20-09-2009, 03:21 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Chương 10 - Na nhất trùy phá liá»…u tiá»n sanh vãng thế Ä‘Ãch ân oán
(Má»™t trùy đó phá hết ân oán cá»§a muôn Ä‘á»i)
Ngưá»i dịch: vomenh
Nguồn: VTH -NMQ
Trên đỉnh Nga My, mây mù bao phủ, gió mạnh vù vù.
Ngụy công tỠđứng trên đỉnh núi, nhìn Sở Thiên Nhai Ä‘ang từ từ tiến lên trên sÆ¡n đạo, gió núi thổi y phục bay phần pháºt.
Y tin tưởng lần nà y y sẽ thắng, nhưng vẫn không kìm được chút tiếc nuối trong lòng.
Tung hoà nh hai mươi năm nay, đây là lần đầu tiên đối địch cùng bằng hữu.
Äúng, y vẫn coi Sở Thiên Nhai là bằng hữu cá»§a mình.
Cho dù là kiếm cá»§a Sở Thiên Nhai đã phá há»§y mưá»i chÃn phân đà cá»§a y, cho dù Sở Thiên Nhai vì coi y là địch mà giết chết Thương Tình Phong, cho dù Thiên Hồ lão nhân vẫn chưa quên má»™t kiếm chém ngang mặt đó, cho dù nhìn thấy nét tình ý vô tình khi Phong Bằng nhìn Sở Thiên Nhai.
Y vẫn coi Sở Thiên Nhai là bằng hữu của mình.
Bởi vì Sở Thiên Nhai rất giống bản thân y.
Tháºm chà còn giống y hÆ¡n cả y.
Bởi vì trong lòng Sở Thiên Nhai không có đạo nghÄ©a, cÅ©ng không có lá»… pháp, tất cả Ä‘á»u dùng phương thức cá»§a bản thân hoà n thà nh nguyên tắc cá»§a mình. Không có đột phá thì không có siêu việt, đó chÃnh là điá»u kiện quan trá»ng nhất để trở thà nh má»™t tuyệt thế kiếm khách.
Quan trá»ng nhất là , Sở Thiên Nhai hữu tình.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u nói những ngưá»i hữu tình không thể luyện thà nh võ công cao thâm nhất, Ngụy công tá» lại không cho rằng như thế, nháºp thế rồi xuất thế, chỉ có như thế má»›i có thể vươn lên tuyệt đỉnh.
Nhãn quang cá»§a Quân Äông Lâm tuyệt đối không sai.
Có lẽ hà nh vi và tư tưởng cá»§a Sở Thiên Nhai có chút cá»±c Ä‘oan, nhưng khà thế hà o hiệp trá»i sinh chú định hắn sẽ không rÆ¡i và o ma đạo, tất cả những Ä‘iá»u đó Ä‘á»u khiến Ngụy công tỠđánh giá rất cao.
Nhưng hiện giá», hắn lại không thể không cùng y tiến hà nh cuá»™c chiến định mệnh trên đỉnh Nga My.
Lần nà y, Sở Thiên Nhai có thể chịu được thất bại đầu tiên kể từ khi xuất đạo hay không?
Sở Thiên Nhai ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy thân hình cao lớn của Ngụy công tỠsừng sững, an nhiên bất động.
Khà thế như hòa cùng trá»i đất đó khiến toà n thân công tá» không để lá»™ ra má»™t chút sÆ¡ hở nà o.
Sở Thiên Nhai đột nhiên trá»—i dáºy má»™t cảm giác vÄ©nh viá»…n không thể đánh bại y.
“Thiên Nhai, cước bá»™ cá»§a đệ loạn rồiâ€.
Sở Thiên Nhai kinh hoà ng, láºp tức trấn nhiếp tinh thần, cháºm rãi nói: “Công tá» vừa cất lá»i, Thiên Nhai đã tìm ra Ä‘iểm yếu cá»§a công tá»â€.
“Äối mặt vá»›i kẻ địch, không tránh được gian trá, Ä‘iểm mạnh nhất chưa chắc đã mạnh nhất, Ä‘iểm yếu nhất chưa chắc đã yếu nhấtâ€.
“Äối địch quan trá»ng nhất là khà thế, ta mà dá»… dà ng tin lá»i cá»§a công tá», cuá»™c chiến nà y chưa cần đánh đã thua rồiâ€.
Quân Äông Lâm đứng bên cạnh công tá» há»i: “Ta thấy thân hình cá»§a công tá» không có Ä‘iểm nà o có thể tấn công được, Sở huynh đệ nếu như muốn xuất thá»§, chiêu đầu tiên sẽ công và o chá»— nà o?â€
“Khi công tá» cất tiếng, tay phải ngưng khÃ, vai trái khẽ rung lên, dưới nách có má»™t khoảng trống, tuy nhiên có thể là kế dụ địch, nếu như tại hạ xuất thá»§, chiêu đầu tiên chỉ bình tÄ©nh quan sát, đợi khi tay phải súc thế yếu Ä‘i má»›i xuất kÃchâ€.
Công tá» ngẩng đầu cưá»i vang: “Ta mà là Sở Thiên Nhai, chiêu đầu tiên sẽ đánh và o tay phảiâ€.
“Aâ€. Sở Thiên Nhai có chút không hiểu: “Tay phải cá»§a công tá» ngưng tụ kình lá»±c mà chưa phát, dưá»ng như ẩn chứa vô số háºu chiêu…
Công tá» và Sở Thiên Nhai nhìn nhau, ẩn chứa thâm ý: “Bất kì chiêu thức nà o, Ä‘á»u có Ä‘iểm lá»±c công kÃch mạnh nhất. Nếu như Ä‘iểm nà y bị phá, tất cả những biến hóa phÃa sau Ä‘á»u bị hóa giải, không là m gì được nữaâ€.
Sở Thiên Nhai trầm ngâm: “Dù sao công lá»±c cá»§a ta không bằng Ngụy công tá», mạo hiểm xuất thá»§ như váºy, khác nà o lấy trứng chá»i đáâ€.
Ngụy công tá» thản nhiên đáp: “Nếu váºy kết quả cá»§a việc tiếp tục đối trì sẽ là gì?â€
Cần biết nếu tiếp tục đối trì như thế, khà thế của công tỠkhông ngừng tụ lại, còn cái sơ hở thoáng qua vừa rồi Sở Thiên Nhai lại là kế dụ địch không dám phát chiêu, chỉ khiến cho khà thế của Sở Thiên Nhai mất dần đi. Cứ như thế, đợi đến khi khà thế và tự tin của công tỠđạt đến đỉnh cao mới xuất thủ, tất sẽ là thế lôi đình vạn quân, một chiêu sát địch dễ như trở bà n tay.
Một câu nà y đối với thà nh tựu sau nà y của Sở Thiên nhai có thể nói là có tác dụng vô hạn lượng.
Hai bên đối đầu Ä‘á»u có những Ä‘iểm mạnh cá»§a mình, cách đánh cưá»ng ngạch bá đạo như váºy chỉ có Ngụy công tá» và Sở Thiên Nhai, loại ngưá»i trá»i sinh bất kể thà nh bại, chỉ cầu phóng tay đánh má»™t tráºn má»›i có thể là m được. Thiên Hồ lão nhân tuy cÅ©ng là võ há»c kì tà i, nhưng tÃnh cách có phần hạn chế, tÃnh trước tÃnh sau, trước tiên là cầu giữ thân chứ không cầu phá địch, tuy không thiếu ổn trá»ng, nhưng lại không hợp vá»›i tÃnh cách cá»§a Sở Thiên Nhai. Lúc nà y Ngụy công tá» má»™t lá»i thức tỉnh ngưá»i trong má»™ng, chỉ giáo nhân tà i, Sở Thiên Nhai thu được rất nhiá»u lợi Ãch.
Sở Thiên Nhai toà n thân chấn động, tung mình bay lên đỉnh núi, đứng cách công tá» năm thước, chắp tay hô lá»›n: “Äa tạ công tá»â€.
Công tá» cưá»i vang: “Thiên Hồ lão nhân có môn đồ như thế nà y, thá»±c sá»± là đã thắng ta má»™t tráºnâ€.
Lúc nà y phương đông má»™t mà n đỠrá»±c như máu, má»™t vầng mặt trá»i rá»±c rỡ nhô lên.
“Hiện nhỠđại địch Minh tướng quân ở xa, công tá» không còn khà thế liá»u mạng má»™t địch trăm nữa, chúng ta không phải hoà n toà n không có cÆ¡ há»™iâ€. Thân hình Phong Băng xuất hiện bên cạnh đưá»ng.
“Chúng ta?†ánh mắt cá»§a Ngụy công tá» chợt u ám, Phong Băng rút cục cÅ©ng thể hiện rõ thái độ muốn cùng y đấu má»™t tráºn.
“Ai có thể tránh được váºn mệnh?†Ngụy công tá» lẩm nhẩm thở dà i: “Thiên hồ môn nhân, xin má»i xuất chiêuâ€.
Sở Thiên Nhai sắc mặt không đổi, phảng phất như hoà n toà n không vì sự xuất hiện của Phong Băng mà nhiễu loạn tâm thần.
Tả thá»§ bắt kiếm quyết, hữu thá»§ rút kiếm, trưá»ng kiếm chỉ và o công tá»: “Sư phụ dùng mưá»i chÃn năm tâm lá»±c sáng tạo ra má»™t chiêu Vô Nhai, má»i công tá» chỉ giáoâ€.
Nhất thá»i trá»i đất Ä‘ang yên tÄ©nh như quá»· vá»±c, đột nhiên xuất hiện má»™t loại khà thế vô danh nhiếp ngưá»i.
Quân Äông Lâm lui lại phÃa sau mấy bước, nhưng vẫn cảm nháºn được sát khà lẫm liệt cá»§a Sở Thiên Nhai, trong lòng chấn động. Mặc dù y biết thá»±c lá»±c cá»§a công tá» kinh ngưá»i như thế nà o, cho dù Sở Thiên Nhai và Phong Băng liên thá»§ có lẽ cÅ©ng khó có phần thắng, nhưng cÅ©ng không kìm được sá»± chấn động.
Phong Băng không lùi lại, đứng phÃa sau Sở Thiên Nhai.
Chỉ có bản thân nà ng mới biết được trong lòng nà ng đau đớn và thống khổ như thế nà o.
Chưa bao giá», tâm cảnh cá»§a Sở Thiên Nhai lại thanh tÄ©nh như lúc nà y.
Hắn hiểu rất rõ hoà n cảnh bản thân, đối thá»§ trước mặt, ngưá»i con gái trong tim, những mối quan hệ vi diệu giữa ngưá»i vá»›i ngưá»i, váºt vá»›i váºt.
Hay cho Ngụy công tá», dưới kiếm thế cưá»ng đại như váºy cá»§a Sở Thiên Nhai mà vẫn có thể cất tiếng: “Má»™t chiêu nà y cá»§a Thiên Nhai xuất ra, chỉ sợ không phải là phân thắng bại, mà là phân sinh tá»â€.
“Ngưá»i sống trên Ä‘á»i chỉ như bóng câu qua trước cá»a. Trong lúc nói cưá»i kiếm phân sinh tá», có gì mà phải sợâ€.
“Hay, hay, hayâ€. Ngụy công tá» liên tục thốt ra ba tiếng: “Cho dù Băng nhi cùng xuất thá»§, ta cÅ©ng chỉ đà nh phóng tay đánh má»™t tráºnâ€.
Trá»i đất hoang lương, nhất thá»i ba ngưá»i đối đầu hoà n toà n tÄ©nh lại.
Sở Thiên Nhai nhìn song chưởng cá»§a Ngụy công tá», trên mặt ẩn chứa sát cÆ¡.
Ngụy công tỠnhìn chằm chằm và o kiếm của Sở Thiên Nhai, ngưng thần cảnh giới.
Phong Băng vá»ng nhìn khuôn mặt cá»§a Ngụy công tá», mặt hoa ảm đạm.
Má»™t chiếc lá từ trên không rÆ¡i xuống, chá»›p mắt đã bị sát khà cá»§a ba ngưá»i chấn nát.
Không khà đột nhiên trở lên khẩn trương.
Hung dũng như cơn mưa núi sắp tuôn xuống.
Hiêu trương như binh tụ dưới thà nh.
Dồn dáºp như chiêng trống.
Một tiếng chuông đột nhiên vang lên, dư âm còn chưa dứt, Sở Thiên Nhai đã phi thân bay lên.
Äiểm mạnh nhất cá»§a đối phương chÃnh là mục tiêu xuất thá»§.
Kiếm quang nhắm thẳng và o tim cá»§a Ngụy công tá».
Nhắm thẳng và o song chưởng đã tụ đầy công lá»±c cá»§a Ngụy công tá».
Trước mắt giống như má»™t bức tưá»ng không thể nà o vượt qua được.
Sở Thiên Nhai chỉ cảm thấy kiếm thế à o ạt cá»§a mình dần dần bị chưởng lá»±c cá»§a Ngụy công tá» chặn lại, đó chÃnh là ná»™i lá»±c tinh thuần hà ng chục năm cá»§a Ngụy công tá» Ä‘ang toà n lá»±c chặn má»™t kiếm cá»§a hắn lại.
Hắn nhá»› lại giấc má»™ng cô độc và thảm thương cá»§a bẩn thân, hắn nhá»› lại vết thương do kiếm gây ra vÄ©nh viá»…n không thể xóa Ä‘i trên khuôn mặt cá»§a sá»± phụ, hắn nhá»› lại sá»± phẫn háºn cá»§a VÅ© Phi Kinh khi ngã xuống, trong lòng hoà n toà n không chút chướng ngại, kiếm khà lại bùng lên...
Má»™t tiếng nổ vang lên, ná»™i kình súc đầy cá»§a hai ngưá»i rút cục cÅ©ng va chạm và o nhau, nhất thá»i cát đá tung bay mù trá»i.
Lúc nà y cho dù má»™t bên có thu lá»±c, kình lá»±c cá»§a bên kia dưới sá»± dẫn dắt cá»§a quán tÃnh sẽ toà n lá»±c trút ra.
Một chiêu Vô Nhai xuất ra, hoà n toà n không lưu dư địa. Hai đại cao thủ do đó rơi và o tình trạng bất tỠbất hưu.
Quang mang cá»§a kiếm vừa ảm đạm Ä‘i, tiếng long ngâm vang vá»ng bên tai.
Hắn nhá»› lại lần đầu tiên giết ngưá»i, khi kiếm đâm và o thân thể cá»§a Thương Tình Phong, trong lòng nôn nao, hắn nhá»› lại tiếng cưá»i hà o sảng cá»§a Ngụy công tá», hắn nhá»› lại thân thể cụt đầu cá»§a Äá»™c Lại Vô Dạng, bên tai hắn chỉ có tiếng chuông ngân nga chưa dứt trong gió...
Kiếm ngừng lại giữa không trung, thân kiếm uốn cong theo một góc độ khó có thể tưởng tượng được.
Quân Äông Lâm đứng ngoà i đột nhiên có má»™t cảm giác vô cùng kì quái...
Sát khà cá»§a Sở Thiên Nhai ngưng tụ đầu mÅ©i kiếm, chỉ thẳng và o Ngụy công tá».
Toà n thân công lực của Ngụy công tỠđỠkhởi ngưng tụ tại song chưởng trước ngực, toà n lực hóa giải một chiêu Vô Nhai đó.
Còn Phong Băng....
Sát khà cá»§a Phong Băng đột nhiên chuyển hướng, từ hướng Ngụy công tá» chuyển sang phÃa sau cá»§a Sở Thiên Nhai
Sở Thiên Nhai Ä‘ang rÆ¡i và o chưởng kình bà i sÆ¡n đảo hải cá»§a Ngụy công tá», hoà n toà n không biết gì vá» biến cố sau lưng.
Kiếm lại nhÃch lên được má»™t phân, rút cục không thể tiến thêm được nữa.
Từng tấc từng tấc.
Nứt.
Gãy.
Sở Thiên Nhai thua rồi, hắn không còn gì để nói.
Tiếp theo đó, chưởng lá»±c hùng háºu cá»§a Ngụy công tá» hướng thẳng đến trước ngá»±c hắn.
Hắn nhớ lại vẻ đẹp của Phong Băng khi lần đầu tiên gặp nà ng, hắn nhớ lại ánh mắt u buồn của Phong Băng…
Cuối cùng, hắn nhớ lại nụ hôn phớt nhẹ trên má hắn của Phong Băng…
Äá»™t nhiên, hắn phát hiện trong mắt Ngụy công tá» lóe lên nét ảm nhiên không kịp phòng bị.
Tiếp theo là má»™t váºt sắc bén từ phÃa sau xuyên qua vai trái không há» có chút phòng ngá»± nà o cá»§a hắn.
Hắn kinh ngạc phát hiện có má»™t Ä‘iểm hà n quang ngân sắc đâm và o ngá»±c phải cá»§a Ngụy công tá», xuyên qua ngá»±c rồi lại chìm và o mà n sương khói mỠảo rá»±c rỡ kia.
Chưởng lực của Ngụy công tỠtrong chớp mắt toà n toà n tan biến.
Thanh kiếm cụt chỉ còn chuôi nặng ná» giáng thẳng và o tim Ngụy công tá».
Äá»™t nhiên má»™t cảm giác Ä‘au đớn từ vai trái truyá»n lại…
Äó... chÃnh... là …
Phá Lãng trùy!
Äây... má»›i... chÃnh... là ...
Kinh Mộng Vô Nhai!
Sở Thiên Nhai vẫn cảm giác được trên thân trùy lai vô ảnh khứ vô tung đó có hÆ¡i ấm cá»§a cÆ¡ thể nà ng, tháºm chà có thể cảm nháºn được rõ rà ng độ sắc bén cá»§a đạo ngân quang sau khi xuyên qua cÆ¡ thể hắn. Hắn rất muốn quay lại nhìn nà ng, muốn chứng thá»±c má»™t suy nghÄ© trong lúc mê loạn cá»§a hắn. Nhưng má»™t cảm giác mệt má»i vô lá»±c nhanh chóng bao trùm lấy hắn, hắn nghe thấy tiếng trầm đục cá»§a chuôi kiếm Ä‘áºp và o da thịt, hắn nghe thấy tiếng gầm giáºn dữ thất thái cá»§a Quân Äông Lâm, hắn nghe thấy má»™t tiếng thở dà i tắc nghẽn trong lòng...
Không ngá» hắn còn ngã xuống sá»›m hÆ¡n cả Ngụy công tá».
Cho đến lúc nà y, hắn má»›i hiểu tại sao má»™t chiêu Vô Nhai nà y, phÃa sau lưng lại hoà n toà n để trống, hắn má»›i hiểu tại sao sư phụ cứ má»™t má»±c không nguyện ý có má»™t chút tình sư đồ nà o vá»›i hắn. Hắn rút cục cÅ©ng hiểu được tất cả chân tướng, từ lúc bắt đầu, hắn chẳng qua chỉ là má»™t nước cá» mà Thiên Hồ lão nhân bố trà cho Ngụy công tá»...
Sát chiêu thực sự đương nhiên không phải là Vô Nhai của hắn.
Mà là Kinh Mộng của nà ng.
Quân Äông Lâm lao lên phÃa trước, đón lấy Ngụy công tá» Ä‘ang ngã xuống, toà n lá»±c thâu nháºp chân khÃ.
Tuy nhiên liên tục hai đòn trá»ng kÃch đánh và o chá»— yếu hại cá»§a tâm tạng, công lá»±c thâm háºu như Ngụy công tá» cÅ©ng không thể cứu vãn được.
Khóe miệng cá»§a Ngụy công tá» khẽ lá»™ ra má»™t nụ cưá»i yếu á»›t rồi nhanh chóng vụt tắt: “Băng nhi, cuối cùng nà ng cÅ©ng đã xuất thá»§â€.
Phong Băng không đáp, Sở Thiên Nhai muốn ngẩng đầu nhìn xem nà ng có rơi lệ hay không, nhưng trong lòng lạnh băng như đã chết.
Äạo trùy xuyên qua vai trái cá»§a hắn không là m hắn bị thương quá nặng, nhưng lại trà mệnh hÆ¡n bất cứ loại vÅ© khà nà o.
“Äông Lâm, ta biết ngươi vẫn coi nà ng như con gái, sau nà y ngươi hãy thay ta chiếu cố nà ngâ€.
“Công tá»...†Những giá»t lệ già cá»§a Quân Äông Lâm rá»›t xuống như mưa: “Äông Lâm nhất định không quên Æ¡n tri ngá»™ cá»§a công tá»â€.
“Ta mệt má»i lắm rồi, như váºy cÅ©ng tốt. Băng nhi đã giải được tâm kết trong lòng, còn ta cÅ©ng không chết trong tay tướng quânâ€.
Sở Thiên Nhai nhìn thấy cước bá»™ lảo đảo cá»§a nà ng dừng trước mặt công tá»: “Phong Băng ta xin thá» trước mặt công tá», nhất định không bá» qua cho Minh tướng quânâ€.
Quân Äông Lâm quỳ xuống trước mặt Ngụy công tá»: “Äông Lâm cÅ©ng thá» sẽ giúp sức cho Băng nhi, đến chết không thôi...†Lá»i nói chưa dứt đã biến thà nh tiếng khóc. Tạo hóa trêu ngưá»i, Phong Băng cùng Quân Äông Lâm lúc nà y chỉ có cách coi Tướng quân là nguyên nhân khiến công tá» vong mệnh trên đỉnh Nga My, má»›i có thể phát tiết được ná»—i Ä‘au khổ và oán giáºn trong lòng.
Trên mặt Ngụy công tá» vẫn mang theo nét cưá»i: “Thiên Nhai, ta nhìn được tình ý cá»§a ngươi đối vá»›i Băng nhi...â€
Phong Băng hÃt sâu má»™t hÆ¡i: “Công tá» yên tâm, Ä‘á»i nà y ta sẽ không có má»™t nam nhân nà o khácâ€.
Công tá» nhìn Phong Băng cưá»i vang, khóe miệng rỉ máu tươi, má»™t mà u đỠrợn ngưá»i hiện ra trước mắt Sở Thiên Nhai: “Băng nhi, má»™t Ä‘á»i Ngụy Nam Diá»…m ra, Ä‘iá»u vô hối vô oán duy nhất chÃnh là đã yêu nà ng, chết trong tay nà ng cÅ©ng cam tâm tình nguyện...â€
Và o thá»i khắc nà y, Sở Thiên Nhai cuối cùng cÅ©ng nhá» xuống giá»t lệ đầu tiên trong cuá»™c Ä‘á»i hắn.
Hắn thá»±c sá»± háºn nà ng vì sao lại không giết chết hắn.
Hắn háºn bản thân ngay từ đầu đã bị lừa, sư phụ đã lừa hắn, còn Phong Băng đại khái cÅ©ng vô tình lừa hắn....
“Hay cho Thiên Hồ, hay cho má»™t chiêu Vô Nhai...†Giá»ng cá»§a công tá» yếu dần, cuối cùng không nghe được nữa.
Và o lúc tất cả ý thức trở lên mÆ¡ hồ, Sở Thiên Nhai cảm giác được bà n tay trắng bệch kia lại đặt lên vai hắn, cảm được được ánh mắt u oán lại trói chặt lấy suy nghÄ© cá»§a hắn, cảm giác được sá»± run rẩy cá»§a âm thanh trong trẻo như gần như xa theo nhịp tim cá»§a hắn, cảm giác những giá»t nước mắt mặn mà lăn xuống má hắn, cảm giác được má»™t thứ má»m mại chạm khẽ và o mặt hắn....
“Ta đã từng nói, đệ nợ ta má»™t vết thương...â€
Là đôi môi nà ng, hắn đã nháºn ra, sau đó mất Ä‘i ý thức, mÆ¡ hồ bay bổng giữa không trung...
Cả Ä‘á»i nà ng chỉ yêu có hai ngưá»i.
Má»™t trùy đó lấy Ä‘i tÃnh mệnh cá»§a má»™t ngưá»i.
Má»™t trùy đó là m ngưá»i còn lại giữ mãi má»™t vết thương lòng.
Má»™t trùy đó dưá»ng như không phải là xuyên qua vai chà ng, xuyên qua ngá»±c chà ng, mà là xuyên qua thế gian hữu tình.
Má»™t trùy đó phá hết ân oán cá»§a muôn Ä‘á»i.
(Hết)
Tà i sản của Vô Tình
Chữ ký của Vô Tình
Bæ ngaïn hoa khai nhaát thieân nieân, hoa dieäp vónh caùch baát töông kieán. . .
Bieät vaán thieân nhai nhaát tuyeán khieân, ñieà u ñieà u daï thaâm maïc canh haøn. . .
Duyeân phaän laø thöù giuùp hai ngöôøi xa laï ñeán ñöôïc vôùi nhau!!!
ä½ å‘如雪纷飞了眼泪 我ç‰å¾…è‹è€äº†è°
çº¢å°˜é†‰å¾®é†ºçš„å²æœˆ æˆ‘ç”¨æ— æ‚”åˆ»æ°¸ä¸–çˆ±ä½ çš„ç¢‘