- Nếu ta đưa ra ý kiến này nói ra, thì tiên giới chúng ta là người… xuất tài liệu trước tiên. Ngọc đế xin ngươi hãy lấy ra Nghệ Nhật tinh quáng. Ngọc đế nghe xong mắng to trong lòng lão Thái Thượng này gian trá, nói ra xuất tài liệu trước sau đó vẫn là chính mình cầm, Nghệ Nhật tinh quang này được Ngọc đế nhiều năm cất giữ.
- Việc này làm cho Ngọc đế xuất giống như là máu của chính mình, Nghệ Nhật tinh quang sau khi phân nhỏ sẽ đạt độ tinh thuần cao vô cùng, có thể nói hỏa hệ tài liệu này là tinh phẩm vô cùng trân quý. Ngọc đế trong tay bạch quang chợt lóe, một khối lửa đỏ bừng trong tay hắn cũng chính là quang thạch Nghệ Nhật.
Ngọc đế vung nhẹ nhàng tay trái lên, trong tâm tinh không cam lòng đem Nghệ Nhật tinh quáng này giao cho Thái Thượng lão quân một chút nào. Như Lai phật tổ đọc khẩu hiệu phật pháp rồi nói:
- Nếu tiên giới… đã xuất tài liệu đầu tiên để luyện kiếm, Phật giói cũng thành người thứ hai xuất ra tài liệu đi.
Kim quang chợt lóe trong bàn tay phải của Như Lai,một khối hàn khí màu lam quang thạch tỏa ra hàn khí làm mọi người phải dè chừng nó,vừa vặn khắc chế Nghệ Nhật tinh quáng.
Như Lai phật tổ nói tiếp:
-Quáng thạch này tên gọi là Vọng Nguyệt nguyên hoa quáng, cùng với Nghệ Nhật vừa vặn khắc chế lẫn nhau, dạt được độ tinh thuần cao, là thủy hệ vật phẩm vô cung trân quý. Phối hợp với Nghệ Nhật tinh quang có thể rèn luyện ra hai thanh Nhật Nguyệt thần kiếm.Nói xong bèn đưa cho Thái Thượng lão quân.
Ma đế thấy tiên giới cùng phật giới đều xuất ra tài liệu luyện kiếm vô cùng trân quý, chính mình cũng không thể tùy tiện dễ dàng xuất ra tài liệu, bằng không thì mặt mũi khó có thể giữ nổi. Vì Ma giới rất coi trọng sĩ diện,Ma đế hương mọi người nói:
- Nếu tiên giới cùng phật giới đã xuất ra tài liệu trân quý như vậy, Ma đế ta cũng sẽ không thể nào kém hơn được.
Nói xong hắc quanh trong tay Ma đế xuất hiện, xuất ra một cái tiểu hồ lô, sau đó nói:
-Trong hồ lô này chứa nhiều tài liệu cửu dương huyền hỏa sa, đây là trong lần đi ngao du thu thập được ngoài ý muốn.
Tiếp theo giao cái hồ lô cho Thái Thượng lão quân.Phong Đô quỷ đế thấy Ma đế cũng xuất ra tài liệu trân quý như thế, chính mình lại giấu diếm thì mặt mũi mình còn để đâu cho được,tay phải vung lên một cái bình ngọc màu trắng xuất hiện trong tay Thái Thượng lão quân.
Phong Đô quỷ đế thấy Thái Thượng lão quân cầm bình ngọc trong tay xong rồi nói:
- Đây là bình chứa nước suối hoang tuyền còn gọi là âm u hàn băng thủy, là tài liệu cực âm, phối hợp với tài liệu các giới tặng có thể xứng với nhau, vừa vặn luyện chế hai thanh kiếm chí âm chí dương Nhật Nguyệt thần kiếm.
Việc này đã làm khó cho yêu giới Ngưu Ma Vương, những người đứng đầu tứ giới xuất ra tài liệu vừa vặn luyện chế ra hai thanh thần kiếm, “chính mình thì xuất tài liệu gì đây chứ?”
Lúc này, Ngưu Ma Vương chợt nhớ đến yêu giới truyền lưu xuống một khối thiên ngoại tinh vẫn, chỉ cần xuất ra một khối là được. Một đạo thanh quang thoáng hiện , thiên ngoại tinh xuất hiện trong tay Ngưu Ma Vương , Ngưu Ma Vương trao về tay Thái Thượng lão quân .
Đứng đầu tứ giới thấy Ngưu Ma Vương xuất ra thiên ngoại tinh vẫn thì hết sức ngạc nhiên, thiên ngoại tinh vẫn không có trong tứ giới, đã không có người biết nó có ở đâu.
Thiên ngoại tinh vẫn chắc chắn dị thường, chính Thái Thượng lão quân dùng lò bát quái có hỗn độn tinh hỏa cũng phải mất thời gian một ngày, hỗn độn tinh hỏa chính là có thể luyện hóa vật có tính hỏa, phải một ngày thời gian mới có thể luyện hóa được, vậy thiên ngoại tinh vẫn có độ rắn chắc đến nhường nào. Hơn nữa lại dung thiên ngoại tinh vẫn làm thân thần kiếm thì không biết sắc bén đến đâu.
Thái Thượng lão quân vuốt râu mình rồi nói:
- Phi thường cảm tạ chư vị,mọi người đã đem tài liệu trân quý ra luyện kiếm.Vậy thì chúng ta bắt đầu luyện kiếm đi.
Nói xong, Thái Thượng lão quân vung tay trái lên, đĩnh đồng từ tay trái hắn xuất ra, đỉnh lò đồng bay ra giữa quá hư điện, sau đó châm rãi lớn dần. Đó chính là bát quái lò của Thái Thượng lão quân, là đồ vật thượng phẩm dùng để luyện đan hay luyện khí.
Bát quái lò ở giữa có một cái ấn âm dương bát quái, phía bên có tiên thiên phù chú , có chín chín tám mươi mốt cái tụ linh trận, có thể đem thiên địa linh khí toàn bộ tụ tập lại .
Thái Thượng lão quân vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Mời Ngọc đế cùng các vị có mặt ở đây hộ pháp, luyện chế lần này xuất ra hai thanh thần kiếm nên sẽ xảy ra thần khí kiếp, đến lúc đó mong có vị có thể hỗ trợ cùng kháng thần khí lôi kiếp.
Đám người Ngọc đế nghe lão quân nói xong, hóa thành hơn mười đạo bạch quang bay ra khỏi điện.Bây giờ tại quá hư điện chỉ còn lại nhưng người đứng đầu các giới ,hình thành một vòng tròn. Thái Thượng làm một đạo ấn quyết , mở ra bát quái lò bên trong có hỗn độn thiên hỏa.
Thái Thượng lão quân tay trái xuất ra, những người xung quanh xuất ra tài liệu bay ra, taị bát quái hỗn độn lò phiêu phù bên trên. Thái Thượng lão quân vẻ mặt nghiêm túc, hoàn toàn không còn vẻ hiền lành nói:
- Các vị, chúng ta bắt đầu luyện hóa tài liệu.
Mọi người đều phi thường nghiêm túc.Thái Thượng lão quân nói xong, mọi người đều bắn ra một đạo bạch quang hướng về lò bát quái. Hỗn độn thiên hỏa trong bát quái lò càng tăng lên, thiêu đốt tài liệu trên đỉnh lò.Cứ như vậy mọi người dùng bảy ngày mới đưa toàn bộ ra luyện.
Sauk hi luyện hóa tất cả các tai liệu, Thái Thượng lão quân đem ngưng tụ thành hai thanh nhất lam đỏ lên hình dạng kiếm.Hai thanh kiếm kia lơ lững trong đỉnh lò.
Tam Thanh thi6n tôn đánh ra một uẩn kiếm quyết, ba đạo bạch quang bắn về phía hai thanh kiếm. Tiếp theo mọi người đều bắn về phía hai thanh kiếm một đạo quang mang, Tam thế phật tổ bắn ra ba đạo kim quang,Ma đế là hắc quang, Phong Đô quỷ dế là hồng quang, mà còn lại là Ngưu Ma Vương là thanh quang.
Cho đến khi luyện thần kiếm đúng một ngày .Ngũ giới luyện thành hai thanh thần kiếm này dài bảy bảy bốn mươi chín thiên(thiên=? Ai biết xin giúp đỡ).Thanh bại trong việc luyện chế hai thanh thần kiếm này hôm nay là mấu chốt.Hai thanh kiếm sắp được luyện thành nhưng hỗn độn thiên hỏa trong lò bát quái ngày càng yếu dần.
Mồ hôi chảy đầy mặt mọi người,không ai nghĩ luyện chế hai thanh thần kiếm này lại khó khăn như vậy.Nhiều năm qua khi tu vi đại thành đây là lần đầu mọi người gặp khó khăn như vậy.Thái Thương lão quân càng nhìn càng thấy hỗn độn thiên hỏa ngày càng yếu, cũng phi thường khiếp sợ, từ ngày hắn luyện ra lò bát quái này đến nay, luyện qua vô số tiên đan cùng pháp bảo nhưng không có giống như lần này . Nhưng ở lần luyện pháp bảo này có sự phối hợp của những cường giả mạnh nhất của các giới mà lại khó khăn như vậy, thật không thể tin nổi.
Hỗn độn thiên hỏa cơ hồ bị dập tắt,Nguyên Thủy thiên tôn gấp gáp nói:
- Ngàn vạn lần không thể cho hỗn độn thiên hỏa tắt,nếu không việc chế luyện hai thanh thần kiếm sẻ thất bại.Bây giờ chỉ còn cách lấy máu của chúng ta để luyện thành thần kiếm.
Mọi người trong quá hư điện lúc này thấy rõ, nếu không làm thì không kịp. Tất cả các cố gắng trong quá khứ sẽ thành tro bụi. Nơi tay của mọi người đều xuất hiện một vết thương , một giọt long lánh kim quang từ tay chảy ra, sau đó hướng về lò bát quái có hai thanh thần kiếm mà bay vào.
Kỳ thật Nguyên Thũy thiên tôn nói dùng máu luyện, chính là bọn họ tu hành nhiều năm mà tích lũy,mỗi một giọt máu là bao hàm là sự tích lũy ngàn năm của họ.Mọi người trong ngũ giới có chín ngàn năm khổ tu mới có tu vi như ngày hôm nay.
Hai thanh thần kiếm trong bát quái lò chiếm đươc ngũ giới “tâm máu” ,tản mát ra chói mắt.Hỗn độn thiên hỏa trong bát quái lò hừng hừng thiêu đốt. Hai thanh thần kiếm đã vào giai đoạn cuối cũa việc chế luyện.
Cùng lúc đó, bên ngoài quá hư điện mọi người cảm giác được hai thanh thần kiếm sắp được luyện thành rồi, thần khí kiếp trên bầu trời đã sắp bắt đầu. Thần sắc mọi người đều ngưng trọng, bọn họ mơ hồ cam nhận được uy lực của thần khí kiếp. Mọi người bên ngoài thần điện nhanh chóng bày hơn mười đạo cấm chế phòng ngự.Kiếp vân đã ngưng kết lại mà thành, đạo thiên lôi thứ nhất đã thuận thế đánh xuống.
Oanh long! Đạo thiên lôi thứ nhất đã đánh vào quá hư điện, cùng với mọi người và cấm chế đã va cham với nhau. Đạo thiên lôi thứ nhất đánh xuống, mọi người bày ra phòng ngự trận pháp cùng với cấm chế đã sinh ra chấn động lớn.
Lúc đầu, Ngọc đế và mọi người cho rằng uy lực đạo thứ nhất không mạnh lắm,nhưng đạo vừa rồi không ngờ lại có uy lực lợi hại như vậy,mọi người liên thủ bày ra phòng ngự trận pháp cùng cấm chế mới xảy ra chấn động như vừa rồi.
Lúc này, nhóm người Ngọc đế không khỏi phải suy nghĩ nhiều, đạo thiên hỏa thứ hai từ trên trời đã giáng xuống,làm đám người vây quanh Ngọc đế phải đứng lên .
Mặc dù đã bày ra phòng ngự trận pháp cùng cấm chế,nhưng đám người Ngọc đế cũng không khỏi cảm thấy nóng bức. Tiếp theo đại thứ ba thuận thế đánh xuống , vô số huyền hàn băng hướng quá hư điện đánh xuống.
Lần này trận pháp phòng ngự cùng với cấm chế của đám người Ngọc đế đã có vẻ như không chịu nổi rồi,huyền hàn băng vẫn thẳng tiến, toàn bộ phong ngự trân pháp đã tan nát hết rồi.
Ngoài Ngọc đế còn có tam đế khác đã khẩn trương xuất ra pháp bảo hình thành phong ngự, tứ địa bồ tát miệng đọc chú ngữ,toàn thân tản mát ra vô số đạo phật quang . Thập điện Diêm Vương đã hợp lực hình thành thập minh âm tụ đại trận.
Thập minh âm tụ đại trận là trân pháp thành danh của thập điện diêm vương,cho dù là những người đứng đầuu các giới muốn phá trận này cung không hề dễ dàng. Trận pháp này đòi hỏi người bố trí phải tâm ý tương thông, mới có thể phát huy được uy lực của của đại trận, nếu không cẩn thận, trận này sẻ bị dễ dàng bị phá hủy.
Cửu đại Ma quân đã xuất ra pháp bảo của mình hình thành phòng ngự trận, mươi hai yêu đã hình mười hai đại trận.
Đám người Ngọc đế lần này đã sử dụng toàn lực, trải qua lôi kiếp vừa rồi, họ đã hiểu được uy lực của thần kiếp khí, nếu mà xem thường lôi kiếp, có thề sẽ bị hình thần câu diệt.
Bên trong điện, các thủ lĩnh cảm thấy rõ uy lực của thần khí kiếp, hai thanh thần kiếm đã bắt đầu hình thành , thần kiếm đã sắp luyện thành rồi, chỉ còn lại việc đem linh khí rót vào trong thần kiếm. Thái Thượng lão quân xử ra một đạo tụ linh quyết, bát quái hỗn độn lò ở giữa tụ linh trận bắt đầu tụ tấp linh khí ở đỉnh lò.
Ở bên ngoài điện, đám người Ngọc đế đã biết được uy lực cự nhiên to lớn của thần khí kiếp, mọi người đã sử dụng toàn lực, miễn cương mới có thể tiếp được ngũ lôi kiếp, lúc này thần khí kiếp còn một kiếp cuối cùng cần vượt qua. Lúc này trên mặt mọi người đầy mồ hôi, mọi người đều là ngũ giới nhân vật hách hách nổi danh, dĩ nhiên sẽ không bị cái thần khí kiếp ấy bức đến khốn cảnh.
Đây là một kiếp cuối cùng của thần khí kiếp, đã ngưng kết mà thành, đầu tiên là hơn mười đạo cửu thiên huyền băng từ thiên hà rơi xuống, hướng hư quá điện đánh xuống.
Đám người Ngọc đế miễn cương dùng phòng ngự trận nghênh đón cửu thiên huyền băng, quanh thân quang mang chói mắt.Tiếp theo, không để cho đám người Ngọc đế có một cơ hội để thở dốc, vô x\số xích diễm hỏa cầu từ thiên hà rơi xuống, hướng hư qua điện đánh xuống.
Mọi người vội vang tăng mạnh phòng ngự trận,bây giờ không khí ở quá hư điện vô cùng khẩn trương.Đám người Ngọc đế hợp lực tạo thành cái lồng phòng ngự, hy vong có thể ngăn được xích diễm hỏa cầu.
Vô số xích diễm hỏa cầu hương về đám cái lồng phòng ngự do mọi người hợp lực tạo thành . Oanh long ! Vô số xích diễm hỏa cầu đã đánh xuống, đánh tan nát cái lồng phòng ngự của đám người Ngọc đế.
Ngay sau đó, thần khí lôi kiếp nhanh chóng hạ đánh xuống, hướng tới đám người Ngọc đế. Có vô số tia sét màu tím hướng về đám người Ngọc đế đánh xuống.
Đám người Ngọc đế tự biết không cách nào chống lại lôi kiếp này, lúc trước mọi người đã dùng pháp bảo để chống lại thần kiếp, bây giờ tất cả đã bị thương, không còn ai kịp khai triển phòng ngự trận nữa rồi. Ngay lúc nguy cơ nhất, chín đạo thân ảnh đã xuất hiện bên ngoài quá hư điện.
Chín đạo thân ảnh ấy chính là những người đứng đầu các giới, Nhiên Đăng cổ phật xuất ra lưu ly phật đăng, hình thành một vòng phòng hộ đem bảo vệ đám người Ngọc đế,đồng thời tam thế phật tổ miệng niệm kinh,kim quang của lưu ly phật ngày càng tăng lên. Tiếp theo Tam Thanh thiên tôn cùng Ma Đế đồng thời ra tay.
Tam Thanh thiên tôn bàn tay xuất ra trước ngực mà kết xuất vô số đạo pháp quyết, Ma Đế Lệ Thiên Tà cũng xuất ra pháp bảo thành danh của hắn “ Tà hoàng nhận”. Tam Thanh thiên tôn trước ngực kết thành một thái cực đồ, tiếp theo ba người hợp nhất thái cực đồ, quang mang nhàn nhạt tỏa ra, sau đó bay về phía lôi điện màu tím.
Ma Đế Lệ Thiên Tà trong tay là hoang tà nhận tỏa ra quang mang màu đen, nhàn nhạt ma khí từ người hắn cũng phát ra theo.
Thái cực đồ cung với nguyệt hình đao phong cùng chạm trán với đạo thiên lôi màu tím. Oanh long! Thần lôi màu tím bị Thái cực đồ cùng nguyệt hình đao phong sinh ra va cham kịch liệt , xảy ra một tràng nổ mạnh.
Đám người Ngọc Đế được lưu ly phật đang cùng Tam Thế phật tổ hợp lực bảo vệ, vụ nổ mạnh trên không cũng không làm họ bị thương.
Mọi người đứng đầu ở các giới, mỗi người đôi có tu vi kinh người, vụ nổ vừa rồi cũng không tạo cho họ thương tổn nào. Khi mỗi thũ lĩnh các giới đi ra, mỗi ngườ đều sử dụng sở trường, ngăn cản đạo thiên lôi màu tím.Phật giới nổi tiếng về phòng ngự, bảo vệ đám người Ngọc đế bên dưới là chuyen của Tam Thế phật tổ.Tam Thanh thiên tôn cùng Ma Đế hợp lực chống đỡ thiên lôi màu tím.
Ngưu Ma Vương cùng Phong Đô quỷ đế thấy hỗ trợ cũng dư thừa,nên ngồi trên không xem kịch, ma Phong Đô quỷ đế không bít lúc nào mà trong tay đang cầm chén trà long tĩnh, chỉ thấy hắn đang nhấm nháp mùi hương của trà, trở về với bô dáng thường có của hắn.
Tam Thanh thiên tôn cùng Ma Đế sau khi hợp lực đánh tan đạo lôi điện màu tím, nhìn đạo lôi điện nổ, Ngưu Ma Vương đã nói ra một câu mà làm cho mọi người muốn bóp chết hắn:
- Pháo hoa nổ đẹp quá! Đáng tiếc màu sắc có chút điêu tàn, chỉ có màu tím, nếu có ngũ thải tân phân thì tuyệt biết bao!
Thần lôi màu tím bị đánh tan, kiếp vân cũng theo đó mà tiêu tán, thần khí kiếp cũng đã vượt qua.Các thủ lĩnh trợ giúp đám người Ngọc Đế chữa thương, Như Lai phật tổ nói tiếp:
- Thần khí kiếp đã vượt qua, xin mời các vị vào quá hư điện.
Nói xong, mọi người hóa thành vô số đạo quang tiến vào giữa điện.Phong Đô quỷ đế lúc này hỏi:
- Hai thanh thần kiếm đã luyện thành nhưng nó còn chưa có tên, chúng ta hãy đặt cho chúng một cái tên chứ?
Lúc này mọi người mới nghĩ đến điểm này,Ma Đế nói tiếp:
- Hai thanh thần kiếm này,cự nhiên thần khí kiếp muốn chúng ta trợ giúp mới vượt qua, không bằng ta hãy gọi nó là “chinh phách và vô địch”.
Ma đế vừa dứt lời, Ngưu Ma Vương lắc đầu rồi nói:
- Ma Đế, ngươi sử dung chữ này thật sự là chỉ có thể dung một chữ để nói, đó là chữ tục a.Hai thanh thần kiếm này không phải dùng để chiến tranh . Ta thấy chúng lúc sáng lúc tối hay gọi là yêu thiểm cùng tinh phách.
Như Lai phật tổ miệng đọc phật hiệu rồi nói:
- Ngưu thí chủ,hai cái tên thí chủ đặt cũng không tốt lắm, hay là chúng ta đặt là từ bivà cứu thế dù sao thì hai thanh thần kiếm này cũng dùng để cứu thế.
Tiếp theo Phong Đô quỷ đế cung nói lên ý kiến của chính mình nói:
-Hai cái tên này cũng không tốt,không bằng gọi là minh thiểm và quỷ thiên đi.Hai cái tên này cũng đã đủ khí thế rồi đó.
Mọi người cứ như vậy mà tranh cãi, rốt cục vẫn không có cái tên nào.Vẫn không nói chuyện nãy giờ là Nguyên Thủy thiên tôn nói :
- Hai thanh thần kiến này từ nghệ nhật tinh quáng và nguyệt nguyên hoa quáng là chính,cửu dương huyền hỏa sa, âm u hàn băng thủy cung với thiên ngoại tinh làm phụ, vậy chúng ta là nghệ nhật và vọng nguyệt làm hai cái tên cho thần kiếm vậy.
Mọi người nghe ý kiến của Nguyên Thủy thiên tôn cảm giác được hai cái tên này vô cùng thích hợp cho hai thanh thần kiếm. Nguyên thủy thiên tôn thấy mọi người không có ý kiến, một đạo chân nguyên lực hướng tới hai thanh thần kiếm khắc nghệ nhật cùng vọng nguyệt bốn chữ trên 2 thanh kiếm.Đuôi kiếm nghệ nhật có một viên tinh thạch màu đỏ,thân kiếm đỏ bừng, rông ba chỉ, tản mát ra hồng quang chói mắt,mũi kiếm có một đạo hồng quang tản mát chạy dọc thân kiếm . Một đạo thuần dương từ nghệ nhật chậm rãi phát ra. Vọng nguyệt kiếm có tính trái ngược hẳn với nghệ nhật, chuôi kiếm có một viên tinh thạch màu lam, thân kiếm màu lam rộng cỡ hai ngón tay, một đạo quang mang màu lam chạy dọc thanh thần kiếm. Cùng với nghệ nhật trái ngược, vọng nguyệ còn chậm rãi tõa ra một đạo thuần âm.
Nguyên thủy thiên tôn nói tiếp:
- Nếu hai thanh thần kiếm đã luyện thành, về phần phát triển võng du, do chính đấu chiến thắng phật Tôn Ngộ Không nói ra,vậy thì tùy hắn phụ trách. Mời các giới toàn lực phối hợp với đấu chiến thắng phật khi hắn có yêu cầu, tận lực trong thời gian ngắn hoàn thành việc phát triển trò chơi võng du này.
Tất cà các giới đều hơp lực,nay hai thanh thần kiếm này cũng ra đời,lúc luyện chế nghệ nhật,vong nguyệt nhưng vị mạnh nhất các giới đã trích ra tâm máu của mình. Rốt cục sẽ phát ra uy lưc như thế nào đây? Vận mệnh của lục giới sẽ ra sao? Hết thảy tất cả đã được vận mệnh sắp xếp, tất cả đã bắt đầu chuyển động, mọi việc hết thảy sẽ thấy rõ.
Dịch hết chương này đã thấy phê nên mọi người hãy ủng hộ em chút.
Trả Lời Với Trích Dẫn
Dịch: dtf45
Tác giả: Tiêu Diêu
Nguồn: ***********.com
Chương 4(thượng)
Năm 2007,
Tại công viên giữa thành thị, mọi người luôn bận rộn như vậy, mọi người tới lui ở ngã tư đường. Nhưng vào lúc này, phía sau cảng là một tiệm vi tính tên Thiên Hương, một người trẻ tuổi đang ngồi trên computer, đang ngao du trong thế giới trò chơi kiếm hiệp kỳ duyên.
Người tuy không thuộc dạng anh tuấn tiêu sái, nhưng cũng không phải tầm thường.Đầu tóc thuộc loại lưu hành hiện nay. Tóc ngắn, mặc một cái áo màu trắng cùng cái quần màu xanh lam. Người tuổi trẻ kia tên là Tùy Phong.
Tùy Phong năm nay hai mươi lăm tuổi,là một gã họa sĩ, tuy tác phẩm của Tùy Phong không nổi bật lắm, nhưng cũng miễn cưỡng dựa vào nó kiếm bữa cơm hàng ngày. Trừ làm họa sĩ ra, Tùy Phong là một gã đam mê chơi võng du.
Tùy Phong đang chơi kiếm hiệp kỳ duyên, bất đắc dĩ ôm oán giận, nói:
- Thật là buồn bực, như thế nào mà nhiều môn phái cùng mở một nhiệm vụ, vậy mà còn không chịu mở ra, muốn chúng ta chơi cái gì đây.
Lúc này, tại quán Thiên Hương có một người tên là Lý Dương, là một bạn tốt của Tùy Phong nói:
- Bây giờ còn đang chơi kiếm hiệp kỳ duyên àh, ông có biết là sắp ra trò võng du mới tên Chí Tôn không ?
Tùy Phong sau khi nghe Lý Dương nói về trò Chí Tôn nên sinh ra hứng thú,Lý Dương thấy mình thành công trong việc kích thích lên niêm hứng thú của Tùy Phong, nên liền nói tiếp:
- Chí Tôn là thế giới có độ chân thật gần 99% trong các loại trò chơi võng du, trừ trường hợp không bị tử vong ra, hết thảy tất cả là sự thật không thể nghi ngờ, cam đoan ong chơi qua không phân biệt đâu là người bên ngoài đâu là bên trong võng du.
Tùy Phong bán tín bán nghi hỏi:
- Thật như vậy sao, sao tui chưa nghe nói qua?
Lý Dương đáp:
- Huynh đệ, tui van ông, mấy tháng nay ông đi lo vẽ bản thảo có thấy mặt đâu nào, như thế nào mà biết được chứ.Tin tức liên quan đến Chí Tôn là phi thường thần bí. Hơn nữa năm xí nghiệp liên doanh không biết từ nơi nào chạy ra, nhưng nghe tin tức nói:’ Năm xí nghiệp này do năm người hợp tác tạo thành. Lúc ấy khí năm xí nghiệp này xuất hiện đã tạo ra sự chấn động.
Lý Dương nói tiếp:
- Chí tôn lấy bối cảnh tu chân làm trò chơi, bây giờ nhớ tới, cảm giác ngự kiếm phi hành thật là bay bổng. Chí Tôn luyện cấp phi thường khó khăn, đến một tháng nay cao nhất mà người chơi đạt đến level 40. Còn tui thì trước mắt đạt được level 28 thôi.
Tùy Phong châm chọc Lý Dương:
- Là ông chậm, chứ không phải trò chơi luyện cấp chậm. Được rồi, trò chơi có nghề nghiệp gì hay môn phái nào không.
Lý Dương có chút tức giận đáp:
- Ngươi mớt tệ, tui trong trò chơi kỹ xảo không thua gì ngề nghiệp cả, ông chờ tui một chút.
Nói xong, Lý Dương vội vàng chạy vào phòng cất đồ. Qua không bao lâu, thấy Lý Dương chạy lại, trên tay còn có bút ký hình computer, nói tiếp:
- Chí Tôn này trình tự vô cùng phiền toái, lúc mới đầu chơi, tìm suốt một ngày. Bây giờ có vài computer có thể chơi thôi, đừng nói huynh đệ không tốt, lúc trước… tui chơi Chí Tôn bằng cái này đó.
Mở Chí Tôn lên,Lý Dương xuất ra một bộ kính và một cái hộ oản đưa cho Tùy Phong. Tùy Phong khó hiểu hỏi:
- Bây giờ còn là buổi sáng, tay của ta cũng không bị thương, ông đưa cho tui kính mác và hộ oản để làm chi vậy?
Lý Dương bất mãn đáp:
- Ai cho ông kính mác cùng hộ oản,hai kiện này dùng để trực tiếp vào trò chơi đấy!
Lý Dương hướng Tùy Phong hướng dẫn làm sao vô trò chơi, làm thế nào sử dụng đồ. Lý Dương mất một phen nước miếng, Tùy Phong rốt cục cũng đã hiểu cách sử dụng. Tiếp theo, Lý Dương phải rời đi để đi công tác, mà Tùy Phong thì đã đăng nhập vào võng du.
Trò chơi Chí Tôn này là do 3 sư huynh đệ Tôn Ngộ Không cùng với sự trợ giúp của lục giới nghiên cứu để phát triển ra trò võng du này. Trò chơi này làm lục giới hao tốn rất nhiều nhân lực cùng vật lực mới làm ra. Tên trò chơi cũng do Tôn Ngộ Không đặt. Kỳ thật chơi cái này là con người, còn có các loại người tu hành, vài năm nay họ tiến hành khổ tu, để ứng phó với tai kiếp của thiên mệnh.
Sau một giờ, Tùy Phong mới đọc xong tư liệu của trò chơi Chí Tôn. Tùy Phong bắt đầu đăng nhập vào trò chơi. Tùy Phong nhìn vào kính mác, mắt chợt hoa lên, khi tỉnh lại thấy mình đang trên thảo nguyên rộng lớn vô cùng rộng lớn.
Lúc này, một thân ảnh xuất hiện trước mặt Tùy Phong, đó là một nữ tử vô cùng xinh đẹp, mặc một cái áo bào màu đỏ. Cái áo bào màu đỏ làm tôn thêm vóc người hoàn chỉnh của mình, khuôn mặt tựa như tiên thiên, thân hình như ma quỷ, Tùy Phong chỉ có thể nghĩ như thế về người con gái xinh đẹp này như vậy thôi.
Hồng bào nữ hương Tùy Phong nguyet1 một cái, tiếp theo nói:
- Tiểu ca, đừng nhìn nữa, làm nhân gia thẹn thụng quá. Lựa chọn của ngươi là tộc người nào, hay là yêu tộc nha?
Tùy Phong nghe hồng bào nữ nói xong, trong lòng tràn ngập vô số kinh ngạc. Tùy Phong biết đây là trò chơi, hồng bào nữ kia hẳn là NPC. Nhưng cái làm Tùy Phong kinh ngạc là người con gái này lại nguýt hắn một cái.Tùy Phong vội vàng nói:
- Người tộc!
Hồng bào nữ nói tiếp:
- Tiểu ca lấy danh tính gì vậy?
Tùy Phong bây giờ mới có điểm tin tưỡng Lý Dương, Chí Tôn này ngoại trừ không bị tử vong, hết thảy là sự thật không thể nghi ngờ. Tùy Phong đáp:
- Tùy Phong Tiêu Dao!
Hồng bào nữ tiếp theo xuất một cái quang ảnh , trước mặt đánh vài chữ, tực như đang ghi chép tài liệu, sau đó có chút ôm oán nói:
- Lại có người muốn đăng ký, vội vàng chết người ah. Tiểu ca, hẹn gặp lại!
Hồng bào nữ mới vừa nói xong,trước mặt Tùy Phong bạch quang chợt lóe lên, hắn đã đi đến một cái trấn nhỏ xinh đẹp. Tùy Phong phát hiện đúng như lời Lý Dương nói hết thảy là sự thật không thể nghi ngờ. Tùy Phong bây giờ còn mặc một kiện áo vải, còn có một cái đai lưng nữa.
Tùy Phong xem xét vật trữ đai lưng, Tùy Phong phát hiện trò chơi trang bị cho mình một thanh mộc kiếm. Trong trữ vật có một ít tư liệu cơ bản cùng bản đồ, một ít sách ghi chép về trò chơi.
Xem xét xong, Tùy Phong phát hiện trấn này gọi là trấn mặt trời, tọa trấn tại huyền nguyên vực ở phía tây, phi thường ít có người bị truyền tới đây.
Dịch: dtf45
Tác giả: Tiêu Diêu
Nguồn: ***********.com
Chương 4(Hạ)
Tùy Phong đem thu hồi lại trữ vật vào đai lưng, xuất ra mộc kiếm, hùng hùng hổ hổ xông về phía trấn mặt trời mà đi. Trấn mặt trời quanh năm là sa mạc, đây là một thôn khó khăn nhất của Chí Tôn.Không chỉ như thế, trấn mặt trời so ra còn nguy hiểm vô vàn hơn các trân khác. Nếu Tùy Phong biết, hắn phải là chạy xa.
Tại Chí Tôn, không giống như trò võng du bên ngoài cái gì mà có huyết lượng, đại đội có thuộc tính. Chỉ cần đánh trúng người là sẽ bị sát ngay, sẽ lập tức bị sát hội đồng, đó mới thật sự là đánh nhau.(mình thấy chữ ‘giết’ hơi cực đoan nên để ‘sát’ cho nhẹ bạo lực xuống một ít).
Cái này là hoàn toàn khảo nghiệm thân thủ của người chơi, luyện tập đánh nhau với nhiều người, Chí Tôn hội đủ các giác quan của người chơi.Nhưng mà muốn hội đồng cũng không dễ,phải có tính toán cùng có thân thủ.
Tùy Phong gần với trấn mặt trời mà điểm dừng là tiên chưởng tinh,tiên chưởng tinh nguyên thân chính là tiên nhân chưởng, thuộc về nhiệm vụ cấp 4.
Nay quái đã gần với trấn mặt trời.Tùy Phong xuất thân không sợ chết,cách trấn xa một chút, đã bị đám quái cho về dưỡng thương ở trấn.
Chí Tôn đạt 99% độ chân thật là không thể nghi ngờ, tử vong đau đớn rất chân thật, cứ nhiều lần như vậy,làm cho Tùy Phong từ bỏ suy nghĩ ban đầu,nhưng cuối cùng vì đánh cuộc một hơi,vẫn còn tiếp tục chơi. Sa hổ là một loại sinh vật sinh trưởng ở sa mạc, thân nhìn giống hổ, bọn chúng có cái mũi thính như mũi cẩu,tài năng ở trên sa mạc là khỏi phải nói.Sa hổ là quái cấp 7, căn bản không có cơ hội cho Tùy Phong cơ hội có thể đối phó.
Tiêu chưởng tinh thì kinh nghiệm thấp muốn chết, nay cũng là lý do Tùy Phong muốn tìm điểm cao để luyện cấp, kết quả là bị quái cho về trấn dưỡng thương vô số lần. Tùy Phong vung mộc kiếm công kích không ngừng tiên chưởng tinh, điên cuồng chém giết tiên chưởng tinh. Lúc này Tùy Phong không biết đã hạ không biết bao tiên chưởng tinh, rốt cục cũng đã thăng lên cấp hai.
Tùy Phong rốt cục cũng hiểu được lời nói của Lý Dương, thật là khổ cực. Đợi Tùy Phong thăng đến cấp bốn, đã là buổi tối rồi. Hết một ngày, Tùy Phong cũng không thấy ai ai vào trấn trừ mình ra. Tùy Phong đem tiên chưởng tinh đến tiên nhân để bán, tổng cộng bán được năm mươi bảy mai tệ. Tùy Phong đến dược điếm mua một ít vật dụng chữa thương là cầm máu thảo. Tùy Phong trên người có năm mươi bảy mai tệ, mua cầm máu thảo chỉ còn lại bảy mai tệ.
Sau khi ra khỏi dược điếm, Tùy Phong đi ra ngoài trấn. Địng một lần nữa khiêu chiến sa hổ. Có thể chỉ xem vận hên có thương xót Tùy Phong hay không thôi,lần này hắn không gặp sa hổ ở đại phê, mà gặp ở lạc đan. Bất quá vì an toàn trước mắt,Tùy Phong vẫn còn tìm kiếm cơ hội, không cùng sa hổ trước mặt đối kháng.
Tùy Phong lúc này phát hiện đánh lén cũng là một nghệ thuật, Tùy Phong thừa dịp một đầu sa hổ đang ngủ, cự nhiên có thể cho Tùy Phong một kích đắc thủ. Bởi vì Tùy Phong là đang đánh lén sa hổ, cự nhiên làm cho Tùy Phong một kích đắc thủ, đem sa hổ ra sát,sa hổ chết hóa thành một đạo bạch quang. Được một kích đắc thủ, Tùy Phong thừa thắng truy kích không ngừng tìm sa hổ đang ngủ mà truy kích.
Sa hổ không hổ là quái cấp bảy, kinh nghiệm so với tiên chưởng tinh rất phong phú, Giết chừng hai mươi con sa hổ, Tùy Phong được thăng hai cấp, đạt tới cấp sáu. Bổ sung một ít cầm máu thảo, Tùy Phong cách xa trấn một chút để luyện cấp. Lần này phi thường ngoài ý muốn, Tùy Phong phát hiện hai thân ảnh.
Hai người nọ, một người thanh niên khôi ngô, có thể nói là tuấn mĩ. Trân người thanh niên mặc một bộ màu trắng, tay cầm một thanh kiếm to, tuấn mĩ thanh niên còn lại, mặc một bộ tông sắc bì giáp, tay cầm một thanh thiết kiếm.
Hai ngươi thoạt nhìn đều là cao thủ, ngươi thanh niên cầm thiết kiếm chiến đấu làm cho Tùy Phong phải kinh ngạc vô cùng. Ngươi thiếu niên còn lại, hai tay vung đại kiếm chém giết quái phụ cận trấn mặt trời mà quái cao cấp nhất:’ngự sa thú’.
Chàng thiếu niên không ngừng chém giết một nhóm ngự sa thú. Hơn nữa, hắn không dụng pháp thuật gì mà chính là dùng võ kỷ.Thiếu niên kia cũng không cần nhờ vả, một nhóm hổ sa vây quanh hắn, hắn trên mặt không hề biến sắc. Hắn vung thiết kiếm hướng sao hổ mà công kích. Muốn nói người thiếu niên khôi ngô công kích là bá đạo, thì cong kích của tuấn mĩ thiếu niên như linh xà, mỗi lần kích trúng sa hổ là một lần thành công.
Tùy Phong trợn mắt há mồm nhìn hai người, hoài nghi có phải chính mắt mình có bị hoa hay không nữa. Tùy Phong lúc này mới hiểu tai sao mình lại gặp sa hổ đang ngủ, bơi vì sa hổ đã bị hai người thiếu niên này đưa tới. Nói như vậy, Tùy Phong còn cảm tạ bọn hắn rồi, bằng không hắn không thể thăng cấp được nữa.
Kỳ thật Tùy Phong kinh hãi cũng bình thường, hai người thiếu niên này ở Chí Tôn đều là cao thủ,người thiếu niên khôi ngô này trong Chí Tôn thiên bảng bài danh đệ tam cuồng long vũ nhận.
Thiên bảng kỳ thật cũng là thế giới bảng, người đứng thứ ba trong thế giới bảng như thế nào lại là hư danh.
Tuấn mĩ thiếu niên trong Chí Tôn thiên bảng bài danh đệ thập bạch lang ẩn hào, nhưng một lần nữa tạo nhân vật, bây giờ gọi là bạch cẩu đạo nhân. Hai người vốn là cao thủ trong tiên bảng, thực lực tự nhiên không kém, đối phó với quái sơ cấp này thì vẫn dễ dàng.
Bởi vì thiên cẩu đạo nhân một lần nữa kiến tạo nhân vật, lại cung Tùy Phong giống nhau xuất sanh tại trấn mặt trời, cho nên bạch cẩu đạo nhân nhờ bạn tốt là cuồng long vũ nhận hỗ trợ luyện cấp.
Tùy Phong biết kiêng kỵ nhất tranh đoạt, nên chỉ ở một bên quan kháng, mà hai người cuồng long và bạch cẩu lo sát quái nên không để ý đến Tùy Phong.
Đối với phương thức chiến đấu của hai người, Tùy Phong không khỏi bội phục, hai người đều dùng võ kỷ chiến đấu,chỉ có tới thập cấp mới có pháp quyết tu luyện, còn có thể xuất pháp lực,thi triển pháp thuật.
Kỹ năng chia làm vũ kỹ và pháp thuật, tương đối mà nói thì vũ kỹ học rất khó khăn, mà pháp thuật chỉ cần có pháp lực là có thể thi triển. Vũ giả tu luyện vũ kỹ là chính, pháp thuật là phụ.
Đa số môn phái thì lấy phép thuật làm chính, vũ kỹ là phụ, vũ tu môn phái thì có Thục Sơn môn phái, ma cảnh có thiên ma đao tông, u minh quỷ vu75v là sung môn.
Tùy Phong nhìn hai tên biến thái đang chiến đấu, đã học không ít kỹ xảo. Đang lúc này, một tiếng rống giận tân mây xanh truyền đến, mặt đất chấn động mạnh, cuồng long va bạch cẩu vốn là hai cao thủ, nghe thanh thế của tiếng rống giận giữ như vậy, đầu tiên là hơi kinh hãi, nhưng rất nhanh đã khôi phục lai,đề cao cảnh giác. Mà Tùy Phong lúc này còn đang kinh hãi.
Dịch : dtf45
Tác Giả : Tiêu Diêu
Nguồn : ***********.com
Chương 5 (Thượng)
Tiếng rống giận dữ vang đến tận trời, làm cho ba người phải cảnh giác cao độ. Mặt đất chấn động càng lúc càng lớn, bỗng nhiên trên đầu xuất hiện một con quái thú, hai mắt đỏ bừng, đầu hình sư tử rất to lớn, con thú từ mặt đất chui lên, nhất thời làm cho ba người phải chấn kinh.
Đây là con boss cấp hai mươi lăm- Mông Giác thổ thú. Đúng như tên thú, đây là con boss thuộc hệ địa, tại huyền thiên phàm vực là vô cùng thưa thớt. Tại huyền thiên phàm vực, muốn gặp boss là khả năng hầu như không có. Ba người lại không biết được thần may mắn ghé mắt chăm nom thế nào lại gặp con boss này, chắc là đã đắc tội với vận mệnh chi thần.
Mông Giác thú khi lực phi thường cường đại, am hiểu các loại thổ hệ pháp thuật, thứ nhất là cậy thân mình mạnh mẽ các tu vũ giả cũng không dám ngạnh kháng lấy cứng đối cứng với nó. Gặp Mông Giác thú này, cho dù là người chơi đã gia nhập môn phái cũng ứng phó không hề dễ dàng. Ngoài nguyên nhân nó am hiểu thổ hệ pháp thuật, nó am hiểu chính là độn địa thuật, có thể làm cho người chơi phi thường phiền toái.
Mông Giác thú xuất hiện bởi vì Cuồng Long cùng Bạch Cẩu chém giết nhiều ngự sa thú cùng sa hổ, đem con Mông Giác thú này dẫn đến. Mông Giác thú phát ra tiếng rống giận, lập tức nổi lên một trận gió cát. Đây là thổ hệ sơ cấp pháp thuật- bão cát vũ. Bão cát vũ không có công kích hiệu quả gì, mà có thể làm thị lực của địch nhân tam thời bị hạn chế, làm cho chính mình trong chiến đấu chiếm được tiên cơ.
Bão vũ cát này đối với Tùy Phong là một người chơi mới thì vô cùng hiệu quả, nhưng đối với Cuồng Long và Bạch Cẩu thuộc cấp bậc cao thủ, thì không có tác dụng gì.
Mông Giác thú tiếp tục phát ra thổ hệ thuật sơ cấp - sa nhận. Vô số hạt cát từ trên mặt đất bay lên, ngưng kết lại thành vô số đạo sa nhận, hướng Cuồng Long và Bạch Cẩu công kích.
Rất may, Mông Giác thú không chú ý tới Tùy Phong, nếu không hắn lại một lần nữa thưởng thức mùi vị của tử vong. Cuồng Long và Bạch Cẩu không hề biến sắc, Cuồng Long rất nhanh tay đánh ra một đạo pháp quyết, trong tay là thanh đại kiếm trong nháy mắt bay lên, long lánh lam mang, hóa thanh một đạo kiếm đem sa nhân ngăn lại.
Trong tay Cuồng Long là thanh đại kiếm khẳng định không phải vật thường, Thục Sơn trưởng lão trong tang kiếm đã cất dấu một thanh phi kiếm, tên là Huyền Diễn.
Cuồng Long phải vô cùng khổ sở, mất vô số đại kính, mới hoàn thành nhiệm vụ, lấy được cái pháp bảo này. Đại kiếm trong tay Cuồng Long chính là Huyền Diễn kiếm, uy lực không thể coi thường.
Huyền Diễn kiếm đã thành công ngăn sa nhận lại, vội vàng xuất ra sơ cấp thuật - ảnh thiên tốc.
Huyền Diễn thi triển anh thiên tốc, thân ảnh rất nhanh di động xuống, mau tránh công kích của ngự sa thú, hướng đến Mông Giác thú phát ra pháp thuật sơ cấp của môn phái Thục Sơn- uẩn nguyên trảm, Huyền Diễn kiếm trong tay vung lên, một đạo sáng mang theo uy lực cường đại của đao ảnh bổ ra, hướng Mông Giác thú nhanh chóng công kích.
Mông Giác thổ thú hình như biết chiêu công kích này của Cuồng Long lợi hại, nhanh chóng thi triển thổ độn thuật, ẩn vào trong cát.
Uẩn nguyên trảm này mặc dù là pháp thuật sơ cấp của Thục Sơn, nhưng Cuồng Long lại là người đề danh đệ tam bảng trong Chí Tôn, phối hợp với Huyền Diễn kiếm pháp bảo uy lực vô cùng này thi triển ra, uy lực tự nhên không thể xem thường được.
Ở một bên, bạch Cẩu đạo nhân chỉ có thể tránh sa hổ công kích, chỉ bằng trong tay một thanh thiết kiếm mà muốn đối phó với Mông Giác thú thì không có khả năng. Bạch Cẩu đạo nhân chỉ hỗ trợ Cuồng Long đối phó với công kích của sa hổ cùng ngư sa thú.
Sau vài lần rat ay, Mông Giác thú tựa hồ biết Cuồng Long lợi hại, không dám cùng hắn liều mạng, sau khi công kích thì thi triện độn thuật để chạy.
Trong lúc nhất thời, đã làm cho Cuồng Long không có biện pháp. Nhưng dù sao Cuồng Long cũng là cao thủ đệ tam bảng trong Chí Tôn thiên bảng, không phải đồ hư danh, rất nhanh đã nghĩ cách ứng phó.
Cuồng Long xuất ra một tấm hỏa phù, tiếp theo hỏa phù trong tay bị cháy đột nhiên đứng lên, hướng đến Huyền Diễn Kiếm mà bay đến, cách thân kiếm một ngon tay, Huyền Diễn kiếm bỗng dưng bốc cháy, Cuồng Long đem Huyền Diễn kiếm cắm xuống đất.
Cuồng Long lấy kiếm khí phối hợp với hỏa phù sinh ra uy lực lớn, đem kiếm khí thiêu đốt, mặt đất vốn đã khô cằn nay lại càng khô cằn hơn, mà nhiệt độ trên mặt đất đã tăng lên.
Rốt cục Mông Giác thổ thú đã không còn nhẫn nại, từ trong đất chui lên, phát ra tiếng hống rống giận so với lúc trước còn lớn hơn nhiều lần.
Mông Giác thú đã bị Cuồng Long chọc cho nổi giận, không ngừng thi triển pháp thuật địa băng, Cuồng Long thấy mặt đất dưới chân rất nhiều đạo liệt ngân. Cuồng Long lập tức ngự kiếm mà bay, Tiếp tục cùng Mông Giác thú chiến đấu.
Trốn một bên quan khan, Tùy Phong cũng không khỏi bội phục sự xếp đặt của Chí Tôn, nhìn Cuồng Long ngự kiếm bay lên, làm dậy lên đấu chí của Tùy Phong, cũng muốn nhanh chóng được phi hành. Bên kia, Bạch Cẩu đạo nhân đem một bộ phận ngự sa thú cùng sa hổ dẫn tới một bên, nhưng cũng còn mộ bộ phận hướng đến Cuồng Long mà công kích. Cuồng Long xuất một kiến pháp bảo là ngọc hoàn màu lam. Cái pháp bảo này gọi là băng lam huyền băng hoàn, thuộc về phòng ngự pháp bảo.
Băng lam huyền băng hoàn xoay quanh tên đầu Cuồng Long, phát ra quang mang màu lam, bảo vệ cho Cuồng Long. Bất luận ngự sa thú cùng sa hổ công kích như thế nào, cũng không một làm tổn hại đến Cuồng Long. Pháp bảo đại khái được chia làm ba loại: công kích, phòng ngự và phụ trợ. Chỉ có một ít pháp bảo có thể đồng thời công kích lẫn phòng ngự.