02-09-2008, 12:04 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
Chương 129 : Tiêu tác
dịch: dester
biên dịch: Melly biên táºp: asin
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Äối vá»›i nam nhân mà nói, ôm ấp trong lòng mình là má»™t đại mỹ nhân Ä‘ang khoả thân mà chỉ có thể nhìn chứ không thể “ăn†thì tháºt sá»± là má»™t loại thống khổ lá»›n lao. Ôm thân thể nhu nhược má»m mại đầy đặn như không xương cá»§a Tần Tiên Nhi mà Lâm Vãn Vinh hắn phải vạn bất đắc dÄ© cố gắng nhá»› tá»›i tình cổ trong cÆ¡ thể nà ng. Ngoại trừ chiêm chút tiện nghi bên ngoà i thì cÅ©ng phải đà nh lòng giả bá»™ là m má»™t ngưá»i đà ng hoà ng
“Vì lo cho hạnh phúc sau nà y, lão tỠđà nh chịu!†Hắn bá»±c tức, bất bình thầm nghÄ©. Tay lại nhẹ nhà ng sá» soạng, vuốt ve lên ngá»±c Tiên Nhi là m nà ng trong lúc ngá»§ mÆ¡ mà ng cÅ©ng khẽ rên má»™t tiếng cá»±c kỳ khiêu khÃch dụ hoặc.
Khi Lâm Vãn Vinh tỉnh lại và o sáng hôm sau, ngoà i cá»a sổ mưa phùn trút xuống so vá»›i hôm qua còn má» mịt hÆ¡n nhưng lại không thấy bóng dáng Tần Tiên Nhi đâu dù trong phòng vẫn còn phảng phất hương thÆ¡m. Chỉ thấy đầu giưá»ng có dat mot bức thư, má»±c vẫn chưa khô hẳn, trên đó ghi và i chữ thanh tú:
- “Sư môn cấp triệu,
Tiên hà nh li khứ.
ThỠốc chúc quân,
Diệc vi ngã gia.
Nháºt dạ tư quân,
Quân tâm ngã tâm.â€
(Dịch thơ:
Sư môn triệu gấp,
Buá»™c phải lên đưá»ng,
Chốn nà y chà ng giữ,
Hãy coi như nhà .
Ngà y đêm mong nhớ,
à thiếp tình chà ng)
Trên tá» giấy trang nhã còn lưu lại dấu vết và i giá»t lệ. Lâm Vãn Vinh xem xong,bùi ngùi thở dà i: “Thanh tuyá»n đã Ä‘i rồi, Tiên Nhân cÅ©ng Ä‘i mất, cả hai giống nhau Ä‘á»u vá»™i và ng, không thể tìm theo được.†Hắn đứng ở trong sân đình, câm lặng nhìn bức thư than thở, chìm đắm trong mÆ¡ tưởng má»™ng cảnh, nhá»› lại hôm qua nằm bên gối thì thầm tâm sá»±: “Tiên Nhi dung nhan tuyệt sắc, dáng vẻ đẫm lệ tháºt giống như cảnh yên mênh mông. GiỠđã Ä‘i rồi, đã Ä‘i rồi, Ä‘á»u đã Ä‘i rồi!†Cho dù hắn lạc quan phóng khoáng tá»›i mấy, đối diện vá»›i hiện trạng nà y cÅ©ng phải đà nh cưá»i khổ: “Còn may mắn là bên ngưá»i còn Xảo Xảo và Ngá»c Sương, âu cÅ©ng là má»™t niá»m an á»§i nho nhá». Chỉ hÆ¡n má»™t tháng nữa sẽ qua năm má»›i, ta sẽ khởi hà nh Ä‘i Bắc Kinh. Nhất định phải tìm được nha đầu thanh tuyá»n sau đó má»›i tìm biện pháp hoá giải tình cổ trong cÆ¡ thể Tiên Nhi. Thà nh hôn vá»›i bốn nha đầu, vá» bên tây hồ xây cất nhà cá»a, an hưởng tuổi già .†đây chÃnh là mục tiêu nhân sinh cá»§a hắn .
Mặc dù trải nghiệm cá»§a hắn rất phong phú. Nhưng hắn chưa bao giá» có ý muốn cứu quốc cứu dân gì cả: “Lão tá» chỉ là tiểu lão dân, không mà ng tá»›i mấy chuyện đại sá»± gì đó, ta không có quan hệ. Lý tưởng? lý tưởng cái con mẹ nó, không phải là món đáng giá nhất. Có thể sống yên ổn cả Ä‘á»i, ta đã phải thắp má»™t nén hương tháºt lá»›n. “
Sau khi ly khai Long Hoằng thôn, hắn không còn cảm thấy quan tâm gì nữa, theo con đưá»ng hôm qua quay trở lại Tây hồ. Tuy sương má» mù mịt nhưng trên hồ thuyá»n bè vẫn qua lại tấp náºp. Äại Ä‘a số Ä‘á»u là thuyá»n quan, thỉnh thoảng có ngưá»i nhảy xuống nước, tá»±a hồ là tìm cái gì đấy.
“Chắc là từ vị phái tá»›i, má»™t ngà y má»™t đêm, thế mà bá»n há» vẫn chưa đình chỉ tìm kiếm!†Lâm Vãn Vinh cảm thấy vui vui: “Lão Từ nà y, Äối vá»›i ta tháºt tốt, là m lão tá» có chút cảm động a.â€
- PhÃa trước có phải lâm công tá»?
Má»™t thanh âm truyá»n đến.
Má»™t đội quan binh Ä‘ang tìm tòi ở bên hồ đã thấy hắn. Äầu lÄ©nh cá»§a há» cÅ©ng chÃnh là thị vệ trên thuyá»n cá»§a Từ Vị hôm qua. Lâm Vãn Vinh mặc dù thay đổi quần áo, nhưng cÅ©ng bị hắn nhìn má»™t cái đã nháºn ra.
- ÄÃch thị Lâm Tam.
Lâm vãn vinh liá»n ôm quyá»n nói:
- Äại ca Ä‘ang kiếm ta à ? Tháºt là cá»±c nhá»c. thà nh tháºt xin lá»—i.
- Äúng là là lâm công tá»?
Thị vệ kia vui mừng nói:
- Ngưá»i đâu, nhanh Ä‘i bẩm báo đại nhân, đã tìm thấy lâm công tá».
Nưá»i ná» tiến lên rồi cao hứng nói tiếp:
- Lâm công tá» ngươi đã trở lại. chúng ta mấy ngà n huynh đệ, Ä‘á»u ra cả Tây hồ nà y lần mò, còn tưởng rằng ngươi…??
Lâm Vãn Vinh thong thả gáºt đầu nói:
- Tháºt sá»± là là m khổ các vị đại ca, chẳng biết đại ca tôn tÃnh đại danh là gì?
Thị vệ kia cưá»i nói:
- công tá» chá»› khách khÃ. ta thô nhân há» Cao tên Tù.
- Cao tù (1)?
Lâm Vãn Vinh sá»ng sốt má»™t chút, nói:
- dưới tay Giang Tô tổng đốc Lạc đại nhân chúng ta cÅ©ng có má»™t vị đại ca tên là Cao Thá»§. Nhị vị cùng há» như váºy, không biết cùng đại ca có quan hệ hay không?
Cao Tù cưá»i nói:
- đó là gia huynh.
“Cao Tù, Cao Thá»§. Ôi chao, cha mẹ hai ngưá»i nà y quả tháºt có tà i, chiêm hết tiện nghi cá»§a má»i ngưá»i trong thiên hạ.†Hắn há»i tiếp:
- Có phải đại ca cũng từng ở trong cung?
Cao tù gáºt gáºt đầu:
- Ta đã từng ở trong cung. VỠsau phụng mệnh hoà ng thượng bảo vệ Từ đại nhân cũng được và i năm rồi.
“Xem ra Từ Vị nà y và Lạc Mẫn giống nhau, Ä‘á»u là trợ thá»§ đắc lá»±c cá»§a đương kim hoà ng đế, bằng không cÅ©ng không được há»™ vệ cao thá»§ đại ná»™i được phái Ä‘i bảo vệ như thế.â€
Thấy nhiá»u ngưá»i tìm kiếm mình như váºy, hắn hÃt má»™t tiếng nói:
- chỉ vì má»™t mình ta, lại phiá»n toái nhiá»u ngưá»i như váºy. Tháºt sá»± bối rối quá.
- Công tỠngà n vạn lần chớ nói thế!
Cao tù nói:
- Công tá» biet rõ kém sức, nhưng lại dÅ©ng đấu vá»›i phỉ đồ bạch liên giáo, bá»n huynh đệ tại hạ tháºt sá»± kÃnh nể vô cùng.
"Hêhê, lá»i nà y nói ra, tháºt giữ thể diện cho ta!†Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc.
Chợt thấy má»™t Ä‘oà n ngưá»i Ä‘ang vá»™i và ng tiến tá»›i, Ä‘i đầu đúng Từ Vị, hắn liá»n ôm quyá»n từ xa nói:
- Từ tiên sinh, Äêm qua nghỉ ngÆ¡i mạnh khá»e chứ?
Từ Vị Ä‘i đến gần quan sát, thấy hắn bình yên vô sá»± liá»n thở dà i nhẹ nhõm má»™t hồi rồi nói:
- Lâm tiểu huynh đệ nghỉ ngÆ¡i nÆ¡i đâu hay tháºt? Là m chúng ta lo lắng, tháºt tệ.!
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- không thể nà o, ngươi cùng Tô tiểu thư cá»u biệt tương phùng. Äêm qua đúng là uyên ương mặn nồng, là thá»i cÆ¡ tốt để cùng nhau giao hảo, thế nà o cÅ©ng mất ngá»§ tà chút.
Từ Vị năm sáu mươi tuổi tuổi đầu mà bị tiểu tiểu tá» hai mươi tuổi nà y chá»c quê thì nhịn không được, mặt lão thoáng đỠlên. Nhưng lão ta cÅ©ng không phải ngưá»i thưá»ng, gặp Lâm Tam nà y và i lần đã cảm kÃch lẫn nhau, láºp tức vái hắn má»™t cái tháºt sâu nói:
- Từ Vị cảm tạ Lâm tiểu huynh đệ đã ra ơn tương trợ.
- Ta tương trợ gì váºy?
Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên nói.
- Giúp cả hai việc. Vá» công thì giúp ta tiêu diệt bá»n phỉ đồ Bạch Liên, tháºt sá»± là má»™t tấm gương dÅ©ng cảm. Vá» tư lại giúp lão há»§ toại tâm nguyện sau nhiá»u năm để ta cùng Khanh Liên có thể tương phùng, Ä‘á»u là công cá»§a Lâm tiểu huynh đệ. Dù là công hay tư, Từ Vị Ä‘á»u phải cúi đầu, Lâm tiểu huynh đệ nên nháºn lấy.
Từ vị chánh sắc nói.
- Ha ha, bá» qua, bá» qua. Ta cÅ©ng là không thuáºn mắt vá»›i Bạch Liên giáo hiêu trương bạt há»—(2), nên chỉ muốn há»— trợ má»™t chút chứ đâu có nghÄ© đến bá»n phỉ nhân kia má»™t cước đã không chịu nổi mà ngã xuống nước. Äáng giáºn là thừa dịp ta nhất thá»i lÆ¡ là , cùng kéo ta xuống.
Lâm Vãn Vinh lá»›n giá»ng ba hoa bịa chuyện nói.
- Äúng thế, đúng thế.
Từ Vị che miệng khẽ cưá»i: "Lâm tiểu huynh đệ nà y, há»c thức cao rá»™ng ta không theo kịp, độ dà y da mặt cà ng hiếm thấy"
- Nhưng chẳng biết tiểu huynh đệ là m thế nà o trốn đi?
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu nói:
- Äại nhân có Ä‘iá»u chưa biết, ta ngoại hiệu là "Lục thượng đại lão hổ, giang trung Tiểu Bạch Long." Phỉ đồ cuối cùng kia công phu dưới nước không được tốt mà cứ nÃu kéo, là m ta mất nhiá»u công phu để thoát khá»i hắn. Khi thoát được thì đã đến nÆ¡i nà y. Lúc ấy trá»i lạnh lại đói bụng, ta cÅ©ng ko rà nh rẽ Hà ng Châu nên đà nh phải tìm xung quanh thôn trang nhá» xin cÆ¡m tắm rá»a thay quần áo. Sáng sá»›m liá»n quay vỠđây thì gặp ngay Cao Tù đại ca Ä‘ang Ä‘i kiếm.
Từ Vị ánh mắt sáng rá»±c lên, đối vá»›i lá»i hắn nói tá»± nhiên có nghi ngá», cưá»i nói:
- Công phu Lâm tiểu huynh đệ tháºt giá»i. Nhưng không biết phỉ nhân đà o tẩu kia là nam hay nữ?
- Äiá»u nà y...không có để ý.
Lâm Vãn Vinh mắt không chớp nói.
Từ vị ha ha cưá»i nói:
- Chuyện đã rồi cÅ©ng không cần khẩn trương, thá»§ lãnh bá»n chúng đã nằm ở trong tay chúng ta.
Hai ngưá»i Ä‘ang nói chuyện thì có má»™t ngưá»i chạy đến bẩm báo:
- Bẩm Từ đại nhân, Tiêu đại tiểu thư đã quay vỠKim Lăng.
- Khi nà o đi?
Từ vị cả kinh nói.
- Tiểu nhân má»›i vừa rồi phụng mệnh đại nhân bẩm báo tin tức Lâm công tá» bình yên trở vá» vá»›i Tiêu đại tiểu thư. Tiêu đại tiểu thư biết được liá»n nói hôm nay phải bắt đầu quay vá» Kim Lăng.
- Tiêu đại tiểu thư muốn vỠrồi sao?
Từ vị kỳ quái nói:
- Äêm hôm qua còn có vẻ lo lắng nên cùng Khanh Liên ngá»§ chung ở trên thuyá»n mà cứ trằn trá»c cả đêm, cứ dặn dò ta là há»… có tin tức cá»§a Lâm tiểu huynh đệ thì láºp tức báo cho nà ng ngay. Bây giá» Lâm tiểu huynh đệ vừa trở lại, sao ngay cả gặp mặt cÅ©ng không thấy mà đã muốn Ä‘i. Nói Ä‘i là đi váºy sao?
"Chà , Äại tiểu thư nà y tháºt sá»± là tuyệt tình a! Ngà y hôm qua còn nói nói cưá»i cưá»i, hôm nay lão tá» má»›i ‘thoát hiểm’, nà ng không đến ân cần thăm há»i má»™t tiếng thế mà đã bá» chạy. Sau khi quay vá» Kim Lăng ta sẽ tìm đến tÃnh sổ a. »
- Äại tiểu thư có dặn dò gì ko, ta sẽ là m gì hả?
Lâm Vãn Vinh há»i.
- Tiêu Äại tiểu thư nói, thỉnh Lâm công tá» sau khi xá» lý sá»± vụ nÆ¡i đây thì láºp tức khởi hà nh trở vá» Kim Lăng.
"XỠlý sự vụ gì ở đây? Lão tỠchỉ là một gia đinh nho nhỠcủa Tiêu gia, là m gì có chuyện gì để xỠlý! Rõ rà ng là không giữ thể diện gì cho ta cả, muốn tìm cớ chơi ta à ?"
Từ Vị liếc mắt nhìn hắn đầy vẻ thâm ý mà nói:
- Lâm tiểu huynh đệ, thứ lá»—i cho lão há»§ nói thẳng, ngươi tà i hoa há»c thức như thế. Là m má»™t gia Ä‘inh nho nhỠở Tiêu gia tháºt sá»± là oan uổng lắm. Nếu tiểu huynh đệ không chê, lão há»§ có thể đỠcá» thăng tiến má»™t phen. Vá»›i tà i hoa cá»§a tiểu huynh tất đạt duoc thà nh công lá»›n lao, tiá»n trình sáng lạng.
- Tiá»n trình sáng lạng?
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i há»i:
- Nhưng chẳng biết là tiá»n trình gì?
Từ Vị nói:
- Äăng các vi sÄ© (4), vì quốc ra sức, tạo phúc má»™t phương.
Lâm Vãn Vinh thở dà i há»i:
- Từ tiên sinh, đây có phải lý tưởng cá»§a ngưá»i khi còn trẻ không?
Từ Vị sá»ng sốt má»™t chút, Lâm Tam há»i những lá»i nà y trà n đầy thâm ý. Quả là năm xưa lão đã có những lý tưởng nà y, nói như thế xác tháºt không sai. Nhưng nay Từ Vị tuổi đã già , kinh nghiệm cÅ©ng đã chiêm nghiệm qua nhiá»u, thá»§ Ä‘oạn cÅ©ng dùng không Ãt nên nhiệt tình tuổi trẻ đã sá»›m lùi bước. Không ngá» tá»± nhiên bị lại gợi lại chút vết tÃch cá»§a là tưởng năm xưa.
" Lý tưởng? lý tưởng cái đếch gì! Mai ngươi Ä‘i mà há»i mấy lão nông tá Ä‘iá»n, hắn chả có biết lý tưởng là cái quái gì. Có cÆ¡m ăn được mặc quần áo là lý tưởng lá»›n nhất cá»§a hắn. Cái gì mà vì quốc ra sức, tạo phúc thiên hạ, khẩu hiệu thì tháºt kêu tai nhưng tham ô há»§ bại, nhục mạ dân chúng đúng là ý nghÄ© cá»§a bá»n Ä‘á»c sách các ngươi. Nếu má»™t ngà y trên thế giá»›i nà y không còn có bá»n quan lại các ngươi, má»›i tháºt sá»± là thái bình a." Hắn hÃt thở tháºt sâu nói:
- Từ tiên sinh, ta chỉ là ngưá»i thưá»ng, không có Ä‘á»c qua sách thánh hiá»n cÅ©ng không có nghÄ© tá»›i cái gì cứu quốc cứu dân. Chỉ cần ngưá»i khác không khi dá»… ta, ta sẽ là m má»™t ngưá»i thưá»ng, an an ổn ổn sống bình dị cả Ä‘á»i. Äó chÃnh là lý tưởng cá»§a ta. CÅ©ng giống như bây giá» là m gia Ä‘inh cho Tiêu gia, Tiêu tiểu thư đối đãi ta không tệ lắm. Cùng các nà ng ở má»™t chá»—, rất là thoải mái lại không có áp lá»±c, so vá»›i quan lại thì sung sướng gấp trăm lần. Trên Ä‘á»i thiên hạ có rất nhiá»u lý tưởng, an an ổn ổn sống tốt má»—i ngà y, đây là ân Ä‘iển trá»i ban rồi."
Từ Vị nghe hắn cá»± tuyệt ko thương tiếc lá»i má»i mà vô số ngưá»i mong muốn thì cảm thán thở dà i: "Lâm Tam nà y, là m việc hay xá» sá»± Ä‘á»u vượt ngoà i dá»± Ä‘oán, tháºt sá»± là ngưá»i rất có phong cách. ‘An an ổn ổn sống má»—i ngà y?’ Chỉ là má»™t hi vá»ng hão huyá»n thôi ! " Từ đại nhân nhìn hắn, thầm thở dà i má»™t tiếng, thần sắc bắt đầu ngÆ¡ ngẩn.
(1) Cao Tù : Ông tướng
(2) hiêu trương bạt hỗ:
(3) Lục thượng đại lão hổ, giang trung Tiểu Bạch Long: trên bá» là con cá»p, dưới nước tiểu bạch long
(4) Äăng các vi sÄ© : thăng quan tiến chức
Tà i sản của haitc
Chữ ký của haitc [B][CENTER][SIZE="3"][COLOR="Blue"]Thế gian Tình là gì?:00 (103):
[/COLOR][/SIZE][/CENTER][/B]
[B][CENTER][SIZE="5"][COLOR="DarkOrchid"]Phó Äảng Lưu Manh - [COLOR="Magenta"]Song Tu ÄÆ°á»ng Chá»§[/COLOR][/COLOR][/SIZE][/CENTER][/B]
Last edited by hoangcongthanh; 01-10-2008 at 10:19 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a haitc
02-09-2008, 01:38 PM
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
Chương 130
Chuyên gia đánh chó
Dịch: dester
Biên dịch: LK Andy Biên táºp: Vicent
Nguồn: Tà ng Thư Viện
-"Äúng rồi, Từ tiên sinh, những phỉ nhân Bạch Liên giáo đó, ngươi định xá» trà bá»n chúng như thế nà o ?" Lâm Vãn Vinh đột nhiên cảm thấy hứng thú há»i
-"Tra há»i cho ra tên trùm sá», nhất định không bá» qua." Từ Vị đáp ngắn gá»n.
-"Cái tên đầu lÄ©nh kia ta có biết, có phải tên là Lục Trung Bình không?Ngà y trước ta là m khách cá»§a 'Bạch Liên Giáo', đối vá»›i hắn cảm tình khá thâm sâu". Lâm Vãn Vinh cưá»i nói. Cảm tình giữa ông ná»™i cùng cháu trai sao có thể không sâu chứ?
-Lâm tiểu ca biết tên Lục Trung Bình?
Từ Vị nói:
-Lần nà y hắn Ä‘Ãch thá»±c là thá»§ lãnh, nhưng tuyệt không phải là ngưá»i đứng phÃa sau .
Trong lá»i nói cá»§a Từ Vị đầy thâm ý, Lâm Vãn Vinh cưá»i nói: "Từ tiên sinh muốn tra há»i cái gì sợ rằng sá»›m đã có manh mối rồi, việc gì phải phà sức má»™t cách vô Ãch.â€
-Tróc gian tróc song, nã tặc nã tạng (bắt gian dâm thì phải bắt cả đôi, bắt trá»™m thì phải bắt cả tang chứng). DÄ© nhiên phải có minh chứng má»›i có thể khiến ngưá»i ta tâm phục khẩu phục, để cho tên chá»§ tỠđứng sau kia không còn lá»i gì có thể nói.
Từ Vị trong mắt chợt lóe thần quang, lá»i nói lại đầy hà m ý sâu xa.
-"Chỉ tiếc, lão há»§ lần nà y Ä‘i vá»™i và ng, bên cạnh tuy Ä‘á»u là há»™ vệ tinh thông công phu nhưng phương diện thẩm vấn lại không am hiểu. Cái tên Lục Trung Bình nà y ngang ngạnh vô cùng, há»i mãi cÅ©ng không nói ra và i câu hữu dụng." Lão tá»±a như lẩm bẩm nói vá»›i bản thân.
Ài, ông không phải rõ rà ng là đang má»i má»c ta đấy chứ. Biết ta cùng Bạch Liên giáo có cừu oán, khẳng định sẽ cảm thấy hứng thú đối vá»›i việc nà y. Lão Từ nà y tháºt sá»± là ngưá»i có nhiá»u tâm kế a. Phải nói rằng việc thẩm vấn tuy bản thân chưa bao giá» là m qua nhưng chưa gặm móng lợn vẫn chưa thấy lợn chạy thế nà o, lấy á»›t trát lên vết thương, tùy tiện đưa ra và i cách xem xem thằng cháu trai nà y có chịu nháºn hay không.
Lá»›n đến như váºy còn chưa thẩm vấn qua ngưá»i nà o, ta hôm nay đến Ä‘áºp cái tên Lục Trung Bình vương bát đó, lão tá» chuyên đánh chó.
Nghe thấy có chuyện tốt như váºy, tâm tình cá»§a Lâm Vãn Vinh vốn Ä‘ang buồn chán bá»—ng nhiên xóa hết. Trá»i, là m cảnh sát, có chuyện chÆ¡i vui như thế, kẻ ngu má»›i không định là m.
-“Thế nà y, Từ tiên sinh, ta muốn Ä‘i xem qua má»™t chút" - Lâm Vãn Vinh ra vẻ ngượng ngáºp nói. Từ Vị liếc mắt nhìn hắn, bắt đầu ha ha cưá»i to.
NÆ¡i Lục Trung Bình bị nhốt là má»™t gian phòng nhỠâm u, cả ngưá»i hắn bị khóa bằng xiá»ng xÃch, sắc mặt nhợt nhạt, tá» ra tháºp phần tiá»u tụy.
Lúc Lâm Vãn Vinh theo Cao Tù Ä‘i và o, hắn vừa bị tra tấn nằm trên đất ngẩng đầu lên nhìn thấy Lâm Vãn Vinh, trong mắt bắn ra lá»a giáºn nói:
-"Tên hỠlâm kia, ngươi tới đấy là m cái gì?"
Trá»i, đã bị bắt rồi còn hung hăng như thế, ngươi nghÄ© đây là cái nhà bếp cá»§a ngươi a. Lâm Vãn Vinh Cưá»i nói: "Ta tá»›i thăm thân."
-"Thăm thân cái gì?" Lục Trung Bình cả giáºn nói.
-“Äi thăm cháu ná»™i a.†Lâm Vãn Vinh hắc hắc nói.
Lục Trung Bình trên mặt giáºt giáºt, hét lá»›n:
-Tên há» lâm kia, ta thá» không đội trá»i chung vá»›i ngươi.
Con mẹ ngươi, bắt lão tá» tá»›i Bạch Liên giáo, nếu không có Tiên nhi cứu ta, lão tá» chắc đã chết trên tay ngưá»i và tên Äà o vương bát đó rồi. Lão tỠđội trá»i chung vá»›i ngươi khi nà o váºy?
Lâm Vãn Vinh hắc hắc cưá»i, nói vá»›i Cao Tù:
-Cao đại ca, nghe nói tiểu tỠnà y là võ lâm cao thủ sao?
Cao Tù gáºt gáºt đầu, Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
-Võ lâm cao thá»§, con mẹ nó, danh đầu nà y quả thá»±c khiến ngưá»i ta phải sợ, phá Ä‘i công phu cá»§a võ lâm cao thá»§ thì phải thế nà o?
-"Äâm thá»§ng khà hải, khóa xương tì bà ." Cao Tù đáp ngắn gá»n.
Ây, nghe có vẻ rất hấp dẫn. Cao đại ca, váºy phiá»n ngươi má»—i trò thá» là m má»™t trăm lần". Lâm Vãn Vinh kẻ cả nói.
Lục Trung Bình giáºt nảy mình, cả kinh nói: "Lâm Tam, ngươi dám?"
Cao Tù cÅ©ng giáºt mình, Lâm công tá» nà y tháºt là quá độc ác. Má»—i đòn má»™t lần, tên há» Lục nà y coi như đã bị phế, hắn còn muốn là m má»™t trăm lần, cứ như đây là thái rau váºy.
“Mẹ nó, ta có gì mà không dám chứ?â€
Lâm Vãn Vinh vỗ mạnh cái bà n, quát: "
-Ngươi có bao giá» thấy ta chuyện gì chưa dám là m không? Äối vá»›i chá»§ tá» cá»§a ngươi, lão tá» còn không sợ, thì sợ gì đứa cháu trai nhà ngươi?
Lục Trung Bình sắc mặt trắng bệch, ngà y đó Lâm Tâm bị bắt, so vá»›i mình còn hung hăng hÆ¡n. Hôm nay thân pháºn hoán đổi, hắn sợ gì mà ko hung hăng chứ? Äối diện vá»›i những cao thá»§ ở bên cạnh Từ Vị, Lục Trung Bình không sợ chút nà o, nhưng đối mặt vá»›i Lâm Tam mang đầy tà khà nà y, muốn không sợ thì tháºt là khó.
-Ngươi, ngươi dám? Lâm Tam, ngươi có dũng khà thì cùng ta đơn đả độc đấu.
Thấy Cao Tù từng bước từng bước tá»›i gần, Lục Trung Bình vá»™i và ng cao giá»ng hô hoán, thanh âm cÅ©ng hÆ¡i run run. Sá»± Ä‘au đớn vá» da thịt hắn không sợ, nhưng phế Ä‘i võ công, như váºy đúng là sống không bằng chết.
ÄÆ¡n đả độc đấu ư? Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, nhìn Cao Tù nói:
-Cao đại ca, huynh dẫn mưá»i vị đại ca võ nghệ cao cưá»ng đến đây."
Cao Tù chỉ trong chốc lát đã dẫn theo mưá»i ngưá»i tiến và o , nhìn trong mắt có tinh quang, má»—i ngưá»i Ä‘á»u không phải hạng dá»… chÆ¡i
Lâm Vãn Vinh đứng trước mưá»i ngưá»i kia, chỉ và o Lục Trung Bình nói:
-Äừng nói ta chưa cho ngươi cÆ¡ há»™i a, ngươi muốn chá»n quần ẩu hay đơn khiêu?"
Lục Trung Bình không rõ ý tứ trong lá»i nói cá»§a hắn, liá»n há»i:
-Thế nà o là quần ẩu, thế nà o là đơn khiêu?
Cái gá»i là quần ẩu, chÃnh là chúng ta cả đám Ä‘áºp má»™t mình ngươi. Lâm Vãn Vinh hắc hắc cưá»i nói.
“Còn đơn khiêu thì sao?? ta chá»n đơn khiêu.â€
-ÄÆ¡n khiêu? Ngươi má»™t mình đánh cả đám chúng ta.
Lục Trung Bình cả giáºn nói:
-Lâm Tam, ngươi cực kỳ vô sỉ.
Lâm Vãn Vinh bước lên đá cho hắn má»™t cước nói: "Con mẹ nó, ta cho tá»›i bây giá» chưa từng nói bản thân mình cao thượng. Mẹ nó, đưá»ng Ä‘i là do chÃnh ngươi chá»n lấy.
-“Các vị đại ca, má»i ngưá»i cùng tiến lên, nam nhân chá»— nà o yếu Ä‘uối nhất thì đánh và o đấy!"
Vừa nói xong xuất má»™t cước là trầm trá»ng ngay giữa háng hắn. Lục Trung Bình hét thảm má»™t tiếng, ngoà i mưá»i dặm cÅ©ng nghe thấy.
Lâm Vãn Vinh hôm nay tâm tình bá»±c bá»™i, đá được hai cước, các lá»— chân lông trên dưới toà n thân Ä‘á»u thở ra dá»… chịu . Ngay cả Cao Tù cÅ©ng thấy Lâm công tá» nà y thá»±c sá»± rất là vô sỉ, Lục Trung Bình nà y còn Ä‘ang bị trói, má»™t đứa con gái cÅ©ng có thể khiến hắn thê thảm, hắn xuống tay lại không chút lưu tình.
Biết được Lâm Vãn Vinh ngà y trước bị Bạch Liên giáo bắt, hắn trong lòng liá»n hiểu được, nhất định là ngà y trước Lâm công tỠđã bị hà nh hạ không Ãt, nà o có biết vụ Lâm công tá» nà y đã rất thoải mái.
…..
Lục Trung Bình sắc mặt tái nhợt, không dám nói gì. Cao Tù há»i:
-Lục Trung Bình, ngươi có khai ra hay không?
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc nói:
-Cao đại ca, chúng ta đừng há»i hắn có khai hay không, ta còn có nhiá»u chiêu thú vị vẫn chưa là m lắm."
Cao Tù đối vá»›i Lâm công tá» tháºt sá»± bá»™i phục, liá»n phối hợp cưá»i nói:
-Còn có chiêu gì chưa là m?"
-“Ta nghe nói có má»™t loại phương pháp lá»™t da, tháºt sá»± rất hấp dẫn, không biết Cao đại ca có nghe qua hay chưa?†Lâm Vãn Vinh nói.
-“Là loại phương pháp lá»™t da nà o?†Cao Tù tò mò há»i.
-Chuyện là thế nà y, chặt toà n bá»™ tứ chi cá»§a má»™t ngưá»i, là m thà nh má»™t cây côn thịt, chôn thẳng và o trong đất cát, mặc cho mặt trá»i thiêu đốt. Sau đó, trên da đầu hắn khoét má»™t lá»— tháºt rá»™ng, rắc má»™t Ãt hoa máºt, phong máºt, hồ tiêu phấn, diêm ba, bát giác, tá»± nhiên sẽ có vô số ruồi nhặng, bươm bướm, muá»—i, rệp bò tá»›i. Ngưá»i nà y, toà n thân sẽ ngứa ngáy, da đầu râm ran, ngứa ngáy toà n thân, cà ng vùng vãy thì cà ng ngứa, cà ng ngứa thì cà ng vùng vẫy. cuối cùng chịu không nổi, thế là , những thứ đó từ trong da đầu nhảy ra, da thì bá» lại.. Phương pháp nà y rất là là thú, ta chưa từng thá» qua bao giá», Cao đại ca lúc nà o có hứng thú, có thể thá» xem sao.
-“Quả thá»±c có phương pháp nà y ah? Như váºy có thể thá».†Cao Tù cưá»i nói, lại tá»±a như hữu ý mà vô ý nhìn Lục Trung Bình.
Lục Trung Bình nghe thấy mà da đầu phát ngứa, thầm nhá»§ ngà y đó bắt được tên Lâm Tam nà y, sao lại không nghÄ© ra những pháp môn nà y. Äá»u là tại cái tên Äà o Äông Thà nh quân sư chó chết, là m cái cái gì hoà i nhu chi kế, hại lão tỠđến chết mất .
Hắn biết đây là Lâm Vãn Vinh Ä‘ang doạ nạt mình, nhưng ai biết hắn có thá» tháºt hay không. Chết thì không đáng sợ, nhưng cách chết thảm như thế, trong lòng hắn lại cá»±c kỳ sợ hãi.
-“Kỳ tháºt, thế cÅ©ng chưa phải thú vị nhất đâu.†Lâm Vãn Vinh cưá»i nói: "Cao đại ca, nghe nói các ngươi trên giang hồ, có má»™t loại thuốc gá»i xuân dược đúng không. Sau khi ăn và o, phải tìm tiểu nữu để phát tiết."
Nhắc tá»›i xuân dược, Lục Trung Bình cảm thấy run rảy, ngà y đó xuân hương cá»§a Äại tiểu thư, chÃnh là hắn tá»± mình đốt, quả nhiên bây giá» bị quả báo.
Cao Tù nói:
-Cái nà y a, có đấy, hiệu quả rất tốt, khá có tiếng tăm, có ngã ái nhất bổng chùy, kỳ dâm hợp hoan tán, Quan Âm thoát y sam, Như Lai đại pháºt côn -"
Quan Âm thoát y sam, Như Lai đại pháºt côn? Trá»i, hai loại nà y ta chưa từng nghe qua? Äúng là ý dâm vô chi cảnh a. Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
-Cao đại ca, một nam nhân ăn xuân dược nà y cần là m cái gì?"
-ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tìm nữ tá» giao hợp rồi.â€
-Nếu là một con chó đực ăn xuân dược?
-ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tìm má»™t con chó cái để hoan hảo.
-Thế nếu má»™t nam nhân ăn xuân dược, cùng má»™t con cẩu đực ăn xuân dược, thả chung và o trong má»™t phòng, thì sẽ xuất hiện tình huống gì?†Lâm Vãn Vinh vẻ mặt mÆ¡ mà ng há»i.
Cao Tù cả ngưá»i liá»n nổi da gà , ngay cả chuyện nà y cÅ©ng có thể nghÄ© ra được. Luáºn vá» tà ác, Lâm công tá» mà nháºn đệ nhị thì thiên hạ chắc không ai dám nháºn đệ nhất. Lục Trung Bình nghe được cả ngưá»i run rẩy, thân thể run như cầy sấy.
-“A, tốt nhất là gian phòng nà y đặt trên đưá»ng lá»›n , như váºy, má»›i có thể có nhiá»u bách tÃnh tá»›i xem cái mà n kinh thế hãi tục nà y. Tháºt sá»± rất là là thú a.†Lâm Vãn Vinh lẩm bẩm nói.
Lục Trung Bình sắc mặt tÃm tái, run run nói:
-Ta, ta xin khai -"
-Mẹ nó, nói sá»›m ra có phải thống khoái hÆ¡n không.â€
Lâm Vãn Vinh đá má»™t cước lên trên ngưá»i Lục Trung Bình, cả giáºn nói:
-Hại lão tá» bản thân buồn chán hết ná»a ngà y.
Lâm Vãn Vinh sải bước ra ngoà i,rất thống khoái, mẹ nó tháºt thống khoái, tư vị là m cảnh sát đúng là dá»… chịu a. Ná»—i buồn bá»±c cá»§a hôm nay, xem như đã tống được triệt để Ä‘i rồi. Lục Trung Bình nà y tháºt thê thảm, không biết tối nay có gặp ác má»™ng hay không.
Từ Vị Ä‘ang đứng tại cá»a, nhìn hắn cưá»i nói:
-Lâm Tiểu ca, ngươi bác há»c cổ kim, lão há»§ tháºt sá»± rất bá»™i phục. Nếu ngươi và o triá»u đưá»ng. Bằng khẩu tà i cÆ¡ trà cùng thá»§ Ä‘oạn cá»§a ngươi, muốn phong vương bái tướng cÅ©ng không phải là không thể."
Ná»±c cưá»i, lão đùa ta ư, Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Là m má»™t chút thá»§ Ä‘oạn nhá» nhoi ta còn có thể nhưng tÃnh đại âm mưu, trước mặt từ tiên sinh, ta còn phải cam bái hạ phong."
Từ Vị cùng hắn hiểu rõ nhau, cứ giả vá» thá» Æ¡, ha ha cưá»i to: "Lâm tiểu huynh, ngươi tháºt sá»± không há» suy nghÄ© chuyện gì sao?"
Lâm Vãn Vinh lắc đầu nói:
-Từ tiên sinh, việc nà y sau không cần nói nữa, ta vẫn thÃch má»™t cuá»™c sống đơn giản."
Từ Vị biết khó lòng khuyên nhủ hắn, chỉ đà nh thở dà i nói:
-Lão há»§ những năm trước, tháºt là không giống như tiểu huynh đệ nhìn xa trông rá»™ng. Tuổi trẻ lông bông, theo Ä‘uổi hư danh giả dá»±, bá» phà đi bao năm tháng. Ngưá»i sống được sáu mươi năm má»›i đến lúc tỉnh ngá»™, tuy đã lá»›n tuổi mà ngưá»i vẫn vướng báºn trần tục,nên không thể thoát ly được. Ai đã thương ta đầu bạc, lá rụng hoà ng hôn má»™ng ngư tiá»u. Lão há»§ nà y cả Ä‘á»i, tháºt là hồ đồ, hồ đồ lắm."
Từ Vị nói đến Ä‘oạn sau đã cảm khái liên tục. Lâm Vãn Vinh thầm nghÄ©, không phải là ngưá»i nà o sống cả Ä‘á»i má»›i hiểu, lão cÅ©ng được coi là giá»i, có ngưá»i cho đến khi chết vẫn còn không hiểu được đạo lý nà y.
-Con ngưá»i ai cÅ©ng có chà hướng riêng, tiểu huynh không mà ng danh lợi, lão há»§ không dám miá»…n cưỡng. Nếu có ngà y tiểu huynh tá»›i kinh thà nh, nhất định phải đến nhà lão há»§ uống cốc rượu, cÅ©ng là để ta và Khanh Liên bà y tá» cảm kÃch.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
-ÄÆ°Æ¡ng nhiên là như váºy. Hôm qua ta có nói vá»›i Tô tiểu thư, ngà y sau nà ng tất nhiên sẽ phải cảm tạ ta, hôm nay không phải là ứng vá»›i những lá»i kia sao?
Từ Vị vuốt râu cưá»i, cảm thấy rất vui mừng. Lâm Vãn Vinh đột nhiên nhá»› tá»›i má»™t chuyện, nhìn Từ Vị nói:
-Từ tiên sinh, ngà i tại kinh thà nh giao du rá»™ng rãi, có từng gặp qua hay nhìn thấy má»™t nữ tá» như vầy, nà ng chừng hai mươi tuổi, bá»™ dáng xinh đẹp, khà độ phi phà m, đại khái cÅ©ng là xuất từ danh môn, khuê danh gá»i là Tiếu Thanh Tuyá»n?"
-“Tiếu Thanh Tuyá»n? “Từ Vị cau mà y suy nghÄ© trong chốc lát nói:
-Äây là tiểu thư nhà ai? Lão há»§ lại chưa bao giá» nghe qua. vị tiểu thư nà y cùng Tiểu ca quan hệ ra sao?"
Lâm Vãn Vinh nghiêm mặt nói:
"Là thê tỠcủa ta."
-Tiểu ca đã thà nh thân rồi ư?
Từ Vị ngạc nhiên nói, rồi lại cưá»i nói:
Vá»›i tà i cá»§a Tiểu ca, Tiếu tiểu thư nà y định nhiên tà i mạo phẩm đức phải hÆ¡n ngưá»i. Chỉ là nếu đã thà nh thân,tại sao Lâm tiểu huynh ngay cả thân pháºn thê tá» cá»§a mình là không biết?"
Hừ, ngươi tưởng ta muốn váºy sao, lão tá» bây giá» cÅ©ng sắp biến thà nh hồ đồ rồi, Lâm Vãn Vinh bất đắc dÄ© lắc đầu, Ä‘em diện mạo Tiếu thanh tuyá»n cẩn tháºn miêu tả lại má»™t phen, Từ Vị lại vẫn không nháºn biết được:
- Trong kinh thà nh, danh môn vá»ng tá»™c rất nhiá»u, các vị tiểu thư cÅ©ng vô số, Tiếu tiểu thư ư, bạn bè ta không Ãt, chỉ là không biết ngươi tìm ngưá»i nà o?"
Lâm Vãn Vinh từ cổ lấy ra ngá»c bá»™i mà tiếu thanh tuyá»n để lại cho mình, đưa cho Từ Vị nói:
-Từ tiên sinh, ngươi có từng thấy qua cái nà y chưa?
Từ Vị thấy nhiá»u biết rá»™ng, thấy ngá»c thạch nà y long lanh óng ánh, lưu quang dáºt thải, cả kinh nói:
-Äây là Hoa Äiá»n Vương a, Lâm tiểu huynh kiếm được bảo váºt nà y ở đâu váºy?"
Lâm Vãn Vinh nói:
-Äây là Thanh Tuyá»n để lại cho ta.
-“Äây là cá»±c phẩm hòa Ä‘iá»n chi ngá»c, thế gian hiếm thấy, ngay cả trong hoà ng cung cÅ©ng khó có thể nhìn thấy loại bảo bối nà y. Vị nương tá» cá»§a Lâm tiểu ca nhất định là ngưá»i đại phú đại quý a.†Từ Vị thở dà i.
Thấy Từ Vị cÅ©ng không biết gì vá» thân pháºn và lai lịch Tiếu Thanh Tuyá»n, Lâm Vãn Vinh trong lòng hÆ¡i thất vá»ng. Nhưng hắn trá»i sinh lạc quan, liá»n cưá»i nói:
-Äã như thế, váºy ta đợi năm sau tá»± mình tá»›i kinh thà nh, Ä‘i tìm nương tá».
Từ Vị gáºt đầu nói:
-Lâm tiểu huynh, bằng tà i hoa cá»§a ngươi, tá»›i kinh thà nh, tá»± nhiên sẽ nổi trá»™i hÆ¡n ngưá»i. Ở kinh thà nh có rất nhiá»u thứ để há»c há»i, lão già ta kiêu ngạo là kẻ há»c rá»™ng, viết và i bà i thÆ¡, vẽ và i bức tranh mà cứ tưởng là xuất sắc lắm rồi. Bằng tà i hoa cÆ¡ trà cá»§a ngươi, đến lúc đó cùng hỠđấu trà má»™t phen, để những lão gia há»a biết được cái gì là thiếu niên anh tà i, ha ha, đến lúc đó có kịch hay để xem. Trong kinh hÆ¡n nhiá»u năm không có náo nhiệt như váºy, lão há»§ đối vá»›i sá»± giá đáo cá»§a tiểu huynh đệ tháºt sá»± là rất mong chá»."
Lâm Vãn Vinh nghe xong toát mồ hôi, Từ Vị lão nhân nà y, cÅ©ng là thÆ¡ hay vẽ giá»i, chẳng phà i cÅ©ng là thà nh viên trong những lão già ư? Tiếp xúc nhiá»u cùng Từ Văn Trưá»ng, hắn phát hiện ra lão nhân nà y tháºp phần thú vị, khi tranh đấu thì sẽ rất tâm ngoan thá»§ lạt, còn nhắc đến thi thoại thì trở thà nh hòa ái khả thân. Nói cho cùng, có lẽ chÃnh trị đã là m mai má»™t Ä‘i bản sắc thư sinh cá»§a lão má»›i có thể có loại tÃnh cách mâu thuẫn thế nà y.
Sau khi chia tay Từ Vị , Lâm Vãn Vinh không biết Ä‘i vá» nÆ¡i đâu, Äại tiểu thư để mình má»™t mình chạy nhông. Ny tá» nà y, cÅ©ng không biết bị là m sao, tÃnh tình cà ng ngà y cà ng cổ quái.
Äi được và i bước đã thấy phÃa trước có má»™t cá»— xe ngá»±a dừng lại, nhìn rất quen mắt. Tứ đức, Tiêu phong, Tiểu Thúy má»i ngưá»i Ä‘á»u đứng ở hai bên xe, thấy hắn đã đến Ä‘á»u cao hứng bắt đầu kêu to:
-Tam ca, chá» ngươi nãy giá», nhanh lên, chúng ta mau quay vá» Kim Lăng.
Tà i sản của SongTrang
Chữ ký của SongTrang
Last edited by hoangcongthanh; 01-10-2008 at 10:20 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a SongTrang
02-09-2008, 02:28 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
Chương 131: Kiếp cá sắc
Dịch:kiss4444f4
Biên dịch:lanhtu00 với Melly
Biên táºp: asin Hiệu Ä‘Ãnh: melly
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Lâm Vãn Vinh Ä‘i qua bên đó và cưá»i:
- Má»i ngưá»i vẫn ở đây chứ, sao ko theo Äại tiểu thư vá» kim lăng váºy?
Tiêu Phong đáp:
- Lâm huynh, đại tiểu thư dặn chúng tôi ở đây chỠhuynh đó.
Trong lòng Lâm Vãn Vinh cảm thấy có chút ấm áp: “Äại tiểu thư nà y xem ra vẫn còn chút lương tâm, dặn má»i ngưá»i ở đây chá» mình còn để lại xe ngá»±a cá»§a cô ấy cho mình nữa.†Trước mắt má»i ngưá»i thì chỉ có hắn có phẩm hà m cao cấp nhất, nên chiếc xe ngá»±a kia hắn đương nhiên hưởng thụ, hắn liá»n nhảy lên mã xa, Ä‘ang định rá»i Ä‘i thì đột nhiên má»™t tiếng thét vừa tức giáºn pha lẫn chút e thẹn từ sau truyá»n tá»›i:
- Ngươi hãy xuống mau!
Lâm Vãn Vinh giáºt mình khi nghe giá»ng nói ấy lại giống tiếng cá»§a đại tiểu thư. Hắn nhanh chóng mở tấm rèm và nhìn thấy ngưá»i Ä‘ang nhìn mình, không phải là Tiêu Ngá»c Nhược thì còn ai?
- Äi xuống, Ä‘i xuống, Ngươi mau Ä‘i xuống!
Äại tiểu thư không ngá» rằng hắn lại phong túng đến thế, dám đương nhiên leo lên xe ngá»±a cá»§a nà ng trước mặt đám hạ nhân, lá»a giáºn bùng lên trong lòng, giá»ng nói gấp gáp cuồng ná»™.
Lâm Vãn Vinh cưá»i ngượng ngáºp, bước xuống xe mà trong lòng cảm thấy kì quái: “Sao cô ta lại xuất hiện ở đây, là m mình còn tưởng rằng cô ta có lòng tốt để lại xe cho hạ cấp như mình xà i nữa.â€
Tiểu thúy nói:
- Tam ca, Äại tiểu thư nói chúng ta cùng nhau đến thì cùng nhau trở vá».
Câu nói đó là m cho lòng cá»§a hắn ấm lại: “Cùng nhau đến thì phải cùng nhau Ä‘i, không ngỠđại tiểu thư có lòng như váºy, tháºt không uổng công mình giúp Tiêu gia cá»§a cô ta nhiá»u như váºy.â€
Vốn tưởng rằng Äại tiểu thư nói những lá»i quan tâm như váºy, thì sẽ đối xá» vá»›i hắn vui vẻ dá»… chịu nhưng xem ra thì ko phải như váºy, trên đưá»ng vỠđại tiểu thư cÅ©ng không má»™t lá»i nói nà o vá»›i Lâm Vãn Vinh, giống như hắn ko há» tồn tại váºy. ChÃnh vì váºy nên là m cho đưá»ng vá» trở nên xa xôi hÆ¡n
Lần Ä‘i Hà ng Châu nà y và sau khi trải qua việc du ngoạn vá»›i xem quẻ nhân duyên thì quan hệ hai ngưá»i rõ rà ng đã có bước tiến, đã hòa thuáºn má»™t chút. Nhưng sau chuyện hôm qua thì tất cả đã quay lại trạng thái trước đây. Lâm Vãn Vinh đã mấy lần bắt chuyện vá»›i tiểu thư nhưng nà ng không há» Ä‘oái hoà i, hắn cảm thấy mất hứng nên đà nh tiếp tục cưỡi ngá»±a Ä‘i tiếp
Äi đến ranh giá»›i cá»§a Chiết Giang và Giang Tô, hai bên rừng núi hiểm trở. Lúc há» Ä‘i thì ở đó kẻ mua ngưá»i bán tấp náºp, hôm nay quay vá» chắc do mưa gió nên ngưá»i Ä‘i lại it hÆ¡n
Trong lòng Lâm Vãn Vinh có chút sầu muá»™n, Ä‘ang cưỡi ngá»±a Ä‘i vá» phÃa trước thì đột nhiên “ầm ầm†từ trên núi có má»™t tảng đá to lá»›n lăn đến trước mặt bá»n há». Con ngá»±a Ä‘en cá»§a hắn kinh sợ nên hà má»™t tiếng dà i, hai vó trước giÆ¡ cao, định quay ngược lại là m hắn xém chút là rá»›t xuống ngá»±a rồi.
Lâm Vãn Vinh nhanh chóng giữ lấy yên ngá»±a, thân thể ép chặt trên mình ngá»±a, khó khăn lắm má»›i giữ thăng bằng được. Trong lòng hoảng hốt tim Ä‘áºp loạn xạ: “Mẹ kiếp, sưá»n núi dốc hay là do đưá»ng trÆ¡n? Tảng đá to như váºy cÅ©ng có thể rá»›t xuống sao?†Mấy ngưá»i phÃa sau cÅ©ng sợ đến ná»—i chảy cả mồ hôi lạnh, nếu tảng đá nà y rÆ¡i trúng mấy ngưá»i nà y thì chắc ko xong rồi
- Lâm Tam, ngưá»i ko sao chứ?
Äại tiểu thư từ trong xe ngá»±a gấp gáp há»i vá»™i. Kể từ khi rá»i khá»i Hà ng Châu thì đây là lần đầu tiên cô ta nói chuyện vá»›i hắn.
Lâm Vãn Vinh quay lại cưá»i:
- Không sao, chỉ một chút nữa là bị đá đè chết rồi
“Biết ngay là lại ba hoa mà !†Äại tiểu hầm hừ, không thèm nói chuyện vá»›i hắn nữa. Lâm Vãn Vinh quan sát xung quanh: “Không có đưá»ng dốc, tảng đá nà y không biết từ đâu rÆ¡i xuống, tháºt là kì lạ!†Hắn còn Ä‘ang hoà i nghi thì lại phát hiện trên đỉnh núi đột nhiên xuất hiện mấy bóng ngưá»i mặc áo Ä‘en bịt mặt, xa xa nhìn thấy ánh Ä‘ao sang loáng, sát khi đằng đằng , nhìn là biết ngay là muốn ăn cướp rồi.
Äây là lần đầu tiên Lâm Vãn Vinh gặp sÆ¡n tặc thì trong lòng có chút hưng phấn: “Không biết mấy tên gia há»a đó muốn cướp tiá»n hay sắc. Mẹ kiếp, lão gia ta ghét nhất những cái thứ táºp kich từ trên núi chặn đưá»ng như váºy, má»™t chút chất lượng vá» kÄ© thuáºt cÅ©ng không cóâ€
- Tiểu .. tiểu .. tiểu thư, là sơn tặc!!
Tiểu Thúy mặt mà y xanh xao, sợ đến ná»—i lá»i cÅ©ng không thể nói rõ rà ng được. Tiêu Phong nhanh chóng chạy đến kế bên cô ta nói:
- Äừng sợ, để huynh ra tiếp mấy tên cướp đó má»™t phen, nhất định sẽ bảo vệ được Tiểu Thúy muá»™i muá»™i chu toà n
“Thúy muá»™i!†Lâm Vãn Vinh nghe được thì đầu như muốn nổ tung, toà n thân á»›n lạnh: “Quả nhiên là má»™t đôi gian phu dâm phụ!â€
Äại tiểu thư mặt mà y nhăn nhó, nà ng đến đây cả chục lần mà có gặp sÆ¡n tặc gì đâu, tại sao hôm nay lại như váºy?
Má»™t tên hô vang má»™t tiếng, thêm mưá»i bóng ngưá»i nữa xuất hiện hạ thân xuống, nhìn thấy khà thế rất hung hãn. Bây giá» muốn chạy cÅ©ng ko kịp, Lâm Vãn Vinh liá»n xuống ngá»±a, tiện tay cầm lấy 1 cục đá rồi nói vá»›i má»i ngưá»i:
- Trông chừng xe ngá»±a, đừng để bá»n đạo tặc là m đại tiểu thư bị thương
Mấy ngưá»i đó nhanh chóng Ä‘i đến trước xe ngá»±a, trong đó có má»™t ngưá»i hét to:
- Núi nà y do ta giữ, cây cá» Ä‘á»u là cá»§a ta.
- Cá»§a ngươi cái con mẹ, đừng có nói nhiá»u.
Lâm Vãn Vinh tức giáºn hét lên, tay cầm cục đá nhằm hướng tên đó dùng lá»±c ném mạnh, viên đá bay chÃnh xác trúng và o đỉnh đầu cá»§a tên thổ phỉ, láºp tức xuyên qua như đục má»™t cá»§a dưa tây, khiến hắn còn không kịp mở miệng la má»™t tiếng. Chúng nhân Ä‘á»u há hốc kinh hãi, bá»n cướp không ngỠđối phưong lại gan dạ ra tay chá»›p nhoáng váºy, còn chưa kịp động thá»§ thì đã mất Ä‘i má»™t ngưá»i rồi. Cả bá»n Tứ Äức và Tiêu Phong Ä‘á»u hô lá»›n má»™t tiếng kinh ngạc, nhưng trong thanh âm lại ẩn chứa cảm giác hưng phấn
Lâm Vãn Vinh trên ngưá»i mang theo rất nhiá»u bảo bối. Chưa kể đến thân pháºn cao thá»§ cá»§a hắn, kim độc cá»§a Tần Tiên Nhi tặng, súng do Tiếu Thanh Tuyá»n cho, món nà o cÅ©ng đủ cho cái đám cướp đó chạy trối chết. Hắn Ä‘ang buồn phiá»n vì không có cÆ¡ há»™i để thá» bảo bối, xem ra hôm nay chúng nó tá»›i số rồi.
Má»™t tên phỉ đồ gục ngã, tên trông như là đầu lÄ©nh thấy được viên đá trong mắt lóe lên ánh lá»a phẫn ná»™:
- Mau bắt chúng lại đây.
“Nếu Ä‘Ãch thá»±c là đạo tặc thì sẽ nói: “anh em xông lên.†Sao lại nói bắt chúng lại theo kiểu văn vẻ cầu kì váºy?†Lâm Vãn Vinh thấy tên đầu lÄ©nh cá»§a đám cướp có quấn má»™t tấm khăn, giá»ng lại nghe quen quen thì đột nhiên nháºn ra: “Mẹ kiếp, trong địa giá»›i thái bình nà y sao lại ở đây ra má»™t đám đạo tặc. Nguyên lai là cái thằng vương bát há» Äà o đến đây gây sá»±.â€
Ngà y đó Äà o Äông Thà nh láºp mưu “cứu giá “ Tiêu đại tiểu thư, nhưng bị 1 cục đá cá»§a Lâm Vãn Vinh là m há»ng hết nên tá»± nhiên nhá»› rất rõ. Không trách rằng sao giá» hắn ném đá nữa lại đùng đùng tức giáºn. Má»™t kẻ dáng ngưá»i nhá» nhắn đứng kế bên Äà o Äông Rhà nh thì thầm:
- Chỉ bắt trói Lâm Tam, đùng là m khó tiểu thư !
Nghe giá»ng nói và hình dạng đó Ä‘Ãch thị là Äà o Uyển Doanh. Lâm Vãn Vinh nghe xong lá»a giáºn bùng lên: “Trá»i Æ¡i, anh em hai ngươi mưu đồ liên kết chặn đánh rồi còn muốn bắt lão tá». Các ngươi tưỡng lão tá» ta dá»… ăn hiếp lắm sao? cái con nhá» há» Äà o còn là quan nhân kiểu gì váºy? Tháºt là uá»—ng phà cÆ¡m gạo nhà nước mà â€
- Mang đám ngưá»i đó lại cả đây.
Äà o Äông Thà nh lá»›n tiếng ra lệnh. Äà o Uyển Doanh liá»n nói nhẹ nhà ng nhắc nhở:
- Ca, muá»™i đã nói chỉ nên bắt Lâm Tam thôi, đừng là m khó Ngá»c Nhược tá»·
Trong mắt Äà o Äông Thà nh hiện lên vẻ âm độc:
- Bắt chúng, bắt toà n bộ chúng!
Lâm Vãn Vinh nghe hai anh em nà y tranh cãi liá»n hiểu ra: “Äà o Uyển Doanh có thù vá»›i mình nhưng lại có tình cảm tốt vá»›i Äại tiểu thư nên chỉ muốn bắt lão tá». Còn Äà o Äông Thà nh đúng là “Tư Mã Chiêu(1) chi tâm, lá»™ nhân giai triâ€(2), chỉ có con bé ngốc nghếch Äà o Uyển Dao kia là tin ná»—i hắn.â€
Mưá»i tên đạo tặc cùng nhau xông lên, Lâm Vãn Vinh hét lá»›n:
- Bảo vệ đại tiểu thư
Nói rối ném hai cục đá Ä‘ang cầm trên tay ra, lá»±c đạo lẫn độ chÃnh xác Ä‘á»u tuyệt diệu, mấy tên cướp không cách gì tránh khá»i nên láºp tức đã có hai ngưá»i dÃnh đòn.
Äà o Äông Thà nh thấy lÃnh cá»§a mình quá vô dụng nên nói:
- Cùng nhau lên đi, cướp đại tiểu thư trước!
Lâm Vãn Vinh tuy võ công đầy mình nhưng trá»i sinh là ngưá»i lưá»i biếng, nếu có thể ngồi xuống thì hắn tuyệt đối ko đứng dáºy. Trên ngưá»i đã có kim độc và súng lá»a, nếu chưa xảy ra biến nghiêm trá»ng cÅ©ng không ngu gì đụng tay đụng chân vá»›i bá»n chúng.
“CÅ©ng đến lúc luyện bắn súng rồi!†Hắn cưá»i hắc hắc má»™t tiếng, định rút khẩu súng ra. Äá»™t nhiên nghe tiếng hú dà i rồi má»™t bóng ngưá»i nhanh chóng lao đến như gió, bay đến chá»— mấy tên cướp đánh nhau vá»›i chúng. Võ công ngưá»i nà y Ä‘Ãch thá»±c cao cưá»ng, má»™t mình đánh cả đám mà vẫn chiếm thế thượng phong, chá»›p mắt đã đánh gục hai ba tên, là m cho anh em Äà o Äông Thà nh phải biến sắc
Lâm Vãn Vinh thấy rất rõ ngưá»i tương trợ chÃnh là là vệ sÄ© cá»§a Từ Vị _ Cao Tù Cao đại ca. “Trá»i Æ¡i, bảo tiêu đến rồi.†Trong lòng hắn cảm thấy vô cùng hưng phấn: “Nhất định là Từ Vị phái ngưá»i theo bảo vệ mình, lão già nà y thiệt là có tình anh em, không uổng công mình là m mối giúp. Chỉ là bị mất Ä‘i má»™t cÆ¡ há»™i tốt để luyện bắn súng thôi.â€
Cao Tù là cao thá»§ há»™ vệ trong cung, thân thá»§ đương nhiên ăn đứt đám môn nhân gia tá»™c Äà o Äông Thà nh. Chỉ và i ba chiêu đã hạ gục phân ná»a bá»n chúng. Äà o Äông Thà nh thấy tình hình bất lợi nên quay lưng bá» chạy, Äà o Uyển Doanh thì đỡ hÆ¡n anh cá»§a cô ta nhiá»u, nhìn vá» phÃa Lâm Vãn Vinh nói:
- Tôi nhất định phải bắt được tên ác tặc Lâm Vãn Vinh.
Äà o Äông Thà nh hối hả nắm lấy tay Äà o Uyển Doanh kéo Ä‘i nhưng Lâm Vãn Vinh đâu có dá»… dà ng để há» tẩu thoát: “Mẹ kiếp, các ngưá»i không phải oai phong lắm sao, mở núi chiếm đất…. Lão gia hôm nay nếu để các ngươi trốn thoát thì chữ Lâm cá»§a ta cÅ©ng viết ngược cho rồi.â€
Hắn luôn hà nh sá»± rất khó lưá»ng, không dá»±a theo khuôn mẫu nà o. Vừa thấy có há»™i liá»n chạy theo sau Äà o Äông Thà nh, hét to má»™t tiếng gá»i:
- Äà o công tá»â€¦
Äà o Äông Thà nh nghe gá»i thì quay đầu nhìn má»™t cái. Chỉ thấy trước mắt hoa lên, ra là đã bị Lâm Vãn Vinh cho má»™t đấm mạnh và o huyệt thái dương. Äà o Äông Thà nh cảm thấy xây xẫm mặt mà y, không kịp kêu má»™t tiếng láºp tức lăn đùng xuống đất
- Äại ca!
Äà o Uyển Doanh thấy anh mình nằm xỉu trên đất thì kêu lên thảm thiết, nắm chặt tay Äà o Äông Thà nh rồi nhìn Lâm Vãn Vinh, ánh mắt lá»™ vẻ phẫn ná»™ nói: \
- Lâm Tam, ngươi muốn gì?
- Con mẹ nó, tháºt là buồn cưá»i! Äà o tiểu thư, ngươi rõ rà ng là đến vây đánh ta, giá» còn há»i ta là sao?
Lâm vãn vinh cưá»i hắc hắc:
- Nếu cô đã há»i, ta cÅ©ng không ngại nói cô biết. Các ngươi là m cướp cảm thấy xuất chúng sảng khoái lắm mà , là m ta cÅ©ng muốn thá» là m cưá»ng đạo má»™t lần cho biết.
Uyển doanh kinh ngạc há»i:
- Ngươi … ngươi muốn cướp gì?
Lâm Vãn Vinh nhếch mép cưá»i:
- Ta muốn cướp sắc!!!
(1) Tư Mã chiêu (211-264), tên tá»± là Tá» Thượng, là con trai cá»§a nhà chiến lược quân sá»±, thừa tướng Tư Mã à cá»§a Tà o Ngụy, trong thá»i kỳ Tam Quốc cá»§a lịch sá» Trung Hoa.
Tư Mã Chiêu đã nắm giữ quyá»n lá»±c trong triá»u Ngụy, quyá»n lá»±c trước đó đã được cha mình là Tư Mã à thâu tóm được và đã được anh trai cả cá»§a mình là Tư Mã Sư duy trì. Ông là ngưá»i đã đánh bại Thục Hán, khiến Lưu Thiện phải đầu hà ng, xóa sổ Thục Hán. Sau khi láºp nên nhà Tấn, con ông là Tư Mã Viêm (Tấn VÅ© Äế) đã phong cha mình là Tấn Văn Äế, vá»›i miếu hiệu Thái Tổ .
Khi Tư Mã Chiêu lên nắm binh quyá»n đã có dã tâm rất lá»›n, tiêu diệt dần các vây cánh cá»§a Tà o Mao(hoà ng đế nước Ngụy lúc bấy giá»). Tháºm chà còn có lần Ä‘em gươm lên triá»u uy hiếp Tà o Mao, khiêu khÃch khiến cho Tà o Mao phải có tư tưởng chống đối.
Má»™t hôm, Tà o Mao táºp hÆ¡n các đại thần tâm phúc lại nói: tư mã chiêu chi tâm , lá»™ nhân giai tri dã .( dã tâm cá»§a Tư Mã Chiêu, ai cÅ©ng biết được) Ta không thể cứ mãi nhẫn nhin như váºy được, ta buá»™c phải ra tay trước thảo phạt chúng nó thôi.
Mặc dù các cáºn thần khuyên ngăn nhưng Tà o Mao vẫn ko nghe, cuối cùng bị Tư Mã Chiêu sát hại.
Ngưá»i sau, hay dùng câu nói cá»§a Tà o Mao để chỉ má»™t dã tâm rất rõ rà ng, ai cÅ©ng biết.
(2) Tư Mã Chiêu chi tâm, lộ nhân giai tri: Lòng Tư Mã chiêu, ai mà chẳng biết.
Tà i sản của haitc
Last edited by hoangcongthanh; 01-10-2008 at 09:08 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a haitc
02-09-2008, 05:28 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
Chương 132: Trữ nhạ diêm vương, mạc nhạ tam ca
(tạm dịch: thà đùa Diêm Vương chứ đừng đùa Tam ca)
Dịch: kiss4444f4
Biên dịch: LK Andy và vicent
Biên táºp: biên táºp Hiệu Ä‘Ãnh: Melly
Nguồn : Tà ng Thư Viện
- Lâm Tam, ngươi dám sao ?
Äà o Uyển Doanh vừa sợ nhưng vừa tức nói, thân thể không tá»± chá»§ được vá»™i và ng lui ra sau mấy bước.
Từ ngà y nà ng bị Lâm Tam hạ nhục tại Kim Lăng thà nh, nà ng luôn có cảm giác sợ hãi đối vá»›i Lâm Vãn Vinh. Trên Tinh VÅ© Lâu ở Hà ng Châu, cÅ©ng lại là tên Lâm Tam nà y hại ca ca cá»§a mình mất cá»a hiệu, mất thể diện còn là m bị thương ngón tay cá»§a huynh ấy, nà ng rất tức giáºn nên má»›i tìm Lâm Vãn Vinh báo thù
- Ngươi cũng biết ta là ác nhân, có gì mà không dám?
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói.
â€Tiểu nữ nà y đúng là chưa được giáo dưỡng mà â€. Hắn cưá»i ha hả liên hồi, nhằm hướng Äà o Uyên Doanh ép lui.
Luáºn vá» chuyện đánh nhau , căn bản Äà o Uyển Doanh vốn không phải là đối thá»§ cá»§a Lâm Vãn Vinh huống chi lại rÆ¡i và o tình huống đã nghiêng vá» má»™t phÃa như hiện tại. Äà o Uyển Doanh kêu lên hai tiếng kinh hãi nhưng vẫn nắm chặt hai tay Äà o Äông Thà nh không chịu buông ra. Lúc nà y nà ng quá khiếp sợ, đã hoà n toà n quên Ä‘i võ công quyá»n cước cá»§a mình , biến thà nh đứa con nÃt tay chân lóng ngóng.
Lâm Vãn Vinh lạnh lùng nhìn nà ng:
- Äà o tiểu thư, ngươi muốn tá»± mình chịu trói hay để ta ra tay .
Äà o Uyển Doanh đã thấy qua sá»± cưá»ng hãn cá»§a hắn, biết rằng hôm nay khó mà trốn thoát nên cắn răng nói:
- Lâm Tam, ta ở lại đây, ngươi phải thả ca ca của ta ra.
Äà o Uyển Doanh dẫu có ngà n vạn Ä‘iá»u không đúng nhưng đến lúc nguy cấp cÅ©ng không nỡ bá» rÆ¡i thân nhân, Ä‘iểm nà y cÅ©ng rất đáng quý. Äây cÅ©ng là ấn tượng tốt duy nhất mà nà ng ta lưu lại cho Lâm Vãn Vinh
Lâm Vãn Vinh cưá»i lá»›n:
- Äà o tiểu thư, ngươi có tư cách ra Ä‘iá»u kiện sao? Nói tá»›i tháºt là buồn cưá»i, hôm nay không phải là nhà há» Äà o các ngươi tÃnh ăn cướp cá»§a chúng ta sao, giá» sao lại chuyển thà nh nà ng tá»›i cầu xin ta váºy?
Äà o Uyển Doanh cắn răng không nói gì , Lâm Vãn Vinh tiến tá»›i mấy bước , nâng cằm nà ng lên, bỡn cợt sá» lên mặt nà ng:
- Äà o tiểu thư ngươi ngoà i cái thân hình ra, còn có chá»— nà o nhìn vừa mắt hÆ¡n không?
Äà o Uyển Doanh nhảy báºt ra, vừa sợ vừa tức, mắt nà ng đã đỠlên:
- Lâm Tam , nếu ngươi dám khi phụ ta , dù ta có là m ma cÅ©ng không tha cho ngươi.â€
- Khi phụ ngươi?
Lâm Vãn Vinh cưá»i lá»›n:
- Thứ cho ta nói thẳng, Äà o tiểu thư, vá»›i cái dung mạo nà y, cho dù ta bị mỡ heo lấp đầy mắt, ban đêm tắt đèn dầu Ä‘i thì cÅ©ng không thể nà o mò đến chá»— ngươi được.
Äà o Uyển Doanh vừa tức vừa xấu hổ nên chá»i lá»›n:
- Ngươi chết đi!
- Ta chết hay không thì cÅ©ng không liên quan gì đến ngươi. Ngược lại, ngươi cứ bám lấy ta mãi không buông , không lẽ ngươi thÃch ta sao ? Con mẹ nó, sao ta lại xúi quẩy như váºy, lại bị phong bà nương nà y nhìn trúng ? Sau khi quay vá» thì nhất định phải đốt thong long, xua bá»›t tà khÃ.
Lâm Tam cưá»i nói.
Äà o Uyển Doanh sao có thể chịu đựng được sá»± nhục nhã như váºy. Không để ý đến sá»± chêch lệch vá» thá»±c lá»±c giữa hai ngưá»i, hét lá»›n má»™t tiếng rồi xông lên.Lúc nà y nà ng cá»±c kỳ phẫn ná»™, nà o còn có phép tắc gì nữa. Lâm Vãn Vinh nhìn theo thế cá»§a nà ng, dùng tay chặt và o sau cổ nà ng, nà ng liá»n hôn mê bất tỉnh ngã xuống.
- Lâm Tam, ngươi giết nà ng ta rồi ư?
Má»™t thanh âm lo lắng từ phÃa sau lưng truyá»n đến. Lâm Vãn Vinh quay đầu lại nhìn, chÃnh là Äại tiểu thư Ä‘ang bước đến.
- Ta nhìn giống đao phủ lắm à ?
Lâm Vãn Vinh cưá»i khổ:
- Äại tiểu thư , ấn tượng cá»§a ta trong lòng nà ng không thể xấu như váºy chứ ?
Äại tiểu thư biết hắn không có giết ngưá»i, trong lòng má»›i thả lá»ng chút, trừng mắt nhìn hắn:
- Hồi nãy ngươi chiếm tiện nghi cá»§a ngưá»i ta như váºy, không phải Ä‘ao phá»§ thì cÅ©ng là đồ bại hoại, đồ vô sỉ.
Cao Tù bước tá»›i cưá»i nói:
- Cao má»— tá»›i muá»™n, khiến cho Lâm công tá» và Äại tiểu thư phải lo sợ rồi.
Tiêu Ngá»c Nhược hà nh lá»… đáp:
- Tiểu nữ xin cảm tạ sự giúp đỡ của Cao tráng sĩ.
Lâm Vãn Vinh cÅ©ng tiếp lá»i:
- Cao đại ca nói lá»i khách sáo như váºy là m gì. Huynh đến tương cứu, chúng ta cảm kÃch còn không kịp. Sá»›m biết trên đưá»ng có Cao đại ca theo sau, chúng ta Ä‘i cÅ©ng bá»›t lo lắng hÆ¡n nhiá»u.
Cao Tù nói:
- Lâm công tá» cÅ©ng là cao nhân, cục đá đó ném khá chuẩn , thá»§ pháp lá»±c đạo Ä‘á»u là nhất lưu, nếu ta không đến thì má»™t ngưá»i không đủ để đánh lại công tá». Trước khi ta Ä‘i, Từ đại nhân đã căn dặn, chỉ có thể âm thầm bảo vệ các vị , nhất thiết không được quấy nhiá»…u má»i ngưá»i. Lần nà y nếu không phải là bá»n phỉ đồ Ä‘iên cuồng ngang ngược, cho dù ta há»™ tống các vị má»™t mạch tá»›i Kim Lăng, cÅ©ng sẽ không hiện thân.
Thu tháºp xong bá»n phỉ đồ đã trợ giúp Äà o gia, giá» vấn đỠkhó khăn chÃnh là là m sao để xá» lý hai anh em há» Äà o nà y.
Äại tiểu thư trầm ngâm má»™t hồi má»›i nói:
- Äà o Äông Thà nh và Uyển Doanh tiểu thư hai ngưá»i phải phân ra để đối xá». Äà o Äông Thà nh mấy lần ám toán chúng ta, đương nhiên tá»™i không thể tha thứ. Uyển Doanh tuy là bao che dung túng cho Äà o Äông Thà nh , nói cho cùng cÅ©ng là vì huynh đệ tình thâm, vá»›i lại cô ấy cÅ©ng không là m gì ác , không nên dồn ép quá đáng. Theo ta thấy , tốt nhất nên bắt há» lên quan phá»§ để theo quốc pháp xá» lý. Ta không tin còn có ai dám bao che cho há».
Lâm Vãn Vinh nghe xong nhăn mặt nhÃu mà y. Äại tiểu thư đúng là bảo thá»§ không chịu nổi , giao cho quan phá»§ xá» lý ư ? Äây là chuyện quan phá»§ có thể giải quyết sao ? Phụ nữ a, đối vá»›i chÃnh trị còn thiếu tÃnh mẫn cảm. Äây là thiên tÃnh.
Hắn thở dà i nói:
- Äại tiểu thư, nà ng nói phải phân biệt đối xá» vá»›i Äà o gia huynh muá»™i , ta không có ý kiến. Nhưng giao ná»™p cho quan phá»§, chỉ sợ là có chút khó là m. Cô đã nhìn qua xem đây là đâu chưa?
Äại tiểu thư đáp:
- Äây là khu vá»±c giao giá»›i giữa Giang Tô và Chiết Giang, có nghi vấn gì à ?
Lâm Vãn Vinh nói:
- Váºy nà ng Ä‘em há»™ ná»™p lên quan , thì giao cho Giang Tô hay Chiết Giang?
Câu nà y là m Äại tiểu thư chợt tỉnh, Äà o Äông Thà nh gian xảo khôn lưá»ng, bá»n há» cố ý chá»n nÆ¡i giao giá»›i giữa hai tỉnh để động thá»§, chÃnh là nhìn trúng nÆ¡i nà y hai bên Ä‘á»u không quản, cho dù xảy ra chuyện gì thì hai tỉnh cÅ©ng có thể đùn đẩy trách nhiệm. Vá»›i thân pháºn Tô Châu chế tạo cá»§a Äà o VÅ© và thế lá»±c đằng sau lưng hắn ,chuyện nà y cÅ©ng có lẽ sẽ không đơn giản như váºy. Huống gì cái vụ ăn cướp nà y chỉ có ngưá»i cá»§a Tiêu gia nhìn thấy, tháºt sá»± nếu Ä‘em lên công đưá»ng biện luáºn, căn bản nói cÅ©ng không được rõ rà ng. NghÄ© đến đây, Äại tiểu thư cảm thấy cách nghÄ© cá»§a mình có chút ấu trÄ©.
Thấy Lâm Tam mỉm cưá»i , trong lòng Äại tiểu thư thầm nghÄ©: “Thì ra hắn sá»›m đã có tÃnh toán rồi nhưng vẫn cố ý để mình mất mặtâ€. Khịt mÅ©i má»™t cái, trừng mắt nhìn hắn, cÅ©ng không thèm nói gì nữa.
Cao Tù kéo Lâm Vãn Vinh sang má»™t bên, há»i nhá»:
- Lâm công tá» , ngưá»i thấy chuyện nà y nên xá» trà thế nà o?
Lâm Vãn Vinh sá» sá» gáy, cưá»i hắc hắc:
- NÆ¡i nà y núi cao rừng ráºm.
Cao Tù giáºt mình:
- Công tỠkhông được…
Lâm Vãn Vinh cưá»i hà hÃ:
- Vì sao? Có phải Từ đại nhân có gì dặn dò trước khi đi không?
Cao Tù vội và ng nói:
- Äà o gia huynh muá»™i đến đây, nhất định có ngưá»i biết , nếu giải quyết há» như váºy, Tiêu gia sẽ gặp rắc rối lá»›n.
Lâm Vẫn Vinh thầm nghÄ© , hiện giỠđã gặp không Ãt rắc rối rồi, dù sao sá»›m cÅ©ng đã không còn nể mặt Äà o gia nà y , không lẽ heo chết rồi mà còn sợ nước sôi sao?
- Nếu anh em há» Äà o chết Ä‘i, Äà o VÅ© và thế lá»±c đằng sau ông ta sẽ liá»u chết phản công, e rằng Kim Lăng nà y sẽ tanh mùi máu thôi. Từ đại nhân bảo thuá»™c hạ chuyển lá»i cho công tá» rằng nếu Kim Lăng có song gió gì thì Tiêu gia phải hứng mÅ©i chịu sà o. Còn khuyên công tá» nên suy nghÄ© kÄ© lưỡng trước khi hà nh động.
Cao Tù chắp tay nói.
Từ Vị ở trong quan trưá»ng lâu năm , đối vá»›i đấu tranh chÃnh trị biết rất rõ , nếu đám ngưá»i Äà o VÅ© và Trình Äức hợp lại ra oai, cho dù lão hồ ly Lạc Mẫn cÅ©ng có thể ứng phó. Nhưng vá»›i địa vị cá»§a Tiêu gia , chắc chắn sẽ phải là m bia đỡ đạn, chịu thiệt thòi chỉ là ngưá»i cá»§a tiêu gia. Muốn duy trì quân thế trước mắt, phải giúp Lạc Mẫn má»™t hÆ¡i đánh bại triệt để hai ngưá»i phe Trình Äức, Tiêu gia má»›i có thể sống sót trong đưá»ng tÆ¡ kẽ tóc . Äiểm nà y Lâm Vẫn Vinh đương nhiên là hiểu rất rõ. Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả vá»— vai Cao Tù:
- Cao đại ca , ta nói đùa vá»›i huynh thôi mà , huynh xem ta là ngưá»i tà n nhẫn như váºy sao?
Cao Tù nhá»› tá»›i thá»§ Ä‘oạn sáng nay hắn thẩm vấn Lục Trung Bình , trong lòng cảm thấy á»›n lạnh: “ngươi không tà n nhẫn nhưng những cách mà ngươi nghÄ© ra lại là tà n nhẫn nhất trên thế giá»›iâ€.
- Bất quá , huynh cÅ©ng biết đấy , con ngưá»i cá»§a ta không dá»… bị khi phụ đâu. Tên há» Äà o nà y hai lần ba lượt tìm âm mưu quá»· kế để hãm hại ngưá»i cá»§a Tiêu gia chúng ta. Nếu ta không trút giáºn thì rất không phải vá»›i bản thân , huynh nói xem có đúng không, Cao đại ca ?
Lâm Vãn Vinh nói
- Äó cÅ©ng là đương nhiên thôi , hảo nam nhi , có oán thì trả oán, có thù thì báo thù.
Cao Tù tán đồng.
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu:
- Câu nà y ta rất thÃch nghe. Cao đại ca , huynh cho rằng, đối vá»›i má»™t nam nhân mà nói khi nà o là m chuyện gì thì sung sướng nhất?
Cao Tù suy nghĩ một hồi rồi nói:
- Äi kỹ viện.
Ta xỉu mất, lão Cao nà y đúng không có truy cầu gì cả , xem ra hắn cũng là một tên chuyên đi kỹ viện, Lâm Vãn Vinh nói:
- Cao đại ca quả nhiên là cao kiến , váºy có cách nà o để đà n ông suốt Ä‘á»i không đến được kỹ viện, chÆ¡i gái cÅ©ng không nổi không?
- Thiến hắn ư?
Cao Tù thuáºn miệng nói , sau khi nói xong má»›i thấy giáºt mình , Lâm công tá» nà y không lẽ muốn thiến Ä‘i Äà o công tá» ? Nên vá»™i và ng khuyên can:
- Lâm công tá» , váºy không được , nếu là m váºy thì có khác gì đã giết hắn.
Lâm Vãn Vinh báºt cưá»i:
- Cao đại ca nói Ä‘i đâu váºy , ngưá»i như ta ngay cả giết gà cÅ©ng sợ , huống chi cắt cái thứ đầy máu me như thế, là m sao ta dám là m ? Có là m thì cÅ©ng là m âm thầm chút, Cao đại ca là võ lâm cao thá»§ có cách nà o cắt đứt bá»™ pháºn nà o cá»§a hắn , khiến tạm thá»i hắn không thể phát hiện , sau nà y rồi má»›i từ từ phát giác , sau đó suốt Ä‘á»i cÅ©ng không thể là m đà n ông được không?
Tà i sản của haitc
Last edited by hoangcongthanh; 01-10-2008 at 09:09 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a haitc
02-09-2008, 06:23 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngà y 16 giá» 51 phút
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Chương 132 trữ nhạ diêm vương, mạc nhạ tam ca (Phần II)
(tạm dịch: thà đùa Diêm Vương chứ đừng đùa Tam ca)
Dịch: kiss4444f4
Biên dịch: vicent
Biên táºp: Asin Hiệu Ä‘Ãnh: Melly
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Cao Tù khó xỠnói:
- Cái nà y, ta có một pháp môn, nhưng hơi âm độc một chút.
Lâm Vãn Vinh nghe hắn nói có cách, trong lòng vui mừng:
- Cao đại ca, huynh nhìn ta giống má»™t ngưá»i quang minh lá»—i lạc không ? Äối vá»›i kẻ địch, cà ng độc ác ta cà ng thÃch.
Cao Tù cÅ©ng thấy không còn cách nà o, gặp tên công tá» kì lạ nà y, nếu ai dám đỠâm hiểm cùng hắn coi như tá»± mình tìm cái chết rồi, Váºy nên chỉ có thể gáºt đầu, đáp ứng thi hà nh thá»§ pháp.
Lâm Vãn Vinh Ä‘em Äà o Äông Thà nh đến, quăng xuống đất. Cao Tù nói:
- Khi ta thá»±c hiện thá»§ pháp, là m sẽ rất Ä‘au, sợ tên há» Äà o nà y sẽ tỉnh dáºy.
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i:
- Váºy thì tốt.
Hắn từ trong túi lấy ra mông hãn dược do Tiếu Thanh Tuyá»n tặng, do mông hãn dược được bao bá»c bởi da bò, nên hôm qua trá»i mưa vẫn không bị ướt.
Cao Tù hà nh tấu giang hồ lâu năm, nên nhìn sÆ¡ qua đã biết đó là cái gì, trong lòng nghÄ©: “Tên công tá» nà y không biết lai lịch thế nà o, tùy thân Ä‘em theo cÅ©ng toà n là bá»u bối. Xem ra hắn còn hại dân hại nước hÆ¡n Äà o Äông Thà nh.â€
Lâm Vãn Vinh kêu Tứ Äức Ä‘em bình tá»›i, đổ nước sạch và o rồi xả ná»a gói mông hãn dược, đây là lần đầu tiên hắn giở thá»§ Ä‘oạn, không biết dùng bao nhiêu, thầm lè lưỡi. bấy nhiêu đó có thể là m xỉu má»™t con bò nếu cho tên há» Äà o kia uống xong, không chừng ba ngà y chắc cÅ©ng không tỉnh lại.
Lâm Vãn Vinh tìm được cây cá»§i nhá», tiện tay khuấy khuấy hai cái,nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, đây đúng là thuốc thượng đẳng, váºt nà y phải có khi hà nh tẩu giang hồ để còn thải hoa liệp diá»…m (hái hoa cưa gái). Vá»›i ngưá»i bình thưá»ng ta sẽ không tùy tiện dùng đâu.
Cao Tù mở há»ng Äà o Äông Thà nh ra, Lâm Vãn Vinh ép Äà o Äông Thà nh uống cái chén đó rồi cưá»i:
- Xong, Cao đại ca có thể bắt đầu rồi.
Cao Tù nói:
- Lâm công tá», thá»§ pháp cá»§a ta là độc gia pháp môn, tháºp phần âm tốn tà n độc là m há»ng hoại gân mạch cá»§a hắn. Há» Äà o nà y trong vòng má»™t tháng sẽ không phát hiện đâu, sau nà y má»›i dần dần phát hiện, nhưng bản thân hắn căn bản cÅ©ng không thể phát giác là chuyện gì đã xảy ra. Tá»›i lúc đó thì cho dù Äại La kim tiên hạ phà m thì hắn cÅ©ng không thể trở thà nh đà n ông được, thá»§ pháp nà y ngưá»i trong đồng đạo cá»±c kỳ khinh bỉ, nên xin công tá» giữ bà máºt cho ta.
Äây có lẽ là loại thá»§ pháp phá há»ng kết cấu xương cá»§a thân thể, cách nà y quả nhiên là tuyệt là m má»™t lần là mãi mãi, lão cÅ©ng muốn há»c, Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, nghiêm túc nói:
- Cao đại ca có thể yên tâm, đây là hà nh động chÃnh nghÄ©a, không sợ ngưá»i khác lá»i ong tiếng ve. Nói cho cùng, chúng ta có thể độc ác hÆ¡n tên há» Äà o nà y sao? Äây là ác giả ác báo, chúng ta chỉ là thay trá»i hà nh đạo mà thôi.
Cao Tù gáºt đầu không nói gì, từ trong ngưá»i móc ra hai cây kim dà i, tìm đúng vị trÃ, nhanh chóng đâm và o háng hắn, bụng dưới cá»§a Äà o Äông Thà nh từ từ phồng lên, Cao Tù váºn đầy khà lá»±c, hây má»™t tiếng vá»— lên bụng dưới cá»§a hắn. Trên mặt Äà o Äông Thà nh hiện lên thần sắc Ä‘au khổ, nhưng sau đó lại ngá»§ thiếp Ä‘i.
Cao Tù lau mồ hôi:
- Xong rồi, tên tiểu tỠnà y e rằng sau 1 tháng nữa sẽ không thể là m nam nhân được nữa rồi.
Lâm Vãn Vinh đột nhiên nói:
- Cao đại ca, trên ngưá»i huynh có mang xuân dược không?
Cao Tù đỠmặt:
- Công tỠcần loại thuốc nà y để là m gì?
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc:
- Ta sợ Äà o công tá» chÆ¡i chưa đã, muốn má»i hắn uống thêm.
Cao Tù cảm thấy á»›n lạnh, gân mạch cá»§a cái tên há» Äà o nà y đã gãy vỡ, nếu thêm chút xuân dược, sợ rằng láºp tức nổ tung. Lâm công tá» nà y đúng là dâm đại thần nhân.
Cao Tù xấu hổ lấy ra môt gói dược phấn:
- Cái nà y đây, chỉ còn má»™t gói “Như Lai đại pháºt cônâ€. Còn “Quan Âm thoát y sam†hôm qua Ä‘i kỹ viện dùng hết rồi.
Lâm Vãn Vinh tiếp nháºn lấy thuốc, báºt cưá»i:
- A, Cao đại ca còn hứng thú nà y sao? Ngà y trước chắc là đã sướng đến táºn xương rồi, haha!
Äà o Äông Thà nh hôm đó câu kết vá»›i Lục Trung Bình, muốn dùng xuân dược nà y để há»§y hoại sá»± trong trắng cá»§a Äại tiểu thư, ai ngá» hôm nay lại bị báo oán. Lâm Vãn Vinh cho Äà o Äông Thà nh uống cái gói “Như Lai đại pháºt cônâ€. Ha ha cho ngươi hôn mê ba ngà y, và bùng phát ba ngà y, gân mạch yếu Ä‘uối đã muốn vỡ rồi lại thêm sá»± uy mãnh cá»§a xuân dương, sợ rằng sau ná»a tháng thì ngươi đã không còn là m đà n ông được nữa rồi.
Xuân dược quả nhiên cá»±c mạnh, Äà o Äông Thà nh tuy trong hôn mê cÅ©ng láºp tức có phản ứng. Lâm Vãn Vinh nhìn và o háng Äà o Äông Thà nh, khịt mÅ©i khinh thưá»ng:
- Mẹ nó, cái đồ chÆ¡i cá»§a ngươi nhá» như váºy mà bà y đặt là m đà n ông sao?
Hắn và Cao Tù là m xong má»i chuyện, nhìn nhau ha hả cưá»i lá»›n, Cao Tù cảm thấy bản thân mình tiếp xúc vá»›i Lâm công tá» có mấy tiếng đồng hồ nhưng đã bắt đầu trở nên tà ác hÆ¡n.
Äại tiểu thư thấy Lâm Vãn Vinh và Cao Tù quay lại, còn Äà o Äông Thà nh nằm thẳng cẳng trên sưá»n núi, không biết hai ngưá»i bá»n hỠđã là m gì, liá»n há»i:
- Lâm Tam, ngươi và Cao tráng sĩ đã thương lượng xong biện pháp chưa?
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu:
- Vá»›i nguyên tắc từ bi bác ái cá»§a ta, chúng ta cÅ©ng không muốn là m khó Äà o công tá», thôi thì để hắn tá»± sinh tá»± diệt ở đây.
Äại tiểu thư nhìn hắn vá»›i ánh mắt nghi ngá», tha cho tên há» Äà o nà y dá»… dà ng váºy sao, đó không phải tác phong cá»§a Lâm Vãn Vinh. Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i:
- Chó có thể cắn ngưá»i nhưng ngưá»i không thể cắn chó.
Äại tiểu thư tá» vẻ khinh thưá»ng khịt khịt cái mÅ©i xinh xinh: “Ta còn không biết ngươi là ngưá»i như thế nà o sao, trá»i sinh không chịu thiệt, ngươi đánh lại không khéo còn dữ dá»™i hÆ¡n là chó ấy.†NghÄ© đến thì cất tiếng cưá»i hì hì. Nhìn hắn má»™t cách không có hảo ý, trong lòng có chút tư vị khó nói ra.
Trong lòng bình tÄ©nh trở lại, thấy Lâm Tam lại không để ý đến Äà o công tá», nói Ä‘i là đi, Ä‘iá»u nà y tháºt khiến Äại tiểu thư nghi hoặc.
Mang theo Äà o Uyển Doanh bị đánh ngất xỉu Ä‘i đưá»ng rất phiá»n toái, án theo ý tứ cá»§a Lâm Vãn Vinh, đặt cô ta trên lưng ngá»±a là hợp nhất. Äại tiểu thư cÅ©ng có chút cảm tình vá»›i Uyển Doanh, kiên trì để Uyển Doanh trong xe ngá»±a cá»§a nà ng. Lâm Vãn Vinh có chút không an tâm lắm, ai biết con nhỠđó khi nà o tỉnh dáºy, rồi sẽ là m những chuyện gì.
Äi hết má»™t tuần trà , ước Ä‘oán Äà o Uyển Doanh cÅ©ng sắp tỉnh lại, Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, nói vá»›i Tiêu Ngá»c Nhược:
- Äại tiểu thư, hãy giao nha đầu há» Äà o đó cho ta, để ta xá» lý ả.
Äại tiểu thư thấy hắn cưá»i má»™t cách dâm đãng, vá»™i và ng nói:
- Lâm Tam, ta cảnh cáo ngươi là không được là m cái gì xấu xa đâu nhé.
Lâm Vãn Vinh cưá»i:
- Äại tiểu thư, ngươi không tin ta hay không tin và o nhãn quan cá»§a chÃnh mình? Ta chÃnh là ngưá»i do ngươi tá»± mình tuyển chá»n, sao có thể xấu xa được chứ ?
Thấy Äại tiểu thư thần sắc nghi hoặc, hắn lại nói:
- Nà ng yên tâm Ä‘i, Äại tiểu thư. Äà o Uyển Doanh nà y là bé như hạt tiêu, ta không đến ná»—i mất tư cách như váºy đâu, Tiểu Thúy theo ta qua đây.
Lâm Vãn Vinh bế Äà o Uyển Doanh rồi dẫn Tiểu Thúy thuáºn theo sưá»n núi trèo lên, trong lùm cây tìm được má»™t thảm cá» khô, quăng cô bé hạt tiêu nà y xuống đất rồi nói vá»›i Tiểu Thúy:
- Äông Thúy, cởi đồ ra.
Tiểu Thúy giáºt mình,sắc mặt đỠbừng xấu hổ:
- Lâm Tam, ngươi vì sao táºn bây giá» má»›i nói thế vá»›i ta? Huynh biết ta thÃch huynh rất nhiá»u sao? Nhưng giỠđã quá trá»…, trá»… rồi, ta đã trao cho Phong ca rồi.
Lâm Vãn Vinh toà n thân sởn gai ốc: “mẹ nó, quá quyến rÅ© đúng là kéo theo rắc rốiâ€, hắn chỉ và o Tiểu Thúy và nói:
- Äông Thúy tá»· tá»·, ta bảo tá»· cởi y phục cá»§a Äà o tiểu thư.
“A ??†Tiểu Thúy kinh ngạc kêu lên má»™t tiếng, không dám nhìn Lâm Tam, vá»™i và ng lóng ngóng Ä‘i Ä‘i cởi y phục cá»§a Äà o Uyển Doanh
Lâm Vãn Vinh đứng kế bên thúc dục:
- Không cần cởi, phải xé ra, xé phân ná»a chừa lại phân ná»a, phải dùng lá»±c, phải mạnh bạo.
Tiểu Thúy vừa kinh ngạc vừa xấu hổ cởi y phục Äà o Uyển Doanh, cả xé cả kéo, y phục cá»§a Äà o Uyển Doanh bị rách mất má»™t ná»a, ngá»±c lá»™ ra má»™t phần. Trưá»ng sam còn lại ná»a kÃn ná»a hở, rách nát trên ngưá»i nà ng.
- Ra sức bấu và cổ, ngực và đùi.
Lâm Vãn Vinh lại nói:
- Äặc biệt là đùi, phải là m cho cô ta cảm thấy nhức nhói sau khi tỉnh dáºy.
Tiểu Thúy không biết hắn muốn gì, nên cứ là m theo lá»i hắn bảo, cho đến khi chân cá»§a Äà o tiểu thư bầm tÃm rồi má»›i ngưng.
Thấy gần như xong việc, Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, khi muốn rá»i khá»i thì cảm thấy chưa giống tháºt lắm, xem ra vẫn còn thiếu gì đó. Hắn nghÄ© nghÄ©, quay lại bên cạnh Äà o tiểu thư và dùng kim chÃch và o ngón tay cô ta, nhá» mấy giá»t máu lên ngưá»i cô ấy.
“Con nhóc kia, ta đối xá» vá»›i ngươi như váºy là táºn tình táºn nghÄ©a rồi, nếu ngươi còn đến khiêu khÃch ta. Thà chá»c Diêm Vương chứ đừng chá»c Tam ca nà y, ác giả ác báo, lần nà y không hăm dá»a ngươi còn ná»a mạng thì ngươi còn không biết vương gia có ba con mắt.†Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc mấy tiếng rồi dẫn Tiểu Thúy xuống núi.
Tiêu Ngá»c Nhược thấy hắn lâu như váºy má»›i xuống, không khá»i nhìn hắn há»i:
- Không biết ngươi lại có chủ ý quỷ quái gì đây?
Lâm Tam cưá»i:
- Äại tiểu thư, tháºt oan uổng cho ta, ta tháºt sá»± không có là m gì cả, nà ng có thể há»i Tiểu Thúy tá»· tá»·.
Tiểu Thúy đỠmặt kể lại cho tiểu thư nghe chuyện Vãn Vinh kêu nà ng là m, Tiêu Ngá»c Nhược nghe xong cÅ©ng thấy ngượng ngùng, tuy đó là mưu kế nhá», nhưng đó quả là rất báºy bạ. Theo cái tÃnh cách ngoan cố cá»§a Uyển Doanh, trăm phần trăm sẽ mắc mưu, có lẽ sau khi tỉnh dáºy thì cô ta sẽ sợ chết thôi.
Nhưng Lâm Tam không có đụng đến Uyển Doanh, chỉ lợi dụng tâm lý phổ biến cá»§a con gái và cÅ©ng không thể trách móc hắn, muốn trách thì trách Uyển Doanh, ai không chá»c mà chá»c ngay tên Lâm Tam xấu xa nà y. Äại tiểu thư thở dà i trong lòng, giÆ¡ tay lên ra lệnh cho xe ngá»±a tiếp tục Ä‘i vá» phÃa trước
Cao Tù cưỡi ngựa đi bên cạnh Lâm Vãn Vinh, kỳ quái nói:
- Lâm công tá», công tá» là m gì con nhá» há» Äà o đó, không lẽ cÅ©ng cho ăn cái “như lai đại pháºt côn†hả ?
Như lai đại pháºt côn? Ta thấy dù ai có mạnh mẽ cỡ nà o cÅ©ng không bằng đại dâm côn cá»§a ngươi, Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, còn chưa kịp trả lá»i thì nghe thấy xa xa trong rừng cây truyá»n đến giá»ng hét vang vá»ng “ aaa!!!“ nghe giống tiếng con gái , tháºt thê thảm, tháºt đáng sợ.
Äại Tiểu thư biết Uyển Doanh đã tỉnh dáºy, nghe cô ta kêu thảm thiết như thế, trong lòng cảm thấy bất nhẫn, nhịn không được trừng mắt nhìn Lâm Vãn Vinh.
Lâm Vãn Vinh xòe hai bà n tay ra nói, đà nh chịu nói:
- Ta vô tá»™i, tháºt sá»± vô tá»™i.
Lần nà y Lâm Vãn Vinh cÅ©ng có thể coi như là báo thù Äà o gia má»™t cách sảng khoái. Mẹ kiếp, cÆ¡n tức nà y kìm nén đã lâu lắm rồi, hôm nay há» Äà o nà y tá»± tìm đến cá»a, không thể trách ta.
Trên đưá»ng vá» Kim Lăng, có Cao Tù há»™ vệ ở bên cạnh, quả nhiên rất yên bình, ngay cả muá»—i cÅ©ng không dám đốt há» lấy má»™t cái.
Thấy Kim Lăng thà nh ở xa xa, Lâm Vãn Vinh má»›i thở phà o. Äi công tác quả là mệt, ở nhà vẫn là tốt hÆ¡n, muốn ăn lúc nà o thì ăn, muốn ngá»§ lúc nà o thì ngá»§, ăn no uống đủ rồi thì chá»c ghẹo Nhị tiểu thư, cùng Xảo Xảo nói chuyện, lại triệu táºp Lạc Viá»…n, Thanh SÆ¡n, biểu thiểu gia mấy ngưá»i mở tiệc trà , sung sướng biết bao.
Khi và o thà nh đã là quá ná»a đêm, đưá»ng phố ngóc ngách Ä‘á»u cá»±c kỳ yên tÄ©nh, Cao Tù nhá»› tá»›i lão ca Cao Thá»§ cá»§a hắn, sau khi hẹn ngà y gặp lại vá»›i Lâm Vãn Vinh thì Ä‘i thẳng đến tổng đốc nha môn.
Lâm Vãn Vinh Ä‘i và o Kim Lăng thà nh, cảm thấy như quay lại địa bà n cá»§a mình, cả ngưá»i Ä‘á»u thở ra thư thái. Äại tiểu thư kêu xe ngá»±a Ä‘i cháºm lại, chá» khi Lâm Tam Ä‘i đến cạnh xe ngá»±a thì từ trong cá»a sổ xe nhô đầu ra:
- Lâm Tam, hôm nay má»›i quay vá», ngươi vá» nghỉ sá»›m Ä‘i, ngà y mai dáºy sá»›m chút, chúng ta thương lượng xem là m thế nà o để tiếp nháºn các cá»a hiệu cá»§a Äà o gia.
Hôm nay Ä‘i má»™t ngà y đưá»ng, cÅ©ng quên chuyện đó rồi, giá» Äại tiểu thư nhắc lại thì Lâm Vãn Vinh má»›i đột nhiên nhá»› ra, ôi chao, lần nà y Tiêu gia già u rồi. Dù sao cÅ©ng đã chẳng nể nang gì vá»›i Äà o gia rồi, cái tên tiểu tá» Äà o Äông Thà nh còn nằm trên sưá»n núi ở lưng chừng trá»i, mai ta sẽ dẫn ngưá»i đến tiếp nháºn các tiệm cá»§a há» Äà o, hôm nay quả là má»™t ngà y sảng khoái
Lâm Vãn Vinh nói vá»›i Tiêu Ngá»c Nhược má»™t cách vui vẻ:
- Äại tiểu thư, chuyện tiếp nháºn các cá»a hiểu thì dể nói rồi, nhưng đừng quên là cái ván cá cược trên Tình VÅ© Lâu đó.
Äại tiểu thư đỠmặt, hừ má»™t tiếng:
- Ai nhớ đã cá cược gì chứ, ta sớm đã quên rồi.
Nói xong thì hạ rèm xuống và không nhìn hắn nữa.
Ai da, dá»±a và o chức lá»›n để ức hiếp ngưá»i ta sao, ta khinh nà ng! Lâm Vãn Vinh hừ má»™t tiếng, xe ngá»±a đã Ä‘i và o Tiêu gia. Liá»n có nha hoà n hạ nhân tá»›i nghênh tiếp.
Lâm Vãn Vinh nhức má»i Ä‘ang muốn Ä‘ang muốn quay lại cái ổ chó cá»§a mình ngá»§ thì thấy Tiểu Thúy đến nói:
- Tam ca, Äại tiểu thư nói, huynh có áo quần nà o chưa giặc thì gom lại Ä‘i, ngà y mai Äại tiểu thư sẽ sai ngưá»i đến lấy, rồi đưa cho các bà a hoà n giặt
Lâm Vãn Vinh nhìn Äại tiểu thư, lại thấy mặt nà ng phá»›t hồng , nhưng giả vá» như không thấy hắn, Ä‘ang cùng vá»›i má»i ngưá»i nói chuyện. ÄÆ°á»£c, tiểu nữu nà y, không phải là cố ý chá»c tức ta sao. Lúc đó cá cược thì nói gì ý nhỉ.
VỠđến phòng mình, mở cá»a bước và o, tình cảnh trước mắt khiến cho ngưá»i ta phải giáºt mình. Sáng sá»§a sạch sẽ, không có chút bụi, giưá»ng chiếu cÅ©ng thu dá»n gá»n gà ng, trong nhà còn có mùi đà n hương phảng phất, thanh u xuất trần.
Tà i sản của danangcity
Chữ ký của danangcity
Last edited by hoangcongthanh; 01-10-2008 at 09:09 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a danangcity
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì