14-10-2008, 02:04 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương XII
Nắng quái in ánh và ng trên giẫy ngá»n tre.
Ãà n liếu Ä‘iếu lÃu tÃu kêu trong cà nh khế.
Mấy con triá»n triện rÃu rÃt gá»i nhau trên tầu cau.
Nghị Quế vểnh râu đứng trong sân gạch ngắm đôi bồ câu gáºt gù gụ nhau ở cá»a chuồng. Nhác thấy mẹ con bị Dáºu nhô và o, hắn há»i má»™t cách tháºt đổng :
- Là m gì bây giá» má»›i dắt nhau đến? Ãể cho ngưá»i ta chỠđợi mấy giỠđồng hồ! DÃnh vá»›i chúng bây lúc nà o bá»±c mình lúc ấy, không có đứa nà o giữ được đúng hẹn bao giá»!
Lá»… phép, mẹ con chị Dáºu cùng cúi đầu chà o:
- Bẩm cụ, vì nhà con bị trói ở đình, con phải nói mãi các ông ấy má»›i cởi ra cho để ký văn tá»±... vả lại, đưá»ng cÅ©ng hÆ¡i xa, con Ä‘i khà cháºm, xin cụ tha lá»—i cho!
- Bà ở nhà khách ấy, đem nhau và o mà nói với bà !
Rồi hắn gá»i chõ và o phÃa trong sân :
- Ãứa nà o ra coi chó cho chúng nó!
Như anh phưá»ng trò đón dịp, thằng bếp dạ má»™t tiếng tháºt dà i, rồi nó cằm gáºy Ä‘uổi chó, đưa mẹ con chị Dáºu và con chó cái lên tòa nhà mà chị đã và o lúc nãy.
Mụ Nghị phá»§ đầu bằng giá»ng gắt gá»ng :
- Ãã bảo lấy cái gì Ä‘áºy cho mấy con chó con, kẻo nó bị nắng, sao lại chỉ úp cho ná»› má»™t cái mẹt ranh thế kia?
Thèn lẹn, chị Dáºu chỉ trả lá»i bằng câu 'lạy cụ'. Rồi, nhá» thằng bếp buá»™c cái xÃch cá»§a con chó cái và o cá»™t, chị thong thả hạ rổ chó xuống thá»m.
Mụ Nghị liếc nhìn cái Tý, the thé, mụ mắng chị Dáºu :
- Thế mà cả vợ lẫn chồng dám xưng xưng con đã lên bẩy. Lên bẩy mà bằng cái nhãi thế à ? Bà biết ngay mà ! Cái Ä‘á»i nhà chúng bay còn có câu nà o nói tháºt!
- Bẩm cụ, chúng con không dám nói dối, tháºt quả cháu đã lên bẩy tuổi, thằng em nó lên năm, còn con bé nữa lên hai. Con được ba cháu cả thảy.
Nghị Quế ở sân vừa và o, chỉ mặt chị Dáºu, hắn tá» ra ngưá»i rất oai :
- Im cái mồm. Ãứng giở con cà con kê ra đây! Mấy cháu mặc kệ nhà mà y! Dẻ lắm thì bán nhiá»u, chá»› là m trò gì? Mở cái rổ ra... tao xem mấy con chó con!
Mụ Nghị tiếp theo lá»i chồng :
- Ấy đấy! Ông tÃnh nó nói như thế có nghe được không?
Rồi mụ ngoảnh trông chị Dáºu :
- Nà y liệu hồn! Bà thì tổng cổ cả Ä‘i, không thèm mua bán gì nữa bây giá»; Dá»… bà bằng đôi bằng lứa vá»›i mà y hay sao? Chưa nói mà y đả cãi liá»n! Láo quen! Con bé bằng ngần kia, mà y dám xoen xoét bảo nó lên bảy, nói cho chó no nghe à ?
Cái Tý đứng nép sau cá»™t, nét mặt thìu thịu, như lo mình má»›i đánh rÆ¡i má»™t tuổi lúc nà o. Chị Dáºu đỠmặt ngồi thừ vá»›i những giá»t nước mắt Ä‘á»ng ở trong đám long mi lóng lánh.
Hai bên thái dương Nghị Quế nổi những sợi gân tÃm bầm để báo tin má»™t câu giáºn dữ :
- Nó vẫn không mở mấy con chó con ra à ? Có tiếc đem vỠmà nuôi!
Nước mắt rá» xuống gạch thá»m thánh thót, chị Dáºu cắm cúi cởi mấy nút lạt buá»™c ở rạp cổ và bá» cái mẹt ra thá»m, Nghị Quế vá»™i và ng ngồi xuống cạnh rá»—. Bốn con chó con lần lượt bị hắn túm cổ xách lên, xem tai, xem mắt, xem lưỡi, xem chân, xem bu,ng, xem Ä‘uôi, xem ngá»±c, có con bị hắn tỉ mỉ bá»›i vạch từng cái lông tÆ¡. Rồi hắn ngắm nghÃa đến cho chó cái. Má»™t lát sau, vẻ mặt hÆ¡i dịu, hắn và o ngồi bắt chân chữ ' ngÅ©' trong sáºp và bảo chị Dáºu :
- Văn tá»± đâu? ÃÆ°a đây tao xem.
Chị Dáºu ró ráy cởi cái văn tá»± ở đầu dải yếm, khúm núm đặt lên trên sáºp. Cầm bức văn tá»±, Nghị Quế chỉ nhìn Ä‘i nhìn lại ở chá»— Lý trưởng đóng triện. Lâu lâu, quay ra hắn bảo thằng nhá» :
- Mà y Ä‘i lấy mấy bát cÆ¡m nguá»™i, lấy nhiá»u nhiá»u và o, để tao cho đà n chó nà y ăn thá», xem sao!
Thằng nhá» 'ba chân bốn cẳng' chạy xuống nhà ngang sau má»™t tiếng dạ gá»n ghẽ.
Mẹ con chị Dáºu ro ró ngồi nép bên cá»™t, ngưá»i ná» nhìn cái mặt chan hòa nước mắt cá»§a ngưá»i kia.
Bốn con chó con lau nhau Ä‘i đến ven thá»m, má»—i con chiếm má»—i vú cá»§a con chó cái.
Nghị Quế vui vẻ bảo vợ :
- Bà thỠtrông xem, có phải không có con nà o bị đuôi chấm sống?
- Tôi cũng đương nhìn, hình như không cả thì phải.
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký cá»§a quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngưá»i không hợp ná»a câu thừa
14-10-2008, 02:05 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương XIII
Thằng nhỠở nhà ngang lên vá»›i rá cÆ¡m nguá»™i đầy ụ. Nghị Quế bảo mẹ con Chị Dáºu bắt đà n chó con thả sang đầu thá»m bên nà y. Tất tả hắn chạy luồn ra, bưng lấy rá cÆ¡m súc cho má»—i con má»™t bát. Chị Dáºu nói tháºt, bốn con chó con Ä‘á»u biết ăn cả rồi. Riêng con chó cái, hình như vừa mệt vừa lo, chỉ ăn nhá» nhẻ và i miếng lại nghÄ©.
Bằng cái sắc mặt ôn hòa dá»… dãi, Nghị Quế nhìn và o chị Dáºu :
- Con chó cái nhà mà y mua ở đâu thế?
- Bẩm của mẹ con mua ở Lầu cai đem vỠcho con!
- Ừ, có thế chứ! Chắc là giống chó mông tự, chứ ở nhà quê là m gì có thứ chó nà y!
Mụ Nghị đon đả kể công :
- Bởi thấy nhiá»u ngưá»i mách rằng nhà nó có con chó cái khôn lắm, cho nên sáng ngà y tôi má»›i cố mua lấy được. Chứ bá»—ng không, ai có động rồ mà chuốc đà n chó vừa má»›i mở mắt? Thế còn bốn con chó con thế nà o?
Nghị Quế lẩm bẩm gáºt đầu :
- Ãẹp cả! Bốn con bốn kiểu : má»™t con 'huyá»n Ä‘á»', má»™t con 'lốt hổ', má»™t con 'Ä‘en tuyá»n', má»™t con 'tứ túc mai hoa'. Con nà o cÅ©ng cúp tai, ngắn mặt, mắt xếch lá Ä‘á», đẹp lắm!
Vừa nói, hắn vừa tung tăng Ä‘i và o trong sáºp. Vẫn cái kiểu ngồi bắt chân kiểu chữ 'NgÅ©', hắn vÃt lấy xe Ä‘iếu ống, hút má»™t hÆ¡i thuốc là o, rồi hắn rung đùi ra bá»™ đắc ý :
- Biết cái gì vất vả cái ấy! Ông Phá»§ Ãăng, ông Nghị Bùi, ông Phán Tiên, và ông cá»u Xung trên tỉnh, các ông ấy Ä‘á»u biết tôi xem chó rà nh lắm, ông nà o cÅ©ng khẩn khoản nhá» tôi mua há»™. Tôi định khi nà o bốn con chó nà y khá lá»›n, thì cho má»—i ngưá»i má»™t con. Nhưng lại tiếc con chó đẹp tuyá»n, muốn để nhà nuôi. VÃŒ giống chó ấy lợi chá»§, nuôi nó trong nhà là m ăn thịnh vượng...
Mụ Nghị ngắt lá»i bằng giá»ng nói ná»a tháºt ná»a đùa:
- Chả có cá»§a đâu mà cho. Ai muốn được giống chó tốt, phải có tiá»n đây cho tôi, không thì tôi để nuôi ráo!
- Nhà đã mưá»i bốn con chó cả thảy, nuôi là m gì nữa? CÆ¡m đâu!
- Tôi nuôi để nó coi nhà . Nuôi chó còn hÆ¡n là nuôi đứa ở. Nhà rá»™ng thênh thang thế nà y, mưá»i mấy con chó, nhiá»u gì?
Rồi mụ cưá»i ròn khanh khách và chõ và o mặt chị Dáºu :
- CÆ¡m chó nhà tao cÅ©ng tốn bằng mấy 'cÆ¡m ngưá»i' cá»§a nhà mà y đấy.
Chị Dáºu nhưá»ng như tá»§i thân, cúi xuống gạt thầm nước mắt, chị không biết nói thế nà o.
Mấy con chó con thôi ăn, kéo nhau trở lại chỗ con chó cái, bỠdở cả mấy đống cơm.
Nghị Quế sai thằng nhá» hốt hết và o rá, đưa cho cái Tý. Ra giá»ng nhân từ ông đại biểu cá»§a dân bảo
đứa con nÃt khốn nạn :
- Con bé kia! Cầm lấy rá cÆ¡m ăn Ä‘i, kẻo phà cá»§a trá»i. Ä‚n bốc cÅ©ng được, không phải đũa bát.
Nước mắt chảy ra như mưa, cái Tý ngần ngại nhìn rá cơm nguội, không muốn chìa tay ra đón.
Ông đại biểu cho dân hầm hầm nét mặt :
- Mà y không ăn thừa cơm chó phải không?
Bà Nghị nổi cơn tam bà nh :
- Mẹ mà y dạy mà y thế đấy chứ? Con ranh con! Ở đây vá»›i bà mà mà y cứ giữ cái thói khoảnh ấy, thì bà dần từng cái xương. Nà y bà bảo cho mà biết : mà y ăn cÆ¡m chó nhà bà cÅ©ng chưa đáng đâu. Con chó nhà bà còn được mấy chục, con ngưá»i như mà y, bà chỉ mua có má»™t đồng đấy thôi. Ãừng khoảnh vá»›i bà !
Nghị Quế hạch lạc chị Dáºu :
- Con mẹ khốn nạn! Mà y ngồi giương mắt ra đấy, không biết bảo con là m sao. Hay mà y sợ con phải ăn cơm chó thì mà y xấu hổ?
Dưá»ng như thương mẹ bị quở, cái Tý vá»™i và ng đón lấy rá cÆ¡m. Rụt rè nó bốc má»™t nắm bá» và o miệng, uể oải nhai như bò nhai trấu.
Mụ Nghị nghiến răng kèn kẹt và chỉ và o mặt con bé :
- Bà truyá»n Ä‘á»i báo danh cho mà y, tá»± giỠđến mai, phải ăn hết cái rá cÆ¡m ấy, rồi má»›i được ăn cÆ¡m khác!
Chị Dáºu chỉ gục đầu và o cá»™t, nức nở khóc thầm. Nghị Quế quát há»i :
- Thế, con mẹ kia có lấy tiá»n không? Hay còn tiếc con tiếc chó?
Chị Dáºu vá»™i chùi nước mắt đứng dáºy :
- Bẩm cụ...
Không để cho chị nói hết, Nghị Quế giục vợ :
- Bà trả tiá»n cho nó vá» Ä‘i, để nó ngồi mãi ở đây tôi không chịu được!
Cái chuông trong hòm leng keng kêu má»™t hồi đà i, mụ Nghị cầm hai chuá»—i 'chinh' quăng tá»t ra thá»m :
- Ãấy, tiá»n đấy!
Chị Dáºu lom khom cúi nhặt tiá»n, toan tình cởi ra đếm lại. Mụ Nghị sa sả :
- Không ai thèm là m thiếu đồng hồ nà o! Không phải đếm chác gì nữa!
Chị Dáºu giắt tiá»n và o lưng, rồi chị sụt sùi bảo vá»›i cái Tý :
- Thôi con ở đây hầu hạ hai cụ, u vỠnhé!
Cái Tý ôm chầm lấy mẹ và khóc như mưa như gió :
- U đừng vỠvội! U hãy ngồi đây với con lúc nữa.
Nghị Quế đùng đùng đứng dáºy, giÆ¡ cái bà n tay há»™ pháp tát cho con bé má»™t cái đánh đốp, và hắn hét lên như ông đại tướng trong rạp tuồng :
- Thằng nhỠlôi cổ nó xuống nhà bếp kia...
Tức thì cái Tý liá»n phải lìa mẹ ra xá»nh xệch theo tay cáºu hầu cáºn cá»§a ông Dân biểu xuống thá»m. Bá»™ mặt bồ nhếch bồ nhác ngảnh lại vá»›i cái miệng mếu xệch, nó nhìn theo mẹ và nói bằng giá»ng nức nở :
- Ngà y mai u đem thằng Dần sang đây chơi với con nhé, con nhớ em lắm.
Tà i sản của quykiemtu
14-10-2008, 02:05 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương XIV
Hai cái bầu vú đầy sá»a mẩy găng, sá»a ở trong vú rỉ ra, ướt đầm cả má»™t lần yếm, là m cho chị Dáºu bồn cồn xót ruá»™t vá» con bé ở nhà . Bởi vì theo sá»± kinh nghiệm cá»§a đà n bà con má»n, những lúc xa con, sá»a chảy như thế, ấy là đứa con vắng mẹ đã đói và đương gà o khóc đòi bú. Chị không dám nghÄ© đến cái Tý nữa, sấp ngá»a chị cắp cái rổ, cái mẹt và cái mê nón tất tả ra cổng thôn Ãoà i.
Mặt trá»i đã lặn xuống táºn mặt đất. Ãà n quạ khoang dáºp dùi là xuống các bãi tha ma. Còi lá dứa cá»§a lÅ© mục đồng rối rÃt thúc trâu bò vá» nghÄ©.
Tá»›i là ng Ãông xá, trá»i nhá nhem. Trong đình vắng tanh vắng ngắt. Ãà n dÆ¡i bắt muá»—i xáºp xè bay khắp lòng đình.
Ngá»n đèn dầu ta loe trên hương án cố sức phun những ánh sáng úa và ng, soi cho mấy nén hương Ä‘en lù mù cháy ở dưới cá»a võng. Cả mấy gian đình chỉ còn sá»± tối tăm giúp sức cho sá»± kinh trợn. Ngưá»i ta đã Ä‘em hết tiếng ầm ầm và o nhà Lý trưởng từ lâu.
Chừng cÅ©ng Ä‘oán biết như váºy, chị Dáºu lá»§i thá»§i theo chá»— có tiếng tù và 'rúc hồi' Ä‘i và o.
Dưới ánh lá»a sáng quắc cá»§a ngá»n đèn hai giây, quang cảnh trong nhà Lý trưởng lúc nà y cÅ©ng như
quang cảnh ngoà i đình lúc nãy. Anh Dáºu và bá»n trai đình thiếu sưu Ä‘á»u giÆ¡ khuá»·u tay cho sợi dây thừng buá»™c và o cá»™t nhà . Ãà n ông, đà n bà chỠđợi ná»™p thuế còn lố nhố suốt má»™t bá»±c cá»a.
LÃnh cÆ¡, Cai lệ vẫn nằm chầu Chánh tổng ở bên bà n đèn, thá»§ quỹ, Thư ký, Chánh há»™i, Phó há»™i và chức dịch ngổn ngang ngồi ở cạnh những cuốn sổ sách bá» bá»™n.
Cái mặt 'bồ hôi nước mắt' vừa ló và o thá»m, chị Dáºu liá»n được mấy ông chức dịch nhao nhao thét há»i :
- Ãã bán được con rồi chá»›! Ãem tiá»n ná»™p sưu, mau lên.
- Thưa đã!
Vừa nói, chị vừa giở chuá»—i tiá»n chinh giắt ở dải lưng và tám hà o con, tiá»n bán khoai mà chị vẫn khư khư buá»™c đầu dải yếm. Bá»›t lại má»™t hà o, chị sẽ đón dén đặt hai đồng bẩy lên trước Lý trưởng:
- Thưa ông, nhà cháu không kịp Ä‘i đổi tiá»n giấy, xin ông là m Æ¡n nháºn cho
Lý trưởng cầm chuá»—i tiá»n chinh đưa cho thá»§ quỹ đếm lại và bảo chị Dáºu :
- Má»—i đồng phải các ba xu, bá» luôn ra đây, tao nháºn cho. Nhưng sao lại có hai đồng bẩy hà o?
NgÆ¡ ngác, chị Dáºu vừa đưa đồng hà o để trả tiá»n các, vừa đáp bằng giá»ng lá»› ngá»› :
- Thưa ông, cháu tưởng năm nay sưu bổ mỗi xuất chỉ có bấy nhiêu.
- Phải rồi. Tiá»n sưu năm nay má»—i xuất chỉ có hai đồng bảy hà o. Nhưng nhà mầy ná»™p hai suất, nghe không? Má»™t suất cá»§a chồng mà y, má»™t suất nữa cá»§a thằng Hợi.
- Thưa ông chú nó chết hồi tháng giêng rồi mà . Nhà con vẫn còn chưa khai tỠhay sao?
Lý trưởng phát gắt :
- Khai tá» rồi cÅ©ng phải đống sưu? Ai bảo nó không chết tồi hồi tháng mưá»i năm ngoái?
Chị cà ng ngẩn ngÆ¡ ra bá»™ không hiểu, như có ý ngá» ngưá»i ta ăn hiếp nhà mình :
- Thưa ông ngưá»i chết đã gần năm tháng, sao lại còn phải đóng sưu?
Lý trưởng quát :
- Mà y Ä‘i mà há»i ông Tây, tao không biết.
Thư ký dõng dạc cắt nghĩa :
- Chết cÅ©ng không trốn được sưu nhà nước! Là vì thằng em chồng chị má»›i chết tháng giêng An nam, mà sổ 'thông qui' cá»§a là ng đã là m từ đầu năm tây, tức là tháng má»™t An nam năm ngoái. Sổ ấy có tên thằng Hợi, lúc ấy nó còn chưa chết, khi đệ lên tỉnh, tòa Sứ cứ theo số Ä‘inh trong sổ mà là m bà i chỉ đưa sang sở Kho Bạc, rồi đến kỳ thuế, sở kho bạc lại cứ theo đúng số thuế ghi trong bà i chỉ mà thu. Nó chết tháng giêng, chứ dẫu nó chết tháng chạp cÅ©ng váºy, bà i chỉ là m rồi, ngưá»i ta không có chữa lại bao giá», 'khai tá»' hay chẳng 'khai tá»' mặc kệ! Bởi thế, bà i chỉ là ng ta năm nay vẫn không trừ được số sưu cá»§a thằng Hợi nhà chị. Nó chết, vợ con chưa có ông Lý trưởng cứ lấy và o thân nhân, chồng chị không ná»™p cho nó thì ai ná»™p?
Chị Dáºu dở nói dở khóc :
- Cháu là đà n bà , biết đâu việc quan như thế. Khốn nạn, chú nó chết Ä‘i, nhà cháu tháºt như mất cánh tay phải! Còn nó, chúng cháu có đâu đến ná»—i khổ sở như nà y? Bây giá» nó đã chẳng may thiệt pháºn, đà nh rằng xuất sưu cá»§a nó, nhà cháu phải đóng, nhưng cháu xin các ông cho khất đến mai. Hôm nay cháu hãy đóng trước má»™t suất, các ông tha cho nhà cháu vá», kẻo ngưá»i yếu Ä‘au bị trói cả ngà y, không khéo chết mất.
Lý trưởng trừng mắt :
- Chết thì ông chôn! Mà y tưởng chồng mà y chết mà ông sợ à ? Muốn chồng khá»i trói, vá» Ä‘em nốt hai đồng bẩy nữa ra đây. Nếu không thì ông còn trói, ông trói cho đến bao giỠđủ sưu mà thôi.
Chị Dáºu chừng như uất quá, ngồi sụp xuống chá»— cạnh chồng, chị khóc tru tréo :
- Trá»i Æ¡i! Tôi bán cả con lẫn chó và hai gánh khoai, má»›i được hai đồng bẩy bạc. Tưởng rằng đủ tiá»n ná»™p sưu cho chồng, thì chồng tôi khá»i bị hà nh hạ đêm nay? Ai ngá» lại còn xuất sưu cá»§a ngưá»i chết nữa! Khốn nạn thân tôi! trá»i Æ¡i! em tôi chết rồi còn phải đóng sưu, hở trá»i? Tôi biết đâm đầu và o đâu cho được hai đồng bẩy bạc bây giá»?
Cai lệ ngồi phắt trở dáºy gân cổ thét ra :
- Chá»— mà y kêu khóc đấy à , con mẹ kia? Muốn sống thì câm cái mồm, không thì ông sẽ cho má»™t tráºn nữa!
Anh Dáºu run run khuyên vợ :
- Thôi, u nó Ä‘i vá» vá»›i con, kẻo có hai đứa ở nhà nó khóc hết hÆ¡i. Mặc tôi ở đây, bị trói thêm má»™t đêm nữa cÅ©ng chẳng chết nà o. Ãừng nói nữa ngưá»i ta đánh Ä‘áºp khổ thân.
Chị Dáºu vẫn không dứt được cÆ¡n háºm há»±c.
Thá»§ quỹ vừa đếm xong hai chuá»—i tiá»n chinh, hắn gá»i chị Dáºu và bảo :
- Nà y chị kia, đừng khóc nữa, và o đây mà xem, má»—i đồng thiếu mất bốn xu đây nà y! Má»™t hà o cá»§a chị đưa trả tiá»n các trừ và o chá»— nà y hết tám xu rồi, còn thiếu bốn xu nữa nhé.
Chị Dáºu lại mếu :
- Khốn nạn! Tôi vẫn chắc mẩm còn thừa một hà o, đem vỠđong gạo cho con ăn. Bây giỠhết cả vẫn chưa đủ! Gớm! Cái bà Nghị, già u thế mà còn là m điêu!
Rồi chị cứ rũ rượi ngồi khóc.
Anh Dáºu thiết tha giục :
- Thôi u nó nghe tôi, có thương tôi thì hãy Ä‘i vá» vá»›i con. Ãừng cứ ngồi đây mà khóc cho tôi cà ng thêm não ruá»™t.
Các bạn bị trói cá»§a anh Dáºu ra ý thương hại và há»i :
- Con bé lớn chị đã bán rồi, hai đứa bé còn ở nhà với ai?
Chị Dáºu sụt sịt đáp:
- Anh em chúng nó ở nhà với nhau, chớ có ai đâu các bác?
Những ngưá»i ấy ra ý áy náy;
- Khốn nạn! Thằng bé lên năm phải giữ con bé lên hai! Tội nghiệp quá!
- Cứ như các ông ấy phải vừa má»›i nói đó, thì ngưá»i chết rồi cÅ©ng phải đóng sưu. Váºy là nhà chị vẫn thiếu má»™t suất sưu nữa. Nếu không có tiá»n Ä‘em ná»™p, dẫu chị ở đây đến sáng cÅ©ng không thể xin cho anh ấy được khá»i trói đâu. Nói lắm má»i miệng, ai thương? Thà chị vá» vá»›i các cháu cho khá»i khổ thân con trẻ.
- Phải, bác ấy nói phải. Hãy cứ đà nh lòng để mặc anh ấy ngồi đây, chị vá» mà nghỉ vá»›i con. Chứ chị ở đây chẳng qua chỉ thêm Ä‘au lòng, Ãch gì? Rồi nhịn chẳng được, ngứa mồm nói má»™t và i câu, lại tổ là m cho anh ấy phải đòn.
Bấy nhiêu lá»i diá»…n thuyết tuy chứa chan những giá»ng tá» tế, nhưng không giúp cho chị Dáºu tà gì vì ý chị cÅ©ng nghÄ© như ngưá»i ta nói. Buồn rầu chị sẽ ghé và o tai chồng :
- Cái Tý để phần thầy em một đĩa khoai đấy. Tôi bưng sang đây cho nhé!
Anh Dáºu lắc đầu :
- Miệng tôi đắng lắm, không thể ăn gì bây giá». U nó cứ vá» vá»›i con. Không phải lo đến sá»± ăn uống cá»§a tôi.
Chà o chồng bằng hai hà ng nước mắt, chị Dáºu lá»§i thá»§i ra vá»›i cái mẹt, cái rổ, và cái mê nón.
Tà i sản của quykiemtu
14-10-2008, 02:06 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương XV
Vầng trăng đã vượt khá»i ngá»n tre. Mặt nước các ao đã lóng lánh như nồi và ng đưá»ng chẩy. Trong mấy bụi cây ráºm rạp, tiếng quốc kêu khi thưa khi nhặt, khắc khoải hòa vá»›i tiếng rá»n rÄ© rên khóc cá»§a giun, dế vưá»n hoang.
Tuy má»›i cháºp tối, các nhà đã đóng cá»a im ỉm, không đâu còn má»™t chút đèn lá»a. Những kẻ cầy sâu cuốc bẫm suốt ngà y mệt nhá»c, khi ấy Ä‘á»u phải 'trả nợ mắt' để nuôi lấy sức là m việc cho ngà y mai. Trừ xóm Lý trưởng, các xóm khác Ä‘á»u im phăng phắc như cánh đồng không, nếu thỉnh thoảng không có tiếng chó sá»§a bá»n ngưá»i ngưá»i Ä‘i thúc sưu và tiếng xay lúa giã gạo ở mấy nhà hà ng xay hà ng xáo.
Chị Dáºu vỠđến đầu nhà đã nghe tiếng khóc khà n khà n cá»§a hai đứa trẻ.
Sấp ngá»a, chị chạy và o cổng, quẳng cả rổ mẹt, mê nón xuống sà n, rồi vá»™i và ng chị và o trong nhà .
Thằng Dần vẫn ngồi cạnh em, hai mắt sưng húp, mặt mũi xám mét như đứa vừa bị ngã ao, hãy còn
kinh khiếp chưa hoà n hồn. Nó không thể tá» chút dấu mừng rỡ khi thấy mẹ vá», tuy sá»± ấy là sá»± đáng mừng rỡ cá»§a nó. Trái lại, nó cà ng ra bá»™ tá»§i thân và òa lên khóc như muốn nhắc cho mẹ biết những ná»—i lo sợ từ nãy đến giá». Nhưng hình như trong lúc mẹ nó Ä‘i vắng, nó đã kêu gà o nhiá»u quá, cổ rát, hÆ¡i hết, nó chỉ có thể đưa ra cái tiếng khô khan như ngưá»i khóc thầm.
Chị Dáºu không kịp há»i đến thằng bé ấy, hốt hoảng chị vá»› lấy con bé con. Trá»i Æ¡i, má»™t sá»± ghê gá»›m kinh sợ.
Ãôi mắt nó má»ng đỠnhư quả nhót. Mồm mép, chân tay, lưng, bụng, cổ áo, tay áo cá»§a nó bê bết má»™t lượt *** vá»›i nước đái, đầm lầm hòa nhau. Nó khóc nhưng không ra tiếng, chỉ có cái miệng hông hốc há ra như miệng cà mè. Sẽ sà ng, chị Dáºu nhắc nó ra cạnh vại nước, tắm rá»a qua loa cho sạch dÆ¡ bẩn. rồi chị bồng nó lên lòng. Lần nà y không còn thì giá» vắt bá» sữa chua, chị vá»™i vạch yếm lôi cái đầu vú ấn và o miệng nó. Vừa cho con bé nà y bú, chị vừa láºt Ä‘áºt trở và o đón thằng bé kia.
Thằng bé ấy lệch thệch ra đến giá»t thá»m, nó vẫn khóc nức, khóc nở, thân hình lem luốc như cái tượng đá vừa đà o ở dưới lá»— lên.
Giắt nó má»™t lần nữa chị ra vại nước. Má»™t tay bế con bé con, má»™t tay chị vừa giá»™i nước và vừa kỳ cá» cho thằng bé lá»›n. Rồi hai tay hai đứa chị ẵm chúng nó và o trong cái phản cáºp kênh.
Chiếc chiếu ở đấy lúc chiá»u chị đã Ä‘em giải xuống đất đẻ đặt cái Tỉu, và đã bị nó đái ỉa đầm đìa. Thằng Dần phải đứng xuống phản, để chị bồng con em bó và o buồng, cuốn lấy chiếc chiếu trong giưá»ng và trải ra đó.
Từ sáng đến giỠchị chỉ long đong chạy đi, chạy vỠchưa được ăn uống miếng gì. Chừng như cũng đã đói và mệt. Uể oải chị ngả lưng xuống chiếu. Hai đứa con gối đầu và o hai cánh tay.
Cái Tỉu đã hÆ¡i tÄ©nh, vừa bú nó vừa mân mê nghịch cái bầu vú cá»§a mẹ. Lâu láºu nó lại thổn thức và i tiếng. Thằng Dần tan cÆ¡n nức nở, lại cứ ra rả kêu đói và kè nhè giục mẹ mua gạo nấu cÆ¡m.
Trong óc chị Dáºu vẫn còn đĩa khoai cái Tý cất trên bà n thá». Nhổm dáºy, chị định nhắc xuống cho
thằng bé nà y ăn nốt. Nhưng món lương thực ấy đã bị chuột tha gần hết, chỉ còn ba bốn mẫu con
Thằng Dần giơ tay xua lấy xua để :
- Con không ăn. ÃÄ©a khoai ấy cá»§a thầy con đấy. Lúc nãy chị Tý đã bảo đứa nà o ăn vèn cá»§a thầy chị
ấy không chơi với. Con chả ăn, chị ấy mắng con
Thế là nó lại nhá»› đến cái Tý. dá»ng sốt nó há»i :
- Bây giỠchị Tý đâu rồi? Sao u không đem chị ấy vỠđây với con?
Nước mắt chị Dáºu lại theo lá»i nói ngây ngô cá»§a thằng bé ngây thÆ¡ ứa ra chứa chan. Ãặt mấy cá»§ khoai xuống phản, chị ôm đầu nó và o nách, xoa xoa xuýt xuýt, chị ngá»t ngà o dá»— dà nh :
- Chị Tý ở nhà cụ Nghị. U đã bán cho cụ Nghị ấy rồi, đem vỠthế nà o được nữa?
Thằng Dần tru tréo :
- Con không! Nà o! Lúc chiá»u con đã bảo u lấy được tiá»n rồi thì Ä‘em chị ấy vỠđây vá»›i con kia mà !
Sao u lại để chị ấy ngủ ở bên ấy?
- Nhưng mà cụ ấy không cho nó vá», thì u là m thế nà o được? Thôi, con ăn mấy cá»§ khoai cho đỡ đói, rồi nằm ngá»§ Ä‘i, mai kia u đưa sang chÆ¡i vá»›i chị.
- Con không mai kia! Nà o! Nà o! U phải Ä‘em ngay chị ấy vỠđây bây giá», để chị ấy ngá»§ vá»›i con.
Chị Dáºu sụt sùi sẽ gạt nước mắt:
- Ãêm nay con hãy ngá»§ tạm vá»›i u!... Con ngá»§ vá»›i u chóng u yêu, nhỉ!
- Con không ngá»§ vá»›i u nà o! Con thèm và o chÆ¡i vá»›i u nữa. U bán chị Tý Ä‘i rồi! Chốc nữa thầy vá», con mách thầy cho!
Rồi nó gà o khóc rầm rÄ©, nhất định bắt mẹ phải Ä‘em cái Tý vá» ngay. Chị Dáºu hết ngá»t lại xẵng, hết xẵng lại ngá»t, nà o dá»—, nà o rứ, nà o dá»a, nà o mắng, giở đã hết cách, nó vẫn không nÃn. Chị đà nh mặc cho nó khóc, rồi chị cÅ©ng khóc như nó.
Thấy chị khóc nó cà ng khóc dữ. Lăn đùng ra phản. nó Ä‘áºp hai chân xuống phản đà nh đạch, và cứ lảm nhảm gá»i mãi 'chị vá» vá»›i em'. Chán chê, ê ẩm, hình như nó đã mệt lá», tiếng khóc dần dần nhá» sẽ. Má»™t lát sau, nó chỉ á»§n ỉn. Hai mắt thiu thiu nhắm lại, hÆ¡i thở đưa ra phì phò. Nó ngá»§.
Cái Tỉu cÅ©ng nghỉ mút sữa. Ãầu vú ở miệng con bé từ từ buá»™t ra. Rồi đôi mắt lá» Ä‘á», con nà y cÅ©ng sắp sá»a ngá»§. Chị Dáºu đón dén ngả lưng xuống chiếu, chá»±c lừa cái Tỉu.
Muỗi bay vo vo và đốt và o chân nhoi nhói. Chị sè sẽ giơ tay phe phảy, không dám cựa mạnh, sợ
hai đứa con thức dáºy
Cái Tỉu ngá»§ im. Thằng Dần bá»—ng cưá»i khanh khách và nói léo xéo :
- A a! Chị Tý đã vá». Chị và o ăn cÆ¡m, cÆ¡m sá»›i rồi đấy.
Rồi nó im. Rồi nó thổn thức, rồi nó lại nói :
- Bây giỠchị phải ở nhà với em, đừng sang cụ Nghị nữa nhé! Em nhớ chị quá!
Thình lình nó ngồi phắt dáºy, ngÆ¡ ngác nhìn ra ngoà i sân và bỡ ngỡ, nó há»i chị Dáºu :
- Chị Tý đâu rồi? Chị Tý em đau rồi hỠu?
Chá»›p mắt má»™t cái, hình như nó chợt nghÄ© ra cái gì, ngó và o táºn mặt chị Dáºu, nó khóc hu hu:
- U vẫn chưa Ä‘em chị Tý vỠđây cho con kia ư? Con bắt Ä‘á»n đấy? Con bắt Ä‘á»n u đấy. Sao u lại bán chị ấy cá»§a con? U Ä‘i dáºy Ä‘i! Ãi dáºy sang gá»i chị Tý vá» Ä‘i! Sao u cứ nằm mãi? Con không cho u nằm nữa!
Chị Dáºu ró ráy nhắc cánh tay ra, đặt đầu cái Tỉu xuống phản. Ngồi dáºy, chị bế thằng Dần và o lòng. Trong nhà tuy không có đèn, ánh sáng ngoà i cá»a soi và o, còn đủ sức sáng để chị nhìn thấy bá»™ mặt rầu rỉ cá»§a nó. Nó vẫn khóc, vẫn á»§n ỉn bắt mẹ Ä‘i gá»i cái Tý.
- Con hãy nÃn Ä‘i, cho em nó ngá»§, để u ẩm con Ä‘i chÆ¡i.
Nó không nÃn lại cà ng khóc thêm. Xếch nó lên vai, chị Dáºu vá»›i mấy mẫu khoai trong đĩa, rồi chị bồng nó ra thá»m.
Trước thá»m, sáng như ban ngà y.
Tà i sản của quykiemtu
14-10-2008, 02:06 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương XVI
Vầng trăng thăm thẳm từ trên đỉnh đầu chiếu xuống. Bầu trá»i vắt như má»™t khối thá»§y tinh. Gió nồm từ các ngá»n cây đưa lại hiu hiu. Bóng lá tre in dưới sân rêu luôn luôn lay động như đám bèo nổi trên mặt sóng.
Thằng Dần gục và o mẹ và khóc ti tỉ, chốc chốc lại thúc giục mẹ Ä‘i tìm chị nó. Chừng như thương con đói quá, không thể ngá»§ được, chị dáºu tỉ mỉ bóc sạch cả mấy mẫu khoai và dá»— nó ăn. Nhưng nó khăng khăng má»™t má»±c để phần cho thầy. Nó lại thiu thiu buồn ngá»§.
Bồng nó và o trong nhà , chị Dáºu sè sẽ tìm cái quạt nan và sè sẽ Ä‘uổi muá»—i cho con bé con. Rồi chị lại ẵm nó ra ngoà i sân.
Ãi Ä‘i lại lại dưới bóng trăng, chị vừa vá»— vá» thằng bé, vừa rầu rÄ© cất cái giá»ng thê thảm ru cho nó ngá»§.
Ãnh trăng nhòm và o cặp mắt dưng dưng nước mắt, nhắc lại cho chị cái Ä‘á»i ngây thÆ¡ cá»§a chị ngà y xưa.
Phải, trong hồi chị còn ngây thÆ¡, còn độ lên sáu, bẩy, tuy không sung sướng cho lắm, nhưng cÅ©ng được cha mẹ nuông chiá»u. Bấy giá», chị chỉ ăn rồi chÆ¡i, chưa phải ẵm em, chưa phải quét nhà , Ä‘un bếp như cái Tý nhà chị bây giá». Những Ä‘em trá»i khô, trăng sáng như đêm nay, chị vẫn luôn luôn được nô đùa vá»›i trẻ con hà ng xóm. Chúng nó đã giở ra vá»›i chị biết bao là trò mua vui. Nà o nhảy nô, nà o hú tìm, nà o đánh rồng rắn...
Những cuá»™c vui ấy chị vẫn còn nhá»› rà nh rà nh. qua tuổi trẻ con đến khi mưá»i bốn, mưá»i lăm, chị vẫn được sẵn cÆ¡m ăn, sẵn việc là m, chưa há» phải lam lÅ©. Không biết tá»™i nợ vì đâu, và từ khi lấy chồng đến giá», tình cảnh nhà chị cứ má»—i ngà y thấy má»—i khổ thêm. Hết năm ấy sang năm khác, vợ chồng đầu tắt mặt tối, không dám chÆ¡i không ngà y nà o. Thế mà vần cứ cÆ¡m không đủ ăn, áo không đủ mặc. Bao nhiêu công trình khó nhá»c, bao nhiêu thuốc cam thuốc sà i, nuôi từ hòn máu nuôi Ä‘i, má»›i được đứa con bảy tuổi. Bây giá» chỉ vì má»™t xuất tiá»n sưu, đã phải rứt ruá»™t Ä‘em nó Ä‘i bán, lại đèo thêm hai gánh khoai và năm con chó nữa, cÅ©ng vẫn chưa đủ. Chồng vẫn bị đánh bị trói suốt ngà y suốt đêm. Không biết trong lúc Ä‘au ốm, lại bị hà nh hạ như thế, anh ấy có thể sống được đến mai hay không. Và ngà y mai chạy đâu cho ra hai đồng bảy bạc để chuá»™c chồng vá»? Nếu không lo đủ được số tiá»n ấy, số pháºn anh ấy sẽ ra sao? Vả lo được đủ tiá»n chuá»™c được chồng vá» Ä‘i nữa, cÅ©ng đã thiệt mất má»™t đứa con rồi, sau nà y còn có ngà y nà o Ä‘em được nó vá» nhà nữa không? Từ chiá»u đến giá» nó ăn vá»›i ai, nó ngá»§ vá»›i ai?....
Thế rồi chị trở và o thá»m, rÅ© rượi ngồi tá»±a cá»™t hiên, nước mắt rÆ¡i xuống lã chã. Bóng trăng chênh chếch nhòm và o trong thá»m. Bụi tre trước nhà , con cú sắp Ä‘i kiếm mồi, báo hiệu bằng những tiếng ghê sợ buồn rầu, có thể tưởng như ma quá»·, yêu quái. Mấy con cò ngá»§ giáºt mình thức giấc, phà nh phạch vá»— cánh, tá»± trong bóng tối bay ra. Các nhà láng giá»ng, gà gáy te te. Trống canh ngoà i đình gắt gá»ng Ä‘iểm dịp ba tiếng.
Cái Tỉu cá»±a dáºy và khóc lu loa. Chị Dáºu se sẽ đứng lên toan và ru con bé ấy, thằng Dần ở trên vai chị lại cÅ©ng thức nốt. Nó mở choà ng mắt, và nó nói luôn cái câu vẫn nói trong má»i đêm :
- Chị Tý đem em đi đái!
Chị Dáºu vá»™i bế nó đến cổng, tức thì nó đã nghÄ© ra, và nói luôn câu khác :
- Con không khiến u! Chị Tý kia! Con không khiến u mang con đi đái. Nà o! Nà o!
Rồi nó kêu gà o 'bá»ng giá»ng' và nó giẫy giụa ở trên sưá»n mẹ. Cái Tỉu trong nhà vẫn khóc như beo như ngắt. Luống cuống, chị phải đặt vá»™i thằng nà y xuống đất, để và o đón con bé kia. Quả nhiên nó đã chá» choạng lăn ra dá» phản, chút nữa thì ngã. Sấp ngá»a nhắc con bé ấy, chị lại tất tả ra sân để ẩm thằng bé kia. Lại, hai nách hai con, chị bế chúng nó và o ngồi trong chõng. Cái Tỉu đã phải im khóc vì má»™t bầu vú cá»§a mẹ lấp kÃn mồm miệng. Thằng Dần vẫn cứ ra rả :
- U đưa con đi tìm chị Tý, mau lên!
Chị Dáºu dở khóc dở mếu:
- Ãêm khuya rồi, gà gáy ná»a đêm rồi. Ra đưá»ng ngáo nó cắn cho, con ạ
- Ngáo cắn chết thì thôi! Con không cần. Con cứ Ä‘i tìm chị Tý, để chị ấy vá» ngá»§ vá»›i con! U phải đưa con Ä‘i ngay bây giá»!
Chị Dáºu ngồi ỳ không biết nói sao. Nó thục tay và o trong yếm mẹ, lôi tuá»™t đầu vú ở miệng cái Tỉu cà nó vừa khóc vừa mắng con nà y :
- Ông không cho mà y bú nữa. Nhả ra! Nhả ra để u đưa ông đi tìm chị Tý.
Cái Tỉu lại khóc ngằn ngặt. Thằng bé lá»›n vẫn cứ núc nã, thúc thả, nó kéo tóc, nó kéo tai, nó lôi cổ áo cá»§a mẹ, bắt mẹ phải đứng dáºy Ä‘i ngay.
Thì mẹ nó vẫn phải chiá»u nó. Bởi vì nó yêu chị nó, nó thương chị nó, nó nhá»› chị nó má»i đêm hai chị em nó vẫn nằm vá»›i nhau và chị nó vẫn nghêu ngao hát cho nó nghe. Bây giá» tá»± nhiên mất chị nó, phải bồn cồn nóng nẩy, muốn được thấy chị ngay lúc bấy giá», cho nên nó phải là m tình là m tá»™i cái ngưá»i đã Ä‘em chị nó di bán. Sá»± quấy nhiá»…u cá»§a nó là vô tá»™i. Ãối vá»›i mẹ nó, nó vẫn có lý và vẫn đáng thương.
Vầng trăng lui xuống phÃa sau lÅ©y tre. Mặt đưá»ng khuất dưới bóng lá khoang khuếch chá»— và ng chá»— Ä‘en giống như bức tranh thá»§y mạc. Những nhà cạnh đưá»ng hãy còn ngá»§ im thin thÃt.
Chị Dáºu vá»›i cái Tỉu ở sưá»n nà y, thằng Dần ở sưá»n kia, lẽo đẽo Ä‘i hết ngò nà y sang ngõ khác. Hai đứa nÃn im, cái Tỉu còn báºn nhai bầu vú chẩy nhão, thằng Dần tìm hy vá»ng sẽđược thấy chị.
Trá»i khuya, canh vắng, ba mẹ con thÆ¡ thẩn ôm nhau trên đưá»ng, chị Dáºu thấy mình là ngưá»i Ä‘iên rồ. Mấy lần chị toan quay vá» ngõ nhà , thằng Dần nhất định không nghe, nó bắt chị cứ phải Ä‘iên rồ như thá».
Bá» rà o sá»™t soạt, đà n chó cá»§a nhà bên đưá»ng sá»§a vang, mấy con chó khác cá»§a các nhà khác lần lượt sá»§a theo Những ngưá»i gần đấy chợt tan giấc ngá»§, choà ng dáºy kêu trá»™m rầm rÄ©. Ngoà i đình và ở các Ä‘iếm, hiệu sừng hiệu ốc nhất tá» thổi lên tu tu.
Tiếng chó sá»§a, tiếng ngưá»i thét, tiếng hiệu rúc hồi, báo động suốt cả mấy xóm.
Tà i sản của quykiemtu