Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #6  
Old 01-06-2008, 06:59 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 5


Có bản lãnh mới là tay hào kiệt


Vi Tiểu Bảo vừa mở miệng chửi rủa , Mao Thập Bát đã lớn tiếng quát :
-Câm miệng ngay.
Rồi hắn vung roi ngá»±a quật xuống đầu Tiểu Bảo. Tiểu Bảo nghiêng đầu né tránh nhưng cÅ©ng bị quất trúng vai. Mao Thập Bát vụt túi bụi má»—i bên má»™t roi khiến cho trên đầu cổ gã ná»—i lên đầy vệt rướm máu. Thậm chí manh áo gã cÅ©ng bị rách tan. gã bị trận đòn này má»™t cách bất ngá» , nhưng dù gã có biết trước mà gã không hiểu mãi mai võ nghệ thì gã cÅ©ngkhông thể tranh khá»i những roi đòn quật xuống như mưa cá»§a MaoThập Bát.
Mao Thập Bát tiếp tục quật thêm mấy roi khá nặng , kỳ cho tới lúc Vi Tiểu bảo nằm đỠtrên yên ngựa không nhúc nhích được nữa mới thôi.
Bá»—ng nghe thanh âm cá»§a thiếu nữ từ trong cổ xe vá»ng ra :
-Phải chăng các hạ là Mao gia ở Thương Châu? Thôi đừng đánh gã nữa.
Mao Thập Bát vội nhãy xuống ngựa , chống tay trái xuống đất ngồi yên rồi đáp :
-Mao Thập Bát này bị thương ở chân chưa kịp vấn an Phương cô nương cùng Phương thiếu hiệp , thật là bất kính.
Thiếu nữ trong xe nói :
-Không dám ! Xin đa tạ Mao đại gia.
Chàng thiếu niên gật đầu tá» dấu từ biệt ,rồi cầm roi khẻ quất vào mông lừa , cổ xe lại chuyển bánh lên đưá»ng.
Mao Thập Bát chá» cho cổ xe lừa và chàng thiếu niên cởi ngá»±a Ä‘i xa rồi , hắn má»›i chống mạnh tay xuống đất mượn đà nhãy lên lưng ngá»±a , hắn đến bên ngá»±a Tiểu Bảo đở gã ngồi ngay dậy. Tiểu Bảo còn Ä‘ang uất hận , chá»­i liá»n :
-Con mẹ nó ! Cớ sao lại đánh ta?
Thanh âm gã rất yếu ớt cơ hồ như không nghe rõ.
Mao Tập Bát thở phào một cái nói :
-Nguy quá ! Thật là một phen hú vía.
Hắn cảm thấy sau lưng toát mồ hôi lạnh ngắt liá»n đưa tay áo lên lau , hắn nói :
-Cái mạng nhỠxíu của ngươi lú nảy đã bước đến ngưỡng cửa quỷ môn quan. Nếu ta không nương tay một chút thì ngươi đã chết rồi.
Hắn vừa nói vừa lấy tay áo chùi sạch những máu trên mặt Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo nói :
-Ta chết thì chết , chứ chẳng sợ gì ai.
Gã nói chưa dứt lá»i , bá»—ng cảm thấy đầu óc choáng váng , rồi ngất xÄ©u.
Khi Tiểu Bảo tỉnh lại chưa mở được mắt ra hắn cảm thấy toàn thân Ä‘au đớn như dần. Bao nhiêu xương cốt như bị rã rá»i. Gã không chịu nổi bật tiếng rên la.
Mao Thập Bát nói :
-Tên tiểu qui? kia ! Mi còn hồi tỉnh được là may.
Giá»ng hắn nói lá»™ vẽ mừng vui.
Tiểu Bảo mở mắt ra thấy Mao Thập Bát ngó mình đăm đăm ra chiá»u lo lắng , gã nói :
-Nếu ngươi muốn giết ta thì sao không vung đao chém một nhát vứt đi cho rồi mà dùng roi quất ta túi bụi cho ta đau đớn làm chi?
Lúc này thanh âm gã đã mạnh hơn trước.
Mao Thập Bát đáp :
-Khi nào ta lại có ý giết ngươi , bửa nay ta đánh ngươi là cứu mạng cho ngươi đó.
Tiểu Bảo lại chửi tục :
-Mẹ nó ! Äã đánh ta thừa sống chí chết mà còn bảo là cứu mạng ư ?
Mao Thập bát nói :
-Ngươi thật là không biết trá»i cao đất dày làgì nên má»›i nhục mạ những nhân vật ở Má»™c phá»§ tỉnh VânNam. Phải chăng ngươi không còn muốn sống nữa?
Mộc phủ ở Vân Nam là cái thá gì ta cũng chỉ coi là....quân khốn kiếp , quân đê hèn....
Mao Thập Bát quát lớn :
-Câm mồm ! Ngươi đã gây vạ như vậy chưa đũ hay sao?
Tiểu Bảo thấy nét mặt Thập Bát ra chiá»u nghiêm nghị khác thưá»ng , gã không dám chá»­i nữa nhưng lại há»i :
-Lão không sợ cả Ngao Bái hay bất cứ ai. Nhưng sao lại sợ cái Má»™c Phá»§ ở Vân Nam gì gì đó ? Lão nói vậy không sợ ngưá»i ta cưá»i trẹo quai hàm hay sao?
Bảo ta sợ thì không phải. Bất luận tay hào kiệt nào trong võ lâm mà gây chuyện xích mích với Mộc phủ ở Vân Nam thì chẳng những phải uổng mạng mà còn bị bạn hữu thóa mạ khinh khi nữa.
Tiểu Bảo há»i :
-Mộc phủ ở Vân Nam là cái thá gì mà ghê gớm thế ?
Mao Thập Bát đáp :
-Ngươi không phải là ngưá»i võ lâm thì ta có nói ngươi cÅ©ng không hiểu.
Tiểu Bảo nói :
-Con bà nó ! Dù chúng có giá»i đến thếnào ta cÅ©ng không cần.
Tuy gã nói vậy , nhưng gã cÅ©ng không dám chá»­i nhiá»u. Sau má»™t lát gã há»i :
-Lão vừa nói dùng roi quất ta để cứu mạng ta nghĩa là làm sao?
Mao Thập Bát nói :
-Lúc nãy ngươi chửi đổng thiếu niên mặc áo bào xanh.Chàng chính là một trong tứ đại gia tướng ở Mộc phủ ở Vân Nam đó , nếu ta không mau tay quất ngươi đón đầu để làm dịu bớt cơn phẩn nộ của hắn bằng không hắn chỉ phất tay một cái là ngươi toi mạng khác nào như bóp chết một con ruồi.
Vi Tiểu Bảo không phục cãi :
-Hừ ! Ta thiệt không tin bãn lãnh của hắn có thể ghê gớm đến thế ?
Miệng gã nói vậy vì tính quật cưá»ng ,chá»› trong bụng thì gã đã tin rồi.
Gã há»i tiếp :
-Nếu gã mà bóp chết ta , chẳng lẽ lão đứng thõng tay mà nhìn gã hành động mà không cứu ư ? Như vậy còn nói chó gì đến chuyện cùng hưỡng hạnh phúc cùng chia hoạn nạn ?
Mao Thập Bát buông tiếng thở dài đáp :
-Há»… là ngưá»i từng trải giang hồ khi chạm trán vá»›i những nhân vật Má»™c phá»§ , Vân Nam , tá»± nhiên phải tá» lòng cung kính , đứng né bên đưá»ng nhưá»ng lối cho há» di trước. Giả tá»· vừarồi nếu há» có ý ra tay thá»±c sá»± thì dù ta có muốn ngăn cản cÅ©ng không đũ bản lãnh.
Tiểu Bảo há»i :
-Võ công của gã thiếu niên ấy cũng đã đến trình độ ghê gớm rồi ư ?
Mao Thập bát lắc đầu đáp :
-Cái đó ta cũng không rõ , dù sao ta cũng không muốn động thủ cho dù ta có thể thắng hắn.
Vi Tiểu Bảo nge Mao Thập Bát nói vậy không chịu liá»nhá»i :
-Ta tưởng chẳng có chi đáng sợ. Nếu lão còncó cơ thủ thắng sao không đánh giết chàng thiếuniên trẻ tuổi cùng cô ả ngồi trong xe rồi hạ sátluông gã đánh xe để bịt miệng thì còn chiđáng ngại nữa?
Mao Thập Bát đáp :
-Ngươi nói có vẽ ngon ăn lắm , nhưng có biết đâu đã là ngưá»i cá»§a Má»™c phá»§ ở Vân Nam thì dù là má»™t tên phu xe cÅ©ng mang tuyệt nghệ trong mình.
Vi Tiểu Bảo nói :
-Chung quy lão vẫn hãi sợ bá»n chúng nên má»›i Ä‘ang tay ra sức quất ta để lấy lòng gã thiếu niên để gã khá»i giết lão mà thôi.
Mao Thập Bát tức giận quát lên :
-Thằng quỷ con kia ! Ta sợ gì ai?
Nhưng hắn thét vài câu rồi hạ thấp giá»ng dần xuống ra chiá»u do dá»±. Hắn tá»± biết hôm nay trước lúc hắn cầm roi quất Tiểu bảo , trong lòng hắn rất xao xuyến. Bây giá» tuy hắn mạnh miệng cãi già nhưng thá»±c ra trong thâm tâm vẫncòn hồi há»™p.
Mao Thập bát rất buồn bực vỠvụ này , hắn tự hận mình sao lại khiếp nhược đến như thế ! Bất giác hắn sinh lòng giận cá chém thớt , lớn tiếng gay gắt với Tiểu bảo :
-Ta đã bảo ngươi đừng Ä‘i theo ta mà ngươi cứ bám theo ta như đĩa đói. Má»›i ngày đầu ngươi đã gây nên tai há»a , liệng vôi bá»™t vào mặt mÅ©i ngưá»i tạ Hành động này chỉ bá»n hạ lưu má»›i xài đến , bạn hữu giang hồ khinh khi vô cùng.Dùng thuốc mê hay muá»™i hương làm ngưá»i ta há»—n loạn tâm thần hoặc ngÅ© mê Ä‘i để hạ thá»§ đã là hèn kém huống chi liệng vôi bá»™t thìcòn ti tiện hÆ¡n nhiá»u. Chẳng thà để Hắc Long Tiên Sá»­Tùng giết chết ta Ä‘i còn hÆ¡n là ngươi dùng thá»§Ä‘oạn vô liêm sÄ© để cứu tạ Mẹ kiếp ! Ta trông thấy ngươilúc nào là ta tức uất ngưá»i lên lúc ấy.
Bây giá» Vi Tiểu Bảo nghe Mao Thập Bát nói vậy má»›i hiểu rõ là gã liệng vôi bá»™t vào mắt Sá»­ Tùng là má»™t hành động đốn mạt mà gã đã vô tình phạm vào Ä‘iá»u tối kỵ trong võ lâm và bị bá»n giang hồ khinh miệt.
Tuy gã biết hành động cá»§a mình là bÄ© ổi đê hèn nhưng bản tánh quật cưá»ng không chịu phục thiện vẫn cãi cố :
Äùng Ä‘ao kiếm giết ngưá»i hay dùng vôi bá»™t giết ngưá»i phá»ng có khác gì nhau? Sao lại phân ra hành vi hào kiệt vá»›i thá»§ Ä‘oạn hạ lưu cho rắc rối. Nếu tên tiểu qui? này không dùng thá»§ Ä‘oạn hạ lưu thì chắc lão qui? đỠnày đã biến thành con qui? thượng lưu. Thôi được lão không muốn đưa ta Ä‘i Bắc Kinh cÅ©ng chẳng sao. Vậylão Ä‘i đàng lão , ta Ä‘i đàng tạ Từ nay coinhư chưa chừng quen biết là xong.
Mao Thập Bát nghÄ© thấy Vi Tiểu Bảo mình đầy thương tích và ở đây cÅ©ng cách Dương Châu khá xa , nếu hắn bá» mặc đứa nhỠở nÆ¡i hoang dã náy thì còn coi ra thế nào? Huống chi dù sao hắn cÅ©ng đã hai phen cứu mạng cho hắn mà bây giỠđẩy gã ra thì không khá»i mang tiếng là vong ân bá»™i nghÄ©a.
Mao Thập Bát nghÄ© vậy liá»n đáp :
-Ta đưa ngươi Ä‘i Bắc Kinh cÅ©ng được , nhưng phải tuân theo ba Ä‘iá»ukiện cá»§a ta.
Vi Tiểu Bảo nói :
-Lão muốn ta chịu Ä‘iá»u kiện cÅ©ng chẳng khó gì. Äại trượng phu nhất ngôn ký xuất , cái gì....mã nan truy.
Tính gã thích bắt chước ngưá»i lá»›n hay nói chữ , nhưng chỉ nhá»› lõm bõm. Câu tứ mã nan truy gã quên mất chữ tứ.
Mao Thập Bát nói :
-Äiá»u thứ nhất là không được dính líu vào chuyện thị phi trên chốn giang hồ , ăn nói phải cho đàng hoàng lịch sá»± , không được chá»­i càn nói tục.
Tiểu Bảo há»i :
-Ta không nói quàng chá»­i tục cÅ©ng được , nhưng gặp trưá»ng hợp kẻ khác hà hiếp gây lá»™n chá»­i ta trước thìsao?
Mao Thập Bát nói :
-Nếu ngươi không dây vào thì ai gây lá»™n vá»›i ngươi làm chỉ Äiá»u thứ hai là nếu gặp trưá»ng hợp phải chiến đấu , cấm ngươi không được thò miệng cắn ngưá»i. Những hành động bÄ© ổi như liệng vôi vào mắt ngưá»i phải dẹpÄ‘i. Cả những hành vi con nít như nằm lăn ra để ăn vạ hay chuôi vào đủng quần bóp thận nang cá»§a ngưá»i cÅ©ng không được tái diá»…n. Cả khi bị đánh thua rồi kêu khóc ầm Ä© hay giả chết gạt ngưá»i Ä‘á»u bị cấm ngặt. Những hành động ta vừakể đó là rất hèn hạ. Những anh hùng hãohán không ai dùng đến nó bao giá».
Tiểu Bảo há»i :
-Nếu mình đánh ngưá»i không lại , chẳng lẻ bó tay chịu chết hay sao?
Mao Thập Bát đáp :
-Muốn đánh nhau hay tá»· võ vá»›i ngưá»i cần phải có võ công chính đáng , bằng không có võ công thì nín chịu chá»› không được dùng thá»§ Ä‘oạn đê hèn. Hành động như ngươi chỉ tổ gây trò cưá»i cho thiên hạ , thậm chí không ai thèm đếmxỉa đến. Nhưng nay ngươi muốn theo ta qua lại giang hồ để mở rá»™ng tầm mắt, cho biết Ä‘iá»u hÆ¡n lẻ thiệt thì phải bá» ngay những tật xấu đóđi.
Vi Tiểu Bảo tá»± há»i :
-Theo lá»i lão thì má»—i khi động thá»§ phải có võ công thật sá»± , nhưng ta chỉ là má»™t đứa con nít thì làm gì có bản lãnh ? Äã không có bản lãnh mà Ä‘iá»u này bị cấm , Ä‘iá»u kia úy kỵ , thì ra mình chỉ đứng yên chịu đòn , còn thú vị gì nữa?
Mao Thập Bát lại nói tiếp :
-Bất cứ ai ở Ä‘á»i , muốn trở thành má»™t tay võ công tinh thâm Ä‘á»u phải cố công rèn luyện , má»›i có ngày thành tá»±u. Làm gì có ngưá»i hiểu võ công từ lúc má»›i lá»t lòng mẹ ?
Hắn ngừng lại một chút rồi tiếp :
-Hiện nay ngươi còn nhá» tuổi , nên bắt đầu luyện võ công là vừa. Vậy ngươi hãy quỳ xuống dập đầu bái ta làm sư phụ , ta thu ngươi làm đồ đệ rồi truyèn thụ hết tuyệt nghệ cho ngươi. Qúa nữa Ä‘á»i ngưá»i ta đã bôn tẩu giang hồ, chưa được ngày nào yên tÄ©nh. Nay ta muốn nghÄ© ngÆ¡ithu ngươi làm đồ đệ duy nhất là phúc cho ngưoi đó. Nếu ngươi chịu nghe lá»i dạy bảo thì sau này sẽ làkỳ tài cá»§a võ lâm.
Hắn vừa nói vừa chăm chú ngó vào mặt Tiểu Bảo , chắc mẫm gã lấy làm thích ưng chịu liá»n , không ngá» gã lắc đầu đáp :
-Vụ này không xong rồi ! Hiện giỠchúng ta đang làm bằng hữu ngang hàng với nhau , nếu ta nhận lão làm sư phụ chẳng hóa ra ta ở dưới lão một bực ư ? Con bà nó ! lão này chẳng tử tế gì , muốn gạt ta để làm sư phụ.
Mao Thập Bát nổi giận nói :
-Ngươi ngu quá ! Trên Ä‘á»i biết bao nhiêu kẻ muốn há»c NgÅ© hổ Ä‘oạn má»™c Ä‘ao vì há» biết Ä‘ao pháp ta vang danh hai mặt Nam Bắc sông Äại Giang. Há» xin làm đồ đệ mà ta Ä‘á»u cá»± tuyệt.
Sở dÄ© Mao Thập Bát cá»± tuyệt những ai đến bái hắn làm sư phụ , ngưá»i thì không hợp cÆ¡ duyên , hoặc vì con ngưá»i đó tâm địa không chính đáng ,cÅ©ng có khi tư chất kém cá»i dù có tận tâmtruyá»n nghệ cÅ©ng không thành công được.
Bửa nay vì hắn đã mang ơn Vi Tiểu Bảo hai lần cứu mạng chohắn , nên hắn muốn nhận gã làm đồ đệ.
Dè đâu Vi Tiểu Bảo lại nhất định cự tuyệt , khiến cho Mao Thập Bát phát cáu định vung tay tát gã chohả giận.
Mao Thập Bát vừa giơ tay lên thấy mặt Tiểu Bảo đầy những máu , gã sinh lòng bất nhẫn bèn thu tay vỠnói :
-Lão gia nói thiệt cho mi nghe , bá»­a nay vì cảm xúc mà ta mở miệng đòi thu ngươi làm đồ đệ. Cònlúc bình thưá»ng hay mai đây ngươi có hối hận dậpđầu lạy ta trăm lạy Ä‘i nữa ta cÅ©ng không thèm ưng thuận đâu.
Tiểu Bảo nói :
-Lão đừng nghÄ© tá»i Ä‘iá»u đó cho mệt. Dù lão có dập đầu lạy ta vạn lạy và năn nÄ© ta kêu bằng sư phụ ta cÅ©ngquyết tâm không chịu. Má»™t khi làm đồ đệ lão là Ä‘iá»u gì cÅ©ng phải nghe mệnh lệnh cá»§a lão , ăn nói giá»­ gìn , cá»­ chỉ khép nép. con ngưá»i đã mất hếttá»± do , nhất là lão là con ngưá»i hay nóng giậnthì còn thích thú gì ? Thôi thôi! Ta không cần há»c võ công cá»§a lão đâu.
Mao Thập Bát hằn há»c nói :
-Mi không há»c thì thôi chá»› lão gia cần gì ? Sau này nếu ngươi bị ngưá»i ta bắt được , hành hạ thừa sống thiếu chết. Khi đó mi đừng hối hận.
Vi Tiểu Bảo nói ngay :
-Ta quyết không hối hận vá» chuyện này. Làm chi mà phải hối hận ? Dù ta có luyện được võ công cá»§a lão thì đã được hÆ¡n ai? Lão có giá»i thì đã không để cây roi cá»§a Sá»­ Tùng quấn chặt không nhúc nhích được suýt nữa bá» mạng. Vừa rồi lão gặp má»™t thằng lõi ở Má»™c phá»§ miệng còn hôi sá»­a đã sợ run như thằn lằn đứt Ä‘uôi. Còn ta đây tay chẳng biết võ nghệ chi hết , cÅ©ng chẳng có danh vá»ng bằng ai , nhưng ta quyết không sợ gã.
Mao Thập Bát nghe Tiểu bảo nhiếc móc đũ Ä‘iá»u , muốn nhịn cÅ©ng không nhịn được nữa.
"Bốp" một tiếng vang lên !
Mao Thập Bát điên tiết đã vung tay tát vào miệng Tiểu Bảo một cái thật mạnh.
Dưá»ng như Tiểu Bảo đã Ä‘oán trước là sẽ bị cái tát này , nên cho dù gã Ä‘au Ä‘iến ngưá»i, gã vẫn ra gan không khóc lóc cÅ©ng khôngrên la má»™t tiếng. Trái lại , gã nổi lên tràngcưá»i hô hố nói :
-Lão thấy ta nói trúng tâm sá»± nên thẹn quá hóa giận mà đánh tạ Giả tá»· lúc đó thật tình lão không sợ hãi thì giá» ta có nhắc lại lão vẫn thản nhiên hay ít ra cÅ©ng không nổi hung đến trình độ này. Chỉ có kẻ hèn hạmá»›i khiếp sợ ngưá»i mạnh mà uy hiếp kẻ yếu.
Lúc này Mao Thập Bát bá»±c tức không biết đến thế nào mà nói vì trước mặt hắn là má»™t thằng nhá» bẽm mép quật cưá»ng đánh gã không được chá»­i gã không tha , muốn mặc kệ gã cÅ©ng không xong.
Mao Thập Bát tính nóng như lữa mà trong trưá»ng hợp này cÅ©ng không biết phải làm thế nào đành hừ má»™t tiếng ngồi xuống đất bóp bụng thở dài.
Tiểu Bảo ngó thấy Mao Thập Bát buồn bá»±c đến cùng cá»±c thì trong lòng không khá»i hối hận. Xong chỉ toáng qua má»™t cái hắn lại thản nhiên tá»± nhá»§ :
-Con mẹ nó ! Má má ta kiếm tiá»n nÆ¡i kỹ viện thì việc gì đến hắn mà hắn nhiếc móc ta không biết dÆ¡ miệng. ÄÆ°á»£c lắm ! Từ nay trở Ä‘i hắn còn động đến kỹ viện má»™t câu , ta sẽ có cách làm cho hắn như dẫm phải đống lữa ,nhãy lá»™n chồm chồm , xem hắn làm gì được ta.
Vi Tiểu Bảo quen sống nÆ¡i lầu hồng đất Dương Châu , ngày đêm gã hòa mình vá»›i những quân du thá»­ du thá»±c , đâu có lấy chuyện buôn hương bán phấn hay đàng Ä‘iếm là Ä‘iá»u đáng tá»§i nhục.
Mấy hôm đầu gã làm quen vá»›i Mao Thập Bát , trong lòng gã nảy ra ước vá»ng được làm anh hùng hão hán như những nhân vật trong tiểu thuyết mà gã hay thưá»ng nghe ngưá»i ta kể lại. Từ lúc gã nghe Mao Thập Bát nhiếc móc tá»›i Ä‘iá»u xấu xa trong kỹ viện , gã không khá»i bẽ bàng khó chịu. Gã cÅ©ng thừa biết võ công cá»§a Mao Thập Bát cÅ©ng rất cao cưá»ng ,nếu gã chịu bái hắn làm sư phụ , chịu khó rèn luyện tuyệt nghệ thì sau này khôn lá»›n có thể thành anh hùnghão hán thật sá»±. Chỉ vì khi Mao Thập Bát nóichuyện truyá»n thụ võ nghệ đã vô tình nhắc đếnhai chữ kỹ viện , khiến gã nảy ra phản cảm mà cá»± tuyệt. GãcÅ©ng biết rõ là mình đã bá» lở má»™t dịp may , nhưnggã cÅ©ng không hối tiếc ,dù cho vì vụ nàymai đây gã không còn mặt mÅ©i nào màxin há»c võ nữa.
Vi Tiểu Bảo đưa tay lên sá» mặt , thấy những vết thương chảy máu đã khô Ä‘á»ng lại , gã không khá»i bâng khuâng suy nghÄ© rồi tá»± nhá»§ :
-Mình đã theo hắn bôn tẩu giang hồ , tức còn được nhiá»u phen xem hắn cùng ngưá»i tá»· đấu. Hắn không truyá»n thụvõ nghệ , dá»… thưá»ng ta không có mặt để theo dõichăng ? Khi đó chẳng những ta há»c được võ côngcá»§a hắn mà còn há»c được cả võ công cá»§a ngưá»i cùnghắn chiến đấu nữa. Hiện ta đã thấy những ngưá»i bản lãnh còncao thâm hÆ¡n hắn nữa.
Chà ! Con mẹ nó ! Cở hắn đã bãnh gì mà ham ?
Sau má»™t hồi tức giận quát tháo Mao Thập Bát bá»—ng thấy bụng sôi ùng ục. Hắn đã đói meo , liá»n ôm Vi Tiểu Bảo lên ngá»±a cho chạy thẳng vá» thị trấn ở phía trước.Hai ngưá»i vào phạn Ä‘iếm ăn má»™t bá»­a no xong , Mao nghÄ© thầm :
-Chân mình đã bị thương mà quan nha lại treo giải thưởng. Dá»c đưá»ng Ä‘i Bắc Kinh thế nào cÅ©ng chạm trán vá»›i bá»n công sai.
Hắn nghĩ vậy rồi mướn một cổ xe lớn rồi cùng Vi Tiểu Bảo lên ngồi và cho xe hướng vỠphía Bắc dong rũi , bỠlại hai conngựa đã đoạt được , không dùng đến nữa.
Má»™t hôm xe Ä‘i tá»›i địa giá»›i tỉnh SÆ¡n Äông vào khoảng giá» thân. Cổ xe Ä‘ang chạy bon bon trên đưá»ng cái , bá»—ng nghe tiếng vó ngá»±a dồn dập nổi. Phía trước có ba cổ xe lừa từ tiến lại.
Mao Thập Bát Ä‘ang ngÅ© vùi trong xe , Vi Tiểu Bảo ngó thấy phía trước cá»§a má»—i cổ xe Ä‘á»u có cắm má»™t lá cá» nhá» bằng vải trắng viá»n xanh. Trên cá» có viết má»™t chữ Tônhá». Lá cá» này hình thù giống hệt như lácỠđã gặp mấy bá»­a trước , nhưng trên lá cá» kia lại viếtchữ Phương.
Tiểu Bảo vội lay Thập Bát dậy , khẻ nói :
-Lão coi kìa !
Mao Thập Bát dương mắt lên nhìn ,bá»—ng vẽ mặt hắn thay đổi ra chiá»u khác lạ.
Chỉ trong khoãnh khắc ba cổ xe kia lướt qua bên tráiđi vỠhướng Nam.
Sau má»™t lúc khá lâu , Mao Thập Bát má»›i thở phào má»™t cái ra chiá»u nhẹ nhõm.
Vi Tiểu Bảo há»i :
-Phải chăng những cổ xe vừa rồi cũng của Mộc phủ ở Vân Nam ?
Mao Thập Bát há»i lại :
-Sao ngươi biết ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Ta cứ coi lão sợ bỠvía là đoán ra những cổ xe đó là của Mộc gia.
Mao Thập Bát tức giận h3i :
-Ta sở bở vía hồi nào? Ngươi đừng nói càn.
Tuy miệng hắn nói vậy , mà chính hắn cÅ©ng nghe thấygiá»ng nói cá»§a mình hãy còn run rẫy.
Vi Tiểu Bảo ởm Ỡnói :
-Nếu lão không sợ thì ta sợ vậy.
Mao Thập Bát há»i :
-Ngươi sợ cái gì ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Ta sợ lão hồn vía lên mây mà sinh bệnhnặng , có khi sợ đến chết ngưá»i thì ta phải biết làmthế nào?
Mao Thập Bát lảm nhảm cất tiếng thóa mạ :
-Con mẹ nó ! Con mẹ nó !
Tuy hắn chá»­i bâng quÆ¡ mà giá»ng hắn không có ý phẩn ná»™. Hiển nhiên là hắn Ä‘ang suy nghÄ© đìá»u gì.
Một lúc sau hắn tự nói để mình nghe :
-Ngưá»i nhà há» Tô Ä‘i xuống phía Nam tất có đạisá»± gì đây.
Vi Tiểu Bảo há»i :
-Chữ Tô đó có nghĩa làm sao?
Mao Thập Bát đáp :
-Lưu , Bạch , Phương , Tô, là bốn đại gia tướng cá»§a Kiá»m Quốc Công tại Má»™c phá»§ tỉnh Vân Nam.
Vi Tiểu Bảo lại há»i :
-Kiểm Quốc Công là cái con khỉ gì ?
Mao ra chiá»u khó chịu đáp :
-Cái miệng ngươi ăn nói lịch sá»± má»™t chút có được không ? Má»i ngưá»i trên chốn giang hồ khi đỠcập tá»›i Kiá»m Quốc Công ở Má»™c phá»§ Ä‘á»u khâm phục vô cùng. Sao ngươi lại há»i là cái con khỉ gì ?
Vi Tiểu Bảo hừ một tiếng rồi ngồi yên.
Mao Thập Bát lại nói tiếp :
-Ngày trước Minh thái tổ khởi nghÄ©a dấy quân đánh lại Nguyên triá»u , Má»™c vương gia là Má»™c Anh từng lập công lá»›n bình định tỉnh Vân Nam. Sau khi Má»™c vương gia tạ thế còn được truy phong làm Kiá»m Ninh Vương , con cháu Ä‘á»i Ä‘á»i được lập tước Kiểm Quốc Công. Cuối Ä‘á»i nhà Minh , Quế Xương hoàng đế chạy đến Vân Nam. Kiá»m Quốc Công là Má»™c Thiên Ba vẫn tận trung bảo giá phò vuạ Khi tên gian tặc Ngô Tam Quế đánh tá»›i Vân Nam , Kiá»m Quốc Công bảo vệ Quế vương trốn qua Miến Äiện. Bá»n ngưá»i tồi bại bên Miến Äiện muốn giết Quế vương , Má»™c Thiên Ba đã chết thay chúa. Những bậc anh hùng hào kiệt trung nghÄ©a song toàn như vậy cổ kim thá»±c hiếm có.
Vi Tiểu Bảo nói :
-Ủa ! Má»™c Thiên Ba lão gia nguyên là con cháu cá»§a Má»™c Anh đã nói ở trong "Anh liệt truyện ". Má»™c vương gia thần dÅ©ng muôn ngưá»i không địch là má»™t viên ái tướng cá»§a Thái tổ hoàng đế. Cái đó ta cÅ©ng biết rồi.
Gã từng được nghe thầy đồ nói đến tên há» mấy viên đại tướng Từ Äạt Thưá»ng Ngá»™ Xuân , Hồ Äại Hải , Má»™c Anh , nên gã thuá»™c lòng.
Vi Tiẻu Bảo lại há»i :
-Sao lão không nói trước ? Giả tỷ ta biết sớm đó là giòng dõi Mộc Anh , Mộc vương gia ở Vân Nam thì đối gã hậu sinh kia thêm đôi phần lịchsự.
Gã há»i tiếp :
-Còn Lưu , Bạch , Phương , Tô , bốn viên đại gia tướng ấy là những ngưá»i như thế nào?
Mao Thập Bát đáp :
-Lưu , Bạch , Phương , Tô , bốn nhà này Ä‘á»u là gia tướng ở Má»™c phá»§. Tổ tiên hỠđã từng theo Kiá»m Ninh Vương bình định Vân Nam. Hồi Má»™c Thiên Ba há»™ giá nhà vua sang Miến Äiện , bốn viên đại tướng này Ä‘á»u có con cháu hy sinh ngoài chiến trưá»ng. Chỉ bá»n nhá» tuổi trốn Ä‘i. Trần hương chá»§ ở Thiên Äịa há»™i đã cho bá»n há»bốn lá cá» nhá» ná»n trắng viá»n xanh để ban hiệu lệnh ra thiênhạ. Há»… ai thấy giòng dõi cá»§a bốn vị đại tướng Ä‘á»u hết lòng bảo vệ. Vì thế mà ta gặp những ngưá»i này phải Ä‘em lòng... cung kính. Chá»› có phải ta sợ hỠđâu? Ngươi nên nhá»› rằng giòng dõi bậc trung lương chẳng ai là không tôn kính. Kẻ nào đắc tá»™i vá»›i Má»™c phá»§ ở Vân Nam Ä‘á»u bị thóa mạ nguyá»n rÅ©a.
Vi Tiểu Bảo nói :
-Té ra là thế ! Nếu gặp phải giòng dõi bậc trung lương dÄ© nhiên phải kính trá»ng.
Tài sản của ngocvosong1986

  #7  
Old 01-06-2008, 07:05 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 6


Äồng Giác quá giang, há»a tiá»…n xạ tượng


Mao Thập Bát thấy Tiểu Bảo cho hắn là phải , hả hê cưá»i đáp :
-Kể từ ngày ta biết ngươi , đây là lần đầu ta được nghe ngươi nói một câu phải trái.
Vi Tiểu Bảo nói :
-Còn ta không biết đến bao giá» má»›i nghe má»™t lá»i hợp lý cá»§a lão? Má»™c vương gia là má»™t vị đại anh hùng , đại hào kiệt , gây nên thành tích trong những trận "Äồng giác quá giang" , "Hoa? tiển xạ tượng" thì ai mà không kính mến ?
Mao Thập Bát há»i lại :
-Äồng giác quá giang và Há»a tiển xạ tượng nghÄ© là làm sao?
Vi Tiểu Bảo vênh mặt lên cưá»i ha hả nói :
-Lão đã biết kính ngưỡng Mộc phủ ở Vân Nam , lại không hiễu vì lẽ gì Mộc vương gia thành anh hùng hảo hán ? Lão có biết Mộc vương gia là nhân vật như thế nào của Minh thái tổ không ?
Mao Thập Bát đáp ngay :
-Mộc vương gia là một vị đại tướng thần dũng , quả cãm củaMinh thái tổ thì còn ai không biết nữa?
Vi Tiểu Bảo Cãi :
-Vương gia chẳng phải là đại tướng , dá»… thưá»ng là má»™t tên vô danh tiểu tốt chăng ? Này ! Thái tổ hoàng đế có sáu vị vương gia dưới bệ thì Trung SÆ¡n Vương Từ Äạt , Khai Bình Vương Thưá»ng Ngá»™ Xuân chắc lão biết rồi , nhưng còn bốn vị nữa là những ai?
Mao Thập Bát nguyên là má»™t tên hào kiệtlổ mãng trên chốn giang hồ , ít Ä‘á»c sách thì làm sao mà hiá»… được li6ch sá»­ khai quốc cá»§a triá»u Minh. Dù hắn có nghe danh Từ Äạt và Thưá»ng Ngá»™ Xuân , mà cÅ©ng không hiá»…u hai vị này ở trong sáu vương gia cá»§aMinh thái tổ. Hắn cÅ©ng chẳng biết Trung SÆ¡n Vương , Khai BìnhVương là gì ?
Còn Vi Tiểu Bảo hàng ngày la cà quanh quẩn ởnhà lâu kỹ viện thành Dương Châu , gã đãnghe ngưá»i ta không biết bao nhiêu lần Ä‘em pho Anh Liệt truyệnra bàn tán , sá»± tích truyện này hầu như gãđã thuá»™c lòng. Hiện thá»i nhà Minh má»›i mất chưa đượcbao lâu , lòng ngưá»i còn luyến tiếc Minh triá»u , chỉmong cho nhà Minh khôi phục được giang sÆ¡n. Có Ä‘iá»uhá» không dám công khai nói đến chuyện phản Thanhphục Minh , mà chỉ bàn tán những sá»± nghiệp anh hùngcá»§a triá»u trước.
Sở dĩ nhân dân trong thành Dương Châu khoái nghe nhất là pho Anh Liệt truyện , vì pho tiểu thuyết này phô diễn những sự nghiệp cao cả của bao nhiêu anh hùng hào kiệt phò Minh dựng nước.
Trong công cuá»™c khai sáng cÆ¡ nghiệp , gian lao nhất là trận đại chiến giữa Minh thái tổ và Trần Hữu Lượng trên hồ Bá Dương. Thế mà há» chỉ thích nghe những chiến công oanh liệt cá»§a ngưá»i Hán đánh Ä‘uổi Thát Äát bật ra ngoài biên ải.
Má»i ngưá»i nghe chuyện Minh thái tổ đánh bá»™ lạc ThátÄát , song há» yên chí đó là ngưá»i Hánđánh Mãn Thanh. Nhất là những Ä‘oạn ngưá»i Hánđại thắng và quân Thát Äát chạy xiển niểnlàm cho há» nức lòng. Do đó thính giả sùngbái nhất là Từ Äạt , Thưá»ng Ngá»™ Xuân và Má»™cAnh là những vị khai quốc công thần Ä‘á»i nhà Minh.
Những ngưá»i kể chuyện đến ba vị này thưá»ng bịa đặt thêm chosá»± nghiệp cá»§a ba vị trên thêm phần vÄ© đại , khiến cho ngưá»i nghe hứng khởi tinh thần.
Vi Tiểu Bảo thấy Mao Thập Bát không trả lá»i được câu há»i cá»§a gã , gã nhÆ¡n nhÆ¡n đắc ý dõng dạc nói :
-Sáu vị vương gia dưới triá»u Minh thái tổ , ngoài Trung SÆ¡n Vương Từ Äạt , Khai Bình Vương Thưá»ng Ngá»™ Xuân còn bốn ngưá»i nữa cao lá»›n hÆ¡n ngưá»i trung nguyên nhiá»u. Nguyên soái Äạt Lý Ma mình mặc áo giáp , tay cầm trưá»ng thương. Hắn đứng trên bá» sông Bạch Thạch thét lên má»™t tiếng khác nào sét nổ lưng trá»i. Tiếp theo tiếng "bì bá»m" "bì bá»m". Lão có biết chuyện gì xảy ra hay không ?
Mao Thập Bát đáp :
-Ta biết thế nào được.
Vi Tiểu Bảo nói :
-Nguyên đạt Lý Ma tiếng thét lá»›n quá , làm cho mưá»i mấy tên quân nhà Minh giật bắn ngưá»i lên , từ trên lưng ngá»±a rá»›t xuống sông bật thành tiếng "bì bá»m". Má»™c vương gia coi chừng tình thế không ổn. Nếu để Äạt Lý Ma thét thêm mấy tiếng nữa thì quân ta chưa đánh đã tan rả. Bất giác vương gia chau mày suy nghÄ© , nảy ra má»™t diệu kế....
Ngày thưá»ng Vi Tiểu Bảo nói chuyện hay văng tục. Những danh từ mẹ kiếp , con bà nó tá»±a hồ dính liá»n vào cá»­a miệng , há»… động tá»›i là tuôn ra. Nhưng khi thuật lại chuyệnMá»™c Anh bình định Vân Nam thì lại bắt chước giá»ng đạomạo cá»§a những thầy đồ nói chữ , không thốt ra câu thô tục nào.ThÄ©nh thoảng gã lại chêm vào má»™t vài thành ngữ mà chính gã cÅ©ng không hiá»…u hết nghÄ©a.
Vi Tiểu Bảo lại kể tiếp :
-Má»™c vương gia đã có chá»§ định rồi , vừa thấy Äãt Lý Ma há miệng đỠnhư chậu máu định thét nữa, liá»n giương cung lắp tên bắn má»™t phát. MÅ©i tên rít lên veo véo vá»t ra rất lẹ nhằm cá»­a miệng Äạt Lý Ma lao tá»›i.
Má»™c vương gia quả là tay thiện xạ đúng vá»›i câu bách bá»™ xuyên dương bách phát bách trúng. MÅ©i tên cá»§a vương gia vượt qua sông Bạch thạch bay vá» phía Äạt Lý Mạ Nhưng Äạt Lý Ma cÅ©ng không phải hạng tầm thưá»ng. Hắn vừa thấy khí thế cá»§a mÅ©i tên vá»t tá»›i , vá»™ivàng cúi đầu xuống tránh khá»i.
Gã ngừng lại một chút rồi kể tiếp :
-Äá»™t nhiên phía sau lưng Äạt Lý Ma vang lên những tiếng rú thê thãm , Äạt Lý Ma nhìn lại thấy mưá»i vị tướng quân Ä‘á»u bị thá»§ng ngá»±c máu chảy đầm đìa. Thì ra mÅ©i tên cá»§a Má»™c vương gia đã bắn xuyên từ trước ngá»±c ra đến sau lưng mưá»i viên đại tướng bên địch....
Mao Thập Bát lắc đầu ngắt lá»i :
-Không có lý nào thế được. Dù Má»™c vương gia sức mạnh như thần cÅ©ng chẳng có thể bắn má»™t phát tên mà xuyên qua thân thể mưá»i ngưá»i liá»n má»™t lúc.
Vi Tiểu Bảo nói :
-Má»™c vương gia vốn là má»™t vị thiên thần được đức Ngá»c hoàng phái xuống giúp Minh thái tổ bình định giangsÆ¡n , chhá»› không phải ngưá»i thưá»ng. Má»™t phát tên bắnra thấu qua thân thể mưá»i ngưá»i đã mang tên làXuyên vân tiển.
Mao Thập bát bán tín bán nghi , há»i :
-Rồi sao nữa?
Vi Tiểu Bảo tiếp tục kể :
-Äạt Lý Ma thấy thế phẩn ná»™ , miệng lẩm bẩm : "Ngươi biết bắntên , dá»… thưá»ng ta không biết băán hay sao?". Äoạnhắn đương cung lắp tên bắn trả Má»™c vương gia. Má»™c vương gia liá»n thét lên má»™t tiếng giá»i lắm. Rồi Ä‘ua bàn tay trái ra , dùng hai ngón kẹp lấy mÅ©i tên má»™t cách rất ung dung.
Vi Tiểu Bảo ngưng lại một chút rồi kể tiếp :
-Giữa lúc ấy trên không có một bầy chim nhạn bay ngang rít lên mấy tiếng thê thãm. Mộc vương gia bỗng nghĩ ra một kế quát to :
-Hãy coi ta bắn mắt bên trái con nhạn thứ ba.
Mao Thập Bát há»i xen vào :
-Thế rồi vương gia có bắn trúng được như lá»i không ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Lão đừng nóng nảy , để ta kể hết cho mà nghe.
Äoạn gã kể tiếp :
-Äạt Lý Ma cÅ©ng nghÄ© như lão ! "Chim bay thế kia , muốn bắn con thứ ba đã là chuyện khó , thế mà thằng cha này lại nói rõ bắn vào mắt bên trái con chim , má»›i thật là kỳ ?". Hắn nghÄ© vậy rồi ngững đầu trông lên , Má»™c vương gia thừa cÆ¡ phóng tên liên châu ra. Ba mÅ©i tên thi nhau bay vèo vé hướng Äạt Lý Ma.
Mao Thập Bát hứng chí vổ đùi reo lên :
-Hay lắm ! Hay lắm ! Äó là kế dương Äông kích Tây.
Vi Tiểu Bảo nói :
-Nhưng Äạt lý Ma chưa đến ngày tận số. MÅ©i tên đầu trúng vào mắt bên hữu hắn. Ngưá»i hắn lảo đảo từ trên ngá»±a té xuống. Còn hai mÅ©i tên kia xuyên qua trước mặt Äạt Lý Ma xuyên thá»§ng ngá»±c tám tên quân nữa !
Mao Thập Bát dục :
-Ngươi kể tiếp đi !
Vi Tiểu Bảo kể tiếp :
-Quân sĩ bên Nguyên mình đầy lông lá , quân nhà Minh kêu chửi mao binh mao tướng. Mộc vương gia bắn ba mũi tên làm chết mất 18 tên có lông.Vì thế cho nên mới có câu Mộc vương gia cách giang xạ tử Ngô Thập Bát.
Mao Thập Bát sá»­ng sốt há»i :
-Ngươi nói sao? Ba mũi tên đó bắn quân Nguyên vì lẻ gì ngươi nói nó bắn ta?
Vi Tiểu Bảo nghe Mao Thập Bát nói vậy liá»n đáp :
-Trận cách giang đại chiến này , Mộc vương gia đã dùng ba mũi tên để bắn chết Mao Thập Bát tức là 18 tên mao tặc.
Vi Tiểu Bảo nói đến đây thích chí cưá»i ha hả. Mao Thập Bát má»›i biết Tiểu Bảo bịa chuyện để xá» xiên hắn. Hắn liá»n thóa mạ :
-Con bà nó ! Äó là Má»™c vương gia cách giang đại chiến dùng ba mÅ©i tên bắn chết thằng khốn kiếp Vitiểu Bảo.
Vi tiểu Bảo vừa cưá»i vừa cãi lại :
-Thá»i đó cách nay đã lâu , ta chưa sinh ra Ä‘á»i , Má»™c vương gia làm sao bắn chết ta được ?
Mao Thập Bát thấy câ chuyện vui vui , liá»n giục :
-Còn Äạt Lý Ma bị trúng tên rồi ra sao? Nói nốt Ä‘i đừng lảm nhảm nữa.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Quân Nguyên thấy chá»§ soái bị trúng tênngã ngá»±a thì nhốn cả lên. Má»™c vương gia thấy quânNguyên rối loạn toan xua quân qua sông đánh trànÄ‘i , bá»—ng nghe bên bá» kia có tiếng reo hò , bìnhbên địch đã kéo đến. Tiếp theo tên bắn ra nhưmưa. Má»™c vương gia lại nghÄ© ra má»™t kế , phái bốn viên đại tướnglén dẫn quân xuống hạ lưu để vượt qua sông Bạch Thạchrồi kéo vòng lại đánh phía sau quân Nguyên. Má»—i tên quân Ä‘á»u mang theo má»™t cái còi đồng chá»khi tập hậu là thổi kèn làm hiệu để bên nàybiết mà dồn quân qua sông tiến đánh mặt trước.Do đó mà có câu "Äồng giá (còiđồng) độ giang".
Mao Thập Bát há»i :
-Bốn viên đại tướng có phải là Lưu , Bạch , Phương ,Tô ?
Vi Tiểu bảo chẳng biết có phải hay không nhưng gã vẫn cãi :
-Không phải ! Bốn đại tướng đó là Châu , Trần , Ngô , Vương. Bá»n Lưu , Bạch , Phương , Tô lúc đó Ä‘ang ká» cận bên cạnh vương gia.
Mao Thập Bát gật đầu nói :
-Té ra là thế !
Vi Tiểu Bảo nhơn nhơn đắc ý tiếp tục kể :
-Má»™c vương gia lại ra lệnh cho Lưu , Bạch , Phương , Tô Ä‘em bá» thuyá»n nhá» , bè cây xuống nước tá»±a hồ như chuẩn bị muốn vượt qua sông.
Nguyên binh thấy quân Minh chuẩn bị vượt sông liá»n giương cung ná» nhất tá» bắn ra. Má»™c vương gia thấy quân địch bắn rát quá liá»n ra lệnh thu binh. Sau nữa giá» lại cho thúc trốngxua quân xuống bè. Tướng Nguyên lại phải huy động cungná» bắn dữ dá»™i hÆ¡n. Hởi Æ¡i dưới sông Bạch Thạch hôm ấy không biết bao nhiêu rùa , cua , tôm bị tên bắn chết oan.
Mao Thập bát cưá»i hÆ¡ há»› ngắt lá»i :
-Truyện này ta không thể tin lá»i được , Hoặc giả tôm cá trúng tên thì còn có lý , còn bắn rùa đâu phải chuyện dá»… dàng.
Vi Tiểu Bảo không chịu nói :
-Nếu lão không tin thì đi mua vài con rùa treo lên bắn thử coi.
Mao Thập Bát lẩm bẩm :
-Việc gấp là phải lên đưá»ng đâu có thì giỠđâu mà chÆ¡i trò đó ?
Tuy hắn nghÄ© vậy nhưng không nói ra vì sợ mất lòng Vi Tiểu Bảo , nếu gã bá»±c mình sẽ không chịu ká»… tiếp , hắn liá»n tiếp há»i :
-ÄÆ°á»£c rồi ! Bắn rùa thì rùa chết là xong. Vụ đó tiếp tục ra sao?
Vi Tiểu Bảo nói :
-Kế đó thủ hạ của Mộc vương gia bắt được 18 con cá có lông trên sông Bạch Thạch đem nướng cho quân lính ăn hết.
Mao Thập Bát vừa cưá»i vừa mắng :
-Quân tiểu qui? kia ! Ngươi chỉ bịa chuyện để xỠxiên lão gia. Thôi đừng rắc rối nữa ! Hãy kễ tiếp vụ Mộc vương gia vượt sông Bạcg Thạch cho ta nghe.
Vi Tiểu Bảo thấy vị thính giả độc nhất của hắn đã say sưa câu chuyện thì trong lòng khoan khoái mà mặt vẫntỠvẽ nghiêm trang , gã kễ tiếp :
-Má»™c vương gia thấy Nguyên binh bắn dữ quá liá»n truyá»n cho quân sÄ© thúc trống reo hò làm như nổi hiệu tấn công và vượt qua sông Bạch Thạch , nhưng đó chỉ làcách hư trương thanh thế để cho bên địch hoang mang màbắn tên xuống sông. Sá»± thật bên này vẫn ánbinh bất động. Mãi đến khi Má»™c vương gia nghe hiệu lịnh phíasau hậu quân bên địch , những tiếng còi đồng thổi lêninh á»i , biết là bốn tướng Châu , Trần ,Ngô , Vương đãvượt qua sông đánh úp vào hậu quân bênđịch. Khi nào vương gia chịu bá» lở cÆ¡ há»™i liá»n ra lệnh cho tam quân cầm má»™c đở tên ùn ùn kéo xuống bè và phen này vượt qua sông thật sá»±. Bá»n Thát Äát đã bắn phí tên quá nhiá»u , mưá»i phần không còn được má»™t hai , quân binh đã nao núng. HÆ¡n nữa phía sau hậu quân lại bị đánh úp. Lúc này chá»§ soái đã bị thương , không còn ngưá»i chỉ huy vững chắc , lòng quân náo loạn , khôngcòn ý chí chiến đấu.
Vi Tiểu Bảo dừng lại một chút , gã chỠMao Thập bátdục dã mới chịu kễ tiếp :
-Khi quân Minh sang được đến bá» bên kia rồi , Má»™c vương gia thúc ngá»±a nhãy vá»t lên. Nguyên binh vừa thấy vương gia đã bá» chạy tán loạn. Giữa đám loạn quân , Má»™c vương gia bá»—ng thấy má»™t ngưá»i nằm trên yên ngá»±a , chung quanh có rất nhiá»u quân Thát Äát bảo vệ rất nghiêm mật.
Vương gia biết chắc đó là Äạt Lý ma , liá»n xông ngá»±a lại lá»›n tiếng quát há»i :
-Äạt Lý Ma ! Sao không xuống ngá»±a đầu hàng Ä‘i , còn đợi đến bao giá» ?
Äạt Lý Ma nói :
-Ta....Không phải là Äạt Lý Ma.
Má»™c vương gia thấy con mắt bên phải hắn còn cắm mÅ©i tên , chui tên có chạm chữ Má»™c rất rõ , biết ngay đó chính là mÅ©i tên cá»§a mình vừa bắn trước đây. Sở dÄ© Äạt Lý Ma chưa dám rút ra vì sợ bị ngất xÄ©u , đành phải để yên ráng chịu Ä‘au đớn.
Má»™c vương gia không nói gì nữa , lật tức thòtay ra nhanh như chá»›p túm lấy Äạt Lý Ma quăng xuống đấtrồi quát bảo thá»§ hạ :
-Trói hắn lại cho ta !
Bốn viên đại tướng Lưu , Bạch , Phương , Tô nghe Má»™c vương gia thé quân sÄ© trói Äạt Lý Ma lại sợ bị chúng lầm lở nên Ä‘á»u xông ra cá»™t hắn lại.
Trận này quân Nguyên bị thãm bại. Xác chết cá»§a bá»n Thát Äát chìm xuống sông Bạch Thạch không biết đến bao nhiêu má ká»…. Những loài cua rùa tôm cá trong sông xúm vào rỉa thịt những quân Mao tặc rồi trên mình những loài thá»§y tá»™c ở sông này cÅ©ng Ä‘á»u má»c lông.
Mao Thập Bát nghe tá»›i đây biết rằng Tiểu Bảo có ý xá» xiên hắn. Nhưng hắn lại không biết đích xác những loài rùa ,cá có má»™c lông hay không , nên không dám vặn há»i.
Vi Tiểu Bảo lại kễ tiếp :
-Má»™c vương gia đại thắng liá»n thúc quân thẳng tá»›i kinh thành cá»§a Lương Vương. Khi đại quân đến bá» hào bên thành thì thấy trong thành vẫn yên lặng như tá» , không có động tÄ©nh chi hết.
Má»™c vương gia liá»n hạ lệnh thúc trống kêu ngưá»i ra khêu chiến , nhưng trong thành vẫn im lìm.
Mộc vương gia ngẫng đầu lên nhìn thấy trên mặt thành treo một tấm bảng trên đỠhai chữ "Miễn Chiến" rất lớn ...
Mao Thập Bát ngắt lá»i :
-Thế là Lương Vương tự biết sức mình không thể cầm cự được nên treo bảng miễn chiến bài.
Vi Tiểu Bảo kễ tiếp :
-Má»™c vương gia vốn là ngưá»i nhân từ , liá»n nghÄ© rằng Lương Vương treo bảng miá»…n chiến bài là có ý muốn đầu hàng. Lão gia bụng bảo dạ :
-Bên địch mà đầu hàng là maỵ Nếu ta tấn công ráo riết thì có thể thành công lẹ hÆ¡n , nhưng khiến cho nhân dân phải chịu vạ lây thì cÅ©ng là Ä‘iá»u đáng tiếc. Chi bằng ta hãy đình chiến ba bá»­a để chá» Lương Vương tá»± động đầu hàng. Có như thế thì bách tính má»›i được an ổn , khá»i bị chết oan.
Mao Thập Bát vổ đùi nói :
-Phải rồi ! Má»™c gia vÄ©nh viển trấn thá»§ Vân Nam ná»—i tiếng lànhững nhà giàu lòng ưu ái , nhân dânrất mến phục mà thương đế cÅ©ng độ trì cho má»i sá»± hay.
Vi Tiểu Bảo lại kễ tiếp :
-Äêm hôm ấy , Má»™c vương gia ngồi trong trướng khêuđèn lên Ä‘á»c sách Xuân Thu.
Mao Thập Bát há»i :
-Quan vương gia (tức Quan Vân Trưá»ng thá»i Tam Quốc) ưa Ä‘á»c Xuân Thu , chẳng lẽ Má»™c vương gia cùng theo Quan vương gia mà Ä‘á»c sách Xuân Thu?
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Hai vị này Ä‘á»u là vương gia và Ä‘á»u trung dÅ©ng quả cảm thì dÄ© nhiên là phải Ä‘á»c Xuân Thu , chẳng lẽ Ä‘i Ä‘á»c sách "Hạ Äông" ?...
Sá»± thá»±c gã cÅ©ng chẳng biết là có sách nào Hạ Äông hay không ? Äể phản đối Mao Thập Bát gã bịa ra sách Hạ Äông cho ngược lại vá»›i Xuân Thụ Muốn cho câu chuyện văn vẽ hÆ¡n , gã giải thích :
-Hạ Äông là sách cá»§a Trương Phi ưa Ä‘á»c. Trương Phi khác vá»›i Quan vương gia ở chổ có dÅ©ng lá»±c mà lại vô mưu. Còn Má»™c vương gia nguyên là sao VÅ© Khúcgiáng thế giống như Quan vương gia thì dÄ© nhiên Ä‘á»c sáchXuân Thu mà không Ä‘á»c Hạ Äông.
Mao Thập Bát chẳng biết sách vở là gì nhưng cũng khen Xuân Thu là sách hay rồi lẩm nhẩm gật đầu.
Vi Tiểu Bảo kễ tiếp :
-Má»™c vương gia Ä‘ang Ä‘á»c sách , bá»—ng mắc Ä‘i tiểu tiện liá»n đứng dậy cầm cái bình Kim dạ hồ cá»§a đức Thái tổ hoàngđế ban cho định Ä‘i tiểu vào trong đó bất thình lình nghe trong thành có tiếng gầm thét vang trá»i nhưng đây không phải là tiếng hổ gầm hay ngá»±a hí. Má»™c vương gia nghe thanh âm này liá»n cảm thấy nôn nao trong dạ.
Mộc vương gia bất giác cả kinh la lên :
-Thôi nguy mất rồi !
Mao Thập Bát sá»­ng sốt há»i :
-Tiếng kêu gì vậy?
Vi Tiểu Bảo nói :
-Lão thử đoán coi.
Mao Thập Bát nói :
-Chắc là mấy tên quân Thát Äát gầm thét ở trong thành như kiểu Äạt Lý Ma lúc trước chá»› gì ?
Vi Tiểu Bảo lắc đầu đáp :
-Không phải ! Má»™c vương gia nghe tiếng gầm liá»n không Ä‘i tiểu nữa , cầm chiếc kim dạ hồ kính cẩn để lên bàn ...
Mao Thập Bát ngắt lá»i :
-Cái bình tiểu tiện đó sao lại đặt lên bàn ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Mặc dù nó là cái bình tiểu tiện nhưng nó là đồ ngá»± từ (vua ban) cá»§a đức Thái tổ hoàng đế , ai dám coi nó là vật tầm thưá»ng ? Vì thế Má»™c vương gia phải bưng bình má»™t cách kính cẩn , trịnh trá»ng đặt lên bàn. Äoạn Má»™c vương lập tức sai nổi hiệutrống tụ hợp các tướng sÄ©. Ngài cầm má»™t cây kim phêlệnh tiển tuyên hô ; "Ngô tướng quân nghe lệnh đây ! Tướng quân dẫn ba ngàn quân binh Ä‘i săn chuá»™t ngay đêm naỵ Tên nào bắt được nhiá»u sẽ có thưởng. Tên nào không bắt được con nào thì cứ chiếu theo binh pháp xá»­ trị ".
Lưu tướng quân đáp một tiếng : "Phụng mạng" , đón lấy lệnh tiển rồi dẫn quân đi săn chuột.
Mao Thập Bát lấy làm kỳ há»i :
-Ở nơi trận thượng phái quân đi bắt chuột để làm gì ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Má»™c vương gia dụng binh như thần. Quân cÆ¡ phải giá»­ bí mậtkhi nào tiết lá»™ ? Nguyên soái có lệnh , tướngsÄ© chỉ biết tuân mệnh thi hành , viên tướng nàonhận lệnh tiển mà còn mở miệng há»i lại má»™t câu làMá»™c vương gia nổi lôi đình lập tức sai lôi ra pháptrưá»ng xá»­ chém ...Nếu lão là tướng dưới trướng Má»™c vươnggia lại há»i dài há»i ngắn thì có đến 18 cái thá»§cấp cÅ©ng bị Má»™c vương gia chặc hết.
Mao Thập Bát cãi :
-Nếu ta làm tướng thì dÄ© nhiên không há»i nữa ,huống chi ngươi không phải Má»™c vương gia , chẳng lẻ ta há»i cÅ©ng không được ư ?
Rồi gã kễ tiếp :
-Mộc vương gia lại lấy cây lệnh tiển thứ hai sai Bạch tướng quân thống lãnh hai vạn quân đi đào một cái hố dài một dậm , rộng một trượng , sâu một trượng , cách xa mặt trận năm dậm và phải đào xong ngay trong đêm nay.
Bạch tướng quân lãnh mạng Ä‘i liá»n.
Mộc vương gia bỗng hạ lệnh lui binh , nhổ trại lui ra xa thành 6 dậm mà đóng quân.
Mao Thập Bát càng lấy làm kỳ lạ nói :
-Sao kỳ vậy? Ngươi càng nói ta càng không hiểu?
Vi Tiểu Bảo nói :
-Hừ ! Phép dùng binh của Mộc vương gia mà để lão đoán được thì Mộc vương gia chỉ là Mao Thập Bát và ngược lại Mao Thập Bát biến thành Mộc vương gia thì còn ai hơn ai nữa?
Äoạn gã ká»… tiếp :
-Sáng hôm sau , hai tướng Lưu , Bạch vỠtrình đã săn hơn một vạn con chuột và hố cũng đã được đào xong.
Mộc vương gia khen :
-Hay lắm !
Äoạn vương gia sai thám tá»­ đến bên thành để dò la động tÄ©nh.
Vào khoãng giá» Ngá» bá»—ng nghe chiêng trống vang trá»i , quân reo dậy đất. Thám tá»­ chạy vá» phi báo :
-Khai bẫm Nguyên soái ! Äại sá»± hõng mất rồi !
Má»™c vương gia đập bàn quát há»i :
-Con mẹ nó ! Việc gì mà hoang mang như vậy?
Thám tử đáp :
-Khai bẫm Nguyên soái ! Bá»n Thát Äát mở rá»™ng cá»­a thành lùa mấy trăm con trâu quá»· quái mÅ©i dài lê thê từ trong thành rầm rá»™ xông vá» phía quân ta.
Má»™c vương gia cưá»i khanh khách nói :
Sao mi đần độn đến thế ! Con voi mà cũng không biết còn bảo là loài yêu quái mũi dài chi đó ? Tiếp tục nữa đi !
Thám tử được lệnh tiếp tục lập tức đi ngay.
Má»™c vương gia bày thành thế trận , đứng trên cao nhìn ra xa thì thấy cát bụi tung bay mịt má». Mấy trăm con voi lá»›n , đầu buá»™c Ä‘ao nha , chạy như Ä‘iên xông tá»›i. Äuôivoi lại có lá»­a cháy.
Nguyên tỉnh Vân Nam gần nước Miến Äiện. Lương Vương đã mua cá»§a nước này mấy trăm con voi lá»›n vá» bày thành há»a tượng trận , lại lấy cành thông buá»™c vào Ä‘uôi voi rồi cho đốt lá»­a lên. Bầy voi kinh hãi xông thẳng vá» phía quân Minh. Voi là loài thú da dầy , tên bắn vào không thá»§ng. Nếu quân Minh rối loạn thì quân Thát Äát theo sau đàn voi kéođến đánh giết.
Quân Minh Ä‘á»u là ngưá»i phương Bắc , chưa từng thấy voi bao giá» , nên vừa ngó thấy chúng trong lòng nao núng vô cùng.
Mao Thập Bát lại há»i :
-Hoa? tượng trận quả nhiên lợi hại !
Vi Tiễu Bảo lại kễ tiếp :
-Má»™c vương gia vẫn thãn nhiên như không , miệng tá»§m tÄ©m cưá»i. Vương gia chá» cho bầy voi xông tá»›i còn chừng má»™t dậmmá»›i hô lá»›n :
-Thả chuột ra !
Hơn một vạn con chuột được thả ra chạy loạn xạ.
Chỉ trong chớp mắt , khắp mặt trận đầy những chuột. Giống voi không sợ gì sư tử cùng hổ báo mà lại sợ nhất loài chuột.
Nên biết những con chuột kia mà chui vào tai voi , cắn óc tủy ăn là voi đành chịu chết chứ chẳng làm gì được.
Bầy voi vừa thấy chuá»™t liá»n sợ bở vía cắm đầu chạy ngược vá» phía quân Thát Äát , xéo lên quan binh ,bể đầu gảy taỵ Có nhiá»u con cứ tiếp tục chạy tá»›i thì bị té xuống hầm.
Má»™c vương gia liá»n hô :
-Bắn tên lửa !
Lão nhân gia vừa ra lệnh , đã thấy trên không có muôn ngàn tên lửa trông rất ngoạn mục.
Tài sản của ngocvosong1986

  #8  
Old 01-06-2008, 07:11 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 7


Trong tửu quán Vi, Mao bị bắt


Mao Thập Bát há»i :
-Tại sao mũi tên lại có lửa?
Vi Tiểu Bảo cưá»i rá»™ đáp :
-Lão tưởng tên lá»­a là những mÅ©i tên bắn ra lá»­aư ? Sá»± thật đây không phải là mÅ©i tên bắn ra có lá»­a mà là má»™t loại pháo bông. Nguyên quân Minh có dá»± trữ sẳn lưu hoàng và thuốc pháo ,Má»™c vương gia sai quân Ä‘i nhồi pháo suốt đêm , lúcbắn ra pháo nổ đùng đùng khiến cho bầu không khí vô cùng khẫn trương , lá»­a sáng rá»±c trá»i. Bầy voi đã khiếp sợ lại càng khiếp sợ hÆ¡n chạy loạn xà ngầu. Thế là mặt trận bên phía quân Nguyên tan vỡ. Má»™c vương gia lập tức thúc trống nổi hiệu tiến binh. Quân Minh ào ạt xông ra như sóng vỡ đê đến sát chân thành tấn công mãnh liệt.
Lương Vương Ä‘ang ngồi trên mặt thành cùng ái phi uống rượu để chá» tin thắng trận. Dè đâu y bá»—ng thấy bầy voi hốt hoảng chạy trở vá» liá»n hốt hoảng la lên :
- Ô lý ô !...Cu lu a pô tô !...ô lý ô !
Mao Thập Bát không nín được ôm bụng lăn ra mà cưá»i , rồi há»i :
-Lương Vương thốt ra những tiếng gì mà kỳ vậy?
Vi Tiểu Bảo nghiêm trang đáp :
-Lương Vương là giống má»i Thát Äát , dÄ© nhiên nói tiếng man má»i , đại ý câu đó có nghÄ©a là : " Hõng rồi !...Bầy voi khởi nghÄ©a,,,"
Gã dừng lại để cho Mao Thập Bát giục dã rồi mới kể tiếp :
-Lương Vương bạt vía kinh hồn dắt dìu ái phi từ trên mặt thành chạy xuống , vừa trông thấy miệng giếng liá»n nhãy xuống tá»± tá»­. NgỠđâu bụng y lá»›n quá không lá»t xuống được bị Ä‘eo lÆ¡ lững , muốn trèo lên cÅ©ng không được. Y liá»n la lên :
-Nguy to rồi !...Cô gia bị treo lÆ¡ lững giữa trá»i.
Mao Thập Bát cưá»i há»i :
-Tại sao lúc này Lương Vương nói tiếng man má»i mà bây giá» lại hô "Cô gia bị treo lÆ¡ lững giữa trá»i" thì ra y nói tiếng Trung Nguyên ư ?
Vi Tiểu Bảo biết mình sơ hở , nhưng vẫn làm ra vẽ nghiêm nghị đáp :
-Lương Vương vẫn dùng tiếng má»i , nhưng ta sợ lão không nghe được nên má»›i dịch ra tiếng mình...
Äoạng gã kể tiếp để lấp liếm chổ khá» dại cá»§a mình :
-Trận Nguyên tan vở , Má»™c vương gia thúc ngá»±a xông vào , bá»—ng thấy má»™t tên má»i mặc áo lông bào , đội mÅ© vương giả bị mắc kẹt trên miệng giếng. Vương gia biết ngay đó là Lương Vương liến nắm đầu y lôi lên.
Bỗng thấy mùi hôi thúi nồng nặc xông lênmũi , thì ra là Lương Vương vì khiếp sợ quá nên đã đại tiện ra quần ...
Mao Thập Bát cưá»i khanh khách nói :
-Tiểu huynh đệ ! Ngươi thuật chuyện thế mà hay thiệt ! Mộc vương gia thật là trí dũng song toàn trong công cuộc bình định Vân Nam.
Vi Tiểu Bảo nói :
ÄÄ© nhiên là thế ! Má»™c vương gia xua chuá»™t phá đại tượng trận , ta đây liệng vôi cho mù mắt giặc chưa chắc ai đã hÆ¡n ai. Ta tưởng mình có thể dá»± vào hàng trí dÅ©ng kiêm toàn...
Mao Thập Bát lắc đầu ngắt lá»i :
- Ngươi nói thế không được. Ngưá»i ta có câu "Binh bất yếm trá" việc hành binh có thể dùng kế trá ngụy để dành phần thắng vá» mình. Nhưng chúng ta đây là anh hùng hão hán đơn thân độc mã vùng vẫy giang hồ , muốn nổi tiếng đại trượng phu thì diá»ucần nhất là hành vi cá»§a mình phải cho quang minh lá»—ilạc. Những cuá»™c tá»· võ mà Ä‘em so vá»›i việc Ä‘iá»u binh khiển tướng trong công cuá»™c bình định giang sÆ¡n thì thế nào được ?
Vi Tiểu Bảo nói :
-Ta nghĩ rằng hai chuyện đó cũng tương tự như nhau , muốn thành công trong cuộc tỷ đấu với bên địch thì bất cứ dùng thủ đoạn gì thì cũng vậy mà thôi.
Vì ngươi chưa hiá»…u võ công , mà bạn hữu võ lâm đố kỵ những ai á»· mạnh hiếp yếu nên chẳng ai nặng đòn vá»›i ngươi. Vậy ngươi chá»› tá»± cho mình là nhân vật võ lâm mà rước há»a vào thân.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
-Tiểu Bạch Long Vi Tiểu Bảo chỉ sành nghỠbơi lội , ở trên sông bắt cá sống mà ăn , còn võ công trên bộ thì chưa khảo cứu.
Gã nói vậy rồi bưng miệng mà cưá»i vì đây là hắn nhại Mao Thập Bát đã đỠcao hắn vá»›i bá»n Ngô Äại Bàng. Mao Thập Bát cưá»i rá»™.
Dá»c đưá»ng hai ngưá»i rất chú ý đến những xe ngá»±a Ä‘i ngang ,nhưng không thấy ngưá»i cá»§a Má»™c phá»§ Ä‘i xuống miá»n Nam nữa.
Hiện nay vết thương trên đùi Mao Thập Bát đã dần dần lành lại.
Má»™t hôm xe vào tá»›i thành Bắc Kinh , Mao Thập Bát dã biết nÆ¡i nào cÅ©ng đầy tai mắt cá»§a triá»u đình Mãn Thanh , hắn căn dặn Tiểu Bảo phải coi chừng lá»i ăn tiếng nói cùng hành vi cá»­ chỉ chá»› sÆ¡ hở.
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Tiểu đệ chẳng có Ä‘iá»u chi đáng ngại , chỉ cần đại ca coi chừng đừng để lá»™ hành tung là không sao hết.
Mao Thập Bát gật đầu lẩm bẩm :
-Ngươi nói cũng có lý.
Hai ngưá»i vào má»™t phạn Ä‘iếm nhỠở phía Tây thành để ăn uống. Mao Thập Bát Ä‘ang uống rượu chợt thấy hai ngưá»i từ ngoài bước vào.
Má»™t ngưá»i là má»™t lão già lối ngoài 60 tuổi và má»™t thằng nhá» cở 11 ,12 tuổi. Hai ngưá»i ăn mặc rất kỳ dị.
Vi Tiểu Bảo không biết đó là hạng ngưá»i nào ,nhưng Mao Thập Bát nhận ra há» là thái giám tronghoàng cung.
Viên thái giám tuổi già mặt mày xanh lét , lưng còng thân thể gầy , miệng không ngá»›t ho xù sụ , tá»±a hồ lão mang trá»ng bệnh trong mình. Tiểu thái giám đở lão ngồi xuống má»™t cái bàn rồi thét lấy rượu nhắm.
Tên tá»­u bảo trong tiệm vốn khiếp sợ những viên chức trong cung , nghe lão gá»i liá»n vâng dạ rối rít bày rượu nhắm ra.
Chợt thấy lão thái giám thò tay vào bá»c lấy ra má»™t gói giấy nhá» lôi ra đưa lên mÅ©i ngá»­i rồi dùng móng tay út cẩn thận xúc lấy má»™t tí hòa vá»›i rượu mà uống.
Lão uống rượu được má»™t lúc rồi bá»—ng cảm thấy chân tay bải hoải ngưá»i run bần bật.
Tá»­u bảo thấy vậy rất đổi hoang mang vá»™i há»i :
-Lão gia làm sao thế ! Lão gia làm sao thế !
Lão thái giám thấy tá»­u bảo la gá»i rối rít liá»n quát :
-Cút đi ! Làm gì mà rối rít lênnhư thế !
Tên tá»­u bảo khom lưng cưá»i vâng dạ mấy tiếng rồi lui ra , song mắt e dè ngó hai ngưá»i.
Lão thái giám hai tay chống xuống bàn. Hai hàm răng run bần bật vào nhau bật thành tiếng lách cách. Càng vỠsau lão càng run mạnh , chấn động cái bàn khiến cho đủa chén lả tả rớt xuống đất.
Tiểu thái giám hoang mang vô cùng vừa kêu vừa há»i :
-Công công ! Công công làm sao thế ? Uốngthêm liá»u thuốc nữa không ?
Gã thò tay vào túi lão lấy góithuốc toan mở ra thì lão thái giám thétlên :
-Äừng... đừng có đụng vào.
Mặt lão lộ vẽ rất khẫn trương.
Tên tiểu thái giám tay cầm gói thuốc mà không dám mở ra.
Bỗng có tiếng chân bước vang lên. Bảy tên đại hán tiến vào.
Bá»n đại hán này mình trần trùn trục , mặc quần da trâu , tóc cá»™t thành búi trên đỉnh đầu , toàn thân chúng có bôi dầu mở lấp loáng.
Bảy ngưá»i này bắp thịt nổi lên , trước ngá»±c má»c lông Ä‘en xì. Chúng chìa bàn tay ra thì tên nào bàn tay cÅ©ng thô kệch , ngón tay to lá»›n.Chúng má»›i vào quán đã hét lên ầmầm :
-Mau lấy rượu , thịt bò , gà đem ra đây cho lẹ !
Tửu bảo vâng dạ luôn miệng.
Gã vừa bày đủa chén vừa há»i :
-Thưa khách quan ! Khách quan định xơi những món gì ?
Má»™t tên đại hán tức giận quát há»i :
-Äã bảo lấy thịt bò , thịt gà còn há»i gì mãi? Mi Ä‘iếc hay sao mà không nghe thấy?
Má»™t gã đại hán khác vươn tay ra túm lấy gã tá»­u bảo ,dÆ¡ thẳng ngưá»i lên.
Gã dẫy dụa chân tay , sợ quá thét lên be be , khiến cho bảy tên đại hán Ä‘á»u cưá»i rá»™.
Äại hán kia rung tay má»™t cái liệng gã tá»­u bảo ra ngoài quán té đánh huỵch má»™t tiếng.
Tên tửu bảo lại la lớn :
-Úi chao ! Má ôi là má !
Bá»n đại hán lại cưá»i ồ.
Mao Thập Bát khẻ nói :
-Bá»n này đã há»c phép đô vật , nên khi túm được ngưá»i rồi tất liệng ra không để đối phương ở gần là vì sợ đối phương phản công.
Vi Tiểu Bảo há»i :
-Äại ca có há»c môn đô vật không ?
Mao Thập Bát đáp :
-Ta chưa há»c , vả lại thứ công phu cứng ngắt này mà chạm trán vá»›i má»™t tay võ công cao cưá»ng thì chẳng làm gì được.
Vi Tiểu Bảo há»i :
-Liệu đại ca có đánh được bá»n chúng không ?
Mao Thập Bát cưá»i đáp :
-Äối vá»›i bá»n mảng phu này thì thú gì mà đấu?
Vi Tiểu Bảo nói :
-Má»™t mình đại ca mà đánh vá»›i bá»n chúng nhữngbảy tên hẳn là phải thua.
Mao Thập Bát nói :
-Cả bá»n chúng cÅ©ng không địch nổi ta.
Vi Tiểu Bảo liá»n lá»›n tiếng :
-Nay ! Các chú kia ! ông bạn ta đây bảo má»™t mình y có thể đánh cả bá»n bảy ngưá»i các chú đó.
Mao Thập bát vội quát :
-Äừng gây chuyện thị phi nữa.
NgỠđâu Vi Tiểu Bảo lại thích gây sự. Gã thấybảy tên đại hán vô duyên vô cớ túmtên tửu bảo liệng đi khiến cho gã dở sống dở chết.
Trong lòng Ä‘ang căm tức , Vi Tiểu Bảo nghe Mao Thập Bát có thể má»™t mình đánh bại được cả bá»n liá»n đâm thá»c , chá»c bị gạo để Mao cho chúng má»™t bài há»c.
Bảy đại hán dương mắt nhìn chòng chá»c vào hai ngưá»i. Má»™t tên há»i :
-Thằng lá»i kia ! Mi bảo sao?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Ông bạn ta đây bảo bá»n ngươi bắt nạt tên tá»­u bảo thì đâu phải là anh hùng hão hán ? Nếu các ngươi có giá»i thì đấu vá»›i y.
Má»™t đại hán trợn mắt lên nhìn Mao Thập Bát há»i :
-Quân đê tiện kia ! Có phải ngươi nói thế không ?
Mao Thập Bát biết bá»n này Ä‘á»u là đô vật , hắnkhông muốn gây sá»± , nhưng thấy chúng là ngưá»i MãnChâu thì trong lòng đã khó chịu. Huốngchi hể chúng mở miệng là mắng ngưá»i , hắn không chịunổi , cầm bình rượu liệng vào mặt đối phương.
Äại hán kia giÆ¡ tay lên đở , ngỠđâu Mao Thập Bát đã vận ná»™i kình trước khi liệng ra. Luồng lá»±c đạo đẩy bình rượu rất mãnh liệt.
Chát má»™t tiếng ! Bình rượu liệng trúng vào tay đại hán thiếu chút nữa cánh tay hắn bị gảy rá»i. Gã Ä‘au quá la lên má»™t tiếng "ui chao".
Má»™t đại hán khác nhãy xổ lại. Mao Thập Bát liá»n vung cước lên đá. Hắn không tránh được đòn cước cá»§a Mao Thập Bát liá»n bị đá trúng vào bụng dưới hất tung ngưá»i gã bay Ä‘i.
Còn năm tên nữa chửi um lên , nhất tỠnhãy xổ lại.
Thân pháp Mao Thập Bát cá»±c kỳ linh diệu. Hắn thi triển cầm nả thá»§ pháp , tay chụp quyá»n đấm chân đá túi bụi.
Chỉ trong khoảnh khắc Mao Thập Bát đã đánh ngã được bốn tên. Còn một tên đang nghiêng mình né tránh thì bả vai của hắn bị trúng chưởng của hắn.
Mao Thập Bát vươn tay chụp được sau gáy đối phương xoay ngược ngưá»i đập đầu gã xuống thá»m đá vở tan.
Mao Thập Bát còn vung song cước đá theo thế liên hoàn vào ngực mấy đại hán kia khiến miệng chúng hộc máu tươi.
Mao Thập Bát chá» cho hán tá»­ lá»±c lưỡng lao tá»›i liá»n phóng hai chân đá vào ngá»±c chúng. Hai tay phóng chưởng ra chiêu Ví phòng phất liá»…u đánh xéo lại nhanh như chá»›p. Bá»—ng nghe đánh bốp má»™t tiếng , đại hán bị trúng chưởng ở bả vai bên phải. gã rú lên rất thê thảm vì bị Ä‘au quá chịu không nổi.
Äại hán bị gảy xương bả vai té lăn xuống sàn gổ.
Mao Thập Bát vá»™i nắm tay Vi Tiểu Bảo kéo Ä‘i nhanh đồng thá»i la lá»›n lên :
-Tiểu Bảo ! Chúng ta đã gây nên má»™t há»a lá»›n phải chạy cho mau.
Tiếng la chưa dứt , cả hai ngưá»i đã tung mình ra phía cá»­a sau tá»­u Ä‘iếm. Nhưng vừa chạy mấy bước đã thấy lão thái giám đứng chặn ngay trước mặt.
Mao Thập Bát chẳng nói năng gì , đưa tay xô nhẹ vào vai lão để tìm đưá»ng trốn chạy.
Mao Thập Bát chỉ muốn tránh chổ thị phi , không ngỠtay hắn vừa đụng nhẹ vào vai lão thái giám , bỗng thấy toàn thân rung động , loạng choạng mấy bước té nhào đụng phải góc bàn làm cho cái bàn xiêu đi và gảy tan thành mấy mãnh.
Mao Thập Bát càng kinh hãi hơn vì Vi Tiểu Bảo đứng gần ở đó cũng bị luồng lực đạo hất văng vào lu nước ởbên cạnh.
Mao Thập Bát phải xuống tấn hai lượt má»›i đứng vững lại được. Hắncảm thấy toàn thân nóng bừng như ngồi trong lòlá»­a. Hắn định thần nhìn lại thấy lão thái giámvẫn đứng lom khom như ngưá»i lưng gù miệng ho sù sụ khôngngá»›t , tá»±a hồ chẳng biết gì đến diển biến vừa xảy ra.
Mao Thập Bát biết mình đã gặp phải tay kình địch và đối phương nhất định có tà thuật. Hắn nghĩ bụng:
-Thằng cha này hẳn có tà thuật , bằng không thì võ công lão có cao hơn mình cũng chẳngthể mượn luồng lực đạo nhẹ nhàng của mình để biến thànhmột sức mạnh khủng khiếp đến thế.
Trong võ thuật có môn tà thuật đả lá»±c , mượn sức ngưá»i để đánh ngưá»i. Nhưng phép này cÅ©ng chỉ có hạn định tương đối mà thôi , chá»› chẳng khi nào mượn luồng lá»±c đạo nhá» má»n để biến thành sức mạnh mà phản kíchđược. Äằng này đối phương có má»™t thá»§ pháp kỳ dịvượt ra ngoài nguyên lý võ lâm thìphải là ngưá»i có tà thuật má»›i có thể làmđược.
Mao Thập Bát vốn là tay dũng cảm , nhưng chưa dò được lai lịch đối phương nên không dám hành động một cách hấp tấp.
Trong lòng xoay chuyá»…n ý nghÄ© , hắn trở gót thò tay vào lu nước lôi Vi Tiểu Bảo ra , Ä‘oạn cất bước chạy lá»™ntrở vào hậu đưá»ng.
Hắn vừa chạy được ba bước , tai lại nghe mấy tiếng ho sù sụ , hắnnói :
-Äó là tiểu tá»­ không biết. Lần sau không dám thế. Lão thái giám nói :
-Còn lần sau nào nữa? Hừ ! Ta chẳng hiễu còn sống được bao lâu.
Tiếng ho sù sụ xen vào giá»ng nói khàn khàn.
Tiểu thái giám há»i :
-Công công ! Tên này là ai? Hắn ở đâu đến đây , không chừng chính là tên phản tặc.
Lão thái giám không trả lá»i há»i :
-Bá»n bay là những tên đô vật ở đâu đến đây?
Một hán tử to lớn cung kính đáp :
-Thưa công công ! Tiểu nhân ở trong phủ Trịnh vương gia. Nếu bửa nay không được công công giải cứu bắt tên phản tặc này thì còn mặt mũi nào nhìnthấy bạn hữu nữa.
Lão thái giám ồ lên một tiếng rồi nói :
-Chà ! Äây là dịp may hiếm có.
Nguyên ngưá»i Mãn Châu rất thích nghỠđô vật , trong phá»§ các Thân vương Ä‘á»u có nuôi rất nhiá»u dÅ©ng sÄ© ngưá»i Mãn , mệnh danh là Bố khố. Những hántá»­ này Ä‘á»u là Bố khố trong phá»§ Thân vương.
Lão thái giám lại nói tiếp :
-Các ngươi đừng làm kinh động đến ngưá»i ngoài , mauÄ‘em hai tên này giam vào ngục trong đại ná»™i nóilà những ngưá»i cá»§a lão công công cần đến vàphải coi chừng cần thận.
Mấy tên võ sĩ đồng thanh đáp :
Äạ , dạ ! Bá»n tiểu nhân xin tuân lịnh công công.
Lão thái giám lại nói :
-Äi gá»i kiệu cho tạ Các ngươi không thấy thân thể ta thế này hay sao , còn chần chá» gì nữa?
Lão vừa nói vừa ho sù sụ.
Tiểu thái giám vá»™i chạy Ä‘i ngaỵ Cón lại má»™t mình lão thái giám ngồi gục xuống bàn ra chiá»u mệt nhá»c.
Vi Tiểu Bảo thấy Mao Thập Bát bị bắt Ä‘i rồi , gã nhá»› lại lá»i thầy đồ thưá»ng nói : "Non xanh còn đó , lo gì hết cá»§i Ä‘un". Gã tá»± nhá»§ :
-Ta phải chuồn Ä‘i kẻo để má»™t mẻ lưới quét hết thì còn toan tính bước đưá»ng sau này thế nào dược ?
Gã liá»n men theo bá» tưá»ng len lén Ä‘i vào ná»™i đưá»ng. Gã thấy má»i ngưá»i không ai chú ý nhìn mình , trong bụng đã mừng thầm.
NgỠđâu gã vừa cất chân đi được ba bước , bỗng lão thái giám búng một cái , chiếc đủa bay ra đập vào đầu gối gã.
Vi Tiểu Bảo cảm thấy bắp vế tê chồn rồi gã ngã lăn ra không nhúc nhích được nữa. Miệng gã không ngớt lảm nhảm thóa mạ :
-Äúng là tà môn rồi ! Lão quá»· kia đã xá»­ dụng yêu pháp ! Chắc lão mắc bệnh lao hay bệnh con khỉ gì rồi.
Lão thái giám mặc kệ Tiểu Bảo muốn nói gì thì nói.
Chẳng mấy chốc , ngoài cá»­a có ngưá»i khiêng cổ kiệu vào.
Tiểu thái giám lại gần nói :
-Công công ! Äã Ä‘em kiệu tá»›i đó !
Lão thái giám vẫn ho hắng không ngớt. Lão được tiểu thái giám nâng đở lên kiệu. Hai tên kiệu phu khiêng đi , tiểu thái giám đi theo sau kiệu.
Trong bảy tên đại hán có hai tên bị gảy cánh tay , còn cặp chân vẫn Ä‘i lại được như thưá»ng. Chúng nó hô đồng bá»n đến cá»™t Vi Tiểu Bảo cùng Mao Thập Bát lại.
Ban đầu Vi Tiểu Bảo còn mồm loa mép giải , nhưng gãbị tát tai hai cái Ä‘au quá đành riu ríuvâng lá»i không dám lên tiếng. Bá»n đại hánlại nhét giẻ vào miệng hai ngưá»i và lấy tấm khăn Ä‘enbịt mắt lại , Ä‘oạn bá» vào trong kiệu khiêng Ä‘i.
Vi Tiểu Bảo ngày má»›i bảy tuổi đã có lần được ngồi kiệu theo mẫu thân Ä‘i hành hương. Bây giá» gã bị bắt trói quăng lên kiệu , liá»n tá»± nhá»§ :
-Bá»­a nay lão gia lại ngồi kiệu cho bá»n cháu hiếu thuận chầu chá»±c thế là hả rồi.
Vi Tiểu Bảo ngồi trong kiệu chỉ thấy tối đen gã biết là không có cách nào trốn thoát nữa.
Có lúc kiệu dừng lại vì gặp ngưá»i xét há»i , thì bá»n kiệu phu đáp :
-Thượng Thiên Giám Hải lão công bảo đưa đi.
Vi Tiểu Bảo không hiá»…u Thượng Thiện Giám là gì , nhưng dưá»ng như Hải lão công quyá»n thế rất lá»›n. Khi nói tá»›i lão là kiệu được khiêng Ä‘i ngay không bị ngăn trở gì nữa.
Có lần ngưá»i ta cật vấn và bắt mở rèm xe lên coi , rồi có tiếng ngưá»i nói :
-Äây là má»™t thằng lá»i.
Vi Tiểu Bảo muốn đáp lại :
-Ta là ông tổ tiên nhà ngưá»i đây.
Khốn nổi miệng gã bị nhét giẻ nên không thốt được nên lá»i.
Trong khi Ä‘i đưá»ng , Vi Tiểu Bảo chập chá»n ngÅ© Ä‘i lúc nào không biết.
Äá»™t nhiên kiệu dừng lại rồi có tiếng ngưá»i nói :
-Ngưá»i mà Hải công công cần tá»›i đã đưa vỠđây.
Tiếp theo là thành âm của một thằng nhỠcất lên :
-ÄÆ°á»£c rồi ! Hải công công đương nằm nghÄ©. Cứ để ngưá»i lại đó là được.
Vi Tiểu Bảo tuy bị bịt mắt nhưng tai nghe rõ là thanh âm của tiểu thái giám.
Ngưá»i trước lại nói :
-Chúng ta vá» bẩm Trịnh vương gia tất vương gia sẽ phái ngưá»i tá»›i tạ Æ n Hải lão công công.
Tiểu thái giám nói :
-NhỠông bạn bẩm vá»›i vương gia là Hải lão côngcó lá»i vấn an.
Ngưá»i kia đáp :
-Không dám.
Hai ngưá»i còn Ä‘ang đối đáp , có mấy tên kéo Vi Tiểu Bảo từ trong kiệu ra Ä‘em vào nhà đặt xuống.
Khi má»i ngưá»i Ä‘i xa rồi , Tiểu Bảo lại nghe tiếng lão tháigiám. Hải lão công ho sù sụ mấy tiếng. MÅ©i gãcòn ngá»­i thấy mùi thuốc nồng nặc , gã lẩm bẩm :
-Lão quá»· kia bị trá»ng bệnh sắp chết đến nÆ¡i rồi. Giả tá»· lão chết sá»›m má»™t ngày thì Mao đại ca cùng ta khá»i mắc vào tay lão. Mình thật là xúi quẫy.
Lúc này bốn bên yên lặng như tỠ, ngoàimấy tiếng ho hắn của Hải công công không còn thanhâm nào khác.
Chân tay Vi Tiểu Bảo Ä‘á»u bị trói chặc. Ngón tay ngón chân gã Ä‘á»u bị tê chồn thật là khó chịu. Nhưng Hải lão công dưá»ng như đã quên cả hai ngưá»i không há»i gì tá»›i.
Sau má»™t lúc lâu má»›i nghe Hải lão công khẻ cất tiếng gá»i :
-Tiểu Quế Tử !
Tiểu thái giám đáp ngay :
Äạ dạ ! Có tiểu tá»­ đây.
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :
-Té ra thằng lá»i thối tha kia là Tiểu Quế Tá»­. Tên nó cÅ©ng có âm như cha nó đây.
Bỗng nghe lão công công nói :
-Cởi trói cho tên đó Ä‘i. Ta có lá»i muốn há»i chúng.
Tiểu Quế Tử đáp :
-Xin vâng.
Vi Tiểu Bảo lại nghe những tiếng xột xoạt thì biết là TiểuQuế Tử đang dùng dao cắt dây cột chân cho Mao Thập Bát.
Lát sau dây trói chân tay gã cÅ©ng được cắt đứt. Rồi đến tấm khăn che mặt cÅ©ng được cởi bá».
Vi Tiểu Bảo dương mắt lên nhìn thì thấy mình đang ở trong một phòng lớn.
Những đồ trần thiết trong phòng rất sơ sài. Chỉ cómột cái bàn và hai cái ghế. Trên bàn để mấy cuốn sách.
Hải lão công ngồi trên ghế ngã ngưá»i như muốn nằm xuống , hai má lão há»m vào. Mắt lão nữa nhắm nữa mở.
Tài sản của ngocvosong1986

  #9  
Old 01-06-2008, 07:18 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 8


Uống nhiá»u thuốc Hải Công hư mắt


Tiểu thái giám tiến lại móc giẻ ở miệng Mao Thập Bát ra. Gã toan đến móc giẻ cho Vi Tiểu Bảo thì Hải công công lên tiếng :
- Thằng nhãi con này mồm miệng dơ dáy , hãy để gã đấy lát nữa hãy liệu.
Tiểu thái giám nghe lão thái giám nói vậy liá»n dừng tay lại.
Lúc này Vi Tiểu Bảo đã được cởi trói , kể ragã có thể tá»± đưa tay lên móc giẻ nhét ởmiệng mình ra , nhưng chẳng hiá»…u gã e dè Ä‘iá»u chi màkhi nghe lệnh truyá»n cá»§a lão thái giám cho Tiểu QuếTá»­ rồi gã không dám tá»± mình gở lấy. Tuy miệngkhông nói ra , nhưng gã rá»§a thầm :
- Ông tổ , ông tiên , mưá»i tám Ä‘á»i há» nhàlão thái giám khả ố kia.
Bỗng nghe lão thái giám hạ lệnh cho Tiểu Quế Tử :
-Ngươi hãy cầm ghế lại đây cho ông bạn này ngồi.
Tiểu Quế Tử chạy sang phòng bên cạnh lấy một cái ghếđặt xuống sau lưng Mao Thập Bát.
Mao Thập Bát chẳng nói năng gì ngồi ngay xuống ghế.
Vi Tiểu Bảo thấy mình không có ghế , gã tức mình ngồi phệt xuống ná»n nhà , mặt giận hầm hầm.
Hải công công cất tiếng há»i Mao Thập Bát :
-Phải chăng các hạ là NgÅ© Hổ Äoạn Äao , mỹ danh là Mao Thập Bát.
Mao Thập Bát thấy lão thái giám gá»i đích danh mình ra thì không khá»i giật mình kinh hãi nghÄ© bụng :
-Té ra thằng cha này đã biết rõ lai lịch củata.
Äoạn hắn cất tiếng lạnh lùng đáp :
-Phải rồi ! Mao Thập Bát chính là tại hạ.
Hải công công há»i tiếp :
-Lão phu nghe ngưá»i ta đồn đại các hạ là má»™t tay đại đạo ở vùng Hoài Dương đã gây ra nhiá»u vụ án sát hại quan binh , cướp bóc tài vật và đã từng trèo tưá»ng vượt ngục , oai danh rất hiển hách , chẳnghiá»…u có đúng thế không ?
Mao Thập Bát thản nhiên đáp :
-Quả đúng như vậy.
Mao Thập Bát bây giá» má»›i hiá»…u lão thái giám là má»™tcon ngưá»i tinh quái , hắn nghi ngá» cả Ä‘iệu bá»™ á»m o cá»§a lão. Hắn chưa dám buông lá»i mạo phạm mà chỉ trả lá»i cho xuông những câu há»i.
Bá»—ng nghe lão thái giám há»i tiếp :
-Các hạ lai kinh chuyến này chắc có chuyện mưu đồ !Liệu các hạ có thể nói cho lão phu haycó được chăng ?
Mao Thập Bát hỠhững đáp :
-Ta đã lá»t vào tay lão , vậy lão muốn băm vằm hay mổ xẻ làm gì thì làm , há» Mao là má»™t tên lãng tá»­ giang hồ thì sống chẳng lấy làm chi thích và coi cái chết nhẹ tá»±a lông hồng. Lão đừng hòng bức bách ta cung khai Ä‘iá»u gì cho uổng công. Nếu lão dùng cách này hay cách khác mong ta thố lá»™ những Ä‘iá»u tâm sá»± là ngươi nhận lầm ngưá»i rồi đó.
Lão thái giám nghe Mao Thập Bát nói những lá»i khẳng khái lại có ý khinh khi mình , cÅ©ng không nổi nóng , vẫn tươi cưá»i nói :
-Còn ai không hiểu Mao Thập Bát là anh hùng hão hán.Có lý nào lão phu lạibức bách Mao huynh cung khai sá»± thá»±c ? à ! Lãophu nghe nói Mao huynh đệ là ngưá»i tâm phúc cá»§aBình Tây Vương....
Lão thái giám chưa dứt lá»i thì Mao Thập Bát đã lá»›n tiếng quát :
-Ai dính líu đến tên đại Hán gian Ngô Tam Quế làm chỉ Nói vậy là nhơ danh hào kiệt của Mao Thập Bát này.
Hải lão công ho khậm khạc mấy tiếng rồi tá»§m tÄ©m cưá»i nói :
-Bình Tây Vương có công lá»›n vá»›i nhà Äại Thanh , đức Kim Thượng trông cậy vào y rất nhiá»u. Nếu các hạ là ngưá»i thân tín cá»§a Bình Tây Vươngthì lão phu vì nể mặt vương gia mà bá» qua chonhững lá»i nói đó.
Mao Thập Bát lớn tiếng :
-Không phải ! Không phải ! Mao Thập Bát này không có hơi hám gì đến tên phản tặc Ngô Tam Quế. Mao mổ quyết không nhỠđến dư oai của hắn. Lão muốn giếtthì giết đi , còn bảo Mao mổ là kẻ thân tínhay tâm phúc gì đó của Ngô tặc thìcả tổ tiên của Mao mổ cũng đến ngày vận xui.
Nguyên Ngô Tam Quế dẫn quân Thanh vào quan ải khiến nhà Minh phải mất nước , Vi Tiểu Bảo đã thưá»ng được nghe ngưá»i ta nói. Ai nhắc đến Ngô Tam Quế cÅ©ng gán cho hắn những danh từ Hán gian hay phản tặc.
Gã nghĩ bụng :
-Nghe giá»ng lưỡi lão đê tiện này thì nếu Mao đại ca chỉ mạo nhận làm tâm phúc cá»§a Ngô Tam Quế là lão tha liá»n. Thế mà Mao đại ca lại cứng đầu cứng cổ không chịu thừa nhận. Nhưng bướng bỉnh thì da thịt chịu Ä‘au khổ , sao bằng cứ nhận bừa để thoát khá»i nÆ¡i đây rồi ra ngoài hãy gá»i mưá»i tám Ä‘á»i ông tổ ông tiên mưá»i tám Ä‘á»i nhà Ngô Tam Quế mà thóa mạ cÅ©ng chưa muá»™n.
Huyệt mạch chân tay gã dần dần đã lưu thông Ä‘iá»u hòa. Gã liá»n giÆ¡ tay áo lên che miệng để gở giẻ trong mồm ra. Hải lão công Ä‘ang chú ý nhìn sắc mặt Mao Thập Bát nên không ngó thấy Vi Tiểu Bảo làm trò gì.
Lão thái giám thấy Mao Thập Bát thái độ hung hăng liá»n cưá»i nói :
-Lão phu tưởng các hạ được Bình Tây Vương phái tới kinh sư , té ra lão phu lầm mất rồi.
Mao Thập Bát nói :
-Nói thật cho lão hay , ta ở miá»n Nam nghe bạn hữu giang hồ đồn đại Ngao Bái là đệ nhất dÅ©ng sÄ© ở Mãn Châu. Há» còn kể hắn vung quyá»n đã đánh chết trâu Ä‘iên , dùng tay không bắt hổ ba hoa thiên địa , Mao mổ không phục , lần đến Bắc Kinh chỉ vì mục đích muốn tá»· võ vá»›i hắn.
Hải lão công thở dài há»i :
-Ngươi muốn tá»· võ vá»›i Ngao Thiếu Bảo ư ? Ngao Thiếu Bảo hiện nay chỉ quỳ gối dưới má»™t ngưá»i mà ngồi trên muôn ngưá»i. Thiếu Bảo là má»™t vị đại thần trong triá»u thì các hạ động thá»§ vá»›i Thiếu Bảo làm sao được ?
Mao Thập Bát từ lúc gặp cuộc chiến ở trong tửu điếm đã bị nhục nhuệ khí. Lúc đầu hắn còn cho là Hải lão công dùng tà thuật. Sau huyệt đạo sau lưng bị điểm cho tới giỠmới dần dần giải khai , hắn tin là võ công của lão đã vào hạng thượng thặng , chứ không phải dùng tà thuật. Hắn tự nghĩ :
-Công phu này trước kia ta chỉ nghe ngưá»i ta nói tá»›i, vẫn tưởng là ngưá»i võ lâm cố ý phóngđại cho câu chuyện thành thần kỳ chá»› trên Ä‘á»i chẳng làm gì có ngưá»i có bản lãnh tuyệt diệu đến thế.NgỠđâu bá»­a nay chính mình lại gặp được , thế má»›i biếthá» không nói ngoa. Lão thái giám này khẩu âm đúng là ngưá»i Mãn Châu thì mình đối phó vá»›i má»™t lão già ốm o ở Mãn Châu này còn chưa xong , còn tính chi đến chuyện khiêu chiến vá»›i Ngao Bái là dÅ©ng sÄ© số má»™t cá»§a Mãn Châu?
Mao Thập Bát lúc chiến đấu vá»›i bá»n thị vệ dưới chân núi Äắc Thắng ở phía Tây thành Dương Thất tuy tình thế nguy hiểm hÆ¡n nhiá»u mà hắn vẫn hào khí bồng bá»™t. Thế mà bây giỠđứng trước má»™t lão thái giám ốm o mắc bệnh trầm trá»ng , bất giác bao nhiêu khí phách hào hùng Ä‘á»u bị tiêu tan. Bá»—ng hắn buông tiếng thở dài.
Hải lão công há»i :
-Các hạ có muốn tỷ võ với Ngao Thiếu Bảo nữa không ?
Mao Thập Bát há»i lại :
-Xin tôn giá cho biết võ công của Ngao Bái so với tôn giả thế nào?
Hải lão công tá»§m tÄ©m cưá»i đáp :
-Ngao Thiếu Bảo là má»™t vị đại thần , ra ngoài làm tướng võ , vào triá»u làm tướng văn , phú xưng địchquốc , vinh hoa rất má»±c. Còn lão phu bất quá làkẻ hạ tiện trông nom việc vặt trong ná»™i cung. Vậy hai ngưá»i khác nhau má»™t trá»i má»™t vá»±c , lão phu đây sao dám so bì vá»›i Thiếu Bảo?
Lão chỉ so sánh địa vị và thân thế giữa hai ngưá»i mà không đỠcập tá»›i võ công cá»§a Ngao Bái.
Mao Thập Bát nói :
Äù võ công cá»§a Ngao Bái chỉ bằng phân nữa cá»§a tôn giá , tại hạ cÅ©ng không địch nổi.
Hải lão công mÄ©m cưá»i nói :
-Các hạ quá khiêm tốn. Bây giá» lão phumuốn há»i : Theo nhận xét cá»§a các hạ thì bản lãnhnông cạn cá»§a lão phu so vá»›i Trần VÄ©nh Hoa đại hương chá»§ thìthế nào?
Mao Thập Bát giật nẩy mình lên ấp úng há»i lại:
-Tôn giá ...Tôn giá bảo sao?
Hải lão công nói :
- Lão phu muốn há»i vá» Trần VÄ©nh Hoa đại hương chá»§ cá»§a quý há»™i. Nghe nói Trần đại hương chá»§ luyện được môn Long Quyá»n Cương Khí ná»™i công cao thâm khôn lưá»ng. Äáng tiếc lão phu vô duyên chưa được há»™i diện lần nào. Con ngưá»i hạ tiện như lão phu thì làm sao có phước được bái kiến Trần đại hương chá»§ ?
Mao Thập Bát rất đổi kinh nghị Hắn cảm thấy lão thái giám càng lúc càng Ä‘i vào chổ cao thâm khôn lưá»ng , chẳng những võ công lão cao thâm khôn lưá»ng mà bao nhiêu Ä‘iá»u bí ẩn cá»§a hắn lão Ä‘á»u thông tá» ngá»n ngành. Hắn há hốc miệng ra chưa biết phải trả lá»i như thế nào.
Hải lão công thở dài nói tiếp :
-Mao huynh ! Lão phu biết Mao huynh là má»™t trang hão hán , bản lãnh Mao huynh như vậy mà sao khôngqui thuận triá»u đình vì quốc gia xuất lá»±c ? Tương lai cá»§a Maohuynh lão phu dám chắc cái ngôi đỠđốc hay địavị tướng quân so vá»›i Mao huynh chẳng có chi là khó. Thế mà đại hương chá»§ mưu cuá»™c tay không. Hởi Æ¡i !
Lão nói tới đây lắc đầu mấy cái rồi tiếp :
-Cái đó kết quả thật không hay đâu. Lão phu Ä‘em lá»i nói phải trái khuyến cáo Mao huynh. Nếu Mao huynh tung ngá»±a đến bá» vá»±c thẳm vá»™i vả dừng chân , tức là rút lui ra khá»i Thiên Äịa Há»™i cÅ©ng hãy còn kịp.
Mao Thập Bát ấp úng :
-Tại ha... Tôn giá bảo Thiên Äịa Há»™i nào....Tại hạ không biết chi hết.
Hắn không quen nói dối nên thanh âm ngập ngừng , gượng gạo , hắn biết là không lưá»ng gạt được liá»n lá»›n tiếng:
-Phải đó ! Ta đây là ngưá»i trong Thiên ÄịaHá»™i. Bá»n ta đồng tâm hiệp lá»±c phản Thanh phục Minh , có lý đâu lại đầu hàng Mãn Thanh để mang tiếng là Hán gian phản quốc. Lão đã biết rồi thì phóng chưởng đánh chết ta Ä‘i là xong.
Hải lão công chậm rãi nói :
-Ngưá»i Hán các vị không phục ngưá»i Mãn là thưá»ng , chẳng có gì không hợp lý. Lão phu kính trá»ng Mao huynh là tay hão hán , không nở hạ sát. Nhá» Mao huynh nói lại vá»›i Trần đại hương chá»§ là Hải lão công này muốn tái kiến y và lãnh giáo mấy chiêu Long hình cương khí xem nó lợi hại như thế nào. Lão huynh hy vá»ng Äại hương chá»§ giá lâm Kinh Sư càng sá»›m càng haỵ Há»i Æ¡i ! Lão phu chẳng còn sống được mấy ngày nữa. Trần đại hương chá»§ mà không đến Bắc Kinh thì lão phu chẳng bao giỠđược gặp mặt. Má»™t nhân vật anh hùng hào kiệt như Trần đại hương chá»§ mà lão phu không được diện kiến má»™t lần thì phải ôm hận suốt Ä‘á»i.
Mao Thập Bát nghe lão nói buông tha thì lấy làm kỳ. Dưá»ng như hắn không tin ở tai mình , vẫn đứng đỠngưá»i ra chưa Ä‘i ngay , mà cÅ©ng không nói gì.
Hải lão công há»i :
-Mao huynh chưa đi còn chỠgì nữa?
MaoThập Bát dạ một tiếng rồi quay lại nắm tay Tiểu Bảo toan dặn dò mấy câu mà chưa biết nói gì.
Hải lão công dặn dò nói :
-Mao huynh đã bôn tẩu giang hồ mấy chục năm mà còn chưa biết lỠluật võ lâm. Mao huynh chưa để lại chút gì sao đã chực bay đi?
Mao Thập Bát nghiến răng đáp :
-Phải rồi ! Äó là chổ sÆ¡ xuất cá»§a Mao mổ.
Äoạn hắn bảo Tiểu Quế Tá»­ :
Tiểu huynh đệ cho ta mượn lưỡi đao để chặc cánh tay trái lưu lại.
Hắn vừa nói vừa trá» vào lưỡi Ä‘ao trá»§y thá»§ mà Tiểu Quế Tá»­ giắt ở bên mình. Thanh trá»§y thá»§ dài tám tấc. Tiểu Quế Tá»­ vừa dùng nó để cắt đứt dây tróicho hai ngưá»i.
Hải lão công nói :
-Chỉ một cánh tay trái thì chưa đũ.
Mao Thập Bát sắc mặt xám xanh há»i :
-Lão muốn ta chặc cả tay mặt nữa chăng ?
Hải lão công lắc đầu đáp :
-Cả hai tay và hai mắt nữa.
Mao Thập Bát lùi lại má»™t bước buông tay Vi Tiểu Bảo ra , tay trái hắn gìơ lên , tay mặt đưa chênh chếch ra chuẩn bị phóng chiêu Tá» ngưu vá»ng nguyệt. Miệng hắn lẩmbẩm :
-Lão bắt ta chặc tay khoét mắt để lại thành ngưá»i phế nhân thì còn sống làm gì nữa? Chi bằng ta quyết liá»u mạng má»™t phen , dù có phải chết dưới chưởng lá»±c cá»§a hắn cÅ©ng đành.
Hải lão công không ngó Mao Thập Bát mà chỉ ho rũ lên. Cơn ho của lão mỗi lúc một dữ dội. Sau lão thở hồng hộc , sắc mặt đang vàng như nghệ biến thành đỠnhư gất.
Tiểu Quế tá»­ tá»± há»i :
-Công công ! Bây giá» uống liá»u thuốc nữa được chăng ?
Hãi lão công lắc đầu quầy quậy , nhưng vẫn ho rÅ© Ä‘i rồi không nhịn được nữa lão đứng dậy dÆ¡ tay trái lên giá»­ cổ ra chiá»u thống khổ vô cùng.
Mao Thập Bát nghĩ bụng :
-Lúc này mà không chạy thì còn đợi đến bao giỠ?
Hắn liá»n nắm tay Vi Tiểu Bảo rồi tung mình vá»t ra ngoài cá»­a.
Hải lão công dùng ngón tay cái và ngón tay cái bên phải bấm vào thành bàn má»™t cái , chiếc bàn lá»›n bị thá»§ kình cá»§a lão cắm xuống như bấm vào cục đất , rÆ¡i ra má»™t miếng nhá».
Véo ! một tiếng vang lên ! Miếng gổ đã được liệng ra.
Mao Thập Bát đang rão bước chạy đi bị miếng gổ bắn vào huyệt đạo ở chân phải , bất giác cẳng chân nhủn ra quỵ xuống đất.
Tiếp theo lại nghe đánh vù má»™t tiếng. Má»™t mẫu gổ nhá» nữa lại búng ra trúng vào huyệt đạo ở chân trái Mao Thập Bát. Cả hai Mao lẫn Vi Tiểu Bảo Ä‘á»u ngã lăn ra ,giữa lúc ấy Hải lão công vẫn ho sù sụ khôngngá»›t.
Tiểu Quế Tử nói :
-Công công uống nữa liá»u nữa , tưởng cÅ©ng không há» chi.
Bây giỠHải lão công mới lên tiếng ấp úng đáp :
-ÄÆ°á»£c rồi ! ÄÆ°á»£c rồi !... Nhưng chỉ má»™t chút thôi , nhiá»u thì nguy hiểm đấy...
Tiểu Quế Tử đáp :
-Vâng !
Gã thò tay vào bá»c Hải lão công lấy gói thuốc rồi chạy vào ná»™i thất cầm má»™t chung rượu ra. Äoạn gã mở gói thuốc xúc má»™t ít thốc vào móngtay út.
Hải lão công vội nói :
-Nhiá»u...nhiá»u quá !
Tiểu Quế Tá»­ lại dạ má»™t tiếng rồi bá»›t Ä‘i phân nữa thuốc bá»™t cho vào gói. Gã lại đưa mắt nhìn Hải lão côngđể há»i coi phân lượng đã được chưa?
Hải lão công gật đầu rồi gò lưng xuống mà ho sù sụ.
Äá»™t nhiên ngưá»i lão chúi vá» phía trước nằm bò xuống đất dẩy dụa không ngá»›t.
Tiểu Quế Tá»­ kinh hãi vô cùng vá»™i đở lão dậy ,miệng la gá»i :
-Công công ! Công công làm sao thế ?
Hải lão công vừa thở vừa đáp :
-ÄÆ°á»£c được ...Nóng quá !...Äở ta vào... lu nước...ngâm.
Tiểu Quế Tử dạ một tiếng rồi hết sức đở lão dậy.
Hai ngưá»i loạng choạng Ä‘i vào ná»™i thất. Tiếp theo nghe đánh bá»m má»™t tiếng rồi nước bắn lên tung toé.
Biến diá»…n này Vi Tiểu Bảo nhìn rõ hết. Gã liá»n rón rén bò dậy bước rất khẻ đến bàn. Gã đưa móng tay út khá»u thuốc ba lần đổ vào chung rượu. Gã sợ còn chưa đũ xúc thêm hai lần nữa Ä‘oạngấp lại cho mất dấu vết rồi mở ra để nguyên như trước.
Bá»—ng nghe trong nhà Tiểu Quế Tá»­ cất tiếng há»i :
-Công công ! Công công đã thấy bớt chút nào chưa? Không nên ngâm nước quá lâu.
Hải lão công nói :
-Nóng ...nóng như lửa đốt.
Vi Tiểu Bảo thấy trên bàn có đặt lưỡi Ä‘ao trá»§y thá»§ liá»n cầm lấy rồi trở ra bên Mao Thập Bát , gã vẫn nằm phục dưới đất.
Chẳng mấy chốc , tiếng nước khua động , Hải lão công từ trong lu nước lồm cồm đứng dậy , toàn thân ướt đầm đìa. Tiểu Quế Tử đở lão ra ngoài. Lão vẫn ho sù sụ không ngớt.
Tiểu Quế Tử cầm lấy chung rượu kỠvào miệng Hải lão công , mà lão vẫn ho không ngớt nên chưa uống được.
Vi Tiểu Bảo trống ngá»±c đánh hÆ¡n trống làng , tưởng chừng trái tim muốn vá»t ra ngoài.
Hải lão công nói :
-Không ...uống ...không uống là hơn... không uống thuốc này nữa.
Tiểu Quế Tá»­ dạ má»™t tiếng rồi đặt chung rượu xuống bàn. Gãcầm gói thuốc gói lại cẩn thận rồi đút vào trongbá»c Hải lão công.
Hải lão công lại ho dữ hơn trước , lão trỠvào chung rượu.
Tiểu Quế Tử cầm chung rượu lên kỠvào miệng lão. Lần này lão uống một hơi sạch cạn.
Mao Thập Bát không nhịn được ủa lên một tiếng.
Hải lão công nói :
-Ngươi... muốn sống... để rá»i khá»i nÆ¡i đây...
Lão vừa nói tới đó , đột nhiên một tiếng "rắc, rắc" vang lên. Cái ghế đổ xụp xuống.
Nguyên Hải lão công đang ngồi bỗng gục xuống bàn. Lão cử động mạnh quá thành ra ghế gảy mà bàn cũng đổ xuống , khiến lão chúi vỠphía trước.
Tiểu Quế Tá»­ sợ quá la gá»i rối rít :
-Công công ! Công công !
Rồi chạy tá»›i đở lão dậy. Lưng hai ngưá»i quay vá» phía Mao Thập Bát cùng Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo đứng phắt dậy cầm đao trủy thủ vung lên đâm vào sau lưng Tiểu Quế Tử.
Tiểu Quế Tử chỉ kịp rú lên một tiếng rồi chết ngay.
Hải lão công vẫn nằm dãy dụa dưới đất.
Vi Tiểu Bảo lại dơ trủy thủ lên đâm vào sau lưng Hải lão công.
Giữa lúc ấy Hải lão công bỗng ngững đầu lên nói :
-Tiểu...Tiểu Quế Tử !...Thuốc này...không được rồi !
Vi Tiểu Bảo thấy vậy chẳng còn hồn vía nào nữa , lưỡi trá»§y thá»§ gã Ä‘ang đâm xuống liá»n ngừng lại.
Hải lão công xoay mình vươn tay ra chụp Vi Tiểu Bảo , nói :
-Tiểu Quế Tử vừa rồi ngươi có lấy lộn thuốc không ?
Vi Tiểu Bảo hàm hồ đáp :
-Không...làm lộn...
Gã cảm thấy cổ tay như bị đai sắt lồng vào đau đớn vô cùng , nhưng gã biết nếu kêu la một tiếng là bị lão phát giác mình không phải là Tiểu Quế Tử và có thể nguy đến tánh mạng.
Hải lão công vừa ho khằng khặc vừa nói :
-Mau...mau thắp đèn lên. Tối quá !...Ta chẳng nhìn thấy gì.
Vi Tiểu Bảo rất lấy làm kỳ , tá»± há»i :
-Rõ ràng đèn nến sáng tỠmà sao lão lại bảo tối đen ?
Äá»™t nhiên gã lẩm bẩm :
-Hay là lão đui mắt nên không nhìn thấygì ?
gã liá»n cất tiếng há»i :
-Công công ! Công công không nhìn thấy gì ư ?
Vi Tiểu Bảo và Tiểu Quế Tá»­ khẩu âm tuy là trẻ con , nhưng Tiểu Quế Tá»­ là ngưá»i ở chốn kinh kỳ mà Tiểu Bảo lại nói khẩu âm Dương Châu nên khác nhau xa , gãvừa run vừa nói má»™t cách hàm hồ , hy vá»ng Hải lão công không phát giác ra được.
Hải lão công la lên :
-Ta... chẳng nhìn thấy gì...Äã thắp đèn đâu? Ngươi Ä‘i thắp lên cho lẹ !
Lão nói rồi buông tay Vi Tiểu Bảo ra.
Vi Tiểu Bảo vâng dạ hàm hồ , rồi bước đến bên cây đèn đặt trên bá» tưá»ng. Gã đưa tay lên đụng vào đế đèn cho nó bật lên tiếng lách cách và đáp :
-Thắp đèn rồi !
Hải lão công sá»­ng sốt há»i :
-Sao? Ngươi nói nhăng vì thế ? Sao không thắp nến ?
Lão chưa dứt lá»i thì ngưá»i co quắp lại , ngã lăn xuống đất.
Vi Tiểu Bảo dơ tay ra hiệu cho Mao Thập Bát trốn đi.
Mao Thập Bát cũng vẫy tay cho gã chạy trốn với mình.
Tiểu Bảo nghĩ thầm :
-Hai ngưá»i chạy vá»›i nhau thì khó lòng thoát khá»i cÆ¡n nguy hiểm này , phải chia ra mà chạy má»›i được.
Gã lại đập tay ra hiệu cho Mao Thập Bát chạy trước.
Mao Thập Bát đang ngần ngừ bỗng nghe Hải lão công rên la nói :
-Tiểu...Tiểu Qué Tử ! ...Tiểu Quế Tử !...
Tiểu Bảo đáp :
Äạ ! Có tiểu tá»­ đây !
Gã khoa tay trái liên hồi , Mao Thập Bát gắnggượng muốn đứng lên nhưng huyệt đạo hai chân cá»§a hắn Ä‘á»u bị phongtá»a. Hắn đưa tay ra tá»± nắn bóp vào huyệt đạo ở sau lưng và đùi. Kình lá»±c hắn tống vào như đá chìm đáy biển chẳng thấy tăm tích đâu , hắn tá»± nhá»§ :
-Chân ta không cá»­ động được , chỉ có cách bò Ä‘i. Thật khó mà cho Tiểu Bảo theo mình. Thằng nhá»này rất tinh quái và gã là con nítkhông mấy nhgưá»i để ý tá»›i , vậy gã tá»± tìm lốithoát thân cÅ©ng chẳng khó gì.
Nếu để gã Ä‘i theo ta mà chạm trán địch nhân thì thêm phiá»n cho gã.
Hắn nghÄ© vậy liá»n vẫy tay ra hiệu chi Vi Tiểu Bảo rồi chống hai tay xuống len lén bò ra.
Hải lão công rên lên từng hồi lúc to lúc nhá». Vi Tiểu Bảo không dám bá» Ä‘i ngay vì gã sợ Hải lão công phát giác Tiểu Quế Tá»­ bị giết và hô hoán lên cho bá»n thá»§ hạ vây bắt thì dÄ© nhiên gã cùng Mao Thập Bát khó lòng thoát khá»i vòng vây.
Gã lẩm bẩm :
-Mao đại ca gặp vạ lần này là do ta gây ra. Hai chân y không cá»­ động được , chẳng hiểu phải mất bao nhiêu thá»i gian y má»›i có thể trốn Ä‘i xạ Ta đành ở lại đây chống đởđược khắc nào hay khắc ấy. Mong sao lão thái giám con rùa này không phát giác ra ta giả mạo thì chẳng việc gì. Hiện giá» lão đã lÆ¡ tÆ¡ mÆ¡, chỉ cần chá» lão hôn mê bất tÄ©nh là ta đâm cho lão má»™t Ä‘ao cho lão chết nhăn răng là ta trốn Ä‘i được.
Sau má»™t lúc nữa bá»—ng nghe từ những tiếng gồng từ phía xa vá»ng lại để báo hiệu đêm đã vào canh má»™t.
Vi Tiểu Bảo thấy ánh lửa đột nhiên lóe lên mộtcái. Gã nhìn cây nến mé tả đã cháyhết và tắt phụt rồi.
Gã lại đưa mắt nhìn thi thể Quế Tá»­ nằm sá»ng sượt dưới đất bất giác gã á»›n lạnh xương sống tá»± há»i :
-Ta giết thằng nhỠnày. Bây giỠgã biến thành qui? , chẳng biết oan hồn gã có kiếm ta để đòi mạng hay không ?
Rồi gã tự nhủ :
-Nếu đợi đến lúc trá»i sáng thì khó màtrốn thoát được. Ta phải nhân lúc nữa đêm canhkhuya trá»i tối mà bá» Ä‘i má»›i xong.
Nhưng Hải lão công vẫn rên la không ngớt. Thủychung lão chưa đi vào chổ hôn mê bất tĩnh. Lão cứ nằm ngữa mà ho , mà thở và rên ư ư?.
Vi Tiểu Bảo dù có lá»›n mật đến đâu cÅ©ng không dám dÆ¡ trá»§y thá»§ lên để đâm vào ngá»±c hay vào bụng lão. Gã biết võ công lão cá»±c kỳ lợi hại. Há»… mÅ©iÄ‘ao nhá»n mà đụng vào da lão là lão phóng chưởng đánh ra liá»n. Như vậy gã tất phải nát óc.
Sau má»™t lúc nữa cả hai cây nến khác cÅ©ng Ä‘á»u tắt ngắm.
Tài sản của ngocvosong1986

  #10  
Old 01-06-2008, 07:21 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 9


Vi Tiểu Bảo lừng danh đánh bạc


Nến tắt hết rồi , trong phòng lại tối Ä‘en. Vi Tiểu Bảo nhá»› tá»›i xác Tiểu Quế Tá»­ hiện nằm cạnh gã , trong lòng càng run sợ , chỉ mong có cÆ¡ há»™i tẩu thoát khá»i gian phòng. Nhưng gã vừa toan cất bước thì Hải Lão công la gá»i :
-Tiểu...Tiểu Quế Tử !...Ngươi còn đó không ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Có tiểu tử đây.
Chừng nữa giỠsau thì Tiểu Bảo lại lần mò ra cửa phòng thì Hải lão công bỗng la lên :
-Tiểu Quế Tử ! Ngươi địng đi đâu đó ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Tiểu tử ...ra ngoài đi tiểu.
Hải lão công há»i :
-Sao ngươi không đi tiểu ngay trong phòng ?
Vi Tiểu Bảo dạ má»™t tiếng rồi tiến vào hậu đưá»ng. Nhưng gãchưa từng quen lối , vừa qua cá»­a hậu thì đụng phải cái bàn đánh chát má»™t tiếng. Gã mắt hoa đầu choáng váng Ä‘au Ä‘iếng cả ngưá»i.
Hải lão công nghe động liá»n há»i :
-Tiểu Quế Tử !...Chuyện gì vậy?
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Không có chuyện gì ...
Gã đưa tay sá» soạng vá» phía trước thấy đó làmá»™t cái bàn. Gã mò mẩm trên mặt bàn bắt được má»™t miếng Ä‘an lá»­a. Gã mừng quá vá»™i quẹt lá»­a châm vào mồi. ánh lá»­a bùng lên , gã thấy trên bàn có mưá»i mấy ngá»n nến liá»n châm lá»­a thắp vào hai ngá»n.
Vi Tiểu Bảo thấy đây là má»™t gian phòng kín đáo , có kê má»™t chiếc giưá»ng nhá» và má»™t chiếc giưá»ng lá»›n. Gã Ä‘oán là phòng ngá»§ cá»§a Tiểu Quế Tá»­ và Hải lão công. Trong phòng ngoài hai cái giưá»ng chỉ có má»™t cái bàn và má»™t cái tá»§. Xem thế đũ biết Ä‘á»i sống cá»§a Hải lão công thật giản dị.
Vi Tiểu Bảo lại thấy trong góc phòng có má»™t chum nước lá»›n. Trên mặt đất hãy còn ướt sÅ©ng , có lẽ Hải lão công lúc nảy vào chum nước rồi bước ra nên nước còn Ä‘á»ng lại.
Vi Tiểu Bảo đảo mắt nhìn quanh để tìm má»™t khung cá»­a sổ đặng chuồn ra ngoài thì giữa lúc ấy Hải lão công lại gá»i :
-Tiểu Quế Tử !...Ngươi làm gì mãi mà chưa tiểu tiện xong ?
Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hải bụng bảo dạ :
-Không hiểu tại sao lão này cứ kêu mìnhhoài? Hay là lão nghe tiếng mình khônggiống khẩu âm của Tiểu Quế Tử mà sinh lòng ngỠvực.Nếu không thì mình đi tiểu hay không cócan hệ gì đến lão mà lão phải băn khoăn ?
Gã nói rồi thò tay xuống gầm giưá»ng vá»›i lấy ra má»™t chiếc bình Ä‘i tiểu vào đó. Äồng thá»i gã đưa mắt nhìn quanh thấy những cá»­a sổ phòng náy đóng kín mít , lại dán má»™t lá»›p giấy dày. Gã Ä‘oán là vì Hải lão công mắc bệnh ho trầm trá»ng , sợ gió lá»t vào.
Vi Tiểu Bảo còn sợ mình mở cửa để Hải lão công nghe tiếng động sẽ phát giác ra hành tung của mình. Có khi cửa mở chưa được đã bị lão bắt kéo trở lại nên gã không dám ra tay.
Gã quan sát tình thế trong phòng để tìm một lối thoát khác , nhưng căn phòng này rấtkín đáo , cả lổ chó chui cũng không cóthì làm sao mà trốn chạy được ? Bằng trở ra cửa trướctất sẽ bị lão phát giác được.
Vi Tiểu Bảo đưa mắt nhìn quanh chợt ngó thấy trên giưá»ng cá»§a Tiểu Quế Tá»­ có má»™t bá»™ quần áo thái giám hãy còn má»›i nguyên. Trong lòng hắn nghÄ© được má»™t kế , vá»™i cởi bá» quần áo cá»§a mình và mặc bá»™ quần áo thái giám vào.
Hải lão công ở phòng ngoài dưá»ng như đả nóng ruá»™t lại cất tiếng há»i dồn :
-Tiểu...Tiểu Quế Tử !... Ngươi làm gì mãi ở trong đó ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Tiểu tử sắp ra đây.
Gã vừa nói vừa cài vội khuy áo rồi bước ra ngoài. Tiện tay gã với lấy cái nón của Tiểu Quế Tử chụp lên đầu.
Gã hàm hồ nói tiếp :
-Nến tắt hết rồi để tiểu tá»­ thắp ngá»n khác.
Gã nói rồi trở vào phòng trong lấy hai ngá»n nến Ä‘ang cháy cầm ra. Äồng thá»i gã Ä‘em theo bá»™ quần áo cá»§a mình.
Hải lão công buông tiếng thở dài não nuá»™t há»i :
-Ngươi thắp nến thật rồi đấy ư ?
Vi Tiểu Bảo động tâm há»i lại :
-Thắp rồi !...Chẳng lẽ cặp mắt của công công lại khôngtrông thấy hay sao?
Hải lão công yên lặng hồi lâu rồi ho lên mấy tiếng , xong cất giá»ng buồn rầu đáp :
-Ta đã biết thứ thuốc này chẳng thể uống nhiá»u được. Chỉ vì ho dữ quá mà phải dùng đến. Má»—i lần uống má»™t chút , nhưng lâu ngày tích tụ lại cÅ©ng nhiá»u và chất độc phát tác ...hiện giá»... Hởi ôi ! Mắt ta chẳng nhìn thấy gì nữa.
Vi Tiểu Bảo nghe Hải lão công nói vậy má»›i thở phào má»™t cái nhẹ nhá»m , tá»± nhá»§ :
-Té ra lão chưa phát giác ta đã pha thuốc vào rượu mà yên trí vì thuốc uống lâu ngày ít cÅ©ng hóa thành nhiá»u nên chất độc công phạt.
Hải lão công há»i :
-Tiểu Quế Tử !...Trước nay ta cư xử với ngươi như thế nào?
Vi Thiểu Bảo chẳng hiểu ngày trước lão đối với Tiểu Quế Tửra sao song gã cũng hàm hồ đáp :
-Công công thật hết lòng thương tiểu tử.
Hải lão công há»i :
-Nay ta bị đui mắt rồi , chỉ trông cậy vào ngươi săn sóc , ngươi có định bỠta không ?
Nghe lá»i lão thật bi thiết , gã vá»™i đáp :
-Chẳng khi nào tiểu tử lìa bỠcông công.
Hải lão công há»i :
-Ngươi nói thật chăng ?
Vi Tiểu Bảo đáp ngay :
ÄÄ© nhiên tiểu tá»­ nói thật.
Gã nguyên là má»™t đứa có tài nóiláo. Ngày thưá»ng gã vẫn ká»… chuyện để bịp ngưá»i , nhưnghiện giá» gã trả lá»i câu há»i cá»§a Hải lão công vá»›igiá»ng chân thành không lá»™ vẽ gì dối trákhiến lão rất cảm động.
Vi Tiểu Bảo đáp ngay :
-Hởi ôi ! Tiểu tử không lo săn sóc cho công công thì còn ai nữa? Tiểu tử coi chừng bệnh đau mắt của công công chỉ vài ngày là hết.
Hải lão công thở dài nói :
-Ta tự biết đui mắt rồi chẳng bao giỠchửa lành lại được nữa.
Lão ngừng lại má»™t chút rồi há»i bằng má»™t giá»ng chán nãn :
-Thằng cha hỠMao trốn mất rồi ư ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Äúng thế ! Không thấy hắn đâu nữa.
Hải lão công lại há»i :
-Còn thằng nhãi con đi theo Mao Thập Bát bị ngươi giết chết rồi phải không ?
Vi Tiểu Bảo trống ngá»±c đập hÆ¡n trống làng , cất giá»ng run run đáp :
Äa... Phải rồi !... Xác chết cá»§a gã mình phải làm sao đây?
Hải lão công ngẫm nghĩ hồi lâu rồi nói :
-Mình đã gây ra án mạng thì phải dấu nhẹm má»›i được ...Nếu để ngưá»i ngoài biết được thì rắc rối lắm.Ngươi vào phòng bưng cái rương thuốc cá»§a ta ra đây!
Vi Tiểu Bảo dạ má»™t tiếng rồi trở gót Ä‘i vào. Gã không thấy rương thuốc đâu , liá»n mở các ngăn kéo ra coi.
Hải lão công nghe tiếng quát há»i :
-Ngươi làm gì vậy? Sao lại mở các ngăn kéo?
Vi Tiểu Bảo giật mình nghĩ bụng :
-Mấy cái ngăn kéo này sao lại không được mở ?
Gã nghÄ© vậy nhưng không há»i vì lẽ gì , đáp ngay :
-Tiểu tử kiếm rương thuốc mà không biết để đâu?
Hải lão công nổi giận lớn tiếng :
-Tại sao ngươi không biết rương thuốc để đâu?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Tiểu tá»­ vừa má»›i giết chết má»™t nhân mạng , trong lòng Ä‘anghồi há»™p , công công lại hư mắt nên bối rối vô cùng , chẳng còn nhá»› Ä‘iá»u gì.
Gã nói tới đây rồi khóc oà lên.Gã sợ vì mình không biết rương thuốc để chổ nàokhiến cho Hải lão công nghi ngỠgã không phải là Tiểu Quế Tử , nên gã giả vỠkhóc để đánh trống lấp và khiến Hải lão công tin là lòng gã bối rối thực sự.
Hải lão công nói :
-Giết má»™t mạng ngưá»i thì có sao? Ngươi chưa từng hạ sát ai bao giá» hay sao mà run sợ thế ? Cái rương để bên trên là rương đựng thuốc đó.
Vi Tiểu Bảo nói ngay :
-à phải rồi ! Tiểu tử cũng vừa sực nhớ ra.
Gã liếc mắt nhìn thấy hai cái rương chồng chất lên nhau , vội bê cái rương trên đem xuống mang ra. Gã chẳng biết chìa khóa để đâu cứ thò tay mó máy thử thì nắp khóa bật ra ngaỵ Gã mừng thầm lẩm bẩm :
-Phúc cho mình quá. á»” khóa này chi cài há» chá»› không khóa hẳn. Nếu mình lại há»i tá»›i chìa khóa chắc tất lão sinh nghi.
Vi Tiểu Bảo mở rương thấy bên trong có rất nhiá»u chai thuốcđể ngổn ngang , chưa biết lấy thứ nào , thì Hải lãocông lại nói :
-Ngươi lấy một ít Hoa thi phấn rắc lên xác chết.
Gã dạ má»™t tiếng để đáp lại , nhưng cứ đúng ngẩn ngưới ra vì gã không biết chai nào là Hoa thi phấn. Gã đành há»i :
-Công công ơi ! Hoa thi phấn đựng ở chai nào?
Hải lão công không trả lá»i , há»i lại :
-Thằng nhỠbửa nay sao mà lú lẩn thế ? Có phải ngươi sợ quá mà thất đảm , đầu óc mê muội không ?
Vi Tiểu Bảo cất giá»ng run run đáp :
-Tiểu tử rất đổi bồn chồn !... Cặp mắt công công đã nhìn thấy gì chưa?
Giá»ng nói cá»§a Vi Tiểu Bảo lá»™ vẽ cá»±c kỳ thiết tha , tưởng chừng gã rất băn khoăn vá» bệnh thế cá»§a Hải lão công.
Hải lãi công vươn tay xoa đầu gã nói :
-Ngươi lấy chai thuốc màu xanh có lốm đốm trắng... Thuốc này quý lắm , chỉ lấy một chút thôi.
Vi Tiểu Bảo vâng dạ luôn miệng. Gã đổ thuốc ra mãnh giấy rồi rắc lên mình Tiểu Quế Tử.
Hải Lão công nói :
-Bá»­a nay ta nhận thấy ngươi thật là quái dị. Tâm tưlú lẩn mà giá»ng nói cÅ©ng thay đổi nhiá»u.
Giữa lúc ấy , Vi Tiểu Bảo nghe chổ vết thương của Tiểu Quế Tử sủisùng sụt , rồi khói bốc lên nghi ngút. Tiếp theođó vết thương có nước vàng chảy ra.
Nước vàng càng chảy nhiá»u thì vết thương càng loang rá»™ng ra mãi...
Vi Tiểu Bảo thấy xác Tiểu Quế Tá»­ há»… chổ nào mà gặp phải nước vàng liá»n tan ra nước ngaỵ Cả quần áo cÅ©ng nát theo. Trước diển tiến này , gã không khá»i ngẩn ngưá»i ra.
Gã chợt nhá»› tá»›i bá»™ quần áo cá»§a gã vừa má»›i thay ra ,liá»n cầm lấy quăng lên xác Tiểu Quế Tá»­ và bá»™ quần áo này cÅ©ng dần dàn tan ra thành nưóc.
Vi Tiểu Bảo chợt thấy mũi giày của gã đã rách nát , gã vội tháo lấy đôi giày của Tiểu Quế Tử và liệng đôi giày của mình vào xác chết cho tiêu tan theo.
Sau chừng nữa giỠ, thi thể Tiểu Quế Tử và quần áo hoàn toàn biến thành một bãi nước vàng.
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm trong bụng :
-Nếu lão già con rùa này bây giá» mê mang bất tÄ©nh thì hay biết chừng nào ! Ta chỉ việc đẩy lão vào bãi nước vàng thì sau má»™t giỠđồng hồ ngưá»i lão cÅ©ng tan thành nước hết không còn tăm tích gì nữa.
Nhưng khốn thay ! Hải lão công vẫn ho sù sụ không ngớt , thỉnh thoảng lại điểm mấy tiếng thở dài não nuột mà vẫn tĩnh táo chứ không mê mang.
Vi Tiểu Bảo nhìn lên lá»›p giấy dán cá»­a sổ thấy nó từ từ biến thành màu trắng thì biết là trá»i đã rạng đông...
Gã cho là bây giá» gã mặc đồ thái giám thì có thể tá»± do Ä‘i lại , không sợ ai ngăn chặn xét há»i nữa.
Vi Tiểu Bảo còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© , bá»—ng nghe Hải Lão công há»i :
-Tiểu Quế Tá»­ !... Trá»i sắp sáng rồi phải không ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Äúng thế !
Hải lão công nói :
-Ngươi lấy nước rữa sạch chổ này đi , vì mùi tanh hôi rất khó ngữi.
Vi Tiểu Bảo dạ một tiếng rồi đi vào nội thất lấy cái bầu nước múc nước trong chum ra rữa chổ bãi nước vàng.
Hải lão công lại nói :
-Bá»­a nay ăn cÆ¡m xong ngươi cùng bá»n chúng Ä‘i đánh bạc.
Vi Tiểu Bảo rất lấy làm kỳ , gã cho là lão muốn thá»­ thách , liá»n há»i :
-Äánh bạc ư ? Tiểu tá»­ không Ä‘i đâu. Mắt công công hư rồi thì tiểu tá»­ còn Ä‘i giởn chÆ¡i thế nào được ?
Hải lão công tức giận há»i :
-Ai bảo ngươi Ä‘i giởn chÆ¡i? Ta dạy ngươi mấy tháng trá»i đánh thua mất mấy trăm lạng bạc cÅ©ng vì câu chuyện to tátnày. Ngươi không muốn nghe lá»i ta phải chăng ?
Vi Tiểu Bảo không hiểu lão nói câu này có thâm ý gì nên hàm hồ cưá»i đáp :
-Không !...Chẳng phải tiểu tá»­ không nghe lá»i chỉ giáocá»§a công công. Có Ä‘iá»u công công khôngđược mạnh khõe mà lại ho nhiá»u , tiểu tá»­ Ä‘i... làm việcđó không ai chiếu cố cho công công.
Hải lão công nói :
-Ngươi cứ làm cho ta việc đó thì hay hơn tất cả các việc khác.
Ngươi thử gieo cho ta coi.
Vi Tiểu Bảo há»i :
-Gieo...cái gì ?
Hải lão công tức quá thét lên :
-Äi lấy những con thò lò ra đây , dừng rắc rối nữa. Vì ngươi không cố công rèn luyện nên đã bao lâu mà chẳng tiến bá»™ mấy.
Vi Tiểu Bảo nghe lão nói gieo thò lò , thì chấn động tinh thần. Nguyên gã ở Dương Châu , ngoài những lúc nghe ngưá»i ta nói chuyện cổ tích , gã có nhiá»u thì giá» cùng bạn hữu gieo thò lò. Tuy gã còn nhá» tuổi , nhưng trong ngá» hẽm thành Dưong Châu đã nổi tiếng là tay hảo thá»§.
Nhưng hiện giá» Vi Tiểu Bảo không hiểu những con thò lò để ở đâu liá»n há»i lại :
-Suốt má»™t ngày má»™t đêm đầu óc bị căng thẳng , tinh thần bị hôn ám ! Äến mấy con thò lò cÅ©ng không nhá»› để ở đâu nữa.
Hải lão công mắng liá»n :
-Con bà mi ! Mi khinh ta Ä‘ui mắt phải không. ÄÆ°a cho ta sáu hạt.
Äoạn lão vươn tay sá» vào trong chén sứ thì quả nhiên có đũ sáu con , bốn con "nhị" và hai con "lục".
Hải lão công :
-Bửa nay ngươi hên vận thì đổ lấy bông "mai hoa" cho ta coi.
Vi Tiểu Bảo cầm mấy con thò lò toan liệng ra , nhưng gã lại nghĩ thầm :
-Nghe giá»ng lưỡi lão này thì gã Tiểu Quế Tá»­ gieo thò lò kém lắm.
Bây giỠnếu lão bảo mình gieo cái gì được cái đó , tất lão con rùa sinh lòng ngỠvực.
Gã nghÄ© vậy rồi xoay chuyển thá»§ kình đổ bảy tám cái Ä‘á»u không trúng "mai hoa" gã đổ thêm má»™t lần nữa rồi thở dài sưá»n sượt.
Hải lão công há»i :
-Ngươi đổ được cái gì ?
Vi Tiểu Bảo hàm hồ đáp :
Äa... da....
Hải lão công hắng giá»ng má»™t tiếng đưa tay sá» vào lòng chén sứ thì thấy bốn con "tam" má»™t con "tứ" và má»™t con "ngÅ©" thế là chín Ä‘iểm. Hải lão công an á»§i gã :
-Thá»§ kình ngươi còn sai má»™t chút. Äịnh đổ "maihoa" lại thành chín Ä‘iểm. Có Ä‘iá»u chín đìểm cÅ©ng là khá rồi. Ngươi thá»­ đổ nữa Ä‘i !
Vi Tiểu Bảo giả vỠđổ hơn chục lần mới thành "mai hoa".
Hải lão công sỠthấy đúng , lão cao hứng nói :
=Ngươi có tiến bá»™ rồi đó. Äi đánh thá»­ coi. Bá»­a nay Ä‘em theo năm chục lượng bạc.
Vừa rồi lúc Vi Tiểu Bảo lục rương kiếm bá»™ thò lò đã trông thấy hÆ¡n chục đỉnh bạc. Bây giá» gã nghe nói đến đánh bằng tiá»n thì trong lòng vui sướng không bút nào tả xiết , vì vá» môn đánh bạc ăn tiá»n , tài nghệ gã đã tinh thâm. Cả thành Dương Châu ai cÅ©ng biết gã là thằng bé giá»i nghá» cá» bạc bịp. Trừ ngưá»i ở xa đến chưa biết không kể , còn chẳng ai mắc hợm gã cả.
Lúc này Vi Tiểu Bảo đã trấn tÄ©nh lại nhiá»u , không kinh hải như trước nữa. Gã chợt nghe Ä‘i đánh bạc liá»n tưởng chừng đã ra khá»i địa ngục để lên thiên dưá»ng.
Có diá»u gã chưa biết kẻ đối thá»§ cá»§a mình là ai và Ä‘i đâu đánh bạc. Nếu Ä‘iá»u gì gã cÅ©ng há»i lão già này thì gã sợ bị bại lá»™ hành tung. Äây cÅ©ng là vấn đỠnan giải cho gã.
Vi Tiểu Bảo mở rương lấy hai đỉnh bạc , mỗi đỉnh hai mươi lăm lượng. Gã còn đang ngấn ngừ tìm biện pháp để Hải lão công từ miệng nói ra nơi sòng bạc thì đột nhiên ngoài cửa có tiếng hô hoán :
-Tiểu Quế Tử ! Tiểu Quế Tử !
Vi Tiểu Bảo chạy ra nhà ngoài rồi mới thưa lên.
Hải lãi công khẻ bảo gã.
-Y đã đến kêu ngươi đó. Ngươi đi đi.
Vi Tiểu Bảo sung sướng toan bước ra cá»­a , gã chợt nghÄ© ra Ä‘iá»u gì la thầm :
-Chết cha rồi ! Con quỷ cỠbạc này không đui mắt , hắn trông thấy mình là nhận ra ngay là không phải Tiểu Quế Tử. Biết làm thế nào bây giỠ?
Ngưá»i ngoài cá»­a lại gá»i :
-Tiểu Quế Tá»­ ! Ra đây mau ! Ta có Ä‘iá»u muốn bàn vá»›i ngươi.
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Hãy chá» má»™t chút. Ta ra ngay bây giá».
Vi Tiểu Bảo có tài ứng biến rất mau lẹ. Gã chạy vào nội thất lấy mãnh vải trắng quấn ngang đầu , che cả mặt mũi , chỉđể hở con mắt và cái miệng. Gã nhìn Hải lão công nói :
-Tiểu tử đi đây.
Rồi bước lẹ ra khá»i phòng. Gã thấy ngưá»i đứng chá» là má»™t tên thái giám ngoài ba chục tuổi. Ngưá»i này há»i ngay :
-Ngươi làm sao thế ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Ta thua bạc rồi bị công công đánh thâm tím mặt mũi.
Ngưá»i kia cưá»i hì hì , không lá»™ vẽ gì hoài nghi , khẻ há»i gã :
-Ngươi có dám đi gở không ?
Vi Tiểu Bảo nắm tay áo ngưá»i kia kéo ra ngoài mấy bước rồi má»›i đáp :
-Äừng để công công nghe tiếng. DÄ© nhiên ta phải Ä‘i gở chứ !
Ngưá»i kia dÆ¡ ngón tay cái lên nói :
-Hảo tiểu tá»­ ! Giá»i đấy ! Vậy thì Ä‘i !
Vi Tiểu Bảo sóng vai Ä‘i vá»›i ngưá»i kia. Gã thấy hắn đầu nhá» mà trán nhá»n , sắc mặt xanh lợt.
Hai ngưá»i Ä‘i được mấy trượng , tên thái giám kia nói :
-Bá»n anh em ở ôn Gia và Bình Uy Ä‘á»u đến cả rồi. Bá»­anay may ra có thể ăn được đấy. Vi Tiểu Bảo ngập ngừng đáp:
-Bửa nay không thắng thì... kẹt dữ...
Xuyên qua dãy hành lang ra tới hoa viên , Vi Tiểu Bảo lẩm bẩm :
-Co mẹ nó ! Những nhà tài chá»§ có nhiá»u tiá»n kiến trúc tòa viện rá»™ng lá»›n quá Ä‘i mãi không hết.
Gã đưa mắt lên thá»m thấy rưá»ng cá»™t chạm trổ rất đẹp. Suốt Ä‘á»i gã chưa bao giỠđược nhìn thấy tòa nhà hào phú như thế này.
Hai ngưá»i Ä‘i má»™t lúc nữa thì đến má»™t căn nhà nhỠở góc vưá»n hoa.
Ngưá»i kia dắt Vi Tiểu bảo xuyên qua hai gian phòng rồi đưa tay lên gá» cá»­a "cách ,cách , cách" ba tiếng.
Hắn ngừng lại , gỠhai tiếng , sau cùng gỠba tiếng nữa.
Cánh cửa kẹt mở ra. Lại nghe những tiếng leng keng do những con thò lò gieo xuống chén phát ra nghe êm ái làm sao !
Trong phòng đã quần tụ 5 ,6 ngưá»i Ä‘á»u ăn mặc như nhau. Chúng Ä‘ang để hết tinh thần vào việc gieo thò lò.
Chỉ có má»™t hán tá»­ lối 20 tuổi cất tiếng há»i :
-Tiểu Quế Tử ! Ngươi làm sao thế ?
Tên thái giám dẫn Vi Tiểu Bảo tiến vào đáp :
-Gã thua bạc bị Hải lão công đánh đòn.
Ngưá»i kia cưá»i khành khạch rồi tặc lưỡi mấy tiếng.
Vi Tiểu Bảo đứng ở phía sau mấy ngưá»i. Gã thấy bá»n con bạc Ä‘ang đặt tiá»n. Kẻ đặt nữa lạng ngưá»i đặt 5 đồng cân.
Gã lấy một đỉnh bạc ra mua 5 cái thẻ , mỗi thẻ ăn 5 đồng cân rồi ngồi vào xòng bạc.
Tài sản của ngocvosong1986

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áèàòëîí, êíèãà, êîìïàíèÿ, ëîøàäè, êóïàëüíèêè, êðåäèòû, ìàçäà, ìâèäåî, ïåðååçä, íèññàí, ïîëèòîëîãèÿ, ïîïêà, ñèñüêè, ñèòèáàíê, ñëóæáà, öåëêè, òåðüåðû, ðàìáëåð, ðàñïðîäàæà, ðîñòåëåêîì
Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™