 |
|

03-05-2008, 03:10 AM
|
 |
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 70
Thá»i gian online: 3 ngà y 1 giá» 28 phút
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Dịch thuáºt: BadLuckGuy
Chương 12
Hồi 2
THIÊN ÄỊA PHẢN PHỤC
Hoa Vô Xuy thấy má»i ngưá»i tại đó không ai không biến sắc, trong lòng bà thầm run sợ, lạnh giá»ng nói:
- Äồng Chú, việc Thu SÆ¡n gặp ta hoà n toà n bà máºt, ngươi biết được từ đâu?
Äồng Chú nói:
- Ngươi không cần quan tâm.
Hoa Vô Xuy nói:
- ÄÆ°á»£c, ta không quan tâm, sáu năm trước ngươi đã biết chuyện nà y, nhưng tÃnh ngươi nóng như lá»a, là m sao có thể nhẫn nhịn má»™t thá»i gian dà i như váºy?
Äồng Chú nghe bà nói xong, tá»± biết mình đã nói há»›, cao giá»ng đáp:
- Nói tóm lại, sáu năm qua ta luôn suy nghÄ© âm mưu quỉ kế nà y, chỉ mong đưá»ng đưá»ng chánh chánh thắng ngươi má»™t phen, lá»… Khai Thiên Äại Äiển nà y, lão phu đợi đã lâu.
Hoa Vô Xuy khuôn mặt như có hà n sương che phá»§, cưá»i lạnh đáp:
- Thế nà o gá»i là đưá»ng đưá»ng chánh chánh? E rằng chỉ là con rồi cho ngưá»i khác mà thôi.
Äồng Chú kinh ngạc, mắt không tá»± chá»§ liếc qua Minh Quy. Hoa Vô Xuy cưá»i nhạt, nhìn Äồng Chú, nhạt nhẽo nói:
- Äồng lão tam, ngươi tÃnh tình nóng như lá»a, dÅ©ng cảm có thừa, nhưng tâm cÆ¡ nông cạn, lá»™ hẳn ra ngoà i. – lại quay sang nhìn Tu Cốc, cưá»i lạnh nói - Tu lão lục ngươi mặt mÅ©i hiá»n là nh, lòng dạ má»m yếu, không có chá»§ kiến; Tả lão nhị tuy có và i phần tâm kế nhưng khà lượng hẹp hòi nhá» má»n, không là m được đại sá»±.
Bà ta nói đến đây, mục quang chuyển hướng Minh Quy, hai ngưá»i bốn mắt chạm nhau như tóe lá»a trong không trung, lại nghe Hoa Vô Xuy cưá»i lạnh lùng nói:
- Chỉ có Minh lão đại nhà ngươi, đảm lược có thừa, kế mưu thâm trầm, cục diện ngà y hôm nay sợ rằng ngươi đã láºp mưu từ lâu rồi đúng không?
Minh Quy cưá»i nhạt, đầy vẻ thản nhiên nói:
- Kì thá»±c Äồng lão tam nói váºy tuy không sai, nhưng không phải là nguyên nhân chÃnh. Nói cho cùng, Hoa Thanh Uyên võ công không bằng Tam Thu, là m sao là m cung chá»§? Thưá»ng nghe nói: hoà ng đế thay nhau là m, năm sau tá»›i nhà ta. Hắc hắc, Hoa gia chấp chưởng Thiên CÆ¡ Cung hÆ¡n bốn trăm năm, phải chăng hôm nay cÅ©ng nên thoái vị nhượng hiá»n?
Hoa Vô Xuy hừ lạnh một tiếng, nói:
- Cuối cùng ngươi cũng bộc lộ chân tâm.
Minh Quy cưá»i ha hả đáp:
- Ngươi chỉ là nữ lưu, chỉ vì nam nhân Hoa gia chết hết má»i miá»…n cưỡng được là m chức cung chá»§ đó. Ba mươi năm trước, Thiên CÆ¡ Cung đã nên đổi chá»§, nhưng thấy ngươi tà i trà cao diệu, không ai hÆ¡n được nên ai cÅ©ng phải nhẫn nhịn cho tá»›i ngà y hôm nay, có thể nói là đối vá»›i Hoa gia cá»§a ngươi đã hết lòng rồi ư?
Hoa Vô Xuy cưá»i nhạt nói:
- Chỉ sợ không đơn giản như váºy, cái môn Äông Lân Tây Trảo công gì đó, vá»›i thiên tư cá»§a ngươi nếu không đủ ba mươi lăm năm công phu thì không nghÄ© ra được, có Ä‘iá»u ta tháºt cảm thấy kì quái, ngươi là m sao há»c được độc môn công phu cá»§a Hoa gia?
Minh Quy ung dung nói:
- Ngươi còn nhớ việc Tiêu Thiên Tuyệt năm xưa tới đây không?
Hoa Vô Xuy:
- Chuyện đó thì có quan hệ gì ở đây?
Minh Quy nói:
- Năm đó dưới chân Thạch Trứ song phong, cao thá»§ Thiên CÆ¡ Cung được dốc toà n bá»™ ra giao thá»§ vá»›i lão, tất cả tuyệt chiêu bá»n há» tung ra lão phu ghi nhá»›, mặc dù không nhá»› được hết nhưng cÅ©ng được năm, sáu thà nh. Huống chi ba mươi năm nay ta Ä‘á»u lưu tâm, không lúc nà o ngừng. Còn vá» tâm pháp, Hoa gia tuy trước giá» Ä‘i riêng má»™t hướng, đáng tiếc nhà há» Hoa tuy chỉ thông hiểu ba mươi sáu môn tuyệt há»c mà không biết rằng võ há»c cá»§a Thiên CÆ¡ cung có tương thông vá»›i số há»c, từ cái nà y có manh mối để dò ra cái kia. Bất quá ngưá»i chân chÃnh hiểu rõ được Ä‘iá»u nà y không phải là lão phu mà là Tam Thu cháu ta!
Lão lải nhải kể ra mưu kế được tÃnh trong nhiá»u năm, không chút hổ thẹn. Má»i ngưá»i quay sang nhìn Minh Tam Thu, chỉ thấy hắn khuôn mặt vẫn cưá»i không đổi, bất giác đồng loạt nghÄ© thầm: “Ngà y thưá»ng thấy hắn khiêm tốn hòa nhã, không ngá» có thể tá»± sáng tạo võ vông. Quả tháºt là ngưá»i không thể nhìn theo bá» mặt, nước biển không thể Ä‘o bằng đấu.â€
Hoa Vô Xuy nhÃu mà y, cưá»i lạnh nói:
- Minh Quy, ta tuy biết ngươi là má»™t kẻ lòng dạ thâm sâu, nhưng tháºt không ngá» ngươi tâm kế như váºy, ba mươi năm trước đã bắt đầu mưu tÃnh kế hoạch.
Minh Quy cưá»i hắc hắc không đáp, Hoa Vô Xuy quay qua nhìn nhóm Tả Nguyên nói:
- Lão ta nói gì các ngươi Ä‘á»u đã nghe rõ cả, lão bất quá chỉ muốn Ä‘oạt vị trà cung chá»§, các ngươi Ä‘i theo lão, cuối cùng cÅ©ng là ngưá»i cá»§a Minh gia là m cung chá»§, đối vá»›i các ngươi có lợi gì?
Tả Nguyên cưá»i đáp:
- Hoa Vô Xuy, ngươi chẳng cần phải dùng kế li gián. Tam Thu tà i khà hÆ¡n ngưá»i, luáºn võ thì có tà i như tổ công Lưu Thá»§y, luáºn toán có tà i như tổ công Nguyên Máºu. Trà mưu tâm kế cá»§a y Hoa Thanh Uyên là m sao có thể bì được, chim khôn chá»n cây mà đáºu, chỉ có nhân váºt như váºy má»›i có thể lãnh tụ quần luân, đưa Thiên CÆ¡ Cung phát dương quang đại.
Ba lão còn lại Ä‘á»u thấy hữu lÃ, liên tục gáºt đầu.
Hoa Vô Xuy tức giáºn nói:
- ÄÆ°á»£c lắm, Thiên CÆ¡ cung chúng ta trước giỠẩn mình không ra ánh sáng vì coi bảo vệ Ä‘iển tịch là chÃnh, ngươi nói muốn phát dương quang đại ư? Là m gì có cái lý đó. Äừng quên rằng Diệp Chiêu, Dương Lá»™, còn có Bá Phù, há» còn ở vá» phÃa ta! Hươu chết vá» tay ai còn chưa rõ.
Nói đến đây quay sang nhìn Diệp Chiêu, Dương Lá»™. Diệp Dương hai ngưá»i tuy cùng Hoa Thanh Uyên giao hảo, nhưng trong lúc nà y, tâm sinh lòng do dá»±, quay sang nhìn nhau, không biết là m thế nà o má»›i phải. Hoa Vô Xuy trong lòng tức thì lo lắng: “Nhìn lại thì trừ Bá Phù còn nghÄ© đến ân xưa, má»™t lòng trung thà nh, chỉ còn có ‘Thái Ất Phân Quang Kiếm’ là có thể dá»±a và o, được lắm, hôm nay đã tá»›i lúc ngưá»i sống thì ta chết.†NghÄ© váºy liá»n nắm chặt kiếm trong tay.
Äá»™t nhiên nghe Minh Tam Thu cưá»i dà i má»™t trà ng, cao giá»ng đáp:
- Cung chá»§ đã nhá» nhen rồi, Minh Tam Thu tuyệt không muốn dùng sức mạnh Ä‘oạt ngôi vị, cà ng không muốn cho Thiên CÆ¡ Cung máu chảy thà nh sông, nếu không thì vá»›i má»™t quyá»n lúc nãy Uyên thiếu chá»§ không chết cÅ©ng đã bị thương. Kì tháºt nói Ä‘i nói lại, nếu chức cung chá»§ vốn được chá»n trên huyết thống thì ta cùng các vị thúc bá nhất định không chấp nháºn, chức vị cung chá»§ nà y phải dà nh cho ngưá»i có năng lá»±c, chỉ có cách Ä‘em võ công toán thuáºt khiến chúng nhân khâm phục má»›i có thể là m Thiên CÆ¡ cung chá»§. Bây giá» ta may mắn thắng Uyên thiếu chá»§ ná»a chiêu, nếu cung chá»§ không phản đối, ta lại cùng vá»›i huynh ấy so bì toán thuáºt. Nếu như Minh má»— thua cuá»™c thì sẽ quay ngưá»i bá» Ä‘i không bao giá» bước và o Thiên CÆ¡ cung ná»a bước. Còn nếu như ta lại may mắn thá»§ thẳng, cung chá»§ nói sao?â€
Mấy câu nà y cá»§a hắn quang minh chÃnh đại, chúng nhân Ä‘á»u đồng ý gáºt đầu, có kẻ la lá»›n:
- Không sai, hôm nay nếu không có khả năng dùng kÄ© thuáºt áp đảo toà n trưá»ng, ngà y sau là m sao má»i ngưá»i phục tùng?
- Äúng váºy, phong thá»§y không ngừng lưu chuyển, Hoa gia cÅ©ng nên nhượng lại rồi.
- Dùng toán thuáºt phân định thắng thua, thắng thì là m chá»§!
Thế rồi đám đông nghị luáºn ồn à o, huyên náo không dứt.
Hoa Vô Xuy mắt thấy đại thế thay đổi, trong lòng chỉ biết thở dà i. Lại nghe Hoa Thanh Uyên thở dà i nói:
- Không cần phải so bì, chỉ xin Tam Thu là m cung chủ rồi thì đừng là m khó ta Hoa gia chúng ta…
Minh Tam Thu nghiêm mặt nói:
- Äiá»u nà y không cần Hoa huynh phải nói, ta lấy đầu ra đảm bảo, ăn mặc cuá»™c sống cá»§a Hoa gia nhất thiết sẽ được duy trì như cÅ©, không giảm bá»›t ná»a phần, có Ä‘iá»u phải giao ra chÃnh đại tuyệt há»c cá»§a Hoa gia cùng Thái Ất Phân Quang Kiếm kiếm phổ.
Hoa Vô Xuy cưá»i lạnh: â€œÄÆ°á»£c lắm, cuối cùng ngươi cÅ©ng lòi cái Ä‘uôi hồ li ra rồi!
Minh Tam Thu cưá»i nói:
- Khi đã là cung chủ, mà không biết trấn cung tuyệt kĩ thì còn ra thể thống gì nữa?
Hoa Vô Xuy thấy hắn đắc ý ngạo mạn, như thể chức vụ cung chá»§ đã là váºt trong túi áo, tức thì không nén được giáºn dữ, lá»›n tiếng nói:
- Thanh Uyên, đấu vá»›i hắn, hứ, tà i như tổ công Nguyên Máºu? Ta phải xem thá» ngươi liệu có má»™t ná»a bản sá»± cá»§a tiên phụ không?
Hoa Thanh Uyên bản tÃnh đạm bạc, đối vá»›i chức vụ cung chá»§ tuyệt chẳng hứng thú, nhưng không muốn là m buồn mẫu thân, đà nh phải vâng dạ. Minh Tam Thu cưá»i nói:
- Như váºy má»›i đúng, thắng bại má»™t cách lá»—i lạc. Uyên thiếu chá»§, ta vá»›i ngươi ra đỠthế nà o đây?
Hoa Vô Xuy cao giá»ng nói:
- Khoan đã, lão thân vẫn là cung chủ, đỠmục đương nhiên do lão thân đưa ra!
Minh Quy hắng lạnh một tiếng, nói:
- Nếu ngươi trước tiên ra “Nháºt Biến Kì Toánâ€, sau ra “Nguyên Ngoại Chi Nguyênâ€, ai cÅ©ng phải đánh rắm bá» Ä‘i thôi. Lại nói ngươi trước nay không theo quy cá»§, biết đâu không nói trước cách giải toán cho con trai ngươi!
Hoa Vô Xuy mặt phấn tái mét, Ä‘ang định phản bác thì nghe Minh Tam Thu cưá»i nói:
- Không sao, chỉ cần không phải Nguyên Ngoại Chi Nguyên, đỠra khó đến mức nà o thì tùy bà !
Lương Tiêu nghe đến đây, trong lòng kịch chấn, không tin và o tai mình, cả buối má»›i hiểu ra: “Nguyên lai bá»n há» không giải ra ‘Nguyên Ngoại Chi Nguyên’?†Hắn từ lúc sinh ra, tuy đã phải chịu đủ loại khổ sở nhưng chưa bị ngưá»i khác lừa gạt như thế nà y, nghÄ© rằng ai cÅ©ng biết, chỉ má»—i mình ngu muá»™i, vô cá»› phải chịu năm năm khổ sở, cuối cùng còn suýt mất mạng, hắn cà ng nghÄ© cà ng thấy tức giáºn, nhất thá»i mÅ©i cay cay, mắt đỠlên, nước mắt không kìm được thi nhay rÆ¡i xuống, trước mặt nhòa Ä‘i, quay đầu nhìn trá»i, chúng nhân xung quanh biến thà nh mỠảo chẳng khác gì nhau, trong lòng thầm gà o lên: “Toà n là giả dối, toà n là giả dối, Hoa Vô Xuy đã lừa ta, Hoa Má»™ Dung đã lừa ta, Hoa Äại Thúc cÅ©ng váºy, đối vá»›i ta Ä‘á»u giả dối…†Nhất thá»i, hắn bi phẫn vô bì, cảm thấy ai cÅ©ng vô cùng đáng ghét, không muốn lưu lại thêm má»™t khắc nà o, phất tay áo xoay ngưá»i định bá» Ä‘i, ai ngá» vừa quay đầu thì bá»—ng nhìn thấy Hiểu Sương Ä‘ang chăm chú nhìn Hoa Thanh Uyên, thần sắc lo sợ, trong lòng chua xót: “Ở Thiên CÆ¡ cung nà y, cÅ©ng chỉ có muá»™i ấy đối vá»›i ta tháºt lòng, dạy ta phân biệt toán số, lại chỉ dẫn cho ta má»i Ä‘iá»u, giải thoát ta khá»i ná»—i khổ cá»§a Thiên CÆ¡ tháºp toán, hiện giá» muá»™i ấy bị ác nhân khi nhục, nếu ta bá» muá»™i ấy ra Ä‘i thì chẳng phải vô tình vô nghÄ©a sao?†NghÄ© tá»›i đây chân chợt dừng lại, do dá»± không Ä‘i nữa.
Hoa Vô Xuy nhìn Minh Tam Thu, thần sắc âm trầm bất định, hồi lâu mới nói:
- Ngươi dám chắc như váºy chứ?
Minh Tam Thu cưá»i đáp:
- Nhất ngôn kà xuất, tứ mã nan truy!
Hoa Vô Xuy thấy hắn nắm chắc như váºy, cảm thấy do dá»±, từ tốn nói:
- ÄÆ°á»£c, nói không sai lá»i, hãy tÃnh ‘Nháºt Biến Kì Toán’, nếu ngươi tÃnh ra, lão thân tá»± nhiên sẽ không nói gì nữa.
Minh Tam Thu cưá»i khẩy, nháºn lấy giấy bút bà n tÃnh Minh Quy đưa cho. Hoa Vô Xuy lạnh giá»ng nói:
- ÄÆ°á»£c lắm, giấy bút Ä‘á»u chuẩn bị sẵn sà ng.
Minh Tam Thu cưá»i cưá»i không đáp, múa bút như bay, xoạt xoạt xoạt, khoảng ná»a thá»i thần thì dừng bút cầm tá» giấy má»±c còn chưa ráo, hai tay đưa lên Hoa Vô Xuy nói:
- Má»i cung chá»§ xem qua.
Hoa Vô Xuy đón lấy kiểm tra. Ãnh mắt má»i ngưá»i Ä‘á»u đổ dồn vá» tá» giấy còn chưa ráo má»±c, trong lòng Ä‘á»u biết tá» giấy trắng má»ng manh nà y sẽ quyết định số pháºn Thiên CÆ¡ cung vá» sau, không ai chá»›p mắt, cá»±c kì căng thẳng.
Hồi lâu, chợt thấy Hoa Vô Xuy hai mắt nhắm lại, thở dà i má»™t hÆ¡i, tá»±a như già đi mưá»i tuổi, má»™t lúc sau má»›i từ từ mở mắt, thở dà i rồi nói:
- Quả nhiên đạo có đạo vô thưá»ng, phép có phép vô thưá»ng (ý nói việc gì cÅ©ng có thể có ngoại lệ, bất ngá»). Không ngá» trong Thiên CÆ¡ cung xuất hiện má»™t kì tà i như thế nà y, Minh Tam Thu, coi như ngươi lợi hại,… từ giá» trở Ä‘i…
Nói tá»›i đây, nhìn những ngưá»i há» Hoa, trong há»ng nghẹn lại, không thể nói tiếp. Má»i ngưá»i thấy tình hình như váºy, biết được Minh Tam Thu giải ra Nháºt Biến Kì Toán, nhất thì hoan hô rầm rá»™ ồn à o không dứt, trên Linh Äà i bá»—ng trở nên lá»™n xá»™n.
Minh Tam Thu trong lòng vạn phần đắc ý, lại muốn láºp uy, hướng vá» Hoa Thanh Uyên ôm quyá»n cưá»i đáp:
- Hoa huynh, huynh cÅ©ng mau giải Ä‘i, tránh sau nà y có ngưá»i kêu ta thắng không công bằng.
Khẩu khà thay đổi, từ “Uyên Thiếu chủ†ban đầu trở thà nh “Hoa huynhâ€. Hoa Thanh Uyên hÆ¡i giáºt mình, lắc đầu nói:
- Ta giải không ra!
Minh Tam Thu cưá»i hi hi nói:
- Hoa huynh chưa thá», là m sao biết được hay không? ÄÆ°á»£c rồi, Hoa huynh, bà i thứ tám “Tá» Ngá» Tuyến Chi Hoặc†chắc huynh giải ra được rồi, ta có hai cách giải, không biết Hoa huynh giải theo cách nà o?
Hắn giá»ng Ä‘iệu thà nh tâm cầu giáo, Hoa Thanh Uyên ngáºp ngừng má»™t chút rồi lại nói:
- Ta chưa giải ra.
Minh Tam Thu giả vá» ngạc nhiên, cưá»i nói:
- Váºy còn đệ thất toán “Quá»· Cốc Tá» Vấn†dùng đóa tÃch thuáºt, tÃnh toán cÅ©ng không khó lắm, Hoa cung chá»§ là đại gia dùng đóa tÃch thuáºt, Hoa huynh chắc cÅ©ng biết nhiá»u, chúng ta cùng trao đổi để há»c táºp lẫn nhau được chăng?
Hoa Thanh Uyên cà ng thêm lúng túng, hạ giá»ng:
- Ta… ta cũng chưa giải được.
Thanh âm cà ng nói cà ng nhá». Minh Tam Thu cố tình nhÃu mà y nói:
- Nói như báºy, cuối cùng thì Hoa huynh giải được bao nhiêu bà i?
Hoa Thanh Uyên chưa kịp đáp lại, Hoa Má»™ Dung nhịn không nổi giáºn dữ nói:
- Tên há» Minh kia, thắng thì đã thắng rồi, tại sao phải khinh ngưá»i quá như váºy…
Nói tá»›i đây, cô vốn tâm cao khà ngạo biết bao, mắt liá»n đỠlên, nghẹn giá»ng nói không ra lá»i. Hoa Thanh Uyên mặt đỠnhư máu, toà n thân run lên, trong đôi mắt tuấn tú, ẩn hiện ánh lệ.
|

03-05-2008, 03:11 AM
|
 |
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 70
Thá»i gian online: 3 ngà y 1 giá» 28 phút
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Dịch thuáºt: BadLuckGuy
Hồi 3
Minh Tam Thu thấy bá»™ dạng Thanh Uyên như váºy, trong lòng cảm thấy cá»±c kì thá»a mãn, cưá»i ha hả nói:
- Dung tiểu thư không cần phải giáºn dữ như váºy, ta chỉ tùy miệng há»i như váºy thôi mà !
Nói xong lá»›n tiếng cưá»i mãi, bá»—ng nghe má»™t ngưá»i lạnh nhạt nói:
- Chỉ là má»™t bà i “Nháºt Toán Kì Biến†nhá» nhoi, có gì mà đắc ý chứ?
Minh Tam Thu nghe nói giáºt mình, chỉ thấy má»™t thiếu niên eo Ä‘eo bảo kiếm bước ra khá»i đám đông, bước dà i tiến tá»›i, hắn không nháºn ra Lương Tiêu liá»n nhướng mà y cao giá»ng quát:
- Ngươi là tỠđệ cá»§a há» nà o? Äang lúc thương lượng đại sá»± trong cung, có phần cho ngươi chõ mồm và o hay sao?
Trong ngôn từ nghiá»…m nhiên đã lấy giá»ng cung chá»§.
Hoa Thanh Uyên sợ hắn nổi giáºn, vá»™i và ng nói:
- Tiêu nhi! Mau lùi xuống đi.
Lương Tiêu cưá»i lạnh, không để thèm ý đến, thản nhiên Ä‘i tá»›i trước bà n, bước thẳng vá» phÃa trước, bà y giấy lụa, cầm bút chấm má»±c đỠrồi má»±c Ä‘en, xoạt xoạt xoạt viết ra má»™t đỠtoán, cao giá»ng nói:
- Bà i nà y được gá»i là “Bà i toán trâu và ráºnâ€, cần tìm số trâu cha, trâu mẹ, trâu già , trâu trẻ, trâu Ä‘en, trâu trắng, trên mình có bao nhiêu ráºn, cá»±c kì đơn giản, Minh Tam Thu, ngươi chắc có thể giải được chứ.
Bà i toán nà y cần tìm sáu ẩn số, tương đương vá»›i “Lục Nguyên thuáºtâ€, tinh thâm ảo diệu, trước giá» chưa từng có. Minh Tam Thu nháºn lấy, ngưng thần Ä‘á»c kÄ© hồi lâu, mặt dần tái Ä‘i, hắn cố giữ bình tÄ©nh, nhạt nhẽo nói:
- Äá» toán kiểu gì thế nà y? ÄỠý thì loạn xạ, văn từ thô tục không chịu nổi! Là m sao giải ra được?
Nói xong tiện tay vứt đỠtoán qua một bên.
Lương Tiêu nói:
- Äiá»u đó thì chưa chắc.
Nói xong cầm bút chấm má»±c, tay phải múa bút như Ä‘iện, tay trái mở giấy như bay, giải thẳng xuống má»™t đưá»ng. Hoa Má»™ Dung nhìn dáng Ä‘iệu tên tiểu tá» nà y như váºy, trong lòng biết tất có hy vá»ng, không kìm được lau sạch nước mắt rồi chạy ra sau lưng hắn xem thá»±c hư thế nà o, chỉ thấy cách giải cá»§a Lương Tiêu rất tinh vi, lúc đầu cô còn miá»…n cưỡng hiểu được má»™t chút, cà ng vá» sau cà ng hoà n toà n không hiểu được, chỉ biết cách đó cá»±c kì cao minh, nhịn không được mở miệng la to:
- Mẹ, ngưá»i mau lại đây xem nà y!
Hoa Vô Xuy nghe cô gá»i gấp liá»n cất bước Ä‘i tá»›i, thoáng nhìn từ xa thần sắc đã đại biến, vá»™i và ng đến bên cạnh, nÃn thở quan sát đỠtoán Lương Tiêu. Minh Tam Thu vốn định cùng vá»›i bà thảo luáºn vá» việc nhưá»ng vị, bá»—ng thấy Hoa Vô Xuy chẳng thèm quay lại, trong lòng thấy kì lạ, cÅ©ng tiến lại quan sát, vừa nhìn má»™t cái không kìm được hÃt và o má»™t hÆ¡i khà lạnh. Hắn cùng Hoa Vô Xuy Ä‘á»u là đại gia toán thuáºt trong thá»i, cách giải cá»§a Lương Tiêu kì diệu, tá»± nhiên nhìn má»™t cái là biết ngay, quả tháºt từ trước đến nay, chưa ai nghÄ© tá»›i, chá»— ảo diệu cá»§a nó khiến hai ngưá»i nhìn đến ngÆ¡ ngẩn.
Lương Tiêu má»™t mạch giải xong liá»n cưá»i nói:
- Minh chủ sự, đỠtoán nà y chẳng phải dễ dà ng sao?
Minh Tam Thu nhÃn mà y, trầm ngâm nói:
- Như váºy sao? Quả tháºt không khó, chỉ cần thêm má»™t lúc, là có thể giải ra.
Hoa Vô Xuy trong lòng giáºn dữ:
- Ngươi hiện tại đã thấy cách giải pháp nên mới dám nói như thế, nếu chỉ cho đỠmục, bằng và o ngươi liệu có là m ra không?
Bà đang nghÄ© là m sao để bắt bẻ lại hắn, bống nghe Lương Tiêu cưá»i nói:
- Ta vốn biết ngươi là má»™t tên vô lại như váºy mà !
Rồi lại hạ bút viết má»™t đỠkhác, tên gá»i “Bắc Äẩu toán Ä‘á»â€, đỠnà y há»i vá» bảy ẩn số Thiên Khu, Thiên Toà n,Thiên CÆ¡,Thiên Quyá»n (lòng gáo), Ngá»c hà nh, Khai Dương, Dao Quang (chuôi gáo). Minh Tam Thu vừa nhìn thấy đỠmục, bất giác trong lòng kêu khổ: “Sao lại nhiá»u ẩn thế nà y chứ? Äá» nà y quyết không thể giải được!†Nhưng vẫn ngoác mồm ra nói:
- ÄÆ°á»£c lắm, ngươi giải trước xem thá», có thể chúng ta có cùng kết quả?
Lương Tiêu Cưá»i nói:
- Ngươi mưu ma chước quỷ, muốn xem cách giải của ta, sau đó nói là chỉ cần nghĩ một lúc là có thể giải được phải không?
Minh Tam Thu đỠmặt, yên lặng không đáp. Lương Tiêu cưá»i nói:
- Giả ngốc ư? Ta há»i lại ngươi má»™t câu, ngươi có giải được không? Nếu không đáp chÃnh là giải không được.
Lương Tiêu liên tục bức ép, Minh Tam Thu sắc mặt đột nhiên biến đổi, cao giá»ng nói:
- Giải không ra thì sao? Chẳng lẽ ngươi giải ra được?
Lương Tiêu đáp:
- Ngươi nói như váºy đúng là tá»± nháºn mình giải không được rồi! ÄÆ°á»£c lắm, ta sẽ giải nhanh cho ngươi xem, tránh cho ngươi là m cóc ngồi đáy giếng, không biết trá»i cao đất rá»™ng!
Minh Tam Thu vốn tranh Ä‘oạt chức vị cung chá»§, nghe nói như thế, lại nghÄ© đến câu “Cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên ngaâ€, không kìm được trừng trừng nhìn Lương Tiêu, trong lòng giáºn dữ cá»±c độ.
Chỉ thấy Lương Tiêu cầm tá» giấy giải toán vứt Ä‘i, mưá»i ngón tay bấm đốt, chỉ tÃnh thầm trong lòng, thẳng đưá»ng mà giải, chưa hết má»™t thá»i thần, bảy nghiệm Bắc Äẩu đã tìm ra cả, cách giải tuyệt diệu, từ xưa đến nay, chưa ai sánh được. Minh Tam Thu cùng Hoa Vô Xuy thấy thế Ä‘á»u mặt trắng bệch như tá» giấy, má»i ngưá»i ở đó tuy không hiểu rõ nhưng cÅ©ng bị thần tình cá»§a hai ngưá»i nà y khiến cho khiếp sợ, cùng chằm chằm nhìn Lương Tiêu, nhất thá»i quên cả hÃt thở.
Hoa Vô Xuy trong lòng vừa buồn rầu lại vừa vui mừng, ngẩng đầu lên trá»i lẩm bẩm: “Gia gia, phải chăng ngưá»i biết được Hoa gia hôm nay có khó khăn, đặc phái thiếu niên nà y đến tương trợ? Phải chăng ngưá»i trên trá»i cao tốn bao công sức cuối cùng cÅ©ng giải được “Nguyên Ngoại Chi Nguyênâ€, sau đó thông tri âm dương, truyá»n cho thiếu niên nà y?†Bà từ chá»— chết tìm được đưá»ng sống, lại nghÄ© đến thuyết số mệnh, nhìn trá»i xanh mênh mông gần như si dại. Minh Tam Thu vẫn hoà n toà n không hiểu tại sao lúc việc lá»›n sắp thà nh lại lòi ra thiếu niên nà y, nhất thá»i trong lòng há»—n loạn, chỉ có má»™t ý niệm quanh quẩn trong đầu: “Thiếu niên nà y cuối cùng là thần thánh phương nà o?
Trong lúc hoang mang, chợt nghe Lương Tiêu cao giá»ng nói:
- Những phương pháp giải nà y Ä‘á»u là do khi ta muốn giải "Nguyên Ngoại Chi Nguyên" mà nghÄ© ra, có thể giải được đến mưá»i hai ẩn số. Hay lắm, lại thêm má»™t đỠ“Há»i mưá»i hai con giápâ€.
Hắn vừa ra đỠvừa giải, viết đến hÆ¡n mưá»i trang giấy bá»—ng lắc đầu than rằng:
- Äá» nà y rá»™ng lá»›n khó khăn, ta giải tá»›i đây rồi không tìm được bước kế tiếp nữa, ôi, “Nguyên Ngoại Chi Nguyênâ€, đúng là to lá»›n không giải được.
Hắn ảm đạm một hồi, ngước mắt nhìn Minh Tam Thu, thấy hắn thần trà đang để đâu đâu, tiện nói:
- Ngươi giải bà i thứ bảy “Quá»· Cốc Tá» Vấn†hay lắm phải không? Äóa tÃch thuáºt khác vá»›i thiên nguyên thuáºt, thiên biến vạn hóa, vô cùng vô táºn, hừ, ta tiện ra má»™t đỠtoán rồi so cách giải vá»›i ngươi.
Nói rồi lại ra má»™t Ä‘á».
Minh Tam Thu sắc mặt như tro tà n, trong lòng nghÄ©: “Toán thuáºt cá»§a hắn đã đạt đến mức đó sao? Cổ kim không có. Hắn ra đỠnà o cÅ©ng vạn lần khó khăn, so toán thuáºt vá»›i hắn tháºt chỉ tá»± chuốc lấy nhục nhã! Không đấu nữa!†NghÄ© đến đây, miệng bá»—ng đắng nghét, thở dà i nói:
- Không cần phải đấu nữa. Tiểu huynh đệ toán há»c thông thần, Minh Tam Thu cam bái hạ phong.
Lá»i nà y vừa nói ra, ai cÅ©ng thất kinh.
|

03-05-2008, 03:14 AM
|
 |
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 70
Thá»i gian online: 3 ngà y 1 giá» 28 phút
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Dịch thuáºt: BadLuckGuy
Chương 13
THẮNG GIẢ VI VÆ¯Æ NG (Kẻ thắng là m vua)
Hồi 1
Lương Tiêu ha hả cưá»i lá»›n, cao giá»ng nói:
- Nói như váºy, chức Thiên CÆ¡ cung chá»§ đó chẳng phải chỉ chá» ta đến là m thôi sao?
Má»i ngưá»i không ai không biến sắc, Minh Quy lông mà y nhÃu lại, trong mắt phát ra tinh quang xạ lên ngưá»i Lương Tiêu.
Tả Nguyên cưá»i nhạt nói:
- Tiểu tá» nà y bất quá chỉ là ngưá»i ngoà i, cho dù toán thuáºt siêu quần nhưng sao có thể là m cung chá»§ được?
Má»i ngưá»i lao nhao khen đúng, Lương Tiêu cưá»i nói:
- Hay lắm, các ngươi có thể Ä‘oạt quyá»n cá»§a Hoa gia, tại sao ngưá»i ngoà i lại không thể là m chức Thiên CÆ¡ cung chá»§ đó, chẳng lẽ các ngươi cứ mở mồm là thao thao bất tuyệt “Kẻ thắng là m vua, kẻ mạnh chiếm quyá»n†chỉ là đánh rắm thôi ư?
Má»i ngưá»i nghe váºy thảy Ä‘á»u giáºt mình: “Không sai, Minh gia thay Hoa gia chẳng phải là kẻ mạnh chiếm quyá»n ư? Tại sao ngưá»i ngoà i lại không thể là m kẻ mạnh chiếm quyá»n?†Nhất thá»i nghị luáºn ầm Ä©. Minh Quy đảo mắt ra hiệu cho Minh Tam Thu rồi cưá»i hắc hắc nói:
- Cáºu bé, cứ cho là toán há»c cá»§a ngươi lợi hại, võ công chắc gì đã đủ ngồi lên chức vị cung chá»§?
Minh Tam Thu hiểu rõ ý chú mình, hét một tiếng phách chưởng tới Lương Tiêu, quát lớn:
- Không sai, để ta lại xem xem bản sự của ngươi tới mức nà o.
Hoa Vô Xuy sá»›m đã lưu tâm, má»™t chưởng liá»n chặn lại, Minh Tam Thu công lá»±c yếu hÆ¡n, phải lùi lại má»™t bước. Không ngá» Minh Quy thừa cÆ¡ hai ngưá»i động thá»§, đột nhiên phóng tá»›i vung tay xuất trảo đánh tá»›i Lương Tiêu. Tần Bá Phù thấy váºy, cưá»i dà i má»™t tiếng, thân mình rung lên rồi song chưởng cùng xuất ra, đúng là phát sau mà đến trước. Chưởng chỉ gặp nhau, kình phong bá»™c phát, hai ngưá»i nhanh như chá»›p trao đổi má»™t chiêu, Tần Bá Phù chân đạp đất vững như bà n thạch, Minh Quy ngưá»i Ä‘ang trên không, không có chá»— tá lá»±c, lá»™n ngưá»i má»™t vòng rồi rÆ¡i xuống đất, lại tiếp tục lịch bịch lùi thêm ba bước, đạp vỡ ba phiến đá xanh, mặt lúc đỠlúc trắng, trong nháy mắt đã thay đổi ba lần, khà huyết như trà o lên, bất giác trong lòng vô cùng kinh hãi: “Gã há» Tần nà y không ngá» lợi hại như váºy, lão phu đã nhìn nhầm rồi!" Trong Thiên CÆ¡ bát hạc thì Tần Bá Phù xếp hà ng thứ tư, bình thưá»ng vô cùng hòa nhã khép mình, có Ä‘iá»u luáºn chân tà i thá»±c há»c quả thì hắn thá»±c ra không dưới Hoa Vô Xuy. “Cá»± Linh huyá»n công†đúng là võ lâm nhất tuyệt, cất tay nhấc chân Ä‘á»u có uy lá»±c to lá»›n bạt lấp núi non.
Tần Bá Phù cưá»i dà i nói:
- “Phi Hồng Trảo†của Minh huynh quả nhiên sắc bén, Tần mỗ lại muốn lĩnh giáo thêm một hai chiêu.
Hắn tiến lên má»™t bước, hai tay bằng bặn đánh ra. Minh Quy cảm thấy khà như dâng trà o, không dám ngạnh tiếp, nghiêng mình tránh qua rồi phi trảo móc và o eo lưng Tần Bá Phù. Tần Bá Phù huy chưởng đánh xuống, chưởng trảo giao nhau, đầu ngón tay Minh Quy Ä‘au nhói, trảo thế đột nhiên thay đổi, chụp tá»›i cổ tay Tần Bá Phù. Nháy mắt, hai ngưá»i Ä‘á»u xuất tuyệt há»c, cuốn và o nhau giao đấu trong má»™t góc.
Minh Tam Thu thấy Minh Quy không chiếm được thượng phong, Hoa Vô Xuy lại Ä‘ang hầm hừ nhìn mình, liá»n nhÃu mà y, cưá»i ha hả nói:
- Hãy khoan động thủ.
Minh Quy theo lá»i lùi ra, Tần Bá Phù không tiện truy kÃch, cưá»i nhạt rồi dừng tay. Hoa Vô Xuy liếc xéo Minh Tam Thu, lạnh lùng nói:
- Ngươi còn muốn nói gì nữa?
Minh Tam Thu cưá»i nói:
- Cung chá»§ chá»› tức giáºn, gia thúc chỉ thá» công phu cá»§a vị tiểu huynh đệ nà y mà thôi. Theo ta thấy, má»i ngưá»i Ä‘á»u là ngưá»i cá»§a Thiên CÆ¡ Cung, không thể vì ngưá»i ngoà i mà tổn thương hoà khÃ, nếu có bất đồng thì phải bình tâm tÄ©nh khà để lý luáºn má»™t phen.
Hắn đặc biệt nhấn mạnh hai chữ “ngưá»i ngoà iâ€. Hoa Vô Xuy cưá»i nhạt nói:
- Ngươi láºt lá»ng nhanh lắm, động thá»§ cÅ©ng là ngươi, bình tâm tÄ©nh khà lại cÅ©ng là ngươi.
Bà quay sang Lương Tiêu, lòng hÆ¡i mê hoặc: “Không ngá» sáu năm ở đây thiếu niên nà y lại nghiên cứu toán há»c đến mức đó, tháºt khiến ngưá»i ta không thể tưởng tượng.†NghÄ© đến đó, bà ta mỉm cưá»i nói:
- Lương Tiêu, ngươi chẳng phải muốn há»c Thái Ất Phân Quang kiếm hay sao? Lão thân đáp ứng truyá»n cho ngươi.
Nói xong hai tay chắp ra phÃa sau, mỉm cưá»i không nói.
Hoa Thanh Uyên vui mừng quá sức tưởng tượng, vội nói:
- Tiêu nhi, sao còn chưa bái sư?
Hai chú cháu nhà há» Minh mặt Ä‘á»u xám như tro, biết rằng Lương Tiêu má»™t khi bái sư thì sẽ là đệ tá» cá»§a Thiên CÆ¡ Cung, theo như lý luáºn cá»§a Minh Tam Thu liá»n có cÆ¡ há»™i là m cung chá»§. Hai ngưá»i Ä‘á»u nghÄ©: “Hoa Vô Xuy là m như váºy rõ rà ng là muốn là m cá chết lưới tan, thà đem chức cung chá»§ cho tiểu tá» nà y còn hÆ¡n để Minh gia đắc thá»§!â€
Toà n trưá»ng nhất thá»i hoà n toà n yên lặng, má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn Lương Tiêu xem chá»§ ý cá»§a y. Không ngá» Lương Tiêu lắc lắc đầu, nói:
- Ta không muốn há»c.
Má»i ngưá»i trong Hoa gia Ä‘á»u kinh ngạc. Bá»n ngưá»i Minh Tam Thu lại vui mừng bất ngá». Hoa Vô Xuy tức giáºn quá mức, ngược lại biến thà nh cưá»i, nói:
- Lương Tiêu, ngươi lao tâm khổ tứ, há»c toán tháºt mất năm năm, chẳng phải là vì để há»c môn võ công đó sao?
Không nhắc đến chuyện đó thì y cÅ©ng không láºt lại nữa, nhưng nhắc đến sá»± lao khổ trong năm năm đó, Lương Tiêu háºn không thể liá»u sống liá»u chết vá»›i Hoa Vô Xuy, nhưng y tá»± biết võ công thấp kém, thầm nghÄ©: “Món nợ nà y ngà y sau sẽ tÃnh. Hừ, nói cho cùng thì ai là m cung chá»§ thì vá»›i ta cÅ©ng chẳng liên quan gì.†Láºp tức lại lắc đầu nói:
- Không há»c là không há»c.
Liá»n không quản tình thế quẫn bách cá»§a Hoa Vô Xuy, quay mình định bước Ä‘i, không ngá» vừa quay ngưá»i lại cùng Hoa Hiểu Sương bốn mắt gặp nhau.
Hoa Hiểu Sương trước đó vì phụ thân chịu nhục mà thương tâm rÆ¡i lệ, lúc nà y trên mặt vẫn còn nước mắt, nhưng vừa nhìn thấy Lương Tiêu thì má»i buồn bá»±c Ä‘á»u vứt ra khá»i chÃn tầng mây, trong lòng chỉ còn sá»± vui mừng, không kìm được tươi mặt mỉm cưá»i. Cô tuy yếu Ä‘uối bệnh nhược, nhưng nét cưá»i vô cùng xinh đẹp, tá»±a như mây tan trăng lá»™, má»m mại như hoa ngáºm sương, vẻ đẹp động lòng không thể tả hết.
Lương Tiêu nhất thá»i ngây ngưá»i, rồi lồng ngá»±c ẩn ước nhói Ä‘au: “Chú cháu há» Minh âm hiểm xảo trá, nếu ta bá»±c bá»™i buông tay bá» Ä‘i, chỉ sợ từ nay vá» sau không, Hiểu Sương sẽ không thể cưá»i như váºy được nữa.†NghÄ© đến đó, bất giác sóng lòng dà o dạt, quay ngưá»i lá»›n tiếng nói:
- Hay lắm, đã là kẻ thắng là m vua, có phải chỉ cần toán há»c, võ công Ä‘á»u thắng thì có thể là m cái chức Thiên CÆ¡ cung chá»§ chết tiệt đó không?
Minh Tam Thu thấy Lương Tiêu cá»±c kỳ tá»± tin, trong lòng á»›n lạnh, nhưng hắn vô cùng tá»± phụ, lại bị câu nói đó cá»§a Lương Tiêu kÃch động lòng cầu thắng, liá»n không để ý đến Minh Quy ra hiệu, đầy tá»± tin nói:
- Không sai, nếu có ngưá»i thắng cả hai môn thì trở thà nh cung chá»§.
Lương Tiêu tháo bảo kiếm Ä‘eo sau lưng đặt sang má»™t bên, cưá»i đáp:
- Hay lắm, chúng ta lại tỷ thà võ công.
Má»i ngưá»i thấy y công nhiên khiêu chiến, không khá»i kinh hãi: “Tiểu tá» nà y đúng là điên tháºt rồi, dù hắn luyện võ công từ trong bụng mẹ, cÅ©ng không phải là đối thá»§ cá»§a Minh Tam Thu.
Minh Tam Thu ngầm đánh giá Lương Tiêu má»™t hồi, đột nhiên cưá»i nói:
- Tiểu huynh đệ, quân tỠnhất ngôn?
Lương Tiêu mỉm cưá»i nói lá»›n:
- Khoái mã nan truy.
Tần Bá Phù biết rõ căn cơ của Lương Tiêu, không nhẫn nại được, lớn tiếng kêu lên:
- Tiểu tá» thối! Ngươi hồ đồ rồi sao? Toán thuáºt thì không nói, luáºn võ công ngươi có bao nhiêu cân lượng? Dám đến đây lá»™ ra cái xấu ư?
Hoa Thanh Uyên cũng nói:
- Lương Tiêu, chuyện nà y quan trá»ng, không thể sÃnh cưá»ng.
Lương Tiêu chỉ mỉm cưá»i, tuyệt không đáp lá»i. Hoa Vô Xuy thấy Lương Tiêu tá»± tin trà n ngáºp, thầm tÃnh toán: “Thằng bé nà y còn nhá» mà có tà i hÆ¡n ngưá»i, không thể dùng thưá»ng tình mà đánh giá, có lẽ đã có chiêu số gì đó để bất ngá» già nh thắng lợi? Cho dù nó không thắng được thì chỉ cần nó tiếp tục Ä‘em việc nà y là m náo loạn lên, cuối cùng thì ta vẫn có lợi.†Láºp tức không nói tiếng nà o, chỉ lạnh nhạt đứng nhìn.
Minh Tam Thu thấy nhiá»u ngưá»i chen và o, chỉ sợ Lương Tiêu hối háºn đổi ý, vá»™i tiến lên má»™t bước, vòng tay cưá»i nói:
- Tiểu huynh đệ, xin chỉ giáo!
Lương Tiêu trái lại không thèm hồi lá»…, cưá»i đáp:
- Nói đúng lắm, đúng lắm, để ta chỉ điểm cho ngươi hai chiêu là được.
Minh Tam Thu trong lòng tức giáºn, ngoà i mặt lại mỉm cưá»i, song chưởng lúc thu lúc phát, sá» ra chiêu “Thiên Tâm Chiết Diệpâ€, đó là chiêu thức trong “Huyá»n Hình Chưởngâ€. “Huyá»n Hình Chưởng†là tuyệt há»c đứng đầu trong chÃn đại tuyệt há»c cá»§a há» Hoa, lấy “Huyá»n bà trong huyá»n bÃ, chưởng xuất vô hình†là m yếu quyết, biến hoá vô phương. Minh Tam Thu vừa xuất thá»§ đã dùng môn võ công thượng thừa nà y chÃnh là muốn đánh nhanh thắng nhanh, thắng y má»™t cách sung sướng lâm ly.
Lương Tiêu thấy hắn đánh tá»›i liá»n cưá»i lá»›n má»™t tiếng, thân mình lùi lại, năm ngón tay trái xòe ra, buông trước ngá»±c rồi Ä‘iểm nhẹ và o cổ tay và eo lưng Minh Tam Thu má»™t cái, tay phải xuyên qua giữa hai bà n tay Minh Tam Thu, phất và o giữa ngá»±c hắn. Cái phất đó như má»™t nét bút tinh diệu, Minh Tam Thu theo chưởng thế vòng lại, đánh và o mạch môn cá»§a Lương Tiêu, dưới chân đá ngang ra, buá»™c Lương Tiêu phải lùi lại.
Lương Tiêu sá» xong chiêu “Thái Bạch Tuý Tá»u†đó, gấp rút thu tay vá», đột nhiên y y a a khóc lá»›n, hai tay như lau nước mắt, lảo đảo ngã vá» phÃa trước, quấn lấy Minh Tam Thu Ä‘ang phóng tá»›i, chiêu “Cùng Äồ ÄÆ°Æ¡ng Khốc†nà y gần giống “Bắc Äẩu Thất Bộ†cá»§a Minh gia nhưng tinh ảo phức tạp, kỳ quái hÆ¡n nhiá»u. Tâm pháo lại cà ng kì lạ, dá»±a trên truyện đại văn hà o Nguyá»…n Tịch nhà Tấn đóng ngá»±a dong xe gặp phải đưá»ng cùng ngõ cụt, phải khóc lóc trở vá», má»™t chiêu nà y chÃnh là dùng ý rồ dại cá»§a Nguyá»…n Tịch. Minh Tam Thu thấy Lương Tiêu lúc cưá»i lúc khóc, như Ä‘iên như cuồng, nhưng cất tay nhấc chân Ä‘á»u có uy lá»±c vô cùng to lá»›n, bất giác trong lòng lạnh run, vá»™i trấn nhiếp tinh thần, biến liá»n ba chiêu má»›i có thể hóa giải chiêu thức đánh tá»›i.
Má»i ngưá»i thấy váºy biết rằng Lương Tiêu xuất thá»§ cao minh, tuyệt không tầm thưá»ng, bất giác không ngá»›t kỳ quái: “Tiểu tá» nà y ná»™i lá»±c bình thưá»ng, chiêu thức sao lại kì diệu ghê gá»›m?†Hoa Hiểu Sương vốn vô cùng lo sợ, bây giá» nhìn Lương Tiêu không rÆ¡i và o hạ phong, liá»n vui mừng, vá»™i nói:
- Tiêu ca ca tháºt lợi hại! Ai đã dạy anh ấy thế? Cha, có phải là cha không?
Hoa Thanh Uyên lắc đầu nói:
- Ta sao có thể dạy được như váºy?
Lăng Sương Quân cÅ©ng nhÃu mà y thầm nghÄ©: “Vừa rồi nó bị Ngô tiên sinh đánh, tại sao chưa từng thấy nó đánh ra những chiêu nà y?â€ ÄÆ°a mắt nhìn qua, đã thấy đôi mắt ti hà cá»§a Ngô Trưá»ng Thanh trừng trừng nhìn lên đà i, mặt trương lên như gan lợn.
Äánh hết mấy chiêu, Minh Tam Thu hai tay như gió cuốn lại, bằng bặn đánh ra má»™t chiêu “Äá»™ng Thiên Thạch Phiâ€, chiêu nà y trong vụng có xảo, kình lá»±c ẩn và o bên trong, khi gặp phản kÃch thì tức thá»i phát ra huyá»n ảo trăm phần, chÃnh là sát thá»§ cá»±c kỳ lợi hại, Hoa Thanh Uyên thấy váºy, thất thanh kêu lên:
- Tiêu nhi cẩn tháºn.
Lương Tiêu nghe tiếng, chưa kịp đổi ý đã đã thấy chưởng Minh Tam Thu đánh đến, hai ngón tay liá»n chụm lại quét và o mạch môn cá»§a hắn, chiêu “Xuân Thu Trá»±c Bút†nà y như Khổng phu tá» viết Xuân Thu, má»—i chữ viết xuống Ä‘á»u chỉ rõ thiện ác. Minh Tam Thu thấy Lương Tiêu rÆ¡i và o bẫy, hai tay liá»n tách ra, nháy mắt đánh liá»n năm chưởng, phảng phất như khai mở cổng trá»i, quần tiên du ngoạn, chưởng phong nổi lên, không phân biệt trước sau hùng háºu đánh tá»›i Lương Tiêu. Chỉ bất quá Minh Tam Thu vô cùng tá»± phụ, thấy Lương Tiêu chiêu thức tinh kì liá»n muốn dùng chiêu thức tinh xảo hÆ¡n đánh bại y để khiến chúng nhân tâm phục, vì váºy chiêu thức tuy kỳ ảo nhưng ná»™i lá»±c không quá mạnh.
|

03-05-2008, 03:15 AM
|
 |
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 70
Thá»i gian online: 3 ngà y 1 giá» 28 phút
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Dịch thuáºt: aizen
Hồi 2
Má»i ngưá»i thấy váºy thất thanh la lên . Lương Tiêu ngược lại không hoảng không vá»™i, xoay mình má»™t cái, tay phải như cầm bút lông, tay trái như Ä‘ang viết, chiêu “Khuất Tá» Phú Tao†[xem chú thÃch 1] nà y mang cốt cách cá»§a Khuất Nguyên ngâm thÆ¡ bên bá» sông, vừa thương tâm mà cÅ©ng vô cùng đẹp đẽ. Lương Tiêu lúc dùng tay áo lấy nhu chế cương, lúc lại dùng bút lông tấn công buá»™c địch tá»± cứu, trong lúc mắt má»i ngưá»i hoa lên thì đã hóa giải được năm chưởng liên hoà n cá»§a Minh Tam Thu, sau đó ngả ngưá»i vá» phÃa sau sá» ra chiêu “Tống Ngá»c Lâm Phong†[xem chú thÃch 2], chân phải hư hư tháºt tháºt đột ngá»™t đá và o khuá»·u tay phải Minh Tam Thu. Má»™t cước nà y sá» dụng toà n lá»±c, Minh Tam Thu Ä‘au táºn xương tuá»·, vừa xấu hổ vừa tức giáºn không chịu nổi, mất hẳn ý nghÄ© khinh địch, liá»n cưá»i dà i má»™t tiếng, thân pháp nhanh hẳn lên, bay lượn lòng vòng trên không như không còn thấy nhân ảnh đâu nữa, xuất thá»§ lại cà ng biến hóa khó nắm bắt, kỳ công tuyệt kỹ “Äông Lân Tây Trảo†liá»n biển rá»™ng sông dà i à o ạt đánh ra.
Lương Tiêu bình sinh lần đầu cùng giao phong vá»›i cao thá»§ như thế nà y, thấy thế công cá»§a hắn đột nhiên trở nên lăng lệ, lòng hÆ¡i hoảng loạn, nhưng đã và o thế cưỡi hổ, đà nh dùng võ công trong “Thánh Văn Cảnh†hoá giải mấy chiêu, bá»—ng bị má»™t chiêu “Lạc Hoa Äao†cá»§a Minh Tam Thá»§ bất ngá» quét đứt dải buá»™c tóc trên đầu. Hiểu Sương thấy váºy, thất thanh kêu lên, chợt lại thấy Lương Tiêu thân hình rung lên má»™t cái đã thoát khá»i phạm vi chưởng lá»±c, má»›i dám thở phà o hÃt má»™t hÆ¡i không khÃ. Nhưng qua mấy chiêu đó, Minh Tam Thu đã nắm rõ Lương Tiêu cao thấp đến đâu, liá»n không ngần ngừ gì nữa, muốn tốc chiến tốc thắng, láºp tức chiêu chiêu hiểm độc Ä‘á»u nhằm và o chá»— yếu hại cá»§a Lương Tiêu. Tần Bá Phù cùng Hoa Thanh Uyên đứng xem mà kinh tâm động phách, cùng váºn công lá»±c khắp ngưá»i, chỉ cần Lương Tiêu gặp nguy hiểm thì láºp tức tiến lên tương trợ.
Lương Tiêu không chống đỡ được, chỉ dá»±a và o “Ảo Trần Thân Pháp†tránh đông né tây. Minh Tam Thu vá»™i và ng cầu thắng, tiến lên mấy bước, quát lá»›n má»™t tiếng liên hoà n xuất ra “Phượng VÄ© cướcâ€, cước ảnh rợp trá»i, hoa mắt ngưá»i xem. Lương Tiêu không tìm được cách nà o, liá»n rùn ngưá»i xuống trốn và o phÃa sau Hồn Thiên Nghi, thấy Minh Tam Thu Ä‘uổi tá»›i thì đột nhiên đẩy Hồn Thiên Nghi má»™t cái, quả cầu lá»›n bằng đồng liá»n từ từ quay tròn, Minh Tam Thu bị trượt chân má»™t cái, cước lá»±c liá»n bị trượt sang má»™t bên.
Minh Quy thấy váºy nhướng mà y, cưá»i nhạt nói:
- Tiểu tá» nà y công phu chân thá»±c cÅ©ng bình thưá»ng, nhưng công phu dưới chân thì hạng nhất.
Lá»i nà y nói ra có ý trà o phúng Lương Tiêu chỉ giá»i chạy trốn. Hoa Vô Xuy cÅ©ng cưá»i nhạt, Ä‘iá»m nhiên nói:
- Tôn Tá» có câu: “việc binh không có thế cố định, nước không có hình dạng cố định, dá»±a và o biến hoá cá»§a địch mà thá»§ thắng, má»›i là thầnâ€. Lại có câu “Lùi phải sao cho không thể Ä‘uổi kịp, chạy phải sao cho không thể bắt kịpâ€, có thể thấy binh gia thánh hiá»n cÅ©ng nói khi gặp địch mạnh phải nhanh chóng thoái lui. Cứ đứng đó chịu chết thì quả thá»±c là ngu ngốc không thể chịu được.
Minh Quy thấy bà ta dẫn lá»i cá»§a thánh hiá»n khó mà phản bác, đà nh cưá»i nhạt nói:
- ÄÆ°á»£c, để xem nó chạy được đến bao giá»?
Hồn Thiên Nghi trên Linh Äà i tổng cá»™ng có hai mươi tám tinh cầu bố trà theo vị trà cá»§a hai mươi tám tinh tú trên bầu trá»i, kỳ thá»±c những tinh cầu nà y chÃnh là “Hồn Thiên nhị tháºp bát tú tráºnâ€. Lương Tiêu vốn tinh thông thiên tượng, theo đúng tráºn lý mà di chuyển, Minh Tam Thu Ä‘uổi được hai vòng cÆ¡ hồ lạc cả bước, tâm niệm máy động liá»n hiểu rõ ý đồ cá»§a Lương Tiêu, thầm chá»i tiểu tá» gian hoạt, liá»n theo tráºn pháp mà truy Ä‘uổi.
Lương Tiêu luáºn vá» tâm tư đĩnh ngá»™ hÆ¡n Minh Tam Thu không chỉ má»™t báºc, có Ä‘iá»u dùng tráºn pháp tuy xảo diệu nhưng khinh công thua kém quá xa. Hai ngưá»i chạy được má»™t trăm bước, Minh Tam Thu cuối cùng cÅ©ng bắt kịp, hét lá»›n má»™t tiếng, hai tay phóng chưởng liên hồi. Lương Tiêu muốn tránh cÅ©ng không được, liá»n trốn và o phÃa sau má»™t quả cầu đồng, thấy hắn đánh tá»›i lại đẩy quả cầu đó má»™t cái. Phải biết vá» hình thể, hình cầu rất Ãt chịu lá»±c, Hồn Thiên Nghi nà y không những tất cả Ä‘á»u hình cầu mà còn trÆ¡n nhẵn vô cùng, bị đẩy má»™t cái liá»n Ä‘em chưởng lá»±c cá»§a Minh Tam Thu trút hết lên trá»i. Hai ngưá»i giao thá»§ chưa được mưá»i hiệp thì toà n bá»™ những quả cầu đồng Ä‘á»u bị Lương Tiêu chuyển động, vù vù bay qua lại không ngá»›t, Minh Tam Thu cứ sÆ¡ ý là bị cầu đồng quay tròn Ä‘áºp trúng đến loạng choạng.
Hai ngưá»i như gió giáºt lá»a cháy chạy vòng quanh trong tráºn mấy vòng, Minh Tam Thu rốt cuá»™c vẫn không bắt được Lương Tiêu, trong lòng tức tối, đột nhiên hét lên lanh lảnh, đưa tay đẩy má»™t quả cầu đồng, Hồn Thiên Nghi láºp tức tăng tốc độ, tiếng kêu ong ong. Trong nháy mắt, chỉ thấy Minh Tam Thu thân pháp như Ä‘iện, lúc ẩn lúc hiện trong tráºn, nhìn thì tưởng là truy bắt Lương Tiêu mà thá»±c ra là xô đẩy những quả cầu đồng, không chá»— nà o không tác động và o, chỉ nghe tiếng vang ong ong Ä‘iếc tai không ngừng, những quả cầu đồng bị chuyển động quá nhanh liá»n biến thà nh má»™t vệt hình ảnh, không còn nhìn rõ bóng dáng thá»±c nữa.
Hoa Hiểu Sương lo lắng cho Lương Tiêu, hai mắt mở to mắt táºp trung tinh thần theo dõi, nhìn tá»›i lúc nà y thì bị những quả cầu đồng là m hoa cả mắt, cảm thấy chóng mặt, vừa định nhắm mắt hÃt thở thì bá»—ng nghe má»i ngưá»i đồng thanh hô lên, vá»™i mở mắt nhìn lại, chỉ thấy Minh Tam Thu lại chặn trước mặt Lương Tiêu, quyá»n cước liên hoà n đánh ra, cô liá»n lấy tay che miệng, trong lòng pháºp phồng lo sợ.
Lương Tiêu thấy Minh Tam Thu quyá»n cước đánh tá»›i, lại dùng bà i cÅ©, đưa tay đẩy quả cầu đồng, không ngá» vừa chạm và o thì đầu ngón tay đã bá»ng lên, không những không thể thay đổi hướng cá»§a quả cầu đồng mà còn bị cắn lại má»™t cái. Lương Tiêu lúc nà y má»›i biết, thì ra Minh Tam Thu tiên hạ thá»§ vi cưá»ng, tác động khiến cho mình không thể chuyển động các quả cầu đồng, là m mình không có cách nà o tránh né. Má»i ngưá»i nhìn thấy váºy bất giác đối vá»›i võ công và tâm kế cá»§a Minh Tam Thu Ä‘á»u sinh lòng kinh hãi thán phục.
Minh Tam Thu mưu kế thà nh công liá»n hét lá»›n má»™t tiếng, vung tay chụp tá»›i. Lương Tiêu lăn lá»™n tránh né, liá»u mạng thoát được, nhưng Minh Tam Thu thá»§ pháp cá»±c nhanh, mắt không kịp nhìn, tai cÅ©ng không kịp nghe. Äúng lúc sắp đắc thá»§, bên tai đột nhiên truyá»n lại tiếng kim loại va Ä‘áºp. Minh Tam Thu giáºt mình quay đầu nhìn sang, tức thì cả kinh thất sắc, thì ra quả cầu đồng khổng lồ đã rá»i ra khá»i trục đỡ, kêu ầm ầm bay tá»›i. Nguyên lai, Hồn Thiên Nghi vốn dùng để Ä‘o đạc thiên tượng, chỉ để là m mẫu nên váºn chuyển cháºm chạp, lúc kiến tạo hoà n toà n không tÃnh tá»›i việc dùng để tỉ đấu võ công, vì váºy các cÆ¡ quan được chế tạo mưá»i phần tinh tế, đột nhiên bị váºn động nhanh như váºy liá»n thi nhau gãy rá»i.
Minh Tam Thu thấy uy lá»±c như váºy, không còn tâm trà đâu đả thương địch nhân mà vá»™i và ng tránh né. Có Ä‘iá»u lúc nà y cả hai mươi tám quả cầu đồng đó bay loạn đầy trá»i nhưng Ä‘á»u nhắm và o hắn bắn tá»›i, Minh Tam Thu Minh Tam Thu liên tục tránh né, tránh qua hai quả cầu thì bị quả cầu đồng thứ ba Ä‘áºp má»™t cái trầm trá»ng lên ngá»±c, cả ngưá»i lảo đảo vừa kịp đứng vững lại thì lại bị hai quả cầu đồng nữa Ä‘áºp và o trước ngá»±a và o sau lưng. Tuy là những quả cầu đồng nà y Ä‘á»u rá»—ng bên trong nhưng kÃch thước Ä‘á»u rất to lá»›n, má»—i quả nặng không dưới trăm cân, lại thêm lá»±c quay nên sức va Ä‘áºp cÅ©ng đến ba bốn trăm cân. Cho dù Minh Tam Thu ná»™i công cao cưá»ng nhưng bị trúng liá»n ba quả cầu liá»n thấy máu trà o lên miệng, tai ong ong không ngá»›t.
Lương Tiêu lúc đó Ä‘ang lăn trên mặt đất lại biến thà nh chiếm được tiện nghi, thấy khà thế cá»§a mấy quả cầu đồng như nước lÅ©, chỉ nghe trên đầu gió rÃt ầm ầm, tiếng va Ä‘áºp vang lên Ä‘iếc tai, khó khăn lắm má»›i lăn được tá»›i chá»— không có tiếng gió, ngẩng đầu nhìn lên thấy má»i ngưá»i Ä‘á»u mặt trắng bệch, mấy quả cầu đồng hầu hết Ä‘á»u đã rÆ¡i xuống lăn lóc đầy mặt đất, nhưng không thấy bóng dáng Minh Tam Thu đâu. Lương Tiêu giÆ¡ chân đá bay má»™t quả cầu đồng, tung mình đứng dáºy cưá»i lá»›n nói:
- Thắng bại đã phân, Minh Tam Thu là m ác phải chịu báo ứng, không có được kết cục tốt đẹp.
Vừa nói xong, năm sáu trái cầu đột nhiên tản khai, Minh Tam Thu hiện ra, đầu tóc dá»±ng ngược, sắc mặt đỠgay, miệng còn vết máu, tuy biết trong ngưá»i Ä‘au đớn nhưng thấy bá»™ dạng đắc ý cá»§a Lương Tiêu liá»n không kìm được lá»›n tiếng mắng chá»i:
- Con mẹ ngươi đúng là nằm mơ giữa ban ngà y.
Hắn ta từ lúc xuất hiện thuá»· chung vẫn nhún nhưá»ng giữ lá»…, lúc nà y đột nhiên buông lá»i thô tục chá»i mắng, má»i ngưá»i không ai không kinh ngạc sững sá».
Lương Tiêu thấy hắn bá»™ dạng như cô hồn dã quá»·, kinh hãi nhảy dá»±ng lên, lại cưá»i lá»›n nói:
- Ngưá»i tốt không sống lâu, tai há»a lại kéo dà i tá»›i nghìn năm, ngươi đúng là con mèo hai chân, có tá»›i chÃn tÃnh mạng.
Minh Tam Thu giáºn dữ gầm lên má»™t tiếng, xoạt xoạt liên tục đánh ra ba chưởng và o Lương Tiêu, lá»™ “Dương Quan Tam Äiệp Thủ†[xem chú thÃch 3] nà y chưởng sau mạnh hÆ¡n chưởng trước. Có Ä‘iá»u hắn liên tục bị cầu đồng đánh trúng, thụ thương không nhẹ, tuy nhá» ná»™i công tinh thâm miá»…n cưỡng áp chế nhưng lúc xuất chiêu không thể nhanh nhẹn như trước nữa.
Lương Tiêu thấy hắn đánh tá»›i, nhanh nhẹn tránh qua, đưa mắt nhìn lại bá»—ng phát giác chưởng nà y cá»§a Minh Tam Thu có ẩn tà ng ý nghÄ©a cá»§a cá»u cung, lúc chuyển ngưá»i lại biến thà nh bát quái, biến hóa cá»±c kì cao minh. Biến hóa nà y nếu đổi lại là lúc Minh Tam Thu di chuyển nhanh nhẹn tá»± nhiên, còn Lương Tiêu chỉ sợ tránh né không kịp thì chắc chắn không kịp nhìn thấy, nhưng Minh Tam Thu trước mắt y hiện giá» quyá»n cước rất cháºm chạp, Lương Tiêu nhìn thêm mấy chiêu, đột nhiên tỉnh ngá»™: “Nguyên lai là như váºy. Võ há»c cá»§a Thiên CÆ¡ cung không tách rá»i khá»i toán há»c, thằng cha nà y toán há»c cÅ©ng khá, có thể Ä‘em căn cÆ¡ toán há»c cá»§a ba mươi sáu tuyệt há»c đó dung há»™i quán thông, tạo ra thà nh cái môn võ công Äông Lân Tây Trảo tạp nham đó.
Y hiểu được đạo lý nà y liá»n như báºt lá»a dò đưá»ng, đưa mắt quan sát võ công Minh Tam Thu má»™t lượt. Bá»—ng thấy Minh Tam Thu chuyển bước, trong lòng thầm nghÄ© rồi thấp giá»ng lẩm bẩm:
- Tới Minh Di, đạp Quy Muội, tiến Trung Cung, chuyển qua vị Kim ở hướng tây.
Minh Tam Thu tuy bị ná»™i thương nhưng thÃnh lá»±c vẫn tốt, nghe mấy tiếng đó bất giác giáºt mình, thì ra má»™t câu đó cá»§a Lương Tiêu đã nói ra hết bốn bước biến hoá tiếp theo cá»§a hắn, trong lúc kinh hoà ng vá»™i và ng biến chiêu. Lương Tiêu thấy hắn nhấc tay thì mỉm cưá»i, lại lẩm bẩm:
- Ngưá»i to lại to, Ä‘i ra cá»§a Tốn ở hướng đông nam, lại qua cá»a Khảm ở góc tây bắc, rồi vá» vị Thổ ở trung ương.
Minh Tam Thu vô cùng kinh hãi, tiếp tục biến chiêu, không ngá» cứ giÆ¡ chân là Lương Tiêu lại Ä‘em biến hóa phÃa sau nói hết ra. Má»i ngưá»i chỉ thấy Lương Tiêu má»™t tay chống nạnh, miệng lẩm nhẩm Ä‘á»c, Minh Tam Thu thì huy quyá»n xuất cước, chạy đông chạy tây, nhưng thuá»· chung không đánh ra được má»™t chiêu ná»a thức, tức thì nhất tá» nhìn nhau, thầm kêu cổ quái. Chỉ có Hoa Vô Xuy nhÄ© lá»±c thông huyá»n, nghe được những lá»i đó, bất giác phải nhè nhẹ gáºt đầu: “Tiểu tá» nà y không chỉ toán há»c nhất thiên hạ mà còn tâm tÃnh giảo hoạt, nếu nói to lên thì Minh Tam Thu có thể chỉ cho đó là hư trương thanh thế, y lẩm bẩm như váºy ngược lại khiến hắn không sao hiểu rõ được.â€
Minh Tam Thu biến liá»n chÃn chiêu Ä‘á»u bị Lương Tiêu bằng miệng phá giải, bất giác thúc thá»§ vô sách. Lương Tiêu chiếm được tiện nghi, bất ngá» sá» ra má»™t chiêu “Y Doãn Canh Thổ†(Y Doãn cà y ruá»™ng), dá»±a theo truyện Y Doãn trước khi Ä‘i tìm vua Thang cá»§a nhà Thương thì chỉ là má»™t nô lệ là m đất, vì váºy chiêu đó má»™t vung má»™t đè, có thế vung bừa cà y ruá»™ng. Minh Tam Thu chống đỡ không được, phải lại lùi ná»a bước. Lương Tiêu lại sá» chiêu “Thái Công Thuỳ Äiếu†(Thái Công hạ cần câu) tay phải tìm mồi câu, tay trái hạ cần. Minh Tam Thu lúc nà y trong lòng rối loạn, thấy Lương Tiêu dưới sưá»n trái có vẻ sÆ¡ hở, trong lòng nhất thá»i phấn chấn liá»n sá» chiêu “Phù Sai Lục Tuyệt†(Phù Sai sáu lần cá»± tuyệt), phóng chưởng đánh thẳng và o Trung Cung. Không ngá» Thái Công câu cá thá»±c ra là câu ngưá»i (ngưá»i dịch: câu nà y nói đến việc Khương Thái Công ngồi câu cá nhưng lưỡi câu thẳng chứ không có móc, mục Ä‘Ãch không phải là câu cá mà là chỠđợi Chu Văn Vương), chiêu đó cá»§a Lương Tiêu chÃnh là kế dụ địch, láºp tức quyá»n phải đẩy ra, dùng tá lá»±c đả lá»±c phá giải tuyệt chưởng cá»§a Minh Tam Thu, còn chưởng trái đánh ra kÃch trúng ngá»±c hắn. Minh Tam Thu lùi liá»n hai bước, ngá»±c Ä‘au không chịu nổi. Má»i ngưá»i thấy hắn trúng chưởng, bất giác kinh hãi kêu ầm cả lên.
|

03-05-2008, 03:16 AM
|
 |
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 70
Thá»i gian online: 3 ngà y 1 giá» 28 phút
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chú thÃch: (theo mienlitangcham)
1. “Tao†ở đây là Ly Tao, thÆ¡ cá»§a Khuất Nguyên thá»i Chiến quốc)
2. Tống Ngá»c là 1 nhà thÆ¡ thá»i Nam Tấn, nổi tiếng đẹp trai (Phan An,Tống Ngá»c), còn lâm phong lấy trong cụm từ ngá»c thụ lâm phong (cây ngá»c đón gió) câu nà y thưá»ng dùng để nói vá» má»™t mÄ© nam tá».
3. Ba dịp Dương Quan. Dương Quan là má»™t cá»a ải ở biên giá»›i tỉnh Thiểm Tây. Vua ÄÆ°á»ng Huyá»n Tông đã phổ nhạc bà i “Dương Quan Tam Äiệp†từ bà i “Tống Nguyên nhị sứ An Tây†cá»§a Vương Duy :
Vị thà nh chiêu vũ ấy khinh trần,
Khách xá thanh thanh liễu sắc tân!
Khuyến quân khánh táºn nhất bôi tá»u,
Tây xuất Dương Quan vô cố nhân.
Nghĩa:
Trá»i mai mưa ướt Vị Thà nh,
Xanh xanh trước quán, mấy cà nh liễu non.
Khuyên ngưá»i hãy cạn chén son,
Dương Quan tới đó không còn ai quen.
Äại thi hà o Nguyá»…n Du trong tác phẩm: "Äoạn trưá»ng tân thanh", lúc Kiá»u tiá»…n Thúc Sinh trở vá» quê cÅ© huyện Vô TÃch, tỉnh Giang Tô vá»›i vợ cả là Hoạn Thư, có câu:
Tiễn đưa một chén quan hà ,
Xuân đình thoắt đã dạo ra cao đình.
Sông Tần một dải xanh xanh,
Loi thoi bỠliễu, mấy cà nh Dương Quan.
Thá»i xưa, ngưá»i ta tiá»…n nhau thưá»ng bẻ cà nh liá»…u đưa cho ngưá»i Ä‘i.CÅ©ng từ đó Dương Quan không chỉ là tên má»™t cá»a ải mà còn mang nghÄ©a tiá»…n biệt.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
àëòûí, Ä‘oc truyen con luan, bia truyen con luan, bo truyen con luan, côn lôn phượng ca, côn luân, côn luân chương 132, côn luân phần 1, côn luân phượng ca, côn luân phượngca, côn luân phương ca, côn luân tron bo, côn luân-phương ca, chuyen loai luan, con lon cua phuong ca, con lon phuong ca, con lon phuong ca 4vn, con lon tron bo, con luan, con luan ( phuong ca ), con luan ca, con luan chuong 132, con luan cua phuong ca, con luan du bo, con luan long du quyển, con luan phan 2, con luan phan bo sung, con luan phan cuoi, con luan phuog ca, con luan phuong ca, con luan phuong ca 132, con luan phuong ca 133, con luan phuong ca 2012, con luan phuong ca 4vn, con luan phuong ca audio, con luan phuong ca full, con luan phuong ca hoan, con luan phuong ca wiki, con luan site:4vn.eu, con luan tap 7 phuong ca, con luan tron bo, con luan tron bo day du, con luan truyen, con luan-phuong ca, con luan-phuong ca full, con luan_phuong ca, con luoan phuong ca, con luon by phuong ca, conluan, conluan tron bo, conluan truyen tron bo, cwuu ai nan man, doc con luan phuong ca, doc con luan tron bo, doc tieu thuyet con luan, doc toan bo con luan, doc tron bo con luan, doc truyen con luan, du bo truyen con luan, ïåäàãîãè÷åñêèõ, ìîíèòîð, kiep ba quyen - con luan, kiep ba quyen con luan, long du quyỂn, long du quyen, nghe truyen con luan, òþìåíü, phan ket truyen con luan, phuongca, tom tat con luan, tom tat truyen con luan, tron bo con luan, tron bo truyen con lon, truyen con luan, truyen con luan du bo, truyen con luan phan bo, truyen con luan tron bo, truyen con luon, truyen conluan, truyn con luan, www.truyen con luan, [côn luân] phuong ca, æèâîòíûìè  |
| |