16-02-2009, 09:53 PM
Chân tiểu nhân Nhất đại thánh tăng
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 93
Thá»i gian online: 5 giá» 20 phút 15 giây
Thanks: 0
Thanked 32 Times in 20 Posts
Chương 293: Äại ma phiá»n (P2)
Dịch: Có khó gì đâu
“Cá» gì cÆ¡?†Lâm đại nhân trợn trừng mắt, lá»›n tiếng há»i.
“Lạt tị thảo.†Lá»™c Äông Tán thấy vẻ mặt hắn liá»n cưá»i bảo: “Khẳng định đại nhân chưa từng nghe qua cái tên Lạt tị thảo nà y, đó là tiếng Äá»™t Quyết cá»§a chúng tôi, Äại Hoa cá»§a các vị lấy đâu ra loại cá» nà y. Lạt tị thảo má»c ở phÃa nam Äá»™t Quyết, gần rìa sa mạc giáp Äại Hoa, do thiên nhiên hình thà nh nhưng số lượng rất Ãt, cả năm cÅ©ng chẳng được mấy cân. Chiến sÄ© cùng chiến mã trong tá»™c chúng tôi thụ thương sinh bệnh, có lúc bệnh nặng lắm, Ä‘i cÅ©ng không vững, chúng tôi thổi khói Lạt tị thảo và o mÅ©i, bao nhiêu bệnh táºt cÅ©ng khá»i hết. Lâu dần, ai cÅ©ng quen mùi, Ä‘á»u thÃch vị cá»§a loại cá» nà y, có Ä‘iá»u chúng sinh trưởng khó khăn, khắp Äá»™t Quyết má»™t năm cÅ©ng chỉ có hai, ba cân, nói rằng vạn lạng khó đổi cÅ©ng không phải khoác lác. Số cá» nà y từ năm năm trước, tại hạ diệt được giặc Thiết Lăc, được Äại hãn thưởng cho là m chiến lợi phẩm, vẫn giữ gìn đến nay, Lâm đại nhân thá» má»™t chút Ä‘i, tại hạ cam Ä‘oan ngà i sẽ thÃch.â€
“Lạt tị thảo, Lạt tị thảo.†Lâm Vãn Vinh lẩm nhẩm, chợt cưá»i vang: “Hay, hay lắm. hay cho Lạt tị thảo. Äá»™t Quyết quả nhiên váºt sản phong phú, bất quá mong hai vị nhá»› cho kỹ, vá» sau chỉ được gá»i nó là Lạt tị thảo, không được gá»i bằng tên khác, nhất là không được gá»i bằng yên thảo, bằng không, tại hạ quyết sống chết vá»›i các vị.â€
“Äại nhân, yên thảo là ý gì?†Lá»™c Äông Tán nghi hoặc.
“Yên thảo là đốt cá» lấy khói, nghe không hay như Lạt tị thảo cá»§a các vị.†Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì: “Huynh đà i, tại hạ thấy huynh quá nhá» nhen, chút xÃu Lạt tị thảo thế nà y, hút má»™t hai hÆ¡i là hết, thêm chút Ä‘i, tại hạ đêm vá» cho đại lão bà , tiểu lão bà , nhạc phụ, nhạc mẫu cùng thưởng thức.â€
Thấy hắn cao hứng hÆ¡n cả sá» mó nữ nhân, hai ngưá»i liá»n thấy vô cùng buồn cưá»i, A Sứ Lặc cắn răng lấy má»™t nắm lá»›n từ trong túi ra, nhưng Lâm đại nhân láºp tức xòe tay cướp lấy, cưá»i bảo: “Hà tất khách khà thế, đưa cho tại hạ là được, không cần chia ra cho phiá»n phức, tại hạ vá» nhà tìm và i ngưá»i là m là được.â€
Quả tháºt mặt dà y, dà y đến độ chưa từng thấy, Äại Hoa đúng là xuất hiện kỳ tÃch, lại nảy nòi ra kẻ thế nà y Ä‘i là m quan. Thấy hắn không há» khách khà cho Lạt tị thảo và o áo, A Sứ Lặc tiếc đứt ruá»™t, mặt co rúm lại, đà nh cố rặn cưá»i: “Lạt tị thảo tuy nhiên trân quý vô cùng, nhưng nếu đại nhân thÃch, A Sứ Lặc sẽ hai tay dâng lên. Chỉ có Ä‘iá»u chuyện đại pháo kia…â€
Lâm đại nhân nháºn đại lá»…, vá»— ngá»±c bình bình, cưá»i vang: “Không thà nh vấn Ä‘á», đừng nói đại pháo, dù phi cÆ¡ tại hạ cÅ©ng cho các vị mượng xem. Lá»™c huynh, tiểu đệ có má»™t việc xin thỉnh giáo.â€
Hắn sảng khoái đáp ứng khiến cả hai gã mừng vui, Lá»™c Äông Tán vá»™i nói: “Lâm đại nhân xin cứ nói, Lá»™c Äông Tán nhất định dốc lòng.â€
Lâm đại nhân cưá»i hì hì: “Lá»™c huynh, há»c thức cá»§a huynh rá»™ng rãi, nhất định biết viết.â€
“Tất nhiên.†Lá»™c Äông Tán cưá»i: “Chữ Äá»™t Quyết không cần tÃnh, dù chữ cá»§a Äại Hoa, tại hạ cÅ©ng viết được không Ãt.â€
“Oa, không ngá» Lá»™c huynh giá»i thế, ngay cả chữ Äại Hoa cÅ©ng viết được.†Lâm đại nhân vá»— tay cưá»i: “Lá»™c huynh có thể vẽ đưá»ng giá»›i tuyến hai nước cho tại hạ xem chăng? À, gần đây tiểu đệ Ä‘á»c sách nhiá»u quá, ngay cả đưá»ng giá»›i tuyến ở đâu cÅ©ng quên mất, lá»—i quá, lá»—i quá.â€
Quá»· thần Æ¡i, vị đại nhân nà y đúng là mặt dà y! A Sứ Lặc bị hắn cướp Lạt tị thảo, coi như cắt mất ná»a cân thịt trên mình, đương nhiên không vừa mắt vá»›i hắn.
â€œÄÆ¡n gian thôi.†Lá»™c Äông Tán cưá»i, vá»›i tay lấy má»™t cục than trong trướng vẽ luôn trên thảm.
“Mong đại nhân xem, đây là Ô Lan Ô Äức, đây là NhÄ© Khố ThÃch Khắc, ở giữa là Bối Gia NhÄ© Hồ, vốn thuá»™c vá» Thiết Lặc và Khiết Äan, sau nà y cả hai bá»™ tá»™c bị tá»™c cá»§a tại hạ diệt, vùng đất đó thuá»™c vá» Äá»™t Quyết. Vá» phÃa nam là Sắc Lăng Cách Hà , Xa Xa NhÄ© Lặc Cách do chúng toi diệt Hồi Há»™t Ä‘oạt được. Kim SÆ¡n (A NhÄ© Thái SÆ¡n) chạy từ đông sang tây, bắc giáp Ô Tư Quý Khố Äặc, Ä‘á»u là thuá»™c địa cá»§a Äá»™t Quyết. Nếu nói hai nước chúng ta có ranh giá»›i thì tạm thá»i ở đây, chúng tôi gá»i nó là Ba Lý Khôn, các vị gá»i là Y Ngô.†Lá»™c Äông Tán không thẹn là Äá»™t Quyết quốc sư, tá»± tay vẽ địa đồ, trong mấy phút đã chú giải rõ rà ng phạm vi thế lá»±c cá»§a Äại Hoa và Äá»™t Quyết.
Lâm đại nhân lắc đầu quầy quáºy: “Cái gì mà Sắc Lang, mà Xa Cách, còn cả gì mà Khố Tá», những cái tên nà y hay lắm. Lá»™c huynh, Äá»™t Quyết các vị đúng là có văn hóa.â€
Lá»™c Äông Tán gáºt đầu cưá»i: “Tá»± nhiên.Äá»™t Quyết chúng tôi gồm hai cá»±c sa mạc cùng thảo nguyên lưỡng, các dân tá»™c du mục nhiá»u như rừng, Thiết Lặc và Khiết Äan vốn mạnh hÆ¡n chúng tôi, nếu Äá»™t Quyết không có bản lÄ©nh, sao lại chiếm được má»™t vùng rá»™ng lá»›n đến thế, khiến các dân tá»™c thần phục?â€
Thần phục? Thần phục cái rắm, ngươi khoe cái gì, vấn đỠdân tá»™c phức tạp báºc nhất, đến lúc há» phản lại, ngươi khác được nếm mùi. Lâm đại nhân gáºt đầu khen: “Có bản lÄ©nh lắm, quả nhiên có bản lÄ©nh. Lá»™c huynh, đây là Kim tá» sÆ¡n huynh nói đến chăng?â€
“Không, không phải Kim tá» sÆ¡n, là Kim sÆ¡n.†Lá»™c Äông Tán sá»a lá»i.
“Lá»™c huynh có kiến thức lắm, tiểu đệ không nhá»›, Kim sÆ¡n nà y giống cá»§a Äại Hao chúng tôi quá.†Lâm đại nhân cưá»i hì hì, tên mÅ©i lõ ngươi dám dá»c ta hả, Bắc Kinh ở Kim sÆ¡n, lão tá» cÅ©ng từng lá»›n lên, khi nà o đến lượt Äá»™t Quyết các ngươi chiếm Kim sÆ¡n?
Lá»™c Äông Tán thấy hắn hồ độ vá» vị trà địa lý giữa Äá»™t Quyết và Äại Hoa, vốn cho rằng hắn là loại lưu manh đầu đưá»ng nên coi thưá»ng, nhưng lúc nghe hắn nói Kim sÆ¡n thuá»™c Äại Hoa, bất giác lạnh ngắt trong lòng, Äá»™t Quyết cùng đại hoa giao chiến nhiá»u năm, Ä‘á»u lấy Kim sÆ¡n là m ranh giá»›i, gần đây Äá»™t Quyết tiêu diệt các thế lá»±c bắc phương khác má»›i đột phá Kim sÆ¡n, xâm nháºp Y Ngô, nuốt sống vùng nà y. Tiểu tá» nà y nói rằng Kim sÆ¡n thuá»™c vá» Äại Hoa, xem ra cÅ©ng không đến ná»—i mù mắt.
“Chuyện nà y do hai nước giao tranh, qua lại cÅ©ng là thưá»ng thôi.†Lá»™c Äông Tán nói.
“Qua lại?†Lâm đại nhân cưá»i hắc hắc: “À, đúng rồi, Lá»™c huynh, Lạt tị thảo gì đó má»c ở đâu nhỉ?â€
“Ở giữa Khoa Bố Äa và A NhÄ© Thái, vị trà nà y.†Lá»™c Äông Tán chỉ và o địa đồ, tá» vẻ hiếu kỳ: “Lâm đại nhân há»i chuyện nà y là m gì?â€
“À, không có gì, sẽ có ngà y tại hạ đến Khoa Bố Äa qua lại vá»›i các vị.†Hắn cưá»i hì hì, đáp cợt nhả.
“Hoan nghênh, hoan nghênh, hoan nghênh Lâm đại nhân đến đó là m khách.†A Sứ Lặc cắn răng cưá»i: “Lâm đại nhân, chuyên jđại pháo…â€
“Chuyện đó để tại hạ lo, tại hạ sẽ báo ngay. Bá»n Lý Thánh nghiên cứu cÅ©ng cần má»™t khoảng thá»i gian - †Lâm đại nhân lẩm nhẩm.
“Äại nhân, nghiên cứu cái gì?†A Sứ Lặc không hiểu.
“À, tại hạ nói rằng phải cho các vị xem đại pháo tối tân nhất, để các vị Ä‘i săn cho thoải mái, chỉ cần lúc đó các vị không bắn và o hoà ng cung chúng tôi là được.†Lâm đại nhân mặt dà y mỉm cưá»i, khiến hai vị Äá»™t Quyết sá» giả kinh hãi khôn tả.
A Sứ Lặc cùng Lá»™c Äông Tán Ä‘á»u có cảm giác kỳ quái, vị Lâm đại nhân nà y đến Äá»™t Quyết doanh trướng mà như vá» nhà , ăn uống, sá» mó, lấy đồ hoà n toà n không khách khÃ, hắn chiếm hết tiện nghi, còn việc nhá» giúp, cả hai Ä‘á»u không dám chắc hắn có đáp ứng không. Tháºt ra ai Ä‘ang đùa cợt ai? Cả hai cùng mÆ¡ hồ.
Vầng dương lặn xuống non tây, Lâm đại nhân ăn đẫy, lại sá» mó ngá»±c má»™t Hồ nữ quyến rÅ© rồi mang theo “Lạt tị thảo†mà A Sứ Lặc coi như tÃnh mệnh tếch Ä‘i.
“Vô sỉ! Mặt dà y! Tên khốn.†Nhìn theo bóng dáng tiêu sái cá»§a hắn, A Sứ Lặc không nén được cÆ¡n giáºn, tuốt Ä‘ao đánh soạt, gầm lên: “Lá»™c Äông Tán, ta tháºt muốn cho hắn má»™t nhát.â€
Lá»™c Äông Tán nghiêm mặt: “A Sứ Lặc, đừng xung động, ngà i cho hắn nữ nhân, hắn có lấy không?â€
A Sứ Lặc hừ lạnh: “Không lấy nhưng sá» mó chán chê rồi, đó là thị thiếp cá»§a ta mà .â€
“Ngưá»i nà y không đơn giản. A Sứ Lặc, hi vá»ng chúng ta đừng nhìn nhầm ngưá»i.†Lá»™c Äông Tán nhẹ giá»ng.
“Không đơn giản cái rắm gì, nếu trên chiến trưá»ng, ta nhất định chém chết tiểu tá» nà y.†A Sứ Lặc hầm hừ: “Lá»™c Äông Tán, bên đó chúng ta có cẩn tiếp xúc không?â€
“Cần, phải ráo riết và o, nhất định nhanh lên!†Nhìn theo bóng Lâm Vãn Vinh, Lá»™c Äông Tán thở dà i: “Ta có dá»± cảm không là nh, Lâm Tam nà y chÃnh là phiá»n hà lá»›n cá»§a chúng ta.â€
Tà i sản của phongtrancuongkhach
Chữ ký của phongtrancuongkhach
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a phongtrancuongkhach
17-02-2009, 03:18 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HP
Bà i gởi: 641
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 6 giá»
Thanks: 4,732
Thanked 2,399 Times in 170 Posts
Chương 94: Trả hà ng - I
Dịch, biên dịch: lanhdiendiemla
Biên táºp : Mellly
Nguồn : TTV
Bước ra khá»i doanh trại cá»§a ngưá»i Äá»™t Quyết, Lâm Lâm Vãn Vinh thúc ngá»±a phi như Ä‘iên, khi đã bá» lá»u bạt cá»§a ngưá»i Äá»™t Quyết ở xa xa đằng sau, Lâm Vãn Vinh má»›i giảm dần tốc độ, con ngá»±a Äá»™t Quyết cao lá»›n cháºm rãi gõ móng bước Ä‘i.
Nhắm thấy bốn phÃa không có ai, Lâm Vãn Vinh má»›i lấy từ trong ngá»±c ra ‘lạt tị thảo‘ vừa cướp được trên tay cá»§a A Sá»a Lặc, cẩn tháºn quan sát. Những lá ‘lạt tị thảo’ sinh ra ở Äá»™t Quyết nà y thô ráp, khác xa vá»›i thuốc lá nhá» mịn ở tiá»n thế, cắt cÅ©ng rất tùy ý. Ngưá»i Äá»™t Quyết cÅ©ng rất Ãt khi dùng giấy, cà ng chẳng cần nói đến cuá»™n thuốc lá nữa, đối vá»›i ‘ lạt tị thảo’ chỉ biết dùng mÅ©i mà hÃt khói thôi. Nếu món đồ nà y mà để ở Äại Hoa, e là đã sá»›m nổi tiếng rồi.
Äể chiếc lá ở bên mÅ©i hÃt mạnh má»™t hÆ¡i, mặc dù lá cây thô ráp còn mang vị nồng cay, Lâm Vãm Vinh không khá»i thở ra má»™t hÆ¡i sảng khoái. Thứ nà y đúng là đồ tốt, nếu có thể trồng lượng lá»›n thứ nà y ở Äại Hoa, sau nà y bán tá»›i Cao Ly, Äông Doanh tháºm chà là tá»›i cả Châu Âu, váºy Äại Hoa kiếm lá»›n rồi. Không biết là bây giá» bách tÃch đại hoa có bắt đầu trồng loại thuốc lá nà y chưa, nếu là chưa, váºy chỉ đà nh Ä‘i tá»›i Äá»™t Quyết thôi. Lá»™c Äông Tán nói cây thuốc là sinh trưởng ở phÃa bắc núi A Nhỉ Thái (Altai - gần Siberia), đợi lúc nà o đó cùng lão Từ nghiên cứu bản đồ, phái mấy ngưá»i Ä‘i lấy nó là được rồi.
Hắn miên man suy nghÄ© má»™t lúc, đã Ä‘i tá»›i giáo trưá»ng ngà y đó đấu tráºn cùng Tô Má»™ Bạch. Chỉ thấy trên giáo trưá»ng chiêng trống vang lừng, tiếng hò reo giết chóc ngá»§ trá»i, ngà n vạn con chiến mã Ä‘ang chồm tá»›i, giống như Ä‘ang diá»…n luyện kỵ binh chiến đấu. Äám ngưá»i Hồ Bất Quy sá»›m đã trở lại biên chế ban đầu, tá»›i trước khi ra tráºn cùng mấy chục vạn đại quân cá»§a Lý Thái Ä‘á»u diá»…n luyện ở đây. Nhắm và o đặc Ä‘iểm thiện dụng chiến mã cá»§a ngưá»i Hồ, Lý Thái đặt trá»ng Ä‘iểm và o diá»…n luyện đối kháng vá»›i kỵ binh. Äám ngưá»i Hồ Bất Quy, Äá»— Tu Nguyên, Hứa Chấn lúc nà y rất được trá»ng dụng.
- Lâm tướng quân, sao ngà i lại tới đây?
Thấy Lâm Vãn Vinh ung dung cưỡi con ngựa lớn đi tới quân doanh. Lý Thánh và Hồ Bất Quy sớm được bẩm báo vội và ng chạy ra.
Lâm Vãn Vinh xoay ngưá»i xuống ngá»±a, vá»— vá»— lên lưng con ngá»±a lá»›n Äá»™t Quyết, cưá»i nói:
- Hồ đại ca, huynh có nháºn ra đây là ngá»±a gì không?
Hồ Bất Quy xì mÅ©i coi thưá»ng:
- Ngá»±a cá»§a Äá»™t Quyết, thân hình cao lá»›n, sức lá»±c mãnh liệt, thuáºn tiện đột kÃch, nhược Ä‘iểm ở sức chịu đựng. Khi mạt tướng còn ở tiá»n tuyến phương bắc, thấy ngá»±a Äá»™t Quyết vô số lần rồi, cÅ©ng chẳng phải là thứ bảo bối gì. Lâm đại nhân kiếm ra thứ nà y từ đâu váºy?
Lâm đại nhân cưá»i thân bÃ:
- Mấy thứ ngá»±a tạp chá»§ng Äá»™t Quyết nà y, đương nhiên không đáng coi là bảo bối. Nhưng nếu là hãn huyết bảo mã thuần chá»§ng thì sao? Hồ đại ca. Lý đại ca, các huynh kiến thức rá»™ng rãi, nhưng đã từng thấy được hãn huyết bảo mã chưa?
- Hãn huyết bảo mã?
Hồ Bất Quy chấn động:
- Hãn huyết bảo mã chÃnh là đặc sản cá»§a Äá»™t Quyết. Truyá»n thuyết là háºu duệ cá»§a thiên mã, thân thể cao tuấn, ngà y Ä‘i ngà n dặm, ở Äá»™t Quyết số lượng cÅ©ng cá»±c Ãt. Năm đó ta cùng vá»›i ngưá»i Hồ giao chiến, cÅ©ng đã từng nhìn thấy má»™t con trên thảo nguyên. Lâm đại nhân sao lại nói tá»›i hãn huyết bảo mã? Chẳng lẽ ngà i đã thấy rồi!
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc:
- Hãn huyết bảo mã sao? CÅ©ng bình thưá»ng như thông như tùng thôi. CÅ©ng ăn cá», cÅ©ng Ä‘i phân, ở trong nhà ta hôm qua cÅ©ng vừa má»›i nháºp và o hai con, lúc nà o đó để mấy vị đại ca tá»›i cưỡi dạo.
- Hai con?
Hồ Bất Quy mắt trợn trừng, mặt đầy vè không thể tin nổi:
- Lâm tướng quân, không phải là ngà i nói đùa chứ. Hãn huyết bảo mã má»™t con giá táºn ngà n và ng, ngưá»i lấy ra ở đâu tá»›i hai con? Từ đâu nháºp và o?
- Là ngưá»i ta hối lá»™ cho ta.
Lâm đại nhân thần bà trả lá»i:
Hồ Bất Quy và Lý Thánh nghe được Ä‘á»u kinh ngạc: “Lâm tướng quân quả nhiên là không giống ngưá»i thưá»ng, ngay cả việc nháºn hối lá»™ cÅ©ng nói thẳng ra như váºy.â€
- Khụ, khụ …
Hồ Bất Quy cưá»i ha hả:
- Hóa ra là do bằng hữu tặng, Lâm tướng quân. Hồ Bất Quy ta cả Ä‘á»i nà y chưa được sá» và o hãn huyết bảo mã, khi nà o má»›i có thể tá»›i phá»§ cá»§a ngà i xem váºy?
- Không vấn đỠgì
Lâm Vãn Vinh cưá»i sảng khoái:
- Hồ đại ca tháºt đúng là ngưá»i trong nghá». Con hãn huyết bảo mã kia toà n thân lông và ng óng ánh má»m mại, so vá»›i vuốt ve đùi nữ nhân còn thoải mái hÆ¡n. Äợi việc ở đây là m xong rồi, huynh kêu đám huynh đệ tá»›i nhà ta, chúng ta mở bảo mã há»™i, để những con hãn huyết bảo mã nà y cởi sạch y phục, chúng ta sá» mó, là m chảy chút hãn huyết, ha ha ha ha!
“Äúng là tên dâm đãng, bất qua ta thÃch!†Hồ Bấ Quy cùng Lý Thà nh cÅ©ng phá lên cưá»i. Mấy ngưá»i nói và i câu, Hồ Bất Quy chuyển qua chuyện khác:
- Lâm tướng quân, hôm nay ngà i tá»›i đây tìm chúng mạt tướng, có phải là có việc gì muốn giao cho bá»n ta Ä‘i là m không?
Mấy ngưá»i Hồ Bất Quy cùng Lâm Vãn Vinh ở vá»›i nhau đã lâu, rất rõ tình tình cá»§a hắn. Lâm tướng quân nà y bình thưá»ng nhà n rá»—i không có việc gì, thì tuyết đối không tá»›i quân doanh dạo chÆ¡i, nếu mà đã tá»›i rồi, váºy đúng là có gì đó không hay rồi.
Lâm Vãn Vinh ôm quyá»n hướng tá»›i Lý Thánh, cưá»i hì hì:
- Cái nà y, phà i là m phiá»n Lý đại ca rồi. Lý đại ca, đại pháo cá»§a thần cÆ¡ doanh chúng ta bây giá» cải tiến thế nà o rồi?
Lý Thánh liếc khắp bốn phÃa, nhá» giá»ng nói:
- Chúng ta mấy ngà y trước vừa má»›i thà nghiệm qua, há»a pháo sau khi trải qua cải tiến, cá»± ly xạ kÃch đã có thể đạt tá»›i má»™t dặm, mà uy lá»±c lại không giảm Ä‘i bao nhiêu. Äồng thá»i, Từ tiểu thư còn nghÄ© biện pháp, là m thêm giá đặt cho há»a pháo, khiến cho việc di chuyển cà ng linh hoạt hÆ¡n, trá»ng lượng cÅ©ng giảm nhẹ Ä‘i không Ãt.
“Nha đầu Từ Chỉ Tình là m sao mà cái gì cÅ©ng có hứng thú váºy, thiên văn số há»c cÅ©ng không tÃnh Ä‘i, nhưng ngay cả cung nỠđại pháo cÅ©ng muốn chÆ¡i.†Lâm Vãn Vinh gáºt gù:
- Lý đại ca, huynh giúp ta má»™t việc. Tìm má»™t chiếc há»a pháo cÅ© nhất nặng nhất, chỉnh sá»a cẩn tháºn má»™t chút, lại bôi vẽ thêm má»™t lượt, là m hình dáng không khác đại pháo chúng ta má»›i là m bao nhiêu, bên trên viết mấy chữ, kiếm hai cái xe rồi đặt lên cho ta, ta có việc dùng tá»›i!
Lý Thánh lấy là m kỳ quái há»i:
- Lâm tướng quân, ngà i như thế nà y là muốn là m gì? Há»a pháo vừa nặng vừa cÅ©, nếu ngà i muốn chÆ¡i pháo, mạt tướng có thể đưa cho chiếc má»›i nhất, hai con ngá»±a là có thể kéo Ä‘i, còn có thể Ä‘iá»u chỉnh góc độ bốn phÃa.
Lâm Vãn Vinh ha ha cưá»i lá»›n:
- Lý đại ca, cái ta muốn chÃnh là pháo cÅ©. Nhá»› cho rõ, chiếc pháo nà y nhìn bên ngoà i phải má»›i tinh sáng ngá»i, hình dạng phải giống như pháo má»›i, nhưng bên trong toà n là sắt vứt Ä‘i, thế nà o cÅ©ng không thể bắn được! Sau đó bên trên bôi và o mấy chữ Tây, là m bá»n chúng nhìn không ra. Tóm lại trông cà ng má»›i mẻ, cà ng hiện đại, cà ng dá»a ngưá»i thì cà ng tốt.
Lý Thánh nghe được đầy đầu sương mù, nhưng Lâm đại nhân giảo hoạt gian trá, chưa từng ăn lỗ, cứ dựa theo hắn nó mà là m, khẳng định không vấn đỠgì. Lý Thánh khó nói:
- Tướng quân, là m theo ngà i bảo khẳng định không vấn đỠgì. Nhưng trên thân pháo phải viết chữ Tây, tại hạ tà i hẹn há»c Ãt, xin há»i, chữ Tây là gì? Chữ Tây viết như thế nà o?
Lâm Vãn Vinh lấy giấy bút từ trong ngực ra, soạt soạt mấy cái, đưa cho Lý Thánh:
- Váºy viết mấy chữ nà y Ä‘i, nhá»› kỹ, mà u sắc phải tươi đẹp, phải bắt mắt!
Lý Thánh nhìn mấy chữ uốn uốn éo éo mà ngẩn ra, Hồ Bất Quy cũng trợn trừng mắt:
- Tướng quân, đây chÃnh là chữ Tây sao? Ngà i tháºt lợi hại! Cái thứ nà y Ä‘á»c thế nà o, có nghÄ©a là gì?
Lâm Vãn Vinh nháºn lấy tá» giấy, chỉ mấy chữ bên trên Ä‘á»c:
- Má»i ngưá»i Ä‘á»c theo ta, F – U – C – K, phắc, phắc, nhất định phải phắc…
- Phắc, phắc. Nhất định phải phắc.
Lý Thánh và Hồ Bất Quy khiêm tốn hiếu há»c theo Lâm tướng quân Ä‘á»c lá»›n lên, Lâm Vãn Vinh cưá»i vang:
- Fuck, tháºt sướng a! Nhá»› kỹ. Mấy chữ nà y phải viết trên đại pháo, lão tá» mệnh danh cho nó là pháo fuck!
- Tướng quân, cái chữ phắc nà y, rốt cuá»™c có nghÄ©a là gì? Là m sao mạt tướng cảm giác như ngà i rất thÃch phắc!
Lý Thánh thấy kỳ quái liá»n há»i, Hồ Bất Quy cÅ©ng liên tục gáºt đầu, rất là hưởng ứng.
Lâm tướng quân đảo mắt:
- Ài, hai vị đại ca. Ta là ngưá»i văn minh, vốn không muốn nói lá»i thô tục. nhưng các huynh nhất định ép ta, cái fuck nà y ý nghÄ©a là … là …. À, Hồ đại ca, nghe nói huynh ở Bát Äại Hồ Äồng chim chuá»™t vá»›i mấy ả phấn đầu, váºy các ngưá»i má»—i đêm là m việc đó. Gá»i là gì?
Hồ Bất Quy mặt đỠlên, ngại không mở miệng, Lý Thánh liá»n cướp lá»i:
- Hồ đại ca, đó gá»i là hoan hảo, có phải không?
Lâm đại nhân lắc đầu:
- Cái từ hoan hảo nà y quá văn minh, có Ä‘iá»u các huynh cÅ©ng khó mà văn minh được bao nhiêu, như váºy Ä‘i. Cái từ fuck nà y nghÄ©a chÃnh là hoan hảo, hoan hảo dữ dá»™i!
- Pháo phắc? Pháo phắc?
Hồ Bất Quy cùng Lý Thánh hai mặt nhìn nhau, cố sức nhịn cưá»i: “Lâm tướng quân nà y quả nhiên là anh tà i ngút trá»i, đưa ra cái tên pháo nà y, tuyệt diệu!â€
Sắp đặt xong việc “hoan hảo pháoâ€. Lâm Vãn Vinh khiêm tốn hướng tá»›i Hồ Bất Quy thỉnh giáo vá» tri thức địa lý, quan trong nhất chÃnh là Khoa Bối Äa (Khovd), nÆ¡i sinh trưởng cá»§a thuốc lá. Theo cách suy nghÄ© cá»§a hắn, tà i nguyên là váºt chết, con ngưá»i má»›i là sống. Ngưá»i Äá»™t Quyết không ý thức được thuốc lá sẽ mang đến biến hóa lá»›n thế nà o cho xã há»™i, váºy Lâm đại nhân ta không ngại khó Ä‘i giúp đỡ váºy… giết tá»›i Äá»™t Quyết, cướp nữ nhân cá»§a bá»n chúng, cướp bảo mã cá»§a bá»n chúng, cướp thuốc lá cá»§a bá»n chúng. Từ xưa tá»›i nay chỉ có ngưá»i Äá»™t Quyết cướp cá»§a Äại Hoa, vì sao Äại Hoa ta không thể cướp cá»§a Äá»™t Quyết chứ? Tục ngữ nói rất đúng, lùi má»™t bước, biển trá»i mênh mông, tiến má»™t bước, khoái hoạt vô cùng!
Hồ Bất Quy nghe Lâm đại nhân miệng như xe lá»a, cái gì mà Ô Lan Ô Äức ( Ulan – Ude bên bá» Baikal thuá»™c Nga), cái gì mà Y NhÄ© Khố Thứ Khắc (Irkutsk – thuá»™c Nga), cái gì mà sông Selenge ( chảy qua Nga – Mông Cổ), Xa Xa NhÄ© Lặc Cách (Tsetserleg – trung tâm mông cổ), Ô tư quý khố đặc (Ust-kut thuá»™c Nga), tháºm chà ngay cả những vùng đất mà ngưá»i Äá»™t Quyết chưa từng cướp và o tay cÅ©ng lôi ra được. Hồ Bất Quy liá»n trở nên kÃch động, nắm chặt tay Lâm tướng quân:
- Tướng quân đúng là ngưá»i trá»i. Mạt tướng cùng ngưá»i Hồ giao chiêu bao năm, cÅ©ng chỉ biết má»™t vùng Ba Lý Khôn( Barkol), tướng quân chưa từng ra tráºn, mà ngay cả lịch sá» và Hãn đô cá»§a bá»n chúng Ä‘á»u nắm rõ như váºy. Lòng trá»i có Äại Hoa ta nên má»›i phái Lâm tướng quân tá»›i cho chúng ta, ngà y sau lên chiến trưá»ng cÅ©ng như Ä‘i và o trong chá»— ruá»™t gan cá»§a tướng quân, định rõ có thể lên chiếc trong lá»u trướng, mà quyết thắng ngoà i ngà n dặm.
“Công phu vá»— mông ngá»±a cá»§a lão Hồ ngà y cÅ©ng rất xa a!†Lâm Vãn Vinh cưá»i ngượng:
- Hồ đại ca chê cưá»i rồi, tiểu đệ chỉ là thÃch há»c táºp, Ä‘á»c nát trăm vạn quyển sách mà thôi.
Lý Thánh cùng Hồ Bất Quy đã quen vá»›i việc Lâm đại nhân không biết xấu hổ là gì rồi, hắn ngà y nà o không khoác lác má»›i là không bình thưá»ng. Láºp tức Lâm Vãn Vinh dá»±a theo bản đồ há»c mót được từ chá»— Lá»™c Äông Tán, đại khái vẽ ra, Hồ Bất Quy bổ sung thêm, Ä‘em vị trà cụ thể cá»§a Khoa Bố Äa ( Khovd) vẽ chÃnh xác ra. Mặc dù không biết Lâm tướng quân vì sao lại hứng thú vá»›i Khoa Bố Äa như thế, nhưng thấy thái độ hắn lúc nà y so vá»›i trước đây khác biệt rất lá»›n, từ “muốn ta đánh†chuyển biến thà nh “ ta muốn đánhâ€, trong lòng Hồ Bất Quy cÅ©ng tá»± nhiên vạn phần cao hứng, liá»n biết gì cái gì nói hết cái đó cho hắn, không giữ lại chút nà o.
Tà i sản của hung bo
Chữ ký của hung bo [CENTER][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]Bấm [/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=7][COLOR=Blue][URL="http://4vn.eu/forum/post_thanks.php?do=post_thanks_add&p=444326&securitytoken=1274872536-f9499ffec8ab63dd4d1a13c2f6a6c88ec514714d"][IMG]http://4vn.eu/forum/chgstyle/buttons/post_thanks.gif[/IMG][/URL][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5] là cách độc giả tri ân tới dị[/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]ch giả văn minh lịch sự nhất![/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]
[/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE] [/CENTER]
Last edited by David; 17-02-2009 at 04:52 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a hung bo
17-02-2009, 03:34 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 1 tuần 2 ngà y 12 giá»
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Chương 294: Trả hà ng - II
Dịch & biên dịch: lanhdiendiemla
Biên táºp: Melly
Nguồn: Tà ng thư viện
Khi từ giáo trưá»ng vá» tá»›i trong thà nh thì đã là tối mịt, Lâm Vãn Vinh nhá»› tá»›i còn hai buổi yến há»™i vá»›i Cao Ly và Thà nh Vương, nhất thá»i có chút trù trừ, cÅ©ng không biết nên hay không nên Ä‘i. Yến há»™i cá»§a Cao Ly bá» Ä‘i cÅ©ng được, nhưng mình vẫn luôn đối kháng vá»›i Thà nh Vương, lão tiểu tá» nà y lại chá»§ động má»i mình Ä‘i phó yến, không biết là trong cái hồ lô cá»§a lão bán thuốc gì?
Äi tá»›i má»™t nÆ¡i vắng vẻ trong thà nh, Lâm Vãn Vinh bá»—ng nhiên dừng chân, lấm lét nhìn bốn phÃa má»™t vòng, khẽ gá»i:
- Tiên tá», tiên tá»â€¦
Kêu liá»n mấy tiếng, nhưng chung quanh yên tÄ©nh không ai trả lá»i. Lâm Vãn Vinh nghi hoặc, dá»±a theo hiệp nghị thì tiên tá» phải theo bên ngưá»i bảo vệ ta chứ, hôm nay tá»›i trại cá»§a ngưá»i Hồ cÅ©ng không biết nà ng ta trốn ở đâu.
- Ninh tiên tá»â€¦ VÅ© TÃch… VÅ© TÃch …
Lâm Vãn Vinh gá»i to mấy tiếng, liá»n cảm thấy bên ngưá»i gió mát thổi tá»›i, má»™t là n hương thÆ¡m mát phảng phất qua, quay đầu lại nhìn liá»n thấy ngay Ninh tiên tá» mặt trầm tÄ©nh như là n nước thu, lẳng lặng đứng ở bên ngưá»i mình.
- Ấy, thần tiên tá»· tá»·, tá»· từ đâu bay tá»›i váºy?
Lâm đại nhân kỳ quái dò xét nà ng:
- Ta vừa rồi tìm tá»›i ná»a ngà y trá»i, nhưng chẳng thấy bóng dáng tá»· đâu!
Ninh VÅ© TÃch mặt không chút biểu tình, thản nhiên nói:
- Vừa rồi ngươi gá»i ta là gì?
- Ninh tiên tá»!
Lâm Vãn Vinh há mồm đáp liá»n.
- Sau đó lại gá»i là gì?
-VÅ© TÃch…
Má»™t tiếng “xoạt†khẽ vang lên, má»™t thanh kiếm bắn ra khá»i vá», khà thế lăng lệ cắm pháºp và o thân cây bên cạnh ba phân. Ninh tiên tá» nhìn hắn, sắc mặt như nước, anh mắt đã có hÆ¡i chút giáºn dữ.
- VÅ© TÃch, tá»· là m thế nà y là sao? Bảo kiếm và vá» kiếm là má»™t đôi. Tá»· là m sao lại chia cách bá»n chúng chứ?
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì mặt dà y nói:
- Hai chữ VÅ© TÃch nà y, không phải là ngươi có thể gá»i.
Ninh tiên tỠthu lại tâm cảnh, sắc mặt bình tĩnh, nói tiếp:
- Ngươi có thể gá»i ta là Ninh đạo nhân. Ta đáp ứng bảo vệ tÃnh mạng cá»§a ngươi, nhưng không đáp ứng không để ngươi thương táºt. Nếu trên ngưá»i ngươi có thiếu Ä‘i cái gì đó, nhưng mạng vẫn còn, ta cÅ©ng không bị tÃnh là bá»™i ước. Ngươi hiểu rõ rồi chứ.
- VÅ© TÃch, tá»· xuất gia rồi sao? Nhìn không ra đó! Ài, tháºt là phà cả má»™t nồi lương khô a!
Lâm đại nhân lắc đầu cảm khái, mặt đầy vẻ tiếc nuối.
“ Xoạt “ má»™t tiếng, trưá»ng kiếm trong tay Ninh VÅ© TÃch bắn ra ngang qua tai hắn. Lâm đại nhân chỉ cản thấy má»™t bên tai mát lạnh, mấy sợi tóc chìa ra liá»n rÆ¡i xuống, lặng yên không má»™t tiếng động.
“Mẹ kiếp, chÆ¡i phi kiếm uy hiếp ta hả, lão tá» không thể bị dá»a như váºy được!†Hắn lau mồ hôi lạnh trên trán, khẽ than:
- Ném tháºt chuẩn! VÅ© TÃch, khi nà o dạy ta Ä‘i. Ta vẫn luôn có hứng thú vá»›i việc phi Ä‘ao!
Công phu hà m dưỡng cá»§a Ninh tiên tá» quả tháºt tu luyện tá»›i mức độ cao thâm, nà ng vẫn giữ vẻ thản nhiên:
- Lần nà y chỉ là cảnh cáo mà thôi, lần sau không có váºn khà tốt như váºy nữa đâu … rốt cuá»™c ngươi muốn nói gì?
Lâm Vãn Vinh thở dà i:
- Muốn nói chuyện vá»›i nà ng má»™t chút, là m sao lại khó như váºy? Hôm nay nà ng vẫn luôn theo bên ngưá»i ta phải không?
Ninh tiên tá» mi mắt khép há», coi như là đã đáp lá»i, Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc:
- Tiên tá» tá»· tá»·, da tá»· tháºt tuyệt, thân hình cà ng tuyệt hÆ¡n… Ấy ấy, coi như ta chưa nói, xin tá»· lấy kiếm ra được không? ta là ngưá»i thÃch nói giỡn thôi mà !
Trưá»ng kiếm trong tay Ninh VÅ© TÃnh đã đặt trên cổ hắn, giá»ng cháºm rãi Ä‘e dá»a:
- Ngươi nên quý trá»ng cÆ¡ há»™i nói chuyện bây giá», rất có thể ngươi láºp tức không thể mở miệng ra được nữa.
- Tiên tá» tá»· tá»·, cách nhìn cá»§a tá»· vá»›i việc ngưá»i Hồ muốn mượn đại pháo thế nà o?
Cảm giác mÅ©i kiếm lạnh lẽo đặt trên cổ, Lâm đại nhân không dám chiếm tiện nghi nữa, thà nh thà nh tháºt tháºt nói chuyện.
- Không biết!
Ninh tiên tá» trở lá»i đơn giản:
- Không phải việc cá»§a ta, trước giá» ta không há»i đến.
- Váºy Thà nh Vương thì sao? Việc cá»§a thà nh vương cá»§a thuá»™c vá» tá»· hay không?
Lâm Vãn Vinh nắm lấy cÆ¡ há»™i há»i tá»›i:
- Hắn má»i ta Ä‘i phó yến, ta có nên Ä‘i hay không đây? Mặc áo nà o Ä‘i đây? Tiên tá» tá»· tá»· góp ý giúp ta được không?
- Ngươi muốn há»i vá» Thà nh Vương?
Trong mắt tiên tá» hiện lên ý cưá»i:
- Ngươi không nên há»i ta, có má»™t ngưá»i còn biết rõ hÆ¡n cả ta.
- Ai váºy?
Lâm Vãn Vinh không hiểu há»i:
- Ngươi quên rồi sao, đêm hôm đó, cô ta còn tới giết ngươi.
Ninh VÅ© TÃch nở má»™t nụ cưá»i, như hoa mẫu đơn nở giữa mùa đông, vô cùng diá»…m lệ hấp dẫn, Lâm đại nhân lại á»›n lạnh, cố nói:
- Tá»· tá»· nói ai váºy, gần đây ra sức Ä‘á»c sách, Ä‘á»c tá»›i bại não rồi. Tá»· nói rõ rà ng thêm chút Ä‘i.
- Ngươi không chỉ là đá»c sách bại não mà cả tâm tư ngươi cÅ©ng há»ng rồi.
Nụ cưá»i mỹ lệ cá»§a Ninh tiên tá» dần dần biến mất, ngón tay thon dà i đè lên chuôi kiếm.
- A, ta nhớ ra rồi.
Trên mặt Lâm đại nhân hiện lên vẻ kinh hỉ:
- Tá»· tá»· nói nữ tỠáo Ä‘en đêm đó tá»›i giết ta sao, cÅ©ng chÃnh là sư muá»™i cá»§a tá»·, có đúng không? Ài, cuối cùng không Ä‘á»c sách tá»›i ná»—i bại não.
- Ngươi biết cô ta sao?
Ninh VÅ© TÃch nói thản nhiên.
- Không biết, ta là m sao biết cô ta được? Cô ta là thÃch khách, ta là ngưá»i bị ám sát, hoà n toà n đối láºp, tiên tá» tá»· tá»·, tá»· ngà y đó không phải đã thấy rồi sao? Nói ra, còn chưa cảm ta Æ¡n cứu mạng cá»§a tá»· đó.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì, chắp tay vái ba vái trong lòng thầm niệm lạy trá»i lạy đất lạy cha mẹ, rất thà nh lá»…!
- Tháºt không? Tháºt là không biết cô ta ư?
Trong mắt Ninh VÅ© TÃch hiện lên má»™t tia giá»…u cợt, nhìn hắn há»i:
Biết quan hệ giữa mình và An BÃch Như chỉ có và i ngưá»i, lão hoà ng đế trong lòng mang nghi kị vá»›i Ninh VÅ© TÃch, tuyệt sẽ không mang chuyện cá»§a mình và An tá»· tá»· ra nói vá»›i Ninh VÅ© TÃch, Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả:
- Äúng là không biết tháºt, có Ä‘iá»u cô ta là sư muá»™i cá»§a tá»·. Khi nà o tiên tá» tá»· tá»· giá»›i thiệu chúng ta má»™t chút, má»i ngưá»i là m hòa cùng phát tà i, tháºt tốt biết bao!
- Ngươi nhìn xem, đây là cái gì?
Trong tay Ninh VÅ© TÃch nắm má»™t cây phong châm, khẽ há»i:
- Ấy, đây chẳng phải là ká»· váºt là m quen cá»§a chúng ta sao? Không ngá» rằng tá»· tá»· vẫn luôn giữ gìn nó, tháºt là tình thâm nghÄ©a trá»ng!
Lâm Vãn Vinh vá»™i cưá»i trả lá»i.
- Phong châm, ngÅ© độc! Trên cái thế giá»›i nà y chỉ có má»™t ngưá»i có thể Ä‘iá»u chế ra.
Ninh VÅ© TÃch lắc đầu cưá»i khẽ:
- Nói ngươi không biết cô ta, chÃnh ngươi cÅ©ng tin được sao? Phà công các ngưá»i diá»…n trò ám sát!
Lâm Vãn Vinh toát mồ hôi lạnh: “Ninh tiên tá» nà y tháºt thâm, nguyên là sá»›m đã nhìn ra mình và An tá»· tá»· quen biết nhau rồi, nhưng nà ng ta má»™t má»±c không bóc trần ra, như váºy là dụng ý gì đây? Chẳng lẽ là coi trá»ng ta? Äẹp trai đúng là phiá»n toái mà !â€
- Tiên tá» tá»· tá»·, ta chỉ há»i cách nhìn cá»§a tá»· vá»›i Thà nh Vương như thế nà o. Là m sao lại lôi ra nhiá»u chuyện váºy? Có phải là bình thưá»ng không ai nói chuyện vá»›i tá»·, trong lòng tịch mịch không?
Lâm Vãn Vinh cưá»i gượng.
Ninh VÅ© TÃch khẽ hừ má»™t tiếng:
- Trên cái thế giá»›i nà y không chỉ có mình ngươi thông minh, đừng coi tất cả ngưá»i khác thà nh kẻ ngốc. An sư muá»™i móc nối vá»›i ngươi như thể nà o ta không quản. Nhưng ngươi Ä‘ang ở trước mặt ta, tốt nhất đừng giá» trò tâm lý gì đó, nếu không …
- Nếu không đầu rơi xuống đất có phải không?
Lâm Vãn Vinh hừ mạnh má»™t tiếng, chỉ và o đầu mình, lá»›n giá»ng:
- Ngươi chém Ä‘i, có bản lÄ©nh ngươi tá»›i xem xem, xem xem là bảo kiếm cá»§a ngươi sắc hay là cổ ta cứng? Gá»i ngươi má»™t tiếng tiên tá». Ngươi liá»n cho rằng mình tháºt sá»± là tiên tá» sao? Nếu không phải là nể tình thân giữa ngươi và Thanh Tuyá»n, ta sá»›m đã nổ súng bắn chết ngươi rồi. Bắn chết ngươi, biết không?
Lâm Vãn Vinh chĩa và o huyệt thái dương là m bộ dạng hung hăng bắn súng, giống như là Ninh tiên tỠđang thiếu hắn năm trăm lượng bạc.
Ninh VÅ© TÃch thấy bá»™ dạng tức giáºn cá»§a hắn, trong lòng buồn cưá»i, thản nhiên nói:
- Ngươi nói đã xong chưa?
Lâm Vãn Vinh chợt xoay ngưá»i lại, nhìn thẳng và o nà ng:
- ÄÆ°a kim bà i kia trả cho ta?
- Kim bà i gì?
Ninh tiên tá» ngẩn ngưá»i rồi láºp tức hiểu ra, lắc đầu:
- Ngươi muốn kim bà i kia để là m gì?
Lâm đại nhân điệu bộ hung thần sác sát nói:
- Bổn đại nhân dùng tiá»n mua đồ nhưng không hà i lòng, hiện giá» muốn trả hà ng! Thế nà o, không có giấy bảo hà nh à ?! Thái độ phục vụ kiểu gì thế! Mau trả kim bà i cho ta, trở vá» tiên phưá»ng cá»§a ngươi mà dạo chÆ¡i Ä‘i.
Ninh VÅ© TÃch vừa buồn cưá»i lại bá»±c mình, cái tên nà y sao thế nà o cÅ©ng nghÄ© ra được, nà ng lắc đầu nói:
- Việc ta đáp ứng thì nhất định sẽ là m, kim bà i kia tuyệt không thể trả lại.
Lâm Vãn Vinh giáºn giữ nói:
- Ngược lại là ngươi đó! Ai là lão gia, ai là ngưá»i hầu, ngươi có hiểu rõ không? Không chút tinh thần coi trá»ng nghá» nghiệp, không hiểu nghá», không chuyên nghiệp, cái tiên phưá»ng bán cá cá»§a các ngươi, bồi dưỡng nhân tà i chÃnh là kiểu như ngươi đó hả? Trả kim bà i lại cho ta, còn ngươi, ở má»™t bên mà chÆ¡i!
Ninh VÅ© TÃch vang danh khắp thiên hạ, thân pháºn tôn quý nhưá»ng nà o, có ai từng hò hét to nhá» trước mặt nà ng? Cho dù là công phu hà m dưỡng có tốt hÆ¡n, thấy bá»™ dạng Lâm Tam hống hách bạo ngược, trong mắt không có ai, cÅ©ng nhịn không được mà tức giáºn, trưá»ng kiếm trong tây khẽ run nhẹ nhẹ, háºn không thể đâm và i lá»— trên ngưá»i hắn.
- Muốn giết ta có phải không?
Lâm đại nhân ưỡn ngá»±c lên, cưá»i lạnh:
- Váºy thì tá»›i Ä‘i! Ngươi nếu không dám giết thì ngươi là lão bà cá»§a ta! Ta nếu bị ngươi giết thì ta không phải lão công cá»§a ngươi!! Hắc hắc cái bá»n tiên phưá»ng bán cá các ngươi, thanh danh rất tốt đó, động má»™t chút là muốn giết chá»§, đại gia ta hầu hạ không nổi. Cứ để ngươi lấy cái mạng cá»§a ta, má»i ngưá»i Ä‘á»u thanh tịnh.
Ngà y thưá»ng Ninh tiên tá» tiếp xúc toà n kẻ sÄ© lá»… mạo tao nhã, nà o đã từng gặp loại mặt dà y vô lại thế nà y, tức tá»›i mức mặt ngá»c đỠbừng, trưá»ng kiếm trong tay mấy lần giÆ¡ lên, cuối cùng vẫn bá» xuống.
- Ngá»c Äức Tiên Phưá»ng ta đáp ứng việc gì thì chưa từng thất tÃn. Ngươi muốn ta là m gì?
Ninh tiên tá» có ép ná»™ há»a trong lòng, bình tÄ©nh nói.
- Là m cái gì à ? Chưa hầu hạ ngưá»i khác bao giá» sao! Lão gia ta bây giá» Ä‘i mệt rồi, Ä‘i gá»i xe ngá»±a lại đây, đừng bà y ra bá»™ mặt nhăn như mướp đắng thế, cưá»i nhiá»u và o!
Lâm Vãn Vinh háºm há»±c phân phó.
- Ngươi…
Ninh tiên tá» tức tá»›i mức toà n thân run rẩy, trầm mặc tháºt lâu sau, cuối cùng dáºm chân má»™t cái xoay ngưá»i rá»i Ä‘i.
Tà i sản của Silverwing
Chữ ký cá»§a Silverwing Pháºn là m trai gõ phÃm bình thiên hạ :00 (32):
Chà anh hùng click :0 (35): chuá»™t định giang san :0 (156): Äi kiếm vợ nà o
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Silverwing
17-02-2009, 08:54 PM
Chân tiểu nhân Nhất đại thánh tăng
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 93
Thá»i gian online: 5 giá» 20 phút 15 giây
Thanks: 0
Thanked 32 Times in 20 Posts
Chương 295: Nháºp mạc chi tân (P1)
Dịch: Có khó gì đâu
Nguồn: 4vn.eu
Thế là đi sao? Ta còn chưa chiếm dược chút tiện ngu nà o mà . Lâm đại nhân cá»±c kỳ thất vá»ng, đứng má»™t lúc liá»n cất bước, chợt nghe tiếng bánh xe lá»™c cá»™c, má»™t cá»— xe ngá»±a chầm cháºm Ä‘i tá»›i, xa phu nhảy xuống há»i: “Lão gia, ngà i gá»i xe?â€
Lâm Vãn Vinh vui mừng, vá»™i gáºt đầu: “Là ta, đại thúc, ban nãy có ngưá»i gá»i xe chăng?â€
“Ngà i nói đến vị tiểu thư đó?†Xa phu móc má»™t đĩnh bạc ra: “Äúng là ngưá»i tốt, gá»i tiểu nhân đến đón ngà i, sao váºy, đại nhân không quen tiểu thư?â€
Hắn ngầm gáºt gù, phát tÃn hiệu là được mà , mặc kệ nà ng ta là tiên tá» thần nữ nà o, tuyệt không để nà ng ta đắc thế. Äây gá»i là được đằng chân lân đằng đầu, tuyệt không thể nuông chiá»u nữ nhân, mắng chá»i liá»n ngoan ngoãn ngay.
“À, là má»™t nha đầu trong nhà ta, nghe lá»i lão bà cá»§a ta dặn Ä‘i là m việc khác rồi.†Hắn cưá»i hì hì, nhìn quanh không thấy Ninh VÅ© TÃch ẩn thân nÆ¡i nà o, liá»n chui và o trong xe: “Äại thúc có biết Thà nh vương phá»§ không, chúng ta đến đó.â€
Xa phu thấy vị lão gia trẻ tuổi nà y dá»… gần liá»n gan dạ hẳn, khẽ buông rèm: “Thà nh vương hả, tiểu nhân có biết, lão nhân gia được coi là hiá»n vương, lúc nà o cÅ©ng hiá»n hòa vá»›i bách tÃnh quanh đó, ai cÅ©ng nói, nếu lão nhân gia là m hoà ng đế thì bách tÃnh có phúc.†Nói được ná»a chừng, y vá»™i ngừng lá»i, hiển nhiên nháºn ra mình phạm húy, cưá»i ngượng ngùng: “Tiểu nhân nói linh tinh rồi, lão gia đừng cho là tháºt.â€
“Äại thúc nói gì?†Lâm Vãn Vinh lấy là m kỳ quái: “Ban nãy ta tai Ä‘iếc, không nghe thấy gì, đại thúc nói lại má»™t lần được không?†Xa phu cưá»i cảm kÃch, vá»™i đánh xe Ä‘i ngay.
Thà nh vương phá»§ cách xa hoà ng cung, tạo thà nh thế nam bắc đối ứng, chiếm má»™t vùng rất rá»™ng, chắc phải hÆ¡n mưá»i mẫu, từ xa nhìn lại chỉ thấy ngói đỠtưá»ng cao, đình đà i lâu các, khà thế tháºp phần hùng vÄ©. Tòa phá»§ hoà ng đế ban cho Lâm Vãn Vinh cÅ©ng lá»›n nhưng so vá»›i vương phá»§ lại không đáng gì, có lẽ chỉ hoà ng cung là lá»›n hÆ¡n.
Cá»a vương phá»§ treo má»™t lồng đèn rất lá»›n, cánh cá»a đỠlòm có má»™t đôi vòng mà u và ng, trên có treo má»™t tấm biển lấp lanh kim quang đỠba chữ: Thà nh vương phá»§.
Lâm Vãn Vinh xuống xe, Thà nh vương đã đứng tại cá»a, ôm quyá»n cưá»i vá»›i hắn: “Lâm đại nhân quang lâm tệ phá»§, bản vương không đón từ xa. Thất lá»…, thất lá»….â€
“Ai da, vương gia sao lại nói thế?†Hắn cưá»i hắc hắc: “Tiểu đệ mạo muá»™i đến quý phá»§ quấy nhiá»…u, lẽ ra phải nói câu xin lá»—i. À, tiểu vương gia cÅ©ng ra đón. Lẫu quá không gặp, ngà i ngà y cà ng anh tuấn tiêu sái ngá»c thụ lâm phong, sắp kịp tại hạ rồi.â€
Gương mặt anh tuấn cá»§a Triệu Khang Ninh rúm lại, cố rặn cưá»i: “Lâm đại nhân là quý khách, phụ vương cÅ©ng phải tá»± xuất môn nghênh tiếp, Khang Ninh ra đây cÅ©ng là hợp lẽ.â€
Lâm Vãn Vinh đến cạnh gã, cưá»i hì hì vá»— vai: “Vương gia khách khà quá, chúng ta quen nau ở Kim Lăng, cÅ©ng coi là bạn cÅ©, hà tất coi như ngưá»i ngoà i? Lão vương gia, tiểu vương gia, má»i.†Hắn chuyển khách thà nh chá»§, khiêm tốn má»i cha con Thà nh vương và o trước.
Thà nh vương là huynh đệ ruá»™t duy nhất cá»§a đương kim hoà ng đế, thân pháºn tất nhiên tôn quý, Ä‘i và o trong hà nh lanh sáng rá»±c đèn Ä‘uốc, cứ ba bước lại có má»™t lồng đèn kim ti, năm bước có má»™t đĩa đèn lưu ly, đâu đâu cÅ©ng phồn hoa, ngưá»i hầu đông đúc, vô cùng náo nhiệt.
Thấy Lâm Vãn Vinh nhìn đông ngó tây, tá»±a hò chưa thấy nói nà o thế nà o, Triệu Khang Ninh cưá»i khinh miệt, Thà nh vương cÅ©ng liếc hắn lạnh nhạt nhưng không nói gì.
“À, lão vương gia, đây là gì?†Hắn chỉ và o một kỳ cảnh ngoà i xa tỠvẻ hiếu kỳ.
Cha con Thà nh vương ngẩng nhìn, thấy cách đó không xa có má»™t ao nước, má»™t bánh xe gió cá»±c lá»›n Ä‘ang chầm cháºm chuyển động đưa nước lên cao rồi rÆ¡i xuống ao, dấy lên má»™t vùng thá»§y hoa mỹ lệ. Bánh xe do nhân lá»±c thôi động, ba tráng hán liên tục đẩy mạnh khiến nước áo liên tục văng lên cao.
“À, đó là khi bản vương ở Vân Nam thấy má»™t loại thá»§y xa liá»n thÃch thú, lúc vá» kinh sai thợ là m má»™t cái. Thá»§y xa nà y có gió sẽ từ từ chuyển động, hất nước ao lên cao, mỹ lệ dị thưá»ng. Bản vương đặt tên cho nó là Phong sinh thá»§y khởi.†Thà nh vương mỉm cưá»i đáp.
“Phong sinh thá»§y khởi?†Lâm Vãn Vinh gáºt gù, giÆ¡ ngón tay cái: “Lão vương gia quả nhiên có há»c vấn hÆ¡n hẳn tại hạ, nếu là tại hạ chắc đặt tên nó là Lão ngưu hấp thá»§y.â€
Triệu Khang Ninh cưá»i lạnh, ngươi là loại lôm côm nà o, má»™t tên gia Ä‘inh nhá» xÃu, ngưá»i hầu cá»§a ngưá»i hầu, đứng cạnh ta có mà lau già y không xong, sao lại dám so vá»›i phụ vương.
“Ôi, lão vương gia,đây là cái gì? Con rắn to quá?†Lâm Vãn Vinh chỉ và o má»™t cảnh quan cạnh đó, chặc lưỡi khen ngợi. Äó là má»™t gốc cây vắt ngang dòng suối cà nh lá quấn lại thà nh hình con rắn, cà nh cây thô dà i, đầu con rắn có sừng, khóe miệng tua tá»§a râu, như nanh múa vuốt khà thế phi phà m. Mình nó còn dùng và ng lấp lánh là m vảy, rất có thần khÃ.
“Äó là má»™t con tiểu kim long, bản vương lúc rá»—i sai thợ đúc thà nh là m váºt trang sức.†Thà nh vương lóe lên tia sáng sắc lẹm trong mắt, mỉm cưá»i đáp.
“À.†Hắn gáºt đầu: “Hóa ra là tiểu kim long đồ chÆ¡i. Lão vương gia, cái tên Phong sinh thá»§y khởi ban nãy rất hay, không biết con tiểu kim long được lão nhân gia đặt tên là gì?â€
“Tạm thá»i chưa có.†Thà nh vương cưá»i: “Lâm đại nhân hứng trà như váºyâ€, chi bằng đặt luôn tên cho nó?
Hắn cưá»i nhăn nhở: “Chuyện nà y không được, tại hạ há»c vấn thấp kém, kiến thức nông cạn, cái tên nà y sợ sẽ khiến má»i ngưá»i hoảng sợ. Con suối nà y có nước có cá, còn có cả kim long, chi bằng gá»i nó là Ngư long há»—n tạp, hay tháºt, hắc hắc.â€
Triệu Khang Ninh không nhịn được, hầm hừ: “Cái gì mà ‘Ngư long há»—n tạp’, đó gá»i là Long khốn thiển thá»§y, phụ vương đã đặt tên rồi.â€
“A.†Lâm đại nhân trợn mắt, thở dà i ra vẻ kinh hãi: “Hóa ra là ‘Long khốn thiển thá»§y’, quả nhiên có há»c vấn. ‘Phong sinh thá»§y khởi’, ‘Long khốn thiển thá»§y’, hà hà , hai cái tên nà y có ý gì nhỉ? Ài, gần đây Ä‘á»c sách nhiá»u quá, đầu óc lẫn mất rồi, nhất thá»i không nghÄ© ra.â€
Triệu Khang Ninh xung động lên tiếng, láºp tức nháºn ra há»ng việc, Thà nh vương uy nghiêm trừng mắt, gã láºp tức im miệng, lúc nà y gã đứng cạnh Lâm Vãn Vinh, mùi yên thảo nhà n nhạt truyá»n tá»›i. Hắn láºp tức lạnh ngắt trong lòng, liếc nhìn Triệu Khang Ninh tháºt sâu, chả trách bá»n Äá»™t Quyết dá»… dà ng giao ra, hóa ra là có tay trong. Lão tá» cho chúng mấy cá»— pháo nát cÅ©ng không oan uổng chút nà o.
Hắn ngẫm nghÄ© hồi lâu má»›i thở dà i: “Ôi, nói tháºt, mấy hôm trước, hoà ng thượng vá»i tại hạ và o hoà ng cung ná»™i viện du ngoạn, nhưng so vá»›i vương gia thì khà thế hình như, hì hì…â€
“So thế nà o?†Thà nh vương lóe nhãn quang, nhẹ giá»ng há»i.
“Hoà ng cung trừ lá»›n hÆ¡n địa phương nà y tà chút, những thứ khác kém xa, không có đèn lồng kim ty, không có đĩa đèn lưu ly, không có Phong sinh thá»§y khởi, lại cà ng không có tiểu kim long như tháºt nà y.†Hắn lắc đầu: “‘Long khốn thiển thá»§y’, ‘Phong sinh thá»§y khởi’, lão vương gia, xem ra hoà ng thượng còn không được bao lâu thá»i gian nữa.â€
“Váºy ư?†Thà nh vương cưá»i ha hả: “Lâm đại nhân, chúng ta đừng dây dưa ở đây nữa, mau và o trong nhà đi, chư vị đại nhân Ä‘ang đợi.â€
Ba ngưá»i và o phòng, đại sảnh bà y toà n ghế gá»— đà n, trải thảm đỠrá»±c, đồ dùng bằng ngá»c rất nhiá»u, trần thiết hết sức phú quý đưá»ng hoà ng. Trong sảnh đầy mỹ tá»u cùng món ăn ngon, mấy chục thị nữ xinh đẹp đứng cạnh hầu hạ.
Có mấy ngưá»i khác đã tá»›i, Lâm đại nhân nhìn quanh, Ãt gương mặt quen thuá»™c quá, toà n gương mặt lạ. Tháºt ra, hắn tuy là m đến Lại bá»™ phó thị lang nhưng chỉ được cái danh, văn võ trong triá»u trừ Từ Vị và Lý Thái, hắn không biết mấy ai.
“À, Tô trạng nguyên huynh cÅ©ng ở đây hả?†Khó lắm má»›i thất má»™t ngưá»i quen ngồi ở chiếu trên, vẻ mặt hắn liá»n hiện lên nụ cưá»i thà nh khẩn thân thiết, nhiệt tình chà o há»i.
Tô Má»™ Bạch liếc hắn coi như đáp lá»…, Thà nh vương mỉm cưá»i: “Lâm đại nhân, bản vương má»i khách hôm nay Ä‘á»u là đồng liêu đồng sá»± trong triá»u, không có ai thiếu tư các. Nà o nà o nà o, đại nhân đến ngồi đây Ä‘i.â€
Äoạn tá»± tay kéo hắn đến chá»— ngồi trên cùng. Lâm đại nhân cả kinh, lão tặc gian trá tháºt, cả sảnh đưá»ng toà n thượng thư, tể tướng, đại há»c sÄ©, ai chẳng thuá»™c hà ng nhất phẩm, lão lại kéo má»™t tên tép riu như hắn lên chá»— cao nhất, chẳng phải cố ý chÆ¡i nhau sao? Bèn cưá»i ha hả: “Vương gia, chiếu tiệc cao nhất phải dà nh cho khách nhân tôn quý nhất, tại hạ không ngồi lên đó được, mông lại má»c nhá»t mất.â€
Thà nh vương cưá»i vang: “Lâm đại nhân khách khà quá, ngà i là khách nhân tôn quý nhất cá»§a bản vương. Còn trẻ đã được thánh thượng ân sá»§ng, là m đến Lại bá»™ phó thị lang, được được hoà ng thượng thân tá»± đỠdanh ‘thiên hạ đệ nhất Ä‘inh’, xưa nao có ai được như thế. Tá»›i đây Lâm đại nhân là m đại tướng quân đã đà nh, dù được phong là m vương gia khác há» cÅ©ng không có gì lạ, xin há»i các vị, đại nhân không ngồi lên còn ai dám lên ngồi?â€
Tà i sản của phongtrancuongkhach
Last edited by phongtrancuongkhach; 17-02-2009 at 09:24 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a phongtrancuongkhach
17-02-2009, 09:44 PM
Chân tiểu nhân Nhất đại thánh tăng
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 93
Thá»i gian online: 5 giá» 20 phút 15 giây
Thanks: 0
Thanked 32 Times in 20 Posts
Chương 295: Nháºp mạc chi tân (P2)
Dịch: Có khó gì đâu
Nguồn: 4vn.eu
“Äúng đúng, Lâm đại nhân nên thượng tá»a.†Quan viên Ä‘á»u xôn xà o nhưng trong mắt lại lóe lên
những tia sáng rất khác nhau: cưá»i nhạo, bá»±c bá»™i, hâm má»™, đố kỵ, coi thưá»ng… Thà nh vương
liếc Tô Má»™ Bạch, thấy y không thèm nhìn đến, cầm bầu chuốc đầy chen ngá»a cổ nốc cạn.
“Chà , bình sinh tại hạ chỉ thÃch mấy trò hoa dạng, việc ngồi lên chiếu trên nà y không phải sở
trưá»ng. Bất quá, chư vị đại nhân đã coi trá»ng, tại hạ miá»…n cưỡng ngồi lên váºy, ngà y sau hoà ng
thượng trách tá»™i tại hạ không phân tôn ty, không chu toà n lá»… số, mong các vị là m chứng cho.â€
Lâm Vãn Vinh tá» vẻ khó xá», chúng nhân liá»n lá»›n tiếng đồng ý, giục Lâm đại nhân đừng khiêm
tốn, cứ ngồi lên.
Thấy hắn ngồi xuống, cha con Thà nh vương cÅ©ng ngồi xuống vị trà chá»§ nhân, mỹ tá»u mỹ thá»±c thi
nhau được bưng lên, bầu không khà láºp tức náo nhiệt ngay.
Sau ba tuần rượu, năm món nhắm, Thà nh vương đảo mắt cưá»i: “Hôm nay xuân sang, bản vương
mở yến má»i các vị đồng liêu, má»i chư vị thoải mái vui say. Nà o nà o.â€
Lão vá»— tay, ngoà i cá»a liá»n bước và hÆ¡n mưá»i mỹ nữ, mỉm cưá»i đến thi lá»… trước các chiếu tiệc, có
mấy nữ tỠôm đà n sáo, cháºm rãi tấu nhạc. ÄÆ°á»£c âm nhạc ru hồn, chư vị đại nhân dần thoải mái,
cưá»i nói vá»›i nữ tá» bên mình, nhất thá»i tiếng cưá»i nói vang lên không ngá»›t, cá»±c kỳ náo nhiệt.
Riêng tân trạng nguyên Tô Mộ Bạch đại nhân lại lạn lùng với mỹ nữ, một mình sầu não uống
rượu, cực kỳ lạc lõng.
Thà nh vương liếc rồi liếc Lâm Tam, khóe môi hiện nụ cưá»i lạnh.
Lâm đại nhân trưa nay đã ăn đò nướng tại chá»— mấy ngưá»i Hồ, giá» ngồi đúng vị trà thu hút chú ý,
tá» ra rất không thoải mái, tuy nữ tá» bên cạnh yêu kiá»u nhưng hắn lại thiếu Ä‘i mấy phần hà o hứng,
bất quá thấy tất cả cùng vui vẻ, cũng vuốt nhẹ lên mặt nà ng ta: “Tiểu muội muội bao nhiêu tuổi
rồi?â€
“Nô gia mưá»i sáu.†Tiểu muá»™i muá»™i e thẹn cúi đầu.
“Mưá»i sáu? Ta thấy không phải đâu.†Hắn nhìn đôi gò bồng đảo nà ng ta chằm chằm, nuốt nước
bá»t: “Mưá»i sáu sao lại to thế nhỉ? Ta thấy ngưá»i khác hai mươi sáu cÅ©ng không bằng đâu.â€
“Äại nhân xấu quá.†Tiểu muá»™i muá»™i khẽ uốn éo, là m nÅ©ng trong ngá»±c hắn.
Mẹ nó, tỷ tỷ hai sáu còn giả đò ngây thơ với lão tỠhả, tưởng lão tỠkhông biết xem hà ng sao?
Thà nh vương lão tặc nà y, lương tâm đã bị cho gặm rồi, để ta ngồi lên chiếu trên lại dám giở trò
nà y, định rắn giả là m lươn hả, tưởng lão tỠlần đầu đi chơi ư?
Hắn cưá»i hắc hắc, uống cạn chén mỹ tá»u, mặc cho “tiểu muá»™i muá»™i†vuốt ve, hắn cứ uy phong
lẫm lẫm, hoà n toà n bất động.
Thà nh vương nghe ngóng chung quanh, thấy hắn cưá»i cưá»i nói nói vá»›i nữ tá» cạnh mình nhưng
không có ý động thá»§, liá»n cưá»i: “Thế nà o, Lâm đại nhân, lẽ nà o không hợp khẩu vị nha đầu nà y?â€
“Khẩu vị cá»§a tại hạ đặc biệt lắm, không ai chiá»u được.†Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì giÆ¡ chén: “Lão
vương gia, tại hạ kÃnh ngà i má»™t chén, những ‘Long khốn thiển thá»§y’, ‘Phong sinh thá»§y khởi’ đó
mang lại cho tiểu đệ không Ãt kiến thức.â€
Thà nh vương mỉm cưá»i giÆ¡ chén uống cạn: “Lâm đại nhân đừng sợ, mấy trò sau má»›i hay.†Lão
vá»— tay nhẹ, tiếng tÆ¡ tiếng trúc trong sảnh đưá»ng dừng ngay, ngay cả những nữ tá» Ä‘ang cưá»i cợt
với khác cũng yên lặng, bầu không khà yên tĩnh cực độ.
“Tang.†Má»™t tiếng đà n khẽ vang như má»™t ngá»n tiểu chùy gõ nhẹ và o tâm linh chúng nhân, tiếng
đà n lá»›n dần trong vắt như ngá»c châu rÆ¡i rụng.
Một nữ tỠu hoán cất tiếng hát:
"Nước biển sâu ngưá»i bảo
Không bằng ná»a nhá»› mong
Còn có bỠnước biển
Nỗi nhớ bến bỠkhông
Mang đà n lên lầu cao
Lầu vắng trăng mênh mông
Khúc tương tư tay gẩy
Bất chợt đứt dây lòng."
(Vốn đây là bà i Tương tư oán của Lý Quý Lan, bản dịch của Lê Xuân Khải)
Không biết từ bao giá», trong sảnh đưá»ng có thêm má»™t tấm bình phong trắng muốt, má»™t thân ảnh đầy đặn, khúc nà o ra khúc đó xuyên qua bình phong Ä‘áºp và o mắt chúng nhân, tô thêm sắc thái cho bầu không khÃ. Giá»ng nữ tá» cao dần như có thể xuyên qua ngá»c đá, rung chông gióng trống, cùng tiếng đà n miên man, diá»…n tả tình cảm lâm ly cá»±c độ, vô cùng động lòng ngưá»i.
Có mặt toà n là báºc tà i há»c, chỉ nghe má»™t khóc liá»n biết nà ng ta không phải ngưá»i thưá»ng, lại thêm thân hình tuyệt diệu, láºp tức chụm lại bà n tán.
Thà nh vương cưá»i thần bÃ: “Chư vị bất tất Ä‘oán nữa, đó không phải là hồng nhân trong Bát Äại Hồ Äồng. Cả tám nÆ¡i nà y toà n nhan sắc tầm thưá»ng, sao có thể sánh vá»›i vị giai nhân nà y.â€
Lão phất tay, bình phong tá»± động thu lên, má»™t thân ảnh xinh đẹp mê hồn liá»n xuất hiện trước mắt quan viên, nà ng ta mặc trưá»ng sam tÃm nhạt, mặt Ä‘eo khăn tÆ¡ má»ng, thân hình như cảnh liá»u lả lÆ¡i trước gió, vòng eo nhá» xÃu chao qua qua lại, đôi trái đà o tiên và cặp mông vẽ thà nh những đưá»ng cong đẹp vô cùng. Chỉ thấy thân ảnh là đủ biết nữ tá» nhất định có nhan sắc tuyệt thế.
Nữ tỠkhẽ dừng bước, cặp mông lộ ra phong vị vừa ưu nhã vừa dụ hoặc cực độ, say mê khôn tả.
Thà nh vương cÅ©ng ngây ra, mắt loáng lên tia mê luyến, rồi lại tá» vẻ kiên định, cưá»i bảo: “Hôm nay là ngya xuân ấm áp, hoa Ä‘ua nở, rất hợp cho việc đăng các nháºp thất. Nhân buổi đêm đẹp đẽ, bản vương đưa đến cho các vị má»™t phần đại lá»…. Vị tiểu thư nà y mỹ lệ như thần tiên, cầm kỳ thư há»a Ä‘ao thương kiếm kÃch Ä‘á»u tinh thông, kẻ tầm thưá»ng không đáng là đối thá»§. Hôm nay các vị cứ dá»±a và o bảnh lÄ©nh, ai khiến giai nhân mỉm cưá»i liá»n trở thà nh ngưá»i mở khóa động đà o cá»§a giai nhân.â€
Mở khóa động đà o? Bá quan thưá»ng ngà y lên triá»u Ä‘á»u nghiêm túc có thừa, lúc hết chầu liá»n phong lưu như ai, tá»± nháºn phi thưá»ng, thấy nữ tá» như thiên tiên nà y, nếu có thể vui vẻ cùng, nhất định khoái hoạt hÆ¡n thần tiên.
“Vương gia, là m sao khiến giai nhân cưá»i được?†Má»™t lão đầu tá» bụng máºp ú há»i.
Thà nh vương cưá»i: “Váºy phải dá»±a và o bản lÄ©nh cá»§a các vị. Kể chuyện cưá»i, nhảu múa, hát hò, mưá»i tám món võ nghệ Ä‘á»u có thể sá» dụng. Vị tiểu thư nà y nói rồi, niá»m vui ngắn chẳng tà y gang, ngà n vang không mua nổi má»™t nụ cưá»i, ai có thể khiến nà ng ta tháºt lòng cưá»i sẽ trở thà nh ngưá»i mở khóa động đà o.â€
Chúng nháºn láºp tức nhao nhao nghị luáºn, định chá»c cho giai nhân cưá»i, nếu là ngưá»i quen bình thưá»ng thì không khó nhưng nữ tỠđột nhiên xuất hiện, thân thế mù má», tÃnh cách không ai biết, định khiến nà ng ta cưá»i e rằng không đơn giản.
Vá»› vẩn, thế mà được hả? Lâm đại nhân nhìn quang, Thà nh vương nhìn hắn cưá»i thần bÃ, thấp giá»ng: “Lâm đại nhân, không phải khẩu vị đặc biệt lắm sao? Thế nà o, vị tiểu thư nà y có phù hợp không?â€
“A.†Hăn khẽ thở dà i: “Vương gia, tại hạ tháºt sá»± là ngưá»i nghiêm túc, xưa nà y chưa từng trêu hoa ghẹo nguyệt. À, khiến vị tiểu thư nà y cưá»i sẽ trở thà nh ngưá»i đầu tiên cá»§a nà ng ta hả? Vương không không phải nói ngoa chứ?â€
“Bản vương nhất ngôn cá»u đỉnh.†Thà nh vương mắt lóe sáng, gương mặt sầm xuống: “Äại nhân khiến nà ng ta cưá»i nổi, nà ng ta là cá»§a ngà i.â€
Tà i sản của phongtrancuongkhach
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a phongtrancuongkhach
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì