Hồi 25 : Dĩ Chiến Vi Sinh
Âu Dương Chi Hô bất giác lặng yên.
Chà ng không ngá» rằng Phong Thiên Tinh lại dùng phương pháp nà y khuyên chà ng, ngang nhiên nói mình thà nh “kẻ thù khác†cá»§a Âu Dương Chi Hô. Lão nói như thế giống như má»™t cách phản ngữ, nói rõ năm xưa lão quả tháºt chưa từng hạ thá»§ vá»›i Phong Hồng Nguyệt.
HÆ¡n nữa, Äông Thanh cÅ©ng từng nói trong bảy vị sư huynh cá»§a Phong Hồng Nguyệt, chỉ có sáu tên vây công Tư Phu Trai, váºy thì xem ra ngưá»i không xuất thá»§ chắc là Phong Thiên Tinh rồi.
Vì thế, Âu Dương Chi Hô đáp : “Phong ... tiá»n bối dạy phải lắm, lòng báo thù cá»§a ta quá nóng vá»™i, nhất thá»i không suy nghÄ© được quá nhiá»u như váºy, suýt nữa thì là m há»ng đại sá»±.â€
Chà ng gá»i Phong Thiên Tinh là “tiá»n bối†đã rất không dá»… dà ng.
Phong Thiên Tinh cũng ngỡ ngà ng trong phút chốc, sau đó mới thở phà o một hơi dà i.
Xem thần sắc của lão, hiển nhiên là vô cùng cảm khái.
Phong Thiên Tinh nói : “Âu Dương ... Âu Dương Chi Hô, cáºu có muốn nghe lão phu kể lại tình hình năm xưa má»™t lần nữa không ? Bất luáºn thá»±c giả thế nà o, cáºu cÅ©ng đừng ngại nghe trước đã, rồi tin hay không thì tùy cáºu.â€
Âu Dương Chi Hô gáºt đầu.
Gương mặt Phong Thiên Tinh khẽ nhăn lại như đang hồi tưởng chuyện năm xưa.
Những lá»i lão kể quả nhiên có phần khác vá»›i Äông Thanh.
Âu Dương Chi Hô im lặng lắng nghe.
Năm đó, sau khi Tà Pháºt Thượng Nhân thu nháºn tám đồ đệ, truyá»n thụ cho má»—i đồ đệ má»™t loại võ công, cho há» táºp luyện ngà y đêm rồi thưá»ng cho đấu vá»›i nhau.
Vì tÃnh cách cá»§a Tà Pháºt Thượng Nhân khác vá»›i ngưá»i thưá»ng, cho nên sư huynh đệ cá»§a há» khi đấu vá»›i nhau cÅ©ng cần phải dùng hết toà n lá»±c, thưá»ng xuyên lỡ tay đả thương đối phương hoặc bị đối phương đả thương.
CÅ©ng vì như thế nên tình cảm giữa sư huynh đệ bá»n há» không mấy sâu nặng. Ngược lại, sống trong cảnh mạnh ăn thịt yếu lâu ngà y, giữa bá»n há» nảy sinh không Ãt mâu thuẫn, nên khi ra tay cÅ©ng không chút lưu tình.
Cứ tuần hoà n như váºy, nói há» là sư huynh đệ chi bằng nói há» là má»™t đám mãnh hổ bị nhốt chung trong má»™t cái lồng. Cái lồng nhốt bá»n há» chÃnh là Tà Pháºt Thượng Nhân.
Sư huynh đệ há» Ä‘á»u biết rõ võ công cá»§a sư phụ đã nháºp hóa cảnh, nên má»—i ngưá»i há» Ä‘á»u muốn luyện được đến cảnh giá»›i võ há»c cá»§a sư phụ.
Tuy nhiên, Tà Pháºt Thượng Nhân chỉ muốn cho há» tá»± lÄ©nh ngá»™ được trong những cuá»™c đả đấu. Nhưng đồ đệ cá»§a ông là m sao có được ngá»™ tÃnh như ông ? Võ há»c kỳ tà i như ông vốn trăm năm đã khó có được má»™t ngưá»i.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ngá»™ tÃnh giữa bảy sư huynh đệ cÅ©ng kẻ cao ngưá»i thấp không Ä‘á»u. Trong đó, Phong Hồn Tinh là khá nhất, kế đến là Phong Thiên Tinh, cuối cùng là Phong Phi Tinh.
Phong Hồn Tinh ngá»™ tÃnh cao nhất, cÅ©ng tức là nói lúc táºp luyện ngà y thưá»ng, cÆ¡ há»™i hắn ra tay đả thương sư huynh đệ đồng môn là nhiá»u nhất. Lâu ngà y, mấy sư huynh đệ dưá»ng như đã tiá»m ẩn trong ý thức xem Phong Hồn Tinh là địch thá»§ chung.
Sá»± thá»±c, đây chỉ là má»™t sá»± oán ghét mà thôi, nhiá»u lắm là khi đả đấu vá»›i Phong Hồn Tinh, ra tay có phần hiểm độc hÆ¡n.
Nhưng Phong Hồn Tinh tÃnh tình âm hiểm gian trá, từ khi nháºn ra được ánh mắt thù ghét tránh xa cá»§a sư huynh đệ thì đã chôn trong lòng mầm mống oán háºn.
Äây chÃnh là má»™t trong những nguyên nhân sau nà y hắn trừ khá» hết tất cả sư huynh đệ đồng môn.
Duy có Phong Hồng Nguyệt không bị tất cả sư huynh đệ thù ghét, vì nà ng là sư muội.
HÆ¡i thở khác giá»›i hòa lẫn vá»›i nhau vốn là chuyện thiên kinh địa nghÄ©a, huống chi Phong Hồng Nguyệt lại Ä‘oan chÃnh mỹ miá»u như váºy ? Thêm nữa vì nà ng là con gái nên Tà Pháºt Thượng Nhân rất Ãt khi cho nà ng dùng toà n lá»±c đả đấu như các sư huynh, mà thông qua sá»± giảng giải cá»§a ông truyá»n thụ võ công cho nà ng.
Vì váºy, Phong Hồng Nguyệt tuy không trải qua nhiá»u tráºn đánh giết, nhưng võ công cÅ©ng không kém hÆ¡n các sư huynh bao nhiêu.
Trưởng thà nh theo thá»i gian, bảy vị sư huynh Ä‘á»u đã trở thà nh các chà ng trai, còn Phong Hồng Nguyệt cÅ©ng trở thà nh má»™t vị cô nương Ä‘oan trang mỹ lệ.
Dần dần, bảy sư huynh đệ Ä‘á»u phát hiện mình đã yêu sư muá»™i, sau đó lại dần dà phát hiện không chỉ mình như váºy mà những ngưá»i khác cÅ©ng Ä‘á»u như váºy.
Bảy ngưá»i bắt đầu rÆ¡i và o các góc đối nghịch âm thầm, trong đó dưá»ng như Phong Thiên Tinh vá»›i Phong Hồn Tinh tranh nhau căng thẳng nhất.
Bất luáºn thế nà o, há» cÅ©ng Ä‘á»u không ngỠđược rằng ngang nhiên xuất hiện má»™t Âu Dương Dã, má»™t Âu Dương Dã chỉ biết “Tá» viết, thi váºn ...â€.
Bá»n há» chỉ còn cách mở to đôi mắt mà nhìn sư muá»™i mình trở thà nh tân nương cá»§a ngưá»i khác.
Biến cố nà y đối vá»›i Phong Hồn Tinh là má»™t đả kÃch rất lá»›n, vì hắn lâu nay tâm cao khà ngạo, tá»± cho rằng mình có hy vá»ng thà nh công nhiá»u nhất, nà o ngá» lại để cho má»™t gã thư sinh cướp mất ngưá»i yêu thương. Äấy cÅ©ng là nguyên nhân đại há»a ngà y sau giáng xuống đầu Âu Dương Dã.
Ngưá»i như Phong Hồn Tinh, má»™t khi đã ghét ngưá»i nà o thì chỉ háºn không ăn được thịt, lá»™t được da ngưá»i đó.
Nhưng muốn ra tay đối phó vá»›i Âu Dương Dã và Phong Hồng Nguyệt thì Tà Pháºt Thượng Nhân là trở ngại lá»›n nhất.
Phong Hồn Tinh bản tÃnh thâm độc lại lá»›n gan, sau cùng theo sá»± thôi thúc cá»§a oán háºn si cuồng, hắn ngang nhiên muốn ra tay ngay cả vá»›i Tà Pháºt Thượng Nhân.
Hắn muốn xô ngã ngưá»i thầy đã nuôi dạy hắn, đối vá»›i hắn Æ¡n nặng như núi, để rồi sau đó hắn sẽ đứng lên ngá»n núi to nà y nhìn sang những ngá»n núi khác.
Lúc nà y, hắn lại được biết sư phụ đã viết má»™t quyển há»™i táºp toà n bá»™ võ há»c tâm đắc, chỉ cần Phong Hồn Tinh Ä‘oạt được thì ắt có thể tung hoà nh giang hồ.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, hạ được quyết tâm như váºy cÅ©ng không dá»… chút nà o, không những vì Tà Pháºt Thượng Nhân nuôi dưỡng hắn mưá»i mấy năm nên Ãt nhiá»u cÅ©ng có chút cảm tình, hÆ¡n nữa vì võ công cá»§a Tà Pháºt Thượng Nhân cao thâm khó Ä‘oán, mà các môn kỳ môn độn giáp, độc thuáºt, dịch dung thuáºt, không môn nà o không tinh thông. Muốn giết được Tà Pháºt Thượng Nhân, thá»±c tại quá khó, chỉ cần bất cẩn má»™t tà là cái mạng nhá» cÅ©ng khó giữ được.
Phong Hồn Tinh không hổ là má»™t kẻ cá»±c gian. Sau cùng, trong lúc không còn đưá»ng nà o để Ä‘i, lại khiến hắn nghÄ© ra má»™t phương cách kỳ diệu.
Hắn lợi dụng y thuáºt để trị liệu cho Tà Pháºt Thượng Nhân “chếtâ€.
Trong Ä‘oạn thá»i gian đó, hắn bất chấp giá cả, bất chấp thá»§ Ä‘oạn, thu táºp từ bên ngoà i được má»™t số lá»›n thư tịch vá» cách dùng thuốc từ thá»i thượng cổ, sau đó ngà y nà o cÅ©ng vùi đầu và o nghiên cứu.
Phong Hồn Tinh thiên tư vốn đã cao, hắn nhanh chóng há»c được má»™t số y thuáºt trong má»› cổ thư đó.
Sư huynh đệ Ä‘á»u biết tÃnh cách cá»§a Phong Hồn Tinh lâu nay quái dị nên thấy hắn cả ngà y vùi đầu và o nghiên cứu y thư cÅ©ng không lấy gì là m lạ, nà o ngá» sau lưng việc nà y là má»™t âm mưu tà y trá»i.
Còn Phong Hồn Tinh thì cưá»i nói vui vẻ trái ngược vá»›i ngà y thưá»ng, bắt đầu thân thiện vá»›i các sư huynh đệ, má»—i khi có vị sư huynh đệ nà o bị thương, hắn liá»n cụ bị lãnh phần y trị.
Các sư huynh đệ lúc đầu Ä‘á»u có lòng đỠphòng hắn, cÅ©ng không tin tưởng và o y thuáºt cá»§a hắn, nhưng chối từ không được nên đà nh phải để hắn chữa trị.
Lâu dần thấy thuốc hắn dùng lại thần hiệu tháºt, mà ngưá»i hắn chữa trị cÅ©ng không ai không khá»i. Cuối cùng, không cần hắn lên tiếng, các sư huynh đệ chỉ cần bị thương thì ngay láºp tức tìm đến hắn. Hắn cÅ©ng không bao giá» từ chối, lại còn và o núi đà o không Ãt thảo dược, ngà y ngà y nếu không có việc gì thì lại xem y thư, Ä‘iá»u chế thảo dược.
Ngưá»i luyện võ vốn khó tránh khá»i Ä‘ao thương kiếm thương, huống chi cách dạy đồ đệ cá»§a Tà Pháºt Thượng Nhân lại như thế ?
Dần dần, Phong Hồn Tinh trở thà nh má»™t thầy thuốc chuyên nghiệp, không chỉ có sư huynh đệ mà ngay cả tỳ nữ ngưá»i hầu sinh bệnh Ä‘á»u tìm đến hắn, hắn không cá»± tuyệt má»™t ai.
Còn Phong Hồn Tinh thì vẫn im lặng chỠđợi ngà y Tà Pháºt Thượng Nhân sinh bệnh.
Nhưng ná»™i lá»±c cá»§a Tà Pháºt Thượng Nhân hùng háºu như váºy, nhất thá»i là m sao sinh bệnh được ? CÅ©ng may là Phong Hồn Tinh nhẫn nhịn nổi, cứ chỠđợi như váºy mà không phát ra lá»i nà o, chá» hết ná»a năm trá»i.
Trong ná»a năm nà y, y thuáºt cá»§a hắn đã tiến bá»™ không ngừng, nguyên lý âm dương, thất kinh bát mạch, ngÅ© tạng lục phá»§ trong cÆ¡ thể con ngưá»i không có gì không rà nh rẽ.
Cuối cùng, giữa lúc giao mùa xuân hạ, thá»i tiết oi bức còn vương má»™t chút khà lạnh, Tà Pháºt Thượng Nhân đã trúng phải thương hà n.
Äây vốn là bệnh vặt, chỉ qua và i ngà y thì khá»i, nhưng Phong Hồn Tinh quyết không bá» qua cÆ¡ há»™i nà y, hắn nói vá»›i vá»›i Tà Pháºt Thượng Nhân rằng muốn trị liệu cho sư phụ, lá»i lẽ hết sức chân thà nh.
Tà Pháºt Thượng Nhân tuy không để ý đến những bệnh táºt lặt vặt như thế, nhưng nghÄ© Phong Hồn Tinh có lòng hiếu đạo như váºy tháºt là hiếm có, ông cÅ©ng không từ chối.
Rốt cuá»™c, ông vẫn là má»™t ngưá»i tuổi đã ká» má»™t trăm, tÃnh tình trở nên hòa thiện hÆ¡n, ông vốn cÅ©ng muốn thân cáºn các há»c trò cá»§a mình hÆ¡n, phương pháp dạy dá»— nghiêm ngặt và hà khắc trước đây đã khiến các đồ đệ đối vá»›i ông kÃnh nhi viá»…n chi.
Sau khi Tà Pháºt Thượng Nhân uống thuốc cá»§a Phong Hồn Tinh, quả nhiên chỉ qua hai ngà y thì chứng thương hà n bị đẩy lùi. Tà Pháºt Thượng Nhân không khá»i vui mừng.
Qua ná»a tháng sau, trên ngưá»i Tà Pháºt Thượng Nhân đột nhiên nổi đầy mụn nhá»t, vừa ngứa vừa Ä‘au nhức.
Ban đầu, Tà Pháºt Thượng Nhân còn ráng nhịn được, nhưng vá» sau mụn nhá»t trên ngưá»i cà ng lúc cà ng nhiá»u, cÆ¡ hồ như chẳng còn chá»— da nà o là nh lặn.
Võ lâm thái đẩu như Tà Pháºt Thượng Nhân mà cả ngà y cà o cà o gãi gãi thì còn ra thể thống gì ?
Vì váºy, Tà Pháºt Thượng Nhân lại tìm đến Phong Hồn Tinh.
Sau khi Phong Hồn Tinh cho Tà Pháºt Thượng Nhân và i lần thuốc, má»—i lần Ä‘á»u giảm được má»™t số mụn nhá»t trên ngưá»i Tà Pháºt Thượng Nhân, nhưng qua má»™t thá»i gian thì lại tái phát, lần nà o cÅ©ng Ä‘á»u như váºy.
Tà Pháºt Thượng Nhân không khá»i nổi giáºn, không ngá» mình má»™t thân tuyệt thế võ công mà lại bị số mụn nhá»t nà y là m cho lục thần vô chá»§, ăn không ngon, ngá»§ không yên. Tháºm chà còn phải cà o gãi trước mặt đám đồ đệ. Nhá»› năm xưa, ông đâu chỉ phải chịu trăm Ä‘ao ngà n kiếm, tất cả có há» gì, còn bây giá», chỉ má»™t đám mụn nhá»t dưới da không rỉ chút máu lại bó buá»™c được ông.
Vì thế, Tà Pháºt Thượng Nhân lại tìm đến Phong Hồn Tinh và nói: “Vì sao sau má»—i lần trị liệu lại bị tái phát? Ta nghe bá»n nó nói mấy năm nay ngươi khổ công nghiên cứu y thư cổ, thà nh tá»±u rất lá»›n, có phải ngươi tiếc số thuốc cá»§a ngươi quá quý giá nên không nỡ dùng quá nhiá»u trên ngưá»i sư phụ ngươi không?â€
TÃnh tình cá»§a ông vốn cổ quái, nên há»i há»c trò mình như váºy cÅ©ng là chuyện bình thưá»ng.
Nhưng Phong Hồn Tinh thì lại má»™t phen hồn phi phách tán, cúi sáºp đầu luôn miệng đáp: “Äồ nhi nà o dám? Äồ nhi nà o dám?â€
Tà Pháºt Thượng Nhân thấy hắn lẩm bẩm không ngừng, bất giác cảm thấy bá»±c mình, Ä‘ang định thét hắn thôi, lại nghe Phong Hồn Tinh nói : “Kỳ thá»±c, đồ nhi có má»™t cách có thể trị liệu được mụn nhá»t cá»§a sư phụ, chỉ là ...â€
Hắn còn chưa nói hết, Tà Pháºt Thượng Nhân đã phát ná»™, lá»›n tiếng mắng : “Có thể trị khá»i là được ... cái gì chỉ là vá»›i không là ? Trừ phi lúc trị cho sư phụ ngươi còn giấu bá»›t nghá» ?â€
Phong Hồn Tinh bị Tà Pháºt Thượng Nhân uy mãnh mắng cho như váºy, tim gan như muốn vỡ nát ra, gần như muốn bá» cả mưu kế ban đầu cá»§a hắn. Nhưng cuối cùng hắn cÅ©ng khắc chế được hoảng loạn, cung kÃnh đáp : “Viên thuốc nà y cá»§a đồ nhi sau khi uống tuy có thể trị dứt số mụn nhá»t nhưng có khả năng sẽ khiến sư phụ thêm má»™t loại táºt bệnh không lá»›n không nhá».â€
Tà Pháºt Thượng Nhân lúc nà y má»›i hiểu nguyên nhân Phong Hồn Tinh không thể trị dứt mụn nhá»t cho mình là vì lo lắng sẽ là m cho sư phụ bệnh nà y vừa dứt lại sinh thêm bệnh khác, liá»n tá»± trách tÃnh tình mình quá nóng nảy, trách lầm hắn, vì váºy nên cất giá»ng ôn hòa nói : “Ngươi thá» Ä‘em loại táºt bệnh có khả năng sinh thêm nói cho ta nghe xem !â€
Phong Hồn Tinh dưá»ng như có chút ngượng ngùng, nhìn sư huynh đệ bốn phÃa xung quanh.
Tà Pháºt Thượng Nhân nói : “Sư phụ đã gần xuống đất hết ná»a ngưá»i, ngươi còn úy kỵ cái gì nữa ?â€
Phong Hồn Tinh lúc nà y má»›i đáp : “Sau khi uống loại thuốc nà y, có thể sẽ ... sẽ phải thay áo nhiá»u lần trong đêm ...â€
Tà Pháºt Thượng Nhân cắt ngang lá»i nói cá»§a hắn : “Thay áo ? Thay áo là ý gì ?â€
Phong Hồn Tinh nói : “Thay áo tức là ... tức là giống như Ä‘i nhà xÃ.â€
Các sư huynh đệ bất giác cảm thấy buồn cưá»i.
Tà Pháºt Thượng Nhân cÅ©ng không khá»i báºt cưá»i, nói : “Äi nhà xà thì Ä‘i nhà xÃ, ngươi cần gì phải nói thà nh thay áo, ngưá»i luyện võ chúng ta ở đâu lại có cái chất thanh nhã nhiá»u đến như thế ?â€
Phong Hồn Tinh vẫn cung kÃnh nói : “Chá»— dở cá»§a loại thuốc nà y đồ nhi đã nói qua, ý cá»§a sư phụ là ...â€
Hắn tuy đã Ä‘oán chắc Tà Pháºt Thượng Nhân sẽ dùng loại thuốc nà o, nhưng trong lòng vẫn thấp thá»m bất an, trên trán đã lấm tấm mồ hôi, cả hÆ¡i thở cÅ©ng nÃn chặt.
Các sư huynh đệ thấy hắn khẩn trương như váºy, không khá»i có phần kỳ quái.
Lại nghe Tà Pháºt Thượng Nhân nói : “Tuổi ta đã cao, ban đêm vốn không cần phải ngá»§ bao nhiêu lâu, Ä‘i lại thêm và i lần cÅ©ng không có gì đáng ngại, tóm lại vẫn tốt hÆ¡n cảnh suốt ngà y cà o gãi như con khỉ thế nà y.â€
Chúng huynh đệ không nhịn được cưá»i, ngà y thưá»ng Tà Pháºt Thượng Nhân rất Ãt cưá»i cưá»i nói nói vá»›i há», hôm nay ông lại có thể mang mình ra là m trò cưá»i tháºt là hiếm có, cho nên má»i ngưá»i Ä‘á»u ghi nhá»› rất rõ tình cảnh đêm ấy.
Phong Hồn Tinh dưá»ng như trút được má»™t gánh nặng, hắn nói : “Tâm ý sư phụ đã quyết thì đồ nhi má»›i dám mạnh tay thá» xem sao.â€
Từ đó, hắn bắt đầu hái thuốc, phÆ¡i thuốc, cắt thuốc, nghiá»n thuốc, nấu thuốc ... từng việc má»™t, hắn Ä‘á»u là m rất cẩn tháºn, lại còn không ngừng láºt Ä‘i láºt lại sách thuốc.
Äến ngà y thứ bảy, lúc hắn mang chén thuốc đến trước mặt Tà Pháºt Thượng Nhân, hai mắt hắn đã thâm Ä‘en, khóe mắt tÃm xanh.
Sư huynh đệ Ä‘á»u nghÄ© rằng hắn vì trị bệnh cho sư phụ mà trở nên mệt má»i như váºy, Ä‘á»u không khá»i nghÄ© thầm : “Ắt là hắn muốn lấy lòng sư phụ nên má»›i toà n tâm táºn lá»±c như váºy !â€
HỠđâu có biết rằng hình dáng cá»§a Phong Hồn Tinh như váºy là do sá»± sợ hãi tạo thà nh.
Tà Pháºt Thượng Nhân thấy hắn gầy Ä‘i như thế, bất giác cÅ©ng động lòng nói : “Hồn nhi, lòng hiếu đạo cá»§a con tháºt hiếm có !â€
Giá»ng nói vô cùng hiá»n từ, trong thoáng chốc, thần sắc cá»§a Phong Hồn Tinh chợt biến. Có lẽ hắn có chút hối háºn, nói cho cùng hắn vốn là má»™t cô nhi không cha không mẹ, là được Tà Pháºt Thượng Nhân nuôi dưỡng thà nh ngưá»i, lại còn dạy hắn võ há»c cao thâm.
Nhưng sá»± biến đổi đó chỉ trong chá»›p mắt, thần thái cá»§a hắn trở lại như thưá»ng rất nhanh.
Sau khi Tà Pháºt Thượng Nhân uống hết chén thuốc, qua bốn năm ngà y sau, mụn nhá»t trên ngưá»i khô lại, sau đó dần dần rÆ¡i ra. Cuối cùng, toà n thân ông trở lại như ban đầu.
Nhưng cÅ©ng chÃnh từ lúc nà y, Tà Pháºt Thượng Nhân thưá»ng Ä‘i tiểu đêm, má»—i đêm phải Ä‘i đến năm sáu lần. Tuy nhiên, cái táºt nà y so ra lại dá»… chịu hÆ¡n nhiá»u rồi. Cho nên Tà Pháºt Thượng Nhân vẫn rất vừa ý vá»›i y thuáºt cá»§a Phong Hồn Tinh.
Ná»a tháng sau, ngay cả bệnh tiểu đêm cÅ©ng biến mất, Tà Pháºt Thượng Nhân cà ng vui vẻ hÆ¡n.
Lại má»™t tháng trôi qua, Tà Pháºt Thượng Nhân đột nhiên qua Ä‘á»i.
Vì trong Ä‘oạn thá»i gian đó, sức khá»e Tà Pháºt Thượng Như vẫn bình thưá»ng, rất khá»e mạnh, cho nên má»i ngưá»i Ä‘á»u thấy có chút gì đó khó hiểu. Nhưng thấy thi thể Tà Pháºt Thượng Nhân không há» có thương tÃch, cÅ©ng không có triệu chứng trúng độc, nên cho rằng chắc vì sư phụ tuổi đã cao, chết không vì bệnh táºt.
Duy có Phong Thiên Tinh ngầm cảm thấy kỳ lạ, tâm trà lão vốn cá»±c tốt, chỉ khác Phong Hồn Tinh ở Ä‘iểm tranh mạnh háo đấu, cho nên theo cách dạy cá»§a Tà Pháºt Thượng Nhân thì võ công lão há»c được luôn kém hÆ¡n Phong Hồn Tinh má»™t cấp.
Ngay khi thân thể Tà Pháºt Thượng Nhân nổi lên mụn nhá»t, lão đã có lòng hoà i nghi, vì lão biết các táºt chứng trên nhân thể tháºt ra cÅ©ng là má»™t kết quả phát tác cá»§a độc tố, chỉ là loại độc tố nà y không giống vá»›i loại độc mà ngưá»i tầm thưá»ng trên giang hồ sá» dụng mà thôi. Äá»™c tầm thưá»ng là chạy theo kinh mạch, còn độc cá»§a táºt chứng là chạy theo dưới da. Theo lý, vá»›i ná»™i công cá»§a Tà Pháºt Thượng Nhân, nếu có ngưá»i cố ý hạ độc thì các loại độc thưá»ng gặp ở nÆ¡i cư trú nà y nhất định không thể xâm nháºp và o thể ná»™i cá»§a Tà Pháºt Thượng Nhân được.
Phong Thiên Tinh tuy cảm thấy khó hiểu, nhưng lão không có cách nà o nói ra được, vì lão không bằng không cứ, tháºm chà đó cÅ©ng chỉ má»›i là dá»± Ä‘oán cá»§a mình. Mà dù lão có nói ra thì ngưá»i khác cÅ©ng nghÄ© rằng lão Ä‘ang muốn bà i trừ Phong Hồn Tinh, vì má»i ngưá»i đã sá»›m biết hai ngưá»i há» lâu nay không hợp.
Vá» sau, táºt chứng cá»§a sư phụ được trị dứt, Phong Thiên Tinh cÅ©ng tá»± cho rằng mình quá nhạy cảm.
Sau khi Tà Pháºt Thượng Nhân đột nhiên qua Ä‘á»i, lão má»›i nghÄ© lại từ đầu chuyện trước kia. Chứng trạng khi Tà Pháºt Thượng Nhân chết quá bình thưá»ng, mà ngưá»i võ công cá»±c cao như Tà Pháºt Thượng Nhân chết má»™t cách quá bình thưá»ng thì há chẳng phải là má»™t việc không bình thưá»ng ư ?
Vì thế, Phong Thiên Tinh đến những nÆ¡i đổ rác ngà y thưá»ng, tra tìm số bã thuốc, lão má»›i phát hiện bã thuốc mà hai ngà y trước còn thấy, hôm nay đã không còn nữa !
Phong Thiên Tinh láºp tức Ä‘oán rằng cái chết cá»§a sư phụ chắc chắn có ẩn tình. Nhưng lão không dám đánh động, vì trong sáu sư huynh đệ, lão chẳng tin ngưá»i nà o, nếu lỡ bất cẩn để lá»™ ra phong thanh thì sẽ đả thảo kinh xà .
Lúc nà y, ngưá»i hầu nuôi dưỡng Vô Ảnh Cốt Cốt cho Tà Pháºt Thượng Nhân lÃ ÄÆ°á»ng Má»™c tìm đến Phong Thiên Tinh. Lá»i nói cá»§a lão lại khiến Phong Thiên Tinh má»™t phen kinh ngạc.
ÄÆ°á»ng Má»™c nói : “Nhị thiếu chá»§, con Vô Ảnh Cốt Cốt mấy ngà y nay tìm đến nÆ¡i đổ rác và ăn hết bã thuốc cá»§a chá»§ nhân, có khi nà o ...â€
Nói đến đây, ÄÆ°á»ng Má»™t nhìn Phong Thiên Tinh.
Sắc mặt Phong Thiên Tinh chợt biến, lão nói : “Huynh thỠđến đó tìm kỹ cà ng xem có thể tìm được chút bã thuốc còn sót lại nà o không.â€
Phong Thiên Tinh trong các sư huynh đệ, tÃnh tình khoan háºu chất phác nhất, cÅ©ng khiêm hòa hÆ¡n các sư huynh đệ khác, cho nên ÄÆ°á»ng Má»™c bình thưá»ng thân máºt vá»›i Phong Thiên Tinh nhất, mà hôm nay lại từ xa nhìn thấy Phong Thiên Tinh Ä‘i tá»›i Ä‘i lui nÆ¡i đổ rác dưá»ng như Ä‘ang tìm kiếm cái gì, trong bụng cÅ©ng hiểu được mấy phần nên má»›i dám đến tìm Phong Thiên Tinh.
Tuy váºy, ông cÅ©ng chỉ nói ná»a úp ná»a mở, giữ lại đưá»ng rút cho mình.
Äợi sau khi ÄÆ°á»ng Má»™c tìm được ba miếng bã thuốc còn sót lại, há» liá»n giấu kỹ, chuẩn bị ngà y sau tra rõ sá»± tình.
Sau khi Phong Hồng Nguyệt đến chịu tang, tám đệ tá» cá»§a Tà Pháºt Thượng Nhân má»›i cá» hà nh tang lá»….
Ngà y thá»§ tang cho sư phụ, Phong Thiên Tinh má»›i phát hiện có mấy sư huynh đệ thưá»ng lén lút lục lá»i nÆ¡i sư phụ ở như muốn tìm gì đó. Phong Thiên Tinh biết ngay nhất định là há» muốn tìm võ công tâm đắc cá»§a sư phụ, lão không khá»i bi phẫn vạn phần, nhá»§ thầm trong lòng : “Xương cốt sư phụ còn chưa lạnh, các ngươi đã không nhẫn nại được nữa rồi.â€
Nhưng rốt cuá»™c, bá»n chúng gần như đã láºt tung má»i ngóc ngách mà cÅ©ng chẳng tìm được gì.
Cuối cùng, bá»n chúng phát giác có má»™t Ä‘iểm không ổn, đó là không thấy Vô Ảnh Cốt Cốt cá»§a Tà Pháºt thượng Nhân, mà cả ngưá»i nuôi dưỡng nó lÃ ÄÆ°á»ng Má»™c cÅ©ng mất tÃch.
Bá»n chúng bà ng hoà ng, láºp tức hiểu ra rằng chắc chắn sư phụ đã Ä‘em phần võ há»c tâm đắc đó giao cho con Vô Ảnh Cốt Cốt hung dữ dị thưá»ng và cá»±c kỳ linh tÃnh.