Truyện càng ngày càng hay. Trương Tử Tinh đúng là khoa học gia có khác, chế tạo ra toàn đồ khủng, chứ không như mấy chú từ thế kỷ 21 trọng sinh về quá khứ mà chỉ làm ra được quần áo lót :((
Ta cũng khâm phục hàn lâm học sĩ Hoangsau (biên tập/dịch truyện), người đã giúp cho truyện có giọng văn mạch lạc, câu cú chuẩn. Mong học sĩ cung cấp mỗi ngày vài bi cho mọi người thêm nghiện...
thích nhất 2 ý kiến này của bác nhá,2 hôm trước em để dành bộ này sau hết truyện thế là lôi ra đọc,bác hoangsau dịch truyện hay,thỉng thoảng thêm vào 1 2 câu của game rất 2` , hôm đọc hình như truyện mới có 82 chương mà em đọc đi đọc lại 2 lần vẫn thấy hay,tối hôm đấy phải kiếm bộ phong thần diễn nghĩa luyện hoá ngay ko truyện này kể nhiều thần quá nhớ lộn xộn hết cả
Truyện càng ngày càng hay. Trương Tử Tinh đúng là khoa học gia có khác, chế tạo ra toàn đồ khủng, chứ không như mấy chú từ thế kỷ 21 trọng sinh về quá khứ mà chỉ làm ra được quần áo lót :((. Có thể thấy trong các truyện kiểu này khả năng sáng tạo của nhân vật chính tỉ lệ thuận với độ hiểu biết khoa học kỹ thuật của tác giả truyện. Ta phải công nhận lão tác giả Điểm Tinh Linh là một người rất thông minh, chỉ riêng cái cách TTT kể lại chuyện tiền thế cho Thanh Quân nghe đã thấy độc đáo. Hơn nữa tình tiết trong truyện quá ăn khớp, những chi tiết rất nhỏ như "khổng tước xinh đẹp" hay "không bao giờ quên" (Tử Tinh nói) cho thấy tác giả nhớ rất kỹ những gì mình đã viết.
Thằng TTT nó là nhà khoa học thế kỷ 25 + nó có Siêu não... tụi kia ăn thế nào được nó mà so sánh
truyện tụi tác giả viết thì thương nó viết theo cốt truyện làm sẵn rồi nên những chi tiết kia nó nhớ ra là truyện binh thường
Ờ, thường thì tác giả chỉ nhớ cốt truyện thôi chứ không nhớ chi tiết :)
Quả thật chế tạo được hàng khủng cũng khó vì phải có vật liệu tương ứng. Nhìn xung quanh ta ngoại trừ bàn, ghế, giường, tủ bằng gỗ, những thứ còn lại đều được làm từ vật liệu nhân tạo cả.
Ờ, thường thì tác giả chỉ nhớ cốt truyện thôi chứ không nhớ chi tiết :)
Cũng tuỳ tác giả thôi, ta thấy người mà trở về quá khứ có mấy cái lợi, như là có được sự học tập có hệ thống hơn, có tri thức về các kiến thức hiện đại, quá khứ. Đây là những thứ ưu điểm hơn hẳn người xưa, và quan trọng là có khả năng phán đoán tương lai.
Như tên Hạng long trong Tầm tần kí chẳng hạn, Sĩ quan đặc trủng trở về mà không chế tạo được súng ống, chỉ có mỗi cái đầu óc mít đặc, và tứ chi nở nang, như vậy tác giả có mỗi việc nhớ đến sức khoẻ của tên này mà bỏ quên trí thức của hắn.
Tên Long nhất cũng thế, hàng khủng về võ công, khả năng ám sát, chuyên gia về máy tính, súng ống. Máy tính thì liên quan đến vi mạch thì chịu, nhưng mà khả năng về súng ống thì chẳng liên quan đến vi mạch gì cả nhưng mà tên tác giả không sử dụng chút nào cả.
Hơ hơ còn lại chuyện này thì tác giả chưa hiểu rõ về hố đen và Phản vật chất. Chỉ cần chế tạo mấy quả bom nguyên tử thôi đã kinh khủng lắm rồi, nhưng tác giả chưa miêu tả được. Nếu mà phóng mấy quả tên lửa chứa Chất phản vật chất thì tên Lục áp có mấy mạng cũng mất rồi.
Ta thích truyện này vì nó khá logic, không giống mấy hồi sinh khác, đọc mà tức anh ách.
Ôi đang ở yên lành tự nhiên lại kéo đi thiêu chết bọn hồ ly của Hiên Viên Phần, đã biết hồ ly, tỳ bà với trĩ kê không có ở đó mà lại còn phỡn chí đòi lột da mấy em bèo nhèo may áo. Chả khác nào tự đào mộ chôn mình. Thế này thì Tỉ Can về sau không khuốn moi tim cũng khó.
Thằng TTT này, muốn diệt trừ hậu hoạn thì kiếm 3 con kia rồi kêu Khổng Tuyên thịt nó, ai đời lại đi giết mấy đứa tôm tép rồi lại chuốc ẩn họa vào thân.
Truyện khó đoán quá. Tác giả viết rất sáng tạo, muốn đoán cũng vô phương...