Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #1  
Old 30-04-2008, 11:12 PM
tarta12a's Avatar
tarta12a tarta12a is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
Nhạc vương - Truyện ngắn cá»§a Huỳnh Dị - TTV.com- vinhhoa (Äá»§)

Nhạc vương
Truyện ngắn của Huỳnh Dị

Dịch giả: vinhhoa
Nguồn: Tàng Thư Viện


Phần I


Trong tiếng hò hét huyên thuyên cùng những bích chương, biểu ngữ chào mừng phất phới bên trong đại sảnh; các 'fan' mê nhạc chen chúc như làn sóng nhấp nhô, lớp sau tràn lớp trước.

Bên cạnh Hoắc Kim chợt có tiếng kêu lên:
– Anh xem! Y ra rồi kìa!

NÆ¡i đại sảnh, lập tức có tiếng tung hô cưá»i nói nổ vang khắp trá»i cá»§a hằng ngàn nam nữ. Trong giây phút ồn ào đến cá»±c Ä‘iểm, không gì có thể nghe rõ được. Dưá»ng như ngưá»i nào cÅ©ng Ä‘ang làm những động tác ngá»› ngẩn, vô ý thức.

Nhân viên cảnh sát được phái đến giữ gìn trật tá»±, Ä‘á»u cảm thấy càng lúc càng khẩn trương, chỉ chi chít những ‘fan’ mê nhạc đứng chặt cứng hướng Ä‘i vá» phía trước. Thần tượng cá»§a há» Ä‘ang bước ra cá»­a hải quan.

– Tiểu Sâm!
– Nhạc vương!

Các ‘fan’ mê nhạc Ä‘á»u hết sức la hét vang rá»n tên thần tượng cá»§a há».

Tiểu Sâm có thể là má»™t nhà sáng tác và chÆ¡i đàn guitar vÄ© đại nhất trong lịch sá»­. Từ trước đến giá», chưa từng có ai giống như y, làm kích động lòng ngưá»i nhiá»u đến thế này; những ‘fan’ mê nhạc ở khắp nÆ¡i này giống như là Ä‘iên cuồng vậy! Y xuất hiện trước công chúng má»›i ba năm trước đây, không má»™t buổi chÆ¡i nhạc nào mà lại không hoàn toàn thành công rá»±c rỡ.

Äáng tiếc là y cùng má»™t chuá»—i thảm án ngưá»i chết đẫm máu có dính líu vá»›i nhau. Má»—i lần y đến nÆ¡i nào, Ä‘á»u có các thiếu nữ xinh đẹp bị giết chết má»™t cách tàn bạo. Cho đến giá», tất cả là đã mưá»i ba nạn nhân, và con số này đến ngày mai thì không ai biết được.

Tiếng hoan hô bừng sôi nồng nhiệt của ‘fan’ mê nhạc càng lúc càng to, lại đạt đến cao điểm mới rồi!

Hoắc Kim đẩy tôi má»™t cái rồi phá lên cưá»i:
– Xem kìa! Äó chính là Nhạc vương Tiểu Sâm, Äại Äại có ở đây rồi tốt lắm, con bé rất thích y, bà xã tôi cÅ©ng thích y nữa.

Äại Äại là cô con gái cá»§a hắn, tôi cưá»i nói:
– Anh có thể tìm y xin chữ ký rồi.

Mắt Hoắc Kim bừng sáng, thình lình lên tiếng:
– á»’! Äúng đấy!

Tôi lướt mắt nhìn vào đại sảnh, cánh cá»­a kiếng mở ra và má»™t đám ngưá»i tụ tập quanh đó, Tiểu Sâm hiên ngang bước ra.

Không thể phá»§ nhận rằng y là má»™t thanh niên rất đẹp trai, má»›i hÆ¡n ba mươi thôi, ánh mắt nhìn mÆ¡ màng như má»™ng, càng khiến y không giống vá»›i má»i ngưá»i.

Tuy nhiên, tôi linh cảm được trên gương mặt tái mét của y có chứa đựng ba phần tà khí.

Những cánh hoa tươi bay phóng lên không má»™t lúc khá lâu, tá»±a như những giá»t mưa hướng vá» y Ä‘iểm xuống.

Tiểu Sâm luôn giữ nguyên vẻ bình thản lạnh lùng, bên cạnh là những há»™ vệ và cảnh sát mở rá»™ng đưá»ng Ä‘i, xuyên qua những kẻ sùng bái như say như mê, tiến bước hướng vá» bãi đáp máy bay trá»±c thăng ở bên phải phi trưá»ng.

Cuối cùng đã đến lúc tôi phải làm việc rồi.

***

Lúc tôi và Hoắc Kim đến khách sạn nơi Tiểu Sâm nghỉ ngơi; xung quanh đây, nhân viên an ninh đã được bố trí đầy dẫy như sẵn sàng đối đầu kẻ địch.

Những ngưá»i an ninh này ngăn chận các ‘fan’ mê nhạc Ä‘ang tụ tập bốn phía, không cho há» tiến vào khách sạn.

Theo nguồn tin trước đây ba tháng, sau khi có ngưá»i biết Tiểu Sâm lá»±a chá»n khách sạn này, lập tức tất cả các gian phòng nÆ¡i đây Ä‘á»u bị đặt giữ trước. Mức độ hoan nghinh mà Tiểu Sâm nhận được cùng vá»›i sá»± cuồng nhiệt ngày càng tăng, e rằng chỉ có vị lãnh tụ thượng đẳng cá»§a các tôn giáo má»›i có thể gây ra tình huống như thế!

Chúng tôi vừa lái xe đến cá»­a chính cá»§a khách sạn, liá»n có hai ngưá»i an ninh đến nghênh đón.

Hoắc Kim đưa ra thẻ chứng minh và nói:
– Liên bang mật thám!

Sau đó bèn giới thiệu tôi:
– Äây là sếp cá»§a tôi, đại úy Äá»— Hy Văn.

Má»™t trong những nhân viên an ninh bèn nói vá»›i giá»ng đầy kính phục:
– Äại úy, tôi có biết chuyện cá»§a ngài.

Tôi đưa tay mân mê bá»™ râu mép ‘sexy’ dầy Ä‘en nhánh được tỉa gá»n, suýt chút nữa thì bật cưá»i, thật đã quên mất chính mình cÅ©ng là ngưá»i nổi tiếng trên thế giá»›i. Tên cá»§a tôi đã được liệt vào hàng danh nhân đương thá»i sau khi phá giải má»™t vài vụ án khó khăn gai góc, bao gồm là tóm được tên đại đầu sá» Nhã Luân Thân Lãng cá»§a băng đảng ‘mafia’ tống giam vào ngục.

Hoắc Kim nhận được sá»± vinh dá»± cá»§a tôi thì tinh thần cÅ©ng nâng cao, dẫn đầu má»™t cách ngạo nghá»… tiến bước vào đại sảnh khách sạn. Dưá»ng như hiện giá», hắn má»›i là ngưá»i còn nổi tiếng hÆ¡n cả tôi nữa!

Ãnh mắt cá»§a tôi cẩn trá»ng nhìn quanh má»™t vòng, chú ý vào những ngưá»i Ä‘ang lui tá»›i bên trong đại sảnh. Tôi gần như khẳng định rằng hầu hết há» Ä‘á»u Ä‘ang chỠđợi Tiểu Sâm xuất hiện, trong đó có không ít các ký giả đại Ä‘iện cho những tá» báo.

Nếu như má»™t tá» báo hay tạp chí nào trước giá» chưa từng được Tiểu Sâm tiếp kiến mà sá»›m được tiến hành cuá»™c phá»ng vấn độc quyá»n, thì số lượng bán cá»§a báo đó chắc chắn sẽ tăng lên má»™t cách khá»§ng khiếp.

Ngưá»i an ninh đàn em vừa rồi tá» lòng ngưỡng má»™ bèn đưa chúng tôi đến trước má»™t cầu thang máy biệt lập, xong hướng vá» hai ngưá»i canh gác an ninh và nói:
– Äây là đại úy Äá»— Hy Văn, ngưá»i cá»§a cục Ä‘iá»u tra liên bang.

Hai ngưá»i an ninh này lập tức nhận ra tôi.

Vá»›i tôi thì Ä‘iá»u này cÅ©ng chẳng lạ lùng gì, bởi vì má»™t khoảng thá»i gian trước đây, tôi thưá»ng xuyên xuất hiện trên Tivi, so vá»›i tổng thống thì cÅ©ng chỉ ít hÆ¡n má»™t chút mà thôi.

Viên an ninh cung kính hướng vá» tôi chào há»i:
– Phùng Lá»… tiên sinh có đưa chỉ thị, xin má»i Äá»— đại úy lên ngay!

ÄÆ°Æ¡ng lúc ngưá»i này nhắc đến Phùng Lá»…, trong đầu tôi lập tức hình dung ra má»™t vẻ mặt tinh ma đáng sợ – thân hình cao gầy, mặt nhá» mà dài – đó là vị quản lý cá»§a Tiểu Sâm.

Cá»­a thang máy mở ra, chúng tôi vừa bước vào thì có tiếng kêu to truyá»n đến:
– Này! Này! ChỠtôi với!

Chúng tôi ngạc nhiên quay đầu lại.

***

Má»™t cô gái xinh lạ lùng, đẹp chết ngưá»i, vác trên vai má»™t cái túi lá»›n. Cô ta bước chen vào trong thang máy, hương thÆ¡m chợt ngào ngạt.

Cô nàng thở hổn hển và hướng vỠtôi nói:
– Äá»— đại úy, xin lá»—i nhé, tôi đến hÆ¡i muá»™n.

Tiếp theo đó cô ta quay sang ngưá»i an ninh ở phía trong chúng tôi nháy mắt má»™t cái rồi nhẹ giá»ng:
– Thư ký là một việc làm khó gì đâu!

Nói xong, cô ta thở phào một hơi.

Tôi và Hoắc Kim mặt nhìn nhau ngÆ¡ ngẩn, sau đó chẳng ngăn được cùng cưá»i rá»™ lên.

Tôi vừa định quay sang ngưá»i an ninh để giải thích là tôi thật không có diá»…m phúc đến như vậy, Ä‘á»i nào có thể có được má»™t cô thư ký đẹp như hoa xinh như ngá»c. Cô ta đã nghÄ© đến việc không để cho tôi kịp nói ra khá»i miệng, lập tức há»i lại ngay:
– Các anh đã xin được chữ ký của Nhạc vương Tiểu Sâm chưa vậy?

Ngưá»i an ninh trả lá»i vá»›i vẻ xúc động:
– Tôi xin được rồi! Äó là cho con trai cá»§a tôi.

Tay anh ta bấm một cái, cửa thang đóng lại, thang máy bắt đầu đi lên. Anh chàng cũng không một chút nghi ngỠlà cô ta đánh lừa mà giả trò như vậy.

Tôi nhìn sang cô nàng, vừa đúng lúc cô ta dí dá»m hướng vá» tôi nháy mắt nữa chứ! Äôi mắt dài và đẹp, phải nói là đẹp thu nhiếp hồn ngưá»i.

Trong lòng tôi thoáng giật mình, chợt nhớ ra cô ta là ai.

Cá»­a thang máy mở ra, những viên an ninh vây bá»c bên ngoài rõ ràng là Ä‘ang nhìn vào mặt chúng tôi vá»›i ánh mắt soi bói.

Ngưá»i đẹp này liá»n nắm phần chá»§ động, bước ra ngoài cá»­a thang máy rồi lên tiếng:
– Äây là đại úy Äá»— Hy Văn, chúng tôi là cục Ä‘iá»u tra liên bang.

Má»™t giá»ng nói lạnh như băng từ phía bên trái truyá»n đến:
– Äá»— đại úy là ngưá»i mà khắp má»i nhà Ä‘á»u biết, không cần cô phải giá»›i thiệu nữa!

Tôi và Hoắc Kim bèn bước ra ngoài cửa thang máy.

Äây là dãy phòng dành riêng cho tổng thống nÆ¡i tầng cao nhất khách sạn. Thật ra, dùng chữ "Phòng" để diá»…n tả thì cÅ©ng không thích hợp lắm. Bởi vì căn tiểu sảnh dùng để tiếp tân cÅ©ng đã lá»›n hÆ¡n phòng khách trong nhà cá»§a rất nhiá»u ngưá»i.

Phùng Lá»…, ngưá»i quản lý cá»§a Tiểu Sâm, vá»›i thân hình cao gầy, Ä‘ang đứng giữa trước cá»­a đóng kín cá»§a tiểu sảnh và đại sảnh, chỉ để đặc biệt đón tiếp khi chúng tôi tá»›i đây.

Ãnh mắt cá»§a tôi và Phùng Lá»… khẽ chá»›p, thoáng giao nhau vá»›i đầy vẻ thách thức.

Chỉ nhìn xem biểu hiện cảnh giác cá»§a ông ta, biết được rằng ngưá»i này qua ánh mắt kiên cưá»ng cá»§a tôi, đã phát hiện ra tôi là ngưá»i không hỠđể kẻ khác sai khiến đùa giỡn.

Ãnh mắt Phùng Lá»… chuyển sang cô gái mỹ miá»u đó rồi nói:
– Äá»— đại úy, tôi và ông hẹn ước là Tiểu Sâm chỉ đón tiếp ông và ngưá»i phụ tá, trong đó không há» nhắc đến vị tiểu thư này.

Tôi khẽ mÄ©m cưá»i cất giá»ng:
– Äây là ngưá»i ký giả nổi tiếng cá»§a Thái Dương Thá»i Báo, cô Tả Thi Nhã.

Nét mặt Phùng Lễ lộ vẻ không vui.

Tả Thi Nhã làm như không có việc gì xảy ra, ánh mắt thoáng nhìn qua tôi và nói:
– Nhá»› ra rồi! Vẫn còn nhá»› mấy câu mà tôi há»i anh chứ!

Hoắc Kim liá»n mở miệng:
– Ông sếp cá»§a tôi trí nhá»› tệ lắm, việc lợi ích cho tôi không há» nhá»›, nhưng mà nhá»› vá» ngưá»i đẹp thì khá»i nói, tốt hÆ¡n rất nhiá»u.

Phùng Lễ lạnh lùng cắt ngang:
– Tả tiểu thư, tôi không cần biết là cô bằng cách nào lại theo được vào đây, nhưng cô phải lập tức rá»i khá»i nÆ¡i này. Äồng thá»i, tôi phải thay đổi ngưá»i an ninh không làm tròn nhiệm vụ.

Trên gương mặt xinh đẹp cá»§a Tả Thi Nhã chợt thoáng hiển lá»™ má»™t chút hối lá»—i, làm tôi càng tăng thêm nhiá»u hảo cảm vá»›i cô ta. Xét cho cùng, cô nàng thật sá»± không phải là hạng ngưá»i bằng má»i cách lừa gạt, làm lợi cho chính mình đâu!

Phùng Lá»… vừa xoay ngưá»i Ä‘i vá» phía cá»­a đại sảnh, bốn viên an ninh đã chạy đến làm chá»§ tình thế và quay sang Tả Thi Nhã:
– Tiểu thư! Xin má»i!

Tả Thi Nhã xoay chuyển nhãn cầu đẹp như viên ngá»c đôi vòng, cô ta nói ầm lên:
– Phùng tiên sinh! Ông đừng hiểu lầm! Tôi chỉ đến xin chữ ký, Tiểu Sâm chẳng lẽ đối vá»›i 'fan' yêu nhạc có má»™t lá»i yêu cầu nho nhá» mà lại Ä‘i từ chối sao?

Nhìn nụ cưá»i khôn khéo trên gương mặt duyên dáng dá»… thương cá»§a cô nàng, chỉ cần là nam nhân, thật khó lòng cá»± tuyệt.

Lúc này, Phùng Lá»… đã đến trước cá»­a đại sảnh và thò tay bấm vào khung khóa số trên tưá»ng. Cánh cá»­a mở rá»™ng ra.

Ông ta chầm chậm xoay ngưá»i buông tiếng:
– Lá»i yêu cầu có thể chấp nhận, nhưng không thể vào tình huống như thế này. Bảo vệ đâu! ÄÆ°a cô ấy Ä‘i thôi!

Tả Thi Nhã lẹ làng nhúng vai vài cái, nhìn tình hình là cô nàng biết rõ không vượt qua được cửa ải này của Phùng Lễ, kẻ không chút động lòng với những cô gái đẹp.

Phùng Lễ bỗng nhiên kêu lên:
– Tiểu Sâm!

***

Má»i ngưá»i cùng lúc bất động nhìn vá» cá»­a đại sảnh, má»™t ngưá»i đã bước ra. Äó chính là Nhạc vương Tiểu Sâm, kẻ đã làm ngàn vạn ngưá»i say mê Ä‘iên đảo.

Phùng Lá»… vẫn còn muốn nói thêm, Tiểu Sâm liá»n đưa tay ra dấu ngưng lại.

Tiểu Sâm buông ánh mắt lung linh mÆ¡ màng dừng lại trên thân thể Tả Thi Nhã. Ãnh mắt này thật là phức tạp, chứa đựng sá»± kích thích, trong đó lại lẫn thêm ná»—i xót thương không biết làm sao mà nói. Tuy nhiên, biểu hiện này chỉ trong chá»›p nhoáng, rất nhanh chóng y hồi phục lại vẻ lạnh lùng và hoàn toàn không để lá»™ má»™t chút tình cảm gì nữa.

Tả Thi Nhã định muốn nói thì y đã xoay ngưá»i bước vào trong đại sảnh.

Nhìn theo phía sau lưng của y, trong lòng tôi trào dâng những cảm xúc thật khó mà diễn tả được.

Tả Thi Nhã dõi trông theo dáng lưng Tiểu Sâm, trên gương mặt tú lệ hiện rõ sự say mê đắm đuối.

Quả đúng như những lá»i báo chí đồn đại thổi phồng, không có cô gái nào lá»t vào ánh mắt Nhạc vương Tiểu Sâm.

Äiá»u này chắc hẳn là trong đó không nói vá» chuyện y cưá»i như thế nào, bởi vì chưa từng có kẻ nào nhìn thấy nụ cưá»i cá»§a y cả.

Tôi dò xét nhìn khắp trên mặt má»i ngưá»i, phát giác rằng bốn viên an ninh và anh phụ tá cá»§a tôi, tất cả cùng biểu hiện sá»± kích động và say đắm giống nhau.

Sá»± lôi cuốn cá»§a Tiểu Sâm thật không có gì khác biệt đối vá»›i nam hay nữ, dưá»ng như tôi là ngưá»i duy nhất còn tỉnh táo.

Khi quen nhìn kẻ anh hùng thì thấy há» cÅ©ng như ngưá»i bình thưá»ng, giống y như cảm giác cá»§a chúng ta đối vá»›i thế giá»›i này cÅ©ng không thấy gì khác lạ.

Trong ánh mắt Phùng Lễ biểu lộ thần sắc cảnh giác, đối với vẻ tỉnh như sáo và sự tự chủ của tôi, ông ta thật rất ngạc nhiên.

Ông ta lạnh lùng nói:
– Vị tiểu thư này xin má»i Ä‘i xuống, Äá»— đại úy và ngưá»i phụ tá cá»§a anh làm Æ¡n Ä‘i theo tôi.

Hoắc Kim nói vá»›i giá»ng khó chịu:
– Tôi tên là Hoắc Kim.

Hắn không thích bị ngưá»i ta đối xá»­ như chỉ là công cụ cá»§a tôi.

Äầu Tả Thi Nhã lắc qua lắc lại, có vẻ như cô nàng muốn mắm lấy những ảnh hưởng cá»§a Tiểu Sâm còn vương vấn trong đầu ném ra ngoài.

Chắc có thể cô ta Ä‘ang hối hận là vừa rồi tại sao không lấy máy chụp ảnh ra, chụp tấm hình Tiểu Sâm vá»›i 'Äôi Mắt Khiến Bao Ngưá»i Thần Hồn Äiên Äảo' rồi đăng trong câu truyện trên báo ra ngày mai, thêm vào đó má»™t cái tít giật gân như là 'Diệu Kế Xâm Nhập Vào Phòng Ngá»§ Tiểu Sâm Cá»§a Má»™t Nữ Ký Giả Äầy DÅ©ng Cãm!'

Dưới sá»± phòng vệ cá»§a bốn viên an ninh, Tả Thi Nhã hết sức bỡ ngỡ rá»i khá»i nÆ¡i này.

***

Tôi và Hoắc Kim theo sau Phùng Lá»… tiến bước vào đại khách sảnh hoa lệ rá»™ng thênh thang. Bên trong là sá»± trang hoàng theo thế ká»· thứ mưá»i tám, bàn ghế vật dụng và tranh sÆ¡n dầu, tất cả Ä‘á»u ẩn chứa phong vị tao nhã cổ xưa.

Tiểu Sâm Ä‘ang ngồi trên chiếc ghế bành, đưa lưng vá» phía chúng tôi. Y nhìn xuống bên dưới qua khung kính cá»­a sổ, từ nÆ¡i đỉnh lầu khách sạn tầng bốn mươi tám, ngắm trông quang cảnh thị thành tráng lệ. NÆ¡i chiếc bàn nhá» bên cạnh y, trên đó đặt má»™t ly rượu chân cao có chứa chất lá»ng mầu xanh đậm.

Vầng dương đã ngã vá» hướng bên trái, chiếu ra vạn ánh hồng quang lấp lánh ẩn hiện trước đưá»ng chân trá»i. Tôi chợt nảy sinh cảm giác kỳ quái, mặc dù Tiểu Sâm hiện giá» chắc chắn Ä‘ang đứng tại đỉnh Ä‘iểm cá»§a sá»± thành công, nhưng nói chung những ngày tươi đẹp đượm buồn dưới buổi chiá»u tà như thế này cÅ©ng đâu còn nhiá»u, phải chăng đây là cá»™i nguồn gây nên ánh mắt y Ä‘á»ng ná»—i sầu thương?

Tôi hướng vá» Phùng Lá»… há»i:
– Tôi có thể được cùng Tiểu Sâm nói chuyện riêng không?

Phùng Lễ quả quyết cự tuyệt:
– Không được!

Äá»™t nhiên Tiểu Sâm lên tiếng:
– ÄÆ°á»£c thôi!

Phùng Lễ ngạc nhiên nhìn vỠphía sau lưng chúng tôi nơi Tiểu Sâm đang ngồi và nói:
– Tiểu Sâm, tôi không thể để bỠmặc anh!

Thanh âm hòa nhã của Tiểu Sâm vang lên một cách uể oải:
– Phùng tiên sinh, tôi rất hy vá»ng có thể bắt được hung thá»§ sát hại những 'fan' yêu nhạc mà trừng trị theo luật định. Do đó, chỉ cần là yêu cầu cá»§a cảnh sát, tôi thật không thể chối từ.

Trong mắt Phùng Lễ chợt lóe lên biểu hiện kỳ lạ, ông ta trầm ngâm một lúc rồi bước ra ngoài.

Lúc này chỉ còn tôi, Hoắc Kim và Tiểu Sâm.

***

Tiểu Sâm thở dài ngao ngán:
– Mưá»i ba vụ! Äã có hÆ¡n mưá»i sinh mạng thanh xuân mỹ lệ biến mất rồi!

Tôi khẩn trương há»i:
– Anh nhớ rõ việc này đến thế sao?

Tiểu Sâm dịu dàng buông tiếng:
– Tôi còn nhá»› rõ lắm, nó đã trở thành má»™t phần cá»§a những cÆ¡n ác má»™ng Ä‘á»i tôi! Các anh nhất định tóm được hung thá»§, hãy giết chết nó!

Tôi Ä‘iá»m đạm trả lá»i:
– Nếu chẳng phải là chuyện bất đắc dÄ©, chúng tôi không thể giết ngưá»i.

Giá»ng nói Tiểu Sâm có vẻ run rẩy:
– Kẻ hung dữ này chuyện ác gì mà chẳng làm, tại sao vẫn còn để nó sống trên Ä‘á»i?

Tôi cũng lạnh lùng nói:
– Chúng tôi mà bắt được, chỉ có thể nói đó là nghi phạm; chỉ có tòa án má»›i có quyá»n xét sá»­ ngưá»i ấy có tá»™i hay không.

Theo vòng quay của chiếc ghế, chuyển thành Tiểu Sâm đang đối mặt với chúng tôi.

Những cÆ¡ thịt trên mặt y cùng lúc co rúm lại, thần sắc kích động đã thay thế cho vẻ lạnh lùng cố hữu, y cưá»i lên má»™t cách Ä‘iên cuồng:
– Tôi không cần biết đến cái mà các anh gá»i là đạo đức và quy luật, tóm lại anh phải giết chết kẻ đó, hãy bắn chết nó mà đừng thương tiếc gì cả!

Hoắc Kim và tôi nhìn nhau câm lặng, chẳng thể ngỠđược rằng má»™t Nhạc vương Tiểu Sâm lúc nào cùng bình thản lạnh lùng, thình lình biến ra má»™t kẻ biểu biện đầy ắp tình ngưá»i đến như vậy.

Trong chá»›p mắt thì sá»± biểu lá»™ trên mặt Tiểu Sâm trở lại như bình thưá»ng, y nhè nhẹ thở dài rồi nói:
– Xin lỗi! Tôi đã quá vô lễ rồi!

Nói xong y liá»n đưa tay vá» phía chiếc ly chứa chất lá»ng màu xanh đậm, đầu ngón tay nhẹ chạm thành ly. Việc này khiến tôi nhá»› đến trong má»—i tá» bích chương quảng cáo cá»§a y, nếu không cầm trên tay chiếc ly chứa chất lá»ng xanh mầu bích lục này, thì thế nào nó cÅ©ng ở cạnh má»™t bên. Tiểu Sâm và chiếc ly này, như thành cái cân đã bình quân, tiêu biểu cho việc không thể chia lìa.

Hoắc Kim hết lòng tán thưởng:
– Tấm lòng của anh thật là vĩ đại, ghét kẻ ác như thù nhân, tôi…

Chẳng nhịn được, tôi vội ngăn hắn lại:
– Hoắc Kim, nên nhá»› là chúng ta đến đây để Ä‘iá»u tra vụ án, anh nên giữ lại khí lá»±c để dành cho sá»± gào thét trong buổi nhạc há»™i Ä‘i!

Tiểu Sâm nói:
– Äá»— đại úy, trong những buổi nhạc há»™i cá»§a tôi, cho đến giá» không ai có thể kêu lên má»™t tiếng!

Tôi hết sức ngạc nhiên:
– Thật khó mà nghÄ© rằng tại phi trưá»ng lúc chào đón Tiểu Sâm, đám 'fan' mê nhạc đó cá»±c lá»±c gào thét khan cả cổ, trông há» chẳng khác ngưá»i Ä‘iên; đến lúc trong buổi nhạc há»™i, lại biến thành những chú cừu non ngoan ngoãn không kêu má»™t tiếng sao?

Tôi không những chưa từng Ä‘i xem những buổi nhạc há»™i y ca diá»…n, mà cho đến băng đĩa cá»§a y, tôi cÅ©ng chưa há» nghe qua. Các tạp chí và báo ra hằng ngày ngợi khen y hết mức; đối vá»›i tôi, má»™t ngưá»i không biết thưởng thức âm nhạc là gì, thật chẳng đáng má»™t nụ cưá»i.

Hoắc Kim hứng chí nói ầm lên:
– Buổi nhạc hội vào tối mai, chúng ta nhất định... Ui Da!

ÄÆ°Æ¡ng nhiên là Hoắc Kim phải hú lên rồi, bởi vì tôi đã đá cho hắn má»™t cước.

Tôi và Hoắc Kim cùng ngồi xuống chiếc sofa lớn đối diện với Tiểu Sâm.

Tiểu Sâm có gương mặt đẹp trai, thanh tú gần như đến lạ lùng, nhìn kỹ thì thấy luôn bao phá»§ trong sá»± u sầu chán ngắt; dưá»ng như trên thế gian này, thật khó có ngưá»i hay vật gì khiến lòng y vui lên được.

Tôi nói thẳng vào vấn Ä‘á»:
– Trong mưá»i ba thảm án đã xảy ra, má»—i lần Ä‘á»u có má»™t thiếu nữ bị sát hại vá»›i vài Ä‘iểm tương đồng. Hoắc Kim, anh nói xem!

Thật sá»± không phải là tôi ngần ngại tá»± mình nói ra, mà là hy vá»ng rằng tôi có thể được chú tâm hÆ¡n để quan sát Tiểu Sâm phản ứng.

Không bỠlỡ bất kỳ cơ hội để thu thập dữ kiện, đó là một bí quyết trong sự thành công của tôi.



Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này:

Tài sản của tarta12a

Chữ ký của tarta12a
:2 (48)::2 (48)::2 (48):[SPOILER][CENTER][COLOR="Black"][COLOR="Lime"]“…. Khi ánh sáng bị chôn vùi bởi đêm đen

và lòng tham phủ mỠlí trí

Cảnh thanh bình no ấm chỉ còn lại trong những lá»i ca


Là lúc má»™t thá»i đại má»›i bắt đầu .


Thá»i đại cá»§a những cuá»™c chiến tranh khốc liệt trải dài hàng thế kỉ…

Thá»i đại cá»§a máu , cá»§a nước mắt , cá»§a những thân xác vất vưởng nÆ¡i đồng hoang lạnh lẽo hay thành quách nguy nga
CÅ©ng là thá»i đại cá»§a những chiến công lẫy lừng thiên hạ

Hay những tội ác nhuộm máu thế gian



Và, những kẻ viết lên lịch sá»­ cho thá»i đại ấy ,

Dù, độc ác hơn rắn rết quỷ ma

Hay, thánh thiện hơn những thiên thần

Äá»u,

xứng với hai tiếng… [/COLOR][/COLOR]


[SIZE="6"][COLOR="Red"]Anh-Hùng[/COLOR][/SIZE]. †[/CENTER][/SPOILER]:2 (48)::2 (48)::2 (48):

Last edited by David; 03-05-2008 at 01:00 PM.
  #2  
Old 03-05-2008, 12:28 PM
tarta12a's Avatar
tarta12a tarta12a is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
Phần II


Dịch giả: vinhhoa
Nguồn: Tàng Thư Viện


Hoắc Kim tằng hắng má»™t tiếng, làm dịu Ä‘i giá»ng nói đã trở nên kích động quá mức khi đối diện Tiểu Sâm:
– Vụ án giết ngưá»i xảy ra lần thứ nhất vào ba năm trước đây, trong má»™t ngày hè nóng như thiêu đốt; cho đến bây giá», má»—i má»™t vụ án Ä‘á»u xảy ra vào mùa hè. HÆ¡n nữa, thảm án lại phát sinh lúc ban ngày, Ä‘á»u là những hôm thá»i tiết cá»±c nóng dị kỳ; dưá»ng như hung thá»§ rất bị ảnh hưởng bởi khí trá»i nóng bức.

Tiểu Sâm vẫn giữ nguyên vẻ mặt lạnh lùng; có Ä‘iá»u là tròng mắt ấy như huyá»…n như má»™ng, tiết ra má»™t lá»›p hào quang như làn sương má», làm cho y trông càng thêm phần bí hiểm muôn phần phức tạp.

Tôi chen vào nói:
– Thêm nữa là má»—i má»™t vụ án chết ngưá»i Ä‘á»u phát sinh trong vòng mưá»i hai tiếng, sau buổi nhạc há»™i mà anh tổ chức. Những thiếu nữ bị sát hại Ä‘á»u đã từng tham dá»± buổi nhạc há»™i cá»§a anh, phải nói rằng há» Ä‘á»u là những cô gái xinh đẹp. NÆ¡i xảy ra án mạng có thể nói là trong những hoàn cảnh vô cùng khác biệt: có vụ vừa má»›i vỠđến nhà thì bị hảm giết, có vụ ở ngay trong xe hÆ¡i, có vụ bên trong lâm viên rợp bóng gần nÆ¡i diá»…n trưá»ng nhạc há»™i. Những năm gần đây, anh đã làm những cuá»™c lưu diá»…n trên toàn thế giá»›i, và các vụ án hãm hiếp giết ngưá»i cÅ©ng thế, Ä‘á»u cÅ©ng xãy ra tại nhiá»u nước khác nhau. Dưá»ng như tên hung thá»§ ấy, luôn bám theo má»i bước đưá»ng anh lưu diá»…n. Anh không ngừng tổ chức nhạc há»™i, hung thá»§ không ngừng hảm giết 'fan' yêu nhạc mỹ lệ cá»§a anh.

Trong mắt Tiểu Sâm lá»™ vẻ ngỡ ngàng, ná»—i kinh sợ đã hiện lên trong ấy, nó gồm chứa sá»± uất ức bất tận cùng ná»—i u sầu không tan biến được. Thế nhưng trên gương mặt y lại bình lặng như mặt biển không má»™t gợn sóng, khiến ngưá»i ta thật khó mà nghÄ© đến vẻ mặt nhăn nhó cá»§a y vừa rồi.

Không thể chối rằng y truyá»n đạt cảm tình qua đôi mắt như má»™t phù thá»§y, quả là có sức câu hồn Ä‘oạt phách.

Hoắc Kim bèn nói tiếp:
– Những nạn nhân này phần lá»›n Ä‘á»u có bạn trai hoặc bè bạn cùng ở chung vá»›i há», nhưng Ä‘ang lúc hung thá»§ ấy xuất hiện, đột nhiên há» lại rÆ¡i vào tình trạng hôn mê, khi tỉnh lại thì thảm kịch đã xảy ra rồi. Mãi cho đến bây giá», vẫn chưa ai tìm ra nguyên nhân làm cho há» mê man.

Tiểu Sâm trừng to mắt trông vỠphía trước. Tôi dám chắc lúc này y đang rơi vào sự trầm tư, nhìn mà chẳng thấy gì hết.

Tôi liá»n há»i má»™t cách dứt khoát:
– Tiểu Sâm tiên sinh, vì sao má»—i buổi nhạc há»™i Ä‘á»u chá»n tổ chức vào mùa hè? Chẳng lẽ khí hậu cÅ©ng có ảnh hưởng tá»›i anh sao?

Sau cùng tôi cÅ©ng nêu ra đỠán quan trá»ng nhất.

– Ông không có quyá»n há»i Ä‘iá»u này, đây hoàn toàn là sá»± tá»± do cá»§a Tiểu Sâm.

Má»™t giá»ng nói căm tức lạnh như băng từ đằng sau truyá»n đến.

***

Tôi và Hoắc Kim cùng quay đầu lại, viên quản lý Phùng Lễ đang đứng trước cánh cửa đại sảnh đã mở rộng, ánh mắt phát ra tia nhìn gay gắt, xem ra ông ta thật sự nổi giận rồi!

Tôi lạnh lùng trả lá»i:
– Vì để bắt hung đồ xá»­ tá»­, có vấn đỠgì mà tôi không thể há»i được?

Phùng Lá»… nhìn chòng chá»c vào tôi, má»™t lúc sau má»›i nói:
– Chiếc xe Tổng thống phái đến đã tới đây. Tiểu Sâm, anh phải lập tức đi thôi!

Tôi nghiêm trang nói:
– Tôi đã nói trước, cuá»™c phá»ng vấn này phải ít nhất hai tiếng đồng hồ.

Phùng Lễ đáp:
– Xin má»i Cục trưởng cá»§a ông Ä‘i nói chuyện vá»›i Tổng thống vậy, xin lá»—i! Tuy nhiên, việc đầu tiên hay nhất là ông cùng Cục trưởng cá»§a ông, hãy giải thích những câu ông há»i không phải là vô lý. Tôi nghÄ© việc này cÅ©ng có chút khó khăn đó!

Nghe là biết Phùng Lá»… cÅ©ng đã tính trước lá»i lẽ sắc bén này, tôi quay sang Tiểu Sâm nói:
– Tiểu Sâm tiên sinh, anh có cho phép tôi được há»i thêm hai vấn đỠhay không?

Tiểu Sâm vá»›i ánh mắt như huyá»…n như má»™ng nhìn tôi chăm chú, đột nhiên lòng tôi dâng lên má»™t thứ cảm giác kỳ lạ. Năng lá»±c từ trong cái nhìn cá»§a y cô Ä‘á»ng lại tá»±a như má»™t dòng Ä‘iện, nó xuyên thẳng vào trong thần kinh cá»§a tôi như không chút gì ngăn cách.

Tiểu Sâm cúi đầu do dá»±, "Äinh..." , y búng móng tay vào chiếc ly, chất lá»ng mầu bích lục trong ly rung lên những vòng lăn tăn.

Phùng Lễ đi những bước dài đến sau bên Tiểu Sâm:
– Tiểu Sâm! Tổng thống vì anh mà sắp đặt buổi tiệc tối nay, nhanh Ä‘i thôi, anh không còn nhiá»u thì giỠđâu!

Tiểu Sâm bất chợt ngẩng đầu lên nói:
– Giết chết nó! Giết nó đi!

Y đứng dậy, sau đó tiện tay cầm lên ly rượu và thoáng nhìn tôi một cách khó hiểu, rồi thong thả bước vỠbên phía phòng ngủ.

Phùng Lễ đưa tay hướng vỠcửa phòng, lên tiếng không một chút khách khí:
– Xin má»i!

Tôi biết mình đã rÆ¡i vào cạm bẫy cá»§a ông này, cố tình sắp đặt để tôi gặp Tiểu Sâm trong ná»­a tiếng gấp rút, trước lúc y đến dá»± buổi tiệc tối vá»›i Tổng thống, khiến tôi không thể há»i tận tưá»ng.

Tôi bỠđi mà tức đầy một bụng.

***

Lúc ra đến đại sảnh, mắt Hoắc Kim nghếch lên nhìn qua ngó lại; trông điệu bộ của hắn cứ như là ông vua, chỉ thiếu vương niệm trên đầu. Có ngỠđâu nhìn thấy Tiểu Sâm, lại có thể làm cho hắn nghênh ngang tự đại đến vậy.

Tôi cố tình nói:
– Lão Hoắc! Anh quên xin chữ ký rồi!

Hoắc Kim sắc mặt tái Ä‘i, giật bắn ngưá»i, nhá»›n nha nhá»›n nhác quay đầu để Ä‘i, làm tôi phải lôi lại và hét lên:
– Nhưng mà, anh phải thay tôi làm một việc trước đã!

Hoắc Kim nói mà mặt mếu như khóc tang:
– Sếp ra lịnh đi! Tiểu nhân có thể làm được, phải làm; không thể làm được, cũng làm.

Tôi nghiêm mặt nói:
– Anh lập tức trưng dụng nhân viên thuá»™c quyá»n, theo dõi Tiểu Sâm suốt hai mươi bốn giá», tốt nhất là vào khách sạn mượn há»a đồ, tôi muốn anh xem xét chặt chẽ tất cả những lối ra vào, đặc biệt là đưá»ng lui tá»›i từ dãy phòng Tổng thống Ä‘i xuống tầng dưới.

Hoắc Kim ngạc nhiên há»i:
– Không phải là anh hoài nghi Tiểu Sâm chứ?

Tôi lạnh lùng nói:
– Trước khi phá giải vụ án, tôi hoài nghi bất cứ ngưá»i nào, gồm cả anh trong đó. Không được nói nhiá»u, Ä‘i làm việc ngay!

Hoắc Kim ngơ ngẩn đứng đỠra, rồi nhận lệnh đi mất.

Tôi trầm ngâm cả má»™t lúc, chợt phát hiện mình Ä‘ang suy tưởng rất há»—n loạn. Bèn nghÄ© có lẽ tốt hÆ¡n nên Ä‘i uống má»™t ly bia. Do đó liá»n bước vào quán bar bên trong khách sạn.

***

Vừa Ä‘i được mấy bước, gió hương ập lại, má»™t bàn tay ngà ngá»c đã móc vào khuá»·u tay tôi, lại cảm giác đỉnh đầu vú ép sát vào bả vai.

Tôi nghiêng đầu trông ngóng, nụ cưá»i như hoa nở trên gương mặt mỹ lệ cá»§a cô ký giả nổi tiếng Tả Thi Nhã Ä‘ang hướng vá» tôi, khiến tôi liên tưởng đến má»™t con công Ä‘ang xòe Ä‘uôi vênh váo.

Tôi chúm miệng cưá»i:
– Cô định dùng sắc đẹp để dụ dỗ liên bang mật thám sao?

Cô ta bèn trả lại vá»›i nụ cưá»i rá»±c rỡ trên môi:
– Chẳng biết là tiểu muội có đủ sức làm chuyện đó không?

Tôi thở dài đáp:
– Cô chỉ cần bớt đi hai chục phần trăm, đối với tên quỷ háo sắc như tôi vẫn còn rất hiệu nghiệm.

Tôi bốc phét lố rồi, bèn nuốt một miệng đầy nước miếng, háo hức nhìn thèm khát vào cổ chiếc áo lót bằng tơ lụa trắng bạc của cô nàng, chổ mở chùng xuống rảnh 'đôi gò' lúc ẩn lúc hiện.

Cô ta cưá»i mà mặt đỠlên:
– Anh nên dòm ngó kín đáo một chút, được không?

Tôi ngạc nhiên nói:
– Äến giá» cô vẫn không có ý định theo Ä‘uổi ôm ấp tên quá»· háo sắc như tôi, thôi hãy quên Ä‘i, đừng nên cản tôi, má»™t ngưá»i Ä‘i tìm cuá»™c vui.

Gương mặt xinh xắn của cô nàng cứ đỠmiết:
– ÄÆ°á»£c rồi! Chúng ta hãy làm má»™t cuá»™c trao đổi.

Tôi cưá»i cưá»i:
– Ngoại trừ là dâng lên tấm thân ngà ngá»c, hãy khoan nói vá» những chuyện khác.

Tả Thi Nhã không còn nhịn được nữa, rút tay ra khá»i khuá»·u tay tôi, nói giận dữ:
– Anh coi tôi là cái gì? Gái điếm ra đây bán dạo thân xác chắc?

Tôi lé mắt nhìn lên nhìn xuống tấm thân hấp dẫn cao gầy mảnh khảnh của cô ta, tuần tra một hồi, rồi nói:
– Còn cô nghĩ tôi là cái gì? Thằng khỠhớ hênh đem bán bí mật nhà nước sao?

Tả Thi Nhã đỠđẫn ra, cưá»i lên khúc khích, rồi lại thò tay móc vào khuá»·u tay tôi, nói dá»—i:
– Sá»›m biết anh là ngưá»i ngay thẳng, không làm chàng mật thám bị gạt làm chuyện bậy. ÄÆ°á»£c lắm! Äể tôi chuốc rượu anh trước, rồi má»›i lừa lấy bí mật quốc phòng.

***

Sau khi ngồi xuống tại má»™t góc khuất và yên lặng trong quán bar, cả hai cùng gá»i má»™t ly bia lá»›n.

Tả Thi Nhã nói:
– Không ngỠtrong bar này lại yên tĩnh đến thế!

Tôi cưá»i châm chá»c:
– Nhân viên cá»§a tôi Ä‘á»u được đẩy đến đại sảnh, để coi Tiểu Sâm giả trang ra ngoài tuần tra, còn ai có hứng thú mà đến chá»— này.

Tả Thi Nhã chớp chớp đôi mắt phụng dài và thanh tú, chân mày khẽ nhăn lại, trông xinh ơi là xinh!

Thưởng thức cái đẹp đã Ä‘á»i rồi, tôi má»›i thong thả nói:
– ÄÆ°á»£c rồi! Bày vẽ gì thì nói ra Ä‘i.

Tả Thi Nhã nhìn tôi một lúc, bèn dịu dàng buông tiếng:
– Con ngưá»i anh thật là thú vị!

Tôi há»i:
– So với Tiểu Sâm thì sao?

Cô ta sau lúc ngạc nhiên, liá»n cưá»i lên, dồn dập thở:
– Không ai có thể so với Tiểu Sâm. Y là một thiên tài không thể so bì được.

Tôi thất vá»ng nói:
– Xem ra tôi cũng phải mua đĩa nhạc Tiểu Sâm vỠnghe thôi, để làm giảm bớt phần nào sự khác biệt giữa chúng ta.

Tả Thi Nhã lắc đầu:
– Nghe nhạc Tiểu Sâm rồi chắc chắn anh sẽ muốn đến dự buổi nhạc hội của y, nghe đĩa nhạc hoàn toàn không giống như vào giây phút ấy.

Tôi thoáng giật mình, dưá»ng như vừa nắm bắt được má»™t Ä‘iểm gì đó, nhưng vẫn không thể diển tả sao cho được rõ ràng, bèn há»i:
– Không giống như thế nào?

Gương mặt xinh đẹp của Tả Thi Nhã hiện lên dáng vẻ say mê:
– Kinh nghiệm này dÄ© nhiên là không thể nói được rồi! Hay là có thể nói như thế này, má»—i má»™t nốt nhạc mà y diá»…n tấu, Ä‘á»u có thể tác động đến não bá»™ cá»§a anh, làm nó xuất hiện má»™t bức tranh tuyệt đẹp; cảm giác đó, thật không có gì mà sánh được.

Tôi lặng yên không nói, cẩn thận nghiá»n ngẫm những gì mà cô ta diá»…n tả.

Tả Thi Nhã nói:
– Chắc là phải đi rồi!

Tôi đứng dậy rồi há»i:
– Không phải là cô muốn lừa tôi lấy khẩu cung sao?

Tả Thi Nhã đáp:
– Chỉ có mấy tên khá» khạo má»›i nghÄ© đến chuyện lừa lấy khẩu cung cá»§a Äá»— đại úy nổi tiếng trên toàn thế giá»›i, tốt hÆ¡n nên để dành sức lá»±c, chẳng bằng để lại cho anh ấn tượng đẹp thêm sao!

Cô nàng nghiêng ngưá»i, ‘in dấu’ đôi môi hồng tươi má»ng lên má trái cá»§a tôi. Trong tiếng cưá»i dòn dã, nàng rá»i bước như cánh bướm chập chá»n bay.

***

Lúc tôi trở lại cÆ¡ quan, trong lòng vẫn còn bối rối bồi hồi bởi nụ hôn thu hồn Ä‘oạt phách, khắc dấu tại trong tim và tàn vết còn trên mặt; hy vá»ng đây chẳng phải là Ä‘iá»m báo trước cho việc rÆ¡i vào bể lụy tình.

Tiếng gõ cửa vang lên.

Tiến sÄ© Bạch Kỳ An đẩy cá»­a bước vào, ông ta là chuyên gia giá»i nhất vá» khoa Tá»™i Phạm, cùng phụ trách vá»›i chúng tôi vá» cái gá»i là ''Sát Thá»§ cá»§a 'Fan' Mê Nhạc"; thành viên chính cá»§a nhóm chuyên án.

Tôi há»i:
– Lão Bạch! Trễ thế này mà vẫn chưa vỠnhà trông cháu bé sao?

Bạch Kỳ An đáp:
– Chỉ cần không nhìn thấy cái mặt vàng bá»§ng cá»§a bả trong nhà, khổ gì tui cÅ©ng chịu được, luôn cả những lá»i cậu nói.

Trong tiếng mắng cưá»i, ông ta đã không ngại ngùng ngồi xuống cái bục ở trước tôi. Má»i ngưá»i đã làm bạn vá»›i nhau hÆ¡n mưá»i năm, ngoại trừ trên ngưá»i ông ta có bao nhiêu sợi lông là tôi không biết, còn cái gì thì cÅ©ng rõ như đưá»ng chỉ tay.

Bạch Kỳ An nói:
– Tui đã tập hợp dữ kiện hiện có trong tay, liên quan đến "Sát thủ của 'fan' mê nhạc", và nhận ra một vài kết quả kỳ quái; cậu coi mấy tấm hình này trước đi, xem cậu có tinh mắt cũng giống như tui không?

Tôi cầm lấy tập ảnh lá»›n mà ông ta đưa sang, nhìn qua chăm chú. Äây Ä‘á»u là những bức ảnh hiện trưá»ng vá» các thiếu nữ là 'fan' yêu nhạc bị hung thá»§ hảm hiếp cho đến chết.

Tôi để toàn bộ tập hình ảnh lên trên bục, rồi nói:
– Äây là lần thứ má»™t trăm mà tôi xem những bức ảnh, chẳng đáng để mắt vào, chụp sau khi các cô bị lá»™t trần hiếp chết. Há» Ä‘á»u trong tình trạng kích động đến cá»±c độ mà chết bất đắc kỳ tá»­, cÅ©ng giống như dùng quá lượng chất kích thích, mạch máu bị tắt nghẽn dẫn đến tình trạng vỡ động mạch. Vấn đỠlà trong máu cá»§a há» không để lại dấu vết cá»§a chất thuốc, chỉ có âm đạo nÆ¡i phần dưới thân thể là rõ ràng bị hư hại rách nát; chứng tá» tên ác quá»· này có bá»™ phận sinh dục và năng lá»±c hÆ¡i mạnh hÆ¡n so vá»›i ta.

Bạch Kỳ An nói tiếp:
– Cái dị hợm nhứt là trên ngưá»i há» không có má»™t vết thương nào khác. Thông thưá»ng trong mấy án mạng kiểu này, trên ngưá»i nạn nhân nhứt định có đầy vết bầm sót lại cá»§a sá»± bạo hành, dấu răng cá»§a kẻ hảm hiếp. Nhưng những nạn nhân này ngược lại không có gì hết, giống như bị hảm hiếp mà không há» có ý chống cá»± vậy.

Tôi thở dài nói:
– Äại chuyên gia há» Bạch Æ¡i! Ông đã nói vá»›i tôi hằng trăm lần rồi, nói chuyện này nữa thật chán quá Ä‘i!

Bạch Kỳ An khinh khỉnh "hừm" lên một tiếng chán nản:
– Cậu có chú ý coi nét mặt của hỠsau khi chết không? Nó giống như là bình yên và đẹp quá, làm như cái chết là cao điểm của sự sung sướng, không một chút gì mà không vui cả!

Cả ngưá»i tôi rung lên, lại cầm lên những bức ảnh xem xét cẩn thận. Bạch Kỳ An nói thật chẳng sai, hỠđã chết Ä‘i trong ná»—i vui sướng cá»±c kỳ. Cái gì đã làm cho hỠđể lại cái chết vá»›i dáng vẻ bình an, mãn nguyện đến thế?

Chuông điện thoại reo reng.

Tôi nhắc lấy ống nghe, tiếng nói cá»§a Cục trưởng La Äan vang lên:
– Äá»— đại úy, anh đến ngay văn phòng cá»§a tôi.

***

Tôi ngồi xuống, đối diện với Cục trưởng La đan.

Ông ta khác hẳn vá»›i vẻ hăng hái cởi mở thưá»ng ngày, do dá»± cả má»™t lúc rồi má»›i cố gắng mở miệng:
– Anh vừa rồi đến gặp Tiểu Sâm?

Tôi khẽ gật đầu, linh tính có chuyện không ổn thá»a sẽ xảy ra.

Äôi mắt sắt bén cá»§a ông ta nhìn tôi chòng chá»c:
– Nghe nói thái độ cá»§a anh đối vá»›i Tiểu Sâm rất khiếm nhã, đã há»i y vài vấn đỠkhông nên há»i.

Tôi nói một cách châm biếm:
– Lần tá»›i tôi có thể đưa những câu há»i cho sếp xem qua trước, để sếp khoanh ra những câu nào không được há»i.

Cục trưởng đáp:
– Không có lần tới đâu!

Tôi ngạc nhiên há»i:
– Sếp lại đùa giỡn đấy thôi!

Ông ta tỠvẻ lạnh nhạt:
– Tôi nghiêm chỉnh còn hÆ¡n mục sư giảng đạo trong giáo đưá»ng.

Tôi lấy làm lạ bèn nói:
– Hy vá»ng là sếp không quên rằng tôi Ä‘ang Ä‘iá»u tra bá»™ án liên quan đến vụ hiếp chết mưá»i ba thiếu nữ.

Cục trưởng đáp:
– Không ngưá»i nào cản trở anh bắt giam tá»™i phạm, chỉ là không muốn đụng chạm đến Tiểu Sâm.

Tôi lạnh lùng há»i:
– Giả sử Tiểu Sâm là hung thủ thì sao?

Ông ta đập tay lên bục một cái, tức giận la lên:
– Mẹ kiếp! Vừa rồi Quản lý cá»§a Tiểu Sâm, tên côn đồ xảo trá Phùng Lá»…, trong buổi tiệc trên đài trước mặt bao ngưá»i, quay sang khiếu nại vá»›i Tổng thống, nói rằng Cục Ä‘iá»u tra Liên bang cho rằng Tiểu Sâm chính là hung thá»§ nên đến gặng há»i, việc này đã ảnh hưởng đến tâm tình cá»§a Tiểu Sâm. Giả sá»­ tình huống này không được cải thiện, Tiểu Sâm sẽ há»§y bá» buổi nhạc há»™i cá»§a mình. Anh biết nó có thể có hậu quả gì không? Cứ tính cả vạn 'fan' yêu nhạc cùng tiến vào trong này, đập phá tất cả đồ đạc gì có thể đập phá được, 'fan' mê nhạc cá»§a Tiểu Sâm mà nổi giận lên rồi, ngay cả Tổng thống há» cÅ©ng có thể lật đổ.

Tôi hỠhững nói:
– Hãy để chúng tôi xét nghiệm tinh dịch, lông tóc của Tiểu Sâm; nếu y không phải là hung thủ…

Cục trưởng nhanh chóng đứng dậy:
– Tổng thống đã đích thân gá»i cú Ä‘iện thoại, kêu anh tránh xa chừng được nào thì chạy xa chừng đó; đây không phải là đỠnghị, mà là mệnh lệnh. Nhá»› đấy! So vá»›i Tiểu Sâm, anh và tôi Ä‘á»u là những nhân vật nhá» bé không cần thiết, có thể hy sinh mà không đáng để tâm. HÆ¡n nữa, anh có biết không? Tất cả thu nhập cá»§a y Ä‘á»u hiến tặng cÆ¡ quan từ thiện mà không lấy má»™t xu nào!

Tôi móc gói thuốc lá ra, trao ông ta một điếu, đưa một điếu lên miệng mình rồi châm lửa; sau khi hít một hơi dài, bèn nói:
– Sếp báo trước cho Tổng thống chuẩn bị hoa tươi, để tế lễ một thiếu nữ bị hại khác nữa!

***

'Venus' là sân biểu diá»…n ngoài trá»i lá»›n nhất trong nước, có thể chứa được má»™t trăm hai chục ngàn ngưá»i. Lúc sáu giá», bốn mươi cổng diá»…n trưá»ng bắt đầu mở rá»™ng, 'fan' yêu nhạc có đến vạn vạn ngưá»i tuần tá»± nối Ä‘uôi nhau tiến vào diá»…n trưá»ng. Äến bẩy giá» ba mươi phút, ngưá»i ta đã ngồi kín mít khắp nÆ¡i trên những dãy ghế cứ tầng tầng cao lên theo hình vòng cung.

Ãnh đèn pha rá»±c chiếu tập trung trên khán đài cao hình bán nguyệt tại hướng tây sân biểu diá»…n. NÆ¡i đó chỉ đặt má»™t cây đàn guitar. Äúng tám giá», Nhạc vương Tiểu Sâm, ngưá»i nổi tiếng trên toàn thế giá»›i sẽ cầm lên cây guitar đó, đàn lên những nhạc khúc khiến muôn ngưá»i mê cuồng say đắm.

Má»™t trăm hai chục ngàn ngưá»i lặng yên má»™t cách khác thưá»ng, lòng mong đợi khiến hỠđã quên mất chuyện mở miệng kêu hô. Há» càng giống như má»™t Ä‘oàn giáo dân chá»±c chầu vị thánh, đợi chá» Tiểu Sâm vì há» mà tấu lên di tích thánh thần.

Mặc dù trên phương diện âm nhạc, tôi không cảm thấy hứng thú cho lắm, vẫn bị xúc động bởi bầu khí phận hiện trưá»ng, và đã sinh ra má»™t tâm trạng rất khác lạ.

Tôi đứng tại hậu trưá»ng, có phần bỡ ngỡ ngóng nhìn ánh đèn chiếu xuống chiếc guitar lẻ loi chịu đựng nÆ¡i trước khán đài, đối mặt vá»›i mưá»i hai vạn 'fan' mê nhạc. Giả sá»­ Tiểu Sâm có thật là hung thá»§, tôi phải nên làm gì đây? Nếu Tiểu Sâm cần có nữ nhân, chỉ cần ngoắc ngón tay; ngưá»i đẹp có thể nối má»™t vòng trái đất, sắp hàng vào phòng cho mà cưng chiá»u thá»a thích. Y cần gì mạo hiểm Ä‘i cưỡng hiếp chứ? Như thế lại càng thêm quá nhiá»u vấn đỠkhó lòng giải thích rồi.

***(còn tiếp)
Tài sản của tarta12a


Last edited by David; 03-05-2008 at 12:59 PM.
  #3  
Old 10-05-2008, 02:07 AM
David's Avatar
David David is offline
Cây Si Của Phoenix
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngày
Xu: 0
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Nhạc vương
Truyện ngắn của Huỳnh Dị
(phần 3) Tiếng nhạc diệu kỳ


Dịch giả: vinhhoa
Nguồn: Tàng Thư Viện


'Venus' là sân biểu diá»…n ngoài trá»i lá»›n nhất trong nước, có thể chứa được má»™t trăm hai chục ngàn ngưá»i. Lúc sáu giá», bốn mươi cổng diá»…n trưá»ng bắt đầu mở rá»™ng, 'fan' yêu nhạc có đến vạn vạn ngưá»i tuần tá»± nối Ä‘uôi nhau tiến vào diá»…n trưá»ng. Äến bẩy giá» ba mươi phút, ngưá»i ta đã ngồi kín mít khắp nÆ¡i trên những dãy ghế cứ tầng tầng cao lên theo hình vòng cung.

Ãnh đèn pha rá»±c chiếu tập trung trên khán đài cao hình bán nguyệt tại hướng tây sân biểu diá»…n. NÆ¡i đó chỉ đặt má»™t cây đàn guitar. Äúng tám giá», Nhạc vương Tiểu Sâm, ngưá»i nổi tiếng trên toàn thế giá»›i sẽ cầm lên cây guitar đó, đàn lên những nhạc khúc khiến muôn ngưá»i mê cuồng say đắm.

Má»™t trăm hai chục ngàn ngưá»i lặng yên má»™t cách khác thưá»ng, lòng mong đợi khiến hỠđã quên mất chuyện mở miệng kêu hô. Há» càng giống như má»™t Ä‘oàn giáo dân chá»±c chầu vị thánh, đợi chá» Tiểu Sâm vì há» mà tấu lên di tích thánh thần.

Mặc dù trên phương diện âm nhạc, tôi không cảm thấy hứng thú cho lắm, vẫn bị xúc động bởi bầu khí phận hiện trưá»ng, và đã sinh ra má»™t tâm trạng rất khác lạ.

Tôi đứng tại hậu trưá»ng, có phần bỡ ngỡ ngóng nhìn ánh đèn chiếu xuống chiếc guitar lẻ loi chịu đựng nÆ¡i trước khán đài, đối mặt vá»›i mưá»i hai vạn 'fan' mê nhạc. Giả sá»­ Tiểu Sâm có thật là hung thá»§, tôi phải nên làm gì đây? Nếu Tiểu Sâm cần có nữ nhân, chỉ cần ngoắc ngón tay; ngưá»i đẹp có thể nối má»™t vòng trái đất, sắp hàng vào phòng cho mà cưng chiá»u thá»a thích. Y cần gì mạo hiểm Ä‘i cưỡng hiếp chứ? Như thế lại càng thêm quá nhiá»u vấn đỠkhó lòng giải thích rồi.

***

– Äá»— đại úy!

Tôi như bừng tỉnh lại sau những suy tưỡng mông lung, đứng sau lưng tôi là Phùng Lễ với gương mặt căng thẳng.

Phùng Lá»… không chút tình cảm, trầm giá»ng nói:
– Äi xuống đài Ä‘i! Có ông tại đây sẽ ảnh hưởng đến tâm tình Tiểu Sâm.

Tôi lạnh nhạt trả lá»i:
– Tôi tưởng Tiểu Sâm cÅ©ng hy vá»ng tôi bắt được hung thá»§ chứ!

Phùng Lễ hét lên:
– Cút xuống ngay! Bằng không tôi lập tức tuyên bố hủy bỠbuổi nhạc hội chỉ vì ông.

Tôi lắc vai, chúm miệng cưá»i:
– Äi thì Ä‘i chứ! Dù sao đến giỠđối vá»›i âm nhạc, tôi cÅ©ng chẳng hứng thú gì cho lắm!

Nói xong tôi xoay ngưá»i theo bậc thang bên trái khán đài bước xuống.

Phùng Lá»… có mằm mÆ¡ cÅ©ng không mÆ¡ được là tôi lại phản ứng kiểu này, làm cho ông ta đâm ra bối rối. Tôi vừa bước xuống bậc thang, thoáng nghiêng ngưá»i ngoái lại, đã không còn nhìn thấy Phùng Lá»… nÆ¡i chá»— tối tăm đó!

***

– Này! Äá»— đại úy!

Tôi nhanh chóng quay đầu, chỉ thấy tại dãy ghế ở hàng trước nhất, ngưá»i đẹp Tả Thi Nhã Ä‘ang hướng vá» tôi ra sức vẫy tay. Tôi chen đến chá»— bên cạnh cô ta rồi ngồi xuống, châm chá»c há»i:
– Cô chá»n được chá»— ngồi tốt thật!

Tả Thi Nhã nói:
– Việc nhá» này cần gì đến thá»§ Ä‘oạn, tôi đâu cần phải làm lá»™n xá»™n lên. Chao ôi! Khí trá»i quá nóng, tôi không hiểu những buổi nhạc há»™i cá»§a Tiểu Sâm vì sao luôn tổ chức ngoài trá»i. Vả lại, đúng ngay vào những hôm nóng nhất trong mùa hè, còn chính xác hÆ¡n so vá»›i đài khí tượng nữa!

Tôi chợt giật mình. Cô ta nói đúng lắm! Tiểu Sâm vì lý do gì, má»—i lần tổ chức nhạc há»™i, chá»n đúng vào những ngày khí trá»i nóng nhất.

Khán giả toàn diá»…n trưá»ng cất tiếng hoan hô, tiếng hò hét chấn động cả má»™t góc trá»i.

Tiểu Sâm mặc nguyên bá»™ y phục mầu Ä‘en, hiên ngang bước ra trước khán đài; không biết lý do gì mà y cứ cầm trong tay ly rượu chân cao, chứa đầy chất lá»ng mầu xanh biếc.

Tiếng vá»— tay cùng tiếng hoan hô vang dá»™i khắp trá»i, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u cùng nhau đứng dậy, biểu lá»™ hết lòng sùng kính và á»§ng há»™ đối vá»›i thần tượng cá»§a há».

Tôi hoàn toàn không có ý đứng lên, nhưng vì Tả Thi Nhã đã đá tôi má»™t cước Ä‘au lắm, nên chỉ còn cách đưa bá»™ mặt khổ Ä‘au mà đứng dậy. Tiểu Sâm đưa cánh tay lên, tất cả má»i ngưá»i bá»—ng nhiên yên lặng, lặng yên đến ná»—i kim rÆ¡i cÅ©ng nghe được. Do sá»± huyên náo chuyển thành tÄ©nh mịch, Ä‘iá»u trái ngược này khiến ngưá»i ta cảm động bá»™i phần.

Tôi và Tả Thi Nhã ngồi nơi dãy đầu tiên phía bên trái, cách xa Tiểu Sâm chỉ hơn hai mươi thước, có thể rõ ràng trông thấy tất cả những biểu lộ của y.

Chỉ thấy Tiểu Sâm với ánh mắt như huyễn như mộng chậm rãi nhìn khắp nơi, đang lúc y trông sang tôi và Tả Thi Nhã, ánh mắt ấy đã dừng lại một cách rõ rệt.

Y đang dán mắt vào Tả Thi Nhã.

Tôi được thấy lại ánh mắt mà y nhìn Tả Thi Nhã lần đầu gặp bên ngoài dãy phòng Tổng thống, ánh mắt ấy có sự kích động lẫn lộn trong nỗi sầu thương.

Tả Thi Nhã cảm được Tiểu Sâm Ä‘ang nhìn mình, cảm động đến ná»—i trÆ¡ mắt ngẩn ngÆ¡, hồn vía theo mây gió; trong lòng tôi không khá»i dâng lên má»™t chút đố kỵ.

Tiểu Sâm dừng lại ít nhất là sáu giây trên gương mặt xinh đẹp cá»§a cô nàng, rồi má»›i dá»i ánh mắt nhìn qua nÆ¡i khác.

Cô ta thầm thì nói:
– Trông y cầm ly rượu trong tay, má»—i lần ra trình tấu Ä‘á»u cầm theo chiếc ly ấy, nhưng thật sá»± chưa từng thấy y uống bao giá».

Tiểu Sâm đặt ly rượu xuống một bên, cầm lên cây đàn guitar, rồi y ngồi xuống chiếc ghế cao đặt phía trước.

Khán giả toàn trưá»ng ngồi xuống má»™t cách cẩn thận, tuyệt đối tÄ©nh lặng như chết.

***

– Tình tang!

Nhạc vương Tiểu Sâm bắt đầu tấu đàn.

Những ngón tay thon dài cá»§a Tiểu Sâm bắt đầu gảy vuốt, tung múa nhẹ nhàng trên các sợi dây đàn guitar. Tiếng nhạc tuôn trào như dòng nước chảy, trôi hướng vá» toàn trưá»ng vá»›i hÆ¡n cả má»™t trăm ngàn ngưá»i Ä‘ang khao khát nhạc tấu thoát tay y như Ä‘iên cuồng mê dại.

Vào lúc này thì khắp Äất Trá»i Ä‘á»u tràn ngập tiếng nhạc "tang tính tình tang", tôi có nghÄ© đến việc chú ý lắng nghe Ä‘iệu nhạc xem nó như thế nào, làn Ä‘iệu ra sao, nhưng hoàn toàn không nắm bắt được; chỉ là những tiếng nhạc từng nốt, từng nốt nối tiếp nhau; thậm chí khoảng cách từ giữa âm này sang âm khác, dưá»ng như nó còn đáng lắng nghe hÆ¡n là tiếng nhạc chính nó nữa!

Tôi chợt bừng tỉnh lại, mình đã làm gì? Suốt cả Ä‘á»i, tôi chưa từng có khoảnh khắc như thế này, là chú tâm lắng nghe theo má»—i âm thanh cá»§a từng tiếng nhạc.

– Tang!

Dư âm như muốn dứt hẳn, thình lình lại vút lên "tinh tính tàng tang", má»™t chuá»—i đơn âm vang vá»ng như hạt châu rÆ¡i trên đĩa ngá»c. Những tiếng rá»i rã này dưá»ng như ở tại má»™t nÆ¡i rất xa vá»i, rất diệu vợi; tôi lại đắm chìm trong tiếng nhạc nữa rồi!

Tôi đã nhìn thấy trái đất đen như mực, với một vòng ánh sáng lấp lánh, tiếp theo là một chuỗi vòng ánh sáng lan xa dần rồi tan biến, và kinh nghiệm nối tiếp càng khó mà hình dung cho được.

Chẳng có ngưá»i nào, chẳng có má»™t sân diá»…n tấu ngoài trá»i nào, chẳng có cái gì cả; có chăng chỉ là tiếng nhạc giữa Äất Trá»i, hòa cùng ảo ảnh thị giác khó mà tách rá»i khá»i cung bậc du dương. Tất cả chỉ giống như má»™t giấc má»™ng êm ái ngá»t ngào, vào má»™t đêm tối giữa mùa hạ ấy.

Làn gió nhẹ phất phÆ¡ qua đồng ná»™i, cá» xanh cao đến gối chân ngưá»i, nhấp nhô như làn sóng, mênh mông chẳng biết đâu là cùng tận bến bá»; trăng sáng treo cao trên dốc núi trÆ¡ trá»i, ánh trăng chiếu lên dòng nước chảy nhanh dưới bá» dốc. Dưới sá»± dẫn dắt bởi tiếng nhạc như mê đắm ảo huyá»n cá»§a Tiểu Sâm, tôi cứ thoát rồi lại nhập giữa khung cảnh kỳ dị và thế giá»›i đầy quyến rÅ©, thân này không tá»± chá»§ được rồi!

Tôi cảm thấy tiếng lặng thinh cá»§a đàn guitar như chá»c xoáy vào hệ thần kinh, và mạch nhịp cùng lúc đập nhanh lên. Tôi đã quên mất mục đích để đến buổi nhạc há»™i, đã quên mất mối hoài nghi đối vá»›i Tiểu Sâm, chỉ còn sót lại là cung-nhạc-say-má»™ng tinh khiết nhất, mỹ miá»u nhất; và cảm nhận này, chỉ có được trong má»™t giấc ngá»§ ngon.

Giữa Äất Trá»i chí thuần tuyệt mỹ ấy, tôi đã khắc phục được ná»—i kinh sợ đối vá»›i việc sống chết, dòng thá»i gian bất tận mà tôi Ä‘ang ngước trông từ khe hở tay trôi mãi, thấu hiểu được sá»± vÄ©nh hằng bất diệt cá»§a vÅ© trụ, không có sá»± tận cùng. Äá»™t nhiên, trong lòng tôi dâng lên má»™t ná»—i buồn thương, rồi lại nhanh chóng bị thay thế bởi má»™t niá»m vui khôn tả khác, đến giá» tôi má»›i hiểu được thế nào là 'trăm vạn ná»—i niá»m như sóng dậy trong lòng.'

–Tang...

Dư âm đồng vá»ng.

Tôi ngỡ ngàng mở bừng mắt, vừa đúng lúc kịp nhìn theo bóng lưng Tiểu Sâm tay cầm ly rượu đi mất. Tiếng nhạc đã dứt hẳn, bấy giỠmới phát giác, mặt mình đã chứa chan đôi dòng lệ nóng rồi!

Tôi lá»§i thá»§i má»™t mình Ä‘i trên đưá»ng. Hai tiếng sau khi buổi nhạc há»™i kết thúc, tâm tình cá»§a tôi vẫn chưa thể trở lại bình thưá»ng.

Tiếng nhạc cá»§a Tiểu Sâm khiến ngưá»i ta có cảm giác tâm hồn như bị dao động, vừa rồi là kinh nghiệm tuyệt đỉnh mà Ä‘á»i ngưá»i thật sá»± có thể bám trèo lên. Tôi nghÄ© rằng tất cả những ngưá»i tham dá»± buổi chÆ¡i nhạc này Ä‘á»u cÅ©ng giống như tôi, rá»i khá»i diá»…n trưá»ng mà lòng dạ bâng khuâng, mang theo má»™t giấc má»™ng đẹp khiến tất cả má»i ngưá»i lưỡng lá»± không thôi!

Tại sao ta lại không thể có được từng giây từng phút cũng giống như vừa rồi?

– Két!

Có tiếng thắng xe vang lên đằng sau tôi.

***

Tôi theo bản năng, bèn phóng sang một bên.

Má»™t chiếc xe ‘Sedan’ Nhật Bản đỗ lại bên cạnh, Tả Thi Nhã thò đầu ra cưá»i há»i:
– Äại trinh thám, xe cảnh sát cá»§a anh bị hư rồi sao?

Tôi lắc đầu nói:
– Không đâu! Tôi muốn được yên tĩnh để suy nghĩ một vài chuyện.

Tả Thi Nhã ranh mãnh há»i:
– Nghĩ đủ rồi, phải không?

Tôi mở cửa xe, ngồi vào trong rồi nói:
– NghÄ© vá» cô thì vẫn chưa gá»i là đầy đủ.

Tả Thi Nhã có vẻ kinh ngạc, nhìn tôi nói:
– Äầu óc cá»§a anh nhất định có sá»± cấu tạo không giống ngưá»i khác. Những ngưá»i khác lần đầu tiên Ä‘i nghe nhạc Tiểu Sâm trình diá»…n, có đến luôn mấy ngày vẫn chưa hồi phục như lúc thưá»ng, anh đã tỉnh cÆ¡n mê sá»›m nhanh đến thế!

Tôi há»i:
– Cô không phải cũng nhanh đó sao?

Tả Thi Nhã cưá»i nói:
– Äây là lần thứ mưá»i tám em nghe y chÆ¡i nhạc rồi, sau khi buổi trình diá»…n chấm dứt, trong ná»­a tiếng là có thể hồi phục lại. Có lúc em thật sá»± nghi ngỠâm nhạc cá»§a y là má»™t loại yêu thuật.

Tôi thở dài ngao ngán:
– Cho dù là thuốc độc, tôi cũng cam lòng mà uống.

Cô ta cưá»i âu yếm:
– Anh bị y chinh phục rồi. Có nghe y biểu diễn tối mai không? Với thân phận đặc biệt của anh, có thể giúp đưa em vào chứ? Em chỉ có vé vào cho buổi diễn vừa rồi.

Tôi khẽ nhếch môi, còn chưa kịp nói ra tiếng nào; cô nàng đã giận dỗi:
– Anh nói gì?

Tôi khe khẽ nói; cô ta hết chịu nổi, lấy tai đưa sát vào môi tôi, la nên:
– Nói lớn một chút!

Tôi cắn nhẹ vào chiếc hoa tai rồi nói:
– Chúng ta đi 'make love'.

Gương mặt nhạt phấn cá»§a cô nàng á»­ng Ä‘á», ngồi ngay ngưá»i lại, răng thì cắn chặt, dáng Ä‘iệu này thật là lôi cuốn ngưá»i ta quá sức. Xe chạy trên đưá»ng được má»™t lúc thì cô ta há»i:
– Tới nhà anh hay đến chỗ em?

Ngôi nhà hai tầng cá»§a Tả Thi Nhã ở vùng nam ngoại ô, má»™t thành phố nhỠđẹp và tÄ©nh mịch, cây rừng sum suê ngoạn mục. Trên đưá»ng Ä‘i, chúng tôi cÅ©ng không nói đến má»™t câu, chỉ để ý lắng nghe nhịp đập trong tim cá»§a đối phương.

Tôi bá»—ng nhiên nhận ra rằng mình chưa từng có ý như là muốn 'make love' vá»›i má»™t ngưá»i con gái.

Chiếc xe ngừng lại, Tả Thi Nhã khẽ nói ra hai chữ:
– Äến rồi!

Äút chìa khóa vào trong ổ, má»™t tiếng "tách" vang lên, cá»­a đã mở rá»™ng ra. Tả Thi Nhã nói:
– Äại trinh thám! Xin má»i!

ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tôi không nhưá»ng. Vừa đặt chân lên bậc thá»m trước cá»­a, má»™t cÆ¡n chóng mặt như đập vào thần kinh, làm tôi loạng choạng hai bước, "bịch" má»™t tiếng, má»›i biết là mình đã đâm đầu vào bức tưá»ng cạnh cá»­a.

– Ã!

Tiếng hét kinh hoảng của Tả Thi Nhã làm tôi tỉnh táo lại.

***

Sự huấn luyện dài lâu làm tôi lập tức nghĩ đến chuyện gì đang xảy ra.

Tôi gắng gượng Ä‘i tá»›i cá»­a chính; vừa Ä‘i hai bước lại nổi cÆ¡n chóng mặt, thấy trá»i đất như quay cuồng. Tôi không thể chịu đựng được nữa, bèn quỳ phục xuống đất.

Tôi cảm giác được có má»™t lá»±c lượng quá»· quái Ä‘ang len lá»i vào trong đầu óc, kiểm soát hệ thần kinh tôi.

Hung thủ đã xuất hiện rồi!

Nó Ä‘ang dở phù pháp khiến ngưá»i ta phải hôn mê để đối phó tôi. Äáng tiếc là tôi vẫn không biết, làm sao nó có thể làm được như vậy. Tôi nhất định phải tranh đấu.

à niệm chống đối này vừa má»›i thoáng qua, má»™t cÆ¡n mệt mõi rã rá»i không thể kháng cá»±, từ trung tâm thần kinh lan truyá»n liên tục ra khắp toàn thân. Lúc đó tôi chỉ nghÄ©, ngay tại đây, hãy ngá»§ yên má»™t giấc ngàn thu không tỉnh lại.

Tôi đã ngã nằm sóng sượt, gương mặt chạm vào mặt đất mát lạnh, đầu óc lập tức tỉnh táo. Lúc nào tôi cÅ©ng Ä‘á»u tin rằng mình có ý chí vững chắc như sắt thép. Cắn vào đầu lưỡi má»™t cái, cÆ¡n Ä‘au Ä‘iếng làm cả ngưá»i tôi rung động, đầu óc đã khôi phục được hÆ¡n má»™t ná»­a, bèn chống tay trưá»n dậy. Vừa nghÄ© đến việc đứng lên, lại cảm thấy choáng váng hết sức khó chịu; tôi không dám thá»­ lại nữa, chỉ còn cách liá»u mạng mà lê lết vào trong phòng.

Trong phòng truyá»n ra tiếng thở hổn hển tá»±a như cá»§a dã thú và giá»ng Tả Thi Nhã rên rỉ nÅ©ng nịu. Trong lòng tôi có chút giận dữ, liá»n rút súng lục ra, liá»u lÄ©nh chống đối lá»±c lượng khống chế thần kinh tôi, và từng ly từng tấc mà tôi trưá»n vào trong đó.

Äập vào mắt tôi là cảnh tượng tàn bạo khiến cả Ä‘á»i tôi không thể nào quên được.

Má»™t ngưá»i đàn ông cả ngưá»i trần truồng, lưng quay vá» phía tôi, hai chân duá»—i ra, nằm sấp trên tấm thân lõa lồ cá»§a Tả Thi Nhã bên trên mặt thảm. Trên lưng gã có má»™t vết đỠnhư máu; đưá»ng vẽ nhăn nheo trên vết lưng đó trông tá»±a như cá sấu mà không phải cá sấu. Nhưng tôi thật sá»± biết rõ đó là má»™t Dị vật có sá»± sống.

– Äùng!

Viên đạn bắn trúng vào vai bên trái cá»§a gã, làm ngưá»i đàn ông đó cả ngưá»i ngã xuống phía trước. Tôi lại cảm thấy chóng mặt không chịu được, rồi ngất Ä‘i không còn biết gì nữa.

***

Äến khi tôi tỉnh lại, đã là quá trưa ngày hôm sau.

Tôi lồm cồm đứng dậy, Tả Thi Nhã vẫn còn nằm mê man trên mặt đất, nụ cưá»i trên mặt mang theo vẻ ngá»t ngào. Trong sá»± kinh hoàng, tôi nhận ra bá»™ ngá»±c cao ngồng cá»§a cô ta vẫn còn phập phồng má»™t cách nhịp nhàng.

Máu trên mặt đất đã trở nên đen sậm, khiến tôi hiểu được rằng đêm qua không chỉ là một cơn ác mộng.

Tôi bồng lấy cô ta đặt lên giưá»ng, lấy má»n đắp kín, rồi má»›i lái xe đến há»™i trưá»ng biểu diá»…n.

Tôi Ä‘i thẳng vào hậu trưá»ng, đến trước phòng hóa trang thì bị Phùng Lá»… chặn lại.

Ông ta lạnh lùng há»i:
– Ông muốn làm gì đây?

Tôi lạnh nhạt nói:
– Muốn chứng thật một việc.

Sắc mặt ông ta tái hẳn:
– Ông mà không quay ra, tôi gá»i ngay cảnh sát Ä‘uổi ông Ä‘i.

Giá»ng nói nhẹ nhàng cá»§a Tiểu Sâm từ bên trong vá»ng ra:
– Phùng Lá»…! Bác còn muốn tôi che dấu sá»± thật đến lúc nào, hãy để Äại úy Ä‘i vào đây.

Phùng Lễ hoảng hốt quát tháo:
– Tiểu Sâm! Anh là kho tàng quý báu cá»§a nhân loại, tôi nhất định phải bảo vệ anh, không ngưá»i nào có thể làm hại đến anh.

Tiểu Sâm hiện ra trước cá»­a, trên tay cầm ly rượu như má»i lần, trong ly là chất lá»ng lóng lánh mầu xanh biếc; ngoài việc khiến ngưá»i ta cảm thấy lạ lùng, đôi mắt như huyá»…n như má»™ng đó cá»§a y cứ nhìn tôi chòng chá»c.

Tôi không khá»i bỡ ngỡ, thấy gương mặt y trắng mét khác thưá»ng. Vẻ mặt đó đúng là sau khi mất máu khá nhiá»u.

Tiểu Sâm nói:
– Xin theo tôi đến đây!

Lá»i y nói có sức lôi cuốn vô cùng mạnh mẽ, làm tôi không còn tá»± chá»§ được mà phải Ä‘i theo sau bước chân y. Äá»™t nhiên tôi như bừng tỉnh lại, thì ra đã Ä‘i đến bức màn trước sân khấu.

Tôi hét lên:
– Anh muốn đi đâu?

Trong mắt Tiểu Sâm hiển lá»™ vẻ sầu muá»™n khiến lòng ngưá»i Ä‘au xót:
– Bên ngoài có hÆ¡n má»™t trăm ngàn ngưá»i Ä‘ang chá» tôi chÆ¡i nhạc, anh nói tôi muốn Ä‘i đâu đây?

Tôi há»i:
– Tôi đã bắn trúng hung thủ, phải chăng đó chính là anh?

Tiểu Sâm trả lá»i hết sức bình tÄ©nh:
– Chính là tôi. Anh cũng đã nhìn thấy nó. Nó chính là tôi, tôi chính là nó.

Tôi đã rút ra cây súng lục.

***

Tiểu Sâm nhìn mà chẳng để cây súng lục vào trong mắt, ánh mắt dõi trông vỠphía Phùng Lễ ở sau lưng chúng tôi và nói:
– Năm năm vá» trước, tôi du lịch đến vùng sông Amazon tại Nam Mỹ, trượt chân rÆ¡i xuống dòng nước. Chẳng ngá» lại bị má»™t sinh vật kỳ lạ bám chặt sau lưng. Tôi lên cÆ¡n sốt hÆ¡n cả mưá»i ngày; khi đó má»›i phát giác ra, Dị vật đó đã dính thành má»™t thể vá»›i tôi rồi!

Tôi cảm thấy máu mình như đông lại, vừa nói vừa run:
– Nó ẩn trốn ngay sau lưng anh?

Tiểu Sâm gật đầu nói:
– Anh đã hiểu rõ? Không phải là tôi chÆ¡i nhạc, mà là Nó! Tiếng nhạc lưu chuyển từ Nó vào trong óc tôi, truyá»n đến trên tay, rồi lại chuyển ngược vá» trong Nó; Nó lại Ä‘em tiếng nhạc truyá»n đến má»i ngưá»i nÆ¡i đây, khiến cho há» có được niá»m vui sướng thật tuyệt vá»i!

Phùng Lễ nói:
– Chỉ vào lúc khí trá»i nóng bức, Dị năng này cá»§a nó má»›i có thể phát huy đến cùng tá»™t. Thật đáng thương hại, Dị vật này có thể sống bám trên thân ngưá»i, cùng lúc sẵn có đủ hai tính chất cá»±c Ä‘oan là Linh tính và Bạo tính. Má»—i lần diá»…n tấu Ä‘á»u khêu dậy dục vá»ng nguyên thá»§y nhất cá»§a Nó, đưa đến hậu quả khiến ngưá»i ngưá»i phải Ä‘au lòng.

Tôi thở dồn tức giận nói:
– Äây là sinh vật quá»· quái gì mà có thể khống chế thần kinh con ngưá»i? Nhưng, xin lá»—i, tôi phải bắt giữ Nó.

Phùng Lễ trở nên kích động, nắm chặt bả vai tôi, kêu khùng lên:
– Không được! Tiểu Sâm và Nó không thể chia lìa, cũng giống như tim và máu, đã không có Tiểu Sâm, càng không có âm nhạc thật sự.

Tôi cảm thấy bối rối. Tiểu Sâm và Nó hợp tấu lên cung nhạc diệu kỳ, đó chính thật là cảnh giá»›i tha thiết ước mÆ¡ cá»§a loài ngưá»i. Tôi có nên buông tha há» hay không? Có nên vì giấc má»™ng đẹp mà phá bá» nguyên tắc chăng?

Tiểu Sâm mở nụ cưá»i ảm đạm:
– Xin lá»—i! Äã đến giá» chÆ¡i nhạc rồi!

Y cầm ly rượu Ä‘i thẳng ra phía trước, dáng Ä‘i thất thểu bồng bá»nh.

Tay tôi má»m hẳn ra, khẩu súng rÆ¡i xuống đất.

Tiếng vá»— tay Ä‘iên cuồng lẫn tiếng hoan hô vang thấu Äất Trá»i, rồi bá»—ng nhiên lại lặng ngắt như tá».

– Tình tang!

Tiếng nhạc từng nốt nối tiếp nhau nhảy múa, và ảo ảnh cÅ©ng từng bức nối Ä‘uôi nhau vụt hiện khắp quanh tôi. Tôi cảm nhận được từ nÆ¡i sâu thẳm tâm hồn, đâu là Äất Trá»i vô cùng tận.

Tiểu Sâm cùng Nó dẫn dắt tôi đến cái nơi, mà tôi cảm thấy gần gũi như máu với thịt, cho dù tôi chưa từng đặt bước đến chốn cõi lạ lùng. Nỗi khổ đau, hoang mang, thương xót, thiết tha, vui cuồng, tựa như Hồng thủy tràn lan trên đại địa.

Tiểu Sâm cùng Nó gắng sức tấu đàn, tiếng nhạc từ Nó chảy sang Y, lại từ Y chảy vá» Nó, rồi lại lưu chuyển ra tứ phương cùng tiếng y cưá»i khóc, hòa lẫn trong tâm hồn tất cả má»i ngưá»i.

Trong niá»m hoan lạc cùng ná»—i sầu thương tá»™t đỉnh, Tiểu Sâm cầm lên chiếc ly mà y đã đặt xuống má»™t bên trước đó, vá»›i chất lá»ng mầu bích lục óng ánh trong ly, má»i việc liên can rồi cÅ©ng đến hồi kết thúc.

Sau cùng, y đã uống ly rượu độc ấy để phong kín yết hầu.

______________
Hết
Tài sản của David

Chữ ký của David
Chí làm trai nam bắc tây đông....
Cho phỉ sức vẫy vùng trong bốn bể......

http://davidkien.mybrute.com <<< Chiến nào


http://www.travian.com.vn/?uc=vn6_2235 <<< webgame việt

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
àâàòàðêè, òåëåêàíàë
Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™