09-12-2008, 03:25 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 1 tuần 2 ngà y 12 giá»
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Cực phẩm gia đinh (New- Chương 242)
Chương 242: Tin Cá»§a Thanh Tuyá»n ( Thượng )
Dịch:lanhdiendiemla
Biên dịch & biên táºp:Melly
Nguồn: TTV
Hôm nay Từ Vị rất có hứng thú, cùng Äại tiểu thư và Lâm Vãn Vinh hà n huyên, uống chút rượu ngon, lại cùng lão hồng nhan Tô Khanh Liên khảy đà n, hát chút mỹ từ, nhất thá»i cÅ©ng hưng phấn bốc đồng, rất có dáng vẻ cá»§a phong lưu há»c sÄ© năm xưa.
Từ Chỉ Tình lại không giống hai ngưá»i bá»n há», sá»›m đã trốn trong phòng nghiên cứu phương pháp tÃnh toán chữ số Arab má»›i há»c, lại lôi léo Lâm Vãn Vinh há»i mấy vấn Ä‘á», chỉ là vấn đỠnêu ra lại cà ng lúc lại cà ng thêm khó khăn, cà ng thêm sâu sắc.
Lâm Vãn Vinh kinh hãi nhưng cÅ©ng và i phần bá»™i phục, có má»™t cô gái siêng năng cần mẫn Ä‘i đầu, cÆ¡ sở số há»c nà y hẳn là có thể rất nhanh phổ cáºp tá»›i khắp chốn ở Äại Hoa.
Từ Chỉ Tình nà y là má»™t cô gái cá»±c kì phóng khoáng, tá»± nhiên ở cùng má»™t chá»— vá»›i hắn, tịnh không chút rụt rè, Lâm Vãn Vinh ngứa ngáy quấy rối, muốn cùng nói và i câu ngoà i Ä‘á», nhưng Ä‘á»u bị nà ng nhẹ nhà ng chối từ, tá»±a hồ ngoà i há»c vấn ra, không hứng thú gì mấy chuyện khác cá»§a hắn.
Ba ngưá»i nhà lão Từ ở lại chá»— nà y tá»›i hoà ng hôn rồi má»›i không đà nh lòng rá»i Ä‘i, đợi đến khi thấy đỉnh tiểu kiệu kia đã Ä‘i xa xa, Lâm Vãn Vinh má»›i than má»™t hÆ¡i dà i:
- Lão đầu nà y, coi như là đi rồi.
Äại tiểu thư mim cưá»i liếc hắn má»™t cái:
- Xem ngưá»i kìa,lại dám nói những lá»i như thế. Từ đại nhân là má»™t đại nhân váºt, ngưá»i khác có má»i cÅ©ng không lại, ngươi sao lại thấy ngưá»i như thấy ôn thần.
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả :
- Ta không phải là phiá»n lão Từ, chỉ là vị tiểu thư kia, có vẻ không thÃch nói chuyện vá»›i ta lắm, ta thấy có chút phiá»n.
Äại tiểu thư buồn cưá»i nói:
- Ngươi xem coi ngươi quấn lấy Từ tá»· tá»· ngưá»i ta há»i mấy việc gì đâu. Cái gì mà trứng có trước hay gà có trước, là trứng nở ra gà trước, hay là gà đẻ ra trứng. Lợn lòi là m sao má»›i có thể lá»›n nhanh. Phì, toà n mấy thứ lá»™n xá»™n bát nháo…
Lâm Vãn Vinh không chút đỠmặt:
- Äá»u là tri thức khoa há»c, không hiểu thì ta há»i thôi, sao lại không chứ?
Äại tiểu thư báºt cưá»i:
- Há»i ngươi là cái gì, Ä‘i há»i ngưá»i chÃnh là tá»± ngươi đặt ngươi lên cao, ngươi chá»› tưởng ngưá»i khác như đồ ngốc. Mà nói lại, Từ tiểu thư chÃnh là dạng nà y. Vá»›i há»c thức cá»§a nà ng, khó mà tìm được má»™t ngưá»i vừa tầm mắt dưới gầm trá»i nà y
“Ngất, ta không tin, qua việc hôm nay, cô ta sẽ không còn dám nhìn ta vá»›i ánh mắt trước kia nữa! Chỉ là Tam ca không muốn là m kẻ đầu tà u thôi.â€
Nói má»™t hồi, Äại tiểu thư đột nhiên khe khẽ kéo hắn nói:
- Lâm Tam, ta há»i ngươi má»™t chuyện, ngươi nhất định phải thà nh tháºt trả lá»i ta…. Lúc ở Kim Lăng, Từ tiên sinh nói là má»i ngươi Ä‘i giúp đỡ ngà i là m việc, có phải là kêu ngươi tòng quân diệt trừ Bạch Liên giáo không?
Lâm Vãn Vinh sá»ng sốt má»™t chút, lấy là m kì quái há»i:
- Nà ng sao lại há»i tá»›i việc nà y? Ngà y đó ta tháºt sá»± là đi là m việc, không há» lưá»i biếng.
Khóe mắt Äại tiểu thư đỠlên, đánh hắn má»™t cái:
- Äáng ghét, ai đùa vá»›i ngươi chứ, chỉ muốn ngươi nói tháºt thôi.
Việc nà y cÅ©ng đã trôi qua, không cần giấu diếm nà ng nữa. Lâm Vãn Vinh gáºt đầu cưá»i nói :
- Äúng váºy, đó là Từ lão đầu kéo ta Ä‘i đánh tráºn, thiếu chút nữa ngay cả cái mạng nà y cÅ©ng đã mất rồi. Nếu không có Tiên nhi cứu giúp, e rằng ta bây giá» không nhìn thấy nà ng nữa. Nhưng mà , tốt xấu gì thì cÅ©ng đã diệt trừ hoà n toà n lÅ© vương bát Bạch Liên giáo… Ã, Äại tiểu thư, sao nà ng khóc?
Tiêu Ngá»c Nhược vá»™i và ng lau nước mắt:
- Ngà y ấy, ta ở ngoà i thà nh chá» ngươi trở vá», lúc đó vết thương cá»§a ngươi khá»i chưa?
Lâm Vãn Vinh gáºt gáºt đầu:
- Ừm, ngà y đó vết thương còn chưa ổn, chỉ là vì đáp ứng Lạc tiểu thư nên má»›i chạy vá» tham gia Tái thi há»™i ná», đà nh bất đắc dÄ© cả đêm lẫn ngà y chạy vá».
- Bị thương như váºy rồi mà còn nghÄ© tá»›i nà ng ta ư?
Äại tiểu thư vừa Ä‘au đớn lại tức giáºn nói:
- Ngươi có phải vì nà ng ấy mà không tiếc cả tÃnh mạng không?
Thấy nước mắt Äại tiểu thư cà ng lúc cà ng lã chã, tháºm chà có khuynh hướng không dừng lại được, Lâm Vãn Vinh vá»™i và ng nói:
- Äây là sao, Ä‘ang lúc tốt đẹp là m sao lại nói đến chuyện ngà y đó? Ta không phải vẫn tốt hay sao, so vá»›i trước đây cà ng cưá»ng tráng hÆ¡n, không tin thì nà ng ôm thá» xem.
Äại tiểu thư cố gắng cắn chặt môi, nước mắt rưng rưng nhìn hắn, dịu dà ng nói:
- Ngươi háºn ta lắm phải không? Ngà y đó ta đối xá» vá»›i ngươi như thế.
Äá»™t nhiên nước mắt nà ng lại cà ng tuôn như mưa:
- Ta biết, ngươi nhất định háºn ta, khi ngươi trá»ng thương như lại đóng cá»a không cho và o. Nhưng mà ta tháºt sá»± không biết. Trong suốt những ngà y đó ta luôn hi vá»ng được thấy ngươi, buổi tối má»—i ngà y Ä‘á»u ra ngoà i thà nh đợi, tháºt khó khăn lắm má»›i nhìn thấy ngươi trở vá», trong lòng Ä‘ang cao hứng thì lại thấy ngươi dẫn theo hai cô gái… Ta... ta buồn bá»±c, cái gì Ä‘á»u không biết nữa, vì thế má»›i… Mà cÅ©ng phải nói lại, tên chết bầm nhà ngươi, đã là m cho ta khóc lóc sướt mướt ra váºy… tá»± là m tá»± chịu Ä‘i.
“Toát mồ hôi, ra là vì chuyện nà y a! Ghen tuông đúng là nhược điểm của con gái, nhưng mà không ghen cũng đâu còn ý nghĩa.†hắn hi ha nói:
- Sao có thể oán nà ng, nà ng không biết đâu…Ngà y đó ta bị thương, bị nà ng nhốt bên ngoà i, Tiên nhi đối với ta rất tốt, ngà y nà o cũng nhân sâm, tổ yến không ngơi miệng. Buổi tối lại có ngươi bồi tiếp ngủ, khoái hoạt tiêu dao tựa thần tiên.
Äại tiểu thư mặt đỠlên, hầm hừ:
- Nhân sâm tổ yến, trong nhà cÅ©ng còn nhiá»u mà , ngươi muốn nhiá»u Ãt bao nhiêu lại chẳng có? Muốn nói đến bồi tiếp ngươi ngủ…phì, trong lòng ngươi không có chút tâm tư nà o yên là nh , lại còn tìm cÆ¡ há»™i muốn khi phụ ta, ta là nữ nhân tùy tiện thế sao?
Lâm Vãn Vinh hiểu rõ tÃnh tình cá»§a Tiêu Ngá»c Nhược, nha đầu nà y là điển hình cá»§a mạnh miệng má»m lòng, chỉ cần bá» chút công phu, chắc chắn nà ng sẽ má»m như cục bông, hắn cưá»i hắc hắc nói:
- Không nói chuyện nà y nữa, ta coi hôm nay khi Tô tá»· tá»· và Từ tiểu thư ra vá», nà ng lại còn tặng các nà ng ấy chút đồ váºt, là cái gì váºy? Còn muốn thần thần bà bà gạt ta và lão Từ nữa.
Khuôn mặt thanh tú cá»§a Äại tiểu thư chợt hồng lên:
- Ngươi há»i cái nà y là m gì? Ta sẽ không nói cho ngươi biết.
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả:
- Không phải chÃnh là và i món ná»™i y sao? Cái đó có gì mà thần bÃ?
Äại tiểu thư cả kinh nói:
- Ngươi sao lại có thể biết được, chẳng lẽ ngươi trốn ở nơi nà o nhìn lén, ngươi....cái tên đáng chết nà y…
Tiểu quyá»n cá»§a nà ng như gió, Ä‘áºp liên hồi, Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i bắt lấy bà n tay nhá» bé cá»§a nà ng nói:
- Cái nà y còn cần phải nghÄ©, thấy mấy ngưá»i các nà ng lén lén lút lút, là biết nà ng tặng cái gì rồi. Vóc dáng Từ tiểu thư tháºt sá»± không khác biệt vá»›i Äại tiểu thư lắm. Chỉ là Tô tá»· tá»· mặc ná»™i y nà y và o, cÅ©ng không biết bá»™ dạng thế nà o, cháºc cháºc, tiện nghi cho lão Từ rồi... tối nay muốn hát ‘nhất thá»§ xuân giang hoa nguyệt dạ’ rồi.
Nghe thấy miệng hắn ba hoa, Äại tiểu thư sá»›m đã mắc cỡ, dùng tiểu quyá»n giáo huấn hắn, Lâm Vãn Vinh hỉ hỉ hả hả, hai ngưá»i thà nh má»™t đám huyên náo. Äại tiểu thư vui mừng, nhưng lại nhà o và o lòng hắn khóc thổn thức, tâm tình phức tạp vô cùng. Không biết là cay đắng hay ngá»t ngà o.
- Tam Ca, Tam Ca…
Hai ngưá»i Ä‘ang tình cảm nồng ấm, lại nghe bên ngoà i truyá»n đến má»™t tráºn hô hoán, Hoà n Nhi thở hồn hển chạy và o ná»™i viện. Vừa thấy hai ngưá»i đứng ôm nhau, sợ đến hét lên má»™t tiếng, vá»™i và ng quay đầu Ä‘i, lắp bắp nói:
- Ta cái gì cũng không thấy, ta cái gì cũng không thấy.
Lâm Vãn Vinh giả bộ là m ra vẻ mặt hung ác nói:
- Tháºt sá»± cái gì cÅ©ng chưa thấy ư? Con ngưá»i cá»§a ta giá»i nhất là giết ngưá»i diệt khẩu. Nói, ngươi chá»n tiá»n gian háºu sát, hay là tiá»n sát háºu gian, hay là vừa gian vừa sát.
Khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a Hòan Nhi đỠbừng, rồi lại cưá»i khúc khÃch má»™t tiếng nói:
- Tam ca sẽ không đâu, Tam ca là ngưá»i tốt, ta không sợ…
Toát mồ hôi, lão tá» là m ngưá»i xấu như váºy không thà nh công? Äại tiểu thư đỠmặt bấm và o lưng hắn má»™t cái, sẵng giá»ng:
- Lại còn nói hươu nói vượn, Hoà n Nhi, xảy ra chuyện gì?
Hoà n Nhi đợi tâm tình đang khẩn trương thư thái một chút nói:
- Äại tiểu thư có ngưá»i đưa tin cho Tam ca.
- ÄÆ°a tin cho ta?
Tà i sản của Silverwing
Chữ ký của Silverwing
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Silverwing
09-12-2008, 04:25 PM
Gardenia Jasminoides
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Nước Nga tuyết trắng
Bà i gởi: 50
Thá»i gian online: 9 giá» 48 phút 53 giây
Thanks: 74
Thanked 7 Times in 6 Posts
Chương 242: Tin Cá»§a Thanh Tuyá»n ( Hạ )
Dịch:lanhdiendiemla
Biên dịch & biên táºp:Em gái Melly
Nguồn: TTV
Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên nói:
- Ta hình như không có ngưá»i quen ở trong kinh thà nh mà .
Tiêu Ngá»c Nhược hừ nhẹ:
- Ai mà biết được, ngươi cÅ©ng giấu diếm không Ãt việc mà .
Nà ng trong khi nói chuyện, lại thò tay ra trước cầm lấy phong thư trong tay Hòan Nhi. Bức thư kia rất má»ng, cầm và o thì thoảng thoảng mùi hương nhẹ nhà ng, dưá»ng như là thá»§ bút cá»§a nữ nhân. Äại tiểu thư giống cưá»i mà không cưá»i liếc mắt nhìn hắn má»™t cái. Lâm Vãn Vinh hắc hắc cưá»i khan hai tiếng, trong lòng lại nghi hoặc: “Ta ở kinh thà nh biết được và i nhân váºt, cái nà y là ai đưa đến? Tiên Nhỉ? An tá»· tá»·?â€
Tiêu Ngá»c Nhược tiếp nháºn phong thư cÅ©ng không mở ra, đưa và o tay hắn nói:
- Mau xem nhanh má»™t chút Ä‘i, chá»› để cháºm trá»… chÃnh sá»± cá»§a ngươi.
Lâm Vãn Vinh mở thư ra, khẽ liếc qua má»™t cái, láºp tức biến sắc, kinh ngạc nói:
- Thanh Tuyá»n…
Thanh Tuyá»n không chỉ là ân nhân cứu mang chung cá»§a hai ngưá»i, lại là thê tỠđầu tiên cá»§a Lâm Tam, Äại tiểu thư vá»™i và ng Ä‘i đến nhìn lên trên lá thư, chỉ thấy mặt trên viết và i chữ: “Muốn biết chuyện cá»§a Thanh Tuyá»n, tá»›i hoa lâm ở thà nh Bắc. Nhanh lên!â€
Trong lòng Lâm Vãn Vinh vô cùng kÃch động, nắm chặt bà n tay nhá» bé cá»§a Hòan Nhi :
- Hoà n Nhi, ngưá»i đâu, ngưá»i đưa tin nà y đâu?
Bà n tay Hoà n Nhi bị hắn nắm đến phát Ä‘au, khuôn mặt xinh xắn đỠlên, vá»™i và ng liếc mắt nhìn Äại tiểu thư cầu cứu. Tiêu Ngá»c Nhược vá»™i và ng cầm tay hắn nói:
- Ngươi chớ hoảng, từ từ nghe Hoà n Nhi nói, mau buông tay ra.
Lâm Vãn Vinh sắc mặt lo lắng, buông tay Hoà n Nhi ra nói:
- Ngưá»i đưa tin kia đâu?
Hoà n Nhi lắc đầu nói:
- Ta không biết, sau khi Từ tiên sinh vừa rá»i Ä‘i, ta Ä‘ang phụ giúp ở trong cá»a hà ng thì đột nhiên cảm thấy hÆ¡i chóng mặt, nhưng trong chốc lát liá»n tỉnh táo lại, thấy trên bà n có thêm má»™t phong thư, trên thư ghi rõ gá»i cho Tam Ca, ta liá»n vá»™i và ng mang đến.
Lâm Vãn Vinh chau mà y, nói như váºy, ngay cả ngưá»i đưa tin Hoà n Nhi cÅ©ng không thấy sao? Mẹ nó, là ai thất đức như váºy, đưa tin mà ngay cả mặt cÅ©ng giấu diếm, không biết lão tá» lo lắng sao?
Äại tiểu thư hiểu được tâm tình cá»§a hắn, an á»§i :
- Ngươi không nên hoảng, trước tiên nhìn xem đây có đúng là bút tÃch cá»§a Thanh Tuyá»n tiểu thư không?
Khi Lâm Vãn Vinh cùng Tiêu Thà nh Tuyá»n ở Kim Lăng, má»—i đêm Ä‘á»u hà n huyên trò chuyện, sá»›m đã quen thuá»™c vá»›i nét chữ cá»§a nà ng, liá»n lắc đầu nói:
- Äây không phải là chữ viết cá»§a Thanh Tuyá»n, nhưng bút há»a nà y má»m mại nhẹ nhà ng, đúng là thá»§ bút cá»§a nữ nhân.
Äại tiểu thư gáºt đầu:
- Xem ý của tin tức, ngươi nếu muốn biết việc của Tiếu tiểu thư, cần phải đi đến hoa lâm ở thà nh Bắc một chuyến. Hòan Nhi, ở thà nh bắc nà y có hoa lâm sao?
Hòan Nhi gáºt đầu nói:
- Äúng là có, cách nÆ¡i đây hÆ¡n mưá»i dặm lá»™ trình, có má»™t vùng rừng hoa rất lá»›n.
Lâm Vãn Vinh nghe váºy, Ä‘em lá thư kia giấu kÃn trong áo, liá»n phóng ra ngoà i, Äại tiểu thư vá»™i và ng giữ lấy hắn nói:
- Ngươi muốn đi đâu?
- Còn có thể Ä‘i đâu? ÄÆ°Æ¡ng nhiên là đến thà nh bắc rồi.
Lâm Vãn Vinh lòng nóng nảy nói.
Äại tiểu thư than thở:
- Tin nà y không đầu không cuối, đã không xưng tên, lại không chú thÃch, nếu là có ngưá»i giả mạo Thanh Tuyá»n đưa tin cho ngươi, váºy phải là m sao? Tại sao nói đến Thanh Tuyá»n thì sá»± thông minh sáng suốt bình thưá»ng cá»§a ngươi Ä‘á»u không thấy đâu? Chẳng nhẽ Tiếu tiểu thư nà y tháºt sá»± có mê lá»±c lá»›n như váºy?
Lâm Vãn Vinh kiên định lắc đầu nói:
- Không còn lá»±a chá»n nà o khác, Thanh Tuyá»n là thê tá» cá»§a ta, cho dù là núi Ä‘ao biển lá»a, ta cÅ©ng phải Ä‘i.
- Ngươi…
Äại tiểu thư thấy hắn quáºt cưá»ng như thế, vừa lo âu vừa nóng nảy, hầm hừ:
- Ta cÅ©ng không phải là không cho ngươi Ä‘i, chỉ là phải cho ngưá»i an bà i chu toà n, đảm bảo không có bất trắc gì.
Lâm Vãn Vinh cưá»i khổ nói:
- Sợ là không còn kịp nữa rồi, trên bức thư nà y rõ rà ng viết rất vá»™i và ng, nếu đến cháºm, e là ta phải hối háºn cả Ä‘á»i. Äại tiểu thư, các nà ng ở nhà chá» ta.
Hắn vừa nói xong, liá»n không do dá»±, phóng ra ngoà i, bóng dáng nhanh chóng biến mất trong mà n đêm.
- Äi Ä‘i, Ä‘i Ä‘i… Ä‘i rồi ngươi đừng có vá» nữa…
Äại tiểu thư hung hăng dáºm chân, khóc lóc hét lên:
- Ngươi là cái thứ ngưá»i luôn gây rối loạn lòng ta.
Hoà n Nhi thấy đại tiểu thư cùng Tam ca ầm Ä©, ngoan ngoãn đứng ở xa xa không dám nhúc nhÃch.
Äại tiểu thư khóc lóc má»™t hồi, đột nhiên xoay ngưá»i và o nhà , khoác áo choà ng và o, nhấc chân chạy ra ngoà i. Hoà n Nhi lại cà ng hoảng sợ, vá»™i và ng ngăn cản nà ng :
- Äại tiểu thư, ngưá»i là m cái gì váºy?
Tiêu Ngá»c Nhược khe khẽ thở dà i:
- Tên đáng chết đó trá»i sinh tÃnh ương bướng, ta không Ä‘i theo xem thì đâu có thể yên tâm được.
Hoà n Nhi vội la lên:
- Äại tiểu thư, lúc nà y trá»i đã tối rồi, đưá»ng tá»›i thà nh bắc rất khó Ä‘i, trước đây còn có phỉ tặc là m loạn, ngưá»i sao có thể Ä‘i được.
Äại tiểu thư cắn răng nói:
- Không Ä‘i được, cÅ©ng phải Ä‘i, nếu ta chết rồi, ngươi nói cho tên bại há»ai kia, ta háºn hắn cả Ä‘á»i.
Äại tiểu thư nhanh chóng xông ra ngoà i, Hoà n Nhi lại ngÆ¡ ngÆ¡ ngẩn ngẩn, Tam Ca và Äại tiểu thư thế nà y là sao? Má»™t chốc ngá»t ngà o như đưá»ng máºt, lúc sau lại thà nh oan gia truyá»n kiếp, tháºt sá»± là m cho ngưá»i ta xem không hiểu.
Hoa lâm ở thà nh Bắc cách cá»a hà ng cá»§a Tiêu gia khoảng mưá»i dặm lá»™ trình, đưá»ng không dà i nhưng gáºp ghá»nh khó Ä‘i, trong lòng Lâm Vãn Vinh Ä‘ang nóng vá»™i, vá»™i vã phóng Ä‘i, chỉ mất ná»a canh giỠđã tá»›i.
Khu hoa lâm nà y có diện tÃch rất lá»›n, e phải hÆ¡n mưá»i mẫu. Có má»™t cây cổ thụ sù sì to lá»›n, những lá già đã rụng gần hết, mầm non má»›i lú nhú lên, cà nh cây duá»—i ra trên không như ngón tay giương ra. Gió lạnh đầu xuân khua xà o xạc theo những cà nh cây trụi lá Ä‘ang nhao nhao hưởng ứng, cà ng là m khu rừng nà y đặc biệt cô tịch.
Lâm Vãn Vinh Ä‘i tá»›i bìa rừng, chỉ thấy bốn phÃa trống trải, không nhìn thấy má»™t bóng ngưới, trong lòng nghi hoặc, nhịn không được ngá»a cổ la lá»›n:
- Thanh Tuyá»n, Thanh Tuyá»n, nà ng ở đâu…
Hắn liên tiếp kêu và i tiếng, khu rừng vẫn yên lặng, không lá»i nà o đáp lại, ngưá»i ước hẹn hắn kia cÅ©ng không thấy bóng dáng, trong rừng ráºm rạp âm u, nhưng hắn cÅ©ng không quan tâm, tra tra xét xét trong ngoà i má»™t vòng, nhưng cuối cùng vẫn không có gì.
- Là vị nà o ước hẹn Lâm má»— ta đến đây, má»i mau chóng ra gặp mặt.
Hắn la lá»›n, trong lòng cà ng trở nên lo lắng. Nhưng vẫn như cÅ© không thấy động tÄ©nh gì, hắn không cam lòng chỠđợi Ä‘ang muốn lại hô lên, lai nghe má»™t giá»ng nói nhu hòa cá»§a nữ nhân truyá»n đến nói:
- Ngươi gá»i là Lâm Vãn Vinh?
Âm thanh kia dịu dà ng Ä‘iá»m tÄ©nh, như tiếng nói từ trên trá»i, nhẹ nhà ng từ phÃa sau hắn vá»ng lại. Lâm Vãn Vinh quay ngưá»i, liá»n thấy má»™t bóng hình tuyệt đẹp đứng trên ngá»n cây kia, toà n thân áo trắng, váy dà i phất phÆ¡, tóc xõa bay bay, má»™t chiếc khăn trắng muốt che khuất khuôn mặt cá»§a nà ng.
Tà i sản của Syberia
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Syberia
09-12-2008, 05:39 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 14
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 4 Posts
Chương 243: Äánh Ngã Tiên Tá»
Dịch : lanhdiendiemla
Biên dịch + Biên Táºp : Em gái Melly
Nguồn Tà ng Thư Viện
- Thần tiên tỷ tỷ!
Lâm Vãn Vinh cả kinh kêu lên. Äứng trên ngá»n cây trước mặt là má»™t hình dáng rất quen mắt, ngà y ấy đã thấy qua ở bên ngoà i Ngá»c Pháºt tá»±, còn Ä‘uổi theo nà ng má»™t Ä‘oạn, lúc nà y nà ng tuy dùng khăn má»ng che mặt, nhưng đưá»ng nét cá»§a thân hình tuyệt mỹ kia cÅ©ng đã ghi tạc sâu và o trong lòng rồi.
- Thần tiên tỷ tỷ, là nà ng tìm ta sao?
Thấy má»™t nữ tá» thần bÃ, xinh đẹp như thế tìm đến chÃnh mình, sá»± lo lắng sợ hãi trong lòng Lâm Vãn Vinh giảm Ä‘i rất nhiá»u, sá»›m biết gặp mặt cùng thần tiên tá»· tá»·, lão tá» dùng má»™t chiếc xe ngá»±a mà tá»›i, giữ được nhiá»u sức hÆ¡n.
- Cái gì mà thần tiên tỷ tỷ? Ngươi biết ta sao?
Ngưá»i con gái kia khẽ gáºt đầu nói, tuy không thấy rõ vẻ mặt cá»§a nà ng, nhưng bằng và o tri giác cá»§a Lâm Vãn Vinh, vị ti tỉ nà y tất nhiên Ä‘ang mỉm cưá»i. “Thấy Lâm tam ca ta rồi còn không mỉm cưá»i sao? không má»›i là chuyện lạ đó.â€
- Thế nà o, tá»· tá»·, nà ng không nháºn ra ta ư?
Lâm Vãn Vinh bắt đầu phát huy công phu da mặt dà y, tinh thần vốn có cá»§a hắn, nghiêm mặt Ä‘i vá» phÃa trước và i bước, cưá»i nói :
- Äêm hôm đó, bên Ngá»c Pháºt tá»±, chúng ta từng có ước há»™i, lúc ấy nà ng bay trên trá»i, ta Ä‘uổi theo dưới mặt đất Ä‘uổi theo, ta chạy, nà ng bay…
Nữ tá» kia tú mi khẽ nhÃu lại, ngưng thần tá»± há»i má»™t chút, lại lắc đầu nói :
- Có sao? Ta cÅ©ng không nhá»› ra, nhưng mà vá»›i dáng vẻ như ngưá»i thì ta có thấy rồi thì e là cÅ©ng không nhá»› nổi.
“Ta ngất, lão tá» trông đẹp trai thế nà y, ngay cả ta cÅ©ng không nhá»› ra, nà ng là m sao mà trả lá»i vá»›i trá»i đất, đối đáp vá»›i phụ mẫu? Äầu óc mỹ nữ không sáng suốt lắm, xem ra tháºt sá»± là chân lý.â€
Trong lòng hắn khó chịu, thấy nữ tá» kia đứng trên ngá»n cây thể hiện dáng vẻ thoải mái, cà ng vô cùng tức giáºn, háºn không tìm được cái ná bắn cô ta rụng xuống. Nhưng thấy thân hình nà ng yểu Ä‘iệu, phong tư trác tuyệt, lại có chút ngứa ngáy tay chân. Là m ra vẻ cưá»i nói :
- Nhá»› không ra cÅ©ng không quan trá»ng, sau hôm nay nà ng sợ là muốn quên cÅ©ng không quên được. Xin há»i vị tá»· tá»· nà y, nà ng tên là gì, nhà ở nÆ¡i đâu, năm nay bao nhiêu tuổi? Nà ng đặc biệt tìm đến ta sao?
Nữ nhân gáºt đầu nói :
- Nếu ngưá»i gá»i là Lâm Vãn Vinh, váºy là ta đến tìm ngưá»i.
Lâm Vãn Vinh cháºm rãi đến thêm hai bước :
- Tiểu đệ đệ chÃnh là Lâm Vãn Vinh, xin há»i tá»· tá»·, thê tá» cá»§a ta ở đâu?
- Thê tá» cá»§a ngưá»i?
Thần tiên tá»· tá»· nhÃu mà y :
- Ai là thê tá» cá»§a ngưá»i?
Lâm Vãn Vinh lấy ra từ trong lòng ngực là thư kia, vẫy nhẹ trong gió hai cái:
- Lá»i nà y chẳng lẽ không phải tá»· tá»· nà ng viết sao..“ Muốn biết chuyện vá» Thanh Tuyá»n, tá»›i hoa lâm thà nh Bắc. Nhanh lên!â€
- Lá thư đó chÃnh là ta viết .
Thần tiên tá»· tá»· gáºt đầu thừa nháºn.
- Tốt lắm! Tốt lắm!
Lâm Vãn Vinh vá»— tay cưá»i nói :
- Thanh Tuyá»n là nương tá» cá»§a ta, ta cùng vá»›i nà ng khổ biệt nhiá»u ngà y, lần nà y đến kinh, đó vì tìm nà ng ta mà tá»›i. Tá»· tá»· quả nhiên là nhân váºt thần tiên cứu khổ cứu nạn, giúp phu thê ta Ä‘oà n tụ, tiểu đệ đệ cảm kÃch vô cùng, ngà y sau nhất định mua chút kẹo mừng báo đáp tá»· tá»·.
Thần tiên tá»· tá»· khẽ nhÃu mà y nói :
- Thà nh Tuyá»n khi nà o thà nh nương tá» cá»§a ngươi, ngươi không nên nói năng lung tung. Ngươi và nà ng không có mai mối, là m sao lại được phép lấy nhau. Nà ng và ngươi vốn không liên quan, sao có thể là nương tá» cá»§a ngươi chứ?
Lâm Vãn Vinh cháºm rãi bước và i bước, trên mặt hiện lên má»™t nụ cưá»i thà nh tháºt:
- Nghe những lá»i ấy cá»§a tá»· tá»·, nhất định là chưa từng biết qua chuyện yêu đương… không cần trợn mắt nhìn ta, rõ là nà ng chưa kết hôn. Chỉ bằng má»™t câu nói đó, liá»n biết nà ng không có kinh nghiệm tình yêu. Có má»™t câu nói hay, hai bên yêu nhau đã là dà i lâu, lại há còn so Ä‘o sá»›m sá»›m muá»™n muá»™n. Tình cảm cá»§a ta cùng vá»›i Thanh Tuyá»n sâu nặng, có thanh tùng là m mai, trá»i đất là m chứng, chân chÃnh yêu nhau, sá»›m đã phu thê ân ái. Như thế nà o lại không có liên hệ? Ta gá»i nà ng ta là nương tá», sao có thể sai chứ?
Nữ nhân kia nhẹ nhà ng than thở:
- Ngươi tuy trá»i sinh giá»i miệng lưỡi, chỉ là những lá»i nà y. Nói đến tất cả Ä‘á»u là vô dụng. Việc ngươi và nà ng, không có gì hÆ¡n là má»™t Ä‘oạn tình duyên lầm lạc, đương nhiên không thể là tháºt. Hôm nay ta vì chuyện nà y mà đến, giải quyết chút chuyện nhi nữ cá»§a các ngươi.
Mẹ nó, cái gì mà đoạn duyên lầm lạc, cho ngươi mặt mÅ©i, ngươi còn tháºt sá»± cho mình là tiên nữ rồi, Lâm Vãn Vinh nổi giáºn mà nhếch mép cưá»i nói :
- Xin há»i tá»· tá»·, ngưá»i là gì cá»§a Thanh Tuyá»n.
- Ta là ngưá»i thân nhất cá»§a nà ng.
Thần tiên tá»· tá»· mỉm cưá»i nói :
- Ta đã nói thì nà ng tuyệt đối sẽ không chống lại.
- Ha ha ha ha…
Lâm Vãn Vinh cưá»i dà i :
- Váºy xin há»i lại tá»· tá»· má»™t câu, nà ng nói những câu nà y là là ý cá»§a chÃnh nà ng, hay là ý cá»§a Thanh Tuyá»n.
Ngưá»i nữ tá» kia Ä‘iểm nhẹ chân, xuyên qua và i cái cây, đứng phÃa trên cao trước mặt Lâm Vãn Vinh nói :
- à cá»§a ta chÃnh là ý cá»§a Thanh Tuyá»n.
“Mẹ nó, muốn ta ngước lên nhìn ngươi, nằm mÆ¡ Ä‘i.†Hắn má»™t là không là m mà đã nhúng tay và o thì không xong không thôi. Hắn bèn thoải mái nằm dà i trên mặt đất, ngắt má»™t cá»ng cá» khô ngáºm và o miệng, nheo mắt ngó vị thần tiên tá»· tá»· kia. Nữ nhân kia sá»ng sốt má»™t chút, láºp tức hiểu được ý cá»§a hắn, thầm mỉm cưá»i. Äối vá»›i hà nh động tức giáºn trẻ con cá»§a hắn cÅ©ng có chút tán thưởng.
- Vị thần tiên nà y, nà ng có nói cái gì ta Ä‘á»u sẽ không tin đâu. Ta có lòng tin vá»›i lão bà cá»§a mình. Nếu nà ng muốn chia rẻ tình cảm giữa chúng ta thì hãy quên Ä‘i. Có chuyện gì, nà ng kêu Thanh Tuyá»n nói trá»±c tiếp vá»›i ta.
Tiên tá» khe khẽ cưá»i nói :
- Ngươi xem ra được lắm…
Ngón tay mảnh khảnh cá»§a nà ng liá»n xòe ra, má»™t tráºn kình phong đánh tá»›i bên ngưá»i Lâm Vãn Vinh, cây đại thụ phÃa sau hắn, khẽ vang lên má»™t tiếng â€rắc rắcâ€, thân cây cao vươn tá»›i táºn trá»i kia liá»n cắt thà nh hai Ä‘oạn, Nữ tá» mỉm cưá»i nói :
- Ngươi không sợ chết sao…
Lá»i còn chưa dứt, liá»n nghe tiếng động lá»›n â€Ä‘oà ng Ä‘oà ng†vang lên, cây đại thụ dưới chân nà ng lắc lư dữ dá»™i, hiển nhiên là lung lay muốn đổ. Sắc mặt tiên tỠđại biến, mÅ©i chân vá»™i Ä‘iểm, thân như cánh chim hồng mỹ lệ kinh hãi vá»t Ä‘i, vượt qua ngá»n cây, thân thể má»m mại kia má»›i đứng vững.
- Ngươi dùng loại ám gì ?
Trái tim tiên tá» run rẩy, khẽ nhÃu mà y, tò mò nhìn hắn. Ãm khà nà y uy lá»±c tháºt lá»›n, nà ng lại không có chút nà o đỠphòng đối vá»›i Lâm Vãn Vinh, cà ng không nghÄ© đến hắn cÅ©ng có ám khà lợi hại như thế. Nhất thá»i trong lúc không cẩn tháºn, thiếu chút nữa bị thua trên tay hắn.
Lâm Vãn Vinh nghe được trong lòng mừng rỡ, Thanh Tuyá»n quả nhiên là lão bà tốt cá»§a ta. Lén tặng khẩu súng cho ta, ngay tiên tá» nà y cÅ©ng không biết. Hắn nghÄ© thông suốt, trong lòng cao hứng, đắc ý cưá»i nói :
- Tỷ tỷ, ta rất sợ chết, nhưng ta không tin nà ng không sợ chết.
Tiên tá» thấy bá»™ dạng hắn hả hê như thế, cÅ©ng thầm thấy buồn cưá»i, khẽ gáºt đầu :
- Ngược lại có chút xem thưá»ng ngươi rồi. Nhưng mà ám khà nà y cá»§a ngươi tuy lợi hại, cÅ©ng chỉ có thể đánh lén, lúc nà y ta có đỠphòng rồi, ngươi muốn thương tổn ta cÅ©ng vô cùng khó khăn.
Lòng bà n tay Lâm Vãn Vinh đầy mồ hôi , nhưng trên mặt là m ra má»™t bá»™ cưá»i lạnh, kiêu ngạo nói :
- Tá»· tá»· đã có tá»± tin như thế, váºy không ngại liá»n thá» lại xem…
Tiên tá» cÅ©ng không nói lá»i nà o, trong tay lại hiện ra má»™t cây ngân châm, so vá»›i ngón tay mảnh khảnh cá»§a nà ng còn muốn dà i hÆ¡n và i phân, trong bóng tối nổi lên ngân quang lấp lánh. Lâm Vãn Vinh nhìn thấy chợt rùng mình: “Mẹ nó, không phải chứ, so vá»›i món đồ chÆ¡i cá»§a An hồ ly tÃnh còn dà i hÆ¡n, lão tá» sợ nhất là đả châm.â€
- Oa ha ha ha… Tá»· tá»·, thà nh tháºt mà nói, ngưá»i là ngưá»i thân cá»§a Thanh Tuyá»n, ta là lão công cá»§a nà ng, hai ngưá»i chúng ta đánh đánh giết giết, chỉ sợ Thanh Tuyá»n biết được thương tâm, hÆ¡n nữa nà ng là cao thá»§ có hạng, ta lại là thư sinh trói gà không chặt . Nà ng sao lại có lòng khi phụ ta? Không bằng hôm nay chúng ta trước tiên dừng tay, để lại thông tin địa chỉ, ngà y sau trước mặt Thanh Tuyá»n vui vẻ há»p mặt hữu nghị, như váºy không phải là má»i ngưá»i Ä‘á»u tốt sao.
Thấy ngân châm loang loáng kia, trên trán Lâm Vãn Vinh mồ hôi ẩn hiện, khung cảnh An tá»· tá»· đả châm còn lá» má» lại hiện lên trước mắt. Thần tiên tá»· tá»· nà y cÅ©ng chÆ¡i châm, chẳng lẽ nà ng là sư tá»· kia trong lá»i An tá»· tá»·.
Nữ nhân khe khẽ thở dà i nói :
- Lâm Vãn Vinh, ta và ngươi không quen biết, hôm nay đối đãi vá»›i ngươi như thế, chÃnh là trăm lần bất đắc dÄ©, duyên pháºn cá»§a ngưá»i cùng Thanh Tuyá»n, như trăng dưới nước, hoa trong gương, tuyệt không có khả năng. Má»™t châm nà y phóng xuống, sẽ không thương tổn tá»›i tÃnh mạng cá»§a ngươi, nhưng có thể là m ngươi quên chuyện giữa ngươi và Thanh Tuyá»n, ngươi chá»› có trách ta.
Lâm Vãn Vinh nghe được kinh sợ, đây là cái trò đùa gì? Nước vong tình ư? Quên Ä‘i Thanh Tuyá»n? Con mẹ ngươi không bằng giết ta.
Thấy tiên tá» kia nhẹ nhà ng di động, đảo mắt đã tá»›i trước ngưá»i, Lâm Vãn Vinh vươn mạnh tay ra kêu lên :
- Cháºm đã…
Tiên tỠkhông ngừng cước bộ, nhãn thần khó dò, nói nhỠ:
- Có lá»i gì, ngươi nói Ä‘i…
Lâm Vãn Vinh cắn răng nói :
- Nếu ngươi muốn cho ta quên chuyện cá»§a Thanh Tuyá»n, váºy có thể hay không trước khi ta quên mất cho ta biết má»™t chút. Lão bà Thanh Tuyá»n cá»§a ta, nà ng rốt cuá»™c là ai? Có phải là nhị công chú trong truyá»n thuyết cá»§a Äại Hoa hay không?
Nữ nhân kia liếc hắn một cái, không đáp phải, cũng chẳng đáp không, buồn bã nói :
- Nhất nháºp hầu môn thâm tá»± hải,tòng thá» tiêu lang thị lá»™ nhân*. Duyên pháºn cá»§a ngưá»i và Thanh Tuyá»n đã hết, từ nay gặp nhau cÅ©ng không biết, giữ lại phiá»n não, há»i việc ngà y trước còn có Ãch gì nữa.
* Dịch nghÄ©a: Má»™t lần qua cá»a nhà quyá»n quý thâm sâu như biển, tiêu lang vá» sau chỉ như kẻ qua đưá»ng.
Lá»i vừa buông xuống, nà ng phóng chân nhanh, như tiên tá» hạ phà m bay xuống, ngân châm trong tay vá»™i phi ra, má»™t luồng hương thoang thoảng tá»a ra, liá»n nhắm cổ hắn phóng tá»›i.
“Mẹ nó, nói đánh là đánh, má»™t chút phong phạm cá»§a cao thá»§ cÅ©ng chẳng có, coi lão tá» là thứ thối rá»a rồi sao. Hắn cÅ©ng cá»±c kỳ tức giáºn hét lá»›n má»™t tiếng :
- Xem thương, trái một thương, phải một thương, trên một thương, dưới một thương…
“ Äoà ng†má»™t tiếng nổ lá»›n vang lên, khẩu súng trong tay Lâm Vãn Vinh nhả đạn, viên đạn vừa bắt ra là m cho bụi bay mù mịt. Thần tiên tá»· tá»· kia sá»›m đã chú ý đến ám khà cá»§a hắn, nghe thấy tiếng vang liá»n thầm cưá»i lạnh, không cần suy nghÄ©, liá»n nghiêng ngưá»i tránh sang má»™t bên, thân hình vừa di chuyển, chợt thấy má»™t chùm phong châm Ä‘en kịt rà o rà o bay tá»›i trước mặt mình, mÅ©i châm lá» má», ánh lên lạnh lẽo, nhiá»u như lông trâu ngợp trá»i.
Thứ nà y so vá»›i súng ống cà ng khó phòng bị hÆ¡n, luáºn vá» võ công, thần tiên tá»· tá»· dư sức trêu đùa mấy lần vá»›i Lâm Vãn Vinh, chỉ là không nghÄ© hắn là ngưá»i xảo trá như thế, há»a khà trên ngưá»i hắn, lại là cố ý bại lá»™, sát chiêu chân chÃnh lại là ám khà phi châm nà y. Tình thế cấp bách, nà ng liá»n vung tay lên, lấy tấm bạch y ra như bức tưá»ng dà y, chắn trước thân mình.
Phong châm nà y có hà ng ngà n vạn, tuy là công lá»±c thần tiên tá»· tá»· khiến ngưá»i ta run sợ, nhưng vẫn có sót má»™t và i cây châm, ghim trúng trên mấy ngón tay nhá» nhắn xinh xắn. Nà ng hừ nhẹ má»™t tiếng, thân hình chợt run lên, liá»n nhanh chóng lùi lại mấy bước, thân hình yêu kiá»u khe khe run rẩy, bầu ngá»±c pháºp phồng.
Toà n thân Lâm Vãn Vinh sá»›m đã ướt sÅ©ng, trên thân không còn chút khà lá»±c, trong lòng lại kÃch động vô cùng: “Äánh ngã rồi, lão tỠđánh ngã tiên tá» rồi. Nhìn thân thể má»m mại kia cá»§a thần tiên tá»· tá»· run rẩy, hắn háºn không thể cưá»i dà i ba cái.
“Mẹ Æ¡i, nhìn nà ng còn đả châm ta được nữa không. Lần nà y đến lượt Tam ca đả châm nà ng.â€Uất khà trong lòng Lâm Vãn Vinh được cởi ra, tay cầm khẩu súng, quay qua tiên nữ mắc nạn kia mỉm cưá»i.
Tà i sản của Tiểu Vũ
Chữ ký của Tiểu Vũ
Last edited by hoangcongthanh; 09-12-2008 at 06:29 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Tiểu VÅ©
10-12-2008, 10:54 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 1 tuần 2 ngà y 12 giá»
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Cực phẩm gia đinh (New- Chương 244)
Chương 244 : Bị trúng châm
Dịch:lanhdiendiemla
Biên dịch & biên táºp:Melly
Nguồn: TTV
Hai ngưá»i lúc nà y cách nhau mấy trượng, Lâm Vãn Vinh nhìn rõ được thần sắc và dáng vẻ tiên tá». Thân thể má»m mại cá»§a nà ng run rẩy, tuy là không thấy rõ mặt, nhưng có thể tưởng tượng sắc mặt nà ng tái nhợt nhưá»ng nà o.
Nhìn bầu ngá»±c tiên tá» dồn dáºp pháºt phồng, trong lòng Lâm Vãn Vinh nổi lên niá»m vui sướng không nói lên lá»i, nụ cưá»i trên mặt cà ng trở nên dâm đãng, thong thả Ä‘i đến bên cạnh, cưá»i nói:
- Tá»· tá»·, má»™t châm nà y mùi vị thế nà o? Nà ng muốn đả châm ta, sao lại để ta là m trước váºy?
- Hèn hạ…
Trầm mặc một lúc lâu, thần tiên tỷ tỷ kia mới khẽ lắc đầu, trong mặt hiện lên một tia khinh miệt nói:
- Ngươi dùng thá»§ Ä‘oạn nà y, tháºt là cá»±c kỳ âm hiểm xảo trá, tách ngưá»i và Thanh Tuyá»n ra, cà ng vô cùng chinh xác.
Trong lòng nà ng cÅ©ng có chút hối háºn, biết váºy vừa rồi dùng phi châm phóng và o động mạch sau cá»§a hắn, tuy có thể thương tổn tá»›i tánh mạng hắn, nhưng còn tốt hÆ¡n so vá»›i rÆ¡i và o tay hắn như bây giá». Châm nà y để có thể là m ngưá»i ta mất Ä‘i má»™t phần trà nhá»›, phải đâm chuẩn và o mấy huyệt vị sau não. Nếu là đánh và o chá»— khác, căn bản không có lấy chút tác dụng nà o. Äó cÅ©ng là nguyên nhân nà ng xuống tay cẩn tháºn.
“Mẹ nó, là thần tiên thì lão tá» sợ ngươi sao, Tam ca ta la loại ngưá»i chuyên hà nh hạ thần tiên mà .†Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả, vá»— tay cháºm rãi Ä‘i tá»›i và i bước, trên mặt hiện lên chút bỡn cợt:
- Hèn hạ, thì ra tá»· tá»· cÅ©ng biết từ nà y a? Ta còn tưởng đây là từ ngưá»i khác chuyên dùng để hình dung ta, không nghÄ© tá»›i tá»· tá»· cÅ©ng biết rất rõ, xem ra chúng ta có chút mối liên hệ ngôn ngữ.
Nữ tỠlắc đầu nói:
- Ta chÃnh đại quang minh khuyên ngưá»i, đó là muốn ngươi quên Ä‘i Thanh Tuyá»n, những cÅ©ng chưa từng thương tổn ngươi ná»a phần, chỉ là ngươi cố ý dùng há»a khà kia đánh lừa ta, lại dùng độc châm vô hình đả thương ta, vô luáºn thế nà o. CÅ©ng không thể nói quang minh chÃnh đại.
- Hay cho má»™t ngưá»i quang minh chÃnh đại.
Lâm Vãn Vinh ngá»a mặt lên trá»i cưá»i to:
- Quả nhiên là rất hay ho! Vị tiên tá» nà y, nà ng quang mình chÃnh đại ước hẹn ta đến táºn đây. Quang minh chÃnh đại dùng võ công uy hiếp ta, quang minh chÃnh đại lấy châm đâm ta, quang minh chÃnh đại bức bách phu thê ta phân ly. Nà ng hà nh động tháºt hay, chẳng có chút nà o không quang minh vá»›i chÃnh đại… mẹ nó tháºt cao thượng, Nhưng mà ta, võ nghệ không luyện được và i ngà y, ở trước mặt nà ng tá»±a như là má»™t con kiến, nà ng dùng châm đâm ta, ta đà nh đứng ngó, nà ng vung kiếm giết ta, ta cÅ©ng chỉ biết nhìn. Chỉ cần ta phản kháng, bằng và o há»a khà hay là ám khÃ. Trong mắt nà ng liá»n nhất định là hèn hạ. Hèn hạ hai từ nà y dùng rất đúng, con mẹ nó ta tháºt thÃch …
Trong mắt hắn hÆ¡i có vẻ cưá»i cợt, cháºm rãi Ä‘i đến phÃa nà ng, trên mặt như cưá»i như không, cÅ©ng không biết có vẻ gì, nữ nhân kia nghe hắn mỉa mai má»™t hồi, khe khẽ thở dà i nói:
- Nếu là cô gái bình thưá»ng, ta tuyệt không can thiệp, chỉ là việc liên quan đến Thanh Tuyá»n, ta chỉ có thể là m như váºy. Ngươi oán giáºn ta cÅ©ng vô dụng, chỉ tại trá»i xanh thÃch trêu ngưá»i thôi. So vá»›i thiên hạ thương sinh, hi sinh má»™t mình ngươi cÅ©ng chẳng có gì phải tÃnh toán.
“Ngất, nói còn hay hÆ¡n hát, luôn miệng nói là vì thiên hạ thương sinh, kỳ tháºt nói thẳng ra là vì bá»™ da phô ra trên mặt các ngưá»i, muốn cho vạn chúng kÃnh ngưỡng ngươi, sùng bái ngươi, cuối cùng còn giả tạo rằng nguyện hi sinh má»™t ngưá»i vì hạnh phúc cá»§a kẻ khác.†Hắn khoát tay khinh bỉ nói:
- Tiên tỠtỷ tỷ, tặng ngươi một câu, đụng trangB,trangB nổ tan nát!
Tiên tá» tuy không biết rõ trang B* là gì, nhưng nhìn vẻ mặt hắn, cÅ©ng có thể Ä‘oán ra và i phần, May mà nà ng hà m dưỡng rất tốt nên cÅ©ng không nói lá»i nà o, cắn chặt hà m răng ngà từ từ tụ khÃ, lại thấy ngón tay đớn Ä‘au nhưng vô cùng, cả ngưá»i tá»±a hồ Ä‘á»u không có sức lá»±c. Nà ng nhẹ lắc đầu, tấm lụa che mặt khẽ phất phÆ¡, khẽ nói:
- Hôm nay đã xem thưá»ng ngươi rồi, châm kia cá»§a ngươi là dùng loại độc gì mà bá đạo như thế?
Lâm Vãn Vinh chăm chăm nhìn thẳng và o nà ng, tuy không thấy khuôn mặt sau tấm lụa má»ng, nhưng hắn tuyệt đối tin tưởng Tiên Nhi, tiên tá» nà y dÄ© nhiên trúng kịch độc. Hắn cưá»i hắc hắc, trên mặt hiện lên vẻ dâm tà :
- Không độc không độc, lúc bình thưá»ng ta dùng để giết mấy con muá»—i ở nhà thôi. Tên khoa há»c cá»§a nó gá»i là gì nhỉ? A, đúng rồi… gá»i là kỳ dâm hợp hoan tán. Chà , kỳ dâm hợp hoan tán nà y là cái ý tứ gì, ta vẫn chưa hoà n toà n rõ rà ng. Tiên tá», nà ng bác há»c Ä‘a tà i, há»c phú ngÅ© xa, có thể giải thÃch cho tiểu đệ đệ má»™t chút được không? Tên nà y nghe ra tá»±a hồ có rất sức tượng tượng.
Nữ tỠkia nhìn ngón tay của mình nhanh chóng trương lên chuyển thà nh mà u đen, cả bà n tay xinh xắn dần dần thâm lại, cắn chặt hà m răng ngà , hừ nói:
- Cái gì mà kỳ dâm hợp hoan tán, chá»› có gạt ta, Äây rõ rà ng là kịch độc do ngưá»i ta Ä‘iá»u chế, e là nhiá»u dạng độc tố phối hợp thà nh. Ta Ä‘oán rằng cÅ©ng không phải do ngươi chế ra, ám khà nà y nhất định là ngưá»i khác tặng ngươi.
Tiên tá» nà y cÅ©ng tháºt sá»± có chút kiến thức, nhưng mà cho dù nà ng biết thì có thể là m gì đây, chẳng lẽ nà ng còn có thể tá»± mình giải độc được không? Khi Tiên nhi tặng phong châm từng nói qua, độc dược nà y chÃnh là nà ng tá»± tay mình phối thà nh, ngưá»i trúng phải bị mất mạng, nếu mình không đưa ra giải dược, không quá ba canh giá», vị thần tiên tá»· tá»· nà y sẽ bị độc phát vong mạng. Mẹ Æ¡i, nà ng ta rốt cuá»™c là thân nhân cá»§a Thanh Tuyá»n, nếu ta dùng độc giết nà ng, phải ăn nói thế nà o vá»›i Thanh Tuyá»n? Nếu phải thả nà ng ta, lão tá» cà ng không cam lòng.
Trong lòng hắn khó xá», nhưng trên mặt không há» biểu hiện, hắn Ä‘em lắp đạn và o súng, nhắm ngay ngưá»i nà ng, cưá»i nói:
- Tá»· tá»·, giá» nà ng đã nhìn ra rồi, ta đây cÅ©ng không gạt nà ng nữa. Äây là kịch độc, ngưá»i trúng phải láºp tức chết, trước đây, ta dùng nó độc chết rất nhiá»u chuá»™t rồi… không cần trừng mắt nhìn ta, hà nh động cá»§a nà ng so vá»›i đám chuá»™t đâu có tốt hÆ¡n, Ài đáng tiếc cho má»™t vị thần tiên tá»· tá»· xinh đẹp, lại chết dưới chất độc nà y ở đây, tháºt sá»± là m ta thương tâm a!
Hắn cháºm rãi Ä‘i đến, cáºn tháºn quan sát động tÄ©nh cá»§a nà ng, thấy cánh tay ngá»c trắng mịn cá»§a nà ng hiện lên má»™t vết Ä‘en, biết độc tÃnh kia đã phát tác, trong lòng cÅ©ng bà ng hoà ng: “Cứu hay không cứu nà ng đây? Thanh Tuyá»n lão bà tốt cá»§a ta à , tháºt là cho ta má»™t vấn đỠnan giải!â€
Thần tiên tá»· tá»· kia mặc dù ra vẻ bình tÄ©nh, chỉ là thân hình run rẩy kia lại bán đứng nà ng, Lâm Vãn Vinh vô cùng cáºn trá»ng tá»›i gần, cưá»i nói:
- Tỷ tỷ, nà ng như thế nà o không nói? Mới vừa rồi không phải là rất uy phong sao…
Hắn đột nhiên vương tay, nhanh chóng tá»›i gần trước mặt nà ng, hạ xuống kéo khăn che mặt cá»§a nà ng ra, nữ tá» kia sắc mặt trắng bệch, nhưng cÅ©ng không thể động đẩy. Nữ nhân nà y quả tháºt nhìn không ra tuổi, mÅ©i ngá»c mà y ngà i, da dẻ trắng hÆ¡n tuyết, đôi môi đỠmá»ng, hà ng mi dà i không ngừng run lên, tá»±a như dải núi phá»§ tuyết nÆ¡i xa xa, thân như liá»…u rá»§ trước gió, trong lúc phẫn ná»™ cả thân hình run bần báºt, thá»±c sá»± tuyệt đẹp, tuyệt đẹp!
“Äây là thần tiên tá»· tá»· ngà y đó nhìn thấy sao, quả nhiên là tuyệt sắc!†Nhìn thấy mặt tiên xinh đẹp, thân hình má»m mại đầy đặn mà thon thả, Lâm Vãn Vinh không khá»i ngẩn ngưá»i: “Mẹ Æ¡i. Tháºt sá»± là đẹp quá giá»›i hạn, có thể sánh ngang cùng vá»›i Thanh Tuyá»n cá»§a lão tá».â€
- Ngươi, ngươi muốn là m gì?
Tiên tá» vừa thẹn vừa giáºn, ngân châm trong tay giáºt giáºt, chá»i mắng hắn. Dung nhan cá»§a nà ng mỹ lệ, khà chất thoát tục, ngay cả lá»i chá»i mắng cÅ©ng tá»± nhiên mang má»™t vẻ đẹp chẳng tầm thưá»ng.
- Tá»· tá»·, nà ng tháºt sá»± xinh đẹp!
Lâm Vãn Vinh hì hì cưá»i nói:
- Ta sỠmó một chút, nà ng đừng ngại nhé…nà ng có ngại ta cũng coi như không nhìn thấy a!
CÆ¡ há»™i vuốt ve tiên nữ không có gặp nhiá»u lắm. Hắn nói được thì là m được, cầm khăn che mặt trên tay, đại thá»§ lại duá»—i ra, chạm và o bên má láng mịn, bà n tay cảm thấy tháºt êm dịu. Cảm giác êm ái theo đầu ngón tay truyá»n đến, tuy chỉ chạm nhè nhẹ nhưng cảm giác tuyệt vá»i chưa từng thấy, cứ giống như sá» và o trong chiếc bánh kem. Nếu có thể hôn lên má»™t chút, váºy còn không sướng chết được。
Thần tiên tá»· tá»· tung hoà nh hò hét nhiá»u năm, ai trông thấy nà ng phải phải cung cung kÃnh kÃnh, nhìn nhiá»u hÆ¡n má»™t chút cÅ©ng sẽ có cảm giác ô uế thiên nhan, hôm nay lại không chị bị hắn hạ khăn che mặt xuống, rồi còn bị hắn vuốt ve lên mặt, trở nên bi phẫn, phun ra má»™t ngụm máu tươi. Chá»i mắng hắn:
- Tên dâm tặc ngươi, dám là m ô uế ta. Ta cho kiếp nà y của ngươi không được chết tỠtế!
"Ta ngất, cháy máu rồi còn không sợ, tháºt sá»± là lợi hại.†Lâm Vãn Vinh thấy tình hình như váºy, tiên tá» tá»· tá»· nà y Ä‘á»u là có thể nói không thể động Ä‘áºy, xem ra kịch độc nà y quả tháºt hữu hiệu, trong lòng yên tâm rất nhiá»u, cưá»i ha hả:
- Không nên thế, không nên thế! Tá»· tá»· hiểu lầm rồi, ta không phải là dâm tặc, đây Ä‘á»u là thá»§ pháp xoa bóp thượng thừa, gặp ngưá»i bình thưá»ng cÅ©ng không dùng đâu. Theo phản ứng cá»§a tá»· tá»· nà ng mà xem ra, tháºt sá»± rất có hiệu quả… thấy rõ hiệu quả nà ng nghÄ© ta là dâm tặc nữa.
Tiên tá» kia thấy sắc mặt cá»§a hắn tá»±a hồ lạnh nhạt Ä‘i rất nhiá»u, cÅ©ng không động thá»§ động được nữa, vừa muốn mở miệng, đã thấy hắn nghiêm sắc mặt nói:
- Vị tiên tá» nà y, chÆ¡i đùa cùng đã không Ãt rồi. Mấy lá»i vừa rồi nà ng đừng tưởng ta nói giỡn.
Lúc hắn nhìn lại tiên tá» kia, trong mắt không có chút dâm sắc nà o, thanh âm to rõ rà ng rất nhiá»u:
- Ta cùng vá»›i Thanh Tuyá»n là phu thê chết cÅ©ng không chia lìa, mặc kệ nà ng dùng thá»§ Ä‘oạn gì, cÅ©ng không tách rá»i chúng ta được. Nà ng tuy là thân nhân cá»§a Thanh Tuyá»n, nhưng nếu ngăn trở phu thê cùng ta Ä‘oà n tụ, đó là địch nhân cá»§a ta. Lâm Vãn Vinh ta cho tá»›i nay chỉ có má»™t thá»§ Ä‘oạn đối vá»›i địch nhân… cho dù nà ng là tiên nữ trên trá»i, lão tá» cÅ©ng chẳng thèm liếc mắt nhiá»u hÆ¡n má»™t cái.
Hắn lùi lại mất bước, nhắm khẩu súng và o nữ nhân kia, trên mặt hiện lên má»™t nụ cưá»i thần bà nói:
- Thần tiên tá»· tá»·, đừng tưởng rằng ta sẽ không giết ngưá»i. Ta đếm ba tiếng, nà ng nói cho ta biết Thanh Tuyá»n ở nÆ¡i nà o. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nà ng có thể lá»±a chá»n cắn lưỡi tá»± vẫn, lá»±a chá»n nà y rất ngoan cưá»ng, nhưng ta cÅ©ng có biện pháp ngoan cưá»ng hÆ¡n đáp trả. Tiên tá» xinh đẹp thế nà y, nếu treo xác lên cá»§a trên cá»a thà nh cÅ©ng không biết sẽ chấn động thế nà o, tháºt sá»± rất đáng trông đợi a!
Tiên tỠcắn răng, không nói gì.
- Ba…
Không động tĩnh.
- Hai…
Vẫn như cũ không có chuyển biến gì. “Con mẹ nó, nà ng nghĩ rằng lão tỠkhông dám động thủ à !†Mặt hắn hiện lên vẻ tà n độc, ngón tay bóp và o cò súng…
- Lâm Tam, Lâm Tam, ngươi ở đâu…
Má»™t tiếng kêu thê lương xé rách bầu trá»i đêm, vang đến tai Lâm Vãn Vinh, má»™t cô gái ở đằng xa vá»™i vã chạy tá»›i.
- Äại tiểu thư!
Lâm Vãn Vinh cả kinh: “sao nà ng lại tá»›i đây?†Láºp tức nhá»› lại mình vừa bắn hai phát súng ở chá»— nà y, nếu nà ng theo sát phÃa sau mình, hai tiếng nổ lá»›n kia khẳng định là thu hút nà ng tá»›i.
- Lâm Tam…
Tiêu Ngá»c Nhược đã thấy hắn, đôi mắt liá»n ướt nhòe lao thẳng tá»›i. Trong rừng nà y toà n là gò đồi, chá»— cao chá»— thấp. Äại tiểu thư chạy gấp, chỉ má»™t lúc đã ngã nhà o lên mặt đất.
- Äại tiểu thư…
Lâm Vãn Vinh kinh hãi kêu một tiếng một tiếng, đưa mắt nhìn lại nữ nhân kia, chỉ thấy sắc mặt nà ng lạnh như băng, tựa như là cái gì cũng không thấy.
Trong lòng hắn yên ổn má»™t chút, Äại tiểu thư sá»›m đã ngoan cưá»ng đứng lên, nhảy tá»›i và i bước nhá», lao tá»›i bên ngưá»i hắn, bá»—ng nhiên nhìn thấy đột biến phÃa sau hắn, kêu lên má»™t tiếng thê thảm:
- Cẩn tháºn…
Tiên tá» kia nhẫn nhục chịu đựng, gắng gượng má»™t chút sức lá»±c cuối cùng, phóng ra má»™t chiếc ngân châm trong lúc Lâm Vãn Vinh không chú ý. Ngân châm như mÅ©i tên rá»i cung, lao vun vút vá» phÃa hắn.
Ãnh mắt Tiêu Ngá»c Nhược hiện lên vẻ nhu tình như nước mênh mang, nhà o vá» phÃa trước, lấy thân mình che cho hắn, má»™t tầng sương khói mông lung che mỠđôi mắt:
- Lâm Tam, ngươi phải nhá»› mãi ta, nếu không ta sẽ háºn ngươi cả Ä‘á»i.
Cùng lúc Äại tiểu thư kêu lên, Lâm Vãn Vinh đã ý thức được chuyện không hay rồi, vốn là nắm chắc má»™t tráºn thắng trong tay, bị Äại tiểu thư phá há»ng ngoà i ý muốn: “mẹ nó, lão tá» tháºt là xui xẻo!†Chỉ là thấy Ngá»c Nhược xả thân há»™ vệ mình, trước mắt hắn đột nhiên hiện lên hình ảnh trong lúc ở Tiêu gia tại Kim Lăng, Ngá»c Sương vì mình liá»u chết ngăn má»™t kiếm cá»§a Lục Trung Bình. Tá»± nhiên sống mÅ©i cay cay, hắn xoay ngược thân mình, ôm Äại tiểu thư và o lòng, hai ngưá»i đồng thá»i nhảy lên, hắn cÅ©ng không quay đầu lại, ‘đoà ng’ má»™t tiếng, bắn má»™t phát vá» phÃa sau.
Trong má»™t tiếng nổ lá»›n, cái cây lá»›n sau chá»— thần tiên tá»· tá»· đổ sáºp xuống. Äại tiểu thư ở dưới, Lâm Vãn Vinh ở trên, hai ngưá»i đồng thá»i ngã xuống trên mặt đất.
Lâm Vãn Vinh nhăn nhó, mồ hôi ròng ròng trên trán, mông Ä‘au nhức, ngân châm kia đã găm và o ná»a Ä‘oạn.
Hình dạng Thà nh Tuyá»n lại không ngừng thoắt hiện lên ở mắt hắn: “Hết rồi, hết rồi, lão tá» trúng trâm rồi, lại còn trúng ngay mông nữa. Thanh Tuyá»n, chẳng lẽ ta tháºt sá»± phải quên nà ng sao? Mẹ nó, đả châm cÅ©ng có thể mất trà nhá»›, con bà nó ông trá»i không công bằng.â€
- Lâm Tam, Lâm Tam, ngươi thế nà o rồi?
Thấy thảm trạng cá»§a Lâm Vãn Vinh, Äại tiểu thư sắc, mặt trắng bệch, cÅ©ng bất chấp Ä‘au đớn, ôm hắn và o lòng vá»™i và ng nói.
Lâm Vãn Vinh tái nhợt, ý nghÄ© mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng, nhá»› tá»›i những việc đã qua, cÅ©ng không biết là đau đớn hay là sợ hãi, láºp tức toà n thân cảm thấy lạnh ngắt, buồn bã nhìn Tiêu Ngá»c Nhược:
- Äại tiểu thư, nà ng ôm chặt ta má»™t chút, ta sợ ta phải quên mất nà ng.
Nước mắt Äại tiểu thư lã chã rÆ¡i xuống:
- Ngươi sao lại nói những lá»i nà y, ta biết ngươi sẽ vÄ©nh viá»…n không quên ta.
Lâm Vãn Vinh thở dà i:
- Cháºm rồi, ta đã trúng má»™t châm cá»§a con ả kia, không chỉ có nà ng, cả Thanh Tuyá»n, Ngá»c Sương, Ngưng Nhi, Xảo Xảo, Tiên Nhi, An tá»· tá»·, Tiêu phu nhân, tên mấy ngưá»i nà y e là cÅ©ng nhá»› không nổi nữa.
Hắn cà ng nghÄ© cà ng cảm thấy không đúng, lại trở nên kinh hãi: “Mẹ nó, theo lý thuyết, ta trúng châm nà y, hẳn là không nhá»› nồi những ngưá»i nà y má»›i đúng. Sao ta lại nhá»› rõ rõ rà ng rà ng, ngay cả phu nhân cÅ©ng nghÄ© tá»›i, nà o đâu có quên, rõ rà ng là cà ng nhá»› cà ng rõ.â€
Vừa nghÄ© như thế, trên mông hắn cÅ©ng bất giác Ä‘au đớn, từ trong lòng Äại tiểu thư đứng lên cà u nhà u, quay vá» phÃa thần tiên tá»· tá»· nằm nhìn lại, chỉ thấy nÆ¡i đó cây đổ cà nh gẫy, hoà n toà n trống không, ngay cả má»™t quá»· ảnh cÅ©ng tìm không thấy.
*trangB hình như là tiếng lóng cá»§a ngưá»i TQ, mình cÅ©ng chưa hiểu là gì, bạn nà o biết có thể góp ý được ko.
Tà i sản của Silverwing
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Silverwing
10-12-2008, 04:41 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 1 tuần 2 ngà y 12 giá»
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Cực phẩm gia đinh (New- Chương 245)
Chương 245: Không đà nh lòng phải nén lại ở phút cuối
Phần 1
Dịch:lanhdiendiemla
Biên dịch & biên táºp:Melly
Nguồn: TTV
“Mẹ nó, tiên tá» cÅ©ng biết chạy trốn sao?†Cả ngưá»i hắn ước đẫm mồ hôi lạnh, muốn cưá»i má»™t hÆ¡i dà i nhưng cả ngưá»i như khụy xuống, vừa định ngồi thì rồi lại hét lên “ai da†má»™t tiếng, nhảy dá»±ng lên như lò xo.
Äại tiểu thư vá»™i và ng đỡ lấy hắn, giá»ng quan tâm:
- Chá»› nên lá»— mãng, trên ngưá»i ngươi có thương tÃch đó.
Mồ hôi chảy ra đầy trán Lâm Vãn Vinh, hắn cắn răng nói:
- Con ả nà y, cái đau một châm nà y, ngà y sau ta nhất định dùng châm đáp trả.
Nước mắt cá»§a Äại tiểu thư lả chả tuôn rÆ¡i, bá»±c mình nói:
- Bị như thế nà y rồi, ngươi còn muốn đâm châm gì nữa? Kêu ngươi an bà i cho ổn thá»a mà ngươi lại khăng khăng sÃnh cưá»ng. Ngươi muốn ta tức chết ngươi má»›i cam tâm sao?
Nhá»› tá»›i việc Äại tiểu thư má»›i vừa rồi liá»u mạng cứu mình, trong lòng hắn cảm động, không thèm để ý mấy lá»i ngoà i miệng cá»§a nà ng, nhếch môi tá»§m tỉm cưá»i:
- Chẳng phải chỉ trúng má»™t châm thôi sao, không chết ngưá»i được đâu.
Trong lúc nói chuyện hắn đưa tay mò lên trên chá»— mông bị trúng ngân châm lạnh như băng kia, châm nà y đã cắm và o phân nữa. Tiên tá» kia phóng châm lúc sức tà n lá»±c kiệt, tuy trúng ngưá»i nhưng đâm không quá sâu.
- Äại tiểu thư, Thanh Tuyá»n, Xảo Xảo ….phu nhân …
Hắn lại Ä‘em tên những cô gái quen biết ra niệm má»™t lần nữa, vẫn vô cùng nhá»› rõ rà ng như cÅ© , đâu có chứng mất trà nhá»›. Choáng, chẳng lẽ là châm nà y hiệu quả cháºm, ta vá» nhà má»›i quên bá»n há»? NghÄ© ngợi má»™t chút rồi lại tá»± mình phá»§ nháºn, có chút thá»i gian trì hoãn nà y thì lão tá» có thể viết toà n bá»™ thà nh má»™t bản tóm tắt dá»± trữ những chuyện trước kia vá»›i các nà ng cho chÃnh mình xem. Cho dù mất Ä‘i trà nhá»› cÅ©ng không có gì. Tiên tá» nà y sẽ không phạm phải sai lầm sÆ¡ đẳng như thế.
Giải thÃch duy nhất chÃnh là phải đâm đúng chá»— má»›i mất trà nhá»›. Cho nên tiên tá» tá»· tá»· má»›i phải tá»›i gần bên ngưá»i mình để cố gắng là m ổn thá»a, nếu không vá»›i công lá»±c cá»§a nà ng, từ xa phóng tá»›i thì lão tá» cÅ©ng không cách gì né tránh.
Cà ng nghÄ© cà ng có đạo lý, ná»—i sợ hãi mất trà nhá»› láºp tức giảm Ä‘i rất nhiá»u, ngay cả cái mông cÅ©ng không thấy Ä‘au nữa, thấy Äại tiểu thư khóc như mưa, nhịn không được nói:
- Không phải để nà ng ở nhà chỠsao? Sao lại tới đây?
Äại tiểu thư tức giáºn nói:
- Còn nói nữa, ngươi một mình tới chỗ nà y, địch ta lại không rõ, không phải cố ý là m ta lo lắng sao? Ta phải theo sau ngươi xem mới đến nơi, đã nghe được hai tiếng vang lớn, lại thấy nữ nhân kia muốn giết ngươi…
Lâm Vãn Vinh thầm thở dà i: “Tháºt đúng là thiên ý a! Nếu không phải Äại tiểu thư hấp tấp xông và o, ta cÅ©ng sẽ không nháºn má»™t châm nà y. Nà ng quá quan tâm sinh loạn, đêm tối mịt má» như thế mà má»™t cô gái yếu Ä‘uối lại má»™t mình Ä‘i xa đến váºy chỉ vì lo cho sá»± an nguy cá»§a mình, sao lại nhẫn tâm trách cứ nà ng cho được. Nói ngược lại, nếu nà ng không xuất hiện, hôm nay nói không chừng bắn chết thần tiên tá»· tá»· nà y, tuy là nhất thá»i khoái hoạt, chỉ là ngà y sau gặp Thanh Tuyá»n phải giải thÃch thế nà o, Äại tiểu thư ngẫu nhiên tá»›i không chừng lại có tác dụng lá»›n.â€
NghÄ© tá»›i đây, hắn cưá»i ha hả:
- Không việc gì, nà ng xem ta không phải hoà n toà n khá»e sao, ngoại trừ mông bị trúng má»™t châm, còn lại trên ngưá»i Ä‘á»u hoà n hảo không tổn hao gì.
Äại tiểu thư xem xét ngưá»i hắn má»™t chút, dịu dà ng nói:
- Ngươi tháºt sá»± không việc gì ư? Châm kia ở… ở trên ngưá»i ngươi, có Ä‘au không?
“Toát mồ hôi, có thể không đau sao?†hắn thở dà i:
- Nghiêm chỉnh mà nói, chỉ Ä‘au má»™t chút thôi, nhưng mà ta nhìn không thấy vết thương, không có cách nà o rút châm ra. Thụ thương ở vị trà bất nhã như thế, lại không thể là m phiá»n Äại tiểu thư. Ài, ta lại phải tiếp tục nhẫn nhịn, trở vá» cá»a hà ng rồi hãy nói… nà ng không cần lo lắng, tốt nhất là ta Ä‘au đến chết, không việc gì đâu.
Tiêu Ngá»c Nhược đỠbừng măt, cắn chặt răng ngà thá» thẻ nói:
- Ta, ta sẽ giúp ngưá»i…
Nà ng tuy đã yêu thÃch Lâm Tam từ lâu, mấy ngà y nay chÆ¡i đùa huyên náo, thâm tình vô cùng. Nhưng Äại tiểu thư là má»™t nữ nhân giữ tiết lá»… rất cẩn tháºn. Má»—i ngà y hai ngưá»i dù ở chung nhà , nà ng tuyệt đối không chịu vượt quá giá»›i hạn. Lúc nà y nếu nà ng vì Lâm Tam nhổ châm, tháºt sá»± phải có dÅ©ng khà rất lá»›n.
- Cái nà y không tốt lắm đâu, thân thể Äại tiểu thư đáng giá ngà n và ng, sao lại có thể là m cho ta việc như váºy, ta chỉ còn có thể cố gắng mà trở vá».
Lâm Vãn Vinh hớn hở nói.
Äại tiểu thư liếc nhìn hắn:
- Giả vỠđứng đắn, khinh ta không biết ngươi muốn cái gì sao?
Vẻ mặt nà ng rá»±c rỡ như ráng chiá»u, trong lòng vô cùng ngượng ngùng, nhìn thấy vẻ “thống khổ†trên mặt Lâm Tam, liá»n khẽ cắn môi, bà n tay nhá» bé run rẩy, tiến tá»›i bên mông hắn.
Bà n tay nhá» bé ấm áp má»m mại kia chạm và o, Lâm Văn Vinh liá»n thoải mái rên má»™t tiếng: “tay Äại tiểu thư tháºt là má»m mại tiêu hồn a, nếu có thể nắm lấy phÃa sau, lại nắm lấy phÃa trước… Bà ná»™i Æ¡i, không biết là sung sướng đến như thế nà o?â€
- Qua trái má»™t chút…qua trái nữa Ä‘i, hướng xuống, a… Hắn nhịn không nẩi, đột nhiên nắm lấy bà n tay Äại tiểu thư.
Äại tiểu thư vừa thẹn vừa giáºn, đánh khẽ và o tay hắn, gắt giá»ng:
- Ngươi kêu cái gì, châm kia rõ rà ng đâm bên phải, ngươi lại để ta sang bên trái sỠcái gì?
Vẻ mặt Lâm Vãn Vinh đau khổ nói:
- Äại tiểu thư, ta nhìn không thấy a! Sá» phải sở trái cÅ©ng là do nà ng định Ä‘oạt, nà ng phụ trách rút châm ra mà . Ài, cho nà ng chiếm tiện nghi, nà ng lại còn trách mắng ta…
- Äáng ghét…
Äại tiểu thư thẹn thùng liếc nhìn hắn, chạm được và o ngân châm kia, nhưng vẫn còn chút do dá»± không dám rút ra.
Lâm Vãn Vinh tuy là trêu ghẹo Äại tiểu thư trong lòng dương dương, nhưng là có má»™t cây châm cắm trên mông thá»§y chung là khó chịu, nhịn không được nói:
- Äại tiểu thư, không nên do dự… Nếu không, nà ng trước vuốt ve má»™t chút hãy rút ra.
“Ngươi đừng nằm mÆ¡!“ Äại tiểu thư trong lúc Ä‘ang chần chừ thấy miệng lưỡi hắn liếng thoắng không đứng đắn, liá»n hung hăng ra sức rút ngân châm kia. Äại tiểu thư lấm tấm mồ hôi, hÃt má»™t hÆ¡i dà i, ân cần nói:
- Ngươi sao rồi, còn đau không?
Lâm Vãn Vinh xoay ngưá»i cầm lấy ngân châm kia trong tay, chỉ thấy ngân châm kia trong suốt nhìn xuyên thấu, cÅ©ng không dÃnh má»™t chút máu nà o, cầm thấy lạnh ngắt, cÅ©ng không biết là cái gì chế thà nh. Ngân châm nà y dưá»ng như giống hệt như ngân châm cá»§a An BÃch Như, Lâm Vãn Vinh nhá»› tá»›i An tá»· tá»· từng nói qua, ngưá»i mà nà ng nhất định tá»± mình đánh bại chÃnh là vị tiên tá» nà y? Thế tháºt thú vị, tÃnh ra, đêm nay lão tỠđã thắng trước má»™t tráºn.
Thấy hắn ngưng thần ngẫm nhÄ©, Tiêu Nhược biết hắn không còn trở ngại lá»›n gì nữa, trong lòng thoải mái má»™t chút, há»i:
- Lâm Tam, nữ nhân nà y là ai thế? Ngươi sao lại đánh nhau cùng cô ta, Thanh Tuyá»n tiểu thư ở đâu?
Lâm Văn Vinh cưá»i khổ:
- Nói ra nà ng không tin, cô gái nà y nà y là thân nhân cá»§a Thanh Tuyá»n, nà ng ta lại ngăn trở ta và Thanh Tuyá»n. Còn vá» phần Thanh Tuyá»n ở đâu, ta cÅ©ng không biết.
Äại tiểu thư cả kinh:
- Ngăn cản ngưá»i và Tiêu tiểu thư, váºy phải là sao bây giá», nếu Tiêu tiểu thư nghe theo ý cá»§a nà ng ta, có thể phiá»n toái đó.
Lâm Vãn Vinh hi hi cưá»i, nhìn đại tiểu thư nói:
- Sao thế? Nà ng không ghen sao?
Tiêu Ngá»c Nhược hừ má»™t tiếng, lưá»m hắn:
- Ngươi trêu chá»c nữ nhân khác chẳng phải chỉ má»™t và i ngưá»i, ta nếu má»—i ngưá»i Ä‘á»u ghen, sợ là đã sá»›m chết rồi .
Tuy nói như thế, nhưng trong lá»i nói cÅ©ng lá»™ ra ná»—i khổ sở cá»§a nà ng, Lâm Vãn Vinh than thở:
- Ta cÅ©ng không có biện pháp, không ngá» ta lại có lá»±c hấp dẫn đến như váºy。
Tiêu Ngá»c Nhược sá»›m đã lãnh giáo da mặt cá»§a hắn, nghe váºy cÅ©ng không tranh cãi cùng hắn nữa, nghiêm mặt nói:
- Váºy ngươi chuẩn bị là m gì bây giá».
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả:
- Rất đơn giản, ăn ngon, uống ngá»t, ngá»§ kÄ©, kiên trì tìm cho được Thanh Tuyá»n.
Äại tiểu thư nói khẽ:
- Nhưng là có ngưá»i ngăn trở các ngưá»i, lại còn là thân nhân cá»§a Thanh Tuyá»n, váºy…
Lâm Vãn Vinh xua tay nói:
- Cà ng có ngưá»i ngăn trở, cà ng rõ rà ng rà ng lòng dạ Thanh Tuyá»n luôn nhá»› vá» ta, bằng không bá» há» sẽ không vá»™i ngăn cản như thế. Lão bà cá»§a ta, ai cÅ©ng không Ä‘oạt được đâu.
“Ngươi chỉ an á»§i chÃnh mìnhâ€, Äại tiểu thư thầm nghÄ©, chỉ là nà ng vá»›i Lâm Tam tình cảm nồng Ä‘áºm, đối vá»›i Tiêu Thanh Tuyá»n lại có lòng cảm động thà nh kÃnh, khi nói chuyện cÅ©ng không có sá»± cảnh giác mãnh liệt giống như vá»›i Tần Tiên Nhi.
Lâm Vãn Vinh nhá»› tá»›i tiên tá» thân trúng kịch độc vừa đà o tẩu kia, nếu là trên ngưá»i không có giải dược, cÅ©ng không biết có thể sống được không. Nhưng lúc nà y có muốn cứu nà ng cÅ©ng tìm không có cách nà o, đơn giản không nghÄ© tá»›i nà ng nữa, vì Thà nh Tuyá»n, lão tá» nguyện ý là m bất cứ chuyện gì.
Trong khu rừng nà y vừa má»›i trải qua má»™t tráºn chiến, mùi há»a dược đã phai nhạt rất nhiá»u, cà nh lá lả tả rÆ¡i đầy mặt đất, mông Lâm Vãn Vinh có thương tÃch, cÅ©ng không vá»™i trở vá», cháºm rãi nằm xuống mặt đấu, thở ra má»™t hÆ¡i dà i.
Tiêu Ngá»c Nhược thấy hắn không nói, cÅ©ng lẳng lặng ngồi bên ngưá»i hắn, hai tay bó quanh đùi,nhìn lên bầu trá»i sao trầm mặc không nói.
Nhìn những đưá»ng nét mỹ lệ cá»§a nà ng, nhu hòa tú mỹ tuyệt trần, Lâm Vãn Vinh vươn tay nhẹ nhà ng vuốt ve bá» eo nà ng nói nhá»:
- Ngá»c Nhược…
- Ừm?
Äại tiểu thư mÅ©i khẽ ừm má»™t tiếng, đỠbừng mặt quay đầu nhìn lại, thấy hắn nhìn mình tha thiết, những cảm xúc nhu tình bùng lên trong lòng, giống như bị ngà n lưới nhện cuốn lấy khó có thể tá»± thoát ra, dịu dà ng há»i:
- Ngươi muốn nói gì?
Lâm Vãn Vinh thở dà i nói:
- VỠsau gặp phải những chuyện thế nà y, không nên hấp tấp hà nh động, cần phải tin tưởng ta, ta nhất định có thể xỠlý tốt.
Äại tiểu thư bướng bỉnh quen rồi, vốn định phản bác, nhưng thấy vẻ mặt hắn trịnh trá»ng nên cÅ©ng thôi, chỉ nhẹ nhà ng ừ má»™t tiếng than thở:
- Váºy ngươi cÅ©ng phải đáp ứng ta, sau nà y chá»› có dá»… dà ng mạo hiểm như váºy.
Chuyện Ä‘á»i ngưá»i ai có thể dá»± Ä‘oán trước? Hắn a a cưá»i nói:
- Ta đáp ứng nà ng, sau nà y sẽ không dễ dà ng gặp nạn, nếu phạm và o, chịu nà ng phạt đâm ta một châm và o mông.
Äại tiểu thư ngượng ngùng đánh hắn má»™t quyá»n:
- Nói năng lung tung.
Lâm Vãn Vinh vương tay ra, ôm chặt nà ng và o lòng, nÆ¡i nà y trăng thanh gió mát, không có má»™t bóng ngưá»i, hai ngưá»i lại trong tư thế nồng ấm như váºy, Äại tiểu thư trong lòng nhảy gấp, run rẩy nói:
- Bại hoại, ngươi… ngươi muốn là m gì? Ngươi còn có thương tÃch đó.
- Vết thương ở trên mông thôi không cần phải lo.
Hắn cưá»i hắc hắc, đè Ngá»c Nhược xuống, đưá»ng cong tuyệt mỹ trên thân hình nà ng mang lại cảm giác tháºt êm ái, cùng vá»›i sá»± run rẩy lo sợ đáng yêu kia kia là m cho lòng hắn rung động không thôi, hắn nhịn không được nhè nhẹ lướt môi khắp ngưá»i Äại tiểu thư:
- Bóng đêm tốt là nh như thế, chúng ta nếu không là m cái gì, phẳng phải là phụ ý tốt cá»§a trá»i cao sao?
Äại tiểu thư run rẩy, hÆ¡i thở như hoa lan:
- Ngươi, ngươi chớ nên khi phụ ta, ta méc mẫu thân, ư…
Chỉ là bà n tay nóng như lá»a kia nhẹ nhà ng tiến tá»›i trướng sam cá»§a nà ng, trùm lên trên đồi ngá»±c cao ngất đầy đặn cá»§a nà ng, cảm giác êm ái má»m mại kia là m Lâm Vãn Vinh phải thầm than thở: “Bà ná»™i Æ¡i, Äại tiểu thư đúng là Äại tiểu thư a, so vá»›i An tá»· tá»· còn lá»›n hÆ¡n. “
Tiêu Ngá»c Nhược khẽ la lên, đỠtừ mặt tá»›i táºn cổ, chỉ cảm thấy bà n tay hắn thong thả xoa nắn thân thể má»m mại cá»§a mình, thân thể nà ng liá»n giống như trúng phải ma chú, má»m oặt xuống, mặt như lá»a đốt, ý niệm trong đầu lại không thể trá»™i dáºy phản kháng, cảm giác má»™t tráºn hÆ¡i lạnh truyện tá»›i, nhưng đại thá»§ cá»§a Lâm Vãn Vinh liá»n tiến và o trong tiểu y cá»§a nà ng, lấp đầy khoảng trống đó.
Tà i sản của Silverwing
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Silverwing
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì