25-02-2009, 10:41 PM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: May 2008
Äến từ: thái.... hồ
Bà i gởi: 313
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 19 giá»
Thanks: 0
Thanked 115 Times in 61 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác: Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
-------------o0o----------------
Chương 17: Trưởng Lão (3)
Tiêu Thanh Nhi thâÌy hăÌn không noÌi, tiêÌp tuÌ£c noÌi gioÌ£ng quở traÌch: "Ngươi Ä‘oÌ, ngươi không noÌi không rằng chaÌ£y biêÌn mâÌt tăm tiÌch, coÌ biêÌt chuÌng ta lo lăng lăÌm không? Nguyệt Nhi sư tỷ ngươi chaÌ£y loaÌ£n khăÌp cả Côn Lôn, noÌ coÌ€n..., coÌ€n lôi sư huynh sư tỷ ra chửi một hồi nữa, hừ."
Dương Chân nghe thâÌy trong loÌ€ng bâÌt giaÌc cảm thâÌy âÌm aÌp, luÌc nãy khi cuÌ€ng sư phuÌ£ Ä‘i một maÌ£ch về nuÌi, Tiêu Nguyệt Nhi Ä‘ã Ä‘uổi hăÌn, hung tợn Ä‘aÌnh cho hăÌn nổi u một cuÌ£c trên đầu, ngay cả tai cũng biÌ£ naÌ€ng ta keÌo muôÌn raÌch ra luôn, laÌ£i nghe thâÌy mâÌy lời sau liền kiÌ€ quaÌi noÌi: "NaÌ€ng ta chửi sư tỷ thÃªÌ naÌ€o vậy?"
"CaÌi Ä‘oÌ..." Tiêu Thanh Nhi ngheÌ£n lời, ngoảnh đầu ra chỗ khaÌc, hồi lâu sau mÆ¡Ìi vội liêÌc hăÌn một caÌi rồi nheÌ£ gioÌ£ng Ä‘aÌp: "Muộn quaÌ rồi, Ä‘i nghỉ sÆ¡Ìm chuÌt Ä‘i. SaÌng mai coÌ€n phải xuâÌt sÆ¡n nữa, cha noÌi cả ngươi cũng Ä‘i." NoÌi Ä‘oaÌ£n liền buông tay hăÌn ra rồi rảo chân Ä‘i khỏi, tựa hồ như trôÌn traÌnh Ä‘iều giÌ€.
Dương Chân nhiÌ€n caÌi boÌng xanh âÌy dần xa trong laÌ€n mưa đêm mênh mang, hăÌn cảm thâÌy gần gũi như trong gang tâÌc maÌ€ laÌ£i phảng phâÌt như xa caÌch tận chân trời.
MuôÌn cÃ´Ì găÌng năÌm lâÌy noÌ, thÃªÌ maÌ€ không sao laÌ€m được.
Sư tỷ rôÌt cuÌc vẫn coÌ€n râÌt quan tâm tÆ¡Ìi hăÌn, bâÌt giaÌc hăÌn ngẩng mặt tự cười nhaÌ£o một hồi, nươÌc mưa rÆ¡i vaÌ€o mặt rồi lăn vaÌ€o trong miệng, mặn chaÌt, đăÌng ngheÌt.
LaÌ£i nhÆ¡Ì tÆ¡Ìi baÌ€n tay mềm maÌ£i vừa rồi mÆ¡Ìi năÌm lâÌy tay hăÌn, trong loÌ€ng vừa cay đăÌng vừa chua xoÌt. CaÌi cảm giaÌc trong giây phuÌt âÌy, cũng Ä‘ủ để cả đời hăÌn không sao quên được.
HăÌn tuyệt không phaÌt giaÌc, luÌc Tiêu Thanh Nhi rời khỏi, khuôn mặt naÌ€ng ta Ä‘ỏ bừng. BâÌt quaÌ buổi troÌ€ chuyện naÌ€y cũng Ä‘ã laÌ€m hăÌn biÌ€nh tĩnh laÌ£i râÌt nhiều.
ÄÆ°Ìng Ä‘oÌ cũng Ä‘ã mâÌy canh giờ, hăÌn mÆ¡Ìi phaÌt hiện ra bản thân miÌ€nh Ä‘ã ươÌt nheÌ£p cả, cảm giaÌc ươÌt diÌnh khoÌ chiÌ£u vô cuÌ€ng. HăÌn ngẩng mặt hiÌt vaÌ€o một hÆ¡i rồi quay trở về căn phoÌ€ng phiÌa tây.
Mưa, suôÌt cả một đêm!
Hôm sau, trời năÌng quang, cả Côn Lôn Tiên Phủ sương khoÌi muÌ€ miÌ£t như muôÌn nuôÌt cả mặt trời, vân haÌ€ vaÌ£n dặm, không khiÌ râÌt trong laÌ€nh.
TâÌt cả đều Ä‘ã khôi phuÌ£c laÌ£i vẻ biÌ€nh lặng như trươÌc. NgoÌ£c Tiêu Phong chợt huyên naÌo một caÌch hiêÌm coÌ. Người xuâÌt quan thiÌ€ Ä‘ã xuâÌt quan, kẻ hồi sÆ¡n thiÌ€ cũng Ä‘ã hồi sÆ¡n, nhâÌt thời trên dươÌi đều tuÌ£ tập đông Ä‘ủ. Sở ThăÌng Y của ThaÌi HaÌ£o Phong cũng Ä‘ã đêÌn từ sÆ¡Ìm, chuẩn biÌ£ khởi haÌ€nh.
Trong NgoÌ£c Tiêu Lâu, tâÌt cả moÌ£i người đều Ä‘ã vận kiÌ€nh trang, toÌc tai goÌ£n ghẽ. Phu phuÌ£ Tiêu Vân Vong đưÌng bên trên cuÌ€ng vÆ¡Ìi người ngoaÌ€i duy nhâÌt laÌ€ Sở ThăÌng Y săÌp xêÌp moÌ£i việc, Ä‘aÌm đệ tử chỉ coÌ một miÌ€nh BaÌ Vân ÄiÌ€nh laÌ€ ở laÌ£i, chaÌ€ng ta Ä‘ang khuân haÌ€nh trang cho moÌ£i người, Dương Chân vaÌ€ Tiêu Thanh Nhi cũng giuÌp một tay. Trong Ä‘oÌ kẻ phâÌn châÌn nhâÌt dĩ nhiên laÌ€ Tiêu Nguyệt Nhi, naÌ€ng ta chaÌ£y trươÌc nhảy sau riÌu ra riÌu riÌt vui vẻ như một con chim sÆ¡n ca.
"Một caÌi, hai caÌi... mÆ¡Ìi coÌ năm caÌi, Ä‘aÌ£i sư huynh sao không cuÌ€ng Ä‘i luôn?" Tiêu Nguyệt Nhân noÌi gioÌ£ng bâÌt mãn, naÌ€ng ta gần đây dường như vui vẻ hÆ¡n trươÌc nhiều.
"Sư huynh tu vi coÌ€n chưa Ä‘ủ, dự Ä‘iÌ£nh ở laÌ£i nuÌi tiềm tu một thời gian, về sau coÌ€n coÌ cÆ¡ hội khaÌc Ä‘i cuÌ€ng moÌ£i người maÌ€." BaÌ Vân ÄiÌ€nh nghe thâÌy vậy liền dừng tay ngẩng đầu cười noÌi.
Tiêu Nguyệt Nhi laÌ€m caÌi mặt khoÌ coi rồi ngoảnh đầu ra chỗ khaÌc, không lyÌ giÌ€ tÆ¡Ìi chaÌ€ng ta nữa.
"Vân ÄiÌ€nh, ngươi nêÌu muôÌn thiÌ€ cÆ°Ì Ä‘i, NgoÌ£c Tiêu Phong biÌ€nh thường laÌ£nh lẽo, cũng chả coÌ giÌ€ phải trông coi." Phượng Lam đưÌng bên trên câÌt gioÌ£ng noÌi. Những lời naÌ€y của baÌ€ vôÌn cũng coÌ nguyên do, mâÌy chuÌ£c năm nay, những việc lặt vặt của cả NgoÌ£c Tiêu Phong vôÌn đều do một tay BaÌ Vân ÄiÌ€nh lo liệu hêÌt.
"Không cần đâu, coÌ Lãnh sư đệ cuÌ€ng Sở huynh hai người laÌ€ Ä‘ủ rồi." BaÌ Vân ÄiÌ€nh mỉm cười kiÌnh cẩn Ä‘aÌp.
"VÆ¡Ìi tiÌnh của Vân ÄiÌ€nh, naÌ€ng hỏi noÌ như vậy thiÌ€ nhâÌt Ä‘iÌ£nh laÌ€ noÌ không Ä‘i rồi." Tiêu Vân Vong bên caÌ£nh bật cười noÌi.
Phượng Lam trợn măÌt nhiÌ€n Tiêu Vân Vong một caÌi rồi hươÌng về phiÌa BaÌ Vân ÄiÌ€nh noÌi: "Vân ÄiÌ€nh, mâÌy năm qua sư nương coÌ Ä‘Ã´Ìi xử tệ vÆ¡Ìi ngươi không, ngươi thử noÌi một câu công bằng xem."
BaÌ Vân ÄiÌ€nh ngẩng đầu nhiÌ€n hai viÌ£ tôn trưởng thản nhiên Ä‘aÌp: "Chỉ cần moÌ£i người đều cao hưÌng, Vân ÄiÌ€nh cho duÌ€ coÌ chuÌt âÌm ưÌc cũng sẽ hêÌt ngay."
"OA!" Tiêu Nguyệt Nhi nhảy dựng lên, đập maÌ£nh tay vaÌ€o vai BaÌ Vân ÄiÌ€nh noÌi: "ÄaÌ£i sư huynh rôÌt cuÌ£c cũng noÌi được một câu công bằng đâÌy."
BaÌ Vân ÄiÌ€nh lăÌc đầu không noÌi nữa, tiêÌp tuÌ£c thu doÌ£n đồ vật trên baÌ€n.
SăÌc mặt Phượng Lam hÆ¡i coÌ vẻ khoÌ coi, lừ măÌt lườm Tiêu Nguyệt Nhi naÌ£t: "ÄaÌ£i sư huynh ngươi laÌ€ người khoan hậu, biÌ€nh thường đều nhẫn nhiÌ£n caÌc ngươi, vậy maÌ€ con nha đầu ngươi coÌ€n không hiểu a."
Tiệu Nguyệt Nhi hiểu rõ mẫu thân ngoaÌ€i laÌ£nh maÌ€ trong noÌng, miệng cưÌng maÌ€ loÌ€ng thiÌ€ mềm, bởi vậy naÌ€ng liền cười hi hi nháºn lá»—i.
Tiêu Vân Vong vốn không thÃch nói những chuyện không đâu vá»›i đám tiểu bối, nhưng lần nà y lại phá lệ gá»i Sở Thắng Y lại phân phó: "ThăÌng Y, lần naÌ€y Ä‘i Dương KyÌ€ SÆ¡n chỉ coÌ ngươi laÌ€ coÌ tu vi cao nhâÌt, sư thuÌc cũng yên tâm giao boÌ£n chuÌng cho ngươi. BâÌt quaÌ không coÌ nghĩa laÌ€ kêu ngươi coi thường, bên ngoaÌ€i không thể so vÆ¡Ìi nội bộ môn phaÌi, ta muôÌn ngươi phải hiểu được Ä‘aÌ£o lyÌ Ä‘oÌ."
Sở ThăÌng Y khiêm tôÌn mỉm cười Ä‘aÌp: "Tiêu sư thuÌc vaÌ€ Phượng sư thuÌc xin yên loÌ€ng, ThăÌng Y coÌ chêÌt cũng phải bảo vệ chu toaÌ€n cho moÌ£i người."
Lãnh phong khoang tay đưÌng taÌ£i nÆ¡i cửa nghe thâÌy vậy chỉ hừ laÌ£nh một tiêÌng, rồi xoay người ngẩng mặt lên trời tỏ vẻ không theÌ€m châÌp.
Sở ThăÌng Y loÌ€ng vôÌn độ lượng nên chỉ mỉm cười chÆ°Ì không để buÌ£ng.
ChuyêÌn Ä‘i naÌ€y laÌ£i coÌ thêm một người ngoaÌ€i, không chỉ coÌ Lãnh Phong vÆ¡Ìi Tiêu Nguyệt Nhi iÌt nhiều coÌ chuÌt bâÌt mãn, ngay cả Dương Chân cũng không hiểu được yÌ Ä‘Ã´Ì€ của sư phuÌ£. Như vậy xem ra haÌ€nh triÌ€nh trươÌc măÌt chỉ e cũng chẳng được yên ả đâu.
Tiêu Thanh Nhi thâÌy vậy liền hoÌ€a giải: "Cha, Lãnh sư huynh tu vi cũng đâu coÌ thâÌp đâu, cha cÆ°Ì yên tâm Ä‘i maÌ€."
Trong măÌt của Tiêu Vân Vong thiÌ€ Ä‘ã sÆ¡Ìm dự liệu đêÌn tiÌ€nh thÃªÌ naÌ€y một caÌch rõ raÌ€ng nhưng cũng không tham gia vaÌ€o, chỉ gật gật đầu.
Phượng Lam thiÌ€ laÌ£i coÌ vẻ buồn bực, trong mâÌy đưÌa đệ tử thiÌ€ đưÌa naÌ€o cũng ngoan ngoãn kheÌo leÌo, chỉ coÌ Lãnh Phong laÌ€ tiÌnh tiÌ€nh cổ quaÌi, thường ngaÌ€y ngay cả đôÌi vÆ¡Ìi sư trưởng cũng không noÌng không laÌ£nh như vậy. Cả NgoÌ£c Tiêu Phong trừ Nguyệt Nhi ra thiÌ€ chaÌ€ng ta cũng chẳng noÌi vÆ¡Ìi ai được mâÌy câu. CaÌi tiÌnh laÌ£nh luÌ€ng âÌy so vÆ¡Ìi baÌ€ ta năm xưa thiÌ€ cũng coÌ mâÌy phần tương tự.
Bởi viÌ€ thương cảm cho thân thÃªÌ maÌ€ ngaÌ€y thường vô hiÌ€nh trung baÌ€ ta cũng đặc biệt chiêÌu cÃ´Ì Ä‘ÃªÌn chaÌ€ng, chỉ laÌ€ laÌ€m sao cũng không thể laÌ€m cho chaÌ€ng ta thay đổi caÌi tiÌnh laÌ£nh luÌ€ng cô ngaÌ£o Ä‘oÌ Ä‘Æ°Æ¡Ì£c. CoÌ Ä‘iều Tiêu Vân Vong thân laÌ€m sư phuÌ£ maÌ€ laÌ£i chẳng quản tÆ¡Ìi chuyện Ä‘oÌ, nên baÌ€ ta cũng không muôÌn noÌi thêm giÌ€ cả.
LuÌc naÌ€y BaÌ Vân ÄiÌ€nh Ä‘ã Ä‘em Ä‘aÌm Thanh Thủy vaÌ€ TiÌ£ Äộc Äan vừa thu thập được phân phaÌt vaÌ€o tay moÌ£i người, duy chỉ coÌ Sở ThăÌng Y laÌ€ không nhận, nguyên nhân laÌ€ bởi viÌ€ chaÌ€ng ta cũng Ä‘ã coÌ chuẩn biÌ£ rồi.
Tiêu Vân Vong thâÌy thiÌ€ giờ cũng không coÌ€n sÆ¡Ìm nữa liền liêÌc nhiÌ€n Phượng Lam một caÌi rồi đưÌng dậy noÌi: "NÆ¡i caÌc ngươi tÆ¡Ìi lần naÌ€y chiÌnh laÌ€ nÆ¡i Côn Lôn ta bảo vệ phong âÌn yêu ma haÌ€ng ngaÌ€n năm nay, nêÌu coÌ Ä‘iểm giÌ€ khaÌc laÌ£ nhâÌt Ä‘iÌ£nh phải lập tưÌc phaÌt kiêÌm quang baÌo động về ngay, không thể naÌ€o siÌnh cường theo caÌi dũng của thâÌt phu, bằng vaÌ€o Ä‘aÌ£o haÌ£nh của caÌc ngươi thiÌ€ vẫn coÌ€n chưa Ä‘ủ đâu."
Cả Ä‘aÌm đồng thanh lĩnh mệnh.
"XuâÌt phaÌt naÌ€o!" Tiêu Nguyệt Nhi hô lên một tiêÌng vui vẻ rồi chaÌ£y lên dẫn đầu.
HêÌt chương 17
(*) ChuÌ thiÌch: ThuÌ£y liên - hoa suÌng, bông suÌng.
Tà i sản của nhitrung
27-02-2009, 02:18 PM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 134 Times in 108 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác: Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
-------------o0o----------------
Chương 18: Dương Kỳ Sơn (1)
HÆ¡n ba ngà n năm trước, hai tá»™c Nhân - Yêu giao chiến, thiên hôn địa ám nháºt nguyệt vô quang, rốt cục là Yêu tá»™c đại bại rút lui.
Có Ä‘iá»u từ đó trở Ä‘i, cái đám ngang ngược trong chÃn bá»™ cá»§a Yêu tá»™c cà ng lúc cà ng nhiá»u, không cam chịu cái nhục cá»§a tráºn thần chiến nÆ¡i Tây Lục, lén quay trở vá» Trung nguyên đại lục cá»u châu gây sóng gió, tà n sát bừa bãi.
Giá»›i tu chân Ä‘ang lúc ở cái thế chia năm xẻ bảy, tuy không chịu nổi sá»± quấy phá cá»§a đám yêu tá»™c lưu lạc to gan tu vi Ä‘á»u rất cao cưá»ng, tháºm chà còn rất giảo hoạt, nhưng má»—i chư phái tại địa bà n riêng cá»§a mình thưá»ng thưá»ng cÅ©ng chỉ có thể xua Ä‘uổi yêu nhân chứ khó mà tiêu diệt được.
HÆ¡n nữa Yêu tá»™c vốn không giống con ngưá»i, chỉ cần có má»™t chút nguyên thần còn chưa bị tiêu diệt là có thể dá»… dà ng mượn xác hóa hình phục sinh, giết không hết, diệt không sạch. Các tông các phái dẫu có lá»±c cÅ©ng khó là m, tình thế má»—i ngà y má»™t xấu. Lâu dần khiến lòng ngưá»i hoang mang mà lại thêm rất nhiá»u Yêu tá»™c ngóc đầu trở lại.
ÄÆ°Æ¡ng thá»i Côn Lôn Phái mạch Äạo trá»±c thuá»™c Huyá»n Tông. Côn Lôn chưởng môn Ngá»c Äỉnh Chân Nhân không chịu nổi thấy lê dân khổ cá»±c liá»n táºp hợp sức mạnh toà n phái tá»›i Dương Kỳ SÆ¡n cách Côn Lôn SÆ¡n ba ngà n dặm vá» phÃa tây, lấy Chư Thiên Tinh Tráºn là m kết giá»›i, lấy Thuần Dương Chân Há»a là m lá»±c dẫn, trên dưới bố trà Phong Ma Tiên Tráºn và Xạ Dương Tinh Máºt Tráºn bà truyá»n từ thượng cổ cá»§a Huyá»n Tông.
Äồng thá»i thông báo tá»›i toà n giá»›i tu chân, cùng chung sức hợp tác bắt được toà n bá»™ đầu não cá»§a các bá»™ Yêu tá»™c rồi áp giải tá»›i chá»— phong ấn trên Dương Kỳ SÆ¡n, vạn kiếp không được thả ra, duÌ€ng việc naÌ€y đả kÃch sÄ© khà cá»§a yêu tá»™c.
Äám Yêu tá»™c rốt cục bằng và o máu huyết sục sôi, trước sá»± truy kÃch liên tục cá»§a liên hiệp giá»›i tu chân vẫn từng đợt từng đợt phản công. Có Ä‘iá»u liên tiếp trúng kế rÆ¡i và o phục kÃch, từng lá»›p từng lá»›p bị đẩy và o Dương Kỳ SÆ¡n, tá»›i đó thì coi như khà thế cá»§a Yêu tá»™c đã bị tiêu diệt hoạt toà n.
Long mạch cá»§a Tây Lục Hạ Châu bị thương tổn rất lá»›n, mưa gió vô độ khà háºu khắc nghiệt, cả đại địa dần dần biến thà nh hoang vu, hÆ¡i độc nước thiêng trà n lan. Sau cùng biến thà nh má»™t nÆ¡i mà ngay cả Yêu tá»™c vốn ngoan cưá»ng cá»±c kỳ cÅ©ng khó mà chịu nổi.
Côn Lôn SÆ¡n giống như đã trở thà nh má»™t vùng trá»i bất khả xâm phạm, cắt đứt tia hy vá»ng cuối cùng cá»§a các bá»™ Yêu tá»™c. Dương Kỳ SÆ¡n cà ng trở thà nh má»™ địa chôn vùi tất cả Yêu tá»™c.
Vùng đất phì nhiêu phÃa Äông đối vá»›i bá»n chúng mà nói chỉ có thể là mÆ¡ mà không là m gì được, nếu không tìm được con đưá»ng sống má»›i, e rằng việc vong tá»™c cÅ©ng chỉ ngay trước mắt mà thôi.
Khi ấy, Yêu tá»™c có kẻ đại trà tìm đến vùng đất thá»§y tổ trong truyá»n thuyết cá»§a Yêu tá»™c, tức là Quy Khư Tân Lục ngoà i hải ngoại cách vạn dặm vá» phÃa tây. Tà n dư các bá»™ cá»§a Yêu tá»™c cÅ©ng chẳng còn cách nà o, bị ép phải rá»i khá»i vùng đất thân quen bắt dầu má»™t cuá»™c di dá»i hãn hữu trước nay chưa từng có.
Những kẻ có pháp lá»±c thần thông trong Yêu tá»™c vốn rất Ãt á»i mà phần đông số già lão thÆ¡ dại thì căn bản là không có cách nà o vượt được đại dương. Ở lại thì chết, Ä‘i thì cÅ©ng chết, con đưá»ng Ä‘i tá»›i hải ngoại chÃnh là con đưá»ng cá»§a máu và nước mắt khiến cho oan cừu từ xưa tá»›i nay giữa hai tá»™c Nhân và Yêu kết sâu tá»›i mức không bút nà o tả xiết.
Cá»u châu đại địa dần dần trở lại bình yên.
Thế nhưng, Yêu tá»™c trong mấy ngà n năm qua vẫn chưa từng từ bỠý đồ phục cừu cá»u châu, những kẻ có tu vi thông thiên lần lượt đơn thương độc mã quay lại, cÅ©ng chỉ là muốn gây lên má»™t trưá»ng mưa máu gió tanh. Giá»›i tu chân sau đó cÅ©ng hình thà nh lá»›p lá»›p truyá»n thuyết trảm yêu trừ ma, tháºm chà còn lưu truyá»n trong thế giá»›i phà m tục thà nh ra má»™t trưá»ng thần thoại tiên yêu đại chiến.
Trong Dương Kỳ SÆ¡n, phong ấn Yêu tá»™c cÅ©ng lâu rồi không cần tá»›i nữa, Côn Lôn Phái suốt mấy ngà n năm ngà y nà o cÅ©ng bảo vệ chắc chắn tráºn địa nà y, vì sá»± bình yên cá»§a đại địa cá»u châu mà đã láºp lên công tÃch lá»›n nao không thể phai má».
Dương Kỳ SÆ¡n cho dù nằm ở vị trà Cá»±c dương, thế nhưng do phong ấn ngà n vạn yêu tá»™c tại má»™t chá»—, yêu khà nảy sinh có thể lá»t ra ngoà i phong ấn từ từ tá»a ra xung quanh trăm dặm. HÆ¡n nữa nguyên nhân cÅ©ng má»™t phần là do tiên tráºn khiến cho linh khà nÆ¡i nà y rất sung mãn, dần dà thảo má»™c um tùm, dị thú thà nh tinh, sÆ¡n tiêu tinh mị liên tiếp xuất hiện, ngay cả má»™t và i loại yêu thú từ tÃt tắp táºn tây hoang cÅ©ng Ä‘á»u dá»i tá»›i sống ở nÆ¡i nà y.
Năm nà y qua năm khắc, má»™t số Yêu tá»™c không có cách nà o chịu nổi ná»—i cô tịch, Ä‘au khổ vì bị cấm chế muôn Ä‘á»i, liá»n liá»u mạng tá»± phát nguyên thần, du hồn tinh phách mang theo vô số hoán háºn thấu xương cùng lệ khà bất tri bất giác xâm nháºp và o tinh linh dị thú Ä‘ang sống trong Dương Kỳ SÆ¡n, từ đó sinh ra má»™t và i loại yêu thú kỳ lạ xưa nay chưa từng thấy.
Nhân quả tuần hoà n, Dương Kỳ SÆ¡n dần dần biến thà nh nÆ¡i tụ táºp đủ loại yêu thú cổ quái, tuy có má»™t và i yêu thú bẩm sinh đã thông hiểu pháp thuáºt nhưng linh trà vẫn chưa được khai mở, pháp lá»±c rất nông cạn tuyệt đối không có gì đáng sợ. Côn Lôn Phái tuy có cảnh giác nhưng vẫn không để việc đó và o tâm, có Ä‘iá»u định kỳ vẫn sai phái đệ tá» hạ sÆ¡n tiến hà nh dá»n dẹp. Trải qua thá»i gian dà i tá»›i nay thì nÆ¡i rưng thiêng núi thẳm nà y đã trở thà nh nÆ¡i để đệ tá» Côn Lôn xuất ngoại hoà n tất bà i táºp rèn luyện kinh nghiệm.
"Sư đệ, đứng và o sau sư tỷ nà y."
"Tại sao?"
"Thì để giữ sức, ha ha ha."
Tiêu Thanh Nhi sau khi xuất sÆ¡n thì đặc biệt vui vẻ, giống y như muá»™i muá»™i cưá»i nói mãi không thôi, cÅ©ng từ đó bắt đầu chỉ Ä‘iểm cho Dương Chân.
Äá»™i hình phi kiếm chia thà nh hai đội. Má»™t là do Sở Thắng Y dẫn đầu, tá»· muá»™i Tiêu Nguyệt Nhi theo sau, Dương Chân chặn Ä‘uôi. Còn đội kia thì chẳng đông đảo gì, chỉ có má»™t mình Lãnh Phong má»™t đội.
Phi kiếm cá»§a hai đội hợp lại kiếm quang kéo dà i cả trăm trượng vượt ngà n dặm không, xa xa nhìn lại trông cá»±c kỳ tráng lệ. Bất quá cảnh tráng lệ thá»±c sá»± lại là ngà n vạn ngá»n núi chá»c trá»i cá»§a dãy Côn Lôn sÆ¡n nằm bên dưới, nhưng còn sông băng kéo dà i mấy ngà n dặm đổ xuống từ núi cao thuần khiết như bạch ngá»c, thiên hình vạn trạng, dưới ánh mặt trá»i chiếu rá»i đẹp đẽ như lưu li phát tán ánh sáng rá»±c rỡ muôn hồng ngà n tÃa.
"Tháºt là tráng lệ, ở Tiên Phá»§ không có nhiá»u băng tuyết như thế nà y." Tiêu Nguyệt Nhi đứng trên thân kiếm, khoan khoái gà o tướng lên.
"Cái đó dÄ© nhiên, Tiên Phá»§ có địa mạch linh khà láºp thà nh tiên tráºn khổng lồ, quanh năm bốn mùa Ä‘á»u không quá lạnh, mưa tuyết cà ng là má»™ng tưởng, Ä‘iá»u đó rất có lợi cho tiên gia." Sở Thắng Y Ä‘ang Ä‘i phÃa trước ngoái đầu đáp lá»i. Má»i ngưá»i Ä‘á»u dùng pháp thuáºt Thiên Lý Truyá»n Âm, Dương Chân cÅ©ng vừa má»›i được há»c cách sá» dụng nên bay trên trá»i mà má»i ngưá»i vẫn có thể giao tiếp thoải mái.
Tiêu Nguyệt Nhi chợt đỠnghị: "Bay thấp xuống, có được không?"
"Nguyệt sư muá»™i nói phải lắm." Sở Thắng Y đồng thá»i dùng hà nh động đáp ứng nà ng ta, kiếm quang tà tà hạ xuống gần sát má»™t ngá»n tuyết sÆ¡n phá»§ đầy băng tuyết.
Hai đạo phi kiếm phá không bay xuyên qua khu rừng băng, cảnh sắc xung quanh không ngừng biến hóa. PhÃa ngoà i núi là má»™t tòa vách băng khổng lồ, trong mà u trắng có ẩn sắc xanh má», trên mặt còn dấu băng chảy hằn rất sâu, phảng phất như là má»™t con sông dà i bị đông cứng lại trong nháy mắt.
Äi sâu và o trong núi, không gian cà ng có rất nhiá»u hình dạng kỳ dị như đầu sư tá», nấm băng; khi thì như băng trụ lăng tiêu, núi Ä‘ao chá»c trá»i, khi thì lại như kỳ phong bảo tháp. Tháºm chà còn có cả Bà n sÆ¡n giao long Ä‘ang quấn quÃt tranh đấu. Tóm lại là muôn hình vạn trạng xuất hiện liên miên không dứt khiến cho cả đám xem đã con mắt, tấm tắc khen ngợi. Cho dù là trong bá»n há» cÅ©ng có không Ãt ngưá»i từng thấy qua nhiá»u lần trước đó nhưng vẫn y như trước ngắm mãi không biết chán.
Sau khi cẩn tháºn bay xuyên qua má»™t cái động băng, má»i ngưá»i hoan hô ầm ỹ rồi phi kiếm bay vá»t lên cao bá» lại bên dưới là vá»±c sâu má» mịt sương khói, âm khà liá»…u nhiá»…u.
Từ Côn Lôn Tiên Phá»§ Ä‘i vá» phÃa tây, Dương Chân cùng Ä‘oà n ngưá»i ngá»± kiếm má»™t mạch chừng ná»a canh giá» thì đã ra khá»i dãy Côn Lôn SÆ¡n, cả má»™t dãy núi băng tuyết trắng xóa nguy nga hùng vÄ© cÅ©ng đã lùi lại xa xa đằng sau.
Äi vá» phÃa tây trăm dặm, thiên địa dần dần có biến đổi, mây mù biến thà nh ảm đạm, trong mà u đỠcó sắc tối, trong sắc tối lại có ánh tÃm. Nhìn xuống mặt đất rá»™ng lá»›n bên dưới lại cà ng u ám mênh mang, bắt đầu tá» ra ngưng trá»ng, mất Ä‘i vẻ sáng sá»§a thuần khiết lúc trước. So vá»›i Côn Lôn sÆ¡n lúc nãy thì có thể nói là hai thế giá»›i khác nhau má»™t trá»i má»™t vá»±c.
Ngoại trừ Lãnh Phong và Sở Thắng Y, những ngưá»i còn lại Ä‘á»u là lần đầu tiên Ä‘i vá» phÃa tây. Dần dà thì má»i ngưá»i cÅ©ng hết hứng thú nói chuyện, chỉ vùi đầu ngá»± kiếm, trầm khà phi hà nh.
Sau hai canh giá» thì đã Ä‘i được hÆ¡n ngà n dặm, vì phải chiếu cố tá»›i đám Tiêu Nguyệt Nhi tu vi còn nông, Sở Thắng Y khéo léo nói: "Con đưá»ng trước mặt còn rất xa, chi bằng nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc rồi Ä‘i tiếp, thế nà o?"
Lúc nà y bầu trá»i má»™t mà u há»—n độn, những vân vụ u ám bay cuá»™n cuá»™n khắp nÆ¡i, ẩn sâu bên trong những lằn chá»›p lóe cùng tiếng sấm ầm ì, gió lá»›n thổi loạn khiến má»i ngưá»i lại phải hạ độ cao cá»§a phi kiếm lần nữa.
"ÄÆ°á»£c rồi, được rồi." Tiêu Nguyệt Nhi buồn bá»±c tán đồng đầu tiên.
"Sư huynh nói phải lắm, chúng ta trước tiên hãy tìm má»™t chá»— hạ chân đã." Tiêu Thanh Nhi dÄ© nhiên hiểu rõ Sở Thắng Y là vì bá»n há» nên má»›i có ý kiến nà y, sau khi bay trong cuồng phong má»™t lát thì nà ng ta cÅ©ng cảm thấy không chịu nổi.
Lãnh Phong từ lúc Ä‘i tá»›i giá» không nói không rằng, mặc bá»n há» quyết định việc Ä‘i đứng, chỉ có lẳng lẳng là m theo mà thôi. Nhưng lần nà y chà ng ta vượt lên trước mở đưá»ng hạ xuống dưới. Chỉ thấy mặt đất lồi lõm mấp mô, vạn dặm mênh mang chỉ toà n má»™t mà u xám xịt, chẳng thấy chút sinh khà nà o hết.
Má»i ngưá»i đặt chân lên má»™t phiến đá núi khá cao, bên dưới chân là má»™t cái cốc lá»›n bao trùm bởi má»™t mà n sương xám má» mịt, bên tai cÅ©ng chỉ có tiếng gió rÃt ù ù, y phục bị thổi bay phần pháºt dÃnh chặt và o ngưá»i, mắt nhắm và o cÅ©ng khó mà mở ra được, tá»±a hồ tá»›i nghẹt thở. Cả Ä‘oà n liá»n tìm má»™t chá»— thấp hÆ¡n để dừng chân tránh gió rồi má»—i ngưá»i Ä‘á»u tá»± mình lấy bầu nước ra uống giải khát, tranh thá»§ Ä‘iá»u hòa khà tức.
"Tháºt chẳng vui gì cả." Tiêu Nguyệt Nhi tá» ra rất buồn bá»±c, đá chân má»™t cái khiến khối đá xanh hóa thà nh bụi mạt cuốn theo luồng gió bay xuống sÆ¡n cốc.
"Chúng ta Ä‘i lần nà y để lấy kinh nghiệm, có phải là du sÆ¡n ngoạn thá»§y đâu." Tiêu Thanh Nhi nói giá»ng cứng rắn.
"Tháºt quá hoang vu, khó mà tưởng tượng ra mấy ngà n năm trước nÆ¡i nà y lại từng là má»™t nÆ¡i đất Ä‘ai phi nhiêu." Dương Chân cảm thán thốt.
"Äó chÃnh là chá»— đáng giáºn cá»§a Yêu tá»™c, mình không ăn được thì đạp đổ, nếu không phải do công sức cá»§a tổ tiên Côn Lôn Phái ta thì hiện giá» Thần châu như thế nà o cÅ©ng khó nói lắm." Sở Thắng Y đứng giữa cÅ©ng xúc động nói.
"Yêu tá»™c vì lẽ gì lại không thể lại không thể sống tại vùng đất nà y? Năm xưa là ai đã khÆ¡i mà o ra chiến tranh? Lại là ai đã Ä‘uổi táºn giết tuyệt?" Lãnh Phong ở má»™t bên cất giá»ng lạnh lùng.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u yên lặng, vấn đỠđơn giản như váºy mà khiến cho ngưá»i ta khó mà phản bác lại được.
Sở Thắng Y nhìn vẻ mặt chế diá»…u cá»§a Lãnh Phong, thần tình tá» ra có chút trầm tư kỳ dị có Ä‘iá»u vẫn không láºp tức đáp lá»i.
"CÅ©ng không hẳn, Yêu tá»™c bẩm sinh đã hung ác, là m chuyện bạo ngược gáºy há»a khiến sinh linh bách tá»™c tại Thần châu không được yên bình, Ä‘i ngược lại phép sinh tồn cá»§a nhân gian. NghÄ© lại năm xưa thì những tiá»n bối bá»n há» cÅ©ng là vạn bất đắc dÄ© mà thôi." Tiêu Thanh Nhi nói giá»ng nhẹ nhà ng rá»§ rỉ, tá»±a hồ trong đó có má»™t luồng mị lá»±c rất thuyết phục.
Tà i sản của nguyenan
28-02-2009, 05:05 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác: Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
-------------o0o----------------
Chương 18: Dương Kỳ Sơn (2)
"Phép sinh tồn cá»§a nhân gian?" Lãnh Phong cưá»i khinh khỉnh, "Nói cho cùng thì sức mạnh chÃnh là phép tắc, bởi váºy mà Yêu tá»™c thì bại, Nhân tá»™c thì thắng, giản đơn như váºy thôi."
"ÄÆ°á»£c rồi, được rồi, tranh cãi là m gì, yêu quái vừa xấu xà vừa hung dữ, ngưá»i ngưá»i trông thấy Ä‘á»u sợ hãi. Còn nếu là ta, thấy má»™t con thì giết má»™t con, thấy hai con thì giết má»™t cặp, hi hi" Tiêu Nguyệt Nhi bất cưá»i pha trò.
"Lá»i Nguyệt sư muá»™i tuy có chút miá»…n cưỡng, nhưng lại có thể phản ánh má»™t mặt chân thá»±c nhất, nhiá»u khi xung đột xảy ra chỉ đơn giản là hai bên có trá»±c cảm xấu vỠđối phương hoặc chỉ là do má»™t ý niệm nảy sinh mà thôi." Lá»i Sở Thắng Y nói khiến má»i ngưá»i không biết là chà ng Ä‘ang khen hay là đang chê nữa.
Trong lúc cả Ä‘oà n tranh luáºn vỠđúng sai cá»§a Yêu tá»™c, Dương Chân lại chăm chú ngó phÃa dưới chân không xa có má»™t con thằn lằn đốm hoa vừa hiện ra từ khe đá. Hắn cảm thấy tháºt khó tin được nÆ¡i sÆ¡n cùng thá»§y táºn nà y mà cÅ©ng có động váºt sinh sống, nghÄ© Ä‘oạn liá»n tiến tá»›i cúi ngưá»i giÆ¡ tay bắt nó lên.
"Sư đệ ngươi là m gì thế?" Tiêu Nguyệt Nhi láºp tức phát hiện hà nh động khác thưá»ng cá»§a Dương Chân.
Dương Chân tóm con thằn lằn rồi xoay ngưá»i lại, chợt đưa ra trước mắt Tiêu Nguyệt Nhi khiến nà ng ta sợ tá»›i nhảy dá»±ng ra sau, la lên bai bải.
"Sao thế?" Tiêu Thanh Nhi đưa tay giữ muá»™i muá»™i lại, ánh mắt má»i ngưá»i Ä‘á»u hướng cả vá» phÃa Dương Chân.
"Tên tiểu thứ thúi nhà ngươi, dám ăn hiếp cả sư tỷ." Tiêu Nguyệt Nhi một tay chống nạnh nhưng lại lùi ngược lại, đã tự cổ vũ rằng mình không sợ thế mà vẫn nhăn mà y tránh ra sau mấy bước.
"Cái con váºt nà y trông rất xấu, sư tá»· cÅ©ng phải giết nó ư?" Dương Chân hươ hươ trước cặp mắt ba góc cá»§a con thằn lằn khiến cho con váºt le lưỡi loạn xạ quả thá»±c trông vô cùng xấu xÃ.
Không ai ngá» Dương Chân lại đỠcáºp vấn đỠtheo cách như váºy, nhất thá»i cả đám đưa mắt nhìn nhau, nÃn thinh.
"Thì ra Dương sư đệ má»›i là ngưá»i thông suốt nhất, thiên địa bất nhân chỉ có kẻ thÃch ứng được má»›i có thể sống sót." Sở Thắng Y thở dà i khen ngợi.
Má»i ngưá»i ngó Dương Chân, ánh mắt có mấy phần không đồng tình. Dương Chân được ngưá»i ta tâng bốc khiến mặt thoáng Ä‘á», hắn bất quá chỉ là thuáºn miệng mà nói, đâu có nghÄ© ngợi nhiá»u như thế?
"Long mạch địa khà suốt vạn dặm Tây hoang bị rối loạn, khiến trá»i đất khà háºu mất quy luáºt, chá»— nà y vẫn còn là tốt đấy. Nếu Ä‘i nữa vá» phÃa tây còn có những địa phương đêm lạnh ngà y nóng, đêm thì đóng băng mà ngà y thì cháy đất, thảo má»™c không sinh sống nổi, vạn váºt không thể phát triển; có những địa phương hạn hán quá lâu biến thà nh hoang mạc, gió cát hung bạo liên miên quanh năm; còn có cả những tất cả biến thà nh đầm lầy, hÆ¡i độc mù mịt." Tiêu Thanh Nhi trầm giá»ng nói.
"Bất quá cÅ©ng có ngoại lệ, Tây hoang vẫn có nhiá»u nÆ¡i linh mạch tụ táºp, linh khà đặc biệt dồi dà o, có Ä‘iá»u đáng tiếc là đại Ä‘a số Ä‘á»u bị tà ma ngoại đạo chiếm ở hết..." Sở Thắng Y tiếp lá»i.
"Lên đưá»ng thôi." Lãnh Phong sốt ruá»™t ngắt lá»i.
Không đợi má»i ngưá»i phản ứng, chà ng ta đã xông lên trước bay vá»t lên không, cả đám đà nh tế khởi tiên kiếm Ä‘uổi theo phÃa sau.
Sau ba lần nghỉ giữa đưá»ng nữa, cả Ä‘oà n đệ tá» Côn Lôn Ä‘i tá»›i chạng vạng tối thì chỉ còn cách phÃa đông cá»§a Dương Kỳ SÆ¡n chừng mấy chục dặm.
Dưới bóng chiá»u xa xa, dãy Dương Kỳ SÆ¡n như má»™t con rồng uốn lượn hiện ra rõ rà ng mồn má»™t, cả tòa núi cổ kÃnh mà u nâu sẫm phảng phất hình dáng đầu má»™t con thú khổng lồ từ thá»i hồng hoang cổ đại Ä‘ang ở trong nham thạch thò ná»a bá»™ vuốt khổng lồ ra cắm chặt xuống mặt đất.
Xung quanh dãy núi trong vòng trăm dặm, thấp thoáng những ốc đảo lá»›n nhá» xen kẽ, tạo ra những khu đất tươi tốt bao quanh, tăng thêm mấy phần sinh khÃ. Tiếp tục Ä‘i sâu và o, bầu trá»i chợt trở thà nh âm u ảm đạm đầy vẻ dữ tợn, sáng tối cháºp chá»n, sấm sét lá»›n nhỠđánh xuống liên miên không dứt, cuồng phong gà o thét loạn xạ khắp nÆ¡i.
"Hạ xuống chút nữa, cẩn tháºn sấm sét." Sở Thắng Y Ä‘i đầu quát lá»›n, đội ngÅ© phi kiếm theo sau hạ thấp xuống, bay tá»›i sát mặt đất.
Mặt đất từ từ nhô cao theo thế núi, thảo má»™c cÅ©ng dần nhiá»u lên má»c thà nh những bụi cây lá»›n, má»™t và i loại chim thú trông rất cổ quái bay là là mặt đất, thi thoảng lại rú lên má»™t trà ng kì dị.
Tiêu Nguyệt Nhi cất giá»ng than phiá»n: "Trá»i Æ¡i, đây là địa phương nà o ta, khắp trá»i toà n là sấm sét."
Sở Thắng Y cưá»i đáp lá»i: "NÆ¡i nà y thá»i tiết thay đổi liên tục, má»™t ngà y có mấy tráºn mưa gió sấm sét cÅ©ng là việc thưá»ng."
Thiên địa kì lạ cÅ©ng đồng thá»i cÅ©ng khiến ngưá»i ta không dám coi thưá»ng, cả Ä‘oà n dưá»ng như cÅ©ng bắt đầu cảm thấy có hưng phấn hÆ¡n trong hà nh trình đầy buồn tẻ nà y, năm đạo kiếm quang từ từ tản ra, má»—i đạo Ä‘á»u tá»± băng rừng vượt núi không ngừng giao thoa.
Tiêu Nguyệt Nhi chợt la hoảng: "Coi kia, đó là cái gì?"
Trên đỉnh núi phÃa trước má»i ngưá»i có má»™t con chim lá»›n sắc Ä‘en Ä‘ang lao thẳng tá»›i, trông giống như má»™t con dÆ¡i khổng lồ có Ä‘iá»u lại có má»™t cái má» chim rất dà i nhá»n sắc bén như kiếm. Thế bay tá»›i cá»±c nhanh, chao liệng y như từ cõi u minh hiện vá», cặp mắt nhá» mà u hồng phát ra những tia khát máu.
Sở Thắng Y vá»™i quát lá»›n: "Coi chừng đó là yêu thú Dá»±c Long Äiểu..."
Tiếng nói cá»§a chà ng còn chưa dứt thì con yêu Ä‘iểu kia đã phát ra má»™t tiếng rÃt dà i cá»±c kì khó nghe đánh bạt Ä‘i, âm thanh đột nhiên dá»™i thẳng và o mà ng tai năm ngưá»i là m chấn đông tâm thần. Ngoại trừ Lãnh Phong và Sở Thắng Y đã có phòng bị, ba ngưá»i còn lại kiếm quang chao đảo muốn rá»›t luôn xuống dưới.
"Tìm chết!" Lãnh Phong nhanh chóng vá»t lên trước, ánh kiếm sắc bén mà u bạc cá»§a chà ng như vầng trăng cong cong phá không chém thẳng và o con yêu Ä‘iểu Ä‘ang định vá»t lên cao.
Dá»±c Long Äiểu chao cánh lượn vá»ng má»™t cái tuyệt đẹp vừa khÃt tránh khá»i luồng kiếm quang. Lại thêm má»™t trà ng tiếng rÃt khiến khà huyết ngưá»i ta nhá»™n nhạo áp tá»›i. Lãnh Phong bị chá»c giáºn liá»n niệm khởi Tam Phân Kiếm Quyết, ba đạo kiếm quang như ba vầng trăng lưỡi liá»m xoay vòng lại rồi giao nhau tại má»™t Ä‘iểm, con Dá»±c Long Äiểu Ä‘ang hung hăng láºp tức bị xả thà nh má»™t khối máu thịt rÆ¡i lả tả xuống dưới.
Má»™t vầng trăng u ám phát ra mà u xám bạc lạnh lẽo từ từ bay vá» dưới chân Lãnh Phong. Cả đám ngưá»i tiếp tục tiến vá» phÃa trước, đòn phá»§ đầu vừa rồi đã cảnh tỉnh bá»n há» rằng nÆ¡i nà y vốn nguy cÆ¡ trùng trùng. Theo thế núi dốc ngược lên cao, cả rừng cây cÅ©ng như má»c lên ráºm rạp thấu trá»i, từng là n sương mà u tÃm vấn vÃt nÆ¡i đầu núi, treo tren ngá»n cây. Äã tá»›i bên ngoà i phạm vi cá»§a dãy Dương Kỳ SÆ¡n rồi.
"Uỳnh... ầm ...ầm... uỳnh... ầm... ầm!" từng tráºn sấm sét liên tiếp phát ra, những đám mây đỠtÃa kỳ dị cuồn cuá»™n, trá»i đất đổi mà u. Trên đỉnh Dương Kỳ SÆ¡n hùng vÄ©, những tia chá»›p mà u tÃm giáºn dữ lÅ© lượt đánh xuống như nối liá»n giữa trá»i và đất. Trước uy lá»±c cá»§a thiên địa, đám Côn Lôn đệ tá» chợt cảm thấy mình tháºt quá nhá» bé, bởi váºy cà ng thêm cẩn tháºn cố gắng phi hà nh sát những sưá»n núi thấp.
"Trá»i cÅ©ng muá»™n rồi, để ngà y mai tiếp tục thám hiểm Dương Quáºt. Äêm nay chúng ta sẽ trú tại nÆ¡i cái hồ nước kia." Sở Thắng Y đỠnghị.
Cả Ä‘oà n thấy cÅ©ng chỉ còn cách đó, Ä‘á»u không có ý kiến khác.
Mặt phÃa đông cá»§a Dương Kỳ SÆ¡n cao lá»›n hùng vÄ©, sưá»n dốc vá»±c sâu, hai bên tả hữu như con rồng cuá»™n ôm lấy má»™t chiếc hồ nhá» và o lòng, quanh năm nước lạnh như băng, sâu không thể dò, bên trong sinh sôi đầy những quái ngư. Ở bên mặt giáp vá»›i vách núi có vô số động huyệt rất tiện cho việc nghỉ ngÆ¡i trú ẩn. Äệ tá» cá»§a Côn Lôn xuất sÆ¡n thu tháºp kinh nghiệm không thể tránh khá»i phải nghỉ lại đây, bởi váºy nÆ¡i nà y cÅ©ng đã nổi tiếng từ lâu.
Tiêu Nguyệt Nhi tinh mắt chợt thốt: "PhÃa trước hình như có ánh lá»a?"
Tiêu Thanh Nhi cũng phấn chấn nói: "Quả nhiên, lẽ nà o lại có đồng đạo tại nơi nà y?"
Sở Thắng Y cưá»i đáp lá»i: "Cứ qua đó là biết ngay chứ gì?"
Trong khi nói, cả Ä‘oà n ngưá»i đã bay tá»›i giữa là n sương má» bên trên mặt hồ mà u bạc, đã có thể thoáng nhìn thấy má»™t đốm lá»a pháºp phù ở bên bá» hồ phÃa trước. Sau khi tiến tá»›i chá»— dãy núi chÃnh cá»§a Dương Kỳ SÆ¡n Ä‘ang đổ bóng che phá»§ thì mấy ngưá»i đã mệt muốn thở không ra hÆ¡i.
Năm đạo kiếm quang nối Ä‘uôi nhau hạ xuống vỉa đá bên hồ, lá»™ ra ba nam hai nữ. Trên bá» hồ, cạnh đống lá»a có má»™t nam nhân áo bà o mà u nâu Ä‘ang ngồi rất thảnh thÆ¡i quan sát đám ngưá»i vừa má»›i xuất hiện.
Hai bên vừa má»›i tá» mặt thì Ä‘á»u láºp tức nháºn ra ngay, không ngá» tại nÆ¡i nà y lại gặp được đồng môn.
"Nhạc sư huynh!" Dương Chân mừng rỡ nhảy chồm vá» phÃa trước.
Tà i sản của thuyuy12
02-03-2009, 11:55 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
[QUOTE=thuyuy12;216597]
THIÊN NGÂN
Nguyên tác: Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
-------------o0o----------------
Chương 18: Dương Kỳ Sơn (3)
"Dương tiểu tá»... oa kha kha." Nam nhân khẽ giáºt mình rồi cÅ©ng nháºn ra Dương Chân, báºt cưá»i ha hả phi thân tá»›i đón.
Hai ngưá»i ôm chầm lấy nhau, tay chân Ä‘áºp qua Ä‘áºp lại loạn xạ rồi lại nhảy dá»±ng lên, hoan há»· phi thưá»ng, có thể coi là tha hương ngá»™ cố tri, cảm giác sung sướng tăng lên gấp vạn lần.
"Năm đó ta mấy lượt nhá» ngưá»i nghe ngóng mà đá»u không thấy tin tức ngươi quay vá» Ngá»c Tiêu Phong, ngươi không biết chứ sư huynh ta thấy thất vá»ng lắm. Vá» sau ta bế quan mấy năm... ta vốn cho rằng không thể gặp lại tiểu tá» ngươi nữa. Ngươi có biết không, ta thá»±c sá»± đã cho rằng không gặp được ngươi nữa rồi!" Nhạc Thiên lặp Ä‘i lặp lại câu nói cá»§a mình, quan sát Dương Chân từ đầu tá»›i cuối, vẻ kÃch động không sao kiá»m chế được.
"Nhạc sư huynh..."
"Ông trá»i có mắt, Nhạc má»— ta không có nhìn lầm ngươi, thiên hạ Côn Lôn nà y vá» sau thì có thể coi là cá»§a hai anh em chúng ta rồi... chúng ta phải ngá»± kiếm tung hoà nh chân trá»i góc biển, không in dấu chân khắp cá»u châu bát hoang thá» không chịu thôi!"
Dương Chân nhìn thấy Nhạc Thiên tình cảm tuôn trà o, ánh mắt ngấn lệ khiến hắn trong lòng xao xuyến, khóe mắt cÅ©ng nhạt nhòa không thốt lên lá»i, chỉ biết gáºt đầu liên tục.
Sau ba năm gặp lại, dưá»ng như má»›i chỉ như ngà y hôm qua. Ba năm ngá»t bùi cay đắng tại Vạn Thanh Cốc, hai ngưá»i Ä‘á»u không chịu lùi bước, lại cà ng khó mà quên được. Má»™t kẻ thì không có cách nà o nháºp đạo, má»™t ngưá»i thì bị cấm chế lưu đà y, trải qua vô số ngà y đêm rèn luyện liá»u mạng giúp đỡ lẫn nhau, sao có thể nói quên là quên được?
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u rõ hiểu đó nên không quấy rầy hai ngưá»i, thế nhưng vẫn có má»™t ngưá»i cảm thấy gai mắt.
"Huênh hoang khoác lác!" Tiêu Nguyệt Nhi thở phì phì chạy tá»›i bên cạnh hai ngưá»i chống nạnh hung hăng nói: "Con khỉ lông xoăn nà y, gan ngươi cÅ©ng không nhá» a, dám má»™t mình ở tại chá»— nà y."
Nhạc Thiên đà nh mỉm cưá»i thả Dương Chân ra rồi chun cái mÅ©i là m bá»™ nhăn nhó đáp: "Nguyệt Nhi tiên tá», việc đó đã qua mấy năm rồi, còn không buông tha cho ta ư?"
Tiêu Nguyệt Nhân hừ giá»ng mÅ©i má»™t tiếng rồi háºm há»±c thốt: "Buông tha cho ngươi thì ai Ä‘á»n Thiên Kim Äan cho bà cô nà y?"
Nhạc Thiên mặt méo xệch tá» ra không biết phải là m sao, chỉ đà nh giÆ¡ tay lên trá»i phát thá»: "Nhạc Thiên ta lấy danh nghÄ©a Tam Thanh Thiên Tôn ra thá», nhất định sẽ luyện lại má»™t lò Dưỡng Thần Äan còn tốt hÆ¡n Ä‘á»n cho Nguyệt Nhi tiên tá», thế nà o?" Có Ä‘iá»u cái ánh mắt cá»§a gã toát lên vẻ cưá»i cợt cùng khuôn mặt nhăn nhở khiến cho thà nh ý cÅ©ng giảm Ä‘i mất mấy phần.
Tiêu Nguyệt Nhi khinh khỉnh không thèm, chỉ đáp lại bằng nụ cưá»i đầy vẻ chế nhạo.
Äám Sở Thắng Y Ä‘i sau mấy ngưá»i, lúc nà y cÅ©ng đã tiến tá»›i. Tiêu Thanh Nhi nạt muá»™i muá»™i má»™t hai câu rồi kéo nà ng ta sang má»™t bên, má»i ngưá»i lúc nà y má»›i có cÆ¡ há»™i há»i thăm trò chuyện.
"Nhạc sư đệ sao lại ở đây má»™t mình thế?" lá»i Sở Thắng Y cÅ©ng coi như nói há»™ sá»± nghi hoặc cá»§a má»i ngưá»i.
Bá»n há» Ä‘á»u rất hiếu kỳ, trước nay đệ tá» Côn Lôn Ä‘á»u kết bè kết nhóm, tụ táºp đồng môn trên dưới đầy đủ rồi má»›i Ä‘i tá»›i Tây hoang, hõ trợ lẫn nhau qua lại chặt chẽ, rất hiếm ngưá»i lẻ loi Ä‘i má»™t mình, đó phải là những kẻ can đảm phi thưá»ng váºy.
"Lấy nội đan của yêu thú để luyện đan." Nhạc Thiên dương dương đắc ý đáp.
"Bằng và o ngươi? Yêu thú mà có nội đan thì không thể không có mấy trăm năm đạo hạnh, coi chừng bỠmạng tại nơi nà y đó." Tiêu Nguyệt Nhi liếc mắt chế nhạo.
Nhạc Thiên cưá»i cưá»i, hoà n toà n không lưu tâm, quay ra vẫy má»i ngưá»i ngồi xuống xung quanh bếp lá»a, quây lại thà nh má»™t vòng tròn.
Mà n đêm còn chưa sụp hẳn xuống, sấm sét gần xa vẫn liên miên không dứt, ánh chá»›p nhấp nhá khắp nÆ¡i đỠrá»±c má»™t mà u, phÃa tây xuất hiện những đám mây tÃm rịm kỳ quái.
CÅ©ng trong lúc ấy, những vách núi xung quanh hồ nước cÅ©ng chìm nghỉm trong là n mây biến ảo mịt mù khi ẩn khi hiện trông như má»™t con quái thú đáng sợ vô cùng, bầu không khà nặng ná» bao trùm lấy cả Ä‘oà n đệ tá» Côn Lôn, khiến bá»n há» bất giác bắt đầu cảm thấy khẩn trương, nhÃch sát và o bên bếp lá»a.
"Cứ cách mấy năm, Côn Lôn Ä‘á»u có ngưá»i tá»›i truy quét khắp núi, bởi váºy sẽ không còn những yêu thú quá lợi hại, còn cái đám như yêu thú linh trà vừa má»›i khai mở thì cÅ©ng không dám chá»§ động tấn công ngưá»i." Äợi má»i ngưá»i đã an tá»a, Sở Thắng Y bắt chuyện trước.
"Lúc sá»›m bá»n ta gặp cái con Dá»±c Long Äiểu gì đó, trông cÅ©ng khá lợi hại, thế mà có cần ai giúp đâu?" Tiêu Nguyệt Nhi liếc Lãnh Phong má»™t cái, giá»ng nói có mấy phần kỳ quái.
"Con Dá»±c Long Äiểu đó nói Ãt cÅ©ng phải có trăm năm đạo hạnh, thông hiểu thuáºt Âm Sát rất khó phòng bị, nếu là đám đệ tá» vừa má»›i nháºp đạo thì cÅ©ng khó mà đối phó được vá»›i nó. May mắn là loại dị thú nà y chỉ thÃch qua lại má»™t mình, nếu tụ táºp thà nh bầy e rằng muốn chống lại cÅ©ng vất vả lắm." Sở Thắng Y ngà y thưá»ng Ä‘á»c rất nhiá»u sách Ä‘iển tÃch tại Tiên Phá»§, chà ng cÅ©ng đã tá»›i nÆ¡i nà y từ trước cho nên đối vá»›i má»™t số loại yêu thú thưá»ng gặp thì biết rất rõ.
"Nhạc sư huynh tá»›i đây lâu chưa?" Dương Chân cầm má»™t cái rá»… cây khô quẳng và o đống lá»a, ánh lá»a đỠrá»±c báºp bùng chiếu tá» là m mặt má»i ngưá»i cÅ©ng trở thà nh hồng hà o, nhưng nháy mắt lại bị ánh chá»›p lóe nhuốm thà nh mà u trắng bạch.
"Äã ở đây hai ngà y rồi, thu tháºp được mấy chục cái đầu Phong Hi và Thổ Chương (*), ta muốn tìm má»™t viên nguyên Ä‘an thuá»™c tÃnh Thổ mà vẫn chưa có." Nhạc Thiên cưá»i ha ha đáp.
"Yêu thú đã kết Ä‘an phần lá»›n là ở táºn sâu dưới Dương Quáºt, nÆ¡i phát tiết ra yêu khÃ. Có Ä‘iá»u là yêu thú bẩm sinh thuá»™c tÃnh Thổ thì hầu hết là tinh thông phép độn thổ, xuất quá»· nháºp thần, tiếp cáºn đã khó, muốn bắt lại cà ng khó hÆ¡n." Sở Thắng Y chau mà y nói.
"Cha từng nói, tốt nhất là không nên chui và o hang núi, nơi đó rất nguy hiểm." Tiêu Thanh Nhi ngần ngừ thốt.
Dưá»ng như muốn ấn chứng lá»i cá»§a Tiêu Thanh Nhi, từ những tầng mây lóe lên nhưng ánh chá»›p trắng xóa cả má»™t vùng núi non. Tiếng ầm ì phát ra không ngá»›t rồi chợt xé không nổ ra má»™t trà ng những tiếng uỳnh uỳnh khá»§ng khiếp, luồng sét đánh ngay xuống chân núi cách chá»— má»i ngưá»i không xa, mãi sau má»›i ngừng. Loáng thoáng có má»™t và i khối đá nát vụn rÆ¡i lõm bõm xuống mặt hồ bắn lên những là n hoa nước.
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u kinh hãi nhảy dá»±ng lên, sợ tá»›i kinh hồn táng đảm.
"Cái nÆ¡i quá»· quái nà y, thá»±c là không phải nÆ¡i dà nh cho con ngưá»i mà ." Tiêu Nguyệt Nhi dáºm chân bình bịch nói giá»ng háºm há»±c.
Không phải nói ngoa, tai đã ù đặc, bá»n há» muốn trao đổi cÅ©ng phải phà lá»±c váºn công thì má»›i nghe được loáng thoáng. Nếu là phà m phu tục tá» mà ở cái thế giá»›i nà y e rằng đã bị đẩy tá»›i U Minh Quá»· Phá»§ mất rồi.
"NÆ¡i nà y đúng thá»±c là địa bà n cá»§a yêu quái, dÄ© nhiên là không phải nÆ¡i dà nh cho con ngưá»i rồi." Nhạc Thiên vừa nói vừa là m mặt quá»· vá»›i Tiêu Nguyệt Nhi.
"Ngươi..." Tiêu Nguyệt Nhi vừa giáºn vừa thẹn thốt.
"Thôi đừng là m loạn nữa!" Tiêu Thanh Nhi khuyên nhá»§, "Phải tìm má»™t cái sÆ¡n động yên tÄ©nh ở gần đây má»›i được chứ?" Trong lúc nói, ánh mắt liếc vá» phÃa ngưá»i tá»›i trước là Nhạc Thiên có ý dò há»i.
"Mục Ä‘Ãch rèn luyện là thế nà o đây?" Lãnh Phong lạnh lùng há»i độc má»™t câu.
Cả đám ngơ ngác nhìn nhau.
"Tu thân luyện tâm, mở rộng tầm mắt." Sở Thắng Y hiểu rõ ý của Lãnh Phong.
"ÄÆ°á»£c rồi, không cần phải khoa trương, coi như ngươi giá»i." Tiêu Nguyệt Nhi nói vá»›i Lãnh Phong đầy vẻ bất mãn.
Lãnh Phong vốn không sợ trá»i chẳng sợ đất, duy nhất chỉ sợ má»—i Tiêu Nguyệt Nhi tác oai tác quái, liá»n vá»™i nÃn thinh.
"Theo ta, má»™t lát khi ngá»›t sấm sét là sÆ¡n tiêu tinh quái sẽ chui ra hoạt động đấy." Nhạc Thiên thấy váºy chỉ cưá»i có vẻ như đã lưá»ng trước được tình thế nà y, liá»n dẫn đầu tiến vá» phÃa mặt núi phÃa đông.
"Ta không muốn Ä‘i nữa..." Tiêu Nguyệt Nhi trầm giá»ng lải nhải.
Tiêu Thanh Nhi không thèm để ý tá»›i tÃnh trẻ con cá»§a nà ng ta cứ lẳng lặng kéo Ä‘i theo má»i ngưá»i, bá» lại đống lá»a giữa bãi cháy pháºp phù theo gió núi.
Hết chương 18
(*) Ghi chú: Phong Hi tức là má»™t loại dị thú hình dạng như con lợn, còn Thổ Chương tức là con dị thú hình con Chương. Con Chương thá»±c ra là con hoẵng theo cách gá»i cá»§a Việt Nam, giống hươu nhưng nhá» hÆ¡n và không có sừng.
Tà i sản của thuyuy12
03-03-2009, 02:07 PM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 134 Times in 108 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác: Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
-------------o0o----------------
Chương 19: Há»a Quáºt (1)
Sâu trong lòng đất tối tăm cá»§a Dương kỳ SÆ¡n. Äó là má»™t cái động ngầm khổng lồ giống như má»™t cái lò lá»a tá»± nhiên, là má»™t thế giá»›i cá»§a lá»a cháy và nhiệt độ, cả thiên địa hÆ¡i nóng phừng phá»±c dưá»ng như bất cứ lúc nà o Ä‘á»u có thể là m bùng cháy má»i thứ.
Dung nham nóng chảy liên tục phụt lên những quầng lá»a cao vút, khói Ä‘en không biết nguồn gốc ở chá»— nà o mà từ bốn phương tám hướng bốc lên ngùn ngụt, khà thế như có con rồng lá»a ẩn trong lòng đất liên tục phun trà o dung nham từ giữa động chảy ra thà nh dòng. Má»™t khối nham thạch mà u đỠsẫm nhô cao lên từ giữa biển dung nham trông như má»™t cái gáºy nham thạch Ä‘ang khuấy đảo dung nham cuồn cuá»™n bên dưới là m không ngừng phụt lên những lưỡi lá»a pháºp phù, lại cÅ©ng trông giống má»™t cái kình thiên trụ ở giữa dòng chảy.
Từng dòng dung nham tạo thà nh những lá»›p sóng không ngừng ép và o nhau thi thoảng lại vỡ bung ra nhừng khối há»a quang lóa mắt, rá»±c rỡ và sống động như những sinh váºt Ä‘ang hoạt động, rồi hòa thà nh má»™t con sông lá»a cuá»™n chảy.
Ngược hẳn so với bên dưới, trần động và vách động thì lại đầy những khối nham thạch đen kịt, tăm tối âm u.
Tại cái nÆ¡i không theo sá»± sắp đặt cá»§a con ngưá»i nà y, ngay trên đỉnh động đột nhiên má»c ra má»™t vầng kim quang hình con thoi, ngừng má»™t lát rồi thoát khá»i vách bay vá»t ra giữa không gian rá»™ng rãi cá»§a căn động, nhẹ nhà ng lượn quanh và i vòng rồi má»›i dừng lại. NÆ¡i nóc động chá»— vầng kim quang xuất hiện lại trở vá» nguyên trạng như trước.
Vầng kim quang dị bảo nà y dà i tá»›i năm trượng rá»™ng ná»a trượng, nhưng bên trong cái động khổng lồ thì nó bất quá kÃch thước cÅ©ng chỉ như má»™t Ä‘iểm lân tinh bé nhá» mà thôi. Sắc và ng lóe lên má»™t lượt rồi vầng sáng thu rút trở lại thà nh má»™t cái hình long giác (sừng rồng) dà i chừng ba thước, toà n thân phát ra ánh và ng kim mà u nhà n nhạt không ngừng lưu chuyển, tá»±a hồ gần như trong suốt.
Äồng thá»i, giữa chừng không ngay bên trên dòng dung nham nóng hừng há»±c xuất hiện má»™t nam má»™t nữ, bá»n há» má»—i ngưá»i toà n thân Ä‘á»u được bao bá»c bởi má»™t tầng khà tráo mà u và ng và mà u hồng phấn, giữa hÆ¡i nóng ngùn ngụt cá»§a há»a quáºt tá» ra có chút khinh linh.
"TrÆ¡i Æ¡i, đây là nÆ¡i quá»· quái gì thế nà y?" Nữ tá» vừa hiện thân là đã la lên thất thanh, khuôn mặt hoa cá»§a nà ng cÅ©ng như thất sắc nép sát ngưá»i và o trong lòng cá»§a nam tá». Không ngá» lại nép và o khoảng không, nam tỠđã lách ngưá»i ra chá»— khác má»™t cách vô thanh vô tÃch.
Nam tỠđó toà n thân mãng bà o gắn đầy và ng ngá»c, thân hình dong dá»ng tuấn mỹ vô cùng, dưới vầng quang tráo mà u và ng vẫn không mất Ä‘i vẻ tôn quý. Chỉ thấy hắn ta thong dong phất tay áo thu hồi pháp bảo Xuyên SÆ¡n, ánh mắt quét qua xung quanh tuyệt không lý gì tá»›i nữ tá» diêm dúa kia.
Nữ tá» thì mặc má»™t bá»™ xiêm áo bằng sa má»ng mà u hồng, trên mặt áo có Ä‘Ãnh kim tuyến và thêu hoa ở viá»n, gò ngá»±c vun cao, cái eo nhá» bó rất chặt, búi tóc vấn theo kiểu tiên gia, ánh mắt long lanh, da thịt như ngá»c, má tá»±a hoa đà o, đôi môi má»ng Ä‘á», đúng là má»™t tuyệt đại yêu cÆ¡ mưá»i phần mị lá»±c câu hồn nhiếp phách.
Nà ng ta bị bá» rÆ¡i nhưng tuyệt không há» buồn bá»±c, ngược lại còn tá» ra rất hứng thú, thân thiết Ä‘i sát phÃa sau thân hình cá»§a nam tá» không ngừng lả lướt ngay bên trên tầng tầng lá»›p lá»›p há»a quang nóng hừng há»±c từ há»a quáºt bốc lên, y phục phất phÆ¡ trông như má»™t mị linh trong ánh lá»a Ä‘á».
Nam tá» kia thì lại di chuyển khắp các ngóc ngách cá»§a há»a quáºt, thi thoảng lại phất tay áo phóng ra má»™t đạo linh quang đánh và o vách động, dưá»ng như muốn thăm dò gì đó.
Qua má»™t lúc thì nữ tỠđã bắt đầu buồn chán khó chịu, nhìn quanh quất nói bằng giá»ng oán trách: "Nô gia còn tưởng là rất thú vị, ai ngá» lại chán ngắt thế nà y, cái đám tổ tiên mÅ©i trâu Côn Lôn Phái sao lại Ä‘em tâm cá»§a tráºn pháp bố trà tại chá»— như thế nà y cÆ¡ chứ?"
"Ta không bắt ngươi Ä‘i mà ." giá»ng nói cá»§a nam tá» cà ng lạnh lùng hÆ¡n.
"Äồ nam nhân nhạt nhẽo, nô gia hối háºn vì đã nháºn cái việc nà y." Nữ tỠđó nói giá»ng rất tiếc rẻ.
Nam tá» lá» Ä‘i như không nghe thấy, dừng tại vách đá cá»§a căn động rồi hạ xuống má»™t khối nham thạch ngay trước biển dung nham, dưới đó mấy trượng là dòng dung nham nóng hừng há»±c đỠkhé không ngừng phụt ra những ngá»n lá»a hồng, tiếng lục bục phá ra liên miên.
Lần nà y hắn ta thăm dò, rốt cục cÅ©ng có phản ứng, sau khi đạo linh quang mà u và ng sẫm đánh thẳng và o vách động thì phát ra tiếng nổ "Oang" như đánh và o má»™t cái chuông đồng, âm thanh trầm đục đầy vẻ buồn bã. Má»™t luồng ánh sáng đỠrá»±c bao quanh lấy khối nham thạch không ngừng lưu chuyển, hồi lâu không rá»i.
"Long Dáºn, tìm được Äá»™n Long Trụ rồi ư?" Tiếng reo trÆ¡n tuá»™t cá»§a nữ tá» cất lên.
"Dao CÆ¡, đưa đây." Nam tá» có tên Long Dáºn đưa bà n tay vá» phÃa nữ tá».
"ÄÆ°a cái gì đây?" Dao CÆ¡ cưá»i quyến rÅ©.
Long Dáºn ngoảnh đầu lại, lạnh lùng nhìn nà ng ta chẳng nói chẳng rằng.
"Tháºt là oan gia, Ä‘ang ở trên ngưá»i nô gia đây, ngươi tá»± mình qua lấy Ä‘i." Ngưá»i Dao CÆ¡ tá»a ra nhiệt khà còn nóng hÆ¡n cả dung nham, cánh tay thon thon nhẹ nhà ng đặt lên gò ngá»±c cao vun cá»§a mình, ý lả lÆ¡i chẳng cần phải nói ra cÅ©ng hiểu.
Sắc mặt Long Dáºn chợt lạnh tanh, cặp mắt chiếu ra tia sáng và ng lấp lánh, Dao CÆ¡ đột ngá»™t cảm thấy má»™t luồng đại lá»±c từ bốn phương tám hướng ép tá»›i cÆ¡ hồ nghẹt thở, mạch Ä‘áºp phình phịch, còn Ä‘ang định phản kÃch thì áp lá»±c trên ngưá»i lại đột nhiên mất tÃch. Khi ấy nà ng ta toà n thân xuất mồ hôi lạnh, không khá»i kinh hãi đối tu vi đáng sợ cá»§a nam tá». Ai ngá» Äiên Äảo Chúng Sinh pháp thuáºt luyện đã gần thà nh mà vẫn hoà n toà n mất tác dụng vá»›i nam nhân trước mặt.
Äối vá»›i kẻ coi nam nhân thiên hạ như đồ chÆ¡i là Dao CÆ¡ thì việc nà y là má»™t đả kÃch nặng ná». Nà ng chưa từng găp qua những kẻ mà dầu muối không ngấm, thá»§y há»a bất xâm như nam nhân nà y, thà nh ra không biết phải xá» lý thế nà o bây giá».
Vốn định thá» xem nam nhân cá»§a Yêu tá»™c có gì không giống vá»›i nam nhân thưá»ng, ai ngá» lại gặp má»™t kẻ cứng đầu cứng cổ như thế nà y. Hắn quả thá»±c là nam nhân ư? Má»™t cái ý nghÄ© cổ quái chợt xuất hiện trong đầu nà ng ta nhưng láºp tức lại bị dẹp bá» ngay, nếu chá»c giáºn nam nhân nà y lần nữa e rằng hắn sẽ có những hà nh động rất đáng sợ, lúc đó có hối cÅ©ng muá»™n mất rồi.
"Huyá»n Minh Châu, ngà n năm qua chúng ta bất quá má»›i thu tháºp được mưá»i viên, chúng là váºt tốt nhất để luyện Huyá»n Âm Pháp Bảo, sá» dụng tại nÆ¡i nà y thá»±c là quá phà phạm." Dao CÆ¡ tuy là nói giá»ng ấm ức bất bình có Ä‘iá»u tay vẫn lấy ra má»™t cái bình ngá»c cao chừng ná»a thước, xoay ngón tay má»™t cái "Canh!" chiếc ngá»c bình vang lên những tiếng trong trẻo, miệng bình bốc lên má»™t là n khói sẫm, tiếp đó má»™t viên Huyá»n Châu Ä‘en kịt kÃch thước bằng nắm tay từ từ bay lên giữa là n sương má» hắc ám.
Long Dáºn thuáºn tay chá»™p lấy viên Huyá»n Minh Châu Ä‘ang lÆ¡ lá»ng bên trên, "A... coi chừng!" tiếng la hoảng cá»§a Dao CÆ¡ vừa cất lên thì cả cánh tay cá»§a Long Dáºn đã hoà n toà n bị má»™t lá»›p băng mà u Ä‘en sẫm đóng kÃn, trông như má»™t cây gáºy bằng hắc ngá»c.
Nà o ngá» Long Dáºn chỉ cau mà y má»™t cái, trên cánh tay bùng phát má»™t luồng kim quang, "Lách cách cách!" Tất cả huyá»n băng Ä‘á»u nổ bung ra bay tứ tán, Huyá»n Minh Châu nhanh chóng bị má»™t vầng pháp lá»±c cấm chế mà u và ng kim phong kÃn, không còn thấy động tÄ©nh gì nữa.
Dao CÆ¡ kinh hãi tá»›i không ngáºm nổi miệng. Huyá»n Minh Châu chÃnh là váºt chà âm do con mắt cá»§a má»™t loà i Yêu Bạng ngà n năm (con yêu thú hình con trai-hến) tại sâu dưới đáy biển nÆ¡i cá»±c Bắc kết thà nh, so vá»›i Huyá»n Âm Tinh Sát Khà còn bá đạo hÆ¡n mấy phần, thân thể xác thịt cá»§a đám có tu vi bình thưá»ng thì khó mà giữ được. Thế mà trong tay Long Dáºn lại như không có gì, khiến nà ng ta cảm thấy thá»±c lá»±c cá»§a kẻ đồng hà nh nà y tháºt vô cùng ghê gá»›m.
"Lui ra!" Long Dáºn quát lên má»™t tiếng lạnh lùng, đột nhiên khoa tay kết ấn, má»™t luồng lam quang như dòng suối linh từ lòng bà n tay à o ra uốn lượn chảy và o trong Äá»™n Long Trụ, lại là m bùng lá»n má»™t trà ng xÃch quang cưá»ng liệt pha lẫn vá»›i lam quang quang vấn vÃt không ngừng xoay chuyển trên khối thạch trụ khổng lồ.
"Phừng phừng phừng..." Lá»›p vá» bên ngoà i thạch trụ đột nhiên nứt toác, từng khối từng khối nham thạch khổng lồ ầm ầm rá»›t xuống chìm nghỉm và o trong dòng dung nham là m nham tương bắn tung tóe khắp nÆ¡i. Má»™t lát sau Äá»™n Long Trụ rốt cục cÅ©ng hoà n toà n lá»™ ra hình dạng thá»±c sá»±, đó là má»™t cái trụ lá»›n mưá»i ngưá»i ôm không xuể, toà n thân đỠrá»±c, khắp bá» mặt có khắc những chữ mà u Ä‘en sẫm, sừng sững giữa há»a quáºt.
"Việc gì phải Ä‘a sá»± như váºy, sao không trá»±c tiếp chém gãy Äá»™n Long Trụ, phá vỡ tâm cá»§a tráºn pháp cho xong?" Giá»ng nói cá»§a Dao CÆ¡ từ xa vấn vÃt vá»ng tá»›i.
"Dốt nát!" giữa hai hà ng lông mà y cá»§a Long Dáºn chợt nổi sát khÃ, giá»ng nói chát chúa hữu lá»±c như kim thiết.
Giá»ng nói cá»§a hai ngưá»i má»™t cương má»™t nhu, quấn lấy nhau vang vá»ng trong không gian trống rá»—ng cá»§a há»a quáºt dưá»ng như là m bùng phát lên những tiếng gầm cá»§a ná»™ long, dung nham sôi trà o cà ng thêm lợi hại không ngừng phun lên những luồng độc há»a, cả thiên địa hừng há»±c như muốn bị thiêu cháy thà nh ngá»n lá»a.
Long Dáºn lÆ¡ lá»ng bay ra sau má»™t chút, hai tay kết hợp tạo ấn, má»™t vầng pháp lá»±c cưá»ng đại từ từ phình ra, những luồng khói Ä‘en trong khoảng không trăm trượng nháy mắt bị quét sạch, luồng lam sắc linh quang lưu chuyển khắp toà n thân hắn không ngừng bà nh trướng rồi nhanh chóng tá»a ra thà nh má»™t quang cầu khổng lồ.
Ãnh sáng mà u lam hư ảo chiếu rá»i cả động, khiến cho há»a quáºt đỠrá»±c cÅ©ng bị phá»§ má»™t lá»›p lam quang nhà n nhạt.
Dị biết đột ngá»™t xuất hiện, khối quang cầu chợt biến ảo thà nh méo mó ngưng tụ lại như hình má»™t cái kén đằng trước thân rồi à o à o kéo dà i ra ngoà i, sau cùng hoà n thoà n thoát khá»i cÆ¡ thể biến hóa thà nh má»™t con giao long mà u lam dà i cả trục trượng uốn lượn trước mặt.
Lúc nà y Long Dáºn lại xuất hiện, y phục bay phần pháºt, miệng niệm chú, pháp ấn trên tay nhanh chóng biến đổi hướng vá» phÃa con rồng mà u lam phất ra má»™t đạo linh quyết. Con rồng mà u lam đó láºp tức dà i ra, thân thể biến thà nh tá»›i gần ná»a dặm, tháºm chà còn hóa ra chân vuốt rồng đầy vảy sống động vô cùng giống như thần long bái vÄ© uốn lượn trước Äá»™n Long Trụ, ngay phÃa trên dòng dung nham cá»§a há»a quáºt, cảnh tượng vô cùng tráng lệ.
"Äá»™n Long ThÃch Thiên, Cà n Khôn Äảo Huyá»n, Äịa Khà Hà ng, Thiên Nguyên Thăng, XÃ!"
Pháp quyết cá»§a Long Dáºn lại biến đổi, con rồng mà u lam kia đột nhiên lao vá» phÃa trước bắt đầu quấn chặt trên dưới Äá»™n Long Trụ. Má»™t lằn ánh sáng lưu chuyển, trong lúc Äá»™n Long Trụ rung chuyển kịch liệt, con rồng mà u lam láºp tức tan thà nh nước ngấm và o bên trong, hoà n toà n biến mất không thấy đâu nữa.
Bên trên Äá»™n Long Trụ, lúc nà y luồng xÃch quang và lam quang giống như huyết mạch hòa lẫn và o nhau chiếu rá»i nhảy nhót rá»±c rỡ như Ä‘ang giao đấu. Cả căn động cÅ©ng từ từ bắt đầu rung chuyển, địa há»a phun trà o cà ng thêm mãnh liệt. Sau khoảng thá»i gian má»™t nén hương thì tất cả đã bình lặng trở lại.
Khi ấy, luồng xÃch quang trên Äá»™n Long Trụ đã bị những luồng lam quang sẫm đặc khắp nÆ¡i quét sạch, trông như Bà n Long Trụ sống động, quá»· bà khôn tả, thấp thoáng có những tia Ä‘iện quang mà u lam lưu chuyển bên trên bá» mặt. Dao CÆ¡ bay trở lại, sắc mặt còn chưa hết kinh hoà ng, chỉ sợ nam nhân nà y không lý tá»›i sống chết cá»§a nà ng mà bá» Ä‘i mất.
"Äó là má»™t trong bảy cái Äá»™n Long Trụ là m tâm tráºn, đợi bảy cái tâm cá»§a Thiên Tráºn Ä‘á»u bị đảo ngược sức mạnh, Äịa mạch long há»a bà nh trướng, má»™t khi phát ra thì không thể thu tháºp lại được. Tá»›i lúc đó mặc dù có ngưá»i mang sức mạnh thông thiên cÅ©ng không có cách nà o phong trụ lá»a giáºn vạn trượng nÆ¡i đáy cá»§a Dương Kỳ SÆ¡n nà y nữa." Mặt Long Dáºn lá»™ ra nét cưá»i vô cùng tà dị.
Tà i sản của nguyenan
Từ khóa được google tìm thấy
âèäåî , áîäèáèëäèíã , ãîðÿùèé , áðèòíè , êàðòèíû , ëèòåðàòóðà , ìàðãàðèòà , ñïîðòà , tách newtap , thiên ngân , thiên ngân ******.vn , thiên ngân chuong 20 , thiên ngân chuÆ¡ng 49 , thiên ngân chương 48 , thiên ngân chương 49 , thiên ngân táºp 49 , thiên ngân văn đà n , thiên ngân yên minh , thiên ngân yến minh , thien ngan - yen minh , thien ngan 4vn , thien ngan chap 47 , thiên ngân chu , thien ngan chuong 18 , thien ngan chuong 21 , thien ngan chuong 26 , thien ngan chuong 38 , thien ngan chuong 42 , thien ngan chuong 43 , thien ngan chuong 47 , thien ngan chuong 48 , thien ngan chuong 49 , thien ngan chuong 50 , thien ngan chuong 51 , thien ngan tac ta dich , thien ngan tap 4 , thien ngan truyen , thien ngan yen minh , thien ngan yen minh full , thien ngan yet minh , thien ngân chương 49 , thien nhan 4vn , thienngan 4vn.eu , thiennganchuong49 , truyen thiên ngân , truyen thien ngan , truyen thien ngan 4vn , truyen thien ngan tap 18 , truyen thien ngan tap 48 , truyen thien ngan tap 5 , truyen thien ngan tap 50 , truyenthienngan , vet thuong cua chang , ðàñêðàñêè