 |
|

09-01-2009, 02:15 PM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 21 Khách Quái Kiệt Khéo Cứu Gái Quần Thoa
Cừu Thiên Hiệp toát mồ hôi dầm mình, tay tả chà ng co như vòng cung, quáºt mạnh ra sau chá»™p ngay ngưá»i phát ra tiếng nói, thuáºn theo chiá»u chà ng kéo mạnh ngưá»i lạ lôi Ä‘i.
Nhưng không ngá», chà ng như con chuồn chuồn lôi trụ đá, tuy nắm chặt cánh tay ngưá»i lạ, song chà ng không lôi Ä‘i được ná»a tấc. Chà ng vá»™i quay phắt ngưá»i lại, và buông tay lui lại bên giưá»ng, thản nhiên nói:
- Tưởng ai, hóa ra lão tiá»n bối.
Ngưá»i lạ chẳng ai khác hÆ¡n là lão Hoa tá» Lão Hoa tá» xoa tay mỉm cưá»i bảo:
- Tuổi thanh niên chẳng há»c thánh kinh, mà đi nhìn trá»™m lão Hầu và nữ hồ ly tình tá»±.
Cừu Thiên Hiệp thẹn đỠmặt, chà ng chợt nhớ ra một việc, nên vội và ng vòng tay thi lễ nói:
- Cháu xin ra mắt tam sư thúc.
Lão Hoa tá» khoác tay lắc đầu, thè lưỡi ra, tá» vẻ ngạc nhiên há»i:
- Ngươi nói thế nghÄ©a là gì ? Vì lý do gì ngươi gá»i ta là tam sư thúc ?
Cừu Thiên Hiệp không đáp, mà nghiêm trang há»i tiếp:
- Tiá»n bối có phải là ngưá»i mà giang hồ Ä‘á»u tôn gá»i là Thước y du long Thượng Quan Kiệt chăng ?
Lão Hoa tỠcau mà y mấy lượt, chẳng nại đáp:
- Thước y là tháºt, còn du long chẳng dám Ä‘á», Thượng Quan Kiệt là tên chÃnh cá»§a ta, nhưng ta sá»›m không dùng đến nó nữa, duy có ba chữ lão Hoa tá» mà thôi.
Cừu Thiên Hiệp cố nén cưá»i, bèn Ä‘em câu chuyện cá»§a mình thuáºt tóm tắt cho lão Hoa tá» nghe nà o là Kim tá»· đầu đà Thái Linh Quan truyá»n công, đến việc Kim bảng trúc trượng Quế Cung Thiá»m thế nà o, thuáºt lại từng Ä‘oạn má»™t sau cùng chà ng cung kÃnh thưa:
- Nếu đúng như váºy tiá»n bối chẳng phải là tam sư thúc cá»§a tôi hay sao ?
Thước y du long Thượng Quan Kiệt, và nh mũi phồng lên hạ xuống mấy lượt nói:
- Chưa dám giao tình, vì ngưá»i cá»§a ngươi quá già dặn.
Cừu Thiên Hiệp vô cùng ngạc nhiên, bèn lên tiếng há»i:
- Sư thúc nói thế là Thượng Quan Kiệt tỠvẻ nghiêm trang bảo:
- Ngươi khó chối được, dấu ngưá»i còn đó, khó thể phân trần. Ngươi thá» xem lại thế nà o ?
Vừa nói dứt, lão đưa tay chỉ và o tấm lụa trắng Ä‘ang bay phÆ¡ phá»›i trên giưá»ng cá»§a chà ng.
Cừu Thiên Hiệp không rõ sá»± gì, vá»™i bước đến Ä‘ua tay nắm chặt mảnh lụa bạch giở há»ng lên.
Mắt chà ng vừa nhìn, tay chân đã run lẩy bẩy chà ng thối lui ba bước, há miệng song chẳng thốt ra lá»i như si như ngốc.
Nguyên chà ng vừa hất tung tấm lụa bạch, chợt thấy má»™t ngưá»i vừa nằm dà i, mà ngưá»i ấy lại là cô bé Hắc Phụng, đôi mắt cô gái nhắm kÃn dưá»ng như ngá»§ say sưa.
Cừu Thiên Hiệp tức muốn bể ngá»±c, vì tình ngay lý gian, vô cá»› cô gái lá»t và o nằm trên giưá»ng cá»§a chÃnh mình, khiến chà ng sượng sùng và ức.
- Ngươi phải tÃnh thế nà o chứ ?
Cừu Thiên Hiệp tuy biết lão Hoa tỠđùa mình nhưng tình lý không thông khó bá» biện luáºn được nên chà ng bước nhẹ đến đầu giưá»ng đưa tay vá»— âm ầm và o cây song, trước đầu Hắc Phụng mà kêu rối rÃt:
- à dáºy Ä‘i chứ cô nương.
Không ngá» nà ng ngá»§ như mê, toà n thân không cỠđộng, hÆ¡i thở vẫn Ä‘á»u hòa.
Cừu Thiên Hiệp đã lấy lại sá»± bình tÄ©nh vá»™i đưa mắt nhìn Thượng Quan Kiệt cả cưá»i nói:
- Tam sư thúc, đùa giỡn là m tiểu Ä‘iệt sợ thất thần, ngưá»i Ä‘iểm và o mạch ngá»§ cá»§a cô bé là m cho lục thần bất động, Ä‘oạn bế cô ta ném lên giưá»ng tiểu Ä‘iệt phải váºy chăng ?
Thượng Quan Kiệt cưá»i ngất, bằng giá»ng nói Ä‘iá»m đạm bảo:
- Thế nhỉ. Công lá»±c cá»§a ngươi tuy cao, mà váºn dụng lại không đạt được sá»± tinh vi, đôi mắt chẳng quan sát hết tám hướng, tai không nghe được ngÅ© lá»™, và có chuyên tâm định thần, song tiếng động ká» bên chưa biết phân biệt, đó chỉ vì ngươi không chú ý đó thôi, sau nà y ngươi nhá»› phải cẩn tháºn trong khi hà nh sá»± nhé.
Tháºt ra câu nói đúng. Nguyên lúc chà ng còn ở trong phòng, thì lão Hoa tỠđã Ä‘iểm và o mạch ngá»§ cá»§a cô bé Hắc Phụng Ä‘em ném lên giưá»ng váºy mà chà ng chẳng mảy may hay biết, há chẳng phải là chuyện đáng cưá»i ư ?
Cừu Thiên Hiệp nháºn thấy mình còn sÆ¡ hở quá nhiá»u, mắt không thấy được ngưá»i, tai chẳng nghe được tiếng, chà ng nghÄ© thầm phục tà i nháºp hóa xuất thần cá»§a Thượng Quan Kiệt.
Chà ng nghe mấy lá»i và ng son cá»§a Thượng Quan Kiệt vừa bảo, như lôi chà ng tỉnh hẳn cÆ¡n mê và cÅ©ng là sá»± dạy dá»— đáng kÃnh.
Thượng Quan Kiệt sau khi nói xong, lão đưa tay chỉ và o Hắc Phụng vừa nhìn Cừu Thiên Hiệp mỉm cưá»i bảo:
- Cô bé đáng thương đấy nhỉ. Có phải hồi sáng nà y ngươi toan cứu nó chăng ?
Hiện tại ta đã thay ngươi là m xong, giỠđến lượt ngươi muốn tÃnh thế nà o vá»›i cô ả thì tÃnh ? Ta không cần biết tá»›i.
Cừu Thiên Hiệp nghe qua thất kinh vội vã nói:
- Tam sư thúc. Xin tam sư thúc chớ nên đùa nữa tội nghiệp.
Thượng Quan Kiệt không đáp, mà bước nhanh đến bên giưá»ng, hai tay xòe ra mưá»i ngón dùng tám ngón lướt nhẹ trên mình Hắc Phụng giải khai toà n thân huyệt đạo cho cô bé, lão đưa mắt nhìn Cừu Thiên Hiệp mỉm cưá»i bảo:
- Thiên Hiệp. Ta không đùa vá»›i ngươi đâu nhé. Ngưá»i ta còn tại đó ngươi hãy liệu.
Hắc Phụng được hóa giải các bế mạch, nà ng vừa sá»±c tỉnh ngồi dáºy ngay, nhưng sá»± kinh hoà ng chưa tan hẳn trên đôi tròng mắt đẹp, nà ng dá»›n dác sợ hãi hết ngó Thượng Quan Kiệt đến ngó Cừu Thiên Hiệp. Qua má»™t lúc lâu, nà ng bước chân xuống giưá»ng, thẩn thá» há»i:
- Ta không nằm mơ đấy chứ ?
Cừu Thiên Hiệp cảm thấy thương hại cô bé vô chừng nên nhanh nhảu đáp lá»i:
- Không, không phải giấc mÆ¡ đâu, mà đây là sá»± tháºt.
Thượng Quan Kiệt đưa tay chỉ Cừu Thiên Hiệp cưá»i chúm chÃm bảo Hắc Phụng:
- Lúc ban mai hắn thấy cảm thương ngươi và hiện tại đã cứu ngươi thoát khá»i cÆ¡n hoạn nạn.
Hắc Phụng nghe qua cả mừng vội quỳ ngay trước mặt Cừu Thiên Hiệp cúi đầu vừa lạy vừa nói:
- Äa tạ ân nhân.
Cừu Thiên Hiệp thất kinh nhảy sang một bên, khoát tay lia lịa nhưng không dám bước đến đỡ cô bé, chà ng vội và ng nói nhanh:
- Không, đừng là m thế. Ngươi hãy đứng dáºy mau. Äứng lên mau.
Vừa nói dứt, chà ng quay sang Thượng Quan Kiệt bằng giá»ng cầu khẩn:
- Sư thúc, ngưá»i đã bá»§a đức hóa sanh. Äã ra tay cứu vá»›t thì xin sư thúc nên giúp cho nà ng trá»n vẹn.
Thượng Quan Kiệt cưá»i mỉm bảo:
- Äâu có dá»… dà ng như thế được ? Ngươi đã không nguyện ra sức giúp nó thì ta sẽ Ä‘iểm và o mạch ngá»§, mà mang trả cho con vượn già HÃch Lượng mÅ©i trâu.
Hắc Phụng thất kinh, vá»™i quỳ nhanh xuống trước mặt Thượng Quan Kiệt lạy tam thiên bất táºn mà cất tiếng van lÆ¡n cầu khẩn:
- Lão ân nhân, muôn ngà n chẳng nên là m thế, tiểu nữ dù phải là m nô bá»™c hay chết tại đây cÅ©ng được, chá»› không thể trở vỠđể lãnh nhiá»u hình phạt Ä‘au khổ triá»n miên.
Thượng Quan Kiệt nhìn Cừu Thiên Hiệp cưá»i chúm chÃm bảo nhá»:
- Äấy ngươi xem cô bé dá»… thương chứ, ngươi nên Cừu Thiên Hiệp cưá»i không ra tiếng, nói chẳng ra lá»i, chà ng đã hiểu trá»n câu nói cá»§a lão Hoa tá» nên vá»™i vã ngắt lá»i, nói:
- Sư thúc, tấm thân tiểu điệt như bèo nổi mây trôi, bốn biển không nhà , mà sư thúc bảo phải Hắc Phụng nghe đến đây khóc rống lên vừa buồn bã nói nhanh:
- Qúy vị đã ra Æ¡n, xin là m Æ¡n cho trót. Tiểu nữ đâu dám trở vá».
Thượng Quan Kiệt được thể, song giả bộ nghiêm sắc mặt, cất tiếng bảo to:
- Phà m con ngưá»i hà nh hiệp thì phải trượng nghÄ©a, trượng phu phải hà nh kinh. Ta thấy ngươi không có chút gì gá»i là lòng trắc ẩn chút gì gá»i là hà o khà cá»§a con trai.
Cừu Thiên Hiệp nghẹn ngà o lắc đầu nói:
- Sư thúc đã dùng lá»i dạy bảo, song việc nà y ngoà i sức gánh vác cá»§a tiểu Ä‘iệt.
Thượng Quan Kiệt gắt to:
- Ngoà i sức gánh vác của ngươi à ? Tại sao ?
Cừu Thiên Hiệp khổ sở đáp:
- Äi không chá»— đến, ở không chá»— nằm, cái thân trÆ¡ trá»i không có váºt gì ? Và ...
Thượng Quan Kiệt cả cưá»i ngắt lá»i:
- Và như ngươi mang nó theo ta phụ trợ một và i bữa cơm chẳng được hay ?
Cừu Thiên Hiệp ngần ngừ đáp:
- ÄÆ°á»£c lắm chứ. Nhưng mà ...
Thượng Quan Kiệt cáu lên, ngắt lá»i:
- Nhưng mà tại sao phải nhưng mà ?
Cừu Thiên Hiệp nhẹ giá»ng thưa:
- Chỉ vì Nam nữ thỠthỠbất thân.
Thượng Quan Kiệt cưá»i nhạt bảo:
- á»’. Äó là lão đạo há»c. Giang hồ không phải váºy, nói việc gì là là m việc ấy cho xong, không phải giáo đưá»ng mà đem kinh Ä‘iển ra để luáºn Hắc Phụng nghe hai ngưá»i lá»i qua tiếng lại thì sợ thầy trò HÃch Lượng quay vá» bắt nà ng, nên lá»›n tiếng chen và o:
- Xin nhị vị ân nhân chỉ điểm cho tiểu nữ lối thoát thân. Vì sơ.....
Cừu Thiên Hiệp bá»—ng nhiên nhá»› đến má»™t ngõ Ä‘i, chà ng nhìn Hắc Phụng há»i:
- Ngươi có đủ can đảm đi một mình không ?
Hắc Phụng bình thản đáp:
- Dỉ nhiên phải có. Song tiểu nữ nà y biết phải đi vỠđâu ?
Cừu Thiên Hiệp tá» ra trân trá»ng bảo:
- Ngươi hãy Ä‘i vá» ngay Chung Nam sÆ¡n. ngưá»i tá»± thân Ä‘i đến đấy được chứ ?
Hắc Phụng nghe đến đây tái mặt, nà ng gượng phá»§i lá»›p bụi đất dÃnh trên áo, vừa run giá»ng từ khước:
- Xin ân nhân chỉ điểm nơi khác, dù ở đâu cũng được, chỉ có Chung Nam sơn là tiểu nữ không dám đi.
Cừu Thiên Hiệp cả cưá»i há»i:
- Ngươi chẳng biết đưá»ng đến đấy ư ?
Hắc Phụng chá»›p nhanh đôi mắt phụng đáp nhá»:
- Vâng, tiểu nữ có đi qua một lần.
Cừu Thiên Hiệp lấy là m lạ:
- Nhưng tại sao không dám ?
|

09-01-2009, 02:16 PM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 22 Tiểu Hiệp Dũng Chiến Quang
Hắc Phụng tá» vẻ ái ngại, ngáºp ngừng đáp:
- Vì ở Chung Nam sÆ¡n tại Hư vô cung có má»™t yêu nữ chuyên ăn thịt, uống huyết ngưá»i má»™t cách ngon là nh. Lần trước thầy trò lão HÃch dắt tiểu nữ Ä‘i ngang đấy, bèn phải bế tiểu nữ chạy trối chết cho nên tiểu nữ quá sợ không dám Ä‘i.
Thượng Quan Kiệt cả cưá»i bảo:
- Ngươi quá khỠkhạo ! Chúng nó gạt ngươi đấy !
Cừu Thiên Hiệp nghe qua hiểu ngay vì Trấn sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng đối vá»›i Hư vô cung là nÆ¡i cấm kỵ lại sợ ngưá»i khác biết rõ dã tâm, bèn kiếm lá»i bịa đặt dối ngưá»i, nên chà ng cả cưá»i bảo:
- Không có nữ yêu, nữ tinh nà o cả, mà là hai vị nữ hiệp danh trấn giang hồ.
Hắc Phụng nghe qua cả mừng, nhanh nhảu nói:
- Nếu quả váºy, tôi Ä‘i ngay ! Tôi quyết đến cầu hỠđể báo cừu.
Thượng Quan Kiệt lên tiếng thúc giục:
- Không nên chần chá» trá»i sáng mất, nếu ngươi có quen vá»›i Hư vô cung thì nên để cô nương Ä‘i cho chóng !
Nghe Hắc Phụng nói đến việc báo cừu, chà ng thấy đêm đã khuya mà thì giá» lại Ãt, chà ng bèn lấy ra má»™t Ãt bạc vụn đưa cho Hắc Phụng và nói:
- Khi đến Hư vô cung hỠsẽ tiếp đãi ngươi chu tất !
Hắc Phụng suy nghĩ một lúc đoạn nói:
- Ân nhân, và như mẹ con há» há»i, tôi phải nói ân nhân là ai ?
Bấy giá», Thước y du long Thượng Quan Kiệt đã vá»t đứng trên mái nhà lão cao giá»ng nói xuống:
- Tâm tình gì lâu thế ? Hãy đi cho mau !
Cừu Thiên Hiệp gấp rút nói nhanh:
- Ta tên là Cừu Thiên Hiệp !
Hắc Phụng vồn vã há»i:
- Ân nhân hỠCừu à ?
Cừu Thiên Hiệp ngắt ngang:
- Thôi hãy Ä‘i cho mau ! Kẻo chú cháu nhà há» HÃch đến mà rắc rối !
Nói dứt, chà ng sá» dụng chiêu Lôi hà nh cá»u chuyển chạy ra ngoà i nhanh như gió lốc, nhún mình vá»t lên cao mấy trượng.
Hắc Phụng còn tá» vẻ lưu luyến, nhưng nà ng không dám cháºm trá»… vá»™i chạy nhanh ra ngoà i, tuy nà ng không giá»i vá» khinh công, song đủ sức vượt qua bức tưá»ng thấp, nà ng mang sao đội nguyệt Ä‘i tá»±a chim bay, hướng vá» Chung Nam sÆ¡n Hư vô cung để tìm mẹ con yêu cÆ¡ nữ hiệp.
Lúc bấy giá», vầng trăng đã soi chiếu giữa đỉnh đầu, thá»i giỠđã đến giữa đêm, đầu giá» tà canh ba.
Thước y du long Thượng Quan Kiệt tuy thân mình to như chiếc chuông đại hồng, váºy mà bá»™ pháp khinh công cá»§a lão đến mức đăng phong tạo cá»±c Cừu Thiên Hiệp có chiêu Lôi hà nh cá»u chuyển cÅ©ng là môn tuyệt thế khinh công.
Hai ngưá»i kẻ lên ngưá»i xuống, chỉ trong mấy khắc đã thấy tòa Chung cổ lầu cách chẳng bao xa, khoảng đất rá»™ng trước cổ lầu, lúc bấy giá» im lìm tÄ©nh mịch, không có má»™t tiếng động nhá». Nhưng có ai ngá», tại đây có má»™t rừng ngưá»i ngồi im đứng lặng; Thượng Quan Kiệt và Cừu Thiên Hiệp hạ mình rồi đứng nhẹ trên bá» tưá»ng.
Thượng Quan Kiệt mặt lộ nghi vấn, mắt chiếu ra những tia kinh quái, lão nhìn Cừu Thiên Hiệp nói:
- GiỠđã canh ba, quang cảnh sao lạ thế nà y ?
Cừu Thiên Hiệp đáp xuôi:
- Phải đấy ! Tại sao ?
Câu nói chưa dứt, bá»—ng nghe má»™t giá»ng cưá»i lanh lảnh phát ra dưới gốc cây ba tiêu ká» bá» tưá»ng, tiếp theo đấy má»™t lá»i nói nhẹ:
- Äến đây !
Cừu Thiên Hiệp cả kinh, nhún mình rÆ¡i nhẹ từ đầu bá» tưá»ng xuống, đôi mắt không ngá»›t quan sát cảnh váºt chung quanh.
Nguyên ba cây tiêu nà y cà nh lá um tùm đầy mịt, má»™t vị lão nhân ngồi xếp bằng tròn lưng tá»±a và o thân cây, vẻ mặt âm ma trầm lặng không lá»™ ra nét cảm tình nà o, duy có đôi mắt tròng trắng dã dưá»ng như không có má»™t tà tròng Ä‘en nà o khiến ngưá»i trông thấy đã đủ kinh khiếp.
Cừu Thiên Hiệp nhá»› kỹ, lão nà y là má»™t ngưá»i lạ không có ghi ký hiệu trên bá» tưá»ng và o lúc chiá»u. Chà ng thá»§ thế bước ngang qua cách mặt lão độ má»™t trượng song lão tá» ra không hay biết, đôi mắt trắng dã hướng nhìn trá»i, nghiêng tai dưá»ng như nghe ngóng sá»± gì ở đâu đâu.
Bá»—ng nhiên má»™t giá»ng nói nhá» rứt vang lên:
- Chánh chúa nhi đã lại !
Giá»ng nói quá nhá», song nhá» trá»i khuya vắng lặng Cừu Thiên Hiệp nghe rõ từng tiếng má»™t, chà ng nhanh chân bước khá»i chá»— lão mắt trắng ngoảnh mặt nhìn vá» hướng phát ra tiếng nói.
Lại thấy dưới gốc cây bà ng,có hai ngưá»i ngồi xếp bằng tròn đối diện.
Má»™t là Bạch xà lang quân, tức tên hán tá» vẽ ký hiệu Bạch xà trên bá» tưá»ng. Bên hông hắn có má»™t cây gáºy tá»a hà o quanh chiếu nhấp nhoáng sáng rá»±c, đấy là cây Trại ngân linh xà bổng. Còn ngưá»i kia là Không không môn Phú giáp thiên hạ Ngô Trung Sanh.
Cả hai Ä‘á»u thấy Cừu Thiên Hiệp nhìn má»™t cách xoi mói, nhưng há» lặng lẽ không ná»a lá»i, lại đưa mắt nhìn nhau ra hiệu, rồi nhắm kÃn mắt lại như kẻ ngá»§ say, không cần chú ý đến ngoại sá»±.
Cừu Thiên Hiệp hÆ¡i buồn man mác, nguyên mấy ngưá»i nà y chá» có biến cố, má»›i gây thêm biến cố hiện giá» lại giả bá»™ nhắm mắt, chứ mục Ä‘Ãch há» là chá» xem thá»i cÆ¡.
Chà ng thối lui ra sau hai bước toan ngồi bệch xuống.
Hốt nhiên tiếng niệm Pháºt cá»±c nhá» vang lên:
- Vô lượng thá» Pháºt !
Tiếng niệm vừa dứt, thì đạo kình phong rất mạnh tá»a ra má»™t vùng rá»™ng lá»›n, từ phÃa sau thổi mãnh liệt và o lưng Cừu Thiên Hiệp.
Cừu Thiên Hiệp, hoảng hốt nghiên mình giữ thế báºt ngay đạo ná»™i lá»±c há»™ thân, vô tình chà ng thối lui rất nhanh, ước chừng má»™t trượng tà nữa vấp trúng má»™t ngưá»i, nhưng linh tÃnh báo động khiến chà ng quay ngưá»i ra sau, nháºn rõ ngưá»i ngồi trước mặt chà ng là Huỳnh Quan đạo sÄ© Thiết Phất Trại Äồn Dương trên tay lão cầm cây thiết phất trần, thế đánh Cừu Thiên Hiệp vừa rồi chưa kịp thâu, mà tá»±a hồ như lão toan tấn công chiêu kế tiếp.
Cừu Thiên Hiệp nghe má»™t luồng máu nóng trà n lan khắp cÆ¡ thể khà giáºn bốc lên đầy mặt bèn trầm giá»ng há»i:
- Lão đạo ! Ngươi giở trò gì thế !
Vừa nói dứt, chà ng ngã ngưá»i ra phÃa trước tay tả giÆ¡ lên cao, phòng chống lại đạo kình phong tay hữu để ngay bụng toan đẩy ra chiêu thế Má»™t giá»ng nói khà n khà n chợt vang lên:
- Tiểu khách quan ! Không nên lấy là m lạ vỠthái độ của đạo sĩ ! Cái lỗi là do khách quan dẫm phải đạo bà o của hắn ta ?
Cừu Thiên Hiệp nghe qua nổi giáºn, vì chà ng có dẫm phải áo đạo sÄ© đâu ? Lại thấy má»™t đạo hắc quang chá»›p lạnh. Má»™t bà lão tay cầm gáºy múa vút, bước ra cản ngang mặt Cừu Thiên Hiệp, chÃnh lá»i nói vừa rồi do bà ta phát ra.
Cừu Thiên Hiệp thấy cá» chỉ và lá»i nói cá»§a lão bà cÆ¡n giáºn chà ng như lá»a cháy dưới rưới dầu thêm, tay tả chà ng chồm tá»›i trước toan chá»™p đầu gáºy, miệng thì nói to:
- Tam Ä‘iểm đà o hoa Mạnh bà tá», lão bà nghÄ© sao mà đứng ra tiếp vụ nà y !
Tam Ä‘iểm đà o hoa Mạnh lão bà thá»§ pháp rất tinh, nhanh nhẹn chì cá»±c, chẳng đợi Cừu Thiên Hiệp chá»™p lấy gây, tay hữu mụ kéo nhanh cây gáºy và o lòng, lão bà không nói ná»a tiếng mà tháo lui ra ngoà i má»™t trượng, nhấc mình lên ngồi trên trống đá, nhắm mắt dưỡng thần, tá»±a hồ như kẻ vô tư Cừu Thiên Hiệp giáºn sôi gan, vá»™i bước đến trước mặt lão bà , hét to lên:
- Lão bà tá», tại sao chẳng nói ? Tại sao không can thiệp cho lão đạo nữa Ä‘i ?
Tam Ä‘iểm đà o hoa Mạnh bà tá», nổi giá»ng khà n khà n đầy tá» khà bảo:
- Ta là ngưá»i thÃch yên là nh an tịnh, tiểu khách quan chẳng nghe lá»i khuyên, thì cứ tá»± tiện giao tranh vá»›i đại gia, chứ đừng vu cho già nà y nhiá»u chuyện hay can thiệp !
Vừa nói xong, lão bà nhắm kÃn đôi mắt, y như kẻ tu thiá»n Ä‘ang phút trầm tư, Cừu Thiên Hiệp thấy thế cÅ©ng không giáºn nữa, đưa mắt nhìn mụ má»™t lần nữa, má»›i quay đầu Ä‘i vá» phÃa trước.
Ngay lúc đó, cách năm trăm trượng vá» phÃa hữu, dưới lùm cây ráºm, có hai cặp mắt xanh biết tá»a ra luồng lá»±c quang chiếu thẳng và o ngưá»i Cừu Thiên Hiệp dưá»ng như muốn rá»i từ đầu đến chân.
Cừu Thiên Hiệp nháºn rõ bốn tròng mắt liếc nầy là đôi mắt cá»§a Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng và tên sư Ä‘iệt Ma diện nhÆ¡n, chẳng rõ chúng chỠđợi gì mà trầm tÄ©nh và khép nép như tuồng lẫn trốn ?
Cừu Thiên Hiệp có cảm tưởng như rÆ¡i và o vùng sa mù năm sáu dặm, má» mịt không hiểu gì cả, chỉ biết đưa mắt nhìn, hết ngưá»i nà y đến ngưá»i khác, nhưng mà , đôi mắt chà ng nhìn thấy má»i ngưá»i Ä‘á»u có má»™t thái độ và hà nh động hệt nhau, ai ai cÅ©ng ngồi xếp tròn, đôi mắt nhắm kÃn, không má»™t cỠđộng nhá», tá»±a hồ như mùa Trai tịnh dưới mái nhà chùa.
Có phải hỠsợ chăng ? Không, vì mặt hỠvẫn an nhiên bình tĩnh !
Hay là hỠtạo một âm mưu ? Vẫn không đúng nốt, vì ai cũng yên lặng chẳng có gì khả nghi kia mà !
Bá»—ng nhiên, má»™t giá»ng ngáy ngá»§ ồ ồ vang lên như trâu rống, phát xuất từ cái giá trống cá»§ nát bên thá»m Chung cổ lầu.
Cừu Thiên Hiệp bước đến và i bước, tiếng ngay vẫn vang lên Ä‘á»u Ä‘á»u, chà ng lấy là m lạ nhá»§ thầm:
- Ai thế ? có phải há» cố ý đến đây ngá»§ hay là má»™t khách lạc đưá»ng ?
Cừu Thiên Hiệp rón rén bước lần và o tòa Chung cổ lâu, khi và o đến thá»m chà ng đưa mắt quan sát, thì có má»™t việc khiến chà ng khó nÃn cưá»i, lại cảm thấy vui vui. Thì ra chà ng trông thấy dưới cái giá trống đó, má»™t ngưá»i nằm ngá»§ co rút như con tôm gương mặt lại nghiêng đối diện vá»›i mặt trống bể, cái mÅ©i phồng ra xẹp vô ngáy phì phì, tiếng ngáy dá»™i và o mặt trống phát ra âm Ä‘iệu lá»›n kinh hồn, cái miệng lại Ä‘iểm thêm má»™t nụ cưá»i thoải mái ngưá»i nà y không ai khác hÆ¡n chÃnh là Thước y du long Thượng Quan Kiệt, lão ngá»§ say sưa má»™t giấc ngon là nh, Cừu Thiên Hiệp cả cưá»i vá»™i cúi khom ngưá»i nhìn và o mặt lão Thượng Quan Kiệt vẫn ngáy Ä‘á»u Ä‘á»u, bá»—ng nhiên đôi mắt ti hà cá»§a lão chá»›p mấy cái đôi môi lại mấp máy thốt ra câu nói nhá» rứt:
- Hãy đỠphòng ! Hãy đi đi !
Cừu Thiên Hiệp hiểu ý, chuyển mình bước ra ngoà i.
Má»™t lằn xẹt như ngôi sao lạc từ trên trá»i rÆ¡i xuống, má»™t bóng ngưá»i lả lướt giữa không trung từ từ hạ xuống trông rất yểu Ä‘iệu, quả là NgÅ© Diện Yêu Hồ.
NgÅ© Diện Yêu Hồ đáp xuống trước mặt Cừu Thiên Hiệp cách nhau khoảng má»™t trượng đạo cô chẳng nói ná»a lá»i, chỉ đưa đôi mắt long lanh chiếu những tia xuân tình quá»· mị nhìn thẳng và o đôi mắt Cừu Thiên Hiệp dưá»ng như có má»™t quái lá»±c thâu gá»n thần trà con ngưòi.
Cừu Thiên Hiệp nghe má»™t luồng máu nóng lên, tâm thần giao động mãnh liệt, cÆ¡ thể bải hoải rả rá»i, trà óc như mất hết sá»± thông minh chỉ cảm thấy má»™t sá»± thèm thuồng nhụ lục vô bá» bến, đôi mắt mà u thanh biến thà nh mà u huyết vụ, giương lên nhìn thẳng và o mình NgÅ© Diện Yêu Hồ má»™t cách lố bịch.
Lúc nà y Cừu Thiên Hiệp nhìn thấy NgÅ© Diện Yêu Hồ đã biến đổi, trông phảng phất như má»™t kẻ khác vì chà ng thấy rõ đạo cô mặt phấn má hồng, mà y ngà i mắt phượng, tóc như suối má»™ng, mÅ©i thẳng dá»c dừa, miệng nhá» môi son mấp máy, thở ra hÆ¡i xạ hương, thÆ¡m tho mùi lan huệ, ẩn trong là n gió thổi đến khiến ngưá»i chà ng có má»™t cảm giác lâng lâng.
Nà ng ta vóc ngưá»i mảnh khảnh, chiếc yếm lụa căng phồng vì hai hòn bồng đảo còn ngáºm sương mai, lại thêm lưng ong thon nhá» tạo cho nà ng có những đưá»ng cong tuyệt mỹ, đổi chân dà i đứng như ngá»c trụ, bà n tay trắng mướt mà u ngà , mưá»i ngón tay duá»™t búp măng trắng ngần như tay tiên nữ ướp lưu ly, tháºt là má»™t cô gái xuân tình.
Tóm lại, NgÅ© Diện Yêu Hồ dưới con mắt Cừu Thiên Hiệp bấy giỠđã biến thà nh bức tranh vẽ ngưá»i xuân phụ nhưng tả không hết những vẻ đẹp siêu trần tá»™t thế cá»§a giai nhân.
Cừu Thiên Hiệp như say như ngây, hai chân không còn tự chủ được, mà từ từ bước đến bên Yêu Hồ.
NgÅ© Diện Yêu Hồ mỉm miệng cưá»i như loà i yêu mị, má»™t tay áp và o má, má»™t ngón vươn ra để ká» môi, còn bốn ngón kia vẫn áp và o má như cÅ©, bằng giá»ng nói trong êm bảo:
- Cừu Thiên Hiệp ! Chà ng ! Chà ng lại đây Tiếng nói rất nhá» như muá»—i vo ve nhưng sức thu hút như đã từ thạch hút kim, như ngá»c hổ phác hấp dẫn măng xà .
Cừu Thiên Hiệp tâm phiá»n não muá»™n, đầu choáng váng như say, lại quá ngạc nhiên, vì bên tai chỉ nghe thấy NgÅ© Diện Yêu Hồ chiêu hồn hô hoán, chá»› không còn nghe tiếng ngáy như sấm cá»§a Thượng Quan Kiệt nữa.
Ngũ Diện Yêu Hồ đôi mắt mỗi lúc một tình tứ thêm đôi gót sen nà ng di động, nhún nhảy, bước đến bên mình Cừu Thiên Hiệp.
Cả hai đã bước đến sát bên nhau, Cừu Thiên Hiệp đưa tay ra nắm lấy chiếc vai tròn trỉnh của đạo cô. Ngũ Diện Yêu Hồ lại nắm lấy tay chà ng siết nhẹ vừa nói nhỠêm như ru:
- Cừu Thiên Hiệp ! Chà ng còn nhớ thiết thư để ở đâu chăng ?
Cừu Thiên Hiệp hiện giỠđã mất cả tá»± chá»§ đôi mắt rá»±c như lá»a, nhìn xoi mói và o lồng ngá»±c và o chân tay từ trên xuống dưới khắp cÆ¡ thể cá»§a NgÅ© Diện Yêu Hồ, chà ng chá»›p mắt nói nhá»:
- Thiết thư ở trong mình ta đây !
Bấy giá», ba bên bốn bể vô số con mắt nhìn chăm chú và o Cừu Thiên Hiệp. Còn và i ba ngưá»i chỉ biết cúi đầu, nhắm mắt, há» không dám nhìn NgÅ© Diện Yêu Hồ vì há» sợ chạm phải đôi mắt Mị nhãn cầu hồn thuáºt cá»§a hồ yêu thì Ä‘á»i tà n, vãng cuá»™c !
NgÅ© Diện Yêu Hồ nghe qua như chim và ng thoát cá»i, bằng giá»ng nói âu yếm yêu ma bảo:
- Cừu Thiên Hiệp ! Chà ng lấy ra đi, cho em xem qua nà o !
Cừu Thiên Hiệp còn chút thần trà ngá»± trị Ở linh đà i, nhưng tinh lá»±c dưá»ng như không đủ, nên yếu Ä‘uối đáp lá»i:
- Không ! Không thể được ! Ai ai cũng muốn đoạt lấy nó !
NgÅ© Diện Yêu Hồ đưa bà n tay còn lại vuốt nhẹ sau ót Cừu Thiên Hiệp bằng giá»ng nói lả lÆ¡i quá»· mị bảo:
- Ư ! Tại sao thế ! Chà ng không yêu em à ! Song em vẫn yêu chà ng đắm đuối !
Cừu Thiên Hiệp thẹn thuồng đỠmặt, bằng giá»ng nói thá» thẻ:
- Ta biết rõ lắm !
Vừa nói dứt, chà ng rút bà n tay đạt trên vai NgÅ© Diện Yêu Hồ, mà cho tay nà y và o bá»c lấy ra má»™t váºt lạ, hướng và o NgÅ© Diện Yêu Hồ đưa chuyá»n qua, vừa hổn hển nói:
- Äây nà y ! Nà ng hãy cầm Ä‘i !
Ôi chao !
Ngũ Diện Yêu Hồ thét lên hai tiếng kinh hoà ng, vội ngã nhoà i mình lui ra sau hà ng trượng, mặt mà y biến sắc, đôi mắt hồ ly đỠchói chiếu ra những tia sợ hãi muôn mà u.
Lúc bấy giá», bốn mặt trà ng bóng ngưá»i nổi dáºy và tran ra như nước vỡ bá».
Thiết phất Trại Äôn Dương niệm to Vô lượng thá» Pháºt và nói tiếp:
- Kỳ thư lại Hắn nói chưa dứt, thì má»™t bóng Ä‘en lao mạnh và o mặt, cây thiết phất trần vẫy mạnh ngá»n, che ngang đầu hắn kêu lên thất thanh:
- á»i !
Tiếng hét thất thần cá»§a NgÅ© Diện Yêu Hồ là m cho Cừu Thiên Hiệp giáºt mình, tÄ©nh hẳn cÆ¡n mê ngươn thần sáng tá» lại, thì thân mình chà ng ướt đẫm mồ hôi, chà ng nhìn tá»›i nhìn lui, chá»›t thấy trên tay còn cầm cái túi bằng lụa Hoà ng Nga.
Nguyên lúc chà ng mê sảng vì thuáºt câu hồn, chà ng cho tay và o bá»c lấy nhầm cái túi đựng Hổ phách ma đầu lệnh đưa ra.
Hiện giá» Cừu Thiên Hiệp đã phục hồi thần trà sá»±c nhá»› những chuyện vừa qua, bất giác má»™t dòng máu giáºn xung trà o lên táºn não môn, tay tả nhét ngay cái túi Huỳnh Nga và o trong bá»c, hữu chưởng váºn công thá»§ thế ấn và o hướng NgÅ© Diện Yêu Hồ và quát to như sấm động:
- Hồ ly quá»· mị ! Ngươi hãy mau chưá»ng mặt ra đây !
Chà ng giáºn quá mức độ nên xuất thá»§ ngay, chà ng dùng đến bảy thà nh lá»±c, gần cả trăm năm khà công nên khi xuất chưởng lặng như tá» không nghe tiếng kình phong réo rắc, song thế mạnh như lôi đình.
NgÅ© Diện Yêu Hồ thấy chà ng đẩy ra đơn chưởng không biết chiêu số nà y xuất xứ ở đâu, vả lại công việc vừa rồi thất bại khiến ả tức giáºn thêm, hét lanh lảnh:
- Tiểu quỷ đầu ! Cứu cánh của ngươi là chiêu pháp không lộ sở, ta há sợ chi ngươi !
Vừa nói dứt, đôi tay thon nhỠđẩy nhanh ra song chưởng, đón luồng ác chưởng của Cừu Thiên Hiệp.
Không ngỠhai đạo chưởng phong của nà ng bị áp lực do đạo kình phong của Cừu Thiên Hiệp đè bẹp nà ng cảm thấy sự bất lợi đã nghiêng vỠmình, vội đẩy ra một hư chưởng kế tiếp, đoạn nhún mình nhảy trái sang một bên ngoà i hai trượng.
Ngay lúc đó vang lên một tiếng:
- Ầm !
Má»™t tiếng nổ long trá»i, cát bụi bay lên ngùn ngụt đá nát văng tứ phÃa, cái giá trống cÅ© gần đấy bị hất tung ra bể vụn rÆ¡i lả tả, cái trống hư cÅ©ng bị ngá»n gió cuốn Ä‘i lông lốc.
Quần ma tá» tá»±u tại Phế hư hoang viên nà y Ä‘á»u biến sắc kinh hồn.
Bá»n chúng không ngá» Cừu Thiên Hiệp tuổi độ thiếu niên mà có ná»™i công khà lá»±c cao tuyệt có thể sánh vá»›i ngưá»i tu táºp suốt bảy, tám mươi năm.
Cừu Thiên Hiệp đưa ra song chưởng đầu tiên NgÅ© Diện Yêu Hồ tránh thoát, nên ngá»n chưởng đánh rÆ¡i và o khoảng không, gây ra tiếng động vừa rồi, chà ng tức giáºn xung thiên, bước sát đến ngay trước mặt NgÅ© Diện Yêu Hồ, chiêu thế thứ hai nhanh như chá»›p đẩy mạnh và o mặt đối phương, khà thế tháºt hùng háºu và trầm bạo vô cùng.
NgÅ© Diện Yêu Hồ đã nháºn thấy thế chưởng đầu quá ư lợi hại, nên đôi mắt nà ng long lanh, chú trá»ng thân thá»§ Cừu Thiên Hiệp. Khi thấy cánh tay chà ng chá»›p nhẹ.
Nhanh như mũi tên bay, nà ng chạy vụt đến sau lưng Bạch xà lang quân và giáp thiên hạ Ngô Trung Sanh ẩn mình.
Cừu Thiên Hiệp đã bị Yêu Hồ dùng môn Mỵ nhãn cầu hồn thuáºt là m cho thần trà đảo Ä‘iên, cÆ¡ thể bần thần lại trở trò yêu mị trước lÅ© quần ma, cho nên hiện tại chà ng quyết theo Ä‘uổi đến kỳ cùng.
Như bóng vá»›i hình, chà ng Ä‘uổi theo gần kịp Bá»—ng nhiên chà ng thấy má»™t vầng ánh sáng bạc lung linh bay ra tá»±a đạo ngân quang, chắn ngay bước tiếng cá»§a chà ng. Äó là Bạch xà lang quân Ä‘ang múa cây Ngân linh xà bá»—ng như mưa xa bão tố nhảy ra ngăn Cừu Thiên Hiệp, hầu che chở cho NgÅ© Diện Yêu Hồ. Bằng giá»ng nói kinh khiếp lão quát to:
- Tiểu đầu quá»· ! Tôn sư cá»§a ngươi là ai, tại sao dạy ngươi truy địch và o bước đưá»ng cùng ?
Cừu Thiên Hiệp bị cản trở, chà ng giáºn run lên, trợn mắt nhìn Bạch xà lang quân, hét như sấm:
- Yêu đạo ! Ngươi là phưá»ng tà ma ngoại đạo mà nói được những lá»i chánh khà đó ư ? Hãy tránh ra, việc nà y chẳng liên quan đến ngươi, chá»› can thiệp mà toi mạng !
- Hừ ! Tiểu tá» chá»› cao giá»ng khoác lác !
Vừa dứt lá»i, Bạch xà lang quân huy động cây Linh xà bá»—ng hóa ra muôn Ä‘iểm hà o quang, vung tóe ra như tuyết hoa rÆ¡i rụng, hướng và o Cừu Thiên Hiệp bức tá»›i, hắn buá»™c miệng hét to:
- Nếu biết xét hãy giao lại thiết thư, anh hùng võ lâm đất Tây Bắc rất rá»™ng lượng, quyết sẽ tha cho ngươi được sống còn, nếu ngươi cưỡng lá»i thì ...hừ...hừ ...
Nói đến đây dưá»ng như ý hắn không cần nói nữa. Cây linh xà bá»—ng quay tròn như con bạch xà uốn khúc, giáng nhanh và o chÃn ngôi yếu huyệt trên ngưá»i Cừu Thiên Hiệp.
Hắn đã thà nh danh vá» Xà bổng pháp, nổi tiếng nức giang hồ, lại thêm hắn tu táºp suốt mưá»i năm chuyên vá» môn nà y, thì nó chÃnh là môn võ công tuyệt thế.
Cừu Thiên Hiệp không ngại tà nà o, hai chân thong thả bước theo lối Lôi hà nh cá»u chuyển như ngưá»i Ä‘i trên sợi tÆ¡, nhún mình nhảy lên cao bảy thước và nghiêng mình hạ xuống như cánh én lượn vưá»n xuân, giáng xuống đầu đối phương má»™t chưởng mãnh liệt.
Bạch xà lang quân nhìn thấy đối phương nhanh như thá» lẹ như cheo, biết rằng khó mà tấn công ngay được, vá»™i thâu ngay xà bổng giữ thế bá» thân. Nhưng đã muá»™n, vì thân pháp cá»§a Cừu Thiên Hiệp quá nhanh, ngá»n chưởng phong như chiếc búa lôi thần hạ xuống đầu Bạch xà lang quân vá»›i cái thế mạnh trâm khiếp.
Giữa lúc sá»± sống chết cá»§a hắn chỉ qua là n tÆ¡ kẻ tóc Cừu Thiên Hiệp lại chuyển thế công, thâu hồi ngá»n chưởng kinh thiên mà chỉ đáp nhẹ nhà ng trước mặt hắn, cánh tay vượn cá»§a Cừu Thiên Hiệp vươn nhanh ra năm ngón như lưỡi câu chá»™p và o giữa cây Linh xà bổng má»™t cách bất thần và hét to:
- Buông ra !
Bạch xà lang quân thà nh danh, chỉ độc nhá» món binh khà nà y, nếu nhỡ ra bị Ä‘oạt thì anh hùng đất Tây Bắc còn coi hắn ra gì nữa, cho nên hắn chá»n ngay con đưá»ng liá»u mạng, do đó hắn gầm lên má»™t tiếng, sá» dụng hết toà n lá»±c giữ chặt và rống to:
- Chưa chắc !
Cừu Thiên Hiệp trong cÆ¡n giáºn dữ, cánh tay có trên năm thà nh lá»±c nắm chặt giữa gáºy và quát lá»›n:
- Coi nà y - á»i chao !
Bạch xà lang quân kêu lên Ä‘au đớn, hổ khẩu tay bị toét, máu đổ dầm dá», hắn không giữ nổi cây Linh xà nên bị gãy hai, thân hắn loạng choạng thối lui ra sau hà ng trượng, và suýt ngã và o mình NgÅ© Diện Yêu Hồ NgÅ© Diện Yêu Hồ lòng gian dạ độc, đã không nâng đỡ Bạch xà lang quân, mà mạnh tay đẩy và o lừng xô đến trước và mỉa mai nói:
- Thể diện của ngươi để đâu ? Hãy tiến mạnh lên !
Bạch xà lang quân thối lui, bị nà ng xô nhũi tới trước.
Cừu Thiên Hiệp tay cầm cây bổng linh xà gẫy, trở mÅ©i nhá»n vá» phÃa trước, chạy như gió Ä‘uổi theo Bạch xà lang quân.
Chỉ trong chớp mắt chà ng đã đến nơi. Bạch xà lang quân bị đẩy ưỡn ngực nhà o tới trước ngay tầm mũi Linh xà bổng trên tay Cừu Thiên Hiệp hắn chỉ kịp kêu lên:
- Trá»i ! Chết tôi !
Hắn chỉ kêu được mấy tiếng thê thảm, mũi Linh xà bổng đã đâm thủng ngực hắn thấu đến sau lưng.
Cừu Thiên Hiệp không cố ý đả thương mà chÃnh hắn bị NgÅ© Diện Yêu Hồ xô và o đầu gươm mÅ©i giáo, nên chà ng giương đôi mắt to nhìn kinh ngạc.
Quần ma bao vây bốn phÃa đấu trưá»ng, tuy chúng thấy Bạch xà lang quân đã chết, song không nháºn xét được tưá»ng táºn, kẻ thá»§ phạm là ai, há» chỉ nhằm và o mục tiêu chÃnh là Cừu Thiên Hiệp vì thế chúng đồng hét to:
- Tiểu quỷ ! Ngươi quá độc tâm tà n bạo !
Việc đã đến là phải đến, váºn kiếp sát đã mở mà n, Ä‘iá»u mà Cừu Thiên Hiệp dặn lòng cố tránh nhưng cÅ©ng không tránh khá»i, chà ng cắn răng đâm mạnh ngá»n Linh xà bổng và o bụng Bạch xà lang quân Ngá»n gió kinh khốc đưa tá»›i cÆ¡n mưa máu, thân thể Bạch xà lang quân bị chà ng nhấc bổng lên cao ném ra xa hà ng trượng hướng và o mặt NgÅ© Diện Yêu Hồ.
NgÅ© Diện Yêu Hồ vô cùng ác độc, nà ng để cao ngá»n liên câu, đẩy mạnh thể xác Bạch xà lang quân ngã tá»›i trước, đồng thá»i nà ng cất giá»ng yêu tinh gà o lên:
- Môi hở răng lạnh quà vị chớ để tên tiểu quỉ thoát thân ! Chẳng nên để nó nguyên vẹn hình hà i !
Ngồi cạnh bên Bạch xà lang quân là Không Không môn phú giáp thiên hạ Ngô Trung Sanh.
Ngô Trung Sanh nhìn thấy Bạch xà lang quân chết và nghe NgÅ© Diện Yêu Hồ hò hét, hắn vá»™i đứng phắt dáºy gầm to như trâu rống:
- Äáºp chết hòa thượng máu ngáºp cá»a thiá»n, võ lâm đất Tây Bắc không tá» nan má»™t hà nh động nà o, thế há dung cho thằng nhải ranh kia sao !
Thá»±c là lá»i nói độc ác cá»§a hai tên ma đạo.
Cừu Thiên Hiệp ném xong thân xác Bạch xa lang quân, trên tay chà ng còn ná»a khúc Ngân linh xà bổng gãy, sẵn ý bồng bá»™t, cây bổng gãy giÆ¡ lên cao thá»§ theo kiếm thế, chà ng lay động chiêu thưá»ng thắng bát kiếm má»™t chiêu kiếm đánh mau đánh mạnh, mà trước ngà y đến Hạ Lạn SÆ¡n chà ng ưa sá» dụng.
Bấy giá», Huỳnh quan đạo sÄ© Trại Äốn Dương, tay cầm thiết phất trần phất mạnh, giÆ¡ tay chỉ và o mặt Cừu Thiên Hiệp quát to:
- Khoan động thủ !
Cừu Thiên Hiệp Ä‘ang vÅ© lá»™ng kiếm chiêu, bá»—ng nghe tiếng Trại Äốn Dương, chà ng vá»™i thâu ngay thế kiếm quắc mắc há»i to:
- Lão đạo ngươi còn muốn há»i gì nữa ?
Trại Äốn Dương dá»±ng đôi mà y ráºm, bằng giá»ng nói trầm trầm bảo:
- Ta há»i ngươi má»™t câu. Váºy chứ quyển Bổ thiên tà n thiết hạo khà thÆ¡ ngươi cất giấu nÆ¡i nà o ?
Cừu Thiên Hiệp chẳng do dự, đưa tay vỗ và o bụng nói:
- Ta cất trong bụng đây !
Trại Äốn Dương Mặt và ng tái nhợt, dịu giá»ng:
- Ngươi còn quá trẻ, mang trong mình quyển tuyệt thế kỳ thơ đơn thân đi và o Tây Bắc với dụng ý gì ?
Cừu Thiên Hiệp cưá»i ngất vừa sẵn giá»ng bảo:
- Ha ha ! ÄÆ°á»ng ai nấy Ä‘i, ý ai nấy nghÄ© ! Thì có ai là m gì ta chứ ?
Trại Äốn Dương mở to đôi mắt, chiếu những tia rùng rợn nhìn trừng trợn Cừu Thiên Hiệp gắt ầm lên:
- Ngươi miệt thị hai đạo hắc, bạch ở Tây Bắc không ngưá»i hay sao ?
Cừu Thiên Hiệp thản nhiên bảo:
- Äấy là ý ngươi muốn nói ! Chứ ta không miệt thị ai cả.
Trại Äốn Dương tái mặt trông rất khó coi, Bằng giá»ng nói âm trầm quát lá»›n:
- Ta không ưa thái độ vỠvĩnh của ngươi, đừng ngụy biện !
Cừu Thiên Hiệp hà o khà bốc lên nóng mặt, nặng giá»ng bảo:
- Hừ ! Nếu chẳng ưa chẳng phục, cứ giao thủ thỠthì hiểu nhau ngay !
Trại Äốn Dương tay cầm phất trần run lên bần báºt, bằng giá»ng nói kinh khiếp quát:
- Hay cho khẩu khà của ngươi, hãy thỠtiếp sơn nhân một chiêu nà o !
Lão đạo tại Tây Bắc là má»™t nhân váºt kiệt liệt nhứt Ä‘á»i, cây thiết phất trần hắn đã khổ luyện bốn mươi năm, chiêu thế vô cùng lợi hại, ná»™i lá»±c lại cá»±c kỳ thâm háºu. Suốt vùng Tây Bắc Ãt có ngưá»i nà o dám ngang nhiên chạm phải hắn, vì há» sợ ngá»n thiết cước phất trần !
Vừa nói dứt, hắn đưa ra một chiêu Vạn điểm mai hoa quét dưới, phất ngang thế mạnh như sóng gà o gió thét.
Cừu Thiên Hiệp cưá»i nhạt, tay cầm ná»a cây Linh xà bổng, rùn mình xuống thấp như hổ phục, dịu giá»ng bảo:
- Lại cà ng hay !
Vừa nói xong, ná»a khúc Linh xà bổng quay tròn như đạo ngân quang kiếm, chẳng tránh không lùi, chiêu số Thưá»ng thắng bát kiếm huy động mạnh, bổng ngắn và phất trần giao nhau hóa ra muôn Ä‘iểm hà n tinh kêu reo réo lạnh ngưá»i Quần ma vây quanh đấu trà ng vừa sợ hãi vừa chú mục và o cuá»™c đấu, cất tiếng reo hò cổ võ vang dáºy.
Lần nà y hầu hết những tay võ lâm đất Tây Bắc chưa ai có can đảm chống lại ngá»n Thiết phất trần vì há» cho đó là sợi xÃch sắt vô địch, hôm nay Trại Äốn Dương xuất thá»§, há» Ä‘inh ninh sá»± thắng lợi được chÃn phần mưá»i.
Trại Äốn Dương nhìn thấy cây bổng gãy trên tay Cừu Thiên Hiệp, nên lấy là m mừng thầm bèn quát lá»›n:
- Tiểu bối, ngươi tháºt là con phù du không biết đưá»ng sanh tá» !
Vừa nói, vừa lay động mạnh ngá»n phất trần hà ng ngà n sợi Ä‘uôi ngá»±a bay tua tá»§a, tá»±a hà ng nghìn con rắn cuá»™n nhảy múa may, trông rất ghê rợn nhìn qua Cừu Thiên Hiệp thấy cây linh xà bổng gãy vÅ© lá»™ng như gió cuốn ba đà o, nà o là quyết, căng, xà o, chuẩn bốn chữ tuyệt kiếm đầy đủ Xung quanh quần hùng nhìn thấy không ngá»›t vá»— tay reo hò tán thưởng:
- Hay tuyệt !
Một tiếng roạch nổi lên nhè nhẹ.
Cừu Thiên Hiệp cao hứng gá»i tháºt to:
Mạnh bà tá» có gương mặt nhăn nheo rất dá»… khiếp, bấy giá» lại cau lên rất khó coi, đôi chân mà y trắng bệt như vệt bông chá»›p chá»›p liên hồi, bằng giá»ng nói trưởng thượng mụ thét lên như quá»· hú:
- Äừng để tên nhóc con nà y khinh thị đất Tây Bắc chúng ta hết ngưá»i hà o kiệt.
Nói xong, bà n tay gầy guá»™c cá» cao cây Cưu đầu trượng, rún mình nhảy ngang qua chiếc trống đá. Mụ cưá»i lách cách và đưa mắt nhìn Cừu Thiên Hiệp như dò xét.
- Bùng !
Cưu đầu trượng gián mạnh xuống đất, lún sâu cả thước.
Cừu Thiên Hiệp biết rõ ý cá»§a Mạnh bà tá», mụ muốn phô trương thanh thế, Ä‘áºp bụi kinh hồn để há»a chăng, vì nghÄ© thế nên Cừu Thiên Hiệp mỉm cưá»i, mắt không rá»i cây Cưu đầu trượng, mà tay thì lăm lăm ná»a khúc gáºy Linh xà bổng thuáºn tay chỉ và o mặt mụ nói to:
- Lão bà ! Tuổi trá»i chồng chất, chắc cÅ©ng thừa hiểu trẻ con há»c ban trung, tiểu thưá»ng đòi khảo hạch. Trung nguyên vả lại chốn giang hồ há»—n độn, há» không mến tiếc má»™t mẩy lông thì sá gì tuổi cao tác lá»›n !
Tam Ä‘iểm đà o hoa Mạnh bà tá» bị lá»i chỉ trÃch cá»§a Cừu Thiên Hiệp quá nặng ná», bà ta vốn ngưá»i bồng bá»™t, tánh nóng như thiêu, nên cả giáºn quát ầm lên:
- Hay tháºt, hay cho tiểu tá» ! Lão thái bà sống gần trăm tuổi, đây là lần thứ nhứt ngươi dám lá»›n máºt giáo huấn ta !
Cừu Thiên Hiệp nhìn thấy bà nổi giáºn hầm hầm bèn mỉm cưá»i nói tiếp:
- Lão bà nên nghÄ© lại ! Tôi nói những lá»i hay ý đẹp không phải ư ? Bay nhảy là dà nh cho háºu bối, tuổi cao nên yên nghỉ là hÆ¡n !
Mạnh bà tá» giáºn run lên, mái tóc trắng phau bay phất phá»›i, chân mà y bạc phấn động từng cÆ¡n. Mụ động mạnh gáºy đầu Cưu vừa quát lên như sấm nổ:
- Ngươi khà tỠta phải chăng ?
Vừa nói dứt, Cưu đầu trượng giơ lên cao, song chẳng tấn công Cừu Thiên Hiệp, mà giáng mạnh xuống phiến đá bà ng trước mặt mụ.
Bùng ! Sức gáºy tá»±a sét lôi công, khối đá bà ng to cả ôm bị gáºy đầu Cưu Ä‘áºp nát biến từng khối nhá» li ti bay lên ngá»™p đất dáºy trá»i.
ChÃnh Mạnh bà tỠđã dùng môn Ngoại công là má»™t môn đại lá»±c tá»™t trần, dù cho những tay ná»™i công thâm háºu đến đâu cÅ©ng phải lắc đầu ái ngại.
Cừu Thiên Hiệp thản nhiên chẳng giáºn, mà phá lên cưá»i to, tiếng cưá»i hà o sản là m chấn động cả không gian, là m tái mặt bá»n quần ma tại trà ng viện. Tiếng cưá»i dứt, chà ng đưa mắt nhìn Mạnh bà tá» dịu giá»ng:
- Tháºt là má»™t luồng Man lá»±c, tiếc thay quyển thiết thư lại không ghi chú môn luyện pháp Ngưu kình nà y !
Mạnh bà tá» nghe qua như gà o nước sôi tạt và o mặt, bà kêu rống lên mấy tiếng như cá»p Ä‘iên, vung gáºy đầu cưu giáng và o đầu Cừu Thiên Hiệp hét:
- Mụ sẽ giết ngươi !
Cừu Thiên Hiệp không có ý khinh địch, đắc thế được má»™t chiêu, chà ng đã hiểu đại cương vá» ná»™i lá»±c cá»§a Mạnh bà tá» cÅ©ng như Trại Äốn Dương chẳng hÆ¡n gì bao nhiêu, hÆ¡n thế tâm trà chà ng an như bà n thạch không chút gì lo ngại bối rối.
Cừu Thiên Hiệp trông thấy Cưu đầu trượng hạ nhanh xuống đầu, chà ng đứng yên như cá»™t đá, chẳng tránh không lùi công chuyển và o tay tả, lá»±c phổ và o cây bổng gãy tay hữu lấy nhu chế cương dùng thuáºt thiên Ä‘iếu thá»§ pháp để chống đỡ những đôi mắt vẫn nhìn và o chiêu thế, vừa Ä‘oán biết chiêu chuẩn Ä‘Ãch mà cưu đầu trượng sắp Ä‘iểm, bèn cao giá»ng nói to:
- Nếu đỡ không nổi tôi quyết chẳng giữ thiết thư !
Vừa dứt lá»i bá»—ng má»™t tiếng “Băng†vang lên dữ dá»™i. Cưu đầu trượng giáng mạnh và o cây bổng gãy. Mạnh bà tá» cảm thấy tê chồn cả hai tay, hổ khẩu buốt như dao cắt, miá»…n cưỡng thu hồi Cưu trượng vá», toà n thân bà ta rúng động loạng choạng lùi ra sau hai trượng, thần sắc biến đổi dị thưá»ng.
Lấy theo ná»™i lá»±c võ công mà luáºn, thì Tam Ä‘iểm đà o hoa Mạnh bà tá» tuy không sánh được chiêu Thưá»ng thắng bát kiếm là môn tuyệt há»c vô địch, nhưng không đến nổi chỉ má»™t chiêu đầu đã thảm hại má»™t cách Ä‘au đớn thế nà y.
Nhưng ta cÅ©ng nên biết qua vá» võ thuáºt đôi chút:
Phà m tên võ sÄ© hay má»™t kiếm khách Ä‘ang giao đấu Ä‘á»u tối kỵ là giáºn dữ, cÆ¡n giáºn sẽ là m cho khà tháo, tâm phù, mà lạc bại.
Mạnh lão bà đã sÆ¡ suất ở Ä‘iểm nà y, là chưa chịu váºn công tu lá»±c trước, mà nổi cÆ¡n giáºn dữ lên là m cho khà huyết tản mác, lại dùng thêm súc ngoại công “Cứng†thì là m sao địch nổi ná»™i công “Má»mâ€.
Vá» phần Cừu Thiên Hiệp tuy có cẩn trá»ng đôi chút, song ngươn khà ná»™i lá»±c chà ng Ä‘á»u váºn và o đơn Ä‘iá»n, lại dùng thuáºt nhu công lấy sức cá»§a Mạnh bà tá» là m thế tấn cá»§a mình, thiết tưởng kẻ tỉnh ngưá»i loạn, thì ai hÆ¡n ai đủ rõ ?
Tam điểm đà o hoa Mạnh bà tỠthâu hồi cưu trượng lui ra sau, trông tương tự như con beo điên, mụ rống to lên:
- Tiểu tỠ! Ngươi là kẻ tà ma ngoại đạo !
Cừu Thiên Hiệp nhoẻn miệng cưá»i lắc đầu:
- Không phải váºy đâu ? Toà n ở trong quyển Thiết thư tuyệt há»c đấy !
Tam Ä‘iểm đà o hoa Mạnh bà tá», cÆ¡n giáºn lại xung lên cổ nghẹn ngà o không nói được ná»a lá»i.
Ngũ Diện Yêu Hồ bỗng lên tiếng:
- Ta không tin má»™t đứa bé miệng còn hôi sữa như ngươi đã thu tháºp được Thiết thư tuyệt há»c Mạnh bà tá» nghe NgÅ© Diện Yêu Hồ nói khoác lát, bèn đưa gáºy đầu cưu chỉ và o ngưá»i nà ng nói to:
- Tháºt đấy ! Ta sợ ngươi không địch nổi nó !
NgÅ© Diện Yêu Hồ sượng sùng đỠmặt, có miệng mà chẳng nói ra lá»i, cặp mắt hồ ly long nhìn Cừu Thiên Hiệp bằng tia nhìn căm há»n giáºn dữ.
Riêng Cừu Thiên Hiệp lại không muốn giao đấu vá»›i Mạnh bà tá», thế bổng hạ trầm,không giở thế công nữa, bằng giá»ng nói êm nhẹ:
- Như thế tạm đủ lắm rồi ! Gây thù kết háºn có Ãch chi !
Mạnh bà tá» tuy đã kiệt lá»±c song gượng chống chế để bảo tồn sanh mạng khi thấy Cừu Thiên Hiệp rút Ä‘oản bổng vá» không tấn công nữa. Cưu đầu trượng cÅ©ng hồi thế đứng im, trông mụ chẳng khác nà o vị thần Äà la nhìn trá»i tuyệt vá»ng thảm khổ vô cùng.
Cừu Thiên Hiệp thắng thế đối vá»›i Mạnh bà tá», chà ng lại nhún mình nhảy đến trước mặt NgÅ© Diện Yêu Hồ vừa hét to lên:
- Hồ tinh ! Ngoà i yêu công tà pháp của mi ra ngươi còn nghỠnghiệp gì đưa ra xem thỠ?
NgÅ© Diện Yêu Hồ nghe qua mặt trắng nhợt nhạt, chỉ má»™t khắc sau, mặt nà ng trở nên hồng thắm, đôi mắt chuyển long lanh phát ra những tia hồ mị, như cưá»i không ra tiếng, bằng giá»ng nói lạnh lẻo âm ma:
- Ôi ! Ngươi bảo gì thế ác sà i lang ?
Cừu Thiên Hiệp đã ngán sợ thuáºt mị nhãn câu hồn nên tâm thần định tỉnh, công lá»±c quy nguyên, bằng giá»ng nói đầy hà o khà bảo to:
- Nà y yêu hồ ! Ngươi không sá» dụng được Mi nhãn câu hồn thuáºt, thì sẽ bị lá»™ Ä‘uôi chồn tức khắc !
NgÅ© Diện Yêu Hồ nhìn thấy đôi mắt Cừu Thiên Hiệp đầy ánh lá»a, lại nghe tiếng nói hùng háºu, thì biết công lá»±c đối phương sung mãn câu hồn thuáºt bị phá vỡ tức khắc, nà ng tái mặt run lên, song gượng hét lanh lảnh:
- Cừu tiểu tá» ! Ngươi dám to gan nhục mạ tiá»n cô !
Cừu Thiên Hiệp nghe qua báºt cưá»i to, và thấy Yêu Hồ tái mặt, chà ng quát lên má»™t tiếng khá»§ng khiếp:
- Hừ ! Nhục mạ chưa đủ đâu, ta còn muốn lột da hồ ly may áo da nữa kìa !
Ngũ Diện Yêu Hồ nghe qua như dầu sôi cháy mặt, hét lên ầm ĩ:
- Hay lắm ! Bổn cô sẽ tiếp ngươi.
Vừa nói nà ng giương đôi mắt láo liên nhìn vá» phiến đá Thái hồ chá»— thầy trò Hầu tiên HÃch Lượng ẩn núp, kêu to lên:
- Lão Hầu tá», thúc Ä‘iệt ngươi mau lại đây, thiết thư đã đến tay chúng ta cùng cá»™ng hưởng vinh hoa !
Thá»±c là loà i hồ tinh quái, dùng nhiá»u tay chống má»™t để tranh phần thắng lợi.
Quả nhiên lá»i nói cá»§a Yêu hồ có má»™t ma lá»±c kỳ quái, khi nà ng vừa nói dứt, trong lùm cây sau phiến đá Thái hồ bay vá»t ra hai bóng ngưá»i Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng vá»›i ngưá»i sư Ä‘iệt là Ma diện nhÆ¡n, kẻ thá»§ cây phi trảo, ngưá»i cầm bổng ngân nha há» Ä‘i song song, đến bên cạnh NgÅ© Diện Yêu Hồ đứng, trên vẻ mặt cả hai biến đổi mãnh liệt.
Cừu Thiên Hiệp trông thấy thế, chà ng cưá»i hăng hắc, tay nắm chặt ná»a khúc Linh xà bổng chỉ và o mặt cả ba nạt to:
- Yêu hồ ! Ngươi lấy ba ngưá»i liên thá»§ chống ta ư ? Hay lắm ta sẽ bẻ gãy từng tay má»™t !
NgÅ© Diện Yêu Hồ quay sang trấn an HÃch Lượng trầm giá»ng bảo:
- Có phước cùng hưởng, gặp nạn cùng chia ! Muốn lấy củi phải đốn cây, muốn có thiết thư phải diệt tên tiểu quỷ !
Cừu Thiên Hiệp nghe qua, phá lên cưá»i ha hả bằng giá»ng nói trầm khiếp bảo:
- Äúng đấy ! Phải cầm cho được tên tiểu quá»· má»›i mong chiếm được thiết thư.
Nà y chồn tinh khỉ đói mau động chiêu !
Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng thét lên má»™t tiếng hú lợi hại cá»§a loà i quá»· hầu, ba ngưá»i rùng mình thá»§ thế tay váºn chưởng lá»±c toan tấn công.
Bỗng có tiếng quát:
- Dừng tay, nhÆ¡n váºt Tây Bắc ta đã nghe qua, đừng kéo bè đảng xưởng ca ra múa nhá»™n, nên nhưá»ng lại cho ta ngưá»i Äông Bắc hiến và i đưá»ng chiêu số cho các ngươi xem !
Tiếng nói như sấm rá»n, từ từ vang lên nghe ầm ầm ong ong, như biển gà o, gió núi, ngân dà i khiến má»i ngưá»i tái mặt chát tai.
|

09-01-2009, 02:16 PM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 23 Äoạt Thê Cừu Sâu Tá»±a Biển
Ngồi dưới gốc Ba tiêu thá», lão nhân mắt bạc vừa cất tiếng quát to, Ä‘oạn từ từ đứng lên bước ra trang viện.
- Bung ! Bung !
Mỗi bước đi của lão nhân, vang lên những tiếng bung bung cực lớn.
Cừu Thiên Hiệp thấy váºy lấy là m khâm phục, vì thầm hiểu khách lạ có môn đặc thù công lá»±c, chỉ vì má»—i bước chân Ä‘á»u lún xuống đất đến năm tấc sâu, ngáºp gần đầu gối, như chân lá»™i dưới bùn hay Ä‘i trên băng tuyết váºy, tuy ná»n đất không cứng như đá, song nó là đưá»ng Ä‘i đã chai, thì cÅ©ng khó mà dẫm lún, công lá»±c như lão nhân nà y thá»±c là Ãt có.
Tất cả quần ma đứng vây quanh tưá»ng, chúng giương mắt nhìn trân tráo, đượm đầy vẻ sợ hãi đến tá»™t cùng.
Lão nhân mắt bạc, chẳng thèm ngó nghiêng chỉ hướng thẳng vá» phÃa trước, tay tả chỉ và o nhóm NgÅ© Diện Yêu Hồ, cưá»i há» há» và lạnh giá»ng:
- á»¶ mạnh hiếp yếu, nhÆ¡n váºt Tây Bắc hà nh động như thế ư ? Tại Äông Bắc chúng tôi không bao giá» là m má»™t việc như thế ! Vả lại ta không rõ quy luáºt ở đây ra sao ?
NgÅ© Diện Yêu Hồ nÃn lặng không nói được ná»a lá»i. Ma diện nhÆ¡n cả giáºn run lên, tay hữu giÆ¡ cao ngá»n Ngân nha bổng vừa quát lá»›n:
- Ngươi nói thế với dụng ý gì ?
Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng đưa tay chặn lá»i tên sư Ä‘iệt vừa dịu giá»ng bảo:
- Nếu gã muốn thế, chúng ta ngồi ngoà i vòng xem cho mãn nhãn, chẳng lợi hơn sao ?
Nói xong, hắn nháy mắt nhìn Ma diện nhơn ra hiệu.
Cừu Thiên Hiệp Ä‘iá»m đạm bảo:
- Lão hầu ! HÃch Lượng ngươi tÃnh xua hổ rượt lang, là m ngư ông thá»§ lợi hay sao ?
Lão nhân mắt trắng nghe qua âm thầm cưá»i lên má»™t tiếng và bảo:
- Phải đấy ! Hắn si tâm má»™ng tưởng, trông mong chúng ta hai ngưá»i chỉ còn má»™t.
Nói đến đây, bá»—ng nhiên lão đổi giá»ng quay nhìn Cừu Thiên Hiệp há»i:
- Cừu Thiên Hiệp ! Quyển Bồ thiên tà n thiết hạo khà thÆ¡ ngươi cất giữ nó tháºt à !
Cừu Thiên Hiệp thấy tướng mạo cá»§a lão dở chết dở sống, lại thêm khà sắc lá» má», nên chẳng lấy gì là m trá»ng, bèn nhanh miệng đáp:
- Nói dối để là m gì ? Hiện nay, tại hạ là chủ nhơn quyển thiết thơ đấy !
Lão nhân mắt trắng thản nhiên nói khẽ:
- Uổng tháºt !
Vừa nói dứt, chỉ nghe má»™t tiếng soạt, đột nhiên lão rút trong tay áo ra món binh khà rất kỳ quái, quay mạnh mấy vòng, phát ra tiếng kêu ong ong tá»§a ra ánh sáng lạnh ngưá»i.
Quần Ma bao quanh trà ng, vụt đứng phất dáºy, tất cả kêu lên thất thanh:
- A, Phi giao thát !
Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng mặt mà y xám xịt bất giác thối lui mấy bước, khẽ kêu lên:
- Cồ mục Phi giao ÄÆ¡n Như Hắc !
Lão nhÆ¡n mắt trắng đột nhiên đổi hẳn thái độ, lão quay sang Cừu Thiên Hiệp lặng giá»ng bảo khẽ:
- Xin ngươi nán chá» ta Ãt phút, để ta giải quyết má»™t chuyện riêng trước đã !
Vừa nói dứt, đột nhiên lão không còn ngá» nghệch nữa mà nhanh nhẹn vô cùng, chỉ cái rún mình nhẹ đã đến ngay trước mặt Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng, ngá»n Phi giao bay vùn vụt tá»a ra muôn đạo kim quang chóa mắt, lão trầm giá»ng:
- HÃch Lượng ! Món nợ ngươi thiếu ta trên hai mươi năm vá» trước, cái háºn Ä‘oạt vợ nà y muôn thuở khó quên !
Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng cả cưá»i lá» Ä‘i, bằng giá»ng nói nặng trầm hét lên:
- ÄÆ¡n Như Hắc, ngươi Ä‘iên vừa chứ ! Là m gì có cái háºn Ä‘oạt vợ, cướp chồng !
Cổ mục Phi giao ÄÆ¡n Như Hắc dá»±ng ngược đôi mà y, nghiến răng trèo trẹo vừa rống to lên:
- HÃch Lượng ! Hai mươi năm vá» trước, ngưá»i bị Thần châu nhứt kiếm Cừu Vô Kỵ rượt Ä‘uổi trối chết, ngươi bao đầu chạy và o Trưá»ng bạch sÆ¡n, ta nghÄ© tình là chung má»™t giá»›i Hắc đạo, nên chứa chấp bảo vệ cho ngươi. Ta có ngỠđâu, ngươi giở mòi bất lương, nuốt trá»™m cá»§a ta cá»§ Vạn niên sâm mẫu Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng mặt như đổ chà m, cố gượng gạo đỡ lá»i:
- Việc nà y thì có ! Chỉ vì Cổ mục Phi giao ÄÆ¡n Như Hắc quát lên ầm Ä© bằng giá»ng gắt gao nói như diêm chúa há»i cung:
- Ngươi trá»™m nuốt cá»§ Sâm mẫu vạn niên vì trị thương, ta vui lòng tha thứ ! Không ngá» khi là nh mạnh lại quyến dụ vợ ta, là m cho gia đình ta ly tán. Rồi ngươi cao bay xa chạy, khiến ta đã Ä‘i khắp núi cao rừng thẳm, tìm khắp dãy đất Äại Giang Nam, Bắc vẫn không thấy mặt ngươi, những tưởng đã sẽ mang mối háºn nà y xuống tuyá»n đà i.
Không ngỠcòn có ngà y naỵ..Hạ..ha !
Lão cưá»i lên như khóc than ai oán, âm Ä‘iệu lạnh tá»±a Ma Ä‘iên khóc mồ.
Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng rút nhanh cây Phi trảo múa vùn vụt, vừa quát lá»›n để chữa thẹn:
- Ngươi bịa chuyện nói ngoa, để vu khống cho ta !
Cổ mục phi giao ÄÆ¡n Như Hắc, gầm lên như quá»· dạ trà ng:
- Câm miệng khỉ ngươi lại ! Lưới trá»i lồng lá»™ng, tuy thưa mà chẳng lá»t mấy lông !
Mau quỳ xuống nháºn tá»™i !
Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng cưá»i trấn tÄ©nh, nói:
- Kẻ Ä‘iên trông quốc tưởng gà , đừng nên ngáºm máu phun ngưá»i !
Cổ mục phi giao ÄÆ¡n Như Hắc vung mạnh Phi giao kêu “à o à o†vừa kêu rống lên kinh khiếp:
- Gả há» HÃch ! Ngươi mê hoặc nữ nhÆ¡n bằng phương pháp Dâm hầu công, ngưá»i ti tiện như mi mà sống là m gì cho cháºt đất ?
Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng mặt mà y xanh mét xấu hổ biến thà nh căm thù, hắn cao giá»ng nói:
- Trước mắt chuyện đại sá»± là quyển Thiết thư, ngươi dám to gan nhúng tay và o, và nhục mạ đất Tây Bắc không ngưá»i. Nà o, hãy nếm qua Phi trảo cá»§a ta !
Chiêu thế đã vung ra trước, lá»i nói má»›i nói sau, lá»i chưa dứt, thế trảo đã bay vùn vụt ...
HÃch Lượng năm xưa là má»™t ngưá»i trong nhóm Tam hiệp cá»u, công phu tá»± nhiên chẳng thấp kém, ngá»n trảo lồng lá»™n giữa không gian tá»a ra hÆ¡i gió dị thưá»ng, giáng mạnh xuống vai Cổ mục phi giao ÄÆ¡n Như Hắc, thế mạnh như nhiá»u quả núi băng.
Cổ mục phi giao ÄÆ¡n Như Hắc, ngang dá»c tung hoà nh khắp đất Äông Bắc, các tay giang hồ Ä‘á»u nể mặt, giá»›i Hắc đạo tôn là Minh Chúa, hanm chiếm trụ và ngá»± trị suốt dãy Trưá»ng bạch sÆ¡n trên năm mươi năm dư, công lá»±c siêu thế tá»™t Ä‘á»i trong má»™t thưở.
ÄÆ¡n Như Hắc huy động ngá»n Phi giao lả lướt, động má»™t tiếng nhẹ, đánh bạt mÅ©i phi trảo qua má»™t bên, lão xòe năm ngón tay như vuốt cá»p nhanh hÆ¡n chá»›p xẹt ngang trá»i, đánh vụt và o mặt Trâu sÆ¡n tiên hầu HÃch Lượng, thế mạnh tuyệt luân muôn và n hung hiểm.
Ma diện nhÆ¡n đứng bên ngoà i, trông thấy thế cả kinh, bóng nha bá»—ng cất nhanh lên cao, hắn nhắm ngang lưng ÄÆ¡n Như Hắc giáng xuống má»™t đòn chà tá», không tà i nà o né tránh kịp Cừu Thiên Hiệp nhìn thấy, cau mà y khó chịu vá» việc đánh lén, vả lại ÄÆ¡n Như Hắc là má»™t ngưá»i quân mãnh, không khác ngươi Ä‘ui bao nhiêu bất giác chà ng buá»™c miệng gá»i to:
- Äồ phưá»ng ám toán ! Huyết hải đại huyệt !
Giữa lúc tánh mạng chỉ cách là n tÆ¡ kẻ tóc thì ngay lúc đó Cổ mục phi giao ÄÆ¡n Nhi Hắc vẫn bình tÄ©nh không thấy đổi chiêu thế tay tả cong lại như vuốt hổ, duy có chân hữu đột nhiên đá tréo lên, sức mạnh khôn tả.
- Bang !
- Ôi chao !
Ma diện nhÆ¡n bị cái đá tréo như trá»i giáng bèn kêu lên má»™t tiếng thất thanh, thân mình bị nhấc bá»—ng lên không trung quay tÃt như múa phụng hoà ng, khi hạ xuống đầu chúi xuống dưới Ä‘áºp và o khối đá nát nghiến như tương máu, giãy đà nh đạch như cá bị Ä‘áºp đầu chỉ chá»›p mắt hồn đã lìa khá»i xác.
Cổ mục phi giao ÄÆ¡n Như Hắc dùng chân đá, còn tay tả chá»™p giáºt được cây ngân nha bổng cá»§a Ma diện nhÆ¡n, bấy giá» lá»a giáºn chưa hết, tay tả cầm lang nha bổng, tay hữu nắm ngá»n phi giao, cả hai tay cỠđộng má»™t lượt, dùng toà n lá»±c đánh và o ngưá»i Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng thế mạnh như vạn mã chạy Ä‘ua, kinh ngưá»i đến tá»™t độ.
Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng xám mặt chá»±c rú lên má»™t tiếng khá»§ng khiếp, song nhìn thấy cục diện quá nguy kịch, vá»™i cá» Phi trảo lão giữ chặt tay bổng tay giáo, lướt mạnh và o muôn ánh sáng trảo, khà thế hung mãnh và nhanh nhẹn vô cùng.
Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng chán nãn rã rá»i trước mắt hắn là chiếc vòng Diêm chúa không còn cách nà o thoát khá»i cái chết dưới tay ÄÆ¡n Như Hắc.
Äá»™t nhiên má»™t bóng ngưá»i bay tá»›i như gió lốc, hiện thân ra là NgÅ© Diện Yêu Hồ.
Ngũ Diện Yêu Hồ hét lên lanh lảnh:
- Hay cho lão mù ! Ngươi chá»› bức ngưá»i thái quá !
Vừa nói dứt, nà ng đã hạ xuống trước mặt Cổ mục phi giao ÄÆ¡n Như Hắc, trong tay nà ng cầm má»™t cái khăn gói nhá» mà u Ä‘en, thuáºn tay giÅ© mạnh chiếc khăn tuông ra vô số phấn hồng, theo là n gió bốc bay tứ phÃa.
Cổ mục phi giao kêu lên má»™t tiếng á»i, ném nhanh cây Lang nha bổng xuống cá», vá»™i lấy mảnh Phi giao che trước mặt, và té ngồi xuống đất, chá»›i vá»›i !
Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng há bá» cÆ¡ há»™i ngà n năm má»™t thuở hay sao, nhanh như chá»›p, hai cà nh Phi trảo múa vút lên, và giáng xuống đầu ÄÆ¡n Như Hắc.
- á»i !
ÄÆ¡n Như Hắc kêu lên Ä‘au đớn, vì hai cây Phi trảo có gắn mưá»i lưỡi câu đồng HÃch Lượng giáng và o mái tóc bạc phÆ¡ cá»§a Cổ mục Phi giao ÄÆ¡n Như Hắc, thá»§ng mưá»i lổ, máu bắn ra như suối chảy ướt mặt ÄÆ¡n Như Hắc Những hà nh động chuyển tiếp nói thì lâu, chứ những động tác nhanh hÆ¡n chá»›p mắt, khiến má»i ngưá»i còn thấy không kịp huống gì xuất thá»§ cứu ngưá»i.
Cừu Thiên Hiệp nhìn thấy bá»n chúng tháºt không còn đạo nghÄ©a, không có má»™t chút tư cách cá»§a con nhà hà nh hiệp trượng nghÄ©a, khiến chà ng buá»™c miệng quát to:
- LÅ© súc sinh ! Bá»n chúng ngươi đã táng táºn lương tâm rồi sao ?
NgÅ© Diện Yêu Hồ chá»›p nhanh đôi mắt ngá»c, bằng giá»ng nói âm ma rắn rÃt bảo Cừu Thiên Hiệp:
- Hay lắm, ngươi biết rồi đấy chứ ! Bổn tiên cô đối vá»›i ngươi, có nỡ nhẫn tâm như thế đâu, vì sao ngươi hiểu chứ. Hiện tại bổn tiên cô cõi lòng đã tan nát vì ai má»—i má»™t ngưá»i là Cừu Thiên Hiệp !
Cừu Thiên Hiệp giáºn run bắn ngưá»i, hét to:
- Yêu Hồ ! Mặt mi xinh mà dạ mi lang sói ! Mi là kẻ ti tiện nhứt Ä‘á»i nà y !
Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng lúc bấy giá» tá»±a hồ như nắm chắc phần thắng, vá»™i thâu thế trảo, đưa mắt nhìn Cừu Thiên Hiệp cưá»i há»nh hệch bảo:
- Äêm nay ngươi không hiến Thiết thư, thì ngươi hãy nhìn Cổ mục phi giao ÄÆ¡n Như Hắc mà suy nghiệm !
Hắn nói bằng những lá»i đương đương đắc ý tá»± phụ kiêu căng.
Cừu Thiên Hiệp vô cùng phẫn háºn, chà ng háºn không xé xác được má»™t hầu má»™t hồ, cho đỡ uất giáºn, nhưng chà ng phải suy nghÄ© ký cố dằn lá»a giáºn, tay chẳng xuất chiêu, chỉ trầm giá»ng há»i:
- HÃch Lượng ! Ta cần há»i ngươi má»™t câu thôi ! Nếu ngươi nói rõ ta sẽ tha chết cho ngươi và còn báo đáp đôi phần nữa là khác.
Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng nghe qua, ná»a tin ná»a ngá» bèn há»i lại:
- Hừ ! Ngươi muốn há»i gì ?
Cừu Thiên Hiệp nghiêm sắc mặt há»i:
- Có phải ngươi là má»™t vị trong nhóm Tam nghÄ©a cá»u hiệp hay chăng ?
Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng ngước mặt lên trá»i cưá»i dà i, bằng giá»ng nói trầm buồn bảo:
- Äể là m gì ? Chỉ hư thanh thế mà thôi ! Ai ai cÅ©ng rõ cả !
Cừu Thiên Hiệp ra dáng hà i lòng, bèn há»i tiếp:
- Äể là m gì ? Váºy ngươi có nháºn biết mặt Thần Châu nhứt kiếm và Kinh thiên Ngá»c trụ hai vị đại hiệp đó hay không ?
- Cừu Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng chỉ nói ra được má»™t tiếng Cừu đột nhiên nÃn bặt, mà giương đôi mắt tròn như quả táo nhìn thẳng và o mặt Cừu Thiên Hiệp, sắc diện tá» ra kinh ngạc vô hồi.
Cừu Thiên Hiệp nhìn thấy cá» chỉ cá»§a lão Hầu chà ng Ä‘oán thầm lão đã nháºn thấy mình hao hao giống má»™t trong hai ngưá»i chà ng nhứt định truy nguyên cái thân thế mÆ¡ hồ nà y ! Nhân đó Cừu Thiên Hiệp dịu giá»ng há»i:
- Lúc nãy Cổ mục Phi giao ÄÆ¡n Như Hắc có nói:
Ngươi bị Thần Châu nhứt kiếm đánh Ä‘uổi, việc nà y cÅ©ng là cái nghiệp tiá»n nhân háºu quả, ngươi có thể kể đại cương cho ta nghe được chăng ?
Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng chá»›p nhanh đôi mắt nhá» ti hÃ, đột nhiên vui vẻ gáºt đầu nói:
- Có thể ! Có thể kể được !
Cừu Thiên Hiệp hà i lòng, bảo:
- Xin má»i ngà i kể ra xem ?
Trâu sÆ¡n HÃch Lượng cả cưá»i há»i:
- Ngươi Ä‘á»n đáp lại ta bằng gì ?
Cừu Thiên Hiệp cả cưá»i thản nhiên nói:
- Do ngươi yêu cầu ?
Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng nghe qua như chim lồng sổ cánh mừng rỡ vô hồi, ngáºp ngừng há»i:
- Ta yêu cầu ! Do ta yêu cầu ?
Cừu Thiên Hiệp không do dá»± tiếp lá»i:
- Ừ !
Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng nghiêm sắc mặt nói:
- Ta chỉ cần quyển Thiết thư trong bá»c !
Cừu Thiên Hiệp cau mà y tỠvẻ khó chịu, từ tốn bảo:
- Việc nà y NgÅ© Diện Yêu Hồ đứng bên nghe rõ, vá»™i nhún mình tá»›i trước nhìn Cừu Thiên Hiệp xen lá»i:
- Äúng đấy ! Äây là sá»± giao dịch má»™t cách công bình, hắn đòi như thế là đúng !
Cừu Thiên Hiệp thấy Yêu Hồ xuất hiện bèn mỉm cưá»i, trầm giá»ng bảo:
- Nhưng giá tiá»n nó quá cao, sợ ngươi chê đắc đấy chứ !
Vừa nói chuyện, chà ng đã ngầm váºn chÆ¡n khÃ, trên mặt thần sắc chẳng đổi, đôi chân xê dịch tá»›i trước, muốn giở thế công.
Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng nhanh mắt, quay mạnh cây phi trảo vừa hét to:
- Dừng lại ! Ngươi bước thêm ná»a bước nữa thì ta quyết chẳng - á»i chao ! á»i chao !
Lôi hà nh cá»u chuyển là má»™t môn há»c đầu tiên ghi trong quyển thiết thư ánh sáng tá»a như lôi oanh chá»›p lóe như đá lá»a, Cừu Thiên Hiệp ẩn mình trong ánh sáng huyá»n diệu, chà ng vươn tay hữa ra chá»™p mạnh và o vai phải và nắm chặt cánh tay gầy guá»™c cá»§a Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng, vừa bóp mạnh.
- á»i chao ! á»i chao !
HÃch Lượng kêu lên Ä‘au đớn, mÅ©i phi trảo buông rÆ¡i xuống đất, mặt mà y tái nhợt nhăn nhó như khỉ già bị cúm trông rất thảm hại.
Cừu Thiên Hiệp ra tay trong lúc xuất kỳ bất ý, HÃch Lượng không tà i nà o phòng bị kịp, chà ng vừa xiết mạnh tay vừa cưá»i to bảo:
- Rượu má»i chẳng muốn, uống rượu phạt ! Nà y HÃch Lượng ngươi hãy nói mau !
NgÅ© Diện Yêu Hồ nhăn mặt, vừa trầm giá»ng kêu lá»›n:
- Tiểu tá», ngươi nói luôn mồm câu chánh phái, nhưng kết cuá»™c ngươi cÅ©ng hà nh động đốn hèn !
Vừa dứt lá»i, đôi mắt cá»§a hồ yêu chá»›p liên hồi, đôi bá» vai khẽ động như muốn giở hết thế công.
Cừu Thiên Hiệp biết cô ả Ä‘ang váºn công và ngầm xuất thá»§ nên mạnh tay bóp chặt cổ tay lão hầu vừa thét to:
- Yêu Hồ ! Nếu ngươi nhÃch động, ta sẽ bẻ cổ con khỉ sá»m nà y tức khắc !
Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng quá Ä‘au đón kêu to:
- á»i chao ! Tiểu hiệp, ta chẳng yêu cầu NgÅ© Diện Yêu Hồ sát khà hiện đầy mặt vừa rên rÄ© nói to:
- Lão Hầu nhi ! Ngươi hãy gắng chịu đau đớn, để ta chế phục nó trước đã !
Vừa nói dứt, thì cái túi hắc la phách được NgÅ© Diện Yêu Hồ giÅ© tháºt mạnh, má»™t tráºn phấn hồn bay tua tá»§a như vầng khói sá»›m, xông lên mù mịt cả trang viện.
Cừu Thiên Hiệp ngá»i qua không có mùi vị gì, chỉ nghe mặt mà y xây xẩm, khà huyết trà o lá»™ng cả má»™t bầu trá»i vụt tối sầm như má»±c, cÆ¡ thể bải hoải rụng rá»i, không còn tà sức lá»±c nà o NgÅ© Diện Yêu Hồ cất tiếng gá»i nhanh:
- Lão Hầu nhi ! Hãy tránh ra mau !
Nhưng không còn kịp nữa, Cừu Thiên Hiệp tay run, chân loạn, lảo đảo ngã quỵ xuống đất.
Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng chưa gở tay ra kịp đã nghe choáng váng mặt mà y, toà n thân loạng choạng té ngã tiếp theo !
NgÅ© Diện Yêu Hồ phá lên cưá»i ha hả, tay cầm cái khăn Hắc la giÆ¡ lên cao, hoan hỉ vô cùng, bèn nói to như cuồng say, đắc thắng:
- Hay lắm, còn ai bất phục nữa hiện ra đây ... nếu không bổn tiên cô sẽ là chủ nhân quyển Bổ thiên tà n thiết hạo khà thơ !
Vừa nói dứt, nà ng bước đến bên mình Cừu Thiên Hiệp, toan cúi xuống lục soát tìm quyển Thiết thư Ngay lúc đó, hai bóng ngưá»i chao động hiện ra nhanh như tên bay Ä‘iện xẹt, từ xa lướt tá»›i, má»™t nam, má»™t nữ, nam Ä‘i trước nữ Ä‘i sau, ngưá»i chưa đến nÆ¡i, mà tiếng nói đã vang lên má»™t cách khẩn cấp:
- Cháºm lại ! Có ta là Tuyệt tình kiếm đến đây, hầu tiếp ngươi và i thế võ !
Cô gái Ä‘i phÃa sau cÅ©ng thét lên lanh lảnh:
- Yêu Hồ !Mi có dám tiếp nháºn không ?
Tuyệt tình kiếm khách vừa hạ chân xuống đất, đã tung mình nhảy phắt đến trước.
- Roeng !
Tiếng kim khà ngân to, gươm ba thước rá»i khá»i vá», Tuyệt tình kiếm khách, tay phải đưa ra chiêu thế, tay trái án phÃa trước, che chở cho Cừu Thiên Hiệp Ä‘ang ngã sóng sượt trên đất, thân pháp cá»±c kỳ nhanh nhẹn, diệu ảo lạ thưá»ng.
NgÅ© Diện Yêu Hồ vá»™i rút tay và o, vì trước mắt khà lạnh bức ngưá»i, không dám đẩy chiêu vung chưởng mắt thấy Tuyệt tình kiếm quá hung hãn bất giác cau đôi mà y liá»…u nói to:
- Ngươi hãy thay ta canh chừng bá»u bối, đừng để lá»t và o tay hai ngưá»i kia nhé !
Vừa nói dứt, chiếc Hắc la phách của nà ng đã vung phất mạnh trước mặt Tuyệt tình kiếm mấy lượt.
Tuyệt tình kiếm không rõ nà ng dùng chiếc phách Hắc la sá» dụng bá»u pháp gì, nên lay động mạnh ba thước kiếm, đánh mạnh vá» phÃa trước.
- Toách, phạt !
NgÅ© Diện Yêu Hồ tay cầm Hắc la phách ve vẩy trước mặt, đột nhiên mÅ©i kiếm tuyệt tình bay vút đến cắt tiện ná»a chiếc phách rÆ¡i ngay xuống đất, nà ng không tá» vẻ lo sợ tà nà o, mà chỉ mỉm cưá»i, ná»a chiếc phách còn lại hất bổng lên cao, toát ra má»™t mùi hương kỳ diệu tiếp theo đấy vô số phấn hồng bay cuồn cuá»™n tá»a ra như cụm mây mà u.
Tuyệt tình kiếm ngá»i nhằm phấn độc ho sặc sụa, lưỡi gươm ba thước suýt rá»i khá»i tay, toà n thân hắn lảo đảo chá»±c ngã.
Ngay lúc đó, ngưá»i thứ hai cùng Ä‘i vá»›i Tuyệt tình kiếm là má»™t cô gái đẹp tuyệt trần.
Cô nà ng váºn bá»™ xiêm mà u Thá»§y lục, xanh nhợt như lá sen non, thân mình từ trên không đáp xuống nhanh như Ä‘iện, nà ng vươn má»™t ngón tay nhắm ngay Ngá»c chẩm đại huyệt cá»§a Tuyệt tình kiếm Ä‘iểm mạnh.
Bấy giá» Tuyệt tình kiếm bị hÃt nhằm độc tụ cá»§a NgÅ© Diện Yêu Hồ, toà n thân cứng đỠra không còn tà lá»±c nà o né tránh kịp nữa Cô gái má»™t tay Ä‘iểm và o huyệt đạo, má»™t vươn ra, đẩy nhanh má»™t chưởng, mau như chá»›p xẹt đánh xuống Lúc đó, Tuyệt tình kiếm cảm biết có ngưá»i đánh mình, song ná»™i lá»±c suy nhược chỉ kịp kêu lên ú á»›:
- Mạng ta chắc hết kể rồi !
Cùng lúc đó, Cừu Thiên Hiệp tuy bị trúng độc tụ, song thần trà còn minh mẫn nháºn rõ được má»i việc xảy ra, bèn cố gắng gá»i to:
- BÃch cô nương ! Không nên là m thế ! Hãy dừng tay mau !
ChÃnh như lá»i Cừu Thiên Hiệp vừa nói. Cô gái vừa đến là ngưá»i bạn cá»§a chà ng, có má»™t kỳ danh là Hoa khôi lệnh chá»§ Äá»™c mão đơnÃBÃch Lệ Hồng.
Nà ng Ä‘ang giở thế đã kÃch Tuyệt tình kiếm bá»—ng nghe tiếng gá»i cá»§a Cừu Thiên Hiệp vá»™i vã thâu hồi thế công, rún mình nhảy tung sang bên tả hai trượng nà ng giương đôi mắt phượng đảo nhanh nhìn thấy Cừu Thiên Hiệp Ä‘ang ngồi dưới đất, bèn gá»i lên thất thanh:
- Cừu ngươi thế nà o ?
Cừu Thiên Hiệp quá cảm xúc nghẹn ngà o kêu khẽ lên:
- Ta đã trúng phải Thất độc mê dược của Yêu Hồ !
Hoa khôi lệnh chá»§ BÃch Lệ Hồng nghe thế biến sắc mặt phấn má hồng, khà giáºn bốc lên ngùn ngụt tả chưởng giÆ¡ cao, chỉ và o mặt NgÅ© Diện Yêu Hồ thét to:
- Mau đưa thuốc giải độc cho ta !
NgÅ© Diện Yêu Hồ không nháºn biết mặt nà ng, chỉ thấy nà ng có những cá» chỉ thân thiết vá»›i Cừu Thiên Hiệp tá»±a hồ như tình nhân, bất giác lòng hồ nổi cÆ¡n buồn chua chát, rắn giá»ng há»i:
- Con ngạnh đầu ! Ngươi đồng bá»n vá»›i hắn à ?
Hoa khôi lệnh chá»§ BÃch Lệ Hồng mắt phượng tròn xoe, mà y ngà i dá»±ng ngược, cả giáºn nạt to:
- Ừ, ta là má»™t bá»n đấy ! Ngươi muốn biết để là m gì ?
Vừa nói dứt lá»i, hai bà n tay ngá»c xòe ra thá»§ thế, chiếc lưng ong uốn nhẹ qua phÃa tả, cao giá»ng quát to:
- Hãy lượng sức, ngươi có tiếp nổi Cái thế tháºp bát chưởng cá»§a bản cô nương không ? Nếu tiếp nổi cô nương sẽ nói cho ngươi rõ !
Tiếng nói cá»§a nà ng cao trong vang dáºy, khiến cho Không không môn phú giáp thiên hạ Ngô Trung Sanh ẩn dưới bụi tùng nghe rõ mồn má»™t, đột nhiên hắn đứng phắt dáºy, quay mặt nhìn Tam Ä‘iểm hoa Mạnh bà tá» nói to:
- Mỵ quỷ đến kìa ! Ta đi cho mau !
Tam Ä‘iểm đà o hoa Mạnh bà tá», tay chống và o hông, tay cầm cưu đầu trượng, tá» vẻ ngạc nhiên há»i:
- Mỵ quỷ là giống gì ?
Ngô Trung Sanh nói như hét:
- Là nó đó !
Mạnh bà tá» ngạc nhiên hÆ¡n, há»i nhanh:
- Tiểu dụ nhi ! Ngươi muốn bảo con bé đó sao ?
Ngô Trung Sanh đáp nhanh qua hơi thở:
- Phải đấy ! Nó là Äá»™c mão đơn vá»›i gã há» Cừu là đồng bá»n, nó lại là bán chá»§ nhÆ¡n cá»§a Tứ đại hung lệnh ta không thể chống đối được !
Mạnh bà tá», nếp nhăn trên mặt run lên bằng giá»ng nói ái ngại há»i:
- Nếu như thế nó là gì của Cát thế ma quân Ngô Trung Sanh hổn hển đáp:
- Là con gái cưng của lão ấy !
Hắn vừa nói dứt, thân hình lấm lét tá»±a chuá»™t già chạy nhanh đến bên Tuyệt tình kiếm cúi nhặt ná»a mảnh Hắc la phách nhét và o bá»c, rồi nhún mình nhảy vá»t lên bá» tưá»ng chạy như bay biến, trong nháy mắt đã chìm và o bóng Ä‘en mất dạng.
NgÅ© Diện Yêu Hồ cố váºn chưởng hầu tiếp Äá»™c mẫu đơn lúc đầu không lưu ý cuá»™c đà m thoại cá»§a hai ngưá»i, chừng nghe Mạnh bà tá» há»i qua lai lịch thiếu nữ, khiến nà ng giáºt mình suýt run lên nhưng tÃnh hồ rất quá»· quyệt, nà ng vá» không váºn chưởng nhún mình nhảy vá»t qua má»™t bên vừa cất tiếng lãnh lót nói to:
- Dừng tay lại ! Ngươi có phải là Äá»™c Hoa khôi lệnh chá»§ BÃch Lệ Hồng má»›i đưa ra chỉ hai chiêu chưởng phong là m cho NgÅ© Diện Yêu Hồ thở hồng há»™c, đột nhiên thấy Yêu Hồ bá» chạy và lên tiếng há»i thăm:
- Äá»™c gì thế ? Cô nương chÃnh là Äá»™c Mão ÄÆ¡n !
NgÅ© Diện Yêu Hồ cả mừng reo thầm Thoát hiểm ! Nhưng nà ng cố là m ra vẻ mặt sợ sệt, đôi mắt chá»›p nhanh bằng giá»ng nói mà u mè bảo:
- Ôi chao ! Nước lá»›n ngáºp nhằm miểu Long Vương. Chúng ta là ngưá»i nhà mà không nháºn được nhau !
BÃch Lệ Hồng nghe qua, bất giác cau mà y khó chịu, vừa trầm giá»ng nói to:
- Ngươi nhắc lại ta nghe thỠ?
NgÅ© Diện Yêu Hồ mỉm cưá»i nhẹ giá»ng tá»± giá»›i thiệu:
- Chẳng nhẽ Ma quân chẳng nói cho ngươi biết hay sao ? Ta là kẻ bất tà i ở Tây Bắc ma quân nháºn là m muá»™i muá»™i đấy.
|

09-01-2009, 02:17 PM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 24 Æ n Xá Sanh, Cầm Bằng Tái Tạo
BÃch Lệ Hồng chỉ xiết kinh ngạc, qua mấy giây trì nghi há»i lại:
- Ngươi nói tháºt đấy chứ ?
NgÅ© Diện Yêu Hồ cưá»i nhẹ mÆ¡n trá»›n, bằng giá»ng nói yêu ma bảo nhá»:
- Ta đâu dám giấu cô nương, vả lại ai có gan bằng trá»i cÅ©ng không dám dối gạt Ma quân ca ca, tánh tình cá»§a ca ca ta hiểu rất rõ rà ng.
Nà ng nói rất cháºm tá»±a hồ như chuyện có tháºt, vừa dứt lá»i nà ng đã bước lần đến bên Cừu Thiên Hiệp toan cúi xuống lục soát mình chà ng.
Cừu Thiên Hiệp thần trà linh mẫn, tai thông mắt sáng khi nghe tiếng chân của yêu hồ bước đến gần vội hét to lên:
- Yêu Hồ ! Ngươi toan ám hại gì ta ?
Nguyên chà ng nghe những lá»i nói cá»§a NgÅ© Diện Yêu Hồ, nên vá»™i tin Hồ ly là em kết nghÄ©a cá»§a Cái thế Ma quân, vì thế ... Cừu Thiên Hiệp lặng thinh chịu đựng, không kêu cầu cứu vá»›i BÃch Lệ Hồng.
Hoa khôi lệnh chá»§ BÃch Lệ Hồng nghe tiếng kêu cá»§a Cừu Thiên Hiệp là m nà ng hết sức băn khoăn, vá»™i nhìn thẳng và o mặt NgÅ© Diện Yêu Hồ gặng giá»ng há»i:
- Ngươi giở trò gì thế ?
NgÅ© Diện Yêu Hồ nở má»™t nụ cưá»i âm ma quá»· quyệt, đáp lại bằng giá»ng nói máºp má» khó hiểu:
- Ta muốn lấy đưa cho cô nương một chứng kịch !
Hoa khôi lệnh chá»§ BÃch Lệ Hồng chỉ xiết ngạc nhiên há»i lại:
- Chứng kịch ! Chứng kịch là cái quái gì ?
NgÅ© Diện Yêu Hồ thá»±c xứng đáng là con hồ ly tinh quái, bèn giở giá»ng nghiêm trang nói:
- Cô nương ! Chẳng phải ta dám quấy rầy cô nương đâu, chỉ vì ngưá»i bạn trai nà y cất giữ cái lệnh phù cá»§a lệnh tôn ... ta e rằng hắn hay Ä‘i đây Ä‘i đó, sẽ tạm dùng cái lệnh phù và o việc man trá thì ...
BÃch Lệ Hồng hÆ¡i tái mặt, vá»™i ngắt lá»i:
- A ! Có tháºt như váºy à ?
NgÅ© Diện Yêu Hồ nghiêm sắc mặt tiếp lá»i:
- Sở dỉ ta và hắn chạm mặt nhau, là vì hắn trương cái lệnh phù ra ... và do đó.. Tiếng nói chưa dứt, đột nhiên có tiếng động ầm ầm nổi lên cắt ngang lá»i nói cá»§a NgÅ© Diện Yêu Hồ ... từ trong gò loạn thạch, lăn lông lốc ra má»™t cái trống to.
Tháºt là quá đáng cho cái trống, không chịu lăn theo chiá»u hướng mà quay ngang mình lăng đến hướng NgÅ© Diện Yêu Hồ vá»›i cái đà mau và mạnh má»™t cách hãi hùng.
Ngũ Diện Yêu Hồ trông thấy thất kinh, cau đôi mà y hét to:
- Có quỷ hiện ? Quỷ hiện !
Vừa nói, nà ng đưa tay hữu quạt mạnh má»™t chưởng, đạo kình phong rÃt lên như xé không gian, tá»a ra luồng cương lá»±c bay lông lốc và đánh mạnh và o cái trống.
- Rắc ! Bùm !
Má»™t tiếng nổ vang trá»i, chiếc đại cổ bị đánh bể tan, thà nh muôn mảnh ván vụn, lá»™ ra má»™t ngưá»i vạm vỡ già nua Lão Hoa tá» !
Hoa khôi lệnh chá»§ BÃch Lệ Hồng vừa trông thấy Lão Hoa tá» vá»™i reo lên:
- Thượng quan bá bá ! Bá bá là m gì ở trong bụng trống thế !
Thước Y Du Long Thượng Quan Kiệt đưa đôi mắt hiá»n hòa nhìn BÃch Lệ Hồng, dịu giá»ng:
- Ta đang ngủ say, nếu không có Hồ đạo cô đánh thức, chẳng phải nằm luôn đến sáng rồi !
Ngũ Diện Yêu Hồ vừa thấy Thước Y Du Long Thượng Quan Kiệt mặt mà y biến sắc, toan tìm lối thoát thân.
Thượng Quan Kiệt có thân hình lá»›n như cái bồ, đứng trước mặt NgÅ© Diện Yêu Hồ cách bảy thước khi thấy nà ng đôi mắt láo liên, thân mình nhÃch động bèn cưá»i hì hì nói:
- Hồ tinh ! Ngươi toan chạy đi đâu ?
Hoa khôi lệnh chá»§ BÃch Lệ Hồng nhìn thấy thần sắc cá»§a NgÅ© Diện Yêu Hồ biến đổi rất nhanh lấy là m lạ, bèn bước lên kế Thượng Quan Kiệt há»i tháºt nhanh:
- Thượng Quan bá bá ! Mụ ấy nói phụ thân đã nháºn mụ ấy là m nghÄ©a muá»™i có đúng thế hay chăng ?
Thượng Quan Kiệt lắc đầu nói:
- Ta không biết, ta không nghe ! Ngươi há»i lại nó xem sao ?
BÃch Lệ Hồng nghe qua cả giáºn, hai hà m răng nghiến kêu kèn kẹt, tay hữu đưa ra song chưởng toan quáºt ngã NgÅ© Diện Yêu Hồ lại nặng giá»ng bảo:
- Yêu Hồ, ngươi cố ý nhục mạ ta !
NgÅ© Diện Yêu Hồ giáºn đến cùng cá»±c quên cả sợ hãi, tay vẫy chưởng tay tiếp chiêu vừa mắng to:
- Tiện tì ! Dù cho danh tiếng của cha ngươi, ta cũng dám hối nhục nữa là ... !
Tiếng nói dứt cả hai xông ra quần đấu kịch liệt.
BÃch Lệ Hồng quá giáºn tả chưởng hữu chưởng chiêu vung ra bão táp chưởng Ä‘á»u lợi hại, chiêu nà o Ä‘á»u trúng Ä‘Ãch.
NgÅ© Diện Yêu Hồ vừa né vừa lùi cố tránh những đưá»ng chiêu khóc liệt, nà ng lại đưa ra những đưá»ng chiêu sở trưá»ng, cố đỡ những ngá»n chưởng cừ khôi cá»§a BÃch Lệ Hồng vung tá»›i tấp ...
Chưởng phong tá»§a ra từng tráºn, bóng ngưá»i loang loáng tá»±a hồn ma, trong nhứt thá»i không phân biệt được ai cừu ai bạn.
Thước Y Du Long Thượng Quan Kiệt bá» mặc cho hai kỳ nữ choảng nhau, lão lê tấm thân phịch bước đến bên mình Cừu Thiên Hiệp vừa cưá»i hi hà bảo:
- Tiểu hà i nhi, ngươi ăn chay nằm đất đấy à !
Cừu Thiên Hiệp đỠmặt tÃa tai, cố phân trần:
- Sư thúc ! Yêu Hồ là hạng tà môn lợi hại !
Thượng Quan Kiệt đưa tay chỉ Tuyệt tình kiếm và Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng Ä‘iá»m đạm bảo Cừu Thiên Hiệp:
- Kìa ! Ngươi hãy nhìn xem chúng nó, đang xua chất độc hướng ra ngoà i đấy.
Cừu Thiên Hiệp nhìn theo ngón tay cá»§a lão chỉ chợt thấy Tuyệt tình kiếm và Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng Ä‘ang ngồi xếp bằng tròn trên thảm cá» nhắm mắt dưỡng thần, chÃnh là há» Ä‘ang hà nh công váºn khÃ.
Cừu Thiên Hiệp chợt hiểu kêu má»™t tiếng “A†mừng rỡ, chà ng lại nghÄ© công việc quá dá»… dà ng mà ta quên Ä‘i mất, chÃnh vì ta kém kinh nghiệm, nếu ta sá»›m biết sẽ áp dụng ngay những Ä‘iá»u thu lượm được trong hai độ kỳ duyên dùng ná»™i công sá»a khà đỠcông, thì bấy giỠđã an nhiên vô sá»± rồi !
NghÄ© đến Ä‘ay, chà ng sá»a tá»a bá»™, dùng thuáºt váºn khà hà nh công.
Lúc bấy giá», Tam Ä‘iểm đà o hoa Mạnh bà tá» và Không không môn Ngô Trung Sanh đã rá»i khá»i vùng đất phế hư nà y, trừ NgÅ© Diện Yêu Hồ và BÃch Lệ Hồng Ä‘ang hò hét đấu nhau, ngoà i ra tư bá» không có tiếng động nà o khác nữa.
Cả hai kỳ nữ đấu vá»›i nhau trên dưới hai mươi chiêu, luáºn vá» võ công kẻ tám lượng ngưá»i ná»a cân không hÆ¡n kém là bao.
Nếu luáºn vá» chưởng pháp Cái thế tháºp bát chưởng là má»™t môn chưởng đã đưa Cái thế ma quân BÃch Nam Hùng lên tuyệt đỉnh vinh quang, BÃch Lệ Hồng há»c được môn chưởng gia truyá»n uyên bác nà y, tá»± nhiên phần thắng vá» tay nà ng.
Bá»—ng nhiên, BÃch Lệ Hồng thét lên:
- Yêu Hồ hãy xem đây !
NgÅ© Diện Yêu Hồ hét lên má»™t tiếng, thân mình mảnh khảnh nghiêng vá» phÃa sau, uốn báºt như và nh cung xung lên cao hai trượng.
- Toẹt !
Má»™t tiếng kêu xé lụa nổi lên, BÃch Lệ Hồng đã nắm chặt ná»a bá»™ đạo bà o bá kiết ...
Thượng Quan Kiệt thấy thế cưá»i ngất, nói:
- BÃch hà i nhi ! Hiá»n Ä‘iệt nữ cá»§a ta, ngươi đã thay đạo cô thoát y, tại sao chỉ lá»™t có phân ná»a !
BÃch Lệ Hồng vùng vằng ném nhanh ná»a mảnh đạo xuống đất nói:
- Bẩn thỉu tháºt !
Thượng Quan Kiệt, lại trêu thêm:
- Sao lại vất đi ! Hãy đem vỠcho gia gia ngươi xem, để rõ chiếc áo hoa của cô em kết nghĩa !
BÃch Lệ Hồng cả thẹn nói to như khóc:
- Hoa tỠbá bá ! Xin bá bá chớ đùa ! Nữ nhi chết mất !
Lá»i nói chưa dứt, bá»—ng nghe bốn phÃa vang lên ồ ồ, xung quanh bá» tưá»ng, bốn phÃa đèn Ä‘uốc nổi lên đỠrá»±c, là m sáng tá» tòa hoang phế Chung cổ lâu. Ẩn dưới ánh Ä‘uốc bóng ngưá»i hiện ra lố nhố, hà ng trăm ngưá»i tay Ä‘uốc, tay Ä‘ao, há» giÆ¡ lên cao và hò hét vang trá»i dáºy đất, thanh thế tháºt hãi hùng.
Thước Y Du Long Thượng Quan Kiệt cau mà y khó chịu, bằng giá»ng trầm trầm bảo:
- Hảo a ! Các ngươi thông báo khắp trại ấp để trương Ä‘uốc đỠsáng trá»i, hầu đỠcao thanh thế ! Chứ gì ?
BÃch Lệ Hồng lấy là m lạ há»i mau:
- Thượng Quan bá bá, hỠlà ai ? Và hỠlà m gì thế ?
Trên bá» tưá»ng đột nhiên hiện ra bảy vị lão nhÆ¡n đứng dà n hà ng chữ nhất, má»™t ngưá»i trong bá»n cất tiếng gá»i to:
- Cừu Thiên Hiệp, mau dâng nạp quyển thiết thư cho ta, thì miá»…n cho ngươi khá»i tá»™i chết. Nếu không ta sẽ biến ngươi thà nh cái xác cháy thui !
Thước Y Du Long Thượng Quan Kiệt quét mắt nhìn bá»n ngưá»i lạ, bất giác phá lên cưá»i hà hà bảo:
- Thể Vân Bang ! Tam linh tứ tý !
Cừu Thiên Hiệp Ä‘ang ngồi váºn công chuyển khà chợt nghe những lá»i cá»§a tam tinh tứ tý, khà giáºn bốc lên tá»›i máºt, toà n thân rung động từng hồi, không kịp suy lợi lại.
Chà ng vá»™i đứng phắt dáºy không ngá» thần trà mỠám, ná»™i lá»±c suy nhược, má»™t tiếng phịch khô khan nổi lên, chà ng lại té ngồi xuống đất.
BÃch Lệ Hồng vừa thấy thế, lòng nà ng nổi lên sá»± chua chát muôn phần, chẳng khác nà o kim châm muối xát và o mình, chẳng còn kể đến gì cả, nhìn Cừu Thiên Hiệp trìu mến bảo:
- Ngươi hãy an tâm ngồi nghỉ, má»i việc đã có ta gánh vác !
Vừa nói dứt, thân nà ng nhÃch động toan bước tá»›i trước, không ngá» ...
- Roẹt !
Má»™t tiếng động mạnh nổi lên, mÅ©i tên lá»a đỠrá»±c xé không gian, bay thà nh hình vồng cầu từ phÃa sau bá» tưá»ng bắn tá»›i.
Qúa Thiên Tinh cưá»i ha hả quát to lên:
- Ai nhúc nhÃch là tá»± chuốc lấy khổ và o thân !
BÃch Lệ Hồng sợ đối phương nổi giáºn dùng thuáºt loạn tiá»…n, tuy chÃnh mình nà ng đủ sức xung phá nhưng còn Cừu Thiên Hiệp ná»™i lá»±c chưa hồi phục thì là m sao tránh khá»i biển lá»a cá»§a đối phương ?
NghÄ© đến đây hai chân nà ng run lên từng chặp, vá»™i dừng hẳn lại, không giở thế công nữa, Ä‘oạn nà ng quay sang Thượng Quan Kiệt há»i:
- Thượng Quan bá bá ! Có diệu kế gì không ?
Thước Y Du Long Thượng Quan Kiệt đầu bù tóc rối, vẻ mặt rắn lại, trầm giá»ng bảo:
- Lòng ngưá»i gai độc, tháºt khó lưá»ng !
BÃch Lệ Hồng thiểu não nói:
- Chẳng nhẽ khoanh tay chỠchết hay sao ?
Cừu Thiên Hiệp Ä‘au khổ như dao cắt chà ng nghiến răng kèn kẹt vừa trầm giá»ng nói:
- Tam sư thúc ! BÃch cô nương, nên rá»i khá»i đây cho mau !
BÃch Lệ Hồng thất kinh há»i nhanh:
- Còn ngươi thì sao ?
Cừu Thiên Hiệp đôi mắt rực tinh quang, vừa cương quyết bảo:
- Tự ta có lối thoát !
BÃch Lệ Hồng cau đôi mà y liá»…u, nà ng hy vá»ng há»i nhanh:
- Lối thoát bằng cách nà o ?
Cừu Thiên Hiệp không do dự đáp:
- Ta dùng kế hoãn binh mà chỠđến sáng, lúc đó công lực vãn hồi thì ta có sợ gì chúng nữa ?
Ngay lúc đó, Tam tinh tứ tý rống lên thối thúc:
- Ta đếm một, hai, ba nếu ngươi cưỡng lý, không giao hiến thiết thư thì sẽ ăn năn không kịp !
BÃch Lệ Hồng quá giáºn, bèn dùng lá»i khiêu khÃch hô to:
- Äã là hà o kiệt phải xuống đây cho ta thấy chân tướng tuyệt há»c !
Phi độ Lưu Tinh Lệnh Hồ Tiêu, mỉm cưá»i tá»± đắc:
- Ngạnh đầu ! Äừng mÆ¡ má»™ng !
Thượng Quan Kiệt hô to:
- Thể Vân bang tiểu bối ! Ngươi chẳng sợ bại hoại danh tiếng của một bang phái hay sao ?
Qúa Thiên Tinh cưá»i hô hố bảo:
- Có trà dùng trÃ, có lá»±c dùng lá»±c, tiếng Ä‘á»i dư luáºn bá» Ä‘i, ha ha !
Bạch Nhá»±t Thá» tiếp lá»i:
- Hơi đâu mà cãi nhau với chúng nó ! Nà o anh em ! Chuẩn bị !
- Cốc ! Một !
Tiếng con khăng gõ lên má»™t nhịp và tiếng ngưá»i đếm má»™t vang lên Ä‘iệu âm ba lạnh buốt ngưá»i.
Qúa Thiên Tinh rống lên như quỷ sứ:
- Mau hiến thiết thư ! Tiểu tỠhỠCừu nghe đấy chứ !
Phi độ lưu tinh Lệnh Hồ Tiêu rống lên:
- Hiện tại không còn má»™t yêu cá» nà o thay thế đở lưng cho ngưá»i đâu, mau hiến nạp thiết thư tiếng đếm má»™t qua rồi !
Lữ Dung Tinh to tiếng nói tiếp:
- Ngươi chá»› trù trừ do dá»± giữ lấy thiết thư là m gì, ngươi phải coi mạng mình là trá»ng !
Qúa Thiên Tinh giơ cao song chưởng quát lớn:
- Hai ! Tiếng thứ hai đấy nhé !
PhÃa dưới tưá»ng con khăng gõ lên má»™t tiếng cốc thứ nhì, vẫn không thấy ảnh hưởng gì đối vá»›i Cừu Thiên Hiệp.
Quả nhiên bá»n tam tinh tứ tý nói tháºt, tiếng gõ nhịp thứ hai vừa dứt. Äá»™t nhiên vòng Ä‘ai ngưá»i siết và o thêm, bốn bên bá» tưá»ng hiện lên vô số ánh Ä‘uốc, khoảng đất nhá» phế hư cổ lâu tá»±a hồ như chìm trong biển lá»a đỠrá»±c trá»i.
Ngưá»i mang vết độc thương trong mình, Cừu Thiên Hiệp và Tuyệt Tình kiếm chỉ còn nước nhắm mắt chá» chết, thân xác vùi trong ngá»n lá»a loạn cuồng, chứ không mong gì tìm ra biện pháp thoát thân !
Trên bá» tưá»ng tam tinh tứ tý không ngá»›t tiếng reo hò thúc giục bang chúng siết chặt vòng vây.
Thước Y Du Long đứng tại chổ, đưa tay ngoắc Hoa khôi lệnh chá»§ BÃch Lệ Hồng.
BÃch Lệ Hồng vá»™i quay mặt lại đối diện, chỠđợi xem lão Hoa tá» muốn nói gì ?
Nhưng ... Thước Y Du Long Thượng Quan Kiệt không nói bằng lá»i mà đưa tay ra hiệu, chỉ thấy lão đưa tay chỉ và o ngưá»i lão, lại đưa tay chỉ và o Tuyệt tình kiếm. Lão lại lấy tay chỉ và o ngưá»i nà ng và chỉ và o Cừu Thiên Hiệp, sau cùng lão đưa hai tay để ngang sau lưng ngã đầu chúi tá»›i trước.
Hoa khôi lệnh chá»§ BÃch Lệ Hồng bất giác thẹn đỠmặt, vì nà ng hiểu qua tÃn hiệu mà lão Hoa tá» ra dấu.
Thì ra lão muốn bảo chÃnh lão phải cõng lấy Tuyệt tình kiếm, còn BÃch Lệ Hồng phải cõng Cừu Thiên Hiệpá»® thiết tưởng má»™t cô gái đến tuổi cáºp kê mà cõng trên lưng má»™t cáºu trai tuấn tú, ôi chao ! Tháºt là ...
Nà ng lại nghĩ:
Cừu Thiên Hiệp trúng độc quá nặng, hoà n toà n không hay biết gì, thì ngẫm lại có gì là xấu hổ, vả lại, lúc bấy giỠchà ng lại hoà n toà n vô lực, nhưng ... khổ nỗi ...
Hoà n cảnh hiện tại không cho phép nà ng suy luáºn nhiá»u vì Thượng Quan Kiệt giương đôi mắt nhìn nà ng lom lom như chỠđợi trả lá»i.
BÃch Lệ Hồng chỉ còn cách là gáºt đầu tuân theo ý kiến cá»§a Thượng Quan Kiệt !
Thước Y Du Long Thượng Quan Kiệt mỉm cưá»i gáºt đầu, lão lại đưa tay ra dấu hiệu tiếp.
Má»™t tay chỉ và o đống đá loạn phÃa trước, hai tay Ä‘em nháºp lại thá»§ thế. Tiếp đến, lão quay tròn như tránh những mÅ©i tên. à lão ám chỉ đống đá loạn là ám khÃ, hai tay chắp lại quay tròn là phá vòng vây, có nghÄ©a dùng đá nhá» phá vây.BÃch Lệ Hồng gáºt đầu hiểu rõ, hai chân nà ng di động nhẹ, Ä‘i liá»n đến bên Cừu Thiên Hiệp Ä‘ang ngồi xếp tròn trên đất chẳng xa lắm ...
Ngay lúc đó, từ phương xa tiếng gà gáy rộ, chúa sủa uông uông báo hiệu canh tư đã hết.
Trên bá» tưá»ng Qúa Thiên Tinh cất tiếng nói to:
- Các ngươi tháºt là kẻ không thức thá»i vụ, thì các ngươi chá»› trách lão phu đây độc ác nhé !
Thước Y Du Long Thượng Quan Kiệt nhanh như Ä‘iện xẹt, chá»›p mình đã đến bên Tuyệt tình kiếm khách, vừa cất tiếng bảo nhá»:
- Lão NgÅ© ! Leo lên lưng ta mau ! Ôm cho chặt vì ta phải váºn chưởng phá vòng vây tên lá»a !
Hoa khôi lệnh chá»§ BÃch Lệ Hồng cÅ©ng bước đến quỳ phục trước mặt Cừu Thiên Hiệp, cất giá»ng oanh run rẩy bảo:
- Lại đây, leo lên lưng ta mau ! Ngươi khá mà lo giữ cho chặt ... chứ ta không thể dắt dìu ngươi được ! Chỉ vì ...
Lúc đó, trên bá» tưá»ng Qúa Thiên Tinh cất tiếng hối thúc thá»§ hạ:
- Các bạn chuẩn bị ! Phóng !
Tiếng nhịp sanh thứ ba tiếng lại vang lên:
- Cốc ! Cốc ! Cốc !
Tiếp theo đấy, những tiếng kêu vút, vút, véo, véo ! Tên lá»a xa ra rợp trá»i, tá»±a hồ như bầy rắn đỠmúa loạn giữa không gian, chỉ thiếu tiếng kêu sấm rá»n gió thét.
Hai chiếc bóng Ä‘en, lay động phÃa dưới đất.
Thượng Quan Kiệt kêu rống lên:
- BÃch nữ nhi, hãy nối gót ta !
Vừa nói dứt, tay tả lão vung ra nhiá»u đạo kình phong đánh bạt hết những mÅ©i tên lá»a rÆ¡i lả tả, má»™t tay bấu những phiến đá gồ ghá», hướng và o bá» tưá»ng viện phóng tá»›i như bay biến.
- Soạt, soạt ! Vèo vèo !
Những mÅ©i tên lá»a như cuồng phong, bão vÅ© bay sáng rá»±c má»™t góc trá»i như hà ng ngà n ngá»n pháp bông đốt lên giữa đêm dạ há»™i ngươn tiêu.
Bá»—ng nghe ...
Trâu sÆ¡n tiên viên HÃch Lượng kêu rống lên thầm má»™t cách chát óc kinh hồn.
Thước Y Du Long Thượng Quan Kiệt hô to những tiếng lợi hại.
Hoa khôi lệnh chá»§ BÃch Lệ Hồng cÅ©ng hét không thôi.
Thượng Quan Kiệt và BÃch Lệ Hồng miệng reo hò tay không ngá»›t vẫy động, từng viên đá nhá»n thi nhau bay vụt lên bá» tưá»ng, trúng và o những tên bang Thể Vân bang, chúng thi nhau cả loạn và kêu lên Æ¡i á»›i. Nhiá»u tên giá»i võ thuáºt né tránh và nhảy ra ngoà i, còn má»™t số bị té rÆ¡i xuống đất vỡ sá» chết tốt.
Lúc bấy giá», ná»n trá»i đỠrá»±c như mà u máu, vì những ngá»n tên lá»a thi nhau bay lượn giữa khoảng không, và tiếng ngưá»i kêu la thê thảm vang lên không dứt, là m kinh động dân chúng ở quanh vùng Cổ lâu Hư phế. Vị trà cá»§a tòa cổ lâu chu vi độ hai, ba mươi trượng vuông, bao bá»c bởi bức tưá»ng cao trên hai trượng, vì khoảng đất quá hẹp nên Thượng Quan Kiệt chỉ nhún mình và i cái đã đến gần chân tưá»ng viện.
Khi bước chân vừa chấm đầu bá» tưá»ng, Thượng Quan Kiệt đã vung mạnh song chưởng, trên tưá»ng độ mưá»i tên hán tá» bị chưởng phong đẩy mạnh bay văng ra xa mấy trượng kêu rống lên thê thảm và rÆ¡i mạnh xuống đất vỡ sá».
Bấy giá», bảy tên tam tinh tứ tý vá»™i chen và o vòng vây bá»n chúng đứng xa xa, trương ná» bắn và o Thượng Quan Kiệt những mÅ©i tên lá»a Ä‘á».
Thượng Quan Kiệt rống to lên:
- Bá»n chuá»™c chúng bây to gan tháºt !
Tai lão lại nghe Qúa Thiên Tinh thét to lên:
- Các anh em ! Mau xạ tiễn và o con ngạnh đầu !
Vì, Hoa khôi lệnh chá»§ BÃch Lệ Hồng công lá»±c tá»± nhiên chẳng bằng Thượng Quan Kiệt, vả lại nà ng là thân pháºn gái, sức lá»±c thể nà o sánh kịp hán tá» nam nhi, lại thêm gánh trên lưng má»™t ngưá»i, lẽ tá»± nhiên sá»± mau lẹ đâu sánh bằng Thượng Quan Kiệt nên rÆ¡i lại phÃa sau rất xa.
Chỉ vì Thượng Quan Kiệt đánh bạt mấy mÅ©i tên lá»a rÆ¡i ngáºp cả lối Ä‘i, tuy không trúng và o mình nhưng hÆ¡i khói bay lên sặc mÅ©i mù mù, mịt mịt nên nà ng không thể nhìn thấy cảnh váºt bên ngoà i.
Nà ng cố gượng mở mắt, hÆ¡i khói xông và o là m cho nước mắt tuôn trà o, nà ng nhìn qua cảnh váºt thấy lá» má».
Lúc đó, những tay xạ thá»§ cá»§a ẪThể Vân bangá»® vừa thấy bóng ngưá»i là buông tên như bão táp, Thượng Quan Kiệt lẹ như giao phong, nương gió bay tá»›i trước vùn vụt, BÃch Lệ Hồng chạy lẽo đẽo theo sau.
Thước Y Du Long Thượng Quan Kiệt cảm thấy lòng mình Ä‘au như xé vá»™i hướng ra sau gá»i nhanh:
- BÃch hà i nhi ! Ta ở tại đây ! BÃch hà i nhi ngươi ở đâu ?
Không nghe tiếng đáp lại Thượng Quan Kiệt nóng lòng như lá»a đốt, đẩy mạnh song chưởng đánh thẳng và o mặt tam tinh tứ tý, đồng thá»i lão quay mình ra sau chạy xông và o biển lá»a.
Bá»—ng thấy Hoa khôi lệnh chá»§ BÃch Lệ Hồng lưng cõng Cừu Thiên Hiệp quá» quạng Ä‘i trong vầng khói mịt mù, đôi mắt đỠnhư quả đà o chÃn gắt, nước mắt chảy rà n rụa ướt cả mÅ©i lại thêm khói, bụi bám và o, khiến gương mặt đỠhưá»ng cá»§a nà ng lem luốt bẩn thỉu như kẻ rÆ¡i xuống bùn ... sánh vá»›i gương mặt bóng loáng như tượng đồng cá»§a Lão Hoa tá» không kém lắm, chiếc áo mà u bÃch lục bị cháy loang lốm đốm khiến ngưá»i nhìn và o không tưởng đó là Hoa khôi lệnh chá»§ BÃch Lệ Hồng, mà tưởng là cục than lá»a biết Ä‘i ...
Ngay lúc đó, BÃch Lệ Hồng hai tay không ngá»›t giao động cố dáºp tắt những đốm lá»a cháy trên mình nà ng và cháy trên áo Cừu Thiên Hiệp, cho nên hai chân loạng choạng thân thể đảo nghiêng, tháºt là kinh hoà ng vạng trạng.
Cừu Thiên Hiệp kêu lên thất thanh:
- BÃch cô nương ! Hãy ném tôi xuống, mau chạy thoát khá»i biển lá»a ! Äừng nên vì tôi mà khổ lụy !
BÃch Lệ Hồng dùng má»™t tay gạt mạnh những mÅ©i tên lá»a bay tá»›i tấp, má»™t tay phá»§i mấy đốm lá»a cháy trên áo, hÆ¡i thở ồ ồ vừa dịu dà ng bảo:
- Ngươi đừng lo lắng vô Ãch, sá»± thể như vầy, nếu chết ... chúng ta cùng chết vá»›i nhau !
Nà ng nói đến đây, tá»± cảm thấy lỡ lá»i, bèn đổi giá»ng nói:
- Không có gì đáng ngại, ngươi hãy an tâm !
Bấy giá», thước y du long Thượng Quan Kiệt quay mình lại thúc giục:
- Mau lên, hãy theo ta, nhún mình lên ! Trên bá» tưá»ng có lối thoát cho chúng ta !
BÃch Lệ Hồng cắn răng chịu đựng, nà ng cố váºn dụng toà n lá»±c công phu vừa ứng tiếng đáp:
- Lên được !
Khi hai ngưá»i cố xông tên dụi lá»a lên đến đầu bá» tưá»ng thì lão Hoa tỠđã cháy xém ná»a bá»™ râu, trông khó nÃn cưá»i.
Nguyên toà n thể bang chúng Thể Vân bang tổng số đến cả ngà n ngưá»i, trong nháy mắt chúng đã tá» tá»±u không sót má»™t tên.
Thước Y Du Long Thượng Quan Kiệt công lực tuy cao, nhưng bấy giỠmồ hôi nhễ nhại, ướt cả áo quần, hơi thở phát ra hồng hộc.
BÃch Lệ Hồng nhìn lại bản thân mình thấy bèo nhèo dÆ¡ dáy chẳng khác tên khất cái bị mưa, bất giác nà ng phá lên cưá»i khúc khÃch vừa nhá»§ thầm:
Con gái thiếu đức hạnh, nên má»›i thế nà y Nà ng Ä‘ang miên man nghÄ© ngÆ¡i bá»—ng thấy từ Äông, Tây, Nam, Bắc bóng ngưá»i vô số chạy rần rá»™ trên đưá»ng, hướng và o tòa Hư phế cổ lâu, cùng vá»›i tiếng phèn la và tiếng ngưá»i hò reo dáºy đất.
|

09-01-2009, 02:17 PM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 25 Tiá»m Long Cốc Cầu Thần y
Hoa khôi lệnh chá»§ BÃch Lệ Hồng hô lên:
- Không xong rồi, hãy chuẩn bị chiến đấu đi !
Thước y du long Thượng Quan Kiệt nháy mắt ra dáng ngăn cản:
- BÃch cô nương ! Không nên hấp tấp, hình như nhà cầm quyá»n địa phương đến cứu há»a !
Lúc ấy tiếng ngưá»i má»—i lúc má»™t gần, quả là đám hầu cáºn quan nha địa phương xua bá tánh mang theo váºn cứu há»a đến, chứ không phải bá»n thá»§ hạ cá»§a Thể Vân. BÃch Lệ Hồng buá»™t miệng nói:
- Dù váºy ta cÅ©ng phải Ä‘i ngay đấy ! Vì án mạng là việc nhá», trái lại việc là m cho lòng ngưá»i khiếp sợ là vi phạm thưá»ng qui võ lâm.
Thượng Quan Kiệt bỗng dưng nhếch miệng nói:
- Dại quá ! Có một nơi hay quá mà lại nghĩ không ra, cô nương ! Mau lên ! Theo tôi đây !
Lão cõng Tuyệt tình kiếm chạy má»™t hÆ¡i như tên bay ra khá»i thà nh.
BÃch Lệ Hồng tuy ná»™i lá»±c hao tổn rất nhiá»u, nhưng nôn nao vì háo thắng, lại thêm ngưá»i cõng trên lưng là Cừu Thiên Hiệp má»™t ngưá»i mà nà ng hết lòng yêu chuá»™ng. Vì thế hùng khà tăng thêm cho nà ng không Ãt, khiến nà ng cÅ©ng chạy theo kịp Thượng Quan Kiệt. Ra khá»i thà nh không xa, trá»i đã hừng sáng.
Thượng Quan Kiệt không chạy theo quan bá»™ mà cứ chạy tắt theo đưá»ng núi hoang tà n. Mặt trá»i đã lên cao, độ chừng Ä‘i được năm bảy chục dặm. BÃch Lệ Hồng đã mồ hôi như tắm, mệt thở hổn hển.
Cừu Thiên Hiệp kỠtai nà ng thỠthẻ:
- BÃch cô nương ! Tháºt là m nhá»c cô nhiá»u quá ! Tôi lấy gì báo đáp đây ?
Mặc dù đã mệt Ä‘uối cả ngưá»i, nhưng nghe được giá»ng nói êm Ä‘á»m, nà ng rung cảm thấy sung sướng vô cùng. Nà ng muốn nghe thêm má»™t lần nữa nên há»i lại:
- Chà ng nói chi váºy ?
Cừu Thiên Hiệp lại dịu dà ng nói:
- Tối hôm qua, nếu không có cô nương thì tại hạ đã bị thiêu rụi trong lá»a hồng !
Tình nghÄ©a nà y khiến tôi ghi nhá»› cả Ä‘á»i dù phải nát thân cÅ©ng không đủ để báo đáp !
BÃch Lệ Hồng vừa liếc mắt nhìn xoay vá» phÃa sau để trả lá»i thì Thượng Quan Kiệt đã dừng chân cách lối mưá»i mấy trượng ở đà ng trước, đặt Tuyệt tình kiếm xuống trên má»™t tảng đá to và nói lá»›n:
- BÃch cô nương ! Äã tá»›i nÆ¡i rồi !
Hoa khôi lệnh chá»§ BÃch Lệ Hồng xoay đầu vá» phÃa Cừu Thiên Hiệp ở sau lưng mỉm cưá»i nói:
- Chà ng đừng nổi cÆ¡n ghen nhé ! Tôi chỉ cần ngưá»i hiểu lòng tôi là được rồi !
Nói xong, mặt nà ng cà ng á»ng hồng, ráng sức vùng lên, chỉ ba lần uốn lưng liá»…u thì đã tá»›i chá»— Thượng Quan Kiệt dừng chân và nói:
- Bác Thượng Quan đã tới đâu rồi ?
Thượng Quan Kiệt chỉ xuống khe núi nói:
- Tiá»m Long cốc !
NÆ¡i đây, má»™t khe núi toà n là nhà lá lÅ©y tre, vá»›i nhà nh liá»…u dáºp dìu, chẳng khác thế ngoại đà o nguyên là má»™t nÆ¡i tuyệt hảo ! Thần y du long Thượng Quan Kiệt bá»—ng chuyển động hai cánh tay, ngước mắt lên trá»i hét lên má»™t tiếng dà i như rồng thét cá»p gầm tiếng vang tứ bá» là m rung động đến lá rÆ¡i từng mảnh.
Vừa dứt tiếng thì bá»—ng thấy má»™t hình ảnh mà u và ng, dà i ốm gầy từ trong nhà lá dưới khe trồi lên ba trượng vá»›i thuáºt khinh công Tiá»m long thăng thiên giống hệt như má»™t con hạc và ng cất cánh bay lên núi.
Hình ảnh nà y còn Ä‘ang ở ná»a chừng khe núi thì đã có tiếng vang:
- Äồ khốn ! Äã đến Tiá»m Long cốc mà còn muốn chá» ta sắp hà ng nghinh tiếp hay sao.
Vừa dứt lá»i thì bóng và ng đến nÆ¡i, là ông già cao gầy gò, độ năm tuần, mặt áo lụa và ng, phấp phá»›i trước gió, đầu cá»™t khăn giác, sắt mặt hồng hà o râu má»c năm chòm.
Quả là một kẻ xuất trần siêu tục tất nhiên là vị ẩn sĩ.
Ông ta vừa thoáng thấy Tuyệt tình kiếm nằm trên tảng đá. BÃch Lệ Hồng đứng gần má»™t bên Thượng Quan Kiệt. HÆ¡n thế, trên lưng nà ng còn Ä‘ang cõng Cừu Thiên Hiệp, lão cau mà y tá» vẻ không vui và nói vá»›i Thượng Quan Kiệt:
- Lão già ăn mà y kia, ngươi định phá ta đấy ư ?
Thước y du long Thượng Quan Kiệt có vẻ mất tá»± nhiên gượng cưá»i nói:
- Vì bất đắc dĩ, nên tôi mới ...
Lão già cao không chỠnói dứt, xua tay phất ngang, nói:
- Ngươi không biết Ä‘iá»u ta cấm kỵ sao ? Lại còn cố ý là m cho ta khó chịu à ?
Hoa khôi lệnh chá»§ BÃch Lệ Hồng không hiểu được há» nói Ä‘iá»u gì nên không tiện mở miệng, nhưng nghe giá»ng nói và thái độ thẳng thắn cá»§a lão già , hiển nhiên là không vui mấy, nà ng nghÄ© thầm:
Trong võ lâm lại có ngưá»i ăn nói má»™t cách nghiêm khắc trước mặt nháºt Pháºt, nhị cái tam kiếm khách thì quả là má»™t việc hiếm có.
NghÄ© Ä‘oạn nà ng định xen và o nói cho đã sá»± bất bình thì Thượng Quan Kiệt đã mỉm cưá»i nói:
- Tôi thừa hiểu huynh ở đây đã thá» không tiếp xúc vá»›i giá»›i giang hồ, trừ ra tôi, lão ăn mà y già nà y, Ãt ngưá»i biết được đâu ! Phen nà y vạn bất đắc dÄ©, xin lão thông cảm cho.
Lão già lạnh lùng đáp:
- Không thể được !
Lá»i nói cứng rắn không chút tình cảm, là m cho BÃch Lệ Hồng nổi giáºn không dằn lòng được nữa, bèn nói to lên:
- Không được ! Hà hà ... không được cũng phải được !
Lão già giáºn dữ biến sắc mặt xoe tròn đôi mắt nhìn BÃch Lệ Hồng há»i:
- Mi là ai ?
BÃch Lệ Hồng cà ng giáºn, nói:
- Ông không có quyá»n biết !
Thước y du long Thượng Quan Kiệt vội vã chạy lại nói:
- Không phải ngưá»i ngoà i, không phải ngưá»i ngoà i !
Nói xong liá»n chỉ lão già giá»›i thiệu:
- Äây là vị thần y khét tiếng, Hoa Tá» Phong Hoa lão tiá»n bối !
BÃch Lệ Hồng Ä‘ang cÆ¡n thịnh ná»™, chẳng những không thi lá»… lại khinh bỉ nói:
- Kiếm nghÄ©a dÅ©ng vi, là bổn pháºn cá»§a nhà võ, có đâu chúng ta dừng chân má»™t chút cÅ©ng không được ? Thế thì đâu phải là báºc tiá»n bối đáng kÃnh ?
Thần y Hoa tỠPhong biến sắc đúng thủ thế quát to:
- Tiểu bối ! Ngươi dám lớn gan ?
BÃch Lệ Hồng cÅ©ng không nhịn, nà ng gằn giá»ng từng tiếng:
- Ông định là m gì tôi ?
Thượng Quan Kiệt liá»n lách mình ra trước dịu giá»ng nói vá»›i Hoa Tá» Phong:
- Nà ng là con gái cá»§a cá»§a Ma lão Äại, BÃch cô nương, ngưá»i ta gá»i là Hoa khôi lệnh chá»§ BÃch Lệ Hồng.
Thân y Hoa TỠPhong cau mà y lại nói:
- Con gái cá»§a ma quân, có phải là Äá»™c Mẫu ÄÆ¡n chăng ?
BÃch Lệ Hồng nghe nói mặt xanh như tà u lá hét lên:
- Nói báºy !
Không ngá» Thần y Hoa Tá» Phong ngước mặt lên trá»i cưá»i hồi lâu má»›i nói:
- Con nhá» nà y dữ quá ! Sở dÄ© già đây không chấp trách là vì nghÄ© lúc con còn nhá» má»›i há»c nói báºp bẹ già nà y đã đến chÆ¡i gặp lần đầu tiên, chứ có phải Tiá»m Long cốc nà y là ma vẽ bùa cá»§a cha mi đâu ?
Nói xong lão chỉ Cừu Thiên Hiệp trên lưng nà ng há»i:
- Nó là ai ?
Thước y du long Thượng Quan Kiệt sợ BÃch Lệ Hồng lại có lá»i chống chá»i là m mất lòng vị quái nhân đương kim thần y, liá»n nhanh miệng đáp:
- Hắn cÅ©ng không phải ngưá»i ngoà i mà là ngưá»i nối nghiệp cá»§a Äầu đà đại ca đấy !
Thần y Hoa Tá» Phong lại cưá»i dà i và đắc chà reo to:
- Thái Linh Quan đã có ngưá»i nối nghiệp ! May lắm ! May lắm !
BÃch Lệ Hồng thấy lão cứ nói đùa nà ng sốt ruá»™t nói:
- Thực ra ông có bằng lòng cho chúng tôi và o nhà nghỉ ngơi một lát hay không ?
Thần y Hoa TỠPhong trầm ngâm một hồi rồi buộc lòng nói:
- Ta niệm tình hai bạn cố giao, đã trên hai mươi năm cách biệt nên tạm thuáºn cho và o má»™t lần, nhưng lần sau không được !
Thước y du long Thượng Quan Kiệt cưá»i hỉ hả:
- NhỠân trên hộ độ !
Nói xong cõng Tuyệt tình kiếm đang ngồi trên tảng đá lên và nói:
- Chúng ta hãy và o thôi !
Không ngỠThần y Hoa TỠPhong bỗng hét lên:
- Lão ăn mà y ! Khoan đã !
Thượng Quan Kiệt lại phải đứng lại há»i:
- Quân tỠnhất nặc thiên kim, sao còn muốn nói quanh gì nữa ?
Thần y Hoa TỠPhong nghiêm sắt mặt nói:
- Quân khốn ! Hôm nay mi phá Ä‘iá»u cấm kỵ thứ nhất cá»§a ta, kể như chuyện đã đà nh, nhưng phải biết Ä‘iá»u má»™t chút đừng phá Ä‘iá»u cấm kỵ thứ hai cá»§a ta nữa chứ !
Thượng Quan Kiệt nhăn răng cưá»i mà không trả lá»i, chỉ quay qua nhìn BÃch Lệ Hồng khoác tay nói:
- Äi mau lên, đừng để ông thầy Giang Hồ trá» miệng, là m mất chá»— nghỉ ngÆ¡i cá»§a chúng ta.
Vừa nói lão vừa bước nhanh xuống khe.
BÃch Lệ Hồng thầm hiểu rằng đệ nhất cấm kỵ là trừ má»™t và i ngưá»i như Thượng Quan Kiệt chẳng hạn, ngoà i ra không ai được tiến má»™t bước và o. Tiá»m Long cốc nà y còn cấm kỵ thứ hai thì chưa hiểu là gì, nhưng Thượng Quan Kiệt đã khoát tay ra bá»™ báo Ä‘i thì nà ng cÅ©ng không ngần ngại vá»™i xốc Cừu Thiên Hiệp lên vai mạnh Ä‘ang tuông xuống khe không ngá» Hoa Tá» Phong xuống sau mà tá»›i trước, đã xô hai cánh cá»a cây đưa tay tiếp khách.
Äây là má»™t gian nhà lá rá»™ng rãi, ngoà i Hoa tá» Phong ra còn có bốn đứa tiểu đồng lối mưá»i ba tuổi lo việc trà nước đãi khách.
Các gian phòng trong nhà đá»u Ä‘ang bằng tre Hồ Nam trừ ra má»™t gian đóng kÃn và treo bảng Bách Thảo ÄÆ°á»ng khắc bằng tre. Mấy gian khác Ä‘á»u dùng vách ná»a chặn rất đẹp và thanh nhã là m cho kẻ và o nhà có cảm giác mát mẻ và sảng khoái.
Thượng Quan Kiệt đặt Tuyệt tình kiếm trên má»™t chiếc giưá»ng tre căn dặn BÃch Lệ Hồng:
- Hãy để em nhỠxuống rồi chúng ta cùng đi !
Lão nói có vẻ tháºt tình lắm, khiến BÃch Lệ Hồng ngÆ¡ ngác chưa kịp thốt ra lá»i thì Thần y Hoa Tá» Phong nghiêm nét mặt nói vá»›i Thượng Quan Kiệt:
- Thế chưa đủ sao ? Còn muốn giở trò gì nữa đó ? Ta cho ngươi biết, ngươi không có quyá»n phá lệ cá»§a ta má»™t lần nữa đấy nhé.
Thượng Quan Kiệt lắc đầu nói:
- Tôi có phá luáºt lệ gì đâu ? Ai bảo tôi phá luáºt lệ ?
Thần y Hoa TỠPhong chỉ Tuyệt tình kiếm và Cừu Thiên Hiệp nói:
- Váºy mi để lại hai ngưá»i đã bị nhiá»…m độc nà y ở lại đây là nghÄ©a gì ?
Thượng Quan Kiệt nói:
- Má»™t ngưá»i là bạn cá»§a lão, má»™t ngưá»i là kẻ nối nghiệp duy nhất cá»§a bạn lão, há» sẽ chết không chá»— chôn, anh có lo việc an táng cho há» cÅ©ng chỉ là má»™t việc nghÄ©a, không thể từ chối kia mà !
Thần y Hoa Tá» Phong há»i vặn lại:
- Còn vỠphần lão ?
Thượng Quan Kiệt không một chút do dự đáp:
- Tôi đi trả thù cho hỠ!
Thần y Hoa TỠPhong trầm ngâm một hồi, lão cảm thấy như không thể chối từ, nhưng lại cắn răng nói:
- Dù sao tôi cũng không thể phá lệ nà y nữa !
BÃch Lệ Hồng bá»—ng dương mà y hướng vá» Thượng Quan Kiệt há»i:
- Lệ gì gá»i rằng phá lệ ?
Thượng Quan Kiệt bình tĩnh nói:
- Mưá»i mấy năm trước ông ta rá»a tay rá»i khá»i giang hồ bèn tá»± láºp ba Ä‘iá»u đại cấm.
Má»™t là không cho nhân váºt giang hồ bước và o Tiá»m Long cốc, hai là không chữa bệnh cho bất cứ ai trong là ng võ. Äể tránh gây ra ân oán có thể bị lôi cuốn và o vòng ...
BÃch Lệ Hồng nghe tá»›i đây không nhịn được nữa, nà ng cưá»i bằng giá»ng mÅ©i, tá» vẻ khinh thưá»ng:
- Hứ ! Hứ !
Thần y Hoa Tá» Phong thắc mắc thái độ cá»§a nà ng liá»n nổi giáºn há»i:
- Cô nương cưá»i cái gì ?
BÃch Lệ Hồng báºm miệng nói:
- Ông là m cho ngưá»i ta tức cưá»i quá.
Hoa Tá» Phong là báºc giang hồ, tên tuổi hiếm có, chẳng những y đạo thông thần, cả ná»™i ngoại công cÅ©ng liệt và o hà ng tiếng tăm nhất, có bao giá» bị chết nhạo mất mặt như thế ? Nên háºm há»±c nói:
- Äồ há»—n láo ! Dám cả gan !
Không thấy lão xê dịch đôi chân, lão đã tá»›i trước mặt BÃch Lệ Hồng nạt lá»›n:
- Cha mi đối vá»›i ta chưa chắc đã dám khinh thưá»ng như váºy !
BÃch Lệ Hồng thản nhiên nói:
- Có lẽ ! Nhưng tôi thì khác.
- Mà y ỷ cái gì ?
- Không ỷ gì hết !
- Mi xem thưá»ng Tiá»m Long cốc hay khinh bỉ ta ?
- Ha ... ha ... đã thấy ngưá»i sắp chết mà không cứu thì đâu phải là ngưá»i đáng cho tôi tôn kÃnh ?
Hoa Tá» Phong dịu giá»ng phân trần:
- Con nên hiểu, giới giang hồ dễ và o khó ra, một khi đã dấn thân và o rồi muốn rút chân ra không phải dễ !
Hoa khôi lệnh chá»§ nghe xong ngước mặt lên trá»i cưá»i ngất ngư.
Thần y Hoa Tá» Phong lấy là m khó chịu vá»™i há»i:
- Có gì đáng cưá»i như váºy ?
BÃch Lệ Hồng nÃn bặt, nghiêm sắt mặt đáp:
- Há»… là chÃnh thân quân tá» trong võ lâm thì việc là m chỉ dá»±a và o nhân nghÄ©a, không cần tÃnh đến sá»± lợi hại. Có ngỠđâu má»™t báºc tiá»n bối lừng danh lại có cá» chỉ ngại ngùng như váºy, khiến kẻ háºu bối chúng tôi được sáng mắt vì được há»c há»i thêm nhiá»u Ä‘iá»u má»›i lạ !
Thượng Quan Kiệt thấy đôi mắt thần y liếc mãi, lão mừng thầm và lấy là m thÃch thú vá»›i tà i ăn nói hoạt bát cá»§a BÃch Lệ Hồng, nhưng lại muốn ká»m hãm, bèn nói:
- Con nhá» nà y, sao dám nói sấn sả như váºy ? Không nên đâu !
BÃch Lệ Hồng nói tiếp:
- Chuyện đáng nói phải nói, đã nói thì không ngần ngại gì cả đó là bản tánh trá»i sanh váºy !
Thần y Hoa TỠPhong đỠmặt nói:
- Mi bảo ta sợ sệt ư ?
BÃch Lệ Hồng không trả lá»i, má»™t má»±c nói tiếp:
- Xưa ngưá»i lương y đã cắt thịt đùi mình để cứu bệnh ngưá»i. Nếu cứu ngưá»i mà nghÄ© đến sá»± lợi hại cho mình trước thì kẻ xả thân thá»§ nghÄ©a có phải trở nên ngưá»i dại dá»™t không ? Kẻ kiến nghÄ©a dÅ©ng vì há cÅ©ng toà n là hạng Ä‘iên rồ hay sao ? Thá» há»i tiá»n bối tìm ra những phương thuốc thần hiệu để là m gì ? Nếu nói rằng để thúc thá»§ trước chứng trúng độc nguy kịch nà y thì đó là má»™t việc khác !
Nà ng Ä‘oán những lá»i lẽ nà y có thể là m cho Hoa Tá» Phong thẹn mà nổi giáºn là m hung, nên nà ng chuẩn bị lấy thế nhảy ra bên ngoà i.
NgỠđâu Hoa Tá» Phong đã không giáºn mà lại cưá»i:
- Há ! Há ! Lý lẽ của con cháu có thể bẻ gãy được lý lẽ của ông cha ! Lão phu nà y đã bị con sắp xếp và o hạng tội lỗi rồi ! Há ! Há !
Tiếng cưá»i vừa vang đến dưới hiên thì Hoa Tá» Phong đã và o đến Bách Thảo ÄÆ°á»ng.
Thước y du long Thượng Quan Kiệt hướng vá» BÃch Lệ Hồng đưa ngón tay cái và le lưỡi là m mặt ma nói:
- Cô em giá»i lắm Ä‘a ! ÄÆ°á»£c lắm !
Tấm mà n tre vừa hé mở, Thần y Hoa Tá» Phong đã xách má»™t cái giá» tre từ trong Bách Thảo ÄÆ°á»ng bước ra, trong giỠđầy nhó những ve thuốc vừa lá»›n vừa nhá», có gần trăm mưá»i mấy cái ve đủ mà u mà hình trạng khác nhau, ve nà o cÅ©ng có hà n sáp trên nút.
Lão lưá»m BÃch Lệ Hồng má»™t cái và đỠmặt nói vá»›i Thượng Quan Kiệt:
- Äừng có đắc ý, sở dÄ© ta phá lệ nà y là vì con nhá» nà y chứ mi đồ ăn xin, ta có đếm xỉa và o đâu !
Thượng Quan Kiệt cưá»i ha hả nói:
- Äúng rồi ! Vá» ngôn ngữ thì tôi nói không ra lẽ tháºt, nhưng vá» võ thì đỡ được và i đòn đánh cho cÅ©ng đã khá lắm rồi !
Lúc bấy giỠHoa TỠPhong đã buông giỠxuống đi lại bên cạnh Cừu Thiên Hiệp, đặt tay bắt mạch, bỗng lão la thất thanh:
- Tại sao lại thế nà y ! Vì lẽ gì ?
BÃch Lệ Hồng và Thượng Quan Kiệt Ä‘á»u giáºt mình, đưa mắt nhìn Hoa Tá» Phong kinh ngạc và đồng thanh há»i:
- Sao đó ? Không lẽ ...
Thần y Hoa TỠPhong cau mà y nói:
- Ngưá»i nà y bị trúng Tổn ngươn dâm độc nhưng chân ngươn chưa bị động đến, Tinh cố thần nÃnh, công lục chống chá»i nà y do đâu mà có ? Tháºt khó hiểu quá !
BÃch Lệ Hồng nghe váºy má»›i yên lòng.
Thượng Quan Kiệt cũng như mang cục đá trong lòng đã được rớt xuống đất, vỗ ngực nói:
- Thế mà là m tôi sợ muốn chết, tôi cứ tưởng vô phương Ä‘iá»u trị chứ !
Thần y Hoa TỠPhong còn đang thắc mắc nói:
- Äây là má»™t kỳ nhân mà trong Ä‘á»i lão phu chưa từng thấy, không cần thuốc mạnh, chỉ dùng má»™t Ãt thuốc thanh lương nhẹ nhà ng thì thấy đỡ ngay !
Vừa nói lão vừa lấy từ trong giá» ra má»™t cái ve cẩm thạch trút ra má»™t viên thuốc xanh, nhá» như há»™t Ä‘áºu xanh bá» và o miệng Cừu Thiên Hiệp rồi Ä‘i qua bên Tuyệt Tình kiếm bắt mạch rồi lắc đầu nói:
- Lão tướng Dương Lâm không bằng tiểu tướng La Thà nh !
Trong khi nói, đôi mà y lão nhăn nhó, lắc đầu thở dà i, có vẻ xúc động vô ngần.
Thượng Quan Kiệt há»i:
- Thế thì lão Ngũ nà y thế nà o ?
- So vá»›i thằng nhá» nà y khác má»™t trá»i má»™t vá»±c, tuy không phải ngại đến tánh mệnh, nhưng trúng độc đã sâu, tinh tiếc ngươn tán, dù có yên tâm Ä‘iá»u dưỡng cÅ©ng phải mất Ãt nhất là bốn mươi chÃn ngà y má»›i có thể phục nguyên !
BÃch Lệ Hồng tưởng ngưá»i yêu mình được trá»i phó cho má»™t khà phẩm khác thưá»ng nên mừng thầm trá»™m nhìn Cừu Thiên Hiệp nằm trên ghế tre, trong lòng có má»™t niá»m an á»§i không thể mô tả được.
Lúc bấy giá» thần y Hoa Tá» Phong đã lấy má»™t đống kim và ng chăm chú để và o đưá»ng huyệt cá»§a Tuyệt Tình kiếm.
Rồi soạn ra bốn thứ thuốc viên sắp xếp cho uống và quét dá»n chá»— cho bốn ngưá»i nà y an nghÄ©.
Trải qua mấy ngà y đêm nhá»c nhằn, BÃch Lệ Hồng nay má»›i được rÅ© sạch cát bụi, lo trang Ä‘iểm.
|
 |
|
| |