Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #16  
Old 01-06-2008, 07:33 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 15


Vua Khang Hy quyết chí trị quyá»n thần


Từ đó Khang Hy võ công mỗi ngày một tiến , Vi Tiểu Bảo vẫn đấu với nhà vua hàng ngày.

Hai ngưá»i đấu tá»›i đấu lui vẫn ở tình thế tương đương , có khi Vi Tiểu Bảo lại sút kém má»™t chút. Như vậy vua Khang Hy lại cần gắng sức luyện công má»›i không đến nổi thất bại.

Nhà vua cÅ©ng là má»™t tay thích tranh cưá»ng háo thắng , luyện công càng tiến bá»™ lại càng vui thú. Do đó mối hão cảm cá»§a ngài đối vá»›i Vi Tiểu Bảo cÅ©ng tăng lên nhiá»u.

Hôm ấy Ngao Bái đến ngự thư phòng khải tấu vua vỠviệc xử tử Tô Khắc Tất Cáp. Nhà vua biết Ngao Báivì chuyện tương tranh giữa hai đội Hoàng kỳ và Bạchkỳ mà gây nên cừu hận với Tô Khắc Tất Cáp. Bửa nay hắn muốn giết Tô Khắc Tất Cáp chỉ vì mối thùriêng , nên nhà vua ngần ngừ không chịu chuẩn tấu.

Dè đâu Ngao Bái nổi cÆ¡n thịnh ná»™ , dở thói võ biá»n , xắn tay vén áo , thái độ hung hăng tá»±a hồ muốn xông vào động thá»§.

Ngao Bái thân thể to lá»›n , bản lãnh cao cưá»ng. Vua Khang Hy thấy hắn hùng hổ xông vào thì không khá»i giật mình kinh hãi. Bá»n thị vệ lại ở cả ngoài thư phòng , có hô hoán cÅ©ng không kịp. Huống chi bá»n chúng lại Ä‘á»u là tâm phúc cá»§a Ngao Bái , nhàvua khó mà trông cậy đưá»c.

Khang Hy Ä‘ang lúc hoang mang thì thấy Vi Tiểu Bảo nhãy vá»t ra , nhà vua cả mừng nghÄ© thầm :

-Trẫm cùng Tiểu Quế Tử hợp lực thì còn có thể cầm cự được với Ngao Bái một lúc.

Nhà vua đang ngẫm nghĩ thì thấy Ngao Bái lùilại mới hơi yên dạ.

Còn Vi Tiểu Bảo không nhịn được bất giác la hoảng đểbại lộ hành tung , gã đành đánh bạo xôngra quát tháo Ngao Bái.

Không ngỠgã vừa quát mấy tiếng thấy Ngao Báiđã vội lùi lại , gã khoan khoái vô cùng, lại lớn tiếng :

-Xá»­ tá»­ Tô Khắc Tất Cáp hay không là do Chúa thượng định Ä‘oạt. Ngươi đã vô lá»… vá»›i Chúa thượng còn toan vung quyá»n đánh ngài , thì ra ngươi không sợ toàn gia tru lục ư ?

Vi Tiểu Bảo nói câu này đúng như ý nghÄ© cá»§a Ngao Bái , hắn sợ quá xương sống toát mồ hôi lạnh ngắt. Hắn biết hành động cá»§a mình thật quá lổmãng , liá»n ngững đầu tâu vá»›i Khang Hy :

-Chúa thượng không nên nghe tiểu thái giám hồ ngôn loạn ngữ. Nô tài bao giỠcũng vẹn hai chữ trung trinh.

Vua Khang Hy mới lên ngôi chấp chính , vẫn có lòng úy kỵ Ngao Bái. Bây giỠthấy hắn có ýnhượng bộ , thì nghĩ thầm :

-Lúc này trẫm không nên làm cho hắn mấtmặt. Hãy từ từ tìm cách thâu phục hắn.

Ngao Thiếu Bảo ! Trẫm biết khanh là má»™t đại trung thần. Thái độ cá»§a khanh sở dÄ© có Ä‘iá»u đưá»ng đột là vì xung phong đánh trận đã quen , không thể giá»­ gìn ung dung văn nhả như ngưá»i Ä‘á»c sách , trẫm cÅ©ng không trách khanh vá» Ä‘iá»u đó làm chi.

Ngao Bái cả mừng tâu :

Äạ ! Dạ ! Thần hạ Ä‘a tạ thánh chúa.

Vua Khang Hy lại nói :

-Vá» việc Tô Khắc Tất Cáp , trẫm sẽ cho ban hành như lá»i khanh. Khanh là đại trung thần , hắn là đại gian thần. DÄ© nhiên là trẫm khen thưởng tôi trung , trừng phạt giannịnh.

Ngao Bái mừng quá lại tâu :

-Chúa thượng thật là một vị thánh minh. Từ nay tiểu thần nguyện càng ra sức chó ngựa để báo đáp hồng ân.

Vua Khang Hy nói :

-Hay lắm ! Hay lắm ! Äể trẫm tâu lên Hoàng thái hậu , ngày mai vào triá»u trẫm sẽ ban thưởng cho.

Ngao Bái quỳ xuống tâu :

-Äa tạ chúa thượng.

Vua Khang Hy há»i :

-Còn việc gì nữa không ?

Ngao Bái tâu :

-Không còn việc gì nữa. Hạ thần xin cáo lui.

Vua Khang Hy gật đầu. Ngao Bái tươi cưá»i lui ra.

Nhà vua chá» Ngao Bái ra khá»i phòng rồi , liá»n từ trên ghế nhãy xuống cưá»i nói :

-Tiểu Quế Tá»­ ! Äiá»u bí mật cá»§a trẫm bị ngươi phát giác mất rồi.

Vi Tiểu Bảo tâu :

-Bẩm chúa thượng ! Tiểu tử tội thật đáng chết. Trước nay vì không biết Chúa thượng là hoàng đế cứ cùng Ngài động thủ , động cước , thật là lớn mật !

Vua Khang Hy thở dài đáp :

-Hởi ơi ! Ngươi biết chuyện này rồi , từ nay không dám đấu thực sự với trẫm nữa thì còn chi là thú vị ?

Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :

-Chỉ cốt là Chúa thượng đừng quở phạt thì tiểu tử vẫn tỹ đấu chân thực với chúa thượng cũng chẳng hỠchi.

Vua Khang Hy cả mừng nói :

-Hay lắm ! Má»™t lá»i đã quyết mà không tỹ đấu thá»±c sá»± thì không phải là anh hùng hảo hán.

Nhá vua nói rồi giơ tay ra.

Vi Tiểu Bảo má»™t là không hiá»…u lá» luật chốn hoàng cung , hai là chẳng biết sợ trá»i sợ đất , cÅ©ng đưa tay ra nắm lấy tay vua cưá»i nói :

-Từ nay nếu không tỹ đấu thực sự thì không phải là hảo hán.

Rồi hai ngưá»i cùng nổi lên tràng cưá»i ha hả.

Vua Khang Hy thưá»ng khi Ä‘i vá»›i mẫu thân hay ở trước quần thần Ä‘á»u phải giá»­ má»±c thước , ra bá»™ là má»™t ngưá»i thiếu niên già dặn.

Khang Hy thấy bá»n cung nữ thái giám ká» cận luôn bên mình nên lúc nào cÅ©ng phải giá»­ vẽ nghiêm trang , không dám cá»­ động tùy tiện theo ý mình. Suốt Ä‘á»i không mấy khi đưá»c cưá»i lá»›n hay cá»­ động phóng túng. Nhưng bản tính cá»§a thiếu niên là hay ưa vui nhá»™n.Nên từ đức Hoàng đế đến bá»n ăn xin cÅ©ng Ä‘á»u thế cả.

Vua Khang Hy chỉ có lúc đụng đầu vá»›i Vi Tiểu bảo làkhông bị câu thúc , cưá»i nói tá»± nhiên. Ngàicho đó là má»™t sá»± vui thú nhất Ä‘á»i.

Hoàng thái tá»­ từ lúc ra khá»i bào thai đã chứa sẳn thành đức hoàng đế tương lai , nên cách nuôi dạy từ thưở nhá» cÅ©ng khác hẳn ngưá»i thưá»ng. Từ tiếng khóc tiếng cưá»i đến má»™t cái cất chân nhấc tay cÅ©ng Ä‘á»u ở dưới mắt giám thị cá»§a nhiá»u ngưá»i. Thật là mất hết tá»± dá» Tên tù phạm trong ngục còn có lúc được nói lá»›n hay hành động tùy ý , mà hoàng thái tá»­ phải chịu câu thúc gấp trăm lần má»™t tên tù phạm.

Vị sư phó phụ trách việc dạy há»c cho Thái tá»­ khắp má»i trưá»ng hợp chỉ sợ cá»­ chỉ cá»§a thái tá»­ Ä‘i ra ngoài lá» luật.Suốt ngày bá»n chúng sợ sệt như sắp rá»›t xuống vá»±c sâuhay bước trên đất tuyết.

Nói năng và hành động cá»§a Thái tá»­ há»… hÆ¡i lệch lạc má»™t chút là sư phó lại ôn tồn khuyến cáo. Thái tá»­ mặc ít má»™t tấm áo là vạ lá»›n trút lên đầu bá»n cung nữ , thái giám.

Con ngưá»i từ nhỠđến lá»›n , ngày nào cÅ©ng như ngày ấy , đêm nào cÅ©ng như đêm ấy , Ä‘á»u bị cai quản má»™t cách nghiêm khắc thì thật thiếu hẳn lạc thú cá»§a Ä‘á»i ngưá»i.

Trải qua bao nhiêu triá»u đại , thiếu gì hôn quân bạo chúa là bởi nguyên nhân sau khi Hoàng đế được tá»± do không bị cai quản nữa , liá»n phóng túng làm càn để phát tiết những mối u uất chất chứa trong lòng đã lâu năm , rồi xãy ra những hành động khiến ngưá»i ta không thể tưởng tượng được. Äó chẳng qua là vì Hoàng đế đã phát tiết má»™t cách quá trá»›n. Vua Khang Hy bị cai quản nghiêm khắc từ thưở nhá». Äến khi chấp chính , thỉnh thoảng lại được lìa xa bá»ncung nữ thái giám , không cho theo sát bênmình. Do đó ngài được hưởng lạc thú tá»± do cùngVi Tiểu Bảo.

Trong nhà bách tính , bất cứ đứa nhỠnào cũng được chơi đùa nhãy nhót la hét hay đánh đấm náo loạn. Vị Hoàng đế thiếu niên này mà được thế là có phúc phận.

Nhá vua nắm tay Vi Tiểu bảo dặn :

-Khi có ngưá»i thì ngươi hãy kêu ta bằng Hoàng thượng , còn lúc vắng thì chúng ta cứ tá»± do như trước.

Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :

-Thế thì còn gì hay bằng ? Tiểu tử không bao giỠngỠđến ngài là Hoàng đế , vẫn yên tríhoàng đế phải là một ông già râu tócbạc phơ.

Vua Khang Hy nghĩ thầm :

-Ngay cả đức Tiên đế lúc còn tại thá»i cÅ©ng chưa phảilà ông già đầu râu tóc bạc. Sao thằng nhá»này lại không biết ?

Ngài liá»n há»i :

-Chẳng lẽ Hải lão công chẳng nói chuyện gì vá»trẫm vá»›i ngươi ư ?

Vi Tiểu Bảo lắc đầu đáp :

-Không có đâu. Lão chỉ dạy tiểu tử luyện võ. Hoàng thượng ! Ai dạy võ công cho Hoàng thượng ?

Vua Khang Hy cưá»i há»i lại :

-Ta đã bảo lúc vắng ngưá»i thì cứ như trước , sao còn kêu bằng hoàng thượng ?

Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :

-Phải rồi ! Trong lòng tiểu tử còn có chổ hoang mang.

Vua Khang Hy thở dài nói :

-Ta đã liệu trước sau gì khi ngưoi biết được ta là Hoàng đế là không dám tỹ võ tự nhiên như trước nữa.

Vi Tiểu Bảo nói :

-Tiểu tá»­ xin cố gắng , nhưng e rằng không phải chuyện dá»…. Này ! Tiểu Huyá»n Tá»­ ! Võ công ngươi đã được ai truyá»n thụ ?

Vua Khang Hy đáp :

-Ta không thể nói được , ngươi há»i cái đó làm chi?

Vi Tiểu Bảo nói :

-Ngao Bái tá»± cho mình là võ công ghê gá»›m , hắn dÆ¡ tay xắn áo vá»›i ngươi khác nào muốn xông vào đánh. Ta nghÄ© rằng võ công cá»§a sư phụ ngươi rất cao thâm thì ngươi má»i sư phụ ngươi đối phó vá»›i hắn vậy.

Vua Khang Hy tá»§m tÄ©m cưá»i nói :

-Không được ! Sư phụ ta có lý nào hànhđộng như vậy?

Vi Tiểu Bảo nói :

-Äáng tiếc sư phụ ta là Hải lão công đã Ä‘ui mắt mất rồi , không thì để má»i lão lại đánh vá»›i Ngao Bái , chắc là lão có thể thắng hắn. à phải rồi !

Sáng mai chúng ta hai ngưá»i liên thá»§ đấu vá»›i hắn má»™tkeo , ngươi tính có được không ?

Ngao Bái tuy nói là đệ nhất dÅ©ng sÄ© ở Mãn Châu , nhưng hai ngưá»ichúng ta hiệp lá»±c tỹ đấu , chưa chắc đã chịu thua hắn.

Vua Khang Hy cả mừng reo lên :

-Tuyệt diệu ! Tuyệt diệu !

Nhưng nhà vua lại nghÄ© đến việc này quyết không thể thá»±c hành được liá»n lắc đầu thở dài nói :

-Hoàng đế mà đi đánh nhau với đại thần thì còn chi thể thống gì nữa?

Vi Tiểu Bảo nói :

-Vậy ngươi đừng làm Hoàng đế nữa được không ?

Vua Khang Hy gật đầu khen thầm :

-Tên tiểu thái giám Vi Tiểu Bảo này muốn làm sao là làm như vậy. Tuy gã ở trong hoàng cung mà vẫn tiêu dao tự tại.

Nhắc tới Ngao Bái , nhà vua nghĩ đến lúc nảy hắn dương mày trợn mắt , cử chỉ hung hăng sùng sục tiến vào nên nhà vua hãy còn sợ hải , nghĩ bụng :

-Thằng cha này vô lá»… vá»›i tạ Hắn muốn giết ai là phải giết ngay , chẳng coi ta vào đâu. Nếu vậy hắn là Hoàng đế chứ không phải tạ Nhưng trong triá»u bây giá» khôngcó ai coi quản bá»n thị vệ Ä‘á»u do hắn thống lãnh. Cả cáckỳ đội cÅ©ng do hắn Ä‘iá»u động , ta chưa thể xuống chỉ giết hắn được.

Nhà vua bèn tự nhủ :

-Muốn cho Ngao Bái khá»i làm loạn và giết được ta thì trước hết ta hãy thay đổi ngưá»i khác làm thị vệ thống lãnh , rồi tước binh quyá»n trong tay hắn. Sau cùng cất chức phụ chính đại thần , sai Ä‘em ra ngoài cá»­a ngá» môn chém đầu má»›i hả được mối giận này.

Nhưng rồi nhà vua lại nghĩ :

-Kế này cÅ©ng không ổn. Khi ta vừa đổi ngưá»i thị vệ thống lãnh. Ngao Bái biết ngay là ta có ý trừng trị hắn. Trong tay hắn nắm binh quyá»n rất lá»›n vậy ta phải tiên hạ thá»§ vi cưá»ng , nếu chần chá» sẽ gặp tai há»a. Bây giá» ta hãy kín chuyện không để lá»™ ra ngoài mặt mà cần nghÄ© biện pháp hoàn thiện rồi hãy đối phó vá»›i hắn. Cả đối vá»›i Tiểu Quế Tá»­ này ta vẫn phải tá» ra không có quyết định gì.

Nhá vua nghÄ© vậy liá»n nói :

-Ngươi vỠbảo với Hải lão công cố luyện võ nữa đi. Sáng mai chúng ta lại đến chổ cũ tỹ thí.

Vi Tiểu Bảo đáp :

- Dạ !

Vua Khang Hy lại dặn :

-Câu chuyện giữa ta và Ngao Bái ngươi đừng nói với ai.

Vi Tiểu Bảo đáp :

-ÄÆ°á»£c rồi ! Hiện giá» không có ai , ta muốn Ä‘i làđi không cúi đầu thỉnh an vá»›i ngươi nữa.

Vua Khang Hy cưá»i khanh khách nói :

-Không cần phải thế.

Vi Tiểu Bảo tuy chưa đánh cắp được pho Tứ Thập Nhị chân kinh nhưng phát giác ra ngưá»i cùng mình tỹ võ hàng ngày chính là đức Hoàng thượng hiện nay , trong lòng phấn khởi vô cùng.

May mà Hải lão công cặp mắt Ä‘ui mù nên không nhìn rõ nét mặt gã há»›n hở khác má»i ngáy. Lão chỉ biết bá»­a nay gã nói nhiá»u mà không hiá»…u gã đã gặp Ä‘iá»u chi sung sướng. Lão há»i dò mấy câu , nhưng gã cảnh giác dị thưá»ng , khôngnói lá»™ Ä‘iá»u chi hết.

Hôm sau Vi Tiểu Bảo lại tỹ võ cùng vua Khang Hỵ Gã đã định bụng là cứ tỹ đấu như ngày thưá»ng , nhưng khi gã nhá»› đến ngài là Hoàng đế nên lúc phòng vệ thì hắn giá»­ mình rất nghiêm mật , còn lúc ra chiêu phản kích thì bất giác biến thành vô lá»±c.

Vua Khang Hy hiễu rõ tâm lý gã , nên cũng không vận toàn lực để tấn công vì ngài nghĩ rằng :

-Äối phương đã có lòng úy kỵ mà mình tấn công mãnh liệt thì có thắng cÅ©ng là bất võ.

Hai ngưá»i đánh nhau má»™t lúc , Vi Tiểu Bảo đã thua hai keo.

Nhá vua liá»n thở dài nói :

-Tiểu Quế Tử ! Hôm qua ngươi vào ngự thư phòng làm chi vậy?

Vi Tiểu Bảo đáp :

-Hôm qua Ôn Hữu Äạo bị cảm nóng lạnh , không dậy được , anh em gã nhá» ta vào ngá»± thư phòng để giúp chúng lau chùi quét dá»n , nhưng ta làm không quen thành thá»­ chậm trể má»™t chút mà đưá»c gặp ngươi.

Gã vốn sở trưá»ng vá» nghá» nói dối nên ăn nói trôi chảy mà sắc mặt vẫn không thay đổi , cÆ¡ hồ chính gã cÅ©ng tin như vậy.

Vua Khang Hy nói :

-Ngươi biết ta là Hoàng đế thành ra bửa nay cuộc tỹđấu không thể chân thật được nữa.

Vi Tiểu Bảo đáp :

-Ta cũng thấy bửa nay ta ra chiêu không có kình lực.

Vua Khang Hy nói :

Ta muốn nghĩ đánh ở tại đây. Chúng ta không tỹ đấu được một cách chân thực thì ta đành coi ngươi đánh với kẽ khác cũng thú. Ngươi hãy đi theo để ta thay áo rồi cùng đến "Bố khố".

Vi Tiểu Bảo há»i :

- Phòng "Bố khố" ở đâu? Phải chăng là kho chứa vải?

Vua Khang Hy cưá»i đáp :

-Không phải đâu. Phòng Bố khố là nÆ¡i bá»n võ sÄ© luyện võ công , luyện đô vật.

Vi Tiểu Bảo vổ tay cưá»i nói :

-Nếu thế thì thật là hay !

Nguyên hàng ngày vua Khang Hy Ä‘i tỹ võ vá»›i ViTiểu Bảo lại mặc quần áo khác để khá»i lá»™ chân tướng.

Bây giỠngài vỠphòng thay áo. Vi Tiểu Bảo cũng theo sau.

Vua Khang Hy mặc áo bào rối , mưá»i sáu tên thái giám Ä‘i theo tiá»n hô hậu á»§ng. Khi ngưá»i tá»›i phòng Bố khố coi bá»n võ sÄ© luyện đô vật , ngài giá»­ vẽ trang nghiêm không còn cưá»i đùa giởn vá»›i Vi Tiểu bảo nữa.

Bá»n võ sÄ© thấy vua Khang Hy ngá»± giá tá»›i nÆ¡i , chúngliá»n hết sức tỹ đấu.

Nhà vua lại kêu một võ sĩ to béo đến phán bảo :

Tên tiểu thái giám này ká» cận bên mình trẫm cÅ©ng há»c được má»™t chút nghỠđô vật. Vậy ngươi hãy dạy gã mấy thá»§ thức xem sao.

Nhà vua quay lại bảo Vi Tiểu Bảo :

-Ngươi há»c võ Ä‘i.

Nhà vua vừa nói vừa nháy mắt.

Cả vua Khang Hy lẫn Vi Tiểu bảo Ä‘á»u ngó thấy tên võ sÄ© kia tuy thân thể to lá»›n nhưng tay chân vụng vá» , khôngphải là đối thá»§ cá»§a Vi Tiẻu Bảo.

Hai gã vào trưá»ng đấu má»›i xoay sở mấy chiêu , Vi Tiểu Bảo liá»n ra đòn "Thuận thá»§y thôi chu" mượn sức ngưá»i đánh lại ngưá»i , đẩy tên võ sÄ© té xuống như kiểu chó ăn phân.

Bá»n võ sÄ© cùng các thái giám Ä‘á»u lá»›n tiếng reo hò.

Vua Khang Hy cũng thích chí sai tên thái giám hầu cận lấy một lượng bạc thưởng cho Tiểu Bảo , Ngài nghĩ thầm :

-Võ công của Tiểu Quế Tử hãy còn kém ta mà gã vật được tên võ sĩ to lớn thì dĩnhiên ta cũng vật ngã được hắn.

Tuy ngài trong lòng ngứa ngáy rạo rá»±c muốn tỹ đấu nhưng nghÄ© mình là bậc chí tôn , chẳng thể xuống trưá»ng động thá»§ , đành bóp bụng thở dài , nhìn tên thái giám hầu cận nói :

-Ngươi hãy đi lựa lấy ba chục tên tiểu thái giám cở 14 , 15 tuổi và bảo chúng hàng ngày luyệnvõ công. Tên nào tiến bộ mau lẹ như Tiểu Tiểu Tử , trẫm sẽ ban thưởng cho.

Tên thái giám vâng lá»i nhưng nghÄ© bụng :

-Hoàng đế hãy còn tính trẻ con mới nghĩ ra trò chơi mới mẻ này.

Vi Tiểu Bảo vừa vào nhà , Hải lão công há»i ngay đến chuyện tỹ võ giữa gã và Tiểu Huyá»n Tá»­. Gã nói ba hoa tá»±a hồ như trải qua má»™t trận đại chiến , cả hai bên cùng phấn khởi phi thưá»ng. Nhưng Hải lão công diá»u tra cặn kẻ liá»n phát giác ra chổ sÆ¡ hở. Lảo sa sầm nétmặt , xẳng giá»ng :

-Tiểu Huyá»n Tá»­ làm sao? Hôm nay gã mắc bệnh ư ?

Vi Tiểu Bảo đáp :

-Không phải đâu. Bất quá tinh thần không được thoãi mái mà thôi.

Hải lão công hừ một tiếng rồi nói :

-Ngươi hãy ká»… tưá»ng tận từng chiêu thức từ đầu chí cuối cho ta nghe.

Vi Tiểu Bảo biết rằng không thể giấu diếm được nữa , liá»n Ä‘em hết tình hình tỹ võ thuật lại má»™t lượt.

Hải lão công ngững đầu chậm rãi nói :

-Vá» chiêu này hiển nhiên là ngươi có thể dùng thá»§ pháp Khổ ải hồi đầu chụp đầu gã đè sang bên trái , thì ngươi lại ra chiêu Hiệp sÆ¡n khởi hải định ôm ngưá»i gã đưa lên nên má»›i thất bại ,phải chăng ngươi có ý nhượng bá»™ hắn hay vì lýdo nào khác ?

Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :

-Không phải tiểu tử cố ý nhượng bộ , nhưng thấy gã tỹ đấu một cách rất lịch sự nên tiểu tử ra tay cũng có ý khoan dung một chút. Tiểu tử đã là bạn thân với gã dĩ nhiên là không thể cạn tàu ráo máng.

Gã nghĩ tới mình được làm bạn thân với Hoàng đế thì trong lòng rất lấy làm đắc ý.

Hải lão công há»i :

-Ngươi là bạn thân với gã ư ? Chà ! Chẳng phải là ngươi không cạn tàu ráo máng đánh gã mà thực ra ngươi không dám đụng đến mình gã. Chắc ngươi ngươi...biết rồi chứ gì ?

Vi Tiểu Bảo xiết đổi kinh nghi , há»i :

-Biết Ä‘iá»u chi?

Hải lão công há»i lại :

-Chính gã tự nói hay là ngươi tự mìnhphát giác ?

Vi Tiểu Bảo lại há»i :

-Công công nói sao tiểu tử không hiểu.

Hải lão công lớn tiếng :

-Tại sao ngươi biết chân tướng cá»§a Tiểu Huyá»n Tá»­ ?

Lão vừa nói vừa vươn tay ra chụp cổ tay trái gã.

Vi Tiểu Bảo bị đau đớn tới xương tủy , cổ tay gã bật lên tiếng lách cách tựa hồ gảy xương. Gã vội la lớn :

-Äầu hàng. Tiểu tá»­ xin đầu hàng !

Hải lão công nằng nặc há»i :

-Sao ngươi lại biết ?

Äồng thá»i lão gia tăng kình lá»±c bóp cổ tay Vi Tiểu Bảo.

Vi Tiểu Bảo tiếp tục la :

-Tiểu tử đã xin đầu hàng , sao công công còn chưa buông tay?

Hải lão công nói :

-Ta há»i ngươi Ä‘iá»u đó , ngươi phải trả lá»i cho thành thá»±c đã.

Vi Tiểu Bảo nói :

-ÄÆ°á»£c rồi. Công công có biết Tiểu Huyá»n Tá»­ là ai thì tiểu tá»­ má»›i nói rõ nguyên nhân ,bằng không thì dù công công có bóp chết tiểu tá»­ cÅ©ng không nói đâu.

Hải lão công đáp :

-Cái đó có chi kỳ lạ. Tiểu huyá»n Tá»­ là đức Hoàng thượng đương kim. Ngay từ buổi đầu dạy võ công cho ngươi ,ta đã biết rồi.

Vi Tiểu Bảo cả mừng nói :

-Té ra công công đã biết từ trước mà còn dấu diếm tiểu tử mới khổ chứ. Bây giỠtiểu tử có nói ra cũng không ngại gì nữa.

Gã liá»n Ä‘em vụ Ngao Bái hung hăng vá»›i vua Khang Hy hôm trước ở trong ngá»± thư phòng ká»… lại. Gã thuật luôn cả bá»­a nay tại phòng Bố khố gã đánh ngã má»™t tên võ sÄ© to béo và gã ra chiá»u há»›n hở.

Hải lão công chú ý lắng tai nghe không ngá»›t há»i xen vào :

-Vi Tiểu Bảo kễ xong chuyện nói :

-Hoàng thượng đã dặn tiểu tử không được đem chuyện này nói với ai. Nếu công công tiết lộ là cả hai ta cùng mất đầu đó.

Hải lão công nói :

-Hoàng thượng đã là bạn thân với ngươi tất không giết ngươi mà chỉ giết ta.

Vi Tiểu Bảo nhơn nhơn đắc ý đáp :

-Công công biết vậy là hay.

Hải lão công trầm ngâm má»™t chút rồi há»i :

-Hoàng thượng muốn lá»±a ba chục tên tiểu thái giám cho luyện võ nghệ để làm gì vậy? Chắc là ngài ngứa nghá» , ngài không tỹ đấu vá»›i ngươi được sẽ cùngbá»n chúng tỹ đấu.

Lão đứng dậy Ä‘i vòng quanh trong nhà hÆ¡n mưá»i vòng rồi há»i :

-Tiểu Quế Tử ! Ngươi có muốn thân thiện với Hoàng thượng không ?

Vi Tiểu Bảo đáp :

-Hoàng thượng là bạn thân với tiểu tử , để làm vui cho ngài đã là bạn thân rồi.

Hải lão công lớn tiếng :

Ta dặng ngươi câu này ngươi phải ghi vào lòng. Từ nay Hoàng thượng có nói gì đến chuyện thân tình vá»›i ngươi thì bất luận tưá»ng hợp nào ngươi cÅ©ng đừng thừa nhận. Ngươi phải tá»± lượng mình đã là cái cóc gì mà làm bạn thân thá»±c sá»± vá»›i Hoàng thượng được ? Hiện nay ngài còn là má»™t đứa nhá» , cao hứng thì nói vậy mà thôi , chứ đâu phảichuyện thật ? Ngươi mà còn nói nhăng nói cànthì hãy coi chừng cái đầu trên cổ đó.

Vi Tiểu Bảo là má»™t đứa nhá» rất thông minh. Gã cÅ©ng biết không thể bạ đâu nói đó. Bây giá» Hải lão công dùng lá»i nghiêm nghị cảnh tỉnh , gã thè lưỡi ra đáp :

-Từ nay dù có bị chặc đầu , tiểu tá»­ cÅ©ng không dám nói. Có Ä‘iá»u đầu bị chặc rá»›t xuống rồi còn nói được hay không thì lại là má»™t vấn đỠcần phải nghiên cứu lại.

Hải lão công đằng hắng má»™t tiếng rồi há»i :

-Ngươi có muốn há»c môn võ công thượng thừa haykhông ?
Tài sản của ngocvosong1986

  #17  
Old 01-06-2008, 07:36 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 16


Äại Từ Äại Bi Thiên Diệp Thá»§


Vi Tiểu Bảo nghe Hải lão công há»i vậy cả mừng đáp :

-Công công vui lòng truyá»n thụ môn võ công thượng thừa cho tiểu tá»­ thì còn gì hay hÆ¡n nữa. Công công Æ¡i ! Bản lãnh cá»§a công công đã đạt đến trình độ siêu quần mà không chịu thu nạp đồ đệđể truyá»n thụ tuyệt kỹ há đó chẳng là má»™t Ä‘iá»u đáng tiếc ư ?

Hải lão công nói :

- Ở Ä‘á»i , kẽ thâm hiểm gian trá thì nhiá»u , còn ngưá»i thá»±c thà trung hậu lại rất ít. Nếu thu nạp đồ đệ tệhại , thưá»ng khi mưu hại cả sư phụ thì thà rằng chẳng có đồ đệ còn hÆ¡n.

Vi Tiểu Bảo động tâm tá»± há»i :

-Ta làm mù mắt lão , hay là lão đã biết rồi?

Nhưng gã thấy thần sắc Hải lão công vẫn trÆ¡ trÆ¡ như không có gì giận dá»—i liá»n nói :

-Äúng thế ! Muốn cho công công tin lòng và tá» dạ trung thành vá»›i công công không phải là chuyện dá»… dàng. Công công Æ¡i ! Công côngsai tiểu tá»­ đến ngá»± thư phòng hành động , tiểu tá»­ dùbị mất đầu cÅ©ng quyết liá»u chết mạo hiểm để lấy cắp pho Tứ Thập Nhị chânkinh vá» cho công công , nhưng trong thư phòng đức Hoàng thượng có đến hàng ngàn hàng vạn cuốn sách , mà tiểu tá»­ lại ít chữ nghÄ©a...

Hải lão công ngắt lá»i :

- Ồ ! Ngươi biết ít chữ nghĩa !

Vi Tiểu Bảo giật nẩy mình la thầm :

-Trá»i Æ¡i ! Chết rồi ! Không biết Tiểu Quế Tá»­ biết chữ nhiá»u hay ít ? Nếu gã biết nhiá»u mà ta nói câu này tức bại lá»™ hành tung.

Gã vội chữa :

-Tiểu tá»­ đã kiếm lui kiếm tá»›i mà chẳng thấy pho Tứ Thập Nhị chân kinh đâu. Nhưng cái đó không cần.Rồi đây tiểu tá»­ thưá»ng ra vào ngá»± thư phòng thìpho sách đó tất có ngày lấy được.

Hải lão công nói :

-Ngươi không lãng quên là hay rồi.

Vi Tiểu Bảo nói :

-Tiểu tá»­ quên thế nào được ! Công công đối đãi vá»›i tiểu tá»­ đã Ä‘em lòng thương yêu không biết đến thế nào mà ká»… , nếu tiểu tá»­ không nghÄ© cách báo Ä‘á»n thì uổng cả má»™t Ä‘á»i.

Hải lão công miệng lẩm bẩm :

- á»’ !...Nếu không nghÄ© cách báo Ä‘á»n thì uổng cả má»™t Ä‘á»i.

Lão nhắc lại câu này bằng má»™t giá»ng lạnh như băng.

Vi Tiểu Bảo nghe thanh âm lão không khá»i á»›n lạnh xương sống.

Gã liếc mắt ngó trộm Hải lão công , thấy lão tuyệt không lộ vẽ gì khác lạ , gã khôngsao hiểu được tâm trạng lão , bất giác bụng bảo dạ :

-Lão con rùa này thật đáo để. Lão biết Tiểu Huyá»n Tá»­ chính là Hoàng thượng mà không hé răng hé lợi. Ta phải coi chừng lắm má»›i được. Lão mà biết ta làm cho lão Ä‘ui mắt thì lão bóp chết ta lúc nào không biết.

Hai ngưá»i đối diện nhau lẳng lặng hồi lâu. Bá»—ng Vi tiểu Bảo từ từcất bước rất khẻ chuyá»…n ra phía ngoài cá»­a. Gã hồi há»™pchú ý coi để chá» xem há»… thấy Hải lão công lá»™ vẽbất thiện là lập tức chạy vá»t ra ngoài và quyết ýchuồn khá»i hoàng cung không bao giá» trở lại nữa.

Bá»—ng nghe Hải lão công há»i :

-Từ nay ngươi đừng dùng phép đại cầm nã thá»§ tỹ đấu vá»›i Hoàng thượng. Ngươi có há»c nữa cÅ©ng Ä‘á»u là phép phân cân thác cốt khiến cho ngưá»i ta trật khá»›p , bông gân , thì dùng để đối phó vá»›i hoàng thượng thế nào được.

Vi Tiểu bảo đáp ;

-Công công nói phải lắm !

Hải lão công nói :

-Bá»­a nay ta dạy ngươi má»™t môn công phu gá»i là Äạitừ đại bi thiên phật thá»§.

Vi Tiểu Bảo nói :

-Tên môn này rất kỳ quái ! Tiểu tá»­ chỉ nghe nói đến Äại từ đại bi cứu khổ cứu nạn Quan thế âm bố tát.

Hải lão công há»i :

-Ngươi đã được coi đức Quan thế âm bao giỠchưa?

Vi Tiểu Bảo đáp :

-Thiên thá»§ quan âm ư ? Tiểu tá»­ trông thấy rồi. Trên mình đức quan thế âm bồ tát má»c rất nhiá»u taỵ Má»—i bàn tay cầm má»™t thứ chứ không giống nhau. Tay thì cầm bình nước , tay thì cầm cành cây. Lại có tay cầm giá» , cầm nhạc , trông hay đáo để.

Hải lão công há»i :

-Ngươi coi thấy tượng Thiên thủ Quan âm ở trong chùa Dương Châu phải không ?

Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi há»i lại :

-Trong chùa Dương Châu nào?,,,

Gã tưởng chừng Hải lão công biết rõ tông tích mình ỡ Dương Châu , toan chạy vá»t ra cá»­a.

Bá»—ng nghe Hải lão công lại há»i :

-Ngươi ở Dương Châu đến hoàng cung từ ngày lên6 lên 7 thì phải. Lúc nhỠtuổi ngó thấy tượngBồ tát mà bây giỠcòn nhớ được ư ?

Vi Tiểu Bảo thở phào một cái nghĩ bụng :

-Té ra Tiểu Quế Tá»­ cÅ©ng là ngưá»i ở Dương Châu. Chuyện trùng hợp ká»… ra cÅ©ng kỳ.

Gã vội đáp :

Từ ngày 7 tuổi , tượng đức Quan âm bồ tát , tiểu tá»­ chỉ nhá»› được rất nhiá»u tay , còn ngoài ra quên hết cả.

Hải lão công "ồ" má»™t tiếng rồi há»i :

-Ngươi phát rét ư ? Sao không lấy nhiá»u thêm áo mà mặc ?

Vi Tiểu Bảo đáp :

-Tiểu tử không rét.

Hải lão công há»i :

-Sao ta nghe giá»ng nói cá»§a ngươi hÆ¡i run ?

Vi Tiểu Bảo đáp :

-Tiểu tử vừa gặp một cơn gió lạnh phát rét , nhưng bây giỠthì hết rồi.

Hải lão công nói :

-Bên cửa gió lạnh , ngươi vào đi thôi.

Vi Tiểu Bảo "dạ" một tiếng đi vào mấy bước nhưng không dám đến gần bên Hải lão công.

Hải lão công nói :

-Äại từ đại bi Thiên diệp thá»§ là công phu nhà Phật , há»… động thá»§ là ká»m chế đối phương nhưng không giết ngưá»i.

Thật là môn võ nhân từ nhất thiên hạ.

Vi Tiểu Bảo cả mừng nói :

-Môn công phu này mà không đã thương đối phương thì có động thủ với Hoàng thượng cũng không hỠgì. Thật là hay quá.

Hải lão công nói :

-Có Ä‘iá»u môn này rất khó há»c. Cả thẩy gồm ngàn chiêu. Nếu trí nhá»› cá»§a ngươi cưá»ng kiện thì má»—i ngày há»c được mưá»i ba chiêu và ba tháng là xong hết.

Vi Tiểu Bảo nói :

-Vậy tiểu tử ráng luyện cho thành công.

Hải lão công nói :

-Ngươi hãy lại gần đây.

Vi Tiểu Bảo dạ má»™t tiếng rồi tiến lại vài bước , nhưng vẫn đứng cách Hải lão công mấy thước , Hải lão công há»i :

-Ngươi sợ ta ăn thịt hay sao mà không dám đến gần ?

Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :

-Thịt tiểu tử đắng lắm không ăn được.

Hải lão công đột nhiên vung tay trái đánh ra.

Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi , tránh qua mé hữu , bỗng sau lưng gã bật lên hai tiếng "cách , cách ". Gã đã bị Hải lão công đánh trúng phải quỳ ngay xuống đất không nhút nhích được.

Vi Tiểu Bảo cực kỳ kinh hãi la thầm :

-Há»ng hết rồi ! Phen này...Chắc chết vá» tay lão.

Hải lão công nói :

-Äây là chiêu thứ nhất cá»§a công phu "Äại từ đại bi Thiên diệp thá»§" tên gá»i "Nam hải lá»… phật". Trên lưng ngươi bị đánh trúng hai nÆ¡i huyệt đạo là huyệtThiên tôn và huyệt Chí đưá»ng. Ngươi nhá»› kỹ lấy.

Lão nói rồi vươn tay ra ấn vào hai nơi huyệt đạo ở sau lưng Vi Tiểu bảo.

Vi Tiểu Bảo định thần lại , từ từ đứng lên , nghĩ bụng :

-Té ra lão con rùa dạy võ công cho mình. Lão làm mình phải một phen bở vía.

Hôm ấy Hải lão công dạy Vi Tiểu Bảo được có bachiêu , rồi nói :

-Ngày đầu tiên bao giỠcũng khó khăn hơn. Từ nay trở đi nếu ngươi cố công rèn luyện thì rồi đây sẽ mau lẹ hơn.

Hôm sau Vi Tiểu Bảo không đi đánh bạc nữa , gãđến ngay căn nhà nhỠchỠvua Khang Hy tới để tỹ võ. Gãbiết những thứ điểm tâm bày ra trên bàn làđể cho Hoàng thượng dùng nên không dám ănvụng nữa.

Gã đợi đến quá nữa giỠmà vẫn chưa thấy Hoàng thượng tới thì nghĩ thầm :

-Phải rồi ! Ngài tỹ võ với mình chẳng thấy thú gì nên không tới nữa.

Gã liá»n Ä‘i tá»›i ngá»± thư phòng thì thấy vua Khang Hy Ä‘ang đưa chân đá má»™t cái ghế dạ Long nhan ra chiá»u tức giận , miệng không ngá»›t la :

- Äá chết mi ! Äá chết mi !

Vi Tiểu Bảo tá»± há»i :

-Phải chăng Hoàng thượng đang luyện môn Thích thoái công phu?

Gã không dám tiến vào kinh động , thá»ng tay đứng yên má»™t bên.

Vua Khang Hy đá ghế một lúc , ngững đầu nhìn lên thấy Vi Tiểu Bảo thì mặt rồng hớn hở nói :

-Ta đang buồn quá , ngươi tới dỡn cho vui.

Vi Tiểu Bảo nói ngay :

-Hải lão công má»›i dạy ta má»™t môn võ khác kêu bằng Äại từ đại bi Thiên diệp thá»§. Môn này lợi hại hÆ¡n Äại cầm nã thá»§ nhiá»u. Lão còn bảo ta há»c hết môn này thì ngươi không địch nổi.

Vua Khang Hy há»i :

-Công phu gì vậy? Ngươi xử thử cho ta coi.

Vi Tiểu bảo nói :

-ÄÆ°á»£c rồi !

Gã liá»n bắt đầu thi triển chiêu thức "Nam hải lá»… phật" "Nhưngưu phụ trá»ng" , "Kim ngá»c ngõa lịch" , "Hoàn tố tệ bạch", "Nhân mệnh hô hấp" cả thảy năm chiêu đánh vàobả vai , ngá»±c bên trái , đùi bên phải vàcổ há»ng năm chổ huyệt đạo trên ngưá»i vua Khang Hỵ Chiêu nàogã cÅ©ng chỉ dùng ngón tay khẽ quẹt vào.

Môn Äại từ đại bi Thiên diệp thá»§ biến hóa rất tinh vi , quả nhiên khác xa vá»›i Äại cầm nã thá»§.

Vua Khang Hy không kịp phòng ngừa , chẳng tránh đượcchiêu nào.

Vi Tiểu Bảo ra tay rất nhẹ , dĩ nhiên không đánh cho nhà vua phải đau đớn. Nếu tỹ đấu thực sự thì chỉ một chiêu cũng đũ làm cho ngài bị thương.

Vua Khang Hy "ồ" một tiếng rồi nói :

-Môn võ này quả nhiên tuyệt diệu ! Sángmai ngươi lại tá»›i đây , ta Ä‘i má»i sư phụ dạy môn thượng thừađể tỹ đấu vá»›i ngươi.

Vi Tiểu Bảo nói :

-Hay lắm ! Hay lắm !

Gã vá» nhà Ä‘em hết những lá»i cá»§a vua Khang Hy ká»… lại cho Hải lão công nghe.

Hải lão công nói ;

-Không hiểu sư phụ ngài sẽ dạy môn gì ? Bá»­a nay ngươi hãy há»c thêm mấy chiêu Thiên diệp thá»§ nữa.

Thế rồi lão dạy Vi Tiểu bảo sáu chiêu má»›i là "Kinh lý quan ảnh" , "Thá»§y trung tróc nguyệt" , "Phù vân khứ lại" , "Thá»§y bào xuất má»™c" , "Má»™ng lý minh minh" , "Giác hậu không không". Sáu chiêu này Ä‘á»u là những chiêu số cao thâm rất má»±c , biến ảo khôn lưá»ng ,nhiá»u hư thức mà ít thá»±c chiêu.

Vi Tiểu Bảo chỉ cố gắng nhá»› lấy chiêu thức còn chổ ảo diệu bên trong thì trong lúc nhất thá»i gã chưa hiá»…u hết được.

Hôm sau Vi Tiểu Bảo đến ngá»± thư phòng thì thấy bốn tên thị vệ đứng gát ở ngoài cá»­a. Gã còn Ä‘ang ngần ngừ thì má»™t tên thị vệ cưá»i há»i :

-Phải chăng các hạ là Quế công công ? Äức Hoàng thượng phán bảo há»… thấy công công đến thì má»i vào ngay.

Vi Tiểu Bảo sá»­ng sốt há»i :

-Quế công công nào vậy?

Nhưng rồi gã nghÄ© ra ngaỵ Quế công công chắc là lão gia rồi. Tên thị vệ này biết lão gia là ngưá»i thân tín cá»§a Hoàng thượng nên ăn nói lịch sá»±.

Vi Tiểu Bảo nghÄ© vậy rồi gật đầu mÄ©m cưá»i nói :

-May lắm ! May lắm ! Không hiễu bốn vị quý tính là gì ?

Gã ở trong cung má»™t thá»i gian khá lâu nên cách ăn nói theo kiểu Bắc Kinh đã há»c được đến tám chín phần. Tuy gã nói chưa trúng chữ cả mưá»i nhưng đã thuá»™c làu.

Bốn tên thị vệ xưng danh rồi , Vi Tiểu Bảo còn nói mấy câu khách sáo.

Má»™t tên thị vệ cưá»i nói :

-Má»i các hạ vào lẹ Ä‘i. Äức Hoàng thượng đã há»i tá»›i các hạ mấy lần rồi đó.

Vi Tiểu Bảo tiến vào thư phòng.

Vua Khang Hy Ä‘ang ngồi trên ghế nhãy lên cưá»i há»i :

-Năm chiêu của ngươi bửa qua , ta đã được sư phụ dạy cách phá giải rồi. Bây giỠchúng ta thử dượt lại coi.

Vi Tiểu Bảo gạt đi :

-Sư phụ ngươi bảo phá được là phá được , bất tất phải thử thách nữa.

Vua Khang Hy không chịu nói :

-Sao lại không thá»­ ? Thế nào cÅ©ng phải thá»­ coi má»›i được. Ngươi hãy đến tỹ võ sãnh cá»§a chúng ta trước Ä‘i , nhưng phải khéo đừng để ngưá»i ngoài biết. Ta sẽ đến đó sau.

Vi Tiểu Bảo gật đầu rồi Ä‘i thẳng tá»›i căn phòng nhá».

Vua Khang Hy vừa má»›i há»c được chiêu thức má»›i , ngài nóng lòng muốn thá»­ thách nên chỉ trong khoảnh khắc cÅ©ng tá»›i nÆ¡i ngay.

Hai ngưá»i bắt đầu động thá»§. Quả nhiên vua Khang Hy thi triển thá»§ pháp tuyệt diệu phá giải được năm chiêu cá»§a Vi Tiểu Bảo hôm trước.

Vi Tiểu Bảo thấy những chiêu số cá»§a nhà vua rất cao minh thì trong lòng kính phục vô cùng. Gã há»i :

-Công phu của ngươi đó kêu bằng gì ?

Vua Khang Hy đáp :

-Cái đó là Bát quái du long chưởng , sư phụ ta còn bảo : Äại từ đại bi thiên diệp thá»§ cá»§a ngươicó cả ngàn chiêu , thật là nhiá»u quá.Còn Bát quái du long chưởng chỉ có támlần tám là 64 chiêu , nhưng nó quanh Ä‘i quẩn lại, biến hóa khôn lưá»ng đũ để đối phó vá»›i ngàn thứcThiên diệp thá»§ cá»§a ngươi.

Vi Tiểu Bảo há»i :

-Nhưng trong hao môn này , môn nào lợi hại hơn?

Vua Khang Hy đáp :

-Ta cÅ©ng đã đưa vấn đỠnày ra há»i sư phụ thì ngưá»i nói : Cả hai môn Ä‘á»u là những quyá»n pháp , chưởng pháp vào bậc thượng thặng , khó mà so bì được hÆ¡nkém. Ai công lá»±c cao thâm , thi triển chiêu thứcxảo diệu là ngưá»i đó thắng.

Vi Tiểu Bảo mừng rỡ nói :

-Có thế tỹ đấu má»›i thú. Chứ nếu ngươi thắng mãi , ta thua hoài hay ngược lại thì còn cố há»c làm gì nữa.

Vua Khang Hy nói :

-Ngươi khá»i lo Ä‘iá»u đó.

Vi Tiểu Bảo nói :

-Hôm qua ta há»c được sáu chiêu má»›i. Bây giá» lại thá»­ coi.

Chàng liá»n thi triển sáu chiêu : "Kính lý quan ảnh" , "Thây trung trúc nguyệt" , ""Phù vân khứ lai" , "Thá»§y bào xuất má»™c" , "Má»™ng lý minh minh" , "Giác hậu không không".

Vua Khang Hy không biết cách chế ngá»± liá»n bị Vi Tiểu Bảo đánh trúng mưá»i mấy chổ. Tuy nhà vua còn nhá» tuổi nhưngchí khí cương nghị. Ngài bị thua mà khôngnóng nảy , gật đầu khen :

-Sáu chiêu này cá»§a ngươi thật là tuyệt diệu !Äể ta Ä‘i há»i cách phá giải.

Vi Tiểu Bảo vỠthuật chuyện nhà vua luyện Bát quái du long chưởng cho Hải lão công nghe.

Hải lão công gật đầu nói :

-Môn Thiên diệp thá»§ cá»§a phái Thiếu Lâm ta chỉ có Bát quái du long chưởng cá»§a phái Võ ÄÆ°Æ¡ng là chống lại được. Ngươi mà đũ thông minh thì sao không há»c lấy những chiêu thức cá»§a Hoàng thượng ?Nhưng Hoàng thượng không giảng kỹ cho ngươi nghe , ngươi coirồi cÅ©ng khó lòng mà nhá»› được.

Vi Tiểu Bảo xuất thân ở nơi ty tiện , bình sinh gã chỉ trông cậy vào đầu óc thông minh linh mẫn của mình. Hải lão công nói có ý cho gã không đũ thông minh là chạm đến lòng tự ái của gã. Gã tức mình tự nhủ :

-Lão con rùa này bảo ta không đũ thông minh thì ta nhất định phải nhá»› lấy chưởng pháp cá»§a nhà vua mà há»c cho đũ.

Từ hôm ấy , hàng ngày Vi Tiểu bảo tỹ võ vá»›i vua Khang Hy , gã há»i kỹ vá» chưởng pháp cá»§a nhà vua , nhưng tuyệt không lá»™ ra là có ý muốn há»c chưởng pháp đó.

Vua Khang Hy cÅ©ng không có ý dấu diếm , Tiểu Bảo há»icâu gì mà ngài biết là Ä‘á»u nói chogã nghe hết.

Võ công cá»§a hai ngưá»i dần dần Ä‘i tá»›i chổ cao thâm. Lúc chiết giải chỉ tỹ thí thá»§ pháp và chứng nghệm chiêu thức chứ không bẽ đầu đè cổ vật lá»™n như trước nữa.

Vi Tiểu Bảo không cần dè đặt úy kỵ gì nữa.

Mấy tháng sau , Vi Tiểu Bảo há»c hết ngàn chiêu thức Thiên diệp thá»§ , còn vua Khang Hy há»c môn Bát quái du long chưởng thành tá»±u mau chóng hÆ¡n gã đến quá má»™t tháng.

Hai ngưá»i lúc tỹ đấu vận dụng chiêu thức quanh Ä‘i quẩn lại đến ngàn thá»§ pháp. Má»—i ngày hai ngưá»i cùng nẩy ra những biến hóa má»›i mẻ , nên cuá»™c đấu càng thêmhào hứng.

Vua Khang Hy và Vi Tiểu Bảo Ä‘á»u là những nhân vật thông minh bậc nhất , thêm vào sư phụ cá»§a hai ngưá»i cÅ©ng là cao nhân đương thá»i nên cuá»™c rèn luyện võ công má»›i quá nữa năm đã tiến bá»™ khác thưá»ng.

Trong mấy tháng ngay vua Khang Hy ngoài lúc tỹ võ vá»›i Vi Tiểu Bảo lại đưa gã vào thư phòng Ä‘á»c sách cho có bạn.

Bá»n thị vệ , thái giám trong hoàng cung Ä‘á»u biết rõ Tiểu Quế Tá»­ (tức Vi Tiểu Bảo) tuy chỉ là má»™t tên tiểu thái giám nhưng được đức Hoàng thượng thương yêu rất má»±c nên Ä‘á»u Ä‘em lòng kính nể. Khi bá»n chúng gặp gã , chẳng ai dám hô thẳng cái tên Tiểu Quế Tá»­ , mà xưng hô gã má»™t Ä‘iá»u Quế công công , hai Ä‘iá»u là Quế công công ra chiá»u rất cung kính và tá» vẽ thân mật.

Vi Tiểu Bảo muốn lấy lòng Hải lão công nên hàng ngày ra vào ngự thư phòng bao giỠcũng nghĩ tới chuyện đánh cấp pho Tứ Thập Nhị chân kinh đem vỠcho lão , nhưng gã tìm tới tìm lui thủy chung vẫn chẳng thấy pho sách đó ở đâu.

Mấy tháng nay Hải lão công ngoài việc dạy võ cho Vi Tiểu Bảo , mỗi ngày lại bắt gã nhìn nhận haichữ "chân" và "kinh" còn ba chữ "Tứ Thập Nhị" gãđã biết rồi.

Vi Tiểu Bảo lưu ý tìm kiếm trên các giá sách trong ngự thư phòng , tuy gã không thấy nhưng cũng không dám nhắc nhở với vua Khang Hy.

Một hôm gã luyện võ với nhà vua xong , bỗng nghe Hoàng thượng mặt rồng nghiêm nghị khẻ bảo gã :

-Này Tiểu Quế Tá»­ ! Sáng mai chúng ta phải làm má»™t việc lá»›n. Vậy ngươi hãy đến ngá»± thư phòng sá»›m hÆ¡n chá»ta.

Vi Tiểu Bảo chỉ dạ má»™t tiếng rồi đứng yên. Gã biết ông vua nhá» tuổi này không ưa nhiá»u lá»i. Ngài đãkhông nói là việc gì , gã cÅ©ng khôngdám há»i nữa.

Vi Tiểu Bảo cáo từ vua Khang Hy ra vá». Sáng sá»›m hômsau , gã nhá»› lá»i hoàng thượng liá»n đến ngay ngá»± thư phòng thì đã thấy nhà vua ở đó rồi.

Vua Khang Hy khẽ há»i :

-Ta bảo ngươi làm việc này , liệu ngươi có đũ gan dạ không ?

Vi Tiểu Bảo đáp bằng má»™t giá»ng nghiêm trang :

-Chúa thượng đã truyá»n dạy , tiểu tá»­ còn sợ gì nữa?

Vua Khang Hy nói :

-Chuyện này không phải tầm thưá»ng. Nếu làm không ổn thì cả ta lẫn ngươi cÅ©ng lo mất mạng !

Vi Tiểu Bảo kinh hãi nói :

-Nhiá»u lắm tiểu tá»­ uổng mạng là cùng. Chúa thượng đã là Hoàng đế thì còn ai dám chạm đến long thể ?

Vua Khang Hy nói :

-Ngao Bái là một đứa ngang ngược vô lễ , trong bụng có ý mưu đồ bất chính. Bửa nay ta muốn bắt hắn , ngươi có dám hành động không ?

Vi Tiểu bảo từ ngày ở trong cung , ngoài việc luyện võ vá»›i nhà vua , rất ít khi được tinh nghịch đùa giởn , thá»i gian mấy tháng trá»i má»—i ngày thêm dài đăng đẳng. Thậm chí không có thá»i giỠđể đánh bạcnữa , trong lòng gã Ä‘ang phiá»n muá»™n , nghe chuyện bắt NgaoBái rất đổi mừng vui , vá»™i đáp ;

-Hay quá ! Hay quá ! Tiểu tá»­ đã nói nếu hai ta há»p lá»±c có thể đấu vá»›i hắn , cho dù hắn là dÅ©ng sÄ© số má»™t ở Mãn Châu. Võ công chúng ta Ä‘á»u luyện đến trình độ kha khá , quyết không sợ hắn.

Vua Khang Hy lắc đầu nói :

-Ta làm hoàng đế không thể tá»± mình ra tay được mà Ngao Bái là má»™t vị đại thần kiêm việc thống lãnh đội thị vệ. Äoàn thị vệ Ở trong cung Ä‘á»u là những ngưá»i tâm phúc rất thân tín vá»›i hắn. Hắn mà biết ta định bắt hắn , tất hắn tạo phản tức khắc. Äồng thá»i bá»n thị vệ cÅ©ng động thá»§ thì tính mệnh hai ta tất không toàn. Cả Thái Hoàng , Thái Hậu , Hoàng Thái Hậu cÅ©ng bị tai nạn , nên ta nói việc này nguy hiểm vô cùng.

Vi Tiểu Bảo vổ ngực đáp :

-Vậy tiểu tử đứng ngoài cửa cung chỠhắn , thừa lúc hắn rakhông kịp đỠphòng , tiểu tử phóng dao đâm hắnchết tươi. Dù tiểu tử không đâm chết được , hắn cũngbiết đó là ý kiến của Hoàng thượng.

Vua Khang Hy nói :

-Võ công cá»§a thằng cha này rất ghê gá»›m , mà ngươi lại còn nhá» tuổi , khó lòng đâm nổi hắn. Huống chi ngoài cá»­a cung có rất nhiá»u thị vệ tuần tiá»u ,ngươi khó mà đến gần hắn được. Dù cho vạn nhất ngươicó đâm chết được Ngao Bái thì e rằng chínhngươi cÅ©ng bị bá»n thị vệ hạ sát. Vậy ta phải tính kế hoạchkhác má»›i được.

Vi Tiểu Bảo dạ một tiếng , rồi đứng chỠlệnh vua.

Vua Khang Hy lại nói ;

-Lát nữa ta kêu hắn vào tâu việc. Bây giá» hãy truyá»n cho bá»n tiểu thái giám đứng chá» trước ở đây. Ngươi cứ thấy ta liệng chung trà làm hiệu là nhãy xổ vào kiá»m chế huyệt đạo hắn. Äồng thá»i mưá»i mấy tên tiểu thái giám cÅ©ng xông vào níu tay kéo chân khiến hắn không thi triển võ công được. Nếu bá»n ngươi không thành công thì ta sẽ trợ lá»±c.

Vi Tiểu Bảo đáp :

-Kế ấy thật tuyệt diệu ! Chúa thượng có dao gâm không ? Vụ này phải hạ thủ cho bằng được. Nếu bắt không được thì tiểu tử phải dùng dao đâm chết hắn mới xong.

Vua Khang Hy gật đầu móc trong ống ủng ra hai lưởi đao trủy thủ ,nhà vua giao cho Vi Tiểu Bảo một lưởi , còn một lưởi thìxỠlại vào trong ống ủng như cũ.

Vi Tiểu Bảo nói :

-Xin Chúa thượng yên tâm.

Vua Khang Hy nói :

-Ngươi Ä‘i kêu mưá»i hai tên tiểu thái giám đến đây.

Vi Tiểu Bảo vâng lá»i Ä‘i ngay.

Bá»n tiểu thái giám đã luyện đô vật ở phòng Bố khố mấy tháng nay , tuy võ công cá»§a chúng chưa có gì , nhưng bản lãnh kéo tay níu chân thì Ä‘á»u đã thành thuá»™c.

Vi Tiểu bảo ngó mưá»i hai tên tiểu thái giám nói :

-Các ngươi đã luyện võ được mấy tháng , trẫmkhông hiá»…u có tiến bá»™ gì không ? Lát nữacó má»™t vị đại quan vào đây. Y là má»™t tay hãothá»§ đô vật ở trong triá»u. Trẫm để y thá»­ công phu cá»§a cácngươi. Khi nào các ngươi thấy ta liệng chung trà xuốngđất thì lập tức xông lại thừa cÆ¡ viên quan đó khôngkịp đỠphòng mà xúm vào vật ỵ Mưá»i hai tênđánh má»™t ngưá»i thì phải vật y ngã xuống và kiá»mchế không để y nhúc nhích thì ta sẽ trá»ng thưởng.

Nhà vua nói rồi rút ngăn kéo bàn sách lấy ra 12 thoi bạc , má»—i thoi nặng 50 lượng. Äoạn nhà vua nói tiếp :

-Hễ thắng y thì mỗi tên được thưởng một thoi. Còn bại thì trẫm chặc hết 12 cái đầu , để làm gì những tên vô dụng ?

Hai câu sau cùng nhà vua nói bằng má»™t giá»ng rất nghiêm khắc.
Tài sản của ngocvosong1986

  #18  
Old 01-06-2008, 07:39 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 17


Tiểu anh hùng cứu Giá bắt cưá»ng thần


Mưá»i hai tên tiểu thái giám quỳ rạp xuống tâu :

ÄÄ© nhiên bá»n nô tài phải vì Hoàng thượng mà ra sức.

Vua Khang Hy mÄ©m cưá»i phán :

-Vậy cứ thế mà làm ! Trẫm muốn khảo sát các ngươi xem tên nào gắng công há»c tập , tên nào lưá»i biếng. Các ngươi đứng dậy Ä‘i !

Vi Tiểu Bảo ngấm ngầm kính phục tự nghĩ :

-Nhà vua không lá»™ chút gì trước mặt bá»n tiểu thái giám là có ý phòng ngừa lÅ© tiểu quá»· này khá»i hồi há»™p để lá»™ âm mưu khi gặp Ngao Bái.

Bá»n tiểu thái giám đứng lên rồi , vua Khang Hy mở cuốn sách ra coi , Vi Tiểu Bảo thấy ngài nhá» nhẹ ngâm ngạ Thanh âm không hồi há»™p , tay không run rẫy. Trước việc tày đình nhà vua vẫn trấn tÄ©nh như thưá»ng. Còn gã lòng bàn tay đã ướt đẫm mồ hôi. Gã tá»± mắng thầm :

-Vi Tiểu Bảo ! Thế là mi so vá»›i Tiểu Huyá»n Tá»­ chẳng những võ công thua kém mà cả định lá»±c cÅ©ng không bằng hắn.

Rồi gã tự nhủ :

-Hắn làm Hoàng đế dÄ© nhiên lá»›n mật hÆ¡n tạ Giả tỹ ta làm Hoàng đế hẳn còn mạnh dạn hÆ¡n hắn nhiá»u.

Nhưng trong lòng gã vẫn ngấm ngầm tự biết là mình nghĩ như vậy chẳng qua để tự che dấu cái dỡ của mình mà thôi.

Sau một lúc lâu , ngoài cửa có tiếng giày đi lẹp kẹp. Một tên thị vệ hô :

-Ngao thiếu bảo yết giá , bái chúc Chúa thượng vạn an.

Vua Khang Hy phán :

-Ngao thiếu bảo ! Khanh hãy vào đây !

Ngao Bái vén rèm cửa bước vào , quỳ xuống dập đầu.

Vua Khang Hy cưá»i há»i :

-Ngao thiếu bảo ! Khanh đến vừa đúng lúc. Mưá»i hai tên tiểu thái giám cá»§a trẫm đây Ä‘ang luyện đô vật. Trẫm nghe nói khanh là đệ nhất dÅ©ng sÄ© ở Mãn Châu. Vậy khanh chỉ Ä‘iểm cho chúng được chăng ?

Ngao Bái tá»§m tÄ©m cưá»i tâu :

-Chúa thượng đã cao hứng , kẻ vi thần xin ra sức.

Vua Khang Hy tươi cưá»i bảo Vi Tiểu Bảo :

-Tiểu Quế Tá»­ ! Ngươi ra truyá»n cho bá»n thị vệ Ở ngoài Ä‘i nghÄ© ngÆ¡i. Nếu trẫm không tuyên triệu thì khá»i phải vàochầu hầu.

Nhà vua lại mÄ©m cưá»i nheo mắt nhìn Ngao Bái. Ngao Bái cưá»i khanh khách.

Vi Tiểu bảo chạy ra ngoài hạ lệnh cho bá»n thị vệ rút lui.

Vua Khang Hy khẽ nói :

-Ngao thiếu bảo ! Khanh khuyên trẫm đừng Ä‘á»c sách cá»§a ngưá»iHán , trẫm nghÄ© lại thì lá»i khanh rất đúng. Chúngta ở thư phòng này chÆ¡i trò đô vật hay hÆ¡n. Cóđiá»u đừng để ngưá»i ngoài biết , e rằng sẽ đến tai Hoàng thái hậu , thì ngài bắt trẫm phải Ä‘á»c sách.

Ngao Bái cả mừng tâu ngay :

-Chúa thượng nói đúng lắm ! Äúng lắm ! Mình Ä‘á»c sách cá»§a ngưá»i Hán thì được ích gì ?

Vi Tiểu Bảo trở vào thư phòng tâu :

-Bá»n thị vệ Ä‘a tạ hồng ân. Chúng rút lui cả rồi.

Vua Khang Hy cưá»i nói :

-Hay lắm ! Bây giá» chúng mình chÆ¡i vá»›i nhau. Bá»n tiểu thái giám kia ! Các ngươi mưá»i hai tên chia làm sáu đội , vật nhau Ä‘i cho trẫm coi.

Mưá»i hai tên tiểu thái giám nai nịt gá»n gàng , xắn tay áo lên chia thành sáu cặp mà vật lá»™n nhau.

Ngao Bái đứng coi cưá»i há» há». Hắn thấy bá»n tiểu thái giám võ công quá tầm thưá»ng thì vừa cưá»i vừa lắc đầu.

Vua Khang Hy cầm chung trà uống má»™t há»›p rồi cưá»i nói :

-Ngao thiếu bảo ! Bá»n con nít này bản lãnh có ra gì không ?

Ngao Bái cưá»i tâu :

-Coi cũng tạm được.

Vua Khang Hy cưá»i nói :

-Bá»n chúng tỹ thí vá»›i khanh thì dÄ© nhiên không vào đâu.

Nhà vua vừa nói vừa nghiêng mình , buông tay ra. Chung trà rớt xuống đất đánh "choang" một tiếng.Miệng bỗng la lên :

-Úi chao !

Ngao Bái sá»­ng sốt há»i :

-Chúa thượng !...

Hắn vừa hô được hai chữ thì mưá»i hai tên tiểu thái giám đã xông lại vặn tay kéo chân ôm lưng đấm ngá»±c , đồng thá»i tấn công.

Vua Khang Hy cưá»i ha hả phán :

-Ngao thiếu bảo ! Hãy coi chừng.

Ngao Bái vẫn chẳng hiá»…u gì , cho là ông vua con nít muốn thá»­ sức bá»n tiểu thái giám. Hắn được trá»icho sức mạnh như thần , gạt hai tay má»™t cái. Bốn tiểu tháigiám ngã ngữa ngưá»i ra. Äó là hắn khôngdám dùng sức mạnh quá sợ làm bá»n chúngbị thương.

Chân trái hắn quét ngang cái nữa , lại hai tên nữa té xuống.

Kỳ dư , bá»n tiểu thái giám nhá»› lá»i hoàng thượng đã phán bảo , nếu mưá»i hai tên mà thua sẽ chặc đầu hết. Chúng liá»n hết sức bình sinh ôm chặc lấy lưng Ngao Bái.

Vi Tiểu Bảo đã lượn đến sau Ngao bái , hết sức phóng quyá»n đấm vào huyệt y xá cá»§a há» Ngao.

Nếu là má»™t võ sư tầm thưá»ng mà bị thoi quyá»n này tất phải ngất xỉu , nhưng Ngao Bái tư chất phi thưá»ng , võnghệ cao thâm , hắn chỉ thấy huyệt đạo tê chồn , nhưng cÅ©ng giậtmình kinh hãi , tá»± há»i :

-Không biết có tay cao thủ nào ở đâu đến ?

Hắn vội vung tay khẽ quét ngang đẩy ba tên tiểu tháigiám ra rồi xoay mình lại.

Ngao Bái thấy trước ngực đau nhói lên. Hắn lại trúng chỉ của Vi Tiểu Bảo.

Bây giá» Ngao Bái má»›i biết ngưá»i đánh lén mình lại chính là tên tiểu thái giám ká» cậnbên mình Hoàng đế thì ngấm ngầm phát giácra có Ä‘iá»u chi bất ổn. Nhưng hắn vẫn chưa tin là Hoàng đế sai bá»n con nít này bắt mình.

Ngao Bái vươn tay trái chụp xuống vai bên phải Vi Tiểu bảo.

Vi Tiểu Bảo hạ thấp vai xuống. Tay trái phóng chưởng , tay mặt phóng chỉ đồng thá»i tấn công.

Vi Tiểu Bảo thi triển chiêu "Giác hậu không không". Tay trái gã khoa lên mấy cái trước mặt NgaoBái.

Ngao Bái vừa cúi đầu xuống bỗng nghe đánh "binh" một tiếng. Ngực hắn bị trúng một cước.

Nhưng Vi Tiểu bảo cũng rú lên một tiếng ;

- Ôi chao !

Nguyên chân gã đá trúng ngá»±c Ngao Bái mà chẳng khác gì đá vào tưá»ng gạch , Ä‘au đớn vô cùng.

Ngao Bái thấy Vi Tiểu Bảo ra toàn những đòn độc hiá»…m thì vừa kinh hãi vừa tức giận mà phải ra sức chiến đấu. Trong lúc hoang mang hắn không kịp nghÄ© tá»›i hoàng đế có dụng ý gì , chỉ mong đẩy lui bá»n tiểu thái giám và như vậy trước hết phải thâu thập cho xong ViTiểu Bảo.

Nhưng bá»n tiểu thái giám , kẽ ôm lưng ngưá»i kéo chân , thoát được mấy tên này thì nhữngtên kia xông vào tấn công liên tiếp.

Vua Khang Hy vá»— tay cưá»i nói :

-Ngao thiếu bảo ! Coi chừng ! Không khéo thì thua bá»n chúng đấy.

Ngao Bái hết sức vung quyá»n toan đập xuống đỉnh đầu Vi Tiểu Bảo nghe nhà vua nói vậy thì nghÄ© bụng :

-Té ra ông vua con này chỉ muốn giởn chơi. Sao mình lại chấp với lũ con nít ?

Cánh tay hắn trệch Ä‘i má»™t chút , kình lá»±c cÅ©ng giảmmá»™t phần. Thoi quyá»n đập xuống vai Vi Tiểu Bảo chỉ sá»­ có ba thành công lá»±c.

Nhưng Ngao Bái thần dÅ©ng phi thưá»ng ! Ngày ở ngoài chiến trưá»ng giao phong vá»›i quân nhà Minh , hắn quÆ¡ hai tay nắm lấy quân địch liệng ra tứ phía. Hắn xông xáo trong trận nhanh như gió , không ai ngăn cản nổi.

Vi Tiểu Bảo bất quá má»›i há»c võ công được mấy tháng , lại còn là đứa con nít. Tuy gã được bá»n tiểu thái giám giúp sức nhưng bắt thế nào nổi Ngao Bái?

Vi Tiểu Bảo bị trúng thoi quyá»n loạng choạng ngưá»i Ä‘i cÆ¡ hồ muốn té. Gã liá»n huých khuá»·u tay trúng vào mắt đối phương.

Ngao Bái tức giận gầm lên một tiếng. Hắn vươn tay ra chụp được cổ Vi Tiểu Bảo.

Vua Khang Hy thấy thế nguy liá»n rút dao trá»§y thá»§ đâm vào sau lưng Ngao Bái.

Ngao Bái la to má»™t tiếng. Bây giá» hắn má»›i hết hoài nghi , biết rằng nhà vua muốn giết mình , liá»n xách Vi Tiểu Bảo lên hết sức liệng mạnh ra. Äoạn hắn quay lại vung quyá»n đánh nhà vua.

Lúc này Ngao Bái khác nào như con cá»pÄ‘iên khùng , quyá»n phát ra lá»±c đạo khá»§ng khiếp.

Vua Khang Hy né mình tránh khá»i. Ngao Bái chụp hai tên tiểu thái giám dập hai cái đầu vào nhau khiến chúng vỡ tan sá» ngay tức khắc.

Tiếp theo Ngao Bái lại phóng quyá»n bằng tay trái đánh vào trước ngá»±c má»™t tên tiểu thái giám. Còn chân phải đá liên hồi hất bổng tên tiểu thái giám vào tưá»ng. Má»™t tên bị gãy xương chưa kịp rú lên tiếng nào đã chết uổng mạng.

Tiếp theo hắn tung chân trái đá một tên tiểu thái giám đang ôm lưng hắn trúng vào bụng. Lập tức gã này tan nát ruột gan.

Má»›i trong khoảnh khắc , Ngao Bái đã giết chết tám tên tiểu thái giám , còn bốn tên khiếp quáđứng ngẫn ngưá»i ra không biết làm thế nào?

Vi Tiểu Bảo rút trủy thủ cầm tay nhãy xổ vào đâm Ngao Bái.

Ngao Bái vung quyá»n bên trái đấm ra. Vi tiểu bảo vừa thấy luồng kình phong tạt vào mặt đã cảm thấy hÆ¡i thở không thông. Gã vung lưởi trá»§y thá»§ đâm vào cánh tay đối phương.

Ngao Bái không né tránh. "Sá»™t" má»™t tiếng ! Lưởi trá»§y thá»§ đâm trúng tay hắn , nhưng thoi quyá»n cá»§a hắn cÅ©ng đánh trúng vai bên trái Vi Tiểu Bảo.

Vi Tiểu Bảo khộng tự chủ được bị bắn tung qua án sách rớt xuống lò hương làm cho tro than bay bụi tứ tung.

Vua Khang Hy thủy chung vẫn bình tĩnh. Ngài sử Bátquái du long chưởng chiến đấu với Ngao Bái.

Chưởng pháp này tuy ảo diệu nhưng gặp phải tay thần dũng như Ngao Bái cũng chẳng ăn thua gì mấy.

Ngao Bái bị nhà vua đánh trúng hai chưởng mà chẳng ăn thua gì. Hắn phóng chân đá trúng đùi nhà vua.

Vua Khang Hy đứng không vững ngã chúi vỠphíatrước.

Ngao Bái hô lên :

-Chuyến này thì chết hết !

Hắn vung song quyá»n đồng thá»i đánh xuống đầu nhà vua.

Vua Khang Hy trăn mình đi lăn vào gầm án sách.

Ngao Bái vung chân trái đá đổ án sách. Còn chân phải theo thế liên hoàn toan đá vào mình nhà vua thì đột nhiên có cát tung baỵ Hai mắt hắn Ä‘á»u bị tro hất vào.

Nguyên Vi Tiểu Bảo thấy tình thế nguy cấp liá»n bốc nắm tro trong lò hương liệng vào Ngao Bái. Tro tàn hương rất nhá» khiến cho Ngao Bái không mở mắt được , hắn đưa tay lên dụi hoài.

Vi Tiểu Bảo gắng sức bưng lò hương bằng đồng , hai tay đập xuống đầu Ngao Bái.

Lò hương này đúc từ Ä‘á»i nhà ÄÆ°á»ng nặng gần trăm cân. Ngao Bái mắt chẳng nhìn thấy vật gì nên không né tránh kịp.

Choang một tiếng ! Lò hương đập trúng đỉnh đầu Ngao Bái.

Ngao Bái loạng choạng ngưá»i Ä‘i rồi té lăn xuống đất ngất xÄ©u.

Vi Tiểu Bảo nhìn lại thì lò hương bị bể mà đầu cá»§a Ngao Bái còn nguyên , gã không khá»ikhá»§ng khiếp.

Vua Khang Hy cả mừng reo lên :

-Tiểu Quế Tá»­ ! Ngươi giá»i thiệt !

Nhà vua đã chuẩn bị sẳn nắm dây gân bò để trong ngăn kéo. Bây giá» ngài liá»n lấy ra trói chân tay Ngao Bái lại.

Lát sau Ngao Bái hồi tỉnh kêu lên :

-Hạ thần là kẽ trung lương lại không phạm tội mà chúa thượng nở âm mưu hãm hại. Hạ thần chết đi cũng khôngtâm phục.

Vi Tiểu Bảo quát :

-Ngươi âm mưu bất chính , làm Ä‘iá»u phản loạn , Ä‘eo dao vào ngay thư phòng kín yết giá , tá»™i đáng nuôn thác còn cãi chi nữa?

Ngao Bái la lên :

-Ta chẳng đeo đao kiếm chi hết.

Vi Tiểu Bảo lại thét lên :

-Hiển nhiên ngươi cầm hai lưởi đao , trên lưng một lưởi , cánh tay một lưởi mà ngươi còn cãi chối ư ?

Vi Tiểu Bảo mồm năm miệng mưá»i , Ngao Bái tình ngay lý gian , dù trăm miệng cÅ©ng khôn bá» giải thích. Huốngchi trên lưng gã lại bị má»™t lưởi dao cắm phập vào , dù không đến nổi trí mạng nhưng thương tích khá nặng. Lúc nảy hắn vừa tức giận vừa hãi hùng chỉ còn đưá»ng la hét om sòm.

Vua Khang Hy thấy mưá»i hai tên tiểu thái giám bị giết mất tám chỉ còn lại bốn tên liá»n phán bảo :

-Chính mắt các ngươi đã trông thấy Ngao Bái làm Ä‘iá»u phạm thượng , hành vi phản loạn toan sát hại trẫm.

Bốn tên tiểu thái giám hãy còn khủng khiếp , mặt mũi xám xanh. Chỉ có một tên lên tiếng :

Äạ dạ.!...

Còn ba tên kia không thốt được câu nào.

Vua Khang Hy lại nói :

-Các ngươi hãy vâng chỉ Ä‘i tuyên triệu Khang thân vương Kiệt Thư và Sách Ngạch Äồ vào ngaỵ Những chuyện vừa xãy ra nhất nhất không được tiết lá»™. Nếu các ngươi hở má»™i thì hãy coi chừng cái đầu trên cổ.

Bốn tên tiểu thái giám vâng dạ đi ngay.

Ngao Bái lại la lên :

-Hạ thần bị nổi oan ức này , chết cũng không nhắm mắt. Chúa thượng ơi ! Chúa thượng ra tay hạ sát Cố mệnh đại thần , đức tiên đế có hay tất chẳng dung tha.

Vua Khang Hy sa sầm nét mặt nói :

-Tiểu Quế Tử ! Ngươi phải làm cách nào đừng để hắn nói càn nói rỡ hoài.

Vi Tiểu Bảo dạ một tiếng rồi tiến lại đưa tay trái lên bóp mũi Ngao Bái.

Ngao Bái há miệng ra thở. Vi Tiểu Bảo dùng tay phải rút lưởi dao trủy thủ ở sau lưng Ngao bái ra rồi cắm cả hai lưởi dao trên án sách.

Vua Khang Hy thấy đại sá»± thành công thì trong lòng mừng há»›n hở. Nhưng ngài nhìn Ngao Bái thấy tấm thân đầy hùng tráng , mặt đầy những máu , vẽ mặt hung dữkhông khá»i ngấm ngầm khinh hãi nghÄ© thầm :

-Hành động này thật quá lổ mãng ! Mình cứ tưởng cùng Vi Tiểu Bảo luyện võ bấy lâu thì hai ngưá»i hợp lá»±c , thêm vào mưá»i hai tiểu thái giám đã há»c đô vật là có thể thu thập Ngao Bái má»™t cách dá»… dàng. NgỠđâu hắn là má»™t tay dÅ©ng sÄ© chân chính , mưá»i mấy thằng nhá» chỉ là đồ vô dụng , nếu không được Tiểu Quế Tá»­ dùng mưu kế thì lúc này chính ta đã bị Ngao Bái giết chết rồi. Thằng cha này lâm vào tình trạng trá»i không chịu đất thì đất cÅ©ng không chịu trá»i. Chắc là hắn sẽ gia hại cả Thái hoàng , Thái hậu lẫn Hoàng thái hậu rồi dá»±ng ấu quân khác lên , trong triá»u chẳng còn ai dám hạch tá»™i hắn.

Nhà vua nghĩ tới đây bất giác lại sợ run.

Sau má»™t lúc lâu , bốn tên tiểu thái giám đã tuyên triệu được Khang thân vương và Sách Ngạch Äồ vào thư phòng.

Hai ngưá»i thấy trong ngá»± thư phòng xác chết ngổn ngang máu loang đầy đất thì giật mình kinh hãi không bút nào tả xiết.

Vua Khang Hy nói :

- Ngao Bái Ä‘em Ä‘ao vào cung làm Ä‘iá»u đại nghịch , lá»›n mật hành hung toan đâm trẫm. May nhá» tổ tiên bảo há»™ , lại được bá»n tiểu thái giám cùng Tiểu Quế Tá»­ ra sứcchống chá»i nghịch thần mà bắt được hắn. Bây giá» cáckhanh hãy thu xếp việc này Ä‘i.

Khang thân vương và Sách Ngạch Äồ vốn có xích mích cùng Ngao Bái , bị hắn chèn ép lâu ngày , nay thấy trong cung xãy ra cuá»™c đại biến nàythì vừa kinh hãi vừa mừng thầm , vá»™i quỳ ngay xuống thÄ©nh anHoàng thượng và tá»± hối là đã sÆ¡ sót việcđỠphòng thật là đại tá»™i. May nhá» Hoàng đế hồng phúctày trá»i , bách thần á»§ng há»™ khiến âm mưu hung dữ cá»§aNgao Bái thất bại.

Vua Khang Hy phán :

-Việc Ngao Bái hành thích các khanh đừng tiết lá»™ ra ngoài khiến cho Thái hoàng , Thái hậu và Hoàng thái hậu phải kinh hãi. HÆ¡n nữa tin này đồn đại ra ngoài còn làm trò cưá»i cho các quan ngưá»i Hán và trăm há». Ngao Bái phạm tá»™i đại ác , dù không có việc bá»­a nay thì cÅ©ng đáng chết lắm rồi.

Khang thân vương và Sách Ngạch Äồ vâng dạ luôn miệng.

Nhưng hai ngưá»i không khá»i nẩy dạ hoài nghi nghÄ© thầm :

-Ngao Bái là má»™t tay thần dÅ©ng phi thưá»ng , ná»—i danh dÅ©ng sÄ© số má»™t ở Mãn Châu. Nếu hắn chân tâm định hành thích Hoàng thượng thì sau lại bị mấy tên tiểu thái giám bắt được ? Trong vụ này hẳn còn có Ä‘iá»u chi khác lạ.

May ở chổ hai ngưá»i này Ä‘á»u muốn khép tá»™i Ngao Bái rất nặng , thì dù có ná»™i tình khác há» cÅ©ng không cần cứu xét.

Khang thân vương tâu :

-Khải tâu chúa thượng ! Ngao Bái có rất nhiá»uphe đảng , cần phải quăng mẻ lưới bắt cho kỳ hết để đỠphòng bá»n chúng phát sinh biến động. Vậy xin Sách đại nhân phụ trách việc bảo vệ chúa thượng , không được rá»i thánh giá nữa bước. Hạ thần xin truyá»n chỉ truy bắt dư đảng cá»§a Ngao Bái Ä‘em vào triá»u trị tá»™i. Không hiá»…u ý chúa thượng nghÄ© sao?

Vau Khang Hy gật đầu phán :

-Khanh nói phải đó.

Vua Khang hy thấy Vi Tiểu Bảo tuyệt không nhắc tới công lao của mình , và cũng chẳng hở môi vỠvụ kịch chiến bửa naythì trong bụng mừng thầm.

Nhà vua tự nhủ :

-Vừa rồi mình ra tay đâm Ngao Bái một dao vàolưng hắn. Vụ này mà đồn ra ngoài thì thiệt là mất phong độ cũa một vị nhân quân.

Nhà vua lại bụng bảo dạ :

-Công lao cá»§a Tiểu Quế Tá»­ bá»­a nay thật to lá»›n ! Có thể nói là hắn đã cứu mạng tạ Äáng tiếc là hắnđã làm thái giám , bất luận ta muốn bênhvá»±c thế nào thì thái giám vẫn hoàn tháigiám , vì tổ tiên đã đặt ra luật lệ nghiêmminh , không cho thái giám can dá»± vào việc triá»uchính. Xem chừng thì chỉ có thể thưỡng tiá»n cho gãmà thôi.

Khang thân vương hành động rất mau lẹ. Chẳng mấy chốc đã đưa mấy vị đại thần thân tín vào thỉnh an nhàvua , đồng thá»i phúc bẫm là đại Ä‘a số vây cánhcá»§a Ngao bái Ä‘á»u bị bắt rồi.

Bá»n thị vệ cÅ© ở trong cung phải vâng chỉ phải ra ngoài hết không cho má»™t tên nào lưu lại. Khang thân vương lại xin Hoàng thượng thống lãnh má»™t đội thị vệ khác và lá»±a những tên thị vệ tín cẩn để há»™ giá.

Vua Khang vương cả mừng an ủi :

-NhỠkhanh đã phải một phen vất vả giúp việc cho trẫm.

Mấy vị thân vương cùng văn võ đại thần thấy tám tên tiểu thái giám bị Ngao Bái đánh cho nát óc , lòi ruột , gãy xương cực kỳ thảm khốc ở trong ngự thư phòng thì ai cũng bở vía và thóa mạ tên phản thần Ngao Bái.

Quan Hình bộ thượng thư thân hành áp giải Ngao Bái giám vào ngục.

Các vị vương công đại thần chúc tụng nhà vua câu thánh thể bình an rồi rút lui ra ngoài cùng nhau thương nghị để định tội Ngao Bái.

Khang thân vương Kiệt Thư vâng chỉ ý cá»§a nhà vua liá»n dặn các quan :

-Äức hoàng thượng là ngưá»i nhân hiếu , không muốn chu lục nhiá»u ngưá»i , cùng làm kinh động đến Thái hoàng , Thái hậu cùng Hoàng thái hậu. Vậy việc Ngao Bái phản nghịch không nên tuyên bố ra triá»u đình mà chỉ nói là hắn cầm quyá»n chính đã hung hãn bất pháp rồi kê tá»™i trạng hắn ra là đũ.

Vương công đại thần Ä‘á»u ca tụng thánh đức rá»™ng rãi bao lạ Phạm tá»™i hành thích Hoàng đế nào phải tầm thưá»ng , bị xá»­ lăng trì , cả nhà cả há» cá»§a phạm nhâncÅ©ng bị tru lục. Vụ đại án này có liên lụy đếncả mấy ngưá»i. Vua Khang Hy tuy căm giận Ngao Bái lá»™ng quyá»n nhưngkhông muốn trút lên đầu hắn nhiá»u tá»™i lổi.

Kể ra nhà vua lên chấp chính đã khá lâu ngày , nhưng nhất thiết má»i việc lá»›n nhá» trong triá»u Ä‘á»u do Ngao Bái quyết định. Bao nhiêu văn võ quan viên Ä‘á»u phải nghelá»i Ngao Bái mà làm việc.

Nay Ngao Bái phạm tội bị bắt , các vương công đại thần đối với nhà vua bằng một thái độ rất cung kính sợ hãi.

Vua Khang Hy đến bây giá» má»›i biết cái lạc thú cá»§a ngưá»i làm hoàng đế. Nhà vua đưa mắt nhìn Vi Tiểu Bảo thì thấy gã đứng co ro trong má»™t xó phòng không nói nữa lá»i , thì nghÄ© thầm trong bụng ;

-Công lá»›n cá»§a gã này thật khó có cách Ä‘á»n đáp cho vừa.

Sau khi các quan đại thần rút lui rồi , Sách Ngạch Äồ nói :

-Tâu chúa thượng ! Bây giỠcần phải quét tước lau chùi ngự thư phòng. Vậy xin chúa thượng vàotẩm cung thay áo và nghĩ ngơi.

Vua Khang Hy gật đầu.

Khang thân vương và Sách Ngạch Äồ đưa nhàvua vào tẩm cung.

Vi Tiểu bảo còn đang ngần ngừ không hiễu mình có nên đi theo hay không ? Thì thấy vua Khang Hy gật đầuphán :

-Tiểu Quế Tử ! Ngươi đi theo trẫm !

Vi Tiểu Bảo đã Ä‘oán trước tẩm cung cá»§a đức hoàng thượng nhất định là tòa nhà châu ngá»c huy hoàng. NgỠđâu khi tá»›i nÆ¡i lại thấy đây chỉ là má»™t gian phòng tầm thưá»ng chảng có trân châu bảo thạch chi hết. Có Ä‘iá»u những chăn đệm Ä‘á»u bằng lụa vàng thêu rồng vẽ phượng mà thôi.

Khi vua Khang Hy còn cách tẩm cung mấy trăm bước , Sách Ngạch Äồ đã cáo từ rút lui.

Nguyên trong nội viện của hoàng cung , ngoài các bậc hậu phi vương tử thái giám cung nữ , những ngoại thần không được bén mãng tới.

Vua Khang Hy truyá»n cho cung nữ lấy má»™t chén sâm thang. Ngài uống rối thở phào má»™t cái cưá»i nói :

-Tiểu Quế Tử ! Ngươi theo ta vào bái yết Hoàng thái hậu.

Hiện vua Khang Hy chưa kết hôn nên tẩm cung cá»§a ngài liá»n vá»›i phòng Hoàng thái hậu.

Lúc tới tẩm cung của Hoàng thái hậu , nhà vua đi vào phòng , ngài dặn Tiểu Bảo hãy đứng chỠở ngoài cửa.

Vi Tiểu Bảo chỠmột lúc , hắn cảm thấy nóng lòng , bụng bảo dạ :

-Hải lão công dạy ta môn Äại từ đại bi thiên diệp thá»§ , ta đã há»c hết rồi , Hoàng thượng cÅ©ng há»c xong môn Bát quái du long chưởng. Ta ở hoàng cung chẳng có việc gì hay để làm nữa , nếu cứ giả trang làm tiểu thái giám để quỳ lạy Tiểu Huyá»n Tá»­ thì cÅ©ng chán chết. Ngao Bái dã bị bắt rồi , Tiểu Huyá»n Tá»­ không cần đến sá»± giúp đở cá»§a ta nữa. Vậy sáng mai ta chuồn ra khõi hoàngcung không bao giá» trở lại nữa.

Gã còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© bước đưá»ng ra khá»i hoàng cungthì má»™t tên thái giám trung niên chạy racá»­a nói :

-Quế huynh đệ ! Hoàng thái hậu tuyên triệu Quế huynhđệ vào bái yết.

Vi Tiểu Bảo mắng thầm :

-Con bà nó ! Lại phãi đi dập đầu quỳ lạy. Mẹ kiếp ! Sao Hoàng thái hậu không dập đầu lạy trước Vi Tiểu Bảo lão gia?
Tài sản của ngocvosong1986

  #19  
Old 01-06-2008, 07:41 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 18


Phá»§ Thiếu Bảo Ä‘iá»u tra Kinh Phật


Tuy trong bụng Vi Tiểu Bảo nghĩ vậy , song ngoài miệng vẫn cung kính đáp :

- Dạ ! Tiểu tử xin tuân lịnh.

Rồi gã theo viên thái giám kia xuyên qua mấy tầng tòa viện.

Viên thái giám đứng ngoài cá»­a có che rèm tâu vá»ng vào :

-Khai bẩm Thái hậu ! Tiểu Quế Tử xin yết giá.

Äoạn hắn vén rèm lên bỉu môi ra hiệu.

Vi Tiểu Bảo khoa chân bước qua cửa. Phía trong cửa còn một bức rèm bằng hạt trân châu xâu lại , chiếu ra ánh sáng êm dịu.

Một cô cung nữ vén rèm châu lên.

Vi Tiểu Bảo cúi đầu tiến vào. Gã hơi ngếch mắt lên ngó thấy một thiếu phụ 36,37 tuổi ngồi trên ghế. Vua KhangHy đứng bên thiếu phụ.

Không cần nói cũng biết thiếu phụ đó là Hoàng thái hậu.

Vi Tiểu Bảo quỳ xuống dập đầu.

Hoàng thái hậu mÄ©m cưá»i gật đầu lên tiếng :

-Ngươi đứng dậy đi !

Vi Tiểu Bảo vừa đứng lên , Thái hậu lại nói tiếp :

-Ta nghe Hoàng thượng nói bửa nay bắt được phản thần Ngao Bái là nhỠcông lớn của nhà ngươi.

Vi Tiểu Bảo tâu :

Khải tâu Thái hậu ! Kẽ nô tài chỉ biết giử vẹnlòng trung bảo vệ thánh chúa. Chúa thượng chỉdụ làm sao , nô tài khâm tuân làmnhư vậy , nô tài hãy còn nhỠtuổi chưa biết chihết.

Gã ở hoàng cung chưa đầy má»™t năm , nhưng nhá» bản tính thông minh , nhân khi đánh bạc gã đã được nghe bá»n thái giám nói vá» má»i chuyện trong triá»u. gã nhất nhất ghi nhá»›. Gã còn hiá»…u chá»§ nhân rất ghét kẽ nô tài á»· mình công lá»›n , nếu công càng cao bao nhiêu , càng phải giả vá» như mình chẳng có công trạng chi hết thì chá»§ má»›i tin yêu. Nếu tá» ra má»™t chút kiêu căng thì ngoài chuyện bị chá»§ nhân chán ghét , có khi còn rước lấy vạ sát thân.

Vi Tiểu Bảo tâu như vậy , quả nhiên Hoàng tháihậu rất hoan hỹ , phán :

-Ngươi còn nhỠtuổi mà ăn nói đắc thế , so với Thiếu Bảo Ngao Bái còn có phần hơn. Nhai nhi ! Ngươi tính chúng ta thưởng gã bằng cách nào?

Vua Khang Hy tâu :

-Xin Thái hậu định đoạt.

Hoàng thái hậu trầm ngâm má»™t lúc rồi há»i :

-Ngươi làm thái giám đã có phẫm trật gì chưa? Äổng thái giám dá»± hàng ngÅ© phẫm vậy ta thưởng cho ngươi đứng hàng lục phẫm và thăng cho ngươi làmthá»§ lãnh thái giám , theo hầu kế cận bên mình Hoàng thượng.

Vi Tiểu Bảo không lấy thế làm vinh hạnh , gã rũa thầm trong dạ :

-Lục phẫm nhất phẫm thì làm con mẹ gì ? Dù mụ có phong cho lão gia đến nhất phẫm thái giám, lão gia cũng chẳng muốn.

Nhưng ngoài mặt gã ra chiá»u há»›n hở , quỳ xuống dập đầu tâu :

-Tạ Ơn Hoàng thái hậu. Tạ Ơn Chúa thượng.

Nguyên nhà Thanh đã qui định trong cung có 14tổng quản thái giám , 8 phó tổng quản , 189 thá»§ lãnh thái giám. Còn thái giám thưá»ng thì không nhất định là bao nhiêu.

Khi nhà Thanh vừa má»›i lên , đã có hÆ¡n má»™t ngàn tên và sau tăng lên hÆ¡n hai ngàn. Vá» phẫm trật cao nhất là tứ phẫm , thấp nhất là bát phẫm. Bá»n thái giám thưá»ng thá»i không có phẫm trật.

Vi Tiểu Bảo đang từ tên thái giám trơn được nhãy một bước lên lục phẫm , đáng kể là một vinh hạnh đặcbiệt.

Hoàng thái hậu gật đầu nói :

-Ngươi ráng hết lòng làm việc cho vẹn đạo thần tử.

Vi Tiểu Bảo vâng dạ mấy tiếng rồi đứng lên đi giật lùi trở ra.

Bỗng mắt gã ngó thấy trên mặt bàn bên chổ Thái hậu ngồi có một cuốn sách. Bên cạnh cuốn sách là cái túi lụa , trên đỠnăm chữ lớn "Tứ Thập Nhị chân kinh".

Vi Tiểu Bảo ngẫn ngưá»i ra nghÄ© bụng :

-Lão gia mấy chục ngày trá»i kiếm pho sách này ở trong ngá»± thư phòng. Té ra nó ở đây thì lão gia còn kiếm thấy làm sao được ?

Hoàng thái hậu thấy Vi Tiểu Bảo ngó sách kinh liá»n mÄ©m cưá»i há»i :

-Tiểu Quế Tử ! Ngươi có biết chữ không ?

Vi Tiểu Bảo tâu :

-Nô tài không được há»c nên chỉ biết được mấy chục chữ mà thôi.

Hoàng thái hậu nói :

-Vậy ngươi nhân lúc nhàn rá»—i tìm các thái giám có biết chữ mà há»c há»i.

Vi Tiểu Bảo tâu :

-Xin tuân lá»i Thái hậu.

Äoạn gã khom lưng lui ra.

Cô cung nữ kia vén rèm châu lên , Vi Tiểu Bảo lại nhân lúc này ngó trá»™m Hoàng thái hậu má»™t lần nữa thì thấy ngài nét mặt trắng bệt , mục quang lấp loáng , nhưng mày hÆ¡i nhăn lại , dưá»ng như có vẽ buồn rầu mà cÅ©ng giống như ngưá»i có tâm sá»± gì chưa giải quyết được. Gã tá»± há»i :

-Bà đã làm Hoàng thái hậu thì còn Ä‘iá»u chi không vừa ý ? à phải ! ông chồng bà chết. Dù bà làm Hoàng thái hậu nhưngkhông còn chồng thì chẳng vui vẽ vá»›i ai được.

Vi Tiểu Bảo vỠnhà lại thuật chuyện cho Hải lão côngnghe. Nhưng lão tuyệt không có vẽ gì hứng thú. Lão lạnh lùng nói :

-Vụ này đã xảy ra hai trước.

Vi Tiểu Bảo rất lấy làm kỳ há»i :

-Công công ! Sao công công biết sớm thế ?

Hải lão công đáp :

-Hoàng thượng há»c đô vật còn bảo là trẻ con thích giởn. Nhưng ngài há»c Bát quái du long chưởng thì dÄ© nhiên phải dùng vào việc khác. Ngài lại chá» cho ngươi luyện thành môn Thiên diệp thá»§ má»›i ra tay là nhẫn nại lắm.

Vi Tiểu Bảo ngẹo đầu ngó Hải lão công , trong lòng rất khâm phục , nghĩ thầm :

-Lão già con rùa này đã đui mắt mà việc gì cũng tiên liệu được mới thật tài tình.

Hải lão công nói :

-Hoàng thượng đã dẫn ngươi đến bái yết Hoàngthái hậu phải không ?

Vi Tiểu Bảo dạ một tiếng ,nghĩ thầm :

-Cả chuyện này lão cũng biết rồi.

Hải lão công há»i :

-Hoàng thái hậu thưởng cho ngươi thế nào?

Vi Tiểu Bảo đáp :

-Không thưởng chi cả , chỉ cho cái hàm lục phẫm và thăng lên làm thủ lãnh thái giám.

Hải lão công cưá»i nói :

-Hay lắm ! Thế là ngươi chỉ còn kém ta có má»™t bậc. Ta từ chức tiểu thái giám tăng lên thá»§ lãng thái giám phải mất mưá»i ba năm trá»i.

Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :

-Mai ta sẽ rá»i xa lão. Lão đã dạy khá nhiá»uvõ công mà ta làm cho lão Ä‘ui mắt thìkhông khá»i có Ä‘iá»u tàn nhẫn. Ta muốn lấy được pho kinhvá» cho lão , nhưng nó lại ở nÆ¡i Hoàng thái hậumà ngài Ä‘ang coi pho này thì làm sao đánhcắp được ? Chi bằng ta nói rõ cho lão biết để lãođừng hy vá»ng nữa.

Gã nghÄ© vậy liá»n nói :

-Công công ! Vừa rồi tiểu tử ở trong phòng Hoàng thái hậu đã thấy vật kỳ quái đó rồi.

Hải lão công há»i :

-Vật đó là cái gì ?

Tức là pho Tứ Thập Nhị chân kinh mà công công thưá»ng nói đó.

Hải lão công la lên :

-Thãt thế ư ?

Lão nhãy bổ lên nắm lấy hai tay Vi Tiểu Bảo.

Cử động của Hải lão công nhanh như chớp. Vi Tiểu bảo vừa mới chuyển mình lui ra chưa được nữa thước thì hai tay đã bị lão nắm lấy. Gã sợ quá la lên :

-Tiểu tá»­ lừa gạt công công làm chỉ Pho sách đó hiện để ở trên bàn cá»§a Hoàng thái hậu. Tiểu tá»­ còn thấy cả cái bao lụa vàng trên đỠnăm chữ lá»›n "Tứ Thập Nhị chân kinh". Công công ! Muốn đánhcắp pho sách này ở nÆ¡i Hoàng thái hậu làviệc rất khó. Chi bằng nói thẳng vá»›i Hoàng thượng chá»Thái hậu coi xong xin ngài thưởng cho công công.

Hải lão công lớn tiếng ;

-Không được đâu ! Ngươi chớ có nói với Hoàng thượng.

Sau một lúc trầm ngâm , lão lẩm bẩm :

Chẳng lẽ...chẳng lẽ...

Lão từ từ buông tay Vi Tiểu Bảo ra ngồi xuống ghế. Äá»™tnhiên nổi lên cÆ¡n ho kịch liệt.

Vi Tiểu Bảo thấy lão gò lưng xuống mà ho thìkhông khá»i sinh lòng lân mẫn , gã lẩm bẩm :

-Lão...lão này thật cổ quái !

Gã toan mắng thầm :Lão con rùa" , nhưng lúc này gã không nở.

Äêm hôm ấy Hải lão công ho liên miên không ngá»›t. Vi Tiểu Bảo ngá»§ rồi thức giấc vẫn còn nghe lão ho dữ dá»™i.

Sánh hôm sau Vi Tiểu Bảo vào ngá»± thư phòng chầu chá»±c thì thấy bên ngoài đã thay đổi bá»n thị vệ má»›i đến.

Vua Khang Hy vào ngá»± thư phòng má»™t lúc thì Khang thân vương Kiệt Thư và Sách Ngạch Äồ đến tau việc nói là các vương công đại thần đã Ä‘iá»utra Ngao Bái phạm tá»™i lá»›n tất cả ba mươi khoản.

Vua Khang Hy ngạc nhiên há»i :

-Ba mươi khoản ư ? Làm gì mà nhiá»u thế ?

Khang thân vương tâu :

-Ngao Bái tá»™i nghiệt thâm trá»ng. Không phải chỉ có ba mươi khoản mà thôi , nhưng hạ thần đã theo thánh ý khoan dung rồi đó.

Vua Khang Hy há»i :

-Vậy là được rồi. Ba mươi khoản là những gì ?

Khnag thân vương lấy má»™t tá» giấy ká»… tá»™i Ngao Bái ra tuyên Ä‘á»c :

-Ngao Bái khi quân lá»™ng quyá»n. Äó là má»™ttá»™i. Cấu kết gian đảng là hai tá»™i. Kéo bè bản việcchính sá»± là ba tá»™i. Thu góp tài hóa nuôigian đảng là bốn tá»™i. Khôn khéo làm đẹp lá»i là năm tá»™i. Cất nhắc bá»n Mã Di Lại là là những kẽ tiên đế không dùng là sáu tá»™i. Giết bá»n Tô Khắc Tất Cáp là bảy tá»™i. Giết bá»n Tô Nạp Hải là tám tá»™i. Bênh vá»±c riêng cá» hiệu cá»§a phe mình là chín tá»™i. Khinh mạng thánh mẫu là mưá»i tá»™i.

Khang thân vương tiếp tục Ä‘á»c tá»™i trạng Ngao Bái từng Ä‘iá»u má»™t cả thảy ba mươi khoản đại tá»™i. Trong đó có cả khoản bắt ngưá»i ta rá»i phần má»™ để khá»i Ä‘oạt hướng mồ mả nhà mình.

Vua Khang Hy há»i :

-Té ra Ngao Bái làm nhiá»u Ä‘iá»u tệ hại đến thế ! Các khanh nghÄ© định dùng hình phạt gì để xá»­ hắn ?

Khang thân vương tâu :

-Ngao Bái tá»™i ác đến cùng cá»±c đáng xá»­ lăng trì. Nhưng thần nghÄ© tá»›i lòng khoan dung cá»§a Chúa thượng nên tâu xin cách chức và trãm quyết. Äồng đảng cá»§a Ngao Bái là bá»n Ất Tất Long , Ban Bố NhÄ© Thiện , A Tư Cát đếu phải trãm quyết.

Vua Khang Hy trầm ngâm một chút rồi phán :

- Ngao Bái tuy phạm trá»ng tá»™i , nhưng hắn là Cố mệnh đại thần , lâu năm ra sức , có thể tha tá»™i chết mà chỉ cách chức giam cầm vÄ©nh viển không tha , cùng tịch biên gia sản. Còn phe đảng cá»§a hắn thì theo đỠnghị cá»§a cáckhanh Ä‘em xá»­ trãm hết.

Khang thân vương quỳ xuống tâu :

-Thánh thượng khoan nhân , các bậc minh quân Ä‘á»i xưa cÅ©ng không bì kịp.

Vi Tiểu Bảo cưá»i thầm trong bụng , tá»± nghÄ© :

-Ngao Bái đã bị đao đâm trúng lưng , chẳng sớm thì muộn cũng chết. Nhà vua khoan hồng đại lượng như vậy là phải.

Hôm ấy vua Khang Hy cùng các quan đại thần bận rộn vỠviệc kết tội Ngao Bái cùng đồng đảng của hắn.

Các quan đại thần nói rất nhiá»u vá» việc tranh chấp giữa đội cá» vàng , cá» trắng.

Vi Tiểu Bảo nghe chẳng hiễu hỠnói gì , gã chỉ biếtđại khái đạo cỠvàng do Ngao Bái làm thủ lãnh. Còn Tô Khắc Tất Cáp làm thủ lãnh độicỠtrắng. Hai đạo này vì tranh đoạt ruộng đất phì nhiêu mà thành xung khắc nhau như nước với lửa.

Tô Khắc Tất Cáp bị Ngao Bái gia hại rồi , bao nhiêu Ä‘iá»n dị cùng tài sản thuá»™c vỠđạo cá» trắng Ä‘á»u bị đạo cá» vàng Ä‘oạt mất. Bây giá» các quan đại thần tâu xin Hoàng thượng trả cá»§a cải vá» cho chá»§ cÅ©.

Vua Khang Hy phán :

-Các khanh theo công tâm đỠnghị nhưng để trẫm xét lại. Äạo cá» vàng là má»™t trong ba đạo cá» lá»›n. Tuy Ngao Bái phạm tá»™i , nhưng không thể để liên lụy đến đạo cá»vàng. Bất cứ việc gì cÅ©ng phải xá»­ sá»± cho công bằng.

Các quan đại thần dập đầu tâu :

-Chúa thượng là bậc thánh minh khiến cho toàn thể đạo cá» vàng Ä‘á»u được đội Æ¡n mưa móc.

Vua Khang Hy gật đầu nói :

-Các khanh hãy rút lui. Còn Sách Ngạch Äồ hãy lưu lại cho trẫm dặn bảo.

Các quan lui ra rồi , vua Khang Hy nhìn Sách Ngạc Äồ há»i :

-Sau khi Tô Khắc Tất Cáp bị Ngao Bái gia hại thì bao nhiêu tài sản trong nhà y Ä‘á»u bị Ngao Báichiếm Ä‘oạt ư ?

Sách Ngạch Äồ tâu :

-Nhưng Ä‘iá»n địa cùng tài sản cá»§a Tô Khắc Tất Cáp Ä‘á»u bị xung công cho vào khá» Nhưng Ngao Bái lúc đó dẫn quân đến lục lá»i trong nhà cá»§a Tô Khắc Tất Cáp thì bao nhiêu vàng bạc châu báu Ä‘á»u chạy vào túi riêng cá»§a hắn.

Vua Khang Hy nói :

-Trẫm cÅ©ng Ä‘oán thế. Vậy khanh dẫn mấy tên thân tín đến nhà Ngao Bái coi Ä‘iá»u tra cho biết rõ tài vật gì cá»§a Tô Khắc Tất cáp thì trả lại cho con cháu y.

Sách Ngạch Äồ tâu :

- Æ n đức cá»§a Chúa thượng bao la như trá»i biển.

Lão không thấy nhà vua nói gì nữa liá»ntừ từ lui ra cá»­a ngá»± thư phòng.

Vua Khang Hy lại nói :

-Hoàng thái hậu phán bảo , ngài muốn Ä‘á»c kinh phật. Trẫm nghe nói trong tay chá»§ nhân đạo cá» trắng cùng đạo cá» vàng Ä‘á»u có pho Tứ Thập Nhi chân kinh...

Vi Tiểu Bảo nghe nói tá»›i 5 chữ Tứ Thập Nhị chân kinh thì không khá»i chấn động tâm thần. Bá»—ng nghe vua Khang Hy nói tiếp :

- Hai pho kinh phật này Ä‘á»u dùng nhiểu bá»c lại. Pho cá»§a đạo bạch kỳ thì túi làm bằng nhiểu trắng. Pho cá»§a đạo hoàng kỳ thì túi bằng nhiểu vàng viá»n Ä‘á». Hoàng thái hậu còn nói muốn coi hai pho kinh này thá»­ xem có giống pho kinh phật trong hoàng cung không ? Vậy khanh đến Ä‘iá»u tra tài vật nhà Ngao Bái nhân tiện Ä‘iá»u tra cả vụ này.

Sách Ngạch Äồ tâu :

- Dạ ! Thần xin đi làm ngay tức khắc.

Lão biết nhà vua tuy còn nhá» tuổi mà đối vá»›iThái hậu cá»±c kỳ hiếu thuận. Công việc triá»u chính ,Thái Hậu đã dặn câu gì là Hoàngthượng nhá»› như in trong óc. Việc gi cá»§a Hoàng tháihậu giao cho còn coi trá»ng hÆ¡n chính việc cá»§a nhà vuạ Vụ Ä‘iá»u tra hai pho kinh phật này là chuyện dá»… dàng, không làm cho lẹ không xong.

Vua Khang Hy lại truyá»n Vi Tiểu Bảo :

-Tiểu Quế Tá»­ ! Ngươi hãy di theo Sách Ngạch Äồ Ä‘iá»u tra kinh phật rồi cả hai ngưá»i Ä‘em vỠđây.

Vi Tiểu Bảo cả mừng xin tuân chỉ đi ngaỵ Gã thầm nghĩ trong bụng :

-Lạ thiệt ! Trong vụ kinh phật này tất có Ä‘iá»u chi cổ quái , mình phải Ä‘i coi má»›i được. HÆ¡n nữa mình ở trong cung bấy lâu chưa có dịp nào ra ngoài chÆ¡i buồn muốn chết. Tuy mình dá»± định ngày chuồn ra khá»i hoàng cung không bao giá» trở lại nữa. Nhưng nếu mình ra sá»›m má»™t ngày thì càng tốt.

Sách Ngạch Äồ biết Tiểu Quế Tá»­ là má»™t tên tiểu thái giám hiện Ä‘ang được hoàng thượng tin yêu vì hắn có công cứu giá bắt được gian thần. Lão lại nghÄ© thầm :

-Việc đi lấy hai pho kinh có chi là khó , chẳng cầnphái gã đi cũng được.

Phải rồi Hoàng thượng muốn làm lợi cho gã. Ngao Bái nắm quyá»n hành lâu ngày dÄ© nhiên vàng bạc châu báu không biết đến bao nhiêu mà kể. Hoàng thượng phái ta cùng gã đến nhà hắn là má»™t cÆ¡ há»™i phát đại hoành tài. Nhưng ta chẳng có công lao gì trong vụ này thì khi nào ngài lại cho ta hưởng lợi. Ngài sai Tiểu Quế Tá»­ Ä‘i vá»›i tatuy nói là để lấy kinh phật mà thá»±c ra là đểgiám sát ta.

Hai ngưá»i liá»n dắt tay nhau ra khá»i hoàng cung. Ngoài cá»­acung đã có ngá»±a chá» sẳn.

Phụ thân Sách Ngạch Äồ là Sách Ni làm quan đứng đầu trong bốn vị Cố mệnh dại thần lúc vua Khang Hy má»›i lên ngôi. Sau khi Sách Ni chết rồi , Sách Ngạch Äồ được thăng lên chức Lại bá»™ thị lang. Khi đó Ngao Bái chuyên quyá»n , nhưng Sách Ngạch Äồ sợ hắn không dám kháng cá»± , đành xin từ chức Lại bá»™ thị lang , đổi sang nhất đẳng thị vệ.

Vua Khang Hy biết Sách Ngạch Äồ xích mích vá»›i Ngao Bái nên chuyến này nhà vua liá»n trá»ng dụng y.

Hai ngưá»i ra khá»i cá»­a cung. Sách Ngạch Äồ cưá»i nói :

-Quế công công ! Lên ngựa đi !

Y nghĩ thầm trong bụng :

-Tên tiểu thái giám này e rằng chưa biết cưởingựa , vậy mình phải liệu chiếu cố cho gã , để gã ngã ngựa thì hõng bét.

Y có biết đâu Vi Tiểu Bảo luyện võ đã có căn bản , gã nhẹ nhàng tung mình nhãy lên ngá»±a. Tuy thuật cởi ngá»±a chưa bằng được Sách Ngạch Äồ , má»™t võ sÄ© nổi danh ở Mãn Châu , nhưng gã cởi ngá»±a rất vững vàng.

Hai ngưá»i đến phá»§ Ngao Bái , Sách Ngạch Äồ vẫn ăn nói lịch sá»± vá»›i Vi Tiểu Bảo. Há»… y nói vá»›i gã câu gì cÅ©ng Ä‘á»u xưng hô "Quế công công ".

-Quế công công ! Quế công công thá»­ coi nÆ¡i đây có vật gì mà Quế công công ưa thích thì cứ việc lấy. Äức Hoàng thượng phái Quế công công Ä‘i lấy kinh phật là ngài có ý muốn thù lao công lá»›n cá»§a Quế công công đó. Vậy công công muốn lấy gì thì lấy. Ngài cÅ©ng không há»i tá»›i đâu.

Vi Tiểu Bảo thấy trong phá»§ Ngao Bái có nhiá»u châu báu không biết bao nhiêu mà kể. Gã trông hoa cả mắt. Chỉ biết thứ gì cÅ©ng quý giá.

Ngày trước gã ở Dương Châu đã tưởng những đồ đạc trần thiết trong Lệ Xuân viện là hào hoa bậc nhất song Ä‘em so vá»›i đồ ở phá»§ Ngao Bái thì chưa vào đâu, khác nào bùn ví vá»›i vàng ngá»c.

Ban đầu gã lóe cả mắt thấy cái gì cÅ©ng muốn lấy , nhưng sau gã so sánh thì thứ này cÅ©ng quí giá thứ kia cÅ©ng đắt tiá»n không biết nên lấy thứ nào cho phải?

Sau gã lại nghÄ© tá»›i quyết định sáng mai rá»i hoàng cung thì lấy nhiá»u không tiện , chỉ nên chá»n mấy thứ trân quí đặc biệt Ä‘em Ä‘i cho dá»….

Sách Ngạch Äồ dặn quan lại tùy tùng lúc kiểm tra phẫm vật phải phải kê khai vào má»™t bản sổ. Há»… món nào Vi Tiêu Bảo lấy thì đừng kê vào sổ nữa , coi như vật đó không có ở phá»§ Ngao Bái.

Thư lại thấy Vi Tiểu Bảo cầm châu báu lên coi rồi lắcđầu thì mới ghi vào sổ.

Hai ngưá»i vừa kiểm tra đồ vật vừa tiến vào bên trong.

Bá»—ng má»™t viên quan chạy ra nhìn Sách Ngạch Äồ và Vi Tiểu Bảo cung kính nói :

-Khai bẩm hai vị đại nhân ! Trong phòng ngá»§ cá»§a Ngao Bái ty chức khám phá ra má»™t kho báu vật , không dám thiện tiện mở coi. Xin hai vị rá»i gót vào kiểm tra cho.

Sách Ngạch Äồ mừng rỡ há»i :

-Có kho chứ báu vật ư ? Nhất định còn có nhiá»u chuyện lạ.

Y há»i lại :

-Hai pho kinh phật đã tra ra chưa?

Tên quan kia đáp :

-Trong mấy chục gian nhà này chưa thấy má»™t pho sáchnào , chỉ có mưá»i mấy cuốn sổ thì bá»n ty chức Ä‘ang dụngtâm Ä‘iá»u tra.

Sách Ngạch Äồ nói :

-Các ngươi trước hết hãy Ä‘iá»u tra kinh phật , còn gì thá»§ng thẳng làm sau cÅ©ng được.

Y dắt tay Vi Tiểu Bảo tiến vào phòng ngủ của Ngao Bái.

Trong phá»§ Ngao Bái ngoài vàng bạc châu báu rất nhiá»u thì trong phòng ngá»§ cá»§a hắn trái lại chẳng có gì quí giá. Ná»n nhà lót dahổ , trên tưá»ng treo toàn Ä‘ao kiếm cung nõ , vẫn lá»™ vẽthô bạo cá»§a ngưá»i dÅ©ng sÄ© Mãn Châu.

Kho chứa báu vật là má»™t cái hầm lá»›n đào dướiná»n nhà. Bên trên dùng thiết bản đậy lên. Trên thiết bản lại phá»§ da cá»p.

Hiện giá» da cá»p và thiết bản đã mở ra rồi. Hai tên thư lại và hai gã vệ sÄ© ngồi gát bên hầm.

Sách Ngạch Äồ ra lệnh:

-Lấy hết cả đồ vật ở dưới đó lên coi !

Hai tên vệ sĩ nhãy xuống hầm lấy đồ vật đưa lên. Haitên thư lại ngồi ở miệng hầm đón lấy , xếp cẩn thận qua mộtbên trên tấm da báo.

Sách Ngạch Äồ cưá»i nói :

-Nhất định bao nhiêu vật báu , Ngao Bái Ä‘á»u dấu trong hầm này. Quế công công ! Công công lá»±a lấy những đồ vật ở đây đúng là không thể nhầm được.

Vi Tiểu bảo nói :

-Các hạ bất tất phải khách khí , cÅ©ng lá»±a chá»n Ä‘i !

Gã vừa dứt lá»i bá»—ng la lên má»™t tiếng "á»§a" !

Một tên võ sĩ đưa lên một bộ sách đựng trong túi nhiểu trắng. Vi Tiểu Bảo đón lấy thấy ngoài đỠnăm chữ "Tứ Thập Nhị chân kinh".

Sách Ngạch Äồ cÅ©ng mừng quá reo lên :

-Äây rồi !

Tiếp theo đó tên thị vệ kia lại đưa lên má»™t pho sách đựng trong túi nhiểu vàng viá»n Ä‘á».

Túi nhiểu pho sách này rất cũ kỹ. Nhất là pho sách kia túi bằng nhiểu trắng đã biến thành màu vàng lợt.

Sách Ngạch Äồ há»›n hở nói :

-Quế công công ! Anh em mình làm được việc này nhất định Hoàng thái hậu rất vui lòng và ngài sẽ trá»ng thưởng cho chúng ta.

Vi Tiểu Bảo nói :

-Pho này là kinh phật gì đó. Chúng ta coi thử cho biết.

Gã nói rồi rút sách ở trong túi nhiểura.

Sách Ngạch Äồ động tâm cưá»i nói :

- Quế công công ! Tại hạ nói câu này , Quế công công đừng buồn
Tài sản của ngocvosong1986

  #20  
Old 01-06-2008, 07:42 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 19


Sách Ngạch Äồ bàn cách chia tiá»n


Vi Tiểu Bảo ở kỹ viện từ thÅ©a nhá» bị ngưá»i ta khinh khi kêu bằng "quân chó đẻ" , "phưá»ng khốn kiếp" và ai cÅ©ng thóa mạ không ngá»›t miệng. Từ khi gã được nhà vua quyến cố thì bất luận là ai ở trong hoàng cung cÅ©ng ra chiá»u kính cẩn đối vá»›i gã.

Gã là má»™t đứa nhá» 14,15 tuổi có bao giỠđược ngưá»i ta tôn kính như vậy? Bây giá» gã thấy SáchNgạch Äồ vào phá»§ Ngao Bái , bốn mặt tám phương Ä‘á»ukính nể lão , văn võ quan viên đối vá»›i lãocá»±c kỳ khép nép. Thế mà lão đối vá»›i gãlịch sá»± vô cùng , gã không khá»i khoan khoái trong lòng và sinh ra mối hão cảm đối vá»›i lão.

Gã liá»n há»i :

-Sách Äại nhân có Ä‘iá»u chi cứ dạy bảo? Xin cứ nói rõ cho tại hạ nghe.

Sách Ngạch Äồ cưá»i đáp :

- Dạy bảo thì không dám. Có Ä‘iá»u lão phu nhiá»u tuổi hÆ¡n chút chợt nghÄ© ra má»™t Ä‘iá»u...Quế công công ! Hai pho kinh này chính đức Hoàng thái hậu và Hoàng thượng đã phán bảo phải lấy đưa vá» ná»™i cung.Äồng thá»i Ngao Bái lại dấu ở trong kho báu vật thìchắc không phải chuyện tầm thưá»ng. Chúng ta Ä‘á»u khônghiá»…u nên muốn mở coi , cả lão phu cÅ©ng vậy , nhưng e rằng trongsách có ghi chép những văn tư quan hệ. Hoàngthái hậu không ưa bá»n ta là kẽ vi thần mà lạidòm dá» vào. Vụ này...vụ này...

Vi Tiểu Bảo là ngưá»i thông minh lanh lợi. Gã thấy Sách Ngạch Äồ nhắc tá»›i chuyện quan hệ cá»§a nó không phải tầm thưá»ng lá»n tÄ©nh ngá»™ ngaỵ Gã giật mình kinh hãi vá»™i đút sách vào túi đặt lên bàn đáp :

-Phải lắm ! Phải lắm ! Sách Äại nhân ! Tại hạ không hiá»…u đạo lý xuýt nữa tá»± gây vạ lá»›n. Xin Ä‘a tạ đại nhân có lòng chỉ giáo.

Sách Ngạch Äồ cưá»i nói :

-Quế công công dạy quá lá»i. Hoàng thượng sai anh em ta làm việc vá»›i nhau thì việc cá»§a công côngcÅ©ng là việc cá»§a lão phụ Sao còn có chuyệnriêng tây? Nếu Quế công công không coi lãophu như ngưá»i nhà hoặc ngược lại thì lão phu đãchẳng dám nói thật tình như vậy.

Vi Tiểu Bảo nói :

-Äại nhân là má»™t vị quan lá»›n tại triá»u. Còn tạihạ ...bất quá là...má»™t tên tiểu thái giámthì nào tại hạ dám coi Sách đại nhân nhưngưá»i nhà ?

Sách Ngạch Äồ giÆ¡ tay vẫy bá»n quan quân rồi hô to:

-Các ngươi hãy ra cả ngoài kia để chá» bá»n tạ Nếu ta không gá»i thì đừng vào.

Các quan viên khom lưng nói :

- Dạ dạ ! Xin tuân lịnh lão gia.

Rồi rút lui ra ngoài.

Sách Ngạch Äồ nắm tay Vi Tiểu Bảo nói :

-Quế công công ! Công công đừng nói thế.Nếu Quế công công mà hợp ý cùng Sáchmỗ thì chúng ta kết làm anh em được chăng ?

Vi Tiểu Bảo giật mình , ấp úng há»i lại :

-Tại...hạ,,,kết bái...với Sách đại gia ?... Tại hạ đâu có xứng đáng ?

Sách Ngạch Äồ đáp :

-Quế huynh đệ ! Nếu huynh đệ còn nói vậy là tổn thá»cho Sách má»— lắm đấy. Không hiá»…u tại sao Sách má»— vừathấy Quế huynh đệ là sinh lòng yêu mến ngaỵ Anh emmình vào phật đưá»ng làm lá»… kết bái huynh đệ.Từ nay trở Ä‘i bất cứ việc gì cÅ©ng lấy tình thân như anhem má»™t nhà mà đối đãi vá»›i nhau. Có Ä‘iá»u đừngđể cho Hoàng thượng biết và cÅ©ng dừng lá»™ chuyện vá»›i ai thìchẳng sợ chi hết.

Lão nắm chặc tay Vi Tiểu Bảo ra vẽ rất ân cần và nói bằng má»™t giá»ng nói rất thành thật.

Nguyên Sách Ngạch Äồ thấy Ngao Bái bị hạ rồi , tất hoàng thượng sẽ trá»ng dụng mấy ngưá»i thân tín làm đại thần để giao phó công việc. Äây là lần đầu vua Khang Hy ra chiá»u thân thiện vá»›i lão. Lão Ä‘oán chừng nay mai sẽ được thăng lên chức quan cao. Nhưng làm quan tại triá»u muốn được nhà vua sÅ©ng ái thì phải hiá»…u rõ tâm tính cá»§a ngài. Lão nhận thấy mấy câu binh vá»±c vào tai nhà vua sẽ được lợi vô cùng. Mà cÅ©ng không cần gã phải nói tốt cho mình , chỉ cốt sao gã tiết lá»™ những thị hiếu cá»§a nhà vua cùng những Ä‘iá»u ngài không ưa cho lão biết là lão sẽ lá»±a chiá»u làm vừa dạ được ngay.

Sách Ngạch Äồ sinh trưởng trong nhà quan lá»›n , phụ thân lão là Sách Ni đã làm ngưá»i đứng đầu trong bốn vị Cố mệnh đại thần nên biết rõ cách thăm dò ý tứ nhà vuạ Äó là yếu quyết duy nhất để làm quan to.

Hiện giá» lão gặp cÆ¡ há»™i hiếm có cho lão. Lão chỉ cần lung lạc được tên tiểu thái giám này là ngày sau bước hiển đạt không biết đến đâu mà nói. Cả đến việc bá»›i tưá»ng phong hầu cÅ©ng không khó khăn gì.

Sách Ngạch Äồ chợt động tâm linh liá»n đỠnghị kết nghÄ©achi lan vá»›i Vi Tiểu Bảo.

Vi Tiểu Bảo tuy là ngưá»i minh mẫn , nhưng chưa hiá»…u chút gì trong bước đưá»ng quan lại và việc triá»u chính. Gã cho là ông quan lá»›n này thá»±c tình yêu mến gã thì trong lòng ngấm ngầm đắc ý.

Gã ngập ngừng đáp :

-Cái đó ...cái đó thật tình tại hạ không nghĩ tới.

Sách Ngạch Äồ kéo tay gã thân mật nói :

-Äi Ä‘i ! Chúng ta vào trước phật đưá»ng.

Ngưá»i Mãn Châu rất sùng tín đạo Phật nên trong các phá»§ văn võ đại thần Ä‘á»u có thiết lập bàn thá» Phật.

Hai ngưá»i đến trước phật đưá»ng , Sách Ngạch Äồ thắp hương rồikéo Vi Tiểu Bảo quì xuống trước bàn thá» Phật , lãolạy mấy lạy rồi khấn :

-Äệ tá»­ là Sách Ngạch Äồ , bá»­a nay cùng...cùng...

Lão quay lại há»i :

-Quế huynh đệ ! Danh hiệu cá»§a Quế huynh đệ là gì ? Äếnbây giá» Sách má»— vẫn chưa hay , mà cÅ©ng không thÄ©nhgiáo , má»›i thật là hồ đồ.

Vi Tiểu Bảo ấp úng đáp :

-Tại ha....tại ha....là Quế Tiểu Bảo.

Sách Ngạch Äồ cưá»i nói :

-Tên hay quá , Quế huynh đệ đúng là vật báu trong loài ngưá»i.

Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :

-Ngày mình còn ở Dương Châu má»i ngưá»i Ä‘á»u kêu bằng "Thằng chó đẻ Vi Tiểu Bảo kia" thì hai chữ Tiểu Bảo có tốt đẹp gì đâu?

Lại nghe Sách Ngạch Äồ nói tiếp :

-Äệ tá»­ là Sách Ngạch Äồ bá»­a nay cùng Quế Tiểu Bảo kết nghÄ©a đệ huynh. Từ đây hai ngưá»i cùng hưởng phước lành cùng chia hoạn nạn. Tuy không sinh cùng năm , cùng tháng , cùng ngày , nhưng thá» chết cùng ngày cùng tháng cùng năm. Nếu ai quên Ä‘iá»u nghÄ©a khí thì trá»i tru đất diệt , vỉnh viển không có ngày ngóc đầu lên được.

Lão thỠrồi lại dập đầu lạy mấy lạy.

Äoạn quay sang bảo Vi Tiểu Bảo :

-Quế huynh đệ ! Huynh đệ cũng tuyên thệ đi !

Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng :

-Tuổi lão lá»›n hÆ¡n mình nhiá»u , nếu chết cùng ngày vá»›i lão thì mình thua thiệt to.

Nhưng sau hắn lại tự nhủ :

-Mình có phải là Quế Tiểu Bảo cóc đâu mà ngại , cứ thỠtrăng thỠcuội thì có chết ai?

Gã nghÄ© vậy liá»n dập đầu trước tượng Phật hô lá»›n :

-Äệ tá»­ là Quế Tiểu Bảo , trước nay vốn làm tiểu thái giám trong hoàng cung. Ai nấy kêu bằng Tiểu Quế Tá»­. Nay đệ tá»­ cùng Sách Ngạch Äồ đại nhân , Sách lão ca kết thành huynh đệ , cùng hưởng phúc lành cùng chi chia hoạn nạn. Tuy không sanh cùng năm cùng tháng cùng ngày , nhưng nguyện chết cùng ngày cùng tháng cùng năm. Nếu Tiếu Quế Tá»­ không nghÄ© đến nghÄ©a anh em thì sẽ bị trá»i tru đất diệt. Tiểu Quế Tá»­ vỉnh viển không còn ngày nào ngóc đầu lên được.

Vi Tiểu Bảo trút bao nhiêu tai há»a lên đầu Tiểu Quế Tá»­. Miệng gã nói liếng thoắng khiến Sách Ngạch Äồkhông biết đâu mà nghe cho hết và không thểhiá»…u chổ dụng ý cá»§a Vi Tiểu Bảo.

Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng :

-Vừa rồi ta không thá» chết cùng năm cùng tháng cùng ngày mà chỉ khấn chết cùng ngày cùng tháng thì chẳng lo gì. Tỹ như gã chết mồng 3 tháng 3 thì mình có vá» chầu trá»i cùngngày mồng 3 tháng 3 như hàng mấy chục năm hay trăm nămsau thì cÅ©ng chẳng tua thiệt gì.

Sách Ngạch Äồ nghe Vi Tiểu Bảo tuyên thệ xong , hai ngưá»i quay vào nhau lạy tám lạy rồi đứng lên cưá»i ha hả.

Sách Ngạch Äồ cưá»i nói :

-Huynh đệ ! Chúng ta đã làm lá»… kết nghÄ©a đệ huynh thì tình thân mật còn thắm thiết gấp mưá»i anh em ruá»™t , từ nay hiá»n đệ muốn ca ca giúp đở việc gì thì cứ nói ra , đừng có ngại chi hết.

Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :

-Cái đó Sách đại ca bất tất phải nhắc tiểu đệ. Từ ngày lá»t lòng mẹ , tiểu đệ đã không hiểu hai chữ e ngại là gì.

Sách Ngạch Äồ cưá»i khanh khách nói :

-Và anh em ta kết nghÄ©a chi lan bá»­a nay , hiá»n đệ không nên tiết lá»™ vá»›i ngưá»i ngoài để há» khá»i phòng ngừa chúngtạ Vả lại theo qui cÅ© qui định thì chúng ta làm ngoại thần không thể thân thiết vá»›i hiá»n đệ trong ná»™i quan được. Äây là mối tình phát ra tá»± đáy lòng xui khiến chúng ta kết nghÄ©a chi lan.

Vi Tiểu Bảo nói :

-Phải rồi ! Phải rồi ! Äây là phát ra tá»± đáy lòng.

Sách Ngạch Äồ lại cưá»i nói :

-Khi ở trước mặt ngưá»i ngoài , tiểu huynh vẫn kêu hiá»n đệ bằng Quế công công và hiá»n đệ vẫn kêu tiểu huynh bằng Sách đại nhân. Mai mốt hiá»n đệ đến nhà ca ca , ca ca sẽ má»i hiá»n đệ xÆ¡i rượu coi hát , để anh em vui chÆ¡i má»™t bá»­a.

Vi Tiểu Bảo cả mừng , rượu thì gã không uống được mấy , nhưng coi hát thì gã ưa lắm , ưa hơn cả những thứkhác. Bất giác gã vỗ tay reo :

-Hay lắm ! Hay lắm ! Cái gì chứ coi hát thì tiểu đệ chịu lắm. Äại ca định hôm nào cho coi hát ?

Sách Ngạch Äồ đáp ;

-Hiá»n đệ đã ưa môn đó thì thưá»ng tá»›i nhà ca cạ chỉ cần hiá»n đệ được rãnh bá»­a nào cho ca ca biết là ca ca chuẩn bị ngay.

Vi Tiểu Bảo há»i :

-Vậy ngày mai được không ?

Sách Ngạch Äồ đáp :

-Tuyệt diệu ! Ngày mai vào khoảng giá» dậu tiểu huynh chá» hiá»n đệ Ở cá»­a cung ?

Vi Tiểu Bảo há»i :

- Tiểu đệ ra khá»i cung có sao không ?

Sách Ngạch Äồ đáp :

- DÄ© nhiên không sao cả. Ban ngày hiá»n đệ chầu hầu hoàng thượng nhưng đến tối thì còn ai dám há»i gì tá»›i hiá»n đệ nữa? Nhất là hiá»n đệ đã thăng lên thá»§ lãnh thái giám , là má»™t nhân vật rất được hoàng thượng chú ý thì còn ai mà dại gì gây chuyện vá»›i hiá»n đệ ?

Vi Tiểu Bảo há»›n hở tươi cưá»i. Gã đã định ngày mai chuồn khá»i hoàng cung không bao giá» trở lại. Nhưng gã nghe Sách Ngạch Äồ nói địa vị gã không phải tầm thưá»ng , có thể tá»± do xuất nhập cung , thì gã không vá»™i tính nước bá» Ä‘i nữa , liá»n cưá»i nói :

-Hay lắm ! Vậy chúng ta cứ thế. Từ nay anh em chúng ta cùng hưởng hạnh phúc cùng chia hoạn nạn.

Sách Ngạch Äồ dắt tay Tiểu Bảo nói :

-Bây giá» chúng ta lại vào phòng Ngao Bái , Sách Ngạch Äồ coi kỹ lại những đồ vật má»›i lấy ở dưới hầm lên rồi há»i :

-Hiá»n đệ ! Hiá»n đệ ! Thích thứ gì ?

Vi Tiểu Bảo đáp :

-Tiểu đệ chả hiá»…u thứ gì quí trá»ng hết. Xin Sách đại ca lá»±a dùm.

Sách Ngạch Äồ nói :

-ÄÆ°á»£c rồi !

Äoạn lão lấy hai xâu châu báu , má»™t Ä‘ai ngá»c phỉ thúy nói ;

-Hai thứ châu báu này đáng tiá»n lắm đây, Hiá»n đệ lấy Ä‘i !

Vi Tiểu Bảo đáp :

-ÄÆ°á»£c lắm !

Rồi gã đút xâu minh châu và Ä‘ai ngá»c phỉ thúy vào bá»c. Tiện tay gã cầm lấy thanh trá»§y thá»§.Gã thấy lưởi trá»§y thá»§ này rất trầm trá»ng. Cả lưởi lẫn chuôidài má»™t thước năm tất , xá» vào trong má»™t cái túida cá , vá» phân lạng và kiểu cách khôngkhác gì má»™t thanh trưá»ng Ä‘ao hay trưá»ng kiếm thông thưá»ng.

Vi Tiểu Bảo cầm chuôi kiếm rút ra khá»i vá» thì má»™t luồng hàn khí xông lên làm cho lổ mÅ©i cay , khiến gã phải hắt hÆ¡i. gã coi lại thấy lưởi trá»§y thá»§ nàyÄ‘en như má»±c không có ánh sáng chi hết thìnghÄ© bụng :

-Ngao Bái đã coi lưởi trủy thủ này là báu vật , dấu vào kho tàng bảo thì hẳn là một thanh bảo đao , ngỠđâu nó cũ kỹ khó coi thế này , chẳng khác gì một thanh gươm gỗ.

Gã lấy làm thất vá»ng liá»n bá» xuống má»™t bên.

Bỗng nghe đánh "sột" một tiếng. Lưởi trủy thủ đã cắm ngậpvào trong sàn gỗ ngập tận chuôi.

Vi Tiểu Bảo cùng Sách Ngạch Äồ Ä‘á»u la lên má»™t tiếng "ái chà" ra chiá»u kinh ngạc.

Äây là Vi Tiểu Bảo tiện tay liệng xuống chứ khôngvận kình lá»±c chút nào mà và cầm chuôi dao liệng ra chứ không đâm bằng má»§i Ä‘ao xuống. không ngỠđàng mÅ©i nặng hÆ¡n đàng chuôi , nên rá»›t xuống trước đâm ngập vào sàn gá»—. Như vậy thì nó phải sắc bén đến trình độ không thể tưởng tượng được, có thể nói lưởi trá»§y thá»§ này chặt sắc như chặc bùn.

Vi Tiểu Bảo cúi xuống lượm thanh trủy thủ lên nói :

-Thanh đoản đao này có chổ kỳ lạ !

Sách Ngạch Äồ thấy Vi Tiểu Bảo biết nhiá»u hiá»…u rá»™ng liá»n đáp ;

-Xem chừng đây là má»™t thanh bảo kiếm. Chúng ta hãy thá»­ coi. Lão nói rồi rút trên tưá»ng má»™t thanh mã Ä‘ao. Thanh mã Ä‘ao vừa kéo ra khá»i võ đã thấy bạch quang sáng lóe mắt. Äúng là má»™t thứ binh khí rất sắc bén.

Lão cầm ngang thanh đao nói :

-Hiá»n đệ ! Hiá»n đệ hãy cầm thanh Ä‘oản kiếm kia mà chém xuống thanh mã Ä‘ao này.

Vi Tiểu Bảo liá»n dÆ¡ lưởi trá»§y thá»§ lên chém xuống mã Ä‘ao đánh bá»±c má»™t tiếng. Thanh mã Ä‘ao lập tức gãy thành hai Ä‘oạn.

Cả hai ngưá»i cùng reo lên :

-Hay quá !

Lưởi trủy thủ này là một thanh kiếm báu hiếm có không còn nghi ngỠgì nữa. Lạ Ở chổ nó chém gãy thanh mã đao nghe như chém gỗ mục , chứ không phải là tiếng kim thiết đụng nhau.

Sách Ngạch Äồ cưá»i nói :

-Kính mừng hiá»n đệ ! Hiá»n đệ được thanh bảo kiếm này ở trong nhà Ngao Bái. Nó có thể là bảo vật đứng đầu.

Vi Tiểu Bảo vui mừng khôn xiết đáp :

-Sách đại ca ! Nếu đại ca muốn lấy , tiểu đệ xin nhưá»ng lại.

Sách Ngạch Äồ xua tay nói :

-Tiểu huynh xuất thân làm võ quan , từ nay chỉ muốn làm quan văn không thích làm quan võ nữa. Thanh bảo kiếm đó để hiá»n đệ lấy mà chÆ¡i hay hÆ¡n.

Vi Tiểu Bảo xỠthanh trủy thủ vào bao kiếm buộc lên đai áo.

Sách Ngạch Äồ cưá»i nói :

-Quế hiá»n đệ ! Thanh kiếm này ngắn , hiá»n đệ bá» vào ống giày hay hÆ¡n. Äồng thá»i để ngưá»i ta khá»i dòm thấy lúc vào cung.

Nên biết theo luật lệ Thanh cung ai không phải là nhất đẳng thị vệ thì khi vào cung không được đeo võ khí.

Vi Tiểu Bảo đáp :

-Phải rồi !

Äoạn gã xá» thanh trá»§y thá»§ vào ống giày. Gã lấy được thanh bảo kiếm này rồi không để ý đến báu vật nào khác nữa.

Sau má»™t lúc gã không nhịn được lại rút lưởi trá»§y thá»§ ra và lấy má»™t cây thiết mâu trên tưá»ng xuống.

"Chát" một tiếng ! Gã đã chặt thanh thiết mâuđứt làm hai đoạn.

Vi tiểu bảo vẫn còn tánh trẻ nít , gã đã lấy được bảo kiếm rồi , nhìn thấy má»i vật trong nhà Ngao Bái tiện tay chém lia chém lịa.

Gã lại dùng mũi trủy thủ vẽ hình một con rùađen lên trên mặt bàn. Gã vừa vẽ xong đậpđánh "chát" một tiếng. Hình con rùa rớt xuống. Chính giữa mặt bàn lộ ra chổ thủng hình con rùa.

Sách Ngạch Äồ chăm chú Ä‘i Ä‘iá»u tra và kiểm Ä‘iểmmá»i vật khác trong kho tàng bảo cá»§a Ngao Bái.

Lão thấy trong đống châu báu có bá»™ y phục lấploáng ánh ngân quang liá»n cầm lên thì thấynhẹ hổng. Tấm áo này má»m nhá»§n không phải chế bằng tÆ¡hay bằng lông và chẳng hiểu làm bằng chất gì.

Lão có ý vành cạnh Vi Tiểu Bảo liá»n nói :

-Hiá»n đệ ! Bá»™ áo này mặc nhẹ mà rất ấm. Hiá»n đệ bá»Ã¡o ngoài ra mặc vào trong Ä‘i !

Vi Tiểu Bảo há»i :

-Phải chăng đay cũng là một thứ bảo bối?

Sách Ngạch Äồ nói :

-áo này má»m nhá»§n , rá»™ng má»™t tí có ăn thua gì ?

Vi Tiểu Bảo đón lấy áo thấy nó nhẹ và má»m lại nhá»› đến năm trước gã xin mẫu thân may cho má»™t tấm áobông , nhưng mẫu thân gã xoay sở mấy ngày khôngđược tiá»n rồi không may nữa.

Bây giá» gã thấy tấm áo này hay hÆ¡n áo bông nhiá»u , định bụng :

-Hay lắm ! Ta mặc áo này vỠDương Châu để cho má má coi.

Gã liá»n bỠáo ngoài mặc tấm áo nhẹ vào trong rồi má»›i mặc áo ngoài phá»§ lên.

Kể ra tấm áo này kích thước hÆ¡i rá»™ng may ở chổ nó vừa má»ng vừa má»m mại , muốn xắn tay lên cÅ©ng không gặp Ä‘iá»u chi trở ngại.

Sách Ngạch Äồ Ä‘iá»u tra xong kho tàng bảo cá»§a Ngao Bái , liá»n kêu thá»§ hạ vào để xem gia tài cá»§a Ngao Bái. Má»›i coi thanh đơn bất giác lão lắc đầu le lưởi nói :

-Thằng cha Ngao Bái thật khéo vÆ¡ vét , tài sản cá»§a hắn nhiá»u quá gấp đôi sá»± tiên liệu cá»§a ta.

Lão lại xua tay cho bá»n thuá»™c hạ lui ra rồi nhìn Vi tiểu bảo nói :

-Này hiá»n đệ ! Ngưá»i Hán chúng ta thưá»ng nói "Nghìn dặm làm quan chỉ vì tiá»n". Phen này nhá» Æ¡n Chúa bao la phái anh em chúng ta đến đây là có ý để chúng ta được dịp phát tài. Bản thanh đơn này ta sá»­a lại. Trên hai trăm vạn lượng bạc , hiá»n đệ tưởng bảo bao nhiêu cho phải?

Vi Tiểu Bảo đáp ;

-Tiểu đệ không hiễu. Nhất thiết do đại ca chủ trương.

Sách Ngạch Äồ cưá»i nói :

-Trong thanh đơn kê tất cả hai trăm ba mươi lăm vạn , ba ngàn bốn trăm mưá»i tám lạng. Bao nhiêu số dưới chúng ta để nguyên như cÅ©. Chỉ có chữ nhị Ở đầu xóa Ä‘i má»™t nét và còn lại má»™t trăm ba mươi lăm vạn , ba ngàn bốn trăm mưá»i tám lạng. Má»™t nét xóa Ä‘i đó anh em ta chia đôi được chăng ?

Vi Tiểu Bảo kinh hãi ấp úng đáp :

-Cái đó...đại ca...

Sách Ngạch Äồ cưá»i há»i :

-Phải chăng hiá»n đệ chê ít ?

Vi Tiểu Bảo đáp :

-Không phải !...Tiểu đệ không hiễu gì đâu.

Sách Ngạch Äồ nói :

Tiểu huynh bảo má»™t trăm vạn lạng bạc đó anh em mình chia đôi , má»—i ngưá»i năm chục vạn lượng bạc. Nếu hiá»n đệ chê ít thì chúng ta thương nghị lại.

Vi Tiểu Bảo biến sắc. Khi gã còn ở kỹ viện tại thành Dương Châu thì trong tay chỉ có được năm sáu lạng đã là đại phát tài. Khi ở hoàng cungcùng ngưá»i đánh bạc đã tiến bá»™ rất nhiá»u nhưng cÅ©ngchỉ đến vài trăm lạng bạc là cùng. Nay gã độtnhiên nghe thấy được chia phần năm chục vạn lạng bạc thì cÆ¡hồ không tin ở tai mình.

Sách Ngạch Äồ không ngá»›t lấy châu ngá»c nhét vào tay gã và cÅ©ng là để bịt miệng gã, cốt sao ở trước mặt hoàng đế gã đừng nói rõbá»™ mặt thật vá» tài sản nhà Ngao Bái là đũ.

Nên biết hoàng thượng rất tín nhiệm Vi Tiểu Bảo. Gã mà lá»™ ra má»™t chút thì chẳng những bao nhiêu tiá»n cá»§a lão nuốt không trôi phải nhả ra hết , mà còn nguy hại đến bước tiá»n trình , mắc vào vòng tá»™i lổi.

Sách Ngạch Äồ thấy Vi Tiểu Bảo vẽ mặt ra chiá»u khác lạ, vá»™i nói :

-Hiá»n đệ định làm thế nào , tiểu huynh cÅ©ng nghe theo như vậy.

Vi Tiểu Bảo thở phào một cái đáp :

-Tiểu đệ đã nói nhất thiết má»i việc Ä‘á»u do đại ca chá»§ trương , tiểu đệ chỉ biết tuân theo. Có Ä‘iá»u đại ca chia cho năm chục vạn lạng bạc thì tiểu đệ thấy...nhiá»u quá !

Sách Ngạch Äồ khác nào trút bá» gánh nặng , lão cưá»i khanh khách nói :

-Không nhiá»u. Không nhiá»u đâu. Có gì mà nhiá»u. Bây giá» tiểu huynh dá» nghị chia cho bá»n thuá»™c hạ má»—i tên má»™t ít cho chúng cÅ©ng được hưởng má»›i vui vẻ cả làng. Tiểu huynh lấy năm vạn lạng bạc trong phần cá»§a tiểu huynh cho bá»n chúng chia nhau. Còn huynh đệ cÅ©ng lấy ra năm vạn lạng bạc chia cho cung phi thái giám. HỠđược chấm mút má»—i ngưá»i được má»™tít là không nói chuyện lôi thôi gìnữa.

Vi Tiểu Bảo buồn rầu đáp :

-Thế thì hay thật nhưng tiểu đệ không biết phân chia như thế nào?

Sách Ngạch Äồ lại nói :

-Những chuyện đó để tiểu huynh làm hết cho xong. Có thế thì hiá»n đệ Ä‘i đâu chúng cÅ©ng kính sợ không dám đắc tá»™i. Chúng bảo nhau Quế công công tuycòn nhá» tuổi nhưng xá»­ sá»± đáng mặt bạn hữu. Cứ có tiá»nlà xong hết. Phần cá»§a hiá»n đệ Ä‘em vá» mà xài. Từ nayanh em mình sẽ thuận bưá»m xuôi gió , còn cóphần nương tá»±a vào những ngưá»i chung quanh mình.

Vi Tiểu Bảo nói :

- Dạ dạ ! Äúng thế !

Sách Ngạch Äồ lại nói :

-Số tiá»n năm mươi vạn lạng bạc này , nhà Ngao Bái cÅ©ng không có bằng tiá»n mặt. Vậy chúng ta phải bán má»™t phần sản nghiệp cá»§a hắn để làm cho gá»n và khiến cho ngưá»i ngoài không nắm được dấu vết gì nữa. Hiá»n đệ Ở trong cung thì những vàng thoi bạc nén cÅ©ng không có chổ cất phải không ?

Vi Tiểu Bảo đột nhiên vá»› được má»™t món hoành tài kết xù năm chục vạn lạng khiến đầu óc gã hoang mangkhông biết làm thế nào. Bất luận Sách Ngạch Äồbảo sao gã cÅ©ng vâng vâng dạ dạ.

Sách Ngạch Äồ cưá»i nói :

-Mấy hôm nữa , tiểu huynh kêu mấy tiệm kim hoàn đánh vàng thoi bạc nén , cứ má»™t trăm lạng hay năm chục lạng là má»™t thoi. hiá»n đệ để ở bên mình , khi nào cần xài sẽ Ä‘em đến tiệm kim hoàn đổi thành tiá»n bạc. Như thế vừa tiện vừa ổn. Trừ phi có ngưá»i đến sá» túi đệ, còn thì chẳng ai biết được là hiá»n đệ nhá» tuổi nhưvậy mà đã thành má»™t tay đại hào phú ởBắc Kinh chúng ta rồi. Ha ha !

Dứt lá»i lão nổi lên tràng cưá»i ha hả.

Vi Tiểu Bảo cÅ©ng cưá»i theo , nhưng trong bụng gã vẫn còn có chút nghi ngá» , tá»± há»i :

-Ta có bốn mươi lăm vạn lạng bạc ư ? Phải chăng đây là chuyện thật hay là ta đang ngủ mơ ?

Rồi gã lại nghĩ tiếp :

-Vá»›i món tiá»n lá»›n lao bốn mươi lăm vạn bạc ta sẽ tiêu xài bằng cách nào? Dù ăn nhiá»u uống lắm cÅ©ng không hết được bấy nhiêu vàng. Mẹ kiếp ! Hàng ngàyta có ăn gan thiên lôi thì suốt Ä‘á»i cÅ©ng chẳnghết bốn mươi lạng bạc. Con mẹ nó ! Phen này lão giavá» Dương Châu mở mươi nhà kỹ viện sang trá»ng gấp mưá»i lệ Xuânviện cÅ©ng được.
Tài sản của ngocvosong1986

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áèàòëîí, êíèãà, êîìïàíèÿ, ëîøàäè, êóïàëüíèêè, êðåäèòû, ìàçäà, ìâèäåî, ïåðååçä, íèññàí, ïîëèòîëîãèÿ, ïîïêà, ñèñüêè, ñèòèáàíê, ñëóæáà, öåëêè, òåðüåðû, ðàìáëåð, ðàñïðîäàæà, ðîñòåëåêîì
Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™