hiểu rằng võ công cá»§a Vương Xứ Nhất cao hÆ¡n gã nhiá»u nếu gây sá»± vá»›i gã chỉ thêm thiệt thòi mà thôi. NghÄ© vậy nên Hà Thiện Lưu giả bá»™ tươi cưá»i:
- Công lực của Vương huynht hật là lợi hại. tại hạ vô cùng khâm phục...
- Chẳng có gì đáng kể mà Hà huynh quá khen khiến tại hạ vô cùng hổ thẹn... Các vị Ä‘á»u là khách quí cá»§a bổn bang chẳng nên làm mất hòa khí.
Vương mỗ có gì đắc tội xin Hà huynh nể tình bỠqua cho...
Gã dứt lá»i tiến vá» phía đệ tá»­ cá»§a Hắc Long Bang xem xét vết thương ở cổ tay rồi nói tiếp:
- Công phu Vân Thương Trảo cá»§a phái Côn Luân thật danh bất hư truyá»n. CÅ©ng may hà huynh nhẹ tay chứ không thì hết cứu chữa.
Nói Ä‘á»an gã móc trong bá»c áo má»™t láo cao dán vào tay gã hán tá»­:
- Äây là "Tiếp Cốt Äoạn Tục Cao" má»™t thần dược cá»§a bổn bang. Chắc chắn hiá»n huynh sẽ khá»i trong vòng ba bốn ngày nữa.
Gã đệ tử Hắc Long Bang cảm ơn rối rít. Vương Xứ Nhất nói:
- Các hảo bằng hữu, trá»i đã sắp sáng rồi. Xin các vị nghỉ ngÆ¡i chút ít rồi ra ngoài dá»± lá»….
Bên ngoài bỗng vang lên những tiếng lao xao hiển nhiên là của một đám đông đang đi tới. Chợt nổi lên tiếng nói của Vương Nhất Minh:
- Cung hỉ các vị đã có lòng yêu tá»›i sá»›m thế này quả là vinh hạnh lá»›n lao cho Vương má»—. Vương má»— không biết bao giá» má»›i Ä‘á»n đáp được mối thâm tình này...
- A di da phật...
Má»™t giá»ng trầm và ấm vang lên. Thanh âm tuy rất nhá» nhưng tất cả má»i ngưá»i nghe rõ mồn má»™t:
- Xin giáo chá»§ đừng có quá khiêm như thế, chỉ vì đưá»ng xá xa xôi diệu vợi, sợ dá»c đưá»ng có gì bất trắc không đến kịp e thất lá»… vá»›i Vương giáo chá»§.
- Các vị đã quên mất lão già này rồi. Má»™t thanh âm khác cất lên kèm theo tiếng cưá»i ha hả. Không lẽ võ công cá»§a ta không đáng nói đến sao!
Má»™t lão già xuất hiện, huyệt thái dương nhô cao cặp mắt phóng ra những tia thần quang loang loáng. Lão rút trong tay áo ra má»™t tá» giấy đỠrồi vừa cưá»i vừa nói:
- Nhân ngày lá»… cá»§a Vương giáo chá»§ lão phu có bài thÆ¡ dù là lá»i thô kệch song là chút lòng thành xin Vương giáo chá»§ nhận cho.
Lão kẹp tá» giấy vào ngón tay trá» rồi búng mạnh vá» phía Vương Nhất Minh. Tá» giấy bay vù má»™t cái. Vương Nhất Minh giÆ¡ tay đón lấy không khá»i kinh ngạc khi thấy bản thân gã rúng động do kình lá»±c cá»§a lão già truyá»n vào.
Thế thì đủ biết công phu lão này không phải tầm thưá»ng.
- Hảo công phu, hảo công phu. - Vương Nhất Minh bật lên tiếng khen.- Tá» giấy má»ng như vậy mà truyá»n công lá»±c đến như thế thì quả thật thiên hạ không có ngưá»i thứ hai...
- Cái đó chỉ là chút tài má»n, đâu có dám phô trương trước mặt giáo chá»§.
Lão già nói giá»ng khô khan.
Hai ngưá»i vừa đối đáp vá»›i Vương Nhất Minh vừa rồi là Bất Nghi đại sư chưởng môn phái Thiếu lâm còn lão thứ hai là Tùng Lâm đạo trưởng, chưởng môn phái Thanh Thành.
Tùng Lâm đạo trưởng nói:
- Lão phu thấy bữa nay hình như còn thiếu mấy vị nữa thì phải...
- Bá»n ta chỉ đến sau đạo trưởng má»™t chút thôi. Lẽ nào Vương giáo chá»§ má»i mà lại không có mặt.
Ngay lúc đó xuất hiện hai lão già, má»™t cao má»™t thấp. Lão ngưá»i thấp chân tay ngắn ngá»§n trông rất há»at kê là Ngá»c Long Chân Nhân chưởng má»™t phái Côn Luân. Lão ngưá»i cao gầy là Lâm Tá»­ Dương chưởng môn phái Không Äá»™ng.
- Thật không ngá» hôm nay lão phu được đón tiếp đầy đủ NgÅ© đại chưởng môn! Xin má»i các vị an tá»a.
Vương Nhất Minh chỉ tay vào các bàn dài có kê chiếc ghế bá»c da báo.
- Thật đáng tiếc. - Vương Nhất Minh nói. - Còn thiếu ba vị nữa thì thật là đầy đủ... song gã ngập ngừng làm ra bộ buồn rầu:
Sá»± Ä‘á»i mấy khi được trá»n vẹn. ÄÆ°á»£c năm vị chiếu cố, Vương Nhất Minh này đã mãn nguyện lắm rồi.
Sau khi má»i ngưá»i đã an tá»a, đám đệ tá»­ thì ngồi ở phía dưới. Vương Nhất Minh đứng dậy vòng tay rồi trịnh trá»ng nói:
- Trước hết Vương má»— xin có lá»i cảm tạ NgÅ© đại chưởng môn, các bằng hữu bát đại môn phái, không quản ngại đưá»ng xá xa xôi đến dá»± tiệc mừng thá» lục tuần.
Lão ngừng lại đảo mắt nhìn quanh rồi cầm một chung rượu lên tay:
- Vương má»— xin nâng ly rượu này tiếc rằng không hóa thân thành trăm ngưá»i để đến hầu rượu được vá»›i các hảo bằng hữu được. Vậy xin mạo muá»™i tưới rượi làm mưa coi như đã được cụng ly cùng các vị vậy.
Lão nói xong vận kình vào ngón tay trỠbúng ly rượu lên không trung lạ thay rượu trong ly rớt xuống một chỗ mà bị chưởng lực của lão bắn tung lên cao thành muôn ngàn hạt nước li ti.
Quần hùng vá»— tay reo hò ầm Ä© tán thưởng. Lâm Tá»­ Dương chưởng môn phái Không Äá»™ng vuốt râu nói vá»›i Ngá»c Long Chân Nhân:
- Lão huynh, không hiểu đây là công phu gì thế?
- Ta cÅ©ng không rõ lắm... - Ngá»c Long Chân Nhân phân vân đáp. - Hình như là Lạc Hoa Chưởng thì phải... Cách đây năm năm há» Vương đã luyện rồi...
Äợi cho không khí yên lặng trở lại. Vương Nhất Minh cất cao giá»ng nói tiếp:
- Trước hết xin các vị cứ đánh chén no say, sau đó lão phu muốn cùng các vị thương nghị một chuyện...
- Chuyện gì thế? Sao Vương huynh không nói rõ trong thiệp má»i từ trước. - Tùng Lâm đạo trưởng thắc mắc há»i.
- Xin đạo trưởng cứ bình tâm... Lát nữa...
- Cứ nói trước đi cho xong chuyện. - Ta cũng sốt ruột lắm rồi. Lâm Dương Tử xen vào.
Vậy cũng được.
Vương Nhất Minh do dự rồi nói tiếp :
- Dù rằng các môn phái chính kiến có khác nhau song từ trước tá»›i nay giá»›i võ lâm chúng ta vẫn chung sống hoà đồng tôn trá»ng lẫn nhau. Äó là má»™t Ä‘iá»u may mắn lá»›n... và nếu được như vậy mãi thì ná»n võ thuật sẽ tiến xa, rá»±c rỡ hÆ¡n nữa nhưng... nhưng thật đáng tiếc... lão phu e rằng sóng gió đã nổi lên...
- Nói gì thì nói hụych tẹt ra Ä‘i vòng vo mãi. - Có tiếng từ phía dưới vá»ng lên.
Vương Nhất minh đưa cặp mắt sắc lạnh nhìn suốt xuống nơi phát thanh âm đó. Lão vẫn bình tĩnh tiếp tục:
- Cách đây hai năm, cao thá»§ đã đột nhiên bị thảm sát ở Miếu Hoa Cương tiếp đó chưởng môn phái Võ Äang, chưởng môn phái Hoa SÆ¡n cÅ©ng bị ám toán... Thá»§ Ä‘á»an cá»§a bá»n chúng rất tàn độc, kỳ bí khôn lưá»ng... Äiá»u nan giải là không ai có thể nhận biết xuất xứ võ công cá»§a bá»n chúng... những vụ ám sát này vẫn còn trong vòn bí ẫn thì gần đây hẳn quí vị Ä‘á»u biết rõ cả nhà Chu Äại Cẩm bị sát hại...
Không khí bỗng trầm hẳn xuống. Vương Nhất Minh thong thả nói tiếp:
- Chưa hết, cùng lúc đó toàn bá»™ gia nhân đệ tá»­ cá»§a hai ngưá»i là sư huynh sư đệ vá»›i Chu Äại Cẩm là én Thiên Trá»ng và Tạ Vân Hùng cÅ©ng bị giết hại má»™t cách thật đáng ngá»...
Lúc đó quần hùng má»›i để ý đến hai lão già vẫn ngồi im từ đầu tá»›i giá».
- Thưa NgÅ© đại chưởng môn thưa các hảo bằng hữu... Tất cả những sá»± kiện này Ä‘á»u liên quan đến má»™t bí kíp võ công thượng thừa :
Bát Nhã Thấn Chưởng mà sá»± bí ẩn cá»§a nó theo lão phu được biết nằm trong "Thái Cá»±c Äồ"...
- Bần tăng cÅ©ng nghe nói đến nó từ lâu song Thái Cá»±c Äồ nằm trong tay ai thì quả thật đến giá» má»›i biết. - Bất Nghi đại sư lên tiếng.
- Äiá»u chắc chắn là có bàn tay cá»§a bá»n Thanh Long Bang. - Lâm Tá»­ Dương chưởng môn phái Không Äá»™ng xen vào.
- Chúng ta cũng không nên khẳng định vội. - Hà Thiện Lưu nói. - Lấy gì làm bằng cớ...
Vương Nhất Minh khẽ gật đầu:
- Äúng vậy, theo lão phu thì võ công cá»§a bá»n Thanh Long Bang đâu có cao như vậy.... HÆ¡n nữa....
Lão ngập ngừng một chút rồi nói tiếp:
- én, Tạ hai vị đây có nói vá»›i lão phu chính là hai ngưá»i bị đệ tá»­ cá»§a phái Thanh Thành gây sá»± dá»c đưá»ng...
Tùng lâm đạo trưởng đỠbừng mặt lên. Lão nổi giận đập chát xuống bàn:
- Vương giáo chủ xin hãy cân nhắc không nên ăn nói bừa bãi như thế.
Rồi lão quay sang phía hai lão én, Tạ :
- Hai vị bằng hữu. Giá»ng Tùng Lâm đượm vẻ gay gắt. Lão phu chưa có hân hạnh quen biết hai vị cÅ©ng như có thù oán gì. Lẽ nào đệ tá»­ cá»§a bổn phái lại sinh sá»±. Các vị có bằng cá»› gì không...
- Chính tại hạ đã động thá»§ vá»›i mấy đệ tá»­ quý phái... Việc lúc đó có Giang Thành Há»™i làm chứng. én Thiên Trá»ng nói.
- Äệ tá»­ môn phái ta làm gì có võ công cao như vậy! - Tùng Lâm nổi giận. - Các ngươi nói vậy có phải ám chỉ ta cướp "Thái Cá»±c Äồ" không?
- Xin các vị bình tÄ©nh. Vương Nhất Minh giÆ¡ má»™t tay lên. Äây chỉ là bàn định tìm ra sá»± thật mà thôi... Lão phu...
Vương Nhất Minh chưa kịp nói hết câu bỗng "vù" một tiếng mũi phi tiêu không biết từ đâu cắm phập xuống ngay trước mặt.
Quần hùng giật mình. Thá»§ pháp phóng ám tiá»…n thật ghê gá»›m khiến má»i ngưá»i có mặt toàn là cao thá»§ cÅ©ng không phát hiện kịp thá»i.
Vương Nhất Minh quát lớn:
- Cao nhân nào ghé thăm Vương má»— sao không chưá»ng mặt ra cho lão phu được thỉnh giáo?
- Ha...ha....ha...
Má»™t tràng cưá»i nổi lên. Má»™t nữ nhân mặt che má»™t vuông vải Ä‘en, bận áo màu lục từ má»™t tầng cây cao nhảy vút xuống. Thân phá nhẹ nhàng không thể tả nổi.
Nữ nhân quát to:
- Vương Nhất Minh hẳn ngươi nhận ra ta là ai rồi chứ?
- Lão phu làm sao biết được ngươi đàng hoàng thì không bao giỠphải che dấu mặt cả. Ngươi bỠtấm khăn ra....
- Không cần.... ngươi đừng vỠvĩnh nữa, nếu ngươi không nhớ thì để ta nhắc cho.
Nữ nhân cưá»i lạt nói tiếp:
- Ta không muốn gây khó dá»… gì cho ngươi cả, ta chỉ yêu cầu má»™t Ä‘iá»u là ngươi hãy nói sá»± thật rồit rả cho ta biết là xong. Việc này ta đã đợi mấy chục năm rồi....
Vương Nhất Minh mặt thoáng biến sắc. Lão quay sang nói với Bất Nghi đại sư:
- Äây là việc riêng cá»§a tại hạ.... Không liên quan gì đến võ lâm xin đại sư....
Bất Nghi đại sư chưa kịp trả lá»i thì nữ nhân đã nói:
- Vương Nhất Minh ngươi sợ nói ra thì xấu mặt ngươi phải không?
Chúng ta cứ giải quyết má»i chuyện ở đây không phải Ä‘i đâu cả?
- Ngươi là một con nữ ma đầu đê tiện. - Vương Nhất Minh gầm lên. - Mấy chục năm qua mà vẫn không chịu buông tha ta sao. Nếu không nể tình, ta quyết không tha đâu?
- Ha... ha... ta đâu sợ ngươi như ngày trước nữa.
- ÄÆ°á»£c. - Vương Nhất Minh nhảy vút lên phía trước. - Ta sẽ cho ngươi nếm mùi lợi hại. Ngươi động thá»§ trước Ä‘i.
Nữ nhân hừ lên một tiếng rồi nói:
- Ta đã căm hận ngươi biết bao, bây giá»i má»›i có dịp trả mối thù này. Hãy coi đây.
"Sá»at" má»™t tiếng. Cây trưá»ng kiếm đã rút ra khá»i vá». ÄÆ°á»ng gươm như má»™t ánh sao xét quẹt ngang ngưá»i Vương Nhất Minh. Vương Nhất Minh tay không vÅ© khí nên nhất thá»i lão phải thối lui má»™t bước. Chỉ trong nháy mắt kiếm pháp cá»§a nữ nhân đã thay đổi đến bảy phương vi uy hiếp toàn những yếu huyệt cá»§a Vương Nhất Minh khiến lão hoảng hốt, mồ hôi túa ra đầy mình.
Ngá»c Long Chân Nhân nhìn thấy kiếm pháp cá»§a nữ nhân cÅ©ng không khá»i ghê sợ. Nên biết rằng võ công phái Côn Luân rất chú trá»ng vá» kiếm pháp và cÅ©ng nổi danh trên giang hồ nhá» tuyệt ká»· này vì thế, Ngá»c Long hiểu ngay chá»— bất lợi cá»§a Vương Nhất Minh. Lão rút thanh bảo kiếm sau lưng ra đưa cho y rồi khẽ nói:
- Kiếm pháp của nữ nhân lợi hại lắm, giáo chủ phải lưu ý mới được.
Có bảo kiếm trong tay Vương Nhất Minh dần dần lấy lại thế quân bình song vẫn khong tài nào phản kích được. ÄÆ°á»ng gươm cá»§a nữ nhân như má»™t lần chá»›p quấn chặt lấy lão khiến lão không rảnh tay lúc nào cả.
Ngá»c Long Chân Nhân càng coi càng kinh hãi. Lão nghÄ© bụng:
"Nếu không phải Vương Nhất Minh mà là ngưá»i khác hẳn đã thảm bại từ lâu rồi..." Bá»—ng nghe tiếng nữ nhân quát to:
- Trúng này.
Quả nhiên vai bên tả cá»§a Vương Nhất Minh đã bị trúng má»™t kiếm máu ra ướt đẫm áo. Lưỡi gươm bá»—ng chuyển sang bên hữu. Ngá»c Long không nén nổi hồi há»™p lão hô to:
- Cẩn thận giáo chủ chiêu "Khai Liêm Kiến Nguyệt" đấy.
Chiêu này đúng ra là nhằm vào vai bên bữu nên lão muốn báo cho Vương Nhất Minh đỠphòng. Không ngỠđưá»ng gươm bá»—ng hạ xuống đâm vào bụng thành ra chiêu "Song Long Nhập Uyên" Ngá»c Long giật mình nghÄ© bụng:
"Không thể được, không thể được. Chiêu số đã ra hết mức rồi sao lại biến chiêu thì thật là lạ". Lão thấy Vương Nhất Minh đỡ được thì mừng thầm, lại thấy hỠVương còn đưa ngược mũi kiếm lên phản kích nhắm vào huyệt "Dại Nghinh" trên cổ nữ nhân:
- Hảo kiếm pháp!
Má»i ngưá»i ồ lên tiếng khen. Ngá»c Long lại hô:
- Cẩn thận chiêu "Ô Nha Lượng Dực" phía dưới đấy.
Lão chưa nói dứt lá»i thì đưá»ng gươm cá»§a nữ nhân lại chém từ trên xuống thành ra những câu cá»§a lão Ä‘á»u sai bét cả.
Hai bên giao đấu chừng hơn chục hiệp ưu thế vỠphía nữ nhân thấy rõ.
Bất ngá» Vương Nhất Minh bị vấp chân vào má»™t cái ghế khiến ngưá»i lão nghiêng Ä‘i. Lập tức nữ nhân không bá» lỡ cÆ¡ há»™i vung gươm chém thẳng xuống. Buá»™c lòng Vương Nhất Minh phải đưa gươm lên đỡ vì thế bá»™ vị bên trái bị hở. Tay tả nữ nhân vung lên sá»­ dụng chiêu "Bạch Viên Tiá»n Sư" đấm vào ngưc cá»§a lão. "Bình" má»™t tiếng Vương Nhất Minh lá»ang chá»ang lùi lại mấy bước, miệng thổ ra má»™t búng máu tươi. Hiển nhiên lão đã bị thương khá nặng.
Hà Thiện Lưu đúng ngoài nhìn chăm chú theo dõi trận đấu. Gã kinh ngạc vô cùng rồi lẩm bẩm một mình:
- Lạ quá, lạ quá. Äệ tá»­ cá»§a y là Vương Xứ Nhất xem ra võ công còn cao hÆ¡n cả sư phụ là nghÄ©a làm sao! Thật là lạ lùng!
Tài sản của lnt1980


Last edited by lnt1980; 24-05-2008 at 04:10 PM.
Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
çàñòàâêè, êåðàìè÷åñêàÿ, èìåíèíû, íåäåëþ, ñïîðòèâíûå, òðåòüÿêîâñêàÿ, æàëþçè



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™