29-10-2008, 10:49 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 16
Trong lúc đó cả Hải lẫn Mỹ sung sướng tuy sá»± cuồng độ cá»§a ái tình bổng cả hai cùng ngưng lại. Hải ngẩng đầu lên cố gắng tai nghe Mỹ cÅ©ng trố mắt quay nhìn vá» phÃa ngoà i. Bá»—ng nà ng đẩy mạnh Hải xuống vá»™i vả ghé tai Hải nói:
- Có ai gá»i anh?
Từ ngoà i cá»a có tiếng ngưá»i khẻ gá»i:
- Anh Hải. Anh Hải …
Rồi có tiếng động cá»a. Hải giáºt mình thì rõ rà ng là tiếng Duyên, Hải muốn cuống cuồng không biết là m cách nà o để chống đở được nữa, thì Mỹ cau mặt véo và o cánh tay Hải nghiến răng há»i:
- Tiếng ai như tiếng chị Duyên đó hỉ.
Hải cố nhịn Ä‘au lặng thinh không dám trả lá»i quả là tiếng Duyên thì còn chi nữa.
Tiếng Duyên lại gá»i:
- Anh Hải hỉ ! mở cá»a em vô anh Hải, Hải có nhà không? Mỹ ra hiệu cho Hải im lặng mặc cho Duyên gá»i nhưng Hải kéo gần tai Mỹ nói:
- Lở cô Duyên mở cá»a vô thì răng. Nguy quá em Æ¡i …
Câu nói của Hải cũng là m cho Mỹ đâm hoảng:
- Bây chừ mần răng …
Hải khẻ nói:
- Äể anh coi răng …
Mỹ cuống lên há»i:
- Còn em thì răng đây?
- Em báºn quần áo vô tạm tránh ra đà ng sau đó …
Mỹ cau mặt thở dà i:
- Vô chi mà nhằm đúng lúc ác ôn ni cũng vô.
Mỹ mặc quần áo rồi mới nói với Hải:
- Ra sao gặp một lúc rồi đuổi bả vỠnghe …
Hải gáºt đầu:
- Mỹ lách qua chỗ liếp tránh ra đà ng sau:
Thấy Mỹ Ä‘i rồi. Hải má»›i vá» như ngái ngá»§ sá»±c tỉnh, khẻ đằng hắng thì bên ngoà i Duyên đã lên tiếng gá»i:
- Anh Hải. Anh Hải ngá»§ chi mà say rứa. Hẹn ngưá»i ta rồi nằm ngÅ© như hò đò ni nè.
- Ai đó? Em phải không Duyên?
- Ừ … ra mở cá»a lẹ lẹ lên …
Hải bước vá»™i ra nhà ngoà i, khẻ rút cái then cà i cá»a:
- Äẩy vô.
Duyên đẩy cá»a lách mình vô, thấy Hải bèn đưa tay khẻ tát lên má Hải nói:
- Chết dữ hôn, chi mà ngá»§ rứa. Hẹn ngưá»i ta lại nằm ngá»§ …
Hải bình tĩnh đáp:
- Buồn ngá»§ quá trá»i, nằm xuống là ngá»§ ngay.
Duyên cưá»i nói:
- Tối qua mần chi mà hôm nay buồn ngủ?
Hải đáp:
- Hôm qua đưa em vá» rồi còn phải xay mấy cối lúa cho đến khuya má»›i Ä‘i ngá»§. Sáng nay lại phải dáºy sá»›m Ä‘i cà y mệt quá trá»i … Duyên xà đến Ä‘u ngưá»i ká» tai ngưá»i yêu há»i:
- Bây giá» vô giưá»ng, em ru cho anh ngá»§ nghe …
Hải thấp thá»m lo ngại Mỹ, nên chà ng ngần ngại:
- Vô giưá»ng bây chừ mần răng mà ngá»§ được vá»›i em …
Duyên cau mặt giáºn dá»—i:
- Mần chi mà anh không ngủ được.
Hải vẫn muốn đẩy Duyên vỠvì chà ng sợ Mỹ còn đâu đó:
- Sợ mạ và chị Cò vá» bất tá».
Duyên cau mặt há»i:
- Răng anh nói mạ với chị Cò đi kéo tơ bên ông nà o?
- Ừ thì đi kéo tơ nhưng sợ mạ và chị Cò Ty vỠbất tỠthì răng?
Duyên biết Hải cố ý tránh mình nà ng đâm nghi ngỠHải. Duyên tiến thẳng và o buồng, Hải nằm chứ chẳng thấy chi đáng nghi.
- Như rứa, thôi tui vá».
Duyên vùng vẩy ra vỠlà m Hải đâm cuống vừa tiếc rẻ vừa nể Duyên Hải vội cầm tay Duyên kéo lại và nói:
- Chi mà vội rứa?
Duyên đáp:
- Ở mần chi …
- Thì cứ ở đây đã, em hẹn anh răng em lại vá».
Duyên hất tay Hải đáp:
- Răng anh biểu mạ và chị Cò sắp vá».
Hải đà nh phải nói:
- Thì cũng đỠphòng cho chắc ăn.
....................
Hải và Duyên chẳng rá»i nhau, bổng Hải quay ra phÃa sau vách rồi hoảng hốt đẩy Duyên ra, Hải nhìn rõ cặp mắt cá»§a ai Ä‘ang nhìn qua khe vách. Ngưá»i đứng bên ngoà i hình như biết Hải đả nhìn thấy mình nên lui ra. Hải giáºt mình ngồi nhá»m dáºy là m Duyên cÅ©ng hoảng há»i:
- Chi đó?
Hải khẻ nói:
- Có ngưá»i …
Duyên cuống lên há»i:
- Mô?
Hình như ngưá»i đứng ngoà i nghe rõ tiếng cá»§a Hải và Duyên há»i nhau nên lên tiếng đằng hắng. Hải nghe rõ là tiếng cá»§a Mỹ. Chà ng hoảng hốt khẻ nói vá»›i Duyên:
- Cô Mỹ …
Duyên cuống lên:
- Hắn biết rồi phải không anh Hải?
Hải khẻ lắc đầu thì tiếng Mỹ ngoà i sau vách lên tiếng gá»i:
- Chị Duyên Æ¡i, vá» chú và mạ gá»i cà .
Duyên cuống lên định lẫn trốn nhưng không kịp nữa. Mỹ đã đẩy cá»a sau Ä‘i vô trừng mắt nhìn Duyên và Hải. Giáng Ä‘iệu cá»§a Mỹ đầy uất háºn đối vá»›i Hải và Duyên nà ng mÄ©a mai:
- Chà sung sướng quá hỉ ! Thế ni mà nhà chồng chị biết thì còn mặt mũi chi nữa.
Rồi Mỹ quay lại chỉ mặt Hải mắng:
- Tháºt là chú nuôi ong tay áo … Anh Hải, có phải anh định phá hoại gia đình nhà chị Duyên không?
Duyên cuống lên còn Hải thì trơ trẻn vì Hải biết Mỹ đang ghen với chà ng và Duyên. Duyên năn nỉ em:
- Chi mà mi la dữ rứa?
Mỹ hăm:
- Tui mách với chú, với mạ cho chị thấy.
Duyên cố cãi:
- Ai mần chi mà mi mách?
Mỹ cưá»i chua chát:
- Không mần chi à , tui đứng bên ngoà i rình lâu lắm rồi, ông bà mần chi tui biết hết !
Như không cầm được sự ghen tức đối với Hải, Mỹ nhảy sổ đến đánh Hải:
- Anh là thằng khốn nạn nghe không?
Hải cuống lên đà nh chỉ biết đưa tay đỡ không cho Mỹ cà o và o mặt mình. Duyên thấy Mỹ lộng hà nh đâm ức:
- Mỹ đừng hổn nghe không Mỹ.
Nghe Duyên bảo mình hổn. Mỹ cà ng uất ức hơn:
- Hổn chi, thằng khốn nạn ni như rứa mà chị còn bênh hắn à . Tui mách với chú, chú gong thằng ni lại cho coi.
Hải sợ Duyên và Mỹ đánh nhau, chà ng đà nh phải đẩy Duyên ra:
- Thôi cô Duyên vỠđi.
Duyên vẫn còn ấm ức vá»›i em gái, lại nghe Hải Ä‘uổi mình vá» nà ng uất háºn:
- Anh sợ hắn ! Răng con ni hổn rứa.
- Thượng bất chÃnh hạ tắc loạn, mình có ra răng thì ngưá»i ta má»›i hổn chứ !
Nghe Mỹ nói, Duyên lồng lên:
- A mi ghen phải không?
Mỹ cũng không vừa:
- Ghen chi có chồng mà còn ngá»§ mà trai, là m xấu hổ cho gia đình còn mở mồm à . ÄÆ°á»£c rồi tôi vá» mách vá»›i chú !
Nghe Mỹ dá»a Duyên đâm hoảng, nếu Mỹ mách tháºt thì phiá»n lắm. Dù sao Duyên cÅ©ng là con dâu cá»§a Cụ Thượng ThÆ¡ đầu triá»u Duyên đà nh phải đấu dịu vá»›i Mỹ:
- Mi mần xấu tao thì mi cũng chả đẹp chi …
Lúc nầy Mỹ thấy Duyên đã đấu dịu nà ng lại quay sang khũng bố Hải:
- Còn thằng khốn nạn ni nữa. Mi không biết chị ấy có chồng rồi răng mi còn dụ dổ chị đó?
Hải không còn biết nói răng vì chà ng biết Mỹ đang ghen với cả chà ng lẫn Duyên. Hải vụng vỠnói:
- Thôi mà cô Mỹ cô là m chi dữ rứa. Thôi cô Duyên vỠđi …
Duyên vá»™i vả xốc lại quần áo rồi nà ng vá»™i quay ra, mỡ cá»a ra đưá»ng, nà ng ngượng ngùng Ä‘i vá» nhà …
Thấy Duyên đi rồi Mỹ mới hà nh hạ Hải:
- Anh là thằng khốn nạn … Tui không ngỠanh đuổi tui ra để anh hú hà với chị Duyên …
Hải nhe răng cưá»i nắm lấy tay Mỹ, Mỹ vùng vằng giáºt tay ra mắng:
- Buông ra, đồ khốn nạn. Rứa mà anh còn nhe răng cưá»i được à !
Hải nham nhở:
- Không cưá»i thi khóc răng?
- Cưá»i chi?
- Cưá»i chứ còn cưá»i chi nữa. Thôi mà Mỹ bá»›t giáºn là m là nh coi …
Nói rồi Hải ôm lấy Mỹ, Mỹ sợ Duyên còn đứng bên ngoà i, giằng co rồi chỉ ra ngoà i mới nói:
- Chị Duyên mà thấy chị ta chá»i lên đầu đó hỉ.
Hải đâm hoảng nhìn ra ngoà i, không thấy Duyên bèn nói:
- Cô Duyên vỠrồi …
Mỹ há»i:
- Chắc không?
Hải cưá»i đáp:
- Thì ra coi có cô Duyên không?
Mỹ Ä‘i ra phÃa cá»a ngà nh tả, ngà nh hữu không thấy ai bèn cà i then lại cẩn tháºn rồi quay vô, Mỹ nắm lấy tay Hải nói:
- Bây chừ tui má»›i há»i tá»™i anh. Anh đểu giả quá mạng mà .
- Răng mà đểu?
Mỹ nghiêm nghị nói:
- Anh định hoa thơm đánh cả cụm phải không?
Hải cải:
- Thì cô Duyên đã có chồng rồi mà .
- Có chồng rồi mà anh còn rứa à ?
- Rứa là răng?
Mỹ véo và o tay Hải:
- Còn răng nữa à … Anh là m chi anh biết đó …
Hải đà nh phải nói liá»u:
- Không rứa cô Duyên lại nghi.
- Nghi răng?
- Nghi anh với Mỹ chứ răng nữa.
- Chị Duyên có biết chi mô.
- Äã biểu là cô ấy nghi rồi.
- Ghen hỉ? Tự anh hết. Anh tham lam quá.
Hải không còn biết nói răng nữa. Chà ng đà nh phải là m cho Mỹ không nói được nữa nhưng Mỹ vẫn còn ghen vá»›i Duyên nên khi Hải vừa đụng đến ngưá»i Mỹ đã hất tay Hải ra, nhưng Hải đâm lì cố là m cho Mỹ phải chịu tráºn trước sá»± tấn công cá»§a Hải.
Trong khi ấy, Duyên buồn rầu trở vá» nhà . Nà ng háºm há»±c vá»›i em gái. Bà Cai thấy Duyên bèn há»i:
- Con đi mô vỠđó Duyên.
Duyên giáºt mình tưởng mẹ nà ng biết chuyện bên nhà Hải rồi nhưng rồi nà ng cÅ©ng lấy được bình tÄ©nh đáp:
- Con chạy sang lối xóm một chúc …
Bà Cai gáºt đầu nói:
- Ừ, con cÅ©ng nên Ä‘i thăm bà con lối xom để ngưá»i ta khá»i buồn.
Duyên chán ngán:
- Con định sáng mai, con vỠHuế mẹ ạ.
Bà Cai gáºt đầu đáp:
- Ừ chú con cÅ©ng vừa bà n vá»›i mạ là trên Quan Huyện cÅ©ng nhắn vá» gá»i con lên đó.
Duyên nghe đến Quan Huyện nhắn lên, nà ng mÄ©m cưá»i đắc ý. Nà ng nghÄ© đến Quan Huyện, ngưá»i đà n ông đã chiếm Ä‘oạt phút đầu tiên cá»§a cuá»™c Ä‘á»i nà ng. Äứa con nà ng mang thai trong bụng có thể là con cá»§a Quan Huyện chá»› không phải là cá»§a cáºu Chó, ngưá»i chồng chÃnh thức cá»§a Duyên.
Duyên vô trong nhà lấy chiếc va ly nà ng ra để soạn lại quần áo thì Mỹ ở bên nhà Hải vá».
Bà Cai thấy Mỹ bèn gá»i lại nói:
- Mi vô coi chị mi cần chi không? Ngà y mai hắn đã vỠHuyện rồi đó?
Nghe tin Duyên trở vỠHuyện, Mỹ bỉu môi nói:
- Thì vỠđi chứ ở đây mần chi nữa?
Bà Cai cau mặt gắt:
- Mi mần chi mà như hai gái lấy một chồng rứa …
Mỹ đâm hoảng tưởng mạ nà ng đã biết chuyện ghen tuông giữa nà ng với Duyên nhưng bà Cai đã nói:
- Mi vô coi chị mi có cần chi không? Tháºt tá»™i nghiệp, hắn Ä‘i lấy chồng sang trá»ng cho chú mi, không có hắn thì mần răng mà chú mi có chức Cai Tổng như ngà y nay được.
- Thằng Hải mô hỉ ! Từ sáng đến chừ không thấy hắn sang để nhỠhắn say cho mớ lúa nếp để ngà y mai cho chị mi đưa lên biếu Quan Huyện anh chồng của mợ Ấm.
Nghe mạ há»i đến Hải nhưng là để xay lúa nếp cho Duyên. Mỹ có ý không bằng lòng:
- Sáng anh Hải Ä‘i cà y hai sà o ruá»™ng cá»§a nhà mình, anh ni còn phải nghỉ chá»›. Mạ là m như ngưá»i ta là ngưá»i ăn, ngưá»i mần cá»§a mình không bằng?
Vừa lúc đó, Hải từ ngoà i cổng đi vô:
- Anh Hải vô mạ tui há»i cà …
Bà Cai thấy Hải bèn nói:
- Hải mi xay giúp mợ Ấm mớ lúa nếp. Ngà y mai mợ Ấm vỠHuyện rồi …
Nghe Duyên sắp vá» Huyện, Hải thấy thương Duyên, giáºn Mỹ nên nà ng trở vá» nhà chồng. Má»™t mối buồn dâng lên len lén xâm nháºp lòng chà ng. Hải ngÆ¡ ngác tìm Duyên nhưng không thấy Duyên đâu trong khi đó Mỹ đứng ở nhà ngang nhìn ra. Hải Ä‘i vô nhà ngang để đặt cối say và giả gạo, gặp Mỹ Hải khẻ há»i:
- Cô Duyên mô?
Mỹ trừng mắt há»i:
- Há»i mần chi?
Hải im lặng. Chà ng Ä‘i lấy thúng và o buồng thóc để xúc lúa nếp ra xay. Duyên ngồi trong buồng xếp lại những đồ dùng cá»§a nà ng. Và o buồng thóc, Hải phải Ä‘i ngang qua buồng mà Duyên Ä‘ang ngồi. Gặp Duyên Hải khẻ há»i:
- Mai Duyên vỠHuế à ?
Duyên ngước lên nhìn Hải. Nà ng khẻ gáºt mà không trả lá»i. Nét mặt cá»§a Duyên cà ng buồn cà ng xinh đẹp. Duyên buồn nản vá»›i số kiếp cá»§a nà ng. Nà ng vẫn có nhiá»u cảm tình vá»›i Hải, chà ng trai quê thà nh tháºt, chăm chỉ.
Hải sợ Duyên giáºn mình nên chà ng đứng tần ngần bên Duyên rồi tay chà ng đặt trên vai Duyên khẻ nói:
- Duyên giáºn tui phải không?
Duyên cúi mặt không đáp thì Hải đã nói:
- Tui mần chi mà Duyên giáºn. Còn cô Mỹ thì là em Duyên. Cô ni còn trẻ quá: Ngá»±a con háu đá. Duyên chấp mần chi.
Duyên như trút được nổi háºm há»±c:
- Nhưng hắn hổn quá chừng.
- Bao giỠDuyên trở vỠHuế?
Duyên nghẹn ngà o nhá»› tiếc không trả lá»i. Nà ng biết lần nà y ra Ä‘i chắc chi nà ng còn trở vá» quê cÅ© để gặp Hải được nữa.
Bên ngoà i Mỹ thấy Hải vô xúc lúa lâu nà ng réo gá»i:
- Anh Hải vô ngủ trong đó …
Duyên cau mặt lắc đầu quay nhìn Hải khẻ nói:
- Mỹ hắn ghen với anh đó à !
Hải lặng thinh không đáp nhưng bổng có tiếng bước chân bên ngoà i. Hải vội sang buồng để lúc vục thùng vô cót lúa đem ra xay.
Bà Cai Ä‘i vô buồng, chá»— Duyên ngồi xếp đồ đạc trong va ly. Bà ngồi xà bên con gái. Khi đó Hải đã xúc xong lúa nếp ra ngoà i, Ä‘i qua phòng cá»§a Duyên, bà Cai bèn gá»i giáºt Hải lại:
- Hải mi xúc nhiá»u nhiá»u, xay khăm khá chút hỉ ! Äể còn gá»i lên Huế biếu ngoà i ná»› nữa. Ừ không hiểu chồng con Duyên có thÃch ăn xôi nếp không. Mấy sà o lúa nếp ngoà i ni lấy giống từ Thanh Hóa, thÆ¡m lắm, để mạ biểu xay nhiá»u nhiá»u giá» ra ngoà i ná»› cho vợ chồng con.
Duyên biết mạ không há» biết mặt mÅ©i chồng nà ng, ngưá»i chồng nà ng tà n táºt chỉ biết bò và tru lên như chó tru. Duyên thấy ngượng nghịu Ä‘au đớn cho số pháºn.
Hải thương Duyên vô hạn. Chà ng không trách Duyên đã bá» chà ng Ä‘i lấy chồng già u sang, Hải không ngá» Duyên cÅ©ng cay đắng khổ sở. Lòng nà ng đã chết, không còn biết yêu là gì nữa. Äối vá»›i cáºu Chó ngưá»i chồng táºt nguyá»n mang tiếng là con quan Äầu Triá»u, nà ng không má»™t chút yêu thương. Má»—i lần và o trong chá»— chồng nà ng nằm và ngưá»i chồng ấy, dâm tánh nổi dáºy khùng khùng, kháºt kháºt, hùng hùng, hổ hổ chẳng má»™t chút quyến luyến xoa dịu. Nếu nói rằng, lấy chồng để thá»a mãn xác thịt thì vá»›i Duyên ngà y nay quả đã thá»a mãn lắm rồi vì có thể nói rằng, chưa có má»™t ngưá»i chồng nà o lại khá»e đầy đủ sức có nhiá»u đặc tánh ái ân cá»§a ngưá»i đà n ông như Lao Ãi Ä‘á»i Tần Thá»§y Hoà ng và Lã Bất Vi. Chỉ tiếc rằng chồng nà ng cáºu Chó không biết vá»— vá» an á»§i nà ng, không khéo léo nhưng Quan Huyện, không ngây thÆ¡ quý hóa như Hải.
Duyên khẻ thở dà i, mắt ngấn lệ. Bà Cai tưởng nà ng thương nhớ cha mẹ, quyến luyến với gia đình nà ng khi nà ng sắp phải trở vỠnhà chồng. Duyên thở dà i là chán ngán cho duyên kiếp của nà ng. Duyên ứa lệ vì nhớ đến những câu hổn hà o của Mỹ.
Hải đã xúc xong đóng lúa nếp mang ra chá»— xay lúa thì Mỹ đã đứng đó rồi. Nà ng đã quét sạnh cối xay cho Hải. Mỹ lại gần Hải khẻ há»i:
- Chị Duyên mần chi trong nớ?
Hải buồn rầu đáp:
- Cô nớ đang xếp quần áo để ngà y mai vô Huế.
Mỹ thÃch thú nhưng nà ng vẫn nói giá»ng Ä‘ay nghiến:
- Ừ cũng nên vỠđi thì hơn …
Hải nhìn Mỹ bằng cặp mắt há»n trách:
- Cô Duyên có vẽ buồn lắm …
- Răng mà buồn ai? Ai mần chi chị ná»› mà buồn … Má»i việc là tá»± anh hết …
- Răng tự tui?
- Tự anh tham lam quá hỉ.
Hải biết mình đã trái nên chà ng im lặng, cho lúa và o cối, rồi giáºm chân chòe ra xay lúa. Tiếng cối xay nghe ì ì Ä‘á»u Ä‘á»u chỉ thoáng má»™t lát là hết thùng lúa nếp. Mỹ cúi xuống lấy chiếc thúng rồi há»i:
- Lấy ná»a không anh Hải?
Hải đáp:
- Cô vô há»i mạ coi có xay ná»a không?
Mỹ cầm chiếc thúng đi vô buồng để lúa. Mỹ đi ngang qua chỗ Duyên ngồi xếp quần áo, thấy Duyên có vẽ buồn, mắt đỠhoe ngấn lệ. Mỹ lại thấy nao nao thương chị.
Bà Cai vẫn ngồi bên Duyên thấy Mỹ vô xúc lúa bèn nói:
- Mi lấy má»› ngô, má»› Ä‘áºu Ä‘em cho chị mi ăn, ngà y mai chị mi vô Huế rồi nó …
Mỹ lẳng lặng Ä‘i xúc lúa không trả lá»i mẹ. Bà Cai tưởng Mỹ không nghe lá»i bà bảo bèn dục:
- Mỹ mi lấy bắp vá»›i Ä‘áºu bưng lên nói cho chị mi ăn nghen Mỹ?
Mỹ gắt:
- Dợ, để con xúc lúa cho anh Hải xay rồi con Ä‘i lấy ngô và đáºu ra bưng …
Mỹ xúc gần đầy thúng lúa nếp bưng ra chỗ Hải xay lúa dằn dổi trước mặt Hải:
- Mạ coi chừng chiá»u mợ Ấm quá … Mạ bưng ngô vá»›i Ä‘áºu cho mợ Ấm để ngà y mai mợ Ấm vá» Huế. Còn anh nữa, có chi biếu mợ Ấm thì Ä‘em ra biếu Ä‘i không mợ Ấm vá» Huế mang tiếc mang thương vỠ…
Hải biết Mỹ còn ghen vá»›i Duyên nên chà ng đà nh lặng thinh cố xay liá»n tay cho tiếng cối xay là m át tiếng nói cá»§a Mỹ để chà ng khá»i phải nghe lá»i Ä‘ay nghiến bâng quÆ¡ cá»§a Mỹ. Nhưng từ lúc nghe Mỹ nói ngà y mai Duyên trở vá» Huế, Hải thấy má»™t nổi buồn len lén dâng lên trong lòng chà ng. Dù có Mỹ ở bên, dù Mỹ đã dâng hiến tất cả cho Hải nhưng ở mối tình đầu, Hải không là m sao quên được Duyên. Mấy hôm nay Duyên vá» quê, Hải thấy Ä‘á»i mình vui hẳn lên, sống má»™t cách đầy đủ và thoải mái. Thế mà hôm nay, chưa vui xum hiệp đã buồn chia ly. Hải thá» thẩn chán nản.
Từ ngoà i ngá», tiếng chó sá»§a vang …
Mỹ nhìn ra ngõ thấy má»™t ngưá»i lÃnh lệ, tay cầm con roi ve vẩy dá»n đà n chó Ä‘ang sổ ra cắn. Gã lên tiếng há»i:
- Có ai trong nhà không? Tui là Cá»u Nghi đây, muốn vô thăm thầy Cai có việc quan cần lắm.
Mỹ vá»™i vả đứng dáºy chạy ra cổng Ä‘uổi mấy con chó vô nhà , lá»… phép nói vá»›i gã lÃnh lệ:
- Má»i ông Cá»u vô chÆ¡i xÆ¡i nước đã, chú tui lên xóm trên sắp vỠđó.
Cá»u Nghi tươi cưá»i nhìn Mỹ đáp:
- Cám ơn cô đó, nhưng nè cô em coi dùm mấy con cầy con khốn nạn đó nhe răng trông ớn quá. Chúng nó mà tớp tui một miếng thì chết rồi cô em ơi !
Mỹ cưá»i nói:
- Ông Cá»u Nghi cứ tá»± nhiên Ä‘i vô tôi dánh chó cho mà .
Cá»u Nghi rón rén Ä‘i và o trong nhà nhưng tay gã vẫn ngo ngoe con roi dà i đánh chó đỠphòng mấy con khuyển Ä‘ang gầm gừ. Mỹ đưa Cá»u Nghi vô nhà rồi lên tiếng gá»i mẹ:
- Mẹ Æ¡i ! Có ông Cá»u Nghi trên Huyên xuống há»i chú đó.
Nghe Mỹ gá»i bà Cai, Cá»u Nghi vá»™i lên tiếng chà o:
- Dạ thưa bà Cai, tôi ở trên Huyện xuống có thơ cần đưa cho thầy Cai. Thơ của Quan Huyện đó …
Bà Cai Huong Thạnh từ trong nhà đi ra:
- Chà o ông Cá»u Nghi, nhà tôi vừa Ä‘i lên xóm trên đó … Mỹ à , mi nhá» anh Hải Ä‘i tìm chú mi vá» coi thÆ¡ chi đó …
Mỹ cưá»i nói:
- Thì mạ cứ nháºn rồi đưa anh Hải Ä‘á»c coi thÆ¡ chi đó vì chú có vá» thì cÅ©ng phải nhá» anh Hải Ä‘á»c há»™ mà .
Bà Cai gáºt đầu:
- Ừ hỉ, rứa mà tao quên đó.
Bà Cai quay sang phÃa Cá»u Nghi há»i:
- ThÆ¡ đâu ông Cá»u? Mỹ, mi lấy nước, trầu, thuốc má»i ông Cá»u.
Cá»u Nghi lấy trong chiếc túi dết Ä‘eo bên hông ra 1 phong thư trao cho bà Cai, bà Cai Hương Thạnh bảo Mỹ:
- Gá»i thằng Hải lên tao nhá» chút Mỹ.
Mỹ chạy xuống chổ Hải đứng xay lúa:
- Anh Hải lên mạ tui há»i chi cà ?
Hải há»i:
- Mạ gá»i chi đó?
- Có thÆ¡ trên Huyện gá»i vá» cho chú, chú Ä‘i vắng, mạ nhá» anh Ä‘á»c há»™.
Mỹ cưá»i đáp:
- Mạ Ä‘á»c răng được … Anh Ä‘á»c há»™ mạ chứ …
Hải cưá»i nói:
- Thì tui Ä‘á»c cho mạ nghe có được không? Lỡ chú vá» thì răng.
- Ừ ! hỉ …
Bổng tiếng Cá»u Nghi nói từ trên nhà vá»ng xuống:
- Thầy Cai vỠđó … Mau quá hỉ tưởng không gặp thầy Cai, có thÆ¡ Quan Huyện gá»i vá» thầy Cai đó …
Mỹ nhìn ra đồng thấy chú nà ng đã vá», bèn nói:
- Chú vá» rồi, anh Hải lên Ä‘á»c thÆ¡ cho chú nghe cà …
Hải ngưng tay xay, kéo chiếc khăn mặt nâu đi lên trên nhà .
Thầy Cai Hương Thạnh, ngồi đối diện vá»›i Cá»u Nghi, cầm bức thư cá»§a Quan Huyện từ tay bà Cai trao lại:
- Tui tưởng ông chưa vá», định biểu thằng Hải Ä‘á»c coi thư chi?
Nghe vợ nói, thầy Cai trừng mắt nhìn bà Cai:
- Biết thÆ¡ chi mà biểu hắn Ä‘á»c, thÆ¡ việc quan cá»§a ngưá»i ta đà n bà trẻ con nghe răng được …
Bà Cai trừng mắt nhìn chồng:
- Việc quan thì răng, tui không Ä‘á»c được hỉ !
Bà Cai là ngưá»i quán xuyến nên ngay từ khi má»›i lấy thầy Cai, bà Cai đã có giá»ng hách dịch bắt nạt thầy Cai. Má»i việc trong gia đình Ä‘á»u do bà Cai đảm Ä‘ang và nhiá»u lúc ngay cả việc quan việc dân cÅ©ng do bà Cai chỉ huy hết nên thầy Cai nể vợ lắm. Lần nà y trước mặt Cá»u Nghi, thầy Cai lên giá»ng quan chức nhà nước để bắt nạt bà Cai, nà o ngỠđâu bà Cai cÅ©ng không chịu nhượng bá»™, bà vặn lại thầy Cai là m thầy Cai ngồi im. Vừa lúc đó Hải Ä‘i lên bà Cai giằng bì thÆ¡ trong tay chồng đưa cho Hải nói:
- Mi Ä‘á»c coi thÆ¡ chi rứa?
Hải ngáºp ngừng chưa dám xé thÆ¡ ra Ä‘á»c thì bà Cai đã dục:
- Äá»c coi thÆ¡ chi?
Hải liếc nhìn thầy Cai, thầy Cai ngồi im, Hải má»›i dám xé thÆ¡ ra Ä‘á»c:
Gá»i Thầy Cai Tổng Hương Thạnh.
Thầy Cai Tổng.
Cụ Lá»›n trên Huế chạy thÆ¡ vá» Huyện dục thÃm Bảy vá» Huế ngay vì chú Bẩy cÅ©ng mong thÃm Bẩy.
Thầy Cai biểu thÃm Bẩy lên Huyện rồi tui cho xe đưa vá» Huế. Cụ Lá»›n Ä‘ang mong thÃm Bẩy.
Lê Tri Huyện Hương.
Ấn ký.
Nghe Hải Ä‘á»c bà Cai hãnh diện đáp:
- Tưởng thÆ¡ chi? Tháºt là việc quan nóng như nước là chỉ việc dục mợ Ấm vá» Huế mà cÅ©ng chạy thÆ¡, cho ông Cá»u từ Huyện vỠđây như việc quan khẩn cấp lắm không bằng.
Nghe vợ nói giá»ng Ä‘á»ng đảnh, hách dịch, thầy Cai cÅ©ng có ý ngượng vá»›i Cá»u Nghi, thầy lên giá»ng kẻ cả:
- ThÆ¡ cá»§a quan Huyện chá»› đưa à … Việc ni từ trên Cụ Lá»›n ở kinh đây gá»i mợ Ấm vá».
Rồi thầy Cai gá»i lá»›n:
- Mợ Ấm đâu rồi, có thÆ¡ cá»§a Cụ Lá»›n ngoà i kinh đưa vá», mợ Ấm ra mà nghe.
Duyên ngồi trong nhà thu xếp quần áo để ngà y mai thở vá» nhà chồng. Nghe cha gá»i bèn láºt Ä‘áºt Ä‘i ra. Cá»u Nghi thấy Duyên thì biết là mợ Ấm, em dâu cá»§a Quan Huyên nên gã Cá»u Nghi đứng dáºy lá»… phép chà o:
- Bẩm mợ Ấm …
Duyên khẻ gáºt đầu rất là quan cách há»i:
- Chú ở trên anh Huyện tui phải không?
- Dợ.
Hải thấy Duyên sang trá»ng tháºt hách dịch. Vá»›i ông Cá»u lÃnh lệ hách dịch khá»§ng khiếp, đánh dân như thế mà rất hiá»n là nh, nhÅ©n nhặn sợ sệt trước Duyên.
Duyên há»i:
- Anh Huyện tui có ở trên Huyện?
Cá»u Nghi đáp:
- Dợ, bẩm mợ Ấm, Quan Huyện có trên Huyện chỉ có quan bà vá»›i các cô cáºu ra kinh.
Nghe Cá»u Nghi nói, bà Huyện đã ra Huế, Quan Huyện viếc thÆ¡ gá»i nà ng ra Huế, Quan Huyện viếc thÆ¡ gá»i nà ng ra Huyện rồi má»›i vá» Huế thì nà ng nghÄ© ngay đến việc Quan Huyện muốn gặp Duyên trong cÆ¡ há»™i bà Huyện Ä‘i vắng, Duyên mÄ©m cưá»i hãnh diện trước Hải. Anh chà ng nhà quê mà mấy hôm nay, nà ng nghỉ đến tình cÅ©, nghÄ©a xưa đã cho chà ng tất cả.
Duyên nói với chú và mạ:
- GiỠđã chiá»u rồi không biết lên Huyện có kịp không !
Cá»u Nghi tưởng Duyên muốn ra Huyện bây giá» bèn đáp:
- Bẩm mợ Ấm, nhà cháu cũng vỠHuyện bây chừ mợ Ấm ra quán Móng có xe kéo lên Huyện còn sớm. Nhà cháu có thể theo hầu mợ Ấm được …
Duyên gáºt đầu nói:
- Thưa chú mạ hay con lên Huyện bây chừ …
Thầy Cai đáp:
- Äể mai Ä‘i vá»›i chú vì mai chú cÅ©ng phải lên Huyện trình vá»›i Quan Huyện má»™t và i việc trong Tổng đạo ni tụi Cò Quá vừa ở Lao, đứa ở Côn Äảo vá» coi bá»™ muốn là m loạn răng mà chúng nó đánh thịt cầy, thịt heo luôn …
Nghe đến việc quan, Cá»u Nghi góp chuyện ngay:
- Dợ, bẩm thầy Cai bá»n là m Há»™i kÃn đó có bao giá» chừ chúng nó chừ được. Äứa mô đã vô Há»™i kÃn Há»™i hở rồi là như bị bùa mê, thuốc lú không mần răng cho chúng nó dứt được, là m răng chúng nó cÅ©ng hoạt động trở lại. Dạ bẩm thầy Cai trong Tổng mình mà có bá»n đó thì phiá»n lắm.
Hải thấy Duyên sắp vá» kinh, chà ng thá» thẩn nhá»› thương. Hải quay xuống nhà ngang để xay nốt mấy cối lúa đã nghe bà Cai gá»i:
- Hải !
Hải dừng lại nghe:
- Bẩm bà Cai gá»i con?
- Ừ, mi đã xay rồi mấy thúng lúa nếp cho mợ Ấm chưa?
- Dợ, bẩm sắp rồi thưa bà Cai:
- Xuống xay lẹ rồi còn phải giã cho trắng. Thứ nếp ni là nếp cái giống từ Thanh Hóa gá»i vô, ngon dẻo lại thÆ¡m phức.
Rồi bà Cai quay lại bảo Duyên:
- Mai hãy lên a Duyên con. Chiá»u nay thằng Hải giã xong mấy thúng nếp, mạ cho mang vá» kinh biếu Cụ Thượng và cho chồng con nữa … Thứ nếp ni quý lắm hỉ. Chồng mi thÃch ăn xôi không con, Duyên.
Thầy Cai cưá»i nói:
- Bên nhà chồng hắn thiếu chi, nhà ngưá»i ta là Quan Huyện nhứt phẩm triá»u đình thứ chi mà không có.
Bà Cai đồng ý với chồng:
- Ừ hỉ !
Cá»u Nghi hưởng ứng đáp ngay:
- Dợ, bẩm trên Cụ Thượng Bá»™ Lại thì thứ chi mà không có, trong tay Cụ Thượng trông hết trăm quan trong triá»u cÅ©ng như quan ngoà i trấn … Dạ, bẩm thầy Cai, nếu tui được nhá» và o bóng cá»§a mợ Ấm đây thì chức Äá»™i Lệ là nắm chắc. Dạ, bẩm Cụ Lá»›n bằng lòng là xong ngay. Tui có ngưá»i bạn má»›i được Tòng Cá»u Phẩm mà được gá»i gắm, chỉ trong má»™t năm là lên đến Tòng Ngã Phẩm rồi Ä‘i Äá»™i Lệ Tuy NghÄ©a, má»™t Ä‘á»i sung sướng:
Rồi Cá»u Nghi gãi tai lá»… phép thưa vá»›i Duyên:
- Dạ bẩm mợ Ấm, nếu mợ Ấm thương nhà cháu nháºn cháu là con cháu thầy Cai đây thì tháºt là mợ Ấm thương cả nhà cháu, phúc đức nhà cháu đến ngà y phát rồi. Nhà cháu được Ä‘i Äá»™i Lệ thì Æ¡n đó muôn Ä‘á»i nhà cháu không dám quên Æ¡n thầy Cai, cô Cai và mợ Ấm …
Cá»u Nghi suýt xoa tiếc cÆ¡ há»™i ngà n và ng, Cá»u Nghi nà i nÄ©:
- Dạ, bẩm mợ Ấm, nhà cháu xin thưa với mợ Ấm trước, mợ Ấm là dâu con của Cụ Thượng ngoà i nớ, xin mợ Ấm chú ý cho hễ có cơ hội thì mợ Ấm giả ơn cho nhà cháu. Nhà cháu xin sống thì tết mà chết thì giỗ, không răng chứ nhà cháu quên ơn mợ Ấm …
Rồi Cá»u Nghi là m bá»™ sốt sắng chăm sóc việc Duyên vá» Huyện:
- Dạ, bẩm mợ Ấm có vá» Huyện bây chừ để nhà cháu ra quán Móng gá»i xe kéo vô hầu mợ Ấm …
Duyên nhìn mẹ như để dò xét ý tứ. Bà Cai lắc đầu nói:
- Chi mà phải Ä‘i láºt Ä‘áºt cho khổ. Mai chú con cÅ©ng lên Huyện. Hai chú con cùng Ä‘i sá»›m cho mát. Vả lại còn mấy thúng nếp đưa ra ngoà i ná»› biếu nữa …
Duyên ngoay ngoãi nói:
- Mấy thúng nếp con mang răng được …
- Ngồi xe mà con …
- Xe cũng không nổi …
- Bà Cai nghĩ ngay đến Hải:
- Như ri, để mạ biểu thằng Hải gánh mấy thúng nếp ra Huyện theo con …
Duyên gáºt đầu quay vô nhà trong …
Hải xuống nhà ngang khi Mỹ Ä‘ang sà ng gạo cho Hải xay nốt mấy cối lúa nếp. Thấy Hải xuống Mỹ há»i?
- Thơ chi đó anh Hải?
- ThÆ¡ Quan Huyện gá»i cô Duyên vá» Huế?
Mỹ vẫn còn tức tối vá»›i chị nên khi nghe Hải nói Duyên sắp vá» Huế Mỹ nguých má»™t cái tháºt dà i rồi nói?
- Không vỠngoà i nớ, ở đây thêm xấu, thêm hổ chứ chi nữa …
Hải biết Mỹ còn ghen nên chà ng không dám há»i thêm Ä‘á»u chi nữa. Hải lấy lúa đổ và o cối đứng xay Mỹ thấy Hải có vẽ buồn bèn há»i:
- Nghe tin mợ Ấm vỠHuế, anh có vẻ buồn lắm hỉ !
Hải đà nh chống đối:
- Răng mà buồn, ngưá»i ta vá» vá»›i chồng ngưá»i ta mắc má»› chi đến mình mà buồn.
- Không buồn nhưng nhớ phải không?
- Nhớ răng được.
Mỹ đay nghiến chuyện cũ:
- Nhá»› chuyện trưa ni đó … Trông mặt anh mà ngưá»i ta phát ghét.
- Ai mần chi mà ghét?
- Không mần chi hỉ !
Mỹ có vẻ ghen uất vá»›i Hải nên nà ng cầm chiếc sà ng đánh xuống chân Hải. Hải Ä‘au nhăn mặt vá»™i rụt chân lại nhưng không kịp. Thấy Hải bị đánh Ä‘au đâm thương nhưng nà ng không bá» giá»ng Ä‘ay nghiến:
- Ai biểu anh tham lam, trưa ni tui mà có con dao, tui vô tui đâm chết anh rồi.
Nghe Mỹ nói Hải đâm á»›n … Dám Lắm chứ à , đà n bà đã ghen lên thì há» còn sợ chi nữa. Hải nghÄ© đến lưỡi dao dâm và o bụng chảy máu đỠlòm, ruá»™t ra hà ng đống mà đâm sợ, Hải dá»a Mỹ:
- Em đâm tui chết, em ở tù nè.
Mỹ trừng mắt đáp:
- Tù cũng được, sợ chi mô !
Hải xay xong mấy thúng lúa nếp thì Mỹ cÅ©ng đã sà ng xong. Hải cúi xuống lau cối giã gạo. Chà ng nghÄ© đến câu hò tình tứ cá»§a ngưá»i con gái bên giòng sông bất giác, Hải khẻ hò:
- Tuyá»n ngược em bá» sà o xuôi.
- Khuê sông bá» vắng cho ngưá»i sầu riêng.
Nghe Hải hò Mỹ nhìn Hải mỉm cưá»i, nà ng đáp lại bằng giá»ng hò mái dáºy:
- Trèo lên cây tắt, tắt lòng.
- Bước sang cây thị, lại hòng thanh yên.
Hải nghe Mỹ hò, chà ng biết Mỹ vẫn còn oán trách chà ng. Hải lau xong cối giã bèn quay sang bảo Mỹ:
- Rồi chưa em đổ gạo vô mà giã mau lên.
Mỹ vùng vằng:
- Chi mà vội rứa?
- Thì mần cho mau xong mà nghĩ hỉ !
Mỹ Ä‘em gạo đã sà ng ra trút và o cối giã gạo. Hải nhón chân cho chầy nhấc bổng lên. Mỹ trá»n gạo xong nà ng đứng lên phÃa sau chà y giã. Hải vá»™i lùi xuống cho Mỹ đứng trước mình, Mỹ mÄ©m cưá»i nhìn Hải nói:
- Anh khôn rứa …
Hải cưá»i đáp:
- Chi mà khôn?
- Răng anh không đứng trước?
- Thì anh nhưá»ng em đứng đà ng trước để anh giã cho khá»e, em hổng cần nhún cÅ©ng được …
Mỹ cưá»i:
- Chứ không phải đứng sau ngưá»i ta để lợi dụng à …
Hải cưá»i:
- Thì cũng nhỠmột tý mà …
Mỹ chỉ và o buồng, nói:
- Răng không nhỠmợ Ấm?
- Răng em nói dai như đĩa đói.
- Còn nói mãi nghen. Ai biểu anh Ä‘uổi em ra để anh hú hà vá»›i chị ngưá»i ta …
Hải nói liá»u:
- Thì cÅ©ng chiá»u cô Duyên má»™t tÃ.
Nghe Hải nói liá»u, Mỹ đưa tay ra đà ng sau bẹp và o đùi Hải là m Hải cuống lên rút đùi lại, Mỹ nắm hụt liá»n thá»i và o bụng Hải:
- Äồ khốn nạn …
Hải mÄ©m cưá»i đẩy Mỹ ra phÃa trước rồi nói:
- Thôi giã đi cho mau xong.
Mỹ vá»›i tay cầm sợ giây mắc từ sà n nhà xuống, nhún mình giã gạo, đứng phÃa sau Mỹ Hải thấy ngưá»i Mỹ thon chắc, chiếc áo cánh nâu là m nổi báºc mà u dau trắng ngần cá»§a chiếc gáy đẹp. Äôi mông cá»§a Mỹ tròn no nhún nhẩy khi nà ng nhún xuống giả gạo. Hai đôi chân đứng nghiêng vá» phÃa vách. Bà n tay cá»§a Hải vòng ra phÃa trước đụng và o ngưá»i Mỹ, Mỹ giáºt mình cuối xuống thấy tay Hải Ä‘ang lần mò. Nà ng cầm tay Hải kéo xuống …
- Mần chi đây … Vô trong mà mò mợ Ấm …
.................................
Mỹ như không chịu nổi lối khiêu khÃch cá»§a Hải, nà ng khẻ há»i Hải:
- Mạ và chị Cò Ty vỠchưa?
Hải đáp:
- Chưa, mãi tối mịt mạ với chị Cò và mấy đứa cháu mới vỠ…
- Ở nhà anh nấu cơm à .
Hải gáºt đầu:
- Ừ, chứ còn ai vô đó mà nấu nữa.
Mỹ nói:
- Äể em sang nấu cÆ¡m há»™ anh hỉ !
- Rang chừ em qua?
- Giã xong mấy cối gạo ni đã.
- Giã hết mấy cối gạo ni thì đến chiá»u chưa xong.
- Chả lẽ bỠđi nấu cơm chị Duyên nghi ngay.
- Nghi chi?
- Còn há»i, nghi chá»› còn nghi chi nữa. Tá»± anh hết, anh là m chi ná»› nghi tùm lum hết … Äà n ông các anh tham lam quá.
Thấy Mỹ lái sang chuyện Duyên Hải sợ Mỹ lại ghen nên chà ng ghé gần tai Mỹ khẻ nói:
- Giã xong, cối nì thôi mình lẻn vỠnhà Mỹ nghen.
Mỹ biết Hải tÃnh nà y ná», nà ng bèn biến kế:
- Rứa thì anh phải vỠtrước đi, để em giã gạo cho rồi em qua sau.
Rá»nh rà ng mãi ngưá»i ta biết, lúc ni, chú và mạ Ä‘ang tiếp lão Cá»u Nghi, bà Duyên Ä‘ang báºn xếp quần áo mình sang là yên mà .
Hải gáºt đầu đồng ý:
- Anh vá» nghen.
- Sang ngay nghe em.
Mỹ mÄ©m cưá»i gáºt đầu.
Hải bước xuống đất, Ä‘i trong nhà bếp ra đà ng sau, leo qua mấy hà ng dâm bụt là vỠđến nhà Hải. Äứng bên nhà thầy Cai có thể gá»i Hải dá»… dà ng.
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký cá»§a quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngưá»i không hợp ná»a câu thừa
29-10-2008, 10:51 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 17
Vá» nhà , Hải mở cá»a sau cho Mỹ và o. Chà ng và o trong buồn nằm chá».
Ngưá»i Hải rạo rá»±c mong đợi …
Hải nghÄ© đến Mỹ, chà ng mưá»ng tượng đến con ngưá»i trắng ná»n nà cá»§a Mỹ nằm trong lòng Hải, Hải khẻ mÄ©m cưá»i …
Bổng từ phÃa nhà thầy Cai có tiếng gá»i :
- Hải ơi, Hải …
Hải giáºt mình nghe rõ tiếng bà Cai Hương Thạnh gá»i mình. Chà ng vá»™i vã báºt dáºy Ä‘i ra phÃa sau lên tiếng :
- Dạ bà Cai gá»i con đó à …
- Ừ sang giã nốt hộ tao mấy cối gạo nếp ni … Mi để mình con Mỹ giã mần răng được.
Hải vội đáp :
- Dạ, bà để con sang ngay …
- Mi mần chi đó ?
- Dạ con định thổi cơm cho mạ con với chị Cò Ty ăn …
- Còn sá»›m mà … Sang giã giúp cho má»› gạo nếp để ngà y mai mợ Ấm lên Huyện rồi hãy viá»n nấu cÆ¡m.
Hải dà nh khép cá»a lại Ä‘i sang nhà bà Cai Hương Thạnh. Chà ng và o nhà ngang thấy Mỹ vẫn còn đứng giã gạo. Thấy Hải Mỹ mÄ©m cưá»i. Hải cau mặt lại gần Mỹ trách :
- Răng lâu rứa ! Mần ngưá»i ta đợi hết nước không qua …
Mỹ cưá»i đáp :
- Anh vừa vá», em định qua thì mạ xuống thấy em giã gạo má»™t mình má»›i há»i đến anh, rồi bà ra đà ng sau gá»i anh đó … May em chưa qua, chá»› em qua rồi mà bả gá»i thì chết cả đám.
Hải cưá»i, đứng lên thà nh cầu cối giã, đà ng sau Mỹ khẻ nhún mình đạp trên cần cối giã gạo.
Nhịp chà y nện xuống cối Ä‘á»u Ä‘á»u.
Từ trong buồn Duyên Ä‘i xuống nhà ngang thấy Hải và Mỹ Ä‘ang giã gạo, nà ng cÅ©ng đứng lên thà nh chà y để giã tiếp vá»›i Hải và Mỹ, Hải đà nh phải đứng xÃch lên phÃa Mỹ. Mỹ giáºt mình quay lại thấy Duyên, nà ng cáu kỉnh :
- Anh thÃch giã lối ni lắm phải không ?
Duyên biết Mỹ nói khÃch mình. Nà ng giáºn dữ :
- Giã thế ni răng ?
Mỹ cũng không vừa :
- Thì hai ngưá»i giã mà nhau tui không giã nữa.
Hải đà nh phải giảng hòa :
- Thôi mà cô Mỹ, để Duyên giã với nhau cho xong.
Mỹ nguých Hải, định bước xuống thì bà n tay cá»§a Hải nắm lấy Mỹ kéo lại. Mỹ ngừng lại thì bà n tay cá»§a Hải đã khẻ bóp và o ngá»±c Mỹ là m nà ng rùng mình. Duyên vẫn đưa chân nhún trên cần chà y. Nà ng đứng đà ng sau Hải nên Hải đã lá»t và o giữa hai chị em Duyên Mỹ.
Cái táºt cá»§a Hải là vừa nhún giã gạo tay vừa vun vẩy, Duyên thấy bà n tay cá»§a Hải đưa vỠđà ng sau, nà ng liá»n nắm lấy. Hải giá»±t mình nhưng khi biết bà n tay cá»§a Duyên Hải im lặng, khẻ bóp bà n tay nhá» bé xinh xắn cá»§a Duyên rồi buông ra. Duyên mÄ©m cưá»i thÃch thú. Nhá» Hải to cao che lấp đà ng sau nên Duyên không thể nhìn đà ng trước Hải Ä‘ang là m gì mà Mỹ cÅ©ng không thể biết đà ng sau Hải Ä‘ang là m chi. Hải là cả cái Ä‘inh cho hai chị em Duyên và Mỹ ghen nhau nên chà ng phải là m má»i cách để hai ngưá»i Ä‘á»u thá»a mãn, Ä‘á»u không ghen dữ.
Giã đã trắng cối gạo, Hải sợ Duyên hay Mỹ xuống bất tỠđể chá»n gạo thì lá»™ hết chuyện cá»§a chà ng nên Hải đà nh giục Duyên đồng thá»i báo hiệu cho Mỹ biết Duyên sắp xuống chá»n gạo để tất cả Ä‘á»u ngừng lại :
- Cô Duyên xuống chá»n giúp cối gạo nghen. Tôi đánh vòng chà y để cho cô đặt cây vô dở chà y.
Duyên ngưng chân giã, bước xuống đất, Mỹ cũng bước theo lấy cây chống chà y giã gạo, Mỹ lấy giần ra để giần cám, còn Duyên khệ nệ bưng thúng gạo chưa giã ra giần cối đổ, giã cối khác.
Bà Cai Hương Thạnh từ trên nhà đi xuông thấy Duyên khệ nệ bưng cối gạo chưa giã, bà có vẻ thương con gái :
- Mỹ, mi không bưng hộ chị mi thúng gạo, để chị mi có dạ bưng như rứa không tiện.
Mỹ thấy mạ có vẻ chiá»u cưng Duyên, nà ng nguých Duyên rồi nói :
- Ai biểu chị nớ mần ?
Duyên thấy Mỹ gây với mình hoà i, nhân có bà Cai đứng đó, nà ng gay gắt em :
- Mần thì răng, mị dạo ni hỗn lắm nghen.
Mỹ cũng không vừa :
- Äã mần thìi đừng than bụng mang dạ chữa …
- Tao than hồi mô.
- Mạ vừa nói đó ?
- Mạ nói chứ tao nói à .
Bà Cai thấy chị em Mỹ gay gắt với nhau bèn giảng hòa :
- Hai chị em mi sung khắc mà như hai gái lấy một chồng.
Câu nói của bà Cai là m cho Hải đứng trân ngượng nghịu. Duyên cũng thấy mắc cở, còn Mỹ thì tức tối. Bà Cai bảo với Duyên :
- Mợ Ấm lấy mấy cái trứng tráng lên cho chú vá»›i ông Cá»u uống rượu.
Duyên hách dịch :
- Chi mà phải cho hắn ăn nháºu như rứa mạ ?
Bà Cai Hương Thạnh cưá»i đáp :
- Thôi mà hắn đến nhà mình, hắn tự coi hắn như thầy tớ trong nhà nên chú mi biếu cho hắn uống bữa rượu, chớ đâu hắn dám vòi vĩnh.
- Cà i then cẩn tháºn nghen anh Hải !
Hải gáºt đầu.
- Em vô trong đi, anh cà i then là anh vô ngay.
Mỹ bẽn lẽn đi vô buồng :
..................................
- Thì anh nhếch ngưá»i lên cho tui ra.
Hải đà nh phải chống tay nhếch ngưá»i lên nhưng chà ng vừa chống tay và o chiếc thang giưá»ng thì chiếc thang lại gãy luôn. Hải cuống lên không biết là m cách nà o ra được. Mỹ đà nh phải lách ngưá»i chụt xuống đất rồi bò gầm giưá»ng ra thì từ bên nhà bà Cai, tiếng bà Cai gá»i :
- Hải ơi … Mi đi đâu rồi Hải ?
Hải và Mỹ cuống lên, sợ bà Cai biết đang ở bên ni thì chết. Mỹ định thoát thân một mình cho tiện, chớ con gái ai lại kẹt một cách lãng nhách như thế ni. Mỹ bảo với Hải :
- Tui vỠnghen, mạ kêu cà ?
Hải cũng sợ nhưng Mỹ vỠrồi chà ng gỡ sao cái kẹt ở tay, cả chân nầy, chà ng đà nh bảo Mỹ :
- Mỹ nhắc nắm vạc giưá»ng nà y cho tôi rút chân ra. Bị kẹt cứng cái chân rồi, chẳng lẻ cứ chịu tráºn thế ni răng ?
Mỹ nhìn Hải bị kẹt má»™t cách quái lạ như rứa, nà ng đâm báºt cưá»i.
- Kẹt chi lại kẹt ác ôn thế ni.
Tiếng bà Cai lại réo :
- Hải ơi … Hải … Thằng quỷ ni đi mô mà loáng cái đã mất.
Mỹ nhấc được nắm cái vạc giưá»ng ra cho Hải rút chân, nà ng lẻn ra cá»a trước cá»—ng ra phÃa lá»™ để vá» nhà nà ng.
Hải rút được chân ra, nhìn chiếc giưá»ng gẫy vạc, gẫy song, tháºt tang thương. Hải đà nh phải xếp gá»n chiếu bị gãy, thu lại má»› vạt giưá»ng lấy chiếc thang giưá»ng bị gãy vứt ra ngoà i, rồi xếp thang lại để cái chiếu vô phÃa trong.
Hải cảm thấy chân bị kẹt, hÆ¡i Ä‘au nhức. Chà ng nhìn xuống chá»— cổ chân thâm tÃm sước chảy máu.
Bà Cai lại gá»i :
- Hải ơi … Không biết thằng ni đi mô ? à mà con Mỹ cũng đi mô cà …
Mỹ đã vỠđến nhà nghe mạ há»i, nà ng liá»n lên tiếng ngay :
- Mạ gá»i chi con ? Con lên nhà lấy miếng trầu ăn mà .
Bà Cai thấy Mỹ bèn há»i :
- Thằng Hải đi mô ?
- Con biết ảnh đi mô ?
Lúc đó, Hải đã sang nhà bà Cai tay hắn cầm hai trái khế. Bà Cai thấy Hải bèn há»i :
- Mi đi mô đó Hải ?
- Con vỠnhà lấy mấy trái khế sang lai rai và i sợi.
Bà Cai nhìn Hải bèn há»i :
- Chân mi răng lại đi cà nhắc đó ?
Mỹ nghe há»i nhìn Hải mÄ©m cưá»i. Hải vá»™i đáp :
- Con đụng phải cái thà nh cá»a, Ä‘au quá.
Lúc đó, Duyên đã tráng xong mấy cái trứng đưa lên cho ông Cai và Cá»u Nghi uống rượu, thấy Hải bèn nói :
- Tôi tráng cho anh đĩa trứng trong đó ! Rượu mạ cÅ©ng để trong rồi, anh vô mà nháºu.
Hải đưa mấy trái khế ra trước mặt Mỹ rồi nói :
- Cô Mỹ lấy cho chút mắm, gá»t khế ăn chÆ¡i cô Mỹ.
Mỹ cau mặt lắc đầu :
- ÄÆ°a chị Duyên mần cho.
Hải cưá»i đáp :
- Thôi mà …
Mỹ cưá»i thÃch thú, giáºt hai trái khế trên tay Hải, Ä‘i vô bếp. Hai Ä‘i theo vô.
Trên chiếc chá»ng tre, má»™t chiếc mâm gá»— để sẵn cút rượu trắng, má»™t đĩa trứng tráng, chén nước mắm. Mấy cái bát sà nh, má»™t quả á»›t Ä‘á», mấy ngá»n húng cây Duyên đã xắp sẵn cho Hải.
Trông cút rượu, Hải phát thèm. Chà ng thấy Duyên rất tươm tất. Hải chưa dám ngồi xuống chá»ng thì bà Cai Hương Thạnh đã giục :
- Ngồi nháºu Ä‘i Hải Æ¡i, trên nhà thầy Cai vá»›i ông Cá»u Nghi Ä‘ang nháºu, tao biểu mợ Ấm dá»n riêng vá»›i ni cho mình mi nháºu đó.
Thấy mạ săn xóc cho Hải, Mỹ sung sướng nhìn Hải cưá»i nói :
- Mạ chăm cho rể quá chừng.
Hải mÄ©m cưá»i, cổ chân Hải Ä‘au nhói. Chà ng cúi xuống nhìn chá»— chân bị kẹt vạt giưá»ng, thấy chá»— xước sưng lên má ri rỉ chảy, Mỹ nhìn chá»— chân Ä‘au cá»§a Hải, cuống lên :
- Chà chân anh đau lắm phải không ? Lấp muối mà bóp đỡ nhức, đỡ sưng lên. Khéo đó, là m độc dữ lắm hỉ ?
Hải nhăn nhó :
- Cái giưá»ng chi mà tệ quá hỉ ? Thanh giưá»ng đâu như má»t ăn rá»—ng hết rồi.
Mỹ cưá»i đáp :
- Anh mần mạnh quá, chi mà chịu được.
Hải cưá»i thÃch thú. Duyên Ä‘i xuống thấy Hải chưa rót rượu ra chén lại ngồi tá»§m tỉm cưá»i, bèn há»i :
- Cưá»i chi đó anh Hải ? Răng không rót rượu mà nháºu Ä‘i để trứng nguá»™i tanh hết.
Hải rót rượu ra chén rồi đưa lên miệng, hÆ¡i rượu là m chà ng hÆ¡i nhăn mặt. Mùi men bốc lên là m Hải phải khà má»™t tiếng, nuốt rượu đến á»±c má»™t cách thÃch thú :
- Rượu ngon quá ! Rượu ni phải là rượu bên thôn cất mới ngon như vầy.
Mỹ gáºt đầu đáp :
- Anh ni tinh đó ! Rượu mà mụ Hĩm Trinh vừa sang biếu chú tui để xin phép là m thịt con bò què đó !
Ngồi uống rượu, lúc nảy Hải má»›i có thá»i gian ngắm hai chị em Duyên và Mỹ, Hải thấy Mỹ nhà nhảnh, tươi vui bao nhiêu thì Duyên lại đứng đắn nhẹ nhà ng bấy nhiêu.
So sánh hai chị em Duyên và Mỹ, hai cô gái đầu tiên Ä‘i và o cuá»™c Ä‘á»i cá»§a chà ng nông dân là ng Hương Thạnh, Hải không biết cách nà o để cân nhấc coi ai hÆ¡n ai. Duyên có cái thÃch thú cá»§a ngưá»i đà n bà đã có kinh nghiệm chồng con. Còn ngược lại Mỹ lại có cái chắc nịch, ngây thÆ¡ thÃch thú cá»§a má»™t nà ng trinh nữ hăng say khi vá» nhà chồng.
Là m xong hai trái khế, lấy ná»a chén nước mắm đưa cho Hải nháºu, Mỹ ra xông thêm má»› gạo nếp còn lại để chút nữa cho Hải giã. Bà Cai Hương Thạnh xuống bếp thấy Mỹ ngồi sà ng gạo bèn nói :
- Sà ng xong má»› gạo đó, bắp bếp nấu cÆ¡m nghen Mỹ, chừ cÅ©ng đã chiá»u rồi, để thằng Hải, hắn ăn cÆ¡m luôn bên ni.
Nghe bà Cai bảo mình ăn cơm, Hải vội đáp :
- Con phải vá», còn nấu cÆ¡m cho mạ con vá»›i chị Cò Ty, mấy đứa cháu Ä‘i mần bên ông Hà o Viá»n ăn nữa, thưa bà Cai.
Bà Cai đáp :
- Thì mi ăn cÆ¡m bên ni rồi lát lấy cÆ¡m luôn vá» cho mạ mi và mẹ con Cò Ty ăn cÅ©ng được. Mỹ nấu nhiá»u cÆ¡m nghen con.
- Dợ …
Từ ngà y thầy Cai được là m Cai Tổng đến nay má»›i năm tháng, việc mần ăn rất khấm khá. Bất cứ câu chuyện chi trên Huyện đến thầy Cai cÅ©ng xong hết. Cai Tổng tin tưởng vô quyá»n thế cá»§a thầy Cai nhứt là khi nghe tin Duyên lấy con trai út cá»§a Cụ Thượng, em ruá»™t Quan Huyện sở tại thì oai phong cá»§a thầy Cai cà ng lên vù vù. Tháºt ra khi có con gái lấy con trai cá»§a Cụ Thượng nhưng thầy Cai chưa há» bước chân đến cá»—ng nhà Cụ Thượng xuôi gia vá»›i thầy.
Còn Duyên, Duyên giấu bịt cả hình dáng kỳ lạ cá»§a chồng nà ng, con trai út cá»§a Cụ Thượng ThÆ¡ đầu triá»u. Duyên không dám kể cho ai nghe cái lối bò thoăn thoắt cá»§a cáºu Chó khi cáºu bứt rức trong ngưá»i, cáºu Chó bò cả bốn chân (hai tay : hai chân) da cáºu Ä‘en mướt lại có nhiá»u lông như loà i chó má»±c, tóc cáºu dà i tháºm thượt xÅ©ng Ä‘en nháy. Lúc cáºu còn nhá» thì Quan Äốc Tá» vá» thấy tóc cáºu dà i sợ chấy ráºn cắt cho cáºu nhưng từ khi cáºu lá»›n cáºu sợ kéo không cho cắt nên má»—i lần đè cáºu ra cắt là cả má»™t chuyện phiá»n phức. Cáºu tru lên như chó tru, cả má»™t khu vá»±c đó nghe tiếng cáºu Ä‘áºp chân, Ä‘áºp tay lồng lá»™n lên nên không ai dám cắt tóc cho cáºu.
Thấy em trai lúc nà o cÅ©ng trần trùng trục, hình thù tháºt là ghê sợ, Quan Äốc bắt may quần áo cho cáºu Chó mặc nhưng chỉ trong và i giá» là bá»™ quần áo đó tan nát. Cáºu Chó dứt ra rồi đưa lên miệng nhai, cắn cho kỳ nát ra. Hình như trá»i bắt tá»™i cáºu không được báºn quần áo chi hết.
Ä‚n uống má»—i ngà y phải có ngưá»i đút cÆ¡m cho cáºu Chó vì cáºu không biết cầm đủa. Bà n tay cá»§a cáºu chỉ nắm được thôi chá»› cầm má»™t cách không khôn ngoan như ngưá»i ta cáºu không cầm được. Có Ä‘iá»u rất kỳ lạ, má»™t Ä‘iá»u mà ngưá»i ta cho rằng, đây phải chăng là nghiệp chướng, trừ Quan Äốc Tá» anh ruá»™t cáºu Chó là cáºu có vẻ nể vì sợ sệt còn thì cáºu Chó rất ghét đám đà n ông đực rá»±a.
Trong buồng cáºu Chó ở ngay từ khi còn nhá», cáºu Chó cÅ©ng chỉ thÃch đà n bà con gái và o mà thôi.
Cho cáºu chó ăn cÆ¡m cÅ©ng phải là 1 mụ đà n bà . Tay chân cáºu Chó luôn luôn mấp máy. Cáºu ngữa cổ lên mà đút cÆ¡m cho cáºu rồi tay chân cáºu sá» soạng. Äứa mô không chịu là cáºu tru lên, Ä‘áºp chân, Ä‘áºp tay là chết vá»›i Cụ Bà . Nghe tiếng cáºu Chó tru, cụ biết ngay chúng nó trêu cáºu Chó rồi, chúng nó không chiá»u cáºu Bẩy.
Rồi Cụ Bà ngồi trên phản quất xuống Ä‘en đét. Cụ Bà chá»i từ tam đại trở lên vì tá»™i không chiá»u cáºu Chó.
Năm câu Chó 15 tuổi, ngưá»i cáºu Chó đẩy đà , sức vóc to mà cáºu vẫn trần truồng nằm giữa giưá»ng. Cụ Bà lấy là m lạ, hà ng chục con hầu nà o đút cÆ¡m cho cáºu Chó chỉ được má»™t, hai ngà y là trốn không dám.
Tuy sanh ra cáºu Chó nhưng từ khi trông thấy thằng con ngưá»i không ra ngưá»i, chó không ra chó, Cụ Bà thương con mà chẳng bao chừ dám nhìn đến cái quái thai đó. Cụ cho ngưá»i nuôi riêng cáºu Chó trong nhà , dấu biệt trong má»™t căn nhà cách xa nÆ¡i cụ ở. Dinh Cụ Thượng lá»›n rá»™ng lắm kể hà ng trăm mẫu tây đất. Trong dinh có thể chạy xe hÆ¡i dể dà ng. Thế mà má»—i lần tiếng tru cá»§a cáºu Chó nghe vang lừng khắp trại. Mãi đến khi, bá»n con hầu đầy tá»› đút cÆ¡m cho cáºu Chó thay nhau trốn Ä‘i, Cụ Bà lấy là m lạ, bắt mụ Tám Canh phải vô hầu cáºu Bẩy (tên trong gia đình gá»i cáºu con trai út) mụ Tám Canh cÅ©ng không ngá» cáºu Chó lại tai quái kỳ lạ, đến như rứa. Mụ vô buồng cáºu Chó, đút cÆ¡m cho cáºu Chó ăn, cáºu bắt mụ phải đặt cáºu vô lòng cáºu má»›i chịu ăn cÆ¡m, bằng không hể đút cÆ¡m và o miệng là cáºu lắc đầu.
Mụ Tám Canh cÅ©ng đà nh phải chiá»u cáºu Chó váºy. Mụ đặt cáºu và o lòng mụ đút cÆ¡m cho cáºu ăn, cáºu Chó ăn rất ngon là nh nhưng rồi bổng mụ Tám giáºt mình, mặt mụ đỠrừ, mụ hất tay cáºu Chó ra. Mụ Ä‘áºp và o bà n tay cáºu Chó, bà n tay ma quái cá»§a gã ngưá»i không ra ngưá»i mà váºt cÅ©ng không ra váºt.
Bị mụ Tám vứt tay ra, cáºu Chó nhìn mụ Tám trân trân dáng Ä‘iệu tức giáºn rồi cáºu lại bắt đầu đưa bà n tay răm rắp đầy lông lá và o ngưá»i mụ Tám. Lúc nà y mụ Tám đã đỠphòng nên mụ Tám không cho cáºu Chó đưa sâu và o trong ngưá»i mụ nữa. Mụ hất tay cáºu Chó ra, thế là cáºu Chó Ä‘áºp tay, Ä‘áºp chân tru lên. Cáºu Chó vùng vằng không chịu ăn nữa.
Mụ Tám Canh biết tiếng tru cá»§a cáºu Chó lanh lảnh nghe xa lắm. Cụ Bà biết thì phiá»n lắm. Là đầy tá»› Cụ Thượng hằng chục năm nay, mụ Tám Canh Ä‘i lấy chồng rồi chồng bá», lại quay vá» dinh Cụ Thượng hầu hạ trong nhà , mụ biết tánh Cụ Bà rất hách dịch Cụ Ông còn phải ná»…, phải sợ nên mụ đà nh phải dá»— dà nh cáºu Chó nhưng dá»— thế răng cáºu Chó cÅ©ng không chịu, cáºu Chó lắc đầu ngoe nguẩy. Cáºu Chó chỉ thÃch có má»™t chuyện là sá» soạng. Cáºu muốn sỠđâu cÅ©ng phải chiá»u cáºu bằng không thì cáºu không ăn cÆ¡m cáºu tru lên như chó tru thì phiá»n lắm.
Mụ Tám đà nh phải chiá»u cáºu Chó nhưng chiá»u như rứa thì mụ là m sao chịu cho được. Mụ là ngưá»i đà n bà bị chồng bá» tuổi đã bốn mươi rồi nhưng da thịt còn mát mẽ, ngưá»i mụ còn coi được vì ở cái tuổi bốn mươi đó con ngưá»i vẫn chưa thà nh gá»— đá cảm xúc vẫn còn rất mạnh.
Mụ Tám đà nh phải chịu tráºn cho cáºu Chó thá»a mãn. Mụ Tám ngồi chết cứng ra đó, mặt mụ đỠrừ. Mụ lưá»m cáºu Chó, nguých cáºu Chó. Mụ trông cho cáºu Chó ăn cho mau xong Ä‘i để mụ còn thoát ra chá»— thiên la địa võng nà y.
Trên nhà Cụ Bà thấy hôm nay cáºu Chó ăn uống không còn tru như má»i ngà y nữa. Cụ Bà muốn há»i coi đứa mô khéo léo dá»— cáºu Chó rứa ? Khi biết hôm nay chÃnh mụ Tám Canh dá»— cáºu Chó, cho cáºu Chó ăn, Cụ Bà mừng lắm gá»i mụ Tám lên thưởng tiá»n và há»i :
- Mụ Tám, răng mụ khéo dá»— cáºu quá hỉ, tui cho mụ mấy đồng bạc, mụ chịu khó dá»— cáºu, cho cáºu ăn uống hỉ ? Tá»™i nghiệp trong nhà có mình thằng Bẩy tà n táºt khổ sở rứa mà thôi.
Mụ Tám đỠrừ mặt bẻn lẽn, nữa muốn nháºn tiá»n, nữa muốn thú tháºt vá»›i Cụ Lá»›n để Cụ Lá»›n thông cảm cho cái cảnh khổ sở cá»§a mụ khi mụ phải hầu cáºu Bẩy. Mụ đứng trân ra nên Cụ Bà tinh ý biết là mụ có Ä‘iá»u chi thắc mắc bèn há»i :
- Có chuyện chi đó mụ Tám ? Mụ cứ nói ra, chuyện chi ta cũng giải quyết cho mụ mà .
Mụ Tám Canh còn sợ không dám thú tháºt. Mụ lại mắc cỡ nữa cà . Cụ Bà vẩy mụ Tám lại khẽ nói :
- Răng mi Tám ? Mi cứ nói thiệt cho tao nghe, có chuyện chi tao cũng giải quyết cho mà …
Mụ Tám ngượng nghịu khẻ thuáºt cái bệnh kỳ lạ cá»§a cáºu Bẩy cho Cụ Bà nghe. Cụ Bà cau mặt nói :
- Äồ quỉ chi mà lạ rứa ! Mi không Ä‘áºp vô tay hắn ?
Mụ Tám Canh đỠmặt đáp :
- Dạ bẩm Cụ Lá»›n, cáºu tru lên Cụ Lá»›n quở …
Lúc nầy Cụ Bà má»›i nghÄ© ra, gáºt đầu thông cảm vá»›i mụ Tám !
- Ừ, hỉ.
Mụ Tám kể tiếp :
- Dạ bẩm Cụ Lá»›n, mấy đứa nhá» bá» Ä‘i không dám mần. Äứa mô cÅ©ng vô có má»™t ngà y rồi trốn luôn là vì rứa thưa Cụ Lá»›n !
Cụ Bà sá»±c tỉnh, gáºt đầu lia lịa :
- Ừ, hỉ, đồ quỉ đó, bây chừ mần răng được. Coi năm nay thằng Bẩy bao nhiêu hỉ !
Mụ Tám đáp :
- Dạ bẩm Cụ Lá»›n, cáºu Bẩy đã lá»›n rồi mà cáºu Bẩy đã 16 hay 17 chi đó …
Cụ Bà không ngá» thấm thoát chẳng bao lâu mà đứa con út cá»§a cụ đã 17 tuổi rồi. Phải rồi, hắn sanh năm Nhâm Tuất và sau khi sanh cáºu Chó, Cụ Bà không sanh nữa. Cụ Bà sanh cáºu Chó ở Huế khi Cụ Ông còn là Tham Tri Bá»™ lại rồi Ä‘i Tuần VÅ© Phú Yến, Tổng Äốc Bình Äịnh, ra Tổng Äốc An Tịnh, rồi Tổng Äốc Thanh Hóa má»›i vá» mần Thượng ThÆ¡ Bá»™ lại là m chi mà không 17 năm trá»i. Bà gáºt đầu suy nghÄ© và nói :
- Hay là lấy vợ cho cáºu Bẩy là phải.
- Cụ Lá»›n tÃnh đúng …
Cụ Bà suy nghĩ rồi nói :
- Äể tui bà n vá»›i Cụ Ông coi ra sao ? Cái khó má»™t đứa mô lấy thằng Bẩy, nếu nó biết thằng Bẩy tà n táºt như rứa.
Mụ Tám nói :
- Dạ bẩm thiếu chi con gái nhà tá» tế muốn lấy cáºu Bẩy !
Cụ Bà cưá»i nói :
- Tao tÃnh khó con nhà môn đăng há»™ đối vá»›i nhà ni thì khó mà há»i cho được, và khi hắn biết thằng Bẩy tà n táºt như rứa thì há» từ hôn rồi. Vã lại nếu con gái ngưá»i ta vá» nhà mình mà thấy thằng Bẩy như rứa hắn chạy mất rồi ra tiếng tăm lại lan rá»™ng ra thì phiá»n lắm. Dù rằng, mi cÅ©ng biết, chuyện thằng Bẩy chỉ trong nhà ni mà thôi. Ngoà i ra ở ngoà i dấu kÃn không ai biết đến hết …
- Thằng Bẩy mà không tà n táºt thì thiếu chi đứa muốn và o là m dâu nhà ni. Mi coi mấy đứa đó toà n là con gái Cụ Thượng hay Ãt ra cÅ©ng Cu Tuấn VÅ©. Bố Chánh là dâu chá»› có con gái nhà thưá»ng Mợ Äốc là con Cụ Hoà ng Thân, đỗ dược sÄ© từ bên Tây vá».
- Bây chừ khổ thằng Bẩy tà n táºt mà tao lại thương hắn nhứt nhà . Hắn như rứa rồi, bây chừ hắn lá»›n phải cưới cho hắn 1 đứa khấm khá là m vợ là m chồng kết bạn hầu hạ hắn chừ …
Cụ Bà suy nghÄ© má»™t lát rồi kéo Mụ Tám lại gần nói nhá» như không muốn cho ngưá»i khác nghe :
- Tao biểu mi Ä‘iá»u ni nghen. Mi nhá»› là m cho đúng, hể được tao thưởng mi …
Mụ Tám Canh hớn hở :
- Dạ bẩm Cụ Lá»›n Ä‘iá»u chi con mà mần không được không bao chừ con dám từ chối hết. Dạ bẩm Cụ Lá»›n, con hầu trong dinh đã lâu lắm chắc Cụ Lá»›n đã biết tánh con hết lòng trung thà nh vá»›i Cụ Lá»›n …
Cụ Bà sung sướng đáp :
- Ừ tao biết mi nhưng Ä‘iá»u nà y hÆ¡i khó, mi phải là m cách mô cho hắn siêu lòng tụi mi ?
Mụ Tám Canh lắng tai nghe. Coi Cụ Bà dặn Ä‘iá»u chi nữa ? Cụ Bà ra chừng đắc ý vá»›i mưu vừa nghÄ© được.
- Trong dinh ni mi coi có đứa mô, trong mấy thằng Cá»u, thằng Bát hầu trà vưá»n, kéo xe cÅ©ng được hay đứa mô con nhà nghèo đó mà con gái lá»›n độ 17, 18 hay hÆ¡n chút cÅ©ng được, mi là m mai cho cáºu Bẩy. Mi hứa vá»›i thằng cha con nhá» là nếu hắn bằng lòng thì bên ni tao lo hết, tao lại giúp đỡ cho muốn chi cÅ©ng được.
- Mi hiểu ý tao không ?
Mụ Tám Canh hÆ¡i tối dạ nên chưa hiểu được đầy đủ ý nghÄ©a sâu xa cá»§a cái lối chá»n con nhà nghèo, con đám hầu trong dinh nên mụ ngồi trân ra như suy nghÄ©. Cụ Bà biết mụ Tám chưa hiểu được ý cá»§a cụ nên cụ giảng tiếp :
- Tao biểu mi tìm con gái mấy đứa hầu trong dinh vì đứa mô cÅ©ng biết cáºu Bẩy là tà n táºt rồi, nên chúng nó bằng lòng cho con gái chúng nó là m bạn vá»›i cáºu Bẩy tức là chúng nó chấp thuáºn chuyện cáºu ấy tà n táºt chúng nó phải giảng giải cho con gái chúng nó nghe, không có chuyện cưỡng bức dối trá chi cá»§a chúng nó cả. Sau ni, có chuyện chi cÆ¡m không là nh canh không ngá»t cÅ©ng lá»—i ở chúng nó không phải ở mình. Mi hiểu chưa ?
Lúc ni mụ Tám má»›i sáng trà ra mụ má»›i biết. Cụ Bà quả cao kiến, mụ láºt Ä‘áºt đáp :
- Dợ, dợ, Cụ Lớn dạy đúng. Dợ bẩm con hiểu ý Cụ Lớn rồi :
Cụ Bà thÃch thú trước sá»± hiểu biết nhanh chóng cá»§a Mụ Tám cụ há»i :
- Mi thấy phải không ?
Mụ Tám vội đáp :
- Dợ, dợ phải lắm …
Rồi bá»—ng mụ Tám Canh nghÄ© ra lão Cá»u Tá»›m, cha ruá»™t Lụa, cô gái bán Ä‘áºu há»§ xinh đẹp lẳng lÆ¡ bèn thưa luôn vá»›i Cụ Bà :
- Dạ bẩm Cụ Lá»›n dạy con má»›i nhá»› ra, con gái Cá»u Tá»›m, thằng chả hầu xe trong dinh đó. Hắn có đứa con gái đẹp lắm, con đã đến táºn nhà chÆ¡i rồi, đã thấy đứa con gái cá»§a Cá»u Tá»›m tên hắn là Lụa, bán Ä‘áºu há»§ má»—i ngà y để giúp đỡ cha mẹ hắn. Dạ bẩm, con tin rằng Cá»u Tá»›m bằng lòng ngay vì hắn vẫn mÆ¡ ước chức Äá»™i Lệ …
Cụ Bà sung sướng :
- Rứa thì được rồi, chi chá»› chức Äá»™i Lệ thì dá»… lắm mà , Cụ Ông cho hắn Ä‘i lúc mô là được lúc đó. Mụ biểu vá»›i hắn nếu hắn bằng lòng gã con nhá» nhà hắn cho cáºu Bẩy thì tao biểu Cụ Ông cho hắn Ä‘i Äá»™i Lệ cái má»™t.
Mụ Tám lễ phép thưa :
- Dợ bẩm Cụ Lá»›n, được rứa thì đứa mô mà không muốn. Mấy thằng Cá»u Hầu trong ni Ä‘á»u có con gái lá»›n. Cụ Lá»›n hứa cho Ä‘i Äá»™i Lệ thì đứa mô cÅ©ng xin dâng cáºu Bẩy mà .
Cụ Bà gáºt đầu :
- Thì mi gắng há»i Ä‘i nghe Tám. Äứa mô chịu thì cho con vô, tao thưởng cho mi mà . Tá»™i nghiệp thằng Bẩy, hắn cÅ©ng là con ngưá»i chẳng may hắn xấu số, xấu pháºn mà như rứa nên hắn má»›i phải lấy con bá»n chúng nó, chá»› hắn là nh lặn thì thiếu chi con nhà quan, con các mệ, tao há»i chá»— mô mà không được cho hắn con vợ đẹp.
Mụ Tám được Cụ Bà thưởng cho và i đồng để là m nốt cái nhiệm vụ hầu cáºu Chó, chịu đựng cho cáºu Chó ăn cÆ¡m, dổ dà nh cho cáºu Chó thêm và i ngà y nữa.
Cụ Bà nghÄ© đến thằng con trai út tà n táºt lại đòi lấy vợ mà phát buồn nhưng rồi cụ nghÄ© hắn cÅ©ng là ngưá»i nghÄ©a là trá»i sinh hắn ra cÅ©ng phải có âm dương thì chuyện thưá»ng chứ chi nữa. Cụ Bà đợi Cụ Ông vá» cho Cụ Ông biết chuyện cáºu Bẩy con trai út cá»§a cụ đã lá»›n, đã muốn có vợ rồi.
Má»—i ngà y Cụ Ông Ä‘i xe Ä‘i công đưá»ng vá» tư dinh và o khoảng 12 giá» 15 trưa. Hôm mô có Cụ Khâm má»i ăn hay có chuyện chi đó, Cụ Ông phải cho xe bảo hoặc thầy thừa bà thư cá»§a Cụ Lá»›n vá» tư dinh báo cho Cụ Bà biết trước. Tuy đã ngoà i 50 tuổi nhưng hai Cụ vẫn còn nhiá»u xuân tình lắm. Và Cụ Bà vẫn còn ghen dữ. Cụ Bà thưá»ng hay chỉ tay lên trán Cụ Ông mà biểu rằng :
- Cái giống đà n ông các ông, hể đầu gối còn cắt ra máu thì còn có thể có con được mà chỉ đà n bà chúng tôi đã già rồi thì chán chê cái chuyện quỷ sứ đó, nó bẩn thỉu nhớp nhúa răng hỉ !
Cụ Bà vịn và o câu chuyện đà n ông cắt đầu gối có máu còn có thể có con mà ngăn cấm, mà ghen tương vá»›i Cụ Ông, không cho Cụ Ông Ä‘i mần quá giá», nghi ngá» Cụ Ông đủ cách.
Trưa nay Cụ Ông vỠđến nhà vừa treo chiếc áo dà i ra hiên rá»a mặt vô thì Cụ Bà đã vẩy Cụ Ông lại !
- Nè ông lại tui nói chuyện ni ?
Cụ Ông lại ngồi bên Cụ Bà :
- Chi đó bà ?
Cụ Bà há»i :
- Thằng Bẩy năm nay mấy tuổi rồi hỉ !
Cụ Ông cau mặt suy nghÄ©, cụ nhá»› lại cái năm Cụ Bà sanh thằng Bẩy là năm Cụ Ông vừa được bổ là Tham Tri Bá»™ Lại, táºu xong tư dinh cụ Ä‘ang ở. Và chÃnh tư dinh Cụ Bà sanh thằng Bẩy, cụ lẩm bẩm tÃnh :
- Hắn sanh năm Nhâm Tuất tức là năm nay 17 tuổi rồi !
Cụ Bà gáºt đầu :
- Äúng, năm nay hắn 17 tuổi rồi … Rứa ông lấy tui năm ông bao nhiêu tuổi ?
Cụ Ông trừng mắt nhìn Cụ Bà không hiểu vì sao Cụ Bà lại há»i câu chuyện lạ rứa ? Cụ Ông há»i :
- Chuyện chi đây mà lại lục và o chuyện cũ mần rứa ?
- Thì ông cứ cho tui biết, tui lấy ông năm bao nhiêu tuổi ?
- Năm ná»› tui còn là há»c sinh trưá»ng Háºu Hổ 18 tuổi.
Cụ Bà cưá»i há»i :
- Ông biết chÆ¡i bá»i mô.
Nghe Cụ Bà há»i, Cụ Ông đâm á»›n không biết chuyện sắp xảy ra rồi đây ? Cụ Ông lo ngại vì má»i lần sóng gió nổi lên là Cụ Ông khổ lắm, khổ má»™t cách cay đắng khá»§ng khiếp. Cụ Bà khóa râu Cụ Ông trong tráp. Äi đâu hai tay cÅ©ng phải đỡ cả tráp thì tháºt là nhục nhã Cụ Ông đà nh xuống nước há»i :
- Chuyện chi mà bà há»i tôi cắc cá»› như rứa thì chết tui rồi. Hồi trẻ mà , bây chừ tui đâu dám chÆ¡i bá»i chi nữa, bà thá» nghÄ© lại coi bây chừ đã ngoà i năm mươi rồi.
Cụ Bà biết Cụ Ông sợ bà truy chuyện cÅ© nên Cụ Bà đà nh phải an á»§i nói cho Cụ Ông khá»i sợ :
- Tui há»i ông rứa là chuyện cần đâu phải tui ghen, tui truy ông mô mà ông sợ. Cứ nói quanh, nói quẩn mần chi tá»™i quá mà .
Cụ Ông vẫn cảnh giác gì cụ biết tánh đà n bà là hay nói ngá»t, nói khói thế mà tin theo thổ lá»™ thì khốn, thì khổ, Cụ Ông lắc đầu :
- ChÆ¡i bá»i thì mần răng mà nhá»› được.
Lúc nầy Cụ Bà thấy Cụ Ông không tin mình bèn trừng mắt há»i :
- Tui há»i thiệt mà ông phải chối dữ rứa. Ngưá»i ta há»i mình biết chÆ¡i bá»i hồi năm mô, chá»› năm 18 tuổi ông lấy tui thì ông đã thà nh thạo lắm rồi mà …
Cụ Ông đà nh phải phân bua :
- Hồi đó, tui má»›i là há»c sinh trưá»ng Háºu Hổ chi mà có chÆ¡i bá»i dữ.
Cụ Bà cáu kỉnh nắm lấy râu Cụ Ông kéo xuống :
- Không thạo răng ! Còn nhá»› không đêm tân hôn răng không. Trá»i Æ¡i ! Tui muôn Ä‘á»i không quên được cá» chỉ cá»§a ông mà ông không biết chÆ¡i bá»i răng ông biết chuyện quá»· quái đó …
Cụ Ông đà nh phải nói :
- Thì anh em bạn há»c mấy đứa lá»›n dạy mình …
- Thôi đừng chối nữa, bạn dạy ông. Ông Ä‘i chÆ¡i từ năm 16 tuổi, ông mèo vá»i con Hồ bán chè, con gái thằng Tuần Quản Khố Và ng mà …
Cụ Ông nghe Cụ Bà nhắc đến chuyện năm cũ. Cụ đâm lo đà nh phải thú thực với Cụ Bà :
- Thì chuyện chÆ¡i bá»i hồi đó mà . Mình là há»c sinh trưá»ng Háºu Hổ thiếu chi đứa muốn. Chúng nó muốn tá»™i chi mình không chÆ¡i. Má»i chuyện tui đã thú thiệt vá»›i bà rồi, bây chừ bà còn Ä‘em ra há»i. Mình đã trên 50 cả rồi, cháu ná»™i, cháu ngoại Ä‘á»u có đủ tui cÅ©ng đã tu rồi …
Cụ Bà cưá»i đáp :
- Chẳng thà ông nói thiệt rứa cho tui mát cái bụng. Ông cứ chối quanh tui đâm ghét cái lối đó nghen …
- Bây chừ tui nói thiệt cho ông biết chuyện ni, thằng Bẩy 17 tuổi rồi nghÄ©a là đáng lẽ nó không tà n táºt, mình không cấm hắn ở trong nhà thì hắn cÅ©ng đã chÆ¡i bá»i như ông hồi trước đó …
Cụ Ông cưá»i há»i :
- Thì bây chừ mần răng. Hắn là m chừ, biết mần răng được.
Cụ Bà cưá»i ghé gần tai Cụ Ông nói :
- Thằng Bẩy hắn đòi vợ rồi đó nghen.
Cụ Ông cau mặt há»i :
- Răng bà biết ?
Cụ Bà cau mặt Ä‘áºp và o vai ông nói :
- Há»i rứa mà há»i được. Äồ khốn nạn chỉ biết có mình, còn con cái không thèm lo đến. Mụ Tám Canh vừa cho tui biết chuyện đó …
Cụ Bà thuáºt cho Cụ Ông nghe chuyện mụ Tám Canh nói vá»›i cụ vá» cái tánh ma bùn cá»§a cáºu Bẩy. Cụ Ông cưá»i đắc ý :
- Thằng ná»› giá»i đó.
Cụ Bà véo Cụ Ông một phát vô đùi :
- Con giống cha mà … Ông bằng tuổi hắn thì ông đã ghê lắm rồi chuyện chi mà ông không biết. Chẳng may hắn tà n táºt nên bây chừ mình phải lấy vợ cho hắn chứ.
Cụ Ông suy nghÄ© rồi há»i :
- Lấy ai bây chừ, cái đó mới khó đó.
- Thiếu chi nếu mình cố tìm thì cũng ra con nhà tỠtế xinh đẹp cho hắn.
Cụ Ông há»i :
- Bây chừ bà tÃnh răng ?
- Mụ Tám trình vá»›i tui mình phải tìm coi trong đám mấy đứa hầu trong nhà mình coi đứa mô có con gái xinh, hiá»n là nh thì cưới cho thằng Bẩy rồi ông giúp cho thằng cha nó Ä‘i Äá»™i Lệ chẳng hạn.
Cụ Ông gáºt đầu :
- Ừ bà tÃnh được, chỉ có rứa má»›i cưới được vợ cho hắn mà .
Rồi Cụ Ông ghé gần tai Cụ Bà nói :
- Chiá»u ni để tui con thằng Bẩy hắn ra răng.
- Coi chi ?
Cụ Bà trừng mắt há»i Cụ Ông là m Cụ Ông cuống lên đáp :
- Thì coi thằng Bẩy hắn đã lớn chưa ? Mần răng mà mụ Tám Canh dám nói là thằng Bẩy muốn vợ ?
Cụ Bà cưá»i đáp :
- Thì đó, tui đã biểu ông, mụ Tám biểu với tui là thằng Bẩy hắn rứa đó.
Cụ Ông lắc đầu đáp :
- Hắn rứa là răng, tui hổng hiểu chuyện thằng ấy, Ãt ra tui cÅ©ng phải coi thằng Bẩy ra răng đã …
Cụ Bà cau mặt há»i :
- Äịnh coi răng ? Äã biểu là thằng Bẩy năm nay cÅ©ng đã 17 tuổi rồi, 16 tuổi ông đã chÆ¡i bá»i thì nay hắn 17 tuổi hắn cÅ©ng biết chuyện chồng vợ chứ.
Uống thứ rượu thuốc ni, Äức Minh Mạng nháºp phòng vá»›i 6 vị cung nữ thì 5 vị có mang trong 1 đêm.
Cụ ông và Cụ Bà tuy tuổi đã ngoà i 50 rồi nhưng còn khắn khÃt tuy không bằng khi hai cụ còn đương xuân. Cụ Ông và Cụ Bà vẫn cho rằng, nhá» há»§ rượu thuốc : Nhứt dạ lục giao sanh ngÅ© tá», cá»§a vua Minh Mạng để lại mà hai cụ vẫn còn sung sức và Cụ Bà vẫn còn phải ghen vá»›i Cụ Ông.
Hai cụ nâng ly rượu vừa uống vừa gắp thức ăn để nháºu. Mụ Tám đứng hầu bên cạnh. Cụ Ông há»i mụ Tám.
- Tám …
- Dợ …
- Câu chuyện mi bảo là cáºu Bẩy đã lá»›n muốn lấy vợ là do mi bà y ra chừ hay là mi biết rõ cáºu Bẩy muốn như rứa.
Nghe Cụ Lá»›n há»i, mụ Tám cuống lên. Mặt mụ đỠrần rần. Mụ không biết mần răng mà trả lá»i được. Cụ Bà biết mụ Tám ngượng bèn liếc xéo Cụ Ông rồi nói :
- Há»i chi mà cắc cá»› rứa. Thì thằng Bẩy nó rứa mụ Tám má»›i cho mình hay là hắn đã muốn vợ rồi. Vã lại, như tui đã nói vá»›i ông đó, ông 16 tuổi mà còn biết chÆ¡i bá»i thì thằng Bẩy 17 tuổi hắn cÅ©ng phải biết chứ.
Cụ Ông khẻ “khà †má»™t tiếng đưa cay, cho mùi nồng cá»§a rượu thoát ra ngoà i rồi há»i :
- Ai không như rứa nhưng tui muốn há»i mụ Tám mần răng mà biết được thằng Bẩy hắn muốn vợ ? À mà thôi được rồi lát nữa mụ Tám cho cáºu Bẩy ăn cÆ¡m hay uống nước chi đó, tui xuống coi ra răng.
Nghe Cụ Ông nói Cụ Ông xuống táºn nÆ¡i coi cáºu Bẩy mần cách nà o để tỠý là cáºu Bẩy muốn vợ, mụ Tám cuống lên lo ngại :
- Dạ bẩm Cụ Lá»›n, Cụ Lá»›n chả cần coi nữa, con xin thá» là quả tháºt cáºu Bẩy muốn vợ. Dạ bẩm Cụ Lá»›n, cáºu Bẩy đã lá»›n rồi, sức lá»±c cáºu dồi dà o lắm. Dạ bẩm con trai 17 thưa Cụ Lá»›n :
Cụ Lá»›n gáºt gù đáp :
- Biết rồi nhưng Ãt ra cÅ©ng phải coi hắn mần răng chá»›. Tin răng được mi …
Cụ Bà quay lại biểu mụ Tám :
- Thì mụ cứ để cho ông xuống quan sát mới ra răng.
Mụ Tám Ä‘á»ng đảnh :
- Dạ bẩm Cụ Lớn, kỳ lắm mà .
- Răng mà kỳ, mi cũng đã có chồng có con rồi, chuyện chi mà kỳ.
Mụ Tám đà nh phải nÃn thinh.
Hai cụ thá»i xong bữa cÆ¡m thì đèn đã báºt sáng. Tiếng cáºu Chó từ nhà ngang tru lên là m mụ Tám giáºt mình nói :
- Dợ, bẩm Cụ Lá»›n, cáºu Bẩy gá»i.
Cụ Bà gáºt đầu đáp :
- Ừ, mi xuống coi cáºu Bẩy gá»i chi ?
- Dợ, bẩm Cụ Lá»›n, có lẽ cáºu đòi uống nước.
Cụ Ông gáºt đầu nói :
- Ừ, mi xuống cho cáºu Bẩy uống nước rồi tao xuống ngay bây chừ.
Mụ Tám láºt Ä‘áºt Ä‘i xuống nhà dưới nÆ¡i cáºu Bẩy nằm. Cáºu ấy đã lăn từ trên giưá»ng xuống đất. Cáºu Ä‘ang bò quanh nhà . Cáºu Chó trần truồng như nhá»™ng, nước da Ä‘en nháy đầy lông lá cá»§a cáºu Bẩy trông cáºu chẳng khác con chó xồm.
Cáºu Bẩy như cuồng chân nên cáºu bò rất nhanh, cáºu bò quanh căn nhà rá»™ng. Thỉnh thoảng cáºu lại ngẩng mặt lên trá»i như tru lên những tiếng dà i.
Mụ Tám Canh chạy vá»™i xuống nhà dưới, vừa đến cá»a mụ Tám đã lên tiếng há»i :
- Chi đó cáºu Bẩy, khát nước phải không ? Tui lấy cho cáºu uống nghe.
Nghe tiếng mụ Tám Canh cáºu Bẩy ngưng bò, Cáºu giương cặp mắt hau háu nhìn ra cá»a nhưng tại sao không thấy mụ Tám vô cáºu Bẩy chá» má»™t lúc, không thấy bóng dáng mụ Tám, cáºu lại tru lên thì ngay khi đó, mụ Tám đẩy cá»a vô, tay mụ cầm ấm nước, mụ lên tiếng :
- Tôi đây, mần răng mà cáºu la dữ rứa. Cụ Bà nghe tiếng cáºu la, cụ mắng chúng tui hỉ !
Cáºu Chó ngước mắt lên nhìn mụ Tám. Cáºu chỠđợi nhưng mụ Tám đặt ấm nước xuống chiếc bà n cạnh giưá»ng cáºu Chó rồi nằm xuống đỡ cáºu Chó lên giưá»ng má»›i cho cáºu uống nước. Mụ Tám Canh phải đặt cáºu Chó và o lòng như hồi còn ở vá»›i lão Quản Canh, mụ cho con mụ bú.
Cáºu Chó nằm im trên lòng mụ Tám thì mụ quay vá»›i chiếc bình tÃch bá»—ng mụ giáºt mình quay lại, khẻ đẩy tay cáºu Chó ra nói :
- Im thì ngưá»i ta má»›i cho cáºu uống được chứ ?
Cáºu Chó trừng mắt nhìn mụ Tám rồi bà n tay cá»§a cáºu lại lồng và o áo mụ Tám, chà đi khắp ngá»±c mụ Tám. Mụ Tám biết tánh cáºu Bẩy nên mụ đà nh để im, lấy bình tÃch nước. Mụ Tám kéo cáºu Bẩy nằm xÃch lên, bá»—ng mụ đỠmặt có vẻ ngượng nghịu, kéo chiếc chăn chiên Ä‘áºy lên ná»a ngưá»i cáºu Chó. Cáºu Chó lấy tay hất cái chăn ra, không chịu đắp, mụ Tám gắt :
- Quá»· nè, để ngưá»i ta đắp cho. Äồ quá»· sứ …
Mụ nhìn ra ngoà i coi có ai không ? Mụ yên tâm khi không có má»™t ai đứng ngoà i, không ai nghe tiếng mụ gắt vá»›i cáºu Bẩy. Mụ kéo chiếc chăn chiên đắp lên lần thứ hai cho cáºu Chó. Lúc đó bà n tay cá»§a cáºu Chó đã lồng và o ngưá»i. Mụ Tám đà nh phải gồng ngưá»i lên để chịu đựng cái bà n tay ma quái cá»§a cáºu Chó.
Mụ liếc xéo cáºu Chó rồi nói :
- Uống đi, đồ quỷ.
Mụ Tám đưa chiếc bình tÃch và o miệng cáºu Chó cho cáºu ta. Khi uống xong bình tÃch nước, cáºu Chó đẩy bình tÃch ra và lắc đầu ra hiệu là cáºu hết khát rồi. Nước trong vòi bình tÃch trà n ra là m ướt cả ngưá»i cáºu Chó. Mụ Tám vá»™i lấy chiếc khăn lau ngưá»i cho cáºu Chó, cáºu Chó ôm ngang ngưá»i mụ Tám là m mụ cuống lên và vá»™i đẩy cáºu Chó ra nhưng cáºu bám chặt không rá»i mụ Tám. Ngưá»i cáºu Chó lúc đó đã cứng Ä‘á».
Bên ngoà i Cụ Thượng đã xuống quan sát. Cụ chổng mông nhìn qua khe cá»a coi thằng con trai út cá»§a cụ mần những cái chi mà mụ Tám lại biểu nó muốn vợ.
Cụ Thượng đã nhìn táºn tưá»ng hà nh động cá»§a cáºu con trai út cụ đã trông thấy toà n thân cáºu Chó nên cụ công nháºn mụ Tám nói đúng. Mụ Tám nháºn định “nghiêm chỉnh†và đứng đắn vá» con ngưá»i cá»§a cáºu Bẩy.
Do đó, khi thấy mụ Tám hất cáºu Chó nằm xuống giưá»ng Cụ Thượng thấy quả là việc là m bất nhẫn cá»§a mụ Tám, cụ đâm thương thằng con trai út cá»§a cụ. Tháºt ra cáºu Chó là con ngưá»i tà n táºt, hình thù xấu xÃ, ngưá»i không ra ngưá»i, chó không ra chó nên hai cụ đà nh phải nhốt cáºu Chó trong nhà mà không lá»™ cho ai biết ngoà i những đứa là m trong nhà cÅ©, lá»§ gia nhân tin cáºy răng chúng cÅ©ng không dám nói Ä‘iá»u chi dù chúng nó có trông thấy cáºu Chó rõ rà ng.
Cụ Thượng đứng nhìn cáºu Chó cố Ä‘eo sau mụ Tám. Bà n tay cá»§a cáºu Chó lồng và o ngưá»i mụ Tám nhứt định không chịu buông ra. Cáºu Chó bị mụ Tám hất xuống, cáºu gầm gừ tru lên phản đối nên Cụ Thượng đứng bên ngoà i vá»™i lên tiếng :
- Tám mi chiá»u cáºu Bẩy má»™t tà không được à . Chưa chi mà mi phải hất cáºu xuống, tá»™i nghiệp chưa ?
Nghe Cụ Thượng ông rầy, mụ Tám Canh vừa sợ lại vừa ngượng ngùng mắc cỡ. Nghe tiếng ngưá»i nói bên ngoà i cáºu tưởng rằng có đứa đến phá cáºu nên cáºu phản đối bằng cách cáºu Ä‘áºp chân thình thịch xuống giưá»ng rồi cáºu định tru lên. Mụ Tám lại tưởng cáºu Bẩy có cha cáºu đứng bên ngoà i nên cáºu lại định bắt nạt mụ. Mụ Tám đà nh phải dá»— cáºu ấy :
- Chi mà cáºu mần dữ rứa …
Vừa nói, mụ vừa xốc cáºu Chó lên, cho cáºu nằm gá»n và o lòng mụ, mặc cho hai bà n tay cá»§a cáºu muốn là m chi thì là m. Cụ Thượng đứng nhìn hồi lâu rồi khẻ thở dà i. Cụ vừa thương cáºu con trai út và thương sá»± chịu đựng cá»§a mụ ngưá»i ở cá»§a cụ. Cụ đà nh phải an á»§i mụ Tám :
- Thôi mụ Tám chịu khó chiá»u cáºu ấy má»™t lúc, rồi lát nữa tao cho tiá»n may sắm quần áo. Tá»™i nghiệp thằng ấy.
Nói rồi Cụ Thượng thong thả Ä‘i lên trên nhà . Cụ Bà thấy Cụ Ông lên bèn há»i :
- Răng ông ? Ông đã thấy chi chưa ?
Cụ Ông khẻ gáºt đầu, cụ ngoãnh lại nhìn coi có ai trong nhà không rồi cụ lại gần Cụ Bà khẻ nói :
- Mụ Tám nói đúng, thằng Bẩy lá»›n rồi, phải lấy vợ cho hắn không thì chỉ khổ cho mụ Tám thôi. Mụ Tám vừa sợ mình, vừa thương thằng ấy nên mụ phải chịu đựng, tháºt tá»™i nghiệp, coi mụ rứa mà khá. Thảo nà o những đứa kia, đứa mô cÅ©ng chạy hết. Mần răng chúng nó chịu được nhất là đứa mô cÅ©ng là con gái hết.
Cụ Bà thÃch thú vì Cụ Ông đã cÅ©ng nhìn nháºn má»™t sá»± tháºt.
- Rứa mà tui biểu ông, ông còn không chịu nghe, bây chừ là ông trông thấy rõ rệt rồi ông mới chịu nghe.
Cụ Ông gáºt đầu :
- Thiệt tôi không ngỠthằng nầy đã lớn quá cỡ. Khà huyết của hắn lại sung mãn nữa, cái đó mới khổ chứ.
Tà i sản của quykiemtu
29-10-2008, 10:54 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 18
Thế là Cụ Thượng Ông, Cụ Thượng Bà quyết định phải lấy vợ cho cáºu Chó. Lụa, con gái Cá»u Tá»›m được chá»n là m vợ cả cá»§a cáºu Chó cho đến ngà y Lụa có mang thì Duyên con gái Thầy Cai Hương Thạnh được Quan Huyện anh cáºu Chó đưa lên hầu là m vợ nhá» cá»§a cáºu Chó.
Lụa và Duyên, Ä‘á»u là hai cô gái xinh đẹp. Lụa sắc sánh hÆ¡n Duyên vì dù sao Lụa cÅ©ng đã ở Huế lâu năm, còn Duyên thì thùy mị đẹp má»™t cách kÃn đáo, duyên dáng rất quý phái, nên ngay buổi gặp gở ban đầu ở Huyện Duyên đã là m Quan Huyện anh cáºu Chó say mê.
Duyên vá» thăm gia đình được hai ngà y thì bà Huyện được tin cụ Cố nhà bà Huyện Ä‘au, nên bà Huyện láºt Ä‘áºt Ä‘em mấy đứa con vá» Huế thăm cụ Cố. Quan Huyện lại nhá»› đến Duyên nên há»a tốc cho tên lÃnh lệ gá»i Duyên vá» Huyện vẫn còn nhá»› đến những phút gần gÅ©i vá»›i Duyên ngưá»i thôn nữ xinh đẹp, da thịt mát rượi chắc nịch đó.
Cái giá» phút hiếm có thì bà vợ cá»§a Quan Huyện xuất dinh đó, Quan Huyện cần phải lợi dụng triệt để. Vả lại Quan Huyện vẫn thắc mắc không hiểu đứa con Ä‘ang mang là con ai? Nếu là con Quan Huyện thì té ra cáºu Chó không có con sao? Tại sao Lụa, vợ cáºu Chó lại cÅ©ng có mang? Quan Huyện muốn biết cho rõ, đó là con ai? Con Quan Huyện hay con ngưá»i em trai Quan Huyện cáºu Chó.
Từ hôm Duyên vá» quê thăm gia đình, Quan Huyện đã được nghe bà Huyện thá»§ thỉ kể lại những lá»i Duyên nói vá»›i bà Huyện vá» sức mạnh khá»§ng khiếp và cái khổ cá»§a ông em Quan Huyện đã là m cho Quan Huyện tò mò thêm.
Quan Huyện không ngá» thằng em tà n táºt cá»§a quan lại có thể hung hản khá»§ng khiếp đến như thế.
Buổi sáng hôm ấy, Quan Huyện Ä‘ang ngồi ở cổng đưá»ng coi hồ sÆ¡ những vụ kiện tụng tiếp những kẻ lá»… lại, biếu xén, thì thầy Cai, Duyên và lão Cá»u Nghi lÃnh lệ vỠđến Huyện, chiếc xe kéo chở hai thúng gạo nếp cái, đôi quang gánh, lão Cá»u Nghi ngồi dưới sau xe còn thầy Cai ngồi trên mui xe trông y như lối ngồi rước kiệu long đình. Gã phu xe ướt đẫm mồ hôi gò lưng kéo và o Huyện.
Quan Huyện thấy Duyên đến, ông mừng rỡ gá»i gã lÃnh lệ hầu ra đỡ thÃm Bẩy. Quan Huyện ra táºn tam cấp đón Duyên. Äôi má hây hây đỠcá»§a Duyên là m Quan Huyện thấy thèm thuồng. Quan Huyện bá» xá» nói vá»›i Duyên:
- ThÃm Bẩy vô nhà rá»a mặt Ä‘i.
Duyên nhìn Quan Huyện mÄ©m cưá»i:
- Dợ.
Thầy Cai lấy là m hãnh diện khi nghe Quan Huyện gá»i con mình là thÃm Bẩy. Thầy hãnh diện vá»›i lão Cá»u, vá»›i đám lÃnh lệ trong Huyện mà trước kia bá»n há» vẫn bắt nạt thầy. Thầy muốn ngầm cho bá»n lÃnh lệ biết cái thế lá»±c cá»§a thầy Cai đối vá»›i Quan Huyện.
Trông thấy hai thúng gạo nếp Quan Huyện há»i:
- Gạo mô đây?
Lão Cá»u lÃnh lệ chấp tay lá»… phép thưa:
- Bẩm Quan Lá»›n, gạo cá»§a mợ Ấm đưa lên kinh cho cáºu Ấm thá»i...
Quan Huyện cưá»i nói:
- Chà thÃm Bẩy chăm cho chú ấy quá hỉ!
Duyên và o trong nhà riêng cá»§a Quan Huyện. Chiếc thau đồng dầy cùng vá»›i miếng sà bông thÆ¡m phức, chiếc khăn mặt bông trắng nõn là Duyên thấy sá»± sang trá»ng, hãnh diện cá»§a mình trong nhà Quan Huyện. Nà ng nhúng cả mặt xuống cháºu thau nước. Những giá»t nước mát lạnh thấm và o da thịt nà ng thấy êm dịu, thÃch thú. Duyên lấy sà bông thÆ¡m chà lên mặt rồi vổ nước lau, mùi thÆ¡m cá»§a sà bông thÆ¡m nhẹ nhà ng.
Duyên cúi xuống rá»a mặt, bổng nà ng giáºt mình khi thấy đà ng sau má»™t ngưá»i ôm lấy ngang ngưá»i nà ng. Bà n tay cá»§a gã đà n ông đưa khắp ngưá»i Duyên. Nà ng định quay trở lại nhìn, nhưng hÆ¡i thở đó nà ng đã biết ngay là cá»§a anh Huyện nà ng rồi.
- VỠchi lâu rứa?
Duyên cưá»i đáp:
- Mới hai ngà y mà ...
Duyên khẻ rùng mình vì bà n tay cá»§a Quan Huyện chà sát trên da thịt nà ng. Duyên lau khô mặt vừa ngoảnh lại thì Quan Huyện đã ghé mặt Duyên hôn. Duyên quay lại đôi mặt giáp nhau, nà ng hứng chịu tất cả những gì mà Quan Huyện gồng được lên cá» sát ngưá»i nà ng.
Gã lÃnh lệ hầu trà khệ nệ bưng từng thúng gạo nếp ngoà i xe và o trong nhà , gã đứng lại khi gã nhìn thấy Quan Huyện Ä‘ang ôm Duyên, gã đứng sững như trá»i trồng. Gã không dám lên tiếng mà cÅ©ng không dám tiến thêm và o nữa sợ Quan Huyện biết gã nhìn thấy tất cả những việc Quan Huyện Ä‘ang là m. Gã cÅ©ng không dám lùi ra vì thùng nếp quá nặng.
Bên ngoà i lão Cá»u Mà nh thấy gã đồng nghiệp cá»§a hắn dừng lại trước cá»a tư dinh Quan Lá»›n bèn há»i:
- Äứng là m chi rứa Tháºp Tu?
Tháºp Tu tên gã lÃnh lệ, thì Quan Huyện cÅ©ng đã nghe tiếng Cá»u Mà nh gá»i gã đồng nghiệp nên ngà i quay lại thấy Tháºp Tu đứng ngoà i cá»a. Quan Huyện giáºt mình, không hiểu gã lÃnh lệ nà y đứng tá»± bao giá», hắn đã đứng nhìn thấy những gì rồi.
Thấy Quan Huyện nhìn ra, tay buông cô gái quê, Tháºp Tu vá»™i tiếng bước khệ nệ bưng thúng gạo nếp Ä‘i vô. Và i hạt gạo đổ ra ngoà i. Duyên la:
- Chú bưng răng đổ hết rồi.
Quan Huyện gắt há»i:
- Mi vô lúc mô, Tháºp?
Tháºp Tu biết tai há»a đã đến, hắn nhanh trà đáp:
- Bẩm Quan Lớn, con vừa vô. Dạ bẩm bưng thúng gạo đi nặng quá.
Quan Huyệt gắt:
- Răng mi không vô còn mần chi ngoà i nớ?
Gã Tháºp Tu cuống lên:
- Dạ bẩm vẫn đi.
Quan Huyện cau mặt:
- Quân ni chết đòn, không biết chi hết, khi mi vô thì lên tiếng nghen.
- Dợ...
Duyên thấy chỉ có má»™t thúng gạo nếp bèn há»i:
- Còn thúng nữa mô, chú Tháºp?
Tháºp Tu vá»™i đáp:
- Dợ, bẩm mợ còn một thúng ngoà i nớ.
- Ra bưng hết vô nghen.
- Dợ...
Tháºp Tu đặt thúng gạo nếp và o góc nhà rồi Ä‘i ra, Quan Huyện nhìn theo Tháºp Tu, rồi nói vá»›i Duyên:
- Thằng nớ đứng lâu chưa?
Duyên lắc đầu:
- Không biết nữa. Em đứng quay vô trong mần răng mà biết được.
Quan Huyện vẫn còn háºm há»±c:
- Quân ni chết đòn. Hắn gian lắm mà .
Rồi Quan Huyện quay ra cổng đưá»ng. Duyên lúi húi nhặt má»› gạo nếp rÆ¡i khi nảy gã Tháºp Tu bưng vô.
Duyên nhặt xong má»› gạo nếp rÆ¡i bá» và o má»™t chiếc rá nhá» rồi nà ng lục va ly lấy quần áo Ä‘i tắm. Và o trong tư dinh Quan Huyện ngưá»i anh chồng Duyên tá»± nhiên thấy mình là quan trá»ng hẳn lên. Äịa vị cá»§a nà ng cao sang lên đám lÃnh lệ hầu trong Huyện đối vá»›i Duyên hết sức kÃnh nể. Má»™t Ä‘iá»u há» bẩm vá»›i Duyên là mợ Ấm, hai Ä‘iá»u há» kêu Duyên mợ Ấm. Duyên lấy sà bông thÆ¡m, khăn mặt và o buồng tắm. Trong buồng tắm cá»§a Quan Huyện có tấm gương tháºt lá»›n.
Duyên đứng nhìn má»™t cách thÃch thú. Bổng má»™t tiếng rầm Ä‘áºp mạnh và o thà nh cá»a là m Duyên giáºt mình. Nà ng vá»™i và ng lấy chiếc khăn mặt che lấy ngưá»i. Trống ngá»±c Duyên Ä‘áºp tháºt mạnh.
Bên ngoà i Quan Huyện Ä‘áºp mạnh:
- Äồ khốn nạn, tống giam thằng ni lại bay... Mi là thằng Tháºp Tu phải không?
Có tiếng gã đà n ông run sợ:
- Dợ bẩm lạy Quan Lá»›n con trót dại xin Quan Lá»›n tha tá»™i cho con. Dợ, bẩm Quan Lá»›n, con không ngá» trong đó có ngưá»i. Dợ, con không biết mợ Ấm trong ná»›.
Quan Huyện đấm đá Tháºp Tu gã lÃnh lệ vừa bưng gạo vô cho Duyên bình bịch Tháºp Tu vừa rên vừa chắp tay lạy:
- Con lạy Quan Lớn, con xin Quan Lớn tha tội cho con từ nay con không dám rứa nữa...
Quan Huyện uất ức:
- Thằng khốn nạn ni hổn quá chừng. Mi ngó đã lâu chưa? Ai cho mi và o trong nầy mà ngó... Chà , tao nuôi ong tay áo rồi. Tao phải bá» tù mi má»›i được. Như rứa thì còn chi là tôn ty tráºt tá»±, là lá»… giáo nữa...
Lúc nà y Duyên má»›i biết trong khi nà ng tắm, thằng Tháºp Tu đã chổng mông nhìn qua khe cá»a. Hắn nhìn nà ng tắm, hắn nhìn nà ng trần truồng chà sát sà bông lên ngưá»i và hắn nhìn nà ng đứng trước gương thì bị Quan Huyện vô bắt được.
Quan Huyện thét lớn:
- Cá»u Mão.
Có tiếng đáp:
- Dợ...
Quan Huyện dạy:
- Cá»u Mão, mi xuống gá»i thằng cai trại lên đây tao biểu. Giam cổ thằng ni lại... Äem roi gân bò ra đây cho tao...
Tháºp Tu sụp xuống lạy Quan Huyện:
- Con cắn rÆ¡m cắn cá» lạy Quan Lá»›n, con xin Quan Lá»›n tha tá»™i cho con. Từ nay sắp sau con xin chừa. Lần sau Quan Lá»›n bắt được con tá»™i ni nữa con xin chịu tá»™i án chém. Lạy Quan Lá»›n xin Quan Lá»›n thương mà tha cho con. Xin Quan Lá»›n đánh con thêm nữa rồi xin Quan Lá»›n đừng gá»i anh cai trại...
- Răng, mi nói răng... Mi sợ thằng cai trại à !
Tháºp Tu rên rÄ©:
- Bẩm lạy Quan Lớn, con không sợ anh cai trại nhưng con sợ tiếng tăm đến tai vợ con thì chết...
Quan Huyện báºt cưá»i há»i:
- Mi mấy vợ?
- Dợ, bốn vợ...
- Chà răng mà nhiá»u rứa mi... Bốn vợ rồi, mà còn thèm khát chi nữa mà mi nhòm mi ngó. Thằng khốn nạn ni ghê quá rứa...
- Rứa mi sợ con vợ mô?
- Dợ, bẩm con vợ thứ tư con vừa mới lấy tháng ni...
Quan Huyện lắc đầu mÄ©m cưá»i:
- Lần ni tao tha cho nghen chưa, lần sau như rứa thì mi chết mồ tổ mi hỉ!
Tháºp Tu mừng rối rÃt:
- Dợ... Con cám ơn Quan Lớn.
Vừa nói Tháºp Tu vừa sụp xuống lạy sống Quan Huyện. Quan Huyện vừa bá»±c lại vừa buồn cưá»i thằng lÃnh lệ kỳ lạ. Quan Huyện vung chân đá Tháºp Tu lăn ra đất.
- Thôi cho mi xuống... Tổ cha mi, lần sau mà còn rứa thì mi chết hỉ!
- Dợ...
Tháºp Tu vá»™i vã chạy xuống. Quan Huyện vá»™i ra lệnh:
-Tao cấm không cho đứa mô léo hánh vô trong ni nghen. Tao không gá»i đứa mô mà lò mò vô đây chết chúng bây đó hỉ!
Quan Huyện thấy đám lÃnh lệ đã Ä‘i rồi, má»›i cầm tay khóa cánh cá»a sắt. Bên trong Duyên đã khóa rồi nên khi nghe tiếng lắc. Duyên há»i:
- Ai đó?
- Yêng đây... Mở cá»a anh vô thÃm Bẩy.
...................................
- Ướt hết quần áo rồi...
- Ướt thì răng, đi mô chả phải thay...
- Thì thay đi, răng để quần áo mần chi?
Quan Huyện cưá»i thÃch thú. Ngà y trở vá» cuá»™c Ä‘á»i cá»§a Ông A Dong trong thá»i kỳ phải sống trong má»™t ngôi vưá»i vá»›i ngưá»i nữ Eva và quá»· dữ bắt đầu cho ăn trái cấm. ChÃnh ngưá»i nữ đã khuyến khÃch mạnh mẽ ngưá»i đà n ông phạm tá»™i.
Quan Huyện đã ôm lấy Duyên, ông ngồi trên chiếc ghế đẩu kê trong nhà tắm và đặt Duyên và o lòng trước tấm gương lá»›n treo trong buồng tắm. Duyên nằm trên đùi Quan Huyện ngẩng nhìn Quan Huyện mÄ©m cưá»i, trông nà ng tháºt đẹp, má»§m mÄ©m là m Quan Huyện cuống lên. Quan Huyện ôm ghì lấy Duyên nhưng rồi bá»—ng ông nhăn mặt, khẻ thở dà i, Duyên ngạc nhiên nhìn lên ngưá»i anh chồng bổng giáºt mình đứng dáºy nhìn Quan Huyện mÄ©m cưá»i. Quan Huyện nhìn Duyên lắc đầu. Duyên cưá»i há»i:
- Thôi hỉ!
Quan Huyện không đáp, mặt buồn so. Ông ra thùng nước dội lau. Duyên đứng sát bên Quan Huyện, giơ tay khẻ tát và o mặt Quan Huyện:
- Rứa mà chộn lộn.
Quan Huyện ngÆ¡ ngẫn nhìn Duyên, Duyên báºn lại quần áo đẩy cá»a buồng tắm Ä‘i ra.
Duyên sáng hẳn lên khi nà ng báºn chiếc áo trắng nõn. Duyên ra phÃa nhà ngoà i cá»§a Quan Huyện thấy chú nà ng, Thầy Cai Hương Thạnh Ä‘ang ngồi chá» Quan Huyện. Duyên hãnh diện nói:
- Chú chỠQuan Huyện con hỉ.
Thầy Cai gáºt đầu:
- Ừ chú đợi Quan Huyện để trình Quan Lớn một vụ lộn xộn trong vùng Tổng mình.
Duyên há»i:
- Chuyện chi đó chú?
Thầy Cai Hương đáp:
- Chuyện mấy thằng vừa ở Côn Äảo vá»›i Lao Äảo vá» dạo ni chúng nó đánh vụng thịt cầy má»—i tuần mấy lần, chú lo chúng hắn là m báºy thêm phiá»n cho vùng mình. Mấy đứa há»™i kÃn, há»™i hỡ.
Rồi bổng Thầy Cai Hương Thạnh xuống giá»ng vẫy Duyên lại gần:
- Duyên, con lại chú biểu Ä‘iá»u ni.
Duyên lại gần chú nà ng há»i:
- Chi đó chú.
Thầy Cai nghiêm nghị nói:
- Chuyện ni chú vừa mới nghe hỉ.
Duyên ngạc nhiên há»i:
- Mà chuyện chi chú?
- Thầy Äá» vừa cho chú biết thằng Hải đó...
Duyên giáºt mình há»i:
- Hải mô chú?
- Thằng Hải con bà Cò Bạch ở bên nhà mình đó.
- Ừ mà răng chú?
- Hắn Ä‘i theo há»™i kÃn, thầy Äá» vừa có báo cáo, thầy Äá» cho chú coi và há»i chú:
- Thằng như rứa ở ngay bên cạnh nhà thầy mà thầy không biết?
Duyên hốt hoảng há»i:
- Răng có chuyện lạ rứa? Anh Hải hiá»n là nh lắm mà chú...
Thầy Cai Hương Thạnh ngạc nhiên khi nghe Duyên gá»i Hải bằng anh.
- Răng mợ Ấm lại gá»i hắn bằng anh? Hắn là đầy tá»› cá»§a nhà mình, mình thương hắn thì gá»i hắn bằng chú. Gá»i rứa ngưá»i ta cưá»i cho.
Duyên đáp:
- Thì con vẫn quen gá»i rứa rồi.
- Quen răng được. Trước kia khác bây chừ khác. Dù răng con cÅ©ng là dâu cá»§a Cụ Thượng, vợ cáºu Ấm mà .
Duyên vẫn cố bênh Hải:
- Äể con nói vá»›i anh Huyện chá»› anh Hải à ... Chú Hải hiá»n là nh lắm, có lẽ đứa mô thù anh á chú ná»› mà báo cáo nhãm nhà chú hỉ!
Thầy Cai Hương Thà nh lắc đầu đáp:
- Thù chi, chú cũng nghi thằng Hải lắm.
Duyên đâm thương hại Hải:
- Chi mà chú nghi. Con biết anh Hải không là m chuyện nớ đâu!
Thầy Cai Hương Thạnh vẫn đỠphòng:
- Nhưng mình cÅ©ng phải cẩn tháºn không mang lụy và o thân chứ. Thằng Hải là thằng hay sang là m há»™ chú giấy tá», sổ sách. Hắn mà dÃnh lÃu vô chuyện há»™i kÃn, há»™i hở thì phiá»n lắm đó nghen. Mình cÅ©ng bị liên lụy vì dung túng cho quân ăn cướp đó trong nhà ...
Quan Huyện tắm rữa xong báºn áo Ä‘i ra, mặt Quan Huyện xuôi xị buồn rầu. Vừa thấy Quan Huyện Ä‘i ra Thầy Cai Hương Thạnh đã đứng dáºy chấp tay vái chà o.
Quan Huyện ngạc nhiên khi thấy Thầy Cai Hương Thạnh bèn há»i:
- Chuyện chi đó thầy Cai?
Thầy Cai gãi đầu, gãi tai đáp:
- Bẩm Quan Lá»›n, con vừa nghe thầy Äá» cho biết có mấy thằng ở Lao Bảo, Côn Äảo vừa vá» Ãt lâu nay hay đánh vụng thịt cầy, nháºu đế nên thầy Äá» có vẻ nghi bá»n chúng nó bà n tán chi rằng...
Quan Huyện cau mặt nói:
- Bá»n đó chi mà sợ chúng nó rứa... Vá» thấy chúng nó xá»›n xác thì thầy Cai gá»i chúng hắn lên đánh cho má»—i đứa mấy roi Ä‘uổi vá», dằn mặt là chúng hắn sợ ngay hỉ! Chi mà phải báo cáo hay phúc trình cho rầy rà thêm...
Bên Phá»§ Doãn nghe những tin rứa là Cụ Lá»›n hay rầy lắm hỉ! Thầy Cai cố thu xếp răng cho êm là được rồi... Äể tui biểu thầy Äá» cho...
Thầy Cai Hương Thạnh mừng rỡ chắp tay xá Quan Huyện:
- Dạ bẩm lạy Quan lá»›n, chúng tôi xin Quan Lá»›n để vá»...
- Ừ thầy Cai vỠhỉ.
Thầy Cai quay lại bảo với Duyên:
- Chú vỠcon hỉ.
- Dợ, bẩm chú vá».
Thầy Cai ra khá»i phòng Quan Huyện, Duyên quay lại thấy Quan Huyện Ä‘ang nằm dà i trên ghế xÃch Ä‘u, dáng Ä‘iệu buồn so bèn há»i:
..................................
Quan Huyện vẫn hứa hen:
- ÄÆ°á»£c rồi tối ni em thấy qua mà ...
Duyên gáºt đầu:
- Thì tối chứ răng nữa...
Quan Huyện thấy mình cần phải tăng cưá»ng sức lá»±c, chá»› quyết không thể để Duyên xem thưá»ng mình được nữa. Lúc nà y vì sá»± bất ngá» nghiá»n ngấu trước cái cảnh quá khêu gợi, trước những là n da mát lịm cá»§a Duyên Quan Huyện không giữ nổi cảm xúc mà sanh ra sá»± tệ hại đó. Lần ni, tối ni Quan Huyện nhất quyết ăn thua đủ vá»›i Duyên. Trông nét mặt xinh xắn, nước da trắng bóc, ngưá»i nở nang những đưá»ng cong tuyệt mỹ cá»§a Duyên Quan Huyện thấy ngưá»i ông căng lên, sức khá»e như tăng lên phần nà o.
Quan Huyện lên tiếng gá»i:
- Tháºp Tu... Tháºp Tu...
Không nghe tiếng đáp lại, Quan Huyện lại há»i:
- Có đứa mô đó không bây?
Có tiếng ngưá»i đáp lại:
- Dợ... bẩm Quan Lớn dạy chi?
- Thằng Tháºp Tu mô?
Gã lÃnh lệ đáp lại:
- Bẩm Quan Lớn vừa đuổi hắn xuống trại...
Quan Huyện xá»±c nhá»› đến gã lệ đứng ngó qua vách buồng tắm nhìn Duyên tắm trong buồng tắm, ông mÄ©m cưá»i nói:
- Ừ! Mi xuống trại gá»i thằng Tháºp Tu lên ta biểu nghen...
- Dợ...
Gã lÃnh lệ chạy xuống trại lÃnh cÆ¡, vẫy Tháºp Tu lại nói:
- Anh Tháºp Tu lên Quan Lá»›n đòi.
Tháºp Tu đâm hoảng, tưởng Quan Huyện lại hà nh chuyện mình nhìn trá»™m qua khe cá»a buồng tắm, hắn đâm sợ:
- Chuyện chi đó mi. Tháºp Liếng?
- Mợ biết.
- Quan gá»i choa hỉ.
- Ừ.
- Chết mẹ, lại chuyện chi đây?
Tháºp Tu lên từ phòng Quan Huyện nhưng hắn tháºp thò đứng ngoà i không dám vô ngay. Quan Huyện thấy thấp thoáng có bóng ngưá»i bèn há»i:
- Äứa mô đứng ngoà i nó bấy?
Tháºp Tụ vá»™i lên tiếng:
- Dợ, bẩm Quan Lớn con...
- Mi, Tháºp Tu đó hỉ. Răng cứ tháºp thò không vô. Tao coi mi gian quá Tu?
Tháºp Tu cuống lên thưa:
- Bẩm Quan Lớn con sợ nên chưa dám vô...
- Mà y rình choa phải không?
Tháºp Tu hoảng sợ:
- Dạ bẩm con đâu dám là m rứa, bẩm Quan Lớn xét thương cho con...
Quan Huyện vẫy Tháºp Tu lại. Tháºp Tu quỳ xuống ghé sát bên Quan Huyện để nghe Quan Huyện nói nhá»:
- Mi ra ngoà i lão tầu bà n thuốc bắc ngoà i cá»a Huyện hỉ, mi biết lão tầu nghiện á phiện không?
Tháºp Tu đáp:
- Dợ, bẩm Quan Lá»›n lão tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng...
- Giá»i ừ phải, lão tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng đó mi. Lão tầu, hôm trước mi đưa choa vô đó...
- Dợ...
- Choa muốn hút mấy điếu thuốc phiện...
- Dợ, bẩm tối ni...
- Chứ răng nữa... Mi ra bảo lão nhớ là lát nữa tao ra nghen... Sắp sẵn mâm đèn thuốc cống, tao ra hút thuốc nghen...
Tháºp Tu mừng rở, rối rÃt:
- Dợ, dợ... bẩm Quan Lớn con đi bây chừ...
- Ừa...
Tháºp Tu vá»™i vã quay ra tiệm thuốc bắc cá»§a ông lang tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng, tiệm thuốc bắc lá»›n nhất Huyện, lão lang tầu già ngoà i 60 tuổi mà dáng Ä‘iệu rất phương phi, hà m râu Ä‘en nháy, mặt đỠá»ng. Lão mỡ tiệm thuốc bắc ở Huyện Hương Trà đã gần 20 năm nay. Lão buôn bán phát tà i nên cứ và i năm lão lại vá» Quảng Äông quê hương lão má»™t lần. Lão tầu có ba vợ. Ngưá»i vợ cả cá»§a lão lấy từ bên tầu. Äó là ngưá»i vợ lúc nà o cÅ©ng thương quý và dà nh tất cả quyá»n hà nh cho bà vợ cả. Lão ấy lấy cô vợ lẽ thứ hai năm nay đã gần 40 tuổi, sanh được bốn trai, hai gái. Cách đây ba năm, lão lại vừa lấy má»™t thiếu nữ Viet Nam mà ngưá»i ta nói lão đã phải bá» ra 2.000$ để mua vá». Năm nay cô vợ ba cá»§a lão lang tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng má»›i 20 tuổi nghÄ©a là lão lấy cô ta năm cô ta 18 tuổi, lão lang tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng có vẻ quý cô vợ nà y bá» ra 2000$ bạc Äông Dương để mua cái tiết trinh cá»§a cô vợ ba trẻ cá»§a lão.
Cô vợ ba cá»§a lão lang tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng rất xinh đẹp. Răng Ä‘en hạt huyá»n, đôi mắt bồ câu Ä‘en nháy, đôi má á»ng hồng, miệng cưá»i rất duyên dáng, vì chiếc môi dưới hÆ¡i trá» ra. Lão tầu lang Phúc Sinh ÄÆ°á»ng lấy được cô vợ ba trẻ tuổi nà y là do sá»± may mắn, duyên dáng, duyên trá»i Ä‘em lại.
Má»™t hôm, lão lang tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng Ä‘ang ngồi bốc thuốc cho các thân chá»§ cá»§a lão nhân ngoà i chợ Huyện thì có má»™t thiếu phụ đến yêu cầu lão Ä‘i xem mạch bốc thuốc cho chồng bà ta Ä‘ang bị bịnh cảm hà n nặng, nằm ở nhà . Äã lâu, lão Phúc Sinh ÄÆ°á»ng chỉ coi bệnh bắt mạch, bốc thuốc ở nhà , lão không Ä‘i coi mạch tại gia cho ai hết nhưng lần nà y vì thiếu phụ năn nỉ mãi, lão vẫn chưa chịu Ä‘i thì cô con gái lá»›n cá»§a thiếu phụ đó đến gá»i mẹ:
- Mạ Æ¡i, chú Ä‘au nặng lắm, mê man, con sợ quá thấy mạ Ä‘i má»i thầy lâu, con phải chạy ra coi mạ đã má»i được cụ thầy chưa?
Thấy thiếu nữ, bổng nhiên lão lang tầu nảy ra ý tà , tuy lão đã gần 60 tuổi nhưng sức lá»±c lão còn cưá»ng tráng lão định dá»±a và o cÆ¡ há»™i cứu nhân độ thế nà y để há»i cô gái xinh đẹp kia là m vợ ba cho lão.
Lão há»i thăm ngay thiếu phụ:
- Cô đó là con gái bác đó à ?
Thiếu phụ đáp:
- Dạ bẩm thầy cháu là con gái lớn của vợ chồng tui đó...
- Cô gái ấy năm nay bao nhiêu tuổi?
- Dạ bẩm thầy 18 tuổi...
- Con gái lá»›n rồi hỉ! Äã có đám mô há»i chưa?
Thiếu phụ thà nh tháºt đáp:
- Bẩm thầy cÅ©ng có ngưá»i muốn dạm rồi nhưng nhà cháu chưa muốn cho cháu lấy chồng. Vã lại ngưá»i xứng đáng thì chưa nhưng ngưá»i táp nham thì phiá»n sợ cháu nó khổ...
Thầy lang cưá»i đáp:
- Ừ, phải bà nghÄ© rứa thì phải... Äể tui Ä‘i coi mạch cho ông nhà bà tôi bốc thuốc cho, thế nà o cÅ©ng khá»i mà ...
Thấy bá»—ng nhiên thầy lang trở giá»ng chấp thuáºn Ä‘i coi mạch bốc thuốc chồng bà , thiếu phụ mừng rỡ nói:
- Dạ bẩm cám ơn cụ lang...
Lão lang đưa tay ra ngăn lại nói:
- Äừng chá»›, đừng gá»i bằng cụ lá»›n tui má»›i ngoà i bốn mươi thôi mà ...
- Chưa được cụ lớn...
Lão Phúc Sinh ÄÆ°á»ng khai sụt Ä‘i 20 tuổi. Äó là thâm ý cá»§a lão. Lão báºn áo, đội mÅ©, cầm chiếc chiến đồng dà i, láºt Ä‘áºt Ä‘i theo thiếu phụ và thiếu nữ Ä‘i coi bệnh. Lão và o má»™t thôn cách Huyện không xa lắm để coi mạch cho má»™t gã đà n ông trạc 40 tuổi Ä‘au thương hà n nằm trong buồng.
Lão đốt đèn lên để coi mạch xong và nói:
- Bệnh cá»§a ông nhà đây nặng lắm mà nhưng may mắn gặp tui, tui cố chữa cho là khá»i...
- Tui coi mạch rồi, bệnh thương hà n phải kiêng cơm, hổng được cho ăn chi hết nghe không...
- Thôi có ngưá»i mô cho theo tui ra hiệu lấy thuốc sắc cho ông nhà uống. Chỉ ba bốn thang là khá»i ngay mà đừng có lo nghe...
Thấy thiếu phụ mừng rỡ định Ä‘i theo ông tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng nhưng lão lang tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng đã chỉ thiếu nữ mà nói rằng:
- Chà cô ni cÅ©ng được mà . Bà khá»i phải Ä‘i. Mà cô ni tên là chi hỉ?
Thiếu phụ đáp:
- Dạ bẩm thầy, tên cháu là Dược...
Lão tầu cưá»i đáp:
- Dược là thuốc, Dược là hoa thược dược à . Tên Dược hay lắm. À cô Dược Ä‘i theo tui ra cá»a hà ng lấy thuốc à ...
Thiếu phụ bảo con gái:
- Ừ, được con đi theo ông thầy ra lấy thuốc đem vỠmạ sắc cho chú con uống.
Dược ngần ngại khẻ cau mặt như để há»i mạ cón Ä‘iá»u chi:
Thiếu phụ bấm Dược khẽ nói:
- Nhà bây chừ không có tiá»n. Con chịu khó Ä‘i theo ông thầy ra cá»a hiệu cá»§a ông ấy nói khéo vá»›i ông ấy hốt thuốc chịu cho chú con chứ mạ không còn tiá»n...
Không biết tÃnh là m sao trả được Æ¡n cá»§a thầy lang Phúc Sinh ÄÆ°á»ng đã cứu tá» chồng mình. Mạ cá»§a Dược bèn sang há»i mụ hà ng xén kế bên: Mần cách răng trả được cái Æ¡n cứu tá», mụ biểu há»™, tui xin tạ Æ¡n mụ...
Mụ hà ng xén cưá»i nói:
- Tui sợ chú thÃm không bằng lòng, chú thÃm bằng lòng thì việc dá»… ợt...
Mạ cá»§a Dược Ä‘on đả há»i. Mụ hà ng xén cưá»i nói:
- Tui biết thầy lang Phúc Sinh ÄÆ°á»ng mê con Dược nhà thÃm lắm. Nếu thÃm chấp nháºn gã con Dược nhà thÃm cho ông ta thì chẳng những thÃm không phải bán nhà mà thÃm còn có thể lấy được hà ng chục căn nhà như nhà cá»§a thÃm nữa. Thầy lang Phúc Sinh ÄÆ°á»ng già u lắm lại có vẻ thương con Dược nữa cà . Tui nói để cho thÃm biết, con gái là con cá»§a ngưá»i ta, thÃm không gã con Dược cho thầy lang để lấy tiá»n thì sau nà y thÃm có gã cho đứa mô nữa chắc chi thÃm đã được tiá»n mà con gái thÃm lại vất vã là đằng khác thÃm nghe tui vá» bà n vá»›i chú ấy. Nếu chú thÃm thay lòng cứ cho tui biết, tui mai mối con Dược vá»›i ông thầy tầu đó...
Mạ của Dược suy nghĩ rồi nói:
- Mụ để tui nghÄ© má»™t và i ngà y, tui bà n lại vá»›i chú con Dược nhà tui cho ra răng được. Khổ tôi quá mụ Æ¡i, cháu nó nhá» quá mà ông thầy tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng lại già quá rồi, ông có thể đẻ ra chúng tui mà bây giá» lại lấy con gái chúng tui thì coi răng được.
Mụ hà ng xén cưá»i đáp:
- Chèn Æ¡i, thÃm nghÄ© vÆ¡ vẫn là m chi, con gái là con ngưá»i ta, con trai má»›i là con cá»§a mình để hắn lấy chồng xứng đôi vừa lứa mình được chi mô hỉ! Gã hắn cho ông lang thÃm vá»›i chú được và i ngà n đồng bạc bây chừ chú thÃm là m chi cho ra số tiá»n nhiá»u rứa.
Rồi mụ khẽ nói:
- ThÃm dại quá cho con Dược lấy lão lang tầu chỉ và i năm thì lão vá» chầu trá»i thì con Dược lại trở vá» chứ mất Ä‘i đâu. ThÃm cứ vá» thưa chuyện lại vá»›i chú, chú là đà n ông răng chú ná»› cÅ©ng nghÄ© xa hÆ¡n thÃm chú nó bằng lòng cho mà coi. Nếu chú tÃm bằng lòng thì cứ cho tui biết tui sẽ kiếm được và i cái áo mặc rét đó hỉ! Lão thầy tầu mê con Dược nhà thÃm lắm. Con gái mụ má»›i 18 tuổi, tuổi Ä‘ang lá»›n, tuổi dáºy thì xinh đẹp nhất Ä‘á»i cá»§a tuổi ngưá»i thiếu nữ, bây chừ lại phải lấy má»™t lão già tầu nhưng gia đình mụ trong mấy năm nay, nghèo quá rồi, ruá»™ng thì mất liên tiếp mấy mùa buôn bán thì chẳng những không có lãi mà còn bị lá»— vốn hằng ngà y, gần đây chú Dược lại bị Ä‘au, không có lão lang tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng thì chú cá»§a Dược đã nghẽo rồi. Thôi thì cho Dược lấy lão lang tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng, vừa trả Æ¡n cứu tá» cho lão lang tầu, vừa kiếm số vốn mần ăn sau nầy.
ThÃm vá» bà n vá»›i chồng, vợ chồng suy nghÄ© liên tiếp trong mấy ngà y đêm rồi má»›i quyết định gã Dược cho lão lang tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng. ThÃm cho mụ bán hà ng xén biết là mụ và chồng mụ bằng lòng gã con gái cá»§a mụ. Dược cho lão lang tầu. Mụ hà ng xén thÃch thú tươi cưá»i Ä‘on đả chạy đến cá»a hà ng lão Phúc Sinh ÄÆ°á»ng báo cho lão tin mừng:
- Chú Phúc à , tui đã nói hộ chú rồi đó nghen...
Chú Phúc Sinh ÄÆ°á»ng ngạc nhiên há»i:
- Chuyện chi thÃm Bẩy?
- Chuyện cô Dược con gái chú Nhiêu Cưá»ng đó...
Chú tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng sung sướng cưá»i hÃp mắt:
- Chuyện cô Dược hã? Răng chú Nhiêu Cương bằng lòng gã cô Dược cho ngộ rồi hã?
- Xong rồi, tui nói hộ chú rồi, chú cô Dược đã bằng lòng rồi...
Chú tầu sung sướng...
- Hay quá há, bà Bẩy giá»i lắm mà . Tui cám Æ¡n bà Bẩy đó... Bà Bẩy cầm lấy 5$ đây may áo nghe...
Nói rồi lão lấy tỠgiấy con công xanh đưa cho mụ Bẩy.
Má»™t tháng sau, đám cưới Dược đã diá»…n ra rất linh đình chú tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng lấy được cô vợ trẻ còn trinh nên chú cúng kiến tổ tiên, cúng thần tà i rất trá»ng thể. Chú Phúc Sinh ÄÆ°á»ng tin rằng, như chú mà lấy được con gái tiết trinh thì tha hồ mà phát xồi. Chú cho đó là cái hên, chú Phúc Sinh ÄÆ°á»ng nằm nghiên cứu các loại sách thuốc bên mâm đèn để chú táºn hưởng cái đêm tân hôn nà ng trinh nữ Nguyá»…n Thị Dược. Lão tìm được táºp trà ng sanh bất lão thái y Quách Cương Mỹ trà o Tần Thá»§y Hoà ng đã từng được Tần Thá»§y Hoà ng quý mến phong là m Thái Thượng, cất đất cho hưởng thần tướng, được thu thuế chỉ vì Quách Trưá»ng Mỹ bà y ra được cái trò hưỡng lạc thú tiết trinh cá»§a nà ng trinh nữ mà lại còn được hưởng cả ná»™i lá»±c, sức mạnh đương thá»i cá»§a tuổi dáºy thì, tuổi trai tráng mà có thể bẽ gảy sừng trâu cá»§a nà ng con gái tiết trinh.
Cái môn thuốc gia truyá»n cá»§a lão thượng Quách Trương Mỹ vị thái y được trá»ng dụng nhất Ä‘á»i Tần Thá»§y Hoà ng, vị đế Vương đã đốt sách giết há»c trò là dùng loại táo Tầu có ngâm các loại thuốc bắc khác nữa, đợi khi nháºp phòng vá»›i ngưá»i đẹp trinh nữ thì lấy bốn quả táo tầu nhét và o cá»a mình nà ng trinh nữ, khi nháºp phòng nà ng trinh nữ trần truồng trong tối tân hôn để tiếp ngưá»i chồng má»›i nhưng lão Phúc Sinh ÄÆ°á»ng không hấp tấp.
.................................
Lão Phúc Sinh ÄÆ°á»ng bá» ra mấy ngà n đồng hồi đó bằng hà ng triệu bây giá» là cốt lấy tiết trinh ngưá»i con gái tuổi Ä‘ang dáºy thì mà Phúc Sinh ÄÆ°á»ng cho rằng, lão sẽ là m giầu dá»… dà ng, đồng thá»i lấy được sức khá»e cá»§a ngưá»i đẹp để bồi dưỡng cho cái tuổi 60 cá»§a lão trở vá» tráng niên.
Lão đã thá»±c hiện đúng vá»›i sở nguyện cá»§a lão. Lão đã hên vô cùng lão đã hùn hạp vá»›i má»™t ngưá»i láºp ra xưởng máy dầu khuynh diệp phát tà i hà ng trăm ngà n đồng sức lão bá»—ng nhiên khá»e hẳn lại. Tuy đã ngoà i 60 nhưng lão đã chìu thưá»ng xuyên được cô vợ trẻ sung sức cá»§a lão. Nà ng Nguyá»…n Thị Dược đã sanh vá»›i lão hai thằng con trai khá»e mạnh, bụ bẩm, mấy gã đồng hương cá»§a lão tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng đã mướn ngưá»i viết bốn chữ (Lão Bang Sanh Châu) là m bức Hoà ng Chi để mừng lão sanh được hai đứa con trai.
Tuổi tuy đã ngoà i 60 lại nghiá»n, lão tầu già Phúc Sinh ÄÆ°á»ng trông vẫn khá»e mạnh, hồng hà o, lão vẫn chìu đãi cô vợ trẻ má»›i ngoà i 20 tuổi đã sanh vá»›i lão được thêm ba đứa con, hai trai, má»™t gái, khá»e mạnh bụ bẫm.
Nhiá»u ngưá»i ngạc nhiên há»i thăm bì quyết sống lâu lại đầy đủ sinh lá»±c để chìu đãi ngưá»i vợ trẻ, lão lang tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng chỉ cưá»i má»™t cách bà hiểm:
- Ngá»™ là thầy thuốc mà ! Ngá»™ nhiá»u thuốc quà lắm mà ...
- Ngộ còn có thể lấy được...
Nhiá»u lão nhà già u muốn bắt chước lão tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng nên đã bá» ra hà ng trăm đồng mua thuốc bổ tháºn, tăng cưá»ng sức khá»e để lấy vợ lẽ.
Quan huyện Hương Trà , anh ruá»™t cáºu Chó cÅ©ng thưá»ng ra nhà lão Phúc Sinh ÄÆ°á»ng để nhá» bốc thuốc bổ tháºn kiên tinh, tháºp tu, gã lÃnh lệ hầu trong Huyện vẫn thưá»ng dẫn Quan Huyện ra nhà lão tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng, lão thú tháºt vá»›i Quan Huyện:
- Sỡ dÄ© ngá»™ vẫn sung sướng chìu chuá»™ng được ngưá»i vợ trẻ, ngá»™ nhá» thuốc bắc thì Ãt mà nhá» và o thuốc phiện thì nhiá»u. Thuốc phiện là loại thuốc chữa bách bệnh mà Quan Huyện muốn thá» vá»›i bà Huyện tối nay thì Quan Huyện cứ hút và i Ä‘iếu, hút đủ thôi đừng say quá không được à , say quá là rÅ© cò à Quan Huyện.
Nghe lá»i lão Phúc Sinh ÄÆ°á»ng, Quan Huyện hút hai Ä‘iếu thuốc phiện hết sức sung sướng. Còn khá»e hÆ¡n hồi còn trai tráng má»›i sánh duyên vá»›i bà Huyện.
Chiá»u hôm nay Quan Huyện đã trÆ¡ trẽn khi ngà i vừa và o chá»— Duyên tắm. Quan Huyện ngồi thừ ra vừa khi Quan Huyện ôm lấy Duyên thì đã hết. Câu há»i cá»§a Duyên "Thôi hỉ" là m Quan Huyện uất ức lại vừa ngượng nghịu cho sá»± gần như bất lá»±c cá»§a ông.
Ngay khi ấy ông nghÄ© đến lão tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng. Lão tầu từng đã được các đồng bà o cá»§a lão ta chúc mừng là : "Lão Bang Sanh Châu". Lão tầu đã ngoà i 60 tuổi mà vẫn khá»e mạnh sung sướng đã lấy được cô vợ ba ngoà i 20 tuổi.
Buổi cÆ¡m chiá»u dá»n ra. Quan Huyện và Duyên ngồi ăn cÆ¡m, nét buồn cá»§a Duyên tháºt xinh đẹp là m Quan Huyện ngồi ngắm mà không gắp được thức ăn để ăn. Duyên thấy anh chồng ngồi nhìn mình quá chăm chú bèn há»i:
- Nhìn chi mà nhìn dữ rứa.
Quan Huyện cưá»i đáp:
- Trông em xinh quá...
Duyên ngây thÆ¡ há»i:
- Xinh thì răng?
- Chú Bẩy có phước quá mà ...
- Còn Duyên thì răng...
Quan Huyện cưá»i đáp:
- Răng thì khuya rồi em biết...
Duyên mÄ©m cưá»i má»™t cách khinh khi là m Quan Huyện có vẻ bá»±c. Quan Huyện nhắc lại:
- Cưá»i chi, khuya rồi em biết...
Duyên cưá»i há»i:
- Khuya thì răng, có như chiá»u ni không?
Quan Huyện hơi uất:
- Rồi em thấy...
Quan Huyện ăn cÆ¡m rất nhanh, chá» cho trá»i tháºt tối má»›i chống ba tong cùng vá»›i Tháºp Tu ra tiệm thuốc bắc nhà lão Phúc Sinh ÄÆ°á»ng ở ngoà i phố Huyện.
ÄÆ°á»£c báo trước nên tối nay lão tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng tiếp rước Quan Huyện vá»›i Bác Tháºp rất thịnh trá»ng, lão pha ấm trà tầu ướp sói, má»™t há»™p táo tầu, má»™t gói kẹo Ä‘áºu phá»ng. Lão tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng là thứ tầu nhà già u nay vá» già thÃch thụ hưởng nên lão sắp sá»a trong chá»— lão hút rất sang trá»ng lão lại huấn luyện cho cô vợ ba cá»§a lão tiêm thuốc phiện hầu lão đêm nay, lúc đầu lão định biểu cô vợ ba cá»§a lão thi tà i tiêm thuốc phiện cho Quan Huyện coi nhưng lão ngồi suy nghÄ© thế nà o không biết, lão Phúc Sinh ÄÆ°á»ng bá» trò chÆ¡i nguy hiểm vì vợ lão quá trẻ mà Quan Huyện chẳng già chi. Vả lại vợ lão là má»™t An Nam không phải là ngưá»i tầu nên vợ lão rất dá»… sa ngã trước má»™t gã An Nam đẹp trai hay sang trá»ng như Quan Huyện.
Lão tầu nằm hút chỠQuan Huyện đến, lão bảo vợ ba của lão:
- Mình tiêm cho anh má»™t cháºp. Há»… có Quan Huyện gá»i thì em bỠđó cho anh rồi Ä‘i vô trong nhà .
Cô Dược, vợ ba lão tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng cưá»i há»i:
- Răng lại phải vô nhà trong, em ở ngoà i ni không được hỉ.
Lão tầu cưá»i đáp:
- Ở mần chi, vô trõng với con.
Nà ng Dược tiêm thuốc phiện rất tà i rất khéo căn buồng kÃn đáo ấm cúng. Lão Phúc Sinh ÄÆ°á»ng vừa hút, vừa ngắm cái xinh cái đẹp cá»§a nà ng Dược, cô vợ ba cá»§a lão.
Trá»i đã tối mịt, lão Phúc Sinh ÄÆ°á»ng ngạc nhiên vì Quan Huyện chưa đến, thì ngoà i cá»a có tiếng gá»i.
- Ông Phúc ơi! Cho vô với...
Lão tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng vá»™i ngồi dáºy ra hiệu cho vợ nhá»:
- Mình bỠđó đi vô...
Cô Dược vá»™i và ng chụt xuống sá» chân và o đôi đép, Ä‘i thẳng và o nhà trong, chú tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng lên tiếng:
- Ngá»™ ra mở cá»a đó.
Lão Phúc Sinh ÄÆ°á»ng lẹp kẹp Ä‘i đôi đép ra cá»a, lão mở then cá»a thì Quan Huyện đã đẩy cá»a vô. Lão Phúc chấp tay chà o Quan Huyện:
- Bẩm Quan Lớn...
Lão Phúc được Quan Huyện đưa tay bắt tay. Lão Phúc đưa cả hai tay ra nắm lấy bà n tay cá»§a Quan Huyện mà gáºt. Tháºp Tu cầm chiếc hèo Ä‘i theo hầu Quan Huyện, lão Phúc đưa tay má»i Quan Huyện vô nhà trong. Chổ lão nằm hút:
- Xin má»i Quan Lá»›n vô chÆ¡i...
Quan Huyện cưá»i gáºt đầu há»i:
- Thế răng, ông Phúc dạo ni mạnh khá»e hỉ.
Lão Phúc Sinh ÄÆ°á»ng gãi tai đáp:
- Dợ, bẩm lạy Quan Lớn, mạnh lắm! Vợ ngộ lại có chữa rồi mà .
Quan Huyện cưá»i vá»— vai lão Phúc:
- Lão Phúc khá»e quá mà ...
Lão Phúc chỉ vô mâm đèn nói:
- Ngộ nhỠthứ ni mà Quan Lớn...
Hút thuốc phiện khá»e lắm. Phải biết giữ mà chÆ¡i nó, thuốc phiện là thuốc bách bệnh mà , nhá» thuốc phiện mà kiên tinh khá»e mạnh chìu đà n bà con gái được hết mà ...
Quan Huyện gáºt đầu:
- Ừ, cÅ©ng vì muốn khá»e như chú nên hôm nay tôi ra nằm hút vá»›i chú mấy Ä‘iếu á phiện đây! ÄÆ°á»£c không chú Phúc?
Lão Phúc xum xoe nói:
- Dợ, dợ, xin Quan Lớn cứ dùng có bao nhiêu đâu? Quan Lớn dùng bao nhiêu cũng được mà ...
- Xin má»i Quan Lá»›n nằm đây.
Chú Phúc tầu trải chiếc nệm bông bên mâm đèn đối diện vá»›i chú, má»™t chiếc gối cao cho Quan Huyện gối, chú Tháºp Tu đứng khoanh tay nghe nói:
- Chú Tháºp Tu à , chú ngồi xuống ghế chÆ¡i, uống trà lá»›. Trà nhà ngá»™ ướp sói ngon lắm à ! Ngá»™ mua từ bên Tầu sang mà ...
Chú Phúc rót nước trà Tầu ướp sói má»i Quan Huyện và Tháºp Tu. Chú mở há»™p kẹo Triá»u Châu, loại kẹo Ä‘áºu phá»ng tháºt ngon cho Quan Huyện.
Chú Phúc sá»a lại ngá»n đèn dầu Ä‘áºu phá»ng lấy kéo cắt bá»›t sá»a soạn ngá»n lá»a cháy tháºt Ä‘á»u, đầu ngá»n lá»a hồi khẩu đèn ba phân. Mâm đèn cá»§a chú Phúc là loại mâm đèn sang trá»ng. Chiếc pha lê trắng muốt có bốn chữ Phúc, Lá»™c, Thá», Khang.
Chiếc đèn dầu Ä‘áºu phá»ng được đặt trong má»™t chiếc bà n chạng bằng pha lê trắng, những chiếc gác tiêm móc, dá»c là m bằng ngà rất quý cÅ©. Má»™t chiếc diện mà u nâu bóng gá»i là diện ngÅ© Bách Kim Tiá»n. Lão Phúc nói mua 500 đồng tiá»n mà Phúc nói là có từ Ä‘á»i Khang Hy nhà Thanh để lại. Chiếc dá»c tẩu, chú Phúc khoe là chiếc Sầu Tổng cÅ©ng hút toà n thuốc cống, nên hút mát rượi, mau say.
Là thầy thuốc bắc, chú Phúc lợi dụng tÃch cá»±c thuá»™c phiện.
Chú Phúc đã từng khoe trong chiếc dá»c tẩu cá»§a chú có má»™t miếng quế thanh, loại quế tiện nhà vua mà lão Phúc mua được cá»§a ngưá»i con trai Quan Ngá»± Y Thái Chung Hy, cáºu Ấm tiêm cÅ©ng ghiá»n á phiện nên đã lấy cá»§a gia bảo ra bán cho chú Phúc. Chú Phúc cho miếng quế nằm bên trong dá»c tẩu đã bốn năm nay rồi. Chú Phúc nói miếng quế để trong dá»c tẩu thì chữa bệnh đâu mắt, bệnh Ä‘au bụng gá»i là thần dược. Còn để như chú Phúc, trên má»™t ngà n ngà y thì tha hồ mà chữa đủ các loại bệnh nhất là bệnh thiên thá»i thì số dách khá»i ngay. Má»™t miếng quế như rứa chú có thể bán được hà ng chục ngà n đồng dá»… dà ng.
Trên mâm đèn cá»§a chú Phúc còn có má»™t quả pháºt thá»§ để đã lâu nên tốp lại và chắc nịch. Thuốc phiện nướng lên còn thừa trên đầu tiêm là chú Phúc châm và o quả pháºt thá»§ để trên mâm đèn quả pháºt thá»§ cÅ©ng đã trở thà nh má»™t thứ tiêm được, chữa được rất nhiá»u bệnh.
Cứ như thế chú Phúc giảng giải thì trong mâm đèn cá»§a chú Phúc thứ chi cÅ©ng là má»™t thứ quý được hết. Chú táºn dụng cái khả năng thà nh tiên dược cá»§a thuốc phiện để giảng giải cho Quan Huyện nghe.
Hôm nay, Quan Huyện ra nhà chú tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng là để tăng thêm sức lá»±c buổi chiá»u ni, Quan Huyện chán chưá»ng uất háºn khi ngà i vừa ôm cứng lấy Duyên thì chao ôi, tất cả Ä‘á»u hết. Quan Huyện thở hắt ra, còn Duyên thì nhìn Quan Huyện cưá»i và há»i câu móc há»ng thôi hỉ.
Quan Huyện khẽ thở dà i vì chẳng còn gì nữa. Quan Huyện tá»± thấy sức mình đã yếu rồi lại gặp phải Duyên thiếu nữ trẻ măng sức khá»e dồi dà o lại Ä‘ang có mang, nếu ông không ra nhà chú Phúc để nhá» chú Phúc tăng cưá»ng thêm sức lá»±c cho Quan Huyện, dùng chất ma túy thuốc phiện nà y mà theo chú tầu thì hết sức kiên tinh bổ lá»±c, giữ không cho tháºn suy thì Quan Lá»›n còn mặt mÅ©i nà o là đấng trượng phu.
Chú Phúc Ä‘áºy xong chiếc chụp đèn, ngắm cẩn tháºn ngá»n đèn rồi chú má»›i rót thuốc để ra chiếc cân đồng trên khay đèn tiêm chấm thuốc chú nằm xuống tiêm.
Thuốc phiện hÆ¡ trên lá»a nở phồng, chú Phúc chấm Ä‘iếu thuốc tháºt lá»›n rồi lấy dá»c tẩu đưa lên gần hổ khẩu đèn. Chú đánh Ä‘iếu thuốc trên mặt chiếc diện NgÅ© Bách Kim Tiên.
Chú Phúc đánh nhanh tay nên Ä‘iếu thuốc từ mầu nâu đã ngã sang mầu kim tuyến rất đẹp. Chú để Ä‘iếu thuốc và o góc mặt diện rồi ngắt ra má»™t Ä‘iếu nhá», lăn nhanh trên mặt diện. Chú Phúc lăn ngược Ä‘iếu thuốc nên Ä‘iếu thuốc chắc cứng.
Chú phóng Ä‘iếu thuốc và o nhỉ tẩu lăn tròn chiếc tiêm tháºt nhanh lên Ä‘iếu thuốc gạt lá»a má»m ra dÃnh chặt và o nhỉ tẩu, còn chiếc tiêm ấn sâu và o Ä‘iếu thuốc trông Ä‘iếu thuốc như trái quÃt. Äó là lối tiêm thà nh thạo cá»§a mấy ngưá»i nghiện, biến Ä‘iếu thuốc trông y như chôn quÃt, chắc nịch.
Chú Phúc ấn Ä‘iếu thuốc và o thà nh đèn cho chắc Ä‘iếu thuốc rồi má»›i đưa sang cho Quan Huyện hút. Khi Quan Huyện kéo Ä‘iếu thuốc phiện thì chú Phúc láºt Ä‘áºt rót chén trà tầu nóng để Quan Huyện hãm.
Quan Huyện kéo Ä‘iếu thuốc phiện kêu ro to. Ông hút rất thà nh thạo. Hút xong Ä‘iếu thuốc, Quan Huyện uống ngụm trà tầu rồi ông nằm ngữa nhìn lên nóc nhà phà khói, khoan khoái. Äiếu thuốc phiện đầu tiên như ngấm và o tiêm cang tì phế Quan Huyện, bụng ông sôi ầm ầm, chú Phúc cưá»i nói:
- á»’, Quan Lá»›n hút Ä‘iếu thuốc phiện ni vô rồi Quan Lá»›n má»›i thấy trong ngưá»i máu chạy rần rần à . Thuốc phiện là bách bệnh tiêu tan váºn mệnh tiêu trừ mà thưa Quan Lá»›n.
Quan Huyện gáºt đầu cưá»i nói:
- Thuốc ngon quá lại được chén trà tầu cũng ngon nữa. Hút đến đâu biết đến đấy...
Rồi Quan Huyện há»i kinh nghiệm cá»§a chú Phúc:
- Nè tui há»i chú Phúc hỉ!
- Dợ...
- Chú hút thuốc phiện ni được bao lâu rồi...
- Dạ, bẩm Quan Lơn đã 20 năm rồi...
- Chà lâu dữ. Tui há»i tháºt chú nghen chú Phúc, ngưá»i ta nói những ngưá»i ghiá»n là bất lá»±c phải không?
Chú Phúc cưá»i chỉ và o ngá»±c chú rồi nói:
- Quan Lá»›n trông tui nè, tui vẫn khá»e mạnh mà , tui lại lấy vợ nhá», tuổi má»›i có 22, sanh được hai đứa con và vợ tui lại Ä‘ang có thai. Như rứa Quan Lá»›n thấy hút thuốc phiện đâu phải là bất lá»±c...
Quan Huyện cưá»i nói:
- Chắc chú có men ra sao? Vì chú là thầy lang, chá»› tui có má»™t ngưá»i bạn hút thuốc phiện là ông ấy không thÃch đà n bà nữa...
Thầy lang tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng vừa cưá»i nói:
- Äó là ông ấy ham thuốc phiện mà chán đà n bà cÅ©ng như ngưá»i thÃch nghiên cứu rồi quên cả vợ con. Chá»› đâu phải ông ấy bất lá»±c. Chuyện không thÃch đà n bà là má»™t chuyện khác.
Quan Huyện cưá»i cho rằng thầy lang Phúc Sinh ÄÆ°á»ng ngụy biện:
- Hà ng chục anh ghiá»n Ä‘á»u bị vợ cắm sừng còn chi nữa, chú nói thế nà o tui cÅ©ng không tin được là ghiá»n thuốc phiện mà vẫn khoái đà n bà chuyện ái ấn...
Chú tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng như động đến tá»± ái cá»§a ngưá»i ghiá»n chú cưá»i mÄ©m nhìn Quan Huyện và nói:
- Quan chỉ nhìn thấy má»™t phÃa, sá»± tháºt ở tui Quan Lá»›n đã thấy. Tui vẫn khá»e mạnh, vợ nhá» cá»§a tui vẫn có mang.
- Vả lại Quan Lá»›n hảy nhìn ká»· coi có những anh ghiá»n cắm sừng thiên hạ chứ khó mà có anh nà o cắm sừng nổi anh ghiện trừ những anh ghiện bạc nhược rồi...
Quan Huyện cưá»i gáºt đầu nói:
- Cũng có lý.
Chú tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng cưá»i hô hố:
- Äó là sá»± tháºt chứ không phải có lý... Äây nè, Quan Lá»›n hãy nghe tui chẳng hạn như hôm nay Quan Lá»›n hút độ 3 Ä‘iếu rồi Quan Lá»›n hãy thá» sức vá»›i cô mô đó thì Quan Huyện sẽ thấy, cái sức bá»n dẽo vượt bá»±c cá»§a Quan Lá»›n ra sao? Äây, rồi Quan Lá»›n thấy mấy anh ghiá»n trong những lúc má»›i biết hút hay Ä‘ang táºp tểnh ghiá»n là những tay dao đấu khá»§ng khiếp hay mò mẫm thiên hạ lắm. Nhiá»u anh chà ng bị mất vợ vì những lúc đó. Những anh chà ng vừa má»›i hiá»n, sắc mặt lúc nà o cÅ©ng đỠhồng hà o khá»e mạnh khá»§ng khiếp thì tui há»i rằng nà ng nà o mà chịu nổi vá»›i những anh chà ng đó. Tui nói chắc Quan Lá»›n không tin nhưng hôm nay Quan Lá»›n thá» sức coi có đúng như lá»i tui nói không.
Quan Huyện gáºt đầu, cầm miếng kẹo Ä‘áºu phụng thì chú Phúc Sinh ÄÆ°á»ng đã quay lại trao cho Quan Huyện Ä‘iếu thuốc thứ nhì.
- Má»i Quan Lá»›n...
Quan Huyện cầm dá»c tẩu đưa và o miệng kéo, chú Phúc tiêm Ä‘iếu thuốc nà y có vẻ nhứt hÆ¡n Ä‘iếu thuốc trước. Chú muốn cho Quan Huyện say đêm nay để Quan Lá»›n Ä‘i mô bà Lá»›n nếu bà Lá»›n có nhà . Chú Phúc không ngá» Quan Lá»›n hút thuốc cÅ©ng vá»›i mục Ä‘Ãch mà chú Phúc muốn Quan Huyện phải là m.
Quan Huyện hút đến Ä‘iếu thứ ba thì Quan Huyện không còn hút được nữa. Ông say tÆ¡ lÆ¡ mÆ¡ phát nấc lên. Mấy chén trà tầu là m Quan Huyện ngây ngất khó chịu vô cùng, Quan Huyện nằm lim dim thì chú Phúc Sinh ÄÆ°á»ng vẫy Tháºp Tu khẻ nói:
- Hút má»™t và i Ä‘iếu chÆ¡i chú Tháºp...
Từ lúc nãy ngồi nghe Quan Huyện và ông thầy lang tầu bà n vỠá phiện trong tình dục và ái ân Tháºp Tu cÅ©ng muốn thà nghiệm coi ra sao. Tháºp Tu có bốn vợ. Ngưá»i vợ thứ tư cá»§a Tháºp Tu là má»™t góa phụ bán hà ng tắm tại chợ Huyện. Hắn dá»±a và o cô vợ nầy để kiếm ăn. Trong đám lÃnh lệ cá»§a Huyện Hương Trà nầy Tháºp Tu là ngưá»i khấm khá nhất.
Chú Phúc Sinh ÄÆ°á»ng tiêm xong Ä‘iếu thuốc khẻ gõ và o chiếc ống rồi đưa cho Tháºp Tu. Tháºp Tu vá»™i vã ghé xuống nằm kéo ro ro.
Quan Huyện bắt đầu thấy ngứa gãi liên miên. Trên da thịt Quan Huyện lúc nầy tê lê mê.
Quan Huyện ngẫng đầu lên nhìn chiếc đồng hồ quả quÃt cá»§a ông để trên túi áo. Ông thấy đã gần 10 giỠđêm rồi, bèn giục Tháºp Tu:
- Thôi, xin kiếu chú Phúc, thầy trò chúng tui vỠnghen... tui thấy nôn nao quá...
Chú Phúc mÄ©m cưá»i nói:
- Quan Lá»›n ngáºm mấy quả xà muá»™i thì đỡ say ngay. Äể tui lấy cho Quan Lá»›n mấy quả xà muá»™i...
Chú Phúc và o trong tá»§ thuốc mở chiếc bình lấy ra mấy gói ô mai mặn trao lại Quan Huyện. Quan Huyện vá»™i lấy ra mấy quả xà muá»™i bá» và o miệng. Chú Phúc tiển Quan Huyện ra khá»i nhà , Quan Huyện lâng lâng bước như ngưá»i sắp biết bay. Ông thấy nôn nao nhưng nhá» có mấy quả xà muá»™i mà ngăn được ói mữa. Quan Huyện phải dá»±a và o Tháºp Tu để Ä‘i.
Tà i sản của quykiemtu
29-10-2008, 10:58 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 19
Trong nhà riêng cá»§a Quan Huyện, Duyên ngồi chá» Quan Huyện cho đến 9 giá» tối vẫn chưa thấy Quan Huyện vá», nà ng thấy đã buồn ngá»§. Trong nhà không còn ai ngoà i Duyên. Nà ng đâm nhá»› thương miên man. Lúc Duyên nghÄ© đến Hải. Khi nghÄ© đến cáºu Chó, ngưá»i chồng cá»§a Duyên rồi lại Quan Huyện.
Duyên lên giưá»ng đấp chăn nằm, trá»i đã bắt đầu lạnh. Gió heo mây thổi vi vút bên ngoà i. Những chiếc lá chuối bị gió đánh váºt vá» kêu lên những tiếng phầm pháºp là m Duyên thấy buồn khá»§ng khiếp, cô đơn vô cùng.
Nà ng nằm chăn ấm nên ngá»§ thiếp Ä‘i lúc nà o không biết. Giữa lúc Duyên Ä‘ang ngá»§ thì má»™t bà n tay lạnh rá» trong ngưá»i nà ng. Duyên giáºt mình mở mắt dáºy, thì má»™t ngưá»i đã nằm bên cạnh nà ng, Duyên vá»™i đẩy ngưá»i nầy ra. Nà ng má»›i biết đó là Quan Huyện, Duyên khẽ nói:
- Lạnh quá. Yêng ơi! Yêng đi mô vỠđó...
Quan Huyện có vẻ lạnh nên ông rút và o ngưá»i Duyên khẻ nói:
- Äi kiếm thuốc...
Duyên ngạc nhiên há»i:
- Thuốc chi?
- Thuốc chi rồi lát nữa em sẽ biết...
Duyên khúc khÃch cưá»i:
- Thuốc chi cÅ©ng rứa! Chiá»u ni hỉ, trông anh chán quá mà .
Quan Huyện ôm ghì lấy Duyên, bà n tay ông đưa Ä‘i gần như khắp ngưá»i Duyên và dừng lại ngá»±c nà ng trong cái ôm ghì đê mê. Duyên có vẻ khó chịu trước sá»± khêu gợi cá»§a Quan Huyện.
Quan Huyện tìm má»i thứ để khêu gợi hứng thú cá»§a mình, nhưng cái say tÆ¡ lÆ¡ mÆ¡ cá»§a á phiện là m ông xụi lÆ¡. Äầu óc lúc nà o cÅ©ng tỉnh táo mà ngưá»i ông thì bải hoãi. à phiện đã ngấm và o cÆ¡ thể Quan Huyện. Hứng thú ái ân đã bị đè xuống, bị say á phiện. Quan Huyện thấy chán nãn. Còn Duyên bị Quan Huyện kÃch thÃch nà ng thấy ngưá»i mình nóng rang đôi ngá»±c pháºp phồng nhưng Quan Huyện lại chẳng thấy chi hết.
Duyên ôm ghì lấy Quan Huyện nhưng rồi nà ng đẩy Quan Huyện khẻ nói:
- Hết rồi...
Quan Huyện biết Duyên chê mình nhưng ông không biết nói năng ra răng nữa quả ông đã bất động. Cái say thuốc phiện tuy là m ông tÄ©nh táo nhưng ngưá»i ông như khúc gá»—. Trong ngưá»i lúc nà o cÅ©ng nôn nao khó chịu nhưng muốn mê. Quan Huyện phải lấy xà muá»™i ra ngáºm Duyên nhìn Quan Huyện cưá»i há»i:
- Bây chừ răng đây, nằm thế ni răng?
Quan Huyện cưá»i đáp:
- Äợi chút mà ...
Bị say thuốc phiện. Quan Huyện nghÄ© có lẽ nốc và o chút rượu thuốc cho say tá»›i công phá nhau may ra gỡ được cái nạn nầy. Quan Huyện vùng dáºy xá» chân và o đôi dép Ä‘i ra tá»§ rượu, mở lấy chai rượu thuốc rót ra ly uống á»±c má»™t ngụm.
Rượu chạy rần rần là m mặt Quan Huyện đỠá»ng quả rượu đã phá á phiện, ngưá»i ông nóng ran. Hứng thú ái ân báºt dáºy. Quan Huyện và o giưá»ng nhìn Duyên Ä‘ang lim dim ngá»§ dưới ánh đèn lá» má» trông Duyên tháºt đẹp. Nét yêu kiá»u thon thon cá»§a nà ng thôn nữ trong tuổi Ä‘ang lên là m Quan Huyện cuống lên.
Vẫn trong cái thế cá»§a ngưá»i thượng cổ Quan Huyện ôm ghì lấy Duyên, Duyên giáºt mình khẻ lắc ngưá»i và o. Quan Huyện kéo Duyên lại, Duyên nhìn Quan Huyện thương hại há»i:
- Chi đó hỉ!
Quan Huyện thÃch thú, hảnh diện:
- Em chết mà với yêng...
Duyên cưá»i há»i:
- Chết răng?
- Rồi em thấy...
Duyên vẫn tỠvẽ khinh khi:
- Chết như chiá»u ni hỉ...
Quan Huyện hách dịch:
- Chiá»u ni răng được, rồi em thấy yêng mà ...
Duyên thách thức:
- Äó mần răng thì là m Ä‘i...
Quan Huyện nhà o vô, rúc và o ngưá»i Duyên. Ngá»±c cá»§a Duyên là m Quan Huyện suýt nghẹn thở, ông hùng hục kÃch thÃch Duyên. Duyên cuống lên vì sá»± kÃch thÃch đến cùng độ, cá»§a miệng lưỡi Quan Huyện. Duyên khẻ rên:
- Äừng yêng, đừng yêng mần em buồn quá...
Cà ng thấy Duyên kêu buồn, Quan Huyện cà ng rúc ká»· hÆ¡n, ngưá»i Quan Huyện đã cứng ngắc. Lần nầy Quan Huyện muốn Duyên thấy sức giai giẳng khá»§ng khiếp cá»§a ông để bù đắp lại lúc ban chiá»u nà ng đã coi thưá»ng ông.
Duyên không thể chịu đựng được nữa. Nà ng nhắc bổng Quan Huyên lên...
Duyên mệt phá», ôm ghì lấy Quan Huyện khẽ há»i:
- Răng tối ni anh khá»e rứa?
Quan Huyện cưá»i đáp:
- Răng em biểu anh yếu... như chiá»u?
Duyên nhắc lại chuyện ban chiá»u:
- Chiá»u đó...
- Chiá»u khác bây giá» khác mà ...
Duyên há»i:
- Răng lạ rứa! Như thế ni, yêng khẻo hÆ¡n cáºu Bẩy đó hỉ!
Quan Huyện thÃch thú. Ông đã gát được cáºu Chó Ãt nhứt cÅ©ng má»™t keo rồi. Quan Huyện thầm cảm Æ¡n lão lang tầu Phúc Sinh ÄÆ°á»ng, sá»± quá lố cá»§a thuốc phiện là m Quan Huyện kéo dà i cuá»™c chiến đấu trên hai tiếng đồng hồ thà nh ra chÃnh ông cÅ©ng thấy hết hứng thú.
Duyên nằm phá» ra mệt má»i. Khẻ đẩy Quan Huyện ra:
- Thôi yêng, em mệt má»i quá rồi...
Quan Huyện thÃch thú nằm xuống bên Duyên, mắt ông mở lao láo đầu óc tỉnh táo vì chất ma túy đã thấm. Nằm bên Duyên Quan Huyện cố dá»— giấc ngá»§ cho mình vì Duyên đã ngáy pho pho mà ông vẫn không ngá»§ được. Quan Huyện quá mệt thiếp Ä‘i lúc nà o không biết, mãi đến khi ông mở mắt dáºy thì trá»i đã sáng bãnh, Duyên đã dáºy từ lâu...
Quan Huyện ghé đầu ra khá»i mùng nhìn ra ngoà i chẳng thấy ai, ông lại rúc đầu và o chăn định ngá»§ nữa.
Cánh cá»a bên ngoà i báºt mở ánh sáng lùa và o, Quan Huyện giáºt mình mở mắt nhìn thấy Duyên Ä‘i và o bèn há»i:
- Mấy giỠDuyên?
Duyên đáp:
- Gần 10 giỠrồi...
Quan Huyện hốt hoảng há»i:
- Răng không đánh thức tôi dáºy, ngoà i Huyện có chuyện chi không?
Duyên cưá»i đáp:
- Cá»u Mà nh vô, em bảo quan Ä‘au vì thấy yêng ngá»§ say quá...
Quan Huyện cưá»i, hất chăn vùng dáºy, Quan Huyện và o nhà tắm, thay quần áo rồi Ä‘eo bà i ngà , báºn áo lam định ra công đưá»ng thì Cá»u Mà nh đã vô há»i Duyên?
- Thưa mợ Quan Lá»›n dáºy chưa?
Duyên gáºt đầu đáp:
- Rồi! Quan Lá»›n Ä‘ang rá»a mặt sắp ra bà n giấy đó...
Cữu Mà nh nói:
- Dạ bẩm thầy Äá» cho tui vô trình vá»›i Quan Lá»›n là bên là ng Gà nh tức là Gương Xá có án mạng, Lý Trưởng vì chưa có lệnh cá»§a Quan Lá»›n nên chưa cho ngưá»i Ä‘i khám nghiệm.
Duyên ngạc nhiên há»i:
- Răng mà án mạng, hỠgiết nhau.
- Dợ...
- Chuyện răng?
- Bẩm mợ lão Kiểm Chi bắt được vợ thông dâm vá»›i lão Lý Trưá»ng Gương Xá nên hắn trói cả đôi gian phu dâm phụ và o má»™t bó rồi lấy dao bầu đâm nát cả hai ngưá»i. Sau đó, hắn xách dao đến nhà thầy Cai Tổng nạp mình.
- Dợ, bẩm mợ, thầy Cai Tổng có giãi lão Kiểm Chi lên Huyện vá»›i con dao bầu giết ngưá»i, còn xác lão Lý Trưởng Gương Xá vá»›i vợ Kiểm Chi vẫn còn nằm ôm nhau trong buồng...
Duyên tái mặt sợ:
- Chi mà ghê dữ rứa?
Cá»u Mà nh cưá»i đáp:
- Dạ bẩm mợ, hỠghen thì ghê lắm. HỠcó thể giết nhau dễ dà ng. Lão Kiểm Chi trước kia có đi gặt nên hắn chém cũng ra vẻ lắm thưa mợ Ấm...
Duyên bảo với Củu Mà nh:
- ÄÆ°á»£c rồi, chú Cá»u ra ngoà i trình đợi, yêng tui ra công đưá»ng ngay bây giỠđó...
Cá»u Mà nh ra phòng là m việc cho mấy thầy Äá», thầy Lục, Duyên và o trong nhà thì vừa gặp Quan Huyện Ä‘i ra, Duyên nói:
- Thưa yêng, Cá»u Mà nh vừa vô bẩm là có vụ án mạng, lão Kiểm Chi đâm chết vợ hắn vá»›i lão Lý Trưởng Gương Xá rồi Ä‘em dao lên nạp mình để má»i yêng ra công đưá»ng.
Quan Huyện thản nhiên như không. Ông kéo Duyên ngồi xuống chiếc ghế sa lông. Bà n tay ông lại Ä‘i tìm những chá»— ông phải tìm rồi lẳng lÆ¡ há»i:
- Răng em biểu yêng khá»e hay yếu?
Duyên cưá»i lẳng lÆ¡:
- Anh uống thuốc mà ...
- Uống thì răng. Anh há»i em, anh khá»e hay yếu?
Duyên cưá»i đáp:
- Khá»e...
Rồi Duyên quay lại ôm lấy Quan Huyên hôn.
Thấp thoáng bên ngoà i có bóng ngưá»i, Duyên vá»™i đứng dáºy.
Quan Huyện đứng dáºy, lẹp kẹp kéo đôi giầy gia định ra công đưá»ng.
Quan Huyện vừa ngồi và o bà n giấy thì thầy Cai Tổng Gương Xá đã và o vái chà o trình vụ Kiểm Chi giết ngưá»i. Quan Huyện Ä‘á»c tá» bẩm cá»§a thầy Cai Gương Xá rồi há»i:
- Thằng Kiểm Chi là thằng mô mà dữ rứa?
Thầy Cai Gương Xá liá»n vẫy tay ra ngoà i thì má»™t tuần phu cầm giây trói Kiểm Chi vô. Mặc dầu bị trói, Kiểm Chi đã phục xuống lạy Quan Huyện. Quan Huyện nghiêm nghị há»i:
- Răng mi giết vợ mi với thằng Lý Gương Xá?
Kiểm Chi đáp:
- Dợ.
- Mị nói ta nghe thỠhỉ.
- Bẩm lạy Quan Lá»›n, thằng Lý Gương Xá đã gian dâm vá»›i con vợ lăng loà n cá»§a tui. Tui đã Ä‘i tuần vá» bắt gặp được hai đứa trong buồng, còn trần truồng, láºp tức con trói hai đứa lại định giãi ra là ng nhưng con vợ con và lão Lý Gương Xá còn chá»i con nên con giáºn đâm chết hai đứa Ä‘em dao ra nạp mình.
Quan Huyện nghiêm nghị nói:
- Cha, mi gan dạ lắm mà . Mi giết má»™t lúc hai mạng ngưá»i mà tao thấy mi chẳng chút hối háºn chi hết là răng?
- Kiểm Chi đáp:
- Bẩm Quan Lá»›n, lúc đó con ghen nên mê Ä‘i, nên không biết sợ là chi nữa, bẩm xin Quan Lá»›n đèn trá»i soi xét cho con.
Quan Huyện bảo thầy Cai Tổng Gương Xá:
- Thầy sang má»i thầy Äá» sang đây cho tui biểu...
Lát sau thầy Äá» lại sang văn phòng Quan Huyện, Quan Huyện nói:
- Thầy Ä‘i theo vá»›i thầy Cai Gương Xá khám nghiệm vụ án mạng ni coi răng là m biên bản cẩn tháºn hỉ!
Thầy Äá» lại há»i:
- Dạ bẩm Quan Lá»›n có phải giải phạm nhân đến phạm trưá»ng không?
- Ừ đưa cả thằng ni đi...
Thầy Äá» truyá»n cho Cai Mà nh trói Kiểm Chi gong Ä‘i vá» Gương Xá, và o nhà Kiểm Chi, trong nhà Kiểm Chi lúc đó đã đông nghịt ngưá»i đến coi, có cả vợ con Lý Gương Xá Ä‘ang bù lu, bù loa khóc, vừa thấy thầy Cai Tổng, thầy Äá» và Kiểm Chi vá», vợ Lý Gương Xá nhảy bổ đến định đánh Kiểm Chi. Kiểm Chi quắc mắt:
- Mi có định theo chồng mi không? Mà mi đánh choa. Mi hãy trông thằng chồng mi nằm trong tê mi biết tội của hắn.
Vợ Lý Gương Xá ngừng tay, thầy Äá» truyá»n mở cá»a buồng đốt đèn cho thầy khám nghiệm tá» thi. Ngưá»i nhà Lý Gương Xá đã đắp chiếc chiếu má»›i phá»§ lên ngưá»i cá»§a Lý Trưởng Gương Xá và vợ Kiểm Chi trần truồng trong buồng đã bị Kiểm Chi trói ghì hai ngưá»i và o nhau mà đâm lia lịa. Máu đổ trên giưá»ng đã khô. Ãnh sáng cá»§a ngá»n đèn le lói thầy Äá» mở chiếc chiếu ra thấy Lý Gương Xá trần truồng nằm đè trên ngưá»i vợ Kiểm Chi cÅ©ng trần truồng. Kiểm Chi trói đôi gian phu dâm phụ bằng dây thừng.
Thầy Äá» cho gá»i vợ con Lý Gương Xá và Kiểm Chi vô. Vợ Lý Gương Xá thấy chồng trần truồng nằm trên ngưá»i vợ Kiểm Chi thì òa lên khóc nhiếc chồng:
- Anh ơi, anh thấy nhục nhã không? Anh chết một cách nhục nhã không? Khổ cho vợ con anh chưa?
Thầy Äá» nhìn hai xác chết trần truồng bèn quay lại nói:
- Kiểm Chi, mi là m răng mà trói được cả hai đứa nhi ni?
Kiểm Chi cau mặt dáng Ä‘iệu uất háºn cá»§a hắn hiện lên:
- Bẩm thầy, con đã được bà con lối xóm nói con vợ cá»§a con mèo mỡ vá»›i lão Lý Gương Xá ni. Chúng nó đợi lúc con phải Ä‘i tuần để hú hà vá»›i nhau. Con đã nhiá»u lần nói xa, nói gần cho vợ con biết nhưng chúng nó vẫn thưá»ng chứng nà o táºt ấy.
- Äêm qua, con phải Ä‘em phu tuần lên Tổng canh phòng thuế cho thầy Cai nên bá»n chúng nó tưởng con Ä‘i xuốt đêm, hai đứa hú hà vá»›i nhau. Nà o ngỠđêm qua và o khoảng năm giá» sáng, con trở vá» nhà , khẻ đẩy cá»a và o thấy hai đứa Ä‘ang trần truồng nằm bên nhau. Thế là máu ghen cá»§a con nổi lên. Con uất háºn, sẵn dây thừng Ä‘i tuần, con trói cả hai đứa lại định giải ra trình là ng nhưng khi thấy hai đứa nằm lên nhau, máu ghen cá»§a con không chịu được nên con đâm lia lịa cho cả hai đứa cùng chết.
Thầy Äá» há»i:
- Bây chừ anh thầy cả hai đứa cùng chết như thế ni anh có thấy hối háºn không?
Kiểm Chi đáp:
- Bẩm Quan Äá», khi ở Huyện thì con thấy hối háºn nhưng vỠđây nhìn thấy hai đứa trần truồng nằm bên nhau con lại thấy uất háºn, chẳng còn hối háºn là chi nữa?
Thầy Äá» cưá»i nói:
- Thì tại anh trói chúng nó lại như thế nầy rồi đâm thì phải để nguyên như thế ni khám nghiệm chớ. Khám nghiệm xong thì mới cho hỠmặc quần áo vô để chôn cất. Chú có mấy đứa con rồi?
Kiểm Chi òa lên khóc khi nghe thầy Äá» há»i đến đám con cá»§a mình:
- Dạ, bẩm thầy sáu đứa con tất cả. Äó là những đứa sống, còn ba đứa chết nghÄ©a là nó đã có vá»›i con chÃn mặt con. Con không ngá», gái chÃn con mà chưa hết lòng chồng. Nó còn phản bá»™i con.
Vừa khóc, vừa nói đến đây Kiểm Chi như má»™t gã Ä‘iên lồng lên nhà o đến đấm đá và o xác chết cá»§a Lý Gương Xá và vợ hắn. Äôi mắt cá»§a hắn đỠlên xồng xá»™c trông tháºt ghê rợn đến ná»—i vợ Lý Gương Xá trông thấy bá»™ mặt hung dữ cá»§a Kiểm Chi cÅ©ng phải hốt hoảng lo sợ nÃn thinh.
Thầy Äá» thấy Kiểm Chi như thằng khùng liá»n thét tuần phu và đám lÃnh lệ giữ Kiểm Chi lại. Thầy Äá» và thầy Cai Tổng Gương Xá vừa khám nghiệm vừa ghi dấu thương tÃch trên ngưá»i hai kẻ xấu số, hai tên gian phu dâm phụ.
Khám nghiệm xong, thầy Cai Gương Xá khẽ nói:
- Dợ, xin má»i thầy vá» Lý Gương Xá để vợ con hắn biện lể nhá» thầy giúp đỡ cho hắn.
Thầy Äá» lại đằng hắng là m bá»™ thanh liêm:
- Thằng Lý Gương Xá nầy rồi phải xỠvỠtội gian dâm nữa. Hắn chết rồi cũng bị truy tố.
Vợ con Lý Gương Xá đâm hoảng sợ chắp tay lạy thầy Äá»:
- Bẩm lạy quan lá»›n, trăm sá»± chi quan lá»›n giúp đỡ cho. Chẳng may chồng con như thế ni tháºt là xấu hổ quá rồi nếu còn bị án nữa thì còn chi là giá trị, mẹ con chúng con phải bá» là ng Ä‘i xứ khác là m ăn cho khá»i mang tiếng vì chú chúng nó là m báºy.
Nghe vợ Lý Gương Xá nói thầy Äá» biết gia đình Lý Gương Xá lo ngại chuyện, chồng, cha bị truy tố, vá» tá»™i gian dâm dù đã chết nên thầy Äá» lại cà ng là m giá hÆ¡n nữa vá»›i mục Ä‘Ãch hối lá»™ cá»§a chá»§.
Cai Tổng Gương Xá, tên cưá»ng hà o ác bá cÅ©ng đã biết rõ âm mưu cá»§a thầy Äá» nên lão cÅ©ng muốn ăn ké vô. Lão thấy vợ Lý Trưởng Gương Xá năm nay ngoà i 30 tuổi còn nhiá»u xuân sắc. Con trai lá»›n má»›i 12 tuổi nên lão Cai Tổng Gương Xá nhìn bà Lý Gương Xá vá»›i cặp mắt tháºt lẵng lÆ¡ nói:
- Thôi bà Lý cứ vá» nhà đi rồi tôi thỉnh thầy Äá» lại cho. Nhá»› dá»n mâm bá»± nghen để thầy Äá» nháºu là m việc quan luôn.
Mụ Lý Gương Xá láºt Ä‘áºt dắt con vá» nhà là m thịt gà , mua mấy bì rượu, biên sắp mấy chục bạc lẻ trong chiếc dÄ©a để đưa lên Quan Äá» Lại, lão Cai Gương Xá là má»™t tên sâu, má»™t cưá»ng hà o trong vùng nà y nên lão đủ mánh khóe để kiếm lợi. Äến nhà Lý Trưởng Gương Xá, lão Cai há»i ngay:
- Nè thÃm Lý Gương Xá, bây chừ thÃm định răng mô thì biểu cho tui biết để tui trình lại vá»›i Quan ÄỠđây, trăm sá»± chi quan lo cho hết. Tháºt chà lý nhà thÃm báºy bạ quá mà . Vợ con đẹp như vầy mê chi cái con vợ thằng Kiểm Chi gái 9 con rồi mà mê, như rứa để cho hắn vá» hắn mần thịt y như mần thịt cầy mà không biết chi hết...
Rồi lão quay sang vá»›i thầy Äá» Lại:
- Dạ bẩm quan lá»›n trông thÃm Lý đây có phải còn xinh còn đẹp lắm không? Không biết mặt mÅ©i thằng chả ra răng mà hắn mê được con vợ thằng Kiểm Chi hay là ... thÃm không biết chiá»u chú ná»›...
Nói đến đây lão Cai cưá»i hô hố bỉ ổi. Lão liếc dá»c rồi lão lại nói:
- Bây chừ thÃm có định khiêng xác chú ấy vỠđây khấm liệm hay khấm liệm ngay ngoà i đình ná»› cho xá»ng, chá»› mang vá» chi nhà ni cho thêm xui ra, phải không?
Vợ Lý Gương Xá không còn biết nói năng ra răng nữa. Mụ chỉ còn có một cách nói là :
- Thôi trăm sự chi nhỠthầy Cai giúp đỡ cho. Mẹ góa con mồ côi còn biết chi nữa mà lo...
Thầy Äá» Lại như thông cảm vá»›i lão Cai Gương Xá, thầy đệm thêm:
- Thôi thì bây chừ thầy Cai chịu khó trông nom cho thÃm Lý má»™t chút cÅ©ng được. Chá»— anh em hương chức cả Ä‘i đâu mà sợ.
Lão Cai Gương Xá thÃch thú:
- Dợ, bẩm quan lá»›n dạy rứa tui chịu lắm nhưng không hiểu thÃm Lý đây có hiểu cho bụng tui không? Bây chừ tui biểu thÃm Lý nghen...
Vợ Lý Gương Xá nghẹn ngà o đáp:
- Dợ, trăm sự chi nhỠthầy Cai giúp cho hết...
- ThÃm biểu thằng Cu Ngoạn, mõ là ng ta đó ra ngoà i phố chợ kêu thằng Bạ Hà nh vô đây, biểu hắn mang luôn các mâm đèn á phiện vô đây, tối ni tui và Quan Äá» nằm đây tÃnh chuyện luôn cho thÃm là đâu vô đó hết! Nhá»› đưa tiá»n cho thằng Bạ Hà nh mua thuốc phiện luôn đó nghen. ThÃm biểu thằng Cu Ngoạn nói vá»›i Bạ Hà nh là thầy Äá» và thầy Cai biểu hắn vô.
- ThÃm đưa cho hắn hai đồng biểu hắn mua há»™p thuốc năm cắt và năm cắt thuốc ngang pha vô mà hút cho nó mát. Có thuốc phiện vô thì chuyện chi mà không xong. Ở vùng ni dợ, thưa vá»›i thầy Äá», Bạ Hà nh là đứa mưu cÆ¡ nhứt vùng đó. Hắn nhiá»u mưu mẹo lắm, hôm ni gá»i hắn vô rồi thầy há»i hắn thì biết, mấy anh ăn hút suy nghÄ© kỹ lưỡng lắm, lại nhiá»u mưu cao...
Thầy Äá» có vẻ thÃch thú vá»›i lối sá»a soạn tiếp đãi chu đáo cá»§a lão Cai Gương Xá.
Nhà Lý Gương Xá lại má»™t trong những nhà già u có trong xã Gương Xá, ruá»™ng sâu ao cá, nhà ngói cây mÃt đủ thứ, Lý Gương Xá là thứ cưá»ng hà o ác bá nhưng hà o hoa phong nhã. Khắp mấy xã, những mụ đà n bà dâm đãng, những thiếu nữ xinh đẹp, những đà n bà góa chồng Ä‘á»u qua tay Lý Gương Xá hết. Äi đêm cÅ©ng có ngà y gặp ma chẳng may lão Lý Gương Xá bị Kiểm Chi mần thịt khi hắn gian dâm vá»›i vợ Kiểm Chi, vợ lão Kiểm linh khố đỠ1914 vá» quê là ng Hương Kiểm rất hung bạo.
Hôm ni, Lý Gương Xá để vá» vá»›i ông bà , ông vãi thì Cai Tổng Gương Xá lại vá» thế hắn. Cai quản cái gia đình già u cá»§a ni. Cai Tổng Gương Xá biếu cho thầy Äá» bốn tá» giấy con công vị chi là 20 số tiá»n khá lá»›n hằng 50.000 bây chừ để thầy Äá» lo liệu xong cái tá»™i Lý Gương Xá gian dâm vợ ngưá»i dù rằng, Lý Gương Xá đã chết cái lá»›p đầy Ä‘á»a đà n bà dốt nát quê mùa cá»§a mấy anh Äá» Lại và Hương Chức thi lão Äá» Hương Trà vá»›i lão Cai Tổng Gương Xá nà y là số dách rồi.
Mặc cho xác cá»§a Lý Gương Xá còn đó. Lão Äá» và lão Cai Tổng Gương Xá vẫn nằm hút, lão Äá» Lại Hương là má»™t con má»t già , lão bốn vợ lại ghiá»n á phiện, lão Ä‘i đâu cÅ©ng phải có tiá»n.
Lão tìm má»™i cách để là m ra tiá»n, Vụ Lý Gương Xá thông dâm vá»›i vợ Kiểm Chi rồi bị Kiểm Chi đâm chết là cÆ¡ há»™i cho lão Äá» Hương và lão Cai Tổng Gương Xá là m ra tiá»n.
Nhà Lý Gương Xá tấp náºp những ngưá»i hầu hạ. Quan Äá» và lão Cai Tổng má»™t mâm cổ lá»›n vá»›i rượu cho thầy Äá» và thầy Cai ngồi ăn uống. Những mâm khác cho mấy chú lÃnh lệ và ngưá»i là m cá»§a thầy Cai Gương Xá. Lão yên tâm nằm ăn hút trong nhà mụ Lý Trưởng Gương Xá.
Chỉ có lão Cai Tổng Gương Xá còn nhiá»u âm mưu lão Cai Tổng Gương Xá là ngưá»i địa phương nên biết gia tà i cá»§a lão Lý Gương Xá cùng con ngưá»i mụ Lý Gương Xá nên lão Cai Tổng có những âm mưu những kế hoạch mà lão hoạch định trong đầu.
Trong khi lão Äá» Lại và lão Cai Tổng Gương Xá, Ä‘ang ngồi ăn uống thì lão Bạ Hà nh Ä‘em mâm đèn thuốc phiện và o. Cai Tổng Gương Xá trông thấy Bạ Hà nh bèn lên tiếng vồn vã:
- Äể cho chúng nó xếp cho, ra đây nháºu lai rai đã. Hôm nay nhân có thầy vá» tôi lại nhá»› đến chú.
Lão Bạ Hà nh chấp tay vái chà o thầy Äá» và thầy Cai:
- Dạ bẩm thầy Äá» và thầy Cai cứ ở nhà cháu tá»± nhiên nhà cháu sữa soạn cái mâm đèn ni đã. Dạ ấy đó phải là m đèn, là m rất cẩn tháºn thì má»›i hút ngon, nhà cháu ra nháºu sau. Chỉ má»™t chút mà thôi xong ngay đó mà thưa hai thầy.
Lão Äá» Lại vốn là tay bợm nghiện nên lão thông cảm vá»›i lão Bạ Hà nh ngưá»i ghiá»n ghét nháºu lắm. Há» chăm cho cái mâm đèn cá»§a há» còn hÆ¡n là chăm vợ con. Lão Äá» cưá»i nói:
- Cứ để cho chú Bạ lo cái mâm đèn đã khuấy ra nháºu say cÅ©ng được. Ấy đó, tánh cá»§a chú Bạ Hà nh ni cÅ©ng giống tánh tui há»… ăn hút thì phải có trịnh trá»ng má»›i ngon. Chú Bạ đã mua thuốc chưa. Mua răng đó...
Bạ Hà nh gãi tai đáp:
- Dạ bẩm nhiá»u thuốc lắm tha hồ mà hút. Nhà cháu đã mua má»™t há»™p 10 vá»›i gần má»™t há»™p thuốc ngang. Hai thứ thuốc đó mà pha và o nhau hút và o thì quên hết.
- Ấy đó, chú Bạ ni được biết điệu rứa là phải.
Lão Bạ sung sướng. Lão đốt đèn dầu phá»ng lên lấy chiếc kéo cắt ngá»n bất vung cho ngá»n lá»a tháºt Ä‘á»u. Lão Bạ ngắm Ä‘i ngắm lại ngá»n đèn. Lão bà y dụng cụ hút thuốc phiện ra mâm đèn rồi má»›i lại chá»— mâm rượu lai rai vá»›i thầy Äá» và thầy Cai.
Lão chỉ ăn uống qua loa rồi nói:
- Dạ bẩm xin má»i thầy Äá» và thầy Cai nhà cháu còn phải hầu thầy Äá» và thầy Cai xin hai thầy cứ lai rai thì vừa.
Lão Äá» mÄ©m cưá»i. Lão biết thằng khốn nạn nà y ham hút còn hÆ¡n ham ăn. Lão Hà nh tiêm hút tù ti mưá»i mấy Ä‘iếu là m thầy ÄỠđâm sốt ruá»™t. Thầy Äá» lên tiếng há»i:
- Chú Bạ mua bao nhiêu thuốc?
Bạ Hà nh thông cảm nổi lo âu cá»§a thầy Äá» nên hắn má»›i nhanh nhẩu đáp:
- Bẩm thầy, 10 há»™p thuốc ti và năm chỉ thuốc ngăn vị chi gần má»™t lượng, hôm nay thì cứ tha hồ hút. Thầy Äá» còn hút sáng nữa thì đến trưa mai không hết. Thuốc mua đây là thuốc Thanh Hóa ngon lắm.
Thầy Äá» yên chà lá»›n thầy lại ăn nháºu như thưá»ng. Còn lão Gương Xá coi nhẹ vấn đỠăn hút, lão và o chuyện mụ Lý Gương Xá mà chồng mụ vẫn nằm chết trong nhà thằng Kiểm Chi chưa đưa vá» khấm liệm. Mụ Lý Gương Xá vừa giáºn chồng vừa ghen vá»›i mụ Kiểm Chi, mụ đã suy nghÄ© mãi không hiểu gì sao lão Lý nhà mụ mê con mẹ đã có chÃn con tuổi đã ngoà i 30 hÆ¡n tuổi mụ, sắc đẹp chưa chắc đã bằng mụ.
Mụ Lý buồn rầu ngồi dưới ánh đèn Hoa kỳ tỉ tê khóc lóc bá»—ng mụ giáºt mình vì có bà n tay đặt trên vai mụ, mụ ngẫng đầu lên coi ai thì thầy Cai Gương Xá đã an á»§i mụ Lý:
- Thôi mà thÃm Lý, thÃm khóc là m chi cho thêm khổ thân ra, phải chăng thằng khốn nạn ham chuyện gió trăng đó, chui và o nhà ngưá»i ta đã có chồng có con rồi mà chÆ¡i bá»i thì chết là đáng, chỉ tá»™i nghiệp cho thÃm ngưá»i còn trẻ lại xinh đẹp như thế ni...
- Tui không hiểu cái thằng Lý Gương Xá hắn nghÄ© mần răng mà nó mê được con mẹ Kiểm Chi để đến nổi thằng Kiểm Chi đó bắt được cả hai đứa còn trần truồng như nhá»™ng trói lại đâm chết be bét cả ngưá»i tháºt xấu cho cả vợ cả con nữa.
- Ừ mà trông thÃm mÆ¡n mỡn như thế ni đẹp gấp trăm gấp ngà n lần con mẹ Kiểm Chi, nước da cá»§a thÃm trắng nõn, cổ cao ba ngấn nhưng phải rồi sách tướng nói tháºt đúng số thÃm cÅ©ng cao số lắm, thằng Lý Gương Xá là m sao mà sánh vá»›i thÃm cho được. ThÃm phải lấy ngưá»i có chức pháºn. Ãt ra cÅ©ng là Cai Tổng, già u sang, chức phẩm hà m phẩm Æ¡n Vua, lá»™c nước như tui chẳng hạn thì má»›i đúng số. ThÃm nghÄ© coi có phải không.
Mụ Lý Gương Xá nghe thầy Cai nói mụ thÃch gợn trá»ng bụng nhưng chẳng lẽ xác chồng còn đó mà lại là m chuyện gió trăng trong bá»c trên dâu vá»›i ngưá»i khác dù ngưá»i ấy là thầy Cai Gương Xá mụ cÅ©ng phải suy nghÄ© đôi chút, nên nghe thầy Cai Hương nói mụ Lý thở dà i não ruá»™t. Mụ quên mất bà n tay cá»§a thầy Cai Gương Xá còn đặt trên vai mụ.
Mụ Lý Gương Xá nức nở khóc đến nổi thầy Cai Gương Xá ngồi bên cạnh mụ lúc nà o, tay thì khoác trên vai cá»§a mụ, ôm mụ mà mụ không hay biết chi cả, mãi cho đến khi mụ thấy chắn chặt mụ cá»±a mình, mụ ngước lên má»›i biết thầy Cai Gương Xá Ä‘ang ôm mụ. Mụ Lý Gương Xá giáºt mình khẽ đẩy thầy Cai ra nói:
- Thầy Cai đừng mần rứa nhà em còn nằm tê, em đâu nở là m chuyện rứa. Thầy Cai ngồi xÃch ra, đừng là m rứa, Thầy Cai em van lạy thầy Cai đó...
Mụ Lý Gương Xá vừa nói vừa nức nở khóc má»™t cách tá»§i thân, nhưng cà ng nghe mụ Lý van xin. Thầy Cai Gương Xá lại cà ng thấy Ä‘oạn đưá»ng cuối cùng tình ái giữa thầy vá»›i mụ Lý Gương Xá đã gần lắm rồi. Thầy Cai không thể ngừng lại nÆ¡i đây được. Bà n tay từ trên vai đã chụp xuống ngá»±c cá»§a mụ Lý. Thầy Cai kéo nghiêng mụ Lý Gương Xá vá» phÃa thầy Cai.
Cái tà i nghệ cưá»ng hà o cá»§a thầy Cai Gương Xá quả đã tuyệt ká»· rồi. Thầy Cai Gương Xá đã thá»§ thỉ nói vá»›i mụ Lý Gương Xá như thế nà o mà mụ Lý Gương Xá thù ghét cái thằng chồng khốn nạn cá»§a mụ nằm chết thối thây trong nhà Kiểm Chi, và bây chừ mụ nằm gá»n trong tay thầy Cai Gương Xá, mặc cho thầy Cai Gương Xá muốn là m bất cứ thứ chi mà lão Gương Xá khi còn sống đã là m vá»›i mụ.
Thầy Cai Gương Xá biết rằng giục tất bất đạt, vì trên nhà trên lão Äá» Lại Hương Trà và Bạ Hà nh còn Ä‘ang nằm kéo ro ro, thầy Cai không thể bá»—ng nhiên mà hút là m thiên hạ nghi ngỠđược. Thầy Cai phải áp dụng chiến thuáºt tốc chiến thắng đánh mau, thắng lẹ nhưng rồi để dây lát nữa thầy Cai má»›i thi hà nh chÃnh sách thống trị. Thầy Cai Gương Xá khẽ há»i mụ Lý Gương Xá:
- Lát nữa em nằm mô hỉ?
Mụ Lý Gương Xá chỉ và o chá»— giưá»ng kÃn đáo kế phÃa trong buồng khẽ nói:
- Em nằm trong tê...
- Äừng đóng cá»a hỉ...
- Trộm vô răng?
- Hôm ni chi có trá»™m tuần phu gác gần hai cái thây ma là m răng cái trá»™m dám vô. Em khép cá»a thôi hỉ, choa ra chút lát nữa vô mà em nghe.
Mụ Lý Gương Xá khẽ gáºt đầu. Muốn gáºt đầu như không muốn cho ai biết dù ngưá»i biết đó là thầy Cai Gương Xá lão Cai vừa má»›i chiếm Ä‘oạt mụ thấy lão Lý vừa chết vì gian dâm. Cái lòng tham danh tham lợi cá»§a mụ Lý Gương Xá tháºt cao. Từ chá»— mụ Lý phút chốc mụ có thể lên là m bà Cai dá»… dà ng. Mụ Lý muốn là m quan rất nhanh chóng hÆ¡n ai hết mà chẳng tốn kém bao nhiêu cả.
Thằng con trai cá»§a mụ Lý cá»±a mình nhẹ miệng gá»i.
Mụ láºt Ä‘áºt và o chá»— con nằm khẽ ná»±ng:
- Ngủ đi con, mẹ đây hỉ! Ngủ đi...
Thằng con trai mụ Lý rúc và o lòng mụ ôm lấy mụ để ngủ, hơi hém của mẹ hắn lằm hắn yên tâm ngủ hơn...
Tà i sản của quykiemtu
29-10-2008, 03:47 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 20
Lão Cai ra nhà ngoà i, tiếng á phiện kêu ro ro vang lên nhà , lão Bạ Hà nh say thuốc Ä‘ang tán hưu tán vượn vá»›i thầy Äá» Lại. Lão Cai lắng nghe thì ra thằng Bạ Hà nh cÅ©ng Ä‘ang nói đến mụ Lý Gương Xá, hắn Ä‘ang giá»›i thiệu cái quá trình đẹp cá»§a mụ Lý cách đây chừng mưá»i năm.
Khi ấy mụ Lý Gương Xá còn là cô Ngá»t xinh nhất là ng, con gái ông Äồ Gương Xá, Lý là há»c trò cá»§a cụ Äồ Gương Xá, cha cá»§a Lý Gương Xá trước kia cÅ©ng là là m Lý Trưởng nhà già u, ruá»™ng thẳng cánh cò bay. Lão Lý Cá», đó là cái tên ngưá»i ta gá»i bố Lý Trưởng Gương Xá có sáu vợ ở sáu định cÆ¡ trong là ng, bà Äồ Gương Xá nuôi chồng ăn há»c. Trong mấy kỳ thi ông Äồ Gương Duy Mẫn tên ông Äồ Gương Xá ngưá»i chồng đến trưá»ng mà không là m sao qua được tam trưá»ng. Ngưá»i ta đồn ông Äồ Gương Xá há»c giá»i nhất Huyện nhưng vì tánh ông dâm đảng hay chiếm vợ ngưá»i nên hồng phúc bị giảm Ä‘i rất nhiá»u.
Khi Tây sang chiếm đánh nước An-Nam bá» lệ thi chữ Hán để láºp trưá»ng dạy chữ Tây, cụ Äồ Gương Xá vá» là ng dạy há»c, chỉ dạy cho đám há»c trò trong là ng.
Cô Ngá»t ngà y cà ng lá»›n cà ng xinh, trong là ng hồi đó có má»™t môn bà i bán rượu do thanh niên đứng bán mà dân thưá»ng gá»i là thầy ký rượu Hảo. Thầy Hảo con nhà già u xin môn bà i bán rượu vừa để buôn bán vừa lấy danh thầy Ký, hà ng ngà y cô Ngá»t Ä‘i chợ mua rượu nhà thầy Ký Hảo để vá» cho cụ Äồ uống.
Cô Ngá»t được thầy Ký Hảo để ý nên má»—i lần cô mua rượu là má»—i lần thầy Ký Hảo chẳng những không lấy tiá»n còn đưa cô cả chai rượu bổ vá» cho thầy Äồ Vương Duy Mẫn, bố cô Ngá»t uống. Vì thầy Ký Hảo đối vá»›i cô Ngá»t tốt như thế nên chẳng bao lâu thiên hạ đồn cô Ngá»t say mê thầy Ký Hảo.
Äám há»c trò thầy Duy Mẫn, trong đó có Bạ Hà nh, có Lý Gương Xá chồng cá»§a cô Ngá»t sau nầy cùng má»™t số thanh niên khác Ä‘á»u để ý say mê con gái thầy há»c nhưng chưa anh chà ng nà o dám ngỠý vá»›i cô Ngá»t nên cái tin cô Ngá»t mê thầy ký rượu Hảo là m tất cả Ä‘á»u uất háºn ghen ngấm ngầm vá»›i thằng cha Ký rượu dân là ng bên, sang ở nhỠđất là ng Gương Xá lại chiếm được giá đẹp là ng Gương Xá.
Bạ Hà nh và Lý Gương Xá rình coi sá»± thể ra sao thì má»™t hôm và o khoãng giữa trưa, chợ chưa tan mà cá»™ Ngá»t đã lén trở vá» ty rượu. Bạ Hà nh và Lý Gương Xá theo rá»i rình ráºp, thấy cô Ngá»t và o trong căn buồng vách ná»a che cá»§a thầy Ký Hảo nên cả hai cùng đứng rình chá»c thá»§ng bức vách ra nhìn rõ mồn má»™t.
HỠđã lầm! Cô Ngá»t chẳng má»™t chút nà o chống cá»± cả mà trái lại cô đã cùng vá»›i Ký Hảo là m cho Bạ Hà nh và Lý Gương Xá phát Ä‘iên lên được. Ký Hảo đã là m cho cô Ngá»t quằn quại trên tai cá»§a hắn. Ngá»t đã không còn giữ gìn chi vá»›i lão Ký Hảo hết.
Bạ Hà nh và Lý Gương Xá đứng nhìn rõ rệt má»™t cuá»™c giao hoan giữa cô Ngá»t con gái cá»§a thầy há»c mình mà hai cáºu há»c trò vẫn hằng say mê ghen vá»›i gã thầy Ký Hảo rượu công xi.
Bạ Hà nh và Lý Gương Xá chán chưá»ng vá»›i ngưá»i mà hỠđã yêu. Hai đứa trở vá» trưá»ng định mách cho thầy biết nhưng cả hai bà n lại vì sợ Ngá»t cãi, là m sao có bằng chứng lại bị thầy đánh. Bạ Hà nh lanh lẹ hÆ¡n. Hắn là m bà i vè để chế cô Ngá»t, con gái cụ Äồ Vương.
Bà i vè đó được phổ biến rá»™ng rãi trong là ng mà ngưá»i được Ä‘á»c đầu tiên là Lý Gương Xá phần Bạ Hà nh mét vá»›i nà ng Ngá»t để lấy lòng ngưá»i đẹp, má»™t năm sau lão Ký rượu bá» cÆ¡ sở bán rượu trở vá» lấy vợ là m nà ng Ngá»t uất háºn vá»›i thằng Sỡ Khanh. Thế là Lý Gương Xá xin Ä‘i há»i nà ng Ngá»t và cuối năm đó hai ngưá»i cưới nhau.
Bạ Hà nh thuáºt đến đây cho thầy Äá» nghe vá» vợ chồng Lý Gương Xá Bạ Hà nh kết luáºn:
- Thằng Lý Gương Xá ni cÅ©ng đễu giã lắm thưa thầy Äá». Câu chuyện hắn mách vá»›i nà ng Ngá»t vá» bà i vè cá»§a tui là m cụ Äồ đánh tui rồi nà ng Ngá»t chưởi tui là hắn muốn loại bá»›t má»™t địch thá»§ cá»§a hắn. Nếu hắn không mách tui thì thế nà o thằng Ký rượu rồi cÅ©ng đến tôi chá»› đâu đến mặt hắn.
Thằng Lý Gương Xá lại là thằng dâm đãng. Hắn không từ má»™t ai trong là ng và không trêu ghẹo. Nên trá»i má»›i trả quả, bị thằng Kiểm Chi đâm hắn trong khi hắn Ä‘ang nằm vá»›i vợ thằng Kiểm Chi.
Thầy Äá» cưá»i nói:
- Trông mụ Gương Xá vẫn còn nõn nà lắm chứ!
Nghe thấy thầy Äá» há»i, lão Cai Gương Xá cau mặt lão không ngá» lão Äá» lại Ä‘i để ý đến vợ Gương Xá mà thầy Cai tin rằng thầy đã có thể chiếm được dá»… dà ng. Lão Cai lắng nghe coi Bạ Hà nh đối đáp ra răng.
Bạ Hà nh cưá»i đáp:
- Bây giá» nhan sắc cá»§a cô Ngá»t đã kém nhiá»u. Lúc còn trẻ cô ta đẹp nhất vùng ni đó thưa thầy. Nhưng bây giá» tui sợ cô ta ở váºy không được, bây giá» lại phải lấy chồng. Hồng nhan bạc pháºn như rứa đó thầy Äá» Ã !
Lão Cai Gương Xá cưá»i thầm vì câu nói vô thưởng, vô phạt cá»§a Bạ Hà nh. Lão thầy Cai đằng hắng lên tiếng rồi Ä‘i vô. Bạ Hà nh thấy Cai Tổng Gương Xá bèn quay dá»c tẩu lại phÃa Gương Xá nói:
- Thầy Cai hút mấy điếu cho vui...
Cai Gương nằm đối diện với Bạ Hà nh bắt đầu hút kêu ro ro...
Thầy Äá» vá»— vai thầy Cai Gương Xá há»i:
- Trông thÃm Lý Gương Xá xinh quá hỉ thầy Cai?
Cai Gương Xá là m bộ đạo đức đáp:
- Ấy báºy, ngưá»i ta chồng má»›i chết còn xác nằm đó răng nói báºy rứa, thiên hạ nghe há» cưá»i chết...
Cái giá»ng nói đạo đức cá»§a lão Cai Tổng là m thầy Äá» Lại Hương Trà cưá»i khì:
- Chà thầy Cai đạo đức quá xá...
Thầy Cai Gương Xá vênh mặt đáp:
- Thì chuyện đó như rứa, xác chết ngưá»i ta còn đó mình mần răng nỡ là m chuyện trên bá»c trong dâu cho được...
Lão Äá» lại cưá»i rất đễu giã:
- Rứa thầy nhưá»ng tui nghen thầy Cai?
Lão Cai Gương Xá giáºt mình vì lão Äá» ni nói là mần. Lão Äá» Lại Hương Trà cÅ©ng nổi tiếng là hà o hoa phong nhã, lão có thể tranh mụ Lý Gương Xá cá»§a thầy. Lão Cai Gương Xá đà nh phải nói bá»c xuôi:
- Dạ bẩm thầy Äá» có chi thì cÅ©ng để ngưá»i ta chôn cất chồng ngưá»i ta đã mà ...
Lão Äá» lại cưá»i:
- Ừ mà vá»™i mô hỉ! Cá ăn câu thì giáºt lúc mô không được...
Bên trong mụ Lý Gương Xá nghe rõ mồn má»™t lá»i nói cá»§a lão Äá» và lão Cai Gương Xá. Mụ Lý Gương Xá không ngá» mình còn được nhiá»u tay cá»± phách trong xã há»™i ly hương để ý. Mụ mÄ©m cưá»i trong bống tối. Äứa con trai cá»§a mụ khẽ cá»±a. Mụ Lý Gương Xá ôm chụp đứa con trai khẽ ru:
Bên ngoà i nghe tiếng ru cá»§a mụ Lý Gương Xá, thầy Cai Gương Xá đưa mắt nhìn thầy Äá» khẽ nói:
- Mụ Lý Gương còn thức mà ...
Trong nhà mụ Lý Gương Xá êm ã trừ tiếng thuốc phiện ro ro Ä‘á»u Ä‘á»u. Lão Cai Tổng nghÄ© đến mụ Lý Gương Xá Ä‘ang nằm chá» lão trong buồng, nhưng là m cách nà o để thoát khá»i mâm đèn êm ã, cho lão Äá» và thằng Bạ Hà nh khá»i nghi ngá».
Nằm suy nghÄ© má»™t lát, lão Cai Tổng Gương Xá đứng dáºy khẽ nói:
- Tui phải ra nhà thằng Kiểm Chi coi bá»n nó canh gác ra răng. À mà lại còn thằng Kiểm Chi ở ngoà i ná»› nữa...
Lúc nầy thầy Äá» nhá»› lại nhiệm vụ cá»§a thầy nên khi nghe thầy Cai Tổng nhắc đến chuyện canh gác hai xác chết và thá»§ phạm thầy Äá» vá»™i hưởng ứng ngay:
- Ừ phải, thầy Cai ra răng rồi vỠđây nằm cho yên chÃ...
Thầy Cai Tổng Gương Xá đằng hắng ra ngoà i nhưng hắn lẽn cổng sau Ä‘i và o buồng mụ Lý Gương Xá thì bên trong đã có tiếng ngưá»i rì rà o. Lão Cai Gương Xá giáºt mình ngừng lại lắng tai nghe:
Lão run tay chân vì rõ rà ng tiếng mụ Lý Gương Xá nói:
- Em lạy thầy nhà em vừa mất, thầy cho em khất và i hôm cho phải đạo chồng vợ. Em van thầy, thầy đừng mần rứa thầy Äá»...
Lão hôn đến chụt má»™t tiếng, lão không nói năng chi nên lão Cai Tổng Gương Xá chẳng nghe tiếng thầy Äá». Mụ Lý Gương Xá vẫn cố chống chá»i vá»›i lão Äá» dâm đãng...
- Em lạy thầy... Thầy tha cho em. Kìa thằng con cá»§a em nó dáºy rồi...
Lão Äá» Hương Trà lúc nà y má»›i mỡ miệng:
- Anh yêu em mà ...
Má»™t cuá»™c váºt lá»™n xãy ra trong buồng mụ Lý Gương Xá, thầy Cai Tổng Gương Xá không ngá» lão Äá» Hương Trà định há»›t tay trên. Thầy Cai Tổng uất háºn, thầy không thể cho lão Äá» Hương Trà được hưởng má»™t cách êm ã được. Lão Cai Tổng nghÄ© ra được má»™t kế rất thần diệu lão la lá»›n:
- Trá»i Æ¡i thầy ÄỠđâu rồi thằng Kiểm Chi trốn rồi... Thế ni thì tù cả lÅ© vì thằng khốn nạn ni...
Nghe thầy Cai Tổng la lá»›n là Kiểm Chi thá»§ phạm giết vợ và lão Lý Gương Xá đã trốn, vợ Lý Gương vá»™i hất thầy Äá» xuống giưá»ng ngồi nhổm dáºy. Còn thầy Äá» cÅ©ng hốt hoãng xốc vá»™i mặc quần áo há»i lá»›n:
- Chi đó thầy Cai?
Vợ Lý Gương Xá hốt hoãng há»i:
- Răng thằng Kiểm Chi trốn rồi à thầy Cai, trá»i Æ¡i, khốn khổ, khốn nạn cho anh chưa anh Lý Æ¡i...
Lão Äá» hốt hoãng chạy ra. Quần áo lão Äá» còn xốc xếch. Mụ Lý Gương Xá thì đầu tóc bù xù. Mụ Ä‘ang lấy năm ngón tay vuốt lại mái tóc dà i rồi quấn nhanh trên đầu cÅ©ng chạy ra, lão Cai Tổng Gương Xá nhìn mụ Lý Gương Xá vá»›i cặp mắt ghen tuông. Lão Cai chá» lão Äá» Ä‘i ra nhà ngoà i má»™t cách trÆ¡ trẽn rồi má»›i nói vá»›i mụ Lý Gương Xá:
- Tôi nói dối đó thằng Kiểm Chi còn đó. Tui la hoãng như rứa cho lão Äá» giáºt mình buông em ra. Thằng khốn nạn đó đợi tôi ra chá»— giam Kiểm Chi là hắn lùa và o, đồ khốn nạn...
Mụ Lý Gương Xá sượng sùng, mụ khẽ thở dà i:
- Rứa mà thầy là m em lo hoãng lên...
Cai Gương Xá cưá»i đắc ý:
- Hắn vô răng không la lên?
Mụ Lý Gương Xá cau mặt đáp:
- La răng được, ngưá»i ta là thầy Äá»...
- Thầy Äá» thì răng?
- Răng nữa, ngưá»i ta là m quan trên Huyện mình là chá»— thầy trò.
Lão Cai Gương Xá nguých vợ Lý Gương Xá, thì tiếng thầy Äá» từ ngoà i vá»ng xuống:
- Thầy Cai ơi, chuyện thằng Kiểm Chi ra răng đó?
Thầy Cai lừ đừ lên trên chá»— Bạ Hà nh mâm đèn, lão ta Ä‘i không trả lá»i câu há»i cá»§a thầy Äá». Sá»± tháºt lão chỉ muốn phá đám. Lão uất háºn vá»›i thầy ÄỠđã há»›t tay trên cá»§a lão nên lão phá chÆ¡i. Lão Cai Gương Xá lầm lì ra chá»— thầy Äá» nằm không nói năng chi hết.
Lão Äá» ngạc nhiên trước thái độ thản nhiên cá»§a lão Cai Tổng Gương Xá:
- Răng thầy Cai?
Lão Cai hÃt hà m há»i:
- Răng cái chi?
- Thằng Kiểm Chi trốn rồi hỉ?
- Bắt lại được rồi!
- Răng thầy la là nó đã trốn...
- Thì bắt lại được rồi mà , đây cứ nằm yên mà hút đi.
- Rứa cÅ©ng là m ngưá»i ta giáºt mình?
Lối đáp lát gừng cá»§a lão Cai là m lão Hạ Bà nh cưá»i, nhìn lão Äá» và lão Cai thì đã trông thấy ruá»™t cá»§a hai lão cưá»ng hà o gian ác ni.
Lão Cai Tổng có vẻ bực bội đáp, bảo Bạ Hà nh:
- Chú Bạ tiêm cho tui mấy điếu hút chơi chú Bạ?
Bạ Hà nh há»i móc:
- Kiểm Chi bắt lại rồi hỉ thầy Cai? Nghe thầy la Kiểm Chi vượt ngục rồi, anh em nằm hút mất ngon...
Cai Gương Xá gắt:
- Kiểm Chi vượt ngục thì những thằng khác chết chứ chú có pháºn sá»± chi vô đó mà hút mất ngon. Có tù là những thằng to đầu tù vá» bằng 100 thứ tá»™i khác nữa chá»› chú dÃnh dáng chi vô đó...
Bạ hà nh gáºt đầu nhân nha nói:
- Thì em út cÅ©ng lo cho các anh như rứa đó vì tình vì nghÄ©a chá»› tui thì ăn nhằm chi vô những chuyện trá»i Æ¡i đất hởi đó!
Cai Gương Xá đã uất háºn vá»›i Bạ Hà nh vì Cai Gương Xá cho rằng chuyện Bạ Hà nh nói vá»›i thầy Äá» Hương Trà vá» mụ Lý Gương Xá nên thầy Äá» Hương Trà má»›i đâm là m ẩu vô buồng mụ Lý Gương Xá há»›t tay trên cá»§a thầy Cai.
Bởi váºy khi nghe Bạ Hà nh nói, thầy Cai Gương Xá gắt:
- Việc chi đến chú ni lôi thôi lắm. Chồng ngưá»i ta vừa chết xác còn quà ng ở đó mà là m chuyện ni, dân là ng há» biết thì quấy lắm đó. Cả là ng nị há» chá»i ai chịu vô đây hỉ.
Thầy Äá» Hương Trà biết Cai Gương Xá chưởi sá» mình, nhưng vì bị Cai Gương Xá bắt tại tráºn trong buồng mụ Lý nên thầy Äá» phải yên lặng.
Trá»i còn khuya gió cà ng thổi mạnh lạnh buốt thầy Äá» Hương Trà háºm há»±c vì bị Cai Tổng Gương Xá. Uất háºn miếng ngon đến miệng lại bị Hương Trà cướp tay trên. Hai lão Äá» Lại và Cai Tổng dòm chừng nhau, há»… bên nà o lim dim ngá»§ là bên kia lén và o. Cả hai thầy Äá» lẫn thầy Cai Ä‘á»u hầm hừ nhau.
Bạ Hà nh tiêm thuốc hút liên miên mặc cho hai thầy Äá» và thầy Cai Tổng nằm canh chừng nhau cho đến sáng.
Trưa hôm sau, thầy Äá» Hương Trà và thầy Cai Tổng cùng vá»›i mụ Lý Gương Xá và Kiểm Chi lên Huyện trình vá» vụ khám nghiệm thi hà i cá»§a Lý Gương Xá và vợ Kiểm Chi.
Vợ Lý Gương Xá và o cung đưá»ng vừa khóc vừa lạy Quan Huyện, Duyên đứng nấp bên trong thấy vợ Lý Gương Xá tuy đã ngoà i ba mươi nhưng vẫn còn xinh đẹp nên có vẻ ngạc nhiên không hiểu lý do gì mà Lý Gương Xá Ä‘i mèo mỡ vá»›i vợ Kiểm Chi.
Quan Huyện nhìn rõ vợ Lý Gương Xá há»i:
- Mụ là vợ Lý Gương Xá phải không?
- Dạ...
- Mụ có biết chồng mụ mèo mỡ với Kiểm Chi không?
- Bẩm không...
- Bây giỠmụ muốn chi...
- Äèn trá»i soi xét cho con để chồng con ngáºm cưá»i nên chÃn suối.
Quan Huyện gắt:
- Mụ muốn chi thì cứ nói ra. Có đòi thằng Kiểm Chi phải bồi thưá»ng không?
Vợ Lý Gương Xá đáp:
- Dạ bẩm nhà chú Kiểm nghèo là m răng mà đá»n được.
- Thì cứ đòi vỠsau nó khá nó phải trả.
- Dạ bẩm Quan Lớn rứa con xin đòi.
- Bao nhiêu...
- Dạ tùy Quan Lớn định cho bao nhiêu con nhỠbấy nhiêu.
- Tui mần răng biết chồng mụ bao nhiêu mà tui cho.
Bá»—ng Quan Huyện nhìn thầy Cai Tổng Gương Xá bèn gá»i vô:
- Thầy Cai vô đây tui nhỠchút việc...
- Dợ...
- Thầy biểu hắn, đem cái lễ lên đây chớ ai là m công không cho hắn...
- Dợ, bẩm Quan Lớn có rồi. Vợ Gương Xá đã mang theo đây rồi. Bây chừ là hắn định đưa trình Quan.
Quan Huyện tươi hẳn lên:
- Rứa hỉ, mô đưa đây...
Thầy Cai Gương Xá lại chổ mụ Lý Gương Xá ngồi khẽ nói:
- Äâu, đưa ra dâng Quan Huyện...
Mụ Lý Gương Xá thá»c tay và o túi áo đặt bên trong chiếc yếm giây, rút ra bá»™ bạc 1$00 lá»… phép trao cho thầy Cai Tổng. Thầy Cai Tổng đặt lên bà n giấy Quan Huyện. Nhìn đồng giấy bạc má»™t đồng toà n bạc giấy má»›i tiếng kêu soà n soạt. Quan Huyện gáºt đầu nói:
- Thôi được rồi, mụ vỠchôn cất thi hà i của chồng rồi ở đây ta xỠcho nghe không?
Mụ Lý Gương Xá chấp tay lạy Quan Huyện đã phê đơn cho mụ Lý Gương Xá vỠchôn cất chồng mụ. Vợ Kiểm Chi cũng được giao cho thân nhân của mụ ta chôn cất.
Thầy Cai Gương Xá theo mụ Lý Gương Xá ra quán, thầy Cai đưa mụ Lý Gương Xá vỠlà ng. Thi hà i của Lý Gương Xá đặt tại nhà . Thầy Cai Gương Xá quanh quẩn trong nhà mụ Lý Gương Xá để chăm lo mụ ta.
Trong khi má»i ngưá»i Ä‘ang ngồi nói chuyện bên cạnh quan tà i cá»§a Lý Gương Xá thì đứa con trai cá»§a mụ Lý Gương Xá từ trong buồng Ä‘i ra thá»§ thỉ nói vá»›i chú cá»§a hắn Hương Tùy:
- Chú ơi. Mạ cháu với thầy Cai đánh nhau...
Hương Tùy giáºt mình há»i:
- Mạ cháu mà thầy Cai đánh nhau hồi mô?
Thằng CỠthủ thỉ đáp:
- Vừa đánh nhau đó...
Hương Tùy cau mặt há»i:
- Vừa đánh nhau là đánh hồi mô?
Thằng Củ vẻ ngây thơ:
- Vừa đánh đó...
- Äánh ở mô?
Thằng CỠchỉ vô buồng đáp:
- Äánh trong buồng đó...
- Äánh mần răng?
- Äánh đó, thầy Cai giáºt mạ, mạ đẩy ra thầy Cai lại lăn vô váºt vá» sau thầy Cai đánh được mạ nên cháu ra mét chú đó.
Hương Tuy uất ức. Hắn biết ngưá»i chị dâu cá»§a hắn đã phản lại anh hắn rồi. Xác chồng còn đó mà cô Ngá»t đã gian dÃu vá»›i kẻ khác rồi, hắn há»i thằng Cá»:
- Mi tháºt rứa không?
Cá» gáºt đầu đáp:
- Tháºt mà , chú vô coi có đúng không? Mạ thua thầy Cai mà ...
Hương Tùy tức giáºn:
- Trá»i Æ¡i, chuyện rứa mà mi bảo là đánh nhau à . Äồ khốn nạn con Ä‘iếm ni là m nhục nhã quá...
Thằng Cá» thấy chú hắn tức giáºn... Hắn đâm hoảng mếu xệch chiếc miệng sắp khóc nói:
- Thì cháu thấy thầy Cai đánh mạ cháu, cháu ra mét chú cháu biết chi mô?
Hương Tùy đâm thương hại cháu bèn ôm lấy cháu dỗ:
- Không, chú thương cháu mà Cá», chú có mắng cháu mô...
Hương Tùy đứng dáºy vẫy tay hai gã tuần phiên cùng ngồi canh xác cá»§a Lý Gương Xá, hai gã tuần phiên tưởng Hương Tùy gá»i há». Cả hai cùng lại Hương Tùy chỉ vô buồng nói:
- Các chú có biết chuyện chi không?
Cả hai gã tuần phiên Ä‘á»u lắc đầu đáp:
- Không.
Tùy nghiến răng uất háºn nói:
- Gian phu dâm phụ Ä‘ang ở trong buồng kia, thằng Cai Gương Xá vá»›i con Ngá»t Ä‘ang gian dâm. Tui vô bắt hai đứa các chú là m chứng cho tui nghe, tui đưa hai đứa khốn nạn lên Huyện. Con khốn nạn không biết nhục, xác chồng còn đó mà đã dắt trai vô phòng hú hà rồi.
Hai gã tuần phiên nghe Hương Tùy nói đến thầy Cai Tổng cả hai Ä‘á»u ngán. Chuyện lôi thôi gây thù oán nên cò Phút nói:
- Thầy Hương mần chi thì mần, còn chúng tôi không biết chi hết. Là ng cắt đến đây canh gác thầy Lý thì chúng tui đến canh chớ chúng ni khác mần răng chúng tui biết được mà mần...
Hương Tùy cau mặt nói:
- Thì các chú tháºt công khai như rứa để tui vô bắt cả hai đứa khốn nạn ni...
Cò Phút, Him Mục lắc đầu nói:
- Thì chúng tui đã nói như rứa. Việc mần là tùy thầy Hương còn chúng tui mần răng mà mần chúng cho được.
Hương Tùy uất ức xách cây dao bầu dắt trên vách. Thằng CỠthấy chú hắn hung hăng cầm dao, hắn sợ chú giết mạ hắn vộ và ng la lớn:
- á»i mạ Æ¡i, chú Hương Cá» xách dao vô đâm mạ vá»›i thầy Cai đó...
Trong buồng thầy Cai Gương Xá và mụ Lý Gương Xá nghe tiếng thằng Cá» la cả hai hốt hoảng. Thầy Cai lúng túng nhẩy xuống vì chiếc quần cá»§a thầy Cai đã rÆ¡i xuống gầm giưá»ng. Thầy Cai luống cuống Ä‘i tìm chiếc quần khốn nạn thì mụ Lý Gương Xá đã tót ra ngoà i. Thầy Hương Tùy đã cầm con dao bầu lăm lăm Ä‘i và o. Mụ Lý Gương Xá hất hà m há»i:
- Chú mần chi đó chú Hương? Bây giỠanh chú vừa nằm đó, chú định bắt nạt mẹ con tui phải không?
Hương Tùy chưa biết trả lá»i ra sao, thì Ngá»t mụ Lý Gương Xá đã bù lu, bù loa khóc lóc thê thảm:
- Ôi, anh Lý ơi, anh không sống lại mà coi em ruột anh đối xỠvới tui như thế ni. Em anh thấy mạ con tui mẹ góa con mồ côi, em anh vác dao đến mà hiếp mẹ con tui anh Lý ơi...
Hương Tùy cuống lên vì lối khóc vu oan vá há»a cá»§a ngưá»i chị chồng. Hương Tùy không còn biết trả lá»i mần răng trước sá»± vu oan cá»§a Ngá»t thì thầy Cai Tổng Gương Xá đã tìm được chiếc quần báºn vô cẩn tháºn thong thả bước ra quắc mắt nhìn Hương Tùy, tay cầm con dao bầu lên giá»ng kẻ cả há»i:
- Chú Hương vác dao định đâm ai đây? Có phải chú định giết mạ con thÃm Lý để cướp gia tà i ni không, chú là m rứa thì cứ nói tháºt Ä‘i. À bây giá» là ng ni không còn ai cai trị nữa răng mà các chú lá»™ng quá trá»i thế ni...
Hương Tùy không biết trả lá»i mần răng trước câu há»i bất ngá» và sá»± xoay chiá»u lẹ quá sức tưởng tượng cá»§a Hương Tùy thì Cai Tổng Gương Xá đã quay lại phÃa mụ Lý Gương Xá nói:
- Thầy Hương Tùy định giết mạ con thÃm đó. ThÃm là m đơn trình tui là m chứng cho thÃm, không trình thằng ni có ngà y hắn giết mạ con thÃm đó... Cái bản mặt thằng Hương Tùy như là bản mặt giết ngưá»i không ghê tay tanh máu mà hắn còn gan, còn liá»u gấp ngà n lần thằng Kiểm Chi nữa...
Mụ Lý Gương Xá hưởng ứng ngay lá»i dặn cá»§a lão Cai Tổng, mụ biết thằng em chồng cá»§a mụ đã biết chuyện chẳng đẹp chi giữa mụ và Cai Tổng Gương Xá, nếu nay mụ không là m tá»›i để dá»a và nắm đầu Hương Tùy thì chuyện sẽ phiá»n lắm nhứt là chuyện gian dÃu giữa mụ và Cai Tổng Gương Xá. Mụ Lý Gương Xá nói:
- Trăm sự chi nhỠthầy Cai hết, tui phải bỠtù thằng ni mới được...
Hương Tùy biết mình đã thua hai tên gian phu dâm phụ nầy rồi, gã đà nh xuống nước nói:
- Tùy ở bác, bác muốn mần chi đây cũng được, bác bây chừ quen thân với thầy Cai mà muốn là m chi tui không được.
Mụ Lý Gương Xá biết Hương Tùy nói móc mình. Mụ Lý Gương Xá uất ức.
- Nè chú đừng mở miệng ra mà nói giá»ng Ä‘iếm đó hỉ! Chú nói như rứa nghÄ©a là mần răng.
Hương Tùy phát ức vá»›i ngưá»i chị dâu và lão Cai Tổng. Hắn bèn chỉ thằng con nhá» cá»§a Lý Gương Xá và nói:
- Chị muốn biết mần răng thì cứ há»i thằng con chị thì biết. Chị và thầy Cai Tổng mần chi thằng cháu ni biết hết. ChÃnh hắn ra mét vá»›i tui, thiệt tui không ngá» anh tui lại khổ sở đến rứa chết cÅ©ng không được yên thân.
Mụ Lý Gương Xá và Cai Tổng biết thằng con mụ Lý bép xép mét chuyện gian dâm giá»a hai ngưá»i. Mụ Lý Gương Xá có vẻ ngượng nghịu nhưng mụ vẫn là m ra bá»™ ngây thÆ¡ há»i thằng con trai cá»§a mụ.
- CỠmi nói chi? Mi biểu chi với chú Hương Tùy?
Thằng CỠmếu máo nói:
- Con thấy thầy Cai đánh nhau vá»›i mạ nên con ra gá»i chú Hương nhưng khi chú Hương vác dao con gá»i mạ.
Mụ Lý Gương Xá đâm thương hại Cá» nhưng lão Cai Gương Xá lại uất ức vá»›i thằng khốn nạn ni mét báºy. Lão trừng mắt thét há»i thằng Cá»:
- Mi nói láo.
Thằng Cá» hốt hoảng òa lên khóc chạy lại mạ hắn. Hương Tùy biết hai đứa gian phu dâm phụ Ä‘ang bênh vá»±c nhau. Hắn khó mà mần chi cho được, hắn uất ức bá» dao lại hầm hầm ra vá».
Mụ Lý Gương Xá ôm thằng CỠvà o lòng khẽ nói:
- Con đừng nói báºy hỉ? Con nói báºy chú Tùy cầm dao chém mạ thì răng?
Thằng CỠnhìn mạ hắn đáp:
- Thì con thấy Thầy Cai giáºt mạ mà ...
Mụ Lý đà nh phải nói xuôi:
- Thầy Cai vừa đùa với mạ đó, thầy Cai thương mạ và con mà ...
Thằng Cá» ngay thÆ¡ há»i:
- Răng mà thầy Cai thương?
Mụ Lý Gương Xá không biết trả lá»i răng thì thầy Cai Tổng Gương Xá đã cầm tay thằng CỠđịnh kéo vá» phÃa thầy, nhưng thằng CỠđã giáºt tay lại ôm lấy mạ hắn. Thằng Cá» như sợ thầy Cai Tổng Gương Xá.
Chiếc quan tà i đựng thi hà i của Lý Gương Xá vẫn còn nằm ở giữa nhà , một bát cơm có cắm chiếc đủa bông và một hột trứng luộc bóp bẹp ở giữa. Mấy nén nhang đen thơm là m cho căn nhà cà ng thêm u ám.
Má»™t và i ngưá»i quen Ä‘em và ng nhang và tiá»n đến phúng Ä‘iếu Lý Gương Xá. Má»—i lần có ngưá»i đến phúng Ä‘iếu mụ Lý Gương Xá phải đội chiếc mÅ© mấn lên đầu. Thằng Cá» phải đội khăn vá» chuối, chống gáºy lạy ngưá»i đứng trước quan tà i Gương Xá, mổi lần như thế mụ Lý Gương Xá vừa khóc vừa rống lên kể lể cái khổ, cái vong hồn cá»§a Lý Gương Xá.
Quan tà i của Lý Gương Xá quà ng tại nhà hai ngà y rồi mới đưa đám.
Trong hai ngà y hôm ấy, Cai Tổng Gương Xá quấn quÃt bên mụ Lý Gương Xá. Tất cả những ai đến thăm nom, chia buồn vá»›i vợ Lý Gương Xá Ä‘á»u nháºn thấy sá»± khác lạ giữa mụ Lý Gương Xá và thầy Cai Tổng Gương Xá nhưng không ai dám nói ra vì không ngá» vợ Lý Gương Xá lại tồi bại đến như thế. Chồng còn để trong nhà mà còn ở vá»›i trai.
Mấy ngưá»i em cá»§a Lý Gương Xá Hương Kiểm Hiển, Hà o Muôn, Hương Tùy nghe chuyện chị dâu vá»›i Cai Tổng Gương Xá, ngưá»i nà o cÅ©ng uất háºn nhưng chưa bắt được quả tang nên chưa có ngưá»i nà o dám mở miệng trách móc mụ Lý Gương Xá. Vả lại mấy đứa em cá»§a Lý Gương Xá biết chị dâu cá»§a há» là tay lý sá»±. Mụ dám vu oan ngược lại thì phiá»n lắm.
Hương Bạ Hà nh bạn cá»§a Lý Gương Xá là tay nho há»c thâm thúy biết chuyện giữa Cai Tổng Gương Xá vá»›i cô Ngá»t vợ Lý Gương Xá ngưá»i đà n bà mà hồi thanh xuân, chưa nghiện à phiện Hương Bạ Hà nh cÅ©ng đã từng mê say. Äáng lẽ Lý Gương Xá chết rồi, Bạ Hà nh là ngưá»i có nhiá»u Ä‘iá»u kiện nói lại sá»± quen thuá»™c ngà y xưa vá»›i ngưá»i con gái cá»§a thầy Äồ thì nay bị Cai Tổng Gương Xá há»›t mất. Bạ Hà nh cÅ©ng đâm uất háºn, hắn bầy chuyện cho mấy gã em Lý Gương Xá bêu xấu chị dâu chÆ¡i.
Bạ Hà nh nói vá»›i bá»n Kiểm Hiểu, Hà o Muôn, Hương Tùy rằng.
- Mấy chú không thể ngồi yên cho bá»n chúng là m chuyện tồi bại được. Nếu chúng nó muốn từ từ thì Ãt ra chúng nó cÅ©ng để cho ngưá»i ta đưa xác anh Lý Gương Xá ra đồng chôn cất cẩn tháºn đã. Mồ yên mã đẹp rồi cô Ngá»t còn son trẻ bước Ä‘i bước nữa cÅ©ng không nói năng chi. Äằng ni, bá»n chúng quá lá»™ng, coi thưá»ng bá»n các chú và kể cả tui là bạn há»c cá»§a anh Lý nữa. Bởi váºy, tui nghÄ© Ãt ra cÅ©ng phải là m Ä‘iá»u chi bêu xấu bá»n chúng mó cho cả là ng nà y biết nhứt là đừng để bá»n chúng nó khi dá»… tui và các chú chứ:
Kiểm Hiển buồn rầu nói:
- Trăm sá»± chi nhá» bác. Bác biểu anh em chúng tui mần chi anh em chúng tui cÅ©ng xin mần ngay miá»…n là đừng phạm pháp mà bêu xấu được con Ngá»t vá»›i thằng Cai Tổng là chúng tui sướng rồi...
Bạ Hà nh suy nghĩ một lát rồi nói:
- Bây giá» có chuyện ni, các chú phải là m má»›i được, ngà y mai dân là ng rước quan tà i anh Lý ra đồng cho anh ấy mồ yên mã đẹp, váºy khi má»i ngưá»i đông đủ rồi, quan tà i ra đến đồng đón đặt trên đòn là chú treo ngay bánh pháo trước cá»§a nhà đốt luôn. Hể tiếng pháo nổ là tui cho đám trẻ la lá»›n lên rằng:
- À đám ma đi rồi thì đám cưới ngay chúng bây ơi.
- Mần như rứa là ngưá»i ta biết mình chưởi con Ngá»t và thằng Cai quý rồi thế răng tiếng cÅ©ng đồn Ä‘i rất xa. Sau đó tui cố đặt ra má»™t bà i vè cho đám trẻ con Ä‘á»c thuá»™c, Ä‘á»c khắp là ng cho má»i ngưá»i nghe. Thằng Tổng quý có biết được thì hắn cÅ©ng chỉ cắn rÆ¡m, cắn cá» mà chịu chứ chả mần chi tui được.
Kiểm Hiển thÃch thú:
- Ừ cái mẹo cá»§a anh rứa mà hay đó, mình đốt pháo ngay sau khi quan tà i anh Lý tui ra đòn đám ma là phải. Äể tui ra tiệm tạp háo cá»§a chú tầu Cẩm Ký mua bánh pháo Äại Quang Toà n Hồng đốt cho nó sướng tay. Bá»n chúng hắn khốn nạn tháºt, tui cà ng nghÄ© cà ng ức lại cà ng giáºn anh Hai tui chÆ¡i bá»i mần chi cho nó khổ thân. Bây chừ là bao tiá»n bạc gia sản thằng Cai Tổng quý hưởng hết rồi còn chi nữa.
Mấy ngưá»i em Gương Xá là m theo mưu kế cá»§a Bạ Hà nh.
Ngà y hôm sau đúng bảy giá» sáng, dân là ng đến đưa đám tang cá»§a Lý Gương Xá ra đồng, chiếc đòn đám ma bằng gá»— 16 ngưá»i khiêng đã được đội. Tùy leo lên đứng thá» Ä‘i thá» lại theo xênh gá»— tháºp cho dân là ng khiêng đòn đám ma theo lệnh cá»§a chiếc xênh mà đi cho cháºm chạm thẳng thắn.
Bác Khán Hổ giữ đại tùy cầm cặp xênh lách cách rồi nói:
- Một tiếng bỠđi hỉ! hai tiếng bắt tay và o quan tà i, ba tiếng thì kiêng lên rồi rù rì mà đi nghe chưa các bạng đôi tùy.
- Dạ...
- Nè nghe đây hỉ. Lách cách một tiếng bỠđi. Ớ cà chú Chiêu Xa răng lại mó tay vô quan tà i mần chi, một tiếng bỠđi, nè hai quan tà i xong rồi, nhớ hỉ, nghen hỉ, ba tiếng thì nâng lên rù rì mà đi đó nghen... Lách cách... Lách cách... Lách cách... Lách cách...
Những ngưá»i phu đôi tùy khiêng quan tà i Lý Gương Xá từ từ Ä‘i ra khá»i nhà . Mụ Lý Gương Xá lăn lá»™n theo quan tà i cá»§a chồng. Mấy đứa con Lý Gương Xá đội mÅ© chuối chống gáºy Ä‘i đà ng sau quan tà i cÅ©ng òa lên khóc khi thấy ngưá»i ta khiêng quan tà i cá»§a cha nó Ä‘i...
Quan tà i vừa ra đến đòn, các đôi tùy Ä‘ang từ từ đưa chiếc quan tà i đặt lên đòn đám ma thì tiếng pháo nổ chát chúa. Má»i ngưá»i Ä‘á»u ngạc nhiên chưa kịp phản ứng thì đã có tiếng reo lên cá»§a đám trẻ con.
- Äám ma thầy Lý vừa ra khá»i nhà đã có tiếng pháo mừng đám cưới cá»§a bà Lý lấy thầy Cai rồi. A ha hay quá hé bà Lý lấy thầy Cai. A ha hay quá.
Tiếng pháo át cả tiếng la là m mụ Lý Gương Xá tái mặt. Lão Cai Tổng Gương Xá tức giáºn sẵn có con roi mây cầm trên tay lão lại vụt đám trẻ con Ä‘ang reo lên là đám ma thầy Lý Ä‘i rồi lại đến đám cưới cá»§a cô Lý.
Qua roi quát lên đám trẻ con. Lão Cai Tổng Gương Xá chá»i thá» inh á»i:
- Mấy thằng con nhà ranh mô đây hỉ. Cha mẹ chúng mi chết rồi phải không, không biết dạy chúng mi để chúng mi nói láo, nói tiếng như rứa à .
Äám trẻ con nhá» bị quất, Ä‘au rản hết ra, nhưng chỉ má»™t lát sau chúng lại trà n và o la lối hÆ¡n hồi nãy thầy Cai uất ức lùa Ä‘uổi má»™t đứa định bắt lại nhưng mấy thằng oắt chạy nhanh như chuá»™t lắc thầy Cai không là m răng bắt được đứa mô hết. Thầy Cai thở hổn há»…n vì nhá»c lại vì tức.
Tiếng pháo vừa dứt thì tiếng khóc của Kiểm Hiển và vợ hắn rống lên:
- Anh Lý, anh không sống lại mà coi ngưá»i ta lấy vợ con anh... Anh có biết ngưá»i ta định là m chi đám con anh không anh Lý Æ¡i...
Tiếng khóc cá»§a vợ chồng Kiểm Hiển như xoáy và o tim mụ Lý Gương Xá. Tiếng khóc cá»§a vợ chồng Kiểm Hiển đã cho mụ Lý Gương Xá biết rõ, ai là ngưá»i bà y mưu ra vụ đốt pháo ni? Mụ Lý Gương Xá chỉ Ä‘Ãch danh cho Kiểm Hiển vì trong nhà Kiểm Hiển nhiá»u thắc mắc nhứt.
Giữa đám tang ni. Mụ Lý Gương Xá đà nh phải ngáºm miệng cho vụ chôn cất ni rồi hãy hay.
Sân đầy xác pháo đỠhồng. Tiếng kèn đám réo rắt bi thảm hòa với tiếng khóc rên rĩ của vợ Lý Gương Xá và đám em dâu của Lý Gương Xá đà n con đà n cháu...
Vụ Bạ Hà nh xúi đốt pháo sau khi quan tà i Lý Gương Xá đặt trên đòn đám ma rồi là m rúng rá»™ng dư luáºn quanh vùng nhứt là sau đó, Bạ Hà nh còn đặt má»™t bà i vè chế riá»…u cô Ngá»t kể từ khi cô Ngá»t mèo vá»›i thầy Ký rượu đến khi lấy Lý Gương Xá rồi đến Lý Gương Xá chết, thầy Äá» lẽn vô lại bị thầy Cai Tổng ghen la hoảng. Sau đó thầy Cai Tổng đã gian dâm vá»›i mụ Lý Gương Xá là m cho Cai Tổng Gương Xá và nà ng Ngá»t vợ Gương Xá uất háºn.
Nghe bá»n mục đồng lÅ© trẻ trong xã Ä‘á»c bà i vè. Ngá»t nghÄ© ngay đến Bạ Hà nh, anh chà ng há»c trò cá»§a cụ Äồ Phiệt, thân phụ cá»§a Ngá»t, chuyện là m vè riá»…u thiên hạ. Nà ng Ngá»t chỉ Ä‘Ãch danh Bạ Hà nh, nên khi Cai Tổng Gương Xá đến mụ lại là m mặt giáºn Ä‘uổi Cai Tổng Gương Xá ra khá»i nhà rồi nà ng bù lu bù loa khóc lóc kể lể:
- Thôi ông Ä‘i khá»i nhà tui Ä‘i, ông đừng đến đây bêu xấu, bêu hổ cho tui nữa. Thằng Bạ Hà nh bôi tro, trát trấu và o mặt tôi, và o mặt ông. Hắn đã xúi giục thằng Kiểm Hiển đốt pháo đưa ma thà nh pháo hợp hôn để bêu ông vá»›i tôi. Nay thằng Bạ Hà nh lại là m vè chá»i tôi, tôi lá»—i chi đâu hay chỉ vì ông mà tôi mang xấu mang hổ như thế ni?
Äã bị mái Ä‘uổi lại còn bị mái sùng nữa thầy Cai Tổng Gương Xá uất háºn thầy gá»i má»™t thằng nhá» vô biểu nó Ä‘á»c cho thầy và nà ng Ngá»t vợ Lý Gương Xá bà i vè kể đầu cua, tai heo chứng tá» rằng chỉ có Bạ Hà nh má»›i biết những chuyện quá khứ cá»§a Ngá»t vợ Lý Gương Xá.
Cai Tổng Gương Xá uất ức, cương quyết vì ngưá»i yêu trừng trị thằng Bạ Hà nh ni...
Lão Cai Tổng Gương Xá và o trong nhà mụ Lý Gương Xá Ä‘ang thút thÃt trong buồng, lão Gương Xá rón rén và o bên ngưá»i yêu mà nà ng không biết, lão ngồi bên Ngá»t vuốt mái tóc cá»§a ngưá»i thiếu phụ xinh đẹp có đôi mắt bồ câu Ä‘en nháy, đôi môi Ä‘á», răng ăn trầu cắn chỉ hạt huyá»n nên trông miệng Lý Gương Xá cà ng dá»… yêu cà ng xinh đẹp.
- Tôi thá» vá»›i mình là tôi sẽ giết thằng Bạ Hà nh. Äúng thằng khốn nạn đó rồi. Trong là ng ni không còn ai nữa vì chỉ có hắn má»›i biết chuyện cá»§a mình vá»›i thằng Ký rượu chã còn ai vô đây nữa...
- Vì thầy mà tôi chịu nhục như rứa.
Lão Cai ngá»t ngà o:
- Mình yên tâm, tui xin thỠvới mình...
Ngá»t khẽ đẩy bà n tay cá»§a Cai Tổng Gương Xá và nguých Cai Tổng Gương Xá há»i:
- Mần chi đó... Nè cấm đó hỉ.
Cai Tổng Gương Xá trơ trẽn:
- Trá»i Æ¡i mình cấm anh thì anh còn sống răng được...
Lần ni Ngá»t hất mạnh tay Tổng Gương Xá rồi dằn dặt:
- Còn thằng Bạ Hà nh thì yêng đừng dụng và o ngưá»i tôi nữa. Tôi bây chừ không tu thì cÅ©ng như tu cho rồi. Như thế ni nhục lắm, mần răng tui chịu được.
Cai Tổng Gương Xá uất háºn có Bạ Hà nh đứng trước mắt Gương Xá có thể đánh cái thằng khốn nạn đó má»™t dao. Cai Gương Xá ôm chầm lấy mụ Lý khẽ nói:
- Thôi tá»™i nghiệp yêng mà mình, ai Ä‘á»i cam là m em bắt quÃt chuyện thế ni răng được.
Tà i sản của quykiemtu
Từ khóa được google tìm thấy
àäàìàñ , åâðîïåéñêèé , âëàãàëèùå , áèëàí , äîáàâîê , àíåêäîòû , cau cho cua tran duc lai , cau cho duc lai , cau cho of tran duc lai , cau cho tran duc lai , cau cho travel duc lai , caucho tran duc lai , cauchotranduclai , cậu choÌ , cáºu chó , doc chuyen tran duc lai , doc tac pham cau cho , êîìïüþòåðîâ , îíïìí , kể chuyện cáºu chó , nha van tran duc lai , nha van tran duc.lai , nhavan tranduclai , òîïàëîâ , òðóäà , tiêu thuyet cáºu chó , tieu thuyet . cau cho , tieu thuyet cau cho , tra duc lai cau cho , tran duc lai , tran duc lai cau cho , tran duc lai la ai? , tranduclai , trần đức lai , truyen cau cho , truyen caucho tranduclai , truyen cua tran duc lai , truyen dai : cau cho , truyen tran duc lai , truyencauchotranduclai , www.cau cho/duc lai , www.nha van tran duc lai , xem cau cho , you tube cau cho