Thằng cha tác giả mới viết được tới chương 63, cả tháng viết được 3 chương, đến nản chẳng buồn dịch. Cả 63 chương mà chưa mò cái mặt ra khỏi được Thủ lăng nhất tộc, thằng cha tác giả bí không biết viết thế nào nữa rồi.
Truyện này cũng khá lắm nhưng tác giả canh tân lâu quá, haiz... tiếp tục chờ...
Bối cảnh 2009:
Một thanh niên nhiệt huyết say mê tiên hiệp tiểu thuyết trên mạng, tình cờ đọc nhầm Thương Thiên, thế là đắm say chờ đợi mòn mõi cho từng chương mới... ... ...
Bối cảnh 20xx:
Một lão nhân râu tóc bạc phơ, hấp hối trên giường bệnh, phều phào bên tai đứa cháu trai: "Cháu phải ráng đợi 'Thương Thiên' ra chọn bộ rồi mua lấy đem đốt trước mộ ông để ông nơi hoàng tuyền ngậm cười cháu nhé". Nói xong thì thở phào ra đi... ... ...
Thời gian cứ thấm thoát trôi qua... ... ... năm 2xxx, một lão hán tinh thần quắc thước, râu tóc bạc phơ quỳ trước ngôi mộ bề thế, trên tay cầm ba bốn quyển sách vừa đốt vừa không ngừng rơi lệ thở than: "Tằng tổ, cháu đây bất hiếu, dù đã tuân huấn tổ thệ không ngừng chờ đợi nhưng đến nay 'Thương Thiên' chỉ ra được bấy nhiêu, thôi thì tằng tổ xem đỡ vậy"... ... ...