22-02-2009, 01:15 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
Côn Luân
Phượng Ca
Quyển 3
Chương 9 - Phục Ngưu San Hạ (HỒI 3)
Dịch: kiss4444f4
Hiệu Ä‘Ãnh: BYH, Mắt nhung, Kiếp Nô
Nguồn: TTV
Sá» Phú Thông nghe váºy, trong lòng cảm thấy ghen tỵ nhưng ngoà i miệng vẫn mỉm cưá»i:
- Nhìn hắn ta như váºy thôi chứ tháºt ra hắn rất khó hòa đồng vá»›i ngưá»i khác.
A Là Hải Nha nhăn mặt nói:
- Nghe ngươi nói váºy ta cÅ©ng thấy ngưá»i nà y rất kiêu ngạo, những ngưá»i tướng mạo bình thưá»ng không thể thuần phục được hắn ta.
SỠPhú Thông là m ra vẻ đáng tiếc:
- Äúng đó, cÅ©ng tại thế mà Vạn Há»™ Gia không muốn sá» dụng hắn ta.
A Là Hải Nha chỉ cưá»i nhưng không nói gì.
Lương Tiêu tuy cách xa há», nhưng tai rất thÃnh, hắn đã nghe hÆ¡n phân nữa những gì Sá» Phú Thông nói, chỉ mỉm cưá»i má»™t mình: “Cái tên nà y chỉ giá»i nói báºy bạ, ngà y mai đến lượt âm tháºn kinh rồi, ngươi liệu mà chuẩn bị hai xô nước, má»™t bên uống và má»™t bên xách theo Ä‘iâ€.
Lại nghe SỠPhú Thông nói:
- Nhưng không hiểu tại sao Hải Nha đại nhân lại đến đây, không ở Tương Dương giao chiến với quân Tống sao?
A Là Hải Nha nói:
- Chúng ta từ kinh đô quay vá», thánh thượng trước khi lên ngôi đã hai lần đánh Tống, nhưng Ä‘á»u thất bại trở vá», nên vẫn chưa dứt khoát vá» chuyện Nam chinh. Các đại thần cÅ©ng tranh cãi kịch kiệt, Bá Nhan nguyên soái và A Thuáºt đại nhân Ä‘ang báºn việc binh không thể rá»i khá»i triá»u đình, ra lệnh cho ta vá» triá»u bẩm cáo, xác định cương quyết việc Nam chinh. Ôi, vất vả bấy lâu, ta đã là m trá»n những gì hoà ng đế giao phó.
Sá» Phú Thông quen thói tâng bốc, thấy váºy bèn xun xoe nịnh bợ thêm mấy câu, A Là Hải Nha cà ng thêm sảng khóai.
Vừa nói chuyện, má»i ngưá»i vừa Ä‘i vòng quanh chân núi, theo con đưá»ng cá»§a Mông Cổ đại quân má»›i mở ra, Ä‘i được má»™t Ä‘oạn thì thấy có tảng đá núi đã chắn Ä‘i phần lá»›n cá»§a con đưá»ng, ngưá»i và ngá»±a thì có thể vòng đưá»ng, nhưng xe thì khó mà vượt qua. A Là Hải Nha nhăn mặt nói:
- Không lẽ, trên đỉnh núi trá»i mưa nên đã là m sạt lở tảng đá nà y sao?
Hắn hướng vỠLương Tiêu nói:
- Ngươi cá» và i ngưá»i để khiêng tảng đá nà y Ä‘i.
Lương Tiêu chau mà y rồi kêu má»i ngưá»i khiêng cục đá Ä‘i. Cục đá lún sau và o đất, sÆ¡ sÆ¡ cÅ©ng thấy nó phải hÆ¡n vạn cân, Lương Tiêu và Thổ Thổ Cáp hợp sức lại cÅ©ng không nhúc nhÃch gì, các binh lÃnh ngưá»i Hán cÅ©ng đến giúp đỡ. Lương Tiêu gá»i thêm mấy ngưá»i, thế là má»i ngưá»i đồng tâm hiệp lá»±c, đẩy cục đá sang bên kia sưá»n núi.
Lúc đó, đột nhiên nghe tiếng roi cất lên, má»™t ngưá»i thôn nữ Ä‘i chung vá»›i má»™t đứa nhá», má»™t Ä‘i trước má»™t theo sau, cầm roi và dẫn theo hai mươi mấy con bò, Ä‘i đến phÃa trước đội lÃnh. Äứa nhá» mặt mà y trông sáng sá»§a, dùng roi quất đà n bò, đột nhiên hát lá»›n:
Vãn cung đương vãn cưá»ng,
Dụng tiá»…n đương dụng trưá»ng,
Xạ nhân tiên xạ mã,
Cầm tặc tiên cầm vương.
Sát nhân diệc vô hạn,
Liệt quốc tự hữu cương.
Hà năng chế xâm lăng,
Khởi tại đa sát thương.
(Mắt nhung dịch nghĩa:
Cầm cung lên bắn phải chá»n thứ cung cứng
Dùng tên để bắn phải chá»n thứ tên dà i
Bắn giặc thì phải bắn ngựa trước
Bắt giặc thì phải bắt vua trước.
Giết ngưá»i chẳng nên vô tá»™i vạ,
Các quốc gia Ä‘á»u có biên cương lãnh thổ cá»§a riêng mình.
Tốt nhất cứ giữ lấy chỗ biên cương đó thôi,
Tại sao lại Ä‘i xâm chiếm đất Ä‘ai cá»§a ngưá»i ta?)
(Kiếp Nô dịch thơ:
Giương cung, cung cứng mới xà i,
Dùng tên, tên phải tháºt dà i má»›i hay.
Bắn giặc thì bắn ngựa ngay,
Còn khi tóm giặc chẳng ngoà i tóm vua.
Sát nhân chẳng thể lạm đùa,
Biên cương lãnh thổ hơn thua là m gì?
Chẳng thà hãy giữ yên đi,
Gieo bao oan trái chỉ vì lấn xâm.)
Âm thanh trong và rõ, bước chân cũng ngà y cà ng tiến gần đến đội ngũ quân nhân.
A Là Hải Nha hiểu tiếng Hán nên nghÄ© rằng: “Không ngá» má»™t thằng nhá» như váºy cÅ©ng biết thi ca.†A Là Hải Nha cÅ©ng là đại hà nh gia vỠâm nhạc, thấy thằng nhá» hát váºy, cÅ©ng cảm thấy lá»i lẽ rất vừa tai. Bấy giá» ngưá»i con gái kia nói:
- Em trai hát hay lắm, chị cũng hát một bà i nhé.
Da thịt cô ta trắng hồng, đôi mắt như ngưá»i trong tranh, tuy là mặc tấm áo bình thưá»ng, đầu tóc cÅ©ng chỉ bình thưá»ng nhưng mang Ä‘áºm tÃnh chất cá»§a má»™t tiểu thư, hé đôi môi hồng mà hát:
Khu mã thiên vũ tuyết,
Quân hà nh nháºp cao sÆ¡n,
Nguy kÃnh bão hà n thạch,
Chỉ lạc tằng băng gian.
Khứ dĩ Hán nguyệt viễn,
Hà thì trúc thà nh hồn,
Phù vân mộ nam chinh,
Khả vá»ng bất khả phà n.
(Dịch thơ: bản của Anh Nguyên - Lương Sơn Bạc.com
Trá»i mưa tuyết, thúc ngá»±a mau,
Tiến quân, vội vã đi và o núi cao.
ÄÆ°á»ng mòn, vách đá lạnh bao,
Bước chân từng bước rơi và o tuyết băng.
Äã xa đất Hán đầy trăng,
Bao giá» thà nh đắp đã xong má»›i vá».
Mây chiá»u theo hướng Nam Ä‘i,
Trông theo thì được, theo thì khó theo.)
Má»i ngưá»i nhìn cô ta xinh đẹp, tiếng hát lại hay, mắt thấy tai nghe, là m ai cÅ©ng thẩn thá». Chỉ má»™t chốc đà n bò đã đến trước mặt đội binh, má»i ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy hai ngưá»i xuất hiện cÅ©ng hÆ¡i lạ lùng, nhưng mà há» không để ý, vì đó chỉ là má»™t thằng nhóc và má»™t ngưá»i con gái.
Lương Tiêu đã đẩy cục đá lên trên đồi, lấy má»™t miếng đá nhá» chặn lại rồi nghỉ ngÆ¡i má»™t chút. Hắn quay lại nhìn, cảm giác ngưá»i con gái và thằng nhóc nà y dưá»ng như rất quen thuá»™c, cảm thấy bá»±c bá»™i bèn nói lá»›n:
- Hai ngưá»i là m gì đó ?
Hai ngưá»i nhìn thấy mặt hắn Ä‘á»u ngạc nhiên, nguyên lai ngưá»i con gái nà y chÃnh là Sở Uyển còn thằng nhóc là Phong Miên. Hai ngưá»i nà y thấy Lương Tiêu liá»n tá» ra lo sợ. Má»i ngưá»i thấy Lương Tiêu tranh cãi vá»›i hai ngưá»i thì Ä‘á»u cảm thấy kì lạ.
A Là Hải Nha hét lớn:
- Lương Tiêu, ngươi nói cái gì váºy?
Lương Tiêu thấy Phong Miên thì đột nhiên nghÄ© đến Vân Thù, liá»n cảm thấy tức giáºn. Hắn không đáp lại A Là Hải Nha, chạy lên phÃa trước má»™t bước nói:
- Thằng nhóc, ngươi giả trang đến đây là m gì?
Phong Miên liếc mắt nhìn quanh, cưá»i và nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là chăn bò rồi, ở đây không phải là Phục Ngưu SÆ¡n sao?
Lương Tiêu lại chá»i:
- Ngươi chăn bò hả, chăn rắm thì đúng hơn!
Lá»i nói chưa dứt, đột nhiên nghe thấy tiếng hát ở bên kia sưá»n núi, bà i hát như sau:
Äan vu khấu ngã lÅ©y,
Bách là phong trần hôn,
Hùng kiếm tứ ngũ động,
Bỉ quân vi ngã bôn.
(Fullhouse_love dịch thơ:
Äan vu giặc cướp thà nh ta,
Hà ng trăm dặm bụi gió tà đưa chân,
Vung kiếm vũ động tứ thân,
Äuổi giặc cùng quẫn chạy gần chạy xa).
Lương Tiêu nghe giá»ng quen thuá»™c quá, bèn ngước đầu nhìn theo thì thấy má»™t ngưá»i vá»›i bá»™ áo trắng như bông tuyết, má»™t tay giấu sau lưng, má»™t tay cầm cuốn sách, bước chân trông cháºm nhưng lại nhanh, bá»™ pháp như mây như nước, chẳng phải ai khác, chÃnh là Vân Thù.
Lương Tiêu đâu ngá» hắn cÅ©ng đến đây, trong lòng Ä‘ang suy nghÄ©, đột nhiên thấy Phong Miên và Sở Uyển lấy ra dụng cụ bắt lá»a, đốt cháy những viên pháo buá»™c đằng Ä‘uôi bò.
Äà n bò hoảng sợ nên cứ chạy thẳng vá» phÃa trước nhằm thoát hiểm. Äá»™t nhiên đà n bò xông và o đám lÃnh, há» cÅ©ng không ngỠđà n bò sẽ xông và o, trở tay không kịp nên là m cho đội quân rối loạn cả lên, trâu bò cá»§a đội váºn chuyển cÅ©ng bị là m hoảng sợ, cung tên cá»§a Lương Tiêu và Thổ Thổ Cáp Ä‘ang ở trên ngá»±a, lúc đó cÅ©ng cảm thấy hoảng loạn, muốn lấy cung tên để bắn trâu bò thì cÅ©ng không kịp nữa, chỉ trÆ¡ mắt nhìn đà n bò là m loạn đội lÃnh.
Khi hai ngưá»i châm lá»a, Vân Thù cưá»i dà i, cưá»i vang cả trá»i, chỉ thấy trong rừng từ hai bên đồi, đầu ngưá»i nhốn nháo, đột nhiên hiện ra mấy trăm ngưá»i. Vân Thù bá» tay phải xuống, trong tay láºp tức xuất hiện má»™t thanh cổ kiếm có vân lấm tấm, lại hát:
Lỗ kì danh vương quy,
Hệ cảnh thụ viên môn.
Tiá»m thân bị hà nh liệt,
Nhất thắng hà túc luân!
(Fullhouse_love dịch thơ:
Chém đầu vua chúng quay vá»
Äem treo lên cổng liá»n ká» viên môn.
Quân ta thẳng lối hà nh quân
Má»™t phen thắng tráºn nước non thanh bình).
Má»i ngưá»i Ä‘á»u đồng thanh hát to:
Tiá»m thân bị hà nh liệt,
nhất thắng hà túc luân!
Trong khi ca hát, má»i ngưá»i Ä‘á»u cầm lấy thương,Ä‘ao, chùy, cung, vừa hát vừa Ä‘i xuống đồi.
Vân Thù đưa kiếm Ä‘i trước, hình bóng thanh kiếm phản chiếu loạn xạ. Chém rụng tay chân kẻ địch như lá cây rụng cà nh, máu tươi văng khắp má»i phÃa như mưa, bắn và o tà áo trắng cá»§a Vân Thù, đẹp như những bông hoa đà o má»›i nở, vừa vung tay và i cái và đi và i bước thì đã đến trước ngá»±a cá»§a A Là Hải Nha, bởi khi thấy trang phục cá»§a kẻ nà y thì đã biết đó là thá»§ lÄ©nh, bèn nhanh chóng nắm lấy ngưá»i hắn ta và chém và o giữa đầu.
A Là Hải Nha đã quen chiến tráºn, thấy tình hình không ổn, đã xoay ngưá»i luồn và o bụng ngá»±a, vẫn chưa định thần thì thấy má»™t khuôn mặt trẻ trung áp sát mặt mình,không ngá» lại là thằng nhóc chăn bò. A Là Hải Nha không kịp chống đỡ, thì đã bị thằng nhóc nắm lấy yếu huyệt, thấy Sá» Phú Thông bá» chạy đằng xa, hắn hét lá»›n:
- Äến cứu ta nhanh lên!
Nhưng lúc đó SỠPhú Thông đã kiếp sợ hết mức, chỉ muốn tìm cách tháo chạy, còn lo quái gì một “Hải Nha đại nhân†nữa.
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123 [SIZE="4"][CENTER][B][COLOR="Blue"][FONT="Times New Roman"][MARQUEE]:0 (26):LẶNG LẼ MÌNH TA LẶNG LẼ CƯỜI
CUỘC ÄỜI CÔ ÄỘC DẤU NÉT TÆ¯Æ I
LÃNG TỬ PHIÊU DU CÙNG Bá»N BỂ
CHO HẾT BAO NÄ‚M MỘT CUỘC ÄỜI:0 (26):[/MARQUEE][/FONT][/COLOR][/B][/CENTER][/SIZE]
27-03-2009, 04:25 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HP
Bà i gởi: 641
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 6 giá»
Thanks: 4,732
Thanked 2,399 Times in 170 Posts
Côn Luân - Phượng Ca
Quyển 3
Chương 10 - Chiết cung vi thệ
Dịch thuáºt: Fullhouse_love
Hiệu Ä‘Ãnh: BYH, Kiếp Nô
..:: o0o ::..
Há»’I 1
Nguồn: TTV
Phong Miên kéo A Là Hải Nha xuống khá»i lưng ngá»±a, cưá»i vui vẻ:
- Công tá», bắt được rồi.
Vân Thù hai chân điểm xuống yên ngựa, nói:
- Ngươi giữ lấy hắn!
Nói rồi cũng không dừng lại, tung mình bay lên, soạt soạt ba kiếm, lại đâm chết ba tên thân binh Sắc Mục
Äám phục binh đến quá đột ngá»™t, mấy ngưá»i bá»n Lương Tiêu Ä‘á»u ở trên sưá»n dốc, xông pha Ä‘i đầu, giá» chỉ đà nh quay ngưá»i lại chống đỡ. Má»™t tráng hán cầm quá»· đầu Ä‘ao lao tá»›i chá»— Lương Tiêu, má»™t hán tá» cao gầy thì giÆ¡ thương đâm thẳng tá»›i Thổ Thổ Cáp. Bá»n Lý Äình ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u gặp phải đối thá»§.
Lương Tiêu hÆ¡i nghiêng ngưá»i má»™t chút, cánh tay cá»§a hán tá» dùng Ä‘ao kia bá»—ng nhẹ bẫng Ä‘i, quá»· đầu Ä‘ao đã bị Ä‘oạt mất. Lương Tiêu láºt tay đưa Ä‘ao chém vòng lại. Hán tá» không ngá» má»™t quân sÄ© tầm thưá»ng lại có võ nghệ như thế, trong lúc kinh ngạc không kịp né mình, không ngá» Lương Tiêu Ä‘ao Ä‘i ná»a đưá»ng, đột ngá»™t chuyển mÅ©i Ä‘ao, sống Ä‘ao Ä‘áºp ngay và o Thái dương huyệt cá»§a gã.
Tráng hán gặp phải sá»± phản kÃch nặng nỠđó, rên lên má»™t tiếng và ngã váºt xuống. Äúng lúc ấy, chợt nghe Thổ Thổ Cáp quát lá»›n má»™t tiếng, Lương Tiêu ngoái đầu lại nhìn, thấy y kẹp trưá»ng thương dưới nách, thần lá»±c tá»a ra, nhấc tên hán tá» cao gầy lên. Äại lá»±c vừa hất ra, hán tá» cao gầy đó nắm không vững cán thương, bay tÃt ra sau. Nhưng hắn võ công thuần thục, lá»™n má»™t vòng rồi xoay ngưá»i hạ xuống đất, còn chưa kịp đứng vững, Thổ Thổ Cáp đã nhà o tá»›i nÆ¡i, trưá»ng thương không kịp quay đầu, quét ngang sát đất. Y trá»i sinh thần lá»±c, cú quét nà y nà o phải chỉ mang theo lá»±c đạo trăm cân, hán tá» ná» bắp chân trúng đòn, kêu thảm má»™t tiếng ngã quỵ xuống.
Thổ Thổ Cáp và Lương Tiêu chiến thắng dá»… dà ng, còn bá»n Triệu SÆ¡n năm ngưá»i lại sa và o khổ chiến. Phải biết lần nà y tá»›i đây Ä‘á»u là những hảo thá»§ cá»§a võ lâm phương Nam, còn năm ngưá»i chẳng qua chỉ má»›i luyện táºp võ nghệ mấy tháng, dù được cao thá»§ chỉ Ä‘iểm, cÅ©ng khó mà đạt tá»›i đại thà nh. Huống chi lại phải tay không quyá»n trống giao phong vá»›i những hảo thá»§ nà y, đương nhiên không thể địch nổi. Lương Tiêu thấy váºy, má»™t nhảy má»™t đáp đến trước mặt, thanh quá»· đầu Ä‘ao trong tay Ä‘i như rồng bay, đánh cho đám hà o kiệt lùi lại liên tục, nhưng Lương Tiêu và bá»n há» hoà n toà n không có oán thù, vì thế hắn thá»§y chung không xuất chiêu sát thá»§, nhưng đối thá»§ lại dá»±a và o số lượng đông, lùi Ä‘i tiến lại, liá»u chết bám lấy.
Thổ Thổ Cáp thấy váºy chạy à o tá»›i, thừa lúc má»i ngưá»i bị Lương Tiêu thu hút, bèn táºp kÃch phÃa sau, đâm ngã hai ngưá»i, thét lên má»™t tiếng lăng lệ:
- Lương Tiêu, trên chiến trưá»ng không thể nương tay.
Lương Tiêu đầu mà y cau lại, khà truyá»n khắp thân Ä‘ao, những tiếng leng keng vang lên không dứt, sáu bảy võ nhân cá»§a nam triá»u hổ khẩu chảy máu, Ä‘ao thương tuá»™t khá»i tay. Lương Tiêu soạt soạt chém ra hai Ä‘ao, đẩy dạt má»i ngưá»i, hét lên:
- Nhặt binh khÃ!
Năm ngưá»i bá»n Lý Äình nghe váºy liá»n lao lên, nhặt lấy vÅ© khÃ. Lúc nà y các hà o kiệt nháºn ra mấy tên binh sÄ© nà y lợi hại quá, bèn vây cả lại.
Lương Tiêu thấy đối phương Ä‘á»u là hảo thá»§, nếu không đả thương và i ngưá»i thì rất khó thoát thân, láºp tức cao giá»ng thét:
- Muốn sống thì cút đi!
Quần hà o như thể không nghe thấy, má»™t hán tá» mặt sẹo múa đôi Ä‘oản kÃch lao lên phÃa trước. Chợt thấy Ä‘ao quang như tuyết, vụt má»™t cái đã tá»›i vai hán tá». Lương Tiêu đã quyết hạ độc thá»§, bèn sá» má»™t chiêu Tu La Diệt Thế Äao khấp quá»· Ä‘oạt thần, khà đoạt thiên quân (ý chỉ thanh thế rất lá»›n). Mắt thấy cánh tay hán tá» kia đã sắp đứt rá»i, chợt má»™t ngá»n trưá»ng mâu chặn ngang, keng má»™t tiếng vang lên, không ngỠđã chặn được chiêu Xiết Äiện Truy Phong cá»§a Lương Tiêu. Lương Tiêu cánh tay chấn động, lòng biết kẻ đến rất cao minh, thế Ä‘ao hÆ¡i nghiêng Ä‘i, má»™t chiêu Cô Thần Miểu Miểu tung ra, Ä‘ao quang thu và o rồi bắn ra, chạy theo thân ngá»n mâu, quét tá»›i mưá»i ngón tay cá»§a ngưá»i đó, ngưá»i đó kinh ngạc “ý†má»™t tiếng, nhảy ra sau hÆ¡n má»™t trượng thốt lên:
- Hảo gia há»a!
Äại hán mặt sẹo đó nhặt lại được má»™t cánh tay, háºm há»±c lui lại.
.
Lương Tiêu thấy ngưá»i cầm giáo râu tóc bạc trắng, mặt đỠhồng hà o, chÃnh là “Tham Thiên Toan Nghê†Phương Lan. Phương Lan nhìn Lương Tiêu, trong lòng cÅ©ng cảm thấy kinh ngạc: “Trong hà ng ngÅ© Thát Tá» lại có má»™t nhân váºt thế nà y sao?†Lão rầm giá»ng quát lên má»™t tiếng, vung thanh trưá»ng mâu lên, đâm mạnh tá»›i. Lương Tiêu giÆ¡ Ä‘ao lên đỡ, hắn lúc nà y võ công đã trên Phương Lan, chỉ sau má»™t thoáng đã tung ra bảy tám chiêu, đánh cho Phương Lan lùi lại liên tục, chỉ dá»±a và o mâu dà i Ä‘ao ngắn, cố gắng không để Lương Tiêu tá»›i gần. Lương Tiêu đấu mãi không kiên nhẫn được, vụt thét lên, chiêu thế biến thà nh Phần Thiên Diệt Äịa, Ä‘ao quang chá»›p lóe đầy trá»i. Phương Lan vá»™i và ng đỡ được ba Ä‘ao, đột nhiên bị má»™t cước ẩn trong Ä‘ao cá»§a Lương Tiêu đá bung mÅ©i trưá»ng mâu ra, Ä‘ao lướt qua ngá»±c lão. Phương Lan Ä‘ang cảm thấy khó đỡ, chợt má»™t ngưá»i lao tá»›i sau lưng Lương Tiêu, má»™t đôi Thiết Ưng trảo phá không thà nh tiếng, chụp tá»›i lưng hắn.
Lương Tiêu chẳng còn cách nà o đà nh xoay Ä‘ao lại, ngăn cản thiết trảo cá»§a ngưá»i ná».
Phương Lan hÃt và o má»™t hÆ¡i, kêu lên:
- Cáºn Phi, thằng nhãi nà y nanh vuốt cứng lắm đó!
Rồi múa trưá»ng mâu, cùng Cáºn Phi tả hữu giáp kÃch. Hai ngưá»i Ä‘á»u là nhân váºt thuá»™c hà ng nhất lưu cá»§a võ lâm phương Nam, Lương Tiêu cho dù lợi hại hÆ¡n nữa, cÅ©ng vẫn bị bám chặt lấy chẳng thể thoát thân. Nhưng Cáºn Phi và Phương Lan liên thá»§ vá»›i nhau má»›i cản được má»™t đơn Ä‘ao cá»§a má»™t tên lÃnh Mông Cổ, trong lòng kinh ngạc đến không thể kinh ngạc hÆ¡n được nữa.
Ở đằng nà y, Vân Thù dẫn má»™t trăm ngưá»i xuyên qua xuyên lại trong đám quân Nguyên, qua chá»— nà o là chá»— ấy tán loạn, chỉ trong khoảnh khắc, đã đánh cho hÆ¡n ba trăm tên lÃnh tá» thương la liệ. Äang lúc chém giết, chợt nghe Sở Uyển yêu kiá»u quát lên:
- Không được chạy.
Vân Thù nghe tiếng nhìn theo, chỉ thấy má»™t tên Nguyên binh thấp lùn Ä‘ang múa thanh trưá»ng kiếm lấp lánh hà n quang, vừa đánh vừa chạy vá»›i bốn ngưá»i bá»n Sở Uyển. Hắn thân thá»§ không phải là kém, trưá»ng kiếm rất nhanh, nhưng chỉ chăm chăm tháo chạy, Sở Uyển không ngăn cản nổi hắn. Vân Thù lại chuyển mắt thì cà ng thêm kinh ngạc, nhưng thấy trên sưá»n núi phÃa đông, má»™t đạo hà n quang vung Ä‘i chém lại, đánh cho Phương, Cáºn giáºt lùi liên tục, còn có sáu tên lÃnh khác chém giết theo đạo hà n quang đó.
Vân Thù lần nà y Ä‘i đã có ý giết sạch đội váºn lương, quyết không thả má»™t ngưá»i nà o, vì thế hú dà i má»™t tiếng, tung mình nhảy lên, thấy tên lÃnh Nguyên thấp lùn Ä‘ang chạy nhanh lên dốc, láºp tức chạy theo sau hắn. Tên lÃnh nà y chÃnh là A Tuyết, nà ng chưa Ä‘i vần đá, vì váºy vẫn ở trong hà ng quân, đột nhiên thấy hai bên đánh giết thì trong lòng kinh hoảng, thấy Lương Tiêu Ä‘ang ở dốc đằng đông bèn chạy vá» phÃa đông, không ngá» lại bị mấy tên võ nhân nam phương chặn đưá»ng ngay trước mặt. May mà Lương Tiêu sợ nà ng gặp nguy hiểm nên đưa Huyá»…n Nguyên kiếm cho nà ng phòng thân, đối phương trở tay không kịp, bị nà ng chém gãy Ä‘ao thương, mắt thấy sắp phá vòng vây tá»›i nÆ¡i, chợt cảm thấy sau lưng nổi tiếng gió lên, nà ng run sợ, láºp tức quay lại xuất kiếm. Vân Thù tay trái thà nh trảo, Ä‘oạt luôn thanh kiếm Huyá»…n Nguyên, hữu kiếm trầm xuống, định đâm ra, chợt nghe A Tuyết hét lên:
- Là ngươi!
Nguyên lai, A Tuyết hôm đó ở núi NgÅ© Long đã từng gặp Vân Thù, lúc nà y đối mặt liá»n nháºn ra, kinh ngạc kêu lên, chỉ vì không há» che Ä‘áºy nên buá»™t miệng ra bằng giá»ng nữ nhân. Vân Thù trưá»ng kiếm vốn đã đến yết hầu nà ng, nhưng nghe thấy âm thanh nà y, hÆ¡i có chút ngạc nhiên. Kiếm thuáºt cá»§a y đã Ä‘oạt đến mức thu phát tùy tâm, lưỡi kiếm chững lại, láºt tay nắm lấy vai A Tuyết, ngạc nhiên há»i:
- Ngươi là nữ nhân?
Y không kịp nghÄ© kỹ, láºt tay đẩy A Tuyết ra sau, thét:
- Sở cô nương, trông chừng cô ta!
Rồi chân không chạm đất, chạy thẳng lên sưá»n núi. A Tuyết bị y vung tay ném Ä‘i, mÅ© da rÆ¡i xuống đất để lá»™ ra mái tóc dà i, dáng vẻ nữ nhi hiện ra rõ rệt, Sở Uyển thầm ngạc nhiên, bước lên má»™t bước, giữ lấy nà ng.
Lương Tiêu bị đám cao thá»§ vây công, sá» hết hết chiêu số nhưng tức thì cÅ©ng chưa thể thoát thân. Giao phong được má»™t lúc, Triệu SÆ¡n, Vương Khả bị đối thá»§ lần lượt tấn công, vừa xông sang má»™t bên, chợt nghe có tiếng con gái thét lên, chuyển đầu nhìn lại, vừa lúc thấy A Tuyết Ä‘ang bị bắt. Hai ngưá»i kinh hoà ng, không kịp hướng Lương Tiêu cầu cứu, láºp tức chuyển thân xông đến, muốn Ä‘oạt lại A Tuyết. Äúng lúc gặp Vân Thù Ä‘ang chạy nhanh tá»›i liá»n tiến ra đánh hắn. Triệu SÆ¡n không biết lợi hại, phác Ä‘ao (má»™t loại binh khà cÅ©, lưỡi dà i hẹp, cán ngắn, sá» dụng bằng hai tay) giÆ¡ lên chém thẳng và o mặt Vân Thù, Vân Thù tả thá»§ vẫn cầm Huyá»…n Nguyên kiếm, liá»n gạt phắt Ä‘ao cá»§a Triệu SÆ¡n sang má»™t bên, hữu thá»§ lấp lánh kiếm quang, đâm thẳng và o ngá»±c Triệu SÆ¡n. Triệu SÆ¡n thét ầm lên, ngã ngá»a ra. Vương Khả trợn to mắt đến mức gần rách khóe mắt, mÅ©i Ä‘inh ba mạ và ng trong tay run lên quét tá»›i Vân Thù, Vân Thù giÆ¡ kiếm tay trái gạt cây Ä‘inh ba, tay phải đưa kiếm đâm đến, vạch qua bụng Vương Khả má»™t nhát. Vương Khả kêu thảm má»™t tiếng, loạng choạng lùi lại sau.
Lương Tiêu nghe thấy tiếng kêu thảm, quay đầu nhìn lại, kinh hoà ng đến ná»—i hồn phi phách tán. Hắn lúc nà y Ä‘ang thân hãm trùng vây, phân tâm má»™t lúc là bị Cáºn Phi thiết trảo xoẹt qua vai, máu thấm ra cả y giáp. Lương Tiêu Ä‘au đớn kêu lên má»™t tiếng, Ä‘ao quang trong tay lóe lên, bốn vị hà o kiệt đầu lìa khá»i thân. Cáºn Phi tức giáºn gà o lên:
- Hảo tặc tá», có ngươi thì không có ta!
Cùng vá»›i Phương Lan ra sức lao lên, Lương Tiêu không còn lòng dạ nà o để đánh lâu nữa, tránh khá»i hai ngưá»i, ra sức chém giết những kẻ địch yếu, sau khoảnh khắc đã lại chém ngã thêm mấy ngưá»i nữa, thế hợp vây như ngói vỡ đất tan, hoà n toà n không còn tồn tại.
Vân Thù Ä‘ang định bổ thêm má»™t nhát kiếm, lấy tÃnh mạng Vương Khả, chợt thấy phe mình tá» thương thê thảm, hắn kinh sợ, bá» Vương Khả, lao thẳng đến phÃa Lương Tiêu. Thổ Thổ Cáp nhảy ra chặn đưá»ng, giÆ¡ thương đâm ngay, Vân Thùchân không dừng lại, vẫn lao Ä‘i như bay né khá»i mÅ©i thương, thanh kiếm như sấm giáºt Ä‘iện chá»›p, đâm thẳng tá»›i ngá»±c trái Thổ Thổ Cáp
Thổ Thổ Cáp đâm nhanh cây thương, không ngá» Vân Thù lại vung ra mấy đóa kiếm hoa, mÅ©i kiếm lướt lên, đâm và o yết hầu hắn. Thấy Thổ Thổ Cáp sắp Ä‘i theo Triệu SÆ¡n, trong không trung chợt vang lên má»™t tiếng thét lá»›n, Lương Tiêu từ trên cao lao xuống, má»™t Ä‘ao bổ tá»›i, mÅ©i Ä‘ao còn chưa tá»›i nÆ¡i, đã bạt gió ra xung quanh mấy trượng. Chiêu Tu La Äoạn Nhạc nà y, có thể coi là thứ Ä‘ao pháp hung mãnh nhất trên thiên hạ. Vân Thù tả kiếm đâm ngược lên chặn, hữu kiếm tá»± nhiên cháºm lại, Thổ Thổ Cáp thân thá»§ cÅ©ng nhanh vô cùng, thừa cÆ¡ nhảy lui lại phÃa sau, nhưng lưỡi kiếm vẫn chạm tá»›i, vạch ra má»™t đưá»ng dà i trên ngá»±c, máu tươi đầm đìa.
Äao kiếm chạm nhau tóe lá»a, Lương Tiêu váºn hết sức bình sinh và o má»™t đòn sát kÃch. Vân Thù luống cuống chống đỡ, tức thì hổ khẩu nứt toác, Huyá»…n Nguyên kiếm tuá»™t tay bay mất. Nhưng hắn lâm nguy bất loạn, hữu kiếm đâm thẳng và o tiểu phúc Lương Tiêu. Lương Tiêu nháºn ra chiêu số cá»§a Quy Tà ng Kiếm thì rất lấy là m kinh ngạc. Nên biết chiêu Tu La Äoạn Nhạc chỉ công không thá»§, không có háºu chước, láºp tức đà nh mượn lá»±c chặn cá»§a Vân Thù để lướt tránh lại sau. Vân Thù Ä‘ang đắc thế không chịu nhưá»ng, trưá»ng kiếm tinh mang chá»›p chá»›p, theo sát thế lùi cá»§a Lương Tiêu đến hai trượng. Lương Tiêu khó khăn lắm má»›i thở Ä‘á»u lại được, giÆ¡ thẳng thanh quá»· đầu Ä‘ao lên, keng má»™t tiếng, cuối cùng đã chặn được kiếm cá»§a Vân Thù.
Hai ngưá»i giao phong hai lần Ä‘á»u như Ä‘iện quang há»a thạch, mãi cho đến lúc nà y, Vân Thù má»›i nhìn rõ dung mạo Lương Tiêu, ngẩn ngưá»i, thất thanh kêu lên:
- Là ngươi?
Lương Tiêu không đáp lá»i, phản thá»§ lại hai Ä‘ao nữa, Vân Thù phong kÃn hai đưá»ng kiếm, không kìm được kêu lên:
- Liễu cô nương…
Lương Tiêu háºn hắn đến cá»±c Ä‘iểm, ba chữ “Liá»…u cô nương†cà ng như đổ dầu và o lá»a, hắn vừa chém chà chát vừa nhổ và o mặt Vân Thù. Vân Thù nghiêng đầu lách tránh, nhưng vẫn không né khá»i hai chấm nước bá»t, nhất thá»i vừa giáºn vừa xấu hổ, hắn hét lên:
- Hảo tặc tá», chết Ä‘i!
Kiếm mang chớp chớp, hắn xuất thủ cà ng nhanh cà ng độc hơn.
Hai ngưá»i đấu thần tốc mưá»i chiêu. Tu La Diệt Thế Äao vốn không phải là công phu đắc ý cá»§a Tiêu Thiên Tuyệt, mà Quy Tà ng Kiếm lại là tuyệt há»c bình sinh cá»§a Công Dương VÅ©. Hai mươi chiêu chưa trá»n mà Lương Tiêu đã lá»™ ra thế bại, lại thấy Phương, Cáºn Ä‘ang dẫn má»i ngưá»i bao vây Thổ Thổ Cáp năm ngưá»i, bất giác ruá»™t gan nóng như lá»a đốt, dưới chân loạng choạng má»™t cái. Vân Thù huy kiếm đâm và o không trung, hÆ¡i cảm thấy ngạc nhiên, chợt thấy Lương Tiêu triển khai Quy Nguyên Bá»™ hướng vá» Thổ Thổ Cáp chạy tháºt nhanh. Vân Thù không hiểu ra sao, thiếu niên nà y đã bị mình phế mất ná»™i lá»±c, vì sao không chỉ hồi phục võ công mà còn vượt xa lúc trước, nhưng lúc nà y tình thế cấp bách, không cho phép hắn nghÄ© kỹ, láºp tức cÅ©ng triển khai Quy Nguyên Bá»™ chạy theo Lương Tiêu. Hai ngưá»i má»™t trước má»™t sau, chạy nhanh như chim mất ổ, như cá lặn dưới nước. Lương Tiêu dá»c đưá»ng chạy còn xuất sát thá»§, Ä‘ao rút ra là máu bắn tung tóe, quyết không đâm hụt. Vân Thù vừa giáºn vừa cuống, lòng biết rõ nếu để mặc hắn xoay hai vòng Ä‘i lại, chỉ sợ ở đây không còn ngưá»i nà o sống nữa, láºp tức thúc động ná»™i lá»±c, hai chân giáºm xuống, tung mình lên giữa không trung, Chấn kiếm đạo xuất thá»§, nhát kiếm sấm sét, đâm và o bối tâm Lương Tiêu.
Lương Tiêu phản thá»§ má»™t Ä‘ao, phong bế sau lưng. Tuy nhiên Vân Thù có thanh Viêm Long kiếm vốn là bảo kiếm, Ä‘ao kiếm quấn lấy nhau, quá»· đầu Ä‘ao gãy là m đôi, Vân Thù kiếm phong không dừng lại, đâm thẳng tá»›i lưng Lương Tiêu. Nà o ngá» Lương Tiêu không xoay lại, nghiêng ngả bước Ä‘i. Hai ngưá»i bá»™ pháp y hệt, vốn Ä‘á»u rõ cá»™i rá»… cá»§a nhau. Vân Thù tÃnh toán xong xuôi, nhát kiếm nà y đã bịt chết má»i đưá»ng Ä‘i cá»§a Lương Tiêu, không ngá» Lương Tiêu bước chân quái lạ như thế, hoà n toà n không phải là Tam tà i quy nguyên chưởng hay bất kỳ bước pháp nà o, khiến cho những háºu chiêu Vân Thù khổ công sắp đặt Ä‘á»u phải vứt Ä‘i cả.
Nguyên lai bước pháp nà y xuất phát từ “Vô sở bất năng đồâ€, mà từ đó Lương Tiêu đã ngá»™ ra Tháºp phương bá»™. Cá»u Như hòa thượng từng nói “Bổng đả tháºp phương thế giá»›iâ€. Lương Tiêu bèn dùng tên “Tháºp phươngâ€, có ý “Äạp khắp tháºp phương thế giá»›i.†Nếu nói Quy Nguyên Bá»™ lui vá» nháºp thần, đã đạt được đại thà nh quả cá»§a Cá»u Cung đồ, thì lá»™ Tháºp phương bá»™ nà y đã thoát khá»i Cá»u cung đồ, chÃnh là xuất thần nháºp hóa.
Lương Tiêu thoát được Vân Thù, liá»n lắc bên trái má»™t cái, bên phải má»™t cái, vụt má»™t chưởng rÆ¡i và o sưá»n Phương Lan. Phương Lan gạt được trưá»ng thương cá»§a Thổ Thổ Cáp rồi, Ä‘ang định đâm cho hắn má»™t mâu chết ngá»m, nà o ngá» Lương Tiêu sau lưng đã táºp kÃch đến, y đột nhiên bị má»™t cú nặng trịch giáng trúng, á»™c cả máu mồm, đổ nhà o vá» Vân Thù. Vân Thù đà nh bá» Lương Tiêu, đỡ lấy hắn.
Lương Tiêu thấy Thổ Thổ Cáp toà n thân đầy máu, trưá»ng thương loạn khua, đã đánh giết đến đầu óc há»—n độn, trong lòng biết thá»i cÆ¡ đã qua, bèn nắm lấy hắn, thét lá»›n:
- Äi.
Vương Khả chạy tới, một tay ôm da bụng, một tay cầm Huyễn Nguyên, cắn răng nói:
- Lương Äại ca, đây nà y.
Vốn là lúc hắn nằm dưới đất, Huyá»…n Nguyên kiếm rá»i khá»i tay Vân Thù, lại rÆ¡i gần bên cạnh hắn, bị hắn cầm lấy mà xung sát má»™t tráºn.
Lương Tiêu đón trưá»ng kiếm, thấy Vương Khả mặt mà y xanh xám, lắc lư muốn đổ, tim hắn bất giác như bị bóp nghẹn, nói to:
- Nang Cổ Ngạt, ngươi đỡ lấy y!
Kiếm quang cá»§a hắn lại nháy lên, đâm ngã hai ngưá»i, để má»i ngưá»i nhảy ra đưá»ng cái. Lý Äình ôm Triệu SÆ¡n, vừa chạy vừa khóc:
- Lương đại ca, Tam Cẩu Nhi sắp chết rồi... sắp chết rồi...
Lương Tiêu trái tim chùng hẳn xuống, đón lấy Triệu Sơn bảo:
- Lý đình, ngươi đi dắt ngựa
Nói rồi cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy ngá»±c Triệu SÆ¡n máu thấm đỠmá»™t khoảng, hÆ¡i thở yếu như tÆ¡, bèn lay gá»i:
- Tam Cẩu Nhi, Tam Cẩu Nhi...
Tiếng gá»i còn chưa dứt, gió thình lình rÃt lên sau lưng, Vân Thù lại huy kiếm xông tá»›i. Lương Tiêu vá»™i cõng Triệu SÆ¡n lên lưng, xoay mình lại đỡ đòn tấn công cá»§a hắn. Lúc nà y hai ngưá»i Ä‘á»u dùng bảo kiếm bình thưá»ng, kiếm pháp bình thưá»ng, Vân Thù trong lúc khẩn cấp không chiếm được chút thượng phong nà o. Huống hồ đột nhiên Lương Tiêu lại váºn dụng Quy Tà ng Kiếm khiến hắn không hiểu ra sao, cứ luôn mồm thét há»i nguyên do. Nhưng Lương Tiêu không đáp, triển khai Tháºp phương bá»™ di chuyển khắp nÆ¡i, khiến Vân Thù vô cùng mệt má»i.
Triệu SÆ¡n nghe tiếng Lương Tiêu gá»i, ná»— lá»±c mở mắt, trông thấy ánh sáng trắng chói lòa, bên tai keng keng tiếng Ä‘ao kiếm, tức thì cảm thấy hồn phách lỠđỠlìa khá»i thân thể, chợt nghe tiếng hai thanh kiếm giao nhau, vang rá»n má»™t hồi dà i, Triệu SÆ¡n hÆ¡i hÆ¡i tỉnh lại, yếu á»›t nói:
- Lương... đại ca.. ta sắp chết rồi...
Hắn bị trúng kiếm và o phổi, mỗi hơi và o lại tuôn ra, cơ hồ không thà nh tiếng. Lương Tiêu tim như dao cứa, vừa chống đỡ kiếm chiêu của Vân Thù vừa mắng:
- Ngươi đừng nói nhăn nói cuội nữa...
Triệu SÆ¡n thở phì phò lên, má»—i hÆ¡i thở, lại có máu trà n ra khá»i vết thương, thấm ướt lưng Lương Tiêu, chỉ nghe hắn nói:
- Äệ... và o quân ngÅ©, chỉ mong là m mẹ...cưá»i... để mẹ được qua những ngà y tươi đẹp...
Hắn Vừa nói vừa ho dữ dá»™i, máu tươi trà o ra khá»i mồm, rÆ¡i xuống cổ Lương Tiêu, nóng như gần bá»ng đến nÆ¡i.
Lúc nà y Thổ Thổ Cáp nhân lúc Lương Tiêu chặn đưá»ng quần hà o, dẫn năm ngưá»i kia chạy đến chá»— ngá»±a, nhảy lên yên. Bốn hà o kiệt Ä‘uổi theo chặn đưá»ng, Thổ Thổ Cáp gắng gượng giương cung, phát tiá»…n liên châu, bốn ngưá»i kia thì khua binh khà chống trả, không ngá» Lương Tiêu từ đằng sau lao tá»›i, gắng sức đâm ngã bá»n há». Vân Thù bám sát theo sau, hò hét luôn mồm, vung kiếm đâm xoèn xoẹt. Võ công hai ngưá»i tám lạng ná»a cân, vá» thân pháp thì Lương Tiêu cao cưá»ng hÆ¡n, nhưng Vân Thù lại giá»i kiếm thuáºt hÆ¡n. Có Ä‘iá»u Lương Tiêu phải ôm Triệu SÆ¡n, vướng báºn ká»nh cà ng, gắng gượng trụ được đến lúc nà y đã khó khăn lắm rồi. Hắn vá»™i và ng chém ra hai nhát, bất chợt lảo đảo, ngã ngá»a ra sau. Vân Thù đắc thế không buông tha, múa kiếm đâm nhanh tá»›i. Thổ Thổ Cáp thấy váºy, vụt giương cung lắp tên, những mÅ©i tên lao Ä‘i như con rắn dà i, ngoằn ngoèo lao tá»›i. Vân Thù bất đắc dÄ© phải vòng kiếm vá» quáºt rÆ¡i chuá»—i tên, Lương Tiêu thừa cÆ¡ hạ thấp ngưá»i chạy xuống chân núi, thấy đằng xa Lý Äình Ä‘ang dắt ngá»±a xông tá»›i rất nhanh. Lương Tiêu chạy mấy bước thì đã tá»›i nÆ¡i, vá»™i tung mình lên ngá»±a. Sáu ngưá»i nhất tá» hô vang, cùng thúc ngá»±a phóng Ä‘i.
Vân Thù căm háºn Lương Tiêu thấu xương, nhặt thanh trưá»ng mâu dưới đất, phóng mạnh theo. Lương Tiêu ngá»a ngưá»i vung kiếm chém, đánh báºt thanh trưá»ng mâu rÆ¡i xuống. Chỉ má»™t thoáng cháºm chạp ấy, Vân Thù đã rút ngắn khoảng cách, nhặt má»™t thanh trưá»ng mâu khác, chưa kịp ném thì má»i ngưá»i đã cùng ngoảnh lại bắn tên, Vân Thù tuy không coi bá»n Lý Äình và o đâu, nhưng có phần e sợ tà i xạ tiá»…n cá»§a Thổ Thổ Cáp, vì váºy kìm bước lại, Lương Tiêu thừa cÆ¡ ra roi, phóng ngá»±a tuốt Ä‘i xa.
Sáu ngưá»i chạy má»™t Ä‘oạn đưá»ng, đến khi không còn thấy ngưá»i đâu, Lương Tiêu má»›i dừng ngá»±a lại, cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy Triệu SÆ¡n mặt mà y đã không còn chút máu, thân thể lạnh giá, hai mắt trống rá»—ng như vẫn Ä‘ang nhìn mình. Lương Tiêu buồn bã đưa tay vuốt mắt cho hắn. Lý Äình, Dương Giác và Vương Khả thấy thế má»›i tin rằng Triệu SÆ¡n đã chết tháºt rồi, cùng khóc òa lên. Vương Khả bị thương nặng, lại thêm Ä‘au lòng quá độ, hai mắt tối sầm, ngã nhà o xuống ngá»±a. Lương Tiêu nhà o tá»›i ẵm hắn lên, thấy trên bụng hắn có má»™t vết rách sâu cỡ bốn tấc, máu chảy như suối. Lương Tiêu biết nếu không cứu chữa ngay thì nhất định sẽ mất mạng bèn ấn mạch máu, lại bứt má»™t Ãt cá» khâu tạm vết thương lại.
Lương Tiêu băng bó vết thương cho Vương Khả xong thì đứng lên ngoái đầu lại, thấy ai cÅ©ng đầy rẫy thương tÃch. Thổ Thổ Cáp bị thương tương đối nặng, nhưng hắn vốn khá»e mạnh, vẫn còn gắng gượng trụ vững được. Lương Tiêu tuốt chiếc nhẫn bạch ngá»c trên tay ra, giao cho Nang Cổ Ngạt bị thương nhẹ nhất, nói:
- Các ngươi chạy mau đến đại doanh, dùng chiếc nhẫn nà y cầu kiến Bá Nhan, nói với hắn ta tình hình ở đây, xin hắn ta cứu chữa cho các ngươi.
Má»i ngưá»i nhìn nhau, Thổ Thổ Cáp há»i:
- Ngươi không cùng đi với chúng ta ư?
Lương Tiêu nhÃu mà y, đáp:
- Hoặc là đám ngưá»i đó chết sạch, hoặc là Lương Tiêu ta tắt thở, từ nay vá» sau, việc nà y mãi mãi không giải quyết rốt ráo được.
Lá»i lẽ rất ảm đạm, má»i ngưá»i nghe Ä‘á»u hãi sợ.
Nang Cổ Ngạt nói:
- Những ngưá»i nà y nhất định là kỳ binh do ngưá»i Tống phái đến cắt đưá»ng lương thảo, chỉ sợ lần nà y há» chiến thắng thì sẽ chạy trốn vá» biên giá»›i Tống. Má»™t mình ngươi là m sao mà kháng cá»± được vá»›i cả má»™t nước chứ, hay là má»i ngưá»i cùng đến đại doanh rồi tÃnh sau.
Má»i ngưá»i cùng khen phải. Lương Tiêu nhảy lên ngá»±a, nhìn lại con đưá»ng ban nãy, sắc mặt xám ngoét, trầm lặng má»™t lúc rồi thở hắt ra nói:
- Ta, Bách phu trưởng Lương Tiêu, ra lệnh cho các ngươi mau đến đại doanh, kẻ nà o chống lệnh thì xỠtheo quân pháp!
Năm ngưá»i ngẩn ra, không dám kháng cá»±, bèn quay ngá»±a phóng vá» phÃa Tương Dương.
Lương Tiêu khoác cung tên lên vai, cà i kiếm và o thắt lưng, đưa mắt nhìn vá» phÃa mặt trá»i chiá»u Ä‘ang lặn, chân trá»i đỠrá»±c. Hắn ngá»a đầu hú dà i, giáºt ngá»±a phóng trở lại con đưá»ng ban nãy.
Phóng vá» gần chá»— lương thảo bị cướp, chỉ thấy phÃa trước lá»a Ä‘ang cháy to, hà ng vạn xe lương thảo đã chìm ngáºp trong biển lá»a. Lương Tiêu nhảy xuống ngá»±a chạy và o biển lá»a, lùng tìm thi thể A Tuyết, nhưng không thấy đâu. Äang lúc hốt hoảng, chợt thấy má»™t cái xác nhảy lên, lao vá» phÃa mình, Lương Tiêu bất giác giáºt lùi, nhìn kỹ lại thì nháºn ra Sá» Phú Thông, Hắn sá»±c hiểu tên nà y giả vá» chết để thoát nạn.
SỠPhú Thông ôm chầm Lương Tiêu, khóc nói:
- Ngưá»i anh em tốt, ta cứ tưởng không còn được gặp lại ngươi nữa.
Lương Tiêu vốn định đẩy hắn ra, nhưng nghe hắn khóc lóc dữ dội quá, mắt cũng cay cay, kìm nước mắt lạnh lùng bảo:
- Ngươi cũng khôn quá nhỉ?
Sá» Phú Thông biết hắn châm biếm, ngượng nghịu lau nước mắt nhìn đám lá»a cháy, giáºm chân nói:
- Chết rồi, lần nà y biết ăn nói thế nà o với Vạn hộ hầu đây.
Hắn quay sang bảo Lương Tiêu:
- Chúng ta chạy mau, bằng không đám ngưá»i đó quay lại thì nguy hiểm lắm mất.
Lương Tiêu há»i:
- HỠđi đâu rồi?
SỠPhú Thông chỉ con dốc đằng mặt đông:
- HỠmang tù binh và o núi rồi.
Lương Tiêu nghe nói còn có tù binh, bèn nhẹ nhõm nói:
- Äa tạ Sá» huynh cho biết. Huynh cưỡi con ngá»±a cá»§a ta vỠđại doanh Ä‘i.
Nói đoạn hắn chạy lên núi.
Sá» Phú Thông kinh ngạc há»i:
- Ngươi là m gì đấy?
Lương Tiêu không để ý đến, cứ chạy à o lên. SỠPhú Thông đoán được tâm tư của hắn, vô cùng ngạc nhiên, thét lên:
- Hảo huynh đệ, ngươi đừng là m việc ngu xuẩn, ta đang mắc tuyệt chứng, nếu ngươi có vấn đỠgì thì ta cũng không sống nổi nữa.
Lương Tiêu Ä‘ang buồn lo trong ngưá»i, không hÆ¡i đâu để ý đến, tung mình chạy lên dốc núi. Sá» Phú Thông đứng nhìn theo hồi lâu, nghiến răng nói:
- Thôi thôi, đằng nà o cÅ©ng chết, váºy thì chúng ta cùng chết cả.
Hắn nhặt một đoạn giáo gãy, chạy vội theo Lương Tiêu.
Lương Tiêu ngạc nhiên tá»± nhá»§: “Tiểu tá» nà y tá»± nhiên sao lại trở nên can đảm thế?†Hắn cÅ©ng chẳng thèm nói gì, chạy vù vù theo con đưá»ng núi lần tìm tung tÃch, nhưng dá»c đưá»ng để lại rất nhiá»u vết chân vết máu, có vẻ đám anh hùng võ lâm rất đông, còn có cả ngưá»i bị thương, không tránh khá»i lưu lại vết tÃch. Lương Tiêu cứ theo thế mà lần dò, ngược đưá»ng Ä‘i lên.
Tà i sản của hung bo
Chữ ký của hung bo [CENTER][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]Bấm [/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=7][COLOR=Blue][URL="http://4vn.eu/forum/post_thanks.php?do=post_thanks_add&p=444326&securitytoken=1274872536-f9499ffec8ab63dd4d1a13c2f6a6c88ec514714d"][IMG]http://4vn.eu/forum/chgstyle/buttons/post_thanks.gif[/IMG][/URL][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5] là cách độc giả tri ân tới dị[/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]ch giả văn minh lịch sự nhất![/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]
[/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE] [/CENTER]
27-03-2009, 04:26 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HP
Bà i gởi: 641
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 6 giá»
Thanks: 4,732
Thanked 2,399 Times in 170 Posts
]
Côn Luân - Phượng Ca
Quyển 3
Chương 10 - Chiết cung vi thệ
Dịch thuáºt: Fullhouse_love
Hiệu Ä‘Ãnh: BYH, Kiếp Nô
..:: o0o ::..
Há»’I 2
Nguồn: TTV
Hai ngưá»i Ä‘i má»™t lúc đã và o đến rừng, trên trá»i bóng chiá»u Ä‘áºm dần, hắt xuống đỠnhư mà u máu, chiếu lên dáng cá» lá» má» hÆ¡i sương, hết sức thê lệ. Vì sắc trá»i ảm đạm, những dấu tÃch trên đất dần trở nên mÆ¡ hồ, sÆ¡n lá»™ như có như không. Lương Tiêu đánh má»™t cây Ä‘uốc, Ä‘i trên sÆ¡n lá»™ nhá» hẹp, nghÄ© đến A Tuyết sinh tá» chưa biết ra sao, trong lòng như có má»™t tảng đá vạn cân Ä‘ang đè nặng, khóe mắt cay quá đỗi, nếu không phải có ngưá»i khác Ä‘ang ở bên cạnh, hắn đã phục xuống vệ đưá»ng mà khóc rống má»™t tráºn. Sá» Phú Thông bước Ä‘i nhưng không nhìn rõ, đột ngá»™t thu chân không kịp, húc cả và o ngưá»i Lương Tiêu, y vá»™i há»i:
- Äằng trước không có đưá»ng ư…
Lá»i chưa nói dứt, đã bị Lương Tiêu má»™t tay bịt chặt lấy mồm, tiếp đó lại thấy hắn giẫm lên cây Ä‘uốc. Hốt nhiên, nghe thấy đằng xa truyá»n đến má»™t trà ng tiếng bước chân, dừng lại cách đó mấy trượng, chỉ nghe má»™t khẩu âm Nam phương nói rằng:
- Hoà ng Lão NgÅ©, ta rõ rà ng má»›i thấy ánh lá»a, lúc nà y tại sao lại không có nữa?
Hoà ng Lão Ngũ nói:
- Ta cũng nhìn thấy rồi, con bà nó, phải chăng là quỷ châm đèn?
Ngưá»i đứng trước phì má»™t tiếng, nói:
- Xúi quẩy! Cái gì mà quỷ châm đèn, hoang sơn dã lĩnh thế nà y, đúng lúc mà có quỷ ra thì lão tỠxem ngươi là m sao ứng phó?
Hoà ng Lão NgÅ© cưá»i nói:
- Nếu đến đây là má»™t nữ quá»· mÄ© lệ, Hoà ng Lão NgÅ© ta cÅ©ng cưá»i mà nháºn đấy.
Y đang ha ha, bất chợt than thở:
- Ta nói cho Dương Hồ nghe, lần nà y các huynh đệ xuất chiến, lại chết quá thảm thương, quả thực ra ngoà i ý liệu.
Dương Hồ kia cũng thở dà i:
- Nguyên lai Vân công tá» thần cÆ¡ diệu toán, tiêu diệt đội lương nà y vốn phải không phà quá nhiá»u sức. Không ngỠđến cuối cùng lại gặp phải đối thá»§, lại là má»™t đối thá»§ quá nhiá»u nanh vuốt.
Hoà ng Lão Ngũ thở dà i nói:
- Ta nghÄ© Vân công tá» quyá»n kiếm vô địch thiên hạ, lại không ngá» Thát tá» có má»™t đội quân lương mà bên trong lại chứa toà n những nhân váºt lợi hại như thế. Bây giá» nghÄ© lại, nếu không phải Văn Thiên Tưởng đứng trước chắn má»™t Ä‘ao, Hoà ng Lão NgÅ© chÃn phần mưá»i là gay go rồi. Ngươi nói xem, nếu má»—i đội lương Ä‘á»u có những nhân váºt lợi hại như thế thì là m thế nà o má»›i phải đây?
Dương Hồ cưá»i lạnh:
- Cao thá»§ như váºy mà không đáng tiá»n à ? Tên đó lai lịch rất không tầm thưá»ng. Sở cô nương và Vân công tá» tá»±a hồ Ä‘á»u quen
hắn.
Hai ngưá»i nghị luáºn rồi Ä‘i trở và o trong, Lương Tiêu và Sá» Phú Thông nÃn thở Ä‘i theo. SÆ¡n đạo khúc khuá»·u, khà sương ẩm ướt. Äi được mấy chục bước, chợt nghe Hoà ng Lão NgÅ© lại nói:
- Bất quá, tuy tá» thương không Ãt huynh đệ, nhưng cÅ©ng tháºt xứng đáng. Không ngá» lần nà y đánh bừa đánh bãi, lại bắt được má»™t viên quan nhân cá»§a bá»n Thát Tá». Ta chẳng biết tên A gì Nha đó là quan gì?
Dương Hồ nói:
- Thát Tá» quy cá»§ thế nà o ai mà biết? Nhưng nghe Vân công tá» nói, ngoà i Bá Nhan, A Thuáºt, thì tÃnh đến tên A Là Hải Nha nà y là to nhất, vừa rồi còn từ trên ngưá»i hắn moi ra được thánh chỉ cá»§a Thát Tá» hoà ng đế. Vân công tá» nói, bắt được ngưá»i nà y, so vá»›i đánh phá má»™t trăm đội lương thảo còn tác dụng hÆ¡n, bây giá» chắc là đang khảo vấn, nếu có thể khiến hắn nói ra sách lược tấn công cá»§a bá»n Thát Tá» thì tuyệt quá.
Hoà ng Lão Ngũ nói:
- Con mẹ nó, đánh chết tên đấy Ä‘i má»›i là thống khoái. Còn có con bé ăn mặc nam trang kia, nhất định là cùng má»™t bá»n vá»›i lÅ© Thát chó chết, theo lão tá» thấy, cứ mổ bụng moi tim con ấy, tế những huynh đệ đã chết.
Lương Tiêu nghe đến đây, bất giác song quyá»n nắm chặt, thân hình phát run. Lại nghe Dương Hồ nói:
- Äáng tiếc Vân công tá» lại má»m lòng, nói không nên đối phó vá»›i nữ lưu như thế. Nhưng chúng huynh đệ trong lòng đã bá»±c, khó tránh cho con bé đó má»™t tráºn khổ đầu. Khi ta ra đây, Thẩm Nhị Gia đã Ä‘em nó treo lên đại sảnh, hai ngưá»i huynh đệ cá»§a hắn Ä‘á»u đã chết dưới cây kiếm cá»§a bá»n Thát, Hồ Nguyệt LÄ©nh ba trại chá»§ đã mất hai, Thẩm Nhị Gia tá»± nhiên không tránh khá»i ná»™ há»a công tâm, hò hét là muốn Ä‘em con bé đó đánh tuốt xác ra trút giáºn. Hắn là địa chá»§ vùng nà y, Vân Công tá» cuồng long không ép được rắn dưới đất, cố nhiên không cãi lại hắn được. Hà , ta thấy hắn tìm má»™t cây roi liá»…u còn to hÆ¡n cánh tay, thấm nước nên hết sức lợi hại, cÅ©ng không biết con bé đó da má»ng thịt má»m, chịu mấy tráºn đòn như thế, ha ha, chỉ sợ lần nà y đã bị lá»™t da vặn thịt, cắt gân bẻ xương rồi. Ha ha…
Hoà ng Lão NgÅ© cÅ©ng cảm thấy khoái ý, cùng cất tiếng cưá»i to.
Lương Tiêu toà n thân run lên, răng cắn đến mức Ä‘au nhói. Lại Ä‘i thêm mấy bước, thấy trước mặt có ánh lá»a cháºp chá»n, chợt nghe có ngưá»i há»i:
- Hoà ng Lão Ngũ, Dương Hồ, có động tĩnh gì không?
Hoà ng Lão NgÅ© cưá»i nói:
- Có cái rắm, lão tỠnói là quỷ châm đèn, tên hỠDương lại không tin.
Ngưá»i đó nói:
- Hôm nay vừa xảy ra chuyện, Thát Tá» nhất định bốn phương Ä‘á»u lùng tìm, chúng ta phải cẩn tháºn là hÆ¡n.
Dương Hồ cưá»i nói:
- Tìm cái gì, cÅ©ng không thể tìm và o đây, hÆ¡n nữa Hồ Nguyệt LÄ©nh bốn phÃa là vá»±c sâu, chỉ có câu cầu sắt trên Vẫn TÄ©nh Hạp (hạp là khe) là thông qua mà thôi. Hà , đây gá»i là Hồ Nguyệt LÄ©nh, Vẫn Tinh Hạp, quá»· thần đến cÅ©ng sợ hãi. Má»™t ngưá»i ngồi chắn ở cá»a, má»™t vạn kẻ cÅ©ng không và o được. Ha ha.
Dương Hồ cÅ©ng ha ha cưá»i lá»›n. Hai gã cưá»i được má»™t ná»a, chợt dừng lại. Ngưá»i đối diện chỉ cảm thấy kỳ quái, Ä‘ang định mở mồm, chợt thấy hai gã ngã xuống hai phÃa, má»™t bóng Ä‘en chợt lao tá»›i, ngưá»i đó đến má»™t chữ “ngươi†cÅ©ng chưa ra khá»i miệng, Lương Tiêu đã bóp luôn cổ y, chỉ nghe má»™t tiếng động nhá», ngưá»i đó cổ gãy luôn, má»m nhÅ©n ngã xuống.
Lương Tiêu hạ thá»§ không dung tình, chỉ má»™t hÆ¡i thở đã liên tục giết ba ngưá»i. Sá» Phú Thông thấy hắn đắc thá»§ má»›i dám Ä‘i ra, chợt cảm thấy dưới chân trống không, thân hình láºp tức rÆ¡i xuống, chưa kịp kêu lên Lương Tiêu đã xuất thá»§ như Ä‘iện, bằng má»™t nắm tay đã lôi hắn trở lên. Sá» Phú Thông run rẩy nhìn xuống, chỉ thấy trước mắt Ä‘en ngòm không thấy đáy, chÃnh là má»™t thâm cốc, bất giác kinh hãi mà nói:
- Má ơi!
Lại nhìn kỹ, tổng cá»™ng có tám sợi dây, trái phải má»—i bên má»™t, là m thà nh lan can cầu, bên dưới có sáu sợi dây, trên cầu không có đến ná»a mặt ván.
Lại nghe Lương Tiêu lạnh giá»ng nói:
- Còn muốn đi qua không?
Sá» Phú Thông sợ khó, nhưng trong lòng lại tÃnh toán:
- Kẻ nà y võ công cao cưá»ng, vị tất có thể thất thá»§, ta có căn tuyệt chứng nà y chưa biết khi nà o lại phát tác, Ä‘i theo hắn cÅ©ng có nhiá»u hÆ¡n má»™t tia sinh cÆ¡.
Tâm ý đã quyết, bèn than thở:
- Thôi, tÃnh mệnh ta ở trên ngưá»i ngươi, nếu ngươi chết thì ta bồi tiếp ngươi váºy.
Lương Tiêu nghe hắn nói như váºy, đúng là có chút cảm giác khóc cưá»i không xong. Thấy Sá» Phú Thông định bước lên cầu, bèn bảo:
- Cháºm cháºm thôi.
SỠPhú Thông nói:
- Vì sao?
Lương Tiêu nói:
- Ngươi nhìn cho tỠtế đi.
SỠPhú Thông mượn ánh trăng sao nhìn xuống, chỉ thấy trên cầu sắt cứ mỗi và i thước là có một cái chuông sắt, tức thì bà n chân cứng lại giữa không trung, không dám hạ xuống. Lại nghe Lương Tiêu nói:
- PhÃa đối diện nhất định có ngưá»i phòng thá»§, chúng ta lên cầu, bên đó nhất định sẽ há»i, nếu ứng đối không đúng, là m đứt cầu, chÃnh là sẽ nát như tương.
SỠPhú thông lau đi dòng mồ hôi lạnh trên trán, nói:
- Hảo huynh đệ, trá»i phú cho ngươi cặp mắt tinh anh tháºt.
Lương Tiêu trầm ngâm nói:
- Ngươi cùng với Hoà ng Lão Ngũ hình dáng tương đương, đổi lấy quần áo của hắn đi.
SỠPhú Thông hiểu ra:
- Muốn thay hình đổi dạng chứ gì?
Lương Tiêu gáºt đầu:
- Ngươi cũng không ngốc.
Nói rồi thay y sam cá»§a Dương Hồ. Sá» Phú Thông do dá»± rồi cÅ©ng thay y sam. Lương Tiêu Ä‘em thi thể ba ngưá»i chôn xong, cùng Sá» Phú Thông lên cầu dây, quả nhiên má»™t chân vừa đạp lên, chuông kêu to, chỉ là đầu đối diện hoà n toà n không má»™t thanh âm.
Sá» Phú Thông Ä‘i được má»™t Ä‘oạn, chỉ thấy phÃa trước hoà n toà n không có động tÄ©nh, cảm thấy rất lạ lùng, Ä‘ang định oán trách Lương Tiêu tÃnh toán sai, chợt nghe phÃa trước có ngưá»i há»i to:
- LÃ ai?
Sá» Phú Thông thay đổi ý nghÄ©, trong lòng chá»i thầm, lúc nà y hai ngưá»i Ä‘ang ở Ä‘oạn giữa cầu sắt, ứng phó không chu tất thì đối phương sẽ chặt dây sắt, hai ngưá»i tiến thoái lưỡng nam, nhất định rÆ¡i xuống thâm cốc.
Lương Tiêu giả giá»ng Dương Hồ, nói:
- Hoà ng Lão Ngũ bụng đau quá, lão tỠdìu hắn vỠxem.
Sá» Phú Thông cÅ©ng rất giảo quyệt, láºp tức kêu lên hai tiếng há»± há»±. Những ngà y nà y y sá»›m chiá»u Ä‘á»u không có bệnh mà rên rẩm, vì váºy hai tiếng há»± há»± nà y cÅ©ng không phải phát ngôn bừa bãi mà là rất Ä‘Ãch đáng, khiến ngưá»i ta không nghe ra má»™t chút sÆ¡ hở nà o.
Äối diện có ánh lá»a sáng lên, chỉ thấy trên cầu có má»™t hán tá» gầy guá»™c, hai bên trái phải không dưới mưá»i ngưá»i, giương cung đặt tên chỉ và o hai ngưá»i. Lương Tiêu giả vá» dìu Sá» Phú Thông, cúi đầu xuống, để hắn nhìn không rõ diện mục, Sá» Phú Thông thì gáºp lại má»™t đống, giống như Ä‘au quá không đứng dáºy được.
Hán tá» kia thấy hai ngưá»i phục sức không nhầm và o đâu được, xua tay để hạ cung tiá»…n xuống, cưá»i mắng:
- Hoà ng lão ngÅ© là con cháu loà i rùa, ăn nhiá»u thịt quá chứ gì?
Khi hắn nói, Lương Tiêu đỡ Sá» Phú Thông, chỉ mấy bước là đến gần đầu cầu, lại nghe hán tỠđấy cưá»i:
- Hoà ng Lão Ngũ, lão tỠbiết xoa bóp đấy, để ta nắn cho ngươi, đảm bảo con cháu loà i rùa nhà ngươi rắm nổ như sấm, bay xa ngà n dặm…
Nói rồi tiến tá»›i trước, nhỠánh lá»a, chợt nhìn rõ diện mạo Lương Tiêu, tức thì sắc mặt đại biến, định phát hiệu lệnh, Lương Tiêu trưá»ng kiếm đã rút ra, ngưá»i đó bị kiếm chém ngã lăn ra đất, những ngưá»i khác Ä‘á»u kinh sợ, chưa kịp phát ra lá»i, Lương Tiêu vụt đã bá» lại Sá» Phú Thông, lao đến đầu cầu, đâm ngã hai ngưá»i đứng trước, chuyển thân chém kiếm, ba cây Ä‘uốc tức thì vụt tắt, đầu cầu má»™t mà n tối Ä‘en. Sá» Phú Thông chỉ nghe những tiếng động nhá» thấp vang lên bất tuyệt. Chỉ má»™t lát công phu, chợt cảm thấy cánh tay bị bóp chặt, trong lòng hoảngsợ, lại nghe Lương Tiêu nói:
- Lại đây.
Sá» Phú Thông thở ra má»™t hÆ¡i, tiến đến đầu cầu. Lương Tiêu châm má»™t cấy Ä‘uốc, Sá» Phú Thông cúi đầu nhìn xuống, bất giác hÃt và o má»™t hÆ¡i lạnh, chỉ thấy trên đất có bảy tám thi thể nằm lăn quay, Ä‘á»u bị tổn thương và o yết hầu, thảo nà o không ai kêu ra thà nh tiếng.
Hai ngưá»i chạy lên núi, trong đó lại có ba trạm canh, nhưng kém xa Váºn Tinh Hạp vá» sá»± phòng vệ cẩn máºt, nhân thá»§ cÅ©ng Ãt, Ä‘á»u bị Lương Tiêu nhanh như thiểm Ä‘iện táºp kÃch, từng ngưá»i từng ngưá»i bị chế trụ. Äi được ná»a dặm đưá»ng, chợt thấy phÃa trước đèn rất sáng, má»™t tòa nhà bằng gá»— hiện ra trước mắt. Chưa kịp đến gần, đã nghe thấy tiếng roi vụt tóe cùng tiếng nữ tá» kêu thảm. Lương Tiêu nghe ra giá»ng A Tuyết, nhất thá»i tim như rỉ máu, chuyển thân lấy má»™t bá»™ cung tên đưa cho Sá» Phú Thông, nói:
- Ngươi ở ngoà i tiếp ứng, ta hô “phóng†thì ngươi nhớ phóng tiễn, nhưng nhớ là vừa chạy vừa bắn không được đứng im bắn.
Sá» Phú Thông chân đã má»m nhÅ©n, nghe váºy cầu còn không được, cúi đầu chui và o cánh rừng gần đó. Lương Tiêu tay ôm bảo kiếm, hÃt sâu má»™t hÆ¡i, Ä‘i và o căn nhà , lúc nà y trong nhà ánh lá»a sáng bừng, đám đông hoặc đứng hoặc ngồi, vây thà nh má»™t vòng, đến ná»—i Lương Tiêu Ä‘i và o, cÅ©ng không ai chú ý. Giữa nhà trên đất đặt là má»™t đống than và roi da. A Là Hải Nha bị trói và o má»™t cây cá»™t nhà , toà n thân đầy những vết thương, khóe miệng chảy máu, nhưng đôi mắt vẫn quáºt cưá»ng. A Tuyết thì bị cá»™t lấy hai tay, treo lên giữa nhà , toà n thân y sam rách nát, đầu rá»§ xuống, thì ra đã bất tỉnh nhân sá»±.
Hán tỠcầm roi lùn tịt, xách một thùng nước lạnh, định là m cho cô tỉnh lại, Vân Thù bỗng cau mà y, nói to:
Thẩm Lợi, ngươi cÅ©ng đánh đủ rồi chứ. Cô ta bất quá là má»™t nữ tá», ngươi cho dù giết cô ta, cÅ©ng có tác dụng gì?
Thẩm Lợi hừ một tiếng:
- Nói gì thế? Hai huynh đệ cá»§a ta Ä‘á»u chết trong tay đồng bá»n cá»§a nó. Hừ, đánh chết nó cÅ©ng là tiện nghi cho nó lắm rồi, cho dù có lá»™t da cÅ©ng khó mà tiêu tan được ná»—i háºn trong lòng lão tá».
Má»i ngưá»i cÅ©ng háºn Lương Tiêu, Ä‘á»u nói:
- Äúng, mổ bụng moi tim, tế sư đệ ta.
- Xẻ thịt ra, má»i ngưá»i nướng ăn Ä‘i!
Những kẻ nà y Ä‘á»u là những tay thô hà o trên giang hồ, vốn là thổ phỉ bây giá» trở thà nh đại hiệp, có rất nhiá»u thá»§ Ä‘oạn giết ngưá»i, chỉ cảm thấy đối đãi vá»›i ác nhân thì bất luáºn nam nữ cÅ©ng Ä‘á»u nên thế.
Vân Thù không nén được đứng lên, túc giáºn nói:
- Äâu có lý ấy…
Cáºn Phi giÆ¡ tay kéo hắn xuống, trầm giá»ng nói:
- Nũ tỠnà y nối giáo cho giặc, chết không đáng tiếc. Vân Thù ngươi không phải nói nữa, nếu ngươi không muốn xem tiếp thì cứ vỠphòng mà nghỉ.
Vân Thù vội nói:
- Giết ngưá»i bất quá là …
Cáºn Phi trừng mắt:
- Câm mồm!
Vân Thù biết hắn cố ý lung lạc nhân tâm, nên đứng vá» phÃa Thẩm Lợi. Tức đến ná»—i thở ra hai lần, ngồi phịch xuống. Sở Uyển ở bên cạnh hắn, nhá» giá»ng nói:
- Vân công tá», nếu giết chết cô ta, thiếp tháºt chẳng dám xem đâu, chà ng đưa thiếp vá» nghỉ được không?
Vân Thù ngẩn ngưá»i, chợt thấy Sở Uyển đôi má hồng hồng, lá»™ ra mấy phần ngượng ngùng, trong lòng bá»—ng hoang mang, vá»™i và ng quay đầu Ä‘i.
Nguyên lai Sở Uyển trong lòng vẫn nghÄ© đến Vân Thù, sau khi cùng Lương Tiêu chia tay, cô ta không quay vá» sÆ¡n trang mà đến Thần Ưng Môn. May thay gặp Vân Thù Ä‘ang lên phương bắc, cô ta si mê không dứt, má»™t má»±c khăng khăng đòi theo, nà o ngá» Vân Thù trong lòng đã có Liá»…u Oanh Oanh, biết rõ cô ta có tình ý mà cÅ©ng cố ý tảng lá», Phương Lan thương thế chưa bình phục, Ä‘ang ngồi trên ghế da hổ lúc nà y nghe thấy rõ rà ng, cưá»i nói:
- Thù nhi, ngươi đưa Sở cô nương vá» phòng nghỉ Ä‘i, những việc nà y thưá»ng bẩn thỉu lắm, không đẹp mắt đâu.
Vân Thù trong lòng hối háºn:
- Sá»›m biết thế nà y, thà là má»™t kiếm đâm chết ngưá»i nữ tá» nà y, đỡ cho cô ta chịu nhiá»u thống khổ.
Nghĩ rồi thở dà i một tiếng, lắc đầu:
- Ngưá»i là do ta bắt, cầu xin các vị huynh đệ nể cô ấy là nữ lưu yếu má»m, cho cô ta chết nhẹ nhà ng.
Thẩm Lợi thấy giá»ng hắn chùng xuống, cao giá»ng nói:
- ÄÆ°á»£c, Thẩm lão nhị ta đó giá» vẫn kÃnh phục Vân công tá» vá» võ công nhân phẩm. Hôm nay nghe má»™t lá»i cá»§a ngươi, cho nó chết nhẹ nhà ng, lấy Ä‘ao ra đây.
Nói rồi, hắn từ trong tay má»™t tên lâu la đón lấy má»™t thanh đơn Ä‘ao, múa lên má»™t vòng, vừa định động thá»§, chợt giữa không trung lóe lên má»™t tia sáng, Thẩm Lợi trước mắt hoa lên, đã bị tia sáng ấy đâm và o vai, găm xuống đất, trong miệng báºt rên thảm. Quần hà o la ó thất kinh, định thần nhìn kỹ, thì ra tia sáng ấy chÃnh là má»™t thanh bảo kiếm sáng loáng. Lại nhìn vá» hướng nó vừa lao ra, chỉ thấy Lương Tiêu sắc mặt như sắt, song quyá»n nắm chặt, sải bước tiến và o.
Tà i sản của hung bo
27-03-2009, 04:27 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HP
Bà i gởi: 641
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 6 giá»
Thanks: 4,732
Thanked 2,399 Times in 170 Posts
Côn Luân - Phượng Ca
Quyển 3
Chương 10 - Chiết cung vi thệ
Dịch thuáºt: Fullhouse_love
Hiệu Ä‘Ãnh: BYH, Kiếp Nô
..:: o0o ::..
Há»’I 3
Nguồn: TTV
Hắn đến hết sức đột ngá»™t khiến cho chúng nhân Ä‘á»u cảm thấy kinh ngạc. Vân Thù bình tÄ©nh lại trước tiên, bạt kiếm đứng dáºy. Lương Tiêu không thèm nhìn đến y mà nhìn thẳng và o A Tuyết, hai mắt đỠngầu, thần sắc có vẻ Ä‘iên cuồng.
Quần hà o lần lượt trấn tÄ©nh lại, những tiếng la hét giáºn dữ vang lên khắp nÆ¡i. Lại thấy Lương Tiêu bước Ä‘i như bay, tiến lại gần đám ngưá»i. Má»™t hán tá» cao lá»›n khá»e mạnh, mái tóc để xõa nhảy ra thét lên:
- Tên giặc kia, ngươi dám ngông cuồng đến thế ư?
Cánh tay trái cá»§a gã khua lên, quét vá» phÃa Lương Tiêu. Gã nà y há» Äổng tên Lượng, là ngưá»i Giang Tây, thuở nhá» vốn từ má»™t dị nhân há»c thà nh má»™t thân thiết tà công (công phu cánh tay sắt), có ngoại hiệu là “Thiết tam xÃch hoà nh tảo thiên quân†(ba thước sắt quét ngang ngà n quân), chÃnh là nói cánh tay gã tuy dà i có ba thước, nhưng mạnh mẽ như thép luyện, khi tiến và o tráºn hai cánh tay chỉ cần khua múa là có thể chặt gãy Ä‘ao kiếm cá»§a kẻ thù, bẻ gãy gân cốt cá»§a đối phương, mạnh mẽ không thể đương cá»± được, hai cánh tay ấy đã từng đả thương rất nhiá»u hảo thá»§. Lúc nà y gã có ý hiển lá»™ uy phong, cú quét nà y vừa nhanh vừa dữ dá»™i, thanh thế lại kinh ngưá»i.
Vân Thù thấy Äổng Lượng mạo hiểm xuất thá»§, trong lòng thầm kêu không hay, chưa kịp hét dừng, sá»›m đã thấy Lương Tiêu tay phải giÆ¡ lên, cánh tay hai ngưá»i quấn và o nhau, chỉ nghe rắc má»™t tiếng, hệt như cây cá»§i bị bẻ gãy. Äổng Lượng cánh tay bị vặn cong lên trên, mắt mÅ©i mồm tai tức thì nhăn tÃt cả lại. Nhưng gã cÅ©ng rất có hà o khÃ, cánh tay tuy bị bẻ gãy nhưng vẫn cắn răng không kêu má»™t tiếng, cánh tay phải lại giÆ¡ lên rồi đánh bạt ra. Chợt cảm thấy từ cánh tay Lương Tiêu ná»™i kình chẳng khác nước triá»u áºp đến, tức thì bách hà i gã như muốn nứt vỡ, láºp tức á»™c ra má»™t ngụm máu. Vân Thù vốn muốn tiến lên, nhưng thấy đồng bạn bị kiá»m chế nên hÆ¡i trù trừ, chợt nghe Lương Tiêu thét lá»›n:
- Tà n sát dân phu được coi là cái loại hà o kiệt gì?
Hắn váºn ná»™i kình khiến cho hai đầu gối Äổng Lượng má»m nhÅ©n, ngã bẹp xuống đất như đống bùn nát.
Lương Tiêu hất Äổng Lượng Ä‘i, tiếp tục tiến tá»›i, má»™t chiêu cá»§a hắn đã phế luôn “Thiết tam xÃch hoà nh tảo thiên quânâ€, quần hà o Ä‘á»u như bị nhiếp hồn, trong trưá»ng láºp tức lặng ngắt như tá». Chợt nghe leng keng hai tiếng lạ lùng, má»™t thương má»™t Ä‘ao hướng hai bên trái phải Lương Tiêu đâm tá»›i. Lương Tiêu không thèm lắc mình né tránh, đợi cho Ä‘ao thương đánh tá»›i, hai tay vụt bắt chéo và o nhau, quần hà o chưa nhìn rõ hắn dùng thá»§ pháp gì, đã nghe thấy hai tiếng kêu thảm, ngưá»i sá» thương đâm trúng tiểu phúc ngưá»i sá» Ä‘ao, ngưá»i sá» Ä‘ao lại chém và o vai ngưá»i sá» thương, máu tươi văng tung tóe, trông tháºt khiếp hãi.
Lương Tiêu chia ra hai tay, tay trái rút trưá»ng thương, tay phải nhặt Ä‘ao lên. Có Ä‘iá»u ngưá»i sá» thương lại chÃnh là đệ tá» cá»§a Thương thiêu đông nam Long Nháºp Hải, há» Dương tên Chiếu, y cÅ©ng có chút phong phạm cá»§a sư phụ mình, trên vai tuy bị thương, nhưng đến chết cÅ©ng không chịu rá»i cán thương. Chúng nhân thấy thế Ä‘á»u la lối, vung binh khà ùa và o đánh Lương Tiêu, Lương Tiêu nhướng mà y thét lá»›n:
- Chặn đưá»ng táºp kÃch được xem là thứ hảo hán gì?
Cánh tay phải cá»§a hắn vụt phát lá»±c, đánh Dương Chiếu cả ngưá»i lẫn thương bay vá»t lên không, bắn vá» phÃa quần hà o. Quần hà o ném chuá»™t sợ vỡ đồ, láºp tức lui lại phÃa sau.
Lương Tiêu bức lui quần hà o, chợt nghe Vân Thù hú lên một tiếng dà i tung thân lướt đến, hai mắt Lương Tiêu vụt trợn tròn, quát rằng:
- Ngược đãi nữ nhân, ngươi cÅ©ng tÃnh là anh hùng ư?
Vân Thù để ngưá»i ta dùng roi đánh A Tuyết, trong lòng vốn đã có táºt giáºt mình, nghe câu đó tâm thần y hÆ¡i rối loạn, vụt đánh mất Ä‘i khà thế lúc đầu. Lại thấy Lương Tiêu chấn tay quăng Dương Chiếu sang, Vân Thù thấy thế đến hung mãnh, vá»™i và ng thu kiếm đón lấy, nhưng chỉ cháºm má»™t thoáng, Lương Tiêu đã kịp phóng cương Ä‘ao ra, chém đứt sợi dây thừng Ä‘ang buá»™c cổ tay A Tuyết, từ xà nhà rá»›t thẳng xuống.
Má»i ngưá»i ùa lên. Lương Tiêu thét lá»›n má»™t tiếng như sấm nổ giữa trá»i quang, chấn động đến mức quần hùng Ä‘á»u ong ong lá»— tai, chợt thấy Lương Tiêu giÆ¡ song chưởng lên, kình khà phóng ra, hai ngưá»i phÃa trước á»™c máu mồm bay vút Ä‘i. Má»i ngưá»i thò tay định đón lấy nhưng cảm thấy thế đến nặng như núi đổ, tức thì nghiêng ngả muốn té. Lương Tiêu khẽ lắc mình đến bên dưới A Tuyết, tả thá»§ đón lấy nà ng, hữu thá»§ thò ra trước, rút lại thanh kiếm cắm trên vai Thẩm Lợi.
Từ cá»a sảnh đến chá»— A Tuyết bị trói ước chừng khoảng mưá»i trượng, ngăn cách giữa hai nÆ¡i đó lại có không dưới hai mươi tên, Lương Tiêu lại lao đến như sấm sét, cứu được ngưá»i khá»i trùng vây, quần hà o không ai không xấu hổ. Chợt nghe Lương Tiêu hú dà i má»™t tiếng, lại đánh giết tiến và o đám đông. Lúc nà y tâm tÃnh hắn đã trở nên nóng nảy dữ dá»™i, xuất kiếm vô cùng tà n độc, nhất thá»i chỉ nghe những tiếng kêu thảm vang lên bốn phÃa. Vân Thù tuy định tiến lên, nhưng sảnh quá nhá», quần hà o lại vô tình biến thà nh bình phong cho Lương Tiêu. Vân Thù không triển khai được tuyệt chiêu, bèn tức giáºn nói:
- Tản ra, tất cả tản ra nà o!
Má»i ngưá»i nghe váºy Ä‘á»u tản ra, Lương Tiêu nhân cÆ¡ há»™i đó cõng A Tuyết chạy ra ngoà i cá»a. Vân Thù Ä‘uổi theo đầu tiên, không ngá» Lương Tiêu lại triển khai Tháºp phương bá»™, đột nhiên xoay ngưá»i chạy vòng qua Vân Thù, xuyên và o trong sảnh, xô và o quần hà o lúc đó Ä‘ang Ä‘uổi theo phÃa sau Vân Thù. Lần nà y hắn tháºt như hổ và o đà n dê, đánh giết còn thê thảm ghê gá»›m hÆ¡n, rồi lại xông thẳng đến trước ngưá»i A Là Hải Nha, Ä‘inh Ä‘inh Ä‘ang Ä‘ang, chém đứt hết dây sắt quấn quanh ngưá»i y. Má»i ngưá»i không ngá» hắn dương đông kÃch tây, dẫn Vân Thù ra xa, ý chÃnh là để hướng đến A Là Hải Nha, nhất thá»i Ä‘á»u cảm thấy kinh ngạc. Vân Thù trái lại không ngạc nhiên mà lại mừng thầm, nghÄ© bụng: “Ngươi mang theo hai ngưá»i, xem có Ä‘i được không cho biết?â€
Lương Tiêu nhặt thanh đơn Ä‘ao cá»§a Thẩm Lợi đưa cho A Là Hải Nha, há»i to:
- Còn có thể chiến đấu không?
A Là Hải Nha tuy Ä‘ang bị khốn đốn, nhưng uy phong không há» suy giảm, vẫn đưá»ng hoà ng đáp:
- Sao lại không được?
Lương Tiêu nói:
- ÄÆ°á»£c, ngươi hướng đông, ta hướng tây.
A Là Hải Nha võ nghệ vốn không kém, chỉ là gặp phải cao thá»§ như Vân Thù thì má»›i không có cách nà o chống đỡ, láºp tức múa đơn Ä‘ao, hướng ra phÃa tây chạy ra, Lương Tiêu thì theo hướng đông đà o thoát.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u đã nghe thấy lá»i Lương Tiêu, không ai dám lại gần hắn, tất cả chỉ lo vây lấy A Là Hải Nha, ba chiêu hai thức là đã bức A Là Hải Nha và o tuyệt cảnh, nhưng vì y chưa nói ra hư thá»±c cá»§a quân Nguyên, vì váºy má»i ngưá»i chỉ muốn bắt sống chứ không hạ sát thá»§, nên lại để A Là Hải Nha khổ chiến thêm mấy chiêu. Nà o ngá» Lương Tiêu Ä‘ang xông vá» hướng đông, chợt lại chuyển thân, sải bước lao sang phÃa tây, từ đằng sau táºp kÃch quần hà o. Quần hà o bị thương thêm hai ngưá»i, trong lúc sợ hãi chỉ có thể quay ra mà đối phó vá»›i Lương Tiêu. A Là Hải Nha thừa cÆ¡ chạy trốn, lúc nà y Vân Thù đã Ä‘uổi tá»›i gần, Lương Tiêu lại chạy vá» hướng đông, quần hà o lại chuyển thân dồn ép A Là Hải Nha. Lương Tiêu lại thoát khá»i Vân Thù, cứ tiếp tục táºp kÃch từ đằng sau.
Nhất thá»i, trong đại sảnh tình hình trở nên dị thưá»ng cổ quái, quần hà o bắt giữ A Là Hải Nha, Lương Tiêu thì táºp kÃch quần hà o, Vân Thù lại má»™t má»±c Ä‘uổi giết Lương Tiêu, y sá»›m đã có ý định “bá» ngá»±a bắt ve, se sẻ rình ráºpâ€, có Ä‘iá»u, Vân Thù lại không phá được Tháºp phương bá»™ cá»§a Lương Tiêu khiến cho quần hùng vô cùng khốn khổ, bị Lương Tiêu liên tục tấn công, giết chết và đánh bị thương vô cùng trầm trá»ng.
Cứ thế mấy lần, Vân Thù chợt bá» qua Lương Tiêu, Ä‘uổi theo A là Hải Nha, muốn bắt ngưá»i nà y, phá gian kế cá»§a Lương Tiêu. Lương Tiêu thấy thế, trưá»ng kiếm xuất ra, lao đến sau lưng y. Cáºn Phi thừa lúc Lương Tiêu chạy ra thì vung trảo cà o đến sau lưng. Nà o ngá» Lương Tiêu tránh khá»i Vân Thù rồi lại chuyển thân xuất kiếm, kiếm quang lóe sáng, chụp và o toà n thân Cáºn Phi. Cáºn Phi không ngá» giữa lúc Ä‘ang chạy nhanh mà hắn lại có thể sá» ra đưá»ng kiếm dÅ©ng mãnh thế, nhưng Cáºn Phi cuối cùng cÅ©ng vẫn là tông chá»§ má»™t phái, vá»™i và ng lách ngưá»i né tránh, đùi liá»n trúng phải má»™t kiếm, y thét lên, loạng choạng lùi vá» sau.
Lương Tiêu tiến lên má»™t bước, định đâm chết Cáºn Phi. Vân Thù nghe Cáºn Phi kêu thảm, không để ý đến A Là Hải Nha nữa, vá»™i quay lại cứu sư huynh. Nà o ngá» Lương Tiêu chỉ hư trương thanh thế, đợi cho y tá»›i rồi bá»™ pháp liá»n chuyển động, lại xông vá» hướng quần hà o, đánh giết cho tÆ¡i bá»i. A Là Hải Nha vốn đã lâm hiểm cảnh, lúc nà y được thoát chết, thở hồng há»™c rồi chạy như bay ra khá»i đại sảnh.
Vân Thù thấy Cáºn Phi trúng kiếm chảy máu, đằng kia tiếng kêu thảm lại vang lên, nhất thá»i không biết nên Ä‘i hướng nà o. Cáºn Phi nén Ä‘au nói:
- Còn không đi mau, đừng lo cho ta!
Vân Thù không biết là m sao, đà nh giÆ¡ kiếm lên Ä‘uổi theo Lương Tiêu. Lương Tiêu chạy đông chạy tây, dần dần cảm thấy mệt má»i, lá»±c bất tòng tâm, trong lòng biết cuá»™c báo thù hôm nay e là khó thá»±c hiện, đà nh chạy theo A Là Hải Nha ra cá»a. Quần hà o nà o chịu buông tha, bám theo hắn sát nút.
Chỉ trong chá»›p mắt, song phương má»™t Ä‘uổi má»™t chạy, đã đến được bên sÆ¡n đạo. Lương Tiêu quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Vân Thù đã vẹt đám đông, cà ng Ä‘uổi cà ng gần, láºp tức thét lên:
- Bắn!
Äến thá»i khắc khẩn yếu, Sá» Phú Thông không dám co vòi lại nữa, bèn từ trong rừng bắn liá»n mấy phát, sÆ¡n đạo tối hun hút, quần hà o tức thì có ngưá»i trúng tên, thất thanh kêu thảm. Sá» Phú Thông nhất cỠđắc thá»§, vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, y lá»i Lương Tiêu chạy trong rừng, vừa chạy vừa bắn, hắn đúng là mèo mù vá»› cá rán, lại bắn bị thương thêm mấy ngưá»i nữa. Quần hà o nhất thá»i không biết trong rừng có bao nhiêu nhân thá»§, bèn nhao nhao nói:
- Trong rừng có mai phục!
Vân Thù cÅ©ng kinh nghi bất định, bước chân cháºm lại. Không ngá» Sá» Phú Thông thấy đối phương đông ngưá»i, sợ đến vãi cả ra quần, từ trong rừng vừa chạy ra vừa hét:
- Không phải, không phải.
Hắn la hét như váºy, kế nghi binh cá»§a Lương Tiêu đã trở nên vô dụng, quần hà o ngẩn ra rồi lại xông lên. Lương Tiêu thả A Tuyết, bảo Sá» Phú Thông:
- ÄÆ°a cung tiá»…n cho ta, ngươi cõng nà ng chạy trước Ä‘i.
Sá» Phú Thông nghe váºy, láºp tức trao cung tiá»…n, cõng lấy A Tuyết, cùng A Là Hải Nha chạy Ä‘iên cuồng. Lương Tiêu và o rừng giương cung lên, lại mấy gã hà o kiệt nữa bị trúng tên, ngã xuống la oai oái.
Lương Tiêu trái phải giương cung, tên lao ra như liên châu. Trong bóng tối sức uy hiếp cá»±c lá»›n, quần hùng đã mấy lần xông lên, nhưng Ä‘á»u bị đẩy lùi. Chỉ trong khoảnh khắc, hai túi tên cá»§a Lương Tiêu đã cạn, ước chừng ba ngưá»i kia đã Ä‘i xa, hắn bèn nhảy ra khá»i rừng vắt giò chạy.
Vân Thù tức nghẹn ngá»±c, không trút háºn thì không được, láºp tức hú dà i, giÆ¡ kiếm Ä‘uổi theo. Quần hùng theo sát phÃa sau. Vân Thù sợ Lương Tiêu lắm mưu nhiá»u kế, quần hùng có theo thì chỉ tổ vướng tay vướn chân mình rồi lại thương vong nhiá»u thêm, bèn bảo:
- Äừng lại đây!
Quần hùng đà nh dừng bước, má»™t ngưá»i nói:
- Tặc tỠcó tên, chúng ta cũng dùng cung tên nhé?
Má»i ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy có lý, bèn bảo và i ngưá»i Ä‘i lấy cung tên, những ngưá»i khác Ä‘i theo xa xa đằng sau.
Lương, Vân hai ngưá»i má»™t chạy má»™t Ä‘uổi, chá»›p mắt đã đến đầu cầu sắt ở Vẫn Tinh Hạp, Sá» Phú Thông ba ngưá»i lúc nà y má»›i Ä‘i qua cầu xong. Lương Tiêu đạp lên sợi sắt, Vân Thù cÅ©ng Ä‘uổi sát theo, trưá»ng kiếm khua xuống, Viêm Long kiếm sắc bén vô tỉ, má»™t sợi dây sắt láºp tức đứt Ä‘oạn. Lương Tiêu dưới chân hụt má»™t cái, suýt nữa ngã xuống, hắn vá»™i và ng xoay nghiêng ngưá»i, đứng tư thế kim kê độc láºp, chỉ cảm thấy kiếm phong vù vù, trưá»ng kiếm Vân Thù lăng không đâm tá»›i, Lương Tiêu láºp tức khua kiếm chống đỡ, keng keng keng ba kiếm vừa giao nhau, Vân Thù cÅ©ng đã đáp xuống dây sắt, Lương Tiêu quét Huyá»…n Nguyên kiếm xuống dưới, cÅ©ng chặt đứt dây sắt mà Vân Thù vừa đặt chân lên.
Vân Thù không ngá» Lương Tiêu lại dùng cách cá»§a mình để đối kháng mình, y không còn chá»— nà o đặt chân, trong lúc chá»›i vá»›i giữa không trung, tay trái liá»n bám lấy dây vịn, tay phải khua kiếm đâm đến Lương Tiêu. Lương Tiêu liá»n lùi nhanh ná»a bước, trưá»ng kiếm khua lên, sợi dây sắt Vân Thù Ä‘ang nắm cÅ©ng đứt tiệt. Vân Thù không còn cách nà o khác, lăng không láºt mình má»™t cái, nhẹ nhà ng chui xuống dưới cầu, hai chân má»—i chân móc và o má»™t sợi sắt, má»™t tay nắm má»™t sợi sắt khác, đồng thá»i khua kiếm nhanh như gió, đâm xuống bên dưới cẳng chân Lương Tiêu. Lúc nà y dưới chân Lương Tiêu năm sợi sắt Ä‘á»u đã bị Vân Thù móc hết, nếu Lương Tiêu chặt đứt thì chÃnh mình cÅ©ng không còn chá»— đặt chân.
Tà i sản của hung bo
05-04-2009, 05:25 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Lạc lối...
Bà i gởi: 23
Thá»i gian online: 6 ngà y 23 giá» 21 phút
Thanks: 339
Thanked 8 Times in 5 Posts
Côn Luân - Phượng Ca
Quyển 3
Chương 10 - Chiết cung vi thệ
Dịch thuáºt: Fullhouse_love
Hiệu Ä‘Ãnh: BYH, Kiếp Nô
..:: o0o ::..
Há»’I 4
Nguồn: TTV
Lương Tiêu hừ lạnh má»™t tiếng, lùi nhanh hÆ¡n trượng, nắm lấy tay vịn còn lại, xoay mình trên không, trưá»ng kiếm khua xuống dưới, liên tiếp năm tiếng động vang lên, năm sợi dây sắt bên dưới cùng bị chặt đứt. Vân Thù không còn cách nà o treo mình và o cầu nữa, nhưng y đã sá»›m liệu rằng Lương Tiêu sẽ dùng đến chiêu nà y, hai chân liá»n ngầm váºn kình lá»±c, đợi đúng thá»i Ä‘iểm Lương Tiêu chặt đứt dây thì lá»™n mình như cá nhảy, từ dưới cầu dây chui lên như thiểm Ä‘iện, thò tay đặt lên sợi dây còn sót lại, đồng thá»i đâm ra bốn nhát kiếm cùng ba cước, bức cho Lương tiêu không còn cách nà o táºp kÃch được. Lương Tiêu thấy hắn biến hóa vô cùng, tuy không muốn nhưng cÅ©ng phải thán phục y tháºt giá»i.
Lúc nà y, cầu dây chỉ còn má»™t sợi sắt. Vân, Lương hai ngưá»i không dám chặt đứt nữa, chỉ có thể dùng chân móc, hoặc là lấy tay nÃu, dá»±a và o chưởng quyá»n kiếm cước tấn công và o những chá»— yếu hạI cá»§a địch, tiến thoái Ä‘iên cuồng, giống như má»™t đôi chim yến, áp sát mình và o thà nh dây khiến nó rung rinh, bất phân thắng bại.
A Là Hải Nha và Sá» Phú Thông Ä‘á»u Ä‘ang ở đằng kia cầu quan sát. A Là Hải Nha vốn trá»ng nghÄ©a khà không muốn đà o tẩu, còn Sá» Phú Thông thì sợ Lương Tiêu táng mạng, bệnh nặng không ai cứu chữa, cÅ©ng không dám dá»… dà ng rá»i Ä‘i. Hai ngưá»i xem đến đấy, Ä‘á»u trợn mắt há mồm, chỉ cảm thấy Lương, Vân hai ngưá»i sinh tá» Ä‘á»u má»ng như chỉ mà nh, không cẩn tháºn má»™t chút thôi là có thể bán mạng bất cứ lúc nà o, tim tức thì nảy đến táºn há»ng. Quần hùng Nam phương cÅ©ng giÆ¡ Ä‘uốc chạy đến gần, trông thấy thế không ai là không kinh ngạc, có ngưá»i giÆ¡ cung tiá»…n muốn bắn ra, nhưng hai ngưá»i công thá»§ như chá»›p, quấn và o vá»›i nhau, nà o phân biệt được ai vá»›i ai.
Qua lại được ba mươi chiêu, hai ngưá»i đột nhiên không hẹn mà cùng dùng đưá»ng kiếm Tốn. Tốn chÃnh là gió, hai ngưá»i nhất thá»i di chuyển kiếm rất nhanh và nhẹ, giống như hai phiến lá rụng phiêu phiêu, xoay quanh má»™t sợi dây sắt, trong sÆ¡n cốc nhá» hẹp gió vụt lên vụt xuống, chìm chìm nổi nổi. Nên biết đến lúc nà y, tay - mắt - chân má»i thứ Ä‘á»u không còn tác dụng, toà n bá»™ dá»±a và o công phu khinh thân thá»§ thắng, cà ng là võ công nhẹ nhà ng cà ng là hiệu quả, Tốn cháºp chá»n vô định, quả là thÃch hợp nhất.
Lại trao đổi tiếp mấy chiêu, hai ngưá»i thấy đối phương sá» ra công phu giống mình, trong lòng sinh ra má»™t cảm giác quái lạ. Vân Thù quát:
- Ngươi từ đâu há»c được kiếm pháp và chưởng pháp nà y?
Lương Tiêu hừ một tiếng, không đáp.
Lúc ấy, A Tuyết cÅ©ng đã từ từ tỉnh dáºy. Nên biết gã Thẩm Lợi kia vốn xuất thân từ lục lâm, lòng dạ ác hiểm, thá»§ Ä‘oạn độc địa, tuy bị Vân Thù khuất phục nhưng tÃnh tình vẫn nóng nảy như cÅ©, lúc xuất thá»§ tháºp phần ác độc, nếu không phải A Tuyết từ nhá» táºp luyện ná»™i ngoại công phu, gân cốt cứng chắc, thì sá»›m đã không còn mạng, trong đó có mấy lần ngất Ä‘i, nếu lại để hắn đánh má»™t lần nữa có lẽ không cần Ä‘ao chém chắc cÅ©ng không sống nổi. Lúc nà y nà ng mÆ¡ mà ng tỉnh lại, trong ngưá»i giống như Ä‘ang bị má»™t ngá»n lá»a nung chÃn, cảm thấy rất Ä‘au, không nhịn được phải rên lên, cố gắng mở mắt ra, mÆ¡ hồ thấy hai bóng ngưá»i Ä‘ang chém giết trên má»™t sợi dây sắt. Trông má»™t lúc, nháºn ra bóng hình Lương Tiêu, nà ng hiểu ra rằng Lương Tiêu đã cứu mình thoát khá»i, lúc nà y Ä‘ang chiến đấu vá»›i cưá»ng địch. nà ng kinh hãi vô cùng lại sinh thêm lo lắng, bèn dùng hết sức lá»±c thét gá»i:
- Ca ca, ca ca...
Gá»i được hai tiếng, chỉ cảm thấy má»™t cÆ¡n choáng váng, lại ngất lịm Ä‘i.
Lương Tiêu nghe thấy, tim giáºt nhảy thót:
- Äáng chết, ta cùng vá»›i tên hâm nà y đấu sống đấu mái mà quên mất thương thế cá»§a A Tuyết!
NghÄ© rồi liá»n hướng Vân Thù đâm ra ba kiếm, bức y phải lùi lại, rồi chợt huy kiếm xuống dưới, bá»±t má»™t tiếng, dây sắt đứt là m hai mảnh, ngưá»i hai bên không ai không kêu lên kinh sợ. Nhưng thấy hai ngưá»i kia ra tay như Ä‘iện, chỉ thấy Vân Thù đánh trả lại má»™t kiếm, láºp tức há» rÆ¡i vụt xuống hai vách núi như hai ngá»n sao băng, mắt thấy sắp va và o nhau tháºt.
Quần hùng thấy thế, giương cung lắp tên lần lượt bắn và o Lương Tiêu, Lương Tiêu đà nh giữ tay và o dây sắt, chuyển thân rút mÅ©i tên, nhưng chỉ còn má»™t tay, nên rất khó leo lên. A Là Hải Nha tâm cÆ¡ linh mẫn, vá»™i và ng thò tay kéo dây sắt lên, Sá» Phú Thông cÅ©ng chạy đến phụ. Lương Tiêu được hai ngưá»i há» giúp đỡ, cÅ©ng không để ý đến đối phương thế nà o, hai tay liá»n Ä‘ung đưa sợi dây mà tránh khá»i các mÅ©i tên lao đến, tốc độ leo lên tăng nhanh, giống như thiểm Ä‘iện. Vân Thù vừa leo lên đến nÆ¡i, Lương Tiêu cÅ©ng lên đến đỉnh, vừa đúng lúc má»™t mÅ©i tên bay tá»›I, Lương Tiêu bèn trở tay tiếp lấy, gỡ xuống khá»i lưng má»™t chiếc cung, đặt ngá»n tên lên, cÅ©ng không thèm nhìn kỹ, cứ thế bắn lại. Ngưá»i đó không ngá» hắn hồi thá»§ nhanh đến thế, đúng là sét đánh không kịp bưng tai, mÅ©i tên ghim và o mắt trái rồi xuyên ra sau đầu, đóng chặt y và o vách đá đằng sau. Quần hùng thấy váºy, cung lại tra tên, nhưng không dám bắn nữa.
Lương Tiêu trèo lên đỉnh núi, chống tay và o hông, cùng vá»›i chúng nhân bên kia nhìn nhau, mặt mà y u ám, cao giá»ng nói:
- Các ngươi vì sao cướp bóc chúng ta, giết chết bạn ta, lại dùng roi đánh em gái ta?
Vân Thù nghe thấy, trái tim bá»—ng trầm xuống: “Xem ra cái gã oan gia nà y không bao giá» hóa giải được háºn thù.â€
Rồi láºp tức không muốn tá» ra má»m yếu, bèn nói to:
- Ta là con dân Äại Tống, các ngươi là man di, đã phạm và o xã tắc cá»§a ta.
Lương Tiêu gáºt đầu, nói:
- Ngươi là do Äại Tống phái đến ư?
Vân Thù lớn tiếng đáp:
- Äúng váºy!
Lương Tiêu chỉ cảm thấy máu dồn nóng lên, cao giá»ng nói:
- ÄÆ°á»£c , ta Lương Tiêu xin thá», nếu không giết sạch các ngươi, không tiêu diệt Tống triá»u thì sẽ như chiếc cung nà y.
Nói Ä‘oạn cầm ngang chiếc cung bẻ gãy thà nh hai khúc, vứt xuống vá»±c, rồi chuyển thân ôm A Tuyết cùng Sá» Phú Thông hai ngưá»i Ä‘i ra khá»i núi.
Quần hà o nghe váºy, bèn thi nhau rá»§a xả. Vân Thù thấy Lương Tiêu bẻ cung phát thệ, không biết vì sao trong lòng có má»™t luồng hà n ý. Ngoảnh đầu lại nhìn, chỉ thấy Cáºn Phi ôm vết thương đùi Ä‘ang đứng sau lưng, lại nhìn quần hùng, hầu như không ai không chết hoặc không bị thương, chẳng có mấy ngưá»i an là nh, trong lòng Ä‘au đớn, bèn hướng Cáºn Phi nói:
- Sư huynh, bá»n chúng Ä‘i rồi, bá»n Thát Tá» sẽ láºp tức áºp đến, miá»n Bắc nà y không ở lâu được, ta sá»›m vá» Nam rồi tÃnh kế khác thôi.
Cáºn Phi thở dà i, Ä‘i táºp tá»…nh lên núi. Vân Thù nhìn theo bóng lưng hắn, ngây ngưá»i ra im lặng.
Sở Uyển thấy má»i ngưá»i Ä‘á»u đã Ä‘i hết, bèn tiến lên má»™t bước, nhẹ giá»ng nói:
- Vân công tá».
Vân Thù cưá»i khổ thở dà i, tay áo rá»™ng phất má»™t cái, cùng Sở Uyển chuyển thân Ä‘i song song và o trong núi.
Lương Tiêu Ä‘i má»™t lúc, dừng lại xem thương thế A Tuyết, may mà tất cả Ä‘á»u là ngoại thương. Lương Tiêu lay gá»i má»™t lúc, A Tuyết tỉnh lại nhưng cứ nhắm mắt kêu Ä‘au. Lương Tiêu chua xót khó bà y tá», bèn ôm cô và o lòng. A Tuyết cảm giác được, bèn run giá»ng nói:
- Ca ca, A Tuyết đau...
Lương Tiêu song mục đỠhoe, tá»±a như máu sắp chảy ra váºy.
A Là Hải Nha thở dà i:
- Lương Tiêu, cô ấy da thịt bị thương rất nặng, phải tìm đại phu chữa trị cho mau. Ài, những tên đó tuy không dùng há»a hình, nhưng đánh cô gái nà y còn tệ hÆ¡n ta.
Lương Tiêu căm thù nói:
- Kẻ bá»n chúng oán là ta, nhưng lại xả giáºn lên nà ng.
A Là Hải Nha nghĩ ngợi rồi nói:
- ÄÆ°á»£c, chúng ta sá»›m ra khá»i núi, gá»i quân đến đánh tuốt xác chúng ra.
Lương Tiêu gáºt gáºt đầu, đứng dáºy. A Là Hải Nha bá»—ng nắm lấy tay hắn, trầm giá»ng nói:
- Lương Tiêu, nếu ngươi muốn theo ta, ta bảo đảm sau nà y ngươi phú quý không thể diá»…n tả thà nh lá»i.
Lương tiêu lắc đầu:
- Ta chỉ cầu mong báo thù cho bằng hữu và muá»™i tá», phú quý cái gì ta Ä‘á»u không quan tâm.
A Là Hải Nha sá»±ng ngưá»i, ha ha cưá»i lá»›n:
- Thế thì chẳng phải là giống nhau ư.
SỠPhú thông vội nói:
- Ta cũng muốn đi theo đại nhân...
A Là Hải Nha lạnh lẽo hừ một tiếng:
- Sá»›m đã gá»i ngươi cứu ta, ngươi chỉ bá» chạy, vốn dÄ© là phải xá» trà ngươi, nhưng thấy ngươi mạo hiểm đến đây, coi như công tá»™i bù đắp cho nhau rồi.
Sở Phú Thông xịu mặt xuống. Lương Tiêu bảo:
- Ngươi cÅ©ng chẳng ra gì, nhưng ngươi đã giúp ta hôm nay, ta báo đáp thế nà y váºy. Ngươi chẳng có bệnh đâu, toà n tại ta giở thá»§ Ä‘oạn trên ngưá»i ngươi thôi.
SỠPhú Thông ngạc nhiên:
- Ta không có bệnh ư?
Lương Tiêu không nói gì, cắp A Tuyết đi cùng A Là Hải Nha. SỠPhú Thông đứng im một lát rồi cũng chạy theo, vừa hò la vừa vỗ tay.
Ba ngưá»i sợ đối phương truy cản nên Ä‘i rất nhanh cả đêm trên đưá»ng núi, lúc rạng sáng thì ra đến núi Phục Ngưu, tá»›i đại đạo dưới chân núi, liá»n nghe thấy phÃa sau có tiếng vó ngá»±a, má»™t đội nhân mã Ä‘ang phi đến gần. Lương Tiêu kinh sợ, siết chặt kiếm trong tay. A Là Hải Nha thì nhìn rất rõ rà ng, bèn nói:
- Là ngưá»i cá»§a chúng ta!
Chỉ thấy má»™t đội nhân mã Ä‘i đến gần, ngưá»i Ä‘i đầu gá»i to:
- A Là Hải Nha đấy à ?
A Là Hải Nha nghe tiếng, trái tim chấn động, bèn gá»i đáp:
- A Thuáºt!
Ngưá»i kia mừng rỡ lắm, nhảy luôn xuống ngá»±a, ôm chặt lấy hắn, vui vẻ nói:
- Tháºt là ngươi ư? Hà i, ta phái gần má»™t vạn nhân mã Ä‘i tìm kiếm ngươi suốt má»™t ngà y, xấu tốt gì cÅ©ng đã tìm ra ngươi rồi. Ha, chẳng phải tin tức nhầm lẫn sao, ngươi không bị quân Tống bắt Ä‘i à ?
Trong lòng hắn kÃch động, nói má»™t hÆ¡i dà i. A Là Hải Nha lắc lắc đầu:
- Xấu hổ quá! Ta Ä‘Ãch thá»±c là bị bá»n chúng bắt Ä‘i, may nhá» có bách phu trưởng Lương Tiêu mạo hiểm cứu ta ra. Hầy, Ta A Là Hải Nha ná»a Ä‘á»i chinh chiến, hôm qua có thể coi là kinh hiểm nhất. Nhưng mà ta cÅ©ng đã đánh mất thánh chỉ rồi, tháºt là đáng chết!
A Thuáºt cưá»i nói:
- Ngưá»i quay vá» là tốt, thánh thượng anh minh chẳng để ý đến thứ nhá» nhoi đó đâu.
Nói rồi ngoảnh đầu, không thèm nhìn đến Sá» Phú Thông lấy ná»a mắt, nhãn quang như thắp Ä‘uốc, rá»i và o Lương Tiêu nói:
- Ngươi là Lương Tiêu?
A Là Hải Nha lạ lùng há»i:
- A Thuáºt, ngươi vì sao nháºn ra ngay thế?
A Thuáºt cưá»i cưá»i:
- Ta tuy không phải là ngưá»i có đôi mắt tinh, nhưng vẫn có thể nháºn ra đâu là sói, đâu là báo.
Rồi ấn tay và o vai Lương Tiêu, cưá»I:
- Ngươi có bá»™ hạ rất tốt. Ngoà i ngưá»i bị thương nặng không thể nhúc nhÃch được, còn lại Ä‘á»u có nghÄ©a khÃ, cả đêm theo đại quân Ä‘i tìm ngươi.
Lương Tiêu lòng khẽ ấm áp, nói:
- Tôi có má»™t ngưá»i bạn bị thương. Xin được cứu chữa!
A Thuáºt gáºt đầu, nói to:
- A ThÃch Hãn, ngươi đổi hai con ngá»±a cho A Là Hải Nha và Lương Tiêu.
Má»™t tướng quân ứng tiếng đổi ngá»±a. Lương Tiêu ngồi lên, A Thuáºt truyá»n lệnh cho A ThÃch Hãn thu nhặt tin tức cá»§a bá»n Vân Thù, còn mình Ä‘i vá»›i A Là Hải Nha vỠđại doanh.
Má»i ngưá»i Ä‘i má»™t lúc, A Là Hải Nha cưá»i nói:
- A Thuáºt, ta muốn xin Sá» Cách má»™t ngưá»i!
A Thuáºt mỉm cưá»i, nói:
- Lương Tiêu ư?
A Là Hải Nha cưá»i nói:
- Äúng!
A Thuáºt lắc đầu:
- Không được.
A Là Hải Nha ngạc nhiên:
- Sao váºy, Sá» Cách có thể không nể mặt ư?
A Thuáºt cưá»i nói:
- SỠCách dám nói gì đâu! Ta thấy Thổ Thổ Cáp rất không tệ, bèn bảo hắn theo ta, hắn nói, Lương Tiêu ở nơi nà o, hắn ở đó.
A Là Hải Nha kinh ngạc, nói:
- Nguyên lai ngươi muốn tranh ngưá»i vá»›i ta?
A Thuáºt cưá»i:
- Ngươi đừng nói báºy, ta bất quá muốn Thổ Thổ Cáp, hắn đã không chịu ly khai Lương Tiêu, ta đà nh ôm má»™t mẻ thôi!
A Là Hải Nha mắng:
- Ngươi má»›i nói báºy, ngươi đã muốn ôm má»™t mẻ, vì sao ta không thể ôm má»™t mẻ đây?
A Thuáºt cưá»i nói:
- Ta trước đây đã nói sẵn với Thổ Thổ Cáp mà .
A Là Hải Nha nhìn Lương Tiêu, thở dà i:
- Äà nh thôi, ta không tranh lại ngươi. Có Ä‘iá»u, cái gã ấy như má»™t con ngá»±a hoang cá»±c kỳ dÅ©ng mãnh, phải có má»™t vị chá»§ nhân lợi hại má»›i thuần phục được. Ngươi lợi hại hÆ¡n ta, cà ng xứng là m chá»§ nhân cá»§a hắn, có Ä‘iá»u cÅ©ng phải cẩn tháºn, đừng để hắn đá cho.
A Thuáºt chá»›p mắt, mỉm cưá»i:
- Ta để hắn đến doanh trại Khâm Sát.
A Là Hải Nha lắc đầu:
- Những kẻ ở trong Khâm Sát doanh trại mắt luôn cao quá đỉnh đầu, hắn là ngưá»i Hán, chắc không ở nổi đâu.
A Thuáºt nói:
- Hắn không phải là ngưá»i Hán bình thưá»ng, Bá Nhan hôm qua đã nói vá»›i ta, hắn có huyết thống Mông Cổ, so vá»›i ta thì còn cao quý hÆ¡n
A Là Hải Nha ngạc nhiên, vá»™i há»i:
- Cao quý hơn ngươi, tức là ...
A Thuáºt gáºt gáºt đầu, nói tiếp:
- Ta nghe Bá Nhan nói, hắn có huyết thống của Thà nh Cát Tư Hãn, là con cháu của hoà ng gia.
A Là Hải Nha sắc mặt đại biến.
Há» Ä‘ang nói chuyện thì đại doanh quân Nguyên đã hiện lên đằng xa. Lương Tiêu ghìm ngá»±a lại, đưa mắt nhìn quanh, chỉ thấy dòng sông Hán Thá»§y cuồn cuá»™n mênh mang chảy suốt theo chiá»u Nam Bắc, trên sông có chiến hạm, có tà u thuyá»n, lên đến hà ng nghìn hà ng vạn, cá» xà tung bay phần pháºt. Hai bên bá», những chiếc lá»u trắng xếp san sát nhau, hệt như sông dà i biển rá»™ng. Hai tòa thà nh khổng lồ đứng chiếm lấy mặt đông tây, cách qua dòng Hán Thá»§y đối diện nhau, không trung mây Ä‘en dà y đặc, ép sát xuống thà nh. Tiếng kèn buổi sáng từ trong thà nh phát ra, lúc nà y tiếng còi bên quân Nguyên cÅ©ng vang lên, hai âm thanh bên nà y trầm, bên kia bổng, bên kia bổng, bên nà y trầm, theo mặt đất hoà và o nhau bay Ä‘i tháºt xa.
HẾT CHÆ¯Æ NG 10
Tà i sản của n0thjngs
Chữ ký cá»§a n0thjngs [FONT="Verdana"][LEFT][B][SIZE="4"][COLOR="DarkOrchid"]Äà m tiếu vÅ© cà n khôn...[/COLOR][/SIZE][/B][/LEFT]
[RIGHT][B][SIZE="4"][COLOR="RoyalBlue"]Cô vấn vạn cổ sầu...[/COLOR][/SIZE][/B][/RIGHT][/FONT]
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu con luan , âàëåíòèíà , áåñïëàòíûé , àâòîðàäèî , âèðòóàëüíûå , côn luân , côn luân 4vn , côn luân full , côn luân full 4vn , côn luân quyển 4 , côn luân quyển 5 , côn luân quyển 6 , côn luân quyển 7 , côn luân quyen 4 , côn luân tap cuoi , côn luân táºp 4 , côn luân vn4 eu , chuong 11 con luan , çíàêîìñòâ , codaokinhphong chuong4 , con lon tap 1 , con luan , con luan 4vn , con luan 4vn.eu , con luan 5 6 7 , con luan chuong 15 , con luan chuong 23 , con luan chuong 4 hoi 9 , con luan chuong moi nhat , con luan full , con luan full online , con luan het quyen 3 , con luan phuong ca ebook , con luan quyá»…n 4 , con luan quyen 1 full , con luan quyen 2 , con luan quyen 3 , con luan quyen 4 , con luan quyen 4 hoi 12 , con luan quyen 4 hoi 2 , con luan quyen 4 hoi 9 , con luan quyen 5 , con luan quyen 5 6 7 , con luan quyen 5 hoi 1 , con luan quyen 6 , con luan quyen 6 full , con luan quyen 7 , con luan tap 1 , con luan tap 4 , con luan tap 5 , con luan tren 4vn.com , con luan truyenhixx , con luanquyen 4 , conluan , ebook con luan , ëîãîòèï , ïñîðèàç , ìóçûêà , kiem hiep con luan , ñàëàòîâ , òîðãîâîå , phượng ca , quách thá»§ kÃnh , thap ma , truyen côn luân full , truyen con luan 4vn.eu , truyen con luan quyen 4 , truyen con luan quyen 7 , truyen con luon quyen 3 , truyenkiemhiepconluan , ýëåêòðîìîíòàæ , æàëþçè , ðàìáëåð