 |
|

26-05-2009, 03:55 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 2 -
Và o đầu mùa đông công tước Nikolai Andreyevich Bolkonxki cùng vá»›i con gái lên Moskva. Vì quá khứ cá»§a ông, vì trà tuệ và tÃnh tình khác ngưá»i cá»§a ông, và nhất là vì bấy giá» lòng hâm má»™ cá»§a các giá»›i đối vá»›i triá»u đại cá»§a hoà ng đế Alekxandr đã suy sụp, và vì cái khuynh hướng ái quốc bà i Pháp bây giá» Ä‘ang chiếm ưu thế ở Moskva, công tước Nikolai Andrey láºp tức trở thà nh má»™t nhân váºt được dân Moskva đặc biệt kÃnh trá»ng và là trung tâm cá»§a phái chống đối chÃnh phá»§ ở Moskva.
Năm ấy công tước già đi nhiá»u lắm. Ông bắt đầu có những dấu hiệu rõ rệt cá»§a tuổi già : có khi ông đột nhiên buồn ngá»§, ông thưá»ng quên những sá»± việc vừa má»›i xảy ra nhưng lại nhá»› rất kỹ những sá»± việc đã xảy ra từ lâu, và ông có má»™t lối hiếu danh như trẻ con khi nháºn đứng đầu phái đối láºp ở Moskva. Tuy váºy những khi lão công tước ra dùng trà , nhất là và o những buổi tối, mình mặc áo khoác lông, đầu đội bá»™ tóc giả rắc phấn, những khi ấy, nếu có ai gợi cho công tước kể lại những câu chuyện rá»i rạc đứt quãng vá» thá»i xưa và đưa ra những lá»i phê phán gay gắt và rá»i rạc hÆ¡n nữa vá» thá»i nay, thì ông vẫn gây nên trong lòng tất cả các tân khách má»™t cảm giác trá»ng nể và sùng kÃnh. Toà nhà cổ kÃnh nà y, vá»›i những tấm gương lá»›n, những bá»™ bà n ghế kiểu tiá»n cách mạng, những ngưá»i nô bá»™c mang tóc giả rắc phấn, và bản thân ông già , ngưá»i cá»§a thế ká»· trước trá»±c tÃnh và thông minh, vá»›i cô con gái dịu hiá»n và cô thiếu nữ Pháp xinh đẹp.
Cả hai Ä‘á»u má»™t lòng tôn kÃnh ông ta, tất cả những cái đó bà y ra má»™t quang cảnh uy nghiêm và thú vị đối vá»›i những tân khách đến thăm. Nhưng tân khách không há» nghÄ© rằng ngoà i hai tiếng đồng hồ các chá»§ nhân tiếp há» má»—i ngà y, còn có hai mươi tiếng nữa, và đó là lúc cuá»™c sống âm thầm và bà máºt cá»§a ngôi nhà diá»…n ra.
Thá»i gian gần đây ở Moskva cuá»™c sống âm thầm nà y đã trở nên rất nặng nỠđối vá»›i công tước tiểu thư Maria. Ở Moskva nà ng đã phải thiếu những niá»m vui quý nhất cá»§a nà ng - Những cuá»™c trò chuyện vá»›i con ngưá»i cá»§a Chúa, và cái cảnh cô tịch vẫn là m tươi mát tâm hồn nà ng khi còn ở Lưxye Gor, còn có những thú vui cá»§a cuá»™c sống kinh đô thì nà ng không hỠđược hưởng. Nà ng không Ä‘i lại những nÆ¡i xã giao: má»i ngưá»i Ä‘á»u biết rằng cha nà ng không bao giá» chịu để cho nà ng Ä‘i má»™t mình, còn bản thân ông thì yếu không thể Ä‘i đâu được, nên chẳng ai má»i nà ng dá»± tiệc hay dạ há»™i gì hết. Tiểu thư Maria không còn hy vá»ng gì đến việc hôn nhân nữa. Nà ng thấy rõ vẻ lạnh lùng và hằn há»c cá»§a lão công tước Nikolai Andrey khi ông tiếp và tìm cách xua Ä‘uổi những chà ng thanh niên có thể cầu hôn nà ng vẫn thỉnh thoảng lui tá»›i nhà há». Công tước tiểu thư Maria không có bạn bè; lần nà y đến Moskva nà ng đã thất vá»ng vá» hai ngưá»i thân thiết nhất đối vá»›i nà ng: nếu trước đây nà ng cÅ©ng đã không thể hoà n toà n cởi mở đối vá»›i cô Burien thì bây giá» nà ng lại thấy khó chịu đối vá»›i cô ta, và vì má»™t và i lý do nà o đấy nà ng bắt đầu xa lánh cô; Juyly, bấy giá» Ä‘ang ở Moskva, ngưá»i mà vẫn năm năm nay tiểu thư Maria vẫn thư từ Ä‘i lại thì nay gặp mặt cô thấy hoà n toà n xa lạ. Vì hai ngưá»i anh cá»§a Juyly má»›i chết nên cô ta trở thà nh má»™t trong những cô gái chưa chồng già u nhất ở Moskva và hiện Ä‘ang say sưa táºn hưởng những thú vui ở chốn xã giao. Các chà ng thanh niên cứ xúm xÃt quanh Juyly, và nà ng nghÄ© râng nay hỠđã thấy được giá trị cá»§a nà ng Juyly Ä‘ang ở và o thá»i kỳ bắt đầu luống tuổi cá»§a má»™t cô gái quý tá»™c cảm thấy rằng cÆ¡ há»™i cuối cùng đỠlấy chồng đã đến và nếu không phải là bây giá» thì không còn lúc nà o số pháºn cá»§a mình lại có thể được định Ä‘oạt nữa. Cứ đến thứ năm, công tước tiểu thư Maria lại buồn rầu mỉm cưá»i nhá»› ra rằng bây giá» nà ng không còn biết viết thư cho ai nữa, vì Juyly, ngưá»i mà sá»± có mặt không Ä‘em lại cho nà ng được chút thú vui nà o hết, Juyly hiện ở đây và tuần nà o cÅ©ng gặp nà ng. Giống như ông già quý tá»™c lưu vong nỠđã từ chối không chịu lấy bà mệnh phụ mà mấy năm nay không tối nà o ông không đến chÆ¡i nhà , công tước tiểu thư Maria cÅ©ng lấy là m tiếc rằng Juyly bây giỠở gần nà ng và nà ng không còn ai để viết thư nữa. Ở Moskva nà ng không có ai để trò chuyện, không có ai để thổ lá»™ những ná»—i buồn phiá»n, đã thế gần đây thì những ná»—i buồn phiá»n cá»§a nà ng lại tăng thêm nhiá»u lắm. Thá»i hạn công tước Andrey trở vá» và kết hôn đã sắp đến, và cái công việc mà công tước Andrey nhá» nà ng là tìm cách là m cho cha nguôi giáºn, thì không những nà ng không là m được, mà cÆ¡ sá»± lại còn có vẻ như đã hoà n toà n há»ng bét. Cứ má»—i lần nghe nhắc đến bá tước tiểu thư Roxtov là lão công tước lại nổi khùng lên; vả chăng thưá»ng ngà y không có việc gì công tước cÅ©ng đã cáu bẳn lắm rồi. Gần đây công tước tiểu thư Maria lại thêm má»™t ná»—i buồn má»›i nữa, là những buổi nà ng dạy cho đứa cháu trai lên sáu há»c. Trong khi tiếp xúc vá»›i Nikoluska nà ng sợ hãi nháºn thấy mình cÅ©ng có cái tÃnh dá»… cáu bẳn như cha. Äã bao lần nà ng tá»± nhá»§ là không được để cho mình nổi nóng trong khi dạy cháu, ấy thế mà má»—i lần ngồi xuống dạy nó há»c vần chữ Pháp, nà ng lại cứ muốn sao rót tháºt nhanh tất cả những Ä‘iá»u hiểu biết và o đầu đứa trẻ vốn đã sợ cô mình sắp nổi giáºn đến nÆ¡i, cho nên há»… Nikoluska lÆ¡ đễnh má»™t tà là nà ng đã run lên, hấp tấp, nổi nóng, to tiếng đôi khi lại kéo tay nó bắt nó đứng và o góc tưá»ng. Sau khi bắt cháu đứng và o góc tưá»ng, nà ng bắt đầu khóc vì bản chất cá»§a mình sao mà độc ác, xấu xa như váºy, và Nikoluska cÅ©ng khóc theo, không đợi xin phép đã rá»i góc tưá»ng lại gần nà ng, kéo cái bà n tay ướt đẫm nước mắt cá»§a nà ng ra khá»i mặt nà ng và an á»§i nà ng. Nhưng đưa lại cho nà ng nhiá»u ná»—i khổ tâm hÆ¡n cả là tÃnh cáu bẳn cá»§a cha nà ng luôn trút lên đầu nà ng và gần đây đã Ä‘i đến chá»— tà n nhẫn. Giả sá» cha nà ng bắt nà ng lạy lục suốt đêm trước các tượng thánh, giả sỠông đánh Ä‘áºp nà ng, bắt nà ng vác cá»§i và xách nước, thì nà ng sẽ không há» thoáng có ý nghÄ© rằng mình khổ; đằng nà y cha nà ng lại rất thương nà ng và như thế lại cà ng tà n nhẫn hÆ¡n; vì thương yêu nà ng, lão công tước vừa là m khổ con vừa là m khổ mình, và không những ông biết cách là m cho nà ng tá»§i nhục, mà còn biết cách chứng minh cho nà ng thấy rằng bao giá» trong việc gì nà ng cÅ©ng có lá»—i. Thá»i gian gần đây lão công tước có thêm má»™t nét má»›i, là m cho công tước tiểu thư Maria khổ tâm hÆ¡n cả: ông cà ng ngà y cà ng thêm thân máºt vá»›i cô Burien. Cái ý nghÄ© bông đùa chợt nảy ra trong óc lão công tước khi biết ý định cá»§a con trai, là nếu Andrey cưới vợ thì bản thân ông cÅ©ng sẽ lấy cô Burien, ý nghÄ© ấy hình như là m cho ông thÃch thú, và gần đây (như nữ công tước Maria nháºn thấy) chỉ vì muốn là m khổ nà ng, công tước má»™t má»±c cố tình tá» ra tá» tế đặc biệt vá»›i cô Burien và dùng việc tá» cảm tình vá»›i cô ta để biểu lá»™ ná»—i bất bình cá»§a mình đối vá»›i con gái.
Có má»™t lần ở Moskva trước mặt công tước tiểu thư Maria (nà ng có cảm tưởng cha nà ng cố ý là m như váºy trước mặt nà ng) lão công tước hôn tay cô Burien và ôm cô ta và o lòng mà vuốt ve. Nữ công tước Maria đỠbừng mặt chạy ra khá»i phòng. Mấy phút sau cô Burien và o phòng nà ng, mỉm cưá»i vui vẻ cất giá»ng nói dá»… ưa cá»§a cô ta kể cho nà ng nghe má»™t chuyện gì đấy. Công tước tiểu thư Maria hối hả lau nước mắt, quả quyết bước lại gần cô ta và hình như cÅ©ng không biết mình là m gì, nà ng bắt đầu thất thanh quát mắng cô thiếu nữ ngưá»i Pháp, giá»ng hấp tấp và giáºn dữ.
- Tháºt là xấu xa, đê hèn, vô nhân đạo! Lợi dụng sá»± yếu Ä‘uối cá»§a… - Nà ng không nói hết câu. - Cô ra khá»i phòng tôi ngay, - Nà ng quát, và oà lên khóc nức nở.
Ngà y hôm sau công tước không nói vá»›i con gái lấy má»™t câu; nhưng nà ng nháºn thấy đến bữa ăn trưa ông ra lệnh cho ngưá»i hầu bà n đưa thức ăn bắt đầu từ cô Burien. Äến cuối bữa ăn, khi ngưá»i hầu bà n theo thói quen dá»n cà phê cho công tước tiểu thư trước, lão công tước bá»—ng nổi khùng lên, ném chiếc gáºy và o ngưá»i Philip và láºp tức ra lệnh cho đăng anh ta và o lÃnh.
- Không nghe à … ta đã bảo hai lần rồi… mà không nghe hả! Cô ấy là ngưá»i đáng quý nhất trong nhà nà y; cô ấy là ngưá»i bạn tốt nhất cá»§a ta, lão công tước quát, rồi quay sang tiểu thư Maria (lần nà y là lần đầu tiên ông nói vá»›i con), lão công tước giáºn dữ quát:
- Và nếu mà y còn dám như hôm qua… thất lá»… vá»›i cô ấy má»™t lần nữa, thì tao sẽ cho mà y biết ai là ngưá»i là m chá»§ trong nhà nà y. Cút ngay cho khuất mắt tao! Phải xin lá»—i ngay!
Công tước tiểu thư Maria xin lỗi Amalya Yevghenievna và xin tha lỗi cho nà ng và cho anh hầu bà n Philip, vì anh ta có đến xin nà ng nói hộ.
Và o những phút như thế trong lòng tiểu thư Maria dáºy lên má»™t cảm xúc giống như niá»m tá»± hà o cá»§a kẻ hy sinh. Và cÅ©ng chÃnh và o những phút như thế, cha nà ng, ngưá»i cha mà nà ng oán trách, bá»—ng loay hoay tìm cặp kÃnh, sá» soạng quanh mình mãi chẳng thấy, hoặc quên khuấy má»™t việc vừa má»›i xảy ra, hoặc đôi chân yếu á»›t cá»§a ông bước hụt má»™t cái, rồi ông liếc mắt nhìn quanh xem có ai trông thấy không, hoặc thảm hÆ¡n cả là đang ăn bữa ăn chiá»u, những khi không có khách khứa đến kÃch thÃch ông lão công tước bá»—ng buông khăn ăn và gục xuống ngá»§, mái đầu run run cúi sát đĩa ăn. "Cha già yếu thế, mà ta dám oán trách ngưá»i!" - nà ng nghÄ© thầm, và những phút ấy nà ng thấy ghê tởm mình lạ.
|

26-05-2009, 03:56 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 3 -
Năm 1811 ở Moskva có má»™t y sÄ© ngưá»i Pháp tên Metivie, nổi tiếng rất nhanh, má»™t ngưá»i cao lá»›n, đẹp trai, nhã nhặn như má»™t ngưá»i Pháp, và ở Moskva ai cÅ©ng nói ông ta là má»™t nhà y thuáºt xuất chúng. Ông được đón tiếp trong các nhà thượng lưu không phải như má»™t ông thầy thuốc, mà như má»™t ngưá»i ngang hà ng.
Công tước Nikolai Andreyevich xưa nay vẫn thưá»ng chế nhạo y há»c, nhưng thá»i gian gần đây theo lá»i khuyên cá»§a cô Burien đã để cho ông ta lại nhà và đâm quen vá»›i ông ta. Má»—i tuần hai lần Metivie đến nhà công tước.
Và o ngà y lá»… thánh Nikolai, ngà y lá»… thánh cá»§a công tước, cả thà nh Moskva Ä‘á»u tấp náºp ở thá»m nhà ông, nhưng ông ra lệnh không tiếp ai cả; chỉ có má»™t số Ãt ngưá»i có tên trong má»™t bản danh sách mà ông trao cho công tước tiểu thư Maria, là được má»i đến dùng bữa chiá»u.
Sáng hôm ấy, Metivie đến để chúc mừng lão công tước, và lấy tư cách thầy thuốc, ông ta tưởng cÅ©ng nên bất chấp Ä‘iá»u lệnh cá»§a chá»§ nhân má»™t chút - Như lá»i ông ta nói vá»›i công tước tiểu thư Maria, và đến thẳng phòng công tước. Tình cá» sáng hôm lá»… thánh ấy là má»™t hôm lão công tước cáu bẳn dữ dá»™i nhất. Suốt buổi sáng ông Ä‘i Ä‘i lại lại trong nhà , gặp ai cÅ©ng kiếm chuyện gắt mắng và là m ra vẻ như không hiểu những Ä‘iá»u ngưá»i ta nói vá»›i mình, và mình nói gì ngưá»i ta cÅ©ng chẳng hiểu. Công tước tiểu thư Maria biết rất rõ tâm trạng buồn bá»±c và cáu kỉnh thầm lặng nà y, vốn thưá»ng kết thúc bằng má»™t tráºn lôi đình ghê gá»›m, cho nên suốt buổi sáng nà ng như đứng trước má»™t khẩu súng nạp đạn đã giương cò sẵn, chỉ đợi nó nổ nữa mà thôi. Trước khi thầy thuốc đến, buổi sáng trôi qua bình yên vô sá»±. Sau khi để cho ông ta và o, tiểu thư Maria ngồi trong phòng khách Ä‘á»c sách bên cạnh cái cá»a lá»›n dẫn và o phòng giấy. Ngồi đấy nà ng có thể nghe rõ tất cả những việc xảy ra trong phòng cha.
Lúc đầu nà ng chỉ nghe thấy tiếng nói cá»§a Metivie rồi sau đó có tiếng nói cá»§a lão công tước, rồi cả hai giá»ng cùng nói lên má»™t lúc, cánh cá»a mở toang ra và trên ngưỡng cá»a hiện ra cái bóng dáng đẹp đẽ và vẻ mặt hoảng hốt cá»§a Metivie vá»›i chùm tóc Ä‘en nhánh và bóng công tước mặc áo ngá»§, đầu đội mÅ© chụp, khuôn mặt biến dạng Ä‘i vì tức giáºn, hai tròng Ä‘en trợn ngược.
- Mà y không hiểu à ? - Công tước quát. - Tao thì tao hiểu lắm! Äồ gián Ä‘iệp cá»§a Pháp! Äồ đầy tá»› cá»§a Bonaparte, đồ máºt thám, cút ra khá»i nhà tao ngay, tao bảo cút ngay - Và ông đóng sầm cá»a lại.
Metivie nhún vai đến cạnh cô Burien lúc bấy giỠở phòng bên nghe tiếng quát tháo vừa chạy sang.
- Công tước hÆ¡i khó ở, tì hư và máu dồn lên óc. Cô cứ yên tâm, mai tôi sẽ trở lại! - Metivie nói Ä‘oạn ra hiệu bảo giữ kÃn và lùi ra.
Sau cánh cá»a nghe có tiếng chân Ä‘i già y vải bước và những tiếng quát: "Những tên máºt thám, những quân gian đâu đâu cÅ©ng toà n là những quân gian! Ở trong nhà mình mà không yên lấy được má»™t phút!".
Sau khi Metivie ra vá» lão công tước gá»i con gái và o phòng và trút hết cÆ¡n giáºn dữ lên đầu nà ng. Nà ng đã có cái tá»™i để cho ngưá»i ta đưa má»™t tên máºt thám và o phòng ông. Ông đã bảo trước rồi kia mà . Ông đã bảo nữ công tước Maria láºp danh sách và ai không có tên trong danh sách thì không cho và o. "Thế thì tại sao lại cho cái thằng đốn mạt ấy và o! ChÃnh nà ng gây ra tất cả. Vá»›i cái con nà y không sao có lấy được má»™t phút yên tÄ©nh, chết cÅ©ng không được chết cho yên thân", lão công tước nói.
- Không, cô ạ, phải ở riêng ra thôi, ở riêng ra thôi, xin cô biết cho như váºy, xin cô biết cho? Tôi không chịu được nữa rồi, - Nói Ä‘oạn công tước bước ra khá»i phòng. Rồi như sợ rằng nà ng có thể tìm ra cách gì để tá»± an á»§i, ông lại trở và o và cố là m ra vẻ bình tÄ©nh, - và tôi đã nghÄ© kỹ việc nà y rồi; phải như thế thôi, ở riêng ra, cô Ä‘i mà tìm lấy má»™t nÆ¡i…
- Nhưng lão công tước không tá»± kìm mình được nữa, và vá»›i thái độ hằn há»c chỉ có thể có được ở má»™t ngưá»i rất thương con, và chắc hẳn chÃnh ông cÅ©ng rất khổ tâm, ông vung quả đấm quát lá»›n:
- Giá mà có được má»™t thằng ngu nà o nó rước mà y Ä‘i cho rảnh! - Ông đóng sáºp cá»a lại, gá»i cô Burien và o và ngồi yên trong phòng là m việc.
Äến hai giá», sáu ngưá»i may mắn được lá»±a chá»n đến dá»± bữa ăn chiá»u - đó là bá tước Roxtopsin nổi tiếng, công tước Lopukhin cùng Ä‘i vá»›i ngưá»i cháu trai, tướng Tsatro - má»™t ngưá»i bạn chiến đấu cÅ© cá»§a công tước, thanh niên thì có Piotr và Boris Drubeskhov, hỠđợi lão công tước ở phòng khách.
Vá» nghỉ phép ở Moskva được mấy ngà y, Boris muốn được giá»›i thiệu vá»›i công tước Nikolai Andreyevich và đã khéo léo lấy lòng công tước đến ná»—i ông đã đặc cách cho chà ng đến dá»±, trong khi tất cả những ngưá»i thanh niên chưa vợ khác Ä‘á»u không được tiếp.
Nhà công tước không phải là má»™t nÆ¡i mà ngưá»i ta gá»i là "nÆ¡i xã giao", nhưng đó là má»™t nÆ¡i mà ai được tiếp cÅ©ng rất lấy là m hãnh diện, mặc dầu trong thà nh phố cÅ©ng không mấy ai nhắc đến. Äiá»u nà y Boris đã được hiểu má»™t tuần trước đây, hôm ấy trước mặt chà ng khi quan tổng tư lệnh má»i Roxtopsin đến dùng bữa chiá»u nhân ngà y thánh Nikolai thì ông ta trả lá»i là mình không đến được.
- Äến ngà y ấy bao giá» tôi cÅ©ng báºn đến chiêm bái thà nh tÃch cá»§a công tước Nikolai Andreyevich.
- À phải, phải. - quan tổng tư lệnh đáp, - Thế ngà i dạo nà y ra sao?
Trong gian phòng khách cao kiểu xưa bà y những bà n ghế cổ kÃnh, nhóm ngưá»i nhá» bé tụ táºp trước bữa ăn có vẻ như má»™t toà án Ä‘ang há»p há»™i đồng trá»ng thể. Má»i ngưá»i Ä‘á»u im bặt và có nói chăng cÅ©ng nói rất khẽ. Công tước Nikolai Andreyevich bước ra, vẻ nghiêm nghị và trầm ngâm. Nữ công tước Maria còn có vẻ im lặng và rụt rè hÆ¡n cả ngà y thưá»ng. Các tân khách miá»…n cưỡng nói chuyện vá»›i nà ng, vì há» thấy rõ tâm trà nà ng không hỠđể và o những câu chuyện cá»§a há». Má»™t mình bá tước Roxtopsin giữ cho cuá»™c nói chuyện được liên tục, kể lại những tin tức cuối cùng, khi thì vá» sinh hoạt trong thà nh phố, khi thì vá» những sá»± kiện chÃnh trị.
Lopukhin và vị tướng già thỉnh thoảng má»›i góp và o dăm ba câu Công tước Nikolai Andreyevich ngồi nghe như má»™t vị chánh án tối cao nghe cấp dưới báo cáo, lâu lâu má»›i gáºt đầu hoặc nói má»™t và i tiếng để rá» ra rằng mình có chú ý đến những Ä‘iá»u mà há» báo cáo.
Theo giá»ng há» nói chuyện, có thể hiểu rằng không ai tán thà nh những việc Ä‘ang diá»…n ra trong chÃnh giá»›i. Há» kể những việc tá» rõ rằng tình hình má»—i ngà y má»™t tệ; nhưng trong câu chuyện hay lá»i phê phán nà o cÅ©ng có thể thấy rõ má»™t Ä‘iá»u là ngưá»i nói chuyện bao giá» cÅ©ng dừng lại hay bị chặn lại môi khi lá»i phê phán cổ đả động đến cá nhân Hoà ng thượng.
Trong khi dùng tiệc há» nói chuyện vá» tin chÃnh trị cuối cùng là việc Napoléon chiếm các thái ấp cá»§a quáºn công Oldenburg và bức thông Ä‘iệp cá»§a nước Nga gá»i tất cả các vương triá»u ở châu Âu, má»™t bức thông Ä‘iệp có thái độ thù địch đối vá»›i Napoléon.
Bá tước Roxtopsin nói:
- Bonaparte đối xá» vá»›i châu Âu như má»™t tên cướp biển trên má»™t chiếc thuyá»n má»›i Ä‘oạt được. - Ngưá»i ta chỉ có thể lấy là m lạ vá» thái độ cá»§a các nhà vua, hoặc quá nhẫn nại, hoặc quá mù quáng. Bấy giá» lại đến lượt giáo hoà ng, Bonaparte không còn e dè gì nữa, y muốn láºt đổ vị đứng đầu công giáo, thế mà ai nấy vẫn là m thinh! Chỉ có má»—i má»™t mình hoà ng thượng cá»§a chúng ta phản kháng việc chiếm Ä‘oạt các thái ấp cá»§a quáºn công Oldenburg. Tuy thế… - bá tước Roxtopsin im bặt, cảm thấy rằng mình đã Ä‘i đến biên giá»›i cá»§a lÄ©nh vá»±c không thể phê phán được.
- Ngưá»i ta đỠnghị quáºn công mấy thái ấp khác để thay cho công quốc Oldenburg, - công tước Nikolai Andreyevich nói. - Tôi Ä‘em nông nô ở Lưxye Gorư di chuyển sang Bogutsarovo và các Ä‘iá»n trang Ryazan thế nà o thì hắn ta cÅ©ng di chuyển các quáºn công y như thế.
Boris lễ phép góp chuyện:
- Quáºn công Oldenburg chịu đựng ná»—i bất hạnh cá»§a ngà i vá»›i má»™t nghị lá»±c và má»™t thái độ nhẫn nhục đáng khâm phục!
Boris nói thế là vì khi ghé Petersburg chà ng đã có cái hân hạnh ra mắt quáºn công. Công tước Nikolai Andreyevich nhìn chà ng thanh niên vá»›i má»™t vẻ mặt như định nói má»™t Ä‘iá»u gì vá» việc nà y, nhưng nghÄ© thế nà o lại thôi, cho rằng chà ng còn Ãt tuổi quá.
- Tôi có Ä‘á»c bức thư phản kháng cá»§a ta vá» vụ Oldenburg và lấy là m lạ vì bức thư nà y hà nh văn rất kém, - bá tước Roxtopsin nói vá»›i cái giá»ng ung dung cá»§a má»™t ngưá»i Ä‘ang phán Ä‘oán vá» má»™t việc mà mình am hiểu tưá»ng táºn.
Piotr nhìn Roxtopsin vá»›i má»™t vẻ ngạc nhiên, ngây thÆ¡, không hiểu tại sao ông ta lại lo lắng vá» cách hà nh văn kém cá»i cá»§a bức thông Ä‘iệp. Chà ng nói:
- Bức thông Ä‘iệp hà nh văn hay hay dở thì có gì quan trá»ng thưa bá tước? Miá»…n là ná»™i dung tháºt mạnh mẽ là được rồi.
- Anh bạn Æ¡i, vư năm mươi vạn quânn cá»§a chúng ta thì cÅ©ng dá»… có được má»™t giá»ng văn hay ho! - bá tước Roxtopsin nói.
Bấy giỠPiotr đã hiểu tại sao bá tước lại lo lắng vỠcách hà nh văn của bức thông điệp.
Lão công tước nói:
- Hình như bây giá» số ngưá»i viết lách cÅ©ng đã khá nhiá»u rồi đấy chứ. Ở Petersburg, ai cÅ©ng viết lách cả, không phải chỉ viết thông Ä‘iệp mà thôi đâu - lại còn viết cả luáºt má»›i nữa kia. Ở đấy thằng Andrusa nhà tôi đã viết cho nước Nga cả má»™t quyển luáºt đấy. Bây giá» thì ai cÅ©ng viết lách cả! - nói Ä‘oạn ông cưá»i phá lên má»™t cách không tá»± nhiên.
Câu chuyện lắng Ä‘i má»™t phút; vị tướng già đằng hắng má»™t cái để má»i ngưá»i chú ý.
- Các vị có nghe nói đến sự việc vừa rồi xảy ra trong cuộc duyệt binh ở Petersburg không ạ? Sứ thần Pháp mới sang đã tỠrõ chân tướng của mình như thế nà o.
- Sao ạ? À vâng, tôi có nghe phong thanh; ông ta đã nói một câu gì vụng vỠtrước mặt hoà ng thượng thì phải.
Viên tướng già nói tiếp:
- Hoà ng thượng có má»i sứ thần Pháp lưu ý sư Ä‘oà n thá»§ pháo và cuá»™c diá»…u binh theo nghi thức, nhưng hình như viên sứ thần không há» chú ý chút nà o cả, lại dám nói rằng ở Pháp không ai quan tâm đến những chuyện vặt như váºy. Hoà ng thượng im lặng không nói gì. Äến cuá»™c duyệt binh sau, nghe nói hoà ng thượng không thèm nói vá»›i y má»™t câu nà o.
Ai nấy Ä‘á»u im lặng; việc nà y có dÃnh dáng đến bản thân nhà vua, nên không thể phê phán gì được.
Công tước nói:
- Quân há»—n láo! các ông có biết Metivie không? Sáng hôm nay tôi vừa Ä‘uổi hắn ra khá»i nhà . Hắn có đến đây, ngưá»i ta đã cho hắn đến phòng tôi: tuy tôi đã dặn là không được cho ai và o hết. - công tước vừa nói vừa giáºn dữ đưa mắt nhìn con gái. Rồi công tước kể lại câu chuyện giữa ông vá»›i viên thầy thuốc ngưá»i Pháp và những lý do khiến ông tin chắc rằng Metivie là má»™t tên do thám.
Mặc dù những lý do đó chẳng đầy đủ tà nà o và lại không có gì rõ rệt, nhưng cũng không có ai cãi lại.
Äến món thịt quay ngưá»i nhà dá»n rượu sâm banh ra. Các tân khách đứng dáºy chúc mừng lão công tước. Công tước tiểu thư Maria cÅ©ng đến gần ông.
Lão công tước đưa đôi mắt lạnh lùng, hằn há»c nhìn nà ng và giÆ¡ cái má nhăn nheo cạo nhẵn ra cho nà ng. Vẻ mặt cá»§a công tước nói vá»›i nà ng rằng ông chưa quên câu chuyện ban sáng đâu, rằng ông vẫn giữ nguyên quyết định cÅ© và chỉ vì bây giá» Ä‘ang có khách nên ông má»›i không nói ra đấy thôi.
Khi hỠsang phòng khách dùng cà phê, mấy ông già ngồi lại với nhau.
Công tước Nikolai Andreyevich hoạt bát lên và phát biểu những quan điểm của mình vỠcuộc chiến tranh sắp tới.
Ông nói rằng trong những cuá»™c chiến tranh vá»›i Napoléon, ta sẽ thất bại nếu cứ tìm cách liên minh vá»›i ngưá»i Äức và cứ bị hoà ước Tilzit lôi cuốn mà xen và o các công việc cá»§a châu Âu, ta không thể chiến đấu cho nước Ão, cÅ©ng không thể chiến đấu chống lại nước Ão. Tất cả chÃnh sách cá»§a ta phải nhằm và o phương Äông, còn đối vá»›i Bonaparte thì chỉ có má»™t cách thôi, là võ trang phòng thá»§ biên giá»›i và áp dụng má»™t chÃnh sách cứng cá»i, như thế thì hắn sẽ không bao giá» dám bước chân qua biên giá»›i Nga như năm 1807 nữa.
Bá tước Roxtopsin nói:
- Nhưng thưa công tước, ta là m sao mà chiến đấu vá»›i quân Pháp được! Chả nhẽ đánh nhau vá»›i các báºc thầy và các báºc thần thánh cá»§a mình sao? Xin công tước cứ thá» xem giá»›i thanh niên và giá»›i phụ nữ cá»§a ta. Thần thánh cá»§a ta là ngưá»i Pháp, thiên đưá»ng cá»§a ta là Paris.
Ông bắt đầu nói to hÆ¡n, chắc hẳn là để cho má»i ngưá»i Ä‘á»u nghe thấy.
- Ão quần cÅ©ng cá»§a Pháp, tư tưởng cÅ©ng cá»§a Pháp, tình cảm cÅ©ng cá»§a Pháp! Äấy công tước vừa túm cổ Metivie Ä‘uổi ra ngoà i vì hắn là má»™t thằng Pháp và là má»™t thằng vô lại, nhưng các tiểu thư cá»§a ta thì lại quỳ gối lê theo hắn. Hôm qua tôi có Ä‘i dá»± má»™t tối tiếp tân trong năm cô tiểu thư thì đã có ba cô theo công giáo. HỠđược giáo hoà ng cho phép thêu thùa và o ngà y chá»§ nháºt. Các tiểu thư đó ăn mặc thế nà o mà nói vô phép - Trông gần như trần truồng, giống cái biển treo ở các hiệu tắm ấy. Chao ôi, thưa công tước, cứ trông đám thanh niên lại muốn ra viện bảo tà ng lấy cái gáºy vồ cá»§a Piotr đại đế mà nện và o sưá»n há» theo kiểu cá»§a ngưá»i Nga, để cho cái ngu muá»™i cá»§a há» phải báºt ra ngoà i má»›i thôi.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u im lặng. Lão công tước mỉm cưá»i nhìn Roxtopsin và gáºt đầu tỠý đồng tình.
- Thôi xin kÃnh chà o công tước, kÃnh chúc ngà i khoẻ mạnh, - Roxtopsin vừa nói vừa đứng dáºy giÆ¡ tay ra cho công tước bắt, vá»›i những động tác nhanh nhẹn đặc biệt cá»§a ông.
- Chà o ông bạn thân mến… Ông nói chuyện tháºt như nhả ngá»c phun châu, nghe mãi không chán!
Công tước nói, giữ lấy bà n tay Roxtopsin một lát và giơ má ra cho ông ta hôn.
Các tân khách Ä‘á»u theo gương Roxtopsin đứng dáºy.
|

26-05-2009, 03:56 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 4 -
Công tước tiểu thư Maria ngồi trong phòng khách nghe những câu chuyện bình phẩm bà n bạc cá»§a mấy cụ già , nhưng không hiểu gì cả; nà ng chỉ lo không biết các tân khách có để ý nháºn thấy thái độ thù hằn cá»§a cha nà ng đối vá»›i nà ng không. Tháºm chà nà ng cÅ©ng không để ý đến thái độ cá»§a Boris Drubeskoy đến nhà lần nà y là lần thứ ba: chà ng có những cá» chỉ rất nhã nhặn và có vẻ đặc biệt ân cần chăm sóc đối vá»›i nà ng.
Công tước tiểu thư Maria đưa đôi mắt ngÆ¡ ngác và có ý dò há»i nhìn Piotr là ngưá»i khách cuối cùng, tay cầm mÅ© và gương mặt tươi cưá»i Ä‘ang lại gần nà ng sau khi công tước đã Ä‘i ra, và chỉ còn hai ngưá»i trong phòng khách.
- Tôi ngồi lại một lát có được không? - Piotr nói và gieo cái thân hình to béo của mình xuống chiếc ghế bà nh bên cạnh tiểu thư Maria.
- ÄÆ°á»£c chứ, - nà ng đáp, và đôi mắt nà ng như muốn nói: "Anh không để ý thấy gì sao?".
Piotr Ä‘ang ở trong cái tâm trạng dá»… chịu thưá»ng thấy sau bữa ăn chiá»u. Chà ng nhìn thẳng trước mặt và khẽ mỉm cưá»i.
- Tiểu thư quen thanh niên ấy đã lâu chưa? - chà ng nói.
- Ngưá»i nà o?
- Drubeskoy ấy.
- Không mới thôi…
- Thế nà o, tiểu thư có cảm tình với anh ta chứ?
- Phải, anh ta là má»™t ngưá»i rất dá»… chịu… Tại sao anh lại há»i tôi như váºy? - tiểu thư Maria nói, trong khi vẫn tiếp tục nghÄ© đến câu chuyện hồi sáng vá»›i cha.
- Vì tôi đã quan sát thấy rằng: má»™t chà ng thanh niên Petersburg mà vá» nghỉ phép ở Moskva thì thưá»ng chỉ có mục Ä‘Ãch là đi tìm má»™t cô vợ già u.
- Anh quan sát thấy như váºy à ? - Nữ công tước Maria nói.
- Vâng, - Piotr mỉm cưá»i nói tiếp, - và chà ng thanh niên nà y thì bao giá» há»… chá»— nà o có đám già u sang là y như chá»— ấy có mặt anh ta. Tôi Ä‘á»c được trong bụng anh ta như Ä‘á»c má»™t quyển sách ấy. Bây giá» anh ta Ä‘ang phân vân không biết nên tấn công ai: tấn công tiểu thư hay Mademoiselle Juyly Karaghina. Anh ta theo cô ấy riết lắm!
- Anh ta hay lại đằng ấy à ?
- Vâng, đến luôn đấy. Thế tiểu thư có biết cái lối tán tỉnh kiểu má»›i bây giá» thế nà o không? - Piotr nói, miệng mỉm cưá»i vui vẻ, hẳn chà ng Ä‘ang trong tâm trạng vui vẻ và tÃnh bông lÆ¡n mà chà ng vẫn hay tá»± trách mình trong quyển nháºt ký.
- Không, - tiểu thư Maria nói.
- Bây giá» muốn lá»t mắt xanh các thiếu nữ Moskva thì phải có vẻ u hoà i. Mà bên cạnh cô Karaghina thì anh ta có vẻ u hoà i lắm!
- Tháºt ư? - Công tước tiểu thư Maria nói, mắt nhìn và o gương mặt hiá»n háºu cá»§a Piotr và vẫn không thôi nghÄ© đến ná»—i buồn khổ cá»§a mình. Nà ng nghÄ© thầm: "Chắc mình sẽ nhẹ nhõm hÆ¡n nếu Ä‘em tất cả những ná»—i buồn cá»§a mình thổ lá»™ vá»›i má»™t ngưá»i nà o. Giá có thể nói hết vá»›i Piotr thì hay quá. Anh ấy tốt bụng và cao thượng. Mình sẽ đỡ khổ. Chắc anh ấy sẽ khuyên bảo mình!".
- Tiểu thư liệu có lấy anh ta được không?, Piotr há»i.
- Trá»i Æ¡i, bá tước ạ! Có những phút tôi sẵn sà ng lấy bất cứ ai, tiểu thư Maria bá»—ng thốt lên, và chÃnh nà ng cÅ©ng không ngá» mình nói như thế. Giá»ng nói cá»§a nà ng đầy nước mắt. - Ôi, nhiá»u khi tháºt khổ tâm vì mình yêu quý má»™t ngưá»i rất thân mà lại cảm thấy rằng… (nà ng nói tiếp, giá»ng run run) mình không thể là m gì cho ngưá»i ấy được, chỉ là m cho ngưá»i ấy buồn khổ thôi, tháºt khổ tâm khi biết rằng mình không thể thay đổi tình trạng ấy. Nếu váºy chỉ còn má»™t cách - là bá» Ä‘i, nhưng tôi biết Ä‘i đâu bây giá»?
- Kìa tiểu thư, tiểu thư có chuyện gì thế?
Nhưng công tước tiểu thư Maria chưa nói hết đã khóc oà lên.
- Tôi không biết hôm nay tôi ra là m sao nữa. Anh đừng nghe tôi xin anh quên những Ä‘iá»u tôi vừa nói Ä‘i.
Vẻ vui tươi cá»§a Piotr bá»—ng biến Ä‘i hết. Chà ng ân cần há»i công tước tiểu thư, xin nà ng nói hết vá»›i mình, thổ lá»™ cho mình biết ná»—i buồn cá»§a nà ng, nhưng nà ng chỉ nói lại rằng nà ng xin Piotr quên những Ä‘iá»u nà ng vừa nói Ä‘i, và nà ng không có gì buồn ngoà i cái việc mà Piotr đã biết, - là nà ng sợ cuá»™c hôn nhân cá»§a công tước Andrey sẽ là m hai cha con xÃch mÃch vá»›i nhau.
- Anh có nghe nói gì vá» gia đình Roxtov không? - nà ng há»i để lảng sang chuyện khác. - Tôi nghe há» nói là nay mai há» sắp đến đây, Andrey cÅ©ng sắp vá» rồi. Nếu há» gặp nhau ở đây thì hay lắm.
- Thế bây giá» thái độ cá»§a cụ đối vá»›i việc nà y ra sao? - Piotr há»i, chà ng dùng chữ "cụ" để chỉ lão công tước.
Công tước tiểu thư Maria lắc đầu:
- Nhưng biết là m thế nà o? Chỉ và i tháng nữa là được má»™t năm, mà việc đó thì không thể được. Tôi cÅ©ng chỉ muốn sao tránh cho anh tôi những phút đầu. Giá hỠđến sá»›m thì hay hÆ¡n. Tôi hy vá»ng sẽ hợp vá»›i cô ấy… - tiểu thư Maria nói tiếp - Anh biết gia đình ấy đã lâu xin anh hãy nói tháºt cho tôi được rõ, xin anh hết sức chân thà nh nói hết sá»± tháºt: cô con gái đó thế nà o, và anh thấy cô ấy ra sao? Nhưng xin anh nói cho tháºt; vì anh cÅ©ng biết đấy, Andrey là m má»™t việc trái vá»›i ý cha như thế nà y là rất mạo hiểm… cho nên tôi mong được biết…
Má»™t bản năng mÆ¡ hồ nói vá»›i Piotr rằng sở dÄ© tiểu thư Maria rà o trước đón sau và nhiá»u lần xin chà ng nói hết sá»± tháºt như váºy, chÃnh vì nà ng không có thiện cảm vá»›i ngưá»i chị dâu tương lai, rằng nà ng muốn Piotr đừng tán thà nh cách lá»±a chá»n cá»§a công tước Andrey, nhưng Piotr nói ra những Ä‘iá»u mà chà ng cảm thấy nhiá»u hÆ¡n là nghÄ©.
- Tôi không biết nên trả lá»i câu há»i cá»§a tiểu thư như thế nà o. - Piotr nói và đỠmặt, chẳng biết tại sao. - Tôi quả tháºt không biết ngưá»i con gái ấy là thế nà o, tôi không tà i nà o phân tÃch cô ấy được. Cô ấy đáng yêu lắm. Còn tại sao thì tôi không biết: đấy vá» cô ấy thì tôi chỉ nói được có thế thôi.
Công tước tiểu thư Maria thở dà i, và vẻ mặt nà ng như muốn nói: "Phải, tôi cÅ©ng Ä‘oán thế, và đó chÃnh là điá»u tôi sợ". Nà ng há»i:
- Cô ấy có thông minh không?
Piotr ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
- Theo tôi thì không… nhưng tháºt ra thì có… Cô ấy chẳng chú ý đến chá»— là ngưá»i thông minh… Nhưng không, cô ấy đáng yêu lắm, và chỉ có thế thôi.
Công tước tiểu thư Maria lại lắc đầu có vẻ không bằng lòng.
- Ô tôi muốn yêu cô ấy quá! Xin anh nói với cô ấy như thế, nếu anh gặp cô ấy trước tôi.
- Tôi có nghe nói là nay mai hỠsẽ đến đây. - Piotr nói.
Công tước tiểu thư Maria cho Piotr biết dự định của nà ng là hễ gia đình Roxtov đến, nà ng sẽ là m thân với chị dâu tương lai và sẽ cố gắng là m cho lão công tước quen với nà ng.
|

26-05-2009, 03:56 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 5 -
Trù tÃnh lấy má»™t ngưá»i vợ già u ở Petersburg nhưng không xong, Boris bèn đến Moskva cÅ©ng vá»›i dá»± định ấy. Ở Moskva, Boris phân vân giữa hai đám già u có nhất: Juyly và nữ công tước Maria.
Chà ng thấy nữ công tước Maria tuy có xấu tháºt nhưng vẫn còn hấp dẫn hÆ¡n Juyly Karaghina, và không hiểu tại sao chà ng cứ thấy ngượng ngùng khi tìm cách tán tỉnh nữ công tước. Lần gặp nà ng vừa rồi, nhân ngà y lá»… thánh cá»§a lão công tước, chà ng đã hết sức tìm cách nói chuyện tình cảm vá»›i nà ng, nhưng nà ng trả lá»i chẳng đâu và o đâu và chắc hẳn là không nghe chà ng nói.
Juyly thì ngược lại, tuy đón nháºn những lá»i tán tỉnh cá»§a chà ng theo má»™t lối đặc biệt chỉ riêng nà ng có, nhưng dù sao cÅ©ng rất vui lòng đón nháºn.
Lúc nà y Juyly đã hai mươi bảy tuổi. Sau khi hai anh nà ng chết Ä‘i nà ng đã trở nên già u có. Bây giá» nà ng không còn má»™t chút nhan sắc nà o; nhưng nà ng lại tưởng đâu rằng không những mình vẫn đẹp như xưa, mà lại có sức hấp dẫn hÆ¡n trước nhiá»u. Có những Ä‘iá»u góp phần là m cho nà ng lầm tưởng như váºy, trước hết là nà ng đã trở thà nh má»™t "đám" rất già u có, và thứ hai là nà ng cà ng đứng tuổi thì bá»›t nguy hiểm cho đà n ông đà n ông cà ng có thể nói năng vá»›i nà ng tá»± nhiên hÆ¡n và tha hồ dá»± những bữa tiệc, những tối tiếp tân, cho nên giá»›i giao tế tấp náºp lui tá»›i nhà nà ng mà không sợ bị rà ng buá»™c gì. Má»™t ngưá»i đà n ông mưá»i năm trước đây không dám hà ng ngà y đến chÆ¡i má»™t nhà có cô con gái mưá»i bảy tuổi vì sợ là m nà ng mang tiếng và sợ mình bị rà ng buá»™c, thì bây giá» ngà y nà o cÅ©ng mạnh dạn đến nhà nà ng và ăn nói vá»›i nà ng không phải như vá»›i má»™t cô gái chưa chồng, mà như vá»›i má»™t ngưá»i quen không phân biệt nam nữ.
Mùa đông năm ấy ở Moskva nhà Karaghina là nhà thú vị nhất và mến khách nhất. Ngoà i những tối tiếp tân và những bữa tiệc sang trá»ng, ngà y nà o ở nhà Juyly cÅ©ng rất đông khách khứa, đặc biệt là khách nam giá»›i, dùng bữa ăn khuya lúc mưá»i hai giỠđêm và ngồi ráng lại đến hÆ¡n hai giá» sáng. Không có lấy má»™t buổi vÅ© há»™i, má»™t buổi dạo chÆ¡i, má»™t buổi diá»…n kịch nà o mà Juyly lại bá» qua. Cách phục sức cá»§a nà ng bao giá» cÅ©ng đúng thá»i trang má»›i nhất. Tuy váºy Juyly vẫn là m ra vẻ chán ngán má»i sá»± Ä‘á»i, vá»›i ai nà ng cÅ©ng nói là mình không còn tin và o tình bạn hay tình yêu gì nữa, không tin là cuá»™c sống có thể đưa lại má»™t niá»m vui nà o, và chỉ chỠđược yên tÄ©nh ở thế giá»›i bên kia mà thôi.
Nà ng bắt chước giá»ng nói cá»§a má»™t ngưá»i đã từng vỡ má»™ng Ä‘au đớn cá»§a má»™t thiếu nữ đã mất ngưá»i yêu hoặc bị ngưá»i yêu phụ bạc tà n nhẫn. Tuy xưa nay nà ng chưa há» gặp chuyện gì tương tá»±, ngưá»i ta vẫn coi nà ng là má»™t ngưá»i như váºy và chÃnh nà ng cÅ©ng đâm ra tin rằng mình Ä‘au khổ nhiá»u trong cuá»™c Ä‘á»i. Ná»—i buồn u uẩn nà y không há» cản trở nà ng vui chÆ¡i, cÅ©ng không ngăn trở các chà ng thanh niên đến nhà nà ng tiêu hao ngà y giá» má»™t cách dá»… chịu. Má»—i tân khách đển nhà nà ng Ä‘á»u chiểu theo cái tâm trạng u hoà i cá»§a nữ chá»§ nhân má»™t chút cho trá»n đạo rồi sau đó lại nói chuyện, lại khiêu vÅ©, lại chÆ¡i những trò đấu trÃ, những trò ghép thÆ¡, là những trò chÆ¡i rất được ưa chuá»™ng ở nhà Juyly. Chỉ có và i chà ng thanh niên, trong số đó có Boris, là đi sâu và o tâm trạng u uẩn cá»§a nữ chá»§ nhân, và vá»›i mấy chà ng thanh niên đó nà ng có những cuá»™c nói chuyện rất lâu vá» sá»± phù phiếm cá»§a má»i việc trên thế gian nà y, và mở cho há» xem những táºp an-bom cá»§a nà ng, đầy những hình vẽ, những câu cách ngôn và những câu thÆ¡ buồn.
Juyly đặc biệt dịu dà ng đối vá»›i Boris: nà ng thương xót cho tuổi thanh xuân cá»§a chà ng đã quá sá»›m vỡ má»™ng, khuyên chà ng hãy lấy tình bạn cá»§a nà ng mà tá»± an á»§i, nà ng rất có thể Ä‘em lại cho chà ng những niá»m an á»§i đó, vì chÃnh Ä‘á»i nà ng cÅ©ng đã từng Ä‘au khổ nhiá»u, và nà ng mở táºp an-bom cho chà ng xem. Boris vẽ và o an-bom cho nà ng hai cái cây và viết: "Hỡi những cổ thụ má»™c mạc, những cà nh lá âm u cá»§a các ngưá»i gieo và o lòng ta bóng tối và u sầu".
Ở một chỗ khác chà ng vẽ một nấm mồ và viết:
Chết là thoát khổ bình yên.
Muốn tránh đau khổ đừng tìm ở đâu.
Juyly nói rằng những ý đó tháºt là tuyệt diệu.
- Có má»™t cái gì tháºt là lôi cuốn trong nụ cưá»i cá»§a u hoà i - nà ng nói vá»›i Boris đúng y từng chữ má»™t câu lấy trong sách ra. - Äó là má»™t tia sáng trong bóng tối, là má»™t sắc thái xoa dịu giữa Ä‘au khổ và tuyệt vá»ng, nó cho ta thấy rằng có thể có được má»™t niá»m an á»§i. Sau đó Boris lại viết cho nà ng mấy câu thÆ¡:
Là thuốc độc của tâm hồn đa cảm
Không có ngươi hạnh phúc chẳng còn chi
U hoà i ơi, hãy an ủi ta đi
Là m dịu bá»›t cảnh âm u ẩn dáºt
Äem đến chút khổ Ä‘au sâu kÃn
Khi lệ ta đang lặng lẽ trà o tuôn.
Juyly lấy thụ cầm ra gảy cho Boris nghe những dạ khúc u sầu nhất. Boris Ä‘á»c cho nà ng nghe truyện "Nà ng Lise bất hạnh"(1) và trong khi Ä‘á»c chà ng phải dừng lại mấy lần vì xúc động nghẹn ngà o.
Những khi gặp nhau giữa đám tân khách đông đúc Juyly Karaghina và Boris nhìn nhau như hai tâm hồn duy nhất có thể hiểu nhau giữa cái thế gian lãnh đạm vô tình.
Bà Anna Mikhailovna vốn thưá»ng hay đến nhà Juyly Karaghina đánh bà i vá»›i bà mẹ và nhân thể thu lượm những tà i liệu Ä‘Ãch xác vá» món cá»§a hồi môn cá»§a Juyly (gồm có hai Ä‘iá»n trang ở Penza và mấy khu rừng ở Niznyi Novgorod). Äây là lòng phục tòng ý chúa, bà Anna Mikhailovna nhìn ná»—i buồn cao thượng gắn bó con trai bà vá»›i nà ng Juyly Karaghina già u có vá»›i lòng thương cảm.
- Tiểu thư bao giá» cÅ©ng mÆ¡ má»™ng và tháºt đáng yêu, tiểu thư Juyly yêu quý ạ! - bà ta nói vá»›i cô con gái. - Boris nói rằng đến nhà tiểu thư tâm hồn cháu má»›i được thư thái. Cháu nó vốn đã chịu đựng nhiá»u ná»—i thất vá»ng, và tâm hồn lại rất Ä‘a cảm, - bà ta nói vá»›i bà mẹ.
- Con ơi, gần đây mẹ thấy mến Juyly quá, - bà Anna Mikhailovna nói với con trai, - Mẹ không thể tả cảm xúc đó cho con nghe được? Vả lại ai mà có thể không yêu Juyly Karaghina?
- Tháºt là má»™t con ngưá»i thiên giá»›i, Boris, Boris Æ¡i! - Bà im lặng má»™t lát. - Mẹ thấy thương bà mẹ cá»§a cô ấy quá. - Bà nói tiếp. - Hôm nay bà ta vừa cho mẹ xem những lô giấy tÃnh tiá»n và những bức thư ở Penza gá»i vá» (há» có những Ä‘iá»n trang rá»™ng mênh mông ở đấy) tá»™i nghiệp má»™t mình bà ta phải cáng đáng hết má»i việc!
Boris khẽ mỉm cưá»i má»™t nụ cưá»i tế nhị trong khi nghe mẹ nói. Chà ng nhẹ nhà ng giá»…u cợt cái mưu mẹo ngây thÆ¡ cá»§a mẹ, nhưng cÅ©ng chú ý nghe và thỉnh thoảng có vẻ quan tâm há»i han bà vá» các Ä‘iá»n trang ở Penza và ở Niznyi Novgorod.
Juyly đã từ lâu chỠđợi lá»i cầu hôn cá»§a con ngưá»i u sầu Ä‘ang thá» phụng mình, và đã sẵn sà ng tiếp nháºn lá»i cầu hôn đó; nhưng Boris có má»™t cảm giác ghê tởm thầm kÃn đối vá»›i nà ng, đối vá»›i lòng thèm muốn lấy chồng cuồng nhiệt cá»§a nà ng, đối vá»›i vẻ giả tạo cá»§a nà ng; và má»™t cảm giác sợ hãi nghÄ© mình đã từ bá» mối hy vá»ng sẽ tìm được má»™t ngưá»i yêu chân chÃnh vẫn còn ngăn chặn Boris. Thá»i hạn nghỉ phép cá»§a chà ng đã sắp hết. Ngà y nà o cÅ©ng ngồi suốt ngà y ở nhà gia đình Juyly, và ngà y nà o chà ng cÅ©ng nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, rồi tá»± nhá»§ là ngà y mai mình sẽ ngá» lá»i cầu hôn. Nhưng khi đứng trước Juyly, trông thấy cái mặt đỠvà cái cằm hầu như bao giá» cÅ©ng trát bá»± phấn cá»§a nà ng, đôi mắt ướt át và gương mặt lúc nà o cÅ©ng như sẵn sà ng từ vẻ u sầu chuyển ngay tức khắc sang vẻ hân hoan đưá»ng đột trước hạnh phúc lứa đôi, những khi ấy Boris không sao nói ra được những lá»i có tÃnh chất quyết định, mặc dầu đã từ lâu trong trà tưởng tượng Boris đã hình dung mình là m chá»§ các Ä‘iá»n trang Penza và Nizni Novgorod và đã trù tÃnh cách sá» dụng số hoa lợi cá»§a hai nÆ¡i nà y. Juyly Karaghina thấy rõ Boris lưỡng lá»± và thỉnh thoảng nà ng thoáng có ý nghÄ© rằng chà ng ghét mình; nhưng láºp tức lòng tá»± ái cá»§a phụ nữ lại an á»§i nà ng và nà ng tá»± nhá»§ rằng chà ng rụt rè như váºy chẳng qua là quá yêu nà ng. Tuy nhiên ná»—i u sầu cá»§a nà ng bắt đầu chuyển thà nh má»™t tâm trạng cáu bẳn, và trước hôm Boris ra Ä‘i Ãt lâu nà ng bắt đầu thá»±c hiện má»™t kế hoạch quyết liệt, đúng và o lúc thá»i hạn nghỉ phép cá»§a Boris sắp chấm dứt, ở Moskva và dÄ© nhiên là ở phòng khách cá»§a nhà Juyly Karaghina, bá»—ng thấy Anatol Kuraghin xuất hiện, và Juyly Karaghina đột nhiên bá» vẻ u sầu vui hẳn lên và tá» ra rất ân cần đối vá»›i Kuraghin.
Bà Anna Mikhailovna bảo con trai:
- Anh bạn ơi, tôi được biết qua một nguồn tin chắc chắn là công tước Bazil cho con trai đến Moskva để tìm cách lấy Juyly đấy, tôi quý Juyly lắm, nên thấy thương cô ta quá. Anh bạn ơi, anh nghĩ thế nà o đây?
NghÄ© rằng mình có thể bị tâng hẩng và mất toi má»™t tháng trá»i khó nhá»c là m ra vẻ u sầu để phục vụ Juyly và bao nhiêu hoa lợi cá»§a các Ä‘iá»n trang ở Penza mà trong tưởng tượng chà ng đã phân phối và dá»± trù cách sá» dụng sẽ rÆ¡i và o tay kẻ khác - Nhất là lại rÆ¡i và o tay thằng Anatol ngu xuẩn - ý nghÄ© khiến cho Boris rất cay cú. Chà ng liá»n đến nhà Juyly vá»›i ý định quả quyết là sẽ ngá» lá»i cầu hôn. Juyly tiếp chà ng má»™t cách vui vẻ và vô tá»± lá»±, lÆ¡ đễnh kể lại rằng trong buổi vÅ© há»™i tối qua nà ng rất vui, và há»i xem bao giá» thì chà ng Ä‘i.
Tuy Boris có ý định đến nói rõ tình yêu cá»§a mình cho nên đã dá»± tÃnh trước là sẽ dịu dà ng âu yếm, nhưng bây giá» chà ng lại quay ra nói má»™t cách bá»±c bá»™i rằng lòng dạ đà n bà tháºt dá»… thay đổi: rằng há» có thể chuyển má»™t cách dá»… dà ng từ buồn sang vui, rằng tâm trạng há» tuỳ chá»— ngưá»i đến tán tỉnh há» là ai. Lòng tá»± ái bị xúc phạm, Juyly nói rằng quả đúng như váºy, phụ nữ vốn cần thay đổi, và nếu lúc nà o cÅ©ng như lúc nà o thì ai cÅ©ng phải phát chán.
- Vá» Ä‘iá»u nà y tôi xin khuyên cô, - Boris mở đầu toan nói má»™t câu cạnh khoé, nhưng ngay phút ấy chà ng lại cay cú nghÄ© rằng mình có thể rá»i Moskva tay không và bao nhiêu công phu khó nhá»c bấy lâu sẽ mất toi cả (xưa nay chà ng chưa há» gặp phải má»™t trưá»ng hợp nà o như thế). Äang nói dở câu, chà ng ngừng lại, cụp mắt xuống để khá»i thấy cái mặt bá»±c tức khó chịu và có vẻ phân vân cá»§a Juyly, rồi nói - Tôi đến đây tuyệt nhiên không phải để sinh sá»± vá»›i cô. Trái lại. Chà ng đưa mắt nhìn nà ng để liệu xem có thể nói tiếp được không. Tất cả cái vẻ bá»±c tức cá»§a nà ng bá»—ng biến Ä‘i đâu hết. và đôi mắt lo lãng, thỉnh cầu Ä‘ang chăm chăm nhìn chà ng, hau háu chỠđợi.
"Ta vẫn có thể thu xếp thế nà o để Ãt gặp cô ta. - Boris thầm nghÄ©. - Còn cÆ¡ sá»± nà y đã chót thì phải chét?" Chà ng đỠbừng hai má, ngước mắt lên nhìn nà ng và nói:
- Cô cũng rõ tình cảm của tôi đối với cô rồi!
Không cần phải nói thêm gì nữa: gương mặt cá»§a Juyly rạng rỡ lên vì đắc thắng và thoả mãn, nhưng nà ng bắt Boris phải nói vá»›i nà ng cho kỳ hết tất cả những Ä‘iá»u ngưá»i ta thưá»ng nói trong những trưá»ng hợp như váºy; phải nói rằng chà ng yêu nà ng và chưa bao giá» chà ng yêu má»™t ngưá»i phụ nữ nà o hÆ¡n nà ng. Nà ng biết rằng hai Ä‘iá»n trang Penza và mấy khu rừng ở Nixni Novgorod cho phép nà ng đòi há»i như váºy, và nà ng nháºn được những Ä‘iá»u mà nà ng đòi há»i.
Äôi vợ chồng chưa cưới bây giá» không còn cân nhắc đến những cây cổ thụ gieo bóng tối u sầu và o tâm hồn há» nữa; há» trù tÃnh dá»n má»™t ngôi nhà lá»™ng lẫy ở Petersburg, há» Ä‘i thăm há»i các nÆ¡i chuẩn bị chu đáo cho má»™t đám cưới tháºt sang trá»ng.
Chú thÃch:
(1) Tiểu thuyết cá»§a Caramdin, thế ká»· 19, kể chuyện má»™t ngưá»i con gái nông thôn yêu má»™t ngưá»i quý tá»™c rồi bị ngưá»i ấy bá» nên nhẩy xuống sông trầm mình.
|

26-05-2009, 03:57 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 6 -
Và o cuối tháng giêng, bá tước Ilya Andreyevich cùng vá»›i Natasa và Sonya đến Moskva. Bá tước phu nhân không được khoẻ nên không Ä‘i được, - Mà đợi cho phu nhân khoẻ thì không xong, vì công tước Andrey chỉ nay mai là vỠđến Moskva, ngoà i ra còn phải mua sắm các thứ cho cô dâu, phải bán cái trang viên ở ngoại ô Moskva và nhân dịp lão công tước còn ở Moskva mà giá»›i thiệu cho ông biết mặt cô dâu tương lai. Ngôi nhà cá»§a gia đình Roxtov ở Moskva không đốt lò sưởi; vả chăng há» chỉ ở lại má»™t thá»i gian ngắn, lại không có bá tước phu nhân cùng Ä‘i, cho nên ông Ilya Andreyevich quyết định tạm ở nhà bà Maria Dmitrevna Akhroiximova là ngưá»i đã từng má»i bá tước đến chÆ¡i nhà từ lâu.
Trá»i đã khuya khi bốn chiếc xe ngá»±a cá»§a gia đình Roxtov Ä‘i và o sân nhà bà Maria Dmitrievna ở phố Xtaraya Konyusennaya.
Bà Maria Dmitrievna sống má»™t mình. Cô con gái cá»§a bà đã Ä‘i lấy chồng. Mấy cáºu con trai thì Ä‘á»u Ä‘ang tại ngÅ©.
Bà Maria Dmitrievna vẫn như xưa, ngưá»i vẫn đứng rất thẳng, vẫn to giá»ng và quả quyết nói thẳng ý mình ra vá»›i má»i ngưá»i, và cả con ngưá»i cá»§a bà vẫn như má»™t sá»± phản kháng chống lại những sá»± yếu Ä‘uối những thói ham mê, những dục vá»ng cá»§a kẻ khác mà không bao giá» chịu thừa nháºn. Dáºy từ sáng sá»›m, mình mặc áo ngắn, bà trông nom việc nhà ; sau đó, và o các ngà y lá»…, bà đi nhà thá» và sau khi xem lá»… bà đến các nhà lao, nhà tù; ở đấy có những công việc mà bà không bao giá» nói cho ai biết; còn những ngà y thưá»ng thì sau khi mặc áo, bà ở nhà tiếp những ngưá»i đủ má»i tầng lá»›p hà ng ngà y vẫn đến kêu xin bà giúp đỡ, rồi Ä‘i ăn trưa. Bữa ăn trưa cá»§a bà bao giá» cÅ©ng đầy đủ các món ăn cao lương béo bổ, hôm nà o cÅ©ng có ba bốn ngưá»i khách đến dá»±: sau bữa ăn trưa bà đánh mấy ván Boston, đến tối bà sai ngưá»i nhà đá»c báo và sách má»›i cho bà nghe, trong khi bà ngồi Ä‘an. Hoạ hoằn lắm bà má»›i thay đổi cách dùng thá»i gian ấy để Ä‘i ra ngoà i, và có chăng cÅ©ng chỉ là đi đến các nhân váºt quan trá»ng nhất trong thà nh phố.
Hôm ấy bà Maria Dmitrievna chưa Ä‘i ngá»§ thì cánh cá»a ở phòng ngoà i đã quay ken két trên bản lá» mở lối cho gia đình Roxtov và các gia nhân từ ngoà i lạnh bước và o. Bà Maria Dmitrievna cặp mục kÃnh tụt xuống giữa sống mÅ©i, đầu hất ra phÃa sau, đứng ở cá»a và o gian phòng khách, vẻ nghiêm khắc và giáºn dữ nhìn những ngưá»i má»›i và o. Có thể tưởng chừng bà đang có Ä‘iá»u gì căm tức há» lắm và sắp Ä‘uổi cổ há» Ä‘i ngay bây giá», nếu cùng lúc ấy bà không sốt sắng sai bảo ngưá»i nhà dá»n buồng và xếp đồ đạc cho các vị khách.
- Äồ cá»§a bá tước à ? Äem lại đây! - Bà chỉ chồng va ly nói, chẳng chà o há»i ai cả. - Nà y, các cô, phÃa nà y, sang bên trái ấy, kìa, sao đứng đực ra đấy hở? - Bà quát mấy cô đầy tá»› gái - Äun ấm lò nhanh lên! Cô bé đây ra, xinh ra nhiá»u đấy bà vừa nói vừa kéo chiếc khăn trùm cá»§a Natasa, bấy giá» má đỠứng lên vì trá»i lạnh giá. - Úi chà ! Ngưá»i lạnh toát ra thế nà y! Thôi cởi áo nhanh lên, - Bà quát lão bá tước bấy giá» Ä‘ang đến gần định hôn tay bà . - Chắc rét cóng rồi còn gì. Rót thêm rượu rhum và o trà nhé! Sonyuska, bonjour - bà nói vá»›i Sonya dùng lối chà o bằng tiếng Pháp nà y để biểu hiện thái độ âu yếm bá» trên đối vá»›i Sonya.
Sau khi đã thay áo và nghỉ má»™t lát cho lại sức, khách ra dùng trà , bà Maria Dmitrievna lần lượt hôn tất cả má»i ngưá»i.
- Bác vá»›i hai cháu đã lên đây ghé lại nhà tôi, tôi hết sức vui lòng - Bà nói. Äáng lẽ nên đến đây từ lâu kia má»›i phải, - bà đưa mắt nhìn Natasa má»™t cách hóm hỉnh… - Ông cụ hiện Ä‘ang ở đây và cáºu con trai nay mai cÅ©ng sắp vá». Phải là m quen vá»›i ông ta má»›i được, phải là m quen Ä‘i. Thôi, việc nà y ta sẽ bà n sau - Bà nói thêm, đưa mắt sang phÃa Sonya ý muốn tá» ra rằng trước mặt nà ng bà không muốn nói đến việc nà y. Rồi bà bảo lão bá tước - Bây giá» thì òng nghe đây, ngà y mai ông định là m những gì nà o? Ông muốn cho gá»i ai đến? Sinsin nhé? - bà gáºp má»™t ngón tay lại, - Mụ Anna Mikhailovna hay khóc kia nữa, là hai. Mụ ta vá»›i thằng con trai hiện Ä‘ang ở đây. Cưới vợ cho con mà lại! Rồi đến Piotr Bezukhov chứ gì? Cả hai vợ chồng anh ta cùng Ä‘ang ở đây. Anh ta trốn vợ, vợ liá»n rượt theo. Thứ tư vừa rồi anh ta ăn trưa ở nhà tôi đấy. Äây, còn hai cô nà y - Bà chỉ hai chị em Natasa - mai tôi sẽ Ä‘i nhà thá» Iverxkay xong đến hiệu Ober Salme. Chắc phải may đồ má»›i cả chứ gì? Äừng có bắt chước tôi, bây giá» há» mặc ống tay áo như thế nà y nà y! Vừa rồi công tước tiểu thư Irina Vaxilievna đến tôi; trông đến khiếp, cứ như Ä‘eo hai cái thùng rượu ở hai cánh tay. Bây giá» thế đấy, má»—i ngà y lại có má»™t mốt má»›i. Thế còn ông có những công việc gì nà o? - Bà nói vá»›i bá tước, giá»ng nghiêm nghị.
- Cứ bá»—ng đâu dồn dáºp kéo đến má»™t lúc, - Bá tước đáp. - Phải mua sắm các thứ áo xống cho hai cháu lại phải tìm ngưá»i mua cái trang viên ngoại thà nh vá»›i toà nhà . Nếu bà vui lòng cho phép, tôi sẽ chá»n lúc Ä‘i Marinxkoye má»™t ngà y để hai cháu ở nhà bà trông giúp.
- ÄÆ°á»£c được, ở nhà tôi chúng nó sẽ được an toà n. Ở nhà tôi thì cÅ©ng như ở há»™i đồng giám há»™ ấy. Tôi sẽ Ä‘em chúng Ä‘i những nÆ¡i cần Ä‘i, tôi sẽ ta mắng chút Ãt và cÅ©ng sẽ âu yếm chúng nó - bà Maria Dmitrievna nói, bà n tay to tướng đưa lên vuốt má Natasa, cô con gái đỡ đầu yêu dấu cá»§a bà .
Sáng hôm sau Maria Dmitrievna dẫn hai tiểu thư Ä‘i đến nhà thá» Iverxkaya và đến cá»a hiệu Ober Sanme, má»™t bà chá»§ hiệu may áo phụ nữ xưa nay vốn sợ bà Maria Dmitrievna đến ná»—i bao giá» cÅ©ng bán lá»— vốn cho bà ta để bà ta vá» Ä‘i cho nhanh. Bà Maria Dmitrievna đặt may gần hết các thứ cần dùng. VỠđến nhà , bà đuổi má»i ngưá»i ra ngoà i phòng, trừ Natasa, và gá»i nà ng lại ngồi bên chiếc ghế bà nh cá»§a bà .
- Nà o, bây gìỠta nói chuyện. Ta có lá»i mừng con vá» anh chồng chưa cưới. Con kiếm được má»™t anh chà ng rất khá đấy! Ta rất mừng cho con; ta biết nó từ hồi hãy còn bằng ngần nà y nà y (bà giÆ¡ tay cách mặt đất má»™t ác-sin) - Natasa đỠmặt lên vì vui sướng - Ta rất mến nó và cả gia đình nhà nó. Bây giá» con nghe đây. Con cÅ©ng biết rằng lão công tước Nikolai chẳng muốn cho con trai lấy vợ má»™t tà nà o. Tháºt là má»™t ông già khó tÃnh! Cố nhiên công tước Andrey không phải là đứa trẻ, không cần đến lão già cÅ©ng cứ xong, nhưng vá» nhà ngưá»i ta mà trái ý ông bố chồng cÅ©ng không tốt đâu. Phải cho êm thấm, cho hoà thuáºn. Con là má»™t ngưá»i thông minh, con sẽ biết cách cư xá» cho phải. Con phải cho hiá»n háºu, cho khéo léo. Thế là má»i việc sẽ ổn thoả thôi.
Natasa im lặng; bà Maria Dmitrievna nghÄ© rằng nà ng bẽn lẽn nên không nói gì, nhưng tháºt ra nà ng khó chịu vì có ngưá»i xen và o việc cá»§a nà ng vá»›i công tước Andrey, là má»™t việc mà nà ng cho là tách hẳn ra khá»i má»i công việc cá»§a ngưá»i Ä‘á»i, đến ná»—i theo nà ng không ai có thể hiểu được. Nà ng chỉ yêu và chỉ biết có má»™t mình công tước Andrey, công tước Andrey yêu nà ng, và nay mai sẽ trở vá» Ä‘em nà ng Ä‘i. Ngoà i ra nà ng không cần gì hết.
- Con thấy không, ta biết nó từ lâu, và Masenka cô em chồng cá»§a con, ta cÅ©ng rất mến. Em chồng thì ghét chị dâu, thói Ä‘á»i vẫn thế, nhưng cô em chồng nà y thì má»™t con ruồi bay qua cÅ©ng không nỡ là m hại. Nó có nhá» ta giúp nó là m quen vá»›i con đấy. Mai con sẽ Ä‘i vá»›i bố đến nhà nó con phải cho dịu dà ng má»›i được, vì con Ãt tuổi hÆ¡n nó. Khi thằng Andrey cá»§a con vá» thì con đã là m quen được vá»›i em chồng và bố chồng, đã được cả nhà quý mến rồi. Có phải thế không nà o? Thế tốt hÆ¡n chứ con?
- Vâng, tốt hơn. - Natasa miễn cưỡng đáp.
|
 |
|
| |