Gia Linh ở đâu
Bố cáo tìm ngưá»i đăng trên báo suốt ná»a tháng trá»i mà Gia Linh vẫn biệt tăm vô tÃch. Viá»…n thăm dò khắp đám bạn bè cá»§a Gia Linh và nhá» cả đến các bót cảnh sát, nhưng vẫn vô hiệụ Mùa giáng sinh sắp đến rồi mà Gia Linh ở đâủ
Mấy ngà y liá»n, Viá»…n vẫn để mắt và o mấy cô bé choai choai trên phố, vì váºy hôm nay khi đứng ở trạm đón xe, má»™t cô gái nhìn chà ng đăm đăm là m Viá»…n giáºt mình. Nhưng, chắc chắn không phải là Gia Linh, vì cô bé chưa được hai mươi tuổị Chiếc áo len mà u Ä‘en đã cÅ©, trên tay nà ng là chồng sách dầỵ Vừa nghÄ© Viá»…n vưa định bước Ä‘i thì cô gái chợt lên tiếng:
- Xin lỗi ông, ông có phải là anh Viễn không?
Viễn kinh ngạc, cố moi trà nhớ, đột nhiên chà ng sực nhớ ra:
- Cô có phải là bé thắt bÃm không? Trá»i Æ¡i, sao cô mau lá»›n quá, tôi nhìn không ra!
Vuốt lấy mái tóc cắt ngắn, cô bé vui vẻ:
- Bây giá» em đã hết bÃm rồi! Anh vá» nước bao giá» thế mà chẳng có thư từ gì cho ai hay cả, bà ná»™i em nhắc anh mãị
- Sao, bà lúc nà y thế nà ỠKhoẻ không? Lúc sau nà y tôi cÅ©ng có viết thư cho cô mà cứ bị trả vá».
- Bà em mất đã ba năm nay, bị chứng gan cứng nằm nhà thương hÆ¡n ná»a năm má»›i mất.
- Bây giỠem đi đâu đâỷ Mình tìm một chỗ nà o ngồi nói chuyện, được không?
- Em Ä‘i há»c, em há»c ở Äại Há»c Sư Phạm, thôi cúp cua má»™t buổi váºá»µ
Há» gá»i hai tách cà phê rồi yên lặng nhìn nhau má»—i ngưá»i nhá»› lại má»™t hình bóng cá»§a quá khứ. Má»™t lúc, Viá»…n há»i:
- Cô vẫn còn ở địa chỉ cũ chứ?
Tâm lắc đầu:
- Em đã dá»n Ä‘i lâu lắm rồi vì nhà ngà y xưa cất bất hợp lệ, khi thà nh phố chỉnh trang dãy phố đó bị dỡ hết, chánh phá»§ có bồi thưá»ng. Bây giá» chá»— phố cÅ© là trung tâm du lịch, đẹp lắm.
- Thế bây giỠcô ở đâủ
- Em và mấy đứa bạn mướn chiếc phòng nhỠtheo đúng tiêu chuẩn mùa đông thì lạnh mà mùa hè nóng chẳng chịu nổị
- Tình trạng tà i chánh cá»§a cô ra saá»
Tâm đỠmặt, lúng túng:
- Äúng ra thì việc bán nhà và đất cho chánh phá»§ cÅ©ng được Ãt nhiá»u, nhưng lúc ná»™i bị bệnh tiá»n nhà thương vá»›i thuốc thang tiêu gần hết, sau đó phải lo tang ma nữạ Lúc em thi tú tà i, Ä‘á»i sống cháºt váºt lắm, lên đại há»c Ä‘áºu và o sư phạm má»›i dá»… thở hÆ¡n. Bây giá» nhá» tiá»n há»c bổng sống cÅ©ng qua ngà ỵ Dịp nghỉ hè em kiếm thêm việc kèm trẻ, chắc cÅ©ng sống tạm được. Anh Viá»…n, bây giá» anh nói chuyện vá» anh Ä‘i, sống ở ngoại quốc thế nà ỠThÃch không? Còn bà xã anh, được mấy cháu rồỉ
Lá»i tâm sá»± cá»§a Tâm là m chà ng suy nghÄ©:
- Bây giá» tôi giá»›i thiệu cho cô việc là m cô có chịu không? Chỉ cần dùng thì giá» rá»—i rảnh sau giá» há»c cá»§a mình, được bao ăn bao ở, má»—i tháng lại có năm trăm chịu không?
- Nhưng việc gì váºy anh?
- Dạy bốn đứa nhá», ba đứa há»c lá»›p má»™t, má»™t đứa há»c lá»›p hai, hai trai, hai gáị
- Anh muốn nói nghỠkèm trẻ.
- Vâng, chịu không?
Tâm do dự:
- Lương bổng háºu lại được đối đãi tá» tế như váºy em còn mong ước gì hÆ¡n. Nhưng gia đình đó thế nà o anh, sao lại ưu đãi giáo sư kèm trẻ thế?
Viá»…n cưá»i, nụ cưá»i tháºt dịu:
- Gia đình tôi và cô sẽ dạy lũ con tôị
- Anh Viá»…n!
Viá»…n khuyến khÃch:
- Lại nhé, cô bé. Nhà tôi rá»™ng lắm, còn dư cả mấy phòng. Vả lại mấy đứa nhỠở nhà cÅ©ng cần cô giáo để dạy chúng há»c. Vợ tôi nhất định sẽ thÃch cá»™ Nếu cô mà đến nhà tôi ở, thì tôi dám bảo đảm vá»›i cô là sẽ vui lắm chứ không buồn đâu mà sợ.
Tâm cúi ngưá»i xuống, đến khi ngẩng đầu lên thì nước mắt đã chan hòa:
- Em biết, việc anh mướn giáo sư kèm trẻ chỉ là má»™t cái cá»›, còn sá»± tháºt là anh muốn giúp em có được má»™t Ä‘á»i sống yên ổn, phải không anh Viá»…n? Em còn biết nói gì hÆ¡n là chấp thuáºn. Từ ngà y ná»™i mất Ä‘i rồi em cô độc biết chừng nà ỠEm biết, nếu ná»™i còn sống, chắc chắn ngưá»i cÅ©ng vui lòng chấp thuáºn cho em đến ở nhà anh. Ná»™i rất quý anh, ngưá»i nói rằng anh rất giống cha em, dÄ© nhiên là nếu so tuổi, anh chỉ bằng anh cả cá»§a em.
Và thế là , Tâm đến nhà Khâm ở để trở thà nh ngưá»i bạn cá»§a Khâm, và thà nh cô giáo dá»… thương cá»§a lÅ© trẻ. Bé Trân không bao giá» muốn thân thiện vá»›i má»i ngưá»i, nay nhá» sá»± khéo léo cá»§a Tâm mà nụ cưá»i bắt đầu hiện trên khuôn mặt thÆ¡ ngâỵ Vả lại, Khâm hết lòng thương yêu chúng như yêu con ruá»™t mình. Cô giáo ngoà i giá» dạy há»c, còn dạy chúng chÆ¡i, dạy chúng thân thiện vá»›i nhaụ..
Má»™t hôm, đột nhiên bé Trân đến trước mặt Khâm, nó đặt bà n tay nhá» nhắn lên đùi nà ng, rồi lần đầu tiên gá»i "mẹ" vá»›i sá»± ngạc nhiên cá»§a nà ng:
- Mẹ ơi mẹ, con đã biết thằng nà o thằng Uy thằng nà o thằng Vũ rồi, Uy bên tóc nà y có nút ruồị
Khâm sung sướng, lòng trà n ngáºp xúc động vá»›i tiếng "mẹ" vừa qua:
- Tháºt váºy sao con?
- Vâng, nút ruồi nó to thế nà y nà y mẹ.
- Là m thế nà o con tìm thấy được váºá»·
- Con chải tóc cho nó, tóc nó rối bù à mẹ.
Trẻ con dá»… gần gÅ©i nhau, nên chẳng bao lâu gia đình trà n ngáºp tiếng cưá»i đùa hạnh phúc. Nhưng còn Gia Linh, bây giá» nà ng Ä‘ang ở đâủ
Tết sắp đến rồi, trá»i lạnh giá, những cÆ¡n gió đông dồn dáºp vá»›i những tráºn mưa dà i lê thê là m cho bầu trá»i ảm đạm buồn phát khóc. Trá»i thế nà y mà đi xa thì chẳng vui tà nà ỠNhưng Viá»…n phải Ä‘i, đây là chuyến Ä‘i đầy hy vá»ng. Chà ng nháºn được tin Gia Linh hát cho má»™t phòng trà dưới má»™t biệt danh má»›i tại Äà i Trung. Chà ng đáp xe đến nơị Äà i Trung không mưa nhưng rất lạnh.
Buổi tối, Viá»…n ghé và o khiêu vÅ© trưá»ng Sao Xanh, đây là má»™t vÅ© trưá»ng rẻ tiá»n, cách bà i trà thô sÆ¡, giữa sà n nhảy má»i ngưá»i quay cuồngtrong tiếng nhạc chói taị Viá»…n kiếm má»™t chá»— ngồi, hai vÅ© nữ bước tá»›i má»i má»c, chà ng khoát tay, và cháºm rãi đốt Ä‘iếu thuốc.
Bồi đến, Viá»…n gá»i ly nước cam xong ká» tai nói nhá» vá»›i gã mấy câụ Gã ngần ngừ má»™t lúc rồi bá» và o trong. Má»™t phút sau ông quản lý bước ra, Viá»…n đưa danh thiếp và nói:
- Tôi muốn há»i thăm má»™t ca sÄ© tên Ngân Ni, nghe nói cô ấy hát ở đây phải không ông?
- Vâng, ông thÃch cô ấy à ?
- Cô ấy được khách chuộng không?
- Tháºt ra cô ấy cÅ©ng không được khách ưa chuá»™ng lắm, vì cô ấy chỉ hát những bản nhạc mình chá»n, mặc kệ lá»i yêu cầu cá»§a khách hà ng, là m sao há» thÃch cho được. Vả lại, cô ấy cÅ©ng hÆ¡i lá»›n tuổi, bây giá» các cô ở đây trẻ đẹp nhiá»u mà lại dá»… bảo nên ...
Ngưá»i quản lý ngừng lại khi thấy mình tiết lá»™ quá nhiá»u, ông há»i lại Viá»…n:
- ông há»i cô ấy chi váºá»·
- Cô ấy tên tháºt là gì?
- Hình như cô ấy há» Äá»—, chúng tôi chỉ biết biệt danh cá»§a cô ấy là Ngân Ni, do sá»± giá»›i thiệu cá»§a má»™t vÅ© trưá»ng ở Cao Hùng. Cô ấy đến đây vá»›i hợp đồng má»™t năm.
- Mãn chưả
- à , tôi biết rồi, có phải ông định má»i cô ấy hát phải không? Hợp đồng tuy chưa mãn, nhừng tiá»n thì cô ấy lấy hết rồị Tôi không phản đối việc xóa hợp đồng vá»›i cô Ngân Ni, nhưng vá»›i Ä‘iá»u kiện là cô ấy phải trả hết nợ.
- Ngân Ni thiếu ông tất cả là bao nhiêủ
- Khoảng mưá»i ngà n, để chúng tôi coi lại sổ sách má»›i rõ.
Viá»…n lấy táºp chi phiếu ra:
- ông mang hợp đồng và giấy nợ cá»§a cô ấy ra, tôi muốn thanh toán xong xuôi, để đưa cô ấy vá».
ông quản lý ngạc nhiên, nhưng giả vá»:
- A ... mà , như váºy không được. Cô ấy Ä‘i rồi lấy ai thế chá»— trống đó đâỷ
ông quản lý đánh giá Viá»…n và không hiểu "con cá máºp" nà y ở đâu ra mà có vẻ sợp quá. Vá»›i Ngân Ni từ lâu ông đã định Ä‘uổi cho xong, nhưng lại tiếc tiá»n. Ca sÄ© mà chẳngchịu ngồi vá»›i khách, chẳng chịu ăn mặc hở hang, lúc nà o cÅ©ng ca toà n những bản "nghệ thuáºt". Chỉ có trá»i má»›i hiểu nổị Khách nà o đã đến những nÆ¡i như thế nà y còn "nghệ thuáºt" cái ná»—i gì? Bản tÃnh lại gà n bướng, lúc nà o cÅ©ng sẵn sà ng gây sá»±, nếu nà ng chẳng thiếu tiá»n thì hắm má»i Ä‘i nÆ¡i khác lâu rồị Bây giỠở đâu rÆ¡i xuống ông khách sẵn sà ng chi tiá»n cho Ngân Ni thì tá»™i gì mà chẳng tống Ä‘i cho rảnh nợ!
Gáºt gù, gã đứng dáºy là m ra vẻ rá»™ng rãi:
- Cô ca sĩ nà y cũng khó tánh lắm, ông là bạn thân của cô ấy hả?
Viá»…n mỉm cưá»i:
- ông cứ an tâm.
Ngưá»i quản lý Ä‘i rồi, Viá»…n yên lặng đốt thuốc ngồi nhìn ra sà n nhảỵ Ngưá»i ngưá»i vẫn quay cuồng theo tiếng nhạc. Bản nhạc dứt, đèn báºt sáng. Trên sân khấu Gia Linh xuất hiện. Gia Linh, dù nà ng có thay đổi Viá»…n vẫn nháºn rạ Mặt nà ng bá»± phấn nhưng vẫn không dấu nổi vẻ tiá»u tụỵ Má»›i hÆ¡n hai mươi tuổi mà đã phong trần! Nét môi héo hon, má»—i nụ cưá»i là cả chuá»—i khổ Ä‘au ẩn dấụ Chiếc áo hở ngá»±c mà u Ä‘en bó sát ngưá»i, phần vai trần gầy ốm trông tháºt lạc lõng. ông quản lý không nói ngoa, tuổi trẻ trôi mất trên khuôn mặt nhà nhảnh mÆ¡n mởn để thay và o đó là nét mệt má»i xanh xaá»
Gáºt đầu chà o khách má»™t cách máy móc, Gia Linh bắt đầu hát bản "Äêm Trên Äảo Xanh". Giá»ng ca nà ng vẫn ngá»t, vẫn ấm. Bản nhạc dứt má»™t và i tiếng vá»— tay rá»i rạc không có vẻ gì là khÃch lệ mà đầy vẻ châm biếm. ông quản lý đến trao cho Viá»…n bản hợp đồng và giấy nợ cá»§a Gia Linh.
- Cô ấy phải hát thêm bản nữa, để cô ấy hát xong hãy gá»i xuống nhé?
Viá»…n gáºt đầụ Nhìn sÆ¡ qua giấy nợ và bản hợp đồng, Viá»…n ký liá»n má»™t món tiá»n to, chà ng nói:
- Tôi mong rằng như thế nà y là xong, không có gì lôi thôi nữa nhé.
- Vâng, vâng, thưa ông chủ!
Viá»…n bất ngỠđược nâng lên chức ông chá»§. Gia Linh qua bản thứ haị Bản nhạc quá quen thuá»™c, bản nhạc chà ng đã nghe ở phòng khách nhà há» Äá»—, cÅ©ng do nà ng hát. Thuở bấy giá», Gia Linh còn là con bé trong trắng yêu Ä‘á»i, đôi mắt tháºt ngây thÆ¡, tháºt linh hoạt. Bây giá», trong quang cảnh vÅ© trưá»ng, lá»i ca là cả má»™t bi thảm:
Con thuyá»n nhá» lênh đênh trên giòng nước
Thuyá»n mang theo giấc má»™ng đẹp như mÆ¡
Qua bao nhiêu bỠbến với sông hồ
Xuân vừa hết thì thu buồn chợt đến
Giấc mơ xưa bỗng tà n theo năm tháng
Thá»i gian trôi bao giông bão Ä‘i qua
Äã bao lâu phiêu bạt khắp sông hồ
Ngà y tháng lạnh tà n phai dần mộng ước
Con thuyá»n vẫn lênh đênh trên sóng nước
Äã bao năm chưa thấy bến bỠđâu
Tiếng hát chìm đần, rồi dứt hẳn, Gia Linh cúi đầu chà o khán giả, xong vội vã bước và o trong. Viễn bỠrơi ông quản lý bước theo và ỠTrong bước đi hấp tấp, chà ng còn nghe gã phê bình mỉa mai một câu:
- Äây là bản nhạc ăn ý nhất cá»§a cô ấy, nghệ thuáºt đấy chứ?
Viá»…n đã đến vừa kịp lúc Gia Linh từ trên sân khấu bước xuống, nà ng có vẻ mệt má»i vô cùng. Viá»…n bước tá»›i, trước khi Gia Linh nghÄ© được chuyện gì sắp xảy ra, chà ng đã cởi áo ngoà i choà ng lên ngưá»i Gia Linh, đắp ấm phần vai lạnh và nói:
- Em mệt lắm hở Linh, để anh đưa em vá» nhà , vá» bến để tránh cÆ¡n giông bãá»
Gia Linh ngẩng đầu lên, thấy Viá»…n, nà ng chợt hiểụ Nà ng có Ä‘á»c thấy lá»i nhắn cá»§a Viá»…n và Khâm trên báo, nhưng Gia Linh chẳng đủ can đảm trở vá». Vác thân xác nhÆ¡ nhá»›p và tá»™i lá»—i không gá»™t rá»a được. Mấy năm qua, mấy năm xoay vòng trong trụy lạc, tranh đấu vá»›i cuá»™c sống và cám dá»—, Gia Linh chán ngán lắm rồị Nhìn Viá»…n, nà ng không biết nói sao, nước mắt lưng tròng rồi âm thầm rÆ¡i xuống má. Viá»…n siết chặt vai Linh nói:
- Bây giá» chúng ta vá», để anh gá»i taxi, chỉ bốn tiếng đồng hồ sau là có thể tá»›i nhà ngaỵ
Gia Linh ấp úng:
- Nhưng em còn kẹp hợp đồng ...
- Em cứ yên tâm, anh đã thanh toán cho em hết rồi
- Còn đồ đạc của em nữa anh ạ.
Gia Linh định xoay ngưá»i Ä‘i, Viá»…n đã giữ lại:
- BỠhết đi, em sẽ có quần áo mới, tất cả những cái gì cũ hãy chôn nó và o dĩ vãng.
HỠbước lên taxi, Gia Linh thú tội:
- Em đã sa ngã và có má»™t đứa con nhưng nó chết vì bệnh Ä‘áºu mùạ
- Anh biết, biết hết! - Viá»…n cắt ngang. Tháºt ra chà ng không biết gì cả nhưng không muốn khÆ¡i lại ná»—i khổ tâm cá»§a Linh - Chuyện đó đã qua rồi Linh ạ, ngà y mai trá»i lại sáng.
Xe rồ máy, chạy nhanh vá» hướng Äà i Bắc ...
Câu chuyện đến đây đúng ra nên kết thúc, nhưng chúng ta cứ thá» kéo dà i ra thêm má»™t ná»a năm nữa xem sao!
Äó là má»™t ngà y chá»§ nháºt, ngay từ sáng sá»›m Gia Linh đã biết trưa nay nhà có đãi khách. Nà ng và Khâm Ä‘i chợ mua thức ăn. Vá» nhà , chÃnh tay Khâm xuống bếp. Tâm sá»a soạn cho bốn cô cáºu tháºt lịch sá»±, Viá»…n Ä‘i là m. Mưá»i má»™t giá», chà ng gá»i Ä‘iện thoại cho Khâm. Khâm nghe xong chỉ mỉm cưá»á»‹ Bà Nhã Trân ngồi bên cÅ©ng thế, tất cả Ä‘á»u giữ vẻ im lặng má»™t cách bà máºt. Mưá»i má»™t giá» rưỡi, Viá»…n và khách cÅ©ng chưa vá». Khâm đột nhiên nghÄ© đến bình hoa, nà ng nói vá»›i Gia Linh:
- Gia Linh, cô là m ơn ra tiệm hoa, mua dùm tôi bó hoa, nhớ lựa mấy cà nh hoa bá hạp, mấy cà nh uất kim hương và và i đóa hồng nhé!
Gia Linh ra phố, Ä‘i suốt mấy tiệm hoa vẫn không tìm được uất kim hương. Nà ng chợt nghi ngỠý định cá»§a Khâm. Phải chăng đây là má»™t cách để đưa nà ng lánh mặt cho má»™t ý đồ nà o đó? Sau cùng, Gia Linh mua được hai đóa uất kim hương. ôm bó hoa vá» nhà , vừa bước đến cá»a là đã thấy ngay không khà vui vẻ khác thưá»ng. Nà ng còn Ä‘ang lúng túng vá»›i bó hoa thì má»™t ngưá»i bước tá»›i, đưa tay đỡ há»™ và nói:
- Cám Æ¡n Gia Linh nhiá»u lắm.
Gia Linh ngạc nhiên nhìn ngưá»i đà n ông trước mặt, nà ng lấp bấp:
- Anh ... anh ... Hồ Ly Tinh!
Cả nhà vang lên tiếng cưá»á»‹ Má»i ngưá»i bắt đầu nháºp tiệc.
Sắp đặt má»™t cuá»™c gặp bất ngá» như váºy Viá»…n và Khâm phải phà bao nhiêu hÆ¡i sức. Bây giá» Gia Linh má»›i hiểu là Hồ như Vy vá» nước từ lúc mưá»i giá» sáng. Vy đã Ä‘áºu bằng tiến sÄ© và trở vá» nước vá»›i chức giáo sư á»§y nhiệm. Trông chà ng có vẻ già dặn hÆ¡n nhiá»á»¥ Khâm há»i Hồ Như Vy:
- Anh Vy, sao anh chưa láºp gia đình?
- Tôi vẫn còn đợị
Hồ Như Vy nói tháºt nhá», không biết để cho ai nghẹ
CÆ¡m xong, má»i ngưá»i tụ há»p trong phòng khách. Những chuyện đã qua, đã Ä‘i và o dÄ© vãng, không ai buồn kéo trở lại, bây giá» là lúc phải gầy dá»±ng cho tương laị Má»i ngưá»i cùng cưá»i cùng nói, nhưng khi nhắc đến Văn vá»›i Tưá»ng Vi, má»i ngưá»i lại yên lặng. Chỉ còn tiếng hát cá»§a cô Tâm và lÅ© trẻ con vang vang ngoà i vưá»n hoạ Äó là bản "Giữ Vững Tay Chèo"
Tiến, tiến tới vững tay ta tiến
Ngưá»i lái thuyá»n xin hãy vững tay chèo
Dù sóng to gió nổi chẳng hỠnao
Ta phải đến nÆ¡i chân trá»i xa tÃt ...
- Bản nhạc hay quá! - Viá»…n phá tan sá»± yên lặng - Có lẽ cuá»™c Ä‘á»i chÃnh là má»™t con thuyá»n, phải mải miết trên đưá»ng dà i vô định và ý chà con ngưá»i là tay lái, chỉ có tay lái má»›i đưa được con thuyá»n đến nÆ¡i mong đợi
Có lẽ là như váºá»µ Cả gian phòng không má»™t ai lên tiếng. Má»—i ngưá»i theo Ä‘uổi má»™t ý nghÄ© riêng tá»± Äá»i ngưá»i là con thuyá»n, nhưng con thuyá»n đó sẽ đưa ta đến đâủ Äâu là bến, đâu là bá»? Äến bao giá» má»›i được nghỉ ngơỉ Hà ng trăm hà ng nghìn câu há»i, mà con ngưá»i không thể giải đáp được.
... ...
"Vững tay lái chúng ta tiến tớị
Dù gian nan nguy hiểm cÅ©ng không sá»n."
--- Hết ---