Nhạc vương
Truyện ngắn của Huỳnh Dị
(phần 3) Tiếng nhạc diệu kỳ
Dịch giả: vinhhoa
Nguồn: Tà ng Thư Viện
'Venus' là sân biểu diá»…n ngoà i trá»i lá»›n nhất trong nước, có thể chứa được má»™t trăm hai chục ngà n ngưá»i. Lúc sáu giá», bốn mươi cổng diá»…n trưá»ng bắt đầu mở rá»™ng, 'fan' yêu nhạc có đến vạn vạn ngưá»i tuần tá»± nối Ä‘uôi nhau tiến và o diá»…n trưá»ng. Äến bẩy giá» ba mươi phút, ngưá»i ta đã ngồi kÃn mÃt khắp nÆ¡i trên những dãy ghế cứ tầng tầng cao lên theo hình vòng cung.
Ãnh đèn pha rá»±c chiếu táºp trung trên khán đà i cao hình bán nguyệt tại hướng tây sân biểu diá»…n. NÆ¡i đó chỉ đặt má»™t cây đà n guitar. Äúng tám giá», Nhạc vương Tiểu Sâm, ngưá»i nổi tiếng trên toà n thế giá»›i sẽ cầm lên cây guitar đó, đà n lên những nhạc khúc khiến muôn ngưá»i mê cuồng say đắm.
Má»™t trăm hai chục ngà n ngưá»i lặng yên má»™t cách khác thưá»ng, lòng mong đợi khiến hỠđã quên mất chuyện mở miệng kêu hô. Há» cà ng giống như má»™t Ä‘oà n giáo dân chá»±c chầu vị thánh, đợi chá» Tiểu Sâm vì há» mà tấu lên di tÃch thánh thần.
Mặc dù trên phương diện âm nhạc, tôi không cảm thấy hứng thú cho lắm, vẫn bị xúc động bởi bầu khà pháºn hiện trưá»ng, và đã sinh ra má»™t tâm trạng rất khác lạ.
Tôi đứng tại háºu trưá»ng, có phần bỡ ngỡ ngóng nhìn ánh đèn chiếu xuống chiếc guitar lẻ loi chịu đựng nÆ¡i trước khán đà i, đối mặt vá»›i mưá»i hai vạn 'fan' mê nhạc. Giả sá» Tiểu Sâm có tháºt là hung thá»§, tôi phải nên là m gì đây? Nếu Tiểu Sâm cần có nữ nhân, chỉ cần ngoắc ngón tay; ngưá»i đẹp có thể nối má»™t vòng trái đất, sắp hà ng và o phòng cho mà cưng chiá»u thá»a thÃch. Y cần gì mạo hiểm Ä‘i cưỡng hiếp chứ? Như thế lại cà ng thêm quá nhiá»u vấn đỠkhó lòng giải thÃch rồi.
***
– Äá»— đại úy!
Tôi như bừng tỉnh lại sau những suy tưỡng mông lung, đứng sau lưng tôi là Phùng Lễ với gương mặt căng thẳng.
Phùng Lá»… không chút tình cảm, trầm giá»ng nói:
– Äi xuống đà i Ä‘i! Có ông tại đây sẽ ảnh hưởng đến tâm tình Tiểu Sâm.
Tôi lạnh nhạt trả lá»i:
– Tôi tưởng Tiểu Sâm cÅ©ng hy vá»ng tôi bắt được hung thá»§ chứ!
Phùng Lễ hét lên:
– Cút xuống ngay! Bằng không tôi láºp tức tuyên bố há»§y bá» buổi nhạc há»™i chỉ vì ông.
Tôi lắc vai, chúm miệng cưá»i:
– Äi thì Ä‘i chứ! Dù sao đến giỠđối vá»›i âm nhạc, tôi cÅ©ng chẳng hứng thú gì cho lắm!
Nói xong tôi xoay ngưá»i theo báºc thang bên trái khán đà i bước xuống.
Phùng Lá»… có mằm mÆ¡ cÅ©ng không mÆ¡ được là tôi lại phản ứng kiểu nà y, là m cho ông ta đâm ra bối rối. Tôi vừa bước xuống báºc thang, thoáng nghiêng ngưá»i ngoái lại, đã không còn nhìn thấy Phùng Lá»… nÆ¡i chá»— tối tăm đó!
***
– Nà y! Äá»— đại úy!
Tôi nhanh chóng quay đầu, chỉ thấy tại dãy ghế ở hà ng trước nhất, ngưá»i đẹp Tả Thi Nhã Ä‘ang hướng vá» tôi ra sức vẫy tay. Tôi chen đến chá»— bên cạnh cô ta rồi ngồi xuống, châm chá»c há»i:
– Cô chá»n được chá»— ngồi tốt tháºt!
Tả Thi Nhã nói:
– Việc nhá» nà y cần gì đến thá»§ Ä‘oạn, tôi đâu cần phải là m lá»™n xá»™n lên. Chao ôi! Khà trá»i quá nóng, tôi không hiểu những buổi nhạc há»™i cá»§a Tiểu Sâm vì sao luôn tổ chức ngoà i trá»i. Vả lại, đúng ngay và o những hôm nóng nhất trong mùa hè, còn chÃnh xác hÆ¡n so vá»›i đà i khà tượng nữa!
Tôi chợt giáºt mình. Cô ta nói đúng lắm! Tiểu Sâm vì lý do gì, má»—i lần tổ chức nhạc há»™i, chá»n đúng và o những ngà y khà trá»i nóng nhất.
Khán giả toà n diá»…n trưá»ng cất tiếng hoan hô, tiếng hò hét chấn động cả má»™t góc trá»i.
Tiểu Sâm mặc nguyên bá»™ y phục mầu Ä‘en, hiên ngang bước ra trước khán đà i; không biết lý do gì mà y cứ cầm trong tay ly rượu chân cao, chứa đầy chất lá»ng mầu xanh biếc.
Tiếng vá»— tay cùng tiếng hoan hô vang dá»™i khắp trá»i, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u cùng nhau đứng dáºy, biểu lá»™ hết lòng sùng kÃnh và ủng há»™ đối vá»›i thần tượng cá»§a há».
Tôi hoà n toà n không có ý đứng lên, nhưng vì Tả Thi Nhã đã đá tôi má»™t cước Ä‘au lắm, nên chỉ còn cách đưa bá»™ mặt khổ Ä‘au mà đứng dáºy. Tiểu Sâm đưa cánh tay lên, tất cả má»i ngưá»i bá»—ng nhiên yên lặng, lặng yên đến ná»—i kim rÆ¡i cÅ©ng nghe được. Do sá»± huyên náo chuyển thà nh tÄ©nh mịch, Ä‘iá»u trái ngược nà y khiến ngưá»i ta cảm động bá»™i phần.
Tôi và Tả Thi Nhã ngồi nÆ¡i dãy đầu tiên phÃa bên trái, cách xa Tiểu Sâm chỉ hÆ¡n hai mươi thước, có thể rõ rà ng trông thấy tất cả những biểu lá»™ cá»§a y.
Chỉ thấy Tiểu Sâm vá»›i ánh mắt như huyá»…n như má»™ng cháºm rãi nhìn khắp nÆ¡i, Ä‘ang lúc y trông sang tôi và Tả Thi Nhã, ánh mắt ấy đã dừng lại má»™t cách rõ rệt.
Y đang dán mắt và o Tả Thi Nhã.
Tôi được thấy lại ánh mắt mà y nhìn Tả Thi Nhã lần đầu gặp bên ngoà i dãy phòng Tổng thống, ánh mắt ấy có sá»± kÃch động lẫn lá»™n trong ná»—i sầu thương.
Tả Thi Nhã cảm được Tiểu Sâm Ä‘ang nhìn mình, cảm động đến ná»—i trÆ¡ mắt ngẩn ngÆ¡, hồn vÃa theo mây gió; trong lòng tôi không khá»i dâng lên má»™t chút đố kỵ.
Tiểu Sâm dừng lại Ãt nhất là sáu giây trên gương mặt xinh đẹp cá»§a cô nà ng, rồi má»›i dá»i ánh mắt nhìn qua nÆ¡i khác.
Cô ta thầm thì nói:
– Trông y cầm ly rượu trong tay, má»—i lần ra trình tấu Ä‘á»u cầm theo chiếc ly ấy, nhưng tháºt sá»± chưa từng thấy y uống bao giá».
Tiểu Sâm đặt ly rượu xuống má»™t bên, cầm lên cây đà n guitar, rồi y ngồi xuống chiếc ghế cao đặt phÃa trước.
Khán giả toà n trưá»ng ngồi xuống má»™t cách cẩn tháºn, tuyệt đối tÄ©nh lặng như chết.
***
– Tình tang!
Nhạc vương Tiểu Sâm bắt đầu tấu đà n.
Những ngón tay thon dà i cá»§a Tiểu Sâm bắt đầu gảy vuốt, tung múa nhẹ nhà ng trên các sợi dây đà n guitar. Tiếng nhạc tuôn trà o như dòng nước chảy, trôi hướng vá» toà n trưá»ng vá»›i hÆ¡n cả má»™t trăm ngà n ngưá»i Ä‘ang khao khát nhạc tấu thoát tay y như Ä‘iên cuồng mê dại.
Và o lúc nà y thì khắp Äất Trá»i Ä‘á»u trà n ngáºp tiếng nhạc "tang tÃnh tình tang", tôi có nghÄ© đến việc chú ý lắng nghe Ä‘iệu nhạc xem nó như thế nà o, là n Ä‘iệu ra sao, nhưng hoà n toà n không nắm bắt được; chỉ là những tiếng nhạc từng nốt, từng nốt nối tiếp nhau; tháºm chà khoảng cách từ giữa âm nà y sang âm khác, dưá»ng như nó còn đáng lắng nghe hÆ¡n là tiếng nhạc chÃnh nó nữa!
Tôi chợt bừng tỉnh lại, mình đã là m gì? Suốt cả Ä‘á»i, tôi chưa từng có khoảnh khắc như thế nà y, là chú tâm lắng nghe theo má»—i âm thanh cá»§a từng tiếng nhạc.
– Tang!
Dư âm như muốn dứt hẳn, thình lình lại vút lên "tinh tÃnh tà ng tang", má»™t chuá»—i đơn âm vang vá»ng như hạt châu rÆ¡i trên đĩa ngá»c. Những tiếng rá»i rã nà y dưá»ng như ở tại má»™t nÆ¡i rất xa vá»i, rất diệu vợi; tôi lại đắm chìm trong tiếng nhạc nữa rồi!
Tôi đã nhìn thấy trái đất đen như mực, với một vòng ánh sáng lấp lánh, tiếp theo là một chuỗi vòng ánh sáng lan xa dần rồi tan biến, và kinh nghiệm nối tiếp cà ng khó mà hình dung cho được.
Chẳng có ngưá»i nà o, chẳng có má»™t sân diá»…n tấu ngoà i trá»i nà o, chẳng có cái gì cả; có chăng chỉ là tiếng nhạc giữa Äất Trá»i, hòa cùng ảo ảnh thị giác khó mà tách rá»i khá»i cung báºc du dương. Tất cả chỉ giống như má»™t giấc má»™ng êm ái ngá»t ngà o, và o má»™t đêm tối giữa mùa hạ ấy.
Là n gió nhẹ phất phÆ¡ qua đồng ná»™i, cá» xanh cao đến gối chân ngưá»i, nhấp nhô như là n sóng, mênh mông chẳng biết đâu là cùng táºn bến bá»; trăng sáng treo cao trên dốc núi trÆ¡ trá»i, ánh trăng chiếu lên dòng nước chảy nhanh dưới bá» dốc. Dưới sá»± dẫn dắt bởi tiếng nhạc như mê đắm ảo huyá»n cá»§a Tiểu Sâm, tôi cứ thoát rồi lại nháºp giữa khung cảnh kỳ dị và thế giá»›i đầy quyến rÅ©, thân nà y không tá»± chá»§ được rồi!
Tôi cảm thấy tiếng lặng thinh cá»§a đà n guitar như chá»c xoáy và o hệ thần kinh, và mạch nhịp cùng lúc Ä‘áºp nhanh lên. Tôi đã quên mất mục Ä‘Ãch để đến buổi nhạc há»™i, đã quên mất mối hoà i nghi đối vá»›i Tiểu Sâm, chỉ còn sót lại là cung-nhạc-say-má»™ng tinh khiết nhất, mỹ miá»u nhất; và cảm nháºn nà y, chỉ có được trong má»™t giấc ngá»§ ngon.
Giữa Äất Trá»i chà thuần tuyệt mỹ ấy, tôi đã khắc phục được ná»—i kinh sợ đối vá»›i việc sống chết, dòng thá»i gian bất táºn mà tôi Ä‘ang ngước trông từ khe hở tay trôi mãi, thấu hiểu được sá»± vÄ©nh hằng bất diệt cá»§a vÅ© trụ, không có sá»± táºn cùng. Äá»™t nhiên, trong lòng tôi dâng lên má»™t ná»—i buồn thương, rồi lại nhanh chóng bị thay thế bởi má»™t niá»m vui khôn tả khác, đến giá» tôi má»›i hiểu được thế nà o là 'trăm vạn ná»—i niá»m như sóng dáºy trong lòng.'
–Tang...
Dư âm đồng vá»ng.
Tôi ngỡ ngà ng mở bừng mắt, vừa đúng lúc kịp nhìn theo bóng lưng Tiểu Sâm tay cầm ly rượu đi mất. Tiếng nhạc đã dứt hẳn, bấy giỠmới phát giác, mặt mình đã chứa chan đôi dòng lệ nóng rồi!
Tôi lá»§i thá»§i má»™t mình Ä‘i trên đưá»ng. Hai tiếng sau khi buổi nhạc há»™i kết thúc, tâm tình cá»§a tôi vẫn chưa thể trở lại bình thưá»ng.
Tiếng nhạc cá»§a Tiểu Sâm khiến ngưá»i ta có cảm giác tâm hồn như bị dao động, vừa rồi là kinh nghiệm tuyệt đỉnh mà đá»i ngưá»i tháºt sá»± có thể bám trèo lên. Tôi nghÄ© rằng tất cả những ngưá»i tham dá»± buổi chÆ¡i nhạc nà y Ä‘á»u cÅ©ng giống như tôi, rá»i khá»i diá»…n trưá»ng mà lòng dạ bâng khuâng, mang theo má»™t giấc má»™ng đẹp khiến tất cả má»i ngưá»i lưỡng lá»± không thôi!
Tại sao ta lại không thể có được từng giây từng phút cũng giống như vừa rồi?
– Két!
Có tiếng thắng xe vang lên đằng sau tôi.
***
Tôi theo bản năng, bèn phóng sang một bên.
Má»™t chiếc xe ‘Sedan’ Nháºt Bản đỗ lại bên cạnh, Tả Thi Nhã thò đầu ra cưá»i há»i:
– Äại trinh thám, xe cảnh sát cá»§a anh bị hư rồi sao?
Tôi lắc đầu nói:
– Không đâu! Tôi muốn được yên tĩnh để suy nghĩ một và i chuyện.
Tả Thi Nhã ranh mãnh há»i:
– Nghĩ đủ rồi, phải không?
Tôi mở cá»a xe, ngồi và o trong rồi nói:
– NghÄ© vá» cô thì vẫn chưa gá»i là đầy đủ.
Tả Thi Nhã có vẻ kinh ngạc, nhìn tôi nói:
– Äầu óc cá»§a anh nhất định có sá»± cấu tạo không giống ngưá»i khác. Những ngưá»i khác lần đầu tiên Ä‘i nghe nhạc Tiểu Sâm trình diá»…n, có đến luôn mấy ngà y vẫn chưa hồi phục như lúc thưá»ng, anh đã tỉnh cÆ¡n mê sá»›m nhanh đến thế!
Tôi há»i:
– Cô không phải cũng nhanh đó sao?
Tả Thi Nhã cưá»i nói:
– Äây là lần thứ mưá»i tám em nghe y chÆ¡i nhạc rồi, sau khi buổi trình diá»…n chấm dứt, trong ná»a tiếng là có thể hồi phục lại. Có lúc em tháºt sá»± nghi ngỠâm nhạc cá»§a y là má»™t loại yêu thuáºt.
Tôi thở dà i ngao ngán:
– Cho dù là thuốc độc, tôi cũng cam lòng mà uống.
Cô ta cưá»i âu yếm:
– Anh bị y chinh phục rồi. Có nghe y biểu diá»…n tối mai không? Vá»›i thân pháºn đặc biệt cá»§a anh, có thể giúp đưa em và o chứ? Em chỉ có vé và o cho buổi diá»…n vừa rồi.
Tôi khẽ nhếch môi, còn chưa kịp nói ra tiếng nà o; cô nà ng đã giáºn dá»—i:
– Anh nói gì?
Tôi khe khẽ nói; cô ta hết chịu nổi, lấy tai đưa sát và o môi tôi, la nên:
– Nói lớn một chút!
Tôi cắn nhẹ và o chiếc hoa tai rồi nói:
– Chúng ta đi 'make love'.
Gương mặt nhạt phấn cá»§a cô nà ng á»ng Ä‘á», ngồi ngay ngưá»i lại, răng thì cắn chặt, dáng Ä‘iệu nà y tháºt là lôi cuốn ngưá»i ta quá sức. Xe chạy trên đưá»ng được má»™t lúc thì cô ta há»i:
– Tới nhà anh hay đến chỗ em?
Ngôi nhà hai tầng cá»§a Tả Thi Nhã ở vùng nam ngoại ô, má»™t thà nh phố nhỠđẹp và tÄ©nh mịch, cây rừng sum suê ngoạn mục. Trên đưá»ng Ä‘i, chúng tôi cÅ©ng không nói đến má»™t câu, chỉ để ý lắng nghe nhịp Ä‘áºp trong tim cá»§a đối phương.
Tôi bá»—ng nhiên nháºn ra rằng mình chưa từng có ý như là muốn 'make love' vá»›i má»™t ngưá»i con gái.
Chiếc xe ngừng lại, Tả Thi Nhã khẽ nói ra hai chữ:
– Äến rồi!
Äút chìa khóa và o trong ổ, má»™t tiếng "tách" vang lên, cá»a đã mở rá»™ng ra. Tả Thi Nhã nói:
– Äại trinh thám! Xin má»i!
ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tôi không nhưá»ng. Vừa đặt chân lên báºc thá»m trước cá»a, má»™t cÆ¡n chóng mặt như Ä‘áºp và o thần kinh, là m tôi loạng choạng hai bước, "bịch" má»™t tiếng, má»›i biết là mình đã đâm đầu và o bức tưá»ng cạnh cá»a.
– Ã!
Tiếng hét kinh hoảng của Tả Thi Nhã là m tôi tỉnh táo lại.
***
Sá»± huấn luyện dà i lâu là m tôi láºp tức nghÄ© đến chuyện gì Ä‘ang xảy ra.
Tôi gắng gượng Ä‘i tá»›i cá»a chÃnh; vừa Ä‘i hai bước lại nổi cÆ¡n chóng mặt, thấy trá»i đất như quay cuồng. Tôi không thể chịu đựng được nữa, bèn quỳ phục xuống đất.
Tôi cảm giác được có má»™t lá»±c lượng quá»· quái Ä‘ang len lá»i và o trong đầu óc, kiểm soát hệ thần kinh tôi.
Hung thủ đã xuất hiện rồi!
Nó Ä‘ang dở phù pháp khiến ngưá»i ta phải hôn mê để đối phó tôi. Äáng tiếc là tôi vẫn không biết, là m sao nó có thể là m được như váºy. Tôi nhất định phải tranh đấu.
à niệm chống đối nà y vừa má»›i thoáng qua, má»™t cÆ¡n mệt mõi rã rá»i không thể kháng cá»±, từ trung tâm thần kinh lan truyá»n liên tục ra khắp toà n thân. Lúc đó tôi chỉ nghÄ©, ngay tại đây, hãy ngá»§ yên má»™t giấc ngà n thu không tỉnh lại.
Tôi đã ngã nằm sóng sượt, gương mặt chạm và o mặt đất mát lạnh, đầu óc láºp tức tỉnh táo. Lúc nà o tôi cÅ©ng Ä‘á»u tin rằng mình có ý chà vững chắc như sắt thép. Cắn và o đầu lưỡi má»™t cái, cÆ¡n Ä‘au Ä‘iếng là m cả ngưá»i tôi rung động, đầu óc đã khôi phục được hÆ¡n má»™t ná»a, bèn chống tay trưá»n dáºy. Vừa nghÄ© đến việc đứng lên, lại cảm thấy choáng váng hết sức khó chịu; tôi không dám thá» lại nữa, chỉ còn cách liá»u mạng mà lê lết và o trong phòng.
Trong phòng truyá»n ra tiếng thở hổn hển tá»±a như cá»§a dã thú và giá»ng Tả Thi Nhã rên rỉ nÅ©ng nịu. Trong lòng tôi có chút giáºn dữ, liá»n rút súng lục ra, liá»u lÄ©nh chống đối lá»±c lượng khống chế thần kinh tôi, và từng ly từng tấc mà tôi trưá»n và o trong đó.
Äáºp và o mắt tôi là cảnh tượng tà n bạo khiến cả Ä‘á»i tôi không thể nà o quên được.
Má»™t ngưá»i đà n ông cả ngưá»i trần truồng, lưng quay vá» phÃa tôi, hai chân duá»—i ra, nằm sấp trên tấm thân lõa lồ cá»§a Tả Thi Nhã bên trên mặt thảm. Trên lưng gã có má»™t vết đỠnhư máu; đưá»ng vẽ nhăn nheo trên vết lưng đó trông tá»±a như cá sấu mà không phải cá sấu. Nhưng tôi tháºt sá»± biết rõ đó là má»™t Dị váºt có sá»± sống.
– Äùng!
Viên đạn bắn trúng và o vai bên trái cá»§a gã, là m ngưá»i đà n ông đó cả ngưá»i ngã xuống phÃa trước. Tôi lại cảm thấy chóng mặt không chịu được, rồi ngất Ä‘i không còn biết gì nữa.
***
Äến khi tôi tỉnh lại, đã là quá trưa ngà y hôm sau.
Tôi lồm cồm đứng dáºy, Tả Thi Nhã vẫn còn nằm mê man trên mặt đất, nụ cưá»i trên mặt mang theo vẻ ngá»t ngà o. Trong sá»± kinh hoà ng, tôi nháºn ra bá»™ ngá»±c cao ngồng cá»§a cô ta vẫn còn pháºp phồng má»™t cách nhịp nhà ng.
Máu trên mặt đất đã trở nên Ä‘en sáºm, khiến tôi hiểu được rằng đêm qua không chỉ là má»™t cÆ¡n ác má»™ng.
Tôi bồng lấy cô ta đặt lên giưá»ng, lấy má»n đắp kÃn, rồi má»›i lái xe đến há»™i trưá»ng biểu diá»…n.
Tôi Ä‘i thẳng và o háºu trưá»ng, đến trước phòng hóa trang thì bị Phùng Lá»… chặn lại.
Ông ta lạnh lùng há»i:
– Ông muốn là m gì đây?
Tôi lạnh nhạt nói:
– Muốn chứng tháºt má»™t việc.
Sắc mặt ông ta tái hẳn:
– Ông mà không quay ra, tôi gá»i ngay cảnh sát Ä‘uổi ông Ä‘i.
Giá»ng nói nhẹ nhà ng cá»§a Tiểu Sâm từ bên trong vá»ng ra:
– Phùng Lá»…! Bác còn muốn tôi che dấu sá»± tháºt đến lúc nà o, hãy để Äại úy Ä‘i và o đây.
Phùng Lễ hoảng hốt quát tháo:
– Tiểu Sâm! Anh là kho tà ng quý báu cá»§a nhân loại, tôi nhất định phải bảo vệ anh, không ngưá»i nà o có thể là m hại đến anh.
Tiểu Sâm hiện ra trước cá»a, trên tay cầm ly rượu như má»i lần, trong ly là chất lá»ng lóng lánh mầu xanh biếc; ngoà i việc khiến ngưá»i ta cảm thấy lạ lùng, đôi mắt như huyá»…n như má»™ng đó cá»§a y cứ nhìn tôi chòng chá»c.
Tôi không khá»i bỡ ngỡ, thấy gương mặt y trắng mét khác thưá»ng. Vẻ mặt đó đúng là sau khi mất máu khá nhiá»u.
Tiểu Sâm nói:
– Xin theo tôi đến đây!
Lá»i y nói có sức lôi cuốn vô cùng mạnh mẽ, là m tôi không còn tá»± chá»§ được mà phải Ä‘i theo sau bước chân y. Äá»™t nhiên tôi như bừng tỉnh lại, thì ra đã Ä‘i đến bức mà n trước sân khấu.
Tôi hét lên:
– Anh muốn đi đâu?
Trong mắt Tiểu Sâm hiển lá»™ vẻ sầu muá»™n khiến lòng ngưá»i Ä‘au xót:
– Bên ngoà i có hÆ¡n má»™t trăm ngà n ngưá»i Ä‘ang chá» tôi chÆ¡i nhạc, anh nói tôi muốn Ä‘i đâu đây?
Tôi há»i:
– Tôi đã bắn trúng hung thá»§, phải chăng đó chÃnh là anh?
Tiểu Sâm trả lá»i hết sức bình tÄ©nh:
– ChÃnh là tôi. Anh cÅ©ng đã nhìn thấy nó. Nó chÃnh là tôi, tôi chÃnh là nó.
Tôi đã rút ra cây súng lục.
***
Tiểu Sâm nhìn mà chẳng để cây súng lục và o trong mắt, ánh mắt dõi trông vá» phÃa Phùng Lá»… ở sau lưng chúng tôi và nói:
– Năm năm vá» trước, tôi du lịch đến vùng sông Amazon tại Nam Mỹ, trượt chân rÆ¡i xuống dòng nước. Chẳng ngá» lại bị má»™t sinh váºt kỳ lạ bám chặt sau lưng. Tôi lên cÆ¡n sốt hÆ¡n cả mưá»i ngà y; khi đó má»›i phát giác ra, Dị váºt đó đã dÃnh thà nh má»™t thể vá»›i tôi rồi!
Tôi cảm thấy máu mình như đông lại, vừa nói vừa run:
– Nó ẩn trốn ngay sau lưng anh?
Tiểu Sâm gáºt đầu nói:
– Anh đã hiểu rõ? Không phải là tôi chÆ¡i nhạc, mà là Nó! Tiếng nhạc lưu chuyển từ Nó và o trong óc tôi, truyá»n đến trên tay, rồi lại chuyển ngược vá» trong Nó; Nó lại Ä‘em tiếng nhạc truyá»n đến má»i ngưá»i nÆ¡i đây, khiến cho há» có được niá»m vui sướng tháºt tuyệt vá»i!
Phùng Lễ nói:
– Chỉ và o lúc khà trá»i nóng bức, Dị năng nà y cá»§a nó má»›i có thể phát huy đến cùng tá»™t. Tháºt đáng thương hại, Dị váºt nà y có thể sống bám trên thân ngưá»i, cùng lúc sẵn có đủ hai tÃnh chất cá»±c Ä‘oan là Linh tÃnh và Bạo tÃnh. Má»—i lần diá»…n tấu Ä‘á»u khêu dáºy dục vá»ng nguyên thá»§y nhất cá»§a Nó, đưa đến háºu quả khiến ngưá»i ngưá»i phải Ä‘au lòng.
Tôi thở dồn tức giáºn nói:
– Äây là sinh váºt quá»· quái gì mà có thể khống chế thần kinh con ngưá»i? Nhưng, xin lá»—i, tôi phải bắt giữ Nó.
Phùng Lá»… trở nên kÃch động, nắm chặt bả vai tôi, kêu khùng lên:
– Không được! Tiểu Sâm và Nó không thể chia lìa, cÅ©ng giống như tim và máu, đã không có Tiểu Sâm, cà ng không có âm nhạc tháºt sá»±.
Tôi cảm thấy bối rối. Tiểu Sâm và Nó hợp tấu lên cung nhạc diệu kỳ, đó chÃnh tháºt là cảnh giá»›i tha thiết ước mÆ¡ cá»§a loà i ngưá»i. Tôi có nên buông tha há» hay không? Có nên vì giấc má»™ng đẹp mà phá bá» nguyên tắc chăng?
Tiểu Sâm mở nụ cưá»i ảm đạm:
– Xin lá»—i! Äã đến giá» chÆ¡i nhạc rồi!
Y cầm ly rượu Ä‘i thẳng ra phÃa trước, dáng Ä‘i thất thểu bồng bá»nh.
Tay tôi má»m hẳn ra, khẩu súng rÆ¡i xuống đất.
Tiếng vá»— tay Ä‘iên cuồng lẫn tiếng hoan hô vang thấu Äất Trá»i, rồi bá»—ng nhiên lại lặng ngắt như tá».
– Tình tang!
Tiếng nhạc từng nốt nối tiếp nhau nhảy múa, và ảo ảnh cÅ©ng từng bức nối Ä‘uôi nhau vụt hiện khắp quanh tôi. Tôi cảm nháºn được từ nÆ¡i sâu thẳm tâm hồn, đâu là Äất Trá»i vô cùng táºn.
Tiểu Sâm cùng Nó dẫn dắt tôi đến cái nơi, mà tôi cảm thấy gần gũi như máu với thịt, cho dù tôi chưa từng đặt bước đến chốn cõi lạ lùng. Nỗi khổ đau, hoang mang, thương xót, thiết tha, vui cuồng, tựa như Hồng thủy trà n lan trên đại địa.
Tiểu Sâm cùng Nó gắng sức tấu đà n, tiếng nhạc từ Nó chảy sang Y, lại từ Y chảy vá» Nó, rồi lại lưu chuyển ra tứ phương cùng tiếng y cưá»i khóc, hòa lẫn trong tâm hồn tất cả má»i ngưá»i.
Trong niá»m hoan lạc cùng ná»—i sầu thương tá»™t đỉnh, Tiểu Sâm cầm lên chiếc ly mà y đã đặt xuống má»™t bên trước đó, vá»›i chất lá»ng mầu bÃch lục óng ánh trong ly, má»i việc liên can rồi cÅ©ng đến hồi kết thúc.
Sau cùng, y đã uống ly rượu độc ấy để phong kÃn yết hầu.
______________
Hết