Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #1  
Old 06-06-2008, 09:34 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Cá»­u Tháp (Vô Danh ) Nguồn:vnthuquan _ Äá»§ bá»™

Hồi 1

Tại Ly SÆ¡n lá»™ tin há»a đồ -Khu má»™ tháp khởi đầu bí ẩn




Ly Sơn!
Äó là tên cá»§a má»™t ngá»n núi nằm vá» phía bắc Trung Nguyên.
Ngá»n núi này không có gì đặc biệt ngoại trừ danh xưng và địa hình đặc thù cá»§a bản thân ngá»n núi.
Gá»i là địa hình đặc thù vì từ ngá»n Ly SÆ¡n trở Ä‘i, Ä‘i mài vá» phương Bắc, nó chính là Ä‘iểm khởi đầu cho nhiá»u dãy núi trùng Ä‘iệp tiếp theo và tiếp nối mãi vá» phương Bắc xa xôi.
Äể dá»… hình dung, có thể hiểu theo cách khác, ngá»n Ly SÆ¡n chính là diểm chận cuối cùng cá»§a những bình nguyên rá»™ng bạt ngàn và trù phú cá»§a đất Ä‘ai Trung Nguyên kể từ phương Nam Ä‘i lên.
Vậy là có sá»± phân biệt rạch ròi giữa vùng bình nguyên ở phương Nam vá»›i khu đồi núi chập chùng ở phía bắc. Và khởi Ä‘iểm cho sá»± phân biệt, sá»± cách chia chính là ngá»n nứi Ly SÆ¡n.
Có lẽ chính vì Ä‘iểm này nên má»›i có tên gá»i Ly SÆ¡n (ly là ly biệt, chia ly...)
Và có phải chăng đây là Ä‘iá»m báo trước cho má»™t nhân vật hiện ngụ cư tại chân ngá»n Ly SÆ¡n? Nhân vật này lâm phải cảnh ngá»™ sinh ly tá»­ biệt do ngụ cư tại địa Ä‘iểm có danh xưng như vậy.
* * * * *
Vào má»™t buổi sáng ná», cùng vá»›i những tia nắng đầu tiên trong ngày vừa ló dạng, má»™t bóng nhân ảnh cÅ©ng nhẹ nhàng hiện thân cạnh chân ngá»n Ly SÆ¡n.
Như đã tìm hiểu kỹ địa hình, ngay khi bóng nhân ảnh này chậm bước lại cước trình, y ung dung men theo chân núi vỠphía tả và đến được nơi y cần đến.
Äó là má»™t mái nhà đơn sÆ¡, nép mình bình lặng dưới má»™t cá»™i du đã già cá»—i.
Do lưng tá»±a vào vách núi, phía trước là cá»™i cây cao to che khuất nên cho đến lúc này, lúc bóng nhân ảnh kia xuất hiện phía trước mái nhà nhá», những tia nắng ban mai vẫn chưa soi rá»i đến mái nhà!
Vì thế mái nhà nhỠđơn sơ mộc mạc nỠvẫn im lìm bất động, đang cố níu kéo thêm nữa giấc ngủ qua đêm muộn màng?
Bóng nhân ảnh ná» có vẻ nhận ra Ä‘iá»u đó nên lá»™ vẻ ngập ngừng, không biết có nên làm kinh động những ai Ä‘ang ẩn mình bên trong mái nhà hay không vào lúc sá»›m sá»§a như thế này.
Y đứng yên, hòa mình vào khung cảnh thật bình lặng Ä‘ang hiện hữu và hầu như là tôn trá»ng sá»± bình lặng đó.
Thá»i gian trôi vẫn trôi!
Mái nhà nhá» rồi cÅ©ng bị đánh thức khi những tia nắng rốt cuá»™c cÅ©ng tìm được cách chiếu rá»i những vệt sáng lung linh đến tận cá»­a dẫn vào mái nhà.
Kẹt!
Cánh cá»­a bằng phên nứa bá»—ng xịch mở, từ bên trong để lá»™ má»™t gương mặt non choẹt cá»§a má»™t đứa bé trai có niên ká»· độ mưá»i hai hoặc mưá»i ba.
Nhìn thấy có ngưá»i lạ ở bên ngoài Ä‘ang nhìn chăm chăm vào nhà, đứa bé vụt kêu vá»ng vào trong.Và tiếng kêu chỉ hàm ý kinh ngạc chứ không phải sá»­ng sốt hoặc hoảng hốt :
- Má má! Như có ngưá»i Ä‘ang muốn há»i gì chúng ta kìa!
Ngay lập tức, sau tiếng kêu cá»§a đứa bé, từ phía sau có giá»ng nói cá»§a nữ nhân vang lên :
- Tiểu Äông! Hài tá»­ lại bày trò, định gạt má má nữa ư?
Äôi mắt tinh anh linh lợi trên gương mặt thông minh và láu lỉnh cá»§a đứa bé vẫn cứ nhìn không há» chá»›p vá» phía ngưá»i khách xa lạ :
- Hài nhi không gạt má má đâu! Má má ra xem này!
Y, vị khách xa lạ chợt hé miệng cưá»i tá»§m tỉm vá»›i đứa bé!
Do là nụ cưá»i thân thiện, đứa bé càng thêm rối rít :
- Mau lên má má! Có khi vị bá bá đây muốn há»i đưá»ng nào ngược Bắc cho nhanh, như nhiá»u ngưá»i đã há»i! Hài nhi nói thật đấy!
Vị khách vẫn cưá»i vá»›i đứa bé, cho dù định ý cá»§a y không như đứa bé Ä‘oán.
Y chỉ phần nào chỉnh dung khi nghe tiếng những bước chân đang tiến dần ra phía trước.
Và lúc này, đối diện vá»›i y, bên cạnh đứa bé, má»™t nữ nhân dù đã tam tuần nhưng nhan sắc hãy còn mỹ miá»u như bao nữ nhân đương xuân Ä‘ang nhìn vào vị khách xa lạ vá»›i ít nhiá»u bẽn lẽn.
Nữ nhân như muốn thanh minh :
- Khách nhân lượng thứ cho! Tiểu Äông vẫn thưá»ng đùa nghịch, khó có thể biết lá»i nào là thật, lá»i nào là giả! Có phải khách nhân muốn há»i...
Nữ nhân chưa dứt lá»i, y vá»™i lên tiếng và kêu khẽ :
- Tiểu muội i Là ta đây? Tiểu muội không còn nhận ra ta sao?
Nữ nhân thoáng ngơ ngác :
- Khách nhân vừa gá»i... tiểu muá»™i? Khách nhân đây là...
- HÆ¡n mưá»i năm cách biệt, tiểu muá»™i không còn nhá»› chút gì đến ta là nhị sư bá cá»§a Tiểu Äông thật ư? Phần ta, ta hãy còn nhá»› rất rõ. Khi đó, chẳng phải Tiểu Äông chỉ là má»™t đứa bé vẫn luôn lẩn quẩn bên chân má»i ngưá»i sao?
Nhìn sắc diện cá»§a vì khách nhân Ä‘ang hàm chứa nhiá»u sá»± hối tiếc lẫn ân hận, nữ nhân chợt nhá»› ra.
Bằng má»™t cứ chỉ hoàn toàn do bản năng xui khiến, nữ nhân vá»™i đưa tay kéo đứa bé vào ngưá»i như má»™t con gà mẹ sẵn sàng ấp á»§ và bảo vệ gà con!
Nữ nhân biến sắc :
- Nhị sư ca còn tìm đến đây để làm gì? Từ khi vong phu chẳng may lâm đại nạn, hàn nữ vì biết thân biết phận nên vá»™i quay vá» kiếp thưá»ng nhân, nào dám tá»± nhận mình là ngưá»i có chút quan hệ vá»›i giá»›i võ lâm! Mưá»i năm...
Nữ nhân thở dài rồi nói tiếp vá»›i lá»i lẽ đầy quyết tâm :
- Äó là thá»i gian đủ dài khiến hàn nữ quên Ä‘i chút bồng bá»™t năm xưa, để hòa nhập trở lại vá»›i bao ngưá»i không có võ công, không quan tâm đến ân oán giang hồ và cÅ©ng không phải phập phồng lo sợ cho cõi chết không biết sẽ đến vào lúc nào.
Vừa bước lùi vừa kéo đứa bé lùi theo, nữ nhân nhanh tay khép cá»­a vá»›i má»™t giá»ng nói quả quyết :
- Hàn nữ không là nhân vật thuộc giới giang hồ nên không tiện đón tiếp những nhân vật như khách nhân! Khách nhân vỠđi và từ nay xin đừng tìm đến quấy rầy hàn nữ nữa.
Vẫn giữ lễ, vẫn ôn hòa nhân vật nỠkhẽ vươn tay chạm vào cánh cửa để cánh cửa không thể khép vội. Cùng với động tác đó, y vội kêu lên :
- Chậm đã nào! Ta thật sá»± trân trá»ng ý nguyện cá»§a muá»™i, tà nào dám đến khuấy đảo cuá»™c sống bình lặng cá»§a muá»™i và Tiểu Äông! Chỉ có Ä‘iá»u, nếu muá»™i không nghe ta giải thích, e khó tránh được đại há»a.
Dù đã dùng hết sức nhưng vẫn không đóng được cá»­a vá»›i cái chạm khẽ cá»§a nhân vật ná» nguyên là ngưá»i thuá»™c giá»›i giang hồ, nữ nhân ná» cáu kỉnh :
- Lại còn đại há»a gì nữa má»™t khi hàn nữ chỉ là má»™t dân dã bình thưá»ng, không chút liên hệ đến ngưá»i võ lâm?
Biết nữ nhân đã chịu nghe, nhân vật ná» liá»n lên tiếng, không bá» lỡ cÆ¡ há»™i! Y nói :
- Những gì tà nói Ä‘á»u là sá»± thật! Và vì quá lo lắng cho muá»™i lẫn Tiểu Äông, ta đã trải qua không biết bao gian khổ má»›i tìm được nÆ¡i muá»™i và Tiểu Äông lưu ngụ? Ta không nói dá»a muá»™i đâu!
Tuy chỉ là thưá»ng nhân như nữ nhân vừa thố lá»™, nhưng ánh mắt cá»§a nữ nhân cÅ©ng phải lóe lên những tia nhìn lấp lánh hung quang do quá căm phẫn :
- Nhị sư ca có nói dá»a hay không cùng bằng thừa! Mưá»i năm qua tâm trạng cá»§a muá»™i nào khác gì loài chim Ä‘iểu đã má»™t lần bị trúng tên. Có ai phải khổ nhá»c như muá»™i không, mưá»i năm dài luôn sống trong thắc thá»m lo âu vá»›i hÆ¡n mưá»i lần thay đổi chá»— lưu ngụ? Chịu khổ như vậy vẫn còn chưa đủ sao?
Như đồng cảm với nữ nhân vốn là tiểu sư muội, nhân vật nỠcũng than :
- Sau bao ngày bôn ba tìm tung tích cá»§a muá»™i và Tiểu Äông, sao ta lại không cảm nhận được những khổ nhá»c cá»§a muá»™i? NghÄ© mà cảm thương cho muá»™i! Muá»™i xuất thân là dân dã, sinh ra và lá»›n lên nÆ¡i thôn dã, quen sống má»™t cuá»™c sống bình lặng? Vậy mà khi tiểu sư đệ phải lòng muá»™i, xem muá»™i là thê nhi, muá»™i buá»™c phải tiếp nhận nhiá»u khổ lụy luôn xảy đến cho giá»›i giang hồ! Cho đến khi tiểu sư đệ bị hãm hại.
Gương mặt vụt đanh lại, nữ nhân vội chuyển đỠtài, như không muốn nghe vị nhị sư ca nhắc đến nữa cái chết thảm khốc của phu quân :
- Rốt cuá»™c là chuyện gì mà nhị sư ca bảo là đại há»a?
Hít dài má»™t hÆ¡i để giữ thái độ trầm tÄ©nh, vị nhị sư ca chợt há»i :
- Theo ta được biết, lần đầu tiểu sư đệ gặp muội chính là lúc tiểu sư đệ bị ác nhân truy sát?
Không muốn nhắc lại Ä‘oạn dÄ© vãng Ä‘au buồn, nữ nhân gật đầu rồi há»i :
- Chuyện qua rồi, hầu như muội đã quên? Có gì không, nhị sư ca?
Cảm thông, vị nhị sư ca lại há»i :
- Lần đó, lúc muá»™i tận tình cưu mang và chữa thương cho tiểu sư đệ, muá»™i có nhìn thấy tiểu sư đệ mang theo bên ngưá»i má»™t vật gì khác lạ không?
Nữ nhân cau mày nghĩ ngợi :
- Vật gì ư? Ngân lượng? Những mÅ©i phi châm mà giá»›i giang hồ thưá»ng gá»i là ám khí? Hay nhị sư ca muốn há»i đến những lỠđựng linh dược mà vong phu lúc nào cÅ©ng mang theo?
Vị nhị sư ca lắc đầu :
- Äó là những vật dụng cần thiết, bất kỳ ai là nhân vật giang hồ phải mang theo để phòng thân! Ta không há»i đến những vật đó.
Nữ nhân lộ vẻ hoang mang :
- Ngoài những vật dụng như muá»™i vừa kể, trong ngưá»i vong phu nào có thêm má»™t vật gì khác lạ?
Äứa bé từ nãy giá» vẫn đứng yên để lắng nghe, bây giá» chợt lên tiếng :
- Má má! Hài nhi có lần nghe má má nói đến má»™t bức há»a xấu xí...
Vị nhị sư ca kêu lên :
- Bức há»a xấu xí nào? Có phải là má»™t bức há»a có vẽ hình nhiá»u ngá»n tháp và được vẽ trên má»™t mảnh da dê Ä‘en đúa không?
Như không hài lòng việc đứa bé bá»—ng dưng nói leo vào, nữ nhân gắt gá»ng :
- Tiểu Äông! Má má đã nhiá»u lần nhắc con là không được tá»± tiện xen lá»i kia mà?
Mau Ä‘i vào trong và tá»± quỳ xuống như những lần trước! Äi!
Nghe thế, đứa bé sợ thì có sợ nhưng nó vẫn đủ tỉnh khôn để đưa mắt nhìn vị nhị sư bá như cầu cứu.
Không thể nhịn cưá»i trước thái độ láu lỉnh cá»§a Tiểu Äông, vị nhị sư ca cưá»i nhẹ rồi lên tiếng khuyên giải :
- Dù sao Tiểu Äông cÅ©ng có công khi nhắc muá»™i vá» bức Há»a tháp, muá»™i chá»› nên trách phạt Tiểu Äông lần này!
Äứa bé cả mừng vá»™i quay đầu nhìn và chỠđợi sá»± dung thứ cá»§a mẫu thân.
Nó vội tiu nghỉu nét mặt khi nghe mẫu thân nó vẫn khăng khăng :
- Nhị sư ca xin đừng quá nuông chìu Tiểu Äông! Muá»™i dừ đã giáo huấn nghiêm ngặt nhưng không biết bao lần Tiểu Äông làm cho muá»™i suýt phải chết vì tức.
Nhún vai ra vẻ thúc thá»§, vì không thể nào cứu vãn, nhị sư sư bá bèn nhìn Tiểu Äông :
- Äành thôi, Tiểu Äông! Nhị sư bá đã hết cách rồi.
Tiểu Äông Ä‘i vào vá»›i nét mặt phụng phịu chứng tá» Ä‘ang giận dá»—i, và nó không há» tổ vẻ vui mừng gì cho dù vị nhị sứ bá, lần đầu tiên nó biết mặt Ä‘ang nói vá»›i theo nó :
- Chá» sau này, khi má»i đại há»a không còn nữa, nhị sư bá sẽ chuá»™c lại lá»—i lầm hôm nay.
Ngay tức khắc, mẫu thân của đứa bé vội lên tiếng phủ nhận :
- Không có lần sau đâu, nhị sư ca? Một khi nơi này đã bị lộ, muội sẽ lập tức đăng trình, tìm nơi khác kín đáo hơn để ẩn thân!
Vị nhị sư ca nghiêm mặt :
- à của muội như thế nào, ta đã hiểu! Và ta sẽ không đúng khi nếu ta tự tiện xen vào và khuyên can muội! Tuy nhiên...
Ngưng lá»i như muốn nữ nhân nhận ra sá»± nghiêm trá»ng cá»§a vấn Ä‘á», vị nhị sư ca tiếp lá»i :
- Bức Há»a Tháp kia hiện là vật khiến bao ngưá»i thèm khát, muốn chiếm Ä‘oạt!
Ngày nào muá»™i còn giữ bức Há»a Tháp bên mình, đại há»a vẫn luôn chá»±c chá» và phá vỡ ý định sống bình lặng cá»§a muá»™i ngày ấy!
Nữ nhân bĩu môi :
- Muá»™i có lá»i này tuy khó nghe nhưng không thể không nói! Những nhân vật thuá»™c giá»›i giang hồ, trong đó có cả vá»ng phu và nhị sư ca, thưá»ng có những ý tưởng và hành động thập phần kỳ quái! Bức há»a kia, đối vá»›i muá»™i chỉ là má»™t ká»· vật để giúp muá»™i tưởng nhá»› đến vong phu? Ngoài ý nghÄ©a đó ra, nó chỉ như má»™t phế vật không hÆ¡n không kém!
Muá»™i không thể hiểu má»™t bức há»a xấu xí như vậy lại có Ä‘iá»u gì quí báu khiến bao ngưá»i phải thèm khát như nhi sư ca vừa nói.
Vị nhị sư ca một lần nửa phải nhún vai :
- Câu chuyện vá» bức Há»a Tháp này quả thật là có Ä‘iểm kỳ quái như muá»™i vừa nhận định! Ta cÅ©ng chưa bao giá» biết rằng có má»™t bức Há»a Tháp như vậy tồn tại, cho dù nó đã được tiểu sư đệ giao cho muá»™i từ ngày ấy! Và ta cÅ©ng tin rằng tiểu sư đệ khi vô tình có được bức Há»a Tháp. Vẫn không há» biết nó có ý nghÄ©a gì!
- Vậy thì nó có ý nghĩa gì?
- Ta cÅ©ng đã nhiá»u lần tá»± há»i như muá»™i. Nhưng, má»™t là ta không quan tâm, hai là ta không biết bức Há»a Tháp do ai cất giữ nên ta không cần tìm hiểu! Cho đến khi...
- Vậy ai nói cho nhị sư ca biết vong phu đã từng có bức há»a đó?
Lá»™ vẻ bần thần không yên, vị nhị sư ca cố tìm cách ngắn gá»n nhất để giải thích :
- Ba năm trước, có ngưá»i tình cá» lạc vào khu má»™ địa nằm giữa Cá»­u Cung sÆ¡n và Nhất Trụ Phong? Và ngưá»i đó suýt nữa phải thiệt mạng khi định bước vào phần trung tâm cá»§a khu má»™ địa có khá nhiá»u ngá»n tháp...
- Vậy thì có liên quan gì đến bức há»a xấu xí do vong phu lưu lại?
Muá»™i không là ngưá»i thuá»™c giá»›i võ lâm nên ta cảm thấy khó giải thích! Chỉ biết rằng, từ sá»± phát hiện cá»§a nhân vật này, cÅ©ng là ngưá»i giang hồ, sau đó có nhiá»u nhân vật vì quá tò mò đã tìm đến khu má»™ địa ná»!
Thở ra một hơi dài, vị nhị sư ca vắn tắt nói rõ hơn :
- Sau lần đó, có hai ngưá»i hoàn toàn bị mất tích giữa khu má»™ tháp, có lá»i đồn đại trên giang hồ rằng: khu má»™ tháp vốn là nÆ¡i ẩn chứa những tuyệt tác võ há»c, do chá»§ nhân khu má»™ tháp lưu lại...
Nữ nhân mất hết nhẫn nại, kêu lên :
- Lại là võ há»c? Giá»›i giang hồ lúc nào cÅ©ng xem võ há»c trá»ng hÆ¡n sinh mạng! Hừ!
HỠđã nhận định như vậy sao hỠkhông xông vào từng mộ tháp để tìm?
- Không sai! Phàm là nhân vật thuá»™c giá»›i giang hồ. Kể cả ta, cÅ©ng xem võ há»c trá»ng hÆ¡n sinh mạng? Äiá»u này vì muá»™i không là ngưá»i võ lâm nên muá»™i không sao hiểu được! Còn việc xông vào từng má»™ tháp ư?
ÄÆ°a mắt nhìn xa xăm, nhị sư ca bảo :
- HỠđã xông vào mộ tháp và đã thất bại!
- Thất bại? Tại sao?
- Ai xông vào má»™ tháp Ä‘á»u mất tích! Äến má»™t tiếng la cầu cứu cÅ©ng không kịp kêu lên!
- Nhưng hỠcó võ công kia mà? Là ai cố tình hãm hại h�
Vị nhị sư ca lắc đầu :
- Có võ công cÅ©ng vô ích? Nhân vật nào có võ công thâm hậu thì sá»± mất tích ở khu má»™ tháp còn nhanh hÆ¡n, ly kỳ hÆ¡n! Còn ngưá»i hãm hại há» chính là những ngôi má»™ tháp vô tri vô giác!
- Những ngôi má»™ tháp làm sao hại được bá»n giang hồ?
Vị nhị sư ca thở dài :
- Hà...! Vì những ngôi mộ tháp như được chủ nhân bố trí theo một trận đồ bí hiểm! Và bất kỳ ai sảy chân, lạc bước vào trận đồ, lập tức bị giam hãm, không sao tìm được lối thối lui!
- Trận đồ là gì?
Vị nhị sư ca chưa kịp đáp lá»i hoặc giải thích, nữ nhân vá»™i cưá»i ảo não :
- Mà thôi, nhị sư ca bất tất phải giải thích! Muá»™i không phải ngưá»i thuá»™c giá»›i võ lâm, có nghe nhị sư ca giải thích cÅ©ng vô ích?
Sau đó, nữ nhân lại há»i :
- Như muá»™i lá» má» hiểu, có phải bức há»a xấu xí muá»™i Ä‘ang giữ hiện là mấu chốt cá»§a vấn Ä‘á»?
Thán phục, vị nhị sư ca bảo :
- Muá»™i nhanh hiểu như vậy chẳng trách Tiểu Äông có tư chất thông minh đĩnh ngá»™ khác thưá»ng.
Gật đầu, vị nhị sư ca giải thích :
- Lá»i đồn đại vá» khu má»™ tháp bí hiểm sau khi được loan truyá»n, có ngưá»i từng là bằng hữu cá»§a tiểu sư đệ chợt nhá»› lại bức Há»a Tháp mà tiểu sư đệ đã từng đưa y xem! Y bảo: Bức Há»a Tháp chính là bức há»a đồ để đưa ngưá»i xâm nhập an toàn vào khu má»™ tháp! Chuyện đúng sai thế nào chưa biết, ta chỉ nói được rằng ngay sau tin đó, có rất nhiá»u ngưá»i tìm đến cá»­a, há»i bá»n ta vá» bức Há»a Tháp! Qua đó, cÅ©ng đã xảy ra khá nhiá»u những trận xô xát đẫm máu!
Thở dài chán nản vị nhị sư ca chợt hạ thấp giá»ng :
- Bá»n ta vì không tìm thấy Bức Há»a Tháp, lại phải chịu cảnh quấy nhiá»…u liên miên, ta chợt nghÄ© đến muá»™i và lo lắng khôn xiết!
Nữ nhân tỠvẻ hốt hoảng :
- Theo nhị sư ca, má»i ngưá»i vì muốn tìm bức Há»a Tháp sẽ tìm đến muá»™i và gây khô dá»… cho muá»™i ư?
Không cần phải thừa nhận vì câu chuyện đã quá rõ ràng, vi nhị sư ca bảo :
- Trừ phi muá»™i há»§y bá» bức Há»a Tháp và lập tức cao bay xa chạy!
Nữ nhân nhìn chằm chằm vào vị nhị sư ca :
- Nhị sư ca bảo muội lập tức hủy bỠthật sao?
Nhị sư ca giẫm chân :
- Còn thế nào nữa? Hay muội có cách nào khác hay hơn?
- Không phải nhị sư ca muốn muá»™i giao bức Há»a Tháp cho nhị sư ca sao?
- Kìa, muá»™i! Muá»™i cho ta là hạng ngưá»i gì. Ta khó khăn tìm được muá»™i để cảnh báo chứ nào có ý chiếm Ä‘oạt?
- Nhị sư ca những muốn là ngưá»i đầu tiên Ä‘i vào khu má»™ tháp để chiếm hữu tuyệt tác võ há»c ư?
- Hà...! Muá»™i tin hay không là tùy muá»™i! Äối vá»›i ta muá»™i là muá»™i cá»§a ta cho dù muá»™i cố tình dứt áo ra Ä‘i từ khi tiểu sư đệ bị thù nhân hãm hại! Vả lại...
- Sao? Nhị sư ca nói tiếp đi!
- Trong khu má»™ tháp thật sá»± có ẩn tàng võ há»c hay không, không má»™t ai dám khẳng định! Ta dù có tham cÅ©ng đâu thể tá»± chuốc há»a vào thân bằng cách bảo muá»™i giao bức Há»a Tháp kia cho ta?
Sắc diện có phần dịu lại, nữ nhân nói lá»i cảm kích :
- Không ngá» nhị sư ca lại có thịnh tình đến vậy vá»›i muá»™i! ÄÆ°á»£c rồi, muá»™i sẽ lập tức há»§y bá» ngay bức há»a kia để tránh má»i hậu há»a!
Không sá»›m cÅ©ng không muá»™n, đúng lúc đó, trước khi nữ nhân kia quay ngưá»i Ä‘i vào trong nhằm thá»±c hiện ý định, má»™t tràng cưá»i như tiếng ma kêu quá»· khóc chợt vang lên :
- Ha... ha... ha...



Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này:

Tài sản của dth_abcd

  #2  
Old 06-06-2008, 09:36 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 2

Quần ma tụ há»™i tranh há»a đồ -Ly SÆ¡n chia biệt cảnh tang thương




Vừa phát hiện có tràng cưá»i, vị nhị sư ca tái mặt :
- Nguy tai! Không ngá» ta đã vô tình dẫn đưá»ng cho bá»n hung nhân!
Nữ nhân cũng hốt hoảng không kém :
- Là đại há»a như sư ca vừa nói đấy sao?
Nữ nhân còn chưa biết phải làm gì trong tình huống khẩn trương này, vị nhị sư ca vụt kêu toáng lên :
- Mau lên, muá»™i! Äại há»a sẽ không còn nếu muá»™i kịp thá»i há»§y bá» bức Há»a Tháp!
Cảm nhận được sá»± đúng đắn cá»§a lá»i khuyên, nữ nhân kịp trấn tÄ©nh và quày quả bước vào trong!
Bên tai của nữ nhân chợt nghe một tiếng hét lồng lộng như tiếng sấm nổ giữa thinh không :
- Ngươi định há»§y bỠư? Äã muá»™n rồi!
Vù... vù...
Toàn thân của nữ nhân như có một luồng quái phong cuộn đến, khiến bước chân đi của nữ nhân chừng như nhẹ nhàng và nhanh nhẹn hơn.
Và đến lượt vị nhị sư ca buông ra một tiếng gầm phẫn nộ :
- Mao SÆ¡n tam quá»·! Bá»n ngươi không biết tệ muá»™i là ngưá»i không biết võ công sao? Lùi lại nào!
Ào... Ào...
Ầm! Ầm! Ầm!
Ba tiếng chấn kình vang động liá»n vang lên như muốn che khuất Ä‘i ba lượt kình phong vừa gào lên hung bạo!
Không ká»m được tính tò mò vốn là bản chất cá»§a nữ nhân, mẫu thân cá»§a Tiểu Äông liá»n quay ngưá»i nhìn lại phía sau?
Thoạt nhìn qua, nữ nhân vừa qua cÆ¡n hốt hoảng lại phải thất sắc và kinh tâm! Vì giữa đương trưá»ng, ngay bên ngoài mái nhà nhỠđơn sÆ¡, dưới cá»™i du già, vị nhị sư ca Ä‘ang đơn thân độc lá»±c quyết ngăn chận hành vi phi nhân cá»§a ba nhân vật có diện mạo dữ dằn chẳng khác nào bá»n cưá»ng sÆ¡n thảo khấu.
Không những thế, ba nhân vật hung dữ kia được vị nhị sư ca gá»i là Mao SÆ¡n tam quá»·, tất, cả Ä‘á»u vÅ© lá»™ng những loại binh khí còn quái dị hÆ¡n tướng mạo cá»§a chúng. Má»™t tên dùng má»™t sợi xích sắt khá dài làm binh khí, tên thứ hai thì loang loáng má»™t cặp chùy tua tá»§a những đầu gai nhá»n, và tên cuối cùng thì dùng má»™t thanh kiếm vừa ngắn vừa cong theo hình trăng lưỡi liá»m!
Bình khí quái dì, tính tình hung dữ, bá»n Mao SÆ¡n tam quá»· lập tức vây kín lấp vị nhị sư ca bằng đủ loại chiêu thức vừa tàn độc vừa hiểm ác.
Cả ba tên còn buông lung dã tính bằng những loạt cưá»i yêu quái :
- Ha... ha... ha...! Tiện nhân kia không biết võ công càng tốt! Giết ngươi xong, bá»n ta lo gì không chiếm được Há»a Tháp Äồ? Äỡ?
- Hắc... hắc... hắc..! Ngăn cản được Mao Sơn tam quỷ, một mình ngươi làm sao đủ năng lực? Xem đây?
Veo... veo...
Viu... viu...
Ào... Ào...
Như đã biết thân thá»§ cá»§a bá»n Mao SÆ¡n tam quá»· là thế nào, vị nhị sư ca vẫn không há» bấn loạn trước binh khí quái dị và chiêu thức hiểm ác cá»§a chúng!
Ung dung vẫy tay xô chưởng, vị nhị sư ca còn nhanh nhẹn di hình hoán vị khi lớn tiếng gầm lên :
- Bằng vào bá»n Mao SÆ¡n các ngươi mà dám dòm ngó đến Há»a Tháp Äồ sao? Xem chưởng!
Vù... vù...
Ào... Ào...
Ầm! Ầm! Ầm!
Chực nhìn thấy nữ nhân kia đến lúc này vẫn đứng nhìn trơ trơ, vị nhị sư ca vội kêu lên tiếng nhắc nhở :
- Tiểu muội sao còn đứng đấy?
Là cao thá»§ Ä‘ang giao chiến, vị nhị sư ca chỉ má»™t sát na phân thần liá»n bị đối phương tận dụng.
Bá»n Mao SÆ¡n tam quá»· gầm lên :
- Thất phu ngươi muốn chết! Äỡ!
Vù...
Ngay tức khắc cả ba ngá»n binh khí quái dị liá»n được bá»n chúng vÅ© lá»™ng, đưa vị nhị sư ca vào cảnh ngá»™ thập tá»­ nhất sinh.
Nghiến chặt đôi hàm răng, vị nhị sư ca tận lá»±c thi triển toàn bá»™ sở há»c qua tiếng rít phẫn ná»™ :
- Bá»n ngươi thật không hổ vá»›i ác danh Mao SÆ¡n tam quá»·! Tiếp chưởng?
Vù... vù...
Ào... Ầm!
Vù... Ầm!
Tuy nhiên, hậu quả của việc phân thần đang khi giao chiến không thể không xảy đến với vị nhị sư ca.
Bá»n Mao SÆ¡n tam quá»· tuy gặp phải sức kháng cá»± mãnh liệt cá»§a vị nhị sư ca, khiến ba loại binh khí quái dị Ä‘á»u bị chấn lùi. Nhưng sợi xích sắt trong tày má»™t tên Mao SÆ¡n đến lúc này má»›i có dịp phô diá»…n sá»± lợi hại. Äó là má»™t loại binh khí kiêm cả cương nhu: là xích sắt nên nó là loại binh khí cứng rắn, nhưng nó lại là loại binh khí được cấu tạo từ mưá»i ba vòng kim thiết nối kết liá»n nhau nên khả năng uyển chuyển linh hoạt đâu khác gì trưá»ng tiên hoặc nhuyá»…n tiên.
Vì thế, ngay khi sợi xích sắt bị kình phong từ ngá»n chưởng đẩy bật Ä‘i, tên cầm sợi xích sắt liá»n vươn tả thá»§ chá»™p lấy đầu kia cá»§a binh khí và kịp buông hữu thá»§ khá»i đầu còn lại.
Sau má»™t lượt uốn cổ tay, sợi xích sắt liá»n như độc xà vẫy Ä‘uôi, quật đầu vừa buông ra vào hậu tâm cá»§a vị nhị sư ca vào lúc bất ngá».
Vù...
Tuy không nhận thức được tình thế hiểm nghèo này nhưng nhá» kịp thá»i nhìn thấy ánh mắt cưá»i vừa độc ác vừa đắc ý cá»§a đối phương, vị nhị sư ca không sao tránh khá»i sá»± nghi kỵ và lo âu.
Theo bản năng cá»§a bậc cao thá»§ võ lâm, vị nhị sư ca bất ngá» tung ngưá»i nhảy bật lên cao, không cần biết là nhảy để làm gì.
Vút!
Dẫu thế phản ứng của vị nhị sư ca vẫn là quá chậm so với chiêu thức độc địa của tên sử dụng sợi xích sắt là binh khí.
Vù...
Bung!
Sợi xích sắt lao đến và thay vì quật phải hậu tâm của vị nhị sư ca như ý định, chỉ chạm phải vào một bên chân mà thôi.
Nhục thể và kim thiết chạm nhau vị nhị sư ca đương nhiên phải nhăn mặt vì đau đớn khôn tả?
Cắn răng để đè nén cÆ¡n Ä‘au, không cho từ cá»­a miệng bật thốt ra tiếng kêu Ä‘au đớn ngoài ý muốn, vị nhị sư ca liá»n sau đó phải thét lên khi nhìn thấy bá»n Mao SÆ¡n tam quá»· Ä‘ang có vẻ mặt dương dương tá»± đắc :
- Khí giá»›i cá»§a bá»n ngươi đã được tẩm độc?!
Cảm nhận một sự đau buốt kỳ lạ xuất phát từ nơi sợi xích sắt chạm vào, vị nhị sư ca toàn thân như bủn rủn, đành phải hạ xuống.
Äúng lúc đó, bá»n Mao SÆ¡n tam quá»· Ä‘á»u ngoác mồm cưá»i man dại :
- Ha... ha... ha...!
- Hắc... hắc... hắc...!
Quan tâm đến nhị sư ca và lo rằng đại há»a chắc chắn sẽ ập đến nếu như nhị sư ca bị thất thá»§, nữ nhân ná» thêm má»™t lần nữa phải đứng chôn chân má»™t chá»— thay vì chạy vào trong để phá há»§y bức Há»a Tháp Äồ!
Äúng lúc đó khì bá»n Mao SÆ¡n tam quá»· hãy còn cưá»i đắc ý, vị nhị sư ca bá»—ng có má»™t hành động quả cảm khiến má»i ngưá»i đương diện cùng bàng hoàng.
Xòe bàn tay vá»›i năm ngón khép chặt như ngá»n cưá»ng Ä‘ao, vị nhị sư ca chá»›p động hữu thá»­ và hạ thá»§ nhanh như chá»›p vào tả cước ở phần gần thân. Chân tả cá»§a vị nhị sư ca ngay lập tức đứt lìa, khiến máu từ chá»— đó tuôn ra như suối.
Sau đó, không một chút thương xót cũng không một lần nhăn nhó mặt mày vì đau, vị nhị sư ca bèn chộp luôn chân tả đã bị đứt lìa và sử dụng nó như một loại binh khí.
Trụ vững thân hình bằng chân hữu còn lại, vị nhị sư ca dồn tất cả căm phẫn lẫn oán giận vào tiếng thét hãi hùng :
- Hãy xem thủ đoạn của ta đây!
Vụt... vụt...
Vá»›i binh khí thật sá»± khác thưá»ng này, vị nhị sư ca dá»… dàng chận ngay những loạt cưá»i đắc ý cá»§a bá»n Mao SÆ¡n tam quá»·!
Không những thế, bá»n chúng càng thêm khiếp đảm lúc nhận thấy rằng máu huyết từ chân tả đã bị nhiá»…m độc cá»§a vị nhị sư ca Ä‘ang bắn tung tóe vào bá»n chúng.
Kinh tâm động phách và kinh hãi khiếp sợ vá»›i độc cá»§a chính bá»n chúng, bá»n Mao SÆ¡n tam quá»· lập tức cuống cuồng nhảy lùi, hy vá»ng những giá»t máu đã bị nhiá»…m độc kia sẽ không dây vào chúng.
Vút! Vút! Vút!
Tuy nhiên, vá»›i lòng căm phẫn tá»™t độ nhất là khi tá»± mình phải Ä‘oạn bá» má»™t trong tứ chi cá»§a chính bản thân, vị nhị sư ca đâu dá»… dàng buông tha bá»n ác ma!
Với nội lực dồn vào hữu thủ, vị nhị sư ca bật thét lên :
- Trúng! Trúng!
Veo... veo...
Cái chân tả vô tri vá»™ giác ngay sau tiếng thét liá»n bị ná»™i lá»±c dồn vào làm cho vỡ tung ra? Và vá»›i sá»± Ä‘iá»u động má»™t cách cố ý cá»§a vị nhị sư ca, những phần bị vỡ ra từ chân tả liá»n như những ngá»n ám khí lao ào ào vào bá»n Mao SÆ¡n tam quá»·, dù chúng Ä‘ang ở ba phương vị khác nhau, cách biệt nhau.
Sau má»™t lúc hoảng loạn, bá»n Mao SÆ¡n tam quá»· do không còn cách nào khác bèn tận lá»±c thi triển những ngá»n khí giá»›i kỳ dị cá»§a chúng?
Và đối tượng của chúng bây giỠkhông phải là vị nhị sư ca nữa, mà là những phần bị vỡ ra từ cái chân tả bị đoạn lìa của đối phương.
Viu... viu...
Ào... Ào...
Vụt... vụt...
Äến lúc này, nếu sợi xích sắt cá»§a tên kia lúc nãy đã làm hại vị nhị sư ca thì bây giá» nó lại hại chính chá»§ nhân cá»§a nó?
Hai tên kia nhá» vào song chùy và thanh Loan nguyệt kiếm hoặc là đẩy bật hoặc là ngăn chận má»™t cách hữu hiệu những mẩu thịt xương đã nhiá»…m độc, nhỠđó chúng vẫn vô sá»±. Ngược lại sợi xích sắt cá»§a tên thứ ba do có phần má»m mại uyển chuyển như ngá»n trưá»ng tiên nên khi chạm phải những mẩu thịt độc và đẩy ra xa, lúc ngoặc trở lại đã cuá»™n theo không ít những mẩu thịt nhá» li ti.
Những mẩu này vì bị lực từ sợi xích sắt tác động vào, chúng bay thật nhanh vào tên đang sử dụng sợi xích sắt.
- Ôi chao...
Tên nỠdo bất ngỠnên đến việc nghiêng đầu né tránh cũng không thực hiện kịp!
Những mẩu thịt vụn ná» ngay khi chạm vào gương mặt Ä‘ang kinh hãi cá»§a tên kia, độc chất có trong những mẩu thịt liá»n xâm nhập và công phạt hắn, bắt đầu từ ngÅ© quan cá»§a hắn (mắt tai, mÅ©i, miệng).
Tên ná» phản ứng thật nhanh nhạy! Cho tay vào bá»c áo, lôi má»™t lá» nhá» có chứa nhiá»u hoàn giải dược, trút ra má»™t nắm bất kể số lượng, sau đó đưa số giải dược đó lên mồm và định tống vào cả miệng Ä‘ang há hốc cá»§a hắn. Tuy nhiên, lúc miệng cá»§a hắn vừa há ra, khi nắm giải dược chưa kịp lá»t vào, độc chất cá»§a chính hắn ngay lập tức làm cho lưỡi và những phần thịt má»m bên trong miệng hắn phải rữa ra và hóa thành những lá»›p lầy nhầy có màu Ä‘en sậm thật kinh khiếp.
Thế là thay vì hắn tống cả nắm giải dược vào mồm, hắn lại bật kêu lên những tiếng kêu cực kỳ khủng khiếp :
- A... a... a...
Hai tên còn lại dù không muốn cÅ©ng phải nhăn mặt kinh tởm và lặp tức nhảy lùi thật xa, để đừng chạm vào thân hình dần dần bị độc chất phá há»§y cá»§a chính đồng bá»n chúng!
Không bá» lỡ thá»i cÆ¡, vị nhị sư ca vá»™i nhún chân còn lại để lao bắn vào hai tên trong Mao SÆ¡n tam quá»· còn lại.
Vút!
- Nạp mạng đi nào!
Vù... vù...
Ào...
Bị công kích bất ngá», hai tên này đành phải có phản ứng! Và phản ứng cá»§a chúng hoàn toàn khác biệt vá»›i nhau tùy theo tâm địa sẵn có cá»§a bá»n chúng.
Má»™t tên, là tên Ä‘ang sá»­ song chùy vá»™i vÅ© lá»™ng khí giá»›i để hy vá»ng kịp thá»i chống trả ngá»n chưởng quá ư thâm hậu cá»§a vị nhị sư ca.
Tên còn lại do tâm địa nham hiểm, đã bất ngá» tung ngược ngưá»i vá» phía sau, lao thật nhanh vá» phía nữ nhân kia cho đến giá» vẫn đứng yên như hóa đá.
Vút!
Hắn còn bật rống lên :
- Tiện nhân đúng là muốn nạp mạng? Äỡ!
Veo... veo...
Trước hành vi độc ác cá»§a tên ná», vị nhị sư ca không sao tránh khá»i kinh hoàng!
Y gào to :
- Chạy đi, tiểu muộn!
Lần thứ hai vị nhị sư ca vì ngoại cảnh chi phối buộc phải phân tâm!
Do đó, ngá»n trùy có gai tua tá»§a cá»§a tên thứ hai liá»n có dịp quật thắng vào cánh tay tả cá»§a vị nhị sư ca.
Vù...
Bá»™p!
Hai lần liên tiếp vương phải thương thế trầm trá»ng, toàn thân cá»§a vị nhị sư ca như bị phong ba vùi dập. Chấn động liên hồi.
Äau đến tận tâm can, vị nhị sư ca dẫu thế vẫn còn nhá»› đến chất độc chắc chắn phải có trên những đầu gai tua tá»§a cá»§a ngá»n chùy quái ác!
Cố nghiến răng chịu đau, lần thứ hai vị nhị sư ca đành phải cam tâm đoạn bỠthêm một phần thân thể nữa trước khi để cho chất độc theo máu huyết xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng.
Xòe hữu thủ như cung đao, vị nhị sư ca nhanh tốc đoạn bỠcánh tay tả đến sát vào đầu vai!
Phập!
- Hừ...
Phịch!
Do thân thể vốn lành lặn, giá» mất hẳn hai chi ở cùng má»™t bên là chân tả và tay tả, toàn thân vị nhị sư ca vì mất cân đối đành phải nặng ná» ngã lăn xuống ná»n đất.
Bị du vào tình thế hoàn toàn bất lợi vị nhị sư ca dù nằm yên má»™t chá»— vẫn bắn xạ hai tia nhìn hậm há»±c vào tên thứ ba, tên này chỉ cần má»™t sát na nữa là có thể Ä‘oạn lìa hồn xác cá»§a nữ nhân, vốn là tiểu muá»™i cá»§a vị nhị sư ca và là ngưá»i hoàn toàn không biết võ công.
Hai mắt cá»§a vị nhị sư ca vì trợn trừng quá mức và vì quá căm phẫn khiến má»™t trong những sợi huyết mạch nhá» phải vỡ ra và làm lăn xuống hai giá»t máu thay cho hai giá»t lệ bi thương.
Khi cái chết của nữ nhân kia cơ hồ đã được định đoạt, một luồng quái phong không hiểu từ đâu bỗng dưng xuất hiện!
Vù... vù...
Tiếp đó là Bùng...
Oa!
Tên đang uy hiếp nữ nhân nỠlập tức ngã lăn và và hồn du địa phủ! Hắn chết trước khi biết chết vỠtay ai!
Vị nhị sư ca dù Ä‘ang bị hai giá»t lệ máu che má» thị tuyến nhưng sau cùng cÅ©ng nhận diện được ai là nhân vật vừa hạ thá»§ tên ná».
Cùng lúc đó, tên cuối cùng trong Mao Sơn tam quỷ vì quá kinh hãi phải bật lên tiếng la hoảng loạn :
- Äoạn Hồn Ma Thá»§ Dương lão ác?
Vị nhị sư ca lúc đó cũng kêu thầm :
- “Không sai! Äúng là Äoạn Hồn Ma Thá»§ Dương Bất Nhượng! Làm thế nào lão ma lại hay tin và xuất hiện đúng lúc như vậy? Không lẽ hành tung cá»§a ta đã bị bá»n yêu ma ngấm ngầm bám sát? Cao thiên Æ¡i cao thiên! Là ta đã gây hoạ cho tiểu muá»™i rồi.â€
Äúng thế, Äoạn Hồn Ma Thá»§ vừa xuất hiện, không những chỉ vá»›i má»™t chưởng hạ thá»§ được má»™t tên trong bá»n Mao SÆ¡n tam quá»· mà còn ung dung tóm gá»n nữ nhân ná» vào bàn tay hãy còn tanh máu cá»§a lão.
Sá»± biến này khiến nữ nhân suýt ngất Ä‘i vì quá khiếp đảm. Äã thấy Äoạn Hồn Ma Thá»§ Dương Bất Nhượng còn ngoác mồm cưá»i Ä‘anh ác :
- Ha... ha... ha...
Biết chắc bản thân không thể tranh phần hÆ¡n vá»›i lão ma Äoạn Hồn Ma Thá»§, tên duy nhất còn lại trong Mao SÆ¡n tam quá»· vá»™i rối rít nói lá»i tâng bốc bợ đỡ :
- Dương lão nhân gia đến thật đứng lúc? Há»a Äồ Tháp ngoài lão nhân gia không ai khác đủ năng lá»±c chiếm hữu!
Vừa dứt lá»i, tên ná» vụt biến sắc khi nghe Äoạn Hồn Ma Thá»§ trầm giá»ng bảo y :
- Lão phu đã xuất hiện, ngươi chá» gì mà không kịp thá»i lui Ä‘i? Hừ! Bình sinh lão phu không chuá»™ng những kẻ mồm mép, chuyên nói lá»i nịnh hót!
Y lắp bắp :
- Tiểu nhân... tiểu nhân nói là nói những lá»i tá»± đáy lòng! Dương lão nhân gia...
má»›i đáng là ngưá»i chiếm hữu Há»a Tháp Äồ!
Äoạn Hồn Ma Thá»§ hừ lạnh :
- Hừ!...
Äoạn Hồn Ma Thá»§ giật bắn thân mình quay ngưá»i lại :
- Kẻ nào?
Lão há»i xong, chính lão phải trả đáp lá»i khi nhìn thấy chá»§ nhân cá»§a tiếng hừ thứ hai :
- Huyết Thá»§ Äầu Äà?!!
Äúng vá»›i danh xưng, nhân vật vừa từ bên trong mái nhà nhá» bước ra là má»™t lão Äầu Äà vá»›i mái tóc xấp xõa dÆ¡ dáy càng làm chá»— diện mạo cá»§a vị đầu đà thêm phần gá»m tởm! Äã thế, song thá»§ cá»§a lão Äầu Äà do hai cánh tay áo bị rách nhiá»u chá»— để lá»™ ra nhiá»u mảnh da không hiểu sao lại đỠnhư nhuá»™m huyết? Chẳng trách lão Äầu Äà có ngoại hiệu là Huyết Thá»§ Äầu Äà!
Vừa xuất hiện Huyết Thá»§ Äầu Äà không má»™t lá»i đối đáp vá»›i Äoạn Hồn Ma Thá»§, lão cứ nhìn chăm bẵm vào nữ nhân Ä‘ang bị Äoạn Hồn Ma Thá»§ giữ trong tay!
Kinh nghi, Äoạn Hồn Ma Thá»§ bật ra tiếng gầm gừ từ cuống há»ng :
- Äầu Äà ngươi đã đắc thá»§ Há»a Äồ Tháp?
Äôi tròng mắt luôn vằn đỠcá»§a Huyết Thá»§ Äầu Äà đột nhiên xoay chuyển! Sau đó, lão Äầu Äà the thé thốt lên :
- Nếu ta đắc thá»§ Há»a Äồ Tháp theo lão Ma Thá»§ ngươi, ta có cần xuất hiện không?
Äoạn Hồn Ma Thá»§ ngẩn ngưá»i trong má»™t thoáng, rồi há»i ná»­a tin ná»­a ngá» :
- Ngươi từ bên trong bước ra mà không tìm thấy Há»a Äồ Tháp ư?
Huyết Thá»§ Äầu Äà phẫn hận vì sá»± nghi kỵ cá»§a Äoạn hồn Ma Thá»§ :
- Ma Thủ ngươi nghĩ ta sợ ngươi chăng? Ta...
Không để lão Äầu Äà nói hết lá»i, Äoạn Hồn Ma Thá»§ bật cưá»i giả lả :
- Ha... ha... ha...! Ta hiểu rồi.
Lão Äầu Äà ngươi cứ kể như ta chưa nói gì cả!
Äoạn, vừa bóp nhẹ hữu thá»§, Äoạn Hồn Ma Thá»§ vừa rít há»i nữ nhân Ä‘ang bị lão uy hiếp :
- Tiện tỳ khôn hồn khai ra mau! Há»a Äồ Tháp thật ra được ngươi cất giữ ở đâu?
Như vị nhị sư ca đã có lá»i khen trước đó, nữ nhân ná» sau khi nghe rõ mẩu đối thoại ngắn ngá»§i giữa hai lão ma Huyết Thá»§ và Ma Thá»§, có phần nào Ä‘oán ra nguyên cá»›! Vì thế khi nghe Äoạn Hồn Ma Thá»§ gặn há»i, nữ nhân ná» bằng hết sức có thể có để kêu lên :
- Phá hủy! Ta đã phá hủy nó rồi!
Nghe thế, tên còn lại trong Mao Sơn tam quỷ có lẽ vì muốn lấy lòng hai lão ma đầu nên la toáng lên :
- Tiện nhân nói không đúng? Rõ ràng tiểu nhân có nghe tiện nhân nói...
Bằng má»™t sức lá»±c siêu nhiên không rõ từ đâu xuất hiện, nữ nhân ná» bất ngá» gào lên, át mất tiếng la toáng cá»§a tên ná» vốn là ngưá»i có võ công :
- Ta đã bảo là phải phá hủy, ngươi nghe chưa? Ngươi cũng có tai, không lẽ ngươi không nghe ta nói như vậy sao?
Tiếng gào của nữ nhân, thoạt nghe cứ ngỡ nữ nhân đang cố tranh biện và quở mắng tên quỷ Mao Sơn, khiến Huyết Thủ và Ma Thủ phải ngơ ngơ ngác ngác!
Tuy thế hai lão ma độc thì có độc nhưng hiểm thì tên quỷ Mao Sơn lại có thừa thủ đoạn hiểm độc!
Y chợt hiểu ra và vội vàng cáo giác :
- Hãy còn má»™t đứa bé! Äầu Äà lão gia có nhìn thấy đứa bé ở trong nhà không?
Không ngỠtên quỷ Mao Sơn vào lúc này lại có thể nhớ đến đứa bé, nữ nhân nỠphát hoảng hét to :
- Tiểu Äông! Hãy phá há»§y bức Há»a Tháp Ä‘i, nhanh...
Äang hét, nữ nhân ná» bị nghẹt lại giữa chừng vì bị Äoạn Hồn Ma Thá»§ bóp nghẹt yết hầu!
Lúc đó, vị nhị sư ca cÅ©ng ngầm hiểu được rằng có lẽ khi Tiểu Äông bị mẫu thân Ä‘uổi vào trong, nó vì hậm há»±c nên tá»± tiện tìm và chiếm giữ Há»a Tháp Äồ! Và khi lão Huyết Thá»§ Äầu Äà âm thầm xuất hiện, đứa bé đủ linh lợi để tìm được chá»— ẩn thân, khiến lão Äầu Äà vừa không tìm được nó vừa không chiếm được Há»a Tháp Äồ!
Vị nhị sư ca gắng gượng kêu to mong Tiểu Äông hiểu và kịp thá»i hành động.
- Mau phá há»§y Há»a Tháp Äồ rồi tìm đưá»ng tháo chạy Ä‘i, Tiểu Äông! Khi đã thoát thân, nhá»› phải tìm đến...
Má»™t tràng gầm kinh thiên động địa bá»—ng vang lên, cắt ngang lá»i ám thị cá»§a vị nhị sư ca ná» :
- Ngươi muốn chết! Äỡ!
- Vút!
Vù... vù...
Má»™t bóng nhân ảnh lao Ä‘i và má»™t cánh tay đỠrá»±c màu máu liá»n xuất hiện quật thẳng vào thân hình bất động cá»§a vị nhị sư ca!
Tiếng kình phong rú rít khá lá»›n khiến má»™t tiếng kêu bé hÆ¡n khó có thể vang đến tai má»i ngưá»i! _ Dẫu thế, Äoạn Hồn Ma Thá»§ cÅ©ng phần nào nghe được trá»n vẹn ná»™i dung cá»§a tiếng kêu nhá» bé đó :
- Äừng giết hại nhị sư bá cá»§a ta!
Bằng không, ta lập tức phá há»§y Há»a Tháp Äồ!
- Dừng tay, lão Äầu Äà!
Tuy nhiên, tất cả Ä‘á»u quá muá»™n so vá»›i ngá»n huyết thá»§ cá»§a lão Äầu Äà.
Ầm!
Há»±!
Vút...
Do lão Äầu Äà kịp thá»i thu bá»›t kình lá»±c nên vị nhị sư ca không đến ná»—i phải thiệt mạng ngay lúc đó! Nhưng do lá»±c đạo hãy còn nhiá»u, đủ khiến cho toàn thân cá»§a vị nhị sư ca phải tung bổng lên cao và bay chênh chếch Ä‘i suýt đụng phải cá»™i du già má»c ở phía trước.
Vì không có vật gì ngăn lại, toàn thân cá»§a vị nhị sư ca cứ theo đà bay càng lúc càng xa! Và vô tình rÆ¡i luôn vào má»™t vá»±c núi ở cách đương trưá»ng chừng mưá»i trượng!
Tiếng thét bi thương cá»§a Tiểu Äông từ đâu đó ở phía sau liá»n vang lên :
- Nhị sư bá...
Do đã hợm sẵn, Äoạn Hồn Ma Thá»§ vá»™i chá»›p động thân hình và đưa luôn nữ nhân ná» bay vá»t qua mái nhà nhá», lao vun vút vá» phía vách đá nằm ở phía sau mái nhà!
Tại vách đá, ká» bên má»™t tiểu động khẩu, má»™t đứa bé Ä‘ang lăm lăm trên hai tay má»™t bức há»a đồ da dê có màu Ä‘en kịt! Äó!à Tiểu Äông và bức Há»a Tháp Äồ mà má»i ngưá»i ai ai cÅ©ng mong muốn chiếm hữu.
Nhìn thấy Tiểu Äông, nữ nhân ná» quá lá» sợ phải buá»™t miệng gào lên :
- Äông nhi...
Tiểu Äông do Ä‘ang mải nhìn theo bóng nhân ảnh cá»§a nhị sá»± bá Ä‘ang khuất dần dưới vá»±c núi nên không biết sá»± nguy hiểm đã ở cận ká»! Tiếng gào cá»§a nữ nhân làm cho Tiểu Äông tỉnh ngá»™!
Thông minh có thừa, Tiểu Äông vá»™i dằng thẳng hai tay vá» hai phía khiến bức Há»a Tháp Äồ phải căng ra.
Nó còn lá»›n tiếng dá»a nạt :
- Ãc ma chá»› lại gần ta! Bằng không, xem đây?
Dù đó chỉ là lá»i dá»a nạt cá»§a má»™t đứa bé, không lấy gì làm chắc chắn, nhưng Äoạn Hồn Ma Thá»§ cÅ©ng phải kinh tâm! Lão vá»™i trầm ngưá»i xuống và vô tình hạ thân đúng vào phần cá» khô để lợp mái nhà!
Soạt!
Thân hình cá»§a Äoạn Hồn Ma Thá»§ và nữ nhân liá»n rÆ¡i tõm vì xuyên qua mái nhà.
Ngay tức khắc Ầm!
Cả mái nhà nhá», nÆ¡i đã từng là nÆ¡i lưu ngụ cá»§a nữ nhân và Tiểu Äông, như bị má»™t cÆ¡n gió lốc cuốn phăng Ä‘i! Äó là dò lão Äoạn Hồn Ma Thá»§ khi rÆ¡i xuống đã vá»™i tung chưởng xô bật Ä‘i!
Hành vi này như khiến cho cÆ¡n động ná»™ cá»§a Äoạn Hồn Ma Thá»§ dâng lên. Lão gầm gừ dữ tợn :
- Tiểu oa nhi! Nếu ngươi không giao ngay Há»a Tháp Äồ cho lão phu, mẫu thân ngươi đừng mong toàn mạng.
Huyết Thá»§ Äầu Äà lập tức phụ há»a :
- Ngoan ngoãn nào, tiểu oa nhi! Ném Há»a Tháp Äồ xuống đây.
Äoán được ý tứ cá»§a Huyết Thá»§ Äầu Äà, Äoạn Hồn Ma Thá»§ lại gầm lên :
- Không được ném xuống!
Äá»§ thông minh để hiểu sá»± lo ngại cá»§a Äoạn Hồn Ma Thá»§, Tiểu Äông lợi dụng cÆ¡ há»™i để bắt chẹt lão :
- Lão mau thả gia mẫu. Sau đó, ta sẽ có cách giao Há»a Äồ Tháp tận tay lão!
Äoạn Hồn Ma Thá»§ ngân ngưá»i :
- Làm cách nào ngươi giao đến tay lão phu?
Tiểu Äông càng thêm trấn tÄ©nh :
- Rất dễ! Ta sẽ gói một hòn đá ở bên trong và dùng nó để ném vỠphía lão!
Huyết Thá»§ Äầu Äà vụt gầm lên the thé :
- Tiểu oa nhi, muốn chết!
Vút!
Äoạn Hồn Ma Thá»§ không ngá» Huyết Thá»§ Äầu Äà lại muốn phá»—ng tay trên, vá»™i quát lên thịnh ná»™ :
- Lão Äầu Äà! Äỡ!
Vù... vù...
Äịnh lao vá» phía Tiểu Äông, má»™t là uy hiếp, hai là chiếm hữu Há»a Tháp Äồ, Huyết Thá»§ Äầu Äà đành phải quay ngưá»i lại, lo đối phó vá»›i ngá»n chưởng thập phần lợi hại do Äoạn Hồn Ma Thá»§ bất ngá» tung ra.
- Ta sợ ngươi sao, lão Ma Thủ? Xem này Vù...
Ào... Ào...
Ầm!
Tiếng chấn kình lớn chưa từng có ngay lập tức hiển hiện. Và dư âm của sóng kình cũng làm cho nữ nhân nỠphải chấn động toàn thân do lần đầu tiên lâm vào cảnh ngộ liên đới!
Sự nôn nao khó chịu liến khiến cho nữ nhân nỠphải thổ huyết!
Ọe!
Kinh hãi, Tiểu Äông vá»™i gào to :
- Mau buông gia mẫu ra? Nếu chậm trá»…, ta lập tức phá há»§y Há»a Tháp Äồ!
Nghe thế, cả Äoạn Hồn Ma Thá»§ lẫn Huyết Thá»§ Äầu Äà đành phải đình thá»§!
Cả hai gưá»m gưá»m nhìn nhau rồi lại len lén nhìn để ước lượng khoảng cách đến chá»— Tiểu Äông Ä‘ang đứng!
Äúng lúc đó, tất cả Ä‘á»u nhìn thấy má»™t bóng nhân ảnh mỠảo Ä‘ang từ bên trên lao xuống chá»— Tiểu Äông!
Quá bất ngá» nên tất cả Ä‘á»u như hóa đá, không má»™t ai lên tiếng để kêu dù chỉ là ná»­a lá»i! Kể cả tên quá»· Mao SÆ¡n cÅ©ng không biết phải kêu như thế nào cho phù hợp hiện cảnh.
Chỉ có nữ nhân ná», do mẫu tá»­ tình thâm khiến xui, má»›i kịp kêu lên vá»n vẹn hai tiếng :
- Äông nhi...
Äến lúc đó khi Tiểu Äông hoàn toàn không biết gì, bóng nhân ảnh mỠảo nỠđã xuất hiện ngay bên trên! Và má»™t ngá»n kình lẫn má»™t bóng trảo liá»n xô đến ngưá»i Tiểu Äông, nhanh không thể tả!
Vút Vù... vù...
Vụt Äoạn Hồn Ma Thá»§ và Huyết Thá»§ Äầu Äà đến lúc này má»›i có thể phát thoại :
- Ai?
- Kẻ nào to gan dám...
Soạt!
Ầm!
Bức Há»a Tháp Äồ Ä‘ang ở trên hai tay Tiểu Äông trong chá»›p mắt bị bóng nhân ảnh kia cướp mất! Äã thế, má»™t luồng quái phong kinh dị cÅ©ng xuất hiện, nâng bổng toàn thân Tiểu Äông lên thật cao!
Äang cÆ¡n hoảng loạn trước tình thế này, Tiểu Äông càng thêm khiếp vía khi từ trên cao nhìn xuống!
Nó trông thấy Huyết Thá»§ Äầu Äà là nhân vật đầu tiên bắn ngưá»i lao Ä‘i và lao đến vị trí mà trước đó nó đã đứng!
Tiếp theo sau là sá»± di chuyển nhanh nhạy cá»§a Äoạn Hồn Ma Thá»§. Và vì Há»a Tháp Äồ đã bị đệ tam nhân cướp Ä‘oạt, nữ nhân ná» ngoài việc là vật vô giá trị, còn ngăn trở hành động Ä‘ang muốn nhanh cá»§a Äoạn Hồn Ma Thá»§, lão ma trước khì động thân lao Ä‘i còn kịp thá»i giáng má»™t cước sấm sét vào tấm thân yếu á»›t cá»§a nữ nhân.
Bùng!
Oa!
Phịch!
Tiểu Äông mục kích tận tưá»ng việc gia mẫu thảm tá»­ bèn không ká»m được tiếng thét cá»±c kỳ Ä‘au thương :
- Mẫu thân...
Tiếng thét vẫn kéo dài cùng vá»›i thân hình cá»§a Tiểu Äông sau khi bay cao hết đà phải ào ào rÆ¡i xuống!
Há»a vô đơn chí, Tiểu Äông lại rÆ¡i ngay vào vị trí cá»§a tên quá»· Mao SÆ¡n Ä‘ang đứng.
Việc Ä‘oạt giữ Há»a Tháp Äồ bất thành, lại thêm hai cái chết thảm cá»§a hai tên đồng bá»n làm cho tên quá»· Mao SÆ¡n còn lại càng thêm độc ác.
Y chá» Tiểu Äông rÆ¡i xuống đúng tầm liá»n bất ngá» vung cao ngá»n tả chùy đầy gai nhá»n có tẩm độc!
- Ngươi đáng chết!
Vụt... vụt...
Tiểu Äông chỉ là má»™t đứa bé và là má»™t đứa bé không há» biết võ công, sau cái chết cá»§a nhị sư bá rồi đến lượt thân mẫu, đối vá»›i ngá»n chùy cá»§a ác ma, nó ngoài việc cam chịu số phận nào biết phải làm gì hÆ¡n!
Tuy nhiên, trong sát na cuối cùng, trước khi ngá»n chùy cá»§a ác ma ập đến, Tiểu Äông bá»—ng cố xoay ngưá»i!
Ước nguyện cá»§a nó là làm sao đưa đúng đỉnh đầu cá»§a nó vào ngá»n chùy để nó có thể chết ngay, chết mà không Ä‘au đớn, để kịp theo chân mẫu thân bước xuống tuyá»n đài!
Nào ngá», cá»­ động cá»§a Tiểu Äông không phải là cá»­ động cá»§a ngưá»i luyện võ công do đó không thể nào thân hình cá»§a nó lại xoay chuyển như ý nguyện?
Äiá»u này tuy có khiến cho tên quá»· Mao SÆ¡n phải bất ngá», nhưng đối vá»›i ác ma, chỉ cần má»™t mẩu gai nhá»n có tẩm độc cào nhẹ vào da thịt cá»§a Tiểu Äông là đã đủ khiến cho đứa bé phải vong mạng.
Vì thế, y vẫn giữ nguyên chiêu thức cho dù thân hình cá»§a Tiểu Äông do bất ngá» xoay chuyển phải dịch xa hÆ¡n!
Soạt!
Cuối cùng, ngá»n chùy cá»§a ác ma sau khi làm rách y phục cá»§a Tiểu Äông và lưu vào bá» vai tả cá»§a nó năm sáu vệt dài rướm máu, Tiểu Äông lại tiếp tục theo đà và bay Ä‘i xa thêm má»™t Ä‘oạn.
Vẫn còn căm giận, tên quá»· Mao SÆ¡n còn cố quật vá»›i theo Tiểu Äông má»™t kình :
- Phần của ngươi này, tiểu oa nhi?
Vù...
Bùng!
Vụt... vụt...
Như chiếc lá vàng bị luồng thu phong vùi dập, Tiểu Äông lập tức bị ngá»n chưởng hốt lên cao và dịch chuyển xa hÆ¡n!
CÅ©ng giống như Ä‘iá»u đã xảy đến cho nhị sư bá, Tiểu Äông sau khi bị đẩy xa, lúc hết đà phải là đà rÆ¡i xuống.
Và má»™t vá»±c thẳm nữa vụt mở ra, nuốt chá»­ng lấy tấm hình hài nhá» bé cá»§a Tiểu Äông.
Có khác chăng, đây là vá»±c thẳm như Tiểu Äông đã biết, má»™t vá»±c thẳm không thấy đáy.
Nó rơi càng lúc càng nhanh!
Và trong tâm trí của nó lúc này chỉ còn lại một ý nghĩ duy nhất :
“Ta sẽ ngấm độc và chết trước, hay phải tan xương nát thịt trước khi độc dược há»§y hoại?â€
Vá»›i ý nghÄ© này, Tiểu Äông cứ phân vân mãi vì không biết nó phải chết bằng cách nào?
NhỠđó, nó quên đi bản thân nó đang rơi xuống càng lúc càng nhanh!
Vù... vù..
Tài sản của dth_abcd

  #3  
Old 06-06-2008, 09:37 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 3

Lâm hiểm cảnh phó thác số mệnh-Do ý trá»i thoát kiếp nạn tai



Không má»™t ai quan tâm đến Ä‘iá»u Ä‘ang xảy ra cho Tiểu Äông!
Äoạn Hồn Ma Thá»§ và Huyết Thá»§ Äầu Äà cùng lưu tâm đến má»—i má»™t Ä‘iá»u duy nhất! Äó là làm sao chận giữ bóng nhân ảnh mỠảo kia để Ä‘oạt lại bức Há»a Tháp Äồ đáng lẽ phải lá»t vào tay má»™t trong hai lão!
Bị Ma Thá»§ và Huyết Thá»§ phân khai chặn lối, bóng nhân ảnh mỠảo kia bất ngá» cưá»i lên :
- Ha... ha... ha...! Thân thá»§ cá»§a bá»n ngươi khá lắm! Nhưng để ngăn cản bản nhân, hai ngươi chưa đủ lá»±c đâu! Xem đây!
Ào... Ào...
Rõ ràng bóng nhân ảnh mỠảo kia sau khi vận dụng khinh thân pháp để bất ngá» Ä‘oạt lấy Há»a Tháp Äồ, chân lá»±c đáng lẽ phải cạn kiệt má»›i đúng. Nhưng vì má»™t lý do nào đó khó hiểu ngay khi bóng nhân ảnh ná» dứt lá»i, hai luồng lá»±c đạo do nhân vật ná» thi triển lại vẫn có đủ đầy chân nguyên! Äiá»u này khiến cho Äoạn Hồn Ma Thá»§ và Huyết Thá»§ Äầu Äà phải tận lá»±c bình sinh đế đón đỡ phần chưởng lá»±c dành cho má»—i lão!
Vù...
Ào...
Ầm! Ầm!
Vút! Vút! Vút!
Sau hai tiếng chấn kình, cả ba nhân vật ná» Ä‘á»u bị chấn lùi má»—i ngưá»i má»™t hướng!
Chưa kịp nhận diện bóng nhân ảnh nỠlà nhân vật nào, sao lại có bản lãnh thâm hậu đủ đương đầu cùng một lúc những hai lão ác ma đương đại là Ma Thủ và Huyết Thủ Tên quỷ Mao Sơn càng thêm hoang mang khi nhìn thấy bóng nhân ảnh nỠlao biến đi mất.
Hắn và hai lão ác ma chỉ nghe được một câu nói do bóng nhân ảnh kỳ bí kia ném lại :
- Bá»n ngươi nếu có đởm lược, ba ngày nữa hãy đến khu má»™ tháp gặp lại bản nhân! Ha... ha... ha...
NgÆ¡ ngẩn thần tình, Äoạn Hồn Ma Thá»§ chợt than :
- Thân thủ như nhân vật này, lão phu thật sự chưa bao giỠnghe nói đến?
Huyết Thá»§ Äầu Äà cÅ©ng cất giá»ng the thé nói lá»i nghi hoặc :
- Y là ai? Mai hậu, nếu tàng thư võ há»c ở khu má»™ tháp lá»t vào tay y, chẳng phải y sẽ là thiên hạ đệ nhất nhân sao? _ Ngỡ chỉ có bản thân dò mục lá»±c kém cá»i nên không kịp nhận ra nhân vật kỳ bí ná» là ai, tên quá»· Mao SÆ¡n càng thêm hoang mang vì hai câu nói có phần ngÆ¡ ngác cá»§a hai lão ác ma!
Y bất ngỠlẩm bẩm :
- Thân pháp cá»§a nhân vật này chẳng phải là “Nhất Thốn Quá Hải†đã thất truyá»n từ lâu rồi sao?
Lá»i lẩm bẩm cá»§a y vang lên thật đột ngá»™t khiến Äoạn Hồn Ma Thá»§ và Huyết Thá»§ Äầu Äà cùng giật mình sá»­ng sốt!
Äoạn Hồn Ma Thá»§ nhìn y uy hiếp :
- Ngươi vừa nói cái gì? Sao lại là “Nhất Thốn Quá Hải†thân pháp?
Y bối rối và hoảng sợ :
- Tiểu nhân... Tiểu nhân chỉ bất ngỠnhớ đến thôi!
Riêng Huyết Thá»§ Äầu Äà thì gật đầu vài lượt :
- Y nói có phần đúng đấy, lão Ma Thá»§! Ta cÅ©ng ngá» ngợ đây chính là thân pháp “Nhất Thốn Quá Hải†đã thất truyá»n! Bằng không lão Ma Thá»§ ngươi nghÄ© xem, trên giang hồ đương đại còn có nhân vật nào dám ung dung má»™t mình đối chưởng vá»›i ta và lão?
Äoạn Hồn Ma Thá»§ chau mày và lần lần tá» vẻ kinh ngác :
- Nói vậy, công phu kia cÅ©ng là “Di Hoa Tiếp Má»™c†đã thất truyá»n cùng lúc vá»›i “Nhất Thốn Quá Hải†thân pháp?
Toàn thân bất ngỠrun bắn lên, tên quỷ Mao Sơn kêu hoảng :
- Là Cái Thế Ma Vương tái sinh hay có ngưá»i tìm được di há»c cá»§a Ma Vương?
Hai lão ma đưa mắt nhìn nhau má»™t lúc khá lâu, như muốn chiêm nghiệm thật kỹ lá»i nói vừa rồi cá»§a tên quá»· Mao SÆ¡n!
Sau đó chính Äoạn Hồn Ma Thá»§ lên tiếng, tá» rõ ý định :
- Thật giả thế nào, chúng ta cứ đến khu mộ tháp sẽ rõ! Hừ! Bình sinh lão phu cũng không ưa gì những kẻ giả thần giả quỷ, dám hí lộng lão phu!
Huyết Thá»§ Äầu Äà tán thành :
- Không sai! Nếu là Cái Thế Ma Vương thật, bá»n ta chưa chắc đã toàn mạng!
Ngược lại, y chắc chắn phải có mưu đồ! Vả lại, tàng thư võ há»c ở khu má»™ tháp, chúng ta đâu thể để ai muốn lấy thì lấy? Äi!
Vút!
Không chậm, Äoạn Hồn Ma Thá»§ cÅ©ng vá»™i vàng lao theo!
Sau má»™t lúc ngẫm nghÄ© và cảm nhận Ä‘ang có má»™t âm mưu to lá»›n khiến quần hùng khắp Tam sÆ¡n ngÅ© nhạc phải chấn động, tên duy nhất còn lại trong Mao SÆ¡n tam quá»· chợt nhe răng cưá»i má»™t mình và lập tức động thân lao Ä‘i? Y không kể gì đến thi thể cá»§a đồng bá»n giỠđây phải phÆ¡i trắng ná»™i đồng!
Vút!
* * * * *
Trong khi Tiểu Äông Ä‘ang chá» má»™t trong hai cái chết chắc chắn sẽ đến vá»›i nó, hoặc là nó sẽ bị độc chất công phạt khiến nó phải tan rã thây thi trước khi bị chạm vào đáy vá»±c và phải tan thây vỡ cốt hoặc là nó sẽ chạm vào đáy vá»±c rồi chết Ä‘i khi chất độc chưa kịp hoành hành, vậy mà Ä‘iá»u xảy đến vá»›i nó, không như nó tưởng!
Äúng vào lúc toàn thân nó ngứa ngáy như có cả má»™t đàn kiến Ä‘ang chạy nhá»™n nhạo và cắn bừa khắp các xương tá»§y, chứng tỠđộc chất bắt đầu công phạt Tiểu Äông liá»n va vào đáy vá»±c.
Nó va vào đáy vực thật sự! Nhưng nó không hỠtan xương nát thịt vì cái va này!
Ngược lại, Ä‘iá»u mà nó không há» chỠđợi lại xảy đến.
Ngay khi sá»± giá lạnh đột ngá»™t bao trùm toàn thân, cá»™ng thêm vào đó là sá»± ngá»™t ngạt và má»™t sức ép càng lúc càng tăng cứ muốn làm cho lồng ngá»±c nó phải vỡ toang, Tiểu Äông biết rằng nó vừa rÆ¡i vào má»™t vÅ©ng nước ở dưới đáy vá»±c.
Nó nghĩ :
- “CÅ©ng hay chết như thế nào cÅ©ng là má»™t lần chết? Bất quá, dưới đáy nước kín như bưng này lại thêm má»™t bá»™ cốt khô vô danh nữa mà thôi!â€
Sức ép càng tăng cao càng khiến Tiểu Äông quên Ä‘i những nhá»™n nhạo khó chịu bởi chất độc cá»§a bá»n Mao SÆ¡n tam quá»· công phạt nó!
Và khi lượng nước ép vào quá nhiá»u và quá sức chịu đựng cá»§a nó, là má»™t đứa bé, thần trí cá»§a nó bắt đấu má» dần!
Dẫu thế, sức ép vẫn không suy giảm và buộc nó phải há miệng để thở ra tất cả những gì khiến nội thể của nó đang khó chịu :
Oẹ!
Tiểu Äông ngỡ như nó nghe được tiếng nôn oẹ cá»§a nó, nhưng không phải.
Dù thần trí Ä‘ang lá» má» nhưng nó cÅ©ng cảm nhận được phần nào sá»± dá»… chịu Ä‘ang lan tá»a khắp châu thân cá»§a nó ngay sau lúc nôn á»e xong.
“Hà! ÄÆ°á»£c dá»… chịu rồi chết, ta cÅ©ng cam lòng!â€
Nó lại nghĩ quẩn và sự thể lại xảy ra ngược với ý nghĩ của nó!
Sự dễ chịu mới xuất hiện chợt biến đi. Thay vào đó, nguyên cánh tay tả của nó càng lúc càng nóng lên, nóng đến rát da rát thịt!
Sau đó, như có một hấp lực đột nhiên xuất hiện, kéo dần cánh tay tả của nó vỠmột bên.
Rắc!
Nó lại tưởng nó nghe được tiếng xương vỡ vụn khi lá»±c kéo tác động càng lúc càng nhiá»u lên cánh tay tả!
Nhưng hoàn toàn không phải thế!
Äúng là có má»™t sức lá»±c mãnh liệt, Ä‘ang kéo giãn cánh tay ta như muốn bứt lìa cánh tay đó ra khá»i thân, nhưng may thay, toàn thân cá»§a nó vì không có lá»±c nào giữ lại nên dá»… dàng chuyển động theo cánh tay tả Ä‘ang bị ai đó dùng sức kéo Ä‘i!
Nó thầm kinh ngạc :
- “Chuyện gì thế này?â€
Nói thì lâu nhưng tất cả chỉ xảy ra không đầy vài lượt chá»›p mắt! Bởi vì từ khi Tiểu Äông chìm ngập toàn thân vào làn nước, việc nó hụt hÆ¡i và phải há»›p nước vào lồng ngá»±c thay cho không khí vẫn chưa xảy đến.
Và đến lúc này, khi toàn thân của nó buộc phải di chuyển theo cánh tay tả nó mới cảm thấy việc bị hụt hơi.
Nó há miệng theo bản năng! Nhưng trước khì nó tợp những tợp nước, việc xảy đến với nó còn nhanh hơn chỗ tưởng!
Ãp lá»±c Ä‘ang đè nặng ngay lồng ngá»±c cá»§a nó chợt giảm hẳn Ä‘i, cho nó biết lá»±c kéo kia như Ä‘ang đưa nó lên cao dần!
Và sau cùng...
Bõm!
Xòa...
Nó tợp vào bằng miệng và đó lại là một tợp không khí, không phải tợp nước như nó nghĩ.
Cùng lúc đó, sức kéo ở cánh tay tả chợt mất Ä‘i, khiến toàn thân cá»§a Tiểu Äông hoàn toàn thÆ¡ thá»›i nhẹ nhõm vá»›i sá»± thể như ấy, Tiểu Äông ngay lập tức tỉnh lại thần trí!
Nó nhìn quanh, nhìn mặt nước và nó không thể không kinh hoàng!
Bởi vì bản thân của nó giỠđang lơ lửng trên không trung và đang bay bắn vào một phía vách đá!
Cùng vá»›i nhận định này, Tiểu Äông còn kịp nhìn thấy có má»™t cánh tay vừa dài vừa to, vừa Ä‘en đúa vừa má»m mại Ä‘ang vừa ngoe nguẩy vừa thụt sâu vào vÅ©ng nước, nÆ¡i nó đã vào và vá»±a má»›i từ đó thoát ra!
Diá»…n biến xảy ra khá nhanh và khi Tiểu Äông nhận thức được những gì vừa xảy đến thì cÅ©ng là lúc toàn thân cá»§a nó phải va khá mạnh vào vách đá.
Bá»™p!
Toàn thân chấn động và Ä‘au buốt, Tiểu Äông liá»n ngất Ä‘i! Nó không biết rằng dù nó đã ngất nhưng thân hình cá»§a nó sau khi va vào vách đá phải rÆ¡i xuống chân vách đá má»™t lần nữa cÅ©ng không phải là nhẹ.
Bá»™p!
* * * * *
Äau đến mấy rồi cÅ©ng đến lúc hết Ä‘au! Ngất lâu đến thế nào cÅ©ng vậy, rồi sẽ có lúc không còn ngất nữa.
Tiểu Äông tỉnh lại!
Nó nhìn quanh và chồm dậy thật nhanh với tiếng kêu thác loạn :
- Uý! Ma!
Nó nhảy và giẫm chân xuống ná»n đá.
Rốp... rốp...
Những tiếng xương cốt vỡ vụn dưới chân nó liá»n vang lên càng khiến nó nhảy nhiá»u hÆ¡n!
Và càng nhảy, những Ä‘oạn xương chân xương tay, kể cả xương đầu có đầy khắp ná»n đá càng bị nó giẫm phải nhiá»u hÆ¡n.
Rốp... rốp...
ÄÆ°á»£c má»™t lúc, khi biết rằng tất cả chỉ là những bá»™ cốt khô vô hại chứ không phải là ma Ä‘ang hiện vá» hí lá»™ng, Tiểu Äông má»›i dần dần trấn tÄ©nh!
Nó len lén tìm một chỗ trống để đặt chân, cố tránh để không chạm thêm nữa vào những bộ cốt khô khiến chúng phải vỡ nát.
Má»™t lần nữa, khi mục quang cá»§a nó tình cá» nhìn vào mặt vÅ©ng nước, nó lại cuống cuồng nhảy lên và kêu đến lạc giá»ng :
- Ôi chao! Thủy quái!
Thế là những bá»™ cốt khô má»™t lần nữa bị đôi chân bé nhá» cá»§a Tiểu Äông giẫm bừa lên và liên tục phát ra những tiếng động khô giòn.
Rốp... rốp...
Phải má»™t lúc khá lâu đủ cho Tiểu Äông nhìn thấy hình hài kỳ quặc Ä‘ang nổi lá»nh bá»nh trên mặt nước chỉ là má»™t hình hài bất động, không thể gây phương hại đến bản thân nó, nó má»›i lấy lại sá»± trấn tÄ©nh nó vừa có!
Nhìn lại đáy vá»±c: ở giữa là má»™t vùng nước nhá» nhá» Ä‘en vá»›i má»™t cái xác cá»§a loài thá»§y quái to lá»›n có đến tám cánh tay hiện Ä‘ang bất động, xung quanh là má»™t vòng bỠđá có khá nhiá»u những bá»™ cốt khô mà nó vừa tình cá» giẫm nát, còn lại chỉ là những vách đá câm lặng Ä‘ang trÆ¡ trÆ¡ bao bá»c tứ bá», Tiểu Äông càng lúc càng thức ngá»™ những gì nó vừa gặp phải!
Tất cả, hoặc chết rồi hoặc hãy còn sống, Ä‘á»u rÆ¡i ngay vào vÅ©ng nước khiến thi thể còn nguyên vẹn.
Sau đó, cÅ©ng như nó đã trải, con thá»§y quái to lá»›n kia, vì bị những thây ngưá»i rÆ¡i xuống làm kinh động, đã dùng má»™t trong tám cánh tay to dài kia để quấn lấy há» và hất tung lên khá»i vÅ©ng nước!
Kẻ nào đã chết từ trước thì với hành động này của thủy quái kẻ đó bất quá chỉ chịu thêm một lần nữa bị hành hạ hạ thể xác mà thôi! Còn những ai chưa chết khi bị thủy quái tóm phải và ném lên bỠđá, hỠcũng phải chết vì lâm đúng vào tuyệt lộ!
Tiểu Äông rồi cÅ©ng vậy, nó không tìm được cái ăn cái uống trước sau gì nó cÅ©ng trở thành má»™t trong những bá»™ cốt khô ở đây mà thôi!
Tuy nhiên, vốn sẵn thông minh, Tiểu Äông cứ ngá»› ngưá»i hết nhìn con thá»§y quái rồi lại nhìn vào bản thân nó.
Kinh nghi khôn xiết, Tiểu Äông buá»™c phải lẩm bẩm thành tiếng :
- Tại sao con thá»§y quái lại chết? Không lẽ đúng vào lúc ta rÆ¡i xuống, cÅ©ng là lúc con thá»§y quái hưởng hết tuổi Ä‘á»i? Sao lại có sá»± trùng hợp quái lạ như vậy? Còn nữa, ta rõ ràng đã bị quái chùy gai tẩm độc va quệt vào, làm sao ta vẫn sống? Sao ta chưa bị độc chất công phạt như lão ác ma đã dùng sợi xích sắt làm binh khí từng bị? Lão chết thật mau, đến việc uống giải dược cÅ©ng không kịp, có lý nào ta lại thoát?
Ngẫm nghÄ© thêm má»™t lúc nữa, vẫn vừa nhìn xác con thá»§y quái Ä‘ang nổi lá»nh bá»nh trên mặt nước vừa nhìn vào bản thân, sau cùng Tiểu Äông phải vá»— tay reo lên :
- Ta hiểu rồi! Hóa ra là như vậy! A ha! Äúng là hoàng thiên hữu nhãn, hoặc do số ta chưa tuyệt! Ha... ha... ha...
Sau má»™t tràng cưá»i sảng khoái Tiểu Äông nhìn xác con thá»§y quái, tá» vẻ thương hại :
- Thủy quái! là tại ta ngươi phải uổng mạng! Ta không ngỠtoàn bộ độc thất trong nội thể của ta lúc thổ ra làm cho vũng nước phải nhiễm độc và khiến ngươi phải thế mạng cho ta! Ngươi an tâm sau này ta sẽ có cách ném lão ác ma đó xuống đúng nơi này bồi tội cho ngươi?
Tuy nhiên, hiểu thì hiểu như vậy nhưng vẫn có Ä‘iá»u khiến Tiểu Äông băn khoăn!
Nó không tin rằng chỉ vì sức ép của một lượng nước khá lớn có thể giúp nó tống khứ toàn bộ độc chất trong nội thể.
Càng nhá»› lại cái chết hãi hùng cá»§a lão ác ma sá»­ dụng sợi xích sắt làm binh khí, Tiểu Äông càng thêm nghi ngá».
Nó lại chạm mục quang vào những bộ cốt khô và rùng mình nghĩ thầm :
- “Há», những ngưá»i may mắn không chết ngay lúc rÆ¡i xuống đáy vá»±c liệu có phải há» vì không có vật thá»±c độ nhật mà phải chết không? Hay chính con thá»§y quái kia đã làm há» phải chết thảm?â€
Muốn tìm hiểu cho tưá»ng tận má»™t việc lần thứ ba, Tiểu Äống đưa mắt nhìn khắp đáy vá»±c?
Rốt cuộc nó cũng tìm thấy một ngách đá! Và từ ngách đá đó, hầu như luôn xuất hiện những làn gió mát thoảng đưa vào.
Nó thêm nghi hoặc :
- “Nếu gió có thể đưa vào, không lẽ từ ngách đá này ta không thể tìm được lối thông thương dẫn ra bên ngoài? Nếu Ä‘iá»u này là có thật hỠđâu lẽ nào chịu hãm mình ở đây rồi phải chết vì đói và vì khát?â€
Quyết tâm tìm rõ nguyên nhân, Tiểu Äông liá»n men theo bỠđá để tiến đến chá»— có ngách đá.
Càng đến gần, những làn gió mát càng xuất hiện rõ ràng hơn!
Nó dừng lại và quay đầu nhìn vào xác của con thủy quái :
- Câu nói “dÄ© độc trị độc†mà ai ai cÅ©ng nói không lẽ ứng nghiệm đúng vào trưá»ng hợp cá»§a ta?
Nó lẩm bẩm như thế vì nó vừa ngá» ngợ hiệu rằng: khí má»™t trong tám cánh tay to dài cá»§a con thá»§y quái quấn vào nó, bản thân nó có cảm nhận má»™t sá»± nóng đến rát bá»ng!
Phải chăng đó là độc chất tá»± có cá»§a con thá»§y quái đã truyá»n sang nó?
Và như thế, có phải chăng nó đã gặp má»™t sá»± may mắn hy hữu, má»™t sá»± may mắn mà bao ngưá»i trước nó không há» có? Do vậy hỠđã bị chất độc cá»§a con thá»§y quái há»§y diệt sinh mạng? Còn nó, do Ä‘ang bị độc chất từ quả chùy gai công phạt gặp phải độc chất yếu hÆ¡n cá»§a thá»§y quái, nó không những không chết mà còn được dịp tiêu trừ toàn bá»™ độc chất?
Cùng vá»›i việc này, trước đó Tiểu Äông do sức ép vào cá»§a lượng nước lá»›n đã thổ ra phần nào độc chất! NhỠđó toàn bá»™ độc chất cá»§a quả chùy gai Ä‘á»u được hóa giải và chính độc chất này di há»a đến con thá»§y quái??
Càng ngẫm nghÄ© càng tin, sau cùng Tiểu Äông không biết phải mang Æ¡n hay phải có thái độ dá»­ng dưng đối vá»›i cái chết cá»§a thá»§y quái!
Mang ơn vì nhỠđộc chất của thủy quái mà nó tiêu trừ tận gốc rễ chất độc từ quả chùy gai. Còn dửng dưng, vì nhỠđó loài thủy quái đáng kinh tởm kia kể như gặp quả báo!
Chép miệng tá» vẻ tán thán, Tiểu Äông vá»›i tâm trạng bần thần liá»n lách ngưá»i Ä‘i vào ngách đá.
Có làn gió mát luôn luôn xuất hiện dẫn đưá»ng, Tiểu Äông càng Ä‘i sâu vào ngách đá càng trần ổn tâm trạng!
Không biết đã trải qua Ä‘oạn đưá»ng ngầm dài bao nhiêu, cuối cùng Tiểu Äông cÅ©ng nhìn thấy ánh dương quang thá»±c sá»±!
Nhận định kỹ phương hướng, Tiểu Äông tin rằng nó Ä‘ang hiện diện ngay phía sau ngá»n Ly SÆ¡n và Ä‘ang ở sâu hÆ¡n vá» phía Bắc Trung Nguyên!
Bùi ngùi nhìn lại nÆ¡i đã từng lưu ngụ, Tiểu Äông bất giác lẩm bẩm :
- Khu má»™ tháp! Cá»­u Cung sÆ¡n và Nhất Trụ Phong...! Há»a Tháp Äồ...! Hừ! May mà ta còn giữ được Há»a Tháp Äồ thật sá»±! ÄÆ°á»£c! Gia thù không báo thù không làm ngưá»i! Mẫu thân! Nhị sư bá! Tiên phụ! Hài nhi quyết báo thù cho tất cả.
Sau đó, vòng theo chân dãy Ly Sơn một bóng hình nhỠbé cứ kiên gan dịch chuyển từng bước chân châm chạp nhưng vững chắc.
Tiểu Äông quyết tâm xuôi Nam, muốn bằng má»i giá phải tìm đến khu má»™ địa nằm giữa Cá»­u Cung sÆ¡n và Nhất Trụ Phong, như nó nghe nhị sư bá nói!
Vì rằng, bức Há»a Tháp Äồ thật sá»±, chính Tiểu Äông Ä‘ang cất giữ? Còn bức kia chỉ là má»™t bức Há»a Tháp Äồ giả do nó kịp thá»i nghÄ© ra và ngụy tạo!
Nó mỉm cưá»i mãn nguyện vá»›i định ý Ä‘ang dần hình thành trong tâm trí chính nó!
Tài sản của dth_abcd

  #4  
Old 06-06-2008, 09:41 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 4

Nhị đại phái đến viếng DÄ© An -Má»™t lần nữa há»a đồ gây loạn




Không giống như sÆ¡n môn cá»§a các đại phái trên giang hồ, Ä‘a phần Ä‘á»u có sá»± bố phòng nghiêm ngặt để: “Ná»™i nan xuất ngoại nan nhập!†- Hoặc “vào thì dá»… nhưng ra rất khó nếu muốn thoát raâ€, chung quanh DÄ© An viện rất bình lặng vá»›i những hàng trúc xanh được trồng đủ dày để tạo má»™t ranh giá»›i và là khá thưa để bất kỳ ai nếu đứng từ bên ngoài nhìn vào Ä‘á»u dá»… dàng nhìn thấy má»™t nếp nhà uy nghi cổ kính được gá»i là DÄ© An viện!
Ngoài những hàng trúc xanh vừa nói, Dĩ An viện hầu như không hỠcó bất kỳ một sự bố phòng nào cả!
Ấy vậy, toàn thể những nhân vật giang hồ thuá»™c cả hai phe Hắc - Bạch, từ hàng cao thá»§ đệ nhất lưu cho đến những ai bước đầu tập tá»…nh luyện công phu, không má»™t ai dám tÆ¡ hào nghÄ© đến chuyện vượt qua hàng trúc xanh để gá»i là thá»­ xâm nhập má»™t cách bất minh vào DÄ© An viện!
Và không phải ngẫu nhiên DÄ© An viện dám xưng là Giang Hồ Äệ Nhất Viện!
CÅ©ng vậy, chính Viện chá»§ DÄ© An viện cÅ©ng chưa bao giá» dám tá»± nhận là Giang hồ đệ nhất nhân và càng cố tránh việc tá»± hào bản thân DÄ© An viện là Giang Hồ Äệ Nhất Viện!
Bởi vì, danh xưng đó là do quần hùng đồng đạo khắp võ lâm gán cho. Vả chăng, quần hùng gá»i DÄ© An viện là Giang Hồ Äệ Nhất Viện dÄ© nhiên phải có nguyện do! Và nguyên do đó là Viện chá»§ DÄ© An viện thật sá»± là má»™t nhân vật có võ công cá»±c kỳ cao minh, có ná»™i công cá»±c kỳ thâm hậu. Cho dù chưa bao giá» Viện chá»§ Di An Viện thừa nhận Ä‘iá»u này.
Tuy vậy, bất chấp Viện chá»§ DÄ© An viện thừa nhận hay phá»§ nhận Ä‘iá»u này, quần hùng các võ phái thuá»™c hai phe Hắc - Bạch từ lâu rồi đã mặc nhiên công nhận phần địa giá»›i cá»§a DÄ© An viện, ở bên trong vòng rào trúc, là vùng bất khả xâm phạm.
Má»™t nhân vật bất kỳ nào đó, nếu có nhã hứng, được thôi, cứ tá»± tiện bước qua hàng trúc để gá»i là ung dung thăm thú cho biết thế nào là DÄ© An viện! Và nhân vật đó nếu cao hứng nhiá»u hÆ¡n nữa thì xin má»i, chỉ cần đặt bước chân đầu tiên để tiến vào khách sảnh hoặc đình viên cá»§a DÄ© An viện, ngay tức khắc sẽ có gia nhân cá»§a DÄ© An viện xuất hiện để bưng trà đãi khách đúng đạo chá»§ nhân! Còn như, nếu thật sá»± cần thiết, đích thân Viện chá»§ DÄ© An viện sẽ được thỉnh má»i và rồi cùng khách tá»a đàm bên chén trà thÆ¡m lừng nghi ngút khói!
Vậy đó, Dĩ An viện không những là nơi hiếu khách mà còn là nơi đem lại sự bình tịnh trong tâm hồn cho bất kỳ ai muốn tìm đến.
Sá»± việc chỉ khác Ä‘i nếu kẻ đến là hạng háo danh, háo chiến, muốn so tài cao thấp vá»›i ngưá»i cá»§a DÄ© An viện hoặc chính Viện chá»§ DÄ© An viện! Kẻ đó chắc chắn sẽ được má»™t bài há»c nhá»› Ä‘á»i và sẽ không bào giá» dám táo gan nghÄ© đến chuyện tái phạm.
Kẻ đó không há» bị ngưá»i cá»§a DÄ© An viện hạ thá»§ hoặc lấy mạng, vì DÄ© An viện là chỉ muốn cầu cho được sá»± an hòa, ở tại DÄ© An viện không phải là nÆ¡i để xảy ra những trận lưu huyết!
Thá»i gian trôi Ä‘i, hai chữ DÄ© An cá»§a Giang Hồ Äệ Nhất Viện dần dần trở thành câu niệm thật sá»± hữu hiệu để bất kỳ ai vừa nhìn thấy khu trang viện uy nghi cổ kính Ä‘á»u cảm nhận được sá»± an lành thÆ¡ thá»›i trong tâm hồn! Cho dù nhân vật tìm đến là hạng đại ma đầu giết ngưá»i không gá»›m tay cÅ©ng vậy, không khí và sá»± hiện hữu cá»§a DÄ© An viện ngay lập tức sẽ làm cho nhân vật đó có được tâm bình khí hòa, quên Ä‘i bao cảnh đẫm máu vừa trải qua!
Vì lẽ đó Dĩ An viện không cần đỠphòng nhưng bất khả xầm phạm vẫn cứ là bật khả xâm phạm!
Trước giá» Ngá» cá»§a ngày hôm nay, má»™t Ä‘oàn ngưá»i khá đông thuá»™c hai giá»›i tăng nhân và đạo nhân Ä‘ang xăm xăm tiến đến DÄ© An viện.
Bá»n há», dù là những nhân vật chân tu quen vá»›i rau dưa kinh kệ để quyết diệt bá» thất tình lục dục, nét mặt ai ai cÅ©ng lá»™ vẻ khẩn trương!
Vẻ mặt khẩn trương đó càng lúc càng tăng cao cho đến khi bá»n há» sắp sá»­a bước qua hàng trúc xanh được trồng quanh DÄ© An viện!
Và thật là bình thưá»ng, từng nhân vật má»™t, ngay bước chân đầu tiên vượt qua hàng trúc xanh, sá»± khẩn trương ngay lập tức tan biến Ä‘i như há» chưa bao giá» khẩn trương!
Khi sá»± khẩn trương không còn, bá»n há» không ai bảo ai Ä‘á»u tá»± động đứng nối Ä‘uôi nhau thành hai hàng.
Äứng đầu hai hàng ngưá»i là má»™t vị đạo trưởng và má»™t vị cao tăng! Sau lưng hai nhân vật này, ngưá»i nào vận tăng bào thì sắp sau vị cao tăng, nhân vật nào vận đạo bào thì nối gót vị đạo trưởng!
Há» chậm rãi tiến thẳng đến khách sảnh, vượt qua khu Äình viên theo đúng hai hàng ngưá»i vừa được sắp.
Nhìn ngang, theo bước chân cá»§a hai hàng ngưá»i, đếm từ đầu cho đến cuối, có tất cả mưá»i hai lượt, vị chi bá»n há» gồm hai mươi bốn ngưá»i: mưá»i hai tăng thân và cÅ©ng đúng mưá»i hai đạo nhân!
Như đã nói, khi hai nhân vật Ä‘i đầu hai hàng ngưá»i vừa đặt được má»™t chân vào khách sảnh, từ bên trong khu ná»™i sảnh ngay lập tức có ngưá»i cá»§a DÄ© An viện bước ra đón chào.
Äó là má»™t nhận vật trung niên có vóc ngưá»i cao dong dá»ng, mắt sáng, cá»­ chỉ nhanh nhưng đĩnh đạc, chân Ä‘i thoăn thoắt nhưng nhẹ nhàng, hai tay vung vẩy nhưng không há» có vẻ gì là thừa thãi!
Vị trung niên lên tiếng, cố giấu sự kinh ngạc :
- Giác Hải đại sư, Thanh Má»™c đạo trưởng! Äã lâu lắm rồi tệ viện má»›i được may mắn có nhị vị Chưởng môn nhị đại phái Thiếu Lâm và Võ Äang đến viếng!
Hai nhân vật kia một tăng một đạo vội vòng tay thủ lễ :
- Äã lâu không gặp, Thẩm đại huynh vẫn giữ dáng vẻ như xưa, thật xứng danh là đại đệ tá»­ cá»§a Lão viện chá»§ DÄ© An viện.
Vị trung niên há» Thẩm cÅ©ng thá»§ lá»… vá»›i miệng luôn luôn tươi cưá»i!
Nhưng sau đó, kịp nhớ lại cương vị chủ nhân, vị trung niên hỠThẩm à lên một tiếng :
- Nhị vị Chưởng môn nhân không ngại đưá»ng xa tìm đến tệ viện hẳn phải có Ä‘iá»u hệ trá»ng cần bàn? NÆ¡i này thật không tiện, má»i nhị vị theo Thẩm má»— vào trong!
Giác Hải đại sư gật nhẹ đầu :
- A di đà Phật! Tiện đây Thẩm đại huynh có thể dẫn tiến bần tăng và Thanh Mộc đạo huynh với lệnh sư Lão viện chủ được không?
HỠThẩm thoáng nhíu mày :
- Dĩ nhiên là được? Không lẽ đã có chuyện gì xảy ra ư, đại sư?
Thanh Mộc đạo trưởng lên tiếng :
- Vô lượng thá» Phật? Thẩm đại huynh Ä‘oán không sai! Quả là có chuyện trá»ng đại.
ÄÆ°a tay ngăn lại, há» Thẩm bảo :
- ÄÆ°á»£c rồi! Chá» khi gia sư đến, tại hạ sẽ nghe luôn thể?
Quay ngưá»i vá» bên tả, há» Thẩm đưa tay ra phía trước :
- Má»i Ä‘i lối này!
Giữ đúng đạo chá»§ khách, há» Thẩm khẽ nép ngưá»i qua má»™t bên, chá» cho Giác Hải đại sư và Thanh Má»™c đạo trưởng cùng sóng vai tiến lên má»›i dám Ä‘i sau há»™ độ ná»­a bước!
Äi được hai bước, như cùng nhá»› đến má»™t việc, Giác Hải và Thanh Má»™c cùng dừng lại!
Khẽ quay đầu vá» phía sau, Giác Hải căn dặn bá»n đệ tá»­ Ä‘ang định theo chân :
- Tất cả hãy lưu lại đây chỠta, không cần phải đi theo!
Thanh Má»™c đạo trưởng cÅ©ng định dặn như thế vá»›i mưá»i má»™t đạo nhân đệ tá»­, há» Thẩm đã nhanh miệng lên tiếng trước :
- Như vậy cÅ©ng phải! Tại hạ xin gá»i tứ đệ và ngÅ© muá»™i đến hầu trà chư vị.
Nói gá»i là nói cho có nói, thật ra ngay khi há» Thẩm dứt lá»i, từ ná»™i sảnh liá»n có má»™t nam má»™t nữ xuất hiện!
Thán phục sá»± nhanh nhạy cá»§a DÄ© An viện, Thanh Má»™c đạo trưởng vừa khen vừa há»i :
- Ngưá»i cá»§a quý viện, ai ai cÅ©ng có thân thá»§ bất phàm! Vậy còn lệnh nhị đệ Kha huynh và lệnh tam đệ Dư huynh, có phải cả hai Ä‘ang theo hầu Lão viện chá»§?
HỠThẩm lắc đầu :
- Chỉ có tam đệ là theo hầu gia sư. Còn Kha nhị đệ hiện có việc, Ä‘ang vân du ở bên ngoài chưa vá»!
Chỉnh nghiêm sắc mặt, há» Thẩm tiếp lá»i :
- Tuy vậy, nhị vị cứ yên tâm! Dĩ An viện vẫn là Dĩ An viện!
Quay sang một nam một nữ vừa đến, hỠThẩm căn dặn :
- Chẳng mấy khi có ngưá»i ở Thiếu Lâm, Võ Äang nhị phái quang lâm, phiá»n tứ đệ và ngÅ© muá»™i tiếp đãi má»i ngưá»i chu đáo!
- Äệ hiểu rồi đại ca!
- Muá»™i sẽ không làm má»i ngưá»i phật ý đâu, đại ca yên tâm!
Nghe tứ đệ và ngÅ© muá»™i nói như thế, há» Thẩm lại quay sang má»i khách :
- Nhị vị Chưởng môn, má»i!
Sau đó, má»—i lần Ä‘i đến má»™t chá»— sẽ cần phải đối hưởng, há» Thẩm vì Ä‘i ở sau chỉ ná»­a bước chân liá»n nhanh tay dẫn hướng và má»i.
ÄÆ°á»ng Ä‘i tuy không phải là xa nhưng do cứ yên lặng mà Ä‘i nên Thanh Má»™c đạo trưởng cảm thấy ngá»™t ngạt!
Äể phá tan sá»± yên lặng, đạo trưởng đột ngạt há»i :
- Cho đến giá», lệnh sư Lão viện chá»§ đã có tin tức gì vá» kẻ đã hãm hại lệnh Thiếu viện chá»§ chưa, Thẩm đại huynh?
Há» Thẩm, sau tiếng thở dài, chợt hạ thấp giá»ng khẽ dặn :
- Ngoài mặt, gia sư làm như không muốn nghe ai nói đến việc này, thật ra bá»n tại hạ vì là đệ tá»­ vẫn Ä‘ang ráo riết truy tìm hung thá»§! Mong nhị vị nhá»› cho trước mặt gia sư xin đừng gợi lại chuyện đã qua!
Giác Hải đại sư cũng thở dài, ra vẻ luyến tiếc :
- A di đà Phật! Phải khó khăn lắm, đến lúc cao niên, lệnh sư má»›i có được má»™t hậu nhân duy nhất để nối dõi tông đưá»ng! Kẻ nào đã rắp tâm hãm hại Thiếu viện chá»§, kẻ đó kể như bì võ lâm xem là công địch! Hà...! CÅ©ng may, ká» cận lệnh sư hãy còn Thẩm đại huynh và chư đệ muá»™i những năm ngưá»i! Lệnh sư không đến ná»—i phải buồn phiá»n vì cô tịch!
HỠThẩm chép miệng than :
- Chỉ tiếc rằng bá»n tại hạ ai ai cÅ©ng có tư chất kém cõi, không sao lÄ©nh há»™i được năm phần võ há»c cá»§a gia sư. Nếu sau này, đến lúc gia sư hưởng hết tuổi trá»i phải cỡi hạc quy tiên, tại hạ e rằng DÄ© An viện không còn là Giang Hồ Äệ Nhất Viện nữa!
Thanh Mộc đạo trưởng gật đầu :
- Bậc tài hoa như lệnh sư nếu không có má»™t truyá»n nhân tiếp thá» hết chân truyá»n, đây sẽ là má»™t tổn thất lá»›n cho võ lâm Trung Nguyên!
Khẽ hắng giá»ng, há» Thẩm báo :
- Äến nÆ¡i rồi! Nhị vị hãy chá» tại hạ vào bẩm báo vá»›i...
Há» Thẩm chưa nói đứt câu, từ bên trong má»™t tịnh phòng nằm giữa khu hoạ viên trước mặt chợt có tiếng ngưá»i hô hoán :
- Äại ca! Gia sư đã biết là có nhị vi Chưởng môn tìm đến! Äại ca bất tất phải bẩm báo! Gia sư có lá»i má»i nhị vị Chưởng môn quá bá»™ bước vào!
Gã hỠThẩm tỠvẻ kinh ngạc :
- Không ngá» gia sư lại mau thông tỠđến vậy! lần tá»a quan này, có lẽ võ công cá»§a gia sư lại thêm má»™t lần tinh tiến!
Thanh Má»™c đạo trưởng chợt thì thào há»i :
- Äã có ngưá»i đến thông báo trước vá»›i lệnh sư chăng?
HỠThẩm lắc đầu :
- Gia sư Ä‘ang thá»i kỳ tá»a quan, đến tại hạ có muốn gặp ngưá»i cÅ©ng phải thông qua tam đệ! không có chuyện này đâu!
Giác Hải đại sư thán phục :
- Chúng ta còn cách tịnh phòng những hai mươi trượng, và khi nói, chúng ta nào có nói lá»›n tiếng! Lệnh sư nghe được, không phải võ há»c cá»§a lệnh sư đã đạt mức đăng phong tạo cá»±c rồi sao?
Những lá»i này, dÄ© nhiên Giác Hải đại sư cÅ©ng chỉ dám nói thì thào!
Vậy mà, khi đại sư dứt lá»i, tá»­ phía trong hoa viên liá»n có tràng cưá»i hào sảng vang ra :
- Ha... Ha... Ha! Äại sư nói chi những lá»i quá đáng như vậy? Trên Ä‘á»i này làm gì có ngưá»i đạt được mức đăng phong tạo cá»±c như đại sư bảo? Lão phu thật tình không dám nhận đâu!
Dù đã mặc nhiên công nhận bản lãnh cá»§a Lão viện chá»§ DÄ© An viện đạt mức thông huyá»n nhưng khi nghe xong câu nói này, cả Thanh Má»™c đạo trưởng và Giác Hải đại sư cùng phải bàng hoàng sá»­ng sốt?
Vì chẳng phải bá»n há» vẫn còn cách tịnh phòng những hai mươi trượng, bá»n há» thì thào nói thật nhá» và không há» có ai chuyển Ä‘i lá»i bình phẩm cá»§a Giác Hải đại sư vào bên trong, nhưng qua câu nói kia, rõ ràng là nhân vật đó đã nghe tá» tưá»ng từng lá»i lào thào cá»§a bá»n há»!
Công phu này, dù Ä‘ang tận mắt mục kích, tất cả Ä‘á»u kinh ngạc đến ngẩn ngưá»i, cÆ¡ hồ không dám tin!
Nhị vị Chưởng môn nhân chỉ giật mình tỉnh hồn khi nghe há» Thẩm má»™t lần nữa đưa tay má»i há» :
- Nhị vị Chưởng môn nhân, má»i vào!
Giữa tịnh phòng, bên cạnh một tấm bồ đoàn duy nhất có lẽ là nơi Viện chủ Dĩ An viện toạ công, có một bộ kỷ trà bằng gỗ đen?
Qua sự sắp đặt không cân xứng của bộ kỷ trà đối với gian tịnh phòng nhỠhẹp, chứng tỠcó ai đó vừa mới đặt chúng vào đây một cách vội vàng! Và không chừng, đây là lần đầu tiên ở gian tịnh phòng này mới được đặt bộ kỷ trà?
Äúng như vậy, lúc Giác Hải đại sư và Thanh Má»™c đạo trưởng được há» Thẩm đưa đến gian tịnh phòng, má»™t lão nhân dù đã cao niên nhưng hãy còn quắc thước minh mẫn đã nhanh chân ra đón tiếp :
- Vì không tiện đưa nhị vị Chưởng môn Ä‘i lại nhiá»u lần, lão phu đành phá lệ dùng má»™t chá»— chật hẹp thế này để đãi khách. Mong nhị vị Chưởng môn nhân chá»› lấy đó làm phiá»n.
Giác Hải đại sư vội nói :
- A di đà Phật! ÄÆ°á»£c Lão viện chá»§ dùng chính nÆ¡i tá»a quan để tiếp đón, bần tăng càng thêm vinh hạnh. Lão viện chá»§ nói chi những lá»i khó nghe như vậy?
Lão nhân bật cưá»i :
- Ha... ha... ha...! Äại sư lại đỠcao lão phu nữa rồi! Thôi được! Äại sư và đạo trưởng đã không chê trách, Thẩm nhi dâng trà má»i khách nào?
Thanh Mộc đạo trưởng vội xua tay :
- Ấy đâu có được? So vỠbối phận Thẩm đại huynh còn là huynh trưởng của bần đạo và Giác Hải phật huynh đây? Bần đạo nào dám trông chỠđược chính Thẩm đại huynh dâng trà?
Lão nhân mỉm cưá»i trấn an :
- Như vậy không phải rồi! Nhị vị đến đây đương nhiên là thượng khách của lão phu! Hắn là đại đệ tử, hắn thay lão phu dâng trà hầu khách, có gì không phải nào?
Há» Thẩm vốn quen vá»›i bản tính dung dị cá»§a sư phụ vá»™i rót trà và lên tiếng má»i :
- Mong nhị vị nể tình cho! Nhị vị hiện là khách của gia sư, nếu nhị vị không ưng thuận việc Thẩm mỗ hầu trà, phải chăng nhị vị muốn Thẩm mỗ bị gia sư trách phạt?
Äại sư, má»i! Äạo trưởng, má»i!
ChỠcho Giác Hải và Thanh Mộc nhận lấy chén trà được hỠThẩm trao tận tay, lão nhân mới bảo :
- Do lão phu đang muốn thoái xuất giang hồ, nhị vị chắc không ngại nếu lão phải cho nhị đồ là Thẩm nhi và Dư nhi cùng đàm đạo?
Giác Hải đại sư ứng tiếng đáp :
- DÄ© An viện vốn danh bất hư truyá»n, nhị cao đồ vốn được Lão viện chá»§ là minh sư giáo huấn được nhị vị cùng đàm đạo đó là đại phúc cho võ lâm!
Lão nhân cau mày :
- Äại phúc cho võ lâm? Äại sư có ý gì khi phải dùng lá»i lẽ to tát như vậy?
Thanh Má»™c cướp lá»i :
- Lão viện chá»§ đã há»i, bần đạo nào dám giấu! Chính vì có chuyện hệ trá»ng, liên can đến toàn cục võ lâm, bần đạo má»›i cùng Phương trượng Thiếu Lâm phái đến quấy quả Lão viện chá»§!
Biết là sắp nói vào chính Ä‘á», lão nhân vá»™i hất mặt và há»i :
- Thẩm nhi, Dư nhi! Hai ngươi không cần phải đứng nữa! Mau ngồi xuống đế đạo trưởng Chưởng môn Võ Äang phái giải bầy!
Äến lúc dó, há» Thẩm và má»™t ngưá»i nữa cÅ©ng là má»™t nhân vật cỡ trung niên má»›i dám tá»a vị ở hai bên lão nhân!
Thanh Má»™c nhìn sang ngưá»i kia :
- Dư tam huynh xin chá»› khẩn trương! Má»i việc hãy còn kịp, nếu Lão viện chá»§ kịp thá»i có chá»§ trương.
Nhận vật kia chính là ngưá»i há» Dư, đồ đệ thứ ba cá»§a lão nhân, cưá»i nhẹ và nói :
- Tại hạ không khẩn trương sao được một khi nghe đạo trưởng bảo đây là chuyện có liên can đến toàn cục võ lâm?
Giác Hải đại sư đột nhiên niệm Phật :
- A di đà Phật! Dư tam huynh nói cũng phải. Hẳn Lão viện chủ và nhị vị đã từng nghe nói đến những câu chuyện kỳ bí liên can đến một khu mộ tháp vừa được quần hùng phát hiện?
Há» Thẩm cưá»i lạnh :
- Nào chỉ nghe không thôi! Ba năm qua, có không ít ngưá»i tìm đến tệ viện để quấy nhiá»…u cÅ©ng vì chuyện có liên can đến khu má»™ tháp đó.
Há» Dư chợt há»i :
- Hóa ra nhị vị Chưởng môn tìm đến cũng là vì khu mộ tháp?
Thanh Má»™c gật đầu và đột nhiên há»i lại :
- Như Thẩm đại huynh vừa nói, có nhiá»u ngưá»i tìm đến quấy nhiá»…u quý viện sao?
Há»i là há»i há» Thẩm, nhưng ngưá»i đáp lại chính là há» Dư :
- Äúng là có chuyện này? Có phải nhị vị cÅ©ng vì Há»a Tháp Äồ nên tìm đến đây Giác Hải đại sư kinh ngạc :
- A di đà Phật! Như Dư tam huynh há»i, không lẽ ở quý viện có Há»a Tháp Äồ?
Thanh Mộc cũng tỠvẻ kinh ngạc :
- Sao lại vậy? Nếu Há»a Tháp Äồ là do quý viện cất giữ sao bây giá» lại lưu lạc trên giang hồ? Có ai đó dám vào tận quý viện để đánh cắp sao?
Äến lượt há» Thẩm kinh nghi :
- Äạo trưởng có ý gì khi nói Há»a Tháp Äồ Ä‘ang lưu lạc trên giang hồ? Là ai Ä‘ang giữ Há»a Tháp Äồ?
Há» Dư cÅ©ng há»i :
- Rốt cuá»™c nhị vị tìm đến tệ viện để thông tin hay để há»i Há»a Tháp Äồ?
Sá»± kinh ngạc lần lượt xảy đến cho cả chá»§ lẫn khách khiến lão nhân phải xen lá»i :
- Lão phu hiểu rồi! Có phải vì Há»a Tháp Äồ đã thá»±c sá»± xuất hiện, nhị vị sợ tàng thư võ há»c ở khu má»™ tháp nếu có sẽ lá»t vào tay ác nhân, gây há»a cho võ lâm nên má»›i tìm đến báo tin cho lão phu?
Giác Hải gật đầu :
- A di đà Phật!? Lão viện chủ quả là thần cơ diệu toán? ý của bần tăng và Thanh Mộc đạo huynh đúng là như vậy!
Dẫu thế, Thanh Mộc đạo trưởng vẫn phần nào hoài nghi :
- Vô lượng thá» Phật! Bần đạo mong được Lão viện chá»§ chỉ giáo cho má»™t lá»i? Há»a Tháp Äồ thật sá»± có phải là vật sở hữu cá»§a quý viện không?
Lão nhân khẽ chớp mắt rồi đáp :
- Tại DÄ© An viện này chưa há» tồn tại má»™t bức há»a nào gá»i là Há»a Tháp Äồ! Nếu nhị vi muốn tưá»ng tận hÆ¡n, hãy nghe đại đệ tá»­ cá»§a lão phu giải thích!
ÄÆ°á»£c lệnh, há» Thẩm vá»™i lên tiếng :
- Không hiểu từ đâu bá»—ng xuất hiện má»™t tin sai lạc, cho tệ viện có tàng chữ bức há»a đồ cá»§a khu má»™ tháp! Từ đó, ba năm qua, có rất nhiá»u nhân vật cả hữu danh lẫn vô danh Ä‘á»u tìm đến tệ viện để há»i! Thật sá»±, bản thân má»— cÅ©ng chưa má»™t lần nhìn thấy thế nào là Há»a Tháp Äồ!
Gật đầu Thanh Mộc đạo trưởng than vãn :
- Hóa ra là như vậy! Chẳng trách Thẩm đại huynh và Dư tam huynh có cá»­ chỉ khác lạ khi nghe bần đạo đỠcập đến Há»a Tháp Äồ?
HỠDư nôn nóng :
- NghÄ©a là, Há»a Tháp Äồ là vật có thật? Hiện ai Ä‘ang giữ Há»a Tháp Äồ?
Há»i xong, há» Dư có phần nào kiêng kỵ khi đưa mắt liếc nhìn sư phụ và đại sư huynh há» Thẩm!
Vẫn tỉnh như không có chuyện gì, há» Thẩm ung dung nhắc lại câu há»i cá»§a Dư tam đệ và chá» nghe lá»i đáp cá»§a Giác Hải và Thanh má»™c!
Thanh Mộc sau một lúc đắn đo mới mở miệng đáp :
- Cách đây vài ngày, tệ sư đệ Thanh Vân có lẻn nghe được một câu chuyện! Và câu chuyện này dù là khó tin nhưng theo bần đạo, chúng ta nên tin là có còn hơn là để chuyện xảy ra rồi hối hận cũng đã muộn!
Giác Hải đại sư lầu bầu :
- A di đà Phật! Lão viện chá»§ vốn là tuyệt đại cao nhân, đúng sai thế nào Lão viện chá»§ thừa tâm trí để phán quyết phân định! Äạo huynh hà tất phải rào trước đón sau.
Há» Thẩm mỉm cưá»i :
- Gia sư chưa bao giá» tá»± nhận là tuyệt đại cao nhân. Äạo trưởng, ở đây chúng ta có đến năm ngưá»i, việc như thế nào không lẽ chúng ta không đủ tỉnh táo để suy xoét? Chuyện ra sao mà đạo trưởng bảo là khó tin?
Thanh Má»™c được khuyến khích liá»n chậm rãi kể lại :
- Chuyện bắt đầu từ Mao SÆ¡n tam quá»·. Má»™t trong bá»n chúng lúc tình cỠđã phát hiện được nÆ¡i lưu giữ Há»a Tháp Äồ! Trong lúc chúng hành sá»± lại bị ác ma Äoạn Hồn Ma thá»§ và Huyết Thá»§ Äầu Äà phát giác. Sau đó, khi suýt nữa Há»a Tháp Äồ rÆ¡i vào tay Äoạn Hồn Ma Thá»§, má»™t nhân vật kỳ bí bá»—ng xuất hiện và phá»—ng tay trên! Nhân vật ná» trước khi bá» Ä‘i còn nói rằng...
HỠDư không chịu được buột miệng lên tiếng :
- Má»™t nhân vật kỳ bí ư? Y là ai? Tìm được ngưá»i dám phá»—ng tay trên cá»§a Äoạn Hồn Ma Thá»§ và còn có Huyết Thá»§ Äầu Äà ngay bên cạnh nào phải chuyện dá»…?
Há» Thẩm tiếp lá»i, phụ há»a :
- Äúng vậy! Như nhị vị thì không kể, đến tại hạ cÅ©ng không dám má»™t mình đương đầu cùng má»™t lúc vá»›i Ma Thá»§ và Huyết Thá»§.
Thanh Mộc thở dài :
- Bần đạo nào có hơn gì Thẩm đại hiệp. Nếu bản lãnh của Ma - Huyết nhị thủ mà kém, quần hùng dâu dễ gì để cho ha kẻ ác ma đó ung dung hoành hành? Nhưng sự thật đã có một nhân vật như vậy xuất hiện!
Giác Hải đạo sư không muốn phí thá»i gian, vá»™i nói :
- A di đà Phật! Kẻ đó không những dám phỗng tay trên của Ma Thủ, y còn cả gan nhắn lại rằng: nếu muốn tìm y, sau đó ba ngày hãy đến khu mộ tháp.
Há» Thẩm thoáng lặng ngưá»i, má»™t lúc Ä‘oạn há»i :
- Äã đủ ba ngày chưa, đạo trưởng?
Do ngưá»i thuật lại là Thanh Má»™c đạo trưởng nên khi há»i há» Thẩm đương nhiên phải há»i đích danh Thanh Má»™c.
Thanh Mộc đáp :
- Äến ngày mai là đủ ba ngày!
HỠDư lộ vẻ bồn chồn đưa mắt nhìn đại sư huynh :
- Từ đây đi đến khu mộ tháp nằm giữa Cửu Cung sơn và Nhất Trụ Phong...
ÄÆ°a tay chận lại, há» Thẩm quay sang há»i ý sư phụ :
- Äúng như nhị vị Chưởng môn ngay từ đầu đã nói, đây quả là chuyện, có liên quan đến toàn cục võ lâm! Sư phụ vừa tá»a quan xong nhân cÆ¡ há»™i này, theo đệ tá»­...
Ngấm ngầm hiểu ý tứ cá»§a há» Thẩm, lão nhân vừa cưá»i vừa đưa tay vân vê chòm râu bạc :
- Ngay từ khi có ngưá»i phát hiện khu má»™ tháp, lão phu cÅ©ng muốn má»™t lần đến tận nÆ¡i xem xét! Như vậy cÅ©ng hay, lão phu sẽ Ä‘i! Vậy là nhất cá»­ lưỡng tiện!
Giác Hải đại sư tỠý hài lòng khi xoa hai tay vào nhau :
- A di đà Phật! Thật là ngoài dá»± liệu cá»§a bần tăng! Khi đến đây, bần tăng chưa dám mÆ¡ tưởng được đích thân Lão viện chá»§ xuất đầu lá»™ diện! Nào ngá»... A di đà Phật!
Thanh Mộc cũng mãn nguyện :
- ÄÆ°á»£c Lão viện chá»§ thân chinh dò xét phen này, những gì kỳ bí ở khu má»™ tháp chắc chắn sẽ bị phÆ¡i bày! Tránh cho quần hùng khá»i cảnh xôn xao, khiến giang hồ náo loạn?
Lão nhân vụt đứng lên :
- Äa tạ nhị vị Chưởng môn nhân đã đến tận nÆ¡i để thông tri! Äúng ngá» ngày mai, lão phu chắc chắn sẽ có mặt tại khu má»™ tháp?
Hiểu được hiệu lệnh tiễn khách của sư phụ, hỠThẩm cũng đứng lên :
- Nhị vị Ä‘i đưá»ng xa chắc phải cần nghỉ ngÆ¡i! Thẩm má»— sẽ sai ngưá»i đưa nhị vị đến...
Giác Hải đại sư và Thanh Mộc đạo trưởng nhìn nhau! Và Giác Hải đại sư chợt thở dài khước từ :
- A di đà Phật! Thịnh tình cá»§a Thẩm đại hiệp, bần tăng xin tâm lÄ©nh! Thá»i gian đã cận ká», bần tăng phải Ä‘i ngay lúc này má»›i kịp đến khu má»™ tháp vào ngày mai!
Thanh Mộc cũng nói :
- Vô lượng thá» Phật! Cước trình cá»§a Lão viện chá»§ và chư vị cao đồ, bá»n bần đạo nào dám sánh bằng! Chá» khi quay trở lại, bá»n bần đạo nhất Ä‘inh đến quấy quả quý viện, cho thá»a lòng ngưỡng má»™ bấy lâu nay?
Há» Thẩm cưá»i vang :
- Ha... ha... ha...! Chỉ sợ nhị vị quen thanh tịnh không để tệ viện hết lòng trong cương vị chủ nhân? Bằng không, nhị vị dù có lưu lại đôi ba năm tệ viện nhất mực hoan nghênh!
Vừa cưá»i, há» Thẩm và Dư tam đã vá»™i bước theo Giác Hải và Thanh Má»™c để đưa cả hai trở ra bên ngoài.
Chá» khi hai mươi bốn ngưá»i thuá»™c hại phái Thiếu Lâm và Võ Äang đã rá»i xa DÄ© An viện, há» Thẩm chợt hạ giá»ng bảo má»i ngưá»i :
- Câu chuyện khá hệ trá»ng đó. Äích thân sư phụ lão nhân gia lần này xuất chinh!
Má»i ngưá»i mau theo ta vào trong để nghe sư phụ sắp xếp!
Äêm đó, chưa đến canh ba có bốn bóng ngưá»i lần lượt lao ra từ DÄ© An viện.
Và đến khi canh năm điểm, một lão nhân dù đã cao niên nhưng vẫn nhanh nhẹn ly khai Dĩ An viện.
Tài sản của dth_abcd

  #5  
Old 06-06-2008, 09:42 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 5

Trên đưá»ng thiên lý lắm gian truân-Từ ngá»™ nhận dẫn đến ngá»™ nhận




Có là má»™t đứa bé, có là ngưá»i cô thân độc lá»±c nhưng cần phải vượt má»™t chặng đưá»ng thiên lý má»›i hiểu hết ná»—i thống khổ nhá»c nhằn cá»§a Tiểu Äông!
Không phải là Tiểu Äông không từng bôn ba vượt chặng đưá»ng dài!
Vì như mẫu thân nó đã từng nói vá»›i nhị sư bá, nó và mẫu thân nó trong vòng mưá»i năm đã năm lần bảy lượt thay đổi chá»— lưu ngụ!
Lần đi ngắn nhất cũng là ngoài trăm dặm! Còn lần đi xa, cao xanh ơi, nó và mẫu thân phải đi đến năm trăm dặm là ít!
Tuy vậy, vào những lần đó, đi bên cạnh nó lúc nào cũng có mẫu thân! Nó mệt, mẫu thân cõng nó đi! Nó đói hoặc khát, mẫu thân lo tìm vật thực cho nó.
Chứ nào phải như lần này, nó chỉ có một thân đơn độc.
Tuy nhiên, cái mệt cái đói, cái khát, tất cả Ä‘á»u không làm cho nó nản chí. Vì nó ra Ä‘i lần này còn có lòng hận thù nung nấu, hun đúc, giúp nó bá»n chí kiên gan!
Ngày đi, đêm cũng đi! Chỉ khi nào mệt lắm, đói khát lắm, nó mới dám tạm nghỉ!
Rau rừng trái dại là thức ăn cho nó, nước suối hoặc nước Ä‘á»ng ao tù là thức uống cá»§a nó.
Và khi mệt, đất làm gối, trá»i làm chăn, nó bạ đâu ngá»§ đó!
Chính vì vậy, sẽ không lấy gì làm lạ khi chỉ có hai ngày bôn hành, Tiểu Äông từ má»™t đứa bé khôi ngô tuấn tú lần sạch sẽ đã biến thành má»™t tên tiểu khất cái.
Từ đó, những ngộ nhận bắt đầu nảy sinh!
Sáng ngày thứ ba, kể từ lúc nó thoát chết dưới đáy vá»±c, Tiểu Äông buá»™c phải Ä‘i ngang má»™t tiểu trấn.
Vào tiểu trấn thấy lượng ngưá»i đông đảo, Tiểu Äông cảm thấy hối hận.
Không phải nó e dè khi thấy có quá đông ngưá»i! Ngược lại, vì bá»™ dạng nhÆ¡ bẩn cá»§a nó, khiến nhiá»u ngưá»i nhìn nó bằng những ánh mắt đỠphòng, chính Ä‘iá»u đó làm nó phải nghi ngại!
Äã thế, từ má»™t tiểu Ä‘iếm gần đó mùi thức ăn thÆ¡m lừng chợt xá»™c vào mÅ©i, buá»™c Tiểu Äông không nhịn được phải nhìn vào!
Hành động này cá»§a nó ngay lập tức dẫn đến đại há»a!
Má»™t tên Ä‘iếm nhị cao to trong má»™t lúc bất ngá» Ä‘a mắt nhìn ra và bắt gặp ánh mắt thèm khát cá»§a Tiểu Äông! Hắn bước nhanh vá»›i quả phật thá»§ to đùng, hướng vá» phía Tiểu Äông.
- Tên ăm mày hôi thối này! Ngươi định tìm dịp trổ tài trộm vặt hử! Cút!
Bá»™p!
Há»±!
Vô cá»› nhận phải má»™t quyá»n, Tiểu Äông loạng choạng, xiêu xiêu té vá» má»™t bên!
Há»a vô đơn chí, Tiểu Äông do muốn gượng lại đành phải đưa tay chống vá» phía sau! Bàn tay nhÆ¡ bẩn cá»§a nó không chá»™p vào đâu, lại chá»™p vào quần má»™t khách nhân Ä‘ang vá»™i bước!
Chát! Chát! Chát!
- Súc sinh! Ngươi dám làm bẩn phục của lão gia à?
Má»™t bên mặt cá»§a Tiểu Äông liá»n sưng vù lên khi bị khách nhân ná» giang thẳng tay đánh vào!
Cái đánh làm cho Tiểu Äông hoa mắt và choáng váng! Không sao gượng được Tiểu Äông phải chấp chá»›i vá» má»™t bên.
- Hay nhỉ! Ngươi còn đám tá»± đặt chân vào bổn Ä‘iếm ư? Äáng chết này! Xéo Ä‘i này!
Má»—i má»™t lần gằn giá»ng tên Ä‘iếm nhị lại cật lá»±c vung quyá»n, thoi vào ngưá»i Tiểu Äông!
Bung! Bung!
Äau không chịu được, tuy nhiên, Tiểu Äông thừa thông minh để hiểu rằng nó không nên lên tiếng biện minh vào lúc này? Vì nó Ä‘ang trong tình trạng tình ngay lý gian, sẽ không ai tin vào lá»i kêu oan cá»§a nó, má»™t đứa bé lôi thôi lếch thếch!
Không ngá», việc nó không mở miệng van xin lại làm cho tên Ä‘iếm nhị Ä‘iên tiết!
Hắn rống lên :
- Lần thứ nhất ta gặp má»™t kẻ ương bướng như ngươi! Äáng đánh này! Äồ thối tha này! Ương ngạnh này!
Bung! Bung! Bung!
Tên Ä‘iếm nhị chắc chắn sẽ còn đánh nữa nếu như từ trong ngưá»i Tiểu Äông không văng ra má»™t vật!
Phịch!
Äến lúc này, Tiểu Äông má»›i có phản ứng! Bất chấp thân thể Ä‘ang Ä‘au nhừ, Tiểu Äông vá»™i nhào tá»›i, vồ cả hai tay vào vật đó!
Tên điếm nhị lẹ mắt hơn. Hắn nhìn thấy và đưa chân giẫm vào vật đó.
Tiểu Äông mở miệng thốt lên :
- Vật này là của đệ! Nhân huynh đừng lắm cho nó bị rách!
Tên Ä‘iếm nhị hả miệng cưá»i hô hố :
- Này! Hạng tứ cố vô thân như ngươi làm gì có vật nào là vật của ngươi! Chà...
Chà...! Lại là trò ma mãnh của ngươi chứ gì? Xem nào, ta chỉ cần nhìn qua, lập tức có thể nói ra chủ nhân của vật này là ai!
Hắn khom ngưá»i xuống, khẽ dịch chân, đưa tay chá»™p vào vật đó, cùng tranh vá»›i Tiểu Äông!
Tiểu Äông bật thét lên :
- Äây là vật truyá»n gia cá»§a tiểu đệ! Äệ không hỠđánh cấp cá»§a ai! Nhân huynh đừng làm rách cá»§a đệ!
Bị Tiểu Äông giữ khư khư lấy má»™t đầu, tên Ä‘iếm nhị vừa giằng vừa quát :
- Ngươi không buông, ta lập tức xé nát cho xem!
Thất kinh, Tiểu Äông buá»™c phải mở miệng van nài :
- Äừng mà, nhân huynh! Äệ xin nhân huynh đó, hãy trả lại cho đệ!
Không giằng được lại sợ làm rách vật đó thì uổng, tên Ä‘iếm nhị đưa má»™t tay còn lại thá»™p vào gáy Tiểu Äông!
Hắn nhấc bổng Tiểu Äông lên và dá»a nạt :
- Ngươi có tin là ta sẽ quật ngươi chết tươi không?
Tiểu Äông bất ngỠứa lệ! Và đó là những giá»t lệ uất ức chứ không phải vì sợ mà nó ứa lệ!
Äúng vào lúc nó định buông tay khá»i vật đó - Miá»…n nó không chết nó sẽ có cách lấy lại - Từ phía sau tên Ä‘iếm nhị có tiếng ngưá»i thách thức :
- Ngươi thử quật cho ta xem nào?
Giận dữ, tên Ä‘iếm nhị quay ngưá»i thật nhanh. Hắn muốn nhìn xem, là ai dám can dá»± vào việc cá»§a hắn.
Không ngá», vừa nhìn thấy nhân vật đó tên Ä‘iếm nhị co rúm ngưá»i lại và thảng thốt :
- Äổng thiếu gia!
Vì nhân vật đó ngay từ đầu xuất hiện ở phía sau tên Ä‘iếm nhị, Tiểu Äông dá»… dàng nhìn thấy nhân vật đó trước!
Äó là má»™t vị công tá»­ có phong tư tao nhã, y phục sang trá»ng, nhất là giá»ng nói cứ như mệnh lệnh khiến ngưá»i nghe không thể không tuân theo!
Vị công tá»­ há» Äổng dõng dạc bảo tên Ä‘iếm nhị :
- Buông y ra! Cả vật kia nữa?
Tên Ä‘iếm nhị líu ríu làm theo! Tuy nhiên, hắn cÅ©ng tìm lá»i biện bạch :
- Äổng thiếu gia không biết đấy thôi! Loại ăn mày hôi thối như thằng lõi này, thiếu gia tuyệt nhiên không thể tin được.
Äổng thiếu gia hừ mÅ©i :
- Ngươi không phải dạy bổn thiếu gia cách nhìn ngưá»i!
Tên Ä‘iếm nhị không còn cách nào khác đành phải bước dịch ngưá»i sang má»™t bên!
Tiểu Äông vừa được cứu vừa bảo toàn được vật kia đương nhiên phải cảm kích. Nó lên tiếng :
- Äa tạ Äổng thiếu gia cứu mạng! Tiểu đệ...
Tiểu Äông chưa dứt lá»i, vị thiếu gia há» Äổng bá»—ng há»i ngắt ngang :
- Vật kia là của ngươi?
Tiểu Äông gật đầu thừa nhận :
- Không sai! Äó vốn dÄ© là vật truyá»n gia cá»§a tiểu đệ!
Äổng thiếu gia nhăn mặt chun mÅ©i :
- Này, ngươi đừng tưởng bổn thiếu gia cứu ngươi là ngươi muốn xưng hô vá»›i bổn thiếu gia như thế nào cÅ©ng được? Hừ! Äó là vật gì? Nếu là vật cá»§a ngươi, hẳn ngươi phải biết?
Tiểu Äông lúng túng! Vì nó đâu thể cứ gặp ai là phải nói rõ ra vật đó là vật gì?
Thấy Ä‘iệu bá»™ cá»§a Tiểu Äông, tên Ä‘iếm nhị vá»™i xen vào :
- Loại ăn cắp như rươi và nói dối quen miệng như thằng lõi, làm sao mà biết được đó là vật gì?
Äổng thiếu gia lần này không mắng tên Ä‘iếm nhị nữa. Hướng vá» Tiểu Äông, vị thiếu gia há» Äổng xòe tay ra :
- ÄÆ°a bổn thiếu gia xem nào?
Tiểu Äông giật mình đánh thót! Nó nhét vá»™i vật đó vào ngưá»i!
Vù...
Mắt nó chợt hoa lên và tay cá»§a nó liá»n bị vị thiếu gia há» Äổng chá»™p cứng :
- Äồ ăn mày hôi thối! Buông ra nào.
Tiếng quát cá»§a há» Äổng vừa dứt, má»™t tiếng quát thứ hai liá»n xuất hiện :
- Là ngươi buông ra má»›i phải, Äổng Äại Lâm!
Há» Äổng giật mình nhưng vẫn đứng nguyên vị! Hắn chỉ quát vá»ng vá» phía sau nÆ¡i có tiếng quát vừa rồi vang lên :
- Kẻ nào dám gá»i thẳng húy danh cá»§a bổn thiếu gia?
Tiếng nói kia lập tức đáp lại :
- Là hạng ngưá»i mà ngươi vừa thóa mạ!
Äổng Äại Lâm sa sầm nét mặt :
- Là ai?
- Là ta! Äại lão gia cá»§a há» Äổng ngươi!
- Ngươi dám...
Vừa rít, Äổng Äại Lâm vừa xoa ngưá»i, đồng thá»i như muốn kéo Tiểu Äông cùng xoay lại.
Tuy nhiên, tại Linh đài huyệt của y bỗng có một vật chạm khẽ vào :
- Buông đứa bé ra trước đã?
Tính mạng bị uy hiếp, Äổng Äại Lâm đành phải buông tay Tiểu Äông!
Tuy thế, y cÅ©ng tìm lá»i thóa mạ cho hả giận :
- Các hạ chỉ dám ám toán từ phía sau thôi sao?
Vật chạm vào Linh đài huyệt cá»§a y liá»n rá»i Ä‘i, y quay ngưá»i lại thật nhanh cùng má»™t lúc vá»›i lá»i đối đáp cá»§a nhân vật ná» :
- Dù ngươi ở phía trước, ta vẫn bắt ngươi phái khuất phục như thưá»ng!
Äổng Äại Lâm Ä‘ang hậm há»±c nên càng hậm há»±c!
Y nâng cao hữu thá»§ định quật chưởng nhưng còn may cho y, vì y kịp nhìn ra nhân vật vừa nói vá»›i y lá»i vừa rồi!
Y dừng lại kịp lúc và kêu lên :
- Túy Lúy Cái! là lão nhân gia ư? Tiểu nhân thật có mắt mà không có tròng, mong lão nhân gia tha nạng!
Äó là má»™t lão ăn mày có thể nói là quá già! Lão cưá»i ná»­a miệng :
- Ngươi không còn gá»i là hạng ăn mày hôi thối nữa? Sao vậy?
Äổng Äại Lâm cả sợ :
- Tiểu nhân đáng tá»™i chết! Tiểu nhân đã lỡ lá»i, mong Túy Lúy lão nhân gia tha tiểu nhân má»™t lần làm phúc.
Tiểu Äông mục kích được cảnh tượng này, suýt nữa phải phì cưá»i!
Chẳng trách thiện hạ có câu: Lá»›n hiếp bé, mạnh hiếp yếu! Hay như cổ nhân thưá»ng dạy: Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.
Há» Äông vừa uy uy lẫm lẫm, bắt nạt tên Ä‘iếm nhị là kẻ vừa sừng sá»™ đòi giết Tiểu Äông, giỠđây há» Äổng phải quị lụy và van xin mong lão khất cái tồi tàn kia tha mạng.
Như diá»…n biến nãy giá», Tiểu Äông Ä‘ang chá» xem, sau lão khất cái được gá»i là Túy Lúy Cái kia, rồi sẽ có ai khác mạnh hÆ¡n, uy dÅ©ng hÆ¡n xuất hiện không! Äồng thá»i, Tiểu Äông cÅ©ng muốn chá» xem, liệu Túy Lúy Cái có tra há»i nó vá» nguồn gốc xuất xứ cá»§a vật kia không, là vật mạ hiện giá» nó cố tình nhét sâu hÆ¡n nữa vào bá»c áo và quý như sinh mạng cá»§a chính nó.
Nào ngá», lão Túy Lúy Cái có thái độ hoàn toàn khác vá»›i lòng ngá» vá»±c cá»§a Tiểu Äông!
Lão bÄ©u môi khinh thị nhìn Äổng Äại Lâm :
- Xem ra ngươi không khác gì thân phụ ngươi Äổng Äại Thừa! Mau cút Ä‘i chá»› đứng đó làm bẩn mắt ta! Hừ!
Không còn gì mừng rỡ hÆ¡n, Äổng Äại Lâm vá»™i vá»t ngưá»i lao Ä‘i, như chó bị trúng đòn phải cụp Ä‘uôi bá» chạy!
Chá» cho há» Äổng Ä‘i khuất, Túy Luý Cái sau cái lắc đầu nhiá»u ẩn ý dành cho Tiểu Äông, cÅ©ng quay lưng bá» Ä‘i.
Tiểu Äông chưng há»­ng vì không ngá» lão khất cái kia hầu như không nhòm ngó gì đến cái vật mà vì nó, Tiểu Äông suýt phải mất mạng!
Tiểu Äông đưa mất nhìn theo Túy Lúy Cái và hoang mang.
Bất ngỠlão Túy Lúy Cái vụt quay lại và nạt lớn :
- Súc sinh, ngươi dám...
Cùng vá»›i tiếng nạt cá»§a Túy Lúy Cái má»™t làn gió chợt xuất hiện, thổi thốc vào Tiểu Äông!
Vù...
Tiểu Äông tái sắc và có phần kinh hoàng khi nhìn thấy lão Túy Lúy Cái đột nhiên nhảy xổ vào nó!
Vút!
Toàn thân cá»§a Tiểu Äông ngay khi có làn gió thổi áp vào bá»—ng như bị ai đó chạm nhẹ vào!
Sau đó Tiểu Äông càng thêm hoang mang khi nghe tiếng quát cá»§a Túy Lúy Cái vang ngay bên tai :
- Loài chuá»™t nhắt! Còn muốn chạy ư? Äứng lại nào!
Cảm nhận má»™t sá»± bất an, Tiểu Äông vá»™i cho tay vào bá»c áo!
Vật đó, rõ ràng là nó đã nhét thật sâu vào há»c áo giỠđã không cánh mà bay. Tiểu Äông biến sắc đến tái nhợt gương mặt!
Äúng lúc đó, Tiểu Äông nhìn thấy lão Túy Lúy Cái lách ngưá»i qua má»™t bên như muốn tung ngưá»i bá» Ä‘i!
Tiểu Äông thần hồn bất định vá»™i kêu toáng bên :
- Lão ăn mày kia, trả Há»a Tháp Äồ cho ta!
Và khi Túy Lúy Cái định tung ngưá»i bá» Ä‘i thật, Tiểu Äông càng thêm hốt hoảng :
- Lão đừng chạy! Trả Há»a Tháp Äồ cho ta! Già như lão mà lấy cắp cá»§a ngưá»i, lão không biết thẹn sao?
Túy Lúy Cái dừng lại và qua đầu nhìn nó :
- Này! Là ngươi vừa mắng ta phải không tiểu oa nhi?
Không kể gì đến bản thân không há» biết võ công, Tiểu Äông khi nhìn thấy lão Túy Lúy Cái dừng lại, vá»™i chạy ào đến túm chặt tay vào y phục vừa nhàu bẩn vừa rách như tổ đỉa cá»§a lão :
- Không phải lão thì còn ai vào đây? Hãy trả Há»a Tháp Äồ cho ta nào! Lão không trả ta quyết liá»u chết vá»›i lão!
Bộ mặt của Túy Lúy Cái chợt nhăn nhó, sau đó cứ đỠdần vì giận và vì ngượng :
- Tiểu oa nhi? Cái gì là Há»a Tháp Äồ? Ta trước sau vẫn chưa chạm vào ngươi, sao ngÆ¡i bảo ta lấy cắp Há»a Tháp Äồ quái quá»· gì đó cá»§a ngươi?
Tiểu Äông trừng mắt nhìn lão đầy uất ức :
- Lão đừng có giả vá»! Há»a Tháp Äồ là vật gì, không lẽ lão không biết? Trước lão, không phải tên giả công tá»­ há» Äổng đã muốn Ä‘oạt Há»a Tháp Äồ cá»§a ta đó sao? Còn nữa, vừa rồi nếu không phải lão chạm vào ta, nhân đó đã lấy Ä‘i Há»a Tháp Äồ, thì còn ai vào đây? Ta... ta...
Quá uất ức, Tiểu Äông lắp bắp mãi má»›i nói tiếp được :
- Ta nhất định không buông tha lão đâu.
Diện mạo cá»§a Túy Lúy Cái sau má»™t lúc đỠnhừ, giá» sạm hẳn lại! Lão hất tay Tiểu Äông ra và quát :
- Súc sinh? Ngươi là đệ tử của tên khốn nào trong Cái bang? Bang quy của bổn bang có chỗ nào cho phép ngươi xúc phạm đến ta là bậc trưởng bối, hả? Cút!
Từ ngưá»i cá»§a lão Túy Lúy Cái bá»—ng toát ra má»™t chấn động, lan truyá»n đến hai tay cá»§a Tiểu Äông Ä‘ang tóm vào y phục cá»§a lão! Khiến Tiểu Äông phải rùng mình vừa rá»i tay khá»i ngưá»i lão vừa bị hất bắn sang má»™t bên.
Vẫn chưa hả giận lão Túy Lúy Cái còn hừ lên một tiếng khô khan :
- May cho ngươi, vì ngươi là kẻ không biết nên không có tội! Hừ! Lần sau, hãy bảo sư phụ ngươi dạy cho biết thể nào là tôn kính đối với bậc trưởng thượng.
Nhưng, lão chưa kịp bá» Ä‘i, Tiểu Äông đã bù lu bù loa kêu toáng lên :
- Ta không cần biết lão là ai, lão đã lấy Há»a Tháp Äồ cá»§a ta, lão không thể không trả cho ta! Trưởng bối gì lão, khi lão không biết thẹn lấy Ä‘i vật không phải cá»§a lão.
Lần thứ hai Túy Lúy Cái tung ngưá»i nhảy bổ vào Tiểu Äông :
Nhấc bá»—ng Tiểu Äông lên, Túy Lúy Cái quát toáng vào tai nó :
- Ngươi thứ lập lại một lần nữa xem nào! Ta mà không giết ngươi, đừng kể ta là Thủ Tịch trưởng lão của Cái bang.
Cái bang là gì, Tiểu Äông không biết! Do đó, nó cÅ©ng đâu cần biết Túy Lúy Cái có là Thá»§ tịch trưởng lão gì đó hay là không?
Chết thì chết, Tiểu Äông nào sợ gì mà không dám lập lại :
- Ta bảo lão đã lấy cắp Há»a Tháp Äồ cá»§a ta! Lão là hạng ngưá»i...
Túy Lúy Cái giận đến run ngưá»i! Lão rít lên dữ tợn :
- Ngươi...
Lạc thần, thất sắc, Tiểu Äông buá»™c phải dừng lá»i giữa chừng và chợt hiểu ra rằng phen này nó chắc chắn phải chết nếu lão Túy Lúy Cái thật sá»± xuống tay!
Bá»™ dạng cá»§a Tiểu Äông như thế nào Túy Lúy Cái đương nhiên phải nhìn thấy! Có phần nào hồ nghi, Túy Lúy Cái chợt đổi giá»ng há»i nó :
- Ngươi không phải là đệ tử Cái bang?
Vẫn còn kinh hoàng tá»™t độ, Tiểu Äông lắc đấu quầy quậy, nhưng để lên tiếng đáp lại nó không sao mở miệng được!
Càng thêm kinh nghi, Túy Lúy Cái khẽ đặt nó xuống đất.
Nhưng khi hai chân cá»§a Tiểu Äông vừa được Túy Lúy Cái để cho chạm đất, do nghÄ© lại, lão lại nhấc Tiểu Äông lên!
ÄÆ°a mắt nhìn quanh, thấy có nhiá»u kẻ hiếu kỳ Ä‘ang đứng xa xa nhìn vào Túy Lúy Cái khẽ nạt :
- Äi!
Tiểu Äông nhìn thấy rõ ràng, Túy Lúy Cái đến cái lắc vai hoặc nhún chân cÅ©ng không có, vậy mà sau tiếng nạt cá»§a lão, cả lão và bản thân Tiểu Äông bá»—ng bay bắn lên không trung.
Vút!
Sau đó, những luồng gió thật mạnh cứ thổi ào ào vào nó, cho nó biết rằng lão Túy Lúy Cái dang dùng thuật khinh thân như những nhân vật võ lâm thưá»ng sá»­ dụng để đưa nó Ä‘i càng lúc càng nhanh.
ÄÆ°á»£c đưa Ä‘i như thế này là lần đầu, đáng lẽ Tiểu Äông phải lấy làm thích thú má»›i đúng! Nhưng do tin rằng, sau khi đưa nó Ä‘i đến má»™t nÆ¡i hoang vắng, hạng ngưá»i như lão ắt không bao giá» tha mạng cho nó, nên Tiểu Äông càng lúc càng sợ! Vì thế, do đây là chuyến Ä‘i vá» cõi âm ty, Tiểu Äông làm sao thích thú nổi!
Vút!
Quả nhiên không ngoài dá»± Ä‘oán cá»§a nó, vừa đến cạnh má»™t bìa rừng - Là chá»— hoang vắng nhất mà lão Túy Lúy Cái nhanh chóng tìm được - Lão dừng lại và buông Tiểu Äông xuống.
Lão nhìn nó - Nó cúi đầu lẩn trán.
Lão hắng giá»ng - Nó ngẩng mắt lên nhìn lão!
Lão trừng nó - Nó trừng mắt nhìn lại!
Và sau cùng, đến lượt Túy Lúy Cái phải nhấp nháy mắt như muốn lẩn tránh hai tia nhìn đầy uất hận của nó chỉ là một đứa bé
Tài sản của dth_abcd

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áèëàí, íîóòáóê, ñòðîèòåëüñòâå



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™